All Mangas
2537 Truyện
Sắp xếp theo
3.7
Vì một hôn ước định trước từ thời ông, nên tôi kết hôn với Thường Trạch
Nhưng cuộc sống sau hôn nhân lại không giống tôi tưởng tượng cho lắm…..
Kết hôn ngày đầu tiên, tôi mới uống một lon bia của ổng, ổng bắt tôi trả lại một lon
Kết hôn tuần đầu tiên, tôi ăn của ổng một dĩa mì trộn tương, ổng đòi tôi trả 22 tệ tiền nguyên liệu, mà tôi rửa bát nhé
Kết hôn một tháng, tôi vừa biết tiền điện nước phải cưa đôi, ổng lại bảo tôi ở nhà nhiều hơn, phần tôi phải trả tất nhiên hơn
Tôi cứ tưởng gả cho nhà giàu là sống trong nhung lụa, ai ngờ gặp phải tên keo kiệt chính hiệu, chết rồi, còn ba năm mới kết thúc, mà tôi không sống nổi với ổng nữa
Nhưng cuộc sống sau hôn nhân lại không giống tôi tưởng tượng cho lắm…..
Kết hôn ngày đầu tiên, tôi mới uống một lon bia của ổng, ổng bắt tôi trả lại một lon
Kết hôn tuần đầu tiên, tôi ăn của ổng một dĩa mì trộn tương, ổng đòi tôi trả 22 tệ tiền nguyên liệu, mà tôi rửa bát nhé
Kết hôn một tháng, tôi vừa biết tiền điện nước phải cưa đôi, ổng lại bảo tôi ở nhà nhiều hơn, phần tôi phải trả tất nhiên hơn
Tôi cứ tưởng gả cho nhà giàu là sống trong nhung lụa, ai ngờ gặp phải tên keo kiệt chính hiệu, chết rồi, còn ba năm mới kết thúc, mà tôi không sống nổi với ổng nữa
4.1
Mùa hè được tạo thành từ những gì? Cánh đồng hoang, pháo hoa và tàu ngầm. Và Trình Trục có một bí mật liên quan đến một đồng tiền xu.
***
Tiếng còi truyền đến từ trạm canh gác phía xa giống như một con dao cắt ngang bầu trời.
“Nhìn đằng kia, em thấy gì?”
Trình Trục nhìn qua, cô không thấy gì.
Chỉ có vùng biển yên tĩnh và thuyền bè.
“Có người trở về với chiếc thuyền trống rỗng.”
Lần này Trình Trục nhìn thấy một chiếc thuyền nhỏ, chủ thuyền chán nản lên bờ.
Cô hỏi: “Vậy phải làm sao bây giờ?”
“Còn có thể làm gì được nữa? Ăn rau trộn thôi.” Tư thế của Tôn Minh Trì nhàn nhã, anh tuỳ ý giơ tay lên, chỉ về phía xa: “Thuyền chạy trên nước, gió êm sóng lặng là chuyện bình thường, gió nổi mây phun cũng là chuyện bình thường. Không có ai làm việc trên thuyền mà lại bỏ thuyền vì sóng lớn, cũng không có ai sẽ không bao giờ ra khơi nữa chỉ vì một lần trống lưới.”
Tôn Minh Trì dựa vào rào chắn, hơi nghiêng người nhìn ra xa: “Muốn thành công thì phải chịu rủi ro tương ứng, không có ai vì sợ rủi ro mà tránh thử tất cả mọi thứ.”
Trình Trục im lặng.
***
Có vẻ như Trình Trục đã mất hứng thú với việc hỏi Tôn Minh Trì yêu cô từ khi nào. Cô lười biếng dựa vào Tôn Minh Trì và nói: “Không tiếp tục nữa à? Sao lại kiềm chế thế? Không phải là anh không được đấy chứ?”
Tôn Minh Trì đã hoàn toàn miễn dịch với những câu khiêu khích kiểu này. Anh nhìn vẻ mặt không hài lòng của cô, khẽ mỉa mai: “Em không mệt à?”
“Sắp tới muốn mệt cũng không được.”
“Em nói hợp tình hợp lý thật đấy.”
***
Tiếng còi truyền đến từ trạm canh gác phía xa giống như một con dao cắt ngang bầu trời.
“Nhìn đằng kia, em thấy gì?”
Trình Trục nhìn qua, cô không thấy gì.
Chỉ có vùng biển yên tĩnh và thuyền bè.
“Có người trở về với chiếc thuyền trống rỗng.”
Lần này Trình Trục nhìn thấy một chiếc thuyền nhỏ, chủ thuyền chán nản lên bờ.
Cô hỏi: “Vậy phải làm sao bây giờ?”
“Còn có thể làm gì được nữa? Ăn rau trộn thôi.” Tư thế của Tôn Minh Trì nhàn nhã, anh tuỳ ý giơ tay lên, chỉ về phía xa: “Thuyền chạy trên nước, gió êm sóng lặng là chuyện bình thường, gió nổi mây phun cũng là chuyện bình thường. Không có ai làm việc trên thuyền mà lại bỏ thuyền vì sóng lớn, cũng không có ai sẽ không bao giờ ra khơi nữa chỉ vì một lần trống lưới.”
Tôn Minh Trì dựa vào rào chắn, hơi nghiêng người nhìn ra xa: “Muốn thành công thì phải chịu rủi ro tương ứng, không có ai vì sợ rủi ro mà tránh thử tất cả mọi thứ.”
Trình Trục im lặng.
***
Có vẻ như Trình Trục đã mất hứng thú với việc hỏi Tôn Minh Trì yêu cô từ khi nào. Cô lười biếng dựa vào Tôn Minh Trì và nói: “Không tiếp tục nữa à? Sao lại kiềm chế thế? Không phải là anh không được đấy chứ?”
Tôn Minh Trì đã hoàn toàn miễn dịch với những câu khiêu khích kiểu này. Anh nhìn vẻ mặt không hài lòng của cô, khẽ mỉa mai: “Em không mệt à?”
“Sắp tới muốn mệt cũng không được.”
“Em nói hợp tình hợp lý thật đấy.”
4.5
ĐƯỢC CHUYỂN THỂ THÀNH PHIM "DẠ TỬ QUY"
Trong thành Trường An, Mai gia lang quân hai mươi hai tuổi làm người luôn đoan chính, sắp sửa nghênh thú Nhị nương tử Võ Trinh của Quốc công phủ, chính là cô nương đã hai mươi sáu mùa xuân xanh mà còn chưa xuất giá.
Thanh danh của Nhị nương tử thối chẳng ra gì, là kẻ ăn chơi trác táng đứng đầu thành Trường An.
Mọi người ai ai cũng chờ xem sau hôn sự hai người này sẽ gà bay chó sủa thế nào, ai ngờ..
【Hư cấu, huyền huyễn, có yêu quái. 】
Quần áo lụa là miêu yêu đại tỷ tỷ × chính trực đạo sĩ tiểu lang quân.
Miêu công lập gia đình.
Đạo sĩ cưới vợ.
Trong thành Trường An, Mai gia lang quân hai mươi hai tuổi làm người luôn đoan chính, sắp sửa nghênh thú Nhị nương tử Võ Trinh của Quốc công phủ, chính là cô nương đã hai mươi sáu mùa xuân xanh mà còn chưa xuất giá.
Thanh danh của Nhị nương tử thối chẳng ra gì, là kẻ ăn chơi trác táng đứng đầu thành Trường An.
Mọi người ai ai cũng chờ xem sau hôn sự hai người này sẽ gà bay chó sủa thế nào, ai ngờ..
【Hư cấu, huyền huyễn, có yêu quái. 】
Quần áo lụa là miêu yêu đại tỷ tỷ × chính trực đạo sĩ tiểu lang quân.
Miêu công lập gia đình.
Đạo sĩ cưới vợ.
4.5
Tác giả: 呜啦啦啦
Editor: Bắc Nguyệt Tề Nhất
VĂN ÁN
Người ở rể bị ta đuổi ra khỏi nhà đã trở thành hoàng đế.
Nha hoàn giúp ta thu thập hành lý ngay trong đêm:
“Tiểu thư, mau chạy đi! Cô gia trước đó vào ban ngày bị người mắng chửi, vào ban đêm còn hầu hạ người rửa chân. Hắn trở về chắc chắn sẽ trả thù!”
Ta vừa ra khỏi cửa, ai ngờ đụng phải một lồng ngực rắn chắc.
Ta che mũi, ngẩng đầu, liền thấy người ở rể kia đứng ở cửa, từ trên cao nhìn xuống:
“Phu nhân, nàng đi đâu vậy?”
Editor: Bắc Nguyệt Tề Nhất
VĂN ÁN
Người ở rể bị ta đuổi ra khỏi nhà đã trở thành hoàng đế.
