Cổ Đại
688 Truyện
Sắp xếp theo
4.5
Thể loại: Đam mỹ, cổ đại, tu chân, xuyên sách, sảng văn, chủ thụ, cường cường, nhẹ nhàng, 1v1, HE
1. Tống Diễn xuyên không, trở thành một nhân vật quần chúng vô danh vô phận trong một cuốn sách, vừa mới cưới một nam thê. Dù cuộc hôn nhân này không mấy vừa ý, nhưng chỉ cần tránh xa cốt truyện, thì sống một đời yên ổn cũng không vấn đề gì. Tống Diễn tính cách bình dị, thích nghi với mọi hoàn cảnh, biết thê tử cũng không ưa mình nên coi như có thêm người đồng hành qua ngày, sống cũng thoải mái tự tại.
Đáng tiếc trời chẳng chiều lòng người. Trong một lần ngoài ý muốn, thê tử của Tống Diễn chết dưới tay Ma tộc. Sau đó Ma quân xuất quan, khiến hai giới Tiên – Phàm chìm trong chiến tranh.
Tống Diễn cũng bị cuốn vào vòng xoáy này. Trong một trận chiến với Ma tộc, y không may bị bắt rồi được áp giải lên núi Táng Hồn cùng những tù binh khác. Tại đây y gặp Ma quân Tịch Vô Quy, kẻ được đồn đại là lạnh lùng, tàn nhẫn và vô cùng hung bạo.
2. Khi Ma Quân Tịch Vô Quy lịch kiếp đã bị ép gả cho một tên công tử bột ăn chơi trác táng. Sau khi khôi phục trí nhớ, ký ức của kiếp ấy trở thành vết nhơ hắn muốn giấu kín. Hắn thề nếu gặp lại kẻ kia, hắn sẽ băm nát y thành nghìn mảnh!
Chẳng bao lâu sau, hai giới Tiên – Phàm lần lượt thua trận dưới tay hắn. Một ngày nọ, thuộc hạ mang một nhóm tù binh lên núi. Hắn chỉ nhìn lướt qua đã nhận ra khuôn mặt quen thuộc trong đám đông kia.
Thế nhưng trước khi ra tay, hắn nghĩ: Nếu cứ giết tên này dễ dàng thế, chẳng phải quá hời cho y ư? Sao người động lòng trước phải là bản quân? Phải khiến y cũng rung động rồi giết mới hả lòng hả dạ chứ!
3. Trăm năm sau, thiên hạ đều biết Tiên tôn Tống Diễn tuy không có xuất thân hiển hách, nhưng đã một tay xoay chuyển càn khôn, cứu Tam giới khỏi nguy nan. Ngay cả Ma quân Tịch Vô Quy – kẻ ngông nghênh tàn bạo – cũng phải nể mặt mà nhún nhường trước y, chẳng trách lại có lời đồn Ma quân từng bại dưới tay Tiên tôn.
Nhưng chẳng ai biết, vị Tiên tôn được kính nể ấy khi không có ai nhìn thấy, lại bị Ma Quân ôm chặt trong lòng, nắm eo mà truy hỏi hết lần này đến lần khác: “Nói! Ngày xưa ngươi có từng yêu ta không?”
Tống Diễn: “… Ngươi buông ra trước đã, có gì từ từ nói.”
𓆝 𓆟 𓆞 𓆝 𓆟
Đôi lời từ tác giả: Tống Diễn (thụ) & Tịch Vô Quy (công), không ngược, không ngược, không ngược, HE.
Không có tình tiết công giết thụ, công cứng miệng số một, còn cứng gì số hai thì các bà tự hiểu. =))
Tóm tắt: Vợ cũ đã chết của tôi là Ma quân.
Thông điệp: Ở hiền gặp lành.
1. Tống Diễn xuyên không, trở thành một nhân vật quần chúng vô danh vô phận trong một cuốn sách, vừa mới cưới một nam thê. Dù cuộc hôn nhân này không mấy vừa ý, nhưng chỉ cần tránh xa cốt truyện, thì sống một đời yên ổn cũng không vấn đề gì. Tống Diễn tính cách bình dị, thích nghi với mọi hoàn cảnh, biết thê tử cũng không ưa mình nên coi như có thêm người đồng hành qua ngày, sống cũng thoải mái tự tại.
Đáng tiếc trời chẳng chiều lòng người. Trong một lần ngoài ý muốn, thê tử của Tống Diễn chết dưới tay Ma tộc. Sau đó Ma quân xuất quan, khiến hai giới Tiên – Phàm chìm trong chiến tranh.
Tống Diễn cũng bị cuốn vào vòng xoáy này. Trong một trận chiến với Ma tộc, y không may bị bắt rồi được áp giải lên núi Táng Hồn cùng những tù binh khác. Tại đây y gặp Ma quân Tịch Vô Quy, kẻ được đồn đại là lạnh lùng, tàn nhẫn và vô cùng hung bạo.
2. Khi Ma Quân Tịch Vô Quy lịch kiếp đã bị ép gả cho một tên công tử bột ăn chơi trác táng. Sau khi khôi phục trí nhớ, ký ức của kiếp ấy trở thành vết nhơ hắn muốn giấu kín. Hắn thề nếu gặp lại kẻ kia, hắn sẽ băm nát y thành nghìn mảnh!
Chẳng bao lâu sau, hai giới Tiên – Phàm lần lượt thua trận dưới tay hắn. Một ngày nọ, thuộc hạ mang một nhóm tù binh lên núi. Hắn chỉ nhìn lướt qua đã nhận ra khuôn mặt quen thuộc trong đám đông kia.
Thế nhưng trước khi ra tay, hắn nghĩ: Nếu cứ giết tên này dễ dàng thế, chẳng phải quá hời cho y ư? Sao người động lòng trước phải là bản quân? Phải khiến y cũng rung động rồi giết mới hả lòng hả dạ chứ!
3. Trăm năm sau, thiên hạ đều biết Tiên tôn Tống Diễn tuy không có xuất thân hiển hách, nhưng đã một tay xoay chuyển càn khôn, cứu Tam giới khỏi nguy nan. Ngay cả Ma quân Tịch Vô Quy – kẻ ngông nghênh tàn bạo – cũng phải nể mặt mà nhún nhường trước y, chẳng trách lại có lời đồn Ma quân từng bại dưới tay Tiên tôn.
Nhưng chẳng ai biết, vị Tiên tôn được kính nể ấy khi không có ai nhìn thấy, lại bị Ma Quân ôm chặt trong lòng, nắm eo mà truy hỏi hết lần này đến lần khác: “Nói! Ngày xưa ngươi có từng yêu ta không?”
Tống Diễn: “… Ngươi buông ra trước đã, có gì từ từ nói.”
𓆝 𓆟 𓆞 𓆝 𓆟
Đôi lời từ tác giả: Tống Diễn (thụ) & Tịch Vô Quy (công), không ngược, không ngược, không ngược, HE.
Không có tình tiết công giết thụ, công cứng miệng số một, còn cứng gì số hai thì các bà tự hiểu. =))
Tóm tắt: Vợ cũ đã chết của tôi là Ma quân.
Thông điệp: Ở hiền gặp lành.
3.5
Tác giả: 赵灵儿
Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Hài Hước
Team dịch: Diệp Tịch Vụ
Giới thiệu
Thiên hạ đều nói, tài năng hội họa của Lan công tử trên đời hiếm có, chỉ tiếc rằng chưa từng tùy tiện cho ai.
Cũng có lời đồn rằng, quan viên trong triều không ai tuổi trẻ tài cao, dung mạo xuất chúng như Liên đại nhân, chỉ tiếc là người keo kiệt.
Nhưng Phương Uyển Chi biết, hai nam nhân kia thực chất chính là một người.....
Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Hài Hước
Team dịch: Diệp Tịch Vụ
Giới thiệu
Thiên hạ đều nói, tài năng hội họa của Lan công tử trên đời hiếm có, chỉ tiếc rằng chưa từng tùy tiện cho ai.
Cũng có lời đồn rằng, quan viên trong triều không ai tuổi trẻ tài cao, dung mạo xuất chúng như Liên đại nhân, chỉ tiếc là người keo kiệt.
Nhưng Phương Uyển Chi biết, hai nam nhân kia thực chất chính là một người.....
4.3
Hắn đỏ mắt nói: “Nàng chỉ cần mềm mỏng với ta một chút thôi, Thu Hà, chẳng phải nàng muốn quyền lực nhất sao? Ta cho nàng, ngôi vị Hoàng hậu cho nàng, cái gì nàng muốn ta đều cho, được không? Nàng gọi ta một tiếng Thái tử ca ca nữa, được không?”.
Thái tử, kẻ ngày thường nghiêm nghị, miệng lúc nào cũng nói lễ nghĩa liêm sỉ, giờ đây lại khẩn cầu ta một cách hèn mọn như thế, làm sao ta không vui cho được?
Ta đưa tay mân mê cổ hắn, thổi nhẹ vào tai hắn, nhìn hắn động tình nhưng cố tình không chiều lòng: “Chẳng phải ngài nói ta không giữ nữ giới sao? Còn nói ta là hồ ly tinh không biết lễ nghĩa liêm sỉ? Thái tử điện hạ, giờ ngài lại tự cởi áo trước mặt tẩu tẩu của mình, ngài nói xem ngài có phải là hạ lưu không?”.
