Đam Mỹ
721 Truyện
Sắp xếp theo
3.9
Một câu chuyện nhỏ thơm mùi sữa.
8.3
Tên gốc: Ốm yếu vai ác không nghĩ nỗ lực
Thể loại: Đam mỹ, xuyên thư, chủ thụ, niên hạ, HE
Tóm tắt một câu: Vốn chỉ nghĩ làm một con cá mặn, vô tư vô lự sống qua ngày, ai ngờ một
Ý chính: Người dùng ôn nhu đối đãi thế giới, xứng đáng nhận lại sự đối xử ôn nhu như vậy!
Văn án
Tạ Hà xuyên qua một quyển tiểu thuyết cẩu huyết hào môn tranh đấu, sau đó xui xẻo trở thành một nhân vật phản diện trong đó.
Theo cốt truyện, nhân vật phản diện đó vốn là con nuôi của Tạ gia, cơ thể luôn ốm yếu nhiều bênh, thế nhưng có một dã tâm không hề nhỏ, luôn mưu toan chiếm đoạt tài sản của đại ca, chiếm lấy gia nghiệp, còn táng tận lương tâm đến mức định hạ sát thủ với cháu trái ngây thơ đơn thuần, để đại ca không có người nối nghiệp.
Dĩ nhiên kết cục của vai ác chính là chết thảm, đại ca không thể nhường nhịn nữa, quyết định phản kích, sau đó tên ác độc kia sẽ mắc bệnh, thê thảm chết trên đường.
Tạ Hà biết trước kết cục của nhân vật, cho nên hắn dự định sẽ "không làm gì cả".
Hắn chỉ muốn ăn và ngủ, làm một con "cá mặn" hưởng thụ hết thảy. Không tranh không đoạt, phật hệ hết mức.
CHỉ cần rời khỏi nơi này, tránh xa thị phi, tin chắc hắn có thể thảnh thơi thoải mái mà dưỡng lão.
Có điều, người tính, không bằng trời tính.
Tạ Hà trong một lần gia yến, gặp mặt cháu trai đơn thuần vô hại, lòng mang áy náy chột dạ nên vội vàng xoay người trốn đi.
Mà cháu trai Tạ Hành Dữ mười mấy năm trời giả vờ thiên chân, đột nhiên thấy tiểu thúc tối tăm, có mưu đồ gì đó kia dạo này hình như đổi tính
Khi nghe tin người chú kia chủ động rời đi vòng xoáy tranh đấu, còn thản nhiên uỷ quyền, quyết tâm dưỡng lão, ăn no chờ chết, Tạ Hành Dữ cảm thấy, hiện giờ tiểu thúc thật sự là..khiến người ta muốn khi dễ.
-
Sau lại, Tạ Hà bị Tạ Hành Dữ khi dễ thê thảm đến đỏ mắt, cắn răng hối tiếc không kịp ——
Đi tmd tên cháu trai tâm tư đơn thuần!
Thể loại: Đam mỹ, xuyên thư, chủ thụ, niên hạ, HE
Tóm tắt một câu: Vốn chỉ nghĩ làm một con cá mặn, vô tư vô lự sống qua ngày, ai ngờ một
Ý chính: Người dùng ôn nhu đối đãi thế giới, xứng đáng nhận lại sự đối xử ôn nhu như vậy!
Văn án
Tạ Hà xuyên qua một quyển tiểu thuyết cẩu huyết hào môn tranh đấu, sau đó xui xẻo trở thành một nhân vật phản diện trong đó.
Theo cốt truyện, nhân vật phản diện đó vốn là con nuôi của Tạ gia, cơ thể luôn ốm yếu nhiều bênh, thế nhưng có một dã tâm không hề nhỏ, luôn mưu toan chiếm đoạt tài sản của đại ca, chiếm lấy gia nghiệp, còn táng tận lương tâm đến mức định hạ sát thủ với cháu trái ngây thơ đơn thuần, để đại ca không có người nối nghiệp.
Dĩ nhiên kết cục của vai ác chính là chết thảm, đại ca không thể nhường nhịn nữa, quyết định phản kích, sau đó tên ác độc kia sẽ mắc bệnh, thê thảm chết trên đường.
Tạ Hà biết trước kết cục của nhân vật, cho nên hắn dự định sẽ "không làm gì cả".
Hắn chỉ muốn ăn và ngủ, làm một con "cá mặn" hưởng thụ hết thảy. Không tranh không đoạt, phật hệ hết mức.
CHỉ cần rời khỏi nơi này, tránh xa thị phi, tin chắc hắn có thể thảnh thơi thoải mái mà dưỡng lão.
Có điều, người tính, không bằng trời tính.
Tạ Hà trong một lần gia yến, gặp mặt cháu trai đơn thuần vô hại, lòng mang áy náy chột dạ nên vội vàng xoay người trốn đi.
Mà cháu trai Tạ Hành Dữ mười mấy năm trời giả vờ thiên chân, đột nhiên thấy tiểu thúc tối tăm, có mưu đồ gì đó kia dạo này hình như đổi tính
Khi nghe tin người chú kia chủ động rời đi vòng xoáy tranh đấu, còn thản nhiên uỷ quyền, quyết tâm dưỡng lão, ăn no chờ chết, Tạ Hành Dữ cảm thấy, hiện giờ tiểu thúc thật sự là..khiến người ta muốn khi dễ.
-
Sau lại, Tạ Hà bị Tạ Hành Dữ khi dễ thê thảm đến đỏ mắt, cắn răng hối tiếc không kịp ——
Đi tmd tên cháu trai tâm tư đơn thuần!
8.7
Edit: Kogi - Superseme.com
Trong cuộc sống luôn có rất nhiều bất ngờ dành cho ta, luôn nằm ngoài dự định kế hoạch của mình. Cũng như An Minh Hối vốn là một người sống ở thời hiện đại bình thường luôn luôn an phận thủ thường, thật sự chưa bao giờ An Minh Hối nghĩ rằng, vào một ngày kia cuộc đời mình thay đổi hoàn toàn từ việc buộc phải lấy thân phận nhân vật phản diện xuyên không để sống qua ngày, phải làm sao bây giờ?
Lần nào cũng phải sắm vai người thân thiết nhất với nhân vật chính trượng nghĩa lương thiện, rồi cuối cùng lại đâm người ta một nhát sau lưng, chuyện này khiến anh vô cùng sầu não.
Nhưng sau đó anh lại sầu não vì một vấn đề khác: Vì sao nhân vật chính luôn chủ động để mình đâm hắn? Hắn xem kịch bản của mình rồi sao?
Quý ông hiền lành dịu dàng dễ gần không muốn làm như vậy, thế là suốt ngày bị nhân vật chính có gì đó sai sai đuổi cho bỏ chạy khắp nơi.
Nhân vật chính vừa hưng phấn vừa thẹn thùng đuổi theo sau anh, thỉnh thoảng còn phát ra tiếng cười quỷ quái.
"Đừng chạy mà, không phải anh muốn giết tôi sao, tôi sẽ rất phối hợp, quan hệ của chúng ta thân mật đến mức có thể giao phó cả tính mạng mà".
An Minh Hối chực khóc: "Anh bình tĩnh lại đi đã, bỏ dao xuống, tôi thực sự không muốn giết anh!".
# Đừng có chạy, đã 3 phút 11 giây rồi chúng ta không gặp nhau ta buồn lắm á, mau ra đây chà đạp tôi đi, tôi chờ mong đến mức nhũn cả chân rồi đây này #
# Vì sao nhân vật chính khi đã hắc hóa lại còn ác hơn cả nhân vật phản diện thế này, có chỗ nào làm tăng trị số độc ác lên không vậy #
Chú ý:
Mắc bệnh độc chiếm thụ, ôn nhu cảm hóa công, không thích xin đừng vào.
Khoái xuyên, kết cục 1x1.
Hệ liệt Tôi coi các người là bạn các người lại muốn đưa tôi lên g
Trong cuộc sống luôn có rất nhiều bất ngờ dành cho ta, luôn nằm ngoài dự định kế hoạch của mình. Cũng như An Minh Hối vốn là một người sống ở thời hiện đại bình thường luôn luôn an phận thủ thường, thật sự chưa bao giờ An Minh Hối nghĩ rằng, vào một ngày kia cuộc đời mình thay đổi hoàn toàn từ việc buộc phải lấy thân phận nhân vật phản diện xuyên không để sống qua ngày, phải làm sao bây giờ?
Lần nào cũng phải sắm vai người thân thiết nhất với nhân vật chính trượng nghĩa lương thiện, rồi cuối cùng lại đâm người ta một nhát sau lưng, chuyện này khiến anh vô cùng sầu não.
Nhưng sau đó anh lại sầu não vì một vấn đề khác: Vì sao nhân vật chính luôn chủ động để mình đâm hắn? Hắn xem kịch bản của mình rồi sao?
Quý ông hiền lành dịu dàng dễ gần không muốn làm như vậy, thế là suốt ngày bị nhân vật chính có gì đó sai sai đuổi cho bỏ chạy khắp nơi.
Nhân vật chính vừa hưng phấn vừa thẹn thùng đuổi theo sau anh, thỉnh thoảng còn phát ra tiếng cười quỷ quái.
"Đừng chạy mà, không phải anh muốn giết tôi sao, tôi sẽ rất phối hợp, quan hệ của chúng ta thân mật đến mức có thể giao phó cả tính mạng mà".
An Minh Hối chực khóc: "Anh bình tĩnh lại đi đã, bỏ dao xuống, tôi thực sự không muốn giết anh!".
# Đừng có chạy, đã 3 phút 11 giây rồi chúng ta không gặp nhau ta buồn lắm á, mau ra đây chà đạp tôi đi, tôi chờ mong đến mức nhũn cả chân rồi đây này #
# Vì sao nhân vật chính khi đã hắc hóa lại còn ác hơn cả nhân vật phản diện thế này, có chỗ nào làm tăng trị số độc ác lên không vậy #
Chú ý:
Mắc bệnh độc chiếm thụ, ôn nhu cảm hóa công, không thích xin đừng vào.
Khoái xuyên, kết cục 1x1.
Hệ liệt Tôi coi các người là bạn các người lại muốn đưa tôi lên g
8.7
Tác giả: Trần Ngũ Dã
Tran / Editor: AI_Miracle Berry
Beta: AI_Forget me not
Thể loại: Hiện đại, Đam mỹ, Xuyên sách, Hài hước, Hào môn thế gia, HE
Giới thiệu:
Thư Vưu xuyên thành vai thụ lót đường vừa dối trá ích kỷ vừa tham tiền trong một cuốn tiểu thuyết. Nguyên chủ ở bên vai chính công vì tiền, khi vai chính công sa sút thì lại vứt bỏ đối phương, cuối cùng rơi vào kết cục lưu lạc nơi đất khách quê người, chết rất thê thảm.
Ngay khi vừa xuyên qua, Thư Vưu đang kéo vali hành lý, đối diện với vai chính công níu giữ cậu lại, cậu buông lời miệt thị: "Anh tưởng anh vẫn là đại thiếu gia của nhà họ Lận à? Không! Giờ anh chỉ là một tên nghèo kiết xác mà thôi!"
Ánh mắt của vai chính công đứng phía sau tối tăm, nắm tay siết chặt.
"... Cho nên hai người chúng ta phải tiết kiệm hơn! Tôi sẽ bán hết những thứ không cần thiết đi!"
Lận Minh Húc:???
Đời trước, Thư Vưu có biệt danh "Long tộc(*) kiệt sỉ". Đối với cả dãy túi hàng hiệu xa hoa, quần áo thương hiệu lớn và nhẫn kim cương của nguyên chủ, ánh mắt của cậu ánh lên vẻ phê phán và đau đớn.
