All Mangas
2535 Truyện
Sắp xếp theo
4.3
Trong truyện "Ta Không Làm Thiếp" của tác giả Bất Ngữ Nhẫn Đông, chúng ta đón nhận câu chuyện về Thẩm Lan, một cô gái rơi vào thời cổ đại và trở thành một thiếu nữ vô danh, không được công nhận. Với vẻ đẹp nổi trội của mình, cô bị phải làm thiếp hầu cho quan Ngự sử Tuần Bùi Thận. Tuy nhiên, cô không muốn trở thành thiếp và quyết định chạy trốn.
Thế nhưng, vận đen lại đeo đuổi cô khi cô lại trở thành nha hoàn của Bùi Thận, một công việc dù không được tôn trọng nhưng lại bổ sung cho cô thu nhập lớn. Thật sự vui vẻ hơn khi Bùi Thận sắp lên xe hoa. Cô tin rằng khi Bùi Thận kết hôn, cô sẽ được giải thoát khỏi nô tịch và sống cuộc sống của mình.
Tuy nhiên, cuộc đời luôn đầy bất ngờ, Bùi Thận lại muốn nạp cô làm thiếp. Tuy cô từ chối nhưng cuối cùng, cô phải chấp nhận số phận của mình trong khi hy vọng của cô đổ vỡ. Cùng đọc truyện để khám phá cuộc đời của Thẩm Lan và những tình huống đầy kịch tính, cảm động.
Thế nhưng, vận đen lại đeo đuổi cô khi cô lại trở thành nha hoàn của Bùi Thận, một công việc dù không được tôn trọng nhưng lại bổ sung cho cô thu nhập lớn. Thật sự vui vẻ hơn khi Bùi Thận sắp lên xe hoa. Cô tin rằng khi Bùi Thận kết hôn, cô sẽ được giải thoát khỏi nô tịch và sống cuộc sống của mình.
Tuy nhiên, cuộc đời luôn đầy bất ngờ, Bùi Thận lại muốn nạp cô làm thiếp. Tuy cô từ chối nhưng cuối cùng, cô phải chấp nhận số phận của mình trong khi hy vọng của cô đổ vỡ. Cùng đọc truyện để khám phá cuộc đời của Thẩm Lan và những tình huống đầy kịch tính, cảm động.
4.2
Thể loại: Nguyên bản, không cp, cận đại & hiện đại, giả tưởng, tình cảm, ngọt ngào, niên đại văn, trưởng thành, chữa lành.
- ------
Khi Hạ Nhạc còn nhỏ, cô từng nghe ông nội kể lại vô vàn câu chuyện xưa của ông, những câu chuyện thời của ông khác hoàn toàn với thời nay, cô chỉ thích nghe những chuyện vui, thỉnh thoảng cô cũng thấy hơi nhàm chán đấy nhưng chưa bao giờ cô để ý nhiều đến những câu chuyện đó.
Cho đến một ngày ông nội đột ngột qua đời.
Kể từ lúc ấy, ánh sáng trong cuộc đời Hạ Nhạc không còn nữa.
Sau khi ông nội mất, hết người này đến người khác đổ lỗi cho cô bằng nhiều hình thức khác nhau.
Bởi vậy, cái chết của ông nội đã trở thành vết thương đau đớn không thể nào chữa lành nổi trong cuộc đời của cô.
25 tuổi, Hạ Nhạc đã trưởng thành nhưng cô vẫn cố chấp không bao giờ tha thứ cho chính mình và luôn luôn giữ khoảng cách với mọi người.
Bỗng một ngày, cô mở mắt ra thì thấy bản thân được trở về ngôi làng nhỏ nơi cô sống khi còn thơ ấu và chứng kiến tang lễ của ông nội.
Tất cả giống như một giấc mơ, cô được quay trở về quá khứ, thời gian lúc đó là năm 1949, một thời đại mà không ai có thể quên được…
Đó là thời thanh niên của ông nội.
–
Ở thời đại này, cô cố gắng hết sức để có thể được ở với ông và cô cũng muốn thay đổi cái chết của ông.
Song, cô không bao giờ nghĩ rằng ông nội hiền lành và tốt bụng của mình khi còn trẻ lại là một chàng trai lạnh lùng và đẹp trai đến thế.
Mọi thứ dường như khác hoàn toàn với những gì cô tưởng tượng.
“Ngoại hình của ông nội đỉnh đến mức ngang hàng với sao hạng A thời hiện đại luôn ấy.”
“Gì cơ? Ông chú luôn phóng túng kia thực sự có tham gia thế vận hội á?!”
“Bà dì lúc đó không phải là bạn thân nhất của bà nội mà là tình địch của bà?”
…
Sau khi trải qua tất cả, cuối cùng Hạ Nhạc cũng hiểu được ông, hiểu được họ và thời đại ấy của ông.
Nhiều năm sau, Hạ Nhạc ngồi một mình trên chiếc ghế mây trong ngôi nhà cũ, bầu không khí tràn ngập mùi mốc từ năm nảo năm nao không hề tiêu tan, ánh sáng lọt qua khe cửa, phản chiếu hình ảnh cô không ngừng lau chùi bức ảnh chụp sáu người.
“Ông nội của con…ông ơi, ông thực sự đã phải chịu khổ cả đời rồi…”
Trong ảnh, ông nội chỉ mỉm cười dịu dàng, nhìn cô bằng ánh mắt ấm áp nhất trên đời.
Ông bảo, ông chỉ cần Nhạc Nhạc hạnh phúc.
- ------
Khi Hạ Nhạc còn nhỏ, cô từng nghe ông nội kể lại vô vàn câu chuyện xưa của ông, những câu chuyện thời của ông khác hoàn toàn với thời nay, cô chỉ thích nghe những chuyện vui, thỉnh thoảng cô cũng thấy hơi nhàm chán đấy nhưng chưa bao giờ cô để ý nhiều đến những câu chuyện đó.
Cho đến một ngày ông nội đột ngột qua đời.
Kể từ lúc ấy, ánh sáng trong cuộc đời Hạ Nhạc không còn nữa.
Sau khi ông nội mất, hết người này đến người khác đổ lỗi cho cô bằng nhiều hình thức khác nhau.
Bởi vậy, cái chết của ông nội đã trở thành vết thương đau đớn không thể nào chữa lành nổi trong cuộc đời của cô.
25 tuổi, Hạ Nhạc đã trưởng thành nhưng cô vẫn cố chấp không bao giờ tha thứ cho chính mình và luôn luôn giữ khoảng cách với mọi người.
Bỗng một ngày, cô mở mắt ra thì thấy bản thân được trở về ngôi làng nhỏ nơi cô sống khi còn thơ ấu và chứng kiến tang lễ của ông nội.
Tất cả giống như một giấc mơ, cô được quay trở về quá khứ, thời gian lúc đó là năm 1949, một thời đại mà không ai có thể quên được…
Đó là thời thanh niên của ông nội.
–
Ở thời đại này, cô cố gắng hết sức để có thể được ở với ông và cô cũng muốn thay đổi cái chết của ông.
Song, cô không bao giờ nghĩ rằng ông nội hiền lành và tốt bụng của mình khi còn trẻ lại là một chàng trai lạnh lùng và đẹp trai đến thế.
Mọi thứ dường như khác hoàn toàn với những gì cô tưởng tượng.
“Ngoại hình của ông nội đỉnh đến mức ngang hàng với sao hạng A thời hiện đại luôn ấy.”
“Gì cơ? Ông chú luôn phóng túng kia thực sự có tham gia thế vận hội á?!”
“Bà dì lúc đó không phải là bạn thân nhất của bà nội mà là tình địch của bà?”
…
Sau khi trải qua tất cả, cuối cùng Hạ Nhạc cũng hiểu được ông, hiểu được họ và thời đại ấy của ông.
Nhiều năm sau, Hạ Nhạc ngồi một mình trên chiếc ghế mây trong ngôi nhà cũ, bầu không khí tràn ngập mùi mốc từ năm nảo năm nao không hề tiêu tan, ánh sáng lọt qua khe cửa, phản chiếu hình ảnh cô không ngừng lau chùi bức ảnh chụp sáu người.
“Ông nội của con…ông ơi, ông thực sự đã phải chịu khổ cả đời rồi…”
Trong ảnh, ông nội chỉ mỉm cười dịu dàng, nhìn cô bằng ánh mắt ấm áp nhất trên đời.
Ông bảo, ông chỉ cần Nhạc Nhạc hạnh phúc.
4
Ta đã làm hoàng hậu ba năm, thái hậu hai mươi năm.
Sau khi chết, con cháu vây quanh, quần thần ai nấy đều khóc thương.
Lẽ ra một cuộc đời như vậy, ta chẳng có gì phải hối tiếc.
Nhưng sống lại một đời, khi tổ mẫu hỏi ta muốn chọn ai làm phu quân, ta không chọn Thái tử nữa, mà chọn An Vương, người đang đóng quân nơi biên ải xa xôi.
Từ nay trời Nam đất Bắc, chỉ mong cùng hắn, vĩnh viễn không gặp lại người kia nữa.
Sau khi chết, con cháu vây quanh, quần thần ai nấy đều khóc thương.
Lẽ ra một cuộc đời như vậy, ta chẳng có gì phải hối tiếc.
Nhưng sống lại một đời, khi tổ mẫu hỏi ta muốn chọn ai làm phu quân, ta không chọn Thái tử nữa, mà chọn An Vương, người đang đóng quân nơi biên ải xa xôi.
Từ nay trời Nam đất Bắc, chỉ mong cùng hắn, vĩnh viễn không gặp lại người kia nữa.
5
Thể loại: HE, Hiện Đại, Học Đường, Học Bá, Thanh Xuân Vườn Trường, Gia Đình, Chữa Lành, Ngọt
Team dịch: Ổ truyện của MeoMeoz
Văn án:
Thành tích của chị gái tôi rất tốt, là niềm tự hào của bố m-ẹ.
Em trai là con trai là sự nối dõi của bố m-ẹ.
Tôi ấy mà…
Giống như bạn đi chợ mua hai cân thịt lợn loại ngon, ông chủ sẽ luôn tặng kèm hai miếng mỡ lợn.
Tôi chính là hàng tặng kèm không được yêu thích mà thôi.
