All Mangas
2538 Truyện
Sắp xếp theo
4.4
Ngồi trên sô pha dọc dãy hành lang là mấy nữ diễn viên xinh đẹp trẻ trung, ngay cả cạnh tường cũng có một vài cô người mẫu dáng người phập phồng, quyến rũ. Điều đó đủ để thấy, lần thử vai này yêu cầu không khoa trương chút nào - muốn dáng tốt có dáng tốt, muốn xinh đẹp có xinh đẹp. Diệp Phù đến muộn, vừa mới nhận chủ đề vai diễn đã bị gọi tên, cô theo sau một nhóm nữ diễn viên xinh đẹp, xếp hàng đi vào.
Phía bên trong, ngoài đạo diễn ra còn có một người đàn ông đeo kính râm đang ngồi, cách một khoảng cách, cô không dám nhìn nhiều, chỉ vội vàng lướt qua rồi tập trung vào chủ đề trên tay. Khóc. Nội dung về khóc thì rất nhiều, bi thương, tức giận, xấu hổ buồn bực, rồi cả đau khổ, mỗi loại hoàn cảnh khóc lại không giống nhau nên cô không biết làm thế nào để diễn đạt từ "khóc" này.
Phía bên trong, ngoài đạo diễn ra còn có một người đàn ông đeo kính râm đang ngồi, cách một khoảng cách, cô không dám nhìn nhiều, chỉ vội vàng lướt qua rồi tập trung vào chủ đề trên tay. Khóc. Nội dung về khóc thì rất nhiều, bi thương, tức giận, xấu hổ buồn bực, rồi cả đau khổ, mỗi loại hoàn cảnh khóc lại không giống nhau nên cô không biết làm thế nào để diễn đạt từ "khóc" này.
6.5
Lưu Diễm vứt chai nước suối Thủy Bình vào thùng rác, lững thững bước đi trên con đường vắng vẻ.
Người kia mặc áo hoodie đen, quần jean rách gối và giày thể thao trắng, dần dần hiện ra dưới ánh đèn đường. Anh đội mũ hoodie lên đầu, đeo balo lệch một bên vai, ngón trỏ và ngón giữa kẹp một điếu thuốc đang cháy dở, ánh lửa lập lòe.
Cô thấy anh chuẩn bị rẽ, liền vội vàng băng qua đường lúc đèn đỏ. Bốn phía xe cộ vun vút lao qua, cô vừa sợ hãi vừa dũng cảm theo sát phía sau anh.
Dưới ánh đèn đường mờ ảo, hai bóng dáng thiếu niên một trước một sau, cô đơn và lạnh lẽo, như hai người bạn đồng hành trong đêm tối.
Anh từng nghĩ thế giới này không có yêu.
Cho đến khi cô lảo đảo xông tới, xé toạc màn đêm tĩnh mịch....
Người kia mặc áo hoodie đen, quần jean rách gối và giày thể thao trắng, dần dần hiện ra dưới ánh đèn đường. Anh đội mũ hoodie lên đầu, đeo balo lệch một bên vai, ngón trỏ và ngón giữa kẹp một điếu thuốc đang cháy dở, ánh lửa lập lòe.
Cô thấy anh chuẩn bị rẽ, liền vội vàng băng qua đường lúc đèn đỏ. Bốn phía xe cộ vun vút lao qua, cô vừa sợ hãi vừa dũng cảm theo sát phía sau anh.
Dưới ánh đèn đường mờ ảo, hai bóng dáng thiếu niên một trước một sau, cô đơn và lạnh lẽo, như hai người bạn đồng hành trong đêm tối.
Anh từng nghĩ thế giới này không có yêu.
Cho đến khi cô lảo đảo xông tới, xé toạc màn đêm tĩnh mịch....
8.1
Công chúa mang thai, nói là của ta, tiểu hoàng đế cuồng tỷ tỷ hết thuốc chữa, ép ta chịu trách nhiệm.
"Bệ hạ, thần không có khả năng đó!" Ta kêu oan.
Công chúa thân cao bảy thước, khuynh quốc khuynh thành, cúi mắt mỉm cười: "Tám tháng sau, nếu bản cung không có con, sẽ chỉ hỏi tội ngươi."
Ta sờ bụng, chua xót, mẹ con ta sắp xong rồi...
"Bệ hạ, thần không có khả năng đó!" Ta kêu oan.
Công chúa thân cao bảy thước, khuynh quốc khuynh thành, cúi mắt mỉm cười: "Tám tháng sau, nếu bản cung không có con, sẽ chỉ hỏi tội ngươi."
Ta sờ bụng, chua xót, mẹ con ta sắp xong rồi...
3.9
Vợ chồng họ Phó có một ngày cố định dành cho việc chăn gối
Nhưng mà Phó phu nhân đang buồn vì cô hôm nay không thể cùng chồng... đó đó được.
Nhưng mà Phó phu nhân đang buồn vì cô hôm nay không thể cùng chồng... đó đó được.
3
Khương Tố Oánh từ nước ngoài trở về, chưa biết rõ Thiên Tân sâu cạn, vì cứu chị, đánh bậy đánh bạ mà gặp phải Liêu Nhị gia.
Liêu Nhị gia là người tư tưởng cũ của triều trước, tướng mạo anh tuấn, làm việc luôn tuân thủ quy tắc cùng hứa hẹn, nhưng tính cách lại có phần điên cuồng.
Khương Tố Oánh vô tình vi phạm quy tắc của hắn, hắn chỉ nhẹ nhàng nói: “Nói chuyện không giữ lời, vậy thì không được.”
Nhưng Khương Tố Oánh cảm thấy hô hấp bị đông lạnh, run rẩy lo sợ chẳng biết bản thân khi nào phải chịu một phát súng.
- --------
Một đoạn thời gian sau, khi Liêu Nhị gia bước trên con đường truy thê, đã lĩnh ngộ ra được nhiều điều, tư tưởng xưa cũ cũng dần tiếp thu cái mới, cũng biết linh hồn tinh khiết không nên sử dụng những thủ đoạn bẩn thỉu.
Nhưng cuộc sống trước đây đã để lại bóng dáng, một số thói quen thật khó sửa đổi.
Liêu Nhị gia đã quen với việc rình rập như rắn ngủ đông, chờ đến lúc bùng nổ, rồi trực tiếp lao lên cắn chết đối phương.
Giờ đây không cần phải thật sự động tay chân, chỉ cần dọa một chút, còn chân thành gửi vài củ nhân sâm cho tình địch, đã xem như đi trên con đường thành Phật.
Từng chút một, không thể vội, A Di Đà Phật.