(*) Đặc tính của Rồng là thích sưu tập châu báu, của cải, chúng tham lam, keo kiệt và thích giữ của.
"Cái này, cái này, cái kia... bán hết!"
Chỉ có tiền mới mang lại cho cậu cảm giác an toàn lớn nhất! Cậu chỉ cần tiền thôi!
Đợi đến khi vai chính công gặp vai chính thụ rồi chủ động đề nghị chia tay, cậu có thể ôm tiền đi rồi tiếp tục làm thần giữ của độc thân vui vẻ rồi!
Nhưng Thư Vưu không biết là… Lận Minh Húc đã sống lại.
Khi trời lạnh, Lận Minh Húc nói thẳng anh không có tiền để trả hóa đơn cho hệ thống sưởi ấm, đợi cậu không chịu đựng được nữa rồi bỏ đi.
Thư Vưu mừng ra mặt: Sao phải trả hóa đơn hệ thống sưởi ấm đắt đỏ đấy làm gì! Hai ta nằm cạnh nhau, đắp thêm hai cái chăn là được!
Trời nóng, nhân vật phản diện đến tận cửa buông lời đâm chọc. Vẻ mặt Lận Minh Húc lạnh băng, đoán rằng cậu sẽ không từ mà biệt.
Thư Vưu trực tiếp lật bàn: "Là cái bẫy của chủ nghĩa tiêu thụ(*) anh hiểu không? Đồ dung tục! Người bị tư bản tẩy não như anh sao mà hiểu được!"
(*) Từ góc độ văn hóa học, chủ nghĩa tiêu dùng được coi là một dạng hoạt động tìm kiếm niềm vui, đề cao yếu tố tiêu dùng, các hoạt động tiêu thụ, mua sắm, vui chơi, giải trí.
Người mới lần đầu sử dụng thảm sưởi - Lận Minh Húc:...
Cái thứ đồ gì không biết, khiến anh nóng cả người thế này! Tuyệt đối không phải do anh nhìn Thư Vưu nên chảy máu mũi đâu!
Sau đó, Lận Minh Húc không diễn nổi nữa.
Anh dẫn Thư Vưu đến công ty, ám chỉ anh hết nghèo rồi, Thư Vưu cũng không cần phải tằn tiện như vậy.
Thư Vưu vừa xoay người lại đã nhìn thấy vai chính thụ, chợt bừng tỉnh hiểu ra: "Anh yên tâm, tôi sẽ đi ngay, tuyệt đối không kéo dài thời gian.”
Lận Minh Húc: "... Em chờ một chút, họp xong chúng ta đi đăng ký kết hôn!"
Thư Vưu: "Tại sao? Vai chính thụ có chỗ nào không tốt hả?"
Lận Minh Húc: "... Cậu ta ăn cơm phải gọi tận bốn món, dùng quá nhiều khăn giấy.”
Thư Vưu:???
... Chờ đã! Không phải anh nên khen người ta ngây thơ trong sáng hào phóng không keo kiệt sao?!
—
Một câu tóm tắt: Vai chính công bị tôi chọc đến phát điên rồi ~
Dàn ý: Đừng trốn tránh, trong tình yêu phải dũng cảm bày tỏ, thẳng thắn nói ra cảm xúc và suy nghĩ của bản thân.
Tran / Editor: AI_Miracle Berry
Beta: AI_Forget me not
Thể loại: Hiện đại, Đam mỹ, Xuyên sách, Hài hước, Hào môn thế gia, HE
Giới thiệu:
Thư Vưu xuyên thành vai thụ lót đường vừa dối trá ích kỷ vừa tham tiền trong một cuốn tiểu thuyết. Nguyên chủ ở bên vai chính công vì tiền, khi vai chính công sa sút thì lại vứt bỏ đối phương, cuối cùng rơi vào kết cục lưu lạc nơi đất khách quê người, chết rất thê thảm.
Ngay khi vừa xuyên qua, Thư Vưu đang kéo vali hành lý, đối diện với vai chính công níu giữ cậu lại, cậu buông lời miệt thị: "Anh tưởng anh vẫn là đại thiếu gia của nhà họ Lận à? Không! Giờ anh chỉ là một tên nghèo kiết xác mà thôi!"
Ánh mắt của vai chính công đứng phía sau tối tăm, nắm tay siết chặt.
"... Cho nên hai người chúng ta phải tiết kiệm hơn! Tôi sẽ bán hết những thứ không cần thiết đi!"
Lận Minh Húc:???
Đời trước, Thư Vưu có biệt danh "Long tộc(*) kiệt sỉ". Đối với cả dãy túi hàng hiệu xa hoa, quần áo thương hiệu lớn và nhẫn kim cương của nguyên chủ, ánh mắt của cậu ánh lên vẻ phê phán và đau đớn.
(*) Đặc tính của Rồng là thích sưu tập châu báu, của cải, chúng tham lam, keo kiệt và thích giữ của.
"Cái này, cái này, cái kia... bán hết!"
Chỉ có tiền mới mang lại cho cậu cảm giác an toàn lớn nhất! Cậu chỉ cần tiền thôi!
Đợi đến khi vai chính công gặp vai chính thụ rồi chủ động đề nghị chia tay, cậu có thể ôm tiền đi rồi tiếp tục làm thần giữ của độc thân vui vẻ rồi!
Nhưng Thư Vưu không biết là… Lận Minh Húc đã sống lại.
Khi trời lạnh, Lận Minh Húc nói thẳng anh không có tiền để trả hóa đơn cho hệ thống sưởi ấm, đợi cậu không chịu đựng được nữa rồi bỏ đi.
Thư Vưu mừng ra mặt: Sao phải trả hóa đơn hệ thống sưởi ấm đắt đỏ đấy làm gì! Hai ta nằm cạnh nhau, đắp thêm hai cái chăn là được!
Trời nóng, nhân vật phản diện đến tận cửa buông lời đâm chọc. Vẻ mặt Lận Minh Húc lạnh băng, đoán rằng cậu sẽ không từ mà biệt.
Thư Vưu trực tiếp lật bàn: "Là cái bẫy của chủ nghĩa tiêu thụ(*) anh hiểu không? Đồ dung tục! Người bị tư bản tẩy não như anh sao mà hiểu được!"
(*) Từ góc độ văn hóa học, chủ nghĩa tiêu dùng được coi là một dạng hoạt động tìm kiếm niềm vui, đề cao yếu tố tiêu dùng, các hoạt động tiêu thụ, mua sắm, vui chơi, giải trí.
Người mới lần đầu sử dụng thảm sưởi - Lận Minh Húc:...
Cái thứ đồ gì không biết, khiến anh nóng cả người thế này! Tuyệt đối không phải do anh nhìn Thư Vưu nên chảy máu mũi đâu!
Sau đó, Lận Minh Húc không diễn nổi nữa.
Anh dẫn Thư Vưu đến công ty, ám chỉ anh hết nghèo rồi, Thư Vưu cũng không cần phải tằn tiện như vậy.
Thư Vưu vừa xoay người lại đã nhìn thấy vai chính thụ, chợt bừng tỉnh hiểu ra: "Anh yên tâm, tôi sẽ đi ngay, tuyệt đối không kéo dài thời gian.”
Lận Minh Húc: "... Em chờ một chút, họp xong chúng ta đi đăng ký kết hôn!"
Thư Vưu: "Tại sao? Vai chính thụ có chỗ nào không tốt hả?"
Lận Minh Húc: "... Cậu ta ăn cơm phải gọi tận bốn món, dùng quá nhiều khăn giấy.”
Thư Vưu:???
... Chờ đã! Không phải anh nên khen người ta ngây thơ trong sáng hào phóng không keo kiệt sao?!
—
Một câu tóm tắt: Vai chính công bị tôi chọc đến phát điên rồi ~
Dàn ý: Đừng trốn tránh, trong tình yêu phải dũng cảm bày tỏ, thẳng thắn nói ra cảm xúc và suy nghĩ của bản thân.
7.6
Trong một vụ tai nạn xe cộ, Tống Thả ngoài ý muốn trọng sinh.
Xuyên thành nhân vật vạn người e ngại trong một cuốn tiểu thuyết.
Trong tiểu thuyết nhân vật này cũng tên Tống Thả, là một thiếu gia giả hào môn.
Từ nhỏ đã được nuông chiều, lại còn mắc bệnh tim, cho nên mọi người đều để mặc cậu ta kiêu căng hống hách, bắt nạt kẻ khác, đến gây chuyện sinh sự cũng đứng ra che chở, cuối cùng trở thành phế vật.
Nhưng lúc này không ai biết rằng Lục Bắc Hoài, người từ nhỏ đã bị Tống Thả ức hiếp như con chó lại chính là thiếu gia thật.
Lục Bắc Hoài là con trai của tài xế, Tống Thả khinh thường hắn.
Cậu ta ném giày của Lục Bắc Hoài xuống sông, ném bài tập của hắn vào thùng rác, đem đồng phục của hắn cắt nát, bắt Lục Bắc Hoài quỳ xuống liếm giày của mình trước mặt tất cả bạn học, sỉ nhục hắn trước mặt mọi người.
Thậm chí sau khi trưởng thành, cậu ta còn để mắt đến người đàn ông đẹp trai cao quý bên cạnh Lục Bắc Hoài, mặc kệ tất cả muốn cướp người đó đi.
Lại không biết rằng đây là cái bẫy được thiết kế sẵn cho Tống Thả, mục đích là tạo ra một vụ tai tiếng, để hủy hoại danh tiếng của cậu ta.
Cuối cùng, Tống Thả chết trên giường, trái tim ngừng đập do quá hưng phấn khi dùng thuốc kích thích.
Cứu mạng, người hướng nội như cậu nghe xong rất muốn chết!
- ------------
Lúc này, người hướng nội Tống Thả xuyên thành nhân vật bị mọi người e ngại, cũng rất muốn chết.
"Thiếu gia, chó con đến rồi."
Cậu há hốc mồm nhìn Lục Bắc Hoài quỳ một chân trước mặt mình, lập tức xấu hổ đến ngón chân cuộn tròn lại, làm sao bây giờ!
"Cậu hãy bình, bình thân đi!"
Lục Bắc Hoài, "...?"
Tống Thả vội vàng che miệng mình, lỗ tai đỏ bừng! Mình đang nói cái quái gì vậy!
Sau đó, cậu chủ thật Lục Bắc Hoài ngồi xổm bên mép giường nắm mắt cá chân muốn đi giày cho cậu.
Người hướng nội Tống Thả sợ quá cũng ngồi xổm theo, "Tôi, tôi cũng đi giày cho cậu nha."
Lục Bắc Hoài, "...?"
- -------------
Lại sau đó, trong phòng để dụng cụ thể dục của trường.
Tống Thả lên cơn đau tim, khóc đến mức không thở nổi.
Lục Bắc Hoài khóa cửa lại, vẻ mặt lạnh lùng nhìn Tống Thả đang nằm trên sàn nhà, đem chiếc áo sơ mi trắng trên người làm bẩn, khuôn mặt cậu đỏ bừng vì khóc, ôm lấy trái tim.
Mãi cho đến khi Tống Thả ôm lấy mắt cá chân của hắn, ngẩng đầu lên, hốc mắt ướt đẫm đầy vẻ cầu xin nhìn hắn.
"Ngực tôi đau quá, cậu có thể ôm tôi một chút không?"
Lúc đó, Tống Thả vừa khóc vừa nghĩ thầm, đây là lần dũng cảm nhất của người hướng nội như mình.
