All Mangas
2536 Truyện
Sắp xếp theo
5
Tên gốc Hán Việt: Tát hoang thành tính
Tổng số chương: 59 chương + 1 ngoại truyện
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, H văn, Cẩu huyết, Khế ước tình nhân, Đô thị tình duyên, 1v1, Thị giác nữ chủ, Phi song khiết
Edit by Koko.
🌱 Giới thiệu:
Vì Trương Hạo Linh bị tống vào tù, Lý Đài chủ động leo lên giường của Chử Huy trong 3 năm.
3 năm sau, Trương Hạo Linh ra tù, Lý Đài nói: "Em và anh ấy không phải như anh nghĩ đâu."
Chử Huy nắm lấy cổ cô đáp lại:
"Muốn vừa tận hưởng vui thú với người khác vừa ở bên tôi, ai cho em lá gan ấy? Lý Đài, nói dối là phải trả giá."
🧷 Tag: Từ bạn giường trở thành mối quan hệ chính thức / Motip cũ
Chử Huy x Lý Đài
Quan chức cấp cao x Chủ tiệm tạp hóa
1v1, nam phi xử, nữ xử, HE.
⚡️ Chú ý:
- Nam chính 30 tuổi là quan chức cấp cao, không phải là trai tân.
- Không có cung đấu, không có quan đấu, không có bất kỳ cuộc chiến nào, chủ yếu là nói đạo lý, lấy đức thu phục người.
😷 Cảnh báo từ editor: Nam chính có chút máu S.
Tổng số chương: 59 chương + 1 ngoại truyện
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, H văn, Cẩu huyết, Khế ước tình nhân, Đô thị tình duyên, 1v1, Thị giác nữ chủ, Phi song khiết
Edit by Koko.
🌱 Giới thiệu:
Vì Trương Hạo Linh bị tống vào tù, Lý Đài chủ động leo lên giường của Chử Huy trong 3 năm.
3 năm sau, Trương Hạo Linh ra tù, Lý Đài nói: "Em và anh ấy không phải như anh nghĩ đâu."
Chử Huy nắm lấy cổ cô đáp lại:
"Muốn vừa tận hưởng vui thú với người khác vừa ở bên tôi, ai cho em lá gan ấy? Lý Đài, nói dối là phải trả giá."
🧷 Tag: Từ bạn giường trở thành mối quan hệ chính thức / Motip cũ
Chử Huy x Lý Đài
Quan chức cấp cao x Chủ tiệm tạp hóa
1v1, nam phi xử, nữ xử, HE.
⚡️ Chú ý:
- Nam chính 30 tuổi là quan chức cấp cao, không phải là trai tân.
- Không có cung đấu, không có quan đấu, không có bất kỳ cuộc chiến nào, chủ yếu là nói đạo lý, lấy đức thu phục người.
😷 Cảnh báo từ editor: Nam chính có chút máu S.
4.1
Bạn đang đọc truyện Garfield Báo Thù Ký của tác giả Kim Cương Quyển. Lý Trăn Nhược ở trong gia đình hào môn, tranh đấu không ngừng, nhưng cậu không ngờ được, cuộc nội đấu này, cậu thành người đầu tiên bị loại, lại còn bị người thiết kế, thành tử vong "ngoài ý muốn"
Nhưng đây vẫn chưa phải là kết thúc.
Sau khi "vô tình" tỉnh tại, Lý Trăn Nhược không thể hiểu nổi tại sao mình hóa thành một con mèo Garfield, nhưng đây cũng là cơ hội che giấu thân thế, để cậu trở về nhà, làm rõ ràng ai là thủ phạm sau kế hoạch khiến cậu chết vì tai nạn bất ngờ kia,Đồng thời, Lý Trăn Nhược cũng phát hiện ra, mình hình như không phải một con mèo bình thường mà có thể... biến thân.
Nhưng đây vẫn chưa phải là kết thúc.
Sau khi "vô tình" tỉnh tại, Lý Trăn Nhược không thể hiểu nổi tại sao mình hóa thành một con mèo Garfield, nhưng đây cũng là cơ hội che giấu thân thế, để cậu trở về nhà, làm rõ ràng ai là thủ phạm sau kế hoạch khiến cậu chết vì tai nạn bất ngờ kia,Đồng thời, Lý Trăn Nhược cũng phát hiện ra, mình hình như không phải một con mèo bình thường mà có thể... biến thân.
3.9
Năm thứ ba quen biết Nghiêm Thanh Dữ, chúng tôi quyết định đi đăng kí kết hôn. Không ngờ, anh ta lại nói: “Xin lỗi, anh không thể cưới em.” Sau ngày hôm đó, gia đình tôi nhà tan cửa nát. Về phần Nghiêm Thanh Dữ, anh ta là một đặc vụ ngầm, hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, được ghi danh vào sử sách!
2.4
Ba năm trước, cô học sinh trung học Lưu Nam đã yêu thầm trúc mã là Chương Phàm, cô lấy hết can đảm viết một bức thư tình bày tỏ tâm ý với cậu, nhưng tình cảm đó lại chỉ có thể dừng lại ở hai chữ "tình bạn".
Một ngày nọ của ba năm sau, chủ tiệm trang sức nói với cô rằng có rất nhiều người đến cửa tiệm này để thực hiện nguyện vọng đã bỏ lỡ của mình và tất cả đều đã thành sự thật. Lưu Nam không tin, nhưng vẫn không kìm được mà muốn thử, xem như đây là hi vọng duy nhất cô có thể gửi gắm để an ủi bản thân. Sau một giấc ngủ say, Lưu Nam phát hiện bản thân vậy mà đã thật sự quay về 7 năm trước, lần này, cô vẫn sẽ có thể tiếp tục bày tỏ tâm ý của mình? Tình cảm của cô và Chương Phàm có thể cứu vãn được chứ?
Một ngày nọ của ba năm sau, chủ tiệm trang sức nói với cô rằng có rất nhiều người đến cửa tiệm này để thực hiện nguyện vọng đã bỏ lỡ của mình và tất cả đều đã thành sự thật. Lưu Nam không tin, nhưng vẫn không kìm được mà muốn thử, xem như đây là hi vọng duy nhất cô có thể gửi gắm để an ủi bản thân. Sau một giấc ngủ say, Lưu Nam phát hiện bản thân vậy mà đã thật sự quay về 7 năm trước, lần này, cô vẫn sẽ có thể tiếp tục bày tỏ tâm ý của mình? Tình cảm của cô và Chương Phàm có thể cứu vãn được chứ?
4.1
Ta là chủ mẫu của Hầu phủ, dốc lòng nuôi dạy đứa con trai duy nhất với bao kỳ vọng. Nào ngờ, sau khi thi đỗ Trạng nguyên, nó lại khăng khăng muốn cưới con gái của một thương nhân.
Từ đó, nó bỏ bê con đường làm quan, tình nguyện ở lại phụ tá đối phương, chuyên tâm gầy dựng sự nghiệp kinh doanh.
Ta liều mạng kéo nó trở về con đường đúng đắn, nhưng không ngờ lại bị người đời đồn thổi rằng ta tranh sủng với con dâu. Kết quả là ta trở thành bà mẹ chồng độc ác nổi tiếng khắp kinh thành, cuối cùng bị phu quân ruồng bỏ, thảm hại đến mức phải tự vẫn.
Sau khi sống lại, ta quyết định buông tay, để mặc con dâu khuynh đảo cả Hầu phủ, khiến mọi người đều bị nàng mê hoặc, tôn nàng lên tận mây xanh.
Sau đó, ta chỉ vào đứa con riêng của Hầu gia và một nô tỳ hèn mọn, cũng là viên minh châu phủ bụi trần sẽ tỏa sáng sau này mà nói:
"Hắn vừa gọi ta là mẫu thân đúng không? Trời ạ! Ta vừa nhìn đã nhận ra ngay, đây là đứa con trai ruột yêu quý của ta!"
...
Từ đó, nó bỏ bê con đường làm quan, tình nguyện ở lại phụ tá đối phương, chuyên tâm gầy dựng sự nghiệp kinh doanh.
Ta liều mạng kéo nó trở về con đường đúng đắn, nhưng không ngờ lại bị người đời đồn thổi rằng ta tranh sủng với con dâu. Kết quả là ta trở thành bà mẹ chồng độc ác nổi tiếng khắp kinh thành, cuối cùng bị phu quân ruồng bỏ, thảm hại đến mức phải tự vẫn.
