Ngôn Tình
1379 Truyện
Sắp xếp theo
2.3
Mười năm như một, hắn tận tuỵ diễn trò.
Hắn khiến ta tin rằng ta được hắn yêu thương, cưng chiều vô cùng.
Ta dĩ nhiên xiêu lòng, hắn cũng thành công chiếm được tình yêu của ta.
Hắn như trút được gánh nặng mà phế hậu tống ta vào lãnh cung.
Sau đó đón Hoa Mỹ nhân giam cầm đã lâu ra, tràn đầy cưng chiều, hai mắt đẫm lệ nhìn nhau:
"Sương nhi, ta tới đón nàng về nhà."
...
Sau đó, ngày hệ thống thúc giục Bùi Thanh trở về, đúng lúc lãnh cung gặp hỏa hoạn, ánh lửa thiêu đỏ nửa bầu trời.
Hoa Mỹ nhân kéo ống tay áo hắn đau khổ cầu xin hắn đừng đi, nếu đi bọn họ sẽ không thể về nhà được nữa.
"Vậy thì không về."
Bùi Thanh tách từng ngón tay của nàng ta ra, như phát điên lao về phía lãnh cung:
"Cho dù có cháy thành tro, ta cũng phải ở lại đây trông chừng nàng ấy."
Hắn khiến ta tin rằng ta được hắn yêu thương, cưng chiều vô cùng.
Ta dĩ nhiên xiêu lòng, hắn cũng thành công chiếm được tình yêu của ta.
Hắn như trút được gánh nặng mà phế hậu tống ta vào lãnh cung.
Sau đó đón Hoa Mỹ nhân giam cầm đã lâu ra, tràn đầy cưng chiều, hai mắt đẫm lệ nhìn nhau:
"Sương nhi, ta tới đón nàng về nhà."
...
Sau đó, ngày hệ thống thúc giục Bùi Thanh trở về, đúng lúc lãnh cung gặp hỏa hoạn, ánh lửa thiêu đỏ nửa bầu trời.
Hoa Mỹ nhân kéo ống tay áo hắn đau khổ cầu xin hắn đừng đi, nếu đi bọn họ sẽ không thể về nhà được nữa.
"Vậy thì không về."
Bùi Thanh tách từng ngón tay của nàng ta ra, như phát điên lao về phía lãnh cung:
"Cho dù có cháy thành tro, ta cũng phải ở lại đây trông chừng nàng ấy."
8.8
Công chúa út của nước Lê – Nhạc Chi, xinh đẹp mặn mà kiều diễm, tựa như hoa hải đường.
Ngày đất nước bị sụp đổ, nàng đạp lên xương cốt, bò ra từ địa ngục trần gian đẫm máu, bị nội gián của kẻ thù giam giữ –
Hoắc Hủ – người từ nhỏ đã đến nước Lê làm con tin, lại là tên trúc mã bạc tình, bắt nàng về nước Tề.
Hoắc Hủ nhìn nàng trìu mến: “Chi Chi, hãy giúp ta lật đổ Thái Tử. Sau này nàng sẽ là Hoàng Hậu duy nhất của ta.”
Nhạc Chi giả vờ buông bỏ hết mọi thù hận, mỉm cười đồng ý.
Hoắc Độ là Thái Tử của nước Tề, dung mạo đẹp như tiên, nhưng chân phải lại bị tàn tật, tính cách nham hiểm tàn bạo, hành động điên cuồng.
Có một ngày phụ hoàng của chàng ban hôn, gả công chúa của nước bại trận cho chàng –
Hoắc Độ cười khinh: Thanh mai của Hoắc Hủ ư? Mỹ nhân kế à? Chậc, thế mà hoàng đệ của chàng cũng chịu được sao.
Chàng đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve con mèo trắng trên đùi: “Nào, ngươi có đồ chơi mới rồi đây.”
Tên Hoắc Hủ bên ngoài có vẻ nhiệt tình ấm áp, nhưng thâm tâm là lòng tham không đáy, tham quyền thế, tham địa vị, và cả mỹ nhân.
Vị trí Thái Tử, thanh mai yêu dấu… tất cả đều nằm trong bàn tay hắn.
Hắn rất hài lòng.
— Cho đến khi hắn bị trói lên cột, giam vào tù.
Mà hoàng huynh hắn mỉm cười đưa dao cho người mà hắn yêu, cười nói: “Giết đi, muốn đâm bao nhiêu nhát cũng được.”
Trong khi hắn còn đang kinh sợ, thì lại thấy Hoắc Độ chuyển mũi dao về trước trái tim chàng, chậm rãi nói với Nhạc Chi: “Hay nàng muốn giết ta trước? Vậy cũng được thôi…”
Con ngươi Hoắc Hủ mở to: Là hắn nghe nhầm hay hoàng huynh hắn điên thật rồi?
Công chúa bị mất nước giả vờ yếu đuối x Thái Tử bị bệnh điên thật
Lưu ý khi đọc:
Ngày đất nước bị sụp đổ, nàng đạp lên xương cốt, bò ra từ địa ngục trần gian đẫm máu, bị nội gián của kẻ thù giam giữ –
Hoắc Hủ – người từ nhỏ đã đến nước Lê làm con tin, lại là tên trúc mã bạc tình, bắt nàng về nước Tề.
Hoắc Hủ nhìn nàng trìu mến: “Chi Chi, hãy giúp ta lật đổ Thái Tử. Sau này nàng sẽ là Hoàng Hậu duy nhất của ta.”
Nhạc Chi giả vờ buông bỏ hết mọi thù hận, mỉm cười đồng ý.
Hoắc Độ là Thái Tử của nước Tề, dung mạo đẹp như tiên, nhưng chân phải lại bị tàn tật, tính cách nham hiểm tàn bạo, hành động điên cuồng.
Có một ngày phụ hoàng của chàng ban hôn, gả công chúa của nước bại trận cho chàng –
Hoắc Độ cười khinh: Thanh mai của Hoắc Hủ ư? Mỹ nhân kế à? Chậc, thế mà hoàng đệ của chàng cũng chịu được sao.
Chàng đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve con mèo trắng trên đùi: “Nào, ngươi có đồ chơi mới rồi đây.”
Tên Hoắc Hủ bên ngoài có vẻ nhiệt tình ấm áp, nhưng thâm tâm là lòng tham không đáy, tham quyền thế, tham địa vị, và cả mỹ nhân.
Vị trí Thái Tử, thanh mai yêu dấu… tất cả đều nằm trong bàn tay hắn.
Hắn rất hài lòng.
— Cho đến khi hắn bị trói lên cột, giam vào tù.
Mà hoàng huynh hắn mỉm cười đưa dao cho người mà hắn yêu, cười nói: “Giết đi, muốn đâm bao nhiêu nhát cũng được.”
Trong khi hắn còn đang kinh sợ, thì lại thấy Hoắc Độ chuyển mũi dao về trước trái tim chàng, chậm rãi nói với Nhạc Chi: “Hay nàng muốn giết ta trước? Vậy cũng được thôi…”
Con ngươi Hoắc Hủ mở to: Là hắn nghe nhầm hay hoàng huynh hắn điên thật rồi?
Công chúa bị mất nước giả vờ yếu đuối x Thái Tử bị bệnh điên thật
Lưu ý khi đọc:
- Song xử, 1v1, kết thúc có hậu
- Nam chính thần kinh nhưng có đạo đức, phẩm chất tốt
- Nam phụ bỉ ổi, truy thê hỏa táng tràng, tro xương hắn chó không thèm ăn
- Truyện ngọt, chân nam chính sẽ được chữa khỏi
- Bối cảnh giả tưởng, không dựa trên sự thật, đừng tìm hiểu chi tiết
9.4
Tác giả: Xuân Đao Hàn
Chuyển ngữ: Windy
Tag: Chữa lành - cứu rỗi, Cổ đại, Cưng chiều, HE, Ngôn Tình, Ngọt, Ngược, Nhẹ nhàng, Tiên hiệp/ Tu tiên, Xuyên không
Giới thiệu:
Từ nhỏ, Phó Yểu Yểu đã bơ vơ không nơi nương tựa, không có linh căn tu tiên.
