Nữ Cường
Nàng ôm bụng đến trước mặt ta, lớn tiếng đòi danh phận:
“Ngươi đã già nua tàn tạ, nửa đời người còn lại chỉ nằm trong đất, lại không có con trai nối dõi, ngươi dựa vào đâu mà giữ vững vị trí phu nhân?”
Ta mỉm cười thú vị, quay sang hỏi Mạnh Diệp đang đứng phía sau nàng ta:
“Ngươi nói đi, dựa vào đâu?”
Hắn không dám trả lời, bởi chỉ cần con gái nhà Tướng quân ta trở mặt, nhân tình nhỏ bé của hắn dù có khóc cũng phải nín thở mà khóc.
Thể loại: Nữ Cường, Vả Mặt, Hiện Đại, Trả Thù
Team dịch: Nhân Mã Hoa Cát
Giới thiệu
Chỉ vì bưu kiện của tôi rung lên hai lần khi được lấy hàng.
Nhân viên giao hàng đã muốn ra tay đánh tôi.
"Cô là loại phụ nữ không biết liêm sỉ! Dám mua thứ này, nếu trước đây thì cô đã bị đánh chết từ lâu rồi!"
Đối mặt với những lời chỉ trích, tôi xé toạc bưu kiện ngay trước mặt mọi người.
"Mở to mắt chó của anh ra mà nhìn! Đây là bàn chải đánh răng điện!"
Nhưng không ngờ một câu đáp trả lại khiến nhân viên giao hàng ôm hận trong lòng, đăng bài bịa đặt về tôi trên mạng.
Hắn còn muốn tôi phải quỳ xuống xin lỗi vì đã chửi hắn.
"Cô có biết câu "mắt chó" đó đã gây tổn thương tâm lý cho tôi lớn thế nào không? Cô phải bồi thường cho tôi 100.000 đồng tiền tổn thất tinh thần, nếu không, tôi sẽ khiến cô thân bại danh liệt!"
Nghe vậy, tôi lập tức lấy ra 100.000 tệ.
Không phải để đưa cho nhân viên giao hàng, mà là để bỏ tiền đưa tin đồn của mình lên xu hướng tìm kiếm.
Nhân viên giao hàng chết cũng không ngờ, tin đồn cuối cùng lại khiến người thân bại danh liệt chính là hắn ta.
Chẳng mấy chốc, ta trở thành trò cười lớn nhất của cả Kinh Thành.
Chỉ vì hắn từ hôn với ta để cưới người muội muội vốn dĩ vô danh tiểu tốt của ta.
Từ hôn với đích nữ để cưới thứ nữ, đó là sự sỉ nhục lớn nhất đối với một tiểu thư của gia đình danh gia vọng tộc.
Thế nhưng, ta chẳng hề bận tâm, thậm chí còn muốn bật cười!
Sống lại một đời, ta thật sự muốn xem nàng ta còn có thể dậy sóng thế nào...
Hắn, bị, ban, hôn,!Hơn nữa vẫn là đương kim Thánh Thượng sủng ái nhất Cửu công chúa —— Hộ Quốc công chúa Tống Tương Tuyết! Này muốn đổi làm thường nhân, lúc này chỉ sợ sớm đã mừng rỡ như điên!Chính là đối với Mạc Thủy Hàn tới nói, này lại là tràng tai nạn! Vì cái gì? Bởi vì này “Hắn” phi bỉ “Nàng” a! Mạc Thủy Hàn nàng căn bản là không phải cái nam nhi thân, lại như thế nào có thể cùng công chúa “Động phòng hoa chúc” đâu?
Tống Tương Tuyết thân là Đại Kính triều “Đệ nhất mỹ nhân”, lại là cao cao tại thượng, nhất chịu thánh sủng Cửu công chúa, bao nhiêu người đối nàng tha thiết ước mơ? Chính là tân khoa Trạng Nguyên Mạc Thủy Hàn, cư nhiên không thức thời, dám can đảm đương, triều, cự, hôn!
Tống Tương Tuyết nổi giận, ngón tay ngọc duỗi ra: Lại cứ muốn Mạc Thủy Hàn đương nàng phò mã! Cứ như vậy, Cửu công chúa nàng tự mình cho chính mình tuyển cái —— nữ, phụ, mã! Mạc Thủy Hàn thân phụ huyết hải thâm thù, không thể không nữ giả nam trang vào kinh khoa khảo, thật vất vả khảo đến Trạng Nguyên, lại bị Thánh Thượng một đạo thánh tứ hôn thánh chỉ cấp tạp ngốc!