Sau khi sống lại, ta quyết định buông tay, để mặc con dâu khuynh đảo cả Hầu phủ, khiến mọi người đều bị nàng mê hoặc, tôn nàng lên tận mây xanh.
Sau đó, ta chỉ vào đứa con riêng của Hầu gia và một nô tỳ hèn mọn, cũng là viên minh châu phủ bụi trần sẽ tỏa sáng sau này mà nói:
"Hắn vừa gọi ta là mẫu thân đúng không? Trời ạ! Ta vừa nhìn đã nhận ra ngay, đây là đứa con trai ruột yêu quý của ta!"
...
4.1
Chia tay hai năm, tôi và Trần Cảnh Thâm gặp lại nhau.
Anh vẫn tự phụ vô song như cũ, đi bên cạnh là cô bạn gái trẻ trung xinh đẹp.
Mà tôi, trên người loang lổ vết thương được che đậy dưới lớp áo len xám.
“Chị là Giang Nghiên phải không? Em từng nghe Cảnh Thâm nhắc đến chị.”
“Hồi đó hai người yêu nhau trong trường ngọt ngào thật ấy. Em còn rất ghen tị.”
Cô bạn gái xinh đẹp của anh đột nhiên mở miệng, khoác tay anh làm nũng:
“Nhưng mà Cảnh Thâm, hiện tại người anh yêu nhất chính là em, đúng không?”
Anh vẫn tự phụ vô song như cũ, đi bên cạnh là cô bạn gái trẻ trung xinh đẹp.
Mà tôi, trên người loang lổ vết thương được che đậy dưới lớp áo len xám.
“Chị là Giang Nghiên phải không? Em từng nghe Cảnh Thâm nhắc đến chị.”
“Hồi đó hai người yêu nhau trong trường ngọt ngào thật ấy. Em còn rất ghen tị.”
Cô bạn gái xinh đẹp của anh đột nhiên mở miệng, khoác tay anh làm nũng:
“Nhưng mà Cảnh Thâm, hiện tại người anh yêu nhất chính là em, đúng không?”
4.7
Họa sĩ truyện tranh Sở Hòa đột nhiên muốn thay đổi phong cách một chút
Cô quyết định mình sẽ vẽ truyện người lớn.
Thế nên cô phải đi tìm kiếm tư liệu và linh cảm sáng tác, nói là làm, cô liền mở một AV ra xem
Đột nhiên, cô lại bị Kỷ Lâm Phong ôm lên trên giường.
“Này, anh làm gì vậy, em còn chưa xem gì cả?”
“Xem chúng ta là đủ rồi.”
***
1v1, song khiết, ngọt văn.
Bá tổng ngọc thụ lâm phong X Họa sĩ thanh lệ thoát tục.
Cô quyết định mình sẽ vẽ truyện người lớn.
Thế nên cô phải đi tìm kiếm tư liệu và linh cảm sáng tác, nói là làm, cô liền mở một AV ra xem
Đột nhiên, cô lại bị Kỷ Lâm Phong ôm lên trên giường.
“Này, anh làm gì vậy, em còn chưa xem gì cả?”
“Xem chúng ta là đủ rồi.”
***
1v1, song khiết, ngọt văn.
Bá tổng ngọc thụ lâm phong X Họa sĩ thanh lệ thoát tục.
3.6
Thư Khả Du có một cuộc sống yên bình và hạnh phúc
Cô có gia đình êm ấm, cha mẹ thương nhau, cũng rất cưng chiều cô, ăn ngon ngủ tốt, lại còn có bạn trai cũng tốt với cô.
Mọi thứ đều tốt đẹp, chỉ là cô còn chút khúc mắc về hồi trung học, một mối tình chưa kịp làm gì đã chết non.
Thư Khả Du không biết Lục Diên vẫn luôn đợi cô quay đầu lại.
Sau này anh không đợi nổi nữa.
*
Thời Đô thị: Tiểu bạch thỏ cá mặn đáng yêu x Tổng tài sói xám hung hăng, bá đạo.
Thời vườn trường: Bánh bao mềm X Chúa rắm thối
Cô có gia đình êm ấm, cha mẹ thương nhau, cũng rất cưng chiều cô, ăn ngon ngủ tốt, lại còn có bạn trai cũng tốt với cô.
Mọi thứ đều tốt đẹp, chỉ là cô còn chút khúc mắc về hồi trung học, một mối tình chưa kịp làm gì đã chết non.
Thư Khả Du không biết Lục Diên vẫn luôn đợi cô quay đầu lại.
Sau này anh không đợi nổi nữa.
*
Thời Đô thị: Tiểu bạch thỏ cá mặn đáng yêu x Tổng tài sói xám hung hăng, bá đạo.
Thời vườn trường: Bánh bao mềm X Chúa rắm thối
2.3
Mười năm như một, hắn tận tuỵ diễn trò.
Hắn khiến ta tin rằng ta được hắn yêu thương, cưng chiều vô cùng.
Ta dĩ nhiên xiêu lòng, hắn cũng thành công chiếm được tình yêu của ta.
Hắn như trút được gánh nặng mà phế hậu tống ta vào lãnh cung.
Sau đó đón Hoa Mỹ nhân giam cầm đã lâu ra, tràn đầy cưng chiều, hai mắt đẫm lệ nhìn nhau:
"Sương nhi, ta tới đón nàng về nhà."
...
Sau đó, ngày hệ thống thúc giục Bùi Thanh trở về, đúng lúc lãnh cung gặp hỏa hoạn, ánh lửa thiêu đỏ nửa bầu trời.
Hoa Mỹ nhân kéo ống tay áo hắn đau khổ cầu xin hắn đừng đi, nếu đi bọn họ sẽ không thể về nhà được nữa.
"Vậy thì không về."
Bùi Thanh tách từng ngón tay của nàng ta ra, như phát điên lao về phía lãnh cung:
"Cho dù có cháy thành tro, ta cũng phải ở lại đây trông chừng nàng ấy."
Hắn khiến ta tin rằng ta được hắn yêu thương, cưng chiều vô cùng.
Ta dĩ nhiên xiêu lòng, hắn cũng thành công chiếm được tình yêu của ta.
Hắn như trút được gánh nặng mà phế hậu tống ta vào lãnh cung.
Sau đó đón Hoa Mỹ nhân giam cầm đã lâu ra, tràn đầy cưng chiều, hai mắt đẫm lệ nhìn nhau:
"Sương nhi, ta tới đón nàng về nhà."
...
Sau đó, ngày hệ thống thúc giục Bùi Thanh trở về, đúng lúc lãnh cung gặp hỏa hoạn, ánh lửa thiêu đỏ nửa bầu trời.
Hoa Mỹ nhân kéo ống tay áo hắn đau khổ cầu xin hắn đừng đi, nếu đi bọn họ sẽ không thể về nhà được nữa.
"Vậy thì không về."
Bùi Thanh tách từng ngón tay của nàng ta ra, như phát điên lao về phía lãnh cung:
"Cho dù có cháy thành tro, ta cũng phải ở lại đây trông chừng nàng ấy."
4
Ta tuy là người không có nhà, nhưng không phải vẫn che chở được cho nàng hay sao.
————————————
Tạ Quỳnh xuất thân hầu phủ quyền quý, lớn lên trong gia đình giàu có.
Trên có thúc phụ yêu thương, dưới có đường tỷ che chở, bên người còn có một tiểu trúc mã thanh tuấn tự phụ, ân cần chu toàn.
Nhưng một ngày nọ Tạ gia thất thế, Tạ Quỳnh bị người ta tính kế, suýt chút nữa lưu lạc làm ca kỹ vì chỉ biết cầu hoan với người.
Thời khắc nguy nan, bằng hữu lạnh nhạt, trúc mã khoanh tay ngồi yên, người duy nhất chịu giúp nàng chỉ còn lại người nàng ghét nhất – Tạ Trọng Sơn.
Tạ Trọng Sơn, chỉ là một gia nô nho nhỏ của Tạ thị.
————————————
Ban đêm, trong trướng.
Tạ Quỳnh lại bởi vì sữa tươi dính ướt vạt áo trước ngực mình mà phát sầu, trùng hợp đối mặt với Tạ Trọng Sơn vén rèm tiến vào.
