Xuyên Không
423 Truyện
Sắp xếp theo
4.3
Tác giả: Kỷ Anh
Người dịch: Cece
Thể loại: Nguyên sang, ngôn tình, cổ đại
Trong cuốn tiểu thuyết linh dị "Thương Sinh Lục", thuở thiếu thời Giang Bạch Nghiễn cô độc vất vả, vì dòng máu đặc biệt mà được nhà họ Thi ở thành Trường An thu nhận.
Chàng thiếu niên trong sáng với đôi mắt hoa đào ngập nước, nội tâm lại là một kẻ điên cố chấp nham hiểm, định sẵn sẽ dần dần trở nên đen tối trong những khổ đau và tủi nhục.
Thi Đại xuyên vào, trở thành tiểu thư nhà họ Thi, người gây khó dễ trăm bề cho chàng, cuối cùng chết không chỗ chôn.
Bất hạnh thay, nàng vẫn chưa đọc hết cuốn tiểu thuyết.
Trong phần kịch bản mà Thi Đại đã biết, Giang Bạch Nghiễn chẳng qua là một chàng trai đáng thương ít nói ngại ngùng, hay bị ức hiếp.
Giang Bạch Nghiễn chưa từng gặp ai như Thi Đại.
Sau khi chàng tàn sát tất cả yêu tà.
Thiếu niên nhuốm máu, sát khí đầy người, ánh mắt như ác quỷ Tu La, từng bước đến gần nàng, nở nụ cười xấu xa: "Sợ rồi à?"
Thi Đại: "Tuyệt vời! Ta vỗ tay đến mức xoắn ốc bay lên trời, điên cuồng xoay tròn rồi lại đảo quanh mặt trăng ba trăm vòng...Hơn nữa lúc chàng cười hóa ra lại có lúm đồng tiền kìa."
Giang Bạch Nghiễn: "?"
Người dịch: Cece
Thể loại: Nguyên sang, ngôn tình, cổ đại
Trong cuốn tiểu thuyết linh dị "Thương Sinh Lục", thuở thiếu thời Giang Bạch Nghiễn cô độc vất vả, vì dòng máu đặc biệt mà được nhà họ Thi ở thành Trường An thu nhận.
Chàng thiếu niên trong sáng với đôi mắt hoa đào ngập nước, nội tâm lại là một kẻ điên cố chấp nham hiểm, định sẵn sẽ dần dần trở nên đen tối trong những khổ đau và tủi nhục.
Thi Đại xuyên vào, trở thành tiểu thư nhà họ Thi, người gây khó dễ trăm bề cho chàng, cuối cùng chết không chỗ chôn.
Bất hạnh thay, nàng vẫn chưa đọc hết cuốn tiểu thuyết.
Trong phần kịch bản mà Thi Đại đã biết, Giang Bạch Nghiễn chẳng qua là một chàng trai đáng thương ít nói ngại ngùng, hay bị ức hiếp.
Giang Bạch Nghiễn chưa từng gặp ai như Thi Đại.
Sau khi chàng tàn sát tất cả yêu tà.
Thiếu niên nhuốm máu, sát khí đầy người, ánh mắt như ác quỷ Tu La, từng bước đến gần nàng, nở nụ cười xấu xa: "Sợ rồi à?"
Thi Đại: "Tuyệt vời! Ta vỗ tay đến mức xoắn ốc bay lên trời, điên cuồng xoay tròn rồi lại đảo quanh mặt trăng ba trăm vòng...Hơn nữa lúc chàng cười hóa ra lại có lúm đồng tiền kìa."
Giang Bạch Nghiễn: "?"
6.6
Thể loại: xuyên không, NP, cổ đại, thời đại không có trong lịch sử.
Editor: Mạc Vấn
Nhân vật chính: Lưu Lê
Nhân vật khác: Trojgn Yên Nhi, Tần Nguyệt Dao, Lăng Mỵ Như, Tiêu Thanh Nhiên.
Văn án
Lưu Lê có thể xem như là một thần trộm, đã thực hiện trót lọt rất nhiều cuộc đột nhập và cuỗm đi những món đồ giá trị.
Trong một lần Lưu Lê muốn trộm đi ngọc tỷ của buổi đấu giá thì xui xẻo bị bảo an phát hiện, sau đó bị rơi từ tầng 30 xuống dưới.
Thế mà lại không chết, còn trở về thời cổ đại ngàn năm trước.
Hiện tại là thời nhà Tần, nhưng không giống bất kì triều đại nào trong lịch sử, mà cô lại bị nhận nhầm thành hậu duệ Thiên tộc trong truyền thuyết.
Từ đây, cô bắt đầu cuộc hành trình vô cùng "cẩu huyết" tại Tần triều đồng thời xây dựng nên đế chế cho riêng mình.
- -------------
Lời editor:
Đây là lần đầu tiên mình edit, tình cờ thấy trang Bách hợp tiểu thuyết đăng truyện nhưng chỉ edit được khoảng 12 chương, do thấy nội dung khá hay, nên mình tự edit để cho những ai thích truyện này đọc và để thỏa mãn bản thân. Nếu có gì sai sót, hy vọng các bạn góp ý chân thành và nhẹ nhàng với mình.
Dự kiến mỗi tuần mình sẽ đăng 3 chương, nếu như bận quá thì mỗi tuần 2 chương.
Đồng thời, những bạn fan BHTT không thích thể loại NP thì có thể lướt qua.
Rất cảm ơn các bạn đã dành thời gian để đọc những dòng trên của Editor.
Editor: Mạc Vấn
Nhân vật chính: Lưu Lê
Nhân vật khác: Trojgn Yên Nhi, Tần Nguyệt Dao, Lăng Mỵ Như, Tiêu Thanh Nhiên.
Văn án
Lưu Lê có thể xem như là một thần trộm, đã thực hiện trót lọt rất nhiều cuộc đột nhập và cuỗm đi những món đồ giá trị.
Trong một lần Lưu Lê muốn trộm đi ngọc tỷ của buổi đấu giá thì xui xẻo bị bảo an phát hiện, sau đó bị rơi từ tầng 30 xuống dưới.
Thế mà lại không chết, còn trở về thời cổ đại ngàn năm trước.
Hiện tại là thời nhà Tần, nhưng không giống bất kì triều đại nào trong lịch sử, mà cô lại bị nhận nhầm thành hậu duệ Thiên tộc trong truyền thuyết.
Từ đây, cô bắt đầu cuộc hành trình vô cùng "cẩu huyết" tại Tần triều đồng thời xây dựng nên đế chế cho riêng mình.
- -------------
Lời editor:
Đây là lần đầu tiên mình edit, tình cờ thấy trang Bách hợp tiểu thuyết đăng truyện nhưng chỉ edit được khoảng 12 chương, do thấy nội dung khá hay, nên mình tự edit để cho những ai thích truyện này đọc và để thỏa mãn bản thân. Nếu có gì sai sót, hy vọng các bạn góp ý chân thành và nhẹ nhàng với mình.
Dự kiến mỗi tuần mình sẽ đăng 3 chương, nếu như bận quá thì mỗi tuần 2 chương.
Đồng thời, những bạn fan BHTT không thích thể loại NP thì có thể lướt qua.
Rất cảm ơn các bạn đã dành thời gian để đọc những dòng trên của Editor.
8.3
Tên gốc: Ốm yếu vai ác không nghĩ nỗ lực
Thể loại: Đam mỹ, xuyên thư, chủ thụ, niên hạ, HE
Tóm tắt một câu: Vốn chỉ nghĩ làm một con cá mặn, vô tư vô lự sống qua ngày, ai ngờ một
Ý chính: Người dùng ôn nhu đối đãi thế giới, xứng đáng nhận lại sự đối xử ôn nhu như vậy!
Văn án
Tạ Hà xuyên qua một quyển tiểu thuyết cẩu huyết hào môn tranh đấu, sau đó xui xẻo trở thành một nhân vật phản diện trong đó.
Theo cốt truyện, nhân vật phản diện đó vốn là con nuôi của Tạ gia, cơ thể luôn ốm yếu nhiều bênh, thế nhưng có một dã tâm không hề nhỏ, luôn mưu toan chiếm đoạt tài sản của đại ca, chiếm lấy gia nghiệp, còn táng tận lương tâm đến mức định hạ sát thủ với cháu trái ngây thơ đơn thuần, để đại ca không có người nối nghiệp.
Dĩ nhiên kết cục của vai ác chính là chết thảm, đại ca không thể nhường nhịn nữa, quyết định phản kích, sau đó tên ác độc kia sẽ mắc bệnh, thê thảm chết trên đường.
Tạ Hà biết trước kết cục của nhân vật, cho nên hắn dự định sẽ "không làm gì cả".
Hắn chỉ muốn ăn và ngủ, làm một con "cá mặn" hưởng thụ hết thảy. Không tranh không đoạt, phật hệ hết mức.
