All Mangas
2720 Truyện
Sắp xếp theo
4.2
CON KIẾN
Tác giả: 某某
Editor: Team Fukamidori
Thể loại: Cổ đại, huyền huyễn, góc nhìn nữ chính, nữ cường, báo thù, HE
ෆ˙ᵕ˙ෆ
Ta và Long Vương phi mang thai cùng một lúc.
Long Vương phi làm nũng kể với Long Vương rằng bản thân mơ thấy Long Tử muốn có một chiếc tã lót làm từ lông thỏ.
Long Vương ngay lập tức ra lệnh săn bắt tộc Thỏ của ta.
Ta bụng mang dạ chửa quỳ trước điện Long Vương suốt ba ngày vẫn không thể nào bảo vệ được mạng sống của mọi người trong tộc.
Sau đó, Long Vương phi sinh ra một con Tiểu Thanh Xà. Còn ta, một thị thiếp tộc Thỏ nhỏ bé lại sinh ra được Long Tử.
Ngoài việc dùng mọi linh dược bồi bổ cho Tiểu Thanh Xà, nàng ta còn dùng mọi thủ đoạn để hãm hại Long Tử của ta.
Nhưng có lẽ Long Vương phi không thể nào biết được, Long Tử mà nàng ta tự tay mổ đan rút gân lại chính là con ruột của mình.
Tác giả: 某某
Editor: Team Fukamidori
Thể loại: Cổ đại, huyền huyễn, góc nhìn nữ chính, nữ cường, báo thù, HE
ෆ˙ᵕ˙ෆ
Ta và Long Vương phi mang thai cùng một lúc.
Long Vương phi làm nũng kể với Long Vương rằng bản thân mơ thấy Long Tử muốn có một chiếc tã lót làm từ lông thỏ.
Long Vương ngay lập tức ra lệnh săn bắt tộc Thỏ của ta.
Ta bụng mang dạ chửa quỳ trước điện Long Vương suốt ba ngày vẫn không thể nào bảo vệ được mạng sống của mọi người trong tộc.
Sau đó, Long Vương phi sinh ra một con Tiểu Thanh Xà. Còn ta, một thị thiếp tộc Thỏ nhỏ bé lại sinh ra được Long Tử.
Ngoài việc dùng mọi linh dược bồi bổ cho Tiểu Thanh Xà, nàng ta còn dùng mọi thủ đoạn để hãm hại Long Tử của ta.
Nhưng có lẽ Long Vương phi không thể nào biết được, Long Tử mà nàng ta tự tay mổ đan rút gân lại chính là con ruột của mình.
5
Tác giả: vallennox
Edit: josee
Thể loại: theo phong cách phương Tây, ngôi thứ nhất, kì ảo, 1×1, OE.
Giới thiệu
Sẽ không có ai truy lùng tôi chỉ vì tôi đã lãng phí bao nhiêu mực đắt tiền, và có lẽ cũng sẽ không có ai đọc được những gì tôi viết.
Tôi có thể viết bất cứ điều gì tôi muốn.
Trong tủ có những lọ mực côn trùng, đủ để viết nên cuộc đời của cả trăm người.
May mắn thay, tôi không muốn viết về cả trăm người, tôi chỉ muốn viết về cậu, Tuhfa. Hãy kiểm nghiệm xem liệu loại mực này có xứng với danh tiếng của mình là tồn tại lâu hơn cả những kí ức hay không.
Lời tựa: Tiếp theo sẽ dùng ngôn ngữ của cậu để viết.
Edit: josee
Thể loại: theo phong cách phương Tây, ngôi thứ nhất, kì ảo, 1×1, OE.
Giới thiệu
Sẽ không có ai truy lùng tôi chỉ vì tôi đã lãng phí bao nhiêu mực đắt tiền, và có lẽ cũng sẽ không có ai đọc được những gì tôi viết.
Tôi có thể viết bất cứ điều gì tôi muốn.
Trong tủ có những lọ mực côn trùng, đủ để viết nên cuộc đời của cả trăm người.
May mắn thay, tôi không muốn viết về cả trăm người, tôi chỉ muốn viết về cậu, Tuhfa. Hãy kiểm nghiệm xem liệu loại mực này có xứng với danh tiếng của mình là tồn tại lâu hơn cả những kí ức hay không.
Lời tựa: Tiếp theo sẽ dùng ngôn ngữ của cậu để viết.
4.5
Bạn đang đọc truyện Quán Cơm Nhỏ Ở Tiểu Khu Hội Xuân của tác giả Lí Tô. Một người đàn ông cao lớn, ít nói, mở một tiệm cơm nhỏ ở khu Hội Xuân.
Người sống trên đời, thuận lợi mấy cũng sẽ có lúc gặp trắc trở, nhân sinh chính là thăng trầm như vậy, mà cuộc sống của hắn cũng thay đổi từ khi học trung học.
Hai mẹ con lâu nay sống nương tựa lẫn nhau, mẹ lại gặp bệnh nặng, chị gái lâu nay cũng không trở về nhà, một mình lo toan hết thảy, áp lực rất lớn, thế mà bạn trai của hắn trước giờ hứa hẹn sẽ cùng hắn đi tới cuối đời, đột ngột biết mất, không lời từ biệt, tương lai vẽ ra bao nhiêu cảnh đẹp cũng đã tan biến.
Hắn đã hỏi rất nhiều người, nhưng cuối cùng vẫn không biết tung tích của người bạn trai kia.
Chỉ biết, có lẽ người kia sẽ không bao giờ quay về nữa.
- -------
Một ngày nọ, chủ quán cơm mở cửa, phát hiện bạn học cấp hai kiêm bạn trai cũ đang đứng trước mặt mình.
"Ông chủ, tôi có thể ở lại đây không?"
"... Ở lại đi."
Người sống trên đời, thuận lợi mấy cũng sẽ có lúc gặp trắc trở, nhân sinh chính là thăng trầm như vậy, mà cuộc sống của hắn cũng thay đổi từ khi học trung học.
Hai mẹ con lâu nay sống nương tựa lẫn nhau, mẹ lại gặp bệnh nặng, chị gái lâu nay cũng không trở về nhà, một mình lo toan hết thảy, áp lực rất lớn, thế mà bạn trai của hắn trước giờ hứa hẹn sẽ cùng hắn đi tới cuối đời, đột ngột biết mất, không lời từ biệt, tương lai vẽ ra bao nhiêu cảnh đẹp cũng đã tan biến.
Hắn đã hỏi rất nhiều người, nhưng cuối cùng vẫn không biết tung tích của người bạn trai kia.
Chỉ biết, có lẽ người kia sẽ không bao giờ quay về nữa.
- -------
Một ngày nọ, chủ quán cơm mở cửa, phát hiện bạn học cấp hai kiêm bạn trai cũ đang đứng trước mặt mình.
"Ông chủ, tôi có thể ở lại đây không?"
"... Ở lại đi."
3.4
Tên Khác: Tôi Có Một Chiếc Váy Tiên Nữ
Giữa cuộc sống bộn bề của thực tập sinh Triệu Hựu Cẩm, một món quà bí ẩn bất ngờ xuất hiện: chiếc váy lấp lánh tưởng như được dệt từ ánh trăng.
Cô không ngờ rằng, chỉ cần khoác lên mình chiếc váy, bản thân lập tức trở nên vô hình trước mọi ánh nhìn.
Đời sống công sở căng thẳng, những âm mưu ngấm ngầm và những khao khát thầm kín giờ đây hiện lên rõ ràng hơn bao giờ hết.
Cô sẽ làm gì khi bỗng chốc có thể biến mất giữa dòng đời tấp nập? Và rồi, điều gì đang chờ đợi cô trong thế giới phép màu đầy cạm bẫy ấy?
Giữa cuộc sống bộn bề của thực tập sinh Triệu Hựu Cẩm, một món quà bí ẩn bất ngờ xuất hiện: chiếc váy lấp lánh tưởng như được dệt từ ánh trăng.
Cô không ngờ rằng, chỉ cần khoác lên mình chiếc váy, bản thân lập tức trở nên vô hình trước mọi ánh nhìn.
Đời sống công sở căng thẳng, những âm mưu ngấm ngầm và những khao khát thầm kín giờ đây hiện lên rõ ràng hơn bao giờ hết.
Cô sẽ làm gì khi bỗng chốc có thể biến mất giữa dòng đời tấp nập? Và rồi, điều gì đang chờ đợi cô trong thế giới phép màu đầy cạm bẫy ấy?
4.5
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, ABO, Gương vỡ lại lành, Cưới trước yêu sau, 1v1
Giới thiệu:
Từ nhỏ, Sầm Chân Bạch đã có tính cách lạnh nhạt, thông minh và nghiêm túc. Điều bất hạnh duy nhất nằm ở người cha nghiện cờ bạc, vì tiền mà nỡ bán một omega như cậu đi làm vợ của con trai cả nhà họ Hoắc.
Lần đầu tiên gặp mặt, Sầm Chân Bạch đã bị khiếp sợ bởi sự cao lớn của Hoắc Ngưỡng. Khuôn mặt anh tuấn của alpha vô cùng lạnh lùng, đeo túi đựng mũi tên sau lưng, áo thun trên người hơi thấm mồ hôi, để lộ ra đường nét thon dài mạnh mẽ.
Hoắc Ngưỡng cực kỳ bất mãn với cậu, nhìn cậu từ trên xuống như nhìn một đống rác: "Ai cho mày chạm vào giường tao, cút xuống đất."
Sầm Chân Bạch bị buộc phải chuyển từ trường cấp 3 tốt nhất khu hai đến một ngôi trường mới, nơi cậu bị cô lập. Lúc cúi xuống nhặt những cuốn sách bị quăng xuống đất, cậu nhìn thấy Hoắc Ngưỡng đang đứng bên ngoài trịch thượng nhìn xuống.