Ta ấn mạnh Ân Cửu Thanh vào hòn giả sơn phía sau, khiến hắn rên lên một tiếng.
Ta làm như không nghe thấy, hả hê mắng: “Ngài không biết liêm sỉ, bất chấp luân thường, ta sẽ không để ngài toại nguyện!”.
Ta chỉnh lại y sam bị hắn kéo cho xộc xệch, bước nhanh ra khỏi hòn giả sơn.
Bên ngoài non bộ, trời cao trăng nhỏ, một vầng trăng sáng treo cao.
Lại là tiết trời cuối thu, sương giá phủ đầy trên lá rụng dưới ánh trăng.
Thái tử, kẻ ngày thường nghiêm nghị, miệng lúc nào cũng nói lễ nghĩa liêm sỉ, giờ đây lại khẩn cầu ta một cách hèn mọn như thế, làm sao ta không vui cho được?
Ta đưa tay mân mê cổ hắn, thổi nhẹ vào tai hắn, nhìn hắn động tình nhưng cố tình không chiều lòng: “Chẳng phải ngài nói ta không giữ nữ giới sao? Còn nói ta là hồ ly tinh không biết lễ nghĩa liêm sỉ? Thái tử điện hạ, giờ ngài lại tự cởi áo trước mặt tẩu tẩu của mình, ngài nói xem ngài có phải là hạ lưu không?”.
Ta ấn mạnh Ân Cửu Thanh vào hòn giả sơn phía sau, khiến hắn rên lên một tiếng.
Ta làm như không nghe thấy, hả hê mắng: “Ngài không biết liêm sỉ, bất chấp luân thường, ta sẽ không để ngài toại nguyện!”.
Ta chỉnh lại y sam bị hắn kéo cho xộc xệch, bước nhanh ra khỏi hòn giả sơn.
Bên ngoài non bộ, trời cao trăng nhỏ, một vầng trăng sáng treo cao.
Lại là tiết trời cuối thu, sương giá phủ đầy trên lá rụng dưới ánh trăng.
3.7
Tác giả: Đậu Phộng
Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Nữ Cường, Gia Đình, Điền Văn
Team dịch: Tiểu Lạc Lạc
Giới thiệu
Ta là Ngọc Tử Hành, ba tuổi mồ côi mẹ, năm tuổi mất cha, sáu tuổi tổ mẫu cũng qua đời, đúng là phượng hoàng trong loài người!
À không, phải là sao chổi chiếu mệnh thì đúng hơn!
Bá phụ liều mình nuôi ta đến năm mười ba tuổi, kết quả là, vừa mới bàn chuyện kết thân với trưởng nam của Đường phủ phía Nam thì hắn ta sốt cao mà chết.
Bàn chuyện với thế tử Trần hầu Tây Kinh thì hắn ta lại ngã ngựa mà mất...
Những chuyện này khiến cả Đại Yến nghe đến tên ta là kinh hãi.
Cho nên mới có câu nói ở Đại Yến rằng có hai vị họ Ngọc có thể dỗ trẻ con khóc đêm: Một là Ngọc tướng quân đến đánh đòn ngươi. Hai là Ngọc Tử Hành muốn làm thê tử ngươi.
À, Ngọc tướng quân chính là bá phụ ta, cho nên có thể nói là Ngọc gia chúng ta rất có tiếng tăm trong việc dạy dỗ trẻ nhỏ.
Đương nhiên, thuộc hạ của bá phụ ta nhiều vô số kể, biết bao người đã cùng ông vào sinh ra tử, cũng không phải không có người bằng lòng hy sinh con trai mình để thỏa mãn nguyện vọng gả ta đi của bá phụ.
Nhưng họ đều là những người đã từng bế ẵm, mua kẹo cho ta khi ta còn bé, ta không nỡ để họ mất con khi tuổi đã xế chiều, nên đã từ chối từng người một.
Ta vẫn luôn nghĩ chắc mình không gả đi được, nên năm mười tám tuổi đã tự mình đến Ngọc Hoa Quan tìm đạo trưởng, hỏi xem có cách nào để xuất gia làm đạo cô không.
Ai ngờ, ta lại gặp Thái hậu ở đó.
Thái hậu cùng ta uống trà, bàn luận về việc tu sửa Ngọc Hoa Quan, rồi ban thưởng cho ta một chiếc vòng.
Sau đó, một đạo thánh chỉ ban xuống, ta bỗng chốc trở thành Ngọc Chiêu Nghi trong hậu cung.
Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Nữ Cường, Gia Đình, Điền Văn
Team dịch: Tiểu Lạc Lạc
Giới thiệu
Ta là Ngọc Tử Hành, ba tuổi mồ côi mẹ, năm tuổi mất cha, sáu tuổi tổ mẫu cũng qua đời, đúng là phượng hoàng trong loài người!
À không, phải là sao chổi chiếu mệnh thì đúng hơn!
Bá phụ liều mình nuôi ta đến năm mười ba tuổi, kết quả là, vừa mới bàn chuyện kết thân với trưởng nam của Đường phủ phía Nam thì hắn ta sốt cao mà chết.
Bàn chuyện với thế tử Trần hầu Tây Kinh thì hắn ta lại ngã ngựa mà mất...
Những chuyện này khiến cả Đại Yến nghe đến tên ta là kinh hãi.
Cho nên mới có câu nói ở Đại Yến rằng có hai vị họ Ngọc có thể dỗ trẻ con khóc đêm: Một là Ngọc tướng quân đến đánh đòn ngươi. Hai là Ngọc Tử Hành muốn làm thê tử ngươi.
À, Ngọc tướng quân chính là bá phụ ta, cho nên có thể nói là Ngọc gia chúng ta rất có tiếng tăm trong việc dạy dỗ trẻ nhỏ.
Đương nhiên, thuộc hạ của bá phụ ta nhiều vô số kể, biết bao người đã cùng ông vào sinh ra tử, cũng không phải không có người bằng lòng hy sinh con trai mình để thỏa mãn nguyện vọng gả ta đi của bá phụ.
Nhưng họ đều là những người đã từng bế ẵm, mua kẹo cho ta khi ta còn bé, ta không nỡ để họ mất con khi tuổi đã xế chiều, nên đã từ chối từng người một.
Ta vẫn luôn nghĩ chắc mình không gả đi được, nên năm mười tám tuổi đã tự mình đến Ngọc Hoa Quan tìm đạo trưởng, hỏi xem có cách nào để xuất gia làm đạo cô không.
Ai ngờ, ta lại gặp Thái hậu ở đó.
Thái hậu cùng ta uống trà, bàn luận về việc tu sửa Ngọc Hoa Quan, rồi ban thưởng cho ta một chiếc vòng.
Sau đó, một đạo thánh chỉ ban xuống, ta bỗng chốc trở thành Ngọc Chiêu Nghi trong hậu cung.
4.6
Tên truyện: Theo Đuổi Chim Loan/Trục Loan
Thể loại: Ngôn tình, Cổ đại, HE, Tình cảm, Cung đình hầu tước, Nhẹ nhàng, Duyên trời tác hợp.
- ----------
Thái tử đương triều chủ mưu soán ngôi, ngày hành hình tuyết rơi dày đặc mịt mù.
Gia tộc Lệ thị nắm quyền triều chính bị liên lụy, cả gia tộc bị đày ải tới tháp Minh Nguyệt cằn cỗi.
Người trong họ Lệ thị khóc lóc động trời, không ngừng chửi mắng người nhà của Thái tử bị phế.
Chỉ có Lệ Tri im lặng không nói gì.
Trên đường lưu đày, khổ cực không thể tả.
Hàng ngày, Lệ Tri tiết kiệm thức ăn, lẳng lặng đưa cho đứa con mồ côi bệnh ngày càng nặng của Thái tử.
Thiếu niên trong sáng thanh thuần như lời đồn, dịu dàng nhã nhặn, có phong thái của bậc bề trên.
Một ngày nọ, Lệ Tri đánh rơi đồ nên quay lại.
Dưới ánh trăng sáng trong, mặt đất mờ sương. Người thiếu niên khôi ngô tuấn tú, mặt vô cảm nhìn mấy con chó hoang cắn nhau.
Giữa những răng nanh xâu xé, là cái màn thầu nàng vừa mới đưa.
*
Một trận chiến tháp Minh Nguyệt chấn động thiên hạ, để thiên hạ biết rằng dòng máu của Thái tử Huệ Nhược Thần vẫn còn đó.
Mấy năm sau, hoàng đế băng hà, trước khi lâm chung đã giải tội cho Thái tử, lệnh cho Hoàng thái tôn kế vị.
Thế gia đại tộc thèm muốn chiếc ghế Hoàng hậu, từng quyển sổ con tấu cầu phong hậu được đưa lên nhưng không thấy hồi âm.
Thuộc hạ tranh đấu vỡ đầu, vị vua mới lại dựa vào lan can nếm vải.
Hôm sau, vật bảo của Hoàng hậu cùng chiếu chỉ phong hậu được đưa tới cung Thanh Loan, hai chân Lệ Tri mềm nhũn, tạ ơn tiếp chỉ dưới sự nâng đỡ của người hầu.
