All Mangas
2536 Truyện
Sắp xếp theo
4.7
Thể loại: Hiện đại, song A mỹ cường, niên hạ, sản nhũ, nhạy cảm thiếu nữ dễ khóc công x rộng lượng đầu gỗ cool ngầu thụ
- -----------------------------
Tôi sẽ không bao giờ chấp nhận việc mỗi ngày chứa một bụng đầy t/inh d/ịch của tên khốn lúc nào cũng khóc sướt mướt kia đi ngủ đâu.
Tân Tranh người cũng như tên, một Alpha thuần với thân hình mạnh mẽ khỏe khoắn, chỉ cần không cẩn thận quên khống chế pheromone là toàn bộ Omega gần đó sẽ đỏ mặt, chân mềm.
Kinh Miểu là một Alpha trắng nõn mềm yếu mới phân hóa chưa lâu, mỗi lần cùng Tân Tranh lên giường sẽ bị phản ứng với pheromone mãnh liệt của đồng loại hun cho nước mắt nước mũi chảy ròng ròng, vừa nước mắt ngắn nước mắt dài, vừa tàn nhẫn đâm sâu vào khoang sinh sản yếu mềm của đối phương, nhịn xuống cơn đau đầu đau khoang mũi mà cố chấp cắn lên gáy đối phương khiến cho máu thịt lẫn lộn, cùng là Alpha mà còn bá đạo yêu cầu đối phương giữ nguyên t/inh d/ịch của mình đi ngủ.
Tân Tranh không có cách nào ứng phó với cậu, đành phải mỗi sáng che chiếc cổ đầy máu đi rửa sạch t/inh d/ịch, quay lại khuyên bạn trai nhỏ vừa rời giường đã lại rơi nước mắt:
"Cố chấp như vậy làm gì? Anh đã nói là hai ta không thể sinh con được, em đánh dấu hay bắn vào trong cũng vậy, anh là Alpha sao có thể mang thai được chứ?"
Kinh Miểu không nghe, đêm nào cũng vừa khóc vừa cày cấy.
Là một Alpha luôn tin tưởng nguyên tắc sinh lý khoa học, Tân Tranh cũng mở chân mặc kệ cậu, mỗi ngày bị nhét cự vật chặn không cho t/inh d/ịch chảy ra khi ngủ anh cũng không thèm để ý, còn dư sức trêu chọc đối phương "nếu em có thể làm anh mang thai, anh dám sinh con ra cho em."
Mãi cho đến một ngày, Kinh Miểu vuốt vuốt cái bụng hơi phồng lên của anh vui vẻ nói "em không còn bị pheromone của anh hun sặc nữa rồi", khi đó sự tin tưởng vào nguyên tắc sinh lý khoa học của Tân Tranh mới bắt đầu phát hiện điều không đúng......
- -----------------------------
Tôi sẽ không bao giờ chấp nhận việc mỗi ngày chứa một bụng đầy t/inh d/ịch của tên khốn lúc nào cũng khóc sướt mướt kia đi ngủ đâu.
Tân Tranh người cũng như tên, một Alpha thuần với thân hình mạnh mẽ khỏe khoắn, chỉ cần không cẩn thận quên khống chế pheromone là toàn bộ Omega gần đó sẽ đỏ mặt, chân mềm.
Kinh Miểu là một Alpha trắng nõn mềm yếu mới phân hóa chưa lâu, mỗi lần cùng Tân Tranh lên giường sẽ bị phản ứng với pheromone mãnh liệt của đồng loại hun cho nước mắt nước mũi chảy ròng ròng, vừa nước mắt ngắn nước mắt dài, vừa tàn nhẫn đâm sâu vào khoang sinh sản yếu mềm của đối phương, nhịn xuống cơn đau đầu đau khoang mũi mà cố chấp cắn lên gáy đối phương khiến cho máu thịt lẫn lộn, cùng là Alpha mà còn bá đạo yêu cầu đối phương giữ nguyên t/inh d/ịch của mình đi ngủ.
Tân Tranh không có cách nào ứng phó với cậu, đành phải mỗi sáng che chiếc cổ đầy máu đi rửa sạch t/inh d/ịch, quay lại khuyên bạn trai nhỏ vừa rời giường đã lại rơi nước mắt:
"Cố chấp như vậy làm gì? Anh đã nói là hai ta không thể sinh con được, em đánh dấu hay bắn vào trong cũng vậy, anh là Alpha sao có thể mang thai được chứ?"
Kinh Miểu không nghe, đêm nào cũng vừa khóc vừa cày cấy.
Là một Alpha luôn tin tưởng nguyên tắc sinh lý khoa học, Tân Tranh cũng mở chân mặc kệ cậu, mỗi ngày bị nhét cự vật chặn không cho t/inh d/ịch chảy ra khi ngủ anh cũng không thèm để ý, còn dư sức trêu chọc đối phương "nếu em có thể làm anh mang thai, anh dám sinh con ra cho em."
Mãi cho đến một ngày, Kinh Miểu vuốt vuốt cái bụng hơi phồng lên của anh vui vẻ nói "em không còn bị pheromone của anh hun sặc nữa rồi", khi đó sự tin tưởng vào nguyên tắc sinh lý khoa học của Tân Tranh mới bắt đầu phát hiện điều không đúng......
4.6
Bạn đang đọc truyện Nhật Ký Giam Cầm của tác giả Phụng Phụng. Tôi bị giam giữ, bị cầm tù
Nhưng người bắt tôi cũng thật quái lạ, không phải bắt tôi vì để thỏa mãn thú tính dục vọng nào đó sao?
Tôi cho rằng khi mình bị giam ở đây, tình cảnh của mình chính là bị giày vò, thống khổ khi mỗi ngày đều không thấy ánh sáng, chân tay bị trói, bị người làm nhục.
Kết quả hiện thực lại là: ăn ngon uống ngon, mỗi ngày rảnh rỗi viết truyện cười, trước khi đi ngủ còn được đọc truyện cho nghe.
Nhưng người bắt tôi cũng thật quái lạ, không phải bắt tôi vì để thỏa mãn thú tính dục vọng nào đó sao?
Tôi cho rằng khi mình bị giam ở đây, tình cảnh của mình chính là bị giày vò, thống khổ khi mỗi ngày đều không thấy ánh sáng, chân tay bị trói, bị người làm nhục.
Kết quả hiện thực lại là: ăn ngon uống ngon, mỗi ngày rảnh rỗi viết truyện cười, trước khi đi ngủ còn được đọc truyện cho nghe.
4
Tác phẩm: Đều thời đại nào rồi (都什么年代了啊)
Tác giả: Thất Tiểu Hoàng Thúc (七小皇叔)
Nhân vật chính: Kỷ Minh Tranh (纪鸣橙), Bành Hướng Chi (彭姠之)
Thể loại: hỗ công, ngọt sủng, HE
Edit: phuong_bchii
—————————————————
"Nàng ở vũ trường tối tăm, nhớ mùa xuân."
—————————————————
Bành Hướng Chi là loài bướm hoa nổi tiếng trong giới, các loại "lãng".
Kỷ Minh Tranh chướng mắt nàng.
Kỷ Minh Tranh là lão cán bộ có tiếng trong giới, các loại "quê mùa".
*Lão cán bộ: là người không chạy theo trào lưu, không hiểu ngôn ngữ thịnh hành trên mạng, thậm chí không chơi mạng xã hội, phong cách cũ kỹ, nghiêm cẩn đặt mình trong làng giải trí hiện nay. Hơn nữa làm người cương trực công chính, đối với chuyện gì cũng có kiến giải và chừng mực nhất định. Nhưng những năm gần đây cùng với sự hiểu biến đổi của cư dân mạng đối với từ ngữ, lão cán bộ lại tổng kết thành hình tượng tư tưởng có chút tuân thủ quy tắc, bảo chất nghiêm túc.
Bành Hướng Chi rất chướng mắt cô.
Có một ngày, thẳng nữ Bành Hướng Chi uống say, hôn thẳng nữ Kỷ Minh Tranh.
Hỗ công.
Chống sét:
Cảnh báo bẻ cong thẳng nữ/có bạn trai cũ.
Cảnh báo giai đoạn đầu có hiểu lầm.
Cảnh báo nhân vật không hoàn hảo.
Cảnh báo phi "song*".
—————————————————
Một tác phẩm quá nhiều ngôn ngữ mạng lại còn chơi chữ nữa, cứu tui cứu tui.
Ai đọc chỗ nào không hiểu thì tui cũng chịu luôn, tui đã cố hết sức rồi 😭😭
Tác giả: Thất Tiểu Hoàng Thúc (七小皇叔)
Nhân vật chính: Kỷ Minh Tranh (纪鸣橙), Bành Hướng Chi (彭姠之)
Thể loại: hỗ công, ngọt sủng, HE
Edit: phuong_bchii
—————————————————
"Nàng ở vũ trường tối tăm, nhớ mùa xuân."
—————————————————
Bành Hướng Chi là loài bướm hoa nổi tiếng trong giới, các loại "lãng".
Kỷ Minh Tranh chướng mắt nàng.
Kỷ Minh Tranh là lão cán bộ có tiếng trong giới, các loại "quê mùa".
*Lão cán bộ: là người không chạy theo trào lưu, không hiểu ngôn ngữ thịnh hành trên mạng, thậm chí không chơi mạng xã hội, phong cách cũ kỹ, nghiêm cẩn đặt mình trong làng giải trí hiện nay. Hơn nữa làm người cương trực công chính, đối với chuyện gì cũng có kiến giải và chừng mực nhất định. Nhưng những năm gần đây cùng với sự hiểu biến đổi của cư dân mạng đối với từ ngữ, lão cán bộ lại tổng kết thành hình tượng tư tưởng có chút tuân thủ quy tắc, bảo chất nghiêm túc.
Bành Hướng Chi rất chướng mắt cô.
Có một ngày, thẳng nữ Bành Hướng Chi uống say, hôn thẳng nữ Kỷ Minh Tranh.