Nàng vất vả lắm mới có thể ngoan cường lớn lên trong Tu Chân giới đầy rẫy yêu ma hống hách lộng hành này.
Mắt thấy cuộc sống sau này sẽ cực kỳ tốt đẹp, thế nhưng linh hồn nàng đột nhiên bị bắt đến một cơ thể khác.
Tàn hồn trong cơ thể trông tinh thần không được bình thường cho lắm, điên điên khùng khùng nói to: “Ta đã hạ tình cổ trong cơ thể của ma đầu! Chỉ cần hắn phải lòng ngươi, tình cổ sẽ phát tác! Đến lúc đó, hắn sẽ bị vạn cổ cắn tim, phải chịu nỗi đau thấu xương, tính mạng tương liên với ngươi, đồng sinh cộng tử! Ngươi phải khiến cho hắn yêu ngươi, bắt hắn chịu đựng tất cả sự tra tấn, cuối cùng tự sát để lấy mạng hắn!”
Phó Yểu Yểu: Oán cái gì, hận cái gì cơ?
Tàn hồn nói xong bèn tiêu tán, Phó Yểu Yểu trở thành chủ nhân mới của cơ thể này.
Phó Yểu, nhi nữ của chưởng môn Quy Nguyên tông, nữ tử được nuông chiều quá mức mà trở nên kiêu ngạo của Tu Tiên giới.
Mà ai nấy đều biết rằng, một năm trước, Quy Nguyên tông đã bị tân Ma Tôn của Ma giới giết sạch, Phó Yểu trở thành tù nhân, phải chịu tra tấn.
Nghe nói lúc ma đầu kia điên lên thì đến cả bản thân mình hắn cũng chém, ăn thịt uống máu người, hung tàn thô bạo.
Khắp Tu Tiên giới, ai ai cũng bất an, thái độ khi nói chuyện cũng thay đổi.
Phó Yểu Yểu: Vậy nghĩa là ta vừa mới tỉnh ngủ đã thành kẻ thù của đại ma đầu? Ta bị giam cầm? Ta còn hạ độc hắn?
Báo thù hẳn là điều không thể rồi, mối yêu hận tình thù của Tu Chân giới thì có liên quan gì đến một phàm nhân phế vật như nàng!
Phó Yểu Yểu thầm nhủ, phải tránh xa tên điên kia, sống tạm bợ đến già.
Nếu một ngày nào đó có thể cảm hóa ma đầu, thả nàng về mái nhà tranh nhỏ ở Nhân giới, vậy thì tốt quá rồi!
Mà đại ma đầu thấy thiếu nữ đang chôn thân xác của chính mình trong ruộng rau ở trong sân chợt rơi vào trầm tư.
[Bản ngược tâm]
Một ngày, Phó Yểu Yểu bị Thiên Đạo xóa sạch mọi dấu vết.
Ốc đảo trù phú trong tâm thức của Bách Lý Hưu bị hủy diệt hoàn toàn, trở lại là một vùng đất hoang vu.
Hắn không nhớ tới thiếu nữ từng gieo đóa hoa nhỏ vào tâm thức cằn cỗi đầy cát vàng của hắn.
Hắn cũng không hề nhớ ra Phó Yểu Yểu từng là báu vật mà hắn nâng niu trên tay.
Hắn trở lại là ma đầu khát máu tàn khốc, khi gặp lại, Tam giới đều đã nằm trong tay hắn.
Hắn nhìn thiếu nữ đang quỳ trên đất, giọng điệu lạnh nhạt sai bảo thuộc hạ: Ném nàng vào trận đi.
[Đại ma đầu điên x Mặt trời nhỏ mắc chứng đầu bò xã hội*]
[Bên trong chứa tình tiết máu chó: nữ chính làm nam chính mất trí nhớ, sau đó bị nam chính giết chết, cẩn thận trước khi nhảy hố, HE]
[Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ, đây thật ra là một áng văn vừa buồn cười vừa ngốc nghếch]
Lập ý: Cứu rỗi lẫn nhau, hóa giải thù hận, rải năng lượng tích cực cho nhân gian
*Chứng đầu bò xã hội: trái ngược với chứng ám ảnh sợ xã hội; biểu hiện qua việc không sợ người lạ, không sợ ánh mắt soi mói, giao tiếp thoải mái ngoài xã hội,...
Chuyển ngữ: Windy
Tag: Chữa lành - cứu rỗi, Cổ đại, Cưng chiều, HE, Ngôn Tình, Ngọt, Ngược, Nhẹ nhàng, Tiên hiệp/ Tu tiên, Xuyên không
Giới thiệu:
Từ nhỏ, Phó Yểu Yểu đã bơ vơ không nơi nương tựa, không có linh căn tu tiên.
Nàng vất vả lắm mới có thể ngoan cường lớn lên trong Tu Chân giới đầy rẫy yêu ma hống hách lộng hành này.
Mắt thấy cuộc sống sau này sẽ cực kỳ tốt đẹp, thế nhưng linh hồn nàng đột nhiên bị bắt đến một cơ thể khác.
Tàn hồn trong cơ thể trông tinh thần không được bình thường cho lắm, điên điên khùng khùng nói to: “Ta đã hạ tình cổ trong cơ thể của ma đầu! Chỉ cần hắn phải lòng ngươi, tình cổ sẽ phát tác! Đến lúc đó, hắn sẽ bị vạn cổ cắn tim, phải chịu nỗi đau thấu xương, tính mạng tương liên với ngươi, đồng sinh cộng tử! Ngươi phải khiến cho hắn yêu ngươi, bắt hắn chịu đựng tất cả sự tra tấn, cuối cùng tự sát để lấy mạng hắn!”
Phó Yểu Yểu: Oán cái gì, hận cái gì cơ?
Tàn hồn nói xong bèn tiêu tán, Phó Yểu Yểu trở thành chủ nhân mới của cơ thể này.
Phó Yểu, nhi nữ của chưởng môn Quy Nguyên tông, nữ tử được nuông chiều quá mức mà trở nên kiêu ngạo của Tu Tiên giới.
Mà ai nấy đều biết rằng, một năm trước, Quy Nguyên tông đã bị tân Ma Tôn của Ma giới giết sạch, Phó Yểu trở thành tù nhân, phải chịu tra tấn.
Nghe nói lúc ma đầu kia điên lên thì đến cả bản thân mình hắn cũng chém, ăn thịt uống máu người, hung tàn thô bạo.
Khắp Tu Tiên giới, ai ai cũng bất an, thái độ khi nói chuyện cũng thay đổi.
Phó Yểu Yểu: Vậy nghĩa là ta vừa mới tỉnh ngủ đã thành kẻ thù của đại ma đầu? Ta bị giam cầm? Ta còn hạ độc hắn?
Báo thù hẳn là điều không thể rồi, mối yêu hận tình thù của Tu Chân giới thì có liên quan gì đến một phàm nhân phế vật như nàng!
Phó Yểu Yểu thầm nhủ, phải tránh xa tên điên kia, sống tạm bợ đến già.
Nếu một ngày nào đó có thể cảm hóa ma đầu, thả nàng về mái nhà tranh nhỏ ở Nhân giới, vậy thì tốt quá rồi!
Mà đại ma đầu thấy thiếu nữ đang chôn thân xác của chính mình trong ruộng rau ở trong sân chợt rơi vào trầm tư.
[Bản ngược tâm]
Một ngày, Phó Yểu Yểu bị Thiên Đạo xóa sạch mọi dấu vết.
