Đô Thị
1127 Truyện
Sắp xếp theo
3.7
Đại Ca Và Mít Ướt kể về nhân vật Khương Điềm vì hiến thận cho chị gái mà chết ở trên bàn phẫu thuật. Sau khi cô chết cũng chỉ có một mình Tô Dĩ Nam tới thăm mộ. Cuối cùng hắn còn vì cô mà tự sát.
Hoá ra đời trước Tô Dĩ Nam cũng yêu thầm cô, nhưng không dám thổ lộ.
Sau khi sống lại, Khương Điềm quyết định phải tìm được Tô Dĩ Nam. Chủ động bày tỏ tình cảm với hắn, cô không muốn đời này hai người lại tiếp tục bỏ lỡ nhau.
Tuyến lệ của Khương Điềm trời sinh đã khác người, chỉ cần chịu một chút kích thích là rơi nước mắt. Sau khi trọng sinh cô đi tìm Tô Dĩ Nam chuẩn bị thổ lộ.
Mà giờ phút này Tô Dĩ Nam đang mặc quần jean phá cách, sắp sửa cùng đám thiếu niên lưu manh đánh nhau.
Khương Điềm sợ Tô Dĩ Nam gặp nguy hiểm, sốt ruột đến nỗi nước mắt không ngừng tuôn ra.
Sau đó đám thiếu niên lưu manh kia liền được chứng kiến một màn gây chấn động, chỉ thấy Tô lão đại thân là anh hùng Thất Trung lại luống cuống như kiến bò chảo nóng, vội vàng ôm nữ sinh nho nhỏ kia vào trong ngực dỗ dành, giọng nói mềm mại ôn nhu như nước.
Đám thiếu niên lưu manh: Đại ca, anh tới đây để đánh nhau hay để ngược cẩu độc thân vậy?
Hoá ra đời trước Tô Dĩ Nam cũng yêu thầm cô, nhưng không dám thổ lộ.
Sau khi sống lại, Khương Điềm quyết định phải tìm được Tô Dĩ Nam. Chủ động bày tỏ tình cảm với hắn, cô không muốn đời này hai người lại tiếp tục bỏ lỡ nhau.
Tuyến lệ của Khương Điềm trời sinh đã khác người, chỉ cần chịu một chút kích thích là rơi nước mắt. Sau khi trọng sinh cô đi tìm Tô Dĩ Nam chuẩn bị thổ lộ.
Mà giờ phút này Tô Dĩ Nam đang mặc quần jean phá cách, sắp sửa cùng đám thiếu niên lưu manh đánh nhau.
Khương Điềm sợ Tô Dĩ Nam gặp nguy hiểm, sốt ruột đến nỗi nước mắt không ngừng tuôn ra.
Sau đó đám thiếu niên lưu manh kia liền được chứng kiến một màn gây chấn động, chỉ thấy Tô lão đại thân là anh hùng Thất Trung lại luống cuống như kiến bò chảo nóng, vội vàng ôm nữ sinh nho nhỏ kia vào trong ngực dỗ dành, giọng nói mềm mại ôn nhu như nước.
Đám thiếu niên lưu manh: Đại ca, anh tới đây để đánh nhau hay để ngược cẩu độc thân vậy?
3.8
Người thừa kế lang bạt bên ngoài của nhà họ Hạ cuối cùng cũng trở về. Ai cũng tưởng sắp được xem màn thiên kim báo thù hoặc những kịch bản drama máu chó giới nhà giàu, nhưng Sở Thiên Lê—cô tiểu thư được tìm về—lại khiến mọi người ngã ngửa. Ngày nào cũng thấy cô chơi bài, đổ xúc xắc, và thỉnh thoảng còn truyền bá… phong kiến mê tín?
Thật ra, Sở Thiên Lê là người xuyên không, trở thành nữ phụ yểu điệu, nhu nhược trong một cuốn tiểu thuyết nữ cường. Cô không hứng thú tranh giành quyền lực với giới nhà giàu, càng không muốn chen vào mối tình của nam nữ chính. Cô chỉ muốn an ổn làm một nhà chiêm tinh, thi thoảng nghiên cứu thêm chút chủ nghĩa Mác-Lê Nin.
Nam chính nguyên tác: “Cô định giành gia sản với tôi à?” Sở Thiên Lê: “Không, anh cứ làm đi. Tôi ngồi đợi được chia hoa hồng thôi. Tôi mà vào công ty thì tôi là con chó.”
Nữ chính nguyên tác: “Cục cưng ơi, đàn ông có gì hay đâu, đừng khắt khe chuyện giới tính.” Sở Thiên Lê: “… Chị ngầu cháy quá làm em sợ, khác giới tính ăn không tiêu.”
Người ta đồn thổi rằng cô con gái nhà họ Hạ không hề mang họ Hạ, cũng không biết điều hành công ty, chỉ giỏi mỗi việc chiêm tinh, bói Tarot, xem tử vi, và đoán vận mệnh một cách thần sầu—chưa lần nào đoán trượt!
“Ông Hạ ơi, tôi gặp rắc rối lớn quá, nhờ ông nhắn con gái tính giúp tôi một quẻ nhé!” “Ngại quá, dạo này con bé mới vào đại học, không ở nhà.” “... Ủa? Nó học ngành gì vậy?” “Triết học Chủ nghĩa Mác.” “…???”
Sở Thiên Lê: "Dù có thạo xem vận mệnh đến đâu thì tôi vẫn là tín đồ trung thành của chủ nghĩa Mác, tuyệt đối không phải dạng mê tín dị đoan đâu nhé!"
Thật ra, Sở Thiên Lê là người xuyên không, trở thành nữ phụ yểu điệu, nhu nhược trong một cuốn tiểu thuyết nữ cường. Cô không hứng thú tranh giành quyền lực với giới nhà giàu, càng không muốn chen vào mối tình của nam nữ chính. Cô chỉ muốn an ổn làm một nhà chiêm tinh, thi thoảng nghiên cứu thêm chút chủ nghĩa Mác-Lê Nin.
Nam chính nguyên tác: “Cô định giành gia sản với tôi à?” Sở Thiên Lê: “Không, anh cứ làm đi. Tôi ngồi đợi được chia hoa hồng thôi. Tôi mà vào công ty thì tôi là con chó.”
Nữ chính nguyên tác: “Cục cưng ơi, đàn ông có gì hay đâu, đừng khắt khe chuyện giới tính.” Sở Thiên Lê: “… Chị ngầu cháy quá làm em sợ, khác giới tính ăn không tiêu.”
Người ta đồn thổi rằng cô con gái nhà họ Hạ không hề mang họ Hạ, cũng không biết điều hành công ty, chỉ giỏi mỗi việc chiêm tinh, bói Tarot, xem tử vi, và đoán vận mệnh một cách thần sầu—chưa lần nào đoán trượt!
“Ông Hạ ơi, tôi gặp rắc rối lớn quá, nhờ ông nhắn con gái tính giúp tôi một quẻ nhé!” “Ngại quá, dạo này con bé mới vào đại học, không ở nhà.” “... Ủa? Nó học ngành gì vậy?” “Triết học Chủ nghĩa Mác.” “…???”
Sở Thiên Lê: "Dù có thạo xem vận mệnh đến đâu thì tôi vẫn là tín đồ trung thành của chủ nghĩa Mác, tuyệt đối không phải dạng mê tín dị đoan đâu nhé!"
3.6
Ánh mắt đầu tiên Lý Cẩn Du nhìn thấy thầy giáo dạy Ngữ văn mới tới này đã biết anh hợp khẩu vị của mình.
Khi Sở Bỉnh Văn giảng bài bộ dạng khí thế hăng hái cực kỳ ngon miệng, khiến cô không nhịn được muốn dụ dỗ anh.
Cô nhẹ nhàng uốn éo cơ thể, lập kế hoạch quyến rũ thầy giáo như vậy khiến cô hưng phấn kinh khủng, quần lót đã sớm thấm ướt.
Ánh mắt đầu tiên Sở Bỉnh Văn nhìn thấy bạn học Lý Cẩn Du cũng lập tức biết nhìn qua cô cũng không đơn giản như vậy.
Ánh mắt cô nhìn mình, giống như dã thú nhìn thấy con mồi.
Nhưng thật không khéo, Sở Bỉnh Văn là một gã thợ săn chính hiệu, am hiểu nhất là lạt mềm buộc chặt.
Nói ngắn gọn chính là chuyện xưa bạn học Lý Cẩn Du nghịch lửa không thành bị “làm” ngược lại...
