All Mangas
2538 Truyện
Sắp xếp theo
4.1
Nơi mà Khương Chi, một người giàu có và giỏi nấu ăn, bất ngờ xuyên sách trở thành Khương Sơn Chi - một nhân vật nữ phụ nghèo hèn. Tuy nhiên, Khương Chi không vì thế mà thất cô quyết tâm sử dụng tài năng vào việc kinh doanh để làm giàu và thay đổi số mệnh. Nhưng trên con đường đó, cô phải đối mặt với nhiều trở ngại và thử thách, bao gồm cả việc sinh bốn đứa con và bán con để đổi lương thực.
Liệu Khương Chi có vượt qua được những thử thách để trở thành một người khác biệt, trở thành người phụ nữ Alpha trong thế giới xuyên sách của mình? Hãy đón đọc để biết thêm chi tiết!
Liệu Khương Chi có vượt qua được những thử thách để trở thành một người khác biệt, trở thành người phụ nữ Alpha trong thế giới xuyên sách của mình? Hãy đón đọc để biết thêm chi tiết!
4.4
SÁU NGÀN BUỔI SỚM CHIỀU
Tác giả: Cô Nương Đừng Khóc.
Số chương: 66.
Thể loại: Hiện đại, HE.
Editor: Gann.
Giới thiệu:
Sáng ngày sinh nhật năm mười tám tuổi, Trương Thần Tinh thức dậy, thấy nước trong ấm đã sôi, hơi nước trắng phủ kín nửa căn nhà, cô gọi mẹ mấy tiếng, nhưng không ai đáp lại cả. Một bức thư, ba mươi ngàn tệ, bà bỏ đi mà không một lời từ biệt.
Vào ngày đầu tiên của tuổi trưởng thành, Trương Thần Tinh mặc áo giáp, bọc trái tim mình cứng rắn không gì phá vỡ nổi. Cô dốc hết sức mình sống, chỉ để đời này có thể gặp lại mẹ, ném ba mươi ngàn tệ vào bà, rồi quay lưng rời đi.
Lương Mộ chưa bao giờ nghĩ rằng đời này mình sẽ gặp được một cô gái như vậy, cứng rắn, ít nói, toàn thân đầy vết thương. Anh cẩn thận tiếp cận cô, mang cho cô ánh sáng mặt trời.
Tất cả những khổ đau rồi sẽ qua, chỉ cần chúng ta ở bên nhau.
Tôi hy vọng sẽ có một ngày, khi chúng ta nhìn lại những đau khổ hôm nay, sẽ không hối tiếc vì đã từng đối mặt quyết liệt với nó. Số phận không hoàn toàn công bằng, nhưng sống như thế nào là do mỗi người lựa chọn.
Chúc Trương Thần Tinh của tôi sống một cuộc đời nhiệt huyết và chân thành! – Lương Mộ.
Từ khóa: Tình yêu độc nhất vô nhị, gương vỡ lại lành, cuộc sống đầy nhiệt huyết, xu hướng mới của thời đại.
Nhân vật chính: Trương Thần Tinh, Lương Mộ.
Một câu giới thiệu: Vượt qua núi sông, vì em mà đến.
Ý nghĩa: Tự lập tự cường, trách nhiệm sứ mệnh.
Tác giả: Cô Nương Đừng Khóc.
Số chương: 66.
Thể loại: Hiện đại, HE.
Editor: Gann.
Giới thiệu:
Sáng ngày sinh nhật năm mười tám tuổi, Trương Thần Tinh thức dậy, thấy nước trong ấm đã sôi, hơi nước trắng phủ kín nửa căn nhà, cô gọi mẹ mấy tiếng, nhưng không ai đáp lại cả. Một bức thư, ba mươi ngàn tệ, bà bỏ đi mà không một lời từ biệt.
Vào ngày đầu tiên của tuổi trưởng thành, Trương Thần Tinh mặc áo giáp, bọc trái tim mình cứng rắn không gì phá vỡ nổi. Cô dốc hết sức mình sống, chỉ để đời này có thể gặp lại mẹ, ném ba mươi ngàn tệ vào bà, rồi quay lưng rời đi.
Lương Mộ chưa bao giờ nghĩ rằng đời này mình sẽ gặp được một cô gái như vậy, cứng rắn, ít nói, toàn thân đầy vết thương. Anh cẩn thận tiếp cận cô, mang cho cô ánh sáng mặt trời.
Tất cả những khổ đau rồi sẽ qua, chỉ cần chúng ta ở bên nhau.
Tôi hy vọng sẽ có một ngày, khi chúng ta nhìn lại những đau khổ hôm nay, sẽ không hối tiếc vì đã từng đối mặt quyết liệt với nó. Số phận không hoàn toàn công bằng, nhưng sống như thế nào là do mỗi người lựa chọn.
Chúc Trương Thần Tinh của tôi sống một cuộc đời nhiệt huyết và chân thành! – Lương Mộ.
Từ khóa: Tình yêu độc nhất vô nhị, gương vỡ lại lành, cuộc sống đầy nhiệt huyết, xu hướng mới của thời đại.
Nhân vật chính: Trương Thần Tinh, Lương Mộ.
Một câu giới thiệu: Vượt qua núi sông, vì em mà đến.
Ý nghĩa: Tự lập tự cường, trách nhiệm sứ mệnh.
4.5
Đói quá, đói quá! Nhưng những lúc như vậy, nhịn một chút sẽ qua
Nếu nhịn đến mức không được, cậu sẽ miên man suy nghĩ, cậu nghĩ là con sâu trong bụng mình tham ăn quá đi mất!
CP: Trước tra sau thương vợ thương con thâm tình công X Mang thai bé con phải chịu đói đáng thương thụ
Truy thê thấy bà nội, HE
Nếu nhịn đến mức không được, cậu sẽ miên man suy nghĩ, cậu nghĩ là con sâu trong bụng mình tham ăn quá đi mất!
CP: Trước tra sau thương vợ thương con thâm tình công X Mang thai bé con phải chịu đói đáng thương thụ
Truy thê thấy bà nội, HE
4.1
Sau khi bị thanh mai trúc mã cắm sừng, Từ Hi Nhiễm bị bố và mẹ kế ép đi xem mắt. Người kia sinh ra trong gia đình giàu có nhưng lại lớn hơn cô mười tuổi, không những vậy chân trái còn bị tàn tật.
Lần đầu tiên Từ Hi Nhiễm gặp Tưởng Dư Hoài, anh đeo chân giả nhưng không nhìn ra có chút gì khác thường cả, vẻ ngoài của anh đẹp trai ngoài sức tưởng tượng, trái lại tính cách lại rất khó đoán, nhìn nho nhã lễ độ nhưng lúc nào cũng thể hiện vẻ lạnh lùng xa cách.
Lúc đầu Từ Hi Nhiễm còn cho rằng lần xem mắt này sẽ không được đối phương thích. Không ngờ rằng sau khi quay về lại nhận được thông báo là đối phương rất hài lòng với cô, đồng ý kết hôn với cô luôn.
Từ Hi Nhiễm: “...”
Lúc mới gả cho Tưởng Dư Hoài, Từ Hi Nhiễm cảm thấy chắc rất khó để chung sống cùng người đàn ông lạnh lùng như anh. Về sau cô mới phát hiện, người đàn ông trưởng thành trầm ổn, thích làm bộ này lại là kẻ rất dính người.
*
Hôm đó người đàn ông đáng lẽ đang ở nước ngoài mở cuộc họp thì đột nhiên lại xuất hiện chặn Từ Hi Nhiễm ở cửa. Từ Hi Nhiễm cho rằng anh vội vàng quay về là do có việc gấp, cô kìm nén được sự căng thẳng hỏi anh: “Có phải chuyện hợp tác ở bên nước ngoài thất bại?”
Anh xị mặt, ánh mắt buồn bã nhìn cô, dùng giọng điệu cực kỳ nghiêm túc nói với cô: “Vì sao em không trả lời tin nhắn của anh?”
Từ Hi Nhiễm: “...”
Lần đầu tiên Từ Hi Nhiễm gặp Tưởng Dư Hoài, anh đeo chân giả nhưng không nhìn ra có chút gì khác thường cả, vẻ ngoài của anh đẹp trai ngoài sức tưởng tượng, trái lại tính cách lại rất khó đoán, nhìn nho nhã lễ độ nhưng lúc nào cũng thể hiện vẻ lạnh lùng xa cách.
Lúc đầu Từ Hi Nhiễm còn cho rằng lần xem mắt này sẽ không được đối phương thích. Không ngờ rằng sau khi quay về lại nhận được thông báo là đối phương rất hài lòng với cô, đồng ý kết hôn với cô luôn.
Từ Hi Nhiễm: “...”
Lúc mới gả cho Tưởng Dư Hoài, Từ Hi Nhiễm cảm thấy chắc rất khó để chung sống cùng người đàn ông lạnh lùng như anh. Về sau cô mới phát hiện, người đàn ông trưởng thành trầm ổn, thích làm bộ này lại là kẻ rất dính người.
*
Hôm đó người đàn ông đáng lẽ đang ở nước ngoài mở cuộc họp thì đột nhiên lại xuất hiện chặn Từ Hi Nhiễm ở cửa. Từ Hi Nhiễm cho rằng anh vội vàng quay về là do có việc gấp, cô kìm nén được sự căng thẳng hỏi anh: “Có phải chuyện hợp tác ở bên nước ngoài thất bại?”
Anh xị mặt, ánh mắt buồn bã nhìn cô, dùng giọng điệu cực kỳ nghiêm túc nói với cô: “Vì sao em không trả lời tin nhắn của anh?”
Từ Hi Nhiễm: “...”
2.8
Giới thiệu:
Một câu chuyện kinh dị ngắn bình thường.
Một câu chuyện kinh dị ngắn bình thường.
4.1
Dịch Diễn đã sống đến hơn 30 tuổi nhưng trước nay chưa từng lưu luyến nơi nào chứ đừng nói là người.
Nhưng tình cờ đi đến một thành phố nhỏ, lại ở chỗ này gặp được một tiểu mỹ nhân nhìn như cao ngạo lạnh lùng. Tiểu mỹ nhân xinh đẹp muốn chết, khi nói chuyện cũng rất dịu dàng. Một người đàn ông phóng đãng không thích bị trói buộc như hắn cũng phải bại dưới chân cô.
Lần đầu tiên tiếp xúc đã muốn đưa cô về nhà, lần thứ hai gặp mặt đã muốn hôn cô…
Thật sự quá ngọt!
———————
An Điềm sống ở thành phố nhỏ nửa năm, cuộc sống mỗi ngày đều trôi qua rất yên bình. Nhưng gần đây xuất hiện người đàn ông kia khiến cuộc sống của cô bị đảo lộn long trời lở đất.
