All Mangas
2536 Truyện
Sắp xếp theo
4.8
Tác giả: Đản Thát Bì
Biên tập: Sườn Xào Chua Ngọt
Số chương: 54 chương
Thể loại: Ngôn tình hiện đại, tình chị em, có thịt, chữa lành, HE
Giới thiệu
Kiều Ly lỡ qua đêm với một chàng trai nhiệt tình như lửa, thể lực sung mãn. Ngày hôm sau tỉnh dậy, vì có ý định tìm hiểu nhau lâu dài nên cô đã trao đổi thông tin cá nhân với anh chàng nọ.
Khi hỏi đến tuổi tác, đối phương ngập ngừng hồi lâu mới ấp úng đáp: “Em, em mười tám ạ.”
!!!
Kiều Ly sợ đến mức toan bỏ chạy, song cậu chàng lại nhanh tay lẹ mắt tóm lấy cô, dùng giọng tủi thân chất vấn: “Chị vừa cướp đời trai của em xong đã tính đá em à?”
Biên tập: Sườn Xào Chua Ngọt
Số chương: 54 chương
Thể loại: Ngôn tình hiện đại, tình chị em, có thịt, chữa lành, HE
Giới thiệu
Kiều Ly lỡ qua đêm với một chàng trai nhiệt tình như lửa, thể lực sung mãn. Ngày hôm sau tỉnh dậy, vì có ý định tìm hiểu nhau lâu dài nên cô đã trao đổi thông tin cá nhân với anh chàng nọ.
Khi hỏi đến tuổi tác, đối phương ngập ngừng hồi lâu mới ấp úng đáp: “Em, em mười tám ạ.”
!!!
Kiều Ly sợ đến mức toan bỏ chạy, song cậu chàng lại nhanh tay lẹ mắt tóm lấy cô, dùng giọng tủi thân chất vấn: “Chị vừa cướp đời trai của em xong đã tính đá em à?”
4.1
Bạn đang đọc truyện Thích Dáng Vẻ Hung Dữ Của Em của tác giả Tô Tiền Tiền. Dịch Trạch Viễn gần đây liên tiếp gặp nạn, cuối cùng được ba của mình mạnh mẽ thuê cho một vệ sĩ.
Đó là một cô gái tay gầy chân nhỏ, nhìn tựa như cái kẹo mạch nha, muốn đuổi cũng không đuổi được.
Nhưng mà n tháng sau
Nghê Nghê! Cầu em trở về.
Đó là một cô gái tay gầy chân nhỏ, nhìn tựa như cái kẹo mạch nha, muốn đuổi cũng không đuổi được.
Nhưng mà n tháng sau
Nghê Nghê! Cầu em trở về.
4.6
Tên truyện: Như Ý Xuân – Gả cho quyền thần bần hàn.
Tác giả: Chanh Dữ Bạch.
Thể loại: Cổ đại, cưới trước yêu sau, ngọt sủng, cung định hầu tước, góc nhìn nữ chính.
Số chương: 89 chương + 9NT
Trans + beta: Nàng fish.
Giới Thiệu
Tầm Lại là hạ thần được tân đế ưu ái, là con dao sắc nhọn, chỉ đâu đánh đó của tân đế.
Mặc dù tướng mạo trông cực kỳ anh tuấn, nhưng hắn đi đến đâu người người đều cảm thấy nguy hiểm đến đấy.
Mọi người lén đặt cho hắn một cái tên, gọi là ‘Diêm vương mặt ngọc”.
Ngoài mặt, các thế gia đại tộc tỏ ra rất cung kính hắn, nhưng trong lòng lại thầm coi thường hắn xuất thân nghèo hèn.
Một ngày nọ, con dao này đã chém lên phủ Thịnh Lăng hầu.
Sau khi bãi triều, Thịnh Lăng hầu cuối cùng cũng không thể nhịn được nữa mà đứng trước mặt hắn chửi ầm lên: “Thằng nhãi ngươi chỉ là một con chó điên, có cái gì đáng để tự hào chứ? Dám chọc vào bản hầu, bản hầu sẽ cho ngươi biết tay!”
Tầm Lại hừ lạnh một tiếng, nhìn Thịnh Lăng hầu bằng đôi mắt vô cùng lạnh lẽo.
Hôm sau, Thịnh Lăng hầu nhận được một thánh chỉ, tân đế hứa hôn đích trưởng nữ của ông cho Tầm Lại.
Thịnh Lăng hầu tức đến độ ba ngày không lên triều, tuy nhiên, một tháng sau, đích trưởng nữ Thịnh Lộ Yên vẫn phải vào Tầm phủ.
Thời gian đầu, tất cả mọi người đều thương cảm cho Đại cô nương phủ Thịnh Lăng hầu, vì một đóa hoa yêu kiều như thế mà phải cắm vào một bãi cứt trâu.
Sau này, khi thấy nàng càng ngày càng được yêu chiều, người đến phủ nhờ vả càng lúc càng đông.
Vở kịch nhỏ
Tân đế tổ chức yến tiệc để chiêu đãi trọng thần, Tầm Lại thấy thê tử bưng tới một bát cháo lạnh thì khẽ chau mày, song hắn vẫn đưa tay cầm lấy, uống hết trong vài ngụm.
Thịnh Lộ Yên nhìn ánh mắt của mọi người, chợt nảy ra một ý, nàng bắt đầu lau lệ: “Đại nhân, hôm qua thiếp thân chỉ nói ngài một câu, vậy mà hôm nay đến cháo cũng không thể uống sao?”
Gân xanh trên trán Tầm Lại hơi nảy lên, muốn nói gì đó.
Thịnh Lộ Yên lặng lẽ kéo tay áo và lắc đầu với hắn.
Tầm Lại thở ra một hơi, nghiêm mặt nói: “Nếu còn không nghe lời thì đến cả nước cũng đừng hòng uống!”
Nghe vậy, Thịnh Lộ Yên rưng rưng nước mắt.
Ánh mắt của đám đông lại tràn đầy sự thương cảm.
Sau đó, đã không còn ai đến tìm nàng cầu xin thương tình nữa.
Hướng dẫn đọc:
1. Cưới trước yêu sau.
2.Nữ chính diễn sâu vs nam chính lạnh lùng.
Tác giả: Chanh Dữ Bạch.
Thể loại: Cổ đại, cưới trước yêu sau, ngọt sủng, cung định hầu tước, góc nhìn nữ chính.
Số chương: 89 chương + 9NT
Trans + beta: Nàng fish.
Giới Thiệu
Tầm Lại là hạ thần được tân đế ưu ái, là con dao sắc nhọn, chỉ đâu đánh đó của tân đế.
Mặc dù tướng mạo trông cực kỳ anh tuấn, nhưng hắn đi đến đâu người người đều cảm thấy nguy hiểm đến đấy.
Mọi người lén đặt cho hắn một cái tên, gọi là ‘Diêm vương mặt ngọc”.
Ngoài mặt, các thế gia đại tộc tỏ ra rất cung kính hắn, nhưng trong lòng lại thầm coi thường hắn xuất thân nghèo hèn.
Một ngày nọ, con dao này đã chém lên phủ Thịnh Lăng hầu.
Sau khi bãi triều, Thịnh Lăng hầu cuối cùng cũng không thể nhịn được nữa mà đứng trước mặt hắn chửi ầm lên: “Thằng nhãi ngươi chỉ là một con chó điên, có cái gì đáng để tự hào chứ? Dám chọc vào bản hầu, bản hầu sẽ cho ngươi biết tay!”
Tầm Lại hừ lạnh một tiếng, nhìn Thịnh Lăng hầu bằng đôi mắt vô cùng lạnh lẽo.
Hôm sau, Thịnh Lăng hầu nhận được một thánh chỉ, tân đế hứa hôn đích trưởng nữ của ông cho Tầm Lại.
Thịnh Lăng hầu tức đến độ ba ngày không lên triều, tuy nhiên, một tháng sau, đích trưởng nữ Thịnh Lộ Yên vẫn phải vào Tầm phủ.
Thời gian đầu, tất cả mọi người đều thương cảm cho Đại cô nương phủ Thịnh Lăng hầu, vì một đóa hoa yêu kiều như thế mà phải cắm vào một bãi cứt trâu.
Sau này, khi thấy nàng càng ngày càng được yêu chiều, người đến phủ nhờ vả càng lúc càng đông.
Vở kịch nhỏ
Tân đế tổ chức yến tiệc để chiêu đãi trọng thần, Tầm Lại thấy thê tử bưng tới một bát cháo lạnh thì khẽ chau mày, song hắn vẫn đưa tay cầm lấy, uống hết trong vài ngụm.
Thịnh Lộ Yên nhìn ánh mắt của mọi người, chợt nảy ra một ý, nàng bắt đầu lau lệ: “Đại nhân, hôm qua thiếp thân chỉ nói ngài một câu, vậy mà hôm nay đến cháo cũng không thể uống sao?”
Gân xanh trên trán Tầm Lại hơi nảy lên, muốn nói gì đó.
Thịnh Lộ Yên lặng lẽ kéo tay áo và lắc đầu với hắn.
Tầm Lại thở ra một hơi, nghiêm mặt nói: “Nếu còn không nghe lời thì đến cả nước cũng đừng hòng uống!”
Nghe vậy, Thịnh Lộ Yên rưng rưng nước mắt.
Ánh mắt của đám đông lại tràn đầy sự thương cảm.
Sau đó, đã không còn ai đến tìm nàng cầu xin thương tình nữa.
Hướng dẫn đọc:
1. Cưới trước yêu sau.
2.Nữ chính diễn sâu vs nam chính lạnh lùng.
4.9
Vào ngày thứ ba sau khi ta chết.
Phu quân của ta khải hoàn trở về, cưới muội muội của ta.
Mười dặm hồng trang, cả Kinh thành đều ngưỡng mộ.
Phụ thân càng dâng sớ lên Hoàng đế, xin phong cho phu quân ta làm Thượng tướng quân.
Chẳng một ai nhớ đến, dưới lớp đất lạnh lẽo, còn chôn vùi một bộ hài cốt khô héo của ta.
Khi muội muội ta tràn đầy vui mừng, tưởng rằng có thể an vị trong phòng the đỏ thắm, nào ngờ, nơi nàng ta bước vào lại là căn phòng tra tấn lạnh lẽo của phu quân.
Đêm tân hôn, Cố Mân bóp cổ nàng ta, ấn nàng ta lên giá hình: "Rốt cuộc là tự ngươi nói ra, hay là ta phải dùng hình tra khảo để ép hỏi các ngươi đã hại chết phu nhân của ta như thế nào?"
Phu quân của ta khải hoàn trở về, cưới muội muội của ta.
Mười dặm hồng trang, cả Kinh thành đều ngưỡng mộ.
Phụ thân càng dâng sớ lên Hoàng đế, xin phong cho phu quân ta làm Thượng tướng quân.
Chẳng một ai nhớ đến, dưới lớp đất lạnh lẽo, còn chôn vùi một bộ hài cốt khô héo của ta.
Khi muội muội ta tràn đầy vui mừng, tưởng rằng có thể an vị trong phòng the đỏ thắm, nào ngờ, nơi nàng ta bước vào lại là căn phòng tra tấn lạnh lẽo của phu quân.
Đêm tân hôn, Cố Mân bóp cổ nàng ta, ấn nàng ta lên giá hình: "Rốt cuộc là tự ngươi nói ra, hay là ta phải dùng hình tra khảo để ép hỏi các ngươi đã hại chết phu nhân của ta như thế nào?"