Sau này, Lục Bắc Hoài đã nắm quyền quản lý nhà họ Tống, bao gồm cả người nào đó.
Trong phòng làm việc của tổng giám đốc——
"Bé cưng, sao không gọi anh là chó con nữa?"
"Điều này.... không, không lễ phép!"
"Nhưng mà anh lại muốn nghe."
"Anh.... biến thái!"
Xuyên thành nhân vật vạn người e ngại trong một cuốn tiểu thuyết.
Trong tiểu thuyết nhân vật này cũng tên Tống Thả, là một thiếu gia giả hào môn.
Từ nhỏ đã được nuông chiều, lại còn mắc bệnh tim, cho nên mọi người đều để mặc cậu ta kiêu căng hống hách, bắt nạt kẻ khác, đến gây chuyện sinh sự cũng đứng ra che chở, cuối cùng trở thành phế vật.
Nhưng lúc này không ai biết rằng Lục Bắc Hoài, người từ nhỏ đã bị Tống Thả ức hiếp như con chó lại chính là thiếu gia thật.
Lục Bắc Hoài là con trai của tài xế, Tống Thả khinh thường hắn.
Cậu ta ném giày của Lục Bắc Hoài xuống sông, ném bài tập của hắn vào thùng rác, đem đồng phục của hắn cắt nát, bắt Lục Bắc Hoài quỳ xuống liếm giày của mình trước mặt tất cả bạn học, sỉ nhục hắn trước mặt mọi người.
Thậm chí sau khi trưởng thành, cậu ta còn để mắt đến người đàn ông đẹp trai cao quý bên cạnh Lục Bắc Hoài, mặc kệ tất cả muốn cướp người đó đi.
Lại không biết rằng đây là cái bẫy được thiết kế sẵn cho Tống Thả, mục đích là tạo ra một vụ tai tiếng, để hủy hoại danh tiếng của cậu ta.
Cuối cùng, Tống Thả chết trên giường, trái tim ngừng đập do quá hưng phấn khi dùng thuốc kích thích.
Cứu mạng, người hướng nội như cậu nghe xong rất muốn chết!
- ------------
Lúc này, người hướng nội Tống Thả xuyên thành nhân vật bị mọi người e ngại, cũng rất muốn chết.
"Thiếu gia, chó con đến rồi."
Cậu há hốc mồm nhìn Lục Bắc Hoài quỳ một chân trước mặt mình, lập tức xấu hổ đến ngón chân cuộn tròn lại, làm sao bây giờ!
"Cậu hãy bình, bình thân đi!"
Lục Bắc Hoài, "...?"
Tống Thả vội vàng che miệng mình, lỗ tai đỏ bừng! Mình đang nói cái quái gì vậy!
Sau đó, cậu chủ thật Lục Bắc Hoài ngồi xổm bên mép giường nắm mắt cá chân muốn đi giày cho cậu.
Người hướng nội Tống Thả sợ quá cũng ngồi xổm theo, "Tôi, tôi cũng đi giày cho cậu nha."
Lục Bắc Hoài, "...?"
- -------------
Lại sau đó, trong phòng để dụng cụ thể dục của trường.
Tống Thả lên cơn đau tim, khóc đến mức không thở nổi.
Lục Bắc Hoài khóa cửa lại, vẻ mặt lạnh lùng nhìn Tống Thả đang nằm trên sàn nhà, đem chiếc áo sơ mi trắng trên người làm bẩn, khuôn mặt cậu đỏ bừng vì khóc, ôm lấy trái tim.
Mãi cho đến khi Tống Thả ôm lấy mắt cá chân của hắn, ngẩng đầu lên, hốc mắt ướt đẫm đầy vẻ cầu xin nhìn hắn.
"Ngực tôi đau quá, cậu có thể ôm tôi một chút không?"
Lúc đó, Tống Thả vừa khóc vừa nghĩ thầm, đây là lần dũng cảm nhất của người hướng nội như mình.
Sau này, Lục Bắc Hoài đã nắm quyền quản lý nhà họ Tống, bao gồm cả người nào đó.
Trong phòng làm việc của tổng giám đốc——
"Bé cưng, sao không gọi anh là chó con nữa?"
"Điều này.... không, không lễ phép!"
"Nhưng mà anh lại muốn nghe."
"Anh.... biến thái!"
4.2
Hán Việt: Vạn nhân hiềm tha bất càn liễuTên khác: Không Thèm Làm Vạn Người Ghét!/Vạn Người Ngại Hắn Không Làm/Vạn Người Ghét Anh Đây Không Làm
Tác Giả: Tây Sơn Ngư
Số chương: 63c + 14 Pn
Thể loại: 1x1, Ấm Áp, Chủ Thụ, Chữa Lành, Cường Cường, Đam Mỹ, Hào Môn Thế Gia, Happy Ending, Hiện Đại, Ngược Tra, Nguyên Sang, Song Khiết, Thâm tình công, Thật giả thiếu gia, Tình Cảm, Trọng Sinh
Giới thiệu:
Lộc Dư An bị thất lạc từ bé được tìm về vào lúc năm mười sáu tuổi, trong lòng cậu tràn ngập sự mong đợi để về lại với gia đình, nhưng trớ trêu thay lại phát hiện trong gia đình ấy không có vị trí của mình nữa!Trong ngôi nhà đó có Lộc Dữ Ninh, cậu con nuôi ngoan ngoãn hiểu chuyện.
Một Lộc Dư An lớn lên ở khu ổ chuột không hòa hợp với gia đình, cậu chán ghét Lộc Dữ Ninh đã chiếm lấy vị trí của cậu.
Ai ngờ, người ba khi còn bé từng nói muốn bảo vệ cậu cả đời nay lại nói cậu lòng dạ hẹp hòi, tính toán chi li.
Còn người anh từng nói sẽ chăm sóc cậu nay cũng chán ghét cậu, nói cậu ham muốn hư vinh, sống vì tư lợi.
Ai ai cũng thích đứa con nuôi là Lộc Dữ Ninh.
Cuối cùng Lộc Dư An bệnh nặng, cô đơn chết trên giường bệnh, đến tận lúc chết cậu cũng không hiểu rõ, cậu chán ghét Lộc Dữ Ninh thì có lỗi gì.
Mãi đến khi Lộc Dư An sống lại, cậu mới phát hiện cậu là nhân vật vạn người ghét trong quyển tiểu thuyết vạn người mê, mà nhân vật chính vạn người mê đó chính là Lộc Dữ Ninh.
Lần này, cậu quyết định từ chức không làm.
Ai ngờ, bọn họ lại hối hận.
Bạn bè từng chẳng thèm ngó tới cậu nay hai mắt đỏ bừng đứng ở cửa sau phòng học trông coi cậu, cầu xin cậu tha thứ.
Người anh trai từng bắt bẻ cậu đủ điều, lại tựa như người điên túm lấy người qua đường trong cơn mưa to hỏi có thấy em trai của tôi hay không.
Nhưng Lộc Dư An không hề quay đầu lại nhìn bọn họ lấy một lần.
Note: Ngược tra không sảng không lấy tiền, thụ kiếp trước không hề làm lỗi gì với con nuôi, mọi thứ của con nuôi không như vẻ bề ngoài.
Tác Giả: Tây Sơn Ngư
Số chương: 63c + 14 Pn
Thể loại: 1x1, Ấm Áp, Chủ Thụ, Chữa Lành, Cường Cường, Đam Mỹ, Hào Môn Thế Gia, Happy Ending, Hiện Đại, Ngược Tra, Nguyên Sang, Song Khiết, Thâm tình công, Thật giả thiếu gia, Tình Cảm, Trọng Sinh
Giới thiệu:
Lộc Dư An bị thất lạc từ bé được tìm về vào lúc năm mười sáu tuổi, trong lòng cậu tràn ngập sự mong đợi để về lại với gia đình, nhưng trớ trêu thay lại phát hiện trong gia đình ấy không có vị trí của mình nữa!Trong ngôi nhà đó có Lộc Dữ Ninh, cậu con nuôi ngoan ngoãn hiểu chuyện.
Một Lộc Dư An lớn lên ở khu ổ chuột không hòa hợp với gia đình, cậu chán ghét Lộc Dữ Ninh đã chiếm lấy vị trí của cậu.
Ai ngờ, người ba khi còn bé từng nói muốn bảo vệ cậu cả đời nay lại nói cậu lòng dạ hẹp hòi, tính toán chi li.
Còn người anh từng nói sẽ chăm sóc cậu nay cũng chán ghét cậu, nói cậu ham muốn hư vinh, sống vì tư lợi.
Ai ai cũng thích đứa con nuôi là Lộc Dữ Ninh.
Cuối cùng Lộc Dư An bệnh nặng, cô đơn chết trên giường bệnh, đến tận lúc chết cậu cũng không hiểu rõ, cậu chán ghét Lộc Dữ Ninh thì có lỗi gì.
Mãi đến khi Lộc Dư An sống lại, cậu mới phát hiện cậu là nhân vật vạn người ghét trong quyển tiểu thuyết vạn người mê, mà nhân vật chính vạn người mê đó chính là Lộc Dữ Ninh.
Lần này, cậu quyết định từ chức không làm.
Ai ngờ, bọn họ lại hối hận.
Bạn bè từng chẳng thèm ngó tới cậu nay hai mắt đỏ bừng đứng ở cửa sau phòng học trông coi cậu, cầu xin cậu tha thứ.
Người anh trai từng bắt bẻ cậu đủ điều, lại tựa như người điên túm lấy người qua đường trong cơn mưa to hỏi có thấy em trai của tôi hay không.
Nhưng Lộc Dư An không hề quay đầu lại nhìn bọn họ lấy một lần.
Note: Ngược tra không sảng không lấy tiền, thụ kiếp trước không hề làm lỗi gì với con nuôi, mọi thứ của con nuôi không như vẻ bề ngoài.
4.2
Bạn đang đọc truyện Vạn Người Ghét Cậu Ta Nghĩ Thông Suốt Rồi của tác giả Thời Kim. Từ sau khi mẹ buông tay nhân gian lúc còn niên thiếu, Tống Vân Hồi đã không còn cảm giác được cưng chiều là như thế nào nữa rồi
Mẹ vì bệnh qua đời, cha lại đi thêm bước nữa, còn thêm một em trai khác, cậu cũng không còn là người quan trọng.
Cậu chăm chỉ, cần cù, vừa học tập vừa đàn dương cầm, nhưng cũng không có ai chú ý và quan tâm cậu, không ai thích cậu cả.
Vừa bước chân vào giới giải trí, kết quả liền bị người ta tố là ghen ghét em trai nổi tiếng, diễn xuất thì bị tố cướp cảnh diễn, ca hát thì bị tố hát nhép, cứu diễn viên bị rơi xuống nước thì thành ra rắp tâm bất lương
đẩy người ta xuống nước, thành công bị bôi đen toàn mạng, người người đòi đánh.
Sau khi cứu được người diễn viên bị rơi xuống nước kia, bởi vì thể lực không thể chống đỡ nổi mà hôn mê bất tỉnh, khi tỉnh lại, Tống Vân Hồi biết được thế giới này chính là một quyển sách, đứa em trai kia của cậu
là nhân vật chính, còn cậu là bia đỡ đạn lót đường cho vai chính, là một kẻ bị muôn người ghét bỏ.
Mẹ vì bệnh qua đời, cha lại đi thêm bước nữa, còn thêm một em trai khác, cậu cũng không còn là người quan trọng.
