Đam Mỹ
784 Truyện
Sắp xếp theo
8.3
Truyện Vì Thiên Sư Đại Nhân Cống Hiến của tác giả Bất Gian Bất Giới kể về Lệ Nam ở trong sân trường giữa đêm, không một thanh âm, không một bóng người, cứ như chỉ có mình hắn tồn tại.
Hắn còn gặp quỷ đánh tường, không tìm được lối thoát, cùng đường, định nhảy xuống lầu thì thấy Ngôn Hành Yến,
Nhưng người này khiến hắn cảm giác sợ hãi và khủng bố hơn những con quỷ bám sau hắn liên tục hát đồng dao kia
Ngôn Hành Yến mở miệng: Hương vị trên người cậu thật dễ chịu, hèn gì đám quỷ kia muốn kéo cậu vào mộng, ngay cả tôi cũng...
Lệ Nam:...???
Lần thứ hai gặp lại Ngôn Hành Yến, Lệ Nam ở địa phủ bị vị thiên sư này dùng kiệu lớn tám người khiêng cưới vào Ngôn phủ.
Hắn còn gặp quỷ đánh tường, không tìm được lối thoát, cùng đường, định nhảy xuống lầu thì thấy Ngôn Hành Yến,
Nhưng người này khiến hắn cảm giác sợ hãi và khủng bố hơn những con quỷ bám sau hắn liên tục hát đồng dao kia
Ngôn Hành Yến mở miệng: Hương vị trên người cậu thật dễ chịu, hèn gì đám quỷ kia muốn kéo cậu vào mộng, ngay cả tôi cũng...
Lệ Nam:...???
Lần thứ hai gặp lại Ngôn Hành Yến, Lệ Nam ở địa phủ bị vị thiên sư này dùng kiệu lớn tám người khiêng cưới vào Ngôn phủ.
7.8
Bạn đang đọc truyện Nam Gia Hữu Ngọc của tác giả Bất Hội Hạ Kỳ. Tới tuổi mà người lớn cho rằng nên lập gia đình nhưng lại vẫn chưa có người yêu thì phải làm sao?
Phải đi xem mắt chứ sao!
Cha mẹ nuôi sắp xếp một buổi xem mắt cho Bách Nam, sau đó Bách Nam phát hiện, mình đã khám phá ra một thế giới mới….
Phải đi xem mắt chứ sao!
Cha mẹ nuôi sắp xếp một buổi xem mắt cho Bách Nam, sau đó Bách Nam phát hiện, mình đã khám phá ra một thế giới mới….
8.2
Văn án
Trước khi Đường Dục xuyên thư đã sống trong một tòa nhà rộng lớn như lâu đài, người hầu trong nhà nhiều vô số, ngay cả duỗi tay ăn cơm cũng có người đút tới miệng, tiền nhiều đếm không xuể, là cuộc sống của một con cá mặn.
Một giấc ngủ dậy, Đường Dục trở thành bình hoa phế vật trong một cuốn tiểu thuyết, công ty mẹ ruột để lại bị người chú chiếm đoạt, mỗi tháng đều cắt xén phí sinh hoạt của cậu, còn bị nam chủ cùng chú mình lừa gạt đem cậu bán cho vai ác Tần Thời Luật.
Cậu ỷ bản thân là bạch nguyệt quang của Tần Thời Luật, không chút kiêng nể ăn cắp tài liệu cơ mật của công ty, cuối cùng bị Tần Thời Luật phát hiện, muốn kết thúc cậu.
Nói ngắn gọn chính là, chịu khổ chịu nhọc, cuối cùng còn chết thảm.
Đường Dục ôm lấy thân thể lười nhác của mình: Không được không được! Không được bắt cậu làm việc! Cậu không thể lao động, cậu bị bệnh ung thư lười thời kì cuối!
Đường Dục xuyên qua ngay lúc đang trộm tài liệu trong thư phòng, Tần Thời Luật cũng đang theo dõi một màn này trên camera, giây tiếp theo, Đường Dục nằm liệt trên ghế bất động...... Ngủ rồi.
Biến thái Tần Thời Luật đã sớm chuẩn bị tốt:???
*
Tần Thời Luật phát hiện gần đây Đường Dục thay đổi rồi, trước kia cậu không thích thân cận, chỉ ôm một chút cũng bày ra vẻ mặt khó chịu, hiện tại Đường Dục cả ngày híp mắt giống như một con mèo lười đòi hắn ôm ôm, sau khi thân mật còn nằm trên giường ăn vạ, hừ hừ nói "Lại đến lần nữa".
Đường Dục trước khi xuyên thư lười hẹn hò, lười tìm bạn gái, càng lười cùng người khác làm loại chuyện kia, sau khi xuyên thư cậu mới biết được, cậu chỉ cần nằm là được...... Vui sướng lại thoải mái.
*
Sau khi tin tức hai người kết hôn được công khai, tất cả mọi người đều cảm thấy Đường Dục không xứng với Tần Thời Luật.
Thẳng đến bữa tiệc sinh nhật của Đường Dục, chủ tịch Hiệp hội thương mại Chu lão, giáo sư tài chính Vương lão, bậc thầy hội họa truyền thống Trung Quốc, Khương tổng của tập đoàn Kình Hải, sôi nổi trình diện, đích thân đến chúc mừng.
Lão giáo sư hơn 60 tuổi cười ha hả vỗ vỗ bả vai Đường Dục: "Em trai nhỏ, sinh nhật vui vẻ."
Người chung quanh: "???" Ngài gọi cậu ta là gì?
*
Sau đó lại có người phát hiện.......
Giống hoa lan quý hiếm có giá cao ngất trời được trồng đầy trong sân nhà Tần Thời Luật.
Tranh vẽ và thư pháp có tiền cũng không mua được treo đầy trong thư phòng Tần Thời Luật.
Đồ cổ bị người đàn ông thần bí lấy đi ngẫu nhiên được đặt trong phòng khách nhà Tần Thời Luật......
Bạn của Tần Thời Luật hỏi: "Đây đều là cậu mua cho cậu ta?"
Tần Thời Luật lắc đầu.
Hoa là Đường Dục tự mình trồng.
Tranh là Đường Dục tự mình vẽ.
Đồ cổ là Đường Dục tự mình đào.
Đường Dục dưới tình huống mà Tần Thời Luật không hề hay biết, tự biến mình thành một phú ông nhỏ.
Tần Thời Luật:...... Cá mặn đâu?
【Trước khi xuyên thư là một thiếu gia giàu có thụ x Thích nuôi trứng lười hơn nuôi bạch nguyệt quang công】
*
Một câu tóm tắt: Lười thì làm sao đây?
Lập ý: Nhân sinh trên đời, vui sướng là quan trọng nhất, tội gì phải tự làm khó chính mình.
*
Tiểu thiếu gia dốc lòng làm một con cá mặn xuyên thành vai ác bạch nguyệt quang trong tiểu thuyết. Đường Dục tự lực thay đổi cốt truyện, xoay chuyển vai ác tàn bạo, lấy tồn tại làm mục đích, lấy thoải mái làm cơ sở, dốc lòng đem cốt truyện BE đánh vỡ hoàn toàn.
Bổn văn nhẹ nhàng hài hước. cười không ngừng, viết ra hai người có tính cách bất đồng để nâng đỡ nhau chữa lành, từ cảm tình thăng hạng đến chân ái, cốt truyện xoay ngược.
