Sủng
948 Truyện
Sắp xếp theo
3.4
Một chương trình truyền hình tên “Căn phòng yên tĩnh”, mời khá nhiều người nổi tiếng để quay chụp lại các hoạt động của họ trong căn nhà này.
Có người nổi tiếng từ lâu, nhiệt độ vẫn luôn cao, có người là bỗng dưng trở nên hot, cũng có người hoạt động lâu năm trong giới…
Nhưng chung quy, ai cũng đều biết diễn, họ sẽ luôn phô bày mặt tốt nhất của mình trước máy quay, còn phía sau…ai mà biết được.
Có người nổi tiếng từ lâu, nhiệt độ vẫn luôn cao, có người là bỗng dưng trở nên hot, cũng có người hoạt động lâu năm trong giới…
Nhưng chung quy, ai cũng đều biết diễn, họ sẽ luôn phô bày mặt tốt nhất của mình trước máy quay, còn phía sau…ai mà biết được.
3.3
Mẹ Mạnh bình luận phía dưới -- là con tìm được bảo bối đó!
Mạnh Thư trả lời -- Có chuyện gì vậy? Là lão Mạnh của chúng ta bắt nạt mẹ sao? @ ba ba
"Kết hôn thật tốt." Lục Sùng Quân ôm eo cô, nhỏ giọng lẩm bẩm.
"Là do anh tìm được bảo bối đó!" Mạnh Thư hô to, học luôn giọng điệu của mẹ.
Lục Sùng Quân ừ một tiếng, dịu dàng vỗ về.
Mạnh Thư trả lời -- Có chuyện gì vậy? Là lão Mạnh của chúng ta bắt nạt mẹ sao? @ ba ba
"Kết hôn thật tốt." Lục Sùng Quân ôm eo cô, nhỏ giọng lẩm bẩm.
"Là do anh tìm được bảo bối đó!" Mạnh Thư hô to, học luôn giọng điệu của mẹ.
Lục Sùng Quân ừ một tiếng, dịu dàng vỗ về.
3.1
Truyện kể về tình yêu giữa Người Sói Damien - Alpha ( Con đầu đàn) của đàn người sói mạnh nhất U.S và cô gái Bane con lai giữa 1 Người Sói và Con Người, thường xuyên bị cha đẻ ngược đãi vì bị cho rằng đã gián tiếp giết chết Mate của ông, cũng chính là mẹ đẻ của cô.
4.4
Gia Ninh công chúa, Lý Tiện Ngư, vốn ngoan ngoãn từ nhỏ, điều duy nhất mà nàng từng làm trái là vào ngày sinh nhật năm đó đã tự mình mua về một thiếu niên lạnh lùng tuấn tú.
Lý Tiện Ngư đặt tên cho hắn là Lâm Uyên, để hắn làm ảnh vệ của mình.
Cung nhân đều biết, ảnh vệ tên Lâm Uyên kia tuy tuấn mỹ nhưng ít nói, tính tình lạnh nhạt đến cực điểm.
Cho dù là cung nga mỹ mạo rơi xuống nước ngay trước mặt hắn, hắn cũng tuyệt không duỗi tay cứu giúp.
Nhưng chỉ cần Lý Tiện Ngư gọi tên hắn, bất cứ lúc nào, bất cứ đâu, Lâm Uyên luôn xuất hiện ở bên cạnh công chúa, nói một câu —— “Thần ở đây.”
Sau này ——
Địch Nhung tiếp cận, kiếm chỉ đế kinh, việc mất nước chỉ còn là chuyện một sớm một chiều.
Các cung nhân đều tìm cơ hội trốn đi, cuối cùng, ngay cả Lâm Uyên suốt ngày trầm mặc bên người công chúa cũng không xuất hiện nữa.
Mọi người đều nói Lâm Uyên đã rời bỏ công chúa nhỏ để bỏ trốn một mình.
Lý Tiện Ngư tránh trong chăn gấm khóc suốt một đêm, khi tỉnh lại hốc mắt nàng đỏ hồng, cản lại người muốn bắt mình.
—— Dù sao thì thân thủ Lâm Uyên tốt như vậy, nhất định có thể bình an sống sót trong loạn quân.
Chỉ cần không mang theo gánh nặng là nàng.
***
Ngày mất nước, công chúa đầu rơi trâm cài, váy áo nhiễm máu, mắt thấy sắp bị làm nhục dưới người Nhung.
Một nhánh thiết kỵ phá trận mà đến, nam tử cầm đầu mặc giáp sắt đeo trường kiếm, rạch ra một đường máu trong loạn quân, cứu Lý Tiện Ngư.
Lý Tiện Ngư nghe thấy người khác gọi hắn là ‘ bệ hạ ’, nơm nớp lo sợ ngẩng đầu lên từ trong lòng ngực hắn, đối diện với gương mặt thanh lãnh, nghẹn ngào mở miệng.
“Lâm Uyên?”
Nam tử ôm lấy nàng, hôn lên nước mắt trên đuôi mắt nàng, thấp giọng đáp lại.
“Thần ở đây.”
“Nguyện vì công chúa, một đời làm thần.”
Lý Tiện Ngư đặt tên cho hắn là Lâm Uyên, để hắn làm ảnh vệ của mình.
Cung nhân đều biết, ảnh vệ tên Lâm Uyên kia tuy tuấn mỹ nhưng ít nói, tính tình lạnh nhạt đến cực điểm.
Cho dù là cung nga mỹ mạo rơi xuống nước ngay trước mặt hắn, hắn cũng tuyệt không duỗi tay cứu giúp.
Nhưng chỉ cần Lý Tiện Ngư gọi tên hắn, bất cứ lúc nào, bất cứ đâu, Lâm Uyên luôn xuất hiện ở bên cạnh công chúa, nói một câu —— “Thần ở đây.”
Sau này ——
Địch Nhung tiếp cận, kiếm chỉ đế kinh, việc mất nước chỉ còn là chuyện một sớm một chiều.
Các cung nhân đều tìm cơ hội trốn đi, cuối cùng, ngay cả Lâm Uyên suốt ngày trầm mặc bên người công chúa cũng không xuất hiện nữa.
Mọi người đều nói Lâm Uyên đã rời bỏ công chúa nhỏ để bỏ trốn một mình.
Lý Tiện Ngư tránh trong chăn gấm khóc suốt một đêm, khi tỉnh lại hốc mắt nàng đỏ hồng, cản lại người muốn bắt mình.
—— Dù sao thì thân thủ Lâm Uyên tốt như vậy, nhất định có thể bình an sống sót trong loạn quân.
Chỉ cần không mang theo gánh nặng là nàng.
***
Ngày mất nước, công chúa đầu rơi trâm cài, váy áo nhiễm máu, mắt thấy sắp bị làm nhục dưới người Nhung.
Một nhánh thiết kỵ phá trận mà đến, nam tử cầm đầu mặc giáp sắt đeo trường kiếm, rạch ra một đường máu trong loạn quân, cứu Lý Tiện Ngư.
Lý Tiện Ngư nghe thấy người khác gọi hắn là ‘ bệ hạ ’, nơm nớp lo sợ ngẩng đầu lên từ trong lòng ngực hắn, đối diện với gương mặt thanh lãnh, nghẹn ngào mở miệng.
“Lâm Uyên?”
Nam tử ôm lấy nàng, hôn lên nước mắt trên đuôi mắt nàng, thấp giọng đáp lại.
“Thần ở đây.”
“Nguyện vì công chúa, một đời làm thần.”
4.2
‘Tay cầm pháo lửa để mưu sinh, lòng mang thiện ý để cầu tình.’
Ta xuyên không trở thành một cô nương nhà nông, vốn không muốn gả cho hán tử thô kệch.
Sau khi thành thân, phu quân thô kệch của ta nói: "Nương tử, đừng quá tốt với ta, kẻo ta sinh hư mất."
Đối mặt với những lời xúi giục, hắn kiên định đáp trả: "Đối tốt với nương tử là điều đương nhiên."
Người đàn ông vừa nghe lời, vừa giỏi giang, ai mà không yêu, dù sao ta cũng đã yêu rồi.
Phu thê đồng lòng, cùng nhau làm giàu, nuôi vài đứa trẻ, và trừng trị mấy kẻ xấu xa....
Ta xuyên không trở thành một cô nương nhà nông, vốn không muốn gả cho hán tử thô kệch.
Sau khi thành thân, phu quân thô kệch của ta nói: "Nương tử, đừng quá tốt với ta, kẻo ta sinh hư mất."
Đối mặt với những lời xúi giục, hắn kiên định đáp trả: "Đối tốt với nương tử là điều đương nhiên."
Người đàn ông vừa nghe lời, vừa giỏi giang, ai mà không yêu, dù sao ta cũng đã yêu rồi.
Phu thê đồng lòng, cùng nhau làm giàu, nuôi vài đứa trẻ, và trừng trị mấy kẻ xấu xa....
4.2
Tên gốc: 硬糖
Tác giả: Nãi Thái
Editor: Khế
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE , Tình cảm, Truyện H, Ngọt sủng, Niên thượng, Đô thị tình duyên, 1v1, Thị giác nữ chủ
Giới thiệu:
“Thích tôi?”
“… Ừm.”
“Sao lại thích tôi?”
“Chẳng tại sao cả…”
_
Góc nhìn nữ chính.
Giản Hi thích một người đàn ông.
Lúc đi học tính cách nhút nhát, sau khi tốt nghiệp cũng rất ít khi tiếp xúc với con trai, đã 23 tuổi vẫn chưa từng yêu ai.
Lần này cô muốn thử một lần.
_
Góc nhìn nam chính.
Một ngày nọ, đột nhiên có một cô bé chạy đến trước mặt nói thích anh, những lời thế này anh đã nghe không ít lần.
Trước đó cô bé dẫn em trai tới xăm mình, anh không có ấn tượng gì cả, lúc sau mới biết.
“Nhát gan vậy mà cũng dám thích loại người như tôi…”
_
Thợ xăm điển trai x nhân viên kiểm tra chất lượng hướng nội nhát gan
Nam 28 – nữ 23
Nữ theo đuổi nam, nam không sạch (từng có người yêu cũ) nữ sạch.
Tác giả: Nãi Thái
Editor: Khế
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE , Tình cảm, Truyện H, Ngọt sủng, Niên thượng, Đô thị tình duyên, 1v1, Thị giác nữ chủ
Giới thiệu:
“Thích tôi?”
“… Ừm.”
“Sao lại thích tôi?”
“Chẳng tại sao cả…”
_
Góc nhìn nữ chính.
Giản Hi thích một người đàn ông.
Lúc đi học tính cách nhút nhát, sau khi tốt nghiệp cũng rất ít khi tiếp xúc với con trai, đã 23 tuổi vẫn chưa từng yêu ai.
Lần này cô muốn thử một lần.
_
Góc nhìn nam chính.
Một ngày nọ, đột nhiên có một cô bé chạy đến trước mặt nói thích anh, những lời thế này anh đã nghe không ít lần.
Trước đó cô bé dẫn em trai tới xăm mình, anh không có ấn tượng gì cả, lúc sau mới biết.
“Nhát gan vậy mà cũng dám thích loại người như tôi…”
_
Thợ xăm điển trai x nhân viên kiểm tra chất lượng hướng nội nhát gan
Nam 28 – nữ 23
Nữ theo đuổi nam, nam không sạch (từng có người yêu cũ) nữ sạch.
3.7
Biểu muội thân thể yếu ớt, tâm cơ X tiểu tướng quân tư niệm thanh mai
Nguyên Sắt Sắt vừa gặp biểu huynh Dư Tu Bách đã đem lòng yêu thầm, nhưng nàng biết có lẽ hắn đã thích thanh mai của mình.
Làm một thợ săn có đức tính cực kì nhẫn nại, Nguyên Sắt Sắt trước án binh bất động, mãi đến sau khi hồi kinh, Nguyên Sắt Sắt bắt lấy thời cơ, chính thức tấn công.
Nguyên Sắt Sắt vờ hiến kế giúp Dư Tu Bách, rằng hắn sẽ thân mật với biểu muội là nàng, làm cho Chu Thấm Nhiên ghen tỵ, làm nàng ta nhận ra tâm ý của mình, thúc đẩy chuyện tốt của hắn và Chu Thấm Nhiên.
Nhưng càng về sau, mọi chuyện lại lệch khỏi dự đoán của Dư Tu Bách, tiểu biểu muội nhu nhược từng bước thâm nhập vào lòng hắn, vầng dương tiểu tướng quân Dư Tu Bách từng bước từng bước rơi vào bẫy rập của tiểu biểu muội……
Trước đây nam chính là thiếu gia ăn chơi lêu lỏng, sau này bị phụ thân ném đến biên cương, rèn dũa trong quân đội vài năm, ngày quay về trở thành thiếu niên ổn trọng, tiểu tướng quân tài ba...
Nguyên Sắt Sắt vừa gặp biểu huynh Dư Tu Bách đã đem lòng yêu thầm, nhưng nàng biết có lẽ hắn đã thích thanh mai của mình.
Làm một thợ săn có đức tính cực kì nhẫn nại, Nguyên Sắt Sắt trước án binh bất động, mãi đến sau khi hồi kinh, Nguyên Sắt Sắt bắt lấy thời cơ, chính thức tấn công.
Nguyên Sắt Sắt vờ hiến kế giúp Dư Tu Bách, rằng hắn sẽ thân mật với biểu muội là nàng, làm cho Chu Thấm Nhiên ghen tỵ, làm nàng ta nhận ra tâm ý của mình, thúc đẩy chuyện tốt của hắn và Chu Thấm Nhiên.
