Cổ Đại
688 Truyện
Sắp xếp theo
7.3
Năm ta mười sáu tuổi, chàng thiếu niên của ta đã hy sinh nơi chiến trường, xương cốt cũng không còn.
Sau đó, ta quỳ trong đại điện, cầu xin phụ hoàng cho phép ta được gả đến Mông Cổ để hòa thân.
Ngày ấy ta ngỡ rằng, đó là lúc ta gần gũi với hắn nhất.
Nhưng rồi ta mới nhận ra, tất cả chỉ là ta tự lừa dối chính mình mà thôi...
Sau đó, ta quỳ trong đại điện, cầu xin phụ hoàng cho phép ta được gả đến Mông Cổ để hòa thân.
Ngày ấy ta ngỡ rằng, đó là lúc ta gần gũi với hắn nhất.
Nhưng rồi ta mới nhận ra, tất cả chỉ là ta tự lừa dối chính mình mà thôi...
9.1
Bạn đang đọc truyện Nữ Phụ Xuyên Sách Nên Duyên Cùng Kẻ Thù Nam Chính của tác giả Nhiễm Thất.
Khi hai quân đang giao chiến, ta và nữ chính cùng bị bắt giữ trên tường thành, thủ lĩnh quân địch cười cợt, hắn yêu cầu nam chính chỉ được giữ mạng cho một trong hai người chúng ta.
Nam chính sẽ chọn ta – bạch nguyệt quang của hắn.
Nhưng đợi đến lúc hắn tỉnh ngộ sẽ lập tức gi/3t ch/3t ta và theo đuổi lại nữ chính.
Ta không muốn nhận cái kết bi thảm như vậy.
Trong lúc nguy cấp, ta “chụt” một cái, bất ngờ hôn lên mặt của tên thủ lĩnh.
Nam chính vẻ mặt sững sờ.
Còn tên thủ lĩnh thì lại đỏ mặt...
Khi hai quân đang giao chiến, ta và nữ chính cùng bị bắt giữ trên tường thành, thủ lĩnh quân địch cười cợt, hắn yêu cầu nam chính chỉ được giữ mạng cho một trong hai người chúng ta.
Nam chính sẽ chọn ta – bạch nguyệt quang của hắn.
Nhưng đợi đến lúc hắn tỉnh ngộ sẽ lập tức gi/3t ch/3t ta và theo đuổi lại nữ chính.
Ta không muốn nhận cái kết bi thảm như vậy.
Trong lúc nguy cấp, ta “chụt” một cái, bất ngờ hôn lên mặt của tên thủ lĩnh.
Nam chính vẻ mặt sững sờ.
Còn tên thủ lĩnh thì lại đỏ mặt...
7.6
Ta cùng tỷ tỷ vốn là hai con yêu miêu.
Vô tình lạc vào hoàng cung, tỷ tỷ trở thành Quý phi được Hoàng đế hết mực sủng ái.
Còn ta, được vị đại tướng quân uy vũ ôm vào lòng, đưa ra khỏi cung.
Ba năm trôi qua, ta sống trong sự sủng ái và yêu thương.
Một ngày nọ, Tướng quân từ biên cương trở về mang theo một vị nữ tử, Hoàng đế cũng lần đầu tiên nổi giận với tỷ tỷ.
Nửa đêm, tỷ tỷ nhảy lên mái nhà của ta: "Miên Miên, ta đã hấp thu đủ long khí, bỏ trốn không?"
Ta nhanh nhẹn gói ghém vàng bạc châu báu, quàng lên lưng, gật đầu: "Tỷ đi, ta cũng đi!"
Chỉ trong chốc lát, Quý phi băng hà, phủ Tướng quân cũng có tang.
Nghe đâu thiên tử giận dữ, gi.ết chóc hàng vạn người.
Đại tướng quân vì tìm ái thê, mang trọng binh bao vây hoàng thành.
Thiên hạ trở nên chao đảo!
Vô tình lạc vào hoàng cung, tỷ tỷ trở thành Quý phi được Hoàng đế hết mực sủng ái.
Còn ta, được vị đại tướng quân uy vũ ôm vào lòng, đưa ra khỏi cung.
Ba năm trôi qua, ta sống trong sự sủng ái và yêu thương.
Một ngày nọ, Tướng quân từ biên cương trở về mang theo một vị nữ tử, Hoàng đế cũng lần đầu tiên nổi giận với tỷ tỷ.
Nửa đêm, tỷ tỷ nhảy lên mái nhà của ta: "Miên Miên, ta đã hấp thu đủ long khí, bỏ trốn không?"
Ta nhanh nhẹn gói ghém vàng bạc châu báu, quàng lên lưng, gật đầu: "Tỷ đi, ta cũng đi!"
Chỉ trong chốc lát, Quý phi băng hà, phủ Tướng quân cũng có tang.
Nghe đâu thiên tử giận dữ, gi.ết chóc hàng vạn người.
Đại tướng quân vì tìm ái thê, mang trọng binh bao vây hoàng thành.
Thiên hạ trở nên chao đảo!
8.8
Ta xuyên sách rồi bị phụ vương nghe được tiếng lòng. Tỷ tỷ tiện nghi ngã xuống đất, khóc lóc thảm thiết: "Phụ vương, người đừng trách tứ muội, là Lạc Lạc không cẩn thận tự ngã thôi."
"Con chỉ bị trầy xước chút thôi, không sao đâu."
"Tứ muội còn nhỏ, muội... muội ấy không có ý xấu đâu."
Nàng ta câu nào cũng như có vẻ đang nói thay ta nhưng thực chất từng câu thốt ra đều đang đổ nước bẩn lên đầu ta.
Ta dựng đôi mày liễu, đôi mắt đẹp như lửa.
Vừa định mắng, bỗng nhớ ra thân phận hiện tại của ta là tứ công chúa tính tình trầm tĩnh.
Vì vậy, ta chỉ có thể nhẹ giọng nói: "Con không đẩy tỷ ấy."
[Kẻ ti tiện, dám vu khống bổn công chúa!]
Phụ vương cau mày, quay đầu nhìn ta.
[Phụ vương nhìn ta làm gì? Chẳng lẽ ông ấy lại tin lời ma quỷ của Tang Lạc Lạc sao?]
[Không thể nào? Không thể nào? Thế mà lại không tin lời nữ nhi ruột thịt của mình sao?]
Tang Lạc Lạc vẫn còn khóc trên mặt đất, thái giám bên cạnh phụ vương thấy vậy, vội vàng đỡ nàng ta dậy.
[Thế gian này, kẻ yếu thì có lý... Biết thế, ta cũng nằm lăn ra đất khóc.]
Phụ vương đứng ngược sáng, sắc mặt tối tăm không rõ, ông khẽ gọi ta một tiếng:
"Khánh Nhi."
[Hay là giả vờ ngất đi, nếu không lại phải bị phạt chép sách.]
Cùng với tiếng "Tứ công chúa." the thé của thái giám, ta trợn trắng mắt, ngã xuống đất.
"Con chỉ bị trầy xước chút thôi, không sao đâu."
"Tứ muội còn nhỏ, muội... muội ấy không có ý xấu đâu."
Nàng ta câu nào cũng như có vẻ đang nói thay ta nhưng thực chất từng câu thốt ra đều đang đổ nước bẩn lên đầu ta.
Ta dựng đôi mày liễu, đôi mắt đẹp như lửa.
Vừa định mắng, bỗng nhớ ra thân phận hiện tại của ta là tứ công chúa tính tình trầm tĩnh.
Vì vậy, ta chỉ có thể nhẹ giọng nói: "Con không đẩy tỷ ấy."
[Kẻ ti tiện, dám vu khống bổn công chúa!]
Phụ vương cau mày, quay đầu nhìn ta.
[Phụ vương nhìn ta làm gì? Chẳng lẽ ông ấy lại tin lời ma quỷ của Tang Lạc Lạc sao?]
[Không thể nào? Không thể nào? Thế mà lại không tin lời nữ nhi ruột thịt của mình sao?]
Tang Lạc Lạc vẫn còn khóc trên mặt đất, thái giám bên cạnh phụ vương thấy vậy, vội vàng đỡ nàng ta dậy.
[Thế gian này, kẻ yếu thì có lý... Biết thế, ta cũng nằm lăn ra đất khóc.]
