Ngôn Tình
1385 Truyện
Sắp xếp theo
7.2
Bạn đang đọc truyện Ẩn Long của tác giả Mạc Khúc Ca Hành. Trần Viễn vừa mới xuất ngũ, đang gặp cảnh khó khăn vì chưa có công việc ổn định, không ngờ tai họa ập đến, em gái lại mang bệnh nặng, cần thiết phẫu thuật càng sớm càng tốt.
Nhưng đào đâu ra tiền bây giờ?
Anh không còn cách nào, đành chấp nhận đề nghị ở rể, kết hôn với thiên kim Tiêu Hân Hân, trở thành một kẻ không chút địa vị trong gia đình vợ...
Nhưng đào đâu ra tiền bây giờ?
Anh không còn cách nào, đành chấp nhận đề nghị ở rể, kết hôn với thiên kim Tiêu Hân Hân, trở thành một kẻ không chút địa vị trong gia đình vợ...
8.6
[Phiên bản nữ chính].
Trong giới thượng lưu Giang Thành gần đây xuất hiện một tin đồn, sau khi Vệ Lai bị bạn trai cũ đá, giấc mộng hào môn tan vỡ, hiện giờ đang qua lại với một vị sếp lớn nào đó.
Một ngày nọ, Vệ Lai đến tham dự một buổi tiệc, cô là người cuối cùng bước vào phòng bao, không ngờ tên bạn trai cũ cũng có mặt ở đó.
Cô chỉ là một nhân vật nhỏ, không đủ tư cách để chủ tiệc giới thiệu toàn bộ mọi người với cô.
Trong bữa tiệc, bạn trai cũ kính rượu cô: “Chúc mừng, nghe nói em có bạn trai mới rồi.”
Có người hóng hớt không chê chuyện lớn, hỏi cô bạn trai mới là ai.
“Là vị sếp lớn nào trong giới thế?”
Vệ Lai vốn dĩ không quen vị sếp lớn nào cả, cũng không biết tin đồn bắt nguồn từ đâu.
Cô tuỳ tiện nói ra cái tên của một người mà cô nghe nói chưa kết hôn: “Châu Túc Tấn.”
Mọi người: “…”
Tất cả kinh ngạc nhìn về phía người đàn ông ngồi ở vị trí trung tâm.
Vệ Lai không hiểu chuyện gì, cũng liếc mắt nhìn sang, liền bắt gặp ánh mắt lạnh lùng ẩn chứa sự tò mò của người đàn ông.
Anh dựa lưng vào ghế, dáng vẻ cao quý lãnh đạm, tư thế ung dung nhưng khí chất thì bức người, ánh mắt nhìn về phía cô.
Vệ Lai thầm nghĩ, sẽ không xui xẻo vậy chứ, chẳng lẽ người này là bạn của Châu Túc Tấn?
Lúc này, chủ tiệc định thần lại, thấy Châu Túc Tấn không phủ nhận thì mỉm cười chúc mừng anh: “Tôi nói tại sao cậu đột nhiên đến Giang Thành, thì ra là tới thăm bạn gái.”
Châu Túc Tấn cười nhạt.
Bản thân anh còn không biết mình có bạn gái từ khi nào đấy.
Vệ Lai vốn tưởng mình đã trả thù thành công bạn trai cũ, nào ngờ lại thành đào hố chôn thân.
Câu đầu tiên Châu Túc Tấn nói với Vệ Lai là: “Nếu đã công khai, vậy đến ngồi cạnh tôi đi.”
Vệ Lai: “……”
[Phiên bản nam chính]
Vào đêm sinh nhật lần thứ 30, bạn bè đều bảo anh ước nguyện.
Không hiểu sao, anh lại nghĩ tới Vệ Lai.
Người ngoài nói anh lạnh lùng, tàn nhẫn.
Chỉ có Vệ Lai nói anh là người tốt.
Cô ngọt ngào như vậy, cũng vì lợi dụng anh.
Lần đầu tiên trong cuộc đời, anh dành điều ước sinh nhật của mình cho một người phụ nữ, mong em có được những gì mình muốn.
Một đêm nào đó, có người @anh trong nhóm chat: Có người mạo danh cậu viết thư tình gửi Vệ Lai, chữ viết hình như không giống cậu.
Chữ viết chỉ là lý do, bởi không ai tin rằng một người cao cao tại thượng như Nhị công tử nhà họ Châu sẽ hạ mình vì tình yêu.
Châu Túc Tấn trả lời: [Không ai mạo danh, là tôi viết.]
Từng nét bút, từng câu từ bên trong bức thư tình, đều do chính anh viết.
Nếu như cô muốn dựa thế anh, anh tình nguyện cho cô dựa cả đời.
Một câu giới thiệu: Diễn giả thành thật, cưới trước yêu sau.
Trong giới thượng lưu Giang Thành gần đây xuất hiện một tin đồn, sau khi Vệ Lai bị bạn trai cũ đá, giấc mộng hào môn tan vỡ, hiện giờ đang qua lại với một vị sếp lớn nào đó.
Một ngày nọ, Vệ Lai đến tham dự một buổi tiệc, cô là người cuối cùng bước vào phòng bao, không ngờ tên bạn trai cũ cũng có mặt ở đó.
Cô chỉ là một nhân vật nhỏ, không đủ tư cách để chủ tiệc giới thiệu toàn bộ mọi người với cô.
Trong bữa tiệc, bạn trai cũ kính rượu cô: “Chúc mừng, nghe nói em có bạn trai mới rồi.”
Có người hóng hớt không chê chuyện lớn, hỏi cô bạn trai mới là ai.
“Là vị sếp lớn nào trong giới thế?”
Vệ Lai vốn dĩ không quen vị sếp lớn nào cả, cũng không biết tin đồn bắt nguồn từ đâu.
Cô tuỳ tiện nói ra cái tên của một người mà cô nghe nói chưa kết hôn: “Châu Túc Tấn.”
Mọi người: “…”
Tất cả kinh ngạc nhìn về phía người đàn ông ngồi ở vị trí trung tâm.
Vệ Lai không hiểu chuyện gì, cũng liếc mắt nhìn sang, liền bắt gặp ánh mắt lạnh lùng ẩn chứa sự tò mò của người đàn ông.
Anh dựa lưng vào ghế, dáng vẻ cao quý lãnh đạm, tư thế ung dung nhưng khí chất thì bức người, ánh mắt nhìn về phía cô.
Vệ Lai thầm nghĩ, sẽ không xui xẻo vậy chứ, chẳng lẽ người này là bạn của Châu Túc Tấn?
Lúc này, chủ tiệc định thần lại, thấy Châu Túc Tấn không phủ nhận thì mỉm cười chúc mừng anh: “Tôi nói tại sao cậu đột nhiên đến Giang Thành, thì ra là tới thăm bạn gái.”
Châu Túc Tấn cười nhạt.
Bản thân anh còn không biết mình có bạn gái từ khi nào đấy.
Vệ Lai vốn tưởng mình đã trả thù thành công bạn trai cũ, nào ngờ lại thành đào hố chôn thân.
Câu đầu tiên Châu Túc Tấn nói với Vệ Lai là: “Nếu đã công khai, vậy đến ngồi cạnh tôi đi.”
Vệ Lai: “……”
[Phiên bản nam chính]
Vào đêm sinh nhật lần thứ 30, bạn bè đều bảo anh ước nguyện.
Không hiểu sao, anh lại nghĩ tới Vệ Lai.
Người ngoài nói anh lạnh lùng, tàn nhẫn.
Chỉ có Vệ Lai nói anh là người tốt.
Cô ngọt ngào như vậy, cũng vì lợi dụng anh.
Lần đầu tiên trong cuộc đời, anh dành điều ước sinh nhật của mình cho một người phụ nữ, mong em có được những gì mình muốn.
Một đêm nào đó, có người @anh trong nhóm chat: Có người mạo danh cậu viết thư tình gửi Vệ Lai, chữ viết hình như không giống cậu.
Chữ viết chỉ là lý do, bởi không ai tin rằng một người cao cao tại thượng như Nhị công tử nhà họ Châu sẽ hạ mình vì tình yêu.
Châu Túc Tấn trả lời: [Không ai mạo danh, là tôi viết.]
Từng nét bút, từng câu từ bên trong bức thư tình, đều do chính anh viết.
Nếu như cô muốn dựa thế anh, anh tình nguyện cho cô dựa cả đời.
Một câu giới thiệu: Diễn giả thành thật, cưới trước yêu sau.
8.8
Tên truyện: ĐỘNG LÒNG
Tên gốc: 然后心动
Tác giả: Lệ Vụ
Độ dài: 70 chương + 15 Ngoại truyện (Hoàn)
Edit: Vô Ưu Sơn Trang
GIỚI THIỆU NỘI DUNG
Đêm đó uống say, Khương Gia Di đã trải qua một đêm hoàn hảo với một người đàn ông anh tuấn lịch lãm, vóc dáng cực kỳ lý tưởng. Hai người dễ gặp cũng dễ rời, cứ ngỡ xong việc sẽ không bao giờ gặp lại nữa.
Nào ngờ có một ngày cô xuống nhà gặp một người bạn của bố, sao người đàn ông trong phòng khách kia lại quen mắt vậy nhỉ?
Người đàn ông kia nhìn ngoài mặt thì áo mũ chỉnh tề, lịch lãm lễ độ; ấy vậy mà sau lưng lại chẳng hề nhã nhặn chút nào.
