All Mangas
2705 Truyện
Sắp xếp theo
3.5
Trong sự mong chờ của Vương gia, cuối cùng nhà lão Tam cũng sinh được một cô con gái lớn! Dân làng đều cười nhà họ, bảo rằng sinh ra một “đứa con gái không sinh lợi”, vậy mà lại xem nó như bảo bối mà cưng chiều!
Nhà họ Vương: “Các người hiểu cái gì, nhà ai có bé gái mới sinh mà trắng trẻo, hồng hào như vậy chứ”,
Nhìn thôi đã thấy đáng yêu rồi. Cả nhà họ Vương đều vây quanh bé gái nhỏ xíu ấy, thật sự quá dễ thương.
Dân làng đợi xem trò cười, nhưng không ngờ từ khi nhà họ Vương có bé gái, gia đình này bắt đầu gặp nhiều may mắn. Lên núi hái nấm mà lại hái được nhân sâm? Ông cụ Vương bị đá lớn đè chỉ còn một hơi thở cuối cùng mà cũng sống lại?
Cả nhà họ Vương càng sống càng trẻ ra? Cái gì? Cả ba cậu con trai đều được đi học?
Cùng là người trong làng, tại sao ruộng nhà họ Vương lại bội thu đến thế? Đây nào phải sinh con gái, mà là sinh một tiểu phúc bảo đó chứ!!
Nhà họ Vương: “Các người hiểu cái gì, nhà ai có bé gái mới sinh mà trắng trẻo, hồng hào như vậy chứ”,
Nhìn thôi đã thấy đáng yêu rồi. Cả nhà họ Vương đều vây quanh bé gái nhỏ xíu ấy, thật sự quá dễ thương.
Dân làng đợi xem trò cười, nhưng không ngờ từ khi nhà họ Vương có bé gái, gia đình này bắt đầu gặp nhiều may mắn. Lên núi hái nấm mà lại hái được nhân sâm? Ông cụ Vương bị đá lớn đè chỉ còn một hơi thở cuối cùng mà cũng sống lại?
Cả nhà họ Vương càng sống càng trẻ ra? Cái gì? Cả ba cậu con trai đều được đi học?
Cùng là người trong làng, tại sao ruộng nhà họ Vương lại bội thu đến thế? Đây nào phải sinh con gái, mà là sinh một tiểu phúc bảo đó chứ!!
4.5
Tác giả: Yên Hôi
Thể loại: Tiểu Thuyết, Ngôn Tình, Cổ Đại, Nữ Cường, HE, Đoản Văn, Hài Hước, Sủng, Trả Thù, Cung Đấu, Chữa Lành, Xuyên Không, Ngọt, Dưỡng Thê, Sảng Văn
Team dịch: Cá Chép Ngắm Mưa
Giới thiệu:
Sau khi ca ca của ta lên ngôi hoàng đế, ai nấy đều không khỏi cảm thán.
Từ một hoàng tử nơi lãnh cung trở thành bậc cửu ngũ chí tôn, thật không ngờ hắn lại có ý chí kiên cường đến vậy. Vì nắm giữ binh quyền, hắn thậm chí không tiếc biến biểu muội thanh mai trúc mã thành quân cờ liên hôn.
Vô tình đến nhường nào.
Nhưng chỉ có ta mới biết, ta và ca ca đều là người xuyên không.
Lý do hắn tham gia đoạt ngôi, là bởi nam nhân ta để mắt có thân phận quá đặc biệt. Hơn nữa, người ta đã có người trong lòng, chẳng thèm để mắt đến ta.
Vậy nên chỉ còn cách cưỡng đoạt mà thôi.
Thể loại: Tiểu Thuyết, Ngôn Tình, Cổ Đại, Nữ Cường, HE, Đoản Văn, Hài Hước, Sủng, Trả Thù, Cung Đấu, Chữa Lành, Xuyên Không, Ngọt, Dưỡng Thê, Sảng Văn
Team dịch: Cá Chép Ngắm Mưa
Giới thiệu:
Sau khi ca ca của ta lên ngôi hoàng đế, ai nấy đều không khỏi cảm thán.
Từ một hoàng tử nơi lãnh cung trở thành bậc cửu ngũ chí tôn, thật không ngờ hắn lại có ý chí kiên cường đến vậy. Vì nắm giữ binh quyền, hắn thậm chí không tiếc biến biểu muội thanh mai trúc mã thành quân cờ liên hôn.
Vô tình đến nhường nào.
Nhưng chỉ có ta mới biết, ta và ca ca đều là người xuyên không.
Lý do hắn tham gia đoạt ngôi, là bởi nam nhân ta để mắt có thân phận quá đặc biệt. Hơn nữa, người ta đã có người trong lòng, chẳng thèm để mắt đến ta.
Vậy nên chỉ còn cách cưỡng đoạt mà thôi.
2.5
Nghe đồn rằng những tay đua xe không ai là người tốt, đặc biệt là Lộ Tinh Lâm, người có khuôn mặt điển trai nhưng lại là một tai họa, sống phóng túng, đào hoa và thay bạn gái như thay áo.
Dư Lạc nghe người ta nói về anh như vậy, bỗng nhiên nhớ lại nhiều năm trước...
Khi cô cùng Lộ Tinh Lâm yêu đương, anh thật sự rất chiều chuộng cô, cho cô mọi thứ mà cô muốn.
Thậm chí anh còn sớm lấy sổ hộ khẩu ra, nói rằng ngay khi cô vừa qua sinh nhật, hai người liền đi đăng ký kết hôn.
Nhưng cuối cùng cô lại bỏ rơi Lộ Tinh Lâm.
Cho nên cũng không ngạc nhiên khi bây giờ anh tỏ ra lạnh lùng với cô, như thể đã hoàn toàn quên cô.
Dư Lạc nghe người ta nói về anh như vậy, bỗng nhiên nhớ lại nhiều năm trước...
Khi cô cùng Lộ Tinh Lâm yêu đương, anh thật sự rất chiều chuộng cô, cho cô mọi thứ mà cô muốn.
Thậm chí anh còn sớm lấy sổ hộ khẩu ra, nói rằng ngay khi cô vừa qua sinh nhật, hai người liền đi đăng ký kết hôn.
Nhưng cuối cùng cô lại bỏ rơi Lộ Tinh Lâm.
Cho nên cũng không ngạc nhiên khi bây giờ anh tỏ ra lạnh lùng với cô, như thể đã hoàn toàn quên cô.
4.3
Sầm Linh Thu, một nhân viên kỳ cựu của Cục Xuyên Thư, trước khi nghỉ hưu đã nhận nhiệm vụ cuối cùng - ngăn chặn nữ chính tự sát.
Nữ chính Dụ Minh Kiều, xinh đẹp nhưng bệnh tật, đôi chân tàn phế, bị nam chính coi là thế thân cho người mà anh ta yêu thương, giam cầm tại trang viên trên lưng chừng núi, không cho phép gặp gỡ bất kỳ ai. Sầm Linh Thu xuyên vào làm chị của nam chính, một vai nữ ác độc, không ngừng bắt nạt nữ chính yếu đuối.
Hệ thống thông báo nữ chính đã phát sinh khuynh hướng tự hủy nghiêm trọng, và để tiếp tục thúc đẩy cốt truyện, cô phải ngăn cản nữ chính tự sát, khôi phục chỉ số tự hủy của cô ấy.
Dụ Minh Kiều xinh đẹp diễm lệ nhưng đầy sự chán đời, u ám.
Sầm Linh Thu dù bị nữ chính đối xử lạnh nhạt, vẫn chăm chỉ tận tụy, đưa nữ chính đi ngắm hoàng hôn, chăm sóc sức khỏe, dành cho cô ấy những sự quan tâm chân thành.
Cuối cùng khi hoàn thành nhiệm vụ, Sầm Linh Thu giả chết và rời đi, nhưng khi chuẩn bị nghỉ hưu thì hệ thống thông báo rằng khuynh hướng tự hủy của nữ chính tái phát và nhiệm vụ đã thất bại.
Không còn cách nào khác, Sầm Linh Thu lại trở về bên Dụ Minh Kiều, nhưng rồi bản thân lại vô tình chết thêm lần nữa.
Lần thứ ba, khi Sầm Linh Thu xuất hiện lại, nữ chính vốn đã u ám, ít nói nay đã hoàn toàn trở thành một kẻ điên loạn, tinh thần bất ổn, ảo giác và hoang tưởng. Dụ Minh Kiều với sự chiếm hữu mãnh liệt, dùng giọng nói u uất khẽ thầm thì:
"Chị Linh Thu, nếu chị lại rời bỏ em, em sẽ đi tìm chết."
Sầm Linh Thu: "..."
Cô nhận ra rằng cốt truyện đã hoàn toàn sụp đổ, nữ chính đã phát điên.
-
Dụ Minh Kiều từng ghét cay ghét đắng Sầm Linh Thu, coi cô là kẻ giả tạo và ghê tởm. Cô bài xích mọi sự quan tâm từ Sầm Linh Thu, chỉ mong cô mau sớm chết đi.
Về sau, Sầm Linh Thu thật sự đã chết trước mắt cô ba lần, và mỗi lần Dụ Minh Kiều như cũng chết theo.
Dụ Minh Kiều suốt đời hận người phụ nữ này, nhưng cũng yêu cô ta nhất. Cô không ngờ sẽ có một ngày mình khóc lóc cầu xin cô, xin cô đừng rời xa.
Nếu không, cô sẽ chết.
Nữ chính: u ám, tàn phế, nhạy cảm và dễ tổn thương, phát điên.
Sầm Linh Thu: lạnh lùng, điềm tĩnh, bảo vệ người mình yêu.
Chú thích:
1. Nữ chính: Dụ Minh Kiều là công, tàn phế đôi chân, không thể hồi phục × Sầm Linh Thu, linh hồn ở cục xuyên thư
2. Cả hai chênh nhau 8 tuổi, 20 & 28, đều là thẳng nữ, sau này bị bẻ cong.
3. Dụ Minh Kiều không có quan hệ gì với nam chính.
Nữ chính Dụ Minh Kiều, xinh đẹp nhưng bệnh tật, đôi chân tàn phế, bị nam chính coi là thế thân cho người mà anh ta yêu thương, giam cầm tại trang viên trên lưng chừng núi, không cho phép gặp gỡ bất kỳ ai. Sầm Linh Thu xuyên vào làm chị của nam chính, một vai nữ ác độc, không ngừng bắt nạt nữ chính yếu đuối.
Hệ thống thông báo nữ chính đã phát sinh khuynh hướng tự hủy nghiêm trọng, và để tiếp tục thúc đẩy cốt truyện, cô phải ngăn cản nữ chính tự sát, khôi phục chỉ số tự hủy của cô ấy.
Dụ Minh Kiều xinh đẹp diễm lệ nhưng đầy sự chán đời, u ám.
Sầm Linh Thu dù bị nữ chính đối xử lạnh nhạt, vẫn chăm chỉ tận tụy, đưa nữ chính đi ngắm hoàng hôn, chăm sóc sức khỏe, dành cho cô ấy những sự quan tâm chân thành.
Cuối cùng khi hoàn thành nhiệm vụ, Sầm Linh Thu giả chết và rời đi, nhưng khi chuẩn bị nghỉ hưu thì hệ thống thông báo rằng khuynh hướng tự hủy của nữ chính tái phát và nhiệm vụ đã thất bại.
Không còn cách nào khác, Sầm Linh Thu lại trở về bên Dụ Minh Kiều, nhưng rồi bản thân lại vô tình chết thêm lần nữa.
Lần thứ ba, khi Sầm Linh Thu xuất hiện lại, nữ chính vốn đã u ám, ít nói nay đã hoàn toàn trở thành một kẻ điên loạn, tinh thần bất ổn, ảo giác và hoang tưởng. Dụ Minh Kiều với sự chiếm hữu mãnh liệt, dùng giọng nói u uất khẽ thầm thì:
"Chị Linh Thu, nếu chị lại rời bỏ em, em sẽ đi tìm chết."
Sầm Linh Thu: "..."
Cô nhận ra rằng cốt truyện đã hoàn toàn sụp đổ, nữ chính đã phát điên.