Ốc đảo trù phú trong tâm thức của Bách Lý Hưu bị hủy diệt hoàn toàn, trở lại là một vùng đất hoang vu.
Hắn không nhớ tới thiếu nữ từng gieo đóa hoa nhỏ vào tâm thức cằn cỗi đầy cát vàng của hắn.
Hắn cũng không hề nhớ ra Phó Yểu Yểu từng là báu vật mà hắn nâng niu trên tay.
Hắn trở lại là ma đầu khát máu tàn khốc, khi gặp lại, Tam giới đều đã nằm trong tay hắn.
Hắn nhìn thiếu nữ đang quỳ trên đất, giọng điệu lạnh nhạt sai bảo thuộc hạ: Ném nàng vào trận đi.
[Đại ma đầu điên x Mặt trời nhỏ mắc chứng đầu bò xã hội*]
[Bên trong chứa tình tiết máu chó: nữ chính làm nam chính mất trí nhớ, sau đó bị nam chính giết chết, cẩn thận trước khi nhảy hố, HE]
[Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ, đây thật ra là một áng văn vừa buồn cười vừa ngốc nghếch]
Lập ý: Cứu rỗi lẫn nhau, hóa giải thù hận, rải năng lượng tích cực cho nhân gian
*Chứng đầu bò xã hội: trái ngược với chứng ám ảnh sợ xã hội; biểu hiện qua việc không sợ người lạ, không sợ ánh mắt soi mói, giao tiếp thoải mái ngoài xã hội,...
8.8
Sau Khi Đỗ Bắc Đại Tôi Chạy Rồi
Tác giả: 丁十三
Editor: Zan🍉 - Dưa Hấu Chấm Mắm Tôm
______________
Chị gái tôi có bạn trai là học bá.
Để có thể thi đỗ vào trường 985, tôi đã giúp chị gái yêu đương với anh ấy một năm.
Sau khi kỳ thi đại học kết thúc, tôi và chị đã đổi lại danh tính.
Ngày nhập học, tôi gặp lại anh ấy ở Bắc Đại.
Giả vờ không quen biết, tôi gọi anh: "Anh rể!".
Người đàn ông nheo mắt:
"Gọi chồng là anh rể, đây cũng là sở thích của em sao?".
Tác giả: 丁十三
Editor: Zan🍉 - Dưa Hấu Chấm Mắm Tôm
______________
Chị gái tôi có bạn trai là học bá.
Để có thể thi đỗ vào trường 985, tôi đã giúp chị gái yêu đương với anh ấy một năm.
Sau khi kỳ thi đại học kết thúc, tôi và chị đã đổi lại danh tính.
Ngày nhập học, tôi gặp lại anh ấy ở Bắc Đại.
Giả vờ không quen biết, tôi gọi anh: "Anh rể!".
Người đàn ông nheo mắt:
"Gọi chồng là anh rể, đây cũng là sở thích của em sao?".
3.2
Tô Ngọc Kiều có một giấc mơ, trong mơ gia đình cô bị kẻ xấu gài bẫy, ông bà tuổi già qua đời thê lương, ba cô, người cả đời chính trực bị vu oan sợ tội tự sát, mẹ cô, người luôn yêu thương và nâng niu cô không chịu nổi nhục nhã mà lao mình xuống sông, còn anh trai và chị dâu thì bị đày.
Gia đình chịu kết cục bi thảm, còn bản thân cô thì bị kẻ xấu đẩy vào đường cùng, đứa con trai ba tuổi sốt cao không được trị biến thành kẻ ngốc.
Vào thời điểm cuối cùng, chồng cũ mà cô đã ly hôn không màng gì cả trở về bảo vệ cô, gia đình chồng mà cô từng chê bai nhà quê cũng bỏ qua mọi chuyện đưa tay giúp đỡ.
Sau khi tỉnh dậy, Tô Ngọc Kiều toát mồ hôi lạnh, cô như nghe tiếng vận mệnh đang nói với mình, tất cả đều là sự thật....
...
Lục Hiểu đã kết hôn hơn bốn năm, cứ mỗi tháng đều nhận được một lá thư đòi ly hôn của vợ, ban đầu anh sẽ tức giận nghiến răng nghiến lợi, nhưng dần dần quen thuộc, thậm chí không thèm mở ra đọc.
Ly hôn là chuyện tuyệt đối không thể xảy ra, Tô Ngọc Kiều cả đời chỉ có thể ở trong vòng tay anh.
...
Tô Ngọc Kiều chán ghét người chồng kia, từ khi còn là thiếu nữ cô đã bị anh dùng ánh mắt lang sói nhìn chằm chằm, như thể muốn ăn thịt cô vậy. Cô từng nghĩ rằng anh muốn đánh cô, nhưng sau đó cưới nhau rồi cô mới nhận ra người ta thật sự muốn “ăn thịt” mình...
Gia đình chịu kết cục bi thảm, còn bản thân cô thì bị kẻ xấu đẩy vào đường cùng, đứa con trai ba tuổi sốt cao không được trị biến thành kẻ ngốc.
Vào thời điểm cuối cùng, chồng cũ mà cô đã ly hôn không màng gì cả trở về bảo vệ cô, gia đình chồng mà cô từng chê bai nhà quê cũng bỏ qua mọi chuyện đưa tay giúp đỡ.
Sau khi tỉnh dậy, Tô Ngọc Kiều toát mồ hôi lạnh, cô như nghe tiếng vận mệnh đang nói với mình, tất cả đều là sự thật....
...
Lục Hiểu đã kết hôn hơn bốn năm, cứ mỗi tháng đều nhận được một lá thư đòi ly hôn của vợ, ban đầu anh sẽ tức giận nghiến răng nghiến lợi, nhưng dần dần quen thuộc, thậm chí không thèm mở ra đọc.
Ly hôn là chuyện tuyệt đối không thể xảy ra, Tô Ngọc Kiều cả đời chỉ có thể ở trong vòng tay anh.
...
Tô Ngọc Kiều chán ghét người chồng kia, từ khi còn là thiếu nữ cô đã bị anh dùng ánh mắt lang sói nhìn chằm chằm, như thể muốn ăn thịt cô vậy. Cô từng nghĩ rằng anh muốn đánh cô, nhưng sau đó cưới nhau rồi cô mới nhận ra người ta thật sự muốn “ăn thịt” mình...
3.8
Tên truyện: Sau khi gặp lại người cũ lại lăn giường rồi
Tác giả: Cao Dã Lậu Hạo
Dịch: Dii
Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, gương vỡ lại lành, 1vs1, đoản văn, cao H, HE
Số chương: 10 chương
GIỚI THIỆU
Phương Thư Diệp chia tay tình đầu sáu năm, đột nhiên gặp lại nhau trong buổi họp mặt, sau đó cô lại lăn giường với người yêu cũ.
Cao Dạng là một người da đen + cao + nóng tính + cơ thể ngon + đẹp trai, có thể chơi bóng đá, anh ta rõ ràng việc thích hay không, anh ta chổ nào cũng phù hợp với yêu cầu về bạn tình của Phương Thư Diệp, anh ta không còn là bạn trai nữa, cũng có thể là quan hệ bạn tình, phải không?
Tag: cao H, 1vs1, góc nhìn của nữ chính
Tác giả: Cao Dã Lậu Hạo
Dịch: Dii
Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, gương vỡ lại lành, 1vs1, đoản văn, cao H, HE
Số chương: 10 chương
GIỚI THIỆU
Phương Thư Diệp chia tay tình đầu sáu năm, đột nhiên gặp lại nhau trong buổi họp mặt, sau đó cô lại lăn giường với người yêu cũ.
