All Mangas
2537 Truyện
Sắp xếp theo
3.5
Từ khi nữ đế thượng vị, lập nên Tấn Triều thì địa vị của nữ nhân trong xã hội cũng vô tình đề cao không ngừng.
Cũng vì thế mà mọi phương diện đều cho nữ nhân có quyền lợi và không gian để phát triển, điển hình như trong điều luật cũng bãi bỏ chế độ tam thê tứ thiếp, và nữ tử cũng có quyền được kế thừa gia sản.
Dương Nhược Thanh vốn là nữ nhi của một tiểu thương, bình dân áo vải, xuất thân tầm thường, nhưng lại vinh hạnh được nữ đế khâm điểm làm nữ phu tử.
Lâu Ngữ Tuyết là nữ nhi của một phú thương, càng là con gái độc nhất, hưởng hết cưng chiều.
Hai người tại thư viện quen nhau, một người là phu tử, một người là học sinh.
Năm lần bảy lượt Ngữ Tuyết cố ý để lộ chân tâm, Nhược Thanh không thể nhịn được, cũng bị nàng hấp dẫn.
Dù bên ngoài vẫn luôn là vẻ mặt nghiêm túc, ngữ khí bình đạm, nhưng thật ra trong lòng vốn đã có nàng, càng không thể nhịn được sủng nàng, nghe theo nàng.
Thật là, mặt già phu tử là nàng không có chút biện pháp với Ngữ Tuyết.
Cũng vì thế mà mọi phương diện đều cho nữ nhân có quyền lợi và không gian để phát triển, điển hình như trong điều luật cũng bãi bỏ chế độ tam thê tứ thiếp, và nữ tử cũng có quyền được kế thừa gia sản.
Dương Nhược Thanh vốn là nữ nhi của một tiểu thương, bình dân áo vải, xuất thân tầm thường, nhưng lại vinh hạnh được nữ đế khâm điểm làm nữ phu tử.
Lâu Ngữ Tuyết là nữ nhi của một phú thương, càng là con gái độc nhất, hưởng hết cưng chiều.
Hai người tại thư viện quen nhau, một người là phu tử, một người là học sinh.
Năm lần bảy lượt Ngữ Tuyết cố ý để lộ chân tâm, Nhược Thanh không thể nhịn được, cũng bị nàng hấp dẫn.
Dù bên ngoài vẫn luôn là vẻ mặt nghiêm túc, ngữ khí bình đạm, nhưng thật ra trong lòng vốn đã có nàng, càng không thể nhịn được sủng nàng, nghe theo nàng.
Thật là, mặt già phu tử là nàng không có chút biện pháp với Ngữ Tuyết.
4.4
Tên Hán Việt: Nhất Cá Vũ Thiên
Tác giả: Thù Vỉ
Thể loại: HE, Ngôn tình, Ngọt ngào
Số chương: 52/52 + 6 Ngoại truyện
Giới thiệu
Ba giờ sáng.
Hứa Mộc Tử kéo vali bước vào nhà trọ, có người chưa ngủ, đang ngồi bên cửa sổ ngắm mưa.
Nhìn nghiêng khá đẹp trai.
Đợi đến khi nhìn rõ người đó là ai, Hứa Mộc Tử hít một hơi thật sâu, gặp ai không gặp, cố tình lại gặp phải Đặng Quân.
Một giờ chiều.
Hứa Mộc Tử trò chuyện vui vẻ với chàng trai mới đến, chàng trai tò mò hỏi Hứa Mộc Tử có quen Đặng Quân không.
Cô trả lời không quen nhưng kỹ năng hôn của anh không tồi.
Mười giờ đêm.
Hứa Mộc Tử và Đặng Quân bước vào cùng một phòng ngủ.
Tác giả: Thù Vỉ
Thể loại: HE, Ngôn tình, Ngọt ngào
Số chương: 52/52 + 6 Ngoại truyện
Giới thiệu
Ba giờ sáng.
Hứa Mộc Tử kéo vali bước vào nhà trọ, có người chưa ngủ, đang ngồi bên cửa sổ ngắm mưa.
Nhìn nghiêng khá đẹp trai.
Đợi đến khi nhìn rõ người đó là ai, Hứa Mộc Tử hít một hơi thật sâu, gặp ai không gặp, cố tình lại gặp phải Đặng Quân.
Một giờ chiều.
Hứa Mộc Tử trò chuyện vui vẻ với chàng trai mới đến, chàng trai tò mò hỏi Hứa Mộc Tử có quen Đặng Quân không.
Cô trả lời không quen nhưng kỹ năng hôn của anh không tồi.
Mười giờ đêm.
Hứa Mộc Tử và Đặng Quân bước vào cùng một phòng ngủ.
- Truyện: Một Ngày Mưa
- Tác giả: Thư Vỉ
- Thể loại: Ngọt ngào, HE (Happy Ending)
- Số chương: 52 chương + 6 ngoại truyện
- Nhân vật chính: Hứa Mộc Tử, Đặng Quân
- Một câu giới thiệu: 24h yêu.
- Thông điệp: Sống nỗ lực, hướng tới tương lai.
4.2
Hôn xong lại không dám chịu trách nhiệm, muốn bỏ chạy à? Đừng hòng!
Từ chối thành CP với Cố Mậu Hành? Tự động chạy lại dữ liệu lưu trữ.
Từ chối thành người yêu cùng Cố Mậu Hành? Tự động chạy lại dữ liệu lưu trữ.
Từ chối hôn Cố Mậu Hành? Đây là dữ liệu lưu trữ đó nha.
Một ngoài ý muốn nho nhỏ, khiến Ninh Lục Ly hôn Cố Mậu Hành trước sự vây quanh của mười cái máy quay.
Bắt đầu từ ngày đó, cuộc đời anh rơi vào một vòng tuần hoàn lưu trữ không thể hiểu được.
Ninh Lục Ly tâm như tro tàn, giống như cá mặn mất đi ước mơ.
Đến cùng làm sao mới không cưỡng chế lặp lại, thuận lợi qua cửa chứ!
Trò chơi yêu đương mà, đương nhiên là có được kết cục hoàn mỹ mới tính là qua cửa.
Từ chối thành CP với Cố Mậu Hành? Tự động chạy lại dữ liệu lưu trữ.
Từ chối thành người yêu cùng Cố Mậu Hành? Tự động chạy lại dữ liệu lưu trữ.
Từ chối hôn Cố Mậu Hành? Đây là dữ liệu lưu trữ đó nha.
Một ngoài ý muốn nho nhỏ, khiến Ninh Lục Ly hôn Cố Mậu Hành trước sự vây quanh của mười cái máy quay.
Bắt đầu từ ngày đó, cuộc đời anh rơi vào một vòng tuần hoàn lưu trữ không thể hiểu được.
Ninh Lục Ly tâm như tro tàn, giống như cá mặn mất đi ước mơ.
Đến cùng làm sao mới không cưỡng chế lặp lại, thuận lợi qua cửa chứ!
Trò chơi yêu đương mà, đương nhiên là có được kết cục hoàn mỹ mới tính là qua cửa.
7.4
Tô Ngải Chân đem lòng yêu thầm một Alpha rất lâu, người đó lại trở thành bạn trai của em trai cậu.
Chín năm sau ngày em trai qua đời, cậu kết hôn với Alpha kia.
- ------------------------------
Công miệng tiện, nhưng thật ra rất yêu thương thụ, còn thụ thì dịu dàng, xinh đẹp, nhẹ nhàng.
Chuyện tình ngốc nghếch của hai kẻ không biết cách thổ lộ.
【Thụ bị tật ở chân, phải ngồi xe lăn】
Tạ Sở Ngọc x Tô Ngải Chân
- ------------------
Tag: Nguyên sang, Đam mỹ, Hoàn, Hiện đại, ABO, Cưới trước yêu sau, Sinh tử
Chín năm sau ngày em trai qua đời, cậu kết hôn với Alpha kia.
- ------------------------------
Công miệng tiện, nhưng thật ra rất yêu thương thụ, còn thụ thì dịu dàng, xinh đẹp, nhẹ nhàng.
Chuyện tình ngốc nghếch của hai kẻ không biết cách thổ lộ.
【Thụ bị tật ở chân, phải ngồi xe lăn】
Tạ Sở Ngọc x Tô Ngải Chân
- ------------------
Tag: Nguyên sang, Đam mỹ, Hoàn, Hiện đại, ABO, Cưới trước yêu sau, Sinh tử
4.3
Tên: Một Phần Ba (三分之一)
Tác giả: Bán Duyên Tu Đạo (半缘修道)
Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, đô thị
Tag: Ngọt sủng, HE, niên thượng, đổi công, đập chậu cướp hoa
Số chương: 53 chương
Người dịch: Liang
Giới thiệu
Nhã nhặn bại hoại công X Meo meo vui vẻ thụ
Cố Thành Xuyên có một em người yêu da trắng mặt xinh, eo nhỏ chân dài.
Hẹn hò hai năm, Cố Thành Xuyên mới giới thiệu Lý Thê với bạn bè của mình. Kể từ đó Lý Thê ngày càng cáu kỉnh, luôn nổi nóng vì những điều nhỏ nhặt, hở tí là cãi nhau với hắn làm Cố Thành Xuyên phiền không chịu được.
Cuối cùng hắn không nhịn nổi nữa, đá Lý Thê.
Một tháng sau, Lý Thê cặp với Từ Bùi - anh em tốt của hắn.
*
Dưới bầu trời sao, Từ Bùi đòi hôn Lý Thê.
Lý Thê ngập ngừng: "Tôi có bạn trai."
"Tôi biết." Từ Bùi cười hỏi: "Cậu muốn gọi cậu ta tới xem không?"
*
Từ Bùi & Lý Thê
Đổi công, đập chậu cướp hoa
Công là một tên xấu xa. Có cảnh công nhìn thấy thụ thân mật với bạn trai cũ.
Tất cả đều vô đạo đức, thận trọng trước khi nhảy hố, thận trọng trước khi nhảy hố, thận trọng trước khi nhảy hố.
Tam quan của nhân vật không đại diện cho tam quan của tác giả, xin đừng công kích tác giả.
Đôi lời của người dịch: Trong một ngày mình lên Trường Bội kiếm truyện đọc thì va phải truyện này, và rồi đọc bình luận bên đó vui quá nên quyết định dịch. Như mọi người thấy thì truyện có tag ĐẬP CHẬU CƯỚP HOA, thì nó đúng là đập chậu cướp hoa đấy ạ. Phần giới thiệu viết theo góc nhìn của Cố Thành Xuyên nên nó đúng nhưng chỉ đúng một phần, nếu mọi người có đọc thì sẽ rõ. Tag này không phải gu của ai thì đừng đọc để rồi buông lời cay đắng nha(⁎⁍̴̛ᴗ⁍̴̛⁎).
