All Mangas
2535 Truyện
Sắp xếp theo
5.9
Tác giả: Mộng Hồi
Thể loại: Đam mỹ cổ trang, ngược luyến tình thâm, SE.
Nhân vật chính: Mộ Dung Hoa, Tiểu Thất, Bạch Thái Thiên.
Văn án:
Thời cổ đại xa xưa, nam bắc phân tranh người nào mạnh kẻ ấy làm vua, lúc bấy giờ đất nước được chia làm 2 miền Nam Bắc, mỗi miền là một người cầm quyền tự xưng đế và mang quốc hiệu của riêng mình.
Người ta hay nói Bắc Bạch-Nam Tề chính là vì nguyên nhân này. Hai miền giao chiến triền miên thề không đội trời chung, luôn dùng mọi cách áp bức đối phương phải nhượng bộ đem cống vật giao nộp.
Mà ở giữa 2 miền Nam Bắc là một dải núi không thuộc Bắc cũng chẳng thuộc Nam. Ở đó khí hậu ôn hoà cây cỏ tươi tốt và đặc biệt dược liệu rất nhiều, núi này gọi theo tên của một thần y ở đó, gọi là núi Trường An.
Liễu Trường An cùng với 7 đệ tử sống ở đây nghiên cứu y thuật cứu người còn trồng rất nhiều dược liệu quý hiếm.
Có người đồn rằng Liễu thần y đã điều chế ra thuốc cải tử hoàn sinh làm lòng tham của người trong thiên hạ nổi lên. Từ người trong giang hồ cho tới người trong triều đình hay kể cả những bách tính bình thường đều tới ngỏ lời muốn mua lại. Liễu Trường An bất lực nói đi nói lại:" Không có gì gọi là cải tử hoàn sinh hết, lão phu chỉ là một đại phu bình thường cũng không phải tiên nhân làm sao có thể giúp người chết sống lại chứ."
Những người này căn bản nghe không vào còn cho rằng ông cố tình giấu diếm, bọn họ thương lượng không được đe doạ cũng không xong nên dùng vũ lực chèn ép Liễu thần y. Bọn chúng dùng tính mạng đệ tử đe doạ ông, nếu không giao thuốc sẽ hạ đao giết người. Đệ tử trong núi đều là những đứa trẻ còn nhỏ tuổi, đứa lớn nhất mới chỉ có 22 còn nhỏ nhất thì mới 16 ông sao có thể lấy tính mạng của các đệ tử ra đánh cược, không thể đánh ông bất đắc dĩ đành thỏa hiệp. Hẹn bọn họ sáng ngày mai sẽ giao thuốc ra, đám người giang hồ gian xảo bắt ông giao ra ngay bây giờ nếu không thì đừng trách. Tên đại ca vung cây đao trên tay một đường xoẹt ngang một đệ tử ngã xuống đất, máu từ cổ chảy ra không ngừng nhuốm đỏ một vùng xung quanh. Mọi người vừa kinh hãi vừa căm phẫn hét lên:"Tiểu Ngũ, Tiểu Ngũ,"
Đại đệ tử điên cuồng vừa hét vừa lao tới tên lão đại:" Ngươi dám giết Tiểu Ngũ, ta liều chết với ngươi, aaaaa..."
Còn chưa chạy tới đã bị gã một đao chém chết ngay tại chỗ.
"Đại ca....huhu...đại ca..."
Núi Trường An trước đây không khí trong lành cây cỏ xanh tươi giờ bao trùm một màn u tối sặc mùi máu tanh. Liễu Trường An liều mình với đám đạo tặc giang hồ đem đệ tử thứ 7 tên Tiểu Thất trốn ra ngoài.
Tiểu Thất là đứa trẻ ông nuôi từ khi còn bé xíu, nó ngoan ngoãn lương thiện lại rất có tố chất của một đại phu, chỉ là đứa trẻ này có gương mặt quá đẹp. Một nam tử lại thanh mảnh và nhẹ nhàng, làn da trắng như sứ, đường nét khuôn mặt hoàn hảo như bước ra từ trong tranh. Ánh mắt to tròn lại trong sáng và đơn thuần tựa như một trang giấy trắng chưa nhiễm bụi trần, Liễu Trường An sợ khuôn mặt của Tiểu Thất nếu ra ngoài sẽ gặp phiền phức nên luôn giữ y ở trong núi. Ông yêu quý tiểu đệ tử này nhất nên cái gì biết đều sẽ chỉ cho Tiểu Thất, luôn đặt y trong tầm mắt, cật lực bảo vệ và che chở.
Hai thầy trò dọc theo hướng phía Nam chạy trốn khắp nơi, vừa phải tìm đường vừa tránh sự truy sát của đám giang hồ khiến cả hai người dần kiệt sức.
Liễu Trường An đưa tay nải cho Tiểu Thất dặn dò:
"Những gì ta dặn con trước đây hãy nhớ kĩ, đừng quá tin tưởng vào một ai người ta cho con một sẽ lấy của con mười thậm chí là trăm. Không được nói cho bất kì ai con là đệ tử của Liễu Trường An ta nghe rõ chưa. Thuốc chỉ được dùng trong trường hợp không còn cách nào khác, bảo quản nó cho tốt. Mau chạy đi sư phụ sẽ đánh lạc hướng bọn chúng."
Tiểu Thất lắc đầu liên tục nước mắt lã chã rơi:
"Sư phụ đưa nó cho bọn chúng là được mà, chúng chỉ cần thuốc không cần mạng người."
"Không được yếu đuối như thế, con có phải là nam tử hán không, con như vậy sao ta có thể yên tâm chứ. Đám giang hồ kia con nghĩ chúng đơn giản chỉ vì thuốc cải tử hoàn sinh này thôi sao, dù đưa hay không thì chúng ta đều sẽ phải chết thôi, con đừng lưỡng lự nữa mau chạy đi ".
Xa xa đã nghe tiếng hét vang trời:" Đừng có trốn nữa, giao thuốc ra lão tử sẽ cho các ngươi một con đường sống còn không thì đừng có trách. Liễu Trường An nếu muốn giữ lại một mạng cho đệ tử của ngươi thì nên biết điều một chút ".
Liễu Trường An đẩy mạnh Tiểu Thất:
"Mau đi đi"
Tiểu Thất quệt ngang giọt nước trên mặt nhìn sư phụ lần cuối rồi cầm tay nải chạy vào sâu trong rừng.
Thể loại: Đam mỹ cổ trang, ngược luyến tình thâm, SE.
Nhân vật chính: Mộ Dung Hoa, Tiểu Thất, Bạch Thái Thiên.
Văn án:
Thời cổ đại xa xưa, nam bắc phân tranh người nào mạnh kẻ ấy làm vua, lúc bấy giờ đất nước được chia làm 2 miền Nam Bắc, mỗi miền là một người cầm quyền tự xưng đế và mang quốc hiệu của riêng mình.
Người ta hay nói Bắc Bạch-Nam Tề chính là vì nguyên nhân này. Hai miền giao chiến triền miên thề không đội trời chung, luôn dùng mọi cách áp bức đối phương phải nhượng bộ đem cống vật giao nộp.
Mà ở giữa 2 miền Nam Bắc là một dải núi không thuộc Bắc cũng chẳng thuộc Nam. Ở đó khí hậu ôn hoà cây cỏ tươi tốt và đặc biệt dược liệu rất nhiều, núi này gọi theo tên của một thần y ở đó, gọi là núi Trường An.
Liễu Trường An cùng với 7 đệ tử sống ở đây nghiên cứu y thuật cứu người còn trồng rất nhiều dược liệu quý hiếm.
Có người đồn rằng Liễu thần y đã điều chế ra thuốc cải tử hoàn sinh làm lòng tham của người trong thiên hạ nổi lên. Từ người trong giang hồ cho tới người trong triều đình hay kể cả những bách tính bình thường đều tới ngỏ lời muốn mua lại. Liễu Trường An bất lực nói đi nói lại:" Không có gì gọi là cải tử hoàn sinh hết, lão phu chỉ là một đại phu bình thường cũng không phải tiên nhân làm sao có thể giúp người chết sống lại chứ."
Những người này căn bản nghe không vào còn cho rằng ông cố tình giấu diếm, bọn họ thương lượng không được đe doạ cũng không xong nên dùng vũ lực chèn ép Liễu thần y. Bọn chúng dùng tính mạng đệ tử đe doạ ông, nếu không giao thuốc sẽ hạ đao giết người. Đệ tử trong núi đều là những đứa trẻ còn nhỏ tuổi, đứa lớn nhất mới chỉ có 22 còn nhỏ nhất thì mới 16 ông sao có thể lấy tính mạng của các đệ tử ra đánh cược, không thể đánh ông bất đắc dĩ đành thỏa hiệp. Hẹn bọn họ sáng ngày mai sẽ giao thuốc ra, đám người giang hồ gian xảo bắt ông giao ra ngay bây giờ nếu không thì đừng trách. Tên đại ca vung cây đao trên tay một đường xoẹt ngang một đệ tử ngã xuống đất, máu từ cổ chảy ra không ngừng nhuốm đỏ một vùng xung quanh. Mọi người vừa kinh hãi vừa căm phẫn hét lên:"Tiểu Ngũ, Tiểu Ngũ,"
Đại đệ tử điên cuồng vừa hét vừa lao tới tên lão đại:" Ngươi dám giết Tiểu Ngũ, ta liều chết với ngươi, aaaaa..."
Còn chưa chạy tới đã bị gã một đao chém chết ngay tại chỗ.
"Đại ca....huhu...đại ca..."
Núi Trường An trước đây không khí trong lành cây cỏ xanh tươi giờ bao trùm một màn u tối sặc mùi máu tanh. Liễu Trường An liều mình với đám đạo tặc giang hồ đem đệ tử thứ 7 tên Tiểu Thất trốn ra ngoài.