Hơn nữa trong suốt bốn năm, cậu trở thành túi trút giận của riêng Hoắc Ngưỡng, gánh tội thay cho những trận ẩu đả đánh nhau, cơm bưng nước rót như giúp việc, chịu phạt chép sách chung không sót lần nào.
Ngoài ra còn bị cắn vào cổ bất cứ khi nào vì căn bệnh "thiếu hụt pheromone" chết tiệt của alpha.
Nhưng sau này, sở thích trêu chọc người khác của Hoắc Ngưỡng lại rơi lên đầu cậu.
Ném quần áo của cậu đi nhân lúc cậu tắm, vô tình bứt nút áo của cậu trong phòng thay đồ, lúc cậu ngủ thì đổ nước trái cây lên gối của cậu.
Còn dùng đánh dấu để đàn áp cậu, nhìn cậu bị pheromone mạnh mẽ làm cho không thể ngẩng đầu lên nổi.
*
Một ngày nọ, Hoắc Ngưỡng nhìn thấy tờ thư tình viết cho hắn được kẹp trong sách giáo khoa của Sầm Chân Bạch thì xấu xa nói: "Đỗ nghèo khỉ, muốn kết hôn với tôi thật à?".
Từ đó, Sầm Chân Bạch càng nỗ lực kiếm tiền hơn.
Hoắc Ngưỡng: Để xứng với mình à, cậu ta yêu mình thật.
Cuối cùng, Sầm Chân Bạch trịnh trọng đến nhà họ Hoắc, đặt một tấm thẻ ngân hàng lên bàn trong vẻ mặt nhăn nhó và ánh mắt chờ đợi của alpha ———
"Tôi đến để huỷ hôn." Sầm Chân Bạch nói.
: Trong truyện sẽ có yếu tố "Bạo Lực Học Đường", ai không thích mời out ạ.
Giới thiệu:
Từ nhỏ, Sầm Chân Bạch đã có tính cách lạnh nhạt, thông minh và nghiêm túc. Điều bất hạnh duy nhất nằm ở người cha nghiện cờ bạc, vì tiền mà nỡ bán một omega như cậu đi làm vợ của con trai cả nhà họ Hoắc.
Lần đầu tiên gặp mặt, Sầm Chân Bạch đã bị khiếp sợ bởi sự cao lớn của Hoắc Ngưỡng. Khuôn mặt anh tuấn của alpha vô cùng lạnh lùng, đeo túi đựng mũi tên sau lưng, áo thun trên người hơi thấm mồ hôi, để lộ ra đường nét thon dài mạnh mẽ.
Hoắc Ngưỡng cực kỳ bất mãn với cậu, nhìn cậu từ trên xuống như nhìn một đống rác: "Ai cho mày chạm vào giường tao, cút xuống đất."
Sầm Chân Bạch bị buộc phải chuyển từ trường cấp 3 tốt nhất khu hai đến một ngôi trường mới, nơi cậu bị cô lập. Lúc cúi xuống nhặt những cuốn sách bị quăng xuống đất, cậu nhìn thấy Hoắc Ngưỡng đang đứng bên ngoài trịch thượng nhìn xuống.
Hơn nữa trong suốt bốn năm, cậu trở thành túi trút giận của riêng Hoắc Ngưỡng, gánh tội thay cho những trận ẩu đả đánh nhau, cơm bưng nước rót như giúp việc, chịu phạt chép sách chung không sót lần nào.
Ngoài ra còn bị cắn vào cổ bất cứ khi nào vì căn bệnh "thiếu hụt pheromone" chết tiệt của alpha.
Nhưng sau này, sở thích trêu chọc người khác của Hoắc Ngưỡng lại rơi lên đầu cậu.
Ném quần áo của cậu đi nhân lúc cậu tắm, vô tình bứt nút áo của cậu trong phòng thay đồ, lúc cậu ngủ thì đổ nước trái cây lên gối của cậu.
Còn dùng đánh dấu để đàn áp cậu, nhìn cậu bị pheromone mạnh mẽ làm cho không thể ngẩng đầu lên nổi.
*
Một ngày nọ, Hoắc Ngưỡng nhìn thấy tờ thư tình viết cho hắn được kẹp trong sách giáo khoa của Sầm Chân Bạch thì xấu xa nói: "Đỗ nghèo khỉ, muốn kết hôn với tôi thật à?".
Từ đó, Sầm Chân Bạch càng nỗ lực kiếm tiền hơn.
Hoắc Ngưỡng: Để xứng với mình à, cậu ta yêu mình thật.
Cuối cùng, Sầm Chân Bạch trịnh trọng đến nhà họ Hoắc, đặt một tấm thẻ ngân hàng lên bàn trong vẻ mặt nhăn nhó và ánh mắt chờ đợi của alpha ———
"Tôi đến để huỷ hôn." Sầm Chân Bạch nói.
3.5
• Tên gốc: 养鱼
• Tác giả: Lưu Thủy Thủy 刘水水
• Thể loại: đam mỹ, hiện đại, kì ảo, kém tuổi, HE; sinh con, công sinh con
• Độ dài: ~101K chữ; 38 chương + ngoại truyện - Hoàn thành
• Chuyển ngữ: Bunbun
Tóm tắt:
Mỹ nam ngư báo là ẻm có bầu rùi
Giới thiệu:
Hải Tam Nhi x Lục Huề
Công mỹ nhân ngư hồn nhiên x Thụ cường tráng nóng nảy
Lục Huề bị thương trong khi làm nhiệm vụ, ở ẩn dưỡng thương tại cửa tiệm nhỏ ven biển, một hôm mở cửa, có mỹ nam tóc bạc xoăn gợn sóng ghé nhà.
Hải Tam Nhi: Em có bầu rồi
Lục Huề (đảo mắt): Đồ điên, đàn ông đàn ang bầu bí cái gì?
Hải Tam Nhi: Em là mỹ nhân ngư cơ
Lục Huề (có tí kiên nhẫn nhưng không nhiều lắm đâu): Kể cả cậu là mỹ nhân ngư thì cũng là nam ngư nhé
Hải Tam Nhi: Nam ngư cũng bầu được á anh
Lục Huề (điên tiết): Cmn cậu đè tôi cơ mà!
Có em bé, là viên ngọc trai, về sau sẽ biến thành bé nhân ngư, do công tự đẻ
————
Warning: Truyện có chi tiết non-con (giao phối không đồng thuận) nhè nhẹ, chỉ nhắc qua không viết kĩ, mọi người cân nhắc trước khi đọc, tránh để gây khó chịu nha.
Chủ nhà preview:
Truyện ngắn nhẹ nhàng vui vẻ, không drama, mình làm vì bìa xinh muốn đổi gió và thật may là đến cái kết vẫn thấy rất thỏa mãn với lựa chọn ngẫu nhiên lần này, cảm ơn chị author ạ
Gọi là sinh con nhưng thực ra sản phẩm có sẵn từ đầu truyện, hem có đoạn bầu bí đẻ đái gì đâu nha
• Tác giả: Lưu Thủy Thủy 刘水水
• Thể loại: đam mỹ, hiện đại, kì ảo, kém tuổi, HE; sinh con, công sinh con
• Độ dài: ~101K chữ; 38 chương + ngoại truyện - Hoàn thành
• Chuyển ngữ: Bunbun
Mỹ nam ngư báo là ẻm có bầu rùi
Hải Tam Nhi x Lục Huề
Công mỹ nhân ngư hồn nhiên x Thụ cường tráng nóng nảy
Lục Huề bị thương trong khi làm nhiệm vụ, ở ẩn dưỡng thương tại cửa tiệm nhỏ ven biển, một hôm mở cửa, có mỹ nam tóc bạc xoăn gợn sóng ghé nhà.
Hải Tam Nhi: Em có bầu rồi
Lục Huề (đảo mắt): Đồ điên, đàn ông đàn ang bầu bí cái gì?
Hải Tam Nhi: Em là mỹ nhân ngư cơ
Lục Huề (có tí kiên nhẫn nhưng không nhiều lắm đâu): Kể cả cậu là mỹ nhân ngư thì cũng là nam ngư nhé
Hải Tam Nhi: Nam ngư cũng bầu được á anh
Lục Huề (điên tiết): Cmn cậu đè tôi cơ mà!
Có em bé, là viên ngọc trai, về sau sẽ biến thành bé nhân ngư, do công tự đẻ
————
Truyện ngắn nhẹ nhàng vui vẻ, không drama, mình làm vì bìa xinh muốn đổi gió và thật may là đến cái kết vẫn thấy rất thỏa mãn với lựa chọn ngẫu nhiên lần này, cảm ơn chị author ạ
Gọi là sinh con nhưng thực ra sản phẩm có sẵn từ đầu truyện, hem có đoạn bầu bí đẻ đái gì đâu nha
4.8
Kiều Lộc và người yêu cũ của mình vừa mới đăng kí kết hôn xong, điều đáng nói là từ khi gặp lại nhau cho tới thời điểm này, cùng lắm cũng chỉ mới nửa tháng mà thôi.
Bạn bè hai người biết chuyện, mắt chữ A mồm chữ O, hỏi họ có phải là lâu ngày gặp lại, tình cảm bốc lửa chăng.
Hai người bọn họ đều trả lời giống nhau – liên hôn thương mại.
Bạn bè của bọn họ đều khóc sụt sịt, dù sao thì bọn họ cũng được công nhận là cặp đôi ngọt ngào nhất thời đại học, ai ngờ lại thành ra thế này.
