truyen-dich
2636 Truyện
Sắp xếp theo
7.5
Thể loại: Trọng Sinh, Cổ Đại, Sủng, Cung Đấu
Team dịch: Diệp Gia Gia
Giới thiệu:
Chỉ vì một câu nói của Hoàng Thái tử Đại Tề, nàng, thân là chất nữ, phải ăn nhờ ở đậu, cuộc sống càng thêm khổ cực. Mỗi ngày trôi qua là một chuỗi dài những nỗi đau và tủi hổ, nàng dường như không còn biết đến hai chữ "an vui".
Hôm nay, nàng quyết định bỏ hết tất cả để làm lại từ đầu, tuyệt đối không dựa vào sắc đẹp để làm người. Nàng chọn con đường nữ giả nam trang, quyết tâm dựa vào tài nghệ kiếm sống, mong muốn có thể tìm lại tự do và phẩm giá cho bản thân. Thế nhưng, vận mệnh lại tiếp tục trêu đùa. Vì sao Hoàng Thái tử lại nhìn nàng và nói rằng mắt nàng chứa xuân sắc, rằng nàng muốn dựa vào gương mặt này để kiếm sống?
Nàng vội vàng giải thích, cố gắng nói rõ với Thái tử rằng ngài thật sự đã nhìn lầm rồi. Nàng chỉ muốn dùng tài năng của mình để sinh tồn, không hề có ý định dựa vào nhan sắc. Nhưng Thái tử điện hạ, với giọng điệu đầy quyền uy và quyết đoán, đã cắt ngang lời nàng: "Ít lải nhải đi, ta sẽ thưởng cho ngươi cơm ăn!".
Lời nói đó khiến nàng ngạc nhiên và bối rối. Dù biết rằng cuộc sống của mình vẫn nằm trong tay kẻ khác, nàng không thể ngừng hy vọng rằng một ngày nào đó, tài nghệ và sự nỗ lực của mình sẽ được công nhận. Nàng thầm nghĩ, có lẽ chỉ có thời gian mới chứng minh được sự thật và lòng kiên định của nàng.
Team dịch: Diệp Gia Gia
Giới thiệu:
Chỉ vì một câu nói của Hoàng Thái tử Đại Tề, nàng, thân là chất nữ, phải ăn nhờ ở đậu, cuộc sống càng thêm khổ cực. Mỗi ngày trôi qua là một chuỗi dài những nỗi đau và tủi hổ, nàng dường như không còn biết đến hai chữ "an vui".
Hôm nay, nàng quyết định bỏ hết tất cả để làm lại từ đầu, tuyệt đối không dựa vào sắc đẹp để làm người. Nàng chọn con đường nữ giả nam trang, quyết tâm dựa vào tài nghệ kiếm sống, mong muốn có thể tìm lại tự do và phẩm giá cho bản thân. Thế nhưng, vận mệnh lại tiếp tục trêu đùa. Vì sao Hoàng Thái tử lại nhìn nàng và nói rằng mắt nàng chứa xuân sắc, rằng nàng muốn dựa vào gương mặt này để kiếm sống?
Nàng vội vàng giải thích, cố gắng nói rõ với Thái tử rằng ngài thật sự đã nhìn lầm rồi. Nàng chỉ muốn dùng tài năng của mình để sinh tồn, không hề có ý định dựa vào nhan sắc. Nhưng Thái tử điện hạ, với giọng điệu đầy quyền uy và quyết đoán, đã cắt ngang lời nàng: "Ít lải nhải đi, ta sẽ thưởng cho ngươi cơm ăn!".
Lời nói đó khiến nàng ngạc nhiên và bối rối. Dù biết rằng cuộc sống của mình vẫn nằm trong tay kẻ khác, nàng không thể ngừng hy vọng rằng một ngày nào đó, tài nghệ và sự nỗ lực của mình sẽ được công nhận. Nàng thầm nghĩ, có lẽ chỉ có thời gian mới chứng minh được sự thật và lòng kiên định của nàng.
2.9
Sau khi tôi qua đời, Thẩm Hạc Chi 80 tuổi kết hôn với mối tình đầu 78 tuổi của hắn.
Ngày đó, vị giáo sư tài chính học cao ngạo lạnh lùng cả đời, lại để lộ ra nụ cười yêu chiều.
“Cảm ơn thời gian, cuối cùng tôi cũng cưới được người con gái tôi thích hồi còn trẻ rồi.”
Đôi tình nhân vượt qua hơn nửa thế kỷ, cuối cùng gương vỡ lại lành, đến trời đất cũng phải cảm động.
Mà tôi - người vợ thuở đầu bầu bạn với hắn cả đời, vậy mà ngay cả cái tên cũng không được nhắc đến...
Ngày đó, vị giáo sư tài chính học cao ngạo lạnh lùng cả đời, lại để lộ ra nụ cười yêu chiều.
“Cảm ơn thời gian, cuối cùng tôi cũng cưới được người con gái tôi thích hồi còn trẻ rồi.”
Đôi tình nhân vượt qua hơn nửa thế kỷ, cuối cùng gương vỡ lại lành, đến trời đất cũng phải cảm động.
Mà tôi - người vợ thuở đầu bầu bạn với hắn cả đời, vậy mà ngay cả cái tên cũng không được nhắc đến...
4.6
Bạn thân của tôi bị hồn ma của bạn trai mình đeo bám sau khi anh ta chết một cách bí ẩn.
Tôi đã khuyên cô ta tìm một đại sư cao tay để tiêu diệt hồn ma đó, nhưng cô ta không nỡ.
Trái lại, cô ta đã kể hết kế hoạch của chúng tôi cho hồn ma kia nghe.
Hậu quả là hồn ma đã xông vào nhà tôi và hại ch/ết tôi.
Nhưng khi tôi mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay trở lại đúng ngày cô ta phát hiện ra hồn ma đó.
“Ngữ Mộng, tớ bị hồn ma của Phong Trạch đeo bám rồi!”
Nhìn khuôn mặt đầy sợ hãi của cô ta, tôi lạnh lùng cười. “Đó chẳng phải là người đàn ông mà cậu yêu nhất sao? Cậu nỡ để anh ta tan biến vào hư vô à? Hay là trải nghiệm một chuyện tình người-ma, chẳng phải rất lãng mạn sao?”
Tôi đã khuyên cô ta tìm một đại sư cao tay để tiêu diệt hồn ma đó, nhưng cô ta không nỡ.
Trái lại, cô ta đã kể hết kế hoạch của chúng tôi cho hồn ma kia nghe.
Hậu quả là hồn ma đã xông vào nhà tôi và hại ch/ết tôi.
Nhưng khi tôi mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay trở lại đúng ngày cô ta phát hiện ra hồn ma đó.
“Ngữ Mộng, tớ bị hồn ma của Phong Trạch đeo bám rồi!”
Nhìn khuôn mặt đầy sợ hãi của cô ta, tôi lạnh lùng cười. “Đó chẳng phải là người đàn ông mà cậu yêu nhất sao? Cậu nỡ để anh ta tan biến vào hư vô à? Hay là trải nghiệm một chuyện tình người-ma, chẳng phải rất lãng mạn sao?”
4.1
Thể loại: Tương lai, Chủ công, Sống lại, Cường cường, Tình Cảm, Đổi thụ, Ngược cặn bã, Sủng công, 1x1, HE
- ----
Sơ Bạch là một đứa trẻ mồ côi trên tinh cầu rác, sau khi được Cảnh Lan nhặt về, cậu đã được hưởng thụ tất cả những gì cậu chưa từng có.
Cưng chiều, thiên vị, nâng niu.
Cảnh Lan đáp ứng mọi yêu cầu của cậu, dạy cậu tất cả những gì cậu muốn học, cho cậu tất cả những gì cậu muốn có.
Ngay khi Sơ Bạch nghĩ rằng mọi thứ sẽ mãi mãi như vậy, Cảnh Lan đột nhiên dẫn về một người, mà người đó giống cậu đến tám phần.
Cuối cùng, cậu bị đuổi đi và chết trên tinh cầu Mạn Mà.
Sau khi Sơ Bạch mở mắt ra một lần nữa, cậu trở lại năm thứ năm được Cảnh Lan nhận nuôi, đêm đầu tiên hai người xác định mối quan hệ.
Cậu bị bỏ thuốc, trong cơn mê man, cậu đẩy người kia ra, trốn vào tầng hầm bí mật của mình.
Ngay khi cậu chuẩn bị âm thầm chịu đựng, trong bóng tối bỗng vang lên tiếng động.
Sơ Bạch:?
Khoảnh khắc tiếp theo, đèn bật sáng, một người đàn ông có vẻ mặt u ám đứng dậy từ góc phòng.
Toàn thân hắn đầy vết thương đang rỉ máu, đôi mắt đen láy sâu thẳm và đáng sợ trong không gian tĩnh lặng.
Nhưng mà -
Đây không phải là kẻ thù không đội trời chung của Cảnh Lan sao!
Cận Văn Tu, một trong ba vị Vực chủ tương lai của các tinh vực, người được đồn đại là giết người dã man, u ám và tàn nhẫn.
Sơ Bạch: Đúng là xui xẻo
Cậu nhìn chằm chằm vào ánh mắt đầy sát khí, nghĩ đến những thủ đoạn tàn nhẫn của người kia, cậu không nói một lời nào mà lùi lại phía sau...
...
Sau khi Sơ Bạch chết, có tin đồn rằng một vị Vực chủ nào đó đã phát điên đi tìm người.