Cao Dạng là một người da đen + cao + nóng tính + cơ thể ngon + đẹp trai, có thể chơi bóng đá, anh ta rõ ràng việc thích hay không, anh ta chổ nào cũng phù hợp với yêu cầu về bạn tình của Phương Thư Diệp, anh ta không còn là bạn trai nữa, cũng có thể là quan hệ bạn tình, phải không?
Tag: cao H, 1vs1, góc nhìn của nữ chính
4.2
Ta và kẻ thù cùng bị mất trí nhớ, cứ thế trở thành một đôi phu thê ân ái suốt mười năm dưới trần gian.
Khi ta hoàn toàn hồi phục trí nhớ, nhìn vào bảy đứa con trong nhà mà suy ngẫm...
Tên ch ó Ngao Tầm này!
Bọn ta thậm chí còn có bảy đứa con!
Khi ta hoàn toàn hồi phục trí nhớ, nhìn vào bảy đứa con trong nhà mà suy ngẫm...
Tên ch ó Ngao Tầm này!
Bọn ta thậm chí còn có bảy đứa con!
5.9
Tên truyện: Sau khi mỹ nhân yếu ớt bị bắt đi
Tác giả: Cơ Xuân Dạ
Độ dài: 73 chương
Thể loại: Ngôn tình, trọng sinh, huyền huyễn, HE
Editor: Mộng Phạn Di Giai
- --
Văn án:
Mọi người đều nói rằng Tiêu thất nương sống trong hầu phủ nghèo túng có làn da trắng như tuyết, thanh tú ôn nhu, có trái tim lưu ly thông tuệ nhanh nhạy.
Chỉ tiếc là một con ma bệnh không được yêu thương, hình như còn từng bị kẻ cướp bắt cóc, không còn trong sạch.
Tiêu Tịch Nhan đúng là từng bị bắt đến sơn tặc, nhưng người nọ lại đối xử với nàng rất tốt. Nam nhân thoạt nhìn lạnh nhạt nhưng lại ôm nàng ngắm hoa mai và mặt trời mọc, hầm canh gà, khắc trâm gỗ cho nàng.
Đó là quá khứ sống động nhất trong cuộc đời nhàm chán của nàng.
Đáng tiếc là nàng đã quên đi tất cả.
Sau khi Tiêu Tịch Nhan mất trí nhớ, trúc mã Tạ Đình Lan Ngọc bảo nàng chờ hắn, hứa sẽ cưới nàng. Vì thế Tiêu Tịch Nhan đợi mấy mùa xuân thu, lại chỉ chờ được bóng dáng trúc mã ôm đích công chúa trong đêm hoa đăng sau khi giành được giải nhất trên bảng vàng.
Mà sau khi nàng qua đời, Nhiếp chính vương Thẩm Ước đẹp trai thanh lãnh, được mệnh danh là thần chết kia lại đoạt lấy linh bài của nàng cưới làm vợ, giết hết những người đã phụ nàng.
Tác giả: Cơ Xuân Dạ
Độ dài: 73 chương
Thể loại: Ngôn tình, trọng sinh, huyền huyễn, HE
Editor: Mộng Phạn Di Giai
- --
Văn án:
Mọi người đều nói rằng Tiêu thất nương sống trong hầu phủ nghèo túng có làn da trắng như tuyết, thanh tú ôn nhu, có trái tim lưu ly thông tuệ nhanh nhạy.
Chỉ tiếc là một con ma bệnh không được yêu thương, hình như còn từng bị kẻ cướp bắt cóc, không còn trong sạch.
Tiêu Tịch Nhan đúng là từng bị bắt đến sơn tặc, nhưng người nọ lại đối xử với nàng rất tốt. Nam nhân thoạt nhìn lạnh nhạt nhưng lại ôm nàng ngắm hoa mai và mặt trời mọc, hầm canh gà, khắc trâm gỗ cho nàng.
Đó là quá khứ sống động nhất trong cuộc đời nhàm chán của nàng.
Đáng tiếc là nàng đã quên đi tất cả.
Sau khi Tiêu Tịch Nhan mất trí nhớ, trúc mã Tạ Đình Lan Ngọc bảo nàng chờ hắn, hứa sẽ cưới nàng. Vì thế Tiêu Tịch Nhan đợi mấy mùa xuân thu, lại chỉ chờ được bóng dáng trúc mã ôm đích công chúa trong đêm hoa đăng sau khi giành được giải nhất trên bảng vàng.
Mà sau khi nàng qua đời, Nhiếp chính vương Thẩm Ước đẹp trai thanh lãnh, được mệnh danh là thần chết kia lại đoạt lấy linh bài của nàng cưới làm vợ, giết hết những người đã phụ nàng.
4
Bối Tịnh Sơ xuyên sách, còn ràng buộc với Hệ thống trị quốc.
Nàng còn chưa kịp vui mừng thì đã phát hiện mình xuyên thành công chúa vừa mới sinh ra đã bị mẫu thân ruột Ly miêu tráo Thái Tử.
Mẫu thân Anh phi vì ngôi vị Hoàng Hậu mà tìm một đứa bé trai thay thế nàng.
Cuối cùng, tiểu công chúa lưu lạc thanh lâu, mở ra tình tiết ngược luyến tình thâm với Hoàng tử giả.
Sau khi nàng bị ngược thân ngược tâm tới chết, hoàng tử giả mới hoàn toàn tỉnh ngộ, phát hiện chân tướng.
Bối Tịnh Sơ cạn lời, mắng thầm trong lòng:[Bà muốn hoàng tử thì giả bộ sinh được long phượng thai chẳng phải là được rồi sao? Hà cớ gì phải đưa con ruột của mình ra ngoài?]
Bạo quân: "…" Có phải trẫm nên khen con thông minh không?
Cuối cùng, nàng được cứu, Anh phi bị phế.
Bạo quân cực kỳ cưng chiều đại hoàng tử thông minh tài giỏi,
Bối Tịnh Sơ lải nhải trong lòng:[Ngài cứ cưng chiều hắn đi, hắn chẳng phải con ruột của ngài đâu. Sau khi lên ngôi, hắn sẽ tàn sát hết huynh đệ tỷ muội. Cuối cùng, quốc gia thua trận, cả giang sơn của cha đều bị hắn chơi nát luôn.]
Phụ hoàng bạo quân: "..." Nghe thấy rồi, cảm ơn con.
Bạo quân phiền não thế lực của phiên vương ngày một bành trướng, tiểu công chúa còn đang quấn tã lót phun bong bóng cằn nhằn:[Mau hạ chỉ đi chứ! Chuyện nhỏ như con thỏ này hồi cấp hai có học qua rồi!]
Đế quốc có vũ khí tân tiến nước ta không sánh kịp, tiểu công chúa nhớ lại cách điều chế thuốc nổ trong giờ hóa học:[Một gam Vàng, một gam Nitrat, hai gam Cacbon, quá đơn giản~]
Cuối cùng, triều thần khẩn thiết cầu xin bạo quân lập Thái Tử, bạo quân dắt tay tiểu công chúa nói: “Tịnh Sơ rất được lòng trẫm.”
Bấy giờ, Bối Tịnh Sơ mới nhìn cốt truyện như ngựa hoang thoát cương càng chạy càng xa, nàng đứng trong gió rối bời chẳng hiểu ra làm sao...
Nàng còn chưa kịp vui mừng thì đã phát hiện mình xuyên thành công chúa vừa mới sinh ra đã bị mẫu thân ruột Ly miêu tráo Thái Tử.
Mẫu thân Anh phi vì ngôi vị Hoàng Hậu mà tìm một đứa bé trai thay thế nàng.
Cuối cùng, tiểu công chúa lưu lạc thanh lâu, mở ra tình tiết ngược luyến tình thâm với Hoàng tử giả.
Sau khi nàng bị ngược thân ngược tâm tới chết, hoàng tử giả mới hoàn toàn tỉnh ngộ, phát hiện chân tướng.
