Cổ Đại
688 Truyện
Sắp xếp theo
8.9
Ta là Thái tử phi, gả vào Đông Cung ba năm mà vẫn chưa có thai.
Có đại thần dâng tấu, nói rằng Đông Cung không có người nối dõi sẽ làm lung lay nền tảng quốc gia, nên xin cho Thái tử nạp thêm lương đệ.
Đế hậu vui vẻ chấp thuận.
Sau đó,
—— lại quay sang tặng cho ta mười mỹ nam.
Ta hoảng loạn.
"Tặng cho ta làm gì? Nạp cho Thái tử áaaa!"
Có đại thần dâng tấu, nói rằng Đông Cung không có người nối dõi sẽ làm lung lay nền tảng quốc gia, nên xin cho Thái tử nạp thêm lương đệ.
Đế hậu vui vẻ chấp thuận.
Sau đó,
—— lại quay sang tặng cho ta mười mỹ nam.
Ta hoảng loạn.
"Tặng cho ta làm gì? Nạp cho Thái tử áaaa!"
7.4
Tác giả: Nghiêm Ca Linh
Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Nữ Cường, HE, Hào Môn Thế Gia, Cưới Trước Yêu Sau, Ngọt
Team dịch: Me Qi Qi
Giới thiệu
Tiểu sư muội của Tang Ẩn Môn, xuống núi mất trí nhớ, đánh người không chớp mắt, ăn cơm không trả tiền.
Vừa bị nhị sư huynh đá một cái ra khỏi môn phái, Triệu Ấu Lăng sờ lên cái mông bị đá đau, trong đầu nghĩ cách mách với đại sư tỷ.
Ngay trong khoảnh khắc tiếp theo, đầu óc Triệu Ấu Lăng trống rỗng, phát ra ba câu hỏi chí mạng: Ta là ai? Ta đang ở đâu? Ta phải làm gì?
Những vụ án mạng liên tiếp xảy ra; những thủ đoạn tranh chấp của nữ nhâu nơi hậu viện; bí mật của triều đại và vận mệnh của đất nước. Những việc này thật sự làm nàng đau đầu.
Triệu Ấu Lăng cảm thấy nàng bị lừa rồi.
Nhưng mà, vị Thế tử này khá được, có duyên với nàng, muốn có.
Truyện được thực hiện bởi team Qi Qi, mời các bạn cùng đọc.
Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Nữ Cường, HE, Hào Môn Thế Gia, Cưới Trước Yêu Sau, Ngọt
Team dịch: Me Qi Qi
Giới thiệu
Tiểu sư muội của Tang Ẩn Môn, xuống núi mất trí nhớ, đánh người không chớp mắt, ăn cơm không trả tiền.
Vừa bị nhị sư huynh đá một cái ra khỏi môn phái, Triệu Ấu Lăng sờ lên cái mông bị đá đau, trong đầu nghĩ cách mách với đại sư tỷ.
Ngay trong khoảnh khắc tiếp theo, đầu óc Triệu Ấu Lăng trống rỗng, phát ra ba câu hỏi chí mạng: Ta là ai? Ta đang ở đâu? Ta phải làm gì?
Những vụ án mạng liên tiếp xảy ra; những thủ đoạn tranh chấp của nữ nhâu nơi hậu viện; bí mật của triều đại và vận mệnh của đất nước. Những việc này thật sự làm nàng đau đầu.
Triệu Ấu Lăng cảm thấy nàng bị lừa rồi.
Nhưng mà, vị Thế tử này khá được, có duyên với nàng, muốn có.
Truyện được thực hiện bởi team Qi Qi, mời các bạn cùng đọc.
9.6
LƯU HẬU NƯƠNG TỬ
Tác giả: Bạch Thái Thái
Editor: Thiên Nhược Hữu Tình
________
GIỚI THIỆU NGẮN:
Năm ấy nhà ta khốn cùng nhất, ta nhận một mối sinh con nối dõi cho tử tù.
Đêm xuân ngắn ngủi qua đi, chàng lại được minh oan.
Triệu Thanh Hà lạnh nhạt nói với ta: “Sự đã rồi, nàng theo ta về phủ đi.”
Nhưng ta là góa phụ, còn chàng là quân tử như trúc được người người ca tụng ở kinh thành kia mà.
Tác giả: Bạch Thái Thái
Editor: Thiên Nhược Hữu Tình
________
GIỚI THIỆU NGẮN:
Năm ấy nhà ta khốn cùng nhất, ta nhận một mối sinh con nối dõi cho tử tù.
Đêm xuân ngắn ngủi qua đi, chàng lại được minh oan.
Triệu Thanh Hà lạnh nhạt nói với ta: “Sự đã rồi, nàng theo ta về phủ đi.”
Nhưng ta là góa phụ, còn chàng là quân tử như trúc được người người ca tụng ở kinh thành kia mà.
9.6
Phụ thân ta là Triệu Vĩnh An, trước khi lên đường tòng quân, ông đã căn dặn rằng, nếu ông chẳng may bỏ mạng nơi biên cương, thì hãy cho phép mẫu thân ta tái giá cùng người thợ săn trong làng.
Nghe nói kẻ thợ săn ấy tuy bị tật một chân, nhưng tính tình lại hung bạo, một quyền có thể đấm c.h.ế.t hổ, lại còn nghe đồn rằng ông ấy đã từng đánh c.h.ế.t người vợ trước. Nếu mẫu thân gả cho hắn, khác nào tự dấn thân vào chốn hiểm nguy.
Ba năm sau, tin dữ ngoài biên cương truyền về, phụ thân đã tử trận.
Tổ mẫu cùng các tộc lão trong làng nhận lấy hai mươi lượng bạc từ người thợ săn, ngang nhiên ép buộc mẫu thân ta gả cho hắn.
Nghe nói kẻ thợ săn ấy tuy bị tật một chân, nhưng tính tình lại hung bạo, một quyền có thể đấm c.h.ế.t hổ, lại còn nghe đồn rằng ông ấy đã từng đánh c.h.ế.t người vợ trước. Nếu mẫu thân gả cho hắn, khác nào tự dấn thân vào chốn hiểm nguy.
Ba năm sau, tin dữ ngoài biên cương truyền về, phụ thân đã tử trận.
Tổ mẫu cùng các tộc lão trong làng nhận lấy hai mươi lượng bạc từ người thợ săn, ngang nhiên ép buộc mẫu thân ta gả cho hắn.
9.6
Phụ thân ta là Triệu Vĩnh An, trước khi lên đường tòng quân, ông đã căn dặn rằng, nếu ông chẳng may bỏ mạng nơi biên cương, thì hãy cho phép mẫu thân ta tái giá cùng người thợ săn trong làng.
Nghe nói kẻ thợ săn ấy tuy bị tật một chân, nhưng tính tình lại hung bạo, một quyền có thể đấm c.h.ế.t hổ, lại còn nghe đồn rằng ông ấy đã từng đánh c.h.ế.t người vợ trước. Nếu mẫu thân gả cho hắn, khác nào tự dấn thân vào chốn hiểm nguy.
Ba năm sau, tin dữ ngoài biên cương truyền về, phụ thân đã tử trận.
Tổ mẫu cùng các tộc lão trong làng nhận lấy hai mươi lượng bạc từ người thợ săn, ngang nhiên ép buộc mẫu thân ta gả cho hắn.
Nghe nói kẻ thợ săn ấy tuy bị tật một chân, nhưng tính tình lại hung bạo, một quyền có thể đấm c.h.ế.t hổ, lại còn nghe đồn rằng ông ấy đã từng đánh c.h.ế.t người vợ trước. Nếu mẫu thân gả cho hắn, khác nào tự dấn thân vào chốn hiểm nguy.
Ba năm sau, tin dữ ngoài biên cương truyền về, phụ thân đã tử trận.
Tổ mẫu cùng các tộc lão trong làng nhận lấy hai mươi lượng bạc từ người thợ săn, ngang nhiên ép buộc mẫu thân ta gả cho hắn.
9.8
Tác giả: Bạch Cơ Quán
Thể loại: Cổ Đại, Linh dị.
Số chương: 65 chương + 1 ngoại truyện
Dịch: Quá khứ chậm rãi
Giới thiệu
Thịnh Đường, Trường An, trăm quỷ dạ hành, ngàn yêu phục tụ.
Trên phố Tây thị, nơi giao nhau giữa hai giới âm dương, có một tòa Phiêu Miểu Các thần bí hư vô.
Trong Phiêu Miểu Các, buôn bán đủ các món kỳ trân dị bảo, thất tình lục dục.
Là nơi mà người, yêu, quỷ, thần tới lui.
Phiêu Miểu Các ở đâu?
Người vô duyên, đi lướt qua cũng khó thấy.
Người có duyên, ngàn dặm đến tìm.