Khi Sở Bỉnh Văn giảng bài bộ dạng khí thế hăng hái cực kỳ ngon miệng, khiến cô không nhịn được muốn dụ dỗ anh.
Cô nhẹ nhàng uốn éo cơ thể, lập kế hoạch quyến rũ thầy giáo như vậy khiến cô hưng phấn kinh khủng, quần lót đã sớm thấm ướt.
Ánh mắt đầu tiên Sở Bỉnh Văn nhìn thấy bạn học Lý Cẩn Du cũng lập tức biết nhìn qua cô cũng không đơn giản như vậy.
Ánh mắt cô nhìn mình, giống như dã thú nhìn thấy con mồi.
Nhưng thật không khéo, Sở Bỉnh Văn là một gã thợ săn chính hiệu, am hiểu nhất là lạt mềm buộc chặt.
Nói ngắn gọn chính là chuyện xưa bạn học Lý Cẩn Du nghịch lửa không thành bị “làm” ngược lại...
4.6
Lúc Phó Nhuận Nghi lấy hết can đảm tỏ tình với Nguyên Duy, cô vẫn còn là cô hai của nhà họ Phó, dù có kém cỏi thế nào thì cũng là thiên kim tiểu thư, so ra thì cũng được xem là người cùng đẳng cấp với anh.
Nhưng Nguyên Duy đã lịch sự từ chối cô.
Sau này, Nguyên Duy lại nghe đến cái tên Phó Nhuận Nghi trong một câu chuyện thị phi về thiên kim thật giả gây cười cho thiên hạ.
Phó Nhuận Nghi là thiên kim giả bị đuổi ra khỏi nhà họ Phó.
Bảy năm sau bọn họ gặp lại.
Nguyên Duy bỗng phát hiện, Phó Nhuận Nghi dường như vẫn mang dáng vẻ dịu dàng đằm thắm của thời còn đi học… và dường như cô vẫn còn thích anh.
Nhưng Nguyên Duy đã lịch sự từ chối cô.
Sau này, Nguyên Duy lại nghe đến cái tên Phó Nhuận Nghi trong một câu chuyện thị phi về thiên kim thật giả gây cười cho thiên hạ.
Phó Nhuận Nghi là thiên kim giả bị đuổi ra khỏi nhà họ Phó.
Bảy năm sau bọn họ gặp lại.
Nguyên Duy bỗng phát hiện, Phó Nhuận Nghi dường như vẫn mang dáng vẻ dịu dàng đằm thắm của thời còn đi học… và dường như cô vẫn còn thích anh.
4.1
Tác giả: Âm Bạo Đạn 音爆弹 Nguyệt Bán Đinh 月半丁.
Tên gốc: 染水 (Nhiễm Thủy).
Bạch Thuận [Công - nham hiểm, kiểm soát, dịu dàng, nhã nhặn] × Khúc Trì [Thụ - vợ nuôi từ bé, ngoan xinh yêu].
Tags: Đoản văn, Hiện đại, Niên thượng, Vợ nuôi từ bé, HE
Editor: sd.
❗Có H nhẹ.
❗Công thụ không phải là anh em ruột, gia đình công nhận nuôi thụ từ bé.
❗Công kiểm soát, ngay từ bé đã rất kiểm soát (có thao túng).
____________
Tối nay Bạch Thuận có hẹn, Khúc Trì ăn cơm tối một mình.
Gần tới giờ Bạch Thuận về, cậu chạy vào bếp làm nước ép trái cây cho anh.
Tửu lượng của Bạch Thuận xưa nay đều rất tốt, cậu chưa từng thấy anh say xỉn bao giờ, nhưng anh sẽ cảm thấy khó chịu trong người nếu phải uống quá nhiều.
Khúc Trì đã có kinh nghiệm từ trước, pha một ly cam ép ngon ngọt vừa miệng. Khi bưng nước ra ngoài, cậu không kìm được mà đưa lên miệng nếm thử vài hớp.
Tên gốc: 染水 (Nhiễm Thủy).
Bạch Thuận [Công - nham hiểm, kiểm soát, dịu dàng, nhã nhặn] × Khúc Trì [Thụ - vợ nuôi từ bé, ngoan xinh yêu].
Tags: Đoản văn, Hiện đại, Niên thượng, Vợ nuôi từ bé, HE
Editor: sd.
❗Có H nhẹ.
❗Công thụ không phải là anh em ruột, gia đình công nhận nuôi thụ từ bé.
❗Công kiểm soát, ngay từ bé đã rất kiểm soát (có thao túng).
____________
Tối nay Bạch Thuận có hẹn, Khúc Trì ăn cơm tối một mình.
Gần tới giờ Bạch Thuận về, cậu chạy vào bếp làm nước ép trái cây cho anh.
Tửu lượng của Bạch Thuận xưa nay đều rất tốt, cậu chưa từng thấy anh say xỉn bao giờ, nhưng anh sẽ cảm thấy khó chịu trong người nếu phải uống quá nhiều.
Khúc Trì đã có kinh nghiệm từ trước, pha một ly cam ép ngon ngọt vừa miệng. Khi bưng nước ra ngoài, cậu không kìm được mà đưa lên miệng nếm thử vài hớp.
3.5
• Tác giả: Thụy Bất Tỉnh
• Biên tập: Min
• Thể loại: Hiện đại, cưới trước yêu sau, yêu thầm từ một phía, tình yêu đô thị,18+.
• Độ dài: 31 chương
• Vai chính: Tào Giai Giai, Tư Thừa Nam
Giới thiệu
Cuộc hôn nhân của Tào Giai Giai và Tư Thừa Nam chỉ còn lại ba tháng, và cô muốn anh phải chủ động gia hạn thời gian hợp đồng cả đời.
Kết hôn trước yêu sau.
Gỡ mìn:
Cả hai nhân vật chính đều có người yêu cũ, và đã từng quan hệ với người cũ.
• Biên tập: Min
• Thể loại: Hiện đại, cưới trước yêu sau, yêu thầm từ một phía, tình yêu đô thị,18+.
• Độ dài: 31 chương
• Vai chính: Tào Giai Giai, Tư Thừa Nam
Giới thiệu
Cuộc hôn nhân của Tào Giai Giai và Tư Thừa Nam chỉ còn lại ba tháng, và cô muốn anh phải chủ động gia hạn thời gian hợp đồng cả đời.
Kết hôn trước yêu sau.
Gỡ mìn:
Cả hai nhân vật chính đều có người yêu cũ, và đã từng quan hệ với người cũ.
4.1
Tên Hán Việt: Phiên dũng (翻涌)
Thể loại: Hiện đại, Vườn trường, Gương vỡ lại lành, 1v1, HE
Editor: Finoary
Tình trạng bản gốc: Hoàn 96 chương + 27 ngoại truyện
Nhân vật chính: Trần Nghiên x Tống Tịnh Nguyên
Văn án
Trần Nguyên là một người có tiếng trong trường trung học phổ thông Kỳ Nguyên, một nam sinh phản nghịch, chuyên gây chuyện thị phi, không tuân theo quy tắc gì.
Hắn tựa như cuồng phong, thổi quét qua mà đi, không lưu lại chút gì, càng không để người bắt giữ được.
Còn Tống Tịnh Nguyên thì ngoan ngoãn trầm lặng, tính tình trong sáng, tuân theo quy củ, chỉ dám lén lút nhìn bóng lưng của hắn trong đám đông.
Họ như hai thái cực, không ai nghĩ sẽ ở bên nhau.
Trong một lần xảy ra tai nạn, cô tưởng hắn bị thương nên lo lắng chạy đến đưa thuốc đến cho hắn, lại bị hắn chặn ở góc phòng khách.
Ngoài cửa sổ, tuyết rơi đầy trời, sợi dây chuyền màu đen trên cổ hắn va vào nhau phát ra âm thanh lanh lảnh, Trần Nghiên áp sát vào tai cô, cười tà mị: "Quan tâm tôi nhiều như vậy? Thích tôi sao?"
Nhiều năm sau đó, hai người tái hợp trong một quán bar.
Tống Tịnh Nguyên đi nhầm phòng, nhìn thấy Trần Nghiên đang uể oải dựa vào ghế sô pha, vẻ mặt không đổi, trên tay là điếu thuốc đang cháy dở, không chút để ý nói qua loa với người bên cạnh.
Khi ánh mắt hắn rơi vào người cô, nét mặt bình tĩnh thờ ơ, sau đó thu lại trong giây lát, như thể hai người chưa từng quen biết.