“Gia Di, đây là bạn của bố”.
Bố cô cười giới thiệu: “Cũng là nhà đầu tư cho học bổng của trường con”.
“Chu Tự Thâm”.
Người đàn ông đưa bàn tay đến trước mặt cô, mỉm cười nhưng ánh mắt lại ẩn chứa hàm ý sâu xa.
“Gia Di, chào em”.
Cô kiên trì nắm lấy bàn tay đó, nhiệt độ nóng bỏng trong bàn tay anh truyền đến khiến đầu óc cô trở nên mụ mị.
Khương Gia Di cho rằng cô và Chu Tự Tâm sẽ dừng lại như hai người xa lạ sau đêm đó, nhưng ngờ đâu cô lại một lần nữa bị anh mê hoặc, giấu giếm phụ huynh để rồi sa vào lòng anh một lần nữa.
Trong một cuộc tọa đàm, Chu Tự Thâm phát biểu với tư cách khách mời đặc biệt. Đến giờ nghỉ, một đám sinh viên xúm lại nhìn anh.
Khương Gia Di bị bạn cùng lớp kéo đến, người đàn ông lơ đãng quay đầu lại. Cách một đám đông, ánh mắt chan chứa ý cười của anh vẫn có thể tìm thấy cô.
Người lúc trước vừa áo mũ chỉnh tề mà lúc sau đã kéo cô đến hậu trường tối tăm, nhiệt tình hôn cô sau cánh cửa ngăn cách với những tiếng hoan hô bên ngoài.
Một ngày, bố Khương cảm thán: “Hình như Tự Thâm có phụ nữ bên cạnh thì phải? Đúng là hiếm thấy, hôm nào phải gặp em dâu mới được”.
“Em dâu?”
Khương Gia Di cười gượng: “Bố, không ổn lắm đâu…”
“Bố và Tự Thâm là bạn vong niên, gọi một tiếng em dâu thì làm sao nào”.
Nhưng mà ông vừa quay đầu lại, Chu Tự Thâm mặt tỉnh bơ, mỉm cười gọi: “Bố”.
Bố Khương: “……………”
Bố Khương: “??????”
Tôi coi cậu là em trai, thế quái nào cậu lại đòi làm con rể?!
Lưu ý: Nam nữ chính đều là người trưởng thành, hoàn cảnh trưởng thành khác nhau nên tam quan cũng khác biệt. Mọi chuyện hai người làm đều là đôi bên tình nguyện, sẽ dùng biện pháp an toàn, không mang thai ngoài ý muốn.
Ông chú vẻ ngoài văn nhã lịch sự nhưng suy nghĩ bại hoại x Em gái ngọt ngào.
Chênh lệch 10 tuổi, đôi bên đều không có người cũ (cả về thể xác lẫn tinh thần).
Tag: Hào môn thế gia, con cưng của trời, chức nghiệp tinh anh, ngọt văn.
Nhân vật chính: Khương Gia Di, Chu Tự Thâm
Tóm gọn trong một câu: Tôi coi cậu là em trai, thế quái nào cậu lại muốn làm con rể.
Ý nghĩa: Tuổi tác không thành vấn đề.
Tên gốc: 然后心动
Tác giả: Lệ Vụ
Độ dài: 70 chương + 15 Ngoại truyện (Hoàn)
Edit: Vô Ưu Sơn Trang
GIỚI THIỆU NỘI DUNG
Đêm đó uống say, Khương Gia Di đã trải qua một đêm hoàn hảo với một người đàn ông anh tuấn lịch lãm, vóc dáng cực kỳ lý tưởng. Hai người dễ gặp cũng dễ rời, cứ ngỡ xong việc sẽ không bao giờ gặp lại nữa.
Nào ngờ có một ngày cô xuống nhà gặp một người bạn của bố, sao người đàn ông trong phòng khách kia lại quen mắt vậy nhỉ?
Người đàn ông kia nhìn ngoài mặt thì áo mũ chỉnh tề, lịch lãm lễ độ; ấy vậy mà sau lưng lại chẳng hề nhã nhặn chút nào.
“Gia Di, đây là bạn của bố”.
Bố cô cười giới thiệu: “Cũng là nhà đầu tư cho học bổng của trường con”.
“Chu Tự Thâm”.
Người đàn ông đưa bàn tay đến trước mặt cô, mỉm cười nhưng ánh mắt lại ẩn chứa hàm ý sâu xa.
“Gia Di, chào em”.
Cô kiên trì nắm lấy bàn tay đó, nhiệt độ nóng bỏng trong bàn tay anh truyền đến khiến đầu óc cô trở nên mụ mị.
Khương Gia Di cho rằng cô và Chu Tự Tâm sẽ dừng lại như hai người xa lạ sau đêm đó, nhưng ngờ đâu cô lại một lần nữa bị anh mê hoặc, giấu giếm phụ huynh để rồi sa vào lòng anh một lần nữa.
Trong một cuộc tọa đàm, Chu Tự Thâm phát biểu với tư cách khách mời đặc biệt. Đến giờ nghỉ, một đám sinh viên xúm lại nhìn anh.
Khương Gia Di bị bạn cùng lớp kéo đến, người đàn ông lơ đãng quay đầu lại. Cách một đám đông, ánh mắt chan chứa ý cười của anh vẫn có thể tìm thấy cô.
Người lúc trước vừa áo mũ chỉnh tề mà lúc sau đã kéo cô đến hậu trường tối tăm, nhiệt tình hôn cô sau cánh cửa ngăn cách với những tiếng hoan hô bên ngoài.
Một ngày, bố Khương cảm thán: “Hình như Tự Thâm có phụ nữ bên cạnh thì phải? Đúng là hiếm thấy, hôm nào phải gặp em dâu mới được”.
“Em dâu?”
Khương Gia Di cười gượng: “Bố, không ổn lắm đâu…”
“Bố và Tự Thâm là bạn vong niên, gọi một tiếng em dâu thì làm sao nào”.
Nhưng mà ông vừa quay đầu lại, Chu Tự Thâm mặt tỉnh bơ, mỉm cười gọi: “Bố”.
Bố Khương: “……………”
Bố Khương: “??????”
Tôi coi cậu là em trai, thế quái nào cậu lại đòi làm con rể?!
Lưu ý: Nam nữ chính đều là người trưởng thành, hoàn cảnh trưởng thành khác nhau nên tam quan cũng khác biệt. Mọi chuyện hai người làm đều là đôi bên tình nguyện, sẽ dùng biện pháp an toàn, không mang thai ngoài ý muốn.
Tag: Hào môn thế gia, con cưng của trời, chức nghiệp tinh anh, ngọt văn.
Nhân vật chính: Khương Gia Di, Chu Tự Thâm
Tóm gọn trong một câu: Tôi coi cậu là em trai, thế quái nào cậu lại muốn làm con rể.
Ý nghĩa: Tuổi tác không thành vấn đề.
7.3
Bạn đang đọc truyện Mật Đạo Hoán Tình của tác giả Mai Thảo Cát Tiên. Thời đại hiện nay là thời đại nào. Tôi không biết...
Bây giờ công nghệ phát triển đến mức thông minh như thế nào rồi... Tôi thật sự không biết.
- --
Tôi chỉ biết ở thời điểm này, ai sở hữu công nghệ cao, nghiên cứu ra nhiều tính năng công nghệ mới thì họ sẽ giàu, càng giàu, giàu hàng đầu thế giới nữa là khác.
Bây giờ công nghệ phát triển đến mức thông minh như thế nào rồi... Tôi thật sự không biết.
- --
Tôi chỉ biết ở thời điểm này, ai sở hữu công nghệ cao, nghiên cứu ra nhiều tính năng công nghệ mới thì họ sẽ giàu, càng giàu, giàu hàng đầu thế giới nữa là khác.
8.4
Tác giả: Đồ Dạng Tiên Sâm
Tran / Editor: AI_Atiso
Beta: AI_Bán Nguyệt Diệp
Thể loại: Gương vỡ lại lành, Hiện đại, HE, Hài hước, Nhẹ nhàng, Duyên trời tác hợp, Nghiệp giới tinh anh, Thanh mai trúc mã, Sủng Ngọt, Thiên chi kiêu tử
Giới thiệu:
Các đồng nghiệp trong hệ thống công an và kiểm sát đều từng nghe nói không ít thì nhiều rằng Viện Kiểm sát có kiểm sát viên họ Dụ, bên công an có cảnh sát Hạ, mặc dù hai người đều còn trẻ nhưng lại phối hợp vô cùng ăn ý trong công việc, chỉ cần hợp tác phá án thì dù làm ít cũng sẽ lập được công to.
Nhưng họ lại như chó với mèo, ngoài công việc thì trong tất cả những dịp khác họ đều là từ trường không hợp nhau, suốt ngày cau có với nhau.
Hôm nay, hai bên cùng ăn một bữa cơm, mọi người đều trò chuyện thỏa thích, sau ba tuần rượu thì bắt đầu chơi trò nói thật.
—— “Người yêu cũ là người thế nào?”
Đúng vào lúc mọi người cho rằng Dụ Ấu Tri sẽ uống rượu thay cho câu trả lời thì cô lại đáp:
“Dễ quạu, thích nhìn người bằng lỗ mũi, kiêu căng ngạo mạn, tự cao tự đại, thiếu những trận đòn nhừ tử của xã hội…”
Để mà nói xấu người yêu cũ thì luận văn dài tám trăm chữ cũng chưa chắc đã đủ.