Ừm ừm ừm? Đợi đã? Hôm nhân thương mại kiểu gì mà trả lời tin nhắn của vợ 24/7? Hôn nhân thương mại kiểu gì mà cứ đúng giờ gọi điện thoại cho vợ hỏi han ân cần thế kia? Hôn nhân thương mại kiểu gì mà phải đi loanh quanh ba tiếng đồng hồ chỉ để mua một con búp bê nhỏ màu hồng?
Đám bạn: Hôn nhân thương mại cái quái gì! Đều là thủ đoạn của Giang Kỳ! Đều là thủ đoạn của đôi vợ chồng thối này!
Mà bản thân Giang Kỳ lại cười cười, thủ đoạn sao? Vậy thì là thủ đoạn vậy.
Nếu anh không lên kế hoạch cẩn thận thì sao bọn họ có thể cửu biệt trùng phùng.
《Vở kịch nhỏ》
Trưởng khoa Ngoại của bệnh viện Bắc Thành họ Giang tên Kỳ, đảm đương chức danh “Cao Phú Soái” của bệnh viện thành phố.
Cao: Kỹ thuật siêu cao, tỷ lệ phẫu thuật thất bại gần như bằng không.
Phú: Con trai út của nhà họ Giang giàu có ở Bắc Thành.
Soái: Giá trị nhan sắc có thể đè bẹp được rất nhiều tiểu thịt tươi trong giới giải trí.
Không chỉ có bệnh viện thành phố, các bệnh viện khác cũng muốn đào người.
Cũng có người muốn làm bạn gái của anh, nhưng Giang Kỳ lại không chút động lòng.
Một ngày nọ, y tá trưởng của khoa cùng các em gái trong khoa hỏi về hình mẫu lý tưởng của bác sĩ Giang.
Giang Kỳ suy nghĩ hai giây: “Bánh bèo nhõng nhẽo một chút.”
Y tá trưởng:?
Lúc này, điện thoại đang treo của Giang Kỳ truyền đến giọng nói tức giận của Kiều Lộc: “Tên họ Giang kia, anh ngoại tình rồi đấy à? Anh nói đi, bánh bèo nhõng nhẽo là ai?”
Giang Kỳ cười nói: “Em nói xem.”
Kiều Lộc xì một tiếng rồi cúp điện thoại.
Tối hôm đó, Kiều Lộc đến đón người tan làm, bên ngoài trời mưa lác đác, lúc xuống xe, đôi giày trắng của Kiều Lộc lấm lem bùn đất, cô rất không vui vươn tay về phía người đàn ông đang đi về phía cô: “Giày em vừa mới mua, phiền quá đi.”
Giang Kỳ lấy ra một đôi giày cao gót xinh đẹp từ hộp giày dự phòng ra như thường lệ, anh ngồi xổm xuống rồi thay đôi giày lấm lem trên chân Kiều Lộc ra. Sau đó, anh xoay người lại rồi vỗ lên vai mình: “Lên nào.”
Anh cõng người phụ nữ đến bãi đậu xe, anh cười nói: “Bây giờ đã biết là ai bánh bèo nhõng nhẽo chưa?”
Thứ trả lời anh là vết răng mà Kiều Lộc đã cắn lên cổ anh.
Ngày hôm sau, bệnh viện thành phố lại rộ lên tin đồn: Bác sĩ Giang của khoa Ngoại sau khi tan làm đã cõng một người phụ nữ lên xe, vậy là bông hoa của núi cao bị hái rồi đúng không.
Về chuyện này, Giang Kỳ đã chính miệng trả lời: Đó là bà xã tôi.
Bạn bè hai người biết chuyện, mắt chữ A mồm chữ O, hỏi họ có phải là lâu ngày gặp lại, tình cảm bốc lửa chăng.
Hai người bọn họ đều trả lời giống nhau – liên hôn thương mại.
Bạn bè của bọn họ đều khóc sụt sịt, dù sao thì bọn họ cũng được công nhận là cặp đôi ngọt ngào nhất thời đại học, ai ngờ lại thành ra thế này.
Ừm ừm ừm? Đợi đã? Hôm nhân thương mại kiểu gì mà trả lời tin nhắn của vợ 24/7? Hôn nhân thương mại kiểu gì mà cứ đúng giờ gọi điện thoại cho vợ hỏi han ân cần thế kia? Hôn nhân thương mại kiểu gì mà phải đi loanh quanh ba tiếng đồng hồ chỉ để mua một con búp bê nhỏ màu hồng?
Đám bạn: Hôn nhân thương mại cái quái gì! Đều là thủ đoạn của Giang Kỳ! Đều là thủ đoạn của đôi vợ chồng thối này!
Mà bản thân Giang Kỳ lại cười cười, thủ đoạn sao? Vậy thì là thủ đoạn vậy.
Nếu anh không lên kế hoạch cẩn thận thì sao bọn họ có thể cửu biệt trùng phùng.
《Vở kịch nhỏ》
Trưởng khoa Ngoại của bệnh viện Bắc Thành họ Giang tên Kỳ, đảm đương chức danh “Cao Phú Soái” của bệnh viện thành phố.
Cao: Kỹ thuật siêu cao, tỷ lệ phẫu thuật thất bại gần như bằng không.
Phú: Con trai út của nhà họ Giang giàu có ở Bắc Thành.
Soái: Giá trị nhan sắc có thể đè bẹp được rất nhiều tiểu thịt tươi trong giới giải trí.
Không chỉ có bệnh viện thành phố, các bệnh viện khác cũng muốn đào người.
Cũng có người muốn làm bạn gái của anh, nhưng Giang Kỳ lại không chút động lòng.
Một ngày nọ, y tá trưởng của khoa cùng các em gái trong khoa hỏi về hình mẫu lý tưởng của bác sĩ Giang.
Giang Kỳ suy nghĩ hai giây: “Bánh bèo nhõng nhẽo một chút.”
Y tá trưởng:?
Lúc này, điện thoại đang treo của Giang Kỳ truyền đến giọng nói tức giận của Kiều Lộc: “Tên họ Giang kia, anh ngoại tình rồi đấy à? Anh nói đi, bánh bèo nhõng nhẽo là ai?”
Giang Kỳ cười nói: “Em nói xem.”
Kiều Lộc xì một tiếng rồi cúp điện thoại.
Tối hôm đó, Kiều Lộc đến đón người tan làm, bên ngoài trời mưa lác đác, lúc xuống xe, đôi giày trắng của Kiều Lộc lấm lem bùn đất, cô rất không vui vươn tay về phía người đàn ông đang đi về phía cô: “Giày em vừa mới mua, phiền quá đi.”
Giang Kỳ lấy ra một đôi giày cao gót xinh đẹp từ hộp giày dự phòng ra như thường lệ, anh ngồi xổm xuống rồi thay đôi giày lấm lem trên chân Kiều Lộc ra. Sau đó, anh xoay người lại rồi vỗ lên vai mình: “Lên nào.”
Anh cõng người phụ nữ đến bãi đậu xe, anh cười nói: “Bây giờ đã biết là ai bánh bèo nhõng nhẽo chưa?”
Thứ trả lời anh là vết răng mà Kiều Lộc đã cắn lên cổ anh.
Ngày hôm sau, bệnh viện thành phố lại rộ lên tin đồn: Bác sĩ Giang của khoa Ngoại sau khi tan làm đã cõng một người phụ nữ lên xe, vậy là bông hoa của núi cao bị hái rồi đúng không.
Về chuyện này, Giang Kỳ đã chính miệng trả lời: Đó là bà xã tôi.
4
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, Tình cảm, Niên thượng (kém 10 tuổi), Chủ thụ, Đô thị tình duyên, 1x1, Ngôi thứ nhất, HE
Giới thiệu vắn tắt:
Công là nhà văn sống một mình, thụ là biên tập thực tập có việc cầu công.
Công thụ hơn kém nhau 10 tuổi.
Một câu tóm tắt: Cuối đông bình dị rực rỡ
Lập ý: Yêu đương thật tốt.
Giới thiệu vắn tắt:
Công là nhà văn sống một mình, thụ là biên tập thực tập có việc cầu công.
Công thụ hơn kém nhau 10 tuổi.
Một câu tóm tắt: Cuối đông bình dị rực rỡ
Lập ý: Yêu đương thật tốt.
3.8
Đại Đinh hiện đang khổ sở vì bị mất ngủ trong một thời gian dài.
Anh thử đủ mọi cách mà không có tác dụng.
Từ đầu thử nghe nhạc truyền thống để thôi miên, nhưng nó quá nhẹ, còn khiến anh nhức đầu hơn.
Sau đó anh thử trả tiền cho một website để tải về một đoạn ghi âm có gắn tag “Thôi miên hữu hiệu”.
Nhưng đó không phải ghi âm bình thường.
Đoạn đầu hình như có tiếng đồ đạc trên bàn bị gạt xuống đất, tiếp theo là một trận cãi cọ không rõ nội dung, anh đang băn khoăn nhìn điện thoại thì chợt nghe thấy tiếng đàn ông bắt đầu thở dốc, hồi lâu sau lại bắt đầu rên rỉ, thậm chí anh còn nghe được tiếng da thịt đụng chạm và tiếng nước lép nhép đầy mờ ám.+
Đại Đinh rất bối rối nhưng nghe một hồi anh dần thả lỏng, khi người đàn ông trong ghi âm kêu thét lên đỉnh thì anh đã ngoẹo đầu ngủ say.
Thế là hôm sau anh lại lên trang web kia tìm người đăng để mua mấy đoạn ghi âm khác của đối phương.
Anh thử đủ mọi cách mà không có tác dụng.
Từ đầu thử nghe nhạc truyền thống để thôi miên, nhưng nó quá nhẹ, còn khiến anh nhức đầu hơn.
Sau đó anh thử trả tiền cho một website để tải về một đoạn ghi âm có gắn tag “Thôi miên hữu hiệu”.
