Đô Thị
1127 Truyện
Sắp xếp theo
5
Tên truyện: Tình Yêu Mãnh Liệt
Hán Việt: Ái Ý Hung Dũng
Tác giả: Mộc Kim An
Dịch: Dii
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Hào môn thế gia, Cưới trước yêu sau, Nhẹ nhàng, Thiên chi kiêu tử, Thị giác nữ chủ, Đơn hướng yêu thầm, Mất trí nhớ.
Số chương: 33 chương
GIỚI THIỆU
Từ Ý và Yến Hoà Dư là cặp vợ chồng nổi tiếng trong vòng tròn quan hệ ở Cảnh Thành với mối liên hôn thương nghiệp.
Yến Hoà Dư nắm quyền kiểm soát Yến Thị, cô độc, cao ngạo, lạnh lùng, kiêu căng, xung quanh không ai dám lại gần.
Phụ nữ ở Cảnh Thành, bên ngoài thì cười nhạo Từ Ý, bên trong thì nhăm nhe muốn có được Yến Hoà Dư.
Từ Ý đã từng rất cố gắng, nhưng Yến Hoà Dư vẫn luôn lạnh lùng, cô chỉ đành từ bỏ.
Kết hôn một năm, cô đề nghị ly hôn, Yến Hoà Dư đồng ý ngay lập tức.
Ngày hôm sau, cô đợi ở Cục Dân Chính cả nửa ngày trời, kết quả lại nghe được tin Yến Hoà Dư bị tai nạn ô tô.
Trong bệnh viện, Từ Ý nhìn người đàn ông nắm chặt cổ tay cô không buông với vẻ mặt ngơ ngác.
Nhưng đáy mắt người đàn ông đó lại ẩn chứa tình cảm sâu đậm: “Vợ à, em muốn đi đâu?”
Từ Ý:??? “Người này sợ là đã ngã hỏng não rồi”.
*
Một lần ở tiệc rượu, vẫn một mình Từ Ý tới dự.
Có vài người phụ nữ vây quanh, nói mấy lời trào phúng với cô.
“Nghe nói Yến Tổng muốn ly hôn với cô?”
“Yến Tổng xảy ra tại nạn xe nên mới làm lỡ thời gian, Từ Ý, cô nắm trong tay người đàn ông không yêu mình để làm gì?”
Vừa nói xong, Yến Hoà Dư đã bước tới bên Từ Ý, cúi xuống cười nhẹ: “Tôi chưa từng nghĩ tới việc ly hôn với Ý Ý.”
Quần chúng hóng hớt:???
*
Ba tháng sau, Yến Hoà Dư khôi phục trí nhớ.
Nhìn thấy Từ Ý ngủ ngon lành trong tay mình, Yến Hoà Dư híp mắt nghĩ tới việc có nên tiếp tục giả vờ mất trí nhớ nữa hay không.
Từ Ý lại vạch trần anh, cười tươi rói nói: “Yến Tổng, chúng ta tới Cục Dân Chính đi.”
Yến Hoà Dư: “…..”
Có phải chuyện này xảy ra trước khi tai nạn xe, nên rất khó thu dọn phải không?
—Thích em là điểm khởi đầu, mà tình yêu anh dành cho em, đã vượt qua khoảng thời gian trầm lắng, ngày càng cuộn trào mãnh liệt.
Kim chỉ nam cho bạn đọc:
1. Yên tĩnh, sáng suốt x ẩn nhẫn, hướng nội
2. Cưới trước yêu sau, nam chính yêu thầm được ra ngoài ánh sáng
3. Một phần là thật/ Không có nguyên mẫu/ Đừng nghiên cứu
4. Đảm bảo ngọt lịm.
Tag nội dung: Hào môn thế gia, mang tính chiếm hữu, ngọt sủng.
Từ khoá tìm kiếm:
Vai chính: Từ Ý, Yến Hoà Dư
Vai phụ:
Vai khác:
Giới thiệu đơn giản: Ghi lại lịch sử chua xót trong chuyện tình yêu thầm của tổng tài.
Dàn ý: Yêu là phải lớn tiếng nói ra!
Hán Việt: Ái Ý Hung Dũng
Tác giả: Mộc Kim An
Dịch: Dii
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Hào môn thế gia, Cưới trước yêu sau, Nhẹ nhàng, Thiên chi kiêu tử, Thị giác nữ chủ, Đơn hướng yêu thầm, Mất trí nhớ.
Số chương: 33 chương
GIỚI THIỆU
Từ Ý và Yến Hoà Dư là cặp vợ chồng nổi tiếng trong vòng tròn quan hệ ở Cảnh Thành với mối liên hôn thương nghiệp.
Yến Hoà Dư nắm quyền kiểm soát Yến Thị, cô độc, cao ngạo, lạnh lùng, kiêu căng, xung quanh không ai dám lại gần.
Phụ nữ ở Cảnh Thành, bên ngoài thì cười nhạo Từ Ý, bên trong thì nhăm nhe muốn có được Yến Hoà Dư.
Từ Ý đã từng rất cố gắng, nhưng Yến Hoà Dư vẫn luôn lạnh lùng, cô chỉ đành từ bỏ.
Kết hôn một năm, cô đề nghị ly hôn, Yến Hoà Dư đồng ý ngay lập tức.
Ngày hôm sau, cô đợi ở Cục Dân Chính cả nửa ngày trời, kết quả lại nghe được tin Yến Hoà Dư bị tai nạn ô tô.
Trong bệnh viện, Từ Ý nhìn người đàn ông nắm chặt cổ tay cô không buông với vẻ mặt ngơ ngác.
Nhưng đáy mắt người đàn ông đó lại ẩn chứa tình cảm sâu đậm: “Vợ à, em muốn đi đâu?”
Từ Ý:??? “Người này sợ là đã ngã hỏng não rồi”.
*
Một lần ở tiệc rượu, vẫn một mình Từ Ý tới dự.
Có vài người phụ nữ vây quanh, nói mấy lời trào phúng với cô.
“Nghe nói Yến Tổng muốn ly hôn với cô?”
“Yến Tổng xảy ra tại nạn xe nên mới làm lỡ thời gian, Từ Ý, cô nắm trong tay người đàn ông không yêu mình để làm gì?”
Vừa nói xong, Yến Hoà Dư đã bước tới bên Từ Ý, cúi xuống cười nhẹ: “Tôi chưa từng nghĩ tới việc ly hôn với Ý Ý.”
Quần chúng hóng hớt:???
*
Ba tháng sau, Yến Hoà Dư khôi phục trí nhớ.
Nhìn thấy Từ Ý ngủ ngon lành trong tay mình, Yến Hoà Dư híp mắt nghĩ tới việc có nên tiếp tục giả vờ mất trí nhớ nữa hay không.
Từ Ý lại vạch trần anh, cười tươi rói nói: “Yến Tổng, chúng ta tới Cục Dân Chính đi.”
Yến Hoà Dư: “…..”
Có phải chuyện này xảy ra trước khi tai nạn xe, nên rất khó thu dọn phải không?
—Thích em là điểm khởi đầu, mà tình yêu anh dành cho em, đã vượt qua khoảng thời gian trầm lắng, ngày càng cuộn trào mãnh liệt.
Kim chỉ nam cho bạn đọc:
1. Yên tĩnh, sáng suốt x ẩn nhẫn, hướng nội
2. Cưới trước yêu sau, nam chính yêu thầm được ra ngoài ánh sáng
3. Một phần là thật/ Không có nguyên mẫu/ Đừng nghiên cứu
4. Đảm bảo ngọt lịm.
Tag nội dung: Hào môn thế gia, mang tính chiếm hữu, ngọt sủng.
Từ khoá tìm kiếm:
Vai chính: Từ Ý, Yến Hoà Dư
Vai phụ:
Vai khác:
Giới thiệu đơn giản: Ghi lại lịch sử chua xót trong chuyện tình yêu thầm của tổng tài.
Dàn ý: Yêu là phải lớn tiếng nói ra!
4
Biên Nhan bao nuôi một tiểu thịt tươi không nổi tiếng nhưng giá trị con người lại cực kỳ cao.
Từ nắm tay, ôm ấp, hôn môi cho đến lúc cởi sạch quần áo lăn giường, bước nào cũng phải trả thêm tiền.
Túi tiền của cô ngày càng xẹp, thân thể lại càng lúc càng hư hỏng.
Biên Nhan quyết định từ bỏ thói quen xa xỉ lãng phí bất lương này, phải nghiêm túc suy nghĩ về cuộc sống.
Nhưng còn người đàn ông kia thì sao chứ!
Tham! Lam! Vô! Sỉ!
Ép! Mua! Ép! Bán!
Biên Nhan * Đàm Dận
Ngọt văn!
Từ nắm tay, ôm ấp, hôn môi cho đến lúc cởi sạch quần áo lăn giường, bước nào cũng phải trả thêm tiền.
Túi tiền của cô ngày càng xẹp, thân thể lại càng lúc càng hư hỏng.
Biên Nhan quyết định từ bỏ thói quen xa xỉ lãng phí bất lương này, phải nghiêm túc suy nghĩ về cuộc sống.
Nhưng còn người đàn ông kia thì sao chứ!
Tham! Lam! Vô! Sỉ!
Ép! Mua! Ép! Bán!
Biên Nhan * Đàm Dận
Ngọt văn!
4.2
Giang Mi Ảnh là một food blogger nổi tiếng, chủ yếu làm các công thức giảm cân lành mạnh.
Cô truyền cảm hứng, tự chủ, tràn đầy năng lượng tích cực, nhưng không ai biết một bí mật rằng cô bị rối loạn tâm lý nhẹ dẫn đến kén ăn.
Hàn Đống là người thừa kế một tập đoàn dịch vụ ăn uống cao cấp nổi tiếng trong nước, dưới trướng có rất nhiều nhà hàng cấp cao nhung xanh. Nhưng vì lý tưởng kinh doanh khác với cha mình, anh đã bỏ đi, cảm hứng tạo ra một thiên đường ẩm thực đường phố hạng B của riêng mình.
Một chương trình ẩm thực đã khiến hai người gặp nhau. Giang Mi Ảnh phát hiện một chuyện đáng kinh ngạc, ăn đồ Hàn Đống nấu, cô sẽ không bị buồn nôn!
Vì vậy, cô thường xuyên tới check in tại quán mỳ của Hàn Đống, mong muốn chữa khỏi bệnh kén ăn của mình.
Chỉ là, ông chủ quán mỳ này thế nhưng ghét bỏ cô lãng phí lương thực còn muốn đuổi cô đi!
Giang Mi Ảnh thề, một ngày nào đó cô nhất định sẽ làm Hàn Đống phải khóc lóc thảm thiết xin lỗi mình, khiến anh không thể trèo cao!
Cô truyền cảm hứng, tự chủ, tràn đầy năng lượng tích cực, nhưng không ai biết một bí mật rằng cô bị rối loạn tâm lý nhẹ dẫn đến kén ăn.
Hàn Đống là người thừa kế một tập đoàn dịch vụ ăn uống cao cấp nổi tiếng trong nước, dưới trướng có rất nhiều nhà hàng cấp cao nhung xanh. Nhưng vì lý tưởng kinh doanh khác với cha mình, anh đã bỏ đi, cảm hứng tạo ra một thiên đường ẩm thực đường phố hạng B của riêng mình.
Một chương trình ẩm thực đã khiến hai người gặp nhau. Giang Mi Ảnh phát hiện một chuyện đáng kinh ngạc, ăn đồ Hàn Đống nấu, cô sẽ không bị buồn nôn!
Vì vậy, cô thường xuyên tới check in tại quán mỳ của Hàn Đống, mong muốn chữa khỏi bệnh kén ăn của mình.
