Ngôn Tình
1397 Truyện
Sắp xếp theo
7.1
Tác giả: Hương Tô Lật
Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Sủng, Hài Hước, Điền Văn, Đô Thị
Giới thiệu:
Gần đây Bảo Châu có chút hoảng.
Cô phát hiện sau núi nhà cô luôn xuất hiện mấy người kì lạ.
Mặt mày hồng hào, người cũng đầy đặn, lại còn mặc vàng đeo bạc, phú quý bức người.
Cuối cùng, bọn họ lại đi theo dõi mớ rau dại do chính cô trồng...
Bé rau dại này bán như thế nào?
Truyện kể về thập niên 60, một bé gái dân bản xứ tên Bảo Châu gặp được kì ngộ, từ đó phất lên nhanh chóng.
Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Sủng, Hài Hước, Điền Văn, Đô Thị
Giới thiệu:
Gần đây Bảo Châu có chút hoảng.
Cô phát hiện sau núi nhà cô luôn xuất hiện mấy người kì lạ.
Mặt mày hồng hào, người cũng đầy đặn, lại còn mặc vàng đeo bạc, phú quý bức người.
Cuối cùng, bọn họ lại đi theo dõi mớ rau dại do chính cô trồng...
Bé rau dại này bán như thế nào?
Truyện kể về thập niên 60, một bé gái dân bản xứ tên Bảo Châu gặp được kì ngộ, từ đó phất lên nhanh chóng.
8.8
ÔN LẠI CHUYỆN NGÀY XƯA
Tác giả: S Táp
Editor: Qin Zồ
Tag: Thanh mai trúc mã, nhẹ nhàng cute phô mai que, HE...
Giới thiệu:
“Nè anh biết không, có người bảo em để ý anh từ hồi tiểu học đấy.”
“Đúng rồi còn gì, nếu em không để ý anh từ hồi ấy thì còn theo đuổi anh ghê thế à?”
“Ai theo đuổi ai cơ? Mở mắt kiểu gì mà nói điêu thế hả?”
“Được, đến đây, bây giờ hai ta ôn lại chuyện ngày xưa.”
“Em cứ nhớ lại đi, ánh mắt người ngoài sáng hơn sao.”
Là câu chuyện về ký ức tuổi thơ của những người sinh ra trong những năm 80 và 90, hãy cùng nhau bắt đầu cuộc hành trình đầy hoài niệm!
Tác giả: S Táp
Editor: Qin Zồ
Tag: Thanh mai trúc mã, nhẹ nhàng cute phô mai que, HE...
Giới thiệu:
“Nè anh biết không, có người bảo em để ý anh từ hồi tiểu học đấy.”
“Đúng rồi còn gì, nếu em không để ý anh từ hồi ấy thì còn theo đuổi anh ghê thế à?”
“Ai theo đuổi ai cơ? Mở mắt kiểu gì mà nói điêu thế hả?”
“Được, đến đây, bây giờ hai ta ôn lại chuyện ngày xưa.”
“Em cứ nhớ lại đi, ánh mắt người ngoài sáng hơn sao.”
Là câu chuyện về ký ức tuổi thơ của những người sinh ra trong những năm 80 và 90, hãy cùng nhau bắt đầu cuộc hành trình đầy hoài niệm!
8.8
Tên truyện: Cá Voi Cô Đơn
Tác giả: Tố Tố Tố
Nhân vật chính: Phó Cảnh Dự x Đồ Ca
Editor: Vitamino
Thể loại: Ngôn tình, Đô thị tình duyên, Sủng, Hiện đại, Hiện thực, Nữ cường, HE.
Văn án:
Khi Đồ Ca gặp Phó Cảnh Dật, cô khi ấy chỉ một lòng nghĩ đến việc kiếm tiền.
Sau đó, người chẳng có bất kỳ kinh nghiệm yêu đương nào như cô lại trở thành cố vấn tình yêu cho Phó Cảnh Dật.
Điều đầu tiên cô dạy anh chính là cách cư xử với con gái.
Phó Cảnh Dật là một học trò rất giỏi, việc đầu tiên sau khi anh học được là hôn cô.
Phó Cảnh Dật với thế giới là giao tiếp từ một phía.
Giống như cá voi cô đơn Alice (1), bất kể phát ra tín hiệu gì cũng không được đáp lại.
Cho đến khi anh gặp được Đồ Ca.
Đây là truyện đi theo hướng hiện thực.
Phiên dịch mạnh mẽ x Nhà thiết kế thiên tài có hội chứng Asperger (2)
(1) Cá voi Alice: Còn gọi là 52 Blue hay Cá voi 52 hertz là một cá thể cá voi thuộc loài không xác định, tiếng kêu của nó có tần số bất thường là 52 Hz. Tần số này cao hơn nhiều so với những loài cá voi khác có tập tính di cư tương tự như cá voi xanh (10-39 Hz) hay cá voi vây xanh (20 Hz). Nó được phát hiện thường xuyên ở nhiều địa điểm khác nhau từ cuối những năm 1980 và có vẻ như là cá thể duy nhất phát ra tiếng kêu ở tần số này. Nó được truyền thông gọi là "Chú cá voi cô đơn nhất hành tinh".
(2) Asperger: Hội chứng Asperger (tiếng Anh: Asperger syndrome (AS), hay Asperger"s) là một rối loạn phát triển thần kinh đặc trưng bởi những khó khăn đáng kể trong tương tác xã hội và giao tiếp phi ngôn ngữ, cùng với các kiểu hành vi và sở thích bị hạn chế và lặp đi lặp lại. Đây là một chứng rối loạn phổ tự kỷ (ASD) nhưng khác với các ASD khác bởi ngôn ngữ và trí thông minh tương đối không bị suy giảm. Mặc dù không cần thiết để chẩn đoán, nhưng sự vụng về về thể chất và cách sử dụng ngôn ngữ bất thường là phổ biến. Các dấu hiệu thường bắt đầu trước hai tuổi và thường kéo dài trong suốt cuộc đời của một người.
(Đại loại nam chính là người mắc chứng bệnh sợ giao tiếp với xã hội nhé.)
Tác giả: Tố Tố Tố
Nhân vật chính: Phó Cảnh Dự x Đồ Ca
Editor: Vitamino
Thể loại: Ngôn tình, Đô thị tình duyên, Sủng, Hiện đại, Hiện thực, Nữ cường, HE.
Văn án:
Khi Đồ Ca gặp Phó Cảnh Dật, cô khi ấy chỉ một lòng nghĩ đến việc kiếm tiền.
Sau đó, người chẳng có bất kỳ kinh nghiệm yêu đương nào như cô lại trở thành cố vấn tình yêu cho Phó Cảnh Dật.
Điều đầu tiên cô dạy anh chính là cách cư xử với con gái.
Phó Cảnh Dật là một học trò rất giỏi, việc đầu tiên sau khi anh học được là hôn cô.
Phó Cảnh Dật với thế giới là giao tiếp từ một phía.
Giống như cá voi cô đơn Alice (1), bất kể phát ra tín hiệu gì cũng không được đáp lại.
Cho đến khi anh gặp được Đồ Ca.
Đây là truyện đi theo hướng hiện thực.
Phiên dịch mạnh mẽ x Nhà thiết kế thiên tài có hội chứng Asperger (2)
(1) Cá voi Alice: Còn gọi là 52 Blue hay Cá voi 52 hertz là một cá thể cá voi thuộc loài không xác định, tiếng kêu của nó có tần số bất thường là 52 Hz. Tần số này cao hơn nhiều so với những loài cá voi khác có tập tính di cư tương tự như cá voi xanh (10-39 Hz) hay cá voi vây xanh (20 Hz). Nó được phát hiện thường xuyên ở nhiều địa điểm khác nhau từ cuối những năm 1980 và có vẻ như là cá thể duy nhất phát ra tiếng kêu ở tần số này. Nó được truyền thông gọi là "Chú cá voi cô đơn nhất hành tinh".
