Ngôn Tình
1306 Truyện
Sắp xếp theo
4.2
Tác giả: HOA BỈ NGẠN
Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Sủng, Điền Văn
Team dịch: CỐ DIỆP PHI
Giới thiệu
Hạ thị cũng xem như là dưỡng mẫu của nàng, thương nàng còn trẻ đã tang phu, cũng không nhẫn tâm để nàng cả đời cô độc, thêm cả lo lắng có người mơ ước mĩ mạo của nàng, hai người thân cô thế cô không thể chống lại được, nên quyết định từ con dâu nuôi từ bé nhận thành nữ nhi, tuyển con rể tới nhà mình.
Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Sủng, Điền Văn
Team dịch: CỐ DIỆP PHI
Giới thiệu
Hạ thị cũng xem như là dưỡng mẫu của nàng, thương nàng còn trẻ đã tang phu, cũng không nhẫn tâm để nàng cả đời cô độc, thêm cả lo lắng có người mơ ước mĩ mạo của nàng, hai người thân cô thế cô không thể chống lại được, nên quyết định từ con dâu nuôi từ bé nhận thành nữ nhi, tuyển con rể tới nhà mình.
4.6
Tên: May Mắn Gả Cho Người
Hán Việt: Phó y sinh, hữu hạnh giá cấp nhĩ
Tác giả: Tiểu Bất Điểm Ái Cật Nhục
Số chương: 106
Edit: Sherry
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Huyền huyễn, H văn, Ngọt sủng, Trọng sinh, Song khiết, Hào môn thế gia, Gương vỡ lại lành, Giới giải trí, Tiền hôn hậu ái, Kiếp trước kiếp này, Đô thị tình duyên, Cận thủy lâu đài, Duyên trời tác hợp, Cường thủ hào đoạt, 1v1
Trọng sinh ngọt sủng văn.
Yêu diễm vô sỉ nữ minh tinh × Cố chấp cuồng bác sĩ.
Chế phục dụ hoặc 1v1. Thịt nhiều thơm ngọt, hầm thịt là chủ yếu cốt truyện chỉ là phụ.
Cân nhắc trước khi xem
Văn án:
Trước khi trọng sinh:
Cố Miên sợ nhất chính là Phó Dư - người biến thái cuồng ma trên tay cầm dao phẫu thuật. Hắn chế tạo một chiếc lồng đem cô giam cầm, không cho phép bước ra ngoài dù chỉ nửa bước, con người biến thái cố chấp tới cực điểm.
Sau, Cố Miên bị người bạn khuê mật duy nhất của mình lừa gạt phản bội Phó Dư, khi vừa chạy trốn ra nước ngoài thì lập tức bị lừa hết tài sản mà bản thân còn bị bán vào một kĩ viện ngầm. Ngay tại thời điểm cô sắp táng thân trong biển lửa lại là Phó Dư không màng sống chết xong tới cứu cô, cuối cùng vì cô mà chết.
Sau khi trọng sinh:
Cố Miên lập tức thay đổi thái độ với Phó Dư. Quyết tâm câu dẫn cho bằng được người đàn ông biến thái này. Vì thế trong nhà, bệnh viện, rạp chiếu phim,... tất cả đều trở thành nơi cô quyến rũ hắn. Cuối cùng khi bị Phó Dư thao tới nằm liệt trên giường, cô mới sâu sắc ý thức được người đàn ông này chính là khắc tinh trời sinh của mình.
Tiểu kịch trường 1.
Bệnh viện
Cố Miên mở hai chân dùng ngón tay moi hoa huy*t, rên rỉ nói: "Bác sĩ Phó, mấy ngày nay hoa huy*t của em thực ngứa, phải làm sao bây giờ? Anh giúp em kiểm tra một chút có được không?
Bác sĩ Phó đeo mắt kính gọng vàng nho nhã lễ nghĩa móc côn th*t lớn ra trực tiếp cắm vào tao huyệt nhỏ xinh, thọc đến Cố Miên không dám giả bệnh chạy đến bệnh viện nữa.
Note: cả kiếp trước và kiếp này nữ chính và nam chính đều sạch nhé, mọi người cứ yên tâm.
Hán Việt: Phó y sinh, hữu hạnh giá cấp nhĩ
Tác giả: Tiểu Bất Điểm Ái Cật Nhục
Số chương: 106
Edit: Sherry
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Huyền huyễn, H văn, Ngọt sủng, Trọng sinh, Song khiết, Hào môn thế gia, Gương vỡ lại lành, Giới giải trí, Tiền hôn hậu ái, Kiếp trước kiếp này, Đô thị tình duyên, Cận thủy lâu đài, Duyên trời tác hợp, Cường thủ hào đoạt, 1v1
Trọng sinh ngọt sủng văn.
Yêu diễm vô sỉ nữ minh tinh × Cố chấp cuồng bác sĩ.
Chế phục dụ hoặc 1v1. Thịt nhiều thơm ngọt, hầm thịt là chủ yếu cốt truyện chỉ là phụ.
Cân nhắc trước khi xem
Văn án:
Trước khi trọng sinh:
Cố Miên sợ nhất chính là Phó Dư - người biến thái cuồng ma trên tay cầm dao phẫu thuật. Hắn chế tạo một chiếc lồng đem cô giam cầm, không cho phép bước ra ngoài dù chỉ nửa bước, con người biến thái cố chấp tới cực điểm.
Sau, Cố Miên bị người bạn khuê mật duy nhất của mình lừa gạt phản bội Phó Dư, khi vừa chạy trốn ra nước ngoài thì lập tức bị lừa hết tài sản mà bản thân còn bị bán vào một kĩ viện ngầm. Ngay tại thời điểm cô sắp táng thân trong biển lửa lại là Phó Dư không màng sống chết xong tới cứu cô, cuối cùng vì cô mà chết.
Sau khi trọng sinh:
Cố Miên lập tức thay đổi thái độ với Phó Dư. Quyết tâm câu dẫn cho bằng được người đàn ông biến thái này. Vì thế trong nhà, bệnh viện, rạp chiếu phim,... tất cả đều trở thành nơi cô quyến rũ hắn. Cuối cùng khi bị Phó Dư thao tới nằm liệt trên giường, cô mới sâu sắc ý thức được người đàn ông này chính là khắc tinh trời sinh của mình.
Tiểu kịch trường 1.
Bệnh viện
Cố Miên mở hai chân dùng ngón tay moi hoa huy*t, rên rỉ nói: "Bác sĩ Phó, mấy ngày nay hoa huy*t của em thực ngứa, phải làm sao bây giờ? Anh giúp em kiểm tra một chút có được không?
Bác sĩ Phó đeo mắt kính gọng vàng nho nhã lễ nghĩa móc côn th*t lớn ra trực tiếp cắm vào tao huyệt nhỏ xinh, thọc đến Cố Miên không dám giả bệnh chạy đến bệnh viện nữa.
Note: cả kiếp trước và kiếp này nữ chính và nam chính đều sạch nhé, mọi người cứ yên tâm.
4.9
Tác giả: Bạo Sao Tiểu Hoàng Qua
Độ dài: 79 chương + 13 ngoại truyện
Thể loại: Đồng nhân 《Bóng ma trong nhà hát》, Lãng mạn phương Tây, Xuyên không, Chữa lành, Ngân bài đề cử🥈
Giới thiệu:
[Tin vui]: Cô đã xuyên không vào bộ truyện nổi tiếng 《Bóng ma trong nhà hát》
[Tin buồn]: Cô xuyên vào phiên bản phim kinh dị!
Một ngày, Bạc Lỵ tỉnh dậy và thấy mình đã xuyên không đến thế kỷ XIX.
Thế kỷ XIX với ô nhiễm khói bụi nghiêm trọng, bệnh lao phổi hoành hành, điều kiện vệ sinh tồi tệ, đường phố đầy phân ngựa.
Tệ hơn nữa, cô trở thành một diễn viên trong gánh xiếc, một diễn viên nữ giả trang nam.
Đây là thời đại phụ nữ cắt tóc ngắn, mặc quần bị phán xét nghiêm khắc. Không ai nghi ngờ giới tính thật của cô, mọi người chỉ xem cô là một cậu bé xinh xắn quá mức.
Tuy nhiên, theo thời gian, cô ngày càng cao lớn hơn, các đặc điểm nữ tính cũng ngày càng rõ rệt… Trong gánh xiếc đông người, chuyện cô giả trang nam sớm muộn cũng sẽ bị lộ tẩy.
Trước khi rời đi, cô kéo theo một cậu bé bị ngược đãi trong gánh xiếc, dự định cùng cậu bắt đầu từ con số không, lập một đoàn xiếc mới.
Điều Bạc Lỵ không biết là, cậu bé có tính cách lạnh lùng kỳ quặc như một con chó điên đa nghi, luôn sẵn sàng đưa cô vào chỗ chết.
Trong mắt cậu, Bạc Lỵ nhút nhát, tham lam và lười biếng.
Những người như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ bỏ rơi cậu, tìm đường thoát thân.
Ngay cả khi cô thực sự muốn hợp tác với cậu, sau khi nhìn thấy diện mạo của cậu, cô cũng sẽ bỏ đi thôi.
Đã như vậy, tại sao không chủ động giết chết cô?
Như thế sẽ không phải nhìn thấy vẻ mặt hoảng sợ của cô nữa.
Nào ngờ, cô không hề nhút nhát hay lười biếng, ngược lại rất thông minh và bình tĩnh, hơn nữa hoàn toàn không ghê tởm diện mạo của cậu, cũng không ghét tính cách kỳ quặc của cậu.
Họ trở thành những cộng sự rất ăn ý.
Đáng tiếc, giấc mơ đẹp cuối cùng cũng phải tỉnh giấc.
Một buổi chiều nọ, cậu đứng sau cánh cửa, nghe thấy cô nói với một chàng trai trẻ tuấn tú: “… Nếu anh nói thế nữa, tôi sẽ giận đấy, hiện tại tôi đang độc thân.”
“Erik ư? Cậu ấy là em trai tôi.” Không biết đối phương nói gì, cô ngạc nhiên cười: “Chúng tôi chênh lệch tuổi tác lớn như vậy, làm sao có thể là vợ chồng được.”
Từ ngày hôm đó, Bạc Lỵ bắt đầu có ảo giác mãnh liệt, luôn cảm thấy có người đang lén lút quan sát mình, hơi thở gần trong gang tấc, như thể ngay sau lưng cô.
Ảo giác ngày càng trầm trọng.
Về sau, ngay cả khi lưng cô sát tường, cô vẫn cảm thấy có người đang nhìn mình từ trong tường.
Ánh mắt của người đó ngày càng trần trụi, ngày càng nóng bỏng.
Dường như bất cứ lúc nào cũng có thể xuyên qua tường, đến bên cạnh cô.
Độ dài: 79 chương + 13 ngoại truyện
Thể loại: Đồng nhân 《Bóng ma trong nhà hát》, Lãng mạn phương Tây, Xuyên không, Chữa lành, Ngân bài đề cử🥈
Giới thiệu:
[Tin vui]: Cô đã xuyên không vào bộ truyện nổi tiếng 《Bóng ma trong nhà hát》
[Tin buồn]: Cô xuyên vào phiên bản phim kinh dị!
Một ngày, Bạc Lỵ tỉnh dậy và thấy mình đã xuyên không đến thế kỷ XIX.
Thế kỷ XIX với ô nhiễm khói bụi nghiêm trọng, bệnh lao phổi hoành hành, điều kiện vệ sinh tồi tệ, đường phố đầy phân ngựa.
Tệ hơn nữa, cô trở thành một diễn viên trong gánh xiếc, một diễn viên nữ giả trang nam.
Đây là thời đại phụ nữ cắt tóc ngắn, mặc quần bị phán xét nghiêm khắc. Không ai nghi ngờ giới tính thật của cô, mọi người chỉ xem cô là một cậu bé xinh xắn quá mức.
