All Mangas
2538 Truyện
Sắp xếp theo
3.6
Ta và Thẩm Duật đồng thời sống lại.
Phu thê mười năm, nay lại không hẹn mà cùng tránh gặp nhau.
Hắn không chút hối hận, dứt khoát bỏ đi tìm công chúa.
Cho đến ngày ta thành thân, hắn mới trở về.
Tả Tướng vốn luôn trầm tĩnh, uy nghiêm giờ đây lại nở nụ cười còn khó coi hơn khóc:
"Tự nàng đi theo ta, hay là để ta đến cướp dâu? A Trúc, có phải ta cho nàng quá nhiều tự do, cho nên nàng mới quên mất thủ đoạn của ta rồi?".
Phu thê mười năm, nay lại không hẹn mà cùng tránh gặp nhau.
Hắn không chút hối hận, dứt khoát bỏ đi tìm công chúa.
Cho đến ngày ta thành thân, hắn mới trở về.
Tả Tướng vốn luôn trầm tĩnh, uy nghiêm giờ đây lại nở nụ cười còn khó coi hơn khóc:
"Tự nàng đi theo ta, hay là để ta đến cướp dâu? A Trúc, có phải ta cho nàng quá nhiều tự do, cho nên nàng mới quên mất thủ đoạn của ta rồi?".
4.4
Họa Sinh
Tác giả: Luyến Trường An
Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, Spanking văn, ngọt, không tra không ngược không máu chó, HE.
🌼 Bác sĩ (Hứa Nghiễn Sinh) × Họa sĩ truyện tranh (Thời Vũ)
🌼 Độ dài: 54 chương
Giới thiệu
Câu chuyện ngọt ngào của Đồ khốn lớn và Đồ khốn nhỏ
Tác giả: Luyến Trường An
Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, Spanking văn, ngọt, không tra không ngược không máu chó, HE.
🌼 Bác sĩ (Hứa Nghiễn Sinh) × Họa sĩ truyện tranh (Thời Vũ)
🌼 Độ dài: 54 chương
Giới thiệu
Câu chuyện ngọt ngào của Đồ khốn lớn và Đồ khốn nhỏ
3.8
Chuyện thường ngày sủng ngọt của cặp đôi thanh mai trúc mã + H
Em là dây tầm gửi của anh, anh là cây cao của em.
Quãng đời còn lại, anh chỉ yêu mình em...
Sảng văn, ngọt ngào nữ tính, thanh mai trúc mã.
Em là dây tầm gửi của anh, anh là cây cao của em.
Quãng đời còn lại, anh chỉ yêu mình em...
Sảng văn, ngọt ngào nữ tính, thanh mai trúc mã.
8.8
Tác giả: Lạc Nguyệt Thiển
Editor: Cua
Số chương: 14 chương
Ngọt văn, ngắn, 1v1
Nguyên sang tiểu thuyết - BL - ngắn - kết thúc
Phương tây - ABO - chay mặn cân đối - bánh ngọt nhỏ
CP: Ôn nhu tuấn mỹ có chút xấu xa người thừa kế Alpha công (Dean) x Bị lưu lạc Omega thụ (Ivan)
Bối cảnh tinh tế, miêu tả tình cảm là chính, cốt truyện chỉ là phụ, ngọt văn ngắn, 1v1
"Ta muốn làm một giao dịch với ngài, ta muốn cùng quý quốc đưa ra... hòa thân. Nếu ngài không tin ta, trước hết có thể... đánh dấu ta."
"Nếu ta ăn sạch sẽ không chịu trách nhiệm, cậu tính như thế nào đây..."
Editor: Cua
Số chương: 14 chương
Ngọt văn, ngắn, 1v1
Nguyên sang tiểu thuyết - BL - ngắn - kết thúc
Phương tây - ABO - chay mặn cân đối - bánh ngọt nhỏ
CP: Ôn nhu tuấn mỹ có chút xấu xa người thừa kế Alpha công (Dean) x Bị lưu lạc Omega thụ (Ivan)
Bối cảnh tinh tế, miêu tả tình cảm là chính, cốt truyện chỉ là phụ, ngọt văn ngắn, 1v1
"Ta muốn làm một giao dịch với ngài, ta muốn cùng quý quốc đưa ra... hòa thân. Nếu ngài không tin ta, trước hết có thể... đánh dấu ta."
"Nếu ta ăn sạch sẽ không chịu trách nhiệm, cậu tính như thế nào đây..."
4.4
Thể loại: Original, Ngôn tình, Cổ đại, HE, Tình cảm, Song khiết, H văn, Duyên trời tác hợp, Cận thủy lâu đài, Điền văn.
Trong lầu Liễu có nàng Dương Hoa bán rượu, xinh đẹp lả lơi, quyến rũ mĩ miều. Nàng đã hơn 20 mà chưa có tấm chồng, ngày ngày ca hát tiếp khách, mày cong mắt liếc, nghe đồn nàng xem bói rất chuẩn.
Ở thành Lệ có chàng huyện lệnh Lưu Việt phong lưu phóng khoáng, ôn hoà thương dân. Chẳng có huyện lệnh nào như chàng, sáng thăm trường học, chiều đi câu cá, nghe bảo chàng ủ rượu rất ngon.
Huyện lệnh vừa về nhậm chức đã chọc giận cô chủ quán rượu nổi nhất thành Lệ. Từ nay đôi lứa bén duyên, sớm hôm kề cận.
Đây là một câu chuyện về quan thanh liêm và gái phong trần. Quan thanh liêm nhưng không trong sáng, gái phong trần nhưng chẳng lẳng lơ.
Chú thích: Hoa tiền Việt hạ: là một phép chơi chữ bằng tên của nam nữ chính, gốc là cụm “Hoa tiền nguyệt hạ” – Trước hoa dưới trăng, chỉ nơi nam nữ hẹn hò yêu đương. Từ Việt trong tên nam chính đồng âm với từ Nguyệt là trăng.
Trong lầu Liễu có nàng Dương Hoa bán rượu, xinh đẹp lả lơi, quyến rũ mĩ miều. Nàng đã hơn 20 mà chưa có tấm chồng, ngày ngày ca hát tiếp khách, mày cong mắt liếc, nghe đồn nàng xem bói rất chuẩn.
Ở thành Lệ có chàng huyện lệnh Lưu Việt phong lưu phóng khoáng, ôn hoà thương dân. Chẳng có huyện lệnh nào như chàng, sáng thăm trường học, chiều đi câu cá, nghe bảo chàng ủ rượu rất ngon.
Huyện lệnh vừa về nhậm chức đã chọc giận cô chủ quán rượu nổi nhất thành Lệ. Từ nay đôi lứa bén duyên, sớm hôm kề cận.
Đây là một câu chuyện về quan thanh liêm và gái phong trần. Quan thanh liêm nhưng không trong sáng, gái phong trần nhưng chẳng lẳng lơ.
Chú thích: Hoa tiền Việt hạ: là một phép chơi chữ bằng tên của nam nữ chính, gốc là cụm “Hoa tiền nguyệt hạ” – Trước hoa dưới trăng, chỉ nơi nam nữ hẹn hò yêu đương. Từ Việt trong tên nam chính đồng âm với từ Nguyệt là trăng.
4.1
Đầu xuân, ta nhặt được một bé gái bên vệ đường.
Nó nhỏ xíu, hơi thở mong manh, tưởng chừng không qua nổi.
Đem về nhà cứu chữa, mới hay đầu óc nó có vấn đề. Suốt ngày tự nhận mình là Công chúa trong hoàng cung.
Ta là kẻ quê mùa, đâu có chiều chuộng nó nổi.
Ta bắt nó làm việc, dạy nó cán bột, để đôi má hồng hào ấy phơi nắng đến rám nâu. Vừa nhìn vừa cười, nghĩ bụng, thế này mới giống con bé làng chài chứ.
Thế mà một hôm, con bé cãi nhau với ta, tức giận bỏ chạy. Ta tìm khắp nơi cũng không thấy.
Đang rối bời, bất chợt có một vị công công tìm đến.
Hắn cung kính hành lễ, nụ cười hòa nhã nhưng làm ta lạnh sống lưng: "Hoàng thượng tuyên cô nương nhập cung."