Chỉ là, ông chủ quán mỳ này thế nhưng ghét bỏ cô lãng phí lương thực còn muốn đuổi cô đi!
Giang Mi Ảnh thề, một ngày nào đó cô nhất định sẽ làm Hàn Đống phải khóc lóc thảm thiết xin lỗi mình, khiến anh không thể trèo cao!
3.8
Tác giả: Trường Tri Oán
Người dịch: Thần
Đề cử: Mozz Lười
Thể loại: Hiện đại, lái máy bay, ép yêu, 18+, teenfic, MÁU CÚN, bạo lực, đổi công, ngoại tình, giật bồ, cưỡng hiếp, sỉ nhục, ma túy, công thần kinh, cờ đỏ
Giới thiệu
Bạn trai của Lý Quần Thanh đã lên giường với người khác.
Vì một giao hẹn hoang đường, Quần Thanh bị ép lên giường với Văn Tự.
“Anh yêu cái gì tôi phá huỷ cái đó, trừ phi anh yêu tôi.”
Người dịch: Thần
Đề cử: Mozz Lười
Thể loại: Hiện đại, lái máy bay, ép yêu, 18+, teenfic, MÁU CÚN, bạo lực, đổi công, ngoại tình, giật bồ, cưỡng hiếp, sỉ nhục, ma túy, công thần kinh, cờ đỏ
Giới thiệu
Bạn trai của Lý Quần Thanh đã lên giường với người khác.
Vì một giao hẹn hoang đường, Quần Thanh bị ép lên giường với Văn Tự.
“Anh yêu cái gì tôi phá huỷ cái đó, trừ phi anh yêu tôi.”
4.4
Xuyên không trở thành thế thân của ánh trăng sáng, tôi quyết định tẩy não tên tổng tài bá đạo này.
"Nếu anh đã coi tôi là cô ấy, vậy thì trước tiên hãy gửi một bức ảnh cơ bụng cho tôi xem nào."
"Ngay cả tôi anh còn không quyến rũ được mà còn muốn quyến rũ cô ấy à?"
"Nếu anh đã coi tôi là cô ấy, vậy thì trước tiên hãy gửi một bức ảnh cơ bụng cho tôi xem nào."
"Ngay cả tôi anh còn không quyến rũ được mà còn muốn quyến rũ cô ấy à?"
3.8
Người thừa kế lang bạt bên ngoài của nhà họ Hạ cuối cùng cũng trở về. Ai cũng tưởng sắp được xem màn thiên kim báo thù hoặc những kịch bản drama máu chó giới nhà giàu, nhưng Sở Thiên Lê—cô tiểu thư được tìm về—lại khiến mọi người ngã ngửa. Ngày nào cũng thấy cô chơi bài, đổ xúc xắc, và thỉnh thoảng còn truyền bá… phong kiến mê tín?
Thật ra, Sở Thiên Lê là người xuyên không, trở thành nữ phụ yểu điệu, nhu nhược trong một cuốn tiểu thuyết nữ cường. Cô không hứng thú tranh giành quyền lực với giới nhà giàu, càng không muốn chen vào mối tình của nam nữ chính. Cô chỉ muốn an ổn làm một nhà chiêm tinh, thi thoảng nghiên cứu thêm chút chủ nghĩa Mác-Lê Nin.
Nam chính nguyên tác: “Cô định giành gia sản với tôi à?” Sở Thiên Lê: “Không, anh cứ làm đi. Tôi ngồi đợi được chia hoa hồng thôi. Tôi mà vào công ty thì tôi là con chó.”
Nữ chính nguyên tác: “Cục cưng ơi, đàn ông có gì hay đâu, đừng khắt khe chuyện giới tính.” Sở Thiên Lê: “… Chị ngầu cháy quá làm em sợ, khác giới tính ăn không tiêu.”
Người ta đồn thổi rằng cô con gái nhà họ Hạ không hề mang họ Hạ, cũng không biết điều hành công ty, chỉ giỏi mỗi việc chiêm tinh, bói Tarot, xem tử vi, và đoán vận mệnh một cách thần sầu—chưa lần nào đoán trượt!
“Ông Hạ ơi, tôi gặp rắc rối lớn quá, nhờ ông nhắn con gái tính giúp tôi một quẻ nhé!” “Ngại quá, dạo này con bé mới vào đại học, không ở nhà.” “... Ủa? Nó học ngành gì vậy?” “Triết học Chủ nghĩa Mác.” “…???”
Sở Thiên Lê: "Dù có thạo xem vận mệnh đến đâu thì tôi vẫn là tín đồ trung thành của chủ nghĩa Mác, tuyệt đối không phải dạng mê tín dị đoan đâu nhé!"
Thật ra, Sở Thiên Lê là người xuyên không, trở thành nữ phụ yểu điệu, nhu nhược trong một cuốn tiểu thuyết nữ cường. Cô không hứng thú tranh giành quyền lực với giới nhà giàu, càng không muốn chen vào mối tình của nam nữ chính. Cô chỉ muốn an ổn làm một nhà chiêm tinh, thi thoảng nghiên cứu thêm chút chủ nghĩa Mác-Lê Nin.
Nam chính nguyên tác: “Cô định giành gia sản với tôi à?” Sở Thiên Lê: “Không, anh cứ làm đi. Tôi ngồi đợi được chia hoa hồng thôi. Tôi mà vào công ty thì tôi là con chó.”
Nữ chính nguyên tác: “Cục cưng ơi, đàn ông có gì hay đâu, đừng khắt khe chuyện giới tính.” Sở Thiên Lê: “… Chị ngầu cháy quá làm em sợ, khác giới tính ăn không tiêu.”
Người ta đồn thổi rằng cô con gái nhà họ Hạ không hề mang họ Hạ, cũng không biết điều hành công ty, chỉ giỏi mỗi việc chiêm tinh, bói Tarot, xem tử vi, và đoán vận mệnh một cách thần sầu—chưa lần nào đoán trượt!
“Ông Hạ ơi, tôi gặp rắc rối lớn quá, nhờ ông nhắn con gái tính giúp tôi một quẻ nhé!” “Ngại quá, dạo này con bé mới vào đại học, không ở nhà.” “... Ủa? Nó học ngành gì vậy?” “Triết học Chủ nghĩa Mác.” “…???”
Sở Thiên Lê: "Dù có thạo xem vận mệnh đến đâu thì tôi vẫn là tín đồ trung thành của chủ nghĩa Mác, tuyệt đối không phải dạng mê tín dị đoan đâu nhé!"
3.2
Chu Tiêu Tiêu, cô giáo gương mẫu tại nhà trẻ, trời sinh luôn tươi cười.
Đi làm từ 9 giờ sáng đến 5 giờ chiều, trải qua cuộc sống hết sức bình thường.
Cho đến một ngày, Tạ Tinh Từ nhảy qua tường nhà trẻ, dọa khóc các bé con, trời xui đất khiến cướp đi nụ hôn đầu tiên của cô.
Sau đó, người kia còn tỏ ra huênh hoang: “Biết tôi là ai không?”
Chu Tiêu Tiêu hờ hững gọi 110: “Không biết, nhưng lát nữa tôi có thể hỏi cảnh sát.”
Tạ Tinh Từ: “…”
*
Tạ Tinh Từ, thiên tài sáng tác trong giới giải trí, mặt thối không ai bằng.
Một ngày dính vào bê bối sao chép, những người nâng anh lên đỉnh cao lại giẫm anh xuống vũng bùn.
Người người đều đánh cược anh không thể trở mình, nhưng không ngờ rằng một đoạn video lại khiến anh nổi tiếng trên mạng.
Chàng thanh niên trong video thu lại vẻ bướng bỉnh, mặc áo sơ mi trắng ngồi ở ven đường ôm đàn ghi-ta nhẹ giọng đàn hát. Người xem xung quanh rộn ràng nhốn nháo, mà đôi mắt lấp lánh của anh chỉ dừng lại trên người một cô gái nhỏ.
Tiếng hát dừng lại, anh đứng dậy đi tới bên cạnh cô gái, lòng bàn tay hướng về phía trước, dịu dàng nhân nhượng.
“Hoan nghênh em về nhà, Chu Tiêu Tiêu.”
Đi làm từ 9 giờ sáng đến 5 giờ chiều, trải qua cuộc sống hết sức bình thường.
Cho đến một ngày, Tạ Tinh Từ nhảy qua tường nhà trẻ, dọa khóc các bé con, trời xui đất khiến cướp đi nụ hôn đầu tiên của cô.
Sau đó, người kia còn tỏ ra huênh hoang: “Biết tôi là ai không?”
Chu Tiêu Tiêu hờ hững gọi 110: “Không biết, nhưng lát nữa tôi có thể hỏi cảnh sát.”
Tạ Tinh Từ: “…”
*
Tạ Tinh Từ, thiên tài sáng tác trong giới giải trí, mặt thối không ai bằng.
Một ngày dính vào bê bối sao chép, những người nâng anh lên đỉnh cao lại giẫm anh xuống vũng bùn.
Người người đều đánh cược anh không thể trở mình, nhưng không ngờ rằng một đoạn video lại khiến anh nổi tiếng trên mạng.
Chàng thanh niên trong video thu lại vẻ bướng bỉnh, mặc áo sơ mi trắng ngồi ở ven đường ôm đàn ghi-ta nhẹ giọng đàn hát. Người xem xung quanh rộn ràng nhốn nháo, mà đôi mắt lấp lánh của anh chỉ dừng lại trên người một cô gái nhỏ.
Tiếng hát dừng lại, anh đứng dậy đi tới bên cạnh cô gái, lòng bàn tay hướng về phía trước, dịu dàng nhân nhượng.
“Hoan nghênh em về nhà, Chu Tiêu Tiêu.”
3.8
Lần đầu tiên nhìn thấy Hoắc Nhẫn, tôi nhớ đến một câu: Lạnh lùng tột độ là sự gợi cảm mạnh mẽ nhất.
Trong đầu tôi chỉ có một ý nghĩ: chụp ảnh anh ấy.
Ba tháng tán tỉnh mập mờ, thẳng thắn, anh vẫn không hề dao động.
Cuối cùng khi tôi tóm được anh, tôi lập tức cho rửa một tấm ảnh to cỡ ngang người thật.
“Treo ở đâu?” Sau nghe khi việc này, Hoắc Nhẫn nhíu đôi mày đẹp.
“Ở nhà, trong phòng tắm.” Tôi cười, “Chờ anh thưởng thức.”
Trong đầu tôi chỉ có một ý nghĩ: chụp ảnh anh ấy.
Ba tháng tán tỉnh mập mờ, thẳng thắn, anh vẫn không hề dao động.
Cuối cùng khi tôi tóm được anh, tôi lập tức cho rửa một tấm ảnh to cỡ ngang người thật.
“Treo ở đâu?” Sau nghe khi việc này, Hoắc Nhẫn nhíu đôi mày đẹp.
“Ở nhà, trong phòng tắm.” Tôi cười, “Chờ anh thưởng thức.”
3.8
Thịnh Hạ vô cùng hối hận vì đã ngồi lên chiếc xe dù ở bến xe ngày hôm ấy. Bọn họ đã lừa cô, không đưa cô về nhà mà đưa đến một nơi chẳng khác gì địa ngục chốn nhân gian.
Nơi ấy âm u tối tăm, có bọn đàn ông thối tha khinh thường phụ nữ. Họ xem phụ nữ như một món đồ, thích thì chơi, chơi chán thì đem đi bán.
Nhưng cũng tại nơi ấy, có một người đàn ông đã xuất hiện cứu lấy cô. Chỉ cần cô nghe lời anh, anh hứa sẽ đưa cô đi khỏi chốn ngục tù này.
Từ đó, vận mệnh của họ bắt đầu đan vào nhau.