Cảnh Lan bỏ lại ánh trăng sáng của mình, chạy đến tinh cầu Mạn Mà, đào bới khắp nơi nhưng thậm chí không tìm thấy cả xác.
Sau khi trở về, gã suốt ngày say xỉn, mê man bất tỉnh, cuối cùng bị tinh vực láng giềng tấn công, chết dưới làn đạn của thủ lĩnh đối phương.
Nhưng mà, gã đã sống lại.
Ngay khi gã vừa khóc vừa cười đi tìm Sơ Bạch, muốn cứu vãn tất cả, gã lại phát hiện ra cậu đã biến mất.
Ngay sau đó, tại bữa tiệc mừng chiến thắng của kẻ thù không đội trời chung của gã, gã nhìn thấy bóng dáng quen thuộc đó -
Gương mặt nghiêng xinh đẹp vẫn lạnh lùng và thờ ơ như mọi khi, ánh mắt lướt qua, Sơ Bạch nhìn thấy gã, nhưng trong đôi mắt bạc không còn hình bóng của gã nữa.
Khi Cảnh Lan ngây người muốn tiến lên, một bàn tay mạnh mẽ đột nhiên đặt lên vai Sơ Bạch kéo cậu lại.
Chỉ thấy Cận Văn Tu nhếch mép cười như không cười, ánh mắt lạnh lùng và khinh miệt nhìn gã,
"Vực chủ Cảnh, quản cho tốt đôi mắt của anh."
Lời tác giả:
- CP: Xinh đẹp lạnh lùng công (Sơ Bạch) × Chó điên chiếm hữu cực mạnh thụ (Cận Văn Tu)
- Đổi thụ, nhẹ nhàng ngược cặn bã, công thụ sủng lẫn nhau.
- Công không yếu, không phải yêu từ cái nhìn đầu tiên.
- Công đã từng quan hệ, thụ thì chưa. Sau khi sống lại cả hai đều còn trynh.
- Nhiều lôi mìn, cân nhắc trước khi đọc.
- ----
Sơ Bạch là một đứa trẻ mồ côi trên tinh cầu rác, sau khi được Cảnh Lan nhặt về, cậu đã được hưởng thụ tất cả những gì cậu chưa từng có.
Cưng chiều, thiên vị, nâng niu.
Cảnh Lan đáp ứng mọi yêu cầu của cậu, dạy cậu tất cả những gì cậu muốn học, cho cậu tất cả những gì cậu muốn có.
Ngay khi Sơ Bạch nghĩ rằng mọi thứ sẽ mãi mãi như vậy, Cảnh Lan đột nhiên dẫn về một người, mà người đó giống cậu đến tám phần.
Cuối cùng, cậu bị đuổi đi và chết trên tinh cầu Mạn Mà.
Sau khi Sơ Bạch mở mắt ra một lần nữa, cậu trở lại năm thứ năm được Cảnh Lan nhận nuôi, đêm đầu tiên hai người xác định mối quan hệ.
Cậu bị bỏ thuốc, trong cơn mê man, cậu đẩy người kia ra, trốn vào tầng hầm bí mật của mình.
Ngay khi cậu chuẩn bị âm thầm chịu đựng, trong bóng tối bỗng vang lên tiếng động.
Sơ Bạch:?
Khoảnh khắc tiếp theo, đèn bật sáng, một người đàn ông có vẻ mặt u ám đứng dậy từ góc phòng.
Toàn thân hắn đầy vết thương đang rỉ máu, đôi mắt đen láy sâu thẳm và đáng sợ trong không gian tĩnh lặng.
Nhưng mà -
Đây không phải là kẻ thù không đội trời chung của Cảnh Lan sao!
Cận Văn Tu, một trong ba vị Vực chủ tương lai của các tinh vực, người được đồn đại là giết người dã man, u ám và tàn nhẫn.
Sơ Bạch: Đúng là xui xẻo
Cậu nhìn chằm chằm vào ánh mắt đầy sát khí, nghĩ đến những thủ đoạn tàn nhẫn của người kia, cậu không nói một lời nào mà lùi lại phía sau...
...
Sau khi Sơ Bạch chết, có tin đồn rằng một vị Vực chủ nào đó đã phát điên đi tìm người.
Cảnh Lan bỏ lại ánh trăng sáng của mình, chạy đến tinh cầu Mạn Mà, đào bới khắp nơi nhưng thậm chí không tìm thấy cả xác.
Sau khi trở về, gã suốt ngày say xỉn, mê man bất tỉnh, cuối cùng bị tinh vực láng giềng tấn công, chết dưới làn đạn của thủ lĩnh đối phương.
Nhưng mà, gã đã sống lại.
Ngay khi gã vừa khóc vừa cười đi tìm Sơ Bạch, muốn cứu vãn tất cả, gã lại phát hiện ra cậu đã biến mất.
Ngay sau đó, tại bữa tiệc mừng chiến thắng của kẻ thù không đội trời chung của gã, gã nhìn thấy bóng dáng quen thuộc đó -
Gương mặt nghiêng xinh đẹp vẫn lạnh lùng và thờ ơ như mọi khi, ánh mắt lướt qua, Sơ Bạch nhìn thấy gã, nhưng trong đôi mắt bạc không còn hình bóng của gã nữa.
Khi Cảnh Lan ngây người muốn tiến lên, một bàn tay mạnh mẽ đột nhiên đặt lên vai Sơ Bạch kéo cậu lại.
Chỉ thấy Cận Văn Tu nhếch mép cười như không cười, ánh mắt lạnh lùng và khinh miệt nhìn gã,
"Vực chủ Cảnh, quản cho tốt đôi mắt của anh."
Lời tác giả:
- CP: Xinh đẹp lạnh lùng công (Sơ Bạch) × Chó điên chiếm hữu cực mạnh thụ (Cận Văn Tu)
- Đổi thụ, nhẹ nhàng ngược cặn bã, công thụ sủng lẫn nhau.
- Công không yếu, không phải yêu từ cái nhìn đầu tiên.
- Công đã từng quan hệ, thụ thì chưa. Sau khi sống lại cả hai đều còn trynh.
- Nhiều lôi mìn, cân nhắc trước khi đọc.
4.3
Tưởng gia có hai mỹ nữ, trưởng nữ con vợ cả, quyến rũ như yêu, thứ nữ con vợ kế thanh lệ như tiên.
Mẹ ruột của nàng mất sớm, đại ca tử trận nơi sa trường, đạo sĩ tính bát tự nói nàng là thiên sát cô tinh, từ nhỏ đã bị đưa vào thôn trang chịu sự đối xử lạnh nhạt của mọi người.
Sau khi hồi phủ.
Nàng vẫn luôn cảm động kế mẫu thương nàng như con đẻ.
Muội muội thiện lương như tiên tử không để ý lời nguyền rủa mà thật lòng đối xử tốt với nàng.
Trong lòng cảm kích thay muội muội vào cung.
Cho rằng…
Phụ thân thật lòng yêu mến.
Dốc lòng phụ giúp người thương.
Nàng vì vinh quang của gia tộc, hy sinh vì lợi ích toàn cục.
Ai biết...
Một khi thay đổi bất ngờ, người thương có được thiên hạ, mình lại phải gánh cái danh họa quốc yêu nữ.
Muội muội cười thật khéo. “Tỷ tỷ cũng biết mình là hạt cát trong mắt tiểu muội, hôm nay đã đến thời điểm loại bỏ hạt cát. Tỷ tỷ cho rằng, đại ca và mẫu thân của tỷ vì sao mà chết?”.
Phụ thân mắt lạnh đối đãi, từng bước thăng chức, lúc đó nàng mới biết bản thân đã bị gia tộc từ bỏ.
Bị chặt mất tứ chi biến thành người lợn, tận mắt nhìn thấy con nhỏ bị quan thần chơi đùa bỡn cợt tới chết, nàng hai mắt nhỏ máu, trong lòng lập lời thề độc.
Nhưng trời xanh có mắt, cho nàng trở về mười năm trước, trưởng nữ Tưởng gia, ác ma trở về!
Thôi thôi thôi, nếu đã nói nàng là họa quốc yêu nữ, không bằng giáng họa cho nó long trời lở đất!
Muội muội thương yêu giả nhân giả nghĩa, kế mẫu ác độc, người thương tàn nhẫn, gia tộc vô tình, Diêm Vương không thu mạng, nàng đến thu!
Kiếp trước làm quân cờ, kiếp này thiên hạ là bàn cờ! Nàng nói cười duyên dáng, xinh đẹp quyến rũ, một thân đỏ rực kiều diễm khuấy cho long trời lở đất. Nàng là ác quỷ trở về từ địa ngục, nên dĩ nhiên phải khiến những kẻ đã hại nàng nợ máu trả bằng máu!
“Ta muốn những kẻ đã từng nợ mạng sống của ta phải cầm mạng sống đến gặp ta, ta muốn những kẻ đã từng khinh thường ta vĩnh viễn chỉ có thể ngưỡng mộ ta, muốn trọng thần vương hầu nhìn thấy ta thì phải run rẩy, muốn đem giang sơn gấm vóc này, tất cả đều dẫm nát dưới chân!”
“Ngươi là họa quốc yêu nữ, ta là loạn thần tặc tử.” Hắn một thân y phục đen như mực, mắt sáng như sao. “Trời sinh một đôi vừa đúng.”
Mẹ ruột của nàng mất sớm, đại ca tử trận nơi sa trường, đạo sĩ tính bát tự nói nàng là thiên sát cô tinh, từ nhỏ đã bị đưa vào thôn trang chịu sự đối xử lạnh nhạt của mọi người.