*
Đêm tân hôn của đế hậu, Lệ Tri đỏ bừng mặt, một bàn tay lạnh lẽo vuốt ve má nàng.
Vị vua mới ghé vào tai nàng nhẹ nhàng nói nhỏ:
“Đưa ta đến cực lạc, hoặc xuống địa ngục cùng ta.”
Một câu tóm tắt: Hành trình cạnh tranh của hai người điên.
Dàn ý: Trời không tuyệt đường người.
Thể loại: Ngôn tình, Cổ đại, HE, Tình cảm, Cung đình hầu tước, Nhẹ nhàng, Duyên trời tác hợp.
- ----------
Thái tử đương triều chủ mưu soán ngôi, ngày hành hình tuyết rơi dày đặc mịt mù.
Gia tộc Lệ thị nắm quyền triều chính bị liên lụy, cả gia tộc bị đày ải tới tháp Minh Nguyệt cằn cỗi.
Người trong họ Lệ thị khóc lóc động trời, không ngừng chửi mắng người nhà của Thái tử bị phế.
Chỉ có Lệ Tri im lặng không nói gì.
Trên đường lưu đày, khổ cực không thể tả.
Hàng ngày, Lệ Tri tiết kiệm thức ăn, lẳng lặng đưa cho đứa con mồ côi bệnh ngày càng nặng của Thái tử.
Thiếu niên trong sáng thanh thuần như lời đồn, dịu dàng nhã nhặn, có phong thái của bậc bề trên.
Một ngày nọ, Lệ Tri đánh rơi đồ nên quay lại.
Dưới ánh trăng sáng trong, mặt đất mờ sương. Người thiếu niên khôi ngô tuấn tú, mặt vô cảm nhìn mấy con chó hoang cắn nhau.
Giữa những răng nanh xâu xé, là cái màn thầu nàng vừa mới đưa.
*
Một trận chiến tháp Minh Nguyệt chấn động thiên hạ, để thiên hạ biết rằng dòng máu của Thái tử Huệ Nhược Thần vẫn còn đó.
Mấy năm sau, hoàng đế băng hà, trước khi lâm chung đã giải tội cho Thái tử, lệnh cho Hoàng thái tôn kế vị.
Thế gia đại tộc thèm muốn chiếc ghế Hoàng hậu, từng quyển sổ con tấu cầu phong hậu được đưa lên nhưng không thấy hồi âm.
Thuộc hạ tranh đấu vỡ đầu, vị vua mới lại dựa vào lan can nếm vải.
Hôm sau, vật bảo của Hoàng hậu cùng chiếu chỉ phong hậu được đưa tới cung Thanh Loan, hai chân Lệ Tri mềm nhũn, tạ ơn tiếp chỉ dưới sự nâng đỡ của người hầu.
*
Đêm tân hôn của đế hậu, Lệ Tri đỏ bừng mặt, một bàn tay lạnh lẽo vuốt ve má nàng.
Vị vua mới ghé vào tai nàng nhẹ nhàng nói nhỏ:
“Đưa ta đến cực lạc, hoặc xuống địa ngục cùng ta.”
Một câu tóm tắt: Hành trình cạnh tranh của hai người điên.
Dàn ý: Trời không tuyệt đường người.
4.6
Trường An tháng Chạp lạnh lẽo hơn ta tưởng tượng, gió rét như dao cứa vào da thịt, đau đến buốt giá.
Ta khoác áo choàng dày cộm mà vẫn thấy khó chịu, nào biết đám dân đen đứng xem náo nhiệt bên pháp trường giữa trời đông giá rét này có nghị lực gì.
A Kiều chạy đến bên cạnh ta, nhét một chiếc lò sưởi vào tay ta, lại giúp ta chỉnh áo choàng, dựng cổ áo che kín mặt. Ta khẽ nói lời cảm tạ, tiếp tục nhìn chằm chằm vào đài hành hình không chớp mắt.
Đây là buổi xử trảm cuối cùng của mùa đông năm nay.
Người bị trói quỳ trên kia là gia gia, gia mẫu và huynh trưởng của ta. Người ngồi trên đài cao giám trảm chính là vị hôn phu cũ của ta - Lâm Ân Diễm.
Một sự kết hợp vừa kỳ lạ vừa nực cười, người nam nhân ta yêu nhất lại đích thân hạ lệnh xử tử người thân của ta.
Những kẻ hầu người hạ quen thuộc trước kia của ta, cùng đám quan lại Hoài Dương bị liên lụy vào vụ mưu phản này đã lần lượt bị chém đầu, thi thể không đầu không chiếu manh vứt lên bãi tha ma ngoài thành. Gia gia, gia mẫu và huynh trưởng của ta cũng sẽ không được đối xử tốt hơn họ.
Ánh mắt trống rỗng của ta rời khỏi người thân đang cúi đầu, rơi trên người Lâm Ân Diễm. Hắn như cảm nhận được điều gì, ngừng nói chuyện với thuộc hạ, quay đầu nhìn ta. Khi ánh mắt chạm nhau, ta thấy trong mắt hắn hiện lên vẻ lo lắng, khẽ lắc đầu với ta. Ta biết ý hắn là muốn ta về phủ, đừng tự làm khổ mình ở đây.
Ta khoác áo choàng dày cộm mà vẫn thấy khó chịu, nào biết đám dân đen đứng xem náo nhiệt bên pháp trường giữa trời đông giá rét này có nghị lực gì.
A Kiều chạy đến bên cạnh ta, nhét một chiếc lò sưởi vào tay ta, lại giúp ta chỉnh áo choàng, dựng cổ áo che kín mặt. Ta khẽ nói lời cảm tạ, tiếp tục nhìn chằm chằm vào đài hành hình không chớp mắt.
Đây là buổi xử trảm cuối cùng của mùa đông năm nay.
Người bị trói quỳ trên kia là gia gia, gia mẫu và huynh trưởng của ta. Người ngồi trên đài cao giám trảm chính là vị hôn phu cũ của ta - Lâm Ân Diễm.
Một sự kết hợp vừa kỳ lạ vừa nực cười, người nam nhân ta yêu nhất lại đích thân hạ lệnh xử tử người thân của ta.
Những kẻ hầu người hạ quen thuộc trước kia của ta, cùng đám quan lại Hoài Dương bị liên lụy vào vụ mưu phản này đã lần lượt bị chém đầu, thi thể không đầu không chiếu manh vứt lên bãi tha ma ngoài thành. Gia gia, gia mẫu và huynh trưởng của ta cũng sẽ không được đối xử tốt hơn họ.
Ánh mắt trống rỗng của ta rời khỏi người thân đang cúi đầu, rơi trên người Lâm Ân Diễm. Hắn như cảm nhận được điều gì, ngừng nói chuyện với thuộc hạ, quay đầu nhìn ta. Khi ánh mắt chạm nhau, ta thấy trong mắt hắn hiện lên vẻ lo lắng, khẽ lắc đầu với ta. Ta biết ý hắn là muốn ta về phủ, đừng tự làm khổ mình ở đây.
3.6
Couple: Triệu Viêm x Triệu Uyển Như
Số chương: 25 chương chính văn + 3 phiên ngoại (Đã hoàn edit)
Quý phi trọng sinh trở về, nhìn thấy ca ca vẫn còn sống liền xúc động đến bật khóc. Thế nhưng thật trùng hợp, vừa đúng lúc này ca ca nàng bị người hạ xuân dược.
"A....không được...nơi đó không được. Ca ca...chúng ta là huynh muội ruột thịt....nơi đó...ca ca chơi muội thoải mái quá!"
3.6
Hán Việt: Xuyên việt chi Trần Nhạc
Tác giả: Linh Giác Tử
Thể loại: Nguyên sang, đam mỹ, cổ đại, HE, tình cảm, làm ruộng, mỹ thực, chủ công, nhẹ nhàng, bình dân sinh hoạt.
Số chương: 39 (3 PN)
Nguồn: Tấn Giang
Editor: June
Lưu ý: Truyện nhạt ít thoại, do mình thích nên mình làm thôi =))))
GIỚI THIỆU
Trần Nhạc xuyên rồi, xuyên đến một nơi kỳ quái ở cổ đại, nơi chỉ có hán tử và ca nhi.
Đối mặt với gia cảnh nghèo khó, hắn chỉ có thể dựa vào hai tay bán đồ ăn để kiếm sống.
Làm bánh bột đậu, khoai tây nghiền với nước sốt sệt, hái bông cỏ làm thạch aiyu, còn có khoai tây toàn tịch, tiện thể thắng luôn giải nhất « Món ăn quan trọng » trong cuộc thi đầu bếp.
Danh tiếng Trần Nhạc trong một lúc vang dội.
Nhưng mắc cái gì ở thế giới này còn tồn tại thuế độc thân nữa hả? Đến tuổi nhất định buộc phải kết hôn nếu không thì phải ngồi tù?
Con ngươi Trần Nhạc chấn động…
Tác giả: Linh Giác Tử
Thể loại: Nguyên sang, đam mỹ, cổ đại, HE, tình cảm, làm ruộng, mỹ thực, chủ công, nhẹ nhàng, bình dân sinh hoạt.