Hỗ công.
Chống sét:
Cảnh báo bẻ cong thẳng nữ/có bạn trai cũ.
Cảnh báo giai đoạn đầu có hiểu lầm.
Cảnh báo nhân vật không hoàn hảo.
Cảnh báo phi "song*".
—————————————————
Một tác phẩm quá nhiều ngôn ngữ mạng lại còn chơi chữ nữa, cứu tui cứu tui.
Ai đọc chỗ nào không hiểu thì tui cũng chịu luôn, tui đã cố hết sức rồi 😭😭
4.7
[Zhihu] - Qua Những Mùa Quên Nhớ
Tác giả: Tiểu Thất Tể Tử
Edit | Beta: Serene 🍍
_____
Vào ngày sinh nhật lần thứ ba mươi của Cố Hoài, trước mặt bao người, tôi bị tình đầu của anh ấy ép uống một ly rượu mạnh.
“Cô ta say mới vui, mọi người có muốn xem không?”
Mọi người xung quanh có chút lo lắng: “Cố tổng, như vậy thật sự không sao chứ?”
Giọng anh lạnh lùng, “Không sao, dù sao cô ấy cũng bị mất trí nhớ.”
“Sáng mai tỉnh lại, cô ấy sẽ chẳng nhớ gì đâu.”
Tôi bị anh kéo đi, như một con búp bê ngoan ngoãn.
Bởi vì dù anh đối xử với tôi thế nào, sáng hôm sau tôi chỉ nhớ rằng, anh yêu tôi.
Tác giả: Tiểu Thất Tể Tử
Edit | Beta: Serene 🍍
_____
Vào ngày sinh nhật lần thứ ba mươi của Cố Hoài, trước mặt bao người, tôi bị tình đầu của anh ấy ép uống một ly rượu mạnh.
“Cô ta say mới vui, mọi người có muốn xem không?”
Mọi người xung quanh có chút lo lắng: “Cố tổng, như vậy thật sự không sao chứ?”
Giọng anh lạnh lùng, “Không sao, dù sao cô ấy cũng bị mất trí nhớ.”
“Sáng mai tỉnh lại, cô ấy sẽ chẳng nhớ gì đâu.”
Tôi bị anh kéo đi, như một con búp bê ngoan ngoãn.
Bởi vì dù anh đối xử với tôi thế nào, sáng hôm sau tôi chỉ nhớ rằng, anh yêu tôi.
4.5
Khi tôi mặt dày bước vào quán trà, Diệp Thanh Hữu nói sẽ mời tôi uống trà. Tôi uống một hơi hết sạch, chỉ cảm thấy vị ngọt thanh lan tỏa khắp miệng răng môi thơm nồng nàn.
Diệp Thanh Hữu hỏi tôi cảm giác thế nào, tôi đáp tốt, trà ngon tuyệt đỉnh. Nước trà mát lạnh trong suốt, hương vị ngọt ngào như mật, mùi thơm ngào ngạt có mùi hoa quả, hoàn toàn khác với mấy loại trà đắng nhạt nhẽo mà tôi từng uống!
Diệp Thanh Hữu nói, em đánh giá rất chuẩn. Nhưng thứ vừa nãy anh đưa em uống không phải trà, mà là nước mía.
Tôi: “…”
Tôi thật lòng muốn theo đuổi anh, vậy mà anh lại mời tôi uống trà giả?!?!
Truyện cùng Series “Có lẽ tôi đã trồng một bông hoa giả”, câu chuyện của cậu bạn cùng phòng Văn (Văn) Bạch (Thọ) Hoa.
Diệp Thanh Hữu x Tạ Gia.
Đàn anh thanh cao nghệ nhân trà x Đàn em giả vờ am hiểu nghệ thuật, hài hước. Hai bên yêu thầm.
Người Phúc Kiến x Người Quảng Đông.
Diệp Thanh Hữu hỏi tôi cảm giác thế nào, tôi đáp tốt, trà ngon tuyệt đỉnh. Nước trà mát lạnh trong suốt, hương vị ngọt ngào như mật, mùi thơm ngào ngạt có mùi hoa quả, hoàn toàn khác với mấy loại trà đắng nhạt nhẽo mà tôi từng uống!
Diệp Thanh Hữu nói, em đánh giá rất chuẩn. Nhưng thứ vừa nãy anh đưa em uống không phải trà, mà là nước mía.
Tôi: “…”
Tôi thật lòng muốn theo đuổi anh, vậy mà anh lại mời tôi uống trà giả?!?!
Truyện cùng Series “Có lẽ tôi đã trồng một bông hoa giả”, câu chuyện của cậu bạn cùng phòng Văn (Văn) Bạch (Thọ) Hoa.
Diệp Thanh Hữu x Tạ Gia.
Đàn anh thanh cao nghệ nhân trà x Đàn em giả vờ am hiểu nghệ thuật, hài hước. Hai bên yêu thầm.
Người Phúc Kiến x Người Quảng Đông.
2.8
Khi Vương gia khải hoàn trở về, lại mang theo một nữ tử đang mang thai.
Nghe được tin ấy, ngay trong ngày hôm đấy ta liền gấp rút giả chết bỏ trốn.
Chẳng ngờ, Vương gia chẳng những khai quật mộ cũ của ta, còn đích thân dựng một ngôi mộ mới: “Chúng ta là phu thê, sống cùng chăn, chết cùng huyệt. Hôm nay nàng muốn cùng ta đồng giường hay đồng huyệt, chọn đi.”
Nghe được tin ấy, ngay trong ngày hôm đấy ta liền gấp rút giả chết bỏ trốn.
Chẳng ngờ, Vương gia chẳng những khai quật mộ cũ của ta, còn đích thân dựng một ngôi mộ mới: “Chúng ta là phu thê, sống cùng chăn, chết cùng huyệt. Hôm nay nàng muốn cùng ta đồng giường hay đồng huyệt, chọn đi.”
3.9
Ta là một kẻ bi/ến th/ái, nhốt cả đám trai đẹp trong viện và ép họ chơi đủ trò tình thú với mình.
Nhưng ta đâu ngờ rằng sẽ có một ngày địa vị bị đảo ngược, những mỹ nam trong viện này đều trở thành những nhân vật tai to mặt lớn, thanh danh hiển hách.
Cả phủ từ trên xuống dưới, ngoại trừ ta, đều bị họ tống vào ngục giam, còn toàn bộ gia sản thì bị sung vào công quỹ.
Ta trở thành con chó nhà có tang, ai ai cũng đòi đu/ổi đá/nh.
Còn bọn họ thì bỗng chốc biến thành kẻ bề trên, bắt trói ta lại khi ta đang định bỏ trốn:
"Thê chủ, trẻ hư không nghe lời thì phải bị trừng phạt."
Nhưng ta đâu ngờ rằng sẽ có một ngày địa vị bị đảo ngược, những mỹ nam trong viện này đều trở thành những nhân vật tai to mặt lớn, thanh danh hiển hách.
Cả phủ từ trên xuống dưới, ngoại trừ ta, đều bị họ tống vào ngục giam, còn toàn bộ gia sản thì bị sung vào công quỹ.
Ta trở thành con chó nhà có tang, ai ai cũng đòi đu/ổi đá/nh.
Còn bọn họ thì bỗng chốc biến thành kẻ bề trên, bắt trói ta lại khi ta đang định bỏ trốn:
"Thê chủ, trẻ hư không nghe lời thì phải bị trừng phạt."
3.8
[Tác giả Mộ Kiến Xuân Thâm]
Nhóm dịch: Tiểu Mộc
Văn án
Dư Tương không cẩn thận xuyên thành thanh niên trí thức nữ phụ niên đại văn cùng tên với cô.
Nguyên chủ vì về thành phố mà bỏ chồng vứt con, sau khi về thành phố cho rằng mình thay thế em gái Lộ xuống nông thôn, do đó điên cuồng cướp đoạt tất cả những gì thuộc về em gái, tìm đường chết nhất là thiết kế chà đạp bạch nguyệt quang của em gái --- nam chính Ninh Miễn, cũng nhờ vào đó mà ép buộc Ninh Miễn kết hôn với cô ta.
Bây giờ Dư Tương còn chưa làm ra chuyện ác, nhưng em gái mang bàn tay vàng trùng sinh, đại lão Ninh Miễn tựa hồ cũng có trí nhớ kiếp trước, đều hận Dư Tương thấu xương.
Không sao cả, Dư Tương cũng có hệ thống gian lận.
Hệ thống: "Mời ký chủ duy trì hình tượng nữ phụ xấu xa, hoàn thành nhiệm vụ có thưởng tiền, bỏ nhiệm vụ sấm sét đánh lên người đến chết."
Dư Tương: "..."
Vì tính mạng và tiền, Dư Tương vén tay áo lên, cẩn trọng diễn vai nữ phụ xấu xa, chọc em gái tức giận đến giơ chân, kiếm được rất nhiều tiền.
Ngay khi Dư Tương cho rằng có thể công thành lui thân, cùng Ninh Miễn đề nghị li hôn.
Ninh Miễn rầu rĩ không vui ôm lấy cô: "Tương Tương, em mau chóng muốn làm gì với anh thì cứ làm, bỏ dở giữa chừng là không đúng."
Dư Tương sửng sốt: "Cái kịch bản này không đúng thì phải?".
Hệ thống oa oa khóc lớn: Từng thấy qua một cái hệ thống kỹ thuật kém phát triển chưa? Nó bị người phụ nữ xấu xa này lừa!
Nữ chính miệng ngọt tâm đen vs nam chính truy thê hỏa tá tràng
Nhóm dịch: Tiểu Mộc
Văn án
Dư Tương không cẩn thận xuyên thành thanh niên trí thức nữ phụ niên đại văn cùng tên với cô.
Nguyên chủ vì về thành phố mà bỏ chồng vứt con, sau khi về thành phố cho rằng mình thay thế em gái Lộ xuống nông thôn, do đó điên cuồng cướp đoạt tất cả những gì thuộc về em gái, tìm đường chết nhất là thiết kế chà đạp bạch nguyệt quang của em gái --- nam chính Ninh Miễn, cũng nhờ vào đó mà ép buộc Ninh Miễn kết hôn với cô ta.