Cậu chăm chỉ, cần cù, vừa học tập vừa đàn dương cầm, nhưng cũng không có ai chú ý và quan tâm cậu, không ai thích cậu cả.
Vừa bước chân vào giới giải trí, kết quả liền bị người ta tố là ghen ghét em trai nổi tiếng, diễn xuất thì bị tố cướp cảnh diễn, ca hát thì bị tố hát nhép, cứu diễn viên bị rơi xuống nước thì thành ra rắp tâm bất lương
đẩy người ta xuống nước, thành công bị bôi đen toàn mạng, người người đòi đánh.
Sau khi cứu được người diễn viên bị rơi xuống nước kia, bởi vì thể lực không thể chống đỡ nổi mà hôn mê bất tỉnh, khi tỉnh lại, Tống Vân Hồi biết được thế giới này chính là một quyển sách, đứa em trai kia của cậu
là nhân vật chính, còn cậu là bia đỡ đạn lót đường cho vai chính, là một kẻ bị muôn người ghét bỏ.
9.3
Tác giả: Yểu Yểu Nhất Ngôn
Nhân vật chính: Tô Hạnh Xuyên X Lý Huyên (Công hệ cha chung tình x Thụ kiêu kỳ hay dỗi)
Tag: Đô thị, điềm văn, gương vỡ lại lành, 1v1, HE
Số chương: 28
✿╱╲❀╱╲✿╱╲❀╱╲✿
Tô Hạnh Xuyên gõ cửa phòng số ba, sau đó sửng sốt.
Ngồi trong phòng là tình cũ của anh, Lý Huyên.
Sau bảy năm xa cách, họ gặp lại nhau ở bệnh viện nam khoa.
Trùng phùng ba phút, tình cũ bảo anh cởi quần leo lên giường nằm.
Tô Hạnh Xuyên: "......"
Cuối cùng xác định phải mổ.
Tô Hạnh Xuyên hỏi: "Mổ xong...... còn xài được nữa không?"
Lý Huyên lạnh mặt ghi hóa đơn: "Được."
Tô Hạnh Xuyên đuổi theo hỏi: "Lỡ không được thì sao? Bác sĩ có bảo hành không? Thử với bác sĩ được không?"
Lý Huyên liếc xéo anh: "Không được thì làm 0 luôn đi."
【 Làm 0 là không thể nào, nhưng bạn trai mất tích bảy năm quyết phải bắt về nhà.】
°•. ✿.•°ೋღ 🌺 ღೋ°•. ✿.•°
1. Truyện không dài, chua ngọt nhẹ nhàng
2. Công cún cưng vợ x Thụ mèo nhõng nhẽo
3. Song khiết, cả hai là mối tình đầu của nhau / Công là trai thẳng bị thụ bẻ cong
Nhân vật chính: Tô Hạnh Xuyên X Lý Huyên (Công hệ cha chung tình x Thụ kiêu kỳ hay dỗi)
Tag: Đô thị, điềm văn, gương vỡ lại lành, 1v1, HE
Số chương: 28
✿╱╲❀╱╲✿╱╲❀╱╲✿
Tô Hạnh Xuyên gõ cửa phòng số ba, sau đó sửng sốt.
Ngồi trong phòng là tình cũ của anh, Lý Huyên.
Sau bảy năm xa cách, họ gặp lại nhau ở bệnh viện nam khoa.
Trùng phùng ba phút, tình cũ bảo anh cởi quần leo lên giường nằm.
Tô Hạnh Xuyên: "......"
Cuối cùng xác định phải mổ.
Tô Hạnh Xuyên hỏi: "Mổ xong...... còn xài được nữa không?"
Lý Huyên lạnh mặt ghi hóa đơn: "Được."
Tô Hạnh Xuyên đuổi theo hỏi: "Lỡ không được thì sao? Bác sĩ có bảo hành không? Thử với bác sĩ được không?"
Lý Huyên liếc xéo anh: "Không được thì làm 0 luôn đi."
【 Làm 0 là không thể nào, nhưng bạn trai mất tích bảy năm quyết phải bắt về nhà.】
°•. ✿.•°ೋღ 🌺 ღೋ°•. ✿.•°
1. Truyện không dài, chua ngọt nhẹ nhàng
2. Công cún cưng vợ x Thụ mèo nhõng nhẽo
3. Song khiết, cả hai là mối tình đầu của nhau / Công là trai thẳng bị thụ bẻ cong
5
Tác giả: Kháp Phùng Xuân
Hạ Sàn x Giang Bạch Du
Thể loại: Học đường, nấm nùn cute công + lưu manh thụ:)))))
Giới thiệu
Những chi tiết vụn vặt của tuổi trẻ đều thuộc về cậu.
Ngày đầu tiên Hạ Sàn chuyển đến trường mới gặp một người, người kia trở thành bạn cùng bàn của hắn.
Bạn cùng bàn của hắn là một người học siêu giỏi nhưng không hề lạnh lùng chút nào.
Sau đó bạn học giỏi cùng bàn khí phách tuyên bố: Cái biệt danh ” nói lắp ” hay bị người ta cười của cậu bị tôi nhận thầu cả đời rồi!
Hạ Sàn:… Thần, thần, thần kinh!
Mùa hè trong ký ức ngoài sách giáo khoa chất đống như núi, ánh hoàng hôn rực cháy thì còn có tiếng ve kêu ồn ào và trái tim loạn nhịp.
Ba mẹ sáng suốt, học tập nghiêm túc, kỳ thi tuyển sinh đại học suôn sẻ, mối tình đầu ngọt ngào.
Câu chuyện về học sinh chuyển trường và người học siêu giỏi của trường.
Hạ Sàn X Giang Bạch Du
Thụ theo đuổi công
Review+ dò mìn:
Đầu tiên thì Hạ Sàn là Công! Khi đọc truyện bạn sẽ cảm thấy thiết lập bị ngược, công trong truyện là nấm nùn hàng thật giá thật, thấp hơn thụ cỡ 10 cm kia, sau này không cao lên đâu. Được cái ẻm dễ thương, hay mè nheo, mít ước, hay dỗi nữa, cơ mà ẻm quá là đáng yêu hết phần thiên hạ nên chút chuyện này không là gì cả (tin tui đi 😭😭). Thụ lưu manh toàn là ghẹo công, nhưng cũng chiều công dễ sợ lắm.
Nói túm lại đây là một câu chuyện vô cùng ngọt ngào, mọi thứ trải qua dễ dàng. Văn phong tác giả hay, tả về khung cảnh khuôn viên trường, những năm cuối cấp đẹp động lòng người, cảnh mình thấy đẹp nhất là khi chú ve sầu bay vào lớp học ở cuối chương.
Ngoài ra tên Hạ Sàn (công). Chữ Sàn (tiếng nước chảy) và chữ Thiền (con ve) đều có âm đọc là "chán"
Nên là Ve Sầu Mùa Hạ cũng có nghĩa là Hạ Sàn, là tên công!
Cuối cùng note sau cuối: Tui edit bộ truyện này vào mùa hè, tới giờ mới up lên, edit dưới tiếng ve kêu và màu nắng hạ + list nhạc phát tới bài Mười bảy tuổi của Lưu Đức Hoa do Mộng Hàm cover 💚
Nào đừng bỏ lỡ câu chuyện tuổi trẻ này 💚
Hạ Sàn x Giang Bạch Du
Thể loại: Học đường, nấm nùn cute công + lưu manh thụ:)))))
Giới thiệu
Những chi tiết vụn vặt của tuổi trẻ đều thuộc về cậu.
Ngày đầu tiên Hạ Sàn chuyển đến trường mới gặp một người, người kia trở thành bạn cùng bàn của hắn.
Bạn cùng bàn của hắn là một người học siêu giỏi nhưng không hề lạnh lùng chút nào.
Sau đó bạn học giỏi cùng bàn khí phách tuyên bố: Cái biệt danh ” nói lắp ” hay bị người ta cười của cậu bị tôi nhận thầu cả đời rồi!
Hạ Sàn:… Thần, thần, thần kinh!
Mùa hè trong ký ức ngoài sách giáo khoa chất đống như núi, ánh hoàng hôn rực cháy thì còn có tiếng ve kêu ồn ào và trái tim loạn nhịp.
Ba mẹ sáng suốt, học tập nghiêm túc, kỳ thi tuyển sinh đại học suôn sẻ, mối tình đầu ngọt ngào.
Câu chuyện về học sinh chuyển trường và người học siêu giỏi của trường.
Hạ Sàn X Giang Bạch Du
Thụ theo đuổi công
Review+ dò mìn:
Đầu tiên thì Hạ Sàn là Công! Khi đọc truyện bạn sẽ cảm thấy thiết lập bị ngược, công trong truyện là nấm nùn hàng thật giá thật, thấp hơn thụ cỡ 10 cm kia, sau này không cao lên đâu. Được cái ẻm dễ thương, hay mè nheo, mít ước, hay dỗi nữa, cơ mà ẻm quá là đáng yêu hết phần thiên hạ nên chút chuyện này không là gì cả (tin tui đi 😭😭). Thụ lưu manh toàn là ghẹo công, nhưng cũng chiều công dễ sợ lắm.
Nói túm lại đây là một câu chuyện vô cùng ngọt ngào, mọi thứ trải qua dễ dàng. Văn phong tác giả hay, tả về khung cảnh khuôn viên trường, những năm cuối cấp đẹp động lòng người, cảnh mình thấy đẹp nhất là khi chú ve sầu bay vào lớp học ở cuối chương.
Ngoài ra tên Hạ Sàn (công). Chữ Sàn (tiếng nước chảy) và chữ Thiền (con ve) đều có âm đọc là "chán"
Nên là Ve Sầu Mùa Hạ cũng có nghĩa là Hạ Sàn, là tên công!
Cuối cùng note sau cuối: Tui edit bộ truyện này vào mùa hè, tới giờ mới up lên, edit dưới tiếng ve kêu và màu nắng hạ + list nhạc phát tới bài Mười bảy tuổi của Lưu Đức Hoa do Mộng Hàm cover 💚
Nào đừng bỏ lỡ câu chuyện tuổi trẻ này 💚
4.1
Truyện Vén Bào của tác giả Nhiễm Nhĩ thuộc thể loại Dân quốc, đam mỹ, ABO, hắc bang, cường công nhược thụ AO, sườn xám thụ, H văn, nữ trang, sinh tử, niên thượng, bá đạo thâm tình A công x mẫn cảm đáng yêu sườn xám O thụ, ngọt. Mời các bạn cùng theo dõi
Văn án:
Dân quốc / Hắc bang Alpha nhất kiến chung tình với một sườn xám Omega……
* cường công nhược thụ AO * nữ trang nữ trang nữ trang!!! * tự thiết lập rất nhiều, có ngược nhưng khá ít * câu chuyện về Thường Cửu X Lan Tiểu Xuyên (niên thượng)
Văn án:
Dân quốc / Hắc bang Alpha nhất kiến chung tình với một sườn xám Omega……
* cường công nhược thụ AO * nữ trang nữ trang nữ trang!!! * tự thiết lập rất nhiều, có ngược nhưng khá ít * câu chuyện về Thường Cửu X Lan Tiểu Xuyên (niên thượng)
9.2
Tên gốc: Giá cá ảnh vệ nhĩ khai khai khiếu
Tạm dịch: Vị ảnh vệ này, ngươi mở mang đầu óc chút đi
Tác giả: 77 gia miêu – 77 家的喵
Editor + Beta-er: ToruD
Thể loại: Hoàng đế công x Ảnh vệ thụ, cường cường, sinh tử văn, ngọt, cung đình.
