All Mangas
Chẳng mấy chốc, ta trở thành trò cười lớn nhất của cả Kinh Thành.
Chỉ vì hắn từ hôn với ta để cưới người muội muội vốn dĩ vô danh tiểu tốt của ta.
Từ hôn với đích nữ để cưới thứ nữ, đó là sự sỉ nhục lớn nhất đối với một tiểu thư của gia đình danh gia vọng tộc.
Thế nhưng, ta chẳng hề bận tâm, thậm chí còn muốn bật cười!
Sống lại một đời, ta thật sự muốn xem nàng ta còn có thể dậy sóng thế nào...
Hắn, bị, ban, hôn,!Hơn nữa vẫn là đương kim Thánh Thượng sủng ái nhất Cửu công chúa —— Hộ Quốc công chúa Tống Tương Tuyết! Này muốn đổi làm thường nhân, lúc này chỉ sợ sớm đã mừng rỡ như điên!Chính là đối với Mạc Thủy Hàn tới nói, này lại là tràng tai nạn! Vì cái gì? Bởi vì này “Hắn” phi bỉ “Nàng” a! Mạc Thủy Hàn nàng căn bản là không phải cái nam nhi thân, lại như thế nào có thể cùng công chúa “Động phòng hoa chúc” đâu?
Tống Tương Tuyết thân là Đại Kính triều “Đệ nhất mỹ nhân”, lại là cao cao tại thượng, nhất chịu thánh sủng Cửu công chúa, bao nhiêu người đối nàng tha thiết ước mơ? Chính là tân khoa Trạng Nguyên Mạc Thủy Hàn, cư nhiên không thức thời, dám can đảm đương, triều, cự, hôn!
Tống Tương Tuyết nổi giận, ngón tay ngọc duỗi ra: Lại cứ muốn Mạc Thủy Hàn đương nàng phò mã! Cứ như vậy, Cửu công chúa nàng tự mình cho chính mình tuyển cái —— nữ, phụ, mã! Mạc Thủy Hàn thân phụ huyết hải thâm thù, không thể không nữ giả nam trang vào kinh khoa khảo, thật vất vả khảo đến Trạng Nguyên, lại bị Thánh Thượng một đạo thánh tứ hôn thánh chỉ cấp tạp ngốc!
Hôm sau, Cửu công chúa vì thắng được phò mã tâm ý chiêu số tần ra, mà Mạc Thủy Hàn vì che giấu chính mình bí mật không thể không căng da đầu “Ứng chiến”, hai người các hoài tâm tư, đấu trí đấu dũng, lệnh người không biết nên khóc hay cười.
Mà ở một loạt phu thê đại tác chiến trong quá trình, Cửu công chúa đào tim đào phổi dần dần hòa tan Mạc Thủy Hàn trong lòng hàn băng, chính là đối mặt chính mình kinh thiên bí mật, cùng với toàn trấn một ngàn hơn tánh mạng oan khuất, lại không thể không thu hồi tâm tư.
Chính là trong lời đồn điêu ngoa tùy hứng, thâm chịu sủng ái Cửu công chúa, là tốt như vậy tống cổ sao?aa Một câu tóm tắt: Công chúa gả cho cái nữ phò mã. Lập ý: Tình yêu không có giới tính, chỉ xem người đúng hay không.
Trong lúc bà nội mới hát hò nhảy múa, lần đầu tiên tôi thấy ánh mắt nuông chiều như vậy của ông nội.
Ba tôi đứng một bên vỗ tay khen ngợi: "Người đã khuất là chuyện quá khứ, người sống phải luôn nhìn về phía trước."
Chỉ có tôi, mân mê di vật duy nhất của bà nội – chiếc nhẫn vàng vừa nhỏ vừa biến dạng, chìm vào nỗi tuyệt vọng sâu sắc.
Ông nội đã quên người bạn đời suốt đời vất vả của mình.
Ba tôi cũng đã quên người mẹ cả đời yêu thương ông.
Mở mắt ra, tôi đã quay lại năm tôi hai mươi ba tuổi.
Ông nội nằm trên ghế sofa chỉ trỏ bà nội: "Thục Phân, bà đi mua cho tôi chai rượu."
Tôi nhìn bà nội còn sống sờ sờ, bất chợt nước mắt trào ra. Tôi kéo tay bà bước ra cửa và hỏi:
"Bà nội, đã bao giờ bà nghĩ đến chuyện ly hôn chưa?"