Bây giờ Dư Tương còn chưa làm ra chuyện ác, nhưng em gái mang bàn tay vàng trùng sinh, đại lão Ninh Miễn tựa hồ cũng có trí nhớ kiếp trước, đều hận Dư Tương thấu xương.
Không sao cả, Dư Tương cũng có hệ thống gian lận.
Hệ thống: "Mời ký chủ duy trì hình tượng nữ phụ xấu xa, hoàn thành nhiệm vụ có thưởng tiền, bỏ nhiệm vụ sấm sét đánh lên người đến chết."
Dư Tương: "..."
Vì tính mạng và tiền, Dư Tương vén tay áo lên, cẩn trọng diễn vai nữ phụ xấu xa, chọc em gái tức giận đến giơ chân, kiếm được rất nhiều tiền.
Ngay khi Dư Tương cho rằng có thể công thành lui thân, cùng Ninh Miễn đề nghị li hôn.
Ninh Miễn rầu rĩ không vui ôm lấy cô: "Tương Tương, em mau chóng muốn làm gì với anh thì cứ làm, bỏ dở giữa chừng là không đúng."
Dư Tương sửng sốt: "Cái kịch bản này không đúng thì phải?".
Hệ thống oa oa khóc lớn: Từng thấy qua một cái hệ thống kỹ thuật kém phát triển chưa? Nó bị người phụ nữ xấu xa này lừa!
Nữ chính miệng ngọt tâm đen vs nam chính truy thê hỏa tá tràng
3.2
Giang Ninh gả cho Chu Liệt 10 năm, sinh được 2 đứa con, vốn tưởng rằng cuộc sống hôn nhân sẽ nhạt nhẽo như nước. Nhưng mỗi buổi tối…. Bàn tay thô ráp của người đàn ông, chui vào trong cổ áo, xoa nắn bầu vú của cô: “Lại lớn hơn rồi?”.
4.2
Hán Việt: Vạn nhân hiềm tha bất càn liễuTên khác: Không Thèm Làm Vạn Người Ghét!/Vạn Người Ngại Hắn Không Làm/Vạn Người Ghét Anh Đây Không Làm
Tác Giả: Tây Sơn Ngư
Số chương: 63c + 14 Pn
Thể loại: 1x1, Ấm Áp, Chủ Thụ, Chữa Lành, Cường Cường, Đam Mỹ, Hào Môn Thế Gia, Happy Ending, Hiện Đại, Ngược Tra, Nguyên Sang, Song Khiết, Thâm tình công, Thật giả thiếu gia, Tình Cảm, Trọng Sinh
Giới thiệu:
Lộc Dư An bị thất lạc từ bé được tìm về vào lúc năm mười sáu tuổi, trong lòng cậu tràn ngập sự mong đợi để về lại với gia đình, nhưng trớ trêu thay lại phát hiện trong gia đình ấy không có vị trí của mình nữa!Trong ngôi nhà đó có Lộc Dữ Ninh, cậu con nuôi ngoan ngoãn hiểu chuyện.
Một Lộc Dư An lớn lên ở khu ổ chuột không hòa hợp với gia đình, cậu chán ghét Lộc Dữ Ninh đã chiếm lấy vị trí của cậu.
Ai ngờ, người ba khi còn bé từng nói muốn bảo vệ cậu cả đời nay lại nói cậu lòng dạ hẹp hòi, tính toán chi li.
Còn người anh từng nói sẽ chăm sóc cậu nay cũng chán ghét cậu, nói cậu ham muốn hư vinh, sống vì tư lợi.
Ai ai cũng thích đứa con nuôi là Lộc Dữ Ninh.
Cuối cùng Lộc Dư An bệnh nặng, cô đơn chết trên giường bệnh, đến tận lúc chết cậu cũng không hiểu rõ, cậu chán ghét Lộc Dữ Ninh thì có lỗi gì.
Mãi đến khi Lộc Dư An sống lại, cậu mới phát hiện cậu là nhân vật vạn người ghét trong quyển tiểu thuyết vạn người mê, mà nhân vật chính vạn người mê đó chính là Lộc Dữ Ninh.
Lần này, cậu quyết định từ chức không làm.
Ai ngờ, bọn họ lại hối hận.
Bạn bè từng chẳng thèm ngó tới cậu nay hai mắt đỏ bừng đứng ở cửa sau phòng học trông coi cậu, cầu xin cậu tha thứ.
Người anh trai từng bắt bẻ cậu đủ điều, lại tựa như người điên túm lấy người qua đường trong cơn mưa to hỏi có thấy em trai của tôi hay không.
Nhưng Lộc Dư An không hề quay đầu lại nhìn bọn họ lấy một lần.
Note: Ngược tra không sảng không lấy tiền, thụ kiếp trước không hề làm lỗi gì với con nuôi, mọi thứ của con nuôi không như vẻ bề ngoài.
Tác Giả: Tây Sơn Ngư
Số chương: 63c + 14 Pn
Thể loại: 1x1, Ấm Áp, Chủ Thụ, Chữa Lành, Cường Cường, Đam Mỹ, Hào Môn Thế Gia, Happy Ending, Hiện Đại, Ngược Tra, Nguyên Sang, Song Khiết, Thâm tình công, Thật giả thiếu gia, Tình Cảm, Trọng Sinh
Giới thiệu:
Lộc Dư An bị thất lạc từ bé được tìm về vào lúc năm mười sáu tuổi, trong lòng cậu tràn ngập sự mong đợi để về lại với gia đình, nhưng trớ trêu thay lại phát hiện trong gia đình ấy không có vị trí của mình nữa!Trong ngôi nhà đó có Lộc Dữ Ninh, cậu con nuôi ngoan ngoãn hiểu chuyện.
Một Lộc Dư An lớn lên ở khu ổ chuột không hòa hợp với gia đình, cậu chán ghét Lộc Dữ Ninh đã chiếm lấy vị trí của cậu.
Ai ngờ, người ba khi còn bé từng nói muốn bảo vệ cậu cả đời nay lại nói cậu lòng dạ hẹp hòi, tính toán chi li.
Còn người anh từng nói sẽ chăm sóc cậu nay cũng chán ghét cậu, nói cậu ham muốn hư vinh, sống vì tư lợi.
Ai ai cũng thích đứa con nuôi là Lộc Dữ Ninh.
Cuối cùng Lộc Dư An bệnh nặng, cô đơn chết trên giường bệnh, đến tận lúc chết cậu cũng không hiểu rõ, cậu chán ghét Lộc Dữ Ninh thì có lỗi gì.
Mãi đến khi Lộc Dư An sống lại, cậu mới phát hiện cậu là nhân vật vạn người ghét trong quyển tiểu thuyết vạn người mê, mà nhân vật chính vạn người mê đó chính là Lộc Dữ Ninh.
Lần này, cậu quyết định từ chức không làm.
Ai ngờ, bọn họ lại hối hận.
Bạn bè từng chẳng thèm ngó tới cậu nay hai mắt đỏ bừng đứng ở cửa sau phòng học trông coi cậu, cầu xin cậu tha thứ.
Người anh trai từng bắt bẻ cậu đủ điều, lại tựa như người điên túm lấy người qua đường trong cơn mưa to hỏi có thấy em trai của tôi hay không.
Nhưng Lộc Dư An không hề quay đầu lại nhìn bọn họ lấy một lần.
Note: Ngược tra không sảng không lấy tiền, thụ kiếp trước không hề làm lỗi gì với con nuôi, mọi thứ của con nuôi không như vẻ bề ngoài.
4.2
Tên Hán Việt: Khai Quan Hữu Hỉ: Minh Phu Cầu Phóng Quá
Thể loại: Hiện đại, duyên trời tác hợp, kiếp trước kiếp này, huyền nghi, song khiết, HE
Edit: Frenalis
Văn án:
Khương Lâm học tại một trường Đại học danh tiếng, là sinh viên khoa Mỹ thuật với thành tích xuất sắc, nhưng vì món nợ của bố mà đành phải tạm ngưng lại việc học, về quản lý cửa hàng của gia đình.
Cô cho rằng cuộc sống cứ bình lặng trôi qua như vậy cho đến khi gặp một khách hàng đề ra một yêu cầu rất kì quặc, chính là
"Vẽ người giấy giống như cô đi!"
Giá chín chữ số đấy, đương nhiên là Khương Lâm đồng ý rồi. Chỉ có điều cô không ngờ rằng quyết định này của minh lại mở đầu cho một loạt sự kiện quỷ dị về sau, mà khởi dầu chính là ban đêm gặp một con quỷ vô cùng đẹp trai, nói rằng tôi là “ái sủng” được thiêu cho hắn…
Thể loại: Hiện đại, duyên trời tác hợp, kiếp trước kiếp này, huyền nghi, song khiết, HE
Edit: Frenalis
Văn án:
Khương Lâm học tại một trường Đại học danh tiếng, là sinh viên khoa Mỹ thuật với thành tích xuất sắc, nhưng vì món nợ của bố mà đành phải tạm ngưng lại việc học, về quản lý cửa hàng của gia đình.
Cô cho rằng cuộc sống cứ bình lặng trôi qua như vậy cho đến khi gặp một khách hàng đề ra một yêu cầu rất kì quặc, chính là
"Vẽ người giấy giống như cô đi!"
Giá chín chữ số đấy, đương nhiên là Khương Lâm đồng ý rồi. Chỉ có điều cô không ngờ rằng quyết định này của minh lại mở đầu cho một loạt sự kiện quỷ dị về sau, mà khởi dầu chính là ban đêm gặp một con quỷ vô cùng đẹp trai, nói rằng tôi là “ái sủng” được thiêu cho hắn…
3.4
[1] Năm gặp được Chu Thừa Quyết, thiếu niên xuất thân danh giá, đẹp trai nhưng lười biếng, luôn đứng đầu môn tự nhiên, thu hút vô số nữ sinh trong trường, nói là con cưng của trời cũng không ngoa, chỉ có môn ngữ văn là không thể khoe ra.
