Trọng Sinh
296 Truyện
Sắp xếp theo
3.7
Bàng Lục Nhi là nữ nhân quyến rũ nhất làng Đại Trại, Trịnh Tuân bảo nàng chờ hắn, chờ để làm phu nhân của quan sai, có kiệu lớn cõng đi, có tỳ nữ sai bảo.
Bàng Lục Nhi nghe lời hắn, ngoan ngoãn chờ đợi cuối cùng treo cổ tự vẫn ở trên cây...
SC, 1v1, nữ chính trọng sinh, kẻ hèn yêu thương giúp đỡ chôn cất.
Bàng Lục Nhi nghe lời hắn, ngoan ngoãn chờ đợi cuối cùng treo cổ tự vẫn ở trên cây...
SC, 1v1, nữ chính trọng sinh, kẻ hèn yêu thương giúp đỡ chôn cất.
3.9
Ôn Chỉ Văn xuyên vào một quyển sách niên đại.
Nữ chủ trong quyển sách đó là người am hiểu lòng người, sau khi kết hôn liền sinh ba đứa con trai, lên được phòng khách, xuống được phòng bếp. Không chị dạy dỗ con cái rất tốt mà còn cực kỳ ủng hộ sự nghiệp của chồng, cả nhà được truyền thành một giai thoại tốt đẹp, chính là một người vợ tốt mẫu mực trong văn niên đại.
Mà Ôn Chỉ Văn là tổ đối chiếu của nữ chủ, vừa kiều vừa hay gây chuyện, dẫm phải vận may cứt chó mới có thể gả cho đứa con của trời trong đại viện là Vu Hoài Ngạn.
Tuy là như thế nhưng Ôn Chỉ Văn vẫn không thỏa mãn.
Sau khi kết hôn, bởi vì Vu Hoài Ngạn bận rộn sự nghiệp mà Ôn Chỉ Văn cả ngày nghi thần nghi quỷ rằng anh không trở về nhà là bởi vì đã có người phụ nữ khác ở bên ngoài, cô làm trời làm đất, làm tới trong nhà gà chó không yên, không biết đã phá hỏng bao nhiêu mối làm ăn của Vu Hoài Ngạn.
Cuối cùng Vu Hoài Ngạn không thể nhịn được nữa mà ly hôn với cô, có thể nói là hung hăng mà phụ trợ cho nam nữ chủ một phen.
Ôn Chỉ Văn xem kịch bản xong:...... Cô lựa chọn cá mặn.
*
Ngày đầu tiên kết hôn, Vu Hoài Ngạn nói với người vợ không quá quen thuộc của mình: “Công việc của anh rất bận——”
Lời nói còn chưa nói xong thì đã bị Ôn Chỉ Văn cắt ngang, đối phương nắm lấy tay anh chân thành nói: “Yên tâm, em tuyệt đối sẽ không quấy rầy anh!”
Một người chồng có nhiều tiền lại còn ít trở về nhà, đây quả thực chính là cuộc sống của thần tiên mà!
Vì thế, Ôn Chỉ Văn vui sướng mà bắt đầu cuộc sống cá mặn của cô.
Nữ chủ sáng sớm tinh mơ phải bò dậy nấu cơm cho cả nhà thì Ôn Chỉ Văn đang ngủ nướng một cách ngon lành.
Nữ chủ bị ba đứa con trai làm tức giận đến mức dậm chân thì Ôn Chỉ Văn đang vui vẻ mua sắm ở trung tâm thương mại vừa mới khai trương.
Nữ chủ chịu thương chịu khó mà chăm sóc người chồng say xỉn thì Ôn Chỉ Văn cầm điện thoại, lái xe ra ngoài hóng gió......
Nữ chủ: Mẹ nó! Đến tột cùng ai mới là tổ đối chiếu chứ!
Mà Ôn Chỉ Văn nhìn người chồng càng ngày càng chăm chỉ về nhà kia, rơi vào trầm tư:
Nói tốt là không hay về nhà rồi cơ mà!
Từ từ, anh đừng tới đây!
Tag: ngọt ngào, xuyên sách, niên đại, điền văn.
Một câu tóm tắt: Nói tốt là chồng vừa có tiền vừa không hay trở về nhà đâu rồi!
Lập ý: Dựa vào đôi tay sáng tạo tương lai hạnh phúc.
Nữ chủ trong quyển sách đó là người am hiểu lòng người, sau khi kết hôn liền sinh ba đứa con trai, lên được phòng khách, xuống được phòng bếp. Không chị dạy dỗ con cái rất tốt mà còn cực kỳ ủng hộ sự nghiệp của chồng, cả nhà được truyền thành một giai thoại tốt đẹp, chính là một người vợ tốt mẫu mực trong văn niên đại.
Mà Ôn Chỉ Văn là tổ đối chiếu của nữ chủ, vừa kiều vừa hay gây chuyện, dẫm phải vận may cứt chó mới có thể gả cho đứa con của trời trong đại viện là Vu Hoài Ngạn.
Tuy là như thế nhưng Ôn Chỉ Văn vẫn không thỏa mãn.
Sau khi kết hôn, bởi vì Vu Hoài Ngạn bận rộn sự nghiệp mà Ôn Chỉ Văn cả ngày nghi thần nghi quỷ rằng anh không trở về nhà là bởi vì đã có người phụ nữ khác ở bên ngoài, cô làm trời làm đất, làm tới trong nhà gà chó không yên, không biết đã phá hỏng bao nhiêu mối làm ăn của Vu Hoài Ngạn.
Cuối cùng Vu Hoài Ngạn không thể nhịn được nữa mà ly hôn với cô, có thể nói là hung hăng mà phụ trợ cho nam nữ chủ một phen.
Ôn Chỉ Văn xem kịch bản xong:...... Cô lựa chọn cá mặn.
*
Ngày đầu tiên kết hôn, Vu Hoài Ngạn nói với người vợ không quá quen thuộc của mình: “Công việc của anh rất bận——”
Lời nói còn chưa nói xong thì đã bị Ôn Chỉ Văn cắt ngang, đối phương nắm lấy tay anh chân thành nói: “Yên tâm, em tuyệt đối sẽ không quấy rầy anh!”
Một người chồng có nhiều tiền lại còn ít trở về nhà, đây quả thực chính là cuộc sống của thần tiên mà!
Vì thế, Ôn Chỉ Văn vui sướng mà bắt đầu cuộc sống cá mặn của cô.
Nữ chủ sáng sớm tinh mơ phải bò dậy nấu cơm cho cả nhà thì Ôn Chỉ Văn đang ngủ nướng một cách ngon lành.
Nữ chủ bị ba đứa con trai làm tức giận đến mức dậm chân thì Ôn Chỉ Văn đang vui vẻ mua sắm ở trung tâm thương mại vừa mới khai trương.
Nữ chủ chịu thương chịu khó mà chăm sóc người chồng say xỉn thì Ôn Chỉ Văn cầm điện thoại, lái xe ra ngoài hóng gió......
Nữ chủ: Mẹ nó! Đến tột cùng ai mới là tổ đối chiếu chứ!
Mà Ôn Chỉ Văn nhìn người chồng càng ngày càng chăm chỉ về nhà kia, rơi vào trầm tư:
Nói tốt là không hay về nhà rồi cơ mà!
Từ từ, anh đừng tới đây!
Tag: ngọt ngào, xuyên sách, niên đại, điền văn.
Một câu tóm tắt: Nói tốt là chồng vừa có tiền vừa không hay trở về nhà đâu rồi!
Lập ý: Dựa vào đôi tay sáng tạo tương lai hạnh phúc.
4.7
Tác giả: 米花
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Cổ Đại, HE, Ngược, Sủng, Cung Đấu, Chữa Lành
Team dịch: Tiểu Lạc Lạc
Giới thiệu:
Năm Chu Ngạn mười lăm tuổi, gia đình sa sút, khi hắn bị đưa vào phủ An vương làm thái giám, còn mang theo cả ta - một đứa con gái bám víu.
Đợi đến lúc hắn trở thành tâm phúc của An vương, gây dựng được cơ nghiệp lớn, liền tính toán dâng ta cho An vương làm trắc phi.
Năm đó ta đã đến tuổi cập kê, đêm hôm ấy đến phòng hắn, khẽ gọi: "Ca ca..."
Ánh mắt hắn u ám, khàn giọng đáp: "Kiệm Kiệm, muội đã suy nghĩ kỹ chưa, ta là thái giám."
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Cổ Đại, HE, Ngược, Sủng, Cung Đấu, Chữa Lành
Team dịch: Tiểu Lạc Lạc
Giới thiệu:
Năm Chu Ngạn mười lăm tuổi, gia đình sa sút, khi hắn bị đưa vào phủ An vương làm thái giám, còn mang theo cả ta - một đứa con gái bám víu.
Đợi đến lúc hắn trở thành tâm phúc của An vương, gây dựng được cơ nghiệp lớn, liền tính toán dâng ta cho An vương làm trắc phi.
Năm đó ta đã đến tuổi cập kê, đêm hôm ấy đến phòng hắn, khẽ gọi: "Ca ca..."
Ánh mắt hắn u ám, khàn giọng đáp: "Kiệm Kiệm, muội đã suy nghĩ kỹ chưa, ta là thái giám."
3.8
Mười năm yêu nhau, ta và Thẩm Kinh Mặc rõ ràng là một đôi trong mắt mọi người. Nhưng tại sao khi tỉnh lại, mọi người đều kì quái nhìn ta.
Họ nói rằng, ta và Thẩm Kinh Mặc chưa từng tiếp xúc với nhau, vị hôn phu của ta là người khác.
Bọn họ nói ta bị r·ối l·oạn tâm thần, nói ta không bình thường. Cha mẹ đau lòng, Lộ Trạch Khiêm cực lực che giấu thất vọng, Thẩm Kinh Mặc lạnh nhật, biến thành thanh đao cắm vào lòng ta.
Họ nói rằng, ta và Thẩm Kinh Mặc chưa từng tiếp xúc với nhau, vị hôn phu của ta là người khác.
Bọn họ nói ta bị r·ối l·oạn tâm thần, nói ta không bình thường. Cha mẹ đau lòng, Lộ Trạch Khiêm cực lực che giấu thất vọng, Thẩm Kinh Mặc lạnh nhật, biến thành thanh đao cắm vào lòng ta.
3.3
Mặt trời nhỏ thích diễn trò công VS Ảnh hậu lạnh lùng ngoài lạnh trong nóng thụ.
Đêm trước ngày kết hôn, Tô Nhan có một giấc mơ.
Trong mơ, cuộc hôn nhân cô tốn bao công sức gượng ép mới có được lại bắt đầu sụp đổ vào ba tháng sau ngày kết hôn.