Giới thiệu truyện:
Năm sáu tuổi Trác Ảnh nhập cung, năm mười hai tuổi dựa vào võ nghệ cao cường được điều phái tới bên cạnh tiểu thái tử, chính thức trở thành ảnh vệ, phụ trách theo sát bảo vệ an toàn tính mạng của thái tử.
Hình Thần Mục chưa tròn tám tuổi nhưng vẻ ngây thơ chất phát trên mặt sớm đã không còn, hắn nhìn thấy một thiếu niên quỳ trên mặt đất, gằn từng tiếng hỏi thật: “Ta có thể tin tưởng ngươi không?”
“Ta nguyện thề sống chết trung thành với Điện hạ.”
Lời thề ấy, Trác Ảnh vẫn ghi tạc trong lòng, không thể quên cũng không dám quên.
Y một tấc cũng không rời, bảo vệ sự an toàn cho Hình Thần Mục, nhìn hắn từ một hài tử lớn dần thành một nam nhân đầu đội trời chân đạp đất, nhìn hắn ngồi vững vàng trên đế vị, bày mưu tính kế. Y cho rằng, cả đời này y sẽ đứng mãi ở vị trí này, yên lặng bảo vệ Thánh thượng của y.
Nhưng vào đêm mưa hôm đó, mọi thứ đều thay đổi.
Cái ôm quen thuộc của nam nhân mang theo nhiệt độ nóng bỏng, khiến y suýt nữa bị phỏng.
Vị Thánh thượng đương thời xưa nay phong thái khoáng đạt, cần chính yêu dân, cúi đầu xuống bên tai y, dùng giọng điệu cứng rắn chẳng khác gì năm xưa hỏi: “A Ảnh, trở thành hoàng hậu của trẫm có được không?”
Góc nhìn của công và thụ, hoàng đế công x ảnh vệ thụ, cường cường, có sinh tử văn, vui lòng chú ý.
Tạm dịch: Vị ảnh vệ này, ngươi mở mang đầu óc chút đi
Tác giả: 77 gia miêu – 77 家的喵
Editor + Beta-er: ToruD
Thể loại: Hoàng đế công x Ảnh vệ thụ, cường cường, sinh tử văn, ngọt, cung đình.
Giới thiệu truyện:
Năm sáu tuổi Trác Ảnh nhập cung, năm mười hai tuổi dựa vào võ nghệ cao cường được điều phái tới bên cạnh tiểu thái tử, chính thức trở thành ảnh vệ, phụ trách theo sát bảo vệ an toàn tính mạng của thái tử.
Hình Thần Mục chưa tròn tám tuổi nhưng vẻ ngây thơ chất phát trên mặt sớm đã không còn, hắn nhìn thấy một thiếu niên quỳ trên mặt đất, gằn từng tiếng hỏi thật: “Ta có thể tin tưởng ngươi không?”
“Ta nguyện thề sống chết trung thành với Điện hạ.”
Lời thề ấy, Trác Ảnh vẫn ghi tạc trong lòng, không thể quên cũng không dám quên.
Y một tấc cũng không rời, bảo vệ sự an toàn cho Hình Thần Mục, nhìn hắn từ một hài tử lớn dần thành một nam nhân đầu đội trời chân đạp đất, nhìn hắn ngồi vững vàng trên đế vị, bày mưu tính kế. Y cho rằng, cả đời này y sẽ đứng mãi ở vị trí này, yên lặng bảo vệ Thánh thượng của y.
Nhưng vào đêm mưa hôm đó, mọi thứ đều thay đổi.
Cái ôm quen thuộc của nam nhân mang theo nhiệt độ nóng bỏng, khiến y suýt nữa bị phỏng.
Vị Thánh thượng đương thời xưa nay phong thái khoáng đạt, cần chính yêu dân, cúi đầu xuống bên tai y, dùng giọng điệu cứng rắn chẳng khác gì năm xưa hỏi: “A Ảnh, trở thành hoàng hậu của trẫm có được không?”
Góc nhìn của công và thụ, hoàng đế công x ảnh vệ thụ, cường cường, có sinh tử văn, vui lòng chú ý.
9.3
Tác giả: Ngư Tây Cầu Cầu
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại, HE, Tình cảm, Xuyên việt, Ngọt sủng, Niên hạ, Chủ thụ, Cung đình hầu tước, Nhẹ nhàng, Kim bài đề cử 🥇
Giới thiệu
Dung Đường từng đọc một quyển sách. Nhân vật phản diện trong sách Túc Hoài Cảnh là thiên chi kiêu tử, vừa đẹp vừa mạnh lại vừa thảm, thăng cấp thành thiết lập nhân vật phản diện có trí tuệ cao, đáng tiếc nhân vật sụp đổ, chết không được tử tế.
Sau khi xuyên qua, Dung Đường trở thành một thanh niên bia đỡ đạn bệnh tật chết sớm cùng tên trong tiểu thuyết, còn bị ràng buộc cứu vớt nam chính, tổng cộng sống lại ba lần.
Lần đầu tiên, y hết lòng đi theo bên cạnh nam chính, giúp gã tránh thoát các loại ám toán của pháo hôi và nhân vật phản diện, kết quả bị người ta hạ độc hại chết, nhiệm vụ thất bại.
Lần thứ hai, y đi song song cả hai đường, vừa phụ tá nam chính vừa tiếp xúc với nhân vật phản diện, kết quả bị nam chính dùng một kiếm đâm chết, nhiệm vụ thất bại.
Lần thứ ba sống lại, Dung Đường nghĩ, đi con mẹ nó đi chứ nam với chả chính, ông đây không cứu.
Vì thế đêm đại phản diện Túc Hoài Cảnh bị người ta hạ thuốc trói lại, Dung Đường chống đỡ cơ thể sắp ho ra phổi, xông vào phòng thanh lâu, giải tỏa tác dụng của thuốc cho hắn, hỏi, "Ngươi có muốn gả cho ta hay không?"
Túc Hoài Cảnh: "?"
-
Dung Đường bệnh nặng không thể cứu chữa, bồi Túc Hoài Cảnh một đường, cứ cách năm ba lần lại lẩm bẩm bên tai hắn: "Ngươi yên tâm, chờ ta chết, toàn bộ tài sản thừa kế của ta sẽ là của ngươi."
Thẳng đến khi đại cục đã định, đêm trước khi Túc Hoài Cảnh đăng cơ, nhiệm vụ tuyên bố hoàn thành đầy kỳ tích.
Dung Đường vui mừng, vì bảo toàn thanh danh đế vương, không hề có gánh nặng tâm lý mà bỏ chạy.
Kết quả còn chưa ra khỏi kinh thành, cận vệ của thiên tử đều tới áp chế y, chim ưng xoay quanh không trung, chó sói chảy nước miếng, hàng trăm quan viên quỳ hai bên, con lừa nhỏ mua nửa đường dưới thân Dung Đường sợ tới mức hắt hơi. Thiên tử mặc áo choàng vàng sáng sủa, bước ra từ sau đám đông nhìn y dịu dàng hỏi: "Phu quân, ngươi muốn vứt bỏ vợ con, bội tình bạc nghĩa đấy ư?"
Dung Đường: "?"
Ngươi có thể sinh sao?
A không phải! Ngươi ở trên mà nhận vai thê tử có hợp lý không!?
Đế vương đi tới trước mặt y, ngửa đầu giơ tay lên, cười nói: "Theo ta trở về, thiên hạ này chia ngươi một nửa. ”
-
Tiểu kịch trường:
Vào một ngày nào đó của một tháng nào đó trong một năm nào đó, Dung Đường ăn xong bữa tối nằm trong sân hóng mát, theo thường lệ lên kế hoạch tương lai với Túc Hoài Cảnh.
" Có lẽ ta chỉ sống được hai năm nữa thôi, đến lúc đó ngươi nhớ thu hồi lại thôn Lũng Tây——"
Túc Hoài Cảnh mặt vô cảm rót một chén thuốc đắng vào miệng y.
Lại vào một ngày nào đó của một tháng nào đó trong một năm nào đó, Dung Đường vừa đọc xong một quyển thoại bản nằm trước chậu than sưởi ấm, nghiêm túc cáo biệt Túc Hoài Cảnh.
"Có lẽ ta không thể sống quá hai tháng nữa, nếu ngươi cảm thấy căn nhà ở thành tây quá nhỏ thì ta có mua cho ngươi một toà nhà ở thành nam—— "
Túc Hoài Cảnh nghiến răng nghiến lợi cho y uống ba viên thuốc to bằng nắm tay.
Lại một ngày nào đó, hoa sen trong ngự hoa viên nở vừa lúc, Dung Đường ngồi ở bên cầu ăn bánh sen.
"Có lẽ ngày mai ta sẽ chết, ngươi nhớ chôn ta ——"
Túc Hoài Cảnh không thể nhịn được nữa, cúi người chặn miệng y lại. Một lát sau, đế vương không hề nộ ra vui giận chậm rãi lui về phía sau, nhìn về phía quân hậu của hắn: "Có phải ta chưa từng nói cho ngươi biết, ta là đại phu tốt nhất của Đại Ngu không?"
"Nếu ngươi nói lời này, ta sẽ coi ngươi là kẻ quấy rối bệnh nhân đấy."
Thiên hạ này ngươi và ta cùng chia sẻ, sơn hà này ngươi ta cùng gối.
Nội dung tags: cung đình hầu tước, xuyên qua thời gian và không gian, ngọt ngào
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Dung Đường, Túc Hoài Cảnh ┃ Vai phụ: Kha Hồng Tuyết, Mộc Cảnh Tự ┃ Khác:
Tóm tắt một câu: Nếu vi phu chết thì toàn bộ tài sản thừa kế sẽ là của ngươi.
Đánh giá ngắn gọn về tác phẩm:
Dung Đường xuyên qua sách, trở thành một tên bệnh tật thân thể yếu ớt nhiều bệnh, còn ràng buộc cứu vớt hệ thống nam chính, lại bị nam chính nghi kỵ hoài nghi, sau hai lần thất bại liên tiếp: Dung Đường xoay người tìm đến đại phản diện Túc Hoài Cảnh trong sách. Dung Đường cung cấp bảo hộ cho Túc Hoài Cảnh, âm thầm giả thành thân với hắn... Vài năm trôi qua, sức khỏe của ma bệnh dần dần tốt lên, nhân vật phản diện trở thành minh quân nổi tiếng lịch sử, thành thân giả biến thành tình yêu đích thực, hai linh hồn gặp trong bóng tối đã hoàn thành sự cứu chuộc hai chiều cho nhau, phát ra ánh sáng rực rỡ.
Câu chuyện này thoải mái tự nhiên, hàng ngày chữa bệnh ấm áp, cốt truyện có những khúc quanh. Hai vị tồn tại đột phá tầng tầng trở ngại, kiên định lựa chọn lẫn nhau, cuối cùng hoàn thành cứu chuộc hai chiều, là một câu chuyện ngọt ngào đáng đọc.
Túc Hoài Cảnh công x Dung Đường Thụ
183 chương
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại, HE, Tình cảm, Xuyên việt, Ngọt sủng, Niên hạ, Chủ thụ, Cung đình hầu tước, Nhẹ nhàng, Kim bài đề cử 🥇
Giới thiệu
Dung Đường từng đọc một quyển sách. Nhân vật phản diện trong sách Túc Hoài Cảnh là thiên chi kiêu tử, vừa đẹp vừa mạnh lại vừa thảm, thăng cấp thành thiết lập nhân vật phản diện có trí tuệ cao, đáng tiếc nhân vật sụp đổ, chết không được tử tế.