Mà Sầm Tây lúc đó, thành tích ưu tú nhưng gia cảnh nghèo khó, ngay cả học phí cũng phải tự mình kiếm.
Mùa hè năm ấy, Chu Thừa Quyết bị ép xuống lầu mở cửa cho giáo viên dạy kèm mới: “Em đi thi học sinh giỏi, cô ra khỏi cửa rẽ phải không tiễn, môn ngữ văn không biết là không biết, ai đến cũng vô dụng-”
Giây tiếp theo, cô bạn cùng bàn Sầm Tây bất ngờ nhận công việc gia sư đã gõ cửa nhà họ Chu.
Từ đó về sau trong một thời gian dài, hai người cùng học tập, cùng sinh hoạt.
Cô được biết đến một thế giới chưa từng đặt chân và một Chu Thừa Quyết mà cô chỉ dám lặng lẽ lén nhìn trộm.
Sau này trước cửa thư phong, cô tình cờ nghe thấy thiếu niên lạnh lùng nói: “Ghét nhất cái kiểu văn vẻ màu mè đó.”
Cũng chính ngày hôm đó, Sầm Tây từ bỏ công việc gia sư, từ đó thu lại mọi ánh mắt dè dặt khi nhìn anh.
[2] Gặp lại ở đại học, chàng trai vẫn tràn đầy nhiệt huyết, cao ngạo không thể với tới.
Sầm Tây cố tình xa cách, nhưng vì chương trình công ích có nguy cơ bị hủy bỏ, cô buộc phải cắn răng mời anh tham gia.
Sau khi phỏng vấn kết thúc, con cưng của trời hèn mọn đỏ hoe mắt, trước mặt mọi người nắm chặt cổ tay cô: “Anh tìm em vất vả lắm.”
Chu Thừa Quyết tự giễu nói: “Thư tình học viết được một nửa rồi, cô giáo nhỏ đã chạy mất rồi.”
Sầm Tây cay cay nơi sống mũi: “Tôi chỉ biết văn vẻ màu mè, không dạy anh được.”
Anh từng bước ép sát: “Anh chỉ thích văn vẻ màu vè.”
- 「Trải qua bao thăng trầm, may mắn em vẫn ở đây, chưa từng đi xa.」
(Nam nữ chính cùng lớp, nam chính hơn nữ chính một tuổi)
Yêu thầm x Giả vờ
Cô gái nhỏ kiên cường x Chàng trai trưởng thành si tình
Giả vờ lúc đầu:
Ngoài mặt: Bạn cùng bàn bình thường, chúng ta thân lắm sao?
Sau lưng: Tôi chỉ có mỗi một bạn cùng bàn này thôi, động vào thử xem?
Giả vờ sau này:
Trước mặt anh em: Vết thương nhỏ này mà cũng gọi là vết thương?
Trước mặt Sầm Tây: Vết thương này… Nếu không có bạn gái anh đau lòng, có thể sẽ chết đấy...
Mà Sầm Tây lúc đó, thành tích ưu tú nhưng gia cảnh nghèo khó, ngay cả học phí cũng phải tự mình kiếm.
Mùa hè năm ấy, Chu Thừa Quyết bị ép xuống lầu mở cửa cho giáo viên dạy kèm mới: “Em đi thi học sinh giỏi, cô ra khỏi cửa rẽ phải không tiễn, môn ngữ văn không biết là không biết, ai đến cũng vô dụng-”
Giây tiếp theo, cô bạn cùng bàn Sầm Tây bất ngờ nhận công việc gia sư đã gõ cửa nhà họ Chu.
Từ đó về sau trong một thời gian dài, hai người cùng học tập, cùng sinh hoạt.
Cô được biết đến một thế giới chưa từng đặt chân và một Chu Thừa Quyết mà cô chỉ dám lặng lẽ lén nhìn trộm.
Sau này trước cửa thư phong, cô tình cờ nghe thấy thiếu niên lạnh lùng nói: “Ghét nhất cái kiểu văn vẻ màu mè đó.”
Cũng chính ngày hôm đó, Sầm Tây từ bỏ công việc gia sư, từ đó thu lại mọi ánh mắt dè dặt khi nhìn anh.
[2] Gặp lại ở đại học, chàng trai vẫn tràn đầy nhiệt huyết, cao ngạo không thể với tới.
Sầm Tây cố tình xa cách, nhưng vì chương trình công ích có nguy cơ bị hủy bỏ, cô buộc phải cắn răng mời anh tham gia.
Sau khi phỏng vấn kết thúc, con cưng của trời hèn mọn đỏ hoe mắt, trước mặt mọi người nắm chặt cổ tay cô: “Anh tìm em vất vả lắm.”
Chu Thừa Quyết tự giễu nói: “Thư tình học viết được một nửa rồi, cô giáo nhỏ đã chạy mất rồi.”
Sầm Tây cay cay nơi sống mũi: “Tôi chỉ biết văn vẻ màu mè, không dạy anh được.”
Anh từng bước ép sát: “Anh chỉ thích văn vẻ màu vè.”
- 「Trải qua bao thăng trầm, may mắn em vẫn ở đây, chưa từng đi xa.」
(Nam nữ chính cùng lớp, nam chính hơn nữ chính một tuổi)
Yêu thầm x Giả vờ
Cô gái nhỏ kiên cường x Chàng trai trưởng thành si tình
Giả vờ lúc đầu:
Ngoài mặt: Bạn cùng bàn bình thường, chúng ta thân lắm sao?
Sau lưng: Tôi chỉ có mỗi một bạn cùng bàn này thôi, động vào thử xem?
Giả vờ sau này:
Trước mặt anh em: Vết thương nhỏ này mà cũng gọi là vết thương?
Trước mặt Sầm Tây: Vết thương này… Nếu không có bạn gái anh đau lòng, có thể sẽ chết đấy...
4
Sau khi sống lại, Hạ Thanh Từ luôn ghi nhớ một chuyện là không được trêu chọc Tạ Bệnh Miễn.
Kiếp trước, bởi vì cậu vô tình chọc đến Tạ Bệnh Miễn, Tạ Bệnh Miễn liền tước đi mọi thứ của cậu. Hạ Thanh Từ bị những kẻ theo đuổi Tạ Bệnh Miễn hãm hại đến mức thôi học, cha cậu thất nghiệp vì tai nạn, cậu cả ngày ngơ ngơ ngác ngác. Cuối cùng, qua đời trong một ngõ ngách nào đó vào mùa đông lạnh kéo dài.
Quay lại thời điểm lớp 11, mọi chuyện vẫn chưa có gì xảy ra. Cậu muốn né Tạ Bệnh Miễn thật xa, thay đổi quỹ đạo của đời mình, sẽ không giống như đời trước.
...
Đời này, cậu tận tâm tận lực tránh né Tạ Bệnh Miễn. Vào một ngày bình thường như bao ngày bình thường khác, cậu đi ngang qua sân bóng rổ.
Tạ Bệnh Miễn cùng mấy nam sinh đang chơi ở trên sân. Thiếu niên với dáng người thon dài, cứng cáp, khuôn mặt kiêu căng, nổi loạn và đôi mắt sắc bén xuyên qua đám đông dừng lại chuẩn xác trên người cậu.
Giọng nói của thiếu niên mang theo vài phần lười biếng cùng tùy ý, quả bóng đáp xuống chính xác ngay bên chân cậu.
"Hạ Thanh Từ, lại đây."
Một câu nói như vậy, cơ hồ đã trở thành cơn ác mộng của cậu trong suốt những năm cấp 3.
...
* 1v1, vườn trường, HE.
* "Kiếp sau anh vẫn yêu em." anh công nói, thụ trọng sinh cũng bởi vì công (tình tiết được tiết lộ trong truyện.)
* Làm ơn nhất định phải xem chương 1: Gỡ mìn, không thích lập tức có thể rời đi, cầu mong thế giới hòa bình!!
Hastag: Trọng sinh, Trưởng thành, Vườn trường
Vai chính: Hạ Thanh Từ ┃ Vai phụ: Tạ Bệnh Miễn ┃ khác:...
Một câu tóm tắt: Kiếp sau anh vẫn yêu em.
Dàn ý: Đối mặt với thung lũng cùng đầm lầy, vĩnh viễn anh dũng tiến về phía trước, kiên định bước về phía ánh sáng.
Kiếp trước, bởi vì cậu vô tình chọc đến Tạ Bệnh Miễn, Tạ Bệnh Miễn liền tước đi mọi thứ của cậu. Hạ Thanh Từ bị những kẻ theo đuổi Tạ Bệnh Miễn hãm hại đến mức thôi học, cha cậu thất nghiệp vì tai nạn, cậu cả ngày ngơ ngơ ngác ngác. Cuối cùng, qua đời trong một ngõ ngách nào đó vào mùa đông lạnh kéo dài.
Quay lại thời điểm lớp 11, mọi chuyện vẫn chưa có gì xảy ra. Cậu muốn né Tạ Bệnh Miễn thật xa, thay đổi quỹ đạo của đời mình, sẽ không giống như đời trước.
...
Đời này, cậu tận tâm tận lực tránh né Tạ Bệnh Miễn. Vào một ngày bình thường như bao ngày bình thường khác, cậu đi ngang qua sân bóng rổ.
Tạ Bệnh Miễn cùng mấy nam sinh đang chơi ở trên sân. Thiếu niên với dáng người thon dài, cứng cáp, khuôn mặt kiêu căng, nổi loạn và đôi mắt sắc bén xuyên qua đám đông dừng lại chuẩn xác trên người cậu.
Giọng nói của thiếu niên mang theo vài phần lười biếng cùng tùy ý, quả bóng đáp xuống chính xác ngay bên chân cậu.
"Hạ Thanh Từ, lại đây."