CHỉ cần rời khỏi nơi này, tránh xa thị phi, tin chắc hắn có thể thảnh thơi thoải mái mà dưỡng lão.
Có điều, người tính, không bằng trời tính.
Tạ Hà trong một lần gia yến, gặp mặt cháu trai đơn thuần vô hại, lòng mang áy náy chột dạ nên vội vàng xoay người trốn đi.
Mà cháu trai Tạ Hành Dữ mười mấy năm trời giả vờ thiên chân, đột nhiên thấy tiểu thúc tối tăm, có mưu đồ gì đó kia dạo này hình như đổi tính
Khi nghe tin người chú kia chủ động rời đi vòng xoáy tranh đấu, còn thản nhiên uỷ quyền, quyết tâm dưỡng lão, ăn no chờ chết, Tạ Hành Dữ cảm thấy, hiện giờ tiểu thúc thật sự là..khiến người ta muốn khi dễ.
-
Sau lại, Tạ Hà bị Tạ Hành Dữ khi dễ thê thảm đến đỏ mắt, cắn răng hối tiếc không kịp ——
Đi tmd tên cháu trai tâm tư đơn thuần!
Thể loại: Đam mỹ, xuyên thư, chủ thụ, niên hạ, HE
Tóm tắt một câu: Vốn chỉ nghĩ làm một con cá mặn, vô tư vô lự sống qua ngày, ai ngờ một
Ý chính: Người dùng ôn nhu đối đãi thế giới, xứng đáng nhận lại sự đối xử ôn nhu như vậy!
Văn án
Tạ Hà xuyên qua một quyển tiểu thuyết cẩu huyết hào môn tranh đấu, sau đó xui xẻo trở thành một nhân vật phản diện trong đó.
Theo cốt truyện, nhân vật phản diện đó vốn là con nuôi của Tạ gia, cơ thể luôn ốm yếu nhiều bênh, thế nhưng có một dã tâm không hề nhỏ, luôn mưu toan chiếm đoạt tài sản của đại ca, chiếm lấy gia nghiệp, còn táng tận lương tâm đến mức định hạ sát thủ với cháu trái ngây thơ đơn thuần, để đại ca không có người nối nghiệp.
Dĩ nhiên kết cục của vai ác chính là chết thảm, đại ca không thể nhường nhịn nữa, quyết định phản kích, sau đó tên ác độc kia sẽ mắc bệnh, thê thảm chết trên đường.
Tạ Hà biết trước kết cục của nhân vật, cho nên hắn dự định sẽ "không làm gì cả".
Hắn chỉ muốn ăn và ngủ, làm một con "cá mặn" hưởng thụ hết thảy. Không tranh không đoạt, phật hệ hết mức.
CHỉ cần rời khỏi nơi này, tránh xa thị phi, tin chắc hắn có thể thảnh thơi thoải mái mà dưỡng lão.
Có điều, người tính, không bằng trời tính.
Tạ Hà trong một lần gia yến, gặp mặt cháu trai đơn thuần vô hại, lòng mang áy náy chột dạ nên vội vàng xoay người trốn đi.
Mà cháu trai Tạ Hành Dữ mười mấy năm trời giả vờ thiên chân, đột nhiên thấy tiểu thúc tối tăm, có mưu đồ gì đó kia dạo này hình như đổi tính
Khi nghe tin người chú kia chủ động rời đi vòng xoáy tranh đấu, còn thản nhiên uỷ quyền, quyết tâm dưỡng lão, ăn no chờ chết, Tạ Hành Dữ cảm thấy, hiện giờ tiểu thúc thật sự là..khiến người ta muốn khi dễ.
-
Sau lại, Tạ Hà bị Tạ Hành Dữ khi dễ thê thảm đến đỏ mắt, cắn răng hối tiếc không kịp ——
Đi tmd tên cháu trai tâm tư đơn thuần!
8.7
Edit: Kogi - Superseme.com
Trong cuộc sống luôn có rất nhiều bất ngờ dành cho ta, luôn nằm ngoài dự định kế hoạch của mình. Cũng như An Minh Hối vốn là một người sống ở thời hiện đại bình thường luôn luôn an phận thủ thường, thật sự chưa bao giờ An Minh Hối nghĩ rằng, vào một ngày kia cuộc đời mình thay đổi hoàn toàn từ việc buộc phải lấy thân phận nhân vật phản diện xuyên không để sống qua ngày, phải làm sao bây giờ?
Lần nào cũng phải sắm vai người thân thiết nhất với nhân vật chính trượng nghĩa lương thiện, rồi cuối cùng lại đâm người ta một nhát sau lưng, chuyện này khiến anh vô cùng sầu não.
Nhưng sau đó anh lại sầu não vì một vấn đề khác: Vì sao nhân vật chính luôn chủ động để mình đâm hắn? Hắn xem kịch bản của mình rồi sao?
Quý ông hiền lành dịu dàng dễ gần không muốn làm như vậy, thế là suốt ngày bị nhân vật chính có gì đó sai sai đuổi cho bỏ chạy khắp nơi.
Nhân vật chính vừa hưng phấn vừa thẹn thùng đuổi theo sau anh, thỉnh thoảng còn phát ra tiếng cười quỷ quái.
"Đừng chạy mà, không phải anh muốn giết tôi sao, tôi sẽ rất phối hợp, quan hệ của chúng ta thân mật đến mức có thể giao phó cả tính mạng mà".
An Minh Hối chực khóc: "Anh bình tĩnh lại đi đã, bỏ dao xuống, tôi thực sự không muốn giết anh!".
# Đừng có chạy, đã 3 phút 11 giây rồi chúng ta không gặp nhau ta buồn lắm á, mau ra đây chà đạp tôi đi, tôi chờ mong đến mức nhũn cả chân rồi đây này #
# Vì sao nhân vật chính khi đã hắc hóa lại còn ác hơn cả nhân vật phản diện thế này, có chỗ nào làm tăng trị số độc ác lên không vậy #
Chú ý:
Mắc bệnh độc chiếm thụ, ôn nhu cảm hóa công, không thích xin đừng vào.
Khoái xuyên, kết cục 1x1.
Hệ liệt Tôi coi các người là bạn các người lại muốn đưa tôi lên g
Trong cuộc sống luôn có rất nhiều bất ngờ dành cho ta, luôn nằm ngoài dự định kế hoạch của mình. Cũng như An Minh Hối vốn là một người sống ở thời hiện đại bình thường luôn luôn an phận thủ thường, thật sự chưa bao giờ An Minh Hối nghĩ rằng, vào một ngày kia cuộc đời mình thay đổi hoàn toàn từ việc buộc phải lấy thân phận nhân vật phản diện xuyên không để sống qua ngày, phải làm sao bây giờ?
Lần nào cũng phải sắm vai người thân thiết nhất với nhân vật chính trượng nghĩa lương thiện, rồi cuối cùng lại đâm người ta một nhát sau lưng, chuyện này khiến anh vô cùng sầu não.
Nhưng sau đó anh lại sầu não vì một vấn đề khác: Vì sao nhân vật chính luôn chủ động để mình đâm hắn? Hắn xem kịch bản của mình rồi sao?
Quý ông hiền lành dịu dàng dễ gần không muốn làm như vậy, thế là suốt ngày bị nhân vật chính có gì đó sai sai đuổi cho bỏ chạy khắp nơi.
Nhân vật chính vừa hưng phấn vừa thẹn thùng đuổi theo sau anh, thỉnh thoảng còn phát ra tiếng cười quỷ quái.
"Đừng chạy mà, không phải anh muốn giết tôi sao, tôi sẽ rất phối hợp, quan hệ của chúng ta thân mật đến mức có thể giao phó cả tính mạng mà".
An Minh Hối chực khóc: "Anh bình tĩnh lại đi đã, bỏ dao xuống, tôi thực sự không muốn giết anh!".
# Đừng có chạy, đã 3 phút 11 giây rồi chúng ta không gặp nhau ta buồn lắm á, mau ra đây chà đạp tôi đi, tôi chờ mong đến mức nhũn cả chân rồi đây này #
# Vì sao nhân vật chính khi đã hắc hóa lại còn ác hơn cả nhân vật phản diện thế này, có chỗ nào làm tăng trị số độc ác lên không vậy #
Chú ý:
Mắc bệnh độc chiếm thụ, ôn nhu cảm hóa công, không thích xin đừng vào.
Khoái xuyên, kết cục 1x1.
Hệ liệt Tôi coi các người là bạn các người lại muốn đưa tôi lên g
8.7
Tác giả: Trần Ngũ Dã
Tran / Editor: AI_Miracle Berry
Beta: AI_Forget me not
Thể loại: Hiện đại, Đam mỹ, Xuyên sách, Hài hước, Hào môn thế gia, HE
Giới thiệu:
Thư Vưu xuyên thành vai thụ lót đường vừa dối trá ích kỷ vừa tham tiền trong một cuốn tiểu thuyết. Nguyên chủ ở bên vai chính công vì tiền, khi vai chính công sa sút thì lại vứt bỏ đối phương, cuối cùng rơi vào kết cục lưu lạc nơi đất khách quê người, chết rất thê thảm.