Tiểu Thất là đứa trẻ ông nuôi từ khi còn bé xíu, nó ngoan ngoãn lương thiện lại rất có tố chất của một đại phu, chỉ là đứa trẻ này có gương mặt quá đẹp. Một nam tử lại thanh mảnh và nhẹ nhàng, làn da trắng như sứ, đường nét khuôn mặt hoàn hảo như bước ra từ trong tranh. Ánh mắt to tròn lại trong sáng và đơn thuần tựa như một trang giấy trắng chưa nhiễm bụi trần, Liễu Trường An sợ khuôn mặt của Tiểu Thất nếu ra ngoài sẽ gặp phiền phức nên luôn giữ y ở trong núi. Ông yêu quý tiểu đệ tử này nhất nên cái gì biết đều sẽ chỉ cho Tiểu Thất, luôn đặt y trong tầm mắt, cật lực bảo vệ và che chở.
Hai thầy trò dọc theo hướng phía Nam chạy trốn khắp nơi, vừa phải tìm đường vừa tránh sự truy sát của đám giang hồ khiến cả hai người dần kiệt sức.
Liễu Trường An đưa tay nải cho Tiểu Thất dặn dò:
"Những gì ta dặn con trước đây hãy nhớ kĩ, đừng quá tin tưởng vào một ai người ta cho con một sẽ lấy của con mười thậm chí là trăm. Không được nói cho bất kì ai con là đệ tử của Liễu Trường An ta nghe rõ chưa. Thuốc chỉ được dùng trong trường hợp không còn cách nào khác, bảo quản nó cho tốt. Mau chạy đi sư phụ sẽ đánh lạc hướng bọn chúng."
Tiểu Thất lắc đầu liên tục nước mắt lã chã rơi:
"Sư phụ đưa nó cho bọn chúng là được mà, chúng chỉ cần thuốc không cần mạng người."
"Không được yếu đuối như thế, con có phải là nam tử hán không, con như vậy sao ta có thể yên tâm chứ. Đám giang hồ kia con nghĩ chúng đơn giản chỉ vì thuốc cải tử hoàn sinh này thôi sao, dù đưa hay không thì chúng ta đều sẽ phải chết thôi, con đừng lưỡng lự nữa mau chạy đi ".
Xa xa đã nghe tiếng hét vang trời:" Đừng có trốn nữa, giao thuốc ra lão tử sẽ cho các ngươi một con đường sống còn không thì đừng có trách. Liễu Trường An nếu muốn giữ lại một mạng cho đệ tử của ngươi thì nên biết điều một chút ".
Liễu Trường An đẩy mạnh Tiểu Thất:
"Mau đi đi"
Tiểu Thất quệt ngang giọt nước trên mặt nhìn sư phụ lần cuối rồi cầm tay nải chạy vào sâu trong rừng.
8.8
Bạn đang đọc truyện Vọng Tưởng Với Anh của tác giả Mộc Kim An. 《Vương chi chiến tranh》là tiết mục tuyển tú trên truyền hình, chuyên tuyển lựa ra thần tượng, thu hút vô số giới trẻ, rating cực cao, mỗi một kì phát sóng, fans đổ xô vào đó cổ vũ, ủng hộ cho idol nhà mình.
Ngu Miểu cũng là một trong số đó, cô để ý Vấn Cảnh Hòa trong một cuộc họp báo, mà bức hình cô chụp ảnh, đẹp như tranh, tựa như thần cũng theo đó mà nổi tiếng.
Sau đó, cô trở thành fansite của anh, cũng nhờ những bức ảnh cô chụp, anh thành một trong số những người dẫn đầu bảng xếp hạng.
Giống như ánh mắt của Ngu Miểu, bề ngoài Vấn Cảnh Hoà ca hát vũ đạo đều là cấp A, lần đầu tiên lên bục phát biểu liền được debut ở vị trí cao.
Cô tận tâm tận lực lo cho Vấn Cảnh Hoà, cũng cho rằng anh tuyệt đối sẽ debut.
Buổi công diễn đầu tiên, Vấn Cảnh Hoà một mình nắm giữ toàn trường, nhưng bị đồng đội liên lụy, bại do cạnh tranh đoàn đội, không nhận được phiếu vote phúc lợi, thiếu chút nữa bị đá ra khỏi vị trí debut.
Ngu Miểu: … Thật mẹ nó thái quá.
Ngu Miểu cũng là một trong số đó, cô để ý Vấn Cảnh Hòa trong một cuộc họp báo, mà bức hình cô chụp ảnh, đẹp như tranh, tựa như thần cũng theo đó mà nổi tiếng.
Sau đó, cô trở thành fansite của anh, cũng nhờ những bức ảnh cô chụp, anh thành một trong số những người dẫn đầu bảng xếp hạng.
Giống như ánh mắt của Ngu Miểu, bề ngoài Vấn Cảnh Hoà ca hát vũ đạo đều là cấp A, lần đầu tiên lên bục phát biểu liền được debut ở vị trí cao.
Cô tận tâm tận lực lo cho Vấn Cảnh Hoà, cũng cho rằng anh tuyệt đối sẽ debut.
Buổi công diễn đầu tiên, Vấn Cảnh Hoà một mình nắm giữ toàn trường, nhưng bị đồng đội liên lụy, bại do cạnh tranh đoàn đội, không nhận được phiếu vote phúc lợi, thiếu chút nữa bị đá ra khỏi vị trí debut.
Ngu Miểu: … Thật mẹ nó thái quá.
9
Ngày ảnh hậu Cảnh Tú cử hành hôn lễ, các trang blog trong nước bùng nổ thông tin "tân ảnh hậu Quý Hựu Ngôn say rượu qua đời". Ngay sau đó, tin nóng tiếp theo nhanh chóng gây xôn xao dư luận là: "Hôn lễ đã bị hủy bỏ".
Sau giấc ngủ say, Quý Hựu Ngôn không ngờ mình có thể quay lại ba năm về trước.
Đồng thời cũng là năm thứ hai sau khi rời xa Cảnh Tú.
Lần này cô thề tuyệt đối sẽ không để vuột mất đối phương thêm một lần nào nữa.
Kể cả khi đã lơ đãng bỏ lỡ nhau suốt bấy lâu qua, chúng ta vẫn chưa từng ngừng yêu.
Bể sao rạng rỡ, mây trời lồng lộng, nếu không thể ở bên người thì cuộc sống sẽ trở nên vô vị biết nhường nào.
1. Thời giả tưởng, về sau có thể kết hôn đồng giới
2. Trầm ổn ôn nhu công x ngạo kiều thâm tình thụ
Số chương: 141 chương + 3 phiên ngoại
*Chú ý: Đây là Bách hợp tiểu thuyết:x ; Xin tránh trường hợp vô cmt hỏi "ơ sao hai chị gái xinh đẹp lại yêu nhau thế ạ?" nhé.:))
Sau giấc ngủ say, Quý Hựu Ngôn không ngờ mình có thể quay lại ba năm về trước.
Đồng thời cũng là năm thứ hai sau khi rời xa Cảnh Tú.
Lần này cô thề tuyệt đối sẽ không để vuột mất đối phương thêm một lần nào nữa.
Kể cả khi đã lơ đãng bỏ lỡ nhau suốt bấy lâu qua, chúng ta vẫn chưa từng ngừng yêu.
Bể sao rạng rỡ, mây trời lồng lộng, nếu không thể ở bên người thì cuộc sống sẽ trở nên vô vị biết nhường nào.
1. Thời giả tưởng, về sau có thể kết hôn đồng giới
2. Trầm ổn ôn nhu công x ngạo kiều thâm tình thụ
Số chương: 141 chương + 3 phiên ngoại
*Chú ý: Đây là Bách hợp tiểu thuyết:x ; Xin tránh trường hợp vô cmt hỏi "ơ sao hai chị gái xinh đẹp lại yêu nhau thế ạ?" nhé.:))
6
Bạn đang đọc truyện Vũ Sinh Quân Đã Lão của tác giả Chỉ Mộng. “Thấy nữ nhân đội đấu lạp đằng kia không, người thân duy nhất của nàng, sư phụ, đã bị khắc chết!” Phụ nhân mặc quần áo vải đang đi trên đường lót gạch xanh thì thầm với một phụ nhân khác bên cạnh. Tay nàng chỉ thẳng vào một nữ tử lạnh lùng.
Vũ Duyệt ngồi trong quán trà ở giao lộ, nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà, phía dưới tấm lụa mỏng của đấu lạp là một khuôn mặt thanh tú phảng phất nét u buồn. Nàng khẽ gõ ngón trỏ lên bàn trà, thở dài một hơi.
“Cô nương, có thể ngồi chung bàn được không?” Một giọng nam nhẹ nhàng truyền vào tai Vũ Duyệt. Vũ Duyệt ngước mắt liếc nhìn, thấy đó là một nam tử ôn nhu mặc trang phục sạch sẽ, nàng khẽ gật đầu.
Vũ Duyệt ngồi trong quán trà ở giao lộ, nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà, phía dưới tấm lụa mỏng của đấu lạp là một khuôn mặt thanh tú phảng phất nét u buồn. Nàng khẽ gõ ngón trỏ lên bàn trà, thở dài một hơi.
“Cô nương, có thể ngồi chung bàn được không?” Một giọng nam nhẹ nhàng truyền vào tai Vũ Duyệt. Vũ Duyệt ngước mắt liếc nhìn, thấy đó là một nam tử ôn nhu mặc trang phục sạch sẽ, nàng khẽ gật đầu.
7.6
Thể loại: Tiên hiệp, Tu chân, Duyên trời tác hợp, HE
Edit + Beta: Nhược Thiên Y
Văn án
Mười năm bên nhau, chúng ta vốn lưỡng tình tương duyệt.
Ta chỉ không nghĩ tới, sư tôn thế mà lại quên mất ta.
Mới tháng trước, trước lúc bế quan, đêm ấy chúng ta còn thân mật với nhau.
Ánh mắt như chứa đựng ngàn vạn vì sao, hưng phấn mà nói với ta: "Tiểu Ngọc, rất nhanh thôi, ta sẽ có thể cứu ngươi."
Tag: Duyên trời tác hợp, Tiên hiệp tu chân
Một câu tóm tắt: Ta và sư tôn ở bên nhau mười năm, nhưng hắn không nhớ ta nữa.
Edit + Beta: Nhược Thiên Y
Văn án
Mười năm bên nhau, chúng ta vốn lưỡng tình tương duyệt.
Ta chỉ không nghĩ tới, sư tôn thế mà lại quên mất ta.
Mới tháng trước, trước lúc bế quan, đêm ấy chúng ta còn thân mật với nhau.