Bối Tịnh Sơ cạn lời, mắng thầm trong lòng:[Bà muốn hoàng tử thì giả bộ sinh được long phượng thai chẳng phải là được rồi sao? Hà cớ gì phải đưa con ruột của mình ra ngoài?]
Bạo quân: "…" Có phải trẫm nên khen con thông minh không?
Cuối cùng, nàng được cứu, Anh phi bị phế.
Bạo quân cực kỳ cưng chiều đại hoàng tử thông minh tài giỏi,
Bối Tịnh Sơ lải nhải trong lòng:[Ngài cứ cưng chiều hắn đi, hắn chẳng phải con ruột của ngài đâu. Sau khi lên ngôi, hắn sẽ tàn sát hết huynh đệ tỷ muội. Cuối cùng, quốc gia thua trận, cả giang sơn của cha đều bị hắn chơi nát luôn.]
Phụ hoàng bạo quân: "..." Nghe thấy rồi, cảm ơn con.
Bạo quân phiền não thế lực của phiên vương ngày một bành trướng, tiểu công chúa còn đang quấn tã lót phun bong bóng cằn nhằn:[Mau hạ chỉ đi chứ! Chuyện nhỏ như con thỏ này hồi cấp hai có học qua rồi!]
Đế quốc có vũ khí tân tiến nước ta không sánh kịp, tiểu công chúa nhớ lại cách điều chế thuốc nổ trong giờ hóa học:[Một gam Vàng, một gam Nitrat, hai gam Cacbon, quá đơn giản~]
Cuối cùng, triều thần khẩn thiết cầu xin bạo quân lập Thái Tử, bạo quân dắt tay tiểu công chúa nói: “Tịnh Sơ rất được lòng trẫm.”
Bấy giờ, Bối Tịnh Sơ mới nhìn cốt truyện như ngựa hoang thoát cương càng chạy càng xa, nàng đứng trong gió rối bời chẳng hiểu ra làm sao...
3.7
Kỷ Lưu Thành vẫn luôn cho rằng anh và thanh mai Thích Âm chỉ có tình anh em, không có chút tình cảm nam nữ nào cả.
Cho đến khi Thích Âm ngồi lên bàn học của anh, bình thản để lộ hoa huy*t phấn nộn, nở nụ cười phong tình vạn chủng: “Muốn chơi tớ không?”
…
Sau khi ngủ cùng Thích Âm, Kỷ Lưu Thành mới biết, hóa ra tiểu thanh mai của anh không chỉ có vóc dáng quyến rũ động lòng người mà cái huyệt nhỏ cũng rất biết cắn.
Cho đến khi Thích Âm ngồi lên bàn học của anh, bình thản để lộ hoa huy*t phấn nộn, nở nụ cười phong tình vạn chủng: “Muốn chơi tớ không?”
…
Sau khi ngủ cùng Thích Âm, Kỷ Lưu Thành mới biết, hóa ra tiểu thanh mai của anh không chỉ có vóc dáng quyến rũ động lòng người mà cái huyệt nhỏ cũng rất biết cắn.
8.3
Sau khi bị bạn trai "tra nam" cắm sừng, Tân Ninh quay đầu tìm đến đối tượng kết hôn thương mại để cứu vãn sự nghiệp gia đình.
Ai ngờ đâu tai nghe nhầm nhọt, nghe "nhị thiếu gia" nhà họ Thương thành "nhị gia".
Đến khi Tân Ninh dùng hết mọi thủ đoạn để cưa đổ nhị gia nhà họ Thương, cô mới phát hiện ra mình đã chọc giận nhầm người.
Vì vậy, cô quyết định "đường ai nấy đi", thu dọn hành lý chuồn êm trong đêm.
Nào ngờ ông trùm lại là một kẻ si tình, nhất quyết không bỏ qua cho cô.
Thế là cô chạy, anh đuổi, cô bị tóm, mấy ngày liền không xuống giường nổi.
Ai ngờ đâu tai nghe nhầm nhọt, nghe "nhị thiếu gia" nhà họ Thương thành "nhị gia".
Đến khi Tân Ninh dùng hết mọi thủ đoạn để cưa đổ nhị gia nhà họ Thương, cô mới phát hiện ra mình đã chọc giận nhầm người.
Vì vậy, cô quyết định "đường ai nấy đi", thu dọn hành lý chuồn êm trong đêm.
Nào ngờ ông trùm lại là một kẻ si tình, nhất quyết không bỏ qua cho cô.
Thế là cô chạy, anh đuổi, cô bị tóm, mấy ngày liền không xuống giường nổi.
4.3
Triệu Vân Phù, thiên kim tiểu thư đích thực của Triệu gia, vì một sai lầm trong quá khứ mà bị trao đổi với Triệu Lăng Ca, đứa trẻ mồ côi. Hệ quả là Triệu Vân Phù phải chịu kiếp sống cơ cực nơi thôn quê suốt 16 năm, trong khi Triệu Lăng Ca lại được hưởng vinh hoa phú quý, sống như tiểu thư đích thực của Triệu gia.
Sự thật về thân phận của hai cô gái được hé lộ sau 16 năm. Triệu Vân Phù được đưa về Triệu gia, nhưng lão thái thái thương cảm cho Triệu Lăng Ca, vốn được nuôi nấng như con ruột từ nhỏ, nên quyết định giữ cả hai ở lại. Triệu Lăng Ca ban đầu hoang mang, lo lắng khi biết mình là tiểu thư giả. Tuy nhiên, chứng kiến bản lĩnh và sự mạnh mẽ của Triệu Vân Phù trong việc trừng trị kẻ ác, Triệu Lăng Ca dần nảy sinh sự ngưỡng mộ và kính trọng đối với người chị gái thất lạc.
Sự thật về thân phận của hai cô gái được hé lộ sau 16 năm. Triệu Vân Phù được đưa về Triệu gia, nhưng lão thái thái thương cảm cho Triệu Lăng Ca, vốn được nuôi nấng như con ruột từ nhỏ, nên quyết định giữ cả hai ở lại. Triệu Lăng Ca ban đầu hoang mang, lo lắng khi biết mình là tiểu thư giả. Tuy nhiên, chứng kiến bản lĩnh và sự mạnh mẽ của Triệu Vân Phù trong việc trừng trị kẻ ác, Triệu Lăng Ca dần nảy sinh sự ngưỡng mộ và kính trọng đối với người chị gái thất lạc.
8.1
Tác giả: Hoa Trong Gương
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Cổ Đại, Gia Đấu, Nữ Cường, HE
Team dịch: Yêu Phi Họa Quốc
Giới thiệu
Ngày nương ta khó sinh mà chết, cha ta đang cùng tiểu thiếp ngắm pháo hoa.
Về sau tiểu thiếp kia trở thành kế mẫu của ba huynh muội chúng ta, tiến hành giáo dục chúng ta theo cách tâng bốc thái quá.
Ca ca nghiện cờ bạc, bị chặt hai tay, hoàn toàn trở thành phế nhân, nhảy sông tự vẫn.
Mà tỷ tỷ, bị kế mẫu giật dây, bỏ trốn cùng một thư sinh, lại bị đám ăn mày ở miếu hoang nhục nhã, rồi bị bán vào thanh lâu, chịu mọi tra tấn, cuối cùng nhảy giếng tự sát.
Mà ta, bị bọn buôn người cắt lưỡi, chặt đứt tứ chi, biến thành ăn mày kiếm tiền cho bọn chúng.
Lần này, ta sống lại vào năm ta bốn tuổi.
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Cổ Đại, Gia Đấu, Nữ Cường, HE
Team dịch: Yêu Phi Họa Quốc
Giới thiệu
Ngày nương ta khó sinh mà chết, cha ta đang cùng tiểu thiếp ngắm pháo hoa.