Nhưng càng về sau, mọi chuyện lại lệch khỏi dự đoán của Dư Tu Bách, tiểu biểu muội nhu nhược từng bước thâm nhập vào lòng hắn, vầng dương tiểu tướng quân Dư Tu Bách từng bước từng bước rơi vào bẫy rập của tiểu biểu muội……
Trước đây nam chính là thiếu gia ăn chơi lêu lỏng, sau này bị phụ thân ném đến biên cương, rèn dũa trong quân đội vài năm, ngày quay về trở thành thiếu niên ổn trọng, tiểu tướng quân tài ba...
4.2
Thể loại: đô thị, mối tình đầu, nữ chính có bệnh tâm lý, từng bước chữa lành, Happy Ending
Nam chính: Thẩm Phong, xuất thân trong gia đình quân đội, giám đốc công ty đầu tư mạo hiểm
Nữ chính: Doãn Tang, cô gái mồ côi người dân tộc Miêu, nhà văn, chủ một xưởng thêu thủ công
- --------------
Năm 14 tuổi, Doãn Tang được ông nội Thẩm đem về Bắc Kinh từ làng của người Miêu, nhận cô là cháu gái, nuôi cô ăn học.
Cũng năm 14 tuổi, Doãn Tang bắt đầu yêu Thẩm Phong. Anh chính là mặt trời rực rỡ chiếu sáng những tháng ngày ảm đạm của thiếu nữ người Miêu đang lạc lõng ở nơi phố thị.
Thẩm Phong năm 19 tuổi không ngừng tự nhắc nhở bản thân rằng anh không thể cũng không bao giờ yêu một thiếu nữ như Doãn Tang, không phải vì anh câu nệ xuất thân, nhưng là vì trong mắt anh, Doãn Tang còn quá nhỏ, cũng quá tuỳ hứng để hiểu được tình yêu nghiêm túc là như thế nào.
Cuối cùng, Doãn Tang và Thẩm Phong vẫn bị số phận cột chặt bằng một tờ giấy kết hôn, mà với Doãn Tang, đây là kết quả của một quá trình ủ mưu và đánh cược đầy may rủi.
Thế nhưng Doãn Tang không ngờ, bên trong sự tỉnh táo của Thẩm Phong lại là tình cảm sâu đến mức không ai ngờ tới, nó bị che giấu dưới lớp vỏ bình tĩnh. Thẩm Phong đi từ sự chán ghét khi bị một đứa con gái người Miêu gầy gò suy dinh dưỡng chen ngang vào cuộc sống bằng phẳng, cho đến sự sợ hãi khi nhận ra mình vô thức chăm sóc cho người con gái ấy, cuối cùng là sự đầu hàng khi đối diện với tình cảm của chính mình.
Cả câu chuyện là quá trình cả hai dần lấy lại sự cân bằng cho cuộc hôn nhân của chính mình. Thẩm Phong dành tất cả sự kiên nhẫn để bao dung và che chở cho Doãn Tang, cũng dành tất cả sự chân thành để chữa lành những tổn thương tâm lý mà cô đã một mình chịu đựng.
“Tang Tang, không cần biết trước đây giữa chúng ta là do định mệnh hay do hiểu lầm, con đường anh và em đã đi qua quả thật rất dài, cũng rất long đong. Trên đoạn đường này, em không dễ chịu, anh cũng chẳng vui vẻ. Nhưng cũng do anh, anh không đủ thông minh để nhận ra tình cảm anh dành cho em, coi như anh gieo gió gặt bão, tự làm tự chịu. Cho đến khi anh nhận ra, thì giữa chúng ta đã có quá nhiều khúc mắc. Có lẽ anh hơi vội vàng, muốn nhanh chóng tháo gỡ những khúc mắc này trong thời gian quá ngắn, bây giờ anh sẽ bình tâm suy nghĩ lại phương thức giải quyết chúng.”
“Doãn Tang, trong hai người nhất định phải có một người chịu cúi đầu. Anh cao hơn em, nếu anh không cúi đầu thì còn phải chờ em nhón chân đến khi nào?”.
Nam chính: Thẩm Phong, xuất thân trong gia đình quân đội, giám đốc công ty đầu tư mạo hiểm
Nữ chính: Doãn Tang, cô gái mồ côi người dân tộc Miêu, nhà văn, chủ một xưởng thêu thủ công
- --------------
Năm 14 tuổi, Doãn Tang được ông nội Thẩm đem về Bắc Kinh từ làng của người Miêu, nhận cô là cháu gái, nuôi cô ăn học.
Cũng năm 14 tuổi, Doãn Tang bắt đầu yêu Thẩm Phong. Anh chính là mặt trời rực rỡ chiếu sáng những tháng ngày ảm đạm của thiếu nữ người Miêu đang lạc lõng ở nơi phố thị.
Thẩm Phong năm 19 tuổi không ngừng tự nhắc nhở bản thân rằng anh không thể cũng không bao giờ yêu một thiếu nữ như Doãn Tang, không phải vì anh câu nệ xuất thân, nhưng là vì trong mắt anh, Doãn Tang còn quá nhỏ, cũng quá tuỳ hứng để hiểu được tình yêu nghiêm túc là như thế nào.
Cuối cùng, Doãn Tang và Thẩm Phong vẫn bị số phận cột chặt bằng một tờ giấy kết hôn, mà với Doãn Tang, đây là kết quả của một quá trình ủ mưu và đánh cược đầy may rủi.
Thế nhưng Doãn Tang không ngờ, bên trong sự tỉnh táo của Thẩm Phong lại là tình cảm sâu đến mức không ai ngờ tới, nó bị che giấu dưới lớp vỏ bình tĩnh. Thẩm Phong đi từ sự chán ghét khi bị một đứa con gái người Miêu gầy gò suy dinh dưỡng chen ngang vào cuộc sống bằng phẳng, cho đến sự sợ hãi khi nhận ra mình vô thức chăm sóc cho người con gái ấy, cuối cùng là sự đầu hàng khi đối diện với tình cảm của chính mình.
Cả câu chuyện là quá trình cả hai dần lấy lại sự cân bằng cho cuộc hôn nhân của chính mình. Thẩm Phong dành tất cả sự kiên nhẫn để bao dung và che chở cho Doãn Tang, cũng dành tất cả sự chân thành để chữa lành những tổn thương tâm lý mà cô đã một mình chịu đựng.
“Tang Tang, không cần biết trước đây giữa chúng ta là do định mệnh hay do hiểu lầm, con đường anh và em đã đi qua quả thật rất dài, cũng rất long đong. Trên đoạn đường này, em không dễ chịu, anh cũng chẳng vui vẻ. Nhưng cũng do anh, anh không đủ thông minh để nhận ra tình cảm anh dành cho em, coi như anh gieo gió gặt bão, tự làm tự chịu. Cho đến khi anh nhận ra, thì giữa chúng ta đã có quá nhiều khúc mắc. Có lẽ anh hơi vội vàng, muốn nhanh chóng tháo gỡ những khúc mắc này trong thời gian quá ngắn, bây giờ anh sẽ bình tâm suy nghĩ lại phương thức giải quyết chúng.”
“Doãn Tang, trong hai người nhất định phải có một người chịu cúi đầu. Anh cao hơn em, nếu anh không cúi đầu thì còn phải chờ em nhón chân đến khi nào?”.
4
Tô Mị trùng sinh, nhớ lại kết cục cả Tô gia bị chém đầu chết thảm vào kiếp trước. Nàng đâm đầu vào phủ Tấn Vương, quyết định ôm chân tân đế để giúp Tô gia tránh nạn.
Tấn Vương Tiêu Dịch, tính tình gàn dở tàn nhẫn, hắn không có chút cảm giác nào từ eo trở xuống, hoàn toàn không hứng thú với nữ nhân.
Tất cả mọi người đều cười nhạo bảo Tô Mị điên rồi...
Chỉ có mỗi Tiêu Dịch biết bản thân hắn đã bị nhập ma.
Tô Mị là bí mật mà hắn cất giấu ở nơi sâu thẳm nhất của trái tim, nhung nhớ đến tận xương tủy nhưng không cách nào thể hiện ra được.
Nàng khóc, hắn đau nhói, nàng cười, ngực hắn càng đau hơn.
Tiêu Dịch chẳng bao giờ nghĩ rằng nàng sẽ nằm trên đầu gối hắn, bàn tay trắng nõn khẽ vuốt ve, nhẹ giọng thì thầm: “Phu quân, chàng đồng ý với Mị Nhi…”
Tất cả, dù cho trọn đời.
…
Tô Mị cho rằng mình có thể nhận được chút thương xót từ Tiêu Dịch vì vẻ ngoài giống với bạch nguyệt quang của hắn.
Nàng dốc hết sức bắt chước bạch nguyệt quang trong lời đồn đó, mãi cho đến khi nàng vô tình nhìn thấy bức họa của người ấy.
Tiêu Dịch: Khụ, trẫm vẽ đẹp không?
Tô Mị không nói chuyện, nàng xoay người ôm chặt lấy hắn.
Nỗi đau đã từng giấu kín nay bỗng hóa thành mật ngọt.
Đại tiểu thư tâm cơ quyến rũ & Công tử nhạy cảm ngạo mạn có bệnh
Tấn Vương Tiêu Dịch, tính tình gàn dở tàn nhẫn, hắn không có chút cảm giác nào từ eo trở xuống, hoàn toàn không hứng thú với nữ nhân.
Tất cả mọi người đều cười nhạo bảo Tô Mị điên rồi...
Chỉ có mỗi Tiêu Dịch biết bản thân hắn đã bị nhập ma.
Tô Mị là bí mật mà hắn cất giấu ở nơi sâu thẳm nhất của trái tim, nhung nhớ đến tận xương tủy nhưng không cách nào thể hiện ra được.
Nàng khóc, hắn đau nhói, nàng cười, ngực hắn càng đau hơn.
Tiêu Dịch chẳng bao giờ nghĩ rằng nàng sẽ nằm trên đầu gối hắn, bàn tay trắng nõn khẽ vuốt ve, nhẹ giọng thì thầm: “Phu quân, chàng đồng ý với Mị Nhi…”
Tất cả, dù cho trọn đời.
…
Tô Mị cho rằng mình có thể nhận được chút thương xót từ Tiêu Dịch vì vẻ ngoài giống với bạch nguyệt quang của hắn.
Nàng dốc hết sức bắt chước bạch nguyệt quang trong lời đồn đó, mãi cho đến khi nàng vô tình nhìn thấy bức họa của người ấy.
Tiêu Dịch: Khụ, trẫm vẽ đẹp không?
Tô Mị không nói chuyện, nàng xoay người ôm chặt lấy hắn.
Nỗi đau đã từng giấu kín nay bỗng hóa thành mật ngọt.
Đại tiểu thư tâm cơ quyến rũ & Công tử nhạy cảm ngạo mạn có bệnh
4.1
Thể loại: Tương lai, Chủ công, Sống lại, Cường cường, Tình Cảm, Đổi thụ, Ngược cặn bã, Sủng công, 1x1, HE
- ----
Sơ Bạch là một đứa trẻ mồ côi trên tinh cầu rác, sau khi được Cảnh Lan nhặt về, cậu đã được hưởng thụ tất cả những gì cậu chưa từng có.
Cưng chiều, thiên vị, nâng niu.
Cảnh Lan đáp ứng mọi yêu cầu của cậu, dạy cậu tất cả những gì cậu muốn học, cho cậu tất cả những gì cậu muốn có.
Ngay khi Sơ Bạch nghĩ rằng mọi thứ sẽ mãi mãi như vậy, Cảnh Lan đột nhiên dẫn về một người, mà người đó giống cậu đến tám phần.
Cuối cùng, cậu bị đuổi đi và chết trên tinh cầu Mạn Mà.
Sau khi Sơ Bạch mở mắt ra một lần nữa, cậu trở lại năm thứ năm được Cảnh Lan nhận nuôi, đêm đầu tiên hai người xác định mối quan hệ.
Cậu bị bỏ thuốc, trong cơn mê man, cậu đẩy người kia ra, trốn vào tầng hầm bí mật của mình.
Ngay khi cậu chuẩn bị âm thầm chịu đựng, trong bóng tối bỗng vang lên tiếng động.
Sơ Bạch:?
Khoảnh khắc tiếp theo, đèn bật sáng, một người đàn ông có vẻ mặt u ám đứng dậy từ góc phòng.
Toàn thân hắn đầy vết thương đang rỉ máu, đôi mắt đen láy sâu thẳm và đáng sợ trong không gian tĩnh lặng.
Nhưng mà -
Đây không phải là kẻ thù không đội trời chung của Cảnh Lan sao!
Cận Văn Tu, một trong ba vị Vực chủ tương lai của các tinh vực, người được đồn đại là giết người dã man, u ám và tàn nhẫn.
Sơ Bạch: Đúng là xui xẻo
Cậu nhìn chằm chằm vào ánh mắt đầy sát khí, nghĩ đến những thủ đoạn tàn nhẫn của người kia, cậu không nói một lời nào mà lùi lại phía sau...
...
Sau khi Sơ Bạch chết, có tin đồn rằng một vị Vực chủ nào đó đã phát điên đi tìm người.
Cảnh Lan bỏ lại ánh trăng sáng của mình, chạy đến tinh cầu Mạn Mà, đào bới khắp nơi nhưng thậm chí không tìm thấy cả xác.
Sau khi trở về, gã suốt ngày say xỉn, mê man bất tỉnh, cuối cùng bị tinh vực láng giềng tấn công, chết dưới làn đạn của thủ lĩnh đối phương.
Nhưng mà, gã đã sống lại.
Ngay khi gã vừa khóc vừa cười đi tìm Sơ Bạch, muốn cứu vãn tất cả, gã lại phát hiện ra cậu đã biến mất.
Ngay sau đó, tại bữa tiệc mừng chiến thắng của kẻ thù không đội trời chung của gã, gã nhìn thấy bóng dáng quen thuộc đó -
Gương mặt nghiêng xinh đẹp vẫn lạnh lùng và thờ ơ như mọi khi, ánh mắt lướt qua, Sơ Bạch nhìn thấy gã, nhưng trong đôi mắt bạc không còn hình bóng của gã nữa.