Ta ngẩn người, còn chưa kịp phản ứng, hắn đã cười tủm tỉm nói tiếp: "Công chúa muốn mời cô nương làm hoàng tẩu của mình đấy!”
Nó nhỏ xíu, hơi thở mong manh, tưởng chừng không qua nổi.
Đem về nhà cứu chữa, mới hay đầu óc nó có vấn đề. Suốt ngày tự nhận mình là Công chúa trong hoàng cung.
Ta là kẻ quê mùa, đâu có chiều chuộng nó nổi.
Ta bắt nó làm việc, dạy nó cán bột, để đôi má hồng hào ấy phơi nắng đến rám nâu. Vừa nhìn vừa cười, nghĩ bụng, thế này mới giống con bé làng chài chứ.
Thế mà một hôm, con bé cãi nhau với ta, tức giận bỏ chạy. Ta tìm khắp nơi cũng không thấy.
Đang rối bời, bất chợt có một vị công công tìm đến.
Hắn cung kính hành lễ, nụ cười hòa nhã nhưng làm ta lạnh sống lưng: "Hoàng thượng tuyên cô nương nhập cung."
Ta ngẩn người, còn chưa kịp phản ứng, hắn đã cười tủm tỉm nói tiếp: "Công chúa muốn mời cô nương làm hoàng tẩu của mình đấy!”
4.6
Trường An tháng Chạp lạnh lẽo hơn ta tưởng tượng, gió rét như dao cứa vào da thịt, đau đến buốt giá.
Ta khoác áo choàng dày cộm mà vẫn thấy khó chịu, nào biết đám dân đen đứng xem náo nhiệt bên pháp trường giữa trời đông giá rét này có nghị lực gì.
A Kiều chạy đến bên cạnh ta, nhét một chiếc lò sưởi vào tay ta, lại giúp ta chỉnh áo choàng, dựng cổ áo che kín mặt. Ta khẽ nói lời cảm tạ, tiếp tục nhìn chằm chằm vào đài hành hình không chớp mắt.
Đây là buổi xử trảm cuối cùng của mùa đông năm nay.
Người bị trói quỳ trên kia là gia gia, gia mẫu và huynh trưởng của ta. Người ngồi trên đài cao giám trảm chính là vị hôn phu cũ của ta - Lâm Ân Diễm.
Một sự kết hợp vừa kỳ lạ vừa nực cười, người nam nhân ta yêu nhất lại đích thân hạ lệnh xử tử người thân của ta.
Những kẻ hầu người hạ quen thuộc trước kia của ta, cùng đám quan lại Hoài Dương bị liên lụy vào vụ mưu phản này đã lần lượt bị chém đầu, thi thể không đầu không chiếu manh vứt lên bãi tha ma ngoài thành. Gia gia, gia mẫu và huynh trưởng của ta cũng sẽ không được đối xử tốt hơn họ.
Ánh mắt trống rỗng của ta rời khỏi người thân đang cúi đầu, rơi trên người Lâm Ân Diễm. Hắn như cảm nhận được điều gì, ngừng nói chuyện với thuộc hạ, quay đầu nhìn ta. Khi ánh mắt chạm nhau, ta thấy trong mắt hắn hiện lên vẻ lo lắng, khẽ lắc đầu với ta. Ta biết ý hắn là muốn ta về phủ, đừng tự làm khổ mình ở đây.
Ta khoác áo choàng dày cộm mà vẫn thấy khó chịu, nào biết đám dân đen đứng xem náo nhiệt bên pháp trường giữa trời đông giá rét này có nghị lực gì.
A Kiều chạy đến bên cạnh ta, nhét một chiếc lò sưởi vào tay ta, lại giúp ta chỉnh áo choàng, dựng cổ áo che kín mặt. Ta khẽ nói lời cảm tạ, tiếp tục nhìn chằm chằm vào đài hành hình không chớp mắt.
Đây là buổi xử trảm cuối cùng của mùa đông năm nay.
Người bị trói quỳ trên kia là gia gia, gia mẫu và huynh trưởng của ta. Người ngồi trên đài cao giám trảm chính là vị hôn phu cũ của ta - Lâm Ân Diễm.
Một sự kết hợp vừa kỳ lạ vừa nực cười, người nam nhân ta yêu nhất lại đích thân hạ lệnh xử tử người thân của ta.
Những kẻ hầu người hạ quen thuộc trước kia của ta, cùng đám quan lại Hoài Dương bị liên lụy vào vụ mưu phản này đã lần lượt bị chém đầu, thi thể không đầu không chiếu manh vứt lên bãi tha ma ngoài thành. Gia gia, gia mẫu và huynh trưởng của ta cũng sẽ không được đối xử tốt hơn họ.
Ánh mắt trống rỗng của ta rời khỏi người thân đang cúi đầu, rơi trên người Lâm Ân Diễm. Hắn như cảm nhận được điều gì, ngừng nói chuyện với thuộc hạ, quay đầu nhìn ta. Khi ánh mắt chạm nhau, ta thấy trong mắt hắn hiện lên vẻ lo lắng, khẽ lắc đầu với ta. Ta biết ý hắn là muốn ta về phủ, đừng tự làm khổ mình ở đây.
4.5
Ta là thứ nữ trong nhà, từ nhỏ đã luôn được đích tỷ chăm sóc chu đáo.
Kiếp trước, đích tỷ gả cho Nhiếp Chính Vương – người đàn ông không thể làm tròn bổn phận phu quân.
Ngày ngày, nàng dùng nước mắt để rửa mặt, ưu phiền chất chứa mà bạc mệnh ra đi.
Còn ta lại gả cho Trạng nguyên xuất thân bần hàn.
Hắn chê ta quê mùa, ta mắng hắn thối nát, bảo thủ.
Ngày qua ngày, cuộc sống chẳng khác nào gà bay c.h.ó chạy.
Kiếp này, cả ta và đích tỷ đều đã trọng sinh.
Đích tỷ hỏi: “Đổi thử không?”
Ta không ngần ngại đáp: “Đổi thì đổi!”
Kiếp trước, đích tỷ gả cho Nhiếp Chính Vương – người đàn ông không thể làm tròn bổn phận phu quân.
Ngày ngày, nàng dùng nước mắt để rửa mặt, ưu phiền chất chứa mà bạc mệnh ra đi.
Còn ta lại gả cho Trạng nguyên xuất thân bần hàn.
Hắn chê ta quê mùa, ta mắng hắn thối nát, bảo thủ.
Ngày qua ngày, cuộc sống chẳng khác nào gà bay c.h.ó chạy.
Kiếp này, cả ta và đích tỷ đều đã trọng sinh.
Đích tỷ hỏi: “Đổi thử không?”
Ta không ngần ngại đáp: “Đổi thì đổi!”
4.2
"A Niệm?"
"A Niệm!"
"Tôi đây." Cố Niệm dựa lưng vào góc tường, thấp giọng đáp lại. Cậu vừa che vết thương đang không ngừng chảy máu trên vai mình, vừa lướt xem tình hình xung quanh, nhanh chóng nói. "Có hai người bị thương, tầng trên cùng đã xử lí xong, tầng 27, 28 vẫn có khả năng còn..."
"Đã biết."
"A Niệm!"
"Tôi đây." Cố Niệm dựa lưng vào góc tường, thấp giọng đáp lại. Cậu vừa che vết thương đang không ngừng chảy máu trên vai mình, vừa lướt xem tình hình xung quanh, nhanh chóng nói. "Có hai người bị thương, tầng trên cùng đã xử lí xong, tầng 27, 28 vẫn có khả năng còn..."
"Đã biết."
4.2
Tây đốc chủ Thịnh Tuyết Tản, âm hiểm độc ác, có thù tất báo, là con rắn độc nhất dưới tay hoàng đế đương thời. Lô Vãn là mỹ nhân tiến cống ở Vân Điền, có dung mạo khuynh nước khuynh thành, vào cung hơn tháng đã phong là Dao phi, mang ý nghĩa bầu trời xinh đẹp.
Dao phi thực sự rất xinh đẹp, nhưng Thịnh Tuyết Tản lại phát hiện người này nhìn thì có vẻ ngoan ngoãn nghe lời Hoàng đế, thật ra lại che đậy dã tâm. Hắn còn chưa kịp tra xét rõ ràng thì Dao phi đã cười tủm tỉm ngã vào lòng hắn.