Nhưng ta chỉ là con gái của một ngư dân, vị trí Quý phi này ta ngồi không vững. Vì vậy sau lễ sắc phong, Hoàng đế Cao Thành đã ở lại Tiêu Phòng điện suốt hơn một tháng, cuối cùng cũng khiến ta mang thai long chủng.
Tiết Thường Khiết ghen tị đến mù quáng, lỡ tay làm bị thương mắt trái của ta, nhưng Hoàng thượng lại không phân biệt phải trái muốn đánh chết ta...
Từ đó ta đã nhìn thấu nhiều chuyện trong hậu cung, kể cả tấm lòng của Đế vương...
Tạ Trì muốn phế bỏ ta khỏi ngôi Hoàng hậu, để nhường chỗ cho quý phi mà hắn yêu thương. Nhưng hắn luôn đau đầu vì không tìm ra được lỗi lầm nào của ta.
Thế là hắn ngầm đồng ý để quý phi tìm một nam nhân có năm phần giống hắn, trà trộn vào cung để mê hoặc ta, hòng vu cáo ta tội ô uế hậu cung, khiến ta rơi vào cảnh thân bại danh liệt.
Ta cùng hắn thành thân đã nhiều năm, luôn tận tâm tận lực, quán xuyến hậu cung, lo liệu mọi việc chu toàn, ai ai cũng ca tụng ta là một Hoàng hậu hiền đức. Nhưng trái tim của Tạ Trì, ta mãi chẳng thể nào sưởi ấm.
Lần này, ta chọn làm theo ý hắn. Ta từ bỏ ngôi vị, xuất cung, nhường đường cho bọn họ.
Ta mang theo sính lễ của mình, gia nhân, thuộc hạ, sự ủng hộ của cả gia tộc họ Giang, cùng với nam nhân kia. Sau đó, lạnh lùng đứng nhìn Tạ Trì sống trong cảnh rối ren hỗn loạn, ngai vàng thì lung lay sắp đổ.
Cuối cùng, hắn cũng nhận ra giá trị của ta, đôi mắt đỏ hoe, lần đầu tiên lộ ra dáng vẻ thấp hèn, hoang mang như thế:
"A Thiền, ta hình như… đã hối hận rồi."
Người "nam sủng" mà hắn chính tay đưa cho ta bây giờ đang đan tay cùng ta, chắn trước mặt ta, bật cười đầy đắc ý:
"Đa tạ hoàng đệ đã nhường chỗ. Tiếc rằng, vị trí phu quân này, ngươi không thể lấy lại được nữa rồi."
✃ ┈┈┈┈ ⋆ ˚。𖦹 ⋆。°
Để đến gần nam thần, tôi nói với anh:
"Cậu, giày, giả."
Nam thần nhìn tôi với ánh mắt không thể tin nổi, nắm tay kéo tôi vào rừng.
"Sao cậu biết?"
Tôi:???
Tác giả: Bạch Thái Thái
Thể loại: cổ đại, tình cảm, tình cảm gia đình, chữa lành, cứu rỗi
—————————
Giới thiệu:
Ca ca ta dùng tiền bán đất của gia đình dành dụm để huynh ấy đi học, mua về một tẩu tẩu yếu ớt.
Nàng ấy ăn cháo thì bị nôn ra m//áu, mặc quần áo vải thô thì cánh tay nổi mẩn đỏ.
Người trong làng đều nói nhà ta cưới phải một kẻ vô dụng.
Nhưng sau này, nàng ấy buôn bán kiếm được nhiều tiền, còn lén nấu canh ba ba bổ dưỡng cho ca ca ta uống.
Nàng ấy là tẩu tẩu tốt nhất trên thế gian này.
Nhưng sau đó, bên cạnh Giang Dịch xuất hiện một cô gái, tính cách kiêu ngạo tự do, nghe nói rất hợp khẩu vị của Giang Dịch.
Tôi bắt đầu xa lánh Giang Dịch, tránh không gặp anh ấy, cho đến một ngày cuối cùng tôi cũng chịu trở về nhà. Anh liền lẻn vào phòng tôi lúc nửa đêm, lén lút hôn lên eo tôi.
Toàn thân tôi run rẩy, nhưng anh lại cười khẽ bên tai: "Tống Ninh, em thử tránh anh thêm lần nữa xem".
