Đô Thị
1127 Truyện
Sắp xếp theo
9.5
Tác giả: Lãnh Sơn Tựu Mộc
Lâm Hạc x Thẩm An
Lạnh lùng ít nói phúc hắc nhà nghèo học bá công x tiểu thiếu gia sa sút dương quang thụ (my tag, not author"s)
Song phương chữa lành, ngọt, nguỵ dưỡng thành, thanh xuân vườn trường.
Câu chuyện bánh ngọt nhỏ về hai chú cún không nơi nương tựa tự liếm vết thương cho nhau.
Lâm Hạc x Thẩm An
Lạnh lùng ít nói phúc hắc nhà nghèo học bá công x tiểu thiếu gia sa sút dương quang thụ (my tag, not author"s)
Song phương chữa lành, ngọt, nguỵ dưỡng thành, thanh xuân vườn trường.
Câu chuyện bánh ngọt nhỏ về hai chú cún không nơi nương tựa tự liếm vết thương cho nhau.
6.6
Phượng hoàng bất tử tái sinh từ đống tro tàn, nhưng cô đã bị nhai đến tận xương.
Sẽ thế nào khi nạn nhân của một vụ bắt cóc, tra tấn và sát hại sống lại?
Trở lại năm năm trước, cô chỉ có một nhiệm vụ duy nhất: cứu lấy bản thân. Nhưng khao khát ấy dần trở nên vô vọng khi cô nhận ra rằng mình chẳng thể nào đơn độc chống lại những kẻ nắm trong tay tiền tài, quyền lực và dư luận.
Mặc kệ cô cố gắng tới đâu, mọi sự kiện của kiếp trước đều lặp lại. Hệt như một vòng lặp nghiệt ngã bất tận.
Chỉ có một điểm khác biệt duy nhất. Đó là sự xuất hiện của anh – thái tử tập đoàn CCorp.
Vậy thì anh sẽ là điểm đột phá của cô. Cô không cảm thấy tội lỗi đâu, vì cô biết anh chẳng phải người tốt.
Phượng hoàng là loài chim bất tử. Cứ sau 5 thế kỷ, phượng hoàng sẽ ôm theo tất cả bất hạnh, cừu hận ân oán dấn thân vào lửa để kết thúc sinh mệnh để đổi lấy sự bình an và hạnh phúc cho thế gian.
Sau khi trải qua vạn nỗi thống khổ và luân hồi, phượng hoàng có được năng lượng niết bàn trỗi dậy. Dù chỉ còn là nắm tro bụi, phượng hoàng vẫn hồi sinh một cách mỹ lệ và hoàn mỹ hơn, truyền kỳ hơn bao giờ hết.
Phượng hoàng bất tử chính là ý nghĩa cái tên của cô - Phượng.
Và cô, không bao giờ khuất phục.
Sẽ thế nào khi nạn nhân của một vụ bắt cóc, tra tấn và sát hại sống lại?
Trở lại năm năm trước, cô chỉ có một nhiệm vụ duy nhất: cứu lấy bản thân. Nhưng khao khát ấy dần trở nên vô vọng khi cô nhận ra rằng mình chẳng thể nào đơn độc chống lại những kẻ nắm trong tay tiền tài, quyền lực và dư luận.
Mặc kệ cô cố gắng tới đâu, mọi sự kiện của kiếp trước đều lặp lại. Hệt như một vòng lặp nghiệt ngã bất tận.
Chỉ có một điểm khác biệt duy nhất. Đó là sự xuất hiện của anh – thái tử tập đoàn CCorp.
Vậy thì anh sẽ là điểm đột phá của cô. Cô không cảm thấy tội lỗi đâu, vì cô biết anh chẳng phải người tốt.
Phượng hoàng là loài chim bất tử. Cứ sau 5 thế kỷ, phượng hoàng sẽ ôm theo tất cả bất hạnh, cừu hận ân oán dấn thân vào lửa để kết thúc sinh mệnh để đổi lấy sự bình an và hạnh phúc cho thế gian.
Sau khi trải qua vạn nỗi thống khổ và luân hồi, phượng hoàng có được năng lượng niết bàn trỗi dậy. Dù chỉ còn là nắm tro bụi, phượng hoàng vẫn hồi sinh một cách mỹ lệ và hoàn mỹ hơn, truyền kỳ hơn bao giờ hết.
Phượng hoàng bất tử chính là ý nghĩa cái tên của cô - Phượng.
Và cô, không bao giờ khuất phục.
8.2
Đồng Miên có tính di truyền tin tức tố Omega hỗn loạn, cần được an ủi bằng tin tức tố Alpha. Nhưng đồng thời cậu lại có chứng kích ứng tin tức tố, tất cả độ xứng đôi đều rất thấp. Cảm thấy vô cùng sợ hãi khi thân cận với Alpha.
Mỗi khi chứng hỗn loạn bùng nổ, cậu chỉ có thể dựa vào thuốc ức chế để vượt qua.
Tuy nhiên, thuốc ức chế có hiệu quả tình trạng rối loạn đã được kiểm soát ở mức độ nhẹ cuộc sống của cậu còn tính là vẫn bình yên.
Đột nhiên có một ngày, cậu được cho hay, cậu với một vị nhân vật lớn nào đó có độ xứng đôi tin tức tố cực cao, đối phương còn bị chướng ngại rối loạn tin tố Alpha, hi vọng có thể cùng cậu kết hôn để cùng nhau hỗ trợ trị liệu.
Độ xứng đôi cao đến 99%, Đông Miên phát hiện mình cũng không kháng cự khi tiếp xúc với vị nhân vật lớn này.
Vậy liền kết hôn đi, gả vào hào môn cũng không tệ.
Sau khi kết hôn, Đồng Miên hoàn toàn không nghĩ tới, vị nhân vật lớn uy nghiêm lạnh lùng này vậy mà tại thời điểm khi cậu đi công tác lại gọi điện cho mình để hỏi " Vợ ơi, em nghĩ gì về việc sống chung với anh?".
Năm thứ hai sau khi kết hôn, Đoạn Việt Chinh sờ lên bụng Đồng Miên, rất lo lắng hỏi: "Vợ à, khi nào thì em mới có thể mang thai?".
Đồng Miên đỏ mặt, tức giận nói: "Không phải đã nói chỉ là hiệp nghị kết hôn trợ giúp lẫn nhau sao?".
Mỗi khi chứng hỗn loạn bùng nổ, cậu chỉ có thể dựa vào thuốc ức chế để vượt qua.
Tuy nhiên, thuốc ức chế có hiệu quả tình trạng rối loạn đã được kiểm soát ở mức độ nhẹ cuộc sống của cậu còn tính là vẫn bình yên.
Đột nhiên có một ngày, cậu được cho hay, cậu với một vị nhân vật lớn nào đó có độ xứng đôi tin tức tố cực cao, đối phương còn bị chướng ngại rối loạn tin tố Alpha, hi vọng có thể cùng cậu kết hôn để cùng nhau hỗ trợ trị liệu.
Độ xứng đôi cao đến 99%, Đông Miên phát hiện mình cũng không kháng cự khi tiếp xúc với vị nhân vật lớn này.
Vậy liền kết hôn đi, gả vào hào môn cũng không tệ.
Sau khi kết hôn, Đồng Miên hoàn toàn không nghĩ tới, vị nhân vật lớn uy nghiêm lạnh lùng này vậy mà tại thời điểm khi cậu đi công tác lại gọi điện cho mình để hỏi " Vợ ơi, em nghĩ gì về việc sống chung với anh?".
Năm thứ hai sau khi kết hôn, Đoạn Việt Chinh sờ lên bụng Đồng Miên, rất lo lắng hỏi: "Vợ à, khi nào thì em mới có thể mang thai?".
Đồng Miên đỏ mặt, tức giận nói: "Không phải đã nói chỉ là hiệp nghị kết hôn trợ giúp lẫn nhau sao?".
3.4
Mạnh Vũ yêu Tiêu Tề mười năm, anh là nam thần của cô, là ánh sáng của cô, cô đuổi theo anh, hèn mọn như cát bụi.
Nhưng cuối cùng, tình cảm mười năm cũng không bằng một tiếng cười của tình đầu dịu dàng trong lòng anh.
Dù cô ấy đã ly hôn, đã có một cô con gái, sau khi cô ấy quay lại, thì vẫn khiến anh rối loạn.
Yêu càng nhiều tổn thương càng sâu, Mạnh Vũ đã hoàn toàn tỉnh ngộ, tên chó nam thần này, cô từ bỏ.
Về sau…Mạnh Vũ bị buộc thay chị kế gả cho một người đàn ông quyền thế nhưng lại vừa xấu vừa già, ngày kết hôn, một người đàn ông cao lớn, anh tuấn đến trước mặt cô, nói: “Về sau chúng ta sẽ là vợ chồng, quãng đời còn lại xin được chỉ giáo nhiều hơn.”
Mạnh Vũ: “???”.
Hả? Sao nói là vừa già vừa xấu mà?
Người khác nói anh lạnh lùng hà khắc lại có lòng dạ độc ác, bảo cô phải cư xử cẩn thận, nhưng sau khi Mạnh Vũ gả cho anh, lại được anh cực kỳ quan tâm, yêu chiều cô đến tận xương tủy…
Nhưng cuối cùng, tình cảm mười năm cũng không bằng một tiếng cười của tình đầu dịu dàng trong lòng anh.
Dù cô ấy đã ly hôn, đã có một cô con gái, sau khi cô ấy quay lại, thì vẫn khiến anh rối loạn.
Yêu càng nhiều tổn thương càng sâu, Mạnh Vũ đã hoàn toàn tỉnh ngộ, tên chó nam thần này, cô từ bỏ.
Về sau…Mạnh Vũ bị buộc thay chị kế gả cho một người đàn ông quyền thế nhưng lại vừa xấu vừa già, ngày kết hôn, một người đàn ông cao lớn, anh tuấn đến trước mặt cô, nói: “Về sau chúng ta sẽ là vợ chồng, quãng đời còn lại xin được chỉ giáo nhiều hơn.”