Liêu Nhị gia là người tư tưởng cũ của triều trước, tướng mạo anh tuấn, làm việc luôn tuân thủ quy tắc cùng hứa hẹn, nhưng tính cách lại có phần điên cuồng.
Khương Tố Oánh vô tình vi phạm quy tắc của hắn, hắn chỉ nhẹ nhàng nói: “Nói chuyện không giữ lời, vậy thì không được.”
Nhưng Khương Tố Oánh cảm thấy hô hấp bị đông lạnh, run rẩy lo sợ chẳng biết bản thân khi nào phải chịu một phát súng.
- --------
Một đoạn thời gian sau, khi Liêu Nhị gia bước trên con đường truy thê, đã lĩnh ngộ ra được nhiều điều, tư tưởng xưa cũ cũng dần tiếp thu cái mới, cũng biết linh hồn tinh khiết không nên sử dụng những thủ đoạn bẩn thỉu.
Nhưng cuộc sống trước đây đã để lại bóng dáng, một số thói quen thật khó sửa đổi.
Liêu Nhị gia đã quen với việc rình rập như rắn ngủ đông, chờ đến lúc bùng nổ, rồi trực tiếp lao lên cắn chết đối phương.
Giờ đây không cần phải thật sự động tay chân, chỉ cần dọa một chút, còn chân thành gửi vài củ nhân sâm cho tình địch, đã xem như đi trên con đường thành Phật.
Từng chút một, không thể vội, A Di Đà Phật.
3.8
“Cô đã từng nói dối bao giờ chưa?”
“Rồi.”
“Dối gì?”
“Chu Yên chưa từng yêu Tư Văn.”
Tôi xứng đáng có được tình yêu, dẫu các người chẳng cho là thế.
- ---
Chu Yên, một cô gái trẻ với số phận hẩm hiu, đã gắn bó với hộp đêm Kẹo tại Đông Nam Kỳ Châu suốt bốn năm qua. Nơi đây, ánh đèn lấp lánh và tiếng nhạc sôi động che giấu những góc khuất u buồn, nơi những "bông hoa" như Chu Yên nở muộn trong chốn ăn chơi. Năm đầu tiên, Chu Yên còn non nớt, e dè. Hễ nghe tiếng cười tục tĩu hay lời trêu chọc khiếm nhã, cô lại đỏ mặt tía tai.
Dần dần, môi trường khắc nghiệt nơi đây đã tôi luyện Chu Yên trở nên mạnh mẽ hơn. Cô học cách mỉm cười, rót rượu, và trò chuyện với khách hàng, che giấu đi những tổn thương và bất an trong lòng. Sang năm thứ ba, Chu Yên đã trở thành một "đào" một đêm sáu ngàn được yêu thích tại Kẹo. Nụ cười rạng rỡ, giọng nói ngọt ngào và khả năng chiều chuộng khách hàng đã giúp cô ghi điểm trong mắt nhiều người.
Tuy nhiên, so với những "đào" cao cấp, Chu Yên vẫn còn thiếu sót nhiều thứ. Vẻ ngoài của cô chưa đủ xinh đẹp, quyến rũ, và khả năng đa nghệ đa tài cũng chưa thực sự nổi bật.
“Rồi.”
“Dối gì?”
“Chu Yên chưa từng yêu Tư Văn.”
Tôi xứng đáng có được tình yêu, dẫu các người chẳng cho là thế.
- ---
Chu Yên, một cô gái trẻ với số phận hẩm hiu, đã gắn bó với hộp đêm Kẹo tại Đông Nam Kỳ Châu suốt bốn năm qua. Nơi đây, ánh đèn lấp lánh và tiếng nhạc sôi động che giấu những góc khuất u buồn, nơi những "bông hoa" như Chu Yên nở muộn trong chốn ăn chơi. Năm đầu tiên, Chu Yên còn non nớt, e dè. Hễ nghe tiếng cười tục tĩu hay lời trêu chọc khiếm nhã, cô lại đỏ mặt tía tai.
Dần dần, môi trường khắc nghiệt nơi đây đã tôi luyện Chu Yên trở nên mạnh mẽ hơn. Cô học cách mỉm cười, rót rượu, và trò chuyện với khách hàng, che giấu đi những tổn thương và bất an trong lòng. Sang năm thứ ba, Chu Yên đã trở thành một "đào" một đêm sáu ngàn được yêu thích tại Kẹo. Nụ cười rạng rỡ, giọng nói ngọt ngào và khả năng chiều chuộng khách hàng đã giúp cô ghi điểm trong mắt nhiều người.
Tuy nhiên, so với những "đào" cao cấp, Chu Yên vẫn còn thiếu sót nhiều thứ. Vẻ ngoài của cô chưa đủ xinh đẹp, quyến rũ, và khả năng đa nghệ đa tài cũng chưa thực sự nổi bật.
4.6
Tên truyện: Phong Nhập
Tác giả: Phượng Tê Đường Tiền
Chuyển ngữ: Cozy (Wp: CozyNovel)
Số chương: 177
Thể loại: Truyện H, ngôn tình, hiện đại, niên thượng, cường thủ hào đoạt, 1v1, HE
—
Giới thiệu truyện:
Chưa đến nửa ngày sau khi chuyển nhà, Lộc Nhung đã hối hận.
Đầu tiên, cô nhầm lẫn hàng xóm giúp mình chuyển đồ là người xấu, sau đó vội vàng sang xin lỗi. Không may, cô trượt ngã—
Cảm giác đau đớn mà cô đang đợi lại không đến, vì cô kịp vịn vào một bức tường.
Một bức tường có tay vịn, một “bức tường” bằng thịt.
Lộc Nhung quỳ khá lâu, khiến cho cơ thể trở nên choáng váng nặng nề. Cô giữ nguyên tư thế cúi đầu, vô thức đưa tay trượt dọc theo ‘tay vịn’ ấy hai lần.
“Thích không?” ‘Bức tường’ mở lời, giọng nói từ trên cao vang xuống, khàn khàn lại nóng bỏng.
Thích cái gì cơ? Lộc Nhung không hiểu, lại đưa tay sờ thêm hai lần.
Tay vịn có hình trụ, khá dài, chất liệu không quá cứng, mà lại có độ đàn hồi kỳ lạ.
“Có vẻ như là rất thích.” Tần Bắc Phong khoanh tay, nét mặt thờ ơ, không biểu lộ cảm xúc: “Tặng em làm quà chuyển nhà nhé?”