Từ nhỏ, ta đã được dạy dỗ phải điềm đạm, đoan chính, để trở thành tấm gương cho các đệ muội noi theo.
Thế nhưng, vị hôn phu của ta lại bị đích muội cướp mất, muội ấy là người luôn tỏ ra ngây thơ và đáng yêu.
Các đệ đệ chẳng hề nhớ đến công lao của ta, chỉ biết trách ta quá nghiêm khắc.
Ngay cả phụ mẫu cũng chỉ coi ta như công cụ làm đẹp gia môn, một lòng thiên vị đích muội.
Trước cảnh tượng ấy, ta quyết định buông tay, không còn can dự vào bất kỳ việc gì trong phủ nữa.
Mặc cho họ xoay vần trong những chuyện vụn vặt, dần dần tan rã, không còn chút tình cảm ấm áp nào như trước.
Ngay cả đích muội vừa ngây thơ vừa đáng yêu ấy, khi mất đi sự hỗ trợ của ta, cũng chẳng còn là bảo bối trong mắt họ nữa.
Xuyên thành nhân vật vạn người e ngại trong một cuốn tiểu thuyết.
Trong tiểu thuyết nhân vật này cũng tên Tống Thả, là một thiếu gia giả hào môn.
Từ nhỏ đã được nuông chiều, lại còn mắc bệnh tim, cho nên mọi người đều để mặc cậu ta kiêu căng hống hách, bắt nạt kẻ khác, đến gây chuyện sinh sự cũng đứng ra che chở, cuối cùng trở thành phế vật.
Nhưng lúc này không ai biết rằng Lục Bắc Hoài, người từ nhỏ đã bị Tống Thả ức hiếp như con chó lại chính là thiếu gia thật.
Lục Bắc Hoài là con trai của tài xế, Tống Thả khinh thường hắn.
Cậu ta ném giày của Lục Bắc Hoài xuống sông, ném bài tập của hắn vào thùng rác, đem đồng phục của hắn cắt nát, bắt Lục Bắc Hoài quỳ xuống liếm giày của mình trước mặt tất cả bạn học, sỉ nhục hắn trước mặt mọi người.
Thậm chí sau khi trưởng thành, cậu ta còn để mắt đến người đàn ông đẹp trai cao quý bên cạnh Lục Bắc Hoài, mặc kệ tất cả muốn cướp người đó đi.
Lại không biết rằng đây là cái bẫy được thiết kế sẵn cho Tống Thả, mục đích là tạo ra một vụ tai tiếng, để hủy hoại danh tiếng của cậu ta.
Cuối cùng, Tống Thả chết trên giường, trái tim ngừng đập do quá hưng phấn khi dùng thuốc kích thích.
Cứu mạng, người hướng nội như cậu nghe xong rất muốn chết!
- ------------
Lúc này, người hướng nội Tống Thả xuyên thành nhân vật bị mọi người e ngại, cũng rất muốn chết.
"Thiếu gia, chó con đến rồi."
Cậu há hốc mồm nhìn Lục Bắc Hoài quỳ một chân trước mặt mình, lập tức xấu hổ đến ngón chân cuộn tròn lại, làm sao bây giờ!
"Cậu hãy bình, bình thân đi!"
Lục Bắc Hoài, "...?"
Tống Thả vội vàng che miệng mình, lỗ tai đỏ bừng! Mình đang nói cái quái gì vậy!
Sau đó, cậu chủ thật Lục Bắc Hoài ngồi xổm bên mép giường nắm mắt cá chân muốn đi giày cho cậu.
Người hướng nội Tống Thả sợ quá cũng ngồi xổm theo, "Tôi, tôi cũng đi giày cho cậu nha."
Lục Bắc Hoài, "...?"
- -------------
Lại sau đó, trong phòng để dụng cụ thể dục của trường.
Tống Thả lên cơn đau tim, khóc đến mức không thở nổi.
Lục Bắc Hoài khóa cửa lại, vẻ mặt lạnh lùng nhìn Tống Thả đang nằm trên sàn nhà, đem chiếc áo sơ mi trắng trên người làm bẩn, khuôn mặt cậu đỏ bừng vì khóc, ôm lấy trái tim.
Mãi cho đến khi Tống Thả ôm lấy mắt cá chân của hắn, ngẩng đầu lên, hốc mắt ướt đẫm đầy vẻ cầu xin nhìn hắn.
"Ngực tôi đau quá, cậu có thể ôm tôi một chút không?"