Mạnh Vũ: “???”.
Hả? Sao nói là vừa già vừa xấu mà?
Người khác nói anh lạnh lùng hà khắc lại có lòng dạ độc ác, bảo cô phải cư xử cẩn thận, nhưng sau khi Mạnh Vũ gả cho anh, lại được anh cực kỳ quan tâm, yêu chiều cô đến tận xương tủy…
4.2
Thể loại: Nguyên bản, không cp, cận đại & hiện đại, giả tưởng, tình cảm, ngọt ngào, niên đại văn, trưởng thành, chữa lành.
- ------
Khi Hạ Nhạc còn nhỏ, cô từng nghe ông nội kể lại vô vàn câu chuyện xưa của ông, những câu chuyện thời của ông khác hoàn toàn với thời nay, cô chỉ thích nghe những chuyện vui, thỉnh thoảng cô cũng thấy hơi nhàm chán đấy nhưng chưa bao giờ cô để ý nhiều đến những câu chuyện đó.
Cho đến một ngày ông nội đột ngột qua đời.
Kể từ lúc ấy, ánh sáng trong cuộc đời Hạ Nhạc không còn nữa.
Sau khi ông nội mất, hết người này đến người khác đổ lỗi cho cô bằng nhiều hình thức khác nhau.
Bởi vậy, cái chết của ông nội đã trở thành vết thương đau đớn không thể nào chữa lành nổi trong cuộc đời của cô.
25 tuổi, Hạ Nhạc đã trưởng thành nhưng cô vẫn cố chấp không bao giờ tha thứ cho chính mình và luôn luôn giữ khoảng cách với mọi người.
Bỗng một ngày, cô mở mắt ra thì thấy bản thân được trở về ngôi làng nhỏ nơi cô sống khi còn thơ ấu và chứng kiến tang lễ của ông nội.
Tất cả giống như một giấc mơ, cô được quay trở về quá khứ, thời gian lúc đó là năm 1949, một thời đại mà không ai có thể quên được…
Đó là thời thanh niên của ông nội.
–
Ở thời đại này, cô cố gắng hết sức để có thể được ở với ông và cô cũng muốn thay đổi cái chết của ông.
Song, cô không bao giờ nghĩ rằng ông nội hiền lành và tốt bụng của mình khi còn trẻ lại là một chàng trai lạnh lùng và đẹp trai đến thế.
Mọi thứ dường như khác hoàn toàn với những gì cô tưởng tượng.
“Ngoại hình của ông nội đỉnh đến mức ngang hàng với sao hạng A thời hiện đại luôn ấy.”
“Gì cơ? Ông chú luôn phóng túng kia thực sự có tham gia thế vận hội á?!”
“Bà dì lúc đó không phải là bạn thân nhất của bà nội mà là tình địch của bà?”
…
Sau khi trải qua tất cả, cuối cùng Hạ Nhạc cũng hiểu được ông, hiểu được họ và thời đại ấy của ông.
Nhiều năm sau, Hạ Nhạc ngồi một mình trên chiếc ghế mây trong ngôi nhà cũ, bầu không khí tràn ngập mùi mốc từ năm nảo năm nao không hề tiêu tan, ánh sáng lọt qua khe cửa, phản chiếu hình ảnh cô không ngừng lau chùi bức ảnh chụp sáu người.
“Ông nội của con…ông ơi, ông thực sự đã phải chịu khổ cả đời rồi…”
Trong ảnh, ông nội chỉ mỉm cười dịu dàng, nhìn cô bằng ánh mắt ấm áp nhất trên đời.
Ông bảo, ông chỉ cần Nhạc Nhạc hạnh phúc.
- ------
Khi Hạ Nhạc còn nhỏ, cô từng nghe ông nội kể lại vô vàn câu chuyện xưa của ông, những câu chuyện thời của ông khác hoàn toàn với thời nay, cô chỉ thích nghe những chuyện vui, thỉnh thoảng cô cũng thấy hơi nhàm chán đấy nhưng chưa bao giờ cô để ý nhiều đến những câu chuyện đó.
Cho đến một ngày ông nội đột ngột qua đời.
Kể từ lúc ấy, ánh sáng trong cuộc đời Hạ Nhạc không còn nữa.
Sau khi ông nội mất, hết người này đến người khác đổ lỗi cho cô bằng nhiều hình thức khác nhau.
Bởi vậy, cái chết của ông nội đã trở thành vết thương đau đớn không thể nào chữa lành nổi trong cuộc đời của cô.
25 tuổi, Hạ Nhạc đã trưởng thành nhưng cô vẫn cố chấp không bao giờ tha thứ cho chính mình và luôn luôn giữ khoảng cách với mọi người.
Bỗng một ngày, cô mở mắt ra thì thấy bản thân được trở về ngôi làng nhỏ nơi cô sống khi còn thơ ấu và chứng kiến tang lễ của ông nội.
Tất cả giống như một giấc mơ, cô được quay trở về quá khứ, thời gian lúc đó là năm 1949, một thời đại mà không ai có thể quên được…
Đó là thời thanh niên của ông nội.
–
Ở thời đại này, cô cố gắng hết sức để có thể được ở với ông và cô cũng muốn thay đổi cái chết của ông.
Song, cô không bao giờ nghĩ rằng ông nội hiền lành và tốt bụng của mình khi còn trẻ lại là một chàng trai lạnh lùng và đẹp trai đến thế.
Mọi thứ dường như khác hoàn toàn với những gì cô tưởng tượng.
“Ngoại hình của ông nội đỉnh đến mức ngang hàng với sao hạng A thời hiện đại luôn ấy.”
“Gì cơ? Ông chú luôn phóng túng kia thực sự có tham gia thế vận hội á?!”
“Bà dì lúc đó không phải là bạn thân nhất của bà nội mà là tình địch của bà?”
…
Sau khi trải qua tất cả, cuối cùng Hạ Nhạc cũng hiểu được ông, hiểu được họ và thời đại ấy của ông.
Nhiều năm sau, Hạ Nhạc ngồi một mình trên chiếc ghế mây trong ngôi nhà cũ, bầu không khí tràn ngập mùi mốc từ năm nảo năm nao không hề tiêu tan, ánh sáng lọt qua khe cửa, phản chiếu hình ảnh cô không ngừng lau chùi bức ảnh chụp sáu người.
“Ông nội của con…ông ơi, ông thực sự đã phải chịu khổ cả đời rồi…”
Trong ảnh, ông nội chỉ mỉm cười dịu dàng, nhìn cô bằng ánh mắt ấm áp nhất trên đời.
Ông bảo, ông chỉ cần Nhạc Nhạc hạnh phúc.
4.4
Trác Khiêm ngủ một giấc tỉnh dậy, không chỉ xuyên thành thụ lót đường làm trời làm đất trong một bộ đam mỹ mà còn bị ràng buộc với một hệ thống nhiệm vụ.
Quả hệ thống này suốt ngày âm mưu xúi giục Trác Khiêm chia rẽ công thụ chính.
Tiếc thay trái tim công chính chỉ có thụ chính, trong mắt hắn những người khác tương đương với không khí, mà thụ chính lại là vỏ ngoài bạch liên hoa, thực tế là kiểu nhân vật sống sót qua 300 tập trong truyện cung đấu.
Trác Khiêm vô cùng rối rắm, chọc không nổi trốn không xong, chỉ đành phải giấu đầu hở đuôi mà sống.
Một buổi chiều nọ, Trác Khiêm đi học về, bắt gặp một đám người đang bị một người đánh.
Ráng đỏ bao lấy bầu trời, bóng người cao lớn đứng lặng giữa đám người đang lê lết gào khóc trên mặt đất.
Người kia mặc áo đen quần đen, tay cầm một cây gậy gỗ, nghe tiếng xoay người, mắt phượng híp lại: “Lại thêm một tên đến chịu chết.”
Trác Khiêm: “……”
Gương, gương mặt quen thuộc này không phải bạch liên hoa thì ai vào đây nữa…
Không phải nói mảnh mai yếu đuối à? Đang yên đang lành tự dưng OOC!
Trác Khiêm vừa tuyệt vọng vừa sợ hãi, nhanh trí nảy ra ý tưởng, nhấc chân đá vào tên đang nằm gần nhất, tức giận gầm lên: “Ngay cả người tao thích mày cũng dám động đến? Đi chết đi!”
Lại một ngày nọ——
Trác Khiêm bị bạch liên hoa chặn ở góc nào đó.
Ánh mắt bạch liên hoa mang theo cáu giận nhìn cậu: “Không phải cậu nói cậu thích tôi sao?”
Trác Khiêm: “Nhưng, nhưng chúng ta không thể ở bên nhau.”
Bạch liên hoa: “Tại sao?”
Trác Khiêm rớt nước mắt: “Tôi không muốn vì yêu làm 1!”
Bạch liên hoa: “……”
Thụ xuyên sách × Thụ chính chuyển công
Nhân vật chính: Trác Khiêm, Thẩm Gia Lan
Quả hệ thống này suốt ngày âm mưu xúi giục Trác Khiêm chia rẽ công thụ chính.
Tiếc thay trái tim công chính chỉ có thụ chính, trong mắt hắn những người khác tương đương với không khí, mà thụ chính lại là vỏ ngoài bạch liên hoa, thực tế là kiểu nhân vật sống sót qua 300 tập trong truyện cung đấu.
Trác Khiêm vô cùng rối rắm, chọc không nổi trốn không xong, chỉ đành phải giấu đầu hở đuôi mà sống.
Một buổi chiều nọ, Trác Khiêm đi học về, bắt gặp một đám người đang bị một người đánh.
Ráng đỏ bao lấy bầu trời, bóng người cao lớn đứng lặng giữa đám người đang lê lết gào khóc trên mặt đất.