Tác giả: Bán Duyên Tu Đạo (半缘修道)
Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, đô thị
Tag: Ngọt sủng, HE, niên thượng, đổi công, đập chậu cướp hoa
Số chương: 53 chương
Người dịch: Liang
Giới thiệu
Nhã nhặn bại hoại công X Meo meo vui vẻ thụ
Cố Thành Xuyên có một em người yêu da trắng mặt xinh, eo nhỏ chân dài.
Hẹn hò hai năm, Cố Thành Xuyên mới giới thiệu Lý Thê với bạn bè của mình. Kể từ đó Lý Thê ngày càng cáu kỉnh, luôn nổi nóng vì những điều nhỏ nhặt, hở tí là cãi nhau với hắn làm Cố Thành Xuyên phiền không chịu được.
Cuối cùng hắn không nhịn nổi nữa, đá Lý Thê.
Một tháng sau, Lý Thê cặp với Từ Bùi - anh em tốt của hắn.
*
Dưới bầu trời sao, Từ Bùi đòi hôn Lý Thê.
Lý Thê ngập ngừng: "Tôi có bạn trai."
"Tôi biết." Từ Bùi cười hỏi: "Cậu muốn gọi cậu ta tới xem không?"
*
Từ Bùi & Lý Thê
Đổi công, đập chậu cướp hoa
Công là một tên xấu xa. Có cảnh công nhìn thấy thụ thân mật với bạn trai cũ.
Tất cả đều vô đạo đức, thận trọng trước khi nhảy hố, thận trọng trước khi nhảy hố, thận trọng trước khi nhảy hố.
Tam quan của nhân vật không đại diện cho tam quan của tác giả, xin đừng công kích tác giả.
Đôi lời của người dịch: Trong một ngày mình lên Trường Bội kiếm truyện đọc thì va phải truyện này, và rồi đọc bình luận bên đó vui quá nên quyết định dịch. Như mọi người thấy thì truyện có tag ĐẬP CHẬU CƯỚP HOA, thì nó đúng là đập chậu cướp hoa đấy ạ. Phần giới thiệu viết theo góc nhìn của Cố Thành Xuyên nên nó đúng nhưng chỉ đúng một phần, nếu mọi người có đọc thì sẽ rõ. Tag này không phải gu của ai thì đừng đọc để rồi buông lời cay đắng nha(⁎⁍̴̛ᴗ⁍̴̛⁎).
4.5
Thẩm Nhất Nhất, người tình bí mật, đã chết cách đây hai năm.
Hồi sinh từ cõi chết, Thẩm Nhất Nhất trở lại đầy ngoạn mục, giờ đây cô là nhà sản xuất vàng với bảng thành tích đáng nể.
Trong giới giải trí đầy sóng gió, vô số người chen chúc muốn làm quen với cô, ngạc nhiên thay, trong số đó lại có cả vị nam thần kinh diễm của tập đoàn Cố thị?!
Dưa lớn như vậy, cắn một miếng không hết!
Cố tổng: "Chọn ngày lành tháng tốt, công khai em là Cố phu nhân."
Thẩm Nhất Nhất: "Không cần đâu Cố tổng, tôi đã kết hôn, có con rồi, ngài nên đi lừa người khác đi."
Cố tổng: "Có con cũng không sao, tôi cũng có."
Nói xong, dẫn ra cậu cả Cố Ân Nặc.
Thẩm Nhất Nhất kinh hãi: "Cố tổng thật hèn hạ! Trộm con tôi!".
Cậu bé Thẩm Cảnh Trừng vội vàng nhảy ra: "Mẹ đừng sợ! Không ai trộm con đâu!"
Thẩm Nhất Nhất há hốc mồm: "Sao, sao lại có hai đứa? Cố tổng, con của ngài và con tôi là cùng một khuôn đúc?!"
Cố tổng: "Muốn biết sao? Ký hợp đồng ràng buộc với tôi, tối nay tôi sẽ nói cho em biết."
Hồi sinh từ cõi chết, Thẩm Nhất Nhất trở lại đầy ngoạn mục, giờ đây cô là nhà sản xuất vàng với bảng thành tích đáng nể.
Trong giới giải trí đầy sóng gió, vô số người chen chúc muốn làm quen với cô, ngạc nhiên thay, trong số đó lại có cả vị nam thần kinh diễm của tập đoàn Cố thị?!
Dưa lớn như vậy, cắn một miếng không hết!
Cố tổng: "Chọn ngày lành tháng tốt, công khai em là Cố phu nhân."
Thẩm Nhất Nhất: "Không cần đâu Cố tổng, tôi đã kết hôn, có con rồi, ngài nên đi lừa người khác đi."
Cố tổng: "Có con cũng không sao, tôi cũng có."
Nói xong, dẫn ra cậu cả Cố Ân Nặc.
Thẩm Nhất Nhất kinh hãi: "Cố tổng thật hèn hạ! Trộm con tôi!".
Cậu bé Thẩm Cảnh Trừng vội vàng nhảy ra: "Mẹ đừng sợ! Không ai trộm con đâu!"
Thẩm Nhất Nhất há hốc mồm: "Sao, sao lại có hai đứa? Cố tổng, con của ngài và con tôi là cùng một khuôn đúc?!"
Cố tổng: "Muốn biết sao? Ký hợp đồng ràng buộc với tôi, tối nay tôi sẽ nói cho em biết."
3.5
Kỷ Vân Chi từ nhỏ đã tá túc tại Lục gia, cùng với Lục tam gia thanh mai trúc mã, tình cảm vô cùng tốt đẹp. Về sau, nàng bị người ta bắt gặp “tư hội” cùng Lục tứ gia dưới đình.
Kỷ Vân Chi: …Thiên hạ này chẳng lẽ chỉ có mỗi nam nhân nhà họ Lục sao? Ai nàng cũng không cần, thu dọn đồ đạc rồi đi là được!
Ngày hôm sau, thánh chỉ tứ hôn đột nhiên được ban xuống, nàng lại phải gả cho Lục nhị gia, vị nhị gia mà từ nhỏ nàng đã kính trọng như trưởng bối.
Kỷ Vân Chi: …
Nhị gia Lục Huyền là con trai của Trường công chúa, cũng là vị tướng quân chinh chiến sa trường nhiều năm, hàm nhất phẩm Phiêu Kỵ đại tướng quân. Người còn đang trên đường khải hoàn, thánh chỉ phong vương đã được ban xuống.
Kỷ Vân Chi chính là lựa chọn của Lục Huyền khi quyết định lui về ở ẩn.
Gia tộc nàng thế lực nhỏ bé, không dính líu đến bất kỳ đảng phái nào. Tuy hắn không có nhiều ấn tượng về nàng, nhưng nàng từ nhỏ được nuôi dưỡng bên cạnh bà nội hắn, phẩm hạnh và tính tình chắc hẳn không tồi.
Đối với vị phu nhân nhỏ hơn mình 12 tuổi này, Lục Huyền sẽ cho nàng tất cả sự tôn trọng và vinh quang mà một người vợ nên có. Còn về những thứ ủy mị như tình yêu nam nữ trẻ con, hắn mới không thèm… Lão Tam, Lão Tứ, các ngươi mà còn nhìn tẩu tẩu của mình thêm một cái nữa ta móc mắt các ngươi ra bây giờ!!
Kỷ Vân Chi: …Thiên hạ này chẳng lẽ chỉ có mỗi nam nhân nhà họ Lục sao? Ai nàng cũng không cần, thu dọn đồ đạc rồi đi là được!
Ngày hôm sau, thánh chỉ tứ hôn đột nhiên được ban xuống, nàng lại phải gả cho Lục nhị gia, vị nhị gia mà từ nhỏ nàng đã kính trọng như trưởng bối.
Kỷ Vân Chi: …
Nhị gia Lục Huyền là con trai của Trường công chúa, cũng là vị tướng quân chinh chiến sa trường nhiều năm, hàm nhất phẩm Phiêu Kỵ đại tướng quân. Người còn đang trên đường khải hoàn, thánh chỉ phong vương đã được ban xuống.
Kỷ Vân Chi chính là lựa chọn của Lục Huyền khi quyết định lui về ở ẩn.
Gia tộc nàng thế lực nhỏ bé, không dính líu đến bất kỳ đảng phái nào. Tuy hắn không có nhiều ấn tượng về nàng, nhưng nàng từ nhỏ được nuôi dưỡng bên cạnh bà nội hắn, phẩm hạnh và tính tình chắc hẳn không tồi.
Đối với vị phu nhân nhỏ hơn mình 12 tuổi này, Lục Huyền sẽ cho nàng tất cả sự tôn trọng và vinh quang mà một người vợ nên có. Còn về những thứ ủy mị như tình yêu nam nữ trẻ con, hắn mới không thèm… Lão Tam, Lão Tứ, các ngươi mà còn nhìn tẩu tẩu của mình thêm một cái nữa ta móc mắt các ngươi ra bây giờ!!
3.5
Nhà giàu mới nổi Tống Thiêm Tài vừa mới trải qua sinh nhật tuổi 30 đã xui xẻo xuyên vào thân xác một thư sinh nghèo.
Có một người vợ, nhưng lại bỏ trốn cùng kẻ khác; Có một anh cả, nhưng không phải ruột thịt; Có một chị dâu, nhưng chỉ hận không thể khiến hắn chết đi.
Tống Thiêm Tài than trời mình thiệt, thiệt lớn! Nhưng nhìn con trai ngốc nghếch đáng yêu, cha mẹ từ ái có thừa, Tống Thiêm Tài miễn cưỡng cảm thấy hắn cũng không tính quá thiệt.
Nhưng mà bạch nhãn lang nhất định phải trị, cuộc sống nông hộ cũng có thể trải qua có tư có vị.
Có một người vợ, nhưng lại bỏ trốn cùng kẻ khác; Có một anh cả, nhưng không phải ruột thịt; Có một chị dâu, nhưng chỉ hận không thể khiến hắn chết đi.
Tống Thiêm Tài than trời mình thiệt, thiệt lớn! Nhưng nhìn con trai ngốc nghếch đáng yêu, cha mẹ từ ái có thừa, Tống Thiêm Tài miễn cưỡng cảm thấy hắn cũng không tính quá thiệt.
Nhưng mà bạch nhãn lang nhất định phải trị, cuộc sống nông hộ cũng có thể trải qua có tư có vị.
4.1
Chia tay hai năm, tôi và Trần Cảnh Thâm gặp lại nhau.