Ánh mắt như chứa đựng ngàn vạn vì sao, hưng phấn mà nói với ta: "Tiểu Ngọc, rất nhanh thôi, ta sẽ có thể cứu ngươi."
Tag: Duyên trời tác hợp, Tiên hiệp tu chân
Một câu tóm tắt: Ta và sư tôn ở bên nhau mười năm, nhưng hắn không nhớ ta nữa.
7.9
Tác giả: 舞九命
Thể loại: yêu thầm, sủng, trâu già gặm cỏ non, HE...
Độ dài: 33c
Edit: Cẩm Mộ Mạt Đào - 坎莫马道
GIỚI THIỆU
Chú của bạn trai tôi đã yêu tôi ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Tại bữa tiệc.
Trước mặt bạn trai, chú ấy chặn tôi trên sân thượng tầng hai của biệt thự, dùng cánh tay lớn bao bọc cả cơ thể tôi lại.
Bạn trai tôi ở dưới nhà đứng nhìn, s ủa như chó đ iên nhưng không bao giờ dám lên trên này.
Anh nới lỏng cà vạt, ôm tôi vào lòng, mỉm cười hỏi:
"Nhìn hắn xem, nhát như ch ó, em thích hắn ở điểm gì?".
Thể loại: yêu thầm, sủng, trâu già gặm cỏ non, HE...
Độ dài: 33c
Edit: Cẩm Mộ Mạt Đào - 坎莫马道
GIỚI THIỆU
Chú của bạn trai tôi đã yêu tôi ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Tại bữa tiệc.
Trước mặt bạn trai, chú ấy chặn tôi trên sân thượng tầng hai của biệt thự, dùng cánh tay lớn bao bọc cả cơ thể tôi lại.
Bạn trai tôi ở dưới nhà đứng nhìn, s ủa như chó đ iên nhưng không bao giờ dám lên trên này.
Anh nới lỏng cà vạt, ôm tôi vào lòng, mỉm cười hỏi:
"Nhìn hắn xem, nhát như ch ó, em thích hắn ở điểm gì?".
8.8
Là một Luyện Dược Sư làn da trắng đẹp tầng dưới chót, Cố Phồn tham sống sợ chết, chỉ muốn kiếm chút tiền lẻ.
Xuyên đến Trái Đất nơi có quái thú khắp nơi, Cố Phồn nhanh chóng đến căn cứ của nhân loại tiếp tục bán đan dược để kiếm sống.
Đan dược của Cố Phồn vô cùng tốt mà giá rẻ, tất cả các thế lực lớn đều muốn lôi kéo cô.
Cố Phồn có chút phiền não, không biết nên chọn nhà nào mới tốt.
Lục Nhai: Thu dọn đồ đạc, ngày mai đến thành phố C.
Cố Phồn: Tôi có thể không đi không?
Lục Nhai: Không thể.
Như thế vài lần, toàn bộ căn cứ Giang Nam đều biết Cố Phồn chính là người phụ nữ của thiếu soái Lục Nhai, yêu đến khó rời, đi đâu cũng phải mang theo.
Cố Phồn: Không không không, anh ấy chỉ muốn đan dược của tôi!!
Xuyên đến Trái Đất nơi có quái thú khắp nơi, Cố Phồn nhanh chóng đến căn cứ của nhân loại tiếp tục bán đan dược để kiếm sống.
Đan dược của Cố Phồn vô cùng tốt mà giá rẻ, tất cả các thế lực lớn đều muốn lôi kéo cô.
Cố Phồn có chút phiền não, không biết nên chọn nhà nào mới tốt.
Lục Nhai: Thu dọn đồ đạc, ngày mai đến thành phố C.
Cố Phồn: Tôi có thể không đi không?
Lục Nhai: Không thể.
Như thế vài lần, toàn bộ căn cứ Giang Nam đều biết Cố Phồn chính là người phụ nữ của thiếu soái Lục Nhai, yêu đến khó rời, đi đâu cũng phải mang theo.
Cố Phồn: Không không không, anh ấy chỉ muốn đan dược của tôi!!
9.4
Sau ngày đại hôn bị phu quân một kiếm xuyên tim, ta đổi sang kịch bản tu luyện thành thần.
Ta theo đuổi Tạ Như Tịch rất nhiều năm, theo đuổi đến mức vỡ đầu chảy máu, máu lại kết thành vảy, ta cũng chưa từng nhụt chí.
Ta từng thở hổn hển hỏi hắn rằng, Tạ Như Tịch, làm sao mới có thể khiến trái tim chàng rung động?
Hắn siết chặt kiếm, lặng im không nói.
Mãi đến khi một thiếu nữ áo vàng xuất hiện, giống như một bông hoa nghênh xuân nở vào giữa trời đông giá rét.
Hắn cười vì một cái liếc mắt của nàng ta, vì chiếc khăn tay nàng ta tỉ mỉ thêu thùa, cũng vì nàng ta mà tức giận khó nhịn.
Ngày ta và Tạ Như Tịch đại hôn, hắn vì nàng ta mà nhập ma.
Sau đó hắn chém chết ba ngàn người của Phù Lăng Tông.
Một kiếm cuối cùng xuyên thấu tim ta, ta mới giật mình hiểu ra, thì ra không phải Kiếm Tiên đệ nhất tu tiên giới không biết động tình.
Ta theo đuổi Tạ Như Tịch rất nhiều năm, theo đuổi đến mức vỡ đầu chảy máu, máu lại kết thành vảy, ta cũng chưa từng nhụt chí.
Ta từng thở hổn hển hỏi hắn rằng, Tạ Như Tịch, làm sao mới có thể khiến trái tim chàng rung động?
Hắn siết chặt kiếm, lặng im không nói.
Mãi đến khi một thiếu nữ áo vàng xuất hiện, giống như một bông hoa nghênh xuân nở vào giữa trời đông giá rét.
Hắn cười vì một cái liếc mắt của nàng ta, vì chiếc khăn tay nàng ta tỉ mỉ thêu thùa, cũng vì nàng ta mà tức giận khó nhịn.
Ngày ta và Tạ Như Tịch đại hôn, hắn vì nàng ta mà nhập ma.
Sau đó hắn chém chết ba ngàn người của Phù Lăng Tông.
Một kiếm cuối cùng xuyên thấu tim ta, ta mới giật mình hiểu ra, thì ra không phải Kiếm Tiên đệ nhất tu tiên giới không biết động tình.
8.4
Tác giả: Thánh hỏa miêu miêu giáo
Thể loại: Nữ Cường, Vả Mặt, Đoản Văn, Trả Thù
Team dịch: 22h mẹ bắt Triệu ngủ
Giới thiệu
Em gái của bạn tôi đã thích bạn trai tôi.
Mọi người đều nói đùa: "Một cô bé cấp hai thì biết gì về tình yêu chứ."
Bạn trai tôi cũng đã không biết bao nhiêu lần nói rằng anh ta chỉ xem cô bé ấy như một đứa trẻ.
Nhưng cô bé không nản lòng, không chỉ tự động viên mình mà còn ghi lại quá trình theo đuổi anh ấy suốt bảy năm qua dưới dạng vlog.
Không ngờ rằng vlog bất ngờ trở nên nối tiếng.
Và trong tập video phổ biến nhất, bạn trai tôi đang xoa đầu cô bé ấy, với vẻ nuông chiều nói: "Cô bé à, anh thật sự không thể nào chống lại em được."
Thể loại: Nữ Cường, Vả Mặt, Đoản Văn, Trả Thù
Team dịch: 22h mẹ bắt Triệu ngủ
Giới thiệu
Em gái của bạn tôi đã thích bạn trai tôi.
Mọi người đều nói đùa: "Một cô bé cấp hai thì biết gì về tình yêu chứ."
Bạn trai tôi cũng đã không biết bao nhiêu lần nói rằng anh ta chỉ xem cô bé ấy như một đứa trẻ.
Nhưng cô bé không nản lòng, không chỉ tự động viên mình mà còn ghi lại quá trình theo đuổi anh ấy suốt bảy năm qua dưới dạng vlog.
Không ngờ rằng vlog bất ngờ trở nên nối tiếng.
Và trong tập video phổ biến nhất, bạn trai tôi đang xoa đầu cô bé ấy, với vẻ nuông chiều nói: "Cô bé à, anh thật sự không thể nào chống lại em được."
7.9
• Tác giả: Cực Xuyên
• Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Đô thị tình duyên, Gương vỡ lại lành, Ngược luyến, Tình cảm, Cẩu huyết, Tra công tiện thụ, Nhiều CP, HE
• Biên tập: Mai thực vật @VTC
• Chỉnh sửa: June @VTC
• Độ dài: 52 chương
• Giới thiệu:
Người rung vang chiếc chuông trong tay, tôi liền trở thành con chó trung thành của người.
Hai CP, phần diễn ước chừng mỗi cặp một nửa.
Cẩu huyết nhiều, không có logic, hành văn, kịch bản đều nhạt nhẽo.
Nhảy hố cẩn thận, giẫm lôi thì tự chịu.
CP1: Chu Duệ Quân (công) x Phương Duy (thụ)
CP2: Tạ Hành (công) x Đàm Tây Nguyên (thụ)
Lưu ý: Đảng song khiết cẩn thận.
• Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Đô thị tình duyên, Gương vỡ lại lành, Ngược luyến, Tình cảm, Cẩu huyết, Tra công tiện thụ, Nhiều CP, HE
• Biên tập: Mai thực vật @VTC
• Chỉnh sửa: June @VTC
• Độ dài: 52 chương
• Giới thiệu:
Người rung vang chiếc chuông trong tay, tôi liền trở thành con chó trung thành của người.
Hai CP, phần diễn ước chừng mỗi cặp một nửa.
Cẩu huyết nhiều, không có logic, hành văn, kịch bản đều nhạt nhẽo.
Nhảy hố cẩn thận, giẫm lôi thì tự chịu.
CP1: Chu Duệ Quân (công) x Phương Duy (thụ)
CP2: Tạ Hành (công) x Đàm Tây Nguyên (thụ)
Lưu ý: Đảng song khiết cẩn thận.