Vì sao thế gian phải có Phiêu Miểu Các?
Vì chúng sinh có dục vọng, nên thế gian mới có Phiêu Miểu Các.
Nhân vật chính:
Nguyên Diệu, thư sinh nghèo túng tính cách thuần lương, nhát gan nhưng luôn gặp yêu quái.
Nguyên Diệu vì đi thi mà đến chỗ người thân ở Trường An, lần đầu bước vào Phiêu Miểu Các, hắn vô tình làm bể các loại kỳ trân dị bảo, hắn nghèo đến mức chỉ còn lại có hai mươi văn tiền, bị lừa gạt ký khế ước bán thân, trở thành nô bộc của Phiêu Miểu Các, từ đó về sau đi theo Bạch Cơ chứng kiến muôn màu muôn vẻ của chúng sinh.
Bạch Cơ, chủ nhân Phiêu Miểu các, là mỹ nhân nhưng lại không phải người.
Thân phận thần bí, một người không nổi bật như nàng, từ khi chúng sinh có ấn tượng tới nay, đã kinh doanh Phiêu Miểu Các, bán đủ các kỳ trân dị bảo.
Đối với nàng mà nói, ý nghĩa duy nhất ba ngàn năm qua đối với nàng, là chờ chúng sinh tới mua "Dục vọng", tập hợp đủ "Nhân quả" bằng với cát sông Hằng...
Thể loại: Cổ Đại, Linh dị.
Số chương: 65 chương + 1 ngoại truyện
Dịch: Quá khứ chậm rãi
Giới thiệu
Thịnh Đường, Trường An, trăm quỷ dạ hành, ngàn yêu phục tụ.
Trên phố Tây thị, nơi giao nhau giữa hai giới âm dương, có một tòa Phiêu Miểu Các thần bí hư vô.
Trong Phiêu Miểu Các, buôn bán đủ các món kỳ trân dị bảo, thất tình lục dục.
Là nơi mà người, yêu, quỷ, thần tới lui.
Phiêu Miểu Các ở đâu?
Người vô duyên, đi lướt qua cũng khó thấy.
Người có duyên, ngàn dặm đến tìm.
Vì sao thế gian phải có Phiêu Miểu Các?
Vì chúng sinh có dục vọng, nên thế gian mới có Phiêu Miểu Các.
Nhân vật chính:
Nguyên Diệu, thư sinh nghèo túng tính cách thuần lương, nhát gan nhưng luôn gặp yêu quái.
Nguyên Diệu vì đi thi mà đến chỗ người thân ở Trường An, lần đầu bước vào Phiêu Miểu Các, hắn vô tình làm bể các loại kỳ trân dị bảo, hắn nghèo đến mức chỉ còn lại có hai mươi văn tiền, bị lừa gạt ký khế ước bán thân, trở thành nô bộc của Phiêu Miểu Các, từ đó về sau đi theo Bạch Cơ chứng kiến muôn màu muôn vẻ của chúng sinh.
Bạch Cơ, chủ nhân Phiêu Miểu các, là mỹ nhân nhưng lại không phải người.
Thân phận thần bí, một người không nổi bật như nàng, từ khi chúng sinh có ấn tượng tới nay, đã kinh doanh Phiêu Miểu Các, bán đủ các kỳ trân dị bảo.
Đối với nàng mà nói, ý nghĩa duy nhất ba ngàn năm qua đối với nàng, là chờ chúng sinh tới mua "Dục vọng", tập hợp đủ "Nhân quả" bằng với cát sông Hằng...
6.9
Hoàng đế hỏi: "Cặp song sinh nhà ngươi đã đặt tên chưa?"
Phụ thân ta đáp: "Bẩm Hoàng thượng, vẫn chưa"
Hoàng đế nói: "Vậy để Trẫm thay ngươi đặt tên cho chúng"
Phụ thân ta: "Đó là vinh hạnh của con thần."
Hoàng đế nói: "Một đứa đặt tên là Thẩm Đường Chu, một đứa là Thẩm Duy Nhất, ý ngươi thế nào?"
Phụ thân ta thưa: "Chữ "Chu" là quốc tính, con thần e rằng không dám đảm đương."
Hoàng đế nói: "Tương lai là Hoàng hậu, đủ sức gánh vác."
Phụ thân ta: "Thần vô cùng hoảng hốt!"
Phụ thân ta đáp: "Bẩm Hoàng thượng, vẫn chưa"
Hoàng đế nói: "Vậy để Trẫm thay ngươi đặt tên cho chúng"
Phụ thân ta: "Đó là vinh hạnh của con thần."
Hoàng đế nói: "Một đứa đặt tên là Thẩm Đường Chu, một đứa là Thẩm Duy Nhất, ý ngươi thế nào?"
Phụ thân ta thưa: "Chữ "Chu" là quốc tính, con thần e rằng không dám đảm đương."
Hoàng đế nói: "Tương lai là Hoàng hậu, đủ sức gánh vác."
Phụ thân ta: "Thần vô cùng hoảng hốt!"
8.7
Tác giả: 日历秋季
Thể loại: Tiểu Thuyết, Ngôn Tình, Đô Thị, Hài Hước, Sủng, Chữa Lành, Xuyên Không, Ngọt
Team dịch: Đan Linh
Giới thiệu:
Cô gái pháp y Lâm Linh xuyên không đến năm cuối cấp ba, nhận được hệ thống phá án. Lúc này, thành phố Giang Ninh liên tiếp xảy ra án mạng lớn, án tồn đọng chất đống, Lâm Linh tình cờ được cảnh sát công nhận, bắt đầu cuộc sống phá án bên ngoài, liên tục phá các vụ án lớn và tồn đọng.
Vụ án thiếu nữ hàng xóm bị ngộ độc vào sáng sớm, vụ án tai nạn xe hơi ven đường hư hư thực thực, vụ án xác chết trong hang đá, vụ án sinh viên khoa lịch sử mất tích,… đủ loại vụ án, tưởng chừng khó bề phân biệt, có sự tham gia của Lâm Linh, luôn có thể xoay chuyển tình thế, lần lượt tuyên bố phá án.
Mùa tốt nghiệp chưa đến, người khác loay hoay tìm việc, Lâm Linh sớm trở thành mục tiêu của các cục cảnh sát khắp nơi, đều dùng hết mọi cách để muốn cướp cô về tay. Chú của Lộ Hàn Xuyên để cướp được Lâm Linh, gọi cháu trai mình đến, để anh đi xem mắt với Lâm Linh. Lộ Hàn Xuyên gặp Lâm Linh, cười, cô gái này anh quen!
Thể loại: Tiểu Thuyết, Ngôn Tình, Đô Thị, Hài Hước, Sủng, Chữa Lành, Xuyên Không, Ngọt
Team dịch: Đan Linh
Giới thiệu:
Cô gái pháp y Lâm Linh xuyên không đến năm cuối cấp ba, nhận được hệ thống phá án. Lúc này, thành phố Giang Ninh liên tiếp xảy ra án mạng lớn, án tồn đọng chất đống, Lâm Linh tình cờ được cảnh sát công nhận, bắt đầu cuộc sống phá án bên ngoài, liên tục phá các vụ án lớn và tồn đọng.
Vụ án thiếu nữ hàng xóm bị ngộ độc vào sáng sớm, vụ án tai nạn xe hơi ven đường hư hư thực thực, vụ án xác chết trong hang đá, vụ án sinh viên khoa lịch sử mất tích,… đủ loại vụ án, tưởng chừng khó bề phân biệt, có sự tham gia của Lâm Linh, luôn có thể xoay chuyển tình thế, lần lượt tuyên bố phá án.
Mùa tốt nghiệp chưa đến, người khác loay hoay tìm việc, Lâm Linh sớm trở thành mục tiêu của các cục cảnh sát khắp nơi, đều dùng hết mọi cách để muốn cướp cô về tay. Chú của Lộ Hàn Xuyên để cướp được Lâm Linh, gọi cháu trai mình đến, để anh đi xem mắt với Lâm Linh. Lộ Hàn Xuyên gặp Lâm Linh, cười, cô gái này anh quen!
8.7
Ta là đệ nhất mỹ nhân ở kinh thành, nhưng cũng là yêu phi bị vạn dân nguyền rủa, mang tội danh họa Quốc.
Nhân lúc Hoàng đế xuất chinh, Hoàng hậu âm thầm hạ độc, mưu sát ta.
Nàng ta tự tin rằng, chỉ cần ta c.h.ế.t đi, Hoàng đế sẽ lại trở thành vị phu quân anh minh, thần dũng của nàng.
Nhưng nàng ta không ngờ rằng, chính ta mới là gông xiềng cuối cùng giữ hắn khỏi sự khát máu và cuồng sát.
Ta c.h.ế.t rồi.