-
Dụ Minh Kiều từng ghét cay ghét đắng Sầm Linh Thu, coi cô là kẻ giả tạo và ghê tởm. Cô bài xích mọi sự quan tâm từ Sầm Linh Thu, chỉ mong cô mau sớm chết đi.
Về sau, Sầm Linh Thu thật sự đã chết trước mắt cô ba lần, và mỗi lần Dụ Minh Kiều như cũng chết theo.
Dụ Minh Kiều suốt đời hận người phụ nữ này, nhưng cũng yêu cô ta nhất. Cô không ngờ sẽ có một ngày mình khóc lóc cầu xin cô, xin cô đừng rời xa.
Nếu không, cô sẽ chết.
Nữ chính: u ám, tàn phế, nhạy cảm và dễ tổn thương, phát điên.
Sầm Linh Thu: lạnh lùng, điềm tĩnh, bảo vệ người mình yêu.
Chú thích:
1. Nữ chính: Dụ Minh Kiều là công, tàn phế đôi chân, không thể hồi phục × Sầm Linh Thu, linh hồn ở cục xuyên thư
2. Cả hai chênh nhau 8 tuổi, 20 & 28, đều là thẳng nữ, sau này bị bẻ cong.
3. Dụ Minh Kiều không có quan hệ gì với nam chính.
4
Nếu không phải coi nhầm thứ thuốc không thể miêu tả trong phòng Lý Tư Lạc thành kẹo, Cảnh Toàn Tử cũng không biết lúc nào cô mới chọc thủng lớp quan hệ “bạn bè” với người mình thích.
Cũng không biết bao giờ cô mới phát hiện, Lý Tư Lạc cũng thích mình.
Càng không biết, lúc nào cô mới có thể hưởng thụ niềm vui sướng này cùng Lý Tư Lạc.
Tóm lại, một khi đã chọc thủng rồi thì không có nếu như nữa.
Lý Tư Lạc đã không nhanh không chậm hoàn thành hết những suy nghĩ khó tả lung tung của cô trước đó.
–
Sau này, cuối cùng Cảnh Toàn Tử mới nhớ ra viên thuốc xuất hiện trong phòng ngủ của anh, cắn môi ép cung anh.
Lý Tư Lạc bất đắc dĩ kéo cô vào ngực, cười khẽ rồi đáp, “Cuối cùng cũng hỏi à.”
Thật ra rất đơn giản, thuốc kia nam hay nữ đều dùng được, thằng bạn xấu xa của anh đã tặng nó bonus thêm một cái cốc thủ dâm thôi.
Hiệu quả gần như là trợ hứng, cho nên mới chơi được một lúc đã không còn công hiệu nữa rồi.
Cảnh Toàn Tử “hừ” một tiếng, vòng tay qua cổ anh, ghé sát lại gần ngửi mấy cái, đột nhiên phát hiện eo bị giữ chặt.
Ngay sau đó là hơi thở ấm áp phả gần, trong lòng cô hiểu rõ nhưng lại cúi đầu làm bộ không biết gì hết.
Mãi cho tới khi Lý Tư Lạc cười khẽ dỗ dành, “Chúng ta không cần đồ trợ hứng nào cả.”
Anh, và em, là được.
Lúc này Cảnh Toàn Tử mới vui vẻ trở lại, cam tâm tình nguyện để anh ném lên giường...
Cũng không biết bao giờ cô mới phát hiện, Lý Tư Lạc cũng thích mình.
Càng không biết, lúc nào cô mới có thể hưởng thụ niềm vui sướng này cùng Lý Tư Lạc.
Tóm lại, một khi đã chọc thủng rồi thì không có nếu như nữa.
Lý Tư Lạc đã không nhanh không chậm hoàn thành hết những suy nghĩ khó tả lung tung của cô trước đó.
–
Sau này, cuối cùng Cảnh Toàn Tử mới nhớ ra viên thuốc xuất hiện trong phòng ngủ của anh, cắn môi ép cung anh.
Lý Tư Lạc bất đắc dĩ kéo cô vào ngực, cười khẽ rồi đáp, “Cuối cùng cũng hỏi à.”
Thật ra rất đơn giản, thuốc kia nam hay nữ đều dùng được, thằng bạn xấu xa của anh đã tặng nó bonus thêm một cái cốc thủ dâm thôi.
Hiệu quả gần như là trợ hứng, cho nên mới chơi được một lúc đã không còn công hiệu nữa rồi.
Cảnh Toàn Tử “hừ” một tiếng, vòng tay qua cổ anh, ghé sát lại gần ngửi mấy cái, đột nhiên phát hiện eo bị giữ chặt.
Ngay sau đó là hơi thở ấm áp phả gần, trong lòng cô hiểu rõ nhưng lại cúi đầu làm bộ không biết gì hết.
Mãi cho tới khi Lý Tư Lạc cười khẽ dỗ dành, “Chúng ta không cần đồ trợ hứng nào cả.”
Anh, và em, là được.
Lúc này Cảnh Toàn Tử mới vui vẻ trở lại, cam tâm tình nguyện để anh ném lên giường...
3.3
Vì lý do ngoài ý muốn, Giang Nha và em trai của bạn thân đã thuê nhà ở cùng nhau.
Em trai của bạn thân nhỏ hơn Giang Nha 2 tuổi, là một thiên tài tính toán, bề ngoài thì nhút nhát, nhưng thực ra nội tâm mãnh liệt như lửa.
Vào một đêm trăng cao, nhiều gió, dưới xúc tác của cồn, củi khô lửa bốc, hai người đã lăn giường với nhau.
Ngày hôm sau tỉnh lại, Giang Nha kinh hoàng khi phát hiện ra tin nhắn của mình với Bạc Kỳ đều đã đổi từ “Em trai” sang “Ông xã”.
(1v1, tỷ đệ luyến, sc)
Em trai của bạn thân nhỏ hơn Giang Nha 2 tuổi, là một thiên tài tính toán, bề ngoài thì nhút nhát, nhưng thực ra nội tâm mãnh liệt như lửa.
Vào một đêm trăng cao, nhiều gió, dưới xúc tác của cồn, củi khô lửa bốc, hai người đã lăn giường với nhau.
Ngày hôm sau tỉnh lại, Giang Nha kinh hoàng khi phát hiện ra tin nhắn của mình với Bạc Kỳ đều đã đổi từ “Em trai” sang “Ông xã”.
(1v1, tỷ đệ luyến, sc)
4.4
Với tư thế xấu hổ nhất, tỏa ra ánh sáng rực rỡ nhất.
Quyền Đình (Dom) x Mộ Lôi (Sub)
Tương tư ngày đêm, không ngừng thăm dò.
Cuối cùng Mộ Lôi cũng trở thành Sub của Quyền Đình như mong muốn.
Chậm rãi nở rộ trong vòng tay anh, mạnh mẽ trưởng thành và luôn ngưỡng vọng (1) anh.
Từ góc nhìn của Mộ Lôi, cô phải ngẩng đầu lên mới trông thấy Quyền Đình. Cô cố gắng duỗi cổ để được nhìn rõ anh hơn, bản thân quỳ gối bên chân anh với một tư thế hèn mọn, điều này khiến trái tim Mộ Lôi chợt rung động...
Quyền Đình (Dom) x Mộ Lôi (Sub)
Tương tư ngày đêm, không ngừng thăm dò.
Cuối cùng Mộ Lôi cũng trở thành Sub của Quyền Đình như mong muốn.
Chậm rãi nở rộ trong vòng tay anh, mạnh mẽ trưởng thành và luôn ngưỡng vọng (1) anh.
Từ góc nhìn của Mộ Lôi, cô phải ngẩng đầu lên mới trông thấy Quyền Đình. Cô cố gắng duỗi cổ để được nhìn rõ anh hơn, bản thân quỳ gối bên chân anh với một tư thế hèn mọn, điều này khiến trái tim Mộ Lôi chợt rung động...
3.8
Sau khi xuyên vào thế giới mạt thế, hệ thống nói cho Tang Lạc biết rằng vị hôn phu của cô đã bỏ cô để đi theo ánh trăng sáng là nữ chính. Bây giờ, cô cần phải tìm họ và báo thù.
Tang Lạc: "Tôi chỉ muốn chết."
Cô cắt ngón tay và bôi máu tang thi lên đó.
Hệ thống: "???".
Hệ thống phát hoảng--------ngay sau đó cô thức tỉnh dị năng hệ thủy.
Trong nhà không còn gì để ăn, Tang Lạc nằm dài: "Đói chết cũng được."
Hệ thống khóc: "Cô chỉ cần đi tìm thức ăn, tôi sẽ thức tỉnh dị năng hệ không gian cho cô!"
Tang Lạc đành miễn cưỡng đồng ý.
Gặp một người bị thương nặng.
Hệ thống: "Đó chính là vai ác! Mau cứu hắn! Sau này hắn sẽ giúp cô đối phó với nam nữ chính."
Tang Lạc lạnh lùng bỏ qua.
Hệ thống tuyệt vọng: “Cô cứu hắn đi, tôi sẽ thức tỉnh dị năng hệ hỏa cho cô!"
Tang Lạc suy nghĩ: “Tôi muốn hệ lôi điện hơn.”
Khi nhà cúp điện, không thể xem TV, hệ dị năng lôi điện sẽ rất hữu ích.
Hệ thống: "......"
Không biết từ khi nào, Tang Lạc đã sở hữu đủ toàn bộ dị năng.
Cô: "Hả??!!"
Sau đó, khi đến căn cứ để kiểm tra dị năng, cô làm thí nghiệm---- kết quả là làm máy thí nghiệm phát nổ.
Cô ngáp: "Máy thí nghiệm này là đồ bỏ à?"
Khi làm nhiệm vụ ngoài, Tang Lạc thường ngủ gà ngủ gật.
Vì vậy đội ngũ quyết định để cô lại trong đám thây ma.
Một lát sau, cô vẫn nguyên vẹn đuổi theo: “Sao các người đi mà không nói với tôi một tiếng?".
Mọi người: “Mắt chữ A, mồm chữ O.jpg"
Họ tự hỏi cô làm thế nào mà sống sót...
- --
Vai phản diện cảm thấy trong lòng trống rỗng.
Ban đầu, hắn nghĩ: “Chỉ có kẻ ngu ngốc mới tin vào cái thứ tình cảm ghê tởm này.”
Nhưng về sau...
Hắn ân cần bưng cháo và dỗ dành cô trên giường: "Ngoan nào, ăn vài miếng rồi ngủ tiếp."
**Một câu tóm tắt**
- Không phải cá mặn cũng có hương vị riêng sao? -
Tang Lạc: "Tôi chỉ muốn chết."
Cô cắt ngón tay và bôi máu tang thi lên đó.
Hệ thống: "???".
Hệ thống phát hoảng--------ngay sau đó cô thức tỉnh dị năng hệ thủy.
Trong nhà không còn gì để ăn, Tang Lạc nằm dài: "Đói chết cũng được."
Hệ thống khóc: "Cô chỉ cần đi tìm thức ăn, tôi sẽ thức tỉnh dị năng hệ không gian cho cô!"
Tang Lạc đành miễn cưỡng đồng ý.
Gặp một người bị thương nặng.
Hệ thống: "Đó chính là vai ác! Mau cứu hắn! Sau này hắn sẽ giúp cô đối phó với nam nữ chính."
Tang Lạc lạnh lùng bỏ qua.
Hệ thống tuyệt vọng: “Cô cứu hắn đi, tôi sẽ thức tỉnh dị năng hệ hỏa cho cô!"
Tang Lạc suy nghĩ: “Tôi muốn hệ lôi điện hơn.”
Khi nhà cúp điện, không thể xem TV, hệ dị năng lôi điện sẽ rất hữu ích.
Hệ thống: "......"
Không biết từ khi nào, Tang Lạc đã sở hữu đủ toàn bộ dị năng.
Cô: "Hả??!!"
Sau đó, khi đến căn cứ để kiểm tra dị năng, cô làm thí nghiệm---- kết quả là làm máy thí nghiệm phát nổ.
