Bách Hợp
126 Truyện
Sắp xếp theo
4.9
Tên gốc: Trầm Nịch
Tác giả: Thanh Thang Xuyến Hương Thái
Thể loại: Bách hợp, hiện đại, hỗ công, HE, tình cờ gặp gỡ, điểm yếu trong tình yêu
Văn án
Khương Niệm gặp Diêu Nhiễm lần thứ hai tại quán bar, cô nghe thấy người đẹp lạnh lùng này đang từ chối người khác: "Đừng chạm vào tôi, tôi chỉ cảm thấy buồn nôn."
Nhưng ngay sau đó, nơi góc khuất, cô vòng tay qua eo nàng, hai người hôn nhau say đắm đến mức không thở được...
Khương Niệm:???
Diêu Nhiễm luôn lý trí, ban đầu nàng nghĩ rằng mối quan hệ giữa hai người sẽ kết thúc chỉ sau một đêm, nhưng...
"Chị vẫn muốn cùng tôi chứ? Chị có thể làm điều đó bất cứ lúc nào."
[CP] Thông minh, thẳng thắn VS giả vờ lạnh lùng, nhàm chán nhưng bên trong quyến rũ, ôn nhu tỷ tỷ
[Nhà hát nhỏ]
Ngày hôm đó, một khách hàng đến studio, đi cùng cô ấy còn có một mỹ nhân,
Khương Niệm ngẩng đầu lên, hai người im lặng nhìn nhau một lúc lâu.
Lúc này cô nghe thấy cô gái nhỏ giọng hỏi: "Chị, chị quen cô ấy sao?"
Một lúc sau, một giọng nói trầm thấp trả lời: "Không quen."
Khương Niệm không nói nên lời, giọng nói trong trẻo với những lời lẽ lạnh lùng này, đã vô số lần vì động tình mà rên rỉ bên tai cô.
Sau khi rời khỏi studio
"Chị ơi, thợ xăm hình kia có đẹp không? Cô ấy thật ngầu và quyến rũ phải không? Thật tuyệt nếu được ngủ với cô ấy."
Diêu Nhiễm: "..."
Thân hình cô ấy tuyệt vời như thế nào, nàng là người biết rõ nhất.
Hướng dẫn nhảy hố:
1. Nữ chính hai đã ly hôn (hôn nhân vì công việc, không có tình yêu); làm trước rồi mới yêu. Không thích có thể bỏ qua.
2. Khi viết không có nội tình gì, đó chỉ là một câu chuyện đơn giản, hãy thưởng thức.
3. Một tác phẩm đồng hành với "Mê mẩn", nhưng các chi tiết có thể không hoàn toàn phù hợp, vui lòng đọc độc lập.
4. Có một số khúc mắc; nhưng vẫn về với nhau, nhìn chung là ngọt văn (chia tay không phải là trọng tâm của tác phẩm này).
5. Theo dõi danh sách cập nhật khoảng năm chương một tuần (thường không có cập nhật vào Chủ Nhật và Thứ Tư).
Thẻ nội dung: Điểm yếu trong tình yêu, tình cờ gặp được ngự tỷ
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Khương Niệm, Diêu Nhiễm┃Nhân vật phụ: Rất nhiều
Giới thiệu ngắn gọn: Thông minh thẳng thắn VS tiết chế cấm dục
Mục đích: Hãy trân trọng sự gặp gỡ.
Tác giả: Thanh Thang Xuyến Hương Thái
Thể loại: Bách hợp, hiện đại, hỗ công, HE, tình cờ gặp gỡ, điểm yếu trong tình yêu
Văn án
Khương Niệm gặp Diêu Nhiễm lần thứ hai tại quán bar, cô nghe thấy người đẹp lạnh lùng này đang từ chối người khác: "Đừng chạm vào tôi, tôi chỉ cảm thấy buồn nôn."
Nhưng ngay sau đó, nơi góc khuất, cô vòng tay qua eo nàng, hai người hôn nhau say đắm đến mức không thở được...
Khương Niệm:???
Diêu Nhiễm luôn lý trí, ban đầu nàng nghĩ rằng mối quan hệ giữa hai người sẽ kết thúc chỉ sau một đêm, nhưng...
"Chị vẫn muốn cùng tôi chứ? Chị có thể làm điều đó bất cứ lúc nào."
[CP] Thông minh, thẳng thắn VS giả vờ lạnh lùng, nhàm chán nhưng bên trong quyến rũ, ôn nhu tỷ tỷ
[Nhà hát nhỏ]
Ngày hôm đó, một khách hàng đến studio, đi cùng cô ấy còn có một mỹ nhân,
Khương Niệm ngẩng đầu lên, hai người im lặng nhìn nhau một lúc lâu.
Lúc này cô nghe thấy cô gái nhỏ giọng hỏi: "Chị, chị quen cô ấy sao?"
Một lúc sau, một giọng nói trầm thấp trả lời: "Không quen."
Khương Niệm không nói nên lời, giọng nói trong trẻo với những lời lẽ lạnh lùng này, đã vô số lần vì động tình mà rên rỉ bên tai cô.
Sau khi rời khỏi studio
"Chị ơi, thợ xăm hình kia có đẹp không? Cô ấy thật ngầu và quyến rũ phải không? Thật tuyệt nếu được ngủ với cô ấy."
Diêu Nhiễm: "..."
Thân hình cô ấy tuyệt vời như thế nào, nàng là người biết rõ nhất.
Hướng dẫn nhảy hố:
1. Nữ chính hai đã ly hôn (hôn nhân vì công việc, không có tình yêu); làm trước rồi mới yêu. Không thích có thể bỏ qua.
2. Khi viết không có nội tình gì, đó chỉ là một câu chuyện đơn giản, hãy thưởng thức.
3. Một tác phẩm đồng hành với "Mê mẩn", nhưng các chi tiết có thể không hoàn toàn phù hợp, vui lòng đọc độc lập.
4. Có một số khúc mắc; nhưng vẫn về với nhau, nhìn chung là ngọt văn (chia tay không phải là trọng tâm của tác phẩm này).
5. Theo dõi danh sách cập nhật khoảng năm chương một tuần (thường không có cập nhật vào Chủ Nhật và Thứ Tư).
Thẻ nội dung: Điểm yếu trong tình yêu, tình cờ gặp được ngự tỷ
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Khương Niệm, Diêu Nhiễm┃Nhân vật phụ: Rất nhiều
Giới thiệu ngắn gọn: Thông minh thẳng thắn VS tiết chế cấm dục
Mục đích: Hãy trân trọng sự gặp gỡ.
4.2
Tên gốc: Xuyên thư sau ta cùng nữ chủ đều thật thơm
Tác giả: Bát Phương Lai Điện
Nhân vật chính: Thẩm Kỳ Khi x Liễu Sương
* Tên nhân vật trước khi xuyên là Thẩm Kỳ. Tên nhân vật trong tiểu thuyết thì có thêm chữ Khi, chữ này có nghĩa: dối lừa, bắt nạt, ức hiếp, đầu gấu =))) nhiêu đây cũng hiểu về nguyên chủ rồi.
** Phật hệ lạc quan nhan khống cá mặn x đối ngoại lạnh lùng đối nội ôn nhu mỹ cường thảm đại ma vương 😂
*** Hãy tin tưởng sư tỷ vĩnh viễn là người mạnh nhất trong truyện 🙂
Nhãn: 1v1, HE, ung dung cưng chiều, ngọt ngào, nàng hoà tan băng sơn.
Văn án:
——
Thẩm Kỳ Khi, một tác giả chuyên viết sảng văn đại nữ chủ.
Mỗi tác phẩm nàng đều thích ngược nữ chủ điên cuồng, làm nữ chủ bị xa lánh cô lập, thống khổ; sau đó mất hết hy vọng, hắc hoá nhập ma, cuối cùng khổ diệt giải thoát.
Hoàn toàn không nghĩ tới một ngày nàng đột nhiên xuyên vào tác phẩm của chính mình, biến thành một nhân vật pháo hôi tiểu sư muội chẳng có tài cán gì, lại còn ác độc - thích bắt nạt nữ chủ; cuối cùng bị nữ chủ treo trên tường thành, chém đầu thị chúng.
Để sống sót, nàng quyết định làm một nhân vật Phật hệ năm tháng tịnh hảo, gì cũng không biết, gì cũng không dám hỏi.
Không nghĩ tới lần đầu tiên mắt thấy nữ chủ, nàng bỗng nhiên tự vả mặt rồi... (ý là đi ngược với dự định ban đầu)
Vì để cho nữ chủ cảm thụ được yêu thương ấm áp, Thẩm Kỳ Khi khắp nơi ra tay bảo vệ giữ gìn...
Nữ chủ bị pháo hôi ác độc ức hiếp, nàng trước tiên hỗ trợ phản kích... (bằng miệng)
Nữ chủ bị oan ức, nàng đau lòng tột độ.
Nữ chủ bị tra nam truy cầu, nàng...phẫn nộ triệt phá cp!
——
Liễu Sương trọng sinh một đời, mọi ý niệm nguội lạnh, may mắn ma lực kiếp trước vẫn còn tồn tại. Nàng nhìn những người xung quanh đều như nhìn kiến hôi giun dế, cười nhạt coi thường.
Đời này vẫn không có gì thay đổi, chỉ có duy nhất tiểu sư muội ngang ngược ỷ thế hiếp người kia...đột nhiên xoay quanh vây lấy nàng, mọi cách lấy lòng, làm nũng bám dính.
Nàng vận dụng thuật độc tâm, có thể nghe được tiếng lòng người khác.
"A ta chết mất, nữ chủ thật là đẹp mắt! Thích quá đi!"
"Sư tỷ của ta ôn nhu khả ái hiểu lòng người, ai cũng đừng mơ động tới nàng!"
"Sư tỷ, ngươi đừng quá thánh mẫu, sẽ bị kẻ xấu ức hiếp!"
Đại ma vương Liễu Sương:???
Ta có nhảy lầu cũng sẽ không lại tin lời nói của Thẩm Kỳ Khi!
....
Tiểu sư muội thật là đáng yêu, thật là thơm. *thêm một người tự vả mặt =)
Tác giả: Bát Phương Lai Điện
Nhân vật chính: Thẩm Kỳ Khi x Liễu Sương
* Tên nhân vật trước khi xuyên là Thẩm Kỳ. Tên nhân vật trong tiểu thuyết thì có thêm chữ Khi, chữ này có nghĩa: dối lừa, bắt nạt, ức hiếp, đầu gấu =))) nhiêu đây cũng hiểu về nguyên chủ rồi.
** Phật hệ lạc quan nhan khống cá mặn x đối ngoại lạnh lùng đối nội ôn nhu mỹ cường thảm đại ma vương 😂
*** Hãy tin tưởng sư tỷ vĩnh viễn là người mạnh nhất trong truyện 🙂
Nhãn: 1v1, HE, ung dung cưng chiều, ngọt ngào, nàng hoà tan băng sơn.
Văn án:
——
Thẩm Kỳ Khi, một tác giả chuyên viết sảng văn đại nữ chủ.
Mỗi tác phẩm nàng đều thích ngược nữ chủ điên cuồng, làm nữ chủ bị xa lánh cô lập, thống khổ; sau đó mất hết hy vọng, hắc hoá nhập ma, cuối cùng khổ diệt giải thoát.
Hoàn toàn không nghĩ tới một ngày nàng đột nhiên xuyên vào tác phẩm của chính mình, biến thành một nhân vật pháo hôi tiểu sư muội chẳng có tài cán gì, lại còn ác độc - thích bắt nạt nữ chủ; cuối cùng bị nữ chủ treo trên tường thành, chém đầu thị chúng.
Để sống sót, nàng quyết định làm một nhân vật Phật hệ năm tháng tịnh hảo, gì cũng không biết, gì cũng không dám hỏi.
Không nghĩ tới lần đầu tiên mắt thấy nữ chủ, nàng bỗng nhiên tự vả mặt rồi... (ý là đi ngược với dự định ban đầu)
Vì để cho nữ chủ cảm thụ được yêu thương ấm áp, Thẩm Kỳ Khi khắp nơi ra tay bảo vệ giữ gìn...
Nữ chủ bị pháo hôi ác độc ức hiếp, nàng trước tiên hỗ trợ phản kích... (bằng miệng)
Nữ chủ bị oan ức, nàng đau lòng tột độ.
Nữ chủ bị tra nam truy cầu, nàng...phẫn nộ triệt phá cp!
——
Liễu Sương trọng sinh một đời, mọi ý niệm nguội lạnh, may mắn ma lực kiếp trước vẫn còn tồn tại. Nàng nhìn những người xung quanh đều như nhìn kiến hôi giun dế, cười nhạt coi thường.