Phụ vương đứng ngược sáng, sắc mặt tối tăm không rõ, ông khẽ gọi ta một tiếng:
"Khánh Nhi."
[Hay là giả vờ ngất đi, nếu không lại phải bị phạt chép sách.]
Cùng với tiếng "Tứ công chúa." the thé của thái giám, ta trợn trắng mắt, ngã xuống đất.
8.1
Công chúa mang thai, nói là của ta, tiểu hoàng đế cuồng tỷ tỷ hết thuốc chữa, ép ta chịu trách nhiệm.
"Bệ hạ, thần không có khả năng đó!" Ta kêu oan.
Công chúa thân cao bảy thước, khuynh quốc khuynh thành, cúi mắt mỉm cười: "Tám tháng sau, nếu bản cung không có con, sẽ chỉ hỏi tội ngươi."
Ta sờ bụng, chua xót, mẹ con ta sắp xong rồi...
"Bệ hạ, thần không có khả năng đó!" Ta kêu oan.
Công chúa thân cao bảy thước, khuynh quốc khuynh thành, cúi mắt mỉm cười: "Tám tháng sau, nếu bản cung không có con, sẽ chỉ hỏi tội ngươi."
Ta sờ bụng, chua xót, mẹ con ta sắp xong rồi...
8.8
Tác giả: Chi Đông
Độ dài: 70 chương + 2 ngoại truyện
Thể loại: Cổ đại, Cung đình hầu tước, Ngọt sủng, HE
Giới thiệu:
Người đời đều biết Thế tử Trường Hưng Hầu – Thẩm Thính Trúc là một quân tử đứng đắn, trong sáng như ánh trăng, tài hoa xuất chúng, dung mạo hơn người. Tiếc là từ nhỏ hắn đã gầy yếu nhiều bệnh, e rằng không sống được bao lâu.
Chỉ có biểu muội Lâm Khinh Nhiễm nương nhờ ở Hầu phủ biết rõ chân tướng – chuyện hắn đi lại không tiện là giả, bàn tay hắn có thể giết người, hắn còn từng giam giữ nàng lại bên cạnh hắn suốt mấy tháng.
Trong đêm, Thẩm Thính Trúc thẳng tay đẩy cửa phòng Lâm Khinh Nhiễm ra, giả vờ khó hiểu cười hỏi nàng: “Vì sao biểu muội cứ mãi trốn tránh ta thế?”
Lâm Khinh Nhiễm đỏ mắt nhỏ giọng cầu xin hắn: “Huynh buông tha cho ta có được không, ta sẽ không nói ra ngoài đâu.”
“Sao ta tin nàng được đây? Hạ độc cho nàng câm để nàng không nói được nữa, hay là chặt tay nàng để nàng không thể viết ra…”
Thẩm Thính Trúc hôn nhẹ lên vành tai nàng, giọng điệu dịu dàng mà lưu luyến: “Nhưng ta không nỡ, Nhiễm Nhiễm chỉ có thể ở lại bên cạnh ta… ta mới có thể yên tâm.”
“Suỵt, khóc cũng không được.”
Sau khi dỗ dành tiểu cô nương khóc sướt mướt đi ngủ, Thẩm Thính Trúc mới đi ra khỏi phòng nàng.
Tùy tùng đi theo bên cạnh tỏ ra khó hiểu hỏi hắn: “Thế tử gia, lần nào cũng dọa khóc xong rồi lại dỗ dành, ngài không mệt à?”
Thẩm Thính Trúc: “Thú vị mà.”
Tùy tùng: “Ngài không thấy Biểu tiểu thư sắp đi báo quan luôn rồi hay sao?!”
Quan trọng là họ thật sự không phải người xấu!
Sau này Thẩm Thính Trúc không nỡ dọa nạt nàng nữa, hắn ôm nàng vào trong lòng dụ ngọt nàng bằng mọi cách: “Ta cho Nhiễm Nhiễm bắt nạt lại ta, nàng muốn bắt nạt thế nào cũng được cả.”
Độ dài: 70 chương + 2 ngoại truyện
Thể loại: Cổ đại, Cung đình hầu tước, Ngọt sủng, HE
Giới thiệu:
Người đời đều biết Thế tử Trường Hưng Hầu – Thẩm Thính Trúc là một quân tử đứng đắn, trong sáng như ánh trăng, tài hoa xuất chúng, dung mạo hơn người. Tiếc là từ nhỏ hắn đã gầy yếu nhiều bệnh, e rằng không sống được bao lâu.
Chỉ có biểu muội Lâm Khinh Nhiễm nương nhờ ở Hầu phủ biết rõ chân tướng – chuyện hắn đi lại không tiện là giả, bàn tay hắn có thể giết người, hắn còn từng giam giữ nàng lại bên cạnh hắn suốt mấy tháng.
Trong đêm, Thẩm Thính Trúc thẳng tay đẩy cửa phòng Lâm Khinh Nhiễm ra, giả vờ khó hiểu cười hỏi nàng: “Vì sao biểu muội cứ mãi trốn tránh ta thế?”
Lâm Khinh Nhiễm đỏ mắt nhỏ giọng cầu xin hắn: “Huynh buông tha cho ta có được không, ta sẽ không nói ra ngoài đâu.”
“Sao ta tin nàng được đây? Hạ độc cho nàng câm để nàng không nói được nữa, hay là chặt tay nàng để nàng không thể viết ra…”
Thẩm Thính Trúc hôn nhẹ lên vành tai nàng, giọng điệu dịu dàng mà lưu luyến: “Nhưng ta không nỡ, Nhiễm Nhiễm chỉ có thể ở lại bên cạnh ta… ta mới có thể yên tâm.”
“Suỵt, khóc cũng không được.”
Sau khi dỗ dành tiểu cô nương khóc sướt mướt đi ngủ, Thẩm Thính Trúc mới đi ra khỏi phòng nàng.
Tùy tùng đi theo bên cạnh tỏ ra khó hiểu hỏi hắn: “Thế tử gia, lần nào cũng dọa khóc xong rồi lại dỗ dành, ngài không mệt à?”
Thẩm Thính Trúc: “Thú vị mà.”
Tùy tùng: “Ngài không thấy Biểu tiểu thư sắp đi báo quan luôn rồi hay sao?!”
Quan trọng là họ thật sự không phải người xấu!
Sau này Thẩm Thính Trúc không nỡ dọa nạt nàng nữa, hắn ôm nàng vào trong lòng dụ ngọt nàng bằng mọi cách: “Ta cho Nhiễm Nhiễm bắt nạt lại ta, nàng muốn bắt nạt thế nào cũng được cả.”
9
Xuyên vào một bộ truyện tiên hiệp ngược luyến, ta quyết định quay về nghề cũ, mở một quán ăn bình thường.
Có lẽ ông trời thấy quán ăn không thể chỉ có đầu bếp, nên ta lại nhặt được ba người trợ giúp.
Người trợ giúp số một là một mỹ nhân mù yếu đuối, tuy mù nhưng rất biết ghi thù. Vậy nên ta để hắn ta ở lại làm tiên sinh kế toán.
Người trợ giúp số hai là một nữ kiếm khách phàm nhân lạnh lùng nhưng ấm áp, tuy không có pháp lực nhưng kiếm thuật cao siêu. Vậy nên ta nhờ nàng ấy giúp đỡ việc chặt củi nhóm lửa.
Người trợ giúp số ba là một con rắn đen nhỏ rất tham ăn, tuy tính tình nóng nảy nhưng biết một chút pháp thuật hệ thủy. Vậy nên nó trở thành người rửa bát của quán ăn.
Sau này, trận chiến tiên ma trong nguyên tác sắp bùng nổ, quán ăn nhỏ của ta cũng bị ảnh hưởng. Ta định đóng cửa lánh nạn, hỏi ba người trợ giúp có muốn đi cùng ta không.
Họ nhìn nhau, tiên sinh kế toán mỉm cười lấy hành lý của ta, người chặt củi rút trường kiếm, người rửa bát mọc ra sừng rồng.
"Nếu chưởng quầy thích nơi này, vậy kẻ nên rời đi, chính là bọn họ."
???
Có lẽ ông trời thấy quán ăn không thể chỉ có đầu bếp, nên ta lại nhặt được ba người trợ giúp.