Cô ngáp: "Máy thí nghiệm này là đồ bỏ à?"
Khi làm nhiệm vụ ngoài, Tang Lạc thường ngủ gà ngủ gật.
Vì vậy đội ngũ quyết định để cô lại trong đám thây ma.
Một lát sau, cô vẫn nguyên vẹn đuổi theo: “Sao các người đi mà không nói với tôi một tiếng?".
Mọi người: “Mắt chữ A, mồm chữ O.jpg"
Họ tự hỏi cô làm thế nào mà sống sót...
- --
Vai phản diện cảm thấy trong lòng trống rỗng.
Ban đầu, hắn nghĩ: “Chỉ có kẻ ngu ngốc mới tin vào cái thứ tình cảm ghê tởm này.”
Nhưng về sau...
Hắn ân cần bưng cháo và dỗ dành cô trên giường: "Ngoan nào, ăn vài miếng rồi ngủ tiếp."
**Một câu tóm tắt**
- Không phải cá mặn cũng có hương vị riêng sao? -
4.1
[Hoắc Hàm công, Tiêu Gia Niên thụ, thị giác hai bên đều có rất nhiều, mỗi người một nửa cho nên tag thị giác không rõ ràng]
1,
Làm một tác giả, nhân vật Hoắc Hàm yêu thích nhất là vai thụ chính vạn người mê trong cuốn truyện mới nhất của hắn.
Hắn vì nhân vật này mà dốc hết tâm huyết, tận tâm sáng tạo.
Dâng vương miện lên vì cậu, ban cho cậu sự sủng ái của vạn người.
Cuối cùng, một ngày nọ, nhắm mắt mở mắt, tuyệt, hắn xuyên vào quyển sách này rồi.
Cứ tưởng có thể tận mắt ngắm nhãi con, nhìn cậu được vạn người sủng ái, còn có thể cắn thêm một mẻ đường.
Hoắc Hàm cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Kết quả không ngờ đến ——
Gia đình nhãi con phá sản, tận mắt chứng kiến người cha luôn yêu thương cậu qua đời, lưng đeo ô danh.
Nhãi con bị nhóm người theo đuổi phản bội, đối phương đạp cậu xuống như cát bụi, lấy thống khổ của cậu làm niềm vui.
Nhãi con bị người đời trào phúng, châm chọc cậu là phượng hoàng rơi xuống nước không bằng gà.
Hoắc Hàm tự nhéo mình, hít thở không thông nghĩ, cái cốt truyện ác độc này từ đâu vậy?!!
Thế giới sụp đổ đến mức đến cha ruột là hắn còn nhận không ra.
Hắn hùng hùng hổ hổ giơ chân đá văng công nguyên tác giờ đã thành tra công, trở tay đem người đưa vào lò hỏa táng tràng*.
Hỏa táng tràng* (火葬場): trong thể loại truy thê, lò thiêu dùng để chỉ cái giá đắt gấp bội về vật chất về tinh thần để theo đuổi vợ (Trích hoc3giay).
Còn tự mình thượng vị, đối với nhãi con cục cưng hết sức che chở chiều chuộng.
Chỉ là không cẩn thận chiều hơi quá.
Hoắc Hàm ban đầu chỉ muốn nuôi dưỡng nhãi con, lại nổi lên tâm tư khác.
2,
Tiêu Gia Niên từ vạn nhân mê đến vạn người ghét, tất cả chỉ xảy ra trong một đêm.
May mắn thay, có người đàn ông tên Hoắc Hàm nhặt cậu đưa về nhà.
Hoắc Hàm giúp cậu vả mặt tra nam, sủng cậu yêu cậu che chở cậu.
Tiêu Gia Niên hỏi người đàn ông: "Tại sao ngài lại tốt với em như vậy?"
Hoắc Hàm cười cưng chiều: "Bởi vì em ngoan nha!"
Tiêu Gia Niên yên lặng nhớ kỹ.
Vì thế cậu ở trước mặt người đàn ông đó luôn giả vờ ngoan ngoãn nghe lời, phấn đấu trở thành đóa hoa trắng nhỏ thuần khiết nhất trên thế gian.
Mãi đến một ngày, Tiêu Gia Niên siêu hung siêu tàn nhẫn, một lần bộc phát mắng cho cái đứa tự đến tìm phiền phức suýt chút nữa bật khóc.
Tinh thần sảng khoái xong, vừa quay đầu lại đã thấy Hoắc Hàm đang nhìn thẳng về phía bên này.
Tiêu Gia Niên hoảng loạn không kịp giải thích, người đàn ông đã dịu dàng xoa đầu của cậu.
Hắn nói: "Nhãi con thật ngoan."
Tiêu Gia Niên vô cùng đáng thương kéo góc áo người đàn ông, nhỏ giọng hỏi: "Em vừa mới mắng chửi người ta, nói không chừng còn sẽ đánh người ta, em...... còn ngoan sao?"
Hoắc Hàm mềm lòng rối tinh rối mù, lập tức ôm chặt nhãi con: "Ngoan ngoan ngoan, em ngoan nhất, mặc kệ thế nào đều thích em nhất."
Bề ngoài khiêm khiêm quân tử, kỳ thật nội tâm sa điêu cha hệ tác giả công vs bề ngoài mềm ấm ngoan ngoãn, kỳ thật giả ngoan tâm cơ thụ.
[Hướng dẫn đọc]:
1, Ngốc nghếch tiểu ngọt văn, đừng để ý logic, đọc cho vui thôi, song xử.
Mỗi người đọc đều có cảm xúc khác nhau, chương miễn phí để đọc thử, đọc qua cũng không thiệt hại gì, nhưng nếu thấy có điều gì không thích lập tức chạy, bạn khỏe tôi khỏe mọi người cùng khỏe, cảm ơn ~
2, Tác giả đã lập dàn ý và biết mình đang viết cái gì.
[Đặc biệt một số nội dung có thể mãi về sau mới giải thích được]
3, Góp ý lịch sự và hợp lý tác giả sẽ nghe, nhưng cấm nhục mạ vai chính và tác giả, sẽ xóa bình luận.
4, Không có bất kỳ nguyên mẫu nào/xin đừng tưởng tượng quá lố.
5, Hy vọng mọi người đọc vui vẻ, nếu không thích hoặc đọc không vui, mỗi người mỗi sở thích, nhấn dấu thập out là được, không cần báo, chúc bạn tìm được cuốn truyện yêu thích!!
Tag: Ảo tưởng không gian, yêu sâu sắc, ngọt văn, xuyên thư.
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Tiêu Gia Niên, Hoắc Hàm ┃ vai phụ: Văn Thần Cảnh ┃ cái khác:
Một câu tóm tắt: Nhãi con dưới ngòi bút của tôi thành bà xã tôi.
Lập ý: Nghịch cảnh tân sinh.
1,
Làm một tác giả, nhân vật Hoắc Hàm yêu thích nhất là vai thụ chính vạn người mê trong cuốn truyện mới nhất của hắn.
Hắn vì nhân vật này mà dốc hết tâm huyết, tận tâm sáng tạo.
Dâng vương miện lên vì cậu, ban cho cậu sự sủng ái của vạn người.
Cuối cùng, một ngày nọ, nhắm mắt mở mắt, tuyệt, hắn xuyên vào quyển sách này rồi.
Cứ tưởng có thể tận mắt ngắm nhãi con, nhìn cậu được vạn người sủng ái, còn có thể cắn thêm một mẻ đường.
Hoắc Hàm cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Kết quả không ngờ đến ——
Gia đình nhãi con phá sản, tận mắt chứng kiến người cha luôn yêu thương cậu qua đời, lưng đeo ô danh.
Nhãi con bị nhóm người theo đuổi phản bội, đối phương đạp cậu xuống như cát bụi, lấy thống khổ của cậu làm niềm vui.
Nhãi con bị người đời trào phúng, châm chọc cậu là phượng hoàng rơi xuống nước không bằng gà.
Hoắc Hàm tự nhéo mình, hít thở không thông nghĩ, cái cốt truyện ác độc này từ đâu vậy?!!
Thế giới sụp đổ đến mức đến cha ruột là hắn còn nhận không ra.
Hắn hùng hùng hổ hổ giơ chân đá văng công nguyên tác giờ đã thành tra công, trở tay đem người đưa vào lò hỏa táng tràng*.
Hỏa táng tràng* (火葬場): trong thể loại truy thê, lò thiêu dùng để chỉ cái giá đắt gấp bội về vật chất về tinh thần để theo đuổi vợ (Trích hoc3giay).
Còn tự mình thượng vị, đối với nhãi con cục cưng hết sức che chở chiều chuộng.
Chỉ là không cẩn thận chiều hơi quá.
Hoắc Hàm ban đầu chỉ muốn nuôi dưỡng nhãi con, lại nổi lên tâm tư khác.
2,
Tiêu Gia Niên từ vạn nhân mê đến vạn người ghét, tất cả chỉ xảy ra trong một đêm.
May mắn thay, có người đàn ông tên Hoắc Hàm nhặt cậu đưa về nhà.
Hoắc Hàm giúp cậu vả mặt tra nam, sủng cậu yêu cậu che chở cậu.
Tiêu Gia Niên hỏi người đàn ông: "Tại sao ngài lại tốt với em như vậy?"
Hoắc Hàm cười cưng chiều: "Bởi vì em ngoan nha!"
Tiêu Gia Niên yên lặng nhớ kỹ.
Vì thế cậu ở trước mặt người đàn ông đó luôn giả vờ ngoan ngoãn nghe lời, phấn đấu trở thành đóa hoa trắng nhỏ thuần khiết nhất trên thế gian.
Mãi đến một ngày, Tiêu Gia Niên siêu hung siêu tàn nhẫn, một lần bộc phát mắng cho cái đứa tự đến tìm phiền phức suýt chút nữa bật khóc.
Tinh thần sảng khoái xong, vừa quay đầu lại đã thấy Hoắc Hàm đang nhìn thẳng về phía bên này.
Tiêu Gia Niên hoảng loạn không kịp giải thích, người đàn ông đã dịu dàng xoa đầu của cậu.
Hắn nói: "Nhãi con thật ngoan."
Tiêu Gia Niên vô cùng đáng thương kéo góc áo người đàn ông, nhỏ giọng hỏi: "Em vừa mới mắng chửi người ta, nói không chừng còn sẽ đánh người ta, em...... còn ngoan sao?"
Hoắc Hàm mềm lòng rối tinh rối mù, lập tức ôm chặt nhãi con: "Ngoan ngoan ngoan, em ngoan nhất, mặc kệ thế nào đều thích em nhất."
Bề ngoài khiêm khiêm quân tử, kỳ thật nội tâm sa điêu cha hệ tác giả công vs bề ngoài mềm ấm ngoan ngoãn, kỳ thật giả ngoan tâm cơ thụ.
[Hướng dẫn đọc]:
1, Ngốc nghếch tiểu ngọt văn, đừng để ý logic, đọc cho vui thôi, song xử.
Mỗi người đọc đều có cảm xúc khác nhau, chương miễn phí để đọc thử, đọc qua cũng không thiệt hại gì, nhưng nếu thấy có điều gì không thích lập tức chạy, bạn khỏe tôi khỏe mọi người cùng khỏe, cảm ơn ~
2, Tác giả đã lập dàn ý và biết mình đang viết cái gì.
[Đặc biệt một số nội dung có thể mãi về sau mới giải thích được]
3, Góp ý lịch sự và hợp lý tác giả sẽ nghe, nhưng cấm nhục mạ vai chính và tác giả, sẽ xóa bình luận.
4, Không có bất kỳ nguyên mẫu nào/xin đừng tưởng tượng quá lố.
5, Hy vọng mọi người đọc vui vẻ, nếu không thích hoặc đọc không vui, mỗi người mỗi sở thích, nhấn dấu thập out là được, không cần báo, chúc bạn tìm được cuốn truyện yêu thích!!
Tag: Ảo tưởng không gian, yêu sâu sắc, ngọt văn, xuyên thư.
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Tiêu Gia Niên, Hoắc Hàm ┃ vai phụ: Văn Thần Cảnh ┃ cái khác:
Một câu tóm tắt: Nhãi con dưới ngòi bút của tôi thành bà xã tôi.