Sau khi xuyên qua, Dung Đường trở thành một thanh niên bia đỡ đạn bệnh tật chết sớm cùng tên trong tiểu thuyết, còn bị ràng buộc cứu vớt nam chính, tổng cộng sống lại ba lần.
Lần đầu tiên, y hết lòng đi theo bên cạnh nam chính, giúp gã tránh thoát các loại ám toán của pháo hôi và nhân vật phản diện, kết quả bị người ta hạ độc hại chết, nhiệm vụ thất bại.
Lần thứ hai, y đi song song cả hai đường, vừa phụ tá nam chính vừa tiếp xúc với nhân vật phản diện, kết quả bị nam chính dùng một kiếm đâm chết, nhiệm vụ thất bại.
Lần thứ ba sống lại, Dung Đường nghĩ, đi con mẹ nó đi chứ nam với chả chính, ông đây không cứu.
Vì thế đêm đại phản diện Túc Hoài Cảnh bị người ta hạ thuốc trói lại, Dung Đường chống đỡ cơ thể sắp ho ra phổi, xông vào phòng thanh lâu, giải tỏa tác dụng của thuốc cho hắn, hỏi, "Ngươi có muốn gả cho ta hay không?"
Túc Hoài Cảnh: "?"
-
Dung Đường bệnh nặng không thể cứu chữa, bồi Túc Hoài Cảnh một đường, cứ cách năm ba lần lại lẩm bẩm bên tai hắn: "Ngươi yên tâm, chờ ta chết, toàn bộ tài sản thừa kế của ta sẽ là của ngươi."
Thẳng đến khi đại cục đã định, đêm trước khi Túc Hoài Cảnh đăng cơ, nhiệm vụ tuyên bố hoàn thành đầy kỳ tích.
Dung Đường vui mừng, vì bảo toàn thanh danh đế vương, không hề có gánh nặng tâm lý mà bỏ chạy.
Kết quả còn chưa ra khỏi kinh thành, cận vệ của thiên tử đều tới áp chế y, chim ưng xoay quanh không trung, chó sói chảy nước miếng, hàng trăm quan viên quỳ hai bên, con lừa nhỏ mua nửa đường dưới thân Dung Đường sợ tới mức hắt hơi. Thiên tử mặc áo choàng vàng sáng sủa, bước ra từ sau đám đông nhìn y dịu dàng hỏi: "Phu quân, ngươi muốn vứt bỏ vợ con, bội tình bạc nghĩa đấy ư?"
Dung Đường: "?"
Ngươi có thể sinh sao?
A không phải! Ngươi ở trên mà nhận vai thê tử có hợp lý không!?
Đế vương đi tới trước mặt y, ngửa đầu giơ tay lên, cười nói: "Theo ta trở về, thiên hạ này chia ngươi một nửa. ”
-
Tiểu kịch trường:
Vào một ngày nào đó của một tháng nào đó trong một năm nào đó, Dung Đường ăn xong bữa tối nằm trong sân hóng mát, theo thường lệ lên kế hoạch tương lai với Túc Hoài Cảnh.
" Có lẽ ta chỉ sống được hai năm nữa thôi, đến lúc đó ngươi nhớ thu hồi lại thôn Lũng Tây——"
Túc Hoài Cảnh mặt vô cảm rót một chén thuốc đắng vào miệng y.
Lại vào một ngày nào đó của một tháng nào đó trong một năm nào đó, Dung Đường vừa đọc xong một quyển thoại bản nằm trước chậu than sưởi ấm, nghiêm túc cáo biệt Túc Hoài Cảnh.
"Có lẽ ta không thể sống quá hai tháng nữa, nếu ngươi cảm thấy căn nhà ở thành tây quá nhỏ thì ta có mua cho ngươi một toà nhà ở thành nam—— "
Túc Hoài Cảnh nghiến răng nghiến lợi cho y uống ba viên thuốc to bằng nắm tay.
Lại một ngày nào đó, hoa sen trong ngự hoa viên nở vừa lúc, Dung Đường ngồi ở bên cầu ăn bánh sen.
"Có lẽ ngày mai ta sẽ chết, ngươi nhớ chôn ta ——"
Túc Hoài Cảnh không thể nhịn được nữa, cúi người chặn miệng y lại. Một lát sau, đế vương không hề nộ ra vui giận chậm rãi lui về phía sau, nhìn về phía quân hậu của hắn: "Có phải ta chưa từng nói cho ngươi biết, ta là đại phu tốt nhất của Đại Ngu không?"
"Nếu ngươi nói lời này, ta sẽ coi ngươi là kẻ quấy rối bệnh nhân đấy."
Thiên hạ này ngươi và ta cùng chia sẻ, sơn hà này ngươi ta cùng gối.
Nội dung tags: cung đình hầu tước, xuyên qua thời gian và không gian, ngọt ngào
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Dung Đường, Túc Hoài Cảnh ┃ Vai phụ: Kha Hồng Tuyết, Mộc Cảnh Tự ┃ Khác:
Tóm tắt một câu: Nếu vi phu chết thì toàn bộ tài sản thừa kế sẽ là của ngươi.
Đánh giá ngắn gọn về tác phẩm:
Dung Đường xuyên qua sách, trở thành một tên bệnh tật thân thể yếu ớt nhiều bệnh, còn ràng buộc cứu vớt hệ thống nam chính, lại bị nam chính nghi kỵ hoài nghi, sau hai lần thất bại liên tiếp: Dung Đường xoay người tìm đến đại phản diện Túc Hoài Cảnh trong sách. Dung Đường cung cấp bảo hộ cho Túc Hoài Cảnh, âm thầm giả thành thân với hắn... Vài năm trôi qua, sức khỏe của ma bệnh dần dần tốt lên, nhân vật phản diện trở thành minh quân nổi tiếng lịch sử, thành thân giả biến thành tình yêu đích thực, hai linh hồn gặp trong bóng tối đã hoàn thành sự cứu chuộc hai chiều cho nhau, phát ra ánh sáng rực rỡ.
Câu chuyện này thoải mái tự nhiên, hàng ngày chữa bệnh ấm áp, cốt truyện có những khúc quanh. Hai vị tồn tại đột phá tầng tầng trở ngại, kiên định lựa chọn lẫn nhau, cuối cùng hoàn thành cứu chuộc hai chiều, là một câu chuyện ngọt ngào đáng đọc.
Túc Hoài Cảnh công x Dung Đường Thụ
183 chương
4.3
Bác sĩ nam thần đẹp trai vì phải thực hiện một cuộc đại phẫu liên tục 18 giờ nên kiệt sức, đột tử.
Tới khi lấy lại ý thức thì phát hiện mình lại xuyên tới thân thể của một Alpha
Nhìn lại bên cạnh mình, một Omega đang mệt mỏi tựa người bên mép giường, phát giác Alpha tỉnh giấc, cả khuôn mặt ngay lập tức trắng bệch!
Tưởng Vân Thư: Trước đây anh đối xử với em tệ lắm sao?
Bạch Đường run rẩy không dám nói lời nào.
Tưởng Vân Thư:......
Tưởng Vân Thư: Sau này sẽ không như vậy nữa.
Tưởng Vân Thư phát hiện trên người Bạch Đường phủ kín vết bầm, cánh tay trái còn bị nứt xương.
Tưởng Vân Thư: Trước đây anh đánh em?
Tới khi lấy lại ý thức thì phát hiện mình lại xuyên tới thân thể của một Alpha
Nhìn lại bên cạnh mình, một Omega đang mệt mỏi tựa người bên mép giường, phát giác Alpha tỉnh giấc, cả khuôn mặt ngay lập tức trắng bệch!
Tưởng Vân Thư: Trước đây anh đối xử với em tệ lắm sao?
Bạch Đường run rẩy không dám nói lời nào.
Tưởng Vân Thư:......
Tưởng Vân Thư: Sau này sẽ không như vậy nữa.
Tưởng Vân Thư phát hiện trên người Bạch Đường phủ kín vết bầm, cánh tay trái còn bị nứt xương.
Tưởng Vân Thư: Trước đây anh đánh em?
8.7
Bạn đang đọc truyện Vị Tứ Sư Đệ Thường Thường Chả Có Gì Lạ full (đã hoàn thành) của tác giả W Tòng Tinh. Sư phụ ta có bốn đồ đệ, ta xếp thứ tư, trên ta có ba sư huynh. Đại sư huynh Tùy Trăn là Mộc, Thủy song linh căn. Là vị công tử nhẹ nhàng tính tình ôn hòa. Nhị sư huynh Bùi Ứng có Hỏa đơn linh căn, nghe nói từng là đại thiếu gia nhà giàu ở nhân gian.
Tam sư huynh Giang Cận là Phong linh căn, có gương mặt em bé, tính tình cũng có chút trẻ con. Nhưng ta lại là một phế linh căn vô dụng. Ta khác với các sư huynh, các sư huynh lên núi bái sư là vì thành tiên, mà ta chỉ là vì kiếm miếng cơm ăn. Sư phụ thu ta làm đồ đệ không phải vì ta có linh căn lợi hại mà vì bát tự ta kì lạ, tựa hồ mệnh trung chú định sẽ trở thành đồ đệ thứ tư của ông. Lại nhìn ta đầu óc linh hoạt tay chân lanh lẹ, thích hợp thay ông quét dọn phòng.
Tam sư huynh Giang Cận là Phong linh căn, có gương mặt em bé, tính tình cũng có chút trẻ con. Nhưng ta lại là một phế linh căn vô dụng. Ta khác với các sư huynh, các sư huynh lên núi bái sư là vì thành tiên, mà ta chỉ là vì kiếm miếng cơm ăn. Sư phụ thu ta làm đồ đệ không phải vì ta có linh căn lợi hại mà vì bát tự ta kì lạ, tựa hồ mệnh trung chú định sẽ trở thành đồ đệ thứ tư của ông. Lại nhìn ta đầu óc linh hoạt tay chân lanh lẹ, thích hợp thay ông quét dọn phòng.
5
Tác giả: Lan Đạo Tiên Sinh.
Thể loại: Đam mỹ, tuyển tập truyện ngắn, cận đại, hiện đại, ngược, phương Tây, 18+...
Edit: Aminta.
GIỚI THIỆU
Một viện điều dưỡng tọa lạc trên núi và những câu chuyện của bệnh nhân trong đó.
Mỗi câu chuyện độc lập nhau, có nhân vật chính riêng, trình tự đọc có thể không theo thứ tự.
Giới thiệu vắn tắt: Trong lòng mỗi người đều có một viện điều dưỡng.
LƯU Ý:
Ban đầu truyện gồm 5 câu chuyện và 1 câu chuyện khác, nhưng vào 14/5/21 tác giả đã xóa câu chuyện khác. Và trong bản chính thức xuất bản bên Đài chỉ bao gồm 3 câu chuyện đầu nên mình sẽ xếp 3 câu chuyện đầu vào mục chính văn, 2 câu chuyện còn lại sẽ coi như ngoại truyện.
Thể loại: Đam mỹ, tuyển tập truyện ngắn, cận đại, hiện đại, ngược, phương Tây, 18+...
Edit: Aminta.
GIỚI THIỆU
Một viện điều dưỡng tọa lạc trên núi và những câu chuyện của bệnh nhân trong đó.
Mỗi câu chuyện độc lập nhau, có nhân vật chính riêng, trình tự đọc có thể không theo thứ tự.
Giới thiệu vắn tắt: Trong lòng mỗi người đều có một viện điều dưỡng.