Một câu nói như vậy, cơ hồ đã trở thành cơn ác mộng của cậu trong suốt những năm cấp 3.
...
* 1v1, vườn trường, HE.
* "Kiếp sau anh vẫn yêu em." anh công nói, thụ trọng sinh cũng bởi vì công (tình tiết được tiết lộ trong truyện.)
* Làm ơn nhất định phải xem chương 1: Gỡ mìn, không thích lập tức có thể rời đi, cầu mong thế giới hòa bình!!
Hastag: Trọng sinh, Trưởng thành, Vườn trường
Vai chính: Hạ Thanh Từ ┃ Vai phụ: Tạ Bệnh Miễn ┃ khác:...
Một câu tóm tắt: Kiếp sau anh vẫn yêu em.
Dàn ý: Đối mặt với thung lũng cùng đầm lầy, vĩnh viễn anh dũng tiến về phía trước, kiên định bước về phía ánh sáng.
3.4
Bạn đang đọc truyện Công Chúa Của Ta Trọng Sinh của tác giả Hoặc Hứa Hữu Nhất Thiên.
Lục Khải Phái dù đã chết cũng không thể nào tin được người mà nàng gần gũi và tin tưởng nhất lại sát hại mình.
Nàng hối hận.
Hối hận vì đã gặp Kỳ Dương công chúa.
Càng hối hận vì đã cùng nàng ấy bên nhau.
Sau khi chết lại khiến nàng rơi vào vực sâu không lối thoát.
Vì thế, Lục khải Phát sau khi biết mình được trong sinh, nàng quyết tâm phái cắt đứt hết thảy ràng buộc, càng không bao giờ xuất hiện hay muốn gặp lại công chúa điện hạ.
Tuy nhiên, Kỳ Dương công chúa cũng được trọng sinh, vừa vặn vào ngày thứ nhất sống lại, nàng thành công bắt được lưu vong hoang dại phò mã.
Kỳ Dương (mỉm cười híp mắt): "Ngươi còn muốn chạy nữa không? Người đến, đem phò mã mang về cho bản cung."
Lục Khải Phái (che gấp vạt áo): "Không không không, ngươi là ai? Ngươi không phải là tiểu công chúa đáng yêu của ta lúc trước."
Lục Khải Phái dù đã chết cũng không thể nào tin được người mà nàng gần gũi và tin tưởng nhất lại sát hại mình.
Nàng hối hận.
Hối hận vì đã gặp Kỳ Dương công chúa.
Càng hối hận vì đã cùng nàng ấy bên nhau.
Sau khi chết lại khiến nàng rơi vào vực sâu không lối thoát.
Vì thế, Lục khải Phát sau khi biết mình được trong sinh, nàng quyết tâm phái cắt đứt hết thảy ràng buộc, càng không bao giờ xuất hiện hay muốn gặp lại công chúa điện hạ.
Tuy nhiên, Kỳ Dương công chúa cũng được trọng sinh, vừa vặn vào ngày thứ nhất sống lại, nàng thành công bắt được lưu vong hoang dại phò mã.
Kỳ Dương (mỉm cười híp mắt): "Ngươi còn muốn chạy nữa không? Người đến, đem phò mã mang về cho bản cung."
Lục Khải Phái (che gấp vạt áo): "Không không không, ngươi là ai? Ngươi không phải là tiểu công chúa đáng yêu của ta lúc trước."
4.4
Bạn đang đọc truyện Cao Sơn Ngưỡng Chỉ của tác giả Thát Tế Ngư Ngư Ngư. Hoàng đế Lý Tư Diễm, không bằng súc sinh.
Hắn nhờ đoạt quyền, soán vị mới có thể leo lên ngai vàng, tính tình bá đạo, ngang ngược vô cùng, không ngại giết Sử quan, càng không ngán chém đầu cựu thần, không việc ác nào không làm, máu tươi đầy người.
Hắn sát phụ thân, huynh trưởng, còn uy hiếp ta, vì quả mẫu, vì cô nhi, vì huyết mạch còn sót lại của gia đình, ta ép dạ cầu toàn, làm Khởi cư lang của hắn, thời gian 15 năm
Trước mắt ta là tăm tối, con đường mù mịt, phía sau cũng không còn lối thoát, ta chỉ có thể mạnh mẽ ôm hận mà làm.
Hai năm đầu vào cung, hắn coi ta là sủng vật để nuôi dưỡng, ta phản kháng nhiều lần không có kết quả, căm phẫn gói ghém đồ đạc chạy. Ta trốn hắn đuổi, chúng ta có chạy đằng trời.
Năm thứ tư, hắn tóm ta từ nơi biên thùy về cung, thả về sào huyệt xa hoa lại cô độc của hắn.
Năm thứ sáu, hắn vuốt ve bụng ta, nói Anh Anh nàng đừng đi, nàng an tâm sinh đứa bé ra, nếu là con gái, ta mang hết bảo vật thế gian nâng đến trước mặt nó, nếu là con trai, ta để nó làm Thái tử.
Năm thứ tám, hắn như một con chó quỳ gối trong mưa to ngập trời Trường An, ôm cơ thể ta dần dần mất đi độ ấm, khóc xin ta đừng chết...
Hắn nhờ đoạt quyền, soán vị mới có thể leo lên ngai vàng, tính tình bá đạo, ngang ngược vô cùng, không ngại giết Sử quan, càng không ngán chém đầu cựu thần, không việc ác nào không làm, máu tươi đầy người.
Hắn sát phụ thân, huynh trưởng, còn uy hiếp ta, vì quả mẫu, vì cô nhi, vì huyết mạch còn sót lại của gia đình, ta ép dạ cầu toàn, làm Khởi cư lang của hắn, thời gian 15 năm
Trước mắt ta là tăm tối, con đường mù mịt, phía sau cũng không còn lối thoát, ta chỉ có thể mạnh mẽ ôm hận mà làm.
Hai năm đầu vào cung, hắn coi ta là sủng vật để nuôi dưỡng, ta phản kháng nhiều lần không có kết quả, căm phẫn gói ghém đồ đạc chạy. Ta trốn hắn đuổi, chúng ta có chạy đằng trời.
Năm thứ tư, hắn tóm ta từ nơi biên thùy về cung, thả về sào huyệt xa hoa lại cô độc của hắn.
Năm thứ sáu, hắn vuốt ve bụng ta, nói Anh Anh nàng đừng đi, nàng an tâm sinh đứa bé ra, nếu là con gái, ta mang hết bảo vật thế gian nâng đến trước mặt nó, nếu là con trai, ta để nó làm Thái tử.
Năm thứ tám, hắn như một con chó quỳ gối trong mưa to ngập trời Trường An, ôm cơ thể ta dần dần mất đi độ ấm, khóc xin ta đừng chết...
4.5
Tác giả: Linh
Thể loại: Hiện đại, HE, Tình cảm, H văn, Đô thị, Duyên trời tác hợp, Lâu ngày sinh tình, 1v1
Số chương: 18 chương + 3 ngoại truyện
Edit: Phan
Giới thiệu
Cái tên định sẵn duyên phận, điều này đúng là khó nói.
Triệu Tri Hành và Tiền Y, khi nào mới có thể hợp nhất?
Ham muốn thuần khiết của cặp đôi lớn tuổi còn trinh.
Cốt truyện là chính như cũ, điểm thêm thịt.Review
Một bộ truyện nhẹ nhàng tình cảm, đời thường yên bình, như tác giả nói “điểm thêm thịt”, truyện đúng là có thịt nhưng mà kiểu thịt thái nhỏ chứ nó không có được thành miếng đâu =))), cực kỳ nhẹ, nhưng mà vẫn mlem mlem!!! Tại muốn luyện tay edit H nên thử một bộ ngắn ngắn nhẹ nhàng. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ. Có gì mọi người cứ góp ý nhiệt tình ạ.
FYI: Tên truyện “知行和伊” (zhixing he yi) đồng âm với câu “知行合一” dịch nghĩa là thực đi đôi với hành.
Thể loại: Hiện đại, HE, Tình cảm, H văn, Đô thị, Duyên trời tác hợp, Lâu ngày sinh tình, 1v1
Số chương: 18 chương + 3 ngoại truyện
Edit: Phan
Giới thiệu
Cái tên định sẵn duyên phận, điều này đúng là khó nói.
Triệu Tri Hành và Tiền Y, khi nào mới có thể hợp nhất?
Ham muốn thuần khiết của cặp đôi lớn tuổi còn trinh.
Cốt truyện là chính như cũ, điểm thêm thịt.Review
Một bộ truyện nhẹ nhàng tình cảm, đời thường yên bình, như tác giả nói “điểm thêm thịt”, truyện đúng là có thịt nhưng mà kiểu thịt thái nhỏ chứ nó không có được thành miếng đâu =))), cực kỳ nhẹ, nhưng mà vẫn mlem mlem!!! Tại muốn luyện tay edit H nên thử một bộ ngắn ngắn nhẹ nhàng. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ. Có gì mọi người cứ góp ý nhiệt tình ạ.
FYI: Tên truyện “知行和伊” (zhixing he yi) đồng âm với câu “知行合一” dịch nghĩa là thực đi đôi với hành.
3.9
Tác giả: Sơn Khẩu
Tran / Editor: AI_CamCam18
Beta: AI_Nguyệt Quý
Thể loại: Hiện đại, HE, Hài hước, Nhẹ nhàng, Sủng Ngọt, Thanh xuân vườn trường, 18+
Độ dài: 12
Giới thiệu
Cô nhào qua cắn anh, anh cười cười ôm người vào lòng để mặc cho cô cắn.
Thanh xuân vườn trường, ngọt ngào, đáng yêu.
Tran / Editor: AI_CamCam18
Beta: AI_Nguyệt Quý
Thể loại: Hiện đại, HE, Hài hước, Nhẹ nhàng, Sủng Ngọt, Thanh xuân vườn trường, 18+
Độ dài: 12
Giới thiệu
Cô nhào qua cắn anh, anh cười cười ôm người vào lòng để mặc cho cô cắn.