Lập ý: Nghịch cảnh tân sinh.
4.1
Tác giả: Mộ Nghĩa
Chuyển ngữ: Cửu cô nương
Designer: Delina La Rosée
Tag: Cưng chiều, Hào môn thế gia, HE, Ngôn Tình, Ngọt, Thanh xuân vườn trường, Từ thanh xuân đến trưởng thành, Lâu ngày gặp lại, Hiện đại,
Tổng số chương: 176
Giới thiệu:
1. Tính cách Tang Lê ngoan ngoãn hướng nội, năm 17 tuổi, mẹ cô qua đời, cô được gửi nuôi đến nhà họ Quảng giàu có để đi học, sau đó mới gặp được Quảng Dã.
Thiếu niên ngang tàng phản nghịch, bướng bỉnh lạnh nhạt, được vô số người chú ý ở trong trường học, nhưng không có một cô gái nào có thể đến gần anh.
Mẹ anh bảo anh hãy chăm sóc cho Tang Lê nhiều hơn, chàng trai ngẩng đầu nhìn vào cô gái yên tĩnh trước mặt, cười nhạt: “Con lười quan tâm cậu ta.”
Anh cảnh cáo cô hai người nước sông không phạm nước giếng, Tang Lê cũng tự biết anh không dễ chọc, cho nên cũng cố gắng tránh xa anh, tập trung học hành.
Ai ngờ một khoảng thời gian sau, lúc cô bị gây sự ở cổng trường, đại thiếu gia lại che chở ở trước
Ai ngờ một khoảng thời gian sau, lúc cô bị gây sự ở cổng trường, đại thiếu gia lại che chở ở trước mặt cô, khí chất lạnh lẽo nhìn vào đối phương: “Nếu hôm nay không muốn chết ở đây thì cút ngay cho tôi.”
Nhiều cách nói xôn xao ở trong trường học.
Rất nhiều người đều nói, Quảng Dã đối xử tốt với Tang Lê chỉ là vì bị người nhà gửi gắm.
Chỉ có Tang Lê biết anh xấu xa đến cỡ nào.
Cô đã từng nhìn thấy dáng vẻ phản nghịch của anh, cũng từng nhìn thấy trên sân thượng không người vào một đêm mưa, anh cúi người nhìn chăm chú vào cô, đôi mắt sâu thẳm: “Tang Lê, tôi thích
cậu, vô cùng nghiêm túc và chắc chắn.”
Vào lễ tốt nghiệp ngày hôm đó, anh phô trương giới thiệu Tang Lê với mọi người: “Bạn gái của tôi.”
Toàn trường đều chấn động, cô đỏ mặt muốn tránh đi nhưng lại bị Quảng Dã giữ chặt, anh nói vào bên tai cô: “Đã theo đuổi được rồi mà còn muốn chối sao?”
2. Năm ấy, ai trong trường Trung học phổ thông Giang Vọng cũng biết mối tình rầm rộ của hai người, ai ngờ không bao lâu sau, Tang Lê dứt khoát kiên quyết lựa chọn ra nước ngoài, Quảng Dã không giữ cô lại được, mọi người đều kinh ngạc vì chuyện này.
Mấy năm sau, Quảng Dã trở thành người có thể hô mưa gọi gió trong giới kinh doanh, còn Tang Lê về nước trở thành đội trưởng trong vũ đoàn, hai người đều chói sáng theo cách riêng của mình, nhưng lại không hề tiếp xúc với nhau.
Khi gặp lại, anh nhìn cô một cách lạnh lùng như băng, không còn sự cưng chiều của lúc trước nữa, rất nhiều người đều nói Tang Lê chỉ còn là quá khứ.
Sau đó, vào đêm diễn ra buổi họp lớp, Tang Lê uống say ngồi ở bên ngoài, Quảng Dã đi tới chỗ cô, cô ngẩng đầu nhìn anh, vành mắt ửng đỏ lẩm bẩm: “Quảng Dã...”
Chỉ một tiếng nhẹ nhàng như vậy, mọi người nhìn thấy người đàn ông tức giận đến mức liếm hàm răng sau, mấy giây sau đã xách cô lên kéo vào trong lòng ngực mình: “Tang Lê, đời này đúng là tôi nợ cô.”
Đêm mùa đông lạnh thấu xương, mưa to như trút nước.
Đêm đó, trong ánh sáng mờ ảo của căn hộ, cô chủ động hôn anh, đôi mắt đen của anh nóng bỏng đến mức dường như muốn hòa tan cô vào tận xương tủy, giọng nói trầm khàn của anh vang lên bên tai cô:
“Nói cho anh biết, em có yêu anh hay không.”
“Nói cho anh biết, em chưa từng quên anh, những gì lúc trước em hứa với anh đều là sự thật.”
Cuối cùng anh vẫn lựa chọn đầu hàng.
Cho dù lại như vậy một lần nữa, cho dù có thất bại thảm hại, anh vẫn không muốn thả cô đi.
Cho dù lại như vậy một lần nữa, cho dù có thất bại thảm hại, anh vẫn không muốn thả cô đi.
“Trong thế giới của anh đã từng không tồn tại một giọt nước, cũng không có một ngọn cỏ, không có bất cứ thứ gì có thể sinh trưởng.
Mãi cho đến khi em xuất hiện, băng tuyết tan chảy, vạn vật sống lại, mọi thứ mới dần tràn ngập màu sắc.”
[Vở kịch nhỏ]
Sau đó, tình yêu của hai người được đưa ra ánh sáng, Tang Lê từ trước đến nay luôn kín tiếng đã đăng một bài Weibo: [Hy vọng xa vời duy nhất của tôi, bây giờ cuối cùng đã có thể có được một cách công khai @Quảng Dã.]
Toàn mạng sôi trào, cô bỏ điện thoại xuống, sau đó đã bị anh dùng một tay bế qua, anh hôn lên những giọt nước mắt của cô, khàn giọng nói: “Có được rồi thì sau này không được phép vứt bỏ nữa.”
Chuyển ngữ: Cửu cô nương
Designer: Delina La Rosée
Tag: Cưng chiều, Hào môn thế gia, HE, Ngôn Tình, Ngọt, Thanh xuân vườn trường, Từ thanh xuân đến trưởng thành, Lâu ngày gặp lại, Hiện đại,
Tổng số chương: 176
Giới thiệu:
1. Tính cách Tang Lê ngoan ngoãn hướng nội, năm 17 tuổi, mẹ cô qua đời, cô được gửi nuôi đến nhà họ Quảng giàu có để đi học, sau đó mới gặp được Quảng Dã.
Thiếu niên ngang tàng phản nghịch, bướng bỉnh lạnh nhạt, được vô số người chú ý ở trong trường học, nhưng không có một cô gái nào có thể đến gần anh.
Mẹ anh bảo anh hãy chăm sóc cho Tang Lê nhiều hơn, chàng trai ngẩng đầu nhìn vào cô gái yên tĩnh trước mặt, cười nhạt: “Con lười quan tâm cậu ta.”
Anh cảnh cáo cô hai người nước sông không phạm nước giếng, Tang Lê cũng tự biết anh không dễ chọc, cho nên cũng cố gắng tránh xa anh, tập trung học hành.
Ai ngờ một khoảng thời gian sau, lúc cô bị gây sự ở cổng trường, đại thiếu gia lại che chở ở trước
Ai ngờ một khoảng thời gian sau, lúc cô bị gây sự ở cổng trường, đại thiếu gia lại che chở ở trước mặt cô, khí chất lạnh lẽo nhìn vào đối phương: “Nếu hôm nay không muốn chết ở đây thì cút ngay cho tôi.”
Nhiều cách nói xôn xao ở trong trường học.
Rất nhiều người đều nói, Quảng Dã đối xử tốt với Tang Lê chỉ là vì bị người nhà gửi gắm.
Chỉ có Tang Lê biết anh xấu xa đến cỡ nào.
Cô đã từng nhìn thấy dáng vẻ phản nghịch của anh, cũng từng nhìn thấy trên sân thượng không người vào một đêm mưa, anh cúi người nhìn chăm chú vào cô, đôi mắt sâu thẳm: “Tang Lê, tôi thích
cậu, vô cùng nghiêm túc và chắc chắn.”
Vào lễ tốt nghiệp ngày hôm đó, anh phô trương giới thiệu Tang Lê với mọi người: “Bạn gái của tôi.”
Toàn trường đều chấn động, cô đỏ mặt muốn tránh đi nhưng lại bị Quảng Dã giữ chặt, anh nói vào bên tai cô: “Đã theo đuổi được rồi mà còn muốn chối sao?”
2. Năm ấy, ai trong trường Trung học phổ thông Giang Vọng cũng biết mối tình rầm rộ của hai người, ai ngờ không bao lâu sau, Tang Lê dứt khoát kiên quyết lựa chọn ra nước ngoài, Quảng Dã không giữ cô lại được, mọi người đều kinh ngạc vì chuyện này.
Mấy năm sau, Quảng Dã trở thành người có thể hô mưa gọi gió trong giới kinh doanh, còn Tang Lê về nước trở thành đội trưởng trong vũ đoàn, hai người đều chói sáng theo cách riêng của mình, nhưng lại không hề tiếp xúc với nhau.
Khi gặp lại, anh nhìn cô một cách lạnh lùng như băng, không còn sự cưng chiều của lúc trước nữa, rất nhiều người đều nói Tang Lê chỉ còn là quá khứ.
Sau đó, vào đêm diễn ra buổi họp lớp, Tang Lê uống say ngồi ở bên ngoài, Quảng Dã đi tới chỗ cô, cô ngẩng đầu nhìn anh, vành mắt ửng đỏ lẩm bẩm: “Quảng Dã...”
Chỉ một tiếng nhẹ nhàng như vậy, mọi người nhìn thấy người đàn ông tức giận đến mức liếm hàm răng sau, mấy giây sau đã xách cô lên kéo vào trong lòng ngực mình: “Tang Lê, đời này đúng là tôi nợ cô.”
Đêm mùa đông lạnh thấu xương, mưa to như trút nước.
Đêm đó, trong ánh sáng mờ ảo của căn hộ, cô chủ động hôn anh, đôi mắt đen của anh nóng bỏng đến mức dường như muốn hòa tan cô vào tận xương tủy, giọng nói trầm khàn của anh vang lên bên tai cô:
“Nói cho anh biết, em có yêu anh hay không.”
“Nói cho anh biết, em chưa từng quên anh, những gì lúc trước em hứa với anh đều là sự thật.”
Cuối cùng anh vẫn lựa chọn đầu hàng.
Cho dù lại như vậy một lần nữa, cho dù có thất bại thảm hại, anh vẫn không muốn thả cô đi.
Cho dù lại như vậy một lần nữa, cho dù có thất bại thảm hại, anh vẫn không muốn thả cô đi.
“Trong thế giới của anh đã từng không tồn tại một giọt nước, cũng không có một ngọn cỏ, không có bất cứ thứ gì có thể sinh trưởng.
Mãi cho đến khi em xuất hiện, băng tuyết tan chảy, vạn vật sống lại, mọi thứ mới dần tràn ngập màu sắc.”
[Vở kịch nhỏ]
Sau đó, tình yêu của hai người được đưa ra ánh sáng, Tang Lê từ trước đến nay luôn kín tiếng đã đăng một bài Weibo: [Hy vọng xa vời duy nhất của tôi, bây giờ cuối cùng đã có thể có được một cách công khai @Quảng Dã.]
Toàn mạng sôi trào, cô bỏ điện thoại xuống, sau đó đã bị anh dùng một tay bế qua, anh hôn lên những giọt nước mắt của cô, khàn giọng nói: “Có được rồi thì sau này không được phép vứt bỏ nữa.”
3.8
Tủ lạnh của Nguyễn Ngưng xảy ra biến dị, sau khi lấy đồ ăn ra bên ngoài ngày hôm sau thức ăn sẽ lần nữa xuất hiện trở lại.
Ví dụ như, ngày hôm qua cô uống hết sữa bò Vượng Tử.