Người trợ giúp số một là một mỹ nhân mù yếu đuối, tuy mù nhưng rất biết ghi thù. Vậy nên ta để hắn ta ở lại làm tiên sinh kế toán.
Người trợ giúp số hai là một nữ kiếm khách phàm nhân lạnh lùng nhưng ấm áp, tuy không có pháp lực nhưng kiếm thuật cao siêu. Vậy nên ta nhờ nàng ấy giúp đỡ việc chặt củi nhóm lửa.
Người trợ giúp số ba là một con rắn đen nhỏ rất tham ăn, tuy tính tình nóng nảy nhưng biết một chút pháp thuật hệ thủy. Vậy nên nó trở thành người rửa bát của quán ăn.
Sau này, trận chiến tiên ma trong nguyên tác sắp bùng nổ, quán ăn nhỏ của ta cũng bị ảnh hưởng. Ta định đóng cửa lánh nạn, hỏi ba người trợ giúp có muốn đi cùng ta không.
Họ nhìn nhau, tiên sinh kế toán mỉm cười lấy hành lý của ta, người chặt củi rút trường kiếm, người rửa bát mọc ra sừng rồng.
"Nếu chưởng quầy thích nơi này, vậy kẻ nên rời đi, chính là bọn họ."
???
8.2
Tác giả: Trường Yên
Nhân vật chính: Tiêu Lâm Thành x Mộc Khinh Ngôn
Tag: Cổ trang, ngọt sủng, hài, trúc mã, yêu thầm, 1v1, HE
╔══ ≪ °❈° ≫ ══╗
Tiêu Lâm Thành và Mộc Khinh Ngôn quen biết nhiều năm, thích mà không biết nên cứ xem vợ như huynh đệ, sau khi trúng cổ thì ngủ với người ta hết lần này đến lần khác.
Tiêu Lâm Thành: "Ta đâu cố ý, tại cổ kia chứ bộ!".
Sau đó sau đó nữa, Tiêu Lâm Thành: "Là lỗi của ta, ta thèm thân thể ngươi, ta thấp hèn!"
╚══ ❀•°❀°•❀ ══╝
Nhân vật chính: Tiêu Lâm Thành x Mộc Khinh Ngôn
Tag: Cổ trang, ngọt sủng, hài, trúc mã, yêu thầm, 1v1, HE
╔══ ≪ °❈° ≫ ══╗
Tiêu Lâm Thành và Mộc Khinh Ngôn quen biết nhiều năm, thích mà không biết nên cứ xem vợ như huynh đệ, sau khi trúng cổ thì ngủ với người ta hết lần này đến lần khác.
Tiêu Lâm Thành: "Ta đâu cố ý, tại cổ kia chứ bộ!".
Sau đó sau đó nữa, Tiêu Lâm Thành: "Là lỗi của ta, ta thèm thân thể ngươi, ta thấp hèn!"
╚══ ❀•°❀°•❀ ══╝
8.2
Ta là Trắc Phi, nhưng quan hệ giữa ta và Chính Phi không tệ.
Người đời đều biết, hậu đình của Vân Vương phủ nhất mực hài hoà, Chính Phi không ghen tị, Trắc Phi lòng dạ không sâu, hơn nữa hai vị Phi ôn lương cung kiệm*, sau khi nhập phủ đã giải tán tất cả thị tỳ. Đối với việc này, Thánh thượng luôn có thừa sự khen ngợi dành cho Vân Vương.
(*) [温良恭俭] (Ôn lương cung kiệm): Ôn hoà, thiện lương, cung kính, tiết kiệm.
Chỉ có điều, Chính Phi gả tới đã hai năm, ta cũng gả tới được nửa năm, bụng lại không hề có động tĩnh, khó tránh khỏi người người hoài nghi Vân Vương bị cái gì khó nói.
Vân Vương rất sốt ruột, hai ta bất đắc dĩ không biết phải làm sao. Chính Phi không thể sinh, mà ta và Vân Vương lại không cùng giường chung gối.
Tuy là Trắc Phi nhưng ta lại là nữ nhân duy nhất trong phủ. Vân Vương là nam tử, người hầu ở hậu đình đều là nam tử, Chính Phi của Vân Vương cũng là nam tử.
Người đời đều biết, hậu đình của Vân Vương phủ nhất mực hài hoà, Chính Phi không ghen tị, Trắc Phi lòng dạ không sâu, hơn nữa hai vị Phi ôn lương cung kiệm*, sau khi nhập phủ đã giải tán tất cả thị tỳ. Đối với việc này, Thánh thượng luôn có thừa sự khen ngợi dành cho Vân Vương.
(*) [温良恭俭] (Ôn lương cung kiệm): Ôn hoà, thiện lương, cung kính, tiết kiệm.
Chỉ có điều, Chính Phi gả tới đã hai năm, ta cũng gả tới được nửa năm, bụng lại không hề có động tĩnh, khó tránh khỏi người người hoài nghi Vân Vương bị cái gì khó nói.
Vân Vương rất sốt ruột, hai ta bất đắc dĩ không biết phải làm sao. Chính Phi không thể sinh, mà ta và Vân Vương lại không cùng giường chung gối.
Tuy là Trắc Phi nhưng ta lại là nữ nhân duy nhất trong phủ. Vân Vương là nam tử, người hầu ở hậu đình đều là nam tử, Chính Phi của Vân Vương cũng là nam tử.
7.2
Tác giả: Khả Ái Đích Tạc Vưu Ngưu
Chuyển ngữ: Hạ
Designer: SAC
Tag: Cổ đại, Cung đình hầu tước, HE, Ngọt, Song trọng sinh, Cưng chiều,
Tổng số chương: 39
Giới thiệu
Kiếp trước, Tô Hà Y tài sắc hơn người, gia thế cao quý, nhưng vì lo sợ sẽ bị bạo quân để mắt đến, nàng cố tình tỏ ra ngốc nghếch, ở Ngự Thư Phòng làm một nữ quan thị thư1 không tranh không đoạt suốt ba năm.
Cuối cùng rơi vào kết cục bị Quý Phi hãm hại, chết thảm trong mưa, toàn bộ người trong nhà đều rơi vào kết cục chết thảm.
Đời này sống lại, vì để giữ được Tô gia, nàng quyết tâm bước vào con đường trở thành một yêu phi mê hoặc bạo quân.
Kiếp trước Độc Cô Đình ngang ngược tự phụ, không gần nữ sắc, lại chỉ yêu duy nhất một bạch nguyệt quang trong Ngự Thư Phòng, chưa từng mở miệng lên tiếng.
Nào ngờ, thuyền lật trong mương2, bạch nguyệt quang chết thảm. Ba chữ Tô Hà Y đã mãi khắc sâu vào tim hắn, trở thành nuối tiếc của một đời.
Đời này sống lại, hắn chưa kịp có hành động đã phát hiện tính tình của bạch nguyệt quang hình như đã thay đổi rồi, còn trở nên rất mới lạ.
Tô Hà Y: Thánh Thượng, thiếp rất thích chàng! Lúc trước ra vẻ ngu ngơ là vì thiếp tự ti, cảm thấy không xứng với chàng!
Độc Cô Đình hướng dẫn chi tiết: Muốn dụ dỗ trẫm thì phải bỏ công sức ra làm, trẫm thích nàng dáng vẻ diễn trò của nàng.
Tô Hà Y run rẩy: Thánh thượng, vậy, vậy nếu thiếp muốn dùng đầu của vai phản diện để nhắm rượu thì sao?
Hoàng đế ôm eo nhỏ của nàng cười khẽ: Lớn tiếng chút nữa, trái tim trẫm cũng có thể để cho nàng nhắm rượu.
Càng ngày càng….
Song trọng sinh, 1vs1, nữ chính kiên định lương thiện x hoàng đế bụng dạ đen tối nham hiểm.
Tags: ngọt văn, trọng sinh, rải cẩu lương điên cuồng.
Tóm tắt một câu: Bạch nguyệt quang sống lại, được bạo quân dạy làm yêu phi.
Lập ý: có tình yêu thì có thể vượt qua trắc trở, thấu hiểu lẫn nhau.