Ngay khi vừa xuyên qua, Thư Vưu đang kéo vali hành lý, đối diện với vai chính công níu giữ cậu lại, cậu buông lời miệt thị: "Anh tưởng anh vẫn là đại thiếu gia của nhà họ Lận à? Không! Giờ anh chỉ là một tên nghèo kiết xác mà thôi!"
Ánh mắt của vai chính công đứng phía sau tối tăm, nắm tay siết chặt.
"... Cho nên hai người chúng ta phải tiết kiệm hơn! Tôi sẽ bán hết những thứ không cần thiết đi!"
Lận Minh Húc:???
Đời trước, Thư Vưu có biệt danh "Long tộc(*) kiệt sỉ". Đối với cả dãy túi hàng hiệu xa hoa, quần áo thương hiệu lớn và nhẫn kim cương của nguyên chủ, ánh mắt của cậu ánh lên vẻ phê phán và đau đớn.
(*) Đặc tính của Rồng là thích sưu tập châu báu, của cải, chúng tham lam, keo kiệt và thích giữ của.
"Cái này, cái này, cái kia... bán hết!"
Chỉ có tiền mới mang lại cho cậu cảm giác an toàn lớn nhất! Cậu chỉ cần tiền thôi!
Đợi đến khi vai chính công gặp vai chính thụ rồi chủ động đề nghị chia tay, cậu có thể ôm tiền đi rồi tiếp tục làm thần giữ của độc thân vui vẻ rồi!
Nhưng Thư Vưu không biết là… Lận Minh Húc đã sống lại.
Khi trời lạnh, Lận Minh Húc nói thẳng anh không có tiền để trả hóa đơn cho hệ thống sưởi ấm, đợi cậu không chịu đựng được nữa rồi bỏ đi.
Thư Vưu mừng ra mặt: Sao phải trả hóa đơn hệ thống sưởi ấm đắt đỏ đấy làm gì! Hai ta nằm cạnh nhau, đắp thêm hai cái chăn là được!
Trời nóng, nhân vật phản diện đến tận cửa buông lời đâm chọc. Vẻ mặt Lận Minh Húc lạnh băng, đoán rằng cậu sẽ không từ mà biệt.
Thư Vưu trực tiếp lật bàn: "Là cái bẫy của chủ nghĩa tiêu thụ(*) anh hiểu không? Đồ dung tục! Người bị tư bản tẩy não như anh sao mà hiểu được!"
(*) Từ góc độ văn hóa học, chủ nghĩa tiêu dùng được coi là một dạng hoạt động tìm kiếm niềm vui, đề cao yếu tố tiêu dùng, các hoạt động tiêu thụ, mua sắm, vui chơi, giải trí.
Người mới lần đầu sử dụng thảm sưởi - Lận Minh Húc:...
Cái thứ đồ gì không biết, khiến anh nóng cả người thế này! Tuyệt đối không phải do anh nhìn Thư Vưu nên chảy máu mũi đâu!
Sau đó, Lận Minh Húc không diễn nổi nữa.
Anh dẫn Thư Vưu đến công ty, ám chỉ anh hết nghèo rồi, Thư Vưu cũng không cần phải tằn tiện như vậy.
Thư Vưu vừa xoay người lại đã nhìn thấy vai chính thụ, chợt bừng tỉnh hiểu ra: "Anh yên tâm, tôi sẽ đi ngay, tuyệt đối không kéo dài thời gian.”
Lận Minh Húc: "... Em chờ một chút, họp xong chúng ta đi đăng ký kết hôn!"
Thư Vưu: "Tại sao? Vai chính thụ có chỗ nào không tốt hả?"
Lận Minh Húc: "... Cậu ta ăn cơm phải gọi tận bốn món, dùng quá nhiều khăn giấy.”
Thư Vưu:???
... Chờ đã! Không phải anh nên khen người ta ngây thơ trong sáng hào phóng không keo kiệt sao?!
—
Một câu tóm tắt: Vai chính công bị tôi chọc đến phát điên rồi ~
Dàn ý: Đừng trốn tránh, trong tình yêu phải dũng cảm bày tỏ, thẳng thắn nói ra cảm xúc và suy nghĩ của bản thân.
Tran / Editor: AI_Miracle Berry
Beta: AI_Forget me not
Thể loại: Hiện đại, Đam mỹ, Xuyên sách, Hài hước, Hào môn thế gia, HE
Giới thiệu:
Thư Vưu xuyên thành vai thụ lót đường vừa dối trá ích kỷ vừa tham tiền trong một cuốn tiểu thuyết. Nguyên chủ ở bên vai chính công vì tiền, khi vai chính công sa sút thì lại vứt bỏ đối phương, cuối cùng rơi vào kết cục lưu lạc nơi đất khách quê người, chết rất thê thảm.
Ngay khi vừa xuyên qua, Thư Vưu đang kéo vali hành lý, đối diện với vai chính công níu giữ cậu lại, cậu buông lời miệt thị: "Anh tưởng anh vẫn là đại thiếu gia của nhà họ Lận à? Không! Giờ anh chỉ là một tên nghèo kiết xác mà thôi!"
Ánh mắt của vai chính công đứng phía sau tối tăm, nắm tay siết chặt.
"... Cho nên hai người chúng ta phải tiết kiệm hơn! Tôi sẽ bán hết những thứ không cần thiết đi!"
Lận Minh Húc:???
Đời trước, Thư Vưu có biệt danh "Long tộc(*) kiệt sỉ". Đối với cả dãy túi hàng hiệu xa hoa, quần áo thương hiệu lớn và nhẫn kim cương của nguyên chủ, ánh mắt của cậu ánh lên vẻ phê phán và đau đớn.
(*) Đặc tính của Rồng là thích sưu tập châu báu, của cải, chúng tham lam, keo kiệt và thích giữ của.
"Cái này, cái này, cái kia... bán hết!"
Chỉ có tiền mới mang lại cho cậu cảm giác an toàn lớn nhất! Cậu chỉ cần tiền thôi!
Đợi đến khi vai chính công gặp vai chính thụ rồi chủ động đề nghị chia tay, cậu có thể ôm tiền đi rồi tiếp tục làm thần giữ của độc thân vui vẻ rồi!
Nhưng Thư Vưu không biết là… Lận Minh Húc đã sống lại.
Khi trời lạnh, Lận Minh Húc nói thẳng anh không có tiền để trả hóa đơn cho hệ thống sưởi ấm, đợi cậu không chịu đựng được nữa rồi bỏ đi.
Thư Vưu mừng ra mặt: Sao phải trả hóa đơn hệ thống sưởi ấm đắt đỏ đấy làm gì! Hai ta nằm cạnh nhau, đắp thêm hai cái chăn là được!
Trời nóng, nhân vật phản diện đến tận cửa buông lời đâm chọc. Vẻ mặt Lận Minh Húc lạnh băng, đoán rằng cậu sẽ không từ mà biệt.
Thư Vưu trực tiếp lật bàn: "Là cái bẫy của chủ nghĩa tiêu thụ(*) anh hiểu không? Đồ dung tục! Người bị tư bản tẩy não như anh sao mà hiểu được!"
(*) Từ góc độ văn hóa học, chủ nghĩa tiêu dùng được coi là một dạng hoạt động tìm kiếm niềm vui, đề cao yếu tố tiêu dùng, các hoạt động tiêu thụ, mua sắm, vui chơi, giải trí.
Người mới lần đầu sử dụng thảm sưởi - Lận Minh Húc:...
Cái thứ đồ gì không biết, khiến anh nóng cả người thế này! Tuyệt đối không phải do anh nhìn Thư Vưu nên chảy máu mũi đâu!
Sau đó, Lận Minh Húc không diễn nổi nữa.
Anh dẫn Thư Vưu đến công ty, ám chỉ anh hết nghèo rồi, Thư Vưu cũng không cần phải tằn tiện như vậy.
Thư Vưu vừa xoay người lại đã nhìn thấy vai chính thụ, chợt bừng tỉnh hiểu ra: "Anh yên tâm, tôi sẽ đi ngay, tuyệt đối không kéo dài thời gian.”
Lận Minh Húc: "... Em chờ một chút, họp xong chúng ta đi đăng ký kết hôn!"
Thư Vưu: "Tại sao? Vai chính thụ có chỗ nào không tốt hả?"
Lận Minh Húc: "... Cậu ta ăn cơm phải gọi tận bốn món, dùng quá nhiều khăn giấy.”
Thư Vưu:???
... Chờ đã! Không phải anh nên khen người ta ngây thơ trong sáng hào phóng không keo kiệt sao?!
—
Một câu tóm tắt: Vai chính công bị tôi chọc đến phát điên rồi ~
Dàn ý: Đừng trốn tránh, trong tình yêu phải dũng cảm bày tỏ, thẳng thắn nói ra cảm xúc và suy nghĩ của bản thân.