Sau khi hồi phủ.
Nàng vẫn luôn cảm động kế mẫu thương nàng như con đẻ.
Muội muội thiện lương như tiên tử không để ý lời nguyền rủa mà thật lòng đối xử tốt với nàng.
Trong lòng cảm kích thay muội muội vào cung.
Cho rằng…
Phụ thân thật lòng yêu mến.
Dốc lòng phụ giúp người thương.
Nàng vì vinh quang của gia tộc, hy sinh vì lợi ích toàn cục.
Ai biết...
Một khi thay đổi bất ngờ, người thương có được thiên hạ, mình lại phải gánh cái danh họa quốc yêu nữ.
Muội muội cười thật khéo. “Tỷ tỷ cũng biết mình là hạt cát trong mắt tiểu muội, hôm nay đã đến thời điểm loại bỏ hạt cát. Tỷ tỷ cho rằng, đại ca và mẫu thân của tỷ vì sao mà chết?”.
Phụ thân mắt lạnh đối đãi, từng bước thăng chức, lúc đó nàng mới biết bản thân đã bị gia tộc từ bỏ.
Bị chặt mất tứ chi biến thành người lợn, tận mắt nhìn thấy con nhỏ bị quan thần chơi đùa bỡn cợt tới chết, nàng hai mắt nhỏ máu, trong lòng lập lời thề độc.
Nhưng trời xanh có mắt, cho nàng trở về mười năm trước, trưởng nữ Tưởng gia, ác ma trở về!
Thôi thôi thôi, nếu đã nói nàng là họa quốc yêu nữ, không bằng giáng họa cho nó long trời lở đất!
Muội muội thương yêu giả nhân giả nghĩa, kế mẫu ác độc, người thương tàn nhẫn, gia tộc vô tình, Diêm Vương không thu mạng, nàng đến thu!
Kiếp trước làm quân cờ, kiếp này thiên hạ là bàn cờ! Nàng nói cười duyên dáng, xinh đẹp quyến rũ, một thân đỏ rực kiều diễm khuấy cho long trời lở đất. Nàng là ác quỷ trở về từ địa ngục, nên dĩ nhiên phải khiến những kẻ đã hại nàng nợ máu trả bằng máu!
“Ta muốn những kẻ đã từng nợ mạng sống của ta phải cầm mạng sống đến gặp ta, ta muốn những kẻ đã từng khinh thường ta vĩnh viễn chỉ có thể ngưỡng mộ ta, muốn trọng thần vương hầu nhìn thấy ta thì phải run rẩy, muốn đem giang sơn gấm vóc này, tất cả đều dẫm nát dưới chân!”
“Ngươi là họa quốc yêu nữ, ta là loạn thần tặc tử.” Hắn một thân y phục đen như mực, mắt sáng như sao. “Trời sinh một đôi vừa đúng.”
7.9
Tác giả: 赵文图
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Nữ Cường, Vả Mặt, Điền Văn
Team dịch: Anh Lanh Chanh
Truyện dài, nữ cường, vả mặt.
Văn án:
Kiếp trước, Vân Sơ giúp đỡ phu quân, nuôi lớn nhi tử thành tài, giúp Tạ gia giàu mạnh, hưng thịnh.
Đổi lại chính là trăm người người miệng của Vân gia bị chém đầu, bản thân nàng bị chính hài tử do một tay nuôi nấng đầu độc chết.
Nhưng khi uống rượu độc vào, ruột gan đứt đoạn, Vân Sơ bất tỉnh đến khi mở mắt ra lại quay trở về năm 20 tuổi.
Các hài tử của Tạ gia đều thân mật gọi nàng là mẫu thân, nhưng những kẻ này đã khiến Vân gia chết không toàn thây này, nàng sẽ không tha thứ cho kẻ nào!
Trưởng tử học hành giỏi giang, vậy chặt đứt con đường học hành của hắn.
Thứ tử thích tập võ, vậy thì làm cho hắn không bao giờ có mặt trong quân doanh.
Trưởng nữ yêu thích quyền quý, vậy gả nàng cho nhà không quyền không thế.
Ấu tử như bao cỏ, vậy để hắn tự sinh tự diệt.
Ở trên con đường báo thù này, Vân Sơ nàng tuyệt đối sẽ không nương tay!!!!
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Nữ Cường, Vả Mặt, Điền Văn
Team dịch: Anh Lanh Chanh
Truyện dài, nữ cường, vả mặt.
Văn án:
Kiếp trước, Vân Sơ giúp đỡ phu quân, nuôi lớn nhi tử thành tài, giúp Tạ gia giàu mạnh, hưng thịnh.
Đổi lại chính là trăm người người miệng của Vân gia bị chém đầu, bản thân nàng bị chính hài tử do một tay nuôi nấng đầu độc chết.
Nhưng khi uống rượu độc vào, ruột gan đứt đoạn, Vân Sơ bất tỉnh đến khi mở mắt ra lại quay trở về năm 20 tuổi.
Các hài tử của Tạ gia đều thân mật gọi nàng là mẫu thân, nhưng những kẻ này đã khiến Vân gia chết không toàn thây này, nàng sẽ không tha thứ cho kẻ nào!
Trưởng tử học hành giỏi giang, vậy chặt đứt con đường học hành của hắn.
Thứ tử thích tập võ, vậy thì làm cho hắn không bao giờ có mặt trong quân doanh.
Trưởng nữ yêu thích quyền quý, vậy gả nàng cho nhà không quyền không thế.
Ấu tử như bao cỏ, vậy để hắn tự sinh tự diệt.
Ở trên con đường báo thù này, Vân Sơ nàng tuyệt đối sẽ không nương tay!!!!
4.3
Update sau.
3.2
SỰ CỨU RỖI CỦA THIÊN KIM GIẢ!
. ݁₊ ⊹. ݁˖. ݁. ݁₊ ⊹. ݁˖. ݁. ݁₊ ⊹. ݁˖. ݁
Tác giả: Hoa Tang
Tên gốc: Sự cứu rỗi của thiên kim giả
Edit: Bách Niên Giai Lão
. ݁₊ ⊹. ݁˖. ݁. ݁₊ ⊹. ݁˖. ݁. ݁₊ ⊹. ݁˖. ݁
Giới thiệu:
Một ngày trước sinh nhật thứ 18, anh trai dẫn về một cô gái, nói với tôi: “ Trình Nguyệt, em vốn không phải con gái ruột nhà họ Trình, Ngữ Thanh mới là con gái ruột nhà họ”.
Tôi đứng trong phòng khách lớn như vậy, tiếng nói lạnh lùng ấy vang vọng trong đầu khiến tôi phải mất một phút mới định thần lại và hiểu được ý nghĩa trong lời nói của anh.
Cô gái được anh trai tôi bảo vệ phía sau lưng rụt rè ngó đầu ra ngoài, lúng túng nhìn quanh ngôi biệt thự tráng lệ của nhà họ Trình, cũng là ngôi nhà mới của cô ấy, dè dặt nhưng thoáng chút ranh mãnh trên gương mặt.
Còn tôi, nhìn thấy khuôn mặt cười bệnh hoạn của anh trai tôi, Trình Thần, trong lòng chỉ cảm thấy bơ vơ và lạc lõng vô cùng.
Nếu tôi biết rằng mình chỉ đang ở trong một cuốn tiểu thuyết đầy tàn bạo, tất cả những điều này chỉ là giả thì tôi nhất định sẽ không buồn đến thế.
. ݁₊ ⊹. ݁˖. ݁. ݁₊ ⊹. ݁˖. ݁. ݁₊ ⊹. ݁˖. ݁
Tác giả: Hoa Tang
Tên gốc: Sự cứu rỗi của thiên kim giả
Edit: Bách Niên Giai Lão
. ݁₊ ⊹. ݁˖. ݁. ݁₊ ⊹. ݁˖. ݁. ݁₊ ⊹. ݁˖. ݁
Giới thiệu:
Một ngày trước sinh nhật thứ 18, anh trai dẫn về một cô gái, nói với tôi: “ Trình Nguyệt, em vốn không phải con gái ruột nhà họ Trình, Ngữ Thanh mới là con gái ruột nhà họ”.
Tôi đứng trong phòng khách lớn như vậy, tiếng nói lạnh lùng ấy vang vọng trong đầu khiến tôi phải mất một phút mới định thần lại và hiểu được ý nghĩa trong lời nói của anh.
Cô gái được anh trai tôi bảo vệ phía sau lưng rụt rè ngó đầu ra ngoài, lúng túng nhìn quanh ngôi biệt thự tráng lệ của nhà họ Trình, cũng là ngôi nhà mới của cô ấy, dè dặt nhưng thoáng chút ranh mãnh trên gương mặt.
Còn tôi, nhìn thấy khuôn mặt cười bệnh hoạn của anh trai tôi, Trình Thần, trong lòng chỉ cảm thấy bơ vơ và lạc lõng vô cùng.
Nếu tôi biết rằng mình chỉ đang ở trong một cuốn tiểu thuyết đầy tàn bạo, tất cả những điều này chỉ là giả thì tôi nhất định sẽ không buồn đến thế.
7.4
Tác giả: Nghiêm Ca Linh
Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Nữ Cường, HE, Hào Môn Thế Gia, Cưới Trước Yêu Sau, Ngọt
Team dịch: Me Qi Qi
Giới thiệu
Tiểu sư muội của Tang Ẩn Môn, xuống núi mất trí nhớ, đánh người không chớp mắt, ăn cơm không trả tiền.