Đời này vẫn không có gì thay đổi, chỉ có duy nhất tiểu sư muội ngang ngược ỷ thế hiếp người kia...đột nhiên xoay quanh vây lấy nàng, mọi cách lấy lòng, làm nũng bám dính.
Nàng vận dụng thuật độc tâm, có thể nghe được tiếng lòng người khác.
"A ta chết mất, nữ chủ thật là đẹp mắt! Thích quá đi!"
"Sư tỷ của ta ôn nhu khả ái hiểu lòng người, ai cũng đừng mơ động tới nàng!"
"Sư tỷ, ngươi đừng quá thánh mẫu, sẽ bị kẻ xấu ức hiếp!"
Đại ma vương Liễu Sương:???
Ta có nhảy lầu cũng sẽ không lại tin lời nói của Thẩm Kỳ Khi!
....
Tiểu sư muội thật là đáng yêu, thật là thơm. *thêm một người tự vả mặt =)
4.6
Tác giả: Thanh Thang Xuyến Hương Phái
Thể loại: Bách Hợp
Giới thiệu:
Quý Hi có người theo đuổi, là một đồng nghiệp nam trong công ty.
Vì tránh bị dây dưa liên tục, cô kiên quyết nói:
"Thật ra tôi thích phái nữ."
Anh chàng đồng không tin
Quý Hi cũng có men say, nói bừa: "Đối tượng tôi thích là Kiều tổng,"Tống cổ xong nam đồng nghiệp, Quý Hi quay người lại phát hiện lão bản Kiều Chi Du đứng ở phía sau -----------------
Bốn mắt chạm nhau, đáng sợ nhất là không khí đột nhiên an tĩnh.
Quý Hi cười giả lả giải thích: "Kiều tổng, ta vừa nãy chỉ là cố ý nói đùa như vậy thôi. "
Kiều Chi Du nhìn chằm chằm nàng, đạm nhiên nói: "Trong công ty không có quy định đối với xu hướng tình dục của nhân viên."
Quý Hi khóe miệng giật giật: "Kiều tổng, ta, thật sự là thẳng mà."
Thể loại: Bách Hợp
Giới thiệu:
Quý Hi có người theo đuổi, là một đồng nghiệp nam trong công ty.
Vì tránh bị dây dưa liên tục, cô kiên quyết nói:
"Thật ra tôi thích phái nữ."
Anh chàng đồng không tin
Quý Hi cũng có men say, nói bừa: "Đối tượng tôi thích là Kiều tổng,"Tống cổ xong nam đồng nghiệp, Quý Hi quay người lại phát hiện lão bản Kiều Chi Du đứng ở phía sau -----------------
Bốn mắt chạm nhau, đáng sợ nhất là không khí đột nhiên an tĩnh.
Quý Hi cười giả lả giải thích: "Kiều tổng, ta vừa nãy chỉ là cố ý nói đùa như vậy thôi. "
Kiều Chi Du nhìn chằm chằm nàng, đạm nhiên nói: "Trong công ty không có quy định đối với xu hướng tình dục của nhân viên."
Quý Hi khóe miệng giật giật: "Kiều tổng, ta, thật sự là thẳng mà."
3.4
Tác giả: HẠ VY
Thể loại: Trọng Sinh, Bách Hợp, Mạt Thế
Team dịch: CỐ DIỆP PHI
Giới thiệu
Khúc Du Nhiên cho rằng đời này cứ như vậy. Cùng bạn trai yêu nhau nhiều năm kết hôn sinh con, như thế nào ngay ngày hôn lễ tân lang mang theo tiểu tam chạy mất, để lại một mình Khúc Du Nhiên đối mặt với cười nhạo cùng châm chọc, tình trường thất ý thì sinh hoạt vẫn là phải tiếp tục, tiếc rằng một hồi hồng nhật.
Tang thi hoành hành, ở tận thế tràn ngập dị năng giả cùng suy đồi đạo đức, Khúc Du Nhiên chết, không phải chết tại tang thi, mà là do bạn trai tính kế, bị tang thi cắn xé đến chết, thì ra từ lúc bắt đầu tất cả đều là tính kế, chỉ hận chính mình nhận ra quá muộn, còn mang theo Tiêu Minh Hi cùng nhau đi xuống hoàng tuyền. Trời xanh rủ lòng thương, sống lại một đời, Dương Lạc, ta nhất định phải để ngươi không được chết tử tế.
Thể loại: Trọng Sinh, Bách Hợp, Mạt Thế
Team dịch: CỐ DIỆP PHI
Giới thiệu
Khúc Du Nhiên cho rằng đời này cứ như vậy. Cùng bạn trai yêu nhau nhiều năm kết hôn sinh con, như thế nào ngay ngày hôn lễ tân lang mang theo tiểu tam chạy mất, để lại một mình Khúc Du Nhiên đối mặt với cười nhạo cùng châm chọc, tình trường thất ý thì sinh hoạt vẫn là phải tiếp tục, tiếc rằng một hồi hồng nhật.
Tang thi hoành hành, ở tận thế tràn ngập dị năng giả cùng suy đồi đạo đức, Khúc Du Nhiên chết, không phải chết tại tang thi, mà là do bạn trai tính kế, bị tang thi cắn xé đến chết, thì ra từ lúc bắt đầu tất cả đều là tính kế, chỉ hận chính mình nhận ra quá muộn, còn mang theo Tiêu Minh Hi cùng nhau đi xuống hoàng tuyền. Trời xanh rủ lòng thương, sống lại một đời, Dương Lạc, ta nhất định phải để ngươi không được chết tử tế.
2.8
Tên Trung: 灰色与青 _ 一只梅花鹿v
Truyện: Sắc xám và xanh
Tác giả: Nhất Chích Mai Hoa Lộc
Độ dài: 32 chương
Văn án
Năm 17 tuổi, Khôi Tuyết bởi vì không chịu nổi sự chèn ép của đồng sinh cùng hệ thống quản lý điên rồ kia, hoảng sợ lại sợ hãi chạy trốn khỏi trại trẻ mồ côi.
Trong tuyết rơi dày đặc vào ban đêm, trước mắt cô tối tăm, dưới tình huống sắp hôn mê, thấy một người phụ nữ cầm đèn ở xa xa -- Thẩm Thính Lan.
Người phụ nữ thân hình nhu mỹ, xuyên qua sương lạnh, mang theo ánh sáng hy vọng từng bước đi tới phía cô.
Lúc ấy, Khôi Tuyết cho rằng cô đã chạy thoát khỏi địa ngục, gặp phải một chùm ánh sáng xa vời kia.
Nhưng trên thực tế, Thẩm Thính Lan.
Mới là địa ngục thực sự trong cuộc sống của cô.
-
Nhân vật chính: Ngự tỷ biến thái bề ngoài thanh lãnh nội tâm đầy bụng đen (công) x Thiếu nữ tai sói bề ngoài khéo léo nội tâm thông minh (thụ)
* Truyện ngắn, bản chất HE, bối cảnh ở Anh (16 tuổi đã trưởng thành)
* Bài viết này không có logic, không nghiên cứu, luyện bút thôi.
* nhân vật chính tam quan không giống tam quan tác giả, đọc văn bản một cách hợp lý, suy nghĩ hợp lý.
Truyện: Sắc xám và xanh
Tác giả: Nhất Chích Mai Hoa Lộc
Độ dài: 32 chương
Văn án
Năm 17 tuổi, Khôi Tuyết bởi vì không chịu nổi sự chèn ép của đồng sinh cùng hệ thống quản lý điên rồ kia, hoảng sợ lại sợ hãi chạy trốn khỏi trại trẻ mồ côi.
Trong tuyết rơi dày đặc vào ban đêm, trước mắt cô tối tăm, dưới tình huống sắp hôn mê, thấy một người phụ nữ cầm đèn ở xa xa -- Thẩm Thính Lan.
Người phụ nữ thân hình nhu mỹ, xuyên qua sương lạnh, mang theo ánh sáng hy vọng từng bước đi tới phía cô.
Lúc ấy, Khôi Tuyết cho rằng cô đã chạy thoát khỏi địa ngục, gặp phải một chùm ánh sáng xa vời kia.
Nhưng trên thực tế, Thẩm Thính Lan.
Mới là địa ngục thực sự trong cuộc sống của cô.
-
Nhân vật chính: Ngự tỷ biến thái bề ngoài thanh lãnh nội tâm đầy bụng đen (công) x Thiếu nữ tai sói bề ngoài khéo léo nội tâm thông minh (thụ)
* Truyện ngắn, bản chất HE, bối cảnh ở Anh (16 tuổi đã trưởng thành)
* Bài viết này không có logic, không nghiên cứu, luyện bút thôi.
* nhân vật chính tam quan không giống tam quan tác giả, đọc văn bản một cách hợp lý, suy nghĩ hợp lý.
4.8
MÙI THƠM - BẤT TRI ĐẠO BẤT TRI ĐẠO
THỂ LOẠI: ABO, BACHHOP, BH, BHTT, GL...
Nhân vật: Tống Dịch x Hứa Hân Dao.
Nguồn: From06to01
Edit: Kaiz
Văn án
Hứa Hân Dao muốn cùng muội muội cha nàng nhận nuôi trao đổi giao lưu tình cảm, nhưng giao lưu đến mức liền cùng nhau lên giường...
Alpha lạnh lùng, nội tâm, sở hữu công Tống Dịch x Omega tinh nghịch thụ Hứa Hân Dao...
THỂ LOẠI: ABO, BACHHOP, BH, BHTT, GL...
Nhân vật: Tống Dịch x Hứa Hân Dao.
Nguồn: From06to01
Edit: Kaiz
Văn án
Hứa Hân Dao muốn cùng muội muội cha nàng nhận nuôi trao đổi giao lưu tình cảm, nhưng giao lưu đến mức liền cùng nhau lên giường...
Alpha lạnh lùng, nội tâm, sở hữu công Tống Dịch x Omega tinh nghịch thụ Hứa Hân Dao...
4.5
Tác Giả: Dây Cót Tranh 521
Chương 1 - 48 Nguồn Edit Từ Bạn Dương
Edit: Kaiz (Chương 49 - Chương 59)
Số Chương: 59 Chương
Thể loại: BHTT, GL,...
Giới Thiệu Nhân Vật: Dương Thành x Thượng Kiệt
Giới thiệu:
Khi tình cảm nảy sinh, mà người mình thương lại vô tình là chị dâu của mình.
Phải làm sao trong tình huống này đây?
Trích đoạn:
Mùa hè năm ấy cực nóng, nhiệt độ thất thường đến không thể tin được.
Từ đầu mùa đến cuối mùa, chỉ tại cái thời tiết chết tiệt đó mà Dương Thành phải an phận thủ thường ở nhà.
Và Thượng Kiệt đến, đâu đó vào một ngày hè mưa to.
Từ cái nhìn đầu tiên vào mắt Thượng Kiệt, Dương Thành bỗng cảm thấy thời tiết lạnh đến lạ.
Là vì khuôn mặt lạnh lùng của cô, hay vì ngày đó mưa to cuồng bạo?
Dương Thành chẳng biết....
Chương 1 - 48 Nguồn Edit Từ Bạn Dương
Edit: Kaiz (Chương 49 - Chương 59)
Số Chương: 59 Chương
Thể loại: BHTT, GL,...
Giới Thiệu Nhân Vật: Dương Thành x Thượng Kiệt
Giới thiệu:
Khi tình cảm nảy sinh, mà người mình thương lại vô tình là chị dâu của mình.
Phải làm sao trong tình huống này đây?
Trích đoạn:
Mùa hè năm ấy cực nóng, nhiệt độ thất thường đến không thể tin được.
Từ đầu mùa đến cuối mùa, chỉ tại cái thời tiết chết tiệt đó mà Dương Thành phải an phận thủ thường ở nhà.
Và Thượng Kiệt đến, đâu đó vào một ngày hè mưa to.
Từ cái nhìn đầu tiên vào mắt Thượng Kiệt, Dương Thành bỗng cảm thấy thời tiết lạnh đến lạ.
Là vì khuôn mặt lạnh lùng của cô, hay vì ngày đó mưa to cuồng bạo?
Dương Thành chẳng biết....
3.8
1. Thẩm Hàm Chi ngủ một giấc dậy phát hiện mình đã xuyên thành một nhân vật cùng tên trong cuốn sách có tên " Tra A ". Nguyên nhân bức bách nữ chủ tội nghiệp Ôn Cẩn. Người có gia đình gặp rắc rối, cưỡng ép Ôn Cẩn gả cho mình, mạnh mẽ đánh dấu, và sau khi chơi chán, cô ta lại mang tiểu tình nhân về nhà chọc giận Ôn Cẩn, người đã mang thai và bị Thẩm Hàm Chi giam cầm trong biệt thự, khiến nàng hoàn toàn hắc hoá.