Lúc đó, Tống Thả vừa khóc vừa nghĩ thầm, đây là lần dũng cảm nhất của người hướng nội như mình.
Sau này, Lục Bắc Hoài đã nắm quyền quản lý nhà họ Tống, bao gồm cả người nào đó.
Trong phòng làm việc của tổng giám đốc——
"Bé cưng, sao không gọi anh là chó con nữa?"
"Điều này.... không, không lễ phép!"
"Nhưng mà anh lại muốn nghe."
"Anh.... biến thái!"
Ba tỷ người trên thế giới đang dõi theo lời tuyên bố này.
Lúc đó, Thời Dạ đang cùng cậu bạn trai “sói con” của mình xem anime mới.
Chúng ta khoác lên mình màn đêm,
Tiến bước trong sự tĩnh lặng của vạn vật.
Chúng ta khinh thường bậc đế vương,
Như những sát thủ vô danh;
Chúng ta khai sáng trí tuệ,
Như những học giả ẩn dật.
Ta xin thề trung thành với sự im lặng,
Khoảnh khắc tháo bỏ lớp mặt nạ,
Chính là lúc ta chết đi.
Trứng phục sinh
– Xin hỏi, Signale là ai?
– Là thần.
– P/S: Tìm ra một lỗ hổng sẽ được thưởng 20 triệu đô la.
– P/S2: Nghe đồn Signale đã sưu tầm được hơn bốn trăm lỗ hổng (doge).
Lưu ý
1. Nhân vật chính có chỉ số EQ cực thấp, nhưng IQ cực cao. Thuộc dạng hội chứng Asperger “đặc biệt”, nghĩa là tác giả đã “xào nấu” rồi, đọc kỹ hãy “cãi”.
2. Hacker, chỉ những người đam mê kỹ thuật máy tính, cao thủ máy tính, không phải là những kẻ lợi dụng hành vi mạng phi pháp để trục lợi (cracker/black hat).
3. 1v1, HE, CP: Sở Anh Túng
4. Hư cấu. Tất cả đều là nghệ thuật, đừng tin, đừng đi tham khảo đối chứng.
Phá sản phú nhị đại công x trung khuyển ngôi sao thụ
Nội dung nhãn: Tình hữu độc chung đô thị tình duyên giới giải trí
- -----
Thể loại: Phá sản phú nhị đại lạnh lùng mỹ công x trung khuyển si hán ngôi sao thụ, thụ truy công, thụ sủng công, hiện đại, 1×1, HE.
Sau khi qua đời, cô bất ngờ xuyên không trở về quá khứ, vào chính cơ thể của mình ở một thời điểm trước đó. Thú vị hơn, cô nhận ra mình đang ở đêm tân hôn và sắp trở thành vợ của một người đàn ông tốt bụng. Tuy nhiên, số phận đã sắp đặt sẵn, cô chính là mẹ kế của nhân vật nam chính trong một câu chuyện mà cô chưa từng biết đến. Với vai trò mới này, Phong Ánh Nguyệt buộc phải đối mặt với một tương lai đầy bất định và những thử thách mới.
Thì ra thế giới mà cô đang sống chỉ là thế giới trong một cuốn tiểu thuyết.
Mà một nhà của cô đều là vai phản diện.
Người mẹ đã sinh ra cô chỉ là một nhân vật phụ trong truyện không có chút điểm nhấn nào.
Ở bên ngoài thông qua cuốn tiểu thuyết mà Tô Bối biết được tương lại của mình cùng với đệ đệ song sinh Tô Tiểu Bảo:
Một người thì sẽ làm ra chuyện cưỡng gian nữ sinh chưa đến tuổi vị thành niên, hơn nửa còn là con gái của nam chính, sau đó thì bị bắt lại rồi ngồi tù mọt gông. Một cái khác thì cũng là chưa đến 18 tuổi đã đi làm gái, rồi sau đó đi câu dẫn nam chính, kết cục cuối cùng lại bị một tên đạo diễn biến thái hành hạ tới chết.
Về phần ba ba của hai người thì lại chính là ông trùm phản diện trong bộ truyện này, kết cục của ông ta cũng rất thảm, nhưng vẫn không thảm bằng hai đứa trẻ.
Sau khi linh hồn quay trở lại, Tô Bối có được cơ hội trở về trước khi bi kịch của gia đình cô xảy ra, do đó chuyện đầu tiên cô bé muốn làm chính là mang theo Tô Tiểu Bảo đi tìm ba ba của bọn hắn.