Về sau tiểu thiếp kia trở thành kế mẫu của ba huynh muội chúng ta, tiến hành giáo dục chúng ta theo cách tâng bốc thái quá.
Ca ca nghiện cờ bạc, bị chặt hai tay, hoàn toàn trở thành phế nhân, nhảy sông tự vẫn.
Mà tỷ tỷ, bị kế mẫu giật dây, bỏ trốn cùng một thư sinh, lại bị đám ăn mày ở miếu hoang nhục nhã, rồi bị bán vào thanh lâu, chịu mọi tra tấn, cuối cùng nhảy giếng tự sát.
Mà ta, bị bọn buôn người cắt lưỡi, chặt đứt tứ chi, biến thành ăn mày kiếm tiền cho bọn chúng.
Lần này, ta sống lại vào năm ta bốn tuổi.
4.2
Ta và Thẩm Trường Dao là phu thê từ thời niên thiếu, ân ái mặn nồng khiến người ngoài phải ghen tị.
Cho đến đêm đó, hắn dụ ta uống một bát canh ngọt, ngày hôm sau ta đã tỉnh dậy trên giường của một người nam nhân xa lạ.
Còn phu quân của ta, khoác áo đỏ, được phong quan cao hiển hách, cưỡi ngựa trắng cưới tiểu thư khuê các.
Lần nữa mở mắt, ta nhìn người nam nhân xa lạ vừa ân ái cùng mình, quấn lấy hắn một cách mập mờ.
Kiếp trước, hắn bất quá chỉ ham muốn thân xác ta, kiếp này trong ánh mắt hắn đều nhuốm dục vọng.
Hắn hỏi ta muốn gì.
Ta nói: "Ta muốn Thẩm Trường Dao ngã từ trên cao xuống, ta muốn hắn tan xương nát thịt"...
Cho đến đêm đó, hắn dụ ta uống một bát canh ngọt, ngày hôm sau ta đã tỉnh dậy trên giường của một người nam nhân xa lạ.
Còn phu quân của ta, khoác áo đỏ, được phong quan cao hiển hách, cưỡi ngựa trắng cưới tiểu thư khuê các.
Lần nữa mở mắt, ta nhìn người nam nhân xa lạ vừa ân ái cùng mình, quấn lấy hắn một cách mập mờ.
Kiếp trước, hắn bất quá chỉ ham muốn thân xác ta, kiếp này trong ánh mắt hắn đều nhuốm dục vọng.
Hắn hỏi ta muốn gì.
Ta nói: "Ta muốn Thẩm Trường Dao ngã từ trên cao xuống, ta muốn hắn tan xương nát thịt"...
4.3
Năm thứ mười kể từ ngày ta chết, Tiêu Cảnh Thừa nạp thêm được mười mỹ nhân mới.
Người được sủng ái nhất có cặp mày đôi mắt hao hao giống ta.
Ta nhìn gương mặt giống hệt mình đang bóc nho cho Tiêu Cảnh Thừa ăn, cảm thấy vô cùng kỳ quái. Trái lại, hắn ta lại thích thú vô cùng, im lặng để nàng ta dỗ dành ăn hết cả đĩa nho.
Nhưng chẳng bao lâu sau hắn ta lại nổi giận, hất bay đĩa xuống đất: "Ngươi không phải là nàng ấy! Cút ra ngoài! Tất cả cút ra ngoài cho trẫm! Nàng ấy chẳng bao giờ bóc nho cho trẫm cả!"
Lời này không sai, ta quả thật sẽ không làm vậy. Không đầu độc hắn ta đã là may lắm rồi.
Tiểu Liên đã từng khuyên ta: "Chủ nhân, người làm thế này, hoàng thượng sẽ không vui đâu."
Thật sao? Vậy thì tốt quá.
Tiêu Cảnh Thừa không vui.
Ta lại thấy vui.
Người được sủng ái nhất có cặp mày đôi mắt hao hao giống ta.
Ta nhìn gương mặt giống hệt mình đang bóc nho cho Tiêu Cảnh Thừa ăn, cảm thấy vô cùng kỳ quái. Trái lại, hắn ta lại thích thú vô cùng, im lặng để nàng ta dỗ dành ăn hết cả đĩa nho.
Nhưng chẳng bao lâu sau hắn ta lại nổi giận, hất bay đĩa xuống đất: "Ngươi không phải là nàng ấy! Cút ra ngoài! Tất cả cút ra ngoài cho trẫm! Nàng ấy chẳng bao giờ bóc nho cho trẫm cả!"
Lời này không sai, ta quả thật sẽ không làm vậy. Không đầu độc hắn ta đã là may lắm rồi.
Tiểu Liên đã từng khuyên ta: "Chủ nhân, người làm thế này, hoàng thượng sẽ không vui đâu."
Thật sao? Vậy thì tốt quá.
Tiêu Cảnh Thừa không vui.
Ta lại thấy vui.
4
Thẩm gia tự dưng gặp phải một trận hỏa hoạn lớn, may mắn đêm đó Thẩm Tinh Ngữ ngủ trong nhà bạn thân nên thoát được nguy hiểm. Một cô gái mồ côi khó có thể tự nuôi sống bản thân nên chỉ đành mang theo hôn thư lên kinh nương nhờ vị hôn phu.
May sao Cố gia còn nhớ tới hôn ước năm đó, cũng không ngại lúc bấy giờ nàng chỉ là một cô gái mồ côi không đem tới lợi ích gì được cho họ.
Thẩm Tinh Ngữ lấy lòng biết ơn lắm.
Người duy nhất khiến Thẩm Tinh Ngữ thấy ngại chính là vị hôn phu Cố Tu cứ lạnh lùng xa cách suốt. Đừng nói là cười, có khi cả một ngày cũng không nói với nàng được câu nào.
Thẩm Tinh Ngữ nghĩ, có lẽ tính cách phu quân mình vốn đã vậy rồi, nên nàng cố đè nén những suy nghĩ miên man trong lòng. Hàng ngày rửa tay nấu canh, tận tâm tận lực chăm sóc Cố Tu cẩn thận tỉ mỉ, ngay cả giày tất cũng không muốn mượn tay nha hoàn.
Cho đến ngày hôm đó, du thuyền gặp phải bọn thủy phỉ, khoang thuyền bị đánh hỏng, Thẩm Tinh Ngữ và Thịnh Như Nguyệt cùng nhau rơi xuống nước. Nàng nhìn thấy, Cố Tu không chút do dự nhảy xuống, nhưng người hắn ôm lên bờ lại là Thịnh Như Nguyệt.
Giây phút đó, rất nhiều chi tiết bị xem nhẹ lần lượt lướt qua trong đầu Thẩm Tinh Ngữ.
Thì ra là bởi vì không yêu.
Lồng ngực bị khuấy động, chua xót khó chịu.
Thẩm Tinh Ngữ nhắm mắt, lặn xuống đáy nước bơi đi nơi khác.
Thẩm Tinh Ngữ giả chết sớm quá nên nàng không biết, trong khoảnh khắc thân ảnh nàng bị chôn vùi dưới đáy nước, Cố Tu liền điên rồi, không chút do dự nhảy xuống nước tìm nàng. Nếu không phải kiệt sức hôn mê được người hầu nâng lên, chắc đã chết đuối dưới đáy nước rồi.
Mà Thẩm Tinh Ngữ chạy trốn tới nơi khác, mua một khoảng sân nhỏ, hàng ngày thưởng trà trồng thêm các loại hoa. Nàng cảm thấy cuộc sống như vậy cũng không tệ.
Gặp lại đã là ba năm sau.
Cố Tu luôn luôn cao quý như trích tiên, chỉ liếc nhìn thoáng qua đã đỏ hốc mắt, ánh mắt cũng không nỡ rời khỏi Thẩm Tinh Ngữ.
Mà Thẩm Tinh Ngữ đã hoàn toàn buông xuống, "Công tử nhận lầm người rồi.”