Hắn, cũng hoàn toàn hóa đ.i.ê.n.
...
Nhân lúc Hoàng đế xuất chinh, Hoàng hậu âm thầm hạ độc, mưu sát ta.
Nàng ta tự tin rằng, chỉ cần ta c.h.ế.t đi, Hoàng đế sẽ lại trở thành vị phu quân anh minh, thần dũng của nàng.
Nhưng nàng ta không ngờ rằng, chính ta mới là gông xiềng cuối cùng giữ hắn khỏi sự khát máu và cuồng sát.
Ta c.h.ế.t rồi.
Hắn, cũng hoàn toàn hóa đ.i.ê.n.
...
8.6
Truyện ngắn Zhihu – Tác giả NHẤT LÊ
Thể loại: 1vs1, Cổ Đại, ĐOẢN VĂN, HE
Giới thiệu
Năm Cảnh Đức thứ mười ba, lễ cập kê của trưởng tỷ nhà ta tổ chức vô cùng náo nhiệt. Cũng vào hôm đó, trưởng tỷ được đương kim Thánh thượng chỉ hôn cho Thái tử. Một lúc song hỉ lâm môn, mọi người trong phủ đều vui mừng, nở mày nở mặt.
Khi đó ta chỉ mới mười một tuổi, đi theo Vũ sư phụ học được chút võ công, leo tường, lùa gà, rất hay gây chuyện. Phụ thân đại nhân nhà ta vô cùng đau đầu. Đáng tiếc ta là con út trong nhà nên luôn được cưng chiều. Ông ấy cũng chỉ có thể mắt nhắm mắt mở để ta tuỳ ý làm loạn, chỉ cần không gây ra rắc rối quá to là được, ước người ngoài vĩnh viễn không biết Tề gia còn có một mầm mống vặn vẹo là ta.
Ta tự nhận nếu phụ mẫu không yêu chiều như vậy, mầm cây vốn không thẳng của ta cũng không bị xiêu vẹo qua năm tháng. Đến mức vào năm mười một tuổi, ta đã hoàn toàn bôi nhọ gia phong của Tề gia. Văn không bằng trưởng tỷ, khiêu vũ không bằng nhị tỷ, biết chút võ nghệ mèo ba chân cũng không bằng một phần mười của huynh trưởng và nhị ca. Cho dù trên dưới Tề gia hễ trông thấy ta liền đau đầu nhưng ta sống vô cùng vui vẻ. Bởi vì họ tuy đau đầu nhưng trong lòng càng thương ta hơn. Từ nhỏ ta đã am hiểu đạo lý này nên sống không chút sợ hãi.
Thể loại: 1vs1, Cổ Đại, ĐOẢN VĂN, HE
Giới thiệu
Năm Cảnh Đức thứ mười ba, lễ cập kê của trưởng tỷ nhà ta tổ chức vô cùng náo nhiệt. Cũng vào hôm đó, trưởng tỷ được đương kim Thánh thượng chỉ hôn cho Thái tử. Một lúc song hỉ lâm môn, mọi người trong phủ đều vui mừng, nở mày nở mặt.
Khi đó ta chỉ mới mười một tuổi, đi theo Vũ sư phụ học được chút võ công, leo tường, lùa gà, rất hay gây chuyện. Phụ thân đại nhân nhà ta vô cùng đau đầu. Đáng tiếc ta là con út trong nhà nên luôn được cưng chiều. Ông ấy cũng chỉ có thể mắt nhắm mắt mở để ta tuỳ ý làm loạn, chỉ cần không gây ra rắc rối quá to là được, ước người ngoài vĩnh viễn không biết Tề gia còn có một mầm mống vặn vẹo là ta.
Ta tự nhận nếu phụ mẫu không yêu chiều như vậy, mầm cây vốn không thẳng của ta cũng không bị xiêu vẹo qua năm tháng. Đến mức vào năm mười một tuổi, ta đã hoàn toàn bôi nhọ gia phong của Tề gia. Văn không bằng trưởng tỷ, khiêu vũ không bằng nhị tỷ, biết chút võ nghệ mèo ba chân cũng không bằng một phần mười của huynh trưởng và nhị ca. Cho dù trên dưới Tề gia hễ trông thấy ta liền đau đầu nhưng ta sống vô cùng vui vẻ. Bởi vì họ tuy đau đầu nhưng trong lòng càng thương ta hơn. Từ nhỏ ta đã am hiểu đạo lý này nên sống không chút sợ hãi.
5.7
Phu quân ta sống lại rồi.
Việc đầu tiên hắn làm sau khi sống lại là chạy tới cứu Chu Oánh, bỏ lại ta bị xà ngang đập trúng.
Kiếp trước, Chu Oánh bị thiêu chết trong thư phòng.
Khi nhà bị hỏa hoạn, không ai biết trong phòng sách còn có người.
Nhìn phu quân chạy xa, trong lòng ta lại cảm thấy nhẹ nhõm.
Kiếp này ta không cần đeo xiềng xích nặng nề mang tên ân cứu mạng và làm trâu làm ngựa cho nhà họ Thẩm nữa.
Việc đầu tiên hắn làm sau khi sống lại là chạy tới cứu Chu Oánh, bỏ lại ta bị xà ngang đập trúng.
Kiếp trước, Chu Oánh bị thiêu chết trong thư phòng.
Khi nhà bị hỏa hoạn, không ai biết trong phòng sách còn có người.
Nhìn phu quân chạy xa, trong lòng ta lại cảm thấy nhẹ nhõm.
Kiếp này ta không cần đeo xiềng xích nặng nề mang tên ân cứu mạng và làm trâu làm ngựa cho nhà họ Thẩm nữa.
8.3
Tân Thám Hoa lang dịu dàng tao nhã, công tử như ngọc.
Không ai biết ba tuổi hắn đã giết người mổ bụng, năm tuổi lột da mặt người để làm đèn, là một kẻ xấu trời sinh.
Ta cùng Tạ Chi Hành sống nương tựa lẫn nhau mà lớn lên, đã tốn rất nhiều công sức mới khiến hắn thu liễm trở thành một người bình thường.
Trên đường dạo phố, quận chúa vừa gặp hắn đã yêu, nhưng tỏ tình lại bị từ chối một cách nhã nhặn.
Mấy ngày sau, ở nơi đầu đường, ta được người ta phát hiện bị bọn giặc cỏ làm nhục đến chết.
Cuối cùng quận chúa cũng được như ý, thay thế vị trí của ta, Tạ Chi Hành dịu dàng tươi cười cưới ả làm Tạ phu nhân.
Về sau, má/u nhuộm đỏ kinh đô, điều này trở thành chuyện hối hận nhất mà ả từng làm.
Không có ta kiềm chế, Tạ Chi Hành giết đến điên rồi.
Không ai biết ba tuổi hắn đã giết người mổ bụng, năm tuổi lột da mặt người để làm đèn, là một kẻ xấu trời sinh.
Ta cùng Tạ Chi Hành sống nương tựa lẫn nhau mà lớn lên, đã tốn rất nhiều công sức mới khiến hắn thu liễm trở thành một người bình thường.
Trên đường dạo phố, quận chúa vừa gặp hắn đã yêu, nhưng tỏ tình lại bị từ chối một cách nhã nhặn.
Mấy ngày sau, ở nơi đầu đường, ta được người ta phát hiện bị bọn giặc cỏ làm nhục đến chết.
Cuối cùng quận chúa cũng được như ý, thay thế vị trí của ta, Tạ Chi Hành dịu dàng tươi cười cưới ả làm Tạ phu nhân.
Về sau, má/u nhuộm đỏ kinh đô, điều này trở thành chuyện hối hận nhất mà ả từng làm.
Không có ta kiềm chế, Tạ Chi Hành giết đến điên rồi.
7.4
[Có dũng có mưu thiên kim năng động vs. ngoài lạnh trong nóng, hung ác nham hiểm thất hoàng tử.]
Tống Trừ Nhiên chỉ nói vài câu nói hùng hồn, liền xuyên không vào tiểu thuyết, trở thành nữ nhân ngốc nghếch và bi thảm mà chính nàng vừa mới chê bai.
Trong mắt của Tống Trừ Nhiên, nguyên chủ là một người bị tình yêu làm mờ mắt, sẵn sàng bị lợi dụng, nhìn huynh trưởng bị hãm hại, cha bị ép buộc, và toàn bộ nhà họ Tống bị đẩy đến cảnh cửa nát nhà tan, tất cả chỉ vì tình yêu mù quáng.
Cuối cùng, nguyên chủ rơi vào bẫy của kẻ khác, và kết thúc cuộc đời mình trong sự thê thảm tại biệt viện bị bỏ hoang.