Cũng trong đêm đó, khi Tống Tịnh Nguyên bị kẻ xấu đeo bám, không biết từ đâu, Trần Nghiên đã thô bạo lôi cô vào một con hẻm nhỏ.
Tống Tịnh Nguyên cực kỳ bình tĩnh: "Trần Nghiên, chúng ta đã chia tay rồi."
Hai mắt Trần Nghiên đỏ hoe, nghiến răng nghiến lợi tố cáo cô: "Tống Tịnh Nguyên, rốt cuộc em xem tôi là cái loại gì? Rõ ràng chính em là người trêu chọc tôi trước. Cho nên em không có tư cách rời khỏi tôi."
– Bạn có tin vào phép màu không?
+ Trần Nghiên là phép màu của tôi.
"Cuối cùng tôi cũng biến thanh xuân của mình thành cô ấy." Trần Nghiên
Trần Nghiên × Tống Tịnh Nguyên,
Lưu manh xấu xa × Yên lặng trầm tính
Thể loại: Hiện đại, Vườn trường, Gương vỡ lại lành, 1v1, HE
Editor: Finoary
Tình trạng bản gốc: Hoàn 96 chương + 27 ngoại truyện
Nhân vật chính: Trần Nghiên x Tống Tịnh Nguyên
Văn án
Trần Nguyên là một người có tiếng trong trường trung học phổ thông Kỳ Nguyên, một nam sinh phản nghịch, chuyên gây chuyện thị phi, không tuân theo quy tắc gì.
Hắn tựa như cuồng phong, thổi quét qua mà đi, không lưu lại chút gì, càng không để người bắt giữ được.
Còn Tống Tịnh Nguyên thì ngoan ngoãn trầm lặng, tính tình trong sáng, tuân theo quy củ, chỉ dám lén lút nhìn bóng lưng của hắn trong đám đông.
Họ như hai thái cực, không ai nghĩ sẽ ở bên nhau.
Trong một lần xảy ra tai nạn, cô tưởng hắn bị thương nên lo lắng chạy đến đưa thuốc đến cho hắn, lại bị hắn chặn ở góc phòng khách.
Ngoài cửa sổ, tuyết rơi đầy trời, sợi dây chuyền màu đen trên cổ hắn va vào nhau phát ra âm thanh lanh lảnh, Trần Nghiên áp sát vào tai cô, cười tà mị: "Quan tâm tôi nhiều như vậy? Thích tôi sao?"
Nhiều năm sau đó, hai người tái hợp trong một quán bar.
Tống Tịnh Nguyên đi nhầm phòng, nhìn thấy Trần Nghiên đang uể oải dựa vào ghế sô pha, vẻ mặt không đổi, trên tay là điếu thuốc đang cháy dở, không chút để ý nói qua loa với người bên cạnh.
Khi ánh mắt hắn rơi vào người cô, nét mặt bình tĩnh thờ ơ, sau đó thu lại trong giây lát, như thể hai người chưa từng quen biết.
Cũng trong đêm đó, khi Tống Tịnh Nguyên bị kẻ xấu đeo bám, không biết từ đâu, Trần Nghiên đã thô bạo lôi cô vào một con hẻm nhỏ.
Tống Tịnh Nguyên cực kỳ bình tĩnh: "Trần Nghiên, chúng ta đã chia tay rồi."
Hai mắt Trần Nghiên đỏ hoe, nghiến răng nghiến lợi tố cáo cô: "Tống Tịnh Nguyên, rốt cuộc em xem tôi là cái loại gì? Rõ ràng chính em là người trêu chọc tôi trước. Cho nên em không có tư cách rời khỏi tôi."
– Bạn có tin vào phép màu không?
+ Trần Nghiên là phép màu của tôi.
"Cuối cùng tôi cũng biến thanh xuân của mình thành cô ấy." Trần Nghiên
Trần Nghiên × Tống Tịnh Nguyên,
Lưu manh xấu xa × Yên lặng trầm tính
4.7
Khi mới gặp em, dáng vẻ em khi cười,
Liếc mắt một cái khiến anh khắc ghi cả đời.
Liếc mắt một cái khiến anh khắc ghi cả đời.
2.5
Nghe đồn rằng những tay đua xe không ai là người tốt, đặc biệt là Lộ Tinh Lâm, người có khuôn mặt điển trai nhưng lại là một tai họa, sống phóng túng, đào hoa và thay bạn gái như thay áo.
Dư Lạc nghe người ta nói về anh như vậy, bỗng nhiên nhớ lại nhiều năm trước...
Khi cô cùng Lộ Tinh Lâm yêu đương, anh thật sự rất chiều chuộng cô, cho cô mọi thứ mà cô muốn.
Thậm chí anh còn sớm lấy sổ hộ khẩu ra, nói rằng ngay khi cô vừa qua sinh nhật, hai người liền đi đăng ký kết hôn.
Nhưng cuối cùng cô lại bỏ rơi Lộ Tinh Lâm.
Cho nên cũng không ngạc nhiên khi bây giờ anh tỏ ra lạnh lùng với cô, như thể đã hoàn toàn quên cô.
Dư Lạc nghe người ta nói về anh như vậy, bỗng nhiên nhớ lại nhiều năm trước...
Khi cô cùng Lộ Tinh Lâm yêu đương, anh thật sự rất chiều chuộng cô, cho cô mọi thứ mà cô muốn.
Thậm chí anh còn sớm lấy sổ hộ khẩu ra, nói rằng ngay khi cô vừa qua sinh nhật, hai người liền đi đăng ký kết hôn.
Nhưng cuối cùng cô lại bỏ rơi Lộ Tinh Lâm.
Cho nên cũng không ngạc nhiên khi bây giờ anh tỏ ra lạnh lùng với cô, như thể đã hoàn toàn quên cô.
7.7
Tác giả: Phong Tử.
Số chương: 10 chương.
Thể loại: Nguyên sang, ngôn tình, hiện đại, duyên trời tác hợp, tình duyên nước ngoài, tình cảm, nhẹ nhàng, đoản văn, HE.
Edit: Tiệm Mỳ Bò.
Beta: Rose.
Bìa: Cải Xanh.
Convert: Rosa.
Văn án:
Tác phẩm động kinh. (Tác giả viết vậy thật đó, tui không biết gì đâu á nha~)
Số chương: 10 chương.
Thể loại: Nguyên sang, ngôn tình, hiện đại, duyên trời tác hợp, tình duyên nước ngoài, tình cảm, nhẹ nhàng, đoản văn, HE.
Edit: Tiệm Mỳ Bò.
Beta: Rose.
Bìa: Cải Xanh.
Convert: Rosa.
Văn án:
Tác phẩm động kinh. (Tác giả viết vậy thật đó, tui không biết gì đâu á nha~)
3.8
Nhà họ Thẩm ở Ninh Thành có hai cô con gái vẹn toàn. Đại tiểu thư Thẩm Như khôn khéo tài năng, nhị tiểu thư Thẩm Yên xinh đẹp động lòng người. Bỗng một ngày, xuất hiện thêm một vị Tam tiểu thư — Thẩm Loan.
Trầm mặc ít nói, miệng mồm không lanh lẹ, giống như một gốc tiểu Bạch Lê trong gió, mềm yếu không nơi nương tựa.
Cha Thẩm: “Chỉ nuôi thôi!”
Mẹ Trần: “Con gái của tiện nhân cũng chỉ là tiện nhân.”
Thẩm Như: “Một gia đình đáng ghét.”
Thẩm Yên: “Anh Kỳ ghét nhất là giả tạo.”
Thẩm Loan cười nhạt: Đừng nóng vội, từ từ sẽ đến lượt, ai cũng không chạy thoát.
…
Kiếp trước Thẩm Loan ngâm mình trong máu tươi, nội tạng bị lấy hết, chết trên bàn phẫu thuật lạnh lẽo. Hưởng dương 30 tuổi, không có con cái.
Kiếp này cô đến để trả thù, cẩn thận từng bước một quậy cho Ninh Thành long trời lở đất, trong lúc vô tình lại chọc phải đại ma vương.
Quyền Hãn Đình, mọi người đều cung kính gọi một tiếng “Lục Gia”, lạnh lẽo vô tình, thân phận bí ẩn.
Lần đầu gặp gỡ, cô đã ăn sạch người ta sau đó chuồn mất.
Người đàn ông ngồi dựa vào đầu giường, trên người vẫn đầy vết cào thể hiện sự điên cuồng đêm qua, bỗng nhiên nở một nụ cười gian: “Thì ra không phải là tiểu bạch thỏ…”
…
[Chọc ghẹo cưng chiều] Lục gia: “Qua đêm rồi còn muốn chạy?”.