(2) Asperger: Hội chứng Asperger (tiếng Anh: Asperger syndrome (AS), hay Asperger"s) là một rối loạn phát triển thần kinh đặc trưng bởi những khó khăn đáng kể trong tương tác xã hội và giao tiếp phi ngôn ngữ, cùng với các kiểu hành vi và sở thích bị hạn chế và lặp đi lặp lại. Đây là một chứng rối loạn phổ tự kỷ (ASD) nhưng khác với các ASD khác bởi ngôn ngữ và trí thông minh tương đối không bị suy giảm. Mặc dù không cần thiết để chẩn đoán, nhưng sự vụng về về thể chất và cách sử dụng ngôn ngữ bất thường là phổ biến. Các dấu hiệu thường bắt đầu trước hai tuổi và thường kéo dài trong suốt cuộc đời của một người.
(Đại loại nam chính là người mắc chứng bệnh sợ giao tiếp với xã hội nhé.)
8.6
Giới thiệu:
Năm ấy Hứa Thanh Phong không màng đến lời đe doạ chia tay của cô, dứt khoát bay đến Syria, trở thành một phóng viên chiến trường, dùng tính mạng của mình để tốc ký những câu chuyện xưa đầy nhân văn ở nơi ấy.
Chỉ sau hai năm đã giật được vô số giải thưởng lớn nhỏ, trở thành một ngôi sao mới được toàn giới truyền thông ngưỡng mộ.
Hai người gặp lại nhau ở bệnh viện.
Hàm Tinh yên lặng đứng ở xa, tận mắt nhìn thấy Hứa Thanh Phong đang dỗ dành một người phụ nữ mang thai, chàng trai năm ấy trải qua nhiều gian khổ càng trở nên trầm ổn hơn, cũng chói mắt hơn.
Chỉ là vị trí bên cạnh người đàn ông ấy đã không thuộc về cô nữa rồi.
***
Công ty đột nhiên có tin đồn một vị sếp trong ngành muốn tới đảm nhiệm chức chủ biên.
Ngày đầu tiên nhậm chức, khi nhìn thấy Hứa Thanh Phong, Hàm Tinh không khỏi ngạc nhiên.
Người đàn ông trở nên thanh nhã và lạnh lùng, cười nhạt lộ ra vẻ xa cách.
Nhưng lại cố tình ăn dấm chăm chỉ hơn bất cứ ai, thậm chí còn không để ý đến thân phận đàn ông đã có vợ của mình, hết lần này đến lần khác trêu chọc cô.
Sau một thời gian đấu tranh giữa tình cảm và lý trí, Hàm Tinh dứt khoát từ chức.
Sự lạnh nhạt, thờ ơ của người đàn ông cuối cùng cũng sụp đổ, một đôi mắt vốn dịu dàng chứa đầy vì sao giờ lại đỏ bừng, vô cùng đáng thương lôi kéo góc áo cô giải thích, "Anh thật sự không có vợ mà, chỉ có một mình em."
Hoá ra tất cả mọi sự trùng hợp đều nằm trong kế hoạch của người đàn ông này.
Sợi chỉ đỏ cô từng tự tay bện cho anh là tín ngưỡng duy nhất của anh mỗi lần tính mạng gặp nguy hiểm.
P/s: Người phụ nữ mang thai là em gái của nam chính.
Một câu tóm tắt: Em là tín ngưỡng duy nhất của anh.
Lập ý: Quý trọng từng khoảnh khắc.
Năm ấy Hứa Thanh Phong không màng đến lời đe doạ chia tay của cô, dứt khoát bay đến Syria, trở thành một phóng viên chiến trường, dùng tính mạng của mình để tốc ký những câu chuyện xưa đầy nhân văn ở nơi ấy.
Chỉ sau hai năm đã giật được vô số giải thưởng lớn nhỏ, trở thành một ngôi sao mới được toàn giới truyền thông ngưỡng mộ.
Hai người gặp lại nhau ở bệnh viện.
Hàm Tinh yên lặng đứng ở xa, tận mắt nhìn thấy Hứa Thanh Phong đang dỗ dành một người phụ nữ mang thai, chàng trai năm ấy trải qua nhiều gian khổ càng trở nên trầm ổn hơn, cũng chói mắt hơn.
Chỉ là vị trí bên cạnh người đàn ông ấy đã không thuộc về cô nữa rồi.
***
Công ty đột nhiên có tin đồn một vị sếp trong ngành muốn tới đảm nhiệm chức chủ biên.
Ngày đầu tiên nhậm chức, khi nhìn thấy Hứa Thanh Phong, Hàm Tinh không khỏi ngạc nhiên.
Người đàn ông trở nên thanh nhã và lạnh lùng, cười nhạt lộ ra vẻ xa cách.
Nhưng lại cố tình ăn dấm chăm chỉ hơn bất cứ ai, thậm chí còn không để ý đến thân phận đàn ông đã có vợ của mình, hết lần này đến lần khác trêu chọc cô.
Sau một thời gian đấu tranh giữa tình cảm và lý trí, Hàm Tinh dứt khoát từ chức.
Sự lạnh nhạt, thờ ơ của người đàn ông cuối cùng cũng sụp đổ, một đôi mắt vốn dịu dàng chứa đầy vì sao giờ lại đỏ bừng, vô cùng đáng thương lôi kéo góc áo cô giải thích, "Anh thật sự không có vợ mà, chỉ có một mình em."
Hoá ra tất cả mọi sự trùng hợp đều nằm trong kế hoạch của người đàn ông này.
Sợi chỉ đỏ cô từng tự tay bện cho anh là tín ngưỡng duy nhất của anh mỗi lần tính mạng gặp nguy hiểm.
P/s: Người phụ nữ mang thai là em gái của nam chính.
Một câu tóm tắt: Em là tín ngưỡng duy nhất của anh.
Lập ý: Quý trọng từng khoảnh khắc.
6.9
Văn án
Cô mở hòm thư rất lâu trước đó ra một lần nữa, rương bưu kiện còn có rất nhiều bưu kiện chưa đọc, mỗi một bưu kiện là một câu chuyện nhỏ, nội dung phong bưu kiện gần đây chỉ ngắn ngủi mấy chữ: “Tôi không đợi.”
Nhiều năm sau, khi Nam tiên sinh sửa sang lại giá sách, mở sách giáo khoa mà khi cô đi du học có bức thư, phát hiện trong thư vẫn luôn có một tấm card: “Công tử, hôm nay Seoul có tuyết rơi, sinh nhật vui vẻ.”
Cô mở hòm thư rất lâu trước đó ra một lần nữa, rương bưu kiện còn có rất nhiều bưu kiện chưa đọc, mỗi một bưu kiện là một câu chuyện nhỏ, nội dung phong bưu kiện gần đây chỉ ngắn ngủi mấy chữ: “Tôi không đợi.”
Nhiều năm sau, khi Nam tiên sinh sửa sang lại giá sách, mở sách giáo khoa mà khi cô đi du học có bức thư, phát hiện trong thư vẫn luôn có một tấm card: “Công tử, hôm nay Seoul có tuyết rơi, sinh nhật vui vẻ.”