Dù cô có làm gì chăng nữa Sở Ngữ Hâm cũng không buồn nhìn cô một lần, xa cách đến mức còn đáng sợ hơn người xa lạ.
Cô nói với bản thân rằng do tính cách Sở Ngữ Hâm lạnh lùng vậy thôi. Mãi đến khi nhìn thấy Sở Ngữ Hâm nở nụ cười rạng rỡ với người phụ nữ khác, cô lại không thể tìm được cớ lừa dối mình nữa.
Nhưng cô không cam lòng.
Vì vậy cô bước đến tuyên thệ chủ quyền, lại nhận được hai chữ “đừng phá” lạnh lùng của Sở Ngữ Hâm.
Cuối cùng cô hết hy vọng, dùng hết sức mình thẳng thắn bỏ đi, lại bị chiếc xe tải vượt đèn đỏ cướp đi tính mạng.
Nỗi đau khổ tột cùng trong mơ khiến lòng Tô Nhan vẫn còn sợ hãi, sau khi lướt đọc lịch sử trò chuyện của mình và Sở Ngữ Hâm, cuối cùng cô quyết định buông tay.
Cô tìm được Sở Ngữ Hâm: “Hôn lễ ngày mai hủy bỏ nhé!”
Sở Ngữ Hâm rũ mắt: “Ừ.”
Cái ngày Tô Nhan hoàn toàn buông tay, Sở Ngữ Hâm hai mắt đỏ hoe xuất hiện trước mặt cô, vươn tay định nắm lấy tay cô lại bị cô nhanh nhẹn né tránh.
Đến sau này, bất kể Tô Nhan đi đến đâu, mỗi khi quay đầu lại đều nhìn thấy đôi mắt ướt át và khuôn mặt đầy vẻ hối hận của Sở Ngữ Hâm. Làm cô nhớ đến một câu trong sách: Kẻ theo đuổi trước là kẻ thua cuộc.
Trước khi buông tay Tô Nhan hoàn toàn là kẻ thua. Sau khi buông bỏ lại thành kẻ chiến thắng chẳng biết từ lúc nào.
Ngữ Hâm, cậu nói cậu sai rồi, hối hận rồi, nhưng mình cũng đã không còn yêu cậu.
Giọng nói Sở Ngữ Hâm run rẩy: “Không sao, có mình yêu cậu là đủ.” Nàng cẩn thận nhích từng bước một, dưới ánh đèn vàng mờ ảo, hai bóng người trên mặt đất trùng điệp đan chéo vào nhau.
PS:
1: Song trọng sinh, sau này Sở Ngữ Hâm cũng mơ thấy chuyện kiếp trước.
2: Kiếp trước và kiếp này không phải Sở Ngữ Hâm không yêu, có uẩn khúc khác.
Đêm trước ngày kết hôn, Tô Nhan có một giấc mơ.
Trong mơ, cuộc hôn nhân cô tốn bao công sức gượng ép mới có được lại bắt đầu sụp đổ vào ba tháng sau ngày kết hôn.
Dù cô có làm gì chăng nữa Sở Ngữ Hâm cũng không buồn nhìn cô một lần, xa cách đến mức còn đáng sợ hơn người xa lạ.
Cô nói với bản thân rằng do tính cách Sở Ngữ Hâm lạnh lùng vậy thôi. Mãi đến khi nhìn thấy Sở Ngữ Hâm nở nụ cười rạng rỡ với người phụ nữ khác, cô lại không thể tìm được cớ lừa dối mình nữa.
Nhưng cô không cam lòng.
Vì vậy cô bước đến tuyên thệ chủ quyền, lại nhận được hai chữ “đừng phá” lạnh lùng của Sở Ngữ Hâm.
Cuối cùng cô hết hy vọng, dùng hết sức mình thẳng thắn bỏ đi, lại bị chiếc xe tải vượt đèn đỏ cướp đi tính mạng.
Nỗi đau khổ tột cùng trong mơ khiến lòng Tô Nhan vẫn còn sợ hãi, sau khi lướt đọc lịch sử trò chuyện của mình và Sở Ngữ Hâm, cuối cùng cô quyết định buông tay.
Cô tìm được Sở Ngữ Hâm: “Hôn lễ ngày mai hủy bỏ nhé!”
Sở Ngữ Hâm rũ mắt: “Ừ.”
Cái ngày Tô Nhan hoàn toàn buông tay, Sở Ngữ Hâm hai mắt đỏ hoe xuất hiện trước mặt cô, vươn tay định nắm lấy tay cô lại bị cô nhanh nhẹn né tránh.
Đến sau này, bất kể Tô Nhan đi đến đâu, mỗi khi quay đầu lại đều nhìn thấy đôi mắt ướt át và khuôn mặt đầy vẻ hối hận của Sở Ngữ Hâm. Làm cô nhớ đến một câu trong sách: Kẻ theo đuổi trước là kẻ thua cuộc.
Trước khi buông tay Tô Nhan hoàn toàn là kẻ thua. Sau khi buông bỏ lại thành kẻ chiến thắng chẳng biết từ lúc nào.
Ngữ Hâm, cậu nói cậu sai rồi, hối hận rồi, nhưng mình cũng đã không còn yêu cậu.
Giọng nói Sở Ngữ Hâm run rẩy: “Không sao, có mình yêu cậu là đủ.” Nàng cẩn thận nhích từng bước một, dưới ánh đèn vàng mờ ảo, hai bóng người trên mặt đất trùng điệp đan chéo vào nhau.
PS:
1: Song trọng sinh, sau này Sở Ngữ Hâm cũng mơ thấy chuyện kiếp trước.
2: Kiếp trước và kiếp này không phải Sở Ngữ Hâm không yêu, có uẩn khúc khác.
4.2
Thể loại: Đam mỹ, tinh tế, tương lai, ABO, trùng sinh, cường cường, ngọt sủng, sảng văn, vả mặt, cưới trước yêu sau, chủ công, AxA, không H, HE.
Nhân vật chính: Dung Thời (công) x Tống Du (thụ)
Công: nỗ lực để trở thành một sinh viên lười biếng kém cỏi; lạnh lùng, độc miệng & Thụ: anh quậy tôi cũng quậy, điên rồ, đẹp trai, thích nói chuyện bằng nắm đấm.
Giới thiệu vắn tắt: Alpha hàng đầu nên sánh vai với Alpha hàng đầu.
Dàn ý: Tình yêu đẹp nhất là cùng lớn lên, kề vai sát cánh tạo nên thành tựu.
Dung Thời trời sinh thông minh, tuấn tú, tàn nhẫn. Lập nhiều chiến công hiển hách nên chưa tới ba mươi tuổi hắn được phong hàm thiếu tướng, được công nhận là Alpha hàng đầu. Rồi hắn bất ngờ bị cuốn vào vòng xoáy tranh giành quyền lực, bởi kiên quyết cự tuyệt cưỡng chế ghép đôi mà thân hãm trong ngục tối.
Mở mắt tỉnh dậy, hắn sống lại vào năm mười tám tuổi.
Đọc giấy báo nhập học vừa được gửi tới, hắn quyết định che giấu tài năng để điều tra chân tướng.
Tại lễ khai giảng, một câu phát biểu "Tôi đến đây để quậy phá" của Dung Thời đã tạo nên sóng to gió lớn.
Con trai một kẻ đào ngũ, nhập học gian lận, tư tưởng rác rưởi – trở thành đề tài nóng được bàn tán sôi nổi trong Học viện quân sự.
Hắn cho rằng như vậy đã đủ hạ thấp mình, thế mà vẫn bị nhóm Omega đổ xô tới xem mặt nên hắn dứt khoát tuyên bố:
"Tôi thích Alpha."
Tay Dung Thời chỉ bừa vào đám đông: "Đặc biệt là kiểu vừa đẹp trai vừa quyến rũ như cậu bạn kia kìa."
Tống Du: "???"
***
Tống Du thân là nhị vương tử của Đế Quốc nhưng luôn lấn át đại vương tử, để tránh mũi nhọn quá bén, cậu che giấu thân phận rồi tới Học viện Quân sự Trung ương rèn luyện.
Ngày nhập học, cậu bị một tên Alpha tuấn tú chỉ thẳng vào mặt, tuyên bố một câu như thế.
Tống Du: "Tốt thôi, vậy thì chúng ta kết hôn đi."
Dung Thời: "???"
Nhóm Omega:?!!
***
Trong cuộc chiến mô phỏng, một đội viên suýt mất mạng, thời khắc cuối cùng, Dung Thời giơ tay chém xuống, cứu người trong hiểm cảnh.
Các đội viên khác: "Đờ mờ! Thực ra anh rất xuất sắc có phải không?"
Vẻ mặt lạnh lùng, Dung Thời lướt ngang qua: "Chó ngáp phải ruồi ấy mà."
#Tôi không muốn nhưng tay chân cứ tự giác hành động#
Dung Thời chưa từng gặp mặt mối tình đầu, hắn nghĩ đối phương nhất định là một Omega tươi tắn đáng yêu.
Để bù đắp tiếc nuối kiếp trước, hắn quyết định hẹn gặp đối phương.
《Phú bà nhỏ, chúng ta gặp mặt đi?》
Nhắn tin xong, hắn nghe thấy thiết bị đầu cuối của Tống Du vang lên.
Đối phương liếc mắt đọc xong thì sáp lại gần hắn và hỏi: "Này, anh có biết khi gặp mặt Omega cần phải chú ý những gì không?"
Dung Thời: "... Hiện giờ có khả năng cậu ấy chẳng muốn gặp cậu đâu."
***
Lưu ý:
1, 1v1
2, Giai đoạn trước học đường giai đoạn sau chiến trường, theo hướng hành động kịch tính.
Nhân vật chính: Dung Thời (công) x Tống Du (thụ)
Công: nỗ lực để trở thành một sinh viên lười biếng kém cỏi; lạnh lùng, độc miệng & Thụ: anh quậy tôi cũng quậy, điên rồ, đẹp trai, thích nói chuyện bằng nắm đấm.
Giới thiệu vắn tắt: Alpha hàng đầu nên sánh vai với Alpha hàng đầu.
Dàn ý: Tình yêu đẹp nhất là cùng lớn lên, kề vai sát cánh tạo nên thành tựu.
Dung Thời trời sinh thông minh, tuấn tú, tàn nhẫn. Lập nhiều chiến công hiển hách nên chưa tới ba mươi tuổi hắn được phong hàm thiếu tướng, được công nhận là Alpha hàng đầu. Rồi hắn bất ngờ bị cuốn vào vòng xoáy tranh giành quyền lực, bởi kiên quyết cự tuyệt cưỡng chế ghép đôi mà thân hãm trong ngục tối.
Mở mắt tỉnh dậy, hắn sống lại vào năm mười tám tuổi.