Sau khi xuyên vào tiểu thuyết, Tống Trừ Nhiên phiền muộn thở dài một hơi. Nàng quyết tâm dựa vào kiến thức của mình về cốt truyện để tránh xa nam chính cùng những tranh đấu quyền lực, an phận làm một thiên kim ngoan ngoãn được nhà họ Tống yêu thương.
Tuy nhiên, nàng không ngờ rằng người biểu tỷ luôn tính kế hãm hại nàng trong nguyên tác lại mang theo ký ức kiếp trước mà tái sinh, và đã sẵn sàng lên sân khấu từ trước.
Triển khai cốt truyện liền đại biến, Tống Trừ Nhiên vốn tưởng rằng mình như nhà tiên tri nắm chắc kịch bản trong tay, lại không ngờ rằng kịch bản đã bị hoàn toàn cải biên.
Tống Trừ Nhiên nghĩ tới nghĩ lui, quyết định đem bàn tính hướng vào người nhẽ ra bị nam chính mai phục đánh tới tàn hơi, bất đắc dĩ phải rời bỏ quyền mưu – hung ác nham hiểm nam phụ Thịnh Kỳ.
Để cứu Thịnh Kỳ và huynh trưởng, nàng đến phủ ngự vệ, đưa ra chiếc túi thơm bình an do chính tay mình thêu thảm đến không nỡ nhìn.
Để phá Thịnh Kỳ và nữ nhạc sư có dụng tâm kín đáo kết duyên, nàng nhanh trí diễn xuất một màn bị Thịnh Kỳ bội bạc tâm ý.
Tin tức thất hoàng tử đùa bỡn với con gái Trấn Quốc đại tướng quân lan truyền nhanh chóng.
Thịnh Kỳ hỏi: “Tống Trừ Nhiên, rốt cuộc ngươi muốn gì?”
Tống Trừ Nhiên đáp: “Ta đã huỷ hoại thanh danh, ngươi phải cưới ta!”.
Dù nàng vô cớ gây rối, năn nỉ ỉ ôi, cuối cùng Thịnh Kỳ cũng phải dùng kiệu tám người nâng để đưa nàng về phủ thất hoàng tử.
Sau khi kết hôn, mỗi ngày Tống Trừ Nhiên tự nhắc nhở mình: Không động tâm, không tham niệm, không nợ nhau.
Chỉ cần hợp tác cùng Thịnh Kỳ để đánh bại nam chính, nàng sẽ hòa li và rời đi, tuyệt đối không chậm trễ đối phương.
*
Thịnh Kỳ cao ngạo, lạnh nhạt, chưa bao giờ để ý quá nhiều đến tình cảm nhi nữ, nhưng lại vì một túi thơm nhỏ mà khó được tâm động.
Nhìn Tống Trừ Nhiên liên tục cố ý tiếp cận, cố ý tán tỉnh, hắn trầm khuôn mặt ra vẻ phiền chán.
Vốn tưởng rằng chỉ cần phụ hoàng ra một tờ hôn thư là có thể ôm mỹ nhân về, nhưng lại phát hiện mỹ nhân đối với hắn chỉ là tình cảm giả dối.
Toàn kinh thành đồn đại rằng hắn đối với nàng bội tình bạc nghĩa, nhưng thực tế là hắn mới là người bị bội tình bạc nghĩa.
Khi nàng ánh mắt tránh né mà đưa ra yêu cầu hòa li, hắn đè nàng xuống bên trong hương trướng.
Mười ngón tay gắt gao đan chặt, mang theo ý vị trừng phạt.
“Tống Trừ Nhiên, lúc trước không thể thiếu ta chính là nàng, điều này nàng phải nhớ cả đời.”
Tống Trừ Nhiên chỉ nói vài câu nói hùng hồn, liền xuyên không vào tiểu thuyết, trở thành nữ nhân ngốc nghếch và bi thảm mà chính nàng vừa mới chê bai.
Trong mắt của Tống Trừ Nhiên, nguyên chủ là một người bị tình yêu làm mờ mắt, sẵn sàng bị lợi dụng, nhìn huynh trưởng bị hãm hại, cha bị ép buộc, và toàn bộ nhà họ Tống bị đẩy đến cảnh cửa nát nhà tan, tất cả chỉ vì tình yêu mù quáng.
Cuối cùng, nguyên chủ rơi vào bẫy của kẻ khác, và kết thúc cuộc đời mình trong sự thê thảm tại biệt viện bị bỏ hoang.
Sau khi xuyên vào tiểu thuyết, Tống Trừ Nhiên phiền muộn thở dài một hơi. Nàng quyết tâm dựa vào kiến thức của mình về cốt truyện để tránh xa nam chính cùng những tranh đấu quyền lực, an phận làm một thiên kim ngoan ngoãn được nhà họ Tống yêu thương.
Tuy nhiên, nàng không ngờ rằng người biểu tỷ luôn tính kế hãm hại nàng trong nguyên tác lại mang theo ký ức kiếp trước mà tái sinh, và đã sẵn sàng lên sân khấu từ trước.
Triển khai cốt truyện liền đại biến, Tống Trừ Nhiên vốn tưởng rằng mình như nhà tiên tri nắm chắc kịch bản trong tay, lại không ngờ rằng kịch bản đã bị hoàn toàn cải biên.
Tống Trừ Nhiên nghĩ tới nghĩ lui, quyết định đem bàn tính hướng vào người nhẽ ra bị nam chính mai phục đánh tới tàn hơi, bất đắc dĩ phải rời bỏ quyền mưu – hung ác nham hiểm nam phụ Thịnh Kỳ.
Để cứu Thịnh Kỳ và huynh trưởng, nàng đến phủ ngự vệ, đưa ra chiếc túi thơm bình an do chính tay mình thêu thảm đến không nỡ nhìn.
Để phá Thịnh Kỳ và nữ nhạc sư có dụng tâm kín đáo kết duyên, nàng nhanh trí diễn xuất một màn bị Thịnh Kỳ bội bạc tâm ý.
Tin tức thất hoàng tử đùa bỡn với con gái Trấn Quốc đại tướng quân lan truyền nhanh chóng.
Thịnh Kỳ hỏi: “Tống Trừ Nhiên, rốt cuộc ngươi muốn gì?”
Tống Trừ Nhiên đáp: “Ta đã huỷ hoại thanh danh, ngươi phải cưới ta!”.
Dù nàng vô cớ gây rối, năn nỉ ỉ ôi, cuối cùng Thịnh Kỳ cũng phải dùng kiệu tám người nâng để đưa nàng về phủ thất hoàng tử.
Sau khi kết hôn, mỗi ngày Tống Trừ Nhiên tự nhắc nhở mình: Không động tâm, không tham niệm, không nợ nhau.
Chỉ cần hợp tác cùng Thịnh Kỳ để đánh bại nam chính, nàng sẽ hòa li và rời đi, tuyệt đối không chậm trễ đối phương.
*
Thịnh Kỳ cao ngạo, lạnh nhạt, chưa bao giờ để ý quá nhiều đến tình cảm nhi nữ, nhưng lại vì một túi thơm nhỏ mà khó được tâm động.
Nhìn Tống Trừ Nhiên liên tục cố ý tiếp cận, cố ý tán tỉnh, hắn trầm khuôn mặt ra vẻ phiền chán.
Vốn tưởng rằng chỉ cần phụ hoàng ra một tờ hôn thư là có thể ôm mỹ nhân về, nhưng lại phát hiện mỹ nhân đối với hắn chỉ là tình cảm giả dối.
Toàn kinh thành đồn đại rằng hắn đối với nàng bội tình bạc nghĩa, nhưng thực tế là hắn mới là người bị bội tình bạc nghĩa.
Khi nàng ánh mắt tránh né mà đưa ra yêu cầu hòa li, hắn đè nàng xuống bên trong hương trướng.
Mười ngón tay gắt gao đan chặt, mang theo ý vị trừng phạt.
“Tống Trừ Nhiên, lúc trước không thể thiếu ta chính là nàng, điều này nàng phải nhớ cả đời.”
8.5
Không có bàn tay vàng, không xuyên không, không trọng sinh.
Đây là câu chuyện thuần cổ đại về quốc gia và thiên hạ, với những mưu kế và cuộc chiến quyền lực giữa những người có trí thông minh vượt trội.
Nữ tặc trưởng thành nằm vùng làm gián điệp hai mặt: Câu chuyện về một con sói nuôi dưỡng một con thỏ khiến nó mọc răng nanh.
Sau đó, họ cùng nhau đồng hành qua nhiều sóng gió.
Nàng là một nữ tặc tầm thường giữa thời loạn lạc, sẵn sàng sử dụng mọi thủ đoạn để tồn tại.
Nàng đã ăn trộm của một công tử mười lượng bạc, nhưng không ngờ rằng hắn lại là vị tướng quân phản quốc khét tiếng, kẻ có đôi bàn tay nhuốm đầy máu đồng bào.