Cô không thích sự cường thế của hắn, sau nhiều lần từ chối lại đột nhiên phát hiện…có một người đàn ông cường tráng làm bạn trai thì cảm giác an toàn rất mãnh liệt.
Cách mấy tháng sau, cô gặp người đàn ông đó ở một thành phố khác, đêm ấy bị “ăn” sạch sẽ, hoá ra người này đã sớm chủ mưu với cô.
Sau đó mỗi ngày ở chung với nhau khiến cô cảm thấy bản thân không thể rời khỏi hắn.
———————
Huấn luyện viên X giáo viên hội hoạ.
Couple tháo hán X mềm muội này thật là…chảy nước miếng.
Ngọt văn siêu ngắn, cốt truyện là chính thịt là phụ.
Nhưng tình cờ đi đến một thành phố nhỏ, lại ở chỗ này gặp được một tiểu mỹ nhân nhìn như cao ngạo lạnh lùng. Tiểu mỹ nhân xinh đẹp muốn chết, khi nói chuyện cũng rất dịu dàng. Một người đàn ông phóng đãng không thích bị trói buộc như hắn cũng phải bại dưới chân cô.
Lần đầu tiên tiếp xúc đã muốn đưa cô về nhà, lần thứ hai gặp mặt đã muốn hôn cô…
Thật sự quá ngọt!
———————
An Điềm sống ở thành phố nhỏ nửa năm, cuộc sống mỗi ngày đều trôi qua rất yên bình. Nhưng gần đây xuất hiện người đàn ông kia khiến cuộc sống của cô bị đảo lộn long trời lở đất.
Cô không thích sự cường thế của hắn, sau nhiều lần từ chối lại đột nhiên phát hiện…có một người đàn ông cường tráng làm bạn trai thì cảm giác an toàn rất mãnh liệt.
Cách mấy tháng sau, cô gặp người đàn ông đó ở một thành phố khác, đêm ấy bị “ăn” sạch sẽ, hoá ra người này đã sớm chủ mưu với cô.
Sau đó mỗi ngày ở chung với nhau khiến cô cảm thấy bản thân không thể rời khỏi hắn.
———————
Huấn luyện viên X giáo viên hội hoạ.
Couple tháo hán X mềm muội này thật là…chảy nước miếng.
Ngọt văn siêu ngắn, cốt truyện là chính thịt là phụ.
2.9
Ai biết tình yêu là gì?
Thời gian gặp nhau tuy ngắn nhưng vẫn nhớ mãi không quên.
《 Nếu tình yêu là ý trời 》
Vai chính: Tiêu Ngọc × Đàm Triệt
Thời gian gặp nhau tuy ngắn nhưng vẫn nhớ mãi không quên.
《 Nếu tình yêu là ý trời 》
Vai chính: Tiêu Ngọc × Đàm Triệt
3.7
Câu chuyện của tôi và Yến Dương bắt đầu một cách cũ rích.
…
Trên thực tế, khi tôi hai tuổi ba mẹ tôi ly hôn, tôi sống cùng với người mẹ điên điên khùng khùng ấy, đến khi sáu tuổi mới biết thì ra tôi có một người ba còn sống.
…
Ba tôi và chúng tôi không qua lại gì với nhau cả, cùng lắm chỉ là mỗi tháng gửi tiền đúng hạn cho là sinh hoạt phí cho chúng tôi thôi.
…
Từ nhỏ tới lớn, cái ăn cái mặc cái xài của tôi đều là nhặt của người khác về cả, hàng xóm có một người anh lớn hơn tôi hai tuổi, đồ anh bỏ đi đều sẽ được chuyển đến nhà tôi.
Ngày ngày cứ thế mà trôi đi đến mười ba năm, quen rồi thì thấy cũng không gì ghê gớm lắm.
Nhưng mẹ tôi chết rồi, tự nhảy lầu chết đấy, hôm đó tôi đi học về đi đến dưới lầu, ông cụ hàng xóm chạy đến che mắt tôi lại.
Những người hàng xóm đó đều khá thương xót tôi, nhưng người thân tôi thì chưa bao giờ thương xót cho tôi.
Mẹ tôi chết rồi, tôi cần một người giám hộ mới, thế nên cuối cùng tôi cũng được ba tôi đón về.
Con người ta học được cách căm hận là một chuyện hết sức dễ dàng, chỉ cần để họ biết được rằng vốn dĩ họ có thể không cần khổ sở sống qua ngày là được.
Lần đầu tiên tôi gặp Yến Dương, em 10 tuổi, mặc áo sơ mi trắng thắt nơ như một người lớn tí hon.
Đứa em trai này của tôi cũng khá giống tôi đấy, nhất là đôi mắt.
Khi em vừa nghe thấy tiếng mở cửa đã chạy tới, nhìn thấy tôi trông có vẻ hơi hồi hộp, đầu tiên là xông vào phòng gọi một tiếng “Mẹ”, sau đó quay lại đưa tay ra nói với tôi bằng một dáng vẻ khá nghiêm túc: “Anh hai, em là Yến Dương.”
Em tên là Yến Dương.
Là nắng xuân ấm áp, trăm hoa đua nở.
Tôi tên là Ân Minh.
Là mưa tối mịt mù, họa giáng liên miên.
…
Trên thực tế, khi tôi hai tuổi ba mẹ tôi ly hôn, tôi sống cùng với người mẹ điên điên khùng khùng ấy, đến khi sáu tuổi mới biết thì ra tôi có một người ba còn sống.
…
Ba tôi và chúng tôi không qua lại gì với nhau cả, cùng lắm chỉ là mỗi tháng gửi tiền đúng hạn cho là sinh hoạt phí cho chúng tôi thôi.
…
Từ nhỏ tới lớn, cái ăn cái mặc cái xài của tôi đều là nhặt của người khác về cả, hàng xóm có một người anh lớn hơn tôi hai tuổi, đồ anh bỏ đi đều sẽ được chuyển đến nhà tôi.
Ngày ngày cứ thế mà trôi đi đến mười ba năm, quen rồi thì thấy cũng không gì ghê gớm lắm.
Nhưng mẹ tôi chết rồi, tự nhảy lầu chết đấy, hôm đó tôi đi học về đi đến dưới lầu, ông cụ hàng xóm chạy đến che mắt tôi lại.
Những người hàng xóm đó đều khá thương xót tôi, nhưng người thân tôi thì chưa bao giờ thương xót cho tôi.
Mẹ tôi chết rồi, tôi cần một người giám hộ mới, thế nên cuối cùng tôi cũng được ba tôi đón về.
Con người ta học được cách căm hận là một chuyện hết sức dễ dàng, chỉ cần để họ biết được rằng vốn dĩ họ có thể không cần khổ sở sống qua ngày là được.
Lần đầu tiên tôi gặp Yến Dương, em 10 tuổi, mặc áo sơ mi trắng thắt nơ như một người lớn tí hon.
Đứa em trai này của tôi cũng khá giống tôi đấy, nhất là đôi mắt.
Khi em vừa nghe thấy tiếng mở cửa đã chạy tới, nhìn thấy tôi trông có vẻ hơi hồi hộp, đầu tiên là xông vào phòng gọi một tiếng “Mẹ”, sau đó quay lại đưa tay ra nói với tôi bằng một dáng vẻ khá nghiêm túc: “Anh hai, em là Yến Dương.”
Em tên là Yến Dương.
Là nắng xuân ấm áp, trăm hoa đua nở.
Tôi tên là Ân Minh.
Là mưa tối mịt mù, họa giáng liên miên.
1.8
Khi máy bay của Liêu Kiêu Lâm vừa đáp xuống Mỹ thì Lục Già Nghệ đang ở nhà để tang bố mẹ vừa mất vì tai nạn máy bay, cô nhìn cơn mưa rơi mãi vẫn chẳng ngớt hạt ngoài cửa sổ, cảm thấy chút ánh sáng còn sót lại trong lòng mình dần dần bị dập tắt.
Sáu năm sau, khoảnh khắc nhìn thấy chàng trai ngông nghênh năm ấy giờ xuất hiện trong bộ vest trang nghiêm, trò chuyện vui vẻ với một cô nàng quyến rũ hấp dẫn trong tiệm cà phê cô làm thêm thì cô mới biết hóa ra ánh sáng kia chưa bao giờ vụt tắt, chỉ nhìn thoáng qua, niềm vui vẻ mừng rỡ và nỗi đau khổ lập tức nhấn chìm cô…
Sáu năm sau, khoảnh khắc nhìn thấy chàng trai ngông nghênh năm ấy giờ xuất hiện trong bộ vest trang nghiêm, trò chuyện vui vẻ với một cô nàng quyến rũ hấp dẫn trong tiệm cà phê cô làm thêm thì cô mới biết hóa ra ánh sáng kia chưa bao giờ vụt tắt, chỉ nhìn thoáng qua, niềm vui vẻ mừng rỡ và nỗi đau khổ lập tức nhấn chìm cô…
3.6
Thời điểm Lương Thi Vận và Sở Hạ xác định quan hệ yêu đương, hai người tựa như củi khô lửa bốc, bắt đầu mất kiểm soát từ lần đầu tiên được nếm thử trái cấm.
Sau khi tốt nghiệp, con đường mà mỗi người lựa chọn không giống nhau, từ đó dần lạnh nhạt rồi dẫn đến chia tay.
Lại nhiều năm sau đó, bọn họ gặp lại nhau trong một buổi họp mặt lớp, Lương Thi Vận cứ tưởng rằng thời gian như nước chảy đã làm ướt sũng củi khô, nhưng không ngờ cửi ướt vẫn có thể đốt cháy được.
‘Tình cũ không rủ cũng tới’ của một đôi nam nữ trưởng thành.
Truy thê hỏa táng tràng.
Sau khi tốt nghiệp, con đường mà mỗi người lựa chọn không giống nhau, từ đó dần lạnh nhạt rồi dẫn đến chia tay.
Lại nhiều năm sau đó, bọn họ gặp lại nhau trong một buổi họp mặt lớp, Lương Thi Vận cứ tưởng rằng thời gian như nước chảy đã làm ướt sũng củi khô, nhưng không ngờ cửi ướt vẫn có thể đốt cháy được.
‘Tình cũ không rủ cũng tới’ của một đôi nam nữ trưởng thành.
Truy thê hỏa táng tràng.