Chú giải:
1. Nữ quan thị thư: vốn là tiểu thư của các gia đình quan lại được nhập cung để hầu hạ và chăm lo việc giấy bút, sách vở. Sau ba năm nếu không được Hoàng Đế sủng hạnh thì có thể xuất cung về nhà. (Chuyện này khá giống với tú nữ)
2. Thuyền lật trong mương: chỉ một việc xảy ra ngoài ý muốn, thường là những chuyện không ai ngờ đến
Editor là người chơi hệ chú giải, để tránh ảnh hưởng mạch đọc mình sẽ đặt chú giải ở cuối chương.
Chuyển ngữ: Hạ
Designer: SAC
Tag: Cổ đại, Cung đình hầu tước, HE, Ngọt, Song trọng sinh, Cưng chiều,
Tổng số chương: 39
Giới thiệu
Kiếp trước, Tô Hà Y tài sắc hơn người, gia thế cao quý, nhưng vì lo sợ sẽ bị bạo quân để mắt đến, nàng cố tình tỏ ra ngốc nghếch, ở Ngự Thư Phòng làm một nữ quan thị thư1 không tranh không đoạt suốt ba năm.
Cuối cùng rơi vào kết cục bị Quý Phi hãm hại, chết thảm trong mưa, toàn bộ người trong nhà đều rơi vào kết cục chết thảm.
Đời này sống lại, vì để giữ được Tô gia, nàng quyết tâm bước vào con đường trở thành một yêu phi mê hoặc bạo quân.
Kiếp trước Độc Cô Đình ngang ngược tự phụ, không gần nữ sắc, lại chỉ yêu duy nhất một bạch nguyệt quang trong Ngự Thư Phòng, chưa từng mở miệng lên tiếng.
Nào ngờ, thuyền lật trong mương2, bạch nguyệt quang chết thảm. Ba chữ Tô Hà Y đã mãi khắc sâu vào tim hắn, trở thành nuối tiếc của một đời.
Đời này sống lại, hắn chưa kịp có hành động đã phát hiện tính tình của bạch nguyệt quang hình như đã thay đổi rồi, còn trở nên rất mới lạ.
Tô Hà Y: Thánh Thượng, thiếp rất thích chàng! Lúc trước ra vẻ ngu ngơ là vì thiếp tự ti, cảm thấy không xứng với chàng!
Độc Cô Đình hướng dẫn chi tiết: Muốn dụ dỗ trẫm thì phải bỏ công sức ra làm, trẫm thích nàng dáng vẻ diễn trò của nàng.
Tô Hà Y run rẩy: Thánh thượng, vậy, vậy nếu thiếp muốn dùng đầu của vai phản diện để nhắm rượu thì sao?
Hoàng đế ôm eo nhỏ của nàng cười khẽ: Lớn tiếng chút nữa, trái tim trẫm cũng có thể để cho nàng nhắm rượu.
Càng ngày càng….
Song trọng sinh, 1vs1, nữ chính kiên định lương thiện x hoàng đế bụng dạ đen tối nham hiểm.
Tags: ngọt văn, trọng sinh, rải cẩu lương điên cuồng.
Tóm tắt một câu: Bạch nguyệt quang sống lại, được bạo quân dạy làm yêu phi.
Lập ý: có tình yêu thì có thể vượt qua trắc trở, thấu hiểu lẫn nhau.
Chú giải:
1. Nữ quan thị thư: vốn là tiểu thư của các gia đình quan lại được nhập cung để hầu hạ và chăm lo việc giấy bút, sách vở. Sau ba năm nếu không được Hoàng Đế sủng hạnh thì có thể xuất cung về nhà. (Chuyện này khá giống với tú nữ)
2. Thuyền lật trong mương: chỉ một việc xảy ra ngoài ý muốn, thường là những chuyện không ai ngờ đến
Editor là người chơi hệ chú giải, để tránh ảnh hưởng mạch đọc mình sẽ đặt chú giải ở cuối chương.
8.9
Tác giả: Lâm Gia Thành
Editors:
C1 - c172: Tiểu Thử và truthblue82
C173 - end: Frenalis
Tổng số chương: 373 + 8 phiên ngoại (chương truyện ngắn, chỉ khoảng phân nửa chương truyện Kiều Kiều)
Thể loại: Ngôn tình, Cổ đại, xuyên không, thời loạn Xuân Thu Chiến Quốc, mưu lược quân sự, chiến tranh, quyền đấu, triều đấu, gương vỡ lại lành, nữ giả nam, nữ cường, thị giác nữ chủ, HE
Nhân vật chính: Vệ Lạc - Kính Lăng
Văn án
Đây là thời Xuân Thu, nơi này có nhân tính nguyên thuỷ nhất truỵ lạc nhất, cũng có tranh đấu đẫm máu kịch liệt nhất. Ở đây, xinh đẹp là kẻ ti tiện, bất kể nam nữ đều là tặng phẩm. Ở đây, tài học kiếm thuật có thể lệnh vương hầu cúi đầu.
Đây là thời loạn lạc, nơi này có phong hoa rực rỡ tột cùng như anh túc, cũng có máu quyện độc tựa anh túc. Hết thảy, chỉ quyết định ở việc ngươi có đủ cường đại hay không!
Nàng lại tới đây, thành người con gái nước Việt bị vị hôn phu truy sát. Vì muốn thoát khỏi vận mệnh là lễ vật, nàng vắt hết óc, chuẩn bị bằng vào trí tuệ và kiếm thuật của mình mà mưu cầu một kiếp an nhàn.
Editors:
C1 - c172: Tiểu Thử và truthblue82
C173 - end: Frenalis
Tổng số chương: 373 + 8 phiên ngoại (chương truyện ngắn, chỉ khoảng phân nửa chương truyện Kiều Kiều)
Thể loại: Ngôn tình, Cổ đại, xuyên không, thời loạn Xuân Thu Chiến Quốc, mưu lược quân sự, chiến tranh, quyền đấu, triều đấu, gương vỡ lại lành, nữ giả nam, nữ cường, thị giác nữ chủ, HE
Nhân vật chính: Vệ Lạc - Kính Lăng
Văn án
Đây là thời Xuân Thu, nơi này có nhân tính nguyên thuỷ nhất truỵ lạc nhất, cũng có tranh đấu đẫm máu kịch liệt nhất. Ở đây, xinh đẹp là kẻ ti tiện, bất kể nam nữ đều là tặng phẩm. Ở đây, tài học kiếm thuật có thể lệnh vương hầu cúi đầu.
Đây là thời loạn lạc, nơi này có phong hoa rực rỡ tột cùng như anh túc, cũng có máu quyện độc tựa anh túc. Hết thảy, chỉ quyết định ở việc ngươi có đủ cường đại hay không!
Nàng lại tới đây, thành người con gái nước Việt bị vị hôn phu truy sát. Vì muốn thoát khỏi vận mệnh là lễ vật, nàng vắt hết óc, chuẩn bị bằng vào trí tuệ và kiếm thuật của mình mà mưu cầu một kiếp an nhàn.
8.6
Tiêu Hề Hề xuyên về thời cổ đại, trở thành một trong những cô vợ bé của Thái tử.
Vốn nên bắt đầu một màn cung đấu, nhưng nàng chỉ muốn làm con cá muối.
Tranh sủng? Không đời nào!
Cá muối mới là đạo sinh tồn, ăn no chờ chết mới là chân lý cuộc sống!
Trớ trêu thay, Thái tử lại thích điểm này của nàng.
……
Cha Tiêu: Con gái à, con phải tranh sủng chứ, cả nhà ta chỉ trông cậy vào con để bám rồng dựa phượng thôi!
Tiêu Hề Hề: Không, con chỉ muốn làm cá muối.
Cung nữ: Tiểu chủ, người phải phấn đấu lên, nhất định phải đánh bại mấy ả trà xanh, trở thành Thái tử phi!
Tiêu Hề Hề: Không, ta chỉ muốn làm cá muối.
Thái tử: Ái phi, nàng phải gắng lên, ta chỉ trông cậy vào nàng để nối dõi tông đường thôi!
Tiêu Hề Hề: Không, thiếp chỉ muốn làm cá muối.
Thái tử: Không sao, cá muối ta cũng có thể.
Vốn nên bắt đầu một màn cung đấu, nhưng nàng chỉ muốn làm con cá muối.
Tranh sủng? Không đời nào!