Tuy nhiên, theo thời gian, cô ngày càng cao lớn hơn, các đặc điểm nữ tính cũng ngày càng rõ rệt… Trong gánh xiếc đông người, chuyện cô giả trang nam sớm muộn cũng sẽ bị lộ tẩy.
Trước khi rời đi, cô kéo theo một cậu bé bị ngược đãi trong gánh xiếc, dự định cùng cậu bắt đầu từ con số không, lập một đoàn xiếc mới.
Điều Bạc Lỵ không biết là, cậu bé có tính cách lạnh lùng kỳ quặc như một con chó điên đa nghi, luôn sẵn sàng đưa cô vào chỗ chết.
Trong mắt cậu, Bạc Lỵ nhút nhát, tham lam và lười biếng.
Những người như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ bỏ rơi cậu, tìm đường thoát thân.
Ngay cả khi cô thực sự muốn hợp tác với cậu, sau khi nhìn thấy diện mạo của cậu, cô cũng sẽ bỏ đi thôi.
Đã như vậy, tại sao không chủ động giết chết cô?
Như thế sẽ không phải nhìn thấy vẻ mặt hoảng sợ của cô nữa.
Nào ngờ, cô không hề nhút nhát hay lười biếng, ngược lại rất thông minh và bình tĩnh, hơn nữa hoàn toàn không ghê tởm diện mạo của cậu, cũng không ghét tính cách kỳ quặc của cậu.
Họ trở thành những cộng sự rất ăn ý.
Đáng tiếc, giấc mơ đẹp cuối cùng cũng phải tỉnh giấc.
Một buổi chiều nọ, cậu đứng sau cánh cửa, nghe thấy cô nói với một chàng trai trẻ tuấn tú: “… Nếu anh nói thế nữa, tôi sẽ giận đấy, hiện tại tôi đang độc thân.”
“Erik ư? Cậu ấy là em trai tôi.” Không biết đối phương nói gì, cô ngạc nhiên cười: “Chúng tôi chênh lệch tuổi tác lớn như vậy, làm sao có thể là vợ chồng được.”
Từ ngày hôm đó, Bạc Lỵ bắt đầu có ảo giác mãnh liệt, luôn cảm thấy có người đang lén lút quan sát mình, hơi thở gần trong gang tấc, như thể ngay sau lưng cô.
Ảo giác ngày càng trầm trọng.
Về sau, ngay cả khi lưng cô sát tường, cô vẫn cảm thấy có người đang nhìn mình từ trong tường.
Ánh mắt của người đó ngày càng trần trụi, ngày càng nóng bỏng.
Dường như bất cứ lúc nào cũng có thể xuyên qua tường, đến bên cạnh cô.
4.6
Tác giả: TIỂU THẤT TỂ TỬ
Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Chữa Lành, Ngọt, Dưỡng Thê
Team dịch: Đồng Đồng
Giới thiệu
Ta làm Thiên Phi đã hai trăm năm rồi, từng làm hai chuyện động trời kinh hãi.
Chuyện thứ nhất, là lúc ta trăm tuổi, niệm quyết xuống phàm, làm phi tần được sủng ái của một vị hoàng đế phàm trần, khiến hắn si mê đến mất nước.
Chuyện thứ hai, là vào sinh nhật hai trăm tuổi của ta, ta uống say, ngã xuống trần gian, túm chặt lấy một tú tài nghèo rách rưới không buông tay, biến ra trò hay ho, suýt nữa thì động phòng với người ta.
Thiên giới hai trăm năm, cũng xuất hiện hai chuyện cực kỳ buồn cười.
Chuyện thứ nhất, là vị hoàng đế mất nước có dây dưa với Thiên Phi kia phi thăng thành tiên, trở thành Đổng Uyên thượng thần khiến người người trong lục giới đều khiếp sợ.
Chuyện thứ hai, là vị tú tài nghèo đói ăn bữa nay lo bữa mai có dây dưa với Thiên Phi kia cũng phi thăng, trở thành Văn Khúc chân quân khiến người người trong lục giới đều ngưỡng mộ.
Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Chữa Lành, Ngọt, Dưỡng Thê
Team dịch: Đồng Đồng
Giới thiệu
Ta làm Thiên Phi đã hai trăm năm rồi, từng làm hai chuyện động trời kinh hãi.
Chuyện thứ nhất, là lúc ta trăm tuổi, niệm quyết xuống phàm, làm phi tần được sủng ái của một vị hoàng đế phàm trần, khiến hắn si mê đến mất nước.
Chuyện thứ hai, là vào sinh nhật hai trăm tuổi của ta, ta uống say, ngã xuống trần gian, túm chặt lấy một tú tài nghèo rách rưới không buông tay, biến ra trò hay ho, suýt nữa thì động phòng với người ta.
Thiên giới hai trăm năm, cũng xuất hiện hai chuyện cực kỳ buồn cười.
Chuyện thứ nhất, là vị hoàng đế mất nước có dây dưa với Thiên Phi kia phi thăng thành tiên, trở thành Đổng Uyên thượng thần khiến người người trong lục giới đều khiếp sợ.
Chuyện thứ hai, là vị tú tài nghèo đói ăn bữa nay lo bữa mai có dây dưa với Thiên Phi kia cũng phi thăng, trở thành Văn Khúc chân quân khiến người người trong lục giới đều ngưỡng mộ.
3.4
Tên Khác: Tôi Có Một Chiếc Váy Tiên Nữ
Giữa cuộc sống bộn bề của thực tập sinh Triệu Hựu Cẩm, một món quà bí ẩn bất ngờ xuất hiện: chiếc váy lấp lánh tưởng như được dệt từ ánh trăng.
Cô không ngờ rằng, chỉ cần khoác lên mình chiếc váy, bản thân lập tức trở nên vô hình trước mọi ánh nhìn.
Đời sống công sở căng thẳng, những âm mưu ngấm ngầm và những khao khát thầm kín giờ đây hiện lên rõ ràng hơn bao giờ hết.
Cô sẽ làm gì khi bỗng chốc có thể biến mất giữa dòng đời tấp nập? Và rồi, điều gì đang chờ đợi cô trong thế giới phép màu đầy cạm bẫy ấy?
Giữa cuộc sống bộn bề của thực tập sinh Triệu Hựu Cẩm, một món quà bí ẩn bất ngờ xuất hiện: chiếc váy lấp lánh tưởng như được dệt từ ánh trăng.
Cô không ngờ rằng, chỉ cần khoác lên mình chiếc váy, bản thân lập tức trở nên vô hình trước mọi ánh nhìn.
Đời sống công sở căng thẳng, những âm mưu ngấm ngầm và những khao khát thầm kín giờ đây hiện lên rõ ràng hơn bao giờ hết.
Cô sẽ làm gì khi bỗng chốc có thể biến mất giữa dòng đời tấp nập? Và rồi, điều gì đang chờ đợi cô trong thế giới phép màu đầy cạm bẫy ấy?
4.8
Kiều Lộc và người yêu cũ của mình vừa mới đăng kí kết hôn xong, điều đáng nói là từ khi gặp lại nhau cho tới thời điểm này, cùng lắm cũng chỉ mới nửa tháng mà thôi.
Bạn bè hai người biết chuyện, mắt chữ A mồm chữ O, hỏi họ có phải là lâu ngày gặp lại, tình cảm bốc lửa chăng.
Hai người bọn họ đều trả lời giống nhau – liên hôn thương mại.
Bạn bè của bọn họ đều khóc sụt sịt, dù sao thì bọn họ cũng được công nhận là cặp đôi ngọt ngào nhất thời đại học, ai ngờ lại thành ra thế này.
Ừm ừm ừm? Đợi đã? Hôm nhân thương mại kiểu gì mà trả lời tin nhắn của vợ 24/7? Hôn nhân thương mại kiểu gì mà cứ đúng giờ gọi điện thoại cho vợ hỏi han ân cần thế kia? Hôn nhân thương mại kiểu gì mà phải đi loanh quanh ba tiếng đồng hồ chỉ để mua một con búp bê nhỏ màu hồng?
Đám bạn: Hôn nhân thương mại cái quái gì! Đều là thủ đoạn của Giang Kỳ! Đều là thủ đoạn của đôi vợ chồng thối này!
Mà bản thân Giang Kỳ lại cười cười, thủ đoạn sao? Vậy thì là thủ đoạn vậy.
Nếu anh không lên kế hoạch cẩn thận thì sao bọn họ có thể cửu biệt trùng phùng.
《Vở kịch nhỏ》
Trưởng khoa Ngoại của bệnh viện Bắc Thành họ Giang tên Kỳ, đảm đương chức danh “Cao Phú Soái” của bệnh viện thành phố.
Cao: Kỹ thuật siêu cao, tỷ lệ phẫu thuật thất bại gần như bằng không.
Phú: Con trai út của nhà họ Giang giàu có ở Bắc Thành.
Soái: Giá trị nhan sắc có thể đè bẹp được rất nhiều tiểu thịt tươi trong giới giải trí.
Không chỉ có bệnh viện thành phố, các bệnh viện khác cũng muốn đào người.
Cũng có người muốn làm bạn gái của anh, nhưng Giang Kỳ lại không chút động lòng.
Một ngày nọ, y tá trưởng của khoa cùng các em gái trong khoa hỏi về hình mẫu lý tưởng của bác sĩ Giang.
Giang Kỳ suy nghĩ hai giây: “Bánh bèo nhõng nhẽo một chút.”
Y tá trưởng:?
Lúc này, điện thoại đang treo của Giang Kỳ truyền đến giọng nói tức giận của Kiều Lộc: “Tên họ Giang kia, anh ngoại tình rồi đấy à? Anh nói đi, bánh bèo nhõng nhẽo là ai?”
Giang Kỳ cười nói: “Em nói xem.”
Kiều Lộc xì một tiếng rồi cúp điện thoại.
Tối hôm đó, Kiều Lộc đến đón người tan làm, bên ngoài trời mưa lác đác, lúc xuống xe, đôi giày trắng của Kiều Lộc lấm lem bùn đất, cô rất không vui vươn tay về phía người đàn ông đang đi về phía cô: “Giày em vừa mới mua, phiền quá đi.”
Giang Kỳ lấy ra một đôi giày cao gót xinh đẹp từ hộp giày dự phòng ra như thường lệ, anh ngồi xổm xuống rồi thay đôi giày lấm lem trên chân Kiều Lộc ra. Sau đó, anh xoay người lại rồi vỗ lên vai mình: “Lên nào.”
Anh cõng người phụ nữ đến bãi đậu xe, anh cười nói: “Bây giờ đã biết là ai bánh bèo nhõng nhẽo chưa?”
Thứ trả lời anh là vết răng mà Kiều Lộc đã cắn lên cổ anh.
Ngày hôm sau, bệnh viện thành phố lại rộ lên tin đồn: Bác sĩ Giang của khoa Ngoại sau khi tan làm đã cõng một người phụ nữ lên xe, vậy là bông hoa của núi cao bị hái rồi đúng không.
Về chuyện này, Giang Kỳ đã chính miệng trả lời: Đó là bà xã tôi.
Bạn bè hai người biết chuyện, mắt chữ A mồm chữ O, hỏi họ có phải là lâu ngày gặp lại, tình cảm bốc lửa chăng.
Hai người bọn họ đều trả lời giống nhau – liên hôn thương mại.
Bạn bè của bọn họ đều khóc sụt sịt, dù sao thì bọn họ cũng được công nhận là cặp đôi ngọt ngào nhất thời đại học, ai ngờ lại thành ra thế này.
Ừm ừm ừm? Đợi đã? Hôm nhân thương mại kiểu gì mà trả lời tin nhắn của vợ 24/7? Hôn nhân thương mại kiểu gì mà cứ đúng giờ gọi điện thoại cho vợ hỏi han ân cần thế kia? Hôn nhân thương mại kiểu gì mà phải đi loanh quanh ba tiếng đồng hồ chỉ để mua một con búp bê nhỏ màu hồng?