8.7
LỌ THUỶ TINH
Tác giả: Tuế Tuế Quang
Biên tập: BlueDaisy
Tổng chương: 41 chương + 1 Q&A
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm lâu dài, Góc nhìn nữ chính...
VĂN ÁN:
Mọi người đều nói Giang Miểu tốt số.
Chị hổ giấy lắm mưu mẹo x Chú cún thông minh thuộc hệ trưởng thành
(1V1, cả hai đều đã ‘mất zin’, chênh lệch ba tuổi)
***
Tác giả: Tuế Tuế Quang
Biên tập: BlueDaisy
Tổng chương: 41 chương + 1 Q&A
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm lâu dài, Góc nhìn nữ chính...
VĂN ÁN:
Mọi người đều nói Giang Miểu tốt số.
Chị hổ giấy lắm mưu mẹo x Chú cún thông minh thuộc hệ trưởng thành
(1V1, cả hai đều đã ‘mất zin’, chênh lệch ba tuổi)
***
8.8
Giới thiệu:
Đó cũng không phải là lần đầu tiên cô gặp anh. Chỉ là lần kia, ở hành lang KTV, anh ôm trong ngực mình một cô gái, cười đến phong tình vạn chủng.
Ấn tượng của cô đối với anh quá sâu sắc. Sau đó thì sao?
Sau đó...
Lục Tư Bắc mời anh tới, anh tới muộn.
Có người kêu. "Tới chậm phải phạt rượu."
"Sao không mang bạn gái theo?"
Người kia cười nhạt một tiếng. "Chia tay rồi."
"Êy, lần này được bao lâu?"
Người kia giương mắt lên, giọng nói vừa đủ. "Đủ thì thôi."
Trong phòng, ánh đèn nửa sáng nửa tối, Mạnh Thịnh Nam cúi đầu uống coca, vị coca chạm vào đầu lưỡi cô, vừa lạnh vừa cay...
Đó cũng không phải là lần đầu tiên cô gặp anh. Chỉ là lần kia, ở hành lang KTV, anh ôm trong ngực mình một cô gái, cười đến phong tình vạn chủng.
Ấn tượng của cô đối với anh quá sâu sắc. Sau đó thì sao?
Sau đó...
Lục Tư Bắc mời anh tới, anh tới muộn.
Có người kêu. "Tới chậm phải phạt rượu."
"Sao không mang bạn gái theo?"
Người kia cười nhạt một tiếng. "Chia tay rồi."
"Êy, lần này được bao lâu?"
Người kia giương mắt lên, giọng nói vừa đủ. "Đủ thì thôi."
Trong phòng, ánh đèn nửa sáng nửa tối, Mạnh Thịnh Nam cúi đầu uống coca, vị coca chạm vào đầu lưỡi cô, vừa lạnh vừa cay...
8.7
Tác giả: Tam Nguyệt Ngư
Độ dài: 37 chương phần chính
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Yêu Thầm, Thanh mai trúc mã, Nam chính nhát gan, nữ chính mạnh mẽ...
Edit: peterpandreammate
CP: Lâm Trạch Diễn x Cố U
Giới thiệu vắn tắt: Lá gan bạn trai tôi nhỏ quá, phải làm sao bây giờ?
Tóm lược: Tình yêu bao dung hết tất cả.
Độ dài: 37 chương phần chính
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Yêu Thầm, Thanh mai trúc mã, Nam chính nhát gan, nữ chính mạnh mẽ...
Edit: peterpandreammate
CP: Lâm Trạch Diễn x Cố U
Giới thiệu vắn tắt: Lá gan bạn trai tôi nhỏ quá, phải làm sao bây giờ?
Tóm lược: Tình yêu bao dung hết tất cả.
9.1
Hán Việt: Ám luyến.
Tác giả: Nhu Đoàn Tử
Editor: Carnadelphis + Beta: Mia
Số chương: 3 chương.
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Vườn trường, Song hướng yêu thầm, Nhẹ nhàng, Đoản văn, Thị giác nữ chủ.
Văn án
Trời mưa rồi.
Cậu có mang dù không?
Tag: Mùa hoa mùa mưa, Yêu sâu sắc, Ngọt văn, Vườn trường
Tác giả: Nhu Đoàn Tử
Editor: Carnadelphis + Beta: Mia
Số chương: 3 chương.
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Vườn trường, Song hướng yêu thầm, Nhẹ nhàng, Đoản văn, Thị giác nữ chủ.
Văn án
Trời mưa rồi.
Cậu có mang dù không?
Tag: Mùa hoa mùa mưa, Yêu sâu sắc, Ngọt văn, Vườn trường
5.8
Tác giả: Nam Qua Thị Tử Bính (Bánh Hồng Bí Đỏ)
Thể loại: Hiện đại, Ngọt sủng, Oan gia, Duyên trời tác hợp, Thanh mai trúc mã
Số chương: 4 chương
Edit: Phan
Giới thiệu:
Bạn thân giới thiệu cho tôi một đối tượng hẹn hò, gặp mặt xong tôi rất hài lòng, anh bé đúng là mẫu người tôi thích.
Sau khi về nhà từ buổi blind date, tôi đã bị bạn thân chửi te tua: “Mày đã đi đâu vậy! Người ta ở đó đợi mày hơn hai tiếng, điện thoại không nghe, WeChat cũng không trả lời, mày đi chơi bời với ai đấy?”
Từ từ, chó sói nhỏ hẹn hò với tôi ngày hôm qua…
Không phải do bạn thân giới thiệu!
Một câu tóm tắt: Xem mắt nhầm người thì phải làm sao bây giờ? Gấp!
Ý chính: Tình yêu ngọt ngào.
Thể loại: Hiện đại, Ngọt sủng, Oan gia, Duyên trời tác hợp, Thanh mai trúc mã
Số chương: 4 chương
Edit: Phan
Giới thiệu:
Bạn thân giới thiệu cho tôi một đối tượng hẹn hò, gặp mặt xong tôi rất hài lòng, anh bé đúng là mẫu người tôi thích.
Sau khi về nhà từ buổi blind date, tôi đã bị bạn thân chửi te tua: “Mày đã đi đâu vậy! Người ta ở đó đợi mày hơn hai tiếng, điện thoại không nghe, WeChat cũng không trả lời, mày đi chơi bời với ai đấy?”
Từ từ, chó sói nhỏ hẹn hò với tôi ngày hôm qua…
Không phải do bạn thân giới thiệu!
Một câu tóm tắt: Xem mắt nhầm người thì phải làm sao bây giờ? Gấp!
Ý chính: Tình yêu ngọt ngào.
9.2
VĂN ÁN
Đêm Giáng Sinh ngày đó,
Trương Tiểu Miên bị mối tình đầu mà mình hẹn hò suốt năm năm vứt bỏ không thương tiếc.
Thất tình, cô ngồi xổm một mình bên vệ đường khóc thút thít.
Sau đó…
Cô gặp được một con Tuần Lộc lông xù vừa mềm mại vừa ấm áp.
Và rồi…
Con Tuần Lộc này đã sưởi ấm cho cô cả đời.
[Gỡ mìn]
1. Không phải nhân thú, không phải nhân thú, không phải nhân thú. Chuyện quan trọng xin nhắc lại ba lần.
2. Cẩu độc thân xin hãy thận trọng trước khi nhảy hố! Vui lòng đeo kính râm trước khi đọc để tránh tình trạng mù lòa.
3. Bệnh nhân bị sâu răng hay tiểu đường nên thận trọng trước khi nhảy hố! Tác giả không chịu trách nhiệm nếu lượng đường đạt quá giới hạn!