Sau đó Ôn Cẩn dưới sự giúp đỡ của nam chính Lương Sóc, đã hoàn toàn trốn thoát khỏi Thẩm gia. Khiến cho Thẩm Hàm Chi trở nên thân bại danh liệt, và trở thành một kẻ điên sống ở đầu đường xó chợ.
Thẩm Hàm Chi tiếp nhận cốt truyện của nguyên tác, khi tỉnh táo lại, cô đang đeo nhẫn cưới cho Ôn Cẩn, cô xoay người muốn trốn khỏi hiện trường đám cưới trước khi kịp cử động chân, trung ương thần kinh ngay lập tức ăn một phát giật điện.
Cùng với dòng điện giật, trong đầu cô đột nhiên vang lên một giọng nói kỳ lạ: Ký chủ không thể OOC, nếu không sẽ bị hệ thống A của tên cặn bã này phán đoán là tử vong ngay lập tức.
Đối với chuyện này, Thẩm Hàm Chi tỏ vẻ cả người đều đã tê rần!
Vì vậy cuộc sống hàng ngày của Thẩm Hàm Chi và Ôn Cẩn biến thành như thế này:
Thẩm Hàm Chi hung tợn nhìn chằm chằm Ôn Cẩn: “Tên của tôi viết xấu như vậy, tôi sẽ phạt em viết lại mười lần!”
Thẩm Hàm Chi nhìn chằm chằm cô bé đáng yêu mềm mại trên giường, giọng điệu không tốt nói: “Tôi đã nói với em tám trăm lần rồi, ăn nhiều ớt xanh là bổ dưỡng, ai lại để cho em kén ăn vậy!”
Văn án 2:
Ôn Cẩn sống trong vũng lầy, nàng là đứa con gái ngoài giá thú bị Ôn gia coi là nỗi sỉ nhục. Cuộc sống của nàng trong gia đình còn tệ hơn cả một con chó. 19 tuổi nàng rời khỏi Ôn gia. Trước khi nàng rời đi thậm chí một chữ cũng không biết, là người phụ nữ tên là Thẩm Hàm Chi dạy cho nàng biết chữ, đưa nàng đến nhiều nơi để chơi và làm cho nàng có dáng vẻ một con người nên có.
Thẩm tỷ tỷ của nàng cái gì cũng giỏi, nhưng mà đôi khi nói chuyện với nàng bằng giọng điệu gay gắt, nhưng khi xem TV, nàng mới hiểu đó là tình thú giữa vợ chồng, nàng không sợ hãi
Khi Ôn Cẩn 20 tuổi, Thẩm Hàm Chi cuối cùng cũng tích lũy đủ điểm A cặn bã và có thể ly hôn với cô bé và sống cuộc sống của riêng mình. Sau đó cô nhìn thấy cô bé ôm cổ mình và có hành động khiêu gợi: Chị ơi, em thích chị bắt nạt em.
Một câu tóm tắt: Cứu vớt nữ chủ tiểu bạch thỏ
Lập ý: Nỗ lực phấn đấu, cứu rỗi người bên cạnh.
Nhân vật chính: Thẩm Hàm Chi × Ôn Cẩn
Sau đó Ôn Cẩn dưới sự giúp đỡ của nam chính Lương Sóc, đã hoàn toàn trốn thoát khỏi Thẩm gia. Khiến cho Thẩm Hàm Chi trở nên thân bại danh liệt, và trở thành một kẻ điên sống ở đầu đường xó chợ.
Thẩm Hàm Chi tiếp nhận cốt truyện của nguyên tác, khi tỉnh táo lại, cô đang đeo nhẫn cưới cho Ôn Cẩn, cô xoay người muốn trốn khỏi hiện trường đám cưới trước khi kịp cử động chân, trung ương thần kinh ngay lập tức ăn một phát giật điện.
Cùng với dòng điện giật, trong đầu cô đột nhiên vang lên một giọng nói kỳ lạ: Ký chủ không thể OOC, nếu không sẽ bị hệ thống A của tên cặn bã này phán đoán là tử vong ngay lập tức.
Đối với chuyện này, Thẩm Hàm Chi tỏ vẻ cả người đều đã tê rần!
Vì vậy cuộc sống hàng ngày của Thẩm Hàm Chi và Ôn Cẩn biến thành như thế này:
Thẩm Hàm Chi hung tợn nhìn chằm chằm Ôn Cẩn: “Tên của tôi viết xấu như vậy, tôi sẽ phạt em viết lại mười lần!”
Thẩm Hàm Chi nhìn chằm chằm cô bé đáng yêu mềm mại trên giường, giọng điệu không tốt nói: “Tôi đã nói với em tám trăm lần rồi, ăn nhiều ớt xanh là bổ dưỡng, ai lại để cho em kén ăn vậy!”
Văn án 2:
Ôn Cẩn sống trong vũng lầy, nàng là đứa con gái ngoài giá thú bị Ôn gia coi là nỗi sỉ nhục. Cuộc sống của nàng trong gia đình còn tệ hơn cả một con chó. 19 tuổi nàng rời khỏi Ôn gia. Trước khi nàng rời đi thậm chí một chữ cũng không biết, là người phụ nữ tên là Thẩm Hàm Chi dạy cho nàng biết chữ, đưa nàng đến nhiều nơi để chơi và làm cho nàng có dáng vẻ một con người nên có.
Thẩm tỷ tỷ của nàng cái gì cũng giỏi, nhưng mà đôi khi nói chuyện với nàng bằng giọng điệu gay gắt, nhưng khi xem TV, nàng mới hiểu đó là tình thú giữa vợ chồng, nàng không sợ hãi
Khi Ôn Cẩn 20 tuổi, Thẩm Hàm Chi cuối cùng cũng tích lũy đủ điểm A cặn bã và có thể ly hôn với cô bé và sống cuộc sống của riêng mình. Sau đó cô nhìn thấy cô bé ôm cổ mình và có hành động khiêu gợi: Chị ơi, em thích chị bắt nạt em.
Một câu tóm tắt: Cứu vớt nữ chủ tiểu bạch thỏ
Lập ý: Nỗ lực phấn đấu, cứu rỗi người bên cạnh.
Nhân vật chính: Thẩm Hàm Chi × Ôn Cẩn
4.7
Hán Việt: Huyền học đại sư xuyên thành tra A hậu hòa ảnh hậu HE liễu
Tác giả: Tử Phi Ngư Phi Tử
Thể loại: Bách hợp, Hiện đại, HE, Ngọt sủng, Xuyên thư, ABO, Giới giải trí, Huyền học, Nhẹ nhàng, Hỗ công
Văn án:
Diệp Lẫm là một thiên sư đỉnh cao, nhưng không may sinh ra trong cảnh nghèo khó. Cả đời cô làm vô số việc thiện, công đức vô lượng, nhưng vẫn sống trong sự thất vọng vì nghèo khó. Bất ngờ, cô xuyên không vào một tiểu thuyết ABO, trở thành một tra A (Alpha xấu xa).
Tuy nhiên, việc trở thành tra A là điều không thể đối với Diệp Lẫm. Cô quyết định rời khỏi nhà, thoát ly khỏi hào môn và trong lúc vô tình gặp được Cố Lí - ảnh hậu có thể chất như cá chép may mắn, được thiên đạo sủng ái trong thế giới này. Nhờ cơ duyên xảo hợp, cô và Cố Lí cùng tham gia một chương trình tổng hợp.
Trong chương trình, Diệp Lẫm không ngừng theo sát Cố Lí:
"Ảnh hậu, cô nên tránh xa XXX một chút, hắn gần đây gặp vận xui."
"Ảnh hậu, đừng đến chỗ XXX, ở đó có sát khí."
"Cố cá chép..."
Khi cả hai nắm tay nhau, Diệp Lẫm thỏa mãn: Hôm nay không cần rửa tay, vận may có thể kéo dài vài ngày.
Khi họ ôm nhau, Diệp Lẫm ngập tràn hạnh phúc: Vận may có thể kéo dài cả tháng...
Sau đó, Cố Lí ôm lấy Diệp Lẫm nhỏ bé vào lòng, hôn lên đôi môi đỏ của cô và nói: "Tôi trao bản thân mình cho em, thế nào?"
Thiên sư huyền học đại lão niên hạ A / Mỹ diễm ảnh hậu may mắn O
Tóm tắt: Ta dựa vào huyền học để chinh phục ảnh hậu
Ý tưởng: Làm người cần phải tích cực và luôn hướng về phía trước
Chú thích:
Thiên sư hay huyền học đại sư là là một người được coi là bậc thầy trong việc hiểu biết và thực hành các lĩnh vực huyền học, có thể giải quyết các vấn đề liên quan đến tâm linh, vận mệnh hoặc các hiện tượng siêu nhiên. Vị trí này sau đó được truyền từ đời này sang đời khác, và những người nắm giữ danh hiệu này được coi là có khả năng tương tác với các thần linh, thực hiện các nghi lễ và ban phước cho tín đồ.
Tác giả: Tử Phi Ngư Phi Tử
Thể loại: Bách hợp, Hiện đại, HE, Ngọt sủng, Xuyên thư, ABO, Giới giải trí, Huyền học, Nhẹ nhàng, Hỗ công
Văn án:
Diệp Lẫm là một thiên sư đỉnh cao, nhưng không may sinh ra trong cảnh nghèo khó. Cả đời cô làm vô số việc thiện, công đức vô lượng, nhưng vẫn sống trong sự thất vọng vì nghèo khó. Bất ngờ, cô xuyên không vào một tiểu thuyết ABO, trở thành một tra A (Alpha xấu xa).
Tuy nhiên, việc trở thành tra A là điều không thể đối với Diệp Lẫm. Cô quyết định rời khỏi nhà, thoát ly khỏi hào môn và trong lúc vô tình gặp được Cố Lí - ảnh hậu có thể chất như cá chép may mắn, được thiên đạo sủng ái trong thế giới này. Nhờ cơ duyên xảo hợp, cô và Cố Lí cùng tham gia một chương trình tổng hợp.
Trong chương trình, Diệp Lẫm không ngừng theo sát Cố Lí:
"Ảnh hậu, cô nên tránh xa XXX một chút, hắn gần đây gặp vận xui."
"Ảnh hậu, đừng đến chỗ XXX, ở đó có sát khí."
"Cố cá chép..."
Khi cả hai nắm tay nhau, Diệp Lẫm thỏa mãn: Hôm nay không cần rửa tay, vận may có thể kéo dài vài ngày.
Khi họ ôm nhau, Diệp Lẫm ngập tràn hạnh phúc: Vận may có thể kéo dài cả tháng...
Sau đó, Cố Lí ôm lấy Diệp Lẫm nhỏ bé vào lòng, hôn lên đôi môi đỏ của cô và nói: "Tôi trao bản thân mình cho em, thế nào?"
Thiên sư huyền học đại lão niên hạ A / Mỹ diễm ảnh hậu may mắn O
Tóm tắt: Ta dựa vào huyền học để chinh phục ảnh hậu
Ý tưởng: Làm người cần phải tích cực và luôn hướng về phía trước
Chú thích:
Thiên sư hay huyền học đại sư là là một người được coi là bậc thầy trong việc hiểu biết và thực hành các lĩnh vực huyền học, có thể giải quyết các vấn đề liên quan đến tâm linh, vận mệnh hoặc các hiện tượng siêu nhiên. Vị trí này sau đó được truyền từ đời này sang đời khác, và những người nắm giữ danh hiệu này được coi là có khả năng tương tác với các thần linh, thực hiện các nghi lễ và ban phước cho tín đồ.
4.5
3.9
Sau khi tình cảm bị phản bội, Tô Tư Doanh uống say khướt, sau đó ngã nhào vùi mình trong tuyết... Tới khi tỉnh lại, thấy mình đang ở trong lớp học, đối diện với ba giám thị coi thi và một tờ đề thi đại học môn Ngữ văn.
Tô Tư Doanh:... Excuse me?
Vốn tưởng rằng sau khi sống lại phải trực tiếp tham gia chương trình học lại đã là bi kịch trong bi kịch, mãi tới ngày đầu tiên khai giảng...
Tô Tư Doanh:... Tại sao bạn cùng bàn mềm mại này lại là tiểu tam thối tha năm năm sau không biết xấu hổ cướp bạn trai của tôi? [Không còn gì lưu luyến] [Động đậy tay tạm biệt]
***
Một câu tóm lược: Nhưng tôi chỉ thích cậu ấy.
Đại ý: Chăm chỉ học hành, tiến về phía trước.
Tô Tư Doanh:... Excuse me?
