Bách Hợp
126 Truyện
Sắp xếp theo
4.2
Vân Thư Trần ở trong giới Tu chân là một tồn tại đặc biệt, vừa có thực lực, là một trưởng lão, vừa có phong thái xuất chúng, nhan sắc mĩ miều, tiền tài không thiếu.
Biết bao nhiêu ưu điểm khiến vô số người hâm mộ, nếu phải nói có gì không tốt, thì chính là tu vi cao nhưng mà thể chất lại không quá tốt, nhu nhược yếu ớt tựa Tây Thi, mềm mại như liễu rủ, một năm bốn mùa, thế mà cứ đều đặn bị phong hàn tám lần.
Thân là đồ đệ duy nhất của Hạc Y Phong, Khanh Chu Tuyết không khỏi sầu lo - ngày hè lo phẩy quạt, ngày đông lo trùm áo, nóng phải ngay giải nhiệt, đúng giờ phải đút thuốc; cứ như luôn mặc định tranh ngôi nhị thập tứ hiếu hảo đồ đệ.
Vừa nghe sư tôn nửa đêm ho khan không ngủ được, Khanh Chu Tuyết liền ôm ngay vào lòng cả đêm dỗ dành.
Vừa thấy sư tôn sắc mặt chuyển nhạt do phải lao tâm quản chuyện môn phái, Khanh Chu Tuyết gom luôn hết thảy sự vụ vào trong tay mình.
Sư tôn yếu thế, đỡ không nổi chiêu, vừa che miệng ho ra vài ngụm máu, Khanh Chu Tuyết lập tức cả kinh, bay mất luôn thần hồn, rút ngay ra kiếm để sư tôn nàng chỉ đâu đánh đó.
Rồi trong đêm ấy, sư tôn cơ thể yếu mềm quấn lấy nàng, mày chau mang theo giọng nói mười phần ẩn nhẫn, "Đồ nhi, nơi này nóng quá..."
Biết bao nhiêu ưu điểm khiến vô số người hâm mộ, nếu phải nói có gì không tốt, thì chính là tu vi cao nhưng mà thể chất lại không quá tốt, nhu nhược yếu ớt tựa Tây Thi, mềm mại như liễu rủ, một năm bốn mùa, thế mà cứ đều đặn bị phong hàn tám lần.
Thân là đồ đệ duy nhất của Hạc Y Phong, Khanh Chu Tuyết không khỏi sầu lo - ngày hè lo phẩy quạt, ngày đông lo trùm áo, nóng phải ngay giải nhiệt, đúng giờ phải đút thuốc; cứ như luôn mặc định tranh ngôi nhị thập tứ hiếu hảo đồ đệ.
Vừa nghe sư tôn nửa đêm ho khan không ngủ được, Khanh Chu Tuyết liền ôm ngay vào lòng cả đêm dỗ dành.
Vừa thấy sư tôn sắc mặt chuyển nhạt do phải lao tâm quản chuyện môn phái, Khanh Chu Tuyết gom luôn hết thảy sự vụ vào trong tay mình.
Sư tôn yếu thế, đỡ không nổi chiêu, vừa che miệng ho ra vài ngụm máu, Khanh Chu Tuyết lập tức cả kinh, bay mất luôn thần hồn, rút ngay ra kiếm để sư tôn nàng chỉ đâu đánh đó.
Rồi trong đêm ấy, sư tôn cơ thể yếu mềm quấn lấy nàng, mày chau mang theo giọng nói mười phần ẩn nhẫn, "Đồ nhi, nơi này nóng quá..."
3.9
Tác Giả: Lão Ti Cơ Lưu Tô
Editor: Yulsosexy
Thể Loại: Cao H, H cổ đại, điền văn, bách hợp, tình hữu độc chung
Văn Án:
Danh môn khuê tú Thẩm Tịnh Xu đêm đó xuất giá, bị nữ tử thần bí cưỡng ép đoạt đi, sau đó... muốn chạy cũng không chạy thoát được con đường bị thao.
Editor: Yulsosexy
Thể Loại: Cao H, H cổ đại, điền văn, bách hợp, tình hữu độc chung
Văn Án:
Danh môn khuê tú Thẩm Tịnh Xu đêm đó xuất giá, bị nữ tử thần bí cưỡng ép đoạt đi, sau đó... muốn chạy cũng không chạy thoát được con đường bị thao.
3.6
4.1
Giáo sư Bạch tại Đại học Vân Sư luôn có một cái đuôi nhỏ đi theo sau.
Cái đuôi nhỏ ấy tên là Trì Dữu, là sinh viên của trường Y bên cạnh.
Mỗi ngày Trì Dữu đều đến Đại học Vân Sư chỉ để nghe bài giảng của cô ấy.
Mỗi lần đến, nàng đều mang theo một viên kẹo, một cốc nước và một bông hoa cho người ta.
Nhưng giáo sư Bạch luôn trả lại những món quà đó, với khuôn mặt lạnh lùng, nói với nàng:
"Đừng mơ mộng hão huyền."
"Trẻ con, cái gì cũng không hiểu."
"Thay vì làm mấy chuyện này, em nên xem sách chuyên môn nhiều hơn để bổ sung kiến thức đi."
Trì Dữu đã làm cái đuôi nhỏ suốt ba năm, còn giáo sư Bạch đã liên tục cắt cái đuôi ấy trong ba năm.
Vào ngày lễ tốt nghiệp, sinh viên của hai trường đại học gần nhau tổ chức một bữa tiệc đêm liên hoan. Đêm hôm đó, trong trạng thái say xỉn, Trì Dữu dường như lờ mờ thấy bóng dáng của giáo sư Bạch.
— Không thể nào, giáo sư sẽ không bao giờ đến bữa tiệc của sinh viên đâu.
— Hứ, dù sao cũng giống, chi bằng coi người này như món ăn thay thế, tổ chức một buổi tiệc thật sự cuối cùng vậy.
Vì vậy, nàng tiến đến phía sau người đó, bàn tay nóng bỏng siết chặt cổ tay của họ.
Sáng hôm sau, khi lý trí quay lại, Trì Dữu lắc đầu, thậm chí còn không dám nhìn rõ mặt của người phụ nữ đang nằm quay lưng về phía mình trên giường, chỉ vội vàng thu dọn quần áo rồi chạy mất dạng.
Sau đó, mẹ Trì đã tìm cho nàng một đối tượng mới. Người này cao ráo, thanh lịch, trưởng thành, không có điểm nào để chê. Trì Dữu cũng muốn thử xem mình có thể phát triển mối quan hệ mới hay không nên đã đồng ý đi hẹn hò.
Vào ngày hẹn đầu tiên, sau khi ăn tối, người đó tiễn Trì Dữu về nhà.
Trên đường về, cánh tay họ chạm nhau, vai kề vai, vừa nói vừa cười. Khi quẹo qua một góc phố, đối tượng ấy mới bất ngờ thốt lên: "Ai thế?" và chỉ về một gương mặt lạ ở cửa nhà Trì Dữu.
Trì Dữu ngẩng đầu nhìn lên.
Người mà nàng đã không gặp kể từ khi tốt nghiệp, giáo sư Bạch đang đứng trên bậc thang nhà mình, trên tay cầm một bó hoa hồng, khuôn mặt không biểu cảm đang nhìn chằm chằm vào người đang hẹn hò với nàng.
"Em không phải là người yêu thích tôi nhất sao?" Giáo sư Bạch lạnh lùng chất vấn.
"Không còn yêu nữa." Trì Dữu đáp lại một cách bình thản.
Giáo sư Bạch nghiến răng, gần như muốn đem câu này vụt ra miệng: Vậy thì em cũng phải chịu trách nhiệm cho đêm đó.
- Giáo sư đánh giá ẩm thực & Chuyên viên mai táng -
Mỹ nhân yếu đuối lạnh lùng 1 x Thỏ trắng tối tăm 0
Một câu tóm tắt: Yêu em bây giờ có tính là muộn không?
Thông điệp: Sẽ luôn có người yêu thích sự cô đơn và những điều kỳ quặc của ta.
Cách nhau 9 tuổi.
Nhân vật chính từng có mối quan hệ cô trò từ hồi tiểu học, tình cảm trong sáng trong suốt thời gian này.
Tags: Hỗ công, ông trời tác hợp, điềm văn, trưởng thành, HE.
Cái đuôi nhỏ ấy tên là Trì Dữu, là sinh viên của trường Y bên cạnh.
Mỗi ngày Trì Dữu đều đến Đại học Vân Sư chỉ để nghe bài giảng của cô ấy.
Mỗi lần đến, nàng đều mang theo một viên kẹo, một cốc nước và một bông hoa cho người ta.
Nhưng giáo sư Bạch luôn trả lại những món quà đó, với khuôn mặt lạnh lùng, nói với nàng:
"Đừng mơ mộng hão huyền."
"Trẻ con, cái gì cũng không hiểu."
"Thay vì làm mấy chuyện này, em nên xem sách chuyên môn nhiều hơn để bổ sung kiến thức đi."
Trì Dữu đã làm cái đuôi nhỏ suốt ba năm, còn giáo sư Bạch đã liên tục cắt cái đuôi ấy trong ba năm.
Vào ngày lễ tốt nghiệp, sinh viên của hai trường đại học gần nhau tổ chức một bữa tiệc đêm liên hoan. Đêm hôm đó, trong trạng thái say xỉn, Trì Dữu dường như lờ mờ thấy bóng dáng của giáo sư Bạch.
— Không thể nào, giáo sư sẽ không bao giờ đến bữa tiệc của sinh viên đâu.
— Hứ, dù sao cũng giống, chi bằng coi người này như món ăn thay thế, tổ chức một buổi tiệc thật sự cuối cùng vậy.
Vì vậy, nàng tiến đến phía sau người đó, bàn tay nóng bỏng siết chặt cổ tay của họ.
Sáng hôm sau, khi lý trí quay lại, Trì Dữu lắc đầu, thậm chí còn không dám nhìn rõ mặt của người phụ nữ đang nằm quay lưng về phía mình trên giường, chỉ vội vàng thu dọn quần áo rồi chạy mất dạng.
Sau đó, mẹ Trì đã tìm cho nàng một đối tượng mới. Người này cao ráo, thanh lịch, trưởng thành, không có điểm nào để chê. Trì Dữu cũng muốn thử xem mình có thể phát triển mối quan hệ mới hay không nên đã đồng ý đi hẹn hò.
Vào ngày hẹn đầu tiên, sau khi ăn tối, người đó tiễn Trì Dữu về nhà.
Trên đường về, cánh tay họ chạm nhau, vai kề vai, vừa nói vừa cười. Khi quẹo qua một góc phố, đối tượng ấy mới bất ngờ thốt lên: "Ai thế?" và chỉ về một gương mặt lạ ở cửa nhà Trì Dữu.
Trì Dữu ngẩng đầu nhìn lên.
Người mà nàng đã không gặp kể từ khi tốt nghiệp, giáo sư Bạch đang đứng trên bậc thang nhà mình, trên tay cầm một bó hoa hồng, khuôn mặt không biểu cảm đang nhìn chằm chằm vào người đang hẹn hò với nàng.
"Em không phải là người yêu thích tôi nhất sao?" Giáo sư Bạch lạnh lùng chất vấn.
"Không còn yêu nữa." Trì Dữu đáp lại một cách bình thản.
