Đô Thị
1134 Truyện
Sắp xếp theo
4.5
Hán Việt: Tại thâm thu
TÁC GIẢ: Tam Quý Miêu
Số chương: 24
Thể loại: 1x1, Hiện đại, Lãng mạn ấm áp, H văn, HE (Happy Ending), Thanh xuân vườn trường, Ngọt Sủng, Trâu già gặm cỏ non
Vài lời giới thiệu:
Hắn kéo tôi vào một phòng hát trống bên cạnh, khẽ cau mày dạy dỗ: "Đồng Hoạ, em có biết KTV rất hỗn loạn không, tâm trạng không tốt ra ngoài thư giãn tôi có thể hiểu, nhưng khi không chắc chắn an toàn, uống nhiều rượu như vậy là không có trách nhiệm với bản thân."
Tôi dựa lưng vào ghế sofa mềm mại, nhìn chằm chằm vào môi hắn rồi cười rộ lên: "Thầy lo cho em như vậy sao?" "
"Sáng thứ hai nộp cho tôi một bản kiểm điểm 500 chữ." Hắn cứng rắn nói.
Tôi ngoéo ngón tay bảo hắn cúi xuống, nhưng hắn không nhúc nhích chút nào, tôi tiếp tục ngoắc ngoắc ngón tay của mình, nhìn hắn như một tên vô lại.
Thẩm Yến đành phải cúi đầu đưa tai lại gần miệng tôi.
"Thầy, em nóng quá, thầy có thể giúp em sờ sờ nó một chút không?"
TÁC GIẢ: Tam Quý Miêu
Số chương: 24
Thể loại: 1x1, Hiện đại, Lãng mạn ấm áp, H văn, HE (Happy Ending), Thanh xuân vườn trường, Ngọt Sủng, Trâu già gặm cỏ non
Vài lời giới thiệu:
Hắn kéo tôi vào một phòng hát trống bên cạnh, khẽ cau mày dạy dỗ: "Đồng Hoạ, em có biết KTV rất hỗn loạn không, tâm trạng không tốt ra ngoài thư giãn tôi có thể hiểu, nhưng khi không chắc chắn an toàn, uống nhiều rượu như vậy là không có trách nhiệm với bản thân."
Tôi dựa lưng vào ghế sofa mềm mại, nhìn chằm chằm vào môi hắn rồi cười rộ lên: "Thầy lo cho em như vậy sao?" "
"Sáng thứ hai nộp cho tôi một bản kiểm điểm 500 chữ." Hắn cứng rắn nói.
Tôi ngoéo ngón tay bảo hắn cúi xuống, nhưng hắn không nhúc nhích chút nào, tôi tiếp tục ngoắc ngoắc ngón tay của mình, nhìn hắn như một tên vô lại.
Thẩm Yến đành phải cúi đầu đưa tai lại gần miệng tôi.
"Thầy, em nóng quá, thầy có thể giúp em sờ sờ nó một chút không?"
3.3
Nam Khê vất vả mãi mới thoát khỏi sa mạc giam cầm ba đời nhà mình, đang định đến Trung Nguyên dựa vào công thức ủ rượu gia truyền thể hiện tài năng, lại bị rắn độc cắn chết khi đang leo núi, xuyên qua cơ thể một tiểu cô nương.
Đứa nhỏ này số khổ, mất nương từ nhỏ, lớn lên mất cha, vất vả nuôi nấng đệ đệ duy nhất đến năm tám tuổi, đệ đệ lại rơi từ trên núi xuống thành tàn phế.
Dược phí giá trên trời, chỉ có thể bán vườn trái cây trong nhà đi.
Đợi đã!!
Vườn trái cây!!
Lúc này Nam Khê mới nhận ra nàng đã đến đảo Quỳnh Hoa bốn mùa như xuân!
Nơi này có vô số loại trái cây, nước ngọt vô tận, bờ biển mênh mông cùng các loại hải sản phong phú mỹ vị!
Đối với một người sống ở sa mạc từ nhỏ, há miệng là ăn cát mà nói thì nơi này quả thực chính là thiên đường!
Nam Khê không hào, đắc ý ở lại.
Về phần bán vườn lấy dược phí? Không không không, trái cây của nàng có tác dụng tốt hơn, có thể bán giá cao hơn!!
Đứa nhỏ này số khổ, mất nương từ nhỏ, lớn lên mất cha, vất vả nuôi nấng đệ đệ duy nhất đến năm tám tuổi, đệ đệ lại rơi từ trên núi xuống thành tàn phế.
Dược phí giá trên trời, chỉ có thể bán vườn trái cây trong nhà đi.
Đợi đã!!
Vườn trái cây!!
Lúc này Nam Khê mới nhận ra nàng đã đến đảo Quỳnh Hoa bốn mùa như xuân!
Nơi này có vô số loại trái cây, nước ngọt vô tận, bờ biển mênh mông cùng các loại hải sản phong phú mỹ vị!
Đối với một người sống ở sa mạc từ nhỏ, há miệng là ăn cát mà nói thì nơi này quả thực chính là thiên đường!
Nam Khê không hào, đắc ý ở lại.
Về phần bán vườn lấy dược phí? Không không không, trái cây của nàng có tác dụng tốt hơn, có thể bán giá cao hơn!!
3
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE (happy hay không thì chưa chắc), H văn, Hào môn thế gia, Ngược luyến, Gương vỡ lại lành, Vườn trường, Dark, Cường thủ hào đoạt, 1v1
Người rời đi thì đã đi xa, người ở lại thì vẫn nơi đó.
Từ nhỏ Lâm Chí Viễn thông minh ưu tú, diện mạo khôi ngô, ai ai cũng thích hắn; chỉ có Lương Bích Hà mới biết dưới vẻ ngoài hoàn hảo của hắn là một linh hồn điên cuồng và tà ác.
(Hành vi của nam nữ chính theo hướng hiện thực, mâu thuẫn tình cảm nặng nề, không thích hợp cho độc giả có tuổi tâm lý dưới 25 tuổi.)
Người rời đi thì đã đi xa, người ở lại thì vẫn nơi đó.
Từ nhỏ Lâm Chí Viễn thông minh ưu tú, diện mạo khôi ngô, ai ai cũng thích hắn; chỉ có Lương Bích Hà mới biết dưới vẻ ngoài hoàn hảo của hắn là một linh hồn điên cuồng và tà ác.
(Hành vi của nam nữ chính theo hướng hiện thực, mâu thuẫn tình cảm nặng nề, không thích hợp cho độc giả có tuổi tâm lý dưới 25 tuổi.)
4.9
Bất Sinh Bất Thục (Không lạ không thân)
Tác giả: Bất Vấn Tam Cửu
Edit: Quá khứ chậm rãi
Thể loại: Đô thị, nhẹ nhàng, đời thường, Đổi công, bình dị
Nhân vật chính: Hàn Phương Trì (từ góc nhìn của Hà Lạc Tri)
Một câu tóm tắt: "Có phải cậu đã quên rồi không, người quen cậu trước là tôi."
Văn án
Hà Lạc Tri đã trải qua một mối tình kéo dài tám năm, tám năm ấy là quãng thời gian đầy hạnh phúc và êm dịu, thời gian như kéo dài chậm rãi từng ngày.
Nhưng khi tất cả những điều ấy bị chính người bạn trai nhiệt tình, thuần khiết của anh phá vỡ bằng một lời nói, từ đó tám năm ấy chợt như một giấc mơ dài.
Kết thúc một mối quan hệ nhiều năm giống như tự tách mình ra khỏi một phần cuộc sống, phải chuyển nhà, đổi tài khoản và cắt đứt vài mối quan hệ bạn bè chung.
Hàn Phương Trì và Chu Mộc Nghiêu là bạn thuở nhỏ, nhiều năm nay họ vẫn xem nhau như "anh em" thân thiết.
Trong số những người mà Hà Lạc Tri quyết định cắt đứt liên lạc, lẽ ra cũng có cả Hàn Phương Trì.
Nhưng Hàn Phương Trì lại có hơi khác biệt.
Sau thời gian chia tay, anh trở thành người bạn duy nhất mà Hà Lạc Tri còn giữ liên lạc.
Họ dần trở nên xa cách một cách tự nhiên, nhưng vẫn luôn có một sự thấu hiểu ngầm, không cần nói ra. Trong ánh mắt người kia, họ vẫn tìm thấy sự gần gũi lâu ngày không gặp.
Từ góc nhìn của Chu Mộc Nghiêu, hai người họ không thân thiết.
Nhưng với Hà Lạc Tri, họ cũng chẳng hề xa lạ.
Tác giả: Bất Vấn Tam Cửu
Edit: Quá khứ chậm rãi
Thể loại: Đô thị, nhẹ nhàng, đời thường, Đổi công, bình dị
Nhân vật chính: Hàn Phương Trì (từ góc nhìn của Hà Lạc Tri)
Một câu tóm tắt: "Có phải cậu đã quên rồi không, người quen cậu trước là tôi."
Văn án
Hà Lạc Tri đã trải qua một mối tình kéo dài tám năm, tám năm ấy là quãng thời gian đầy hạnh phúc và êm dịu, thời gian như kéo dài chậm rãi từng ngày.
Nhưng khi tất cả những điều ấy bị chính người bạn trai nhiệt tình, thuần khiết của anh phá vỡ bằng một lời nói, từ đó tám năm ấy chợt như một giấc mơ dài.
Kết thúc một mối quan hệ nhiều năm giống như tự tách mình ra khỏi một phần cuộc sống, phải chuyển nhà, đổi tài khoản và cắt đứt vài mối quan hệ bạn bè chung.
Hàn Phương Trì và Chu Mộc Nghiêu là bạn thuở nhỏ, nhiều năm nay họ vẫn xem nhau như "anh em" thân thiết.
Trong số những người mà Hà Lạc Tri quyết định cắt đứt liên lạc, lẽ ra cũng có cả Hàn Phương Trì.
Nhưng Hàn Phương Trì lại có hơi khác biệt.
Sau thời gian chia tay, anh trở thành người bạn duy nhất mà Hà Lạc Tri còn giữ liên lạc.
Họ dần trở nên xa cách một cách tự nhiên, nhưng vẫn luôn có một sự thấu hiểu ngầm, không cần nói ra. Trong ánh mắt người kia, họ vẫn tìm thấy sự gần gũi lâu ngày không gặp.
Từ góc nhìn của Chu Mộc Nghiêu, hai người họ không thân thiết.
Nhưng với Hà Lạc Tri, họ cũng chẳng hề xa lạ.
3.8
Tên: Bé theo đuôi hướng nội cùng ông xã đỉnh A của bé
Tên tiếng Trung: 社恐舔狗和他的顶A老公 (xã khủng thiểm cẩu hòa tha đích đỉnh A lão công)
Tác giả: 胡思乱想社恐症 - Hồ Tư Loạn Tưởng Xã Khủng Chứng
Editor: Bánh Bao (Dumpling312)
Số chương: 14 chương
Thể loại: Hiện đại, đoản, HE, đam mỹ, ABO, ghế nhà trường, có thai, caoh.
Thuộc tính: lúc đầu chảnh cún, lúc sau mê vợ đến chết Alpha công x em bé bình thường nhát gan simp chồng (lúc đầu) Beta thụ.
Tóm tắt toàn bộ chỉ bằng 1 câu: Lúc được mê không biết điều, lúc vợ bỏ thì chạy theo.
LÔI: CẢNH H LÚC ĐẦU LÀ CÔNG CƯỠNG ÉP THỤ.
Đưa lôi ra rồi. Ngại thì quay ra đừng vào rồi khó chịu giúp mình nhé.