~~~~~~~~~~
Trước khi Đường Dục xuyên thư đã sống trong một tòa nhà rộng lớn như lâu đài, người hầu trong nhà nhiều vô số, ngay cả duỗi tay ăn cơm cũng có người đút tới miệng, tiền nhiều đếm không xuể, là cuộc sống của một con cá mặn.
Một giấc ngủ dậy, Đường Dục trở thành bình hoa phế vật trong một cuốn tiểu thuyết, công ty mẹ ruột để lại bị người chú chiếm đoạt, mỗi tháng đều cắt xén phí sinh hoạt của cậu, còn bị nam chủ cùng chú mình lừa gạt đem cậu bán cho vai ác Tần Thời Luật.
Cậu ỷ bản thân là bạch nguyệt quang của Tần Thời Luật, không chút kiêng nể ăn cắp tài liệu cơ mật của công ty, cuối cùng bị Tần Thời Luật phát hiện, muốn kết thúc cậu.
Nói ngắn gọn chính là, chịu khổ chịu nhọc, cuối cùng còn chết thảm.
Đường Dục ôm lấy thân thể lười nhác của mình: Không được không được! Không được bắt cậu làm việc! Cậu không thể lao động, cậu bị bệnh ung thư lười thời kì cuối!
Đường Dục xuyên qua ngay lúc đang trộm tài liệu trong thư phòng, Tần Thời Luật cũng đang theo dõi một màn này trên camera, giây tiếp theo, Đường Dục nằm liệt trên ghế bất động...... Ngủ rồi.
Biến thái Tần Thời Luật đã sớm chuẩn bị tốt:???
*
Tần Thời Luật phát hiện gần đây Đường Dục thay đổi rồi, trước kia cậu không thích thân cận, chỉ ôm một chút cũng bày ra vẻ mặt khó chịu, hiện tại Đường Dục cả ngày híp mắt giống như một con mèo lười đòi hắn ôm ôm, sau khi thân mật còn nằm trên giường ăn vạ, hừ hừ nói "Lại đến lần nữa".
Đường Dục trước khi xuyên thư lười hẹn hò, lười tìm bạn gái, càng lười cùng người khác làm loại chuyện kia, sau khi xuyên thư cậu mới biết được, cậu chỉ cần nằm là được...... Vui sướng lại thoải mái.
*
Sau khi tin tức hai người kết hôn được công khai, tất cả mọi người đều cảm thấy Đường Dục không xứng với Tần Thời Luật.
Thẳng đến bữa tiệc sinh nhật của Đường Dục, chủ tịch Hiệp hội thương mại Chu lão, giáo sư tài chính Vương lão, bậc thầy hội họa truyền thống Trung Quốc, Khương tổng của tập đoàn Kình Hải, sôi nổi trình diện, đích thân đến chúc mừng.
Lão giáo sư hơn 60 tuổi cười ha hả vỗ vỗ bả vai Đường Dục: "Em trai nhỏ, sinh nhật vui vẻ."
Người chung quanh: "???" Ngài gọi cậu ta là gì?
*
Sau đó lại có người phát hiện.......
Giống hoa lan quý hiếm có giá cao ngất trời được trồng đầy trong sân nhà Tần Thời Luật.
Tranh vẽ và thư pháp có tiền cũng không mua được treo đầy trong thư phòng Tần Thời Luật.
Đồ cổ bị người đàn ông thần bí lấy đi ngẫu nhiên được đặt trong phòng khách nhà Tần Thời Luật......
Bạn của Tần Thời Luật hỏi: "Đây đều là cậu mua cho cậu ta?"
Tần Thời Luật lắc đầu.
Hoa là Đường Dục tự mình trồng.
Tranh là Đường Dục tự mình vẽ.
Đồ cổ là Đường Dục tự mình đào.
Đường Dục dưới tình huống mà Tần Thời Luật không hề hay biết, tự biến mình thành một phú ông nhỏ.
Tần Thời Luật:...... Cá mặn đâu?
【Trước khi xuyên thư là một thiếu gia giàu có thụ x Thích nuôi trứng lười hơn nuôi bạch nguyệt quang công】
*
Một câu tóm tắt: Lười thì làm sao đây?
Lập ý: Nhân sinh trên đời, vui sướng là quan trọng nhất, tội gì phải tự làm khó chính mình.
*
Tiểu thiếu gia dốc lòng làm một con cá mặn xuyên thành vai ác bạch nguyệt quang trong tiểu thuyết. Đường Dục tự lực thay đổi cốt truyện, xoay chuyển vai ác tàn bạo, lấy tồn tại làm mục đích, lấy thoải mái làm cơ sở, dốc lòng đem cốt truyện BE đánh vỡ hoàn toàn.
Bổn văn nhẹ nhàng hài hước. cười không ngừng, viết ra hai người có tính cách bất đồng để nâng đỡ nhau chữa lành, từ cảm tình thăng hạng đến chân ái, cốt truyện xoay ngược.
~~~~~~~~~~
7.2
Bạn đang đọc truyện Nghe Nói Người Yêu Tôi Là Top Hoàn Hảo của tác giả Manh Nhược Cường Đích Lạc Tương. Mà tại quán bar này cũng có một vị khách quen đặc biệt, người này vừa mạnh mẽ lại có khí thế, nhìn qua thân hình cơ bắp đầy đặn kia, thật sự quá nam tính, toàn thân trên dưới đều tỏa ra hormone khiến người ngây ngất, khuôn mặt khi cau lại thấy rất hung dữ, cộng thêm cả người tràn đầy hình xăm nhìn qua chẳng khác nào đại ca giang hồ, mỗi lần anh ta đến đều có thể khiến một đống O vừa hứng khởi vừa mềm nhũn.
~~~~~
Anh Thần biết không? Lần nào anh đến, đám đó cũng như bị điên á, muốn được ngủ với anh, anh Thần đỉnh quá...~ Khi nói câu này, Nhạc Hi đang lười biếng nằm trên đùi của Đỗ Bắc Thần, như một con hồ ly tinh câu mất hồn phách của người khác.
Đỗ Bắc Thần lập tức trả lời: Anh không biết, anh cũng không đỉnh, anh chỉ muốn làm 0
~~~~~
Anh Thần biết không? Lần nào anh đến, đám đó cũng như bị điên á, muốn được ngủ với anh, anh Thần đỉnh quá...~ Khi nói câu này, Nhạc Hi đang lười biếng nằm trên đùi của Đỗ Bắc Thần, như một con hồ ly tinh câu mất hồn phách của người khác.
Đỗ Bắc Thần lập tức trả lời: Anh không biết, anh cũng không đỉnh, anh chỉ muốn làm 0
8.9
Truyện Nịch Tửu của tác giả Nãi Khẩu Tạp kể về Thẩm Đình Vị, một omega không biết uống rượu, sau khi phân hóa tuyến thể tản ra mùi rượu Mạn Việt Quốc.
Nhưng lần này, mùi rượu có vẻ là vô cùng mạnh.
Thế là, cậu say...
Sau khi tỉnh lại, dường như mọi thứ đã trở nên lạ lẫm và "bất bình thường".
Cậu chịu đựng tình huống đặc biệt đầu tiên của Omega, khó khăn kéo cơ thể vào tiệm thuốc, gương mặt trắng bệch, nói: "Làm ơn cho tôi một bình xịt ức chế Omega."
Đối phương sửng sốt thật lâu: "Cái gì?"
Không mua được thuốc ức chế, bất lực chỉ đành phải tìm chỗ ở trước.
Thẩm Đình Vị: "Xin chào, đặt một phòng."
Lễ tân khách sạn: "Đưa chứng minh nhân dân ra một chút."