Giáo sư Bạch nghiến răng, gần như muốn đem câu này vụt ra miệng: Vậy thì em cũng phải chịu trách nhiệm cho đêm đó.
- Giáo sư đánh giá ẩm thực & Chuyên viên mai táng -
Mỹ nhân yếu đuối lạnh lùng 1 x Thỏ trắng tối tăm 0
Một câu tóm tắt: Yêu em bây giờ có tính là muộn không?
Thông điệp: Sẽ luôn có người yêu thích sự cô đơn và những điều kỳ quặc của ta.
Cách nhau 9 tuổi.
Nhân vật chính từng có mối quan hệ cô trò từ hồi tiểu học, tình cảm trong sáng trong suốt thời gian này.
Tags: Hỗ công, ông trời tác hợp, điềm văn, trưởng thành, HE.
4.3
Sầm Linh Thu, một nhân viên kỳ cựu của Cục Xuyên Thư, trước khi nghỉ hưu đã nhận nhiệm vụ cuối cùng - ngăn chặn nữ chính tự sát.
Nữ chính Dụ Minh Kiều, xinh đẹp nhưng bệnh tật, đôi chân tàn phế, bị nam chính coi là thế thân cho người mà anh ta yêu thương, giam cầm tại trang viên trên lưng chừng núi, không cho phép gặp gỡ bất kỳ ai. Sầm Linh Thu xuyên vào làm chị của nam chính, một vai nữ ác độc, không ngừng bắt nạt nữ chính yếu đuối.
Hệ thống thông báo nữ chính đã phát sinh khuynh hướng tự hủy nghiêm trọng, và để tiếp tục thúc đẩy cốt truyện, cô phải ngăn cản nữ chính tự sát, khôi phục chỉ số tự hủy của cô ấy.
Dụ Minh Kiều xinh đẹp diễm lệ nhưng đầy sự chán đời, u ám.
Sầm Linh Thu dù bị nữ chính đối xử lạnh nhạt, vẫn chăm chỉ tận tụy, đưa nữ chính đi ngắm hoàng hôn, chăm sóc sức khỏe, dành cho cô ấy những sự quan tâm chân thành.
Cuối cùng khi hoàn thành nhiệm vụ, Sầm Linh Thu giả chết và rời đi, nhưng khi chuẩn bị nghỉ hưu thì hệ thống thông báo rằng khuynh hướng tự hủy của nữ chính tái phát và nhiệm vụ đã thất bại.
Không còn cách nào khác, Sầm Linh Thu lại trở về bên Dụ Minh Kiều, nhưng rồi bản thân lại vô tình chết thêm lần nữa.
Lần thứ ba, khi Sầm Linh Thu xuất hiện lại, nữ chính vốn đã u ám, ít nói nay đã hoàn toàn trở thành một kẻ điên loạn, tinh thần bất ổn, ảo giác và hoang tưởng. Dụ Minh Kiều với sự chiếm hữu mãnh liệt, dùng giọng nói u uất khẽ thầm thì:
"Chị Linh Thu, nếu chị lại rời bỏ em, em sẽ đi tìm chết."
Sầm Linh Thu: "..."
Cô nhận ra rằng cốt truyện đã hoàn toàn sụp đổ, nữ chính đã phát điên.
-
Dụ Minh Kiều từng ghét cay ghét đắng Sầm Linh Thu, coi cô là kẻ giả tạo và ghê tởm. Cô bài xích mọi sự quan tâm từ Sầm Linh Thu, chỉ mong cô mau sớm chết đi.
Về sau, Sầm Linh Thu thật sự đã chết trước mắt cô ba lần, và mỗi lần Dụ Minh Kiều như cũng chết theo.
Dụ Minh Kiều suốt đời hận người phụ nữ này, nhưng cũng yêu cô ta nhất. Cô không ngờ sẽ có một ngày mình khóc lóc cầu xin cô, xin cô đừng rời xa.
Nếu không, cô sẽ chết.
Nữ chính: u ám, tàn phế, nhạy cảm và dễ tổn thương, phát điên.
Sầm Linh Thu: lạnh lùng, điềm tĩnh, bảo vệ người mình yêu.
Chú thích:
1. Nữ chính: Dụ Minh Kiều là công, tàn phế đôi chân, không thể hồi phục × Sầm Linh Thu, linh hồn ở cục xuyên thư
2. Cả hai chênh nhau 8 tuổi, 20 & 28, đều là thẳng nữ, sau này bị bẻ cong.
3. Dụ Minh Kiều không có quan hệ gì với nam chính.
Nữ chính Dụ Minh Kiều, xinh đẹp nhưng bệnh tật, đôi chân tàn phế, bị nam chính coi là thế thân cho người mà anh ta yêu thương, giam cầm tại trang viên trên lưng chừng núi, không cho phép gặp gỡ bất kỳ ai. Sầm Linh Thu xuyên vào làm chị của nam chính, một vai nữ ác độc, không ngừng bắt nạt nữ chính yếu đuối.
Hệ thống thông báo nữ chính đã phát sinh khuynh hướng tự hủy nghiêm trọng, và để tiếp tục thúc đẩy cốt truyện, cô phải ngăn cản nữ chính tự sát, khôi phục chỉ số tự hủy của cô ấy.
Dụ Minh Kiều xinh đẹp diễm lệ nhưng đầy sự chán đời, u ám.
Sầm Linh Thu dù bị nữ chính đối xử lạnh nhạt, vẫn chăm chỉ tận tụy, đưa nữ chính đi ngắm hoàng hôn, chăm sóc sức khỏe, dành cho cô ấy những sự quan tâm chân thành.
Cuối cùng khi hoàn thành nhiệm vụ, Sầm Linh Thu giả chết và rời đi, nhưng khi chuẩn bị nghỉ hưu thì hệ thống thông báo rằng khuynh hướng tự hủy của nữ chính tái phát và nhiệm vụ đã thất bại.
Không còn cách nào khác, Sầm Linh Thu lại trở về bên Dụ Minh Kiều, nhưng rồi bản thân lại vô tình chết thêm lần nữa.
Lần thứ ba, khi Sầm Linh Thu xuất hiện lại, nữ chính vốn đã u ám, ít nói nay đã hoàn toàn trở thành một kẻ điên loạn, tinh thần bất ổn, ảo giác và hoang tưởng. Dụ Minh Kiều với sự chiếm hữu mãnh liệt, dùng giọng nói u uất khẽ thầm thì:
"Chị Linh Thu, nếu chị lại rời bỏ em, em sẽ đi tìm chết."
Sầm Linh Thu: "..."
Cô nhận ra rằng cốt truyện đã hoàn toàn sụp đổ, nữ chính đã phát điên.
-
Dụ Minh Kiều từng ghét cay ghét đắng Sầm Linh Thu, coi cô là kẻ giả tạo và ghê tởm. Cô bài xích mọi sự quan tâm từ Sầm Linh Thu, chỉ mong cô mau sớm chết đi.
Về sau, Sầm Linh Thu thật sự đã chết trước mắt cô ba lần, và mỗi lần Dụ Minh Kiều như cũng chết theo.
Dụ Minh Kiều suốt đời hận người phụ nữ này, nhưng cũng yêu cô ta nhất. Cô không ngờ sẽ có một ngày mình khóc lóc cầu xin cô, xin cô đừng rời xa.
Nếu không, cô sẽ chết.
Nữ chính: u ám, tàn phế, nhạy cảm và dễ tổn thương, phát điên.
Sầm Linh Thu: lạnh lùng, điềm tĩnh, bảo vệ người mình yêu.
Chú thích:
1. Nữ chính: Dụ Minh Kiều là công, tàn phế đôi chân, không thể hồi phục × Sầm Linh Thu, linh hồn ở cục xuyên thư
2. Cả hai chênh nhau 8 tuổi, 20 & 28, đều là thẳng nữ, sau này bị bẻ cong.
3. Dụ Minh Kiều không có quan hệ gì với nam chính.
4.2
Thể loại: Nguyên sang, Bách hợp, Cận đại, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Hoan hỉ oan gia, Chủ thụ, Nhẹ nhàng, 1v1
Văn án:
Ở trường Thanh Thành Nhất Trung, có hai nhân vật nổi tiếng: một là Tống Mãn, người còn lại là Sở Phùng Thu. Tống Mãn là bá chủ lớp thường, nổi tiếng là một nữ Ma Vương chuyên gây rối và luôn đứng cuối bảng trong các kỳ thi.Trong khi đó, Sở Phùng Thu là học bá của lớp chọn, không chỉ học giỏi mà còn có ngoại hình xinh đẹp, thông thạo chơi đàn violin và piano, đúng chuẩn nữ thần trong mắt mọi người.Ban đầu, hai người này chẳng liên quan gì đến nhau.
Cho đến một ngày, Sở Phùng Thu tình cờ thấy Tống Mãn giải một bài toán khó thuộc dạng Olympic Toán chỉ trong vài phút - bài toán mà Sở Phùng Thu phải mất đến mười phút để suy nghĩ và vẫn chưa giải được.
Sở Phùng Thu:???Cô bạn học này chắc chắn có điều gì đó rất đặc biệt!
Thế là, Thanh Thành Nhất Trung bất ngờ có một tin sốt dẻo: Nữ thần của lớp chọn bắt đầu theo đuổi nữ Ma Vương của lớp thường!!!
♂ Kinh ngạc! Học bá và học sinh cá biệt (học tra) hẹn nhau ở rừng cây nhỏ để làm gì? Làm đề năm ba sao?! ♂
Câu chuyện vườn trường nhẹ nhàng, nơi thanh xuân tràn đầy những tình huống dở khóc dở cười.Đây là một câu chuyện bách hợp ngọt ngào, với những tình tiết thú vị và cảm động.
Văn án:
Ở trường Thanh Thành Nhất Trung, có hai nhân vật nổi tiếng: một là Tống Mãn, người còn lại là Sở Phùng Thu. Tống Mãn là bá chủ lớp thường, nổi tiếng là một nữ Ma Vương chuyên gây rối và luôn đứng cuối bảng trong các kỳ thi.Trong khi đó, Sở Phùng Thu là học bá của lớp chọn, không chỉ học giỏi mà còn có ngoại hình xinh đẹp, thông thạo chơi đàn violin và piano, đúng chuẩn nữ thần trong mắt mọi người.Ban đầu, hai người này chẳng liên quan gì đến nhau.
Cho đến một ngày, Sở Phùng Thu tình cờ thấy Tống Mãn giải một bài toán khó thuộc dạng Olympic Toán chỉ trong vài phút - bài toán mà Sở Phùng Thu phải mất đến mười phút để suy nghĩ và vẫn chưa giải được.
Sở Phùng Thu:???Cô bạn học này chắc chắn có điều gì đó rất đặc biệt!
Thế là, Thanh Thành Nhất Trung bất ngờ có một tin sốt dẻo: Nữ thần của lớp chọn bắt đầu theo đuổi nữ Ma Vương của lớp thường!!!
♂ Kinh ngạc! Học bá và học sinh cá biệt (học tra) hẹn nhau ở rừng cây nhỏ để làm gì? Làm đề năm ba sao?! ♂
Câu chuyện vườn trường nhẹ nhàng, nơi thanh xuân tràn đầy những tình huống dở khóc dở cười.Đây là một câu chuyện bách hợp ngọt ngào, với những tình tiết thú vị và cảm động.