Vốn tưởng rằng sau khi sống lại phải trực tiếp tham gia chương trình học lại đã là bi kịch trong bi kịch, mãi tới ngày đầu tiên khai giảng...
Tô Tư Doanh:... Tại sao bạn cùng bàn mềm mại này lại là tiểu tam thối tha năm năm sau không biết xấu hổ cướp bạn trai của tôi? [Không còn gì lưu luyến] [Động đậy tay tạm biệt]
***
Một câu tóm lược: Nhưng tôi chỉ thích cậu ấy.
Đại ý: Chăm chỉ học hành, tiến về phía trước.
3.9
Tống Thức Chu đã chết.
Khi còn sống, cô là con gái duy nhất của nhà hào môn họ Tống. Đáng tiếc là ngay từ khi mới sinh, cô đã bị trao nhầm cho người khác. Cha mẹ nuôi thì đánh đập, mắng nhiếc cô, trong khi cha mẹ ruột lại chê cô không xứng đáng, không thể so sánh với thiên kim giả kia.
Nhưng tất cả những điều này không quan trọng.
Sau khi trở về nhà họ Tống, cô tham gia một buổi tiệc. Tại buổi tiệc, cô tình cờ gặp một người trông giống hệt "chị gái dịu dàng" mà cô đã từng thầm mến khi còn nhỏ. Dưới men rượu, Tống Thức Chu đã mạnh dạn bước lên tỏ tình. Cô nghĩ mình sẽ bị từ chối, nhưng không ngờ người đó lại đồng ý.
Cô nhớ rất rõ biểu cảm của người đó, một nụ cười đầy dịu dàng khi lắng nghe lời tỏ tình của cô.
Nhưng sáng hôm sau, Tống Thức Chu mới nhận ra mình đã nhầm. Omega trước mặt cô tuy có vài nét giống chị gái dịu dàng của mình, nhưng rõ ràng không phải là cùng một người.
Thế giới này thật bất công với cô, nhưng nhìn vào khuôn mặt của Omega khi đang say ngủ, Tống Thức Chu quyết định sẽ chăm sóc và bảo vệ cô ấy như thứ trân quý nhất của đời mình.
Tuy nhiên, Omega ngoan ngoãn ban đầu dường như đã thay đổi sau khi tỉnh dậy. Người đó cười nhạo cô, bắt nạt cô, yêu cầu cô dùng mọi cách để chứng minh tình yêu. Chỉ cần không vừa lòng, Omega sẽ lạnh nhạt, bạo lực tinh thần với cô.
Ban đầu, Tống Thức Chu nghĩ rằng đây chỉ là một Omega được nuông chiều quá mức, nên cô nhẫn nhịn. Nhưng sau đó cô mới phát hiện ra, người mà cô yêu thương hết mực, không phải là một Omega yếu đuối cần bảo vệ, mà là Giám sát trưởng quyền lực của thành phố, Bạch Nhược Vi.
Trong một khoảnh khắc tuyệt vọng, Tống Thức Chu không biết tự lượng sức mà cầu hôn cô ấy. Bạch tiểu thư chỉ mỉm cười, nhìn cô với ánh mắt chế nhạo.
Không có gì bất ngờ, cô bị từ chối.
Lúc này, Tống Thức Chu mới thực sự nhận ra, tất cả những tình yêu, những lời thề non hẹn biển, những lời tình cảm nhẫn nhịn mà cô dành cho cô ấy...
Chỉ là một trò tiêu khiển của Bạch tiểu thư trong những lúc buồn chán.
Nhìn khuôn mặt chế nhạo đầy vui thích của nữ nhân xinh đẹp, lần đầu tiên Tống Thức Chu cảm nhận được cảm giác trái tim tan vỡ là như thế nào.
...
Có lẽ ông trời thương xót cuộc đời bi thương của cô, nên đã cho cô một cơ hội sống lại.
Lần này, Tống Thức Chu không còn muốn bất cứ điều gì nữa.
Cô không muốn ở lại nhà họ Tống, càng không muốn có bất kỳ dính dáng nào với Bạch Nhược Vi.
Cô may mắn trở về đúng đêm buổi tiệc, ngay khoảnh khắc cô đang đè Bạch Nhược Vi xuống giường...
Bạch tiểu thư vốn là một người lạnh lùng đến mức đáng sợ, nhưng lúc này lại nhìn cô bằng ánh mắt chứa đầy tình cảm.
Thậm chí còn dịu dàng hơn nhiều so với lần đầu tiên trong ký ức của cô.
Tống Thức Chu xin lỗi cô ấy, sau đó tiễn cô ấy về.
Hai tháng sau, tại phòng tranh nhỏ mà chị gái dịu dàng vừa mở, Tống Thức Chu lại gặp Bạch Nhược Vi.
Bạch tiểu thư luôn là người khiến mọi người phải khiếp sợ, lúc này lại nắm chặt tay cô.
"Không phải em nói... sẽ yêu tôi cả đời sao?"
"Tại sao lại lừa tôi?"
...
Mọi người đều nói rằng Bạch Nhược Vi có tính cách cô độc, lạnh lùng khó tiếp cận.
Cho đến một ngày, một kẻ ngốc đã nhặt được cô ấy.
Kẻ ngốc đó rất ngốc, nhưng lại rất chân thành, chân thành đến mức thì thầm bên tai cô ấy cả nghìn lần câu "Em yêu chị."
Bạch Nhược Vi đã tin điều đó.
Nếu kẻ ngốc ấy yêu cô đến vậy, thì cô có thể tạm hạ mình, miễn cưỡng cùng kẻ đó chơi một chút.
Nhưng kẻ ngốc ấy đã thất hứa, em ấy đã chết.
Bạch Nhược Vi nhớ rõ bài học kiếp trước, quyết định ở kiếp này đối xử tốt hơn với Tống Thức Chu, cho cô ấy nhiều niềm vui hơn, để cô ấy ngoan ngoãn làm "chó nhỏ" của mình.
Nhưng điều khiến cô bất ngờ là...
Tống Thức Chu không cần cô nữa.
Bạch Nhược Vi tìm ra dấu vết của Tống Thức Chu, bám theo đến một phòng tranh nhỏ. Từ ngoài cửa kính, cô thấy Tống Thức Chu đang cười với một người phụ nữ giống hệt mình, nụ cười mà trước đây chỉ dành cho cô.
Khoảnh khắc đó, Bạch Nhược Vi hoàn toàn phát điên.
- --
Tóm tắt một câu: Họ đều yêu tôi, nhưng không nói ra.
Ý tưởng: Nỗ lực sẽ luôn có được thành quả.
Khi còn sống, cô là con gái duy nhất của nhà hào môn họ Tống. Đáng tiếc là ngay từ khi mới sinh, cô đã bị trao nhầm cho người khác. Cha mẹ nuôi thì đánh đập, mắng nhiếc cô, trong khi cha mẹ ruột lại chê cô không xứng đáng, không thể so sánh với thiên kim giả kia.
Nhưng tất cả những điều này không quan trọng.
Sau khi trở về nhà họ Tống, cô tham gia một buổi tiệc. Tại buổi tiệc, cô tình cờ gặp một người trông giống hệt "chị gái dịu dàng" mà cô đã từng thầm mến khi còn nhỏ. Dưới men rượu, Tống Thức Chu đã mạnh dạn bước lên tỏ tình. Cô nghĩ mình sẽ bị từ chối, nhưng không ngờ người đó lại đồng ý.
Cô nhớ rất rõ biểu cảm của người đó, một nụ cười đầy dịu dàng khi lắng nghe lời tỏ tình của cô.
Nhưng sáng hôm sau, Tống Thức Chu mới nhận ra mình đã nhầm. Omega trước mặt cô tuy có vài nét giống chị gái dịu dàng của mình, nhưng rõ ràng không phải là cùng một người.
Thế giới này thật bất công với cô, nhưng nhìn vào khuôn mặt của Omega khi đang say ngủ, Tống Thức Chu quyết định sẽ chăm sóc và bảo vệ cô ấy như thứ trân quý nhất của đời mình.
Tuy nhiên, Omega ngoan ngoãn ban đầu dường như đã thay đổi sau khi tỉnh dậy. Người đó cười nhạo cô, bắt nạt cô, yêu cầu cô dùng mọi cách để chứng minh tình yêu. Chỉ cần không vừa lòng, Omega sẽ lạnh nhạt, bạo lực tinh thần với cô.
Ban đầu, Tống Thức Chu nghĩ rằng đây chỉ là một Omega được nuông chiều quá mức, nên cô nhẫn nhịn. Nhưng sau đó cô mới phát hiện ra, người mà cô yêu thương hết mực, không phải là một Omega yếu đuối cần bảo vệ, mà là Giám sát trưởng quyền lực của thành phố, Bạch Nhược Vi.
Trong một khoảnh khắc tuyệt vọng, Tống Thức Chu không biết tự lượng sức mà cầu hôn cô ấy. Bạch tiểu thư chỉ mỉm cười, nhìn cô với ánh mắt chế nhạo.
Không có gì bất ngờ, cô bị từ chối.
Lúc này, Tống Thức Chu mới thực sự nhận ra, tất cả những tình yêu, những lời thề non hẹn biển, những lời tình cảm nhẫn nhịn mà cô dành cho cô ấy...
Chỉ là một trò tiêu khiển của Bạch tiểu thư trong những lúc buồn chán.
Nhìn khuôn mặt chế nhạo đầy vui thích của nữ nhân xinh đẹp, lần đầu tiên Tống Thức Chu cảm nhận được cảm giác trái tim tan vỡ là như thế nào.
...
Có lẽ ông trời thương xót cuộc đời bi thương của cô, nên đã cho cô một cơ hội sống lại.
Lần này, Tống Thức Chu không còn muốn bất cứ điều gì nữa.
Cô không muốn ở lại nhà họ Tống, càng không muốn có bất kỳ dính dáng nào với Bạch Nhược Vi.
Cô may mắn trở về đúng đêm buổi tiệc, ngay khoảnh khắc cô đang đè Bạch Nhược Vi xuống giường...
Bạch tiểu thư vốn là một người lạnh lùng đến mức đáng sợ, nhưng lúc này lại nhìn cô bằng ánh mắt chứa đầy tình cảm.
Thậm chí còn dịu dàng hơn nhiều so với lần đầu tiên trong ký ức của cô.
Tống Thức Chu xin lỗi cô ấy, sau đó tiễn cô ấy về.
Hai tháng sau, tại phòng tranh nhỏ mà chị gái dịu dàng vừa mở, Tống Thức Chu lại gặp Bạch Nhược Vi.
Bạch tiểu thư luôn là người khiến mọi người phải khiếp sợ, lúc này lại nắm chặt tay cô.
"Không phải em nói... sẽ yêu tôi cả đời sao?"
"Tại sao lại lừa tôi?"
...
Mọi người đều nói rằng Bạch Nhược Vi có tính cách cô độc, lạnh lùng khó tiếp cận.
Cho đến một ngày, một kẻ ngốc đã nhặt được cô ấy.
Kẻ ngốc đó rất ngốc, nhưng lại rất chân thành, chân thành đến mức thì thầm bên tai cô ấy cả nghìn lần câu "Em yêu chị."
Bạch Nhược Vi đã tin điều đó.
Nếu kẻ ngốc ấy yêu cô đến vậy, thì cô có thể tạm hạ mình, miễn cưỡng cùng kẻ đó chơi một chút.
Nhưng kẻ ngốc ấy đã thất hứa, em ấy đã chết.
Bạch Nhược Vi nhớ rõ bài học kiếp trước, quyết định ở kiếp này đối xử tốt hơn với Tống Thức Chu, cho cô ấy nhiều niềm vui hơn, để cô ấy ngoan ngoãn làm "chó nhỏ" của mình.
Nhưng điều khiến cô bất ngờ là...
Tống Thức Chu không cần cô nữa.
Bạch Nhược Vi tìm ra dấu vết của Tống Thức Chu, bám theo đến một phòng tranh nhỏ. Từ ngoài cửa kính, cô thấy Tống Thức Chu đang cười với một người phụ nữ giống hệt mình, nụ cười mà trước đây chỉ dành cho cô.
Khoảnh khắc đó, Bạch Nhược Vi hoàn toàn phát điên.
- --
Tóm tắt một câu: Họ đều yêu tôi, nhưng không nói ra.
Ý tưởng: Nỗ lực sẽ luôn có được thành quả.
4.5
Truyện Xuyên Thư Tự Nhiên Thành Phản Diện Alpha của tác giả Rinado55 kể về Lê Vân Hà thế mà lại xuyên không vào tiểu thuyết ABO
Cô trở thành một nhân vật nhỏ bé trong truyện, chẳng có ảnh hưởng gì tới cốt truyện hay nahan vật chính
Nhưng một hôm nọ, cô vô tình khiến nữ chính bị thương, sau đó cô tự động trở thành vai phản diện.