Thẩm Đình Vị đưa CMND tới, ánh mắt của đối phương phức tạp, nhanh chóng nhét CMND vào trong tay cậu, giọng điệu không tốt: "Gần đây kiểm tra nghiêm ngặt, không có chứng minh nhân dân không thể ở, anh đến nơi khác xem sao."
Nhưng lần này, mùi rượu có vẻ là vô cùng mạnh.
Thế là, cậu say...
Sau khi tỉnh lại, dường như mọi thứ đã trở nên lạ lẫm và "bất bình thường".
Cậu chịu đựng tình huống đặc biệt đầu tiên của Omega, khó khăn kéo cơ thể vào tiệm thuốc, gương mặt trắng bệch, nói: "Làm ơn cho tôi một bình xịt ức chế Omega."
Đối phương sửng sốt thật lâu: "Cái gì?"
Không mua được thuốc ức chế, bất lực chỉ đành phải tìm chỗ ở trước.
Thẩm Đình Vị: "Xin chào, đặt một phòng."
Lễ tân khách sạn: "Đưa chứng minh nhân dân ra một chút."
Thẩm Đình Vị đưa CMND tới, ánh mắt của đối phương phức tạp, nhanh chóng nhét CMND vào trong tay cậu, giọng điệu không tốt: "Gần đây kiểm tra nghiêm ngặt, không có chứng minh nhân dân không thể ở, anh đến nơi khác xem sao."
9.3
Văn Án
Cố Cẩm Miên đối với tác giả đại thần Hà Bất Tẫn vừa yêu lại vừa hận.
Dưới ngòi bút của anh luôn xuất hiện một nam phụ có thể chạm được vào trái tim cậu, nhưng tác giả lại luôn vì con trai ruột của mình (nam chính) mà ngược đãi nam phụ cực kỳ tàn nhẫn - người mà cậu yêu nhất.
Trong truyện mới nhất, Cố đại thiếu gia đập mấy triệu vào muốn tác giả đối xử tốt với nam phụ một chút.
Thế rồi tác giả viết nam phụ chết.
Hai mắt Cố Cẩm Miên lập tức tối sầm rồi xuyên vào trong truyện, trở thành một ông lớn trong đó.
Đã như vậy, tên tác giả ngu như chó kia không đối xử tốt với nam phụ thân yêu của cậu thì cậu sẽ tự mình đối xử tốt với anh ấy.
Chỉ là nam phụ đẹp trai chưa bao giờ chịu đầu hàng trước số phận của cậu có vẻ hơi sai sai?
Cậu đích thân tặng tài nguyên cho anh ấy, nhưng đến mí mắt nam phụ cũng không thèm nhấc lên, bộ dạng không hề có chí tiến thủ chút nào.
Cậu cướp tài nguyên của vai chính đưa cho nam phụ, thế mà nam phụ lại đứng lên trả cho vai chính, thậm chí khi bị vai chính cắn cho đau cả người cũng không rên lấy một tiếng.
Cố Cẩm Miên vừa sốc lại vừa đau lòng, đây chắc chắn là bị Hà Bất Tẫn khống chế rồi. Nghĩ vậy cậu lập tức chửi ầm lên: "Hà Bất Tẫn chết tiệt!!"
Nam phụ nheo mắt: "Em mắng ai đó?"
"Hà Bất Tẫn! Chính là tên chó má đó hại anh thê thảm như vậy đấy, nhất định sẽ có ngày em nhét hắn vào bao tải rồi đánh cho một trận!"
Nam phụ lộ ra một nụ cười âm u, đôi mắt lúc sáng lúc tối: "Ồ?"
*
Cuộc đời của Hà Bất Tẫn vô cùng thê thảm, u ám và bạo lực. Sau khi ngồi yên trên địa vị cao, hắn mang những chuyện mình từng trải qua viết vào trong sách giống như tự ngược. Vai phụ trong sách như cái bóng của hắn vậy, người khác càng đồng tình hắn viết càng thảm càng tàn nhẫn.
Số phận cười nhạo hắn sau đó làm cho hắn xuyên vào vai nam phụ trong truyện, để hắn trải qua cuộc đời bi thảm một lần nữa.
Nhưng chợt có một ngôi sao nhỏ bất ngờ rơi vào quyển sách u ám này, ngang ngược vô lý nhảy vào quỹ đạo của cuộc đời hắn, cả người mang theo ánh sáng cùng hơi ấm tiến vào lồng ngực hắn.
Cậu ấy cầm chặt tay hắn, sau đó bỗng có một giọt nước mắt rơi xuống vết thương trong lòng bàn tay của hắn: "Anh đừng tự làm tổn thương bản thân mình nữa, được không?"
Hà Bất Tẫn chăm chú nhìn cậu với ánh mắt sâu thẳm, cổ họng hơi chua xót: "Được."
Cố Cẩm Miên đối với tác giả đại thần Hà Bất Tẫn vừa yêu lại vừa hận.
Dưới ngòi bút của anh luôn xuất hiện một nam phụ có thể chạm được vào trái tim cậu, nhưng tác giả lại luôn vì con trai ruột của mình (nam chính) mà ngược đãi nam phụ cực kỳ tàn nhẫn - người mà cậu yêu nhất.
Trong truyện mới nhất, Cố đại thiếu gia đập mấy triệu vào muốn tác giả đối xử tốt với nam phụ một chút.
Thế rồi tác giả viết nam phụ chết.
Hai mắt Cố Cẩm Miên lập tức tối sầm rồi xuyên vào trong truyện, trở thành một ông lớn trong đó.
Đã như vậy, tên tác giả ngu như chó kia không đối xử tốt với nam phụ thân yêu của cậu thì cậu sẽ tự mình đối xử tốt với anh ấy.
Chỉ là nam phụ đẹp trai chưa bao giờ chịu đầu hàng trước số phận của cậu có vẻ hơi sai sai?
Cậu đích thân tặng tài nguyên cho anh ấy, nhưng đến mí mắt nam phụ cũng không thèm nhấc lên, bộ dạng không hề có chí tiến thủ chút nào.
Cậu cướp tài nguyên của vai chính đưa cho nam phụ, thế mà nam phụ lại đứng lên trả cho vai chính, thậm chí khi bị vai chính cắn cho đau cả người cũng không rên lấy một tiếng.
Cố Cẩm Miên vừa sốc lại vừa đau lòng, đây chắc chắn là bị Hà Bất Tẫn khống chế rồi. Nghĩ vậy cậu lập tức chửi ầm lên: "Hà Bất Tẫn chết tiệt!!"
Nam phụ nheo mắt: "Em mắng ai đó?"
"Hà Bất Tẫn! Chính là tên chó má đó hại anh thê thảm như vậy đấy, nhất định sẽ có ngày em nhét hắn vào bao tải rồi đánh cho một trận!"
Nam phụ lộ ra một nụ cười âm u, đôi mắt lúc sáng lúc tối: "Ồ?"
*
Cuộc đời của Hà Bất Tẫn vô cùng thê thảm, u ám và bạo lực. Sau khi ngồi yên trên địa vị cao, hắn mang những chuyện mình từng trải qua viết vào trong sách giống như tự ngược. Vai phụ trong sách như cái bóng của hắn vậy, người khác càng đồng tình hắn viết càng thảm càng tàn nhẫn.
Số phận cười nhạo hắn sau đó làm cho hắn xuyên vào vai nam phụ trong truyện, để hắn trải qua cuộc đời bi thảm một lần nữa.