4.6
Trước thời khắc cầu hôn, Tô Lê bỗng nhiên tỉnh ngộ - cô phát hiện mình là nữ phụ si tình trong một quyển ABO tên là 《Bà Xã Của Tổng Tài Rất Ngốc Nghếch》.
Nữ chính Kiều Mộc Mộc có năng lực kém đến đáng sợ, là loại người mà ngay cả việc rót cà phê cho khách hàng cũng có thể làm đổ lên người khác, dẫn đến việc dự án thất bại – đúng với hình tượng ngốc nghếch dễ thương. Thế nhưng Tô Lê lại như mất trí mà yêu điên cuồng cô ấy, từ một nhân viên nhỏ mà nâng đỡ Kiều Mộc Mộc thành trợ lý đặc biệt của mình.
Nhưng đáng tiếc, Tô Lê chỉ là nữ phụ. Ở giai đoạn giữa của câu chuyện, Kiều Mộc Mộc sẽ nhảy việc sang công ty đối thủ, dùng dữ liệu cốt lõi mà Tô Lê đã trao cho cô ấy để đánh sập công ty của Tô Lê, cuối cùng hạnh phúc với ông chồng bá tổng của mình cùng nắm tay nhau đi đến một cái kết HE.
Từ đầu đến cuối, Tô Lê chỉ là chất xúc tác cho mối tình của họ, còn phải đối mặt với kết cục bi thảm mất cả người lẫn tài sản.
Trong lúc cấp bách, Tô Lê liền tùy tiện kéo lấy một gương mặt xa lạ bên cạnh, cùng lúc đưa bó hoa và chiếc nhẫn trên tay ra.
"Tôi thích cô từ lâu rồi! Có thể ở bên tôi không?"
Vì là người xa lạ, chắc chắn đối phương sẽ từ chối, như vậy cô có thể thuận thế kết thúc trò hề này.
Nhưng bầu không khí xung quanh trở nên im lặng đến đáng sợ, khiến Tô Lê nhanh chóng nhận ra có điều gì đó không ổn. Cô ngẩng đầu lên, bất ngờ phát hiện trong lúc bối rối, mình đã kéo nhầm người, và đó chính là khách hàng lớn mà công ty gần đây đang tích cực tranh giành - CEO đương nhiệm của tập đoàn xuyên quốc gia lớn, Thẩm Mặc.
Theo nguyên tác, trong lúc tham quan, Thẩm Mặc tình cờ bắt gặp màn cầu hôn hề hước của Tô Lê, cuối cùng quyết định không hợp tác với công ty Tô thị.
Tô Lê hoảng sợ đến toát mồ hôi lạnh, cúi xuống lại thấy Thẩm Mặc đang từ tốn ngửi hương hoa
Ba giây sau, Thẩm Mặc ngẩng đầu lên, ánh mắt dịu dàng như nước. Cô nói: "Được."
——
Thẩm Mặc là người cực kỳ có kế hoạch, ngay từ đầu Tô Lê đã biết rõ rằng Thẩm Mặc chọn kết hôn với mình là vì lý do khác.
Nhưng một ngày nọ, cô tình cờ phát hiện ra một mục trong ghi chú của Thẩm Mặc.
Ngày 6 tháng 5 năm 2156, trời nắng.
Thời tiết thật đẹp, tôi gặp được đối tượng mà mình yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Kế hoạch đối phó với nhà họ Thẩm tạm gác lại, tôi muốn dành thời gian để kết hôn với Tô Lê.
【PS: Tất cả các nữ A trong truyện ABO của tôi đều không có "trang sức".】
Nữ chính Kiều Mộc Mộc có năng lực kém đến đáng sợ, là loại người mà ngay cả việc rót cà phê cho khách hàng cũng có thể làm đổ lên người khác, dẫn đến việc dự án thất bại – đúng với hình tượng ngốc nghếch dễ thương. Thế nhưng Tô Lê lại như mất trí mà yêu điên cuồng cô ấy, từ một nhân viên nhỏ mà nâng đỡ Kiều Mộc Mộc thành trợ lý đặc biệt của mình.
Nhưng đáng tiếc, Tô Lê chỉ là nữ phụ. Ở giai đoạn giữa của câu chuyện, Kiều Mộc Mộc sẽ nhảy việc sang công ty đối thủ, dùng dữ liệu cốt lõi mà Tô Lê đã trao cho cô ấy để đánh sập công ty của Tô Lê, cuối cùng hạnh phúc với ông chồng bá tổng của mình cùng nắm tay nhau đi đến một cái kết HE.
Từ đầu đến cuối, Tô Lê chỉ là chất xúc tác cho mối tình của họ, còn phải đối mặt với kết cục bi thảm mất cả người lẫn tài sản.
Trong lúc cấp bách, Tô Lê liền tùy tiện kéo lấy một gương mặt xa lạ bên cạnh, cùng lúc đưa bó hoa và chiếc nhẫn trên tay ra.
"Tôi thích cô từ lâu rồi! Có thể ở bên tôi không?"
Vì là người xa lạ, chắc chắn đối phương sẽ từ chối, như vậy cô có thể thuận thế kết thúc trò hề này.
Nhưng bầu không khí xung quanh trở nên im lặng đến đáng sợ, khiến Tô Lê nhanh chóng nhận ra có điều gì đó không ổn. Cô ngẩng đầu lên, bất ngờ phát hiện trong lúc bối rối, mình đã kéo nhầm người, và đó chính là khách hàng lớn mà công ty gần đây đang tích cực tranh giành - CEO đương nhiệm của tập đoàn xuyên quốc gia lớn, Thẩm Mặc.
Theo nguyên tác, trong lúc tham quan, Thẩm Mặc tình cờ bắt gặp màn cầu hôn hề hước của Tô Lê, cuối cùng quyết định không hợp tác với công ty Tô thị.
Tô Lê hoảng sợ đến toát mồ hôi lạnh, cúi xuống lại thấy Thẩm Mặc đang từ tốn ngửi hương hoa
Ba giây sau, Thẩm Mặc ngẩng đầu lên, ánh mắt dịu dàng như nước. Cô nói: "Được."
——
Thẩm Mặc là người cực kỳ có kế hoạch, ngay từ đầu Tô Lê đã biết rõ rằng Thẩm Mặc chọn kết hôn với mình là vì lý do khác.
Nhưng một ngày nọ, cô tình cờ phát hiện ra một mục trong ghi chú của Thẩm Mặc.
Ngày 6 tháng 5 năm 2156, trời nắng.
Thời tiết thật đẹp, tôi gặp được đối tượng mà mình yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Kế hoạch đối phó với nhà họ Thẩm tạm gác lại, tôi muốn dành thời gian để kết hôn với Tô Lê.
【PS: Tất cả các nữ A trong truyện ABO của tôi đều không có "trang sức".】
4.4
Tác phẩm: Cưới cách vách tỷ tỷ sau
Tên Việt: Cưới Cô Hàng Xóm Xinh Đẹp
Tác giả: Thời Quang Tái Tiếu
Thể loại truyện: Xuyên không, Nguyên sang, Bách hợp, Giả tưởng lịch sử, Tình yêu, Sinh hoạt bố y, HE
Thị giác tác phẩm: Chủ công
Phong cách tác phẩm: Nhẹ nhàng
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: An Cát x Bạch Trà | vai phụ: Bạch Quý Bạch Phúc Đại Hà thôn thôn dân |
An Cát không ngờ lại xuyên không về cổ đại nông thôn. Cuộc sống khó khăn là điều không thể tránh khỏi. Tuy nhiên, việc tìm kiếm một người bạn đời lại trở thành vấn đề lớn đối với nàng. Dần dần, nàng bắt đầu chú ý đến cô gái xinh đẹp bên cạnh, với làn da trắng, dáng người cao ráo và đôi chân dài.
Tên Việt: Cưới Cô Hàng Xóm Xinh Đẹp
Tác giả: Thời Quang Tái Tiếu
Thể loại truyện: Xuyên không, Nguyên sang, Bách hợp, Giả tưởng lịch sử, Tình yêu, Sinh hoạt bố y, HE
Thị giác tác phẩm: Chủ công
Phong cách tác phẩm: Nhẹ nhàng
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: An Cát x Bạch Trà | vai phụ: Bạch Quý Bạch Phúc Đại Hà thôn thôn dân |
An Cát không ngờ lại xuyên không về cổ đại nông thôn. Cuộc sống khó khăn là điều không thể tránh khỏi. Tuy nhiên, việc tìm kiếm một người bạn đời lại trở thành vấn đề lớn đối với nàng. Dần dần, nàng bắt đầu chú ý đến cô gái xinh đẹp bên cạnh, với làn da trắng, dáng người cao ráo và đôi chân dài.
5
- Tác giả: Lương Phong
- Editor: Sâu Thanh Lâu
- Giới giải trí, ABO, cao H
- Độ dài: 49c + 3fic
- Hài hước, HE, niên hạ
- Bá đạo kim chủ Omega x Thanh thuần chim hoàng yến Alpha, 1x1.
Giới thiệu:
Thẩm Doãn là Alpha xinh đẹp xuất thân từ khu ổ chuột, vừa đóng mấy bộ AV đã có kim chủ tìm tới cửa muốn bao dưỡng nàng, nâng đỡ nàng thành Tam Kim Ảnh Hậu.
Kim chủ của nàng là Omega ung dung hoa quý, tuổi gấp đôi Thẩm Doãn, có tiền có quyền, có một đời vợ có một đứa con riêng, sở thích không nhiều nhưng thích nhất là bao nuôi chim hoàng yến*.
*thường được hiểu như kiều nữ của đại gia
Đáng tiếc chú chim hoàng yến xưa kia nay giang đôi cánh lớn, mới cầm được một chiếc cúp đã vội vã bỏ rơi nàng, kết hôn cùng tình yêu đích thực.
Diệp Lam có thù tất báo nuốt không trôi cục tức này, tìm tới Thẩm Doãn, vung ra ngay tờ chi phiếu 10 triệu.
- Thẩm Doãn: Nhưng mà em đâu biết đóng phim.
- Diệp Lam: Không thành vấn đề, dù có là bình hoa thì chị đây vẫn có cách giúp cưng trở thành ảnh hậu.
Mỹ phụ trung niên bá đạo thích kiểm soát O x Thiếu nữ nghèo khổ thấy tiền là sáng mắt A.
Đôi lời của Editor:
Bộ này có thể nói là chất lượng về cốt truyện lẫn H mọi người ạ, có cảm giác như đang đọc một bộ bách hợp bình thường hơn là một bộ H văn, có vui có buồn có nỗi khổ tâm có sự hài hước, truyện đan xen quá khứ và hiện tại thông qua hồi tưởng của nhân vật trong những lần ái ân.
Nói chung là có sự rung động trong tim và sự rung lắc dữ dội của... cái gì thì mọi người đọc đi rồi biết 😌😌😌.
1, 2, 3, Nào, nhảy cùng Sâu Sâu ~
- Editor: Sâu Thanh Lâu
- Giới giải trí, ABO, cao H
- Độ dài: 49c + 3fic
- Hài hước, HE, niên hạ
- Bá đạo kim chủ Omega x Thanh thuần chim hoàng yến Alpha, 1x1.