Anh vẫn tự phụ vô song như cũ, đi bên cạnh là cô bạn gái trẻ trung xinh đẹp.
Mà tôi, trên người loang lổ vết thương được che đậy dưới lớp áo len xám.
“Chị là Giang Nghiên phải không? Em từng nghe Cảnh Thâm nhắc đến chị.”
“Hồi đó hai người yêu nhau trong trường ngọt ngào thật ấy. Em còn rất ghen tị.”
Cô bạn gái xinh đẹp của anh đột nhiên mở miệng, khoác tay anh làm nũng:
“Nhưng mà Cảnh Thâm, hiện tại người anh yêu nhất chính là em, đúng không?”
Anh vẫn tự phụ vô song như cũ, đi bên cạnh là cô bạn gái trẻ trung xinh đẹp.
Mà tôi, trên người loang lổ vết thương được che đậy dưới lớp áo len xám.
“Chị là Giang Nghiên phải không? Em từng nghe Cảnh Thâm nhắc đến chị.”
“Hồi đó hai người yêu nhau trong trường ngọt ngào thật ấy. Em còn rất ghen tị.”
Cô bạn gái xinh đẹp của anh đột nhiên mở miệng, khoác tay anh làm nũng:
“Nhưng mà Cảnh Thâm, hiện tại người anh yêu nhất chính là em, đúng không?”
5
Tên khác: QUÝ CÔ HOẠT NGÔN
- ----
Tôi lớn lên trong một con hẻm
Ngồi trong vòng tay người
Tôi ấp ủ giấc mơ về một nữ hiệp
Lạc vào chốn giang hồ tĩnh lặng của người.
–
“Người đời chỉ trích em, phỉ báng em, bài xích em, xem em là kẻ khác người. Nhưng em vẫn luôn là em, xin em hãy sống theo cách mà em muốn, em không cần phải thay đổi vì ai cả. Anh mãi mãi tin tưởng em, bảo vệ em, chiến đấu cùng em. Anh yêu em.” — Will
*
Lưu manh ngõ hẻm & Phần tử trí thức
Nữ Po18 x Nam Tấn Giang
Gỡ mìn (nhất định phải gỡ mìn):
– Cả hai đều mất zin
– Nam chính từng ly hôn
– Nội dung không phù hợp với độc giả dưới 18 tuổi
Tóm tắt bằng một câu: Tạm biệt thành kiến!
Dàn ý: Cùng nhau xây dựng một cuộc sống tốt đẹp.
- ----
Tôi lớn lên trong một con hẻm
Ngồi trong vòng tay người
Tôi ấp ủ giấc mơ về một nữ hiệp
Lạc vào chốn giang hồ tĩnh lặng của người.
–
“Người đời chỉ trích em, phỉ báng em, bài xích em, xem em là kẻ khác người. Nhưng em vẫn luôn là em, xin em hãy sống theo cách mà em muốn, em không cần phải thay đổi vì ai cả. Anh mãi mãi tin tưởng em, bảo vệ em, chiến đấu cùng em. Anh yêu em.” — Will
*
Lưu manh ngõ hẻm & Phần tử trí thức
Nữ Po18 x Nam Tấn Giang
Gỡ mìn (nhất định phải gỡ mìn):
– Cả hai đều mất zin
– Nam chính từng ly hôn
– Nội dung không phù hợp với độc giả dưới 18 tuổi
Tóm tắt bằng một câu: Tạm biệt thành kiến!
Dàn ý: Cùng nhau xây dựng một cuộc sống tốt đẹp.
3.8
Thể loại: Niên thượng, ngược luyến, cẩu huyết, tam quan bất chính, thế thân, cưỡng chế ép buộc, trúc mã, HE.
Nhân vật chính: Phó Tuyên Liệu x Thời Mông
Thuộc tính nhân vật: Tổng giám đốc dữ dằn mạnh miệng công x Họa sĩ mỹ nhân lạnh lùng điên cuồng thụ
Văn án:
Phó Tuyên Liệu túm tóc Thời Mông, đè cậu lên gương, vỗ vỗ mu bàn tay lên gò má vì ngạt thở mà đỏ hồng của cậu, dán vào tai cậu mà nói: “Nhìn xem, trừ khuôn mặt này ra, cậu còn thứ gì đáng so sánh với em ấy?”
“Thế nhưng…” Thời Mông ho khù khụ, đối mặt với Phó Tuyên Liệu trong gương, khóe môi gợn lên một nụ cười mỉa mai, “Thế nhưng, anh ta chết rồi mà.”
Nhân vật chính: Phó Tuyên Liệu x Thời Mông
Thuộc tính nhân vật: Tổng giám đốc dữ dằn mạnh miệng công x Họa sĩ mỹ nhân lạnh lùng điên cuồng thụ
Văn án:
Phó Tuyên Liệu túm tóc Thời Mông, đè cậu lên gương, vỗ vỗ mu bàn tay lên gò má vì ngạt thở mà đỏ hồng của cậu, dán vào tai cậu mà nói: “Nhìn xem, trừ khuôn mặt này ra, cậu còn thứ gì đáng so sánh với em ấy?”
“Thế nhưng…” Thời Mông ho khù khụ, đối mặt với Phó Tuyên Liệu trong gương, khóe môi gợn lên một nụ cười mỉa mai, “Thế nhưng, anh ta chết rồi mà.”
5
Thể loại: Lãng mạn ấm áp, H văn, Ngọt Sủng, Dân quốc, Trâu già gặm cỏ non, 1v1, HE
Văn án
Bên ngoài học viện là là một khung cảnh xinh đẹp của thiếu niên cùng giai nhân.
Phó Hàn Sanh xuống xe, trên môi là nụ cười bất đắc dĩ, nhìn trước mắt.
Hoa tử đằng nở trên đầu tường thỏa sức tỏa hương, Mộ Diên rút chiếc khăn tơ màu vàng nhạt trước ngực ra, hoảng loạn thất thố che chóp mũi thiếu niên trước mặt lại.
Trong khung cảnh những ô kính thủy tinh năm màu rạng rỡ chói mắt, Phó Hàn Sanh từng bước đến gần.
Kể từ đó, bên cạnh anh em nhà họ Phó, mập ốm cao thấp, phấn hồng giai nhân, toàn bộ đều giống với cô.
Văn án
Bên ngoài học viện là là một khung cảnh xinh đẹp của thiếu niên cùng giai nhân.
Phó Hàn Sanh xuống xe, trên môi là nụ cười bất đắc dĩ, nhìn trước mắt.
Hoa tử đằng nở trên đầu tường thỏa sức tỏa hương, Mộ Diên rút chiếc khăn tơ màu vàng nhạt trước ngực ra, hoảng loạn thất thố che chóp mũi thiếu niên trước mặt lại.
Trong khung cảnh những ô kính thủy tinh năm màu rạng rỡ chói mắt, Phó Hàn Sanh từng bước đến gần.
Kể từ đó, bên cạnh anh em nhà họ Phó, mập ốm cao thấp, phấn hồng giai nhân, toàn bộ đều giống với cô.
3.8
Tin xấu là ta bị bán vào Ngô gia làm việc cần mẫn ba bốn năm, vừa mới được sống những ngày tháng an nhàn thì Ngô gia bị tịch thu gia sản.
Còn tin tốt là Ngô gia được đại xá, người nhà được tha, ngay cả lão gia cũng không phải chết.
Tin tốt hơn nữa là nhà ta ở Ninh Cổ Tháp...
Còn tin tốt là Ngô gia được đại xá, người nhà được tha, ngay cả lão gia cũng không phải chết.
Tin tốt hơn nữa là nhà ta ở Ninh Cổ Tháp...
3.5
Tác giả: Thất Duyên Lý
Thể loại: Đô thị, Yêu sâu sắc, Gặp gỡ định mệnh, Nhẹ nhàng
Số chương: 95 chương + 4 ngoại truyện
Editor: Gà - Góc Của Ngố
Giới thiệu
- Mưa Hè Bất Chợt – Khi Tình Đơn Phương Được Đền Đáp
Bạn đã bao giờ liều lĩnh vì một người, âm thầm bên cạnh họ, chứng kiến thanh xuân của họ mà chẳng dám hé nửa lời yêu?
Truyện kể về Thời Thần, cô gái mang trong mình mối tình đơn phương sâu đậm với Phương Lạc Tây.
Tình cảm ấy lặng lẽ nảy mầm, lớn lên cùng năm tháng, là những rung động đầu đời thuần khiết, là những hy sinh thầm lặng không một lời oán than.
- Từ việc nhặt viên đá anh đánh rơi, mang theo từ thành phố này sang thành phố khác, đến những lần uống rượu cùng anh giữa đêm khuya, hay liều mình chơi nhà ma vì anh… Thời Thần đã dành cả thanh xuân để viết nên câu chuyện tình yêu đơn phương của riêng mình.
Liệu tình cảm ấy có mãi mãi chôn giấu trong tim?
Liệu Phương Lạc Tây – chàng trai với vẻ ngoài lười biếng, bất cần đời kia có một ngày nhận ra tấm chân tình của cô gái năm ấy?
......
“Mưa Hè Bất Chợt” tựa như cơn mưa rào bất chợt giữa ngày hè oi ả, mang đến cảm giác trong trẻo, dịu dàng nhưng cũng đầy day dứt, khắc khoải.
✨ Truyện thuộc thể loại đô thị, là câu chuyện tình yêu đơn phương nhẹ nhàng, chậm rãi, hứa hẹn sẽ chạm đến trái tim của những độc giả yêu thích sự lãng mạn, ngọt ngào.
Thể loại: Đô thị, Yêu sâu sắc, Gặp gỡ định mệnh, Nhẹ nhàng
Số chương: 95 chương + 4 ngoại truyện
Editor: Gà - Góc Của Ngố
Giới thiệu
- Mưa Hè Bất Chợt – Khi Tình Đơn Phương Được Đền Đáp
Bạn đã bao giờ liều lĩnh vì một người, âm thầm bên cạnh họ, chứng kiến thanh xuân của họ mà chẳng dám hé nửa lời yêu?
Truyện kể về Thời Thần, cô gái mang trong mình mối tình đơn phương sâu đậm với Phương Lạc Tây.
Tình cảm ấy lặng lẽ nảy mầm, lớn lên cùng năm tháng, là những rung động đầu đời thuần khiết, là những hy sinh thầm lặng không một lời oán than.
- Từ việc nhặt viên đá anh đánh rơi, mang theo từ thành phố này sang thành phố khác, đến những lần uống rượu cùng anh giữa đêm khuya, hay liều mình chơi nhà ma vì anh… Thời Thần đã dành cả thanh xuân để viết nên câu chuyện tình yêu đơn phương của riêng mình.