Người kia mặc áo đen quần đen, tay cầm một cây gậy gỗ, nghe tiếng xoay người, mắt phượng híp lại: “Lại thêm một tên đến chịu chết.”
Trác Khiêm: “……”
Gương, gương mặt quen thuộc này không phải bạch liên hoa thì ai vào đây nữa…
Không phải nói mảnh mai yếu đuối à? Đang yên đang lành tự dưng OOC!
Trác Khiêm vừa tuyệt vọng vừa sợ hãi, nhanh trí nảy ra ý tưởng, nhấc chân đá vào tên đang nằm gần nhất, tức giận gầm lên: “Ngay cả người tao thích mày cũng dám động đến? Đi chết đi!”
Lại một ngày nọ——
Trác Khiêm bị bạch liên hoa chặn ở góc nào đó.
Ánh mắt bạch liên hoa mang theo cáu giận nhìn cậu: “Không phải cậu nói cậu thích tôi sao?”
Trác Khiêm: “Nhưng, nhưng chúng ta không thể ở bên nhau.”
Bạch liên hoa: “Tại sao?”
Trác Khiêm rớt nước mắt: “Tôi không muốn vì yêu làm 1!”
Bạch liên hoa: “……”
Thụ xuyên sách × Thụ chính chuyển công
Nhân vật chính: Trác Khiêm, Thẩm Gia Lan
8.6
[Phiên bản nữ chính].
Trong giới thượng lưu Giang Thành gần đây xuất hiện một tin đồn, sau khi Vệ Lai bị bạn trai cũ đá, giấc mộng hào môn tan vỡ, hiện giờ đang qua lại với một vị sếp lớn nào đó.
Một ngày nọ, Vệ Lai đến tham dự một buổi tiệc, cô là người cuối cùng bước vào phòng bao, không ngờ tên bạn trai cũ cũng có mặt ở đó.
Cô chỉ là một nhân vật nhỏ, không đủ tư cách để chủ tiệc giới thiệu toàn bộ mọi người với cô.
Trong bữa tiệc, bạn trai cũ kính rượu cô: “Chúc mừng, nghe nói em có bạn trai mới rồi.”
Có người hóng hớt không chê chuyện lớn, hỏi cô bạn trai mới là ai.
“Là vị sếp lớn nào trong giới thế?”
Vệ Lai vốn dĩ không quen vị sếp lớn nào cả, cũng không biết tin đồn bắt nguồn từ đâu.
Cô tuỳ tiện nói ra cái tên của một người mà cô nghe nói chưa kết hôn: “Châu Túc Tấn.”
Mọi người: “…”
Tất cả kinh ngạc nhìn về phía người đàn ông ngồi ở vị trí trung tâm.
Vệ Lai không hiểu chuyện gì, cũng liếc mắt nhìn sang, liền bắt gặp ánh mắt lạnh lùng ẩn chứa sự tò mò của người đàn ông.
Anh dựa lưng vào ghế, dáng vẻ cao quý lãnh đạm, tư thế ung dung nhưng khí chất thì bức người, ánh mắt nhìn về phía cô.
Vệ Lai thầm nghĩ, sẽ không xui xẻo vậy chứ, chẳng lẽ người này là bạn của Châu Túc Tấn?
Lúc này, chủ tiệc định thần lại, thấy Châu Túc Tấn không phủ nhận thì mỉm cười chúc mừng anh: “Tôi nói tại sao cậu đột nhiên đến Giang Thành, thì ra là tới thăm bạn gái.”
Châu Túc Tấn cười nhạt.
Bản thân anh còn không biết mình có bạn gái từ khi nào đấy.
Vệ Lai vốn tưởng mình đã trả thù thành công bạn trai cũ, nào ngờ lại thành đào hố chôn thân.
Câu đầu tiên Châu Túc Tấn nói với Vệ Lai là: “Nếu đã công khai, vậy đến ngồi cạnh tôi đi.”
Vệ Lai: “……”
[Phiên bản nam chính]
Vào đêm sinh nhật lần thứ 30, bạn bè đều bảo anh ước nguyện.
Không hiểu sao, anh lại nghĩ tới Vệ Lai.
Người ngoài nói anh lạnh lùng, tàn nhẫn.
Chỉ có Vệ Lai nói anh là người tốt.
Cô ngọt ngào như vậy, cũng vì lợi dụng anh.
Lần đầu tiên trong cuộc đời, anh dành điều ước sinh nhật của mình cho một người phụ nữ, mong em có được những gì mình muốn.
Một đêm nào đó, có người @anh trong nhóm chat: Có người mạo danh cậu viết thư tình gửi Vệ Lai, chữ viết hình như không giống cậu.
Chữ viết chỉ là lý do, bởi không ai tin rằng một người cao cao tại thượng như Nhị công tử nhà họ Châu sẽ hạ mình vì tình yêu.
Châu Túc Tấn trả lời: [Không ai mạo danh, là tôi viết.]
Từng nét bút, từng câu từ bên trong bức thư tình, đều do chính anh viết.
Nếu như cô muốn dựa thế anh, anh tình nguyện cho cô dựa cả đời.
Một câu giới thiệu: Diễn giả thành thật, cưới trước yêu sau.
Trong giới thượng lưu Giang Thành gần đây xuất hiện một tin đồn, sau khi Vệ Lai bị bạn trai cũ đá, giấc mộng hào môn tan vỡ, hiện giờ đang qua lại với một vị sếp lớn nào đó.
Một ngày nọ, Vệ Lai đến tham dự một buổi tiệc, cô là người cuối cùng bước vào phòng bao, không ngờ tên bạn trai cũ cũng có mặt ở đó.
Cô chỉ là một nhân vật nhỏ, không đủ tư cách để chủ tiệc giới thiệu toàn bộ mọi người với cô.
Trong bữa tiệc, bạn trai cũ kính rượu cô: “Chúc mừng, nghe nói em có bạn trai mới rồi.”
Có người hóng hớt không chê chuyện lớn, hỏi cô bạn trai mới là ai.
“Là vị sếp lớn nào trong giới thế?”
Vệ Lai vốn dĩ không quen vị sếp lớn nào cả, cũng không biết tin đồn bắt nguồn từ đâu.
Cô tuỳ tiện nói ra cái tên của một người mà cô nghe nói chưa kết hôn: “Châu Túc Tấn.”
Mọi người: “…”
Tất cả kinh ngạc nhìn về phía người đàn ông ngồi ở vị trí trung tâm.
Vệ Lai không hiểu chuyện gì, cũng liếc mắt nhìn sang, liền bắt gặp ánh mắt lạnh lùng ẩn chứa sự tò mò của người đàn ông.
Anh dựa lưng vào ghế, dáng vẻ cao quý lãnh đạm, tư thế ung dung nhưng khí chất thì bức người, ánh mắt nhìn về phía cô.
Vệ Lai thầm nghĩ, sẽ không xui xẻo vậy chứ, chẳng lẽ người này là bạn của Châu Túc Tấn?
Lúc này, chủ tiệc định thần lại, thấy Châu Túc Tấn không phủ nhận thì mỉm cười chúc mừng anh: “Tôi nói tại sao cậu đột nhiên đến Giang Thành, thì ra là tới thăm bạn gái.”
Châu Túc Tấn cười nhạt.
Bản thân anh còn không biết mình có bạn gái từ khi nào đấy.
Vệ Lai vốn tưởng mình đã trả thù thành công bạn trai cũ, nào ngờ lại thành đào hố chôn thân.
Câu đầu tiên Châu Túc Tấn nói với Vệ Lai là: “Nếu đã công khai, vậy đến ngồi cạnh tôi đi.”
Vệ Lai: “……”
[Phiên bản nam chính]
Vào đêm sinh nhật lần thứ 30, bạn bè đều bảo anh ước nguyện.
Không hiểu sao, anh lại nghĩ tới Vệ Lai.
Người ngoài nói anh lạnh lùng, tàn nhẫn.
Chỉ có Vệ Lai nói anh là người tốt.
Cô ngọt ngào như vậy, cũng vì lợi dụng anh.
Lần đầu tiên trong cuộc đời, anh dành điều ước sinh nhật của mình cho một người phụ nữ, mong em có được những gì mình muốn.
Một đêm nào đó, có người @anh trong nhóm chat: Có người mạo danh cậu viết thư tình gửi Vệ Lai, chữ viết hình như không giống cậu.
Chữ viết chỉ là lý do, bởi không ai tin rằng một người cao cao tại thượng như Nhị công tử nhà họ Châu sẽ hạ mình vì tình yêu.
Châu Túc Tấn trả lời: [Không ai mạo danh, là tôi viết.]
Từng nét bút, từng câu từ bên trong bức thư tình, đều do chính anh viết.
Nếu như cô muốn dựa thế anh, anh tình nguyện cho cô dựa cả đời.
Một câu giới thiệu: Diễn giả thành thật, cưới trước yêu sau.
10
Câu chuyện cũ có nguyên mẫu, cải biên từ câu chuyện có thật.
Nhân vật chính là bạn thân tôi.
Thư tình 5 năm, 5 năm tình cảm lâu dài.
Nhát gan không dám yêu.
Mỗi một lần bỏ lỡ, đều phải dùng tiếc nuối quãng đời còn lại để sửa chữa.
Từ khóa nội dung: mùa hoa, mùa mưa, bi kịch.
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Nguỵ Thi┃ Vai phụ: Trình Văn Huyên ┃ Khác:
Một câu giới thiệu: Xin đừng ngại ngùng nói ra tình yêu.
Lập ý: Dũng cảm.
Nhân vật chính là bạn thân tôi.
Thư tình 5 năm, 5 năm tình cảm lâu dài.
Nhát gan không dám yêu.
Mỗi một lần bỏ lỡ, đều phải dùng tiếc nuối quãng đời còn lại để sửa chữa.
Từ khóa nội dung: mùa hoa, mùa mưa, bi kịch.