Ngày hôm nay, sữa bò Vượng Tử sẽ lần nữa xuất hiện trong tủ lạnh.
Nói cách khác, chỉ cần bỏ ra một ít tiền để mua một hộp sữa bò là có thể cung cấp đủ cho con cháu trong nhiều thế hệ tới mà không cần lo thiếu hụt.
Nguyễn Ngưng sẽ làm sao hả? Tất nhiên là lập tức lấp đầy tủ lạnh!
Cherry 150 tệ một cân ư? Mua!
Ừm, sầu riêng tới báo ân (*), đáng để có.
Tuy socola nguyên chất cacao là đồ tốt nhưng chỉ cần một hộp để mang theo bên mình, tủ lạnh có thể hồi sinh.
...
Ngày 2 tháng 9 năm 20xx, mặt trời tỏa sáng rực rỡ, phát ra ánh sáng chói lọi.
Hồng thủy, cực hàn, cực nhiệt, động đất liên tiếp xảy ra.
Nhìn tủ lạnh đã chất đầy vật tư, Nguyễn Ngưng cảm thấy vẫn có thể cứu sống bản thân mình.
Thế giới bên ngoài mưa to không ngừng, cô điên cuồng ngồi ăn cua sốt cay.
Nhiệt độ cực hàn ư? Một ly rượu Mao Đài liền có thể hủy đi sự lạnh giá.
Trong thiên tai, tận thế, mang theo bàn tay vàng, Nguyễn Ngưng thư thả làm cá mặn.
Ví dụ như, ngày hôm qua cô uống hết sữa bò Vượng Tử.
Ngày hôm nay, sữa bò Vượng Tử sẽ lần nữa xuất hiện trong tủ lạnh.
Nói cách khác, chỉ cần bỏ ra một ít tiền để mua một hộp sữa bò là có thể cung cấp đủ cho con cháu trong nhiều thế hệ tới mà không cần lo thiếu hụt.
Nguyễn Ngưng sẽ làm sao hả? Tất nhiên là lập tức lấp đầy tủ lạnh!
Cherry 150 tệ một cân ư? Mua!
Ừm, sầu riêng tới báo ân (*), đáng để có.
Tuy socola nguyên chất cacao là đồ tốt nhưng chỉ cần một hộp để mang theo bên mình, tủ lạnh có thể hồi sinh.
...
Ngày 2 tháng 9 năm 20xx, mặt trời tỏa sáng rực rỡ, phát ra ánh sáng chói lọi.
Hồng thủy, cực hàn, cực nhiệt, động đất liên tiếp xảy ra.
Nhìn tủ lạnh đã chất đầy vật tư, Nguyễn Ngưng cảm thấy vẫn có thể cứu sống bản thân mình.
Thế giới bên ngoài mưa to không ngừng, cô điên cuồng ngồi ăn cua sốt cay.
Nhiệt độ cực hàn ư? Một ly rượu Mao Đài liền có thể hủy đi sự lạnh giá.
Trong thiên tai, tận thế, mang theo bàn tay vàng, Nguyễn Ngưng thư thả làm cá mặn.
3.9
Xuyên qua cổ đại nông gia, nhà chỉ có bốn bức tường, cha mẹ chồng chết sớm, trượng phu cũng chết, chỉ có bốn đứa nhỏ gào khóc đòi ăn.
Thân là mẹ kế độc ác thanh danh hỗn độn, khắt khe con cái, Tô Mộc Lam không có thời gian đi chửi trời mà bình tĩnh xăng tay áo, khai hoang làm ruộng, bày quán kinh doanh, nuôi dưỡng đàn con….
Người đàn bà đanh đá làm ruộng, dưỡng nhãi con, đánh cực phẩm, làm giàu trở nên khá giả...
Thân là mẹ kế độc ác thanh danh hỗn độn, khắt khe con cái, Tô Mộc Lam không có thời gian đi chửi trời mà bình tĩnh xăng tay áo, khai hoang làm ruộng, bày quán kinh doanh, nuôi dưỡng đàn con….
Người đàn bà đanh đá làm ruộng, dưỡng nhãi con, đánh cực phẩm, làm giàu trở nên khá giả...
3.2
Tô Ngọc Kiều có một giấc mơ, trong mơ gia đình cô bị kẻ xấu gài bẫy, ông bà tuổi già qua đời thê lương, ba cô, người cả đời chính trực bị vu oan sợ tội tự sát, mẹ cô, người luôn yêu thương và nâng niu cô không chịu nổi nhục nhã mà lao mình xuống sông, còn anh trai và chị dâu thì bị đày.
Gia đình chịu kết cục bi thảm, còn bản thân cô thì bị kẻ xấu đẩy vào đường cùng, đứa con trai ba tuổi sốt cao không được trị biến thành kẻ ngốc.
Vào thời điểm cuối cùng, chồng cũ mà cô đã ly hôn không màng gì cả trở về bảo vệ cô, gia đình chồng mà cô từng chê bai nhà quê cũng bỏ qua mọi chuyện đưa tay giúp đỡ.
Sau khi tỉnh dậy, Tô Ngọc Kiều toát mồ hôi lạnh, cô như nghe tiếng vận mệnh đang nói với mình, tất cả đều là sự thật....
...
Lục Hiểu đã kết hôn hơn bốn năm, cứ mỗi tháng đều nhận được một lá thư đòi ly hôn của vợ, ban đầu anh sẽ tức giận nghiến răng nghiến lợi, nhưng dần dần quen thuộc, thậm chí không thèm mở ra đọc.
Ly hôn là chuyện tuyệt đối không thể xảy ra, Tô Ngọc Kiều cả đời chỉ có thể ở trong vòng tay anh.
...
Tô Ngọc Kiều chán ghét người chồng kia, từ khi còn là thiếu nữ cô đã bị anh dùng ánh mắt lang sói nhìn chằm chằm, như thể muốn ăn thịt cô vậy. Cô từng nghĩ rằng anh muốn đánh cô, nhưng sau đó cưới nhau rồi cô mới nhận ra người ta thật sự muốn “ăn thịt” mình...
Gia đình chịu kết cục bi thảm, còn bản thân cô thì bị kẻ xấu đẩy vào đường cùng, đứa con trai ba tuổi sốt cao không được trị biến thành kẻ ngốc.
Vào thời điểm cuối cùng, chồng cũ mà cô đã ly hôn không màng gì cả trở về bảo vệ cô, gia đình chồng mà cô từng chê bai nhà quê cũng bỏ qua mọi chuyện đưa tay giúp đỡ.
Sau khi tỉnh dậy, Tô Ngọc Kiều toát mồ hôi lạnh, cô như nghe tiếng vận mệnh đang nói với mình, tất cả đều là sự thật....
...
Lục Hiểu đã kết hôn hơn bốn năm, cứ mỗi tháng đều nhận được một lá thư đòi ly hôn của vợ, ban đầu anh sẽ tức giận nghiến răng nghiến lợi, nhưng dần dần quen thuộc, thậm chí không thèm mở ra đọc.
Ly hôn là chuyện tuyệt đối không thể xảy ra, Tô Ngọc Kiều cả đời chỉ có thể ở trong vòng tay anh.
...
Tô Ngọc Kiều chán ghét người chồng kia, từ khi còn là thiếu nữ cô đã bị anh dùng ánh mắt lang sói nhìn chằm chằm, như thể muốn ăn thịt cô vậy. Cô từng nghĩ rằng anh muốn đánh cô, nhưng sau đó cưới nhau rồi cô mới nhận ra người ta thật sự muốn “ăn thịt” mình...
4.2
Tác giả: Bạc Hà Miêu
Thể loại: Ngôn Tình, Hệ Thống, Nữ Cường, Xuyên Không, Tiên Hiệp
Team dịch: Vũ Vi Yên Vũ
Giới thiệu:
Từ một bác sĩ phẫu thuật thiên tài xuyên thành phế vật của tu tiên giới.
Thẩm Dao Chu cầm dao mổ, tiếp tục nghề cũ.
Đại lão 1: Ta vì báo thù mà dựa vào đan dược để đột phá, không ngờ lại bị đan độc quấn thân, sau khi phẫu thuật, ta đã dẫn dắt môn phái trở lại vị trí số một.
Đại lão 2: Ta là hậu duệ của danh môn nhưng lại bẩm sinh linh căn xung khắc không thể tu luyện, sau khi phẫu thuật, một năm Trúc Cơ, ba năm Kim Đan, mười năm Nguyên Anh, hiện đang chuẩn bị phi thăng.
Đại lão 3: Ta vốn là kiếm tu bẩm sinh, bị người hãm hại vỡ đan điền, tâm ma sinh sôi, sau khi phẫu thuật, ta trở lại tiên đạo, một thanh kiếm quét ngang toàn bộ tu tiên giới.
Lúc đầu, mọi người trong tu tiên giới: Phẫu thuật?? Đây là tà ma ngoại đạo gì vậy! Không làm! Chúng ta không làm!
Sau đó, mọi người trong tu tiên giới: Lần bốc số cho sáu mươi năm tới của Thẩm đại lão tới rồi, mau đi cướp!
#Để y thuật hiện đại tỏa sáng trên đất tu tiên#
Thể loại: Ngôn Tình, Hệ Thống, Nữ Cường, Xuyên Không, Tiên Hiệp
Team dịch: Vũ Vi Yên Vũ
Giới thiệu:
Từ một bác sĩ phẫu thuật thiên tài xuyên thành phế vật của tu tiên giới.
Thẩm Dao Chu cầm dao mổ, tiếp tục nghề cũ.
Đại lão 1: Ta vì báo thù mà dựa vào đan dược để đột phá, không ngờ lại bị đan độc quấn thân, sau khi phẫu thuật, ta đã dẫn dắt môn phái trở lại vị trí số một.
Đại lão 2: Ta là hậu duệ của danh môn nhưng lại bẩm sinh linh căn xung khắc không thể tu luyện, sau khi phẫu thuật, một năm Trúc Cơ, ba năm Kim Đan, mười năm Nguyên Anh, hiện đang chuẩn bị phi thăng.
Đại lão 3: Ta vốn là kiếm tu bẩm sinh, bị người hãm hại vỡ đan điền, tâm ma sinh sôi, sau khi phẫu thuật, ta trở lại tiên đạo, một thanh kiếm quét ngang toàn bộ tu tiên giới.
Lúc đầu, mọi người trong tu tiên giới: Phẫu thuật?? Đây là tà ma ngoại đạo gì vậy! Không làm! Chúng ta không làm!
Sau đó, mọi người trong tu tiên giới: Lần bốc số cho sáu mươi năm tới của Thẩm đại lão tới rồi, mau đi cướp!
#Để y thuật hiện đại tỏa sáng trên đất tu tiên#
3.5
Bạn đang đọc truyện Trọng Sinh Trở Lại, Cướp Lại Gia Tài của tác giả Điềm Bồ Đào. Con ngươi của Hà Loan Loan ướt át ửng đỏ, trên gương mặt trắng nõn yêu kiều đều là thương tâm, cô ngước mắt nhìn người đàn ông xa lạ tuấn lãng kiên cường trước mắt, lúc này không nghĩ được gì cả, môi anh đào nóng hổi chủ động đụng sáp tới hôn một cái.
Cố Dục Hàn vốn đã uống rượu, tiếng nói trầm thấp: "Cô Hà, cô..." Hầu kết lại bị hôn một cái, toàn thân anh tê rần, ánh mắt càng thêm u ám. Giờ này khắc này, nếu anh muốn cô, sẽ là, không muốn cô cũng sẽ là tên khốn, đã như vậy... Cố Dục Hàn bóp chặt vòng eo nhỏ nhắn của người phụ nữ, trầm thấp nói một câu: "Tôi muốn! Một trận hỗn loạn, chim chóc trong núi đều bị cả kinh tung cánh bay xa...
Cố Dục Hàn vốn đã uống rượu, tiếng nói trầm thấp: "Cô Hà, cô..." Hầu kết lại bị hôn một cái, toàn thân anh tê rần, ánh mắt càng thêm u ám. Giờ này khắc này, nếu anh muốn cô, sẽ là, không muốn cô cũng sẽ là tên khốn, đã như vậy... Cố Dục Hàn bóp chặt vòng eo nhỏ nhắn của người phụ nữ, trầm thấp nói một câu: "Tôi muốn! Một trận hỗn loạn, chim chóc trong núi đều bị cả kinh tung cánh bay xa...