Vừa bị nhị sư huynh đá một cái ra khỏi môn phái, Triệu Ấu Lăng sờ lên cái mông bị đá đau, trong đầu nghĩ cách mách với đại sư tỷ.
Ngay trong khoảnh khắc tiếp theo, đầu óc Triệu Ấu Lăng trống rỗng, phát ra ba câu hỏi chí mạng: Ta là ai? Ta đang ở đâu? Ta phải làm gì?
Những vụ án mạng liên tiếp xảy ra; những thủ đoạn tranh chấp của nữ nhâu nơi hậu viện; bí mật của triều đại và vận mệnh của đất nước. Những việc này thật sự làm nàng đau đầu.
Triệu Ấu Lăng cảm thấy nàng bị lừa rồi.
Nhưng mà, vị Thế tử này khá được, có duyên với nàng, muốn có.
Truyện được thực hiện bởi team Qi Qi, mời các bạn cùng đọc.
Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Nữ Cường, HE, Hào Môn Thế Gia, Cưới Trước Yêu Sau, Ngọt
Team dịch: Me Qi Qi
Giới thiệu
Tiểu sư muội của Tang Ẩn Môn, xuống núi mất trí nhớ, đánh người không chớp mắt, ăn cơm không trả tiền.
Vừa bị nhị sư huynh đá một cái ra khỏi môn phái, Triệu Ấu Lăng sờ lên cái mông bị đá đau, trong đầu nghĩ cách mách với đại sư tỷ.
Ngay trong khoảnh khắc tiếp theo, đầu óc Triệu Ấu Lăng trống rỗng, phát ra ba câu hỏi chí mạng: Ta là ai? Ta đang ở đâu? Ta phải làm gì?
Những vụ án mạng liên tiếp xảy ra; những thủ đoạn tranh chấp của nữ nhâu nơi hậu viện; bí mật của triều đại và vận mệnh của đất nước. Những việc này thật sự làm nàng đau đầu.
Triệu Ấu Lăng cảm thấy nàng bị lừa rồi.
Nhưng mà, vị Thế tử này khá được, có duyên với nàng, muốn có.
Truyện được thực hiện bởi team Qi Qi, mời các bạn cùng đọc.
4.3
Tác giả: Tử Noãn
Thể loại: Trọng Sinh, Cổ Đại, Hài Hước, Chữa Lành
Team dịch: Tiểu Lạc Lạc
Giới thiệu
Ánh trăng sáng của thái tử chết rồi, hắn đau khổ đến mức tìm tới mười thế thân cùng một lúc.
Mỗi ngày hắn đều bận rộn không kể xiết.
Bắt đầu từ sáng sớm, hắn lần lượt cùng thế thân số một vẽ chân mày, cùng thế thân số hai dùng bữa, cùng thế thân số ba thưởng thơ...
Ta là thế thân số mười, đến lượt ta thì trời đã tối đen như mực.
Những thế thân khác đều ghen tị với ta.
Bởi vì, Thái tử đến là để ngủ cùng ta.
Ta lại luân hồi chuyển kiếp rồi.
Lại một lần nữa tỉnh dậy trên long sàng của Thái tử.
"Ngủ đi." —— Đây là hai chữ mà Phó Uyên thường nói với ta nhất.
Kiếp này, cũng chẳng khác gì.
"..."
Ngủ cái con khỉ, ta vừa mới tỉnh dậy đấy có biết không hả.
Thể loại: Trọng Sinh, Cổ Đại, Hài Hước, Chữa Lành
Team dịch: Tiểu Lạc Lạc
Giới thiệu
Ánh trăng sáng của thái tử chết rồi, hắn đau khổ đến mức tìm tới mười thế thân cùng một lúc.
Mỗi ngày hắn đều bận rộn không kể xiết.
Bắt đầu từ sáng sớm, hắn lần lượt cùng thế thân số một vẽ chân mày, cùng thế thân số hai dùng bữa, cùng thế thân số ba thưởng thơ...
Ta là thế thân số mười, đến lượt ta thì trời đã tối đen như mực.
Những thế thân khác đều ghen tị với ta.
Bởi vì, Thái tử đến là để ngủ cùng ta.
Ta lại luân hồi chuyển kiếp rồi.
Lại một lần nữa tỉnh dậy trên long sàng của Thái tử.
"Ngủ đi." —— Đây là hai chữ mà Phó Uyên thường nói với ta nhất.
Kiếp này, cũng chẳng khác gì.
"..."
Ngủ cái con khỉ, ta vừa mới tỉnh dậy đấy có biết không hả.
8.1
Khi ta nhận ra mình là một nữ phụ độc ác, thì lúc ấy, ta đang ngang nhiên cưỡng ép Thái tử, hắn là vị hoàng huynh trên danh nghĩa của ta.
"Hoàng muội, không thể như vậy." Thái tử điện hạ ôn nhu, cao quý, yếu ớt nằm trên giường, đôi tay bị xích trói chặt, trông thật đáng thương.
Dù bị chính hoàng muội của mình nhục mạ như thế, hắn vẫn giữ được sự ôn hòa và bình tĩnh, chỉ có điều trong ánh mắt hắn nhìn ta thoáng chút bất lực.
Ngay lúc đó, dục vọng trong ta bùng lên mãnh liệt, ta hét lên một tiếng rồi định lao vào hắn.
Thế nhưng, trước mắt ta đột nhiên tối sầm, ý thức của ta chìm vào hư vô, hành động đầy thú tính chỉ vừa mới bắt đầu đã bị cắt ngang.
Trong cơn mê man, ta mơ hồ nhìn thấy một quyển sách mang tên "Xuyên Không: Mỹ Nam Đều Là Kẻ Phục Tùng Dưới Chân Váy."
Trong quyển sách đó, ta là một nữ phụ độc ác, điên cuồng say mê huynh trưởng của mình - Thái tử Thẩm Túc.
Để có được hắn, ta đã dùng đủ mọi thủ đoạn từ hạ dược, uy hiếp, giam cầm, không việc gì là ta không dám làm.
Cuối cùng, khi mọi chuyện bại lộ, ta trở thành đối tượng bị thiên hạ phỉ nhổ, danh tiếng hoàn toàn sụp đổ. Mẫu thân của Thái tử, tức Hoàng hậu, đã đích thân trao cho ta một dải lụa trắng để kết thúc cuộc đời.
Còn Thẩm Túc, hắn là nam chính đầu tiên trong câu chuyện tình đa giác này, chỉ thuộc về nữ chính xuyên không - Phượng Khuynh Thành. Bất kỳ nữ nhân nào khác có ý định chiếm đoạt hắn đều không có kết cục tốt.
Trong số những kẻ ngu ngốc ấy, ta là kẻ bướng bỉnh nhất.
Những nữ phụ khác, dù có tình cảm thầm kín hay bị từ chối, cũng sẽ không dám tiếp tục dây dưa.
Chỉ riêng ta, dù Thẩm Túc đã từ chối ta vô số lần, ta vẫn không chịu từ bỏ ý định xấu xa của mình...
"Hoàng muội, không thể như vậy." Thái tử điện hạ ôn nhu, cao quý, yếu ớt nằm trên giường, đôi tay bị xích trói chặt, trông thật đáng thương.
Dù bị chính hoàng muội của mình nhục mạ như thế, hắn vẫn giữ được sự ôn hòa và bình tĩnh, chỉ có điều trong ánh mắt hắn nhìn ta thoáng chút bất lực.
Ngay lúc đó, dục vọng trong ta bùng lên mãnh liệt, ta hét lên một tiếng rồi định lao vào hắn.
Thế nhưng, trước mắt ta đột nhiên tối sầm, ý thức của ta chìm vào hư vô, hành động đầy thú tính chỉ vừa mới bắt đầu đã bị cắt ngang.
Trong cơn mê man, ta mơ hồ nhìn thấy một quyển sách mang tên "Xuyên Không: Mỹ Nam Đều Là Kẻ Phục Tùng Dưới Chân Váy."
Trong quyển sách đó, ta là một nữ phụ độc ác, điên cuồng say mê huynh trưởng của mình - Thái tử Thẩm Túc.
Để có được hắn, ta đã dùng đủ mọi thủ đoạn từ hạ dược, uy hiếp, giam cầm, không việc gì là ta không dám làm.
Cuối cùng, khi mọi chuyện bại lộ, ta trở thành đối tượng bị thiên hạ phỉ nhổ, danh tiếng hoàn toàn sụp đổ. Mẫu thân của Thái tử, tức Hoàng hậu, đã đích thân trao cho ta một dải lụa trắng để kết thúc cuộc đời.
Còn Thẩm Túc, hắn là nam chính đầu tiên trong câu chuyện tình đa giác này, chỉ thuộc về nữ chính xuyên không - Phượng Khuynh Thành. Bất kỳ nữ nhân nào khác có ý định chiếm đoạt hắn đều không có kết cục tốt.
Trong số những kẻ ngu ngốc ấy, ta là kẻ bướng bỉnh nhất.
Những nữ phụ khác, dù có tình cảm thầm kín hay bị từ chối, cũng sẽ không dám tiếp tục dây dưa.
Chỉ riêng ta, dù Thẩm Túc đã từ chối ta vô số lần, ta vẫn không chịu từ bỏ ý định xấu xa của mình...
3.4
TÊN KHÁC: Tình Yêu Của Tra Công
Cố An Thành sống lại một lần, quay về thời cấp hai, nói với đứa trẻ từng bị mình bắt nạt đến mất tất cả: "Sau này để tớ bảo vệ cậu."
Trần Viễn cứ như không thể hiểu được mấy lời đơn giản đó, vừa lắc đầu vừa khóc: "Không, không cần..."