Nhưng cũng kể từ đó, cô gái trong sáng thơ ngây dần dần bị kéo xuống dưới đáy vực sâu vô tận...
Nơi ấy âm u tối tăm, có bọn đàn ông thối tha khinh thường phụ nữ. Họ xem phụ nữ như một món đồ, thích thì chơi, chơi chán thì đem đi bán.
Nhưng cũng tại nơi ấy, có một người đàn ông đã xuất hiện cứu lấy cô. Chỉ cần cô nghe lời anh, anh hứa sẽ đưa cô đi khỏi chốn ngục tù này.
Từ đó, vận mệnh của họ bắt đầu đan vào nhau.
Nhưng cũng kể từ đó, cô gái trong sáng thơ ngây dần dần bị kéo xuống dưới đáy vực sâu vô tận...
4.1
Lúc ở trung học, Quý Thanh Dư là người có khí chất nổi bật, được nhiều nữ sinh thầm mến theo đuổi, Vu Hạ cũng không là ngoại lệ.
Với Vu Hạ mà nói Quý Thanh Dư là tuyết trên núi là trăng trong mây, mà cô lại khó mà có được.
Lớp 11 phân lớp, cơ duyên khiến cô trở thành bạn cùng bàn với Quý Thanh Dư, cô giấu tâm tư của mình trước mặt mọi người, những tâm sự trong lòng đều viết ở trong cuốn nhật kí.
Trước đêm ngày thi vào đại học, gia đình bất ngờ gặp biến cố. Bố gây ra chuyện bỏ trốn bị bắt làm dư luận xôn xao, cuốn nhật kí tràn đầy tâm sự của cô cũng bị xé ra dán lên bảng thông báo của trường, qua một đêm Vu Hạ trở thành trò cười ở trường học.
Về sau Vu Hạ nghỉ học. Quý Thanh Dư cầm cuốn sách cũ của cô đọc được dòng chữ “Một số người sống trong rãnh ngầm nhưng vẫn hướng về ánh trăng.”
Mấy năm sau, hai người tình cờ gặp lại. Vu Hạ năm đó trầm mặc ít nói giờ đã trở thành một phóng viên xinh đẹp có vô số người theo đuổi.
Một ngày nọ, đồng nghiệp nói chuyện về người mình từng yêu thầm thời sinh viên, có người hỏi Vu Hạ đã từng thích ai chưa? Đối diện với ánh mắt của người hỏi mình hai má Vu Hạ nóng lên, cô chỉ để lại câu “không nhớ nữa” rồi chạy trốn.
Rất lâu về sau, Quý Thanh Dư hỏi cô: “Vì sao lúc ở trung học em không thổ lộ tình cảm với anh?” Vu Hạ cười cười không nói chuyện.
Sau này, Quý Thanh Dư ở nhà mở ngăn kéo bất ngờ nhìn thấy một cuốn sổ nhật kí, tâm sự của người con gái được viết lên bằng những nét chữ rất xinh đẹp.
Ngày gần đây nhất, anh lại hỏi cô vì sao ngày đó cô lại không thổ lộ, trên mặt chỉ có một dòng chữ: “Em không muốn cướp ánh trăng, em muốn ánh trăng vì em mà đến".
Với Vu Hạ mà nói Quý Thanh Dư là tuyết trên núi là trăng trong mây, mà cô lại khó mà có được.
Lớp 11 phân lớp, cơ duyên khiến cô trở thành bạn cùng bàn với Quý Thanh Dư, cô giấu tâm tư của mình trước mặt mọi người, những tâm sự trong lòng đều viết ở trong cuốn nhật kí.
Trước đêm ngày thi vào đại học, gia đình bất ngờ gặp biến cố. Bố gây ra chuyện bỏ trốn bị bắt làm dư luận xôn xao, cuốn nhật kí tràn đầy tâm sự của cô cũng bị xé ra dán lên bảng thông báo của trường, qua một đêm Vu Hạ trở thành trò cười ở trường học.
Về sau Vu Hạ nghỉ học. Quý Thanh Dư cầm cuốn sách cũ của cô đọc được dòng chữ “Một số người sống trong rãnh ngầm nhưng vẫn hướng về ánh trăng.”
Mấy năm sau, hai người tình cờ gặp lại. Vu Hạ năm đó trầm mặc ít nói giờ đã trở thành một phóng viên xinh đẹp có vô số người theo đuổi.
Một ngày nọ, đồng nghiệp nói chuyện về người mình từng yêu thầm thời sinh viên, có người hỏi Vu Hạ đã từng thích ai chưa? Đối diện với ánh mắt của người hỏi mình hai má Vu Hạ nóng lên, cô chỉ để lại câu “không nhớ nữa” rồi chạy trốn.
Rất lâu về sau, Quý Thanh Dư hỏi cô: “Vì sao lúc ở trung học em không thổ lộ tình cảm với anh?” Vu Hạ cười cười không nói chuyện.
Sau này, Quý Thanh Dư ở nhà mở ngăn kéo bất ngờ nhìn thấy một cuốn sổ nhật kí, tâm sự của người con gái được viết lên bằng những nét chữ rất xinh đẹp.
Ngày gần đây nhất, anh lại hỏi cô vì sao ngày đó cô lại không thổ lộ, trên mặt chỉ có một dòng chữ: “Em không muốn cướp ánh trăng, em muốn ánh trăng vì em mà đến".
3.9
Anh cứu cô thoát khỏi địa ngục rồi điên cuồng chiếm giữ cô cho riêng mình.
Ban ngày, người đàn ông này ngang ngược mây mưa cùng cô. Đêm đến, lại biến thành người thân mật chung chăn gối.
Anh ôm chặt lấy cô bằng đôi tay nhuốm đầy máu, như muốn khảm cô vào xương cốt của mình.
Điên cuồng chiếm hữu, nhưng cũng rất dịu dàng lưu luyến.
Bên tai vang lên tiếng thở dốc nặng nề của người đàn ông, cô nghe anh nói: “Anh yêu em.”
• Lão đại xã hội đen VS tiểu tiên nữ mềm mại
• Chênh nhau 10 tuổi.
• 1V1, SC, HE.
Ban ngày, người đàn ông này ngang ngược mây mưa cùng cô. Đêm đến, lại biến thành người thân mật chung chăn gối.
Anh ôm chặt lấy cô bằng đôi tay nhuốm đầy máu, như muốn khảm cô vào xương cốt của mình.
Điên cuồng chiếm hữu, nhưng cũng rất dịu dàng lưu luyến.
Bên tai vang lên tiếng thở dốc nặng nề của người đàn ông, cô nghe anh nói: “Anh yêu em.”
• Lão đại xã hội đen VS tiểu tiên nữ mềm mại
• Chênh nhau 10 tuổi.
• 1V1, SC, HE.
4.5
Giai đoạn đầu: Cô tiểu thư siêu chiếm hữu, quý phái x bông hoa nhỏ thuần khiết, cứng rắn
Giai đoạn sau: Tổng tài x Tổng trợ Lý
Khi Phương Du 19 tuổi, cô gặp Đàm Vân Thư, bạn học cùng trường, cùng tuổi. Cô là con gái của người giúp việc mới của Đàm gia, còn Đàm Vân Thư là đại tiểu thư, cao quý và tao nhã của Đàm gia.
Được mẹ trực tiếp nhắc nhở rằng phải biết bổn phận của mình, học hành chăm chỉ, dù trong hay ngoài trường đừng đụng chạm đến Đàm Vân Thư.
Họ đến từ hai thế giới khác nhau, một bên chói sáng rực rỡ, một bên nhỏ bé như hạt bụi.
Phương Du hiểu rõ điều này, nhưng Đàm Vân Thư luôn khiêu khích cô.
Đường đường là một đại tiểu thư danh giá nhưng lại thường xuyên gõ cửa phòng cô, căn phòng chật chội đến mức không đủ chỗ cho hai người lại dâng lên bầu không khí đầy ái muội.
Trong suốt ba năm, Đàm Vân Thư luôn ghen tuông khi có người tỏ tình, đã hơn một lần nàng thì thầm vào tai cô "Cậu là của tôi."
Mãi đến khi tốt nghiệp đại học, Phương Du mới hiểu hết ý nghĩa của bốn chữ này, hóa ra cô chỉ là trò tiêu khiển của Đàm Vân Thư.
Đó là bởi vì Đàm Vân Thư sắp kết hôn.
Đàm Vân Thư thậm chí còn gửi thiệp mời đến cô với nụ cười trên môi, nhân danh bạn cùng trường đại học.
Phương Du cắt đứt mọi liên lạc với Đàm Vân Thư từ đêm đó.
-
Đàm Vân Thư luôn coi Phương Du là tài sản riêng của mình, một hương vị để giải tỏa áp lực.
Cho đến khi Phương Du biến mất hoàn toàn khỏi thế giới của nàng, không bao giờ tìm thấy nữa.
Thẻ nội dung: Tình yêu thành thị, mối tình trời sinh
Tóm tắt một câu: Đại tiểu thư truy thê vào lò hỏa táng
Quan niệm: Vận mệnh nằm trong tay bạn.
Giai đoạn sau: Tổng tài x Tổng trợ Lý
Khi Phương Du 19 tuổi, cô gặp Đàm Vân Thư, bạn học cùng trường, cùng tuổi. Cô là con gái của người giúp việc mới của Đàm gia, còn Đàm Vân Thư là đại tiểu thư, cao quý và tao nhã của Đàm gia.
Được mẹ trực tiếp nhắc nhở rằng phải biết bổn phận của mình, học hành chăm chỉ, dù trong hay ngoài trường đừng đụng chạm đến Đàm Vân Thư.
Họ đến từ hai thế giới khác nhau, một bên chói sáng rực rỡ, một bên nhỏ bé như hạt bụi.
Phương Du hiểu rõ điều này, nhưng Đàm Vân Thư luôn khiêu khích cô.
Đường đường là một đại tiểu thư danh giá nhưng lại thường xuyên gõ cửa phòng cô, căn phòng chật chội đến mức không đủ chỗ cho hai người lại dâng lên bầu không khí đầy ái muội.
Trong suốt ba năm, Đàm Vân Thư luôn ghen tuông khi có người tỏ tình, đã hơn một lần nàng thì thầm vào tai cô "Cậu là của tôi."
Mãi đến khi tốt nghiệp đại học, Phương Du mới hiểu hết ý nghĩa của bốn chữ này, hóa ra cô chỉ là trò tiêu khiển của Đàm Vân Thư.
Đó là bởi vì Đàm Vân Thư sắp kết hôn.
Đàm Vân Thư thậm chí còn gửi thiệp mời đến cô với nụ cười trên môi, nhân danh bạn cùng trường đại học.
Phương Du cắt đứt mọi liên lạc với Đàm Vân Thư từ đêm đó.
-
Đàm Vân Thư luôn coi Phương Du là tài sản riêng của mình, một hương vị để giải tỏa áp lực.
Cho đến khi Phương Du biến mất hoàn toàn khỏi thế giới của nàng, không bao giờ tìm thấy nữa.
Thẻ nội dung: Tình yêu thành thị, mối tình trời sinh
Tóm tắt một câu: Đại tiểu thư truy thê vào lò hỏa táng
Quan niệm: Vận mệnh nằm trong tay bạn.
4.5
Tác giả: Lam Sấu Tử.
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Góc nhìn nữ chính, Song hướng chữa lành, Yêu thầm, Nhân duyên tình cờ gặp gỡ, Ấm áp, HE.
Biên tập: Blue Avenue.
Số chương: 43 chương chính truyện + 1 chương ngoại truyện.