Tô Bối: Mau lên tiếng gọi người trước mặt đi.
Tô Tiểu Bảo: Đệ phải gọi hắn là gì?
Tô Bối: Gọi là ba ba.
Tô Tiểu Bảo: Đệ mới không nhận hắn là ba ba, muốn gọi tỷ tự mình gọi đi.
Tô Bối: Ba ba!
Nhìn hai đứa nhóc dơ bẩn, khuôn mặt nhem nhuốc đang đứng trước mặt, Tần tiên sinh có chút chán ngán, ánh mắt mang theo sự ghét bỏ.
- -----------------
1. Tô Bối cùng Tô Tiểu Bảo là chị em sinh đôi.
2. Về phần Tần tiên sinh chính là cha ruột.
3. Nữ chính cũng có chuyện tình cảm của mình, xin độc giả đừng vội vàng.
Rối loạn lưỡng cực – thân thế bi thảm – nhà văn nhạy cảm – thỏ con chán đời thụ
Ngụy Nam Tô × Bắc Niệm
–
“Trên mảnh đất cằn cõi của tôi, em là đóa hồng cuối cùng.”
Tôi là Bắc Niệm, 26 tuổi, người bị bệnh hưng trầm cảm. Trước khi chọn nhảy sông chấm dứt sinh mạng, từng là một giáo viên dạy Ngữ văn Tiểu học. Không may là, tôi đã được cứu, khi tôi mở mắt ra lần nữa…
“Ngụy Nam Tô, hồng đậu mọc chốn “Nam”, xuân đưa gió ấm chén Đồ “Tô”.
“Anh đương nhiên không phải kẻ hèn nhát. Niệm Niệm, anh là dũng sĩ của em, hoa hồng nhỏ của em.”
Xin lỗi, thần chết Thanatos, tôi không muốn đi thăm ông nữa.
Cuối cùng tôi đã gặp được —— Flora của tôi, hoa hồng tôi yêu, cũng yêu tôi.
“Tôi là một người tuyệt vọng, là một lời nói chẳng có tiếng vang,
Từng mất đi mọi thứ, rồi lại có được tất cả.
Sợi dây cuối cùng, buộc lấy khát khao cuối của tôi nơi người
Trên mảnh đất cằn cõi của tôi,
Người là đoá hồng cuối cùng.”
- --
(Quyển sách này dùng lời tường thuật của Niệm Niệm, đây là câu chuyện của Bắc Niệm, cũng là câu chuyện của hàng ngàn hàng vạn người giống như Bắc Niệm.)
Tác Giả: Tam Tam Nương
Thể Loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Song khiết
Editor: Bông Hồng Có Gai
Nhà thực vật học x Cô chủ nhà giàu Hồng Kông
- Tái ngộ sau thời gian dài xa cách / Tình yêu đơn phương từ hai phía / Nam chính lớn hơn nữ chính 5 tuổi
Vào mùa hè năm đó, Thương Minh Bảo ở lại nhà của một người bạn cùng nhóm trong một trại hè.
Ngày đầu tiên khi đến, cô biết được rằng bạn mình có một người cậu hư hỏng, đạo đức kém.
Tối hôm đó, Thương Minh Bảo bị mất ngủ ra vườn ngắm hoa, tình cờ gặp một người đàn ông đang làm thí nghiệm thụ phấn.
Người đàn ông mặc một chiếc áo khoác đen, dưới ánh trăng đôi mắt của anh rất sắc bén.
Thấy cô mặc ít, anh ta đưa cho cô áo khoác nói: "Buổi tối lạnh đấy."
Thương Minh Bảo vừa chửi rủa trong lòng vừa nhận áo và ngoan ngoãn nói: "...Cảm ơn cậu ạ."
Sau khi gọi "cậu" một cách quen miệng, cô mới biết rằng người đó chính là anh trai của người bạn đã bảo vệ cô trong suốt thời gian qua.
Lúc đầu, Tiến sĩ Hướng nghĩ rằng cô gái này không nhìn rõ.
Sau đó anh thấy cô thật đáng thương.
Rồi sau nữa, anh không thể ngừng nghĩ: "Dễ thương quá. Sao lại là bạn gái của người khác?"
"Gặp cô ấy, là khởi đầu của sự thất bại trong cuộc đời anh."
Người cao lãnh vì yêu mà hạ thấp mình.