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Nguỵ Thi┃ Vai phụ: Trình Văn Huyên ┃ Khác:
Một câu giới thiệu: Xin đừng ngại ngùng nói ra tình yêu.
Lập ý: Dũng cảm.
3.7
Tác giả: Cẩu Oa Tử aka Thiên Nhất
Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, tình cảm, đô thị tình duyên, H văn, HE
Edit+beta: yumi
Văn án: Thủ trưởng thụ x tiểu viên chức công mới đến, chỉ có ba ba ba
Manh điểm: Tiểu viên chức mới vào công ty không bao lâu, sau khi tan tầm, không cẩn thận nhìn trộm quản lý ở trong phòng làm việc dùng gậy xoa bóp tự an ủi, vì vậy tiểu viên chức liền mộng xuân. Sau lại có một ngày nhịn không được duỗi móng vuốt sói mà tấn công. Cơ mà tiểu viên chức là xử nam, thủ trưởng liền dạy hắn làm sao H H H mình, thủ trưởng mẫn cảm lại nhiều nước, dục vọng tràn đầy liền bị tiểu viên chức th*o đến bắn nước ti*u
Ta thích mất khống chế
Ta thích tiểu công b*n nước ti*u vào bụng tiểu thụ
Ta thích tiểu thụ PY chảy ra nước ti*u hợp cùng t*nh d*ch giữa hai chân, sau đó tiểu công sẽ li*m sạch sẽ
Văn này có manh điểm, không chịu trách nhiệm nếu có bom mìn
Mời mọi người xem xét rồi hãy vào xem
Tác giả thích nhất thể loại: địa vị công thụ không giống nhau, càng thích d*m đãng thụ cao cao tại thượng nhưng lại chịu cúi đầu trước công
Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, tình cảm, đô thị tình duyên, H văn, HE
Edit+beta: yumi
Văn án: Thủ trưởng thụ x tiểu viên chức công mới đến, chỉ có ba ba ba
Manh điểm: Tiểu viên chức mới vào công ty không bao lâu, sau khi tan tầm, không cẩn thận nhìn trộm quản lý ở trong phòng làm việc dùng gậy xoa bóp tự an ủi, vì vậy tiểu viên chức liền mộng xuân. Sau lại có một ngày nhịn không được duỗi móng vuốt sói mà tấn công. Cơ mà tiểu viên chức là xử nam, thủ trưởng liền dạy hắn làm sao H H H mình, thủ trưởng mẫn cảm lại nhiều nước, dục vọng tràn đầy liền bị tiểu viên chức th*o đến bắn nước ti*u
Ta thích mất khống chế
Ta thích tiểu công b*n nước ti*u vào bụng tiểu thụ
Ta thích tiểu thụ PY chảy ra nước ti*u hợp cùng t*nh d*ch giữa hai chân, sau đó tiểu công sẽ li*m sạch sẽ
Văn này có manh điểm, không chịu trách nhiệm nếu có bom mìn
Mời mọi người xem xét rồi hãy vào xem
Tác giả thích nhất thể loại: địa vị công thụ không giống nhau, càng thích d*m đãng thụ cao cao tại thượng nhưng lại chịu cúi đầu trước công
8.3
Tác giả: 铁柱子
Thể loại: Đô Thị, HE, Chữa Lành
Team dịch: Nhân Trí
Giới thiệu
Tôi thuê một người bạn trai trên mạng về nhà ăn Tết.
Đến địa điểm hẹn, người xuất hiện lại là sếp của tôi, Nhậm Bách Nhiên.
Khoảnh khắc đó, tôi chỉ muốn chạy trốn. Nhưng Nhậm Bách Nhiên đã phát hiện ra tôi.
Thể loại: Đô Thị, HE, Chữa Lành
Team dịch: Nhân Trí
Giới thiệu
Tôi thuê một người bạn trai trên mạng về nhà ăn Tết.
Đến địa điểm hẹn, người xuất hiện lại là sếp của tôi, Nhậm Bách Nhiên.
Khoảnh khắc đó, tôi chỉ muốn chạy trốn. Nhưng Nhậm Bách Nhiên đã phát hiện ra tôi.
4.9
Tên gốc: Trầm Nịch
Tác giả: Thanh Thang Xuyến Hương Thái
Thể loại: Bách hợp, hiện đại, hỗ công, HE, tình cờ gặp gỡ, điểm yếu trong tình yêu
Văn án
Khương Niệm gặp Diêu Nhiễm lần thứ hai tại quán bar, cô nghe thấy người đẹp lạnh lùng này đang từ chối người khác: "Đừng chạm vào tôi, tôi chỉ cảm thấy buồn nôn."
Nhưng ngay sau đó, nơi góc khuất, cô vòng tay qua eo nàng, hai người hôn nhau say đắm đến mức không thở được...
Khương Niệm:???
Diêu Nhiễm luôn lý trí, ban đầu nàng nghĩ rằng mối quan hệ giữa hai người sẽ kết thúc chỉ sau một đêm, nhưng...
"Chị vẫn muốn cùng tôi chứ? Chị có thể làm điều đó bất cứ lúc nào."
[CP] Thông minh, thẳng thắn VS giả vờ lạnh lùng, nhàm chán nhưng bên trong quyến rũ, ôn nhu tỷ tỷ
[Nhà hát nhỏ]
Ngày hôm đó, một khách hàng đến studio, đi cùng cô ấy còn có một mỹ nhân,
Khương Niệm ngẩng đầu lên, hai người im lặng nhìn nhau một lúc lâu.
Lúc này cô nghe thấy cô gái nhỏ giọng hỏi: "Chị, chị quen cô ấy sao?"
Một lúc sau, một giọng nói trầm thấp trả lời: "Không quen."
Khương Niệm không nói nên lời, giọng nói trong trẻo với những lời lẽ lạnh lùng này, đã vô số lần vì động tình mà rên rỉ bên tai cô.
Sau khi rời khỏi studio
"Chị ơi, thợ xăm hình kia có đẹp không? Cô ấy thật ngầu và quyến rũ phải không? Thật tuyệt nếu được ngủ với cô ấy."
Diêu Nhiễm: "..."
Thân hình cô ấy tuyệt vời như thế nào, nàng là người biết rõ nhất.
Hướng dẫn nhảy hố:
1. Nữ chính hai đã ly hôn (hôn nhân vì công việc, không có tình yêu); làm trước rồi mới yêu. Không thích có thể bỏ qua.
2. Khi viết không có nội tình gì, đó chỉ là một câu chuyện đơn giản, hãy thưởng thức.
3. Một tác phẩm đồng hành với "Mê mẩn", nhưng các chi tiết có thể không hoàn toàn phù hợp, vui lòng đọc độc lập.
4. Có một số khúc mắc; nhưng vẫn về với nhau, nhìn chung là ngọt văn (chia tay không phải là trọng tâm của tác phẩm này).
5. Theo dõi danh sách cập nhật khoảng năm chương một tuần (thường không có cập nhật vào Chủ Nhật và Thứ Tư).
Thẻ nội dung: Điểm yếu trong tình yêu, tình cờ gặp được ngự tỷ
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Khương Niệm, Diêu Nhiễm┃Nhân vật phụ: Rất nhiều
Giới thiệu ngắn gọn: Thông minh thẳng thắn VS tiết chế cấm dục
Mục đích: Hãy trân trọng sự gặp gỡ.
Tác giả: Thanh Thang Xuyến Hương Thái
Thể loại: Bách hợp, hiện đại, hỗ công, HE, tình cờ gặp gỡ, điểm yếu trong tình yêu
Văn án
Khương Niệm gặp Diêu Nhiễm lần thứ hai tại quán bar, cô nghe thấy người đẹp lạnh lùng này đang từ chối người khác: "Đừng chạm vào tôi, tôi chỉ cảm thấy buồn nôn."
Nhưng ngay sau đó, nơi góc khuất, cô vòng tay qua eo nàng, hai người hôn nhau say đắm đến mức không thở được...
Khương Niệm:???
Diêu Nhiễm luôn lý trí, ban đầu nàng nghĩ rằng mối quan hệ giữa hai người sẽ kết thúc chỉ sau một đêm, nhưng...
"Chị vẫn muốn cùng tôi chứ? Chị có thể làm điều đó bất cứ lúc nào."
[CP] Thông minh, thẳng thắn VS giả vờ lạnh lùng, nhàm chán nhưng bên trong quyến rũ, ôn nhu tỷ tỷ
[Nhà hát nhỏ]
Ngày hôm đó, một khách hàng đến studio, đi cùng cô ấy còn có một mỹ nhân,
Khương Niệm ngẩng đầu lên, hai người im lặng nhìn nhau một lúc lâu.
Lúc này cô nghe thấy cô gái nhỏ giọng hỏi: "Chị, chị quen cô ấy sao?"
Một lúc sau, một giọng nói trầm thấp trả lời: "Không quen."
Khương Niệm không nói nên lời, giọng nói trong trẻo với những lời lẽ lạnh lùng này, đã vô số lần vì động tình mà rên rỉ bên tai cô.
Sau khi rời khỏi studio
"Chị ơi, thợ xăm hình kia có đẹp không? Cô ấy thật ngầu và quyến rũ phải không? Thật tuyệt nếu được ngủ với cô ấy."
Diêu Nhiễm: "..."
Thân hình cô ấy tuyệt vời như thế nào, nàng là người biết rõ nhất.
Hướng dẫn nhảy hố:
1. Nữ chính hai đã ly hôn (hôn nhân vì công việc, không có tình yêu); làm trước rồi mới yêu. Không thích có thể bỏ qua.
2. Khi viết không có nội tình gì, đó chỉ là một câu chuyện đơn giản, hãy thưởng thức.
3. Một tác phẩm đồng hành với "Mê mẩn", nhưng các chi tiết có thể không hoàn toàn phù hợp, vui lòng đọc độc lập.
4. Có một số khúc mắc; nhưng vẫn về với nhau, nhìn chung là ngọt văn (chia tay không phải là trọng tâm của tác phẩm này).