Nhưng đó không phải ghi âm bình thường.
Đoạn đầu hình như có tiếng đồ đạc trên bàn bị gạt xuống đất, tiếp theo là một trận cãi cọ không rõ nội dung, anh đang băn khoăn nhìn điện thoại thì chợt nghe thấy tiếng đàn ông bắt đầu thở dốc, hồi lâu sau lại bắt đầu rên rỉ, thậm chí anh còn nghe được tiếng da thịt đụng chạm và tiếng nước lép nhép đầy mờ ám.+
Đại Đinh rất bối rối nhưng nghe một hồi anh dần thả lỏng, khi người đàn ông trong ghi âm kêu thét lên đỉnh thì anh đã ngoẹo đầu ngủ say.
Thế là hôm sau anh lại lên trang web kia tìm người đăng để mua mấy đoạn ghi âm khác của đối phương.
4.2
Trước khi mất trí nhớ, Vân Kiều si mê say đắm vị hôn phu liên hôn của mình, nhưng cô đã bị phản bội đầy đau đớn.
Sau khi mất trí nhớ, Vân Kiều chỉ nhớ mình thích vị ân nhân cứu mạng - Thẩm Trạm.
Thẩm Trạm là ai?
Đối thủ một mất một còn của vị hôn phu cũ!
[1]
Thuở nhỏ, Vân Kiều bị bắt nạt, chỉ mỗi vị hôn phu trong miệng người lớn đứng ra bảo vệ cô.
Năm mười chín tuổi, Vân Kiều ôm bao kỳ vọng muốn thổ lộ tình cảm với anh ta, lại chứng kiến anh ta ôm người con gái khác, thân mật hôn môi.
“Tôi không ưng mấy cô nhóc nhạt nhẽo vô vị.” Người đàn ông lạnh lùng nhìn cô, trong ánh mắt xa cách không hề có tình cảm.
Vân Kiều nản lòng thoái chí.
Cô mở mắt thêm lần nữa, nào ngờ bị đập đầu mất trí nhớ, bám chặt lấy người đầu tiên mà mình nhìn thấy khi tỉnh lại.
-
Kể từ khi nhặt được vị hôn thê của đối thủ không đội trời chung, Thẩm Trạm kiêu ngạo, nóng tính buộc phải sinh hoạt theo nếp sống chăm con nhỏ, về nhà vào đúng tám giờ tối mỗi ngày.
Bạn bè thảo luận sôi nổi: “Anh Thẩm, sao gần đây anh ngày càng ngoan ngoãn vậy?”
“Con mắt nào của cậu thấy tôi ngoan?” Thẩm Trạm nâng ly rượu lên, cười nhạt.
Giây tiếp theo, tiếng chuông quan tâm đặc biệt vang lên, anh nhanh chân chạy về dỗ người.
[2]
Người cũ mất đi mới biết quý trọng, ân hận về việc trước đây, lao đến nhà họ Thẩm đòi người.
Bà Thẩm mới lên chức không hiểu gì hết: “Ông xã, anh ta là ai thế?”
Thẩm Trạm sầm mặt: “Kẻ thù không đội trời chung của nhà ta.”
Kiều Kiều bừng tỉnh, chỉ thẳng vào người cũ không chút nương tay: “Đóng cửa, thả chó, đánh đuổi tên đó ra ngoài!”
-
Ban đầu, khi nhặt được vị hôn thê của đối thủ một mất một còn, Thẩm Trạm chỉ muốn ra oai phủ đầu!
Về sau, Vân Kiều vừa rơi một giọt nước mắt, Thẩm Trạm đã quỳ xuống ngay!
Sau khi mất trí nhớ, Vân Kiều chỉ nhớ mình thích vị ân nhân cứu mạng - Thẩm Trạm.
Thẩm Trạm là ai?
Đối thủ một mất một còn của vị hôn phu cũ!
[1]
Thuở nhỏ, Vân Kiều bị bắt nạt, chỉ mỗi vị hôn phu trong miệng người lớn đứng ra bảo vệ cô.
Năm mười chín tuổi, Vân Kiều ôm bao kỳ vọng muốn thổ lộ tình cảm với anh ta, lại chứng kiến anh ta ôm người con gái khác, thân mật hôn môi.
“Tôi không ưng mấy cô nhóc nhạt nhẽo vô vị.” Người đàn ông lạnh lùng nhìn cô, trong ánh mắt xa cách không hề có tình cảm.
Vân Kiều nản lòng thoái chí.
Cô mở mắt thêm lần nữa, nào ngờ bị đập đầu mất trí nhớ, bám chặt lấy người đầu tiên mà mình nhìn thấy khi tỉnh lại.
-
Kể từ khi nhặt được vị hôn thê của đối thủ không đội trời chung, Thẩm Trạm kiêu ngạo, nóng tính buộc phải sinh hoạt theo nếp sống chăm con nhỏ, về nhà vào đúng tám giờ tối mỗi ngày.
Bạn bè thảo luận sôi nổi: “Anh Thẩm, sao gần đây anh ngày càng ngoan ngoãn vậy?”
“Con mắt nào của cậu thấy tôi ngoan?” Thẩm Trạm nâng ly rượu lên, cười nhạt.
Giây tiếp theo, tiếng chuông quan tâm đặc biệt vang lên, anh nhanh chân chạy về dỗ người.
[2]
Người cũ mất đi mới biết quý trọng, ân hận về việc trước đây, lao đến nhà họ Thẩm đòi người.
Bà Thẩm mới lên chức không hiểu gì hết: “Ông xã, anh ta là ai thế?”
Thẩm Trạm sầm mặt: “Kẻ thù không đội trời chung của nhà ta.”
Kiều Kiều bừng tỉnh, chỉ thẳng vào người cũ không chút nương tay: “Đóng cửa, thả chó, đánh đuổi tên đó ra ngoài!”
-
Ban đầu, khi nhặt được vị hôn thê của đối thủ một mất một còn, Thẩm Trạm chỉ muốn ra oai phủ đầu!
Về sau, Vân Kiều vừa rơi một giọt nước mắt, Thẩm Trạm đã quỳ xuống ngay!
4
Nữ tôn x NP x xuyên qua
__________________________
Trước khi xuyên qua, Vân Lộ vô cùng không cam lòng vì tấm thân xử nữ của mình vẫn chưa được phá, nhưng không nghĩ đến nàng sẽ xuyên qua thế giới nữ tôn.
Đã thế còn bám vào trên người nữ phú thương Vân Lộc tiếng xấu vang xa.
Vừa tỉnh lại đã đã có mặt ở hiện trường SM!!
Có sẵn bốn trượng phu lòng mang oán hận đang chờ nàng, nàng phải gánh lấy trách nhiệm của một người thê chủ như thế nào đây?
______________________________________
Đại phu quân Tề Tử Mạch ngạo kiều thiên tiên.
Nhị phu quân Hoắc Cần gợi cảm dũng mãnh.
Tam phu quân Phàn Thiều Ngọc trẻ con đáng yêu.
Tứ phu quân Tang Nô thân mềm dễ đẩy.
Ngũ phu quân?? Nhân vật sẽ được giải khóa sau.
__________________________
Trước khi xuyên qua, Vân Lộ vô cùng không cam lòng vì tấm thân xử nữ của mình vẫn chưa được phá, nhưng không nghĩ đến nàng sẽ xuyên qua thế giới nữ tôn.
Đã thế còn bám vào trên người nữ phú thương Vân Lộc tiếng xấu vang xa.
Vừa tỉnh lại đã đã có mặt ở hiện trường SM!!
Có sẵn bốn trượng phu lòng mang oán hận đang chờ nàng, nàng phải gánh lấy trách nhiệm của một người thê chủ như thế nào đây?
______________________________________
Đại phu quân Tề Tử Mạch ngạo kiều thiên tiên.
Nhị phu quân Hoắc Cần gợi cảm dũng mãnh.
Tam phu quân Phàn Thiều Ngọc trẻ con đáng yêu.
Tứ phu quân Tang Nô thân mềm dễ đẩy.
Ngũ phu quân?? Nhân vật sẽ được giải khóa sau.
3.6
5
Tác giả: Lan Đạo Tiên Sinh.
Thể loại: Đam mỹ, tuyển tập truyện ngắn, cận đại, hiện đại, ngược, phương Tây, 18+...
Edit: Aminta.
GIỚI THIỆU
Một viện điều dưỡng tọa lạc trên núi và những câu chuyện của bệnh nhân trong đó.
Mỗi câu chuyện độc lập nhau, có nhân vật chính riêng, trình tự đọc có thể không theo thứ tự.
Giới thiệu vắn tắt: Trong lòng mỗi người đều có một viện điều dưỡng.
LƯU Ý:
Ban đầu truyện gồm 5 câu chuyện và 1 câu chuyện khác, nhưng vào 14/5/21 tác giả đã xóa câu chuyện khác. Và trong bản chính thức xuất bản bên Đài chỉ bao gồm 3 câu chuyện đầu nên mình sẽ xếp 3 câu chuyện đầu vào mục chính văn, 2 câu chuyện còn lại sẽ coi như ngoại truyện.
Thể loại: Đam mỹ, tuyển tập truyện ngắn, cận đại, hiện đại, ngược, phương Tây, 18+...
Edit: Aminta.
GIỚI THIỆU
Một viện điều dưỡng tọa lạc trên núi và những câu chuyện của bệnh nhân trong đó.
Mỗi câu chuyện độc lập nhau, có nhân vật chính riêng, trình tự đọc có thể không theo thứ tự.
Giới thiệu vắn tắt: Trong lòng mỗi người đều có một viện điều dưỡng.