Số chương: 39 (3 PN)
Nguồn: Tấn Giang
Editor: June
Lưu ý: Truyện nhạt ít thoại, do mình thích nên mình làm thôi =))))
GIỚI THIỆU
Trần Nhạc xuyên rồi, xuyên đến một nơi kỳ quái ở cổ đại, nơi chỉ có hán tử và ca nhi.
Đối mặt với gia cảnh nghèo khó, hắn chỉ có thể dựa vào hai tay bán đồ ăn để kiếm sống.
Làm bánh bột đậu, khoai tây nghiền với nước sốt sệt, hái bông cỏ làm thạch aiyu, còn có khoai tây toàn tịch, tiện thể thắng luôn giải nhất « Món ăn quan trọng » trong cuộc thi đầu bếp.
Danh tiếng Trần Nhạc trong một lúc vang dội.
Nhưng mắc cái gì ở thế giới này còn tồn tại thuế độc thân nữa hả? Đến tuổi nhất định buộc phải kết hôn nếu không thì phải ngồi tù?
Con ngươi Trần Nhạc chấn động…
4.5
Tác giả: Yên Hôi
Thể loại: Tiểu Thuyết, Ngôn Tình, Cổ Đại, Nữ Cường, HE, Đoản Văn, Hài Hước, Sủng, Trả Thù, Cung Đấu, Chữa Lành, Xuyên Không, Ngọt, Dưỡng Thê, Sảng Văn
Team dịch: Cá Chép Ngắm Mưa
Giới thiệu:
Sau khi ca ca của ta lên ngôi hoàng đế, ai nấy đều không khỏi cảm thán.
Từ một hoàng tử nơi lãnh cung trở thành bậc cửu ngũ chí tôn, thật không ngờ hắn lại có ý chí kiên cường đến vậy. Vì nắm giữ binh quyền, hắn thậm chí không tiếc biến biểu muội thanh mai trúc mã thành quân cờ liên hôn.
Vô tình đến nhường nào.
Nhưng chỉ có ta mới biết, ta và ca ca đều là người xuyên không.
Lý do hắn tham gia đoạt ngôi, là bởi nam nhân ta để mắt có thân phận quá đặc biệt. Hơn nữa, người ta đã có người trong lòng, chẳng thèm để mắt đến ta.
Vậy nên chỉ còn cách cưỡng đoạt mà thôi.
Thể loại: Tiểu Thuyết, Ngôn Tình, Cổ Đại, Nữ Cường, HE, Đoản Văn, Hài Hước, Sủng, Trả Thù, Cung Đấu, Chữa Lành, Xuyên Không, Ngọt, Dưỡng Thê, Sảng Văn
Team dịch: Cá Chép Ngắm Mưa
Giới thiệu:
Sau khi ca ca của ta lên ngôi hoàng đế, ai nấy đều không khỏi cảm thán.
Từ một hoàng tử nơi lãnh cung trở thành bậc cửu ngũ chí tôn, thật không ngờ hắn lại có ý chí kiên cường đến vậy. Vì nắm giữ binh quyền, hắn thậm chí không tiếc biến biểu muội thanh mai trúc mã thành quân cờ liên hôn.
Vô tình đến nhường nào.
Nhưng chỉ có ta mới biết, ta và ca ca đều là người xuyên không.
Lý do hắn tham gia đoạt ngôi, là bởi nam nhân ta để mắt có thân phận quá đặc biệt. Hơn nữa, người ta đã có người trong lòng, chẳng thèm để mắt đến ta.
Vậy nên chỉ còn cách cưỡng đoạt mà thôi.
4.1
Trước giờ toàn biết người mới cười, ai lại để ý người xưa khóc...
Tiểu thư khuê các là vậy, thế mà đêm tân hôn lại phòng không chiếc bóng.
Tân nương xinh đẹp chưa kịp thành phu nhân lại trở thành người cũ...
Phu quân bị mê mắt, sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành, lại có mấy ai có thể kiềm chế được đâu.
Thiếu nữ kiều diễm kia, câu dẫn trượng phu nàng, nàng chỉ là một thê tử bị coi thường cũng không bỏ qua...
Một hôm nọ, nàng vô tình nhìn thấy bọn họ làm việc phu thê, nhưng, nhưng mà chỉ có trượng phu mồ hôi như mưa đang động, còn có... một cái gối đầu.
Hồ ly tinh nheo mắt ngồi trên ghế nhỏ, cắn hạt dưa xem kịch.
Nàng mới vừa rồi ý thức được, này hồ mị tử thật là cái yêu nghiệt.
Tiểu thư khuê các là vậy, thế mà đêm tân hôn lại phòng không chiếc bóng.
Tân nương xinh đẹp chưa kịp thành phu nhân lại trở thành người cũ...
Phu quân bị mê mắt, sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành, lại có mấy ai có thể kiềm chế được đâu.
Thiếu nữ kiều diễm kia, câu dẫn trượng phu nàng, nàng chỉ là một thê tử bị coi thường cũng không bỏ qua...
Một hôm nọ, nàng vô tình nhìn thấy bọn họ làm việc phu thê, nhưng, nhưng mà chỉ có trượng phu mồ hôi như mưa đang động, còn có... một cái gối đầu.
Hồ ly tinh nheo mắt ngồi trên ghế nhỏ, cắn hạt dưa xem kịch.
Nàng mới vừa rồi ý thức được, này hồ mị tử thật là cái yêu nghiệt.
7.5
Thể loại: Trọng Sinh, Cổ Đại, Sủng, Cung Đấu
Team dịch: Diệp Gia Gia
Giới thiệu:
Chỉ vì một câu nói của Hoàng Thái tử Đại Tề, nàng, thân là chất nữ, phải ăn nhờ ở đậu, cuộc sống càng thêm khổ cực. Mỗi ngày trôi qua là một chuỗi dài những nỗi đau và tủi hổ, nàng dường như không còn biết đến hai chữ "an vui".
Hôm nay, nàng quyết định bỏ hết tất cả để làm lại từ đầu, tuyệt đối không dựa vào sắc đẹp để làm người. Nàng chọn con đường nữ giả nam trang, quyết tâm dựa vào tài nghệ kiếm sống, mong muốn có thể tìm lại tự do và phẩm giá cho bản thân. Thế nhưng, vận mệnh lại tiếp tục trêu đùa. Vì sao Hoàng Thái tử lại nhìn nàng và nói rằng mắt nàng chứa xuân sắc, rằng nàng muốn dựa vào gương mặt này để kiếm sống?
Nàng vội vàng giải thích, cố gắng nói rõ với Thái tử rằng ngài thật sự đã nhìn lầm rồi. Nàng chỉ muốn dùng tài năng của mình để sinh tồn, không hề có ý định dựa vào nhan sắc. Nhưng Thái tử điện hạ, với giọng điệu đầy quyền uy và quyết đoán, đã cắt ngang lời nàng: "Ít lải nhải đi, ta sẽ thưởng cho ngươi cơm ăn!".
Lời nói đó khiến nàng ngạc nhiên và bối rối. Dù biết rằng cuộc sống của mình vẫn nằm trong tay kẻ khác, nàng không thể ngừng hy vọng rằng một ngày nào đó, tài nghệ và sự nỗ lực của mình sẽ được công nhận. Nàng thầm nghĩ, có lẽ chỉ có thời gian mới chứng minh được sự thật và lòng kiên định của nàng.
Team dịch: Diệp Gia Gia
Giới thiệu:
Chỉ vì một câu nói của Hoàng Thái tử Đại Tề, nàng, thân là chất nữ, phải ăn nhờ ở đậu, cuộc sống càng thêm khổ cực. Mỗi ngày trôi qua là một chuỗi dài những nỗi đau và tủi hổ, nàng dường như không còn biết đến hai chữ "an vui".
Hôm nay, nàng quyết định bỏ hết tất cả để làm lại từ đầu, tuyệt đối không dựa vào sắc đẹp để làm người. Nàng chọn con đường nữ giả nam trang, quyết tâm dựa vào tài nghệ kiếm sống, mong muốn có thể tìm lại tự do và phẩm giá cho bản thân. Thế nhưng, vận mệnh lại tiếp tục trêu đùa. Vì sao Hoàng Thái tử lại nhìn nàng và nói rằng mắt nàng chứa xuân sắc, rằng nàng muốn dựa vào gương mặt này để kiếm sống?
Nàng vội vàng giải thích, cố gắng nói rõ với Thái tử rằng ngài thật sự đã nhìn lầm rồi. Nàng chỉ muốn dùng tài năng của mình để sinh tồn, không hề có ý định dựa vào nhan sắc. Nhưng Thái tử điện hạ, với giọng điệu đầy quyền uy và quyết đoán, đã cắt ngang lời nàng: "Ít lải nhải đi, ta sẽ thưởng cho ngươi cơm ăn!".
Lời nói đó khiến nàng ngạc nhiên và bối rối. Dù biết rằng cuộc sống của mình vẫn nằm trong tay kẻ khác, nàng không thể ngừng hy vọng rằng một ngày nào đó, tài nghệ và sự nỗ lực của mình sẽ được công nhận. Nàng thầm nghĩ, có lẽ chỉ có thời gian mới chứng minh được sự thật và lòng kiên định của nàng.