Khi Cảnh Lan ngây người muốn tiến lên, một bàn tay mạnh mẽ đột nhiên đặt lên vai Sơ Bạch kéo cậu lại.
Chỉ thấy Cận Văn Tu nhếch mép cười như không cười, ánh mắt lạnh lùng và khinh miệt nhìn gã,
"Vực chủ Cảnh, quản cho tốt đôi mắt của anh."
Lời tác giả:
- CP: Xinh đẹp lạnh lùng công (Sơ Bạch) × Chó điên chiếm hữu cực mạnh thụ (Cận Văn Tu)
- Đổi thụ, nhẹ nhàng ngược cặn bã, công thụ sủng lẫn nhau.
- Công không yếu, không phải yêu từ cái nhìn đầu tiên.
- Công đã từng quan hệ, thụ thì chưa. Sau khi sống lại cả hai đều còn trynh.
- Nhiều lôi mìn, cân nhắc trước khi đọc.
- ----
Sơ Bạch là một đứa trẻ mồ côi trên tinh cầu rác, sau khi được Cảnh Lan nhặt về, cậu đã được hưởng thụ tất cả những gì cậu chưa từng có.
Cưng chiều, thiên vị, nâng niu.
Cảnh Lan đáp ứng mọi yêu cầu của cậu, dạy cậu tất cả những gì cậu muốn học, cho cậu tất cả những gì cậu muốn có.
Ngay khi Sơ Bạch nghĩ rằng mọi thứ sẽ mãi mãi như vậy, Cảnh Lan đột nhiên dẫn về một người, mà người đó giống cậu đến tám phần.
Cuối cùng, cậu bị đuổi đi và chết trên tinh cầu Mạn Mà.
Sau khi Sơ Bạch mở mắt ra một lần nữa, cậu trở lại năm thứ năm được Cảnh Lan nhận nuôi, đêm đầu tiên hai người xác định mối quan hệ.
Cậu bị bỏ thuốc, trong cơn mê man, cậu đẩy người kia ra, trốn vào tầng hầm bí mật của mình.
Ngay khi cậu chuẩn bị âm thầm chịu đựng, trong bóng tối bỗng vang lên tiếng động.
Sơ Bạch:?
Khoảnh khắc tiếp theo, đèn bật sáng, một người đàn ông có vẻ mặt u ám đứng dậy từ góc phòng.
Toàn thân hắn đầy vết thương đang rỉ máu, đôi mắt đen láy sâu thẳm và đáng sợ trong không gian tĩnh lặng.
Nhưng mà -
Đây không phải là kẻ thù không đội trời chung của Cảnh Lan sao!
Cận Văn Tu, một trong ba vị Vực chủ tương lai của các tinh vực, người được đồn đại là giết người dã man, u ám và tàn nhẫn.
Sơ Bạch: Đúng là xui xẻo
Cậu nhìn chằm chằm vào ánh mắt đầy sát khí, nghĩ đến những thủ đoạn tàn nhẫn của người kia, cậu không nói một lời nào mà lùi lại phía sau...
...
Sau khi Sơ Bạch chết, có tin đồn rằng một vị Vực chủ nào đó đã phát điên đi tìm người.
Cảnh Lan bỏ lại ánh trăng sáng của mình, chạy đến tinh cầu Mạn Mà, đào bới khắp nơi nhưng thậm chí không tìm thấy cả xác.
Sau khi trở về, gã suốt ngày say xỉn, mê man bất tỉnh, cuối cùng bị tinh vực láng giềng tấn công, chết dưới làn đạn của thủ lĩnh đối phương.
Nhưng mà, gã đã sống lại.
Ngay khi gã vừa khóc vừa cười đi tìm Sơ Bạch, muốn cứu vãn tất cả, gã lại phát hiện ra cậu đã biến mất.
Ngay sau đó, tại bữa tiệc mừng chiến thắng của kẻ thù không đội trời chung của gã, gã nhìn thấy bóng dáng quen thuộc đó -
Gương mặt nghiêng xinh đẹp vẫn lạnh lùng và thờ ơ như mọi khi, ánh mắt lướt qua, Sơ Bạch nhìn thấy gã, nhưng trong đôi mắt bạc không còn hình bóng của gã nữa.
Khi Cảnh Lan ngây người muốn tiến lên, một bàn tay mạnh mẽ đột nhiên đặt lên vai Sơ Bạch kéo cậu lại.
Chỉ thấy Cận Văn Tu nhếch mép cười như không cười, ánh mắt lạnh lùng và khinh miệt nhìn gã,
"Vực chủ Cảnh, quản cho tốt đôi mắt của anh."
Lời tác giả:
- CP: Xinh đẹp lạnh lùng công (Sơ Bạch) × Chó điên chiếm hữu cực mạnh thụ (Cận Văn Tu)
- Đổi thụ, nhẹ nhàng ngược cặn bã, công thụ sủng lẫn nhau.
- Công không yếu, không phải yêu từ cái nhìn đầu tiên.
- Công đã từng quan hệ, thụ thì chưa. Sau khi sống lại cả hai đều còn trynh.
- Nhiều lôi mìn, cân nhắc trước khi đọc.
4.1
Sau khi Phương Tử Dương chết đi mới biết mình cư nhiên là một nam phụ cực phẩm trong một bộ truyện ngọt sủng cẩu huyết.
Mà vai chính vĩnh viễn luôn là một bạn học lương thiện. Người kia có rất nhiều kim chủ ba ba, các công chính luôn chạy theo sau hắn.
Ở trong sách, anh trai của cậu, ba của cậu, còn có vị hôn phu, cữu cữu đều rất yêu thương vai chính, một đường tương thân tương ái, hạnh phúc ngập tràn.
Chỉ có cậu khắp nơi hãm hại vai chính, cuối cùng lại bị chính cha ruột của mình đuổi ra khỏi nhà, anh trai tự tay giết chết pháo hôi ác độc.
Một ngày kia, cậu được trọng sinh quay trở về thay đổi vận mệnh.
Lúc này cậu đang là bá vương vườn trường. Vì chuyện bạo lực học đường nam chính mà bị người người phỉ nhổ chửi bới.
Phương Tử Dương lấy điện thoại ra, đem tên weibo "Phương Tử Dương ✅" đổi thành "Cục cưng chỉ thích làm trời làm đất ✅".
Sau đó... Đăng một cái weibo.
【Cục cưng chỉ thích làm trời làm đất ✅: Xin chào tất cả mọi người, tôi là Phương Tử Dương. Đương nhiên các cậu cũng có thể gọi tôi là giáo bá nhất trung. Về sự kiện bạo lực học đường bạn học mà hai ngày nay mọi người mắng lên đầu tôi, vì lòng tốt nên hôm nay tôi sẽ phát sóng trực tiếp nói rõ cho các cậu nghe chuyện này. Muốn biết thì hẹn gặp lại lúc 8 giờ.】
Phương Tử Dương mỉm cười: Nếu tâm trạng của tôi không tốt, tất cả mọi người đều khỏi ngủ ngon luôn đi.
#Bắt đầu từ hôm nay sẽ làm trời làm đất.#
Nhắc nhở:
1, chủ thụ, làm mất mặt, ngược tra.
2, tiểu thụ miệng tương đối độc, điên lên thì đến cả chồng cũng mắng.
3, sinh tử văn, thế giới hôn nhân đồng tính hợp pháp.
Tag khác: Hào môn thế gia, tùy thân không gian, trọng sinh, điềm văn
Vai chính: Phương Tử Dương, Tạ Tranh
Một câu nói giới thiệu tóm tắt: Tay xé vai chính, pháo hôi vươn mình.
Mà vai chính vĩnh viễn luôn là một bạn học lương thiện. Người kia có rất nhiều kim chủ ba ba, các công chính luôn chạy theo sau hắn.
Ở trong sách, anh trai của cậu, ba của cậu, còn có vị hôn phu, cữu cữu đều rất yêu thương vai chính, một đường tương thân tương ái, hạnh phúc ngập tràn.
Chỉ có cậu khắp nơi hãm hại vai chính, cuối cùng lại bị chính cha ruột của mình đuổi ra khỏi nhà, anh trai tự tay giết chết pháo hôi ác độc.
Một ngày kia, cậu được trọng sinh quay trở về thay đổi vận mệnh.
Lúc này cậu đang là bá vương vườn trường. Vì chuyện bạo lực học đường nam chính mà bị người người phỉ nhổ chửi bới.
Phương Tử Dương lấy điện thoại ra, đem tên weibo "Phương Tử Dương ✅" đổi thành "Cục cưng chỉ thích làm trời làm đất ✅".
Sau đó... Đăng một cái weibo.
【Cục cưng chỉ thích làm trời làm đất ✅: Xin chào tất cả mọi người, tôi là Phương Tử Dương. Đương nhiên các cậu cũng có thể gọi tôi là giáo bá nhất trung. Về sự kiện bạo lực học đường bạn học mà hai ngày nay mọi người mắng lên đầu tôi, vì lòng tốt nên hôm nay tôi sẽ phát sóng trực tiếp nói rõ cho các cậu nghe chuyện này. Muốn biết thì hẹn gặp lại lúc 8 giờ.】
Phương Tử Dương mỉm cười: Nếu tâm trạng của tôi không tốt, tất cả mọi người đều khỏi ngủ ngon luôn đi.
#Bắt đầu từ hôm nay sẽ làm trời làm đất.#
Nhắc nhở:
1, chủ thụ, làm mất mặt, ngược tra.
2, tiểu thụ miệng tương đối độc, điên lên thì đến cả chồng cũng mắng.
3, sinh tử văn, thế giới hôn nhân đồng tính hợp pháp.
Tag khác: Hào môn thế gia, tùy thân không gian, trọng sinh, điềm văn
Vai chính: Phương Tử Dương, Tạ Tranh
Một câu nói giới thiệu tóm tắt: Tay xé vai chính, pháo hôi vươn mình.
4.8
A Uyển không biết sống chết mà nhớ đến Hứa Nghiên Hành suốt chín năm.
Vở kịch nhỏ:
Trong phòng ánh đèn vàng nhạt, phản chiếu lên đôi má hồng của A Uyển, nàng kéo tay áo hắn, ánh mắt hơi mơ màng. Nàng thì thầm một câu, giọng nói trong trẻo và dịu dàng, ngắt quãng.
Hứa Nghiên Hành nheo mắt nâng cằm nàng lên, giọng trầm thấp như dụ dỗ, “Nói lại lần nữa.”
“A Uyển thích Hứa đại nhân.”
Vở kịch nhỏ:
Trong phòng ánh đèn vàng nhạt, phản chiếu lên đôi má hồng của A Uyển, nàng kéo tay áo hắn, ánh mắt hơi mơ màng. Nàng thì thầm một câu, giọng nói trong trẻo và dịu dàng, ngắt quãng.
Hứa Nghiên Hành nheo mắt nâng cằm nàng lên, giọng trầm thấp như dụ dỗ, “Nói lại lần nữa.”
“A Uyển thích Hứa đại nhân.”
4.3
Chung Linh không cẩn thận va vào anh, khiến điện thoại của anh rơi xuống đất rồi vỡ màn hình, nhưng nề hà điện thoại của anh quá đắt, cô chẳng có đủ tiền để đền.
Mà anh chỉ đạm nhiên nói: “Ồ, vậy lấy cái khác đền lại đi.”
Cơn chua xót ở hốc mắt còn chưa tan đi, Chung Linh nhìn dáng người thẳng tắp trước mặt, gương mặt thiếu niên xuất chúng không thể bắt bẻ, vì vậy cô đồng ý với yêu cầu sẽ xuất hiện mọi lúc mọi nơi mỗi khi anh cần.
Nhưng ở trước mặt mọi người mà lấy quần áo, mang nước rồi cùng anh ăn cơm…
Như vậy có ổn không?
Có người đồn hai người đang quen nhau, Chung Linh lập tức xua tay làm sáng tỏ, cô sợ người khác sẽ hiểu lầm.
Trì Thanh Chước tìm được người, ép đến góc khu dạy học, môi lưỡi cường thế vói vào khoang miệng cô, nước miếng không chịu khống chế mà chảy xuống tay anh.
Hôn xong, anh vén sợi tóc của thiếu nữ đang hổn hển thở dốc ra sau tai, thấp giọng hỏi: “Giữa hai chúng ta là quan hệ gì? Hửm?”.
Chung Linh cắn chặt môi dưới, sắc mặt ửng hồng không dám nhìn anh, càng chẳng dám trả lời.
Mà anh chỉ đạm nhiên nói: “Ồ, vậy lấy cái khác đền lại đi.”
Cơn chua xót ở hốc mắt còn chưa tan đi, Chung Linh nhìn dáng người thẳng tắp trước mặt, gương mặt thiếu niên xuất chúng không thể bắt bẻ, vì vậy cô đồng ý với yêu cầu sẽ xuất hiện mọi lúc mọi nơi mỗi khi anh cần.
Nhưng ở trước mặt mọi người mà lấy quần áo, mang nước rồi cùng anh ăn cơm…
Như vậy có ổn không?
Có người đồn hai người đang quen nhau, Chung Linh lập tức xua tay làm sáng tỏ, cô sợ người khác sẽ hiểu lầm.
Trì Thanh Chước tìm được người, ép đến góc khu dạy học, môi lưỡi cường thế vói vào khoang miệng cô, nước miếng không chịu khống chế mà chảy xuống tay anh.
Hôn xong, anh vén sợi tóc của thiếu nữ đang hổn hển thở dốc ra sau tai, thấp giọng hỏi: “Giữa hai chúng ta là quan hệ gì? Hửm?”.
Chung Linh cắn chặt môi dưới, sắc mặt ửng hồng không dám nhìn anh, càng chẳng dám trả lời.