Tóm tắt: Tra công trọng sinh, thụ hay khóc, kiếp trước bá đạo kiếp này nhân thê công.
Dò mìn: (Đều là tác giả viết)
Truyện vô cùng cẩu huyết.
NHƯỢC THỤ, NHƯỢC THỤ, NHƯỢC THỤ (Xin đừng nhào vô đọc rồi chê thụ như con gái).
Tóm lại đây là 1 câu chuyện tra công sống lại chăm sóc bé thụ đáng yêu nhà mình, hai người mỗi ngày yêu đương hường phấn.
Cố An Thành sống lại một lần, quay về thời cấp hai, nói với đứa trẻ từng bị mình bắt nạt đến mất tất cả: "Sau này để tớ bảo vệ cậu."
Trần Viễn cứ như không thể hiểu được mấy lời đơn giản đó, vừa lắc đầu vừa khóc: "Không, không cần..."
Tóm tắt: Tra công trọng sinh, thụ hay khóc, kiếp trước bá đạo kiếp này nhân thê công.
Dò mìn: (Đều là tác giả viết)
Truyện vô cùng cẩu huyết.
NHƯỢC THỤ, NHƯỢC THỤ, NHƯỢC THỤ (Xin đừng nhào vô đọc rồi chê thụ như con gái).
Tóm lại đây là 1 câu chuyện tra công sống lại chăm sóc bé thụ đáng yêu nhà mình, hai người mỗi ngày yêu đương hường phấn.
4
Người ta nói "vỏ quýt dày có móng tay nhọn".
Mộc Tắc dù có là đại boss lợi hại cỡ nào, lãnh đạm cỡ nào, tâm tính khó lưởng cỡ nào đi nữa, chỉ là hai mươi tám năm qua anh chưa từng đụng phải đối tượng khiến lớp vỏ cứng rắn, lạnh lùng, tàn nhẫn kia vô hiệu mà thôi.
Chúc mừng anh, Mộc Tắc, anh đã gặp Thẩm Hạ Thời.
*
Khi mọi người cùng hè nhau chơi trò " Truth or Dare", họ hỏi rằng cuộc đời anh lúc nào là nah cảm thấy khó chịu nhất.
Anh lẳng lặng uống một hớp rượu, nhớ tới đêm qua, nhớ tới Thẩm Hạ Thời
Cô ôm eo anh, mắt đào hoa ánh lên hơi nước mông lung, cất giọng ngọt ngào mềm mỏng: "Ông xã, ôm~"
Muốn anh chết!
Mộc đại gia cuồng dã kiêu ngạo gặp được Thẩm yêu tinh.
Một thân cứng rắn, tràn ngập nhu tình.
Cưng chiều cô đến tận trời.
"Cô như giọt rượu lại như trái cấm, làm anh vạn phần nghiện ngập đến mê muội."
Một câu chuyện tình cuồng nhiệt và tràn ngập nhu tình mật ý.
Nam nhân mặt dày đê tiện x tiểu yêu tinh cay độc
Mộc Tắc dù có là đại boss lợi hại cỡ nào, lãnh đạm cỡ nào, tâm tính khó lưởng cỡ nào đi nữa, chỉ là hai mươi tám năm qua anh chưa từng đụng phải đối tượng khiến lớp vỏ cứng rắn, lạnh lùng, tàn nhẫn kia vô hiệu mà thôi.
Chúc mừng anh, Mộc Tắc, anh đã gặp Thẩm Hạ Thời.
*
Khi mọi người cùng hè nhau chơi trò " Truth or Dare", họ hỏi rằng cuộc đời anh lúc nào là nah cảm thấy khó chịu nhất.
Anh lẳng lặng uống một hớp rượu, nhớ tới đêm qua, nhớ tới Thẩm Hạ Thời
Cô ôm eo anh, mắt đào hoa ánh lên hơi nước mông lung, cất giọng ngọt ngào mềm mỏng: "Ông xã, ôm~"
Muốn anh chết!
Mộc đại gia cuồng dã kiêu ngạo gặp được Thẩm yêu tinh.
Một thân cứng rắn, tràn ngập nhu tình.
Cưng chiều cô đến tận trời.
"Cô như giọt rượu lại như trái cấm, làm anh vạn phần nghiện ngập đến mê muội."
Một câu chuyện tình cuồng nhiệt và tràn ngập nhu tình mật ý.
Nam nhân mặt dày đê tiện x tiểu yêu tinh cay độc
4.3
Tên khác: Mắc bệnh chiều em
Tại Lâm thành, Ngu Thanh Vãn là một mỹ nhân ốm yếu có tiếng, như một đóa kiều hoa được nuôi trong nhà ấm, mang khí chất thanh cao thoát tục. Có người nói đùa, có khi cô đi được hai bước thì bị gió thổi bay.
Cho đến khi nhà họ Dung - nhận nuôi cô - trong một đêm liền phá sản.
Ông cụ Dung đột ngột phát bệnh tim mà qua đời, khiến cô con gái nuôi Ngu Thanh Vãn suýt bị đuổi ra khỏi nhà, trở thành trò cười ở Lâm thành.
Tại lễ tang, Ngu Thanh Vãn gặp được đầu sỏ một tay thao túng khiến Dung thị phá sản.
Tại nghĩa trang, mưa bụi bay bay, một người đàn ông bước từ Cayenne xuống. Anh mặc bộ vest đen, cơ thể cao lớn, cảm giác áp bách mạnh mẽ, như Diêm Vương xuất thế.
Những người từng khinh nhục, phản bội hắn giờ chỉ còn Ngu Thanh Vãn.
Trong mưa, cô quỳ gối trước mộ, cơ thể gầy yếu run bần bật nhưng không ai dám bung dù che cho cô.
Hắn hơi gầy khom người xuống, bóp chặt cằm cô, ép cô quay mặt về phía bia mộ.
Cảm nhận được thân thể đang run rẩy của cô, Hạ Thành nở nụ cười vừa tàn nhẫn vừa thỏa mãn, anh ghé vào tai cô nói: " Chỗ dựa của em cuối cùng cũng sụp đổ rồi"
"Mà em, chỉ có thể cầu xin tôi."
Ngu Thanh Vãn cắn môi, bỗng nhiên nghiêng đầu, cắn thật mạnh lên tay anh.
Cô giương mặt lên, gằn từng chữ: " Anh nằm mơ."
Cho đến khi máu tươi nhè nhẹ chảy ra, Hạ Thành vẫn chưa buông tay.
Anh cười lạnh như băng "Đáng tiếc, em không còn sự lựa chọn nào khác."
***
Vào một ngày nào đó, bộ tranh của tân họa sĩ Ngu Thanh Vãn nổi tiếng trên internet.
Cô gái trong tranh mặc bộ sườn xám màu đen dệt nổi, da trắng như tuyết, vòng eo thon nhỏ một tay cũng có thể ôm hết.
Trong hội đấu giá, bức tranh giúp Ngu Thanh Vãn thành danh được moitj người thần bí mua vêg với giá trên trời - một trăm triệu đô la Mỹ.
Hôm sau,cánh truyền thông bất ngờ chụp được người cầm quyền của nhà họ Hạ xuất hiện ở triển lãm tranh của Ngu Thanh Vãn.
Một phóng viên dũng cảm tiến lên: "Xin hỏi Tổng giám đốc Hạ, điểm gì trong bức tranh này níu giữ ngài lâu như vậy? "
Hạ Thành nhìn chằm chằm bức tranh không rời mắt: "Tác giả."
"Kia..."
Anh lười nhác giương mắt, giọng nói không kiên nhẫn: " Bà xã vẽ tôi, có vấn đề?"
"Vậy anh dùng một trăm triệu đô la Mỹ mua để.... "
"Dỗ vợ "
***
Trên mạng thi nhau để lại bình luận, nhắn lại nổi lên bốn phía, đều xót thương người đẹp mảnh mai như thế nào mà lại rơi vào tay Diêm Vương Hạ Thành. Chắc chắn là bị ép buộc.
"Người đẹp ốm yếu này rơi vào tay vị kia nhà họ Hạ khẳng định không đến hai ngày bệnh sẽ càng nặng hơn đi?".
Thẳng đến không lâu sau, lại có một bộ ảnh chụp truyền ra.
Trong ảnh chụp, người cầm quyền nhà họ Hạ hung tàn đang nửa ngồi xổm xuống, bưng bát thuốc, kiên nhẫn mà đút thuốc cho người đẹp ốm yếu kia, cổ tay áo bị dính thuốc cũng không để ý.
Anh còn nhẹ giọng dỗ dành: " Vãn Vãn ngoan, uống thêm một ngụm."
Tại Lâm thành, Ngu Thanh Vãn là một mỹ nhân ốm yếu có tiếng, như một đóa kiều hoa được nuôi trong nhà ấm, mang khí chất thanh cao thoát tục. Có người nói đùa, có khi cô đi được hai bước thì bị gió thổi bay.
Cho đến khi nhà họ Dung - nhận nuôi cô - trong một đêm liền phá sản.
Ông cụ Dung đột ngột phát bệnh tim mà qua đời, khiến cô con gái nuôi Ngu Thanh Vãn suýt bị đuổi ra khỏi nhà, trở thành trò cười ở Lâm thành.
Tại lễ tang, Ngu Thanh Vãn gặp được đầu sỏ một tay thao túng khiến Dung thị phá sản.
Tại nghĩa trang, mưa bụi bay bay, một người đàn ông bước từ Cayenne xuống. Anh mặc bộ vest đen, cơ thể cao lớn, cảm giác áp bách mạnh mẽ, như Diêm Vương xuất thế.