4.5
Ngày trưởng tôn nhà họ Tạ thành hôn, lão phu nhân vì có ý thiên vị tam thiếu gia Tạ Thiệu, lo lắng hắn quá lười biếng, tương lai sẽ phá sạch gia sản, lại nghe nói trưởng nữ nhà họ Ôn rất biết quán xuyến việc nhà, bèn âm thầm tráo đổi tân lang.
Nào ngờ nhà họ Ôn cũng bày mưu tính kế.
Đích nữ Ôn Thù Sắc bên cạnh lão phu nhân nhà họ Ôn dung mạo tuyệt sắc, nhưng từ nhỏ đã được nuông chiều sinh hư, sợ rằng tương lai sẽ bị chồng xem thường. Nghe nói trưởng tôn nhà họ Tạ ôn nhu săn sóc, lão phu nhân nhà họ Ôn bất chấp tiếng xấu, đẩy nàng lên kiệu hoa thay cho tỷ tỷ.
Đêm đó, tiếng cười nhạo chế giễu cợt của đại phòng nhà họ Tạ vang vọng đến tận phòng tân hôn.
Dưới ánh nến đỏ, công tử bột cùng đại tiểu thư kiêu căng nhìn nhau chằm chằm, kẻ tám lạng người nửa cân, cùng buông xuôi phó mặc. Điều an ủi duy nhất có lẽ chính là dung mạo của đối phương.
Sau khi thành hôn, hai người phát huy hết thảy khuyết điểm của bản thân, khiến cuộc sống ngày càng túng quẫn.
Ôn Thù Sắc cũng chưa từng oán trách, chỉ là mỗi khi Tạ Thiệu trở về lúc hoàng hôn, đều thấy nàng nhìn về phía sân viện của đại phòng bên cạnh, tay phe phẩy quạt lụa, vẻ mặt sầu não ước ao: "Thật muốn đập đổ bức tường này quá đi, không được ăn thì ngửi mùi thôi cũng được."
Dù sao cũng đã theo mình, không thể để nàng chết đói, ngày hôm sau, Tạ Thiệu lần đầu tiên bước vào thư phòng, sao chép sách vở.
Nhưng Ôn Thù Sắc không chỉ là người kiêu căng, mà còn là một cái động không đáy...
"Váy áo mới của tẩu tẩu hôm nay thật đẹp."
"Thúc đệ hôm qua tặng đệ muội một đôi khuyên tai, bạch ngọc đẹp như vậy ta cả đời chưa từng thấy."
"Phu quân chàng có biết, quạt lụa mà tiểu thư nhà họ Ngô dùng hôm nay, vậy mà lại làm bằng vàng đấy."
Tạ Thiệu:....
Tạ Thiệu nghiến răng ngồi dậy từ trường kỷ.
Về sau, khi Tạ Thiệu đem sắc phong nhất phẩm phu nhân đưa cho nàng, thật sự không nhịn được nữa: "Đủ chưa, nếu nàng còn chưa thấy đủ, vi phu chỉ còn nước đi soán ngôi thôi."
Cuộc sống này, con moẹ nó thật mệt mỏi.
Nào ngờ nhà họ Ôn cũng bày mưu tính kế.
Đích nữ Ôn Thù Sắc bên cạnh lão phu nhân nhà họ Ôn dung mạo tuyệt sắc, nhưng từ nhỏ đã được nuông chiều sinh hư, sợ rằng tương lai sẽ bị chồng xem thường. Nghe nói trưởng tôn nhà họ Tạ ôn nhu săn sóc, lão phu nhân nhà họ Ôn bất chấp tiếng xấu, đẩy nàng lên kiệu hoa thay cho tỷ tỷ.
Đêm đó, tiếng cười nhạo chế giễu cợt của đại phòng nhà họ Tạ vang vọng đến tận phòng tân hôn.
Dưới ánh nến đỏ, công tử bột cùng đại tiểu thư kiêu căng nhìn nhau chằm chằm, kẻ tám lạng người nửa cân, cùng buông xuôi phó mặc. Điều an ủi duy nhất có lẽ chính là dung mạo của đối phương.
Sau khi thành hôn, hai người phát huy hết thảy khuyết điểm của bản thân, khiến cuộc sống ngày càng túng quẫn.
Ôn Thù Sắc cũng chưa từng oán trách, chỉ là mỗi khi Tạ Thiệu trở về lúc hoàng hôn, đều thấy nàng nhìn về phía sân viện của đại phòng bên cạnh, tay phe phẩy quạt lụa, vẻ mặt sầu não ước ao: "Thật muốn đập đổ bức tường này quá đi, không được ăn thì ngửi mùi thôi cũng được."
Dù sao cũng đã theo mình, không thể để nàng chết đói, ngày hôm sau, Tạ Thiệu lần đầu tiên bước vào thư phòng, sao chép sách vở.
Nhưng Ôn Thù Sắc không chỉ là người kiêu căng, mà còn là một cái động không đáy...
"Váy áo mới của tẩu tẩu hôm nay thật đẹp."
"Thúc đệ hôm qua tặng đệ muội một đôi khuyên tai, bạch ngọc đẹp như vậy ta cả đời chưa từng thấy."
"Phu quân chàng có biết, quạt lụa mà tiểu thư nhà họ Ngô dùng hôm nay, vậy mà lại làm bằng vàng đấy."
Tạ Thiệu:....
Tạ Thiệu nghiến răng ngồi dậy từ trường kỷ.
Về sau, khi Tạ Thiệu đem sắc phong nhất phẩm phu nhân đưa cho nàng, thật sự không nhịn được nữa: "Đủ chưa, nếu nàng còn chưa thấy đủ, vi phu chỉ còn nước đi soán ngôi thôi."
Cuộc sống này, con moẹ nó thật mệt mỏi.
3.7
Bàng Lục Nhi là nữ nhân quyến rũ nhất làng Đại Trại, Trịnh Tuân bảo nàng chờ hắn, chờ để làm phu nhân của quan sai, có kiệu lớn cõng đi, có tỳ nữ sai bảo.
Bàng Lục Nhi nghe lời hắn, ngoan ngoãn chờ đợi cuối cùng treo cổ tự vẫn ở trên cây...
SC, 1v1, nữ chính trọng sinh, kẻ hèn yêu thương giúp đỡ chôn cất.
Bàng Lục Nhi nghe lời hắn, ngoan ngoãn chờ đợi cuối cùng treo cổ tự vẫn ở trên cây...
SC, 1v1, nữ chính trọng sinh, kẻ hèn yêu thương giúp đỡ chôn cất.
4
Ám Hà, trong triều có thể giết hoàng thân quốc thích, ngoài dân gian có thể diệt đại môn đại phái, là tổ chức sát thủ đệ nhất thiên hạ mà hầu hết người trong giang hồ đều sợ hãi.
Nhưng thủ lĩnh đại gia trưởng của Ám Hà đã càng ngày càng cao tuổi, từ từ mất dần khống chế với Ám Hà.
Trong một lần thực hiện nhiệm vụ ám sát Đường nhị lão gia của Đường môn, đại gia trưởng trúng độc trọng thương.
Các vị gia chủ trong Ám Hà liên tiếp phái sát thủ lên đường, âm mưu giết chết đại gia trưởng.
Đại gia trưởng lại cần tìm kiếm y sư để kéo dài sinh mệnh.
Trận chiến liên quan tới sinh tử và tương lai của tổ chức sát thủ đệ nhất thiên hạ đã bắt đầu.
Vận mệnh đưa đẩy, hai người trẻ tuổi bò từ trong đống xác chết dậy, vốn chung cảnh ngộ đồng hành bên nhau, nay lại phải đứng đối lập...
Phần thứ 3 trong Thiếu Niên Hệ Liệt của Chu Mộc Nam, cũng là phần cuối cùng nối giữa Thiếu Niên Ca Hành và Thiếu Niên Bạch Mã Túy Xuân Phong. Nơi giải đáp mọi thắc mắc còn sót lại trong hệ liệt.
Nhưng thủ lĩnh đại gia trưởng của Ám Hà đã càng ngày càng cao tuổi, từ từ mất dần khống chế với Ám Hà.
Trong một lần thực hiện nhiệm vụ ám sát Đường nhị lão gia của Đường môn, đại gia trưởng trúng độc trọng thương.
Các vị gia chủ trong Ám Hà liên tiếp phái sát thủ lên đường, âm mưu giết chết đại gia trưởng.
Đại gia trưởng lại cần tìm kiếm y sư để kéo dài sinh mệnh.
Trận chiến liên quan tới sinh tử và tương lai của tổ chức sát thủ đệ nhất thiên hạ đã bắt đầu.
Vận mệnh đưa đẩy, hai người trẻ tuổi bò từ trong đống xác chết dậy, vốn chung cảnh ngộ đồng hành bên nhau, nay lại phải đứng đối lập...
Phần thứ 3 trong Thiếu Niên Hệ Liệt của Chu Mộc Nam, cũng là phần cuối cùng nối giữa Thiếu Niên Ca Hành và Thiếu Niên Bạch Mã Túy Xuân Phong. Nơi giải đáp mọi thắc mắc còn sót lại trong hệ liệt.