Vân Hà lại không chút lo âu, cô cảm giác thành vai phản diện cũng khá hay ho, chứ những nhân vật phản diện của tiểu thuyết khiến cô cảm thấy họ quá yếu rồi.
Cô tự nói với lòng: "Tác giả, má yên tâm. Ta sẽ khiến cho đứa con này của má trở nên hoàn thiện hơn! Tin tưởng ta!"
Vân Hà trong lúc làm phản diện thì gặp được một nhân vật có tí ảnh hưởng đến kết cục là Đường Y Nhiên. Đường Y Nhiên chỉ xuất hiện đúng một lần trong tiểu thuyết khi gần đại kết cục, cô xuất hiện để tuyên bố sự chiến thắng của nam chính. Cũng là một nhân vật không có mấy ảnh hưởng đến cốt truyện nên Vân Hà thực thích cô. Những tưởng đó chỉ là thinh thích, là cảm thông giữa những nhân vật qua đường nhưng tình cảm cứ ngày một lớn dần.
Cô trở thành một nhân vật nhỏ bé trong truyện, chẳng có ảnh hưởng gì tới cốt truyện hay nahan vật chính
Nhưng một hôm nọ, cô vô tình khiến nữ chính bị thương, sau đó cô tự động trở thành vai phản diện.
Vân Hà lại không chút lo âu, cô cảm giác thành vai phản diện cũng khá hay ho, chứ những nhân vật phản diện của tiểu thuyết khiến cô cảm thấy họ quá yếu rồi.
Cô tự nói với lòng: "Tác giả, má yên tâm. Ta sẽ khiến cho đứa con này của má trở nên hoàn thiện hơn! Tin tưởng ta!"
Vân Hà trong lúc làm phản diện thì gặp được một nhân vật có tí ảnh hưởng đến kết cục là Đường Y Nhiên. Đường Y Nhiên chỉ xuất hiện đúng một lần trong tiểu thuyết khi gần đại kết cục, cô xuất hiện để tuyên bố sự chiến thắng của nam chính. Cũng là một nhân vật không có mấy ảnh hưởng đến cốt truyện nên Vân Hà thực thích cô. Những tưởng đó chỉ là thinh thích, là cảm thông giữa những nhân vật qua đường nhưng tình cảm cứ ngày một lớn dần.
3.3
Mặt trời nhỏ thích diễn trò công VS Ảnh hậu lạnh lùng ngoài lạnh trong nóng thụ.
Đêm trước ngày kết hôn, Tô Nhan có một giấc mơ.
Trong mơ, cuộc hôn nhân cô tốn bao công sức gượng ép mới có được lại bắt đầu sụp đổ vào ba tháng sau ngày kết hôn.
Dù cô có làm gì chăng nữa Sở Ngữ Hâm cũng không buồn nhìn cô một lần, xa cách đến mức còn đáng sợ hơn người xa lạ.
Cô nói với bản thân rằng do tính cách Sở Ngữ Hâm lạnh lùng vậy thôi. Mãi đến khi nhìn thấy Sở Ngữ Hâm nở nụ cười rạng rỡ với người phụ nữ khác, cô lại không thể tìm được cớ lừa dối mình nữa.
Nhưng cô không cam lòng.
Vì vậy cô bước đến tuyên thệ chủ quyền, lại nhận được hai chữ “đừng phá” lạnh lùng của Sở Ngữ Hâm.
Cuối cùng cô hết hy vọng, dùng hết sức mình thẳng thắn bỏ đi, lại bị chiếc xe tải vượt đèn đỏ cướp đi tính mạng.
Nỗi đau khổ tột cùng trong mơ khiến lòng Tô Nhan vẫn còn sợ hãi, sau khi lướt đọc lịch sử trò chuyện của mình và Sở Ngữ Hâm, cuối cùng cô quyết định buông tay.
Cô tìm được Sở Ngữ Hâm: “Hôn lễ ngày mai hủy bỏ nhé!”
Sở Ngữ Hâm rũ mắt: “Ừ.”
Cái ngày Tô Nhan hoàn toàn buông tay, Sở Ngữ Hâm hai mắt đỏ hoe xuất hiện trước mặt cô, vươn tay định nắm lấy tay cô lại bị cô nhanh nhẹn né tránh.
Đến sau này, bất kể Tô Nhan đi đến đâu, mỗi khi quay đầu lại đều nhìn thấy đôi mắt ướt át và khuôn mặt đầy vẻ hối hận của Sở Ngữ Hâm. Làm cô nhớ đến một câu trong sách: Kẻ theo đuổi trước là kẻ thua cuộc.
Trước khi buông tay Tô Nhan hoàn toàn là kẻ thua. Sau khi buông bỏ lại thành kẻ chiến thắng chẳng biết từ lúc nào.
Ngữ Hâm, cậu nói cậu sai rồi, hối hận rồi, nhưng mình cũng đã không còn yêu cậu.
Giọng nói Sở Ngữ Hâm run rẩy: “Không sao, có mình yêu cậu là đủ.” Nàng cẩn thận nhích từng bước một, dưới ánh đèn vàng mờ ảo, hai bóng người trên mặt đất trùng điệp đan chéo vào nhau.
PS:
1: Song trọng sinh, sau này Sở Ngữ Hâm cũng mơ thấy chuyện kiếp trước.
2: Kiếp trước và kiếp này không phải Sở Ngữ Hâm không yêu, có uẩn khúc khác.
Đêm trước ngày kết hôn, Tô Nhan có một giấc mơ.
Trong mơ, cuộc hôn nhân cô tốn bao công sức gượng ép mới có được lại bắt đầu sụp đổ vào ba tháng sau ngày kết hôn.
Dù cô có làm gì chăng nữa Sở Ngữ Hâm cũng không buồn nhìn cô một lần, xa cách đến mức còn đáng sợ hơn người xa lạ.
Cô nói với bản thân rằng do tính cách Sở Ngữ Hâm lạnh lùng vậy thôi. Mãi đến khi nhìn thấy Sở Ngữ Hâm nở nụ cười rạng rỡ với người phụ nữ khác, cô lại không thể tìm được cớ lừa dối mình nữa.
Nhưng cô không cam lòng.
Vì vậy cô bước đến tuyên thệ chủ quyền, lại nhận được hai chữ “đừng phá” lạnh lùng của Sở Ngữ Hâm.
Cuối cùng cô hết hy vọng, dùng hết sức mình thẳng thắn bỏ đi, lại bị chiếc xe tải vượt đèn đỏ cướp đi tính mạng.
Nỗi đau khổ tột cùng trong mơ khiến lòng Tô Nhan vẫn còn sợ hãi, sau khi lướt đọc lịch sử trò chuyện của mình và Sở Ngữ Hâm, cuối cùng cô quyết định buông tay.
Cô tìm được Sở Ngữ Hâm: “Hôn lễ ngày mai hủy bỏ nhé!”
Sở Ngữ Hâm rũ mắt: “Ừ.”
Cái ngày Tô Nhan hoàn toàn buông tay, Sở Ngữ Hâm hai mắt đỏ hoe xuất hiện trước mặt cô, vươn tay định nắm lấy tay cô lại bị cô nhanh nhẹn né tránh.
Đến sau này, bất kể Tô Nhan đi đến đâu, mỗi khi quay đầu lại đều nhìn thấy đôi mắt ướt át và khuôn mặt đầy vẻ hối hận của Sở Ngữ Hâm. Làm cô nhớ đến một câu trong sách: Kẻ theo đuổi trước là kẻ thua cuộc.
Trước khi buông tay Tô Nhan hoàn toàn là kẻ thua. Sau khi buông bỏ lại thành kẻ chiến thắng chẳng biết từ lúc nào.
Ngữ Hâm, cậu nói cậu sai rồi, hối hận rồi, nhưng mình cũng đã không còn yêu cậu.
Giọng nói Sở Ngữ Hâm run rẩy: “Không sao, có mình yêu cậu là đủ.” Nàng cẩn thận nhích từng bước một, dưới ánh đèn vàng mờ ảo, hai bóng người trên mặt đất trùng điệp đan chéo vào nhau.
PS:
1: Song trọng sinh, sau này Sở Ngữ Hâm cũng mơ thấy chuyện kiếp trước.
2: Kiếp trước và kiếp này không phải Sở Ngữ Hâm không yêu, có uẩn khúc khác.
4.8
Lý trí kiềm chế x Ngạo mạn thẳng thắn.
Câu chuyện nhỏ ngọt ngào thường nhật, bối cảnh học đường chỉ được mô tả một cách nhẹ nhàng.
VĂN ÁN:
Xảy ra sau khi tình cảm của hai nhân vật đã ổn định.
Lớp cuối cấp của trường Nhất Trung Lê Hải vừa chào đón một bông hoa kiêu sa, xuất hiện trong trang phục hàng hiệu, được đưa đón bằng xe sang. Cô ấy là thiên kim duy nhất của Chủ tịch tập đoàn Quân Châu.
Thiên kim kiêu ngạo, ngông cuồng, không coi ai ra gì, nhưng ngay lần thi tháng đầu tiên đã đứng thứ hai toàn trường.
Cô ấy tuyên bố, lần sau chắc chắn sẽ chiếm ngôi đầu bảng.
Thế nhưng lần thứ hai, lần thứ ba, và tất cả các kỳ thi sau đó, cô ấy đều giữ vững vị trí thứ hai, còn người đứng nhất lại luôn là nữ thần học đường cùng lớp với mình, Hứa Tri - một cô gái có gia cảnh khó khăn.
Sau khi lại một lần nữa bị đè bẹp, Tề Yểu Yểu trước mặt cả lớp, nhìn Hứa Tri từ trên cao xuống, tức giận nói: "Cậu! Ra đây với tôi!"
Mọi người đều nghĩ lần này Hứa Tri chắc chắn xong đời rồi.
Tại sao lại muốn đối đầu với một quyền quý như vậy?
Thế nhưng trong một buồng vệ sinh nữ, Tề Yểu Yểu ngồi trên đùi Hứa Tri, đôi môi đỏ thẫm vì đã hôn quá nhiều, mắt ngấn lệ làm nũng: "Tri Tri, cậu nhường mình một lần đi mà ~~"
"Không được." Hứa Tri tay bóp chặt eo cô ấy, không lay động vì sắc đẹp: "Yêu cậu thì được, nhưng mình không thích nằm dưới."
_
Lưu ý khi đọc: Bối cảnh xã hội thực tế, không có luật hôn nhân đồng giới.
Tóm tắt một câu: Vợ rất xinh đẹp, nhưng lại cong.
Tư tưởng: Yêu cuộc sống.
Câu chuyện nhỏ ngọt ngào thường nhật, bối cảnh học đường chỉ được mô tả một cách nhẹ nhàng.
VĂN ÁN:
Xảy ra sau khi tình cảm của hai nhân vật đã ổn định.
Lớp cuối cấp của trường Nhất Trung Lê Hải vừa chào đón một bông hoa kiêu sa, xuất hiện trong trang phục hàng hiệu, được đưa đón bằng xe sang. Cô ấy là thiên kim duy nhất của Chủ tịch tập đoàn Quân Châu.
Thiên kim kiêu ngạo, ngông cuồng, không coi ai ra gì, nhưng ngay lần thi tháng đầu tiên đã đứng thứ hai toàn trường.
Cô ấy tuyên bố, lần sau chắc chắn sẽ chiếm ngôi đầu bảng.
Thế nhưng lần thứ hai, lần thứ ba, và tất cả các kỳ thi sau đó, cô ấy đều giữ vững vị trí thứ hai, còn người đứng nhất lại luôn là nữ thần học đường cùng lớp với mình, Hứa Tri - một cô gái có gia cảnh khó khăn.
Sau khi lại một lần nữa bị đè bẹp, Tề Yểu Yểu trước mặt cả lớp, nhìn Hứa Tri từ trên cao xuống, tức giận nói: "Cậu! Ra đây với tôi!"
Mọi người đều nghĩ lần này Hứa Tri chắc chắn xong đời rồi.
Tại sao lại muốn đối đầu với một quyền quý như vậy?
Thế nhưng trong một buồng vệ sinh nữ, Tề Yểu Yểu ngồi trên đùi Hứa Tri, đôi môi đỏ thẫm vì đã hôn quá nhiều, mắt ngấn lệ làm nũng: "Tri Tri, cậu nhường mình một lần đi mà ~~"
"Không được." Hứa Tri tay bóp chặt eo cô ấy, không lay động vì sắc đẹp: "Yêu cậu thì được, nhưng mình không thích nằm dưới."
_
Lưu ý khi đọc: Bối cảnh xã hội thực tế, không có luật hôn nhân đồng giới.