Giới thiệu:
Thẩm Doãn là Alpha xinh đẹp xuất thân từ khu ổ chuột, vừa đóng mấy bộ AV đã có kim chủ tìm tới cửa muốn bao dưỡng nàng, nâng đỡ nàng thành Tam Kim Ảnh Hậu.
Kim chủ của nàng là Omega ung dung hoa quý, tuổi gấp đôi Thẩm Doãn, có tiền có quyền, có một đời vợ có một đứa con riêng, sở thích không nhiều nhưng thích nhất là bao nuôi chim hoàng yến*.
*thường được hiểu như kiều nữ của đại gia
Đáng tiếc chú chim hoàng yến xưa kia nay giang đôi cánh lớn, mới cầm được một chiếc cúp đã vội vã bỏ rơi nàng, kết hôn cùng tình yêu đích thực.
Diệp Lam có thù tất báo nuốt không trôi cục tức này, tìm tới Thẩm Doãn, vung ra ngay tờ chi phiếu 10 triệu.
- Thẩm Doãn: Nhưng mà em đâu biết đóng phim.
- Diệp Lam: Không thành vấn đề, dù có là bình hoa thì chị đây vẫn có cách giúp cưng trở thành ảnh hậu.
Mỹ phụ trung niên bá đạo thích kiểm soát O x Thiếu nữ nghèo khổ thấy tiền là sáng mắt A.
Đôi lời của Editor:
Bộ này có thể nói là chất lượng về cốt truyện lẫn H mọi người ạ, có cảm giác như đang đọc một bộ bách hợp bình thường hơn là một bộ H văn, có vui có buồn có nỗi khổ tâm có sự hài hước, truyện đan xen quá khứ và hiện tại thông qua hồi tưởng của nhân vật trong những lần ái ân.
Nói chung là có sự rung động trong tim và sự rung lắc dữ dội của... cái gì thì mọi người đọc đi rồi biết 😌😌😌.
1, 2, 3, Nào, nhảy cùng Sâu Sâu ~
3.9
Người yêu cũ tôi vừa đá là giáo viên của tôi.
Nhân vật:
Vân Dương: Một cô nàng sinh viên tuy nhát nhưng máu liều nhiều, mê người ta mà lạnh lùng, không thích nói. Trước khi gặp Đường Nguyệt Lâu, cuộc sống đại học của cô tự do thoải mái hết chỗ chê.
Đường Nguyệt Lâu: Cô giáo bề ngoài dịu dàng, nhưng bên trong lại thâm sâu khó lường.
Tóm tắt: Đáng lẽ ra Vân Dương đã có một cuộc sống đại học hoàn hảo, tự do - cho đến khi cô gặp người tên Đường Nguyệt Lâu.
Lưu ý trước khi đọc:
Truyện 1 nữ chính x 1 nữ chính, he. "Chị ơi em yêu chị" (nhỏ tuổi hơn), có sự chênh lệch tuổi tác, Vân Dương 21 tuổi, Đường Nguyệt Lâu 30 tuổi.
Một câu chuyện tình yêu hài hước, dở khóc dở cười. Có yếu tình yêu cô giáo học trò, gương vỡ lại lành, "tra nữ" hoàn lương và rất nhiều tình tiết "máu chó", nhưng về cơ bản là truyện hài, đọc giải trí là chính.
Vân Dương ban đầu đúng nghĩa là "thánh thả thính", nhưng cô sẽ thay đổi, nên kiên nhẫn đọc tiếp nhé, cảm ơn bạn (cúi đầu). Giai đoạn đầu, cả hai không nghiêm túc trong chuyện tình cảm, tiến triển rất nhanh nhưng lại mất rất nhiều thời gian mới xác định được tình cảm của mình.
Truyện chỉ là truyện, không thực tế gì cả, có thể có nhiều vấn đề về thiết lập nhân vật, cốt truyện, vân vân. Mục đích viết của tác giả (của mình cũng vậy) là giải trí, tác giả (editor) xin nhận mọi ý kiến đóng góp, nhưng mong bạn đọc đừng quá khắt khe, đừng có toxic toai.
__________
Góc review sâu sắc, dễ hiểu: Cười chết, cười lết, cười bò, cười quặng thắt dạ dày và muốn ngủ với cô Đường
Nhân vật:
Vân Dương: Một cô nàng sinh viên tuy nhát nhưng máu liều nhiều, mê người ta mà lạnh lùng, không thích nói. Trước khi gặp Đường Nguyệt Lâu, cuộc sống đại học của cô tự do thoải mái hết chỗ chê.
Đường Nguyệt Lâu: Cô giáo bề ngoài dịu dàng, nhưng bên trong lại thâm sâu khó lường.
Tóm tắt: Đáng lẽ ra Vân Dương đã có một cuộc sống đại học hoàn hảo, tự do - cho đến khi cô gặp người tên Đường Nguyệt Lâu.
Lưu ý trước khi đọc:
Truyện 1 nữ chính x 1 nữ chính, he. "Chị ơi em yêu chị" (nhỏ tuổi hơn), có sự chênh lệch tuổi tác, Vân Dương 21 tuổi, Đường Nguyệt Lâu 30 tuổi.
Một câu chuyện tình yêu hài hước, dở khóc dở cười. Có yếu tình yêu cô giáo học trò, gương vỡ lại lành, "tra nữ" hoàn lương và rất nhiều tình tiết "máu chó", nhưng về cơ bản là truyện hài, đọc giải trí là chính.
Vân Dương ban đầu đúng nghĩa là "thánh thả thính", nhưng cô sẽ thay đổi, nên kiên nhẫn đọc tiếp nhé, cảm ơn bạn (cúi đầu). Giai đoạn đầu, cả hai không nghiêm túc trong chuyện tình cảm, tiến triển rất nhanh nhưng lại mất rất nhiều thời gian mới xác định được tình cảm của mình.
Truyện chỉ là truyện, không thực tế gì cả, có thể có nhiều vấn đề về thiết lập nhân vật, cốt truyện, vân vân. Mục đích viết của tác giả (của mình cũng vậy) là giải trí, tác giả (editor) xin nhận mọi ý kiến đóng góp, nhưng mong bạn đọc đừng quá khắt khe, đừng có toxic toai.
__________
Góc review sâu sắc, dễ hiểu: Cười chết, cười lết, cười bò, cười quặng thắt dạ dày và muốn ngủ với cô Đường
4.4
Vở nhạc kịch huyền thoại "Nhữ Ninh" khép lại, trở thành hồi ức không thể phai của một thế hệ.
Người ta đồn rằng hai diễn viên chính, Thịnh Minh Trản và Thẩm Nhung đã kết thúc "BE" trong đời thực, không bao giờ gặp lại nhau.
Sau khi Thịnh Minh Trản rời khỏi Thẩm gia, Thẩm Nhung mới nhận ra, chị không chỉ mang theo chiếc vali rỗng tuếch mà còn là sự chiều chuộng bấy lâu dành cho cô và cả trái tim đã trao cho chị từ lâu.
Sự im lặng của em là tiếng thét đau xé lòng.
_je dors sur des roses_
Người ta đồn rằng hai diễn viên chính, Thịnh Minh Trản và Thẩm Nhung đã kết thúc "BE" trong đời thực, không bao giờ gặp lại nhau.
Sau khi Thịnh Minh Trản rời khỏi Thẩm gia, Thẩm Nhung mới nhận ra, chị không chỉ mang theo chiếc vali rỗng tuếch mà còn là sự chiều chuộng bấy lâu dành cho cô và cả trái tim đã trao cho chị từ lâu.
Sự im lặng của em là tiếng thét đau xé lòng.
_je dors sur des roses_
4.8
Tôi vô tình phát hiện ra cô giáo Ngữ văn và cô giáo Toán của mình có "gian tình".
Cài đặt hình nền máy tính giống nhau, hỗ công hỗ thụ, còn ở chung một nhà.
Tôi tôi tôi, tôi nói tôi không nhìn thấy gì hết.
Cô giáo Lý, em đứng về phía cô công nhé!
Liệu có được phát một tấm thiệp mời đám cưới không ạ?
Cài đặt hình nền máy tính giống nhau, hỗ công hỗ thụ, còn ở chung một nhà.
Tôi tôi tôi, tôi nói tôi không nhìn thấy gì hết.
Cô giáo Lý, em đứng về phía cô công nhé!
Liệu có được phát một tấm thiệp mời đám cưới không ạ?
4.4
3.9
Sau khi tình cảm bị phản bội, Tô Tư Doanh uống say khướt, sau đó ngã nhào vùi mình trong tuyết... Tới khi tỉnh lại, thấy mình đang ở trong lớp học, đối diện với ba giám thị coi thi và một tờ đề thi đại học môn Ngữ văn.
Tô Tư Doanh:... Excuse me?
Vốn tưởng rằng sau khi sống lại phải trực tiếp tham gia chương trình học lại đã là bi kịch trong bi kịch, mãi tới ngày đầu tiên khai giảng...
Tô Tư Doanh:... Tại sao bạn cùng bàn mềm mại này lại là tiểu tam thối tha năm năm sau không biết xấu hổ cướp bạn trai của tôi? [Không còn gì lưu luyến] [Động đậy tay tạm biệt]
***
Một câu tóm lược: Nhưng tôi chỉ thích cậu ấy.
Đại ý: Chăm chỉ học hành, tiến về phía trước.
Tô Tư Doanh:... Excuse me?
Vốn tưởng rằng sau khi sống lại phải trực tiếp tham gia chương trình học lại đã là bi kịch trong bi kịch, mãi tới ngày đầu tiên khai giảng...
Tô Tư Doanh:... Tại sao bạn cùng bàn mềm mại này lại là tiểu tam thối tha năm năm sau không biết xấu hổ cướp bạn trai của tôi? [Không còn gì lưu luyến] [Động đậy tay tạm biệt]
***
Một câu tóm lược: Nhưng tôi chỉ thích cậu ấy.
Đại ý: Chăm chỉ học hành, tiến về phía trước.
4.8
Truyện kể về nàng dâu không lời: Bí mật ẩn sau lời thề. Hạnh phúc trong lồng son: Nàng dâu xinh đẹp, khoác lên mình bộ váy cưới lộng lẫy, nhận lời chúc phúc từ mọi người. Nụ cười rạng rỡ, ánh mắt lấp lánh, tưởng chừng như đang tận hưởng hạnh phúc viên mãn. Bên cạnh là người chồng, sánh bước cùng nàng trên sân khấu hôn lễ.
Lời thề nghẹn ngào: Khi tiếng chuông nhà thờ vang lên, tiếng "Tôi đồng ý" vang dội khắp không gian. Nàng dâu, với nụ cười run rẩy, nghẹn ngào thốt ra lời thề nguyền. Giọt nước mắt lăn dài trên má, ẩn sau nụ cười hạnh phúc là một bí mật không ai thấu hiểu. Bí mật ẩn sâu: Cuộc hôn nhân không tình yêu, ràng buộc bởi trách nhiệm và nghĩa vụ. Nàng dâu không yêu người đàn ông bên cạnh, trái tim hướng về một người khác. Lời thề "Tôi đồng ý" như lời cam kết cho một tương lai đầy mịt mờ.