Tên tiếng Trung: 社恐舔狗和他的顶A老公 (xã khủng thiểm cẩu hòa tha đích đỉnh A lão công)
Tác giả: 胡思乱想社恐症 - Hồ Tư Loạn Tưởng Xã Khủng Chứng
Editor: Bánh Bao (Dumpling312)
Số chương: 14 chương
Thể loại: Hiện đại, đoản, HE, đam mỹ, ABO, ghế nhà trường, có thai, caoh.
Thuộc tính: lúc đầu chảnh cún, lúc sau mê vợ đến chết Alpha công x em bé bình thường nhát gan simp chồng (lúc đầu) Beta thụ.
Tóm tắt toàn bộ chỉ bằng 1 câu: Lúc được mê không biết điều, lúc vợ bỏ thì chạy theo.
LÔI: CẢNH H LÚC ĐẦU LÀ CÔNG CƯỠNG ÉP THỤ.
Đưa lôi ra rồi. Ngại thì quay ra đừng vào rồi khó chịu giúp mình nhé.
3.7
Tên gốc: BỊ SỦNG HƯ BỆNH MỸ NHÂN
Tác giả: Hồng Diệp Nguyệt Thượng
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Xuyên thư, Hào môn thế gia, Chủ thụ, Nhẹ nhàng
Độ dài chương: 56 chương
Văn án
Tiểu thiếu gia Vân gia - Vân Niệm bệnh tật ốm yếu, bị nuông chiều đến kiêu ngạo ương ngạnh.
Sau đó cậu xuyên sách, thành một pháo hôi đồng dạng bệnh tật ốm yếu đoản mệnh, khi gia đình nam chính Chu Hành Nghiên gặp nạn, hắn đã ức hiếp, chèn ép nam chính bằng đủ mọi cách.
Nam chính sau khi trưởng thành trở thành lão đại của giới thượng lưu chỉ nghe danh đã sợ vỡ mật, hung hăng quay lại trả thù.
Mà con ma ốm là hắn, không đợi đến khi nam chính ra tay, đã tự mình chết trước vì bệnh.
Vân Niệm: Đã hiểu, chỉ cần lãnh cơm hộp sớm, ai cũng không làm gì được tôi!.
Cha mẹ Chu Hành Nghiên đột ngột bị tai nạn qua đời, số mệnh vốn đã khổ, lại bị Vân tiểu thiếu gia suốt ngày hất mặt sai khiến, xem anh giống như người ở mà quát mắng.
Về sau, mọi người đều quen với dáng vẻ Chu Hành Nghiên đối xử với Vân Niệm.
Nửa đêm Vân Niệm nửa đêm muốn ăn bánh kem, anh sẽ dầm mưa đi mấy chục cây số mua về;
Vân Niệm tức giận, anh sẽ để đối phương tùy ý cắn lên vai anh vài cái, không rên la một tiếng;
Người khác cười nhạo anh là con chó bên cạnh Vân Niệm, anh thì chỉ lo tuyết rơi rồi Vân Niệm mặc quần áo quá mỏng sẽ sinh bệnh.
Vân Niệm vô tình tỉnh giấc bên cạnh Chu Hành Nghiên, Chu Hành Nghiên nhìn cậu bằng ánh mắt như muốn ăn thịt người, đáng sợ thật sự.
Không khỏi nơm nớp lo sợ mà nghĩ, có phải Chu Hành Nghiên bị cậu làm nhục quá nhiều nên đã hắc hóa rồi?
Thêm nữa từng ấy năm qua đi, sao cậu còn chưa bệnh chết!?
Vân Niệm cân nhắc, tuyệt đối không thể để Chu Hành Nghiên có cơ hội quay lại trả thù!
Vì thế, ngày đó khi Chu Hành Nghiên đoạt lại được sản nghiệp của cha mẹ, cậu đã chạy trốn suốt đêm.
Chu Hành Nghiên sau khi tham gia xong tiệc khánh thành công ty, trước 10h liền trở về, dỗ tiểu thiếu gia trong nhà đi ngủ.
Nhưng trong nhà bóng dáng Vân Niệm đều không thấy đâu......
Một tháng sau, Trăn Thành hứng chịu mưa gió bão bùng.
Bởi vì tổng tài tài nhẫn, thủ đoạn của Chu thị - Chu Hành Nghiên, đã mất đi người quan trọng nhất tại đây.
Thời điểm tìm được người, Vân Niệm trái ôm phải ấp tươi cười xán lạn, còn có một thiếu niên mặt mày ôn nhu bồi bên cạnh.
Chu Hành Nghiên hoảng sợ, ngoan ngoãn lại cẩn thận dỗ dành: "Niệm Niệm, về sau anh không bao giờ nói em ham chơi nữa, không trách em ăn quá nhiều đồ ngọt nữa, em muốn thế nào cũng đều được, trở về bên cạnh anh có được không?"
Tác giả: Hồng Diệp Nguyệt Thượng
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Xuyên thư, Hào môn thế gia, Chủ thụ, Nhẹ nhàng
Độ dài chương: 56 chương
Văn án
Tiểu thiếu gia Vân gia - Vân Niệm bệnh tật ốm yếu, bị nuông chiều đến kiêu ngạo ương ngạnh.
Sau đó cậu xuyên sách, thành một pháo hôi đồng dạng bệnh tật ốm yếu đoản mệnh, khi gia đình nam chính Chu Hành Nghiên gặp nạn, hắn đã ức hiếp, chèn ép nam chính bằng đủ mọi cách.
Nam chính sau khi trưởng thành trở thành lão đại của giới thượng lưu chỉ nghe danh đã sợ vỡ mật, hung hăng quay lại trả thù.
Mà con ma ốm là hắn, không đợi đến khi nam chính ra tay, đã tự mình chết trước vì bệnh.
Vân Niệm: Đã hiểu, chỉ cần lãnh cơm hộp sớm, ai cũng không làm gì được tôi!.
Cha mẹ Chu Hành Nghiên đột ngột bị tai nạn qua đời, số mệnh vốn đã khổ, lại bị Vân tiểu thiếu gia suốt ngày hất mặt sai khiến, xem anh giống như người ở mà quát mắng.
Về sau, mọi người đều quen với dáng vẻ Chu Hành Nghiên đối xử với Vân Niệm.
Nửa đêm Vân Niệm nửa đêm muốn ăn bánh kem, anh sẽ dầm mưa đi mấy chục cây số mua về;
Vân Niệm tức giận, anh sẽ để đối phương tùy ý cắn lên vai anh vài cái, không rên la một tiếng;
Người khác cười nhạo anh là con chó bên cạnh Vân Niệm, anh thì chỉ lo tuyết rơi rồi Vân Niệm mặc quần áo quá mỏng sẽ sinh bệnh.
Vân Niệm vô tình tỉnh giấc bên cạnh Chu Hành Nghiên, Chu Hành Nghiên nhìn cậu bằng ánh mắt như muốn ăn thịt người, đáng sợ thật sự.
Không khỏi nơm nớp lo sợ mà nghĩ, có phải Chu Hành Nghiên bị cậu làm nhục quá nhiều nên đã hắc hóa rồi?
Thêm nữa từng ấy năm qua đi, sao cậu còn chưa bệnh chết!?
Vân Niệm cân nhắc, tuyệt đối không thể để Chu Hành Nghiên có cơ hội quay lại trả thù!
Vì thế, ngày đó khi Chu Hành Nghiên đoạt lại được sản nghiệp của cha mẹ, cậu đã chạy trốn suốt đêm.
Chu Hành Nghiên sau khi tham gia xong tiệc khánh thành công ty, trước 10h liền trở về, dỗ tiểu thiếu gia trong nhà đi ngủ.
Nhưng trong nhà bóng dáng Vân Niệm đều không thấy đâu......
Một tháng sau, Trăn Thành hứng chịu mưa gió bão bùng.
Bởi vì tổng tài tài nhẫn, thủ đoạn của Chu thị - Chu Hành Nghiên, đã mất đi người quan trọng nhất tại đây.
Thời điểm tìm được người, Vân Niệm trái ôm phải ấp tươi cười xán lạn, còn có một thiếu niên mặt mày ôn nhu bồi bên cạnh.
Chu Hành Nghiên hoảng sợ, ngoan ngoãn lại cẩn thận dỗ dành: "Niệm Niệm, về sau anh không bao giờ nói em ham chơi nữa, không trách em ăn quá nhiều đồ ngọt nữa, em muốn thế nào cũng đều được, trở về bên cạnh anh có được không?"
2.7
Tác giả: Tiết Hỏa Hỏa
Thể loại: Truyện Ngược, Đam Mỹ, Đô Thị...
Văn án:
Lâm Du không thể tưởng tượng nổi, hóa ra bản thân chỉ là kẻ thế thân cho người khác. Cậu làm cả bàn đồ ăn ngon lại không bằng một cuộc điện thoại. Lúc Phó Thời Văn nghe được điện thoại của bạch nguyệt quang, hắn đã rời đi luôn.
Phó Thời Văn nói: “Cơ thể của An Trừng không tốt, tôi đi xem em ấy, em ở nhà ngoan ngoãn một chút, đừng nổi nóng.”
Lâm Du gật đầu, cậu nghĩ là, chỉ cần bản thân ngoan ngoãn một chút, thì có thể ở mãi bên cạnh Phó Thời Văn.
Ở trước mặt bạn bè của Phó Thời Văn, anh bảo mọi người gọi bạch nguyệt quang là chị dâu, Lâm Du coi như bản thân không nghe thấy gì.
Lúc họp mặt đại gia đình, Phó Thời Văn cũng đưa bạch nguyệt quang trở về, Lâm Du lại tiếp tục giả vờ là không biết.
Sau này, Lâm Du mang thai.
Bạch nguyệt quang ép cậu phải uống thuốc phá thai, cậu phản kháng, đẩy bạch nguyệt quang ra.
Theo đà đó, bạch nguyệt quang giả vờ ngã xuống, nhìn ra phía sau lưng cậu, rơm rớm nước mắt: “Anh Thời Văn, em xin lỗi, em không nên động vào Lâm Du làm cậu ấy tức giận.”
Phó Thời Văn bế bạch nguyệt quang dậy, khuôn mặt đau lòng, hỏi bạch nguyệt quang có đau không.
“Chỉ hơi đau tay một chút, không sao đâu.”
“Đi bệnh viện.”
Lâm Du ôm bụng, cố nhịn đau đớn xuống, nói với Phó Thời Văn: “Phó Thời Văn, em không thoải mái.”
Phó Thời Văn quay đầu lại, lạnh nhạt nói: “Lâm Du, em giả vờ cái gì? “
Cuối cùng, Lâm Du cũng không thể tự lừa bản thân được nữa, nhìn bóng dáng hai người đang dần biến mất ở cửa, cậu nói thầm: “Chúc hai người hạnh phúc.”
Sau ngày hôm đó, Lâm Du biến mất. Mới đầu, Phó Thời Văn chỉ cho là, Lâm Du đang đùa giỡn với anh mà thôi.
Sau này, Phó Thời Văn đã tìm toàn bộ thành phố A, nhưng mà…anh không tìm thấy cậu.
***Bạch nguyệt quang: ám chỉ người mình ái mộ nhưng lại không được ở bên, giống như mặt trăng, dù rất sáng, ta có thể nhìn thấy ngay trước mắt nhưng lại rất xa, không thể với tới được.
Thể loại: Truyện Ngược, Đam Mỹ, Đô Thị...
Văn án:
Lâm Du không thể tưởng tượng nổi, hóa ra bản thân chỉ là kẻ thế thân cho người khác. Cậu làm cả bàn đồ ăn ngon lại không bằng một cuộc điện thoại. Lúc Phó Thời Văn nghe được điện thoại của bạch nguyệt quang, hắn đã rời đi luôn.