6.1
Tác phẩm của Vụ Thỉ Dực là một câu chuyện nguyên sang với nhiều thể loại đa dạng như ngôn tình, cổ đại, cận đại, hiện đại, tiên hiệp, huyền huyễn, tu chân, xuyên việt, ngọt sủng, song khiết, xuyên nhanh, cường cường, phản xuyên, sảng văn, duyên trời tác hợp, bài đề cử, nữ cường và linh dị thần quái. Cử chỉ HE trong tình cảm 1v1.
Trong truyện, Trì Am có một người bạn trai làm tổng tài và có dục vọng mạnh mẽ. Mỗi ngày, cô phải chiến đấu để chia tay anh ta. Nhưng trước khi cô có thể làm điều đó, cô đã xuyên không đến một thế giới khác. Khi xuyên nhanh từ thế giới này sang thế giới khác, cô bị người đàn ông kia nhốt vào phòng tối.
Cuộc sống thường ngày của họ trong thế giới xuyên nhanh là nam chính phụ trách phát bệnh và nhốt cô vào phòng tối, trong khi nữ chính phụ trách vuốt lông và cố gắng để không bị nhốt vào phòng tối. Trì Am cảm thấy vô cùng chán nản và lo lắng khi nghe tin nam chính mà cô từng công lược cũng đang muốn công lược cô.
Tác phẩm này có lưu ý cho độc giả rằng bốn chương đầu không được hay lắm, nhưng đằng sau đó là cảnh đẹp. Ngoài ra, nó cũng được ghi rõ rằng truyện là dạng Mary Sue sảng ngọt, hữu cơ, vui là chính. Đọc truyện này, bạn cũng có thể thả trôi bản thân, thô bạo và làm dâu trăm họ là chuyện bình thường. Và cuối cùng, đôi mắt của nam chính là màu tím do anh ta là người ma tộc trong "Nghịch Chuyển Tiên Đồ".
Trong truyện, Trì Am có một người bạn trai làm tổng tài và có dục vọng mạnh mẽ. Mỗi ngày, cô phải chiến đấu để chia tay anh ta. Nhưng trước khi cô có thể làm điều đó, cô đã xuyên không đến một thế giới khác. Khi xuyên nhanh từ thế giới này sang thế giới khác, cô bị người đàn ông kia nhốt vào phòng tối.
Cuộc sống thường ngày của họ trong thế giới xuyên nhanh là nam chính phụ trách phát bệnh và nhốt cô vào phòng tối, trong khi nữ chính phụ trách vuốt lông và cố gắng để không bị nhốt vào phòng tối. Trì Am cảm thấy vô cùng chán nản và lo lắng khi nghe tin nam chính mà cô từng công lược cũng đang muốn công lược cô.
Tác phẩm này có lưu ý cho độc giả rằng bốn chương đầu không được hay lắm, nhưng đằng sau đó là cảnh đẹp. Ngoài ra, nó cũng được ghi rõ rằng truyện là dạng Mary Sue sảng ngọt, hữu cơ, vui là chính. Đọc truyện này, bạn cũng có thể thả trôi bản thân, thô bạo và làm dâu trăm họ là chuyện bình thường. Và cuối cùng, đôi mắt của nam chính là màu tím do anh ta là người ma tộc trong "Nghịch Chuyển Tiên Đồ".
3.9
Ngày tôi cập kê, tuyết rơi nặng hạt, hắn nói muốn hủy hôn.
May mắn thay, khi ấy khách khứa đã tản đi hết, phụ thân không gọi hắn là "hiền điệt" nữa, chỉ lạnh lùng nhìn hắn.
Vệ Đạc hành lễ trước phụ thân, “Chi Nghi muội muội phúc dày, Vệ mỗ tự biết phúc mỏng, không dám làm lỡ duyên lành.”
Tôi ngồi bất động bên cạnh, luôn có cảm giác cảnh tượng trước mắt giống như một giấc mộng.
Người hầu nhà họ Vệ mang thư hủy hôn lên, tôi tiến tới cướp lấy, đầu ngón tay chạm vào từng nét khắc quen thuộc.
Lòng tôi như bị thiêu đốt, vội vàng đuổi theo, “Vệ Đạc!”
Người trong tuyết quay lại, chiếc cằm trắng ngần, vẫn dáng dấp của thiếu niên năm xưa.
Nhìn Vệ Đạc của sáu năm trước, đôi chân tôi nặng như chì, không thể bước thêm một bước nào nữa.
Giữ im lặng thật lâu, hắn mở miệng trước, “Chi Nghi, là ta có lỗi với muội.”
Câu nói này kéo tôi trở về một đêm giữa mùa hè kiếp trước, hắn mặc cho tôi c ào x é, đ ánh m ắng, nhưng chỉ để lại câu nói ấy.
“Chi Nghi, là ta có lỗi với muội.”
Tôi bước xuống bậc thềm, từng bước tiến đến trước mặt Vệ Đạc, tháo viên ngọc trước ngực đưa cho hắn.
Đây là tín vật định tình mà chúng tôi trao cho nhau vào ngày đính ước, tôi trân trọng đến mức dùng dây đỏ buộc chặt, luôn mang bên mình.
Hắn đưa tay định nhận, tôi dùng sức, bẻ viên ngọc thành hai mảnh.
Mảnh ngọc vỡ rơi xuống tuyết, tựa như tình cảm giữa tôi và hắn, một đ ao c ắt đứt.
Vệ Đà cúi mắt, nốt ruồi son nơi khóe mắt hắn như vệt mực đỏ tươi.
Hắn nhìn cái hố nhỏ trong tuyết rất lâu, thở dài nói, “Cũng tốt, chi bằng vỡ tan.”
Đợi hắn đi rồi, nước mắt tôi mới rơi xuống, thế gian chìm trong một màn sương mờ mịt.
Xuân Hoa ôm áo khoác chạy đến, vòng qua buộc dây, khuyên nhủ, “Tiểu thư, tuyết lớn quá, chúng ta về thôi.”
Tôi bước một bước, chân mềm nhũn, ngã khuỵu xuống đất.
Tuyết bay khắp trời, nỗi đau trên chân, tất cả ủy khuất trong lòng trào dâng, tôi ôm Xuân Hoa khóc lớn.
May mắn thay, khi ấy khách khứa đã tản đi hết, phụ thân không gọi hắn là "hiền điệt" nữa, chỉ lạnh lùng nhìn hắn.
Vệ Đạc hành lễ trước phụ thân, “Chi Nghi muội muội phúc dày, Vệ mỗ tự biết phúc mỏng, không dám làm lỡ duyên lành.”
Tôi ngồi bất động bên cạnh, luôn có cảm giác cảnh tượng trước mắt giống như một giấc mộng.
Người hầu nhà họ Vệ mang thư hủy hôn lên, tôi tiến tới cướp lấy, đầu ngón tay chạm vào từng nét khắc quen thuộc.
Lòng tôi như bị thiêu đốt, vội vàng đuổi theo, “Vệ Đạc!”
Người trong tuyết quay lại, chiếc cằm trắng ngần, vẫn dáng dấp của thiếu niên năm xưa.
Nhìn Vệ Đạc của sáu năm trước, đôi chân tôi nặng như chì, không thể bước thêm một bước nào nữa.
Giữ im lặng thật lâu, hắn mở miệng trước, “Chi Nghi, là ta có lỗi với muội.”
Câu nói này kéo tôi trở về một đêm giữa mùa hè kiếp trước, hắn mặc cho tôi c ào x é, đ ánh m ắng, nhưng chỉ để lại câu nói ấy.
“Chi Nghi, là ta có lỗi với muội.”
Tôi bước xuống bậc thềm, từng bước tiến đến trước mặt Vệ Đạc, tháo viên ngọc trước ngực đưa cho hắn.
Đây là tín vật định tình mà chúng tôi trao cho nhau vào ngày đính ước, tôi trân trọng đến mức dùng dây đỏ buộc chặt, luôn mang bên mình.
Hắn đưa tay định nhận, tôi dùng sức, bẻ viên ngọc thành hai mảnh.
Mảnh ngọc vỡ rơi xuống tuyết, tựa như tình cảm giữa tôi và hắn, một đ ao c ắt đứt.
Vệ Đà cúi mắt, nốt ruồi son nơi khóe mắt hắn như vệt mực đỏ tươi.
Hắn nhìn cái hố nhỏ trong tuyết rất lâu, thở dài nói, “Cũng tốt, chi bằng vỡ tan.”
Đợi hắn đi rồi, nước mắt tôi mới rơi xuống, thế gian chìm trong một màn sương mờ mịt.
Xuân Hoa ôm áo khoác chạy đến, vòng qua buộc dây, khuyên nhủ, “Tiểu thư, tuyết lớn quá, chúng ta về thôi.”
Tôi bước một bước, chân mềm nhũn, ngã khuỵu xuống đất.
Tuyết bay khắp trời, nỗi đau trên chân, tất cả ủy khuất trong lòng trào dâng, tôi ôm Xuân Hoa khóc lớn.
4.7
Tác giả: Mộc Dịch
Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Gia Đấu, Cung Đấu, Cưới Trước Yêu Sau
Team dịch: Lộn Xộn page
Giới thiệu
Kết hôn đã bảy năm, phu quân chưa từng một lần bước vào phòng ta.
Hắn cũng có người trong lòng, là cô nhi được cứu về từ chiến trường.