8.2
7.6
Trong một vụ tai nạn xe cộ, Tống Thả ngoài ý muốn trọng sinh.
Xuyên thành nhân vật vạn người e ngại trong một cuốn tiểu thuyết.
Trong tiểu thuyết nhân vật này cũng tên Tống Thả, là một thiếu gia giả hào môn.
Từ nhỏ đã được nuông chiều, lại còn mắc bệnh tim, cho nên mọi người đều để mặc cậu ta kiêu căng hống hách, bắt nạt kẻ khác, đến gây chuyện sinh sự cũng đứng ra che chở, cuối cùng trở thành phế vật.
Nhưng lúc này không ai biết rằng Lục Bắc Hoài, người từ nhỏ đã bị Tống Thả ức hiếp như con chó lại chính là thiếu gia thật.
Lục Bắc Hoài là con trai của tài xế, Tống Thả khinh thường hắn.
Cậu ta ném giày của Lục Bắc Hoài xuống sông, ném bài tập của hắn vào thùng rác, đem đồng phục của hắn cắt nát, bắt Lục Bắc Hoài quỳ xuống liếm giày của mình trước mặt tất cả bạn học, sỉ nhục hắn trước mặt mọi người.
Thậm chí sau khi trưởng thành, cậu ta còn để mắt đến người đàn ông đẹp trai cao quý bên cạnh Lục Bắc Hoài, mặc kệ tất cả muốn cướp người đó đi.
Lại không biết rằng đây là cái bẫy được thiết kế sẵn cho Tống Thả, mục đích là tạo ra một vụ tai tiếng, để hủy hoại danh tiếng của cậu ta.
Cuối cùng, Tống Thả chết trên giường, trái tim ngừng đập do quá hưng phấn khi dùng thuốc kích thích.
Cứu mạng, người hướng nội như cậu nghe xong rất muốn chết!
- ------------
Lúc này, người hướng nội Tống Thả xuyên thành nhân vật bị mọi người e ngại, cũng rất muốn chết.
"Thiếu gia, chó con đến rồi."
Cậu há hốc mồm nhìn Lục Bắc Hoài quỳ một chân trước mặt mình, lập tức xấu hổ đến ngón chân cuộn tròn lại, làm sao bây giờ!
"Cậu hãy bình, bình thân đi!"
Lục Bắc Hoài, "...?"
Tống Thả vội vàng che miệng mình, lỗ tai đỏ bừng! Mình đang nói cái quái gì vậy!
Sau đó, cậu chủ thật Lục Bắc Hoài ngồi xổm bên mép giường nắm mắt cá chân muốn đi giày cho cậu.
Người hướng nội Tống Thả sợ quá cũng ngồi xổm theo, "Tôi, tôi cũng đi giày cho cậu nha."
Lục Bắc Hoài, "...?"
- -------------
Lại sau đó, trong phòng để dụng cụ thể dục của trường.
Tống Thả lên cơn đau tim, khóc đến mức không thở nổi.
Lục Bắc Hoài khóa cửa lại, vẻ mặt lạnh lùng nhìn Tống Thả đang nằm trên sàn nhà, đem chiếc áo sơ mi trắng trên người làm bẩn, khuôn mặt cậu đỏ bừng vì khóc, ôm lấy trái tim.
Mãi cho đến khi Tống Thả ôm lấy mắt cá chân của hắn, ngẩng đầu lên, hốc mắt ướt đẫm đầy vẻ cầu xin nhìn hắn.
"Ngực tôi đau quá, cậu có thể ôm tôi một chút không?"
Lúc đó, Tống Thả vừa khóc vừa nghĩ thầm, đây là lần dũng cảm nhất của người hướng nội như mình.
Sau này, Lục Bắc Hoài đã nắm quyền quản lý nhà họ Tống, bao gồm cả người nào đó.
Trong phòng làm việc của tổng giám đốc——
"Bé cưng, sao không gọi anh là chó con nữa?"
"Điều này.... không, không lễ phép!"
"Nhưng mà anh lại muốn nghe."
"Anh.... biến thái!"
Xuyên thành nhân vật vạn người e ngại trong một cuốn tiểu thuyết.
Trong tiểu thuyết nhân vật này cũng tên Tống Thả, là một thiếu gia giả hào môn.
Từ nhỏ đã được nuông chiều, lại còn mắc bệnh tim, cho nên mọi người đều để mặc cậu ta kiêu căng hống hách, bắt nạt kẻ khác, đến gây chuyện sinh sự cũng đứng ra che chở, cuối cùng trở thành phế vật.
Nhưng lúc này không ai biết rằng Lục Bắc Hoài, người từ nhỏ đã bị Tống Thả ức hiếp như con chó lại chính là thiếu gia thật.
Lục Bắc Hoài là con trai của tài xế, Tống Thả khinh thường hắn.
Cậu ta ném giày của Lục Bắc Hoài xuống sông, ném bài tập của hắn vào thùng rác, đem đồng phục của hắn cắt nát, bắt Lục Bắc Hoài quỳ xuống liếm giày của mình trước mặt tất cả bạn học, sỉ nhục hắn trước mặt mọi người.
Thậm chí sau khi trưởng thành, cậu ta còn để mắt đến người đàn ông đẹp trai cao quý bên cạnh Lục Bắc Hoài, mặc kệ tất cả muốn cướp người đó đi.
Lại không biết rằng đây là cái bẫy được thiết kế sẵn cho Tống Thả, mục đích là tạo ra một vụ tai tiếng, để hủy hoại danh tiếng của cậu ta.
Cuối cùng, Tống Thả chết trên giường, trái tim ngừng đập do quá hưng phấn khi dùng thuốc kích thích.
Cứu mạng, người hướng nội như cậu nghe xong rất muốn chết!
- ------------
Lúc này, người hướng nội Tống Thả xuyên thành nhân vật bị mọi người e ngại, cũng rất muốn chết.
"Thiếu gia, chó con đến rồi."
Cậu há hốc mồm nhìn Lục Bắc Hoài quỳ một chân trước mặt mình, lập tức xấu hổ đến ngón chân cuộn tròn lại, làm sao bây giờ!
"Cậu hãy bình, bình thân đi!"
Lục Bắc Hoài, "...?"
Tống Thả vội vàng che miệng mình, lỗ tai đỏ bừng! Mình đang nói cái quái gì vậy!
Sau đó, cậu chủ thật Lục Bắc Hoài ngồi xổm bên mép giường nắm mắt cá chân muốn đi giày cho cậu.
Người hướng nội Tống Thả sợ quá cũng ngồi xổm theo, "Tôi, tôi cũng đi giày cho cậu nha."
Lục Bắc Hoài, "...?"
- -------------
Lại sau đó, trong phòng để dụng cụ thể dục của trường.
Tống Thả lên cơn đau tim, khóc đến mức không thở nổi.
Lục Bắc Hoài khóa cửa lại, vẻ mặt lạnh lùng nhìn Tống Thả đang nằm trên sàn nhà, đem chiếc áo sơ mi trắng trên người làm bẩn, khuôn mặt cậu đỏ bừng vì khóc, ôm lấy trái tim.
Mãi cho đến khi Tống Thả ôm lấy mắt cá chân của hắn, ngẩng đầu lên, hốc mắt ướt đẫm đầy vẻ cầu xin nhìn hắn.
"Ngực tôi đau quá, cậu có thể ôm tôi một chút không?"
Lúc đó, Tống Thả vừa khóc vừa nghĩ thầm, đây là lần dũng cảm nhất của người hướng nội như mình.
Sau này, Lục Bắc Hoài đã nắm quyền quản lý nhà họ Tống, bao gồm cả người nào đó.
Trong phòng làm việc của tổng giám đốc——
"Bé cưng, sao không gọi anh là chó con nữa?"
"Điều này.... không, không lễ phép!"
"Nhưng mà anh lại muốn nghe."
"Anh.... biến thái!"
4.2
Bạn đang đọc truyện Vạn Người Ghét Cậu Ta Nghĩ Thông Suốt Rồi của tác giả Thời Kim. Từ sau khi mẹ buông tay nhân gian lúc còn niên thiếu, Tống Vân Hồi đã không còn cảm giác được cưng chiều là như thế nào nữa rồi
Mẹ vì bệnh qua đời, cha lại đi thêm bước nữa, còn thêm một em trai khác, cậu cũng không còn là người quan trọng.
Cậu chăm chỉ, cần cù, vừa học tập vừa đàn dương cầm, nhưng cũng không có ai chú ý và quan tâm cậu, không ai thích cậu cả.
Vừa bước chân vào giới giải trí, kết quả liền bị người ta tố là ghen ghét em trai nổi tiếng, diễn xuất thì bị tố cướp cảnh diễn, ca hát thì bị tố hát nhép, cứu diễn viên bị rơi xuống nước thì thành ra rắp tâm bất lương
đẩy người ta xuống nước, thành công bị bôi đen toàn mạng, người người đòi đánh.