Thiếu niên tì tiện vô sỉ này không biết ở bên ngoài nhìn bao lâu, vậy mà dám đỏ mặt, vừa nhìn vết ướt trước ngực nàng vừa lại gần, lắp bắp nói: “Nữ lang, này ······ làm như vậy không được đâu.”
————————————
[1]Liếm cẩu: Đây là một thuật ngữ mạng, chỉ loại người mà trong mối quan hệ nam nữ, biết rõ đối phương không thích mình, nhưng vẫn không hề có tôn nghiêm và liêm sỉ dùng mặt nóng dán mông lạnh.
————————————
Tạ Quỳnh xuất thân hầu phủ quyền quý, lớn lên trong gia đình giàu có.
Trên có thúc phụ yêu thương, dưới có đường tỷ che chở, bên người còn có một tiểu trúc mã thanh tuấn tự phụ, ân cần chu toàn.
Nhưng một ngày nọ Tạ gia thất thế, Tạ Quỳnh bị người ta tính kế, suýt chút nữa lưu lạc làm ca kỹ vì chỉ biết cầu hoan với người.
Thời khắc nguy nan, bằng hữu lạnh nhạt, trúc mã khoanh tay ngồi yên, người duy nhất chịu giúp nàng chỉ còn lại người nàng ghét nhất – Tạ Trọng Sơn.
Tạ Trọng Sơn, chỉ là một gia nô nho nhỏ của Tạ thị.
————————————
Ban đêm, trong trướng.
Tạ Quỳnh lại bởi vì sữa tươi dính ướt vạt áo trước ngực mình mà phát sầu, trùng hợp đối mặt với Tạ Trọng Sơn vén rèm tiến vào.
Thiếu niên tì tiện vô sỉ này không biết ở bên ngoài nhìn bao lâu, vậy mà dám đỏ mặt, vừa nhìn vết ướt trước ngực nàng vừa lại gần, lắp bắp nói: “Nữ lang, này ······ làm như vậy không được đâu.”
————————————
[1]Liếm cẩu: Đây là một thuật ngữ mạng, chỉ loại người mà trong mối quan hệ nam nữ, biết rõ đối phương không thích mình, nhưng vẫn không hề có tôn nghiêm và liêm sỉ dùng mặt nóng dán mông lạnh.
3.5
Sai lầm thời gian cùng địa điểm, bao gồm cả nhân vật.
Đáy lòng Kiều Khương phát sinh du͙c vọng như cỏ dại.
Cô cần thiết phải làm việc gì đó để thoát ra khỏi tình trạng bức bối ngay lúc này.
Yến Chiêu xuất hiện thật đúng lúc.
Đúng lúc giống như ý trời.
Cô duỗi tay búng búng cây gậy th*t đã cương cứng, cằm hất lên, hướng về anh nói:
“Trên xe tôi có bao.”
—
Đáy lòng Kiều Khương phát sinh du͙c vọng như cỏ dại.
Cô cần thiết phải làm việc gì đó để thoát ra khỏi tình trạng bức bối ngay lúc này.
Yến Chiêu xuất hiện thật đúng lúc.
Đúng lúc giống như ý trời.
Cô duỗi tay búng búng cây gậy th*t đã cương cứng, cằm hất lên, hướng về anh nói:
“Trên xe tôi có bao.”
—
4.5
Tên gốc: Vật trong tay lật thiên hạ
Tác giả: Lạc Thạch - 络石
Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Nữ Cường, Vả Mặt, Trả Thù, Cung Đấu
Team dịch: Cá Chép Ngắm Mưa
Giới thiệu
Ngày đầu tiên tiến cung, ta đã được phong làm Quý phi, được sắc phong với nghi lễ dành cho Hoàng hậu.
Nhưng ta chỉ là con gái của một ngư dân, vị trí Quý phi này ta ngồi không vững. Vì vậy sau lễ sắc phong, Hoàng đế Cao Thành đã ở lại Tiêu Phòng điện suốt hơn một tháng, cuối cùng cũng khiến ta mang thai long chủng.
Tiết Thường Khiết ghen tị đến mù quáng, lỡ tay làm bị thương mắt trái của ta, nhưng Hoàng thượng lại không phân biệt phải trái muốn đánh chết ta...
Từ đó ta đã nhìn thấu nhiều chuyện trong hậu cung, kể cả tấm lòng của Đế vương...
Tác giả: Lạc Thạch - 络石
Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Nữ Cường, Vả Mặt, Trả Thù, Cung Đấu
Team dịch: Cá Chép Ngắm Mưa
Giới thiệu
Ngày đầu tiên tiến cung, ta đã được phong làm Quý phi, được sắc phong với nghi lễ dành cho Hoàng hậu.
Nhưng ta chỉ là con gái của một ngư dân, vị trí Quý phi này ta ngồi không vững. Vì vậy sau lễ sắc phong, Hoàng đế Cao Thành đã ở lại Tiêu Phòng điện suốt hơn một tháng, cuối cùng cũng khiến ta mang thai long chủng.
Tiết Thường Khiết ghen tị đến mù quáng, lỡ tay làm bị thương mắt trái của ta, nhưng Hoàng thượng lại không phân biệt phải trái muốn đánh chết ta...
Từ đó ta đã nhìn thấu nhiều chuyện trong hậu cung, kể cả tấm lòng của Đế vương...
4.4
Tô Mạch Ức, tại Thịnh Kinh là một nhân vật tiếng tăm lẫy lừng, không phải chỉ vì chức quan Đại Lý Tự Khanh của mình, mà còn vì ngoại hình xuất chúng, khiến bao tiểu thư thầm thương trộm nhớ, và danh tiếng chí công vô tư, không màng tình cảm, người không sợ cường quyền
Tô Mạch Ức từ trước đến giờ nghe được nhiều nhất là câu “xin đại nhân tha mạng”
Nhưng làm sao hắn ngờ được có một ngày, cũng câu ấy, tại một nơi vắng lặng, chút ánh sáng leo lét, từ miệng một người khác thốt ra, ngữ khí mềm mại, e sợ lại khiến hắn mềm lòng đến vậy!
*
Mười hai năm giả nam, mười năm học tập gian khổ.
Thật vất vả mới bước lên được con đường hình ngục, Lâm Vãn Khanh một lòng muốn lật lại vụ án chết oan của Tiêu gia năm xưa.
Nhưng nàng gặp phải một nam nhân rất khó tính.
Vào một đêm giông bão, Tô đại nhân bị người ta bỏ thuốc, dựa vào một chút tỉnh táo cuối cùng đã nhốt mình trong phòng hồ sơ của Đại Lý Tự.
Tuy nhiên cũng trong đêm ấy, Lâm Vãn Khanh, người đang tìm manh mối về vụ án oan của Tiêu gia, cũng tình cờ có mặt ở đó.
Tô Mạch Ức từ trước đến giờ nghe được nhiều nhất là câu “xin đại nhân tha mạng”
Nhưng làm sao hắn ngờ được có một ngày, cũng câu ấy, tại một nơi vắng lặng, chút ánh sáng leo lét, từ miệng một người khác thốt ra, ngữ khí mềm mại, e sợ lại khiến hắn mềm lòng đến vậy!
*
Mười hai năm giả nam, mười năm học tập gian khổ.
Thật vất vả mới bước lên được con đường hình ngục, Lâm Vãn Khanh một lòng muốn lật lại vụ án chết oan của Tiêu gia năm xưa.
Nhưng nàng gặp phải một nam nhân rất khó tính.
Vào một đêm giông bão, Tô đại nhân bị người ta bỏ thuốc, dựa vào một chút tỉnh táo cuối cùng đã nhốt mình trong phòng hồ sơ của Đại Lý Tự.
Tuy nhiên cũng trong đêm ấy, Lâm Vãn Khanh, người đang tìm manh mối về vụ án oan của Tiêu gia, cũng tình cờ có mặt ở đó.
3.1
Tác giả: Lâm Đình Hiểu Gia Đích Miêu
Chuyển ngữ: Byredo
Designer: Delina La Rosée
Tag: 18+, Cổ đại, Linh dị thần quái, 📚 Tập truyện
Tổng số chương: 12
Giới thiệu
Một linh hồn yêu diễm bám lên người nữ nhi của hắn, còn muốn quyến rũ hắn.