Thanh xuân vườn trường, ngọt ngào, đáng yêu.
4.1
Giang Lạc Dao là đích nữ phủ Nhạc Xương Hầu, từ nhỏ đã được nuông chiều hết mực. Một ngày nọ, có một thầy bói đến cửa, nói rằng nàng có tai ương trong mệnh, trừ phi tìm được một người có hung khí bên cạnh mới có thể chuyển nguy thành an.
Cha nàng nghe xong thì hoảng sợ, vỗ đùi một cái, lập tức đưa nàng đến phủ Nhiếp Chính Vương
Nhiếp Chính Vương là người nổi tiếng hung bạo tàn nhẫn nhất thiên hạ, lại còn nợ Giang gia một ân tình. Ai ngờ Giang gia lại xoay người gửi gắm con gái cho hắn.
Nhiếp Chính Vương không ngẩng đầu lên, cầm bút viết thư trả lời: “Bản vương không cần con gái ngươi”.
Vừa lúc hắn đặt bút xuống, thì bên ngoài, một cô nương dung mạo tuyệt sắc khoác áo choàng trắng như tuyết bước vào, nhỏ giọng nói: “Lạnh”.
Nhiếp Chính Vương cau mày: “Lạnh? Lạnh thì đừng chạy lung tung”.
Cha nàng nghe xong thì hoảng sợ, vỗ đùi một cái, lập tức đưa nàng đến phủ Nhiếp Chính Vương
Nhiếp Chính Vương là người nổi tiếng hung bạo tàn nhẫn nhất thiên hạ, lại còn nợ Giang gia một ân tình. Ai ngờ Giang gia lại xoay người gửi gắm con gái cho hắn.
Nhiếp Chính Vương không ngẩng đầu lên, cầm bút viết thư trả lời: “Bản vương không cần con gái ngươi”.
Vừa lúc hắn đặt bút xuống, thì bên ngoài, một cô nương dung mạo tuyệt sắc khoác áo choàng trắng như tuyết bước vào, nhỏ giọng nói: “Lạnh”.
Nhiếp Chính Vương cau mày: “Lạnh? Lạnh thì đừng chạy lung tung”.
3.9
Bạn đang đọc truyện Ta Dựa Nói Ngọt Tung Hoành Hậu Cung của tác giả Toán Dung Thổ Tư. Một vị công tử anh tuấn, phong độ, nổi tiếng tiêu sái, nhẹ nhàng khắp Cảnh Thành tên Kỳ Văn.
Không chỉ tướng mạo, phong tư xuất chúng, mà gia thế cũng khiến người hâm mộ, là tiểu thế tử của Kỳ Hầu phủ, là lang quân trong mộng của vô số người, tư thái như ngọc, ai lại không đem lòng nhớ thương?
Thế rồi một hôm, thánh chỉ được hạ, Kỳ Văn thế tử tứ hôn cho Nhị hoàng tử, chuẩn bị thành Hoàng tử phi. Một khi được chọn làm hoàng tử phi, vị công tử vô tư tiêu sái sẽ bị giam cầm trong chốn thâm cung, cùng vị hoàng tử không được sủng ái Yến Dĩ Tuần kết làm phu thê.
Nói là phu thê, thế nhưng Yến Dĩ Tuần lại chỉ coi y là người xa lạ!
Ngày thường hắn đối với người khác thì nói cười vui vẻ, nhưng đối với y lại phớt lờ, không để ý.
Người trong cung này cũng vô cùng kỳ quái...
Không chỉ tướng mạo, phong tư xuất chúng, mà gia thế cũng khiến người hâm mộ, là tiểu thế tử của Kỳ Hầu phủ, là lang quân trong mộng của vô số người, tư thái như ngọc, ai lại không đem lòng nhớ thương?
Thế rồi một hôm, thánh chỉ được hạ, Kỳ Văn thế tử tứ hôn cho Nhị hoàng tử, chuẩn bị thành Hoàng tử phi. Một khi được chọn làm hoàng tử phi, vị công tử vô tư tiêu sái sẽ bị giam cầm trong chốn thâm cung, cùng vị hoàng tử không được sủng ái Yến Dĩ Tuần kết làm phu thê.
Nói là phu thê, thế nhưng Yến Dĩ Tuần lại chỉ coi y là người xa lạ!
Ngày thường hắn đối với người khác thì nói cười vui vẻ, nhưng đối với y lại phớt lờ, không để ý.
Người trong cung này cũng vô cùng kỳ quái...
3.4
Đường Viễn xuyên thành một dân chạy nạn, trở thành người có hai bàn tay trắng, một nghèo hai trắng.
Cũng may, quan phủ giúp bọn hắn phân đến ở một thôn nhỏ, may mà hắn không trở thành một người không hộ khẩu.
Người trong thôn vì đề phòng bọn họ, nên phân bọn họ ở rất xa.
Sau đó, Đường Viễn mở quán nhỏ, mở tiệm cơm, mở tửu lầu, đem cuộc sống tốt đến rực rỡ, chọc cho nhiều người đỏ mắt, làm cho những ai trong thôn xem thường hắn phải mở rộng tầm mắt.
Hắn còn gặp được một ca nhi xinh đẹp, ngoan ngoãn. Khi ánh mắt hắn lần đầu nhìn thấy tâm liền sinh hảo cảm, sau lại thông suốt và càng ngày càng nồng nhiệt. Liền đem người cưới về nhà, còn sinh hai cái tiểu tể mập mạp.
Nhắc nhỏ đọc:
1/ Đây là truyện hư cấu không nên tìm hiểu sâu, thế giới có ca nhi sinh con, không hợp cực đoan công, khống thụ, sủng.
2/ Tình tiết tương đối chậm, chuyện nhà, làm giàu.
3/ Đọc trên đường nếu có gì không khoẻ, thỉnh kịp thời điểm xoa ~
Vai chính: Đường Viễn| Vai phụ: Tô Nặc
Cái khác: Bố y sinh hoạt, làm ruộng văn, mỹ thực.
Một câu tóm tắt: Kiếm tiền, dưỡng gia, phu lang.
Cũng may, quan phủ giúp bọn hắn phân đến ở một thôn nhỏ, may mà hắn không trở thành một người không hộ khẩu.
Người trong thôn vì đề phòng bọn họ, nên phân bọn họ ở rất xa.
Sau đó, Đường Viễn mở quán nhỏ, mở tiệm cơm, mở tửu lầu, đem cuộc sống tốt đến rực rỡ, chọc cho nhiều người đỏ mắt, làm cho những ai trong thôn xem thường hắn phải mở rộng tầm mắt.
Hắn còn gặp được một ca nhi xinh đẹp, ngoan ngoãn. Khi ánh mắt hắn lần đầu nhìn thấy tâm liền sinh hảo cảm, sau lại thông suốt và càng ngày càng nồng nhiệt. Liền đem người cưới về nhà, còn sinh hai cái tiểu tể mập mạp.
Nhắc nhỏ đọc:
1/ Đây là truyện hư cấu không nên tìm hiểu sâu, thế giới có ca nhi sinh con, không hợp cực đoan công, khống thụ, sủng.
2/ Tình tiết tương đối chậm, chuyện nhà, làm giàu.
3/ Đọc trên đường nếu có gì không khoẻ, thỉnh kịp thời điểm xoa ~
Vai chính: Đường Viễn| Vai phụ: Tô Nặc
Cái khác: Bố y sinh hoạt, làm ruộng văn, mỹ thực.
Một câu tóm tắt: Kiếm tiền, dưỡng gia, phu lang.
3.9
Tên khác: Under the oak tree, OAK, Dưới Bóng Cây Sồi, Dưới Tán Cây Sồi
Thể loại: Romance, Mature, Drama, Smut
Giới thiệu
Công tước không hề coi trong cô con gái lớn Maximilian của mình, bởi lẽ nàng nói lắp.
Nàng cũng không có tiếng nói gì ở nơi này, cha nàng chỉ hôn, ép nàng phải cưới một kị sĩ, nàng cũng chỉ có thể thoả hiệp.
Nhưng chỉ bên nhau đêm tân hôn, người chồng tên Riftan Calypse lại rời đi không lời từ biệt.
Ba năm trôi qua, chàng ta trở về, vẻ vang và được sùng bài vì là một vị kị sĩ diệt rồng nổi tiếng khắp lục địa.
Liệu Maximilian sẽ đối mặt với sự trở lại của người chồng 3 năm không thấy mặt như thế nào đây? Là lạnh nhạt hay sẽ bị ly hôn?
Hãy đón chờ những drama xảy ra với nàng Max của chúng ta nào (. ❛ ᴗ ❛.)
Thể loại: Romance, Mature, Drama, Smut
Giới thiệu
Công tước không hề coi trong cô con gái lớn Maximilian của mình, bởi lẽ nàng nói lắp.
Nàng cũng không có tiếng nói gì ở nơi này, cha nàng chỉ hôn, ép nàng phải cưới một kị sĩ, nàng cũng chỉ có thể thoả hiệp.
Nhưng chỉ bên nhau đêm tân hôn, người chồng tên Riftan Calypse lại rời đi không lời từ biệt.
Ba năm trôi qua, chàng ta trở về, vẻ vang và được sùng bài vì là một vị kị sĩ diệt rồng nổi tiếng khắp lục địa.
Liệu Maximilian sẽ đối mặt với sự trở lại của người chồng 3 năm không thấy mặt như thế nào đây? Là lạnh nhạt hay sẽ bị ly hôn?
Hãy đón chờ những drama xảy ra với nàng Max của chúng ta nào (. ❛ ᴗ ❛.)
3.5
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Niên hạ, Chủ công, Đô thị tình duyên, 1v1.
CP: Ôn Linh x Kha Diệc Từ
Công mỹ nhân câm x Thụ MC mặt dày
20 tuổi x 25 tuổi
Giới thiệu:
Sáng nay tiếng chim đỗ quyên ngoài cửa kêu vang hơn hẳn mọi ngày.