4.4
Quốc khánh đi chữa cận thị, bác sĩ run tay làm tôi mù mất một bên mắt.
Sau khi bạn trai biết tin, quả quyết chia tay với tôi.
“Mẹ anh không cho phép anh lấy người mù đâu.”
Khoảnh khắc bạn trai cũ xoay người rời đi, con mắt bị mù của tôi đột nhiên có thể thấy được chiều cao và chiều dài, cùng với số dư tài khoản ngân hàng của hắn ta.
Chu Việt, 178/11.8, ¥ 1280.00 tệ.
Tôi quay đầu, nhìn thấy con trai của bạn của mẹ tôi bước từ trên Maybach xuống.
Phó Cảnh Uyên, 188/20.8, ¥ 8,800,000,000.00.
Cướp sao?
88 ức?
Được, đêm nay tôi liền đổi bạn trai.
Sau khi bạn trai biết tin, quả quyết chia tay với tôi.
“Mẹ anh không cho phép anh lấy người mù đâu.”
Khoảnh khắc bạn trai cũ xoay người rời đi, con mắt bị mù của tôi đột nhiên có thể thấy được chiều cao và chiều dài, cùng với số dư tài khoản ngân hàng của hắn ta.
Chu Việt, 178/11.8, ¥ 1280.00 tệ.
Tôi quay đầu, nhìn thấy con trai của bạn của mẹ tôi bước từ trên Maybach xuống.
Phó Cảnh Uyên, 188/20.8, ¥ 8,800,000,000.00.
Cướp sao?
88 ức?
Được, đêm nay tôi liền đổi bạn trai.
4.4
ên phản diện sắp bị hạ gục, vậy mà ta lại xuyên không đến đúng lúc đó và đỡ cho hắn một đòn chí mạng.
Tất cả mọi người, kể cả ta, đều chết lặng.
Thế là xong.
Hắn sống.
Còn ta chết.
Tất cả mọi người, kể cả ta, đều chết lặng.
Thế là xong.
Hắn sống.
Còn ta chết.
2.7
Tác giả: Tiết Hỏa Hỏa
Thể loại: Truyện Ngược, Đam Mỹ, Đô Thị...
Văn án:
Lâm Du không thể tưởng tượng nổi, hóa ra bản thân chỉ là kẻ thế thân cho người khác. Cậu làm cả bàn đồ ăn ngon lại không bằng một cuộc điện thoại. Lúc Phó Thời Văn nghe được điện thoại của bạch nguyệt quang, hắn đã rời đi luôn.
Phó Thời Văn nói: “Cơ thể của An Trừng không tốt, tôi đi xem em ấy, em ở nhà ngoan ngoãn một chút, đừng nổi nóng.”
Lâm Du gật đầu, cậu nghĩ là, chỉ cần bản thân ngoan ngoãn một chút, thì có thể ở mãi bên cạnh Phó Thời Văn.
Ở trước mặt bạn bè của Phó Thời Văn, anh bảo mọi người gọi bạch nguyệt quang là chị dâu, Lâm Du coi như bản thân không nghe thấy gì.
Lúc họp mặt đại gia đình, Phó Thời Văn cũng đưa bạch nguyệt quang trở về, Lâm Du lại tiếp tục giả vờ là không biết.
Sau này, Lâm Du mang thai.
Bạch nguyệt quang ép cậu phải uống thuốc phá thai, cậu phản kháng, đẩy bạch nguyệt quang ra.
Theo đà đó, bạch nguyệt quang giả vờ ngã xuống, nhìn ra phía sau lưng cậu, rơm rớm nước mắt: “Anh Thời Văn, em xin lỗi, em không nên động vào Lâm Du làm cậu ấy tức giận.”
Phó Thời Văn bế bạch nguyệt quang dậy, khuôn mặt đau lòng, hỏi bạch nguyệt quang có đau không.
“Chỉ hơi đau tay một chút, không sao đâu.”
“Đi bệnh viện.”
Lâm Du ôm bụng, cố nhịn đau đớn xuống, nói với Phó Thời Văn: “Phó Thời Văn, em không thoải mái.”
Phó Thời Văn quay đầu lại, lạnh nhạt nói: “Lâm Du, em giả vờ cái gì? “
Cuối cùng, Lâm Du cũng không thể tự lừa bản thân được nữa, nhìn bóng dáng hai người đang dần biến mất ở cửa, cậu nói thầm: “Chúc hai người hạnh phúc.”
Sau ngày hôm đó, Lâm Du biến mất. Mới đầu, Phó Thời Văn chỉ cho là, Lâm Du đang đùa giỡn với anh mà thôi.
Sau này, Phó Thời Văn đã tìm toàn bộ thành phố A, nhưng mà…anh không tìm thấy cậu.
***Bạch nguyệt quang: ám chỉ người mình ái mộ nhưng lại không được ở bên, giống như mặt trăng, dù rất sáng, ta có thể nhìn thấy ngay trước mắt nhưng lại rất xa, không thể với tới được.
Thể loại: Truyện Ngược, Đam Mỹ, Đô Thị...
Văn án:
Lâm Du không thể tưởng tượng nổi, hóa ra bản thân chỉ là kẻ thế thân cho người khác. Cậu làm cả bàn đồ ăn ngon lại không bằng một cuộc điện thoại. Lúc Phó Thời Văn nghe được điện thoại của bạch nguyệt quang, hắn đã rời đi luôn.
Phó Thời Văn nói: “Cơ thể của An Trừng không tốt, tôi đi xem em ấy, em ở nhà ngoan ngoãn một chút, đừng nổi nóng.”
Lâm Du gật đầu, cậu nghĩ là, chỉ cần bản thân ngoan ngoãn một chút, thì có thể ở mãi bên cạnh Phó Thời Văn.
Ở trước mặt bạn bè của Phó Thời Văn, anh bảo mọi người gọi bạch nguyệt quang là chị dâu, Lâm Du coi như bản thân không nghe thấy gì.
Lúc họp mặt đại gia đình, Phó Thời Văn cũng đưa bạch nguyệt quang trở về, Lâm Du lại tiếp tục giả vờ là không biết.
Sau này, Lâm Du mang thai.
Bạch nguyệt quang ép cậu phải uống thuốc phá thai, cậu phản kháng, đẩy bạch nguyệt quang ra.
Theo đà đó, bạch nguyệt quang giả vờ ngã xuống, nhìn ra phía sau lưng cậu, rơm rớm nước mắt: “Anh Thời Văn, em xin lỗi, em không nên động vào Lâm Du làm cậu ấy tức giận.”
Phó Thời Văn bế bạch nguyệt quang dậy, khuôn mặt đau lòng, hỏi bạch nguyệt quang có đau không.
“Chỉ hơi đau tay một chút, không sao đâu.”
“Đi bệnh viện.”
Lâm Du ôm bụng, cố nhịn đau đớn xuống, nói với Phó Thời Văn: “Phó Thời Văn, em không thoải mái.”
Phó Thời Văn quay đầu lại, lạnh nhạt nói: “Lâm Du, em giả vờ cái gì? “
Cuối cùng, Lâm Du cũng không thể tự lừa bản thân được nữa, nhìn bóng dáng hai người đang dần biến mất ở cửa, cậu nói thầm: “Chúc hai người hạnh phúc.”
Sau ngày hôm đó, Lâm Du biến mất. Mới đầu, Phó Thời Văn chỉ cho là, Lâm Du đang đùa giỡn với anh mà thôi.
Sau này, Phó Thời Văn đã tìm toàn bộ thành phố A, nhưng mà…anh không tìm thấy cậu.
***Bạch nguyệt quang: ám chỉ người mình ái mộ nhưng lại không được ở bên, giống như mặt trăng, dù rất sáng, ta có thể nhìn thấy ngay trước mắt nhưng lại rất xa, không thể với tới được.
4.7
Hệ thống bảo ta đi công lược Ma tôn, ta từ chối.
"Ai thèm làm chó cho tên đàn ông tồi và bạch nguyệt quang của hắn chứ, ta không có khuynh hướng thích bị ngược đãi."
Hệ thống: "Nhiệm vụ thất bại ngươi sẽ chết đấy."
Vài năm sau, quả nhiên ngay lúc ta sắp chết đến nơi, đang cấp bách cần tiền thì lại nhặt được Ma tôn ở ven đường.
Chàng trai trẻ tuấn tú mất trí nhớ nhìn ta, vẻ mặt mờ mịt hỏi: "Ta là ai? Ngươi là ai?"
Ta ghé sát vào tai hắn, thì thầm như quỷ dữ: "Ta là vị hôn thê của ngươi, ngươi nợ ta rất nhiều tiền, quên rồi sao?"
"Ai thèm làm chó cho tên đàn ông tồi và bạch nguyệt quang của hắn chứ, ta không có khuynh hướng thích bị ngược đãi."
Hệ thống: "Nhiệm vụ thất bại ngươi sẽ chết đấy."
Vài năm sau, quả nhiên ngay lúc ta sắp chết đến nơi, đang cấp bách cần tiền thì lại nhặt được Ma tôn ở ven đường.
Chàng trai trẻ tuấn tú mất trí nhớ nhìn ta, vẻ mặt mờ mịt hỏi: "Ta là ai? Ngươi là ai?"
Ta ghé sát vào tai hắn, thì thầm như quỷ dữ: "Ta là vị hôn thê của ngươi, ngươi nợ ta rất nhiều tiền, quên rồi sao?"
3.5
Tác giả: Hỉ Dương Dương
Thể loại: Đam Mỹ, Cổ Đại, Hệ Thống, HE, Ngược, Huyền Huyễn, Chữa Lành, Đọc Tâm, Tiên Hiệp, Hư Cấu Kỳ Ảo, Phép Thuật
Team dịch: Cá Mặn Mộng Mơ
Giới thiệu
Ta là một nhân vật nam phụ độc ác, nhiệm vụ của ta là tra tấn nam chính, đẩy hắn khỏi vách đá, giúp hắn thức tỉnh huyết thống.
Sau đó ta tìm nam chính.
Sỉ nhục hắn.
Nam chính: [Sư phụ mắng chửi người khác thật đáng yêu.]
Ta tát hắn.
Nam chính: [Tay sư phụ thật mềm.]
Lấy chân đạp hắn.
Nam chính: [Có thể thêm sức một chút, chân sư phụ thật đẹp...]
Mẹ ơi, nam phụ ác độc này, ta không làm nổi!
Thể loại: Đam Mỹ, Cổ Đại, Hệ Thống, HE, Ngược, Huyền Huyễn, Chữa Lành, Đọc Tâm, Tiên Hiệp, Hư Cấu Kỳ Ảo, Phép Thuật
Team dịch: Cá Mặn Mộng Mơ
Giới thiệu
Ta là một nhân vật nam phụ độc ác, nhiệm vụ của ta là tra tấn nam chính, đẩy hắn khỏi vách đá, giúp hắn thức tỉnh huyết thống.
Sau đó ta tìm nam chính.
Sỉ nhục hắn.
Nam chính: [Sư phụ mắng chửi người khác thật đáng yêu.]
Ta tát hắn.
Nam chính: [Tay sư phụ thật mềm.]
Lấy chân đạp hắn.
Nam chính: [Có thể thêm sức một chút, chân sư phụ thật đẹp...]
Mẹ ơi, nam phụ ác độc này, ta không làm nổi!
3.4
Trúc mã quá dính người thì phải làm sao??