Sự việc trước mắt khiến đầu óc Lộc Nhung như bị đánh gục, cô mơ màng nghe thấy từ ‘quà chuyển nhà’, còn vô thức đáp lại: “Thế thì ngại quá…”
Tác giả: Phượng Tê Đường Tiền
Chuyển ngữ: Cozy (Wp: CozyNovel)
Số chương: 177
Thể loại: Truyện H, ngôn tình, hiện đại, niên thượng, cường thủ hào đoạt, 1v1, HE
—
Giới thiệu truyện:
Chưa đến nửa ngày sau khi chuyển nhà, Lộc Nhung đã hối hận.
Đầu tiên, cô nhầm lẫn hàng xóm giúp mình chuyển đồ là người xấu, sau đó vội vàng sang xin lỗi. Không may, cô trượt ngã—
Cảm giác đau đớn mà cô đang đợi lại không đến, vì cô kịp vịn vào một bức tường.
Một bức tường có tay vịn, một “bức tường” bằng thịt.
Lộc Nhung quỳ khá lâu, khiến cho cơ thể trở nên choáng váng nặng nề. Cô giữ nguyên tư thế cúi đầu, vô thức đưa tay trượt dọc theo ‘tay vịn’ ấy hai lần.
“Thích không?” ‘Bức tường’ mở lời, giọng nói từ trên cao vang xuống, khàn khàn lại nóng bỏng.
Thích cái gì cơ? Lộc Nhung không hiểu, lại đưa tay sờ thêm hai lần.
Tay vịn có hình trụ, khá dài, chất liệu không quá cứng, mà lại có độ đàn hồi kỳ lạ.
“Có vẻ như là rất thích.” Tần Bắc Phong khoanh tay, nét mặt thờ ơ, không biểu lộ cảm xúc: “Tặng em làm quà chuyển nhà nhé?”
Sự việc trước mắt khiến đầu óc Lộc Nhung như bị đánh gục, cô mơ màng nghe thấy từ ‘quà chuyển nhà’, còn vô thức đáp lại: “Thế thì ngại quá…”
4.3
🍡Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, HE, Ngọt sủng, H văn, Cường thủ hào đoạt, Duyên trời tác hợp, Cung đình hầu tước, Loạn luân huynh muội, 1v1, Thị giác nữ chủ, Song khiết
🍡Couple: Huynh trưởng âm ngoan cường thế × muội muội đáng yêu thấp kém
🍡Giới thiệu:
Ngụy Chi vừa sinh ra đã được nuôi dưỡng ở thanh lâu, ở cùng mẫu thân là kỹ nữ đến năm mười bốn tuổi, sau này được Dụ Vương mang về vương phủ giáo dưỡng.
Trong phủ Dụ Vương thê thiếp thành đàn, tranh sủng không ngừng.
Đại thiếu gia Tề Cảnh Chiêu tài hoa hơn người chân lại mang tật, tính tình âm ngoan khó lường.
Nhị thiếu gia là chính nhân quân tử, khôn ngoan sắc sảo. Tam tiểu thư khí chất như lan, tâm cao ngất......
Đích thứ lục đục với nhau, không ngừng gợn sóng.
Một tiểu thư xuất thân ti tiện, vào vương phủ cũng không có người hỏi thăm.
- -
Ban đêm, thiếu nữ cả người trần trụi cưỡi lên trên người nam nhân, mồ hôi chảy ra đầm đìa, kiều suyễn không ngừng.
"A...... A...... Chi Chi ăn không vào......"
Một bàn tay to khớp xương rõ ràng bóp chặt mông Ngụy Chi, thanh âm nam tử khàn khàn vang lên.
"Nên gọi ta là gì?"
Ngụy Chi bị nam nhân đỉnh đến cả người tê dại, thấp giọng nói:
"Chiêu ca ca......"
- -
1v1, ngọt văn, huynh muội ruột.
Nam chủ chân thọt (không ảnh hưởng đến chất lượng thịt)
🍡Couple: Huynh trưởng âm ngoan cường thế × muội muội đáng yêu thấp kém
🍡Giới thiệu:
Ngụy Chi vừa sinh ra đã được nuôi dưỡng ở thanh lâu, ở cùng mẫu thân là kỹ nữ đến năm mười bốn tuổi, sau này được Dụ Vương mang về vương phủ giáo dưỡng.
Trong phủ Dụ Vương thê thiếp thành đàn, tranh sủng không ngừng.
Đại thiếu gia Tề Cảnh Chiêu tài hoa hơn người chân lại mang tật, tính tình âm ngoan khó lường.
Nhị thiếu gia là chính nhân quân tử, khôn ngoan sắc sảo. Tam tiểu thư khí chất như lan, tâm cao ngất......
Đích thứ lục đục với nhau, không ngừng gợn sóng.
Một tiểu thư xuất thân ti tiện, vào vương phủ cũng không có người hỏi thăm.
- -
Ban đêm, thiếu nữ cả người trần trụi cưỡi lên trên người nam nhân, mồ hôi chảy ra đầm đìa, kiều suyễn không ngừng.
"A...... A...... Chi Chi ăn không vào......"
Một bàn tay to khớp xương rõ ràng bóp chặt mông Ngụy Chi, thanh âm nam tử khàn khàn vang lên.
"Nên gọi ta là gì?"
Ngụy Chi bị nam nhân đỉnh đến cả người tê dại, thấp giọng nói:
"Chiêu ca ca......"
- -
1v1, ngọt văn, huynh muội ruột.
Nam chủ chân thọt (không ảnh hưởng đến chất lượng thịt)
9.1
PHÙ DOANH
Tác giả: 阿拎
Edit: Nguyệt Linh Ca
Giới thiệu
Tôi là vợ được cưới hỏi đàng hoàng theo tam thư bát lễ của Lộc Văn Sinh.
Nhưng hắn là một người đọc sách chịu ảnh hưởng của tư tưởng mới.
Gh/ét nhất là kiểu phụ nữ phong kiến như tôi.
Tôi ở quê chăm sóc cha mẹ chồng một năm, cuối cùng vẫn nhận được một tờ hưu thư của hắn.
Ngày tôi rời khỏi Lộc gia, tiên sinh đại nho trong thành nhao nhao đến đón.
Lộc Văn Sinh mới biết, người vợ mà hắn vẫn luôn c/oi th/ường, chính là danh nho đương đại mà hắn cả đời sùng bái nhưng vô duyên gặp mặt.
Tác giả: 阿拎
Edit: Nguyệt Linh Ca
Giới thiệu
Tôi là vợ được cưới hỏi đàng hoàng theo tam thư bát lễ của Lộc Văn Sinh.
Nhưng hắn là một người đọc sách chịu ảnh hưởng của tư tưởng mới.