Mặc cho Cố Tu đứng trong mưa gió lạnh, ngay cả cửa sổ cũng không muốn mở.
Mặc kệ hắn khổ nhọc theo đuổi, Thẩm Tinh Ngữ vẫn lạnh nhạt như cũ, Cố Tu lúc đó mới biết, hoá ra nàng có thể làm một người vợ ngọt ngào đáng yêu, nhưng cũng có thể cứ như vậy mà đâm dao thấu lòng người.
May sao Cố gia còn nhớ tới hôn ước năm đó, cũng không ngại lúc bấy giờ nàng chỉ là một cô gái mồ côi không đem tới lợi ích gì được cho họ.
Thẩm Tinh Ngữ lấy lòng biết ơn lắm.
Người duy nhất khiến Thẩm Tinh Ngữ thấy ngại chính là vị hôn phu Cố Tu cứ lạnh lùng xa cách suốt. Đừng nói là cười, có khi cả một ngày cũng không nói với nàng được câu nào.
Thẩm Tinh Ngữ nghĩ, có lẽ tính cách phu quân mình vốn đã vậy rồi, nên nàng cố đè nén những suy nghĩ miên man trong lòng. Hàng ngày rửa tay nấu canh, tận tâm tận lực chăm sóc Cố Tu cẩn thận tỉ mỉ, ngay cả giày tất cũng không muốn mượn tay nha hoàn.
Cho đến ngày hôm đó, du thuyền gặp phải bọn thủy phỉ, khoang thuyền bị đánh hỏng, Thẩm Tinh Ngữ và Thịnh Như Nguyệt cùng nhau rơi xuống nước. Nàng nhìn thấy, Cố Tu không chút do dự nhảy xuống, nhưng người hắn ôm lên bờ lại là Thịnh Như Nguyệt.
Giây phút đó, rất nhiều chi tiết bị xem nhẹ lần lượt lướt qua trong đầu Thẩm Tinh Ngữ.
Thì ra là bởi vì không yêu.
Lồng ngực bị khuấy động, chua xót khó chịu.
Thẩm Tinh Ngữ nhắm mắt, lặn xuống đáy nước bơi đi nơi khác.
Thẩm Tinh Ngữ giả chết sớm quá nên nàng không biết, trong khoảnh khắc thân ảnh nàng bị chôn vùi dưới đáy nước, Cố Tu liền điên rồi, không chút do dự nhảy xuống nước tìm nàng. Nếu không phải kiệt sức hôn mê được người hầu nâng lên, chắc đã chết đuối dưới đáy nước rồi.
Mà Thẩm Tinh Ngữ chạy trốn tới nơi khác, mua một khoảng sân nhỏ, hàng ngày thưởng trà trồng thêm các loại hoa. Nàng cảm thấy cuộc sống như vậy cũng không tệ.
Gặp lại đã là ba năm sau.
Cố Tu luôn luôn cao quý như trích tiên, chỉ liếc nhìn thoáng qua đã đỏ hốc mắt, ánh mắt cũng không nỡ rời khỏi Thẩm Tinh Ngữ.
Mà Thẩm Tinh Ngữ đã hoàn toàn buông xuống, "Công tử nhận lầm người rồi.”
Mặc cho Cố Tu đứng trong mưa gió lạnh, ngay cả cửa sổ cũng không muốn mở.
Mặc kệ hắn khổ nhọc theo đuổi, Thẩm Tinh Ngữ vẫn lạnh nhạt như cũ, Cố Tu lúc đó mới biết, hoá ra nàng có thể làm một người vợ ngọt ngào đáng yêu, nhưng cũng có thể cứ như vậy mà đâm dao thấu lòng người.
3.4
Di nương vốn là người có cốt cách thanh cao, trầm lặng như hoa cúc. Khi phụ thân muốn cưới bà làm chính thê, bà bảo giữa hai người chỉ có tình huynh muội. Thế nhưng, vào ngày đại hôn của phụ thân, bà lại lén lút tư tình cùng ông.
Khi có kẻ vu oan bà tư thông với thị vệ, bà không phản kháng, cũng chẳng tự biện minh, chỉ thốt một câu nhạt nhẽo: “Thiếp thân có trăm cái miệng cũng không thể phân trần.”
Bị giam trong trang viên, bà cũng không thèm mang theo một xu dính túi, vẫn thanh cao đến mức chỉ cần giữ được thể diện.
Về sau, khi ta ở trang viên giành ăn với c.h.ó, tranh áo mặc với người, thậm chí phải cúi mình trước đứa con ngốc nghếch của một gia nhân để xin thuốc cho bà, bà lại nhìn ta khinh khỉnh: “Ngươi toan tính, hám lợi như vậy, thật chẳng có chút thanh nhã nào, không xứng làm con gái của ta.”
Cuối cùng, bà trở về Hầu phủ một mình, để mặc ta bơ vơ trong trang viên, còn sai người đến giec ta.
Mở mắt ra lần nữa, ta trở về đúng vào ngày bà bị vu oan.
Ta chạy đến trước mặt phụ thân, hỏi lớn: “Thế nào là tư thông? Làm giày cho người khác có tính là tư thông không?”
Khi có kẻ vu oan bà tư thông với thị vệ, bà không phản kháng, cũng chẳng tự biện minh, chỉ thốt một câu nhạt nhẽo: “Thiếp thân có trăm cái miệng cũng không thể phân trần.”
Bị giam trong trang viên, bà cũng không thèm mang theo một xu dính túi, vẫn thanh cao đến mức chỉ cần giữ được thể diện.
Về sau, khi ta ở trang viên giành ăn với c.h.ó, tranh áo mặc với người, thậm chí phải cúi mình trước đứa con ngốc nghếch của một gia nhân để xin thuốc cho bà, bà lại nhìn ta khinh khỉnh: “Ngươi toan tính, hám lợi như vậy, thật chẳng có chút thanh nhã nào, không xứng làm con gái của ta.”
Cuối cùng, bà trở về Hầu phủ một mình, để mặc ta bơ vơ trong trang viên, còn sai người đến giec ta.
Mở mắt ra lần nữa, ta trở về đúng vào ngày bà bị vu oan.
Ta chạy đến trước mặt phụ thân, hỏi lớn: “Thế nào là tư thông? Làm giày cho người khác có tính là tư thông không?”
4.5
Tên truyện: Sau khi thức tỉnh cốt truyện nữ phụ
Tác giả: Tạc Mao Tiểu Hùng
Thể loại: ngôn tình, hiện đại, truyện ngọt, 1v1, HE
Số chương: 05 chương
Chuyển ngữ: Thanh Ninh
– Edit: Cáo
– Beta: Amin, Maria
GIỚI THIỆU TÓM TẮT
Sau khi hạ thuốc Châu Khí Dã, tôi thức tỉnh cốt truyện nữ phụ ác độc.
Hóa ra Châu Khí Dã là nam phụ thâm tình trong truyện tổng tài, sau khi bị tôi hạ thuốc thì anh bị ép phải từ bỏ nữ chính.
Từ đó anh căm thù tôi đến tận xương tủy, cuối cùng khiến tôi nhà tan cửa nát, tự tay tống tôi vào tù.
Tôi bị nội dung cốt truyện đột ngột nhảy ra trong đầu làm cho giật mình đến độ cả người đổ mồ hôi lạnh, tay đang sờ về phía eo của anh như bị bỏng, vừa lăn vừa bò chạy xuống giường.
Nhưng giây tiếp theo, tôi lại bị người đàn ông phía sau ôm vào lòng.
Đôi mắt Châu Khí Dã đỏ bừng, quần áo nửa cởi nửa mặc, khuôn mặt vốn lạnh lùng lưu manh lúc này lại tràn đầy vẻ ham muốn chưa được thỏa mãn.
“Sao lại không tiếp tục nữa?”