4. Nữ chính có bạn trai cũ là tra nam, tuổi trẻ ai mà không gặp vài thằng cặn bã cơ chứ.
Đêm Giáng Sinh ngày đó,
Trương Tiểu Miên bị mối tình đầu mà mình hẹn hò suốt năm năm vứt bỏ không thương tiếc.
Thất tình, cô ngồi xổm một mình bên vệ đường khóc thút thít.
Sau đó…
Cô gặp được một con Tuần Lộc lông xù vừa mềm mại vừa ấm áp.
Và rồi…
Con Tuần Lộc này đã sưởi ấm cho cô cả đời.
[Gỡ mìn]
1. Không phải nhân thú, không phải nhân thú, không phải nhân thú. Chuyện quan trọng xin nhắc lại ba lần.
2. Cẩu độc thân xin hãy thận trọng trước khi nhảy hố! Vui lòng đeo kính râm trước khi đọc để tránh tình trạng mù lòa.
3. Bệnh nhân bị sâu răng hay tiểu đường nên thận trọng trước khi nhảy hố! Tác giả không chịu trách nhiệm nếu lượng đường đạt quá giới hạn!
4. Nữ chính có bạn trai cũ là tra nam, tuổi trẻ ai mà không gặp vài thằng cặn bã cơ chứ.
7.8
Văn án:
Du Duyệt tuy rằng tên là Du Duyệt, nhưng đã hơn hai mươi tuổi cũng không có ngày nào sung sướng.
Mười lăm tuổi xảy ra tai nạn xe cộ với em họ, tỉnh lại sau khi nằm trong phòng ICU nửa tháng, nghe thấy anh ruột nói với em họ: “May mắn người nằm ở đó không phải em.”
18 tuổi có một người bạn trai, bạn trai lại qua đời ngoài ý muốn, cô phát hiện trong bóp tiền của anh ta một bức ảnh của em họ mình.
Hai mươi tuổi hẹn hò, quen biết người chồng sau này, sau kết hôn một ngày nào đó, phát hiện rất nhiều tài nguyên của em họ trong giới giải trí đều là do chồng mình hỗ trợ.
Du Duyệt: “Thật đen đủi!”
Lục Việt Minh: “?”
Du Duyệt: “Tôi muốn ly hôn với anh!”
Lục Việt Minh: “???”
Du Duyệt tuy rằng tên là Du Duyệt, nhưng đã hơn hai mươi tuổi cũng không có ngày nào sung sướng.
Mười lăm tuổi xảy ra tai nạn xe cộ với em họ, tỉnh lại sau khi nằm trong phòng ICU nửa tháng, nghe thấy anh ruột nói với em họ: “May mắn người nằm ở đó không phải em.”
18 tuổi có một người bạn trai, bạn trai lại qua đời ngoài ý muốn, cô phát hiện trong bóp tiền của anh ta một bức ảnh của em họ mình.
Hai mươi tuổi hẹn hò, quen biết người chồng sau này, sau kết hôn một ngày nào đó, phát hiện rất nhiều tài nguyên của em họ trong giới giải trí đều là do chồng mình hỗ trợ.
Du Duyệt: “Thật đen đủi!”
Lục Việt Minh: “?”
Du Duyệt: “Tôi muốn ly hôn với anh!”
Lục Việt Minh: “???”
7.3
Giang Siêu - một đặc công toàn năng xuyên không về thời cổ đại, nhập vào cơ thể một người ham ăn lười làm, vũ phu bạc nhược; trong nhà còn có cô vợ xinh đẹp cùng cô em vợ đáng thương đang sắp xỉu đi vì bệnh tật và đói rét.
Nhờ kiến thức tiên tiến của hàng nghìn năm sau, anh dần cải thiện cuộc sống, thay đổi hình tượng xấu xa trong mắt vợ, từng bước leo lên đỉnh vinh quang...
Nhờ kiến thức tiên tiến của hàng nghìn năm sau, anh dần cải thiện cuộc sống, thay đổi hình tượng xấu xa trong mắt vợ, từng bước leo lên đỉnh vinh quang...
6.2
GIỚI THIỆU
Lần đầu tiên Úc Sương nhìn thấy Chu Mộ Dư là ở tang lễ của chồng mình.
Gã đàn ông nhìn cậu như đang đánh giá món đồ sứ tinh xảo trên bàn đấu giá, trong mắt tràn đầy vẻ chắc chắn.
Lễ tang kết thúc, Úc Sương nhận được một tấm danh thiếp và một câu: “Theo tôi, hoặc ở lại thủ tiết, em chọn.”
Từ chiếc lồng vàng này sang chiếc lồng vàng khác, Úc Sương vẫn luôn cẩn thận sắm vai chim hoàng yến của mình. Chu Mộ Dư hay người đàn ông khác, với cậu mà nói không khác gì nhau. Đều là thợ săn tự cho mình thông mình, không thể thoát khỏi sự dịu dàng của con mồi.
Cho nên bị người tình bé nhỏ mà Chu Mộ Dư cưng chiều bắt nạt, cậu không khóc không nháo.
Bị vị hôn thê của Chu Mộ Dư tới cửa nhục nhã, cậu im lặng nuốt xuống.
Bạn bè Chu Mộ Dư nói muốn “mượn chơi một chút”, cậu cũng chỉ trả lời “Ngài Chu không thích”.
Cậu hiểu rõ tất cả những người này đều chỉ là râu tia, thậm chí Chu Mộ Dư cũng không quá quan trọng.
Nhưng hình như Chu Mộ Dư hiểu lầm.
Ban đầu Chu Mộ Dư muốn một đồ chơi nhỏ biết nghe lời, không cần quá thông minh, chỉ cần ngoan ngoãn hiểu chuyện, có thể làm nũng, mỗi ngày ngồi bên cửa sổ chờ gã về nhà.
Úc Sương làm được.
Sau đó Chu Mộ Dư muốn Úc sương yêu gã.
Úc Sương lại nhỏ giọng nói: “Xin lỗi… Chú Đàm không có dạy em.”
Lúc đó Chu Mộ Dư mới nhớ ra tất cả những gì gã có được đều do người chồng quá cố của Úc Sương tự tay dạy dỗ cậu.
Mà gã cũng không phải là lựa chọn duy nhất của chú chim hoàng yến xinh đẹp mình nuôi.
“Tình yêu là di sản không thể kế thừa”.
Lần đầu tiên Úc Sương nhìn thấy Chu Mộ Dư là ở tang lễ của chồng mình.
Gã đàn ông nhìn cậu như đang đánh giá món đồ sứ tinh xảo trên bàn đấu giá, trong mắt tràn đầy vẻ chắc chắn.
Lễ tang kết thúc, Úc Sương nhận được một tấm danh thiếp và một câu: “Theo tôi, hoặc ở lại thủ tiết, em chọn.”
Từ chiếc lồng vàng này sang chiếc lồng vàng khác, Úc Sương vẫn luôn cẩn thận sắm vai chim hoàng yến của mình. Chu Mộ Dư hay người đàn ông khác, với cậu mà nói không khác gì nhau. Đều là thợ săn tự cho mình thông mình, không thể thoát khỏi sự dịu dàng của con mồi.
Cho nên bị người tình bé nhỏ mà Chu Mộ Dư cưng chiều bắt nạt, cậu không khóc không nháo.
Bị vị hôn thê của Chu Mộ Dư tới cửa nhục nhã, cậu im lặng nuốt xuống.
Bạn bè Chu Mộ Dư nói muốn “mượn chơi một chút”, cậu cũng chỉ trả lời “Ngài Chu không thích”.
Cậu hiểu rõ tất cả những người này đều chỉ là râu tia, thậm chí Chu Mộ Dư cũng không quá quan trọng.