Gh/ét nhất là kiểu phụ nữ phong kiến như tôi.
Tôi ở quê chăm sóc cha mẹ chồng một năm, cuối cùng vẫn nhận được một tờ hưu thư của hắn.
Ngày tôi rời khỏi Lộc gia, tiên sinh đại nho trong thành nhao nhao đến đón.
Lộc Văn Sinh mới biết, người vợ mà hắn vẫn luôn c/oi th/ường, chính là danh nho đương đại mà hắn cả đời sùng bái nhưng vô duyên gặp mặt.
9.3
Tác giả: Mễ Hoa
Thể loại: Cổ đại, Ngôn tình, Cung đình, HE
Số chương: 13 chương chính, 1 ngoại truyện
Giới thiệu:
Quân Hán công chiếm Lạc Dương.
Người chồng ngôi cửu ngũ của tôi run bần bật quỳ gối dưới chân quân phản loạn, như con cừu non chờ bị làm thịt.
“Hoàng Hậu ở Tiêu Phòng Điện, đừng giết trẫm...”
Tôi kết hôn với y năm năm, sinh được một bé gái là Công chúa Hà Thanh. Trong lúc nguy cấp, y đã dâng hiến tôi không chút do dự.
Thể loại: Cổ đại, Ngôn tình, Cung đình, HE
Số chương: 13 chương chính, 1 ngoại truyện
Giới thiệu:
Quân Hán công chiếm Lạc Dương.
Người chồng ngôi cửu ngũ của tôi run bần bật quỳ gối dưới chân quân phản loạn, như con cừu non chờ bị làm thịt.
“Hoàng Hậu ở Tiêu Phòng Điện, đừng giết trẫm...”
Tôi kết hôn với y năm năm, sinh được một bé gái là Công chúa Hà Thanh. Trong lúc nguy cấp, y đã dâng hiến tôi không chút do dự.
8.8
Đỗ Hành xuyên không trở thành một tên què, một tên què bị một ca nhi hung dữ nhặt về làm chồng.
Ca nhi (hung dữ): “Chân ngươi có vấn đề thì đừng có nghĩ đến chuyện bỏ đi, ngoan ngoãn làm chồng ta, ta chắc chắn sẽ không để ngươi chết đói.”
Đỗ Hành: “…”
Hắn đường đường một đấng nam nhi, vậy mà phải chịu cảnh ăn bám! Không thể nào, dù đã xuyên không cũng tuyệt đối không cam chịu!
— Ngày hôm sau, ca nhi đi làm đồng về, thấy quần áo bẩn cậu thay tối qua đã được phơi ngay ngắn trong sân, trên bàn còn có thêm ba món mặn một món canh thơm phức, đủ sắc hương vị.
Đỗ Hành: Chỉ cần cơm do tự tay mình nấu, thì không tính là ăn bám.
Ban đêm, Đỗ Hành chuẩn bị thổi đèn đi ngủ, ca nhi bước vào, vừa cởi áo vừa lên giường.
Ca nhi: “Tranh thủ lúc nông nhàn giải quyết chuyện chính sự thôi, ngươi nằm im đừng nhúc nhích, ta tự lo được.”
Đỗ Hành ôm chặt góc chăn nghiến răng, hắn ngay cả người yêu còn chưa có, trong sạch biết bao! Mới quen có ba ngày đã đòi “giải quyết”, không được! Hắn tuyệt đối không chịu khuất phục!
— Một năm sau, đứa nhỏ chạy lon ton trong sân, Đỗ Hành đặt sách xuống thở dài, bế con lên.
Còn phải đi gọi phu lang về ăn cơm nữa.
——
Công trong sáng x Thụ thẳng thắn
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Đỗ Hành, Tần Tiểu Mãn | Nhân vật phụ: | Khác:
Tóm tắt một câu: Tự tay tôi làm.
Ý nghĩa: Bình dị mới là chân lý.
Ca nhi (hung dữ): “Chân ngươi có vấn đề thì đừng có nghĩ đến chuyện bỏ đi, ngoan ngoãn làm chồng ta, ta chắc chắn sẽ không để ngươi chết đói.”
Đỗ Hành: “…”
Hắn đường đường một đấng nam nhi, vậy mà phải chịu cảnh ăn bám! Không thể nào, dù đã xuyên không cũng tuyệt đối không cam chịu!
— Ngày hôm sau, ca nhi đi làm đồng về, thấy quần áo bẩn cậu thay tối qua đã được phơi ngay ngắn trong sân, trên bàn còn có thêm ba món mặn một món canh thơm phức, đủ sắc hương vị.
Đỗ Hành: Chỉ cần cơm do tự tay mình nấu, thì không tính là ăn bám.
Ban đêm, Đỗ Hành chuẩn bị thổi đèn đi ngủ, ca nhi bước vào, vừa cởi áo vừa lên giường.
Ca nhi: “Tranh thủ lúc nông nhàn giải quyết chuyện chính sự thôi, ngươi nằm im đừng nhúc nhích, ta tự lo được.”
Đỗ Hành ôm chặt góc chăn nghiến răng, hắn ngay cả người yêu còn chưa có, trong sạch biết bao! Mới quen có ba ngày đã đòi “giải quyết”, không được! Hắn tuyệt đối không chịu khuất phục!
— Một năm sau, đứa nhỏ chạy lon ton trong sân, Đỗ Hành đặt sách xuống thở dài, bế con lên.
Còn phải đi gọi phu lang về ăn cơm nữa.
——
Công trong sáng x Thụ thẳng thắn
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Đỗ Hành, Tần Tiểu Mãn | Nhân vật phụ: | Khác:
Tóm tắt một câu: Tự tay tôi làm.
Ý nghĩa: Bình dị mới là chân lý.
2.8
Khi Vương gia khải hoàn trở về, lại mang theo một nữ tử đang mang thai.
Nghe được tin ấy, ngay trong ngày hôm đấy ta liền gấp rút giả chết bỏ trốn.
Chẳng ngờ, Vương gia chẳng những khai quật mộ cũ của ta, còn đích thân dựng một ngôi mộ mới: “Chúng ta là phu thê, sống cùng chăn, chết cùng huyệt. Hôm nay nàng muốn cùng ta đồng giường hay đồng huyệt, chọn đi.”
Nghe được tin ấy, ngay trong ngày hôm đấy ta liền gấp rút giả chết bỏ trốn.
Chẳng ngờ, Vương gia chẳng những khai quật mộ cũ của ta, còn đích thân dựng một ngôi mộ mới: “Chúng ta là phu thê, sống cùng chăn, chết cùng huyệt. Hôm nay nàng muốn cùng ta đồng giường hay đồng huyệt, chọn đi.”