Nha hoàn giúp ta thu thập hành lý ngay trong đêm:
“Tiểu thư, mau chạy đi! Cô gia trước đó vào ban ngày bị người mắng chửi, vào ban đêm còn hầu hạ người rửa chân. Hắn trở về chắc chắn sẽ trả thù!”
Ta vừa ra khỏi cửa, ai ngờ đụng phải một lồng ngực rắn chắc.
Ta che mũi, ngẩng đầu, liền thấy người ở rể kia đứng ở cửa, từ trên cao nhìn xuống:
“Phu nhân, nàng đi đâu vậy?”
4.7
Hán Việt: Huyền học đại sư xuyên thành tra A hậu hòa ảnh hậu HE liễu
Tác giả: Tử Phi Ngư Phi Tử
Thể loại: Bách hợp, Hiện đại, HE, Ngọt sủng, Xuyên thư, ABO, Giới giải trí, Huyền học, Nhẹ nhàng, Hỗ công
Văn án:
Diệp Lẫm là một thiên sư đỉnh cao, nhưng không may sinh ra trong cảnh nghèo khó. Cả đời cô làm vô số việc thiện, công đức vô lượng, nhưng vẫn sống trong sự thất vọng vì nghèo khó. Bất ngờ, cô xuyên không vào một tiểu thuyết ABO, trở thành một tra A (Alpha xấu xa).
Tuy nhiên, việc trở thành tra A là điều không thể đối với Diệp Lẫm. Cô quyết định rời khỏi nhà, thoát ly khỏi hào môn và trong lúc vô tình gặp được Cố Lí - ảnh hậu có thể chất như cá chép may mắn, được thiên đạo sủng ái trong thế giới này. Nhờ cơ duyên xảo hợp, cô và Cố Lí cùng tham gia một chương trình tổng hợp.
Trong chương trình, Diệp Lẫm không ngừng theo sát Cố Lí:
"Ảnh hậu, cô nên tránh xa XXX một chút, hắn gần đây gặp vận xui."
"Ảnh hậu, đừng đến chỗ XXX, ở đó có sát khí."
"Cố cá chép..."
Khi cả hai nắm tay nhau, Diệp Lẫm thỏa mãn: Hôm nay không cần rửa tay, vận may có thể kéo dài vài ngày.
Khi họ ôm nhau, Diệp Lẫm ngập tràn hạnh phúc: Vận may có thể kéo dài cả tháng...
Sau đó, Cố Lí ôm lấy Diệp Lẫm nhỏ bé vào lòng, hôn lên đôi môi đỏ của cô và nói: "Tôi trao bản thân mình cho em, thế nào?"
Thiên sư huyền học đại lão niên hạ A / Mỹ diễm ảnh hậu may mắn O
Tóm tắt: Ta dựa vào huyền học để chinh phục ảnh hậu
Ý tưởng: Làm người cần phải tích cực và luôn hướng về phía trước
Chú thích:
Thiên sư hay huyền học đại sư là là một người được coi là bậc thầy trong việc hiểu biết và thực hành các lĩnh vực huyền học, có thể giải quyết các vấn đề liên quan đến tâm linh, vận mệnh hoặc các hiện tượng siêu nhiên. Vị trí này sau đó được truyền từ đời này sang đời khác, và những người nắm giữ danh hiệu này được coi là có khả năng tương tác với các thần linh, thực hiện các nghi lễ và ban phước cho tín đồ.
Tác giả: Tử Phi Ngư Phi Tử
Thể loại: Bách hợp, Hiện đại, HE, Ngọt sủng, Xuyên thư, ABO, Giới giải trí, Huyền học, Nhẹ nhàng, Hỗ công
Văn án:
Diệp Lẫm là một thiên sư đỉnh cao, nhưng không may sinh ra trong cảnh nghèo khó. Cả đời cô làm vô số việc thiện, công đức vô lượng, nhưng vẫn sống trong sự thất vọng vì nghèo khó. Bất ngờ, cô xuyên không vào một tiểu thuyết ABO, trở thành một tra A (Alpha xấu xa).
Tuy nhiên, việc trở thành tra A là điều không thể đối với Diệp Lẫm. Cô quyết định rời khỏi nhà, thoát ly khỏi hào môn và trong lúc vô tình gặp được Cố Lí - ảnh hậu có thể chất như cá chép may mắn, được thiên đạo sủng ái trong thế giới này. Nhờ cơ duyên xảo hợp, cô và Cố Lí cùng tham gia một chương trình tổng hợp.
Trong chương trình, Diệp Lẫm không ngừng theo sát Cố Lí:
"Ảnh hậu, cô nên tránh xa XXX một chút, hắn gần đây gặp vận xui."
"Ảnh hậu, đừng đến chỗ XXX, ở đó có sát khí."
"Cố cá chép..."
Khi cả hai nắm tay nhau, Diệp Lẫm thỏa mãn: Hôm nay không cần rửa tay, vận may có thể kéo dài vài ngày.
Khi họ ôm nhau, Diệp Lẫm ngập tràn hạnh phúc: Vận may có thể kéo dài cả tháng...
Sau đó, Cố Lí ôm lấy Diệp Lẫm nhỏ bé vào lòng, hôn lên đôi môi đỏ của cô và nói: "Tôi trao bản thân mình cho em, thế nào?"
Thiên sư huyền học đại lão niên hạ A / Mỹ diễm ảnh hậu may mắn O
Tóm tắt: Ta dựa vào huyền học để chinh phục ảnh hậu
Ý tưởng: Làm người cần phải tích cực và luôn hướng về phía trước
Chú thích:
Thiên sư hay huyền học đại sư là là một người được coi là bậc thầy trong việc hiểu biết và thực hành các lĩnh vực huyền học, có thể giải quyết các vấn đề liên quan đến tâm linh, vận mệnh hoặc các hiện tượng siêu nhiên. Vị trí này sau đó được truyền từ đời này sang đời khác, và những người nắm giữ danh hiệu này được coi là có khả năng tương tác với các thần linh, thực hiện các nghi lễ và ban phước cho tín đồ.
4.5
3.9
Sau khi tình cảm bị phản bội, Tô Tư Doanh uống say khướt, sau đó ngã nhào vùi mình trong tuyết... Tới khi tỉnh lại, thấy mình đang ở trong lớp học, đối diện với ba giám thị coi thi và một tờ đề thi đại học môn Ngữ văn.
Tô Tư Doanh:... Excuse me?
Vốn tưởng rằng sau khi sống lại phải trực tiếp tham gia chương trình học lại đã là bi kịch trong bi kịch, mãi tới ngày đầu tiên khai giảng...
Tô Tư Doanh:... Tại sao bạn cùng bàn mềm mại này lại là tiểu tam thối tha năm năm sau không biết xấu hổ cướp bạn trai của tôi? [Không còn gì lưu luyến] [Động đậy tay tạm biệt]
***
Một câu tóm lược: Nhưng tôi chỉ thích cậu ấy.
Đại ý: Chăm chỉ học hành, tiến về phía trước.
Tô Tư Doanh:... Excuse me?
Vốn tưởng rằng sau khi sống lại phải trực tiếp tham gia chương trình học lại đã là bi kịch trong bi kịch, mãi tới ngày đầu tiên khai giảng...
Tô Tư Doanh:... Tại sao bạn cùng bàn mềm mại này lại là tiểu tam thối tha năm năm sau không biết xấu hổ cướp bạn trai của tôi? [Không còn gì lưu luyến] [Động đậy tay tạm biệt]
***
Một câu tóm lược: Nhưng tôi chỉ thích cậu ấy.
Đại ý: Chăm chỉ học hành, tiến về phía trước.
4.5
Văn án:
Ta xuyên không trở thành một nha hoàn, không kiêu ngạo không tự ti, được công tử thầm mến.
Khi phu nhân muốn nâng ta lên làm thông phòng, ta đã từ chối.
[...]
Ma ma tiếp tục nói, "Con ở ngoài không còn ai nương tựa, ở Lục phủ này, dù là người hầu, cũng không lo thiếu ăn thiếu mặc. Với tài năng của con, muốn sống tốt không phải là chuyện khó. Nói cho ma ma biết, tại sao nhất định phải rời đi?"
Ta ngẩng đầu từ lòng ma ma, ngồi thẳng dậy, nhìn vào ma ma hỏi:
"Ma ma, người còn nhớ Bích Đào không?"
"Bích Đào? Tất nhiên là nhớ rồi!"
"Người còn nhớ vì sao cô ấy bị bán ra khỏi phủ không?"
"Tất nhiên là nhớ, cô ấy tự tiện tặng công tử chiếc túi thêu đôi uyên ương, bị phu nhân bắt gặp, nên bị đánh hai mươi roi rồi bán đi."
"Ma ma, người nghĩ việc Bích Đào bị phạt như vậy có hợp lý không?"