2:
Cho đến khi gặp lại ở New York.
Trên sân thượng của buổi tiệc, pháo hóa chiếu sáng trong đêm gió tuyết ở Manhattan.
"Nghe nói cháu trai của Đại sứ Hướng cũng ở đây." - Có người nhỏ giọng nhắc tới tên của vị quan ngoại đã về hưu.
Thương Minh Bảo không chú ý đến, uống say không còn biết gì. Cô hút thuốc trên sân thượng, bị người khác nháy mắt trêu chọc, nghe rõ tiếng "Bang" ——
Người đàn ông bước ra từ phía kệ sách bên cạnh, khép lại bức thư thông tin thực vật học quý hiểm, ánh mắt anh dừng lại trên người cô, giọng nhàn nhạt hỏi.
"Em trưởng thành rồi đúng không?"
Thương Minh Bảo kinh hoảng ngã xuống, mặt còn đỏ hơn cả ánh đỏ của tàn thuốc.
3:
Sau khi về nước nhận chức, việc tiến sĩ Hướng là tay trống trong ban nhạc ở New York bị lộ, hình ảnh năm xưa cũng bị tuồn ra. Trong ngỏ hẹp âm u, người đàn ông mang đồ đen, đoán chừng là tiến sĩ Hướng đang hôn con gái nhà người ta.
Nghiên cứu sinh bàng hoàng, toàn bộ sở thực vật nghi hoặc, chắc như đinh đống cột không phải là tiến sĩ Hướng. Cho đến khi một người làm việc ở Liên Hợp Quốc chụp được một bức ảnh bên ngoài quán bar.
Trong màn tuyết dày đặc, dưới ánh đường vàng, tiến sĩ Hướng mang áo khoác đen đang ôm chặt lấy thiếu nữ mang lễ phục, một tay đặt trên tường, thanh âm khàn khàn: "Đừng đi cùng hắn mà."
Ngày anh đứng báo cáo trước mặt đại hội bảo hộ sinh vật ở Liên Hợp Quốc cũng là ngày cô đính hôn với người khác.
——
"Vậy vì cô mà nổi điên."
**Lưu ý khi đọc:**
- Cả hai đều là người mới, kết thúc có hậu.
- Chi tiết "bạn gái của người khác" trong văn án là một sự hiểu lầm.
- Có yếu tố drama, cả nam và nữ chính đều không hoàn hảo.
**Từ khóa tìm kiếm:** Nhân vật chính: Thương Minh Bảo, Hướng Phỉ Nhiên ┃ Nhân vật phụ:┃ Khác:
**Tóm tắt một câu:** Bạn trai công chức của tôi ổn định về cảm xúc
**Ý tưởng chính:** Yêu thương và trân trọng từng chi tiết nhỏ trong cuộc sống.
Tác giả: Tiểu Nguyệt
Raw: Zhihu
Biên soạn + soát lỗi: Tròn
Giới thiệu:
Tôi và thái tử nhà họ Tạ từng có một mối tình thời học sinh.
Anh ấy kiêu căng, khó bảo, nóng tính nhưng lại chịu thua phục tùng mỗi mình tôi.
Đến khi tôi đá anh ấy, ôm tiền chạy mất, anh ấy hận tôi thấu xương, đau lòng như muốn mất đi nửa cái mạng.
Sáu năm sau gặp lại, anh ấy đã là tay đua nổi tiếng. Tôi bị kéo đến phỏng vấn anh ấy thay đồng nghiệp.
Tôi cúi đầu cứng nhắc đọc kịch bản: “Nguyên nhân anh và mối tình đầu chia tay là gì?”
Vành mắt anh ấy đỏ ửng, lạnh lùng nhìn tôi: “Không biết.”
“Tôi cũng rất muốn hỏi cô ấy vì sao lại đột nhiên ngó lơ tôi.”
Thể loại: Đam Mỹ, Điền Văn, Đô Thị, Sủng, Hào Môn Thế Gia, HE, 1x1, Chính Kịch, Thuần Ái, Tổng Tài
Nhân vật chính: Kiều Diên - Tần Đông Loan (khúc gỗ ốm yếu thụ x bá tổng trầm tĩnh công)
Tóm tắt một câu: Nếu cậu ấy thích, vậy ở bên nhau là được rồi
Ý chính: Cơ hội rồi sẽ đến với người có chuẩn bị
Văn án
Thầm yêu một người đã mười năm rồi, thậm chí ở trong mơ, Kiều Diên cũng thấy Tần Đông Loan.