3.6
Bạn đang đọc truyện Xuyên Không Ta Trở Thành Sủng Thê Của Quyền Thần của tác giả Bất An. Năm đó bởi vì khi sinh nguyên chủ bị khó sinh, cho nên bà ta xem nguyên chủ như Tang Môn tinh, vẫn luôn khắt khe đánh chửi. Lúc nguyên chủ năm tuổi, trong thôn có một vị đạo trưởng đến, ở lưng chừng núi xây một tòa đạo quán, yêu cầu đứa bé từ năm tuổi đến mười hai tuổi làm đạo đồng.
Mỗi tháng trong nhà đều có thể đi đạo quán lĩnh một trăm văn tiền công. Nguyên chủ đã bị phụ mẫu ruột thịt đưa đi đạo quán, mãi cho đến hai tháng trước, tòa đạo quán kia đột nhiên nổ mạnh, đạo trưởng và ba gã đồng tử khác đều c.h.ế.t trong trận nổ mạnh đó.
Mỗi tháng trong nhà đều có thể đi đạo quán lĩnh một trăm văn tiền công. Nguyên chủ đã bị phụ mẫu ruột thịt đưa đi đạo quán, mãi cho đến hai tháng trước, tòa đạo quán kia đột nhiên nổ mạnh, đạo trưởng và ba gã đồng tử khác đều c.h.ế.t trong trận nổ mạnh đó.
5
Tác giả: Kháp Phùng Xuân
Hạ Sàn x Giang Bạch Du
Thể loại: Học đường, nấm nùn cute công + lưu manh thụ:)))))
Giới thiệu
Những chi tiết vụn vặt của tuổi trẻ đều thuộc về cậu.
Ngày đầu tiên Hạ Sàn chuyển đến trường mới gặp một người, người kia trở thành bạn cùng bàn của hắn.
Bạn cùng bàn của hắn là một người học siêu giỏi nhưng không hề lạnh lùng chút nào.
Sau đó bạn học giỏi cùng bàn khí phách tuyên bố: Cái biệt danh ” nói lắp ” hay bị người ta cười của cậu bị tôi nhận thầu cả đời rồi!
Hạ Sàn:… Thần, thần, thần kinh!
Mùa hè trong ký ức ngoài sách giáo khoa chất đống như núi, ánh hoàng hôn rực cháy thì còn có tiếng ve kêu ồn ào và trái tim loạn nhịp.
Ba mẹ sáng suốt, học tập nghiêm túc, kỳ thi tuyển sinh đại học suôn sẻ, mối tình đầu ngọt ngào.
Câu chuyện về học sinh chuyển trường và người học siêu giỏi của trường.
Hạ Sàn X Giang Bạch Du
Thụ theo đuổi công
Review+ dò mìn:
Đầu tiên thì Hạ Sàn là Công! Khi đọc truyện bạn sẽ cảm thấy thiết lập bị ngược, công trong truyện là nấm nùn hàng thật giá thật, thấp hơn thụ cỡ 10 cm kia, sau này không cao lên đâu. Được cái ẻm dễ thương, hay mè nheo, mít ước, hay dỗi nữa, cơ mà ẻm quá là đáng yêu hết phần thiên hạ nên chút chuyện này không là gì cả (tin tui đi 😭😭). Thụ lưu manh toàn là ghẹo công, nhưng cũng chiều công dễ sợ lắm.
Nói túm lại đây là một câu chuyện vô cùng ngọt ngào, mọi thứ trải qua dễ dàng. Văn phong tác giả hay, tả về khung cảnh khuôn viên trường, những năm cuối cấp đẹp động lòng người, cảnh mình thấy đẹp nhất là khi chú ve sầu bay vào lớp học ở cuối chương.
Ngoài ra tên Hạ Sàn (công). Chữ Sàn (tiếng nước chảy) và chữ Thiền (con ve) đều có âm đọc là "chán"
Nên là Ve Sầu Mùa Hạ cũng có nghĩa là Hạ Sàn, là tên công!
Cuối cùng note sau cuối: Tui edit bộ truyện này vào mùa hè, tới giờ mới up lên, edit dưới tiếng ve kêu và màu nắng hạ + list nhạc phát tới bài Mười bảy tuổi của Lưu Đức Hoa do Mộng Hàm cover 💚
Nào đừng bỏ lỡ câu chuyện tuổi trẻ này 💚
Hạ Sàn x Giang Bạch Du
Thể loại: Học đường, nấm nùn cute công + lưu manh thụ:)))))
Giới thiệu
Những chi tiết vụn vặt của tuổi trẻ đều thuộc về cậu.
Ngày đầu tiên Hạ Sàn chuyển đến trường mới gặp một người, người kia trở thành bạn cùng bàn của hắn.
Bạn cùng bàn của hắn là một người học siêu giỏi nhưng không hề lạnh lùng chút nào.
Sau đó bạn học giỏi cùng bàn khí phách tuyên bố: Cái biệt danh ” nói lắp ” hay bị người ta cười của cậu bị tôi nhận thầu cả đời rồi!
Hạ Sàn:… Thần, thần, thần kinh!
Mùa hè trong ký ức ngoài sách giáo khoa chất đống như núi, ánh hoàng hôn rực cháy thì còn có tiếng ve kêu ồn ào và trái tim loạn nhịp.
Ba mẹ sáng suốt, học tập nghiêm túc, kỳ thi tuyển sinh đại học suôn sẻ, mối tình đầu ngọt ngào.
Câu chuyện về học sinh chuyển trường và người học siêu giỏi của trường.
Hạ Sàn X Giang Bạch Du
Thụ theo đuổi công
Review+ dò mìn:
Đầu tiên thì Hạ Sàn là Công! Khi đọc truyện bạn sẽ cảm thấy thiết lập bị ngược, công trong truyện là nấm nùn hàng thật giá thật, thấp hơn thụ cỡ 10 cm kia, sau này không cao lên đâu. Được cái ẻm dễ thương, hay mè nheo, mít ước, hay dỗi nữa, cơ mà ẻm quá là đáng yêu hết phần thiên hạ nên chút chuyện này không là gì cả (tin tui đi 😭😭). Thụ lưu manh toàn là ghẹo công, nhưng cũng chiều công dễ sợ lắm.
Nói túm lại đây là một câu chuyện vô cùng ngọt ngào, mọi thứ trải qua dễ dàng. Văn phong tác giả hay, tả về khung cảnh khuôn viên trường, những năm cuối cấp đẹp động lòng người, cảnh mình thấy đẹp nhất là khi chú ve sầu bay vào lớp học ở cuối chương.
Ngoài ra tên Hạ Sàn (công). Chữ Sàn (tiếng nước chảy) và chữ Thiền (con ve) đều có âm đọc là "chán"
Nên là Ve Sầu Mùa Hạ cũng có nghĩa là Hạ Sàn, là tên công!
Cuối cùng note sau cuối: Tui edit bộ truyện này vào mùa hè, tới giờ mới up lên, edit dưới tiếng ve kêu và màu nắng hạ + list nhạc phát tới bài Mười bảy tuổi của Lưu Đức Hoa do Mộng Hàm cover 💚
Nào đừng bỏ lỡ câu chuyện tuổi trẻ này 💚
4.7
Giáo viên chủ nhiệm của chúng tôi biến mất, cảnh sát đã đến trường thăm hỏi nhiều lần.
Tôi lo lắng lắm bởi lẽ thầy chủ nhiệm tốt với chúng tôi vô ngần.
Tôi về nhà và nói với mẹ tôi về chuyện này, mẹ tôi nở nụ cười bảo rằng người hiền ắt được Trời giúp.
Tôi nghĩ là một người tốt bằng này, đoan chắc thầy chủ nhiệm rồi sẽ ổn.
Ngày hôm sau, tôi tìm thấy giáo viên chủ nhiệm của chúng tôi dưới tầng hầm nhà mình, bị trói ngô, trên người toàn dấu vết bị hành hạ.
Tôi còn chưa kịp hiểu cho tỏ rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra.
Mẹ tôi đã trở về.
- ----
Góc nhìn của nhân vật chính Lý Tầm và Lý Ngọc Quế, vai phụ: thầy Triệu.
Giới thiệu một câu vắn tắt: Giáo viên chủ nhiệm của lớp tôi là một kẻ giết người hàng loạt?
Chủ đề: Nhớ kỹ nỗi đau của quá khứ là cách duy nhất để hết thảy mọi thứ không lặp lại.
Tôi lo lắng lắm bởi lẽ thầy chủ nhiệm tốt với chúng tôi vô ngần.
Tôi về nhà và nói với mẹ tôi về chuyện này, mẹ tôi nở nụ cười bảo rằng người hiền ắt được Trời giúp.
Tôi nghĩ là một người tốt bằng này, đoan chắc thầy chủ nhiệm rồi sẽ ổn.
Ngày hôm sau, tôi tìm thấy giáo viên chủ nhiệm của chúng tôi dưới tầng hầm nhà mình, bị trói ngô, trên người toàn dấu vết bị hành hạ.
Tôi còn chưa kịp hiểu cho tỏ rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra.
Mẹ tôi đã trở về.
- ----
Góc nhìn của nhân vật chính Lý Tầm và Lý Ngọc Quế, vai phụ: thầy Triệu.
Giới thiệu một câu vắn tắt: Giáo viên chủ nhiệm của lớp tôi là một kẻ giết người hàng loạt?
Chủ đề: Nhớ kỹ nỗi đau của quá khứ là cách duy nhất để hết thảy mọi thứ không lặp lại.
4.4
“Tần Thanh Dư, anh có thể tỉnh táo một chút được không?”
“Lấy anh đi.”
“Tôi không hiểu ý anh.”
“Lấy anh, marry me, heirate mich, sposami, Épouse-moi… Nếu vẫn không hiểu thì anh phải nghi ngờ năng lực chuyên môn của em rồi đấy.”
“Lấy anh đi.”
“Tôi không hiểu ý anh.”
“Lấy anh, marry me, heirate mich, sposami, Épouse-moi… Nếu vẫn không hiểu thì anh phải nghi ngờ năng lực chuyên môn của em rồi đấy.”
3.8
Tác giả: CUOU
Editor: mienkhonghanh
Giới thiệu tác phẩm
Đào Nhiên có một kẻ thù không đội trời chung.
Giang Vũ Hành: Thành tích học tập xuất sắc, ngoại hình điển trai, tính cách ôn hòa, lại còn là chủ tịch hội học sinh, là kiểu con nhà người ta điển hình trong miệng phụ huynh.
Tất cả mọi người đều yêu thích cậu ta, ngoại trừ Đào Nhiên.
Một đêm nọ, Đào Nhiên như thường lệ cãi nhau với kẻ thù kiêm bạn cùng phòng của mình.
Giây trước bầu không khí còn căng thẳng, Đào Nhiên tức giận đến mức nhảy dựng lên.
Giây sau, đối phương: "Dễ thương quá, giận dỗi cũng dễ thương."
Đào Nhiên: "?"
Giang Vũ Hành vẻ mặt bình thường, nghiêng đầu nhìn cậu: "Sao vậy?"
Đào Nhiên tưởng mình nghe nhầm.
Nhưng sau đó tình huống này xảy ra liên tục, Đào Nhiên cuối cùng cũng nhận ra hiện thực - bản thân có thể đọc được suy nghĩ, lại chỉ hiệu quả với Giang Vũ Hành.
Cậu dần phát hiện ra mối quan hệ giữa hai người có lẽ không phải như cậu nghĩ là "ghét cay ghét đắng", cậu ghét là ghét thật, nhưng Giang Vũ Hành thì có vẻ không.
Điều tồi tệ hơn là: do lệnh phong tỏa, giờ đây thẳng nam Đào Nhiên buộc phải ở chung phòng với biến thái Giang Vũ Hành trong thời gian dài.