Thẩm Loan: “Chúng ta biết nhau sao?”
Lục gia: “Xem ra em cần phải ôn tập.”
Thẩm Loan: “… Anh làm gì vậy? Thả tôi xuống!”
Lục gia: “Một lần chưa nhớ, vậy hai lần.
[Cưng chiều đỉnh cao] Thẩm Loan đảo lôn Ninh Thành vẫn chưa đủ, còn muốn đến phía Bắc phá phách.
Sở Ngộ Giang: “Lục gia, ngài trông chừng đi!!”
Quyền Hãn Đình: “Đi ra ngoài.”
“Thẩm tiểu thư muốn giết người đó!”
“Vậy được, tôi đưa dao cho cô ấy.”
Lấy tính mạng của gia để đổi cho em một đời khuynh tình.
Dùng sự cưng chiều nhất để đổi cho em một tình yêu thực sự.
[Bánh bao nhỏ dễ thương] Có người nói ngày mà cục cưng họ Quyền sinh ra, cha Quyền đau đến chết đi sống lại.
Ừ, bị mẹ Quyền cắn.
Trầm mặc ít nói, miệng mồm không lanh lẹ, giống như một gốc tiểu Bạch Lê trong gió, mềm yếu không nơi nương tựa.
Cha Thẩm: “Chỉ nuôi thôi!”
Mẹ Trần: “Con gái của tiện nhân cũng chỉ là tiện nhân.”
Thẩm Như: “Một gia đình đáng ghét.”
Thẩm Yên: “Anh Kỳ ghét nhất là giả tạo.”
Thẩm Loan cười nhạt: Đừng nóng vội, từ từ sẽ đến lượt, ai cũng không chạy thoát.
…
Kiếp trước Thẩm Loan ngâm mình trong máu tươi, nội tạng bị lấy hết, chết trên bàn phẫu thuật lạnh lẽo. Hưởng dương 30 tuổi, không có con cái.
Kiếp này cô đến để trả thù, cẩn thận từng bước một quậy cho Ninh Thành long trời lở đất, trong lúc vô tình lại chọc phải đại ma vương.
Quyền Hãn Đình, mọi người đều cung kính gọi một tiếng “Lục Gia”, lạnh lẽo vô tình, thân phận bí ẩn.
Lần đầu gặp gỡ, cô đã ăn sạch người ta sau đó chuồn mất.
Người đàn ông ngồi dựa vào đầu giường, trên người vẫn đầy vết cào thể hiện sự điên cuồng đêm qua, bỗng nhiên nở một nụ cười gian: “Thì ra không phải là tiểu bạch thỏ…”
…
[Chọc ghẹo cưng chiều] Lục gia: “Qua đêm rồi còn muốn chạy?”.
Thẩm Loan: “Chúng ta biết nhau sao?”
Lục gia: “Xem ra em cần phải ôn tập.”
Thẩm Loan: “… Anh làm gì vậy? Thả tôi xuống!”
Lục gia: “Một lần chưa nhớ, vậy hai lần.
[Cưng chiều đỉnh cao] Thẩm Loan đảo lôn Ninh Thành vẫn chưa đủ, còn muốn đến phía Bắc phá phách.
Sở Ngộ Giang: “Lục gia, ngài trông chừng đi!!”
Quyền Hãn Đình: “Đi ra ngoài.”
“Thẩm tiểu thư muốn giết người đó!”
“Vậy được, tôi đưa dao cho cô ấy.”
Lấy tính mạng của gia để đổi cho em một đời khuynh tình.
Dùng sự cưng chiều nhất để đổi cho em một tình yêu thực sự.
[Bánh bao nhỏ dễ thương] Có người nói ngày mà cục cưng họ Quyền sinh ra, cha Quyền đau đến chết đi sống lại.
Ừ, bị mẹ Quyền cắn.
4.1
Văn án:
Một hôm, bà nội Ninh từ bên ngoài một tiểu cô nương, bắt Ninh Dã làm vị hôn thê.
Hắn trong lòng không hề kiên nhẫn, nhưng tiểu cô nương lại rất chủ động
Ở Ninh gia buổi tối thứ nhất, cô gái nhỏ lại nhút nhát, sợ sệt thò qua thăm hắn. Hắn lúc ấy yên tĩnh lạnh mắt nhìn một láy, sau đó lười biếng cong mong cười đến mất hồn:
"Như thế nào? Coi trọng tôi sao?"
-
Hôm nọ, hắn thấy tiểu cô nương của hắn đứng trước cửa nhà, trong mắt tràn đầy ý cười cảm ơn nam sinh đưa cô về.
Cũng không biết đối phương nói gì, cô liên tục lắc đầu.
"Không phải, tôi và anh ấy không có đính hôn, tôi cũng không thích anh ta".
-
Đêm đó, Ninh Dã say khướt đem người nhấn trong ngực, nhéo cằm, dán nàng bên tai nghiến răng nghiến lợi.
" Em mẹ nó nói lại lần nữa, em không thích ai
-
Cẩu nam nhân × chuyên trị cẩu nam nhân tiểu cô nương
Một hôm, bà nội Ninh từ bên ngoài một tiểu cô nương, bắt Ninh Dã làm vị hôn thê.
Hắn trong lòng không hề kiên nhẫn, nhưng tiểu cô nương lại rất chủ động
Ở Ninh gia buổi tối thứ nhất, cô gái nhỏ lại nhút nhát, sợ sệt thò qua thăm hắn. Hắn lúc ấy yên tĩnh lạnh mắt nhìn một láy, sau đó lười biếng cong mong cười đến mất hồn:
"Như thế nào? Coi trọng tôi sao?"
-
Hôm nọ, hắn thấy tiểu cô nương của hắn đứng trước cửa nhà, trong mắt tràn đầy ý cười cảm ơn nam sinh đưa cô về.
Cũng không biết đối phương nói gì, cô liên tục lắc đầu.
"Không phải, tôi và anh ấy không có đính hôn, tôi cũng không thích anh ta".
-
Đêm đó, Ninh Dã say khướt đem người nhấn trong ngực, nhéo cằm, dán nàng bên tai nghiến răng nghiến lợi.
" Em mẹ nó nói lại lần nữa, em không thích ai
-
Cẩu nam nhân × chuyên trị cẩu nam nhân tiểu cô nương
3.8
Tiền Ngân Tử đã ở bên Ngụy Tiêu suốt hai năm, dù biết trong lòng anh ta có một bóng hình không thể nào quên được, cô vẫn sẵn lòng làm người thay thế, mặc cho Ngụy Tiêu sỉ nhục, cô vẫn cam chịu, không bao giờ phản kháng lời nào của anh ta.
Trong đám bạn, ai cũng biết Tiền Ngân Tử không thể rời bỏ Ngụy Tiêu, cô yêu anh ta đến mức tận xương tủy.
Một thời gian sau, Tiền Ngân Tử lại sắp kết hôn với Kỷ Diễm, người bạn thân của Ngụy Tiêu.
Từ một đêm tình cờ trở thành mỗi ngày bên nhau, và cuối cùng là trở thành vợ chồng hợp pháp.
…
Kỷ Diễm: Ngụy Tiêu, tôi mong cậu làm phù rể trong đám cưới của tôi và vợ tôi. Nếu cậu biết trân trọng, làm gì có chuyện tôi được thay thế cậu.
Ngụy Tiêu: … Cậu đi chết đi.
…
Trong mắt nữ chính, bạn tình trở thành người chồng chính thức.
Trong mắt nam chính, nam phụ đã cướp vị trí vốn là của mình.
Trong mắt nam phụ, anh ta nghĩ rằng: “Chết tiệt, nhà của tôi bị trộm ghé thăm rồi.”
Lưu ý từ tác giả:
Cả hai đều là lần đầu. Nữ chính vẫn sạch, làm người thay thế có lý do.
Trong đám bạn, ai cũng biết Tiền Ngân Tử không thể rời bỏ Ngụy Tiêu, cô yêu anh ta đến mức tận xương tủy.
Một thời gian sau, Tiền Ngân Tử lại sắp kết hôn với Kỷ Diễm, người bạn thân của Ngụy Tiêu.
Từ một đêm tình cờ trở thành mỗi ngày bên nhau, và cuối cùng là trở thành vợ chồng hợp pháp.
…
Kỷ Diễm: Ngụy Tiêu, tôi mong cậu làm phù rể trong đám cưới của tôi và vợ tôi. Nếu cậu biết trân trọng, làm gì có chuyện tôi được thay thế cậu.