Gấp... Đang chờ trực tuyến.
A: [Trúc mã mà không dính người thì còn gọi gì là trúc mã nữa?]
B: [Trúc mã của bạn dính người lắm à? Tại sao trúc mã của tôi luôn xa cách tôi? Huhu.]
C: [Bây giờ làm gì có ai thích kiểu thanh mai trúc mã nữa? Chắc bạn đang đọc truyện cổ tích phải không?]
D: [Tại sao tôi không có trúc mã? Ừ thì, có một người xấu xí... tôi không xuống tay được.]
E: [Ôm trúc mã nhà cậu đi đi...]
Gấp... Đang chờ trực tuyến.
A: [Trúc mã mà không dính người thì còn gọi gì là trúc mã nữa?]
B: [Trúc mã của bạn dính người lắm à? Tại sao trúc mã của tôi luôn xa cách tôi? Huhu.]
C: [Bây giờ làm gì có ai thích kiểu thanh mai trúc mã nữa? Chắc bạn đang đọc truyện cổ tích phải không?]
D: [Tại sao tôi không có trúc mã? Ừ thì, có một người xấu xí... tôi không xuống tay được.]
E: [Ôm trúc mã nhà cậu đi đi...]
4.5
Thể loại: ngôn tình, cận đại, đấu tranh quyền lực, ngược luyến, hào môn thế gia, thâm tình, cường cường, 1v1, HE
- -----
Một thời đại hư vô, nơi linh hồn đẹp đẽ nhất, và trò chơi vận mệnh tàn nhẫn nhất;
Cá nhân cùng gia tộc, tự do đan xen trách nhiệm, lý trí lạc lối giữa tình cảm mãnh liệt;
Tiểu thư công tước tình cờ gặp gỡ phản loạn giả. Hồng phất ma nữ tái ngộ cùng chấp chính quan,
Lần lượt trải qua sinh ly tử biệt, đi ngang qua đời nhau như cơn gió thoáng qua,
Đi qua mùa xuân tươi đẹp cùng ngày đông giá lạnh, đi qua đoạn đầu đài cùng con phố dài, vượt qua máu cùng những đau khổ nơi luyện ngục;
Khi ánh mắt quen thuộc lại một lần nữa giao nhau, tình yêu hoa mỹ bừng nở rực rỡ như đoá tường vi tươi đẹp.
Có người nói, tình yêu là một dòng sông, nhấn chìm những cây sậy mềm yếu.
Có người nói, tình yêu là một thanh kiếm sắc bén, khiến linh hồn người ta chảy máu.
Có người nói, tình yêu là một cơn khát, một sự đòi hỏi không hồi kết và đầy đau đớn.
Ta nói, tình yêu là một đoá hoa nở rộ, và ngươi chính là hạt giống duy nhất của nó.
Trích đoạn:
Anh là thủ lĩnh quân phản loạn, dẫn đầu tầng lớp bình dân chống lại cha cô, chống lại giai cấp của cô. Anh là một kẻ lưu manh ở xóm nghèo, có tình có nghĩa, trân trọng bạn bè.
Hai người gặp nhau là duyên phận, đến với nhau bằng thân xác dục vọng, là một phút phản kháng của cô đối với cha mình, cũng là một bước chân của anh vào Địa Ngục.
- -----
Một thời đại hư vô, nơi linh hồn đẹp đẽ nhất, và trò chơi vận mệnh tàn nhẫn nhất;
Cá nhân cùng gia tộc, tự do đan xen trách nhiệm, lý trí lạc lối giữa tình cảm mãnh liệt;
Tiểu thư công tước tình cờ gặp gỡ phản loạn giả. Hồng phất ma nữ tái ngộ cùng chấp chính quan,
Lần lượt trải qua sinh ly tử biệt, đi ngang qua đời nhau như cơn gió thoáng qua,
Đi qua mùa xuân tươi đẹp cùng ngày đông giá lạnh, đi qua đoạn đầu đài cùng con phố dài, vượt qua máu cùng những đau khổ nơi luyện ngục;
Khi ánh mắt quen thuộc lại một lần nữa giao nhau, tình yêu hoa mỹ bừng nở rực rỡ như đoá tường vi tươi đẹp.
Có người nói, tình yêu là một dòng sông, nhấn chìm những cây sậy mềm yếu.
Có người nói, tình yêu là một thanh kiếm sắc bén, khiến linh hồn người ta chảy máu.
Có người nói, tình yêu là một cơn khát, một sự đòi hỏi không hồi kết và đầy đau đớn.
Ta nói, tình yêu là một đoá hoa nở rộ, và ngươi chính là hạt giống duy nhất của nó.
Trích đoạn:
Anh là thủ lĩnh quân phản loạn, dẫn đầu tầng lớp bình dân chống lại cha cô, chống lại giai cấp của cô. Anh là một kẻ lưu manh ở xóm nghèo, có tình có nghĩa, trân trọng bạn bè.
Hai người gặp nhau là duyên phận, đến với nhau bằng thân xác dục vọng, là một phút phản kháng của cô đối với cha mình, cũng là một bước chân của anh vào Địa Ngục.
4
Ta và Hoàng đế bị sét đánh, từ đó hoán đổi cảm giác với nhau.
Nói đơn giản, là vết thương trên người ta thì hắn lại cảm thấy đau, còn ngược lại, vết thương trên người hắn thì ta sẽ chịu thay. Hắn cho rằng ta ở hậu cung sống trong nhung lụa, có thể đau đến mức nào. Ta thì nghĩ xung quanh hắn toàn cao thủ, làm gì có mấy nguy hiểm.
Nhưng ta bị mẫu thân hắn đánh đòn, hắn phải ôm mông hối hả đến cứu ta. Hắn bị thích khách đá vào chỗ hiểm, ta ôm khoảng không đau đến chớt đi sống lại. Hắn tức giận muốn lật áo ta để nhét đệm bông vào, còn ta thì giơ dao găm, nhìn chằm chằm hạ bộ của hắn với đôi mắt rực lửa. Đại thái giám nhìn thấy, sợ đến mức chạy tán loạn, miệng không ngừng kêu lên: "Điên rồi, điên thật rồi, đều điên hết rồi!"
Nói đơn giản, là vết thương trên người ta thì hắn lại cảm thấy đau, còn ngược lại, vết thương trên người hắn thì ta sẽ chịu thay. Hắn cho rằng ta ở hậu cung sống trong nhung lụa, có thể đau đến mức nào. Ta thì nghĩ xung quanh hắn toàn cao thủ, làm gì có mấy nguy hiểm.
Nhưng ta bị mẫu thân hắn đánh đòn, hắn phải ôm mông hối hả đến cứu ta. Hắn bị thích khách đá vào chỗ hiểm, ta ôm khoảng không đau đến chớt đi sống lại. Hắn tức giận muốn lật áo ta để nhét đệm bông vào, còn ta thì giơ dao găm, nhìn chằm chằm hạ bộ của hắn với đôi mắt rực lửa. Đại thái giám nhìn thấy, sợ đến mức chạy tán loạn, miệng không ngừng kêu lên: "Điên rồi, điên thật rồi, đều điên hết rồi!"
4.8
Tác giả: Hạ Lan Tà
Edit: Nguyệt
Thể loại: Trinh thám; Dị năng; Dân quốc
Tag: Cận đại; Kinh dị; Phá án; Yêu ma quỷ quái
Nhân vật chính: Hà Phục, Hình Đình
Nhân vật thứ chính: Dương Minh Trăn
Độ dài: 73 chương chính truyện + 02 chương ngoại truyện
Note: Tuyến tình cảm rất ít và mờ nhạt, tác giả không gắn tag cụ thể cho CP
Giới thiệu
Năm Dân quốc thứ mười bảy, Trà Thành xuất hiện rất nhiều dị nhân. Sự xuất hiện của những dị nhân đó làm cho Trà Thành vốn yên bình bao lâu nay trở nên bất ổn.
Từng vụ án phi nhân loại kỳ dị nối đuôi nhau xuất hiện khiến mọi người hoảng sợ.
Chủ nhân tiệm cá Số 7 thân phận thần bí điều tra những vụ án năm xưa còn bỏ ngỏ theo lời ủy thác đồng hành với đạo tặc Hình Đình hai hồn một xác và đội trưởng đội cảnh sát Dương Minh Trăn tìm tới cửa xin giúp đỡ, cùng phá những vụ kỳ án.
Trên đời này rốt cuộc còn có bao nhiêu chuyện quái đản không tài nào tưởng tượng nổi?
Edit: Nguyệt
Thể loại: Trinh thám; Dị năng; Dân quốc
Tag: Cận đại; Kinh dị; Phá án; Yêu ma quỷ quái
Nhân vật chính: Hà Phục, Hình Đình
Nhân vật thứ chính: Dương Minh Trăn
Độ dài: 73 chương chính truyện + 02 chương ngoại truyện
Note: Tuyến tình cảm rất ít và mờ nhạt, tác giả không gắn tag cụ thể cho CP
Giới thiệu
Năm Dân quốc thứ mười bảy, Trà Thành xuất hiện rất nhiều dị nhân. Sự xuất hiện của những dị nhân đó làm cho Trà Thành vốn yên bình bao lâu nay trở nên bất ổn.
Từng vụ án phi nhân loại kỳ dị nối đuôi nhau xuất hiện khiến mọi người hoảng sợ.
Chủ nhân tiệm cá Số 7 thân phận thần bí điều tra những vụ án năm xưa còn bỏ ngỏ theo lời ủy thác đồng hành với đạo tặc Hình Đình hai hồn một xác và đội trưởng đội cảnh sát Dương Minh Trăn tìm tới cửa xin giúp đỡ, cùng phá những vụ kỳ án.
Trên đời này rốt cuộc còn có bao nhiêu chuyện quái đản không tài nào tưởng tượng nổi?
5
Trương Vũ và Tô Vân Hi quen biết nhau từ thời đại học, rồi chia tay trước khi tốt nghiệp.
Cả hai đều chạy đến nơi cách xa hàng vạn dặm, tưởng rằng cả đời này sẽ không gặp lại, không ngờ cuối cùng lại trở thành bạn cùng phòng.
Khoảnh khắc Trương Vũ đẩy cửa ra, nhìn thấy Tô Vân Hi ngồi trên ghế sô pha, cậu ấy ngây người.
"Cậu trông giống bạn gái cũ của tớ."
Tô Vân Hi lập tức đứng phắt dậy, dậm chân nói.
"Tớ chính là bạn gái cũ của cậu!!!"
Cả hai đều chạy đến nơi cách xa hàng vạn dặm, tưởng rằng cả đời này sẽ không gặp lại, không ngờ cuối cùng lại trở thành bạn cùng phòng.
Khoảnh khắc Trương Vũ đẩy cửa ra, nhìn thấy Tô Vân Hi ngồi trên ghế sô pha, cậu ấy ngây người.
"Cậu trông giống bạn gái cũ của tớ."
Tô Vân Hi lập tức đứng phắt dậy, dậm chân nói.
"Tớ chính là bạn gái cũ của cậu!!!"