Đọc giấy báo nhập học vừa được gửi tới, hắn quyết định che giấu tài năng để điều tra chân tướng.
Tại lễ khai giảng, một câu phát biểu "Tôi đến đây để quậy phá" của Dung Thời đã tạo nên sóng to gió lớn.
Con trai một kẻ đào ngũ, nhập học gian lận, tư tưởng rác rưởi – trở thành đề tài nóng được bàn tán sôi nổi trong Học viện quân sự.
Hắn cho rằng như vậy đã đủ hạ thấp mình, thế mà vẫn bị nhóm Omega đổ xô tới xem mặt nên hắn dứt khoát tuyên bố:
"Tôi thích Alpha."
Tay Dung Thời chỉ bừa vào đám đông: "Đặc biệt là kiểu vừa đẹp trai vừa quyến rũ như cậu bạn kia kìa."
Tống Du: "???"
***
Tống Du thân là nhị vương tử của Đế Quốc nhưng luôn lấn át đại vương tử, để tránh mũi nhọn quá bén, cậu che giấu thân phận rồi tới Học viện Quân sự Trung ương rèn luyện.
Ngày nhập học, cậu bị một tên Alpha tuấn tú chỉ thẳng vào mặt, tuyên bố một câu như thế.
Tống Du: "Tốt thôi, vậy thì chúng ta kết hôn đi."
Dung Thời: "???"
Nhóm Omega:?!!
***
Trong cuộc chiến mô phỏng, một đội viên suýt mất mạng, thời khắc cuối cùng, Dung Thời giơ tay chém xuống, cứu người trong hiểm cảnh.
Các đội viên khác: "Đờ mờ! Thực ra anh rất xuất sắc có phải không?"
Vẻ mặt lạnh lùng, Dung Thời lướt ngang qua: "Chó ngáp phải ruồi ấy mà."
#Tôi không muốn nhưng tay chân cứ tự giác hành động#
Dung Thời chưa từng gặp mặt mối tình đầu, hắn nghĩ đối phương nhất định là một Omega tươi tắn đáng yêu.
Để bù đắp tiếc nuối kiếp trước, hắn quyết định hẹn gặp đối phương.
《Phú bà nhỏ, chúng ta gặp mặt đi?》
Nhắn tin xong, hắn nghe thấy thiết bị đầu cuối của Tống Du vang lên.
Đối phương liếc mắt đọc xong thì sáp lại gần hắn và hỏi: "Này, anh có biết khi gặp mặt Omega cần phải chú ý những gì không?"
Dung Thời: "... Hiện giờ có khả năng cậu ấy chẳng muốn gặp cậu đâu."
***
Lưu ý:
1, 1v1
2, Giai đoạn trước học đường giai đoạn sau chiến trường, theo hướng hành động kịch tính.
3.7
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Trọng sinh, Hào môn thế gia, Cường cường, Chủ thụ, Sảng văn, Nhẹ nhàng, 1v1
Văn án:
Bạn trai có bệnh chiếm hữu quá nặng, thích khống chế mọi thứ, từ tin nhắn, điện thoại, thư từ qua lại anh ta đều phải xem.
Hứa Hạc tức giận nói chia tay, nhưng người kia sống chết không đồng ý, còn lấy danh nghĩa dưỡng bệnh giam cầm cậu ba năm.
Ba năm sống cùng tên bệnh hoạn, chiếm hữu giống như biến thái, Hứa Hạc mỗi ngày đều sống trong nước sôi lửa bỏng.
Thật vất vả trời cao mới cho cậu một cơ hội sống lại, trở lại trước khi được tỏ tình 1 ngày, chỉ cần từ chối lời tỏ tình, sau này trời cao mặc chim bay, biển rộng tùy cá lội.
Nhưng mà...
Công: Cảm tạ trời cao cho anh một cơ hội nữa theo đuổi em.
Trăm triệu không nghĩ tới bạn trai cũng sống lại (ー△ー).
Si hán công × nam thần thụ, sủngx3.
Bối cảnh hiện đại, hôn nhân đồng tính hợp pháp. Truyện theo góc nhìn của Hứa Hạc, không thể tin hoàn toàn.
Văn án:
Bạn trai có bệnh chiếm hữu quá nặng, thích khống chế mọi thứ, từ tin nhắn, điện thoại, thư từ qua lại anh ta đều phải xem.
Hứa Hạc tức giận nói chia tay, nhưng người kia sống chết không đồng ý, còn lấy danh nghĩa dưỡng bệnh giam cầm cậu ba năm.
Ba năm sống cùng tên bệnh hoạn, chiếm hữu giống như biến thái, Hứa Hạc mỗi ngày đều sống trong nước sôi lửa bỏng.
Thật vất vả trời cao mới cho cậu một cơ hội sống lại, trở lại trước khi được tỏ tình 1 ngày, chỉ cần từ chối lời tỏ tình, sau này trời cao mặc chim bay, biển rộng tùy cá lội.
Nhưng mà...
Công: Cảm tạ trời cao cho anh một cơ hội nữa theo đuổi em.
Trăm triệu không nghĩ tới bạn trai cũng sống lại (ー△ー).
Si hán công × nam thần thụ, sủngx3.
Bối cảnh hiện đại, hôn nhân đồng tính hợp pháp. Truyện theo góc nhìn của Hứa Hạc, không thể tin hoàn toàn.
2.9
Sau khi tôi qua đời, Thẩm Hạc Chi 80 tuổi kết hôn với mối tình đầu 78 tuổi của hắn.
Ngày đó, vị giáo sư tài chính học cao ngạo lạnh lùng cả đời, lại để lộ ra nụ cười yêu chiều.
“Cảm ơn thời gian, cuối cùng tôi cũng cưới được người con gái tôi thích hồi còn trẻ rồi.”
Đôi tình nhân vượt qua hơn nửa thế kỷ, cuối cùng gương vỡ lại lành, đến trời đất cũng phải cảm động.
Mà tôi - người vợ thuở đầu bầu bạn với hắn cả đời, vậy mà ngay cả cái tên cũng không được nhắc đến...
Ngày đó, vị giáo sư tài chính học cao ngạo lạnh lùng cả đời, lại để lộ ra nụ cười yêu chiều.
“Cảm ơn thời gian, cuối cùng tôi cũng cưới được người con gái tôi thích hồi còn trẻ rồi.”
Đôi tình nhân vượt qua hơn nửa thế kỷ, cuối cùng gương vỡ lại lành, đến trời đất cũng phải cảm động.
Mà tôi - người vợ thuở đầu bầu bạn với hắn cả đời, vậy mà ngay cả cái tên cũng không được nhắc đến...
3.7
Ta là tai tinh, muội muội là phúc tinh.
Muội ấy gả vào vương phủ làm phi tử, còn ta chỉ có thể gả cho phú thương giàu có vô sỉ làm vợ kế.
Vì sao à?
Vì muội muội ta cần bạc may xiêm y, thưởng cho nô tài, còn nhà chồng ta thì lại có tiền.
Ai ngờ Vương gia mưu phản bất thành, muội muội bị liên lụy chém đầu.
Trước khi hành hình, muội muội không muốn thấy ta bình an phú quý nên đã vu oan cho nhà ta tham gia mưu phản.
Đúng như ý muốn của muội ấy, cả nhà chồng nhà đẻ ta đều bị tịch thu hết tài sản, tất thảy 140 người bị lôi ra ch/é/m đầu.
Sau đó cả nhà ta cùng trùng sinh.
Muội muội khóc lóc nói không muốn gả vào vương phủ nữa, tỷ phu tốt hơn, muốn gả cho tỷ phu.
Nương ta ôm muội muội: “Cũng đúng, đời trước tỷ phu con là thương gia giàu có, sau khi đón dâu liền hồi tâm chuyển ý, chỉ yêu mình tỷ tỷ con. Vẻ ngoài hắn cũng đẹp, tính tình tốt, con gả cho hắn sẽ được hưởng phúc.”
Cha lạnh lùng nhìn ta: “Con là trưởng tỷ, nhường muội muội đi.”
Ta mỉm cười gật đầu: “Đương nhiên là phải nhường rồi.”
Chỉ là muội muội à… Muội có chắc đó là nơi tốt không?
Muội ấy gả vào vương phủ làm phi tử, còn ta chỉ có thể gả cho phú thương giàu có vô sỉ làm vợ kế.
Vì sao à?
Vì muội muội ta cần bạc may xiêm y, thưởng cho nô tài, còn nhà chồng ta thì lại có tiền.
Ai ngờ Vương gia mưu phản bất thành, muội muội bị liên lụy chém đầu.
Trước khi hành hình, muội muội không muốn thấy ta bình an phú quý nên đã vu oan cho nhà ta tham gia mưu phản.
Đúng như ý muốn của muội ấy, cả nhà chồng nhà đẻ ta đều bị tịch thu hết tài sản, tất thảy 140 người bị lôi ra ch/é/m đầu.
Sau đó cả nhà ta cùng trùng sinh.
Muội muội khóc lóc nói không muốn gả vào vương phủ nữa, tỷ phu tốt hơn, muốn gả cho tỷ phu.
Nương ta ôm muội muội: “Cũng đúng, đời trước tỷ phu con là thương gia giàu có, sau khi đón dâu liền hồi tâm chuyển ý, chỉ yêu mình tỷ tỷ con. Vẻ ngoài hắn cũng đẹp, tính tình tốt, con gả cho hắn sẽ được hưởng phúc.”
Cha lạnh lùng nhìn ta: “Con là trưởng tỷ, nhường muội muội đi.”
Ta mỉm cười gật đầu: “Đương nhiên là phải nhường rồi.”
Chỉ là muội muội à… Muội có chắc đó là nơi tốt không?
4
Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Trùng sinh, học đường, chủ thụ, Nhẹ nhàng, Ấm áp, 1v1, Công yêu thầm, Chữa lành.
Giới thiệu
✰∘₊✧──────✧₊∘
CP: Lạnh lùng học giỏi thụ x Giả bạo lực học kém công
Bách Dịch Nhiên, đối tượng xem mắt của Ngu Thư Niên.
Trong ấn tượng của Ngu Thư Niên chưa từng xuất hiện cái tên Bách Dịch Nhiên, cũng không nhớ rõ có giao tình gì với hắn. Lần đầu gặp mặt, xe tải mất lái, Bách Dịch Nhiên đã dùng thân mình che chở cho cậu, trước khi mất đi ý thức Ngu Thư Niên chỉ kịp nghe thấy Bách Dịch Nhiên nói: "Cậu không sao là tốt rồi."
Lại mở mắt ra, Ngu Thư Niên phát hiện mình đã trở về thời cấp ba. Cũng phát hiện ra người không hề tồn tại trong ký ức ấy, từng là bạn học cấp ba của cậu.