Liệu tình cảm ấy có mãi mãi chôn giấu trong tim?
Liệu Phương Lạc Tây – chàng trai với vẻ ngoài lười biếng, bất cần đời kia có một ngày nhận ra tấm chân tình của cô gái năm ấy?
......
“Mưa Hè Bất Chợt” tựa như cơn mưa rào bất chợt giữa ngày hè oi ả, mang đến cảm giác trong trẻo, dịu dàng nhưng cũng đầy day dứt, khắc khoải.
✨ Truyện thuộc thể loại đô thị, là câu chuyện tình yêu đơn phương nhẹ nhàng, chậm rãi, hứa hẹn sẽ chạm đến trái tim của những độc giả yêu thích sự lãng mạn, ngọt ngào.
4.2
Tên truyện: Mùa Xuân Của Anh
Tác giả: Đào Chi Chi Chi
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Cưới trước yêu sau, Chữa lành lẫn nhau, Góc nhìn nữ chính, HE
Couple: Chu Thời Dư x Thịnh Tuệ
Số chương: 81 chương (70 chương + 11 NT)
Giới thiệu:
Vào ngày sinh nhật 27 tuổi, Thịnh Tuệ quyết định kết hôn với một người đàn ông mà cô chỉ mới gặp ba lần.
Lần gặp đầu tiên là ở trường.
Vì mấy học sinh đánh nhau nên Thịnh Tuệ gọi điện mời phụ huynh. Cô phát hiện ra đối phương là Chu Thời Dư, hồi cô học cấp 3, anh là một người siêu nổi bật trong trường.
Gương mặt của người đàn ông ôn hòa, cử chỉ nhã nhặn lịch sự, khiến tất cả giáo viên nữ trong văn phòng đều than thở sao anh lập gia đình sớm quá.
Thịnh Tuệ tự giới thiệu: “Chào ba Chu, tôi là giáo viên chủ nhiệm của trò ấy.”
Chu Thời Dư sửng sốt một lúc, sau đó mỉm cười đáp lại.
Trước khi rời đi, người đàn ông hỏi cô: “Cô giáo Thịnh, cô có tiện thêm thông tin liên lạc không?”
*
Lần thứ hai là tại một nhà hàng cao cấp.
Thịnh Tuệ bị đối tượng xem mắt làm khó dễ, cô đang cố thoát thân thì cổ tay bất ngờ được một bàn tay ấm áp nắm lấy.
Bên tai truyền đến tiếng kêu đau đớn vì bị ngã xuống đất của người đi xem mắt.
Chu Thời Dư đứng trước mặt cô, xoay người lại, đưa cho cô một chiếc khăn tay rồi dịu dàng nói: “Cô giáo Thịnh, cô có xem xét đối tượng xem mắt nào khác không?”
Lúc này Thịnh Tuệ biết được Chu Thời Dư hiện đang độc thân.
*
Lần gặp thứ ba là ở bệnh viện.
Rạng sáng, em trai cô bị ốm, cô vội vã chạy đến bệnh viện chăm sóc cho cậu nhóc. Cô nhìn thấy Chu Thời Dư đang truyền dịch trong góc phòng cấp cứu.
Anh ở đó một mình, làn da trắng mát lạnh trước kia bây giờ lại đỏ bừng, hô hấp không đều đặn.
Bàn tay anh nóng ran bắt lấy Thịnh Tuệ, nói với giọng yếu ớt: “Cô giáo Thịnh, có thể ở lại cạnh tôi không?”
Một ngày nọ sau khi kết hôn.
Đêm khuya mất ngủ, Thịnh Tuệ đứng dậy đi vào thư phòng, chọn một tập thơ mà chồng cô thường hay đọc, lúc mở ra lại có một tấm ảnh rơi xuống, bốn góc đã bị ố vàng.
Trong tấm ảnh, Thịnh Tuệ nhìn thấy mình và anh ở độ tuổi thiếu niên đang mỉm cười vô tư.
Cô quay đầu lại hỏi Chu Thời Dư, người đứng sau lưng cô im lặng nãy giờ: “Em còn không nhớ….”
“Không sao.”
Người đàn ông hôn giọt nước mắt trên khóe mi cô, vẫn dịu dàng như cũ: “Tương lai còn dài mà, từ từ anh sẽ nói cho em nghe.”
Mọi chuyện về “chúng ta”, anh đều thay cô nhớ rõ.
Từ năm mười sáu tuổi, Chu Thời Dư chôn trong lòng một bí mật.
Vào đêm Thịnh Tuệ đưa cho anh lá bùa bình an, anh muốn cùng cô làm những việc mùa xuân đã làm cho cây anh đào. (*)
Hướng dẫn đọc:
• Học trò đánh nhau trong truyện là em trai nam chính.
• Giáo viên trường giáo dục đặc biệt X Ông chủ ngành đầu tư mạo hiểm
• Góc nhìn của nữ chính là cưới trước yêu sau, góc nhìn của nam chính là một mối tình thầm thương trộm nhớ thành tình yêu hợp pháp.
• Câu chuyện ngọt ngào, chữa lành lẫn nhau, cả hai đều là mối tình đầu của nhau.
(*) Người biên tập chú thích thêm: “Anh muốn cùng em làm những việc mùa xuân đã làm cho cây anh đào” là câu thơ cuối trong bài thơ Poema 14 của Pablo Neruda – nhà thơ người Chile. Câu thơ mô tả tình yêu giống như mùa xuân đã làm những điều tốt đẹp cho cây anh đào, để những cây anh đào trơ trụi trong mùa đông sẽ hé nở những nụ hoa tươi đẹp khi mùa xuân đến.
Lời của editor: Mình rất ngưỡng mộ và khâm phục những giáo viên dạy trẻ tự kỷ/ thiểu năng, mình chưa từng đọc bộ nào viết về nam/ nữ chính làm nghề này cả, nên đó là lý do lớn nhất khiến mình đào hố. Thêm nữa là giọng văn của tác giả rất ấm áp, kiến thức về dinh dưỡng cũng tốt, anh nam chính soft kinh khủng luôn. 💖
Tác giả: Đào Chi Chi Chi
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Cưới trước yêu sau, Chữa lành lẫn nhau, Góc nhìn nữ chính, HE
Couple: Chu Thời Dư x Thịnh Tuệ
Số chương: 81 chương (70 chương + 11 NT)
Giới thiệu:
Vào ngày sinh nhật 27 tuổi, Thịnh Tuệ quyết định kết hôn với một người đàn ông mà cô chỉ mới gặp ba lần.
Lần gặp đầu tiên là ở trường.
Vì mấy học sinh đánh nhau nên Thịnh Tuệ gọi điện mời phụ huynh. Cô phát hiện ra đối phương là Chu Thời Dư, hồi cô học cấp 3, anh là một người siêu nổi bật trong trường.
Gương mặt của người đàn ông ôn hòa, cử chỉ nhã nhặn lịch sự, khiến tất cả giáo viên nữ trong văn phòng đều than thở sao anh lập gia đình sớm quá.
Thịnh Tuệ tự giới thiệu: “Chào ba Chu, tôi là giáo viên chủ nhiệm của trò ấy.”
Chu Thời Dư sửng sốt một lúc, sau đó mỉm cười đáp lại.
Trước khi rời đi, người đàn ông hỏi cô: “Cô giáo Thịnh, cô có tiện thêm thông tin liên lạc không?”
*
Lần thứ hai là tại một nhà hàng cao cấp.
Thịnh Tuệ bị đối tượng xem mắt làm khó dễ, cô đang cố thoát thân thì cổ tay bất ngờ được một bàn tay ấm áp nắm lấy.
Bên tai truyền đến tiếng kêu đau đớn vì bị ngã xuống đất của người đi xem mắt.
Chu Thời Dư đứng trước mặt cô, xoay người lại, đưa cho cô một chiếc khăn tay rồi dịu dàng nói: “Cô giáo Thịnh, cô có xem xét đối tượng xem mắt nào khác không?”
Lúc này Thịnh Tuệ biết được Chu Thời Dư hiện đang độc thân.
*
Lần gặp thứ ba là ở bệnh viện.
Rạng sáng, em trai cô bị ốm, cô vội vã chạy đến bệnh viện chăm sóc cho cậu nhóc. Cô nhìn thấy Chu Thời Dư đang truyền dịch trong góc phòng cấp cứu.
Anh ở đó một mình, làn da trắng mát lạnh trước kia bây giờ lại đỏ bừng, hô hấp không đều đặn.
Bàn tay anh nóng ran bắt lấy Thịnh Tuệ, nói với giọng yếu ớt: “Cô giáo Thịnh, có thể ở lại cạnh tôi không?”
Một ngày nọ sau khi kết hôn.
Đêm khuya mất ngủ, Thịnh Tuệ đứng dậy đi vào thư phòng, chọn một tập thơ mà chồng cô thường hay đọc, lúc mở ra lại có một tấm ảnh rơi xuống, bốn góc đã bị ố vàng.
Trong tấm ảnh, Thịnh Tuệ nhìn thấy mình và anh ở độ tuổi thiếu niên đang mỉm cười vô tư.
Cô quay đầu lại hỏi Chu Thời Dư, người đứng sau lưng cô im lặng nãy giờ: “Em còn không nhớ….”
“Không sao.”
Người đàn ông hôn giọt nước mắt trên khóe mi cô, vẫn dịu dàng như cũ: “Tương lai còn dài mà, từ từ anh sẽ nói cho em nghe.”
Mọi chuyện về “chúng ta”, anh đều thay cô nhớ rõ.
Từ năm mười sáu tuổi, Chu Thời Dư chôn trong lòng một bí mật.
Vào đêm Thịnh Tuệ đưa cho anh lá bùa bình an, anh muốn cùng cô làm những việc mùa xuân đã làm cho cây anh đào. (*)
Hướng dẫn đọc:
• Học trò đánh nhau trong truyện là em trai nam chính.
• Giáo viên trường giáo dục đặc biệt X Ông chủ ngành đầu tư mạo hiểm
• Góc nhìn của nữ chính là cưới trước yêu sau, góc nhìn của nam chính là một mối tình thầm thương trộm nhớ thành tình yêu hợp pháp.
• Câu chuyện ngọt ngào, chữa lành lẫn nhau, cả hai đều là mối tình đầu của nhau.
(*) Người biên tập chú thích thêm: “Anh muốn cùng em làm những việc mùa xuân đã làm cho cây anh đào” là câu thơ cuối trong bài thơ Poema 14 của Pablo Neruda – nhà thơ người Chile. Câu thơ mô tả tình yêu giống như mùa xuân đã làm những điều tốt đẹp cho cây anh đào, để những cây anh đào trơ trụi trong mùa đông sẽ hé nở những nụ hoa tươi đẹp khi mùa xuân đến.