4.4
Tên gốc: 小天鹅
Tác giả: 公子如兰 (Công tử Như Lan)
Edit và QT: NMKLCXDT
Văn án:
"Em sinh ra nóng bỏng và ưu nhã, là thiên nga rơi xuống ba âm"
Thanh Đại có hai nhân vật nổi tiếng, một người là Giang Kiệu của khoa múa ba lê, một người là Lương Thừa An của khoa Tài Chính. Giang Kiệu 15 tuổi đã giành chức vô địch cuộc thi múa ba lê toàn quốc, được biết đến là trụ cột của khoa ba lê Học viện múa, có biệt danh là đoá hoa cao lãnh của trường. Lương Thừa An chẳng biết gì về múa ba lê, đối với Giang Kiệu cũng chỉ là có nghe nói. Nhưng mà, anh không ngờ rằng có một ngày, vào buổi hội diễn mừng 100 năm thành lập trường, chàng thanh niên có dung mạo tuyệt đẹp đến mức khiến người ta rung động, sắc mặt bình tĩnh hỏi anh: "Chút nữa phải lên sân khấu, thân thể tôi có chút căng cứng, anh có thể giúp tôi một chút không?"
Bên ngoài cánh cửa thoát hiểm là hậu trường ồn ào, đèn cảm ứng tắt đi.
Trong không gian cầu thang chật hẹp mờ tối, áo khoác ngoài của Lương Thừa An bị Giang Kiệu nhìn ra vết ánh bạc nhàn nhạt.
Anh đưa tay đỡ sau gáy Giang Kiệu, thấp giọng hỏi: "Bây giờ thế nào, đủ mềm chưa?"
- -----
Sau đó không lâu, cùng địa điểm, Giang Kiệu bị Lương Thừa An chặn lại ở góc tường.
Giang Kiệu nhất thời không thoát ra được, chỉ có thể nhíu mày nhìn anh, giọng điệu lạnh nhạt: "Lương sư huynh, anh muốn làm gì?"
"Lương sư huynh á?" Lương Thừa An nghịch ngợm lặp lại câu đó, không tức giận mà còn mỉm cười trước thái độ vạch rõ giới hạn của cậu, cúi đầu ghé sát vào cậu.
Khoảng cách giữa hai người không tới một phân, đầu mũi gần như chạm vào nhau, có một bầu không khí ái muội và xao động trong hơi thở quẩn quanh.
Giang Kiệu nín thở, nghe thấy Lương Thừa An hỏi: "Hôm nay không cần giúp đỡ sao? Tiểu thiên nga."
- ----------
Nhân vật chính: Giang Kiệu và Lương Thừa An
[Bên ngoài lạnh lùng xa cách nhưng thực ra bên trong mềm yếu thiện lương tiểu thiên nga thụ và Bên ngoài nhã nhặn ôn hoà nhưng lại phúc hắc và vô cùng có ham muốn chiếm hữu công]
- ----------------
Chú ý: Tác giả không chuyên về múa, nội dung liên quan đến ba lê tương đối ít, mọi thứ đều nhằm phục vụ cho tình cảm của nhân vật chính, có bug xin thứ lỗi, xem như giải trí, cúi đầu cảm tạ mọi người.
Tag: Tình hữu độc chung, Thiên chi kiêu tử, Điềm văn, Vườn trường, Nhẹ nhàng.
Giới thiệu đơn giản: Tiểu thiên nga lạnh lùng thụ và Ôn hoà phúc hắc tâm cơ công.
Ý chính: Vượt qua mông lung, phấn đấu vì ước mơ, tình yêu có thể bao dung tất cả.
Tác giả: 公子如兰 (Công tử Như Lan)
Edit và QT: NMKLCXDT
Văn án:
"Em sinh ra nóng bỏng và ưu nhã, là thiên nga rơi xuống ba âm"
Thanh Đại có hai nhân vật nổi tiếng, một người là Giang Kiệu của khoa múa ba lê, một người là Lương Thừa An của khoa Tài Chính. Giang Kiệu 15 tuổi đã giành chức vô địch cuộc thi múa ba lê toàn quốc, được biết đến là trụ cột của khoa ba lê Học viện múa, có biệt danh là đoá hoa cao lãnh của trường. Lương Thừa An chẳng biết gì về múa ba lê, đối với Giang Kiệu cũng chỉ là có nghe nói. Nhưng mà, anh không ngờ rằng có một ngày, vào buổi hội diễn mừng 100 năm thành lập trường, chàng thanh niên có dung mạo tuyệt đẹp đến mức khiến người ta rung động, sắc mặt bình tĩnh hỏi anh: "Chút nữa phải lên sân khấu, thân thể tôi có chút căng cứng, anh có thể giúp tôi một chút không?"
Bên ngoài cánh cửa thoát hiểm là hậu trường ồn ào, đèn cảm ứng tắt đi.
Trong không gian cầu thang chật hẹp mờ tối, áo khoác ngoài của Lương Thừa An bị Giang Kiệu nhìn ra vết ánh bạc nhàn nhạt.
Anh đưa tay đỡ sau gáy Giang Kiệu, thấp giọng hỏi: "Bây giờ thế nào, đủ mềm chưa?"
- -----
Sau đó không lâu, cùng địa điểm, Giang Kiệu bị Lương Thừa An chặn lại ở góc tường.
Giang Kiệu nhất thời không thoát ra được, chỉ có thể nhíu mày nhìn anh, giọng điệu lạnh nhạt: "Lương sư huynh, anh muốn làm gì?"
"Lương sư huynh á?" Lương Thừa An nghịch ngợm lặp lại câu đó, không tức giận mà còn mỉm cười trước thái độ vạch rõ giới hạn của cậu, cúi đầu ghé sát vào cậu.
Khoảng cách giữa hai người không tới một phân, đầu mũi gần như chạm vào nhau, có một bầu không khí ái muội và xao động trong hơi thở quẩn quanh.
Giang Kiệu nín thở, nghe thấy Lương Thừa An hỏi: "Hôm nay không cần giúp đỡ sao? Tiểu thiên nga."
- ----------
Nhân vật chính: Giang Kiệu và Lương Thừa An
[Bên ngoài lạnh lùng xa cách nhưng thực ra bên trong mềm yếu thiện lương tiểu thiên nga thụ và Bên ngoài nhã nhặn ôn hoà nhưng lại phúc hắc và vô cùng có ham muốn chiếm hữu công]
- ----------------
Chú ý: Tác giả không chuyên về múa, nội dung liên quan đến ba lê tương đối ít, mọi thứ đều nhằm phục vụ cho tình cảm của nhân vật chính, có bug xin thứ lỗi, xem như giải trí, cúi đầu cảm tạ mọi người.
Tag: Tình hữu độc chung, Thiên chi kiêu tử, Điềm văn, Vườn trường, Nhẹ nhàng.
Giới thiệu đơn giản: Tiểu thiên nga lạnh lùng thụ và Ôn hoà phúc hắc tâm cơ công.
Ý chính: Vượt qua mông lung, phấn đấu vì ước mơ, tình yêu có thể bao dung tất cả.
4
Tác giả: Quyển Quyển Miêu
Số chương: 153
Thể loại: đam mỹ, cổ đại, niên hạ, xuyên thư, thanh mai trúc mã, chủ thụ, cung đình, cung đấu, hệ thống, hài, pháo hôi, ấm áp, ôn nhu thụ, bá đạo công, HE.
Nhân vật chính: Tiết Dao (Dao Dao ngốc) x Lục Tiềm (Ninh Vương, Thất hoàng tử/ bé mập mạp)
Các vị hoàng tử Đại Tề:
Đại hoàng tử: Lục Cẩm An
Nhị hoàng tử: Lục Nguyên Chiếu
Tam hoàng tử: Lục Sùng Sơn
Tứ hoàng tử: Lục Khánh Du
Ngũ hoàng tử: Lục Kỳ Duệ
Lục hoàng tử: Lục Tiêu
Thất hoàng tử: Lục Tiềm
Văn án
Tam hoàng tử kế vị không tới hai năm, cũng bởi vì tước phiên, bức Ninh Vương làm phản.
Tiết Dao một buổi tối xem xong quyển truyện nam chủ Long Ngạo Thiên (một tay che trời). Quá trình Ninh Vương nghịch tập báo thù, dù nam chính có tật xấu thù dai lòng dạ hẹp hòi vẫn làm Tiết Dao cảm thấy đặc biệt sảng khoái kêu gào.
Nhưng mà, thời khắc Tiết Dao xuyên vào trong sách chính là lúc bản thân cùng Tam hoàng tử đập nát đồ chơi của Ninh Vương khi còn bé. Liếc mắt nhìn Lục Tiềm khóc lóc, Tiết Dao cảm giác mình sống không tới tập tiếp theo.
Tiết Dao bị tai nạn xuyên vào quyển tiểu thuyết tên là Long Ngạo Thiên (một tay che trời). Nguyên bản nội dung trong sách là quá trình Ninh Vương trả thù làm người xem rất sản khoái. Nhưng mà thời điểm Tiết Dao vào trong sách là thời thơ ấu, Tiết Dao cùng Tam hoàng tử đập nát món đồ chơi ngựa gỗ của Ninh Vương. Vì giữ tính mạng, cứu vãn độ hảo cảm, Tiết Dao bắt đầu tẩy trắng nguyên chủ, làm việc tốt, cũng hóa giải một loạt nguy cơ cho hoàng gia, giúp bách tính. Bởi vậy Tiết Dao được sự tôn trọng của người trong và ngoài triều. Cùng với hệ thống thưởng điểm, Tiết Dao mở ra cuộc sống mới.
Câu chuyện hằng ngày đáng yêu thú vị của các bạn nhỏ. Vai chính khôn khéo lại có tính cách nhút nhát. Văn phong dí dỏm, nội dung thoải mái. Nhiệm vụ chủ yếu của vai chính là chăm sóc một đám trẻ hoàng gia. Sau khi đắn đo qua đi, lần lượt liều mình vì dân vì nước, người tin phục cũng càng nhiều càng thêm kính nể.
Toàn văn sáng ngời tích cực, trừng ác phục thiện, vì bách tính mưu cầu lợi ích, thúc đẩy người làm việc tốt cùng hăm hở tiến lên.
Nội dung tươi sáng khi rảnh rỗi có thể thưởng thức.
Số chương: 153
Thể loại: đam mỹ, cổ đại, niên hạ, xuyên thư, thanh mai trúc mã, chủ thụ, cung đình, cung đấu, hệ thống, hài, pháo hôi, ấm áp, ôn nhu thụ, bá đạo công, HE.
Nhân vật chính: Tiết Dao (Dao Dao ngốc) x Lục Tiềm (Ninh Vương, Thất hoàng tử/ bé mập mạp)
Các vị hoàng tử Đại Tề:
Đại hoàng tử: Lục Cẩm An
Nhị hoàng tử: Lục Nguyên Chiếu
Tam hoàng tử: Lục Sùng Sơn
Tứ hoàng tử: Lục Khánh Du
Ngũ hoàng tử: Lục Kỳ Duệ
Lục hoàng tử: Lục Tiêu
Thất hoàng tử: Lục Tiềm
Văn án
Tam hoàng tử kế vị không tới hai năm, cũng bởi vì tước phiên, bức Ninh Vương làm phản.
Tiết Dao một buổi tối xem xong quyển truyện nam chủ Long Ngạo Thiên (một tay che trời). Quá trình Ninh Vương nghịch tập báo thù, dù nam chính có tật xấu thù dai lòng dạ hẹp hòi vẫn làm Tiết Dao cảm thấy đặc biệt sảng khoái kêu gào.
Nhưng mà, thời khắc Tiết Dao xuyên vào trong sách chính là lúc bản thân cùng Tam hoàng tử đập nát đồ chơi của Ninh Vương khi còn bé. Liếc mắt nhìn Lục Tiềm khóc lóc, Tiết Dao cảm giác mình sống không tới tập tiếp theo.