Sau khi cứu được người diễn viên bị rơi xuống nước kia, bởi vì thể lực không thể chống đỡ nổi mà hôn mê bất tỉnh, khi tỉnh lại, Tống Vân Hồi biết được thế giới này chính là một quyển sách, đứa em trai kia của cậu
là nhân vật chính, còn cậu là bia đỡ đạn lót đường cho vai chính, là một kẻ bị muôn người ghét bỏ.
Mẹ vì bệnh qua đời, cha lại đi thêm bước nữa, còn thêm một em trai khác, cậu cũng không còn là người quan trọng.
Cậu chăm chỉ, cần cù, vừa học tập vừa đàn dương cầm, nhưng cũng không có ai chú ý và quan tâm cậu, không ai thích cậu cả.
Vừa bước chân vào giới giải trí, kết quả liền bị người ta tố là ghen ghét em trai nổi tiếng, diễn xuất thì bị tố cướp cảnh diễn, ca hát thì bị tố hát nhép, cứu diễn viên bị rơi xuống nước thì thành ra rắp tâm bất lương
đẩy người ta xuống nước, thành công bị bôi đen toàn mạng, người người đòi đánh.
Sau khi cứu được người diễn viên bị rơi xuống nước kia, bởi vì thể lực không thể chống đỡ nổi mà hôn mê bất tỉnh, khi tỉnh lại, Tống Vân Hồi biết được thế giới này chính là một quyển sách, đứa em trai kia của cậu
là nhân vật chính, còn cậu là bia đỡ đạn lót đường cho vai chính, là một kẻ bị muôn người ghét bỏ.
9.3
Tác giả: Ngư Tây Cầu Cầu
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại, HE, Tình cảm, Xuyên việt, Ngọt sủng, Niên hạ, Chủ thụ, Cung đình hầu tước, Nhẹ nhàng, Kim bài đề cử 🥇
Giới thiệu
Dung Đường từng đọc một quyển sách. Nhân vật phản diện trong sách Túc Hoài Cảnh là thiên chi kiêu tử, vừa đẹp vừa mạnh lại vừa thảm, thăng cấp thành thiết lập nhân vật phản diện có trí tuệ cao, đáng tiếc nhân vật sụp đổ, chết không được tử tế.
Sau khi xuyên qua, Dung Đường trở thành một thanh niên bia đỡ đạn bệnh tật chết sớm cùng tên trong tiểu thuyết, còn bị ràng buộc cứu vớt nam chính, tổng cộng sống lại ba lần.
Lần đầu tiên, y hết lòng đi theo bên cạnh nam chính, giúp gã tránh thoát các loại ám toán của pháo hôi và nhân vật phản diện, kết quả bị người ta hạ độc hại chết, nhiệm vụ thất bại.
Lần thứ hai, y đi song song cả hai đường, vừa phụ tá nam chính vừa tiếp xúc với nhân vật phản diện, kết quả bị nam chính dùng một kiếm đâm chết, nhiệm vụ thất bại.
Lần thứ ba sống lại, Dung Đường nghĩ, đi con mẹ nó đi chứ nam với chả chính, ông đây không cứu.
Vì thế đêm đại phản diện Túc Hoài Cảnh bị người ta hạ thuốc trói lại, Dung Đường chống đỡ cơ thể sắp ho ra phổi, xông vào phòng thanh lâu, giải tỏa tác dụng của thuốc cho hắn, hỏi, "Ngươi có muốn gả cho ta hay không?"
Túc Hoài Cảnh: "?"
-
Dung Đường bệnh nặng không thể cứu chữa, bồi Túc Hoài Cảnh một đường, cứ cách năm ba lần lại lẩm bẩm bên tai hắn: "Ngươi yên tâm, chờ ta chết, toàn bộ tài sản thừa kế của ta sẽ là của ngươi."
Thẳng đến khi đại cục đã định, đêm trước khi Túc Hoài Cảnh đăng cơ, nhiệm vụ tuyên bố hoàn thành đầy kỳ tích.
Dung Đường vui mừng, vì bảo toàn thanh danh đế vương, không hề có gánh nặng tâm lý mà bỏ chạy.
Kết quả còn chưa ra khỏi kinh thành, cận vệ của thiên tử đều tới áp chế y, chim ưng xoay quanh không trung, chó sói chảy nước miếng, hàng trăm quan viên quỳ hai bên, con lừa nhỏ mua nửa đường dưới thân Dung Đường sợ tới mức hắt hơi. Thiên tử mặc áo choàng vàng sáng sủa, bước ra từ sau đám đông nhìn y dịu dàng hỏi: "Phu quân, ngươi muốn vứt bỏ vợ con, bội tình bạc nghĩa đấy ư?"
Dung Đường: "?"
Ngươi có thể sinh sao?
A không phải! Ngươi ở trên mà nhận vai thê tử có hợp lý không!?
Đế vương đi tới trước mặt y, ngửa đầu giơ tay lên, cười nói: "Theo ta trở về, thiên hạ này chia ngươi một nửa. ”
-
Tiểu kịch trường:
Vào một ngày nào đó của một tháng nào đó trong một năm nào đó, Dung Đường ăn xong bữa tối nằm trong sân hóng mát, theo thường lệ lên kế hoạch tương lai với Túc Hoài Cảnh.
" Có lẽ ta chỉ sống được hai năm nữa thôi, đến lúc đó ngươi nhớ thu hồi lại thôn Lũng Tây——"
Túc Hoài Cảnh mặt vô cảm rót một chén thuốc đắng vào miệng y.
Lại vào một ngày nào đó của một tháng nào đó trong một năm nào đó, Dung Đường vừa đọc xong một quyển thoại bản nằm trước chậu than sưởi ấm, nghiêm túc cáo biệt Túc Hoài Cảnh.
"Có lẽ ta không thể sống quá hai tháng nữa, nếu ngươi cảm thấy căn nhà ở thành tây quá nhỏ thì ta có mua cho ngươi một toà nhà ở thành nam—— "
Túc Hoài Cảnh nghiến răng nghiến lợi cho y uống ba viên thuốc to bằng nắm tay.
Lại một ngày nào đó, hoa sen trong ngự hoa viên nở vừa lúc, Dung Đường ngồi ở bên cầu ăn bánh sen.
"Có lẽ ngày mai ta sẽ chết, ngươi nhớ chôn ta ——"
Túc Hoài Cảnh không thể nhịn được nữa, cúi người chặn miệng y lại. Một lát sau, đế vương không hề nộ ra vui giận chậm rãi lui về phía sau, nhìn về phía quân hậu của hắn: "Có phải ta chưa từng nói cho ngươi biết, ta là đại phu tốt nhất của Đại Ngu không?"
"Nếu ngươi nói lời này, ta sẽ coi ngươi là kẻ quấy rối bệnh nhân đấy."
Thiên hạ này ngươi và ta cùng chia sẻ, sơn hà này ngươi ta cùng gối.
Nội dung tags: cung đình hầu tước, xuyên qua thời gian và không gian, ngọt ngào
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Dung Đường, Túc Hoài Cảnh ┃ Vai phụ: Kha Hồng Tuyết, Mộc Cảnh Tự ┃ Khác:
Tóm tắt một câu: Nếu vi phu chết thì toàn bộ tài sản thừa kế sẽ là của ngươi.
Đánh giá ngắn gọn về tác phẩm:
Dung Đường xuyên qua sách, trở thành một tên bệnh tật thân thể yếu ớt nhiều bệnh, còn ràng buộc cứu vớt hệ thống nam chính, lại bị nam chính nghi kỵ hoài nghi, sau hai lần thất bại liên tiếp: Dung Đường xoay người tìm đến đại phản diện Túc Hoài Cảnh trong sách. Dung Đường cung cấp bảo hộ cho Túc Hoài Cảnh, âm thầm giả thành thân với hắn... Vài năm trôi qua, sức khỏe của ma bệnh dần dần tốt lên, nhân vật phản diện trở thành minh quân nổi tiếng lịch sử, thành thân giả biến thành tình yêu đích thực, hai linh hồn gặp trong bóng tối đã hoàn thành sự cứu chuộc hai chiều cho nhau, phát ra ánh sáng rực rỡ.
Câu chuyện này thoải mái tự nhiên, hàng ngày chữa bệnh ấm áp, cốt truyện có những khúc quanh. Hai vị tồn tại đột phá tầng tầng trở ngại, kiên định lựa chọn lẫn nhau, cuối cùng hoàn thành cứu chuộc hai chiều, là một câu chuyện ngọt ngào đáng đọc.
Túc Hoài Cảnh công x Dung Đường Thụ
183 chương
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại, HE, Tình cảm, Xuyên việt, Ngọt sủng, Niên hạ, Chủ thụ, Cung đình hầu tước, Nhẹ nhàng, Kim bài đề cử 🥇
Giới thiệu
Dung Đường từng đọc một quyển sách. Nhân vật phản diện trong sách Túc Hoài Cảnh là thiên chi kiêu tử, vừa đẹp vừa mạnh lại vừa thảm, thăng cấp thành thiết lập nhân vật phản diện có trí tuệ cao, đáng tiếc nhân vật sụp đổ, chết không được tử tế.