Nhưng chợt có một ngôi sao nhỏ bất ngờ rơi vào quyển sách u ám này, ngang ngược vô lý nhảy vào quỹ đạo của cuộc đời hắn, cả người mang theo ánh sáng cùng hơi ấm tiến vào lồng ngực hắn.
Cậu ấy cầm chặt tay hắn, sau đó bỗng có một giọt nước mắt rơi xuống vết thương trong lòng bàn tay của hắn: "Anh đừng tự làm tổn thương bản thân mình nữa, được không?"
Hà Bất Tẫn chăm chú nhìn cậu với ánh mắt sâu thẳm, cổ họng hơi chua xót: "Được."
8.5
Văn án:
Họa sĩ thiên tài Lâm Lạc một đời nghèo khổ bần cùng, uất ức không chí hướng, cuối cùng chết trong khốn khổ.
Nhưng sau khi qua đời, tranh của cậu lại nổi tiếng.
Cậu trở thành một trong những họa sĩ đương đại vĩ đại nhất.
Mười năm sau, Lâm Lạc sống lại trên người một cậu bé nghèo tên Lâm Nặc, phát hiện ra giá trị của một bức tranh mà cậu vẽ nhiều năm trước đã lên tới tám con số.
Trái tim cậu rỉ máu.
Lâm Lạc hăng hái xoa tay: Lần sống lại này, cậu nhất định phải bùng cháy!
Tân binh thương giới Tỉnh Ngộ, người sáng lập nên vương quốc thương nghiệp cho riêng mình ở tuổi 28, anh không có sở thích nào khác, chỉ thích sưu tầm tranh, đặc biệt là tranh của Lâm Lạc.
Tỉnh Ngộ đã thích tranh của Lâm Lạc từ năm 13 tuổi.
Năm anh 18 tuổi, Lâm Lạc chết vì ngộ độc rượu.
Năm 28 tuổi, anh tình cờ gặp Lâm Nặc, người có phong cách vẽ rất giống Lâm Lạc
Mãi sau này, Tỉnh Ngộ mới phát hiện bản thân hình như đã gặp được chính chủ rồi!
“Lúc đầu là ai chê em còn nhỏ hả?” Lâm Lạc ngồi trên đùi người đàn ông đó, kéo cổ áo anh cúi đầu hôn xuống.
Người đàn ông cười cưng chiều: “Nếu sớm biết em chính là Lâm Lạc…….anh đã chẳng phải nín nhịn lâu như vậy.”
Dịu dàng chiều vợ đại lão công x vừa ngọt ngào vừa đáo để họa
Họa sĩ thiên tài Lâm Lạc một đời nghèo khổ bần cùng, uất ức không chí hướng, cuối cùng chết trong khốn khổ.
Nhưng sau khi qua đời, tranh của cậu lại nổi tiếng.
Cậu trở thành một trong những họa sĩ đương đại vĩ đại nhất.
Mười năm sau, Lâm Lạc sống lại trên người một cậu bé nghèo tên Lâm Nặc, phát hiện ra giá trị của một bức tranh mà cậu vẽ nhiều năm trước đã lên tới tám con số.
Trái tim cậu rỉ máu.
Lâm Lạc hăng hái xoa tay: Lần sống lại này, cậu nhất định phải bùng cháy!
Tân binh thương giới Tỉnh Ngộ, người sáng lập nên vương quốc thương nghiệp cho riêng mình ở tuổi 28, anh không có sở thích nào khác, chỉ thích sưu tầm tranh, đặc biệt là tranh của Lâm Lạc.
Tỉnh Ngộ đã thích tranh của Lâm Lạc từ năm 13 tuổi.
Năm anh 18 tuổi, Lâm Lạc chết vì ngộ độc rượu.
Năm 28 tuổi, anh tình cờ gặp Lâm Nặc, người có phong cách vẽ rất giống Lâm Lạc
Mãi sau này, Tỉnh Ngộ mới phát hiện bản thân hình như đã gặp được chính chủ rồi!
“Lúc đầu là ai chê em còn nhỏ hả?” Lâm Lạc ngồi trên đùi người đàn ông đó, kéo cổ áo anh cúi đầu hôn xuống.
Người đàn ông cười cưng chiều: “Nếu sớm biết em chính là Lâm Lạc…….anh đã chẳng phải nín nhịn lâu như vậy.”
Dịu dàng chiều vợ đại lão công x vừa ngọt ngào vừa đáo để họa
9.1
Bạn đang đọc truyện Say Đắm của tác giả Seven Liễu. Thuê một bạn trai nhìn lãnh đạm, cool ngầu nhưng đáng tin cậy, ai ngờ lại có chút mê đắm mất rồi!Lộ Trạch và bạn gái vốn đang tốt đẹp, nhưng rồi chia tay, bởi vì người yêu đột nhiên biết được mình thích nữ giới.
Lộ Trạch đi tìm say cho vơi buồn, không hiểu sao lại đột phát ý tưởng kì lạ, thuê về một người bạn trai.
Người bạn trai nhìn nhìn lãnh đạm và cool ngầu cực.Cool ngầu đúng là cool ngầu, ngay cả số điện thoại cũng không nói cho cậu, lúc không có người thì lập tức thu lại nụ cười.
Đáng tin thì đúng là đáng tin, tất cả mọi người nhìn vào ai cũng tin đó là bạn trai của Lộ Trạch, ngay cả Lộ Trạch cũng suýt tin luôn.
Lộ Trạch đi tìm say cho vơi buồn, không hiểu sao lại đột phát ý tưởng kì lạ, thuê về một người bạn trai.
Người bạn trai nhìn nhìn lãnh đạm và cool ngầu cực.Cool ngầu đúng là cool ngầu, ngay cả số điện thoại cũng không nói cho cậu, lúc không có người thì lập tức thu lại nụ cười.
Đáng tin thì đúng là đáng tin, tất cả mọi người nhìn vào ai cũng tin đó là bạn trai của Lộ Trạch, ngay cả Lộ Trạch cũng suýt tin luôn.
8.9
Tác giả: Khí Chi Phần Tiêu
Thể loại: Cổ Đại, Đam Mỹ, Xuyên Không
Giới thiệu:
Tạ Bất Phùng có thể xem là trùm cuối của bộ truyện cung đấu, quyền mưu, bởi vì bẩm sinh không cảm nhận được đau đớn, thế nên bị xem như yêu quái
Tiên đế mang bệnh nan y, lấy hắn ra làm dược nhân, thử đủ loại thuốc, sau đó lại ném hắn ngoài chiến trường, cứ nghĩ hắn sẽ phơi thây ở đó, nào ngờ hắn lại bò ra tử đống người chết, còn mang theo 300 thiết kỵ, quay về kinh đô, tự mình làm đế.
Sinh viên y khoa Văn Thanh Từ vừa nói xong "Sảng khoái! "Thì lập tức xuyên thành thái y thử thuốc trên người Tạ Bất Phùng, hắc liên hoa làm thí nghiệm trên người.
Lông mày y điểm chu sa, ôn nhuận như ngọc, say mê y học, không phân biệt thiện ác, được xưng là "tiên diện la sát".
Kết cục cuối cùng bị ngũ mã phanh thây cho kền kền ăn.
Thể loại: Cổ Đại, Đam Mỹ, Xuyên Không
Giới thiệu:
Tạ Bất Phùng có thể xem là trùm cuối của bộ truyện cung đấu, quyền mưu, bởi vì bẩm sinh không cảm nhận được đau đớn, thế nên bị xem như yêu quái
Tiên đế mang bệnh nan y, lấy hắn ra làm dược nhân, thử đủ loại thuốc, sau đó lại ném hắn ngoài chiến trường, cứ nghĩ hắn sẽ phơi thây ở đó, nào ngờ hắn lại bò ra tử đống người chết, còn mang theo 300 thiết kỵ, quay về kinh đô, tự mình làm đế.