LƯU Ý:
Ban đầu truyện gồm 5 câu chuyện và 1 câu chuyện khác, nhưng vào 14/5/21 tác giả đã xóa câu chuyện khác. Và trong bản chính thức xuất bản bên Đài chỉ bao gồm 3 câu chuyện đầu nên mình sẽ xếp 3 câu chuyện đầu vào mục chính văn, 2 câu chuyện còn lại sẽ coi như ngoại truyện.
3.4
Tên gốc: 与他告别
Tác giả: Hựu Lam 又蓝
Thể loại: Truyện gốc, Đam mỹ, Cường cường, Niên hạ, Có chi tiết gây ức chế, Truyện hành nhau, Truyện ngắn, Gương vỡ khó lành, OE.
Giới thiệu:
Tôi nhớ mãi chẳng quên,
Chỉ đành vĩnh biệt em.
Một đoản văn máu chó vừa có mất trí nhớ vừa có bệnh nan y, chính truyện BE ngoại truyện HE, ngôi thứ nhất dưới góc nhìn của thụ.
Không hỗ công. Cẩn thận mìn.
Vào đọc cẩn thận, đoản này mình viết nhiều lắm.
Thiết lập ABO, đoản này AA.
Các đoản AA ngắn cùng hệ liệt (thật ra là chung thiết lập):
“Chẳng ai cứu tôi” (cả truyện BE)
“Vĩnh biệt em” (chính truyện BE ngoại truyện HE)
“Chờ tuyết tan” (định HE, có đổi công, đang viết)
Mình cảm ơn các bạn độc giả đã gợi ý bài “Tiểu Thành Đại Sự” của Dương Thiên Hoa hay Trương Học Hữu. Lời bài hát rất phù hợp.
—
Cặp đôi chính: Kỷ Thanh Nghiễn × Quan Nghị.
Thợ xếp chữ: Kokuu.
Tác giả: Hựu Lam 又蓝
Thể loại: Truyện gốc, Đam mỹ, Cường cường, Niên hạ, Có chi tiết gây ức chế, Truyện hành nhau, Truyện ngắn, Gương vỡ khó lành, OE.
Giới thiệu:
Tôi nhớ mãi chẳng quên,
Chỉ đành vĩnh biệt em.
Một đoản văn máu chó vừa có mất trí nhớ vừa có bệnh nan y, chính truyện BE ngoại truyện HE, ngôi thứ nhất dưới góc nhìn của thụ.
Không hỗ công. Cẩn thận mìn.
Vào đọc cẩn thận, đoản này mình viết nhiều lắm.
Thiết lập ABO, đoản này AA.
Các đoản AA ngắn cùng hệ liệt (thật ra là chung thiết lập):
“Chẳng ai cứu tôi” (cả truyện BE)
“Vĩnh biệt em” (chính truyện BE ngoại truyện HE)
“Chờ tuyết tan” (định HE, có đổi công, đang viết)
Mình cảm ơn các bạn độc giả đã gợi ý bài “Tiểu Thành Đại Sự” của Dương Thiên Hoa hay Trương Học Hữu. Lời bài hát rất phù hợp.
—
Cặp đôi chính: Kỷ Thanh Nghiễn × Quan Nghị.
Thợ xếp chữ: Kokuu.
8.2
Tên gốc: Tiện nghi thái thái
Tác giả: Trà sữa trứng muối
Dịch: Bánh
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, H văn, Sinh con, Cẩu huyết, ABO, Cưới trước yêu sau, 1v1
Tình địch bỗng biến thành bà xã, còn đang mang thai con của mình?
(Alpha) Quý Lãng x (Beta) Tần Khanh
Sau khi gặp tai nạn xe cộ, Quý Lãng mất đi ký ức tám năm qua, càng kinh khủng hơn chính là, tên tình địch khiến anh xốn con mắt trái, đỏ con mắt phải năm nào lại biến thành người vợ hợp pháp, còn mang thai đứa con của anh?
Tần Khanh: Làm em to bụng rồi lại tính trốn tránh trách nhiệm đúng không?
Quý Lãng: Thôi đừng có mà mồm điêu! Nếu tôi có lên giường với cậu, tôi sẽ bị thiên lôi đánh!
Ông trời: Ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm
Một câu chuyện về hành trình yêu thầm nhau giữa một beta ngạo kiều và một alpha "thẳng nam" có hơi ngốc.
Tác giả: Trà sữa trứng muối
Dịch: Bánh
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, H văn, Sinh con, Cẩu huyết, ABO, Cưới trước yêu sau, 1v1
Tình địch bỗng biến thành bà xã, còn đang mang thai con của mình?
(Alpha) Quý Lãng x (Beta) Tần Khanh
Sau khi gặp tai nạn xe cộ, Quý Lãng mất đi ký ức tám năm qua, càng kinh khủng hơn chính là, tên tình địch khiến anh xốn con mắt trái, đỏ con mắt phải năm nào lại biến thành người vợ hợp pháp, còn mang thai đứa con của anh?
Tần Khanh: Làm em to bụng rồi lại tính trốn tránh trách nhiệm đúng không?
Quý Lãng: Thôi đừng có mà mồm điêu! Nếu tôi có lên giường với cậu, tôi sẽ bị thiên lôi đánh!
Ông trời: Ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm
Một câu chuyện về hành trình yêu thầm nhau giữa một beta ngạo kiều và một alpha "thẳng nam" có hơi ngốc.
6.4
Mùa đông năm nay rất lạnh, đại thiếu phu nhân của phủ tướng quân bị ốm nặng, chẳng mấy thì cũng sắp chống cự không nổi nữa rồi.
Phủ tướng quân vẫn chưa biết ra sao, mà ở An gia đã sớm hỗn loạn cả lên, nếu chết thật, thì bên An gia sẽ lại phải đưa thêm một trai hoặc một gái sang làm vợ kế. Đây là truyền thống có từ thời xưa trong nhà, cũng là vì âm mưu ích kỷ của An gia.
- ----------------------------------------------------------
Thể loại: sinh tử, thụ tính trẻ con, yếu ớt, NTR, sườn xám.
Tags: 1VS1; Anh rể x Em vợ; niên thượng; vụng trộm dưỡng thê; sinh tử, có H (edit thô tục), NTR thời dân quốc.
⚠️Đây là truyện thời dân quốc sẽ có liên quan đến tam thê tứ thiếp.
Phủ tướng quân vẫn chưa biết ra sao, mà ở An gia đã sớm hỗn loạn cả lên, nếu chết thật, thì bên An gia sẽ lại phải đưa thêm một trai hoặc một gái sang làm vợ kế. Đây là truyền thống có từ thời xưa trong nhà, cũng là vì âm mưu ích kỷ của An gia.
- ----------------------------------------------------------
Thể loại: sinh tử, thụ tính trẻ con, yếu ớt, NTR, sườn xám.
Tags: 1VS1; Anh rể x Em vợ; niên thượng; vụng trộm dưỡng thê; sinh tử, có H (edit thô tục), NTR thời dân quốc.
⚠️Đây là truyện thời dân quốc sẽ có liên quan đến tam thê tứ thiếp.
8.8
Thể loại: Hiện đại, AO, niên hạ, chủ công, hề hước
Cố Tử An × Thẩm Mặc
-
Trước khi thấy Thẩm Mặc, tưởng tượng của Cố Tử An về bạn đời tương lai là: cơ thể mềm mại, dễ đẩy ngã.
Cố Tử An sau khi gặp Thẩm Mặc: ngầu quá! đẹp trai quá! Tui rất thích! Tui phải A lên!!
Cố Tử An sau nhiều lần cố gắng: a, tui xỉu rồi, cần vợ hôn hôn mới dậy được! Vợ ơi, dụi dụi! Vợ ơi, bắn tim!
Đây là câu chuyện của một Alpha luôn muốn A lên, nhưng rồi nhận ra vợ còn xịn xò hơn mình, tự hoài nghi --> thử lại --> thất bại --> buông xuôi.
Truyện luyện bút! Khá ngắn gọn, hoan nghênh mọi người đưa ra ý kiến ~
Cố Tử An × Thẩm Mặc
-
Trước khi thấy Thẩm Mặc, tưởng tượng của Cố Tử An về bạn đời tương lai là: cơ thể mềm mại, dễ đẩy ngã.
Cố Tử An sau khi gặp Thẩm Mặc: ngầu quá! đẹp trai quá! Tui rất thích! Tui phải A lên!!
Cố Tử An sau nhiều lần cố gắng: a, tui xỉu rồi, cần vợ hôn hôn mới dậy được! Vợ ơi, dụi dụi! Vợ ơi, bắn tim!
Đây là câu chuyện của một Alpha luôn muốn A lên, nhưng rồi nhận ra vợ còn xịn xò hơn mình, tự hoài nghi --> thử lại --> thất bại --> buông xuôi.
Truyện luyện bút! Khá ngắn gọn, hoan nghênh mọi người đưa ra ý kiến ~
4
Úc Đường và Lâm Tu Trúc gặp nhau trong một đám tang, nhanh chóng yêu nhau rồi kết hôn chóng vánh.
Trong đêm tân hôn, Úc Đường cảm thấy vợ chồng thì nên thành thật với nhau, vì vậy, y lột bỏ lớp da người, mở từng cái xương sườn, thể hiện phần nội tại của mình cho chồng mới cưới xem.
Lâm Tu Trúc sợ chết khiếp trước cảnh mở lòng (theo đúng nghĩa đen) rồi lăn đùng ra ngất, sau đó bị người ta ám sát khi được đưa đến bệnh viện điều trị.
Truyền thông vô lương tâm đưa tin người cầm quyền của nhà họ Lâm vui mừng phấn khích quá độ trong đêm tân hôn, tự làm mình chết queo.
Trong đám tang của Lâm Tu Trúc, góa phu được thừa hưởng gia tài kếch xù ôm di ảnh người chồng quá cố trên tay, trông trẻ tuổi, khờ khạo lại đáng thương.
Trong vai di ảnh được Úc Đường ôm trên tay, Lâm Tu Trúc chứng kiến đám tang của chính mình từ đầu tới đuôi.
Úc Đường rưng rưng nước mắt: “Tôi biết anh ấy tốt với tôi, trao cả trái tim cho tôi, cho nên tôi cũng muốn trao cả trái tim cho anh ấy, nhưng mà…”
Có người tích cực bày tỏ ngay tại chỗ: “Tôi cũng có thể trao cả trái tim của mình cho cậu!”
Úc Đường đưa dao gọt hoa quả ra: “Được thôi, vậy anh trao trái tim cho tôi đi.”
Người kia: “…”
Lâm Tu Trúc đang cố gắng trèo ra khỏi di ảnh: “Em yêu, nhìn anh này! Bây giờ anh cũng có thể trao cả trái tim theo đúng nghĩa đen này!”
Lâm Tu Trúc: “Vợ của tôi không thể miêu tả thì sao hả?!”
Lâm Tu Trúc: “Vợ tôi là quái vật cũng siêu đáng yêu biết chưa!!!”
Tags: 1v1, HE, tình đầu của nhau, đôi chồng chồng ngốc nghếch trời sinh một cặp.
Lâm Tu Trúc (công-ngáo ngơ chỉ biết có yêu đương về sau trở thành truyền thuyết đô thị) × Úc Đường (thụ-bụng dạ đen tối ưa diễn kịch nhưng chưa bao giờ là người). Câu chuyện thiên hướng hài hướng, có thêm yếu tố kỳ quái và Cthulhu phong cách Trung Hoa, rất nhiều “người” thích thụ nhưng không phải tình yêu đôi lứa.