Tác giả: Tạc Mao Tiểu Hùng
Thể loại: ngôn tình, hiện đại, truyện ngọt, 1v1, HE
Số chương: 05 chương
Chuyển ngữ: Thanh Ninh
– Edit: Cáo
– Beta: Amin, Maria
GIỚI THIỆU TÓM TẮT
Sau khi hạ thuốc Châu Khí Dã, tôi thức tỉnh cốt truyện nữ phụ ác độc.
Hóa ra Châu Khí Dã là nam phụ thâm tình trong truyện tổng tài, sau khi bị tôi hạ thuốc thì anh bị ép phải từ bỏ nữ chính.
Từ đó anh căm thù tôi đến tận xương tủy, cuối cùng khiến tôi nhà tan cửa nát, tự tay tống tôi vào tù.
Tôi bị nội dung cốt truyện đột ngột nhảy ra trong đầu làm cho giật mình đến độ cả người đổ mồ hôi lạnh, tay đang sờ về phía eo của anh như bị bỏng, vừa lăn vừa bò chạy xuống giường.
Nhưng giây tiếp theo, tôi lại bị người đàn ông phía sau ôm vào lòng.
Đôi mắt Châu Khí Dã đỏ bừng, quần áo nửa cởi nửa mặc, khuôn mặt vốn lạnh lùng lưu manh lúc này lại tràn đầy vẻ ham muốn chưa được thỏa mãn.
“Sao lại không tiếp tục nữa?”
7.9
Trong tác phẩm "Sau Khi Tôi Cướp Đi Nam Phụ, Nữ Chính Khóc Rồi" của Mỹ Nhân Vô Sương, nữ chính đuổi theo nam chính trong một câu chuyện ngược tâm ngược thân, chỉ có nam phụ với đôi chân tàn tật luôn bảo vệ cô ấy.
Nam phụ đã đánh tất cả để bảo vệ nữ chính, thậm chí là tính mạng của mình, nhưng nữ chính vẫn không thể yêu anh ta.
Sau khi Kiều Tịch xuyên sách, cô phát hiện rằng tính mạng của mình sẽ phụ thuộc vào nam phụ với đôi chân tàn tật đó.
Vì vậy, cô đã dành nhiều thời gian để tiếp cận và chỉ thực hiện những cách nói lời ân ái với anh ta, vuốt ve đôi chân xấu xí của anh ta và truyền tải cho anh ta những cảm xúc của mình.
Nam phụ luôn tỏ ra ngại ngùng và lấy chăn che kín đôi chân của mình.
Cuối cùng, nam phụ không thể chịu đựng nữa và hôn Kiều Tịch. Thật bất ngờ, đôi chân tàn tật của anh ta đột nhiên biến thành một chiếc đuôi cá không hoàn chỉnh....
Nam phụ đã đánh tất cả để bảo vệ nữ chính, thậm chí là tính mạng của mình, nhưng nữ chính vẫn không thể yêu anh ta.
Sau khi Kiều Tịch xuyên sách, cô phát hiện rằng tính mạng của mình sẽ phụ thuộc vào nam phụ với đôi chân tàn tật đó.
Vì vậy, cô đã dành nhiều thời gian để tiếp cận và chỉ thực hiện những cách nói lời ân ái với anh ta, vuốt ve đôi chân xấu xí của anh ta và truyền tải cho anh ta những cảm xúc của mình.
Nam phụ luôn tỏ ra ngại ngùng và lấy chăn che kín đôi chân của mình.
Cuối cùng, nam phụ không thể chịu đựng nữa và hôn Kiều Tịch. Thật bất ngờ, đôi chân tàn tật của anh ta đột nhiên biến thành một chiếc đuôi cá không hoàn chỉnh....
3.6
Tác giả: Ngày ngày ăn cá
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Cổ Đại, Trả Thù, Cung Đấu
Team dịch: Diệu Diệu Thần Kỳ
Giới thiệu:
Kiếp trước, Dương Vũ Phi tâm cao khí ngạo, nhìn người không rõ, bị tên hôn phu cặn bã cùng cô em họ trà xanh liên thủ hãm hại, khiến người chồng yêu thương nàng sâu đậm chết thảm, bản thân nàng đang mang thai chín tháng cũng một xác hai mạng, bị hành hạ đến chết. Mang theo mối hận ngập trời và sát khí trùng trùng, nàng trọng sinh trở về, quay lại cái ngày bị hãm hại có tư tình với Thế tử Trấn Nam Vương - Diêu Minh Cẩn.
Nàng gan dạ cẩn thận, từng bước hóa giải mọi mưu kế, tránh được sự hãm hại của hôn phu, cứu được Thế tử Trấn Nam Vương cũng đang bị người ta tính kế, bảo toàn danh dự cho cả nàng và Diêu Minh Cẩn. Nàng lập tức vạch trần mối quan hệ mờ ám của hôn phu và cô em họ trà xanh trước mặt mọi người, đóng đinh bọn họ vào cột nhục nhã, biến thành trò cười cho thiên hạ.
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Cổ Đại, Trả Thù, Cung Đấu
Team dịch: Diệu Diệu Thần Kỳ
Giới thiệu:
Kiếp trước, Dương Vũ Phi tâm cao khí ngạo, nhìn người không rõ, bị tên hôn phu cặn bã cùng cô em họ trà xanh liên thủ hãm hại, khiến người chồng yêu thương nàng sâu đậm chết thảm, bản thân nàng đang mang thai chín tháng cũng một xác hai mạng, bị hành hạ đến chết. Mang theo mối hận ngập trời và sát khí trùng trùng, nàng trọng sinh trở về, quay lại cái ngày bị hãm hại có tư tình với Thế tử Trấn Nam Vương - Diêu Minh Cẩn.
Nàng gan dạ cẩn thận, từng bước hóa giải mọi mưu kế, tránh được sự hãm hại của hôn phu, cứu được Thế tử Trấn Nam Vương cũng đang bị người ta tính kế, bảo toàn danh dự cho cả nàng và Diêu Minh Cẩn. Nàng lập tức vạch trần mối quan hệ mờ ám của hôn phu và cô em họ trà xanh trước mặt mọi người, đóng đinh bọn họ vào cột nhục nhã, biến thành trò cười cho thiên hạ.
4.6
Đây không phải lần đầu tiên Trường Ngọc gặp mộng xuân, thực tế từ một tháng trước, sau đợt nghỉ hè ở nơi mình học năm xưa cô liền bắt đầu nằm mơ.
Vừa mới bắt đầu chỉ là một tuần một lần, đến bây giờ, cơ bản là hai ba ngày một lần.
Cô còn nhớ rõ ngày gặp mộng xuân, mẹ của đại trúc mã thuở ấu thơ bỗng nhiên tìm cô, nói muốn cho cô một thứ. Thật ra lúc ấy cô nắm di động trong tay, chần chừ không muốn đi, vì cái tên đã biến mất khỏi sinh mệnh cô thật lâu kia nay bỗng xuất hiện.
Nhưng trong điện thoại, giọng nói của dì ẩn ẩn mang theo cầu xin cùng đau thương, cô nói không nên lời cự tuyệt.
Vừa mới bắt đầu chỉ là một tuần một lần, đến bây giờ, cơ bản là hai ba ngày một lần.
Cô còn nhớ rõ ngày gặp mộng xuân, mẹ của đại trúc mã thuở ấu thơ bỗng nhiên tìm cô, nói muốn cho cô một thứ. Thật ra lúc ấy cô nắm di động trong tay, chần chừ không muốn đi, vì cái tên đã biến mất khỏi sinh mệnh cô thật lâu kia nay bỗng xuất hiện.
Nhưng trong điện thoại, giọng nói của dì ẩn ẩn mang theo cầu xin cùng đau thương, cô nói không nên lời cự tuyệt.