Ngụy Tiêu: … Cậu đi chết đi.
…
Trong mắt nữ chính, bạn tình trở thành người chồng chính thức.
Trong mắt nam chính, nam phụ đã cướp vị trí vốn là của mình.
Trong mắt nam phụ, anh ta nghĩ rằng: “Chết tiệt, nhà của tôi bị trộm ghé thăm rồi.”
Lưu ý từ tác giả:
Cả hai đều là lần đầu. Nữ chính vẫn sạch, làm người thay thế có lý do.
4.6
Tần Triêu Ý, một nhà văn thiên tài nổi tiếng trong ngành, nhưng vì cả đời độc thân nên những tình tiết tình cảm trong tác phẩm của cô luôn bị chê là khô khan. Biên tập viên đã phải tìm đến tận nhà để cầu xin cô thêm vào chút tình cảm trong tác phẩm mới. Sau nhiều nỗ lực, Tần Triêu Ý quyết định rời thành phố để tạm lánh.
Vào ngày cô rời đi, nhận được một tin nhắn: "Muốn gặp ta thì đến Đảo Mặt Trăng."
Người gửi là người bà đã lâu không gặp.
_
Đảo Mặt Trăng bốn bề là biển, là một chốn "đào hoa nguyên" thuần khiết với người dân hiền hòa.
Một tấm vé tàu đã đưa Tần Triêu Ý đến nơi đây, ngay đêm đầu tiên đặt chân lên đảo, cô đã hôn một cô gái bên bờ biển.
Nhà của bà nội Tần Triêu Ý nằm gần nhà cô gái ấy. Cô thường đêm khuya ném đá vào sân nhà người ta, sáng sớm dậy sớm nửa tiếng để dắt chó giúp người ta, lái xe nửa tiếng để mua hoa hồng tươi nhất, nhưng nghe nói cô gái ấy đã đính hôn từ lâu.
Tần Triêu Ý cảm thấy thất vọng, tối đó ngồi trên mỏm đá ngắm trăng.
Khi đêm về khuya, có người từ phía sau ôm lấy cô, nhẹ giọng thì thầm bên tai: "Hôn xong rồi không định chịu trách nhiệm à?"
_
Lạc Nguyệt lớn lên trên Đảo Mặt Trăng, dịu dàng ngoan ngoãn, được dân đảo yêu mến.
Tần Triêu Ý tùy ý phóng khoáng, phong tình xinh đẹp, ngày đầu tiên đến đảo đã khiến dân đảo cảnh báo nhau tránh xa "người lạ" này.
Nhưng không ai biết rằng, đêm Tần Triêu Ý hôn nàng, Lạc Nguyệt đã mơ một giấc mộng đẹp suốt đêm.
Đó là một bí mật: Nàng thích con gái.
Trên Đảo Mặt Trăng, họ đã cùng nhau trải qua những giấc mộng lãng mạn nhất.
Nhà văn mỹ nhân kiêu ngạo "hổ dữ" x Cô giáo tiếng Anh trưởng thành, ôn nhu, chín chắn "giả nai ăn thịt hổ"
Một đoạn nhỏ:
Nhà văn nổi tiếng Tần Triêu Ý tham gia một buổi phỏng vấn truyền thông, phóng viên hỏi: "Còn nhớ một năm trước cô vẫn là người vụng về trong chuyện tình cảm, nhưng sau khi sách mới phát hành đã gây cơn sốt, ngọt ngào đến mức độc giả muốn kết hôn ngay tại chỗ. Cô có nghĩ rằng kỹ năng viết của mình đã tiến bộ không?"
Tần Triêu Ý không ngần ngại đáp: "Không có kỹ năng gì cả, toàn là cảm hứng từ vợ tôi mà ra."
Ngay hôm đó, từ khóa "Tần Triêu Ý + vợ" bùng nổ khắp mạng xã hội.
Tần Triêu Ý đăng ảnh cưới của mình, ngầm tuyên bố chính thức.
Đêm ấy, Lạc Nguyệt thổi hơi bên tai Tần Triêu Ý, giọng điệu ấm ức: "Vợ ơi, sao chị không biết em đã chụp ảnh cưới?"
Tần Triêu Ý: "..."
"Em có mặc thử không?" Lạc Nguyệt nói: "Chị muốn xem."
Thế là tối hôm đó, chiếc váy cưới mới mua của Tần Triêu Ý... bị xé rách.
Một câu tóm tắt: Người tình trung thành x Dịu dàng câu dẫn.
Thông điệp: Hãy đến những nơi tươi đẹp và gặp gỡ những người tốt bụng, đối mặt với tình yêu và cuộc sống bằng thái độ lạc quan tích cực.
Vào ngày cô rời đi, nhận được một tin nhắn: "Muốn gặp ta thì đến Đảo Mặt Trăng."
Người gửi là người bà đã lâu không gặp.
_
Đảo Mặt Trăng bốn bề là biển, là một chốn "đào hoa nguyên" thuần khiết với người dân hiền hòa.
Một tấm vé tàu đã đưa Tần Triêu Ý đến nơi đây, ngay đêm đầu tiên đặt chân lên đảo, cô đã hôn một cô gái bên bờ biển.
Nhà của bà nội Tần Triêu Ý nằm gần nhà cô gái ấy. Cô thường đêm khuya ném đá vào sân nhà người ta, sáng sớm dậy sớm nửa tiếng để dắt chó giúp người ta, lái xe nửa tiếng để mua hoa hồng tươi nhất, nhưng nghe nói cô gái ấy đã đính hôn từ lâu.
Tần Triêu Ý cảm thấy thất vọng, tối đó ngồi trên mỏm đá ngắm trăng.
Khi đêm về khuya, có người từ phía sau ôm lấy cô, nhẹ giọng thì thầm bên tai: "Hôn xong rồi không định chịu trách nhiệm à?"
_
Lạc Nguyệt lớn lên trên Đảo Mặt Trăng, dịu dàng ngoan ngoãn, được dân đảo yêu mến.
Tần Triêu Ý tùy ý phóng khoáng, phong tình xinh đẹp, ngày đầu tiên đến đảo đã khiến dân đảo cảnh báo nhau tránh xa "người lạ" này.
Nhưng không ai biết rằng, đêm Tần Triêu Ý hôn nàng, Lạc Nguyệt đã mơ một giấc mộng đẹp suốt đêm.
Đó là một bí mật: Nàng thích con gái.
Trên Đảo Mặt Trăng, họ đã cùng nhau trải qua những giấc mộng lãng mạn nhất.
Nhà văn mỹ nhân kiêu ngạo "hổ dữ" x Cô giáo tiếng Anh trưởng thành, ôn nhu, chín chắn "giả nai ăn thịt hổ"
Một đoạn nhỏ:
Nhà văn nổi tiếng Tần Triêu Ý tham gia một buổi phỏng vấn truyền thông, phóng viên hỏi: "Còn nhớ một năm trước cô vẫn là người vụng về trong chuyện tình cảm, nhưng sau khi sách mới phát hành đã gây cơn sốt, ngọt ngào đến mức độc giả muốn kết hôn ngay tại chỗ. Cô có nghĩ rằng kỹ năng viết của mình đã tiến bộ không?"
Tần Triêu Ý không ngần ngại đáp: "Không có kỹ năng gì cả, toàn là cảm hứng từ vợ tôi mà ra."
Ngay hôm đó, từ khóa "Tần Triêu Ý + vợ" bùng nổ khắp mạng xã hội.
Tần Triêu Ý đăng ảnh cưới của mình, ngầm tuyên bố chính thức.
Đêm ấy, Lạc Nguyệt thổi hơi bên tai Tần Triêu Ý, giọng điệu ấm ức: "Vợ ơi, sao chị không biết em đã chụp ảnh cưới?"
Tần Triêu Ý: "..."
"Em có mặc thử không?" Lạc Nguyệt nói: "Chị muốn xem."
Thế là tối hôm đó, chiếc váy cưới mới mua của Tần Triêu Ý... bị xé rách.
Một câu tóm tắt: Người tình trung thành x Dịu dàng câu dẫn.
Thông điệp: Hãy đến những nơi tươi đẹp và gặp gỡ những người tốt bụng, đối mặt với tình yêu và cuộc sống bằng thái độ lạc quan tích cực.