5. Theo dõi danh sách cập nhật khoảng năm chương một tuần (thường không có cập nhật vào Chủ Nhật và Thứ Tư).
Thẻ nội dung: Điểm yếu trong tình yêu, tình cờ gặp được ngự tỷ
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Khương Niệm, Diêu Nhiễm┃Nhân vật phụ: Rất nhiều
Giới thiệu ngắn gọn: Thông minh thẳng thắn VS tiết chế cấm dục
Mục đích: Hãy trân trọng sự gặp gỡ.
4.8
Thời điểm thanh niên trí thức rời quê, Trương Hiểu cùng Văn Bân đều không muốn rời đi.
Thế nhưng đợi đến lúc thanh niên trí thức quay trở về, họ đều không thấy quay lại…
—————-
Hạnh phúc rốt cục là gì?
Căn phòng rách nát dột mưa, nửa bát cơm ăn không no, manh áo rách vá đi vá lại, trong mắt cậu vẫn mang một nụ cười, dùng bàn tay thô ráp nắm lấy bàn tay cũng thô ráp của tôi, như vậy là đủ rồi.
Thế nhưng đợi đến lúc thanh niên trí thức quay trở về, họ đều không thấy quay lại…
—————-
Hạnh phúc rốt cục là gì?
Căn phòng rách nát dột mưa, nửa bát cơm ăn không no, manh áo rách vá đi vá lại, trong mắt cậu vẫn mang một nụ cười, dùng bàn tay thô ráp nắm lấy bàn tay cũng thô ráp của tôi, như vậy là đủ rồi.
4.3
Thỉnh thoảng, Tưởng Đồng luôn không kiềm lòng được suy nghĩ, rốt cuộc mối quan hệ của mình và Phó Ngọc Trình là thế nào?
Suy nghĩ này vừa xuất hiện, cô lại không nhịn được mà tự mắng mình, mày còn muốn là quan hệ thế nào nữa hả? Còn không phải là tiền trao cháo múc cam tâm tình nguyện sao.
Chẳng lẽ thật sự như Trương Ái Linh nói, đường đi vào trái tim phụ nữ là thông qua â.m đạo.
Cô yêu Phó Ngọc Trình vì hai người có quan hệ thể xác, vì dục vọng nguyên thủy nhất được thỏa mãn mà bắt đầu có khát vọng có được tất cả con người ấy.Hay bởi vì khát vọng, nên cô mới làm trái lại giao hẹn của hai người.—–
“Phó… Phó tiên sinh, anh xong chưa…”
Phó Ngọc Trình không lên tiếng, mím môi làm cô.“Sắp rồi.”
Suy nghĩ này vừa xuất hiện, cô lại không nhịn được mà tự mắng mình, mày còn muốn là quan hệ thế nào nữa hả? Còn không phải là tiền trao cháo múc cam tâm tình nguyện sao.
Chẳng lẽ thật sự như Trương Ái Linh nói, đường đi vào trái tim phụ nữ là thông qua â.m đạo.
Cô yêu Phó Ngọc Trình vì hai người có quan hệ thể xác, vì dục vọng nguyên thủy nhất được thỏa mãn mà bắt đầu có khát vọng có được tất cả con người ấy.Hay bởi vì khát vọng, nên cô mới làm trái lại giao hẹn của hai người.—–
“Phó… Phó tiên sinh, anh xong chưa…”
Phó Ngọc Trình không lên tiếng, mím môi làm cô.“Sắp rồi.”
8.5
【Yêu anh tựa như một cuộc mạo hiểm tiến vào ánh lửa】
Lần đầu tiên Bạch Chỉ gặp Phó Huyền Tây, anh vẫn còn là một thiếu niên phóng khoáng, nở nụ cười lười biếng trên gương mặt: “Em gái, bên ngoài nguy hiểm lắm, mau về nhà đi.”
Nhưng sau này gặp lại, anh là Phó tiên sinh đã bôn ba qua bao nhiêu thăng trầm trên thương trường nhiều năm, dễ dàng nhìn thấu lòng người.
Ngày đó tuyết rơi đầu mùa, cô lâm vào cảnh khốn cùng, anh xuất hiện đúng lúc, vươn tay về phía cô: “Nếu chuyện không ổn, cứ tìm đến tôi.”
Dẫu biết hành trình này không có điểm cuối, Bạch Chỉ vẫn một lòng tiến tới, không quay đầu nhìn lại.
Anh là người yêu hết mực dịu dàng, mọi chuyện đều ủng hộ và nuông chiều cô, nhưng giấc mộng nào cũng phải đi đến hồi kết.
Sau này, cô đề nghị chia tay, khóc nức nở: “Đừng tìm đến em nữa.”
Anh không hề nhìn cô, chỉ cười lạnh một tiếng: “Nếu bây giờ em rời đi, anh sẽ không cản em.”
Phó Huyền Tây lăn lộn trong thế giới vàng son, xa hoa trụy lạc, nhưng chưa từng để người phụ nữ nào trong lòng.
Cuối cùng mới có một người, vậy mà người đó cũng chạy đi mất.
Sau này, không thể quên được đoạn tình cảm đó, anh cũng dần dần phát hiện ra bí mật nhiều năm trời của người mình yêu.
“Cuối bức thư đó, em muốn nói gì với anh?”.
“Muốn nói chuyện cả đời với anh.”
“Em gái, bên ngoài nguy hiểm lắm, mau về nhà với anh đi.”
#Yêu anh tựa như thiêu thân mạo hiểm tiến vào ánh lửa#
Yêu thầm thành thật.
Dũng cảm x Dịu dàng, thâm tình
Song xử, HE, chênh lệch 7 tuổi.
Lần đầu tiên Bạch Chỉ gặp Phó Huyền Tây, anh vẫn còn là một thiếu niên phóng khoáng, nở nụ cười lười biếng trên gương mặt: “Em gái, bên ngoài nguy hiểm lắm, mau về nhà đi.”
Nhưng sau này gặp lại, anh là Phó tiên sinh đã bôn ba qua bao nhiêu thăng trầm trên thương trường nhiều năm, dễ dàng nhìn thấu lòng người.
Ngày đó tuyết rơi đầu mùa, cô lâm vào cảnh khốn cùng, anh xuất hiện đúng lúc, vươn tay về phía cô: “Nếu chuyện không ổn, cứ tìm đến tôi.”
Dẫu biết hành trình này không có điểm cuối, Bạch Chỉ vẫn một lòng tiến tới, không quay đầu nhìn lại.
Anh là người yêu hết mực dịu dàng, mọi chuyện đều ủng hộ và nuông chiều cô, nhưng giấc mộng nào cũng phải đi đến hồi kết.
Sau này, cô đề nghị chia tay, khóc nức nở: “Đừng tìm đến em nữa.”
Anh không hề nhìn cô, chỉ cười lạnh một tiếng: “Nếu bây giờ em rời đi, anh sẽ không cản em.”
Phó Huyền Tây lăn lộn trong thế giới vàng son, xa hoa trụy lạc, nhưng chưa từng để người phụ nữ nào trong lòng.
Cuối cùng mới có một người, vậy mà người đó cũng chạy đi mất.
Sau này, không thể quên được đoạn tình cảm đó, anh cũng dần dần phát hiện ra bí mật nhiều năm trời của người mình yêu.
“Cuối bức thư đó, em muốn nói gì với anh?”.
“Muốn nói chuyện cả đời với anh.”
“Em gái, bên ngoài nguy hiểm lắm, mau về nhà với anh đi.”
#Yêu anh tựa như thiêu thân mạo hiểm tiến vào ánh lửa#
Yêu thầm thành thật.
Dũng cảm x Dịu dàng, thâm tình
Song xử, HE, chênh lệch 7 tuổi.
2.9
Văn án
Lục Minh thấy mình ngay cả cầm thú cũng không bằng, hắn đã ‘ăn mất’ em gái của anh em tốt, trong khi cô bé bị thiểu năng, trí tuệ chỉ dừng lại ở mức tám tuổi.
P/S: Nữ chính đã thành niên nhưng trí tuệ chỉ có tám tuổi.
Lục Minh thấy mình ngay cả cầm thú cũng không bằng, hắn đã ‘ăn mất’ em gái của anh em tốt, trong khi cô bé bị thiểu năng, trí tuệ chỉ dừng lại ở mức tám tuổi.
P/S: Nữ chính đã thành niên nhưng trí tuệ chỉ có tám tuổi.
1.7
Tên: Tiểu Mỹ Nhân Cùng Tra Công
Tác giả: Đường Thố Tiểu Ngư Can 糖醋小鱼干
Thể loại: Cẩu huyết, hiện đại, ABO, sinh tử, thanh mai trúc mã, gương vỡ lại lành, tra công
Số chương: 44 chương Tiểu thuyết nguyên sang - BL - bản trung - kết thúc
Hiện đại - cẩu huyết - ABO - thanh mai trúc mã - HE
Gương vỡ lại lành
===
Tiểu Mỹ Nhân mang thai sau đó bị Tra Công từ hôn
Sau đó tra công hối hận rồi
Tác giả: Đường Thố Tiểu Ngư Can 糖醋小鱼干
Thể loại: Cẩu huyết, hiện đại, ABO, sinh tử, thanh mai trúc mã, gương vỡ lại lành, tra công
Số chương: 44 chương Tiểu thuyết nguyên sang - BL - bản trung - kết thúc
Hiện đại - cẩu huyết - ABO - thanh mai trúc mã - HE
Gương vỡ lại lành
===
Tiểu Mỹ Nhân mang thai sau đó bị Tra Công từ hôn
Sau đó tra công hối hận rồi
4.5
Chỉ sau một đêm, từ một cô bé Lọ Lem bản hiện đại được người người ngưỡng mộ, Thi Niệm biến thành một tiểu quả phụ chốn hào môn không được phép bày tỏ sắc thái riêng.