Team dịch: Ổ truyện của MeoMeoz
Văn án:
Thành tích của chị gái tôi rất tốt, là niềm tự hào của bố m-ẹ.
Em trai là con trai là sự nối dõi của bố m-ẹ.
Tôi ấy mà…
Giống như bạn đi chợ mua hai cân thịt lợn loại ngon, ông chủ sẽ luôn tặng kèm hai miếng mỡ lợn.
Tôi chính là hàng tặng kèm không được yêu thích mà thôi.
4.5
Thẩm Nhất Nhất, người tình bí mật, đã chết cách đây hai năm.
Hồi sinh từ cõi chết, Thẩm Nhất Nhất trở lại đầy ngoạn mục, giờ đây cô là nhà sản xuất vàng với bảng thành tích đáng nể.
Trong giới giải trí đầy sóng gió, vô số người chen chúc muốn làm quen với cô, ngạc nhiên thay, trong số đó lại có cả vị nam thần kinh diễm của tập đoàn Cố thị?!
Dưa lớn như vậy, cắn một miếng không hết!
Cố tổng: "Chọn ngày lành tháng tốt, công khai em là Cố phu nhân."
Thẩm Nhất Nhất: "Không cần đâu Cố tổng, tôi đã kết hôn, có con rồi, ngài nên đi lừa người khác đi."
Cố tổng: "Có con cũng không sao, tôi cũng có."
Nói xong, dẫn ra cậu cả Cố Ân Nặc.
Thẩm Nhất Nhất kinh hãi: "Cố tổng thật hèn hạ! Trộm con tôi!".
Cậu bé Thẩm Cảnh Trừng vội vàng nhảy ra: "Mẹ đừng sợ! Không ai trộm con đâu!"
Thẩm Nhất Nhất há hốc mồm: "Sao, sao lại có hai đứa? Cố tổng, con của ngài và con tôi là cùng một khuôn đúc?!"
Cố tổng: "Muốn biết sao? Ký hợp đồng ràng buộc với tôi, tối nay tôi sẽ nói cho em biết."
Hồi sinh từ cõi chết, Thẩm Nhất Nhất trở lại đầy ngoạn mục, giờ đây cô là nhà sản xuất vàng với bảng thành tích đáng nể.
Trong giới giải trí đầy sóng gió, vô số người chen chúc muốn làm quen với cô, ngạc nhiên thay, trong số đó lại có cả vị nam thần kinh diễm của tập đoàn Cố thị?!
Dưa lớn như vậy, cắn một miếng không hết!
Cố tổng: "Chọn ngày lành tháng tốt, công khai em là Cố phu nhân."
Thẩm Nhất Nhất: "Không cần đâu Cố tổng, tôi đã kết hôn, có con rồi, ngài nên đi lừa người khác đi."
Cố tổng: "Có con cũng không sao, tôi cũng có."
Nói xong, dẫn ra cậu cả Cố Ân Nặc.
Thẩm Nhất Nhất kinh hãi: "Cố tổng thật hèn hạ! Trộm con tôi!".
Cậu bé Thẩm Cảnh Trừng vội vàng nhảy ra: "Mẹ đừng sợ! Không ai trộm con đâu!"
Thẩm Nhất Nhất há hốc mồm: "Sao, sao lại có hai đứa? Cố tổng, con của ngài và con tôi là cùng một khuôn đúc?!"
Cố tổng: "Muốn biết sao? Ký hợp đồng ràng buộc với tôi, tối nay tôi sẽ nói cho em biết."
4.1
Ninh Chiêu Nhi trời sinh tính tình phóng khoáng, dung mạo xinh đẹp, đáng yêu, nhưng lại mắc bệnh tim bẩm sinh, từ nhỏ đã được gửi nuôi ở nhà cô ruột.
Cả nhà cô ruột đối xử với nàng như con ruột, đợi đến khi nàng cập kê, sẽ gả cho người biểu ca thanh mai trúc mã.
Lần đầu tiên Ninh Chiêu Nhi gặp Thẩm Hạo Hành, hắn một thân huyền y đứng trên lầu các, nhìn nàng.
Tim Ninh Chiêu Nhi bỗng nhiên thắt lại, ngất lịm đi.
Sau đó, nàng nghe biểu tỷ nói: "Vị khách quý trong phủ là Tứ hoàng tử Đại Tề - Ngụy vương, người ôn nhuận lễ độ, tuấn mỹ vô song, chỉ là đã ngoài hai mươi tuổi mà vẫn chưa thành gia lập thất..."
"Bởi vì hắn có sở thích đoạn tụ." (đoạn tụ = đồng tính)
Ninh Chiêu Nhi âm thầm thở phào nhẹ nhõm, xem ra nam nhân cưỡng đoạt nàng trong cơn ác mộng kia không phải là hắn.
Rất lâu sau, cuộc sống của nàng trở lại bình lặng, cơn ác mộng từng đeo bám nàng cũng dần bị lãng quên, cho đến ngày đại hôn, Ninh Chiêu Nhi đang hồi hộp chờ đợi trong tân phòng thì đột nhiên ngất xỉu, khi tỉnh lại đã thấy mình ở trong mật thất.
Dưới ánh nến le lói, nam nhân mặc huyền y chậm rãi bước về phía nàng, vẻ mặt vẫn ôn nhu như trước.
Ninh Chiêu Nhi khóc lóc cầu xin: "Đừng, đừng lại gần..."
Thẩm Hạo Hành mỉm cười ôn nhu phủi đi bụi bặm trên trán nàng, nhẹ giọng nói: "Đừng sợ, bản vương chỉ là vừa ý nàng, sẽ không làm nàng bị thương."
Ai nói người đàn ông độc ác trong giấc mơ kia không phải là hắn.
【Đây là câu chuyện về một tiểu bệnh y thuần khiết lương thiện, muốn cảm hóa một tên điên sống chỉ để trả thù.】
Cả nhà cô ruột đối xử với nàng như con ruột, đợi đến khi nàng cập kê, sẽ gả cho người biểu ca thanh mai trúc mã.
Lần đầu tiên Ninh Chiêu Nhi gặp Thẩm Hạo Hành, hắn một thân huyền y đứng trên lầu các, nhìn nàng.
Tim Ninh Chiêu Nhi bỗng nhiên thắt lại, ngất lịm đi.
Sau đó, nàng nghe biểu tỷ nói: "Vị khách quý trong phủ là Tứ hoàng tử Đại Tề - Ngụy vương, người ôn nhuận lễ độ, tuấn mỹ vô song, chỉ là đã ngoài hai mươi tuổi mà vẫn chưa thành gia lập thất..."
"Bởi vì hắn có sở thích đoạn tụ." (đoạn tụ = đồng tính)
Ninh Chiêu Nhi âm thầm thở phào nhẹ nhõm, xem ra nam nhân cưỡng đoạt nàng trong cơn ác mộng kia không phải là hắn.
Rất lâu sau, cuộc sống của nàng trở lại bình lặng, cơn ác mộng từng đeo bám nàng cũng dần bị lãng quên, cho đến ngày đại hôn, Ninh Chiêu Nhi đang hồi hộp chờ đợi trong tân phòng thì đột nhiên ngất xỉu, khi tỉnh lại đã thấy mình ở trong mật thất.
Dưới ánh nến le lói, nam nhân mặc huyền y chậm rãi bước về phía nàng, vẻ mặt vẫn ôn nhu như trước.
Ninh Chiêu Nhi khóc lóc cầu xin: "Đừng, đừng lại gần..."
Thẩm Hạo Hành mỉm cười ôn nhu phủi đi bụi bặm trên trán nàng, nhẹ giọng nói: "Đừng sợ, bản vương chỉ là vừa ý nàng, sẽ không làm nàng bị thương."
Ai nói người đàn ông độc ác trong giấc mơ kia không phải là hắn.
【Đây là câu chuyện về một tiểu bệnh y thuần khiết lương thiện, muốn cảm hóa một tên điên sống chỉ để trả thù.】
4.7
Tác giả: Diệu Tâm Bạn Độc
Thể loại: Trọng Sinh, Vả Mặt, Hiện Đại, Học Đường, Học Bá, Trả Thù, Dưỡng Thê
Team dịch: Nhân Mã Hoa Cát
Giới thiệu
Tôi là nhân vật nền pháo hôi trong câu chuyện tình yêu của nam nữ chính ở trường.
Vì thành tích xuất sắc, tôi đã giành được suất duy nhất của trường để được tuyển thẳng vào đại học.
Nữ chính với thành tích trung bình đã khóc như hoa lê dưới mưa.
“Tại sao suất tuyển thẳng nhất định phải dành cho người có thành tích tốt nhất, dù sao họ cũng có thể đậu vào trường danh tiếng, chẳng lẽ không nên dành cho người cố gắng nhất sao?”
Chính vì cô ta, tôi đã bị những tên du côn do nam chính sắp đặt đánh chết.
Trước khi chết, tôi nghe thấy giọng nói lạnh lùng của nam chính trong điện thoại.
“Đã chắc chắn rằng Hướng Tinh không còn là mối đe dọa đối với Lâm Niệm Niệm chứ?”
Lần nữa mở mắt, tôi trọng sinh quay lại trước kỳ thi đại học.
Lần này, tôi nhất định phải bắt cặp đôi điên khùng này trả giá.
Thể loại: Trọng Sinh, Vả Mặt, Hiện Đại, Học Đường, Học Bá, Trả Thù, Dưỡng Thê
Team dịch: Nhân Mã Hoa Cát
Giới thiệu
Tôi là nhân vật nền pháo hôi trong câu chuyện tình yêu của nam nữ chính ở trường.
Vì thành tích xuất sắc, tôi đã giành được suất duy nhất của trường để được tuyển thẳng vào đại học.
Nữ chính với thành tích trung bình đã khóc như hoa lê dưới mưa.
“Tại sao suất tuyển thẳng nhất định phải dành cho người có thành tích tốt nhất, dù sao họ cũng có thể đậu vào trường danh tiếng, chẳng lẽ không nên dành cho người cố gắng nhất sao?”
Chính vì cô ta, tôi đã bị những tên du côn do nam chính sắp đặt đánh chết.
Trước khi chết, tôi nghe thấy giọng nói lạnh lùng của nam chính trong điện thoại.