Thịnh Tuyết Tản cười giễu, một hoạn quan như hắn sao có thể bị tình yêu chi phối.
Nhưng cuối cùng hắn vẫn đánh giá thấp Lô Vãn. Mang theo một tình yêu hâm nóng con rắn độc Thịnh Tuyết Tản này đến mức ăn ngủ không yên, cũng làm cho trái tim lạnh nhạt không thú vị của hắn sinh ra vài phần tình cảm.
Lô Vãn không có tâm tư xấu, nàng chỉ muốn làm như này như kia với Đề Đốc đại nhân mỗi ngày mà thôi.
[Điểm nổi bật: thái giám đích thực, xp bất định, mọi việc đều lấy sướng làm tiêu chuẩn, 1vs1.]
Cao H1V1BG cổ đại trùng sinh.
Dao phi thực sự rất xinh đẹp, nhưng Thịnh Tuyết Tản lại phát hiện người này nhìn thì có vẻ ngoan ngoãn nghe lời Hoàng đế, thật ra lại che đậy dã tâm. Hắn còn chưa kịp tra xét rõ ràng thì Dao phi đã cười tủm tỉm ngã vào lòng hắn.
Thịnh Tuyết Tản cười giễu, một hoạn quan như hắn sao có thể bị tình yêu chi phối.
Nhưng cuối cùng hắn vẫn đánh giá thấp Lô Vãn. Mang theo một tình yêu hâm nóng con rắn độc Thịnh Tuyết Tản này đến mức ăn ngủ không yên, cũng làm cho trái tim lạnh nhạt không thú vị của hắn sinh ra vài phần tình cảm.
Lô Vãn không có tâm tư xấu, nàng chỉ muốn làm như này như kia với Đề Đốc đại nhân mỗi ngày mà thôi.
[Điểm nổi bật: thái giám đích thực, xp bất định, mọi việc đều lấy sướng làm tiêu chuẩn, 1vs1.]
Cao H1V1BG cổ đại trùng sinh.
3.9
Tác giả: Lục Dược
Thể loại: ngôn tình, cổ đại, ngọt, cung đình hầu tước, yêu sâu sắc, duyên trời tác hợp, song khiết, HE
Số chương: 203 chương chính văn + 5 ngoại truyện
Editor: Suối Qua Khe Núi
Giới thiệu
Người đời đều biết Chưởng ấn thái giám Bùi Hồi Quang tàn bạo gian trá, một tay che trời.
Hoàng đế băng hà, ai ai cũng nói Chưởng ấn sẽ không tha mạng cho Tiểu Thái hậu.
Đại lễ tế trời, trước mặt trăm ngàn người, y quỳ rạp xuống bên chân nàng, nâng tà cung trang của nàng lên.
Y là ma quỷ có máu thịt, sinh ra để hủy diệt, lại chỉ cầu trở thành bề tôi của nàng.
Thẩm Hồi chịu hết nổi cái cảnh ban ngày làm Thái hậu, đêm đến thành đối thực* của thái giám, không nhịn được mà đá y: Đừng ôm ý đồ với ai gia nữa có được hay không?
Ánh mắt Bùi Hồi Quang nhìn nàng chứa đựng niềm quyến luyến gần như điên cuồng, khàn giọng đáp: Không thể.
Với Bùi Hồi Quang mà nói, Thẩm Hồi tựa trăng treo trời rộng, mà y là bùn nhơ thấp hèn.
Nhưng dẫu cho mục rữa cũng muốn dùng hết thảy cố chấp, to gan lớn mật mà có được nàng.
Biến chốn tường son cung cấm này thành bể hoan lạc của y và nàng, đến chết mới thôi.
*Đối thực: ý chỉ việc thái giám và cung nữ trở thành vợ chồng trên danh nghĩa.
Hướng dẫn sử dụng:
Lập ý: Thiện ý không phai.
Thể loại: ngôn tình, cổ đại, ngọt, cung đình hầu tước, yêu sâu sắc, duyên trời tác hợp, song khiết, HE
Số chương: 203 chương chính văn + 5 ngoại truyện
Editor: Suối Qua Khe Núi
Giới thiệu
Người đời đều biết Chưởng ấn thái giám Bùi Hồi Quang tàn bạo gian trá, một tay che trời.
Hoàng đế băng hà, ai ai cũng nói Chưởng ấn sẽ không tha mạng cho Tiểu Thái hậu.
Đại lễ tế trời, trước mặt trăm ngàn người, y quỳ rạp xuống bên chân nàng, nâng tà cung trang của nàng lên.
Y là ma quỷ có máu thịt, sinh ra để hủy diệt, lại chỉ cầu trở thành bề tôi của nàng.
Thẩm Hồi chịu hết nổi cái cảnh ban ngày làm Thái hậu, đêm đến thành đối thực* của thái giám, không nhịn được mà đá y: Đừng ôm ý đồ với ai gia nữa có được hay không?
Ánh mắt Bùi Hồi Quang nhìn nàng chứa đựng niềm quyến luyến gần như điên cuồng, khàn giọng đáp: Không thể.
Với Bùi Hồi Quang mà nói, Thẩm Hồi tựa trăng treo trời rộng, mà y là bùn nhơ thấp hèn.
Nhưng dẫu cho mục rữa cũng muốn dùng hết thảy cố chấp, to gan lớn mật mà có được nàng.
Biến chốn tường son cung cấm này thành bể hoan lạc của y và nàng, đến chết mới thôi.
*Đối thực: ý chỉ việc thái giám và cung nữ trở thành vợ chồng trên danh nghĩa.
Hướng dẫn sử dụng:
- 1v1, HE, thái giám thật.
- Nam chính không phải người tốt, đừng ôm hy vọng với đạo đức của nam chính.
Lập ý: Thiện ý không phai.
3.9
Yên Kiều vì cứu người nên gặp tai nạn xe, trước khi chết, cô nghe thấy một giọng nói bí ẩn hứa hẹn sẽ cho cô trọng sinh và ban tặng một hệ thống giúp cô "đổi đời". Thế rồi Yên Kiều xuyên không về cổ đại, trở thành con gái của một vị quan nhỏ.
Kế mẫu cay nghiệt, anh em bất hòa, suốt ngày đấu đá lẫn nhau khiến Yên Kiều cảm thấy mệt mỏi. Kiếp trước đã sống quá vất vả, kiếp này cô chỉ muốn an nhàn hưởng thụ, nên quyết định làm một "con cá mặn". Còn hệ thống ư? Chắc là "hỏng" rồi!
Hoàng đế Sở Úc lên ngôi từ năm 13 tuổi, đến năm 19 tuổi đã tự mình cai quản đất nước. Ngài là một vị vua anh minh, chăm lo việc nước, giúp đất nước ngày càng phồn vinh, thịnh vượng. Thế nhưng một ngày nọ, khi đang phê duyệt tấu chương, ngài gặp phải một "rắc rối" lớn.
"Ting - Hệ thống cung đấu số hiệu 818 xin được phục vụ! Phương châm của chúng tôi là giúp đỡ kí chủ nhanh chóng, an toàn và thoải mái bước lên đỉnh cao của cuộc sống."
"Ngài sắp tham gia tuyển tú, để tang khả năng cạnh tranh, 818 đã chọn ra những khóa học sau: đàn, múa, đọc sách. Xin hỏi hôm nay ngài muốn học gì ạ?".
Sở Úc: "Không..."
"Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, hệ thống sẽ tang ngài phần thưởng sau: Công thức chế tao thủy tinh."
Sở Úc lập tức đổi giọng: "Đọc sách."
"Tuyệt vời! Kí chủ đã chọn đọc sách. Xin mời bắt đầu ngay bây giờ."
Sau khi Sở Úc đọc sách suốt 6 canh giờ, hệ thống thông báo: "Hôm nay ngài đã lười biếng, nhiệm vụ thất bại, không có phần thưởng."
Sở Úc im lặng một lúc, rồi hỏi: "Chủ nhân của ngươi tên gì?"
Yên Kiều ở nhà ăn ngon mặc đẹp, thỉnh thoảng xem kịch "cung đấu", cho đến một ngày, có người từ trong cung đến, mang theo một xe sách và một thánh chỉ, yêu cầu Yên Kiều chăm chỉ đọc sách, mỗi ngày phải đọc đủ 6 canh giờ.