7.7
8.2
[Tác giả Tương Tử Bối -- Thể loại: Đô thị, Đam Mỹ ]
Bạn đang đọc truyện Ngài Cố Và Chú Chó Dữ Họ Lục của tác giả Tương Tử Bối.
Một hôm nọ, có một acc nhỏ xuất hiện dưới Weibo của một tài khoản V, nội bình luận như thế này
"Mong mọi người chỉ giáp phương pháp theo đuổi người ta, anh ấy có tiền có xe. Tôi cũng là nam, diện mạo tầm 9 điểm. Rất cần hỗ trợ, gấp gấp!"
Một người khác vào trả lời
"9 điểm á? Anh tưởng mình là Lục Yến hả?" Lục Yến, người vừa bị fan nhà mình dỗi, lặng lẽ đóng lại tài khoản nhỏ.
Vào ngày nào đó của mấy tháng sau, anh chồng quốc dân thế hệ mới là ngài Cố bất ngờ đăng Weibo.
"Lòng có chó dữ, chớ lại gần."
Bạn đang đọc truyện Ngài Cố Và Chú Chó Dữ Họ Lục của tác giả Tương Tử Bối.
Một hôm nọ, có một acc nhỏ xuất hiện dưới Weibo của một tài khoản V, nội bình luận như thế này
"Mong mọi người chỉ giáp phương pháp theo đuổi người ta, anh ấy có tiền có xe. Tôi cũng là nam, diện mạo tầm 9 điểm. Rất cần hỗ trợ, gấp gấp!"
Một người khác vào trả lời
"9 điểm á? Anh tưởng mình là Lục Yến hả?" Lục Yến, người vừa bị fan nhà mình dỗi, lặng lẽ đóng lại tài khoản nhỏ.
Vào ngày nào đó của mấy tháng sau, anh chồng quốc dân thế hệ mới là ngài Cố bất ngờ đăng Weibo.
"Lòng có chó dữ, chớ lại gần."
8.8
Tên truyện (tạm dịch): Sau khi trốn nhà rời đi tôi thành kẻ lừa đảo
Tác giả: Miêu Giới Đệ Nhất Lỗ
Editor: Dikarya
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Song khiết, Niên thượng, 1v1
Giới thiệu:
[1]
Diệp Dạng quyết liệt từ bỏ việc học, rời xa nơi cậu sinh sống suốt mười bảy năm, muốn xóa đi ký ức mười bảy năm này bắt đầu một cuộc sống mới.
Cậu cứ ngỡ khởi đầu mới này sẽ rất khó khăn và cô đơn nhưng cậu đã nhìn thấy ánh nắng mà suốt gần hai mươi năm qua chưa từng thấy, cảm nhận được sự ấm áp chưa từng có.
Cậu nghĩ ông trời còn có mắt, số phận vẫn dành chút ưu ái cho mình để bản thân không bước đến con đường cùng.
[2]
Diệp Dạng sau khi trốn khỏi nhà, vì chưa đủ mười tám tuổi lại không muốn tiết lộ sự thật tại sao cậu lại bỏ nhà đi, nên đã nói dối một vài chuyện.
Sau đó, cậu gặp được một người đàn ông, anh ta không chỉ vạch trần tất cả lời nói dối của cậu mà còn bắt cậu gọi bằng "anh" mỗi ngày. Để tiếp tục cuộc sống êm đẹp này, cậu chỉ có thể thỏa hiệp một cách thật xấu hổ.
Nhưng sau đó cậu phát hiện người này không chỉ muốn thành anh trai của cậu mà còn muốn trở thành người đàn ông của cậu.
CP: Hạ Đông x Diệp Dạng
Lão lưu manh ranh mãnh thích chọc ghẹo (công) x Thời thơ ấu u ám trưởng thành mềm mại ngoan ngoãn (thụ)
Niên thượng công hơn thụ 10 tuổi.
Tác giả: Miêu Giới Đệ Nhất Lỗ
Editor: Dikarya
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Song khiết, Niên thượng, 1v1
Giới thiệu:
[1]
Diệp Dạng quyết liệt từ bỏ việc học, rời xa nơi cậu sinh sống suốt mười bảy năm, muốn xóa đi ký ức mười bảy năm này bắt đầu một cuộc sống mới.
Cậu cứ ngỡ khởi đầu mới này sẽ rất khó khăn và cô đơn nhưng cậu đã nhìn thấy ánh nắng mà suốt gần hai mươi năm qua chưa từng thấy, cảm nhận được sự ấm áp chưa từng có.
Cậu nghĩ ông trời còn có mắt, số phận vẫn dành chút ưu ái cho mình để bản thân không bước đến con đường cùng.
[2]
Diệp Dạng sau khi trốn khỏi nhà, vì chưa đủ mười tám tuổi lại không muốn tiết lộ sự thật tại sao cậu lại bỏ nhà đi, nên đã nói dối một vài chuyện.
Sau đó, cậu gặp được một người đàn ông, anh ta không chỉ vạch trần tất cả lời nói dối của cậu mà còn bắt cậu gọi bằng "anh" mỗi ngày. Để tiếp tục cuộc sống êm đẹp này, cậu chỉ có thể thỏa hiệp một cách thật xấu hổ.
Nhưng sau đó cậu phát hiện người này không chỉ muốn thành anh trai của cậu mà còn muốn trở thành người đàn ông của cậu.
CP: Hạ Đông x Diệp Dạng
Lão lưu manh ranh mãnh thích chọc ghẹo (công) x Thời thơ ấu u ám trưởng thành mềm mại ngoan ngoãn (thụ)
Niên thượng công hơn thụ 10 tuổi.
9.3
Tác giả: Trí Thương Thái Đê Hội Truyền Nhiễm (智商太低会传染) IQ quá thấp sẽ lây nhiễm
Thể loại: Hiện đại, ngọt sủng, mỹ công
CP: An × Nas (Mèo stundere mắt hai màu, ông chủ công × Con người tao nhã, tiểu thuyết gia thụ)
Văn án
“Redamancy” có nghĩa là “khi bạn yêu một ai đó, thì người đó trong lòng cũng có bạn”
—————-
Trong một con hẻm không có gì bắt mắt trên phố nghệ thuật có một tiệm cà phê bài trí cổ điển, chỉ ai từng đến mới biết ông chủ là một chú mèo mắt hai màu tên An, chú mèo này khác với những chú mèo khác, nó biết biến thành người, diện mạo gần như là chói loá, và bí mật này chỉ có một tiểu thuyết gia trẻ tuổi tên Nas biết.
Mỗi tối Nas đều đến, mỗi ngày An sẽ ở cùng anh, đến khi Nas rời đi thì y mới đóng cửa, dù cho có muộn đến đâu.
Khi ấy cuốn sách của Nas mới viết được mở đầu, lúc kết sách đã là nửa năm sau, hôm mà tác phẩm kết thúc cũng là ngày mà anh và An gặp nhau lần đầu, anh viết một câu cuối cùng ở lời cuối sách, ngoài mặt là nam chính nói với một nam chính khác, thực ra là lời anh muốn bảo với An.
Anh viết rằng -- tôi đã bạo dạn yêu người, tại thời đại bình thường này.
Thể loại: Hiện đại, ngọt sủng, mỹ công
CP: An × Nas (Mèo stundere mắt hai màu, ông chủ công × Con người tao nhã, tiểu thuyết gia thụ)
Văn án
“Redamancy” có nghĩa là “khi bạn yêu một ai đó, thì người đó trong lòng cũng có bạn”
—————-
Trong một con hẻm không có gì bắt mắt trên phố nghệ thuật có một tiệm cà phê bài trí cổ điển, chỉ ai từng đến mới biết ông chủ là một chú mèo mắt hai màu tên An, chú mèo này khác với những chú mèo khác, nó biết biến thành người, diện mạo gần như là chói loá, và bí mật này chỉ có một tiểu thuyết gia trẻ tuổi tên Nas biết.
Mỗi tối Nas đều đến, mỗi ngày An sẽ ở cùng anh, đến khi Nas rời đi thì y mới đóng cửa, dù cho có muộn đến đâu.
Khi ấy cuốn sách của Nas mới viết được mở đầu, lúc kết sách đã là nửa năm sau, hôm mà tác phẩm kết thúc cũng là ngày mà anh và An gặp nhau lần đầu, anh viết một câu cuối cùng ở lời cuối sách, ngoài mặt là nam chính nói với một nam chính khác, thực ra là lời anh muốn bảo với An.
Anh viết rằng -- tôi đã bạo dạn yêu người, tại thời đại bình thường này.
7.8
[ĐÃ UPDATE ĐÚNG NỘI DUNG TRUYỆN]
Tên truyện: Nghịch tập chi hảo dựng nhân sinh [ Phản trọng sinh ]
Tác giả: Doanh Triệt Thệ Tuyết
Độ dài: 93 chương chính văn + 2PN H+
Edit Beta: Team Họa Y Nhược Vũ
Đây là một truyện cẩu huyết, giẫm đạp cặn bã công ngược Bạch Liên, thuần phục trung khuyển nuôi tiểu bánh bao, thuận tiện làm giàu luôn.
Hắc đạo trung khuyển lưu manh công X tâm cơ nữ vương thụ, 1V1, HE
Nhân vật chính: Từ Từ Niên, Cù Thành
Nhân vật phụ: Từ Tân Niên, Đổng Phong
Thể loại: đam mỹ, đô thị, phản trọng sinh*, hào môn thế gia, hắc bang, cường cường, sinh tử văn, chủ thụ.
*Phản trọng sinh: có thể hiểu là nhân vật phụ trọng sinh trở lại cướp hết hào quang của nhân vật chính.
Văn án
Có một tình địch thuộc tính Bạch Liên Hoa không hề đáng sợ, đáng sợ chính là tiểu tam hắn có thể gian lận* trọng sinh!
*nguyên văn là ngoại quải: một phần mềm đặc biệt được sử dụng để gian lận trong một trò chơi trực tuyến.
Người yêu bị đoạt, người thân chết thảm, gia sản bị chiếm, bản thân thì phải ngồi tù...
Từng là Từ đại công tử trong giới thượng lưu, chỉ trong một đêm biến thành trò cười cho tất cả mọi người.