Hôm sau, Cửu công chúa vì thắng được phò mã tâm ý chiêu số tần ra, mà Mạc Thủy Hàn vì che giấu chính mình bí mật không thể không căng da đầu “Ứng chiến”, hai người các hoài tâm tư, đấu trí đấu dũng, lệnh người không biết nên khóc hay cười.
Mà ở một loạt phu thê đại tác chiến trong quá trình, Cửu công chúa đào tim đào phổi dần dần hòa tan Mạc Thủy Hàn trong lòng hàn băng, chính là đối mặt chính mình kinh thiên bí mật, cùng với toàn trấn một ngàn hơn tánh mạng oan khuất, lại không thể không thu hồi tâm tư.
Chính là trong lời đồn điêu ngoa tùy hứng, thâm chịu sủng ái Cửu công chúa, là tốt như vậy tống cổ sao?aa Một câu tóm tắt: Công chúa gả cho cái nữ phò mã. Lập ý: Tình yêu không có giới tính, chỉ xem người đúng hay không.
Trong lúc bà nội mới hát hò nhảy múa, lần đầu tiên tôi thấy ánh mắt nuông chiều như vậy của ông nội.
Ba tôi đứng một bên vỗ tay khen ngợi: "Người đã khuất là chuyện quá khứ, người sống phải luôn nhìn về phía trước."
Chỉ có tôi, mân mê di vật duy nhất của bà nội – chiếc nhẫn vàng vừa nhỏ vừa biến dạng, chìm vào nỗi tuyệt vọng sâu sắc.
Ông nội đã quên người bạn đời suốt đời vất vả của mình.
Ba tôi cũng đã quên người mẹ cả đời yêu thương ông.
Mở mắt ra, tôi đã quay lại năm tôi hai mươi ba tuổi.
Ông nội nằm trên ghế sofa chỉ trỏ bà nội: "Thục Phân, bà đi mua cho tôi chai rượu."
Tôi nhìn bà nội còn sống sờ sờ, bất chợt nước mắt trào ra. Tôi kéo tay bà bước ra cửa và hỏi:
"Bà nội, đã bao giờ bà nghĩ đến chuyện ly hôn chưa?"
Nhưng ta chỉ là con gái của một ngư dân, vị trí Quý phi này ta ngồi không vững. Vì vậy sau lễ sắc phong, Hoàng đế Cao Thành đã ở lại Tiêu Phòng điện suốt hơn một tháng, cuối cùng cũng khiến ta mang thai long chủng.
Tiết Thường Khiết ghen tị đến mù quáng, lỡ tay làm bị thương mắt trái của ta, nhưng Hoàng thượng lại không phân biệt phải trái muốn đánh chết ta...
Từ đó ta đã nhìn thấu nhiều chuyện trong hậu cung, kể cả tấm lòng của Đế vương...
Tạ Trì muốn phế bỏ ta khỏi ngôi Hoàng hậu, để nhường chỗ cho quý phi mà hắn yêu thương. Nhưng hắn luôn đau đầu vì không tìm ra được lỗi lầm nào của ta.
Thế là hắn ngầm đồng ý để quý phi tìm một nam nhân có năm phần giống hắn, trà trộn vào cung để mê hoặc ta, hòng vu cáo ta tội ô uế hậu cung, khiến ta rơi vào cảnh thân bại danh liệt.
Ta cùng hắn thành thân đã nhiều năm, luôn tận tâm tận lực, quán xuyến hậu cung, lo liệu mọi việc chu toàn, ai ai cũng ca tụng ta là một Hoàng hậu hiền đức. Nhưng trái tim của Tạ Trì, ta mãi chẳng thể nào sưởi ấm.
Lần này, ta chọn làm theo ý hắn. Ta từ bỏ ngôi vị, xuất cung, nhường đường cho bọn họ.
Ta mang theo sính lễ của mình, gia nhân, thuộc hạ, sự ủng hộ của cả gia tộc họ Giang, cùng với nam nhân kia. Sau đó, lạnh lùng đứng nhìn Tạ Trì sống trong cảnh rối ren hỗn loạn, ngai vàng thì lung lay sắp đổ.
Cuối cùng, hắn cũng nhận ra giá trị của ta, đôi mắt đỏ hoe, lần đầu tiên lộ ra dáng vẻ thấp hèn, hoang mang như thế:
"A Thiền, ta hình như… đã hối hận rồi."