Sinh viên y khoa Văn Thanh Từ vừa nói xong "Sảng khoái! "Thì lập tức xuyên thành thái y thử thuốc trên người Tạ Bất Phùng, hắc liên hoa làm thí nghiệm trên người.
Lông mày y điểm chu sa, ôn nhuận như ngọc, say mê y học, không phân biệt thiện ác, được xưng là "tiên diện la sát".
Kết cục cuối cùng bị ngũ mã phanh thây cho kền kền ăn.
9
Thể loại: Đam mỹ, cổ đại, huyền huyễn, ôn nhu, nhẹ nhàng, Đoản văn
Couple: Cung Nguyệt (Kim Quế) X Đan Chu (Đan Quế)
Editor: Yang Hy
Văn án
Một câu chuyện ngọt ngào, nhẹ nhàng của hai cây hoa quế.
Couple: Cung Nguyệt (Kim Quế) X Đan Chu (Đan Quế)
Editor: Yang Hy
Văn án
Một câu chuyện ngọt ngào, nhẹ nhàng của hai cây hoa quế.
7.8
Bạn đang đọc truyện Sau Đó Liền Yêu Em của tác giả Viburnum. Con đường “lăn lộn” của ông chủ hộp đêm thích thẳng cùng với một chàng thẳng nam nhiếp ảnh gia.
Câu chuyện của họ tiếp tục từ sinh nhật 34 tuổi của Vân Nhất Hạc
Là tiếp tục, không phải là bắt đầu.
Câu chuyện của họ tiếp tục từ sinh nhật 34 tuổi của Vân Nhất Hạc
Là tiếp tục, không phải là bắt đầu.
7.4
Tên gốc: Kia thúc quang
Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, ngọt, hề hước
Cảm nhận của editor: Người đàn ông ôn hòa, chuyên gia cưng chiều người yêu công X Chàng trai khó ở, Chủ tịch hiệp hội cục súc với người ngoài – mềm xèo với người yêu thụ
Văn án
Là một câu chuyện ngắn nhỏ, có ngọt ngào, chút hài hước của Nhiếp Thúc và Vương Quang.
Một câu chuyện tình cảm dễ thương, khiến người đọc ấm áp và tin tưởng tình yêu.
Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, ngọt, hề hước
Cảm nhận của editor: Người đàn ông ôn hòa, chuyên gia cưng chiều người yêu công X Chàng trai khó ở, Chủ tịch hiệp hội cục súc với người ngoài – mềm xèo với người yêu thụ
Văn án
Là một câu chuyện ngắn nhỏ, có ngọt ngào, chút hài hước của Nhiếp Thúc và Vương Quang.
Một câu chuyện tình cảm dễ thương, khiến người đọc ấm áp và tin tưởng tình yêu.
6.7
Văn án
Tôi chết rồi, cho nên xin em hãy quên tôi.
Tôi có người yêu không muốn cho ai biết, tôi muốn em hãy quên tôi, bởi vì tôi chết rồi.
Tôi chết rồi, cho nên xin em hãy quên tôi.
Tôi có người yêu không muốn cho ai biết, tôi muốn em hãy quên tôi, bởi vì tôi chết rồi.
8.8
Văn Án
Thẩm Lật là một blogger nhỏ không quá nổi tiếng, sống trong một ngôi nhà cổ ở nông thôn.
Ngày ngày, anh mò mẫm nghiên cứu nấu ăn hoặc đi vào rừng tìm chút món ăn dân dã. Khi rảnh rỗi, anh sẽ làm vườn, trồng trọt, chia sẻ kinh nghiệm nuôi thú cưng, sống những ngày tháng như thần tiên.
Mãi đến một ngày, anh tình cờ nhặt được một người bạn học cũ kiêm đối tượng thầm mến, Thẩm Lật nhất thời mủi lòng đem hắn về nhà.
Có điều người bạn học cũ luôn ăn vụng trong lúc anh livestream, làm một loạt những chuyện khiến người ta chỉ muốn đánh gãy chân hắn. Hai người đấu trí đấu dũng khiến fan couple thỏa mãn hét lớn.
Rồi một ngày nọ, có người nhận ra chủ nhân của bàn tay ăn vụng kia chính là vị ảnh đế mới lên Cố Dịch, người đã biến mất thời gian gần đây!
Xin chúc mừng blogger nhỏ đã ra mắt tại vị trí center.
Trên mạng bùng nổ, hệ thống Webo tê liệt.
Anti fan mắng Thẩm Lật: blogger nhỏ ở nông thôn, toàn thân quê mùa hôi mùi bùn đất mà dám chơi quy tắc ngầm? Vì nổi tiếng mà không chừa thủ đoạn nào, bị X bao nuôi mà tưởng mình đã leo cao, hẳn là muốn tiền đến phát điên rồi!
Blogger lịch sử thì câm nín, toàn thân toát mồ hôi lạnh: Trong nhà này nhặt bừa một bức họa cũng là của họa sĩ nổi tiếng, chiếc bình cắm hoa kia là bình hoa thời nhà Minh, rốt cuộc vị blogger nhỏ này có gốc gác như thế nào…
Hai người thầm mến nhau.
Đây là một câu chuyện chữa lành và ngọt ngào, không ngược.
Nhân vật chính: Thẩm Lật, Cố Dịch
Thẩm Lật là một blogger nhỏ không quá nổi tiếng, sống trong một ngôi nhà cổ ở nông thôn.
Ngày ngày, anh mò mẫm nghiên cứu nấu ăn hoặc đi vào rừng tìm chút món ăn dân dã. Khi rảnh rỗi, anh sẽ làm vườn, trồng trọt, chia sẻ kinh nghiệm nuôi thú cưng, sống những ngày tháng như thần tiên.
Mãi đến một ngày, anh tình cờ nhặt được một người bạn học cũ kiêm đối tượng thầm mến, Thẩm Lật nhất thời mủi lòng đem hắn về nhà.
Có điều người bạn học cũ luôn ăn vụng trong lúc anh livestream, làm một loạt những chuyện khiến người ta chỉ muốn đánh gãy chân hắn. Hai người đấu trí đấu dũng khiến fan couple thỏa mãn hét lớn.
Rồi một ngày nọ, có người nhận ra chủ nhân của bàn tay ăn vụng kia chính là vị ảnh đế mới lên Cố Dịch, người đã biến mất thời gian gần đây!
Xin chúc mừng blogger nhỏ đã ra mắt tại vị trí center.
Trên mạng bùng nổ, hệ thống Webo tê liệt.
Anti fan mắng Thẩm Lật: blogger nhỏ ở nông thôn, toàn thân quê mùa hôi mùi bùn đất mà dám chơi quy tắc ngầm? Vì nổi tiếng mà không chừa thủ đoạn nào, bị X bao nuôi mà tưởng mình đã leo cao, hẳn là muốn tiền đến phát điên rồi!
Blogger lịch sử thì câm nín, toàn thân toát mồ hôi lạnh: Trong nhà này nhặt bừa một bức họa cũng là của họa sĩ nổi tiếng, chiếc bình cắm hoa kia là bình hoa thời nhà Minh, rốt cuộc vị blogger nhỏ này có gốc gác như thế nào…
Hai người thầm mến nhau.
Đây là một câu chuyện chữa lành và ngọt ngào, không ngược.