Tóm tắt một câu: Vợ rất xinh đẹp, nhưng lại cong.
Tư tưởng: Yêu cuộc sống.
4.4
4.8
Truyện kể về nàng dâu không lời: Bí mật ẩn sau lời thề. Hạnh phúc trong lồng son: Nàng dâu xinh đẹp, khoác lên mình bộ váy cưới lộng lẫy, nhận lời chúc phúc từ mọi người. Nụ cười rạng rỡ, ánh mắt lấp lánh, tưởng chừng như đang tận hưởng hạnh phúc viên mãn. Bên cạnh là người chồng, sánh bước cùng nàng trên sân khấu hôn lễ.
Lời thề nghẹn ngào: Khi tiếng chuông nhà thờ vang lên, tiếng "Tôi đồng ý" vang dội khắp không gian. Nàng dâu, với nụ cười run rẩy, nghẹn ngào thốt ra lời thề nguyền. Giọt nước mắt lăn dài trên má, ẩn sau nụ cười hạnh phúc là một bí mật không ai thấu hiểu. Bí mật ẩn sâu: Cuộc hôn nhân không tình yêu, ràng buộc bởi trách nhiệm và nghĩa vụ. Nàng dâu không yêu người đàn ông bên cạnh, trái tim hướng về một người khác. Lời thề "Tôi đồng ý" như lời cam kết cho một tương lai đầy mịt mờ.
Lời thề nghẹn ngào: Khi tiếng chuông nhà thờ vang lên, tiếng "Tôi đồng ý" vang dội khắp không gian. Nàng dâu, với nụ cười run rẩy, nghẹn ngào thốt ra lời thề nguyền. Giọt nước mắt lăn dài trên má, ẩn sau nụ cười hạnh phúc là một bí mật không ai thấu hiểu. Bí mật ẩn sâu: Cuộc hôn nhân không tình yêu, ràng buộc bởi trách nhiệm và nghĩa vụ. Nàng dâu không yêu người đàn ông bên cạnh, trái tim hướng về một người khác. Lời thề "Tôi đồng ý" như lời cam kết cho một tương lai đầy mịt mờ.
4.5
Thể loại: Nguyên sang, Bách hợp, Cổ đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Xuyên thư, Chủ công, ABO, Nữ giả nam trang
Văn án:
Tống Bá Tuyết tỉnh dậy và phát hiện mình đã xuyên không vào một cuốn tiểu thuyết cổ đại ngược tâm.
Nhân vật chính gốc là nữ cải nam trang, lừa gạt cả tài năng lẫn nhan sắc. Cô ta là vị hôn thê bị Giang Phạn Âm - nữ chính - vứt bỏ, đồng thời cũng là một viên huyện lệnh nhỏ nhận hối lộ và làm trái pháp luật.
Vào thời điểm Giang Phạn Âm yếu ớt nhất, vị huyện lệnh nhỏ này không chỉ phá hoại danh tiết của Giang Phạn Âm mà còn đuổi cô ấy đi không một xu dính túi.
Sau đó, Giang Phạn Âm lưu lạc đầu đường xó chợ và được nam chính cứu giúp. Dưới sự hỗ trợ của nam chính, cô ấy đã lấy lại tất cả và đánh gãy hai chân của vị huyện lệnh nhỏ kia.
Tống Bá Tuyết: "..." Chân hơi run.
Cô ấy mở mắt ra và thấy Giang Phạn Âm đang bị trói.
Phải chăng đây đang là cốt truyện phá hoại danh tiết người khác?
Tống Bá Tuyết:! Mau thả người ra.
Sau khi thả người về, Tống Bá Tuyết lập tức quyết định chuyển nhà, tốt nhất là phải ở xa Giang Phạn Âm.
Chạy nhanh lên, chạy chậm thì hai chân khó giữ!
Nhưng không ngờ, chu kỳ nhiệt bất ngờ ập đến...
Trong cơn hoảng loạn, cô ấy ngửi thấy mùi hương trà nhẹ nhàng, tươi mát quyến rũ.
Khi tỉnh lại, Tống Bá Tuyết nhìn thấy cổ Giang Phạn Âm đầy vết đỏ!! Bây giờ chạy còn kịp để giữ lại chân không?
A không có cơ quan dư thừa, có thể sinh con
Văn án:
Tống Bá Tuyết tỉnh dậy và phát hiện mình đã xuyên không vào một cuốn tiểu thuyết cổ đại ngược tâm.
Nhân vật chính gốc là nữ cải nam trang, lừa gạt cả tài năng lẫn nhan sắc. Cô ta là vị hôn thê bị Giang Phạn Âm - nữ chính - vứt bỏ, đồng thời cũng là một viên huyện lệnh nhỏ nhận hối lộ và làm trái pháp luật.
Vào thời điểm Giang Phạn Âm yếu ớt nhất, vị huyện lệnh nhỏ này không chỉ phá hoại danh tiết của Giang Phạn Âm mà còn đuổi cô ấy đi không một xu dính túi.
Sau đó, Giang Phạn Âm lưu lạc đầu đường xó chợ và được nam chính cứu giúp. Dưới sự hỗ trợ của nam chính, cô ấy đã lấy lại tất cả và đánh gãy hai chân của vị huyện lệnh nhỏ kia.
Tống Bá Tuyết: "..." Chân hơi run.
Cô ấy mở mắt ra và thấy Giang Phạn Âm đang bị trói.
Phải chăng đây đang là cốt truyện phá hoại danh tiết người khác?
Tống Bá Tuyết:! Mau thả người ra.
Sau khi thả người về, Tống Bá Tuyết lập tức quyết định chuyển nhà, tốt nhất là phải ở xa Giang Phạn Âm.
Chạy nhanh lên, chạy chậm thì hai chân khó giữ!
Nhưng không ngờ, chu kỳ nhiệt bất ngờ ập đến...
Trong cơn hoảng loạn, cô ấy ngửi thấy mùi hương trà nhẹ nhàng, tươi mát quyến rũ.
Khi tỉnh lại, Tống Bá Tuyết nhìn thấy cổ Giang Phạn Âm đầy vết đỏ!! Bây giờ chạy còn kịp để giữ lại chân không?
A không có cơ quan dư thừa, có thể sinh con
4.3
Tên khác: Nàng sẽ ôn nhu ái nhân (她会温柔爱人).
Thể loại: Nguyên sang, hiện đại, trọng sinh, hào môn thế gia, chủ thụ, đô thị tình duyên, giới giải trí.
Văn án
Tang Thúc ở tuổi 36, sự nghiệp đạt đến đỉnh cao, có một người vợ xinh đẹp ở bên, cuộc sống rực rỡ.
Thế nhưng lại xảy ra tai nạn bất ngờ, trong một lần quay phim, cô từ trên cao rơi xuống khiến cô bị liệt nửa người.
Trong hàng trăm đêm dài tại bệnh viện, Tang Thúc trơ mắt nhìn dung nhan và danh tiếng của mình tan thành mây khói, đồng thời người yêu cô cũng rời xa cô. Đến cuối cùng trong lúc cô hấp hối, cũng chỉ có cô em vợ làm tình nguyện viên ở bên cạnh cô.
Khi mở mắt lần nữa, Tang Thúc bất ngờ phát hiện mình đã sống lại vào năm cô trở nên nổi tiếng sau khi ra mắt. Điều ngạc nhiên là, đó cũng là năm đầu tiên cô gặp em vợ ở bệnh viện.
Bác sĩ Sư – người mà Tang Thúc vẫn luôn tránh mặt, lại bị cô chặn ở bãi đỗ xe câu eo hôn nồng nhiệt.
Đối với Sư Giá mà nói, nàng không rõ nhị thế tổ Tang Thúc, người nàng một mực không chào đón lại đột nhiên quấn quít lấy mình như vậy?
Thể loại: Đô thị tình duyên, giới giải trí, trọng sinh, hào môn thế gia.
Nhân vật chính: Sư Giá, Tang Thúc.
Tóm tắt: Ôn nhu dành cho người.
Mục đích: Sống một cuộc sống mới và trở thành người tốt.
Chú ý: Văn án là chủ công, trong truyện sẽ là chủ thụ.
Thể loại: Nguyên sang, hiện đại, trọng sinh, hào môn thế gia, chủ thụ, đô thị tình duyên, giới giải trí.
Văn án
Tang Thúc ở tuổi 36, sự nghiệp đạt đến đỉnh cao, có một người vợ xinh đẹp ở bên, cuộc sống rực rỡ.
Thế nhưng lại xảy ra tai nạn bất ngờ, trong một lần quay phim, cô từ trên cao rơi xuống khiến cô bị liệt nửa người.
Trong hàng trăm đêm dài tại bệnh viện, Tang Thúc trơ mắt nhìn dung nhan và danh tiếng của mình tan thành mây khói, đồng thời người yêu cô cũng rời xa cô. Đến cuối cùng trong lúc cô hấp hối, cũng chỉ có cô em vợ làm tình nguyện viên ở bên cạnh cô.
Khi mở mắt lần nữa, Tang Thúc bất ngờ phát hiện mình đã sống lại vào năm cô trở nên nổi tiếng sau khi ra mắt. Điều ngạc nhiên là, đó cũng là năm đầu tiên cô gặp em vợ ở bệnh viện.
Bác sĩ Sư – người mà Tang Thúc vẫn luôn tránh mặt, lại bị cô chặn ở bãi đỗ xe câu eo hôn nồng nhiệt.
Đối với Sư Giá mà nói, nàng không rõ nhị thế tổ Tang Thúc, người nàng một mực không chào đón lại đột nhiên quấn quít lấy mình như vậy?
Thể loại: Đô thị tình duyên, giới giải trí, trọng sinh, hào môn thế gia.
Nhân vật chính: Sư Giá, Tang Thúc.
Tóm tắt: Ôn nhu dành cho người.
Mục đích: Sống một cuộc sống mới và trở thành người tốt.
Chú ý: Văn án là chủ công, trong truyện sẽ là chủ thụ.
4.4
Nàng đã trốn thoát khỏi nanh vuốt của Isabella suốt ba năm. Nàng nghĩ mình có thể sống một cuộc sống bình lặng mà không cần bất kỳ sự giám sát hay kiểm soát nào. Tuy nhiên, cuộc sống của nàng trong thời gian này không hề suôn sẻ. Bạn gái lừa dối, áp lực công việc và bố mẹ nàng buộc nàng phải kết hôn Mọi thứ khiến nàng rơi vào tình trạng khốn cùng, thực chất nàng chỉ đang đi từ địa ngục này sang địa ngục khác. Và đúng lúc này, Isabella lại xuất hiện, liệu nàng có hy sinh tình yêu và thể xác của mình để trở thành món đồ chơi của cô lần nữa không?
Editor: Bộ này viết bởi Ande tác giả bộ "Tôi nguy hiểm hơn em", gout của tác giả là công khùng và biến thái. Truyện gồm 52 chương chính văn (hoàn) + 9 chương ngoại truyện + 16 chương H (con số hiện tại). Kết HE và không quá gượng gạo. Cảnh H trong truyện hơi thô so với sở thích của mình, nhưng mình sẽ cố gắng:-D. Enjoy.
Editor: Bộ này viết bởi Ande tác giả bộ "Tôi nguy hiểm hơn em", gout của tác giả là công khùng và biến thái. Truyện gồm 52 chương chính văn (hoàn) + 9 chương ngoại truyện + 16 chương H (con số hiện tại). Kết HE và không quá gượng gạo. Cảnh H trong truyện hơi thô so với sở thích của mình, nhưng mình sẽ cố gắng:-D. Enjoy.
4.1
Giáo sư Bạch tại Đại học Vân Sư luôn có một cái đuôi nhỏ đi theo sau.
Cái đuôi nhỏ ấy tên là Trì Dữu, là sinh viên của trường Y bên cạnh.
Mỗi ngày Trì Dữu đều đến Đại học Vân Sư chỉ để nghe bài giảng của cô ấy.
Mỗi lần đến, nàng đều mang theo một viên kẹo, một cốc nước và một bông hoa cho người ta.
Nhưng giáo sư Bạch luôn trả lại những món quà đó, với khuôn mặt lạnh lùng, nói với nàng:
"Đừng mơ mộng hão huyền."
"Trẻ con, cái gì cũng không hiểu."
"Thay vì làm mấy chuyện này, em nên xem sách chuyên môn nhiều hơn để bổ sung kiến thức đi."
Trì Dữu đã làm cái đuôi nhỏ suốt ba năm, còn giáo sư Bạch đã liên tục cắt cái đuôi ấy trong ba năm.