Phó Thời Văn nói: “Cơ thể của An Trừng không tốt, tôi đi xem em ấy, em ở nhà ngoan ngoãn một chút, đừng nổi nóng.”
Lâm Du gật đầu, cậu nghĩ là, chỉ cần bản thân ngoan ngoãn một chút, thì có thể ở mãi bên cạnh Phó Thời Văn.
Ở trước mặt bạn bè của Phó Thời Văn, anh bảo mọi người gọi bạch nguyệt quang là chị dâu, Lâm Du coi như bản thân không nghe thấy gì.
Lúc họp mặt đại gia đình, Phó Thời Văn cũng đưa bạch nguyệt quang trở về, Lâm Du lại tiếp tục giả vờ là không biết.
Sau này, Lâm Du mang thai.
Bạch nguyệt quang ép cậu phải uống thuốc phá thai, cậu phản kháng, đẩy bạch nguyệt quang ra.
Theo đà đó, bạch nguyệt quang giả vờ ngã xuống, nhìn ra phía sau lưng cậu, rơm rớm nước mắt: “Anh Thời Văn, em xin lỗi, em không nên động vào Lâm Du làm cậu ấy tức giận.”
Phó Thời Văn bế bạch nguyệt quang dậy, khuôn mặt đau lòng, hỏi bạch nguyệt quang có đau không.
“Chỉ hơi đau tay một chút, không sao đâu.”
“Đi bệnh viện.”
Lâm Du ôm bụng, cố nhịn đau đớn xuống, nói với Phó Thời Văn: “Phó Thời Văn, em không thoải mái.”
Phó Thời Văn quay đầu lại, lạnh nhạt nói: “Lâm Du, em giả vờ cái gì? “
Cuối cùng, Lâm Du cũng không thể tự lừa bản thân được nữa, nhìn bóng dáng hai người đang dần biến mất ở cửa, cậu nói thầm: “Chúc hai người hạnh phúc.”
Sau ngày hôm đó, Lâm Du biến mất. Mới đầu, Phó Thời Văn chỉ cho là, Lâm Du đang đùa giỡn với anh mà thôi.
Sau này, Phó Thời Văn đã tìm toàn bộ thành phố A, nhưng mà…anh không tìm thấy cậu.
***Bạch nguyệt quang: ám chỉ người mình ái mộ nhưng lại không được ở bên, giống như mặt trăng, dù rất sáng, ta có thể nhìn thấy ngay trước mắt nhưng lại rất xa, không thể với tới được.
4.5
Trên sân khấu trường Nam Trung, trong buổi lễ bế giảng năm học, Phó Hi - một nữ sinh xinh đẹp với mái tóc dài đen mượt, đôi mắt to tròn long lanh và nụ cười rạng rỡ - đang tự tin đứng trên bục phát biểu, bản thảo bài phát biểu được kẹp chặt trong tay.
Dù xung quanh vang lên tiếng xì xào, bàn tán không ngừng nghỉ, Phó Hi vẫn giữ bình tĩnh, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy thu hút vang vọng khắp hội trường. Sau khi kết thúc bài phát biểu, cô cúi chào lịch sự và nhận được tràng vỗ tay tán thưởng từ phía dưới. "Này Thần ca, sao cứ nhìn chằm chằm Phó Hi thế?" Mạnh Vũ trêu chọc Lục Hoàn Thần, gã bạn thân nổi tiếng lạnh lùng và khó gần.
Phó Hi, nữ sinh với vẻ đẹp dịu dàng, thanh tao cùng thành tích học tập xuất sắc, cùng khả năng chơi đàn dương cầm điêu luyện, luôn khiến các nam sinh say mê. Giống như ánh trăng sáng lung linh, cô là hình ảnh hoàn hảo của một "thiên nga trắng" trong mắt họ.
Dù xung quanh vang lên tiếng xì xào, bàn tán không ngừng nghỉ, Phó Hi vẫn giữ bình tĩnh, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy thu hút vang vọng khắp hội trường. Sau khi kết thúc bài phát biểu, cô cúi chào lịch sự và nhận được tràng vỗ tay tán thưởng từ phía dưới. "Này Thần ca, sao cứ nhìn chằm chằm Phó Hi thế?" Mạnh Vũ trêu chọc Lục Hoàn Thần, gã bạn thân nổi tiếng lạnh lùng và khó gần.
Phó Hi, nữ sinh với vẻ đẹp dịu dàng, thanh tao cùng thành tích học tập xuất sắc, cùng khả năng chơi đàn dương cầm điêu luyện, luôn khiến các nam sinh say mê. Giống như ánh trăng sáng lung linh, cô là hình ảnh hoàn hảo của một "thiên nga trắng" trong mắt họ.
3.9
Biến cố đáng sợ nhất mà một người phụ nữ gặp phải trong cuộc đời mình là gì?
Là kết hôn, kết quả phát hiện mình gửi gắm sai người?
Không, cảnh ngộ Mật Mật gặp phải còn đáng sợ hơn thế, cô rõ ràng có một cuộc hôn nhân hạnh phúc mỹ mãn, một người chồng thành đạt, vẻ ngoài đẹp trai, dịu dàng săn sóc, nhưng lại phát hiện mình trúng phải lời nguyền “Những người yêu nhau trên thế giới đều là anh em”
Càng đáng sợ hơn chính là, Lăng Nhiễm đã biết hết mọi chuyện nhưng vẫn cố tình làm vậy, vẫn từng bước từng bước làm quen với Mật Mật, yêu đương, giống như một người đàn ông bình thường cùng với một người phụ nữ bình thường, cứ như vậy nắm tay nhau bước vào nấm mồ hôn nhân.
Là kết hôn, kết quả phát hiện mình gửi gắm sai người?
Không, cảnh ngộ Mật Mật gặp phải còn đáng sợ hơn thế, cô rõ ràng có một cuộc hôn nhân hạnh phúc mỹ mãn, một người chồng thành đạt, vẻ ngoài đẹp trai, dịu dàng săn sóc, nhưng lại phát hiện mình trúng phải lời nguyền “Những người yêu nhau trên thế giới đều là anh em”
Càng đáng sợ hơn chính là, Lăng Nhiễm đã biết hết mọi chuyện nhưng vẫn cố tình làm vậy, vẫn từng bước từng bước làm quen với Mật Mật, yêu đương, giống như một người đàn ông bình thường cùng với một người phụ nữ bình thường, cứ như vậy nắm tay nhau bước vào nấm mồ hôn nhân.
4
Thể loại: Hiện đại, Ngôn tình, Ngược luyến tàn tâm.
Tác giả: 么么
Dịch bởi: Hũ Mật Ngọt – 蜂蜜罐
Trích đoạn:
Đêm lặng như nước.
19:30, cô làm một bàn thức ăn đầy ắp, anh vẫn chưa trở về.
20:00, cô đã chuẩn bị xong nước tắm cho anh, anh vẫn chưa trở về.
23:00, cô đã ủi phẳng quần áo ngày mai anh mặc, anh vẫn chưa trở về.
23:59, cô ngồi chờ bên bàn thức ăn đã lạnh ngắt trong ngôi nhà trống vắng.
Ngoài cửa bỗng vang lên tiếng chuông, anh cuối cùng cũng bước vào cửa nhà trước lúc 24 giờ.
Trước khi kết hôn, cô đã đưa ra giới hạn cuối cùng cho anh, mỗi ngày trước nửa đêm phải trở về nhà, cho nên anh mỗi ngày đều sẽ bước qua cửa nhà vào giây cuối cùng của ngày, tuyệt đối không muộn hơn một giây một phút nào.
Đồng Khiết bước lên trước, giúp anh cởi áo vest ra treo lên giá như mọi ngày, “Cơm đã nấu xong xuôi rồi, em đi hâm nóng lại cho anh. ”Mạc Thiệu Khiêm làm theo đúng trong hợp đồng, hôn vào bên má cô một cái, thần sắc đạm mạc như không, “Mỗi ngày cô làm bộ làm tịch như vậy không thấy mệt à? Biết rõ là tôi sẽ không ăn mà vẫn làm mấy thứ này.”
Nói xong, anh móc từ trong túi áo ra một cái hộp, ném cho cô.
“Cho cô, quà kỷ niệm ba năm kết hôn mà cô muốn đấy.”
“Hôm trước.” Đồng Khiết nói.
“Gì cơ?” Mạc Thiệu Khiêm nhíu mày.
“Ngày kỷ niệm kết hôn, là hôm trước.”
Mỗi năm anh đều mang quà kỷ niệm ngày cưới về cho cô theo như trong hợp đồng, nhưng năm nào cũng nhớ sai, hơn nữa…
Tất cả đều là thứ cô không thích.
Sao giăng đầy trời, trăng treo lơ lửng.
Nực cười biết bao, người ở trong lòng anh, tên là Đồng Tinh Nguyệt.
Tuy đã kết hôn với cô, nhưng anh luôn dùng rất nhiều phương thức để nhắc nhở cô rằng: Đồng Khiết, cô đã dùng cách đê tiện để có được đoạn hôn nhân này, tôi đồng ý tất cả mọi yêu cầu của cô, nhưng tôi không yêu cô, thậm chí ghê tởm cô.
Có lẽ nỗi đau khổ trong ba năm quá nhiều, Đồng Khiết phát hiện năng lực tiếp nhận của mình đã trở nên vô cùng cao rồi, cô nhận lấy món quà, cố gắng nặn ra một nụ cười: “Em rất thích món quà này, anh xem quà em chuẩn bị cho anh đi.”
Mạc Thiệu Khiêm vừa nói không cần, giây tiếp theo, Đồng Khiết lại mở lời, kiên định nói: “Em để ở trên bàn, anh nhất định sẽ thích nó.”
Mạc Thiệu Khiêm nhíu mày, chậm rãi bước đến trước bàn ăn, nhưng lại chỉ nhìn thấy một tờ giấy…
Đơn ly hôn?!
“Mạc Thiệu Khiêm, kỷ niệm tròn ba năm kết hôn vui vẻ.” Đồng Khiết đứng đằng sau lưng anh, nói từng từ từng chữ, “Chúng ta ly hôn đi.”
Trong mắt Mạc Thiệu Khiêm xẹt qua một tia không kiên nhẫn, “Cô lại giở trò mới gì thế, tôi không có sức lực chơi với cô đâu.”
“Anh đi tìm Đồng Tinh Nguyệt đi, từ nay về sau, anh được tự do rồi.”
Tác giả: 么么
Dịch bởi: Hũ Mật Ngọt – 蜂蜜罐
Trích đoạn:
Đêm lặng như nước.
19:30, cô làm một bàn thức ăn đầy ắp, anh vẫn chưa trở về.
20:00, cô đã chuẩn bị xong nước tắm cho anh, anh vẫn chưa trở về.
23:00, cô đã ủi phẳng quần áo ngày mai anh mặc, anh vẫn chưa trở về.
23:59, cô ngồi chờ bên bàn thức ăn đã lạnh ngắt trong ngôi nhà trống vắng.
Ngoài cửa bỗng vang lên tiếng chuông, anh cuối cùng cũng bước vào cửa nhà trước lúc 24 giờ.
Trước khi kết hôn, cô đã đưa ra giới hạn cuối cùng cho anh, mỗi ngày trước nửa đêm phải trở về nhà, cho nên anh mỗi ngày đều sẽ bước qua cửa nhà vào giây cuối cùng của ngày, tuyệt đối không muộn hơn một giây một phút nào.