Đám bạn: Hôn nhân thương mại cái quái gì! Đều là thủ đoạn của Giang Kỳ! Đều là thủ đoạn của đôi vợ chồng thối này!
Mà bản thân Giang Kỳ lại cười cười, thủ đoạn sao? Vậy thì là thủ đoạn vậy.
Nếu anh không lên kế hoạch cẩn thận thì sao bọn họ có thể cửu biệt trùng phùng.
《Vở kịch nhỏ》
Trưởng khoa Ngoại của bệnh viện Bắc Thành họ Giang tên Kỳ, đảm đương chức danh “Cao Phú Soái” của bệnh viện thành phố.
Cao: Kỹ thuật siêu cao, tỷ lệ phẫu thuật thất bại gần như bằng không.
Phú: Con trai út của nhà họ Giang giàu có ở Bắc Thành.
Soái: Giá trị nhan sắc có thể đè bẹp được rất nhiều tiểu thịt tươi trong giới giải trí.
Không chỉ có bệnh viện thành phố, các bệnh viện khác cũng muốn đào người.
Cũng có người muốn làm bạn gái của anh, nhưng Giang Kỳ lại không chút động lòng.
Một ngày nọ, y tá trưởng của khoa cùng các em gái trong khoa hỏi về hình mẫu lý tưởng của bác sĩ Giang.
Giang Kỳ suy nghĩ hai giây: “Bánh bèo nhõng nhẽo một chút.”
Y tá trưởng:?
Lúc này, điện thoại đang treo của Giang Kỳ truyền đến giọng nói tức giận của Kiều Lộc: “Tên họ Giang kia, anh ngoại tình rồi đấy à? Anh nói đi, bánh bèo nhõng nhẽo là ai?”
Giang Kỳ cười nói: “Em nói xem.”
Kiều Lộc xì một tiếng rồi cúp điện thoại.
Tối hôm đó, Kiều Lộc đến đón người tan làm, bên ngoài trời mưa lác đác, lúc xuống xe, đôi giày trắng của Kiều Lộc lấm lem bùn đất, cô rất không vui vươn tay về phía người đàn ông đang đi về phía cô: “Giày em vừa mới mua, phiền quá đi.”
Giang Kỳ lấy ra một đôi giày cao gót xinh đẹp từ hộp giày dự phòng ra như thường lệ, anh ngồi xổm xuống rồi thay đôi giày lấm lem trên chân Kiều Lộc ra. Sau đó, anh xoay người lại rồi vỗ lên vai mình: “Lên nào.”
Anh cõng người phụ nữ đến bãi đậu xe, anh cười nói: “Bây giờ đã biết là ai bánh bèo nhõng nhẽo chưa?”
Thứ trả lời anh là vết răng mà Kiều Lộc đã cắn lên cổ anh.
Ngày hôm sau, bệnh viện thành phố lại rộ lên tin đồn: Bác sĩ Giang của khoa Ngoại sau khi tan làm đã cõng một người phụ nữ lên xe, vậy là bông hoa của núi cao bị hái rồi đúng không.
Về chuyện này, Giang Kỳ đã chính miệng trả lời: Đó là bà xã tôi.
4.2
Trước khi mất trí nhớ, Vân Kiều si mê say đắm vị hôn phu liên hôn của mình, nhưng cô đã bị phản bội đầy đau đớn.
Sau khi mất trí nhớ, Vân Kiều chỉ nhớ mình thích vị ân nhân cứu mạng - Thẩm Trạm.
Thẩm Trạm là ai?
Đối thủ một mất một còn của vị hôn phu cũ!
[1]
Thuở nhỏ, Vân Kiều bị bắt nạt, chỉ mỗi vị hôn phu trong miệng người lớn đứng ra bảo vệ cô.
Năm mười chín tuổi, Vân Kiều ôm bao kỳ vọng muốn thổ lộ tình cảm với anh ta, lại chứng kiến anh ta ôm người con gái khác, thân mật hôn môi.
“Tôi không ưng mấy cô nhóc nhạt nhẽo vô vị.” Người đàn ông lạnh lùng nhìn cô, trong ánh mắt xa cách không hề có tình cảm.
Vân Kiều nản lòng thoái chí.
Cô mở mắt thêm lần nữa, nào ngờ bị đập đầu mất trí nhớ, bám chặt lấy người đầu tiên mà mình nhìn thấy khi tỉnh lại.
-
Kể từ khi nhặt được vị hôn thê của đối thủ không đội trời chung, Thẩm Trạm kiêu ngạo, nóng tính buộc phải sinh hoạt theo nếp sống chăm con nhỏ, về nhà vào đúng tám giờ tối mỗi ngày.
Bạn bè thảo luận sôi nổi: “Anh Thẩm, sao gần đây anh ngày càng ngoan ngoãn vậy?”
“Con mắt nào của cậu thấy tôi ngoan?” Thẩm Trạm nâng ly rượu lên, cười nhạt.
Giây tiếp theo, tiếng chuông quan tâm đặc biệt vang lên, anh nhanh chân chạy về dỗ người.
[2]
Người cũ mất đi mới biết quý trọng, ân hận về việc trước đây, lao đến nhà họ Thẩm đòi người.
Bà Thẩm mới lên chức không hiểu gì hết: “Ông xã, anh ta là ai thế?”
Thẩm Trạm sầm mặt: “Kẻ thù không đội trời chung của nhà ta.”
Kiều Kiều bừng tỉnh, chỉ thẳng vào người cũ không chút nương tay: “Đóng cửa, thả chó, đánh đuổi tên đó ra ngoài!”
-
Ban đầu, khi nhặt được vị hôn thê của đối thủ một mất một còn, Thẩm Trạm chỉ muốn ra oai phủ đầu!
Về sau, Vân Kiều vừa rơi một giọt nước mắt, Thẩm Trạm đã quỳ xuống ngay!
Sau khi mất trí nhớ, Vân Kiều chỉ nhớ mình thích vị ân nhân cứu mạng - Thẩm Trạm.
Thẩm Trạm là ai?
Đối thủ một mất một còn của vị hôn phu cũ!
[1]
Thuở nhỏ, Vân Kiều bị bắt nạt, chỉ mỗi vị hôn phu trong miệng người lớn đứng ra bảo vệ cô.
Năm mười chín tuổi, Vân Kiều ôm bao kỳ vọng muốn thổ lộ tình cảm với anh ta, lại chứng kiến anh ta ôm người con gái khác, thân mật hôn môi.
“Tôi không ưng mấy cô nhóc nhạt nhẽo vô vị.” Người đàn ông lạnh lùng nhìn cô, trong ánh mắt xa cách không hề có tình cảm.
Vân Kiều nản lòng thoái chí.
Cô mở mắt thêm lần nữa, nào ngờ bị đập đầu mất trí nhớ, bám chặt lấy người đầu tiên mà mình nhìn thấy khi tỉnh lại.
-
Kể từ khi nhặt được vị hôn thê của đối thủ không đội trời chung, Thẩm Trạm kiêu ngạo, nóng tính buộc phải sinh hoạt theo nếp sống chăm con nhỏ, về nhà vào đúng tám giờ tối mỗi ngày.
Bạn bè thảo luận sôi nổi: “Anh Thẩm, sao gần đây anh ngày càng ngoan ngoãn vậy?”
“Con mắt nào của cậu thấy tôi ngoan?” Thẩm Trạm nâng ly rượu lên, cười nhạt.
Giây tiếp theo, tiếng chuông quan tâm đặc biệt vang lên, anh nhanh chân chạy về dỗ người.
[2]
Người cũ mất đi mới biết quý trọng, ân hận về việc trước đây, lao đến nhà họ Thẩm đòi người.
Bà Thẩm mới lên chức không hiểu gì hết: “Ông xã, anh ta là ai thế?”
Thẩm Trạm sầm mặt: “Kẻ thù không đội trời chung của nhà ta.”
Kiều Kiều bừng tỉnh, chỉ thẳng vào người cũ không chút nương tay: “Đóng cửa, thả chó, đánh đuổi tên đó ra ngoài!”
-
Ban đầu, khi nhặt được vị hôn thê của đối thủ một mất một còn, Thẩm Trạm chỉ muốn ra oai phủ đầu!
Về sau, Vân Kiều vừa rơi một giọt nước mắt, Thẩm Trạm đã quỳ xuống ngay!
4.5
Tác giả: Đông Ca
Thể loại: Ngôn Tình
Giới thiệu:
Trước đây, từ mà Tưởng Uyển nghe mọi người nói nhiều nhất về đàn ông đó chính là: Kỳ quái. Nhưng cô không để ý. Mãi cho đến lần ấy, khi cô đi vào WC, bất cẩn nhìn thấy đối phương đang đi tiểu. Người ông đó vẫn không hề có phản ứng gì, xong xuôi thì đường hoàng bước tới, lông mày nhếch lên, giọng nói trầm thấp vô cùng gợi cảm. "Để tránh cho lần sau chúng ta gặp sẽ xấu hổ, giờ cô đi tiểu đi." Tưởng Uyển: "..."
Thể loại: Ngôn Tình
Giới thiệu:
Trước đây, từ mà Tưởng Uyển nghe mọi người nói nhiều nhất về đàn ông đó chính là: Kỳ quái. Nhưng cô không để ý. Mãi cho đến lần ấy, khi cô đi vào WC, bất cẩn nhìn thấy đối phương đang đi tiểu. Người ông đó vẫn không hề có phản ứng gì, xong xuôi thì đường hoàng bước tới, lông mày nhếch lên, giọng nói trầm thấp vô cùng gợi cảm. "Để tránh cho lần sau chúng ta gặp sẽ xấu hổ, giờ cô đi tiểu đi." Tưởng Uyển: "..."
4.1
Trước giờ toàn biết người mới cười, ai lại để ý người xưa khóc...
Tiểu thư khuê các là vậy, thế mà đêm tân hôn lại phòng không chiếc bóng.
Tân nương xinh đẹp chưa kịp thành phu nhân lại trở thành người cũ...
Phu quân bị mê mắt, sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành, lại có mấy ai có thể kiềm chế được đâu.
Thiếu nữ kiều diễm kia, câu dẫn trượng phu nàng, nàng chỉ là một thê tử bị coi thường cũng không bỏ qua...
Một hôm nọ, nàng vô tình nhìn thấy bọn họ làm việc phu thê, nhưng, nhưng mà chỉ có trượng phu mồ hôi như mưa đang động, còn có... một cái gối đầu.
Hồ ly tinh nheo mắt ngồi trên ghế nhỏ, cắn hạt dưa xem kịch.
Nàng mới vừa rồi ý thức được, này hồ mị tử thật là cái yêu nghiệt.
Tiểu thư khuê các là vậy, thế mà đêm tân hôn lại phòng không chiếc bóng.
Tân nương xinh đẹp chưa kịp thành phu nhân lại trở thành người cũ...
Phu quân bị mê mắt, sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành, lại có mấy ai có thể kiềm chế được đâu.
Thiếu nữ kiều diễm kia, câu dẫn trượng phu nàng, nàng chỉ là một thê tử bị coi thường cũng không bỏ qua...
Một hôm nọ, nàng vô tình nhìn thấy bọn họ làm việc phu thê, nhưng, nhưng mà chỉ có trượng phu mồ hôi như mưa đang động, còn có... một cái gối đầu.
Hồ ly tinh nheo mắt ngồi trên ghế nhỏ, cắn hạt dưa xem kịch.
Nàng mới vừa rồi ý thức được, này hồ mị tử thật là cái yêu nghiệt.