Nàng ta kiêu ngạo, nhiều lần đến trước mặt ta khiêu khích: "Chính thất phu nhân thì thế nào? Chẳng phải cũng chỉ có thể cô độc một mình trong phòng sao."
Ta nhếch khóe miệng, không thèm tranh cãi, xoa đầu chú chó Vượng Tài, nhẹ nhàng cười.
Nuôi nam nhân còn không bằng nuôi một con chó.
Trời mới biết, những ngày tháng không phải lo lắng, không phải hầu hạ nam nhân thoải mái đến mức nào.
Nhưng một ngày nọ, sau khi hắn tiến cung, đột nhiên lại thay đổi.
Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Gia Đấu, Cung Đấu, Cưới Trước Yêu Sau
Team dịch: Lộn Xộn page
Giới thiệu
Kết hôn đã bảy năm, phu quân chưa từng một lần bước vào phòng ta.
Hắn cũng có người trong lòng, là cô nhi được cứu về từ chiến trường.
Nàng ta kiêu ngạo, nhiều lần đến trước mặt ta khiêu khích: "Chính thất phu nhân thì thế nào? Chẳng phải cũng chỉ có thể cô độc một mình trong phòng sao."
Ta nhếch khóe miệng, không thèm tranh cãi, xoa đầu chú chó Vượng Tài, nhẹ nhàng cười.
Nuôi nam nhân còn không bằng nuôi một con chó.
Trời mới biết, những ngày tháng không phải lo lắng, không phải hầu hạ nam nhân thoải mái đến mức nào.
Nhưng một ngày nọ, sau khi hắn tiến cung, đột nhiên lại thay đổi.
3.9
Tác giả: Thanh Hiểu Hiểu Thanh
Thể loại: Cổ Đại, HE, Hài Hước, Ngọt
Team dịch: Tiểu Lạc Lạc
Giới thiệu
Trong tiệc mừng công, ta trêu chọc mỹ nhân đứng đầu kinh thành là Diệp đại nhân, thành công tôn vinh sự hiện diện của mình trước mặt hoàng đế.
Hoàng đế gọi ta đến gần, ánh mắt vô cùng hoài niệm: "Chu tiểu hiệu úy trông quen mắt quá."
Ta nghiêng đầu, vẻ mặt nghi ngờ: "Dương đại nhân cũng nói thần quen mắt nhưng thần chưa từng gặp mọi người, vậy mọi người có quen biết mẫu thân thần không? Thần giống mẫu thân mình."
Cũng đúng, hợp tình hợp lý mà.
Mẫu thân ta đã trở thành công chúa An Huệ, phụ thân ta trở thành phò mã, vui vẻ giao binh quyền, đương nhiên là ăn rồi chờ c h ế t.
Còn ta và Diệp đại mỹ nhân cũng kết thù.
[Phần mở đầu của link market: Ta và Diệp thị lang kết thù, ta tới ngươi lui, không ai nhường ai.
Khi say rượu, thậm chí ta còn la hét trong tửu quán: "Này! Các huynh đệ! Trói Diệp mỹ nhân lại, khiêng vào phòng của tiểu gia! Tiểu gia sẽ thương yêu hắn thật tốt!"
Trong cơn say mơ hồ, dường như nghe thấy tiếng gào khàn khàn của hắn: "... Là ngươi trêu chọc ta trước, sao cứ trêu chọc ta mãi... Đều là nam tử, ta phải làm sao..."
Nam tử gì chứ?
Ta là nữ mà!]
Thể loại: Cổ Đại, HE, Hài Hước, Ngọt
Team dịch: Tiểu Lạc Lạc
Giới thiệu
Trong tiệc mừng công, ta trêu chọc mỹ nhân đứng đầu kinh thành là Diệp đại nhân, thành công tôn vinh sự hiện diện của mình trước mặt hoàng đế.
Hoàng đế gọi ta đến gần, ánh mắt vô cùng hoài niệm: "Chu tiểu hiệu úy trông quen mắt quá."
Ta nghiêng đầu, vẻ mặt nghi ngờ: "Dương đại nhân cũng nói thần quen mắt nhưng thần chưa từng gặp mọi người, vậy mọi người có quen biết mẫu thân thần không? Thần giống mẫu thân mình."
Cũng đúng, hợp tình hợp lý mà.
Mẫu thân ta đã trở thành công chúa An Huệ, phụ thân ta trở thành phò mã, vui vẻ giao binh quyền, đương nhiên là ăn rồi chờ c h ế t.
Còn ta và Diệp đại mỹ nhân cũng kết thù.
[Phần mở đầu của link market: Ta và Diệp thị lang kết thù, ta tới ngươi lui, không ai nhường ai.
Khi say rượu, thậm chí ta còn la hét trong tửu quán: "Này! Các huynh đệ! Trói Diệp mỹ nhân lại, khiêng vào phòng của tiểu gia! Tiểu gia sẽ thương yêu hắn thật tốt!"
Trong cơn say mơ hồ, dường như nghe thấy tiếng gào khàn khàn của hắn: "... Là ngươi trêu chọc ta trước, sao cứ trêu chọc ta mãi... Đều là nam tử, ta phải làm sao..."
Nam tử gì chứ?
Ta là nữ mà!]
4
Thể loại: Đam mỹ, Cổ đại, HE, Tình cảm, Niên hạ, Sinh con, Chủ công, Cung đình hầu tước, 1v1, Mỹ công
- ----
Thái tử phúc hắc giả ngốc công X Tướng quân trung khuyển sủng "thê" thụ.
Thánh chỉ ban hôn vừa đến, Tiêu Tắc Tự vẫn còn ngồi xổm trong lãnh cung đếm kiến;
Sau đó, y bị tròng lên áo cưới rồi bị đóng gói đưa đến phủ tướng quân...
Tiêu Tắc Tự từng kinh tài tuyệt diễm, giống như hiền quân;
Nhưng bị người hãm hại, uống phải độc tửu, trở nên ngốc nghếch, bị phế truất chức vị Thái tử, ban hôn cho tướng quân tàn tật, triệt để cắt đứt khả năng phục vị...
Đêm tân hôn đột nhiên tỉnh lại, Tiêu Tắc Tự nhìn lão nam nhân bên cạnh, không khỏi nhíu mày.
Thôi thì, giữ lại mạng cho ngươi! Để Cô dùng ngươi làm tấm chắn vậy!
Sau đó, thái tử điện hạ mượn danh ngốc nghếch, hết lần này đến lần khác sờ mó Hạ tướng quân...
Thật vả mặt!
**
Hạ Hàn Thanh xuất thân nhà tướng, dũng mãnh thiện chiến, là tướng tinh chuyển thế, trở về kinh thành lại phải ngồi trên xe lăn với thân thể bệnh tật;
Hoàng đế khen thưởng Hạ gia, đem nhi tử mình ban làm phu nhân tướng quân.
Hạ Hàn Thanh quỳ trước tiền điện ba ngày ba đêm cũng không cầu được hoàng đế thu hồi thánh chỉ, chỉ có thể bất đắc dĩ cưới thê.
Đêm tân hôn mở khăn voan, tiểu ngốc tử xinh đẹp mặc giá y đỏ thẫm, mềm mại kêu một tiếng "Tướng công!"
Tay Hạ Hàn Thanh run lên, mặt già đỏ bừng, đáp một tiếng.
Thật vả mặt!
Từ đó nơi Tiêu Tắc Tự đếm kiến từ lãnh cung chuyển thành hoa viên hậu phủ tướng quân.
Phía sau còn có một kẻ dai như keo hỏi y khát không? Đói không? Mệt không?
Tướng quân giết chóc quyết đoán Hạ Hàn Thanh lau khô máu trên tay, ôn nhu dỗ dành tiểu nương tử của hắn, muốn sao không cho trăng.
Hạ tướng quân cực kỳ cưng chiều mỹ nhân nhu nhược của hắn...
Cho đến một ngày, Hạ Hàn Thanh thấy "mềm mại yếu đuối" điện hạ khoác trên mình chiếc áo choàng lông.
Cười tươi một kiếm chặt đứt đầu thích khách, chậm rãi nói mấy chữ "Không để lại nhân chứng!"
Đầu lăn đến bên chân Hạ Hàn Thanh, Hạ Hàn Thanh nuốt một ngụm nước bọt, đối diện với ánh mắt của Tiêu Tắc Tự.
Tiêu Tắc Tự lập tức lao đến, chui vào lòng hắn, "Tướng công, ta sợ quá."
Sau đó Hạ Hàn Thanh cùng tiểu nương tử của hắn rốt cuộc cũng viên phòng, cuối cùng phát hiện bụng của mình vậy mà dần dần to lên.
Hạ Hàn Thanh:??? Chắc là bị chứng tích thực.
Lão đại phu giàu kinh nghiệm mừng rỡ đến phát khóc: Tướng quân, ngài đây là có hỉ rồi.
Hạ Hàn Thanh:??? Tuyệt đối không có khả năng này.
Lời chưa kịp ra khỏi miệng đã bị người ôm vào lòng, Tiêu Tắc Tự véo má hắn, "Ngươi gọi nhi tử của Cô là chứng tích thực?"
Lưu ý quan trọng:
1.Sinh tử!! Tiêu Tắc Tự là công!! Mỹ công soái thụ!! Cường cường! Mỹ cường thảm!