Lời thề nghẹn ngào: Khi tiếng chuông nhà thờ vang lên, tiếng "Tôi đồng ý" vang dội khắp không gian. Nàng dâu, với nụ cười run rẩy, nghẹn ngào thốt ra lời thề nguyền. Giọt nước mắt lăn dài trên má, ẩn sau nụ cười hạnh phúc là một bí mật không ai thấu hiểu. Bí mật ẩn sâu: Cuộc hôn nhân không tình yêu, ràng buộc bởi trách nhiệm và nghĩa vụ. Nàng dâu không yêu người đàn ông bên cạnh, trái tim hướng về một người khác. Lời thề "Tôi đồng ý" như lời cam kết cho một tương lai đầy mịt mờ.
3.3
Mặt trời nhỏ thích diễn trò công VS Ảnh hậu lạnh lùng ngoài lạnh trong nóng thụ.
Đêm trước ngày kết hôn, Tô Nhan có một giấc mơ.
Trong mơ, cuộc hôn nhân cô tốn bao công sức gượng ép mới có được lại bắt đầu sụp đổ vào ba tháng sau ngày kết hôn.
Dù cô có làm gì chăng nữa Sở Ngữ Hâm cũng không buồn nhìn cô một lần, xa cách đến mức còn đáng sợ hơn người xa lạ.
Cô nói với bản thân rằng do tính cách Sở Ngữ Hâm lạnh lùng vậy thôi. Mãi đến khi nhìn thấy Sở Ngữ Hâm nở nụ cười rạng rỡ với người phụ nữ khác, cô lại không thể tìm được cớ lừa dối mình nữa.
Nhưng cô không cam lòng.
Vì vậy cô bước đến tuyên thệ chủ quyền, lại nhận được hai chữ “đừng phá” lạnh lùng của Sở Ngữ Hâm.
Cuối cùng cô hết hy vọng, dùng hết sức mình thẳng thắn bỏ đi, lại bị chiếc xe tải vượt đèn đỏ cướp đi tính mạng.
Nỗi đau khổ tột cùng trong mơ khiến lòng Tô Nhan vẫn còn sợ hãi, sau khi lướt đọc lịch sử trò chuyện của mình và Sở Ngữ Hâm, cuối cùng cô quyết định buông tay.
Cô tìm được Sở Ngữ Hâm: “Hôn lễ ngày mai hủy bỏ nhé!”
Sở Ngữ Hâm rũ mắt: “Ừ.”
Cái ngày Tô Nhan hoàn toàn buông tay, Sở Ngữ Hâm hai mắt đỏ hoe xuất hiện trước mặt cô, vươn tay định nắm lấy tay cô lại bị cô nhanh nhẹn né tránh.
Đến sau này, bất kể Tô Nhan đi đến đâu, mỗi khi quay đầu lại đều nhìn thấy đôi mắt ướt át và khuôn mặt đầy vẻ hối hận của Sở Ngữ Hâm. Làm cô nhớ đến một câu trong sách: Kẻ theo đuổi trước là kẻ thua cuộc.
Trước khi buông tay Tô Nhan hoàn toàn là kẻ thua. Sau khi buông bỏ lại thành kẻ chiến thắng chẳng biết từ lúc nào.
Ngữ Hâm, cậu nói cậu sai rồi, hối hận rồi, nhưng mình cũng đã không còn yêu cậu.
Giọng nói Sở Ngữ Hâm run rẩy: “Không sao, có mình yêu cậu là đủ.” Nàng cẩn thận nhích từng bước một, dưới ánh đèn vàng mờ ảo, hai bóng người trên mặt đất trùng điệp đan chéo vào nhau.
PS:
1: Song trọng sinh, sau này Sở Ngữ Hâm cũng mơ thấy chuyện kiếp trước.
2: Kiếp trước và kiếp này không phải Sở Ngữ Hâm không yêu, có uẩn khúc khác.
Đêm trước ngày kết hôn, Tô Nhan có một giấc mơ.
Trong mơ, cuộc hôn nhân cô tốn bao công sức gượng ép mới có được lại bắt đầu sụp đổ vào ba tháng sau ngày kết hôn.
Dù cô có làm gì chăng nữa Sở Ngữ Hâm cũng không buồn nhìn cô một lần, xa cách đến mức còn đáng sợ hơn người xa lạ.
Cô nói với bản thân rằng do tính cách Sở Ngữ Hâm lạnh lùng vậy thôi. Mãi đến khi nhìn thấy Sở Ngữ Hâm nở nụ cười rạng rỡ với người phụ nữ khác, cô lại không thể tìm được cớ lừa dối mình nữa.
Nhưng cô không cam lòng.
Vì vậy cô bước đến tuyên thệ chủ quyền, lại nhận được hai chữ “đừng phá” lạnh lùng của Sở Ngữ Hâm.
Cuối cùng cô hết hy vọng, dùng hết sức mình thẳng thắn bỏ đi, lại bị chiếc xe tải vượt đèn đỏ cướp đi tính mạng.
Nỗi đau khổ tột cùng trong mơ khiến lòng Tô Nhan vẫn còn sợ hãi, sau khi lướt đọc lịch sử trò chuyện của mình và Sở Ngữ Hâm, cuối cùng cô quyết định buông tay.
Cô tìm được Sở Ngữ Hâm: “Hôn lễ ngày mai hủy bỏ nhé!”
Sở Ngữ Hâm rũ mắt: “Ừ.”
Cái ngày Tô Nhan hoàn toàn buông tay, Sở Ngữ Hâm hai mắt đỏ hoe xuất hiện trước mặt cô, vươn tay định nắm lấy tay cô lại bị cô nhanh nhẹn né tránh.
Đến sau này, bất kể Tô Nhan đi đến đâu, mỗi khi quay đầu lại đều nhìn thấy đôi mắt ướt át và khuôn mặt đầy vẻ hối hận của Sở Ngữ Hâm. Làm cô nhớ đến một câu trong sách: Kẻ theo đuổi trước là kẻ thua cuộc.
Trước khi buông tay Tô Nhan hoàn toàn là kẻ thua. Sau khi buông bỏ lại thành kẻ chiến thắng chẳng biết từ lúc nào.
Ngữ Hâm, cậu nói cậu sai rồi, hối hận rồi, nhưng mình cũng đã không còn yêu cậu.
Giọng nói Sở Ngữ Hâm run rẩy: “Không sao, có mình yêu cậu là đủ.” Nàng cẩn thận nhích từng bước một, dưới ánh đèn vàng mờ ảo, hai bóng người trên mặt đất trùng điệp đan chéo vào nhau.
PS:
1: Song trọng sinh, sau này Sở Ngữ Hâm cũng mơ thấy chuyện kiếp trước.
2: Kiếp trước và kiếp này không phải Sở Ngữ Hâm không yêu, có uẩn khúc khác.
4.5
Tác Giả: Dây Cót Tranh 521
Chương 1 - 48 Nguồn Edit Từ Bạn Dương
Edit: Kaiz (Chương 49 - Chương 59)
Số Chương: 59 Chương
Thể loại: BHTT, GL,...
Giới Thiệu Nhân Vật: Dương Thành x Thượng Kiệt
Giới thiệu:
Khi tình cảm nảy sinh, mà người mình thương lại vô tình là chị dâu của mình.
Phải làm sao trong tình huống này đây?
Trích đoạn:
Mùa hè năm ấy cực nóng, nhiệt độ thất thường đến không thể tin được.
Từ đầu mùa đến cuối mùa, chỉ tại cái thời tiết chết tiệt đó mà Dương Thành phải an phận thủ thường ở nhà.
Và Thượng Kiệt đến, đâu đó vào một ngày hè mưa to.
Từ cái nhìn đầu tiên vào mắt Thượng Kiệt, Dương Thành bỗng cảm thấy thời tiết lạnh đến lạ.
Là vì khuôn mặt lạnh lùng của cô, hay vì ngày đó mưa to cuồng bạo?
Dương Thành chẳng biết....
Chương 1 - 48 Nguồn Edit Từ Bạn Dương
Edit: Kaiz (Chương 49 - Chương 59)
Số Chương: 59 Chương
Thể loại: BHTT, GL,...
Giới Thiệu Nhân Vật: Dương Thành x Thượng Kiệt
Giới thiệu:
Khi tình cảm nảy sinh, mà người mình thương lại vô tình là chị dâu của mình.
Phải làm sao trong tình huống này đây?
Trích đoạn:
Mùa hè năm ấy cực nóng, nhiệt độ thất thường đến không thể tin được.
Từ đầu mùa đến cuối mùa, chỉ tại cái thời tiết chết tiệt đó mà Dương Thành phải an phận thủ thường ở nhà.
Và Thượng Kiệt đến, đâu đó vào một ngày hè mưa to.
Từ cái nhìn đầu tiên vào mắt Thượng Kiệt, Dương Thành bỗng cảm thấy thời tiết lạnh đến lạ.
Là vì khuôn mặt lạnh lùng của cô, hay vì ngày đó mưa to cuồng bạo?
Dương Thành chẳng biết....
4.4
Nàng đã trốn thoát khỏi nanh vuốt của Isabella suốt ba năm. Nàng nghĩ mình có thể sống một cuộc sống bình lặng mà không cần bất kỳ sự giám sát hay kiểm soát nào. Tuy nhiên, cuộc sống của nàng trong thời gian này không hề suôn sẻ. Bạn gái lừa dối, áp lực công việc và bố mẹ nàng buộc nàng phải kết hôn Mọi thứ khiến nàng rơi vào tình trạng khốn cùng, thực chất nàng chỉ đang đi từ địa ngục này sang địa ngục khác. Và đúng lúc này, Isabella lại xuất hiện, liệu nàng có hy sinh tình yêu và thể xác của mình để trở thành món đồ chơi của cô lần nữa không?
Editor: Bộ này viết bởi Ande tác giả bộ "Tôi nguy hiểm hơn em", gout của tác giả là công khùng và biến thái. Truyện gồm 52 chương chính văn (hoàn) + 9 chương ngoại truyện + 16 chương H (con số hiện tại). Kết HE và không quá gượng gạo. Cảnh H trong truyện hơi thô so với sở thích của mình, nhưng mình sẽ cố gắng:-D. Enjoy.
Editor: Bộ này viết bởi Ande tác giả bộ "Tôi nguy hiểm hơn em", gout của tác giả là công khùng và biến thái. Truyện gồm 52 chương chính văn (hoàn) + 9 chương ngoại truyện + 16 chương H (con số hiện tại). Kết HE và không quá gượng gạo. Cảnh H trong truyện hơi thô so với sở thích của mình, nhưng mình sẽ cố gắng:-D. Enjoy.
4.3
Tên khác: Nàng sẽ ôn nhu ái nhân (她会温柔爱人).
Thể loại: Nguyên sang, hiện đại, trọng sinh, hào môn thế gia, chủ thụ, đô thị tình duyên, giới giải trí.
Văn án
Tang Thúc ở tuổi 36, sự nghiệp đạt đến đỉnh cao, có một người vợ xinh đẹp ở bên, cuộc sống rực rỡ.
Thế nhưng lại xảy ra tai nạn bất ngờ, trong một lần quay phim, cô từ trên cao rơi xuống khiến cô bị liệt nửa người.
Trong hàng trăm đêm dài tại bệnh viện, Tang Thúc trơ mắt nhìn dung nhan và danh tiếng của mình tan thành mây khói, đồng thời người yêu cô cũng rời xa cô. Đến cuối cùng trong lúc cô hấp hối, cũng chỉ có cô em vợ làm tình nguyện viên ở bên cạnh cô.