LƯU Ý:
Ban đầu truyện gồm 5 câu chuyện và 1 câu chuyện khác, nhưng vào 14/5/21 tác giả đã xóa câu chuyện khác. Và trong bản chính thức xuất bản bên Đài chỉ bao gồm 3 câu chuyện đầu nên mình sẽ xếp 3 câu chuyện đầu vào mục chính văn, 2 câu chuyện còn lại sẽ coi như ngoại truyện.
4.5
Tác giả: Đông Ca
Thể loại: Ngôn Tình
Giới thiệu:
Trước đây, từ mà Tưởng Uyển nghe mọi người nói nhiều nhất về đàn ông đó chính là: Kỳ quái. Nhưng cô không để ý. Mãi cho đến lần ấy, khi cô đi vào WC, bất cẩn nhìn thấy đối phương đang đi tiểu. Người ông đó vẫn không hề có phản ứng gì, xong xuôi thì đường hoàng bước tới, lông mày nhếch lên, giọng nói trầm thấp vô cùng gợi cảm. "Để tránh cho lần sau chúng ta gặp sẽ xấu hổ, giờ cô đi tiểu đi." Tưởng Uyển: "..."
Thể loại: Ngôn Tình
Giới thiệu:
Trước đây, từ mà Tưởng Uyển nghe mọi người nói nhiều nhất về đàn ông đó chính là: Kỳ quái. Nhưng cô không để ý. Mãi cho đến lần ấy, khi cô đi vào WC, bất cẩn nhìn thấy đối phương đang đi tiểu. Người ông đó vẫn không hề có phản ứng gì, xong xuôi thì đường hoàng bước tới, lông mày nhếch lên, giọng nói trầm thấp vô cùng gợi cảm. "Để tránh cho lần sau chúng ta gặp sẽ xấu hổ, giờ cô đi tiểu đi." Tưởng Uyển: "..."
4.3
4.8
Tôi vô tình phát hiện ra cô giáo Ngữ văn và cô giáo Toán của mình có "gian tình".
Cài đặt hình nền máy tính giống nhau, hỗ công hỗ thụ, còn ở chung một nhà.
Tôi tôi tôi, tôi nói tôi không nhìn thấy gì hết.
Cô giáo Lý, em đứng về phía cô công nhé!
Liệu có được phát một tấm thiệp mời đám cưới không ạ?
Cài đặt hình nền máy tính giống nhau, hỗ công hỗ thụ, còn ở chung một nhà.
Tôi tôi tôi, tôi nói tôi không nhìn thấy gì hết.
Cô giáo Lý, em đứng về phía cô công nhé!
Liệu có được phát một tấm thiệp mời đám cưới không ạ?
4.1
Trước giờ toàn biết người mới cười, ai lại để ý người xưa khóc...
Tiểu thư khuê các là vậy, thế mà đêm tân hôn lại phòng không chiếc bóng.
Tân nương xinh đẹp chưa kịp thành phu nhân lại trở thành người cũ...
Phu quân bị mê mắt, sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành, lại có mấy ai có thể kiềm chế được đâu.
Thiếu nữ kiều diễm kia, câu dẫn trượng phu nàng, nàng chỉ là một thê tử bị coi thường cũng không bỏ qua...
Một hôm nọ, nàng vô tình nhìn thấy bọn họ làm việc phu thê, nhưng, nhưng mà chỉ có trượng phu mồ hôi như mưa đang động, còn có... một cái gối đầu.
Hồ ly tinh nheo mắt ngồi trên ghế nhỏ, cắn hạt dưa xem kịch.
Nàng mới vừa rồi ý thức được, này hồ mị tử thật là cái yêu nghiệt.
Tiểu thư khuê các là vậy, thế mà đêm tân hôn lại phòng không chiếc bóng.
Tân nương xinh đẹp chưa kịp thành phu nhân lại trở thành người cũ...
Phu quân bị mê mắt, sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành, lại có mấy ai có thể kiềm chế được đâu.
Thiếu nữ kiều diễm kia, câu dẫn trượng phu nàng, nàng chỉ là một thê tử bị coi thường cũng không bỏ qua...
Một hôm nọ, nàng vô tình nhìn thấy bọn họ làm việc phu thê, nhưng, nhưng mà chỉ có trượng phu mồ hôi như mưa đang động, còn có... một cái gối đầu.
Hồ ly tinh nheo mắt ngồi trên ghế nhỏ, cắn hạt dưa xem kịch.
Nàng mới vừa rồi ý thức được, này hồ mị tử thật là cái yêu nghiệt.
4
Tác giả: Hạ Vũ Mãn Thiên
Biên tập: Lạc Tử Du
Thể loại: Giả tưởng, trùng tộc, trọng sinh, cơ giáp, chủ công, mỹ cường.
CP: Dịu dàng điềm tĩnh lý trí công x si mê công hung hãn thụ.
Giới thiệu
Mười lăm năm trước, lễ cưới giữa đại hoàng tử cao quý nhất đế quốc, Ren D. Himmel và thượng tướng Xavier, quân thư cấp SSR mạnh nhất lịch sử trùng tộc diễn ra trước sự chứng kiến của toàn bộ đế quốc, một hoàng tử cưới quân thư mạnh nhất để củng cố quyền lực, một quân thư gả cho trùng đực mà hắn đã yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên. Xavier dâng lên trái tim nhiệt thành của mình, mất thật nhiều năm cuối cùng cũng lay động được trái tim của đại điện hạ.
Những tưởng tình yêu sẽ kết trái ngọt nhưng biến cố ập đến. Đế quốc do hoàng tộc Himmel cai trị, trùng đực thâu tóm quyền lực nhưng bên trong mục ruỗng đến tận xương, thù trong giặc ngoài, cuối cùng cũng sụp đổ. Khi thư quân của hắn, Xavier, đang ở ngoài không gian chiến đấu bảo vệ đế quốc thì đại hoàng tử cứ như vậy mà bị phản quân hành quyết, chết trong sự nhục nhã và đau đớn nhất.
Xavier chỉ về muộn một chút, nhận lại là một cái xác không hồn. Cả bầu trời trong lòng hắn sụp đổ, đến ý nghĩa để sống tiếp cũng không còn.
Được trùng thần ban cho cơ hội sống lại một lần nữa, Ren quyết định sẽ tìm lại Xavier, lôi đám phản quân ra ánh sáng, nhưng theo hiệu ứng cánh bướm, mọi chuyện bắt đầu trở nên ngoài tầm kiểm soát.
Công và thụ đều là trùng bản địa.
Công và thụ có chiều cao tương đương nhau, trùng đực cơ thể thiên gầy, quân thư cường tráng hơn.
Quân thư có thể trùng hóa, quân thư cấp S trở lên có siêu kỹ năng (siêu năng lực).
Bối cảnh: Trùng tộc có ngoại hình giống con người, không có giới tính nữ, trùng tộc chia ra trùng đực và trùng cái. Trùng đực và trùng cái chiều cao xấp xỉ nhau, nhưng trùng đực thường mảnh khảnh và yếu hơn. Trùng cái thể hình cường tráng, chia ra hai loại: quân thư và á thư. Có sức mạnh vượt trội và có thể trùng hóa để chiến đấu gọi là quân thư, quân thư từ cấp S trở lên có năng lực đặc biệt. Á thư không thể trùng hóa, vẻ ngoài mảnh mai nhỏ nhắn, tỉ lệ mang thai cao hơn quân thư. Trùng cái mang thai 2 tháng sẽ sinh trứng, sau khi sinh trứng trùng đực sẽ ấp trứng cho đến khi trứng nở ra trùng con.
Ở trùng tộc, trùng đực thì ít mà trùng cái thì nhiều, tỉ lệ 1:100. Bởi vậy trùng đực sẽ được bảo vệ và nhận được nhiều ưu đãi trong xã hội trùng tộc. Sau khi kết hôn, trùng cái sẽ gọi trùng đực là hùng chủ, một trùng đực sẽ cưới một thư quân (vợ cả) và nhiều thư hầu (thiếp). Một số có thể có thư nô (nô lệ).
Trùng đực có thể sử dụng tinh thần lực để kiểm soát lãnh hải tinh thần của trùng cái, bắt trùng cái làm theo ý mình.
Biên tập: Lạc Tử Du
Thể loại: Giả tưởng, trùng tộc, trọng sinh, cơ giáp, chủ công, mỹ cường.
CP: Dịu dàng điềm tĩnh lý trí công x si mê công hung hãn thụ.
Giới thiệu
Mười lăm năm trước, lễ cưới giữa đại hoàng tử cao quý nhất đế quốc, Ren D. Himmel và thượng tướng Xavier, quân thư cấp SSR mạnh nhất lịch sử trùng tộc diễn ra trước sự chứng kiến của toàn bộ đế quốc, một hoàng tử cưới quân thư mạnh nhất để củng cố quyền lực, một quân thư gả cho trùng đực mà hắn đã yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên. Xavier dâng lên trái tim nhiệt thành của mình, mất thật nhiều năm cuối cùng cũng lay động được trái tim của đại điện hạ.
Những tưởng tình yêu sẽ kết trái ngọt nhưng biến cố ập đến. Đế quốc do hoàng tộc Himmel cai trị, trùng đực thâu tóm quyền lực nhưng bên trong mục ruỗng đến tận xương, thù trong giặc ngoài, cuối cùng cũng sụp đổ. Khi thư quân của hắn, Xavier, đang ở ngoài không gian chiến đấu bảo vệ đế quốc thì đại hoàng tử cứ như vậy mà bị phản quân hành quyết, chết trong sự nhục nhã và đau đớn nhất.
Xavier chỉ về muộn một chút, nhận lại là một cái xác không hồn. Cả bầu trời trong lòng hắn sụp đổ, đến ý nghĩa để sống tiếp cũng không còn.