Tiết Dao bị tai nạn xuyên vào quyển tiểu thuyết tên là Long Ngạo Thiên (một tay che trời). Nguyên bản nội dung trong sách là quá trình Ninh Vương trả thù làm người xem rất sản khoái. Nhưng mà thời điểm Tiết Dao vào trong sách là thời thơ ấu, Tiết Dao cùng Tam hoàng tử đập nát món đồ chơi ngựa gỗ của Ninh Vương. Vì giữ tính mạng, cứu vãn độ hảo cảm, Tiết Dao bắt đầu tẩy trắng nguyên chủ, làm việc tốt, cũng hóa giải một loạt nguy cơ cho hoàng gia, giúp bách tính. Bởi vậy Tiết Dao được sự tôn trọng của người trong và ngoài triều. Cùng với hệ thống thưởng điểm, Tiết Dao mở ra cuộc sống mới.
Câu chuyện hằng ngày đáng yêu thú vị của các bạn nhỏ. Vai chính khôn khéo lại có tính cách nhút nhát. Văn phong dí dỏm, nội dung thoải mái. Nhiệm vụ chủ yếu của vai chính là chăm sóc một đám trẻ hoàng gia. Sau khi đắn đo qua đi, lần lượt liều mình vì dân vì nước, người tin phục cũng càng nhiều càng thêm kính nể.
Toàn văn sáng ngời tích cực, trừng ác phục thiện, vì bách tính mưu cầu lợi ích, thúc đẩy người làm việc tốt cùng hăm hở tiến lên.
Nội dung tươi sáng khi rảnh rỗi có thể thưởng thức.
4.5
Tác giả: Công tử Li
Editor: Hoa Thiên Thanh
Giới thiệu:
"Vương gia, ta cược một gói que cay rằng ngươi sẽ yêu ta." - Vu Triết cười tủm tỉm.
"......" - Thượng Li giả điếc không nghe.
"Vương gia đừng thẹn thùng nữa, tới đây làm chút chuyện ân ái đi nào."
"Người đâu, đuổi cổ hắn ra ngoài!" - Thượng Li nghiến răng nghiến lợi.
Từ đó về sau, ngoài Vương phủ treo lên một tấm biển gỗ -- Cấm Vu tướng quân và chó!
Editor: Hoa Thiên Thanh
Giới thiệu:
"Vương gia, ta cược một gói que cay rằng ngươi sẽ yêu ta." - Vu Triết cười tủm tỉm.
"......" - Thượng Li giả điếc không nghe.
"Vương gia đừng thẹn thùng nữa, tới đây làm chút chuyện ân ái đi nào."
"Người đâu, đuổi cổ hắn ra ngoài!" - Thượng Li nghiến răng nghiến lợi.
Từ đó về sau, ngoài Vương phủ treo lên một tấm biển gỗ -- Cấm Vu tướng quân và chó!
3.6
PHẦN 1 của Trọng Tự
Phò mã của ta là một người vô cùng dịu dàng.
Lúc này, chàng đang cầm thanh trường kiếm dính đầy máu, điềm đạm cúi người che đi tầm mắt ta, sau đó cười dịu dàng nói với hạ nhân: “Là ai gọi điện hạ tới đây?”
Cung nữ thái giám co người run rẩy, không ai dám trả lời, cuối cùng chỉ có một tiểu cung nữ lên tiếng: “… là… là Tưởng công công”
Chàng “à” một tiếng, rồi phân phó cận vệ: “Đưa tới đây”
Ngửi thấy mùi máu tanh phả tới trước mặt, cơ thể ta không ngừng run lên.
Phò mã của ta là một người vô cùng dịu dàng.
Lúc này, chàng đang cầm thanh trường kiếm dính đầy máu, điềm đạm cúi người che đi tầm mắt ta, sau đó cười dịu dàng nói với hạ nhân: “Là ai gọi điện hạ tới đây?”
Cung nữ thái giám co người run rẩy, không ai dám trả lời, cuối cùng chỉ có một tiểu cung nữ lên tiếng: “… là… là Tưởng công công”
Chàng “à” một tiếng, rồi phân phó cận vệ: “Đưa tới đây”
Ngửi thấy mùi máu tanh phả tới trước mặt, cơ thể ta không ngừng run lên.
4
TÊN KHÁC: KIẾP NÀY CÓ NHAU (Phần sau của Ly Nhân Tâm Thượng Ngọc)
Tạ Trọng Tự là công chúa, nhưng sau đó lại có thêm cụm từ "tiền triều" trước địa vị của mình
Bởi vì phò mà của nàng là Tuyên Giác lãnh binh mưu phản, sau đó nàng thành Quý Phi, nhưng không còn tự do nữa, suốt hai năm chỉ quanh quẩn trong Ngọc Cẩm cung.
Người đời phỉ báng nàng, nói nàng là yêu cơ, nói nàng họa thủy, nói vì nàng mà quốc gia không yên.
Nàng bị xem là dư nghiệt, là một mối họa còn tồn tại, thế nhưng vẫn được vinh sủng, đêm đêm còn được thừa hoan sủng ái
Cuối cùng, Tạ Trọng Tự đồng quy vô tận cùng với Tuyên Giác.
Vốn nghĩ cứ thế trở về với cát bụi, thù hận tan biến, nào ngờ nàng sống lại vào năm mười lăm tuổi.
Lúc này, Tuyên giác là quân tử đoan chính, tuấn tú thanh nhã, là kiểu người mà nàng thích nhất.
Nhưng Tạ Trọng Tự chỉ nghĩ trốn được càng xa càng tốt.
Phò mã cái gì chứ!?
Đấu hậu cung, ổn triều đình, dưỡng phủ viện, chẳng mỹ mãn sao?
Tạ Trọng Tự là công chúa, nhưng sau đó lại có thêm cụm từ "tiền triều" trước địa vị của mình
Bởi vì phò mà của nàng là Tuyên Giác lãnh binh mưu phản, sau đó nàng thành Quý Phi, nhưng không còn tự do nữa, suốt hai năm chỉ quanh quẩn trong Ngọc Cẩm cung.
Người đời phỉ báng nàng, nói nàng là yêu cơ, nói nàng họa thủy, nói vì nàng mà quốc gia không yên.
Nàng bị xem là dư nghiệt, là một mối họa còn tồn tại, thế nhưng vẫn được vinh sủng, đêm đêm còn được thừa hoan sủng ái
Cuối cùng, Tạ Trọng Tự đồng quy vô tận cùng với Tuyên Giác.
Vốn nghĩ cứ thế trở về với cát bụi, thù hận tan biến, nào ngờ nàng sống lại vào năm mười lăm tuổi.
Lúc này, Tuyên giác là quân tử đoan chính, tuấn tú thanh nhã, là kiểu người mà nàng thích nhất.
Nhưng Tạ Trọng Tự chỉ nghĩ trốn được càng xa càng tốt.
Phò mã cái gì chứ!?
Đấu hậu cung, ổn triều đình, dưỡng phủ viện, chẳng mỹ mãn sao?
4.1
Năm Khai Phong thứ bốn mươi tám, ta được đón vào Đông Cung, trở thành kế thái tử phi của Quách Cù.
Vị thái tử phi đầu tiên là con gái của một dược thừa trong thái y viện, mẫu thân nói nàng ấy xuất thân thấp hèn, vốn không xứng với ngôi vị thái tử phi, chết vì khó sinh là do nàng không đủ phúc khí, ngồi lên vị trí này bị tổn thọ.
Ta thường tiến cung cùng mẫu thân, có lúc gặp nàng ấy đang hầu hạ thái hậu. Thái hậu không thích nàng, lần nào cũng khiển trách, ta thấy bộ dạng khép nép sợ hãi đó thì trong lòng thầm vui vẻ.
Năm Quách Cù tuyển phi, ta mới tròn mười ba tuổi, mẫu hậu nói thái hậu có ý chọn ta làm thái tử phi, nhưng tuổi ta vẫn còn nhỏ, phải chờ thêm một thời gian nữa, đợi đến lúc Quách Cù đăng cơ, vị trí hoàng hậu thuộc về ai vẫn còn chưa biết được.
Vị thái tử phi đầu tiên là con gái của một dược thừa trong thái y viện, mẫu thân nói nàng ấy xuất thân thấp hèn, vốn không xứng với ngôi vị thái tử phi, chết vì khó sinh là do nàng không đủ phúc khí, ngồi lên vị trí này bị tổn thọ.
Ta thường tiến cung cùng mẫu thân, có lúc gặp nàng ấy đang hầu hạ thái hậu. Thái hậu không thích nàng, lần nào cũng khiển trách, ta thấy bộ dạng khép nép sợ hãi đó thì trong lòng thầm vui vẻ.
Năm Quách Cù tuyển phi, ta mới tròn mười ba tuổi, mẫu hậu nói thái hậu có ý chọn ta làm thái tử phi, nhưng tuổi ta vẫn còn nhỏ, phải chờ thêm một thời gian nữa, đợi đến lúc Quách Cù đăng cơ, vị trí hoàng hậu thuộc về ai vẫn còn chưa biết được.
4.7
Tên truyện: Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Cho Rằng Tôi Thích Cậu Ta
Tác giả: Đào Ôn Chi
Editor: Toả Toả
Thể loại: Nguyên sang, đam mỹ, hiện đại, tình cảm, ABO, học đường, tình đầu, chủ thụ, 1x1, HE.
Số chương: 84 chương (82 chương chính truyện + 2 chương ngoại truyện)
Tóm tắt:
Mới chuyển đến Hoa Trung một tháng, Giang Hành Thâm đã trở thành kẻ thù không đội trời chung với Alpha Phó Chu ngỗ ngược nổi tiếng trong trường.
Từ lúc Giang Hành Thâm đánh một trận với đối phương, lại thêm tính cách của hai người quá khác biệt, có thể nói cả hai đều không muốn nhìn mặt nhau.
Cho đến một ngày điện thoại của Giang Hành Thâm bị ràng buộc một cái app "Bạn học thân thiện", khiến cậu phải hoà đồng thân thiện, quan tâm hết sức với Phó Chu.
Bởi vì phải hoàn thành nhiệm vụ thì mới có thể gỡ bỏ app, thế nên Giang Hành Thâm chỉ có thể miễn cưỡng bắt đầu một loạt hành động khác thường.
______
Sau khi tham dự tiệc sinh nhật của bạn học, Giang Hành Thâm chọn một địa điểm ít người, dùng vẻ mặt thờ ơ hỏi xin cách liên lạc của Phó Chu.
Phó Chu cúi đầu nhìn cậu, cười nhạo nói: "Giang Hành Thâm, nếu cậu muốn kiếm chuyện --"
Giang Hành Thâm ngắt lời hắn: "Cậu có cho hay không?"
Phó Chu ngã bệnh trong kỳ nhạy cảm nên tính tình không tốt, Giang Hành Thâm bị buộc phải đi chăm sóc Alpha lúc này đang sắp bùng nổ.
Xong việc vẻ mặt của Phó Chu lộ vẻ quái lạ: "Tại sao cậu lại tới chăm sóc tôi?"
Giang Hành Thâm lạnh lùng nói: "Tôi tự nguyện."
Để tăng thêm mức độ, Giang Hành Thâm kiên trì đưa bữa sáng đưa trà sữa cho Phó Chu.