2
Cp: nam thần kín đáo vs tiên nữ lạnh lùng
Hệt như viên đá rơi vào ly rượu trắng, rõ ràng đều lạnh lẽo, nhưng lại hòa tan vào nhau. Sở Hà tham gia khóa học hè ở nước ngoài lại đụng phải nam thần cô đã từng yêu từ cái nhìn đâu tiên sau đó bặt vô âm tín, lần này cô muốn khiến cho anh phải lén vào phòng của mình.
Hệt như viên đá rơi vào ly rượu trắng, rõ ràng đều lạnh lẽo, nhưng lại hòa tan vào nhau. Sở Hà tham gia khóa học hè ở nước ngoài lại đụng phải nam thần cô đã từng yêu từ cái nhìn đâu tiên sau đó bặt vô âm tín, lần này cô muốn khiến cho anh phải lén vào phòng của mình.
4
Tác giả: W Tòng Tinh/Kháng Bệnh Độc Khẩu Phục Dịch
Nhân vật chính: Nhai Thạch x Trần Ương (Tảng đá công x Nhân loại thụ)
Tag: H văn, 1v1, có tình tiết mang thai, hơi cưỡng chế yêu, HE
Độ dài: 31 chương
Trích đoạn:
Bình thường bà nội không cần cậu phụ việc nhà, cũng chẳng có chuyện gì khác để làm nên cậu hay ngồi đọc sách trên một tảng đá vừa tròn vừa thấp trong khu rừng sau núi.
Đọc hơn nửa tháng, có ngày cậu phát hiện dưới tảng đá mọc lên chồi non màu trắng giống như một loài thực vật kỳ lạ nào đó.
Cậu tò mò sờ lên, chồi non chợt mọc ra một chiếc lá mỏng manh trong lòng bàn tay cậu.
A Ương cảm thấy mới lạ nên sờ thêm mấy lần.
Chồi non dài ra, thân cũng lớn hơn, trên phiến lá ứa ra giọt nước óng ánh.
Chất lỏng kia nhơn nhớt, tay cậu tràn ngập mùi thơm của cây cỏ bị vò nát, A Ương cúi đầu ngửi, còn nhịn không được thè lưỡi liếm nhẹ.
Cậu chỉ biết hoa mắc cỡ bị sờ vào sẽ khép lá cây lại chứ chưa bao giờ gặp loài thực vật nào bị sờ soạng lại phình to ra.
Thật thú vị!
A Ương rất thích loài cây này, cậu đang định sờ tiếp thì chợt nghe bà nội dưới chân núi gọi mình về ăn cơm.
Nhân vật chính: Nhai Thạch x Trần Ương (Tảng đá công x Nhân loại thụ)
Tag: H văn, 1v1, có tình tiết mang thai, hơi cưỡng chế yêu, HE
Độ dài: 31 chương
Trích đoạn:
Bình thường bà nội không cần cậu phụ việc nhà, cũng chẳng có chuyện gì khác để làm nên cậu hay ngồi đọc sách trên một tảng đá vừa tròn vừa thấp trong khu rừng sau núi.
Đọc hơn nửa tháng, có ngày cậu phát hiện dưới tảng đá mọc lên chồi non màu trắng giống như một loài thực vật kỳ lạ nào đó.
Cậu tò mò sờ lên, chồi non chợt mọc ra một chiếc lá mỏng manh trong lòng bàn tay cậu.
A Ương cảm thấy mới lạ nên sờ thêm mấy lần.
Chồi non dài ra, thân cũng lớn hơn, trên phiến lá ứa ra giọt nước óng ánh.
Chất lỏng kia nhơn nhớt, tay cậu tràn ngập mùi thơm của cây cỏ bị vò nát, A Ương cúi đầu ngửi, còn nhịn không được thè lưỡi liếm nhẹ.
Cậu chỉ biết hoa mắc cỡ bị sờ vào sẽ khép lá cây lại chứ chưa bao giờ gặp loài thực vật nào bị sờ soạng lại phình to ra.
Thật thú vị!
A Ương rất thích loài cây này, cậu đang định sờ tiếp thì chợt nghe bà nội dưới chân núi gọi mình về ăn cơm.
4
Tác giả: Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ, Truyện Sủng, Đô Thị
Giới thiệu:
Không muốn trở thành một diễn viên vạn người mê không phải là ảnh đế tốt.
Kiếp trước dựa vào kỹ năng diễn xuất độc đáo, khí ngút trời không ai có thể bắt chước, nam chính chuyển thế xuyên đến hiện đại, sau khi trưởng thành, dưới sự ủng hộ của cha là ông chủ mỏ than, anh đã mang theo tiền vốn (tiền tài + nhan sắc) bước vào cửa lớn của giới giải trí.
Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ, Truyện Sủng, Đô Thị
Giới thiệu:
Không muốn trở thành một diễn viên vạn người mê không phải là ảnh đế tốt.
Kiếp trước dựa vào kỹ năng diễn xuất độc đáo, khí ngút trời không ai có thể bắt chước, nam chính chuyển thế xuyên đến hiện đại, sau khi trưởng thành, dưới sự ủng hộ của cha là ông chủ mỏ than, anh đã mang theo tiền vốn (tiền tài + nhan sắc) bước vào cửa lớn của giới giải trí.
4.5
[Tác giả Di Sinh Sinh -- Thể loại: Ngôn Tình, Hệ thống, Dị Năng, Trọng Sinh, Truyện Sủng, Nữ Cường, Hài Hước, Điền Văn, Hiện Đại ]
Văn án:
Đời Phó Lê bị em gái Phó Đào đẩy ngã xuống sông, được Trần Viễn cứu lên. Cô buộc phải gả cho hắn ta, làm mẹ kế của hai đứa nhỏ.
Nhà họ Trần nghèo khó, ăn bữa nay lo bữa mai. Mẹ chồng lại độc ác, động một tí là chửi rủa quát mắng. Trần Viễn thì suốt ngày say xỉn rồi bạo hành gia đình.
Phó Lê ở nhà họ Trần làm trâu làm ngựa khổ cực vất vả, chưa tới nửa năm đã sinh bệnh nặng mà chết.
Trước khi chết, tiếc nuối duy nhất của cô chính là không biết ai đã lặng lẽ hộ tống mình về nhà mỗi khi phải làm việc đến đêm khuya, ai đã đặt thuốc trị thương lên bệ cửa sổ mỗi lần mình bị đánh đập, ai đã tặng nho cho mình những lúc bị đói.
Không có cách nào để nói với người đã chiếu sáng cuộc đời ảm đạm của mình một tiếng: Cảm ơn!
………
Sống lại một lần nữa, chuyện đầu tiên Phó Lê làm chính là dồn hết sức lực vào cẳng chân để đá văng Trần Viễn ra thật xa, tự mình leo lên bờ, tuyệt đối không gả cho hắn ta, sau đó chạy đến nơi khác để tìm một cuộc sống mới đủ ăn đủ mặc.
Chuyện thứ hai là tìm ra con người thầm lặng kia, báo đáp cho người ta gấp bội lần những điều tốt mà anh ấy đã làm cho mình.
Sau khi sống lại, Phó Lê có cơ hội được rút thăm trúng thưởng từ hệ thống. Định mệnh ép cô trở thành người làm nhiệm vụ, vì thế mà Phó Lê có thể nhận được rất nhiều ‘bảo bối’.
Ví dụ như: phương pháp nhân giống hạt dưa, thuốc mỡ vạn năng, tài nghệ nấu nướng, nước linh tuyền…
Thế nhưng định mệnh cũng trêu đùa cô, hoá ra người kiếp trước đã bảo vệ cô lại chính là Lăng Nghị ở Thôn Bá – một người vô cùng hung dữ và khó gần.
Có điều, những ‘bảo bối’ của hệ thống lại khiến Phó Lê phải thèm thuồng, vậy nên cô đã mang theo tâm trạng nơm nớp lo sợ mà đi làm nhiệm vụ.
Lần đầu tiên, cô lặng lẽ chạm vào tay anh ta, tứ chi tiếp xúc.
Nhưng người đàn ông đó lại hung hăng quay đầu lại, trừng mắt nhìn cô: “Chạm vào tôi một lần nữa thì đừng trách tôi không khách khí.”
Phó Lê sợ tới mức ngã nhào xuống mặt đất, hai mông ê ẩm, nghĩ thầm: Hung dữ như vậy, sao có thể là lương duyên trời định chứ?!
Tuy nhiên, về sau Phó Lê phát hiện ra, người đàn ông này… hình như chính là người đã thầm mến cô ở kiếp trước, là ánh sáng của cuộc đời cô.
………
Sau khi gả cho Lăng Nghị, một đám người luôn chờ đợi khoảnh khắc Phó Lê trở thành trò cười.
Thiên hạ: “Nhà họ Lăng nghèo đến nỗi một lạng thịt cũng không có mà ăn, Lê Tử gả đến đó chắc chắn sẽ phải chịu khổ.”
Kết quả, hai vợ chồng Phó Lê bắt đầu kinh doanh buôn bán, TV, tủ lạnh, máy may, từ một túp lều lụp xụp biến thành những căn phòng rộng lớn, nhà lầu khang trang.
Thiên hạ: "Em trai Lăng Nghị có bệnh, em gái lại bị thọt chân, đúng là đồ của nợ!”
Kết quả, em trai và em gái Lăng Nghị, một người trở thành kỹ sư chế tạo máy móc, một người trở thành chuyên gia thiết kế thời trang.
Thiên hạ: "Có tiền thì làm được gì chứ, không cha không mẹ cũng chẳng có ai giúp đỡ.”
Kết quả, cha mẹ ruột của tên lưu manh Lăng Nghị đã tìm tới tận cửa, thế mà lại là quan lớn trên tỉnh.
Thiên hạ: "Có tiền có quyền thì sao chứ, Lăng Nghị hung hăng cục cằn như thế, chắc chắn là không biết thương yêu bà xã.”
Phó Lê yên lặng quay đầu, cắn quả nho mà Lăng Nghị đã lột sẵn vỏ, thầm nghĩ: Thương yêu bà xã ư, anh ấy đã bắt đầu từ đời trước rồi!
Văn án:
Đời Phó Lê bị em gái Phó Đào đẩy ngã xuống sông, được Trần Viễn cứu lên. Cô buộc phải gả cho hắn ta, làm mẹ kế của hai đứa nhỏ.
Nhà họ Trần nghèo khó, ăn bữa nay lo bữa mai. Mẹ chồng lại độc ác, động một tí là chửi rủa quát mắng. Trần Viễn thì suốt ngày say xỉn rồi bạo hành gia đình.
Phó Lê ở nhà họ Trần làm trâu làm ngựa khổ cực vất vả, chưa tới nửa năm đã sinh bệnh nặng mà chết.