Được trùng thần ban cho cơ hội sống lại một lần nữa, Ren quyết định sẽ tìm lại Xavier, lôi đám phản quân ra ánh sáng, nhưng theo hiệu ứng cánh bướm, mọi chuyện bắt đầu trở nên ngoài tầm kiểm soát.
Công và thụ đều là trùng bản địa.
Công và thụ có chiều cao tương đương nhau, trùng đực cơ thể thiên gầy, quân thư cường tráng hơn.
Quân thư có thể trùng hóa, quân thư cấp S trở lên có siêu kỹ năng (siêu năng lực).
Bối cảnh: Trùng tộc có ngoại hình giống con người, không có giới tính nữ, trùng tộc chia ra trùng đực và trùng cái. Trùng đực và trùng cái chiều cao xấp xỉ nhau, nhưng trùng đực thường mảnh khảnh và yếu hơn. Trùng cái thể hình cường tráng, chia ra hai loại: quân thư và á thư. Có sức mạnh vượt trội và có thể trùng hóa để chiến đấu gọi là quân thư, quân thư từ cấp S trở lên có năng lực đặc biệt. Á thư không thể trùng hóa, vẻ ngoài mảnh mai nhỏ nhắn, tỉ lệ mang thai cao hơn quân thư. Trùng cái mang thai 2 tháng sẽ sinh trứng, sau khi sinh trứng trùng đực sẽ ấp trứng cho đến khi trứng nở ra trùng con.
Ở trùng tộc, trùng đực thì ít mà trùng cái thì nhiều, tỉ lệ 1:100. Bởi vậy trùng đực sẽ được bảo vệ và nhận được nhiều ưu đãi trong xã hội trùng tộc. Sau khi kết hôn, trùng cái sẽ gọi trùng đực là hùng chủ, một trùng đực sẽ cưới một thư quân (vợ cả) và nhiều thư hầu (thiếp). Một số có thể có thư nô (nô lệ).
Trùng đực có thể sử dụng tinh thần lực để kiểm soát lãnh hải tinh thần của trùng cái, bắt trùng cái làm theo ý mình.
3.3
Khó Theo Đuổi
Tác giả: Bát Nguyệt Vu Hạ
Editor: Jeongie
Thể loại: Hiện đại, ngọt ngào
Độ dài: 83 chương + 8 ngoại truyện
Giới thiệu
Năm năm trước, chỉ một câu nói “Nhạt nhẽo, tầm thường” của Lục Hoài Nghiên đã chôn vùi tâm tư thiếu nữ của Giang Sắt ngay tại lễ trưởng thành tuổi mười tám của mình.
Đêm ấy, Giang Sắt đã âm thầm cầu nguyện: Rồi sẽ có một ngày, sẽ có người cao tay hơn xuất hiện, đè Lục Hoài Nghiên xuống đất rồi giẫm thật mạnh lên mặt anh ta.
Năm năm sau, chỉ vỏn vẹn trong một đêm, Giang Sắt từ một thiên kim danh giá ở Bắc Thành bỗng chốc trở thành tiểu thư giả mạo gia cảnh nghèo khó.
Mất đi thân phận thiên kim, rời khỏi Bắc Thành, bắt đầu cuộc sống tự lực cánh sinh.
Thế nhưng, cô lại vui vẻ tiếp nhận mọi thứ.
Chỉ có một chuyện khiến cô tiếc nuối mãi, chính là đời này e rằng không còn cơ hội nhìn thấy cảnh Lục Hoài Nghiên bị người ta “chà đạp”.
Về sau…
Vị thái tử Lục thị kiêu căng, ngạo mạn, lạnh lùng, tàn nhẫn kia vô tình biết được nỗi niềm tiếc nuối của Giang Sắt.
Biết rõ cô nàng này thù dai cỡ nào, người đàn ông thẳng tay lôi Giang Sắt ra khỏi chăn, nhấc chân trái cô lên rồi áp vào mặt mình, ung dung nói, “Nào, em cứ giẫm thoả thích.”
Giang Sắt: …
…
Ngày xưa, khi Giang Sắt còn đi tò tò sau lưng gọi anh là anh Hoài Nghiên, Lục Hoài Nghiên chẳng hề để cô nhóc vào mắt.
Sau này Lục Hoài Nghiên mới nhận ra, muốn dỗ cô gọi mình một tiếng anh Hoài Nghiên thật đúng là khó hơn cả lên trời…
*Đoạn kịch ngắn*
Một ngày nọ, tin tức đính hôn giữa Lục Hoài Nghiên và công chúa nhỏ nhà họ Quan bị lan truyền một cách chóng mặt.
Giang Sắt chỉ gửi cho anh một tin nhắn ngắn gọn: Tạm biệt.
Đêm đó, Lục Hoài Nghiên chạy thẳng đến sân bay giữ người lại.
Giang Sắt cười nhạt, “Lục Hoài Nghiên, tôi không đụng vào đồ đã có chủ, dễ hợp thì dễ tan.”
Lục Hoài Nghiên siết chặt tay cô, cắn răng nói, “Sao? Ngay cả đồ của mình mà em cũng không muốn đụng tới sao?”
Không lâu sau, một bài đăng Weibo của tổng giám đốc Lục thị đã nằm chiễm chệ trên hot search.
#Không đính hôn, không liên hôn, tổ tông nhà tôi vừa khó dỗ lại còn khó hầu hạ, vẫn còn đang trong quá trình theo đuổi# @Bán giang sắt sắt bán giang hồng*.
* Một câu trong bài thơ Mộ giang ngâm của Bạch Cư Dị.
Tác giả: Bát Nguyệt Vu Hạ
Editor: Jeongie
Thể loại: Hiện đại, ngọt ngào
Độ dài: 83 chương + 8 ngoại truyện
Giới thiệu
Năm năm trước, chỉ một câu nói “Nhạt nhẽo, tầm thường” của Lục Hoài Nghiên đã chôn vùi tâm tư thiếu nữ của Giang Sắt ngay tại lễ trưởng thành tuổi mười tám của mình.
Đêm ấy, Giang Sắt đã âm thầm cầu nguyện: Rồi sẽ có một ngày, sẽ có người cao tay hơn xuất hiện, đè Lục Hoài Nghiên xuống đất rồi giẫm thật mạnh lên mặt anh ta.
Năm năm sau, chỉ vỏn vẹn trong một đêm, Giang Sắt từ một thiên kim danh giá ở Bắc Thành bỗng chốc trở thành tiểu thư giả mạo gia cảnh nghèo khó.
Mất đi thân phận thiên kim, rời khỏi Bắc Thành, bắt đầu cuộc sống tự lực cánh sinh.
Thế nhưng, cô lại vui vẻ tiếp nhận mọi thứ.
Chỉ có một chuyện khiến cô tiếc nuối mãi, chính là đời này e rằng không còn cơ hội nhìn thấy cảnh Lục Hoài Nghiên bị người ta “chà đạp”.
Về sau…
Vị thái tử Lục thị kiêu căng, ngạo mạn, lạnh lùng, tàn nhẫn kia vô tình biết được nỗi niềm tiếc nuối của Giang Sắt.
Biết rõ cô nàng này thù dai cỡ nào, người đàn ông thẳng tay lôi Giang Sắt ra khỏi chăn, nhấc chân trái cô lên rồi áp vào mặt mình, ung dung nói, “Nào, em cứ giẫm thoả thích.”
Giang Sắt: …
…
Ngày xưa, khi Giang Sắt còn đi tò tò sau lưng gọi anh là anh Hoài Nghiên, Lục Hoài Nghiên chẳng hề để cô nhóc vào mắt.
Sau này Lục Hoài Nghiên mới nhận ra, muốn dỗ cô gọi mình một tiếng anh Hoài Nghiên thật đúng là khó hơn cả lên trời…
*Đoạn kịch ngắn*
Một ngày nọ, tin tức đính hôn giữa Lục Hoài Nghiên và công chúa nhỏ nhà họ Quan bị lan truyền một cách chóng mặt.
Giang Sắt chỉ gửi cho anh một tin nhắn ngắn gọn: Tạm biệt.
Đêm đó, Lục Hoài Nghiên chạy thẳng đến sân bay giữ người lại.
Giang Sắt cười nhạt, “Lục Hoài Nghiên, tôi không đụng vào đồ đã có chủ, dễ hợp thì dễ tan.”
Lục Hoài Nghiên siết chặt tay cô, cắn răng nói, “Sao? Ngay cả đồ của mình mà em cũng không muốn đụng tới sao?”
Không lâu sau, một bài đăng Weibo của tổng giám đốc Lục thị đã nằm chiễm chệ trên hot search.
#Không đính hôn, không liên hôn, tổ tông nhà tôi vừa khó dỗ lại còn khó hầu hạ, vẫn còn đang trong quá trình theo đuổi# @Bán giang sắt sắt bán giang hồng*.
* Một câu trong bài thơ Mộ giang ngâm của Bạch Cư Dị.
3.3
Tác giả: Tứ Khuyết Nhất
Chuyển ngữ: Pineapple
Tag: 18+, Cao H, Cẩu huyết, Cưng chiều, HE, Hiện đại, Ngọt, NP, NTR
Tổng số chương: 66
Giới thiệu:
Hàn Nhã Văn và Thạch Đông Thăng kết hôn được 5 năm, sinh hoạt vợ chồng luôn làm cho có lệ.
Trịnh Đằng Huy và Lý Giai Di là đôi vợ chồng mới cưới, sinh hoạt vợ chồng luôn trong tình trạng mãnh liệt như lửa.
Một ngày đẹp trời hai đôi vợ chồng trở thành hàng xóm, trao đổi thân phận với nhau, tất cả đều vượt rào.