Ngu Thư Niên muốn làm rõ mọi chuyện.
Lúc đi tìm Bách Dịch Nhiên lại vô tình bắt gặp Bách Dịch Nhiên đang đè một tên côn đồ xuống đất. Tên côn đồ đó trông có vẻ quen mắt, hình như là kẻ đã dọa dẫm cậu trong giờ kiểm tra, nếu không đưa bài cho hắn chép thì sẽ chặn đường đánh cậu.
Bách Dịch Nhiên mặt không chút biểu cảm, nghiến răng nghiến lợi nói: "Để tao thấy mày tìm Ngu Thư Niên nữa, tao sẽ--"
Lời còn chưa dứt đã im bặt khi bốn mắt chạm nhau với Ngu Thư Niên. Tên côn đồ hoảng hốt bỏ chạy.
Bách Dịch Nhiên luống cuống tay chân: "Tôi... nó... cái đó..."
Ngu Thư Niên nhìn vết thương trên mặt hắn, đưa tay đưa cho hắn một miếng băng cá nhân.
Tên côn đồ vừa buông lời hung ác xong đã biến mất, sữa xuất hiện trên bàn vào buổi sáng, nước đá sau giờ thể dục mùa hè... Ngu Thư Niên nghĩ, rất nhiều chuyện khó hiểu ở kiếp trước, giờ phút này dường như đã có câu trả lời.
Hướng dẫn đọc:
Weibo của tác giả:@三千偶尔失眠
1. Một tiểu thuyết nhẹ nhàng, ấm áp, dễ chịu và ngọt ngào, không có đau khổ, chỉ có bánh ngọt nhỏ.
2. Có những thiết lập riêng tư, không đem bất kỳ "người, vật, sự việc" nào trong truyện vào thực tại, không đem bất kỳ "người, vật, sự việc" nào trong truyện vào thực tại, không đem bất kỳ "người, vật, sự việc" nào trong truyện vào thực tại!
3. Nhân vật chính vô cùng hoàn hảo, loại hoàn hảo vượt qua rào cản giới hạn của chiều không gian, xin đừng so sánh với con người thật, xin cảm ơn.
Nhãn mục nội dung: Tuổi học trò, tình yêu sâu sắc, sống lại, học đường.
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Ngu Thư Niên, Bách Dịch Nhiên ┃ Nhân vật phụ: ┃ Khác:
Mô tả ngắn gọn: Yêu em là cả một kế hoạch dài hơi được ấp ủ kỹ càng.
Châm ngôn: Cuộc đời rất ngắn ngủi, đừng để lại tiếc nuối.
Giới thiệu
✰∘₊✧──────✧₊∘
CP: Lạnh lùng học giỏi thụ x Giả bạo lực học kém công
Bách Dịch Nhiên, đối tượng xem mắt của Ngu Thư Niên.
Trong ấn tượng của Ngu Thư Niên chưa từng xuất hiện cái tên Bách Dịch Nhiên, cũng không nhớ rõ có giao tình gì với hắn. Lần đầu gặp mặt, xe tải mất lái, Bách Dịch Nhiên đã dùng thân mình che chở cho cậu, trước khi mất đi ý thức Ngu Thư Niên chỉ kịp nghe thấy Bách Dịch Nhiên nói: "Cậu không sao là tốt rồi."
Lại mở mắt ra, Ngu Thư Niên phát hiện mình đã trở về thời cấp ba. Cũng phát hiện ra người không hề tồn tại trong ký ức ấy, từng là bạn học cấp ba của cậu.
Ngu Thư Niên muốn làm rõ mọi chuyện.
Lúc đi tìm Bách Dịch Nhiên lại vô tình bắt gặp Bách Dịch Nhiên đang đè một tên côn đồ xuống đất. Tên côn đồ đó trông có vẻ quen mắt, hình như là kẻ đã dọa dẫm cậu trong giờ kiểm tra, nếu không đưa bài cho hắn chép thì sẽ chặn đường đánh cậu.
Bách Dịch Nhiên mặt không chút biểu cảm, nghiến răng nghiến lợi nói: "Để tao thấy mày tìm Ngu Thư Niên nữa, tao sẽ--"
Lời còn chưa dứt đã im bặt khi bốn mắt chạm nhau với Ngu Thư Niên. Tên côn đồ hoảng hốt bỏ chạy.
Bách Dịch Nhiên luống cuống tay chân: "Tôi... nó... cái đó..."
Ngu Thư Niên nhìn vết thương trên mặt hắn, đưa tay đưa cho hắn một miếng băng cá nhân.
Tên côn đồ vừa buông lời hung ác xong đã biến mất, sữa xuất hiện trên bàn vào buổi sáng, nước đá sau giờ thể dục mùa hè... Ngu Thư Niên nghĩ, rất nhiều chuyện khó hiểu ở kiếp trước, giờ phút này dường như đã có câu trả lời.
Hướng dẫn đọc:
Weibo của tác giả:@三千偶尔失眠
1. Một tiểu thuyết nhẹ nhàng, ấm áp, dễ chịu và ngọt ngào, không có đau khổ, chỉ có bánh ngọt nhỏ.
2. Có những thiết lập riêng tư, không đem bất kỳ "người, vật, sự việc" nào trong truyện vào thực tại, không đem bất kỳ "người, vật, sự việc" nào trong truyện vào thực tại, không đem bất kỳ "người, vật, sự việc" nào trong truyện vào thực tại!
3. Nhân vật chính vô cùng hoàn hảo, loại hoàn hảo vượt qua rào cản giới hạn của chiều không gian, xin đừng so sánh với con người thật, xin cảm ơn.
Nhãn mục nội dung: Tuổi học trò, tình yêu sâu sắc, sống lại, học đường.
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Ngu Thư Niên, Bách Dịch Nhiên ┃ Nhân vật phụ: ┃ Khác:
Mô tả ngắn gọn: Yêu em là cả một kế hoạch dài hơi được ấp ủ kỹ càng.
Châm ngôn: Cuộc đời rất ngắn ngủi, đừng để lại tiếc nuối.
3.3
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, HE, Tình cảm, Huyền huyễn, H văn, Xuyên việt, Ngọt sủng, Trọng sinh, Cung đình hầu tước, Cận thủy lâu đài, Duyên trời tác hợp, Linh dị thần quái, 1v1
Thẩm Uyên cho rằng mình có thể thành công, có thể khiến ba mẹ tự hào, nhưng sau đó cô lại bị bệnh nan y.
Cuối cùng, sinh mệnh của cô cũng đã đi đến cuối.
Nhưng không ngờ cô tỉnh lại lần nữa, phát hiện mình còn sống, lại còn xuyên đến cổ đại, ở trong thanh lâu.
Từ nha hoàn đến đứng đầu bảng, từ danh kĩ đến hoàng phi, có quỷ mới biết nàng đã trải qua cái gì...
Thẩm Uyên cho rằng mình có thể thành công, có thể khiến ba mẹ tự hào, nhưng sau đó cô lại bị bệnh nan y.
Cuối cùng, sinh mệnh của cô cũng đã đi đến cuối.
Nhưng không ngờ cô tỉnh lại lần nữa, phát hiện mình còn sống, lại còn xuyên đến cổ đại, ở trong thanh lâu.
Từ nha hoàn đến đứng đầu bảng, từ danh kĩ đến hoàng phi, có quỷ mới biết nàng đã trải qua cái gì...
3.8
Những năm 80.
Kiếp trước Từ Nhuyễn bị gia đình ép hôn, gả cho Quý Trình, một vị quân nhân cùng thôn. Cô tin vào lời nói bậy bạ của bạn thân nên mới hiểu lầm Quý Trình. Cô ly hôn với anh rồi rời khỏi thôn, lên thành phố sống khổ không chịu nổi.
Sau khi trùng sinh, cô quay lại cái đêm làm tình với Quý Trình, khi thấy Quý Trình cởi quần lót, cô nhìn chỗ đó sưng to. Ở kiếp trước thứ này đã khiến cô cả ngày không khép được chân.
Cô cảm thấy mình kiếp trước mắt mù rồi nên mới không cần ông chồng vừa đẹp trai, hàng to lại xài tốt như này, thể lực còn sung mãn khiến cô ngày ngày phun nước miệng liên tục kêu ông xã không cần.
Đời này được trùng sinh cô nhất định phải bù đắp lại sự thiếu thốn trong cuộc sống vợ chồng ở kiếp trước.
Kiếp này cô và Quý Trình phải tiếp tục sống hạnh phúc bên nhau, bị anh làm đến khi không khép được chân.
Kiếp trước Từ Nhuyễn bị gia đình ép hôn, gả cho Quý Trình, một vị quân nhân cùng thôn. Cô tin vào lời nói bậy bạ của bạn thân nên mới hiểu lầm Quý Trình. Cô ly hôn với anh rồi rời khỏi thôn, lên thành phố sống khổ không chịu nổi.
Sau khi trùng sinh, cô quay lại cái đêm làm tình với Quý Trình, khi thấy Quý Trình cởi quần lót, cô nhìn chỗ đó sưng to. Ở kiếp trước thứ này đã khiến cô cả ngày không khép được chân.
Cô cảm thấy mình kiếp trước mắt mù rồi nên mới không cần ông chồng vừa đẹp trai, hàng to lại xài tốt như này, thể lực còn sung mãn khiến cô ngày ngày phun nước miệng liên tục kêu ông xã không cần.
Đời này được trùng sinh cô nhất định phải bù đắp lại sự thiếu thốn trong cuộc sống vợ chồng ở kiếp trước.
Kiếp này cô và Quý Trình phải tiếp tục sống hạnh phúc bên nhau, bị anh làm đến khi không khép được chân.
4.2
#Cổ đại, Cung đấu trạch đấu, Trùng sinh, Quyền mưu, Đại nữ chủ, Ngôn tình.
Giới thiệu truyện:
Phu quân của ta đã trùng sinh.
Việc đầu tiên hắn làm sau khi trùng sinh là chạy đi cứu Châu Doanh, bỏ mặc ta bị xà nhà đè trúng.
Ở kiếp trước, Châu Doanh đã bị chết cháy trong thư phòng. Khi ngôi nhà bốc cháy, không ai biết rằng trong thư phòng vẫn còn người.
Nhìn phu quân chạy xa dần, trong lòng ta bỗng cảm thấy nhẹ nhõm.
Kiếp này ta không còn phải gánh vác gông xiềng của ân cứu mạng, làm trâu làm ngựa cho nhà họ Thẩm nữa.
Giới thiệu truyện:
Phu quân của ta đã trùng sinh.
Việc đầu tiên hắn làm sau khi trùng sinh là chạy đi cứu Châu Doanh, bỏ mặc ta bị xà nhà đè trúng.