GIỚI THIỆU:
“Năm 2017, một cô gái đi du lịch một mình bị phát hiện mất tích bên bờ hồ. Thi thể được tìm thấy một tháng sau đó, nguyên nhân tử vong được xác nhận là tự tử. Cô gái để lại lời trăn trối: Sống 27 năm rồi, không thể tiếp tục cố gắng được nữa.”
Văn Tuyết lưu mẩu tin này trong điện thoại.
Hai năm sau, cô lên một chuyến tàu quốc tế sáu ngày năm đêm từ Bắc Kinh đến Moscow (*).
Đây lẽ ra phải là cuộc hành trình cuối cùng của cuộc đời cô.
(*) Moskva (tiếng Nga: Москва, chuyển tự. Moskva, IPA [mɐˈskva]; phiên âm: “Mát-xcơ-va”, đôi khi viết theo tiếng Anh thành “Moscow”), là thủ đô và là thành phố lớn nhất của Nga. Thành phố nằm bên sông Moskva, ở trong Khu vực kinh tế trung tâm nước Nga.
Chú ý:
Câu chuyện này không ngược, song hướng chữa lành, có thể an tâm mà đọc.
Đoạn đầu tiên được trích từ nguồn tin thực tế.
Tag: Đô thị tình duyên, Nhân duyên tình cờ gặp gỡ.
Vai chính: Văn Tuyết; Phương Hàn Tẫn | Vai phụ: Phương Xuân Sinh; Diệp Tử Hàng; Trịnh Khải Nhiên và rất nhiều người nước ngoài khác.
Một câu tóm tắt: Nếu con đường phía trước không có ánh sáng, anh nguyện làm ngọn đèn dẫn lối em.
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Góc nhìn nữ chính, Song hướng chữa lành, Yêu thầm, Nhân duyên tình cờ gặp gỡ, Ấm áp, HE.
Biên tập: Blue Avenue.
Số chương: 43 chương chính truyện + 1 chương ngoại truyện.
GIỚI THIỆU:
“Năm 2017, một cô gái đi du lịch một mình bị phát hiện mất tích bên bờ hồ. Thi thể được tìm thấy một tháng sau đó, nguyên nhân tử vong được xác nhận là tự tử. Cô gái để lại lời trăn trối: Sống 27 năm rồi, không thể tiếp tục cố gắng được nữa.”
Văn Tuyết lưu mẩu tin này trong điện thoại.
Hai năm sau, cô lên một chuyến tàu quốc tế sáu ngày năm đêm từ Bắc Kinh đến Moscow (*).
Đây lẽ ra phải là cuộc hành trình cuối cùng của cuộc đời cô.
(*) Moskva (tiếng Nga: Москва, chuyển tự. Moskva, IPA [mɐˈskva]; phiên âm: “Mát-xcơ-va”, đôi khi viết theo tiếng Anh thành “Moscow”), là thủ đô và là thành phố lớn nhất của Nga. Thành phố nằm bên sông Moskva, ở trong Khu vực kinh tế trung tâm nước Nga.
Chú ý:
Câu chuyện này không ngược, song hướng chữa lành, có thể an tâm mà đọc.
Đoạn đầu tiên được trích từ nguồn tin thực tế.
Tag: Đô thị tình duyên, Nhân duyên tình cờ gặp gỡ.
Vai chính: Văn Tuyết; Phương Hàn Tẫn | Vai phụ: Phương Xuân Sinh; Diệp Tử Hàng; Trịnh Khải Nhiên và rất nhiều người nước ngoài khác.
Một câu tóm tắt: Nếu con đường phía trước không có ánh sáng, anh nguyện làm ngọn đèn dẫn lối em.
4.1
Thang Chi Niệm là con gái của bảo mẫu nhà họ Cận.
Căn nhà của chủ giống như một mê cung, cô theo mẹ cùng nhau sống trong biệt thự này.
Ngày đầu tiên đến đây, Thang Chi Niệm nhìn thấy con trai cưng của chủ nhà đang chơi bóng rổ ở sân sau.
Lúc ấy, Cận Vu Thân mười bảy tuổi, hào hoa phong nhã, sở hữu một khuôn mặt mê người.
Không lâu sau đó, Thang Chi Niệm trở thành bảo mẫu riêng cho Cận Vu Thân.
Cận Vu Thân không muốn làm bài tập, Thang Chi Niệm giúp cậu làm.
Cận Vu Thân lười từ chối những lá thư tỏ tình, Thang Chi Niệm ra mặt làm kẻ xấu.
Cận Vu Thân muốn ăn món tráng miệng cách nhà mười mấy cây số, Thang Chi Niệm bất chấp mưa to đi mua về…
Cứ như vậy, Thang Chi Niệm cẩn thận làm bảo mẫu ròng rã suốt hai năm, cũng tiết kiệm được kha khá tiền.
Đêm trước ngày tốt nghiệp trung học phổ thông, Cận Vu Thân đã yêu cầu Thang Chi Niệm chăm chỉ nỗ lực để vào trường đại học nổi tiếng với cậu.
Thang Chi Niệm ngoài miệng cười hì hì trả lời được được được.
Sau khi khai giảng, Thang Chi Niệm lại im hơi lặng tiếng mang theo hành lý đến trường đại học xa Cận Vu Thân nhất, trời nam biển bắc.
Không ai biết rằng, một ngày trước khai giảng, Thang Chi Niệm không những hôn Cận Vu Thân, mà còn…
*
Gặp lại nhau sau vài năm.
Thang Chi Niệm được một công ty khác lôi kéo sang làm thư ký giám đốc, cô chạm mặt Cận Vu Thân.
Cận Vu Thân chính là tổng giám đốc của công ty đó.
Một đêm hoang đường, chuyện đã rồi, Thang Chi Niệm cả người đau nhức chuẩn bị lẻn đi.
Không ngờ, người đàn ông phía sau lạnh lùng nói: “Lần này chuẩn bị chạy đi đâu?”
# Mặt dày theo đuổi vợ lần nữa #, 50% học đường, 50% đô thị
Tuyến tình yêu sau khi thi đại học, nhân vật chính đã trưởng thành.
Tóm tắt một câu: Thiếu gia ngạo mạn vs Bảo mẫu nhỏ [Anh ấy siêu yêu]
Căn nhà của chủ giống như một mê cung, cô theo mẹ cùng nhau sống trong biệt thự này.
Ngày đầu tiên đến đây, Thang Chi Niệm nhìn thấy con trai cưng của chủ nhà đang chơi bóng rổ ở sân sau.
Lúc ấy, Cận Vu Thân mười bảy tuổi, hào hoa phong nhã, sở hữu một khuôn mặt mê người.
Không lâu sau đó, Thang Chi Niệm trở thành bảo mẫu riêng cho Cận Vu Thân.
Cận Vu Thân không muốn làm bài tập, Thang Chi Niệm giúp cậu làm.
Cận Vu Thân lười từ chối những lá thư tỏ tình, Thang Chi Niệm ra mặt làm kẻ xấu.
Cận Vu Thân muốn ăn món tráng miệng cách nhà mười mấy cây số, Thang Chi Niệm bất chấp mưa to đi mua về…
Cứ như vậy, Thang Chi Niệm cẩn thận làm bảo mẫu ròng rã suốt hai năm, cũng tiết kiệm được kha khá tiền.
Đêm trước ngày tốt nghiệp trung học phổ thông, Cận Vu Thân đã yêu cầu Thang Chi Niệm chăm chỉ nỗ lực để vào trường đại học nổi tiếng với cậu.
Thang Chi Niệm ngoài miệng cười hì hì trả lời được được được.
Sau khi khai giảng, Thang Chi Niệm lại im hơi lặng tiếng mang theo hành lý đến trường đại học xa Cận Vu Thân nhất, trời nam biển bắc.
Không ai biết rằng, một ngày trước khai giảng, Thang Chi Niệm không những hôn Cận Vu Thân, mà còn…
*
Gặp lại nhau sau vài năm.
Thang Chi Niệm được một công ty khác lôi kéo sang làm thư ký giám đốc, cô chạm mặt Cận Vu Thân.
Cận Vu Thân chính là tổng giám đốc của công ty đó.
Một đêm hoang đường, chuyện đã rồi, Thang Chi Niệm cả người đau nhức chuẩn bị lẻn đi.
Không ngờ, người đàn ông phía sau lạnh lùng nói: “Lần này chuẩn bị chạy đi đâu?”
# Mặt dày theo đuổi vợ lần nữa #, 50% học đường, 50% đô thị
Tuyến tình yêu sau khi thi đại học, nhân vật chính đã trưởng thành.
Tóm tắt một câu: Thiếu gia ngạo mạn vs Bảo mẫu nhỏ [Anh ấy siêu yêu]
4.3
Sau khi thông qua thế giới tận thế vô hạn, Diệp Tuyền mở một tiệm cơm để dưỡng lão.
Khi nào thức dậy thì mở quán, sau đó ăn uống no đủ thỏa thích! Cô sắp quên mất việc ăn uống bình thường là như thế nào rồi, lần này thì không ai có thể ngăn cản cô ăn được nữa!
Cửa hàng bị ma ám trên phố Hỉ Nhạc bắt đầu mở cửa kinh doanh!
Quán bán đồ ăn khuya này được mở từ lúc chạng vạng và đóng cửa lúc 12 giờ tối, thực đơn tùy theo chủ quán muốn ăn gì, giá cả cũng tùy theo tâm trạng của chủ quán, không giới hạn từ mười tệ đến một ngàn tệ.
Mọi người đều nhất trí cho rằng: Quán này sớm muộn gì cũng đóng cửa.
Sau này...
Chiên xào quay nướng, đồ ăn vặt làm theo công thức cổ truyền. Khách hàng mua đồ ăn trong quán xếp thành hàng dài, ai nấy đều vuốt bụng một cách thỏa mãn, phố Hỉ Nhạc vào ban đêm lại náo nhiệt hẳn lên.
Những thực khách ăn xong còn chưa đã thèm, ôm bàn nài nỉ: “Chủ quán, hay là cô mở tiệm ban ngày luôn đi, chúng tôi sẽ tới ủng hộ giúp cô phất nhanh!”
Trong cửa hàng có khách hàng sắc mặt tái nhợt nhìn bọn họ nói: “Không mở ban ngày thì chủ quán cũng giàu rồi!”
Những người kia:...Tuy rằng đối phương nói đúng nhưng mà hình như sai sai ở chỗ nào thì phải??
Diệp Tuyền: “Quỷ tai nạn xe cộ trang điểm đi rồi lại đến, quỷ thắt cổ thu lưỡi lại, không được dọa những khách hàng khác! Trước tiên cần giao tiếp âm dương để lấy số xếp hàng, cấm sử dụng phép thuật để lãnh cơm...Báo mộng làm con cháu tới chụp ảnh chung cũng không được! Nhường đường, nhường đường một chút đi, sò biển chưng tỏi băm của bàn số mười ba tới rồi đây!”.
Ngoại trừ một chút vấn đề ngoài ý muốn thì tiệm cơm dưỡng lão của cô vẫn sinh hoạt bình thường phải không??
Khi nào thức dậy thì mở quán, sau đó ăn uống no đủ thỏa thích! Cô sắp quên mất việc ăn uống bình thường là như thế nào rồi, lần này thì không ai có thể ngăn cản cô ăn được nữa!
Cửa hàng bị ma ám trên phố Hỉ Nhạc bắt đầu mở cửa kinh doanh!
Quán bán đồ ăn khuya này được mở từ lúc chạng vạng và đóng cửa lúc 12 giờ tối, thực đơn tùy theo chủ quán muốn ăn gì, giá cả cũng tùy theo tâm trạng của chủ quán, không giới hạn từ mười tệ đến một ngàn tệ.
Mọi người đều nhất trí cho rằng: Quán này sớm muộn gì cũng đóng cửa.
Sau này...