Yên Kiều bật dậy giữa đêm: "Không phải chứ, hắn bị điên à? Hoàng đế này sao lại lắm chuyện thế nhỉ?"
Sau này, Yên Kiều vào cung, Sở Úc đích thân dẫn cô làm nhiệm vụ, vô cùng tích cực.
"Hoàn thành nhiệm vụ vả mặt Thục phi, phần thưởng là kỹ thuật tưới tiêu ruộng lúa."
"Hoàn thành nhiệm vụ biểu diễn trong tiệc Trung thu, phần thưởng là..."
...
"Nhiệm vụ phụ được kích hoạt, Liễu Yên Thư hẹn gặp ngươi ở Xuân Vũ Lâu. Hoàn thành nhiệm vụ sẽ nhận được phần thưởng: Kỹ thuật sản xuất muối."
Sở Úc sa sầm mặt mày: "Nhiệm vụ này chúng ta không làm."
Yên Kiều khó hiểu: "Tại sao? Đó là kỹ thuật sản xuất muối đấy!"
Sở Úc kiên quyết: "Không được làm, bỏ nhiệm vụ này!".
Kế mẫu cay nghiệt, anh em bất hòa, suốt ngày đấu đá lẫn nhau khiến Yên Kiều cảm thấy mệt mỏi. Kiếp trước đã sống quá vất vả, kiếp này cô chỉ muốn an nhàn hưởng thụ, nên quyết định làm một "con cá mặn". Còn hệ thống ư? Chắc là "hỏng" rồi!
Hoàng đế Sở Úc lên ngôi từ năm 13 tuổi, đến năm 19 tuổi đã tự mình cai quản đất nước. Ngài là một vị vua anh minh, chăm lo việc nước, giúp đất nước ngày càng phồn vinh, thịnh vượng. Thế nhưng một ngày nọ, khi đang phê duyệt tấu chương, ngài gặp phải một "rắc rối" lớn.
"Ting - Hệ thống cung đấu số hiệu 818 xin được phục vụ! Phương châm của chúng tôi là giúp đỡ kí chủ nhanh chóng, an toàn và thoải mái bước lên đỉnh cao của cuộc sống."
"Ngài sắp tham gia tuyển tú, để tang khả năng cạnh tranh, 818 đã chọn ra những khóa học sau: đàn, múa, đọc sách. Xin hỏi hôm nay ngài muốn học gì ạ?".
Sở Úc: "Không..."
"Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, hệ thống sẽ tang ngài phần thưởng sau: Công thức chế tao thủy tinh."
Sở Úc lập tức đổi giọng: "Đọc sách."
"Tuyệt vời! Kí chủ đã chọn đọc sách. Xin mời bắt đầu ngay bây giờ."
Sau khi Sở Úc đọc sách suốt 6 canh giờ, hệ thống thông báo: "Hôm nay ngài đã lười biếng, nhiệm vụ thất bại, không có phần thưởng."
Sở Úc im lặng một lúc, rồi hỏi: "Chủ nhân của ngươi tên gì?"
Yên Kiều ở nhà ăn ngon mặc đẹp, thỉnh thoảng xem kịch "cung đấu", cho đến một ngày, có người từ trong cung đến, mang theo một xe sách và một thánh chỉ, yêu cầu Yên Kiều chăm chỉ đọc sách, mỗi ngày phải đọc đủ 6 canh giờ.
Yên Kiều bật dậy giữa đêm: "Không phải chứ, hắn bị điên à? Hoàng đế này sao lại lắm chuyện thế nhỉ?"
Sau này, Yên Kiều vào cung, Sở Úc đích thân dẫn cô làm nhiệm vụ, vô cùng tích cực.
"Hoàn thành nhiệm vụ vả mặt Thục phi, phần thưởng là kỹ thuật tưới tiêu ruộng lúa."
"Hoàn thành nhiệm vụ biểu diễn trong tiệc Trung thu, phần thưởng là..."
...
"Nhiệm vụ phụ được kích hoạt, Liễu Yên Thư hẹn gặp ngươi ở Xuân Vũ Lâu. Hoàn thành nhiệm vụ sẽ nhận được phần thưởng: Kỹ thuật sản xuất muối."
Sở Úc sa sầm mặt mày: "Nhiệm vụ này chúng ta không làm."
Yên Kiều khó hiểu: "Tại sao? Đó là kỹ thuật sản xuất muối đấy!"
Sở Úc kiên quyết: "Không được làm, bỏ nhiệm vụ này!".
8.6
Truyện ngắn Zhihu – Tác giả NHẤT LÊ
Thể loại: 1vs1, Cổ Đại, ĐOẢN VĂN, HE
Giới thiệu
Năm Cảnh Đức thứ mười ba, lễ cập kê của trưởng tỷ nhà ta tổ chức vô cùng náo nhiệt. Cũng vào hôm đó, trưởng tỷ được đương kim Thánh thượng chỉ hôn cho Thái tử. Một lúc song hỉ lâm môn, mọi người trong phủ đều vui mừng, nở mày nở mặt.
Khi đó ta chỉ mới mười một tuổi, đi theo Vũ sư phụ học được chút võ công, leo tường, lùa gà, rất hay gây chuyện. Phụ thân đại nhân nhà ta vô cùng đau đầu. Đáng tiếc ta là con út trong nhà nên luôn được cưng chiều. Ông ấy cũng chỉ có thể mắt nhắm mắt mở để ta tuỳ ý làm loạn, chỉ cần không gây ra rắc rối quá to là được, ước người ngoài vĩnh viễn không biết Tề gia còn có một mầm mống vặn vẹo là ta.
Ta tự nhận nếu phụ mẫu không yêu chiều như vậy, mầm cây vốn không thẳng của ta cũng không bị xiêu vẹo qua năm tháng. Đến mức vào năm mười một tuổi, ta đã hoàn toàn bôi nhọ gia phong của Tề gia. Văn không bằng trưởng tỷ, khiêu vũ không bằng nhị tỷ, biết chút võ nghệ mèo ba chân cũng không bằng một phần mười của huynh trưởng và nhị ca. Cho dù trên dưới Tề gia hễ trông thấy ta liền đau đầu nhưng ta sống vô cùng vui vẻ. Bởi vì họ tuy đau đầu nhưng trong lòng càng thương ta hơn. Từ nhỏ ta đã am hiểu đạo lý này nên sống không chút sợ hãi.
Thể loại: 1vs1, Cổ Đại, ĐOẢN VĂN, HE
Giới thiệu
Năm Cảnh Đức thứ mười ba, lễ cập kê của trưởng tỷ nhà ta tổ chức vô cùng náo nhiệt. Cũng vào hôm đó, trưởng tỷ được đương kim Thánh thượng chỉ hôn cho Thái tử. Một lúc song hỉ lâm môn, mọi người trong phủ đều vui mừng, nở mày nở mặt.
Khi đó ta chỉ mới mười một tuổi, đi theo Vũ sư phụ học được chút võ công, leo tường, lùa gà, rất hay gây chuyện. Phụ thân đại nhân nhà ta vô cùng đau đầu. Đáng tiếc ta là con út trong nhà nên luôn được cưng chiều. Ông ấy cũng chỉ có thể mắt nhắm mắt mở để ta tuỳ ý làm loạn, chỉ cần không gây ra rắc rối quá to là được, ước người ngoài vĩnh viễn không biết Tề gia còn có một mầm mống vặn vẹo là ta.
Ta tự nhận nếu phụ mẫu không yêu chiều như vậy, mầm cây vốn không thẳng của ta cũng không bị xiêu vẹo qua năm tháng. Đến mức vào năm mười một tuổi, ta đã hoàn toàn bôi nhọ gia phong của Tề gia. Văn không bằng trưởng tỷ, khiêu vũ không bằng nhị tỷ, biết chút võ nghệ mèo ba chân cũng không bằng một phần mười của huynh trưởng và nhị ca. Cho dù trên dưới Tề gia hễ trông thấy ta liền đau đầu nhưng ta sống vô cùng vui vẻ. Bởi vì họ tuy đau đầu nhưng trong lòng càng thương ta hơn. Từ nhỏ ta đã am hiểu đạo lý này nên sống không chút sợ hãi.