4.2
[ Edit - Đam Mỹ/ Thô Tục ] Phu Nhân Nhà Giàu.
Tên convert: Phu nhân nhà giàu
Tên Hán Việt: Khoát thái thái
Tên Tiếng Trung: 闊太太
Tác giả: Tế Liễu Tàng Nha - 細柳藏鴉
Số chương: 3 chương + 2 ngoại truyện.
Editor: Charon_1332
Thể loại: Original, đam mỹ, hiện đại, HE, ngọt ngào, H văn, lãng mạn, trôn có lài, 1v1, công xinh trai.
Tag: Truyện BL ngắn - hài hước - đã hoàn thành - trôn có lài - trâu già gặm cỏ non - công chiều thụ.
Tóm tắt: Chàng vợ mũm mĩm của ông chủ nhà lạnh lùng.
Chủ nhà đẹp trai lạnh lùng x cậu tài xế liên giới tính diện mạo bình thường mũm mĩm.
Công: Tân Duẫn Hách - 辛允赫
Thụ: Đinh Hâm - 丁鑫.
_________
P/s: Tên em thụ có nghĩa là chàng trai giàu có á mấy bà:)))))))
Tên convert: Phu nhân nhà giàu
Tên Hán Việt: Khoát thái thái
Tên Tiếng Trung: 闊太太
Tác giả: Tế Liễu Tàng Nha - 細柳藏鴉
Số chương: 3 chương + 2 ngoại truyện.
Editor: Charon_1332
Thể loại: Original, đam mỹ, hiện đại, HE, ngọt ngào, H văn, lãng mạn, trôn có lài, 1v1, công xinh trai.
Tag: Truyện BL ngắn - hài hước - đã hoàn thành - trôn có lài - trâu già gặm cỏ non - công chiều thụ.
Tóm tắt: Chàng vợ mũm mĩm của ông chủ nhà lạnh lùng.
Chủ nhà đẹp trai lạnh lùng x cậu tài xế liên giới tính diện mạo bình thường mũm mĩm.
Công: Tân Duẫn Hách - 辛允赫
Thụ: Đinh Hâm - 丁鑫.
_________
P/s: Tên em thụ có nghĩa là chàng trai giàu có á mấy bà:)))))))
3.5
Bạn đang đọc truyện Phu Quân Muốn Phong Hậu, Ta Dẫn Binh Soán Ngôi của tác giả Nhan Tự Nhĩ.
Phu quân ở bên ta mười năm mang về một mỹ nhân, muốn phong nàng ta làm Hoàng hậu.
Hắn ta nói: “Ngươi không thể có con, nhưng trẫm cần một Thái tử. Nam nhân trong thiên hạ có ai mà không tam thê tứ thiếp? Từ khi nào ngươi lại trở nên ghen tuông mù quáng như vậy? Ngươi thay đổi rồi, trở thành một kẻ đáng ghét ghê tởm.”
Màn đêm buông xuống, ta dẫn theo Tướng quân thiếu niên của ta, lao ra khỏi cổng thành mà không thèm ngoái đầu lại nhìn.
Sau khi ta đi, hắn ta đỏ mắt nói: “Ninh Hoan, ngươi trở về đi.”
Đương nhiên là ta phải trở về rồi.
Ta khoác hoàng bào, dẫn ba mươi vạn binh trở về, bên cạnh còn có cả Tướng quân thiếu niên luôn trung thành và tận tâm với ta.
“Người đâu, đưa phế đế cùng với Mỹ nhân ra ngoài chém đầu, treo lên tường thành, để bọn họ xuống địa ngục sám hối tội bất trung bất hiếu của mình đi.”
Phu quân ở bên ta mười năm mang về một mỹ nhân, muốn phong nàng ta làm Hoàng hậu.
Hắn ta nói: “Ngươi không thể có con, nhưng trẫm cần một Thái tử. Nam nhân trong thiên hạ có ai mà không tam thê tứ thiếp? Từ khi nào ngươi lại trở nên ghen tuông mù quáng như vậy? Ngươi thay đổi rồi, trở thành một kẻ đáng ghét ghê tởm.”
Màn đêm buông xuống, ta dẫn theo Tướng quân thiếu niên của ta, lao ra khỏi cổng thành mà không thèm ngoái đầu lại nhìn.
Sau khi ta đi, hắn ta đỏ mắt nói: “Ninh Hoan, ngươi trở về đi.”
Đương nhiên là ta phải trở về rồi.
Ta khoác hoàng bào, dẫn ba mươi vạn binh trở về, bên cạnh còn có cả Tướng quân thiếu niên luôn trung thành và tận tâm với ta.
“Người đâu, đưa phế đế cùng với Mỹ nhân ra ngoài chém đầu, treo lên tường thành, để bọn họ xuống địa ngục sám hối tội bất trung bất hiếu của mình đi.”
5.7
Phu quân ta sống lại rồi.
Việc đầu tiên hắn làm sau khi sống lại là chạy tới cứu Chu Oánh, bỏ lại ta bị xà ngang đập trúng.
Kiếp trước, Chu Oánh bị thiêu chết trong thư phòng.
Khi nhà bị hỏa hoạn, không ai biết trong phòng sách còn có người.
Nhìn phu quân chạy xa, trong lòng ta lại cảm thấy nhẹ nhõm.
Kiếp này ta không cần đeo xiềng xích nặng nề mang tên ân cứu mạng và làm trâu làm ngựa cho nhà họ Thẩm nữa.
Việc đầu tiên hắn làm sau khi sống lại là chạy tới cứu Chu Oánh, bỏ lại ta bị xà ngang đập trúng.
Kiếp trước, Chu Oánh bị thiêu chết trong thư phòng.
Khi nhà bị hỏa hoạn, không ai biết trong phòng sách còn có người.
Nhìn phu quân chạy xa, trong lòng ta lại cảm thấy nhẹ nhõm.
Kiếp này ta không cần đeo xiềng xích nặng nề mang tên ân cứu mạng và làm trâu làm ngựa cho nhà họ Thẩm nữa.
4.2
Ta là phu nhân hiền lương thục đức nhất kinh thành, mới qua cửa ngày thứ hai, nạp liền chop hu quân bốn thiếp thất.
Một năm qua đi, bốn cái bụng vẫn phẳng lì, yên tĩnh như gà. Ta bỗng nhiên ý thức được: Phu quân của ta, giống như...... Không được......
"Phu quân của ta, giống như...... Không thể......"
Vào lúc giữa trưa, bệnh nhân ở Hồi Xuân Đường đã lui hết rồi.