3.5
Tác giả: Toto
Thể loại: Hiện đại, Ngọt sủng, Song khiết, Thanh mai trúc mã, Truyện hoàn, Yêu thầm, HE
Văn án
Sau một hồi cầu nguyện sao băng, Đường Nguyện bị buộc trở thành liếm cẩu*.
(liếm cẩu: thuật ngữ mạng, ý chỉ trong một mối quan hệ nam nữ, biết đối phương không thích mình nhưng vẫn vứt bỏ liêm sỉ để bám dính không thôi.)
Nhưng ai có thể nói cho cô biết không, tại sao mục tiêu chinh phục của cô lại là kẻ thù truyền kiếp không đội trời chung từ nhỏ?
Vì để thoát khỏi vận mệnh liếm cẩu không liếm được nam thần mà còn chịu vận rủi quấn thân, Đường Nguyện quyết định lập ra 101 chiêu liếm cẩu độc ác nhất.
Trước tiên là hạ gục anh ta, chiếm đoạt anh ta, sau đó khi dễ anh ta, ức hiếp anh ta, cuối cùng… Nhìn Đường Nguyện gần đây cứ lảng vảng xung quanh mình, đội trưởng Hứa thẳng nam chính hiệu vắt hết óc suy nghĩ cuối cùng đưa ra một kết luận.
“Đường Nguyện, em phạm tội nên muốn mua chuộc tôi đúng không?”
“Hứa Tứ, bà đây mẹ nó muốn theo đuổi anh!”
Ai nói liếm cẩu cuối cùng sẽ không được gì, Đường Nguyện cô không bao giờ tin vào điều quỷ quái đó!!
CP: Nữ bác sĩ khoa nội nhiệt tình xinh đẹp x Đội trưởng đội điều tra hình sự cương trực công chính lại thẳng nam chính hiệu.
Trích đoạn:
Hứa Tứ tiện tay ném khăn lau tóc lên ghế, đi qua ôm eo cô từ phía sau, ôm Đường Nguyện vào trong lòng.
“Làm món gì vậy, thơm quá.”
“Chỉ là mì trứng bình thường thôi, aiza, anh buông em ra nào, ngứa quá.”
Tóc của anh vẫn còn ướt, mang theo bọt nước dán vào cổ Đường Nguyện.
Hơi thở của người đàn ông phả ra có vài phần nóng bỏng.
“Biết anh vừa nghĩ gì không?”
“Hả?”
Hứa Tứ mút một ngụm hương trên vai cô, vòng tay ôm càng lúc càng chặt.
“Gả cho anh, làm vợ anh, anh muốn em luôn ở trong cuộc sống của anh mỗi ngày sau này.”
Thể loại: Hiện đại, Ngọt sủng, Song khiết, Thanh mai trúc mã, Truyện hoàn, Yêu thầm, HE
Văn án
Sau một hồi cầu nguyện sao băng, Đường Nguyện bị buộc trở thành liếm cẩu*.
(liếm cẩu: thuật ngữ mạng, ý chỉ trong một mối quan hệ nam nữ, biết đối phương không thích mình nhưng vẫn vứt bỏ liêm sỉ để bám dính không thôi.)
Nhưng ai có thể nói cho cô biết không, tại sao mục tiêu chinh phục của cô lại là kẻ thù truyền kiếp không đội trời chung từ nhỏ?
Vì để thoát khỏi vận mệnh liếm cẩu không liếm được nam thần mà còn chịu vận rủi quấn thân, Đường Nguyện quyết định lập ra 101 chiêu liếm cẩu độc ác nhất.
Trước tiên là hạ gục anh ta, chiếm đoạt anh ta, sau đó khi dễ anh ta, ức hiếp anh ta, cuối cùng… Nhìn Đường Nguyện gần đây cứ lảng vảng xung quanh mình, đội trưởng Hứa thẳng nam chính hiệu vắt hết óc suy nghĩ cuối cùng đưa ra một kết luận.
“Đường Nguyện, em phạm tội nên muốn mua chuộc tôi đúng không?”
“Hứa Tứ, bà đây mẹ nó muốn theo đuổi anh!”
Ai nói liếm cẩu cuối cùng sẽ không được gì, Đường Nguyện cô không bao giờ tin vào điều quỷ quái đó!!
CP: Nữ bác sĩ khoa nội nhiệt tình xinh đẹp x Đội trưởng đội điều tra hình sự cương trực công chính lại thẳng nam chính hiệu.
Trích đoạn:
Hứa Tứ tiện tay ném khăn lau tóc lên ghế, đi qua ôm eo cô từ phía sau, ôm Đường Nguyện vào trong lòng.
“Làm món gì vậy, thơm quá.”
“Chỉ là mì trứng bình thường thôi, aiza, anh buông em ra nào, ngứa quá.”
Tóc của anh vẫn còn ướt, mang theo bọt nước dán vào cổ Đường Nguyện.
Hơi thở của người đàn ông phả ra có vài phần nóng bỏng.
“Biết anh vừa nghĩ gì không?”
“Hả?”
Hứa Tứ mút một ngụm hương trên vai cô, vòng tay ôm càng lúc càng chặt.
“Gả cho anh, làm vợ anh, anh muốn em luôn ở trong cuộc sống của anh mỗi ngày sau này.”
4.4
Sơ Tửu Tửu gặp chuyện ngoài ý muốn xuyên vào một cuốn sách, trở thành một nữ phụ ác độc trong hậu cung. Nữ phụ xinh đẹp này trong sách đã từng bước tính toán, nhưng vẫn không nhận được sự xem trọng của đại phản diện điên cuồng, cuối cùng những việc xấu mà nàng ta làm bị phơi bày, kết cục cực kỳ thảm khốc.
Khi Sơ Tửu Tửu còn đang phân vân không biết làm thế nào để rút lui an toàn khỏi cung, hệ thống xuất hiện và buộc nàng phải tuân theo cốt truyện gốc.
Nếu có thể tránh được kết cục bi thảm của nguyên chủ, nàng sẽ sống sót.
Khi hệ thống yêu cầu nàng ban rượu độc cho tì nữ của Lý tài nhân:
Sơ Tửu Tửu đứng trước mặt tì nữ, từ từ cầm chén rượu: “Thấy ngươi trung thành như vậy, chén rượu này đích thân bản cung thưởng cho ngươi.”
Tì nữ gần như tuyệt vọng muốn nhận chén rượu, định một hơi uống cạn, nhưng phát hiện chén rượu bị Sơ Tửu Tửu nắm rất chặt.
Tì nữ sững sờ, cố gắng giật chén rượu từ tay nàng.
Sơ Tửu Tửu mặt ngoài bình tĩnh, thực tế đang dùng hết sức mình để giữ chặt chén rượu không buông.
Cùng lúc đó, tiếng lòng nàng vang lên: [Cứu mạng! Cứu mạng! Ai đến cứu ta với! Đây là rượu độc! Uống vào sẽ chết! Xong rồi xong rồi! Ta không muốn giết người, Ta không muốn giết người a a a a!]
Tì nữ của Lý tài nhân: “???”.
Khi hệ thống yêu cầu nàng chôn một túi hương độc dưới đất ở điện của Huệ tần:
Huệ tần khóc lóc kể lể với đại phản diện Hoàng thượng.
Kết quả đào lên chỉ là một túi hương không độc ghi chữ “túi hương độc”, bên trong nhét giấy viết “lời chúc tốt lành”.
Huệ tần: “???” Tiếng khóc nghẹn lại.
Sơ Tửu Tửu bình tĩnh nói: “Nô tì gọi đây là phúc ý khắc sâu.”
Đại phản diện Hoàng thượng: “…”
Chúng phi tần: Tin ngươi cái quái gì!!
Khi Sơ Tửu Tửu cuối cùng hoàn thành tất cả cốt truyện của nữ phụ ác độc, thành công sống sót.
Nhưng nàng phát hiện đại phản diện Hoàng thượng, người thường lạnh lùng, thực chất tàn bạo, nhìn nàng với ánh mắt như muốn nuốt chửng nàng…
Khi Sơ Tửu Tửu còn đang phân vân không biết làm thế nào để rút lui an toàn khỏi cung, hệ thống xuất hiện và buộc nàng phải tuân theo cốt truyện gốc.
Nếu có thể tránh được kết cục bi thảm của nguyên chủ, nàng sẽ sống sót.
Khi hệ thống yêu cầu nàng ban rượu độc cho tì nữ của Lý tài nhân:
Sơ Tửu Tửu đứng trước mặt tì nữ, từ từ cầm chén rượu: “Thấy ngươi trung thành như vậy, chén rượu này đích thân bản cung thưởng cho ngươi.”
Tì nữ gần như tuyệt vọng muốn nhận chén rượu, định một hơi uống cạn, nhưng phát hiện chén rượu bị Sơ Tửu Tửu nắm rất chặt.
Tì nữ sững sờ, cố gắng giật chén rượu từ tay nàng.
Sơ Tửu Tửu mặt ngoài bình tĩnh, thực tế đang dùng hết sức mình để giữ chặt chén rượu không buông.
Cùng lúc đó, tiếng lòng nàng vang lên: [Cứu mạng! Cứu mạng! Ai đến cứu ta với! Đây là rượu độc! Uống vào sẽ chết! Xong rồi xong rồi! Ta không muốn giết người, Ta không muốn giết người a a a a!]
Tì nữ của Lý tài nhân: “???”.
Khi hệ thống yêu cầu nàng chôn một túi hương độc dưới đất ở điện của Huệ tần:
Huệ tần khóc lóc kể lể với đại phản diện Hoàng thượng.
Kết quả đào lên chỉ là một túi hương không độc ghi chữ “túi hương độc”, bên trong nhét giấy viết “lời chúc tốt lành”.
Huệ tần: “???” Tiếng khóc nghẹn lại.
Sơ Tửu Tửu bình tĩnh nói: “Nô tì gọi đây là phúc ý khắc sâu.”
Đại phản diện Hoàng thượng: “…”
Chúng phi tần: Tin ngươi cái quái gì!!
Khi Sơ Tửu Tửu cuối cùng hoàn thành tất cả cốt truyện của nữ phụ ác độc, thành công sống sót.
Nhưng nàng phát hiện đại phản diện Hoàng thượng, người thường lạnh lùng, thực chất tàn bạo, nhìn nàng với ánh mắt như muốn nuốt chửng nàng…
4.1
Lâm Kiều không ngờ rằng mình lại bị người nọ để mắt tới chỉ trong một lần vô tình gặp gỡ.
Cô muốn thoát khỏi anh, nhưng dường như cô lại chìm đắm vào đó. Cô thích cảm giác được anh ôm, anh hôn, thậm chí là làm tình với anh.
Đợi đến khi cô kịp hiểu ra thì vừa quay đầu nhìn lại, người đó đã biến mất.
Giang Trạm cảm thấy bản thân mình đã thật sự yêu Lâm Kiều.
Yêu dáng vẻ xinh đẹp, thuần khiết của cô; yêu thân thể mỏng manh, mềm mại; và anh càng yêu vẻ rên rỉ thoả mãn của cô khi hai người triền miên làm tình.
Giang Trạm chưa từng yêu ai, cho nên lúc nào anh cũng cẩn thận vì sợ bản thân mình làm không tốt.
“Ngay tại giây phút nhìn thấy em, lòng anh như biển động sóng ngầm. Nhưng anh chỉ lẳng lặng đứng đó, không để cho bất kỳ ai biết điều này”.
Cô muốn thoát khỏi anh, nhưng dường như cô lại chìm đắm vào đó. Cô thích cảm giác được anh ôm, anh hôn, thậm chí là làm tình với anh.
Đợi đến khi cô kịp hiểu ra thì vừa quay đầu nhìn lại, người đó đã biến mất.
Giang Trạm cảm thấy bản thân mình đã thật sự yêu Lâm Kiều.
Yêu dáng vẻ xinh đẹp, thuần khiết của cô; yêu thân thể mỏng manh, mềm mại; và anh càng yêu vẻ rên rỉ thoả mãn của cô khi hai người triền miên làm tình.
Giang Trạm chưa từng yêu ai, cho nên lúc nào anh cũng cẩn thận vì sợ bản thân mình làm không tốt.
“Ngay tại giây phút nhìn thấy em, lòng anh như biển động sóng ngầm. Nhưng anh chỉ lẳng lặng đứng đó, không để cho bất kỳ ai biết điều này”.
3.7
Anh hứa với người bạn đã khuất sẽ chăm sóc con gái của anh ấy, nhưng kết quả là anh lại vô tình chăm sóc cô ấy trên giường!
Ngay cả khi sau này biết rằng đó là một âm mưu của cô, anh vẫn bị cơ thể nhạy cảm và căng tràn của cô ấy quyến rũ không thể cưỡng lại, chỉ muốn giam cầm cô gái này mãi mãi.
1v1, đôi bên trong sạch, chú cháu giả, chênh lệch 12 tuổi
Ngay cả khi sau này biết rằng đó là một âm mưu của cô, anh vẫn bị cơ thể nhạy cảm và căng tràn của cô ấy quyến rũ không thể cưỡng lại, chỉ muốn giam cầm cô gái này mãi mãi.
1v1, đôi bên trong sạch, chú cháu giả, chênh lệch 12 tuổi
4.1
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Cường cường, Vô hạn lưu, Chủ thụ, Sảng văn, Nhẹ nhàng, Hài hước, Kim bài đề cử 🥇, Ngân bài đề cử 🥈, Linh dị thần quái, 1v1
Văn Án
Là một nhân viên văn phòng, ban ngày Chu Kỳ An bị sếp vắt kiệt sức lao động, buổi tối về nhà lại bị mẹ thúc giục cưới vợ, cuối tuần bị giáo viên ở lớp học buổi tối ghét bỏ chỉ số thông minh.
Vào cái ngày bị cuốn vào trò chơi vô hạn, Chu Kỳ An thở phào nhẹ nhõm: Thật tốt quá.