Ma ma ngập ngừng nói, "Bích Đào có lỗi, nhưng phạt nặng như vậy thì quả là quá đáng. Nhưng chuyện đó liên quan gì đến con?"
"Ma ma, người cũng biết lỗi của Bích Đào không lớn, chỉ đánh và chuyển khỏi Bác Nhã Viện là đủ. Nhưng phu nhân lại cố ý phạt nặng, bán cô ấy đi, để làm gương cho toàn bộ nha hoàn trong phủ.
Nếu có ai dám có ý nghĩ vượt quá giới hạn, Bích Đào chính là ví dụ."
Ta tiếp tục, "Chỉ vì làm phiền công tử học, đụng chạm đến lợi ích của chủ nhân, mà không cho cơ hội, không nể chút tình cảm nào mà bán đi. Nếu một ngày nào đó con phạm lỗi, đụng chạm đến lợi ích của chủ nhân, làm chủ nhân không vui, thì con sẽ là Bích Đào tiếp theo. Và con có thể phản kháng không? Có thể nói không không? Không thể! Vì con là người hầu, là nô tỳ, con không phải là con, con chỉ là tài sản của chủ nhân, không khác gì một cái chén, cái bát trong tay họ."
Ta nắm c.h.ặ.t t.a.y ma ma, "Ma ma, con không muốn làm một cái chén, cái bát. Con muốn làm một người, một người có thể làm chủ vận mệnh của mình, một người có thể tự quyết định cuộc đời mình!"
[...]
Ta xuyên không trở thành một nha hoàn, không kiêu ngạo không tự ti, được công tử thầm mến.
Khi phu nhân muốn nâng ta lên làm thông phòng, ta đã từ chối.
[...]
Ma ma tiếp tục nói, "Con ở ngoài không còn ai nương tựa, ở Lục phủ này, dù là người hầu, cũng không lo thiếu ăn thiếu mặc. Với tài năng của con, muốn sống tốt không phải là chuyện khó. Nói cho ma ma biết, tại sao nhất định phải rời đi?"
Ta ngẩng đầu từ lòng ma ma, ngồi thẳng dậy, nhìn vào ma ma hỏi:
"Ma ma, người còn nhớ Bích Đào không?"
"Bích Đào? Tất nhiên là nhớ rồi!"
"Người còn nhớ vì sao cô ấy bị bán ra khỏi phủ không?"
"Tất nhiên là nhớ, cô ấy tự tiện tặng công tử chiếc túi thêu đôi uyên ương, bị phu nhân bắt gặp, nên bị đánh hai mươi roi rồi bán đi."
"Ma ma, người nghĩ việc Bích Đào bị phạt như vậy có hợp lý không?"
Ma ma ngập ngừng nói, "Bích Đào có lỗi, nhưng phạt nặng như vậy thì quả là quá đáng. Nhưng chuyện đó liên quan gì đến con?"
"Ma ma, người cũng biết lỗi của Bích Đào không lớn, chỉ đánh và chuyển khỏi Bác Nhã Viện là đủ. Nhưng phu nhân lại cố ý phạt nặng, bán cô ấy đi, để làm gương cho toàn bộ nha hoàn trong phủ.
Nếu có ai dám có ý nghĩ vượt quá giới hạn, Bích Đào chính là ví dụ."
Ta tiếp tục, "Chỉ vì làm phiền công tử học, đụng chạm đến lợi ích của chủ nhân, mà không cho cơ hội, không nể chút tình cảm nào mà bán đi. Nếu một ngày nào đó con phạm lỗi, đụng chạm đến lợi ích của chủ nhân, làm chủ nhân không vui, thì con sẽ là Bích Đào tiếp theo. Và con có thể phản kháng không? Có thể nói không không? Không thể! Vì con là người hầu, là nô tỳ, con không phải là con, con chỉ là tài sản của chủ nhân, không khác gì một cái chén, cái bát trong tay họ."
Ta nắm c.h.ặ.t t.a.y ma ma, "Ma ma, con không muốn làm một cái chén, cái bát. Con muốn làm một người, một người có thể làm chủ vận mệnh của mình, một người có thể tự quyết định cuộc đời mình!"
[...]
3.1
Sau ba năm, tôi gặp lại Lục Tuân. Đó là do mẹ tôi đưa tôi đến ở nhờ nhà anh. Mẹ tôi nói, Lục Tuân là học sinh giỏi, tính tình hiền lành, bảo tôi học tập anh cho tốt. Ấn tượng của tôi về Lục Tuân cũng quả thực là như vậy.
Vậy mà ba tháng sau, tôi lại bị anh ghì chặt vào tường, không thể động đậy.
"Bé cưng lại không ngoan rồi..." Đôi mắt anh lóe lên ánh sáng nồng nhiệt và nguy hiểm, hình xăm màu đen ở xương quai xanh ẩn hiện.
"Lần này..."
"Phải phạt em thế nào đây?"
Vậy mà ba tháng sau, tôi lại bị anh ghì chặt vào tường, không thể động đậy.
"Bé cưng lại không ngoan rồi..." Đôi mắt anh lóe lên ánh sáng nồng nhiệt và nguy hiểm, hình xăm màu đen ở xương quai xanh ẩn hiện.
"Lần này..."
"Phải phạt em thế nào đây?"
3.7
Tác giả: Cẩu Oa Tử aka Thiên Nhất
Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, tình cảm, đô thị tình duyên, H văn, HE
Edit+beta: yumi
Văn án: Thủ trưởng thụ x tiểu viên chức công mới đến, chỉ có ba ba ba
Manh điểm: Tiểu viên chức mới vào công ty không bao lâu, sau khi tan tầm, không cẩn thận nhìn trộm quản lý ở trong phòng làm việc dùng gậy xoa bóp tự an ủi, vì vậy tiểu viên chức liền mộng xuân. Sau lại có một ngày nhịn không được duỗi móng vuốt sói mà tấn công. Cơ mà tiểu viên chức là xử nam, thủ trưởng liền dạy hắn làm sao H H H mình, thủ trưởng mẫn cảm lại nhiều nước, dục vọng tràn đầy liền bị tiểu viên chức th*o đến bắn nước ti*u
Ta thích mất khống chế
Ta thích tiểu công b*n nước ti*u vào bụng tiểu thụ
Ta thích tiểu thụ PY chảy ra nước ti*u hợp cùng t*nh d*ch giữa hai chân, sau đó tiểu công sẽ li*m sạch sẽ
Văn này có manh điểm, không chịu trách nhiệm nếu có bom mìn
Mời mọi người xem xét rồi hãy vào xem
Tác giả thích nhất thể loại: địa vị công thụ không giống nhau, càng thích d*m đãng thụ cao cao tại thượng nhưng lại chịu cúi đầu trước công
Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, tình cảm, đô thị tình duyên, H văn, HE
Edit+beta: yumi
Văn án: Thủ trưởng thụ x tiểu viên chức công mới đến, chỉ có ba ba ba
Manh điểm: Tiểu viên chức mới vào công ty không bao lâu, sau khi tan tầm, không cẩn thận nhìn trộm quản lý ở trong phòng làm việc dùng gậy xoa bóp tự an ủi, vì vậy tiểu viên chức liền mộng xuân. Sau lại có một ngày nhịn không được duỗi móng vuốt sói mà tấn công. Cơ mà tiểu viên chức là xử nam, thủ trưởng liền dạy hắn làm sao H H H mình, thủ trưởng mẫn cảm lại nhiều nước, dục vọng tràn đầy liền bị tiểu viên chức th*o đến bắn nước ti*u
Ta thích mất khống chế
Ta thích tiểu công b*n nước ti*u vào bụng tiểu thụ
Ta thích tiểu thụ PY chảy ra nước ti*u hợp cùng t*nh d*ch giữa hai chân, sau đó tiểu công sẽ li*m sạch sẽ
Văn này có manh điểm, không chịu trách nhiệm nếu có bom mìn
Mời mọi người xem xét rồi hãy vào xem
Tác giả thích nhất thể loại: địa vị công thụ không giống nhau, càng thích d*m đãng thụ cao cao tại thượng nhưng lại chịu cúi đầu trước công
3.7
Tác giả: Tây Hồng Thị Đỗi Phiên Gia
Thể loại: Đam mỹ, H văn, hiện đại, ngọt sủng, song tính, 1v1, HE.
CV: Khóa luận tốt nghiệp được 9 điểm
Edit + Bìa: MOE (Thiên Ngọc)
Trích đoạn:
Triệu Nhạc Duẫn là người thứ hai nhà bọn họ thi đậu đại học. Thứ nhất là chị cậu, hai người thi đậu không phải đại học bình thường, mà là đại học nổi tiếng nhất nước.