3.3
Khó Theo Đuổi
Tác giả: Bát Nguyệt Vu Hạ
Editor: Jeongie
Thể loại: Hiện đại, ngọt ngào
Độ dài: 83 chương + 8 ngoại truyện
Giới thiệu
Năm năm trước, chỉ một câu nói “Nhạt nhẽo, tầm thường” của Lục Hoài Nghiên đã chôn vùi tâm tư thiếu nữ của Giang Sắt ngay tại lễ trưởng thành tuổi mười tám của mình.
Đêm ấy, Giang Sắt đã âm thầm cầu nguyện: Rồi sẽ có một ngày, sẽ có người cao tay hơn xuất hiện, đè Lục Hoài Nghiên xuống đất rồi giẫm thật mạnh lên mặt anh ta.
Năm năm sau, chỉ vỏn vẹn trong một đêm, Giang Sắt từ một thiên kim danh giá ở Bắc Thành bỗng chốc trở thành tiểu thư giả mạo gia cảnh nghèo khó.
Mất đi thân phận thiên kim, rời khỏi Bắc Thành, bắt đầu cuộc sống tự lực cánh sinh.
Thế nhưng, cô lại vui vẻ tiếp nhận mọi thứ.
Chỉ có một chuyện khiến cô tiếc nuối mãi, chính là đời này e rằng không còn cơ hội nhìn thấy cảnh Lục Hoài Nghiên bị người ta “chà đạp”.
Về sau…
Vị thái tử Lục thị kiêu căng, ngạo mạn, lạnh lùng, tàn nhẫn kia vô tình biết được nỗi niềm tiếc nuối của Giang Sắt.
Biết rõ cô nàng này thù dai cỡ nào, người đàn ông thẳng tay lôi Giang Sắt ra khỏi chăn, nhấc chân trái cô lên rồi áp vào mặt mình, ung dung nói, “Nào, em cứ giẫm thoả thích.”
Giang Sắt: …
…
Ngày xưa, khi Giang Sắt còn đi tò tò sau lưng gọi anh là anh Hoài Nghiên, Lục Hoài Nghiên chẳng hề để cô nhóc vào mắt.
Sau này Lục Hoài Nghiên mới nhận ra, muốn dỗ cô gọi mình một tiếng anh Hoài Nghiên thật đúng là khó hơn cả lên trời…
*Đoạn kịch ngắn*
Một ngày nọ, tin tức đính hôn giữa Lục Hoài Nghiên và công chúa nhỏ nhà họ Quan bị lan truyền một cách chóng mặt.
Giang Sắt chỉ gửi cho anh một tin nhắn ngắn gọn: Tạm biệt.
Đêm đó, Lục Hoài Nghiên chạy thẳng đến sân bay giữ người lại.
Giang Sắt cười nhạt, “Lục Hoài Nghiên, tôi không đụng vào đồ đã có chủ, dễ hợp thì dễ tan.”
Lục Hoài Nghiên siết chặt tay cô, cắn răng nói, “Sao? Ngay cả đồ của mình mà em cũng không muốn đụng tới sao?”
Không lâu sau, một bài đăng Weibo của tổng giám đốc Lục thị đã nằm chiễm chệ trên hot search.
#Không đính hôn, không liên hôn, tổ tông nhà tôi vừa khó dỗ lại còn khó hầu hạ, vẫn còn đang trong quá trình theo đuổi# @Bán giang sắt sắt bán giang hồng*.
* Một câu trong bài thơ Mộ giang ngâm của Bạch Cư Dị.
Tác giả: Bát Nguyệt Vu Hạ
Editor: Jeongie
Thể loại: Hiện đại, ngọt ngào
Độ dài: 83 chương + 8 ngoại truyện
Giới thiệu
Năm năm trước, chỉ một câu nói “Nhạt nhẽo, tầm thường” của Lục Hoài Nghiên đã chôn vùi tâm tư thiếu nữ của Giang Sắt ngay tại lễ trưởng thành tuổi mười tám của mình.
Đêm ấy, Giang Sắt đã âm thầm cầu nguyện: Rồi sẽ có một ngày, sẽ có người cao tay hơn xuất hiện, đè Lục Hoài Nghiên xuống đất rồi giẫm thật mạnh lên mặt anh ta.
Năm năm sau, chỉ vỏn vẹn trong một đêm, Giang Sắt từ một thiên kim danh giá ở Bắc Thành bỗng chốc trở thành tiểu thư giả mạo gia cảnh nghèo khó.
Mất đi thân phận thiên kim, rời khỏi Bắc Thành, bắt đầu cuộc sống tự lực cánh sinh.
Thế nhưng, cô lại vui vẻ tiếp nhận mọi thứ.
Chỉ có một chuyện khiến cô tiếc nuối mãi, chính là đời này e rằng không còn cơ hội nhìn thấy cảnh Lục Hoài Nghiên bị người ta “chà đạp”.
Về sau…
Vị thái tử Lục thị kiêu căng, ngạo mạn, lạnh lùng, tàn nhẫn kia vô tình biết được nỗi niềm tiếc nuối của Giang Sắt.
Biết rõ cô nàng này thù dai cỡ nào, người đàn ông thẳng tay lôi Giang Sắt ra khỏi chăn, nhấc chân trái cô lên rồi áp vào mặt mình, ung dung nói, “Nào, em cứ giẫm thoả thích.”
Giang Sắt: …
…
Ngày xưa, khi Giang Sắt còn đi tò tò sau lưng gọi anh là anh Hoài Nghiên, Lục Hoài Nghiên chẳng hề để cô nhóc vào mắt.
Sau này Lục Hoài Nghiên mới nhận ra, muốn dỗ cô gọi mình một tiếng anh Hoài Nghiên thật đúng là khó hơn cả lên trời…
*Đoạn kịch ngắn*
Một ngày nọ, tin tức đính hôn giữa Lục Hoài Nghiên và công chúa nhỏ nhà họ Quan bị lan truyền một cách chóng mặt.
Giang Sắt chỉ gửi cho anh một tin nhắn ngắn gọn: Tạm biệt.
Đêm đó, Lục Hoài Nghiên chạy thẳng đến sân bay giữ người lại.
Giang Sắt cười nhạt, “Lục Hoài Nghiên, tôi không đụng vào đồ đã có chủ, dễ hợp thì dễ tan.”
Lục Hoài Nghiên siết chặt tay cô, cắn răng nói, “Sao? Ngay cả đồ của mình mà em cũng không muốn đụng tới sao?”
Không lâu sau, một bài đăng Weibo của tổng giám đốc Lục thị đã nằm chiễm chệ trên hot search.
#Không đính hôn, không liên hôn, tổ tông nhà tôi vừa khó dỗ lại còn khó hầu hạ, vẫn còn đang trong quá trình theo đuổi# @Bán giang sắt sắt bán giang hồng*.
* Một câu trong bài thơ Mộ giang ngâm của Bạch Cư Dị.
3.3
Tác giả: Tứ Khuyết Nhất
Chuyển ngữ: Pineapple
Tag: 18+, Cao H, Cẩu huyết, Cưng chiều, HE, Hiện đại, Ngọt, NP, NTR
Tổng số chương: 66
Giới thiệu:
Hàn Nhã Văn và Thạch Đông Thăng kết hôn được 5 năm, sinh hoạt vợ chồng luôn làm cho có lệ.
Trịnh Đằng Huy và Lý Giai Di là đôi vợ chồng mới cưới, sinh hoạt vợ chồng luôn trong tình trạng mãnh liệt như lửa.
Một ngày đẹp trời hai đôi vợ chồng trở thành hàng xóm, trao đổi thân phận với nhau, tất cả đều vượt rào.
Luật sư bên ngoài có vẻ đứng đắn, nhưng bên trong lại rất đồi bại vs giáo viên nhà trẻ tao nhã
Huấn luyện viên thể hình gợi cảm vs tác giả có vẻ ngoài bảo thủ
Chuyển ngữ: Pineapple
Tag: 18+, Cao H, Cẩu huyết, Cưng chiều, HE, Hiện đại, Ngọt, NP, NTR
Tổng số chương: 66
Giới thiệu:
Hàn Nhã Văn và Thạch Đông Thăng kết hôn được 5 năm, sinh hoạt vợ chồng luôn làm cho có lệ.
Trịnh Đằng Huy và Lý Giai Di là đôi vợ chồng mới cưới, sinh hoạt vợ chồng luôn trong tình trạng mãnh liệt như lửa.
Một ngày đẹp trời hai đôi vợ chồng trở thành hàng xóm, trao đổi thân phận với nhau, tất cả đều vượt rào.
Luật sư bên ngoài có vẻ đứng đắn, nhưng bên trong lại rất đồi bại vs giáo viên nhà trẻ tao nhã
Huấn luyện viên thể hình gợi cảm vs tác giả có vẻ ngoài bảo thủ
4.3
🍡Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, HE, Ngọt sủng, H văn, Cường thủ hào đoạt, Duyên trời tác hợp, Cung đình hầu tước, Loạn luân huynh muội, 1v1, Thị giác nữ chủ, Song khiết
🍡Couple: Huynh trưởng âm ngoan cường thế × muội muội đáng yêu thấp kém
🍡Giới thiệu:
Ngụy Chi vừa sinh ra đã được nuôi dưỡng ở thanh lâu, ở cùng mẫu thân là kỹ nữ đến năm mười bốn tuổi, sau này được Dụ Vương mang về vương phủ giáo dưỡng.
Trong phủ Dụ Vương thê thiếp thành đàn, tranh sủng không ngừng.
Đại thiếu gia Tề Cảnh Chiêu tài hoa hơn người chân lại mang tật, tính tình âm ngoan khó lường.
Nhị thiếu gia là chính nhân quân tử, khôn ngoan sắc sảo. Tam tiểu thư khí chất như lan, tâm cao ngất......
Đích thứ lục đục với nhau, không ngừng gợn sóng.
Một tiểu thư xuất thân ti tiện, vào vương phủ cũng không có người hỏi thăm.
- -
Ban đêm, thiếu nữ cả người trần trụi cưỡi lên trên người nam nhân, mồ hôi chảy ra đầm đìa, kiều suyễn không ngừng.
"A...... A...... Chi Chi ăn không vào......"
Một bàn tay to khớp xương rõ ràng bóp chặt mông Ngụy Chi, thanh âm nam tử khàn khàn vang lên.
"Nên gọi ta là gì?"
Ngụy Chi bị nam nhân đỉnh đến cả người tê dại, thấp giọng nói:
"Chiêu ca ca......"
- -
1v1, ngọt văn, huynh muội ruột.
Nam chủ chân thọt (không ảnh hưởng đến chất lượng thịt)
🍡Couple: Huynh trưởng âm ngoan cường thế × muội muội đáng yêu thấp kém
🍡Giới thiệu:
Ngụy Chi vừa sinh ra đã được nuôi dưỡng ở thanh lâu, ở cùng mẫu thân là kỹ nữ đến năm mười bốn tuổi, sau này được Dụ Vương mang về vương phủ giáo dưỡng.
Trong phủ Dụ Vương thê thiếp thành đàn, tranh sủng không ngừng.
Đại thiếu gia Tề Cảnh Chiêu tài hoa hơn người chân lại mang tật, tính tình âm ngoan khó lường.
Nhị thiếu gia là chính nhân quân tử, khôn ngoan sắc sảo. Tam tiểu thư khí chất như lan, tâm cao ngất......
Đích thứ lục đục với nhau, không ngừng gợn sóng.
Một tiểu thư xuất thân ti tiện, vào vương phủ cũng không có người hỏi thăm.
- -
Ban đêm, thiếu nữ cả người trần trụi cưỡi lên trên người nam nhân, mồ hôi chảy ra đầm đìa, kiều suyễn không ngừng.
"A...... A...... Chi Chi ăn không vào......"
Một bàn tay to khớp xương rõ ràng bóp chặt mông Ngụy Chi, thanh âm nam tử khàn khàn vang lên.
"Nên gọi ta là gì?"
Ngụy Chi bị nam nhân đỉnh đến cả người tê dại, thấp giọng nói:
"Chiêu ca ca......"