Tạm biệt, ác ma cuồng ép cưới.
Tạm biệt, công việc 996*.
*"996" là một thuật ngữ phổ biến trong văn hóa làm việc ở Trung Quốc, đặc biệt là trong ngành công nghệ. Nó đề cập đến lịch làm việc từ 9 giờ sáng đến 9 giờ tối, 6 ngày một tuần. Điều này có nghĩa là nhân viên phải làm việc 12 giờ mỗi ngày, và 72 giờ mỗi tuần.
Tạm biệt, lớp học buổi tối chết tiệt.
Tối nay, y sẽ bắt đầu chuyến đi xa!
###
Ở phần đầu của phó bản, Chu Kỳ An cùng một nhóm người chơi ngồi lên chiếc xe buýt khủng bố.
Khi xe đến đích, Chu Kỳ An bất ngờ thấy mẹ mình.
"Con yêu, con nghĩ rằng bỏ nhà ra đi là có thể tránh được chuyện đi xem mắt à?" Mẹ y cười lớn: "Không có chuyện đó đâu."
Chẳng bao lâu sau, quái vật NPC khủng bố bị quăng lên giường của Chu Kỳ An - đó chính là đối tượng xem mắt mới của y!
Ở phần thứ hai của phó bản, trong tòa nhà ma quái, Chu Kỳ An lại gặp sếp của mình giữa nhóm người chơi.
Đôi giày da sang trọng của sếp dẫm mạnh lên đầu quái vật, hắn tiến về phía Chu Kỳ An trong ánh mắt kinh hoàng của mọi người.
"Tại sao đến giờ làm việc lại mất tích?"
"Nghe nói người chết ở đây thì ở ngoài đời cũng chết. Cậu định lừa tiền trợ cấp đúng không?"
"Đã hoàn thành kế hoạch chưa, tôi chỉ muốn hỏi, cậu.đã.hoàn.thành.hay.chưa?!"
Trong suốt thời gian của phó bản, sếp đại sát tứ phương, mà Chu Kỳ An phải thức trắng đêm 996.
Đi đến phó bản thứ ba, biển học vô tận (biển máu), là phần có độ khó cực cao với tỷ lệ tử vong lên tới 90%.
Chu Kỳ An-người đã trốn học nhiều lần, gặp lại giáo viên lớp học buổi tối.
"Kỳ An, tới đây với tôi." Người đàn ông với gương mặt tái nhợt đưa tay ra.
"!"
Mọi ý nghĩ về chuyến đi xa của Chu Kỳ An hoàn toàn tan biến, y quay người núp sau lưng đồng đội.
Nhưng vừa mới dựa vào, đồng đội đã tự động lùi lại một bước, tạo ra một khoảng cách.
"?" Hình như bọn họ đang sợ mình thì phải?
———
Ba năm trước một làn sương mù kỳ lạ bao trùm thành phố, kể từ đó, Chu Kỳ An phát hiện một số người xung quanh mình dường như không bình thường.
Cho đến khi bị cuốn vào trò chơi vô hạn, tất cả người chơi đều lên án NPC trong phó bản xảo quyệt, tàn nhẫn và khủng bố.
Chỉ có Chu Kỳ An chân thành cảm thán:
"Cuối cùng cũng gặp được người bình thường."
Tuy nhiên, tất cả mọi người chỉ im lặng nhìn y, gật đầu: "Đúng vậy, cậu là người bình thường nhất."
Bề ngoài thành thật thực tế đẹp trai nứt trời chỉ số thông minh vượt trội thụ VS kẻ điên từ trong ra ngoài dị đoan công.
Nhân vật chính: Thẩm Tri Ngật x Chu Kỳ An
Chú ý:
1. Bối cảnh giả tưởng, vui lòng không liên hệ với thực tế. Lời tác giả có tiểu phẩm miễn phí, đi ngang qua đừng bỏ lỡ~
Tag: Cường cường, yêu sâu sắc, vô hạn lưu, sảng văn, nhẹ nhàng.
Tóm tắt câu chuyện trong một câu: Nếu đánh không lại thì tham gia!
Lập y: Dù khó khăn gian khổ, thế giới có đảo lộn, cũng không bao giờ từ bỏ hy vọng sống!
________________
Văn Án
Là một nhân viên văn phòng, ban ngày Chu Kỳ An bị sếp vắt kiệt sức lao động, buổi tối về nhà lại bị mẹ thúc giục cưới vợ, cuối tuần bị giáo viên ở lớp học buổi tối ghét bỏ chỉ số thông minh.
Vào cái ngày bị cuốn vào trò chơi vô hạn, Chu Kỳ An thở phào nhẹ nhõm: Thật tốt quá.
Tạm biệt, ác ma cuồng ép cưới.
Tạm biệt, công việc 996*.
*"996" là một thuật ngữ phổ biến trong văn hóa làm việc ở Trung Quốc, đặc biệt là trong ngành công nghệ. Nó đề cập đến lịch làm việc từ 9 giờ sáng đến 9 giờ tối, 6 ngày một tuần. Điều này có nghĩa là nhân viên phải làm việc 12 giờ mỗi ngày, và 72 giờ mỗi tuần.
Tạm biệt, lớp học buổi tối chết tiệt.
Tối nay, y sẽ bắt đầu chuyến đi xa!
###
Ở phần đầu của phó bản, Chu Kỳ An cùng một nhóm người chơi ngồi lên chiếc xe buýt khủng bố.
Khi xe đến đích, Chu Kỳ An bất ngờ thấy mẹ mình.
"Con yêu, con nghĩ rằng bỏ nhà ra đi là có thể tránh được chuyện đi xem mắt à?" Mẹ y cười lớn: "Không có chuyện đó đâu."
Chẳng bao lâu sau, quái vật NPC khủng bố bị quăng lên giường của Chu Kỳ An - đó chính là đối tượng xem mắt mới của y!
Ở phần thứ hai của phó bản, trong tòa nhà ma quái, Chu Kỳ An lại gặp sếp của mình giữa nhóm người chơi.
Đôi giày da sang trọng của sếp dẫm mạnh lên đầu quái vật, hắn tiến về phía Chu Kỳ An trong ánh mắt kinh hoàng của mọi người.
"Tại sao đến giờ làm việc lại mất tích?"
"Nghe nói người chết ở đây thì ở ngoài đời cũng chết. Cậu định lừa tiền trợ cấp đúng không?"
"Đã hoàn thành kế hoạch chưa, tôi chỉ muốn hỏi, cậu.đã.hoàn.thành.hay.chưa?!"
Trong suốt thời gian của phó bản, sếp đại sát tứ phương, mà Chu Kỳ An phải thức trắng đêm 996.
Đi đến phó bản thứ ba, biển học vô tận (biển máu), là phần có độ khó cực cao với tỷ lệ tử vong lên tới 90%.
Chu Kỳ An-người đã trốn học nhiều lần, gặp lại giáo viên lớp học buổi tối.
"Kỳ An, tới đây với tôi." Người đàn ông với gương mặt tái nhợt đưa tay ra.
"!"
Mọi ý nghĩ về chuyến đi xa của Chu Kỳ An hoàn toàn tan biến, y quay người núp sau lưng đồng đội.
Nhưng vừa mới dựa vào, đồng đội đã tự động lùi lại một bước, tạo ra một khoảng cách.
"?" Hình như bọn họ đang sợ mình thì phải?
———
Ba năm trước một làn sương mù kỳ lạ bao trùm thành phố, kể từ đó, Chu Kỳ An phát hiện một số người xung quanh mình dường như không bình thường.
Cho đến khi bị cuốn vào trò chơi vô hạn, tất cả người chơi đều lên án NPC trong phó bản xảo quyệt, tàn nhẫn và khủng bố.
Chỉ có Chu Kỳ An chân thành cảm thán:
"Cuối cùng cũng gặp được người bình thường."
Tuy nhiên, tất cả mọi người chỉ im lặng nhìn y, gật đầu: "Đúng vậy, cậu là người bình thường nhất."
Bề ngoài thành thật thực tế đẹp trai nứt trời chỉ số thông minh vượt trội thụ VS kẻ điên từ trong ra ngoài dị đoan công.
Nhân vật chính: Thẩm Tri Ngật x Chu Kỳ An
Chú ý:
1. Bối cảnh giả tưởng, vui lòng không liên hệ với thực tế. Lời tác giả có tiểu phẩm miễn phí, đi ngang qua đừng bỏ lỡ~
Tag: Cường cường, yêu sâu sắc, vô hạn lưu, sảng văn, nhẹ nhàng.
Tóm tắt câu chuyện trong một câu: Nếu đánh không lại thì tham gia!
Lập y: Dù khó khăn gian khổ, thế giới có đảo lộn, cũng không bao giờ từ bỏ hy vọng sống!
________________
3.1
Bốn năm trôi qua.
Trong một buổi họp lớp.
Lạc Tinh Tinh gặp lại nam thần học giỏi Quý Xuyên mà cô từng yêu thầm hồi cấp ba.
Cô dằn lòng, giả vờ bình tĩnh chào hỏi anh.
Dù sao sau tối nay, bọn họ vẫn sẽ không có thêm sự tiếp xúc nào khác.
Nhưng nội dung sau đó ——
Sao lại khác hoàn toàn với những gì cô nghĩ?
Không hiểu sao Quý Xuyên lại bất ngờ xuất hiện, trở thành gia sư cho em họ của Lạc Tinh Tinh.
Đêm khuya mất điện cũng là anh tới sửa điều hòa cho cô.
Còn tặng một ngày dọn phòng miễn phí?
Xong rồi…
Lần này miệng quạ đen của chú cô đã thành sự thật: Cô đã dính vào tình yêu “kiểu ăn cướp trong nhà”(*).
(*)Tình yêu kiểu ăn cướp trong nhà chỉ một người thường xuyên ru rú trong nhà, không thích đi chơi và giao du, nói chuyện với mọi người nhưng lại muốn hẹn hò yêu đương. Hoặc là người luôn ru rú trong nhà, chẳng giao du với ai nhưng vẫn có người yêu.
Nhưng chỉ có Quý Xuyên biết rõ những mong muốn mà anh đạt được, chẳng qua đều là do tự anh tạo ra.
Trong một buổi họp lớp.
Lạc Tinh Tinh gặp lại nam thần học giỏi Quý Xuyên mà cô từng yêu thầm hồi cấp ba.
Cô dằn lòng, giả vờ bình tĩnh chào hỏi anh.
Dù sao sau tối nay, bọn họ vẫn sẽ không có thêm sự tiếp xúc nào khác.
Nhưng nội dung sau đó ——
Sao lại khác hoàn toàn với những gì cô nghĩ?
Không hiểu sao Quý Xuyên lại bất ngờ xuất hiện, trở thành gia sư cho em họ của Lạc Tinh Tinh.
Đêm khuya mất điện cũng là anh tới sửa điều hòa cho cô.
Còn tặng một ngày dọn phòng miễn phí?
Xong rồi…
Lần này miệng quạ đen của chú cô đã thành sự thật: Cô đã dính vào tình yêu “kiểu ăn cướp trong nhà”(*).
(*)Tình yêu kiểu ăn cướp trong nhà chỉ một người thường xuyên ru rú trong nhà, không thích đi chơi và giao du, nói chuyện với mọi người nhưng lại muốn hẹn hò yêu đương. Hoặc là người luôn ru rú trong nhà, chẳng giao du với ai nhưng vẫn có người yêu.
Nhưng chỉ có Quý Xuyên biết rõ những mong muốn mà anh đạt được, chẳng qua đều là do tự anh tạo ra.
4.2
Đường Tâm là người có tính cách tươi sáng và ngoại hình đẹp xuất sắc, còn Thương Yến Thời là người ít nói, kiêu ngạo, đoan chính, nhã nhặn.
Hai người kết hôn với nhau hơn nửa năm nhưng rất hiếm khi gặp nhau.
Vốn dĩ mọi người tưởng rằng đây là một cuộc hôn nhân thương mại, khi đến kỳ hạn thì sẽ đường ai nấy đi, mỗi người tự tìm niềm vui cho riêng mình.
Mãi đến khi Đường Tâm gặp tai nạn giao thông. Sau khi tỉnh lại cô còn tưởng rằng mình đã xuyên vào một nhân vật làm bia đỡ đạn trong sách và gả cho nam chính Thương Yến Thời. Cô phải có được 100 nụ hôn của Thương Yến Thời thì mới có thể tiếp tục sống.
Nhưng Thương Yến Thời lại làm việc rất quyết đoán, lòng dạ sâu thăm thẳm, còn rất chán ghét mối quan hệ liên hôn với người vợ là cô đây.
Kết luận: Hôn ông chủ lớn này là một giấc mơ xa vời.
Vì thế sau khi thử nghiệm thất bại một loạt kỹ xảo hôn, thì tối hôm đó trong một bữa tiệc từ thiện, Đường Tâm không ngừng chuốc rượu cho Thương Yến Thời, cuối cùng để bản thân mình uống đến hai má đỏ rực, còn chưa hết hy vọng ôm lấy người đàn ông của cô rồi đẩy anh đến chân tường.
Cô kiễng chân ôm lấy cổ người ta, ngước khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại của mình, chớp chớp hàng mi cong cong, rưng rưng nước mắt: “Thương Yến Thời, sao anh lại không hôn em? Anh hôn nhẹ em một cái thôi, có được không?”
Giọng của cô gái mềm mại ngọt ngào, toàn thân lộ ra hơi thở mê người, yết hầu của người đàn ông từ trước đến nay lạnh lùng, hờ hững nay lại trượt lên trượt xuống, đôi mắt đen như mực ấy chứa đầy sự ham muốn, giọng nói cực kỳ nguy hiểm: “Đường Tâm, một khi mà anh hôn em thì em sẽ không có cơ hội buông tay đâu.”