Chuyển ngữ: Byredo
Designer: Delina La Rosée
Tag: 18+, Cổ đại, Linh dị thần quái, 📚 Tập truyện
Tổng số chương: 12
Giới thiệu
Một linh hồn yêu diễm bám lên người nữ nhi của hắn, còn muốn quyến rũ hắn.
4.3
Gió đêm khẽ xuyên giấc mộng xuân.
Vẫn treo hoa đào khi nửa tỉnh.
Chỉ nói trong mộng ngẫu nhiên gặp
Tương tư chưa biết là tương tư.
Không biết vì sao sau khi Thư Khuynh Mặc bị ép mua một chiếc vòng tay,
Kết quả
Mỗi đêm mộng xuân đến không ngừng.
Hơn nữa mỗi lần đều là cùng một người đàn ông…Giả thiết đã hoàn thành:
1.Đêm thứ nhất vương giá bá đạo và khuê tú ngây thơ.
2.Đêm thứ hai đại tỷ gia giáo và tiểu học đệ trung học.
3.Đêm thứ ba thư sinh hạ lưu và mỹ nhân thẹn thùng.
4.Đêm thứ tư hoa hậu giảng đường lạnh lùng và giáo viên ấm áp như mặt trời.
5.Đêm thứ năm tiểu nữ tặc tự cho là thông minh và Trạng Nguyên thâm tàng bất lộ.
6.Đêm thứ sáu thiếu niên văn nhã nhặt được mèo và thiếu nữ vưu vật biến thành mèo.
7.Nhiếp chính vương vs nữ Phò Mã.
Sắp sửa (có khả năng) tiến hành:
Bác sĩ gia đình vs thiếu gia kiêu ngạo.
Hoàng Thượng phúc hắc vs cơ thiếp con vợ lẽ.
Đại sư tỷ cung Hợp Hoan vs tiểu sư đệ phái Thục Sơn.
Hoa yêu vs tùng tiên.
Công chúa ngang ngược vs Thái Phó Tể Tướng.
Thái tử không có năng lực vs kế hậu xinh đẹp.
Vẫn treo hoa đào khi nửa tỉnh.
Chỉ nói trong mộng ngẫu nhiên gặp
Tương tư chưa biết là tương tư.
Không biết vì sao sau khi Thư Khuynh Mặc bị ép mua một chiếc vòng tay,
Kết quả
Mỗi đêm mộng xuân đến không ngừng.
Hơn nữa mỗi lần đều là cùng một người đàn ông…Giả thiết đã hoàn thành:
1.Đêm thứ nhất vương giá bá đạo và khuê tú ngây thơ.
2.Đêm thứ hai đại tỷ gia giáo và tiểu học đệ trung học.
3.Đêm thứ ba thư sinh hạ lưu và mỹ nhân thẹn thùng.
4.Đêm thứ tư hoa hậu giảng đường lạnh lùng và giáo viên ấm áp như mặt trời.
5.Đêm thứ năm tiểu nữ tặc tự cho là thông minh và Trạng Nguyên thâm tàng bất lộ.
6.Đêm thứ sáu thiếu niên văn nhã nhặt được mèo và thiếu nữ vưu vật biến thành mèo.
7.Nhiếp chính vương vs nữ Phò Mã.
Sắp sửa (có khả năng) tiến hành:
Bác sĩ gia đình vs thiếu gia kiêu ngạo.
Hoàng Thượng phúc hắc vs cơ thiếp con vợ lẽ.
Đại sư tỷ cung Hợp Hoan vs tiểu sư đệ phái Thục Sơn.
Hoa yêu vs tùng tiên.
Công chúa ngang ngược vs Thái Phó Tể Tướng.
Thái tử không có năng lực vs kế hậu xinh đẹp.
3.5
Hai ngón tay nhẹ nhàng kẹp lấy một điếu thuốc lá, bờ môi đỏ mọng như ngọn lửa rực cháy khẽ chuyển động, một làn khói thuốc phun ra từ trong miệng cô ta tạo thành một vòng tròn đẹp mắt trong không trung, tư thái của cô ta lại càng đẹp mắt hơn, thật sự là vô cùng hấp dẫn và quyến rũ.
Chị Tần miễn cưỡng ngậm điếu thuốc rồi đánh giá Trần Khả Nhân từ trên xuống dưới: “Bao nhiêu tuổi?”
Trần Khả Nhân hơi chột dạ, không dám nhìn thẳng vào mắt của cô ta: “Mười tám.”
Chị Tần miễn cưỡng ngậm điếu thuốc rồi đánh giá Trần Khả Nhân từ trên xuống dưới: “Bao nhiêu tuổi?”
Trần Khả Nhân hơi chột dạ, không dám nhìn thẳng vào mắt của cô ta: “Mười tám.”
4.1
“ Em có biết tiểu thư xô - fa là làm cái gì không? “
“ Biết “ Cô bé gậ gật đầu “ Chị Liễu, chị hãy nhận em đi, em sẽ làm thật tốt “
“ Nhưng tuổi em không đủ, chỗ của chị chỉ nhận người từ mười sáu tuổi trở lên “
“ Chị cứ nói em mười sáu tuổi không được sao? “ Cô bé ngẩng đầu, trong ánh mắt mang theo khẩn cầu.
Tơ Liễu cười nói. “ Vấn đề không phải chỉ có số tuổi “
Tơ Liễu trả lời thật hàm súc, ánh mắt lại đánh giá cô bé trước mặt một hồi, thật cô bé này thật sự không đủ tư cách, dáng cao cô không cần, đàn ông khẩu vị rất tạp, có người thích cao gầy, có người thích bé bỏng, nhưng những chỗ cần mập phải béo một chút, dù gì đàn ông đều là thị giác động vật.
“ Biết “ Cô bé gậ gật đầu “ Chị Liễu, chị hãy nhận em đi, em sẽ làm thật tốt “
“ Nhưng tuổi em không đủ, chỗ của chị chỉ nhận người từ mười sáu tuổi trở lên “
“ Chị cứ nói em mười sáu tuổi không được sao? “ Cô bé ngẩng đầu, trong ánh mắt mang theo khẩn cầu.
Tơ Liễu cười nói. “ Vấn đề không phải chỉ có số tuổi “
Tơ Liễu trả lời thật hàm súc, ánh mắt lại đánh giá cô bé trước mặt một hồi, thật cô bé này thật sự không đủ tư cách, dáng cao cô không cần, đàn ông khẩu vị rất tạp, có người thích cao gầy, có người thích bé bỏng, nhưng những chỗ cần mập phải béo một chút, dù gì đàn ông đều là thị giác động vật.
4.5
Cô giống như vai chính thiếu nữ trong truyện hoạt hình cũ rích, từ cuộc sống không có ba mẹ bỗng biến thành đại tiểu thư con nhà giàu có, hơn nữa còn có một vị quản gia.
Nhưng cô hoàn toàn không cần những thứ này nha! Đặc biệt là tên quản gia âm hiểm kia.
Không dễ gì mới có người thèm muốn tên quản gia âm hiểm của cô, cô đương nhiên phải dâng bằng cả hai tay!
Ai ngờ rằng thế mà anh lại trói cô lên giường, uy hiếp cô không cho phép cô vứt bỏ anh!?
Nhưng cô hoàn toàn không cần những thứ này nha! Đặc biệt là tên quản gia âm hiểm kia.
Không dễ gì mới có người thèm muốn tên quản gia âm hiểm của cô, cô đương nhiên phải dâng bằng cả hai tay!
Ai ngờ rằng thế mà anh lại trói cô lên giường, uy hiếp cô không cho phép cô vứt bỏ anh!?
2.8
Truyện xoay quanh câu chuyện cuộc đời và tình yêu của nhân vật chính Diệp Nha. Cô nàng Diệp Nha đáng thương bỗng nhiên xuyên không, tỉnh lại ngay trong phòng hoa chúc (động phòng). Người ta thường nói ân nhân cứu mạng phải lấy thân báo đáp, nàng là thê chủ dịu dàng, nhìn tướng công tuấn lãng ngốc nghếch bên cạnh, khẽ cắn môi rồi nhận mệnh.