Cha mẹ Triệu gia vì một đôi trai gái nhà mình đều có tiền đồ như thế, cao hứng cũng được thân thích, hàng xóm láng giềng hâm mộ ghen tị. Vì chúc mừng Triệu Nhạc Duẫn thi đại học thuận lợi, bọn họ gọi con gái và con rể ở thủ đô về nhà. Thứ nhất là chúc mừng, thứ hai là bọn họ hy vọng Triệu Nhạc Duẫn có thể mau chóng tới thủ đô sinh hoạt một đoạn thời gian, làm quen hoàn cảnh, nơi ở là nhà con gái lớn, đều là người thân, có thể chăm sóc lẫn nhau.
“Con đương nhiên là nghe Tiểu Huyên.”
Thể loại: Đam mỹ, H văn, hiện đại, ngọt sủng, song tính, 1v1, HE.
CV: Khóa luận tốt nghiệp được 9 điểm
Edit + Bìa: MOE (Thiên Ngọc)
Trích đoạn:
Triệu Nhạc Duẫn là người thứ hai nhà bọn họ thi đậu đại học. Thứ nhất là chị cậu, hai người thi đậu không phải đại học bình thường, mà là đại học nổi tiếng nhất nước.
Cha mẹ Triệu gia vì một đôi trai gái nhà mình đều có tiền đồ như thế, cao hứng cũng được thân thích, hàng xóm láng giềng hâm mộ ghen tị. Vì chúc mừng Triệu Nhạc Duẫn thi đại học thuận lợi, bọn họ gọi con gái và con rể ở thủ đô về nhà. Thứ nhất là chúc mừng, thứ hai là bọn họ hy vọng Triệu Nhạc Duẫn có thể mau chóng tới thủ đô sinh hoạt một đoạn thời gian, làm quen hoàn cảnh, nơi ở là nhà con gái lớn, đều là người thân, có thể chăm sóc lẫn nhau.
“Con đương nhiên là nghe Tiểu Huyên.”
4
Ám Hà, trong triều có thể giết hoàng thân quốc thích, ngoài dân gian có thể diệt đại môn đại phái, là tổ chức sát thủ đệ nhất thiên hạ mà hầu hết người trong giang hồ đều sợ hãi.
Nhưng thủ lĩnh đại gia trưởng của Ám Hà đã càng ngày càng cao tuổi, từ từ mất dần khống chế với Ám Hà.
Trong một lần thực hiện nhiệm vụ ám sát Đường nhị lão gia của Đường môn, đại gia trưởng trúng độc trọng thương.
Các vị gia chủ trong Ám Hà liên tiếp phái sát thủ lên đường, âm mưu giết chết đại gia trưởng.
Đại gia trưởng lại cần tìm kiếm y sư để kéo dài sinh mệnh.
Trận chiến liên quan tới sinh tử và tương lai của tổ chức sát thủ đệ nhất thiên hạ đã bắt đầu.
Vận mệnh đưa đẩy, hai người trẻ tuổi bò từ trong đống xác chết dậy, vốn chung cảnh ngộ đồng hành bên nhau, nay lại phải đứng đối lập...
Phần thứ 3 trong Thiếu Niên Hệ Liệt của Chu Mộc Nam, cũng là phần cuối cùng nối giữa Thiếu Niên Ca Hành và Thiếu Niên Bạch Mã Túy Xuân Phong. Nơi giải đáp mọi thắc mắc còn sót lại trong hệ liệt.
Nhưng thủ lĩnh đại gia trưởng của Ám Hà đã càng ngày càng cao tuổi, từ từ mất dần khống chế với Ám Hà.
Trong một lần thực hiện nhiệm vụ ám sát Đường nhị lão gia của Đường môn, đại gia trưởng trúng độc trọng thương.
Các vị gia chủ trong Ám Hà liên tiếp phái sát thủ lên đường, âm mưu giết chết đại gia trưởng.
Đại gia trưởng lại cần tìm kiếm y sư để kéo dài sinh mệnh.
Trận chiến liên quan tới sinh tử và tương lai của tổ chức sát thủ đệ nhất thiên hạ đã bắt đầu.
Vận mệnh đưa đẩy, hai người trẻ tuổi bò từ trong đống xác chết dậy, vốn chung cảnh ngộ đồng hành bên nhau, nay lại phải đứng đối lập...
Phần thứ 3 trong Thiếu Niên Hệ Liệt của Chu Mộc Nam, cũng là phần cuối cùng nối giữa Thiếu Niên Ca Hành và Thiếu Niên Bạch Mã Túy Xuân Phong. Nơi giải đáp mọi thắc mắc còn sót lại trong hệ liệt.
4.1
Tác giả: Mộc Đan (Tiểu Yêu Nữ)
Thể loại: Trọng Sinh, Mạt Thế, Xuyên Sách, Điền Văn
Team dịch: Phương Thường Hy
Giới thiệu
Đây là một bộ truyện làm ruộng dựa trên nhân vật hư cấu và bối cảnh lịch sử không có thật. Chu Bắc Sơn và Tô Mãn cùng tang thi vương đồng quy vu tận, mở mắt ra đã trở thành thập niên 50 một đôi vừa mất đi người thân vị hôn phu vị hôn thê. Cũng may, dị năng cũng theo, thả xem hai vợ chồng như thế nào truân lương, vượt qua nạn đói, tại đây thiếu ăn thiếu mặc niên đại, lăng là làm cho cả gia đình ấm no hạnh phúc, nhân sinh xuất sắc rực rỡ.
Chú ý: Đây là câu truyện mà bối cảnh và nhân vật hư cấu, là tác phẩm đầu tay, tác giả lại là dân ghiền truyện Trung, nên đôi khi sẽ có một số từ ngữ Hán Việt, mong đọc giả thông cảm.
Thể loại: Trọng Sinh, Mạt Thế, Xuyên Sách, Điền Văn
Team dịch: Phương Thường Hy
Giới thiệu
Đây là một bộ truyện làm ruộng dựa trên nhân vật hư cấu và bối cảnh lịch sử không có thật. Chu Bắc Sơn và Tô Mãn cùng tang thi vương đồng quy vu tận, mở mắt ra đã trở thành thập niên 50 một đôi vừa mất đi người thân vị hôn phu vị hôn thê. Cũng may, dị năng cũng theo, thả xem hai vợ chồng như thế nào truân lương, vượt qua nạn đói, tại đây thiếu ăn thiếu mặc niên đại, lăng là làm cho cả gia đình ấm no hạnh phúc, nhân sinh xuất sắc rực rỡ.
Chú ý: Đây là câu truyện mà bối cảnh và nhân vật hư cấu, là tác phẩm đầu tay, tác giả lại là dân ghiền truyện Trung, nên đôi khi sẽ có một số từ ngữ Hán Việt, mong đọc giả thông cảm.
4.7
Tên Hán Việt: Võng luyến phiên xa hiện tràng
Tác giả: Bất Hảo Cật Đích Nhu Mễ Tống (Bánh Gạo Nếp Không Ngon)
Tags: Hiện đại, Cao H, Hài hước, Song tính, Mỹ nhân thụ, Võng du, 1x1, Song khiết,...
Văn án
Bé ngốc trà xanh xinh đẹp thụ X Đại thần mặt lạnh công
Sẽ có mang thai, tiểu mỹ nhân cần phải to bụng sinh sữa, truyện ngọt thuần thịt.
Ban đầu
—— "Anh trai, đánh game không?"
Không trả lời.
Ân Thải Vụ xoa nhẹ khớp xương ngón tay một chút, làn da của cậu rất mềm mại nhạy cảm, chỉ cần chạm nhẹ một cái sẽ để lại vết đỏ ửng, cậu chụp một tấm gửi đi.
—— "Hôm nay lúc quay video bị đập vào rùi, đau chết mất thui QwQ, đánh solo cũng bị thua hoài, đau lòng quá đi à."
Những ngón tay trong bức ảnh vô cùng xinh đẹp, nhỏ nhắn thon dài, lòng bàn tay ửng hồng, có màu như một miếng thạch trái cây, rất thích hợp để ngậm vào miếng mút mát.
—— "Chờ anh online."
Sau này
—— "Anh ơi, ngưỡng mộ mấy anh đua top quá à, skin phần thưởng cho top đầu đẹp quá đi thôi."
—— "Hôm nay mới quay một video nóng bỏng lắm, chưa quyết định được có nên gửi hay không nè."
Trả lời trong một giây.
—— "Online, đang đợi em."
—— "Cởi chưa?"
Chậc, lão già dê.
—— "Đang mặc chip chip thôi à, muốn tặng cho anh trai một món quà nhỏ, mà cởi nữa thì ngại lắm."
Sau khi lộ tẩy
—— "Trang bị cũng dẫn em đi lấy, nhiệm vụ làm giúp em, khiêu chiến đánh giúp em, bảng xếp hạng cũng đưa em lên, đồ lót tình thú cũng mua cho em cả vali rồi, nam à? Nam cũng phải chịu cho anh!"