4.7
HOÀNG ĐẾ KEO KIỆT
Tác giả: Cây Mọng Nước Thích Ăn Thịt
Editor: Thiên Nhược Hữu Tình - 天若有情
Thể loại: cổ đại, xuyên sách, hài hước, HE
___________
GIỚI THIỆU:
Ta đã nuôi phế tên nam chính này rồi.
Theo như sách viết, giờ này hắn phải ngồi trên điện Kim Loan, anh minh quyết đoán, khuynh đảo giang sơn.
Chứ không phải, ít nhất là không nên, nghiêng ngả trên long ỷ, than thở với ta:
“Quốc khố của trẫm, khi nào mới có tiền đây?”
“Dạo này bá quan sao chẳng ai đi muộn nữa, trẫm chẳng có cách nào trừ bổng lộc của họ cả.”
“Hay là chọn đại một tên tham quan để tịch biên gia sản nhỉ.”
Tác giả: Cây Mọng Nước Thích Ăn Thịt
Editor: Thiên Nhược Hữu Tình - 天若有情
Thể loại: cổ đại, xuyên sách, hài hước, HE
___________
GIỚI THIỆU:
Ta đã nuôi phế tên nam chính này rồi.
Theo như sách viết, giờ này hắn phải ngồi trên điện Kim Loan, anh minh quyết đoán, khuynh đảo giang sơn.
Chứ không phải, ít nhất là không nên, nghiêng ngả trên long ỷ, than thở với ta:
“Quốc khố của trẫm, khi nào mới có tiền đây?”
“Dạo này bá quan sao chẳng ai đi muộn nữa, trẫm chẳng có cách nào trừ bổng lộc của họ cả.”
“Hay là chọn đại một tên tham quan để tịch biên gia sản nhỉ.”
7.5
Bạn đang đọc truyện Hoàng Hậu Trọng Sinh Dứt Tâm Với Hoàng Đế của tác giả Ngọc Minh.
Cứ tưởng rằng tình yêu của Hoàng đế và Hoàng hậu vô cùng đậm sâu, nhưng sau cùng, nàng lại mang một trái tim đầy thương tích mà nhảy xuống vực, mãi mãi rời xa hắn.
Nàng không nghĩ tới mình còn có thể tỉnh lại, mà lúc này đã là hai năm sau khi nàng qua đời, và thân thể hiện tại là một tiểu thư ngốc nghếch của Hàn gia.
Cứ tưởng rằng tình yêu của Hoàng đế và Hoàng hậu vô cùng đậm sâu, nhưng sau cùng, nàng lại mang một trái tim đầy thương tích mà nhảy xuống vực, mãi mãi rời xa hắn.
Nàng không nghĩ tới mình còn có thể tỉnh lại, mà lúc này đã là hai năm sau khi nàng qua đời, và thân thể hiện tại là một tiểu thư ngốc nghếch của Hàn gia.
6.5
Sở Ngọc Khanh là con trai trưởng Quốc Công phủ, phụ thân bất công, mẫu thân yếu đuối, dưới sự bảo bọc của lão thái quân, y chuyên tâm học hành hi vọng đạt được công danh kế thừa tước vị, nhưng một đạo thánh chỉ ban xuống, y trở thành nam thê đông cung thái tử.
Vốn tưởng thái tử lợi dụng gia thế của mình, cho nên mới cưới một nam tử như y làm vợ, ai có thể nghĩ được ngày đầu tiên vào đông cung, nam nhân lạnh lùng kia liền cực kỳ yêu thương y.
Trung khuyển thái tử trong nóng ngoài lạnh công VS dịu dàng thông minh thái tử phi thụ, thoải mái, sủng, cưới trước yêu sau, có tiểu bánh bao.
Vốn tưởng thái tử lợi dụng gia thế của mình, cho nên mới cưới một nam tử như y làm vợ, ai có thể nghĩ được ngày đầu tiên vào đông cung, nam nhân lạnh lùng kia liền cực kỳ yêu thương y.
Trung khuyển thái tử trong nóng ngoài lạnh công VS dịu dàng thông minh thái tử phi thụ, thoải mái, sủng, cưới trước yêu sau, có tiểu bánh bao.
8.2
Biến thái cặn bã Công - tinh thần yếu ớt bệnh tật Thụ
-
Bị giam cầm trong căn biệt thự trên núi tuyết suốt ba năm, Phương Thức Thu đã từng nhìn thấy bướm bay ra từ lò sưởi, hoa hồng nở trên cành thông, và cả những chú cá bơi lội trong biển tuyết.
Sau khi Lương Minh chết, cậu lại thấy hoàng hôn rơi xuống đáy đại dương.
-
1. Tình yêu cưỡng ép + Gương vỡ
2. Sẽ có sự ngược đãi, BE
-
Bị giam cầm trong căn biệt thự trên núi tuyết suốt ba năm, Phương Thức Thu đã từng nhìn thấy bướm bay ra từ lò sưởi, hoa hồng nở trên cành thông, và cả những chú cá bơi lội trong biển tuyết.
Sau khi Lương Minh chết, cậu lại thấy hoàng hôn rơi xuống đáy đại dương.
-
1. Tình yêu cưỡng ép + Gương vỡ
2. Sẽ có sự ngược đãi, BE
8
Bạn đang đọc truyện Hoàng Tử Cố Chấp Ở Lại Giả Đáng Thương của tác giả Thịnh Vãn Phong. Vô tình xuyên vào tiểu thuyết BE, Đoạn Hành Dư biết được cốt truyện cũng biết kết cục của mình là bị nam phụ Tạ Thời Quyết “răng rắc” giết chết.
Hiện tại hắn cần phải làm hai việc: đầu tiên và quan trọng nhất, phải tồn tại, giữ được mạng cái đã; thứ hai là phải khiến cho nhân vật chính bị nam phụ chia rẽ lại lần nữa hạnh phúc bên nhau
Để có thể tồn tại, bảo toàn sinh mệnh, Đoạn Hành Dư kiên định tránh thật xa nam phụ, nhưng chung quy không chịu nổi mà đành ở lại hầu hạ nam phụ đáng yêu thích khóc.
Đoạn Hành Dư không nhịn được đưa tay nhéo mặt tiểu bao tử mềm mụp: "Để ta sờ thử."
Vậy mà sau khi lớn lên, Tạ Thời Quyết căn bản không có làm ra bất luận trở ngại nào đến việc công thụ yêu đương, ngược lại cả ngày chỉ biết vây quanh Đoạn Hành Dư.
Sau này Đoạn Hành Dư mới biết được, từ nhỏ hắn đã thích giả đáng thương.
Khi còn nhỏ hay nước mắt lưng tròng, sau này lớn lên có tâm cơ thích ăn dấm, lại điên lại cố chấp!
Hiện tại hắn cần phải làm hai việc: đầu tiên và quan trọng nhất, phải tồn tại, giữ được mạng cái đã; thứ hai là phải khiến cho nhân vật chính bị nam phụ chia rẽ lại lần nữa hạnh phúc bên nhau
Để có thể tồn tại, bảo toàn sinh mệnh, Đoạn Hành Dư kiên định tránh thật xa nam phụ, nhưng chung quy không chịu nổi mà đành ở lại hầu hạ nam phụ đáng yêu thích khóc.
Đoạn Hành Dư không nhịn được đưa tay nhéo mặt tiểu bao tử mềm mụp: "Để ta sờ thử."
Vậy mà sau khi lớn lên, Tạ Thời Quyết căn bản không có làm ra bất luận trở ngại nào đến việc công thụ yêu đương, ngược lại cả ngày chỉ biết vây quanh Đoạn Hành Dư.
Sau này Đoạn Hành Dư mới biết được, từ nhỏ hắn đã thích giả đáng thương.
Khi còn nhỏ hay nước mắt lưng tròng, sau này lớn lên có tâm cơ thích ăn dấm, lại điên lại cố chấp!
4
Ba năm sau khi chia tay với hoàng tử của giới thượng lưu Bắc Kinh, tôi gặp lại anh ở chợ.
Gia tộc anh đã phá sản, trông anh như một con chó lang thang ngoài đường.
Tôi liếc nhìn anh một cái, rồi lập tức chuyển khoản:
"Ba triệu trước đây trả lại cho anh, đừng theo tôi nữa."
Anh ngồi xổm xuống đất, trông tủi thân và đáng thương.