Tướng công mặc dù ngốc, vẫn còn có nàng cơ mà, vẫn có thể sống tốt từng ngày. Dù có ngốc, dù có ngớ ngẩn thì vẫn là chồng của nàng, người sống cùng nàng. Ngày hôm sau ra khỏi cửa mới phát hiện trong nhà còn có hai đại nam nhân khác! Hai nam nhân đó là đại ca và tam đệ của tướng công ngốc nghếch của nàng. Họ có ánh nhìn rất kỳ lạ với nàng mà nàng không thể nào lý giải ngay được. Chuyện gì đã xảy ra với nàng vậy? Liệu mối quan hệ giữa ba người bọn họ sẽ như thế nào đây?
Tướng công mặc dù ngốc, vẫn còn có nàng cơ mà, vẫn có thể sống tốt từng ngày. Dù có ngốc, dù có ngớ ngẩn thì vẫn là chồng của nàng, người sống cùng nàng. Ngày hôm sau ra khỏi cửa mới phát hiện trong nhà còn có hai đại nam nhân khác! Hai nam nhân đó là đại ca và tam đệ của tướng công ngốc nghếch của nàng. Họ có ánh nhìn rất kỳ lạ với nàng mà nàng không thể nào lý giải ngay được. Chuyện gì đã xảy ra với nàng vậy? Liệu mối quan hệ giữa ba người bọn họ sẽ như thế nào đây?
4.3
Triệu Vân Phù, thiên kim tiểu thư đích thực của Triệu gia, vì một sai lầm trong quá khứ mà bị trao đổi với Triệu Lăng Ca, đứa trẻ mồ côi. Hệ quả là Triệu Vân Phù phải chịu kiếp sống cơ cực nơi thôn quê suốt 16 năm, trong khi Triệu Lăng Ca lại được hưởng vinh hoa phú quý, sống như tiểu thư đích thực của Triệu gia.
Sự thật về thân phận của hai cô gái được hé lộ sau 16 năm. Triệu Vân Phù được đưa về Triệu gia, nhưng lão thái thái thương cảm cho Triệu Lăng Ca, vốn được nuôi nấng như con ruột từ nhỏ, nên quyết định giữ cả hai ở lại. Triệu Lăng Ca ban đầu hoang mang, lo lắng khi biết mình là tiểu thư giả. Tuy nhiên, chứng kiến bản lĩnh và sự mạnh mẽ của Triệu Vân Phù trong việc trừng trị kẻ ác, Triệu Lăng Ca dần nảy sinh sự ngưỡng mộ và kính trọng đối với người chị gái thất lạc.
Sự thật về thân phận của hai cô gái được hé lộ sau 16 năm. Triệu Vân Phù được đưa về Triệu gia, nhưng lão thái thái thương cảm cho Triệu Lăng Ca, vốn được nuôi nấng như con ruột từ nhỏ, nên quyết định giữ cả hai ở lại. Triệu Lăng Ca ban đầu hoang mang, lo lắng khi biết mình là tiểu thư giả. Tuy nhiên, chứng kiến bản lĩnh và sự mạnh mẽ của Triệu Vân Phù trong việc trừng trị kẻ ác, Triệu Lăng Ca dần nảy sinh sự ngưỡng mộ và kính trọng đối với người chị gái thất lạc.
4.5
Tác giả: Tiến Bình
Thể loại: Trọng Sinh, Tiên Hiệp
Giới thiệu:
Ta đang là đại chư thiên có sức mạnh mạnh nhất vũ trụ không ai đánh lại, các kẻ địch bạn bè đều bị ta giết để ngồi lên chiếc ghế chư thiên này và cô đơn 1 mình giữa vũ trụ không ai trò chuyện, thế là ta quyết định phá hủy ghế chư thiên và kết thúc cuộc đời mình và xuyên không đến vũ trụ đứng bét nhất vũ trụ và con đường quay lại người đứng đầu vũ trụ.
Gồm 4 vũ trụ khác nhau
Sơ cấp tu vi gồm: Sơ kỳ, Trung kỳ,Đại kỳ, Nguyên anh, Nguyên thần, Đại thần, Thần Hồn
Trung cấp luyện hồn tu vi: Luyện hồn kỳ, Trung hồn kỳ, Đại hồn kỳ, Thánh cung kỳ, Thánh vực, Thánh hoàng cảnh, Thánh thần cảnh
Cao cấp: Thánh sơ tiên, Thánh đại tiên, Đế Thánh, Đại đế cảnh, Đại thần,Đại hoàng cảnh,Vực thần
Thánh vực: Thần cảnh, Thiên thần cảnh, Sơ vương,Đế vương, Đại đạo đế cảnh, Đạo nhân cảnh.
Tiên vực: Chí tôn -----> chư thiên là Chí Thần Đế Đạo.
Thể loại: Trọng Sinh, Tiên Hiệp
Giới thiệu:
Ta đang là đại chư thiên có sức mạnh mạnh nhất vũ trụ không ai đánh lại, các kẻ địch bạn bè đều bị ta giết để ngồi lên chiếc ghế chư thiên này và cô đơn 1 mình giữa vũ trụ không ai trò chuyện, thế là ta quyết định phá hủy ghế chư thiên và kết thúc cuộc đời mình và xuyên không đến vũ trụ đứng bét nhất vũ trụ và con đường quay lại người đứng đầu vũ trụ.
Gồm 4 vũ trụ khác nhau
Sơ cấp tu vi gồm: Sơ kỳ, Trung kỳ,Đại kỳ, Nguyên anh, Nguyên thần, Đại thần, Thần Hồn
Trung cấp luyện hồn tu vi: Luyện hồn kỳ, Trung hồn kỳ, Đại hồn kỳ, Thánh cung kỳ, Thánh vực, Thánh hoàng cảnh, Thánh thần cảnh
Cao cấp: Thánh sơ tiên, Thánh đại tiên, Đế Thánh, Đại đế cảnh, Đại thần,Đại hoàng cảnh,Vực thần
Thánh vực: Thần cảnh, Thiên thần cảnh, Sơ vương,Đế vương, Đại đạo đế cảnh, Đạo nhân cảnh.
Tiên vực: Chí tôn -----> chư thiên là Chí Thần Đế Đạo.
5
Hán Việt: Tằng tương ái ý ký sơn hải
Tác giả: Lê Trì
Edit: Tiên Tử Ni
Số chương: 100 chương
Thể loại: Ngôn tình, vườn trường, thanh xuân, yêu thầm, HE, tình cảm, lãng mạn, giải trí, hiện đại, chữa khỏi
Tóm tắt nội dung:
Sau đó anh thành ngôi sao lớn sáng lên lấp lánh, mà yêu thích của tôi cũng chỉ có thể giấu trong biển người tấp nập tràn đầy ngôi sao.
Lâm Ý thích Chu Gia Dã mười năm.
Năm thứ nhất anh vẫn là Chu Gia Dã - học sinh cao trung.
Người xem anh chơi bóng rổ rất nhiều, sân bóng rổ vây xem chật như nêm cối.
Nhưng cho dù cách đám đông, anh quay người lại liền nhìn thấy cô, lớn tiếng gọi Lâm Ý, sau đó chạy về phía cô.
Mười năm sau, anh nhận được giải thưởng nam chính tốt nhất.
Tay anh cầm cúp, đứng dưới ánh đèn được nghìn vạn người ngắm nhìn, tất cả ánh sáng đều chiếu rọi vào người anh.
Mà sự yêu thích của cô sớm đã bị bao phủ ở mênh mang biển người.
"Lúc Chu Gia Dã còn là học sinh cao trung, tôi và anh ấy chỉ cách nhau một cái bàn học, tôi có thể ở phòng học nhìn trộm anh ấy, có thể ở sân bóng rổ trong trường học gặp được anh ấy.
Bây giờ anh ấy trở thành khách quen trên hot search, sự yêu thích của tôi nháy mắt bị bao phủ ở muôn vàn biển người.
Anh ấy đã từng là ánh mặt trời mà tôi ngẩng đầu là có thể thấy.
Hiện tại, mỗi lần gặp mặt anh ấy đều cách biển người mênh mông, tôi cũng chỉ là người vừa lúc bị ánh mặt trời ấm áp rơi xuống chiếu sáng lên."