—— "......??? Anh trai anh điên rồi à?? Anh tỉnh táo lại chút đi!!"
—— "Ngoan, l*n d*m của cục cưng hồng thế, cái lưỡi non thật, v* mềm mại quá, đưa đây cho chồng đ* hết nào."
Tác giả: Bất Hảo Cật Đích Nhu Mễ Tống (Bánh Gạo Nếp Không Ngon)
Tags: Hiện đại, Cao H, Hài hước, Song tính, Mỹ nhân thụ, Võng du, 1x1, Song khiết,...
Văn án
Bé ngốc trà xanh xinh đẹp thụ X Đại thần mặt lạnh công
Sẽ có mang thai, tiểu mỹ nhân cần phải to bụng sinh sữa, truyện ngọt thuần thịt.
Ban đầu
—— "Anh trai, đánh game không?"
Không trả lời.
Ân Thải Vụ xoa nhẹ khớp xương ngón tay một chút, làn da của cậu rất mềm mại nhạy cảm, chỉ cần chạm nhẹ một cái sẽ để lại vết đỏ ửng, cậu chụp một tấm gửi đi.
—— "Hôm nay lúc quay video bị đập vào rùi, đau chết mất thui QwQ, đánh solo cũng bị thua hoài, đau lòng quá đi à."
Những ngón tay trong bức ảnh vô cùng xinh đẹp, nhỏ nhắn thon dài, lòng bàn tay ửng hồng, có màu như một miếng thạch trái cây, rất thích hợp để ngậm vào miếng mút mát.
—— "Chờ anh online."
Sau này
—— "Anh ơi, ngưỡng mộ mấy anh đua top quá à, skin phần thưởng cho top đầu đẹp quá đi thôi."
—— "Hôm nay mới quay một video nóng bỏng lắm, chưa quyết định được có nên gửi hay không nè."
Trả lời trong một giây.
—— "Online, đang đợi em."
—— "Cởi chưa?"
Chậc, lão già dê.
—— "Đang mặc chip chip thôi à, muốn tặng cho anh trai một món quà nhỏ, mà cởi nữa thì ngại lắm."
Sau khi lộ tẩy
—— "Trang bị cũng dẫn em đi lấy, nhiệm vụ làm giúp em, khiêu chiến đánh giúp em, bảng xếp hạng cũng đưa em lên, đồ lót tình thú cũng mua cho em cả vali rồi, nam à? Nam cũng phải chịu cho anh!"
—— "......??? Anh trai anh điên rồi à?? Anh tỉnh táo lại chút đi!!"
—— "Ngoan, l*n d*m của cục cưng hồng thế, cái lưỡi non thật, v* mềm mại quá, đưa đây cho chồng đ* hết nào."
3.9
Tống Thức Chu đã chết.
Khi còn sống, cô là con gái duy nhất của nhà hào môn họ Tống. Đáng tiếc là ngay từ khi mới sinh, cô đã bị trao nhầm cho người khác. Cha mẹ nuôi thì đánh đập, mắng nhiếc cô, trong khi cha mẹ ruột lại chê cô không xứng đáng, không thể so sánh với thiên kim giả kia.
Nhưng tất cả những điều này không quan trọng.
Sau khi trở về nhà họ Tống, cô tham gia một buổi tiệc. Tại buổi tiệc, cô tình cờ gặp một người trông giống hệt "chị gái dịu dàng" mà cô đã từng thầm mến khi còn nhỏ. Dưới men rượu, Tống Thức Chu đã mạnh dạn bước lên tỏ tình. Cô nghĩ mình sẽ bị từ chối, nhưng không ngờ người đó lại đồng ý.
Cô nhớ rất rõ biểu cảm của người đó, một nụ cười đầy dịu dàng khi lắng nghe lời tỏ tình của cô.
Nhưng sáng hôm sau, Tống Thức Chu mới nhận ra mình đã nhầm. Omega trước mặt cô tuy có vài nét giống chị gái dịu dàng của mình, nhưng rõ ràng không phải là cùng một người.
Thế giới này thật bất công với cô, nhưng nhìn vào khuôn mặt của Omega khi đang say ngủ, Tống Thức Chu quyết định sẽ chăm sóc và bảo vệ cô ấy như thứ trân quý nhất của đời mình.
Tuy nhiên, Omega ngoan ngoãn ban đầu dường như đã thay đổi sau khi tỉnh dậy. Người đó cười nhạo cô, bắt nạt cô, yêu cầu cô dùng mọi cách để chứng minh tình yêu. Chỉ cần không vừa lòng, Omega sẽ lạnh nhạt, bạo lực tinh thần với cô.
Ban đầu, Tống Thức Chu nghĩ rằng đây chỉ là một Omega được nuông chiều quá mức, nên cô nhẫn nhịn. Nhưng sau đó cô mới phát hiện ra, người mà cô yêu thương hết mực, không phải là một Omega yếu đuối cần bảo vệ, mà là Giám sát trưởng quyền lực của thành phố, Bạch Nhược Vi.
Trong một khoảnh khắc tuyệt vọng, Tống Thức Chu không biết tự lượng sức mà cầu hôn cô ấy. Bạch tiểu thư chỉ mỉm cười, nhìn cô với ánh mắt chế nhạo.
Không có gì bất ngờ, cô bị từ chối.
Lúc này, Tống Thức Chu mới thực sự nhận ra, tất cả những tình yêu, những lời thề non hẹn biển, những lời tình cảm nhẫn nhịn mà cô dành cho cô ấy...
Chỉ là một trò tiêu khiển của Bạch tiểu thư trong những lúc buồn chán.
Nhìn khuôn mặt chế nhạo đầy vui thích của nữ nhân xinh đẹp, lần đầu tiên Tống Thức Chu cảm nhận được cảm giác trái tim tan vỡ là như thế nào.
...
Có lẽ ông trời thương xót cuộc đời bi thương của cô, nên đã cho cô một cơ hội sống lại.
Lần này, Tống Thức Chu không còn muốn bất cứ điều gì nữa.
Cô không muốn ở lại nhà họ Tống, càng không muốn có bất kỳ dính dáng nào với Bạch Nhược Vi.
Cô may mắn trở về đúng đêm buổi tiệc, ngay khoảnh khắc cô đang đè Bạch Nhược Vi xuống giường...
Bạch tiểu thư vốn là một người lạnh lùng đến mức đáng sợ, nhưng lúc này lại nhìn cô bằng ánh mắt chứa đầy tình cảm.
Thậm chí còn dịu dàng hơn nhiều so với lần đầu tiên trong ký ức của cô.
Tống Thức Chu xin lỗi cô ấy, sau đó tiễn cô ấy về.
Hai tháng sau, tại phòng tranh nhỏ mà chị gái dịu dàng vừa mở, Tống Thức Chu lại gặp Bạch Nhược Vi.
Bạch tiểu thư luôn là người khiến mọi người phải khiếp sợ, lúc này lại nắm chặt tay cô.
"Không phải em nói... sẽ yêu tôi cả đời sao?"
"Tại sao lại lừa tôi?"
...
Mọi người đều nói rằng Bạch Nhược Vi có tính cách cô độc, lạnh lùng khó tiếp cận.
Cho đến một ngày, một kẻ ngốc đã nhặt được cô ấy.
Kẻ ngốc đó rất ngốc, nhưng lại rất chân thành, chân thành đến mức thì thầm bên tai cô ấy cả nghìn lần câu "Em yêu chị."
Bạch Nhược Vi đã tin điều đó.
Nếu kẻ ngốc ấy yêu cô đến vậy, thì cô có thể tạm hạ mình, miễn cưỡng cùng kẻ đó chơi một chút.
Nhưng kẻ ngốc ấy đã thất hứa, em ấy đã chết.
Bạch Nhược Vi nhớ rõ bài học kiếp trước, quyết định ở kiếp này đối xử tốt hơn với Tống Thức Chu, cho cô ấy nhiều niềm vui hơn, để cô ấy ngoan ngoãn làm "chó nhỏ" của mình.
Nhưng điều khiến cô bất ngờ là...
Tống Thức Chu không cần cô nữa.
Bạch Nhược Vi tìm ra dấu vết của Tống Thức Chu, bám theo đến một phòng tranh nhỏ. Từ ngoài cửa kính, cô thấy Tống Thức Chu đang cười với một người phụ nữ giống hệt mình, nụ cười mà trước đây chỉ dành cho cô.
Khoảnh khắc đó, Bạch Nhược Vi hoàn toàn phát điên.
- --
Tóm tắt một câu: Họ đều yêu tôi, nhưng không nói ra.
Ý tưởng: Nỗ lực sẽ luôn có được thành quả.