Sau bao vất vả, một ngày nọ Phó Chu đột nhiên nhìn cậu nói: "Đưa tôi nếm thử trà sữa của cậu đi."
Mặt Giang Hành Thâm tối sầm lại, nhưng cũng chỉ có thể nuốt giận đưa trà sữa cho Phó Chu.
Ánh mắt Phó Chu dần dần trở nên phức tạp, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Cho đến khi Phó Chu vô tình nhìn thấy danh sách sở thích của mình trong album điện thoại của Giang Hành Thâm, ý nghĩ nào đó trong lòng bỗng chốc được khuếch đại.
Giang Hành Thâm, cậu ấy --
Thích mình có phải không?
Nhiệm vụ của Giang Hành Thâm ngày càng thuận lợi, không bao lâu đã thành công gỡ bỏ app "Bạn học thân thiện".
Ngay khi mọi thứ đang dần trở lại đúng quỹ đạo, Phó Chu đã chặn cậu lại sau giờ học của một ngày nọ.
Thiếu niên vốn bướng bỉnh khó kiểm soát lúc này bực bội đá văng cái ghế vướng víu, giọng điệu vô cùng uất ức: "Giang Hành Thâm, cậu không thể trêu chọc tôi rồi không chịu trách nhiệm được."
______
Một ngày nọ, bạn của Phó Chu phàn nàn với hắn: "Gần đây tao đang theo đuổi một Omega, mỗi ngày tao vừa quan tâm chăm sóc vừa tặng trà sữa, sở thích của cô ấy đều nhớ rõ ràng, nhưng tại sao lại không theo đuổi được chứ?"
Sau khi Phó Chu nghe xong liền bật người dậy, tỉnh ngộ ra: "Đệt mẹ."
Thì ra là như vậy!
Giang Hành Thâm:?Lạnh lùng nhưng có hơi ngốc nghếch Beta học sinh giỏi thụ X Phóng túng khó kiểm soát Alpha cậu ấm công
Nhắc nhở khi đọc:
Truyện chậm chậm chậm chậm nhiệt, hằng ngày, học đường.
(Chương 66 tỏ tình)
Tình yêu AB, nhưng thụ là Beta phi truyền thống.
(Vấn đề này trong truyện sẽ giải thích.)
Tác giả: Đào Ôn Chi
Editor: Toả Toả
Thể loại: Nguyên sang, đam mỹ, hiện đại, tình cảm, ABO, học đường, tình đầu, chủ thụ, 1x1, HE.
Số chương: 84 chương (82 chương chính truyện + 2 chương ngoại truyện)
Tóm tắt:
Mới chuyển đến Hoa Trung một tháng, Giang Hành Thâm đã trở thành kẻ thù không đội trời chung với Alpha Phó Chu ngỗ ngược nổi tiếng trong trường.
Từ lúc Giang Hành Thâm đánh một trận với đối phương, lại thêm tính cách của hai người quá khác biệt, có thể nói cả hai đều không muốn nhìn mặt nhau.
Cho đến một ngày điện thoại của Giang Hành Thâm bị ràng buộc một cái app "Bạn học thân thiện", khiến cậu phải hoà đồng thân thiện, quan tâm hết sức với Phó Chu.
Bởi vì phải hoàn thành nhiệm vụ thì mới có thể gỡ bỏ app, thế nên Giang Hành Thâm chỉ có thể miễn cưỡng bắt đầu một loạt hành động khác thường.
______
Sau khi tham dự tiệc sinh nhật của bạn học, Giang Hành Thâm chọn một địa điểm ít người, dùng vẻ mặt thờ ơ hỏi xin cách liên lạc của Phó Chu.
Phó Chu cúi đầu nhìn cậu, cười nhạo nói: "Giang Hành Thâm, nếu cậu muốn kiếm chuyện --"
Giang Hành Thâm ngắt lời hắn: "Cậu có cho hay không?"
Phó Chu ngã bệnh trong kỳ nhạy cảm nên tính tình không tốt, Giang Hành Thâm bị buộc phải đi chăm sóc Alpha lúc này đang sắp bùng nổ.
Xong việc vẻ mặt của Phó Chu lộ vẻ quái lạ: "Tại sao cậu lại tới chăm sóc tôi?"
Giang Hành Thâm lạnh lùng nói: "Tôi tự nguyện."
Để tăng thêm mức độ, Giang Hành Thâm kiên trì đưa bữa sáng đưa trà sữa cho Phó Chu.
Sau bao vất vả, một ngày nọ Phó Chu đột nhiên nhìn cậu nói: "Đưa tôi nếm thử trà sữa của cậu đi."
Mặt Giang Hành Thâm tối sầm lại, nhưng cũng chỉ có thể nuốt giận đưa trà sữa cho Phó Chu.
Ánh mắt Phó Chu dần dần trở nên phức tạp, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Cho đến khi Phó Chu vô tình nhìn thấy danh sách sở thích của mình trong album điện thoại của Giang Hành Thâm, ý nghĩ nào đó trong lòng bỗng chốc được khuếch đại.
Giang Hành Thâm, cậu ấy --
Thích mình có phải không?
Nhiệm vụ của Giang Hành Thâm ngày càng thuận lợi, không bao lâu đã thành công gỡ bỏ app "Bạn học thân thiện".
Ngay khi mọi thứ đang dần trở lại đúng quỹ đạo, Phó Chu đã chặn cậu lại sau giờ học của một ngày nọ.
Thiếu niên vốn bướng bỉnh khó kiểm soát lúc này bực bội đá văng cái ghế vướng víu, giọng điệu vô cùng uất ức: "Giang Hành Thâm, cậu không thể trêu chọc tôi rồi không chịu trách nhiệm được."
______
Một ngày nọ, bạn của Phó Chu phàn nàn với hắn: "Gần đây tao đang theo đuổi một Omega, mỗi ngày tao vừa quan tâm chăm sóc vừa tặng trà sữa, sở thích của cô ấy đều nhớ rõ ràng, nhưng tại sao lại không theo đuổi được chứ?"
Sau khi Phó Chu nghe xong liền bật người dậy, tỉnh ngộ ra: "Đệt mẹ."
Thì ra là như vậy!
Giang Hành Thâm:?Lạnh lùng nhưng có hơi ngốc nghếch Beta học sinh giỏi thụ X Phóng túng khó kiểm soát Alpha cậu ấm công
Nhắc nhở khi đọc:
Truyện chậm chậm chậm chậm nhiệt, hằng ngày, học đường.
(Chương 66 tỏ tình)
Tình yêu AB, nhưng thụ là Beta phi truyền thống.
(Vấn đề này trong truyện sẽ giải thích.)
4.8
Bùi Tiềm đã quên mất ta, chỉ vì đêm trước ngày đón dâu say rượu ngã nhào, mà quên đi người mình muốn thú về làm vợ. Ta tin vào điều đó sao?
Tất nhiên là ta phải đội ơn đội nghĩa mà tin rồi. Hắn đã quên ta, chuyện giữa ta và hắn liền có thể hủy bỏ.
Ta thu thập lại tiền bạc và của hồi môn, vì chưa thể trở về Bác Lăng nên ta tạm thời ở lại Hà Đông.
Nếu không phải a phụ của ta mất sớm, sợ ngay cả cánh cửa của Bùi gia ta cũng không chạm tới nổi.
A phụ của ta vì dùng thuốc cấm nên chết một cách vội vàng. Người ngoài lại cho rằng ông là người anh tuấn kiệt xuất, là một kẻ trí thức chân chính!
Ông vốn chỉ thuộc chi thứ của Thôi thị, nhưng sau khi qua đời không lâu, lại trở thành vinh quang của cả gia tộc.
Trong lúc nhất thời, giá trị của ta cùng với mấy người tỷ muội giống như thủy trướng thuyền cao*, các đại thế gia đều tới ngỏ lời cầu thân. A mẫu thậm chí quên cả việc giả khóc, ngày nào cũng vui vẻ phấn khởi, hết nghênh đón rồi lại tiễn khách.
*thủy trướng thuyền cao: nước lên thì thuyền lên; sự vật phát triển thì những gì tuỳ thuộc vào nó cũng phát triển theo
Thói đời đã điên rồ như vậy, con người cũng điên dại theo.
A mẫu ngàn chọn vạn tuyển, lại chọn cho ta vị nhị lang Bùi Tiềm của gia tộc Bùi thị ở Hà Đông.
Người đời đều truyền nhau rằng hắn là người tiêu sái phiêu dật, tính tình lại phóng túng ngỗ ngược, là kẻ phong lưu đứng đầu Đại Ngụy.
Ta liền nhớ tới a phụ, cả người da thịt trắng bóc lúc nào cũng chạy loạn như một kẻ điên.
Ta có lòng căm thù tới tận xương tủy đối với những kẻ được cho là danh sĩ.*
*danh sĩ: thời xưa chỉ những người rất có danh vọng nhưng không làm quan
Chẳng ngờ rằng, hắn dù có phải thay tên đổi họ cũng không muốn thú ta làm vợ, như vậy rất tốt.
_______________________
Tên truyện được tác giả lấy từ một câu thơ trong bài “Đường Đa Lệnh” của Ngô Văn Anh
Hán Việt:
“Hà xứ hợp thành sầu?
Ly nhân tâm thượng thu.
Túng ba tiêu bất vũ dã sưu sưu.
Đô đạo vãn lương thiên khí hảo,
Hữu minh nguyệt, phạ đăng lâu.
Niên sự mộng trung hưu,
Hoa không yên thủy lưu.
Yến từ quy, khách thượng yêm lưu.
Thùy liễu bất oanh quần đái trú,
Mạn trường thị, hệ hành châu.”
Phỏng dịch:
“Nơi nào kết hợp tình sầu,
Người đi xa vắng lòng đau muôn chiều.
Tiếng buồn vắng gió ba tiêu,
Người khen dễ chịu mát chiều canh thâu.
Có trăng sáng, sợ lên lầu,
Hoa niên năm tháng mộng sầu bấy nay.
Hoa trôi nước chảy khói bay,
Yến về ta vẫn còn đây lỡ làng.
Liễu tơ chẳng quấn áo nàng,
Có chăng vướng vít dây quàng thuyền ta.”
Tất nhiên là ta phải đội ơn đội nghĩa mà tin rồi. Hắn đã quên ta, chuyện giữa ta và hắn liền có thể hủy bỏ.
Ta thu thập lại tiền bạc và của hồi môn, vì chưa thể trở về Bác Lăng nên ta tạm thời ở lại Hà Đông.
Nếu không phải a phụ của ta mất sớm, sợ ngay cả cánh cửa của Bùi gia ta cũng không chạm tới nổi.
A phụ của ta vì dùng thuốc cấm nên chết một cách vội vàng. Người ngoài lại cho rằng ông là người anh tuấn kiệt xuất, là một kẻ trí thức chân chính!
Ông vốn chỉ thuộc chi thứ của Thôi thị, nhưng sau khi qua đời không lâu, lại trở thành vinh quang của cả gia tộc.
Trong lúc nhất thời, giá trị của ta cùng với mấy người tỷ muội giống như thủy trướng thuyền cao*, các đại thế gia đều tới ngỏ lời cầu thân. A mẫu thậm chí quên cả việc giả khóc, ngày nào cũng vui vẻ phấn khởi, hết nghênh đón rồi lại tiễn khách.
*thủy trướng thuyền cao: nước lên thì thuyền lên; sự vật phát triển thì những gì tuỳ thuộc vào nó cũng phát triển theo
Thói đời đã điên rồ như vậy, con người cũng điên dại theo.