- -
1v1, ngọt văn, huynh muội ruột.
Nam chủ chân thọt (không ảnh hưởng đến chất lượng thịt)
3.5
Hứa Bối Đóa vất vả lắm mới mua được một căn nhà, trước khi vào ở cô lại xuyên vào một quyển niên đại văn cẩu huyết, trở thành nữ phụ pháo hôi.
Gia cảnh của nguyên thân giàu có nhưng cha mẹ đều mất, bị một tên nghèo quấn quýt theo đuổi rồi kết hôn.
Về sau nguyên thân đập nồi bán sắt cùng nam chính gây dựng sự nghiệp thế mà lại bị phản bội, trở thành một oán phụ, chán nản mà ch.ết thảm, còn nam chính và nữ chính thì sống hạnh phúc.
Hứa Bối Đóa tức giận nghiến răng nghiến lợi, có tiền dùng để mua nhà không tốt hơn sao!
Đây là thập niên 90!
Giá bất động sản còn chưa sốt, khắp nơi đều là nhà là đất......
Có trời mới biết cô mua nhà không dễ dàng gì!
Hứa Bối Đóa bắt đầu tích lũy nhà cửa.
Trước tiên cho thuê nhà cũ, sau đó không ngừng mua nhà, mua đất.
Tiền sinh nhà và đất, nhà và đất sinh tiền...... chà chà, liên tục không dứt nha.
Cô đây muốn làm một phú bà, cặn bã nam gì đó không liên quan đến cô!
Ngay từ đầu, đồng hương trong thôn vây quanh giới thiệu đàn ông cho cô, đều muốn tiểu tử nghèo nhà mình được một người vợ có tiền.
Về sau đồng nghiệp trên thị trấn cũng thường xuyên khuyên:
"Đóa Đóa, thấy nam nhân tốt thì mau gả đi."
"Con gái để cần nhiều tiền như vậy làm gì, lấy chồng tốt mới thật sự tốt."
"Con gái mua nhà làm gì, trên lưng vay tiền làm sao gả ra ngoài được!"
……
Hứa Bối Đóa từ chối hết, điên cuồng mua nhà rồi than thở:
"Tôi thiếu nợ thật nhiều, có người đàn ông tốt nào nguyện ý giúp tôi trả tiền thế chấp không!"
Sau đó Hứa Bối Đóa không chỉ có rất nhiều nhà, mà loại nào cũng có.
Nhà Tây, nhà cao tầng nhỏ, tứ hợp viện, văn phòng, cửa hàng.......
....
Một câu tóm tắt: Phú bà lại lại lại mua nhà!
Lập ý: Nỗ lực sinh hoạt, đền bù tiếc nuối
Gia cảnh của nguyên thân giàu có nhưng cha mẹ đều mất, bị một tên nghèo quấn quýt theo đuổi rồi kết hôn.
Về sau nguyên thân đập nồi bán sắt cùng nam chính gây dựng sự nghiệp thế mà lại bị phản bội, trở thành một oán phụ, chán nản mà ch.ết thảm, còn nam chính và nữ chính thì sống hạnh phúc.
Hứa Bối Đóa tức giận nghiến răng nghiến lợi, có tiền dùng để mua nhà không tốt hơn sao!
Đây là thập niên 90!
Giá bất động sản còn chưa sốt, khắp nơi đều là nhà là đất......
Có trời mới biết cô mua nhà không dễ dàng gì!
Hứa Bối Đóa bắt đầu tích lũy nhà cửa.
Trước tiên cho thuê nhà cũ, sau đó không ngừng mua nhà, mua đất.
Tiền sinh nhà và đất, nhà và đất sinh tiền...... chà chà, liên tục không dứt nha.
Cô đây muốn làm một phú bà, cặn bã nam gì đó không liên quan đến cô!
Ngay từ đầu, đồng hương trong thôn vây quanh giới thiệu đàn ông cho cô, đều muốn tiểu tử nghèo nhà mình được một người vợ có tiền.
Về sau đồng nghiệp trên thị trấn cũng thường xuyên khuyên:
"Đóa Đóa, thấy nam nhân tốt thì mau gả đi."
"Con gái để cần nhiều tiền như vậy làm gì, lấy chồng tốt mới thật sự tốt."
"Con gái mua nhà làm gì, trên lưng vay tiền làm sao gả ra ngoài được!"
……
Hứa Bối Đóa từ chối hết, điên cuồng mua nhà rồi than thở:
"Tôi thiếu nợ thật nhiều, có người đàn ông tốt nào nguyện ý giúp tôi trả tiền thế chấp không!"
Sau đó Hứa Bối Đóa không chỉ có rất nhiều nhà, mà loại nào cũng có.
Nhà Tây, nhà cao tầng nhỏ, tứ hợp viện, văn phòng, cửa hàng.......
....
Một câu tóm tắt: Phú bà lại lại lại mua nhà!
Lập ý: Nỗ lực sinh hoạt, đền bù tiếc nuối
4.1
1v1 từ pháo hữu trở thành chân ái, nhưng thật ra đây là một cái cạm bẫy.
Pháo hữu: bạn giường
Lưu ý: Nam, nữ chính không sạch
Pháo hữu: bạn giường
Lưu ý: Nam, nữ chính không sạch
4.1
Tác giả: TỐ UYÊN
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Hệ Thống, Hiện Đại, Hài Hước, Dị Năng
Team dịch: CỐ DIỆP PHI
Giới thiệu:
Đời Phó Lê bị em gái Phó Đào đẩy ngã xuống sông, được Trần Viễn cứu lên. Cô buộc phải gả cho hắn ta, làm mẹ kế của hai đứa nhỏ.
Nhà họ Trần nghèo khó, ăn bữa nay lo bữa mai. Mẹ chồng lại độc ác, động một tí là chửi rủa quát mắng. Trần Viễn thì suốt ngày say xỉn rồi bạo hành gia đình.
Phó Lê ở nhà họ Trần làm trâu làm ngựa khổ cực vất vả, chưa tới nửa năm đã sinh bệnh nặng mà chết.
Trước khi chết, tiếc nuối duy nhất của cô chính là không biết ai đã lặng lẽ hộ tống mình về nhà mỗi khi phải làm việc đến đêm khuya, ai đã đặt thuốc trị thương lên bệ cửa sổ mỗi lần mình bị đánh đập, ai đã tặng nho cho mình những lúc bị đói.
Không có cách nào để nói với người đã chiếu sáng cuộc đời ảm đạm của mình một tiếng: Cảm ơn!
………
Sống lại một lần nữa, chuyện đầu tiên Phó Lê làm chính là dồn hết sức lực vào cẳng chân để đá văng Trần Viễn ra thật xa, tự mình leo lên bờ, tuyệt đối không gả cho hắn ta, sau đó chạy đến nơi khác để tìm một cuộc sống mới đủ ăn đủ mặc.
Chuyện thứ hai là tìm ra con người thầm lặng kia, báo đáp cho người ta gấp bội lần những điều tốt mà anh ấy đã làm cho mình.
Sau khi sống lại, Phó Lê có cơ hội được rút thăm trúng thưởng từ hệ thống. Định mệnh ép cô trở thành người làm nhiệm vụ, vì thế mà Phó Lê có thể nhận được rất nhiều ‘bảo bối’.
Ví dụ như: phương pháp nhân giống hạt dưa, thuốc mỡ vạn năng, tài nghệ nấu nướng, nước linh tuyền…
Thế nhưng định mệnh cũng trêu đùa cô, hoá ra người kiếp trước đã bảo vệ cô lại chính là Lăng Nghị ở Thôn Bá – một người vô cùng hung dữ và khó gần.
Có điều, những ‘bảo bối’ của hệ thống lại khiến Phó Lê phải thèm thuồng, vậy nên cô đã mang theo tâm trạng nơm nớp lo sợ mà đi làm nhiệm vụ.
Lần đầu tiên, cô lặng lẽ chạm vào tay anh ta, tứ chi tiếp xúc.
Nhưng người đàn ông đó lại hung hăng quay đầu lại, trừng mắt nhìn cô: “Chạm vào tôi một lần nữa thì đừng trách tôi không khách khí.”
Phó Lê sợ tới mức ngã nhào xuống mặt đất, hai mông ê ẩm, nghĩ thầm: Hung dữ như vậy, sao có thể là lương duyên trời định chứ?!
Tuy nhiên, về sau Phó Lê phát hiện ra, người đàn ông này… hình như chính là người đã thầm mến cô ở kiếp trước, là ánh sáng của cuộc đời cô.
………
Sau khi gả cho Lăng Nghị, một đám người luôn chờ đợi khoảnh khắc Phó Lê trở thành trò cười.
Thiên hạ: “Nhà họ Lăng nghèo đến nỗi một lạng thịt cũng không có mà ăn, Lê Tử gả đến đó chắc chắn sẽ phải chịu khổ.”
Kết quả, hai vợ chồng Phó Lê bắt đầu kinh doanh buôn bán, TV, tủ lạnh, máy may, từ một túp lều lụp xụp biến thành những căn phòng rộng lớn, nhà lầu khang trang.
Thiên hạ: "Em trai Lăng Nghị có bệnh, em gái lại bị thọt chân, đúng là đồ của nợ!”
Kết quả, em trai và em gái Lăng Nghị, một người trở thành kỹ sư chế tạo máy móc, một người trở thành chuyên gia thiết kế thời trang.
Thiên hạ: "Có tiền thì làm được gì chứ, không cha không mẹ cũng chẳng có ai giúp đỡ.”
Kết quả, cha mẹ ruột của tên lưu manh Lăng Nghị đã tìm tới tận cửa, thế mà lại là quan lớn trên tỉnh.
Thiên hạ: "Có tiền có quyền thì sao chứ, Lăng Nghị hung hăng cục cằn như thế, chắc chắn là không biết thương yêu bà xã.”
Phó Lê yên lặng quay đầu, cắn quả nho mà Lăng Nghị đã lột sẵn vỏ, thầm nghĩ: Thương yêu bà xã ư, anh ấy đã bắt đầu từ đời trước rồi!
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Hệ Thống, Hiện Đại, Hài Hước, Dị Năng
Team dịch: CỐ DIỆP PHI
Giới thiệu:
Đời Phó Lê bị em gái Phó Đào đẩy ngã xuống sông, được Trần Viễn cứu lên. Cô buộc phải gả cho hắn ta, làm mẹ kế của hai đứa nhỏ.
Nhà họ Trần nghèo khó, ăn bữa nay lo bữa mai. Mẹ chồng lại độc ác, động một tí là chửi rủa quát mắng. Trần Viễn thì suốt ngày say xỉn rồi bạo hành gia đình.
Phó Lê ở nhà họ Trần làm trâu làm ngựa khổ cực vất vả, chưa tới nửa năm đã sinh bệnh nặng mà chết.
Trước khi chết, tiếc nuối duy nhất của cô chính là không biết ai đã lặng lẽ hộ tống mình về nhà mỗi khi phải làm việc đến đêm khuya, ai đã đặt thuốc trị thương lên bệ cửa sổ mỗi lần mình bị đánh đập, ai đã tặng nho cho mình những lúc bị đói.
Không có cách nào để nói với người đã chiếu sáng cuộc đời ảm đạm của mình một tiếng: Cảm ơn!
………
Sống lại một lần nữa, chuyện đầu tiên Phó Lê làm chính là dồn hết sức lực vào cẳng chân để đá văng Trần Viễn ra thật xa, tự mình leo lên bờ, tuyệt đối không gả cho hắn ta, sau đó chạy đến nơi khác để tìm một cuộc sống mới đủ ăn đủ mặc.
Chuyện thứ hai là tìm ra con người thầm lặng kia, báo đáp cho người ta gấp bội lần những điều tốt mà anh ấy đã làm cho mình.