Ta nhìn về phía Âu Dương đại phu, nhích mông lại gần, xấu hổ nói, "Ngươi nói xem, nếu như có biện pháp nào tốt thì......"
Âu Dương đại phu liếc mắt qua lại, mặt không thay đổi lại gần, xốc áo choàng bên ngoài lên, "Tráng dương tán, năm đồng một gói, hàng thật giá thật già trẻ uống vào cái khác liền."
Ta nghiêm mặt, nhìn qua sau lưng của hắn có bức họa viết rõ ràng "Một lần chuẩn bệnh, trị giá ngàn vàng" nói, "Làm người có lương tâm chút đi."
Ta bỏ ra một ngàn lượng bạc, không phải đến mua thuốc giả.
Âu Dương đại phu vuốt râu, "Dùng xong rồi hãy nói."
Ta sờ sờ cọng tóc mai, một mặt khó xử, dù sao, dựa vào tình hình của phu quân ta hiện tại, khả năng có lẽ phải hợp tác với hắn lâu dài.
Âu Dương đại phu tiên phong đạo cốt, mười phần khinh bỉ nhìn ta, "Phu nhân quần áo hoa lệ, không giống người thiếu chút bạc này."
Ta đương nhiên là không thiếu bạc, mỗi tháng còn có bổng lộc nữa.
Một năm qua đi, bốn cái bụng vẫn phẳng lì, yên tĩnh như gà. Ta bỗng nhiên ý thức được: Phu quân của ta, giống như...... Không được......
"Phu quân của ta, giống như...... Không thể......"
Vào lúc giữa trưa, bệnh nhân ở Hồi Xuân Đường đã lui hết rồi.
Ta nhìn về phía Âu Dương đại phu, nhích mông lại gần, xấu hổ nói, "Ngươi nói xem, nếu như có biện pháp nào tốt thì......"
Âu Dương đại phu liếc mắt qua lại, mặt không thay đổi lại gần, xốc áo choàng bên ngoài lên, "Tráng dương tán, năm đồng một gói, hàng thật giá thật già trẻ uống vào cái khác liền."
Ta nghiêm mặt, nhìn qua sau lưng của hắn có bức họa viết rõ ràng "Một lần chuẩn bệnh, trị giá ngàn vàng" nói, "Làm người có lương tâm chút đi."
Ta bỏ ra một ngàn lượng bạc, không phải đến mua thuốc giả.
Âu Dương đại phu vuốt râu, "Dùng xong rồi hãy nói."
Ta sờ sờ cọng tóc mai, một mặt khó xử, dù sao, dựa vào tình hình của phu quân ta hiện tại, khả năng có lẽ phải hợp tác với hắn lâu dài.
Âu Dương đại phu tiên phong đạo cốt, mười phần khinh bỉ nhìn ta, "Phu nhân quần áo hoa lệ, không giống người thiếu chút bạc này."
Ta đương nhiên là không thiếu bạc, mỗi tháng còn có bổng lộc nữa.
4.2
#Cổ đại, Cung đấu trạch đấu, Trùng sinh, Quyền mưu, Đại nữ chủ, Ngôn tình.
Giới thiệu truyện:
Phu quân của ta đã trùng sinh.
Việc đầu tiên hắn làm sau khi trùng sinh là chạy đi cứu Châu Doanh, bỏ mặc ta bị xà nhà đè trúng.
Ở kiếp trước, Châu Doanh đã bị chết cháy trong thư phòng. Khi ngôi nhà bốc cháy, không ai biết rằng trong thư phòng vẫn còn người.
Nhìn phu quân chạy xa dần, trong lòng ta bỗng cảm thấy nhẹ nhõm.
Kiếp này ta không còn phải gánh vác gông xiềng của ân cứu mạng, làm trâu làm ngựa cho nhà họ Thẩm nữa.
Giới thiệu truyện:
Phu quân của ta đã trùng sinh.
Việc đầu tiên hắn làm sau khi trùng sinh là chạy đi cứu Châu Doanh, bỏ mặc ta bị xà nhà đè trúng.
Ở kiếp trước, Châu Doanh đã bị chết cháy trong thư phòng. Khi ngôi nhà bốc cháy, không ai biết rằng trong thư phòng vẫn còn người.
Nhìn phu quân chạy xa dần, trong lòng ta bỗng cảm thấy nhẹ nhõm.
Kiếp này ta không còn phải gánh vác gông xiềng của ân cứu mạng, làm trâu làm ngựa cho nhà họ Thẩm nữa.
9.2
3.2
Hán Việt: Phúc mãn nhân gian
Tác giả: Bất Hoán
Thể loại: Đam mỹ, Cổ đại, HE, Tình cảm, H văn, Ngọt sủng, Song tính, Sảng văn, Đoản văn, 1v1
Hồi xuân đại địa, phúc mãn nhân gian!
Nguyên sang tiểu thuyết - BL - ngắn - hoàn
Song tính - cao H - cổ đại - sảng văn
Bánh bao nhỏ
Lời chào năm mới, tôn chỉ chính là ngọt ngọt và ngọt!
Phúc hắc lão Vương gia × kiều man tiểu thư sinh
(Phúc mãn nhân gian có nghĩa là hạnh phúc, phúc khí tràn ngập nhân gian. Hạnh phúc tràn ngập thế gian.)
Warning⚠⚠⚠⚠: truyện có tình tiết sinh bánh bao, ai không thích vui lòng rời đi, đừng để đến khi đọc lại làm mất lòng nhau ạ.
Tác giả: Bất Hoán
Thể loại: Đam mỹ, Cổ đại, HE, Tình cảm, H văn, Ngọt sủng, Song tính, Sảng văn, Đoản văn, 1v1
Hồi xuân đại địa, phúc mãn nhân gian!
Nguyên sang tiểu thuyết - BL - ngắn - hoàn
Song tính - cao H - cổ đại - sảng văn
Bánh bao nhỏ
Lời chào năm mới, tôn chỉ chính là ngọt ngọt và ngọt!
Phúc hắc lão Vương gia × kiều man tiểu thư sinh
(Phúc mãn nhân gian có nghĩa là hạnh phúc, phúc khí tràn ngập nhân gian. Hạnh phúc tràn ngập thế gian.)
Warning⚠⚠⚠⚠: truyện có tình tiết sinh bánh bao, ai không thích vui lòng rời đi, đừng để đến khi đọc lại làm mất lòng nhau ạ.
4.4
Vở nhạc kịch huyền thoại "Nhữ Ninh" khép lại, trở thành hồi ức không thể phai của một thế hệ.