Đồng nghiệp tò mò hỏi: “Vậy nếu ngày xưa có thể nhìn lọt vào mắt thì chung quy vẫn phải có ưu điểm chứ nhỉ?”
Dụ Ấu Tri nghĩ ngợi một lát, miễn cưỡng nói: “Trông cực kỳ đẹp trai.”
Chai rượu lại được chuyển tới chỗ Hạ Minh Sầm.
Cũng lại là một loạt những lời nói xấu không hề trùng lặp: “Trong ngoài không đồng nhất, giả tạo, nội tâm u ám…”
Hỏi tới ưu điểm, Hạ Minh Sầm im lặng suy nghĩ rất lâu rồi mới lạnh nhạt nói: “Trông cũng được.”
Các đồng nghiệp hiểu rõ nhưng không vạch trần, nói trắng ra thì chính là hai kẻ u mê ngoại hình.
*
Sau đó lại uống thêm rất nhiều rượu, đồng nghiệp đứng dậy đi vệ sinh, lại vô tình trông thấy hai người đang cãi nhau trên hành lang. Nội dung cuộc tranh cãi như sau:
“Nội tâm của em u ám á? Nội tâm cả nhà anh mới u ám ấy.”
Người đàn ông nhìn chằm chằm vào dáng vẻ say rượu của cô, tựa vào tường, ôm ngực cười lạnh nói: “Anh dễ quạu á? Người cãi nhau một lần mà dỗ dành cả một tuần vẫn không dỗ được là ai hả?”
Đồng nghiệp: “…”
Hình như đã phát hiện ra bí mật động trời gì đó rồi.
Không ai biết trong những năm tháng niên thiếu, họ đã từng trao nhau tất thảy ngây ngô và nồng cháy, nhưng mỉa mai thay, hình như bây giờ chỉ có một mình anh vẫn còn đắm chìm trong tình yêu ở quá khứ.
Nham hiểm giả thanh cao x lòng dạ đen tối vờ làm thỏ trắng.
Câu chuyện về cậu chủ nhỏ thanh cao ngoài miệng nói “Tôi không yêu, tôi không yêu” nhưng cơ thể vẫn yêu đến chết đi sống lại.
Truyện được kể đan xen giữa thời còn đi học và sau khi đã đi làm của nhân vật chính, tiêu đề những chương kể về thời đi học sẽ đánh dấu *.
[Gỡ mìn]:
Cửu biệt trùng phùng! Gương vỡ lại lành! Truyện cẩu huyết lại lộn xộn rề rà! Không phải trầy trật theo đuổi vợ nhưng khá ngược nam chính, các tình yêu đọc truyện thích nam chính hơn thì cẩn thận khi vào đọc.
Anh em gây hấn vì tình yêu. (Tôi biết là rất cũ kỹ, cho nên tôi mới xếp vào chỗ gỡ mìn.)
Ngày trước, cả nam lẫn nữ chính đều không hay nói, chính là kiểu mạnh miệng hạng vô địch đến mức trời sập thì dùng miệng đỡ.
Từ nhân vật chính đến nhân vật phụ đều không có mấy ai bình thường.
Một câu tóm tắt: Chỉ cần mặt dày thì gương vỡ cũng có thể lành!
Lập ý: Chính nghĩa sẽ không vắng mặt.
**Nhân vật chính: Dụ Ấu Tri x Hạ Minh Sầm.
Tran / Editor: AI_Atiso
Beta: AI_Bán Nguyệt Diệp
Thể loại: Gương vỡ lại lành, Hiện đại, HE, Hài hước, Nhẹ nhàng, Duyên trời tác hợp, Nghiệp giới tinh anh, Thanh mai trúc mã, Sủng Ngọt, Thiên chi kiêu tử
Giới thiệu:
Các đồng nghiệp trong hệ thống công an và kiểm sát đều từng nghe nói không ít thì nhiều rằng Viện Kiểm sát có kiểm sát viên họ Dụ, bên công an có cảnh sát Hạ, mặc dù hai người đều còn trẻ nhưng lại phối hợp vô cùng ăn ý trong công việc, chỉ cần hợp tác phá án thì dù làm ít cũng sẽ lập được công to.
Nhưng họ lại như chó với mèo, ngoài công việc thì trong tất cả những dịp khác họ đều là từ trường không hợp nhau, suốt ngày cau có với nhau.
Hôm nay, hai bên cùng ăn một bữa cơm, mọi người đều trò chuyện thỏa thích, sau ba tuần rượu thì bắt đầu chơi trò nói thật.
—— “Người yêu cũ là người thế nào?”
Đúng vào lúc mọi người cho rằng Dụ Ấu Tri sẽ uống rượu thay cho câu trả lời thì cô lại đáp:
“Dễ quạu, thích nhìn người bằng lỗ mũi, kiêu căng ngạo mạn, tự cao tự đại, thiếu những trận đòn nhừ tử của xã hội…”
Để mà nói xấu người yêu cũ thì luận văn dài tám trăm chữ cũng chưa chắc đã đủ.
Đồng nghiệp tò mò hỏi: “Vậy nếu ngày xưa có thể nhìn lọt vào mắt thì chung quy vẫn phải có ưu điểm chứ nhỉ?”
Dụ Ấu Tri nghĩ ngợi một lát, miễn cưỡng nói: “Trông cực kỳ đẹp trai.”
Chai rượu lại được chuyển tới chỗ Hạ Minh Sầm.
Cũng lại là một loạt những lời nói xấu không hề trùng lặp: “Trong ngoài không đồng nhất, giả tạo, nội tâm u ám…”
Hỏi tới ưu điểm, Hạ Minh Sầm im lặng suy nghĩ rất lâu rồi mới lạnh nhạt nói: “Trông cũng được.”
Các đồng nghiệp hiểu rõ nhưng không vạch trần, nói trắng ra thì chính là hai kẻ u mê ngoại hình.
*
Sau đó lại uống thêm rất nhiều rượu, đồng nghiệp đứng dậy đi vệ sinh, lại vô tình trông thấy hai người đang cãi nhau trên hành lang. Nội dung cuộc tranh cãi như sau:
“Nội tâm của em u ám á? Nội tâm cả nhà anh mới u ám ấy.”
Người đàn ông nhìn chằm chằm vào dáng vẻ say rượu của cô, tựa vào tường, ôm ngực cười lạnh nói: “Anh dễ quạu á? Người cãi nhau một lần mà dỗ dành cả một tuần vẫn không dỗ được là ai hả?”
Đồng nghiệp: “…”
Hình như đã phát hiện ra bí mật động trời gì đó rồi.
Không ai biết trong những năm tháng niên thiếu, họ đã từng trao nhau tất thảy ngây ngô và nồng cháy, nhưng mỉa mai thay, hình như bây giờ chỉ có một mình anh vẫn còn đắm chìm trong tình yêu ở quá khứ.
Nham hiểm giả thanh cao x lòng dạ đen tối vờ làm thỏ trắng.
Câu chuyện về cậu chủ nhỏ thanh cao ngoài miệng nói “Tôi không yêu, tôi không yêu” nhưng cơ thể vẫn yêu đến chết đi sống lại.
Truyện được kể đan xen giữa thời còn đi học và sau khi đã đi làm của nhân vật chính, tiêu đề những chương kể về thời đi học sẽ đánh dấu *.
[Gỡ mìn]:
Cửu biệt trùng phùng! Gương vỡ lại lành! Truyện cẩu huyết lại lộn xộn rề rà! Không phải trầy trật theo đuổi vợ nhưng khá ngược nam chính, các tình yêu đọc truyện thích nam chính hơn thì cẩn thận khi vào đọc.
Anh em gây hấn vì tình yêu. (Tôi biết là rất cũ kỹ, cho nên tôi mới xếp vào chỗ gỡ mìn.)
Ngày trước, cả nam lẫn nữ chính đều không hay nói, chính là kiểu mạnh miệng hạng vô địch đến mức trời sập thì dùng miệng đỡ.
Từ nhân vật chính đến nhân vật phụ đều không có mấy ai bình thường.
Một câu tóm tắt: Chỉ cần mặt dày thì gương vỡ cũng có thể lành!
Lập ý: Chính nghĩa sẽ không vắng mặt.
**Nhân vật chính: Dụ Ấu Tri x Hạ Minh Sầm.
8.5
Mỹ nhân xinh đẹp quyến rũ x Đại lão lạnh lùng
Tạ Thanh Di, tiểu hoa đán đang nổi, khuôn mặt xinh đẹp, khí chất cao quý nhưng tính cách lại rất xấu, thật đáng tiếc cho khuôn mặt xinh đẹp này.
Thỉnh thoảng lại lên hot search ngồi một lần, nói cô kiêu căng, ngạo mạn, đánh cả khách mời.
Người thích cô sẽ cảm thấy cô rất cá tính, người ghét cô sẽ cảm thấy cô giả vờ thanh cao, hay làm ra vẻ, hình tượng tiên nữ sớm hay muộn cũng sẽ sụp đổ.
*
Một ngày nọ, paparazzi quay được một đoạn video.
Người luôn kiêu ngạo hống hách như Tạ Thanh Di lại nép vào lưng một người đàn ông trẻ tuổi như một chú chim nhỏ, bước vào chiếc xe Ferrari màu đen.
Toàn bộ cư dân mạng bùng nổ: “Cái gì mà tiên nữ lạnh lùng thuần khiết chứ, cuối cùng vẫn có người chống lưng! Tài nguyên già mau cút khỏi giới showbiz.”