Sau khi sống lại, Phó Lê có cơ hội được rút thăm trúng thưởng từ hệ thống. Định mệnh ép cô trở thành người làm nhiệm vụ, vì thế mà Phó Lê có thể nhận được rất nhiều ‘bảo bối’.
Ví dụ như: phương pháp nhân giống hạt dưa, thuốc mỡ vạn năng, tài nghệ nấu nướng, nước linh tuyền…
Thế nhưng định mệnh cũng trêu đùa cô, hoá ra người kiếp trước đã bảo vệ cô lại chính là Lăng Nghị ở Thôn Bá – một người vô cùng hung dữ và khó gần.
Có điều, những ‘bảo bối’ của hệ thống lại khiến Phó Lê phải thèm thuồng, vậy nên cô đã mang theo tâm trạng nơm nớp lo sợ mà đi làm nhiệm vụ.
Lần đầu tiên, cô lặng lẽ chạm vào tay anh ta, tứ chi tiếp xúc.
Nhưng người đàn ông đó lại hung hăng quay đầu lại, trừng mắt nhìn cô: “Chạm vào tôi một lần nữa thì đừng trách tôi không khách khí.”
Phó Lê sợ tới mức ngã nhào xuống mặt đất, hai mông ê ẩm, nghĩ thầm: Hung dữ như vậy, sao có thể là lương duyên trời định chứ?!
Tuy nhiên, về sau Phó Lê phát hiện ra, người đàn ông này… hình như chính là người đã thầm mến cô ở kiếp trước, là ánh sáng của cuộc đời cô.
………
Sau khi gả cho Lăng Nghị, một đám người luôn chờ đợi khoảnh khắc Phó Lê trở thành trò cười.
Thiên hạ: “Nhà họ Lăng nghèo đến nỗi một lạng thịt cũng không có mà ăn, Lê Tử gả đến đó chắc chắn sẽ phải chịu khổ.”
Kết quả, hai vợ chồng Phó Lê bắt đầu kinh doanh buôn bán, TV, tủ lạnh, máy may, từ một túp lều lụp xụp biến thành những căn phòng rộng lớn, nhà lầu khang trang.
Thiên hạ: "Em trai Lăng Nghị có bệnh, em gái lại bị thọt chân, đúng là đồ của nợ!”
Kết quả, em trai và em gái Lăng Nghị, một người trở thành kỹ sư chế tạo máy móc, một người trở thành chuyên gia thiết kế thời trang.
Thiên hạ: "Có tiền thì làm được gì chứ, không cha không mẹ cũng chẳng có ai giúp đỡ.”
Kết quả, cha mẹ ruột của tên lưu manh Lăng Nghị đã tìm tới tận cửa, thế mà lại là quan lớn trên tỉnh.
Thiên hạ: "Có tiền có quyền thì sao chứ, Lăng Nghị hung hăng cục cằn như thế, chắc chắn là không biết thương yêu bà xã.”
Phó Lê yên lặng quay đầu, cắn quả nho mà Lăng Nghị đã lột sẵn vỏ, thầm nghĩ: Thương yêu bà xã ư, anh ấy đã bắt đầu từ đời trước rồi!
3.9
Yên Kiều vì cứu người nên gặp tai nạn xe, trước khi chết, cô nghe thấy một giọng nói bí ẩn hứa hẹn sẽ cho cô trọng sinh và ban tặng một hệ thống giúp cô "đổi đời". Thế rồi Yên Kiều xuyên không về cổ đại, trở thành con gái của một vị quan nhỏ.
Kế mẫu cay nghiệt, anh em bất hòa, suốt ngày đấu đá lẫn nhau khiến Yên Kiều cảm thấy mệt mỏi. Kiếp trước đã sống quá vất vả, kiếp này cô chỉ muốn an nhàn hưởng thụ, nên quyết định làm một "con cá mặn". Còn hệ thống ư? Chắc là "hỏng" rồi!
Hoàng đế Sở Úc lên ngôi từ năm 13 tuổi, đến năm 19 tuổi đã tự mình cai quản đất nước. Ngài là một vị vua anh minh, chăm lo việc nước, giúp đất nước ngày càng phồn vinh, thịnh vượng. Thế nhưng một ngày nọ, khi đang phê duyệt tấu chương, ngài gặp phải một "rắc rối" lớn.
"Ting - Hệ thống cung đấu số hiệu 818 xin được phục vụ! Phương châm của chúng tôi là giúp đỡ kí chủ nhanh chóng, an toàn và thoải mái bước lên đỉnh cao của cuộc sống."
"Ngài sắp tham gia tuyển tú, để tang khả năng cạnh tranh, 818 đã chọn ra những khóa học sau: đàn, múa, đọc sách. Xin hỏi hôm nay ngài muốn học gì ạ?".
Sở Úc: "Không..."
"Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, hệ thống sẽ tang ngài phần thưởng sau: Công thức chế tao thủy tinh."
Sở Úc lập tức đổi giọng: "Đọc sách."
"Tuyệt vời! Kí chủ đã chọn đọc sách. Xin mời bắt đầu ngay bây giờ."
Sau khi Sở Úc đọc sách suốt 6 canh giờ, hệ thống thông báo: "Hôm nay ngài đã lười biếng, nhiệm vụ thất bại, không có phần thưởng."
Sở Úc im lặng một lúc, rồi hỏi: "Chủ nhân của ngươi tên gì?"
Yên Kiều ở nhà ăn ngon mặc đẹp, thỉnh thoảng xem kịch "cung đấu", cho đến một ngày, có người từ trong cung đến, mang theo một xe sách và một thánh chỉ, yêu cầu Yên Kiều chăm chỉ đọc sách, mỗi ngày phải đọc đủ 6 canh giờ.
Yên Kiều bật dậy giữa đêm: "Không phải chứ, hắn bị điên à? Hoàng đế này sao lại lắm chuyện thế nhỉ?"
Sau này, Yên Kiều vào cung, Sở Úc đích thân dẫn cô làm nhiệm vụ, vô cùng tích cực.
"Hoàn thành nhiệm vụ vả mặt Thục phi, phần thưởng là kỹ thuật tưới tiêu ruộng lúa."
"Hoàn thành nhiệm vụ biểu diễn trong tiệc Trung thu, phần thưởng là..."
...
"Nhiệm vụ phụ được kích hoạt, Liễu Yên Thư hẹn gặp ngươi ở Xuân Vũ Lâu. Hoàn thành nhiệm vụ sẽ nhận được phần thưởng: Kỹ thuật sản xuất muối."
Sở Úc sa sầm mặt mày: "Nhiệm vụ này chúng ta không làm."
Yên Kiều khó hiểu: "Tại sao? Đó là kỹ thuật sản xuất muối đấy!"
Sở Úc kiên quyết: "Không được làm, bỏ nhiệm vụ này!".
Kế mẫu cay nghiệt, anh em bất hòa, suốt ngày đấu đá lẫn nhau khiến Yên Kiều cảm thấy mệt mỏi. Kiếp trước đã sống quá vất vả, kiếp này cô chỉ muốn an nhàn hưởng thụ, nên quyết định làm một "con cá mặn". Còn hệ thống ư? Chắc là "hỏng" rồi!
Hoàng đế Sở Úc lên ngôi từ năm 13 tuổi, đến năm 19 tuổi đã tự mình cai quản đất nước. Ngài là một vị vua anh minh, chăm lo việc nước, giúp đất nước ngày càng phồn vinh, thịnh vượng. Thế nhưng một ngày nọ, khi đang phê duyệt tấu chương, ngài gặp phải một "rắc rối" lớn.
"Ting - Hệ thống cung đấu số hiệu 818 xin được phục vụ! Phương châm của chúng tôi là giúp đỡ kí chủ nhanh chóng, an toàn và thoải mái bước lên đỉnh cao của cuộc sống."
"Ngài sắp tham gia tuyển tú, để tang khả năng cạnh tranh, 818 đã chọn ra những khóa học sau: đàn, múa, đọc sách. Xin hỏi hôm nay ngài muốn học gì ạ?".
Sở Úc: "Không..."
"Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, hệ thống sẽ tang ngài phần thưởng sau: Công thức chế tao thủy tinh."
Sở Úc lập tức đổi giọng: "Đọc sách."
"Tuyệt vời! Kí chủ đã chọn đọc sách. Xin mời bắt đầu ngay bây giờ."
Sau khi Sở Úc đọc sách suốt 6 canh giờ, hệ thống thông báo: "Hôm nay ngài đã lười biếng, nhiệm vụ thất bại, không có phần thưởng."
Sở Úc im lặng một lúc, rồi hỏi: "Chủ nhân của ngươi tên gì?"
Yên Kiều ở nhà ăn ngon mặc đẹp, thỉnh thoảng xem kịch "cung đấu", cho đến một ngày, có người từ trong cung đến, mang theo một xe sách và một thánh chỉ, yêu cầu Yên Kiều chăm chỉ đọc sách, mỗi ngày phải đọc đủ 6 canh giờ.
Yên Kiều bật dậy giữa đêm: "Không phải chứ, hắn bị điên à? Hoàng đế này sao lại lắm chuyện thế nhỉ?"
Sau này, Yên Kiều vào cung, Sở Úc đích thân dẫn cô làm nhiệm vụ, vô cùng tích cực.
"Hoàn thành nhiệm vụ vả mặt Thục phi, phần thưởng là kỹ thuật tưới tiêu ruộng lúa."
"Hoàn thành nhiệm vụ biểu diễn trong tiệc Trung thu, phần thưởng là..."
...
"Nhiệm vụ phụ được kích hoạt, Liễu Yên Thư hẹn gặp ngươi ở Xuân Vũ Lâu. Hoàn thành nhiệm vụ sẽ nhận được phần thưởng: Kỹ thuật sản xuất muối."
Sở Úc sa sầm mặt mày: "Nhiệm vụ này chúng ta không làm."
Yên Kiều khó hiểu: "Tại sao? Đó là kỹ thuật sản xuất muối đấy!"
Sở Úc kiên quyết: "Không được làm, bỏ nhiệm vụ này!".
2.1
Gần đây nhà họ Chu rất bận rộn vì trong nhà sắp có sự kiện lớn: con trai út nhà họ Chu - Chu Tư Niên sẽ dẫn bạn gái về nhà ăn tết. Tin tức đột ngột này khiến cha Chu luống cuống tay chân, ông lập tức gọi điện thoại thông báo cho bốn người con trai khác đang làm công trên huyện chạy về nhà. Em út có bạn gái, lại còn mang về nhà ra mắt, bốn ông anh trai rất coi trọng tin vui này, lập tức bỏ hết công bỏ việc chạy về nhà ngay.
Trước thời gian cậu con trai út về một ngày, năm người đàn ông đã chuẩn bị xong hết thảy mọi việc: phòng ốc cũ nát được quét tước sạch sẽ, phân công người điệu gùi lên trấn trên mua chăn mềm và đồ dùng sinh hoạt mới. Chẳng những thế, họ còn giết thịt một con lợn béo dành để đãi đôi bạn trẻ. Tuy chuẩn bị ổn thoả hết mọi thứ, nhưng đêm đến cha Chu vẫn ngủ không yên. Nghe con trai nói, bạn gái của nó là người thành phố, không phải huyện thành nhỏ, mà là người ở kinh thành...
Trước thời gian cậu con trai út về một ngày, năm người đàn ông đã chuẩn bị xong hết thảy mọi việc: phòng ốc cũ nát được quét tước sạch sẽ, phân công người điệu gùi lên trấn trên mua chăn mềm và đồ dùng sinh hoạt mới. Chẳng những thế, họ còn giết thịt một con lợn béo dành để đãi đôi bạn trẻ. Tuy chuẩn bị ổn thoả hết mọi thứ, nhưng đêm đến cha Chu vẫn ngủ không yên. Nghe con trai nói, bạn gái của nó là người thành phố, không phải huyện thành nhỏ, mà là người ở kinh thành...