Khi mở mắt lần nữa, Tang Thúc bất ngờ phát hiện mình đã sống lại vào năm cô trở nên nổi tiếng sau khi ra mắt. Điều ngạc nhiên là, đó cũng là năm đầu tiên cô gặp em vợ ở bệnh viện.
Bác sĩ Sư – người mà Tang Thúc vẫn luôn tránh mặt, lại bị cô chặn ở bãi đỗ xe câu eo hôn nồng nhiệt.
Đối với Sư Giá mà nói, nàng không rõ nhị thế tổ Tang Thúc, người nàng một mực không chào đón lại đột nhiên quấn quít lấy mình như vậy?
Thể loại: Đô thị tình duyên, giới giải trí, trọng sinh, hào môn thế gia.
Nhân vật chính: Sư Giá, Tang Thúc.
Tóm tắt: Ôn nhu dành cho người.
Mục đích: Sống một cuộc sống mới và trở thành người tốt.
Chú ý: Văn án là chủ công, trong truyện sẽ là chủ thụ.
Thể loại: Nguyên sang, hiện đại, trọng sinh, hào môn thế gia, chủ thụ, đô thị tình duyên, giới giải trí.
Văn án
Tang Thúc ở tuổi 36, sự nghiệp đạt đến đỉnh cao, có một người vợ xinh đẹp ở bên, cuộc sống rực rỡ.
Thế nhưng lại xảy ra tai nạn bất ngờ, trong một lần quay phim, cô từ trên cao rơi xuống khiến cô bị liệt nửa người.
Trong hàng trăm đêm dài tại bệnh viện, Tang Thúc trơ mắt nhìn dung nhan và danh tiếng của mình tan thành mây khói, đồng thời người yêu cô cũng rời xa cô. Đến cuối cùng trong lúc cô hấp hối, cũng chỉ có cô em vợ làm tình nguyện viên ở bên cạnh cô.
Khi mở mắt lần nữa, Tang Thúc bất ngờ phát hiện mình đã sống lại vào năm cô trở nên nổi tiếng sau khi ra mắt. Điều ngạc nhiên là, đó cũng là năm đầu tiên cô gặp em vợ ở bệnh viện.
Bác sĩ Sư – người mà Tang Thúc vẫn luôn tránh mặt, lại bị cô chặn ở bãi đỗ xe câu eo hôn nồng nhiệt.
Đối với Sư Giá mà nói, nàng không rõ nhị thế tổ Tang Thúc, người nàng một mực không chào đón lại đột nhiên quấn quít lấy mình như vậy?
Thể loại: Đô thị tình duyên, giới giải trí, trọng sinh, hào môn thế gia.
Nhân vật chính: Sư Giá, Tang Thúc.
Tóm tắt: Ôn nhu dành cho người.
Mục đích: Sống một cuộc sống mới và trở thành người tốt.
Chú ý: Văn án là chủ công, trong truyện sẽ là chủ thụ.
4.5
Thể loại: Nguyên sang, Bách hợp, Cổ đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Xuyên thư, Chủ công, ABO, Nữ giả nam trang
Văn án:
Tống Bá Tuyết tỉnh dậy và phát hiện mình đã xuyên không vào một cuốn tiểu thuyết cổ đại ngược tâm.
Nhân vật chính gốc là nữ cải nam trang, lừa gạt cả tài năng lẫn nhan sắc. Cô ta là vị hôn thê bị Giang Phạn Âm - nữ chính - vứt bỏ, đồng thời cũng là một viên huyện lệnh nhỏ nhận hối lộ và làm trái pháp luật.
Vào thời điểm Giang Phạn Âm yếu ớt nhất, vị huyện lệnh nhỏ này không chỉ phá hoại danh tiết của Giang Phạn Âm mà còn đuổi cô ấy đi không một xu dính túi.
Sau đó, Giang Phạn Âm lưu lạc đầu đường xó chợ và được nam chính cứu giúp. Dưới sự hỗ trợ của nam chính, cô ấy đã lấy lại tất cả và đánh gãy hai chân của vị huyện lệnh nhỏ kia.
Tống Bá Tuyết: "..." Chân hơi run.
Cô ấy mở mắt ra và thấy Giang Phạn Âm đang bị trói.
Phải chăng đây đang là cốt truyện phá hoại danh tiết người khác?
Tống Bá Tuyết:! Mau thả người ra.
Sau khi thả người về, Tống Bá Tuyết lập tức quyết định chuyển nhà, tốt nhất là phải ở xa Giang Phạn Âm.
Chạy nhanh lên, chạy chậm thì hai chân khó giữ!
Nhưng không ngờ, chu kỳ nhiệt bất ngờ ập đến...
Trong cơn hoảng loạn, cô ấy ngửi thấy mùi hương trà nhẹ nhàng, tươi mát quyến rũ.
Khi tỉnh lại, Tống Bá Tuyết nhìn thấy cổ Giang Phạn Âm đầy vết đỏ!! Bây giờ chạy còn kịp để giữ lại chân không?
A không có cơ quan dư thừa, có thể sinh con
Văn án:
Tống Bá Tuyết tỉnh dậy và phát hiện mình đã xuyên không vào một cuốn tiểu thuyết cổ đại ngược tâm.
Nhân vật chính gốc là nữ cải nam trang, lừa gạt cả tài năng lẫn nhan sắc. Cô ta là vị hôn thê bị Giang Phạn Âm - nữ chính - vứt bỏ, đồng thời cũng là một viên huyện lệnh nhỏ nhận hối lộ và làm trái pháp luật.
Vào thời điểm Giang Phạn Âm yếu ớt nhất, vị huyện lệnh nhỏ này không chỉ phá hoại danh tiết của Giang Phạn Âm mà còn đuổi cô ấy đi không một xu dính túi.
Sau đó, Giang Phạn Âm lưu lạc đầu đường xó chợ và được nam chính cứu giúp. Dưới sự hỗ trợ của nam chính, cô ấy đã lấy lại tất cả và đánh gãy hai chân của vị huyện lệnh nhỏ kia.
Tống Bá Tuyết: "..." Chân hơi run.
Cô ấy mở mắt ra và thấy Giang Phạn Âm đang bị trói.
Phải chăng đây đang là cốt truyện phá hoại danh tiết người khác?
Tống Bá Tuyết:! Mau thả người ra.
Sau khi thả người về, Tống Bá Tuyết lập tức quyết định chuyển nhà, tốt nhất là phải ở xa Giang Phạn Âm.
Chạy nhanh lên, chạy chậm thì hai chân khó giữ!
Nhưng không ngờ, chu kỳ nhiệt bất ngờ ập đến...
Trong cơn hoảng loạn, cô ấy ngửi thấy mùi hương trà nhẹ nhàng, tươi mát quyến rũ.
Khi tỉnh lại, Tống Bá Tuyết nhìn thấy cổ Giang Phạn Âm đầy vết đỏ!! Bây giờ chạy còn kịp để giữ lại chân không?
A không có cơ quan dư thừa, có thể sinh con
4.5
4.6
Tác giả: Thanh Thang Xuyến Hương Phái
Thể loại: Bách Hợp
Giới thiệu:
Quý Hi có người theo đuổi, là một đồng nghiệp nam trong công ty.
Vì tránh bị dây dưa liên tục, cô kiên quyết nói:
"Thật ra tôi thích phái nữ."
Anh chàng đồng không tin
Quý Hi cũng có men say, nói bừa: "Đối tượng tôi thích là Kiều tổng,"Tống cổ xong nam đồng nghiệp, Quý Hi quay người lại phát hiện lão bản Kiều Chi Du đứng ở phía sau -----------------
Bốn mắt chạm nhau, đáng sợ nhất là không khí đột nhiên an tĩnh.
Quý Hi cười giả lả giải thích: "Kiều tổng, ta vừa nãy chỉ là cố ý nói đùa như vậy thôi. "
Kiều Chi Du nhìn chằm chằm nàng, đạm nhiên nói: "Trong công ty không có quy định đối với xu hướng tình dục của nhân viên."
Quý Hi khóe miệng giật giật: "Kiều tổng, ta, thật sự là thẳng mà."
Thể loại: Bách Hợp
Giới thiệu:
Quý Hi có người theo đuổi, là một đồng nghiệp nam trong công ty.
Vì tránh bị dây dưa liên tục, cô kiên quyết nói:
"Thật ra tôi thích phái nữ."
Anh chàng đồng không tin
Quý Hi cũng có men say, nói bừa: "Đối tượng tôi thích là Kiều tổng,"Tống cổ xong nam đồng nghiệp, Quý Hi quay người lại phát hiện lão bản Kiều Chi Du đứng ở phía sau -----------------
Bốn mắt chạm nhau, đáng sợ nhất là không khí đột nhiên an tĩnh.
Quý Hi cười giả lả giải thích: "Kiều tổng, ta vừa nãy chỉ là cố ý nói đùa như vậy thôi. "
Kiều Chi Du nhìn chằm chằm nàng, đạm nhiên nói: "Trong công ty không có quy định đối với xu hướng tình dục của nhân viên."
Quý Hi khóe miệng giật giật: "Kiều tổng, ta, thật sự là thẳng mà."
3.6
Lâm Tinh Trúc xuyên sách rồi. Cô xuyên thành một nhân vật phụ trong một cuốn tiểu thuyết tình cảm giới hạn độ tuổi, tham lam muốn chiếm đoạt vai chính. Trong nguyên tác, sau khi bị từ chối tình cảm, nguyên thân đã mất hết liêm sỉ, dùng thuốc hòng ép buộc vai chính phải tuân theo, cuối cùng bị người theo đuổi vai chính làm cho danh tiếng suy sụp, rơi vào cảnh ngục tù trong nước mắt. Lúc này, Lâm Tinh Trúc nhìn vai chính yếu ớt, sắc mặt đỏ ửng, nghĩ về kết cục bi thảm của bản thân trong tương lai, bắt đầu suy ngẫm. Trong ký ức hiện lên một câu nói - Mày có thể không làm người tốt, nhưng đừng trở thành kẻ biến thái. Vì vậy, dưới nguyên tắc không trở thành kẻ biến thái, Lâm Tinh Trúc bắt đầu hành trình giúp đỡ vai chính tránh né những tình tiết kịch bản phức tạp, bảo hộ vai chính từ đầu đến chân. Khi Lâm Tinh Trúc tưởng rằng mình đã cứu thành công vai chính, có thể an ổn mà rời đi, cô phát hiện ra ánh mắt của nữ chính "bạch liên hoa" dành cho mình dần trở nên kỳ quái... Người phụ nữ với đôi môi đỏ mọng cười khẩy, ngón tay trắng nõn lướt qua cổ dài, mang lại cảm giác rùng mình: "Nếu cô đã đến rồi, vậy vĩnh viễn lưu lại bên cạnh tôi đi."
#Cứu! Hóa ra "bạch liên hoa" yếu đuối mà tôi luôn nghĩ thực ra là một "hắc liên hoa" có kỹ năng diễn xuất đỉnh cao#
— Sau khi bại lộ: "Cô không phải muốn hiểu về tôi sao?"
Người phụ nữ bước từng bước, nụ cười quái dị xen lẫn ấm áp.
Lâm Tinh Trúc: "!!" Cứu mạng!!