“Đã chắc chắn rằng Hướng Tinh không còn là mối đe dọa đối với Lâm Niệm Niệm chứ?”
Lần nữa mở mắt, tôi trọng sinh quay lại trước kỳ thi đại học.
Lần này, tôi nhất định phải bắt cặp đôi điên khùng này trả giá.
4.3
Bác sĩ nam thần đẹp trai vì phải thực hiện một cuộc đại phẫu liên tục 18 giờ nên kiệt sức, đột tử.
Tới khi lấy lại ý thức thì phát hiện mình lại xuyên tới thân thể của một Alpha
Nhìn lại bên cạnh mình, một Omega đang mệt mỏi tựa người bên mép giường, phát giác Alpha tỉnh giấc, cả khuôn mặt ngay lập tức trắng bệch!
Tưởng Vân Thư: Trước đây anh đối xử với em tệ lắm sao?
Bạch Đường run rẩy không dám nói lời nào.
Tưởng Vân Thư:......
Tưởng Vân Thư: Sau này sẽ không như vậy nữa.
Tưởng Vân Thư phát hiện trên người Bạch Đường phủ kín vết bầm, cánh tay trái còn bị nứt xương.
Tưởng Vân Thư: Trước đây anh đánh em?
Tới khi lấy lại ý thức thì phát hiện mình lại xuyên tới thân thể của một Alpha
Nhìn lại bên cạnh mình, một Omega đang mệt mỏi tựa người bên mép giường, phát giác Alpha tỉnh giấc, cả khuôn mặt ngay lập tức trắng bệch!
Tưởng Vân Thư: Trước đây anh đối xử với em tệ lắm sao?
Bạch Đường run rẩy không dám nói lời nào.
Tưởng Vân Thư:......
Tưởng Vân Thư: Sau này sẽ không như vậy nữa.
Tưởng Vân Thư phát hiện trên người Bạch Đường phủ kín vết bầm, cánh tay trái còn bị nứt xương.
Tưởng Vân Thư: Trước đây anh đánh em?
4.1
Văn Vũ đọc một bộ tiểu thuyết mạt thế vô hạn lưu. Nữ chính là một đóa sen trắng hắc ám trọng sinh, thôi được, tạm chấp nhận vậy. Nam chính là kiểu Long Ngạo Thiên bá đạo, thôi thì cố đọc vậy, chẳng lẽ lại bỏ dở giữa chừng? Hễ ai chê bai tác giả, cô đều xông vào phản bác, sợ tác giả drop truyện bỏ chạy mất thì toi.
Cho đến khi đọc đến đoạn một căn cứ cứu nạn bị dị thú tàn phá, các quân nhân anh dũng hi sinh đến giây phút cuối cùng vẫn bảo vệ người dân sơ tán, trong khi nữ chính lại lo sợ bí mật về không gian tùy thân mình mới nhặt được bị bại lộ nên giấu diếm, không chịu cứu người. Cô tức đến mức hắc hóa.
Cô bình luận một tràng dài dưới truyện, tác giả bất lực đáp lại cô một câu: Bút cho cô đấy, cô viết đi.
Thế là Văn Vũ xuyên sách, mang theo cả ngón tay vàng do chính tác giả ban tặng – hệ thống [Bút Cho Cô, Cô Viết Đi].
Biết được chỉ cần đánh quái tích lũy điểm cống hiến là có thể sửa đổi cốt truyện, cô không nói hai lời xông thẳng đến căn cứ cứu nạn, lao vào vòng tay của những người quân nhân anh dũng.
Đúng như dự đoán, dị thú ập đến, nhưng lần này cô muốn tất cả những con người đáng mến này đều được sống!
Hoang mạc mênh mông → ruộng dưa bạt ngàn, nguyên liệu nấu ăn √
Tuyết rơi trắng xóa → bông gòn rơi lả tả, áo bông √
Muỗi hút máu → muỗi truyền máu, y tế √…
Tác giả: "Tôi van cầu cô đấy, dừng tay đi, truyện banh chành hết rồi."
Văn Vũ: "Kéo tôi dậy, tôi còn sửa được!"
Nội dung nhãn: Cường cường, Hệ thống. Xuyên sách, Sảng văn
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Văn Vũ┃Nhân vật phụ: Ứng Chuẩn┃Khác: Không gian tùy thân, kiến thiết cơ sở
Lập ý: Vĩnh không từ bỏ
Cho đến khi đọc đến đoạn một căn cứ cứu nạn bị dị thú tàn phá, các quân nhân anh dũng hi sinh đến giây phút cuối cùng vẫn bảo vệ người dân sơ tán, trong khi nữ chính lại lo sợ bí mật về không gian tùy thân mình mới nhặt được bị bại lộ nên giấu diếm, không chịu cứu người. Cô tức đến mức hắc hóa.
Cô bình luận một tràng dài dưới truyện, tác giả bất lực đáp lại cô một câu: Bút cho cô đấy, cô viết đi.
Thế là Văn Vũ xuyên sách, mang theo cả ngón tay vàng do chính tác giả ban tặng – hệ thống [Bút Cho Cô, Cô Viết Đi].
Biết được chỉ cần đánh quái tích lũy điểm cống hiến là có thể sửa đổi cốt truyện, cô không nói hai lời xông thẳng đến căn cứ cứu nạn, lao vào vòng tay của những người quân nhân anh dũng.
Đúng như dự đoán, dị thú ập đến, nhưng lần này cô muốn tất cả những con người đáng mến này đều được sống!
Hoang mạc mênh mông → ruộng dưa bạt ngàn, nguyên liệu nấu ăn √
Tuyết rơi trắng xóa → bông gòn rơi lả tả, áo bông √
Muỗi hút máu → muỗi truyền máu, y tế √…
Tác giả: "Tôi van cầu cô đấy, dừng tay đi, truyện banh chành hết rồi."
Văn Vũ: "Kéo tôi dậy, tôi còn sửa được!"
Nội dung nhãn: Cường cường, Hệ thống. Xuyên sách, Sảng văn
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Văn Vũ┃Nhân vật phụ: Ứng Chuẩn┃Khác: Không gian tùy thân, kiến thiết cơ sở
Lập ý: Vĩnh không từ bỏ
4.1
Mọi người đều biết rằng Thôi Văn Hi, đích trưởng nữ của Trấn Quốc Công phủ, nổi tiếng tài sắc vẹn toàn. Nàng có vẻ đẹp dịu dàng, tính tình đoan trang, phẩm hạnh cao quý, là tấm gương mẫu mực cho các tiểu thư trong kinh thành noi theo.
Khi Thôi Văn Hi đến tuổi cập kê, Khánh Vương Triệu Thừa Diên đã đến cầu hôn, thề nguyện một đời một kiếp bên nàng. Cuối cùng, gã cũng cưới được người mình thương.
Thế nhưng, suốt bảy năm kết hôn, dù tình cảm phu thê vẫn mặn nồng, Thôi Văn Hi lại không thể có con.
Khánh Vương vì muốn có người nối dõi đã đưa vào phủ một nữ nhân khác, dự định để nàng ta sinh con và giữ thể diện cho Thôi Văn Hi.
Nào ngờ, Thôi Văn Hi lại chủ động nhường nhịn, đề xuất việc hòa ly để giữ gìn danh dự cho cả đôi bên.
Khánh Vương vô cùng phẫn nộ, không chấp nhận nổi chuyện này.
Trong suốt bảy năm làm vợ, Thôi Văn Hi luôn tận tụy lo toan việc trong phủ, đoan chính cẩn trọng, không để ai tìm thấy sơ hở. Nhưng việc không có con chính là điều khiến nàng đau lòng nhất.
Là thiên kim của một gia tộc danh giá, Thôi Văn Hi mang trong mình lòng tự tôn mạnh mẽ, cứng cỏi và không bao giờ chịu khuất phục. Khi chuyện ly hôn với Khánh Vương trở thành đề tài bàn tán xôn xao khắp nơi, nàng lại bất ngờ phát hiện ra một điều: Thái tử trẻ tuổi luôn âm thầm thương nhớ nàng.
Vị Thái tử mười tám tuổi, tuấn tú và luôn giữ mình đúng mực, lại đem lòng yêu thương nàng, người từng là vợ của hoàng thúc.
Thôi Văn Hi cảm thấy, cuộc đời này thật đúng là tràn ngập những tình tiết khó tin!
- --
**Về phần Thái tử:**
Thái tử Triệu Nguyệt, đệ tử của bậc đại nho Trần Bình, nổi tiếng là người luôn biết tự kiềm chế, giữ gìn lễ nghĩa, là hình mẫu của một quân tử ôn hòa.
Mọi người đều khen ngợi Thái tử như viên ngọc sáng không chút tì vết, nhưng trong lòng hắn lại có một bí mật — hắn yêu thầm Thôi Văn Hi.
Hắn ghi nhớ từng nụ cười của nàng, từng sở thích, nhớ cả những điều nàng yêu thích và ghét bỏ, coi nàng như vầng trăng sáng, lặng lẽ nhớ nhung nàng trong suốt nhiều năm.
Khi Thôi Văn Hi bị Khánh Vương ruồng rẫy, cuộc hôn nhân tan vỡ, Triệu Nguyệt nhận ra thời cơ của mình đã đến.
Không thể cưỡng ép, thì dùng sự khéo léo để chiếm được lòng nàng.
- --
**Tiểu kịch trường:**
Trong một buổi tiệc của Trưởng công chúa, Thôi Văn Hi vô tình uống phải rượu hợp hoan, bị đưa đến Phượng Nghi Đình.
Thái tử Triệu Nguyệt nhận ra sự bất thường của nàng, vội vàng đến kiểm tra, nhưng lại gặp đúng lúc Khánh Vương tìm đến muốn bắt gian.
Thôi Văn Hi sợ hãi, không thể để bản thân rơi vào tay Khánh Vương.
Triệu Nguyệt cũng lo lắng, tuyệt đối không thể để Tứ hoàng thúc phát hiện.
Hai người cuống cuồng trốn vào sau núi giả, bất ngờ đụng mặt nhau.
Thôi Văn Hi (mặt đỏ bừng vì ngượng ngùng): “A... Thật trùng hợp.”
Triệu Nguyệt (mặt không cảm xúc): “Trùng hợp.”