Trước khi chết, tiếc nuối duy nhất của cô chính là không biết ai đã lặng lẽ hộ tống mình về nhà mỗi khi phải làm việc đến đêm khuya, ai đã đặt thuốc trị thương lên bệ cửa sổ mỗi lần mình bị đánh đập, ai đã tặng nho cho mình những lúc bị đói.
Không có cách nào để nói với người đã chiếu sáng cuộc đời ảm đạm của mình một tiếng: Cảm ơn!
………
Sống lại một lần nữa, chuyện đầu tiên Phó Lê làm chính là dồn hết sức lực vào cẳng chân để đá văng Trần Viễn ra thật xa, tự mình leo lên bờ, tuyệt đối không gả cho hắn ta, sau đó chạy đến nơi khác để tìm một cuộc sống mới đủ ăn đủ mặc.
Chuyện thứ hai là tìm ra con người thầm lặng kia, báo đáp cho người ta gấp bội lần những điều tốt mà anh ấy đã làm cho mình.
Sau khi sống lại, Phó Lê có cơ hội được rút thăm trúng thưởng từ hệ thống. Định mệnh ép cô trở thành người làm nhiệm vụ, vì thế mà Phó Lê có thể nhận được rất nhiều ‘bảo bối’.
Ví dụ như: phương pháp nhân giống hạt dưa, thuốc mỡ vạn năng, tài nghệ nấu nướng, nước linh tuyền…
Thế nhưng định mệnh cũng trêu đùa cô, hoá ra người kiếp trước đã bảo vệ cô lại chính là Lăng Nghị ở Thôn Bá – một người vô cùng hung dữ và khó gần.
Có điều, những ‘bảo bối’ của hệ thống lại khiến Phó Lê phải thèm thuồng, vậy nên cô đã mang theo tâm trạng nơm nớp lo sợ mà đi làm nhiệm vụ.
Lần đầu tiên, cô lặng lẽ chạm vào tay anh ta, tứ chi tiếp xúc.
Nhưng người đàn ông đó lại hung hăng quay đầu lại, trừng mắt nhìn cô: “Chạm vào tôi một lần nữa thì đừng trách tôi không khách khí.”
Phó Lê sợ tới mức ngã nhào xuống mặt đất, hai mông ê ẩm, nghĩ thầm: Hung dữ như vậy, sao có thể là lương duyên trời định chứ?!
Tuy nhiên, về sau Phó Lê phát hiện ra, người đàn ông này… hình như chính là người đã thầm mến cô ở kiếp trước, là ánh sáng của cuộc đời cô.
………
Sau khi gả cho Lăng Nghị, một đám người luôn chờ đợi khoảnh khắc Phó Lê trở thành trò cười.
Thiên hạ: “Nhà họ Lăng nghèo đến nỗi một lạng thịt cũng không có mà ăn, Lê Tử gả đến đó chắc chắn sẽ phải chịu khổ.”
Kết quả, hai vợ chồng Phó Lê bắt đầu kinh doanh buôn bán, TV, tủ lạnh, máy may, từ một túp lều lụp xụp biến thành những căn phòng rộng lớn, nhà lầu khang trang.
Thiên hạ: "Em trai Lăng Nghị có bệnh, em gái lại bị thọt chân, đúng là đồ của nợ!”
Kết quả, em trai và em gái Lăng Nghị, một người trở thành kỹ sư chế tạo máy móc, một người trở thành chuyên gia thiết kế thời trang.
Thiên hạ: "Có tiền thì làm được gì chứ, không cha không mẹ cũng chẳng có ai giúp đỡ.”
Kết quả, cha mẹ ruột của tên lưu manh Lăng Nghị đã tìm tới tận cửa, thế mà lại là quan lớn trên tỉnh.
Thiên hạ: "Có tiền có quyền thì sao chứ, Lăng Nghị hung hăng cục cằn như thế, chắc chắn là không biết thương yêu bà xã.”
Phó Lê yên lặng quay đầu, cắn quả nho mà Lăng Nghị đã lột sẵn vỏ, thầm nghĩ: Thương yêu bà xã ư, anh ấy đã bắt đầu từ đời trước rồi!
4
SAO EM ĐỎ MẶT RỒI?
🍒 Tác giả: Tuệ Tuyết
🍒 Editor: Jeongie
🍒 Thể loại: Hiện đại, ngọt ngào.
🍒 Độ dài: 53 chương + 25 ngoại truyện.
🍧 Giới thiệu 🍧
Dưới nhà Tô Đào vừa có hàng xóm mới chuyển đến.
Nghe dân tình đồn rằng, hàng xóm cao 1 mét 88, theo style “cấm dục”, vẻ ngoài lạnh lùng, cư xử nhã nhặn.
…
Dạo này, vận may của Tô Đào thường xuyên “vắng nhà”. Vì sự cố thấm dột mà cô đã bị hàng xóm tầng dưới lên tiếng “nhắc nhở”.
Về sau, cô tìm được một luật sư xuất sắc trên mạng để tư vấn một vài chuyện.
Khởi đầu thuận lợi, quá trình suôn sẻ. Cuối cùng, cô còn add luôn cả Wechat của anh chàng luật sư chất lượng cao này.
Tiếng lòng của Tô Đào: … Chẳng lẽ tình yêu đang vẫy gọi?
Chuyện tình qua mạng bắt đầu rực cháy, Tô Đào ngọt ngào gọi anh là ông xã suốt ba tháng liền.
Rồi bỗng có một ngày, Tô Đào chợt phát hiện ra một chuyện vô cùng kỳ lạ.
Trai đẹp tầng dưới bỗng nhiên đổi tài khoản thành… Cắn một miếng đào.
Tô Đào: … Mi là ai?
Cắn một miếng đào: Ông xã em đây.
🍒 Tác giả: Tuệ Tuyết
🍒 Editor: Jeongie
🍒 Thể loại: Hiện đại, ngọt ngào.
🍒 Độ dài: 53 chương + 25 ngoại truyện.
🍧 Giới thiệu 🍧
Dưới nhà Tô Đào vừa có hàng xóm mới chuyển đến.
Nghe dân tình đồn rằng, hàng xóm cao 1 mét 88, theo style “cấm dục”, vẻ ngoài lạnh lùng, cư xử nhã nhặn.
…
Dạo này, vận may của Tô Đào thường xuyên “vắng nhà”. Vì sự cố thấm dột mà cô đã bị hàng xóm tầng dưới lên tiếng “nhắc nhở”.
Về sau, cô tìm được một luật sư xuất sắc trên mạng để tư vấn một vài chuyện.
Khởi đầu thuận lợi, quá trình suôn sẻ. Cuối cùng, cô còn add luôn cả Wechat của anh chàng luật sư chất lượng cao này.
Tiếng lòng của Tô Đào: … Chẳng lẽ tình yêu đang vẫy gọi?
Chuyện tình qua mạng bắt đầu rực cháy, Tô Đào ngọt ngào gọi anh là ông xã suốt ba tháng liền.
Rồi bỗng có một ngày, Tô Đào chợt phát hiện ra một chuyện vô cùng kỳ lạ.
Trai đẹp tầng dưới bỗng nhiên đổi tài khoản thành… Cắn một miếng đào.
Tô Đào: … Mi là ai?
Cắn một miếng đào: Ông xã em đây.
4.8
Sau khi mẫu thân qua đời, thanh mai trúc mã của phụ thân chủ động đến ở trong nhà.
Về sau, phụ thân cũng qua đời.
Bà ta ngang nhiên chiếm lấy cửa tiệm của phụ thân, không cho ta và đệ đệ dính dáng đến việc làm ăn của gia đình, thậm chí còn cầm roi mây đuổi đánh đệ đệ ta khắp nơi.
Đến khi bà ta qua đời, ta và đệ đệ nhìn nhau cười.
Cười mãi, cười đến mức cả hai ôm chầm lấy nhau mà khóc nức nở.
Về sau, phụ thân cũng qua đời.
Bà ta ngang nhiên chiếm lấy cửa tiệm của phụ thân, không cho ta và đệ đệ dính dáng đến việc làm ăn của gia đình, thậm chí còn cầm roi mây đuổi đánh đệ đệ ta khắp nơi.
Đến khi bà ta qua đời, ta và đệ đệ nhìn nhau cười.
Cười mãi, cười đến mức cả hai ôm chầm lấy nhau mà khóc nức nở.
4.3
Tác giả: Phiên Gia Đích Mã Giáp
Thể loại: CaoH, song tính, sản nhũ, np,...
Editor: Thập Vĩ Bạch Hồ; Lazzie
Giới thiệu
yd thụ xuyên qua dùng thân thể chinh phục boss game từng thế giới, bắt đầu cuộc sống hạnh (tính) phúc.
*yd: dâm đãng ấy ( dành cho mấy thím không hiểu yd là gì:V)
Quả mìn siêu bự: thụ có ngực, ai dị ứng xin link back:V
Truyện gồm các thể loại np, song long nhập động, bla bla bla, nói chung cả truyện chỉ toàn thịt và thịt @@
Thể loại: CaoH, song tính, sản nhũ, np,...
Editor: Thập Vĩ Bạch Hồ; Lazzie
Giới thiệu
yd thụ xuyên qua dùng thân thể chinh phục boss game từng thế giới, bắt đầu cuộc sống hạnh (tính) phúc.
*yd: dâm đãng ấy ( dành cho mấy thím không hiểu yd là gì:V)
Quả mìn siêu bự: thụ có ngực, ai dị ứng xin link back:V
Truyện gồm các thể loại np, song long nhập động, bla bla bla, nói chung cả truyện chỉ toàn thịt và thịt @@
4.1
Tác giả: Ngã Thị Đại Vương
Thể loại: Ngôn Tình, Đoản Văn, Chữa Lành
Team dịch: 22h mẹ bắt Triệu ngủ
Giới thiệu
Tôi sống lại sau khi ở cạnh gã sát nhân cuồng sát nổi tiếng ba ngày.
Khi ấy gã vẫn là đứa trẻ tội nghiệp ngồi xe lăn bị người khác bắt nạt.
Không sao, tôi không sợ, gã giết người cướp của là chuyện của hai mươi năm sau.
Tôi có đủ tự tin cải tạo gã thành người bình thường, tạo phúc cho xã hội chủ nghĩa!
Thể loại: Ngôn Tình, Đoản Văn, Chữa Lành
Team dịch: 22h mẹ bắt Triệu ngủ
Giới thiệu
Tôi sống lại sau khi ở cạnh gã sát nhân cuồng sát nổi tiếng ba ngày.
Khi ấy gã vẫn là đứa trẻ tội nghiệp ngồi xe lăn bị người khác bắt nạt.
Không sao, tôi không sợ, gã giết người cướp của là chuyện của hai mươi năm sau.