Nhân vật chính: Thẩm Lật, Cố Dịch
9.2
Ngọt Tựa Như Đường.
Tác giả: Midi chan
Thể loại: Thanh xuân vườn trường, BL, ngọt, 1x1, HE...
Giới thiệu:
Một câu chuyện nhỏ viết về thanh xuân.
Nhân vật chính. Trần Thanh Dương, Phùng Khánh Phong và một số nhân vật phụ khác.
Bối cảnh Hà Nội 2016. Mọi thứ như đường phố trường học đều là giả tưởng, mong các bạn không liên tưởng đến hiện thực.
Tác giả: Midi chan
Thể loại: Thanh xuân vườn trường, BL, ngọt, 1x1, HE...
Giới thiệu:
Một câu chuyện nhỏ viết về thanh xuân.
Nhân vật chính. Trần Thanh Dương, Phùng Khánh Phong và một số nhân vật phụ khác.
Bối cảnh Hà Nội 2016. Mọi thứ như đường phố trường học đều là giả tưởng, mong các bạn không liên tưởng đến hiện thực.
7.9
Truyện Chanh Đá Giữa Mùa Hè của tác giả Phó Tô kể về nhân vật Lâm Kiều, là một streamer game không mấy nổi tiếng.
Cậu suy nghĩ một hồi, nảy ra một cách, cậu quyết định thuê bạn chơi cùng một giờ với 888 tệ mỗi khi cậu phát sóng trực tiếp.
Cậu thấy ID của người ấy trùng trên với đội trưởng Giang Tự của chiến đội KG, mà cậu lại thầm yêu Giang Tự đã lâu, vì muốn thỏa mãn tâm trí của bản thân một chút, thế nên cậu đi trêu ghẹo bạn chơi cùng kia
"Anh trai ơi, làm bạn trai em trong một giờ nhé?"
Anh trai chơi cùng giọng nói dễ nghe, kỹ thuật rất tốt, tính ngượng ngùng lại rất nghe lời. Lâm Kiều rất vui vẻ, người xem phát sóng trực tiếp trong phòng cũng rất hài lòng, một công đôi chuyện nhà nhà đều vui.
Một giờ sau, Giang Tự có chơi có chịu buông điện thoại xuống, nói với bốn đồng đội hóng drama phía sau: "Máy đổi giọng ở đâu, đưa anh một cái đi."
Cậu suy nghĩ một hồi, nảy ra một cách, cậu quyết định thuê bạn chơi cùng một giờ với 888 tệ mỗi khi cậu phát sóng trực tiếp.
Cậu thấy ID của người ấy trùng trên với đội trưởng Giang Tự của chiến đội KG, mà cậu lại thầm yêu Giang Tự đã lâu, vì muốn thỏa mãn tâm trí của bản thân một chút, thế nên cậu đi trêu ghẹo bạn chơi cùng kia
"Anh trai ơi, làm bạn trai em trong một giờ nhé?"
Anh trai chơi cùng giọng nói dễ nghe, kỹ thuật rất tốt, tính ngượng ngùng lại rất nghe lời. Lâm Kiều rất vui vẻ, người xem phát sóng trực tiếp trong phòng cũng rất hài lòng, một công đôi chuyện nhà nhà đều vui.
Một giờ sau, Giang Tự có chơi có chịu buông điện thoại xuống, nói với bốn đồng đội hóng drama phía sau: "Máy đổi giọng ở đâu, đưa anh một cái đi."
8.6
Truyện Nhân Vật Phản Diện Ốm Yếu Không Muốn Nỗ Lực của tác giả Lộc Thập kể về Tạ Hà xuyên thư, còn xuyên thành nhân vật phản diện độc ác trong một tiểu thuyết cẩu huyết hào môn thế gia.
Nhân vật này được Tạ gia nhận nuôi, thân thể vốn không mấy khỏe mạnh, nhưng tâm cơ tràn đầy, trong đầu luôn suy nghĩ làm sao để đoạt được gia sản của anh trai nuôi, thậm chí vì để tuyệt hậu hoạn mà âm mưu giết chết cháu trai đơn thuần của mình, vừa không sợ sau này bị báo thù, vừa để anh trai không còn người để thừa kế.
Kết cục của nhân vật ác độc này dĩ nhiên là bị tống cổ ra đường, bị bệnh, chết nơi nào không rõ.
Tạ Hà xuyên qua, biết được kết cục thê thảm của nhân vật này, anh quyết định, làm cá mặn, anh sẽ chỉ thong thả ăn no chờ chết, bảo đảm né xa nhân vật chính, bảo đảm không gây chuyện, lánh xa thật xa tranh đấu chốn hào môn này, sống dưỡng lão thôi!
Trong một lần gia yến, Tạ Hà ngoài ý muốn chạm mặt cháu trai, ánh mắt đối phương nhìn anh đơn thuần vô hại khiến Tạ Hà rất chột dạ, xoay người trốn vào toilet.
___
Vì để tránh bị Tạ Hà hãm hại, Tạ Hành Dữ giả vờ vô tri ngây thơ mấy chục năm, gần đây bỗng dưng phát hiện: chú nhỏ có tính cách u ám thay đổi.
Chủ động rời khỏi phân tranh, thoái vị ủy quyền, dường như quyết tâm làm một con cá ướp muối ăn no chờ chết, hay cầm bình giữ ấm ngồi gần cửa sổ sát đất phơi nắng, thỉnh thoảng ho khan vài tiếng, trên khuôn mặt tái nhợt đầy vẻ năm tháng an yên.
Nhân vật này được Tạ gia nhận nuôi, thân thể vốn không mấy khỏe mạnh, nhưng tâm cơ tràn đầy, trong đầu luôn suy nghĩ làm sao để đoạt được gia sản của anh trai nuôi, thậm chí vì để tuyệt hậu hoạn mà âm mưu giết chết cháu trai đơn thuần của mình, vừa không sợ sau này bị báo thù, vừa để anh trai không còn người để thừa kế.
Kết cục của nhân vật ác độc này dĩ nhiên là bị tống cổ ra đường, bị bệnh, chết nơi nào không rõ.
Tạ Hà xuyên qua, biết được kết cục thê thảm của nhân vật này, anh quyết định, làm cá mặn, anh sẽ chỉ thong thả ăn no chờ chết, bảo đảm né xa nhân vật chính, bảo đảm không gây chuyện, lánh xa thật xa tranh đấu chốn hào môn này, sống dưỡng lão thôi!
Trong một lần gia yến, Tạ Hà ngoài ý muốn chạm mặt cháu trai, ánh mắt đối phương nhìn anh đơn thuần vô hại khiến Tạ Hà rất chột dạ, xoay người trốn vào toilet.
___
Vì để tránh bị Tạ Hà hãm hại, Tạ Hành Dữ giả vờ vô tri ngây thơ mấy chục năm, gần đây bỗng dưng phát hiện: chú nhỏ có tính cách u ám thay đổi.
Chủ động rời khỏi phân tranh, thoái vị ủy quyền, dường như quyết tâm làm một con cá ướp muối ăn no chờ chết, hay cầm bình giữ ấm ngồi gần cửa sổ sát đất phơi nắng, thỉnh thoảng ho khan vài tiếng, trên khuôn mặt tái nhợt đầy vẻ năm tháng an yên.
7.8
Văn án
"Anh Lương, đời này của em coi như dựa vào anh."
Thời điểm người kia nói những lời này, cách đây đã mười năm.
Nói dễ nghe một chút thì mất cả đời, nhưng cuối cùng mười năm còn chẳng thể sống tiếp, đành phải đi tìm một nơi khác để lãng quên.