A mẫu ngàn chọn vạn tuyển, lại chọn cho ta vị nhị lang Bùi Tiềm của gia tộc Bùi thị ở Hà Đông.
Người đời đều truyền nhau rằng hắn là người tiêu sái phiêu dật, tính tình lại phóng túng ngỗ ngược, là kẻ phong lưu đứng đầu Đại Ngụy.
Ta liền nhớ tới a phụ, cả người da thịt trắng bóc lúc nào cũng chạy loạn như một kẻ điên.
Ta có lòng căm thù tới tận xương tủy đối với những kẻ được cho là danh sĩ.*
*danh sĩ: thời xưa chỉ những người rất có danh vọng nhưng không làm quan
Chẳng ngờ rằng, hắn dù có phải thay tên đổi họ cũng không muốn thú ta làm vợ, như vậy rất tốt.
_______________________
Tên truyện được tác giả lấy từ một câu thơ trong bài “Đường Đa Lệnh” của Ngô Văn Anh
Hán Việt:
“Hà xứ hợp thành sầu?
Ly nhân tâm thượng thu.
Túng ba tiêu bất vũ dã sưu sưu.
Đô đạo vãn lương thiên khí hảo,
Hữu minh nguyệt, phạ đăng lâu.
Niên sự mộng trung hưu,
Hoa không yên thủy lưu.
Yến từ quy, khách thượng yêm lưu.
Thùy liễu bất oanh quần đái trú,
Mạn trường thị, hệ hành châu.”
Phỏng dịch:
“Nơi nào kết hợp tình sầu,
Người đi xa vắng lòng đau muôn chiều.
Tiếng buồn vắng gió ba tiêu,
Người khen dễ chịu mát chiều canh thâu.
Có trăng sáng, sợ lên lầu,
Hoa niên năm tháng mộng sầu bấy nay.
Hoa trôi nước chảy khói bay,
Yến về ta vẫn còn đây lỡ làng.
Liễu tơ chẳng quấn áo nàng,
Có chăng vướng vít dây quàng thuyền ta.”
3.7
Diệp Tử Kinh Quyển thái tử gia cùng tôi là thanh mai trúc mã, nhưng anh ta lại yêu một cô gái rửa bát.
Những chuỗi hạt cầu nguyện mà anh chưa bao giờ tháo ra, đã được đeo vào tay cô gái.
Thậm chí anh còn vắng mặt trong bữa tiệc sinh nhật của tôi, đơn giản là vì cô gái ấy biến mất một năm lại trở về.
Tình yêu của bọn họ cảm động trời đất, mà khiến tờ hôn thú của tôi lại trở thành trò cười.
Sau đó, tôi kéo đứt chuỗi phật châu kia và nói với Văn Thời Yến: "Phật châu đã đứt, tôi và anh không còn duyên phận ở bên nhau nữa."
Nhưng anh ấy vẫn ôm chặt tôi cầu xin: "Đừng rời khỏi anh."
Những chuỗi hạt cầu nguyện mà anh chưa bao giờ tháo ra, đã được đeo vào tay cô gái.
Thậm chí anh còn vắng mặt trong bữa tiệc sinh nhật của tôi, đơn giản là vì cô gái ấy biến mất một năm lại trở về.
Tình yêu của bọn họ cảm động trời đất, mà khiến tờ hôn thú của tôi lại trở thành trò cười.
Sau đó, tôi kéo đứt chuỗi phật châu kia và nói với Văn Thời Yến: "Phật châu đã đứt, tôi và anh không còn duyên phận ở bên nhau nữa."
Nhưng anh ấy vẫn ôm chặt tôi cầu xin: "Đừng rời khỏi anh."
4.2
Tên gốc: Liên nhân hậu ngã thành liễu đại lão đích bạch nguyệt quang联姻后我成了大佬的白月光
Tác giả: Kim Ngọc Kỳ Nội 金玉其内
Editor: Bánh bao
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Hào môn thế gia, Giới giải trí, Chủ thụ, Nhẹ nhàng, Bạch nguyệt quang
Văn án
Hạ Trĩ là một tiểu thiếu gia sa sút lại đáng thương, bị mẹ kế bắt nạt, em trai chèn ép, sau khi bị đuổi ra khỏi nhà thì ở tầng dưới chót giới giải trí đóng vai phụ.
Một ngày, cậu được thông báo là phải thay mặt Hạ gia liên hôn với Thẩm gia giàu có trăm năm.
Hạ Trĩ: Chuyện tốt mà tới lượt tôi à? Không đi!
Tục truyền, gia chủ Thẩm gia Thẩm Thời Kiêu, tính cách nóng nảy, chẳng những nhớ mãi không quên mối tình đầu, còn mắc chứng buồn ngủ nghiêm trọng.
Sau khi bị bắt đi xem mắt, nhìn Thẩm Thời Kiêu cao gầy tao nhã cùng điều kiện liên hôn béo bở, Hạ Trĩ cắn miếng thịt bò không chịu thua kém khóc lên: Hic! Cậu miễn cưỡng đồng ý vậy!
Liên hôn không lâu, Hạ Trĩ còn chưa kịp bán manh ôm đùi làm nũng, đã bị người hãm hại làm vỡ đồng hồ bạch nguyệt quang tặng Thẩm Thời Kiêu.
Hạ Trĩ: Tôi không cố ý mà!
Chạng vạng, Thẩm Thời Kiêu về đến nhà, Hạ Trĩ cầm gậy gộc khập khiễng chạy đến trượt mặt hắn, nhẹ nhàng khóc thút thít: Ngài đánh nhẹ chút được không?
Thẩm Thời Kiêu nhíu nhíu mày, đột nhiên ngồi xổm xuống: Bị thương sao? Thổi thổi ~ không khóc.
Mọi người: Ngài không nhớ bạch nguyệt quang nữa à?
*
Không lâu sau, một vị thế hệ mới nhanh chóng bạo hồng. Tham gia show truyền hình gặt được vô số fan, phá kỷ lục phòng vé với bộ phim nghệ thuật, làm đại ngôn cho quảng cáo thì doanh số tăng vọt!
Hạ gia nhìn tấm áp phích khổng lồ của Hạ Trĩ, mặt bị vả đau điếng. Ai nói Hạ Trĩ gả vào nhà giàu không có tự do không được yêu thương?
Người nổi tiếng nhiều thị phi, theo một blogger nào đó, lưu lượng tiểu sinh Hạ Trĩ đã kết hôn, gia cảnh của đối phương bình thường, vô cùng nghèo khó.
Đang lúc antifan điên cuồng trào phúng, một lần quay show truyền hình, người chủ trì yêu cầu gọi ngẫu nhiên cho một người, Hạ Trĩ làm bộ không quen: Ngài đang làm gì đấy?"
Giọng của Thẩm Thời Kiêu truyền đến: Đang giặt áo ngủ ngày hôm qua của em.
Hotsearch # chồng của đỉnh lưu vậy mà là tổng tài ## Bá đạo tổng tài cùng tiểu kiều thê đời thực # bạo!
- -
Một ngày nào đó, Thẩm Thời Kiêu trong lúc vô ý phát hiện Lương ảnh đế nhắn tin tỏ tình với Hạ Trĩ, mặt lạnh kéo Hạ Trĩ vào phòng ngủ.
"Trĩ Trĩ, muốn hoàn toàn chữa khỏi bệnh buồn ngủ của tôi, cần làm cho a-đrê-na-lin của tôi tăng lên."
Hạ Trĩ cắn góc chăn: A! Anh quên bạch nguyệt quang của mình rồi à?
Thẩm Thời Kiêu nhếch môi: Bạch nguyệt quang? Đã sớm cưới tới tay.
*
Không lâu sau, Hạ gia kinh doanh không tốt liền phá sản. Cha Hạ Trĩ bán thảm với truyền thông: "Hạ Trĩ chính là một kẻ vong ân bội nghĩa! Không quan tâm tới chúng tôi! Không có tôi nuôi nấng làm sao có được hắn?
Siêu cấp nhà giàu Mạnh gia lên tiếng: Không có mi, thằng bé sẽ rất tốt.
Trong lúc mọi người đang ăn dưa, Mạnh gia tuyên bố Hạ Trĩ trở thành một trong những người thừa kế của gia tộc.
Hóa ra, mẹ của Hạ Trĩ chính là con gái nhỏ mất tích nhiều năm của Mạnh gia.
Người hâm mộ khóc: # Hạ Trĩ được hai nhà giàu hộ giá hộ tống # # Đỉnh lưu mới chân chính là đại gia #
Hài hước mặt trời nhỏ vs cao lãnh phúc hắn đại ma vương
Nội dung tag: Hào môn thế gia tình yêu giới giải trí và điềm văn hôn nhân
Tìm từ mấu chốt: Vai chính: Thẩm Thời Kiêu, Hạ Trĩ┃ Vai phụ ┃ cái khác:
Một câu giới thiệu vắn tắt: Diễn tinh tiểu khả ái VS Phúc hắc đại ma vương
Dàn ý: Cho dù vùi sâu trong thung lũng, vẫn không sợ khó khăn, cho ra nhân sinh phấn khích
1.Bạch nguyện quang: người trong lòng
2.Adrenalin: là một hormon có tác dụng trên thần kinh giao cảm, được sản xuất bởi cơ thể khi bạn sợ hãi, tức giận hay thích thú, cái làm cho nhịp tim của bạn đập nhanh hơn và cơ thể chuẩn bị cho những phản ứng chống lại nguy hiểm. Adrenaline được phóng thích vào máu và phục vụ như các chất trung gian hóa học, đồng thời truyền tải xung thần kinh cho các cơ quan khác nhau. Í ảnh là XXX làm ảnh hưng phấn sẽ kích thích thần kinh giảm chứng buồn ngủ thì phải:v Tìm hiểu thêm vui lòng tra gg vì tui cũng hông rõ
3.Đại ngôn: hợp đồng quảng cáo, làm người đại diện cho một thương hiệu
4.Bạo hồng: được giới trẻ Trung Quốc sử dụng với hàm ý chỉ ai đó "đạt được thành công và nhanh chóng nổi tiếng chỉ sau một đêm"
5.Diễn tinh: kiểu người thích diễn ngoài đời thực, thường hiểu theo nghĩa tích cực
Tác giả: Kim Ngọc Kỳ Nội 金玉其内
Editor: Bánh bao
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Hào môn thế gia, Giới giải trí, Chủ thụ, Nhẹ nhàng, Bạch nguyệt quang
Văn án
Hạ Trĩ là một tiểu thiếu gia sa sút lại đáng thương, bị mẹ kế bắt nạt, em trai chèn ép, sau khi bị đuổi ra khỏi nhà thì ở tầng dưới chót giới giải trí đóng vai phụ.
Một ngày, cậu được thông báo là phải thay mặt Hạ gia liên hôn với Thẩm gia giàu có trăm năm.
Hạ Trĩ: Chuyện tốt mà tới lượt tôi à? Không đi!
Tục truyền, gia chủ Thẩm gia Thẩm Thời Kiêu, tính cách nóng nảy, chẳng những nhớ mãi không quên mối tình đầu, còn mắc chứng buồn ngủ nghiêm trọng.
Sau khi bị bắt đi xem mắt, nhìn Thẩm Thời Kiêu cao gầy tao nhã cùng điều kiện liên hôn béo bở, Hạ Trĩ cắn miếng thịt bò không chịu thua kém khóc lên: Hic! Cậu miễn cưỡng đồng ý vậy!