Cá muối mới là đạo sinh tồn, ăn no chờ chết mới là chân lý cuộc sống!
Trớ trêu thay, Thái tử lại thích điểm này của nàng.
……
Cha Tiêu: Con gái à, con phải tranh sủng chứ, cả nhà ta chỉ trông cậy vào con để bám rồng dựa phượng thôi!
Tiêu Hề Hề: Không, con chỉ muốn làm cá muối.
Cung nữ: Tiểu chủ, người phải phấn đấu lên, nhất định phải đánh bại mấy ả trà xanh, trở thành Thái tử phi!
Tiêu Hề Hề: Không, ta chỉ muốn làm cá muối.
Thái tử: Ái phi, nàng phải gắng lên, ta chỉ trông cậy vào nàng để nối dõi tông đường thôi!
Tiêu Hề Hề: Không, thiếp chỉ muốn làm cá muối.
Thái tử: Không sao, cá muối ta cũng có thể.
9.6
Tác giả: Khôi Tấn Ái Nhân
Thể loại: Cổ Đại, Không CP, Nữ Cường, Ngược, Trả Thù
Team dịch: Bao đồng một mối lương duyên?
Giới thiệu
Tiểu Hầu gia mang về một bé gái mồ côi.
Vài ngày sau, lúc nào miệng nàng cũng đỏ tươi, có vẻ rất được người ta yêu thương.
Đêm trước khi nàng được mời đến nơi hẹn.
Ta nói với nàng đừng đi, tiểu Hầu gia không phải là người lương thiện đâu.
Nàng liếc mắt nhìn ta: “Tiểu Hầu gia có gì không tốt? Chẳng lẽ cứ giống như ngươi, làm nha hoàn ấm giường của lão Hầu gia mới tốt?”
Sắc mặt ta trắng bệch, rốt cuộc không khuyên nhủ nàng nữa.
Nhưng ta đã từng tận mắt thấy qua, từng thấy tỷ tỷ của mình bị tiểu Hầu gia xâm phạm ngay trước mặt mọi người như nào.
Cuối cùng trở thành đồ chơi của đám con cháu quý tộc, không chịu nổi nhục nhã mà chết đi.
Mà đây cũng là lý do ta trở thành nha hoàn làm ấm giường của lão Hầu gia.
Thể loại: Cổ Đại, Không CP, Nữ Cường, Ngược, Trả Thù
Team dịch: Bao đồng một mối lương duyên?
Giới thiệu
Tiểu Hầu gia mang về một bé gái mồ côi.
Vài ngày sau, lúc nào miệng nàng cũng đỏ tươi, có vẻ rất được người ta yêu thương.
Đêm trước khi nàng được mời đến nơi hẹn.
Ta nói với nàng đừng đi, tiểu Hầu gia không phải là người lương thiện đâu.
Nàng liếc mắt nhìn ta: “Tiểu Hầu gia có gì không tốt? Chẳng lẽ cứ giống như ngươi, làm nha hoàn ấm giường của lão Hầu gia mới tốt?”
Sắc mặt ta trắng bệch, rốt cuộc không khuyên nhủ nàng nữa.
Nhưng ta đã từng tận mắt thấy qua, từng thấy tỷ tỷ của mình bị tiểu Hầu gia xâm phạm ngay trước mặt mọi người như nào.
Cuối cùng trở thành đồ chơi của đám con cháu quý tộc, không chịu nổi nhục nhã mà chết đi.
Mà đây cũng là lý do ta trở thành nha hoàn làm ấm giường của lão Hầu gia.
5.4
A Trì biết, Tạ Diễm có hai nguyện vọng. Một là cưới tiểu thư nhà họ Mộ, thứ hai là bước lên ngôi vị hoàng đế.
Nàng yêu thầm Tạ Diễm mấy năm, hiện giờ được gả cho chàng, nàng đã thấy mỹ mãn rồi.
Cho dù chàng không thích nàng.
Tóm tắt bằng một câu: Đêm nay là biết đêm nao? Mà em mừng rỡ xiết bao gặp chàng.
Nàng yêu thầm Tạ Diễm mấy năm, hiện giờ được gả cho chàng, nàng đã thấy mỹ mãn rồi.
Cho dù chàng không thích nàng.
Tóm tắt bằng một câu: Đêm nay là biết đêm nao? Mà em mừng rỡ xiết bao gặp chàng.
9.1
Đường Sơ Niệm xuyên đến đại lục nguyên thủy và hai mắt nhìn nhau với một con rắn lớn màu vàng.
Đời này nàng sợ nhất là rắn, sau khi nhìn thấy thì chân run tới không động đậy nổi, lúc chạy trốn ngã nhào dúi dụi và rồi bắt được cái đuôi của nó.
Đường Sơ Niệm: Chết chắc, sắp bị nuốt sống vào bụng tới nơi rồi…
Cửu Di lại vây nàng thêm ba vòng, trong bụng thầm nghĩ: Giống cái này có thể sinh ra thú con khoẻ mạnh không nhỉ??
Cửu Di là con đằng xà cuối cùng ở trên đời, cũng là kẻ hung mãnh nhất. Cho tới nay, nó vẫn luôn tìm kiếm một phối ngẫu có thể thừa hưởng được lực lượng của nó, nhưng giống cái bình thường cứ thấy nó là đã bị dọa tới vắt chân lên cổ chạy rồi.
Cho đến có một ngày, nó gặp được một giống cái chủ động sờ chóp đuôi của nó…
Ban đầu khi bị rắn chăn nuôi, định nghĩa về bản thân của Sơ Niệm là “lương thực dự trữ”.
Sau một thời gian dài, lương thực dự trữ muốn cải thiện cuộc sống sinh hoạt cho bản thân, Sơ Niệm bắt đầu cuộc sống làm ruộng ở dị giới, thậm chí còn dần hướng về cuộc sống thường thường bậc trung có thịt có rau ăn.
Nhưng mà nàng đâu biết, lương thực dự trữ còn phải kiêm luôn việc ấp trứng QAQ.
Xã hội nguyên thuỷ, làm ruộng mỹ thực văn
Xà xà có ba hình thái, có hình người, yêu đương là yêu đương lúc trong hình người nha!
Hình tượng về nam chính mà các nàng mong muốn đều có hết, thế nên đừng do dự làm gì, chọn hắn đi chọn hắn đi.
Đời này nàng sợ nhất là rắn, sau khi nhìn thấy thì chân run tới không động đậy nổi, lúc chạy trốn ngã nhào dúi dụi và rồi bắt được cái đuôi của nó.
Đường Sơ Niệm: Chết chắc, sắp bị nuốt sống vào bụng tới nơi rồi…
Cửu Di lại vây nàng thêm ba vòng, trong bụng thầm nghĩ: Giống cái này có thể sinh ra thú con khoẻ mạnh không nhỉ??
Cửu Di là con đằng xà cuối cùng ở trên đời, cũng là kẻ hung mãnh nhất. Cho tới nay, nó vẫn luôn tìm kiếm một phối ngẫu có thể thừa hưởng được lực lượng của nó, nhưng giống cái bình thường cứ thấy nó là đã bị dọa tới vắt chân lên cổ chạy rồi.
Cho đến có một ngày, nó gặp được một giống cái chủ động sờ chóp đuôi của nó…
Ban đầu khi bị rắn chăn nuôi, định nghĩa về bản thân của Sơ Niệm là “lương thực dự trữ”.
Sau một thời gian dài, lương thực dự trữ muốn cải thiện cuộc sống sinh hoạt cho bản thân, Sơ Niệm bắt đầu cuộc sống làm ruộng ở dị giới, thậm chí còn dần hướng về cuộc sống thường thường bậc trung có thịt có rau ăn.
Nhưng mà nàng đâu biết, lương thực dự trữ còn phải kiêm luôn việc ấp trứng QAQ.
Xã hội nguyên thuỷ, làm ruộng mỹ thực văn
Xà xà có ba hình thái, có hình người, yêu đương là yêu đương lúc trong hình người nha!
Hình tượng về nam chính mà các nàng mong muốn đều có hết, thế nên đừng do dự làm gì, chọn hắn đi chọn hắn đi.