Một hôm nọ, cậu gặp anh trong buổi họp phụ huynh, hai người vốn là bạn học cũ, cũng nhân đó lần nữa nối lại liên lạc với nhau.
Kiều Diên vui mừng nhưng cũng rất lo sợ, cẩn thận từng chút một, vẫn duy trì khoảng cách với anh, sợ anh phát hiện mình có tình cảm khác thường với anh
Một ngày, Tần Đông Loan mời Kiều Diên ăn cơm, trên đường quay về trời mưa to, hai người mắc mưa tạm thời ghé vào căn nhà trong khu tập thể của Kiều Diên.
Về đến nhà, Kiều Diên cởi chiếc áo ướt sũng, lộ ra nửa thân trên gầy ốm. Tần Đông Loan ngồi trên chiếc ghế cạnh bàn làm việc, đáy mắt hơi tối đi, hỏi cậu: "Kiều Diên, cậu thích tôi thật sao?"
Kính của Kiều Diên phủ đầy hơi nước, tháo kính xuống, lộ ra ánh mắt ngây thơ ngốc ngốc, cậu nói: "A?"
-
Tần Đông Loan là thiên chi kiêu tử, bạn bè vô số, số lần được tỏ tình càng là nhiều không đếm xuể. Anh cho rằng mình mới là người nắm giữ quyền từ chối người khác, cho đến khi Kiều Diên nói sẽ giữ khoảng cách với anh.
***
Bát Bát: Truyện đam mỹ, đam mỹ, đam mỹ. Vấn đề quan trọng phải nhắc lại 3 lần, gu ai không phải tình yêu nam x nam thì click back nhen~
"Tại sao chú không để em giúp chú vượt qua kỳ mẫn cảm?"
"Em có biết điều gì sẽ xảy ra khi một Omega xuất hiện trong kỳ mẫn cảm của Alpha không?"
Cố Nghiêu bỗng hiểu ra ý định của Tống Tư Thư, hắn trầm tư nhìn Tống Tư Thư.
"Tôi không có khả năng kiềm chế tốt như em nghĩ đâu."
Cố Nghiêu 30 tuổi Alpha X Tống Tư Thư 19 tuổi Omega
Một mẫu truyện ngắn cũ kỹ về motif cưới trước yêu sau~
Thể loại: đam, tiểu thuyết gốc, hiện đại, niên thượng, cứu rỗi, nối lại tình xưa
Edit: yu
Beta: Ũn
Cp: Tần Việt × Lâm Khinh Chu
===
"Anh trai yêu tôi một lần nữa"
Vì để tìm cảm hứng, Lâm Khinh Chu vừa trở về nước dạy học liền cùng bạn tốt quay lại hòn đảo nhỏ từng sống mười năm trước, vào ở tại một homestay hot trên mạng.
Chủ homestay là một người đàn ông trẻ tên Tần Việt, từ cái liếc mắt đầu tiên khi gặp được đối phương, Lâm Khinh Chu đã động lòng.
Cậu muốn tiếp cận người đàn ông này, nhưng người ấy luôn lúc nóng lúc lạnh với cậu.
Lâm Khinh Chu không thể nào ở lại trên đảo lâu hơn, trước ngày chia tay, một sự cố bất ngờ xảy ra khiến cậu nán trên đảo, cũng giúp cậu nhớ lại những kí ức quên lãng mười năm trước.
Hoá ra cậu đối với Tần Việt, đó giờ không phải vừa gặp đã yêu.
Mà là khắc cốt ghi tâm, là dù có mất đi kí ức, nhưng vào giây phút gặp lại đối phương, bản năng vẫn sẽ yêu đối phương bất chấp tất cả.
Đó là ánh trăng cậu bất cẩn bỏ lại phía sau.
Tần Việt mười năm trước: "Nếu như mười năm sau em vẫn còn thích anh, vậy anh sẽ yêu em."
Lâm Khinh Chu mười năm sau: "Anh ơi, em trở về rồi, xin anh hãy thực hiện lời hứa, hãy yêu em."
Song Tần Việt không muốn thừa nhận ước hẹn này nữa.
===
Hỗ sủng, thụ theo đuổi công, niên thượng
Cứu rỗi, công lúc nhỏ là một nhóc đáng thương
(Giới thiệu phế, chờ sửa đổi)