“Vậy, còn muốn hôn không?”
Đêm đó, Đường Tâm cảm thấy mình đã thu hoạch một nụ hôn thật mỹ mãn.
- -
Một khoảng thời gian sau, cuối cùng Đường Tâm cũng cực khổ mà nhận được 99 cái hôn, còn thiếu một cái cuối cùng nữa là đủ.
Dưới ánh trăng mờ, Đường Tâm làm đổ ly rượu xuống áo sơ mi của người đàn ông, ngón tay mềm mại từng chút một ôm lấy lồng ngực ướt sũng của người đàn ông, nhắm mắt lại cong môi.
Thời khắc mấu chốt, Đường Tâm lấy lại trí nhớ, thì ra cô không xuyên sách.
Khi nhìn thấy mình sắp hôn người đàn ông kia, trái tim Đường Tâm nhảy lên liên hồi, mặt cũng đỏ lên, dịu dàng giải thích: “Cái kia, có thể không… không hôn không?”
Cô vừa ngước mắt lên nhìn thì đối diện với đôi mắt đen láy của Thương Yến Thời.
Người đàn ông lạnh lùng, đưa tay tháo chiếc mắt kính gọng vàng xuống, từ từ ôm cô vào trong lòng, nghiêng người cúi đầu.
Giọng nói ấm áp đầy từ tính còn rất lưu luyến, cảm giác cực kỳ có tính chiếm hữu: “Không thể.”
Một tuần tiếp theo, Đường Tâm không thể nào thoát khỏi phòng của Thương Yến Thời.
Hai người kết hôn với nhau hơn nửa năm nhưng rất hiếm khi gặp nhau.
Vốn dĩ mọi người tưởng rằng đây là một cuộc hôn nhân thương mại, khi đến kỳ hạn thì sẽ đường ai nấy đi, mỗi người tự tìm niềm vui cho riêng mình.
Mãi đến khi Đường Tâm gặp tai nạn giao thông. Sau khi tỉnh lại cô còn tưởng rằng mình đã xuyên vào một nhân vật làm bia đỡ đạn trong sách và gả cho nam chính Thương Yến Thời. Cô phải có được 100 nụ hôn của Thương Yến Thời thì mới có thể tiếp tục sống.
Nhưng Thương Yến Thời lại làm việc rất quyết đoán, lòng dạ sâu thăm thẳm, còn rất chán ghét mối quan hệ liên hôn với người vợ là cô đây.
Kết luận: Hôn ông chủ lớn này là một giấc mơ xa vời.
Vì thế sau khi thử nghiệm thất bại một loạt kỹ xảo hôn, thì tối hôm đó trong một bữa tiệc từ thiện, Đường Tâm không ngừng chuốc rượu cho Thương Yến Thời, cuối cùng để bản thân mình uống đến hai má đỏ rực, còn chưa hết hy vọng ôm lấy người đàn ông của cô rồi đẩy anh đến chân tường.
Cô kiễng chân ôm lấy cổ người ta, ngước khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại của mình, chớp chớp hàng mi cong cong, rưng rưng nước mắt: “Thương Yến Thời, sao anh lại không hôn em? Anh hôn nhẹ em một cái thôi, có được không?”
Giọng của cô gái mềm mại ngọt ngào, toàn thân lộ ra hơi thở mê người, yết hầu của người đàn ông từ trước đến nay lạnh lùng, hờ hững nay lại trượt lên trượt xuống, đôi mắt đen như mực ấy chứa đầy sự ham muốn, giọng nói cực kỳ nguy hiểm: “Đường Tâm, một khi mà anh hôn em thì em sẽ không có cơ hội buông tay đâu.”
“Vậy, còn muốn hôn không?”
Đêm đó, Đường Tâm cảm thấy mình đã thu hoạch một nụ hôn thật mỹ mãn.
- -
Một khoảng thời gian sau, cuối cùng Đường Tâm cũng cực khổ mà nhận được 99 cái hôn, còn thiếu một cái cuối cùng nữa là đủ.
Dưới ánh trăng mờ, Đường Tâm làm đổ ly rượu xuống áo sơ mi của người đàn ông, ngón tay mềm mại từng chút một ôm lấy lồng ngực ướt sũng của người đàn ông, nhắm mắt lại cong môi.
Thời khắc mấu chốt, Đường Tâm lấy lại trí nhớ, thì ra cô không xuyên sách.
Khi nhìn thấy mình sắp hôn người đàn ông kia, trái tim Đường Tâm nhảy lên liên hồi, mặt cũng đỏ lên, dịu dàng giải thích: “Cái kia, có thể không… không hôn không?”
Cô vừa ngước mắt lên nhìn thì đối diện với đôi mắt đen láy của Thương Yến Thời.
Người đàn ông lạnh lùng, đưa tay tháo chiếc mắt kính gọng vàng xuống, từ từ ôm cô vào trong lòng, nghiêng người cúi đầu.
Giọng nói ấm áp đầy từ tính còn rất lưu luyến, cảm giác cực kỳ có tính chiếm hữu: “Không thể.”
Một tuần tiếp theo, Đường Tâm không thể nào thoát khỏi phòng của Thương Yến Thời.
3.8
Ta mười tám tuổi xuân xanh, nhưng chưa có nổi một mống trượng phu.
Mẫu thân lo lắng vô cùng, mời biết bao bà mối, vất vả lắm mới định được hôn ước với vị thiếu gia nhỏ hơn ta hai tuổi của phủ Tướng quân. Ai ngờ đâu, ngày thành thân, vị thiếu gia kia lại mang theo thanh mai trúc mã bỏ trốn mất dạng.
Mọi người đều thở dài, tiếc cho tiểu thư phủ Thừa tướng lận đận đường tình duyên, e là cả đời phải làm lão cô nương rồi.
Ta chỉ cười, ánh mắt xuyên qua lớp khăn voan đỏ thắm, hướng về phía nam nhân đang ngồi uy nghiêm trên cao đường phủ Tướng quân.
Mục tiêu của ta, từ trước đến nay chỉ có một.
Mẫu thân lo lắng vô cùng, mời biết bao bà mối, vất vả lắm mới định được hôn ước với vị thiếu gia nhỏ hơn ta hai tuổi của phủ Tướng quân. Ai ngờ đâu, ngày thành thân, vị thiếu gia kia lại mang theo thanh mai trúc mã bỏ trốn mất dạng.
Mọi người đều thở dài, tiếc cho tiểu thư phủ Thừa tướng lận đận đường tình duyên, e là cả đời phải làm lão cô nương rồi.
Ta chỉ cười, ánh mắt xuyên qua lớp khăn voan đỏ thắm, hướng về phía nam nhân đang ngồi uy nghiêm trên cao đường phủ Tướng quân.
Mục tiêu của ta, từ trước đến nay chỉ có một.
5
"Thế thân" là một cuốn tiểu thuyết ABO cẩu huyết với đề tài thế thân của tổng tài bá đạo, nữ chính Thư Cẩn là bạn gái thế thân của bá tổng cặn bã, sau khi bị tên tra nam cặn bã và bạch nguyệt quang ngược đến khi lâm bệnh nặng, Thư Cẩn mệt mỏi, nàng quyết định từ bỏ.
Sau khi đoạn tình tuyệt ái thoát khỏi cặn bã, Thư Cẩn phát triển sự nghiệp, hoàn thành xuất sắc quá trình chuyển đổi hoa lệ từ một thế thân đáng thương thành hình tượng nữ chính phú bà.
Sau này, khi đối mặt với sự hối hận và thông báo của bá tổng, Thư Cẩn thậm chí còn tát một cái thật to.
Lúc bà đây cho không thì không cần, bây giờ còn muốn đóng vai theo đuổi vợ hỏa táng tràng với tôi à!
Cho đến khi tiểu thuyết kết thúc, Thư Cẩn vẫn không tha thứ cho tên cặn bã kia. Thay vào đó, nàng xinh đẹp một mình trong cuộc đời của một người phụ nữ giàu có.
Truyện này.......ừm, Thẩm Nhất Lan còn khá thích đọc.
Sau đó? Sau đó cô xuyên thành cô cô của Thẩm Lâm Thiên, bá tổng cặn bã trong quyển sách kia.
............
1
Nhìn nữ chính trước mặt khóc như hoa lê vướng hạt mưa, Thẩm Nhất Lan không nhịn được bước tới hỏi nàng: "Cô có khỏe không?"
2
Thẩm Lâm Thiên là một kẻ cặn bã.
Trước đây thì lừa dối tình cảm, ngoại tình với bạch nguyệt quang, sau khi chia tay còn uy hiếp Thư Cẩn giả làm bạn gái để giúp hắn ứng phó với cô nhỏ.
Đúng hẹn tới nhà, Thư Cẩn phát hiện cô nhỏ trước mắt này của Thẩm Lâm Thiên, không phải chính là chị gái đã cho nàng kẹo kia sao?
3
Buổi tối, Thư Cẩn lặng lẽ mở cửa phòng Thẩm Nhất Lan, thấp giọng hỏi: "Ngài ngủ chưa?"
Khác hẳn với vẻ rụt rè trên bàn ăn.
Chiếc váy của nàng rất táo bạo.
Nhưng Thẩm Nhất Lan lại không hề dao động:
"Sao cô lại đến đây?"
"Máy điều hòa trong phòng em hỏng rồi, đến chỗ ngài ngủ nhờ một đêm."
Thẩm Nhất Lan cau mày: "Lâm Thiên đâu?"
Thư Cẩn cụp mắt xuống, trong mắt rưng rưng nước mắt, "Chắc là ở chỗ bạch nguyệt quang."
Thẩm Nhất Lan nghĩ tới nữ chính đáng thương trong sách, thở dài: "Vào đi."
Thư Cẩn nghe vậy đi vào, thầm nghĩ, đúng như nàng đoán, Thẩm Nhất Lan dễ đối phó hơn nàng nghĩ.
Thẩm Lâm Thiên trước đó lừa dối qua lại với bạch nguyệt quang, đừng trách tôi tán tỉnh cô nhỏ của anh, tôi muốn làm dì nhỏ của anh! Trong lòng Thư Cẩn tràn ngập vui sướng báo thù.
Tuy nhiên............
Sau khi nàng ngủ một giấc tự nhiên tỉnh trong vòng tay Thẩm Nhất Lan, Thư Cẩn bối rối lẩm bẩm: "Thẩm Nhất Lan, có phải không được không?"
4
Sau này, khi Thẩm Lâm Thiên hối hận, muốn theo đuổi Thư Cẩn lần nữa, Thư Cẩn lại do dự.
Thẩm Nhất Lan rất tức giận, cô không hiểu chuyện này có gì mà do dự.
Nhưng Thư Cẩn còn hung dữ hơn cả cô ——
"Không suy xét tới Thẩm Lâm Thiên thì có thể làm sao! Chị lại không được!"
Thẩm Nhất Lan: "......Tôi không được?"
"Chị mà được sao? Bà đây một Omega thậm chí đã đưa đến cửa rồi chị còn không ăn. Chị được chắc?"
Thẩm Nhất Lan: "......"
Sau đó?
Sau đó Thẩm Nhất Lan trực tiếp kéo người vào phòng ngủ, nghiêm túc nói: "Tôi được."
Thư Cẩn:?!
+++Chỗ này gỡ mìn, nhất định phải xem++++
#Truyện ABO, không phải ABO truyền thống, bối cảnh giả thiết tương đối yếu, không có khí quan thứ hai#
#Nữ hai có nói chuyện yêu đương với cặn bã, thân khiết#
#Truyện được viết từ hai góc độ (nội dung trong chính văn thì góc nhìn của Thư Cẩn nhiều hơn, Thẩm Nhất Lan là công. Ở góc nhìn của Nhất Lan "lẫn nhau công" là ý chỉ trên góc nhìn, không phải cảm giác tư thế#
#Ngốc nghếch sảng, đừng dùng não#
#Nội dung liên quan đến sự nghiệp của hai người được tác giả tổng hợp sau khi tham khảo một số thông tin, vui lòng không so sánh với hiện thực#
#Đọc truyện là để vui vẻ, chúc bạn đọc truyện vui sướng.#
Sau khi đoạn tình tuyệt ái thoát khỏi cặn bã, Thư Cẩn phát triển sự nghiệp, hoàn thành xuất sắc quá trình chuyển đổi hoa lệ từ một thế thân đáng thương thành hình tượng nữ chính phú bà.
Sau này, khi đối mặt với sự hối hận và thông báo của bá tổng, Thư Cẩn thậm chí còn tát một cái thật to.
Lúc bà đây cho không thì không cần, bây giờ còn muốn đóng vai theo đuổi vợ hỏa táng tràng với tôi à!
Cho đến khi tiểu thuyết kết thúc, Thư Cẩn vẫn không tha thứ cho tên cặn bã kia. Thay vào đó, nàng xinh đẹp một mình trong cuộc đời của một người phụ nữ giàu có.
Truyện này.......ừm, Thẩm Nhất Lan còn khá thích đọc.
Sau đó? Sau đó cô xuyên thành cô cô của Thẩm Lâm Thiên, bá tổng cặn bã trong quyển sách kia.
............
1
Nhìn nữ chính trước mặt khóc như hoa lê vướng hạt mưa, Thẩm Nhất Lan không nhịn được bước tới hỏi nàng: "Cô có khỏe không?"
2
Thẩm Lâm Thiên là một kẻ cặn bã.
Trước đây thì lừa dối tình cảm, ngoại tình với bạch nguyệt quang, sau khi chia tay còn uy hiếp Thư Cẩn giả làm bạn gái để giúp hắn ứng phó với cô nhỏ.
Đúng hẹn tới nhà, Thư Cẩn phát hiện cô nhỏ trước mắt này của Thẩm Lâm Thiên, không phải chính là chị gái đã cho nàng kẹo kia sao?