Lời của editor: Mình rất ngưỡng mộ và khâm phục những giáo viên dạy trẻ tự kỷ/ thiểu năng, mình chưa từng đọc bộ nào viết về nam/ nữ chính làm nghề này cả, nên đó là lý do lớn nhất khiến mình đào hố. Thêm nữa là giọng văn của tác giả rất ấm áp, kiến thức về dinh dưỡng cũng tốt, anh nam chính soft kinh khủng luôn. 💖
4.6
Thể loại: Nam × nam, thanh xuân vườn trường, chủ thụ, ngược nhẹ, oan gia thành tình nhân, 1×1, HE
Nhân vật chính: Đàm Duệ Khang x Diêu Viễn
“Vì để trưởng thành, em phải trả giá những gì.” Nếu tạo hóa cho phép, có lẽ không ai trong chúng ta, đặc biệt là những người đã trưởng thành, mong muốn mình lớn lên. Bởi lẽ, trưởng thành là một quá trình vô cùng đau đớn. Dù muốn dù không, cũng sẽ có rất nhiều điều bắt buộc phải lựa chọn, nhưng ranh giới của những lựa chọn vốn dĩ mong manh làm sao và chỉ cần một quyết định sai lầm, định mệnh sẽ lập tức rẽ sang lối mới.
Những con người đã đi lướt qua đời nhau, những năm tháng đã trôi qua vĩnh viễn không bao giờ quay trở lại. Kể cả Diêu Viễn, một đứa trẻ tưởng chừng như được số phận ưu ái, có cuộc sống khá giả, được người thân yêu thương, được bạn bè quý mến, là một chàng công tử bột đứng giữa trung tâm những phù phiếm phồn hoa, khi đi qua giai đoạn đất nước chuyển mình, thời cuộc thay đổi, cũng không tránh khỏi những hụt hẫng, chới với trên con đường bắt buộc phải trưởng thành.
Mùa Xuân Của Công Tử Bột, thực chất là sự tìm về thơ ngây khờ dại của những năm xưa tháng cũ, của những bỡ ngỡ và hoang mang khi đứng giữa ngã rẽ cuộc đời, của một tuổi thanh xuân lướt vội qua khung cửa sổ trong ngày lộng gió.
Nhân vật chính: Đàm Duệ Khang x Diêu Viễn
“Vì để trưởng thành, em phải trả giá những gì.” Nếu tạo hóa cho phép, có lẽ không ai trong chúng ta, đặc biệt là những người đã trưởng thành, mong muốn mình lớn lên. Bởi lẽ, trưởng thành là một quá trình vô cùng đau đớn. Dù muốn dù không, cũng sẽ có rất nhiều điều bắt buộc phải lựa chọn, nhưng ranh giới của những lựa chọn vốn dĩ mong manh làm sao và chỉ cần một quyết định sai lầm, định mệnh sẽ lập tức rẽ sang lối mới.
Những con người đã đi lướt qua đời nhau, những năm tháng đã trôi qua vĩnh viễn không bao giờ quay trở lại. Kể cả Diêu Viễn, một đứa trẻ tưởng chừng như được số phận ưu ái, có cuộc sống khá giả, được người thân yêu thương, được bạn bè quý mến, là một chàng công tử bột đứng giữa trung tâm những phù phiếm phồn hoa, khi đi qua giai đoạn đất nước chuyển mình, thời cuộc thay đổi, cũng không tránh khỏi những hụt hẫng, chới với trên con đường bắt buộc phải trưởng thành.
Mùa Xuân Của Công Tử Bột, thực chất là sự tìm về thơ ngây khờ dại của những năm xưa tháng cũ, của những bỡ ngỡ và hoang mang khi đứng giữa ngã rẽ cuộc đời, của một tuổi thanh xuân lướt vội qua khung cửa sổ trong ngày lộng gió.
8.8
Tên Hán Việt: Cá Sấu Tiên Sinh Mùa Xuân
Tác giả: Vương Gia Phỉ
Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, ngọt, đoản văn, 1×1, HE
CP: Nghiêm Mạc – tự mình theo đuổi ngây thơ (công) × Hạ Giác – dịu dàng ân cần vợ hiền (thụ)
Độ dài: 6 chương + ngoại truyện
Xếp chữ: Cam
GIỚI THIỆU
Anh hàng xóm mà tôi yêu là một con cá sấu.
“Gấp lắm rồi!! Đang online chờ, đối tượng yêu đương của tôi, anh ấy không phải là người thì phải làm sao?”
Lầu 1: “Giờ đã là thời đại nào rồi, chỉ cần yêu nhau là có thể vượt qua giới tính, tuổi tác, không gian… và nhiều thứ khác nữa. Cái gì cơ, cậu nói anh ta không phải là người á?”
Lầu 2: “Vậy thì cũng có sao đâu, cậu xem hiện tại có cả chuyện kết hôn với nhân vật 2D cơ mà, chả có gì lạ cả.”
Nhưng đối tượng của tôi cũng không phải là nhân vật 2D đâu.
Anh ấy là một con cá sấu lớn thành tinh đó!
Vì một sự hiểu lầm, quản lý khu chung cư Hạ Giác đã hỗ trợ và quen biết với người thuê nhà mới, Nghiêm Mạc.
Sau đó, Hạ Giác lại gặp Nghiêm Mạc hai lần: một lần giúp anh đòi nợ từ kẻ buôn bán bất lương và một lần giúp anh tìm kính mắt bị mất.
Để đền đáp, Nghiêm Mạc mời Hạ Giác ăn một bữa cơm do chính tay mình nấu…
Khi tình cảm giữa hai người ngày càng nở rộ, Hạ Giác phát hiện ra một bí mật động trời.
Hóa ra Nghiêm Mạc không phải là người! Mà là một con cá sấu khổng lồ biết ăn thịt người!
Lời tác giả: Một câu chuyện tình yêu ngọt ngào nhỏ trong thành phố, hy vọng mọi người sẽ vui!
Tác giả: Vương Gia Phỉ
Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, ngọt, đoản văn, 1×1, HE
CP: Nghiêm Mạc – tự mình theo đuổi ngây thơ (công) × Hạ Giác – dịu dàng ân cần vợ hiền (thụ)
Độ dài: 6 chương + ngoại truyện
Xếp chữ: Cam
GIỚI THIỆU
Anh hàng xóm mà tôi yêu là một con cá sấu.
“Gấp lắm rồi!! Đang online chờ, đối tượng yêu đương của tôi, anh ấy không phải là người thì phải làm sao?”
Lầu 1: “Giờ đã là thời đại nào rồi, chỉ cần yêu nhau là có thể vượt qua giới tính, tuổi tác, không gian… và nhiều thứ khác nữa. Cái gì cơ, cậu nói anh ta không phải là người á?”
Lầu 2: “Vậy thì cũng có sao đâu, cậu xem hiện tại có cả chuyện kết hôn với nhân vật 2D cơ mà, chả có gì lạ cả.”
Nhưng đối tượng của tôi cũng không phải là nhân vật 2D đâu.
Anh ấy là một con cá sấu lớn thành tinh đó!
Vì một sự hiểu lầm, quản lý khu chung cư Hạ Giác đã hỗ trợ và quen biết với người thuê nhà mới, Nghiêm Mạc.
Sau đó, Hạ Giác lại gặp Nghiêm Mạc hai lần: một lần giúp anh đòi nợ từ kẻ buôn bán bất lương và một lần giúp anh tìm kính mắt bị mất.
Để đền đáp, Nghiêm Mạc mời Hạ Giác ăn một bữa cơm do chính tay mình nấu…
Khi tình cảm giữa hai người ngày càng nở rộ, Hạ Giác phát hiện ra một bí mật động trời.
Hóa ra Nghiêm Mạc không phải là người! Mà là một con cá sấu khổng lồ biết ăn thịt người!
Lời tác giả: Một câu chuyện tình yêu ngọt ngào nhỏ trong thành phố, hy vọng mọi người sẽ vui!
3.1
Thể loại: Hiện đại, Lãng mạn ấm áp, H văn, Tâm lý, Ngọt Sủng, 1v1, HE
Edit: dao_bach_phung
Văn án
Làm sao Tô Tiểu Đào ngờ được là phơi quần áo ngoài ban công mà cũng có thể ngất xỉu.
Làm sao Hoắc Đông Đình ngờ được rằng từ trước đến nay bản thân vô cùng tự chủ, không gì có thể khiến mình nao núng, mất bình tĩnh, thế mà có ngày lại ghen tuông đến phát cuồng, thậm chí gia giáo trước giờ cũng biến mất mà làm chuyện phi pháp.
—————-
Tô Tiểu Đào có chút tự ti, khuôn mặt bình thường rất dễ lẫn lộn trong đám đông, bộ ngực lớn đến mức từ nhỏ đến lớn cứ luôn bị người khác chỉ trỏ, cảm thấy cuộc sống của mình cứ trôi qua vậy, cũng không ôm bất kỳ hi vọng gì đối với chuyện hôn nhân, nhưng cũng không thể kiềm chế mơ ước về một hồi điên cuồng tuổi trẻ.
Hoắc Đông Đình có thể chịu đựng việc mình nghĩ đến cô thì liền cứng, chịu đựng cô cứ luôn làm lơ mình, chịu đựng bạn bè tốt của mình trêu chọc cô, nhưng khi hắn thấy trên ban công nhà cô gái kia bắt đầu có quần áo đàn ông xuất hiện, thì sự tự chủ mà hắn luôn luôn lấy làm tự hào liền ầm ầm sụp đổ, hắn biết bản thân mình cuối cùng cũng không nhịn được nữa.
*
Nói ngắn gọn, đây là chuyện về một cô gái bình thường đón nhận mùa xuân của mình đến, về một ngọn núi băng bị tan chảy.
Edit: dao_bach_phung
Văn án
Làm sao Tô Tiểu Đào ngờ được là phơi quần áo ngoài ban công mà cũng có thể ngất xỉu.
Làm sao Hoắc Đông Đình ngờ được rằng từ trước đến nay bản thân vô cùng tự chủ, không gì có thể khiến mình nao núng, mất bình tĩnh, thế mà có ngày lại ghen tuông đến phát cuồng, thậm chí gia giáo trước giờ cũng biến mất mà làm chuyện phi pháp.
—————-
Tô Tiểu Đào có chút tự ti, khuôn mặt bình thường rất dễ lẫn lộn trong đám đông, bộ ngực lớn đến mức từ nhỏ đến lớn cứ luôn bị người khác chỉ trỏ, cảm thấy cuộc sống của mình cứ trôi qua vậy, cũng không ôm bất kỳ hi vọng gì đối với chuyện hôn nhân, nhưng cũng không thể kiềm chế mơ ước về một hồi điên cuồng tuổi trẻ.