Ở kiếp trước, Châu Doanh đã bị chết cháy trong thư phòng. Khi ngôi nhà bốc cháy, không ai biết rằng trong thư phòng vẫn còn người.
Nhìn phu quân chạy xa dần, trong lòng ta bỗng cảm thấy nhẹ nhõm.
Kiếp này ta không còn phải gánh vác gông xiềng của ân cứu mạng, làm trâu làm ngựa cho nhà họ Thẩm nữa.
4.3
Tên khác: Nàng sẽ ôn nhu ái nhân (她会温柔爱人).
Thể loại: Nguyên sang, hiện đại, trọng sinh, hào môn thế gia, chủ thụ, đô thị tình duyên, giới giải trí.
Văn án
Tang Thúc ở tuổi 36, sự nghiệp đạt đến đỉnh cao, có một người vợ xinh đẹp ở bên, cuộc sống rực rỡ.
Thế nhưng lại xảy ra tai nạn bất ngờ, trong một lần quay phim, cô từ trên cao rơi xuống khiến cô bị liệt nửa người.
Trong hàng trăm đêm dài tại bệnh viện, Tang Thúc trơ mắt nhìn dung nhan và danh tiếng của mình tan thành mây khói, đồng thời người yêu cô cũng rời xa cô. Đến cuối cùng trong lúc cô hấp hối, cũng chỉ có cô em vợ làm tình nguyện viên ở bên cạnh cô.
Khi mở mắt lần nữa, Tang Thúc bất ngờ phát hiện mình đã sống lại vào năm cô trở nên nổi tiếng sau khi ra mắt. Điều ngạc nhiên là, đó cũng là năm đầu tiên cô gặp em vợ ở bệnh viện.
Bác sĩ Sư – người mà Tang Thúc vẫn luôn tránh mặt, lại bị cô chặn ở bãi đỗ xe câu eo hôn nồng nhiệt.
Đối với Sư Giá mà nói, nàng không rõ nhị thế tổ Tang Thúc, người nàng một mực không chào đón lại đột nhiên quấn quít lấy mình như vậy?
Thể loại: Đô thị tình duyên, giới giải trí, trọng sinh, hào môn thế gia.
Nhân vật chính: Sư Giá, Tang Thúc.
Tóm tắt: Ôn nhu dành cho người.
Mục đích: Sống một cuộc sống mới và trở thành người tốt.
Chú ý: Văn án là chủ công, trong truyện sẽ là chủ thụ.
Thể loại: Nguyên sang, hiện đại, trọng sinh, hào môn thế gia, chủ thụ, đô thị tình duyên, giới giải trí.
Văn án
Tang Thúc ở tuổi 36, sự nghiệp đạt đến đỉnh cao, có một người vợ xinh đẹp ở bên, cuộc sống rực rỡ.
Thế nhưng lại xảy ra tai nạn bất ngờ, trong một lần quay phim, cô từ trên cao rơi xuống khiến cô bị liệt nửa người.
Trong hàng trăm đêm dài tại bệnh viện, Tang Thúc trơ mắt nhìn dung nhan và danh tiếng của mình tan thành mây khói, đồng thời người yêu cô cũng rời xa cô. Đến cuối cùng trong lúc cô hấp hối, cũng chỉ có cô em vợ làm tình nguyện viên ở bên cạnh cô.
Khi mở mắt lần nữa, Tang Thúc bất ngờ phát hiện mình đã sống lại vào năm cô trở nên nổi tiếng sau khi ra mắt. Điều ngạc nhiên là, đó cũng là năm đầu tiên cô gặp em vợ ở bệnh viện.
Bác sĩ Sư – người mà Tang Thúc vẫn luôn tránh mặt, lại bị cô chặn ở bãi đỗ xe câu eo hôn nồng nhiệt.
Đối với Sư Giá mà nói, nàng không rõ nhị thế tổ Tang Thúc, người nàng một mực không chào đón lại đột nhiên quấn quít lấy mình như vậy?
Thể loại: Đô thị tình duyên, giới giải trí, trọng sinh, hào môn thế gia.
Nhân vật chính: Sư Giá, Tang Thúc.
Tóm tắt: Ôn nhu dành cho người.
Mục đích: Sống một cuộc sống mới và trở thành người tốt.
Chú ý: Văn án là chủ công, trong truyện sẽ là chủ thụ.
4.7
Tác giả: Diệu Tâm Bạn Độc
Thể loại: Trọng Sinh, Vả Mặt, Hiện Đại, Học Đường, Học Bá, Trả Thù, Dưỡng Thê
Team dịch: Nhân Mã Hoa Cát
Giới thiệu
Tôi là nhân vật nền pháo hôi trong câu chuyện tình yêu của nam nữ chính ở trường.
Vì thành tích xuất sắc, tôi đã giành được suất duy nhất của trường để được tuyển thẳng vào đại học.
Nữ chính với thành tích trung bình đã khóc như hoa lê dưới mưa.
“Tại sao suất tuyển thẳng nhất định phải dành cho người có thành tích tốt nhất, dù sao họ cũng có thể đậu vào trường danh tiếng, chẳng lẽ không nên dành cho người cố gắng nhất sao?”
Chính vì cô ta, tôi đã bị những tên du côn do nam chính sắp đặt đánh chết.
Trước khi chết, tôi nghe thấy giọng nói lạnh lùng của nam chính trong điện thoại.
“Đã chắc chắn rằng Hướng Tinh không còn là mối đe dọa đối với Lâm Niệm Niệm chứ?”
Lần nữa mở mắt, tôi trọng sinh quay lại trước kỳ thi đại học.
Lần này, tôi nhất định phải bắt cặp đôi điên khùng này trả giá.
Thể loại: Trọng Sinh, Vả Mặt, Hiện Đại, Học Đường, Học Bá, Trả Thù, Dưỡng Thê
Team dịch: Nhân Mã Hoa Cát
Giới thiệu
Tôi là nhân vật nền pháo hôi trong câu chuyện tình yêu của nam nữ chính ở trường.
Vì thành tích xuất sắc, tôi đã giành được suất duy nhất của trường để được tuyển thẳng vào đại học.
Nữ chính với thành tích trung bình đã khóc như hoa lê dưới mưa.
“Tại sao suất tuyển thẳng nhất định phải dành cho người có thành tích tốt nhất, dù sao họ cũng có thể đậu vào trường danh tiếng, chẳng lẽ không nên dành cho người cố gắng nhất sao?”
Chính vì cô ta, tôi đã bị những tên du côn do nam chính sắp đặt đánh chết.
Trước khi chết, tôi nghe thấy giọng nói lạnh lùng của nam chính trong điện thoại.
“Đã chắc chắn rằng Hướng Tinh không còn là mối đe dọa đối với Lâm Niệm Niệm chứ?”
Lần nữa mở mắt, tôi trọng sinh quay lại trước kỳ thi đại học.
Lần này, tôi nhất định phải bắt cặp đôi điên khùng này trả giá.
4
Tác giả: 纯颜
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Hiện Đại, Hào Môn Thế Gia, Chữa Lành, Ngọt
Team dịch: Vịt Trắng Lội Cỏ
Giới thiệu
"Gia đình phá sản, bố tôi ép tôi liên hôn để cứu vãn tình hình.
Ông muốn tôi kết hôn với người anh trai ôn tồn lễ độ, nhưng tôi lại lỡ trao nhầm trái tim cho người em trai nóng nảy, tính khí thất thường.
Kiều Yến chặn tôi trong phòng, nắm chặt cổ tay tôi, lạnh lùng chất vấn: ""Giang Ý, cô điê/n rồi à? Người cô nên lấy là anh trai tôi!""
Tôi nhìn người đàn ông trước mặt - người mà kiếp trước, sau khi tôi c.h.ế/t, đã gần như phát điê/n mà liều mạng trả th/ù cho tôi.
Kiều Yến à, anh còn điên hơn em.
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Hiện Đại, Hào Môn Thế Gia, Chữa Lành, Ngọt
Team dịch: Vịt Trắng Lội Cỏ
Giới thiệu
"Gia đình phá sản, bố tôi ép tôi liên hôn để cứu vãn tình hình.
Ông muốn tôi kết hôn với người anh trai ôn tồn lễ độ, nhưng tôi lại lỡ trao nhầm trái tim cho người em trai nóng nảy, tính khí thất thường.
Kiều Yến chặn tôi trong phòng, nắm chặt cổ tay tôi, lạnh lùng chất vấn: ""Giang Ý, cô điê/n rồi à? Người cô nên lấy là anh trai tôi!""
Tôi nhìn người đàn ông trước mặt - người mà kiếp trước, sau khi tôi c.h.ế/t, đã gần như phát điê/n mà liều mạng trả th/ù cho tôi.
Kiều Yến à, anh còn điên hơn em.
4.5
[Tác giả Di Sinh Sinh -- Thể loại: Ngôn Tình, Hệ thống, Dị Năng, Trọng Sinh, Truyện Sủng, Nữ Cường, Hài Hước, Điền Văn, Hiện Đại ]
Văn án:
Đời Phó Lê bị em gái Phó Đào đẩy ngã xuống sông, được Trần Viễn cứu lên. Cô buộc phải gả cho hắn ta, làm mẹ kế của hai đứa nhỏ.
Nhà họ Trần nghèo khó, ăn bữa nay lo bữa mai. Mẹ chồng lại độc ác, động một tí là chửi rủa quát mắng. Trần Viễn thì suốt ngày say xỉn rồi bạo hành gia đình.
Phó Lê ở nhà họ Trần làm trâu làm ngựa khổ cực vất vả, chưa tới nửa năm đã sinh bệnh nặng mà chết.
Trước khi chết, tiếc nuối duy nhất của cô chính là không biết ai đã lặng lẽ hộ tống mình về nhà mỗi khi phải làm việc đến đêm khuya, ai đã đặt thuốc trị thương lên bệ cửa sổ mỗi lần mình bị đánh đập, ai đã tặng nho cho mình những lúc bị đói.
Không có cách nào để nói với người đã chiếu sáng cuộc đời ảm đạm của mình một tiếng: Cảm ơn!
………
Sống lại một lần nữa, chuyện đầu tiên Phó Lê làm chính là dồn hết sức lực vào cẳng chân để đá văng Trần Viễn ra thật xa, tự mình leo lên bờ, tuyệt đối không gả cho hắn ta, sau đó chạy đến nơi khác để tìm một cuộc sống mới đủ ăn đủ mặc.
Chuyện thứ hai là tìm ra con người thầm lặng kia, báo đáp cho người ta gấp bội lần những điều tốt mà anh ấy đã làm cho mình.