Bị ép rời bỏ tất cả những bộ trang phục xinh đẹp lộng lẫy, chuyện xuất hành, cách nói năng, các tài khoản mạng xã hội đều bị nhà họ Quan kiểm soát nghiêm ngặt, ngay cả việc cười với đàn ông cũng trở thành điều cấm kỵ.
Mãi cho tới khi người đàn ông cao quý ấy xuất hiện trong tầm mắt cô.
Trợ lý tùy thân do nhà họ Quan sắp xếp nhắc nhở cô rằng: “Đó là Quan tiểu gia, cậu chủ của bên thành Tây.”
Thi Niệm nhìn người đàn ông mà cô phải đợi cả tối: “Không ngờ lại trẻ như vậy.” Cô cứ tưởng đó phải là một ông già cơ.
Trợ lý nói cho cô biết: “Vai vế cao, nắm trong tay nửa sản nghiệp bên đó, ngài ấy đã từng tới dự hôn lễ của cô, nhớ chú ý khi nói chuyện với ngài ấy.”
Thi Niệm khẽ đảo mắt: “Tôi có thể cười với ngài ấy không?”
“…Ngài ấy là trưởng bối, nên làm vậy.”
*
Người qua đường: Người phụ nữ này khắc chồng, không thể dây vào.
Quan Minh: Vừa đẹp, thầy bói phán mệnh tôi cứng quá, đang thiếu người khắc đây.
Người qua đường: Cô ta là một quả phụ.
Quan Minh: Tôi chưa chết, quả phụ ở đâu ra?
Người qua đường: …
Bị ép rời bỏ tất cả những bộ trang phục xinh đẹp lộng lẫy, chuyện xuất hành, cách nói năng, các tài khoản mạng xã hội đều bị nhà họ Quan kiểm soát nghiêm ngặt, ngay cả việc cười với đàn ông cũng trở thành điều cấm kỵ.
Mãi cho tới khi người đàn ông cao quý ấy xuất hiện trong tầm mắt cô.
Trợ lý tùy thân do nhà họ Quan sắp xếp nhắc nhở cô rằng: “Đó là Quan tiểu gia, cậu chủ của bên thành Tây.”
Thi Niệm nhìn người đàn ông mà cô phải đợi cả tối: “Không ngờ lại trẻ như vậy.” Cô cứ tưởng đó phải là một ông già cơ.
Trợ lý nói cho cô biết: “Vai vế cao, nắm trong tay nửa sản nghiệp bên đó, ngài ấy đã từng tới dự hôn lễ của cô, nhớ chú ý khi nói chuyện với ngài ấy.”
Thi Niệm khẽ đảo mắt: “Tôi có thể cười với ngài ấy không?”
“…Ngài ấy là trưởng bối, nên làm vậy.”
*
Người qua đường: Người phụ nữ này khắc chồng, không thể dây vào.
Quan Minh: Vừa đẹp, thầy bói phán mệnh tôi cứng quá, đang thiếu người khắc đây.
Người qua đường: Cô ta là một quả phụ.
Quan Minh: Tôi chưa chết, quả phụ ở đâu ra?
Người qua đường: …
4.4
Tên gốc: 小天鹅
Tác giả: 公子如兰 (Công tử Như Lan)
Edit và QT: NMKLCXDT
Văn án:
"Em sinh ra nóng bỏng và ưu nhã, là thiên nga rơi xuống ba âm"
Thanh Đại có hai nhân vật nổi tiếng, một người là Giang Kiệu của khoa múa ba lê, một người là Lương Thừa An của khoa Tài Chính. Giang Kiệu 15 tuổi đã giành chức vô địch cuộc thi múa ba lê toàn quốc, được biết đến là trụ cột của khoa ba lê Học viện múa, có biệt danh là đoá hoa cao lãnh của trường. Lương Thừa An chẳng biết gì về múa ba lê, đối với Giang Kiệu cũng chỉ là có nghe nói. Nhưng mà, anh không ngờ rằng có một ngày, vào buổi hội diễn mừng 100 năm thành lập trường, chàng thanh niên có dung mạo tuyệt đẹp đến mức khiến người ta rung động, sắc mặt bình tĩnh hỏi anh: "Chút nữa phải lên sân khấu, thân thể tôi có chút căng cứng, anh có thể giúp tôi một chút không?"
Bên ngoài cánh cửa thoát hiểm là hậu trường ồn ào, đèn cảm ứng tắt đi.
Trong không gian cầu thang chật hẹp mờ tối, áo khoác ngoài của Lương Thừa An bị Giang Kiệu nhìn ra vết ánh bạc nhàn nhạt.
Anh đưa tay đỡ sau gáy Giang Kiệu, thấp giọng hỏi: "Bây giờ thế nào, đủ mềm chưa?"
- -----
Sau đó không lâu, cùng địa điểm, Giang Kiệu bị Lương Thừa An chặn lại ở góc tường.
Giang Kiệu nhất thời không thoát ra được, chỉ có thể nhíu mày nhìn anh, giọng điệu lạnh nhạt: "Lương sư huynh, anh muốn làm gì?"
"Lương sư huynh á?" Lương Thừa An nghịch ngợm lặp lại câu đó, không tức giận mà còn mỉm cười trước thái độ vạch rõ giới hạn của cậu, cúi đầu ghé sát vào cậu.
Khoảng cách giữa hai người không tới một phân, đầu mũi gần như chạm vào nhau, có một bầu không khí ái muội và xao động trong hơi thở quẩn quanh.
Giang Kiệu nín thở, nghe thấy Lương Thừa An hỏi: "Hôm nay không cần giúp đỡ sao? Tiểu thiên nga."
- ----------
Nhân vật chính: Giang Kiệu và Lương Thừa An
[Bên ngoài lạnh lùng xa cách nhưng thực ra bên trong mềm yếu thiện lương tiểu thiên nga thụ và Bên ngoài nhã nhặn ôn hoà nhưng lại phúc hắc và vô cùng có ham muốn chiếm hữu công]
- ----------------
Chú ý: Tác giả không chuyên về múa, nội dung liên quan đến ba lê tương đối ít, mọi thứ đều nhằm phục vụ cho tình cảm của nhân vật chính, có bug xin thứ lỗi, xem như giải trí, cúi đầu cảm tạ mọi người.
Tag: Tình hữu độc chung, Thiên chi kiêu tử, Điềm văn, Vườn trường, Nhẹ nhàng.
Giới thiệu đơn giản: Tiểu thiên nga lạnh lùng thụ và Ôn hoà phúc hắc tâm cơ công.
Ý chính: Vượt qua mông lung, phấn đấu vì ước mơ, tình yêu có thể bao dung tất cả.
Tác giả: 公子如兰 (Công tử Như Lan)
Edit và QT: NMKLCXDT
Văn án:
"Em sinh ra nóng bỏng và ưu nhã, là thiên nga rơi xuống ba âm"
Thanh Đại có hai nhân vật nổi tiếng, một người là Giang Kiệu của khoa múa ba lê, một người là Lương Thừa An của khoa Tài Chính. Giang Kiệu 15 tuổi đã giành chức vô địch cuộc thi múa ba lê toàn quốc, được biết đến là trụ cột của khoa ba lê Học viện múa, có biệt danh là đoá hoa cao lãnh của trường. Lương Thừa An chẳng biết gì về múa ba lê, đối với Giang Kiệu cũng chỉ là có nghe nói. Nhưng mà, anh không ngờ rằng có một ngày, vào buổi hội diễn mừng 100 năm thành lập trường, chàng thanh niên có dung mạo tuyệt đẹp đến mức khiến người ta rung động, sắc mặt bình tĩnh hỏi anh: "Chút nữa phải lên sân khấu, thân thể tôi có chút căng cứng, anh có thể giúp tôi một chút không?"
Bên ngoài cánh cửa thoát hiểm là hậu trường ồn ào, đèn cảm ứng tắt đi.
Trong không gian cầu thang chật hẹp mờ tối, áo khoác ngoài của Lương Thừa An bị Giang Kiệu nhìn ra vết ánh bạc nhàn nhạt.
Anh đưa tay đỡ sau gáy Giang Kiệu, thấp giọng hỏi: "Bây giờ thế nào, đủ mềm chưa?"
- -----
Sau đó không lâu, cùng địa điểm, Giang Kiệu bị Lương Thừa An chặn lại ở góc tường.
Giang Kiệu nhất thời không thoát ra được, chỉ có thể nhíu mày nhìn anh, giọng điệu lạnh nhạt: "Lương sư huynh, anh muốn làm gì?"
"Lương sư huynh á?" Lương Thừa An nghịch ngợm lặp lại câu đó, không tức giận mà còn mỉm cười trước thái độ vạch rõ giới hạn của cậu, cúi đầu ghé sát vào cậu.
Khoảng cách giữa hai người không tới một phân, đầu mũi gần như chạm vào nhau, có một bầu không khí ái muội và xao động trong hơi thở quẩn quanh.
Giang Kiệu nín thở, nghe thấy Lương Thừa An hỏi: "Hôm nay không cần giúp đỡ sao? Tiểu thiên nga."
- ----------
Nhân vật chính: Giang Kiệu và Lương Thừa An
[Bên ngoài lạnh lùng xa cách nhưng thực ra bên trong mềm yếu thiện lương tiểu thiên nga thụ và Bên ngoài nhã nhặn ôn hoà nhưng lại phúc hắc và vô cùng có ham muốn chiếm hữu công]
- ----------------
Chú ý: Tác giả không chuyên về múa, nội dung liên quan đến ba lê tương đối ít, mọi thứ đều nhằm phục vụ cho tình cảm của nhân vật chính, có bug xin thứ lỗi, xem như giải trí, cúi đầu cảm tạ mọi người.
Tag: Tình hữu độc chung, Thiên chi kiêu tử, Điềm văn, Vườn trường, Nhẹ nhàng.
Giới thiệu đơn giản: Tiểu thiên nga lạnh lùng thụ và Ôn hoà phúc hắc tâm cơ công.