Hoắc Đông Đình có thể chịu đựng việc mình nghĩ đến cô thì liền cứng, chịu đựng cô cứ luôn làm lơ mình, chịu đựng bạn bè tốt của mình trêu chọc cô, nhưng khi hắn thấy trên ban công nhà cô gái kia bắt đầu có quần áo đàn ông xuất hiện, thì sự tự chủ mà hắn luôn luôn lấy làm tự hào liền ầm ầm sụp đổ, hắn biết bản thân mình cuối cùng cũng không nhịn được nữa.
*
Nói ngắn gọn, đây là chuyện về một cô gái bình thường đón nhận mùa xuân của mình đến, về một ngọn núi băng bị tan chảy.
9.8
Văn án: Mùa xuân đến hơn năm, thực tế bốn mùa đều tốt.
Bá đạo dính người tinh báo nhỏ công X ôn nhu trung khuyển kim mao thụ.
(Alpha) Bạch Yến X(Omega) Huyền Dật
Bá đạo dính người tinh báo nhỏ công X ôn nhu trung khuyển kim mao thụ.
(Alpha) Bạch Yến X(Omega) Huyền Dật
4.1
Giới giải trí này vô cùng phức tạp, cái gọi là danh lợi, hào quang, danh tiếng, ích lợi...suy cho cùng ai bước chân vào, cũng đều sẽ mong chờ, đều sẽ khao khát nó.
Người muốn cho, người muốn nhận, chỉ cần đôi bên thoả mãn, dù là tiền bạc, hay thể xác,...điều đó cũng có gì quá đáng đâu...
- --------------
"Trùng hợp thế." Ô Khương xử lý xong công việc, tan làm, cô vừa ra khỏi thang máy đã thấy anh trước mặt.
Tóc của anh vẫn chưa khô hẳn, hơi ẩm, ánh đèn chiếu lên sợi tóc của hắn lấp lánh màu đen đậm, "Tôi đang đợi cô ở đây."
Ô Khương tỏ vẻ ngạc nhiên, "Ồ? Đợi tôi?"
Anh cong mắt cười, giọng nói như hạt ngọc lăn trên đĩa ngọc, trong trẻo và dễ thương, "Hôm nay cảm ơn cô."
"Chu Kỳ," Ô Khương ngẩng mắt nhìn hắn, biểu hiện nghiêm túc: "Tôi không thích có người dùng mánh khóe với tôi, trong giới giải trí có nhiều anh chàng muốn leo lên giường của tôi, không phải chỉ một mình anh. Nói không dễ nghe, thì tôi thích anh, đó là vinh dự của anh, nhưng anh chơi trò lạt mềm buộc chặt với tôi thì hơi phản cảm. Hôm nay sự ngoan ngoãn và phục tùng của anh chẳng qua là lợi dụng họ làm màu cho tôi xem, khổ nhục kế tôi cũng đã từ nhỏ xem đến lớn. Tóm lại, tôi không thích những người tự cho mình là thông minh, anh đi đi."
Lời nói của Ô Khương trên bề mặt là từ chối, thực tế là muốn xem phản ứng của anh, nếu bây giờ anh bỏ đi, thì thật sự là ngốc.
Chu Kỳ hiểu, nếu Ô Khương thực sự không thích anh, ghét anh, cô sẽ không nói nhiều như vậy với anh, người phụ nữ trước mắt thực sự đang nói với mình, muốn gì thì cứ trực tiếp nói thẳng với cô, đừng vòng vo, công việc là thương lượng mà ra, không phải là mánh khóe đoán được. Anh thẳng thắn mở lời, "Tôi muốn đến công ty giải trí Tây Nam."
Ô Khương cười, anh ta là người thông minh, "Tôi có lợi ích gì?"
"Cô muốn gì?"
"Anh không rõ sao?"
"Cô cho tôi cơ hội, tôi cho cô cái tôi có."
"Được, nhưng," Ô Khương nhướng mày cười, mở túi xách, lấy ra tấm thẻ phòng đã bị từ chối đưa cho anh, "Để tôi kiểm tra hàng trước."
Người muốn cho, người muốn nhận, chỉ cần đôi bên thoả mãn, dù là tiền bạc, hay thể xác,...điều đó cũng có gì quá đáng đâu...
- --------------
"Trùng hợp thế." Ô Khương xử lý xong công việc, tan làm, cô vừa ra khỏi thang máy đã thấy anh trước mặt.
Tóc của anh vẫn chưa khô hẳn, hơi ẩm, ánh đèn chiếu lên sợi tóc của hắn lấp lánh màu đen đậm, "Tôi đang đợi cô ở đây."
Ô Khương tỏ vẻ ngạc nhiên, "Ồ? Đợi tôi?"
Anh cong mắt cười, giọng nói như hạt ngọc lăn trên đĩa ngọc, trong trẻo và dễ thương, "Hôm nay cảm ơn cô."
"Chu Kỳ," Ô Khương ngẩng mắt nhìn hắn, biểu hiện nghiêm túc: "Tôi không thích có người dùng mánh khóe với tôi, trong giới giải trí có nhiều anh chàng muốn leo lên giường của tôi, không phải chỉ một mình anh. Nói không dễ nghe, thì tôi thích anh, đó là vinh dự của anh, nhưng anh chơi trò lạt mềm buộc chặt với tôi thì hơi phản cảm. Hôm nay sự ngoan ngoãn và phục tùng của anh chẳng qua là lợi dụng họ làm màu cho tôi xem, khổ nhục kế tôi cũng đã từ nhỏ xem đến lớn. Tóm lại, tôi không thích những người tự cho mình là thông minh, anh đi đi."
Lời nói của Ô Khương trên bề mặt là từ chối, thực tế là muốn xem phản ứng của anh, nếu bây giờ anh bỏ đi, thì thật sự là ngốc.
Chu Kỳ hiểu, nếu Ô Khương thực sự không thích anh, ghét anh, cô sẽ không nói nhiều như vậy với anh, người phụ nữ trước mắt thực sự đang nói với mình, muốn gì thì cứ trực tiếp nói thẳng với cô, đừng vòng vo, công việc là thương lượng mà ra, không phải là mánh khóe đoán được. Anh thẳng thắn mở lời, "Tôi muốn đến công ty giải trí Tây Nam."
Ô Khương cười, anh ta là người thông minh, "Tôi có lợi ích gì?"
"Cô muốn gì?"
"Anh không rõ sao?"
"Cô cho tôi cơ hội, tôi cho cô cái tôi có."
"Được, nhưng," Ô Khương nhướng mày cười, mở túi xách, lấy ra tấm thẻ phòng đã bị từ chối đưa cho anh, "Để tôi kiểm tra hàng trước."
4.6
💐Tên truyện: Mùa xuân thứ hai
💐Tác giả: Trương Bất Nhất
💐Chuyển ngữ: The Atlamtis
💐Thể loại: Hiện đại, ngọt sủng, ngược tra, sảng văn, HE.
💐Độ dài: 68 chương + 3 NT
💐Văn án
(1) Lâm Niệm Sơ yêu Lương Thần vô cùng, hai người yêu nhau bảy năm, kết hôn ba năm thì Lương Thần lại ngoại tình. Kẻ thứ ba mang thai đến tận cửa bức vua thoái vị. Lâm Niệm Sơ không chút lưu tình trực tiếp ly hôn, từ đó về sau nhìn thấu hồng trần, yêu đương cái quần què!
Trình Nghiễn vô cùng yêu nốt chu sa ở trong lòng, bạch nguyệt quang trước cửa sổ của mình. Nhưng mà lại bị bạch nguyệt quang ngược đến chết đi sống lại, từ đó về sau nhìn thấu hồng trần, yêu đương cái quần què!
Vào buổi tối một ngày nào đó, Lâm Niệm Sơ và Trình Nghiễn gặp nhau ở trong một bán bar nào đó. Hai thanh niên độc thân yêu đương quần què quan sát đối phương, đánh hơi thấy từ trường giống nhau, vì thế bèn ứ ừ với nhau.
Một tháng sau Lâm Niệm Sơ phát hiện mình mang thai, cô bàn bạc với Trình Nghiễn, hai người quyết định vò đã mẻ thì cho sứt luôn, chắp vá mà sống. Vì thế sau đó liền tới cục dân chính đăng ký kết hôn.
(2) Trong một tiệc rượu nào đó, Lâm Niệm Sơ vô tình gặp chồng trước. Chồng trước muốn đến bắt chuyện, cô lập tức kéo tay Trình Nghiễn đặt lên trên cái bụng nhỏ hơi nhô ra của mình: “Ông xã à, anh nói xem sao lại có người vẫn nhớ mãi không quên vợ trước thế?”
Trình Nghiễn thản nhiên đáp: “Bởi vì anh ta hèn.”
Chồng trước: “…”
(3) Vợ chồng hai người đi dạo phố, vô tình gặp bạch nguyệt quang của Trình Nghiễn. Trà xanh bạch nguyệt quang còn chưa hết hy vọng, muốn tới gây chia rẽ tình cảm vợ chồng.
Trình Nghiễn thấy thế thì đặt tay lên bụng Lâm Niệm Sơ, hỏi từ trong thâm tâm: “Bà xã à, em nói xem bụng em cũng lớn như vậy rồi, sao mà em vẫn mặc cái gì cũng đẹp thế?”.
Lâm Niệm Sơ: “Chủ yếu là do em đẹp, tâm sinh tướng, không giống người nào đó, vừa nhìn thì đã biết chua ngoa, đời này đã định là cô đơn đến cuối đời.”
Bạch nguyệt quang: “…”
*Ghi chú:
1. Nam chính sạch, sau khi ở bên nữ chính thì một lòng một dạ, bạch nguyệt quang là một vật hy sinh.
2. Một bộ truyện cẩu huyết nam nữ chính cưới trước yêu sau, cùng nhau hành hạ cặn bã, gây dựng hạnh phúc, đừng nghiêm túc quá.
3. Thật ra cũng là một câu chuyện chữa lành lẫn nhau.
💐Tác giả: Trương Bất Nhất
💐Chuyển ngữ: The Atlamtis
💐Thể loại: Hiện đại, ngọt sủng, ngược tra, sảng văn, HE.
💐Độ dài: 68 chương + 3 NT
💐Văn án
(1) Lâm Niệm Sơ yêu Lương Thần vô cùng, hai người yêu nhau bảy năm, kết hôn ba năm thì Lương Thần lại ngoại tình. Kẻ thứ ba mang thai đến tận cửa bức vua thoái vị. Lâm Niệm Sơ không chút lưu tình trực tiếp ly hôn, từ đó về sau nhìn thấu hồng trần, yêu đương cái quần què!