Vậy thì đi tìm đi, dù sao Diêu Lương cũng không hiếm lạ gì Trương Dịch Văn, cũng không hiếm lạ gì mười năm này.
Coi như là cho chó ăn.
Quen biết nhau mười ba năm, yêu nhau mười năm, cuối cùng thua trước hiện thực.
"Anh Lương, đời này của em coi như dựa vào anh."
Thời điểm người kia nói những lời này, cách đây đã mười năm.
Nói dễ nghe một chút thì mất cả đời, nhưng cuối cùng mười năm còn chẳng thể sống tiếp, đành phải đi tìm một nơi khác để lãng quên.
Vậy thì đi tìm đi, dù sao Diêu Lương cũng không hiếm lạ gì Trương Dịch Văn, cũng không hiếm lạ gì mười năm này.
Coi như là cho chó ăn.
Quen biết nhau mười ba năm, yêu nhau mười năm, cuối cùng thua trước hiện thực.
7.2
Văn án 1:
Đường Minh Hề xuyên vào một cuốn tiểu thuyết nam chính phế vật nghịch tập, trở thành vợ của nam chính.
Trong cuốn tiểu thuyết này, vì để làm nhục nam chính, vợ của nam chính đã tìm mọi cách dằn vặt hắn, đánh đập hắn. Kết cục là bị nam chính bẻ gãy tay chân rồi ném xuống biển biển, để mặc cho cá mập cắn xé.
Đường Minh Hề vừa mới xuyên qua: …… Đương nhiên là phải nắm bắt thời gian mà ôm đùi nam chính rồi!
Đối xử tốt với hắn, cho hắn ăn ngon, tặng hắn đồ để mặc, trở thành bạch nguyệt quang trong lòng hắn.
Nhưng mà…
“Báo cáo Đường thiếu, Diệp Hành đã quỳ trong bão tuyết suốt một ngày một đêm rồi ạ!”
“Báo cáo Đường thiếu, Diệp Hành đã bị treo ở cửa ba ngày ba đêm!”
“Báo cáo Đường thiếu, Diệp Hành đi gặp tên ti tiện Đường Nặc kia rồi.”
# Tôi còn có thể làm gì để cứu vãn tình hình đây #
Văn án 2:
Trên vịnh Thanh La, Đường Minh Hề và Đường Nặc cùng bị bắt cóc.
Bọn bắt cóc chĩa súng vào Đường Minh Hề, phía sau lưng là vách đá cao, là biển sâu nước xoáy.
“Diệp thiếu, vợ và tình nhân, chọn một đi!”
Đường Minh Hề run rẩy nói: Diệp Hành, tôi không biết bơi.
Diệp Hành nhấc mí mắt, hờ hững: Đường Nặc, qua đây.
Một cái liếc mắt cũng không dành cho cậu.
Đường Minh Hề mất hết hy vọng, thả người nhảy xuống vách núi, chôn thây dưới đáy biển rộng.
Trước khi cậu chết, chỉ thấy Diệp Hành khẽ sửng sốt, sau đó hai mắt như thể đã nứt ra.
Rất lâu sau đó, người ta nhìn thấy giám đốc tập đoàn quyền lực – Diệp Hành run rẩy quỳ trên mặt đất, lặp đi lặp lại tên của vợ mình. Trông hắn như thể đang phát điên vậy.
Nhưng mà ——
Sau khi nhảy xuống biển, Đường Minh Hề điên cuồng bơi những 20km rồi lên được bờ, hai mắt ướt đẫm: Ha ha ha ha ha ha cuối cùng ông đây cũng có thể được tự do rồi!!
# Giả chết cũng chỉ sướng trong nhất thời, giả chết cả đời thì sướng cả đời #
# Cái chức Diệp phu nhân này ai muốn giữ thì giữ, ông đây đếch thèm! #
Đường Minh Hề xuyên vào một cuốn tiểu thuyết nam chính phế vật nghịch tập, trở thành vợ của nam chính.
Trong cuốn tiểu thuyết này, vì để làm nhục nam chính, vợ của nam chính đã tìm mọi cách dằn vặt hắn, đánh đập hắn. Kết cục là bị nam chính bẻ gãy tay chân rồi ném xuống biển biển, để mặc cho cá mập cắn xé.
Đường Minh Hề vừa mới xuyên qua: …… Đương nhiên là phải nắm bắt thời gian mà ôm đùi nam chính rồi!
Đối xử tốt với hắn, cho hắn ăn ngon, tặng hắn đồ để mặc, trở thành bạch nguyệt quang trong lòng hắn.
Nhưng mà…
“Báo cáo Đường thiếu, Diệp Hành đã quỳ trong bão tuyết suốt một ngày một đêm rồi ạ!”
“Báo cáo Đường thiếu, Diệp Hành đã bị treo ở cửa ba ngày ba đêm!”
“Báo cáo Đường thiếu, Diệp Hành đi gặp tên ti tiện Đường Nặc kia rồi.”
# Tôi còn có thể làm gì để cứu vãn tình hình đây #
Văn án 2:
Trên vịnh Thanh La, Đường Minh Hề và Đường Nặc cùng bị bắt cóc.
Bọn bắt cóc chĩa súng vào Đường Minh Hề, phía sau lưng là vách đá cao, là biển sâu nước xoáy.
“Diệp thiếu, vợ và tình nhân, chọn một đi!”
Đường Minh Hề run rẩy nói: Diệp Hành, tôi không biết bơi.
Diệp Hành nhấc mí mắt, hờ hững: Đường Nặc, qua đây.
Một cái liếc mắt cũng không dành cho cậu.
Đường Minh Hề mất hết hy vọng, thả người nhảy xuống vách núi, chôn thây dưới đáy biển rộng.
Trước khi cậu chết, chỉ thấy Diệp Hành khẽ sửng sốt, sau đó hai mắt như thể đã nứt ra.
Rất lâu sau đó, người ta nhìn thấy giám đốc tập đoàn quyền lực – Diệp Hành run rẩy quỳ trên mặt đất, lặp đi lặp lại tên của vợ mình. Trông hắn như thể đang phát điên vậy.
Nhưng mà ——
Sau khi nhảy xuống biển, Đường Minh Hề điên cuồng bơi những 20km rồi lên được bờ, hai mắt ướt đẫm: Ha ha ha ha ha ha cuối cùng ông đây cũng có thể được tự do rồi!!
# Giả chết cũng chỉ sướng trong nhất thời, giả chết cả đời thì sướng cả đời #
# Cái chức Diệp phu nhân này ai muốn giữ thì giữ, ông đây đếch thèm! #
9.2
Không hiểu sao, anh lại có thể xuất hiện bất ngờ đến thế, vào những lúc mà chẳng có thể nghĩ tới được, cứ tựa như trong mộng bước ra vậy!
Khải Trác, truyện ngắn.
Couple: Thạch Khải, Phan Tiểu Trác.
Giới thiệu vắn tắt trong một câu: Thiếu niên đến từ những giấc mơ tuổi trẻ.
Lập ý: Yêu thương hết cả thế giới.
Khải Trác, truyện ngắn.
Couple: Thạch Khải, Phan Tiểu Trác.
Giới thiệu vắn tắt trong một câu: Thiếu niên đến từ những giấc mơ tuổi trẻ.
Lập ý: Yêu thương hết cả thế giới.
6.4
Y,
Chẳng qua là một người không để ý tới việc đời mà dùng độc cứu người,
Vậy mà người đời lại gọi y bằng cái tên gì mà Thánh y Y thánh linh tinh nhàm chán đó,
Làm hại y từ nay về sau không ngừng gặp phiền toái!