Nhưng hình như Chu Mộ Dư hiểu lầm.
Ban đầu Chu Mộ Dư muốn một đồ chơi nhỏ biết nghe lời, không cần quá thông minh, chỉ cần ngoan ngoãn hiểu chuyện, có thể làm nũng, mỗi ngày ngồi bên cửa sổ chờ gã về nhà.
Úc Sương làm được.
Sau đó Chu Mộ Dư muốn Úc sương yêu gã.
Úc Sương lại nhỏ giọng nói: “Xin lỗi… Chú Đàm không có dạy em.”
Lúc đó Chu Mộ Dư mới nhớ ra tất cả những gì gã có được đều do người chồng quá cố của Úc Sương tự tay dạy dỗ cậu.
Mà gã cũng không phải là lựa chọn duy nhất của chú chim hoàng yến xinh đẹp mình nuôi.
“Tình yêu là di sản không thể kế thừa”.
7.8
Tác giả: Tống A Lăng
Tran / Editor: AI_Hồng Bì
Beta: AI_Forget me not
Thể loại: Hiện đại, HE, Hài hước, Mạt thế, Nhẹ nhàng, Sủng Ngọt, Góc nhìn nữ chính
Giới thiệu
Tận thế đến, zombie bao phủ toàn cầu, sự sống còn của loài người phải đối mặt với uy hiếp to lớn, thế giới trở thành một bãi săn khổng lồ do zombie thống trị.
Tân Đàm cho rằng cô là người may mắn, bởi vì cô biến thành zombie. Tân Đàm cũng cho rằng mình bất hạnh, bởi vì cô vẫn có ký ức và lý trí lúc còn là người.
Sau khi thử bắt chuyện với các anh em zombie, cùng các chị em zombie cạo thịt thối đi, cô bi ai phát hiện đồng loại của cô đều ngây ngốc, cô thông minh ngược lại sẽ biến thành kẻ lạc loài.
Đã không thể thay đổi, vậy thì cô chỉ có thể gia nhập.
Từ đó về sau mỗi một ngày đều là khói mù u ám, cô không phải Tân Đàm, cô là zombie, là cái xác không hồn. Mãi cho đến một ngày, Kỳ Xán tới, cô sống.
-
Sau khi vất vả lắm mới tìm lại được cô bạn gái đã thất lạc trong thời gian dài, Kỳ Xán phát hiện Tân Đàm chẳng để ý tới anh mấy, còn cự tuyệt ăn đồ ăn anh chuẩn bị.
Nghe nói sau khi người trở thành zombie sẽ mất trí nhớ, Kỳ Xán tắm rửa sạch sẽ cho cô, mặc cho cô những bộ quần áo xinh đẹp nhất, cho cô uống nước trong sạch sẽ nhất, ăn thức ăn ngon nhất, hi vọng có một ngày Tân Đàm có thể nhớ tới anh.
Không những thế, mỗi ngày Kỳ Xán còn lải nhải kể cho Tân Đàm nghe về quá khứ ngọt ngào của họ, bao quát và không giới hạn trong: "Bé, là cậu theo đuổi mình trước, cậu quên rồi à?"
"Lúc cậu theo đuổi mình mùa đông đưa ấm hè đưa lạnh, bữa sáng mỗi ngày đều không trùng lặp, sao bây giờ lại quên chứ?"
"Đàm Đàm, không thì cậu cắn mình một phát đi."
Tân Đàm không nhịn được nữa, dựa vào tính khát máu của Zombie nhào tới, cắn một cái lên khăn quàng cổ của Kỳ Xán, giọng khàn khàn: "Ai theo đuổi ai?"
"Hóa ra cậu chỉ nhớ kỹ chuyện này thôi đúng không, quả nhiên ở trong lòng cậu thì mình chẳng quan trọng gì cả."
Tân Đàm: "..."
-
Sau khi gặp lại, Tân Đàm cũng không muốn liên lụy tới Kỳ Xán, anh hẳn nên đến căn cứ an toàn, mà không phải đi theo cô lang thang bên ngoài, màn trời chiếu đất, ăn không đủ no.
Không có giây phút nào là cô không nghĩ tới việc rời xa Kỳ Xán, mãi cho đến một ngày cô thật sự thoát khỏi tầm mắt anh.
Tân Đàm chợt hoảng hốt, nhưng Kỳ Xán lại đứng ở con đường phía trước chờ cô. Cô đứng lại chỗ rất lâu không nhúc nhích, anh nhanh chân chạy về phía cô, ôm chặt lấy cô, cầu xin cô: "Đàm Đàm, đừng đi."
"Chúng ta phải sớm sớm chiều chiều, lâu lâu dài dài."
... Tôi từng cho rằng sinh mạng của mình giống như phù dung sớm nở tối tàn, chớp mắt là qua, cho đến khi Kỳ Xán đến, cậu ấy nói muốn lâu lâu dài dài. Cảm ơn cậu, Kỳ Xán.
Tran / Editor: AI_Hồng Bì
Beta: AI_Forget me not
Thể loại: Hiện đại, HE, Hài hước, Mạt thế, Nhẹ nhàng, Sủng Ngọt, Góc nhìn nữ chính
Giới thiệu
Tận thế đến, zombie bao phủ toàn cầu, sự sống còn của loài người phải đối mặt với uy hiếp to lớn, thế giới trở thành một bãi săn khổng lồ do zombie thống trị.
Tân Đàm cho rằng cô là người may mắn, bởi vì cô biến thành zombie. Tân Đàm cũng cho rằng mình bất hạnh, bởi vì cô vẫn có ký ức và lý trí lúc còn là người.
Sau khi thử bắt chuyện với các anh em zombie, cùng các chị em zombie cạo thịt thối đi, cô bi ai phát hiện đồng loại của cô đều ngây ngốc, cô thông minh ngược lại sẽ biến thành kẻ lạc loài.
Đã không thể thay đổi, vậy thì cô chỉ có thể gia nhập.
Từ đó về sau mỗi một ngày đều là khói mù u ám, cô không phải Tân Đàm, cô là zombie, là cái xác không hồn. Mãi cho đến một ngày, Kỳ Xán tới, cô sống.
-
Sau khi vất vả lắm mới tìm lại được cô bạn gái đã thất lạc trong thời gian dài, Kỳ Xán phát hiện Tân Đàm chẳng để ý tới anh mấy, còn cự tuyệt ăn đồ ăn anh chuẩn bị.
Nghe nói sau khi người trở thành zombie sẽ mất trí nhớ, Kỳ Xán tắm rửa sạch sẽ cho cô, mặc cho cô những bộ quần áo xinh đẹp nhất, cho cô uống nước trong sạch sẽ nhất, ăn thức ăn ngon nhất, hi vọng có một ngày Tân Đàm có thể nhớ tới anh.
Không những thế, mỗi ngày Kỳ Xán còn lải nhải kể cho Tân Đàm nghe về quá khứ ngọt ngào của họ, bao quát và không giới hạn trong: "Bé, là cậu theo đuổi mình trước, cậu quên rồi à?"
"Lúc cậu theo đuổi mình mùa đông đưa ấm hè đưa lạnh, bữa sáng mỗi ngày đều không trùng lặp, sao bây giờ lại quên chứ?"
"Đàm Đàm, không thì cậu cắn mình một phát đi."
Tân Đàm không nhịn được nữa, dựa vào tính khát máu của Zombie nhào tới, cắn một cái lên khăn quàng cổ của Kỳ Xán, giọng khàn khàn: "Ai theo đuổi ai?"