Nghe thấy tiếng bước chân ngày càng gần, hai người vội vàng nép mình vào kẽ đá, quay mặt đi hướng khác, không dám nhìn thẳng vào nhau.
Thôi Văn Hi (nén cảm giác hoảng loạn): Chuyến này hỏng rồi, nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được!
Triệu Nguyệt (tai đỏ lên): Vậy thì khỏi cần rửa.
- --
**Điểm nhấn của truyện:**
Trước khi ly hôn, nam và nữ chính chưa từng có mối quan hệ tình cảm! Thái tử chỉ là cháu của Khánh Vương, không có mối quan hệ huyết thống trực tiếp với Thôi Văn Hi.
Câu chuyện kể về hành trình của nữ chính Thôi Văn Hi sau hòa ly, mạnh mẽ đối mặt với dư luận và tìm kiếm hạnh phúc lần thứ hai. Sự kiện này khiến cả triều đình kinh ngạc, các quan văn võ đều chỉ trích và phản đối, thậm chí còn đề xuất cấm quan lại có thêm thê thiếp.
Cảm hứng cho câu chuyện đến từ Hoàng hậu Độc Cô Già La* nổi tiếng trong lịch sử, người đã khiến Hoàng đế tức giận đến mức rời khỏi cung.
(*) Văn Hiến hoàng hậu, hay thường gọi Độc Cô hoàng hậu
- --
**Tóm tắt nhân vật chính:**
18 tuổi, Thái tử có vẻ ngoài nghiêm nghị nhưng lại ẩn giấu những mưu mô × 24 tuổi, Thôi Văn Hi, người phụ nữ thông minh, tỉnh táo của hoàng gia.
⇒ Tóm tắt một câu: Nam chính mưu mô như “trà xanh”, âm thầm chen chân vào mối quan hệ để giành lấy tình cảm.
⇒ Thông điệp: Phụ nữ phải tự mình phấn đấu và làm chủ số phận.
Khi Thôi Văn Hi đến tuổi cập kê, Khánh Vương Triệu Thừa Diên đã đến cầu hôn, thề nguyện một đời một kiếp bên nàng. Cuối cùng, gã cũng cưới được người mình thương.
Thế nhưng, suốt bảy năm kết hôn, dù tình cảm phu thê vẫn mặn nồng, Thôi Văn Hi lại không thể có con.
Khánh Vương vì muốn có người nối dõi đã đưa vào phủ một nữ nhân khác, dự định để nàng ta sinh con và giữ thể diện cho Thôi Văn Hi.
Nào ngờ, Thôi Văn Hi lại chủ động nhường nhịn, đề xuất việc hòa ly để giữ gìn danh dự cho cả đôi bên.
Khánh Vương vô cùng phẫn nộ, không chấp nhận nổi chuyện này.
Trong suốt bảy năm làm vợ, Thôi Văn Hi luôn tận tụy lo toan việc trong phủ, đoan chính cẩn trọng, không để ai tìm thấy sơ hở. Nhưng việc không có con chính là điều khiến nàng đau lòng nhất.
Là thiên kim của một gia tộc danh giá, Thôi Văn Hi mang trong mình lòng tự tôn mạnh mẽ, cứng cỏi và không bao giờ chịu khuất phục. Khi chuyện ly hôn với Khánh Vương trở thành đề tài bàn tán xôn xao khắp nơi, nàng lại bất ngờ phát hiện ra một điều: Thái tử trẻ tuổi luôn âm thầm thương nhớ nàng.
Vị Thái tử mười tám tuổi, tuấn tú và luôn giữ mình đúng mực, lại đem lòng yêu thương nàng, người từng là vợ của hoàng thúc.
Thôi Văn Hi cảm thấy, cuộc đời này thật đúng là tràn ngập những tình tiết khó tin!
- --
**Về phần Thái tử:**
Thái tử Triệu Nguyệt, đệ tử của bậc đại nho Trần Bình, nổi tiếng là người luôn biết tự kiềm chế, giữ gìn lễ nghĩa, là hình mẫu của một quân tử ôn hòa.
Mọi người đều khen ngợi Thái tử như viên ngọc sáng không chút tì vết, nhưng trong lòng hắn lại có một bí mật — hắn yêu thầm Thôi Văn Hi.
Hắn ghi nhớ từng nụ cười của nàng, từng sở thích, nhớ cả những điều nàng yêu thích và ghét bỏ, coi nàng như vầng trăng sáng, lặng lẽ nhớ nhung nàng trong suốt nhiều năm.
Khi Thôi Văn Hi bị Khánh Vương ruồng rẫy, cuộc hôn nhân tan vỡ, Triệu Nguyệt nhận ra thời cơ của mình đã đến.
Không thể cưỡng ép, thì dùng sự khéo léo để chiếm được lòng nàng.
- --
**Tiểu kịch trường:**
Trong một buổi tiệc của Trưởng công chúa, Thôi Văn Hi vô tình uống phải rượu hợp hoan, bị đưa đến Phượng Nghi Đình.
Thái tử Triệu Nguyệt nhận ra sự bất thường của nàng, vội vàng đến kiểm tra, nhưng lại gặp đúng lúc Khánh Vương tìm đến muốn bắt gian.
Thôi Văn Hi sợ hãi, không thể để bản thân rơi vào tay Khánh Vương.
Triệu Nguyệt cũng lo lắng, tuyệt đối không thể để Tứ hoàng thúc phát hiện.
Hai người cuống cuồng trốn vào sau núi giả, bất ngờ đụng mặt nhau.
Thôi Văn Hi (mặt đỏ bừng vì ngượng ngùng): “A... Thật trùng hợp.”
Triệu Nguyệt (mặt không cảm xúc): “Trùng hợp.”
Nghe thấy tiếng bước chân ngày càng gần, hai người vội vàng nép mình vào kẽ đá, quay mặt đi hướng khác, không dám nhìn thẳng vào nhau.
Thôi Văn Hi (nén cảm giác hoảng loạn): Chuyến này hỏng rồi, nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được!
Triệu Nguyệt (tai đỏ lên): Vậy thì khỏi cần rửa.
- --
**Điểm nhấn của truyện:**
Trước khi ly hôn, nam và nữ chính chưa từng có mối quan hệ tình cảm! Thái tử chỉ là cháu của Khánh Vương, không có mối quan hệ huyết thống trực tiếp với Thôi Văn Hi.
Câu chuyện kể về hành trình của nữ chính Thôi Văn Hi sau hòa ly, mạnh mẽ đối mặt với dư luận và tìm kiếm hạnh phúc lần thứ hai. Sự kiện này khiến cả triều đình kinh ngạc, các quan văn võ đều chỉ trích và phản đối, thậm chí còn đề xuất cấm quan lại có thêm thê thiếp.
Cảm hứng cho câu chuyện đến từ Hoàng hậu Độc Cô Già La* nổi tiếng trong lịch sử, người đã khiến Hoàng đế tức giận đến mức rời khỏi cung.
(*) Văn Hiến hoàng hậu, hay thường gọi Độc Cô hoàng hậu
- --
**Tóm tắt nhân vật chính:**
18 tuổi, Thái tử có vẻ ngoài nghiêm nghị nhưng lại ẩn giấu những mưu mô × 24 tuổi, Thôi Văn Hi, người phụ nữ thông minh, tỉnh táo của hoàng gia.
⇒ Tóm tắt một câu: Nam chính mưu mô như “trà xanh”, âm thầm chen chân vào mối quan hệ để giành lấy tình cảm.
⇒ Thông điệp: Phụ nữ phải tự mình phấn đấu và làm chủ số phận.
3.9
Ninh Dữ Ý ngoài ý muốn xuyên vào tiểu thuyết làm nhân vật pháo hôi cùng lớn lên trong trại trẻ mồ côi với nhân vật chính. Dựa theo cốt truyện vả mặt thì nhân vật pháo hôi này chỉ xuất hiện trong ba chương liền biến mất. Nhân vật chính dựa vào việc vả mặt "Ninh Dữ Ý" ở chương 1 thành công lấy được vai nam ba của một bộ phim lớn và nổi tiếng suốt cả mùa hè nhờ vai diễn này.
Ninh Dữ Ý nhìn nhân vật mạc danh kỳ diệu đã được định sẵn cho mình, câm nín. Nhân vật chính được cha ruột giàu có của cậu ta tìm về nhận tổ quy tông rồi được thừa kế khối tài sản hàng tỷ đồng của cha. Ninh Dữ Ý nhìn người anh trai một người là sao hạng A, một người là chủ tịch cùng với cha mẹ nằm trong top những người giàu nhất thế giới của Forbes, càng câm nín.
Nhân vật chính hợp tác với tập đoàn Phàn thị nổi tiếng toàn cầu xong kéo cha mẹ của cậu ta từ một gia đình vô danh trở thành gia đình giàu có...
Ninh Dữ Ý nhìn nhân vật mạc danh kỳ diệu đã được định sẵn cho mình, câm nín. Nhân vật chính được cha ruột giàu có của cậu ta tìm về nhận tổ quy tông rồi được thừa kế khối tài sản hàng tỷ đồng của cha. Ninh Dữ Ý nhìn người anh trai một người là sao hạng A, một người là chủ tịch cùng với cha mẹ nằm trong top những người giàu nhất thế giới của Forbes, càng câm nín.
Nhân vật chính hợp tác với tập đoàn Phàn thị nổi tiếng toàn cầu xong kéo cha mẹ của cậu ta từ một gia đình vô danh trở thành gia đình giàu có...
4.1
“Vẽ địa giới làm tù ngục, thoát không khỏi Kinh Châu của anh.”
Sau một cơn bão lớn, Tần Chi từ một cô gái khiêm nhường và nhút nhát, đã trưởng thành thành một cô nàng vừa mạnh mẽ vừa phóng khoáng, còn Lý Kinh Châu từ một chàng trai dịu dàng như làn gió mát, trở thành một người lạnh lùng, u ám và không biết yêu. Nhưng cuối cùng, họ đã hứa với nhau sẽ không sợ bão tố hay sóng lớn, cùng nhau đi đến nơi rực rỡ ánh đèn.
Câu chuyện bắt đầu khi cô nói với anh: “Tuyết lớn không thể đè gãy cành tùng.”
Và kết thúc khi anh đáp lại: “Tuyết lớn cũng không thể đè nổi Tần Chi.”