Trình Nghiễn vô cùng yêu nốt chu sa ở trong lòng, bạch nguyệt quang trước cửa sổ của mình. Nhưng mà lại bị bạch nguyệt quang ngược đến chết đi sống lại, từ đó về sau nhìn thấu hồng trần, yêu đương cái quần què!
Vào buổi tối một ngày nào đó, Lâm Niệm Sơ và Trình Nghiễn gặp nhau ở trong một bán bar nào đó. Hai thanh niên độc thân yêu đương quần què quan sát đối phương, đánh hơi thấy từ trường giống nhau, vì thế bèn ứ ừ với nhau.
Một tháng sau Lâm Niệm Sơ phát hiện mình mang thai, cô bàn bạc với Trình Nghiễn, hai người quyết định vò đã mẻ thì cho sứt luôn, chắp vá mà sống. Vì thế sau đó liền tới cục dân chính đăng ký kết hôn.
(2) Trong một tiệc rượu nào đó, Lâm Niệm Sơ vô tình gặp chồng trước. Chồng trước muốn đến bắt chuyện, cô lập tức kéo tay Trình Nghiễn đặt lên trên cái bụng nhỏ hơi nhô ra của mình: “Ông xã à, anh nói xem sao lại có người vẫn nhớ mãi không quên vợ trước thế?”
Trình Nghiễn thản nhiên đáp: “Bởi vì anh ta hèn.”
Chồng trước: “…”
(3) Vợ chồng hai người đi dạo phố, vô tình gặp bạch nguyệt quang của Trình Nghiễn. Trà xanh bạch nguyệt quang còn chưa hết hy vọng, muốn tới gây chia rẽ tình cảm vợ chồng.
Trình Nghiễn thấy thế thì đặt tay lên bụng Lâm Niệm Sơ, hỏi từ trong thâm tâm: “Bà xã à, em nói xem bụng em cũng lớn như vậy rồi, sao mà em vẫn mặc cái gì cũng đẹp thế?”.
Lâm Niệm Sơ: “Chủ yếu là do em đẹp, tâm sinh tướng, không giống người nào đó, vừa nhìn thì đã biết chua ngoa, đời này đã định là cô đơn đến cuối đời.”
Bạch nguyệt quang: “…”
*Ghi chú:
1. Nam chính sạch, sau khi ở bên nữ chính thì một lòng một dạ, bạch nguyệt quang là một vật hy sinh.
2. Một bộ truyện cẩu huyết nam nữ chính cưới trước yêu sau, cùng nhau hành hạ cặn bã, gây dựng hạnh phúc, đừng nghiêm túc quá.
3. Thật ra cũng là một câu chuyện chữa lành lẫn nhau.
4.6
4.3
Trần Hương vốn dĩ chỉ tới đây thăm em trai, tiện thể giặt giũ quần áo và quét dọn nhà cửa, nhưng cô không nghĩ rằng mình sẽ đi nhầm phòng tắm, càng không nghĩ tới việc mình sẽ gặp được huấn luyện viên của em trai trong căn phòng tắm ấy.
Cô sợ hãi đến phát khóc, nhưng ngay sau đó lại nghe giọng nói khàn đục của người đàn ông: “Bỏ tay ra”.
“Tôi muốn xem v*.”
Đây là câu chuyện của chàng huấn luyện viên thô lỗ và cô gái nông thôn mềm mại.
Cô sợ hãi đến phát khóc, nhưng ngay sau đó lại nghe giọng nói khàn đục của người đàn ông: “Bỏ tay ra”.
“Tôi muốn xem v*.”
Đây là câu chuyện của chàng huấn luyện viên thô lỗ và cô gái nông thôn mềm mại.
4.8
MÙI THƠM - BẤT TRI ĐẠO BẤT TRI ĐẠO
THỂ LOẠI: ABO, BACHHOP, BH, BHTT, GL...
Nhân vật: Tống Dịch x Hứa Hân Dao.
Nguồn: From06to01
Edit: Kaiz
Văn án
Hứa Hân Dao muốn cùng muội muội cha nàng nhận nuôi trao đổi giao lưu tình cảm, nhưng giao lưu đến mức liền cùng nhau lên giường...
Alpha lạnh lùng, nội tâm, sở hữu công Tống Dịch x Omega tinh nghịch thụ Hứa Hân Dao...
THỂ LOẠI: ABO, BACHHOP, BH, BHTT, GL...
Nhân vật: Tống Dịch x Hứa Hân Dao.
Nguồn: From06to01
Edit: Kaiz
Văn án
Hứa Hân Dao muốn cùng muội muội cha nàng nhận nuôi trao đổi giao lưu tình cảm, nhưng giao lưu đến mức liền cùng nhau lên giường...
Alpha lạnh lùng, nội tâm, sở hữu công Tống Dịch x Omega tinh nghịch thụ Hứa Hân Dao...
7.4
Thời An được tám tuổi thì Thời Đại Xuyên đưa nó đến chỗ của một dì xinh đẹp.
Nó nhút nhát, nên nó sợ hãi nơi mới mẻ, cũng rất e dè với người lạ.
"An An, ngoan, từ giờ đây sẽ là nhà của con."
Dì rất xinh đẹp, giọng nói dịu dàng như nước.
Đây là lần đầu tiên Thời An gặp Cố Thiên Quân, nó không dám đến gần Cố Thiên Quân, bởi nó là đồ nhút nhát hướng nội.
Thời An ngày càng ỷ lại vào Cố Thiên Quân.
Một ngày nọ, Thời An nhìn thấy một tấm ảnh trong thư phòng, trong tấm ảnh, Cố Thiên Vân đang thân mật với một người phụ nữ có vẻ ngoài không rõ ràng, cười rất ngọt ngào.
"Dì Cố, cô ấy là ai vậy ạ?"
"Một người bạn."
Đêm đó, Thời An không về nhà.
Xung quanh Cố Thiên Quân có rất nhiều người, nhưng Thời An, chỉ có một mình Cố Thiên Quân.
【Thời An 18 tuổi】
Dì Cố, con còn có thể trở về gặp dì không?
Dì Cố, con đã kết giao với rất nhiều bạn mới.
Dì Cố, nếu sớm biết lớn lên sẽ phải rời xa dì, thì con đã không lớn nữa rồi.
【Thời An 19 tuổi】
Dì Cố, con thích dì.
Dì Cố, sao dì lại phớt lờ con?
【Thời An 20 tuổi】
Dì Cố, rốt cuộc dì đang ở đâu?
Dì Cố, con đợi dì về nhà.
Nó nhút nhát, nên nó sợ hãi nơi mới mẻ, cũng rất e dè với người lạ.
"An An, ngoan, từ giờ đây sẽ là nhà của con."
Dì rất xinh đẹp, giọng nói dịu dàng như nước.
Đây là lần đầu tiên Thời An gặp Cố Thiên Quân, nó không dám đến gần Cố Thiên Quân, bởi nó là đồ nhút nhát hướng nội.
Thời An ngày càng ỷ lại vào Cố Thiên Quân.
Một ngày nọ, Thời An nhìn thấy một tấm ảnh trong thư phòng, trong tấm ảnh, Cố Thiên Vân đang thân mật với một người phụ nữ có vẻ ngoài không rõ ràng, cười rất ngọt ngào.
"Dì Cố, cô ấy là ai vậy ạ?"
"Một người bạn."
Đêm đó, Thời An không về nhà.
Xung quanh Cố Thiên Quân có rất nhiều người, nhưng Thời An, chỉ có một mình Cố Thiên Quân.
【Thời An 18 tuổi】
Dì Cố, con còn có thể trở về gặp dì không?
Dì Cố, con đã kết giao với rất nhiều bạn mới.
Dì Cố, nếu sớm biết lớn lên sẽ phải rời xa dì, thì con đã không lớn nữa rồi.
【Thời An 19 tuổi】
Dì Cố, con thích dì.
Dì Cố, sao dì lại phớt lờ con?
【Thời An 20 tuổi】
Dì Cố, rốt cuộc dì đang ở đâu?
Dì Cố, con đợi dì về nhà.
2.7
Kiếp trước, ta và thứ muội cùng nhau rơi xuống hồ nước, Ninh Viễn Hầu thế tử Vệ Cư An đã cứu ta, còn thứ muội lại không may chếc vì đuối nước.
Để báo đáp ơn cứu mạng của Vệ Cư An, phụ thân đã gả ta cho Vệ Cư An làm vợ.
Năm năm sau khi chúng ta kết hôn, Vệ Cư An kế thừa tước vị, bộ dáng ân ân ái ái ngọt ngào khi xưa cũng theo đó bay biến không còn xót lại chút gì, hắn bôi nhọ cha ta tư thông với nước địch, hại cả nhà họ Giang ta bị xử trảm.
Ta cũng bị Vệ Cư An c ắ t c ổ, trước khi chếc mới nghe hắn nhắc đến người hắn yêu vốn là thứ muội của ta.
Ngày đó nếu không phải ta cố ý rơi xuống nước làm hỏng kế hoạch thì hắn và thứ muội đã sớm song túc song phi rồi.
Bây giờ thứ muội đã chếc, hắn muốn cả nhà ta phải chôn cùng.
Lại không biết, ngày đó ta bị người hãm hại rơi xuống nước, vốn không biết kế hoạch của hắn và thứ muội.
Trở lại ngày rơi xuống nước, ta nghe thấy tiếng kêu thất thanh, nhanh chóng đưa ra quyết định, ngáng chân làm Ninh Viễn Hầu phu nhân quàng phải chân ta rơi xuống hồ nước.
Lần này không có ta, ta muốn xem Vệ Cư An sẽ cứu thứ muội hay cứu mẹ của hắn trước!
Để báo đáp ơn cứu mạng của Vệ Cư An, phụ thân đã gả ta cho Vệ Cư An làm vợ.
Năm năm sau khi chúng ta kết hôn, Vệ Cư An kế thừa tước vị, bộ dáng ân ân ái ái ngọt ngào khi xưa cũng theo đó bay biến không còn xót lại chút gì, hắn bôi nhọ cha ta tư thông với nước địch, hại cả nhà họ Giang ta bị xử trảm.
Ta cũng bị Vệ Cư An c ắ t c ổ, trước khi chếc mới nghe hắn nhắc đến người hắn yêu vốn là thứ muội của ta.
Ngày đó nếu không phải ta cố ý rơi xuống nước làm hỏng kế hoạch thì hắn và thứ muội đã sớm song túc song phi rồi.