Sau khi sống lại, Phó Lê có cơ hội được rút thăm trúng thưởng từ hệ thống. Định mệnh ép cô trở thành người làm nhiệm vụ, vì thế mà Phó Lê có thể nhận được rất nhiều ‘bảo bối’.
Ví dụ như: phương pháp nhân giống hạt dưa, thuốc mỡ vạn năng, tài nghệ nấu nướng, nước linh tuyền…
Thế nhưng định mệnh cũng trêu đùa cô, hoá ra người kiếp trước đã bảo vệ cô lại chính là Lăng Nghị ở Thôn Bá – một người vô cùng hung dữ và khó gần.
Có điều, những ‘bảo bối’ của hệ thống lại khiến Phó Lê phải thèm thuồng, vậy nên cô đã mang theo tâm trạng nơm nớp lo sợ mà đi làm nhiệm vụ.
Lần đầu tiên, cô lặng lẽ chạm vào tay anh ta, tứ chi tiếp xúc.
Nhưng người đàn ông đó lại hung hăng quay đầu lại, trừng mắt nhìn cô: “Chạm vào tôi một lần nữa thì đừng trách tôi không khách khí.”
Phó Lê sợ tới mức ngã nhào xuống mặt đất, hai mông ê ẩm, nghĩ thầm: Hung dữ như vậy, sao có thể là lương duyên trời định chứ?!
Tuy nhiên, về sau Phó Lê phát hiện ra, người đàn ông này… hình như chính là người đã thầm mến cô ở kiếp trước, là ánh sáng của cuộc đời cô.
………
Sau khi gả cho Lăng Nghị, một đám người luôn chờ đợi khoảnh khắc Phó Lê trở thành trò cười.
Thiên hạ: “Nhà họ Lăng nghèo đến nỗi một lạng thịt cũng không có mà ăn, Lê Tử gả đến đó chắc chắn sẽ phải chịu khổ.”
Kết quả, hai vợ chồng Phó Lê bắt đầu kinh doanh buôn bán, TV, tủ lạnh, máy may, từ một túp lều lụp xụp biến thành những căn phòng rộng lớn, nhà lầu khang trang.
Thiên hạ: "Em trai Lăng Nghị có bệnh, em gái lại bị thọt chân, đúng là đồ của nợ!”
Kết quả, em trai và em gái Lăng Nghị, một người trở thành kỹ sư chế tạo máy móc, một người trở thành chuyên gia thiết kế thời trang.
Thiên hạ: "Có tiền thì làm được gì chứ, không cha không mẹ cũng chẳng có ai giúp đỡ.”
Kết quả, cha mẹ ruột của tên lưu manh Lăng Nghị đã tìm tới tận cửa, thế mà lại là quan lớn trên tỉnh.
Thiên hạ: "Có tiền có quyền thì sao chứ, Lăng Nghị hung hăng cục cằn như thế, chắc chắn là không biết thương yêu bà xã.”
Phó Lê yên lặng quay đầu, cắn quả nho mà Lăng Nghị đã lột sẵn vỏ, thầm nghĩ: Thương yêu bà xã ư, anh ấy đã bắt đầu từ đời trước rồi!
Văn án:
Đời Phó Lê bị em gái Phó Đào đẩy ngã xuống sông, được Trần Viễn cứu lên. Cô buộc phải gả cho hắn ta, làm mẹ kế của hai đứa nhỏ.
Nhà họ Trần nghèo khó, ăn bữa nay lo bữa mai. Mẹ chồng lại độc ác, động một tí là chửi rủa quát mắng. Trần Viễn thì suốt ngày say xỉn rồi bạo hành gia đình.
Phó Lê ở nhà họ Trần làm trâu làm ngựa khổ cực vất vả, chưa tới nửa năm đã sinh bệnh nặng mà chết.
Trước khi chết, tiếc nuối duy nhất của cô chính là không biết ai đã lặng lẽ hộ tống mình về nhà mỗi khi phải làm việc đến đêm khuya, ai đã đặt thuốc trị thương lên bệ cửa sổ mỗi lần mình bị đánh đập, ai đã tặng nho cho mình những lúc bị đói.
Không có cách nào để nói với người đã chiếu sáng cuộc đời ảm đạm của mình một tiếng: Cảm ơn!
………
Sống lại một lần nữa, chuyện đầu tiên Phó Lê làm chính là dồn hết sức lực vào cẳng chân để đá văng Trần Viễn ra thật xa, tự mình leo lên bờ, tuyệt đối không gả cho hắn ta, sau đó chạy đến nơi khác để tìm một cuộc sống mới đủ ăn đủ mặc.
Chuyện thứ hai là tìm ra con người thầm lặng kia, báo đáp cho người ta gấp bội lần những điều tốt mà anh ấy đã làm cho mình.
Sau khi sống lại, Phó Lê có cơ hội được rút thăm trúng thưởng từ hệ thống. Định mệnh ép cô trở thành người làm nhiệm vụ, vì thế mà Phó Lê có thể nhận được rất nhiều ‘bảo bối’.
Ví dụ như: phương pháp nhân giống hạt dưa, thuốc mỡ vạn năng, tài nghệ nấu nướng, nước linh tuyền…
Thế nhưng định mệnh cũng trêu đùa cô, hoá ra người kiếp trước đã bảo vệ cô lại chính là Lăng Nghị ở Thôn Bá – một người vô cùng hung dữ và khó gần.
Có điều, những ‘bảo bối’ của hệ thống lại khiến Phó Lê phải thèm thuồng, vậy nên cô đã mang theo tâm trạng nơm nớp lo sợ mà đi làm nhiệm vụ.
Lần đầu tiên, cô lặng lẽ chạm vào tay anh ta, tứ chi tiếp xúc.
Nhưng người đàn ông đó lại hung hăng quay đầu lại, trừng mắt nhìn cô: “Chạm vào tôi một lần nữa thì đừng trách tôi không khách khí.”
Phó Lê sợ tới mức ngã nhào xuống mặt đất, hai mông ê ẩm, nghĩ thầm: Hung dữ như vậy, sao có thể là lương duyên trời định chứ?!
Tuy nhiên, về sau Phó Lê phát hiện ra, người đàn ông này… hình như chính là người đã thầm mến cô ở kiếp trước, là ánh sáng của cuộc đời cô.
………
Sau khi gả cho Lăng Nghị, một đám người luôn chờ đợi khoảnh khắc Phó Lê trở thành trò cười.
Thiên hạ: “Nhà họ Lăng nghèo đến nỗi một lạng thịt cũng không có mà ăn, Lê Tử gả đến đó chắc chắn sẽ phải chịu khổ.”
Kết quả, hai vợ chồng Phó Lê bắt đầu kinh doanh buôn bán, TV, tủ lạnh, máy may, từ một túp lều lụp xụp biến thành những căn phòng rộng lớn, nhà lầu khang trang.
Thiên hạ: "Em trai Lăng Nghị có bệnh, em gái lại bị thọt chân, đúng là đồ của nợ!”
Kết quả, em trai và em gái Lăng Nghị, một người trở thành kỹ sư chế tạo máy móc, một người trở thành chuyên gia thiết kế thời trang.
Thiên hạ: "Có tiền thì làm được gì chứ, không cha không mẹ cũng chẳng có ai giúp đỡ.”
Kết quả, cha mẹ ruột của tên lưu manh Lăng Nghị đã tìm tới tận cửa, thế mà lại là quan lớn trên tỉnh.
Thiên hạ: "Có tiền có quyền thì sao chứ, Lăng Nghị hung hăng cục cằn như thế, chắc chắn là không biết thương yêu bà xã.”
Phó Lê yên lặng quay đầu, cắn quả nho mà Lăng Nghị đã lột sẵn vỏ, thầm nghĩ: Thương yêu bà xã ư, anh ấy đã bắt đầu từ đời trước rồi!
4.1
Tác giả: Ngã Thị Đại Vương
Thể loại: Ngôn Tình, Đoản Văn, Chữa Lành
Team dịch: 22h mẹ bắt Triệu ngủ
Giới thiệu
Tôi sống lại sau khi ở cạnh gã sát nhân cuồng sát nổi tiếng ba ngày.
Khi ấy gã vẫn là đứa trẻ tội nghiệp ngồi xe lăn bị người khác bắt nạt.
Không sao, tôi không sợ, gã giết người cướp của là chuyện của hai mươi năm sau.
Tôi có đủ tự tin cải tạo gã thành người bình thường, tạo phúc cho xã hội chủ nghĩa!
Thể loại: Ngôn Tình, Đoản Văn, Chữa Lành
Team dịch: 22h mẹ bắt Triệu ngủ
Giới thiệu
Tôi sống lại sau khi ở cạnh gã sát nhân cuồng sát nổi tiếng ba ngày.
Khi ấy gã vẫn là đứa trẻ tội nghiệp ngồi xe lăn bị người khác bắt nạt.
Không sao, tôi không sợ, gã giết người cướp của là chuyện của hai mươi năm sau.
Tôi có đủ tự tin cải tạo gã thành người bình thường, tạo phúc cho xã hội chủ nghĩa!
4.5
Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, HE, Ngọt sủng, Trọng sinh, Vườn trường, Hoan hỉ oan gia, Chủ thụ, Nhẹ nhàng, 1v1.
Hồn nhiên tạc mao Hạ Thanh Hồi thụ X một bụng phúc hắc Đan Vân Triệt công.
Một câu giới thiệu vắn tắt: Cầu giúp đỡ! Bạn cùng bàn bắt tôi thi lên Bắc Đại, phải làm sao bây giờ?
Lập ý: Làm người thì nên không ngừng mang theo mục tiêu tiến về phía trước, vĩnh viễn không từ bỏ.
- -----
Hạ Thanh Hồi trong một lần chuyển gạch ở công trường, vô tình bị bao cát đập chết.
Vừa mở mắt ra đã quay trở về thời trung học, vào thời điểm cha không thương mẹ không yêu, học tập thì xuống cấp trầm trọng.Sau khi sống lại, cậu không còn ký ức lúc sau này, vì vậy vẫn giống như trước kia làm bá chủ học đường, sống một cuộc sống mê muội quẩn quanh, hành hiệp trượng nghĩa.
Nhưng đột nhiên có một ngày, đệ nhất tinh anh toàn thành phố, giải thưởng thi đua cầm đến mềm tay Đan Vân Triệt không biết vì sao lại chuyển đến trường học của họ.Cái người này vừa cao to đẹp trai lại học giỏi, trong nháy mắt đã cướp hết ánh hào quang của Hạ Thanh Hồi. Hạ Thanh đáp: Một câu đmm này không biết có nên nói hay không.
Trong lòng cậu bắt đầu khó chịu, nhìn người này chỗ nào cũng không vừa mắt, rất muốn đem cái tên trắng gầy yếu đuối thích đeo kính gọng vàng này ra đánh một trận.Cuối cùng kết quả lại là ngựa vấp chân trước, người được cứu lại là chính mình?!