Luật sư bên ngoài có vẻ đứng đắn, nhưng bên trong lại rất đồi bại vs giáo viên nhà trẻ tao nhã
Huấn luyện viên thể hình gợi cảm vs tác giả có vẻ ngoài bảo thủ
Chuyển ngữ: Pineapple
Tag: 18+, Cao H, Cẩu huyết, Cưng chiều, HE, Hiện đại, Ngọt, NP, NTR
Tổng số chương: 66
Giới thiệu:
Hàn Nhã Văn và Thạch Đông Thăng kết hôn được 5 năm, sinh hoạt vợ chồng luôn làm cho có lệ.
Trịnh Đằng Huy và Lý Giai Di là đôi vợ chồng mới cưới, sinh hoạt vợ chồng luôn trong tình trạng mãnh liệt như lửa.
Một ngày đẹp trời hai đôi vợ chồng trở thành hàng xóm, trao đổi thân phận với nhau, tất cả đều vượt rào.
Luật sư bên ngoài có vẻ đứng đắn, nhưng bên trong lại rất đồi bại vs giáo viên nhà trẻ tao nhã
Huấn luyện viên thể hình gợi cảm vs tác giả có vẻ ngoài bảo thủ
4.3
Ngụy Chi vừa sinh ra đã được nuôi dưỡng ở thanh lâu, ở cùng mẫu thân là kỹ nữ đến năm mười bốn tuổi, sau này được Dụ Vương mang về vương phủ giáo dưỡng.
Trong phủ Dụ Vương thê thiếp thành đàn, tranh sủng không ngừng.
Đại thiếu gia Tề Cảnh Chiêu tài hoa hơn người chân lại mang tật, tính tình âm ngoan khó lường.
Nhị thiếu gia là chính nhân quân tử, khôn ngoan sắc sảo. Tam tiểu thư khí chất như lan, tâm cao ngất......
Đích thứ lục đục với nhau, không ngừng gợn sóng.
Một tiểu thư xuất thân ti tiện, vào vương phủ cũng không có người hỏi thăm.
- -
Ban đêm, thiếu nữ cả người trần trụi cưỡi lên trên người nam nhân, mồ hôi chảy ra đầm đìa, kiều suyễn không ngừng.
"A...... A...... Chi Chi ăn không vào......"
Một bàn tay to khớp xương rõ ràng bóp chặt mông Ngụy Chi, thanh âm nam tử khàn khàn vang lên.
"Nên gọi ta là gì?"
Ngụy Chi bị nam nhân đỉnh đến cả người tê dại, thấp giọng nói:
"Chiêu ca ca......"
- -
1v1, ngọt văn, huynh muội ruột.
Nam chủ chân thọt (không ảnh hưởng đến chất lượng thịt)
3.5
Hứa Bối Đóa vất vả lắm mới mua được một căn nhà, trước khi vào ở cô lại xuyên vào một quyển niên đại văn cẩu huyết, trở thành nữ phụ pháo hôi.
Gia cảnh của nguyên thân giàu có nhưng cha mẹ đều mất, bị một tên nghèo quấn quýt theo đuổi rồi kết hôn.
Về sau nguyên thân đập nồi bán sắt cùng nam chính gây dựng sự nghiệp thế mà lại bị phản bội, trở thành một oán phụ, chán nản mà ch.ết thảm, còn nam chính và nữ chính thì sống hạnh phúc.
Hứa Bối Đóa tức giận nghiến răng nghiến lợi, có tiền dùng để mua nhà không tốt hơn sao!
Đây là thập niên 90!
Giá bất động sản còn chưa sốt, khắp nơi đều là nhà là đất......
Có trời mới biết cô mua nhà không dễ dàng gì!
Hứa Bối Đóa bắt đầu tích lũy nhà cửa.
Trước tiên cho thuê nhà cũ, sau đó không ngừng mua nhà, mua đất.
Tiền sinh nhà và đất, nhà và đất sinh tiền...... chà chà, liên tục không dứt nha.
Cô đây muốn làm một phú bà, cặn bã nam gì đó không liên quan đến cô!
Ngay từ đầu, đồng hương trong thôn vây quanh giới thiệu đàn ông cho cô, đều muốn tiểu tử nghèo nhà mình được một người vợ có tiền.
Về sau đồng nghiệp trên thị trấn cũng thường xuyên khuyên:
"Đóa Đóa, thấy nam nhân tốt thì mau gả đi."
"Con gái để cần nhiều tiền như vậy làm gì, lấy chồng tốt mới thật sự tốt."
"Con gái mua nhà làm gì, trên lưng vay tiền làm sao gả ra ngoài được!"
……
Hứa Bối Đóa từ chối hết, điên cuồng mua nhà rồi than thở:
"Tôi thiếu nợ thật nhiều, có người đàn ông tốt nào nguyện ý giúp tôi trả tiền thế chấp không!"
Sau đó Hứa Bối Đóa không chỉ có rất nhiều nhà, mà loại nào cũng có.
Nhà Tây, nhà cao tầng nhỏ, tứ hợp viện, văn phòng, cửa hàng.......
....
Một câu tóm tắt: Phú bà lại lại lại mua nhà!
Lập ý: Nỗ lực sinh hoạt, đền bù tiếc nuối
Gia cảnh của nguyên thân giàu có nhưng cha mẹ đều mất, bị một tên nghèo quấn quýt theo đuổi rồi kết hôn.
Về sau nguyên thân đập nồi bán sắt cùng nam chính gây dựng sự nghiệp thế mà lại bị phản bội, trở thành một oán phụ, chán nản mà ch.ết thảm, còn nam chính và nữ chính thì sống hạnh phúc.
Hứa Bối Đóa tức giận nghiến răng nghiến lợi, có tiền dùng để mua nhà không tốt hơn sao!
Đây là thập niên 90!
Giá bất động sản còn chưa sốt, khắp nơi đều là nhà là đất......
Có trời mới biết cô mua nhà không dễ dàng gì!
Hứa Bối Đóa bắt đầu tích lũy nhà cửa.
Trước tiên cho thuê nhà cũ, sau đó không ngừng mua nhà, mua đất.
Tiền sinh nhà và đất, nhà và đất sinh tiền...... chà chà, liên tục không dứt nha.
Cô đây muốn làm một phú bà, cặn bã nam gì đó không liên quan đến cô!
Ngay từ đầu, đồng hương trong thôn vây quanh giới thiệu đàn ông cho cô, đều muốn tiểu tử nghèo nhà mình được một người vợ có tiền.
Về sau đồng nghiệp trên thị trấn cũng thường xuyên khuyên:
"Đóa Đóa, thấy nam nhân tốt thì mau gả đi."
"Con gái để cần nhiều tiền như vậy làm gì, lấy chồng tốt mới thật sự tốt."
"Con gái mua nhà làm gì, trên lưng vay tiền làm sao gả ra ngoài được!"
……
Hứa Bối Đóa từ chối hết, điên cuồng mua nhà rồi than thở:
"Tôi thiếu nợ thật nhiều, có người đàn ông tốt nào nguyện ý giúp tôi trả tiền thế chấp không!"
Sau đó Hứa Bối Đóa không chỉ có rất nhiều nhà, mà loại nào cũng có.
Nhà Tây, nhà cao tầng nhỏ, tứ hợp viện, văn phòng, cửa hàng.......
....
Một câu tóm tắt: Phú bà lại lại lại mua nhà!
Lập ý: Nỗ lực sinh hoạt, đền bù tiếc nuối
4.1
1v1 từ pháo hữu trở thành chân ái, nhưng thật ra đây là một cái cạm bẫy.
Pháo hữu: bạn giường
Lưu ý: Nam, nữ chính không sạch
Pháo hữu: bạn giường
Lưu ý: Nam, nữ chính không sạch
3.6
"Khiến ngươi từ một đại tướng quân tiếng tăm lừng lẫy trở thành người của bổn cung, mà bản thân ta vẫn có thể xem nó như một loại chiến lợi phẩm, như vậy mới là điều nhục nhã nhất đối với ngươi....."
Thân là đại tướng quân Tô Khanh Hàn bị bắt thay thế Cung quốc công chúa đi hòa thân, gả cho Hoàng thái tử địch quốc làm Thái Tử Phi, nhận hết khuất nhục;
Hoàng thái tử vốn dĩ chỉ muốn Tô Khanh Hàn trở thành một món đồ chơi, không nghĩ tới lại vì một lần đánh cuộc mà bản thân phải trả giá.....
Đây là giai đoạn công thụ nhìn nhau không thuận mắt, ngược thân ngược tâm, cuối cùng lại phải truy thê hỏa táng tràng.
CP: Bá đạo Hoàng thái tử mỹ tra công X Đại tướng quân cường thụ
Ngọt ngược đều có, 1V1 song khiết, có CP phụ, HE.
Phân loại: Ngược văn, HE, ngọt văn, sảng văn, cổ đại, cung đình.
Thân là đại tướng quân Tô Khanh Hàn bị bắt thay thế Cung quốc công chúa đi hòa thân, gả cho Hoàng thái tử địch quốc làm Thái Tử Phi, nhận hết khuất nhục;
Hoàng thái tử vốn dĩ chỉ muốn Tô Khanh Hàn trở thành một món đồ chơi, không nghĩ tới lại vì một lần đánh cuộc mà bản thân phải trả giá.....
Đây là giai đoạn công thụ nhìn nhau không thuận mắt, ngược thân ngược tâm, cuối cùng lại phải truy thê hỏa táng tràng.
CP: Bá đạo Hoàng thái tử mỹ tra công X Đại tướng quân cường thụ
Ngọt ngược đều có, 1V1 song khiết, có CP phụ, HE.
Phân loại: Ngược văn, HE, ngọt văn, sảng văn, cổ đại, cung đình.