Hóa ra "hắc liên hoa" không cần tôi cứu, thực ra là tôi tự cao quá đáng Q_Q Bạch Hi Anh cầm táo trong tay, ngón tay phải đùa giỡn với dao cắt hoa quả, ánh mắt ẩn ý: "Cô không phải đến vì tôi sao?"
Lâm Tinh Trúc nhìn vào ánh sáng phản chiếu, trái tim run rẩy. "Như cô mong muốn." Người phụ nữ mím môi, ánh mắt đầy ý nghĩ sâu xa. Màu lạnh tiến lại gần, Lâm Tinh Trúc vô thức nhắm mắt. Giây tiếp theo, một nụ hôn ngọt ngào mang theo hương vị táo tràn ngập giữa môi răng. "Táo có ngon không?" Giọng nói dính dấp của người phụ nữ vang lên bên tai. Lâm Tinh Trúc choáng váng, vội vàng gật đầu. "Ở đây còn nhiều hơn nữa." Người phụ nữ mở cửa phòng chứa đồ phía sau, giọng nói quyến rũ: "Cô còn có thể thử vị anh đào, vị đào..." Lâm Tinh Trúc quét qua phòng, đồng tử run rẩy, khóe miệng cứng đờ: Sốc! Hoá ra biến thái luôn ở bên cạnh tôi!
#Cứu! Vậy là "hắc liên hoa" luôn diễn trò trước mặt tôi sao# #Nếu như vậy thì tôi không còn sợ hãi nữa# #Nóng lòng muốn thử!#
CP: Lâm Tinh Trúc (công) x Bạch Hi Anh (thụ)
#Cứu! Hóa ra "bạch liên hoa" yếu đuối mà tôi luôn nghĩ thực ra là một "hắc liên hoa" có kỹ năng diễn xuất đỉnh cao#
— Sau khi bại lộ: "Cô không phải muốn hiểu về tôi sao?"
Người phụ nữ bước từng bước, nụ cười quái dị xen lẫn ấm áp.
Lâm Tinh Trúc: "!!" Cứu mạng!!
Hóa ra "hắc liên hoa" không cần tôi cứu, thực ra là tôi tự cao quá đáng Q_Q Bạch Hi Anh cầm táo trong tay, ngón tay phải đùa giỡn với dao cắt hoa quả, ánh mắt ẩn ý: "Cô không phải đến vì tôi sao?"
Lâm Tinh Trúc nhìn vào ánh sáng phản chiếu, trái tim run rẩy. "Như cô mong muốn." Người phụ nữ mím môi, ánh mắt đầy ý nghĩ sâu xa. Màu lạnh tiến lại gần, Lâm Tinh Trúc vô thức nhắm mắt. Giây tiếp theo, một nụ hôn ngọt ngào mang theo hương vị táo tràn ngập giữa môi răng. "Táo có ngon không?" Giọng nói dính dấp của người phụ nữ vang lên bên tai. Lâm Tinh Trúc choáng váng, vội vàng gật đầu. "Ở đây còn nhiều hơn nữa." Người phụ nữ mở cửa phòng chứa đồ phía sau, giọng nói quyến rũ: "Cô còn có thể thử vị anh đào, vị đào..." Lâm Tinh Trúc quét qua phòng, đồng tử run rẩy, khóe miệng cứng đờ: Sốc! Hoá ra biến thái luôn ở bên cạnh tôi!
#Cứu! Vậy là "hắc liên hoa" luôn diễn trò trước mặt tôi sao# #Nếu như vậy thì tôi không còn sợ hãi nữa# #Nóng lòng muốn thử!#
CP: Lâm Tinh Trúc (công) x Bạch Hi Anh (thụ)
4.8
Lý trí kiềm chế x Ngạo mạn thẳng thắn.
Câu chuyện nhỏ ngọt ngào thường nhật, bối cảnh học đường chỉ được mô tả một cách nhẹ nhàng.
VĂN ÁN:
Xảy ra sau khi tình cảm của hai nhân vật đã ổn định.
Lớp cuối cấp của trường Nhất Trung Lê Hải vừa chào đón một bông hoa kiêu sa, xuất hiện trong trang phục hàng hiệu, được đưa đón bằng xe sang. Cô ấy là thiên kim duy nhất của Chủ tịch tập đoàn Quân Châu.
Thiên kim kiêu ngạo, ngông cuồng, không coi ai ra gì, nhưng ngay lần thi tháng đầu tiên đã đứng thứ hai toàn trường.
Cô ấy tuyên bố, lần sau chắc chắn sẽ chiếm ngôi đầu bảng.
Thế nhưng lần thứ hai, lần thứ ba, và tất cả các kỳ thi sau đó, cô ấy đều giữ vững vị trí thứ hai, còn người đứng nhất lại luôn là nữ thần học đường cùng lớp với mình, Hứa Tri - một cô gái có gia cảnh khó khăn.
Sau khi lại một lần nữa bị đè bẹp, Tề Yểu Yểu trước mặt cả lớp, nhìn Hứa Tri từ trên cao xuống, tức giận nói: "Cậu! Ra đây với tôi!"
Mọi người đều nghĩ lần này Hứa Tri chắc chắn xong đời rồi.
Tại sao lại muốn đối đầu với một quyền quý như vậy?
Thế nhưng trong một buồng vệ sinh nữ, Tề Yểu Yểu ngồi trên đùi Hứa Tri, đôi môi đỏ thẫm vì đã hôn quá nhiều, mắt ngấn lệ làm nũng: "Tri Tri, cậu nhường mình một lần đi mà ~~"
"Không được." Hứa Tri tay bóp chặt eo cô ấy, không lay động vì sắc đẹp: "Yêu cậu thì được, nhưng mình không thích nằm dưới."
_
Lưu ý khi đọc: Bối cảnh xã hội thực tế, không có luật hôn nhân đồng giới.
Tóm tắt một câu: Vợ rất xinh đẹp, nhưng lại cong.
Tư tưởng: Yêu cuộc sống.
Câu chuyện nhỏ ngọt ngào thường nhật, bối cảnh học đường chỉ được mô tả một cách nhẹ nhàng.
VĂN ÁN:
Xảy ra sau khi tình cảm của hai nhân vật đã ổn định.
Lớp cuối cấp của trường Nhất Trung Lê Hải vừa chào đón một bông hoa kiêu sa, xuất hiện trong trang phục hàng hiệu, được đưa đón bằng xe sang. Cô ấy là thiên kim duy nhất của Chủ tịch tập đoàn Quân Châu.
Thiên kim kiêu ngạo, ngông cuồng, không coi ai ra gì, nhưng ngay lần thi tháng đầu tiên đã đứng thứ hai toàn trường.
Cô ấy tuyên bố, lần sau chắc chắn sẽ chiếm ngôi đầu bảng.
Thế nhưng lần thứ hai, lần thứ ba, và tất cả các kỳ thi sau đó, cô ấy đều giữ vững vị trí thứ hai, còn người đứng nhất lại luôn là nữ thần học đường cùng lớp với mình, Hứa Tri - một cô gái có gia cảnh khó khăn.
Sau khi lại một lần nữa bị đè bẹp, Tề Yểu Yểu trước mặt cả lớp, nhìn Hứa Tri từ trên cao xuống, tức giận nói: "Cậu! Ra đây với tôi!"
Mọi người đều nghĩ lần này Hứa Tri chắc chắn xong đời rồi.
Tại sao lại muốn đối đầu với một quyền quý như vậy?
Thế nhưng trong một buồng vệ sinh nữ, Tề Yểu Yểu ngồi trên đùi Hứa Tri, đôi môi đỏ thẫm vì đã hôn quá nhiều, mắt ngấn lệ làm nũng: "Tri Tri, cậu nhường mình một lần đi mà ~~"
"Không được." Hứa Tri tay bóp chặt eo cô ấy, không lay động vì sắc đẹp: "Yêu cậu thì được, nhưng mình không thích nằm dưới."
_
Lưu ý khi đọc: Bối cảnh xã hội thực tế, không có luật hôn nhân đồng giới.
Tóm tắt một câu: Vợ rất xinh đẹp, nhưng lại cong.
Tư tưởng: Yêu cuộc sống.
4.5
Truyện Xuyên Thư Tự Nhiên Thành Phản Diện Alpha của tác giả Rinado55 kể về Lê Vân Hà thế mà lại xuyên không vào tiểu thuyết ABO
Cô trở thành một nhân vật nhỏ bé trong truyện, chẳng có ảnh hưởng gì tới cốt truyện hay nahan vật chính
Nhưng một hôm nọ, cô vô tình khiến nữ chính bị thương, sau đó cô tự động trở thành vai phản diện.
Vân Hà lại không chút lo âu, cô cảm giác thành vai phản diện cũng khá hay ho, chứ những nhân vật phản diện của tiểu thuyết khiến cô cảm thấy họ quá yếu rồi.
Cô tự nói với lòng: "Tác giả, má yên tâm. Ta sẽ khiến cho đứa con này của má trở nên hoàn thiện hơn! Tin tưởng ta!"
Vân Hà trong lúc làm phản diện thì gặp được một nhân vật có tí ảnh hưởng đến kết cục là Đường Y Nhiên. Đường Y Nhiên chỉ xuất hiện đúng một lần trong tiểu thuyết khi gần đại kết cục, cô xuất hiện để tuyên bố sự chiến thắng của nam chính. Cũng là một nhân vật không có mấy ảnh hưởng đến cốt truyện nên Vân Hà thực thích cô. Những tưởng đó chỉ là thinh thích, là cảm thông giữa những nhân vật qua đường nhưng tình cảm cứ ngày một lớn dần.
Cô trở thành một nhân vật nhỏ bé trong truyện, chẳng có ảnh hưởng gì tới cốt truyện hay nahan vật chính
Nhưng một hôm nọ, cô vô tình khiến nữ chính bị thương, sau đó cô tự động trở thành vai phản diện.
Vân Hà lại không chút lo âu, cô cảm giác thành vai phản diện cũng khá hay ho, chứ những nhân vật phản diện của tiểu thuyết khiến cô cảm thấy họ quá yếu rồi.
Cô tự nói với lòng: "Tác giả, má yên tâm. Ta sẽ khiến cho đứa con này của má trở nên hoàn thiện hơn! Tin tưởng ta!"
Vân Hà trong lúc làm phản diện thì gặp được một nhân vật có tí ảnh hưởng đến kết cục là Đường Y Nhiên. Đường Y Nhiên chỉ xuất hiện đúng một lần trong tiểu thuyết khi gần đại kết cục, cô xuất hiện để tuyên bố sự chiến thắng của nam chính. Cũng là một nhân vật không có mấy ảnh hưởng đến cốt truyện nên Vân Hà thực thích cô. Những tưởng đó chỉ là thinh thích, là cảm thông giữa những nhân vật qua đường nhưng tình cảm cứ ngày một lớn dần.
3.9
Tống Thức Chu đã chết.
Khi còn sống, cô là con gái duy nhất của nhà hào môn họ Tống. Đáng tiếc là ngay từ khi mới sinh, cô đã bị trao nhầm cho người khác. Cha mẹ nuôi thì đánh đập, mắng nhiếc cô, trong khi cha mẹ ruột lại chê cô không xứng đáng, không thể so sánh với thiên kim giả kia.
Nhưng tất cả những điều này không quan trọng.