"Hóa ra cậu chỉ nhớ kỹ chuyện này thôi đúng không, quả nhiên ở trong lòng cậu thì mình chẳng quan trọng gì cả."
Tân Đàm: "..."
-
Sau khi gặp lại, Tân Đàm cũng không muốn liên lụy tới Kỳ Xán, anh hẳn nên đến căn cứ an toàn, mà không phải đi theo cô lang thang bên ngoài, màn trời chiếu đất, ăn không đủ no.
Không có giây phút nào là cô không nghĩ tới việc rời xa Kỳ Xán, mãi cho đến một ngày cô thật sự thoát khỏi tầm mắt anh.
Tân Đàm chợt hoảng hốt, nhưng Kỳ Xán lại đứng ở con đường phía trước chờ cô. Cô đứng lại chỗ rất lâu không nhúc nhích, anh nhanh chân chạy về phía cô, ôm chặt lấy cô, cầu xin cô: "Đàm Đàm, đừng đi."
"Chúng ta phải sớm sớm chiều chiều, lâu lâu dài dài."
... Tôi từng cho rằng sinh mạng của mình giống như phù dung sớm nở tối tàn, chớp mắt là qua, cho đến khi Kỳ Xán đến, cậu ấy nói muốn lâu lâu dài dài. Cảm ơn cậu, Kỳ Xán.
8.3
VĂN ÁN
Giai đoạn đầu vườn trường: Tiểu khả ái vs Đại lão học bá
Giai đoạn sau đô thị: Phóng viên vs Cảnh sát
Nghe tin Trúc mã bị thôi học vì đánh nhau, sắp chuyển đến học chung trường,chung lớp với cô, còn ở chung nhà. Để tránh bị bắt nạt,ngày nào Chúc Nam Tinh cũng lén nhét đồ ăn sáng cho cậu.
Cho đến một ngày bị chính chủ bắt tại trận.
Cậu dựa vào khung cửa nhàn nhạt nói: ” Này, thích thầm tôi à?”
Chúc Nam Tinh lập tức bật khóc.
Ngày hôm sau, cả trường loan truyền tin đồn: đại ca mới đến đã làm “bé cưng” của cả lớp khóc.
Kỳ Hạ nghe vậy, cười nhạo một tiếng:”Làm?Làm cái gì cơ?”
(Tóm tắt: Câu chuyện trưởng thành ngọt ngào của Ngôi sao nhỏ đáng yêu và đại lão học bá mới chuyển trường)
Giai đoạn đầu vườn trường: Tiểu khả ái vs Đại lão học bá
Giai đoạn sau đô thị: Phóng viên vs Cảnh sát
Nghe tin Trúc mã bị thôi học vì đánh nhau, sắp chuyển đến học chung trường,chung lớp với cô, còn ở chung nhà. Để tránh bị bắt nạt,ngày nào Chúc Nam Tinh cũng lén nhét đồ ăn sáng cho cậu.
Cho đến một ngày bị chính chủ bắt tại trận.
Cậu dựa vào khung cửa nhàn nhạt nói: ” Này, thích thầm tôi à?”
Chúc Nam Tinh lập tức bật khóc.
Ngày hôm sau, cả trường loan truyền tin đồn: đại ca mới đến đã làm “bé cưng” của cả lớp khóc.
Kỳ Hạ nghe vậy, cười nhạo một tiếng:”Làm?Làm cái gì cơ?”
(Tóm tắt: Câu chuyện trưởng thành ngọt ngào của Ngôi sao nhỏ đáng yêu và đại lão học bá mới chuyển trường)
7.1
Bạn đang đọc truyện Tổng Tài: Anh Sai Rồi của tác giả Bạc Hà. Cách Cổ Lạp xuyên vào thân thể đã chết của thiên kim nhà Nghị Viên cấp cao, thân phận tôn quý, lại trở thành vợ của người đàn ông giàu nhất Đế Đô. Cô tận hưởng cuộc sống mà bao người mơ ước. Nhưng, ai biết được rằng lúc nào cô cũng phải trốn thoát bởi sự truy sát của chồng mình. Bao kẻ thù, cũng không bằng nguy hiểm mà hắn đem đến cho cô.
- Tại sao? Sao anh lại làm vậy? Rốt cuộc trong mắt anh, tôi là người như thế nào hả?
- Trong mắt tôi, cô đáng chết!!!
- Tại sao? Sao anh lại làm vậy? Rốt cuộc trong mắt anh, tôi là người như thế nào hả?
- Trong mắt tôi, cô đáng chết!!!
7.2
Tác giả: Dan Lee Gun
Thể loại: Tiểu thuyết, ngôn tình, hiện đại...
Giới thiệu:
Cô - con gái độc nhất của chủ tịch tập đoàn Phương thị. Mẹ mất năm cô 10 tuổi, từ đó cô điên cuồng lao vào công việc chỉ để quên đi nỗi đau ấy, là một cô chủ rất khó phục vụ.
Hắn - giám đốc tập đoàn quốc tế Doãn thị, lão đại của tổ chức Dead, nổi tiếng làm tuyệt tình tàn khốc, sở thích của hắn là đua xe, bắn súng, đua ngựa... Hắn chỉ lên giường với nữ sát thủ.
Một món nợ trả bằng một lần lên giường, liệu đã kết thúc chưa? Nếu đó không phải cô, nếu người hắn luôn hận không phải là cô, nếu giám đốc của Phương thị không phải là cô...
Có lẽ cả hai người sẽ cùng gặp nhau, cùng yêu nhau như những con người khác...
Thể loại: Tiểu thuyết, ngôn tình, hiện đại...
Giới thiệu:
Cô - con gái độc nhất của chủ tịch tập đoàn Phương thị. Mẹ mất năm cô 10 tuổi, từ đó cô điên cuồng lao vào công việc chỉ để quên đi nỗi đau ấy, là một cô chủ rất khó phục vụ.
Hắn - giám đốc tập đoàn quốc tế Doãn thị, lão đại của tổ chức Dead, nổi tiếng làm tuyệt tình tàn khốc, sở thích của hắn là đua xe, bắn súng, đua ngựa... Hắn chỉ lên giường với nữ sát thủ.
Một món nợ trả bằng một lần lên giường, liệu đã kết thúc chưa? Nếu đó không phải cô, nếu người hắn luôn hận không phải là cô, nếu giám đốc của Phương thị không phải là cô...
Có lẽ cả hai người sẽ cùng gặp nhau, cùng yêu nhau như những con người khác...
6.3
Giới thiệu:
Hai nhà Cố và Kha là hàng xóm từ bé, bố Cố và bố Kha thời thanh niên cùng nhau lập nghiệp, có được sự nghiệp như ngày hôm nay hai ông bố đã cùng nhau trải qua rất nhiều khó khăn và thế là hôn ước của Kha Nguyệt và Cố Minh Triệt được lập ra khi cả hai còn đang trong bụng mẹ
Vậy nên từ lúc đi mầm non đến lúc lên cao trung hai anh chị Cố và Nguyệt luôn được sắp xếp học chung chỗ
Còn có lời đồn, Kha Nguyệt là vị hôn phu không được Cố thiếu chấp nhận. Nhưng Kha Nguyệt từ lúc nhận thức được cho đến giờ vẫn luôn coi Minh Triệt là ông chồng nhỏ của mình
Hai nhà Cố và Kha là hàng xóm từ bé, bố Cố và bố Kha thời thanh niên cùng nhau lập nghiệp, có được sự nghiệp như ngày hôm nay hai ông bố đã cùng nhau trải qua rất nhiều khó khăn và thế là hôn ước của Kha Nguyệt và Cố Minh Triệt được lập ra khi cả hai còn đang trong bụng mẹ
Vậy nên từ lúc đi mầm non đến lúc lên cao trung hai anh chị Cố và Nguyệt luôn được sắp xếp học chung chỗ
Còn có lời đồn, Kha Nguyệt là vị hôn phu không được Cố thiếu chấp nhận. Nhưng Kha Nguyệt từ lúc nhận thức được cho đến giờ vẫn luôn coi Minh Triệt là ông chồng nhỏ của mình
8
Tựa gốc: Bất phụ
Tác giả: Tắc Mộ
Thể loai: Cổ đại, ngược, SE chính văn, HE ngoại truyện...