Sự khéo léo và ham muốn sống của nàng đã khơi dậy hứng thú của hắn.
Hắn đốt một cây nhang và nói: "Ta cho ngươi một nén nhang để chạy trốn. Đừng để ta bắt được, nếu không.... Ngươi sẽ vĩnh viễn không được giải thoát.”
Nàng chạy trốn đến một gia tộc danh giá, thay hình đổi dạng và trở thành vợ của người khác, tưởng rằng có thể sống yên ổn qua quãng đời còn lại.
Nhưng rồi một ngày, khi nàng ngước mắt lên, phát hiện hắn đang cười nhìn nàng, ôn nhu mà nguy hiểm, gọi một tiếng “Tẩu tẩu”.
Nàng thua trong trò chơi này, trở thành nô lệ của hắn.
Hắn nói là làm, hắn tàn nhẫn ném nàng vào những thử thách hiểm nguy, để rồi nàng nhận ra mình đã trở nên mạnh mẽ, với một thân hình không gì có thể xuyên thủng, thậm chí giữa thời loạn lạc cũng có thể đứng vững như một nữ anh hùng.
Hắn như chiếc thuyền qua sông, chỉ đưa nàng qua một đoạn đường, rồi chìm vào bóng tối.
Hắn thực sự là ai?
Khi xa nhau, đường về còn xa xôi.
Đều là những người lạc lối, sao không cùng nhau vượt qua sóng gió?
Nhân vật chính: Nam Y - Tạ Khước Sơn
Truyện giả tưởng lấy bối cảnh thời Tống, tham khảo sự kiện Tĩnh Khang chi sỉ và quá trình thành lập Nam Tống. Tất cả nhân vật đều không có nguyên mẫu thật, xin đừng dò tìm, cũng đừng khảo cứu.
Đây là câu chuyện thuần cổ đại về quốc gia và thiên hạ, với những mưu kế và cuộc chiến quyền lực giữa những người có trí thông minh vượt trội.
Nữ tặc trưởng thành nằm vùng làm gián điệp hai mặt: Câu chuyện về một con sói nuôi dưỡng một con thỏ khiến nó mọc răng nanh.
Sau đó, họ cùng nhau đồng hành qua nhiều sóng gió.
Nàng là một nữ tặc tầm thường giữa thời loạn lạc, sẵn sàng sử dụng mọi thủ đoạn để tồn tại.
Nàng đã ăn trộm của một công tử mười lượng bạc, nhưng không ngờ rằng hắn lại là vị tướng quân phản quốc khét tiếng, kẻ có đôi bàn tay nhuốm đầy máu đồng bào.
Sự khéo léo và ham muốn sống của nàng đã khơi dậy hứng thú của hắn.
Hắn đốt một cây nhang và nói: "Ta cho ngươi một nén nhang để chạy trốn. Đừng để ta bắt được, nếu không.... Ngươi sẽ vĩnh viễn không được giải thoát.”
Nàng chạy trốn đến một gia tộc danh giá, thay hình đổi dạng và trở thành vợ của người khác, tưởng rằng có thể sống yên ổn qua quãng đời còn lại.
Nhưng rồi một ngày, khi nàng ngước mắt lên, phát hiện hắn đang cười nhìn nàng, ôn nhu mà nguy hiểm, gọi một tiếng “Tẩu tẩu”.
Nàng thua trong trò chơi này, trở thành nô lệ của hắn.
Hắn nói là làm, hắn tàn nhẫn ném nàng vào những thử thách hiểm nguy, để rồi nàng nhận ra mình đã trở nên mạnh mẽ, với một thân hình không gì có thể xuyên thủng, thậm chí giữa thời loạn lạc cũng có thể đứng vững như một nữ anh hùng.
Hắn như chiếc thuyền qua sông, chỉ đưa nàng qua một đoạn đường, rồi chìm vào bóng tối.
Hắn thực sự là ai?
Khi xa nhau, đường về còn xa xôi.
Đều là những người lạc lối, sao không cùng nhau vượt qua sóng gió?
Nhân vật chính: Nam Y - Tạ Khước Sơn
Truyện giả tưởng lấy bối cảnh thời Tống, tham khảo sự kiện Tĩnh Khang chi sỉ và quá trình thành lập Nam Tống. Tất cả nhân vật đều không có nguyên mẫu thật, xin đừng dò tìm, cũng đừng khảo cứu.
7
Sau khi Tạ Dữ Từ bị hủy dung, hắn rớt xuống thần đàn, chịu đủ mọi sự khinh miệt.
Cả kinh thành này, chỉ có ta nguyện ý gả cho hắn.
Vì để chữa trị gương mặt cho hắn, ta lên núi hái thảo dược, không may ta đã bị gãy lưng lúc trượt chân ngã xuống vực, suốt đời không thể đi lại.
Sau khi hắn đăng cơ, việc đầu tiên hắn làm là phế hậu.
“Kẻ tàn tật như ngươi, không xứng ngồi vào vị trí Hoàng hậu.”
Hắn cưới Phù Dung - người đã cùng hắn lớn lên, năm đó từng dẫn đầu việc khinh miệt hắn.
Nàng ta ép ta uống Hạc Đỉnh Hồng, cười khúc khích: “Ngươi vì hắn làm nhiều đến vậy thì có ích gì, cuối cùng, hắn chẳng phải vẫn chỉ yêu mỗi mình ta đấy sao?”
Khi ta mở mắt lần nữa, trở về ngày Phù Dung định đuổi hắn khỏi học đường, lần này ta hoàn toàn thờ ơ.
Thế nhưng, mắt hắn đỏ hoe, ngày đêm đến tìm ta: “Liên nhi, ngay cả nàng cũng không muốn quan tâm đến ta sao?”
Ta gọi cung nữ đến: “Liên nhi là tên ngươi xứng gọi sao? Người đâu, kéo tên quái vật xấu xí này ra ngoài.”
Cả kinh thành này, chỉ có ta nguyện ý gả cho hắn.
Vì để chữa trị gương mặt cho hắn, ta lên núi hái thảo dược, không may ta đã bị gãy lưng lúc trượt chân ngã xuống vực, suốt đời không thể đi lại.
Sau khi hắn đăng cơ, việc đầu tiên hắn làm là phế hậu.
“Kẻ tàn tật như ngươi, không xứng ngồi vào vị trí Hoàng hậu.”
Hắn cưới Phù Dung - người đã cùng hắn lớn lên, năm đó từng dẫn đầu việc khinh miệt hắn.
Nàng ta ép ta uống Hạc Đỉnh Hồng, cười khúc khích: “Ngươi vì hắn làm nhiều đến vậy thì có ích gì, cuối cùng, hắn chẳng phải vẫn chỉ yêu mỗi mình ta đấy sao?”
Khi ta mở mắt lần nữa, trở về ngày Phù Dung định đuổi hắn khỏi học đường, lần này ta hoàn toàn thờ ơ.
Thế nhưng, mắt hắn đỏ hoe, ngày đêm đến tìm ta: “Liên nhi, ngay cả nàng cũng không muốn quan tâm đến ta sao?”
Ta gọi cung nữ đến: “Liên nhi là tên ngươi xứng gọi sao? Người đâu, kéo tên quái vật xấu xí này ra ngoài.”
8.7
Tác giả: Trương Đại Cát
Nhân vật chính: Hoa Hiểu Tư (công) x Dư Dục (thụ)
Tag: Cổ đại, ngọt sủng, 1v1, HE
Số chương: 32
Văn án
Một đại tướng quân anh dũng, thiện chiến, có chút nóng nảy, nhưng trọng tình trọng nghĩa.
Một phó tương quân mưu lược, tài giỏi, là trợ thủ đắc lực, là thân tín của tướng quân, cũng là người tâm tư tỉ mỉ kín đáo.
Sau trận chiến oanh liệt với địch quân, dù đạt được thắng lợi, nhưng kì độc của đối phương khiến tướng quân khốn đốn, nếu không thể giao hợp thì sẽ chết trong đau khổ.
Phó tướng trăm cay ngàn đắng, tìm ra được cách để hoá giải độc, tướng quân mỗi lần đều nhờ “tiểu mỹ nhân” mà hoá giải nguy cơ, nhưng người kia lại không chịu lộ diện, cũng không cần danh phận mà tướng quân hứa hẹn.
Nhân vật chính: Hoa Hiểu Tư (công) x Dư Dục (thụ)
Tag: Cổ đại, ngọt sủng, 1v1, HE
Số chương: 32
Văn án
Một đại tướng quân anh dũng, thiện chiến, có chút nóng nảy, nhưng trọng tình trọng nghĩa.
Một phó tương quân mưu lược, tài giỏi, là trợ thủ đắc lực, là thân tín của tướng quân, cũng là người tâm tư tỉ mỉ kín đáo.