Chiên xào quay nướng, đồ ăn vặt làm theo công thức cổ truyền. Khách hàng mua đồ ăn trong quán xếp thành hàng dài, ai nấy đều vuốt bụng một cách thỏa mãn, phố Hỉ Nhạc vào ban đêm lại náo nhiệt hẳn lên.
Những thực khách ăn xong còn chưa đã thèm, ôm bàn nài nỉ: “Chủ quán, hay là cô mở tiệm ban ngày luôn đi, chúng tôi sẽ tới ủng hộ giúp cô phất nhanh!”
Trong cửa hàng có khách hàng sắc mặt tái nhợt nhìn bọn họ nói: “Không mở ban ngày thì chủ quán cũng giàu rồi!”
Những người kia:...Tuy rằng đối phương nói đúng nhưng mà hình như sai sai ở chỗ nào thì phải??
Diệp Tuyền: “Quỷ tai nạn xe cộ trang điểm đi rồi lại đến, quỷ thắt cổ thu lưỡi lại, không được dọa những khách hàng khác! Trước tiên cần giao tiếp âm dương để lấy số xếp hàng, cấm sử dụng phép thuật để lãnh cơm...Báo mộng làm con cháu tới chụp ảnh chung cũng không được! Nhường đường, nhường đường một chút đi, sò biển chưng tỏi băm của bàn số mười ba tới rồi đây!”.
Ngoại trừ một chút vấn đề ngoài ý muốn thì tiệm cơm dưỡng lão của cô vẫn sinh hoạt bình thường phải không??
3.8
Sau khi xin nghỉ việc, Hà Lạc dọn về sống ở vùng ngoại ô cách xa thành phố, vậy mà không ngờ rằng chỉ vì lười phải ra ngoài mua đồ mà cô lại gặp được một anh chàng đẹp trai.
Cô nhìn người đàn ông mặc đồng phục nhân viên của cửa hàng một lúc lâu, sau đó không nhịn nổi sự tò mò bèn trêu anh: “Dạo này, nhân viên giao hàng của tiệm trái cây đều đẹp trai như vậy sao?”
Nghe thấy thế, anh chàng giao hàng sững sờ, anh quay đầu lại nhìn cô rồi bật cười: “Cô có muốn kiểm tra để xác nhận lại không?”
“… Cho tôi sờ thử à.”
Ở trước cửa ra vào, ánh đèn mờ ảo, eo của người đàn ông kia còn đẹp hơn cô nghĩ, trông có vẻ rất săn chắc và vạm vỡ.
Hà Lạc liếm đôi môi khô khốc của mình, cô ngẩng đầu nhìn anh: “Cơ bụng rất săn chắc, không biết lúc ở trên giường thì sẽ như thế nào đây?”.
“Vậy thì thử xem sao?”.
Ánh nắng ấm áp vào đầu mùa hè phá tan sự yên bình bấy lâu của cô, ngoài tiếng tim đập thình thịch trong lồng ngực ra, thứ duy nhất mà cô có thể cảm nhận được vào lúc này chính là sự ngọt ngào.
CP: Cô nàng độc thân và Ông chủ tiệm trái cây
Tuy nhút nhát nhưng lại thích trêu chọc người khác vs kho hormone nam tính di động
Cô nhìn người đàn ông mặc đồng phục nhân viên của cửa hàng một lúc lâu, sau đó không nhịn nổi sự tò mò bèn trêu anh: “Dạo này, nhân viên giao hàng của tiệm trái cây đều đẹp trai như vậy sao?”
Nghe thấy thế, anh chàng giao hàng sững sờ, anh quay đầu lại nhìn cô rồi bật cười: “Cô có muốn kiểm tra để xác nhận lại không?”
“… Cho tôi sờ thử à.”
Ở trước cửa ra vào, ánh đèn mờ ảo, eo của người đàn ông kia còn đẹp hơn cô nghĩ, trông có vẻ rất săn chắc và vạm vỡ.
Hà Lạc liếm đôi môi khô khốc của mình, cô ngẩng đầu nhìn anh: “Cơ bụng rất săn chắc, không biết lúc ở trên giường thì sẽ như thế nào đây?”.
“Vậy thì thử xem sao?”.
Ánh nắng ấm áp vào đầu mùa hè phá tan sự yên bình bấy lâu của cô, ngoài tiếng tim đập thình thịch trong lồng ngực ra, thứ duy nhất mà cô có thể cảm nhận được vào lúc này chính là sự ngọt ngào.
CP: Cô nàng độc thân và Ông chủ tiệm trái cây
Tuy nhút nhát nhưng lại thích trêu chọc người khác vs kho hormone nam tính di động
4.1
Văn án:
Một hôm, bà nội Ninh từ bên ngoài một tiểu cô nương, bắt Ninh Dã làm vị hôn thê.
Hắn trong lòng không hề kiên nhẫn, nhưng tiểu cô nương lại rất chủ động
Ở Ninh gia buổi tối thứ nhất, cô gái nhỏ lại nhút nhát, sợ sệt thò qua thăm hắn. Hắn lúc ấy yên tĩnh lạnh mắt nhìn một láy, sau đó lười biếng cong mong cười đến mất hồn:
"Như thế nào? Coi trọng tôi sao?"
-
Hôm nọ, hắn thấy tiểu cô nương của hắn đứng trước cửa nhà, trong mắt tràn đầy ý cười cảm ơn nam sinh đưa cô về.
Cũng không biết đối phương nói gì, cô liên tục lắc đầu.
"Không phải, tôi và anh ấy không có đính hôn, tôi cũng không thích anh ta".
-
Đêm đó, Ninh Dã say khướt đem người nhấn trong ngực, nhéo cằm, dán nàng bên tai nghiến răng nghiến lợi.
" Em mẹ nó nói lại lần nữa, em không thích ai
-
Cẩu nam nhân × chuyên trị cẩu nam nhân tiểu cô nương
Một hôm, bà nội Ninh từ bên ngoài một tiểu cô nương, bắt Ninh Dã làm vị hôn thê.
Hắn trong lòng không hề kiên nhẫn, nhưng tiểu cô nương lại rất chủ động
Ở Ninh gia buổi tối thứ nhất, cô gái nhỏ lại nhút nhát, sợ sệt thò qua thăm hắn. Hắn lúc ấy yên tĩnh lạnh mắt nhìn một láy, sau đó lười biếng cong mong cười đến mất hồn:
"Như thế nào? Coi trọng tôi sao?"
-
Hôm nọ, hắn thấy tiểu cô nương của hắn đứng trước cửa nhà, trong mắt tràn đầy ý cười cảm ơn nam sinh đưa cô về.
Cũng không biết đối phương nói gì, cô liên tục lắc đầu.
"Không phải, tôi và anh ấy không có đính hôn, tôi cũng không thích anh ta".
-
Đêm đó, Ninh Dã say khướt đem người nhấn trong ngực, nhéo cằm, dán nàng bên tai nghiến răng nghiến lợi.
" Em mẹ nó nói lại lần nữa, em không thích ai
-
Cẩu nam nhân × chuyên trị cẩu nam nhân tiểu cô nương
4.8
"Thế sự vô thường mây và bùn cũng có thể gặp nhau, thấu hiểu nhau, bên nhau, có nhau... Quanh đi quẩn lại, suy cho cùng, duyên phận của họ là do trời định."
4.2
Giản Ánh An là thiên kim thật bị bảo mẫu hoán đổi thân phận.
Thiên kim thật trở về, lại bị người xung quanh lạnh nhạt.
Cha mẹ Tần: "Miên Miên là con gái chúng ta nuôi từ nhỏ đến lớn, để không làm tổn thương Miên Miên, không thể thông báo thân phận của con với mọi người được!"
Vị hôn phu đã đính ước từ nhỏ: "Người tôi thích là Miên Miên, không phải người nhà quê đến từ nông thôn như cô!"
Em trai vốn nên gọi cô là chị: "Đừng nghĩ đến chuyện bắt tôi gọi chị một tiếng chị gái!"
Nhìn Tần Miên Miên hưởng thụ tất cả những thứ vốn nên thuộc về cô, hỏi cô làm sao không hận?
Cô và Tần Miên Miên đối chọi vô cùng gay gắt, tranh đấu đến độ ngươi sống ta chết, cuối cùng cũng khiến Tần Miên Miên thân bại danh liệt, người Tần gia không thể không thừa nhận thân phận của cô!
Nhưng sau khi cô bị bắt cóc, lại chỉ có Tần Miên Miên liều mạng cứu cô ra.
Tần Miên Miên tủi thân: "Vốn dĩ em cũng muốn rời khỏi Tần gia, nhưng mà sau khi chị trở về, em lại không muốn như thế nữa."
Tần Miên Miên: "Em thích chị lắm."
Tần Miên Miên: "Em muốn cùng chị ở bên nhau."
Khi Tần Miên Miên nằm trên giường phẫu thuật vĩnh viễn không thể mở mắt ra được nữa, trong lòng Giản Ánh An cũng trở nên trống rỗng, cũng may trời cao cho cô một cơ hội, để cô trọng sinh trở về ngày bị nhận lại đó.
***
Tất cả mọi người đều cho rằng Giản Ánh An sẽ cùng Tần Miên Miên trở mặt thành thù.
Trước mặt cha mẹ Tần, Giản Ánh An: "Em thích cái này sao? Tặng cho em."
Cha mẹ Tần trợn mắt há hốc mồm khi thấy Giản Ánh An dâng tặng mọi thứ cho Tần Miên Miên.
Đối với em trai biệt nữu: "Không cần gọi tôi là chị gái, gọi chị dâu cũng được."
Tần Hành:???
Còn vị hôn phu thì sao? Tần Miên Miên mặt đỏ bừng: "Nhưng em thích An An, chị ấy là tốt nhất!"
Tóm tắt: Chỉ được dán dán chị gái xinh đẹp! Không cho phép trở mặt thành thù.
Lập ý: Cho dù lâm vào hoàn cảnh khốn cùng, cũng muốn dũng cảm tiến tới.
Thiên kim thật trở về, lại bị người xung quanh lạnh nhạt.
Cha mẹ Tần: "Miên Miên là con gái chúng ta nuôi từ nhỏ đến lớn, để không làm tổn thương Miên Miên, không thể thông báo thân phận của con với mọi người được!"
Vị hôn phu đã đính ước từ nhỏ: "Người tôi thích là Miên Miên, không phải người nhà quê đến từ nông thôn như cô!"
Em trai vốn nên gọi cô là chị: "Đừng nghĩ đến chuyện bắt tôi gọi chị một tiếng chị gái!"
Nhìn Tần Miên Miên hưởng thụ tất cả những thứ vốn nên thuộc về cô, hỏi cô làm sao không hận?
Cô và Tần Miên Miên đối chọi vô cùng gay gắt, tranh đấu đến độ ngươi sống ta chết, cuối cùng cũng khiến Tần Miên Miên thân bại danh liệt, người Tần gia không thể không thừa nhận thân phận của cô!
Nhưng sau khi cô bị bắt cóc, lại chỉ có Tần Miên Miên liều mạng cứu cô ra.
Tần Miên Miên tủi thân: "Vốn dĩ em cũng muốn rời khỏi Tần gia, nhưng mà sau khi chị trở về, em lại không muốn như thế nữa."
Tần Miên Miên: "Em thích chị lắm."
Tần Miên Miên: "Em muốn cùng chị ở bên nhau."
Khi Tần Miên Miên nằm trên giường phẫu thuật vĩnh viễn không thể mở mắt ra được nữa, trong lòng Giản Ánh An cũng trở nên trống rỗng, cũng may trời cao cho cô một cơ hội, để cô trọng sinh trở về ngày bị nhận lại đó.
***
Tất cả mọi người đều cho rằng Giản Ánh An sẽ cùng Tần Miên Miên trở mặt thành thù.