Những người từng khinh nhục, phản bội hắn giờ chỉ còn Ngu Thanh Vãn.
Trong mưa, cô quỳ gối trước mộ, cơ thể gầy yếu run bần bật nhưng không ai dám bung dù che cho cô.
Hắn hơi gầy khom người xuống, bóp chặt cằm cô, ép cô quay mặt về phía bia mộ.
Cảm nhận được thân thể đang run rẩy của cô, Hạ Thành nở nụ cười vừa tàn nhẫn vừa thỏa mãn, anh ghé vào tai cô nói: " Chỗ dựa của em cuối cùng cũng sụp đổ rồi"
"Mà em, chỉ có thể cầu xin tôi."
Ngu Thanh Vãn cắn môi, bỗng nhiên nghiêng đầu, cắn thật mạnh lên tay anh.
Cô giương mặt lên, gằn từng chữ: " Anh nằm mơ."
Cho đến khi máu tươi nhè nhẹ chảy ra, Hạ Thành vẫn chưa buông tay.
Anh cười lạnh như băng "Đáng tiếc, em không còn sự lựa chọn nào khác."
***
Vào một ngày nào đó, bộ tranh của tân họa sĩ Ngu Thanh Vãn nổi tiếng trên internet.
Cô gái trong tranh mặc bộ sườn xám màu đen dệt nổi, da trắng như tuyết, vòng eo thon nhỏ một tay cũng có thể ôm hết.
Trong hội đấu giá, bức tranh giúp Ngu Thanh Vãn thành danh được moitj người thần bí mua vêg với giá trên trời - một trăm triệu đô la Mỹ.
Hôm sau,cánh truyền thông bất ngờ chụp được người cầm quyền của nhà họ Hạ xuất hiện ở triển lãm tranh của Ngu Thanh Vãn.
Một phóng viên dũng cảm tiến lên: "Xin hỏi Tổng giám đốc Hạ, điểm gì trong bức tranh này níu giữ ngài lâu như vậy? "
Hạ Thành nhìn chằm chằm bức tranh không rời mắt: "Tác giả."
"Kia..."
Anh lười nhác giương mắt, giọng nói không kiên nhẫn: " Bà xã vẽ tôi, có vấn đề?"
"Vậy anh dùng một trăm triệu đô la Mỹ mua để.... "
"Dỗ vợ "
***
Trên mạng thi nhau để lại bình luận, nhắn lại nổi lên bốn phía, đều xót thương người đẹp mảnh mai như thế nào mà lại rơi vào tay Diêm Vương Hạ Thành. Chắc chắn là bị ép buộc.
"Người đẹp ốm yếu này rơi vào tay vị kia nhà họ Hạ khẳng định không đến hai ngày bệnh sẽ càng nặng hơn đi?".
Thẳng đến không lâu sau, lại có một bộ ảnh chụp truyền ra.
Trong ảnh chụp, người cầm quyền nhà họ Hạ hung tàn đang nửa ngồi xổm xuống, bưng bát thuốc, kiên nhẫn mà đút thuốc cho người đẹp ốm yếu kia, cổ tay áo bị dính thuốc cũng không để ý.
Anh còn nhẹ giọng dỗ dành: " Vãn Vãn ngoan, uống thêm một ngụm."
8.7
Bạn đang đọc truyện Sủng Em Tận Xương của tác giả Tử Thanh Du. Trình Khanh Khanh hối hận.
Cô đã bỏ lỡ một người tha thiết yêu cô, toàn tâm toàn ý vì cô.
Chồng cô là một người đàn ông si tình, dù biết rằng cô không có tình cảm với anh, anh vẫn một lòng một dạ, dù cô bị người thiết kế, hoài nghi, tổn thương anh, anh vẫn yêu cô không thay đổi.
Sau này, cô bị tâm thần, anh vẫn không bỏ rơi cô, còn lặng lẽ nuôi dạy con của cả hai.Cho đến khi chết đi, cô cũng không thể cho anh ấm áp mà anh vẫn luôn chờ đợi.
Sống ở một thế giới lạnh băng khác hai mươi mấy năm, trở về một lần nữa, cô hiểu được thế nào là trân quý.
Cô muốn cho anh tất cả ấm áp mà anh luôn mong đợi.
Cô đã bỏ lỡ một người tha thiết yêu cô, toàn tâm toàn ý vì cô.
Chồng cô là một người đàn ông si tình, dù biết rằng cô không có tình cảm với anh, anh vẫn một lòng một dạ, dù cô bị người thiết kế, hoài nghi, tổn thương anh, anh vẫn yêu cô không thay đổi.
Sau này, cô bị tâm thần, anh vẫn không bỏ rơi cô, còn lặng lẽ nuôi dạy con của cả hai.Cho đến khi chết đi, cô cũng không thể cho anh ấm áp mà anh vẫn luôn chờ đợi.
Sống ở một thế giới lạnh băng khác hai mươi mấy năm, trở về một lần nữa, cô hiểu được thế nào là trân quý.
Cô muốn cho anh tất cả ấm áp mà anh luôn mong đợi.
4
Tô Trầm Hương hưởng thụ một cuộc sống hạnh phúc, ăn uống no say ở bên cạnh người ta.
Ngày đó, có người tò mò hỏi học bá nổi tiếng trên mạng - Tô Trầm Hương có ấn tượng gì với giáo bá Trần Thiên Bắc của trường Tín Đức.
Thiếu nữ nũng nịu bắt lấy lệ quỷ bên cạnh Trần giáo bá, gặm một miếng rồi ung dung nói: “Chắc là phiếu ăn cơm dài hạn nhỉ.”
Trên mạng như bùng nổ. 《Học bá nổi tiếng trên mạng tỏ tình với người thừa kế của Trần thị!》
Trần Thiên Bắc nhìn chằm chằm hot search Weibo, quay đầu nhìn cô gái nhỏ trắng nõn mềm mại đang ngồi bên cạnh anh, nhìn anh bằng đôi mắt sáng lấp lánh… Dần dần nghiêng người ra sau lưng anh… Tô Trầm Hương: Đại lão, lệ quỷ phía sau cậu thơm quá!!
Ngày đó, có người tò mò hỏi học bá nổi tiếng trên mạng - Tô Trầm Hương có ấn tượng gì với giáo bá Trần Thiên Bắc của trường Tín Đức.
Thiếu nữ nũng nịu bắt lấy lệ quỷ bên cạnh Trần giáo bá, gặm một miếng rồi ung dung nói: “Chắc là phiếu ăn cơm dài hạn nhỉ.”
Trên mạng như bùng nổ. 《Học bá nổi tiếng trên mạng tỏ tình với người thừa kế của Trần thị!》
Trần Thiên Bắc nhìn chằm chằm hot search Weibo, quay đầu nhìn cô gái nhỏ trắng nõn mềm mại đang ngồi bên cạnh anh, nhìn anh bằng đôi mắt sáng lấp lánh… Dần dần nghiêng người ra sau lưng anh… Tô Trầm Hương: Đại lão, lệ quỷ phía sau cậu thơm quá!!
7.3
Mạnh Nguyên gả cho Mộ Hoài mười năm, ở góa chín năm rưỡi.
Vốn dưới sự cân nhắc của hai nhà, một cuộc hôn nhân có cả âm mưu và dương mưu, nhưng lúc lâm chung lại phải ôm bài vị của chàng không thể nhắm mắt.
Một, nàng hận trời đất bất công, trọng thần đắc lực bị diệt khẩu; hai, oán trách tình cảm không thọ, nghĩa tình phu thê bị chia đôi.
Trùng sinh, trở về đêm lễ cài trâm (*) năm nàng mười lăm tuổi.
(*) Lễ cài trâm: Ở Trung Quốc cổ đại, phụ nữ trẻ để tóc buông xuống hoặc để kiểu đơn giản để biểu lộ rằng họ chưa kết hôn. Các thiếu nữ có truyền thống giữ mái tóc của mình trong bím tóc cho đến sinh nhật thứ mười lăm của họ, khi họ đã trải qua một nghi thức đón tuổi gọi là Lễ Cài Trâm. Trong nghi lễ, tóc của cô gái đã được gội sạch, chải cuộn lại, và giữ chặt với nhau bằng một cái trâm. Một cô gái đã hoàn thành buổi lễ đã được coi là một người trưởng thành đủ điều kiện để kết hôn.
Vẫn như xưa, mẫu thân cho người lui xuống rồi hỏi nàng: Nhị công tử của Vân gia khôi ngô, đứa con lớn của Cốc gia tài cao, con của ta muốn chọn ai để kết duyên đây?
Còn có thể là ai khác?
“Chọn người mấy ngày trước đến cửa cầu hôn nhưng bị từ chối, tiểu Lục nhi của Mộ gia tiếng xấu vang xa đi ạ.”
Kiếp trước, dù chết đi nhưng chàng đã bảo vệ ta mười năm. Lần này, ta xin dùng trăm năm bù đắp và hoàn trả lại.
Sau khi trùng sinh, nhìn tức phụ nhi vốn mềm yếu đang dũng cảm quên mình đứng đằng trước che chở cho chàng, Mộ sứ quân bèn ôm nàng vào lòng: “Nương tử đừng lo lắng, nàng cứ tô vàng nạm ngọc ăn ngon mặc đẹp, còn đám cặn bã hãm hại ta cứ để ta lo!”.
Gỡ mìn:
Song trùng sinh, nam chính trùng sinh ba lần.