Tôi bực bội nói:
"Thôi được rồi, tôi sẽ nuôi anh.
"Nhưng nói trước, theo tôi thì không có cuộc sống giàu sang đâu."
Đôi mắt của anh sáng lên, gật đầu lia lịa.
Sau đó tôi mới phát hiện ra.
Trên đường đi mua món lẩu cay cho tôi, anh lén lút chui vào một chiếc Bentley màu đen.
Gia tộc anh đã phá sản, trông anh như một con chó lang thang ngoài đường.
Tôi liếc nhìn anh một cái, rồi lập tức chuyển khoản:
"Ba triệu trước đây trả lại cho anh, đừng theo tôi nữa."
Anh ngồi xổm xuống đất, trông tủi thân và đáng thương.
Tôi bực bội nói:
"Thôi được rồi, tôi sẽ nuôi anh.
"Nhưng nói trước, theo tôi thì không có cuộc sống giàu sang đâu."
Đôi mắt của anh sáng lên, gật đầu lia lịa.
Sau đó tôi mới phát hiện ra.
Trên đường đi mua món lẩu cay cho tôi, anh lén lút chui vào một chiếc Bentley màu đen.
3.8
Lục Tây Lăng lơ đãng ném vụ việc đó sang cho trợ lý, quay đầu mà quên mất đi, để người khác tự tổ chức mọi thứ.
Một tháng trôi qua, anh mới bất chợt gợi mình, chợt hiểu rằng anh cần phải thực hiện một hành động lương tâm và thăm cô. Cô bé đứng ngoài vườn hoa, nghe thấy tiếng bước chân, cô quay đầu lại.
Trong tay cô, còn cầm một cây rau mới hái. Khu vườn mà anh từng bỏ quên, không hề có ý định trồng hoa, bây giờ lại trở thành một khu vườn rau xanh tươi ngát dưới bàn tay tài hoa của cô.
Một tháng trôi qua, anh mới bất chợt gợi mình, chợt hiểu rằng anh cần phải thực hiện một hành động lương tâm và thăm cô. Cô bé đứng ngoài vườn hoa, nghe thấy tiếng bước chân, cô quay đầu lại.
Trong tay cô, còn cầm một cây rau mới hái. Khu vườn mà anh từng bỏ quên, không hề có ý định trồng hoa, bây giờ lại trở thành một khu vườn rau xanh tươi ngát dưới bàn tay tài hoa của cô.
8.4
Bạn đang đọc truyện Học Bá Cao Lãnh Là Quỷ Làm Nũng của tác giả Mạnh Dương.
Ở trước mặt toàn thể các giáo viên và học sinh Trường Trung học số 2, Lục Khuynh chính là đóa hoa cao lãnh, lạnh lùng hờ hững, cách xa người ngàn dặm.
Nhưng bọn họ không biết là, sau khi giờ tự học buổi tối kết thúc, trong con hẻm nhỏ bên cạnh trường:
Thiếu niên ngoài mặt lạnh lùng bị người ta chặn trong góc, khuôn mặt đỏ bừng.
Người đàn ông toát ra vẻ lưu manh cong môi cười, thở một hơi về phía cậu, chậm rãi nói: “Bạn nhỏ như này là không muốn đi à?”
Đôi mắt thiếu niên ngậm ánh nước, nắm góc áo của hắn, uất uất ức ức mở miệng: “Anh Nhiên.”
Tề Nhiên vốn cho rằng mình mở quán bar được ngày nào hay ngày ấy, nào ngờ gặp được bạn nhỏ bên ngoài lạnh lùng nhưng kỳ thực rất mê làm nũng.
Từ đây, chỉ cần bạn nhỏ gọi hắn một tiếng “anh Nhiên”, hắn có thể hái cả bầu trời sao xuống tặng cậu
Ở trước mặt toàn thể các giáo viên và học sinh Trường Trung học số 2, Lục Khuynh chính là đóa hoa cao lãnh, lạnh lùng hờ hững, cách xa người ngàn dặm.
Nhưng bọn họ không biết là, sau khi giờ tự học buổi tối kết thúc, trong con hẻm nhỏ bên cạnh trường:
Thiếu niên ngoài mặt lạnh lùng bị người ta chặn trong góc, khuôn mặt đỏ bừng.
Người đàn ông toát ra vẻ lưu manh cong môi cười, thở một hơi về phía cậu, chậm rãi nói: “Bạn nhỏ như này là không muốn đi à?”
Đôi mắt thiếu niên ngậm ánh nước, nắm góc áo của hắn, uất uất ức ức mở miệng: “Anh Nhiên.”
Tề Nhiên vốn cho rằng mình mở quán bar được ngày nào hay ngày ấy, nào ngờ gặp được bạn nhỏ bên ngoài lạnh lùng nhưng kỳ thực rất mê làm nũng.
Từ đây, chỉ cần bạn nhỏ gọi hắn một tiếng “anh Nhiên”, hắn có thể hái cả bầu trời sao xuống tặng cậu
3.8
Du Tiệm Ly xuyên vào sách, lại xuyên vào nhân vật chính trong tiểu thuyết, người được mệnh danh là bạch nguyệt quang xinh đẹp bị Quốc Tử Giám trục xuất.
Hắn chỉ có thể duy trì hình ảnh hoàn mỹ của bạch nguyệt quang, “yếu ớt không thể tự lo liệu” mà hoàn thành từng việc không thể.
Ví dụ như quay lại Quốc Tử Giám.
Du Tiệm Ly, người bị đuổi khỏi Quốc Tử Giám lại quay trở lại! Việc vào ra Quốc Tử Giám nhiều lần như vậy thực sự rất hiếm thấy, được coi là trò cười lớn nhất của Quốc Tử Giám.
Các học trò khác chẳng sợ học không tốt, vì luôn có một Du Tiệm Ly đứng cuối.
Quốc Tử Giám lại đón nhận Du Tiệm Ly, người nổi tiếng vì lưu ban! Rất nhiều học trò đều kéo nhau đến xem người lưu ban ngốc nghếch này ra sao, nhưng lại thấy một nam tử yếu đuối đẹp đẽ như ngọc mỉm cười với họ.
Trên đời này sao lại có người đẹp như vậy!
*
Trong phố lan truyền một cuốn sách phong lưu, văn hay chữ tốt, cốt truyện có sức hút, sách bán rất chạy.
Sau đó lại bị phát hiện ra nguyên mẫu của nhân vật chính hóa ra lại là tiểu quốc cữu gia thời bấy giờ? Ông chủ cửa tiệm đúng là cần tiền không cần mạng, ai mà không biết vị tiểu quốc cữu gia này bạo ngược vô pháp vô thiên, là người không thể chọc vào cơ chứ?
Quả nhiên, cửa tiệm bị dẹp, người viết sách cũng bị bắt đến Kỷ phủ, nghe nói là khóc cả đêm đến khàn cả giọng, e rằng không thể sống sót rời khỏi cửa Kỷ phủ.
Du Tiệm Ly không phải viết về Kỷ Nghiễn Bạch, nhưng từng chữ từng câu đều giống hắn.
Kỷ Nghiễn Bạch không trách hắn, chỉ là ngày ngày dùng nội dung trong sách để bắt nạt hắn.
Sau một tháng, cuối cùng Du Tiệm Ly cũng được rời khỏi Kỷ phủ, vì muốn tìm kiếm linh cảm khác nên hắn đã dũng cảm vào thanh lâu để “mở mang kiến thức”.
Kết quả lại bị Kỷ Nghiễn Bạch bắt tại trận.
Du Tiệm Ly buồn bã: “Tôi viết về nhân vật chính kiểu khác cũng không được sao?!!!”
*
Những ám vệ quỳ xung quanh ai nấy đều thấp thỏm lo âu, khuôn mặt trầm tĩnh của Kỷ Nghiễn Bạch dự báo sẽ có một trận mưa máu gió tanh sắp xảy ra.
Kỷ Nghiễn Bạch trầm ngâm, trong lòng nghĩ đến Du Tiệm Ly.
Hắn không yêu ta, hắn gắp thức ăn cho Minh Tri Ngôn nhiều hơn ta.
Không, hắn yêu ta, hắn viết về ta nhiều hơn Minh Tri Ngôn.