Người ta đồn rằng hai diễn viên chính, Thịnh Minh Trản và Thẩm Nhung đã kết thúc "BE" trong đời thực, không bao giờ gặp lại nhau.
Sau khi Thịnh Minh Trản rời khỏi Thẩm gia, Thẩm Nhung mới nhận ra, chị không chỉ mang theo chiếc vali rỗng tuếch mà còn là sự chiều chuộng bấy lâu dành cho cô và cả trái tim đã trao cho chị từ lâu.
Sự im lặng của em là tiếng thét đau xé lòng.
_je dors sur des roses_
Người ta đồn rằng hai diễn viên chính, Thịnh Minh Trản và Thẩm Nhung đã kết thúc "BE" trong đời thực, không bao giờ gặp lại nhau.
Sau khi Thịnh Minh Trản rời khỏi Thẩm gia, Thẩm Nhung mới nhận ra, chị không chỉ mang theo chiếc vali rỗng tuếch mà còn là sự chiều chuộng bấy lâu dành cho cô và cả trái tim đã trao cho chị từ lâu.
Sự im lặng của em là tiếng thét đau xé lòng.
_je dors sur des roses_
8
Tác giả: Tiếu Giai Nhân
Thể loại: Cổ đại, Nhẹ nhàng, Ngọt, HE
Độ dài: 16 chương
Nguồn: Bản convert đăng ở Wikidich bởi Khóa luận tốt nghiệp được 9 điểm
Phùng Viên Viên đã giúp Phúc tinh gia sửa chữa mái nhà bị dột.
Người tốt sẽ được báo đáp, từ đây vận may của Viên Viên bắt đầu tỏa sáng nhờ Phúc tinh chiếu rọi!
Ý chính: Làm đến nơi đến chốn; lạc quan hướng về phía trước.
ĐÔI DÒNG GIỚI THIỆU
Đây là một câu chuyện cực ngắn dưới góc nhìn của nữ chính là một cô bé, vì vậy đương nhiên không có nam chính hay yêu đương gì cả. Câu chuyện ngọt ngào, cốt truyện là lạ, đọc để giải trí và thư giãn sau một ngày mệt nhọc.
Bà Còm biết đến truyện này nhờ mục review của bạn Ngân Phạm ở Wiki dịch, mình xin phép bạn Ngân Phạm đăng phần review của bạn ấy ở đây:
“Đúng như cái tên truyện “Phúc tinh cao chiếu” và có tác giả là Tiếu Giai Nhân thì chắc 90% truyện thiên hướng sủng ngọt cho nữ chính.
Truyện này là truyện ngắn thôi nhưng không bị cụt hay đầu voi đuôi chuột, yên tâm nhảy hố đọc không bị hẫng.
Truyện kể lại cuộc hành trình của một bé gái mồ côi từ khi mới sinh cho đến lúc gặp được cha mẹ nuôi của mình rồi gắn bó và xây dựng một gia đình hạnh phúc.
Truyện thuần cổ đại nhưng có thêm chút yếu tố huyền huyễn là vì “Phúc tinh” chiếu vào nữ chính — Đây là do bé nữ chính có lòng làm việc tốt nên được đền đáp, chứ không phải tự dưng sinh ra đã được trời cao an bài gặp nhiều may mắn sung sướng.
Về yếu tố có CP hay không thì cũng được đề cập đến, nhưng chủ yếu vẫn là thông qua góc nhìn của nữ chính mà tác giả viết về tình cảm giữa cha mẹ nuôi; đúng chuẩn CP Công chúa “hoà thân” & phiên Vương “có ý tạo phản”; ngọt – sủng – nhẹ nhàng cực kì luôn. Phải chi có truyện kéo dài về CP này thì càng tốt, đọc cho ê răng:))
Thui chốt lại là đề cử cho team yêu sủng ngọt nhé!”
Thể loại: Cổ đại, Nhẹ nhàng, Ngọt, HE
Độ dài: 16 chương
Nguồn: Bản convert đăng ở Wikidich bởi Khóa luận tốt nghiệp được 9 điểm
Phùng Viên Viên đã giúp Phúc tinh gia sửa chữa mái nhà bị dột.
Người tốt sẽ được báo đáp, từ đây vận may của Viên Viên bắt đầu tỏa sáng nhờ Phúc tinh chiếu rọi!
Ý chính: Làm đến nơi đến chốn; lạc quan hướng về phía trước.
ĐÔI DÒNG GIỚI THIỆU
Đây là một câu chuyện cực ngắn dưới góc nhìn của nữ chính là một cô bé, vì vậy đương nhiên không có nam chính hay yêu đương gì cả. Câu chuyện ngọt ngào, cốt truyện là lạ, đọc để giải trí và thư giãn sau một ngày mệt nhọc.
Bà Còm biết đến truyện này nhờ mục review của bạn Ngân Phạm ở Wiki dịch, mình xin phép bạn Ngân Phạm đăng phần review của bạn ấy ở đây:
“Đúng như cái tên truyện “Phúc tinh cao chiếu” và có tác giả là Tiếu Giai Nhân thì chắc 90% truyện thiên hướng sủng ngọt cho nữ chính.
Truyện này là truyện ngắn thôi nhưng không bị cụt hay đầu voi đuôi chuột, yên tâm nhảy hố đọc không bị hẫng.
Truyện kể lại cuộc hành trình của một bé gái mồ côi từ khi mới sinh cho đến lúc gặp được cha mẹ nuôi của mình rồi gắn bó và xây dựng một gia đình hạnh phúc.
Truyện thuần cổ đại nhưng có thêm chút yếu tố huyền huyễn là vì “Phúc tinh” chiếu vào nữ chính — Đây là do bé nữ chính có lòng làm việc tốt nên được đền đáp, chứ không phải tự dưng sinh ra đã được trời cao an bài gặp nhiều may mắn sung sướng.
Về yếu tố có CP hay không thì cũng được đề cập đến, nhưng chủ yếu vẫn là thông qua góc nhìn của nữ chính mà tác giả viết về tình cảm giữa cha mẹ nuôi; đúng chuẩn CP Công chúa “hoà thân” & phiên Vương “có ý tạo phản”; ngọt – sủng – nhẹ nhàng cực kì luôn. Phải chi có truyện kéo dài về CP này thì càng tốt, đọc cho ê răng:))
Thui chốt lại là đề cử cho team yêu sủng ngọt nhé!”
6.1
Sau khi từ biệt phu quân, ta quay về Tây Nhai, tiếp tục bán hoành thánh.
Ngày đầu tiên, ta gặp một đứa bé ăn mày đói lả, không nơi nương tựa, ta mang về chăm sóc cẩn thận.