9.5
Tên Truyện: Sau Khi Hoán Đổi Thân Thể Với Ma Tôn
Tác Giả: Cam Li
Số Chương: 106 chương
Thể Loại: Ngôn Tình, Cổ đại, Hài hước
Editor: Ji Ji (@Jiang0162) + Beta-er: Yui (@Yui0170)
- --
Tạ Vi Ninh xuyên vào vai nữ phụ ác độc làm bia đỡ đạn trong một quyển sách tiên hiệp xưa.
Nguyên chủ là nữ nhi của Tiên Đế, yêu thầm nam chủ căm hận nữ chủ, không chỉ không thích tu luyện pháp thuật mà còn một lòng tranh giành tình cảm đoạt quyền thế với nữ chủ, bị mọi người ghét bỏ.
Để thu hút sự chú ý của nam chủ, còn chủ động xin đi thảo phạt Ma Tôn, lại bị đánh cho sống dở chết dở, ma khí ăn mòn thân thể, khuôn mặt bị hủy, tu vi hoàn toàn tổn hại.
Nàng vừa mở mắt, chính là cảnh tượng nguyên chủ dẫn theo một đội ngũ, tự cho là đúng mà tiến đến vùng Ma giới đối đầu với đám người Ma Tôn, bọn Ma tu đang tiến thẳng đến giáp mặt.
Tạ Vi Ninh:......
Xuyên qua đã muộn, mệnh pháo hôi lại không tốt, còn chơi cái gì nữa? Không chơi.
Nàng chọn nằm yên tại chỗ chờ chết.
Kết quả, trời đột nhiên giáng thiên lôi màu tím.
Lúc tỉnh lại, trời đất đều thay đổi!
Tác Giả: Cam Li
Số Chương: 106 chương
Thể Loại: Ngôn Tình, Cổ đại, Hài hước
Editor: Ji Ji (@Jiang0162) + Beta-er: Yui (@Yui0170)
- --
Tạ Vi Ninh xuyên vào vai nữ phụ ác độc làm bia đỡ đạn trong một quyển sách tiên hiệp xưa.
Nguyên chủ là nữ nhi của Tiên Đế, yêu thầm nam chủ căm hận nữ chủ, không chỉ không thích tu luyện pháp thuật mà còn một lòng tranh giành tình cảm đoạt quyền thế với nữ chủ, bị mọi người ghét bỏ.
Để thu hút sự chú ý của nam chủ, còn chủ động xin đi thảo phạt Ma Tôn, lại bị đánh cho sống dở chết dở, ma khí ăn mòn thân thể, khuôn mặt bị hủy, tu vi hoàn toàn tổn hại.
Nàng vừa mở mắt, chính là cảnh tượng nguyên chủ dẫn theo một đội ngũ, tự cho là đúng mà tiến đến vùng Ma giới đối đầu với đám người Ma Tôn, bọn Ma tu đang tiến thẳng đến giáp mặt.
Tạ Vi Ninh:......
Xuyên qua đã muộn, mệnh pháo hôi lại không tốt, còn chơi cái gì nữa? Không chơi.
Nàng chọn nằm yên tại chỗ chờ chết.
Kết quả, trời đột nhiên giáng thiên lôi màu tím.
Lúc tỉnh lại, trời đất đều thay đổi!
9
NGƯỜI TRONG SỐ MỆNH
***
(Tên do editor đặt lại)
Tác giả: 明月迢迢
Thể loại: Cổ đại, Hiện thực, Nhẹ nhàng
Editor: Qynn
- -----
Giới thiệu:
Ta tình cờ gặp một hành khất chuyên bói toán trên đường. Sau khi ăn sạch chén cơm ta cho, ông ấy phán ta có Mệnh Phượng hoàng.
Nhưng ta cảm thấy, dù ông ấy vì ba nắm gạo mà khom lưng thì cũng hơi quá lố rồi. Suy cho cùng, ta chỉ là người bán đậu phụ mà thôi.
Ai ngờ sau này, ta thực sự trở thành mẫu nghi thiên hạ.
***
(Tên do editor đặt lại)
Tác giả: 明月迢迢
Thể loại: Cổ đại, Hiện thực, Nhẹ nhàng
Editor: Qynn
- -----
Giới thiệu:
Ta tình cờ gặp một hành khất chuyên bói toán trên đường. Sau khi ăn sạch chén cơm ta cho, ông ấy phán ta có Mệnh Phượng hoàng.
Nhưng ta cảm thấy, dù ông ấy vì ba nắm gạo mà khom lưng thì cũng hơi quá lố rồi. Suy cho cùng, ta chỉ là người bán đậu phụ mà thôi.
Ai ngờ sau này, ta thực sự trở thành mẫu nghi thiên hạ.
9.4
Sau ngày đại hôn bị phu quân một kiếm xuyên tim, ta đổi sang kịch bản tu luyện thành thần.
Ta theo đuổi Tạ Như Tịch rất nhiều năm, theo đuổi đến mức vỡ đầu chảy máu, máu lại kết thành vảy, ta cũng chưa từng nhụt chí.
Ta từng thở hổn hển hỏi hắn rằng, Tạ Như Tịch, làm sao mới có thể khiến trái tim chàng rung động?
Hắn siết chặt kiếm, lặng im không nói.
Mãi đến khi một thiếu nữ áo vàng xuất hiện, giống như một bông hoa nghênh xuân nở vào giữa trời đông giá rét.
Hắn cười vì một cái liếc mắt của nàng ta, vì chiếc khăn tay nàng ta tỉ mỉ thêu thùa, cũng vì nàng ta mà tức giận khó nhịn.
Ngày ta và Tạ Như Tịch đại hôn, hắn vì nàng ta mà nhập ma.
Sau đó hắn chém chết ba ngàn người của Phù Lăng Tông.
Một kiếm cuối cùng xuyên thấu tim ta, ta mới giật mình hiểu ra, thì ra không phải Kiếm Tiên đệ nhất tu tiên giới không biết động tình.
Ta theo đuổi Tạ Như Tịch rất nhiều năm, theo đuổi đến mức vỡ đầu chảy máu, máu lại kết thành vảy, ta cũng chưa từng nhụt chí.
Ta từng thở hổn hển hỏi hắn rằng, Tạ Như Tịch, làm sao mới có thể khiến trái tim chàng rung động?
Hắn siết chặt kiếm, lặng im không nói.
Mãi đến khi một thiếu nữ áo vàng xuất hiện, giống như một bông hoa nghênh xuân nở vào giữa trời đông giá rét.
Hắn cười vì một cái liếc mắt của nàng ta, vì chiếc khăn tay nàng ta tỉ mỉ thêu thùa, cũng vì nàng ta mà tức giận khó nhịn.
Ngày ta và Tạ Như Tịch đại hôn, hắn vì nàng ta mà nhập ma.
Sau đó hắn chém chết ba ngàn người của Phù Lăng Tông.
Một kiếm cuối cùng xuyên thấu tim ta, ta mới giật mình hiểu ra, thì ra không phải Kiếm Tiên đệ nhất tu tiên giới không biết động tình.
8.2
Quân hoan tỏa kiều (Trùng sinh)
Tác giả: Mộc Nhã Tịnh Nguyệt
Tóm tắt:
Nàng là gông xiềng, cũng là cứu rỗi.
Tag: Ông trời tác hợp, trùng sinh, điềm văn, báo thù ngược cặn bã.
Nhân vật chính: Phó Dung Chương, Vân Kiều.
Góc nhìn: Nữ chủ
ʕง•ᴥ•ʔง ʕ•ᴥ•ʔ ʕ ᵔᴥᵔ ʔ
[Đây là một đoạn văn nhỏ trùng sinh sửa sai]
Vân Kiều có môi hồng răng trắng, eo vừa nhỏ lại mềm mại.
Nhưng có quá nhiều người ham muốn nàng, mỗi ngày trôi qua đều nơm nớp lo sợ.
Một ngày, nàng bị nhiếp chính vương tàn nhẫn lạnh lùng Phó Dung Chương cướp về phủ, trở thành nhiếp chính vương phi.
Người người chế nhạo nàng, còn tưởng rằng kiên trinh, thì ra lại muốn thấy người sang bắt quàng làm họ, sợ là chết thế nào cũng không biết.
… Mọi người còn không được nghe tin nàng bị ngược đến chết hoặc là bị vứt bỏ, chỉ thấy nàng vinh sủng cả đời.