Đồng Khiết bước lên trước, giúp anh cởi áo vest ra treo lên giá như mọi ngày, “Cơm đã nấu xong xuôi rồi, em đi hâm nóng lại cho anh. ”Mạc Thiệu Khiêm làm theo đúng trong hợp đồng, hôn vào bên má cô một cái, thần sắc đạm mạc như không, “Mỗi ngày cô làm bộ làm tịch như vậy không thấy mệt à? Biết rõ là tôi sẽ không ăn mà vẫn làm mấy thứ này.”
Nói xong, anh móc từ trong túi áo ra một cái hộp, ném cho cô.
“Cho cô, quà kỷ niệm ba năm kết hôn mà cô muốn đấy.”
“Hôm trước.” Đồng Khiết nói.
“Gì cơ?” Mạc Thiệu Khiêm nhíu mày.
“Ngày kỷ niệm kết hôn, là hôm trước.”
Mỗi năm anh đều mang quà kỷ niệm ngày cưới về cho cô theo như trong hợp đồng, nhưng năm nào cũng nhớ sai, hơn nữa…
Tất cả đều là thứ cô không thích.
Sao giăng đầy trời, trăng treo lơ lửng.
Nực cười biết bao, người ở trong lòng anh, tên là Đồng Tinh Nguyệt.
Tuy đã kết hôn với cô, nhưng anh luôn dùng rất nhiều phương thức để nhắc nhở cô rằng: Đồng Khiết, cô đã dùng cách đê tiện để có được đoạn hôn nhân này, tôi đồng ý tất cả mọi yêu cầu của cô, nhưng tôi không yêu cô, thậm chí ghê tởm cô.
Có lẽ nỗi đau khổ trong ba năm quá nhiều, Đồng Khiết phát hiện năng lực tiếp nhận của mình đã trở nên vô cùng cao rồi, cô nhận lấy món quà, cố gắng nặn ra một nụ cười: “Em rất thích món quà này, anh xem quà em chuẩn bị cho anh đi.”
Mạc Thiệu Khiêm vừa nói không cần, giây tiếp theo, Đồng Khiết lại mở lời, kiên định nói: “Em để ở trên bàn, anh nhất định sẽ thích nó.”
Mạc Thiệu Khiêm nhíu mày, chậm rãi bước đến trước bàn ăn, nhưng lại chỉ nhìn thấy một tờ giấy…
Đơn ly hôn?!
“Mạc Thiệu Khiêm, kỷ niệm tròn ba năm kết hôn vui vẻ.” Đồng Khiết đứng đằng sau lưng anh, nói từng từ từng chữ, “Chúng ta ly hôn đi.”
Trong mắt Mạc Thiệu Khiêm xẹt qua một tia không kiên nhẫn, “Cô lại giở trò mới gì thế, tôi không có sức lực chơi với cô đâu.”
“Anh đi tìm Đồng Tinh Nguyệt đi, từ nay về sau, anh được tự do rồi.”
1.6
Thời gian lâu nhất là khi hắn nhốt cô và chó trong lồng sống chung một tuần, là cơn ác mộng tối tăm khiến cô khóc đến tê tâm liệt phế mỗi khi nhớ đến, cuối cùng cách lồng sắt cô đã phải đầu hàng.
4.1
Tên truyện: Tôi Dùng Tấm Chân Tình Cúng Tế Thời Gian
Tác giả: Nhị Kiều
Thể loại: Ngôn tình đô thị, Ngược thân ngược tâm, BE
Tình trạng: Đã hoàn thành
Edit: Si Yan
Beta: Bánh Mì
Giới thiệu:
“Tôi đã từng do dự, tôi quay lại đối diện với chút hy vọng của mình, nhưng vẫn không có ai quan tâm.”
“Sau đó, sương mù dày đặc kéo đến, anh nói rằng anh rất yêu tôi, nhưng tại sao tình yêu của anh còn mờ nhạt hơn cả sương mù, mờ đến nỗi tôi cũng không thể nhìn rõ.” - Thẩm Niệm
Tác giả: Nhị Kiều
Thể loại: Ngôn tình đô thị, Ngược thân ngược tâm, BE
Tình trạng: Đã hoàn thành
Edit: Si Yan
Beta: Bánh Mì
Giới thiệu:
“Tôi đã từng do dự, tôi quay lại đối diện với chút hy vọng của mình, nhưng vẫn không có ai quan tâm.”
“Sau đó, sương mù dày đặc kéo đến, anh nói rằng anh rất yêu tôi, nhưng tại sao tình yêu của anh còn mờ nhạt hơn cả sương mù, mờ đến nỗi tôi cũng không thể nhìn rõ.” - Thẩm Niệm
3.7
Trần Vụ và Quý Minh Xuyên lớn lên bên nhau, phát triển thành mối quan hệ người yêu một cách rất tự nhiên.
Quý Minh Xuyên không bao giờ chạm vào anh.
Nói là quá quý trọng anh, không muốn anh chịu uất ức.
Nhất định phải đợi đến tương lai khi sự nghiệp thành công mới đeo nhẫn lên cho anh.
Hiện tại, Quý Minh Xuyên lớp mười hai, ôm một cô gái mười tám mười chín tuổi mềm mại ướt át, hôn nồng nhiệt quên cả bản thân.
Anh đứng phía sau hồi lâu, những quả hồng đỏ anh mang từ quê lên vương vãi khắp đất, nhưng Quý Minh Xuyên cũng không phát hiện ra.
——
Trong mắt những người ở thôn Lão Thạch, Trần Vụ đơn giản thuần phác, không có gì quanh co phức tạp.
Nhưng mọi người xung quanh Yến Vi Sí đều cảm thấy, con mẹ nó bụng dạ Trần Vụ còn nhiều mưu hèn kế bẩn hơn cả hạt quả thanh long.
——
“Anh Sí chỉ bị sốt nhẹ thôi, mà ai kia như kiểu trời sập đến nơi ấy, diễn ghê quá.”
“…”
“Bạn trai cũ của anh ta quỵ lụy em gái tao, anh ta trà trộn vào vòng tròn của chúng ta với thân phận này, khéo thật đấy.”
“…”
“Anh Sí chỉ đi công tác hai ngày mà anh ta viết một đống ghi chú, thu xếp trông như vợ hiền mẹ đảm, diễn quá giả, tao nhìn còn buồn cười.”
Người trong giới thầm nghĩ, cũng may anh Sí của bọn họ rất tỉnh táo và có thể nhìn thấu màn kịch của Trần Vụ, chẳng qua là lười tính toán thôi.
Bọn họ đâu ngờ rằng, anh Sí sẽ trở thành kẻ yêu đương mù quáng.
Do Trần Vụ một tay bồi dưỡng mà thành.
Trần Vụ chính là tên yêu nghiệt, anh Sí của họ tiêu rồi.
——
Gỡ mìn:
Truyện đổi công | thường ngày | chủ thụ || truyện không não || logic cứng nhắc || thế giới hoàn toàn không có thật, chỉ do tác giả sáng tạo ra || cập nhật không ổn định.
Nội dung thể loại: Tình cảm duy nhất, nhẹ nhàng
Tag của editor: chủ thụ, hiện đại, thụ lớn hơn công năm tuổi, công con lai có tóc xoăn vàng, thụ đeo kính.
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Trần Vụ, Yến Vi Sí ┃ vai phụ: ┃ cái khác:
Một câu giới thiệu vắn tắt: Mưu đồ thầm kín
Lập ý: Mỗi người bình thường đều là nhân vật chính trong câu chuyện của riêng mình.
Quý Minh Xuyên không bao giờ chạm vào anh.
Nói là quá quý trọng anh, không muốn anh chịu uất ức.
Nhất định phải đợi đến tương lai khi sự nghiệp thành công mới đeo nhẫn lên cho anh.
Hiện tại, Quý Minh Xuyên lớp mười hai, ôm một cô gái mười tám mười chín tuổi mềm mại ướt át, hôn nồng nhiệt quên cả bản thân.
Anh đứng phía sau hồi lâu, những quả hồng đỏ anh mang từ quê lên vương vãi khắp đất, nhưng Quý Minh Xuyên cũng không phát hiện ra.
——
Trong mắt những người ở thôn Lão Thạch, Trần Vụ đơn giản thuần phác, không có gì quanh co phức tạp.
Nhưng mọi người xung quanh Yến Vi Sí đều cảm thấy, con mẹ nó bụng dạ Trần Vụ còn nhiều mưu hèn kế bẩn hơn cả hạt quả thanh long.
——
“Anh Sí chỉ bị sốt nhẹ thôi, mà ai kia như kiểu trời sập đến nơi ấy, diễn ghê quá.”
“…”
“Bạn trai cũ của anh ta quỵ lụy em gái tao, anh ta trà trộn vào vòng tròn của chúng ta với thân phận này, khéo thật đấy.”
“…”
“Anh Sí chỉ đi công tác hai ngày mà anh ta viết một đống ghi chú, thu xếp trông như vợ hiền mẹ đảm, diễn quá giả, tao nhìn còn buồn cười.”
Người trong giới thầm nghĩ, cũng may anh Sí của bọn họ rất tỉnh táo và có thể nhìn thấu màn kịch của Trần Vụ, chẳng qua là lười tính toán thôi.
Bọn họ đâu ngờ rằng, anh Sí sẽ trở thành kẻ yêu đương mù quáng.
Do Trần Vụ một tay bồi dưỡng mà thành.
Trần Vụ chính là tên yêu nghiệt, anh Sí của họ tiêu rồi.
——
Gỡ mìn:
Truyện đổi công | thường ngày | chủ thụ || truyện không não || logic cứng nhắc || thế giới hoàn toàn không có thật, chỉ do tác giả sáng tạo ra || cập nhật không ổn định.
Nội dung thể loại: Tình cảm duy nhất, nhẹ nhàng
Tag của editor: chủ thụ, hiện đại, thụ lớn hơn công năm tuổi, công con lai có tóc xoăn vàng, thụ đeo kính.
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Trần Vụ, Yến Vi Sí ┃ vai phụ: ┃ cái khác:
Một câu giới thiệu vắn tắt: Mưu đồ thầm kín
Lập ý: Mỗi người bình thường đều là nhân vật chính trong câu chuyện của riêng mình.
4.6
Tác giả: Trúc Giản Ẩm Trà Khách
Editor: evie (wattpad @eviehouse)
Số chương: 14
Thể loại: Hiện đại, ABO, chủ công, niên hạ, thụ theo đuổi công, H văn, HE.
Giới thiệu
Năm thứ ba Cố Niệm Đường gả cho Thẩm Tùy, mối tình đầu của Thẩm Tùy về nước.
Ánh trăng sáng trong lòng Thẩm Tùy là một omega trội, xinh đẹp dịu dàng, khí chất tao nhã, hơn nữa độ phù hợp với hắn còn cao tới 99%, hai người chẳng khác nào đôi uyên ương được đất trời tác hợp.
Cố Niệm Đường thì hoàn toàn ngược lại. Anh mặt mày lạnh lùng, tính cách khó gần, là một người què đi lại bất tiện. Cho dù là omega, độ tương thích pheromone với Thẩm Tùy lại thấp đến đáng thương.
Trước đây họ kết hôn chỉ vì mối tình đầu đi du học rồi Cố Niệm Đường thừa cơ chen chân vào, vừa đe dọa vừa dụ dỗ mới khiến Thẩm Tùy bất đắc dĩ phục tùng.
Vào ngày người ấy về nước, Thẩm Tùy cả đêm không về, Cố Niệm Đường ở nhà chuốc bản thân say mèm.
Hôm sau Thẩm Tùy vừa mở cửa đã thấy một Cố Niệm Đường uống đến ngã trái ngã phải, mượn men say mà hôn lên môi hắn, nghiêm túc nói từng câu từng chữ:
“Thẩm Tùy, cả đời anh đều được chăng hay chớ, có những thứ anh không thể có được, anh đành cam chịu. Nhưng chỉ có em là anh không thể nào từ bỏ, dù em không yêu anh, anh cũng muốn cưỡng cầu.”