“Tình yêu của anh giống như núi lửa đang ngủ say, một khi phun trào sẽ dâng trọn tất cả nhiệt huyết.”
_
Hướng dẫn đọc:
– Nữ chính quyến rũ, mạnh mẽ X Nam chính lạnh lùng, cô độc
– HE | Đôi bên đều là mối tình đầu | Ngọt văn | Đại học | Cứu rỗi lẫn nhau
– CP của hai nhân vật có tên: Liên Lý Chi (连理枝), đồng âm với tên thật “Liên Lý Chi” (连李枝)
连理枝 là thành ngữ ẩn dụ cho một tình yêu bất diệt. ‘李’ trong 李京州 là tên của nam chính, ‘枝’ trong 秦枝 là tên của nữ chính.
Sau một cơn bão lớn, Tần Chi từ một cô gái khiêm nhường và nhút nhát, đã trưởng thành thành một cô nàng vừa mạnh mẽ vừa phóng khoáng, còn Lý Kinh Châu từ một chàng trai dịu dàng như làn gió mát, trở thành một người lạnh lùng, u ám và không biết yêu. Nhưng cuối cùng, họ đã hứa với nhau sẽ không sợ bão tố hay sóng lớn, cùng nhau đi đến nơi rực rỡ ánh đèn.
Câu chuyện bắt đầu khi cô nói với anh: “Tuyết lớn không thể đè gãy cành tùng.”
Và kết thúc khi anh đáp lại: “Tuyết lớn cũng không thể đè nổi Tần Chi.”
“Tình yêu của anh giống như núi lửa đang ngủ say, một khi phun trào sẽ dâng trọn tất cả nhiệt huyết.”
_
Hướng dẫn đọc:
– Nữ chính quyến rũ, mạnh mẽ X Nam chính lạnh lùng, cô độc
– HE | Đôi bên đều là mối tình đầu | Ngọt văn | Đại học | Cứu rỗi lẫn nhau
– CP của hai nhân vật có tên: Liên Lý Chi (连理枝), đồng âm với tên thật “Liên Lý Chi” (连李枝)
连理枝 là thành ngữ ẩn dụ cho một tình yêu bất diệt. ‘李’ trong 李京州 là tên của nam chính, ‘枝’ trong 秦枝 là tên của nữ chính.
3.9
Ôn Chỉ Văn xuyên vào một quyển sách niên đại.
Nữ chủ trong quyển sách đó là người am hiểu lòng người, sau khi kết hôn liền sinh ba đứa con trai, lên được phòng khách, xuống được phòng bếp. Không chị dạy dỗ con cái rất tốt mà còn cực kỳ ủng hộ sự nghiệp của chồng, cả nhà được truyền thành một giai thoại tốt đẹp, chính là một người vợ tốt mẫu mực trong văn niên đại.
Mà Ôn Chỉ Văn là tổ đối chiếu của nữ chủ, vừa kiều vừa hay gây chuyện, dẫm phải vận may cứt chó mới có thể gả cho đứa con của trời trong đại viện là Vu Hoài Ngạn.
Tuy là như thế nhưng Ôn Chỉ Văn vẫn không thỏa mãn.
Sau khi kết hôn, bởi vì Vu Hoài Ngạn bận rộn sự nghiệp mà Ôn Chỉ Văn cả ngày nghi thần nghi quỷ rằng anh không trở về nhà là bởi vì đã có người phụ nữ khác ở bên ngoài, cô làm trời làm đất, làm tới trong nhà gà chó không yên, không biết đã phá hỏng bao nhiêu mối làm ăn của Vu Hoài Ngạn.
Cuối cùng Vu Hoài Ngạn không thể nhịn được nữa mà ly hôn với cô, có thể nói là hung hăng mà phụ trợ cho nam nữ chủ một phen.
Ôn Chỉ Văn xem kịch bản xong:...... Cô lựa chọn cá mặn.
*
Ngày đầu tiên kết hôn, Vu Hoài Ngạn nói với người vợ không quá quen thuộc của mình: “Công việc của anh rất bận——”
Lời nói còn chưa nói xong thì đã bị Ôn Chỉ Văn cắt ngang, đối phương nắm lấy tay anh chân thành nói: “Yên tâm, em tuyệt đối sẽ không quấy rầy anh!”
Một người chồng có nhiều tiền lại còn ít trở về nhà, đây quả thực chính là cuộc sống của thần tiên mà!
Vì thế, Ôn Chỉ Văn vui sướng mà bắt đầu cuộc sống cá mặn của cô.
Nữ chủ sáng sớm tinh mơ phải bò dậy nấu cơm cho cả nhà thì Ôn Chỉ Văn đang ngủ nướng một cách ngon lành.
Nữ chủ bị ba đứa con trai làm tức giận đến mức dậm chân thì Ôn Chỉ Văn đang vui vẻ mua sắm ở trung tâm thương mại vừa mới khai trương.
Nữ chủ chịu thương chịu khó mà chăm sóc người chồng say xỉn thì Ôn Chỉ Văn cầm điện thoại, lái xe ra ngoài hóng gió......
Nữ chủ: Mẹ nó! Đến tột cùng ai mới là tổ đối chiếu chứ!
Mà Ôn Chỉ Văn nhìn người chồng càng ngày càng chăm chỉ về nhà kia, rơi vào trầm tư:
Nói tốt là không hay về nhà rồi cơ mà!
Từ từ, anh đừng tới đây!
Tag: ngọt ngào, xuyên sách, niên đại, điền văn.
Một câu tóm tắt: Nói tốt là chồng vừa có tiền vừa không hay trở về nhà đâu rồi!
Lập ý: Dựa vào đôi tay sáng tạo tương lai hạnh phúc.
Nữ chủ trong quyển sách đó là người am hiểu lòng người, sau khi kết hôn liền sinh ba đứa con trai, lên được phòng khách, xuống được phòng bếp. Không chị dạy dỗ con cái rất tốt mà còn cực kỳ ủng hộ sự nghiệp của chồng, cả nhà được truyền thành một giai thoại tốt đẹp, chính là một người vợ tốt mẫu mực trong văn niên đại.
Mà Ôn Chỉ Văn là tổ đối chiếu của nữ chủ, vừa kiều vừa hay gây chuyện, dẫm phải vận may cứt chó mới có thể gả cho đứa con của trời trong đại viện là Vu Hoài Ngạn.
Tuy là như thế nhưng Ôn Chỉ Văn vẫn không thỏa mãn.
Sau khi kết hôn, bởi vì Vu Hoài Ngạn bận rộn sự nghiệp mà Ôn Chỉ Văn cả ngày nghi thần nghi quỷ rằng anh không trở về nhà là bởi vì đã có người phụ nữ khác ở bên ngoài, cô làm trời làm đất, làm tới trong nhà gà chó không yên, không biết đã phá hỏng bao nhiêu mối làm ăn của Vu Hoài Ngạn.
Cuối cùng Vu Hoài Ngạn không thể nhịn được nữa mà ly hôn với cô, có thể nói là hung hăng mà phụ trợ cho nam nữ chủ một phen.
Ôn Chỉ Văn xem kịch bản xong:...... Cô lựa chọn cá mặn.
*
Ngày đầu tiên kết hôn, Vu Hoài Ngạn nói với người vợ không quá quen thuộc của mình: “Công việc của anh rất bận——”
Lời nói còn chưa nói xong thì đã bị Ôn Chỉ Văn cắt ngang, đối phương nắm lấy tay anh chân thành nói: “Yên tâm, em tuyệt đối sẽ không quấy rầy anh!”
Một người chồng có nhiều tiền lại còn ít trở về nhà, đây quả thực chính là cuộc sống của thần tiên mà!
Vì thế, Ôn Chỉ Văn vui sướng mà bắt đầu cuộc sống cá mặn của cô.
Nữ chủ sáng sớm tinh mơ phải bò dậy nấu cơm cho cả nhà thì Ôn Chỉ Văn đang ngủ nướng một cách ngon lành.
Nữ chủ bị ba đứa con trai làm tức giận đến mức dậm chân thì Ôn Chỉ Văn đang vui vẻ mua sắm ở trung tâm thương mại vừa mới khai trương.
Nữ chủ chịu thương chịu khó mà chăm sóc người chồng say xỉn thì Ôn Chỉ Văn cầm điện thoại, lái xe ra ngoài hóng gió......
Nữ chủ: Mẹ nó! Đến tột cùng ai mới là tổ đối chiếu chứ!
Mà Ôn Chỉ Văn nhìn người chồng càng ngày càng chăm chỉ về nhà kia, rơi vào trầm tư:
Nói tốt là không hay về nhà rồi cơ mà!
Từ từ, anh đừng tới đây!
Tag: ngọt ngào, xuyên sách, niên đại, điền văn.
Một câu tóm tắt: Nói tốt là chồng vừa có tiền vừa không hay trở về nhà đâu rồi!
Lập ý: Dựa vào đôi tay sáng tạo tương lai hạnh phúc.
3.9
Sau khi tình cảm bị phản bội, Tô Tư Doanh uống say khướt, sau đó ngã nhào vùi mình trong tuyết... Tới khi tỉnh lại, thấy mình đang ở trong lớp học, đối diện với ba giám thị coi thi và một tờ đề thi đại học môn Ngữ văn.
Tô Tư Doanh:... Excuse me?
Vốn tưởng rằng sau khi sống lại phải trực tiếp tham gia chương trình học lại đã là bi kịch trong bi kịch, mãi tới ngày đầu tiên khai giảng...
Tô Tư Doanh:... Tại sao bạn cùng bàn mềm mại này lại là tiểu tam thối tha năm năm sau không biết xấu hổ cướp bạn trai của tôi? [Không còn gì lưu luyến] [Động đậy tay tạm biệt]
***
Một câu tóm lược: Nhưng tôi chỉ thích cậu ấy.
Đại ý: Chăm chỉ học hành, tiến về phía trước.
Tô Tư Doanh:... Excuse me?
Vốn tưởng rằng sau khi sống lại phải trực tiếp tham gia chương trình học lại đã là bi kịch trong bi kịch, mãi tới ngày đầu tiên khai giảng...