Ý chính: Vượt qua mông lung, phấn đấu vì ước mơ, tình yêu có thể bao dung tất cả.
7
Nghênh Cảnh có 2 thứ vô cùng yêu thích.
Trước 9h thì là tập trung học tập. Đồng hồ báo thức vừa vang lên thì liền ném bút đóng sách, trên cánh tay lộ ra hình xăm nhỏ, lái xe máy chạy đến ngoại ô phía Bắc cùng một đám người.
Cho đến khi...
Trong một buổi dạ tiệc nào do nhà trường và công ty liên doanh hợp tác tổ chức, Sơ Ninh đi giữa đám người, xinh đẹp sắc sảo.
Trên người cô là bộ váy ngắn chiết li ôm lấy vòng em thon gọn.
Cô nâng ly rượu, gật đầu, mỉm cười nhẹ với Nghênh Cảnh.
Từ đó về sau, chuyện Nghênh Cảnh thích làm nhất biến thành ôm lấy Sơ Ninh từ phía sau, ngửi mùi hương quyến rũ của phụ nữ,thật là muốn phạm tội.
"Chị, tới lúc nào chị mới cho em làm đàn ông?".
Trước 9h thì là tập trung học tập. Đồng hồ báo thức vừa vang lên thì liền ném bút đóng sách, trên cánh tay lộ ra hình xăm nhỏ, lái xe máy chạy đến ngoại ô phía Bắc cùng một đám người.
Cho đến khi...
Trong một buổi dạ tiệc nào do nhà trường và công ty liên doanh hợp tác tổ chức, Sơ Ninh đi giữa đám người, xinh đẹp sắc sảo.
Trên người cô là bộ váy ngắn chiết li ôm lấy vòng em thon gọn.
Cô nâng ly rượu, gật đầu, mỉm cười nhẹ với Nghênh Cảnh.
Từ đó về sau, chuyện Nghênh Cảnh thích làm nhất biến thành ôm lấy Sơ Ninh từ phía sau, ngửi mùi hương quyến rũ của phụ nữ,thật là muốn phạm tội.
"Chị, tới lúc nào chị mới cho em làm đàn ông?".
8.4
Trong giới có tin đồn rằng Thịnh Thanh Lê và Bùi Thanh Từ từng có một khoảng thời gian yêu đương bí mật thuở niên thiếu.
Một lần nọ, hai người vốn đã thống nhất sẽ không chạm mặt nhau trong các hoạt động công khai lại cùng tham dự chung một sự kiện do sự nhầm lẫn từ phía ban tổ chức.
Khi hai người lơ đễnh chú ý đến đối phương, cư dân mạng đã nói đùa — Chia tay nhiều năm rồi mà ánh mắt họ nhìn nhau vẫn mập mờ như thế.
-
Gần đây thường xuất hiện thông tin Thịnh Thanh Lê và Bùi Thanh Từ sẽ hợp tác với nhau lần hai, cả fan và người qua đường hóng hớt tin tức nhốn nháo bảo rằng không thể có chuyện này được.
Khi biết bộ phim ở lần hợp tác thứ hai này của họ là phim bi kịch, một bộ phận anti fan đã chế giễu rằng họ đúng là cặp đôi cả đời này sẽ không qua lại với nhau trong giới, kết thúc mà các tài khoản blogger thêu dệt cho họ đều là BE.
-
Một ngày nọ, video Bùi Thanh Từ và Thịnh Thanh Lê hôn nhau say đắm trên cầu hành lang bị tung ra.
Cư dân mạng:!!!
Topic #Thịnh Thanh Lê và Bùi Thanh Từ hôn sâu# bùng nổ khiến Weibo tê liệt.
Điện thoại của hai người và ekip quản lý liên tục nhận được cuộc gọi hỏi thăm tình hình.
Không lâu sau, người trong cuộc trả lời: Đang yêu đương nồng nhiệt
Kết thúc của hai người họ là HE ~
-
Khi “tín hiệu tình yêu” xuất hiện, cả anh và em đều không thể trốn thoát.
Không thể là ai khác ngoài em.
Diễn viên nữ phái thực lực x diễn viên nam phái thực lực
Nhắc nhở:
1, Nam nữ chính không có hình mẫu, hy vọng mọi người đừng nhắc đến tên nghệ sĩ thật ở bình luận.
2, Công ty điện ảnh, vân vân đều là hư cấu, trong truyện cũng không chỉ rõ bất cứ người nào, và không liên quan với giới showbiz thực tế.
3, Tình yêu trên trang giấy, không khuyến khích mọi người đặt góc nhìn fan thực tế vào.
Một lần nọ, hai người vốn đã thống nhất sẽ không chạm mặt nhau trong các hoạt động công khai lại cùng tham dự chung một sự kiện do sự nhầm lẫn từ phía ban tổ chức.
Khi hai người lơ đễnh chú ý đến đối phương, cư dân mạng đã nói đùa — Chia tay nhiều năm rồi mà ánh mắt họ nhìn nhau vẫn mập mờ như thế.
-
Gần đây thường xuất hiện thông tin Thịnh Thanh Lê và Bùi Thanh Từ sẽ hợp tác với nhau lần hai, cả fan và người qua đường hóng hớt tin tức nhốn nháo bảo rằng không thể có chuyện này được.
Khi biết bộ phim ở lần hợp tác thứ hai này của họ là phim bi kịch, một bộ phận anti fan đã chế giễu rằng họ đúng là cặp đôi cả đời này sẽ không qua lại với nhau trong giới, kết thúc mà các tài khoản blogger thêu dệt cho họ đều là BE.
-
Một ngày nọ, video Bùi Thanh Từ và Thịnh Thanh Lê hôn nhau say đắm trên cầu hành lang bị tung ra.
Cư dân mạng:!!!
Topic #Thịnh Thanh Lê và Bùi Thanh Từ hôn sâu# bùng nổ khiến Weibo tê liệt.
Điện thoại của hai người và ekip quản lý liên tục nhận được cuộc gọi hỏi thăm tình hình.
Không lâu sau, người trong cuộc trả lời: Đang yêu đương nồng nhiệt
Kết thúc của hai người họ là HE ~
-
Khi “tín hiệu tình yêu” xuất hiện, cả anh và em đều không thể trốn thoát.
Không thể là ai khác ngoài em.
Diễn viên nữ phái thực lực x diễn viên nam phái thực lực
Nhắc nhở:
1, Nam nữ chính không có hình mẫu, hy vọng mọi người đừng nhắc đến tên nghệ sĩ thật ở bình luận.
2, Công ty điện ảnh, vân vân đều là hư cấu, trong truyện cũng không chỉ rõ bất cứ người nào, và không liên quan với giới showbiz thực tế.
3, Tình yêu trên trang giấy, không khuyến khích mọi người đặt góc nhìn fan thực tế vào.
3.9
Anh cứu cô thoát khỏi địa ngục rồi điên cuồng chiếm giữ cô cho riêng mình.
Ban ngày, người đàn ông này ngang ngược mây mưa cùng cô. Đêm đến, lại biến thành người thân mật chung chăn gối.
Anh ôm chặt lấy cô bằng đôi tay nhuốm đầy máu, như muốn khảm cô vào xương cốt của mình.
Điên cuồng chiếm hữu, nhưng cũng rất dịu dàng lưu luyến.
Bên tai vang lên tiếng thở dốc nặng nề của người đàn ông, cô nghe anh nói: “Anh yêu em.”
• Lão đại xã hội đen VS tiểu tiên nữ mềm mại
• Chênh nhau 10 tuổi.
• 1V1, SC, HE.
Ban ngày, người đàn ông này ngang ngược mây mưa cùng cô. Đêm đến, lại biến thành người thân mật chung chăn gối.
Anh ôm chặt lấy cô bằng đôi tay nhuốm đầy máu, như muốn khảm cô vào xương cốt của mình.
Điên cuồng chiếm hữu, nhưng cũng rất dịu dàng lưu luyến.
Bên tai vang lên tiếng thở dốc nặng nề của người đàn ông, cô nghe anh nói: “Anh yêu em.”
• Lão đại xã hội đen VS tiểu tiên nữ mềm mại
• Chênh nhau 10 tuổi.
• 1V1, SC, HE.
4.1
Tác giả: Mộ Nghĩa
Chuyển ngữ: Cửu cô nương
Designer: Delina La Rosée
Tag: Cưng chiều, Hào môn thế gia, HE, Ngôn Tình, Ngọt, Thanh xuân vườn trường, Từ thanh xuân đến trưởng thành, Lâu ngày gặp lại, Hiện đại,
Tổng số chương: 176
Giới thiệu:
1. Tính cách Tang Lê ngoan ngoãn hướng nội, năm 17 tuổi, mẹ cô qua đời, cô được gửi nuôi đến nhà họ Quảng giàu có để đi học, sau đó mới gặp được Quảng Dã.
Thiếu niên ngang tàng phản nghịch, bướng bỉnh lạnh nhạt, được vô số người chú ý ở trong trường học, nhưng không có một cô gái nào có thể đến gần anh.
Mẹ anh bảo anh hãy chăm sóc cho Tang Lê nhiều hơn, chàng trai ngẩng đầu nhìn vào cô gái yên tĩnh trước mặt, cười nhạt: “Con lười quan tâm cậu ta.”
Anh cảnh cáo cô hai người nước sông không phạm nước giếng, Tang Lê cũng tự biết anh không dễ chọc, cho nên cũng cố gắng tránh xa anh, tập trung học hành.
Ai ngờ một khoảng thời gian sau, lúc cô bị gây sự ở cổng trường, đại thiếu gia lại che chở ở trước
Ai ngờ một khoảng thời gian sau, lúc cô bị gây sự ở cổng trường, đại thiếu gia lại che chở ở trước mặt cô, khí chất lạnh lẽo nhìn vào đối phương: “Nếu hôm nay không muốn chết ở đây thì cút ngay cho tôi.”
Nhiều cách nói xôn xao ở trong trường học.