Ôn Linh cẩn thận sắp xếp các cây cọ đã rửa sạch thành một hàng, sau đó cắt tỉa nhẹ nhàng mấy nhánh cây trầu bà rủ xuống.
Người đứng chờ bên cửa sổ từ lâu ôm trong tay một bó hoa nhỏ màu xanh tím, cười híp mắt tặng cho Ôn Linh.
Ôn Linh nhận lấy hoa, tốt tính chỉ về phía một mảnh vườn hoa baby dưới cửa sổ đã bị nhổ gần trụi, giơ tay làm dấu số năm, ý muốn nói rằng: Đây là chỗ tôi trồng hoa, đã trồng được năm tháng rồi.
1. Đây là truyện chủ công, Ôn Linh là công, bánh ngọt nhỏ, cổ tích đô thị, đại sói xám dụ dỗ tiểu mỹ nhân.
2. Công có bạn trai cũ, thụ có bạn gái cũ, ai thích sự thuần khiết xin đừng đọc.
3. Nhà cung cấp bìa cho tác giả: Thuận Tống Thương Kỳ
🔺Gỡ mìn của editor:
- Công không phải là câm hoàn toàn, vẫn nói được nhưng vì có chứng mất ngôn ngữ.
- Như tác giả đã warning, công có quan hệ 1 lần với người cũ, thụ thì không thấy có nhắc trong truyện.
- Ở phần hội thoại mình có review bộ truyện này dưới góc nhìn của độc giả, vì mình cảm nhận từ góc độ của bản thân nên tất nhiên là có chứa những tiêu chuẩn riêng của mình. Mọi người cân nhắc xem review nha.
CP: Ôn Linh x Kha Diệc Từ
Công mỹ nhân câm x Thụ MC mặt dày
20 tuổi x 25 tuổi
Giới thiệu:
Sáng nay tiếng chim đỗ quyên ngoài cửa kêu vang hơn hẳn mọi ngày.
Ôn Linh cẩn thận sắp xếp các cây cọ đã rửa sạch thành một hàng, sau đó cắt tỉa nhẹ nhàng mấy nhánh cây trầu bà rủ xuống.
Người đứng chờ bên cửa sổ từ lâu ôm trong tay một bó hoa nhỏ màu xanh tím, cười híp mắt tặng cho Ôn Linh.
Ôn Linh nhận lấy hoa, tốt tính chỉ về phía một mảnh vườn hoa baby dưới cửa sổ đã bị nhổ gần trụi, giơ tay làm dấu số năm, ý muốn nói rằng: Đây là chỗ tôi trồng hoa, đã trồng được năm tháng rồi.
1. Đây là truyện chủ công, Ôn Linh là công, bánh ngọt nhỏ, cổ tích đô thị, đại sói xám dụ dỗ tiểu mỹ nhân.
2. Công có bạn trai cũ, thụ có bạn gái cũ, ai thích sự thuần khiết xin đừng đọc.
3. Nhà cung cấp bìa cho tác giả: Thuận Tống Thương Kỳ
🔺Gỡ mìn của editor:
- Công không phải là câm hoàn toàn, vẫn nói được nhưng vì có chứng mất ngôn ngữ.
- Như tác giả đã warning, công có quan hệ 1 lần với người cũ, thụ thì không thấy có nhắc trong truyện.
- Ở phần hội thoại mình có review bộ truyện này dưới góc nhìn của độc giả, vì mình cảm nhận từ góc độ của bản thân nên tất nhiên là có chứa những tiêu chuẩn riêng của mình. Mọi người cân nhắc xem review nha.
4.6
1.
Bạn cùng phòng bị người ta trêu đùa tình cảm đến độ đau lòng vật vã, chẳng thiết cơm nước, tinh thần xuống dốc không phanh.
Cố Kỳ không thể tiếp tục trơ mắt nhìn bạn mình như vậy nữa, quyết tâm phải đòi lại công bằng cho bạn hiền.
“Tôi cũng muốn xem thử cô ta ghê gớm đến mức nào mà có thể khiến cậu mê đắm đến thế.”
Sau này, có một ngày Cố Kỳ dồn Lục Phán Phán vào góc tường, mặt dày nỉ non: “Chị à, chị cũng hôn tôi một cái đi.”
Sau đó nữa….
“Thật ra tôi biết rõ, khi ấy cậu đưa dù cho tôi không phải là vì muốn bắt chuyện với tôi.” Lục Phán Phán nói: “Cậu chỉ là đang muốn giành lại củ khoai nướng cuối cùng đó mà thôi.”
Cố Kỳ: “KHÔNG! KHÔNG PHẢI! KHÔNG PHẢI VẬY ĐÂU!”
Nghĩ tới đây Lục Phán Phán tự thấy buồn cười.
Cô đứng dậy, đưa củ khoai lang nướng đến trước mặt Cố Kỳ.
“Bây giờ tôi trao cho cậu thêm một cơ hội lựa chọn nữa, giữa tôi và khoai lang nướng, cậu chọn bên nào?”
2.
Lục Phán Phán không biết tin đồn từ đâu xuất hiện, bảo cô trăng hoa thành thói, chỉ cần là đàn ông hợp gu thì cô nhất định sẽ không buông tha.
Vậy nên mỗi lần Cố Kỳ nhìn thấy cô, bất kể là cô đang làm gì, anh cũng đều cảm thấy thực ra cô đang ủ mưu để trèo lên giường mình.
Mất điện, ánh đèn vụt tắt, Lục Phán Phán hoảng loạn ôm lấy cánh tay Cố Kỳ.
Anh lạnh lùng đẩy tay cô ra: “Tôi không phải kiểu người tùy tiện.”
Sau này, cũng là Cố Kỳ: “Thực ra tôi không phải người.”
- ----
- Thi đấu bóng chuyền, nhiệt huyết thể thao.
- Tình chị em
- Quản lý dẫn đội VS Chủ công
- Nữ chính không hề trêu đùa tình cảm của bất kỳ ai.
- Nam chính vừa quyến rũ vừa mạnh mẽ.
Nhân vật chính: Lục Phán Phán – Cố Kỳ
Nhân vật phụ: Hứa Mạn Nghiên – Hoắc Tu Viễn
Bạn cùng phòng bị người ta trêu đùa tình cảm đến độ đau lòng vật vã, chẳng thiết cơm nước, tinh thần xuống dốc không phanh.
Cố Kỳ không thể tiếp tục trơ mắt nhìn bạn mình như vậy nữa, quyết tâm phải đòi lại công bằng cho bạn hiền.
“Tôi cũng muốn xem thử cô ta ghê gớm đến mức nào mà có thể khiến cậu mê đắm đến thế.”
Sau này, có một ngày Cố Kỳ dồn Lục Phán Phán vào góc tường, mặt dày nỉ non: “Chị à, chị cũng hôn tôi một cái đi.”
Sau đó nữa….
“Thật ra tôi biết rõ, khi ấy cậu đưa dù cho tôi không phải là vì muốn bắt chuyện với tôi.” Lục Phán Phán nói: “Cậu chỉ là đang muốn giành lại củ khoai nướng cuối cùng đó mà thôi.”
Cố Kỳ: “KHÔNG! KHÔNG PHẢI! KHÔNG PHẢI VẬY ĐÂU!”
Nghĩ tới đây Lục Phán Phán tự thấy buồn cười.
Cô đứng dậy, đưa củ khoai lang nướng đến trước mặt Cố Kỳ.
“Bây giờ tôi trao cho cậu thêm một cơ hội lựa chọn nữa, giữa tôi và khoai lang nướng, cậu chọn bên nào?”
2.
Lục Phán Phán không biết tin đồn từ đâu xuất hiện, bảo cô trăng hoa thành thói, chỉ cần là đàn ông hợp gu thì cô nhất định sẽ không buông tha.
Vậy nên mỗi lần Cố Kỳ nhìn thấy cô, bất kể là cô đang làm gì, anh cũng đều cảm thấy thực ra cô đang ủ mưu để trèo lên giường mình.
Mất điện, ánh đèn vụt tắt, Lục Phán Phán hoảng loạn ôm lấy cánh tay Cố Kỳ.
Anh lạnh lùng đẩy tay cô ra: “Tôi không phải kiểu người tùy tiện.”
Sau này, cũng là Cố Kỳ: “Thực ra tôi không phải người.”
- ----
- Thi đấu bóng chuyền, nhiệt huyết thể thao.
- Tình chị em
- Quản lý dẫn đội VS Chủ công
- Nữ chính không hề trêu đùa tình cảm của bất kỳ ai.
- Nam chính vừa quyến rũ vừa mạnh mẽ.
Nhân vật chính: Lục Phán Phán – Cố Kỳ
Nhân vật phụ: Hứa Mạn Nghiên – Hoắc Tu Viễn
4
Ngụy Lịch chê ta xuất thân hèn kém, con vừa sinh ra đã bị mang đi.
Khi Ngụy Tử Mộ được năm tuổi, Ngụy Lịch muốn cưới người trong lòng làm bình thê.
Ta nghe hắn nói: "Vương thị xuất thân danh gia vọng tộc, bà ấy thành thân với cha ta thật tốt."
Hắn đẩy ta ra: "Ta không cần một nha hoàn làm mẹ!"
Nghe vậy, ta sững sờ một hồi lâu, sau đó bình thản cầu xin một tờ thư hòa ly
Bảy năm sau trở về kinh đô, Ngụy Tử Mộ chạy đến, cẩn thận kéo tay áo ta: "Mẫu thân."
Ta nhẹ nhàng rút tay áo lại, mỉm cười hỏi cậu: "Tiểu công tử, có thấy Tuyên Lãng con ta không?"
Sắc mặt cậu lập tức tái nhợt, ngây người nhìn ta.
Khi Ngụy Tử Mộ được năm tuổi, Ngụy Lịch muốn cưới người trong lòng làm bình thê.
Ta nghe hắn nói: "Vương thị xuất thân danh gia vọng tộc, bà ấy thành thân với cha ta thật tốt."