Trong khi toàn bộ giang cư mạng đang bàn tán xem người sau lưng Tạ Thanh Di là ai, đại lão thần bí nhất trong giới tài chính đã mở tài khoản V, đăng một bài viết: “Là em gái cùng nhau lớn lên. @ Tạ Thanh Di Diane”
Dân cư mạng: “????”.
*
Sáng hôm sau khi tỉnh rượu.
Tạ Thanh Di cố ý ngã vào ngực người đàn ông, ôm cổ anh, làm nũng: “Anh Kiêu, em vẫn còn đau đầu.”
Người đàn ông có khuôn mặt lai. Đôi mắt hồ ly màu xanh lục, vừa nguy hiểm lại vừa mê người.
Hai ngón tay nắm lấy cằm cô, giọng nói khàn khàn: “Đừng trêu đùa anh.”
*
Tưởng Kiêu trải qua quãng thời gian niên thiếu trong cô tịch và âm u, Tạ Thanh Di như một ánh trăng sáng xuất hiện trong cuộc đời anh.
Cô đứng ở đài phun nước đạp nước, vươn tay về phía anh, tươi cười rạng rỡ: “Anh ơi, mình cùng nhau chơi đi?”.
Anh biết rõ cô muốn kéo anh cùng ngã xuống nước nhưng vẫn nắm tay cô.
Giống như về sau, anh biết rõ dưới vẻ ngoài ngoan ngoãn đó là một tâm hồn phản nghịch, ngoài mặt thì cười nhưng trong lòng đầy ý xấu.
Vẫn như cũ, anh không thể kìm được sự si mê và vẫn chìm đắm trong đó.
Tạ Thanh Di, tiểu hoa đán đang nổi, khuôn mặt xinh đẹp, khí chất cao quý nhưng tính cách lại rất xấu, thật đáng tiếc cho khuôn mặt xinh đẹp này.
Thỉnh thoảng lại lên hot search ngồi một lần, nói cô kiêu căng, ngạo mạn, đánh cả khách mời.
Người thích cô sẽ cảm thấy cô rất cá tính, người ghét cô sẽ cảm thấy cô giả vờ thanh cao, hay làm ra vẻ, hình tượng tiên nữ sớm hay muộn cũng sẽ sụp đổ.
*
Một ngày nọ, paparazzi quay được một đoạn video.
Người luôn kiêu ngạo hống hách như Tạ Thanh Di lại nép vào lưng một người đàn ông trẻ tuổi như một chú chim nhỏ, bước vào chiếc xe Ferrari màu đen.
Toàn bộ cư dân mạng bùng nổ: “Cái gì mà tiên nữ lạnh lùng thuần khiết chứ, cuối cùng vẫn có người chống lưng! Tài nguyên già mau cút khỏi giới showbiz.”
Trong khi toàn bộ giang cư mạng đang bàn tán xem người sau lưng Tạ Thanh Di là ai, đại lão thần bí nhất trong giới tài chính đã mở tài khoản V, đăng một bài viết: “Là em gái cùng nhau lớn lên. @ Tạ Thanh Di Diane”
Dân cư mạng: “????”.
*
Sáng hôm sau khi tỉnh rượu.
Tạ Thanh Di cố ý ngã vào ngực người đàn ông, ôm cổ anh, làm nũng: “Anh Kiêu, em vẫn còn đau đầu.”
Người đàn ông có khuôn mặt lai. Đôi mắt hồ ly màu xanh lục, vừa nguy hiểm lại vừa mê người.
Hai ngón tay nắm lấy cằm cô, giọng nói khàn khàn: “Đừng trêu đùa anh.”
*
Tưởng Kiêu trải qua quãng thời gian niên thiếu trong cô tịch và âm u, Tạ Thanh Di như một ánh trăng sáng xuất hiện trong cuộc đời anh.
Cô đứng ở đài phun nước đạp nước, vươn tay về phía anh, tươi cười rạng rỡ: “Anh ơi, mình cùng nhau chơi đi?”.
Anh biết rõ cô muốn kéo anh cùng ngã xuống nước nhưng vẫn nắm tay cô.
Giống như về sau, anh biết rõ dưới vẻ ngoài ngoan ngoãn đó là một tâm hồn phản nghịch, ngoài mặt thì cười nhưng trong lòng đầy ý xấu.
Vẫn như cũ, anh không thể kìm được sự si mê và vẫn chìm đắm trong đó.
6.4
Thể loại: Kinh dị, Huyền nghi, phá án, song khiết, nhẹ nhàng, linh dị, Ngọt sủng, 1v1, HE
Edit: thich_an_cua
Văn án
Một ngày đang đi trên đường, đột nhiên lại thấy một nữ nhân tóc tai rối bù, cả người nhếch nhác, trông không khác gì nữ quỷ, miệng vừa hô "cứu mạng", vừa lao như bay về phía hắn.
"Ừm", hắn tiện tay cứu nàng, không phải vì lương thiện, mà nghe nói nàng là hoạt thi, thế nên muốn lưu lại để nghiên cứu thôi!
- ----------
Phương Ngải là ngỗ tác tài ba, tính tình lập dị.
Một ngày nọ, hắn cưỡi lừa đang đi trên đường về nhà thì có một nữ tử bộ dạng không khác gì quỷ ma xông ra, chặn đường, ăn vạ hắn.
Dương Tụ là phụ nữ văn phòng, có dũng cảm có tri thức có mưu lược.
Một ngày nọ, ngủ quên trong phòng tắm rồi xuyên không. Xuyên không thì thôi lại xuyên vào cái xác chết trôi!
Trong lúc trốn chaỵ khỏi sự truy duổi của thôn dân, nàng bắt gặp một chàng trai cưỡi con lừa đi ngang qua, chẳng còn cách nào, đành ăn vạ hắn!
Edit: thich_an_cua
Văn án
Một ngày đang đi trên đường, đột nhiên lại thấy một nữ nhân tóc tai rối bù, cả người nhếch nhác, trông không khác gì nữ quỷ, miệng vừa hô "cứu mạng", vừa lao như bay về phía hắn.
"Ừm", hắn tiện tay cứu nàng, không phải vì lương thiện, mà nghe nói nàng là hoạt thi, thế nên muốn lưu lại để nghiên cứu thôi!
- ----------
Phương Ngải là ngỗ tác tài ba, tính tình lập dị.
Một ngày nọ, hắn cưỡi lừa đang đi trên đường về nhà thì có một nữ tử bộ dạng không khác gì quỷ ma xông ra, chặn đường, ăn vạ hắn.
Dương Tụ là phụ nữ văn phòng, có dũng cảm có tri thức có mưu lược.
Một ngày nọ, ngủ quên trong phòng tắm rồi xuyên không. Xuyên không thì thôi lại xuyên vào cái xác chết trôi!
Trong lúc trốn chaỵ khỏi sự truy duổi của thôn dân, nàng bắt gặp một chàng trai cưỡi con lừa đi ngang qua, chẳng còn cách nào, đành ăn vạ hắn!
7.1
Bạn đang đọc truyện Tổng Tài: Anh Sai Rồi của tác giả Bạc Hà. Cách Cổ Lạp xuyên vào thân thể đã chết của thiên kim nhà Nghị Viên cấp cao, thân phận tôn quý, lại trở thành vợ của người đàn ông giàu nhất Đế Đô. Cô tận hưởng cuộc sống mà bao người mơ ước. Nhưng, ai biết được rằng lúc nào cô cũng phải trốn thoát bởi sự truy sát của chồng mình. Bao kẻ thù, cũng không bằng nguy hiểm mà hắn đem đến cho cô.
- Tại sao? Sao anh lại làm vậy? Rốt cuộc trong mắt anh, tôi là người như thế nào hả?
- Trong mắt tôi, cô đáng chết!!!
- Tại sao? Sao anh lại làm vậy? Rốt cuộc trong mắt anh, tôi là người như thế nào hả?
- Trong mắt tôi, cô đáng chết!!!
6.2
GIỚI THIỆU
Lần đầu tiên Úc Sương nhìn thấy Chu Mộ Dư là ở tang lễ của chồng mình.
Gã đàn ông nhìn cậu như đang đánh giá món đồ sứ tinh xảo trên bàn đấu giá, trong mắt tràn đầy vẻ chắc chắn.
Lễ tang kết thúc, Úc Sương nhận được một tấm danh thiếp và một câu: “Theo tôi, hoặc ở lại thủ tiết, em chọn.”
Từ chiếc lồng vàng này sang chiếc lồng vàng khác, Úc Sương vẫn luôn cẩn thận sắm vai chim hoàng yến của mình. Chu Mộ Dư hay người đàn ông khác, với cậu mà nói không khác gì nhau. Đều là thợ săn tự cho mình thông mình, không thể thoát khỏi sự dịu dàng của con mồi.
Cho nên bị người tình bé nhỏ mà Chu Mộ Dư cưng chiều bắt nạt, cậu không khóc không nháo.
Bị vị hôn thê của Chu Mộ Dư tới cửa nhục nhã, cậu im lặng nuốt xuống.
Bạn bè Chu Mộ Dư nói muốn “mượn chơi một chút”, cậu cũng chỉ trả lời “Ngài Chu không thích”.
Cậu hiểu rõ tất cả những người này đều chỉ là râu tia, thậm chí Chu Mộ Dư cũng không quá quan trọng.