Tôi có đủ tự tin cải tạo gã thành người bình thường, tạo phúc cho xã hội chủ nghĩa!
3.7
🌽Tên khác: Yêu đơn phương là điều tốt đẹp
🌽Tên Hán Việt: Đan luyến thị mỹ hảo đích
🌽Tác giả: Đại Bính
🌽Editor: Bắp
🌽Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, HE, tình cảm, H văn, ngọt sủng, song xử, vườn trường, nhẹ nhàng, đô thị tình duyên, 1v1
🌽Độ dài: 27 chương
Trích đoạn:
Ở trong mắt Hàn An, Thẩm Mặc chính là chàng trai đẹp đẽ nhất trần đời. Cảnh tượng lần đầu tiên hai người gặp nhau, cho tới giờ cô vẫn còn nhớ rất rõ.
Đó là ngày đầu tiên mà Thẩm Mặc chuyển đến trường trung học Tĩnh An, thiếu niên mặc đồng phục, cả người cao ráo thẳng tắp, khuôn mặt trắng nõn, thần sắc có chút lạnh lùng.
Cậu đứng trên bục giảng, nhàn nhạt mở miệng. "Thẩm Mặc."
Trong khoảnh khắc ấy, Hàn An nhìn chằm chằm lên bục, thời gian xung quanh như ngừng trôi, hai chữ kia không ngừng vang vọng bên tai cô. Trái tim không biết vì sao lại mãnh liệt đập thình thịch, cô thầm nghĩ, có lẽ đây chính là nhất kiến chung tình chăng!
Kể từ lúc đó, niềm vui lớn nhất mỗi ngày của Hàn An chính là được nhìn trộm Thẩm Mặc.
🌽Tên Hán Việt: Đan luyến thị mỹ hảo đích
🌽Tác giả: Đại Bính
🌽Editor: Bắp
🌽Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, HE, tình cảm, H văn, ngọt sủng, song xử, vườn trường, nhẹ nhàng, đô thị tình duyên, 1v1
🌽Độ dài: 27 chương
Trích đoạn:
Ở trong mắt Hàn An, Thẩm Mặc chính là chàng trai đẹp đẽ nhất trần đời. Cảnh tượng lần đầu tiên hai người gặp nhau, cho tới giờ cô vẫn còn nhớ rất rõ.
Đó là ngày đầu tiên mà Thẩm Mặc chuyển đến trường trung học Tĩnh An, thiếu niên mặc đồng phục, cả người cao ráo thẳng tắp, khuôn mặt trắng nõn, thần sắc có chút lạnh lùng.
Cậu đứng trên bục giảng, nhàn nhạt mở miệng. "Thẩm Mặc."
Trong khoảnh khắc ấy, Hàn An nhìn chằm chằm lên bục, thời gian xung quanh như ngừng trôi, hai chữ kia không ngừng vang vọng bên tai cô. Trái tim không biết vì sao lại mãnh liệt đập thình thịch, cô thầm nghĩ, có lẽ đây chính là nhất kiến chung tình chăng!
Kể từ lúc đó, niềm vui lớn nhất mỗi ngày của Hàn An chính là được nhìn trộm Thẩm Mặc.
4
Thường gia tiểu thư đứng trước cửa sổ, cười nói: “Nhị ca lại xem con gái của bảo mẫu Tô Châu, khuôn mặt như vải tươi lột vỏ, mọng nước.”
Một tia nắng mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ khắc hoa chiếu vào nửa bên mặt người đàn ông cao lớn tranh tối tranh sáng.
Phùng Chi nhón chân ngắt đóa dành dành vừa trắng vừa đẹp, cài lên tóc mai, vô tình thoáng liếc nhìn thấy anh bên cửa sổ.
Năm ấy, cô mười bảy, anh đã ba mươi.
….
“Miệng ngọt đuôi độc, eo đầy phấn, tìm hoa vấn liễu, ăn hương ăn hoa, khối nhung nhỏ gắng vác nặng, đôi cánh mỏng manh bay theo gió, là gì?”
“Ong vàng?” Phùng Chi hơi thở hỗn loạn, ôm vòng eo tinh tráng của hắn.
Hắn cúi đầu hôn lên vết nốt ruồi son: “Là em!”
Ghi chú:
Cốt truyện có thịt! Nhập hố cần cẩn thận.
Tác giả: Đại cô nương Sói.
Thể loại: Đại thúc x loli, H+
Một tia nắng mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ khắc hoa chiếu vào nửa bên mặt người đàn ông cao lớn tranh tối tranh sáng.
Phùng Chi nhón chân ngắt đóa dành dành vừa trắng vừa đẹp, cài lên tóc mai, vô tình thoáng liếc nhìn thấy anh bên cửa sổ.
Năm ấy, cô mười bảy, anh đã ba mươi.
….
“Miệng ngọt đuôi độc, eo đầy phấn, tìm hoa vấn liễu, ăn hương ăn hoa, khối nhung nhỏ gắng vác nặng, đôi cánh mỏng manh bay theo gió, là gì?”
“Ong vàng?” Phùng Chi hơi thở hỗn loạn, ôm vòng eo tinh tráng của hắn.
Hắn cúi đầu hôn lên vết nốt ruồi son: “Là em!”
Ghi chú:
Cốt truyện có thịt! Nhập hố cần cẩn thận.
Tác giả: Đại cô nương Sói.
Thể loại: Đại thúc x loli, H+
4.5
Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, HE, Ngọt sủng, Trọng sinh, Vườn trường, Hoan hỉ oan gia, Chủ thụ, Nhẹ nhàng, 1v1.
Hồn nhiên tạc mao Hạ Thanh Hồi thụ X một bụng phúc hắc Đan Vân Triệt công.
Một câu giới thiệu vắn tắt: Cầu giúp đỡ! Bạn cùng bàn bắt tôi thi lên Bắc Đại, phải làm sao bây giờ?
Lập ý: Làm người thì nên không ngừng mang theo mục tiêu tiến về phía trước, vĩnh viễn không từ bỏ.
- -----
Hạ Thanh Hồi trong một lần chuyển gạch ở công trường, vô tình bị bao cát đập chết.
Vừa mở mắt ra đã quay trở về thời trung học, vào thời điểm cha không thương mẹ không yêu, học tập thì xuống cấp trầm trọng.Sau khi sống lại, cậu không còn ký ức lúc sau này, vì vậy vẫn giống như trước kia làm bá chủ học đường, sống một cuộc sống mê muội quẩn quanh, hành hiệp trượng nghĩa.
Nhưng đột nhiên có một ngày, đệ nhất tinh anh toàn thành phố, giải thưởng thi đua cầm đến mềm tay Đan Vân Triệt không biết vì sao lại chuyển đến trường học của họ.Cái người này vừa cao to đẹp trai lại học giỏi, trong nháy mắt đã cướp hết ánh hào quang của Hạ Thanh Hồi. Hạ Thanh đáp: Một câu đmm này không biết có nên nói hay không.
Trong lòng cậu bắt đầu khó chịu, nhìn người này chỗ nào cũng không vừa mắt, rất muốn đem cái tên trắng gầy yếu đuối thích đeo kính gọng vàng này ra đánh một trận.Cuối cùng kết quả lại là ngựa vấp chân trước, người được cứu lại là chính mình?!
Ngày hôm sau, cái người này bắt đầu ép cậu học bài?!! Đáng giận nhất chính là, người này ở trước mặt người khác là vẻ mặt vô hại, nhưng trên thực tế lại là một tên biến thái, "Đề này làm không xong, cậu phải hôn tôi một cái." "Nếu cậu không hôn, tôi sẽ tự mình đến đấy."?!!!
Cuộc sống vẫn luôn thuận buồm xuôi gió, Đan Vân Triệt đời trước chỉ có một tiếc nuối lớn nhất chính là để mất đi người khi bé vẫn luôn thích ôm cổ mình gọi bé mập, còn nói sẽ vĩnh viễn bảo vệ mình. Sống lại một lần nữa, vậy hãy để tôi bảo vệ em đi.
Hồn nhiên tạc mao Hạ Thanh Hồi thụ X một bụng phúc hắc Đan Vân Triệt công.
Một câu giới thiệu vắn tắt: Cầu giúp đỡ! Bạn cùng bàn bắt tôi thi lên Bắc Đại, phải làm sao bây giờ?
Lập ý: Làm người thì nên không ngừng mang theo mục tiêu tiến về phía trước, vĩnh viễn không từ bỏ.
- -----
Hạ Thanh Hồi trong một lần chuyển gạch ở công trường, vô tình bị bao cát đập chết.
Vừa mở mắt ra đã quay trở về thời trung học, vào thời điểm cha không thương mẹ không yêu, học tập thì xuống cấp trầm trọng.Sau khi sống lại, cậu không còn ký ức lúc sau này, vì vậy vẫn giống như trước kia làm bá chủ học đường, sống một cuộc sống mê muội quẩn quanh, hành hiệp trượng nghĩa.
Nhưng đột nhiên có một ngày, đệ nhất tinh anh toàn thành phố, giải thưởng thi đua cầm đến mềm tay Đan Vân Triệt không biết vì sao lại chuyển đến trường học của họ.Cái người này vừa cao to đẹp trai lại học giỏi, trong nháy mắt đã cướp hết ánh hào quang của Hạ Thanh Hồi. Hạ Thanh đáp: Một câu đmm này không biết có nên nói hay không.
Trong lòng cậu bắt đầu khó chịu, nhìn người này chỗ nào cũng không vừa mắt, rất muốn đem cái tên trắng gầy yếu đuối thích đeo kính gọng vàng này ra đánh một trận.Cuối cùng kết quả lại là ngựa vấp chân trước, người được cứu lại là chính mình?!
Ngày hôm sau, cái người này bắt đầu ép cậu học bài?!! Đáng giận nhất chính là, người này ở trước mặt người khác là vẻ mặt vô hại, nhưng trên thực tế lại là một tên biến thái, "Đề này làm không xong, cậu phải hôn tôi một cái." "Nếu cậu không hôn, tôi sẽ tự mình đến đấy."?!!!
Cuộc sống vẫn luôn thuận buồm xuôi gió, Đan Vân Triệt đời trước chỉ có một tiếc nuối lớn nhất chính là để mất đi người khi bé vẫn luôn thích ôm cổ mình gọi bé mập, còn nói sẽ vĩnh viễn bảo vệ mình. Sống lại một lần nữa, vậy hãy để tôi bảo vệ em đi.
3
Yêu thầm Giản Trầm Tinh đã nhiều năm, Quý Hạ chẳng bao giờ nghĩ tới việc thực sự có được ngôi sao (*) này. Lời yêu thời niên thiếu chưa dám thổ lộ cuối cùng cũng tìm được chốn phát tiết, từ đó chẳng thể ngừng lại.