Bề ngoài lạnh lùng, trái tim ấm áp x Lời nói trái ngược với lòng
Giang Vũ Hành x Đào Nhiên
Truyện ngắn/Bối cảnh dịch bệnh/Không não, không logic
Bánh ngọt nhỏ/Ngọt ngào/Thẳng biến cong/Kẻ thù không đội trời chung/Đọc suy nghĩ/Truyện ngắn/HE/Đọc trước khi ngủ/Truyện học đường
Editor: mienkhonghanh
Giới thiệu tác phẩm
Đào Nhiên có một kẻ thù không đội trời chung.
Giang Vũ Hành: Thành tích học tập xuất sắc, ngoại hình điển trai, tính cách ôn hòa, lại còn là chủ tịch hội học sinh, là kiểu con nhà người ta điển hình trong miệng phụ huynh.
Tất cả mọi người đều yêu thích cậu ta, ngoại trừ Đào Nhiên.
Một đêm nọ, Đào Nhiên như thường lệ cãi nhau với kẻ thù kiêm bạn cùng phòng của mình.
Giây trước bầu không khí còn căng thẳng, Đào Nhiên tức giận đến mức nhảy dựng lên.
Giây sau, đối phương: "Dễ thương quá, giận dỗi cũng dễ thương."
Đào Nhiên: "?"
Giang Vũ Hành vẻ mặt bình thường, nghiêng đầu nhìn cậu: "Sao vậy?"
Đào Nhiên tưởng mình nghe nhầm.
Nhưng sau đó tình huống này xảy ra liên tục, Đào Nhiên cuối cùng cũng nhận ra hiện thực - bản thân có thể đọc được suy nghĩ, lại chỉ hiệu quả với Giang Vũ Hành.
Cậu dần phát hiện ra mối quan hệ giữa hai người có lẽ không phải như cậu nghĩ là "ghét cay ghét đắng", cậu ghét là ghét thật, nhưng Giang Vũ Hành thì có vẻ không.
Điều tồi tệ hơn là: do lệnh phong tỏa, giờ đây thẳng nam Đào Nhiên buộc phải ở chung phòng với biến thái Giang Vũ Hành trong thời gian dài.
Bề ngoài lạnh lùng, trái tim ấm áp x Lời nói trái ngược với lòng
Giang Vũ Hành x Đào Nhiên
Truyện ngắn/Bối cảnh dịch bệnh/Không não, không logic
Bánh ngọt nhỏ/Ngọt ngào/Thẳng biến cong/Kẻ thù không đội trời chung/Đọc suy nghĩ/Truyện ngắn/HE/Đọc trước khi ngủ/Truyện học đường
3.9
Ngày tôi cập kê, tuyết rơi nặng hạt, hắn nói muốn hủy hôn.
May mắn thay, khi ấy khách khứa đã tản đi hết, phụ thân không gọi hắn là "hiền điệt" nữa, chỉ lạnh lùng nhìn hắn.
Vệ Đạc hành lễ trước phụ thân, “Chi Nghi muội muội phúc dày, Vệ mỗ tự biết phúc mỏng, không dám làm lỡ duyên lành.”
Tôi ngồi bất động bên cạnh, luôn có cảm giác cảnh tượng trước mắt giống như một giấc mộng.
Người hầu nhà họ Vệ mang thư hủy hôn lên, tôi tiến tới cướp lấy, đầu ngón tay chạm vào từng nét khắc quen thuộc.
Lòng tôi như bị thiêu đốt, vội vàng đuổi theo, “Vệ Đạc!”
Người trong tuyết quay lại, chiếc cằm trắng ngần, vẫn dáng dấp của thiếu niên năm xưa.
Nhìn Vệ Đạc của sáu năm trước, đôi chân tôi nặng như chì, không thể bước thêm một bước nào nữa.
Giữ im lặng thật lâu, hắn mở miệng trước, “Chi Nghi, là ta có lỗi với muội.”
Câu nói này kéo tôi trở về một đêm giữa mùa hè kiếp trước, hắn mặc cho tôi c ào x é, đ ánh m ắng, nhưng chỉ để lại câu nói ấy.
“Chi Nghi, là ta có lỗi với muội.”
Tôi bước xuống bậc thềm, từng bước tiến đến trước mặt Vệ Đạc, tháo viên ngọc trước ngực đưa cho hắn.
Đây là tín vật định tình mà chúng tôi trao cho nhau vào ngày đính ước, tôi trân trọng đến mức dùng dây đỏ buộc chặt, luôn mang bên mình.
Hắn đưa tay định nhận, tôi dùng sức, bẻ viên ngọc thành hai mảnh.
Mảnh ngọc vỡ rơi xuống tuyết, tựa như tình cảm giữa tôi và hắn, một đ ao c ắt đứt.
Vệ Đà cúi mắt, nốt ruồi son nơi khóe mắt hắn như vệt mực đỏ tươi.
Hắn nhìn cái hố nhỏ trong tuyết rất lâu, thở dài nói, “Cũng tốt, chi bằng vỡ tan.”
Đợi hắn đi rồi, nước mắt tôi mới rơi xuống, thế gian chìm trong một màn sương mờ mịt.
Xuân Hoa ôm áo khoác chạy đến, vòng qua buộc dây, khuyên nhủ, “Tiểu thư, tuyết lớn quá, chúng ta về thôi.”
Tôi bước một bước, chân mềm nhũn, ngã khuỵu xuống đất.
Tuyết bay khắp trời, nỗi đau trên chân, tất cả ủy khuất trong lòng trào dâng, tôi ôm Xuân Hoa khóc lớn.
May mắn thay, khi ấy khách khứa đã tản đi hết, phụ thân không gọi hắn là "hiền điệt" nữa, chỉ lạnh lùng nhìn hắn.
Vệ Đạc hành lễ trước phụ thân, “Chi Nghi muội muội phúc dày, Vệ mỗ tự biết phúc mỏng, không dám làm lỡ duyên lành.”
Tôi ngồi bất động bên cạnh, luôn có cảm giác cảnh tượng trước mắt giống như một giấc mộng.
Người hầu nhà họ Vệ mang thư hủy hôn lên, tôi tiến tới cướp lấy, đầu ngón tay chạm vào từng nét khắc quen thuộc.
Lòng tôi như bị thiêu đốt, vội vàng đuổi theo, “Vệ Đạc!”
Người trong tuyết quay lại, chiếc cằm trắng ngần, vẫn dáng dấp của thiếu niên năm xưa.
Nhìn Vệ Đạc của sáu năm trước, đôi chân tôi nặng như chì, không thể bước thêm một bước nào nữa.
Giữ im lặng thật lâu, hắn mở miệng trước, “Chi Nghi, là ta có lỗi với muội.”
Câu nói này kéo tôi trở về một đêm giữa mùa hè kiếp trước, hắn mặc cho tôi c ào x é, đ ánh m ắng, nhưng chỉ để lại câu nói ấy.
“Chi Nghi, là ta có lỗi với muội.”
Tôi bước xuống bậc thềm, từng bước tiến đến trước mặt Vệ Đạc, tháo viên ngọc trước ngực đưa cho hắn.
Đây là tín vật định tình mà chúng tôi trao cho nhau vào ngày đính ước, tôi trân trọng đến mức dùng dây đỏ buộc chặt, luôn mang bên mình.
Hắn đưa tay định nhận, tôi dùng sức, bẻ viên ngọc thành hai mảnh.
Mảnh ngọc vỡ rơi xuống tuyết, tựa như tình cảm giữa tôi và hắn, một đ ao c ắt đứt.
Vệ Đà cúi mắt, nốt ruồi son nơi khóe mắt hắn như vệt mực đỏ tươi.
Hắn nhìn cái hố nhỏ trong tuyết rất lâu, thở dài nói, “Cũng tốt, chi bằng vỡ tan.”
Đợi hắn đi rồi, nước mắt tôi mới rơi xuống, thế gian chìm trong một màn sương mờ mịt.
Xuân Hoa ôm áo khoác chạy đến, vòng qua buộc dây, khuyên nhủ, “Tiểu thư, tuyết lớn quá, chúng ta về thôi.”
Tôi bước một bước, chân mềm nhũn, ngã khuỵu xuống đất.
Tuyết bay khắp trời, nỗi đau trên chân, tất cả ủy khuất trong lòng trào dâng, tôi ôm Xuân Hoa khóc lớn.
4.9
Tác giả: Mễ Hoa
Thể loại: Cổ Đại, Sủng, Huyền Huyễn, Chữa Lành, Hư Cấu Kỳ Ảo, Ngọt
Team dịch: Tiểu Lạc Lạc
Giới thiệu
Ta vốn là một con thỏ tinh nơi thâm sơn cùng cốc, vì muốn báo ân nên đã hóa thành biểu tỷ của một đứa trẻ.
Hai chúng ta nương tựa vào nhau mà sống qua ngày.
Cậu bé ấy từ nhỏ đã yếu đuối, hay khóc nhè, lớn lên thi đậu tiến sĩ, rồi nhất quyết đòi cưới ta.
Ta không đồng ý, hắn liền quỳ sụp xuống, ôm lấy chân ta nỉ non, khóc đến sưng cả mắt.
"Biểu tỷ, tỷ thương ta với, rời xa tỷ rồi ta biết sống sao đây?"
Sau này, ta chấp nhận thành thân với hắn.
Vô tình một hôm, ta nghe thấy hắn nói với một tên nha dịch rằng: "Nữ nhân vốn dĩ mềm lòng, nếu nàng không có ý với ngươi, vậy thì hãy khiến nàng thương hại ngươi. Người mình thích, dù có chết cũng phải giành lấy."
Khi ấy, vị huyện lệnh trẻ tuổi, tuấn tú của huyện Thanh Trì đang thong thả cho cá ăn bên hồ.
Khóe môi hắn khẽ nhếch lên, mỉm cười ôn hòa.
Thể loại: Cổ Đại, Sủng, Huyền Huyễn, Chữa Lành, Hư Cấu Kỳ Ảo, Ngọt
Team dịch: Tiểu Lạc Lạc
Giới thiệu
Ta vốn là một con thỏ tinh nơi thâm sơn cùng cốc, vì muốn báo ân nên đã hóa thành biểu tỷ của một đứa trẻ.
Hai chúng ta nương tựa vào nhau mà sống qua ngày.
Cậu bé ấy từ nhỏ đã yếu đuối, hay khóc nhè, lớn lên thi đậu tiến sĩ, rồi nhất quyết đòi cưới ta.
Ta không đồng ý, hắn liền quỳ sụp xuống, ôm lấy chân ta nỉ non, khóc đến sưng cả mắt.
"Biểu tỷ, tỷ thương ta với, rời xa tỷ rồi ta biết sống sao đây?"
Sau này, ta chấp nhận thành thân với hắn.
Vô tình một hôm, ta nghe thấy hắn nói với một tên nha dịch rằng: "Nữ nhân vốn dĩ mềm lòng, nếu nàng không có ý với ngươi, vậy thì hãy khiến nàng thương hại ngươi. Người mình thích, dù có chết cũng phải giành lấy."
Khi ấy, vị huyện lệnh trẻ tuổi, tuấn tú của huyện Thanh Trì đang thong thả cho cá ăn bên hồ.
Khóe môi hắn khẽ nhếch lên, mỉm cười ôn hòa.
4.4
Bạc Nhược U năm xưa bị gia đình ruồng bỏ, mang tiếng là sao chổi, sau trở thành nữ ngỗ tác danh tiếng khắp Giang Nam, giúp người chết "nói lời oan khuất", được quyền quý kính trọng.
Hoắc Nguy Lâu - Chưởng Tú Y Sứ quyền lực, nổi tiếng tàn nhẫn nhưng khinh thường nữ sắc.
Ban đầu y coi nàng như đồ bỏ, nhưng sau bị tài năng và khí chất của nàng cuốn hút, cuối cùng yêu thương và bảo vệ nàng trong hành trình phá án đầy nguy hiểm.
Hoắc Nguy Lâu - Chưởng Tú Y Sứ quyền lực, nổi tiếng tàn nhẫn nhưng khinh thường nữ sắc.