Nhưng hình như Chu Mộ Dư hiểu lầm.
Ban đầu Chu Mộ Dư muốn một đồ chơi nhỏ biết nghe lời, không cần quá thông minh, chỉ cần ngoan ngoãn hiểu chuyện, có thể làm nũng, mỗi ngày ngồi bên cửa sổ chờ gã về nhà.
Úc Sương làm được.
Sau đó Chu Mộ Dư muốn Úc sương yêu gã.
Úc Sương lại nhỏ giọng nói: “Xin lỗi… Chú Đàm không có dạy em.”
Lúc đó Chu Mộ Dư mới nhớ ra tất cả những gì gã có được đều do người chồng quá cố của Úc Sương tự tay dạy dỗ cậu.
Mà gã cũng không phải là lựa chọn duy nhất của chú chim hoàng yến xinh đẹp mình nuôi.
“Tình yêu là di sản không thể kế thừa”.
Lần đầu tiên Úc Sương nhìn thấy Chu Mộ Dư là ở tang lễ của chồng mình.
Gã đàn ông nhìn cậu như đang đánh giá món đồ sứ tinh xảo trên bàn đấu giá, trong mắt tràn đầy vẻ chắc chắn.
Lễ tang kết thúc, Úc Sương nhận được một tấm danh thiếp và một câu: “Theo tôi, hoặc ở lại thủ tiết, em chọn.”
Từ chiếc lồng vàng này sang chiếc lồng vàng khác, Úc Sương vẫn luôn cẩn thận sắm vai chim hoàng yến của mình. Chu Mộ Dư hay người đàn ông khác, với cậu mà nói không khác gì nhau. Đều là thợ săn tự cho mình thông mình, không thể thoát khỏi sự dịu dàng của con mồi.
Cho nên bị người tình bé nhỏ mà Chu Mộ Dư cưng chiều bắt nạt, cậu không khóc không nháo.
Bị vị hôn thê của Chu Mộ Dư tới cửa nhục nhã, cậu im lặng nuốt xuống.
Bạn bè Chu Mộ Dư nói muốn “mượn chơi một chút”, cậu cũng chỉ trả lời “Ngài Chu không thích”.
Cậu hiểu rõ tất cả những người này đều chỉ là râu tia, thậm chí Chu Mộ Dư cũng không quá quan trọng.
Nhưng hình như Chu Mộ Dư hiểu lầm.
Ban đầu Chu Mộ Dư muốn một đồ chơi nhỏ biết nghe lời, không cần quá thông minh, chỉ cần ngoan ngoãn hiểu chuyện, có thể làm nũng, mỗi ngày ngồi bên cửa sổ chờ gã về nhà.
Úc Sương làm được.
Sau đó Chu Mộ Dư muốn Úc sương yêu gã.
Úc Sương lại nhỏ giọng nói: “Xin lỗi… Chú Đàm không có dạy em.”
Lúc đó Chu Mộ Dư mới nhớ ra tất cả những gì gã có được đều do người chồng quá cố của Úc Sương tự tay dạy dỗ cậu.
Mà gã cũng không phải là lựa chọn duy nhất của chú chim hoàng yến xinh đẹp mình nuôi.
“Tình yêu là di sản không thể kế thừa”.
4.5
Hán Việt: Tại thâm thu
TÁC GIẢ: Tam Quý Miêu
Số chương: 24
Thể loại: 1x1, Hiện đại, Lãng mạn ấm áp, H văn, HE (Happy Ending), Thanh xuân vườn trường, Ngọt Sủng, Trâu già gặm cỏ non
Vài lời giới thiệu:
Hắn kéo tôi vào một phòng hát trống bên cạnh, khẽ cau mày dạy dỗ: "Đồng Hoạ, em có biết KTV rất hỗn loạn không, tâm trạng không tốt ra ngoài thư giãn tôi có thể hiểu, nhưng khi không chắc chắn an toàn, uống nhiều rượu như vậy là không có trách nhiệm với bản thân."
Tôi dựa lưng vào ghế sofa mềm mại, nhìn chằm chằm vào môi hắn rồi cười rộ lên: "Thầy lo cho em như vậy sao?" "
"Sáng thứ hai nộp cho tôi một bản kiểm điểm 500 chữ." Hắn cứng rắn nói.
Tôi ngoéo ngón tay bảo hắn cúi xuống, nhưng hắn không nhúc nhích chút nào, tôi tiếp tục ngoắc ngoắc ngón tay của mình, nhìn hắn như một tên vô lại.
Thẩm Yến đành phải cúi đầu đưa tai lại gần miệng tôi.
"Thầy, em nóng quá, thầy có thể giúp em sờ sờ nó một chút không?"
TÁC GIẢ: Tam Quý Miêu
Số chương: 24
Thể loại: 1x1, Hiện đại, Lãng mạn ấm áp, H văn, HE (Happy Ending), Thanh xuân vườn trường, Ngọt Sủng, Trâu già gặm cỏ non
Vài lời giới thiệu:
Hắn kéo tôi vào một phòng hát trống bên cạnh, khẽ cau mày dạy dỗ: "Đồng Hoạ, em có biết KTV rất hỗn loạn không, tâm trạng không tốt ra ngoài thư giãn tôi có thể hiểu, nhưng khi không chắc chắn an toàn, uống nhiều rượu như vậy là không có trách nhiệm với bản thân."
Tôi dựa lưng vào ghế sofa mềm mại, nhìn chằm chằm vào môi hắn rồi cười rộ lên: "Thầy lo cho em như vậy sao?" "
"Sáng thứ hai nộp cho tôi một bản kiểm điểm 500 chữ." Hắn cứng rắn nói.
Tôi ngoéo ngón tay bảo hắn cúi xuống, nhưng hắn không nhúc nhích chút nào, tôi tiếp tục ngoắc ngoắc ngón tay của mình, nhìn hắn như một tên vô lại.
Thẩm Yến đành phải cúi đầu đưa tai lại gần miệng tôi.
"Thầy, em nóng quá, thầy có thể giúp em sờ sờ nó một chút không?"
5
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tây huyễn, Đô thị tình duyên
Số chương: 6
Hành trình tám ngày bảy đêm cuối cùng của một con tàu khổng lồ vượt thời đại cập bến Alaska.
Lời nguyền của một người phụ nữ Gypsy và những bóng ma lảng vảng trên con tàu chưa bao giờ tan biến.
Một con mòng biển, một chú chó đen, một người đầy tớ trung thành và một quý ngài hóm hỉnh.
Mòng biển mang đến tin xấu; chó đen mang đến lời mời; người đầy tớ truyền đi thông điệp; quý ngài trao tặng chiếc đinh tán.
Còn có một chàng trai anh tuấn, số phận của anh đã được định sẵn trong ánh bình minh.
Cùng một cô gái dũng cảm và nhiệt huyết đã trải qua một cuộc phiêu lưu kỳ ảo và huy hoàng.
Số chương: 6
Hành trình tám ngày bảy đêm cuối cùng của một con tàu khổng lồ vượt thời đại cập bến Alaska.
Lời nguyền của một người phụ nữ Gypsy và những bóng ma lảng vảng trên con tàu chưa bao giờ tan biến.
Một con mòng biển, một chú chó đen, một người đầy tớ trung thành và một quý ngài hóm hỉnh.
Mòng biển mang đến tin xấu; chó đen mang đến lời mời; người đầy tớ truyền đi thông điệp; quý ngài trao tặng chiếc đinh tán.
Còn có một chàng trai anh tuấn, số phận của anh đã được định sẵn trong ánh bình minh.
Cùng một cô gái dũng cảm và nhiệt huyết đã trải qua một cuộc phiêu lưu kỳ ảo và huy hoàng.
3.3
Nam Khê vất vả mãi mới thoát khỏi sa mạc giam cầm ba đời nhà mình, đang định đến Trung Nguyên dựa vào công thức ủ rượu gia truyền thể hiện tài năng, lại bị rắn độc cắn chết khi đang leo núi, xuyên qua cơ thể một tiểu cô nương.
Đứa nhỏ này số khổ, mất nương từ nhỏ, lớn lên mất cha, vất vả nuôi nấng đệ đệ duy nhất đến năm tám tuổi, đệ đệ lại rơi từ trên núi xuống thành tàn phế.
Dược phí giá trên trời, chỉ có thể bán vườn trái cây trong nhà đi.
Đợi đã!!
Vườn trái cây!!
Lúc này Nam Khê mới nhận ra nàng đã đến đảo Quỳnh Hoa bốn mùa như xuân!
Nơi này có vô số loại trái cây, nước ngọt vô tận, bờ biển mênh mông cùng các loại hải sản phong phú mỹ vị!
Đối với một người sống ở sa mạc từ nhỏ, há miệng là ăn cát mà nói thì nơi này quả thực chính là thiên đường!
Nam Khê không hào, đắc ý ở lại.
Về phần bán vườn lấy dược phí? Không không không, trái cây của nàng có tác dụng tốt hơn, có thể bán giá cao hơn!!
Đứa nhỏ này số khổ, mất nương từ nhỏ, lớn lên mất cha, vất vả nuôi nấng đệ đệ duy nhất đến năm tám tuổi, đệ đệ lại rơi từ trên núi xuống thành tàn phế.
Dược phí giá trên trời, chỉ có thể bán vườn trái cây trong nhà đi.
Đợi đã!!
Vườn trái cây!!
Lúc này Nam Khê mới nhận ra nàng đã đến đảo Quỳnh Hoa bốn mùa như xuân!