Tô Tư Doanh:... Tại sao bạn cùng bàn mềm mại này lại là tiểu tam thối tha năm năm sau không biết xấu hổ cướp bạn trai của tôi? [Không còn gì lưu luyến] [Động đậy tay tạm biệt]
***
Một câu tóm lược: Nhưng tôi chỉ thích cậu ấy.
Đại ý: Chăm chỉ học hành, tiến về phía trước.
4.5
Tác giả: 呜啦啦啦
Editor: Bắc Nguyệt Tề Nhất
VĂN ÁN
Người ở rể bị ta đuổi ra khỏi nhà đã trở thành hoàng đế.
Nha hoàn giúp ta thu thập hành lý ngay trong đêm:
“Tiểu thư, mau chạy đi! Cô gia trước đó vào ban ngày bị người mắng chửi, vào ban đêm còn hầu hạ người rửa chân. Hắn trở về chắc chắn sẽ trả thù!”
Ta vừa ra khỏi cửa, ai ngờ đụng phải một lồng ngực rắn chắc.
Ta che mũi, ngẩng đầu, liền thấy người ở rể kia đứng ở cửa, từ trên cao nhìn xuống:
“Phu nhân, nàng đi đâu vậy?”
Editor: Bắc Nguyệt Tề Nhất
VĂN ÁN
Người ở rể bị ta đuổi ra khỏi nhà đã trở thành hoàng đế.
Nha hoàn giúp ta thu thập hành lý ngay trong đêm:
“Tiểu thư, mau chạy đi! Cô gia trước đó vào ban ngày bị người mắng chửi, vào ban đêm còn hầu hạ người rửa chân. Hắn trở về chắc chắn sẽ trả thù!”
Ta vừa ra khỏi cửa, ai ngờ đụng phải một lồng ngực rắn chắc.
Ta che mũi, ngẩng đầu, liền thấy người ở rể kia đứng ở cửa, từ trên cao nhìn xuống:
“Phu nhân, nàng đi đâu vậy?”
3.8
Bạn đang thưởng thức câu chuyện Thập Niên 70 Quần Chúng Ăn Dưa Tự Mình Tu Dưỡng của tác giả Quýnh Quýnh Hữu Bì. Bất ngờ thay đổi trong thời gian nhưng thế giới của chúng ta vẫn giữ nguyên. Và bất ngờ hơn, bạn đã xuyên không vào một tiểu niên đại - thập niên 70. Lâm Ngọc Trúc, cô gái của chúng ta, đã vô tình trở thành nhân vật trong câu chuyện và cô cảm thấy khó tin vì điều này.
Mặc dù Lâm Ngọc Trúc có hệ thống và nữ chính, nhưng cô vẫn không phải nữ chính hay nữ phụ. Câu chuyện sẽ tiếp tục khi bạn đọc thêm các tác phẩm ngôn tình như Dưới Mái Ngói Đơn Sơ hoặc Nước Sôi Lửa Bỏng. Bạn hãy cùng tiếp tục theo dõi nhé!
Mặc dù Lâm Ngọc Trúc có hệ thống và nữ chính, nhưng cô vẫn không phải nữ chính hay nữ phụ. Câu chuyện sẽ tiếp tục khi bạn đọc thêm các tác phẩm ngôn tình như Dưới Mái Ngói Đơn Sơ hoặc Nước Sôi Lửa Bỏng. Bạn hãy cùng tiếp tục theo dõi nhé!
4
Lận Kính Trầm là một vương gia mang tiếng ác đồn xa của triều Đại Kinh, cơ thể hắn bị trúng độc, độc này chỉ có thể giải bằng cách bú sữa của đàn bà.
Lão quản gia tốn công tìm cho hắn một tên vú em, nhưng đều bị Lận Kính Trầm đỏ bừng mắt phất tay đuổi ra ngoài, “Cho dù có chết! Bổn vương tuyệt đối sẽ không chịu uy hiếp từ đám gian thần đó! Chịu nhục nhã bị bọn chúng giẫm đạp!”
“Báo! Vương gia! Bắt được một tên vú em đang trèo tường muốn chạy trốn khỏi vương phủ!”
Lận Kính Trầm ngẩng đầu thì thấy, là một thiếu niên thanh tú trắng nõn, trên khuôn mặt nhỏ nhắn có vài vệt tro đen, đôi mắt vừa trong vừa sáng, bướng bỉnh giống như một con bò nhỏ, hai mắt rưng rưng trừng mắt nhìn hắn.
Từng tế bào máu trong cơ thể bị độc tố dày vò làm hắn đau đớn khôn nguôi, hắn thong thả hỏi: “….. Ngươi vừa nói gì, hắn là ai?”
“Báo cáo, là vú em của ngài.”
Ban đầu:
Lận Kính Trầm: Dù bổn vương có chết, cũng nhất định sẽ không ——
Sau đó:
Cố Viễn nhỏ giọng nức nở, “Núm vú bị cắn hư rồi, đau quá, huhu —— ngài nhẹ một chút.”
Lão quản gia tốn công tìm cho hắn một tên vú em, nhưng đều bị Lận Kính Trầm đỏ bừng mắt phất tay đuổi ra ngoài, “Cho dù có chết! Bổn vương tuyệt đối sẽ không chịu uy hiếp từ đám gian thần đó! Chịu nhục nhã bị bọn chúng giẫm đạp!”
“Báo! Vương gia! Bắt được một tên vú em đang trèo tường muốn chạy trốn khỏi vương phủ!”
Lận Kính Trầm ngẩng đầu thì thấy, là một thiếu niên thanh tú trắng nõn, trên khuôn mặt nhỏ nhắn có vài vệt tro đen, đôi mắt vừa trong vừa sáng, bướng bỉnh giống như một con bò nhỏ, hai mắt rưng rưng trừng mắt nhìn hắn.
Từng tế bào máu trong cơ thể bị độc tố dày vò làm hắn đau đớn khôn nguôi, hắn thong thả hỏi: “….. Ngươi vừa nói gì, hắn là ai?”
“Báo cáo, là vú em của ngài.”
Ban đầu:
Lận Kính Trầm: Dù bổn vương có chết, cũng nhất định sẽ không ——
Sau đó:
Cố Viễn nhỏ giọng nức nở, “Núm vú bị cắn hư rồi, đau quá, huhu —— ngài nhẹ một chút.”
3.1
Triệu Mộng Điềm có một bí mật nhỏ khó nói:
Cô yêu thầm bạn trai của bạn thân.
Bắt đầu từ cấp ba cho đến tận hiện tại.
Lúc biết bạn trai của bạn thân biến thành bạn trai cũ, bạn thân cũng tìm được hạnh phúc mới, cô vẫn không dám nhìn thẳng vào “tình cảm” này.
Cô chỉ yên lặng nhớ thương anh, giống như khi nhìn ngắm những ngôi sao trên bầu trời, thích nhưng không thể với tới.
Yêu thầm tựa như thưởng thức một tách trà, mùi hương thì thơm ngát nhưng uống vào lại đắng chát. Cuối cùng chỉ có thể lựa chọn nuốt xuống rồi chờ thời gian làm cho phai mờ đi …
Mãi đến một ngày, có một ông lão thần bí đưa cho cô một sợi dây tơ hồng, giúp cô gỡ bỏ mối tương tư nhiều năm.
° ° °
Tần Dạ nổi tiếng khó ở trong đám bạn bè thân thiết.
Tính tình nóng lạnh bất thường, đối với phụ nữ không chút mềm lòng, lúc nào cũng giữ vẻ mặt lạnh nhạt vô tình đúng với hình tượng tổng tài bá đạo.
Anh từng nói hùng hồn rằng vợ tương lai của mình phải thoả mãn đồng thời ba điều kiện thông minh, xinh đẹp, giàu có... Thiếu một thứ cũng không được.
Nếu không anh sẽ tình nguyện sống độc thân cả đời.
Sau này chính Tần Dạ đã bị vả mặt.
Anh gặp một cô gái mềm mại thích khóc, cô gái ấy ám ảnh anh giống như ma quỷ, khiến anh cưng chiều cô đến nỗi không ngừng được.
Thậm chí sau này cô gái nhỏ biến mất… anh còn điên cuồng đi tìm cô.
° ° °
Yêu – chính là chỉ cần có một tia hy vọng thì sẽ nguyện ý đi yêu người ấy.
Yêu – chính là không tiếc đánh vỡ nguyên tắc và liều mạng bảo vệ người trong lòng.
Nếu một ngày bạn gặp được người như thế, vậy đừng chần chờ, hãy mạnh mẽ mà yêu đi!!
Cô yêu thầm bạn trai của bạn thân.
Bắt đầu từ cấp ba cho đến tận hiện tại.
Lúc biết bạn trai của bạn thân biến thành bạn trai cũ, bạn thân cũng tìm được hạnh phúc mới, cô vẫn không dám nhìn thẳng vào “tình cảm” này.
Cô chỉ yên lặng nhớ thương anh, giống như khi nhìn ngắm những ngôi sao trên bầu trời, thích nhưng không thể với tới.
Yêu thầm tựa như thưởng thức một tách trà, mùi hương thì thơm ngát nhưng uống vào lại đắng chát. Cuối cùng chỉ có thể lựa chọn nuốt xuống rồi chờ thời gian làm cho phai mờ đi …
Mãi đến một ngày, có một ông lão thần bí đưa cho cô một sợi dây tơ hồng, giúp cô gỡ bỏ mối tương tư nhiều năm.
° ° °
Tần Dạ nổi tiếng khó ở trong đám bạn bè thân thiết.
Tính tình nóng lạnh bất thường, đối với phụ nữ không chút mềm lòng, lúc nào cũng giữ vẻ mặt lạnh nhạt vô tình đúng với hình tượng tổng tài bá đạo.
Anh từng nói hùng hồn rằng vợ tương lai của mình phải thoả mãn đồng thời ba điều kiện thông minh, xinh đẹp, giàu có... Thiếu một thứ cũng không được.
Nếu không anh sẽ tình nguyện sống độc thân cả đời.
Sau này chính Tần Dạ đã bị vả mặt.
Anh gặp một cô gái mềm mại thích khóc, cô gái ấy ám ảnh anh giống như ma quỷ, khiến anh cưng chiều cô đến nỗi không ngừng được.
Thậm chí sau này cô gái nhỏ biến mất… anh còn điên cuồng đi tìm cô.