Mà phiền phức lớn nhất mà cả đời này y gặp phải,
Chính là gặp phải cái tên đệ nhất mỹ nam Hách Liên Dực Mẫn giỏi mê hoặc lòng người kia!
Hừ!
Cho dù thần xui quỷ khiến làm cho y có con thì thế nào?!
Mộ Tĩnh Vân y nói một là một hai là hai sao có thể nghe lời người khác được chứ?
Hi vọng đứa nhỏ này lớn lên không nên giống như cha của nó thì tốt!
Chọc người khác tức giận như vậy!!!Y,
Chẳng qua là một người không để ý tới việc đời mà dùng độc cứu người,
Vậy mà người đời lại gọi y bằng cái tên gì mà Thánh y Y thánh linh tinh nhàm chán đó,
Làm hại y từ nay về sau không ngừng gặp phiền toái!
Mà phiền phức lớn nhất mà cả đời này y gặp phải,
Chính là gặp phải cái tên đệ nhất mỹ nam Hách Liên Dực Mẫn giỏi mê hoặc lòng người kia!
Hừ!
Cho dù thần xui quỷ khiến làm cho y có con thì thế nào?!
Mộ Tĩnh Vân y nói một là một hai là hai sao có thể nghe lời người khác được chứ?
Hi vọng đứa nhỏ này lớn lên không nên giống như cha của nó thì tốt!
Chọc người khác tức giận như vậy!!!
Chẳng qua là một người không để ý tới việc đời mà dùng độc cứu người,
Vậy mà người đời lại gọi y bằng cái tên gì mà Thánh y Y thánh linh tinh nhàm chán đó,
Làm hại y từ nay về sau không ngừng gặp phiền toái!
Mà phiền phức lớn nhất mà cả đời này y gặp phải,
Chính là gặp phải cái tên đệ nhất mỹ nam Hách Liên Dực Mẫn giỏi mê hoặc lòng người kia!
Hừ!
Cho dù thần xui quỷ khiến làm cho y có con thì thế nào?!
Mộ Tĩnh Vân y nói một là một hai là hai sao có thể nghe lời người khác được chứ?
Hi vọng đứa nhỏ này lớn lên không nên giống như cha của nó thì tốt!
Chọc người khác tức giận như vậy!!!Y,
Chẳng qua là một người không để ý tới việc đời mà dùng độc cứu người,
Vậy mà người đời lại gọi y bằng cái tên gì mà Thánh y Y thánh linh tinh nhàm chán đó,
Làm hại y từ nay về sau không ngừng gặp phiền toái!
Mà phiền phức lớn nhất mà cả đời này y gặp phải,
Chính là gặp phải cái tên đệ nhất mỹ nam Hách Liên Dực Mẫn giỏi mê hoặc lòng người kia!
Hừ!
Cho dù thần xui quỷ khiến làm cho y có con thì thế nào?!
Mộ Tĩnh Vân y nói một là một hai là hai sao có thể nghe lời người khác được chứ?
Hi vọng đứa nhỏ này lớn lên không nên giống như cha của nó thì tốt!
Chọc người khác tức giận như vậy!!!
9.3
Văn án
Ảnh đế x Thị đế
Lương Ngư x Hứa Kinh Trập
Hai nam diễn viên vì một vụ scandal sex tập thể rúng động mà chủ động trói buộc lại với nhau. Đây là câu chuyện về cuộc sống “diễn kịch” ngọt ngào của hai người họ.
—
Thể loại truyện showbiz điển hình nhưng không theo truyền thống.
Cốt truyện cũ nhưng ngọt.
.———-
Ảnh đế x Thị đế
Lương Ngư x Hứa Kinh Trập
Hai nam diễn viên vì một vụ scandal sex tập thể rúng động mà chủ động trói buộc lại với nhau. Đây là câu chuyện về cuộc sống “diễn kịch” ngọt ngào của hai người họ.
—
Thể loại truyện showbiz điển hình nhưng không theo truyền thống.
Cốt truyện cũ nhưng ngọt.
.———-
8.3
Bạn đang đọc truyện Tích Tụ của tác giả Trì Tống Tra. Quan hệ hai người vốn ở vị trí là ông chủ và thuộc hạ.
Sau khi cha của cậu qua đời, cậu thành người kế nhiệm, nhưng tính tình không được tốt, lại chỉ biết ăn chơi mà thôi.
Mà thuộc hạ đắc lực dưới trướng, cũng từng là thuộc hạ của cha cậu, là một người cường đại, tận tuỵ.
Phó Diễn x Trần Tân
Thụ lớn hơn công 11 tuổi
Công có quan hệ với người khác. Thụ từng có quan hệ với Đại ca đời trước (chỉ nhắc qua)
Sau khi cha của cậu qua đời, cậu thành người kế nhiệm, nhưng tính tình không được tốt, lại chỉ biết ăn chơi mà thôi.
Mà thuộc hạ đắc lực dưới trướng, cũng từng là thuộc hạ của cha cậu, là một người cường đại, tận tuỵ.
Phó Diễn x Trần Tân
Thụ lớn hơn công 11 tuổi
Công có quan hệ với người khác. Thụ từng có quan hệ với Đại ca đời trước (chỉ nhắc qua)
8.2
Tác giả: Trảo Cá Ngư Đường
Thể loại: Đam Mỹ, Truyện Sủng, Truyện Khác
Giới thiệu:
Đường Nhạc cũng từng có một bóng hình trong lòng...
Nhưng lại không thể đến với nhau.
Tới khi người từng yêu lại lần nữa trở về, muốn hợp lại, nhưng đã muộn mất rồi!
Tống là bạch nguyệt quang trong lòng Đường Nhạc, nhưng tin tức tố của hai người không phù hợp, bài xích nhau, đến mức ngay cả đánh dấu dung hợp cũng không thể.
Sau đó, Đường Nhạc nghe theo sự sắp xếp của gia đình cưới Giang Vũ, một thiên tài dương cầm ngoan ngoãn
Sống dưới cùng một mái nhà, hai người vì độ xứng đôi siêu cao mà liên tục lau súng cướp cò.
Giường chiếu triền miên liệu có bằng tình đầu từng trải?
Nếu có thể chữa trị bài xích tin tức tố thì sẽ thế nào?
Giang Vũ không muốn chờ đợi chữ "Nếu" này, vì cậu chưa bao giờ là người được lựa chọn.
Thể loại: Đam Mỹ, Truyện Sủng, Truyện Khác
Giới thiệu:
Đường Nhạc cũng từng có một bóng hình trong lòng...
Nhưng lại không thể đến với nhau.
Tới khi người từng yêu lại lần nữa trở về, muốn hợp lại, nhưng đã muộn mất rồi!
Tống là bạch nguyệt quang trong lòng Đường Nhạc, nhưng tin tức tố của hai người không phù hợp, bài xích nhau, đến mức ngay cả đánh dấu dung hợp cũng không thể.
Sau đó, Đường Nhạc nghe theo sự sắp xếp của gia đình cưới Giang Vũ, một thiên tài dương cầm ngoan ngoãn
Sống dưới cùng một mái nhà, hai người vì độ xứng đôi siêu cao mà liên tục lau súng cướp cò.
Giường chiếu triền miên liệu có bằng tình đầu từng trải?
Nếu có thể chữa trị bài xích tin tức tố thì sẽ thế nào?
Giang Vũ không muốn chờ đợi chữ "Nếu" này, vì cậu chưa bao giờ là người được lựa chọn.