4.1
Bạn đang đọc truyện Đáp Xuống Từ Độ Cao Mười Nghìn Mét của tác giả Larivegauche/Bờ Trái Sông Seine (Tái Nạp Tả Ngạn). Trần Gia Dư vẫn còn nhớ như in chuyến bay 416 do mình điều khiến đã rơi vào tình huống động cơ hư tổn nghiêm trọng cỡ nào.
Chiếc Airbus A330 kia phải cấp tốc hạ cánh xuống sân bay gần nhất, khi ấy máy bay đầy hành khách, anh còn buộc phải đáp xuống đường băng với tốc độ cao hơn mức cho phép tại Hong Kong airport.
Chuyến hạ cánh kia được ghi vào lịch sử hàng không dân dụng, được cho là một tình huống xử lý nguy cấp vô cùng thành công, mà anh cũng trở thành cơ trưởng được người người biết đến.
Nhưng ai biết được, mọi người khen ngợi anh, mọi người cổ vũ anh, nhưng sự việc kia lại là một cơn ác mộng, cũng là một lời nguyền với anh
Anh cứ ngỡ may mắn cả đời này đã dùng hết tại Hồng Kông ba năm về trước. Sau đó, anh gặp Phương Hạo.
Phương Hạo là một người thích cảm giác kiểm soát được mọi việc. Anh là người lập nên và vẫn đang giữ vững kỷ lục chỉ huy nhiều chuyến bay nhất trong một giờ tại sân bay Đại Hưng. Anh từng xử lý vô số những tình huống nguy hiểm đặc biệt, dù trời sập cũng chẳng buồn chớp mắt. Ấy thế mà, khi gặp Trần Gia Dư, anh nhận ra mình đã mất kiểm soát.
Chiếc Airbus A330 kia phải cấp tốc hạ cánh xuống sân bay gần nhất, khi ấy máy bay đầy hành khách, anh còn buộc phải đáp xuống đường băng với tốc độ cao hơn mức cho phép tại Hong Kong airport.
Chuyến hạ cánh kia được ghi vào lịch sử hàng không dân dụng, được cho là một tình huống xử lý nguy cấp vô cùng thành công, mà anh cũng trở thành cơ trưởng được người người biết đến.
Nhưng ai biết được, mọi người khen ngợi anh, mọi người cổ vũ anh, nhưng sự việc kia lại là một cơn ác mộng, cũng là một lời nguyền với anh
Anh cứ ngỡ may mắn cả đời này đã dùng hết tại Hồng Kông ba năm về trước. Sau đó, anh gặp Phương Hạo.
Phương Hạo là một người thích cảm giác kiểm soát được mọi việc. Anh là người lập nên và vẫn đang giữ vững kỷ lục chỉ huy nhiều chuyến bay nhất trong một giờ tại sân bay Đại Hưng. Anh từng xử lý vô số những tình huống nguy hiểm đặc biệt, dù trời sập cũng chẳng buồn chớp mắt. Ấy thế mà, khi gặp Trần Gia Dư, anh nhận ra mình đã mất kiểm soát.
7.5
Trên đời này chỉ có Hàn Tư Ngôn, sau khi biết cô thường dùng bút, sẽ cẩn thận mà hôn những vết chai sần trên đốt ngón tay cô.
Niên Hạ| Gương vỡ lại lành, chênh lệch tuổi tác chừng sáu tuổi.
Tránh Lôi: Nữ chính khi cực kỳ hưng phấn sẽ tiết ra sữa (không có sắp đặt theo logic, các tình tiết hoàn toàn là do sở thích thôi)
Th//ủ d*m| rình trộm | Gương vỡ lại lành tái ngộ những người yêu văn chương, chính là để thỏa sở thích của bản thân
Niên Hạ| Gương vỡ lại lành, chênh lệch tuổi tác chừng sáu tuổi.
Tránh Lôi: Nữ chính khi cực kỳ hưng phấn sẽ tiết ra sữa (không có sắp đặt theo logic, các tình tiết hoàn toàn là do sở thích thôi)
Th//ủ d*m| rình trộm | Gương vỡ lại lành tái ngộ những người yêu văn chương, chính là để thỏa sở thích của bản thân
8.3
Sáu năm trước, tôi chia tay Cố Hàn Châu.
"Anh quá nghèo, khi nào mua được Rolls-Royce thì tôi sẽ cưới anh."
Sau đó anh ấy bỏ học làm kinh doanh, thực sự đã kiếm đủ tiền để lái một chiếc Rolls-Royce đợi suốt đêm dưới nhà tôi.
Tôi vẫn không thèm nhìn anh ấy một lần.
Sau này Cố Hàn Châu trở thành một thương nhân mới nổi, xuất sắc lọt vào top 10 trong bảng xếp hạng tạp chí.
Còn tôi, với tư cách là một phóng viên, đã phỏng vấn anh ấy: "Cố tiên sinh, anh nghĩ điều gì đã giúp anh đạt được thành công như ngày hôm nay?"
Đôi mắt đen như đá obsidian của anh lóe lên: "Tôi phải cảm ơn một cô gái, nếu không có cô ấy, sẽ không có tôi ngày hôm nay."
Tôi nhìn ánh sáng trong mắt anh ấy, biết rằng người mà anh đang nói đến, chắc chắn không phải là tôi.
"Anh quá nghèo, khi nào mua được Rolls-Royce thì tôi sẽ cưới anh."
Sau đó anh ấy bỏ học làm kinh doanh, thực sự đã kiếm đủ tiền để lái một chiếc Rolls-Royce đợi suốt đêm dưới nhà tôi.
Tôi vẫn không thèm nhìn anh ấy một lần.
Sau này Cố Hàn Châu trở thành một thương nhân mới nổi, xuất sắc lọt vào top 10 trong bảng xếp hạng tạp chí.
Còn tôi, với tư cách là một phóng viên, đã phỏng vấn anh ấy: "Cố tiên sinh, anh nghĩ điều gì đã giúp anh đạt được thành công như ngày hôm nay?"
Đôi mắt đen như đá obsidian của anh lóe lên: "Tôi phải cảm ơn một cô gái, nếu không có cô ấy, sẽ không có tôi ngày hôm nay."
Tôi nhìn ánh sáng trong mắt anh ấy, biết rằng người mà anh đang nói đến, chắc chắn không phải là tôi.
4.2
Tác giả: Bọ Hoa
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, H văn, Ngọt sủng, Vườn trường, SP, Đô thị tình duyên, Cận thủy lâu đài, Duyên trời tác hợp, 1v1.
Số chương: 43 chương
Nhân vật chính: Chu Quyền, Phong Nhã Tụng.
Editor: tieucute (Hạ Cẩm Vân)
Văn án:
Đối mặt với xấu hổ, linh hồn phát ra một tia sáng yếu ớt.
Một câu chuyện về dạy dỗ SP. (1)
Cuộc đời là những vũ điệu nhẹ nhàng và điên cuồng. Người đã dạy tôi những bước nhảy đầu tiên, tôi sẽ đợi người ấy, để người ấy cùng tôi đi đến cuối.
Từ thi đại học đến thi cao học.
Có một phần là thật, nhưng hãy coi đây là một câu chuyện.
Nói một cách thích hợp hơn, đây là một câu chuyện về SP và DDLG (2).
Chú thích:
(1) SP là viết tắt của từ Spank (Đánh đòn), đây là một hình thức trong SM. Khi quan hệ nhiều người sẽ tét vào mông bạn tình, điều này có thể khiến đôi bên đều cảm thấy hưng phấn.
(2) DDLG là viết tắt của từ Daddy dom little girl. Tự hiểu nha quý zị =)))
Warning:
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, H văn, Ngọt sủng, Vườn trường, SP, Đô thị tình duyên, Cận thủy lâu đài, Duyên trời tác hợp, 1v1.
Số chương: 43 chương
Nhân vật chính: Chu Quyền, Phong Nhã Tụng.
Editor: tieucute (Hạ Cẩm Vân)
Văn án:
Đối mặt với xấu hổ, linh hồn phát ra một tia sáng yếu ớt.
Một câu chuyện về dạy dỗ SP. (1)
Cuộc đời là những vũ điệu nhẹ nhàng và điên cuồng. Người đã dạy tôi những bước nhảy đầu tiên, tôi sẽ đợi người ấy, để người ấy cùng tôi đi đến cuối.
Từ thi đại học đến thi cao học.
Có một phần là thật, nhưng hãy coi đây là một câu chuyện.
Nói một cách thích hợp hơn, đây là một câu chuyện về SP và DDLG (2).