Sủng sạch, kết thúc có hậu, bản chất là văn sủng, kiêm ngược tra.
Tên cũ “Lại làm thê của Sứ quân”
Nội dung: ông trời tác hợp, trùng sinh, ngọt, thoải mái
Từ khóa liên quan: Nhân vật chính: Mạnh Nguyên, Mộ Hoài | Nhân vật phụ: không xứng được xướng tên QAQ | Khác: 1v1, kết thúc có hậu, trả thù ngược tra, sủng ngọt.
Giới thiệu một câu ngắn gọn: Cuồng ma sủng thê trở về.
Dàn ý: Tình cảm sâu sắc, thiện ác có báo.
Vốn dưới sự cân nhắc của hai nhà, một cuộc hôn nhân có cả âm mưu và dương mưu, nhưng lúc lâm chung lại phải ôm bài vị của chàng không thể nhắm mắt.
Một, nàng hận trời đất bất công, trọng thần đắc lực bị diệt khẩu; hai, oán trách tình cảm không thọ, nghĩa tình phu thê bị chia đôi.
Trùng sinh, trở về đêm lễ cài trâm (*) năm nàng mười lăm tuổi.
(*) Lễ cài trâm: Ở Trung Quốc cổ đại, phụ nữ trẻ để tóc buông xuống hoặc để kiểu đơn giản để biểu lộ rằng họ chưa kết hôn. Các thiếu nữ có truyền thống giữ mái tóc của mình trong bím tóc cho đến sinh nhật thứ mười lăm của họ, khi họ đã trải qua một nghi thức đón tuổi gọi là Lễ Cài Trâm. Trong nghi lễ, tóc của cô gái đã được gội sạch, chải cuộn lại, và giữ chặt với nhau bằng một cái trâm. Một cô gái đã hoàn thành buổi lễ đã được coi là một người trưởng thành đủ điều kiện để kết hôn.
Vẫn như xưa, mẫu thân cho người lui xuống rồi hỏi nàng: Nhị công tử của Vân gia khôi ngô, đứa con lớn của Cốc gia tài cao, con của ta muốn chọn ai để kết duyên đây?
Còn có thể là ai khác?
“Chọn người mấy ngày trước đến cửa cầu hôn nhưng bị từ chối, tiểu Lục nhi của Mộ gia tiếng xấu vang xa đi ạ.”
Kiếp trước, dù chết đi nhưng chàng đã bảo vệ ta mười năm. Lần này, ta xin dùng trăm năm bù đắp và hoàn trả lại.
Sau khi trùng sinh, nhìn tức phụ nhi vốn mềm yếu đang dũng cảm quên mình đứng đằng trước che chở cho chàng, Mộ sứ quân bèn ôm nàng vào lòng: “Nương tử đừng lo lắng, nàng cứ tô vàng nạm ngọc ăn ngon mặc đẹp, còn đám cặn bã hãm hại ta cứ để ta lo!”.
Gỡ mìn:
Song trùng sinh, nam chính trùng sinh ba lần.
Sủng sạch, kết thúc có hậu, bản chất là văn sủng, kiêm ngược tra.
Tên cũ “Lại làm thê của Sứ quân”
Nội dung: ông trời tác hợp, trùng sinh, ngọt, thoải mái
Từ khóa liên quan: Nhân vật chính: Mạnh Nguyên, Mộ Hoài | Nhân vật phụ: không xứng được xướng tên QAQ | Khác: 1v1, kết thúc có hậu, trả thù ngược tra, sủng ngọt.
Giới thiệu một câu ngắn gọn: Cuồng ma sủng thê trở về.
Dàn ý: Tình cảm sâu sắc, thiện ác có báo.
4
Tiểu hiệp vừa gặp đã yêu: Nàng nhảy xuống ta cũng nhảy!
(Cô nương nhà họ Thủy: Ta không nhảy, ta bị ném xuống!)
Cách theo đuổi vợ của Lăng tiểu hiệp: Ta bị nàng lợi dụng hết rồi, mỗi ngày hầu nàng ăn uống ngủ nghỉ thay y phục, nàng còn không chịu cho ta danh phận?
(Cô nương nhà họ Thủy: À… Tướng công)
Mức độ yêu vợ của Lăng tiểu hiệp: Trong giang hồ, nếu Lăng Việt Sơn nói mình thương yêu vợ hạng nhì, ai dám xưng hạng nhất?
(Cô nương nhà họ Thủy:…Có ai so cái này với chàng không?)
(Cô nương nhà họ Thủy: Ta không nhảy, ta bị ném xuống!)
Cách theo đuổi vợ của Lăng tiểu hiệp: Ta bị nàng lợi dụng hết rồi, mỗi ngày hầu nàng ăn uống ngủ nghỉ thay y phục, nàng còn không chịu cho ta danh phận?
(Cô nương nhà họ Thủy: À… Tướng công)
Mức độ yêu vợ của Lăng tiểu hiệp: Trong giang hồ, nếu Lăng Việt Sơn nói mình thương yêu vợ hạng nhì, ai dám xưng hạng nhất?
(Cô nương nhà họ Thủy:…Có ai so cái này với chàng không?)
9.3
Bạn đang đọc truyện Sườn Xám Và Quân Trang của tác giả Mai Thái Khấu Nhục Bao. Vừa xuyên không, còn gặp hệ thống, đây là ý trời???
Thẩm Vân Cương gặp tai nạn ngoài ý muốn, bất ngờ xuyên về năm 1941 ở nước Đức Nazi*
*Đức Nazi (Đức Quốc Xã): Là nước Đức trong thời kỳ 1933 - 1945 đặt dưới một chế độ độc tài toàn trị chịu sự kiểm soát của Adolf Hitler và Đảng Quốc Xã.
Hệ thống báo cho cô, nếu muốn trở về, cô cần phải hoàn thành nhiệm vụ được giao
Thẩm Vân Cương thử mặc cả: "Hệ thống này, nhiệm vụ khó khăn như vậy, cậu không nghĩ tới việc cho tôi tiện lợi gì đó sao? Cho một cái bàn tay vàng thôi cũng được"
Hệ thống: "Có chứ. Cô có bàn tay vàng mà, cô không chết được!"
Thẩm Vân Cương ôm ngực, giận giữ: "Con khỉ gió! Bây giờ tôi đã chết rồi, thành người chết rồi còn chết kiểu gì được nữa? Đổi cái nào thực tế hơn đi!"
Hệ thống: "Được thôi."
Mười phút sau, Thẩm Vân Cương nhìn ngón giữa bàn tay mình biến thành vàng, mặt không cảm xúc.
Hệ thống này bị ngu à?
Thẩm Vân Cương gặp tai nạn ngoài ý muốn, bất ngờ xuyên về năm 1941 ở nước Đức Nazi*
*Đức Nazi (Đức Quốc Xã): Là nước Đức trong thời kỳ 1933 - 1945 đặt dưới một chế độ độc tài toàn trị chịu sự kiểm soát của Adolf Hitler và Đảng Quốc Xã.
Hệ thống báo cho cô, nếu muốn trở về, cô cần phải hoàn thành nhiệm vụ được giao
Thẩm Vân Cương thử mặc cả: "Hệ thống này, nhiệm vụ khó khăn như vậy, cậu không nghĩ tới việc cho tôi tiện lợi gì đó sao? Cho một cái bàn tay vàng thôi cũng được"
Hệ thống: "Có chứ. Cô có bàn tay vàng mà, cô không chết được!"
Thẩm Vân Cương ôm ngực, giận giữ: "Con khỉ gió! Bây giờ tôi đã chết rồi, thành người chết rồi còn chết kiểu gì được nữa? Đổi cái nào thực tế hơn đi!"
Hệ thống: "Được thôi."
Mười phút sau, Thẩm Vân Cương nhìn ngón giữa bàn tay mình biến thành vàng, mặt không cảm xúc.
Hệ thống này bị ngu à?
9.3
"Tôi đã từng thấy vô số biển cả, nhưng chỉ đắm chìm vào một đôi mắt."
Lần đầu tiên Sầm Ni gặp Moger là tại Địa Trung Hải ở miền Nam nước Pháp.
Người đàn ông có gương mặt lạnh lùng, khi châm thuốc dáng vẻ nhàn nhã và kiêu ngạo, nhưng đường nét phóng túng lại mang một chút mềm mại đặc trưng của người phương Đông.
"Cô có muốn đến chỗ tôi không?" Anh ta nói.
Sầm Ni nhướn mày, "Ở đó có váy để thay không?".
"Không có." Người đàn ông trả lời với vẻ mặt đầy tự tin, "Nhưng có thể có."
Giữa những người trưởng thành, sự qua lại giữa hai bên giống như một trò chơi đoán ý, không cần nói rõ nhưng cả hai đều hiểu rõ trong lòng.
Tối hôm đó, anh ta lái chiếc xe thể thao mui trần, chở cô chạy dọc theo vách đá ven biển, cúi xuống đi đôi giày cao gót vào chân cô.
Hai người hôn nhau trên ban công trong làn gió đêm khiến ngọn lửa cháy bùng lên.
Cánh đồng hoa Provence xanh biếc như màn sương lam khi họ gặp nhau lần đầu.
Sau khoảng thời gian ngắn ngủi bên nhau, lý trí của cô trở lại.
- Sau một cuộc gặp gỡ bất chợt, cả hai nên quên nhau ở nơi lãng mạn ban đầu.
Nhưng Sầm Ni không ngờ giữa đàn ông và phụ nữ, đôi khi thực sự có duyên phận.
Dù tan biến giữa biển người, họ vẫn tình cờ gặp lại.