Khi còn sống, cô là con gái duy nhất của nhà hào môn họ Tống. Đáng tiếc là ngay từ khi mới sinh, cô đã bị trao nhầm cho người khác. Cha mẹ nuôi thì đánh đập, mắng nhiếc cô, trong khi cha mẹ ruột lại chê cô không xứng đáng, không thể so sánh với thiên kim giả kia.
Nhưng tất cả những điều này không quan trọng.
Sau khi trở về nhà họ Tống, cô tham gia một buổi tiệc. Tại buổi tiệc, cô tình cờ gặp một người trông giống hệt "chị gái dịu dàng" mà cô đã từng thầm mến khi còn nhỏ. Dưới men rượu, Tống Thức Chu đã mạnh dạn bước lên tỏ tình. Cô nghĩ mình sẽ bị từ chối, nhưng không ngờ người đó lại đồng ý.
Cô nhớ rất rõ biểu cảm của người đó, một nụ cười đầy dịu dàng khi lắng nghe lời tỏ tình của cô.
Nhưng sáng hôm sau, Tống Thức Chu mới nhận ra mình đã nhầm. Omega trước mặt cô tuy có vài nét giống chị gái dịu dàng của mình, nhưng rõ ràng không phải là cùng một người.
Thế giới này thật bất công với cô, nhưng nhìn vào khuôn mặt của Omega khi đang say ngủ, Tống Thức Chu quyết định sẽ chăm sóc và bảo vệ cô ấy như thứ trân quý nhất của đời mình.
Tuy nhiên, Omega ngoan ngoãn ban đầu dường như đã thay đổi sau khi tỉnh dậy. Người đó cười nhạo cô, bắt nạt cô, yêu cầu cô dùng mọi cách để chứng minh tình yêu. Chỉ cần không vừa lòng, Omega sẽ lạnh nhạt, bạo lực tinh thần với cô.
Ban đầu, Tống Thức Chu nghĩ rằng đây chỉ là một Omega được nuông chiều quá mức, nên cô nhẫn nhịn. Nhưng sau đó cô mới phát hiện ra, người mà cô yêu thương hết mực, không phải là một Omega yếu đuối cần bảo vệ, mà là Giám sát trưởng quyền lực của thành phố, Bạch Nhược Vi.
Trong một khoảnh khắc tuyệt vọng, Tống Thức Chu không biết tự lượng sức mà cầu hôn cô ấy. Bạch tiểu thư chỉ mỉm cười, nhìn cô với ánh mắt chế nhạo.
Không có gì bất ngờ, cô bị từ chối.
Lúc này, Tống Thức Chu mới thực sự nhận ra, tất cả những tình yêu, những lời thề non hẹn biển, những lời tình cảm nhẫn nhịn mà cô dành cho cô ấy...
Chỉ là một trò tiêu khiển của Bạch tiểu thư trong những lúc buồn chán.
Nhìn khuôn mặt chế nhạo đầy vui thích của nữ nhân xinh đẹp, lần đầu tiên Tống Thức Chu cảm nhận được cảm giác trái tim tan vỡ là như thế nào.
...
Có lẽ ông trời thương xót cuộc đời bi thương của cô, nên đã cho cô một cơ hội sống lại.
Lần này, Tống Thức Chu không còn muốn bất cứ điều gì nữa.
Cô không muốn ở lại nhà họ Tống, càng không muốn có bất kỳ dính dáng nào với Bạch Nhược Vi.
Cô may mắn trở về đúng đêm buổi tiệc, ngay khoảnh khắc cô đang đè Bạch Nhược Vi xuống giường...
Bạch tiểu thư vốn là một người lạnh lùng đến mức đáng sợ, nhưng lúc này lại nhìn cô bằng ánh mắt chứa đầy tình cảm.
Thậm chí còn dịu dàng hơn nhiều so với lần đầu tiên trong ký ức của cô.
Tống Thức Chu xin lỗi cô ấy, sau đó tiễn cô ấy về.
Hai tháng sau, tại phòng tranh nhỏ mà chị gái dịu dàng vừa mở, Tống Thức Chu lại gặp Bạch Nhược Vi.
Bạch tiểu thư luôn là người khiến mọi người phải khiếp sợ, lúc này lại nắm chặt tay cô.
"Không phải em nói... sẽ yêu tôi cả đời sao?"
"Tại sao lại lừa tôi?"
...
Mọi người đều nói rằng Bạch Nhược Vi có tính cách cô độc, lạnh lùng khó tiếp cận.
Cho đến một ngày, một kẻ ngốc đã nhặt được cô ấy.
Kẻ ngốc đó rất ngốc, nhưng lại rất chân thành, chân thành đến mức thì thầm bên tai cô ấy cả nghìn lần câu "Em yêu chị."
Bạch Nhược Vi đã tin điều đó.
Nếu kẻ ngốc ấy yêu cô đến vậy, thì cô có thể tạm hạ mình, miễn cưỡng cùng kẻ đó chơi một chút.
Nhưng kẻ ngốc ấy đã thất hứa, em ấy đã chết.
Bạch Nhược Vi nhớ rõ bài học kiếp trước, quyết định ở kiếp này đối xử tốt hơn với Tống Thức Chu, cho cô ấy nhiều niềm vui hơn, để cô ấy ngoan ngoãn làm "chó nhỏ" của mình.
Nhưng điều khiến cô bất ngờ là...
Tống Thức Chu không cần cô nữa.
Bạch Nhược Vi tìm ra dấu vết của Tống Thức Chu, bám theo đến một phòng tranh nhỏ. Từ ngoài cửa kính, cô thấy Tống Thức Chu đang cười với một người phụ nữ giống hệt mình, nụ cười mà trước đây chỉ dành cho cô.
Khoảnh khắc đó, Bạch Nhược Vi hoàn toàn phát điên.
- --
Tóm tắt một câu: Họ đều yêu tôi, nhưng không nói ra.
Ý tưởng: Nỗ lực sẽ luôn có được thành quả.
4.6
Bạn thân của tôi bị hồn ma của bạn trai mình đeo bám sau khi anh ta chết một cách bí ẩn.
Tôi đã khuyên cô ta tìm một đại sư cao tay để tiêu diệt hồn ma đó, nhưng cô ta không nỡ.
Trái lại, cô ta đã kể hết kế hoạch của chúng tôi cho hồn ma kia nghe.
Hậu quả là hồn ma đã xông vào nhà tôi và hại ch/ết tôi.
Nhưng khi tôi mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay trở lại đúng ngày cô ta phát hiện ra hồn ma đó.
“Ngữ Mộng, tớ bị hồn ma của Phong Trạch đeo bám rồi!”
Nhìn khuôn mặt đầy sợ hãi của cô ta, tôi lạnh lùng cười. “Đó chẳng phải là người đàn ông mà cậu yêu nhất sao? Cậu nỡ để anh ta tan biến vào hư vô à? Hay là trải nghiệm một chuyện tình người-ma, chẳng phải rất lãng mạn sao?”
Tôi đã khuyên cô ta tìm một đại sư cao tay để tiêu diệt hồn ma đó, nhưng cô ta không nỡ.
Trái lại, cô ta đã kể hết kế hoạch của chúng tôi cho hồn ma kia nghe.
Hậu quả là hồn ma đã xông vào nhà tôi và hại ch/ết tôi.
Nhưng khi tôi mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay trở lại đúng ngày cô ta phát hiện ra hồn ma đó.
“Ngữ Mộng, tớ bị hồn ma của Phong Trạch đeo bám rồi!”
Nhìn khuôn mặt đầy sợ hãi của cô ta, tôi lạnh lùng cười. “Đó chẳng phải là người đàn ông mà cậu yêu nhất sao? Cậu nỡ để anh ta tan biến vào hư vô à? Hay là trải nghiệm một chuyện tình người-ma, chẳng phải rất lãng mạn sao?”
4.5
Truyện Xuyên Thư Tự Nhiên Thành Phản Diện Alpha của tác giả Rinado55 kể về Lê Vân Hà thế mà lại xuyên không vào tiểu thuyết ABO
Cô trở thành một nhân vật nhỏ bé trong truyện, chẳng có ảnh hưởng gì tới cốt truyện hay nahan vật chính
Nhưng một hôm nọ, cô vô tình khiến nữ chính bị thương, sau đó cô tự động trở thành vai phản diện.
Vân Hà lại không chút lo âu, cô cảm giác thành vai phản diện cũng khá hay ho, chứ những nhân vật phản diện của tiểu thuyết khiến cô cảm thấy họ quá yếu rồi.
Cô tự nói với lòng: "Tác giả, má yên tâm. Ta sẽ khiến cho đứa con này của má trở nên hoàn thiện hơn! Tin tưởng ta!"