Cố Niệm Đường không biết nói những lời đường mật, không hiểu cách để diễn đạt tình yêu, chỉ biết vụng về đi sau lưng Thẩm Tùy, khập khiễng từng bước, đợi người đàn ông ấy quay đầu lại một lần.
Thật ra, anh vốn đã chờ được rồi.
CP: Thẩm Tùy (công) x Cố Niệm Đường (thụ)
Editor: evie (wattpad @eviehouse)
Số chương: 14
Thể loại: Hiện đại, ABO, chủ công, niên hạ, thụ theo đuổi công, H văn, HE.
Giới thiệu
Năm thứ ba Cố Niệm Đường gả cho Thẩm Tùy, mối tình đầu của Thẩm Tùy về nước.
Ánh trăng sáng trong lòng Thẩm Tùy là một omega trội, xinh đẹp dịu dàng, khí chất tao nhã, hơn nữa độ phù hợp với hắn còn cao tới 99%, hai người chẳng khác nào đôi uyên ương được đất trời tác hợp.
Cố Niệm Đường thì hoàn toàn ngược lại. Anh mặt mày lạnh lùng, tính cách khó gần, là một người què đi lại bất tiện. Cho dù là omega, độ tương thích pheromone với Thẩm Tùy lại thấp đến đáng thương.
Trước đây họ kết hôn chỉ vì mối tình đầu đi du học rồi Cố Niệm Đường thừa cơ chen chân vào, vừa đe dọa vừa dụ dỗ mới khiến Thẩm Tùy bất đắc dĩ phục tùng.
Vào ngày người ấy về nước, Thẩm Tùy cả đêm không về, Cố Niệm Đường ở nhà chuốc bản thân say mèm.
Hôm sau Thẩm Tùy vừa mở cửa đã thấy một Cố Niệm Đường uống đến ngã trái ngã phải, mượn men say mà hôn lên môi hắn, nghiêm túc nói từng câu từng chữ:
“Thẩm Tùy, cả đời anh đều được chăng hay chớ, có những thứ anh không thể có được, anh đành cam chịu. Nhưng chỉ có em là anh không thể nào từ bỏ, dù em không yêu anh, anh cũng muốn cưỡng cầu.”
Cố Niệm Đường không biết nói những lời đường mật, không hiểu cách để diễn đạt tình yêu, chỉ biết vụng về đi sau lưng Thẩm Tùy, khập khiễng từng bước, đợi người đàn ông ấy quay đầu lại một lần.
Thật ra, anh vốn đã chờ được rồi.
CP: Thẩm Tùy (công) x Cố Niệm Đường (thụ)
4.7
[Zhihu] - Qua Những Mùa Quên Nhớ
Tác giả: Tiểu Thất Tể Tử
Edit | Beta: Serene 🍍
_____
Vào ngày sinh nhật lần thứ ba mươi của Cố Hoài, trước mặt bao người, tôi bị tình đầu của anh ấy ép uống một ly rượu mạnh.
“Cô ta say mới vui, mọi người có muốn xem không?”
Mọi người xung quanh có chút lo lắng: “Cố tổng, như vậy thật sự không sao chứ?”
Giọng anh lạnh lùng, “Không sao, dù sao cô ấy cũng bị mất trí nhớ.”
“Sáng mai tỉnh lại, cô ấy sẽ chẳng nhớ gì đâu.”
Tôi bị anh kéo đi, như một con búp bê ngoan ngoãn.
Bởi vì dù anh đối xử với tôi thế nào, sáng hôm sau tôi chỉ nhớ rằng, anh yêu tôi.
Tác giả: Tiểu Thất Tể Tử
Edit | Beta: Serene 🍍
_____
Vào ngày sinh nhật lần thứ ba mươi của Cố Hoài, trước mặt bao người, tôi bị tình đầu của anh ấy ép uống một ly rượu mạnh.
“Cô ta say mới vui, mọi người có muốn xem không?”
Mọi người xung quanh có chút lo lắng: “Cố tổng, như vậy thật sự không sao chứ?”
Giọng anh lạnh lùng, “Không sao, dù sao cô ấy cũng bị mất trí nhớ.”
“Sáng mai tỉnh lại, cô ấy sẽ chẳng nhớ gì đâu.”
Tôi bị anh kéo đi, như một con búp bê ngoan ngoãn.
Bởi vì dù anh đối xử với tôi thế nào, sáng hôm sau tôi chỉ nhớ rằng, anh yêu tôi.
3.2
Giang Ninh gả cho Chu Liệt 10 năm, sinh được 2 đứa con, vốn tưởng rằng cuộc sống hôn nhân sẽ nhạt nhẽo như nước. Nhưng mỗi buổi tối…. Bàn tay thô ráp của người đàn ông, chui vào trong cổ áo, xoa nắn bầu vú của cô: “Lại lớn hơn rồi?”.
4.2
Tên Hán Việt: Khai Quan Hữu Hỉ: Minh Phu Cầu Phóng Quá
Thể loại: Hiện đại, duyên trời tác hợp, kiếp trước kiếp này, huyền nghi, song khiết, HE
Edit: Frenalis
Văn án:
Khương Lâm học tại một trường Đại học danh tiếng, là sinh viên khoa Mỹ thuật với thành tích xuất sắc, nhưng vì món nợ của bố mà đành phải tạm ngưng lại việc học, về quản lý cửa hàng của gia đình.
Cô cho rằng cuộc sống cứ bình lặng trôi qua như vậy cho đến khi gặp một khách hàng đề ra một yêu cầu rất kì quặc, chính là
"Vẽ người giấy giống như cô đi!"
Giá chín chữ số đấy, đương nhiên là Khương Lâm đồng ý rồi. Chỉ có điều cô không ngờ rằng quyết định này của minh lại mở đầu cho một loạt sự kiện quỷ dị về sau, mà khởi dầu chính là ban đêm gặp một con quỷ vô cùng đẹp trai, nói rằng tôi là “ái sủng” được thiêu cho hắn…
Thể loại: Hiện đại, duyên trời tác hợp, kiếp trước kiếp này, huyền nghi, song khiết, HE
Edit: Frenalis
Văn án:
Khương Lâm học tại một trường Đại học danh tiếng, là sinh viên khoa Mỹ thuật với thành tích xuất sắc, nhưng vì món nợ của bố mà đành phải tạm ngưng lại việc học, về quản lý cửa hàng của gia đình.
Cô cho rằng cuộc sống cứ bình lặng trôi qua như vậy cho đến khi gặp một khách hàng đề ra một yêu cầu rất kì quặc, chính là
"Vẽ người giấy giống như cô đi!"
Giá chín chữ số đấy, đương nhiên là Khương Lâm đồng ý rồi. Chỉ có điều cô không ngờ rằng quyết định này của minh lại mở đầu cho một loạt sự kiện quỷ dị về sau, mà khởi dầu chính là ban đêm gặp một con quỷ vô cùng đẹp trai, nói rằng tôi là “ái sủng” được thiêu cho hắn…
4.1
Tác giả: Lục Kinh Chú Ngã.
Editor: Góc Nhỏ Của Saki.
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Cả hai còn t.em 🕊️, Học đường, Lấy bối cảnh đô thị, 1v1, Góc nhìn nữ chính, Yêu thầm từ một phía.
Số chương: 63 chương chính văn + 25 ngoại truyện.
Giới thiệu
1.
Mạnh Thiều yêu thầm Trình Bạc Từ là bắt đầu từ một buổi chiều ở trường cấp ba, khi cô nghe cậu đọc thơ bằng tiếng Anh trên đài phát thanh của trường.
Cậu được nhiều người vây quanh ủng hộ, là con cưng của trời, luôn đứng đầu khối, xuất thân từ gia đình danh giá và có tương lai rộng mở.
Còn cô chỉ là một trong số rất nhiều cô gái thầm thương cậu, là người không nổi bật nhất.
Sau khi thi tốt nghiệp cấp ba, Mạnh Thiều đã mạnh dạn nhét một mảnh giấy hẹn gặp vào bàn của Trình Bạc Từ, định tỏ tình nhưng cuối cùng lại rút lui. Sau đó cô nhờ bạn thân tặng cậu một tập thơ.
Khi nhìn qua dòng tên người gửi trên món quà, cậu chỉ lịch sự hỏi một cách lạnh nhạt: “Mạnh Thiều là ai?”
2.
Nhiều năm sau, tại một buổi lễ trao giải, Mạnh Thiều – nay đã trở thành phóng viên song ngữ xuất sắc nhất năm, được hỏi về người đã ảnh hưởng đến con đường sự nghiệp của mình.
Mạnh Thiều cười rạng rỡ, kể về chuyện mình đã từng yêu thầm một người xuất chúng nhưng xa vời. Cô đã tặng người ấy một cuốn sách, trong đó đánh dấu những câu thơ để bày tỏ tình cảm, đáng tiếc là cô chưa bao giờ nhận được hồi âm.
Người nghe tỏ vẻ tiếc nuối, hỏi cô có cảm thấy hối tiếc không.
Cô cười và lắc đầu, nói rằng thời gian đã trôi qua, cô đã buông bỏ được rồi.
Sau buổi lễ trao giải, Mạnh Thiều đi ngang qua Trình Bạc Từ – giờ đã là một nhà ngoại giao nổi tiếng.
Lúc này, anh đang ở vị trí cao, mặc bộ âu phục đen thuần, toát lên khí chất cao quý và nghiêm túc, khiến không ai dám đến gần.
Mạnh Thiều biết Trình Bạc Từ không nhớ mình, nên cô không chào hỏi.
Cô định đi qua như một người xa lạ, nhưng bất ngờ bị anh nắm lấy cánh tay kéo lại.
Người đàn ông vốn nổi tiếng điềm đạm, chững chạc cúi đầu nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm, nhưng sức mạnh khiến cô hơi đau: “Không nhận ra tôi sao? Năm đó lỡ hẹn có vui không, cô Mạnh?”
3.
Sau này Mạnh Thiều mới biết, ngày cô hẹn gặp sau kỳ thi tốt nghiệp cấp ba nhưng rút lui vì nhút nhát, Trình Bạc Từ đã đợi cô cả đêm dưới mưa.
Mà tập thơ cô tặng, anh vẫn giữ đến tận bây giờ, còn việc nói không nhớ cô chỉ là lời nói giận dỗi mà thôi.
Chính vào khoảnh khắc ấy, Mạnh Thiều mới thật sự nhận ra rằng, ba năm yêu thầm của cô cũng không phải không thấy ánh mặt trời hay vô ích —
Trình Bạc Từ nắm tay cô với lấy tập thơ từ kệ sách cao, hơi thở nặng nề bên tai cô:
“Nếu đọc lại một lần nữa, em có còn muốn nghe không?”
–
“Anh thậm chí tin rằng em sở hữu cả vũ trụ này.” – Trích từ《Hai mươi bài thơ tình và một bản Tuyệt vọng ca》của Neruda.
–
Hướng dẫn đọc:
1. Yêu thầm trở thành sự thật/Cả hai đều là mối tình đầu.
2. Trước học đường, sau đô thị.
3. Sản phẩm của thời kỳ phân ban văn – lý.
Giải thích về tên truyện nằm ở chương ngoại truyện 01.
Tag: Lấy bối cảnh đô thị, Yêu sâu sắc, Dốc lòng, Ngọt ngào, Yêu thầm.
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Mạnh Thiều, Trình Bạc Từ ┃ vai phụ: ┃ cái khác:
Một câu tóm tắt: Sau khi từ bỏ thần tượng, cô lại bị anh theo đuổi.