Sau khi xuyên qua, Dung Đường trở thành một thanh niên bia đỡ đạn bệnh tật chết sớm cùng tên trong tiểu thuyết, còn bị ràng buộc cứu vớt nam chính, tổng cộng sống lại ba lần.
Lần đầu tiên, y hết lòng đi theo bên cạnh nam chính, giúp gã tránh thoát các loại ám toán của pháo hôi và nhân vật phản diện, kết quả bị người ta hạ độc hại chết, nhiệm vụ thất bại.
Lần thứ hai, y đi song song cả hai đường, vừa phụ tá nam chính vừa tiếp xúc với nhân vật phản diện, kết quả bị nam chính dùng một kiếm đâm chết, nhiệm vụ thất bại.
Lần thứ ba sống lại, Dung Đường nghĩ, đi con mẹ nó đi chứ nam với chả chính, ông đây không cứu.
Vì thế đêm đại phản diện Túc Hoài Cảnh bị người ta hạ thuốc trói lại, Dung Đường chống đỡ cơ thể sắp ho ra phổi, xông vào phòng thanh lâu, giải tỏa tác dụng của thuốc cho hắn, hỏi, "Ngươi có muốn gả cho ta hay không?"
Túc Hoài Cảnh: "?"
-
Dung Đường bệnh nặng không thể cứu chữa, bồi Túc Hoài Cảnh một đường, cứ cách năm ba lần lại lẩm bẩm bên tai hắn: "Ngươi yên tâm, chờ ta chết, toàn bộ tài sản thừa kế của ta sẽ là của ngươi."
Thẳng đến khi đại cục đã định, đêm trước khi Túc Hoài Cảnh đăng cơ, nhiệm vụ tuyên bố hoàn thành đầy kỳ tích.
Dung Đường vui mừng, vì bảo toàn thanh danh đế vương, không hề có gánh nặng tâm lý mà bỏ chạy.
Kết quả còn chưa ra khỏi kinh thành, cận vệ của thiên tử đều tới áp chế y, chim ưng xoay quanh không trung, chó sói chảy nước miếng, hàng trăm quan viên quỳ hai bên, con lừa nhỏ mua nửa đường dưới thân Dung Đường sợ tới mức hắt hơi. Thiên tử mặc áo choàng vàng sáng sủa, bước ra từ sau đám đông nhìn y dịu dàng hỏi: "Phu quân, ngươi muốn vứt bỏ vợ con, bội tình bạc nghĩa đấy ư?"
Dung Đường: "?"
Ngươi có thể sinh sao?
A không phải! Ngươi ở trên mà nhận vai thê tử có hợp lý không!?
Đế vương đi tới trước mặt y, ngửa đầu giơ tay lên, cười nói: "Theo ta trở về, thiên hạ này chia ngươi một nửa. ”
-
Tiểu kịch trường:
Vào một ngày nào đó của một tháng nào đó trong một năm nào đó, Dung Đường ăn xong bữa tối nằm trong sân hóng mát, theo thường lệ lên kế hoạch tương lai với Túc Hoài Cảnh.
" Có lẽ ta chỉ sống được hai năm nữa thôi, đến lúc đó ngươi nhớ thu hồi lại thôn Lũng Tây——"
Túc Hoài Cảnh mặt vô cảm rót một chén thuốc đắng vào miệng y.
Lại vào một ngày nào đó của một tháng nào đó trong một năm nào đó, Dung Đường vừa đọc xong một quyển thoại bản nằm trước chậu than sưởi ấm, nghiêm túc cáo biệt Túc Hoài Cảnh.
"Có lẽ ta không thể sống quá hai tháng nữa, nếu ngươi cảm thấy căn nhà ở thành tây quá nhỏ thì ta có mua cho ngươi một toà nhà ở thành nam—— "
Túc Hoài Cảnh nghiến răng nghiến lợi cho y uống ba viên thuốc to bằng nắm tay.
Lại một ngày nào đó, hoa sen trong ngự hoa viên nở vừa lúc, Dung Đường ngồi ở bên cầu ăn bánh sen.
"Có lẽ ngày mai ta sẽ chết, ngươi nhớ chôn ta ——"
Túc Hoài Cảnh không thể nhịn được nữa, cúi người chặn miệng y lại. Một lát sau, đế vương không hề nộ ra vui giận chậm rãi lui về phía sau, nhìn về phía quân hậu của hắn: "Có phải ta chưa từng nói cho ngươi biết, ta là đại phu tốt nhất của Đại Ngu không?"
"Nếu ngươi nói lời này, ta sẽ coi ngươi là kẻ quấy rối bệnh nhân đấy."
Thiên hạ này ngươi và ta cùng chia sẻ, sơn hà này ngươi ta cùng gối.
Nội dung tags: cung đình hầu tước, xuyên qua thời gian và không gian, ngọt ngào
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Dung Đường, Túc Hoài Cảnh ┃ Vai phụ: Kha Hồng Tuyết, Mộc Cảnh Tự ┃ Khác:
Tóm tắt một câu: Nếu vi phu chết thì toàn bộ tài sản thừa kế sẽ là của ngươi.
Đánh giá ngắn gọn về tác phẩm:
Dung Đường xuyên qua sách, trở thành một tên bệnh tật thân thể yếu ớt nhiều bệnh, còn ràng buộc cứu vớt hệ thống nam chính, lại bị nam chính nghi kỵ hoài nghi, sau hai lần thất bại liên tiếp: Dung Đường xoay người tìm đến đại phản diện Túc Hoài Cảnh trong sách. Dung Đường cung cấp bảo hộ cho Túc Hoài Cảnh, âm thầm giả thành thân với hắn... Vài năm trôi qua, sức khỏe của ma bệnh dần dần tốt lên, nhân vật phản diện trở thành minh quân nổi tiếng lịch sử, thành thân giả biến thành tình yêu đích thực, hai linh hồn gặp trong bóng tối đã hoàn thành sự cứu chuộc hai chiều cho nhau, phát ra ánh sáng rực rỡ.
Câu chuyện này thoải mái tự nhiên, hàng ngày chữa bệnh ấm áp, cốt truyện có những khúc quanh. Hai vị tồn tại đột phá tầng tầng trở ngại, kiên định lựa chọn lẫn nhau, cuối cùng hoàn thành cứu chuộc hai chiều, là một câu chuyện ngọt ngào đáng đọc.
Túc Hoài Cảnh công x Dung Đường Thụ
183 chương
8.9
Tác giả: Lâm Gia Thành
Editors:
C1 - c172: Tiểu Thử và truthblue82
C173 - end: Frenalis
Tổng số chương: 373 + 8 phiên ngoại (chương truyện ngắn, chỉ khoảng phân nửa chương truyện Kiều Kiều)
Thể loại: Ngôn tình, Cổ đại, xuyên không, thời loạn Xuân Thu Chiến Quốc, mưu lược quân sự, chiến tranh, quyền đấu, triều đấu, gương vỡ lại lành, nữ giả nam, nữ cường, thị giác nữ chủ, HE
Nhân vật chính: Vệ Lạc - Kính Lăng
Văn án
Đây là thời Xuân Thu, nơi này có nhân tính nguyên thuỷ nhất truỵ lạc nhất, cũng có tranh đấu đẫm máu kịch liệt nhất. Ở đây, xinh đẹp là kẻ ti tiện, bất kể nam nữ đều là tặng phẩm. Ở đây, tài học kiếm thuật có thể lệnh vương hầu cúi đầu.
Đây là thời loạn lạc, nơi này có phong hoa rực rỡ tột cùng như anh túc, cũng có máu quyện độc tựa anh túc. Hết thảy, chỉ quyết định ở việc ngươi có đủ cường đại hay không!
Nàng lại tới đây, thành người con gái nước Việt bị vị hôn phu truy sát. Vì muốn thoát khỏi vận mệnh là lễ vật, nàng vắt hết óc, chuẩn bị bằng vào trí tuệ và kiếm thuật của mình mà mưu cầu một kiếp an nhàn.
Editors:
C1 - c172: Tiểu Thử và truthblue82
C173 - end: Frenalis
Tổng số chương: 373 + 8 phiên ngoại (chương truyện ngắn, chỉ khoảng phân nửa chương truyện Kiều Kiều)
Thể loại: Ngôn tình, Cổ đại, xuyên không, thời loạn Xuân Thu Chiến Quốc, mưu lược quân sự, chiến tranh, quyền đấu, triều đấu, gương vỡ lại lành, nữ giả nam, nữ cường, thị giác nữ chủ, HE
Nhân vật chính: Vệ Lạc - Kính Lăng
Văn án
Đây là thời Xuân Thu, nơi này có nhân tính nguyên thuỷ nhất truỵ lạc nhất, cũng có tranh đấu đẫm máu kịch liệt nhất. Ở đây, xinh đẹp là kẻ ti tiện, bất kể nam nữ đều là tặng phẩm. Ở đây, tài học kiếm thuật có thể lệnh vương hầu cúi đầu.