Trước mặt cha mẹ Tần, Giản Ánh An: "Em thích cái này sao? Tặng cho em."
Cha mẹ Tần trợn mắt há hốc mồm khi thấy Giản Ánh An dâng tặng mọi thứ cho Tần Miên Miên.
Đối với em trai biệt nữu: "Không cần gọi tôi là chị gái, gọi chị dâu cũng được."
Tần Hành:???
Còn vị hôn phu thì sao? Tần Miên Miên mặt đỏ bừng: "Nhưng em thích An An, chị ấy là tốt nhất!"
Tóm tắt: Chỉ được dán dán chị gái xinh đẹp! Không cho phép trở mặt thành thù.
Lập ý: Cho dù lâm vào hoàn cảnh khốn cùng, cũng muốn dũng cảm tiến tới.
3.8
Tiền Ngân Tử đã ở bên Ngụy Tiêu suốt hai năm, dù biết trong lòng anh ta có một bóng hình không thể nào quên được, cô vẫn sẵn lòng làm người thay thế, mặc cho Ngụy Tiêu sỉ nhục, cô vẫn cam chịu, không bao giờ phản kháng lời nào của anh ta.
Trong đám bạn, ai cũng biết Tiền Ngân Tử không thể rời bỏ Ngụy Tiêu, cô yêu anh ta đến mức tận xương tủy.
Một thời gian sau, Tiền Ngân Tử lại sắp kết hôn với Kỷ Diễm, người bạn thân của Ngụy Tiêu.
Từ một đêm tình cờ trở thành mỗi ngày bên nhau, và cuối cùng là trở thành vợ chồng hợp pháp.
…
Kỷ Diễm: Ngụy Tiêu, tôi mong cậu làm phù rể trong đám cưới của tôi và vợ tôi. Nếu cậu biết trân trọng, làm gì có chuyện tôi được thay thế cậu.
Ngụy Tiêu: … Cậu đi chết đi.
…
Trong mắt nữ chính, bạn tình trở thành người chồng chính thức.
Trong mắt nam chính, nam phụ đã cướp vị trí vốn là của mình.
Trong mắt nam phụ, anh ta nghĩ rằng: “Chết tiệt, nhà của tôi bị trộm ghé thăm rồi.”
Lưu ý từ tác giả:
Cả hai đều là lần đầu. Nữ chính vẫn sạch, làm người thay thế có lý do.
Trong đám bạn, ai cũng biết Tiền Ngân Tử không thể rời bỏ Ngụy Tiêu, cô yêu anh ta đến mức tận xương tủy.
Một thời gian sau, Tiền Ngân Tử lại sắp kết hôn với Kỷ Diễm, người bạn thân của Ngụy Tiêu.
Từ một đêm tình cờ trở thành mỗi ngày bên nhau, và cuối cùng là trở thành vợ chồng hợp pháp.
…
Kỷ Diễm: Ngụy Tiêu, tôi mong cậu làm phù rể trong đám cưới của tôi và vợ tôi. Nếu cậu biết trân trọng, làm gì có chuyện tôi được thay thế cậu.
Ngụy Tiêu: … Cậu đi chết đi.
…
Trong mắt nữ chính, bạn tình trở thành người chồng chính thức.
Trong mắt nam chính, nam phụ đã cướp vị trí vốn là của mình.
Trong mắt nam phụ, anh ta nghĩ rằng: “Chết tiệt, nhà của tôi bị trộm ghé thăm rồi.”
Lưu ý từ tác giả:
Cả hai đều là lần đầu. Nữ chính vẫn sạch, làm người thay thế có lý do.
4.6
Tên truyện: Phong Nhập
Tác giả: Phượng Tê Đường Tiền
Chuyển ngữ: Cozy (Wp: CozyNovel)
Số chương: 177
Thể loại: Truyện H, ngôn tình, hiện đại, niên thượng, cường thủ hào đoạt, 1v1, HE
—
Giới thiệu truyện:
Chưa đến nửa ngày sau khi chuyển nhà, Lộc Nhung đã hối hận.
Đầu tiên, cô nhầm lẫn hàng xóm giúp mình chuyển đồ là người xấu, sau đó vội vàng sang xin lỗi. Không may, cô trượt ngã—
Cảm giác đau đớn mà cô đang đợi lại không đến, vì cô kịp vịn vào một bức tường.
Một bức tường có tay vịn, một “bức tường” bằng thịt.
Lộc Nhung quỳ khá lâu, khiến cho cơ thể trở nên choáng váng nặng nề. Cô giữ nguyên tư thế cúi đầu, vô thức đưa tay trượt dọc theo ‘tay vịn’ ấy hai lần.
“Thích không?” ‘Bức tường’ mở lời, giọng nói từ trên cao vang xuống, khàn khàn lại nóng bỏng.
Thích cái gì cơ? Lộc Nhung không hiểu, lại đưa tay sờ thêm hai lần.
Tay vịn có hình trụ, khá dài, chất liệu không quá cứng, mà lại có độ đàn hồi kỳ lạ.
“Có vẻ như là rất thích.” Tần Bắc Phong khoanh tay, nét mặt thờ ơ, không biểu lộ cảm xúc: “Tặng em làm quà chuyển nhà nhé?”
Sự việc trước mắt khiến đầu óc Lộc Nhung như bị đánh gục, cô mơ màng nghe thấy từ ‘quà chuyển nhà’, còn vô thức đáp lại: “Thế thì ngại quá…”
Tác giả: Phượng Tê Đường Tiền
Chuyển ngữ: Cozy (Wp: CozyNovel)
Số chương: 177
Thể loại: Truyện H, ngôn tình, hiện đại, niên thượng, cường thủ hào đoạt, 1v1, HE
—
Giới thiệu truyện:
Chưa đến nửa ngày sau khi chuyển nhà, Lộc Nhung đã hối hận.
Đầu tiên, cô nhầm lẫn hàng xóm giúp mình chuyển đồ là người xấu, sau đó vội vàng sang xin lỗi. Không may, cô trượt ngã—
Cảm giác đau đớn mà cô đang đợi lại không đến, vì cô kịp vịn vào một bức tường.
Một bức tường có tay vịn, một “bức tường” bằng thịt.
Lộc Nhung quỳ khá lâu, khiến cho cơ thể trở nên choáng váng nặng nề. Cô giữ nguyên tư thế cúi đầu, vô thức đưa tay trượt dọc theo ‘tay vịn’ ấy hai lần.
“Thích không?” ‘Bức tường’ mở lời, giọng nói từ trên cao vang xuống, khàn khàn lại nóng bỏng.
Thích cái gì cơ? Lộc Nhung không hiểu, lại đưa tay sờ thêm hai lần.
Tay vịn có hình trụ, khá dài, chất liệu không quá cứng, mà lại có độ đàn hồi kỳ lạ.
“Có vẻ như là rất thích.” Tần Bắc Phong khoanh tay, nét mặt thờ ơ, không biểu lộ cảm xúc: “Tặng em làm quà chuyển nhà nhé?”
Sự việc trước mắt khiến đầu óc Lộc Nhung như bị đánh gục, cô mơ màng nghe thấy từ ‘quà chuyển nhà’, còn vô thức đáp lại: “Thế thì ngại quá…”
4.7
Cấm cãi nhau
Tác giả: Trường Hạ Bất Thệ
Editor: ♪ Mio⁺✧༚
Thể loại: Truyện gốc, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, có H, Gương vỡ lại lành
Giới thiệu:
Cãi thì cãi đi, còn có thể chia tay được sao.
Sau đó chia tay thật.
Bởi vì một lần quên đóng cửa nhà bếp, hai người kết thúc tình yêu mười năm.
Đoạn văn đại cương ngắn, chuyện hằng ngày gà bay chó sủa, cãi nhau om sòm, rất là ồn ào, ngốc nghếch gõ chữ.
Cam Nhạn Chi (công) x Liễu Vũ Phong (thụ)
Hướng dẫn sử dụng:
1. Editor hay viết sai chính tả, bạn nên chỉnh, còn mình sẽ sửa lại trong quá trình beta.
2. Chuyện tình yêu, chỉ có tình yêu và tình yêu. Không có cốt truyện nào quá rườm rà ngoài hai nhân vật chính.
3. Quan điểm cá nhân của mình: THỤ MÍT ƯỚT (nhấn mạnh in đậm viết hoa) nhưng không yếu ớt. (phải viết z chứ tác giả bảo thụ không mít ướt nhưng tả thụ khóc 2/3 truyện tính cả trên giường kaka)
4. Chắc là không ai bình thường khi yêu.
5. Không được chửi nhân vật!
6. Mình note một chút là tuổi của hai bạn ngang bằng nhau nhưng bạn thụ sinh nhật trước nửa năm, mình edit công vẫn xưng anh - em với thụ vì hai bạn yêu nhau, thỉnh thoảng công vẫn gọi thụ là anh cho tình thú thôi nhé. Bạn nào dị ứng với kiểu này thì tốt nhất nên chạy ở khúc này được rồi nhé mình cảm ơn.
Đánh giá của editor:
"Cấm cãi nhau" là một câu chuyện nhẹ nhàng, mạch truyện không có gì quá rắc rối, nhưng văn phong êm ái của tác giả lại khiến mình cảm nhận được tình yêu sâu sắc của hai nhân vật chính. Truyện bắt đầu bằng phân cảnh hằng ngày, sau đó hai nhân vật chính... chia tay, không những chia tay mà còn chia tay bằng lý do lãng xẹt, mà ở hiện thực những điều vụn vặt ấy cũng chính là một trong những nguyên nhân dẫn đến việc "giọt nước tràn ly" chẳng hề hiếm thấy chút nào.
Tác giả xây dựng nhân vật là những người bình thường không hoàn hảo, nhưng vốn dĩ khiếm khuyết mới có thể khiến bản thân cầu thị, trưởng thành và phát triển hơn. Hai bạn quen nhau từ khi còn ngồi trên ghế giảng đường đến khi trưởng thành, tuy dùng 10 năm để bên nhau nhưng không phải lúc nào cuộc sống cũng bình dị suôn sẻ. Ai cũng có tâm tư thầm kín, có những bí mật là căng tràn mật ngọt, lại cũng có những bí mật càng bóc lại càng đau lòng. Lồng ghép trong những phân cảnh chia tay, trong những giọt nước mắt âm thầm kiềm nén lại có những hồi ức đáng nhớ về tuổi thanh xuân, về những tháng ngày ngọt ngào khiến độc giả vừa khóc vừa nuốt ngược nước mắt vào trong.
Nổi bật nhất trong câu chuyện này có lẽ là cách Cam Nhạn Chi (công) dẫn dắt Liễu Vũ Phong phải mở lòng với mình – một người chung chăn chung gối với bạn 10 năm. Hai bạn chia tay vốn không phải vì hết yêu, mà là tình thì càng đậm sâu, mà bạn lại không muốn người kia đau khổ. Với Cam Nhạn Chi, yêu là trở thành phiên bản tốt hơn của bản thân, bạn không ngại bộc lộ bản thân, không ngại ánh mắt người khác, bạn yêu một ai đó là hy vọng người đó nên là chính mình, vô lo vô nghĩ, bởi lẽ làm sao có thể khiến bản thân thụt lùi khi yêu đúng người được chứ? Nhưng Liễu Vũ Phong của sau này khiến định nghĩa tình yêu của bạn đảo lộn, khiến bạn nhận ra hóa ra yêu một ai đó bạn lại tự ti, mẫn cảm và phải chịu đựng nhiều đến thế. Cứ vậy, hai bạn bước vào một hành trình gỡ bỏ những khúc mắc trong quá khứ, bao dung bản thân và tha thứ cho chính mình.