Lâm Ý bị bắt nạt nên chuyển trường về tới thành phố nhỏ ở Phương Nam, cô quen biết Chu Gia Dã ở chỗ này. Ngược lại với tính cách yên tĩnh cô độc của cô, Chu Gia Dã giống ánh mặt trời sáng chói, lây nhiễm ấm áp cho cô, cho cô hy vọng và sự dũng cảm để sống thật tốt. Sau đó họ đi lạc ở trong biển người, Chu Gia Dã trở thành minh tinh vạn người hâm mộ, khi gặp lại nhau, Chu Gia Dã đã từng dạy cô dũng cảm đã trở thành người nhát gan chỉ vì sự chia ly của hai người, mà Lâm Ý của bây giờ dùng ấm áp và sự dũng cảm kiên định, ôn nhu đã từng học được từ anh mà đi về phía anh.
Năm thứ nhất của họ là bạn học cao trung, mười năm sau họ chạy về phía đối phương trong biển người tấp nập, hai người đều kiên định hướng về thế giới của người kia, thời gian và biển người sẽ không làm biến mất tình yêu chân thành nóng bỏng thời niên thiếu, ánh sáng chiếu vào vũng bùn, vũng bùn cũng có thể nở ra hoa.
Tác phẩm hành văn tinh tế tự nhiên, viết ra yêu thầm mịt mờ và cô độc, cũng viết ra song hướng kiên định và dũng cảm tiến về phía trước, tình tiết ấm áp chữa khỏi, cảm tình chân thành động lòng người.
Kết cục HE
Nam chủ không chụp hôn diễn, không diễn thân mật, không đi con đường lưu lượng, không chụp phim thần tượng.
Vai chính: Lâm Ý, Chu Gia Dã.
Một câu tóm tắt: Người yêu thầm biến thành đại minh tinh.
Lời người edit: Truyện theo motip nhẹ nhàng, tình cảm được tăng dần theo thời gian, nữ chính có bệnh về tâm lý nhưng được chữa khỏi theo hướng tích cực, tác giả xây dựng tính cách của nam chính rất hay, luôn năng động tích cực và tỏa sáng chứ không lạnh lùng, bá đạo như những truyện khác. Truyện đáng để nhảy hố nếu bạn muốn tìm truyện thanh xuân, vườn trường tình củm, lãng mạn và hơi ngược hai nhân vật chính một tí ti thôi nhé!
Truyện có tên là "Từng đem tình yêu gửi sơn hải" nhưng mình dịch thuần việt lại là "Từng đem tình yêu gửi biển núi", đọc đi đọc lại vẫn thấy tên trước hay hơn nhưng lại sợ mọi người không hiểu nên lấy tên sau cho nó gần nghĩa gốc hơn! Mâu thuẫn quá đi..
Tác giả: Lê Trì
Edit: Tiên Tử Ni
Số chương: 100 chương
Thể loại: Ngôn tình, vườn trường, thanh xuân, yêu thầm, HE, tình cảm, lãng mạn, giải trí, hiện đại, chữa khỏi
Tóm tắt nội dung:
Sau đó anh thành ngôi sao lớn sáng lên lấp lánh, mà yêu thích của tôi cũng chỉ có thể giấu trong biển người tấp nập tràn đầy ngôi sao.
Lâm Ý thích Chu Gia Dã mười năm.
Năm thứ nhất anh vẫn là Chu Gia Dã - học sinh cao trung.
Người xem anh chơi bóng rổ rất nhiều, sân bóng rổ vây xem chật như nêm cối.
Nhưng cho dù cách đám đông, anh quay người lại liền nhìn thấy cô, lớn tiếng gọi Lâm Ý, sau đó chạy về phía cô.
Mười năm sau, anh nhận được giải thưởng nam chính tốt nhất.
Tay anh cầm cúp, đứng dưới ánh đèn được nghìn vạn người ngắm nhìn, tất cả ánh sáng đều chiếu rọi vào người anh.
Mà sự yêu thích của cô sớm đã bị bao phủ ở mênh mang biển người.
"Lúc Chu Gia Dã còn là học sinh cao trung, tôi và anh ấy chỉ cách nhau một cái bàn học, tôi có thể ở phòng học nhìn trộm anh ấy, có thể ở sân bóng rổ trong trường học gặp được anh ấy.
Bây giờ anh ấy trở thành khách quen trên hot search, sự yêu thích của tôi nháy mắt bị bao phủ ở muôn vàn biển người.
Anh ấy đã từng là ánh mặt trời mà tôi ngẩng đầu là có thể thấy.
Hiện tại, mỗi lần gặp mặt anh ấy đều cách biển người mênh mông, tôi cũng chỉ là người vừa lúc bị ánh mặt trời ấm áp rơi xuống chiếu sáng lên."
Lâm Ý bị bắt nạt nên chuyển trường về tới thành phố nhỏ ở Phương Nam, cô quen biết Chu Gia Dã ở chỗ này. Ngược lại với tính cách yên tĩnh cô độc của cô, Chu Gia Dã giống ánh mặt trời sáng chói, lây nhiễm ấm áp cho cô, cho cô hy vọng và sự dũng cảm để sống thật tốt. Sau đó họ đi lạc ở trong biển người, Chu Gia Dã trở thành minh tinh vạn người hâm mộ, khi gặp lại nhau, Chu Gia Dã đã từng dạy cô dũng cảm đã trở thành người nhát gan chỉ vì sự chia ly của hai người, mà Lâm Ý của bây giờ dùng ấm áp và sự dũng cảm kiên định, ôn nhu đã từng học được từ anh mà đi về phía anh.
Năm thứ nhất của họ là bạn học cao trung, mười năm sau họ chạy về phía đối phương trong biển người tấp nập, hai người đều kiên định hướng về thế giới của người kia, thời gian và biển người sẽ không làm biến mất tình yêu chân thành nóng bỏng thời niên thiếu, ánh sáng chiếu vào vũng bùn, vũng bùn cũng có thể nở ra hoa.
Tác phẩm hành văn tinh tế tự nhiên, viết ra yêu thầm mịt mờ và cô độc, cũng viết ra song hướng kiên định và dũng cảm tiến về phía trước, tình tiết ấm áp chữa khỏi, cảm tình chân thành động lòng người.
Kết cục HE
Nam chủ không chụp hôn diễn, không diễn thân mật, không đi con đường lưu lượng, không chụp phim thần tượng.
Vai chính: Lâm Ý, Chu Gia Dã.
Một câu tóm tắt: Người yêu thầm biến thành đại minh tinh.
Lời người edit: Truyện theo motip nhẹ nhàng, tình cảm được tăng dần theo thời gian, nữ chính có bệnh về tâm lý nhưng được chữa khỏi theo hướng tích cực, tác giả xây dựng tính cách của nam chính rất hay, luôn năng động tích cực và tỏa sáng chứ không lạnh lùng, bá đạo như những truyện khác. Truyện đáng để nhảy hố nếu bạn muốn tìm truyện thanh xuân, vườn trường tình củm, lãng mạn và hơi ngược hai nhân vật chính một tí ti thôi nhé!
Truyện có tên là "Từng đem tình yêu gửi sơn hải" nhưng mình dịch thuần việt lại là "Từng đem tình yêu gửi biển núi", đọc đi đọc lại vẫn thấy tên trước hay hơn nhưng lại sợ mọi người không hiểu nên lấy tên sau cho nó gần nghĩa gốc hơn! Mâu thuẫn quá đi..
4.1
[Nhị tổ ngang ngạnh, bất trị] × [Cô gái hướng nội, dịu dàng và tốt bụng]
[1] Tang Lê vừa ngoan ngoãn lại hiền lành như một chú nai, vào năm cuối cấp 3 năm ấy, mẹ cô qua đời để cô một mình không nơi nương tựa, sau đó cô được nhà họ Quảng giàu có cho ăn học, tại đây chính là nơi cô gặp Quảng Dã lần đầu tiên.
Chàng thiếu niên càng đến tuổi trưởng thành càng nổi loạn, nổi tiếng là hư hỏng, nhiều nữ sinh trong trường dù yêu thích cậu cũng không có một ai dám đến gần cậu.
Mẹ cậu bảo cậu hãy quan tâm đến Tang Lê nhiều hơn, chàng thiếu niên ngẩng đầu lên nhìn cô gái nhỏ trầm tính kia, cười chế nhạo: “Con không rảnh mà quan tâm tâm đến cậu ta.”