Editor: Tây An
Văn án
Tuổi tôi đã không còn nhỏ, ngấp nghé ba mươi.
Dùng mạng tôi, đổi lấy mạng của một thiếu nữ Khúc Mị mười sáu, cũng đáng giá.
Nhưng tôi từ đầu đến cuối đều không nghĩ ra.
Tôi và Chung Trần yêu nhau hơn mười năm, gần bằng cả tuổi Khúc Mị.
Tôi cùng chàng giành thiên hạ, nhìn chàng ngồi lên ngai vàng kia.
Nói buông là buông, chàng làm sao cam lòng đây.
_
Không dám nhớ, lại khó quên. Chẳng nhớ cảnh xuân thuở thiếu niên.
Lời tác giả: “Thì, không phải truyện trùng sinh, đã là cảnh xuân “cũ” rồi, thì còn trùng sinh cái gì nữa, cũng không phải tra nam tiện nữ, tôi cam đoan–“
_____
Tôi yêu người, lại muốn giết người; người yêu tôi, lại muốn hại tôi
nhiều năm vậy rồi, giữa chúng ta còn lại gì là thật đây?
…
Từ lời thề sống chết không phụ đến lợi dụng ruồng rẫy lẫn nhau
ba ngàn sợi tơ tình, là ai từng nói bạc đầu chẳng rời xa
yêu là độc, hận cũng là độc, trừ sạch tình độc, hóa ra chỉ còn lại nhớ mãi không thể quên, sinh tử đều bi ai.
____
Nàng vốn là dược nhân, là ngọn cỏ dại tuỳ tiện nơi sơn dã tái ngoại, song vừa gặp Chung Trần lại nhỡ nhàng cả đời, trở thành Hoàng hậu nương nương ba ngàn sủng ái tại một thân.
Khi đoạn lịch sử đẫm máu kia bị vạch trần, nàng từ ngàn vạn yêu chiều rơi xuống trong mây, từ đây chỉ cười đã là xa xỉ, hận thù trở thành nhu yếu phẩm trong cuộc sống nàng. Tính toán, lợi dụng, giả ngu, mưu đồ trong triều ngoài triều, từng bước ép sát.
Nàng coi mạng mình như thẻ đánh bạc “Ta lấy máu thay máu cứu chàng ba lần, chàng có bằng lòng trả ta một lần hay không?”
Hắn lại cay đắng cười nói: “Ta vốn lẻ loi cô độc, gặp nàng, mới có người thân, nếu muốn lấy đi, có gì mà không thể?”
Nhưng cuối cùng người tính trời tính lại không tính được lòng mình, cuối cùng là nàng thua vốn liếng cuối cùng của mình.
“Có người nói, tu trăm năm được đi cùng thuyền, tu ngàn năm được chung gối ngủ. Tôi không biết tôi và Chung Trần từng tu bao nhiêu năm. Nhưng tôi khẩn cầu, giữa dòng thời gian vô thủy vô chung. Duyên phận giữa tôi và Chung Trần, đời này, vĩnh viễn hết đi thôi, từ nay về sau, dù là Thiên Sơn sụp đổ, hay là Giang hải cạn khô, bãi bể nương dâu, tôi và chàng, sẽ không còn gặp nhau nữa.”
Tác giả: Tắc Mộ
Thể loai: Cổ đại, ngược, SE chính văn, HE ngoại truyện...
Editor: Tây An
Văn án
Tuổi tôi đã không còn nhỏ, ngấp nghé ba mươi.
Dùng mạng tôi, đổi lấy mạng của một thiếu nữ Khúc Mị mười sáu, cũng đáng giá.
Nhưng tôi từ đầu đến cuối đều không nghĩ ra.
Tôi và Chung Trần yêu nhau hơn mười năm, gần bằng cả tuổi Khúc Mị.
Tôi cùng chàng giành thiên hạ, nhìn chàng ngồi lên ngai vàng kia.
Nói buông là buông, chàng làm sao cam lòng đây.
_
Không dám nhớ, lại khó quên. Chẳng nhớ cảnh xuân thuở thiếu niên.
Lời tác giả: “Thì, không phải truyện trùng sinh, đã là cảnh xuân “cũ” rồi, thì còn trùng sinh cái gì nữa, cũng không phải tra nam tiện nữ, tôi cam đoan–“
_____
Tôi yêu người, lại muốn giết người; người yêu tôi, lại muốn hại tôi
nhiều năm vậy rồi, giữa chúng ta còn lại gì là thật đây?
…
Từ lời thề sống chết không phụ đến lợi dụng ruồng rẫy lẫn nhau
ba ngàn sợi tơ tình, là ai từng nói bạc đầu chẳng rời xa
yêu là độc, hận cũng là độc, trừ sạch tình độc, hóa ra chỉ còn lại nhớ mãi không thể quên, sinh tử đều bi ai.
____
Nàng vốn là dược nhân, là ngọn cỏ dại tuỳ tiện nơi sơn dã tái ngoại, song vừa gặp Chung Trần lại nhỡ nhàng cả đời, trở thành Hoàng hậu nương nương ba ngàn sủng ái tại một thân.
Khi đoạn lịch sử đẫm máu kia bị vạch trần, nàng từ ngàn vạn yêu chiều rơi xuống trong mây, từ đây chỉ cười đã là xa xỉ, hận thù trở thành nhu yếu phẩm trong cuộc sống nàng. Tính toán, lợi dụng, giả ngu, mưu đồ trong triều ngoài triều, từng bước ép sát.
Nàng coi mạng mình như thẻ đánh bạc “Ta lấy máu thay máu cứu chàng ba lần, chàng có bằng lòng trả ta một lần hay không?”
Hắn lại cay đắng cười nói: “Ta vốn lẻ loi cô độc, gặp nàng, mới có người thân, nếu muốn lấy đi, có gì mà không thể?”
Nhưng cuối cùng người tính trời tính lại không tính được lòng mình, cuối cùng là nàng thua vốn liếng cuối cùng của mình.
“Có người nói, tu trăm năm được đi cùng thuyền, tu ngàn năm được chung gối ngủ. Tôi không biết tôi và Chung Trần từng tu bao nhiêu năm. Nhưng tôi khẩn cầu, giữa dòng thời gian vô thủy vô chung. Duyên phận giữa tôi và Chung Trần, đời này, vĩnh viễn hết đi thôi, từ nay về sau, dù là Thiên Sơn sụp đổ, hay là Giang hải cạn khô, bãi bể nương dâu, tôi và chàng, sẽ không còn gặp nhau nữa.”
8.1
Một năm trước, Thư Quân hứa hôn với Thế tử Hoài Dương Vương, ai nấy đều vô cùng hâm mộ. Nàng cẩn thận từng li từng tí vun vén cho mối hôn sự này, thận trọng lấy lòng vị hôn phu, chỉ mong giữ được hôn sự, kiếm chút vinh quang cho tam phòng.