Có lẽ tình yêu sẽ chết đi nếu chúng ta cứ mãi lặng câm, nhưng thật may vì chúng ta chọn cách lắng nghe và thấu hiểu.
Trên con đường theo đuổi tình yêu, chúng ta sẽ vấp ngã, sẽ gặp bao trắc trở, sẽ trải qua những chông gai đau đớn, nhưng tất cả đều rèn giũa để chúng ta càng thêm rực rỡ, khi mùa đông giá rét qua đi, cả thiên hà cũng trở nên bừng sáng.
Tác giả: Trường Hạ Bất Thệ
Editor: ♪ Mio⁺✧༚
Thể loại: Truyện gốc, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, có H, Gương vỡ lại lành
Giới thiệu:
Cãi thì cãi đi, còn có thể chia tay được sao.
Sau đó chia tay thật.
Bởi vì một lần quên đóng cửa nhà bếp, hai người kết thúc tình yêu mười năm.
Đoạn văn đại cương ngắn, chuyện hằng ngày gà bay chó sủa, cãi nhau om sòm, rất là ồn ào, ngốc nghếch gõ chữ.
Cam Nhạn Chi (công) x Liễu Vũ Phong (thụ)
Hướng dẫn sử dụng:
1. Editor hay viết sai chính tả, bạn nên chỉnh, còn mình sẽ sửa lại trong quá trình beta.
2. Chuyện tình yêu, chỉ có tình yêu và tình yêu. Không có cốt truyện nào quá rườm rà ngoài hai nhân vật chính.
3. Quan điểm cá nhân của mình: THỤ MÍT ƯỚT (nhấn mạnh in đậm viết hoa) nhưng không yếu ớt. (phải viết z chứ tác giả bảo thụ không mít ướt nhưng tả thụ khóc 2/3 truyện tính cả trên giường kaka)
4. Chắc là không ai bình thường khi yêu.
5. Không được chửi nhân vật!
6. Mình note một chút là tuổi của hai bạn ngang bằng nhau nhưng bạn thụ sinh nhật trước nửa năm, mình edit công vẫn xưng anh - em với thụ vì hai bạn yêu nhau, thỉnh thoảng công vẫn gọi thụ là anh cho tình thú thôi nhé. Bạn nào dị ứng với kiểu này thì tốt nhất nên chạy ở khúc này được rồi nhé mình cảm ơn.
Đánh giá của editor:
"Cấm cãi nhau" là một câu chuyện nhẹ nhàng, mạch truyện không có gì quá rắc rối, nhưng văn phong êm ái của tác giả lại khiến mình cảm nhận được tình yêu sâu sắc của hai nhân vật chính. Truyện bắt đầu bằng phân cảnh hằng ngày, sau đó hai nhân vật chính... chia tay, không những chia tay mà còn chia tay bằng lý do lãng xẹt, mà ở hiện thực những điều vụn vặt ấy cũng chính là một trong những nguyên nhân dẫn đến việc "giọt nước tràn ly" chẳng hề hiếm thấy chút nào.
Tác giả xây dựng nhân vật là những người bình thường không hoàn hảo, nhưng vốn dĩ khiếm khuyết mới có thể khiến bản thân cầu thị, trưởng thành và phát triển hơn. Hai bạn quen nhau từ khi còn ngồi trên ghế giảng đường đến khi trưởng thành, tuy dùng 10 năm để bên nhau nhưng không phải lúc nào cuộc sống cũng bình dị suôn sẻ. Ai cũng có tâm tư thầm kín, có những bí mật là căng tràn mật ngọt, lại cũng có những bí mật càng bóc lại càng đau lòng. Lồng ghép trong những phân cảnh chia tay, trong những giọt nước mắt âm thầm kiềm nén lại có những hồi ức đáng nhớ về tuổi thanh xuân, về những tháng ngày ngọt ngào khiến độc giả vừa khóc vừa nuốt ngược nước mắt vào trong.
Nổi bật nhất trong câu chuyện này có lẽ là cách Cam Nhạn Chi (công) dẫn dắt Liễu Vũ Phong phải mở lòng với mình – một người chung chăn chung gối với bạn 10 năm. Hai bạn chia tay vốn không phải vì hết yêu, mà là tình thì càng đậm sâu, mà bạn lại không muốn người kia đau khổ. Với Cam Nhạn Chi, yêu là trở thành phiên bản tốt hơn của bản thân, bạn không ngại bộc lộ bản thân, không ngại ánh mắt người khác, bạn yêu một ai đó là hy vọng người đó nên là chính mình, vô lo vô nghĩ, bởi lẽ làm sao có thể khiến bản thân thụt lùi khi yêu đúng người được chứ? Nhưng Liễu Vũ Phong của sau này khiến định nghĩa tình yêu của bạn đảo lộn, khiến bạn nhận ra hóa ra yêu một ai đó bạn lại tự ti, mẫn cảm và phải chịu đựng nhiều đến thế. Cứ vậy, hai bạn bước vào một hành trình gỡ bỏ những khúc mắc trong quá khứ, bao dung bản thân và tha thứ cho chính mình.
Có lẽ tình yêu sẽ chết đi nếu chúng ta cứ mãi lặng câm, nhưng thật may vì chúng ta chọn cách lắng nghe và thấu hiểu.
Trên con đường theo đuổi tình yêu, chúng ta sẽ vấp ngã, sẽ gặp bao trắc trở, sẽ trải qua những chông gai đau đớn, nhưng tất cả đều rèn giũa để chúng ta càng thêm rực rỡ, khi mùa đông giá rét qua đi, cả thiên hà cũng trở nên bừng sáng.
4.3
Nghe đồn rằng Lục Thời Kì là một người theo chủ nghĩa không kết hôn. Trong một lần ở riêng với nhau, Khương Ngưng đã bày tỏ mong muốn chỉ yêu đương chứ không muốn kết hôn.
Hai người trò chuyện rất vui vẻ, tâm đầu ý hợp, vô tình đã trò chuyện ‘tới tận khách sạn’.
Từ đó, cô bắt đầu mối tình bí mật với Lục Thời Kì – ông chủ của tập đoàn Lục thị.
Khương Ngưng cảm thấy, với năng lực của mình thì sớm muộn gì cô cũng sẽ đưa Lục Thời Kỳ theo chủ nghĩa không kết hôn về nhà!
Tuy nhiên không lâu sau, Khương Ngưng bất ngờ mang thai.
Cô vẫn chưa thể chinh phục được Lục Thời Kì, lo lắng người đàn ông sẽ không cho đứa bé chào đời, Khương Ngưng quyết định mang theo đứa con trong bụng bỏ trốn, tiếp tục về nhà làm thiên kim tiểu thư được nuông chiều.
Sau khi sinh em bé, Khương Ngưng mới nhận ra rằng kết hôn với một người chán ngắt như Lục Thời Kì đâu có thể sánh bằng cuộc sống hiện tại của cô được chứ?
Ngày thường con trai được bảo mẫu và người giúp việc chăm sóc, mỗi ngày cô chỉ cần bế con âu yếm hôn hít, còn có thể nghe thấy đứa trẻ giống Lục Thời Kì vùi vào cổ cô nũng nịu gọi mẹ, cuộc sống thật là sung sướng!
[2] Lục Thời Kì được bạn của anh là Thẩm Yến nhờ đến trường mẫu giáo đón đứa cháu trai của anh ấy.
Trong trường mẫu giáo, đứa trẻ ôm cổ Lục Thời Kì: “Chú ơi, chú giống người bố trong ảnh của cháu quá!”
“Bố của cháu sao không đến trường đón cháu tan học?”
Đứa trẻ chỉ lên trời, làm động tác im lặng: “Bố cháu mất rồi, không đến được ạ.”
Lục Thời Kì nhất thời cảm thấy đứa trẻ thật tội nghiệp.
[3] Lục Thời Kỳ đưa đứa trẻ về nhà, phát hiện một bức tường ảnh trong phòng khách nhà cậu bé.
Trong ảnh, anh nhìn thấy người phụ nữ bốn năm trước đột nhiên xông vào thế giới của anh, làm xáo trộn tâm trí anh, sau đó đột nhiên biến mất —— Khương Ngưng.
Hóa ra Khương Ngưng là em gái của Thẩm Yến, cô mang họ của mẹ.
Và người bố đã mất của đứa trẻ đó chính là anh.
Khương Ngưng vui vẻ tham dự Tuần lễ thời trang cao cấp Paris về, tự hào vì mình đã có thêm một chiếc váy yêu thích.
Lúc mở cửa ra, cô nhìn thấy Lục Thời Kì phiên bản lớn và Lục Thời Kì phiên bản nhỏ đang đứng trong phòng khách, Lục Thời Kì phiên bản lớn đang nhìn cô bằng ánh mắt rất nguy hiểm.
【Giới thiệu ngắn gọn 】
Đại tiểu thư tán tỉnh người ta rồi phát hiện mình có thai nên đã bỏ trốn, quyết định sinh con và sống một cuộc sống nhàn nhã, kết quả bố của đứa trẻ bất ngờ đến tận cửa quỳ xuống xin được ở rể (giỡn thôi)
※ Song C, chênh lệch nhau 5 tuổi
※ Em bé vẫn theo họ mẹ
Hai người trò chuyện rất vui vẻ, tâm đầu ý hợp, vô tình đã trò chuyện ‘tới tận khách sạn’.
Từ đó, cô bắt đầu mối tình bí mật với Lục Thời Kì – ông chủ của tập đoàn Lục thị.
Khương Ngưng cảm thấy, với năng lực của mình thì sớm muộn gì cô cũng sẽ đưa Lục Thời Kỳ theo chủ nghĩa không kết hôn về nhà!
Tuy nhiên không lâu sau, Khương Ngưng bất ngờ mang thai.
Cô vẫn chưa thể chinh phục được Lục Thời Kì, lo lắng người đàn ông sẽ không cho đứa bé chào đời, Khương Ngưng quyết định mang theo đứa con trong bụng bỏ trốn, tiếp tục về nhà làm thiên kim tiểu thư được nuông chiều.
Sau khi sinh em bé, Khương Ngưng mới nhận ra rằng kết hôn với một người chán ngắt như Lục Thời Kì đâu có thể sánh bằng cuộc sống hiện tại của cô được chứ?
Ngày thường con trai được bảo mẫu và người giúp việc chăm sóc, mỗi ngày cô chỉ cần bế con âu yếm hôn hít, còn có thể nghe thấy đứa trẻ giống Lục Thời Kì vùi vào cổ cô nũng nịu gọi mẹ, cuộc sống thật là sung sướng!
[2] Lục Thời Kì được bạn của anh là Thẩm Yến nhờ đến trường mẫu giáo đón đứa cháu trai của anh ấy.
Trong trường mẫu giáo, đứa trẻ ôm cổ Lục Thời Kì: “Chú ơi, chú giống người bố trong ảnh của cháu quá!”
“Bố của cháu sao không đến trường đón cháu tan học?”
Đứa trẻ chỉ lên trời, làm động tác im lặng: “Bố cháu mất rồi, không đến được ạ.”
Lục Thời Kì nhất thời cảm thấy đứa trẻ thật tội nghiệp.
[3] Lục Thời Kỳ đưa đứa trẻ về nhà, phát hiện một bức tường ảnh trong phòng khách nhà cậu bé.
Trong ảnh, anh nhìn thấy người phụ nữ bốn năm trước đột nhiên xông vào thế giới của anh, làm xáo trộn tâm trí anh, sau đó đột nhiên biến mất —— Khương Ngưng.
Hóa ra Khương Ngưng là em gái của Thẩm Yến, cô mang họ của mẹ.
Và người bố đã mất của đứa trẻ đó chính là anh.
Khương Ngưng vui vẻ tham dự Tuần lễ thời trang cao cấp Paris về, tự hào vì mình đã có thêm một chiếc váy yêu thích.