3
Buổi tối, Thư Cẩn lặng lẽ mở cửa phòng Thẩm Nhất Lan, thấp giọng hỏi: "Ngài ngủ chưa?"
Khác hẳn với vẻ rụt rè trên bàn ăn.
Chiếc váy của nàng rất táo bạo.
Nhưng Thẩm Nhất Lan lại không hề dao động:
"Sao cô lại đến đây?"
"Máy điều hòa trong phòng em hỏng rồi, đến chỗ ngài ngủ nhờ một đêm."
Thẩm Nhất Lan cau mày: "Lâm Thiên đâu?"
Thư Cẩn cụp mắt xuống, trong mắt rưng rưng nước mắt, "Chắc là ở chỗ bạch nguyệt quang."
Thẩm Nhất Lan nghĩ tới nữ chính đáng thương trong sách, thở dài: "Vào đi."
Thư Cẩn nghe vậy đi vào, thầm nghĩ, đúng như nàng đoán, Thẩm Nhất Lan dễ đối phó hơn nàng nghĩ.
Thẩm Lâm Thiên trước đó lừa dối qua lại với bạch nguyệt quang, đừng trách tôi tán tỉnh cô nhỏ của anh, tôi muốn làm dì nhỏ của anh! Trong lòng Thư Cẩn tràn ngập vui sướng báo thù.
Tuy nhiên............
Sau khi nàng ngủ một giấc tự nhiên tỉnh trong vòng tay Thẩm Nhất Lan, Thư Cẩn bối rối lẩm bẩm: "Thẩm Nhất Lan, có phải không được không?"
4
Sau này, khi Thẩm Lâm Thiên hối hận, muốn theo đuổi Thư Cẩn lần nữa, Thư Cẩn lại do dự.
Thẩm Nhất Lan rất tức giận, cô không hiểu chuyện này có gì mà do dự.
Nhưng Thư Cẩn còn hung dữ hơn cả cô ——
"Không suy xét tới Thẩm Lâm Thiên thì có thể làm sao! Chị lại không được!"
Thẩm Nhất Lan: "......Tôi không được?"
"Chị mà được sao? Bà đây một Omega thậm chí đã đưa đến cửa rồi chị còn không ăn. Chị được chắc?"
Thẩm Nhất Lan: "......"
Sau đó?
Sau đó Thẩm Nhất Lan trực tiếp kéo người vào phòng ngủ, nghiêm túc nói: "Tôi được."
Thư Cẩn:?!
+++Chỗ này gỡ mìn, nhất định phải xem++++
#Truyện ABO, không phải ABO truyền thống, bối cảnh giả thiết tương đối yếu, không có khí quan thứ hai#
#Nữ hai có nói chuyện yêu đương với cặn bã, thân khiết#
#Truyện được viết từ hai góc độ (nội dung trong chính văn thì góc nhìn của Thư Cẩn nhiều hơn, Thẩm Nhất Lan là công. Ở góc nhìn của Nhất Lan "lẫn nhau công" là ý chỉ trên góc nhìn, không phải cảm giác tư thế#
#Ngốc nghếch sảng, đừng dùng não#
#Nội dung liên quan đến sự nghiệp của hai người được tác giả tổng hợp sau khi tham khảo một số thông tin, vui lòng không so sánh với hiện thực#
#Đọc truyện là để vui vẻ, chúc bạn đọc truyện vui sướng.#
4
Hán Việt: Cấp đại lão hắn ca xung hỉ sau (给大佬他哥冲喜后)
Tác giả: Lâm Bất Hoan (林不欢)
Thiết lập nhân vật: Dương quang đáng yêu đại mỹ nhân thụ (Trì Kính Dao) x Cao lãnh sủng thê đại lão công (Bùi Dã)
Thể loại: 1x1, ấm áp, xuyên sách, hệ thống, trúc mã, cổ đại, toàn truyện không ngược, giai đoạn đầu chủng điền, sau khi thành niên mới nói chuyện yêu đương ~
Tóm tắt:
Thụ xuyên sách vào nhân vật pháo hôi được bồi dưỡng làm mật thám để giết công - cũng chính là đại lão của truyện. Vì một vài lí do mà cốt truyện thay đổi, thụ lại thành con dâu nuôi từ bé của nhà công, cưới về để xung hỉ cho anh trai của công. Mới đầu công không thích thụ, nhưng do thụ biết công là đại lão, ra sức lấy lòng nên dần dần công cũng coi thụ như người nhà. Nhưng tới khi anh trai công khỏe lại, dẫn theo một cô gái về nói là muốn kết hôn. Công tức giận suýt từ mặt anh trai luôn, đến lúc này công mới biết thụ là nam. Xong bắt đầu tình tiết: ca ta không cần nam nhân, vậy để ta =)))))
Tác giả: Lâm Bất Hoan (林不欢)
Thiết lập nhân vật: Dương quang đáng yêu đại mỹ nhân thụ (Trì Kính Dao) x Cao lãnh sủng thê đại lão công (Bùi Dã)
Thể loại: 1x1, ấm áp, xuyên sách, hệ thống, trúc mã, cổ đại, toàn truyện không ngược, giai đoạn đầu chủng điền, sau khi thành niên mới nói chuyện yêu đương ~
Tóm tắt:
Thụ xuyên sách vào nhân vật pháo hôi được bồi dưỡng làm mật thám để giết công - cũng chính là đại lão của truyện. Vì một vài lí do mà cốt truyện thay đổi, thụ lại thành con dâu nuôi từ bé của nhà công, cưới về để xung hỉ cho anh trai của công. Mới đầu công không thích thụ, nhưng do thụ biết công là đại lão, ra sức lấy lòng nên dần dần công cũng coi thụ như người nhà. Nhưng tới khi anh trai công khỏe lại, dẫn theo một cô gái về nói là muốn kết hôn. Công tức giận suýt từ mặt anh trai luôn, đến lúc này công mới biết thụ là nam. Xong bắt đầu tình tiết: ca ta không cần nam nhân, vậy để ta =)))))
3.5
Lôi Kiệt Bân là một tác giả tiểu thuyết online cực kì nổi tiếng, chuyên về mảng ngôn tình,
Một hôm, anh và cô bạn gái thanh mai của mình đang thảo luận nên viết những cảnh tình cảm cao trào như thế nào, không ngờ cả hai vô tình thực hiện cảnh đó luôn.
Không lâu sau, anh lên chức cha.
Đoạn kịch nhỏ:
Một hôm, đại thần ngôn tình "Mộc Tuyết" đăng ảnh chụp hai tờ giấy chứng nhận kết hôn đỏ chót.
Mấy tháng sau, lại đăng một tấm ảnh chụp chân em bé, cap ghi: "Nhà có bé cún..."
Khi "Mộc Tuyết" nhận phỏng vấn bằng chữ trên weibo, có bạn trên mạng đặt câu hỏi: Làm thế nào mà có thể viết hơn một vạn chữ ngược văn trong thời gian mang thai, không sợ ảnh hưởng đến tâm trạng sao?
"Mộc Tuyết" trả lời: Bà xã tôi không xem ngược văn!
Nhóm bạn trên mạng:?????????
Tin tức đầu đề ngày thứ hai, "Thiên hậu ngôn tình" Mộc Tuyết đại thần cư nhiên là một người đàn ông!
Căn cứ theo sự tìm hiểu của hội người thèm thịt, nghe nói dung mạo còn đẹp đến nghịch thiên?
Nhân vật chính: Lôi Kiệt Bân, Trình Dĩnh Doanh
Một hôm, anh và cô bạn gái thanh mai của mình đang thảo luận nên viết những cảnh tình cảm cao trào như thế nào, không ngờ cả hai vô tình thực hiện cảnh đó luôn.
Không lâu sau, anh lên chức cha.
Đoạn kịch nhỏ:
Một hôm, đại thần ngôn tình "Mộc Tuyết" đăng ảnh chụp hai tờ giấy chứng nhận kết hôn đỏ chót.
Mấy tháng sau, lại đăng một tấm ảnh chụp chân em bé, cap ghi: "Nhà có bé cún..."
Khi "Mộc Tuyết" nhận phỏng vấn bằng chữ trên weibo, có bạn trên mạng đặt câu hỏi: Làm thế nào mà có thể viết hơn một vạn chữ ngược văn trong thời gian mang thai, không sợ ảnh hưởng đến tâm trạng sao?
"Mộc Tuyết" trả lời: Bà xã tôi không xem ngược văn!
Nhóm bạn trên mạng:?????????
Tin tức đầu đề ngày thứ hai, "Thiên hậu ngôn tình" Mộc Tuyết đại thần cư nhiên là một người đàn ông!
Căn cứ theo sự tìm hiểu của hội người thèm thịt, nghe nói dung mạo còn đẹp đến nghịch thiên?
Nhân vật chính: Lôi Kiệt Bân, Trình Dĩnh Doanh
4
Úc Đường và Lâm Tu Trúc gặp nhau trong một đám tang, nhanh chóng yêu nhau rồi kết hôn chóng vánh.
Trong đêm tân hôn, Úc Đường cảm thấy vợ chồng thì nên thành thật với nhau, vì vậy, y lột bỏ lớp da người, mở từng cái xương sườn, thể hiện phần nội tại của mình cho chồng mới cưới xem.
Lâm Tu Trúc sợ chết khiếp trước cảnh mở lòng (theo đúng nghĩa đen) rồi lăn đùng ra ngất, sau đó bị người ta ám sát khi được đưa đến bệnh viện điều trị.
Truyền thông vô lương tâm đưa tin người cầm quyền của nhà họ Lâm vui mừng phấn khích quá độ trong đêm tân hôn, tự làm mình chết queo.
Trong đám tang của Lâm Tu Trúc, góa phu được thừa hưởng gia tài kếch xù ôm di ảnh người chồng quá cố trên tay, trông trẻ tuổi, khờ khạo lại đáng thương.
Trong vai di ảnh được Úc Đường ôm trên tay, Lâm Tu Trúc chứng kiến đám tang của chính mình từ đầu tới đuôi.
Úc Đường rưng rưng nước mắt: “Tôi biết anh ấy tốt với tôi, trao cả trái tim cho tôi, cho nên tôi cũng muốn trao cả trái tim cho anh ấy, nhưng mà…”
Có người tích cực bày tỏ ngay tại chỗ: “Tôi cũng có thể trao cả trái tim của mình cho cậu!”
Úc Đường đưa dao gọt hoa quả ra: “Được thôi, vậy anh trao trái tim cho tôi đi.”
Người kia: “…”
Lâm Tu Trúc đang cố gắng trèo ra khỏi di ảnh: “Em yêu, nhìn anh này! Bây giờ anh cũng có thể trao cả trái tim theo đúng nghĩa đen này!”
Lâm Tu Trúc: “Vợ của tôi không thể miêu tả thì sao hả?!”
Lâm Tu Trúc: “Vợ tôi là quái vật cũng siêu đáng yêu biết chưa!!!”
Tags: 1v1, HE, tình đầu của nhau, đôi chồng chồng ngốc nghếch trời sinh một cặp.
Lâm Tu Trúc (công-ngáo ngơ chỉ biết có yêu đương về sau trở thành truyền thuyết đô thị) × Úc Đường (thụ-bụng dạ đen tối ưa diễn kịch nhưng chưa bao giờ là người). Câu chuyện thiên hướng hài hướng, có thêm yếu tố kỳ quái và Cthulhu phong cách Trung Hoa, rất nhiều “người” thích thụ nhưng không phải tình yêu đôi lứa.
Trong đêm tân hôn, Úc Đường cảm thấy vợ chồng thì nên thành thật với nhau, vì vậy, y lột bỏ lớp da người, mở từng cái xương sườn, thể hiện phần nội tại của mình cho chồng mới cưới xem.
Lâm Tu Trúc sợ chết khiếp trước cảnh mở lòng (theo đúng nghĩa đen) rồi lăn đùng ra ngất, sau đó bị người ta ám sát khi được đưa đến bệnh viện điều trị.
Truyền thông vô lương tâm đưa tin người cầm quyền của nhà họ Lâm vui mừng phấn khích quá độ trong đêm tân hôn, tự làm mình chết queo.
Trong đám tang của Lâm Tu Trúc, góa phu được thừa hưởng gia tài kếch xù ôm di ảnh người chồng quá cố trên tay, trông trẻ tuổi, khờ khạo lại đáng thương.
Trong vai di ảnh được Úc Đường ôm trên tay, Lâm Tu Trúc chứng kiến đám tang của chính mình từ đầu tới đuôi.
Úc Đường rưng rưng nước mắt: “Tôi biết anh ấy tốt với tôi, trao cả trái tim cho tôi, cho nên tôi cũng muốn trao cả trái tim cho anh ấy, nhưng mà…”
Có người tích cực bày tỏ ngay tại chỗ: “Tôi cũng có thể trao cả trái tim của mình cho cậu!”
Úc Đường đưa dao gọt hoa quả ra: “Được thôi, vậy anh trao trái tim cho tôi đi.”
Người kia: “…”
Lâm Tu Trúc đang cố gắng trèo ra khỏi di ảnh: “Em yêu, nhìn anh này! Bây giờ anh cũng có thể trao cả trái tim theo đúng nghĩa đen này!”
Lâm Tu Trúc: “Vợ của tôi không thể miêu tả thì sao hả?!”
Lâm Tu Trúc: “Vợ tôi là quái vật cũng siêu đáng yêu biết chưa!!!”
Tags: 1v1, HE, tình đầu của nhau, đôi chồng chồng ngốc nghếch trời sinh một cặp.
Lâm Tu Trúc (công-ngáo ngơ chỉ biết có yêu đương về sau trở thành truyền thuyết đô thị) × Úc Đường (thụ-bụng dạ đen tối ưa diễn kịch nhưng chưa bao giờ là người). Câu chuyện thiên hướng hài hướng, có thêm yếu tố kỳ quái và Cthulhu phong cách Trung Hoa, rất nhiều “người” thích thụ nhưng không phải tình yêu đôi lứa.