Nơi này có vô số loại trái cây, nước ngọt vô tận, bờ biển mênh mông cùng các loại hải sản phong phú mỹ vị!
Đối với một người sống ở sa mạc từ nhỏ, há miệng là ăn cát mà nói thì nơi này quả thực chính là thiên đường!
Nam Khê không hào, đắc ý ở lại.
Về phần bán vườn lấy dược phí? Không không không, trái cây của nàng có tác dụng tốt hơn, có thể bán giá cao hơn!!
4.4
Trong lòng các tiểu thư khuê các nhà quyền quý trong kinh thành đều có cùng một ánh trăng sáng.
Đích trưởng tử của Tạ gia, Tạ Uẩn, tuấn mỹ vô trù, vô cùng tự phụ.
Nhưng Tang Yểu không thích hắn, nguyên nhân là có một lần nàng vô ý trẹo chân ở bên cạnh hắn, người này rõ ràng chỉ duỗi tay một cái là có thể đỡ lấy nàng vậy mà lại bất động thanh sắc né sang bên cạnh một chút, trơ mắt xem Tang Yểu té ngã, làm nàng mất mặt trước vô số người.
Tang Yểu: ╰ ( ‵□′) ╯
Việc này Tang Yểu ghi nhớ đã lâu, mỗi khi Tạ Uẩn đi qua nàng, nàng đều phải giận dỗi hừ một tiếng, nhưng trước nay Tạ Uẩn cũng chẳng liếc nhìn nàng một cái nào.
Tang Yểu: Càng tức giận hơn ( `Δ?)!
Mãi cho đến khi Tang Yểu vô tình nhặt được sổ tay của Tạ Uẩn, mở ra đã thấy ——
Bên trong không chỉ được ghi chép kỹ càng tỉ mỉ tình yêu của Tạ Uẩn đối với nàng mà còn có không ít hương tình diễm sử do hai người bọn họ đóng vai chính, càng kỳ quái hơn chính là còn có thư tình Tạ Uẩn viết cho nàng, vô cùng khoa trương, vô cùng lớn mật!
Tang Yểu thẹn quá hóa giận, nàng bang một tiếng, khép sổ tay lại, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng.
Từ đây, ánh mắt khi nàng nhìn Tạ Uẩn trở nên khác lạ.
Quả nhiên mỗi một người ưu tú đều có phiền não riêng, Tạ Uẩn nhìn như không gì làm không được, kỳ thật cũng chỉ là một người yêu mà không có được, thậm chí còn không dám nói cùng nàng một câu, mỗi ngày chỉ có thể đáng thương chìm trong mộng ảo mà thôi.
Từ trước đến nay Tang Yểu vẫn luôn mềm lòng, ngẫu nhiên đại phát từ bi chủ động nói chuyện cùng Tạ Uẩn.
Tạ Uẩn vẫn cứ lãnh đạm như thường.
Tang Yểu: Thẹn thùng thôi.
Sau này trong gia tộc có biến, Tang Yểu bất đắc dĩ phải cầu kiến Tạ Uẩn.
Với Tạ Uẩn mà nói, đây cùng lắm cũng chỉ là lần gặp mặt cho có lệ mà thôi.
Sắc mặt hắn lạnh lùng, nhàn nhạt mở miệng: “Cô nương mời đi về, kết cục việc này đã định.”
Nàng biết ngay tên cẩu nam nhân này sẽ không dễ dàng đáp ứng nàng mà.
Tang Yểu không nói hai lời tiến lên hôn hắn một ngụm, “Đừng giả vờ nữa, thế này là được rồi chứ.”
……
Không gian tĩnh lặng, hai người bốn mắt nhìn nhau
Chuyện này không bao lâu thì thành danh, Tạ Uẩn từ trước đến nay thong dong bình tĩnh rốt cuộc bắt đầu nhìn thẳng vào vị thiếu nữ gan to bằng trời này.
*
Gã sai vặt bên người Tạ Uẩn trộm viết thoại bản đẩy thuyền cp Tang Yểu cùng Tạ Uẩn, một ngày nào đó hắn phát hiện thoại bản cẩm kỵ do mình tỉ mỉ sáng tác đột nhiên biến mất!
Sau này, tuy rằng thoại bản tử không thấy, nhưng cp hắn vẫn luôn mong ngóng kia lại thành thật rồi?!?
Thật lâu sau nữa.
Thoại bản biến mất đã lâu lại xuất hiện trong tay phu nhân nhà hắn, phu nhân chỉ vào thoại bản nói cho hắn biết,“Đừng nhìn tên nam nhân cũ kỹ kia mà xem thường, kỳ thật nội tâm chàng ấy cũng rất cuồng dã đấy.”
1v1 sc he
【 Lưu ý 】
1: Nữ chính là một mỹ nhân ngốc, có thể không thích nhưng xin đừng buông lời thương tổn. Không thích xin dừng đọc.
2: Nam cường nữ nhược, nam nữ chính toàn tự mình công lược.
3: Tuyến tình cảm chiếm 90%, truyện ngọt
4: Nữ chính là một người mau nước mắt, một khi cãi nhau là kích động, kích động sẽ dễ rơi nước mắt.
5. Phần lớn tình tiết trong truyện sẽ được giải thích, mong lưu tâm chú ý trước khi buông lời nghi ngờ.
Tag: Duyên trời tác hợp, Ngọt văn.
Đích trưởng tử của Tạ gia, Tạ Uẩn, tuấn mỹ vô trù, vô cùng tự phụ.
Nhưng Tang Yểu không thích hắn, nguyên nhân là có một lần nàng vô ý trẹo chân ở bên cạnh hắn, người này rõ ràng chỉ duỗi tay một cái là có thể đỡ lấy nàng vậy mà lại bất động thanh sắc né sang bên cạnh một chút, trơ mắt xem Tang Yểu té ngã, làm nàng mất mặt trước vô số người.
Tang Yểu: ╰ ( ‵□′) ╯
Việc này Tang Yểu ghi nhớ đã lâu, mỗi khi Tạ Uẩn đi qua nàng, nàng đều phải giận dỗi hừ một tiếng, nhưng trước nay Tạ Uẩn cũng chẳng liếc nhìn nàng một cái nào.
Tang Yểu: Càng tức giận hơn ( `Δ?)!
Mãi cho đến khi Tang Yểu vô tình nhặt được sổ tay của Tạ Uẩn, mở ra đã thấy ——
Bên trong không chỉ được ghi chép kỹ càng tỉ mỉ tình yêu của Tạ Uẩn đối với nàng mà còn có không ít hương tình diễm sử do hai người bọn họ đóng vai chính, càng kỳ quái hơn chính là còn có thư tình Tạ Uẩn viết cho nàng, vô cùng khoa trương, vô cùng lớn mật!
Tang Yểu thẹn quá hóa giận, nàng bang một tiếng, khép sổ tay lại, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng.
Từ đây, ánh mắt khi nàng nhìn Tạ Uẩn trở nên khác lạ.
Quả nhiên mỗi một người ưu tú đều có phiền não riêng, Tạ Uẩn nhìn như không gì làm không được, kỳ thật cũng chỉ là một người yêu mà không có được, thậm chí còn không dám nói cùng nàng một câu, mỗi ngày chỉ có thể đáng thương chìm trong mộng ảo mà thôi.
Từ trước đến nay Tang Yểu vẫn luôn mềm lòng, ngẫu nhiên đại phát từ bi chủ động nói chuyện cùng Tạ Uẩn.
Tạ Uẩn vẫn cứ lãnh đạm như thường.
Tang Yểu: Thẹn thùng thôi.
Sau này trong gia tộc có biến, Tang Yểu bất đắc dĩ phải cầu kiến Tạ Uẩn.
Với Tạ Uẩn mà nói, đây cùng lắm cũng chỉ là lần gặp mặt cho có lệ mà thôi.
Sắc mặt hắn lạnh lùng, nhàn nhạt mở miệng: “Cô nương mời đi về, kết cục việc này đã định.”
Nàng biết ngay tên cẩu nam nhân này sẽ không dễ dàng đáp ứng nàng mà.
Tang Yểu không nói hai lời tiến lên hôn hắn một ngụm, “Đừng giả vờ nữa, thế này là được rồi chứ.”
……
Không gian tĩnh lặng, hai người bốn mắt nhìn nhau
Chuyện này không bao lâu thì thành danh, Tạ Uẩn từ trước đến nay thong dong bình tĩnh rốt cuộc bắt đầu nhìn thẳng vào vị thiếu nữ gan to bằng trời này.
*
Gã sai vặt bên người Tạ Uẩn trộm viết thoại bản đẩy thuyền cp Tang Yểu cùng Tạ Uẩn, một ngày nào đó hắn phát hiện thoại bản cẩm kỵ do mình tỉ mỉ sáng tác đột nhiên biến mất!
Sau này, tuy rằng thoại bản tử không thấy, nhưng cp hắn vẫn luôn mong ngóng kia lại thành thật rồi?!?
Thật lâu sau nữa.
Thoại bản biến mất đã lâu lại xuất hiện trong tay phu nhân nhà hắn, phu nhân chỉ vào thoại bản nói cho hắn biết,“Đừng nhìn tên nam nhân cũ kỹ kia mà xem thường, kỳ thật nội tâm chàng ấy cũng rất cuồng dã đấy.”