Cậu nói với cô nước giếng không phạm nước sông, Tang Lê cũng không quan tâm mà chỉ muốn tập trung vào việc học.
Không ngờ một thời gian sau, cô gặp rắc rối ở trước cổng trường, suýt chút nữa thì bị đánh, đại thiếu gia vốn từ trước tới nay luôn lạnh lùng, kiêu ngạo, nay lại đứng trước mặt cô, nhìn về phía đối phương bằng đôi mắt đen nghiêm nghị: “Nếu hôm nay mấy cậu không muốn chết thì cút khỏi đây.”
Dần dần, cậu bảo vệ và yêu thương cô. Chỉ cần cậu ở bên, sẽ không có ai dám chạm vào cô.
Tang Lê đã nhìn thấy đủ loại thiếu niên phản nghịch, sau này cũng nhìn thấy trong đêm mưa đó, khi cậu chăm chú nhìn cô: “Tang Lê, anh thích em, anh vô cùng nghiêm túc.”
Anh chỉ hư hỏng trước mặt cô, cũng chỉ bị cô thuần phục.
Vào ngày lễ tốt nghiệp, trước mặt mọi người, Quảng Dã tặng Tang Lê một đôi giày khiêu vũ: “Tặng cho bạn gái của anh.”
Cậu ngạo nghễ công khai mối quan hệ của hai người, khiến cả trường náo loạn. Dưới bóng cây hòe vắng người, cô kiễng chân hôn lên tai trái của cậu, Quảng Dã giữ chặt cô, môi cong lên rõ ràng: “Anh có được em rồi, đừng có nghĩ đến chuyện quỵt nợ.”
[2] Hồi đó ở trường trung học phổ thông Giang Vọng, mọi người đều biết mối quan hệ bền chặt giữa hai người, đâu ai có thể ngờ rằng không lâu sau đó Tang Lê kiên quyết lựa chọn đi du học, Quảng Dã thế mà lại không giữ được người, mọi người đều vì điều này mà chấn động.
Vài năm sau, người đàn ông ở trong giới kinh doanh hô mưa gọi gió, Tang Lê trở về nước với tư cách là đội trưởng đoàn múa, hai người cùng nhau tỏa sáng theo cách riêng của bản thân, nhưng không còn liên quan đến nhau nữa.
Khi gặp lại nhau, anh tỏ vẻ thờ ơ với cô, không còn dáng vẻ cưng chiều như trước, nhiều người cho rằng Tang Lê đã là chuyện của quá khứ.
Tối hôm đó trong buổi họp lớp, Tang Lê say rượu ngồi ở bên ngoài, Quảng Dã đi tới, cô ngẩng đầu nhìn anh, hốc mắt ửng đỏ, lẩm bẩm: “Quảng Dã…”
Chỉ với một tiếng gọi nhẹ nhàng, mọi người đã thấy người đàn ông giận dữ liếm hàm răng sau, vài giây sau, anh bế cô lên, ôm cô vào lòng: “Tang Lê, kiếp này là anh thật sự nợ em.”
Vào đêm đông lạnh thấu xương ấy, mưa to như trút.
Trong căn hộ mờ sáng, cô hôn anh, đôi mắt đen láy của anh sáng rực, như muốn hòa tan vào xương cốt của mình, giọng nói trầm khàn của anh vang bên tai cô:
“Nói cho anh nghe, em có yêu anh không?”
“Nói cho anh nghe, em chưa bao giờ quên anh, lời em từng hứa với anh năm đó đều là sự thật.”
Cuối cùng, vẫn là anh lựa chọn đầu hàng.
Cho cho dù chuyện đó có xảy ra lần nữa, cho dù có thất bại thảm hại, anh vẫn không muốn buông cô ra.
–
“Trước đây thế giới của anh không có nước, không có cỏ, cũng không có lấy bất cứ thứ gì sinh sôi nảy nở.
Mãi cho đến khi em xuất hiện, băng tuyết tan chảy, vạn vật hồi sinh, mọi thứ đều ngập tràn màu sắc.”
[Vở kịch nhỏ]
Vào một ngày sau khi xảy ra sự việc hôm đó, Tang Lê, người luôn sống ẩn dật, đăng một Weibo: [Hi vọng xa vời duy nhất của tôi, cuối cùng tôi cũng có thể sở hữu một cách công khai @Quảng Dã.]
Toàn bộ cư dân mạng sôi trào, khi cô đặt điện thoại xuống, cô bị người đàn ông dùng một tay bế bổng lên, áp vào cửa sổ sát đất, nụ hôn nóng bỏng rơi xuống, anh khàn giọng nói: “Sở hữu được rồi, về sau không được buông ra nữa.”
[1] Tang Lê vừa ngoan ngoãn lại hiền lành như một chú nai, vào năm cuối cấp 3 năm ấy, mẹ cô qua đời để cô một mình không nơi nương tựa, sau đó cô được nhà họ Quảng giàu có cho ăn học, tại đây chính là nơi cô gặp Quảng Dã lần đầu tiên.
Chàng thiếu niên càng đến tuổi trưởng thành càng nổi loạn, nổi tiếng là hư hỏng, nhiều nữ sinh trong trường dù yêu thích cậu cũng không có một ai dám đến gần cậu.
Mẹ cậu bảo cậu hãy quan tâm đến Tang Lê nhiều hơn, chàng thiếu niên ngẩng đầu lên nhìn cô gái nhỏ trầm tính kia, cười chế nhạo: “Con không rảnh mà quan tâm tâm đến cậu ta.”
Cậu nói với cô nước giếng không phạm nước sông, Tang Lê cũng không quan tâm mà chỉ muốn tập trung vào việc học.
Không ngờ một thời gian sau, cô gặp rắc rối ở trước cổng trường, suýt chút nữa thì bị đánh, đại thiếu gia vốn từ trước tới nay luôn lạnh lùng, kiêu ngạo, nay lại đứng trước mặt cô, nhìn về phía đối phương bằng đôi mắt đen nghiêm nghị: “Nếu hôm nay mấy cậu không muốn chết thì cút khỏi đây.”
Dần dần, cậu bảo vệ và yêu thương cô. Chỉ cần cậu ở bên, sẽ không có ai dám chạm vào cô.
Tang Lê đã nhìn thấy đủ loại thiếu niên phản nghịch, sau này cũng nhìn thấy trong đêm mưa đó, khi cậu chăm chú nhìn cô: “Tang Lê, anh thích em, anh vô cùng nghiêm túc.”
Anh chỉ hư hỏng trước mặt cô, cũng chỉ bị cô thuần phục.
Vào ngày lễ tốt nghiệp, trước mặt mọi người, Quảng Dã tặng Tang Lê một đôi giày khiêu vũ: “Tặng cho bạn gái của anh.”
Cậu ngạo nghễ công khai mối quan hệ của hai người, khiến cả trường náo loạn. Dưới bóng cây hòe vắng người, cô kiễng chân hôn lên tai trái của cậu, Quảng Dã giữ chặt cô, môi cong lên rõ ràng: “Anh có được em rồi, đừng có nghĩ đến chuyện quỵt nợ.”
[2] Hồi đó ở trường trung học phổ thông Giang Vọng, mọi người đều biết mối quan hệ bền chặt giữa hai người, đâu ai có thể ngờ rằng không lâu sau đó Tang Lê kiên quyết lựa chọn đi du học, Quảng Dã thế mà lại không giữ được người, mọi người đều vì điều này mà chấn động.
Vài năm sau, người đàn ông ở trong giới kinh doanh hô mưa gọi gió, Tang Lê trở về nước với tư cách là đội trưởng đoàn múa, hai người cùng nhau tỏa sáng theo cách riêng của bản thân, nhưng không còn liên quan đến nhau nữa.
Khi gặp lại nhau, anh tỏ vẻ thờ ơ với cô, không còn dáng vẻ cưng chiều như trước, nhiều người cho rằng Tang Lê đã là chuyện của quá khứ.
Tối hôm đó trong buổi họp lớp, Tang Lê say rượu ngồi ở bên ngoài, Quảng Dã đi tới, cô ngẩng đầu nhìn anh, hốc mắt ửng đỏ, lẩm bẩm: “Quảng Dã…”
Chỉ với một tiếng gọi nhẹ nhàng, mọi người đã thấy người đàn ông giận dữ liếm hàm răng sau, vài giây sau, anh bế cô lên, ôm cô vào lòng: “Tang Lê, kiếp này là anh thật sự nợ em.”