Người "nam sủng" mà hắn chính tay đưa cho ta bây giờ đang đan tay cùng ta, chắn trước mặt ta, bật cười đầy đắc ý:
"Đa tạ hoàng đệ đã nhường chỗ. Tiếc rằng, vị trí phu quân này, ngươi không thể lấy lại được nữa rồi."
Từ nhỏ, ta đã được dạy dỗ phải điềm đạm, đoan chính, để trở thành tấm gương cho các đệ muội noi theo.
Thế nhưng, vị hôn phu của ta lại bị đích muội cướp mất, muội ấy là người luôn tỏ ra ngây thơ và đáng yêu.
Các đệ đệ chẳng hề nhớ đến công lao của ta, chỉ biết trách ta quá nghiêm khắc.
Ngay cả phụ mẫu cũng chỉ coi ta như công cụ làm đẹp gia môn, một lòng thiên vị đích muội.
Trước cảnh tượng ấy, ta quyết định buông tay, không còn can dự vào bất kỳ việc gì trong phủ nữa.
Mặc cho họ xoay vần trong những chuyện vụn vặt, dần dần tan rã, không còn chút tình cảm ấm áp nào như trước.
Ngay cả đích muội vừa ngây thơ vừa đáng yêu ấy, khi mất đi sự hỗ trợ của ta, cũng chẳng còn là bảo bối trong mắt họ nữa.
Nàng rao giảng về sự bình đẳng, mở trường nữ học, trong đầu dường như có vô vàn ý tưởng mới lạ.
Thái hậu khi nghe tin, chỉ cười nhạt:
"Ồ, thật giống ngươi khi vừa xuyên không đến."
Ta khiêm tốn cúi đầu, đáp: "Phải."
Phải, nhưng cũng không phải.
Khi mới đến đây, ta còn rực rỡ hơn nàng nhiều.
Nhưng bây giờ, ta chỉ là một cung nữ già nua, vô danh giữa chốn thâm cung.
Tôi vô tình nghe được cuộc điện thoại của anh.
"Anh Niên à, con mèo của chúng ta đã sinh ra một ổ mèo con rồi."
Giọng nói dịu dàng của một người phụ nữ vang lên, người gọi được lưu tên là: [Tiểu Hoa Miêu].
"Anh ấy đang tắm, chị gọi lại sau đi." Tôi lạnh lùng cúp máy.
Tối hôm đó, Cố Dịch Niên như điên cuồng nhặt quần áo rơi vãi dưới đất, mặc vội lên người rồi lao ra ngoài.
Còn tôi thì phá tan "ngôi nhà" của chúng tôi, xóa sạch mọi thứ thuộc về mình.
Tôi bước lên máy bay sang nước ngoài.
Ba năm sau, Cố Dịch Niên chặn tôi lại trên một hòn đảo nghỉ mát.
Anh ấy chăm chú nhìn đứa bé đứng bên cạnh tôi, đứa bé có vài nét giống anh, đôi mắt đỏ hoe hỏi:
"Con của anh phải không?"
Trong truyện, Trì Am có một người bạn trai làm tổng tài và có dục vọng mạnh mẽ. Mỗi ngày, cô phải chiến đấu để chia tay anh ta. Nhưng trước khi cô có thể làm điều đó, cô đã xuyên không đến một thế giới khác. Khi xuyên nhanh từ thế giới này sang thế giới khác, cô bị người đàn ông kia nhốt vào phòng tối.
Cuộc sống thường ngày của họ trong thế giới xuyên nhanh là nam chính phụ trách phát bệnh và nhốt cô vào phòng tối, trong khi nữ chính phụ trách vuốt lông và cố gắng để không bị nhốt vào phòng tối. Trì Am cảm thấy vô cùng chán nản và lo lắng khi nghe tin nam chính mà cô từng công lược cũng đang muốn công lược cô.
Tác phẩm này có lưu ý cho độc giả rằng bốn chương đầu không được hay lắm, nhưng đằng sau đó là cảnh đẹp. Ngoài ra, nó cũng được ghi rõ rằng truyện là dạng Mary Sue sảng ngọt, hữu cơ, vui là chính. Đọc truyện này, bạn cũng có thể thả trôi bản thân, thô bạo và làm dâu trăm họ là chuyện bình thường. Và cuối cùng, đôi mắt của nam chính là màu tím do anh ta là người ma tộc trong "Nghịch Chuyển Tiên Đồ".
Phần nhân phô mai ở giữa chính là linh hồn làm cho chiếc bánh quy được yêu thích.