Chỉ có Phó Dung Chương mới biết được, yêu hai kiếp, nàng là gông xiềng cũng là cứu rỗi.
Tác giả: Mộc Nhã Tịnh Nguyệt
Tóm tắt:
Nàng là gông xiềng, cũng là cứu rỗi.
Tag: Ông trời tác hợp, trùng sinh, điềm văn, báo thù ngược cặn bã.
Nhân vật chính: Phó Dung Chương, Vân Kiều.
Góc nhìn: Nữ chủ
ʕง•ᴥ•ʔง ʕ•ᴥ•ʔ ʕ ᵔᴥᵔ ʔ
[Đây là một đoạn văn nhỏ trùng sinh sửa sai]
Vân Kiều có môi hồng răng trắng, eo vừa nhỏ lại mềm mại.
Nhưng có quá nhiều người ham muốn nàng, mỗi ngày trôi qua đều nơm nớp lo sợ.
Một ngày, nàng bị nhiếp chính vương tàn nhẫn lạnh lùng Phó Dung Chương cướp về phủ, trở thành nhiếp chính vương phi.
Người người chế nhạo nàng, còn tưởng rằng kiên trinh, thì ra lại muốn thấy người sang bắt quàng làm họ, sợ là chết thế nào cũng không biết.
… Mọi người còn không được nghe tin nàng bị ngược đến chết hoặc là bị vứt bỏ, chỉ thấy nàng vinh sủng cả đời.
Chỉ có Phó Dung Chương mới biết được, yêu hai kiếp, nàng là gông xiềng cũng là cứu rỗi.
7.7
Tác giả: Bố Đinh Lưu Ly.
Thể loại: Truyện Nữ Cường, Cổ Đại, Truyện Sủng, Truyện Cung Đấu, Trọng Sinh
VĂN ÁN:
Ta một đường vượt mọi chông gai, cả người đẫm máu tanh, chỉ vì muốn lần nữa được trở lại bên cạnh chàng!
Sau khi trọng sinh, Đồ Linh Trâm mới phát hiện ra, tiểu hôn quân mà mình một tay chăm sóc lớn lên, thế nhưng lại cứ một mực muốn đẩy ngã mình!
Từng bước một rơi vào bẫy của hắn. Thì ra, người nhìn như vô tình, mới là người si tình nhất.
Thể loại: Truyện Nữ Cường, Cổ Đại, Truyện Sủng, Truyện Cung Đấu, Trọng Sinh
VĂN ÁN:
Ta một đường vượt mọi chông gai, cả người đẫm máu tanh, chỉ vì muốn lần nữa được trở lại bên cạnh chàng!
Sau khi trọng sinh, Đồ Linh Trâm mới phát hiện ra, tiểu hôn quân mà mình một tay chăm sóc lớn lên, thế nhưng lại cứ một mực muốn đẩy ngã mình!
Từng bước một rơi vào bẫy của hắn. Thì ra, người nhìn như vô tình, mới là người si tình nhất.
9.3
Văn án
Năm ấy tháng ấy, tại chốn linh đường trang nghiêm. Là ai đã dùng một chiếc áo khoác lông chồn, đổi lấy cùng ai một đời kề cận?
Tháng ngày đằng đẵng, chuyện nhà chuyện nước chuyện thiên hạ. Là ai nắm giữ càn khôn trong tay, giúp cho ai đó trong sạch cả đời?
Một bước sai là mọi bước đều sai, một ân huệ nhỏ kéo theo hai nỗi u buồn. Bên gối chuyện mười năm, Giang Nam hai nỗi sầu xưa, đều khiến trái tim thổn thức…(1)
Hắn là hoàng đế cố chấp, nàng là thần tử tài đức vẹn toàn. Họ Tần làm vua, họ Liên liền muốn nhiều thế hệ làm trung lương. Sau này người đời bàn tán chuyện mỹ nhân giang sơn xưa kia của hắn, liệu sẽ có ai nhắc tới tên nàng?
Một trăm năm sau, chuyện của đời trước đều được ghi lại rõ ràng trong sử sách. Chỉ là, chỉ là nào có ai hay, những đợt sóng xuân màu xanh vỗ dưới cây cầu Thương Tâm, cũng từng một thời soi bóng chim hồng chao lượn(2).
Cát bụi mịt mùng năm xưa trải khắp đời này kiếp này, vùi trong phong hoa tuyết nguyệt. Cả cuộc đời này, hắn chỉ có thể là vị vua ngoan cố, còn nàng chỉ có thể là hiền tướng của hắn mà thôi. Họ Tần làm vua, họ Liên buộc phải đời đời trung lương. Sau này người đời bàn tán chuyện giang sơn mỹ nhân của hắn, chưa từng có ai nhắc tới tên nàng.
Năm ấy tháng ấy, tại chốn linh đường trang nghiêm. Là ai đã dùng một chiếc áo khoác lông chồn, đổi lấy cùng ai một đời kề cận?
Tháng ngày đằng đẵng, chuyện nhà chuyện nước chuyện thiên hạ. Là ai nắm giữ càn khôn trong tay, giúp cho ai đó trong sạch cả đời?
Một bước sai là mọi bước đều sai, một ân huệ nhỏ kéo theo hai nỗi u buồn. Bên gối chuyện mười năm, Giang Nam hai nỗi sầu xưa, đều khiến trái tim thổn thức…(1)
Hắn là hoàng đế cố chấp, nàng là thần tử tài đức vẹn toàn. Họ Tần làm vua, họ Liên liền muốn nhiều thế hệ làm trung lương. Sau này người đời bàn tán chuyện mỹ nhân giang sơn xưa kia của hắn, liệu sẽ có ai nhắc tới tên nàng?
Một trăm năm sau, chuyện của đời trước đều được ghi lại rõ ràng trong sử sách. Chỉ là, chỉ là nào có ai hay, những đợt sóng xuân màu xanh vỗ dưới cây cầu Thương Tâm, cũng từng một thời soi bóng chim hồng chao lượn(2).
Cát bụi mịt mùng năm xưa trải khắp đời này kiếp này, vùi trong phong hoa tuyết nguyệt. Cả cuộc đời này, hắn chỉ có thể là vị vua ngoan cố, còn nàng chỉ có thể là hiền tướng của hắn mà thôi. Họ Tần làm vua, họ Liên buộc phải đời đời trung lương. Sau này người đời bàn tán chuyện giang sơn mỹ nhân của hắn, chưa từng có ai nhắc tới tên nàng.
8.6
Sát thủ tiên sinh và tiểu mỹ nhân
《杀手先生和小美人》
Tên hán: Sát thủ tiên sinh cùng tiểu mỹ nhân
Tác giả: Bổn Tiên Sinh (本先生)
Độ dài: 13 chương + 1 phiên ngoại.
Văn án:
Lệ quỷ thiếu gia thụ x Sát thủ tiên sinh công.
Lãnh tiên sinh là một sát thủ, gần đây hắn phát hiện, mục tiêu của mình bất ngờ chết thảm...
- --
Thể loại: đoản văn, cổ đại, HE, ngọt sủng, hài hước, 1x1
Một câu tóm tắt: Một miếng bánh ngọt đầy mới lạ.
Nguồn: Tấn giang.
Edit + Beta: Khuynh.
《杀手先生和小美人》
Tên hán: Sát thủ tiên sinh cùng tiểu mỹ nhân
Tác giả: Bổn Tiên Sinh (本先生)
Độ dài: 13 chương + 1 phiên ngoại.
Văn án:
Lệ quỷ thiếu gia thụ x Sát thủ tiên sinh công.
Lãnh tiên sinh là một sát thủ, gần đây hắn phát hiện, mục tiêu của mình bất ngờ chết thảm...
- --
Thể loại: đoản văn, cổ đại, HE, ngọt sủng, hài hước, 1x1
Một câu tóm tắt: Một miếng bánh ngọt đầy mới lạ.
Nguồn: Tấn giang.
Edit + Beta: Khuynh.
7.3
Năm hai mươi tuổi, ta quyết định gả cho Thế tử Hầu phủ, người vẫn luôn theo đuổi ta.
Đêm tân hôn, chúng ta đã thổ lộ tình cảm với nhau.