Vào ngày lễ tốt nghiệp, sinh viên của hai trường đại học gần nhau tổ chức một bữa tiệc đêm liên hoan. Đêm hôm đó, trong trạng thái say xỉn, Trì Dữu dường như lờ mờ thấy bóng dáng của giáo sư Bạch.
— Không thể nào, giáo sư sẽ không bao giờ đến bữa tiệc của sinh viên đâu.
— Hứ, dù sao cũng giống, chi bằng coi người này như món ăn thay thế, tổ chức một buổi tiệc thật sự cuối cùng vậy.
Vì vậy, nàng tiến đến phía sau người đó, bàn tay nóng bỏng siết chặt cổ tay của họ.
Sáng hôm sau, khi lý trí quay lại, Trì Dữu lắc đầu, thậm chí còn không dám nhìn rõ mặt của người phụ nữ đang nằm quay lưng về phía mình trên giường, chỉ vội vàng thu dọn quần áo rồi chạy mất dạng.
Sau đó, mẹ Trì đã tìm cho nàng một đối tượng mới. Người này cao ráo, thanh lịch, trưởng thành, không có điểm nào để chê. Trì Dữu cũng muốn thử xem mình có thể phát triển mối quan hệ mới hay không nên đã đồng ý đi hẹn hò.
Vào ngày hẹn đầu tiên, sau khi ăn tối, người đó tiễn Trì Dữu về nhà.
Trên đường về, cánh tay họ chạm nhau, vai kề vai, vừa nói vừa cười. Khi quẹo qua một góc phố, đối tượng ấy mới bất ngờ thốt lên: "Ai thế?" và chỉ về một gương mặt lạ ở cửa nhà Trì Dữu.
Trì Dữu ngẩng đầu nhìn lên.
Người mà nàng đã không gặp kể từ khi tốt nghiệp, giáo sư Bạch đang đứng trên bậc thang nhà mình, trên tay cầm một bó hoa hồng, khuôn mặt không biểu cảm đang nhìn chằm chằm vào người đang hẹn hò với nàng.
"Em không phải là người yêu thích tôi nhất sao?" Giáo sư Bạch lạnh lùng chất vấn.
"Không còn yêu nữa." Trì Dữu đáp lại một cách bình thản.
Giáo sư Bạch nghiến răng, gần như muốn đem câu này vụt ra miệng: Vậy thì em cũng phải chịu trách nhiệm cho đêm đó.
- Giáo sư đánh giá ẩm thực & Chuyên viên mai táng -
Mỹ nhân yếu đuối lạnh lùng 1 x Thỏ trắng tối tăm 0
Một câu tóm tắt: Yêu em bây giờ có tính là muộn không?
Thông điệp: Sẽ luôn có người yêu thích sự cô đơn và những điều kỳ quặc của ta.
Cách nhau 9 tuổi.
Nhân vật chính từng có mối quan hệ cô trò từ hồi tiểu học, tình cảm trong sáng trong suốt thời gian này.
Tags: Hỗ công, ông trời tác hợp, điềm văn, trưởng thành, HE.
Cái đuôi nhỏ ấy tên là Trì Dữu, là sinh viên của trường Y bên cạnh.
Mỗi ngày Trì Dữu đều đến Đại học Vân Sư chỉ để nghe bài giảng của cô ấy.
Mỗi lần đến, nàng đều mang theo một viên kẹo, một cốc nước và một bông hoa cho người ta.
Nhưng giáo sư Bạch luôn trả lại những món quà đó, với khuôn mặt lạnh lùng, nói với nàng:
"Đừng mơ mộng hão huyền."
"Trẻ con, cái gì cũng không hiểu."
"Thay vì làm mấy chuyện này, em nên xem sách chuyên môn nhiều hơn để bổ sung kiến thức đi."
Trì Dữu đã làm cái đuôi nhỏ suốt ba năm, còn giáo sư Bạch đã liên tục cắt cái đuôi ấy trong ba năm.
Vào ngày lễ tốt nghiệp, sinh viên của hai trường đại học gần nhau tổ chức một bữa tiệc đêm liên hoan. Đêm hôm đó, trong trạng thái say xỉn, Trì Dữu dường như lờ mờ thấy bóng dáng của giáo sư Bạch.
— Không thể nào, giáo sư sẽ không bao giờ đến bữa tiệc của sinh viên đâu.
— Hứ, dù sao cũng giống, chi bằng coi người này như món ăn thay thế, tổ chức một buổi tiệc thật sự cuối cùng vậy.
Vì vậy, nàng tiến đến phía sau người đó, bàn tay nóng bỏng siết chặt cổ tay của họ.
Sáng hôm sau, khi lý trí quay lại, Trì Dữu lắc đầu, thậm chí còn không dám nhìn rõ mặt của người phụ nữ đang nằm quay lưng về phía mình trên giường, chỉ vội vàng thu dọn quần áo rồi chạy mất dạng.
Sau đó, mẹ Trì đã tìm cho nàng một đối tượng mới. Người này cao ráo, thanh lịch, trưởng thành, không có điểm nào để chê. Trì Dữu cũng muốn thử xem mình có thể phát triển mối quan hệ mới hay không nên đã đồng ý đi hẹn hò.
Vào ngày hẹn đầu tiên, sau khi ăn tối, người đó tiễn Trì Dữu về nhà.
Trên đường về, cánh tay họ chạm nhau, vai kề vai, vừa nói vừa cười. Khi quẹo qua một góc phố, đối tượng ấy mới bất ngờ thốt lên: "Ai thế?" và chỉ về một gương mặt lạ ở cửa nhà Trì Dữu.
Trì Dữu ngẩng đầu nhìn lên.
Người mà nàng đã không gặp kể từ khi tốt nghiệp, giáo sư Bạch đang đứng trên bậc thang nhà mình, trên tay cầm một bó hoa hồng, khuôn mặt không biểu cảm đang nhìn chằm chằm vào người đang hẹn hò với nàng.
"Em không phải là người yêu thích tôi nhất sao?" Giáo sư Bạch lạnh lùng chất vấn.
"Không còn yêu nữa." Trì Dữu đáp lại một cách bình thản.
Giáo sư Bạch nghiến răng, gần như muốn đem câu này vụt ra miệng: Vậy thì em cũng phải chịu trách nhiệm cho đêm đó.
- Giáo sư đánh giá ẩm thực & Chuyên viên mai táng -
Mỹ nhân yếu đuối lạnh lùng 1 x Thỏ trắng tối tăm 0
Một câu tóm tắt: Yêu em bây giờ có tính là muộn không?
Thông điệp: Sẽ luôn có người yêu thích sự cô đơn và những điều kỳ quặc của ta.
Cách nhau 9 tuổi.
Nhân vật chính từng có mối quan hệ cô trò từ hồi tiểu học, tình cảm trong sáng trong suốt thời gian này.
Tags: Hỗ công, ông trời tác hợp, điềm văn, trưởng thành, HE.
3.9
Tác Giả: Lão Ti Cơ Lưu Tô
Editor: Yulsosexy
Thể Loại: Cao H, H cổ đại, điền văn, bách hợp, tình hữu độc chung
Văn Án:
Danh môn khuê tú Thẩm Tịnh Xu đêm đó xuất giá, bị nữ tử thần bí cưỡng ép đoạt đi, sau đó... muốn chạy cũng không chạy thoát được con đường bị thao.
Editor: Yulsosexy
Thể Loại: Cao H, H cổ đại, điền văn, bách hợp, tình hữu độc chung
Văn Án:
Danh môn khuê tú Thẩm Tịnh Xu đêm đó xuất giá, bị nữ tử thần bí cưỡng ép đoạt đi, sau đó... muốn chạy cũng không chạy thoát được con đường bị thao.
4.6
Trước thời khắc cầu hôn, Tô Lê bỗng nhiên tỉnh ngộ - cô phát hiện mình là nữ phụ si tình trong một quyển ABO tên là 《Bà Xã Của Tổng Tài Rất Ngốc Nghếch》.
Nữ chính Kiều Mộc Mộc có năng lực kém đến đáng sợ, là loại người mà ngay cả việc rót cà phê cho khách hàng cũng có thể làm đổ lên người khác, dẫn đến việc dự án thất bại – đúng với hình tượng ngốc nghếch dễ thương. Thế nhưng Tô Lê lại như mất trí mà yêu điên cuồng cô ấy, từ một nhân viên nhỏ mà nâng đỡ Kiều Mộc Mộc thành trợ lý đặc biệt của mình.
Nhưng đáng tiếc, Tô Lê chỉ là nữ phụ. Ở giai đoạn giữa của câu chuyện, Kiều Mộc Mộc sẽ nhảy việc sang công ty đối thủ, dùng dữ liệu cốt lõi mà Tô Lê đã trao cho cô ấy để đánh sập công ty của Tô Lê, cuối cùng hạnh phúc với ông chồng bá tổng của mình cùng nắm tay nhau đi đến một cái kết HE.
Từ đầu đến cuối, Tô Lê chỉ là chất xúc tác cho mối tình của họ, còn phải đối mặt với kết cục bi thảm mất cả người lẫn tài sản.
Trong lúc cấp bách, Tô Lê liền tùy tiện kéo lấy một gương mặt xa lạ bên cạnh, cùng lúc đưa bó hoa và chiếc nhẫn trên tay ra.
"Tôi thích cô từ lâu rồi! Có thể ở bên tôi không?"
Vì là người xa lạ, chắc chắn đối phương sẽ từ chối, như vậy cô có thể thuận thế kết thúc trò hề này.
Nhưng bầu không khí xung quanh trở nên im lặng đến đáng sợ, khiến Tô Lê nhanh chóng nhận ra có điều gì đó không ổn. Cô ngẩng đầu lên, bất ngờ phát hiện trong lúc bối rối, mình đã kéo nhầm người, và đó chính là khách hàng lớn mà công ty gần đây đang tích cực tranh giành - CEO đương nhiệm của tập đoàn xuyên quốc gia lớn, Thẩm Mặc.
Theo nguyên tác, trong lúc tham quan, Thẩm Mặc tình cờ bắt gặp màn cầu hôn hề hước của Tô Lê, cuối cùng quyết định không hợp tác với công ty Tô thị.
Tô Lê hoảng sợ đến toát mồ hôi lạnh, cúi xuống lại thấy Thẩm Mặc đang từ tốn ngửi hương hoa
Ba giây sau, Thẩm Mặc ngẩng đầu lên, ánh mắt dịu dàng như nước. Cô nói: "Được."
——
Thẩm Mặc là người cực kỳ có kế hoạch, ngay từ đầu Tô Lê đã biết rõ rằng Thẩm Mặc chọn kết hôn với mình là vì lý do khác.
Nhưng một ngày nọ, cô tình cờ phát hiện ra một mục trong ghi chú của Thẩm Mặc.
Ngày 6 tháng 5 năm 2156, trời nắng.
Thời tiết thật đẹp, tôi gặp được đối tượng mà mình yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Kế hoạch đối phó với nhà họ Thẩm tạm gác lại, tôi muốn dành thời gian để kết hôn với Tô Lê.
【PS: Tất cả các nữ A trong truyện ABO của tôi đều không có "trang sức".】
Nữ chính Kiều Mộc Mộc có năng lực kém đến đáng sợ, là loại người mà ngay cả việc rót cà phê cho khách hàng cũng có thể làm đổ lên người khác, dẫn đến việc dự án thất bại – đúng với hình tượng ngốc nghếch dễ thương. Thế nhưng Tô Lê lại như mất trí mà yêu điên cuồng cô ấy, từ một nhân viên nhỏ mà nâng đỡ Kiều Mộc Mộc thành trợ lý đặc biệt của mình.
Nhưng đáng tiếc, Tô Lê chỉ là nữ phụ. Ở giai đoạn giữa của câu chuyện, Kiều Mộc Mộc sẽ nhảy việc sang công ty đối thủ, dùng dữ liệu cốt lõi mà Tô Lê đã trao cho cô ấy để đánh sập công ty của Tô Lê, cuối cùng hạnh phúc với ông chồng bá tổng của mình cùng nắm tay nhau đi đến một cái kết HE.
Từ đầu đến cuối, Tô Lê chỉ là chất xúc tác cho mối tình của họ, còn phải đối mặt với kết cục bi thảm mất cả người lẫn tài sản.
Trong lúc cấp bách, Tô Lê liền tùy tiện kéo lấy một gương mặt xa lạ bên cạnh, cùng lúc đưa bó hoa và chiếc nhẫn trên tay ra.
"Tôi thích cô từ lâu rồi! Có thể ở bên tôi không?"
Vì là người xa lạ, chắc chắn đối phương sẽ từ chối, như vậy cô có thể thuận thế kết thúc trò hề này.