4.4
Lâm Kiều xuyên sách, xuyên vào một cuốn tiểu thuyết niên đại mà cô chỉ nghe bạn bè kể qua loa, đến cả tên nam chính còn không nhớ nổi.
Trong truyện, cô là một nữ phụ bia đỡ đạn môn đăng hộ đối với nam chính, bị gả cho hắn ta chỉ vì hắn muốn về quê làm ăn, lấy tự do hôn nhân đổi lấy tự do sự nghiệp. Khi sự nghiệp của nam chính thành công, cô làm đủ trò để trở thành người bị ghét bỏ, cuối cùng kết thúc bằng một tờ giấy ly hôn cay đắng.
Lâm Kiều cảm thấy chuyện này… Tuyệt vời quá đi!
Có ăn có uống, không cần phải thực hiện nghĩa vụ vợ chồng, lại còn nhận được một khoản tiền chu cấp lớn. Nếu không gả chẳng lẽ chờ bị chú thím bán đi sao?
Quả nhiên vào ngày xem mắt chính thức, người đàn ông cao lớn đẹp trai mặc bộ đồng phục, tư thế ngồi thẳng tắp, vẻ mặt lạnh lùng, công tư phân minh, không giống đi xem mắt mà giống đang họp trong phòng chỉ huy.
Nhưng hắn lấy ra thẻ lương và sổ tiết kiệm của hắn~
Lâm Kiều yên tâm nhận lấy, tiếp theo chỉ đợi chồng đệ đơn ly hôn mà thôi.
Năm đầu tiên kết hôn, cô xoa bóp cái eo đau nhức, cảm thấy có gì đó không ổn;
Năm thứ hai kết hôn, cô nhìn những ngôi sao và đường vạch của phù hiệu trên vai chồng, cảm thấy càng không ổn hơn…
Cho đến một ngày, cháu trai cả của chồng cô đến nhà chơi uống rượu say khướt, khóc lóc nói hối hận vì đã đẩy cuộc hôn nhân này cho hắn ta.
Chồng cô lúc đó đang cúi đầu cụp mắt bóc tôm cho cô, chỉ liếc mắt nhìn cháu trai một cái. Cậu ta lập tức tỉnh táo, mặt tái mét.
Bấy giờ Lâm Kiều mới ý thức được cô không phải kết hôn với nam chính mà là với ông chú Diêm Vương mặt lạnh của nam chính!
Thảo nào cô thắc mắc sao mình đã mang thai rồi mà hắn vẫn chưa chịu ly hôn!!
Một câu tóm tắt: Kết hôn với ông chú Diêm Vương mặt lạnh của nam chính.
Ý chính: Hãy sống tử tế với cuộc đời, cuộc đời sẽ đối xử tử tế với bạn.
Trong truyện, cô là một nữ phụ bia đỡ đạn môn đăng hộ đối với nam chính, bị gả cho hắn ta chỉ vì hắn muốn về quê làm ăn, lấy tự do hôn nhân đổi lấy tự do sự nghiệp. Khi sự nghiệp của nam chính thành công, cô làm đủ trò để trở thành người bị ghét bỏ, cuối cùng kết thúc bằng một tờ giấy ly hôn cay đắng.
Lâm Kiều cảm thấy chuyện này… Tuyệt vời quá đi!
Có ăn có uống, không cần phải thực hiện nghĩa vụ vợ chồng, lại còn nhận được một khoản tiền chu cấp lớn. Nếu không gả chẳng lẽ chờ bị chú thím bán đi sao?
Quả nhiên vào ngày xem mắt chính thức, người đàn ông cao lớn đẹp trai mặc bộ đồng phục, tư thế ngồi thẳng tắp, vẻ mặt lạnh lùng, công tư phân minh, không giống đi xem mắt mà giống đang họp trong phòng chỉ huy.
Nhưng hắn lấy ra thẻ lương và sổ tiết kiệm của hắn~
Lâm Kiều yên tâm nhận lấy, tiếp theo chỉ đợi chồng đệ đơn ly hôn mà thôi.
Năm đầu tiên kết hôn, cô xoa bóp cái eo đau nhức, cảm thấy có gì đó không ổn;
Năm thứ hai kết hôn, cô nhìn những ngôi sao và đường vạch của phù hiệu trên vai chồng, cảm thấy càng không ổn hơn…
Cho đến một ngày, cháu trai cả của chồng cô đến nhà chơi uống rượu say khướt, khóc lóc nói hối hận vì đã đẩy cuộc hôn nhân này cho hắn ta.
Chồng cô lúc đó đang cúi đầu cụp mắt bóc tôm cho cô, chỉ liếc mắt nhìn cháu trai một cái. Cậu ta lập tức tỉnh táo, mặt tái mét.
Bấy giờ Lâm Kiều mới ý thức được cô không phải kết hôn với nam chính mà là với ông chú Diêm Vương mặt lạnh của nam chính!
Thảo nào cô thắc mắc sao mình đã mang thai rồi mà hắn vẫn chưa chịu ly hôn!!
Một câu tóm tắt: Kết hôn với ông chú Diêm Vương mặt lạnh của nam chính.
Ý chính: Hãy sống tử tế với cuộc đời, cuộc đời sẽ đối xử tử tế với bạn.
4.8
Tác giả: Đông Thi Nương
Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại
Team dịch: Anan
Giới thiệu:
Nàng là Sương Sương (Gia Ninh) có quyền cao thế lớn, rất nổi tiếng trong kinh thành. Theo quy tắc, người nàng lấy làm phu thê phải là nam nhân có thân phận cao quý, tướng mạo càng phải xuất chúng phi phàm. Mà Ổ Tương Đình trước mặt, so với một tên hầu xách giày cho nàng cũng chẳng xứng. Thế sự khó lường, biến cố ập đến khi Khương quốc lụi bại. Nàng uống rượu độc tự vẫn. Vậy mà chén rượu độc ấy lại không lấy mạng nàng. Trớ trêu thay, nó biến nàng thành một nữ nhân ti tiện trong sở quán.
Càng trêu đùa lòng người hơn chính là, Sương Sương gặp lại người đàn ông hạ đẳng kia, nhưng thân phận lúc này đã bị đảo ngược. Hắn cao quý, nàng thấp kém. Nàng ngàn vạn lần không ngờ rằng một ngày kia, nàng sẽ cầu xin hắn chuộc thân cho mình…
Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại
Team dịch: Anan
Giới thiệu:
Nàng là Sương Sương (Gia Ninh) có quyền cao thế lớn, rất nổi tiếng trong kinh thành. Theo quy tắc, người nàng lấy làm phu thê phải là nam nhân có thân phận cao quý, tướng mạo càng phải xuất chúng phi phàm. Mà Ổ Tương Đình trước mặt, so với một tên hầu xách giày cho nàng cũng chẳng xứng. Thế sự khó lường, biến cố ập đến khi Khương quốc lụi bại. Nàng uống rượu độc tự vẫn. Vậy mà chén rượu độc ấy lại không lấy mạng nàng. Trớ trêu thay, nó biến nàng thành một nữ nhân ti tiện trong sở quán.
Càng trêu đùa lòng người hơn chính là, Sương Sương gặp lại người đàn ông hạ đẳng kia, nhưng thân phận lúc này đã bị đảo ngược. Hắn cao quý, nàng thấp kém. Nàng ngàn vạn lần không ngờ rằng một ngày kia, nàng sẽ cầu xin hắn chuộc thân cho mình…
3.8
Mẹ tái hôn đến nhà họ Chu, sau đó lại có thêm một người em trai không cùng quan hệ huyết thống, vốn dĩ cô cho rằng Chu Kỳ Lạc là một chú chó nhỏ hiền lành và vô hại, mãi đến sau này cô mới phát hiện ra một mặt đáng sợ khác của Chu Kỳ Lạc, cuối cùng cậu cũng lộ nguyên hình…..
*
“Chị có thực sự thích em không? Chị gái ——”
Cô cho rằng gia đình của mình rất hoà thuận….
Nhưng chính cậu đã cố gắng phối hợp diễn một tiết mục chị em tình thâm với cô.
*
Chu Kỳ Lạc vì muốn trả thù cô nên đã quyết tâm đâm thủng tầng giấy mập mờ kia.
Cô tính toán muốn cùng cậu nhất đao lưỡng đoạn. Cậu lập tức dùng hành động để bóp nát ý định đó của cô, thực sự mưu đồ của cậu chính là “Đâm xuyên” cô.
Cậu nói: “Ít nhất, chúng ta không chỉ là người nhà.”
*
Lưu ý trước khi đọc:
_ Nữ chính tính tình hướng nội, cốt truyện là chính, thịt thà chỉ là phụ. Hơi ngược, HE
_ Tình yêu tạo thành một Chu Kỳ Lạc X Cô gái mà độc giả không biết đến.
*
“Chị có thực sự thích em không? Chị gái ——”
Cô cho rằng gia đình của mình rất hoà thuận….
Nhưng chính cậu đã cố gắng phối hợp diễn một tiết mục chị em tình thâm với cô.
*
Chu Kỳ Lạc vì muốn trả thù cô nên đã quyết tâm đâm thủng tầng giấy mập mờ kia.
Cô tính toán muốn cùng cậu nhất đao lưỡng đoạn. Cậu lập tức dùng hành động để bóp nát ý định đó của cô, thực sự mưu đồ của cậu chính là “Đâm xuyên” cô.
Cậu nói: “Ít nhất, chúng ta không chỉ là người nhà.”
*
Lưu ý trước khi đọc:
_ Nữ chính tính tình hướng nội, cốt truyện là chính, thịt thà chỉ là phụ. Hơi ngược, HE
_ Tình yêu tạo thành một Chu Kỳ Lạc X Cô gái mà độc giả không biết đến.
4.2
Ta và kẻ thù cùng bị mất trí nhớ, cứ thế trở thành một đôi phu thê ân ái suốt mười năm dưới trần gian.
Khi ta hoàn toàn hồi phục trí nhớ, nhìn vào bảy đứa con trong nhà mà suy ngẫm...
Tên ch ó Ngao Tầm này!
Bọn ta thậm chí còn có bảy đứa con!
Khi ta hoàn toàn hồi phục trí nhớ, nhìn vào bảy đứa con trong nhà mà suy ngẫm...
Tên ch ó Ngao Tầm này!
Bọn ta thậm chí còn có bảy đứa con!
3.4
Mọi người đều nói Thử trưởng nữ của Ngôn gia là một nữ tử có dung mạo xinh đẹp, song lại vô cùng ngang ngược và kiêu ngạo.
Uổng cho bề ngoài xinh đẹp như vậy lại đi gây đại họa khắp nơi.
Ngay cả cổ trùng để cứu mạng thái tử cũng nuốt được, nàng vọng tưởng có thể thay thế muội muội bò lên giường của Thái Tử!
-
Thái Tử ngọc thụ lâm phong, anh dũng thiện chiến bất hạnh phụ trúng cổ độc.
Chỉ cần một nữ tử lấy thân nuôi cổ trùng, ngâm mình trong nước thuốc để trở thành dược nhân sau đó giao hoan cùng Thái Tử.
Thái tử phải uống nước bọt và sữa của nàng trong ba tháng mới có thể tiêu độc.
Thiên gia dùng tất cả dược liệu quý báu để luyện ra một con cổ trùng, nào ngờ lại bị ác nữ của Ngôn gia nuốt mất.
Thái tử rau cải xanh lan chi ngọc thụ phải quấn lấy ác nữ đầu heo!!
-
Vì chỉ có thể ngủ với ác nữ, ngay từ lúc bắt đầu Thái Tử đã không cam lòng, chỉ là không ngờ được, hắn càng ngủ càng hăng.
Lúc bắt đầu: Ba tháng sau ngươi cút cho ta! Ta không thu nạp ác nữ.
Lúc sau lại: Ác nữ gì đó cũng do thiên hạ nói quá thôi, ba tháng sau cho ngươi chức Nhũ Nhân.