Sau trận chiến oanh liệt với địch quân, dù đạt được thắng lợi, nhưng kì độc của đối phương khiến tướng quân khốn đốn, nếu không thể giao hợp thì sẽ chết trong đau khổ.
Phó tướng trăm cay ngàn đắng, tìm ra được cách để hoá giải độc, tướng quân mỗi lần đều nhờ “tiểu mỹ nhân” mà hoá giải nguy cơ, nhưng người kia lại không chịu lộ diện, cũng không cần danh phận mà tướng quân hứa hẹn.
8.1
Phu quân của ta, gần đây dường như đã trở thành một người khác.
Người xưa nay luôn giữ mình trong sạch, giờ đây lại đắm chìm trong hoa lâu nhiều ngày, hơi men ngào ngạt, còn nói muốn cưới con gái thừa tướng, người đã từng từ hôn với hắn.
Ta muốn hòa ly.
Mọi người đều khuyên ta: "Hầu gia có lẽ bị mê hoặc nhất thời, đợi khi tỉnh rượu là sẽ ổn thôi."
Không, hắn sẽ không bao giờ tỉnh lại nữa.
Chỉ có ta biết, linh hồn từ dị thế trên người hắn, giờ đã trở về thời đại chiến loạn kia rồi.
Thân cao bảy thước ấy, đã dành trọn cho quốc gia, làm sao có thể chỉ dành cho ta.
...
Người xưa nay luôn giữ mình trong sạch, giờ đây lại đắm chìm trong hoa lâu nhiều ngày, hơi men ngào ngạt, còn nói muốn cưới con gái thừa tướng, người đã từng từ hôn với hắn.
Ta muốn hòa ly.
Mọi người đều khuyên ta: "Hầu gia có lẽ bị mê hoặc nhất thời, đợi khi tỉnh rượu là sẽ ổn thôi."
Không, hắn sẽ không bao giờ tỉnh lại nữa.
Chỉ có ta biết, linh hồn từ dị thế trên người hắn, giờ đã trở về thời đại chiến loạn kia rồi.
Thân cao bảy thước ấy, đã dành trọn cho quốc gia, làm sao có thể chỉ dành cho ta.
...
7.7
Tần Diệc là một sát thủ, mặt lạnh trái tim còn lạnh hơn, gϊếŧ người với hắn mà nói còn bình thường hơn so với ăn cơm.
Ngày ấy, Tần Diệc nhận được một nhiệm vụ. Không phải gϊếŧ người, mà là lệnh cho hắn bảo hộ Công chúa Phù Quang mà Nữ hoàng sủng ái nhất - Cơ Ninh.
Tần Diệc cảm thấy phiền toái, bởi hắn chỉ biết gϊếŧ người.
Lần đầu tiên gặp Cơ Ninh, Tần Diệc giết một người ngay trước mắt nàng. Trường kiếm bay khỏi vỏ, máu tươi phun ra, bắn tung tóe cả người hắn.
Công chúa Phù Quang trong truyền thuyết tư thế khuynh quốc khuynh thành tránh ở trong xe ngựa, sắc mặt kinh sợ nhìn hắn.
Thanh tao thoát tục, duyên dáng thanh thoát, mềm mại không giống người thường.
Tần Diệc có thể nhìn thấy bộ dáng mình máu me đầy người từ trong mắt nàng.
Đêm đó, Tần Diệc mơ một giấc mộng, trong mộng đều là tiểu công chúa kim chi ngọc diệp kia.
Hắn ngồi ở trên giường, sờ soạng nơi giữa hai chân, rồi sau đó nhíu mày hết cỡ, khóe miệng trầm xuống, phải chạy ra sân múc nước tắm.
Ngày ấy, Tần Diệc nhận được một nhiệm vụ. Không phải gϊếŧ người, mà là lệnh cho hắn bảo hộ Công chúa Phù Quang mà Nữ hoàng sủng ái nhất - Cơ Ninh.
Tần Diệc cảm thấy phiền toái, bởi hắn chỉ biết gϊếŧ người.
Lần đầu tiên gặp Cơ Ninh, Tần Diệc giết một người ngay trước mắt nàng. Trường kiếm bay khỏi vỏ, máu tươi phun ra, bắn tung tóe cả người hắn.
Công chúa Phù Quang trong truyền thuyết tư thế khuynh quốc khuynh thành tránh ở trong xe ngựa, sắc mặt kinh sợ nhìn hắn.
Thanh tao thoát tục, duyên dáng thanh thoát, mềm mại không giống người thường.
Tần Diệc có thể nhìn thấy bộ dáng mình máu me đầy người từ trong mắt nàng.
Đêm đó, Tần Diệc mơ một giấc mộng, trong mộng đều là tiểu công chúa kim chi ngọc diệp kia.
Hắn ngồi ở trên giường, sờ soạng nơi giữa hai chân, rồi sau đó nhíu mày hết cỡ, khóe miệng trầm xuống, phải chạy ra sân múc nước tắm.
8.2
Tác giả: Thiên Như Ngọc
Tên gốc: Nhất thành xuân lộng
Thể loại: Cổ trang, triều đình, quyền mưu
Số chương: 69 chương
Văn án
Tức Mặc Vô Bạch từ quan quy ẩn bị một mật lệnh của hoàng đế phái tới Mặc thành, nhiệm vụ chính là cướp vị trí chủ thành từ tay dưỡng nữ của thành chủ–
Tức Mặc Vô Bạch: “Cô nương nhà người ta vừa mất phụ thân đã giành mất vị trí của người ta, không khỏi có hơi thất đức đó.”
“Cho nên mới tìm ngươi đấy!”
“……..”
Tên gốc: Nhất thành xuân lộng
Thể loại: Cổ trang, triều đình, quyền mưu
Số chương: 69 chương
Văn án
Tức Mặc Vô Bạch từ quan quy ẩn bị một mật lệnh của hoàng đế phái tới Mặc thành, nhiệm vụ chính là cướp vị trí chủ thành từ tay dưỡng nữ của thành chủ–
Tức Mặc Vô Bạch: “Cô nương nhà người ta vừa mất phụ thân đã giành mất vị trí của người ta, không khỏi có hơi thất đức đó.”
“Cho nên mới tìm ngươi đấy!”
“……..”
8
Thể loại: Điềm văn, võ lâm giang hồ, ngắn, NP, chủ thụ
Văn án:
Kim Chu lâu nay vẫn mang bệnh, mãi mà không thấy bệnh tình đỡ hơn, ba tháng nay vẫn tĩnh dưỡng trên núi Thanh Lộc.
Ta biết tại sao hắn không rời núi.
Bởi vì ba tháng trước, mỹ nhân Mẫn Chậm và Đường Phiếm có võ công đệ nhất thiên hạ cùng nhau phá hỏng một vụ làm ăn lớn của Kim gia.
Làm ăn chỉ là phụ, điều khiến Kim Chu khổ sở suốt thời gian dài là vì hắn thích Mẫn Chậm.
Mẫn mỹ nhân lại không chịu đón nhận tình cảm của hắn, còn hợp sức với tình địch của hắn quay đầu hại hắn.
Đây quả là điều rất bi thảm, nếu ta là Kim công tử thì không có bệnh cũng phải uất ức sinh bệnh. Nghĩ vậy ta ngồi xổm quạt lò than, trong lòng không khỏi thương cảm hắn.
Văn án:
Kim Chu lâu nay vẫn mang bệnh, mãi mà không thấy bệnh tình đỡ hơn, ba tháng nay vẫn tĩnh dưỡng trên núi Thanh Lộc.
Ta biết tại sao hắn không rời núi.
Bởi vì ba tháng trước, mỹ nhân Mẫn Chậm và Đường Phiếm có võ công đệ nhất thiên hạ cùng nhau phá hỏng một vụ làm ăn lớn của Kim gia.
Làm ăn chỉ là phụ, điều khiến Kim Chu khổ sở suốt thời gian dài là vì hắn thích Mẫn Chậm.
Mẫn mỹ nhân lại không chịu đón nhận tình cảm của hắn, còn hợp sức với tình địch của hắn quay đầu hại hắn.
Đây quả là điều rất bi thảm, nếu ta là Kim công tử thì không có bệnh cũng phải uất ức sinh bệnh. Nghĩ vậy ta ngồi xổm quạt lò than, trong lòng không khỏi thương cảm hắn.
9
Tác giả: 十具
Thể loại: Cổ Đại, Vả Mặt, HE, Cung Đấu, Chữa Lành, Ngọt
Giới thiệu
Trước khi tiến cung, ta muốn buông thả một lần, cùng với Tam công tử nhà họ Vệ nổi tiếng lừng lẫy kinh đô, giấu diếm mọi người mà hoan ái mấy ngày.