Vân Hà trong lúc làm phản diện thì gặp được một nhân vật có tí ảnh hưởng đến kết cục là Đường Y Nhiên. Đường Y Nhiên chỉ xuất hiện đúng một lần trong tiểu thuyết khi gần đại kết cục, cô xuất hiện để tuyên bố sự chiến thắng của nam chính. Cũng là một nhân vật không có mấy ảnh hưởng đến cốt truyện nên Vân Hà thực thích cô. Những tưởng đó chỉ là thinh thích, là cảm thông giữa những nhân vật qua đường nhưng tình cảm cứ ngày một lớn dần.
Cô trở thành một nhân vật nhỏ bé trong truyện, chẳng có ảnh hưởng gì tới cốt truyện hay nahan vật chính
Nhưng một hôm nọ, cô vô tình khiến nữ chính bị thương, sau đó cô tự động trở thành vai phản diện.
Vân Hà lại không chút lo âu, cô cảm giác thành vai phản diện cũng khá hay ho, chứ những nhân vật phản diện của tiểu thuyết khiến cô cảm thấy họ quá yếu rồi.
Cô tự nói với lòng: "Tác giả, má yên tâm. Ta sẽ khiến cho đứa con này của má trở nên hoàn thiện hơn! Tin tưởng ta!"
Vân Hà trong lúc làm phản diện thì gặp được một nhân vật có tí ảnh hưởng đến kết cục là Đường Y Nhiên. Đường Y Nhiên chỉ xuất hiện đúng một lần trong tiểu thuyết khi gần đại kết cục, cô xuất hiện để tuyên bố sự chiến thắng của nam chính. Cũng là một nhân vật không có mấy ảnh hưởng đến cốt truyện nên Vân Hà thực thích cô. Những tưởng đó chỉ là thinh thích, là cảm thông giữa những nhân vật qua đường nhưng tình cảm cứ ngày một lớn dần.
4.1
Bạn đang đọc truyện Đáp Xuống Từ Độ Cao Mười Nghìn Mét của tác giả Larivegauche/Bờ Trái Sông Seine (Tái Nạp Tả Ngạn). Trần Gia Dư vẫn còn nhớ như in chuyến bay 416 do mình điều khiến đã rơi vào tình huống động cơ hư tổn nghiêm trọng cỡ nào.
Chiếc Airbus A330 kia phải cấp tốc hạ cánh xuống sân bay gần nhất, khi ấy máy bay đầy hành khách, anh còn buộc phải đáp xuống đường băng với tốc độ cao hơn mức cho phép tại Hong Kong airport.
Chuyến hạ cánh kia được ghi vào lịch sử hàng không dân dụng, được cho là một tình huống xử lý nguy cấp vô cùng thành công, mà anh cũng trở thành cơ trưởng được người người biết đến.
Nhưng ai biết được, mọi người khen ngợi anh, mọi người cổ vũ anh, nhưng sự việc kia lại là một cơn ác mộng, cũng là một lời nguyền với anh
Anh cứ ngỡ may mắn cả đời này đã dùng hết tại Hồng Kông ba năm về trước. Sau đó, anh gặp Phương Hạo.
Phương Hạo là một người thích cảm giác kiểm soát được mọi việc. Anh là người lập nên và vẫn đang giữ vững kỷ lục chỉ huy nhiều chuyến bay nhất trong một giờ tại sân bay Đại Hưng. Anh từng xử lý vô số những tình huống nguy hiểm đặc biệt, dù trời sập cũng chẳng buồn chớp mắt. Ấy thế mà, khi gặp Trần Gia Dư, anh nhận ra mình đã mất kiểm soát.
Chiếc Airbus A330 kia phải cấp tốc hạ cánh xuống sân bay gần nhất, khi ấy máy bay đầy hành khách, anh còn buộc phải đáp xuống đường băng với tốc độ cao hơn mức cho phép tại Hong Kong airport.
Chuyến hạ cánh kia được ghi vào lịch sử hàng không dân dụng, được cho là một tình huống xử lý nguy cấp vô cùng thành công, mà anh cũng trở thành cơ trưởng được người người biết đến.
Nhưng ai biết được, mọi người khen ngợi anh, mọi người cổ vũ anh, nhưng sự việc kia lại là một cơn ác mộng, cũng là một lời nguyền với anh
Anh cứ ngỡ may mắn cả đời này đã dùng hết tại Hồng Kông ba năm về trước. Sau đó, anh gặp Phương Hạo.
Phương Hạo là một người thích cảm giác kiểm soát được mọi việc. Anh là người lập nên và vẫn đang giữ vững kỷ lục chỉ huy nhiều chuyến bay nhất trong một giờ tại sân bay Đại Hưng. Anh từng xử lý vô số những tình huống nguy hiểm đặc biệt, dù trời sập cũng chẳng buồn chớp mắt. Ấy thế mà, khi gặp Trần Gia Dư, anh nhận ra mình đã mất kiểm soát.
3.9
Tác giả: Công Đảng Nhục Khống (cái tên nói lên tất cả nhể:)))
Thể loại: Nam x Nam, hiện đại, cao H, nhược công (?) cưòng thụ, NP, *hơi* song tính, *hơi* dirty talk
Độ dài: 32 chương
*Mình edit dùng nhiều từ hơi tục chút ai dị ứng đừng đọc nhóe:)))
Giới thiệu vắn tắt:
Trì Húc, từ sau khi trưởng thành, luôn bị gay quan tâm đến. Vì vậy anh ta bẻ cong chính mình, sau đó trai đẹp trai xinh yêu thương nhung nhớ gì, Trì đại soái ca cũng cởi quần xách súng ra làm, một lần chịch đều gặp mỹ nam đối với anh một lòng một dạ, mỗi ngày đều đi cầu chịch...
Lời editor:
Chả hiểu sao để nhược công chứ anh công trong này khôn bỏ bà, toàn cái em giai đẹp bò lên giường anh:))) Như đã tag, truyện NP kết thúc NP nốt, và truyện CHỦ CÔNG nên ai k thik pls đừng đọc, vì anh công trong truyện siêu đa tình style bad boy:))) truyện hơi có nội dung nhưng chủ yếu là H thôi:)))
Bộ này nhiều đoạn khá khó hiểu nên mình phải chế, độ chính xác k cao và edit cũng k siêu, mong mọi người thông cảm:">
Thể loại: Nam x Nam, hiện đại, cao H, nhược công (?) cưòng thụ, NP, *hơi* song tính, *hơi* dirty talk
Độ dài: 32 chương
*Mình edit dùng nhiều từ hơi tục chút ai dị ứng đừng đọc nhóe:)))
Giới thiệu vắn tắt:
Trì Húc, từ sau khi trưởng thành, luôn bị gay quan tâm đến. Vì vậy anh ta bẻ cong chính mình, sau đó trai đẹp trai xinh yêu thương nhung nhớ gì, Trì đại soái ca cũng cởi quần xách súng ra làm, một lần chịch đều gặp mỹ nam đối với anh một lòng một dạ, mỗi ngày đều đi cầu chịch...
Lời editor:
Chả hiểu sao để nhược công chứ anh công trong này khôn bỏ bà, toàn cái em giai đẹp bò lên giường anh:))) Như đã tag, truyện NP kết thúc NP nốt, và truyện CHỦ CÔNG nên ai k thik pls đừng đọc, vì anh công trong truyện siêu đa tình style bad boy:))) truyện hơi có nội dung nhưng chủ yếu là H thôi:)))
Bộ này nhiều đoạn khá khó hiểu nên mình phải chế, độ chính xác k cao và edit cũng k siêu, mong mọi người thông cảm:">
2.5
Tác giả: Cam Tử
Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị, Gia Đấu, Nữ Cường, Vả Mặt, Vô Tri, Ngược, Tổng Tài, Ngọt
Team dịch: Ngọc Tỉnh Liên - Ancoco
Giới thiệu
Mẫn Mẫn và Sương Sương là chị em cùng cha khác mẹ, tranh giành với nhau từ bé cho đến lớn.
Tới khi kết hôn, cả hai cũng vẫn cạnh tranh với nhau không ngừng.
Sau khi kết hôn, những tưởng đã không còn gì cạnh tranh nữa, hai chị em lại cùng nhau phát hiện hóa ra họ chỉ là tấm bình phong cho cuộc tình cấm kỵ trong gia đình chồng mà thôi.
Thế là, chị chị em em cùng nhau bỏ chồng.
Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị, Gia Đấu, Nữ Cường, Vả Mặt, Vô Tri, Ngược, Tổng Tài, Ngọt
Team dịch: Ngọc Tỉnh Liên - Ancoco
Giới thiệu
Mẫn Mẫn và Sương Sương là chị em cùng cha khác mẹ, tranh giành với nhau từ bé cho đến lớn.
Tới khi kết hôn, cả hai cũng vẫn cạnh tranh với nhau không ngừng.
Sau khi kết hôn, những tưởng đã không còn gì cạnh tranh nữa, hai chị em lại cùng nhau phát hiện hóa ra họ chỉ là tấm bình phong cho cuộc tình cấm kỵ trong gia đình chồng mà thôi.