Ba tháng sau: Này! Nương tử đừng chạy.
Ác nữ: Hừ! Cẩu nam nhân ~ tự bản thân ta xinh đẹp không phải rất ngon sao?
Uổng cho bề ngoài xinh đẹp như vậy lại đi gây đại họa khắp nơi.
Ngay cả cổ trùng để cứu mạng thái tử cũng nuốt được, nàng vọng tưởng có thể thay thế muội muội bò lên giường của Thái Tử!
-
Thái Tử ngọc thụ lâm phong, anh dũng thiện chiến bất hạnh phụ trúng cổ độc.
Chỉ cần một nữ tử lấy thân nuôi cổ trùng, ngâm mình trong nước thuốc để trở thành dược nhân sau đó giao hoan cùng Thái Tử.
Thái tử phải uống nước bọt và sữa của nàng trong ba tháng mới có thể tiêu độc.
Thiên gia dùng tất cả dược liệu quý báu để luyện ra một con cổ trùng, nào ngờ lại bị ác nữ của Ngôn gia nuốt mất.
Thái tử rau cải xanh lan chi ngọc thụ phải quấn lấy ác nữ đầu heo!!
-
Vì chỉ có thể ngủ với ác nữ, ngay từ lúc bắt đầu Thái Tử đã không cam lòng, chỉ là không ngờ được, hắn càng ngủ càng hăng.
Lúc bắt đầu: Ba tháng sau ngươi cút cho ta! Ta không thu nạp ác nữ.
Lúc sau lại: Ác nữ gì đó cũng do thiên hạ nói quá thôi, ba tháng sau cho ngươi chức Nhũ Nhân.
Ba tháng sau: Này! Nương tử đừng chạy.
Ác nữ: Hừ! Cẩu nam nhân ~ tự bản thân ta xinh đẹp không phải rất ngon sao?
4.5
Tác giả: Tri Tiểu Ngư
Số chương: 39
Thể loại: Tình yêu thủy chung, thanh mai trúc mã, ngọt văn, nhẹ nhàng, đời thường, chàng trai ấm áp
Biên tập: Kites
Văn án
Bài hát yêu thích nhất của anh Chu là "Sao sáng".
Homestay anh mở tên là "Gặp gỡ trời quang".
Vườn hoa anh trồng tên là "Nhà của Hoa Tình".
Người anh thích tên là Hoa Tình.
Nhưng anh Chu rất cứng miệng, nhất quyết không thừa nhận.Hoa Tình cảm thấy anh Chu Nghi thích mình, nhưng đường đi đến khu vườn lại không dễ đi như thế.
Hoa Tình và Chu Nghi chênh nhau bảy tuổi. Trong mắt Chu Nghi, cô luôn là một cô bé hàng xóm tham ăn, cứ thấy đồ ăn ngon là chảy nước miếng, chỉ là một đứa trẻ con.
Lần đầu tiên Hoa Tình nói muốn gả cho Chu Nghi, khi đó cô mới năm tuổi.
Ở cái tuổi chảy nước miếng còn không biết xấu hổ, lời nói của cô không ai tin cả.
Lần đầu tiên Hoa Tình tỏ tình, khi đó cô mười tám tuổi.
Cô mặc chiếc váy ngắn, lộ ra đôi chân trắng nõn, ở trước mặt anh đỏ mặt nói thích anh. Anh không vượt qua được rào cản chênh lệch nhau bảy năm, vì thế mà từ chối lời tỏ tình của Hoa Tình, nhưng chính anh cũng không biết rằng mình đã sớm rung động.
Lần thứ hai Hoa Tình tỏ tình, khi đó cô hai mươi mốt tuổi.
Cô mượn men rượu lao vào lòng anh, khóc nức nở nói thích anh và anh bắt đầu dần mất kiểm soát.
Số chương: 39
Thể loại: Tình yêu thủy chung, thanh mai trúc mã, ngọt văn, nhẹ nhàng, đời thường, chàng trai ấm áp
Biên tập: Kites
Văn án
Bài hát yêu thích nhất của anh Chu là "Sao sáng".
Homestay anh mở tên là "Gặp gỡ trời quang".
Vườn hoa anh trồng tên là "Nhà của Hoa Tình".
Người anh thích tên là Hoa Tình.
Nhưng anh Chu rất cứng miệng, nhất quyết không thừa nhận.Hoa Tình cảm thấy anh Chu Nghi thích mình, nhưng đường đi đến khu vườn lại không dễ đi như thế.
Hoa Tình và Chu Nghi chênh nhau bảy tuổi. Trong mắt Chu Nghi, cô luôn là một cô bé hàng xóm tham ăn, cứ thấy đồ ăn ngon là chảy nước miếng, chỉ là một đứa trẻ con.
Lần đầu tiên Hoa Tình nói muốn gả cho Chu Nghi, khi đó cô mới năm tuổi.
Ở cái tuổi chảy nước miếng còn không biết xấu hổ, lời nói của cô không ai tin cả.
Lần đầu tiên Hoa Tình tỏ tình, khi đó cô mười tám tuổi.
Cô mặc chiếc váy ngắn, lộ ra đôi chân trắng nõn, ở trước mặt anh đỏ mặt nói thích anh. Anh không vượt qua được rào cản chênh lệch nhau bảy năm, vì thế mà từ chối lời tỏ tình của Hoa Tình, nhưng chính anh cũng không biết rằng mình đã sớm rung động.
Lần thứ hai Hoa Tình tỏ tình, khi đó cô hai mươi mốt tuổi.
Cô mượn men rượu lao vào lòng anh, khóc nức nở nói thích anh và anh bắt đầu dần mất kiểm soát.
5
Tên khác: QUÝ CÔ HOẠT NGÔN
- ----
Tôi lớn lên trong một con hẻm
Ngồi trong vòng tay người
Tôi ấp ủ giấc mơ về một nữ hiệp
Lạc vào chốn giang hồ tĩnh lặng của người.
–
“Người đời chỉ trích em, phỉ báng em, bài xích em, xem em là kẻ khác người. Nhưng em vẫn luôn là em, xin em hãy sống theo cách mà em muốn, em không cần phải thay đổi vì ai cả. Anh mãi mãi tin tưởng em, bảo vệ em, chiến đấu cùng em. Anh yêu em.” — Will
*
Lưu manh ngõ hẻm & Phần tử trí thức
Nữ Po18 x Nam Tấn Giang
Gỡ mìn (nhất định phải gỡ mìn):
– Cả hai đều mất zin
– Nam chính từng ly hôn
– Nội dung không phù hợp với độc giả dưới 18 tuổi
Tóm tắt bằng một câu: Tạm biệt thành kiến!
Dàn ý: Cùng nhau xây dựng một cuộc sống tốt đẹp.
- ----
Tôi lớn lên trong một con hẻm
Ngồi trong vòng tay người
Tôi ấp ủ giấc mơ về một nữ hiệp
Lạc vào chốn giang hồ tĩnh lặng của người.
–
“Người đời chỉ trích em, phỉ báng em, bài xích em, xem em là kẻ khác người. Nhưng em vẫn luôn là em, xin em hãy sống theo cách mà em muốn, em không cần phải thay đổi vì ai cả. Anh mãi mãi tin tưởng em, bảo vệ em, chiến đấu cùng em. Anh yêu em.” — Will
*
Lưu manh ngõ hẻm & Phần tử trí thức
Nữ Po18 x Nam Tấn Giang
Gỡ mìn (nhất định phải gỡ mìn):
– Cả hai đều mất zin
– Nam chính từng ly hôn
– Nội dung không phù hợp với độc giả dưới 18 tuổi
Tóm tắt bằng một câu: Tạm biệt thành kiến!
Dàn ý: Cùng nhau xây dựng một cuộc sống tốt đẹp.
3.6
Tên Khác: Mỹ Nhân Thích Được Nuông Chiều
Truyện kể về Lâm Khê xuyên qua ba mươi năm trước, tiểu viện lụp xụp, vách tường rách nát ố vàng, còn có cái quạt gió vang lên "Kẽo kẹt kẽo kẹt" như muốn rớt tới nơi.
Cũng may đây là đặc khu ba mươi năm trước, hai tòa nhà có chút cũ nát trong đại tạp viện ở huyện thành này tương lai cũng có thể trị giá hơn trăm triệu.
Chỉ là ngoại trừ hai tòa nhà, còn có thêm một người đàn ông nhiều tháng trước nghe nói là bị bà nội cô trước khi lâm chung lấy ơn ra ép buộc đi đăng kí kết hôn cùng cô.
Người đàn ông thân mặc quân trang, vẻ mặt lạnh lùng, khí thế trang nghiêm, ánh mắt nhìn cô lãnh đạm không gợn sóng, thậm chí mang theo ghét bỏ.
Truyện kể về Lâm Khê xuyên qua ba mươi năm trước, tiểu viện lụp xụp, vách tường rách nát ố vàng, còn có cái quạt gió vang lên "Kẽo kẹt kẽo kẹt" như muốn rớt tới nơi.
Cũng may đây là đặc khu ba mươi năm trước, hai tòa nhà có chút cũ nát trong đại tạp viện ở huyện thành này tương lai cũng có thể trị giá hơn trăm triệu.
Chỉ là ngoại trừ hai tòa nhà, còn có thêm một người đàn ông nhiều tháng trước nghe nói là bị bà nội cô trước khi lâm chung lấy ơn ra ép buộc đi đăng kí kết hôn cùng cô.
Người đàn ông thân mặc quân trang, vẻ mặt lạnh lùng, khí thế trang nghiêm, ánh mắt nhìn cô lãnh đạm không gợn sóng, thậm chí mang theo ghét bỏ.
4.4
Tên khác: Cô Vợ Bất Lương Có Chút Ngọt Ngào
"Khẩu vị của người này rốt cuộc ra sao a! Cái này cũng bỏ được vào miệng à?"
Sau khi cô tỉnh dậy, nhìn vào trong gương thấy chính mình đầu xăm mặt giống như quỷ, cảm giác chỉ nhìn thêm một giây cũng hỏng đôi mắt.
Trước khi trọng sinh, Cố Việt Trạch chính là người mà cô dùng cả tấm lòng để yêu nhưng sau đó cũng là người mà cô hận thấu xương.
Đời trước cô chính là kiểu phụ nữ não tàn nên mới không muốn lây một ông xã tuyệt sắc, lại bị đôi tiện nam nữ hãm hại, bị người bạn thân nhất tẩy não, kết cục cuối cùng chính là không còn người nào muốn ở gần cô.
Đời này mặc cho các ngươi trâu bò rắn rết trăm phương nghìn kế, muốn cô ly dị, nhường đi ngôi vị phu nhân. Ngượng ngùng quá ~~, chỉ số thông minh của bản tiểu thư đã lên dây rồi nhé!
"Khẩu vị của người này rốt cuộc ra sao a! Cái này cũng bỏ được vào miệng à?"
Sau khi cô tỉnh dậy, nhìn vào trong gương thấy chính mình đầu xăm mặt giống như quỷ, cảm giác chỉ nhìn thêm một giây cũng hỏng đôi mắt.
Trước khi trọng sinh, Cố Việt Trạch chính là người mà cô dùng cả tấm lòng để yêu nhưng sau đó cũng là người mà cô hận thấu xương.
Đời trước cô chính là kiểu phụ nữ não tàn nên mới không muốn lây một ông xã tuyệt sắc, lại bị đôi tiện nam nữ hãm hại, bị người bạn thân nhất tẩy não, kết cục cuối cùng chính là không còn người nào muốn ở gần cô.
Đời này mặc cho các ngươi trâu bò rắn rết trăm phương nghìn kế, muốn cô ly dị, nhường đi ngôi vị phu nhân. Ngượng ngùng quá ~~, chỉ số thông minh của bản tiểu thư đã lên dây rồi nhé!