Rất nhiều người đều nói, Quảng Dã đối xử tốt với Tang Lê chỉ là vì bị người nhà gửi gắm.
Chỉ có Tang Lê biết anh xấu xa đến cỡ nào.
Cô đã từng nhìn thấy dáng vẻ phản nghịch của anh, cũng từng nhìn thấy trên sân thượng không người vào một đêm mưa, anh cúi người nhìn chăm chú vào cô, đôi mắt sâu thẳm: “Tang Lê, tôi thích
cậu, vô cùng nghiêm túc và chắc chắn.”
Vào lễ tốt nghiệp ngày hôm đó, anh phô trương giới thiệu Tang Lê với mọi người: “Bạn gái của tôi.”
Toàn trường đều chấn động, cô đỏ mặt muốn tránh đi nhưng lại bị Quảng Dã giữ chặt, anh nói vào bên tai cô: “Đã theo đuổi được rồi mà còn muốn chối sao?”
2. Năm ấy, ai trong trường Trung học phổ thông Giang Vọng cũng biết mối tình rầm rộ của hai người, ai ngờ không bao lâu sau, Tang Lê dứt khoát kiên quyết lựa chọn ra nước ngoài, Quảng Dã không giữ cô lại được, mọi người đều kinh ngạc vì chuyện này.
Mấy năm sau, Quảng Dã trở thành người có thể hô mưa gọi gió trong giới kinh doanh, còn Tang Lê về nước trở thành đội trưởng trong vũ đoàn, hai người đều chói sáng theo cách riêng của mình, nhưng lại không hề tiếp xúc với nhau.
Khi gặp lại, anh nhìn cô một cách lạnh lùng như băng, không còn sự cưng chiều của lúc trước nữa, rất nhiều người đều nói Tang Lê chỉ còn là quá khứ.
Sau đó, vào đêm diễn ra buổi họp lớp, Tang Lê uống say ngồi ở bên ngoài, Quảng Dã đi tới chỗ cô, cô ngẩng đầu nhìn anh, vành mắt ửng đỏ lẩm bẩm: “Quảng Dã...”
Chỉ một tiếng nhẹ nhàng như vậy, mọi người nhìn thấy người đàn ông tức giận đến mức liếm hàm răng sau, mấy giây sau đã xách cô lên kéo vào trong lòng ngực mình: “Tang Lê, đời này đúng là tôi nợ cô.”
Đêm mùa đông lạnh thấu xương, mưa to như trút nước.
Đêm đó, trong ánh sáng mờ ảo của căn hộ, cô chủ động hôn anh, đôi mắt đen của anh nóng bỏng đến mức dường như muốn hòa tan cô vào tận xương tủy, giọng nói trầm khàn của anh vang lên bên tai cô:
“Nói cho anh biết, em có yêu anh hay không.”
“Nói cho anh biết, em chưa từng quên anh, những gì lúc trước em hứa với anh đều là sự thật.”
Cuối cùng anh vẫn lựa chọn đầu hàng.
Cho dù lại như vậy một lần nữa, cho dù có thất bại thảm hại, anh vẫn không muốn thả cô đi.
Cho dù lại như vậy một lần nữa, cho dù có thất bại thảm hại, anh vẫn không muốn thả cô đi.
“Trong thế giới của anh đã từng không tồn tại một giọt nước, cũng không có một ngọn cỏ, không có bất cứ thứ gì có thể sinh trưởng.
Mãi cho đến khi em xuất hiện, băng tuyết tan chảy, vạn vật sống lại, mọi thứ mới dần tràn ngập màu sắc.”
[Vở kịch nhỏ]
Sau đó, tình yêu của hai người được đưa ra ánh sáng, Tang Lê từ trước đến nay luôn kín tiếng đã đăng một bài Weibo: [Hy vọng xa vời duy nhất của tôi, bây giờ cuối cùng đã có thể có được một cách công khai @Quảng Dã.]
Toàn mạng sôi trào, cô bỏ điện thoại xuống, sau đó đã bị anh dùng một tay bế qua, anh hôn lên những giọt nước mắt của cô, khàn giọng nói: “Có được rồi thì sau này không được phép vứt bỏ nữa.”
Chuyển ngữ: Cửu cô nương
Designer: Delina La Rosée
Tag: Cưng chiều, Hào môn thế gia, HE, Ngôn Tình, Ngọt, Thanh xuân vườn trường, Từ thanh xuân đến trưởng thành, Lâu ngày gặp lại, Hiện đại,
Tổng số chương: 176
Giới thiệu:
1. Tính cách Tang Lê ngoan ngoãn hướng nội, năm 17 tuổi, mẹ cô qua đời, cô được gửi nuôi đến nhà họ Quảng giàu có để đi học, sau đó mới gặp được Quảng Dã.
Thiếu niên ngang tàng phản nghịch, bướng bỉnh lạnh nhạt, được vô số người chú ý ở trong trường học, nhưng không có một cô gái nào có thể đến gần anh.
Mẹ anh bảo anh hãy chăm sóc cho Tang Lê nhiều hơn, chàng trai ngẩng đầu nhìn vào cô gái yên tĩnh trước mặt, cười nhạt: “Con lười quan tâm cậu ta.”
Anh cảnh cáo cô hai người nước sông không phạm nước giếng, Tang Lê cũng tự biết anh không dễ chọc, cho nên cũng cố gắng tránh xa anh, tập trung học hành.
Ai ngờ một khoảng thời gian sau, lúc cô bị gây sự ở cổng trường, đại thiếu gia lại che chở ở trước
Ai ngờ một khoảng thời gian sau, lúc cô bị gây sự ở cổng trường, đại thiếu gia lại che chở ở trước mặt cô, khí chất lạnh lẽo nhìn vào đối phương: “Nếu hôm nay không muốn chết ở đây thì cút ngay cho tôi.”
Nhiều cách nói xôn xao ở trong trường học.
Rất nhiều người đều nói, Quảng Dã đối xử tốt với Tang Lê chỉ là vì bị người nhà gửi gắm.
Chỉ có Tang Lê biết anh xấu xa đến cỡ nào.
Cô đã từng nhìn thấy dáng vẻ phản nghịch của anh, cũng từng nhìn thấy trên sân thượng không người vào một đêm mưa, anh cúi người nhìn chăm chú vào cô, đôi mắt sâu thẳm: “Tang Lê, tôi thích
cậu, vô cùng nghiêm túc và chắc chắn.”
Vào lễ tốt nghiệp ngày hôm đó, anh phô trương giới thiệu Tang Lê với mọi người: “Bạn gái của tôi.”
Toàn trường đều chấn động, cô đỏ mặt muốn tránh đi nhưng lại bị Quảng Dã giữ chặt, anh nói vào bên tai cô: “Đã theo đuổi được rồi mà còn muốn chối sao?”
2. Năm ấy, ai trong trường Trung học phổ thông Giang Vọng cũng biết mối tình rầm rộ của hai người, ai ngờ không bao lâu sau, Tang Lê dứt khoát kiên quyết lựa chọn ra nước ngoài, Quảng Dã không giữ cô lại được, mọi người đều kinh ngạc vì chuyện này.
Mấy năm sau, Quảng Dã trở thành người có thể hô mưa gọi gió trong giới kinh doanh, còn Tang Lê về nước trở thành đội trưởng trong vũ đoàn, hai người đều chói sáng theo cách riêng của mình, nhưng lại không hề tiếp xúc với nhau.
Khi gặp lại, anh nhìn cô một cách lạnh lùng như băng, không còn sự cưng chiều của lúc trước nữa, rất nhiều người đều nói Tang Lê chỉ còn là quá khứ.
Sau đó, vào đêm diễn ra buổi họp lớp, Tang Lê uống say ngồi ở bên ngoài, Quảng Dã đi tới chỗ cô, cô ngẩng đầu nhìn anh, vành mắt ửng đỏ lẩm bẩm: “Quảng Dã...”
Chỉ một tiếng nhẹ nhàng như vậy, mọi người nhìn thấy người đàn ông tức giận đến mức liếm hàm răng sau, mấy giây sau đã xách cô lên kéo vào trong lòng ngực mình: “Tang Lê, đời này đúng là tôi nợ cô.”
Đêm mùa đông lạnh thấu xương, mưa to như trút nước.
Đêm đó, trong ánh sáng mờ ảo của căn hộ, cô chủ động hôn anh, đôi mắt đen của anh nóng bỏng đến mức dường như muốn hòa tan cô vào tận xương tủy, giọng nói trầm khàn của anh vang lên bên tai cô:
“Nói cho anh biết, em có yêu anh hay không.”
“Nói cho anh biết, em chưa từng quên anh, những gì lúc trước em hứa với anh đều là sự thật.”
Cuối cùng anh vẫn lựa chọn đầu hàng.
Cho dù lại như vậy một lần nữa, cho dù có thất bại thảm hại, anh vẫn không muốn thả cô đi.
Cho dù lại như vậy một lần nữa, cho dù có thất bại thảm hại, anh vẫn không muốn thả cô đi.
“Trong thế giới của anh đã từng không tồn tại một giọt nước, cũng không có một ngọn cỏ, không có bất cứ thứ gì có thể sinh trưởng.
Mãi cho đến khi em xuất hiện, băng tuyết tan chảy, vạn vật sống lại, mọi thứ mới dần tràn ngập màu sắc.”
[Vở kịch nhỏ]
Sau đó, tình yêu của hai người được đưa ra ánh sáng, Tang Lê từ trước đến nay luôn kín tiếng đã đăng một bài Weibo: [Hy vọng xa vời duy nhất của tôi, bây giờ cuối cùng đã có thể có được một cách công khai @Quảng Dã.]
Toàn mạng sôi trào, cô bỏ điện thoại xuống, sau đó đã bị anh dùng một tay bế qua, anh hôn lên những giọt nước mắt của cô, khàn giọng nói: “Có được rồi thì sau này không được phép vứt bỏ nữa.”