1v1 sc he
【 Lưu ý 】
1: Nữ chính là một mỹ nhân ngốc, có thể không thích nhưng xin đừng buông lời thương tổn. Không thích xin dừng đọc.
2: Nam cường nữ nhược, nam nữ chính toàn tự mình công lược.
3: Tuyến tình cảm chiếm 90%, truyện ngọt
4: Nữ chính là một người mau nước mắt, một khi cãi nhau là kích động, kích động sẽ dễ rơi nước mắt.
5. Phần lớn tình tiết trong truyện sẽ được giải thích, mong lưu tâm chú ý trước khi buông lời nghi ngờ.
Tag: Duyên trời tác hợp, Ngọt văn.
3
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE (happy hay không thì chưa chắc), H văn, Hào môn thế gia, Ngược luyến, Gương vỡ lại lành, Vườn trường, Dark, Cường thủ hào đoạt, 1v1
Người rời đi thì đã đi xa, người ở lại thì vẫn nơi đó.
Từ nhỏ Lâm Chí Viễn thông minh ưu tú, diện mạo khôi ngô, ai ai cũng thích hắn; chỉ có Lương Bích Hà mới biết dưới vẻ ngoài hoàn hảo của hắn là một linh hồn điên cuồng và tà ác.
(Hành vi của nam nữ chính theo hướng hiện thực, mâu thuẫn tình cảm nặng nề, không thích hợp cho độc giả có tuổi tâm lý dưới 25 tuổi.)
Người rời đi thì đã đi xa, người ở lại thì vẫn nơi đó.
Từ nhỏ Lâm Chí Viễn thông minh ưu tú, diện mạo khôi ngô, ai ai cũng thích hắn; chỉ có Lương Bích Hà mới biết dưới vẻ ngoài hoàn hảo của hắn là một linh hồn điên cuồng và tà ác.
(Hành vi của nam nữ chính theo hướng hiện thực, mâu thuẫn tình cảm nặng nề, không thích hợp cho độc giả có tuổi tâm lý dưới 25 tuổi.)
3
Tác giả: 一等少女
Thể loại: Ngôn TìnhCổ ĐạiChữa Lành
Team dịch: Tiểu Lạc Lạc
Giới thiệu
Hoàng hậu hỏi ta: "Trân Trân, con có nguyện ý giúp ta chăm sóc Thái tử không?"
Ta gật đầu: "Con nguyện ý ạ."
Thế là, ta gả vào Đông cung, trở thành Thái tử phi.
Thể loại: Ngôn TìnhCổ ĐạiChữa Lành
Team dịch: Tiểu Lạc Lạc
Giới thiệu
Hoàng hậu hỏi ta: "Trân Trân, con có nguyện ý giúp ta chăm sóc Thái tử không?"
Ta gật đầu: "Con nguyện ý ạ."
Thế là, ta gả vào Đông cung, trở thành Thái tử phi.
4.5
Trên sân khấu trường Nam Trung, trong buổi lễ bế giảng năm học, Phó Hi - một nữ sinh xinh đẹp với mái tóc dài đen mượt, đôi mắt to tròn long lanh và nụ cười rạng rỡ - đang tự tin đứng trên bục phát biểu, bản thảo bài phát biểu được kẹp chặt trong tay.
Dù xung quanh vang lên tiếng xì xào, bàn tán không ngừng nghỉ, Phó Hi vẫn giữ bình tĩnh, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy thu hút vang vọng khắp hội trường. Sau khi kết thúc bài phát biểu, cô cúi chào lịch sự và nhận được tràng vỗ tay tán thưởng từ phía dưới. "Này Thần ca, sao cứ nhìn chằm chằm Phó Hi thế?" Mạnh Vũ trêu chọc Lục Hoàn Thần, gã bạn thân nổi tiếng lạnh lùng và khó gần.
Phó Hi, nữ sinh với vẻ đẹp dịu dàng, thanh tao cùng thành tích học tập xuất sắc, cùng khả năng chơi đàn dương cầm điêu luyện, luôn khiến các nam sinh say mê. Giống như ánh trăng sáng lung linh, cô là hình ảnh hoàn hảo của một "thiên nga trắng" trong mắt họ.
Dù xung quanh vang lên tiếng xì xào, bàn tán không ngừng nghỉ, Phó Hi vẫn giữ bình tĩnh, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy thu hút vang vọng khắp hội trường. Sau khi kết thúc bài phát biểu, cô cúi chào lịch sự và nhận được tràng vỗ tay tán thưởng từ phía dưới. "Này Thần ca, sao cứ nhìn chằm chằm Phó Hi thế?" Mạnh Vũ trêu chọc Lục Hoàn Thần, gã bạn thân nổi tiếng lạnh lùng và khó gần.
Phó Hi, nữ sinh với vẻ đẹp dịu dàng, thanh tao cùng thành tích học tập xuất sắc, cùng khả năng chơi đàn dương cầm điêu luyện, luôn khiến các nam sinh say mê. Giống như ánh trăng sáng lung linh, cô là hình ảnh hoàn hảo của một "thiên nga trắng" trong mắt họ.
3.9
Biến cố đáng sợ nhất mà một người phụ nữ gặp phải trong cuộc đời mình là gì?
Là kết hôn, kết quả phát hiện mình gửi gắm sai người?
Không, cảnh ngộ Mật Mật gặp phải còn đáng sợ hơn thế, cô rõ ràng có một cuộc hôn nhân hạnh phúc mỹ mãn, một người chồng thành đạt, vẻ ngoài đẹp trai, dịu dàng săn sóc, nhưng lại phát hiện mình trúng phải lời nguyền “Những người yêu nhau trên thế giới đều là anh em”
Càng đáng sợ hơn chính là, Lăng Nhiễm đã biết hết mọi chuyện nhưng vẫn cố tình làm vậy, vẫn từng bước từng bước làm quen với Mật Mật, yêu đương, giống như một người đàn ông bình thường cùng với một người phụ nữ bình thường, cứ như vậy nắm tay nhau bước vào nấm mồ hôn nhân.
Là kết hôn, kết quả phát hiện mình gửi gắm sai người?
Không, cảnh ngộ Mật Mật gặp phải còn đáng sợ hơn thế, cô rõ ràng có một cuộc hôn nhân hạnh phúc mỹ mãn, một người chồng thành đạt, vẻ ngoài đẹp trai, dịu dàng săn sóc, nhưng lại phát hiện mình trúng phải lời nguyền “Những người yêu nhau trên thế giới đều là anh em”
Càng đáng sợ hơn chính là, Lăng Nhiễm đã biết hết mọi chuyện nhưng vẫn cố tình làm vậy, vẫn từng bước từng bước làm quen với Mật Mật, yêu đương, giống như một người đàn ông bình thường cùng với một người phụ nữ bình thường, cứ như vậy nắm tay nhau bước vào nấm mồ hôn nhân.
4.4
Sơ Tửu Tửu gặp chuyện ngoài ý muốn xuyên vào một cuốn sách, trở thành một nữ phụ ác độc trong hậu cung. Nữ phụ xinh đẹp này trong sách đã từng bước tính toán, nhưng vẫn không nhận được sự xem trọng của đại phản diện điên cuồng, cuối cùng những việc xấu mà nàng ta làm bị phơi bày, kết cục cực kỳ thảm khốc.
Khi Sơ Tửu Tửu còn đang phân vân không biết làm thế nào để rút lui an toàn khỏi cung, hệ thống xuất hiện và buộc nàng phải tuân theo cốt truyện gốc.
Nếu có thể tránh được kết cục bi thảm của nguyên chủ, nàng sẽ sống sót.
Khi hệ thống yêu cầu nàng ban rượu độc cho tì nữ của Lý tài nhân:
Sơ Tửu Tửu đứng trước mặt tì nữ, từ từ cầm chén rượu: “Thấy ngươi trung thành như vậy, chén rượu này đích thân bản cung thưởng cho ngươi.”
Tì nữ gần như tuyệt vọng muốn nhận chén rượu, định một hơi uống cạn, nhưng phát hiện chén rượu bị Sơ Tửu Tửu nắm rất chặt.
Tì nữ sững sờ, cố gắng giật chén rượu từ tay nàng.
Sơ Tửu Tửu mặt ngoài bình tĩnh, thực tế đang dùng hết sức mình để giữ chặt chén rượu không buông.
Cùng lúc đó, tiếng lòng nàng vang lên: [Cứu mạng! Cứu mạng! Ai đến cứu ta với! Đây là rượu độc! Uống vào sẽ chết! Xong rồi xong rồi! Ta không muốn giết người, Ta không muốn giết người a a a a!]
Tì nữ của Lý tài nhân: “???”.
Khi hệ thống yêu cầu nàng chôn một túi hương độc dưới đất ở điện của Huệ tần:
Huệ tần khóc lóc kể lể với đại phản diện Hoàng thượng.
Kết quả đào lên chỉ là một túi hương không độc ghi chữ “túi hương độc”, bên trong nhét giấy viết “lời chúc tốt lành”.
Huệ tần: “???” Tiếng khóc nghẹn lại.
Sơ Tửu Tửu bình tĩnh nói: “Nô tì gọi đây là phúc ý khắc sâu.”
Đại phản diện Hoàng thượng: “…”
Chúng phi tần: Tin ngươi cái quái gì!!
Khi Sơ Tửu Tửu cuối cùng hoàn thành tất cả cốt truyện của nữ phụ ác độc, thành công sống sót.