Tôi cũng giống như phần nhân bánh trong gia đình mình, trên có anh trai, dưới có em gái.
Thế nhưng, tôi không phải là phần nhân hấp dẫn mà người ta thèm muốn, mà là thứ nhân bị ghét bỏ trong chiếc bánh trung thu nhân ngũ hạt kém chất lượng.
Cuộc hôn nhân của tôi ở đời trước đã thất bại, tôi đã sống lại ở thế giới cổ đại chú trọng tam tòng, tứ đức này.
Trở thành một thứ nữ có địa vị thấp trong Mai gia một nhà quan nhỏ kinh thành, còn bị an bài gả đi xa thay trưởng tỷ.
Nữ chính cho biết, dù áp lực rất lớn nhưng mỗi người đều có cách sống riêng.
Nội dung nhấn mạnh: Xuyên qua thời không, cuộc sống bình dân.
Phu quân ở bên ta mười năm mang về một mỹ nhân, muốn phong nàng ta làm Hoàng hậu.
Hắn ta nói: “Ngươi không thể có con, nhưng trẫm cần một Thái tử. Nam nhân trong thiên hạ có ai mà không tam thê tứ thiếp? Từ khi nào ngươi lại trở nên ghen tuông mù quáng như vậy? Ngươi thay đổi rồi, trở thành một kẻ đáng ghét ghê tởm.”
Màn đêm buông xuống, ta dẫn theo Tướng quân thiếu niên của ta, lao ra khỏi cổng thành mà không thèm ngoái đầu lại nhìn.
Sau khi ta đi, hắn ta đỏ mắt nói: “Ninh Hoan, ngươi trở về đi.”
Đương nhiên là ta phải trở về rồi.
Ta khoác hoàng bào, dẫn ba mươi vạn binh trở về, bên cạnh còn có cả Tướng quân thiếu niên luôn trung thành và tận tâm với ta.
“Người đâu, đưa phế đế cùng với Mỹ nhân ra ngoài chém đầu, treo lên tường thành, để bọn họ xuống địa ngục sám hối tội bất trung bất hiếu của mình đi.”
Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Nữ Cường, HE
Edit: Xoăn dịch truyện
(Văn án)
Huynh đệ tốt của ta cầm đao kề cổ, ép ta thừa nhận mình là nữ nhi.
"Ngươi không đáp ứng, ta sẽ phải cưới muội muội của ngươi,"
Tấn Dĩ An tức giận nghiến răng nghiến lợi, "Nữ nhân điên kia mười lăm tuổi đã đập đầu ta, ta sẽ ch/ết trong tay nàng ta mất!"
Ta tên là Ôn Sĩ Ninh, "trưởng tử" của Hộ Quốc tướng quân, cũng là "nam đinh" duy nhất của gia đình.
Ta và "Thế tử phủ Minh Nghi Vương" — Tấn Dĩ An cùng nhau học hành ba năm, cùng leo tường trốn học, cùng đào tổ chim, chuyện hoang đường nào cũng đã làm qua.
Ta xem hắn là huynh đệ, hắn lại muốn cưới ta...
Tác giả: Trương Linh Tây
Thể loại: Bách hợp, hiện đại, tình hữu độc chung, luật giới, thương giới, ân oán gia tộc, HE,....
Nhân vật chính: Kỳ Tham x Vệ Linh
Nhân vật phụ: Trương Hoắc Tưởng, Trâu Bằng, Trâu Giai Giai, Tô Oánh, Phú Tường, gia tộc họ Kỳ, gia tộc họ Vệ,...
Editor: Phong Lạc
Editor: Thư Huỳnh.
Văn Án
Cô là một luật sư lãnh đạm độc miệng nhưng giàu lòng trắc ẩn, sẵn sàng vì thân chủ mà lợi dụng những khe hở pháp luật. Với cô, con người là chủ nhân của pháp luật.
Là một luật sư, nàng nghiêm chính công minh, tôn thờ pháp luật, tư tưởng cứng nhắc bảo thủ. Với nàng, luật pháp là công cụ để trừng phạt con người.
Rất nhiều năm về trước, Kỳ gia nổi danh đứng đầu trong giới hắc đạo. Còn Vệ gia là đại diện cho công lý của thành phố này. Ngay từ ban đầu, hai nhà Kỳ - Vệ đã không chung đường. Nhưng chỉ trong một đêm, Kỳ gia sụp đổ, người đứng đầu nhà họ Kỳ qua đời, mà tất cả đều do một tay Vệ lão gia tử gây nên. Mãi cho đến sau này, có người nói rằng, thực chất năm đó người đứng đầu hai gia tộc qua lại rất thân thiết, nhưng đến cuối cùng Kỳ gia lại phải hi sinh làm thảm lót đường để Vệ gia có được vinh quang ngày hôm nay. Còn Kỳ gia, phải mất rất nhiều năm mới gầy dựng lại sự nghiệp, có chỗ đứng trong thương trường, thế nhưng luôn luôn bị gia tộc họ Vệ nơi nơi chèn ép.