Thụ xinh đẹp, “học sinh lưu ban Quốc Tử giám” học rộng tài cao, bình tĩnh x “Học sinh cá biệt Quốc Tử Giám” ngang ngược, cứng đầu, tiểu quốc cữu.
(Cái gọi là lưu ban, là bị xóa tên vài lần rồi lại quay về Quốc Tử Giám.)
Bình luận về tác phẩm:
Tác phẩm này là một cuốn tiểu thuyết về cuộc sống hàng ngày trong khuôn viên trường học cổ đại, văn phong nhẹ nhàng, nhân vật tính cách rõ ràng và thú vị. Các nhân vật trong sách đều cố gắng tiến bộ, phấn đấu cho sự nghiệp và tương lai của mình, sau đó cống hiến cho đất nước. Trong sách có những mưu mô tranh đấu tại Quốc Tử Giám và chốn quan trường, cũng có tình bạn không thể từ bỏ giữa những người bạn đồng học, và hơn hết là những tình cảm ấm áp giữa con người với nhau.
Hắn chỉ có thể duy trì hình ảnh hoàn mỹ của bạch nguyệt quang, “yếu ớt không thể tự lo liệu” mà hoàn thành từng việc không thể.
Ví dụ như quay lại Quốc Tử Giám.
Du Tiệm Ly, người bị đuổi khỏi Quốc Tử Giám lại quay trở lại! Việc vào ra Quốc Tử Giám nhiều lần như vậy thực sự rất hiếm thấy, được coi là trò cười lớn nhất của Quốc Tử Giám.
Các học trò khác chẳng sợ học không tốt, vì luôn có một Du Tiệm Ly đứng cuối.
Quốc Tử Giám lại đón nhận Du Tiệm Ly, người nổi tiếng vì lưu ban! Rất nhiều học trò đều kéo nhau đến xem người lưu ban ngốc nghếch này ra sao, nhưng lại thấy một nam tử yếu đuối đẹp đẽ như ngọc mỉm cười với họ.
Trên đời này sao lại có người đẹp như vậy!
*
Trong phố lan truyền một cuốn sách phong lưu, văn hay chữ tốt, cốt truyện có sức hút, sách bán rất chạy.
Sau đó lại bị phát hiện ra nguyên mẫu của nhân vật chính hóa ra lại là tiểu quốc cữu gia thời bấy giờ? Ông chủ cửa tiệm đúng là cần tiền không cần mạng, ai mà không biết vị tiểu quốc cữu gia này bạo ngược vô pháp vô thiên, là người không thể chọc vào cơ chứ?
Quả nhiên, cửa tiệm bị dẹp, người viết sách cũng bị bắt đến Kỷ phủ, nghe nói là khóc cả đêm đến khàn cả giọng, e rằng không thể sống sót rời khỏi cửa Kỷ phủ.
Du Tiệm Ly không phải viết về Kỷ Nghiễn Bạch, nhưng từng chữ từng câu đều giống hắn.
Kỷ Nghiễn Bạch không trách hắn, chỉ là ngày ngày dùng nội dung trong sách để bắt nạt hắn.
Sau một tháng, cuối cùng Du Tiệm Ly cũng được rời khỏi Kỷ phủ, vì muốn tìm kiếm linh cảm khác nên hắn đã dũng cảm vào thanh lâu để “mở mang kiến thức”.
Kết quả lại bị Kỷ Nghiễn Bạch bắt tại trận.
Du Tiệm Ly buồn bã: “Tôi viết về nhân vật chính kiểu khác cũng không được sao?!!!”
*
Những ám vệ quỳ xung quanh ai nấy đều thấp thỏm lo âu, khuôn mặt trầm tĩnh của Kỷ Nghiễn Bạch dự báo sẽ có một trận mưa máu gió tanh sắp xảy ra.
Kỷ Nghiễn Bạch trầm ngâm, trong lòng nghĩ đến Du Tiệm Ly.
Hắn không yêu ta, hắn gắp thức ăn cho Minh Tri Ngôn nhiều hơn ta.
Không, hắn yêu ta, hắn viết về ta nhiều hơn Minh Tri Ngôn.
Thụ xinh đẹp, “học sinh lưu ban Quốc Tử giám” học rộng tài cao, bình tĩnh x “Học sinh cá biệt Quốc Tử Giám” ngang ngược, cứng đầu, tiểu quốc cữu.
(Cái gọi là lưu ban, là bị xóa tên vài lần rồi lại quay về Quốc Tử Giám.)
Bình luận về tác phẩm:
Tác phẩm này là một cuốn tiểu thuyết về cuộc sống hàng ngày trong khuôn viên trường học cổ đại, văn phong nhẹ nhàng, nhân vật tính cách rõ ràng và thú vị. Các nhân vật trong sách đều cố gắng tiến bộ, phấn đấu cho sự nghiệp và tương lai của mình, sau đó cống hiến cho đất nước. Trong sách có những mưu mô tranh đấu tại Quốc Tử Giám và chốn quan trường, cũng có tình bạn không thể từ bỏ giữa những người bạn đồng học, và hơn hết là những tình cảm ấm áp giữa con người với nhau.
3.8
Mẹ của Chu Từ tìm cho cô một gia sư riêng đúng giờ sẽ đến nhà dạy học cho cô. Bạn cùng bàn của Chu Từ cũng biết, cô ấy hỏi cô có hiệu quả không.
Cô nhìn chằm chằm người đang đứng trên bục giảng, suy nghĩ một chút mới trả lời bạn cùng bàn của mình: “Chẳng ra gì …”
Đêm đó, Tiết Kiệu xốc váy, ấn cô ở trên bục giảng làm một cách tàn nhẫn: “Cùng tôi học phụ đạo lại chẳng ra gì sao?”.
Cô nhìn chằm chằm người đang đứng trên bục giảng, suy nghĩ một chút mới trả lời bạn cùng bàn của mình: “Chẳng ra gì …”
Đêm đó, Tiết Kiệu xốc váy, ấn cô ở trên bục giảng làm một cách tàn nhẫn: “Cùng tôi học phụ đạo lại chẳng ra gì sao?”.
7.6
✒️Tác giả: Khốn Khốn Khốn a.
📜 27 chương + 2 phiên ngoại.
🎉Thể loại: đam mỹ, sủng, tù cấm, song hướng thầm mến, h văn,...
VĂN ÁN
Tô Cẩm Chi ôm mối tình đơn phương với Kiều Vũ đã rất lâu.
Nhưng cậu không dám thổ lộ, chỉ có thể trộm quan sát đối phương, luôn đứng ở một góc nhìn ngóng về người đó.
Cứ nghĩ rằng hai người sẽ không có mối quan hệ gì với nhau, nhưng sau đó lại có một sợi dây liên kết vô hình, ai cũng không thể chặt đứt.
Kiều Vũ có một tình yêu bệnh hoạn với Tô Cẩm Chi, lần đầu tiên nhìn thấy Tô Cẩm Chi, anh đã muốn đem cậu nhốt lại, đánh gãy chân cậu, làm cậu không thể đi đâu được, chỉ có thể ở lại bên anh.
Biếи ŧɦái công x nhát gan thụ.
1. Công bệnh kiều. Công bệnh kiều. Công bệnh kiều.
(Quan trọng nhắc 3 lần)
2. Nội dung tù cấm, trói buộc.
3. Nội dung tù cấm bắt đầu từ chương 15, nếu muốn thì có thể nhảy ngay đến đọc để thỏa mãn thú tính
📜 27 chương + 2 phiên ngoại.
🎉Thể loại: đam mỹ, sủng, tù cấm, song hướng thầm mến, h văn,...
VĂN ÁN
Tô Cẩm Chi ôm mối tình đơn phương với Kiều Vũ đã rất lâu.
Nhưng cậu không dám thổ lộ, chỉ có thể trộm quan sát đối phương, luôn đứng ở một góc nhìn ngóng về người đó.
Cứ nghĩ rằng hai người sẽ không có mối quan hệ gì với nhau, nhưng sau đó lại có một sợi dây liên kết vô hình, ai cũng không thể chặt đứt.
Kiều Vũ có một tình yêu bệnh hoạn với Tô Cẩm Chi, lần đầu tiên nhìn thấy Tô Cẩm Chi, anh đã muốn đem cậu nhốt lại, đánh gãy chân cậu, làm cậu không thể đi đâu được, chỉ có thể ở lại bên anh.