Cậu tưởng là tất cả vận đen đến đây là hết rồi, thế nhưng trước đêm được ra tù mơ hồ thế nào lại ngủ với một người đàn ông, còn ngoài ý muốn hoài sinh một bánh bao.
Sau khi ra tù cậu trở về làm lại từ đầu, mở quán ăn, kiếm tiền nuôi dưỡng, mang bánh bao theo làm giàu, cuộc sống tạm bợ trôi qua phong sinh thủy khởi*, đương nhiên cũng không quên thu thập cặn bã công cùng tiểu tam thật tốt, ngươi có gian lận trọng sinh của ngươi, ta có con đường làm giàu của ta, lần này cậu thề phải phản kích lại thật đẹp mắt.
*Phong Sinh Thủy Khởi: tức là gió đi khắp nơi để mọi vật sinh ra, nước đến đâu thì mọi vật ở đó đâm chồi nảy lộc.
Thế nhưng đúng lúc này cậu lại gặp được người đàn ông ở trong ngục giam kia...
Tên truyện: Nghịch tập chi hảo dựng nhân sinh [ Phản trọng sinh ]
Tác giả: Doanh Triệt Thệ Tuyết
Độ dài: 93 chương chính văn + 2PN H+
Edit Beta: Team Họa Y Nhược Vũ
Đây là một truyện cẩu huyết, giẫm đạp cặn bã công ngược Bạch Liên, thuần phục trung khuyển nuôi tiểu bánh bao, thuận tiện làm giàu luôn.
Hắc đạo trung khuyển lưu manh công X tâm cơ nữ vương thụ, 1V1, HE
Nhân vật chính: Từ Từ Niên, Cù Thành
Nhân vật phụ: Từ Tân Niên, Đổng Phong
Thể loại: đam mỹ, đô thị, phản trọng sinh*, hào môn thế gia, hắc bang, cường cường, sinh tử văn, chủ thụ.
*Phản trọng sinh: có thể hiểu là nhân vật phụ trọng sinh trở lại cướp hết hào quang của nhân vật chính.
Văn án
Có một tình địch thuộc tính Bạch Liên Hoa không hề đáng sợ, đáng sợ chính là tiểu tam hắn có thể gian lận* trọng sinh!
*nguyên văn là ngoại quải: một phần mềm đặc biệt được sử dụng để gian lận trong một trò chơi trực tuyến.
Người yêu bị đoạt, người thân chết thảm, gia sản bị chiếm, bản thân thì phải ngồi tù...
Từng là Từ đại công tử trong giới thượng lưu, chỉ trong một đêm biến thành trò cười cho tất cả mọi người.
Cậu tưởng là tất cả vận đen đến đây là hết rồi, thế nhưng trước đêm được ra tù mơ hồ thế nào lại ngủ với một người đàn ông, còn ngoài ý muốn hoài sinh một bánh bao.
Sau khi ra tù cậu trở về làm lại từ đầu, mở quán ăn, kiếm tiền nuôi dưỡng, mang bánh bao theo làm giàu, cuộc sống tạm bợ trôi qua phong sinh thủy khởi*, đương nhiên cũng không quên thu thập cặn bã công cùng tiểu tam thật tốt, ngươi có gian lận trọng sinh của ngươi, ta có con đường làm giàu của ta, lần này cậu thề phải phản kích lại thật đẹp mắt.
*Phong Sinh Thủy Khởi: tức là gió đi khắp nơi để mọi vật sinh ra, nước đến đâu thì mọi vật ở đó đâm chồi nảy lộc.
Thế nhưng đúng lúc này cậu lại gặp được người đàn ông ở trong ngục giam kia...
8.8
Ngày đó trên đường đến trường, Ôn Lê đã gặp Hạ Si Lễ.
Hạ Si Lễ chuyển từ Kinh Bắc đến thị trấn Nam Đàn bé nhỏ này, anh lái một con mô tô siêu ngầu, gương mặt anh điển trai, dáng người cao ráo, xuất thân từ gia đình gia giáo, hiển nhiên Hạ Si Lễ sẽ trở thành cái tên được nhắc đến nhiều nhất trong miệng các nữ sinh trường Trung học số 1 Nam Đàn.
Cho đến khi Ôn Lê bị bắt nạt, cô mặc áo hoodie của Hạ Si Lễ, được anh cẩn thận kéo ra sau lưng che chở, trên mặt anh là dáng vẻ kiêu ngạo, phản nghịch:
“Sau này còn ai dám đụng đến cô ấy thì liệu hồn.”
Từ đó trở đi, Ôn Lê nắm một góc áo của Hạ Si Lễ, đi theo anh như một cái đuôi nhỏ. Không một ai biết được, trái tim thiếu nữ của cô đã rung động vì anh từ 2 năm trước.
—
Khi lên đại học, vào một đêm mưa, thiếu niên mang cơ thể đầy sẹo, chạy một đường từ bệnh viện đến cầu xin cô.
Ôn Lê chỉ nhìn anh một cái, trong mắt cô ánh lên sự kiên quyết.
Hốc mắt Hạ Si Lễ đỏ lên: “Bỏ lỡ tôi, đời này em sẽ không gặp được ai yêu em hơn tôi.”
Vậy mà, Ôn Lê vẫn không quay đầu lại.
—
Lần nữa gặp lại là lúc Ôn Lê được mời đến để phỏng vấn chủ tịch tập đoàn Thời Lan. Nhiều năm trôi qua, Hạ Si Lễ giờ đây như mây trên trời cao, nét ngây ngô ngày đó cũng không còn nữa nhưng khí thế bức người năm xưa thì lại đậm thêm vài phần.
Vài ngày sau, Ôn Lê cùng người đang theo đuổi cô đụng phải Hạ Si Lễ ở một nhà hàng. Ngoại hình người đàn ông đang theo đuổi Ôn Lê lại giống với ai đó 8 phần.
Khi họ đi ngang qua nhau, ánh mắt Hạ Si Lễ lướt qua cô như một người xa lạ, trên mặt anh chỉ có lạnh lùng và thờ ơ.
Vậy mà đêm đó có người gõ cửa nhà Ôn Lê.
Hạ Si Lễ dựa vào khung cửa, đáy mắt anh tối mịt như màn đêm không sao:
“Muốn phỏng vấn tôi sao?”.
Cô chưa kịp trả lời đã nghe thấy giọng nói khàn khàn của anh: “Được thôi…”
“Nếu em kết hôn với tôi.”
—
Công việc phát sinh ngoài ý muốn, một đoàn người đang tập trung ghi ghi chép chép.
Đồng nghiệp lại ôm tay Ôn Lê hào hứng: “Hạ Si Lễ từ hồi còn đi học cho tới bây giờ đều vì cậu mà đánh nhau với người khác đó nha!”.
Người đàn ông từ xa bước về phía Ôn Lê, trong mắt anh chỉ có hình bóng một mình cô, anh không chút do dự nắm tay cô trước mặt mọi người, một nụ hôn nhẹ rơi trên trán:
“Về nhà thôi vợ ơi.”
Hạ Si Lễ chuyển từ Kinh Bắc đến thị trấn Nam Đàn bé nhỏ này, anh lái một con mô tô siêu ngầu, gương mặt anh điển trai, dáng người cao ráo, xuất thân từ gia đình gia giáo, hiển nhiên Hạ Si Lễ sẽ trở thành cái tên được nhắc đến nhiều nhất trong miệng các nữ sinh trường Trung học số 1 Nam Đàn.
Cho đến khi Ôn Lê bị bắt nạt, cô mặc áo hoodie của Hạ Si Lễ, được anh cẩn thận kéo ra sau lưng che chở, trên mặt anh là dáng vẻ kiêu ngạo, phản nghịch:
“Sau này còn ai dám đụng đến cô ấy thì liệu hồn.”
Từ đó trở đi, Ôn Lê nắm một góc áo của Hạ Si Lễ, đi theo anh như một cái đuôi nhỏ. Không một ai biết được, trái tim thiếu nữ của cô đã rung động vì anh từ 2 năm trước.
—
Khi lên đại học, vào một đêm mưa, thiếu niên mang cơ thể đầy sẹo, chạy một đường từ bệnh viện đến cầu xin cô.
Ôn Lê chỉ nhìn anh một cái, trong mắt cô ánh lên sự kiên quyết.
Hốc mắt Hạ Si Lễ đỏ lên: “Bỏ lỡ tôi, đời này em sẽ không gặp được ai yêu em hơn tôi.”
Vậy mà, Ôn Lê vẫn không quay đầu lại.
—
Lần nữa gặp lại là lúc Ôn Lê được mời đến để phỏng vấn chủ tịch tập đoàn Thời Lan. Nhiều năm trôi qua, Hạ Si Lễ giờ đây như mây trên trời cao, nét ngây ngô ngày đó cũng không còn nữa nhưng khí thế bức người năm xưa thì lại đậm thêm vài phần.
Vài ngày sau, Ôn Lê cùng người đang theo đuổi cô đụng phải Hạ Si Lễ ở một nhà hàng. Ngoại hình người đàn ông đang theo đuổi Ôn Lê lại giống với ai đó 8 phần.
Khi họ đi ngang qua nhau, ánh mắt Hạ Si Lễ lướt qua cô như một người xa lạ, trên mặt anh chỉ có lạnh lùng và thờ ơ.
Vậy mà đêm đó có người gõ cửa nhà Ôn Lê.
Hạ Si Lễ dựa vào khung cửa, đáy mắt anh tối mịt như màn đêm không sao:
“Muốn phỏng vấn tôi sao?”.
Cô chưa kịp trả lời đã nghe thấy giọng nói khàn khàn của anh: “Được thôi…”
“Nếu em kết hôn với tôi.”
—
Công việc phát sinh ngoài ý muốn, một đoàn người đang tập trung ghi ghi chép chép.
Đồng nghiệp lại ôm tay Ôn Lê hào hứng: “Hạ Si Lễ từ hồi còn đi học cho tới bây giờ đều vì cậu mà đánh nhau với người khác đó nha!”.
Người đàn ông từ xa bước về phía Ôn Lê, trong mắt anh chỉ có hình bóng một mình cô, anh không chút do dự nắm tay cô trước mặt mọi người, một nụ hôn nhẹ rơi trên trán:
“Về nhà thôi vợ ơi.”