Vào đêm đông lạnh thấu xương ấy, mưa to như trút.
Trong căn hộ mờ sáng, cô hôn anh, đôi mắt đen láy của anh sáng rực, như muốn hòa tan vào xương cốt của mình, giọng nói trầm khàn của anh vang bên tai cô:
“Nói cho anh nghe, em có yêu anh không?”
“Nói cho anh nghe, em chưa bao giờ quên anh, lời em từng hứa với anh năm đó đều là sự thật.”
Cuối cùng, vẫn là anh lựa chọn đầu hàng.
Cho cho dù chuyện đó có xảy ra lần nữa, cho dù có thất bại thảm hại, anh vẫn không muốn buông cô ra.
–
“Trước đây thế giới của anh không có nước, không có cỏ, cũng không có lấy bất cứ thứ gì sinh sôi nảy nở.
Mãi cho đến khi em xuất hiện, băng tuyết tan chảy, vạn vật hồi sinh, mọi thứ đều ngập tràn màu sắc.”
[Vở kịch nhỏ]
Vào một ngày sau khi xảy ra sự việc hôm đó, Tang Lê, người luôn sống ẩn dật, đăng một Weibo: [Hi vọng xa vời duy nhất của tôi, cuối cùng tôi cũng có thể sở hữu một cách công khai @Quảng Dã.]
Toàn bộ cư dân mạng sôi trào, khi cô đặt điện thoại xuống, cô bị người đàn ông dùng một tay bế bổng lên, áp vào cửa sổ sát đất, nụ hôn nóng bỏng rơi xuống, anh khàn giọng nói: “Sở hữu được rồi, về sau không được buông ra nữa.”
4.4
NĂM THÁNG VÀNG SON
Tác Giả: Kiệt Trạch Nhi Du
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cận đại, HE, Tình cảm, Tây huyễn, Vampire, Phương Tây, Thị giác nữ chủ
Editor + Bìa: Bông Hồng Có Gai
Văn án:
"Iris, lại đây."
Người đàn ông trong bóng tối vẫy tay gọi cô, ra hiệu cho cô đến chỗ anh. Cô phản kháng theo bản năng, nhưng cơ thể lại từng bước tiến về phía anh.
Cô không thể từ chối anh, ít nhất là cơ thể cô không thể từ chối, sự cám dỗ từ anh còn mãnh liệt hơn cả quả táo trong vườn Địa Đàng.
"Vâng, thưa chủ nhân của tôi."
Cô học cách gọi anh như những người khác trong lâu đài cổ này.
Nhưng dường như anh đang... tức giận.
Đôi mắt màu tro pha lẫn cơn giận không tên, cuối cùng chỉ còn lại một tiếng thì thầm bên tai.
"Từ nay về sau, gọi ta là "trưởng thân", nhớ chưa?"
—
"A Khánh."
Hắn gọi tên cô bằng tiếng Tiên Ti không thành thạo, ánh mắt dịu dàng như thiên thần cánh vàng bên cạnh Đức Chúa.
Nhưng cô biết, hắn đến từ sâu thẳm địa ngục, là một ác quỷ chính hiệu.
Cái ôm của ác quỷ là liều thuốc độc ngọt ngào.
Nhưng cô lại mê luyến nó.
"A Khánh, lần sau gặp lại, ta sẽ nói cho em biết tất cả."
"Còn nữa, Heine không phải là "trưởng thân" của em, ta mới phải."
Dưới ánh hoàng hôn, hắn đứng ở ranh giới giữa ánh sáng và bóng tối mà mỉm cười với cô.
Cô mong chờ cuộc gặp gỡ tiếp theo mà hắn nói đến, hết lần này đến lần khác, nhưng mãi không biết sự thật đó là gì.
Heine và Kim, hai chủ nhân trong cùng một thân thể.
Một người gọi cô là Iris, người kia gọi cô là A Khánh.
Họ đều là huyết tộc, và cô cũng vậy.
Tiếng lục lạc ngân vang, kết nối một vương quốc cổ xưa huyền bí.
Tám trăm năm trước, một đoàn thương buôn khởi hành từ Lạc Dương, sau nhiều năm đã đến Florence.
Sau đó, lâu đài cổ im lặng trăm năm lại một lần nữa rực sáng, chờ đợi chủ nhân của nó tỉnh dậy.
Đêm nay đã định sẵn sẽ không yên giấc.
—
Hướng dẫn sử dụng:
Song C, đều là mối tình đầu. Nam chính có nhân cách phân liệt, không dành cho những ai yêu thích sự thuần khiết tuyệt đối.
Bối cảnh lịch sử giả tưởng thời Trung cổ + giả tưởng phương Tây với yếu tố ma thuật + thiết lập cá nhân.
Nhân vật: vị thân vương phân liệt x viên ngọc phương Đông, cả hai đều là huyết tộc.
Những năm tháng vàng son mang ý nghĩa là thời gian đẹp đang dần trôi qua, nhưng đối với huyết tộc, nó là vĩnh cửu.
Tác Giả: Kiệt Trạch Nhi Du
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cận đại, HE, Tình cảm, Tây huyễn, Vampire, Phương Tây, Thị giác nữ chủ
Editor + Bìa: Bông Hồng Có Gai
Văn án:
"Iris, lại đây."
Người đàn ông trong bóng tối vẫy tay gọi cô, ra hiệu cho cô đến chỗ anh. Cô phản kháng theo bản năng, nhưng cơ thể lại từng bước tiến về phía anh.
Cô không thể từ chối anh, ít nhất là cơ thể cô không thể từ chối, sự cám dỗ từ anh còn mãnh liệt hơn cả quả táo trong vườn Địa Đàng.
"Vâng, thưa chủ nhân của tôi."
Cô học cách gọi anh như những người khác trong lâu đài cổ này.
Nhưng dường như anh đang... tức giận.
Đôi mắt màu tro pha lẫn cơn giận không tên, cuối cùng chỉ còn lại một tiếng thì thầm bên tai.
"Từ nay về sau, gọi ta là "trưởng thân", nhớ chưa?"
—
"A Khánh."
Hắn gọi tên cô bằng tiếng Tiên Ti không thành thạo, ánh mắt dịu dàng như thiên thần cánh vàng bên cạnh Đức Chúa.
Nhưng cô biết, hắn đến từ sâu thẳm địa ngục, là một ác quỷ chính hiệu.
Cái ôm của ác quỷ là liều thuốc độc ngọt ngào.
Nhưng cô lại mê luyến nó.
"A Khánh, lần sau gặp lại, ta sẽ nói cho em biết tất cả."
"Còn nữa, Heine không phải là "trưởng thân" của em, ta mới phải."
Dưới ánh hoàng hôn, hắn đứng ở ranh giới giữa ánh sáng và bóng tối mà mỉm cười với cô.
Cô mong chờ cuộc gặp gỡ tiếp theo mà hắn nói đến, hết lần này đến lần khác, nhưng mãi không biết sự thật đó là gì.
Heine và Kim, hai chủ nhân trong cùng một thân thể.
Một người gọi cô là Iris, người kia gọi cô là A Khánh.
Họ đều là huyết tộc, và cô cũng vậy.
Tiếng lục lạc ngân vang, kết nối một vương quốc cổ xưa huyền bí.
Tám trăm năm trước, một đoàn thương buôn khởi hành từ Lạc Dương, sau nhiều năm đã đến Florence.
Sau đó, lâu đài cổ im lặng trăm năm lại một lần nữa rực sáng, chờ đợi chủ nhân của nó tỉnh dậy.
Đêm nay đã định sẵn sẽ không yên giấc.
—
Hướng dẫn sử dụng:
Song C, đều là mối tình đầu. Nam chính có nhân cách phân liệt, không dành cho những ai yêu thích sự thuần khiết tuyệt đối.
Bối cảnh lịch sử giả tưởng thời Trung cổ + giả tưởng phương Tây với yếu tố ma thuật + thiết lập cá nhân.
Nhân vật: vị thân vương phân liệt x viên ngọc phương Đông, cả hai đều là huyết tộc.
Những năm tháng vàng son mang ý nghĩa là thời gian đẹp đang dần trôi qua, nhưng đối với huyết tộc, nó là vĩnh cửu.