4.1
Tác giả: TỐ UYÊN
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Hệ Thống, Hiện Đại, Hài Hước, Dị Năng
Team dịch: CỐ DIỆP PHI
Giới thiệu:
Đời Phó Lê bị em gái Phó Đào đẩy ngã xuống sông, được Trần Viễn cứu lên. Cô buộc phải gả cho hắn ta, làm mẹ kế của hai đứa nhỏ.
Nhà họ Trần nghèo khó, ăn bữa nay lo bữa mai. Mẹ chồng lại độc ác, động một tí là chửi rủa quát mắng. Trần Viễn thì suốt ngày say xỉn rồi bạo hành gia đình.
Phó Lê ở nhà họ Trần làm trâu làm ngựa khổ cực vất vả, chưa tới nửa năm đã sinh bệnh nặng mà chết.
Trước khi chết, tiếc nuối duy nhất của cô chính là không biết ai đã lặng lẽ hộ tống mình về nhà mỗi khi phải làm việc đến đêm khuya, ai đã đặt thuốc trị thương lên bệ cửa sổ mỗi lần mình bị đánh đập, ai đã tặng nho cho mình những lúc bị đói.
Không có cách nào để nói với người đã chiếu sáng cuộc đời ảm đạm của mình một tiếng: Cảm ơn!
………
Sống lại một lần nữa, chuyện đầu tiên Phó Lê làm chính là dồn hết sức lực vào cẳng chân để đá văng Trần Viễn ra thật xa, tự mình leo lên bờ, tuyệt đối không gả cho hắn ta, sau đó chạy đến nơi khác để tìm một cuộc sống mới đủ ăn đủ mặc.
Chuyện thứ hai là tìm ra con người thầm lặng kia, báo đáp cho người ta gấp bội lần những điều tốt mà anh ấy đã làm cho mình.
Sau khi sống lại, Phó Lê có cơ hội được rút thăm trúng thưởng từ hệ thống. Định mệnh ép cô trở thành người làm nhiệm vụ, vì thế mà Phó Lê có thể nhận được rất nhiều ‘bảo bối’.
Ví dụ như: phương pháp nhân giống hạt dưa, thuốc mỡ vạn năng, tài nghệ nấu nướng, nước linh tuyền…
Thế nhưng định mệnh cũng trêu đùa cô, hoá ra người kiếp trước đã bảo vệ cô lại chính là Lăng Nghị ở Thôn Bá – một người vô cùng hung dữ và khó gần.
Có điều, những ‘bảo bối’ của hệ thống lại khiến Phó Lê phải thèm thuồng, vậy nên cô đã mang theo tâm trạng nơm nớp lo sợ mà đi làm nhiệm vụ.
Lần đầu tiên, cô lặng lẽ chạm vào tay anh ta, tứ chi tiếp xúc.
Nhưng người đàn ông đó lại hung hăng quay đầu lại, trừng mắt nhìn cô: “Chạm vào tôi một lần nữa thì đừng trách tôi không khách khí.”
Phó Lê sợ tới mức ngã nhào xuống mặt đất, hai mông ê ẩm, nghĩ thầm: Hung dữ như vậy, sao có thể là lương duyên trời định chứ?!
Tuy nhiên, về sau Phó Lê phát hiện ra, người đàn ông này… hình như chính là người đã thầm mến cô ở kiếp trước, là ánh sáng của cuộc đời cô.
………
Sau khi gả cho Lăng Nghị, một đám người luôn chờ đợi khoảnh khắc Phó Lê trở thành trò cười.
Thiên hạ: “Nhà họ Lăng nghèo đến nỗi một lạng thịt cũng không có mà ăn, Lê Tử gả đến đó chắc chắn sẽ phải chịu khổ.”
Kết quả, hai vợ chồng Phó Lê bắt đầu kinh doanh buôn bán, TV, tủ lạnh, máy may, từ một túp lều lụp xụp biến thành những căn phòng rộng lớn, nhà lầu khang trang.
Thiên hạ: "Em trai Lăng Nghị có bệnh, em gái lại bị thọt chân, đúng là đồ của nợ!”
Kết quả, em trai và em gái Lăng Nghị, một người trở thành kỹ sư chế tạo máy móc, một người trở thành chuyên gia thiết kế thời trang.
Thiên hạ: "Có tiền thì làm được gì chứ, không cha không mẹ cũng chẳng có ai giúp đỡ.”
Kết quả, cha mẹ ruột của tên lưu manh Lăng Nghị đã tìm tới tận cửa, thế mà lại là quan lớn trên tỉnh.
Thiên hạ: "Có tiền có quyền thì sao chứ, Lăng Nghị hung hăng cục cằn như thế, chắc chắn là không biết thương yêu bà xã.”
Phó Lê yên lặng quay đầu, cắn quả nho mà Lăng Nghị đã lột sẵn vỏ, thầm nghĩ: Thương yêu bà xã ư, anh ấy đã bắt đầu từ đời trước rồi!
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Hệ Thống, Hiện Đại, Hài Hước, Dị Năng
Team dịch: CỐ DIỆP PHI
Giới thiệu:
Đời Phó Lê bị em gái Phó Đào đẩy ngã xuống sông, được Trần Viễn cứu lên. Cô buộc phải gả cho hắn ta, làm mẹ kế của hai đứa nhỏ.
Nhà họ Trần nghèo khó, ăn bữa nay lo bữa mai. Mẹ chồng lại độc ác, động một tí là chửi rủa quát mắng. Trần Viễn thì suốt ngày say xỉn rồi bạo hành gia đình.
Phó Lê ở nhà họ Trần làm trâu làm ngựa khổ cực vất vả, chưa tới nửa năm đã sinh bệnh nặng mà chết.
Trước khi chết, tiếc nuối duy nhất của cô chính là không biết ai đã lặng lẽ hộ tống mình về nhà mỗi khi phải làm việc đến đêm khuya, ai đã đặt thuốc trị thương lên bệ cửa sổ mỗi lần mình bị đánh đập, ai đã tặng nho cho mình những lúc bị đói.
Không có cách nào để nói với người đã chiếu sáng cuộc đời ảm đạm của mình một tiếng: Cảm ơn!
………
Sống lại một lần nữa, chuyện đầu tiên Phó Lê làm chính là dồn hết sức lực vào cẳng chân để đá văng Trần Viễn ra thật xa, tự mình leo lên bờ, tuyệt đối không gả cho hắn ta, sau đó chạy đến nơi khác để tìm một cuộc sống mới đủ ăn đủ mặc.
Chuyện thứ hai là tìm ra con người thầm lặng kia, báo đáp cho người ta gấp bội lần những điều tốt mà anh ấy đã làm cho mình.
Sau khi sống lại, Phó Lê có cơ hội được rút thăm trúng thưởng từ hệ thống. Định mệnh ép cô trở thành người làm nhiệm vụ, vì thế mà Phó Lê có thể nhận được rất nhiều ‘bảo bối’.
Ví dụ như: phương pháp nhân giống hạt dưa, thuốc mỡ vạn năng, tài nghệ nấu nướng, nước linh tuyền…
Thế nhưng định mệnh cũng trêu đùa cô, hoá ra người kiếp trước đã bảo vệ cô lại chính là Lăng Nghị ở Thôn Bá – một người vô cùng hung dữ và khó gần.
Có điều, những ‘bảo bối’ của hệ thống lại khiến Phó Lê phải thèm thuồng, vậy nên cô đã mang theo tâm trạng nơm nớp lo sợ mà đi làm nhiệm vụ.
Lần đầu tiên, cô lặng lẽ chạm vào tay anh ta, tứ chi tiếp xúc.
Nhưng người đàn ông đó lại hung hăng quay đầu lại, trừng mắt nhìn cô: “Chạm vào tôi một lần nữa thì đừng trách tôi không khách khí.”
Phó Lê sợ tới mức ngã nhào xuống mặt đất, hai mông ê ẩm, nghĩ thầm: Hung dữ như vậy, sao có thể là lương duyên trời định chứ?!
Tuy nhiên, về sau Phó Lê phát hiện ra, người đàn ông này… hình như chính là người đã thầm mến cô ở kiếp trước, là ánh sáng của cuộc đời cô.
………
Sau khi gả cho Lăng Nghị, một đám người luôn chờ đợi khoảnh khắc Phó Lê trở thành trò cười.
Thiên hạ: “Nhà họ Lăng nghèo đến nỗi một lạng thịt cũng không có mà ăn, Lê Tử gả đến đó chắc chắn sẽ phải chịu khổ.”
Kết quả, hai vợ chồng Phó Lê bắt đầu kinh doanh buôn bán, TV, tủ lạnh, máy may, từ một túp lều lụp xụp biến thành những căn phòng rộng lớn, nhà lầu khang trang.
Thiên hạ: "Em trai Lăng Nghị có bệnh, em gái lại bị thọt chân, đúng là đồ của nợ!”
Kết quả, em trai và em gái Lăng Nghị, một người trở thành kỹ sư chế tạo máy móc, một người trở thành chuyên gia thiết kế thời trang.
Thiên hạ: "Có tiền thì làm được gì chứ, không cha không mẹ cũng chẳng có ai giúp đỡ.”
Kết quả, cha mẹ ruột của tên lưu manh Lăng Nghị đã tìm tới tận cửa, thế mà lại là quan lớn trên tỉnh.
Thiên hạ: "Có tiền có quyền thì sao chứ, Lăng Nghị hung hăng cục cằn như thế, chắc chắn là không biết thương yêu bà xã.”
Phó Lê yên lặng quay đầu, cắn quả nho mà Lăng Nghị đã lột sẵn vỏ, thầm nghĩ: Thương yêu bà xã ư, anh ấy đã bắt đầu từ đời trước rồi!