Sau khi trở về nhà họ Tống, cô tham gia một buổi tiệc. Tại buổi tiệc, cô tình cờ gặp một người trông giống hệt "chị gái dịu dàng" mà cô đã từng thầm mến khi còn nhỏ. Dưới men rượu, Tống Thức Chu đã mạnh dạn bước lên tỏ tình. Cô nghĩ mình sẽ bị từ chối, nhưng không ngờ người đó lại đồng ý.
Cô nhớ rất rõ biểu cảm của người đó, một nụ cười đầy dịu dàng khi lắng nghe lời tỏ tình của cô.
Nhưng sáng hôm sau, Tống Thức Chu mới nhận ra mình đã nhầm. Omega trước mặt cô tuy có vài nét giống chị gái dịu dàng của mình, nhưng rõ ràng không phải là cùng một người.
Thế giới này thật bất công với cô, nhưng nhìn vào khuôn mặt của Omega khi đang say ngủ, Tống Thức Chu quyết định sẽ chăm sóc và bảo vệ cô ấy như thứ trân quý nhất của đời mình.
Tuy nhiên, Omega ngoan ngoãn ban đầu dường như đã thay đổi sau khi tỉnh dậy. Người đó cười nhạo cô, bắt nạt cô, yêu cầu cô dùng mọi cách để chứng minh tình yêu. Chỉ cần không vừa lòng, Omega sẽ lạnh nhạt, bạo lực tinh thần với cô.
Ban đầu, Tống Thức Chu nghĩ rằng đây chỉ là một Omega được nuông chiều quá mức, nên cô nhẫn nhịn. Nhưng sau đó cô mới phát hiện ra, người mà cô yêu thương hết mực, không phải là một Omega yếu đuối cần bảo vệ, mà là Giám sát trưởng quyền lực của thành phố, Bạch Nhược Vi.
Trong một khoảnh khắc tuyệt vọng, Tống Thức Chu không biết tự lượng sức mà cầu hôn cô ấy. Bạch tiểu thư chỉ mỉm cười, nhìn cô với ánh mắt chế nhạo.
Không có gì bất ngờ, cô bị từ chối.
Lúc này, Tống Thức Chu mới thực sự nhận ra, tất cả những tình yêu, những lời thề non hẹn biển, những lời tình cảm nhẫn nhịn mà cô dành cho cô ấy...
Chỉ là một trò tiêu khiển của Bạch tiểu thư trong những lúc buồn chán.
Nhìn khuôn mặt chế nhạo đầy vui thích của nữ nhân xinh đẹp, lần đầu tiên Tống Thức Chu cảm nhận được cảm giác trái tim tan vỡ là như thế nào.
...
Có lẽ ông trời thương xót cuộc đời bi thương của cô, nên đã cho cô một cơ hội sống lại.
Lần này, Tống Thức Chu không còn muốn bất cứ điều gì nữa.
Cô không muốn ở lại nhà họ Tống, càng không muốn có bất kỳ dính dáng nào với Bạch Nhược Vi.
Cô may mắn trở về đúng đêm buổi tiệc, ngay khoảnh khắc cô đang đè Bạch Nhược Vi xuống giường...
Bạch tiểu thư vốn là một người lạnh lùng đến mức đáng sợ, nhưng lúc này lại nhìn cô bằng ánh mắt chứa đầy tình cảm.
Thậm chí còn dịu dàng hơn nhiều so với lần đầu tiên trong ký ức của cô.
Tống Thức Chu xin lỗi cô ấy, sau đó tiễn cô ấy về.
Hai tháng sau, tại phòng tranh nhỏ mà chị gái dịu dàng vừa mở, Tống Thức Chu lại gặp Bạch Nhược Vi.
Bạch tiểu thư luôn là người khiến mọi người phải khiếp sợ, lúc này lại nắm chặt tay cô.
"Không phải em nói... sẽ yêu tôi cả đời sao?"
"Tại sao lại lừa tôi?"
...
Mọi người đều nói rằng Bạch Nhược Vi có tính cách cô độc, lạnh lùng khó tiếp cận.
Cho đến một ngày, một kẻ ngốc đã nhặt được cô ấy.
Kẻ ngốc đó rất ngốc, nhưng lại rất chân thành, chân thành đến mức thì thầm bên tai cô ấy cả nghìn lần câu "Em yêu chị."
Bạch Nhược Vi đã tin điều đó.
Nếu kẻ ngốc ấy yêu cô đến vậy, thì cô có thể tạm hạ mình, miễn cưỡng cùng kẻ đó chơi một chút.
Nhưng kẻ ngốc ấy đã thất hứa, em ấy đã chết.
Bạch Nhược Vi nhớ rõ bài học kiếp trước, quyết định ở kiếp này đối xử tốt hơn với Tống Thức Chu, cho cô ấy nhiều niềm vui hơn, để cô ấy ngoan ngoãn làm "chó nhỏ" của mình.
Nhưng điều khiến cô bất ngờ là...
Tống Thức Chu không cần cô nữa.
Bạch Nhược Vi tìm ra dấu vết của Tống Thức Chu, bám theo đến một phòng tranh nhỏ. Từ ngoài cửa kính, cô thấy Tống Thức Chu đang cười với một người phụ nữ giống hệt mình, nụ cười mà trước đây chỉ dành cho cô.
Khoảnh khắc đó, Bạch Nhược Vi hoàn toàn phát điên.
- --
Tóm tắt một câu: Họ đều yêu tôi, nhưng không nói ra.
Ý tưởng: Nỗ lực sẽ luôn có được thành quả.
Khi còn sống, cô là con gái duy nhất của nhà hào môn họ Tống. Đáng tiếc là ngay từ khi mới sinh, cô đã bị trao nhầm cho người khác. Cha mẹ nuôi thì đánh đập, mắng nhiếc cô, trong khi cha mẹ ruột lại chê cô không xứng đáng, không thể so sánh với thiên kim giả kia.
Nhưng tất cả những điều này không quan trọng.
Sau khi trở về nhà họ Tống, cô tham gia một buổi tiệc. Tại buổi tiệc, cô tình cờ gặp một người trông giống hệt "chị gái dịu dàng" mà cô đã từng thầm mến khi còn nhỏ. Dưới men rượu, Tống Thức Chu đã mạnh dạn bước lên tỏ tình. Cô nghĩ mình sẽ bị từ chối, nhưng không ngờ người đó lại đồng ý.
Cô nhớ rất rõ biểu cảm của người đó, một nụ cười đầy dịu dàng khi lắng nghe lời tỏ tình của cô.
Nhưng sáng hôm sau, Tống Thức Chu mới nhận ra mình đã nhầm. Omega trước mặt cô tuy có vài nét giống chị gái dịu dàng của mình, nhưng rõ ràng không phải là cùng một người.
Thế giới này thật bất công với cô, nhưng nhìn vào khuôn mặt của Omega khi đang say ngủ, Tống Thức Chu quyết định sẽ chăm sóc và bảo vệ cô ấy như thứ trân quý nhất của đời mình.
Tuy nhiên, Omega ngoan ngoãn ban đầu dường như đã thay đổi sau khi tỉnh dậy. Người đó cười nhạo cô, bắt nạt cô, yêu cầu cô dùng mọi cách để chứng minh tình yêu. Chỉ cần không vừa lòng, Omega sẽ lạnh nhạt, bạo lực tinh thần với cô.
Ban đầu, Tống Thức Chu nghĩ rằng đây chỉ là một Omega được nuông chiều quá mức, nên cô nhẫn nhịn. Nhưng sau đó cô mới phát hiện ra, người mà cô yêu thương hết mực, không phải là một Omega yếu đuối cần bảo vệ, mà là Giám sát trưởng quyền lực của thành phố, Bạch Nhược Vi.
Trong một khoảnh khắc tuyệt vọng, Tống Thức Chu không biết tự lượng sức mà cầu hôn cô ấy. Bạch tiểu thư chỉ mỉm cười, nhìn cô với ánh mắt chế nhạo.
Không có gì bất ngờ, cô bị từ chối.
Lúc này, Tống Thức Chu mới thực sự nhận ra, tất cả những tình yêu, những lời thề non hẹn biển, những lời tình cảm nhẫn nhịn mà cô dành cho cô ấy...
Chỉ là một trò tiêu khiển của Bạch tiểu thư trong những lúc buồn chán.
Nhìn khuôn mặt chế nhạo đầy vui thích của nữ nhân xinh đẹp, lần đầu tiên Tống Thức Chu cảm nhận được cảm giác trái tim tan vỡ là như thế nào.
...
Có lẽ ông trời thương xót cuộc đời bi thương của cô, nên đã cho cô một cơ hội sống lại.
Lần này, Tống Thức Chu không còn muốn bất cứ điều gì nữa.
Cô không muốn ở lại nhà họ Tống, càng không muốn có bất kỳ dính dáng nào với Bạch Nhược Vi.
Cô may mắn trở về đúng đêm buổi tiệc, ngay khoảnh khắc cô đang đè Bạch Nhược Vi xuống giường...
Bạch tiểu thư vốn là một người lạnh lùng đến mức đáng sợ, nhưng lúc này lại nhìn cô bằng ánh mắt chứa đầy tình cảm.
Thậm chí còn dịu dàng hơn nhiều so với lần đầu tiên trong ký ức của cô.
Tống Thức Chu xin lỗi cô ấy, sau đó tiễn cô ấy về.
Hai tháng sau, tại phòng tranh nhỏ mà chị gái dịu dàng vừa mở, Tống Thức Chu lại gặp Bạch Nhược Vi.
Bạch tiểu thư luôn là người khiến mọi người phải khiếp sợ, lúc này lại nắm chặt tay cô.
"Không phải em nói... sẽ yêu tôi cả đời sao?"
"Tại sao lại lừa tôi?"
...
Mọi người đều nói rằng Bạch Nhược Vi có tính cách cô độc, lạnh lùng khó tiếp cận.
Cho đến một ngày, một kẻ ngốc đã nhặt được cô ấy.
Kẻ ngốc đó rất ngốc, nhưng lại rất chân thành, chân thành đến mức thì thầm bên tai cô ấy cả nghìn lần câu "Em yêu chị."
Bạch Nhược Vi đã tin điều đó.
Nếu kẻ ngốc ấy yêu cô đến vậy, thì cô có thể tạm hạ mình, miễn cưỡng cùng kẻ đó chơi một chút.
Nhưng kẻ ngốc ấy đã thất hứa, em ấy đã chết.
Bạch Nhược Vi nhớ rõ bài học kiếp trước, quyết định ở kiếp này đối xử tốt hơn với Tống Thức Chu, cho cô ấy nhiều niềm vui hơn, để cô ấy ngoan ngoãn làm "chó nhỏ" của mình.
Nhưng điều khiến cô bất ngờ là...
Tống Thức Chu không cần cô nữa.
Bạch Nhược Vi tìm ra dấu vết của Tống Thức Chu, bám theo đến một phòng tranh nhỏ. Từ ngoài cửa kính, cô thấy Tống Thức Chu đang cười với một người phụ nữ giống hệt mình, nụ cười mà trước đây chỉ dành cho cô.
Khoảnh khắc đó, Bạch Nhược Vi hoàn toàn phát điên.
- --
Tóm tắt một câu: Họ đều yêu tôi, nhưng không nói ra.
Ý tưởng: Nỗ lực sẽ luôn có được thành quả.