Các cô nương trong Thư gia không ai cam lòng để phú quý ngập trời ấy rơi vào tay nàng. Trong bữa tiệc ngắm hoa mỗi năm một lần, đường tỷ tính kế cấu kết với Thế tử Hoài Dương Vương ép Thư Quân từ hôn. Nhìn vị hôn phu ngang nhiên ôm đường tỷ, vành mắt Thư Quân đỏ hoe, xoay người ném tín vật đính hôn vào tay hắn ta.
Nàng buồn bã trốn đến Trích Tinh các uống rượu, say đến nỗi đầu óc lú lẫn, gặp được một nam nhân cao lớn. Trong bóng đêm, nam nhân cao lớn như ngọn núi, thâm sâu như biển rộng, tao nhã và cuốn hút, nàng nhìn mà ngẩn người, ma xui quỷ khiến thế nào lại kéo hắn hôn một cái.
…
Đương kim Thánh thượng Bùi Việt là con trai út của Thái Thượng Hoàng, đồng thời cũng là Đích Hoàng tử duy nhất. Sau khi Thái Thượng Hoàng nhường ngôi, Bùi Việt mở mang bờ cõi, cách tân chính sách, đạt được thành tựu cả về chính trị lẫn quân sự, không hề thua kém bất cứ ai. Thái Thượng Hoàng dẫn theo mấy nhi tử lớn sung sướng ăn chơi, chuyện phiền não duy nhất là năm nay Hoàng đế đã hơn hai mươi bảy mà đến giờ vẫn chưa có người bên gối.
Cả triều văn võ lẫn Thái Thượng Hoàng hao hết tâm tư dỗ dành Hoàng đế tham dự tiệc ngắm hoa, Bùi Việt đến dự nhưng lại bị một cô nương sàm sỡ trong Trích Tinh các. Hắn cầm khăn tay mà nữ nhân kia để lại, kìm nén ký ức kiều diễm ấy dưới đáy mắt, coi như chưa từng xảy ra.
Cuối cùng, trong một bữa tiệc cung đình nọ, Bùi Việt thấy tiểu cô nương ấy vui vẻ nói cười với người khác, ánh mắt vẫn trầm lặng hiện lên gợn sóng hiếm hoi.
Đối tượng xem mắt Thế tử Lâm Xuyên Vương dẫn Thư Quân đến trước mặt Bùi Việt: “Quân Quân, đây là Hoàng thúc của ta.”
Thư Quân mỉm cười hành lễ: “Xin thỉnh an Hoàng thúc…”
Bùi Việt cầm thánh chỉ chuẩn bị tứ hôn, híp mắt lại.
(Những ngày theo đuổi vợ của đóa hoa trên đỉnh núi cao, tuổi tác chênh lệch lớn, hình thể chênh lệch lớn, ngọt sủng, cả hai đều là lần đầu của nhau.)
PS: Nữ chính 16 tuổi, nam chính 27 tuổi, chiều chuộng vô vàn.
Tag: Cung đình hầu tước, tình hữu độc chung, duyên trời tác hợp, sảng văn vả mặt, đóa hoa trên núi cao.
Giới thiệu vắn tắt bằng một câu: Sự thiên vị của nam nhân lớn tuổi.
Lập ý: Gặp phải khó khăn cứ kiên trì, đừng bỏ cuộc.
Các cô nương trong Thư gia không ai cam lòng để phú quý ngập trời ấy rơi vào tay nàng. Trong bữa tiệc ngắm hoa mỗi năm một lần, đường tỷ tính kế cấu kết với Thế tử Hoài Dương Vương ép Thư Quân từ hôn. Nhìn vị hôn phu ngang nhiên ôm đường tỷ, vành mắt Thư Quân đỏ hoe, xoay người ném tín vật đính hôn vào tay hắn ta.
Nàng buồn bã trốn đến Trích Tinh các uống rượu, say đến nỗi đầu óc lú lẫn, gặp được một nam nhân cao lớn. Trong bóng đêm, nam nhân cao lớn như ngọn núi, thâm sâu như biển rộng, tao nhã và cuốn hút, nàng nhìn mà ngẩn người, ma xui quỷ khiến thế nào lại kéo hắn hôn một cái.
…
Đương kim Thánh thượng Bùi Việt là con trai út của Thái Thượng Hoàng, đồng thời cũng là Đích Hoàng tử duy nhất. Sau khi Thái Thượng Hoàng nhường ngôi, Bùi Việt mở mang bờ cõi, cách tân chính sách, đạt được thành tựu cả về chính trị lẫn quân sự, không hề thua kém bất cứ ai. Thái Thượng Hoàng dẫn theo mấy nhi tử lớn sung sướng ăn chơi, chuyện phiền não duy nhất là năm nay Hoàng đế đã hơn hai mươi bảy mà đến giờ vẫn chưa có người bên gối.
Cả triều văn võ lẫn Thái Thượng Hoàng hao hết tâm tư dỗ dành Hoàng đế tham dự tiệc ngắm hoa, Bùi Việt đến dự nhưng lại bị một cô nương sàm sỡ trong Trích Tinh các. Hắn cầm khăn tay mà nữ nhân kia để lại, kìm nén ký ức kiều diễm ấy dưới đáy mắt, coi như chưa từng xảy ra.
Cuối cùng, trong một bữa tiệc cung đình nọ, Bùi Việt thấy tiểu cô nương ấy vui vẻ nói cười với người khác, ánh mắt vẫn trầm lặng hiện lên gợn sóng hiếm hoi.
Đối tượng xem mắt Thế tử Lâm Xuyên Vương dẫn Thư Quân đến trước mặt Bùi Việt: “Quân Quân, đây là Hoàng thúc của ta.”
Thư Quân mỉm cười hành lễ: “Xin thỉnh an Hoàng thúc…”
Bùi Việt cầm thánh chỉ chuẩn bị tứ hôn, híp mắt lại.
(Những ngày theo đuổi vợ của đóa hoa trên đỉnh núi cao, tuổi tác chênh lệch lớn, hình thể chênh lệch lớn, ngọt sủng, cả hai đều là lần đầu của nhau.)
PS: Nữ chính 16 tuổi, nam chính 27 tuổi, chiều chuộng vô vàn.
Tag: Cung đình hầu tước, tình hữu độc chung, duyên trời tác hợp, sảng văn vả mặt, đóa hoa trên núi cao.
Giới thiệu vắn tắt bằng một câu: Sự thiên vị của nam nhân lớn tuổi.
Lập ý: Gặp phải khó khăn cứ kiên trì, đừng bỏ cuộc.
4.8
Thời điểm thanh niên trí thức rời quê, Trương Hiểu cùng Văn Bân đều không muốn rời đi.
Thế nhưng đợi đến lúc thanh niên trí thức quay trở về, họ đều không thấy quay lại…
—————-
Hạnh phúc rốt cục là gì?
Căn phòng rách nát dột mưa, nửa bát cơm ăn không no, manh áo rách vá đi vá lại, trong mắt cậu vẫn mang một nụ cười, dùng bàn tay thô ráp nắm lấy bàn tay cũng thô ráp của tôi, như vậy là đủ rồi.
Thế nhưng đợi đến lúc thanh niên trí thức quay trở về, họ đều không thấy quay lại…
—————-
Hạnh phúc rốt cục là gì?
Căn phòng rách nát dột mưa, nửa bát cơm ăn không no, manh áo rách vá đi vá lại, trong mắt cậu vẫn mang một nụ cười, dùng bàn tay thô ráp nắm lấy bàn tay cũng thô ráp của tôi, như vậy là đủ rồi.