9.1
Giới thiệu ngắn gọn: Công dịu dàng biến thái mưu mô x thụ mèo con tự tirn
"Mấy đứa khốn nạn thì cua vợ kiểu gì?
Tất nhiên là chờ vợ tự mình chui đầu vào lưới rồi".
Giới thiệu bằng một câu: Hướng dẫn cua vợ của kẻ mưu mô.
Ý chính: Em đứng trên cầu ngắm phong cảnh, người đứng trên lầu lại ngắm em.
"Mấy đứa khốn nạn thì cua vợ kiểu gì?
Tất nhiên là chờ vợ tự mình chui đầu vào lưới rồi".
Giới thiệu bằng một câu: Hướng dẫn cua vợ của kẻ mưu mô.
Ý chính: Em đứng trên cầu ngắm phong cảnh, người đứng trên lầu lại ngắm em.
7.6
Sau khi Hạng gia suy tàn, lão cha của Hạng gia từ một quan viên thanh liêm lỗi lạc thoáng cái trở thành tham quan ai cũng kêu đánh, Hạng Nghi dẫn theo đệ muội tuổi nhỏ không nơi nương tựa, gian nan sống qua ngày.
Nàng tìm đến thế gia đại tộc Đàm thị, cũng chính là hôn ước ngày xưa định ra rồi tự mình vào cửa Đàm gia.
Việc này vừa xảy ra, không ai không trào phúng nữ nhi Hạng gia tính kế bám lấy Đàm gia, ngay cả thể diện cũng không cần.
Đến đệ đệ muội muội đều khuyên ngăn nàng bởi khi gả vào Đàm gia, chắc chắn sẽ không có ai thiệt tình đối đãi với Hạng Nghi.
Hạng Nghi cười cười, nàng chỉ an tĩnh đứng ở trước cửa Đàm gia để chờ xem thái độ của vị hôn phu.
︎ ‘◡’ ⚝ ๑҉ ᯤ ︎
Đàm Đình chưa từng thấy qua vị hôn thê xuất thân từ tham quan môn đình này, lần đầu tiên biết nàng, chính là nàng cầm hôn thư tìm đến trước cửa nhà mình.
Đàm Đình không thích nàng lắm, nhưng cũng thoải mái tiếp nhận hôn sự này.
Hắn không thích nàng, không thích tâm kế, lại càng không thích nữ nhân tính toán. Nhưng nàng dám gả, hắn cũng không có gì mà không dám cưới.
Sau khi thành hôn, hắn cùng nàng không có lời nào để nói, chỉ mắt lạnh nhìn nàng thực hiện những quy củ khắc nghiệt của tức phụ Đàm gia, sớm tối thưa hầu, xử lý nội trạch, chăm sóc tộc nhân, cùng việc kéo dài huyết mạch với hắn…
Hắn sẽ không vì nàng mà ra mặt, cũng sẽ không giúp nàng chống lưng, xong việc cũng chưa từng ôn tồn mềm giọng.
Nhưng nàng cũng chưa bao giờ oán giận quá nửa câu, không bao giờ lộ ra một tia cảm xúc.
Đàm Đình cho rằng, chỉ cần nàng không tham lam vô độ giống cha thì chính mình cũng không phải không thể hoà hợp với nàng.
Cho đến một ngày, hắn nhìn thấy Hạng Nghi nói giỡn với người khác.
Nàng mặc xiêm y mộc mạc, cả người không có mấy món trang sức, nhưng trong đôi mắt sáng ngời lóe lên ánh sáng ôn hòa dịu dàng, nàng yên lặng đứng trong đám người nhưng nổi bật vô cùng chói mắt.
Đàm Đình sửng sốt một lúc.
Nhưng trong nháy mắt nàng nhìn thấy hắn, nụ cười nhu hòa trên mặt chợt biến mất.
Nàng tìm đến thế gia đại tộc Đàm thị, cũng chính là hôn ước ngày xưa định ra rồi tự mình vào cửa Đàm gia.
Việc này vừa xảy ra, không ai không trào phúng nữ nhi Hạng gia tính kế bám lấy Đàm gia, ngay cả thể diện cũng không cần.
Đến đệ đệ muội muội đều khuyên ngăn nàng bởi khi gả vào Đàm gia, chắc chắn sẽ không có ai thiệt tình đối đãi với Hạng Nghi.
Hạng Nghi cười cười, nàng chỉ an tĩnh đứng ở trước cửa Đàm gia để chờ xem thái độ của vị hôn phu.
︎ ‘◡’ ⚝ ๑҉ ᯤ ︎
Đàm Đình chưa từng thấy qua vị hôn thê xuất thân từ tham quan môn đình này, lần đầu tiên biết nàng, chính là nàng cầm hôn thư tìm đến trước cửa nhà mình.
Đàm Đình không thích nàng lắm, nhưng cũng thoải mái tiếp nhận hôn sự này.
Hắn không thích nàng, không thích tâm kế, lại càng không thích nữ nhân tính toán. Nhưng nàng dám gả, hắn cũng không có gì mà không dám cưới.
Sau khi thành hôn, hắn cùng nàng không có lời nào để nói, chỉ mắt lạnh nhìn nàng thực hiện những quy củ khắc nghiệt của tức phụ Đàm gia, sớm tối thưa hầu, xử lý nội trạch, chăm sóc tộc nhân, cùng việc kéo dài huyết mạch với hắn…
Hắn sẽ không vì nàng mà ra mặt, cũng sẽ không giúp nàng chống lưng, xong việc cũng chưa từng ôn tồn mềm giọng.
Nhưng nàng cũng chưa bao giờ oán giận quá nửa câu, không bao giờ lộ ra một tia cảm xúc.
Đàm Đình cho rằng, chỉ cần nàng không tham lam vô độ giống cha thì chính mình cũng không phải không thể hoà hợp với nàng.
Cho đến một ngày, hắn nhìn thấy Hạng Nghi nói giỡn với người khác.
Nàng mặc xiêm y mộc mạc, cả người không có mấy món trang sức, nhưng trong đôi mắt sáng ngời lóe lên ánh sáng ôn hòa dịu dàng, nàng yên lặng đứng trong đám người nhưng nổi bật vô cùng chói mắt.
Đàm Đình sửng sốt một lúc.
Nhưng trong nháy mắt nàng nhìn thấy hắn, nụ cười nhu hòa trên mặt chợt biến mất.
9.2
Tên truyện: Ánh trăng xanh
Tác giả: Dư Trình
Số chương: 42 chương + 2 ngoại truyện
Thể loại: Đam mỹ, thụ mất trí nhớ, thanh xuân học đường, đường trộn thủy tinh, có chua có ngọt, trông thì cưới trước yêu sau nhưng thật ra là gương vỡ lại lành, HE.
Edit: Apricity
______________________
CP: Từ Ngạn Hoàn x Du Tâm Kiều
(Luật sư x nghệ sĩ piano)
♪ Giới thiệu ♪
Du Tâm Kiều sống suôn sẻ tới năm hai mươi bốn tuổi thì đột nhiên gặp tai nạn giao thông. Sau khi tỉnh dậy, trí nhớ của cậu lại trôi về năm mười tám tuổi.
Nghe nói bây giờ mình là một nghệ sĩ biểu diễn khá nổi tiếng, Du Tâm Kiều tự dưng được pass qua hẳn 6 năm tập luyện hô to rằng “ôi mình lời thật đấy”.
Lời hơn nữa là— Cậu kết hôn rồi, đối tượng kết hôn còn là người mà khi niên thiếu mình muốn nhưng không có được.
Niềm vui qua đi, Du Tâm Kiều lại cảm thấy buồn bực. Từ Ngạn Hoàn lạnh hơn cả núi băng, năm đó Du Tâm Kiều rầm rộ theo đuổi anh làm cả trường biết hết. Có một lần cậu tự tay đánh bóng một viên đá “Ánh trăng xanh” tặng anh. Từ Ngạn Hoàn liếc cái tay được băng bó thành đòn bánh tét của Du Tâm Kiều, chỉ nói hai chữ: “Tránh ra.”
Du Tâm Kiều cố gắng lấy lại trí nhớ: “Tụi mình gặp lại nhau ở đâu thế?”
Từ Ngạn Hoàn đáp: “Ở công ty luật.”
Du Tâm Kiều: “Chẳng lẽ em tới gây phiền cho anh hả?”
Từ Ngạn Hoàn: “Em không biết anh làm việc ở đó.”
Du Tâm Kiều: “Thế sao chúng ta kết hôn được?”
Từ Ngạn Hoàn: “Em cầu hôn anh.”
Du Tâm Kiều: “Anh đồng ý lời cầu hôn của em? Anh tự nguyện ư? Không phải em dùng thủ đoạn gì đó ép anh chứ?”
Từ Ngạn Hoàn: “…”
Từ Ngạn Hoàn không biết rằng, cậu chủ nhỏ nhà họ Du sống nửa đời ngỗ ngược phóng túng, không hề biết “kiên trì bền bỉ” là như thế nào, duy chỉ cố chấp với hai chuyện—— Một là đàn piano, hai là Từ Ngạn Hoàn.
Du Tâm Kiều cũng không biết rằng, năm ấy sau khi cậu nản lòng rồi bỏ đi, năm phút sau Từ Ngạn Hoàn đã đi vòng về, khom lưng nhặt viên đá ánh trăng xanh bị vùi trong bùn đất kia, vẩy sạch bụi bẩn rồi bỏ vào túi.
“Thế sau khi cưới nhau, tụi mình có… hôn nhau chưa?”
“Ừm.”
“Thỉnh thoảng à?”
“Không, hằng ngày.”
___________________________
Lưu ý của chủ nhà:
Tác giả viết hiện thực và quá khứ đan xen, đường trộn thủy tinh. Chương có mũi tên tới là viết về hiện tại, chương có mũi tên lùi là viết về quá khứ. Nếu thấy quá rối, mọi người có thể nhìn tên chương để đọc theo thứ tự mình muốn.
Tác giả: Dư Trình
Số chương: 42 chương + 2 ngoại truyện
Thể loại: Đam mỹ, thụ mất trí nhớ, thanh xuân học đường, đường trộn thủy tinh, có chua có ngọt, trông thì cưới trước yêu sau nhưng thật ra là gương vỡ lại lành, HE.