Hắn đẩy ta ra: "Ta không cần một nha hoàn làm mẹ!"
Nghe vậy, ta sững sờ một hồi lâu, sau đó bình thản cầu xin một tờ thư hòa ly
Bảy năm sau trở về kinh đô, Ngụy Tử Mộ chạy đến, cẩn thận kéo tay áo ta: "Mẫu thân."
Ta nhẹ nhàng rút tay áo lại, mỉm cười hỏi cậu: "Tiểu công tử, có thấy Tuyên Lãng con ta không?"
Sắc mặt cậu lập tức tái nhợt, ngây người nhìn ta.
4.1
Tác giả: Lục Kinh Chú Ngã.
Editor: Góc Nhỏ Của Saki.
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Cả hai còn t.em 🕊️, Học đường, Lấy bối cảnh đô thị, 1v1, Góc nhìn nữ chính, Yêu thầm từ một phía.
Số chương: 63 chương chính văn + 25 ngoại truyện.
Giới thiệu
1.
Mạnh Thiều yêu thầm Trình Bạc Từ là bắt đầu từ một buổi chiều ở trường cấp ba, khi cô nghe cậu đọc thơ bằng tiếng Anh trên đài phát thanh của trường.
Cậu được nhiều người vây quanh ủng hộ, là con cưng của trời, luôn đứng đầu khối, xuất thân từ gia đình danh giá và có tương lai rộng mở.
Còn cô chỉ là một trong số rất nhiều cô gái thầm thương cậu, là người không nổi bật nhất.
Sau khi thi tốt nghiệp cấp ba, Mạnh Thiều đã mạnh dạn nhét một mảnh giấy hẹn gặp vào bàn của Trình Bạc Từ, định tỏ tình nhưng cuối cùng lại rút lui. Sau đó cô nhờ bạn thân tặng cậu một tập thơ.
Khi nhìn qua dòng tên người gửi trên món quà, cậu chỉ lịch sự hỏi một cách lạnh nhạt: “Mạnh Thiều là ai?”
2.
Nhiều năm sau, tại một buổi lễ trao giải, Mạnh Thiều – nay đã trở thành phóng viên song ngữ xuất sắc nhất năm, được hỏi về người đã ảnh hưởng đến con đường sự nghiệp của mình.
Mạnh Thiều cười rạng rỡ, kể về chuyện mình đã từng yêu thầm một người xuất chúng nhưng xa vời. Cô đã tặng người ấy một cuốn sách, trong đó đánh dấu những câu thơ để bày tỏ tình cảm, đáng tiếc là cô chưa bao giờ nhận được hồi âm.
Người nghe tỏ vẻ tiếc nuối, hỏi cô có cảm thấy hối tiếc không.
Cô cười và lắc đầu, nói rằng thời gian đã trôi qua, cô đã buông bỏ được rồi.
Sau buổi lễ trao giải, Mạnh Thiều đi ngang qua Trình Bạc Từ – giờ đã là một nhà ngoại giao nổi tiếng.
Lúc này, anh đang ở vị trí cao, mặc bộ âu phục đen thuần, toát lên khí chất cao quý và nghiêm túc, khiến không ai dám đến gần.
Mạnh Thiều biết Trình Bạc Từ không nhớ mình, nên cô không chào hỏi.
Cô định đi qua như một người xa lạ, nhưng bất ngờ bị anh nắm lấy cánh tay kéo lại.
Người đàn ông vốn nổi tiếng điềm đạm, chững chạc cúi đầu nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm, nhưng sức mạnh khiến cô hơi đau: “Không nhận ra tôi sao? Năm đó lỡ hẹn có vui không, cô Mạnh?”
3.
Sau này Mạnh Thiều mới biết, ngày cô hẹn gặp sau kỳ thi tốt nghiệp cấp ba nhưng rút lui vì nhút nhát, Trình Bạc Từ đã đợi cô cả đêm dưới mưa.
Mà tập thơ cô tặng, anh vẫn giữ đến tận bây giờ, còn việc nói không nhớ cô chỉ là lời nói giận dỗi mà thôi.
Chính vào khoảnh khắc ấy, Mạnh Thiều mới thật sự nhận ra rằng, ba năm yêu thầm của cô cũng không phải không thấy ánh mặt trời hay vô ích —
Trình Bạc Từ nắm tay cô với lấy tập thơ từ kệ sách cao, hơi thở nặng nề bên tai cô:
“Nếu đọc lại một lần nữa, em có còn muốn nghe không?”
–
“Anh thậm chí tin rằng em sở hữu cả vũ trụ này.” – Trích từ《Hai mươi bài thơ tình và một bản Tuyệt vọng ca》của Neruda.
–
Hướng dẫn đọc:
1. Yêu thầm trở thành sự thật/Cả hai đều là mối tình đầu.
2. Trước học đường, sau đô thị.
3. Sản phẩm của thời kỳ phân ban văn – lý.
Giải thích về tên truyện nằm ở chương ngoại truyện 01.
Tag: Lấy bối cảnh đô thị, Yêu sâu sắc, Dốc lòng, Ngọt ngào, Yêu thầm.
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Mạnh Thiều, Trình Bạc Từ ┃ vai phụ: ┃ cái khác:
Một câu tóm tắt: Sau khi từ bỏ thần tượng, cô lại bị anh theo đuổi.
Ý nghĩa: Hướng tới vũ trụ, trở thành vũ trụ.
Editor: Góc Nhỏ Của Saki.
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Cả hai còn t.em 🕊️, Học đường, Lấy bối cảnh đô thị, 1v1, Góc nhìn nữ chính, Yêu thầm từ một phía.
Số chương: 63 chương chính văn + 25 ngoại truyện.
Giới thiệu
1.
Mạnh Thiều yêu thầm Trình Bạc Từ là bắt đầu từ một buổi chiều ở trường cấp ba, khi cô nghe cậu đọc thơ bằng tiếng Anh trên đài phát thanh của trường.
Cậu được nhiều người vây quanh ủng hộ, là con cưng của trời, luôn đứng đầu khối, xuất thân từ gia đình danh giá và có tương lai rộng mở.
Còn cô chỉ là một trong số rất nhiều cô gái thầm thương cậu, là người không nổi bật nhất.
Sau khi thi tốt nghiệp cấp ba, Mạnh Thiều đã mạnh dạn nhét một mảnh giấy hẹn gặp vào bàn của Trình Bạc Từ, định tỏ tình nhưng cuối cùng lại rút lui. Sau đó cô nhờ bạn thân tặng cậu một tập thơ.
Khi nhìn qua dòng tên người gửi trên món quà, cậu chỉ lịch sự hỏi một cách lạnh nhạt: “Mạnh Thiều là ai?”
2.
Nhiều năm sau, tại một buổi lễ trao giải, Mạnh Thiều – nay đã trở thành phóng viên song ngữ xuất sắc nhất năm, được hỏi về người đã ảnh hưởng đến con đường sự nghiệp của mình.
Mạnh Thiều cười rạng rỡ, kể về chuyện mình đã từng yêu thầm một người xuất chúng nhưng xa vời. Cô đã tặng người ấy một cuốn sách, trong đó đánh dấu những câu thơ để bày tỏ tình cảm, đáng tiếc là cô chưa bao giờ nhận được hồi âm.
Người nghe tỏ vẻ tiếc nuối, hỏi cô có cảm thấy hối tiếc không.
Cô cười và lắc đầu, nói rằng thời gian đã trôi qua, cô đã buông bỏ được rồi.
Sau buổi lễ trao giải, Mạnh Thiều đi ngang qua Trình Bạc Từ – giờ đã là một nhà ngoại giao nổi tiếng.
Lúc này, anh đang ở vị trí cao, mặc bộ âu phục đen thuần, toát lên khí chất cao quý và nghiêm túc, khiến không ai dám đến gần.
Mạnh Thiều biết Trình Bạc Từ không nhớ mình, nên cô không chào hỏi.
Cô định đi qua như một người xa lạ, nhưng bất ngờ bị anh nắm lấy cánh tay kéo lại.
Người đàn ông vốn nổi tiếng điềm đạm, chững chạc cúi đầu nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm, nhưng sức mạnh khiến cô hơi đau: “Không nhận ra tôi sao? Năm đó lỡ hẹn có vui không, cô Mạnh?”
3.
Sau này Mạnh Thiều mới biết, ngày cô hẹn gặp sau kỳ thi tốt nghiệp cấp ba nhưng rút lui vì nhút nhát, Trình Bạc Từ đã đợi cô cả đêm dưới mưa.
Mà tập thơ cô tặng, anh vẫn giữ đến tận bây giờ, còn việc nói không nhớ cô chỉ là lời nói giận dỗi mà thôi.
Chính vào khoảnh khắc ấy, Mạnh Thiều mới thật sự nhận ra rằng, ba năm yêu thầm của cô cũng không phải không thấy ánh mặt trời hay vô ích —
Trình Bạc Từ nắm tay cô với lấy tập thơ từ kệ sách cao, hơi thở nặng nề bên tai cô:
“Nếu đọc lại một lần nữa, em có còn muốn nghe không?”
–
“Anh thậm chí tin rằng em sở hữu cả vũ trụ này.” – Trích từ《Hai mươi bài thơ tình và một bản Tuyệt vọng ca》của Neruda.
–
Hướng dẫn đọc:
1. Yêu thầm trở thành sự thật/Cả hai đều là mối tình đầu.
2. Trước học đường, sau đô thị.
3. Sản phẩm của thời kỳ phân ban văn – lý.
Giải thích về tên truyện nằm ở chương ngoại truyện 01.
Tag: Lấy bối cảnh đô thị, Yêu sâu sắc, Dốc lòng, Ngọt ngào, Yêu thầm.
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Mạnh Thiều, Trình Bạc Từ ┃ vai phụ: ┃ cái khác:
Một câu tóm tắt: Sau khi từ bỏ thần tượng, cô lại bị anh theo đuổi.
Ý nghĩa: Hướng tới vũ trụ, trở thành vũ trụ.