Liên hôn không lâu, Hạ Trĩ còn chưa kịp bán manh ôm đùi làm nũng, đã bị người hãm hại làm vỡ đồng hồ bạch nguyệt quang tặng Thẩm Thời Kiêu.
Hạ Trĩ: Tôi không cố ý mà!
Chạng vạng, Thẩm Thời Kiêu về đến nhà, Hạ Trĩ cầm gậy gộc khập khiễng chạy đến trượt mặt hắn, nhẹ nhàng khóc thút thít: Ngài đánh nhẹ chút được không?
Thẩm Thời Kiêu nhíu nhíu mày, đột nhiên ngồi xổm xuống: Bị thương sao? Thổi thổi ~ không khóc.
Mọi người: Ngài không nhớ bạch nguyệt quang nữa à?
*
Không lâu sau, một vị thế hệ mới nhanh chóng bạo hồng. Tham gia show truyền hình gặt được vô số fan, phá kỷ lục phòng vé với bộ phim nghệ thuật, làm đại ngôn cho quảng cáo thì doanh số tăng vọt!
Hạ gia nhìn tấm áp phích khổng lồ của Hạ Trĩ, mặt bị vả đau điếng. Ai nói Hạ Trĩ gả vào nhà giàu không có tự do không được yêu thương?
Người nổi tiếng nhiều thị phi, theo một blogger nào đó, lưu lượng tiểu sinh Hạ Trĩ đã kết hôn, gia cảnh của đối phương bình thường, vô cùng nghèo khó.
Đang lúc antifan điên cuồng trào phúng, một lần quay show truyền hình, người chủ trì yêu cầu gọi ngẫu nhiên cho một người, Hạ Trĩ làm bộ không quen: Ngài đang làm gì đấy?"
Giọng của Thẩm Thời Kiêu truyền đến: Đang giặt áo ngủ ngày hôm qua của em.
Hotsearch # chồng của đỉnh lưu vậy mà là tổng tài ## Bá đạo tổng tài cùng tiểu kiều thê đời thực # bạo!
- -
Một ngày nào đó, Thẩm Thời Kiêu trong lúc vô ý phát hiện Lương ảnh đế nhắn tin tỏ tình với Hạ Trĩ, mặt lạnh kéo Hạ Trĩ vào phòng ngủ.
"Trĩ Trĩ, muốn hoàn toàn chữa khỏi bệnh buồn ngủ của tôi, cần làm cho a-đrê-na-lin của tôi tăng lên."
Hạ Trĩ cắn góc chăn: A! Anh quên bạch nguyệt quang của mình rồi à?
Thẩm Thời Kiêu nhếch môi: Bạch nguyệt quang? Đã sớm cưới tới tay.
*
Không lâu sau, Hạ gia kinh doanh không tốt liền phá sản. Cha Hạ Trĩ bán thảm với truyền thông: "Hạ Trĩ chính là một kẻ vong ân bội nghĩa! Không quan tâm tới chúng tôi! Không có tôi nuôi nấng làm sao có được hắn?
Siêu cấp nhà giàu Mạnh gia lên tiếng: Không có mi, thằng bé sẽ rất tốt.
Trong lúc mọi người đang ăn dưa, Mạnh gia tuyên bố Hạ Trĩ trở thành một trong những người thừa kế của gia tộc.
Hóa ra, mẹ của Hạ Trĩ chính là con gái nhỏ mất tích nhiều năm của Mạnh gia.
Người hâm mộ khóc: # Hạ Trĩ được hai nhà giàu hộ giá hộ tống # # Đỉnh lưu mới chân chính là đại gia #
Hài hước mặt trời nhỏ vs cao lãnh phúc hắn đại ma vương
Nội dung tag: Hào môn thế gia tình yêu giới giải trí và điềm văn hôn nhân
Tìm từ mấu chốt: Vai chính: Thẩm Thời Kiêu, Hạ Trĩ┃ Vai phụ ┃ cái khác:
Một câu giới thiệu vắn tắt: Diễn tinh tiểu khả ái VS Phúc hắc đại ma vương
Dàn ý: Cho dù vùi sâu trong thung lũng, vẫn không sợ khó khăn, cho ra nhân sinh phấn khích
1.Bạch nguyện quang: người trong lòng
2.Adrenalin: là một hormon có tác dụng trên thần kinh giao cảm, được sản xuất bởi cơ thể khi bạn sợ hãi, tức giận hay thích thú, cái làm cho nhịp tim của bạn đập nhanh hơn và cơ thể chuẩn bị cho những phản ứng chống lại nguy hiểm. Adrenaline được phóng thích vào máu và phục vụ như các chất trung gian hóa học, đồng thời truyền tải xung thần kinh cho các cơ quan khác nhau. Í ảnh là XXX làm ảnh hưng phấn sẽ kích thích thần kinh giảm chứng buồn ngủ thì phải:v Tìm hiểu thêm vui lòng tra gg vì tui cũng hông rõ
3.Đại ngôn: hợp đồng quảng cáo, làm người đại diện cho một thương hiệu
4.Bạo hồng: được giới trẻ Trung Quốc sử dụng với hàm ý chỉ ai đó "đạt được thành công và nhanh chóng nổi tiếng chỉ sau một đêm"
5.Diễn tinh: kiểu người thích diễn ngoài đời thực, thường hiểu theo nghĩa tích cực
4.5
Thể loại: Đam mỹ, coming-of-age, đời thường, chủ công, niên hạ, hỗ sủng, HE.
Giới thiệu:
Sau kỳ thi đại học, Trần Lâm Hổ trượt trường mơ ước, đành về quê học một ngành xa lạ ở trường địa phương.
Quê nhà vẫn là khu tập thể cũ kỹ, đầy hơi thở cuộc sống thường ngày. Có ông nội tai điếc giọng to như loa phường, có hàng xóm láng giềng ngày đêm buôn chuyện.
Rồi có anh chàng Trương Huấn thuê trọ tầng trên, thỉnh thoảng thòng giỏ xuống cho mèo hoang ăn.
Một ngày nọ, cái giỏ dừng giữa chừng, gõ cộc cộc vào cửa sổ nhà Trần Lâm Hổ.
Trong giỏ có một gói bánh mì nhỏ, kèm theo một mảnh giấy.
Trên giấy chỉ vỏn vẹn hai chữ: "Cho mèo."
Trương Huấn nghĩ bụng: "Chẳng phải hổ cũng chỉ là bé mèo to xác thôi sao?"
Ngay khoảnh khắc mắt cá chân bị Trần Lâm Hổ nắm lấy, Trương Huấn đã biết hành động này không thể có lần thứ hai.
Dù hơi ấm từ lòng bàn tay cậu truyền qua da thịt, len lỏi vào mạch máu rồi lan tỏa khắp cơ thể anh, cũng không thể có lần thứ hai.
Hổ rốt cuộc vẫn khác mèo, hổ có thể nhai ngấu nghiến nuốt chửng người ta vào bụng, biến thành một phần của mình.
Tóm tắt một câu: Tất cả mọi người đều là những đứa trẻ dại khờ ngốc nghếch.
Ý nghĩa rút ra: Chúng ta không thể quyết định con đường tương lai, nhưng vẫn có thể chọn không trở thành một loại người nào đó.
CP: Hiểu chuyện, kiệm lời, dễ nóng (Trần Lâm Hổ) x Trưởng thành, lắm mồm, giỏi dỗ (Trương Huấn)
🌥🌥🌥
Lời tác giả:
1. Truyện đời thường, tình yêu nhẹ nhàng.
2. Công nhỏ tuổi hơn. Công-thụ chênh lệch 8 tuổi.
3. Không phù hợp với độc giả công khống/thụ khống. Giải tán đi! Đây không phải là diễn tập! Đây không phải là diễn tập!
4. Cả công và thụ đều từng có mối tình ngắn ngủi, ai để ý thì mau chạy đi nhe!! Tui đã kéo to còi báo động rồi đó!!
5. Tính cách của cả công và thụ đều không hoàn hảo, đều có những điểm cần trưởng thành.
6. Gọi là chủ công vì phần lớn quá trình trưởng thành nằm ở Trần Lâm Hổ.
7. Yêu chiều lẫn nhau (aka hỗ sủng). Tui nghĩ vậy. Nếu bạn thấy không phải thì cũng được thôi QWQ.
8. Văn phong nát.
9. Tạm thời là vậy nhá, nếu cần thiết sẽ bổ sung sau.
Giới thiệu:
Sau kỳ thi đại học, Trần Lâm Hổ trượt trường mơ ước, đành về quê học một ngành xa lạ ở trường địa phương.
Quê nhà vẫn là khu tập thể cũ kỹ, đầy hơi thở cuộc sống thường ngày. Có ông nội tai điếc giọng to như loa phường, có hàng xóm láng giềng ngày đêm buôn chuyện.
Rồi có anh chàng Trương Huấn thuê trọ tầng trên, thỉnh thoảng thòng giỏ xuống cho mèo hoang ăn.
Một ngày nọ, cái giỏ dừng giữa chừng, gõ cộc cộc vào cửa sổ nhà Trần Lâm Hổ.
Trong giỏ có một gói bánh mì nhỏ, kèm theo một mảnh giấy.
Trên giấy chỉ vỏn vẹn hai chữ: "Cho mèo."
Trương Huấn nghĩ bụng: "Chẳng phải hổ cũng chỉ là bé mèo to xác thôi sao?"
Ngay khoảnh khắc mắt cá chân bị Trần Lâm Hổ nắm lấy, Trương Huấn đã biết hành động này không thể có lần thứ hai.
Dù hơi ấm từ lòng bàn tay cậu truyền qua da thịt, len lỏi vào mạch máu rồi lan tỏa khắp cơ thể anh, cũng không thể có lần thứ hai.
Hổ rốt cuộc vẫn khác mèo, hổ có thể nhai ngấu nghiến nuốt chửng người ta vào bụng, biến thành một phần của mình.
Tóm tắt một câu: Tất cả mọi người đều là những đứa trẻ dại khờ ngốc nghếch.
Ý nghĩa rút ra: Chúng ta không thể quyết định con đường tương lai, nhưng vẫn có thể chọn không trở thành một loại người nào đó.
CP: Hiểu chuyện, kiệm lời, dễ nóng (Trần Lâm Hổ) x Trưởng thành, lắm mồm, giỏi dỗ (Trương Huấn)
🌥🌥🌥
Lời tác giả:
1. Truyện đời thường, tình yêu nhẹ nhàng.
2. Công nhỏ tuổi hơn. Công-thụ chênh lệch 8 tuổi.
3. Không phù hợp với độc giả công khống/thụ khống. Giải tán đi! Đây không phải là diễn tập! Đây không phải là diễn tập!
4. Cả công và thụ đều từng có mối tình ngắn ngủi, ai để ý thì mau chạy đi nhe!! Tui đã kéo to còi báo động rồi đó!!
5. Tính cách của cả công và thụ đều không hoàn hảo, đều có những điểm cần trưởng thành.
6. Gọi là chủ công vì phần lớn quá trình trưởng thành nằm ở Trần Lâm Hổ.
7. Yêu chiều lẫn nhau (aka hỗ sủng). Tui nghĩ vậy. Nếu bạn thấy không phải thì cũng được thôi QWQ.
8. Văn phong nát.
9. Tạm thời là vậy nhá, nếu cần thiết sẽ bổ sung sau.