Edit: Apricity
______________________
CP: Từ Ngạn Hoàn x Du Tâm Kiều
(Luật sư x nghệ sĩ piano)
♪ Giới thiệu ♪
Du Tâm Kiều sống suôn sẻ tới năm hai mươi bốn tuổi thì đột nhiên gặp tai nạn giao thông. Sau khi tỉnh dậy, trí nhớ của cậu lại trôi về năm mười tám tuổi.
Nghe nói bây giờ mình là một nghệ sĩ biểu diễn khá nổi tiếng, Du Tâm Kiều tự dưng được pass qua hẳn 6 năm tập luyện hô to rằng “ôi mình lời thật đấy”.
Lời hơn nữa là— Cậu kết hôn rồi, đối tượng kết hôn còn là người mà khi niên thiếu mình muốn nhưng không có được.
Niềm vui qua đi, Du Tâm Kiều lại cảm thấy buồn bực. Từ Ngạn Hoàn lạnh hơn cả núi băng, năm đó Du Tâm Kiều rầm rộ theo đuổi anh làm cả trường biết hết. Có một lần cậu tự tay đánh bóng một viên đá “Ánh trăng xanh” tặng anh. Từ Ngạn Hoàn liếc cái tay được băng bó thành đòn bánh tét của Du Tâm Kiều, chỉ nói hai chữ: “Tránh ra.”
Du Tâm Kiều cố gắng lấy lại trí nhớ: “Tụi mình gặp lại nhau ở đâu thế?”
Từ Ngạn Hoàn đáp: “Ở công ty luật.”
Du Tâm Kiều: “Chẳng lẽ em tới gây phiền cho anh hả?”
Từ Ngạn Hoàn: “Em không biết anh làm việc ở đó.”
Du Tâm Kiều: “Thế sao chúng ta kết hôn được?”
Từ Ngạn Hoàn: “Em cầu hôn anh.”
Du Tâm Kiều: “Anh đồng ý lời cầu hôn của em? Anh tự nguyện ư? Không phải em dùng thủ đoạn gì đó ép anh chứ?”
Từ Ngạn Hoàn: “…”
Từ Ngạn Hoàn không biết rằng, cậu chủ nhỏ nhà họ Du sống nửa đời ngỗ ngược phóng túng, không hề biết “kiên trì bền bỉ” là như thế nào, duy chỉ cố chấp với hai chuyện—— Một là đàn piano, hai là Từ Ngạn Hoàn.
Du Tâm Kiều cũng không biết rằng, năm ấy sau khi cậu nản lòng rồi bỏ đi, năm phút sau Từ Ngạn Hoàn đã đi vòng về, khom lưng nhặt viên đá ánh trăng xanh bị vùi trong bùn đất kia, vẩy sạch bụi bẩn rồi bỏ vào túi.
“Thế sau khi cưới nhau, tụi mình có… hôn nhau chưa?”
“Ừm.”
“Thỉnh thoảng à?”
“Không, hằng ngày.”
___________________________
Lưu ý của chủ nhà:
Tác giả viết hiện thực và quá khứ đan xen, đường trộn thủy tinh. Chương có mũi tên tới là viết về hiện tại, chương có mũi tên lùi là viết về quá khứ. Nếu thấy quá rối, mọi người có thể nhìn tên chương để đọc theo thứ tự mình muốn.
8.2
Quân hoan tỏa kiều (Trùng sinh)
Tác giả: Mộc Nhã Tịnh Nguyệt
Tóm tắt:
Nàng là gông xiềng, cũng là cứu rỗi.
Tag: Ông trời tác hợp, trùng sinh, điềm văn, báo thù ngược cặn bã.
Nhân vật chính: Phó Dung Chương, Vân Kiều.
Góc nhìn: Nữ chủ
ʕง•ᴥ•ʔง ʕ•ᴥ•ʔ ʕ ᵔᴥᵔ ʔ
[Đây là một đoạn văn nhỏ trùng sinh sửa sai]
Vân Kiều có môi hồng răng trắng, eo vừa nhỏ lại mềm mại.
Nhưng có quá nhiều người ham muốn nàng, mỗi ngày trôi qua đều nơm nớp lo sợ.
Một ngày, nàng bị nhiếp chính vương tàn nhẫn lạnh lùng Phó Dung Chương cướp về phủ, trở thành nhiếp chính vương phi.
Người người chế nhạo nàng, còn tưởng rằng kiên trinh, thì ra lại muốn thấy người sang bắt quàng làm họ, sợ là chết thế nào cũng không biết.
… Mọi người còn không được nghe tin nàng bị ngược đến chết hoặc là bị vứt bỏ, chỉ thấy nàng vinh sủng cả đời.
Chỉ có Phó Dung Chương mới biết được, yêu hai kiếp, nàng là gông xiềng cũng là cứu rỗi.
Tác giả: Mộc Nhã Tịnh Nguyệt
Tóm tắt:
Nàng là gông xiềng, cũng là cứu rỗi.
Tag: Ông trời tác hợp, trùng sinh, điềm văn, báo thù ngược cặn bã.
Nhân vật chính: Phó Dung Chương, Vân Kiều.
Góc nhìn: Nữ chủ
ʕง•ᴥ•ʔง ʕ•ᴥ•ʔ ʕ ᵔᴥᵔ ʔ
[Đây là một đoạn văn nhỏ trùng sinh sửa sai]
Vân Kiều có môi hồng răng trắng, eo vừa nhỏ lại mềm mại.
Nhưng có quá nhiều người ham muốn nàng, mỗi ngày trôi qua đều nơm nớp lo sợ.
Một ngày, nàng bị nhiếp chính vương tàn nhẫn lạnh lùng Phó Dung Chương cướp về phủ, trở thành nhiếp chính vương phi.
Người người chế nhạo nàng, còn tưởng rằng kiên trinh, thì ra lại muốn thấy người sang bắt quàng làm họ, sợ là chết thế nào cũng không biết.
… Mọi người còn không được nghe tin nàng bị ngược đến chết hoặc là bị vứt bỏ, chỉ thấy nàng vinh sủng cả đời.
Chỉ có Phó Dung Chương mới biết được, yêu hai kiếp, nàng là gông xiềng cũng là cứu rỗi.
9.1
QT: Xuyên thư: Ở oa tổng bãi lạn sau, ta bạo hồng
Tác giả: Tinh Đàm
Độ dài: 96 chương + 32 ngoại truyện
Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Xuyên sách, trâm anh thế phiệt, showbiz, Chủ thụ, truyện sảng, Nhẹ nhàng, Phát sóng trực tiếp, tình duyên chốn đô thị, 1v1, Nuôi con, cưới trước yêu sau.
Editor: Lan
Giới thiệu
╰──────༺♡༻──────╯
Tô Hoài Minh xuyên không thành bố dượng của một gia đình giàu có.
Con riêng của cậu là một đứa trẻ nổi tiếng ngang ngược và hư hỏng, mỗi tháng đuổi việc năm bảo mẫu, làm giáo viên tức giận bỏ chạy ra ngoài khóc.
Sau đó, cậu phải tham gia một chương trình truyền hình dành cho trẻ em với con riêng của mình, bị con riêng hành hạ, bị dân mạng chế giễu, bất đắc dĩ phải rút khỏi showbiz.
Tô Hoài Minh: Mệt mỏi quá rồi, cứ tiến thẳng đến bước cuối cùng, rút khỏi showbiz thôi.
***
Vì hợp đồng, Tô Hoài Minh buộc phải tham gia chương trình truyền hình dành cho trẻ em với con riêng của mình, cư dân mạng chế giễu, muốn xem Tô Hoài Minh làm trò hề.
Con riêng lăn ra đất ăn vạ, Tô Hoài Minh nhìn bộ dạng này của nó, ngồi một bên nhàn nhã uống trà sữa, chơi điện thoại, xem ai chịu được ai.
Lần đầu tiên đứa con riêng chủ động đứng dậy, tự phủi bụi trên mông, sau này không dám làm như vậy nữa.
Đứa con riêng khóc lóc đòi mua kem, còn muốn cướp phần của Tô Hoài Minh, Tô Hoài Minh trực tiếp mua hai cây, ăn hết trước mặt đứa con riêng, dù sao thì khổ cho con trẻ nhưng cũng không thể khổ cho mình được.
Từ đó, đứa con riêng trở thành "Bố ơi, bố ăn kem không, cho con ăn một miếng nhé?"
Đối mặt với nhiệm vụ, đứa con riêng vừa định lười biếng thì thấy Tô Hoài Minh đã nằm vật ra ghế, miệng lẩm bẩm "Không có muốn", đứa con riêng để không thua những đứa trẻ khác, chỉ đành rưng rưng hoàn thành nhiệm vụ, được bác nông dân khen ngợi.
Hai bố con nổi tiếng theo một cách khác thường.
"Ha ha ha tôi là người lớn thì đúng, nhưng tại sao tôi phải nhường nhịn con?"
"Cách trị trẻ hư, chính là phải hư hơn nó!"
"Tô Hoài Minh là nguồn vui của tôi, showbiz không thể thiếu anh!"
***
Phó Tiêu Tiêu cảm thấy bố dượng của mình yếu đuối, không tự chăm sóc được bản thân, còn trẻ con và ủy mị, thật đáng ghét!
Nhưng... vì bố dượng đưa mình đi công viên giải trí, với tư cách là một người đàn ông, mình có thể nhường nhịn anh ấy một chút orz
Phó Cảnh Phạn đi công tác về, thấy con trai ngoan ngoãn hiểu chuyện, khác hẳn trước đây.
Phó Tiêu Tiêu bí mật tiến lại gần, vẻ mặt thâm trầm truyền đạt kinh nghiệm: "Nhớ dỗ dành anh ấy nhiều hơn, nếu không anh ấy sẽ làm ầm ĩ!"
Phó Cảnh Phạn nghĩ đến Tô Hoài Minh không có chút cảm giác tồn tại nào, không cho là vậy.
Sau đó, ở hậu trường thảm đỏ, khán giả xem trực tiếp đều thấy Phó Cảnh Phạn lạnh lùng kiêu ngạo, quỳ một gối trước mặt Tô Hoài Minh, nhỏ giọng dỗ dành: "Đừng giận nữa, tối nay anh sẽ không ép em tập thể dục nữa..."