Biếи ŧɦái công x nhát gan thụ.
1. Công bệnh kiều. Công bệnh kiều. Công bệnh kiều.
(Quan trọng nhắc 3 lần)
2. Nội dung tù cấm, trói buộc.
3. Nội dung tù cấm bắt đầu từ chương 15, nếu muốn thì có thể nhảy ngay đến đọc để thỏa mãn thú tính
3.6
Phụ thân nhận nửa tấm thịt lợn rồi bán ta vào nhà họ Triệu, chỉ vì đệ đệ vô tình buột miệng nói thèm thịt lợn kho.
Nhà họ Triệu có ba người con trai, ta được gả cho người con út.
Hai vị tẩu tẩu thì hung dữ, mẹ chồng lại cay nghiệt chua ngoa.
Ta đã chuẩn bị sẵn sàng đối mặt với những tháng ngày khổ sở.
Nhưng không ngờ, vừa bước chân vào cửa, ta lại được cả nhà họ Triệu nâng niu, chiều chuộng như báu vật.
...
Nhà họ Triệu có ba người con trai, ta được gả cho người con út.
Hai vị tẩu tẩu thì hung dữ, mẹ chồng lại cay nghiệt chua ngoa.
Ta đã chuẩn bị sẵn sàng đối mặt với những tháng ngày khổ sở.
Nhưng không ngờ, vừa bước chân vào cửa, ta lại được cả nhà họ Triệu nâng niu, chiều chuộng như báu vật.
...
8.9
Bạn đang đọc truyện Hôm Nào Cũng Muốn Trộm Nhóc Con Omega của tác giả Yểu Yểu Nhất Ngôn. Cậu tức giận vô cùng, cảm giác mình bị bôi nhọ...
Đến khi cậu nhìn thấy Beta kia, vừa khốn đốn, vừa nghèo khó lại bình phàm đang ôm một đứa bé ốm yếu kia chạy qua từng cái bệnh viện lớn, cậu lại cảm thấy đau lòng. Cậu ngăn cản Chu Hoài Sinh, muốn anh đưa con cho cậu nuôi lại bị từ chối.
Hai lần mất trí nhớ, ký ức mấy năm qua trong đầu Lâm Tri Dịch chỉ còn lại những đoạn ngắn nhỏ nhoi. Nhưng cho dù chỉ là đoạn ngắn, cậu cũng có thể cảm giác được Chu Hoài Sinh đã từng yêu thương và ngoan ngoãn phục tùng mình như thế nào.
Cho nên, cậu quyết định trộm con!
Có điều lần nào cũng bị Chu Hoài Sinh bắt được, Chu Hoài Sinh đoạt lại bé con trong lòng cậu, ánh mắt vừa bất lực vừa nuông chiều...
Đến khi cậu nhìn thấy Beta kia, vừa khốn đốn, vừa nghèo khó lại bình phàm đang ôm một đứa bé ốm yếu kia chạy qua từng cái bệnh viện lớn, cậu lại cảm thấy đau lòng. Cậu ngăn cản Chu Hoài Sinh, muốn anh đưa con cho cậu nuôi lại bị từ chối.
Hai lần mất trí nhớ, ký ức mấy năm qua trong đầu Lâm Tri Dịch chỉ còn lại những đoạn ngắn nhỏ nhoi. Nhưng cho dù chỉ là đoạn ngắn, cậu cũng có thể cảm giác được Chu Hoài Sinh đã từng yêu thương và ngoan ngoãn phục tùng mình như thế nào.
Cho nên, cậu quyết định trộm con!
Có điều lần nào cũng bị Chu Hoài Sinh bắt được, Chu Hoài Sinh đoạt lại bé con trong lòng cậu, ánh mắt vừa bất lực vừa nuông chiều...
8.9
Truyện: Hôm nay anh chủ lại không về nhà (店长今天也没有回家)
Hán Việt: Điếm trưởng kim thiên dã một hữu hồi gia
Tác giả: Huyễn Yến (幻燕)
Edit: Nananiwe
Thể loại: Đam mỹ, tương lai, giả tưởng, lính gác dẫn đường, duyên phận ý trời, song khiết, chữa lành, ngọt ngào, niên hạ (4 tuổi), chủ công, 1x1, HE
Độ dài: 40 chương (37 chương chính truyện + 3 chương ngoại truyện)
Nhân vật: Lê Thương x Nghiêm Qua
(Dẫn đường x Lính gác)
Trước khi lên chiến trường, tất cả lính gác của liên minh đều phải ký vào một văn kiện, trên đó viết: Nếu bạn mất đi dẫn đường của mình, bạn sẽ chọn sống tiếp hay chọn cái chết nhẹ nhàng?
Đa phần mọi người đều viết là chọn cái chết nhẹ nhàng, bởi vì đau đớn khi mất đi dẫn đường giống như linh hồn bị xé rách, gần như không ai chịu đựng được. Chỉ có một số rất rất ít viết là muốn sống tiếp, mà Nghiêm Qua chính là một trong số đó.
Lính gác mất đi dẫn đường sẽ bị hủy hoại nghiêm trọng, tính cách nóng nảy, khó khống chế được chính mình. Thường thì để bảo đảm cho sự an toàn của dân chúng, những người này sẽ bị sung quân đến một nơi hoang vu, dựa vào trợ cấp mỗi tháng để tiếp tục sống tạm bợ, cứ như vậy cho đến khi tử vong thì thôi.
Có một ngày, một người tự xưng là nhà tâm lý chuyên nghiên cứu và chữa trị cho lính gác tìm tới đây, ký những tài liệu liên quan với chính phủ rồi mang Nghiêm Qua về nhà.
Linh hồn bị xé rách thật sự có thể chữa lành, hơn nữa còn có thể tìm được bến đỗ bình an một lần nữa sao?
#Dẫn đường (công) x (siêu hung dữ) lính gác (thụ)#
#Chủ công, tương lai, song khiết (cả về thể xác và trái tim), người cũ chỉ là bạn bè, chữa lành, chuyện thường ngày, rất nhiều thiết lập riêng#
Hán Việt: Điếm trưởng kim thiên dã một hữu hồi gia
Tác giả: Huyễn Yến (幻燕)
Edit: Nananiwe
Thể loại: Đam mỹ, tương lai, giả tưởng, lính gác dẫn đường, duyên phận ý trời, song khiết, chữa lành, ngọt ngào, niên hạ (4 tuổi), chủ công, 1x1, HE
Độ dài: 40 chương (37 chương chính truyện + 3 chương ngoại truyện)
Nhân vật: Lê Thương x Nghiêm Qua
(Dẫn đường x Lính gác)
Trước khi lên chiến trường, tất cả lính gác của liên minh đều phải ký vào một văn kiện, trên đó viết: Nếu bạn mất đi dẫn đường của mình, bạn sẽ chọn sống tiếp hay chọn cái chết nhẹ nhàng?
Đa phần mọi người đều viết là chọn cái chết nhẹ nhàng, bởi vì đau đớn khi mất đi dẫn đường giống như linh hồn bị xé rách, gần như không ai chịu đựng được. Chỉ có một số rất rất ít viết là muốn sống tiếp, mà Nghiêm Qua chính là một trong số đó.
Lính gác mất đi dẫn đường sẽ bị hủy hoại nghiêm trọng, tính cách nóng nảy, khó khống chế được chính mình. Thường thì để bảo đảm cho sự an toàn của dân chúng, những người này sẽ bị sung quân đến một nơi hoang vu, dựa vào trợ cấp mỗi tháng để tiếp tục sống tạm bợ, cứ như vậy cho đến khi tử vong thì thôi.
Có một ngày, một người tự xưng là nhà tâm lý chuyên nghiên cứu và chữa trị cho lính gác tìm tới đây, ký những tài liệu liên quan với chính phủ rồi mang Nghiêm Qua về nhà.
Linh hồn bị xé rách thật sự có thể chữa lành, hơn nữa còn có thể tìm được bến đỗ bình an một lần nữa sao?
#Dẫn đường (công) x (siêu hung dữ) lính gác (thụ)#
#Chủ công, tương lai, song khiết (cả về thể xác và trái tim), người cũ chỉ là bạn bè, chữa lành, chuyện thường ngày, rất nhiều thiết lập riêng#