(*) Tên nam chính là Tinh (星), tức ngôi sao.
※ 1V1, nam chính không sạch, để ý chớ nhảy hố (Chắc không sạch của tác giả là nam chính từng có người yêu cũ @@).
※ Truyện yêu thầm, tình tiết không có gì cao trào, chỉ là mấy mẩu chuyện siêu siêu ngọt ngào đời thường.
(*) Tên nam chính là Tinh (星), tức ngôi sao.
※ 1V1, nam chính không sạch, để ý chớ nhảy hố (Chắc không sạch của tác giả là nam chính từng có người yêu cũ @@).
※ Truyện yêu thầm, tình tiết không có gì cao trào, chỉ là mấy mẩu chuyện siêu siêu ngọt ngào đời thường.
4.1
Nữ chính ôn nhu kiên cường & Nam chính bạch thiết hắc (ngoài sáng ngây thơ vô hại, bên trong mưu mô thâm sâu).
Năm Định An thứ mười tám, Tạ vương phủ gặp nạn, hai phụ tử Tạ vương tử trận sa trường, cả nhà trung liệt chỉ còn lại tiểu thư Tạ Dao may mắn sống sót. Hoàng đế thương xót cho nữ nhi của Tạ vương, hạ chỉ ban hôn gả Tạ Dao cho Thái tử Đông cung.
Tạ vương phủ sụp đổ, Tạ Dao như cánh bèo trôi nổi giữa dòng đời, sau khi chịu tang trăm ngày liền gả vào Đông cung.
Người người đều thương xót, kẻ kẻ đều cười nhạo.
Thương cho Tạ Dao mồ côi phụ mẫu, không nơi nương tựa, lại cười nhạo Thái tử ốm yếu b ệ nh t ậ t, Đông cung sớm muộn gì cũng đổi chủ, e là nàng gả cho kẻ ốm đau, rồi lại trở thành quả phụ đáng thương, cả đời độc sống bên cạnh bài vị phu quân.
Lúc mới vào Đông cung, Tạ Dao luôn khiêm nhường, muốn trở thành người mờ nhạt, chỉ mong cùng vị Thái tử ốm yếu kia giữ lễ với nhau, sau này đợi hắn qua đời hoặc đăng cơ, nàng cũng có thể sống yên ổn nửa đời còn lại.
Nào ngờ đâu, hôm nay Cố Trường Trạch lại lấy cớ đau đầu cho gọi nàng đến hầu hạ, lúc thì sốt cao, lúc lại ho ra m á u, nàng bất đắc dĩ phải ở lại chăm sóc hắn cả đêm, hai người đêm nào cũng ngủ chung giường.
Hôm sau, hắn lại khéo léo từ chối ý tốt của Hoàng đế muốn ban thêm thê thiếp cho hắn, nói rằng hắn bệnh nặng khó qua khỏi, không muốn liên lụy đến người khác, Đông cung chỉ cần có một mình Thái tử phi là đủ rồi.
Vì vậy, dân gian vừa than thở vị Thái tử bệnh tật này e là khó sống quá ba mươi, vừa đồn đại Thái tử sủng ái Thái tử phi, hai người như hình với bóng, thật là một đôi phu thê ân ái.
Tin đồn ngày càng lan xa, Tạ Dao lo lắng Thái tử sẽ mang tiếng xấu là “sợ thê tử”, bèn nhẹ nhàng nhắc nhở hắn.
Cố Trường Trạch dịu dàng cười với nàng:
“Ta bệnh nặng, không muốn liên lụy đến nàng, nếu sau này ta có mệnh hệ gì, nàng cứ tâu với phụ hoàng xin cho nàng được tự do. Chuyện đồn thổi bên ngoài chỉ là lời thêu dệt, nàng cứ yên tâm, ta sẽ cho người xử lý”.
Năm Định An thứ mười tám, Tạ vương phủ gặp nạn, hai phụ tử Tạ vương tử trận sa trường, cả nhà trung liệt chỉ còn lại tiểu thư Tạ Dao may mắn sống sót. Hoàng đế thương xót cho nữ nhi của Tạ vương, hạ chỉ ban hôn gả Tạ Dao cho Thái tử Đông cung.
Tạ vương phủ sụp đổ, Tạ Dao như cánh bèo trôi nổi giữa dòng đời, sau khi chịu tang trăm ngày liền gả vào Đông cung.
Người người đều thương xót, kẻ kẻ đều cười nhạo.
Thương cho Tạ Dao mồ côi phụ mẫu, không nơi nương tựa, lại cười nhạo Thái tử ốm yếu b ệ nh t ậ t, Đông cung sớm muộn gì cũng đổi chủ, e là nàng gả cho kẻ ốm đau, rồi lại trở thành quả phụ đáng thương, cả đời độc sống bên cạnh bài vị phu quân.
Lúc mới vào Đông cung, Tạ Dao luôn khiêm nhường, muốn trở thành người mờ nhạt, chỉ mong cùng vị Thái tử ốm yếu kia giữ lễ với nhau, sau này đợi hắn qua đời hoặc đăng cơ, nàng cũng có thể sống yên ổn nửa đời còn lại.
Nào ngờ đâu, hôm nay Cố Trường Trạch lại lấy cớ đau đầu cho gọi nàng đến hầu hạ, lúc thì sốt cao, lúc lại ho ra m á u, nàng bất đắc dĩ phải ở lại chăm sóc hắn cả đêm, hai người đêm nào cũng ngủ chung giường.
Hôm sau, hắn lại khéo léo từ chối ý tốt của Hoàng đế muốn ban thêm thê thiếp cho hắn, nói rằng hắn bệnh nặng khó qua khỏi, không muốn liên lụy đến người khác, Đông cung chỉ cần có một mình Thái tử phi là đủ rồi.
Vì vậy, dân gian vừa than thở vị Thái tử bệnh tật này e là khó sống quá ba mươi, vừa đồn đại Thái tử sủng ái Thái tử phi, hai người như hình với bóng, thật là một đôi phu thê ân ái.
Tin đồn ngày càng lan xa, Tạ Dao lo lắng Thái tử sẽ mang tiếng xấu là “sợ thê tử”, bèn nhẹ nhàng nhắc nhở hắn.
Cố Trường Trạch dịu dàng cười với nàng:
“Ta bệnh nặng, không muốn liên lụy đến nàng, nếu sau này ta có mệnh hệ gì, nàng cứ tâu với phụ hoàng xin cho nàng được tự do. Chuyện đồn thổi bên ngoài chỉ là lời thêu dệt, nàng cứ yên tâm, ta sẽ cho người xử lý”.
3.8
NỮ NHI QUỐC
Tác giả: Vũ Sơn Nhất Định Bất Hoá
Editor: Team Fukamidori
Thể loại: Truyện ngắn, cổ đại, huyền huyễn, tu tiên, nữ cường, nghịch tập, HE
ෆ˙ᵕ˙ෆ
Ta sống trong một thế giới chỉ toàn nữ nhân.
Tu luyện đến cảnh giới Kim Đan, đứng đầu thiên hạ, sẽ được phi thăng lên thượng giới và trở thành nam nhân.
Nam nhân là đích đến của chúng ta, là mục tiêu cao thượng nhất mà chúng ta theo đuổi.
Ta nhân lúc tỷ tỷ tu luyện thành công đã theo dõi tỷ ấy đến tận nơi phi thăng và cải trang thành nam nhân theo như những gì ghi trong sách cổ.
Nhưng ta lại ngụy trang quá tốt, đến nơi phi thăng bị nhận nhầm và đưa lên thượng giới.
Lúc này, ta mới phát hiện ra, quy tắc của thế giới này chỉ là một trò đùa.
Kim Đan của nữ nhân ở thượng giới chẳng qua chỉ là một loại thuốc bổ mà thôi.
Tác giả: Vũ Sơn Nhất Định Bất Hoá
Editor: Team Fukamidori
Thể loại: Truyện ngắn, cổ đại, huyền huyễn, tu tiên, nữ cường, nghịch tập, HE
ෆ˙ᵕ˙ෆ
Ta sống trong một thế giới chỉ toàn nữ nhân.
Tu luyện đến cảnh giới Kim Đan, đứng đầu thiên hạ, sẽ được phi thăng lên thượng giới và trở thành nam nhân.
Nam nhân là đích đến của chúng ta, là mục tiêu cao thượng nhất mà chúng ta theo đuổi.
Ta nhân lúc tỷ tỷ tu luyện thành công đã theo dõi tỷ ấy đến tận nơi phi thăng và cải trang thành nam nhân theo như những gì ghi trong sách cổ.
Nhưng ta lại ngụy trang quá tốt, đến nơi phi thăng bị nhận nhầm và đưa lên thượng giới.
Lúc này, ta mới phát hiện ra, quy tắc của thế giới này chỉ là một trò đùa.
Kim Đan của nữ nhân ở thượng giới chẳng qua chỉ là một loại thuốc bổ mà thôi.
4.4
Truyện Quý Phi Lúc Nào Cũng Muốn Được Lười Biếng của tác giả Đại Quả Lạp kể về Tiêu Hề Hề không hề đoán được mình lại xuyên về cổ đại, còn trở thành tiểu lão bà của Thái Tử.
Kịch bản thế này, xác định chính là cung đấu rồi!
Hả? Cái gì cơ? Tiêu Hề Hề khó hiểu, nàng là một con cá mặn mà thoi!
Tranh sủng là gì? Không bao giờ!
Làm cá mặn mới là lẽ sống của đời nàng, ăn no chờ chết chính là chân lý sống!
Nhưng điều nàng không ngờ là, Thái Tử cao lãnh lại thích nàng ở điểm này?!
Kịch bản thế này, xác định chính là cung đấu rồi!
Hả? Cái gì cơ? Tiêu Hề Hề khó hiểu, nàng là một con cá mặn mà thoi!
Tranh sủng là gì? Không bao giờ!
Làm cá mặn mới là lẽ sống của đời nàng, ăn no chờ chết chính là chân lý sống!
Nhưng điều nàng không ngờ là, Thái Tử cao lãnh lại thích nàng ở điểm này?!
3.1
Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, H văn (nhẹ), Hắc ám, Ngược thân ngược tâm, NP (4x1), Góc nhìn thứ nhất, OE, BE.
Giới thiệu
Người nọ cho rằng tôi muốn dụ dỗ người tình của hắn, bèn dùng đôi mắt sâu thẳm kia mà trao cho tôi một ánh nhìn rực lửa.
Đó là ngọn lửa thuộc về dục vọng. Hắn muốn chơi chết tôi.