Thế là, chị chị em em cùng nhau bỏ chồng.
4.4
Khoa cử vốn dùng để chiêu mộ nhân tài lại trở thành công cụ cho các hoàng tử, những người có thế lực thành lập bè phái trục lợi. Hàng loạt những vụ vụ án nơi khoa trường gây chấn động triều đình đã xảy ra và những câu chuyện đằng sau mỗi “thư sinh nhà nghèo - tầm nhìn hạn hẹp”
Một thư sinh mở miệng hồ ngôn loạn ngữ, lấy cái chết vạch trần tấm màn đen khổng lồ trên triều đình…… "Đại nhân, có người gây rối loạn kỷ cương" chờ ngươi tìm hiểu đến cùng!
“Mau đi xem mau đi xem! Lại có người nhảy lầu!”
Một thư sinh bộ dáng tuấn mỹ đang đứng trên sân thượng Thanh Vân lâu.
Nửa người hắn đã hơi nhào ra bên ngoài, tay cầm trường kiếm, toàn thân run rẩy.
Nhưng mọi người đứng ở dưới đều không ngạc nhiên về điều này.
Sĩ tử thi rớt mỗi năm không hề ít, vừa thi rớt liền tìm chết tìm sống lại càng nhiều.
Thật sự dám từ trên mái nhà nhảy xuống, một người cũng không có.
Người xem càng nhìn thấy cảnh cầu danh này, họ càng đưa ra những nhận xét mỉa mai.
Mọi người mồm năm miệng mười, cợt nhả hô: "Nhảy đi! Sao không nhảy đi! Cho bọn ta chiêm ngưỡng nào!”
Thư sinh cũng nở nụ cười.
Tiếng cười khàn khàn phát ra từ sâu trong cổ họng, khiến hắn trông hung dữ như một ác quỷ đến từ địa ngục.
- Vi Chiêu Y, ngươi là yêu nữ mưu triều soán vị, hại nước hại dân giết cha thí con!
- Ngươi giết hại trung lương, mặc kệ thân nhân, dung túng nam sủng. Ngươi đáng chết!
Lần này không ai dám cười.
Vi Chiêu Y, đây chính là Nữ Hoàng đó! Trước mặt mọi người mắng ngài ấy, không muốn sống thật hả?
»————»
Kỷ cương rối loạn.
Hoàng Thái Hậu Vi Chiêu Y nắm giữ triều chính nhiều năm.
Ngay cả Tân Đế là con ruột cũng bị trúng độc chết thảm.
Bà ta thậm chí còn không rơi một giọt nước mắt nào,
thay vào đó, bà lại vội vã lên ngôi, tự xưng Nữ Hoàng.
Bộc lộ tham vọng không hề che giấu.
Không lâu sau, trên lầu rượu cao nhất ở Tô Châu
Cử nhân Kiều Mộc Đình cầm trường kiếm kêu oan và buông lời sỉ nhục Nữ Hoàng trên phố.
»————»
- Lập mưu soán vị, hại nước hại dân.
- Giết trung lương, hại thân hữu.
- Đây là yêu nữ.
Nói xong, Kiều Mộ Đình liền c/ắ/t cổ tu sat.
Hắn rơi từ trên cao xuống, m@‘u bắn tung tóe ba thước.
Vụ án Kiều Mộc Đình chấn động triều đình và dân gian.
Trong khoảng thời gian ngắn, dân chúng kêu than, nền tảng dao động.
Vi Chiêu Y ở Kinh Đô xa xôi nghe tin nổi giận.
Bà ra lệnh Đại Lý Tự điều tra vụ án này.
Nhưng bà lại phái thêm một nữ tử thần bí.
Che dấu mọi người, trước một bước tới Tô Châu……
Một thư sinh mở miệng hồ ngôn loạn ngữ, lấy cái chết vạch trần tấm màn đen khổng lồ trên triều đình…… "Đại nhân, có người gây rối loạn kỷ cương" chờ ngươi tìm hiểu đến cùng!
“Mau đi xem mau đi xem! Lại có người nhảy lầu!”
Một thư sinh bộ dáng tuấn mỹ đang đứng trên sân thượng Thanh Vân lâu.
Nửa người hắn đã hơi nhào ra bên ngoài, tay cầm trường kiếm, toàn thân run rẩy.
Nhưng mọi người đứng ở dưới đều không ngạc nhiên về điều này.
Sĩ tử thi rớt mỗi năm không hề ít, vừa thi rớt liền tìm chết tìm sống lại càng nhiều.
Thật sự dám từ trên mái nhà nhảy xuống, một người cũng không có.
Người xem càng nhìn thấy cảnh cầu danh này, họ càng đưa ra những nhận xét mỉa mai.
Mọi người mồm năm miệng mười, cợt nhả hô: "Nhảy đi! Sao không nhảy đi! Cho bọn ta chiêm ngưỡng nào!”
Thư sinh cũng nở nụ cười.
Tiếng cười khàn khàn phát ra từ sâu trong cổ họng, khiến hắn trông hung dữ như một ác quỷ đến từ địa ngục.
- Vi Chiêu Y, ngươi là yêu nữ mưu triều soán vị, hại nước hại dân giết cha thí con!
- Ngươi giết hại trung lương, mặc kệ thân nhân, dung túng nam sủng. Ngươi đáng chết!
Lần này không ai dám cười.
Vi Chiêu Y, đây chính là Nữ Hoàng đó! Trước mặt mọi người mắng ngài ấy, không muốn sống thật hả?
»————»
Kỷ cương rối loạn.
Hoàng Thái Hậu Vi Chiêu Y nắm giữ triều chính nhiều năm.
Ngay cả Tân Đế là con ruột cũng bị trúng độc chết thảm.
Bà ta thậm chí còn không rơi một giọt nước mắt nào,
thay vào đó, bà lại vội vã lên ngôi, tự xưng Nữ Hoàng.
Bộc lộ tham vọng không hề che giấu.
Không lâu sau, trên lầu rượu cao nhất ở Tô Châu
Cử nhân Kiều Mộc Đình cầm trường kiếm kêu oan và buông lời sỉ nhục Nữ Hoàng trên phố.
»————»
- Lập mưu soán vị, hại nước hại dân.
- Giết trung lương, hại thân hữu.
- Đây là yêu nữ.
Nói xong, Kiều Mộ Đình liền c/ắ/t cổ tu sat.
Hắn rơi từ trên cao xuống, m@‘u bắn tung tóe ba thước.
Vụ án Kiều Mộc Đình chấn động triều đình và dân gian.
Trong khoảng thời gian ngắn, dân chúng kêu than, nền tảng dao động.
Vi Chiêu Y ở Kinh Đô xa xôi nghe tin nổi giận.
Bà ra lệnh Đại Lý Tự điều tra vụ án này.
Nhưng bà lại phái thêm một nữ tử thần bí.
Che dấu mọi người, trước một bước tới Tô Châu……
3.5
Xuyên qua năm thứ mười tám, cuối cùng ta cũng trở thành một nô tỳ đủ tiêu chuẩn.
Lão phu nhân và Nhị gia cãi nhau, ta ra mặt làm dịu bầu không khí. Ta quỳ trên mặt đất ôm chân Nhị gia, khuyên hắn đừng vì tức giận mà nói những lời không nên.
Nhị gia nhéo cằm ta, cười lạnh:
“Ta biết Tam đệ nhớ thương ngươi, nhưng ta nhất định phải để ngươi làm thiếp của ta, cho dù hắn biết được thì cũng có thể làm gì.”
Đương nhiên Tam gia sẽ không làm gì được Nhị gia. Hắn sẽ chỉ âm thầm giở trò chỉnh chớt ta. Ta là đồ vật của Tam gia, cho dù có chớt cũng không thể bị vấy bẩn.
Ở trong mắt những người này, ta là một nô tỳ, là món đồ chơi mặc cho người ta tranh giành.
Lão phu nhân và Nhị gia cãi nhau, ta ra mặt làm dịu bầu không khí. Ta quỳ trên mặt đất ôm chân Nhị gia, khuyên hắn đừng vì tức giận mà nói những lời không nên.
Nhị gia nhéo cằm ta, cười lạnh:
“Ta biết Tam đệ nhớ thương ngươi, nhưng ta nhất định phải để ngươi làm thiếp của ta, cho dù hắn biết được thì cũng có thể làm gì.”
Đương nhiên Tam gia sẽ không làm gì được Nhị gia. Hắn sẽ chỉ âm thầm giở trò chỉnh chớt ta. Ta là đồ vật của Tam gia, cho dù có chớt cũng không thể bị vấy bẩn.
Ở trong mắt những người này, ta là một nô tỳ, là món đồ chơi mặc cho người ta tranh giành.