Đây là thời loạn lạc, nơi này có phong hoa rực rỡ tột cùng như anh túc, cũng có máu quyện độc tựa anh túc. Hết thảy, chỉ quyết định ở việc ngươi có đủ cường đại hay không!
Nàng lại tới đây, thành người con gái nước Việt bị vị hôn phu truy sát. Vì muốn thoát khỏi vận mệnh là lễ vật, nàng vắt hết óc, chuẩn bị bằng vào trí tuệ và kiếm thuật của mình mà mưu cầu một kiếp an nhàn.
7.1
Thể loại: Huyền ảo, xuyên không, trọng sinh
Thế nào là thiên tài? Có thể lĩnh ngộ mọi chiến kỹ cùng công pháp, đây chính là thiên tài chân chính.
Mang theo Thần Bí Thạch Đầu đến Chiến Hồn đại lục,.Tiêu Phàm đã thức tỉnh kỳ dị chiến hồn.
Nhất Đại Sát Thần xuất hiện, kẻ nào dám tranh phong?
Vì hồng nhan tri kỷ hắn sẵn sàng dùng máu nhuộm trời xanh, thẳng lên cửu tiêu ôm minh nguyệt.
Vì huynh đệ hắn có thể giết người vạn dặm, khiến cho thiên địa hoang tàn!
Thế nào là thiên tài? Có thể lĩnh ngộ mọi chiến kỹ cùng công pháp, đây chính là thiên tài chân chính.
Mang theo Thần Bí Thạch Đầu đến Chiến Hồn đại lục,.Tiêu Phàm đã thức tỉnh kỳ dị chiến hồn.
Nhất Đại Sát Thần xuất hiện, kẻ nào dám tranh phong?
Vì hồng nhan tri kỷ hắn sẵn sàng dùng máu nhuộm trời xanh, thẳng lên cửu tiêu ôm minh nguyệt.
Vì huynh đệ hắn có thể giết người vạn dặm, khiến cho thiên địa hoang tàn!
7.1
Tác giả: Một Đáo Tam Cấp
..........................................................................................
Bị người hãm hại sau khi cướp đoạt Luân Hồi Ấn, Lục Thương xuyên việt về đến thời gian « Hư Không » mới vừa khai mở.
"Kích hoạt kỹ năng: Chí Cường Chúc Phúc"
Chí Cường Chúc Phúc: Thiên phú ngươi lấy đều là cấp SSS!
"Rút trúng thiên phú: Vô Hạn Trưởng Thành"
Vô Hạn Trưởng Thành: Mỗi lần ngươi tăng 3 cấp, nhận được một thiên phú mới!
Chiến Sĩ thiên phú cấp S nào đó: "Con bà nó! Hắn rốt cuộc có bao nhiêu thiên phú?"
Thích Khách cấp S nào đó: "Sao ta đánh hắn không mất máu? Ngược lại cột máu của hắn còn tăng lên điên cuồng?"
Kỵ Sĩ cấp S nào đó: "Rõ ràng là một Tán nhân, sao còn trâu hơn ta?".
Chí Cao Cường Hóa, Linh Hồn Đánh Cắp, Thời Chi Hồi Hưởng...
Lúc 100 cấp...
Lục Thương mang theo 33 Thiên phú cấp SSS, một đao trảm Thần!
..........................................................................................
Main là một trong tam đại Thần Vị, do lấy được Luân Hồi Ấn nên bị toàn bộ Thần Linh vây giết, đánh nát Luân Hồi Ấn, trở lại game lúc bắt đầu khai mở.
Võng du là cả Đa nguyên Vũ Trụ, tất cả chủng tộc văn minh đều tham gia, sau đó xâm lược lẫn nhau.
Main thuộc dạng người coi trọng đại thế, bỏ qua tiểu tiết, không coi khinh người khác dù mình từng là Thần, không trang bức không não. Đem tất cả lợi thế nhằm phát triển nhanh nhất để chống lại văn minh khác xâm lược.
........................... [ Edit by: Julian-V ]........................
..........................................................................................
Bị người hãm hại sau khi cướp đoạt Luân Hồi Ấn, Lục Thương xuyên việt về đến thời gian « Hư Không » mới vừa khai mở.
"Kích hoạt kỹ năng: Chí Cường Chúc Phúc"
Chí Cường Chúc Phúc: Thiên phú ngươi lấy đều là cấp SSS!
"Rút trúng thiên phú: Vô Hạn Trưởng Thành"
Vô Hạn Trưởng Thành: Mỗi lần ngươi tăng 3 cấp, nhận được một thiên phú mới!
Chiến Sĩ thiên phú cấp S nào đó: "Con bà nó! Hắn rốt cuộc có bao nhiêu thiên phú?"
Thích Khách cấp S nào đó: "Sao ta đánh hắn không mất máu? Ngược lại cột máu của hắn còn tăng lên điên cuồng?"
Kỵ Sĩ cấp S nào đó: "Rõ ràng là một Tán nhân, sao còn trâu hơn ta?".
Chí Cao Cường Hóa, Linh Hồn Đánh Cắp, Thời Chi Hồi Hưởng...
Lúc 100 cấp...
Lục Thương mang theo 33 Thiên phú cấp SSS, một đao trảm Thần!
..........................................................................................
Main là một trong tam đại Thần Vị, do lấy được Luân Hồi Ấn nên bị toàn bộ Thần Linh vây giết, đánh nát Luân Hồi Ấn, trở lại game lúc bắt đầu khai mở.
Võng du là cả Đa nguyên Vũ Trụ, tất cả chủng tộc văn minh đều tham gia, sau đó xâm lược lẫn nhau.
Main thuộc dạng người coi trọng đại thế, bỏ qua tiểu tiết, không coi khinh người khác dù mình từng là Thần, không trang bức không não. Đem tất cả lợi thế nhằm phát triển nhanh nhất để chống lại văn minh khác xâm lược.
........................... [ Edit by: Julian-V ]........................
4
Tác giả: Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ, Truyện Sủng, Đô Thị
Giới thiệu:
Không muốn trở thành một diễn viên vạn người mê không phải là ảnh đế tốt.
Kiếp trước dựa vào kỹ năng diễn xuất độc đáo, khí ngút trời không ai có thể bắt chước, nam chính chuyển thế xuyên đến hiện đại, sau khi trưởng thành, dưới sự ủng hộ của cha là ông chủ mỏ than, anh đã mang theo tiền vốn (tiền tài + nhan sắc) bước vào cửa lớn của giới giải trí.
Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ, Truyện Sủng, Đô Thị
Giới thiệu:
Không muốn trở thành một diễn viên vạn người mê không phải là ảnh đế tốt.
Kiếp trước dựa vào kỹ năng diễn xuất độc đáo, khí ngút trời không ai có thể bắt chước, nam chính chuyển thế xuyên đến hiện đại, sau khi trưởng thành, dưới sự ủng hộ của cha là ông chủ mỏ than, anh đã mang theo tiền vốn (tiền tài + nhan sắc) bước vào cửa lớn của giới giải trí.
7.5
Bạn đang đọc truyện Xấu Ca Nhi Làm Ruộng Ký của tác giả Tả Mộc Trà Trà Quân. Hứa Thanh là người sống ở thời kì mạt thế, vì chút sơ suất mà lạc đường, sau đó bị tang thi nghiền chết,
Không ngờ hắn lại có thể sống lại mà còn xuyên đến một thế giới chỉ toàn là nam này, hắn thì trở thành ca nhi.
Tự an ủi, ca nhi thì sao, dù sao cũng là đàn ông, không xuyên thành nữ đã là tốt rồi, lại tự an ủi tiếp, ít ra mình còn sống! Quá tốt quá tốt!
Có điều, đã lỡ xuyên thành một người khác, sao không phải người có diện mạo dễ nhìn chút? Trở thành người xấu nhất thôn là thế nào? Mà nguyên thân còn là cô nhi nữa!
Nhưng thôi, chỉ cần còn được sống, những điều đó cũng không đáng là gì, chưa kể hắn còn được ưu ái, có một không gian trên người nữa.
Thế là Hứa Thanh trải qua tháng ngày nuôi gà, làm ruộng, thuận tiện tìm một chàng rể, bắt đầu trải nghiệm cuộc sống đơn giản, ấm áp tại dị thế.
Không ngờ hắn lại có thể sống lại mà còn xuyên đến một thế giới chỉ toàn là nam này, hắn thì trở thành ca nhi.
Tự an ủi, ca nhi thì sao, dù sao cũng là đàn ông, không xuyên thành nữ đã là tốt rồi, lại tự an ủi tiếp, ít ra mình còn sống! Quá tốt quá tốt!