° ° °
Yêu – chính là chỉ cần có một tia hy vọng thì sẽ nguyện ý đi yêu người ấy.
Yêu – chính là không tiếc đánh vỡ nguyên tắc và liều mạng bảo vệ người trong lòng.
Nếu một ngày bạn gặp được người như thế, vậy đừng chần chờ, hãy mạnh mẽ mà yêu đi!!
3.8
Ta mười tám tuổi xuân xanh, nhưng chưa có nổi một mống trượng phu.
Mẫu thân lo lắng vô cùng, mời biết bao bà mối, vất vả lắm mới định được hôn ước với vị thiếu gia nhỏ hơn ta hai tuổi của phủ Tướng quân. Ai ngờ đâu, ngày thành thân, vị thiếu gia kia lại mang theo thanh mai trúc mã bỏ trốn mất dạng.
Mọi người đều thở dài, tiếc cho tiểu thư phủ Thừa tướng lận đận đường tình duyên, e là cả đời phải làm lão cô nương rồi.
Ta chỉ cười, ánh mắt xuyên qua lớp khăn voan đỏ thắm, hướng về phía nam nhân đang ngồi uy nghiêm trên cao đường phủ Tướng quân.
Mục tiêu của ta, từ trước đến nay chỉ có một.
Mẫu thân lo lắng vô cùng, mời biết bao bà mối, vất vả lắm mới định được hôn ước với vị thiếu gia nhỏ hơn ta hai tuổi của phủ Tướng quân. Ai ngờ đâu, ngày thành thân, vị thiếu gia kia lại mang theo thanh mai trúc mã bỏ trốn mất dạng.
Mọi người đều thở dài, tiếc cho tiểu thư phủ Thừa tướng lận đận đường tình duyên, e là cả đời phải làm lão cô nương rồi.
Ta chỉ cười, ánh mắt xuyên qua lớp khăn voan đỏ thắm, hướng về phía nam nhân đang ngồi uy nghiêm trên cao đường phủ Tướng quân.
Mục tiêu của ta, từ trước đến nay chỉ có một.
4.1
"Năm ấy tôi học 11, ba tôi lại kết hôn"
Trích đoạn:
Lúc ba tôi giới thiệu cho tôi người phụ nữ sắp trở thành mẹ kế của mình trên bàn ăn, tôi chẳng thèm đếm xỉa đến ổng.
Thực ra tối qua tôi nằm mơ.
Trong mơ là ba tôi tìm cho tôi một bà mẹ, mua 1 tặng 1, tôi được khuyến mãi thêm một thằng anh.
Nhưng câu chuyện không chỉ đơn giản là tôi có thêm một bà mẹ với một thằng anh như vậy.
Trong mơ, có người nói cho tôi biết, tôi thật ra là thằng em kế vừa đĩ vừa xấu xa độc ác của nhân vật chính tiểu thuyết.
Trích đoạn:
Lúc ba tôi giới thiệu cho tôi người phụ nữ sắp trở thành mẹ kế của mình trên bàn ăn, tôi chẳng thèm đếm xỉa đến ổng.
Thực ra tối qua tôi nằm mơ.
Trong mơ là ba tôi tìm cho tôi một bà mẹ, mua 1 tặng 1, tôi được khuyến mãi thêm một thằng anh.
Nhưng câu chuyện không chỉ đơn giản là tôi có thêm một bà mẹ với một thằng anh như vậy.
Trong mơ, có người nói cho tôi biết, tôi thật ra là thằng em kế vừa đĩ vừa xấu xa độc ác của nhân vật chính tiểu thuyết.
3
Trước cửa phòng vây đầy người, Vãn Phong đem rác rưởi ném vào trong thùng rác, đang muốn trở về thì bị lục thẩm ở trong thôn túm chặt lấy cánh tay.
"Vãn Phong à, nhà cháu lúc này chắc là đang phát tài đi, tiểu tử kia vừa nhìn thấy chính là kẻ có tiền, chờ cậu ta tỉnh lại, đoán chừng có thể cho nhà cháu một số tiền thật lớn đi."
Lục thẩm nói những lời này cũng chính là hỏi thăm bóng gió.
Ông trời không phụ lòng người, liền có người nhìn thấy cha mẹ Vãn Phong vội vội vàng vàng mà khiêng một nam nhân trở về...
"Vãn Phong à, nhà cháu lúc này chắc là đang phát tài đi, tiểu tử kia vừa nhìn thấy chính là kẻ có tiền, chờ cậu ta tỉnh lại, đoán chừng có thể cho nhà cháu một số tiền thật lớn đi."
Lục thẩm nói những lời này cũng chính là hỏi thăm bóng gió.
Ông trời không phụ lòng người, liền có người nhìn thấy cha mẹ Vãn Phong vội vội vàng vàng mà khiêng một nam nhân trở về...
3.7
Đại Ca Và Mít Ướt kể về nhân vật Khương Điềm vì hiến thận cho chị gái mà chết ở trên bàn phẫu thuật. Sau khi cô chết cũng chỉ có một mình Tô Dĩ Nam tới thăm mộ. Cuối cùng hắn còn vì cô mà tự sát.
Hoá ra đời trước Tô Dĩ Nam cũng yêu thầm cô, nhưng không dám thổ lộ.
Sau khi sống lại, Khương Điềm quyết định phải tìm được Tô Dĩ Nam. Chủ động bày tỏ tình cảm với hắn, cô không muốn đời này hai người lại tiếp tục bỏ lỡ nhau.
Tuyến lệ của Khương Điềm trời sinh đã khác người, chỉ cần chịu một chút kích thích là rơi nước mắt. Sau khi trọng sinh cô đi tìm Tô Dĩ Nam chuẩn bị thổ lộ.
Mà giờ phút này Tô Dĩ Nam đang mặc quần jean phá cách, sắp sửa cùng đám thiếu niên lưu manh đánh nhau.
Khương Điềm sợ Tô Dĩ Nam gặp nguy hiểm, sốt ruột đến nỗi nước mắt không ngừng tuôn ra.
Sau đó đám thiếu niên lưu manh kia liền được chứng kiến một màn gây chấn động, chỉ thấy Tô lão đại thân là anh hùng Thất Trung lại luống cuống như kiến bò chảo nóng, vội vàng ôm nữ sinh nho nhỏ kia vào trong ngực dỗ dành, giọng nói mềm mại ôn nhu như nước.
Đám thiếu niên lưu manh: Đại ca, anh tới đây để đánh nhau hay để ngược cẩu độc thân vậy?
Hoá ra đời trước Tô Dĩ Nam cũng yêu thầm cô, nhưng không dám thổ lộ.
Sau khi sống lại, Khương Điềm quyết định phải tìm được Tô Dĩ Nam. Chủ động bày tỏ tình cảm với hắn, cô không muốn đời này hai người lại tiếp tục bỏ lỡ nhau.
Tuyến lệ của Khương Điềm trời sinh đã khác người, chỉ cần chịu một chút kích thích là rơi nước mắt. Sau khi trọng sinh cô đi tìm Tô Dĩ Nam chuẩn bị thổ lộ.
Mà giờ phút này Tô Dĩ Nam đang mặc quần jean phá cách, sắp sửa cùng đám thiếu niên lưu manh đánh nhau.
Khương Điềm sợ Tô Dĩ Nam gặp nguy hiểm, sốt ruột đến nỗi nước mắt không ngừng tuôn ra.
Sau đó đám thiếu niên lưu manh kia liền được chứng kiến một màn gây chấn động, chỉ thấy Tô lão đại thân là anh hùng Thất Trung lại luống cuống như kiến bò chảo nóng, vội vàng ôm nữ sinh nho nhỏ kia vào trong ngực dỗ dành, giọng nói mềm mại ôn nhu như nước.
Đám thiếu niên lưu manh: Đại ca, anh tới đây để đánh nhau hay để ngược cẩu độc thân vậy?
4.9
Tác giả: Mễ Hoa
Thể loại: Cổ Đại, Sủng, Huyền Huyễn, Chữa Lành, Hư Cấu Kỳ Ảo, Ngọt
Team dịch: Tiểu Lạc Lạc
Giới thiệu
Ta vốn là một con thỏ tinh nơi thâm sơn cùng cốc, vì muốn báo ân nên đã hóa thành biểu tỷ của một đứa trẻ.
Hai chúng ta nương tựa vào nhau mà sống qua ngày.
Cậu bé ấy từ nhỏ đã yếu đuối, hay khóc nhè, lớn lên thi đậu tiến sĩ, rồi nhất quyết đòi cưới ta.
Ta không đồng ý, hắn liền quỳ sụp xuống, ôm lấy chân ta nỉ non, khóc đến sưng cả mắt.
"Biểu tỷ, tỷ thương ta với, rời xa tỷ rồi ta biết sống sao đây?"
Sau này, ta chấp nhận thành thân với hắn.
Vô tình một hôm, ta nghe thấy hắn nói với một tên nha dịch rằng: "Nữ nhân vốn dĩ mềm lòng, nếu nàng không có ý với ngươi, vậy thì hãy khiến nàng thương hại ngươi. Người mình thích, dù có chết cũng phải giành lấy."
Khi ấy, vị huyện lệnh trẻ tuổi, tuấn tú của huyện Thanh Trì đang thong thả cho cá ăn bên hồ.
Khóe môi hắn khẽ nhếch lên, mỉm cười ôn hòa.
Thể loại: Cổ Đại, Sủng, Huyền Huyễn, Chữa Lành, Hư Cấu Kỳ Ảo, Ngọt
Team dịch: Tiểu Lạc Lạc
Giới thiệu
Ta vốn là một con thỏ tinh nơi thâm sơn cùng cốc, vì muốn báo ân nên đã hóa thành biểu tỷ của một đứa trẻ.
Hai chúng ta nương tựa vào nhau mà sống qua ngày.
Cậu bé ấy từ nhỏ đã yếu đuối, hay khóc nhè, lớn lên thi đậu tiến sĩ, rồi nhất quyết đòi cưới ta.
Ta không đồng ý, hắn liền quỳ sụp xuống, ôm lấy chân ta nỉ non, khóc đến sưng cả mắt.
"Biểu tỷ, tỷ thương ta với, rời xa tỷ rồi ta biết sống sao đây?"
Sau này, ta chấp nhận thành thân với hắn.