Bây giờ thứ muội đã chếc, hắn muốn cả nhà ta phải chôn cùng.
Lại không biết, ngày đó ta bị người hãm hại rơi xuống nước, vốn không biết kế hoạch của hắn và thứ muội.
Trở lại ngày rơi xuống nước, ta nghe thấy tiếng kêu thất thanh, nhanh chóng đưa ra quyết định, ngáng chân làm Ninh Viễn Hầu phu nhân quàng phải chân ta rơi xuống hồ nước.
Lần này không có ta, ta muốn xem Vệ Cư An sẽ cứu thứ muội hay cứu mẹ của hắn trước!
3.9
Truyện kể về Phục Hoa nhìn thấy Hạng Chấn đang kiên nhẫn đút cơm cho một cô bé nhỏ, nụ cười rạng rỡ trên môi anh khiến trái tim cô chùng xuống. Mong muốn có con bỗng dấy lên trong lòng Phục Hoa. Cô khao khát có một đứa trẻ thuộc về cô và Hạng Chấn, một gia đình trọn vẹn. Tuy nhiên, Phục Hoa hiểu rằng đây là một vấn đề phức tạp.
Hạng Chấn có quá khứ bí ẩn và chưa bao giờ đề cập đến chuyện con cái. Liệu anh có mong muốn có con như cô? Phục Hoa cần tìm thời điểm thích hợp để chia sẻ mong muốn của mình với Hạng Chấn và cùng anh giải quyết những vấn đề liên quan. Câu chuyện này hứa hẹn sẽ mang đến những diễn biến thú vị xoay quanh mong muốn có con của Phục Hoa và phản ứng của Hạng Chấn...
Hạng Chấn có quá khứ bí ẩn và chưa bao giờ đề cập đến chuyện con cái. Liệu anh có mong muốn có con như cô? Phục Hoa cần tìm thời điểm thích hợp để chia sẻ mong muốn của mình với Hạng Chấn và cùng anh giải quyết những vấn đề liên quan. Câu chuyện này hứa hẹn sẽ mang đến những diễn biến thú vị xoay quanh mong muốn có con của Phục Hoa và phản ứng của Hạng Chấn...
4
Vân Tự chỉ là một cung nữ nhỏ bé. Nàng không phải người tốt, nhưng lại là một mỹ nhân.
Nàng biết rõ thân phận mình thấp hèn, dù sau này có ra khỏi cung và được nhà quyền quý thu nhận làm thiếp, cũng vẫn là trèo cao.
Đã quen với cẩm y ngọc thực trong cung, nàng không thể quay về những ngày tháng nghèo khổ trước đây.
Cho nên, nàng đem ánh mắt đặt vào người đang ngồi trên ngai vàng kia.
Ai ai cũng nói Vân Tự tâm cơ thâm sâu đến mức Thánh Thượng sủng ái nàng.
Nhưng không ai biết rằng, sau khi được vị kia để mắt tới, Vân Tự vẫn chỉ là một cung nữ vô danh vô phận trong suốt hai năm
*****
Đàm Viên Sơ lúc đầu để ý đến Vân Tự, không phải vì nàng thông minh, mà vì sự nịnh nọt khéo léo mà lại vụng về của nàng.
Hắn giữ Vân Tự bên cạnh suốt hai năm, rồi mới cho nàng một danh phận mà nàng luôn mong muốn.
Hắn thờ ơ lạnh nhạt trước bộ dáng tiểu nhân đắc chí ỷ thế hiếp người của nàng.
Thẳng đến cuối cùng, Đàm Viên Sơ mới nhận ra rằng, hắn không chỉ bị mê hoặc bởi vẻ đẹp của nàng, mà còn bởi những mưu toan nhỏ nhen mà nàng tưởng đã che giấu kỹ lưỡng.
【Ngươi đã thông minh, ta sẽ ngu dốt một chút.】
【Những gì ngươi thấy, chưa chắc không phải là điều ta muốn ngươi thấy.】
PS: Cung đấu văn, không phải tiểu thuyết nhẹ nhàng, nam chính không hoàn hảo, ai để ý thì đừng đọc.
Một câu tóm tắt: Một tiểu cung nữ muốn trèo lên thượng vị.
Nàng biết rõ thân phận mình thấp hèn, dù sau này có ra khỏi cung và được nhà quyền quý thu nhận làm thiếp, cũng vẫn là trèo cao.
Đã quen với cẩm y ngọc thực trong cung, nàng không thể quay về những ngày tháng nghèo khổ trước đây.
Cho nên, nàng đem ánh mắt đặt vào người đang ngồi trên ngai vàng kia.
Ai ai cũng nói Vân Tự tâm cơ thâm sâu đến mức Thánh Thượng sủng ái nàng.
Nhưng không ai biết rằng, sau khi được vị kia để mắt tới, Vân Tự vẫn chỉ là một cung nữ vô danh vô phận trong suốt hai năm
*****
Đàm Viên Sơ lúc đầu để ý đến Vân Tự, không phải vì nàng thông minh, mà vì sự nịnh nọt khéo léo mà lại vụng về của nàng.
Hắn giữ Vân Tự bên cạnh suốt hai năm, rồi mới cho nàng một danh phận mà nàng luôn mong muốn.
Hắn thờ ơ lạnh nhạt trước bộ dáng tiểu nhân đắc chí ỷ thế hiếp người của nàng.
Thẳng đến cuối cùng, Đàm Viên Sơ mới nhận ra rằng, hắn không chỉ bị mê hoặc bởi vẻ đẹp của nàng, mà còn bởi những mưu toan nhỏ nhen mà nàng tưởng đã che giấu kỹ lưỡng.
【Ngươi đã thông minh, ta sẽ ngu dốt một chút.】
【Những gì ngươi thấy, chưa chắc không phải là điều ta muốn ngươi thấy.】
PS: Cung đấu văn, không phải tiểu thuyết nhẹ nhàng, nam chính không hoàn hảo, ai để ý thì đừng đọc.
Một câu tóm tắt: Một tiểu cung nữ muốn trèo lên thượng vị.
4.4
Tác giả: Đông Thời Tự
Thể loại: Hiện đại, mất trí nhớ, SC, HE
Số chương: 64
Giới thiệu:
Phó Văn Cảnh trúng tiếng sét ái tình ngay lần đầu gặp Hạ Thinh. Chỉ tiếc, trái tim cô đã thuộc về cậu bạn thanh mai trúc mã.
Rồi số phận run rủi, Hạ Thinh gặp tai nạn, mất trí nhớ. Cô nhìn Phó Văn Cảnh, đôi mắt ngơ ngác: "Anh là ai?"
Một thoáng lặng im, Phó Văn Cảnh mỉm cười đáp: "Anh là bạn trai em."
Tai nạn xảy ra khi Hạ Thinh đang trên đường vạch mặt kẻ bội bạc. Dù mất trí, ký ức về sự phản bội vẫn in hằn trong tâm trí cô. Tỉnh dậy, cô bắt gặp một người đàn ông lịch lãm trong bộ vest vừa vặn ngồi bên giường bệnh.
Kìm nén cơn giận, Hạ Thinh lạnh lùng hỏi: "Anh là ai?"
Anh ta do dự giây lát rồi đáp: "Anh là bạn trai em."
Nắm đấm Hạ Thinh siết chặt. Vậy ra đây chính là tên khốn nạn dám cắm sừng cô!
Thể loại: Hiện đại, mất trí nhớ, SC, HE
Số chương: 64
Giới thiệu:
Phó Văn Cảnh trúng tiếng sét ái tình ngay lần đầu gặp Hạ Thinh. Chỉ tiếc, trái tim cô đã thuộc về cậu bạn thanh mai trúc mã.
Rồi số phận run rủi, Hạ Thinh gặp tai nạn, mất trí nhớ. Cô nhìn Phó Văn Cảnh, đôi mắt ngơ ngác: "Anh là ai?"
Một thoáng lặng im, Phó Văn Cảnh mỉm cười đáp: "Anh là bạn trai em."
Tai nạn xảy ra khi Hạ Thinh đang trên đường vạch mặt kẻ bội bạc. Dù mất trí, ký ức về sự phản bội vẫn in hằn trong tâm trí cô. Tỉnh dậy, cô bắt gặp một người đàn ông lịch lãm trong bộ vest vừa vặn ngồi bên giường bệnh.
Kìm nén cơn giận, Hạ Thinh lạnh lùng hỏi: "Anh là ai?"
Anh ta do dự giây lát rồi đáp: "Anh là bạn trai em."
Nắm đấm Hạ Thinh siết chặt. Vậy ra đây chính là tên khốn nạn dám cắm sừng cô!
4.1
Giang Lạc Dao là đích nữ phủ Nhạc Xương Hầu, từ nhỏ đã được nuông chiều hết mực. Một ngày nọ, có một thầy bói đến cửa, nói rằng nàng có tai ương trong mệnh, trừ phi tìm được một người có hung khí bên cạnh mới có thể chuyển nguy thành an.
Cha nàng nghe xong thì hoảng sợ, vỗ đùi một cái, lập tức đưa nàng đến phủ Nhiếp Chính Vương
Nhiếp Chính Vương là người nổi tiếng hung bạo tàn nhẫn nhất thiên hạ, lại còn nợ Giang gia một ân tình. Ai ngờ Giang gia lại xoay người gửi gắm con gái cho hắn.
Nhiếp Chính Vương không ngẩng đầu lên, cầm bút viết thư trả lời: “Bản vương không cần con gái ngươi”.
Vừa lúc hắn đặt bút xuống, thì bên ngoài, một cô nương dung mạo tuyệt sắc khoác áo choàng trắng như tuyết bước vào, nhỏ giọng nói: “Lạnh”.
Nhiếp Chính Vương cau mày: “Lạnh? Lạnh thì đừng chạy lung tung”.
Cha nàng nghe xong thì hoảng sợ, vỗ đùi một cái, lập tức đưa nàng đến phủ Nhiếp Chính Vương
Nhiếp Chính Vương là người nổi tiếng hung bạo tàn nhẫn nhất thiên hạ, lại còn nợ Giang gia một ân tình. Ai ngờ Giang gia lại xoay người gửi gắm con gái cho hắn.
Nhiếp Chính Vương không ngẩng đầu lên, cầm bút viết thư trả lời: “Bản vương không cần con gái ngươi”.
Vừa lúc hắn đặt bút xuống, thì bên ngoài, một cô nương dung mạo tuyệt sắc khoác áo choàng trắng như tuyết bước vào, nhỏ giọng nói: “Lạnh”.
Nhiếp Chính Vương cau mày: “Lạnh? Lạnh thì đừng chạy lung tung”.