#Có phải là loại vận động mà tôi nghĩ không?#
#Chúng ta có thể nghe miễn phí không?#
𖠊
ps: Đoạn đầu hơi hung dữ, đoạn sau ngoan ngoãn, không phải con ruột.
Nhãn nội dung: Trâm anh thế phiệt, showbiz, truyện ngọt, xuyên sách, truyện sảng, truyện hài hước.
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: | Nhân vật phụ: | Khác:
Tóm tắt một câu: 【Chính văn hoàn】Không chiều chuộng trẻ hư
Ý nghĩa: Phải đối mặt với cuộc sống bằng thái độ lạc quan, sống tốt từng ngày
- -
Note: Truyện edit dở, lậm QT, sai chính tả, lỗi xưng hô. Bạn nào chịu được thì ở lại, không tự out. 👌
Tác giả: Tinh Đàm
Độ dài: 96 chương + 32 ngoại truyện
Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Xuyên sách, trâm anh thế phiệt, showbiz, Chủ thụ, truyện sảng, Nhẹ nhàng, Phát sóng trực tiếp, tình duyên chốn đô thị, 1v1, Nuôi con, cưới trước yêu sau.
Editor: Lan
Giới thiệu
╰──────༺♡༻──────╯
Tô Hoài Minh xuyên không thành bố dượng của một gia đình giàu có.
Con riêng của cậu là một đứa trẻ nổi tiếng ngang ngược và hư hỏng, mỗi tháng đuổi việc năm bảo mẫu, làm giáo viên tức giận bỏ chạy ra ngoài khóc.
Sau đó, cậu phải tham gia một chương trình truyền hình dành cho trẻ em với con riêng của mình, bị con riêng hành hạ, bị dân mạng chế giễu, bất đắc dĩ phải rút khỏi showbiz.
Tô Hoài Minh: Mệt mỏi quá rồi, cứ tiến thẳng đến bước cuối cùng, rút khỏi showbiz thôi.
***
Vì hợp đồng, Tô Hoài Minh buộc phải tham gia chương trình truyền hình dành cho trẻ em với con riêng của mình, cư dân mạng chế giễu, muốn xem Tô Hoài Minh làm trò hề.
Con riêng lăn ra đất ăn vạ, Tô Hoài Minh nhìn bộ dạng này của nó, ngồi một bên nhàn nhã uống trà sữa, chơi điện thoại, xem ai chịu được ai.
Lần đầu tiên đứa con riêng chủ động đứng dậy, tự phủi bụi trên mông, sau này không dám làm như vậy nữa.
Đứa con riêng khóc lóc đòi mua kem, còn muốn cướp phần của Tô Hoài Minh, Tô Hoài Minh trực tiếp mua hai cây, ăn hết trước mặt đứa con riêng, dù sao thì khổ cho con trẻ nhưng cũng không thể khổ cho mình được.
Từ đó, đứa con riêng trở thành "Bố ơi, bố ăn kem không, cho con ăn một miếng nhé?"
Đối mặt với nhiệm vụ, đứa con riêng vừa định lười biếng thì thấy Tô Hoài Minh đã nằm vật ra ghế, miệng lẩm bẩm "Không có muốn", đứa con riêng để không thua những đứa trẻ khác, chỉ đành rưng rưng hoàn thành nhiệm vụ, được bác nông dân khen ngợi.
Hai bố con nổi tiếng theo một cách khác thường.
"Ha ha ha tôi là người lớn thì đúng, nhưng tại sao tôi phải nhường nhịn con?"
"Cách trị trẻ hư, chính là phải hư hơn nó!"
"Tô Hoài Minh là nguồn vui của tôi, showbiz không thể thiếu anh!"
***
Phó Tiêu Tiêu cảm thấy bố dượng của mình yếu đuối, không tự chăm sóc được bản thân, còn trẻ con và ủy mị, thật đáng ghét!
Nhưng... vì bố dượng đưa mình đi công viên giải trí, với tư cách là một người đàn ông, mình có thể nhường nhịn anh ấy một chút orz
Phó Cảnh Phạn đi công tác về, thấy con trai ngoan ngoãn hiểu chuyện, khác hẳn trước đây.
Phó Tiêu Tiêu bí mật tiến lại gần, vẻ mặt thâm trầm truyền đạt kinh nghiệm: "Nhớ dỗ dành anh ấy nhiều hơn, nếu không anh ấy sẽ làm ầm ĩ!"
Phó Cảnh Phạn nghĩ đến Tô Hoài Minh không có chút cảm giác tồn tại nào, không cho là vậy.
Sau đó, ở hậu trường thảm đỏ, khán giả xem trực tiếp đều thấy Phó Cảnh Phạn lạnh lùng kiêu ngạo, quỳ một gối trước mặt Tô Hoài Minh, nhỏ giọng dỗ dành: "Đừng giận nữa, tối nay anh sẽ không ép em tập thể dục nữa..."
#Có phải là loại vận động mà tôi nghĩ không?#
#Chúng ta có thể nghe miễn phí không?#
𖠊
ps: Đoạn đầu hơi hung dữ, đoạn sau ngoan ngoãn, không phải con ruột.
Nhãn nội dung: Trâm anh thế phiệt, showbiz, truyện ngọt, xuyên sách, truyện sảng, truyện hài hước.
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: | Nhân vật phụ: | Khác:
Tóm tắt một câu: 【Chính văn hoàn】Không chiều chuộng trẻ hư
Ý nghĩa: Phải đối mặt với cuộc sống bằng thái độ lạc quan, sống tốt từng ngày
- -
Note: Truyện edit dở, lậm QT, sai chính tả, lỗi xưng hô. Bạn nào chịu được thì ở lại, không tự out. 👌
9.3
Tác giả: Kinh Cức Tiểu Hoa
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Niên hạ, Chủ công, Cẩu huyết, Gương vỡ lại lành, Giới giải trí, Nhược công, 1v1, Mất trí nhớ
Mất trí nhớ sau gương vỡ lại lành
CP: Ma ốm minh tinh mỹ công (Ninh Sơ) & mất trí nhớ thâm tình tổng tài cường thụ (Yến Hoài)- (thề đọc xong như một cú lừa của tác giả ý)
Mất trí nhớ bảy năm sau gặp lại, cho dù ký ức chỗ trống, linh hồn bản năng vẫn là vì hắn ngập tràn tình yêu
- ---------------------------
Cảnh báo:
1, Gương vỡ lại lành -- vỡ đến thê thê thảm thảm, lành đến dây dưa dây cà
2, Nhìn thấy " mất trí nhớ " liền biết khẳng định là cẩu huyết hộc máu
3, Có chút gia vị pháo hôi
4, Ma ốm công bệnh tật mà y học không thể chứng minh, thỉnh không cần miệt mài tìm hiểu
5, Tuyệt đối không đổi chỗ vị trí
6, Công so thụ nhỏ một tuổi
7, Nhân vật chức nghiệp giả thiết vì yêu đương phục vụ, sẽ không miêu tả quá nhiều
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Niên hạ, Chủ công, Cẩu huyết, Gương vỡ lại lành, Giới giải trí, Nhược công, 1v1, Mất trí nhớ
Mất trí nhớ sau gương vỡ lại lành
CP: Ma ốm minh tinh mỹ công (Ninh Sơ) & mất trí nhớ thâm tình tổng tài cường thụ (Yến Hoài)- (thề đọc xong như một cú lừa của tác giả ý)
Mất trí nhớ bảy năm sau gặp lại, cho dù ký ức chỗ trống, linh hồn bản năng vẫn là vì hắn ngập tràn tình yêu
- ---------------------------
Cảnh báo:
1, Gương vỡ lại lành -- vỡ đến thê thê thảm thảm, lành đến dây dưa dây cà
2, Nhìn thấy " mất trí nhớ " liền biết khẳng định là cẩu huyết hộc máu
3, Có chút gia vị pháo hôi
4, Ma ốm công bệnh tật mà y học không thể chứng minh, thỉnh không cần miệt mài tìm hiểu
5, Tuyệt đối không đổi chỗ vị trí
6, Công so thụ nhỏ một tuổi
7, Nhân vật chức nghiệp giả thiết vì yêu đương phục vụ, sẽ không miêu tả quá nhiều
7
Nghênh Cảnh có 2 thứ vô cùng yêu thích.
Trước 9h thì là tập trung học tập. Đồng hồ báo thức vừa vang lên thì liền ném bút đóng sách, trên cánh tay lộ ra hình xăm nhỏ, lái xe máy chạy đến ngoại ô phía Bắc cùng một đám người.
Cho đến khi...
Trong một buổi dạ tiệc nào do nhà trường và công ty liên doanh hợp tác tổ chức, Sơ Ninh đi giữa đám người, xinh đẹp sắc sảo.
Trên người cô là bộ váy ngắn chiết li ôm lấy vòng em thon gọn.
Cô nâng ly rượu, gật đầu, mỉm cười nhẹ với Nghênh Cảnh.
Từ đó về sau, chuyện Nghênh Cảnh thích làm nhất biến thành ôm lấy Sơ Ninh từ phía sau, ngửi mùi hương quyến rũ của phụ nữ,thật là muốn phạm tội.
"Chị, tới lúc nào chị mới cho em làm đàn ông?".
Trước 9h thì là tập trung học tập. Đồng hồ báo thức vừa vang lên thì liền ném bút đóng sách, trên cánh tay lộ ra hình xăm nhỏ, lái xe máy chạy đến ngoại ô phía Bắc cùng một đám người.
Cho đến khi...
Trong một buổi dạ tiệc nào do nhà trường và công ty liên doanh hợp tác tổ chức, Sơ Ninh đi giữa đám người, xinh đẹp sắc sảo.
Trên người cô là bộ váy ngắn chiết li ôm lấy vòng em thon gọn.
Cô nâng ly rượu, gật đầu, mỉm cười nhẹ với Nghênh Cảnh.
Từ đó về sau, chuyện Nghênh Cảnh thích làm nhất biến thành ôm lấy Sơ Ninh từ phía sau, ngửi mùi hương quyến rũ của phụ nữ,thật là muốn phạm tội.
"Chị, tới lúc nào chị mới cho em làm đàn ông?".