Vào cái đêm xử lý xong xuôi thi thể của tên nhân tình, tôi tự dâng mình đến trên giường của hắn.
***
Thân xác thối rữa vẫn đang vùi sâu trong mớ tro tàn.
Máu xương rỉ sét thấm đượm vào lòng thổ nhưỡng.
Oán hận ngày qua ngày cắm rễ ngầm nơi đất mẹ.
Bị hủy diệt trong tàn tro và cát bụi.
Tại tột cùng của tuyệt vọng, đoá hoa ác nở rộ.
Những khối u độc ở khắp muôn nơi.
Rắn độc và loài kiến hôi tung hoành.
Chỉ biết thân này càng lún thêm sâu.
Càng không cách nào chạm đến ánh mặt trời thêm một lần nào nữa.
***
Tôi cho rằng tất cả họ đều giống với mình.
Mãi đến một ngày, trước mắt tôi là một trận lửa đen lan rộng.
Có người đang tái sinh từ trong đống tro tàn.
Nhưng lại chẳng hề là tôi.
- ---
Lục Trừng Tây x Côn Du / Kế Lăng / Đàm An / Hứa Thanh Hà.
Tàn ác ngoan độc suy nghĩ quá mức thụ Χ Một lòng đơn phương lão đại mặt lạnh công / Khó nắm bắt hay cười anh trai công (*) / Cố chấp hoang tưởng em trai công / Tiểu thiếu gia vì cầu không được mà hắc hóa công.
Truyện chứa các tình tiết nặng nề, NP, toàn bộ nhân vật đều là kẻ ác, góc nhìn thứ nhất.
Thụ không khiết, điên nặng, đầu óc không bình thường, tâm lý méo mó.
(*) Trong truyện, Kế Lăng và Đàm An là hai anh em song sinh.
LÔI: 3 CÔNG NGHẺO, 1 CÔNG TỪNG BỊ THỤ CHO NGƯỜI RAPE TẬP THỂ, CẶP CÔNG SONG SINH TỪNG BỊ QUA TAY NHIỀU NGƯỜI TRONG CHỢ ĐEN, THỤ TỪNG BỊ MỘT NGƯỜI KHÔNG NẰM TRONG 4 CÔNG GIAM CẦM ĐIỀU GIÁO, THỤ BỊ ĐIÊN NẶNG
Giới thiệu
Người nọ cho rằng tôi muốn dụ dỗ người tình của hắn, bèn dùng đôi mắt sâu thẳm kia mà trao cho tôi một ánh nhìn rực lửa.
Đó là ngọn lửa thuộc về dục vọng. Hắn muốn chơi chết tôi.
Vào cái đêm xử lý xong xuôi thi thể của tên nhân tình, tôi tự dâng mình đến trên giường của hắn.
***
Thân xác thối rữa vẫn đang vùi sâu trong mớ tro tàn.
Máu xương rỉ sét thấm đượm vào lòng thổ nhưỡng.
Oán hận ngày qua ngày cắm rễ ngầm nơi đất mẹ.
Bị hủy diệt trong tàn tro và cát bụi.
Tại tột cùng của tuyệt vọng, đoá hoa ác nở rộ.
Những khối u độc ở khắp muôn nơi.
Rắn độc và loài kiến hôi tung hoành.
Chỉ biết thân này càng lún thêm sâu.
Càng không cách nào chạm đến ánh mặt trời thêm một lần nào nữa.
***
Tôi cho rằng tất cả họ đều giống với mình.
Mãi đến một ngày, trước mắt tôi là một trận lửa đen lan rộng.
Có người đang tái sinh từ trong đống tro tàn.
Nhưng lại chẳng hề là tôi.
- ---
Lục Trừng Tây x Côn Du / Kế Lăng / Đàm An / Hứa Thanh Hà.
Tàn ác ngoan độc suy nghĩ quá mức thụ Χ Một lòng đơn phương lão đại mặt lạnh công / Khó nắm bắt hay cười anh trai công (*) / Cố chấp hoang tưởng em trai công / Tiểu thiếu gia vì cầu không được mà hắc hóa công.
Truyện chứa các tình tiết nặng nề, NP, toàn bộ nhân vật đều là kẻ ác, góc nhìn thứ nhất.
Thụ không khiết, điên nặng, đầu óc không bình thường, tâm lý méo mó.
(*) Trong truyện, Kế Lăng và Đàm An là hai anh em song sinh.
LÔI: 3 CÔNG NGHẺO, 1 CÔNG TỪNG BỊ THỤ CHO NGƯỜI RAPE TẬP THỂ, CẶP CÔNG SONG SINH TỪNG BỊ QUA TAY NHIỀU NGƯỜI TRONG CHỢ ĐEN, THỤ TỪNG BỊ MỘT NGƯỜI KHÔNG NẰM TRONG 4 CÔNG GIAM CẦM ĐIỀU GIÁO, THỤ BỊ ĐIÊN NẶNG
3.6
Tác giả: Thủy Noãn Áp Tri (Nước Ấm Hay)
Edit: Vì Tinh Tú Trong Tim
Editor: Ngọc Thụy
Beta: Gin + Hạ Y + Nguyệt Hạ Mỹ Nhân
Số chương: 36
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Giới giải trí, Chủ thụ, Nhẹ nhàng, 1v1, Manh sủng
CP chính: Nguyễn Đường (TOP) X Cố Hồng (BOT)
HỆ LIỆT TÌNH YÊU THUẦN KHIẾT: Ảnh đế muốn nuôi vịt - Tôi! Cậu gà đẹp nhất
Văn án
Tiêu chuẩn về nửa kia của Chủ tịch ngỗng Cố Hồng là: Hiền lành siêng năng, khéo léo nhu mì, thỉnh thoảng nũng nịu, hợp gu hắn.
Hắn cứ tưởng sẽ không bao giờ gặp được con người nào đáp ứng đầy đủ tiêu chí đó.
Cho đến một ngày, hắn đụng phải Nguyễn Đường với hốc mắt đỏ bừng, đang yên lặng rơi nước mắt trong góc cầu thang.
Chỉ trong phút giây đó, cái gan ngỗng trị giá trăm triệu hơn cùng với trái tim của hắn, đập mạnh chưa từng có...
Chính là em ấy.
Chủ tịch ngỗng kabedon người ta, giam người ta trong lòng: "Nói với tôi, tại sao lại khóc?"
Nguyễn Đường: "...Thằng khùng này đâu ra đây?"
Cố Hồng: Chậc, nhìn gần còn mềm mại hơn.
Ba phút, hắn muốn biết tất cả thông tin về em ấy.
Thì ra, bé con đáng yêu yếu ớt đó là nghệ sĩ không có tiếng tăm gì của công ty đối thủ, chỉ mới xuất hiện trong ba tập đầu tiên của phim truyền hình, số lượng fans không nổi một ngàn.
Chủ tịch ngỗng đau lòng không thôi, vì vậy đã dùng một hợp đồng nghệ sĩ cấp A để đào người về.
Cố Hồng: "Ký đi."
Có vẻ đối phương không hiểu: "Tại sao chọn tôi?"
Chủ tịch ngỗng nhướn mày cười lạnh: "Em diễn rất hay, tôi có thể cho em làm ảnh đế tiếp theo."
Diễn hay? Hả!!!
Nguyễn – chủ nhân chiếc Nùi Giẻ vàng "Nam phụ thất vọng nhất năm" – Đường: "Cảm ơn. Tôi không thích."
Cố Hồng: Không bị tiền tài mê hoặc, có nguyên tắc của bản thân. Hắn thích.
Nguyễn Đường rất hưởng thụ cảm giác làm nghệ sĩ tuyến mười tám. Không nhiều rắc rối, không cần làm việc một ngày chín tiếng, một tuần năm ngày, chỉ cần quay vài cảnh là có thể thảnh thơi.
Nhưng gần đây cậu rất phiền, bởi vì đột nhiên có quá nhiều kịch bản tìm đến cậu.
Ngay cả bộ phim cậu đang quay, vốn là nhân vật sẽ chết sau khi xuất hiện được ba tập cũng đột nhiên được biên kịch kéo dài "tuổi thọ".
Đạo diễn: "Tiểu Đường à, quay thêm một tháng nữa nha."
Người nào đó đến thăm ban lạnh lùng, siêu ngầu nói: "Không cần cảm ơn, em xứng đáng với nó."
Nguyễn Đường:...Xứng đáng nhận báo ứng?
Bot: Chủ tịch ngỗng bá đạo, mặt luôn lạnh như tiền trong khi đầu nhảy số đủ mọi chuyện trên trời dưới.
Top: Nghệ sĩ tuyến 18 mặt baby, lùn, chán đời, tiêu cực, để mặc mọi chuyện đến đâu thì đến, trùm vả mặt. (Cậu cao 175 cm, Chủ tịch ngỗng cao 195. Không phải nói 175 cm là lùn, mà do 175 thấp hơn 195 thôi cm)
Chủ tịch ngỗng bao nuôi kiều nam bị kiều nam đè ngược lại...
GIẢI THÍCH TÊN TÁC GIẢ
Tên tác giả (Thủy Noãn Áp Tri – Nước Ấm Vịt Hay Liền) là một câu thơ trong bài thơ "Xuân giang vãn cảnh" kỳ 1 của Huệ Sùng.
Bản gốc:
竹外桃花三兩枝,
春江水暖鴨先知。
蔞蒿滿地蘆芽短,
正是河豚欲上時。
Bản hán việt:
Trúc ngoại đào hoa tam lưỡng chi,
Xuân giang thuỷ noãn áp tiên tri.
Lâu hao mãn địa lô nha đoản,
Chính thị hà đồn dục thướng thì.
Dịch nghĩa:
Bên ngoài bụi trúc, hoa đào nở hai ba cành,
Sông sang xuân, nước ấm lên, con vịt là biết trước tiên.
Cỏ lâu hao mọc đầy đất, mầm lau mới lên còn ngắn,
Chính là lúc loài lợn nước muốn lên ăn.
Edit: Vì Tinh Tú Trong Tim
Editor: Ngọc Thụy
Beta: Gin + Hạ Y + Nguyệt Hạ Mỹ Nhân
Số chương: 36
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Giới giải trí, Chủ thụ, Nhẹ nhàng, 1v1, Manh sủng
CP chính: Nguyễn Đường (TOP) X Cố Hồng (BOT)
HỆ LIỆT TÌNH YÊU THUẦN KHIẾT: Ảnh đế muốn nuôi vịt - Tôi! Cậu gà đẹp nhất
Văn án
Tiêu chuẩn về nửa kia của Chủ tịch ngỗng Cố Hồng là: Hiền lành siêng năng, khéo léo nhu mì, thỉnh thoảng nũng nịu, hợp gu hắn.