- Mỹ nhân quyến rũ đầy nắng x Công tử phản nghịch
- Kết thúc HE, tiểu thuyết về hành trình tình yêu trên đường cao tốc ở nước ngoài, với một số địa điểm và cài đặt giả tưởng dựa trên thực tế
Tag nội dung: Duyên phận nước ngoài, gần sông gần hồ, lãng mạn phương Tây
Một câu tóm tắt: Sự qua lại giữa những người trưởng thành.
Ý nghĩa: Tình yêu và sự trưởng thành, cùng nhau vượt qua ngàn núi sông.
Đánh giá tác phẩm: Sầm Ni, một sinh viên khoa Xã hội học đang du học tại Pháp, đã gặp gỡ Moger, một công tử giàu có, tại Provence đầy lãng mạn. Chỉ trong một ánh nhìn, cô đã bị anh cuốn hút. Họ nhanh chóng bắt đầu cuộc hành trình tình yêu đầy lãng mạn ở đất nước xa lạ, nhưng gia tộc của anh không cho phép anh lăng nhăng khi đã có hôn ước nên liên tục truy đuổi ngăn cản họ. Đối mặt với sự cản trở của gia đình, với đạn lửa ngút trời, với lời dèm pha của người ngoài, họ đã trải qua muôn vàn khó khăn chỉ để có thể ở bên nhau.
Lần đầu tiên Sầm Ni gặp Moger là tại Địa Trung Hải ở miền Nam nước Pháp.
Người đàn ông có gương mặt lạnh lùng, khi châm thuốc dáng vẻ nhàn nhã và kiêu ngạo, nhưng đường nét phóng túng lại mang một chút mềm mại đặc trưng của người phương Đông.
"Cô có muốn đến chỗ tôi không?" Anh ta nói.
Sầm Ni nhướn mày, "Ở đó có váy để thay không?".
"Không có." Người đàn ông trả lời với vẻ mặt đầy tự tin, "Nhưng có thể có."
Giữa những người trưởng thành, sự qua lại giữa hai bên giống như một trò chơi đoán ý, không cần nói rõ nhưng cả hai đều hiểu rõ trong lòng.
Tối hôm đó, anh ta lái chiếc xe thể thao mui trần, chở cô chạy dọc theo vách đá ven biển, cúi xuống đi đôi giày cao gót vào chân cô.
Hai người hôn nhau trên ban công trong làn gió đêm khiến ngọn lửa cháy bùng lên.
Cánh đồng hoa Provence xanh biếc như màn sương lam khi họ gặp nhau lần đầu.
Sau khoảng thời gian ngắn ngủi bên nhau, lý trí của cô trở lại.
- Sau một cuộc gặp gỡ bất chợt, cả hai nên quên nhau ở nơi lãng mạn ban đầu.
Nhưng Sầm Ni không ngờ giữa đàn ông và phụ nữ, đôi khi thực sự có duyên phận.
Dù tan biến giữa biển người, họ vẫn tình cờ gặp lại.
- Mỹ nhân quyến rũ đầy nắng x Công tử phản nghịch
- Kết thúc HE, tiểu thuyết về hành trình tình yêu trên đường cao tốc ở nước ngoài, với một số địa điểm và cài đặt giả tưởng dựa trên thực tế
Tag nội dung: Duyên phận nước ngoài, gần sông gần hồ, lãng mạn phương Tây
Một câu tóm tắt: Sự qua lại giữa những người trưởng thành.
Ý nghĩa: Tình yêu và sự trưởng thành, cùng nhau vượt qua ngàn núi sông.
Đánh giá tác phẩm: Sầm Ni, một sinh viên khoa Xã hội học đang du học tại Pháp, đã gặp gỡ Moger, một công tử giàu có, tại Provence đầy lãng mạn. Chỉ trong một ánh nhìn, cô đã bị anh cuốn hút. Họ nhanh chóng bắt đầu cuộc hành trình tình yêu đầy lãng mạn ở đất nước xa lạ, nhưng gia tộc của anh không cho phép anh lăng nhăng khi đã có hôn ước nên liên tục truy đuổi ngăn cản họ. Đối mặt với sự cản trở của gia đình, với đạn lửa ngút trời, với lời dèm pha của người ngoài, họ đã trải qua muôn vàn khó khăn chỉ để có thể ở bên nhau.
9
Xuyên vào một bộ truyện tiên hiệp ngược luyến, ta quyết định quay về nghề cũ, mở một quán ăn bình thường.
Có lẽ ông trời thấy quán ăn không thể chỉ có đầu bếp, nên ta lại nhặt được ba người trợ giúp.
Người trợ giúp số một là một mỹ nhân mù yếu đuối, tuy mù nhưng rất biết ghi thù. Vậy nên ta để hắn ta ở lại làm tiên sinh kế toán.
Người trợ giúp số hai là một nữ kiếm khách phàm nhân lạnh lùng nhưng ấm áp, tuy không có pháp lực nhưng kiếm thuật cao siêu. Vậy nên ta nhờ nàng ấy giúp đỡ việc chặt củi nhóm lửa.
Người trợ giúp số ba là một con rắn đen nhỏ rất tham ăn, tuy tính tình nóng nảy nhưng biết một chút pháp thuật hệ thủy. Vậy nên nó trở thành người rửa bát của quán ăn.
Sau này, trận chiến tiên ma trong nguyên tác sắp bùng nổ, quán ăn nhỏ của ta cũng bị ảnh hưởng. Ta định đóng cửa lánh nạn, hỏi ba người trợ giúp có muốn đi cùng ta không.
Họ nhìn nhau, tiên sinh kế toán mỉm cười lấy hành lý của ta, người chặt củi rút trường kiếm, người rửa bát mọc ra sừng rồng.
"Nếu chưởng quầy thích nơi này, vậy kẻ nên rời đi, chính là bọn họ."
???
Có lẽ ông trời thấy quán ăn không thể chỉ có đầu bếp, nên ta lại nhặt được ba người trợ giúp.
Người trợ giúp số một là một mỹ nhân mù yếu đuối, tuy mù nhưng rất biết ghi thù. Vậy nên ta để hắn ta ở lại làm tiên sinh kế toán.
Người trợ giúp số hai là một nữ kiếm khách phàm nhân lạnh lùng nhưng ấm áp, tuy không có pháp lực nhưng kiếm thuật cao siêu. Vậy nên ta nhờ nàng ấy giúp đỡ việc chặt củi nhóm lửa.
Người trợ giúp số ba là một con rắn đen nhỏ rất tham ăn, tuy tính tình nóng nảy nhưng biết một chút pháp thuật hệ thủy. Vậy nên nó trở thành người rửa bát của quán ăn.
Sau này, trận chiến tiên ma trong nguyên tác sắp bùng nổ, quán ăn nhỏ của ta cũng bị ảnh hưởng. Ta định đóng cửa lánh nạn, hỏi ba người trợ giúp có muốn đi cùng ta không.
Họ nhìn nhau, tiên sinh kế toán mỉm cười lấy hành lý của ta, người chặt củi rút trường kiếm, người rửa bát mọc ra sừng rồng.
"Nếu chưởng quầy thích nơi này, vậy kẻ nên rời đi, chính là bọn họ."
???
4.9
Sau khi đỗ Trạng Nguyên, việc đầu tiên Lục Tướng làm chính là hưu thê.
"Họ Thẩm vốn là người hiền đức, nhưng quá mức tẻ nhạt."
Hắn cưới một nữ nhân chốn phong trần, còn ta tái giá với một công tử ăn chơi.
Lục Tướng cho rằng ta vì giận dỗi nên mới lấy một kẻ vừa không có học vấn, vừa không có nghề nghiệp.
Hắn nghĩ rằng, con gái nhà họ Thẩm vốn coi trọng nữ đức như ta, chắc chắn sẽ bị kẻ phóng túng đó chán ghét, nhanh chóng bị bỏ rơi.
Nửa năm trôi qua, vẫn không thấy chuyện ta bị phu quân ruồng bỏ.
Lục Tướng không kìm được mà đích thân đến gặp. Lúc ấy, ta đang cầm thước gõ lên đầu phu quân, giọng điệu vừa bất lực vừa trách móc:
"Phu tử đã giảng ba lần rồi, chàng vẫn chưa hiểu sao?"
Tên phu quân kia lại chẳng hề bận tâm, kéo ta vào lòng, cười đùa vô lại:
"Không hiểu, chỉ muốn hôn nàng thôi."
"Họ Thẩm vốn là người hiền đức, nhưng quá mức tẻ nhạt."
Hắn cưới một nữ nhân chốn phong trần, còn ta tái giá với một công tử ăn chơi.
Lục Tướng cho rằng ta vì giận dỗi nên mới lấy một kẻ vừa không có học vấn, vừa không có nghề nghiệp.
Hắn nghĩ rằng, con gái nhà họ Thẩm vốn coi trọng nữ đức như ta, chắc chắn sẽ bị kẻ phóng túng đó chán ghét, nhanh chóng bị bỏ rơi.
Nửa năm trôi qua, vẫn không thấy chuyện ta bị phu quân ruồng bỏ.
Lục Tướng không kìm được mà đích thân đến gặp. Lúc ấy, ta đang cầm thước gõ lên đầu phu quân, giọng điệu vừa bất lực vừa trách móc:
"Phu tử đã giảng ba lần rồi, chàng vẫn chưa hiểu sao?"
Tên phu quân kia lại chẳng hề bận tâm, kéo ta vào lòng, cười đùa vô lại:
"Không hiểu, chỉ muốn hôn nàng thôi."