Chú thích:
(1) SP là viết tắt của từ Spank (Đánh đòn), đây là một hình thức trong SM. Khi quan hệ nhiều người sẽ tét vào mông bạn tình, điều này có thể khiến đôi bên đều cảm thấy hưng phấn.
(2) DDLG là viết tắt của từ Daddy dom little girl. Tự hiểu nha quý zị =)))
Warning:
- Truyện có yếu tố SP nhẹ, nên tìm hiểu trước khi đọc.
- Nam là một người đàn ông trưởng thành, lõi đời, từng trải, ngày nào cũng tắm rửa thơm tho, vui lòng không hỏi nam sạch hay không.
3.1
Editor: Nghiên Tịnh Giai
Nguồn QT: Tự QT
Cuộc sống vốn không tốt đẹp gì, thế thì viết câu chuyện tình yêu ngọt ngào vậy.
Công dịu dàng × thụ liên giới tính tự ti.
Báo động trước!! Liên giới tính thật, kiểu có kinh nguyệt ấy (cuối cùng có mang thai)!! Không có cốt truyện, nội dung thì lung tung phèo không ăn khớp, chỉ muốn viết về chuyện tình ngọt ngào để vui vẻ thôi, nếu làm mọi người cay mắt thì xin lỗi trước! (cúi đầu.jpg)
Giới thiệu thật:
Phân phân hồng tử dĩ thành trần, bố cốc thanh trung hạ lệnh tân(*). Trần Tịch sau lại đọc được câu thơ này, nghĩ, khi mình gặp gỡ Hạ Lệnh Tân không phải hồng tử dĩ thành trần, rõ ràng là vạn tử thiên hồng tổng thị xuân(**). Người đó là mùa xuân của mình, là đầu xuân chẳng hề có chút gió lạnh, chỉ có làn gió khẽ vuốt ve gương mặt đầy ắp sức sống và hy vọng.
(*Tạm dịch: Hoa xuân đã phai tàn, đỗ quyên gáy hạ sang)
(**Tạm dịch: Muôn tía nghìn hồng xuân khắp chốn)
Nguồn QT: Tự QT
Cuộc sống vốn không tốt đẹp gì, thế thì viết câu chuyện tình yêu ngọt ngào vậy.
Công dịu dàng × thụ liên giới tính tự ti.
Báo động trước!! Liên giới tính thật, kiểu có kinh nguyệt ấy (cuối cùng có mang thai)!! Không có cốt truyện, nội dung thì lung tung phèo không ăn khớp, chỉ muốn viết về chuyện tình ngọt ngào để vui vẻ thôi, nếu làm mọi người cay mắt thì xin lỗi trước! (cúi đầu.jpg)
Giới thiệu thật:
Phân phân hồng tử dĩ thành trần, bố cốc thanh trung hạ lệnh tân(*). Trần Tịch sau lại đọc được câu thơ này, nghĩ, khi mình gặp gỡ Hạ Lệnh Tân không phải hồng tử dĩ thành trần, rõ ràng là vạn tử thiên hồng tổng thị xuân(**). Người đó là mùa xuân của mình, là đầu xuân chẳng hề có chút gió lạnh, chỉ có làn gió khẽ vuốt ve gương mặt đầy ắp sức sống và hy vọng.
(*Tạm dịch: Hoa xuân đã phai tàn, đỗ quyên gáy hạ sang)
(**Tạm dịch: Muôn tía nghìn hồng xuân khắp chốn)
8.1
Đệ Nhất Phu Nhân
Tác giả: Diệp Sáp
Bách hợp tiểu thuyết (GL)
Nhân vật: Tiêu Mạc Ngôn, Hạ Linh Doanh
Nhân vật phụ: Từ nãi, A Đan, Tiêu Mỹ Nhân, Nhan Tư Tư... và một số khách mời khác như Dạ Ngưng x Vũ Hàm, Phong tổng x Tiểu Thảo
Văn án của editor:
Cuộc sống sau hôn nhân của vợ chồng Tiêu tổng x Hạ Hạ và sự xuất hiện của bạn Tiêu Mỹ Nhân <3
Bộ này tác giả định viết về A Đan và Đằng Diêm, nhưng cái bóng của Tiêu Hạ quá lớn, đạp cpl chính xuống làm cpl phụ luôn.
Tác giả: Diệp Sáp
Bách hợp tiểu thuyết (GL)
Nhân vật: Tiêu Mạc Ngôn, Hạ Linh Doanh
Nhân vật phụ: Từ nãi, A Đan, Tiêu Mỹ Nhân, Nhan Tư Tư... và một số khách mời khác như Dạ Ngưng x Vũ Hàm, Phong tổng x Tiểu Thảo
Văn án của editor:
Cuộc sống sau hôn nhân của vợ chồng Tiêu tổng x Hạ Hạ và sự xuất hiện của bạn Tiêu Mỹ Nhân <3
Bộ này tác giả định viết về A Đan và Đằng Diêm, nhưng cái bóng của Tiêu Hạ quá lớn, đạp cpl chính xuống làm cpl phụ luôn.
9.7
“Anh là lý do duy nhất khiến em mong được lang thang chốn nhân gian đơn điệu này đến trăm năm.”
Lẻ loi không chỗ dựa, sống lay lắt đạo diễn công x nhiệt tình thoải mái, hưởng thụ cuộc sống ông chủ bar thụ.
Chung Độ x Trì Viễn Sơn
Chung Độ là một đạo diễn, những bộ phim của anh không thấy đâu tia sáng hy vọng. Quá khứ cuộc đời anh cũng vậy, tuổi thơ như đám mây đen thường trực đầu khiến anh sống trong cái vỏ nghiêm túc và đơn độc.
Trì Viễn Sơn ba mươi hai tuổi, tự biết mình đã có tuổi nên bắt đầu cuộc sống dưỡng lão pha trà trồng hoa đã từ lâu. Y sống giữa lòng thành phố, mở một quán nhỏ, sống thoải mái hết mình.
Đêm giao thừa năm ấy tuyết rơi dày, hai người xa lạ bỗng gặp nhau.
Nào phải cứu rỗi, chỉ là muốn được bên anh dạo chơi chốn trần gian đơn điệu.
Tag: Cường cường, hiện đại, đô thị
*Tên công thụ lấy từ bài thơ của thi nhân thời Đường Vi Ứng Vật
Giải an tiên kỷ nhật,
Khoản khúc kiến tân thi.
Định hướng công đường túy,
Diêu liên độc khứ thì.
Diệp triêm hàn vũ lạc,
Chung độ viễn sơn trì.
Thần sách dĩ vân chỉnh,
Đương đồng lâm hạ kỳ.
.
Lẻ loi không chỗ dựa, sống lay lắt đạo diễn công x nhiệt tình thoải mái, hưởng thụ cuộc sống ông chủ bar thụ.
Chung Độ x Trì Viễn Sơn
Chung Độ là một đạo diễn, những bộ phim của anh không thấy đâu tia sáng hy vọng. Quá khứ cuộc đời anh cũng vậy, tuổi thơ như đám mây đen thường trực đầu khiến anh sống trong cái vỏ nghiêm túc và đơn độc.
Trì Viễn Sơn ba mươi hai tuổi, tự biết mình đã có tuổi nên bắt đầu cuộc sống dưỡng lão pha trà trồng hoa đã từ lâu. Y sống giữa lòng thành phố, mở một quán nhỏ, sống thoải mái hết mình.
Đêm giao thừa năm ấy tuyết rơi dày, hai người xa lạ bỗng gặp nhau.
Nào phải cứu rỗi, chỉ là muốn được bên anh dạo chơi chốn trần gian đơn điệu.
Tag: Cường cường, hiện đại, đô thị
*Tên công thụ lấy từ bài thơ của thi nhân thời Đường Vi Ứng Vật
Giải an tiên kỷ nhật,
Khoản khúc kiến tân thi.
Định hướng công đường túy,
Diêu liên độc khứ thì.
Diệp triêm hàn vũ lạc,
Chung độ viễn sơn trì.
Thần sách dĩ vân chỉnh,
Đương đồng lâm hạ kỳ.
.
4.8
Chạy về phía em là bản năng của anh.
Thời gian rực rỡ nhất của Tân Uyển chính là lúc cấp ba, hắn là một thiếu niên như ánh mặt trời lóa mắt, tuấn tú, cao lớn, thông minh, sáng rọi.
Nhưng sau khi thi đại học, hắn 19 tuổi, lại giống như một bóng đêm không thấy thái dương.
Mọi lý tưởng của hắn đều vỡ nát, hắn chỉ có một ảo tưởng duy nhất, rời đi bệnh viện, rời đi bức tường vây cao ngất kia, cùng với bác sĩ đã nói sẽ chữa hết "bệnh" cho hắn.