2.Hỗ sủng; giai đoạn đầu sủng công, giai đoạn đầu công ngốc nghếch! Là ngốc thật! Vừa mềm vừa thích khóc.
3.Niên hạ; chênh lệch 9 tuổi!
4.Quyền mưu trẻ con, nhân vật phụ vô não, tình yêu ngọt ngào là chính, hãy coi như truyện ngọt sủng mà đọc.
5.Công đôi khi là ngốc, vì thế góc nhìn của thụ cũng không ít.
Nội dung tag: Sinh tử, niên hạ, cung đình hầu tước, triều đình.
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Tiêu Tắc Tự, Hạ Hàn Thanh ┃ Vai phụ: ┃ Khác: Dự thu: Đây là giá tiền khác xin lưu lại nha.
Một câu giới thiệu: Thái tử điện hạ hôm nay còn diễn không?
Lập ý: Khốn cảnh chỉ là tạm thời, hãy tin rằng bình minh sẽ đến.
- ----
Thái tử phúc hắc giả ngốc công X Tướng quân trung khuyển sủng "thê" thụ.
Thánh chỉ ban hôn vừa đến, Tiêu Tắc Tự vẫn còn ngồi xổm trong lãnh cung đếm kiến;
Sau đó, y bị tròng lên áo cưới rồi bị đóng gói đưa đến phủ tướng quân...
Tiêu Tắc Tự từng kinh tài tuyệt diễm, giống như hiền quân;
Nhưng bị người hãm hại, uống phải độc tửu, trở nên ngốc nghếch, bị phế truất chức vị Thái tử, ban hôn cho tướng quân tàn tật, triệt để cắt đứt khả năng phục vị...
Đêm tân hôn đột nhiên tỉnh lại, Tiêu Tắc Tự nhìn lão nam nhân bên cạnh, không khỏi nhíu mày.
Thôi thì, giữ lại mạng cho ngươi! Để Cô dùng ngươi làm tấm chắn vậy!
Sau đó, thái tử điện hạ mượn danh ngốc nghếch, hết lần này đến lần khác sờ mó Hạ tướng quân...
Thật vả mặt!
**
Hạ Hàn Thanh xuất thân nhà tướng, dũng mãnh thiện chiến, là tướng tinh chuyển thế, trở về kinh thành lại phải ngồi trên xe lăn với thân thể bệnh tật;
Hoàng đế khen thưởng Hạ gia, đem nhi tử mình ban làm phu nhân tướng quân.
Hạ Hàn Thanh quỳ trước tiền điện ba ngày ba đêm cũng không cầu được hoàng đế thu hồi thánh chỉ, chỉ có thể bất đắc dĩ cưới thê.
Đêm tân hôn mở khăn voan, tiểu ngốc tử xinh đẹp mặc giá y đỏ thẫm, mềm mại kêu một tiếng "Tướng công!"
Tay Hạ Hàn Thanh run lên, mặt già đỏ bừng, đáp một tiếng.
Thật vả mặt!
Từ đó nơi Tiêu Tắc Tự đếm kiến từ lãnh cung chuyển thành hoa viên hậu phủ tướng quân.
Phía sau còn có một kẻ dai như keo hỏi y khát không? Đói không? Mệt không?
Tướng quân giết chóc quyết đoán Hạ Hàn Thanh lau khô máu trên tay, ôn nhu dỗ dành tiểu nương tử của hắn, muốn sao không cho trăng.
Hạ tướng quân cực kỳ cưng chiều mỹ nhân nhu nhược của hắn...
Cho đến một ngày, Hạ Hàn Thanh thấy "mềm mại yếu đuối" điện hạ khoác trên mình chiếc áo choàng lông.
Cười tươi một kiếm chặt đứt đầu thích khách, chậm rãi nói mấy chữ "Không để lại nhân chứng!"
Đầu lăn đến bên chân Hạ Hàn Thanh, Hạ Hàn Thanh nuốt một ngụm nước bọt, đối diện với ánh mắt của Tiêu Tắc Tự.
Tiêu Tắc Tự lập tức lao đến, chui vào lòng hắn, "Tướng công, ta sợ quá."
Sau đó Hạ Hàn Thanh cùng tiểu nương tử của hắn rốt cuộc cũng viên phòng, cuối cùng phát hiện bụng của mình vậy mà dần dần to lên.
Hạ Hàn Thanh:??? Chắc là bị chứng tích thực.
Lão đại phu giàu kinh nghiệm mừng rỡ đến phát khóc: Tướng quân, ngài đây là có hỉ rồi.
Hạ Hàn Thanh:??? Tuyệt đối không có khả năng này.
Lời chưa kịp ra khỏi miệng đã bị người ôm vào lòng, Tiêu Tắc Tự véo má hắn, "Ngươi gọi nhi tử của Cô là chứng tích thực?"
Lưu ý quan trọng:
1.Sinh tử!! Tiêu Tắc Tự là công!! Mỹ công soái thụ!! Cường cường! Mỹ cường thảm!
2.Hỗ sủng; giai đoạn đầu sủng công, giai đoạn đầu công ngốc nghếch! Là ngốc thật! Vừa mềm vừa thích khóc.
3.Niên hạ; chênh lệch 9 tuổi!
4.Quyền mưu trẻ con, nhân vật phụ vô não, tình yêu ngọt ngào là chính, hãy coi như truyện ngọt sủng mà đọc.
5.Công đôi khi là ngốc, vì thế góc nhìn của thụ cũng không ít.
Nội dung tag: Sinh tử, niên hạ, cung đình hầu tước, triều đình.
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Tiêu Tắc Tự, Hạ Hàn Thanh ┃ Vai phụ: ┃ Khác: Dự thu: Đây là giá tiền khác xin lưu lại nha.
Một câu giới thiệu: Thái tử điện hạ hôm nay còn diễn không?
Lập ý: Khốn cảnh chỉ là tạm thời, hãy tin rằng bình minh sẽ đến.
4.3
Ngụy Chi vừa sinh ra đã được nuôi dưỡng ở thanh lâu, ở cùng mẫu thân là kỹ nữ đến năm mười bốn tuổi, sau này được Dụ Vương mang về vương phủ giáo dưỡng.
Trong phủ Dụ Vương thê thiếp thành đàn, tranh sủng không ngừng.
Đại thiếu gia Tề Cảnh Chiêu tài hoa hơn người chân lại mang tật, tính tình âm ngoan khó lường.
Nhị thiếu gia là chính nhân quân tử, khôn ngoan sắc sảo. Tam tiểu thư khí chất như lan, tâm cao ngất......
Đích thứ lục đục với nhau, không ngừng gợn sóng.
Một tiểu thư xuất thân ti tiện, vào vương phủ cũng không có người hỏi thăm.
- -
Ban đêm, thiếu nữ cả người trần trụi cưỡi lên trên người nam nhân, mồ hôi chảy ra đầm đìa, kiều suyễn không ngừng.
"A...... A...... Chi Chi ăn không vào......"
Một bàn tay to khớp xương rõ ràng bóp chặt mông Ngụy Chi, thanh âm nam tử khàn khàn vang lên.
"Nên gọi ta là gì?"
Ngụy Chi bị nam nhân đỉnh đến cả người tê dại, thấp giọng nói:
"Chiêu ca ca......"
- -
1v1, ngọt văn, huynh muội ruột.
Nam chủ chân thọt (không ảnh hưởng đến chất lượng thịt)
4.2
TRUYỆN GỐC CỦA PHIM "CẨM TÚ AN NINH" - TRƯƠNG VÃN Ý, NHẬM MẪN ĐÓNG CHÍNH
Thể loại: Thanh mai trúc mã, sủng, ngọt, cung đình hầu tước, trùng sinh.
Nhân vật chính: La Nghi Ninh
Phối hợp diễn: La Thận Viễn
Thừa tướng tương lai quyền khuynh thiên hạ, thủ đoạn lạnh lùng, tàn nhẫn, hiện giờ còn đang là con thứ không được sủng ái. La Nghi Ninh sống lại, nhìn thấy cảnh này có chút chột dạ. Cảm giác mình đang ngược đãi vị Thừa tướng tương lai này.
Cho dù hắn có thấp kém đê tiện đi nữa, rồi có một ngày hắn đứng trên cao, trở thành người mà bất kỳ kẻ nào cũng phải ngưỡng mộ.
Chính vì La Nghi Ninh biết điều này, cho nên nàng càng muốn khóc...
Thể loại: Thanh mai trúc mã, sủng, ngọt, cung đình hầu tước, trùng sinh.
Nhân vật chính: La Nghi Ninh
Phối hợp diễn: La Thận Viễn
Thừa tướng tương lai quyền khuynh thiên hạ, thủ đoạn lạnh lùng, tàn nhẫn, hiện giờ còn đang là con thứ không được sủng ái. La Nghi Ninh sống lại, nhìn thấy cảnh này có chút chột dạ. Cảm giác mình đang ngược đãi vị Thừa tướng tương lai này.
Cho dù hắn có thấp kém đê tiện đi nữa, rồi có một ngày hắn đứng trên cao, trở thành người mà bất kỳ kẻ nào cũng phải ngưỡng mộ.
Chính vì La Nghi Ninh biết điều này, cho nên nàng càng muốn khóc...