Ý nghĩa: Hướng tới vũ trụ, trở thành vũ trụ.
Editor: Góc Nhỏ Của Saki.
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Cả hai còn t.em 🕊️, Học đường, Lấy bối cảnh đô thị, 1v1, Góc nhìn nữ chính, Yêu thầm từ một phía.
Số chương: 63 chương chính văn + 25 ngoại truyện.
Giới thiệu
1.
Mạnh Thiều yêu thầm Trình Bạc Từ là bắt đầu từ một buổi chiều ở trường cấp ba, khi cô nghe cậu đọc thơ bằng tiếng Anh trên đài phát thanh của trường.
Cậu được nhiều người vây quanh ủng hộ, là con cưng của trời, luôn đứng đầu khối, xuất thân từ gia đình danh giá và có tương lai rộng mở.
Còn cô chỉ là một trong số rất nhiều cô gái thầm thương cậu, là người không nổi bật nhất.
Sau khi thi tốt nghiệp cấp ba, Mạnh Thiều đã mạnh dạn nhét một mảnh giấy hẹn gặp vào bàn của Trình Bạc Từ, định tỏ tình nhưng cuối cùng lại rút lui. Sau đó cô nhờ bạn thân tặng cậu một tập thơ.
Khi nhìn qua dòng tên người gửi trên món quà, cậu chỉ lịch sự hỏi một cách lạnh nhạt: “Mạnh Thiều là ai?”
2.
Nhiều năm sau, tại một buổi lễ trao giải, Mạnh Thiều – nay đã trở thành phóng viên song ngữ xuất sắc nhất năm, được hỏi về người đã ảnh hưởng đến con đường sự nghiệp của mình.
Mạnh Thiều cười rạng rỡ, kể về chuyện mình đã từng yêu thầm một người xuất chúng nhưng xa vời. Cô đã tặng người ấy một cuốn sách, trong đó đánh dấu những câu thơ để bày tỏ tình cảm, đáng tiếc là cô chưa bao giờ nhận được hồi âm.
Người nghe tỏ vẻ tiếc nuối, hỏi cô có cảm thấy hối tiếc không.
Cô cười và lắc đầu, nói rằng thời gian đã trôi qua, cô đã buông bỏ được rồi.
Sau buổi lễ trao giải, Mạnh Thiều đi ngang qua Trình Bạc Từ – giờ đã là một nhà ngoại giao nổi tiếng.
Lúc này, anh đang ở vị trí cao, mặc bộ âu phục đen thuần, toát lên khí chất cao quý và nghiêm túc, khiến không ai dám đến gần.
Mạnh Thiều biết Trình Bạc Từ không nhớ mình, nên cô không chào hỏi.
Cô định đi qua như một người xa lạ, nhưng bất ngờ bị anh nắm lấy cánh tay kéo lại.
Người đàn ông vốn nổi tiếng điềm đạm, chững chạc cúi đầu nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm, nhưng sức mạnh khiến cô hơi đau: “Không nhận ra tôi sao? Năm đó lỡ hẹn có vui không, cô Mạnh?”
3.
Sau này Mạnh Thiều mới biết, ngày cô hẹn gặp sau kỳ thi tốt nghiệp cấp ba nhưng rút lui vì nhút nhát, Trình Bạc Từ đã đợi cô cả đêm dưới mưa.
Mà tập thơ cô tặng, anh vẫn giữ đến tận bây giờ, còn việc nói không nhớ cô chỉ là lời nói giận dỗi mà thôi.
Chính vào khoảnh khắc ấy, Mạnh Thiều mới thật sự nhận ra rằng, ba năm yêu thầm của cô cũng không phải không thấy ánh mặt trời hay vô ích —
Trình Bạc Từ nắm tay cô với lấy tập thơ từ kệ sách cao, hơi thở nặng nề bên tai cô:
“Nếu đọc lại một lần nữa, em có còn muốn nghe không?”
–
“Anh thậm chí tin rằng em sở hữu cả vũ trụ này.” – Trích từ《Hai mươi bài thơ tình và một bản Tuyệt vọng ca》của Neruda.
–
Hướng dẫn đọc:
1. Yêu thầm trở thành sự thật/Cả hai đều là mối tình đầu.
2. Trước học đường, sau đô thị.
3. Sản phẩm của thời kỳ phân ban văn – lý.
Giải thích về tên truyện nằm ở chương ngoại truyện 01.
Tag: Lấy bối cảnh đô thị, Yêu sâu sắc, Dốc lòng, Ngọt ngào, Yêu thầm.
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Mạnh Thiều, Trình Bạc Từ ┃ vai phụ: ┃ cái khác:
Một câu tóm tắt: Sau khi từ bỏ thần tượng, cô lại bị anh theo đuổi.
Ý nghĩa: Hướng tới vũ trụ, trở thành vũ trụ.
4.2
Giản Thời Ngọ trọng sinh, kiếp trước dựa vào gia thế để ép Thẩm Thành đính hôn với mình, làm mọi chuyện rối tung lên, cuối cùng chết thảm.
Sau khi chết, cậu mới nhận ra Thẩm Thành thật sự đáng sợ.
Nam nhân ấy có quyền lực che trời, thủ đoạn tàn nhẫn, trả thù mọi người, và xây dựng đế chế thương mại. Trong mắt mọi người, Thẩm Thành vốn ít nói và lạnh lùng, không phải là kẻ dễ bắt nạt mà là con sói độc ác ẩn mình.
Trọng sinh lần này, Giản Thời Ngọ quyết định tránh xa Thẩm Thành để bảo toàn sự bình an.
Ban đầu:
Cha mẹ: "Nghe nói con thích Thẩm Thành, có muốn chúng ta giúp con đính hôn với cậu ấy không?".
Giản Thời Ngọ: "Cha mẹ muốn con chết sao?".
Bạn bè: "Nghe nói cậu vẫn thích Thẩm Thành?".
Giản Thời Ngọ kinh hãi: "Không, hoàn toàn không có chuyện đó."
Sau này:
Khi trở thành một ngôi sao trẻ, Giản Thời Ngọ được hỏi liệu có đang hẹn hò không, anh nửa đùa nửa thật: "Tôi còn độc thân nha, tôi cũng muốn thử yêu đương, mong mọi người giới thiệu đối tượng."
Đám đông hò reo vui mừng.
Không ai để ý dưới khán đài, Thẩm Thành - người được cho là lạnh lùng và không dễ gần, sắc mặt dần đen lại.
Đêm đó:
Thẩm Thành ôm chặt Giản Thời Ngọ, giọng khàn khàn: "Em vẫn còn độc thân sao?".
Giản Thời Ngọ rơi lệ: "Không, em không."
——————
Thuộc tính:
Thể loại: Hào môn thế gia, Giới giải trí, Ngọt văn, Vườn trường
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Thẩm Thành, Giản Thời Ngọ ┃ Nhân vật phụ: ┃ Khác:
Một câu tóm tắt: Làm lại cuộc đời mới
Cùng nhau vượt qua đêm tối, thắp sáng cho nhau, càng đi càng rực rỡ.
Sau khi chết, cậu mới nhận ra Thẩm Thành thật sự đáng sợ.
Nam nhân ấy có quyền lực che trời, thủ đoạn tàn nhẫn, trả thù mọi người, và xây dựng đế chế thương mại. Trong mắt mọi người, Thẩm Thành vốn ít nói và lạnh lùng, không phải là kẻ dễ bắt nạt mà là con sói độc ác ẩn mình.
Trọng sinh lần này, Giản Thời Ngọ quyết định tránh xa Thẩm Thành để bảo toàn sự bình an.
Ban đầu:
Cha mẹ: "Nghe nói con thích Thẩm Thành, có muốn chúng ta giúp con đính hôn với cậu ấy không?".
Giản Thời Ngọ: "Cha mẹ muốn con chết sao?".
Bạn bè: "Nghe nói cậu vẫn thích Thẩm Thành?".
Giản Thời Ngọ kinh hãi: "Không, hoàn toàn không có chuyện đó."
Sau này:
Khi trở thành một ngôi sao trẻ, Giản Thời Ngọ được hỏi liệu có đang hẹn hò không, anh nửa đùa nửa thật: "Tôi còn độc thân nha, tôi cũng muốn thử yêu đương, mong mọi người giới thiệu đối tượng."
Đám đông hò reo vui mừng.
Không ai để ý dưới khán đài, Thẩm Thành - người được cho là lạnh lùng và không dễ gần, sắc mặt dần đen lại.
Đêm đó:
Thẩm Thành ôm chặt Giản Thời Ngọ, giọng khàn khàn: "Em vẫn còn độc thân sao?".
Giản Thời Ngọ rơi lệ: "Không, em không."
——————
Thuộc tính:
Thể loại: Hào môn thế gia, Giới giải trí, Ngọt văn, Vườn trường
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Thẩm Thành, Giản Thời Ngọ ┃ Nhân vật phụ: ┃ Khác:
Một câu tóm tắt: Làm lại cuộc đời mới
Cùng nhau vượt qua đêm tối, thắp sáng cho nhau, càng đi càng rực rỡ.
4.2
Tên truyện: Mùa Xuân Của Anh
Tác giả: Đào Chi Chi Chi
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Cưới trước yêu sau, Chữa lành lẫn nhau, Góc nhìn nữ chính, HE
Couple: Chu Thời Dư x Thịnh Tuệ
Số chương: 81 chương (70 chương + 11 NT)
Giới thiệu:
Vào ngày sinh nhật 27 tuổi, Thịnh Tuệ quyết định kết hôn với một người đàn ông mà cô chỉ mới gặp ba lần.
Lần gặp đầu tiên là ở trường.
Vì mấy học sinh đánh nhau nên Thịnh Tuệ gọi điện mời phụ huynh. Cô phát hiện ra đối phương là Chu Thời Dư, hồi cô học cấp 3, anh là một người siêu nổi bật trong trường.
Gương mặt của người đàn ông ôn hòa, cử chỉ nhã nhặn lịch sự, khiến tất cả giáo viên nữ trong văn phòng đều than thở sao anh lập gia đình sớm quá.
Thịnh Tuệ tự giới thiệu: “Chào ba Chu, tôi là giáo viên chủ nhiệm của trò ấy.”
Chu Thời Dư sửng sốt một lúc, sau đó mỉm cười đáp lại.
Trước khi rời đi, người đàn ông hỏi cô: “Cô giáo Thịnh, cô có tiện thêm thông tin liên lạc không?”
*
Lần thứ hai là tại một nhà hàng cao cấp.
Thịnh Tuệ bị đối tượng xem mắt làm khó dễ, cô đang cố thoát thân thì cổ tay bất ngờ được một bàn tay ấm áp nắm lấy.
Bên tai truyền đến tiếng kêu đau đớn vì bị ngã xuống đất của người đi xem mắt.
Chu Thời Dư đứng trước mặt cô, xoay người lại, đưa cho cô một chiếc khăn tay rồi dịu dàng nói: “Cô giáo Thịnh, cô có xem xét đối tượng xem mắt nào khác không?”
Lúc này Thịnh Tuệ biết được Chu Thời Dư hiện đang độc thân.
*
Lần gặp thứ ba là ở bệnh viện.
Rạng sáng, em trai cô bị ốm, cô vội vã chạy đến bệnh viện chăm sóc cho cậu nhóc. Cô nhìn thấy Chu Thời Dư đang truyền dịch trong góc phòng cấp cứu.
Anh ở đó một mình, làn da trắng mát lạnh trước kia bây giờ lại đỏ bừng, hô hấp không đều đặn.
Bàn tay anh nóng ran bắt lấy Thịnh Tuệ, nói với giọng yếu ớt: “Cô giáo Thịnh, có thể ở lại cạnh tôi không?”