Ngày thứ mười, trước cửa có thêm một bé gái mặt mũi tím tái vì lạnh, ta mang về, lại nuôi thêm một đứa.
Tháng đầu tiên, trước quán xuất hiện một tiểu công tử phong thái đường hoàng, lễ phép, ta lại suy tính, làm thế nào để mang người ta về nuôi.
Bỗng dưng một chàng trai tuấn tú như từ trên trời rơi xuống, mặt mày sa sầm, nghiến răng nghiến lợi nói với ta: “Kẻnày không thể nuôi."
Ta rụt rè nói: "Thiếp nấu ăn rất ngon, có thể nuôi cả chàng không..."
Ngày đầu tiên, ta gặp một đứa bé ăn mày đói lả, không nơi nương tựa, ta mang về chăm sóc cẩn thận.
Ngày thứ mười, trước cửa có thêm một bé gái mặt mũi tím tái vì lạnh, ta mang về, lại nuôi thêm một đứa.
Tháng đầu tiên, trước quán xuất hiện một tiểu công tử phong thái đường hoàng, lễ phép, ta lại suy tính, làm thế nào để mang người ta về nuôi.
Bỗng dưng một chàng trai tuấn tú như từ trên trời rơi xuống, mặt mày sa sầm, nghiến răng nghiến lợi nói với ta: “Kẻnày không thể nuôi."
Ta rụt rè nói: "Thiếp nấu ăn rất ngon, có thể nuôi cả chàng không..."
4.1
Năm Khai Phong thứ bốn mươi tám, ta được đón vào Đông Cung, trở thành kế thái tử phi của Quách Cù.
Vị thái tử phi đầu tiên là con gái của một dược thừa trong thái y viện, mẫu thân nói nàng ấy xuất thân thấp hèn, vốn không xứng với ngôi vị thái tử phi, chết vì khó sinh là do nàng không đủ phúc khí, ngồi lên vị trí này bị tổn thọ.
Ta thường tiến cung cùng mẫu thân, có lúc gặp nàng ấy đang hầu hạ thái hậu. Thái hậu không thích nàng, lần nào cũng khiển trách, ta thấy bộ dạng khép nép sợ hãi đó thì trong lòng thầm vui vẻ.
Năm Quách Cù tuyển phi, ta mới tròn mười ba tuổi, mẫu hậu nói thái hậu có ý chọn ta làm thái tử phi, nhưng tuổi ta vẫn còn nhỏ, phải chờ thêm một thời gian nữa, đợi đến lúc Quách Cù đăng cơ, vị trí hoàng hậu thuộc về ai vẫn còn chưa biết được.
Vị thái tử phi đầu tiên là con gái của một dược thừa trong thái y viện, mẫu thân nói nàng ấy xuất thân thấp hèn, vốn không xứng với ngôi vị thái tử phi, chết vì khó sinh là do nàng không đủ phúc khí, ngồi lên vị trí này bị tổn thọ.
Ta thường tiến cung cùng mẫu thân, có lúc gặp nàng ấy đang hầu hạ thái hậu. Thái hậu không thích nàng, lần nào cũng khiển trách, ta thấy bộ dạng khép nép sợ hãi đó thì trong lòng thầm vui vẻ.
Năm Quách Cù tuyển phi, ta mới tròn mười ba tuổi, mẫu hậu nói thái hậu có ý chọn ta làm thái tử phi, nhưng tuổi ta vẫn còn nhỏ, phải chờ thêm một thời gian nữa, đợi đến lúc Quách Cù đăng cơ, vị trí hoàng hậu thuộc về ai vẫn còn chưa biết được.
8.2
[ZHIHU] PHƯƠNG HẠ
Tác giả: 卫雨
Edit: Cám bé xinh
Giới thiệu:
Tôi và nhỏ bạn thân cùng xuyên vào một quyển sách.
Cậu ấy simp nam thứ miệng nam mô bụng bồ dao găm, còn tôi là thế thân của vai ác yandere.
Bề ngoài, hai chúng tôi tỏ vẻ yêu thương tha thiết, sau lưng lại điên cuồng tiêu tiền.
Trải qua 3 năm tiêu tiền như nước, nữ chính ánh trăng sáng đã quay về.
Sau khi biết nam thứ và vai ác đều sẽ mê nữ chính như điếu đổ, bạn thân đeo một chiếc balo nhỏ, gõ cửa nhà tôi ngay giữa đêm: “Tớ tích góp đủ tiền rồi, cậu thì sao?”
Tôi: “Tớ còn thiếu một chút, nhưng có thể tiêu tiền của cậu.”
Vậy nên hai chúng tôi cùng nhau giả chết.
3 năm sau, nhỏ bạn thân của tôi không may gặp lại chồng cũ của mình trong lúc vô tình.
Tôi vội vàng nói: “Để tớ bao che cho cậu, cậu chạy nhanh đi!”
Kết quả là vừa mới quay đầu lại, tôi đã va vào một bộ ngực rắn chắc.
Vai ác yandere bình tĩnh cởi cà vạt ra trói tay tôi lại.
“Em chạy trước đi rồi tính.”
Tác giả: 卫雨
Edit: Cám bé xinh
Giới thiệu:
Tôi và nhỏ bạn thân cùng xuyên vào một quyển sách.
Cậu ấy simp nam thứ miệng nam mô bụng bồ dao găm, còn tôi là thế thân của vai ác yandere.
Bề ngoài, hai chúng tôi tỏ vẻ yêu thương tha thiết, sau lưng lại điên cuồng tiêu tiền.
Trải qua 3 năm tiêu tiền như nước, nữ chính ánh trăng sáng đã quay về.
Sau khi biết nam thứ và vai ác đều sẽ mê nữ chính như điếu đổ, bạn thân đeo một chiếc balo nhỏ, gõ cửa nhà tôi ngay giữa đêm: “Tớ tích góp đủ tiền rồi, cậu thì sao?”
Tôi: “Tớ còn thiếu một chút, nhưng có thể tiêu tiền của cậu.”
Vậy nên hai chúng tôi cùng nhau giả chết.
3 năm sau, nhỏ bạn thân của tôi không may gặp lại chồng cũ của mình trong lúc vô tình.
Tôi vội vàng nói: “Để tớ bao che cho cậu, cậu chạy nhanh đi!”
Kết quả là vừa mới quay đầu lại, tôi đã va vào một bộ ngực rắn chắc.
Vai ác yandere bình tĩnh cởi cà vạt ra trói tay tôi lại.
“Em chạy trước đi rồi tính.”