Tam công tử không yêu ta, nhưng ta không để tâm, ta chỉ muốn có được hắn trong thoáng chốc.
Lúc ta tự tiến cử bản thân, hắn ngồi bên cạnh giường nhìn ta hồi lâu, ánh mắt dò xét như thanh chủy thủ dát vàng nạm ngọc.
Hắn chống tay lên dải lụa màu xám tro mỏng manh buộc hờ hững trên chiếc áo choàng rộng thùng thình của ta, nhẹ nhàng nhấc lên, cảnh xuân lập tức hiện ra trước mắt.
Cơ thể ta theo bản năng run rẩy, sợ hãi.
Hắn nhìn thấu ta, nhưng thần sắc từ đầu đến cuối vẫn bình thản như nước, không chút gợn sóng.
Lòng dũng cảm liều lĩnh của ta, dưới ánh mắt bình tĩnh của hắn, từng chút từng chút một sụp đổ.
Hắn khẽ cười, duỗi lưng, nhìn ta, hỏi: "Sợ?"
Thể loại: Cổ Đại, Vả Mặt, HE, Cung Đấu, Chữa Lành, Ngọt
Giới thiệu
Trước khi tiến cung, ta muốn buông thả một lần, cùng với Tam công tử nhà họ Vệ nổi tiếng lừng lẫy kinh đô, giấu diếm mọi người mà hoan ái mấy ngày.
Tam công tử không yêu ta, nhưng ta không để tâm, ta chỉ muốn có được hắn trong thoáng chốc.
Lúc ta tự tiến cử bản thân, hắn ngồi bên cạnh giường nhìn ta hồi lâu, ánh mắt dò xét như thanh chủy thủ dát vàng nạm ngọc.
Hắn chống tay lên dải lụa màu xám tro mỏng manh buộc hờ hững trên chiếc áo choàng rộng thùng thình của ta, nhẹ nhàng nhấc lên, cảnh xuân lập tức hiện ra trước mắt.
Cơ thể ta theo bản năng run rẩy, sợ hãi.
Hắn nhìn thấu ta, nhưng thần sắc từ đầu đến cuối vẫn bình thản như nước, không chút gợn sóng.
Lòng dũng cảm liều lĩnh của ta, dưới ánh mắt bình tĩnh của hắn, từng chút từng chút một sụp đổ.
Hắn khẽ cười, duỗi lưng, nhìn ta, hỏi: "Sợ?"
8.8
Bạn đang đọc truyện Xuyên Sách: Sau Khi Nữ Chính Nhận Nhầm Sư Tôn của tác giả Tinh Cức.
Bạch Miểu xuyên vào tiểu thuyết sư đồ, thành nhân vật nữ chính “tiểu bạch hoa”, còn có hệ thống nhắc nhở, chỉ có một con đường tồn tại duy nhất là đi theo kịch bản.
Dựa theo tình tiết trong truyện, nữ chính và sư tôn yêu nhau, nhưung mối quan hệ thầy trò này sẽ khiến người đời gièm pha, lên án, thế nên cả hai đều chỉ có thể thầm lặng quan tâm đối phương, lại còn phải cố tình tránh xa nhau, vì vậy dẫn đến vô số tình tiết ngược thân ngược tâm, drama không ngừng, cuối cùng mới có thể đi đến kết cục HE.
Nhìn thân ảnh trời quang trăng sáng* trong mây mù kia, Bạch Miểu giơ ngón tay cái lên: Ta có thể.
Vì thế, nàng bắt đầu bện tua kiếm, làm điểm tâm cho sư tôn, như có như không tạo tiếp xúc cơ thể......
Nhưng cho dù nàng biểu hiện lộ liễu đến đâu, sư tôn chỉ biết mỉm cười ôn hòa, sờ đầu nàng, thân thiết khen nàng một câu "Đứa trẻ ngoan".
Bạch Miểu: Nói ẩn nhẫn khắc chế đâu? Có phải sai chỗ nào hay không?
Cuối cùng vào một đêm mưa, Bạch Miểu dựa theo cốt truyện xâm nhập chỗ ở của sư tôn, chuẩn bị dĩ hạ phạm thượng*.
* Dĩ hạ phạm thượng: nghĩa là người có địa vị thấp hơn va chạm với người có địa vị cao hơn mình
Vốn nên là lúc ý loạn tình mê, nhưng sư tôn lại không hề phản ứng, một khuôn mặt mỹ nhân vô tội mờ mịt, tai trắng nõn hơi hồng.
Mặt Bạch Miểu đầy dấu chấm hỏi: Đây lại là biểu tình gì? Hiện tại không phải đáy mắt hắn nên đen tối, tình khó kiềm chế, đổi thủ thành công sao?
Hệ thống: Cam*, nhầm rồi, sư tôn của cô vừa mới xuất quan, hắn không phải sư tôn của cô!
* Cam: thể hiện cảm xúc mãnh liệt của bản thân
Bạch Miểu:? Vậy hắn là ai?
Hệ thống: Hắn là sư tôn của sư tôn cô, cô hẳn nên gọi là sư tổ.
Bạch Miểu:......
Bạch Miểu nắm lấy một góc chăn, chậm rãi kéo lên: "Sư tôn, trời lạnh, buổi tối nhớ đắp chăn."
Sư tôn: "?"
Từ đây, Bạch Miểu thành thật làm người, chăm chỉ tu luyện, không dám vượt khỏi quy củ với sư tôn nhận nhầm nữa.
Nhưng ánh mắt đối phương nhìn nàng, lại càng ngày càng không đúng
Bạch Miểu xuyên vào tiểu thuyết sư đồ, thành nhân vật nữ chính “tiểu bạch hoa”, còn có hệ thống nhắc nhở, chỉ có một con đường tồn tại duy nhất là đi theo kịch bản.
Dựa theo tình tiết trong truyện, nữ chính và sư tôn yêu nhau, nhưung mối quan hệ thầy trò này sẽ khiến người đời gièm pha, lên án, thế nên cả hai đều chỉ có thể thầm lặng quan tâm đối phương, lại còn phải cố tình tránh xa nhau, vì vậy dẫn đến vô số tình tiết ngược thân ngược tâm, drama không ngừng, cuối cùng mới có thể đi đến kết cục HE.
Nhìn thân ảnh trời quang trăng sáng* trong mây mù kia, Bạch Miểu giơ ngón tay cái lên: Ta có thể.
Vì thế, nàng bắt đầu bện tua kiếm, làm điểm tâm cho sư tôn, như có như không tạo tiếp xúc cơ thể......
Nhưng cho dù nàng biểu hiện lộ liễu đến đâu, sư tôn chỉ biết mỉm cười ôn hòa, sờ đầu nàng, thân thiết khen nàng một câu "Đứa trẻ ngoan".
Bạch Miểu: Nói ẩn nhẫn khắc chế đâu? Có phải sai chỗ nào hay không?
Cuối cùng vào một đêm mưa, Bạch Miểu dựa theo cốt truyện xâm nhập chỗ ở của sư tôn, chuẩn bị dĩ hạ phạm thượng*.
* Dĩ hạ phạm thượng: nghĩa là người có địa vị thấp hơn va chạm với người có địa vị cao hơn mình
Vốn nên là lúc ý loạn tình mê, nhưng sư tôn lại không hề phản ứng, một khuôn mặt mỹ nhân vô tội mờ mịt, tai trắng nõn hơi hồng.
Mặt Bạch Miểu đầy dấu chấm hỏi: Đây lại là biểu tình gì? Hiện tại không phải đáy mắt hắn nên đen tối, tình khó kiềm chế, đổi thủ thành công sao?
Hệ thống: Cam*, nhầm rồi, sư tôn của cô vừa mới xuất quan, hắn không phải sư tôn của cô!
* Cam: thể hiện cảm xúc mãnh liệt của bản thân
Bạch Miểu:? Vậy hắn là ai?
Hệ thống: Hắn là sư tôn của sư tôn cô, cô hẳn nên gọi là sư tổ.
Bạch Miểu:......
Bạch Miểu nắm lấy một góc chăn, chậm rãi kéo lên: "Sư tôn, trời lạnh, buổi tối nhớ đắp chăn."
Sư tôn: "?"
Từ đây, Bạch Miểu thành thật làm người, chăm chỉ tu luyện, không dám vượt khỏi quy củ với sư tôn nhận nhầm nữa.
Nhưng ánh mắt đối phương nhìn nàng, lại càng ngày càng không đúng
7.7
Cao lãnh chi hoa* lưu lạc chốn hương dã, bị bắt trở thành thần dưới háng người, nằm dưới thân ta.
Y là thiếu gia, ta trộm yêu y.
Vốn là thiếu gia ở nơi nhà cao cửa rộng. Đột nhiên biến thành tội nhân gánh án tử, một thân lưu lạc đến nhà ta.