Một ngày nọ sau khi kết hôn.
Đêm khuya mất ngủ, Thịnh Tuệ đứng dậy đi vào thư phòng, chọn một tập thơ mà chồng cô thường hay đọc, lúc mở ra lại có một tấm ảnh rơi xuống, bốn góc đã bị ố vàng.
Trong tấm ảnh, Thịnh Tuệ nhìn thấy mình và anh ở độ tuổi thiếu niên đang mỉm cười vô tư.
Cô quay đầu lại hỏi Chu Thời Dư, người đứng sau lưng cô im lặng nãy giờ: “Em còn không nhớ….”
“Không sao.”
Người đàn ông hôn giọt nước mắt trên khóe mi cô, vẫn dịu dàng như cũ: “Tương lai còn dài mà, từ từ anh sẽ nói cho em nghe.”
Mọi chuyện về “chúng ta”, anh đều thay cô nhớ rõ.
Từ năm mười sáu tuổi, Chu Thời Dư chôn trong lòng một bí mật.
Vào đêm Thịnh Tuệ đưa cho anh lá bùa bình an, anh muốn cùng cô làm những việc mùa xuân đã làm cho cây anh đào. (*)
Hướng dẫn đọc:
• Học trò đánh nhau trong truyện là em trai nam chính.
• Giáo viên trường giáo dục đặc biệt X Ông chủ ngành đầu tư mạo hiểm
• Góc nhìn của nữ chính là cưới trước yêu sau, góc nhìn của nam chính là một mối tình thầm thương trộm nhớ thành tình yêu hợp pháp.
• Câu chuyện ngọt ngào, chữa lành lẫn nhau, cả hai đều là mối tình đầu của nhau.
(*) Người biên tập chú thích thêm: “Anh muốn cùng em làm những việc mùa xuân đã làm cho cây anh đào” là câu thơ cuối trong bài thơ Poema 14 của Pablo Neruda – nhà thơ người Chile. Câu thơ mô tả tình yêu giống như mùa xuân đã làm những điều tốt đẹp cho cây anh đào, để những cây anh đào trơ trụi trong mùa đông sẽ hé nở những nụ hoa tươi đẹp khi mùa xuân đến.
Lời của editor: Mình rất ngưỡng mộ và khâm phục những giáo viên dạy trẻ tự kỷ/ thiểu năng, mình chưa từng đọc bộ nào viết về nam/ nữ chính làm nghề này cả, nên đó là lý do lớn nhất khiến mình đào hố. Thêm nữa là giọng văn của tác giả rất ấm áp, kiến thức về dinh dưỡng cũng tốt, anh nam chính soft kinh khủng luôn. 💖
Tác giả: Đào Chi Chi Chi
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Cưới trước yêu sau, Chữa lành lẫn nhau, Góc nhìn nữ chính, HE
Couple: Chu Thời Dư x Thịnh Tuệ
Số chương: 81 chương (70 chương + 11 NT)
Giới thiệu:
Vào ngày sinh nhật 27 tuổi, Thịnh Tuệ quyết định kết hôn với một người đàn ông mà cô chỉ mới gặp ba lần.
Lần gặp đầu tiên là ở trường.
Vì mấy học sinh đánh nhau nên Thịnh Tuệ gọi điện mời phụ huynh. Cô phát hiện ra đối phương là Chu Thời Dư, hồi cô học cấp 3, anh là một người siêu nổi bật trong trường.
Gương mặt của người đàn ông ôn hòa, cử chỉ nhã nhặn lịch sự, khiến tất cả giáo viên nữ trong văn phòng đều than thở sao anh lập gia đình sớm quá.
Thịnh Tuệ tự giới thiệu: “Chào ba Chu, tôi là giáo viên chủ nhiệm của trò ấy.”
Chu Thời Dư sửng sốt một lúc, sau đó mỉm cười đáp lại.
Trước khi rời đi, người đàn ông hỏi cô: “Cô giáo Thịnh, cô có tiện thêm thông tin liên lạc không?”
*
Lần thứ hai là tại một nhà hàng cao cấp.
Thịnh Tuệ bị đối tượng xem mắt làm khó dễ, cô đang cố thoát thân thì cổ tay bất ngờ được một bàn tay ấm áp nắm lấy.
Bên tai truyền đến tiếng kêu đau đớn vì bị ngã xuống đất của người đi xem mắt.
Chu Thời Dư đứng trước mặt cô, xoay người lại, đưa cho cô một chiếc khăn tay rồi dịu dàng nói: “Cô giáo Thịnh, cô có xem xét đối tượng xem mắt nào khác không?”
Lúc này Thịnh Tuệ biết được Chu Thời Dư hiện đang độc thân.
*
Lần gặp thứ ba là ở bệnh viện.
Rạng sáng, em trai cô bị ốm, cô vội vã chạy đến bệnh viện chăm sóc cho cậu nhóc. Cô nhìn thấy Chu Thời Dư đang truyền dịch trong góc phòng cấp cứu.
Anh ở đó một mình, làn da trắng mát lạnh trước kia bây giờ lại đỏ bừng, hô hấp không đều đặn.
Bàn tay anh nóng ran bắt lấy Thịnh Tuệ, nói với giọng yếu ớt: “Cô giáo Thịnh, có thể ở lại cạnh tôi không?”
Một ngày nọ sau khi kết hôn.
Đêm khuya mất ngủ, Thịnh Tuệ đứng dậy đi vào thư phòng, chọn một tập thơ mà chồng cô thường hay đọc, lúc mở ra lại có một tấm ảnh rơi xuống, bốn góc đã bị ố vàng.
Trong tấm ảnh, Thịnh Tuệ nhìn thấy mình và anh ở độ tuổi thiếu niên đang mỉm cười vô tư.
Cô quay đầu lại hỏi Chu Thời Dư, người đứng sau lưng cô im lặng nãy giờ: “Em còn không nhớ….”
“Không sao.”
Người đàn ông hôn giọt nước mắt trên khóe mi cô, vẫn dịu dàng như cũ: “Tương lai còn dài mà, từ từ anh sẽ nói cho em nghe.”
Mọi chuyện về “chúng ta”, anh đều thay cô nhớ rõ.
Từ năm mười sáu tuổi, Chu Thời Dư chôn trong lòng một bí mật.
Vào đêm Thịnh Tuệ đưa cho anh lá bùa bình an, anh muốn cùng cô làm những việc mùa xuân đã làm cho cây anh đào. (*)
Hướng dẫn đọc:
• Học trò đánh nhau trong truyện là em trai nam chính.
• Giáo viên trường giáo dục đặc biệt X Ông chủ ngành đầu tư mạo hiểm
• Góc nhìn của nữ chính là cưới trước yêu sau, góc nhìn của nam chính là một mối tình thầm thương trộm nhớ thành tình yêu hợp pháp.
• Câu chuyện ngọt ngào, chữa lành lẫn nhau, cả hai đều là mối tình đầu của nhau.
(*) Người biên tập chú thích thêm: “Anh muốn cùng em làm những việc mùa xuân đã làm cho cây anh đào” là câu thơ cuối trong bài thơ Poema 14 của Pablo Neruda – nhà thơ người Chile. Câu thơ mô tả tình yêu giống như mùa xuân đã làm những điều tốt đẹp cho cây anh đào, để những cây anh đào trơ trụi trong mùa đông sẽ hé nở những nụ hoa tươi đẹp khi mùa xuân đến.
Lời của editor: Mình rất ngưỡng mộ và khâm phục những giáo viên dạy trẻ tự kỷ/ thiểu năng, mình chưa từng đọc bộ nào viết về nam/ nữ chính làm nghề này cả, nên đó là lý do lớn nhất khiến mình đào hố. Thêm nữa là giọng văn của tác giả rất ấm áp, kiến thức về dinh dưỡng cũng tốt, anh nam chính soft kinh khủng luôn. 💖
4.6
Thế giới quan hoàn toàn mới “ERROR: Điệp Biến”.
Chuỗi phó bản, giải đố, đánh quái, sảng văn.
Chiêu Nhiên x Úc Ngạn
“Người mới nhận chức tuyệt đối đừng chọc giận tổ trưởng Chiêu, nhớ đừng tự ý hành động khi không có lệnh của anh, đừng giở trò khôn lỏi trước mặt anh, và càng phải chú ý không được đụng đến tay của anh.”
Úc Ngạn: “Nhớ rồi.” (Có nghĩa khi gặp nguy hiểm túm lấy tay tổ trưởng rồi bỏ chạy).
Chuỗi phó bản, giải đố, đánh quái, sảng văn.
Chiêu Nhiên x Úc Ngạn
“Người mới nhận chức tuyệt đối đừng chọc giận tổ trưởng Chiêu, nhớ đừng tự ý hành động khi không có lệnh của anh, đừng giở trò khôn lỏi trước mặt anh, và càng phải chú ý không được đụng đến tay của anh.”
Úc Ngạn: “Nhớ rồi.” (Có nghĩa khi gặp nguy hiểm túm lấy tay tổ trưởng rồi bỏ chạy).
4.3
Đang tận lực đánh zombie ở thời mạt thế, zombie cấp 4 thật sự rất mạnh, Tiêu Hoà cùng tiểu đội chật vật mãi mới hạ gục được nó.
Trong lần đánh zombie tiếp theo, cô và đồng đội bị thất lạc nhau, trong lúc chạy trốn sự truy đuổi của zombie, Tiêu Hoà xuyên không rồi!
Cô xuyên về thế giới hoà bình, với thân phận là quản lí của các ngôi sao showbiz, nhưng những ngôi sao này lười nhác, không có chút giải thưởng gì!
Tiêu Hoà ngán ngẩm, cô thầm quyết tâm sẽ đưa bọn họ từ flop đến toả sáng, còn bản thân trở thành quản lí vàng số 1 trong làng showbiz.
Trong lần đánh zombie tiếp theo, cô và đồng đội bị thất lạc nhau, trong lúc chạy trốn sự truy đuổi của zombie, Tiêu Hoà xuyên không rồi!
Cô xuyên về thế giới hoà bình, với thân phận là quản lí của các ngôi sao showbiz, nhưng những ngôi sao này lười nhác, không có chút giải thưởng gì!
Tiêu Hoà ngán ngẩm, cô thầm quyết tâm sẽ đưa bọn họ từ flop đến toả sáng, còn bản thân trở thành quản lí vàng số 1 trong làng showbiz.
4.2
Hôn xong lại không dám chịu trách nhiệm, muốn bỏ chạy à? Đừng hòng!
Từ chối thành CP với Cố Mậu Hành? Tự động chạy lại dữ liệu lưu trữ.
Từ chối thành người yêu cùng Cố Mậu Hành? Tự động chạy lại dữ liệu lưu trữ.
Từ chối hôn Cố Mậu Hành? Đây là dữ liệu lưu trữ đó nha.
Một ngoài ý muốn nho nhỏ, khiến Ninh Lục Ly hôn Cố Mậu Hành trước sự vây quanh của mười cái máy quay.
Bắt đầu từ ngày đó, cuộc đời anh rơi vào một vòng tuần hoàn lưu trữ không thể hiểu được.
Ninh Lục Ly tâm như tro tàn, giống như cá mặn mất đi ước mơ.
Đến cùng làm sao mới không cưỡng chế lặp lại, thuận lợi qua cửa chứ!
Trò chơi yêu đương mà, đương nhiên là có được kết cục hoàn mỹ mới tính là qua cửa.
Từ chối thành CP với Cố Mậu Hành? Tự động chạy lại dữ liệu lưu trữ.
Từ chối thành người yêu cùng Cố Mậu Hành? Tự động chạy lại dữ liệu lưu trữ.