Nhưng bầu không khí xung quanh trở nên im lặng đến đáng sợ, khiến Tô Lê nhanh chóng nhận ra có điều gì đó không ổn. Cô ngẩng đầu lên, bất ngờ phát hiện trong lúc bối rối, mình đã kéo nhầm người, và đó chính là khách hàng lớn mà công ty gần đây đang tích cực tranh giành - CEO đương nhiệm của tập đoàn xuyên quốc gia lớn, Thẩm Mặc.
Theo nguyên tác, trong lúc tham quan, Thẩm Mặc tình cờ bắt gặp màn cầu hôn hề hước của Tô Lê, cuối cùng quyết định không hợp tác với công ty Tô thị.
Tô Lê hoảng sợ đến toát mồ hôi lạnh, cúi xuống lại thấy Thẩm Mặc đang từ tốn ngửi hương hoa
Ba giây sau, Thẩm Mặc ngẩng đầu lên, ánh mắt dịu dàng như nước. Cô nói: "Được."
——
Thẩm Mặc là người cực kỳ có kế hoạch, ngay từ đầu Tô Lê đã biết rõ rằng Thẩm Mặc chọn kết hôn với mình là vì lý do khác.
Nhưng một ngày nọ, cô tình cờ phát hiện ra một mục trong ghi chú của Thẩm Mặc.
Ngày 6 tháng 5 năm 2156, trời nắng.
Thời tiết thật đẹp, tôi gặp được đối tượng mà mình yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Kế hoạch đối phó với nhà họ Thẩm tạm gác lại, tôi muốn dành thời gian để kết hôn với Tô Lê.
【PS: Tất cả các nữ A trong truyện ABO của tôi đều không có "trang sức".】
4.2
Thể loại: Nguyên sang, Bách hợp, Cận đại, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Hoan hỉ oan gia, Chủ thụ, Nhẹ nhàng, 1v1
Văn án:
Ở trường Thanh Thành Nhất Trung, có hai nhân vật nổi tiếng: một là Tống Mãn, người còn lại là Sở Phùng Thu. Tống Mãn là bá chủ lớp thường, nổi tiếng là một nữ Ma Vương chuyên gây rối và luôn đứng cuối bảng trong các kỳ thi.Trong khi đó, Sở Phùng Thu là học bá của lớp chọn, không chỉ học giỏi mà còn có ngoại hình xinh đẹp, thông thạo chơi đàn violin và piano, đúng chuẩn nữ thần trong mắt mọi người.Ban đầu, hai người này chẳng liên quan gì đến nhau.
Cho đến một ngày, Sở Phùng Thu tình cờ thấy Tống Mãn giải một bài toán khó thuộc dạng Olympic Toán chỉ trong vài phút - bài toán mà Sở Phùng Thu phải mất đến mười phút để suy nghĩ và vẫn chưa giải được.
Sở Phùng Thu:???Cô bạn học này chắc chắn có điều gì đó rất đặc biệt!
Thế là, Thanh Thành Nhất Trung bất ngờ có một tin sốt dẻo: Nữ thần của lớp chọn bắt đầu theo đuổi nữ Ma Vương của lớp thường!!!
♂ Kinh ngạc! Học bá và học sinh cá biệt (học tra) hẹn nhau ở rừng cây nhỏ để làm gì? Làm đề năm ba sao?! ♂
Câu chuyện vườn trường nhẹ nhàng, nơi thanh xuân tràn đầy những tình huống dở khóc dở cười.Đây là một câu chuyện bách hợp ngọt ngào, với những tình tiết thú vị và cảm động.
Văn án:
Ở trường Thanh Thành Nhất Trung, có hai nhân vật nổi tiếng: một là Tống Mãn, người còn lại là Sở Phùng Thu. Tống Mãn là bá chủ lớp thường, nổi tiếng là một nữ Ma Vương chuyên gây rối và luôn đứng cuối bảng trong các kỳ thi.Trong khi đó, Sở Phùng Thu là học bá của lớp chọn, không chỉ học giỏi mà còn có ngoại hình xinh đẹp, thông thạo chơi đàn violin và piano, đúng chuẩn nữ thần trong mắt mọi người.Ban đầu, hai người này chẳng liên quan gì đến nhau.
Cho đến một ngày, Sở Phùng Thu tình cờ thấy Tống Mãn giải một bài toán khó thuộc dạng Olympic Toán chỉ trong vài phút - bài toán mà Sở Phùng Thu phải mất đến mười phút để suy nghĩ và vẫn chưa giải được.
Sở Phùng Thu:???Cô bạn học này chắc chắn có điều gì đó rất đặc biệt!
Thế là, Thanh Thành Nhất Trung bất ngờ có một tin sốt dẻo: Nữ thần của lớp chọn bắt đầu theo đuổi nữ Ma Vương của lớp thường!!!
♂ Kinh ngạc! Học bá và học sinh cá biệt (học tra) hẹn nhau ở rừng cây nhỏ để làm gì? Làm đề năm ba sao?! ♂
Câu chuyện vườn trường nhẹ nhàng, nơi thanh xuân tràn đầy những tình huống dở khóc dở cười.Đây là một câu chuyện bách hợp ngọt ngào, với những tình tiết thú vị và cảm động.
3.9
Người yêu cũ tôi vừa đá là giáo viên của tôi.
Nhân vật:
Vân Dương: Một cô nàng sinh viên tuy nhát nhưng máu liều nhiều, mê người ta mà lạnh lùng, không thích nói. Trước khi gặp Đường Nguyệt Lâu, cuộc sống đại học của cô tự do thoải mái hết chỗ chê.
Đường Nguyệt Lâu: Cô giáo bề ngoài dịu dàng, nhưng bên trong lại thâm sâu khó lường.
Tóm tắt: Đáng lẽ ra Vân Dương đã có một cuộc sống đại học hoàn hảo, tự do - cho đến khi cô gặp người tên Đường Nguyệt Lâu.
Lưu ý trước khi đọc:
Truyện 1 nữ chính x 1 nữ chính, he. "Chị ơi em yêu chị" (nhỏ tuổi hơn), có sự chênh lệch tuổi tác, Vân Dương 21 tuổi, Đường Nguyệt Lâu 30 tuổi.
Một câu chuyện tình yêu hài hước, dở khóc dở cười. Có yếu tình yêu cô giáo học trò, gương vỡ lại lành, "tra nữ" hoàn lương và rất nhiều tình tiết "máu chó", nhưng về cơ bản là truyện hài, đọc giải trí là chính.
Vân Dương ban đầu đúng nghĩa là "thánh thả thính", nhưng cô sẽ thay đổi, nên kiên nhẫn đọc tiếp nhé, cảm ơn bạn (cúi đầu). Giai đoạn đầu, cả hai không nghiêm túc trong chuyện tình cảm, tiến triển rất nhanh nhưng lại mất rất nhiều thời gian mới xác định được tình cảm của mình.
Truyện chỉ là truyện, không thực tế gì cả, có thể có nhiều vấn đề về thiết lập nhân vật, cốt truyện, vân vân. Mục đích viết của tác giả (của mình cũng vậy) là giải trí, tác giả (editor) xin nhận mọi ý kiến đóng góp, nhưng mong bạn đọc đừng quá khắt khe, đừng có toxic toai.
__________
Góc review sâu sắc, dễ hiểu: Cười chết, cười lết, cười bò, cười quặng thắt dạ dày và muốn ngủ với cô Đường
Nhân vật:
Vân Dương: Một cô nàng sinh viên tuy nhát nhưng máu liều nhiều, mê người ta mà lạnh lùng, không thích nói. Trước khi gặp Đường Nguyệt Lâu, cuộc sống đại học của cô tự do thoải mái hết chỗ chê.
Đường Nguyệt Lâu: Cô giáo bề ngoài dịu dàng, nhưng bên trong lại thâm sâu khó lường.
Tóm tắt: Đáng lẽ ra Vân Dương đã có một cuộc sống đại học hoàn hảo, tự do - cho đến khi cô gặp người tên Đường Nguyệt Lâu.
Lưu ý trước khi đọc:
Truyện 1 nữ chính x 1 nữ chính, he. "Chị ơi em yêu chị" (nhỏ tuổi hơn), có sự chênh lệch tuổi tác, Vân Dương 21 tuổi, Đường Nguyệt Lâu 30 tuổi.
Một câu chuyện tình yêu hài hước, dở khóc dở cười. Có yếu tình yêu cô giáo học trò, gương vỡ lại lành, "tra nữ" hoàn lương và rất nhiều tình tiết "máu chó", nhưng về cơ bản là truyện hài, đọc giải trí là chính.
Vân Dương ban đầu đúng nghĩa là "thánh thả thính", nhưng cô sẽ thay đổi, nên kiên nhẫn đọc tiếp nhé, cảm ơn bạn (cúi đầu). Giai đoạn đầu, cả hai không nghiêm túc trong chuyện tình cảm, tiến triển rất nhanh nhưng lại mất rất nhiều thời gian mới xác định được tình cảm của mình.
Truyện chỉ là truyện, không thực tế gì cả, có thể có nhiều vấn đề về thiết lập nhân vật, cốt truyện, vân vân. Mục đích viết của tác giả (của mình cũng vậy) là giải trí, tác giả (editor) xin nhận mọi ý kiến đóng góp, nhưng mong bạn đọc đừng quá khắt khe, đừng có toxic toai.
__________
Góc review sâu sắc, dễ hiểu: Cười chết, cười lết, cười bò, cười quặng thắt dạ dày và muốn ngủ với cô Đường
4.2
Vân Thư Trần ở trong giới Tu chân là một tồn tại đặc biệt, vừa có thực lực, là một trưởng lão, vừa có phong thái xuất chúng, nhan sắc mĩ miều, tiền tài không thiếu.
Biết bao nhiêu ưu điểm khiến vô số người hâm mộ, nếu phải nói có gì không tốt, thì chính là tu vi cao nhưng mà thể chất lại không quá tốt, nhu nhược yếu ớt tựa Tây Thi, mềm mại như liễu rủ, một năm bốn mùa, thế mà cứ đều đặn bị phong hàn tám lần.
Thân là đồ đệ duy nhất của Hạc Y Phong, Khanh Chu Tuyết không khỏi sầu lo - ngày hè lo phẩy quạt, ngày đông lo trùm áo, nóng phải ngay giải nhiệt, đúng giờ phải đút thuốc; cứ như luôn mặc định tranh ngôi nhị thập tứ hiếu hảo đồ đệ.
Vừa nghe sư tôn nửa đêm ho khan không ngủ được, Khanh Chu Tuyết liền ôm ngay vào lòng cả đêm dỗ dành.
Vừa thấy sư tôn sắc mặt chuyển nhạt do phải lao tâm quản chuyện môn phái, Khanh Chu Tuyết gom luôn hết thảy sự vụ vào trong tay mình.
Sư tôn yếu thế, đỡ không nổi chiêu, vừa che miệng ho ra vài ngụm máu, Khanh Chu Tuyết lập tức cả kinh, bay mất luôn thần hồn, rút ngay ra kiếm để sư tôn nàng chỉ đâu đánh đó.
Rồi trong đêm ấy, sư tôn cơ thể yếu mềm quấn lấy nàng, mày chau mang theo giọng nói mười phần ẩn nhẫn, "Đồ nhi, nơi này nóng quá..."
Biết bao nhiêu ưu điểm khiến vô số người hâm mộ, nếu phải nói có gì không tốt, thì chính là tu vi cao nhưng mà thể chất lại không quá tốt, nhu nhược yếu ớt tựa Tây Thi, mềm mại như liễu rủ, một năm bốn mùa, thế mà cứ đều đặn bị phong hàn tám lần.
Thân là đồ đệ duy nhất của Hạc Y Phong, Khanh Chu Tuyết không khỏi sầu lo - ngày hè lo phẩy quạt, ngày đông lo trùm áo, nóng phải ngay giải nhiệt, đúng giờ phải đút thuốc; cứ như luôn mặc định tranh ngôi nhị thập tứ hiếu hảo đồ đệ.
Vừa nghe sư tôn nửa đêm ho khan không ngủ được, Khanh Chu Tuyết liền ôm ngay vào lòng cả đêm dỗ dành.
Vừa thấy sư tôn sắc mặt chuyển nhạt do phải lao tâm quản chuyện môn phái, Khanh Chu Tuyết gom luôn hết thảy sự vụ vào trong tay mình.
Sư tôn yếu thế, đỡ không nổi chiêu, vừa che miệng ho ra vài ngụm máu, Khanh Chu Tuyết lập tức cả kinh, bay mất luôn thần hồn, rút ngay ra kiếm để sư tôn nàng chỉ đâu đánh đó.
Rồi trong đêm ấy, sư tôn cơ thể yếu mềm quấn lấy nàng, mày chau mang theo giọng nói mười phần ẩn nhẫn, "Đồ nhi, nơi này nóng quá..."