Lúc mở cửa ra, cô nhìn thấy Lục Thời Kì phiên bản lớn và Lục Thời Kì phiên bản nhỏ đang đứng trong phòng khách, Lục Thời Kì phiên bản lớn đang nhìn cô bằng ánh mắt rất nguy hiểm.
【Giới thiệu ngắn gọn 】
Đại tiểu thư tán tỉnh người ta rồi phát hiện mình có thai nên đã bỏ trốn, quyết định sinh con và sống một cuộc sống nhàn nhã, kết quả bố của đứa trẻ bất ngờ đến tận cửa quỳ xuống xin được ở rể (giỡn thôi)
※ Song C, chênh lệch nhau 5 tuổi
※ Em bé vẫn theo họ mẹ
4.6
Tên gốc: 30 phân bạn trai
Tác giả: Bách Quân
Edit: Corgi
Số chương: 10 chương + 1 phiên ngoại
Tag: ngôi thứ nhất, hiện đại, ngọt sủng, đoản văn, chủ thụ
Lương Diệp X Thẩm Mạn
Văn án:
Làm một bài kiểm tra “Tiêu chuẩn bạn trai”, người yêu hai năm của tôi vậy mà chỉ có 30 điểm, cuối cùng chia tay trong giận dữ.
Chuyện tình chó lớn và mỹ nhân.
Tác giả: Bách Quân
Edit: Corgi
Số chương: 10 chương + 1 phiên ngoại
Tag: ngôi thứ nhất, hiện đại, ngọt sủng, đoản văn, chủ thụ
Lương Diệp X Thẩm Mạn
Văn án:
Làm một bài kiểm tra “Tiêu chuẩn bạn trai”, người yêu hai năm của tôi vậy mà chỉ có 30 điểm, cuối cùng chia tay trong giận dữ.
Chuyện tình chó lớn và mỹ nhân.
3.2
Tác giả: Lâm Thanh Vân
Editor: Lan Yêu ︱Beta: ThienY0506
Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Niên thượng, Incest anh em, Song hướng yêu thầm, 1v1, HE.
GIỚI THIỆU
Ban đêm lén hôn anh trai, kết quả làm anh trai tỉnh dậy, em trai sợ hết hồn ủ ê.
Lén hôn anh trai bị đè ngược, em trai bôn ba trên đường phản công thênh thang.
Trích từ nhật ký em trai.
Tôi tên Chu Triệt, tôi có một anh trai, tên Chu Trừng.
Anh tôi nói: Anh em không thể yêu nhau, thế tục không dung, không được chết tử tế.
Anh tôi cái gì cũng không sợ, chỉ sợ chuyện này.
Tôi cái gì cũng sợ, duy nhất không sợ chuyện này.
Tôi cười anh không có can đảm, anh mắng tôi không đầu óc.
Anh tôi nói: Anh em ruột không thể ở bên nhau, trái luân thường đạo lý, sẽ xuống địa ngục.
Tôi nói: Đó là thiên đường, không phải địa ngục.
Anh tôi mắng tôi là đồ ngốc, lại nói anh nguyện ý cùng tôi đến thiên đường hay xuống địa ngục.
Editor: Lan Yêu ︱Beta: ThienY0506
Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Niên thượng, Incest anh em, Song hướng yêu thầm, 1v1, HE.
GIỚI THIỆU
Ban đêm lén hôn anh trai, kết quả làm anh trai tỉnh dậy, em trai sợ hết hồn ủ ê.
Lén hôn anh trai bị đè ngược, em trai bôn ba trên đường phản công thênh thang.
Trích từ nhật ký em trai.
Tôi tên Chu Triệt, tôi có một anh trai, tên Chu Trừng.
Anh tôi nói: Anh em không thể yêu nhau, thế tục không dung, không được chết tử tế.
Anh tôi cái gì cũng không sợ, chỉ sợ chuyện này.
Tôi cái gì cũng sợ, duy nhất không sợ chuyện này.
Tôi cười anh không có can đảm, anh mắng tôi không đầu óc.
Anh tôi nói: Anh em ruột không thể ở bên nhau, trái luân thường đạo lý, sẽ xuống địa ngục.
Tôi nói: Đó là thiên đường, không phải địa ngục.
Anh tôi mắng tôi là đồ ngốc, lại nói anh nguyện ý cùng tôi đến thiên đường hay xuống địa ngục.
4.2
Tác phẩm: Nhân gian tham niệm
Tác giả: Ngư Sương
Độ dài: 111 chương + 16 phiên ngoại
Thể loại truyện: Nguyên sang - bách hợp - hiện đại - tình yêu
Tag: Đô thị tình duyên, Yêu sâu sắc, Luyến ái hiệp ước, Tình yêu và hôn nhân
Nhân vật chính: Hứa Nhược Tinh, Tô Nghi
Nhân vật phụ: Lê Thần, Tô Ngộ Nhiễm, Bùi Y Nhiên, Trần Cẩm
Văn án
Tô Nghi trên đường đi làm thì gặp tai nạn xe cộ, mất trí nhớ, quên hai việc:
1. Cô cùng Hứa Nhược Tình chỉ là kết hôn giả.
2. Cô thích Hứa Nhược Tinh nhiều năm rồi.
Tô Nghi tỉnh lại, bạn bè nói cho cô ấy biết hai việc:
1. Cô ấy cùng Hứa Nhược Tinh tình cảm sâu đậm.
2. Hứa Nhược Tinh yêu cô ấy đến chết đi sống lại.
Hứa Nhược Tinh nhận được tin Tô Nghi tai nạn xe vội vàng chạy tới bệnh viện, người đang nằm trên giường bệnh kia bình thường gặp cô còn chẳng nói lấy một câu, lúc này nhìn thấy cô liền vươn tay, làm nũng nói: "Vợ ơi, ôm một chút."
Một câu tóm tắt: Nhất thời mất trí nhớ nhất thời sảng, vẫn luôn mất trí nhớ vẫn luôn sảng.
Lập ý: Dưới bất kì tình huống nào đều phải nỗ lực hướng về phía trước, tuyệt không lùi bước.
Tác giả: Ngư Sương
Độ dài: 111 chương + 16 phiên ngoại
Thể loại truyện: Nguyên sang - bách hợp - hiện đại - tình yêu
Tag: Đô thị tình duyên, Yêu sâu sắc, Luyến ái hiệp ước, Tình yêu và hôn nhân
Nhân vật chính: Hứa Nhược Tinh, Tô Nghi
Nhân vật phụ: Lê Thần, Tô Ngộ Nhiễm, Bùi Y Nhiên, Trần Cẩm
Văn án
Tô Nghi trên đường đi làm thì gặp tai nạn xe cộ, mất trí nhớ, quên hai việc:
1. Cô cùng Hứa Nhược Tình chỉ là kết hôn giả.
2. Cô thích Hứa Nhược Tinh nhiều năm rồi.
Tô Nghi tỉnh lại, bạn bè nói cho cô ấy biết hai việc:
1. Cô ấy cùng Hứa Nhược Tinh tình cảm sâu đậm.
2. Hứa Nhược Tinh yêu cô ấy đến chết đi sống lại.
Hứa Nhược Tinh nhận được tin Tô Nghi tai nạn xe vội vàng chạy tới bệnh viện, người đang nằm trên giường bệnh kia bình thường gặp cô còn chẳng nói lấy một câu, lúc này nhìn thấy cô liền vươn tay, làm nũng nói: "Vợ ơi, ôm một chút."
Một câu tóm tắt: Nhất thời mất trí nhớ nhất thời sảng, vẫn luôn mất trí nhớ vẫn luôn sảng.
Lập ý: Dưới bất kì tình huống nào đều phải nỗ lực hướng về phía trước, tuyệt không lùi bước.
4.5
Di Di khóc lóc nói: “Mau ra ngoài, đau muốn chết.”Chiếu Dã nói: “Nhịn một chút.”Di Di chịu không nổi: “Ư hu hu, chia tay đi, kích cỡ chúng ta không phù hợp.”Chiếu Dã chậm rãi lùi ra một chút, ánh mắt trùng xuống. Một lúc lâu sau mới nói: “Ngoài cái này ra, em nói gì đều có thể.”Di Di ý thức được mình nói sai rồi.Đã sớm nghe nói, tình yêu của loài sói cực kỳ trung thành, cả đời chỉ có một bạn tình. Nếu hắn lựa chọn ai, cả đời cũng chỉ bảo vệ bạn tình đó.【 đọc nhắc nhở 】Trung khuyển x nhuyễn manhNam chủ là sói, nữ chủ là thỏ, ngày thường đều là hình người.Ngày ngày bên nhau bình thường.Lên sóng có người // thú play, không hợp hãy bỏ qua.
5
Cố Ngôi trước giờ cô độc, cậu cho rằng mình thấp hèn như bụi bặm, cuộc đời cậu tăm tối như bóng đêm không một ngôi sao, mà cậu cũng chìm trong bùn, dơ bẩn bất kham.
Cậu là một con sói không sợ hãi, không biết đau, cậu có một ngôi sao xinh đẹp nơi cuối chân trời, cậu rất muốn ngắm nhìn mỗi ngày, chỉ cần đứng từ xa nhìn là đủ, không dám lại gần, càng không dám dùng đôi tay này chạm vào.
Có một lần Cố Ngôi cảm giác bản thân mình đã quá tuyệt vọng, đường cùng ngay trước mặt, trong đầu chỉ nghĩ về hủy diệt, muốn phá hủy hết thảy, thế rồi chiếc điện thoại đã im lặng từ lâu bất ngờ đổ chuông, là Chúc Triều Ca gọi đến.
"Cố Ngôi... Anh có thể đến đây được không?"
Bên trong điện thoại truyền tới tiếng khóc nức nở, cậu bỏ mặc tất cả vội vàng chạy về phía đầu ngõ. Giống như khi còn bé đã làm vô số lần, dịu dàng an ủi cô, cưng chiều dỗ dành cô, nói với cô rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi.
Không một ai biết, trước khi Chúc Triều Ca gọi đến. Cậu thiếu niên nào đó đã lên sẵn kế hoạch để tự sát.
1V1 thanh mai trúc mã
Tóm lại là ngọt văn.
Xin đừng nhập nội dung tiểu thuyết vào thực tế. Chăm chỉ học tập mỗi ngày đều tiến về phía trước nha.
Cậu là một con sói không sợ hãi, không biết đau, cậu có một ngôi sao xinh đẹp nơi cuối chân trời, cậu rất muốn ngắm nhìn mỗi ngày, chỉ cần đứng từ xa nhìn là đủ, không dám lại gần, càng không dám dùng đôi tay này chạm vào.
Có một lần Cố Ngôi cảm giác bản thân mình đã quá tuyệt vọng, đường cùng ngay trước mặt, trong đầu chỉ nghĩ về hủy diệt, muốn phá hủy hết thảy, thế rồi chiếc điện thoại đã im lặng từ lâu bất ngờ đổ chuông, là Chúc Triều Ca gọi đến.
"Cố Ngôi... Anh có thể đến đây được không?"
Bên trong điện thoại truyền tới tiếng khóc nức nở, cậu bỏ mặc tất cả vội vàng chạy về phía đầu ngõ. Giống như khi còn bé đã làm vô số lần, dịu dàng an ủi cô, cưng chiều dỗ dành cô, nói với cô rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi.
Không một ai biết, trước khi Chúc Triều Ca gọi đến. Cậu thiếu niên nào đó đã lên sẵn kế hoạch để tự sát.
1V1 thanh mai trúc mã
Tóm lại là ngọt văn.
Xin đừng nhập nội dung tiểu thuyết vào thực tế. Chăm chỉ học tập mỗi ngày đều tiến về phía trước nha.