Từ chối hôn Cố Mậu Hành? Đây là dữ liệu lưu trữ đó nha.
Một ngoài ý muốn nho nhỏ, khiến Ninh Lục Ly hôn Cố Mậu Hành trước sự vây quanh của mười cái máy quay.
Bắt đầu từ ngày đó, cuộc đời anh rơi vào một vòng tuần hoàn lưu trữ không thể hiểu được.
Ninh Lục Ly tâm như tro tàn, giống như cá mặn mất đi ước mơ.
Đến cùng làm sao mới không cưỡng chế lặp lại, thuận lợi qua cửa chứ!
Trò chơi yêu đương mà, đương nhiên là có được kết cục hoàn mỹ mới tính là qua cửa.
3.5
Ánh trăng sáng tránh xa tôi ra
《白月光离我远点》- 麦芽鱼鱼
Tác giả: Mạch Nha Ngư Ngư
Người dịch: Thần
Thể loại: Hiện đại, sống lại, thanh xuân, ngọt ngào, truyện ngắn
Giới thiệu:
Kiếp trước ánh trăng sáng cướp mất bồ tôi, kiếp này… đù mé tránh xa tôi ra đi a a a a a!!!
《白月光离我远点》- 麦芽鱼鱼
Tác giả: Mạch Nha Ngư Ngư
Người dịch: Thần
Thể loại: Hiện đại, sống lại, thanh xuân, ngọt ngào, truyện ngắn
Giới thiệu:
Kiếp trước ánh trăng sáng cướp mất bồ tôi, kiếp này… đù mé tránh xa tôi ra đi a a a a a!!!
4.5
Thể loại: ABO, Cường Cường, Đam Mỹ, HE, Hiện Đại, Nguyên Sang, NP, Sắc, Thanh Xuân Tình Cảm, Vườn Trường
Bạn đã nghe nói về nhóm tra nam siêu cấp Alpha chưa?
Gương mặt đẹp trai tiêu chuẩn, thân hình đủ cao, tư thế lạnh lùng, khí chất tuyệt vời, thời trung học cấp ba, bốn anh chàng này không biết đã trêu mèo chọc chó biết bao nhiêu rồi, được vô số người yêu thích. Chỉ vì xác suất phát hiện ra A cao tới 90%, cho nên bọn họ ở trong trường rất độc đoán và bá đạo, để lại vô số cả nam lẫn nữ bị cặn bã làm cho khóc không ra nước mắt.
Vào thời điểm năm ba trung học sắp tốt nghiệp, nhóm tra nam siêu cấp A đó rốt cuộc cũng đã mười tám tuổi, đồng thời hầu hết bọn họ đều lần lượt phân hóa trước và sau khi tốt nghiệp.
Quả nhiên, sau khi phân hóa, thân người càng cao lớn hơn, khuôn mặt càng đẹp trai hơn, thậm chí “cây hàng” cũng trở nên lớn hơn. Từng người bọn họ đều là tiêu chuẩn ưu tú siêu cấp A, mà sau khi phân hóa lại có năng lực tìиɧ ɖu͙©, chỉ sợ lại càng thêm cặn bã.
Vào ngày tốt nghiệp, nhóm tra nam chỉ còn mỗi Trần Thọ là chưa phân hóa mà thôi.
Lúc chụp ảnh tốt nghiệp, ba người đưa Trần Thọ lùn hơn bọn họ vây ở giữa, cười đến đặc biệt vui vẻ, Trần Thọ chưa phân hóa cố gắng kiễng chân lên để giữ lại hình tượng, mà tấm ảnh này, cũng trở thành mối liên hệ duy nhất của cậu và quá khứ.
Trần Thọ chua xót ôm bức ảnh vào lòng, muốn khóc lại không khóc được, cậu đang tiếc thương cho thời gian làm tra nam của mình bị chết đi.
Bởi vì Trần Thọ không thể trở thành A.
Bạn đã nghe nói về nhóm tra nam siêu cấp Alpha chưa?
Gương mặt đẹp trai tiêu chuẩn, thân hình đủ cao, tư thế lạnh lùng, khí chất tuyệt vời, thời trung học cấp ba, bốn anh chàng này không biết đã trêu mèo chọc chó biết bao nhiêu rồi, được vô số người yêu thích. Chỉ vì xác suất phát hiện ra A cao tới 90%, cho nên bọn họ ở trong trường rất độc đoán và bá đạo, để lại vô số cả nam lẫn nữ bị cặn bã làm cho khóc không ra nước mắt.
Vào thời điểm năm ba trung học sắp tốt nghiệp, nhóm tra nam siêu cấp A đó rốt cuộc cũng đã mười tám tuổi, đồng thời hầu hết bọn họ đều lần lượt phân hóa trước và sau khi tốt nghiệp.
Quả nhiên, sau khi phân hóa, thân người càng cao lớn hơn, khuôn mặt càng đẹp trai hơn, thậm chí “cây hàng” cũng trở nên lớn hơn. Từng người bọn họ đều là tiêu chuẩn ưu tú siêu cấp A, mà sau khi phân hóa lại có năng lực tìиɧ ɖu͙©, chỉ sợ lại càng thêm cặn bã.
Vào ngày tốt nghiệp, nhóm tra nam chỉ còn mỗi Trần Thọ là chưa phân hóa mà thôi.
Lúc chụp ảnh tốt nghiệp, ba người đưa Trần Thọ lùn hơn bọn họ vây ở giữa, cười đến đặc biệt vui vẻ, Trần Thọ chưa phân hóa cố gắng kiễng chân lên để giữ lại hình tượng, mà tấm ảnh này, cũng trở thành mối liên hệ duy nhất của cậu và quá khứ.
Trần Thọ chua xót ôm bức ảnh vào lòng, muốn khóc lại không khóc được, cậu đang tiếc thương cho thời gian làm tra nam của mình bị chết đi.
Bởi vì Trần Thọ không thể trở thành A.
3.8
Chúc Tân Nguyệt xuyên không vào một tiểu thuyết ngôn tình cẩu huyết, trở thành nữ phụ phản diện luôn theo đuổi nam chính.
Là bạn thanh mai trúc mã của nam chính, cô như một món gia vị trong kịch bản của cặp đôi chính, làm đủ chuyện ngu xuẩn như: Từ bỏ thừa kế tài sản vì nam chính, từ chối theo đuổi của nam phụ xuất sắc, bỏ nhà đi gia nhập giới giải trí từ vị trí thấp nhất, liên tục gây khó dễ cho nữ chính.
Hiện tại cốt truyện đã phát triển đến đoạn nguyên chủ chuẩn bị tỏ tình với nam chính tại buổi tiệc, sau khi bị từ chối sẽ xấu hổ giận dữ, trở thành trò cười của giới giải trí.
Chúc Tân Nguyệt đã đọc nguyên tác: Chỉ cần hoàn thành cốt truyện này, nam chính sẽ cảm thấy có lỗi mà đập vài trăm triệu đền bù cho cô!
Mở mắt ra, tầm nhìn của Chúc Tân Nguyệt mờ mịt.
Mười mấy năm đèn sách + cuộc sống công sở = cận thị nặng
Chúc Tân Nguyệt: Cách 5m, người và thú không phân biệt được; trong vòng 3m, tất cả đều là hình khối mờ ảo.
Chúc Tân Nguyệt nheo mắt, quét một vòng, tìm thấy người đàn ông mặc vest cao nhất, thân hình đẹp nhất, dáng đứng thẳng nhất trong phòng.
Nam chính trong tiểu thuyết ngôn tình chắc chắn là người đẹp trai nhất. - Chúc Tân Nguyệt nghĩ kế hoạch đã thành công.
Chúc Tân Nguyệt nắm lấy tay người đàn ông mặc vest, mắt đỏ lên vì khô, vừa khóc vừa tỏ tình: "Từ lần đầu gặp anh, em đã thích anh rồi. Anh rất đặc biệt, chỉ cần đứng đó đã khiến người ta tan chảy, em cùng anh xây dựng một mái ấm..."
Lời chưa dứt, một người đàn ông bước ra từ hồ bơi, mọi người đùa cợt: "Kỷ Thanh Nguyên, bạn thanh mai trúc mã của cậu sắp chạy theo anh trai cậu rồi!"
Kỷ Thanh Nguyên là nam chính, anh trai cùng cha khác mẹ bề ngoài là hậu thuẫn vững chắc bảo vệ anh ta, nhưng thực chất là một con hổ nham hiểm, từng có độc giả viết bài phân tích dài hàng vạn chữ rằng anh trai mới là BOSS phản diện lớn nhất của cả truyện.
Chúc Tân Nguyệt:...
Người đàn ông đẹp trai nhất phòng · Kỳ Lâm Dục: "Cô Chúc, lần đầu gặp mặt đã bàn chuyện cưới xin có phải hơi nhanh không?"
Chúc Tân Nguyệt: Bây giờ đổi người còn kịp không?
Là bạn thanh mai trúc mã của nam chính, cô như một món gia vị trong kịch bản của cặp đôi chính, làm đủ chuyện ngu xuẩn như: Từ bỏ thừa kế tài sản vì nam chính, từ chối theo đuổi của nam phụ xuất sắc, bỏ nhà đi gia nhập giới giải trí từ vị trí thấp nhất, liên tục gây khó dễ cho nữ chính.
Hiện tại cốt truyện đã phát triển đến đoạn nguyên chủ chuẩn bị tỏ tình với nam chính tại buổi tiệc, sau khi bị từ chối sẽ xấu hổ giận dữ, trở thành trò cười của giới giải trí.
Chúc Tân Nguyệt đã đọc nguyên tác: Chỉ cần hoàn thành cốt truyện này, nam chính sẽ cảm thấy có lỗi mà đập vài trăm triệu đền bù cho cô!
Mở mắt ra, tầm nhìn của Chúc Tân Nguyệt mờ mịt.
Mười mấy năm đèn sách + cuộc sống công sở = cận thị nặng
Chúc Tân Nguyệt: Cách 5m, người và thú không phân biệt được; trong vòng 3m, tất cả đều là hình khối mờ ảo.
Chúc Tân Nguyệt nheo mắt, quét một vòng, tìm thấy người đàn ông mặc vest cao nhất, thân hình đẹp nhất, dáng đứng thẳng nhất trong phòng.
Nam chính trong tiểu thuyết ngôn tình chắc chắn là người đẹp trai nhất. - Chúc Tân Nguyệt nghĩ kế hoạch đã thành công.
Chúc Tân Nguyệt nắm lấy tay người đàn ông mặc vest, mắt đỏ lên vì khô, vừa khóc vừa tỏ tình: "Từ lần đầu gặp anh, em đã thích anh rồi. Anh rất đặc biệt, chỉ cần đứng đó đã khiến người ta tan chảy, em cùng anh xây dựng một mái ấm..."
Lời chưa dứt, một người đàn ông bước ra từ hồ bơi, mọi người đùa cợt: "Kỷ Thanh Nguyên, bạn thanh mai trúc mã của cậu sắp chạy theo anh trai cậu rồi!"
Kỷ Thanh Nguyên là nam chính, anh trai cùng cha khác mẹ bề ngoài là hậu thuẫn vững chắc bảo vệ anh ta, nhưng thực chất là một con hổ nham hiểm, từng có độc giả viết bài phân tích dài hàng vạn chữ rằng anh trai mới là BOSS phản diện lớn nhất của cả truyện.
Chúc Tân Nguyệt:...
Người đàn ông đẹp trai nhất phòng · Kỳ Lâm Dục: "Cô Chúc, lần đầu gặp mặt đã bàn chuyện cưới xin có phải hơi nhanh không?"
Chúc Tân Nguyệt: Bây giờ đổi người còn kịp không?