Có điều, đã lỡ xuyên thành một người khác, sao không phải người có diện mạo dễ nhìn chút? Trở thành người xấu nhất thôn là thế nào? Mà nguyên thân còn là cô nhi nữa!
Nhưng thôi, chỉ cần còn được sống, những điều đó cũng không đáng là gì, chưa kể hắn còn được ưu ái, có một không gian trên người nữa.
Thế là Hứa Thanh trải qua tháng ngày nuôi gà, làm ruộng, thuận tiện tìm một chàng rể, bắt đầu trải nghiệm cuộc sống đơn giản, ấm áp tại dị thế.
3.1
Thương Hành ngoài ý muốn xuyên vào một quyển tiểu thuyết Mary Sue, trở thành nhân vật chính vạn nhân mê người gặp người thích.
Những tưởng rằng có thể ở một bên xem nhóm nam phụ thâm tình đấu trí đấu dũng trên Tu La tràng, trăm triệu lần không ngờ tới, các nam phụ khác cũng là bị xuyên vào!
Không có một ai muốn đi liếm như một con chó!
Vì thế Thương Hành từ vạn người mê biến thành vạn người ngại.
Nhóm nam phụ kẻ nào cũng sự nghiệp thành công, chỉ có một mình Thương Hành bị thiết lập là người nghèo phải ăn nhờ ở đậu, được người khác tiện tay giúp đỡ.
Thương Hành mỉm cười: Không sao, mình có thể tự thân trở thành triệu phú.
Tổng tài bá đạo lạnh lùng: Cho rằng tôi sẽ ‘truy thê’ điên cuồng như trong sách à? Ờ, lên trời mà mơ.
Luật sư dịu dàng ấm áp: Cái gì mà ‘hắc hóa cầm tù’? Không hề phong độ.
Ảnh đế phong lưu: Tại sao tôi phải vì một thân cây mà bỏ qua cả khu rừng rậm?
Nhóm nam phụ ồn ào bãi công, chỉ có duy nhất nhân vật phản diện không bị xuyên qua vẫn như cũ rình trên đầu Thương Hành như hổ rình mồi.
Sau đó, Thương Hành ngồi ngay ngắn hai chân vắt chéo sau bàn tổng giám đốc: Bộ phim điện ảnh đầu tư kinh phí thấp lần này lại thành ‘ngựa đen’ thắng đậm rồi.
Tổng tài bá đạo: Đến tột cùng em muốn như thế nào mới bằng lòng trở lại bên cạnh tôi?
Luật sư: Đây là ‘kim ốc’ tôi tự tay làm cho em, thích không?
Ảnh đế: Không cần giấu diếm, tôi nguyện ý công khai tình cảm.
Nhân vật phản diện: Kết hôn với tôi, nếu không tôi sẽ ném cả ba người bọn họ xuống biển.
Thương Hành:???
Xê ra, đừng cản trở tôi kiếm tiền!
***
※ bối cảnh đồng tính có thể kết hôn, nam chính giai đoạn trước vạn nhân mê, lòng sự nghiệp > lòng yêu đương, hậu kỳ 1v1 hỗ sủng, CP với nhân vật phản diện
Một câu giới thiệu vắn tắt: Hắn ở Tu La tràng lại một lòng kiếm tiền
Lập ý: Cố gắng phấn đấu đi lên đỉnh cao đời người.
Những tưởng rằng có thể ở một bên xem nhóm nam phụ thâm tình đấu trí đấu dũng trên Tu La tràng, trăm triệu lần không ngờ tới, các nam phụ khác cũng là bị xuyên vào!
Không có một ai muốn đi liếm như một con chó!
Vì thế Thương Hành từ vạn người mê biến thành vạn người ngại.
Nhóm nam phụ kẻ nào cũng sự nghiệp thành công, chỉ có một mình Thương Hành bị thiết lập là người nghèo phải ăn nhờ ở đậu, được người khác tiện tay giúp đỡ.
Thương Hành mỉm cười: Không sao, mình có thể tự thân trở thành triệu phú.
Tổng tài bá đạo lạnh lùng: Cho rằng tôi sẽ ‘truy thê’ điên cuồng như trong sách à? Ờ, lên trời mà mơ.
Luật sư dịu dàng ấm áp: Cái gì mà ‘hắc hóa cầm tù’? Không hề phong độ.
Ảnh đế phong lưu: Tại sao tôi phải vì một thân cây mà bỏ qua cả khu rừng rậm?
Nhóm nam phụ ồn ào bãi công, chỉ có duy nhất nhân vật phản diện không bị xuyên qua vẫn như cũ rình trên đầu Thương Hành như hổ rình mồi.
Sau đó, Thương Hành ngồi ngay ngắn hai chân vắt chéo sau bàn tổng giám đốc: Bộ phim điện ảnh đầu tư kinh phí thấp lần này lại thành ‘ngựa đen’ thắng đậm rồi.
Tổng tài bá đạo: Đến tột cùng em muốn như thế nào mới bằng lòng trở lại bên cạnh tôi?
Luật sư: Đây là ‘kim ốc’ tôi tự tay làm cho em, thích không?
Ảnh đế: Không cần giấu diếm, tôi nguyện ý công khai tình cảm.
Nhân vật phản diện: Kết hôn với tôi, nếu không tôi sẽ ném cả ba người bọn họ xuống biển.
Thương Hành:???
Xê ra, đừng cản trở tôi kiếm tiền!
***
※ bối cảnh đồng tính có thể kết hôn, nam chính giai đoạn trước vạn nhân mê, lòng sự nghiệp > lòng yêu đương, hậu kỳ 1v1 hỗ sủng, CP với nhân vật phản diện
Một câu giới thiệu vắn tắt: Hắn ở Tu La tràng lại một lòng kiếm tiền
Lập ý: Cố gắng phấn đấu đi lên đỉnh cao đời người.
7.2
Tác giả: Qua Điền Bút Hạ Mộng Trung Nhân
Thể loại: Nữ Cường, HE, Sủng, Mạt Thế, Xuyên Sách, Dị Năng
Team dịch: Mắm Muối Chanh Đường
Giới thiệu:
Người khác xuyên sách làm nữ chính, còn nàng lại xuyên thành nữ phụ pháo hôi.
Nữ phụ hay không không quan trọng, nhưng pháo hôi là tuyệt đối không thể được!!! May mà trời không tuyệt đường người, dựa vào bàn tay vàng nàng nhất định phải cố gắng xông pha qua mạt thế này.
Thực lực không đủ thì trước ẩn mình phát triển, có đủ năng lực rồi thì rời xa nam nữ chính. Một đường đánh quái thăng cấp, rời xa vận mệnh pháo hôi tìm đường chết, tự mình trở thành nhân vật chính!
PS: Nữ chủ không phải người.
Thể loại: Nữ Cường, HE, Sủng, Mạt Thế, Xuyên Sách, Dị Năng
Team dịch: Mắm Muối Chanh Đường
Giới thiệu:
Người khác xuyên sách làm nữ chính, còn nàng lại xuyên thành nữ phụ pháo hôi.
Nữ phụ hay không không quan trọng, nhưng pháo hôi là tuyệt đối không thể được!!! May mà trời không tuyệt đường người, dựa vào bàn tay vàng nàng nhất định phải cố gắng xông pha qua mạt thế này.
Thực lực không đủ thì trước ẩn mình phát triển, có đủ năng lực rồi thì rời xa nam nữ chính. Một đường đánh quái thăng cấp, rời xa vận mệnh pháo hôi tìm đường chết, tự mình trở thành nhân vật chính!
PS: Nữ chủ không phải người.
3.3
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, HE, Tình cảm, Huyền huyễn, H văn, Xuyên việt, Ngọt sủng, Trọng sinh, Cung đình hầu tước, Cận thủy lâu đài, Duyên trời tác hợp, Linh dị thần quái, 1v1
Thẩm Uyên cho rằng mình có thể thành công, có thể khiến ba mẹ tự hào, nhưng sau đó cô lại bị bệnh nan y.
Cuối cùng, sinh mệnh của cô cũng đã đi đến cuối.
Nhưng không ngờ cô tỉnh lại lần nữa, phát hiện mình còn sống, lại còn xuyên đến cổ đại, ở trong thanh lâu.
Từ nha hoàn đến đứng đầu bảng, từ danh kĩ đến hoàng phi, có quỷ mới biết nàng đã trải qua cái gì...
Thẩm Uyên cho rằng mình có thể thành công, có thể khiến ba mẹ tự hào, nhưng sau đó cô lại bị bệnh nan y.
Cuối cùng, sinh mệnh của cô cũng đã đi đến cuối.
Nhưng không ngờ cô tỉnh lại lần nữa, phát hiện mình còn sống, lại còn xuyên đến cổ đại, ở trong thanh lâu.
Từ nha hoàn đến đứng đầu bảng, từ danh kĩ đến hoàng phi, có quỷ mới biết nàng đã trải qua cái gì...