Ban đầu y coi nàng như đồ bỏ, nhưng sau bị tài năng và khí chất của nàng cuốn hút, cuối cùng yêu thương và bảo vệ nàng trong hành trình phá án đầy nguy hiểm.
4.4
Tác phẩm: Cưới cách vách tỷ tỷ sau
Tên Việt: Cưới Cô Hàng Xóm Xinh Đẹp
Tác giả: Thời Quang Tái Tiếu
Thể loại truyện: Xuyên không, Nguyên sang, Bách hợp, Giả tưởng lịch sử, Tình yêu, Sinh hoạt bố y, HE
Thị giác tác phẩm: Chủ công
Phong cách tác phẩm: Nhẹ nhàng
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: An Cát x Bạch Trà | vai phụ: Bạch Quý Bạch Phúc Đại Hà thôn thôn dân |
An Cát không ngờ lại xuyên không về cổ đại nông thôn. Cuộc sống khó khăn là điều không thể tránh khỏi. Tuy nhiên, việc tìm kiếm một người bạn đời lại trở thành vấn đề lớn đối với nàng. Dần dần, nàng bắt đầu chú ý đến cô gái xinh đẹp bên cạnh, với làn da trắng, dáng người cao ráo và đôi chân dài.
Tên Việt: Cưới Cô Hàng Xóm Xinh Đẹp
Tác giả: Thời Quang Tái Tiếu
Thể loại truyện: Xuyên không, Nguyên sang, Bách hợp, Giả tưởng lịch sử, Tình yêu, Sinh hoạt bố y, HE
Thị giác tác phẩm: Chủ công
Phong cách tác phẩm: Nhẹ nhàng
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: An Cát x Bạch Trà | vai phụ: Bạch Quý Bạch Phúc Đại Hà thôn thôn dân |
An Cát không ngờ lại xuyên không về cổ đại nông thôn. Cuộc sống khó khăn là điều không thể tránh khỏi. Tuy nhiên, việc tìm kiếm một người bạn đời lại trở thành vấn đề lớn đối với nàng. Dần dần, nàng bắt đầu chú ý đến cô gái xinh đẹp bên cạnh, với làn da trắng, dáng người cao ráo và đôi chân dài.
4.1
Trước lúc từ giã cõi đời, ta đã thiêu chết phu quân.
Nhưng không ngờ, chúng ta cùng tái sinh.
Gặp lại nhau, hắn liền đối xử lạnh nhạt với ta, lập tức bám lấy người khác.
Hắn nói: “Không có ngươi, đời này ta sẽ sống tốt hơn, leo cao hơn.”
Nhưng sau đó, hắn lại quay về van xin ta, nói rằng không thể thiếu ta.
Nhưng không ngờ, chúng ta cùng tái sinh.
Gặp lại nhau, hắn liền đối xử lạnh nhạt với ta, lập tức bám lấy người khác.
Hắn nói: “Không có ngươi, đời này ta sẽ sống tốt hơn, leo cao hơn.”
Nhưng sau đó, hắn lại quay về van xin ta, nói rằng không thể thiếu ta.
4.9
Tên truyện: Liên hôn với alpha thanh mai trúc mã rồi
Tác giả: Thiển Khốn
Dịch: Puh
Beta: Dii
Số chương: 7
GIỚI THIỆU
Châu Thính Hà liên hôn với thanh mai trúc mã alpha.
Tuy hai người mấy năm nay chẳng có giao tiếp gì mấy, nhưng ngày tháng bây giờ hai cũng coi như tôn trọng nhau.
Cho tới khi Châu Thính Hà đi công tác về trước gặp phải Thẩm Hủ Bân đang ở thời kỳ mẫn cảm, beta không mẫn cảm với mùi hương nhưng vẫn sẽ ngửi thấy mùi tin tức tố lan khắp căn nhà, mà trong phòng cô là nồng đậm nhất.
Châu Thính Hà mở cửa phòng thì phát hiện Thẩm Hủ Bân đang nằm trên giường mình, ôm lấy gối và chăn của cô, hít hà mùi hương thuộc về riêng cô.
Châu Thính Hạ đang có ý định ly hôn kết thúc hợp tác có chút hoảng hốt.
Anh chàng trúc mã của cô hình như có Liên hôn với alpha thanh mai trúc mã rồi
Một áng văn nhỏ về nam alpha, nữ beta.
Thanh mai trúc mã, cưới trước yêu sau, nam yêu thầm nữ.
(Chú ý nho nhỏ: Điều quan trọng nhất là đọc vui vẻ nhé, không thích thì không miễn cưỡng! Không hợp gu thì có thể bỏ qua, không cần làm khó chính mình nha!!!)
Nữ chính beta ngờ nghệch trong việc tình cảm X Nam chính alpha dịu dàng, cố chấp, đức hạnh gì đó sai sai…
Không phải alpha của thế giới này đều sẽ thích omega sao???
Tác giả: Thiển Khốn
Dịch: Puh
Beta: Dii
Số chương: 7
GIỚI THIỆU
Châu Thính Hà liên hôn với thanh mai trúc mã alpha.
Tuy hai người mấy năm nay chẳng có giao tiếp gì mấy, nhưng ngày tháng bây giờ hai cũng coi như tôn trọng nhau.
Cho tới khi Châu Thính Hà đi công tác về trước gặp phải Thẩm Hủ Bân đang ở thời kỳ mẫn cảm, beta không mẫn cảm với mùi hương nhưng vẫn sẽ ngửi thấy mùi tin tức tố lan khắp căn nhà, mà trong phòng cô là nồng đậm nhất.
Châu Thính Hà mở cửa phòng thì phát hiện Thẩm Hủ Bân đang nằm trên giường mình, ôm lấy gối và chăn của cô, hít hà mùi hương thuộc về riêng cô.
Châu Thính Hạ đang có ý định ly hôn kết thúc hợp tác có chút hoảng hốt.
Anh chàng trúc mã của cô hình như có Liên hôn với alpha thanh mai trúc mã rồi
Một áng văn nhỏ về nam alpha, nữ beta.
Thanh mai trúc mã, cưới trước yêu sau, nam yêu thầm nữ.
(Chú ý nho nhỏ: Điều quan trọng nhất là đọc vui vẻ nhé, không thích thì không miễn cưỡng! Không hợp gu thì có thể bỏ qua, không cần làm khó chính mình nha!!!)
Nữ chính beta ngờ nghệch trong việc tình cảm X Nam chính alpha dịu dàng, cố chấp, đức hạnh gì đó sai sai…
Không phải alpha của thế giới này đều sẽ thích omega sao???
3.2
CÙNG NHỎ BẠN THÂN XUYÊN VÀO TRUYỆN CHỮA LÀNH
Tác giả: 风漪
Editor: Team Fukamidori
ෆ˙ᵕ˙ෆ
Tôi và bạn thân cùng nhau xuyên không vào thế giới người thú.
Hệ thống yêu cầu cô ấy chinh phục báo đen hai mặt, yêu cầu tôi chinh phục trăn vàng tẻn tẻn.
Khó khăn lắm hai chúng tôi mới đạt được 80 điểm chinh phục, kết quả là nữ chính quay về rồi, điểm chinh phục của chúng tôi trực tiếp lui về 0.
Tôi phát điên lên: “Mẹ nó! Bà đây không làm nữa!”
Cô bạn thân cũng phát điên lên: “Bà đây cũng không làm nữa! Bỏ trốn không? Hai đứa mình cùng đi!”
Tôi nghiêm túc gật đầu, tôi cùng cô bạn thân vơ vét sạch sẽ số tài sản lên đến hàng trăm triệu đã tích góp được trong suốt mấy năm nay và bỏ trốn ngay trong đêm.
3 năm sau, tôi và cô bạn thân ăn chơi hưởng lạc trong quán bar.
Cô ấy ngồi trên người báo đen, cười một cách miễn cưỡng.
Tôi ngồi trên chiếc đuôi của rắn đen, nâng lên hạ xuống.
Vào lúc chuẩn bị di chuyển đến một địa điểm khác, tôi đứng dậy, bất ngờ nhìn chằm chằm vào người đàn ông sau lưng.
Gương mặt của trăn vàng lạnh như băng, từ từ chậm rãi kéo tôi ra khỏi vòng tay của rắn đen, đuôi trăn thô bạo quấn chặt lấy eo tôi, hàm răng sắc nhọn của hắn ghì nhẹ vào cổ tôi.
“Bé ngoan, còn chạy nữa không?”
Tác giả: 风漪
Editor: Team Fukamidori
ෆ˙ᵕ˙ෆ
Tôi và bạn thân cùng nhau xuyên không vào thế giới người thú.
Hệ thống yêu cầu cô ấy chinh phục báo đen hai mặt, yêu cầu tôi chinh phục trăn vàng tẻn tẻn.
Khó khăn lắm hai chúng tôi mới đạt được 80 điểm chinh phục, kết quả là nữ chính quay về rồi, điểm chinh phục của chúng tôi trực tiếp lui về 0.
Tôi phát điên lên: “Mẹ nó! Bà đây không làm nữa!”
Cô bạn thân cũng phát điên lên: “Bà đây cũng không làm nữa! Bỏ trốn không? Hai đứa mình cùng đi!”
Tôi nghiêm túc gật đầu, tôi cùng cô bạn thân vơ vét sạch sẽ số tài sản lên đến hàng trăm triệu đã tích góp được trong suốt mấy năm nay và bỏ trốn ngay trong đêm.
3 năm sau, tôi và cô bạn thân ăn chơi hưởng lạc trong quán bar.
Cô ấy ngồi trên người báo đen, cười một cách miễn cưỡng.
Tôi ngồi trên chiếc đuôi của rắn đen, nâng lên hạ xuống.
Vào lúc chuẩn bị di chuyển đến một địa điểm khác, tôi đứng dậy, bất ngờ nhìn chằm chằm vào người đàn ông sau lưng.
Gương mặt của trăn vàng lạnh như băng, từ từ chậm rãi kéo tôi ra khỏi vòng tay của rắn đen, đuôi trăn thô bạo quấn chặt lấy eo tôi, hàm răng sắc nhọn của hắn ghì nhẹ vào cổ tôi.
“Bé ngoan, còn chạy nữa không?”
4.3
Tác giả: Mễ Hoa
Thể loại: Ngôn Tình, Hiện Đại
Team dịch: Cá Mặn Mộng Mơ
Giới thiệu
Lúc lên đại học tôi phải vừa học vừa làm, mới tìm được một công việc làm thêm ổn định thì cả trường đã đồn ầm lên rằng tôi sa ngã dấn thân vào "ngành". Như mong muốn của bọn họ, nhiều năm sau tôi trở thành quản lý tiếp thị phòng riêng ở hộp đêm.
Vào buổi tụ họp lớp đại học hôm ấy, mấy cô nàng kia khiêu khích chê cười tôi không ra thể thống gì. Lúc vô tình gặp được vị luật sư Diệp ít nói ít cười trong truyền thuyết ở nhà hàng, trước bao nhiêu con mắt ngạc nhiên và phẫn nộ, anh lại khụy gối xuống trước mặt tôi trong bộ tây trang và giày da đắt tiền, anh nói:
"Yên Yên, đêm nay làm ơn để cho anh một phòng...."
Thể loại: Ngôn Tình, Hiện Đại
Team dịch: Cá Mặn Mộng Mơ
Giới thiệu
Lúc lên đại học tôi phải vừa học vừa làm, mới tìm được một công việc làm thêm ổn định thì cả trường đã đồn ầm lên rằng tôi sa ngã dấn thân vào "ngành". Như mong muốn của bọn họ, nhiều năm sau tôi trở thành quản lý tiếp thị phòng riêng ở hộp đêm.
Vào buổi tụ họp lớp đại học hôm ấy, mấy cô nàng kia khiêu khích chê cười tôi không ra thể thống gì. Lúc vô tình gặp được vị luật sư Diệp ít nói ít cười trong truyền thuyết ở nhà hàng, trước bao nhiêu con mắt ngạc nhiên và phẫn nộ, anh lại khụy gối xuống trước mặt tôi trong bộ tây trang và giày da đắt tiền, anh nói:
"Yên Yên, đêm nay làm ơn để cho anh một phòng...."