Hắn cứ tưởng sẽ không bao giờ gặp được con người nào đáp ứng đầy đủ tiêu chí đó.
Cho đến một ngày, hắn đụng phải Nguyễn Đường với hốc mắt đỏ bừng, đang yên lặng rơi nước mắt trong góc cầu thang.
Chỉ trong phút giây đó, cái gan ngỗng trị giá trăm triệu hơn cùng với trái tim của hắn, đập mạnh chưa từng có...
Chính là em ấy.
Chủ tịch ngỗng kabedon người ta, giam người ta trong lòng: "Nói với tôi, tại sao lại khóc?"
Nguyễn Đường: "...Thằng khùng này đâu ra đây?"
Cố Hồng: Chậc, nhìn gần còn mềm mại hơn.
Ba phút, hắn muốn biết tất cả thông tin về em ấy.
Thì ra, bé con đáng yêu yếu ớt đó là nghệ sĩ không có tiếng tăm gì của công ty đối thủ, chỉ mới xuất hiện trong ba tập đầu tiên của phim truyền hình, số lượng fans không nổi một ngàn.
Chủ tịch ngỗng đau lòng không thôi, vì vậy đã dùng một hợp đồng nghệ sĩ cấp A để đào người về.
Cố Hồng: "Ký đi."
Có vẻ đối phương không hiểu: "Tại sao chọn tôi?"
Chủ tịch ngỗng nhướn mày cười lạnh: "Em diễn rất hay, tôi có thể cho em làm ảnh đế tiếp theo."
Diễn hay? Hả!!!
Nguyễn – chủ nhân chiếc Nùi Giẻ vàng "Nam phụ thất vọng nhất năm" – Đường: "Cảm ơn. Tôi không thích."
Cố Hồng: Không bị tiền tài mê hoặc, có nguyên tắc của bản thân. Hắn thích.
Nguyễn Đường rất hưởng thụ cảm giác làm nghệ sĩ tuyến mười tám. Không nhiều rắc rối, không cần làm việc một ngày chín tiếng, một tuần năm ngày, chỉ cần quay vài cảnh là có thể thảnh thơi.
Nhưng gần đây cậu rất phiền, bởi vì đột nhiên có quá nhiều kịch bản tìm đến cậu.
Ngay cả bộ phim cậu đang quay, vốn là nhân vật sẽ chết sau khi xuất hiện được ba tập cũng đột nhiên được biên kịch kéo dài "tuổi thọ".
Đạo diễn: "Tiểu Đường à, quay thêm một tháng nữa nha."
Người nào đó đến thăm ban lạnh lùng, siêu ngầu nói: "Không cần cảm ơn, em xứng đáng với nó."
Nguyễn Đường:...Xứng đáng nhận báo ứng?
Bot: Chủ tịch ngỗng bá đạo, mặt luôn lạnh như tiền trong khi đầu nhảy số đủ mọi chuyện trên trời dưới.
Top: Nghệ sĩ tuyến 18 mặt baby, lùn, chán đời, tiêu cực, để mặc mọi chuyện đến đâu thì đến, trùm vả mặt. (Cậu cao 175 cm, Chủ tịch ngỗng cao 195. Không phải nói 175 cm là lùn, mà do 175 thấp hơn 195 thôi cm)
Chủ tịch ngỗng bao nuôi kiều nam bị kiều nam đè ngược lại...
GIẢI THÍCH TÊN TÁC GIẢ
Tên tác giả (Thủy Noãn Áp Tri – Nước Ấm Vịt Hay Liền) là một câu thơ trong bài thơ "Xuân giang vãn cảnh" kỳ 1 của Huệ Sùng.
Bản gốc:
竹外桃花三兩枝,
春江水暖鴨先知。
蔞蒿滿地蘆芽短,
正是河豚欲上時。
Bản hán việt:
Trúc ngoại đào hoa tam lưỡng chi,
Xuân giang thuỷ noãn áp tiên tri.
Lâu hao mãn địa lô nha đoản,
Chính thị hà đồn dục thướng thì.
Dịch nghĩa:
Bên ngoài bụi trúc, hoa đào nở hai ba cành,
Sông sang xuân, nước ấm lên, con vịt là biết trước tiên.
Cỏ lâu hao mọc đầy đất, mầm lau mới lên còn ngắn,
Chính là lúc loài lợn nước muốn lên ăn.
5
Tác giả: Thủy Noãn Áp Tri (Nước Ấm Vịt Hay Liền)
Edit: Vì Tinh Tú Trong Tim
Editor: Ngọc Thụy
Beta: Hạ Trang
Số chương: 43
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Giới giải trí, Chủ thụ, Nhẹ nhàng, 1v1, Manh sủng
CP chính: Quý Nguyễn (BOT) X Đỗ Cảnh Hú (TOP)
HỆ LIỆT TÌNH YÊU THUẦN KHIẾT: Ảnh đế muốn nuôi vịt - Nhà có ngỗng dữ
Văn án
#Bot là gà#, #Top là người#
Quý gà con thích một người đẹp, nhưng người này nức tiếng là lăng nhăng vì bắt cá nhiều tay trong giới. Hắn ta bắt cá khắp nơi, con nào con nấy đều là sắc nước hương trời.
Quý gà con sờ cằm: Bắt cá à, không biết anh ấy có hứng thú với gà không ta...
Nhưng cậu rất tự tin, bởi cậu chắc chắn mình là con gà đẹp nhất!!!
#Bắt cá dưới sông, không bằng lên bờ bắt gà#
Đỗ Cảnh Hú không sợ trời không sợ đất, chỉ sợ mỗi gà. Tuy nhiên hắn lại không ngờ được có ngày mình sẽ yêu một con gà.
Đêm trăng tròn, Quý gà con biến lại thành gà, Đỗ Cảnh Hú đành phải ngồi co ro trong góc.
Quý Nguyễn: Cục cục cục!
Có phải anh không thương em hay không!
Đỗ Cảnh Hú: Yêu! Anh yêu em mà!
Quý Nguyễn: Vậy anh lại đây ôm em coi!
Đỗ Cảnh Hú: Anh sợ!
Quý Nguyễn: Miệng lưỡi đàn ông, gạt gà là hay!!!
Là ai?
Là ai nói, nếu em là gà, vậy gà chính là sinh vật đáng yêu nhất thế giới hả?
Quý Nguyễn (Bot) X Đỗ Cảnh Hú (Top)
Tóm tắt: Lăng nhăng bắt cá, không bằng bắt gà!
Ý chính: Tự tin lên, phải tin rằng bản thân mình đẹp
GIẢI THÍCH TÊN TÁC GIẢ
Tên tác giả (Thủy Noãn Áp Tri – Nước Ấm Vịt Hay Liền) là một câu thơ trong bài thơ "Xuân giang vãn cảnh" kỳ 1 của Huệ Sùng.
Bản gốc:
竹外桃花三兩枝,
春江水暖鴨先知。
蔞蒿滿地蘆芽短,
正是河豚欲上時。
Bản hán việt:
Trúc ngoại đào hoa tam lưỡng chi,
Xuân giang thuỷ noãn áp tiên tri.
Lâu hao mãn địa lô nha đoản,
Chính thị hà đồn dục thướng thì.
Dịch nghĩa:
Bên ngoài bụi trúc, hoa đào nở hai ba cành,
Sông sang xuân, nước ấm lên, con vịt là biết trước tiên.
Cỏ lâu hao mọc đầy đất, mầm lau mới lên còn ngắn,
Chính là lúc loài lợn nước muốn lên ăn.
Edit: Vì Tinh Tú Trong Tim
Editor: Ngọc Thụy
Beta: Hạ Trang
Số chương: 43
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Giới giải trí, Chủ thụ, Nhẹ nhàng, 1v1, Manh sủng
CP chính: Quý Nguyễn (BOT) X Đỗ Cảnh Hú (TOP)
HỆ LIỆT TÌNH YÊU THUẦN KHIẾT: Ảnh đế muốn nuôi vịt - Nhà có ngỗng dữ
Văn án
#Bot là gà#, #Top là người#
Quý gà con thích một người đẹp, nhưng người này nức tiếng là lăng nhăng vì bắt cá nhiều tay trong giới. Hắn ta bắt cá khắp nơi, con nào con nấy đều là sắc nước hương trời.
Quý gà con sờ cằm: Bắt cá à, không biết anh ấy có hứng thú với gà không ta...
Nhưng cậu rất tự tin, bởi cậu chắc chắn mình là con gà đẹp nhất!!!
#Bắt cá dưới sông, không bằng lên bờ bắt gà#
Đỗ Cảnh Hú không sợ trời không sợ đất, chỉ sợ mỗi gà. Tuy nhiên hắn lại không ngờ được có ngày mình sẽ yêu một con gà.
Đêm trăng tròn, Quý gà con biến lại thành gà, Đỗ Cảnh Hú đành phải ngồi co ro trong góc.
Quý Nguyễn: Cục cục cục!
Có phải anh không thương em hay không!
Đỗ Cảnh Hú: Yêu! Anh yêu em mà!
Quý Nguyễn: Vậy anh lại đây ôm em coi!
Đỗ Cảnh Hú: Anh sợ!
Quý Nguyễn: Miệng lưỡi đàn ông, gạt gà là hay!!!
Là ai?
Là ai nói, nếu em là gà, vậy gà chính là sinh vật đáng yêu nhất thế giới hả?
Quý Nguyễn (Bot) X Đỗ Cảnh Hú (Top)
Tóm tắt: Lăng nhăng bắt cá, không bằng bắt gà!
Ý chính: Tự tin lên, phải tin rằng bản thân mình đẹp
GIẢI THÍCH TÊN TÁC GIẢ
Tên tác giả (Thủy Noãn Áp Tri – Nước Ấm Vịt Hay Liền) là một câu thơ trong bài thơ "Xuân giang vãn cảnh" kỳ 1 của Huệ Sùng.
Bản gốc:
竹外桃花三兩枝,
春江水暖鴨先知。
蔞蒿滿地蘆芽短,
正是河豚欲上時。
Bản hán việt:
Trúc ngoại đào hoa tam lưỡng chi,
Xuân giang thuỷ noãn áp tiên tri.
Lâu hao mãn địa lô nha đoản,
Chính thị hà đồn dục thướng thì.
Dịch nghĩa:
Bên ngoài bụi trúc, hoa đào nở hai ba cành,
Sông sang xuân, nước ấm lên, con vịt là biết trước tiên.
Cỏ lâu hao mọc đầy đất, mầm lau mới lên còn ngắn,
Chính là lúc loài lợn nước muốn lên ăn.