- ----------------------
Câu “Cao lãnh chi hoa”: nghĩa là dung mạo đẹp như hoa như ngọc nhưng rất băng lãnh, lạnh lùng, nghiêm túc.
CP: Bệnh kiều mỹ nhân nghèo túng thiếu gia & Hèn mọn cường tráng thợ săn.
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại, HE, Tình cảm, H văn, Cường thủ hào đoạt, Ngôi thứ nhất, Cưỡng chế yêu, Bệnh kiều.
Tránh lôi: Ngôi thứ nhất, tam quan bất chính. Công, thụ không phải là người tốt.
Y là thiếu gia, ta trộm yêu y.
Vốn là thiếu gia ở nơi nhà cao cửa rộng. Đột nhiên biến thành tội nhân gánh án tử, một thân lưu lạc đến nhà ta.
- ----------------------
Câu “Cao lãnh chi hoa”: nghĩa là dung mạo đẹp như hoa như ngọc nhưng rất băng lãnh, lạnh lùng, nghiêm túc.
CP: Bệnh kiều mỹ nhân nghèo túng thiếu gia & Hèn mọn cường tráng thợ săn.
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại, HE, Tình cảm, H văn, Cường thủ hào đoạt, Ngôi thứ nhất, Cưỡng chế yêu, Bệnh kiều.
Tránh lôi: Ngôi thứ nhất, tam quan bất chính. Công, thụ không phải là người tốt.
8.3
Thất công tử Quý gia ăn chơi trác táng, phong lưu thành thói, bướm ong lượn lờ mà chẳng vương vấn chút nào, cho đến khi y gặp Trạm Hoa.
Người này nhiều lần xả thân chở che y, sợ t bị thương. Thất công tử Quý gia sống ngần ấy năm, lần đầu tiên mới thấy có người đối xử tốt với y.
Sau nhiều lần vật lộn, Quý Hoài đã sa vào lưới tình.
Nhưng vừa mới động lòng, y phát hiện mình là thuốc dẫn để Trạm Hoa dùng, chỉ một giọt máu thôi cũng vô cùng quý giá.
Quý Hoài nào chịu khuất phục, thầm nghĩ hư tình giả ý ai mà chẳng biết, có chết cũng phải kéo tên lừa đảo này theo cùng!
[Nội dung máu chó]
Quý Hoài sống hai mươi năm, phát hiện hóa ra mình là tu hú chiếm tổ.
Y cướp thân phận, người thân của “Quý Thất”, thậm chí cũng cướp cả máu của đối phương, hai người đều mang nợ máu không đội trời chung.
Sau đó, “tu hú” đã tìm thấy y.
Ai cũng tưởng rằng, sẽ xảy ra một trận gió tanh mưa máu, Quý Hoài tất chết thảm.
Quý Hoài:… Xin lỗi, chúng ta thành thân rồi.
Từ tổ chim tu hú chiếm tổ – đến đôi chim về chung một nhà.
Trạm Hoa × Quý Hoài
Người này nhiều lần xả thân chở che y, sợ t bị thương. Thất công tử Quý gia sống ngần ấy năm, lần đầu tiên mới thấy có người đối xử tốt với y.
Sau nhiều lần vật lộn, Quý Hoài đã sa vào lưới tình.
Nhưng vừa mới động lòng, y phát hiện mình là thuốc dẫn để Trạm Hoa dùng, chỉ một giọt máu thôi cũng vô cùng quý giá.
Quý Hoài nào chịu khuất phục, thầm nghĩ hư tình giả ý ai mà chẳng biết, có chết cũng phải kéo tên lừa đảo này theo cùng!
[Nội dung máu chó]
Quý Hoài sống hai mươi năm, phát hiện hóa ra mình là tu hú chiếm tổ.
Y cướp thân phận, người thân của “Quý Thất”, thậm chí cũng cướp cả máu của đối phương, hai người đều mang nợ máu không đội trời chung.
Sau đó, “tu hú” đã tìm thấy y.
Ai cũng tưởng rằng, sẽ xảy ra một trận gió tanh mưa máu, Quý Hoài tất chết thảm.
Quý Hoài:… Xin lỗi, chúng ta thành thân rồi.
Từ tổ chim tu hú chiếm tổ – đến đôi chim về chung một nhà.
Trạm Hoa × Quý Hoài
9.2
Tên việt hoá: Phi tần “thị nữ”
Tác giả: Thất Nguyệt Hầu
Edit: BMiu
Thể loại: cung đình hầu tước, gia đấu, con cưng của trời được trời tác hợp, HE | Khác: dắng, nam thiếp, nam hậu.
Nhân vật mấu chốt: Tề Vân Nhược, Lý Sâm | phối hợp diễn: mọi người ở nhà sau Vương phủ.
#Giới thiệu màu mè:
Một vương triều nam hậu thuở sơ khai là bắt đầu từ ba chữ
“Vật”, tặng kèm.
Năm Nguyên Khánh thứ mười chín, Tề Vân Nhược ngồi xe ngựa vào phủ nhị hoàng tử từ phía cửa hông nhỏ, sau đó cách hành lang trên mặt hồ nhìn hắn từ xa xa.
#Giới thiệu cô đọng:
Đây là ký sự thăng chức ở hậu viện của một thiếu niên non nớt bị đưa làm của hồi môn cho chị mình.
Hai người từ xa lạ rồi đến yêu thương, trân trọng lẫn nhau.
Có một loại hạnh phúc đó là ở đúng nơi gặp đúng người.
Tác giả: Thất Nguyệt Hầu
Edit: BMiu
Thể loại: cung đình hầu tước, gia đấu, con cưng của trời được trời tác hợp, HE | Khác: dắng, nam thiếp, nam hậu.
Nhân vật mấu chốt: Tề Vân Nhược, Lý Sâm | phối hợp diễn: mọi người ở nhà sau Vương phủ.
#Giới thiệu màu mè:
Một vương triều nam hậu thuở sơ khai là bắt đầu từ ba chữ
“Vật”, tặng kèm.
Năm Nguyên Khánh thứ mười chín, Tề Vân Nhược ngồi xe ngựa vào phủ nhị hoàng tử từ phía cửa hông nhỏ, sau đó cách hành lang trên mặt hồ nhìn hắn từ xa xa.
#Giới thiệu cô đọng:
Đây là ký sự thăng chức ở hậu viện của một thiếu niên non nớt bị đưa làm của hồi môn cho chị mình.
Hai người từ xa lạ rồi đến yêu thương, trân trọng lẫn nhau.
Có một loại hạnh phúc đó là ở đúng nơi gặp đúng người.
4.4
Tác giả: 一夜惊亭
Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Gia Đấu, SE, BE, OE, Ngược, Ngược Luyến Tàn Tâm, Ngược Nữ, Ngược Nam, Trả Thù, Cung Đấu, Xuyên Không, Phương Đông
Team dịch: Ác Ma Đến Từ Thiên Đường
Giới thiệu
Trong kinh thành mấy ngày gần đây xảy ra hai chuyện lớn.
Tân Hoàng lập Hậu, công chúa gả cho người đã khuất.
Tân Hoàng đế là hoàng huynh của ta, mà ta lại chính là vị công chúa kia.
Ngày thành hôn hôm ấy, ta đưa trượng phu của mình đi hỏa táng.
Đốt cháy cùng chàng là chiếc giá y mà ta tự tay khâu từng mũi một.
Ta cầm trong tay chiếc khăn trùm màu đỏ thầm hứa với chàng ấy:
Chiếc khăn này kích thước vừa vặn phù hợp, khi đến lúc sẽ cùng với thủ cấp của hoàng huynh tiễn đến chỗ chàng, tránh để mắt chàng bị ô uế.
Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Gia Đấu, SE, BE, OE, Ngược, Ngược Luyến Tàn Tâm, Ngược Nữ, Ngược Nam, Trả Thù, Cung Đấu, Xuyên Không, Phương Đông
Team dịch: Ác Ma Đến Từ Thiên Đường
Giới thiệu
Trong kinh thành mấy ngày gần đây xảy ra hai chuyện lớn.
Tân Hoàng lập Hậu, công chúa gả cho người đã khuất.
Tân Hoàng đế là hoàng huynh của ta, mà ta lại chính là vị công chúa kia.
Ngày thành hôn hôm ấy, ta đưa trượng phu của mình đi hỏa táng.
Đốt cháy cùng chàng là chiếc giá y mà ta tự tay khâu từng mũi một.
Ta cầm trong tay chiếc khăn trùm màu đỏ thầm hứa với chàng ấy:
Chiếc khăn này kích thước vừa vặn phù hợp, khi đến lúc sẽ cùng với thủ cấp của hoàng huynh tiễn đến chỗ chàng, tránh để mắt chàng bị ô uế.