Mà trong lúc tuyệt vọng, khi hắn cứ bồi hồi giữa ranh giới hôn mê và thanh tỉnh, điều duy nhất hắn nhớ là một cái tên, là Tống Hành.Hai mươi tuổi, hắn được như ước nguyện, rời đi bệnh viện, đồng thời quên mất sở hữu, cũng bao gồm Tống Hành.
“Khi ta lựa chọn quên chính mình, chạy về phía ngươi vẫn là ta bản năng.”"Khi em lựa chọn quên bản thân mình, bản năng của em vẫn là chạy đến bên anh."
Thời gian rực rỡ nhất của Tân Uyển chính là lúc cấp ba, hắn là một thiếu niên như ánh mặt trời lóa mắt, tuấn tú, cao lớn, thông minh, sáng rọi.
Nhưng sau khi thi đại học, hắn 19 tuổi, lại giống như một bóng đêm không thấy thái dương.
Mọi lý tưởng của hắn đều vỡ nát, hắn chỉ có một ảo tưởng duy nhất, rời đi bệnh viện, rời đi bức tường vây cao ngất kia, cùng với bác sĩ đã nói sẽ chữa hết "bệnh" cho hắn.
Mà trong lúc tuyệt vọng, khi hắn cứ bồi hồi giữa ranh giới hôn mê và thanh tỉnh, điều duy nhất hắn nhớ là một cái tên, là Tống Hành.Hai mươi tuổi, hắn được như ước nguyện, rời đi bệnh viện, đồng thời quên mất sở hữu, cũng bao gồm Tống Hành.
“Khi ta lựa chọn quên chính mình, chạy về phía ngươi vẫn là ta bản năng.”"Khi em lựa chọn quên bản thân mình, bản năng của em vẫn là chạy đến bên anh."
4.4
Thuở nhỏ đã thiếu thốn tình cảm, thế nên Phó Tẫn vẫn luôn tự hạn chế bản thân trong thế giới của chính mình, mà thế giới riêng của anh thuần một không khí nặng nề, u ám, dường như không có bất kì sắc thái nào, nhưng mà Chung Viễn Huỳnh lại vô tình tiến vào, thành một tồn tại đặc biệt.
Trong mắt người khác, anh là Phó Tẫn ngoan ngoãn bình tĩnh, một lòng một dạ đi theo phía sau Chung Viễn Huỳnh, làm cái đuôi nhỏ cho cô.
Chỉ có Chung Viễn Huỳnh biết, anh là người ương bướng cố chấp cỡ nào.
Anh không cho cô chơi chung với người khác, không cho cô làm lơ anh, thậm chí còn không cho cô chơi chung với búp bê.
Chung Viễn Huỳnh giận dỗi, quyết tâm tuyệt giao với anh, Phó Tẫn mặc một chiếc váy, đi theo phía sau cô, nhỏ giọng cầu xin: "A Huỳnh, đừng không quan tâm đến em, em làm búp bê cho chị, chị nhìn em một chút đi..."
Các bậc cha chú để ý đến chuyện đó, muốn trách móc Chung Viễn Huỳnh, Phó Tẫn đưa cô ra phía sau bảo vệ, nói với bọn họ: "Con thích làm đồ chơi cho chị ấy."
Nhiều năm sau hai người gặp lại.
Chung Viễn Huỳnh: "Rốt cuộc em muốn như nào mới buông tha cho chị?"
Phó Tẫn chậm rãi cởi áo sơ mi ra, cong khóe môi cười: "Chị, có muốn chơi với em không?"
/Chị là phương xa em không thể chạm tới, chị cũng là điều mòn mỏi trong tim em./
Tình chị em không huyết thống, cũng không có quan hệ pháp luật nào, liên quan đến nội dung của truyện, sau này sẽ giải thích.
Nam chính có bệnh, nhân cách thiếu hụt, đảng nam chính đừng nhấp vào.
Trong mắt người khác, anh là Phó Tẫn ngoan ngoãn bình tĩnh, một lòng một dạ đi theo phía sau Chung Viễn Huỳnh, làm cái đuôi nhỏ cho cô.
Chỉ có Chung Viễn Huỳnh biết, anh là người ương bướng cố chấp cỡ nào.
Anh không cho cô chơi chung với người khác, không cho cô làm lơ anh, thậm chí còn không cho cô chơi chung với búp bê.
Chung Viễn Huỳnh giận dỗi, quyết tâm tuyệt giao với anh, Phó Tẫn mặc một chiếc váy, đi theo phía sau cô, nhỏ giọng cầu xin: "A Huỳnh, đừng không quan tâm đến em, em làm búp bê cho chị, chị nhìn em một chút đi..."
Các bậc cha chú để ý đến chuyện đó, muốn trách móc Chung Viễn Huỳnh, Phó Tẫn đưa cô ra phía sau bảo vệ, nói với bọn họ: "Con thích làm đồ chơi cho chị ấy."
Nhiều năm sau hai người gặp lại.
Chung Viễn Huỳnh: "Rốt cuộc em muốn như nào mới buông tha cho chị?"
Phó Tẫn chậm rãi cởi áo sơ mi ra, cong khóe môi cười: "Chị, có muốn chơi với em không?"
/Chị là phương xa em không thể chạm tới, chị cũng là điều mòn mỏi trong tim em./
Tình chị em không huyết thống, cũng không có quan hệ pháp luật nào, liên quan đến nội dung của truyện, sau này sẽ giải thích.
Nam chính có bệnh, nhân cách thiếu hụt, đảng nam chính đừng nhấp vào.
4.8
Tên truyện: Đèn neon thời tiết
Tác giả: Nghiêm Tuyết Giới
Dịch: Lá Nhỏ
Thể loại: Trân hạt nhài x Long vô tri, nhẹ nhàng, đời thực, nam chính bán thịt nướng
Số chương: 61
Giới thiệu:
Khi trở thành bạn thân của một người khác giới, có lẽ bản thân người ấy sẽ ấp ủ trong mình tình cảm nào đó, Vưu Tuyết Trân cũng có cảm giác như vậy với bạn thân của mình.
Nhưng điểm khác biệt là, suốt bao năm nay, cô luôn che giấu rất tốt thứ tình cảm đó. Anh ấy liên tục thay bạn gái, còn cô vẫn luôn là người bạn tốt của anh.
Cô cứ ngỡ chỉ có bạn bè mới được coi là đặc biệt, mới có thể duy trì mãi mãi. Nhưng tới một ngày nọ, cô đã gặp một người, người đó nghiêm túc nói với cô rằng: “Sao lại có người nỡ làm bạn với cô chứ?”
“Một là chúng ta làm người xa lạ, hai là làm người yêu, em chọn đi.”
Về sau cô có nghĩ, anh thật sự đã nói đúng, bởi vì người bạn tốt của cô đã quay đầu lại nhìn cô, cố tình thoải mái hỏi: “Chúng ta đừng làm bạn bè nữa được không?”
Cô tiếc nuối nghĩ, hình như đã muộn rồi.
Tác giả: Nghiêm Tuyết Giới
Dịch: Lá Nhỏ
Thể loại: Trân hạt nhài x Long vô tri, nhẹ nhàng, đời thực, nam chính bán thịt nướng
Số chương: 61
Giới thiệu:
Khi trở thành bạn thân của một người khác giới, có lẽ bản thân người ấy sẽ ấp ủ trong mình tình cảm nào đó, Vưu Tuyết Trân cũng có cảm giác như vậy với bạn thân của mình.
Nhưng điểm khác biệt là, suốt bao năm nay, cô luôn che giấu rất tốt thứ tình cảm đó. Anh ấy liên tục thay bạn gái, còn cô vẫn luôn là người bạn tốt của anh.
Cô cứ ngỡ chỉ có bạn bè mới được coi là đặc biệt, mới có thể duy trì mãi mãi. Nhưng tới một ngày nọ, cô đã gặp một người, người đó nghiêm túc nói với cô rằng: “Sao lại có người nỡ làm bạn với cô chứ?”
“Một là chúng ta làm người xa lạ, hai là làm người yêu, em chọn đi.”
Về sau cô có nghĩ, anh thật sự đã nói đúng, bởi vì người bạn tốt của cô đã quay đầu lại nhìn cô, cố tình thoải mái hỏi: “Chúng ta đừng làm bạn bè nữa được không?”
Cô tiếc nuối nghĩ, hình như đã muộn rồi.