Kỳ Tham rất hận Vệ gia, không tiếp xúc với bất kì người nào mang họ Vệ, nhưng định mệnh an bài, hết lần này đến lần khác cô phải chạm mặt thiên kim tiểu thư nhà họ Vệ, Vệ Linh, một người phụ nữ dịu dàng lễ phép. Trên tòa, cô và nàng đối đầu nhau. Ngoài đời, cô lại bất đắc dĩ phải xả thân bảo vệ người phụ nữ này.
Đến cuối cùng, tình yêu sẽ hóa giải thù hận. Hay là mối tình khắc cốt ghi tâm đó sẽ bị nhấn chìm trong biển lửa?
Đến cuối cùng, trải qua bao nhiêu sóng gió, cả cô và nàng sẽ một lần nữa nắm tay nhau, hay phải vì mối hận gia tộc mà tơ tình đứt lìa?
Đường tỷ được gả vào Hầu phủ, hưởng thụ vinh hoa phú quý, còn ta lại phải gả cho tiểu Tướng quân bệnh tật, sớm chịu cảnh thủ tiết.
Bà ấy lại không hề hay biết rằng, ta cũng đã trọng sinh.
Kiếp trước, khi ta sinh đứa con thứ tám, tiểu Hầu gia ôm ta mà nói:
"Chúng ta sẽ không sinh thêm đứa nào nữa đâu."
Kiếp này, ta xin dâng tước vị thiếu phu nhân Hầu phủ bằng cả hai tay:
"Làm một góa phụ giàu có chẳng phải tốt hơn sao?"
Thể loại: Truyện Nữ Cường, Cổ Đại
Giới thiệu:
Cha mẹ qua đời, trúc mã từ hôn, thân thích muốn chiếm lấy gia sản, Phàn Trường Ngọc vì ấu muội năm tuổi, quyết định kén rể.
Nàng đem chủ ý đánh tới trên người của nam nhân do mình cứu, đối phương mình đầy thương tích, nghèo rớt mồng tơi, chỉ có gương mặt là ưa nhìn.
Hai người rất nhanh bàn ra điều kiện: Nàng cho nam nhân ở nhờ dưỡng thương, đối phương giả vờ ở rể giúp nàng bảo vệ gia sản.
Ta lòng tốt khuyên can: “Nữ tử câm kia thân cô thế cô, lai lịch lại không rõ, chi bằng trước tiên cứ nạp nàng ta làm thiếp”.
Nào ngờ, nữ tử ấy cảm thấy bị sỉ nhục, xấu hổ và phẫn uất mà tự vẫn.
Mười năm sau, việc đầu tiên khi Thái tử lên ngôi Hoàng đế là phế bỏ ngôi vị Hoàng hậu của ta, diệt cả tộc ta.
Tỉnh lại một lần nữa, ta trở về buổi tiệc mừng sinh thần mười sáu tuổi của mình.
Hoàng đế hỏi ta có điều gì mong muốn.
Ta cung kính cúi mình:
"Chỉ nguyện Thái tử điện hạ và Liễu cô nương...bạch đầu giai lão, vĩnh kết đồng tâm."
"Xin bệ hạ ban hôn cho hai người."
Thể loại: Cổ Đại, Nữ Cường, HE, Trả Thù, Chữa Lành
Team dịch: Tiểu Lạc Lạc
Giới thiệu
Ta bán bánh thịt ở nơi biên ải xa xôi.
Hôm đó, ta gặp một vị tướng quân.
Tướng quân: "Ngươi làm gì vậy?"
Ta thở yếu ớt: "Bán... thịt..."
Mặt tướng quân đỏ bừng: "Hạ lưu!"
Hắn trói ta mang về doanh trại để cải tạo cùng với những cô nương bán thân khác.
Sau đó, ta cướp quần của hắn, vẻ mặt hắn hốt hoảng.
Ta nói: "Lần đầu gặp mặt, tướng quân nói ta hạ lưu, Tam Nương ta đây, chưa bao giờ mang tiếng xấu một cách vô cớ."