4.2
Trong giới thượng lưu khu vực thứ ba của Liên bang Đế quốc, ai cũng biết thiên kim nhà họ Tô, Tô Vãn, đã yêu Hách Dịch Thường nhiều năm. Hai nhà môn đăng hộ đối, hai người thanh mai trúc mã, nhưng đến hôm nay, trong ngày đại hôn, chú rể lại chạy mất!
Mọi người có người đồng cảm, có người chờ xem trò cười, nhưng cô dâu Tô Vãn lại vô cùng phấn khích! Chỉ cần hoàn thành hôn lễ này, cô sẽ không phải bị ép hôn nữa, cũng có lời giải thích với ông nội. Còn về việc chú rể không có? Thì đổi người khác thôi!
Sau đó, Tô Vãn tình cờ đụng vào một người đàn ông ở góc hành lang. Người đàn ông đó vô cùng anh tuấn, có đôi tai lông xù, chiếc đuôi lớn mềm mại, và đôi mắt to ướt át đang mong chờ nhìn cô. Tô Vãn lập tức quyết định: Chính là anh ta!
Kéo người đàn ông chạy, hệ thống trí não chính đăng ký kết hôn, hoàn thành mọi thủ tục hôn lễ trong một hơi! Tô Vãn nghĩ rằng đêm động phòng có thể bỏ qua, nhưng lại đúng lúc gặp phải sự bùng phát của anh ta.
Sau khi tỉnh dậy, cô phát hiện người đàn ông đêm qua vừa khóc nức nở vừa ôm cô hôn, chính là Chỉ huy số một của Đế quốc?
Tô Vãn: Chạy thôi, chạy thôi!
Nhưng một tháng sau, trong buổi lễ khai giảng của Đại học Đế quốc, Tô Vãn nhìn thấy vị Chỉ huy đại nhân cao quý, lạnh lùng trong bộ quân phục xanh đậm được đặt may riêng, và cô lập tức im bặt.
Cố Tước: Nghe nói có ai đó lợi dụng lúc tôi yếu đuối đã kéo tôi đi kết hôn, còn an ủi tôi?
Tô Vãn: Chưa nghe thấy, có lẽ là tin đồn!
Một ‘Cố Tước’ phiên bản thu nhỏ bên cạnh nhảy ra: Mẹ ơi, mẹ thực sự chưa nghe thấy sao?
Tô Vãn: ……
Mọi người có người đồng cảm, có người chờ xem trò cười, nhưng cô dâu Tô Vãn lại vô cùng phấn khích! Chỉ cần hoàn thành hôn lễ này, cô sẽ không phải bị ép hôn nữa, cũng có lời giải thích với ông nội. Còn về việc chú rể không có? Thì đổi người khác thôi!
Sau đó, Tô Vãn tình cờ đụng vào một người đàn ông ở góc hành lang. Người đàn ông đó vô cùng anh tuấn, có đôi tai lông xù, chiếc đuôi lớn mềm mại, và đôi mắt to ướt át đang mong chờ nhìn cô. Tô Vãn lập tức quyết định: Chính là anh ta!
Kéo người đàn ông chạy, hệ thống trí não chính đăng ký kết hôn, hoàn thành mọi thủ tục hôn lễ trong một hơi! Tô Vãn nghĩ rằng đêm động phòng có thể bỏ qua, nhưng lại đúng lúc gặp phải sự bùng phát của anh ta.
Sau khi tỉnh dậy, cô phát hiện người đàn ông đêm qua vừa khóc nức nở vừa ôm cô hôn, chính là Chỉ huy số một của Đế quốc?
Tô Vãn: Chạy thôi, chạy thôi!
Nhưng một tháng sau, trong buổi lễ khai giảng của Đại học Đế quốc, Tô Vãn nhìn thấy vị Chỉ huy đại nhân cao quý, lạnh lùng trong bộ quân phục xanh đậm được đặt may riêng, và cô lập tức im bặt.
Cố Tước: Nghe nói có ai đó lợi dụng lúc tôi yếu đuối đã kéo tôi đi kết hôn, còn an ủi tôi?
Tô Vãn: Chưa nghe thấy, có lẽ là tin đồn!
Một ‘Cố Tước’ phiên bản thu nhỏ bên cạnh nhảy ra: Mẹ ơi, mẹ thực sự chưa nghe thấy sao?
Tô Vãn: ……
3.8
Dạo gần đây Tiêu Chỉ bắt đầu nghiện ngập trò chơi thực tế ảo, đam mê bất diệt của cậu là đánh cướp boss của những người chơi khác, còn tặng quà, đi dạo, trải qua từng ngày hạnh phúc với anh trai bé bỏng A Sâm vừa hiền lành lại vừa xinh đẹp dễ ngượng nữa. Thế mà vừa tỉnh dậy, cậu bỗng phát hiện ra mình xuyên vào trò chơi, mà trò chơi đã không còn là phiên bản năm đó nữa.
Nghe nói lãnh chúa Hessen lạnh lùng hà khắc từng bị một người lừa tài gạt sắc, sau đó người ấy như bốc hơi khỏi thế gian, để hắn một mình chờ đợi người yêu suốt mấy trăm năm. Đến tận bây giờ, lệnh truy nã ấy vẫn còn hiệu lực, mà người kia lại chẳng thấy tăm hơi.
Tiêu Chỉ nhìn vào số vật phẩm không còn phát hành đang lấp lánh ánh vàng trong ba lô:…Đây chẳng phải là đang nói mình hả?
Vì giữ mạng nhỏ, cậu đành phải tự bước đi trên con đường đánh boss, hành người chơi, trở thành một huyền thoại trên lục địa rộng lớn này.
Thời thế loạn lạc, thái tử tạo phản bất ngờ bị giết chết.
Vật phẩm cao cấp xuất hiện trong hội đấu giá khiến mọi người khiếp sợ.
Thành cổ tưởng chừng như đã biến mất cả ngàn năm, bỗng nhiên xuất hiện trên nhân gian.
…
Tiêu Chỉ: “Đúng vậy, tất cả chuyện này đều là tôi làm.”
Sau đó cậu không cẩn thận có tí mà đã bị liệt vào danh sách thảo phạt lãnh chúa Hessen mất rồi.
Hoàng đế: “Dũng sĩ, tương lai nhân loại trông cậy hết vào ngài.”
Giáo hoàng: “Hãy đại diện cho chính nghĩa tiêu diệt tà ác đi!!!”
Người chơi: “Đại chiến lần này có đại lão tham gia, chúng ta nắm chắc phần thắng rồi.”
Tiêu Chỉ: “Đợi chút đã…”
Lãnh chúa Hessen: “Mạng của ta, nếu em muốn thì ta sẽ cho em, chỉ cần em chấp nhận giữ thi thể ta bên cạnh.”
Tiêu Chỉ: “Thật ra mấy trăm năm nay đã xảy ra chuyện gì thế?!! Trả lại anh trai bé bỏng dịu dàng cho tôi đi!!!”
Một câu giới thiệu vắn tắt: Sao tôi lại không biết thế này?
Lập ý: tương lai không thể biết trước được điều gì, nhưng ta có thể sống cho hiện tại.
Nghe nói lãnh chúa Hessen lạnh lùng hà khắc từng bị một người lừa tài gạt sắc, sau đó người ấy như bốc hơi khỏi thế gian, để hắn một mình chờ đợi người yêu suốt mấy trăm năm. Đến tận bây giờ, lệnh truy nã ấy vẫn còn hiệu lực, mà người kia lại chẳng thấy tăm hơi.
Tiêu Chỉ nhìn vào số vật phẩm không còn phát hành đang lấp lánh ánh vàng trong ba lô:…Đây chẳng phải là đang nói mình hả?
Vì giữ mạng nhỏ, cậu đành phải tự bước đi trên con đường đánh boss, hành người chơi, trở thành một huyền thoại trên lục địa rộng lớn này.
Thời thế loạn lạc, thái tử tạo phản bất ngờ bị giết chết.
Vật phẩm cao cấp xuất hiện trong hội đấu giá khiến mọi người khiếp sợ.
Thành cổ tưởng chừng như đã biến mất cả ngàn năm, bỗng nhiên xuất hiện trên nhân gian.
…
Tiêu Chỉ: “Đúng vậy, tất cả chuyện này đều là tôi làm.”
Sau đó cậu không cẩn thận có tí mà đã bị liệt vào danh sách thảo phạt lãnh chúa Hessen mất rồi.
Hoàng đế: “Dũng sĩ, tương lai nhân loại trông cậy hết vào ngài.”
Giáo hoàng: “Hãy đại diện cho chính nghĩa tiêu diệt tà ác đi!!!”
Người chơi: “Đại chiến lần này có đại lão tham gia, chúng ta nắm chắc phần thắng rồi.”
Tiêu Chỉ: “Đợi chút đã…”
Lãnh chúa Hessen: “Mạng của ta, nếu em muốn thì ta sẽ cho em, chỉ cần em chấp nhận giữ thi thể ta bên cạnh.”
Tiêu Chỉ: “Thật ra mấy trăm năm nay đã xảy ra chuyện gì thế?!! Trả lại anh trai bé bỏng dịu dàng cho tôi đi!!!”
Một câu giới thiệu vắn tắt: Sao tôi lại không biết thế này?
Lập ý: tương lai không thể biết trước được điều gì, nhưng ta có thể sống cho hiện tại.
3.1
Triệu Mộng Điềm có một bí mật nhỏ khó nói:
Cô yêu thầm bạn trai của bạn thân.
Bắt đầu từ cấp ba cho đến tận hiện tại.
Lúc biết bạn trai của bạn thân biến thành bạn trai cũ, bạn thân cũng tìm được hạnh phúc mới, cô vẫn không dám nhìn thẳng vào “tình cảm” này.
Cô chỉ yên lặng nhớ thương anh, giống như khi nhìn ngắm những ngôi sao trên bầu trời, thích nhưng không thể với tới.
Yêu thầm tựa như thưởng thức một tách trà, mùi hương thì thơm ngát nhưng uống vào lại đắng chát. Cuối cùng chỉ có thể lựa chọn nuốt xuống rồi chờ thời gian làm cho phai mờ đi …
Mãi đến một ngày, có một ông lão thần bí đưa cho cô một sợi dây tơ hồng, giúp cô gỡ bỏ mối tương tư nhiều năm.
° ° °
Tần Dạ nổi tiếng khó ở trong đám bạn bè thân thiết.
Tính tình nóng lạnh bất thường, đối với phụ nữ không chút mềm lòng, lúc nào cũng giữ vẻ mặt lạnh nhạt vô tình đúng với hình tượng tổng tài bá đạo.
Anh từng nói hùng hồn rằng vợ tương lai của mình phải thoả mãn đồng thời ba điều kiện thông minh, xinh đẹp, giàu có... Thiếu một thứ cũng không được.
Nếu không anh sẽ tình nguyện sống độc thân cả đời.
Sau này chính Tần Dạ đã bị vả mặt.
Anh gặp một cô gái mềm mại thích khóc, cô gái ấy ám ảnh anh giống như ma quỷ, khiến anh cưng chiều cô đến nỗi không ngừng được.
Thậm chí sau này cô gái nhỏ biến mất… anh còn điên cuồng đi tìm cô.
° ° °
Yêu – chính là chỉ cần có một tia hy vọng thì sẽ nguyện ý đi yêu người ấy.
Yêu – chính là không tiếc đánh vỡ nguyên tắc và liều mạng bảo vệ người trong lòng.
Nếu một ngày bạn gặp được người như thế, vậy đừng chần chờ, hãy mạnh mẽ mà yêu đi!!
Cô yêu thầm bạn trai của bạn thân.
Bắt đầu từ cấp ba cho đến tận hiện tại.
Lúc biết bạn trai của bạn thân biến thành bạn trai cũ, bạn thân cũng tìm được hạnh phúc mới, cô vẫn không dám nhìn thẳng vào “tình cảm” này.
Cô chỉ yên lặng nhớ thương anh, giống như khi nhìn ngắm những ngôi sao trên bầu trời, thích nhưng không thể với tới.
Yêu thầm tựa như thưởng thức một tách trà, mùi hương thì thơm ngát nhưng uống vào lại đắng chát. Cuối cùng chỉ có thể lựa chọn nuốt xuống rồi chờ thời gian làm cho phai mờ đi …
Mãi đến một ngày, có một ông lão thần bí đưa cho cô một sợi dây tơ hồng, giúp cô gỡ bỏ mối tương tư nhiều năm.
° ° °
Tần Dạ nổi tiếng khó ở trong đám bạn bè thân thiết.
Tính tình nóng lạnh bất thường, đối với phụ nữ không chút mềm lòng, lúc nào cũng giữ vẻ mặt lạnh nhạt vô tình đúng với hình tượng tổng tài bá đạo.
Anh từng nói hùng hồn rằng vợ tương lai của mình phải thoả mãn đồng thời ba điều kiện thông minh, xinh đẹp, giàu có... Thiếu một thứ cũng không được.
Nếu không anh sẽ tình nguyện sống độc thân cả đời.
Sau này chính Tần Dạ đã bị vả mặt.
Anh gặp một cô gái mềm mại thích khóc, cô gái ấy ám ảnh anh giống như ma quỷ, khiến anh cưng chiều cô đến nỗi không ngừng được.
Thậm chí sau này cô gái nhỏ biến mất… anh còn điên cuồng đi tìm cô.
° ° °
Yêu – chính là chỉ cần có một tia hy vọng thì sẽ nguyện ý đi yêu người ấy.
Yêu – chính là không tiếc đánh vỡ nguyên tắc và liều mạng bảo vệ người trong lòng.
Nếu một ngày bạn gặp được người như thế, vậy đừng chần chờ, hãy mạnh mẽ mà yêu đi!!