Ngày hôm sau, cái người này bắt đầu ép cậu học bài?!! Đáng giận nhất chính là, người này ở trước mặt người khác là vẻ mặt vô hại, nhưng trên thực tế lại là một tên biến thái, "Đề này làm không xong, cậu phải hôn tôi một cái." "Nếu cậu không hôn, tôi sẽ tự mình đến đấy."?!!!
Cuộc sống vẫn luôn thuận buồm xuôi gió, Đan Vân Triệt đời trước chỉ có một tiếc nuối lớn nhất chính là để mất đi người khi bé vẫn luôn thích ôm cổ mình gọi bé mập, còn nói sẽ vĩnh viễn bảo vệ mình. Sống lại một lần nữa, vậy hãy để tôi bảo vệ em đi.
Hồn nhiên tạc mao Hạ Thanh Hồi thụ X một bụng phúc hắc Đan Vân Triệt công.
Một câu giới thiệu vắn tắt: Cầu giúp đỡ! Bạn cùng bàn bắt tôi thi lên Bắc Đại, phải làm sao bây giờ?
Lập ý: Làm người thì nên không ngừng mang theo mục tiêu tiến về phía trước, vĩnh viễn không từ bỏ.
- -----
Hạ Thanh Hồi trong một lần chuyển gạch ở công trường, vô tình bị bao cát đập chết.
Vừa mở mắt ra đã quay trở về thời trung học, vào thời điểm cha không thương mẹ không yêu, học tập thì xuống cấp trầm trọng.Sau khi sống lại, cậu không còn ký ức lúc sau này, vì vậy vẫn giống như trước kia làm bá chủ học đường, sống một cuộc sống mê muội quẩn quanh, hành hiệp trượng nghĩa.
Nhưng đột nhiên có một ngày, đệ nhất tinh anh toàn thành phố, giải thưởng thi đua cầm đến mềm tay Đan Vân Triệt không biết vì sao lại chuyển đến trường học của họ.Cái người này vừa cao to đẹp trai lại học giỏi, trong nháy mắt đã cướp hết ánh hào quang của Hạ Thanh Hồi. Hạ Thanh đáp: Một câu đmm này không biết có nên nói hay không.
Trong lòng cậu bắt đầu khó chịu, nhìn người này chỗ nào cũng không vừa mắt, rất muốn đem cái tên trắng gầy yếu đuối thích đeo kính gọng vàng này ra đánh một trận.Cuối cùng kết quả lại là ngựa vấp chân trước, người được cứu lại là chính mình?!
Ngày hôm sau, cái người này bắt đầu ép cậu học bài?!! Đáng giận nhất chính là, người này ở trước mặt người khác là vẻ mặt vô hại, nhưng trên thực tế lại là một tên biến thái, "Đề này làm không xong, cậu phải hôn tôi một cái." "Nếu cậu không hôn, tôi sẽ tự mình đến đấy."?!!!
Cuộc sống vẫn luôn thuận buồm xuôi gió, Đan Vân Triệt đời trước chỉ có một tiếc nuối lớn nhất chính là để mất đi người khi bé vẫn luôn thích ôm cổ mình gọi bé mập, còn nói sẽ vĩnh viễn bảo vệ mình. Sống lại một lần nữa, vậy hãy để tôi bảo vệ em đi.
3.7
Tác giả: 抹茶时光
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Cổ Đại, Vả Mặt, HE, Trả Thù
Team dịch: Nhóc Miko
Giới thiệu
Thái Tử đem lòng yêu cô gái câm đã từng cứu hắn và nhất quyết muốn từ hôn với ta.
Dù bị từ hôn, ta vẫn tốt bụng khuyên hắn: “Cô gái này chỉ có một mình, không nơi nương tựa, trước mắt điện hạ nên nạp nàng ta làm thiếp”
Nàng ta nghe xong cảm thấy bị sỉ nhục nên xấu hổ tự sát.
Mười năm sau khi Thái Tử ngồi vững trên ngai vàng, việc đầu tiên hắn làm là phế Hậu, diệt cả gia tộc của ta với lý do: "Đây là do các ngươi nợ Nhược Nhược."
Lúc tỉnh lại trong chính tiệc rượu mừng sinh nhật tuổi mười sáu của mình, Hoàng Thượng ngồi phía trên hỏi ta có mong ước gì không, ta liền đáp:
“Mong ước duy nhất của thần là Thái Tử điện hạ và Liễu cô nương được… bạc đầu giai lão, vĩnh viễn đồng tâm.”
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Cổ Đại, Vả Mặt, HE, Trả Thù
Team dịch: Nhóc Miko
Giới thiệu
Thái Tử đem lòng yêu cô gái câm đã từng cứu hắn và nhất quyết muốn từ hôn với ta.
Dù bị từ hôn, ta vẫn tốt bụng khuyên hắn: “Cô gái này chỉ có một mình, không nơi nương tựa, trước mắt điện hạ nên nạp nàng ta làm thiếp”
Nàng ta nghe xong cảm thấy bị sỉ nhục nên xấu hổ tự sát.
Mười năm sau khi Thái Tử ngồi vững trên ngai vàng, việc đầu tiên hắn làm là phế Hậu, diệt cả gia tộc của ta với lý do: "Đây là do các ngươi nợ Nhược Nhược."
Lúc tỉnh lại trong chính tiệc rượu mừng sinh nhật tuổi mười sáu của mình, Hoàng Thượng ngồi phía trên hỏi ta có mong ước gì không, ta liền đáp:
“Mong ước duy nhất của thần là Thái Tử điện hạ và Liễu cô nương được… bạc đầu giai lão, vĩnh viễn đồng tâm.”
4.4
Bùi thế tử ra ngoài không xem lịch, vô tình gặp một nữ tử rơi xuống nước liền tốt bụng ra tay cứu giúp, nhưng không ngờ lại bị nàng tay chân quấn lấy, nói thế nào cũng muốn lấy thân báo đáp.
Như mong muốn gả cho Bùi Tri Diễn xong, Quý Ương mới phát hiện phu quân lạnh lùng vô tình này sao lại khác hẳn với kiếp trước.
"Phu quân, ta đau lưng." Quý Ương uốn éo thắt lưng, đợi chờ hắn ôm vào lòng.
Bùi Tri Diễn chỉ liếc nhìn một cái: "Ngồi không đúng tư thế."
Quý Ương vẫn không hiểu nổi rốt cuộc sai ở đâu.
Cho đến khi cung đình tổ chức yến tiệc, một tiếng "Biểu muội", xé rách sự giả vờ thanh nhã lạnh lùng của Bùi Tri Diễn.
Đêm đó, hắn nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt đang say ngủ của Quý Ương, ánh mắt âm trầm: "Nàng lại muốn vì hắn mà phản bội ta?"
"Ta không nỡ động vào nàng, nhưng nàng xem ta có buông tha cho gã không."
Kiếp trước nếm trải nỗi đau khắc cốt ghi tâm, Bùi Tri Diễn đến giờ vẫn nhớ rõ. Hắn đã nghĩ ra hàng vạn cách trừng phạt Quý Ương, cũng từng nghĩ sẽ cùng nàng từ đây đoạn tuyệt.
Nhưng đến khi gặp lại lần nữa, hắn đã hiểu ra, nếu không thể từ bỏ, thì hãy để nàng cả đời ở bên hắn, yêu hắn.
Như mong muốn gả cho Bùi Tri Diễn xong, Quý Ương mới phát hiện phu quân lạnh lùng vô tình này sao lại khác hẳn với kiếp trước.
"Phu quân, ta đau lưng." Quý Ương uốn éo thắt lưng, đợi chờ hắn ôm vào lòng.
Bùi Tri Diễn chỉ liếc nhìn một cái: "Ngồi không đúng tư thế."
Quý Ương vẫn không hiểu nổi rốt cuộc sai ở đâu.
Cho đến khi cung đình tổ chức yến tiệc, một tiếng "Biểu muội", xé rách sự giả vờ thanh nhã lạnh lùng của Bùi Tri Diễn.
Đêm đó, hắn nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt đang say ngủ của Quý Ương, ánh mắt âm trầm: "Nàng lại muốn vì hắn mà phản bội ta?"
"Ta không nỡ động vào nàng, nhưng nàng xem ta có buông tha cho gã không."
Kiếp trước nếm trải nỗi đau khắc cốt ghi tâm, Bùi Tri Diễn đến giờ vẫn nhớ rõ. Hắn đã nghĩ ra hàng vạn cách trừng phạt Quý Ương, cũng từng nghĩ sẽ cùng nàng từ đây đoạn tuyệt.
Nhưng đến khi gặp lại lần nữa, hắn đã hiểu ra, nếu không thể từ bỏ, thì hãy để nàng cả đời ở bên hắn, yêu hắn.
3.4
Tác phẩm: ÁNH NGỌC TRONG ĐÊM
Tác giả: Canh Thịt Mê Người
Editor: Ying Ying
Thể loại: Đam mỹ, tiên hiệp tu chân, cao H, thô tục, trọng sinh, song tính thụ, 1×1, HE.
CP: Bùi Lệnh công x Diệp Vô Tuyết thụ.
Công kiếp trước cả đời chính nhân quân tử, kiếp này không thèm giả vờ nữa.
Thụ kiếp trước chết trong mơ hồ, kiếp này chỉ muốn cùng ca ca an ổn sống qua ngày nhưng lại bị biến thái nắm thóp.
Độ dài: 109 chương
Văn Án:
Cậu bắt đầu không được bình thường.
Hắn sau cùng cũng không được bình thường.
Có lẽ người bình thường duy nhất chính là ca ca.
Ánh trăng sáng là ca ca, nhưng ca ca không yêu đương.
Ánh trăng sáng sẽ không thuộc về cậu, cũng không thể thuộc về hắn.
Tác giả: Canh Thịt Mê Người
Editor: Ying Ying
Thể loại: Đam mỹ, tiên hiệp tu chân, cao H, thô tục, trọng sinh, song tính thụ, 1×1, HE.
CP: Bùi Lệnh công x Diệp Vô Tuyết thụ.
Công kiếp trước cả đời chính nhân quân tử, kiếp này không thèm giả vờ nữa.
Thụ kiếp trước chết trong mơ hồ, kiếp này chỉ muốn cùng ca ca an ổn sống qua ngày nhưng lại bị biến thái nắm thóp.
Độ dài: 109 chương
Văn Án:
Cậu bắt đầu không được bình thường.
Hắn sau cùng cũng không được bình thường.
Có lẽ người bình thường duy nhất chính là ca ca.