Vô tình một hôm, ta nghe thấy hắn nói với một tên nha dịch rằng: "Nữ nhân vốn dĩ mềm lòng, nếu nàng không có ý với ngươi, vậy thì hãy khiến nàng thương hại ngươi. Người mình thích, dù có chết cũng phải giành lấy."
Khi ấy, vị huyện lệnh trẻ tuổi, tuấn tú của huyện Thanh Trì đang thong thả cho cá ăn bên hồ.
Khóe môi hắn khẽ nhếch lên, mỉm cười ôn hòa.
3.2
SỰ CỨU RỖI CỦA THIÊN KIM GIẢ!
. ݁₊ ⊹. ݁˖. ݁. ݁₊ ⊹. ݁˖. ݁. ݁₊ ⊹. ݁˖. ݁
Tác giả: Hoa Tang
Tên gốc: Sự cứu rỗi của thiên kim giả
Edit: Bách Niên Giai Lão
. ݁₊ ⊹. ݁˖. ݁. ݁₊ ⊹. ݁˖. ݁. ݁₊ ⊹. ݁˖. ݁
Giới thiệu:
Một ngày trước sinh nhật thứ 18, anh trai dẫn về một cô gái, nói với tôi: “ Trình Nguyệt, em vốn không phải con gái ruột nhà họ Trình, Ngữ Thanh mới là con gái ruột nhà họ”.
Tôi đứng trong phòng khách lớn như vậy, tiếng nói lạnh lùng ấy vang vọng trong đầu khiến tôi phải mất một phút mới định thần lại và hiểu được ý nghĩa trong lời nói của anh.
Cô gái được anh trai tôi bảo vệ phía sau lưng rụt rè ngó đầu ra ngoài, lúng túng nhìn quanh ngôi biệt thự tráng lệ của nhà họ Trình, cũng là ngôi nhà mới của cô ấy, dè dặt nhưng thoáng chút ranh mãnh trên gương mặt.
Còn tôi, nhìn thấy khuôn mặt cười bệnh hoạn của anh trai tôi, Trình Thần, trong lòng chỉ cảm thấy bơ vơ và lạc lõng vô cùng.
Nếu tôi biết rằng mình chỉ đang ở trong một cuốn tiểu thuyết đầy tàn bạo, tất cả những điều này chỉ là giả thì tôi nhất định sẽ không buồn đến thế.
. ݁₊ ⊹. ݁˖. ݁. ݁₊ ⊹. ݁˖. ݁. ݁₊ ⊹. ݁˖. ݁
Tác giả: Hoa Tang
Tên gốc: Sự cứu rỗi của thiên kim giả
Edit: Bách Niên Giai Lão
. ݁₊ ⊹. ݁˖. ݁. ݁₊ ⊹. ݁˖. ݁. ݁₊ ⊹. ݁˖. ݁
Giới thiệu:
Một ngày trước sinh nhật thứ 18, anh trai dẫn về một cô gái, nói với tôi: “ Trình Nguyệt, em vốn không phải con gái ruột nhà họ Trình, Ngữ Thanh mới là con gái ruột nhà họ”.
Tôi đứng trong phòng khách lớn như vậy, tiếng nói lạnh lùng ấy vang vọng trong đầu khiến tôi phải mất một phút mới định thần lại và hiểu được ý nghĩa trong lời nói của anh.
Cô gái được anh trai tôi bảo vệ phía sau lưng rụt rè ngó đầu ra ngoài, lúng túng nhìn quanh ngôi biệt thự tráng lệ của nhà họ Trình, cũng là ngôi nhà mới của cô ấy, dè dặt nhưng thoáng chút ranh mãnh trên gương mặt.
Còn tôi, nhìn thấy khuôn mặt cười bệnh hoạn của anh trai tôi, Trình Thần, trong lòng chỉ cảm thấy bơ vơ và lạc lõng vô cùng.
Nếu tôi biết rằng mình chỉ đang ở trong một cuốn tiểu thuyết đầy tàn bạo, tất cả những điều này chỉ là giả thì tôi nhất định sẽ không buồn đến thế.
5
Tác giả: Thủy Noãn Áp Tri (Nước Ấm Vịt Hay Liền)
Edit: Vì Tinh Tú Trong Tim
Editor: Ngọc Thụy
Beta: Hạ Trang
Số chương: 43
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Giới giải trí, Chủ thụ, Nhẹ nhàng, 1v1, Manh sủng
CP chính: Quý Nguyễn (BOT) X Đỗ Cảnh Hú (TOP)
HỆ LIỆT TÌNH YÊU THUẦN KHIẾT: Ảnh đế muốn nuôi vịt - Nhà có ngỗng dữ
Văn án
#Bot là gà#, #Top là người#
Quý gà con thích một người đẹp, nhưng người này nức tiếng là lăng nhăng vì bắt cá nhiều tay trong giới. Hắn ta bắt cá khắp nơi, con nào con nấy đều là sắc nước hương trời.
Quý gà con sờ cằm: Bắt cá à, không biết anh ấy có hứng thú với gà không ta...
Nhưng cậu rất tự tin, bởi cậu chắc chắn mình là con gà đẹp nhất!!!
#Bắt cá dưới sông, không bằng lên bờ bắt gà#
Đỗ Cảnh Hú không sợ trời không sợ đất, chỉ sợ mỗi gà. Tuy nhiên hắn lại không ngờ được có ngày mình sẽ yêu một con gà.
Đêm trăng tròn, Quý gà con biến lại thành gà, Đỗ Cảnh Hú đành phải ngồi co ro trong góc.
Quý Nguyễn: Cục cục cục!
Có phải anh không thương em hay không!
Đỗ Cảnh Hú: Yêu! Anh yêu em mà!
Quý Nguyễn: Vậy anh lại đây ôm em coi!
Đỗ Cảnh Hú: Anh sợ!
Quý Nguyễn: Miệng lưỡi đàn ông, gạt gà là hay!!!
Là ai?
Là ai nói, nếu em là gà, vậy gà chính là sinh vật đáng yêu nhất thế giới hả?
Quý Nguyễn (Bot) X Đỗ Cảnh Hú (Top)
Tóm tắt: Lăng nhăng bắt cá, không bằng bắt gà!
Ý chính: Tự tin lên, phải tin rằng bản thân mình đẹp
GIẢI THÍCH TÊN TÁC GIẢ
Tên tác giả (Thủy Noãn Áp Tri – Nước Ấm Vịt Hay Liền) là một câu thơ trong bài thơ "Xuân giang vãn cảnh" kỳ 1 của Huệ Sùng.
Bản gốc:
竹外桃花三兩枝,
春江水暖鴨先知。
蔞蒿滿地蘆芽短,
正是河豚欲上時。
Bản hán việt:
Trúc ngoại đào hoa tam lưỡng chi,
Xuân giang thuỷ noãn áp tiên tri.
Lâu hao mãn địa lô nha đoản,
Chính thị hà đồn dục thướng thì.
Dịch nghĩa:
Bên ngoài bụi trúc, hoa đào nở hai ba cành,
Sông sang xuân, nước ấm lên, con vịt là biết trước tiên.
Cỏ lâu hao mọc đầy đất, mầm lau mới lên còn ngắn,
Chính là lúc loài lợn nước muốn lên ăn.
Edit: Vì Tinh Tú Trong Tim
Editor: Ngọc Thụy
Beta: Hạ Trang
Số chương: 43
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Giới giải trí, Chủ thụ, Nhẹ nhàng, 1v1, Manh sủng
CP chính: Quý Nguyễn (BOT) X Đỗ Cảnh Hú (TOP)
HỆ LIỆT TÌNH YÊU THUẦN KHIẾT: Ảnh đế muốn nuôi vịt - Nhà có ngỗng dữ
Văn án
#Bot là gà#, #Top là người#
Quý gà con thích một người đẹp, nhưng người này nức tiếng là lăng nhăng vì bắt cá nhiều tay trong giới. Hắn ta bắt cá khắp nơi, con nào con nấy đều là sắc nước hương trời.
Quý gà con sờ cằm: Bắt cá à, không biết anh ấy có hứng thú với gà không ta...
Nhưng cậu rất tự tin, bởi cậu chắc chắn mình là con gà đẹp nhất!!!
#Bắt cá dưới sông, không bằng lên bờ bắt gà#
Đỗ Cảnh Hú không sợ trời không sợ đất, chỉ sợ mỗi gà. Tuy nhiên hắn lại không ngờ được có ngày mình sẽ yêu một con gà.
Đêm trăng tròn, Quý gà con biến lại thành gà, Đỗ Cảnh Hú đành phải ngồi co ro trong góc.
Quý Nguyễn: Cục cục cục!
Có phải anh không thương em hay không!
Đỗ Cảnh Hú: Yêu! Anh yêu em mà!
Quý Nguyễn: Vậy anh lại đây ôm em coi!
Đỗ Cảnh Hú: Anh sợ!
Quý Nguyễn: Miệng lưỡi đàn ông, gạt gà là hay!!!
Là ai?
Là ai nói, nếu em là gà, vậy gà chính là sinh vật đáng yêu nhất thế giới hả?
Quý Nguyễn (Bot) X Đỗ Cảnh Hú (Top)
Tóm tắt: Lăng nhăng bắt cá, không bằng bắt gà!
Ý chính: Tự tin lên, phải tin rằng bản thân mình đẹp
GIẢI THÍCH TÊN TÁC GIẢ
Tên tác giả (Thủy Noãn Áp Tri – Nước Ấm Vịt Hay Liền) là một câu thơ trong bài thơ "Xuân giang vãn cảnh" kỳ 1 của Huệ Sùng.
Bản gốc:
竹外桃花三兩枝,
春江水暖鴨先知。
蔞蒿滿地蘆芽短,
正是河豚欲上時。
Bản hán việt:
Trúc ngoại đào hoa tam lưỡng chi,
Xuân giang thuỷ noãn áp tiên tri.
Lâu hao mãn địa lô nha đoản,
Chính thị hà đồn dục thướng thì.
Dịch nghĩa:
Bên ngoài bụi trúc, hoa đào nở hai ba cành,
Sông sang xuân, nước ấm lên, con vịt là biết trước tiên.
Cỏ lâu hao mọc đầy đất, mầm lau mới lên còn ngắn,
Chính là lúc loài lợn nước muốn lên ăn.