Ta nói với hắn ta: “Ta không phải người bình thường, nếu chàng cưới ta, cả đời chàng chỉ có thể có ta. Bằng không, ta sẽ khiến chàng sống không bằng chết.”
Thế tử mỉm cười ôm lấy ta: “Xem ra, vi phu đã được định sẵn là sống trăm tuổi rồi.”
Tuy nhiên, chỉ hai năm sau khi thành hôn, Thế tử đã đưa Bạch Nguyệt Quang mất tích nhiều năm của hắn ta trở về Hầu phủ.
Sắc mặt Bạch Nguyệt Quang nhân đạm như cúc, khẳng định nàng ta đến đây không phải là để chia rẽ mà là để gia nhập vào nơi này.
“Ta chinh chiến ở biên giới nhiều năm, thập tử nhất sinh, ta đã nhìn thấu mọi chuyện. Muội muội là người buôn bán làm ăn, có nhiều kinh nghiệm. Lẽ nào không yên tâm ta và Thế tử sao? Hai người chúng ta như huynh đệ vậy.”
Sau đó, ta thờ ơ nhìn Thế tử vì nàng ta mà múa bút trút mực, viết cả một bức tường thơ tình ở chùa Đại Tướng Quốc.
Vì nàng ta, hắn ta đã đào hết số tre xanh mà ban đầu chàng ta vì ta đã trồng, tặng nàng ta cả một vườn hoa rực rỡ đua màu khoe sắc.
Ta cười chết mất, thiết lập hình tượng nhân đạm như cúc chỉ để cho hắn ta hiểu rõ thôi.
___
[ZHIHU] Bạch Nguyệt Quang của Thế tử nhân đạm như cúc(*)
Tác giả: 暖可可
(*) Nhân đạm như cúc: thể hiện sự mong muốn hướng tới sự thanh đạm, tinh khiết như hoa cúc.
Đêm tân hôn, chúng ta đã thổ lộ tình cảm với nhau.
Ta nói với hắn ta: “Ta không phải người bình thường, nếu chàng cưới ta, cả đời chàng chỉ có thể có ta. Bằng không, ta sẽ khiến chàng sống không bằng chết.”
Thế tử mỉm cười ôm lấy ta: “Xem ra, vi phu đã được định sẵn là sống trăm tuổi rồi.”
Tuy nhiên, chỉ hai năm sau khi thành hôn, Thế tử đã đưa Bạch Nguyệt Quang mất tích nhiều năm của hắn ta trở về Hầu phủ.
Sắc mặt Bạch Nguyệt Quang nhân đạm như cúc, khẳng định nàng ta đến đây không phải là để chia rẽ mà là để gia nhập vào nơi này.
“Ta chinh chiến ở biên giới nhiều năm, thập tử nhất sinh, ta đã nhìn thấu mọi chuyện. Muội muội là người buôn bán làm ăn, có nhiều kinh nghiệm. Lẽ nào không yên tâm ta và Thế tử sao? Hai người chúng ta như huynh đệ vậy.”
Sau đó, ta thờ ơ nhìn Thế tử vì nàng ta mà múa bút trút mực, viết cả một bức tường thơ tình ở chùa Đại Tướng Quốc.
Vì nàng ta, hắn ta đã đào hết số tre xanh mà ban đầu chàng ta vì ta đã trồng, tặng nàng ta cả một vườn hoa rực rỡ đua màu khoe sắc.
Ta cười chết mất, thiết lập hình tượng nhân đạm như cúc chỉ để cho hắn ta hiểu rõ thôi.
___
[ZHIHU] Bạch Nguyệt Quang của Thế tử nhân đạm như cúc(*)
Tác giả: 暖可可
(*) Nhân đạm như cúc: thể hiện sự mong muốn hướng tới sự thanh đạm, tinh khiết như hoa cúc.
3.5
Trưởng công chúa quyến rũ và thánh tăng thanh tâm quả dục.
Lý Tĩnh Gia, trưởng công chúa vương triều Lý Tống, bị chính ca ca hoàng đế của mình giam giữ ở trong thâm cung. Đối mặt với sự biến thái không hợp tình cảm luân lý, Lý Tĩnh Gia trăm phương nghìn kế muốn trốn thoát.
Vì mục đích của mình, nàng bắt đầu bày kế để quyến rũ người có quyền lực tối cao, đứng đầu chùa Kim Thiền, Dung Thanh. Một cao tăng đắc đạo thanh tâm quả dục từng bước rơi vào trong tay nữ nhân dịu dàng...
Lý Tĩnh Gia, trưởng công chúa vương triều Lý Tống, bị chính ca ca hoàng đế của mình giam giữ ở trong thâm cung. Đối mặt với sự biến thái không hợp tình cảm luân lý, Lý Tĩnh Gia trăm phương nghìn kế muốn trốn thoát.
Vì mục đích của mình, nàng bắt đầu bày kế để quyến rũ người có quyền lực tối cao, đứng đầu chùa Kim Thiền, Dung Thanh. Một cao tăng đắc đạo thanh tâm quả dục từng bước rơi vào trong tay nữ nhân dịu dàng...
2.8
Tên Trung: 灰色与青 _ 一只梅花鹿v
Truyện: Sắc xám và xanh
Tác giả: Nhất Chích Mai Hoa Lộc
Độ dài: 32 chương
Văn án
Năm 17 tuổi, Khôi Tuyết bởi vì không chịu nổi sự chèn ép của đồng sinh cùng hệ thống quản lý điên rồ kia, hoảng sợ lại sợ hãi chạy trốn khỏi trại trẻ mồ côi.
Trong tuyết rơi dày đặc vào ban đêm, trước mắt cô tối tăm, dưới tình huống sắp hôn mê, thấy một người phụ nữ cầm đèn ở xa xa -- Thẩm Thính Lan.
Người phụ nữ thân hình nhu mỹ, xuyên qua sương lạnh, mang theo ánh sáng hy vọng từng bước đi tới phía cô.
Lúc ấy, Khôi Tuyết cho rằng cô đã chạy thoát khỏi địa ngục, gặp phải một chùm ánh sáng xa vời kia.
Nhưng trên thực tế, Thẩm Thính Lan.
Mới là địa ngục thực sự trong cuộc sống của cô.
-
Nhân vật chính: Ngự tỷ biến thái bề ngoài thanh lãnh nội tâm đầy bụng đen (công) x Thiếu nữ tai sói bề ngoài khéo léo nội tâm thông minh (thụ)
* Truyện ngắn, bản chất HE, bối cảnh ở Anh (16 tuổi đã trưởng thành)
* Bài viết này không có logic, không nghiên cứu, luyện bút thôi.
* nhân vật chính tam quan không giống tam quan tác giả, đọc văn bản một cách hợp lý, suy nghĩ hợp lý.
Truyện: Sắc xám và xanh
Tác giả: Nhất Chích Mai Hoa Lộc
Độ dài: 32 chương
Văn án
Năm 17 tuổi, Khôi Tuyết bởi vì không chịu nổi sự chèn ép của đồng sinh cùng hệ thống quản lý điên rồ kia, hoảng sợ lại sợ hãi chạy trốn khỏi trại trẻ mồ côi.
Trong tuyết rơi dày đặc vào ban đêm, trước mắt cô tối tăm, dưới tình huống sắp hôn mê, thấy một người phụ nữ cầm đèn ở xa xa -- Thẩm Thính Lan.
Người phụ nữ thân hình nhu mỹ, xuyên qua sương lạnh, mang theo ánh sáng hy vọng từng bước đi tới phía cô.
Lúc ấy, Khôi Tuyết cho rằng cô đã chạy thoát khỏi địa ngục, gặp phải một chùm ánh sáng xa vời kia.
Nhưng trên thực tế, Thẩm Thính Lan.
Mới là địa ngục thực sự trong cuộc sống của cô.
-
Nhân vật chính: Ngự tỷ biến thái bề ngoài thanh lãnh nội tâm đầy bụng đen (công) x Thiếu nữ tai sói bề ngoài khéo léo nội tâm thông minh (thụ)
* Truyện ngắn, bản chất HE, bối cảnh ở Anh (16 tuổi đã trưởng thành)
* Bài viết này không có logic, không nghiên cứu, luyện bút thôi.
* nhân vật chính tam quan không giống tam quan tác giả, đọc văn bản một cách hợp lý, suy nghĩ hợp lý.