Ánh trăng sáng là ca ca, nhưng ca ca không yêu đương.
Ánh trăng sáng sẽ không thuộc về cậu, cũng không thể thuộc về hắn.
3.6
Tác giả: Ngày ngày ăn cá
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Cổ Đại, Trả Thù, Cung Đấu
Team dịch: Diệu Diệu Thần Kỳ
Giới thiệu:
Kiếp trước, Dương Vũ Phi tâm cao khí ngạo, nhìn người không rõ, bị tên hôn phu cặn bã cùng cô em họ trà xanh liên thủ hãm hại, khiến người chồng yêu thương nàng sâu đậm chết thảm, bản thân nàng đang mang thai chín tháng cũng một xác hai mạng, bị hành hạ đến chết. Mang theo mối hận ngập trời và sát khí trùng trùng, nàng trọng sinh trở về, quay lại cái ngày bị hãm hại có tư tình với Thế tử Trấn Nam Vương - Diêu Minh Cẩn.
Nàng gan dạ cẩn thận, từng bước hóa giải mọi mưu kế, tránh được sự hãm hại của hôn phu, cứu được Thế tử Trấn Nam Vương cũng đang bị người ta tính kế, bảo toàn danh dự cho cả nàng và Diêu Minh Cẩn. Nàng lập tức vạch trần mối quan hệ mờ ám của hôn phu và cô em họ trà xanh trước mặt mọi người, đóng đinh bọn họ vào cột nhục nhã, biến thành trò cười cho thiên hạ.
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Cổ Đại, Trả Thù, Cung Đấu
Team dịch: Diệu Diệu Thần Kỳ
Giới thiệu:
Kiếp trước, Dương Vũ Phi tâm cao khí ngạo, nhìn người không rõ, bị tên hôn phu cặn bã cùng cô em họ trà xanh liên thủ hãm hại, khiến người chồng yêu thương nàng sâu đậm chết thảm, bản thân nàng đang mang thai chín tháng cũng một xác hai mạng, bị hành hạ đến chết. Mang theo mối hận ngập trời và sát khí trùng trùng, nàng trọng sinh trở về, quay lại cái ngày bị hãm hại có tư tình với Thế tử Trấn Nam Vương - Diêu Minh Cẩn.
Nàng gan dạ cẩn thận, từng bước hóa giải mọi mưu kế, tránh được sự hãm hại của hôn phu, cứu được Thế tử Trấn Nam Vương cũng đang bị người ta tính kế, bảo toàn danh dự cho cả nàng và Diêu Minh Cẩn. Nàng lập tức vạch trần mối quan hệ mờ ám của hôn phu và cô em họ trà xanh trước mặt mọi người, đóng đinh bọn họ vào cột nhục nhã, biến thành trò cười cho thiên hạ.
4.6
Là một cậu chủ thật bị ôm nhầm, Trần Mặc không cách nào hiểu nổi tại sao người bị quăng bên ngoài mười bảy năm là cậu nhưng người luôn được tất cả mọi người thích lại là cậu chủ giả Dương Thư Lạc, thế nên cậu liều mạng đi tranh, đi giành, đi cướp.
Kết quả lại là ba mẹ chán ghét vứt bỏ, chúng bạn xa lánh, bản thân cũng chết thảm ngoài ý muốn.
Cho nên, sau khi trùng sinh Trần Mặc đã nghĩ thoáng ra.
Một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ, ngủ sớm mới có thể sống đến già.
Không lâu sau khi về nhà, ba mẹ ruột hỏi cậu: "Trần Mặc, em trai con... Giờ nó có thể sống cùng gia đình mình tiếp không?".
Trần Mặc thật lòng nói: "Mọi người vui là được."
Lễ tết bảy cô tám dì khen cậu chủ giả.
Trần Mặc uống nước ngâm cẩu kỷ, táo đỏ, liên tục gật đầu: "Đúng đúng, tầm nhìn của mọi người chuẩn lắm."
Mọi người xung quanh âm thầm so sánh hai người họ, mỉa mai rằng cậu chả xứng với thân phận cậu chủ nhà quyền quý thật sự chút nào.
Trần Mặc ngâm chân, ngủ ngon tới mức đầu óc lên mây: "Cái này thì không phải là sự thật, cứ việc nói đi, ra đường cầm loa hét cũng được."
Những người khác: "..."
Sau này bọn họ phát hiện cậu chủ thật nhà quyền quý này này am hiểu nhất là ba chuyện.
Ăn cơm, đi ngủ, với cả làm gay.
Cậu ta không chỉ làm gay mà còn biến thanh mai trúc mã của cậu chủ giả kia cong theo.
Trần Mặc cảm thấy vô cùng oan uổng.
Cái tên Diêm Vương mặt lạnh Tịch Tư Yến đời trước có chào đón mình đâu, con mắt nào của mấy người này thấy mình bẻ cong cậu ta nhỉ.
"Hay là để tôi ra mặt giải thích thay cậu nha?" Hôm nào đó Trần Mặc hỏi thử.
Người đang dựa vào tường nhìn chăm chăm vào cậu, nhướng mày: "Giải thích cái gì?".
"Nói là Tịch Tư Yến cậu kiếp này, kiếp sau, kiếp sau nữa cũng không dính dáng gì đến Trần Mặc."
Người trước mặt bước đến hôn cậu, lạnh lùng nói: "Giờ thì có rồi."
Trần Mặc kinh hãi: Tịch Tư Yến! Tên chó này hại tôi rồi!!!
Kết quả lại là ba mẹ chán ghét vứt bỏ, chúng bạn xa lánh, bản thân cũng chết thảm ngoài ý muốn.
Cho nên, sau khi trùng sinh Trần Mặc đã nghĩ thoáng ra.
Một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ, ngủ sớm mới có thể sống đến già.
Không lâu sau khi về nhà, ba mẹ ruột hỏi cậu: "Trần Mặc, em trai con... Giờ nó có thể sống cùng gia đình mình tiếp không?".
Trần Mặc thật lòng nói: "Mọi người vui là được."
Lễ tết bảy cô tám dì khen cậu chủ giả.
Trần Mặc uống nước ngâm cẩu kỷ, táo đỏ, liên tục gật đầu: "Đúng đúng, tầm nhìn của mọi người chuẩn lắm."
Mọi người xung quanh âm thầm so sánh hai người họ, mỉa mai rằng cậu chả xứng với thân phận cậu chủ nhà quyền quý thật sự chút nào.
Trần Mặc ngâm chân, ngủ ngon tới mức đầu óc lên mây: "Cái này thì không phải là sự thật, cứ việc nói đi, ra đường cầm loa hét cũng được."
Những người khác: "..."
Sau này bọn họ phát hiện cậu chủ thật nhà quyền quý này này am hiểu nhất là ba chuyện.
Ăn cơm, đi ngủ, với cả làm gay.
Cậu ta không chỉ làm gay mà còn biến thanh mai trúc mã của cậu chủ giả kia cong theo.
Trần Mặc cảm thấy vô cùng oan uổng.
Cái tên Diêm Vương mặt lạnh Tịch Tư Yến đời trước có chào đón mình đâu, con mắt nào của mấy người này thấy mình bẻ cong cậu ta nhỉ.
"Hay là để tôi ra mặt giải thích thay cậu nha?" Hôm nào đó Trần Mặc hỏi thử.
Người đang dựa vào tường nhìn chăm chăm vào cậu, nhướng mày: "Giải thích cái gì?".
"Nói là Tịch Tư Yến cậu kiếp này, kiếp sau, kiếp sau nữa cũng không dính dáng gì đến Trần Mặc."
Người trước mặt bước đến hôn cậu, lạnh lùng nói: "Giờ thì có rồi."
Trần Mặc kinh hãi: Tịch Tư Yến! Tên chó này hại tôi rồi!!!
5
Tác giả: Nam Phong Phong
Nhân vật chính: Hàn Phong x Bùi Ngọc (Tướng quân công × Công tử thế gia thụ)
Tag: Cổ đại, song tính, sinh con, H+, chính kịch, trùng sinh, 1v1, HE
Số chương: 16
Giới thiệu
Người cuối cùng Bùi Ngọc nhìn thấy trước khi chết là Hàn Phong, phụ thân y khởi nghĩa thất bại bị triều đình xử tử, người khác sợ liên lụy nên đều tránh xa, chỉ có Hàn Phong liều mình khiêng tất cả người nhà họ Bùi ra khỏi bãi tha ma để chôn cất.
Sau khi chết, Bùi Ngọc trùng sinh thành một tiểu quan trong kỹ viện, khi bị tú bà lôi đi bán thì tình cờ gặp Hàn Phong.
Y nắm chặt tay áo Hàn Phong, chỉ muốn nói một câu tạ ơn, nào ngờ Hàn Phong chuộc y ra khỏi đó.
Đến ngoài thành, Hàn Phong thả y tự do rồi bảo y tìm nơi sống yên ổn, vì muốn ở cạnh Hàn Phong nên Bùi Ngọc đành nói dối mình cũng muốn đi lính.
+
Thời thế loạn lạc, hai người nương tựa lẫn nhau, mới đầu Hàn Phong chỉ xem Bùi Ngọc như huynh đệ, nhưng cuối cùng không kìm nổi lòng mình nên nhanh chóng sa vào tình yêu với Bùi Ngọc.
Nhân vật chính: Hàn Phong x Bùi Ngọc (Tướng quân công × Công tử thế gia thụ)
Tag: Cổ đại, song tính, sinh con, H+, chính kịch, trùng sinh, 1v1, HE
Số chương: 16
Giới thiệu
Người cuối cùng Bùi Ngọc nhìn thấy trước khi chết là Hàn Phong, phụ thân y khởi nghĩa thất bại bị triều đình xử tử, người khác sợ liên lụy nên đều tránh xa, chỉ có Hàn Phong liều mình khiêng tất cả người nhà họ Bùi ra khỏi bãi tha ma để chôn cất.
Sau khi chết, Bùi Ngọc trùng sinh thành một tiểu quan trong kỹ viện, khi bị tú bà lôi đi bán thì tình cờ gặp Hàn Phong.
Y nắm chặt tay áo Hàn Phong, chỉ muốn nói một câu tạ ơn, nào ngờ Hàn Phong chuộc y ra khỏi đó.
Đến ngoài thành, Hàn Phong thả y tự do rồi bảo y tìm nơi sống yên ổn, vì muốn ở cạnh Hàn Phong nên Bùi Ngọc đành nói dối mình cũng muốn đi lính.
+
Thời thế loạn lạc, hai người nương tựa lẫn nhau, mới đầu Hàn Phong chỉ xem Bùi Ngọc như huynh đệ, nhưng cuối cùng không kìm nổi lòng mình nên nhanh chóng sa vào tình yêu với Bùi Ngọc.