Nhưng nàng phát hiện đại phản diện Hoàng thượng, người thường lạnh lùng, thực chất tàn bạo, nhìn nàng với ánh mắt như muốn nuốt chửng nàng…
Khi Sơ Tửu Tửu còn đang phân vân không biết làm thế nào để rút lui an toàn khỏi cung, hệ thống xuất hiện và buộc nàng phải tuân theo cốt truyện gốc.
Nếu có thể tránh được kết cục bi thảm của nguyên chủ, nàng sẽ sống sót.
Khi hệ thống yêu cầu nàng ban rượu độc cho tì nữ của Lý tài nhân:
Sơ Tửu Tửu đứng trước mặt tì nữ, từ từ cầm chén rượu: “Thấy ngươi trung thành như vậy, chén rượu này đích thân bản cung thưởng cho ngươi.”
Tì nữ gần như tuyệt vọng muốn nhận chén rượu, định một hơi uống cạn, nhưng phát hiện chén rượu bị Sơ Tửu Tửu nắm rất chặt.
Tì nữ sững sờ, cố gắng giật chén rượu từ tay nàng.
Sơ Tửu Tửu mặt ngoài bình tĩnh, thực tế đang dùng hết sức mình để giữ chặt chén rượu không buông.
Cùng lúc đó, tiếng lòng nàng vang lên: [Cứu mạng! Cứu mạng! Ai đến cứu ta với! Đây là rượu độc! Uống vào sẽ chết! Xong rồi xong rồi! Ta không muốn giết người, Ta không muốn giết người a a a a!]
Tì nữ của Lý tài nhân: “???”.
Khi hệ thống yêu cầu nàng chôn một túi hương độc dưới đất ở điện của Huệ tần:
Huệ tần khóc lóc kể lể với đại phản diện Hoàng thượng.
Kết quả đào lên chỉ là một túi hương không độc ghi chữ “túi hương độc”, bên trong nhét giấy viết “lời chúc tốt lành”.
Huệ tần: “???” Tiếng khóc nghẹn lại.
Sơ Tửu Tửu bình tĩnh nói: “Nô tì gọi đây là phúc ý khắc sâu.”
Đại phản diện Hoàng thượng: “…”
Chúng phi tần: Tin ngươi cái quái gì!!
Khi Sơ Tửu Tửu cuối cùng hoàn thành tất cả cốt truyện của nữ phụ ác độc, thành công sống sót.
Nhưng nàng phát hiện đại phản diện Hoàng thượng, người thường lạnh lùng, thực chất tàn bạo, nhìn nàng với ánh mắt như muốn nuốt chửng nàng…
4
Tô Mị trùng sinh, nhớ lại kết cục cả Tô gia bị chém đầu chết thảm vào kiếp trước. Nàng đâm đầu vào phủ Tấn Vương, quyết định ôm chân tân đế để giúp Tô gia tránh nạn.
Tấn Vương Tiêu Dịch, tính tình gàn dở tàn nhẫn, hắn không có chút cảm giác nào từ eo trở xuống, hoàn toàn không hứng thú với nữ nhân.
Tất cả mọi người đều cười nhạo bảo Tô Mị điên rồi...
Chỉ có mỗi Tiêu Dịch biết bản thân hắn đã bị nhập ma.
Tô Mị là bí mật mà hắn cất giấu ở nơi sâu thẳm nhất của trái tim, nhung nhớ đến tận xương tủy nhưng không cách nào thể hiện ra được.
Nàng khóc, hắn đau nhói, nàng cười, ngực hắn càng đau hơn.
Tiêu Dịch chẳng bao giờ nghĩ rằng nàng sẽ nằm trên đầu gối hắn, bàn tay trắng nõn khẽ vuốt ve, nhẹ giọng thì thầm: “Phu quân, chàng đồng ý với Mị Nhi…”
Tất cả, dù cho trọn đời.
…
Tô Mị cho rằng mình có thể nhận được chút thương xót từ Tiêu Dịch vì vẻ ngoài giống với bạch nguyệt quang của hắn.
Nàng dốc hết sức bắt chước bạch nguyệt quang trong lời đồn đó, mãi cho đến khi nàng vô tình nhìn thấy bức họa của người ấy.
Tiêu Dịch: Khụ, trẫm vẽ đẹp không?
Tô Mị không nói chuyện, nàng xoay người ôm chặt lấy hắn.
Nỗi đau đã từng giấu kín nay bỗng hóa thành mật ngọt.
Đại tiểu thư tâm cơ quyến rũ & Công tử nhạy cảm ngạo mạn có bệnh
Tấn Vương Tiêu Dịch, tính tình gàn dở tàn nhẫn, hắn không có chút cảm giác nào từ eo trở xuống, hoàn toàn không hứng thú với nữ nhân.
Tất cả mọi người đều cười nhạo bảo Tô Mị điên rồi...
Chỉ có mỗi Tiêu Dịch biết bản thân hắn đã bị nhập ma.
Tô Mị là bí mật mà hắn cất giấu ở nơi sâu thẳm nhất của trái tim, nhung nhớ đến tận xương tủy nhưng không cách nào thể hiện ra được.
Nàng khóc, hắn đau nhói, nàng cười, ngực hắn càng đau hơn.
Tiêu Dịch chẳng bao giờ nghĩ rằng nàng sẽ nằm trên đầu gối hắn, bàn tay trắng nõn khẽ vuốt ve, nhẹ giọng thì thầm: “Phu quân, chàng đồng ý với Mị Nhi…”
Tất cả, dù cho trọn đời.
…
Tô Mị cho rằng mình có thể nhận được chút thương xót từ Tiêu Dịch vì vẻ ngoài giống với bạch nguyệt quang của hắn.
Nàng dốc hết sức bắt chước bạch nguyệt quang trong lời đồn đó, mãi cho đến khi nàng vô tình nhìn thấy bức họa của người ấy.
Tiêu Dịch: Khụ, trẫm vẽ đẹp không?
Tô Mị không nói chuyện, nàng xoay người ôm chặt lấy hắn.
Nỗi đau đã từng giấu kín nay bỗng hóa thành mật ngọt.
Đại tiểu thư tâm cơ quyến rũ & Công tử nhạy cảm ngạo mạn có bệnh
4
Phiên bản này chắc chắn mọi người sẽ thích. He he
Tống Lương ở thành phố có kinh doanh một cửa hàng sửa xe. Một ngày nọ nhận được điện thoại báo rằng anh em tốt của anh đã chết, để lại lời dặn dò cho anh là chăm sóc vợ sắp cưới của hắn.
Chăm qua chăm lại, người kia lại thành bà xã của anh.
.....
Ngày thứ ba mang Hướng Chu về nhà, anh ngửi thấy mùi nước dâm của phụ nữ trên gối ngủ của mình.
Đó là nước của Hướng Chu nhân lúc anh ra ngoài mà ngồi trên giường nghĩ tới anh tự an ủi rồi để lại...
Tống Lương ở thành phố có kinh doanh một cửa hàng sửa xe. Một ngày nọ nhận được điện thoại báo rằng anh em tốt của anh đã chết, để lại lời dặn dò cho anh là chăm sóc vợ sắp cưới của hắn.
Chăm qua chăm lại, người kia lại thành bà xã của anh.
.....
Ngày thứ ba mang Hướng Chu về nhà, anh ngửi thấy mùi nước dâm của phụ nữ trên gối ngủ của mình.
Đó là nước của Hướng Chu nhân lúc anh ra ngoài mà ngồi trên giường nghĩ tới anh tự an ủi rồi để lại...
4.1
Ta chết vào năm thứ ba sau khi Lục Hạc An lên ngôi Hoàng đế.
Hắn ta tự tay giam ta trong một ngôi miếu đổ nát, để mặc lũ ăn mày ùa vào hành hạ ta đến chết.
Mà Thẩm gia đã trung thành qua nhiều đời, vừa mới giúp hắn quét sạch phe của Thái hậu để lên ngôi, ngay sau đó lại bị vu oan tội mưu phản, tru di cửu tộc.
Sau khi xong chuyện thì bị vứt bỏ. Tất cả chỉ vì ta đã gi-ế-t nữ tử xuyên không mà hắn ta yêu nhất.
Khi mở mắt ra lần nữa, ta đã sống lại vào ngày Thái tử đưa nữ tử xuyên không kia về kinh thành.
Khi Thái tử lại một lần nữa thề sẽ cưới ta làm Thái tử phi, ta cười nhạt.
Thái tử phi ư?
Thẩm gia ta có ba mươi vạn đại quân, ai thèm làm Thái tử phi gì đó chứ...
Hắn ta tự tay giam ta trong một ngôi miếu đổ nát, để mặc lũ ăn mày ùa vào hành hạ ta đến chết.
Mà Thẩm gia đã trung thành qua nhiều đời, vừa mới giúp hắn quét sạch phe của Thái hậu để lên ngôi, ngay sau đó lại bị vu oan tội mưu phản, tru di cửu tộc.
Sau khi xong chuyện thì bị vứt bỏ. Tất cả chỉ vì ta đã gi-ế-t nữ tử xuyên không mà hắn ta yêu nhất.
Khi mở mắt ra lần nữa, ta đã sống lại vào ngày Thái tử đưa nữ tử xuyên không kia về kinh thành.
Khi Thái tử lại một lần nữa thề sẽ cưới ta làm Thái tử phi, ta cười nhạt.
Thái tử phi ư?
Thẩm gia ta có ba mươi vạn đại quân, ai thèm làm Thái tử phi gì đó chứ...