Trong đêm tân hôn, Úc Đường cảm thấy vợ chồng thì nên thành thật với nhau, vì vậy, y lột bỏ lớp da người, mở từng cái xương sườn, thể hiện phần nội tại của mình cho chồng mới cưới xem.
Lâm Tu Trúc sợ chết khiếp trước cảnh mở lòng (theo đúng nghĩa đen) rồi lăn đùng ra ngất, sau đó bị người ta ám sát khi được đưa đến bệnh viện điều trị.
Truyền thông vô lương tâm đưa tin người cầm quyền của nhà họ Lâm vui mừng phấn khích quá độ trong đêm tân hôn, tự làm mình chết queo.
Trong đám tang của Lâm Tu Trúc, góa phu được thừa hưởng gia tài kếch xù ôm di ảnh người chồng quá cố trên tay, trông trẻ tuổi, khờ khạo lại đáng thương.
Trong vai di ảnh được Úc Đường ôm trên tay, Lâm Tu Trúc chứng kiến đám tang của chính mình từ đầu tới đuôi.
Úc Đường rưng rưng nước mắt: “Tôi biết anh ấy tốt với tôi, trao cả trái tim cho tôi, cho nên tôi cũng muốn trao cả trái tim cho anh ấy, nhưng mà…”
Có người tích cực bày tỏ ngay tại chỗ: “Tôi cũng có thể trao cả trái tim của mình cho cậu!”
Úc Đường đưa dao gọt hoa quả ra: “Được thôi, vậy anh trao trái tim cho tôi đi.”
Người kia: “…”
Lâm Tu Trúc đang cố gắng trèo ra khỏi di ảnh: “Em yêu, nhìn anh này! Bây giờ anh cũng có thể trao cả trái tim theo đúng nghĩa đen này!”
Lâm Tu Trúc: “Vợ của tôi không thể miêu tả thì sao hả?!”
Lâm Tu Trúc: “Vợ tôi là quái vật cũng siêu đáng yêu biết chưa!!!”
Tags: 1v1, HE, tình đầu của nhau, đôi chồng chồng ngốc nghếch trời sinh một cặp.
Lâm Tu Trúc (công-ngáo ngơ chỉ biết có yêu đương về sau trở thành truyền thuyết đô thị) × Úc Đường (thụ-bụng dạ đen tối ưa diễn kịch nhưng chưa bao giờ là người). Câu chuyện thiên hướng hài hướng, có thêm yếu tố kỳ quái và Cthulhu phong cách Trung Hoa, rất nhiều “người” thích thụ nhưng không phải tình yêu đôi lứa.
7.8
Tên gốc: 摩天轮游戏 [无限]
Tác giả: Nhập Tư Đậu (入司豆)
Độ dài: 34 chương.
Edit + Beta: Khuynh.
Văn án:
Vốn chỉ tính ngồi trên vòng đu quay hoài niệm quá khứ một chút, ai ngờ bị bắt tiến vào một trò chơi.
Nữ quỷ? Quái vật?
Mọi vật bây giờ đều đã đánh bay tam quan của Hứa Chanh.
Trong một trò chơi nào đó,
Cậu mặt vô biểu tình nhìn chiếc nhẫn trong tay, cái đồ đáng ghét, cuối cùng cậu cũng tìm được một thứ thuộc về tên khốn kiếp kia.
Sau đó, tuy miệng chê nhưng thân thể lại thành thật, cậu nhanh chóng đeo nhẫn lên ngón áp út của mình.
Sau đó, "pâng", cậu thu thập được tên khốn kiếp nào đó!
Thật vui! Thật đáng ăn mừng!
_______________
Thể loại: hiện đại, vô hạn lưu, ảo tưởng không gian, linh dị thần quái, khủng bố, 1x1, HE, OE
Vai chính: Hứa Chanh, Sở Nhất Mãn.
Một câu tóm tắt: Tôi vì người mà sống.
Dàn ý: Nỗ lực sống sót, vì người yêu thương bạn.
Tác giả: Nhập Tư Đậu (入司豆)
Độ dài: 34 chương.
Edit + Beta: Khuynh.
Văn án:
Vốn chỉ tính ngồi trên vòng đu quay hoài niệm quá khứ một chút, ai ngờ bị bắt tiến vào một trò chơi.
Nữ quỷ? Quái vật?
Mọi vật bây giờ đều đã đánh bay tam quan của Hứa Chanh.
Trong một trò chơi nào đó,
Cậu mặt vô biểu tình nhìn chiếc nhẫn trong tay, cái đồ đáng ghét, cuối cùng cậu cũng tìm được một thứ thuộc về tên khốn kiếp kia.
Sau đó, tuy miệng chê nhưng thân thể lại thành thật, cậu nhanh chóng đeo nhẫn lên ngón áp út của mình.
Sau đó, "pâng", cậu thu thập được tên khốn kiếp nào đó!
Thật vui! Thật đáng ăn mừng!
_______________
Thể loại: hiện đại, vô hạn lưu, ảo tưởng không gian, linh dị thần quái, khủng bố, 1x1, HE, OE
Vai chính: Hứa Chanh, Sở Nhất Mãn.
Một câu tóm tắt: Tôi vì người mà sống.
Dàn ý: Nỗ lực sống sót, vì người yêu thương bạn.
4.2
Hôm người nhà họ Lục đến là tiết Mang chủng, lúc chiều đổ xuống một trận mưa rào nên mặt đất lầy lội, hơi nóng bốc lên sau cơn mưa làm cả người nực nội. Giang Vu Thanh cúi đầu xách một thùng nước, đôi chân trần bước thấp bước cao trên đất bùn lẹp nhẹp, đột nhiên y nghe thấy tiếng chuông leng keng từ xa đến gần, có người hỏi: "Tiểu ca, đây là thôn Giang Gia đúng không?"
Giang Vu Thanh sửng sốt, vừa ngẩng đầu lên thì thấy một chiếc xe ngựa to lớn đẹp đẽ dừng trước mặt, y giật nảy mình, vô thức lùi lại hai bước, thùng gỗ trong tay cũng lắc lư làm nước văng ra ngoài.
- ----
Nhân vật chính: Lục Vân Đình x Giang Vu Thanh (Mỹ công ốm yếu kiêu ngạo x Thụ ngốc bạch ngọt)
Tag: Cổ đại, niên thượng, hỗ sủng, có H, 1v1, HE
Giang Vu Thanh sửng sốt, vừa ngẩng đầu lên thì thấy một chiếc xe ngựa to lớn đẹp đẽ dừng trước mặt, y giật nảy mình, vô thức lùi lại hai bước, thùng gỗ trong tay cũng lắc lư làm nước văng ra ngoài.
- ----
Nhân vật chính: Lục Vân Đình x Giang Vu Thanh (Mỹ công ốm yếu kiêu ngạo x Thụ ngốc bạch ngọt)
Tag: Cổ đại, niên thượng, hỗ sủng, có H, 1v1, HE
4
Tác giả: Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ, Truyện Sủng, Đô Thị
Giới thiệu:
Không muốn trở thành một diễn viên vạn người mê không phải là ảnh đế tốt.
Kiếp trước dựa vào kỹ năng diễn xuất độc đáo, khí ngút trời không ai có thể bắt chước, nam chính chuyển thế xuyên đến hiện đại, sau khi trưởng thành, dưới sự ủng hộ của cha là ông chủ mỏ than, anh đã mang theo tiền vốn (tiền tài + nhan sắc) bước vào cửa lớn của giới giải trí.
Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ, Truyện Sủng, Đô Thị
Giới thiệu:
Không muốn trở thành một diễn viên vạn người mê không phải là ảnh đế tốt.
Kiếp trước dựa vào kỹ năng diễn xuất độc đáo, khí ngút trời không ai có thể bắt chước, nam chính chuyển thế xuyên đến hiện đại, sau khi trưởng thành, dưới sự ủng hộ của cha là ông chủ mỏ than, anh đã mang theo tiền vốn (tiền tài + nhan sắc) bước vào cửa lớn của giới giải trí.
8.6
Hacker số một thế giới Signale trong vòng 15 ngày đã công phá trang web chính thức của Giải đấu Thách thức Bậc thầy Hacker Toàn cầu, khắc lên trang chủ dòng chữ “Thành phố Cá Bay thuộc về Hoa Quốc!”.
Ba tỷ người trên thế giới đang dõi theo lời tuyên bố này.
Lúc đó, Thời Dạ đang cùng cậu bạn trai “sói con” của mình xem anime mới.
Chúng ta khoác lên mình màn đêm,
Tiến bước trong sự tĩnh lặng của vạn vật.
Chúng ta khinh thường bậc đế vương,
Như những sát thủ vô danh;
Chúng ta khai sáng trí tuệ,
Như những học giả ẩn dật.
Ta xin thề trung thành với sự im lặng,
Khoảnh khắc tháo bỏ lớp mặt nạ,
Chính là lúc ta chết đi.
Trứng phục sinh
– Xin hỏi, Signale là ai?
– Là thần.
– P/S: Tìm ra một lỗ hổng sẽ được thưởng 20 triệu đô la.
– P/S2: Nghe đồn Signale đã sưu tầm được hơn bốn trăm lỗ hổng (doge).
Lưu ý
1. Nhân vật chính có chỉ số EQ cực thấp, nhưng IQ cực cao. Thuộc dạng hội chứng Asperger “đặc biệt”, nghĩa là tác giả đã “xào nấu” rồi, đọc kỹ hãy “cãi”.
2. Hacker, chỉ những người đam mê kỹ thuật máy tính, cao thủ máy tính, không phải là những kẻ lợi dụng hành vi mạng phi pháp để trục lợi (cracker/black hat).
3. 1v1, HE, CP: Sở Anh Túng
4. Hư cấu. Tất cả đều là nghệ thuật, đừng tin, đừng đi tham khảo đối chứng.
Ba tỷ người trên thế giới đang dõi theo lời tuyên bố này.
Lúc đó, Thời Dạ đang cùng cậu bạn trai “sói con” của mình xem anime mới.
Chúng ta khoác lên mình màn đêm,
Tiến bước trong sự tĩnh lặng của vạn vật.
Chúng ta khinh thường bậc đế vương,
Như những sát thủ vô danh;
Chúng ta khai sáng trí tuệ,
Như những học giả ẩn dật.
Ta xin thề trung thành với sự im lặng,
Khoảnh khắc tháo bỏ lớp mặt nạ,
Chính là lúc ta chết đi.
Trứng phục sinh
– Xin hỏi, Signale là ai?
– Là thần.
– P/S: Tìm ra một lỗ hổng sẽ được thưởng 20 triệu đô la.
– P/S2: Nghe đồn Signale đã sưu tầm được hơn bốn trăm lỗ hổng (doge).
Lưu ý
1. Nhân vật chính có chỉ số EQ cực thấp, nhưng IQ cực cao. Thuộc dạng hội chứng Asperger “đặc biệt”, nghĩa là tác giả đã “xào nấu” rồi, đọc kỹ hãy “cãi”.
2. Hacker, chỉ những người đam mê kỹ thuật máy tính, cao thủ máy tính, không phải là những kẻ lợi dụng hành vi mạng phi pháp để trục lợi (cracker/black hat).
3. 1v1, HE, CP: Sở Anh Túng
4. Hư cấu. Tất cả đều là nghệ thuật, đừng tin, đừng đi tham khảo đối chứng.
3.8
Editor: yurinaneko
Tác giả: ướp lạnh nước sôi
Thể loại: Ngọt sủng, sinh tử văn, HE, đoản
CP: Mặt than ngạo kiều nhiếp chính vương côngx Phúc hắc tâm cơ thị vệ thụ, Ly Khải x Dạ Nhất
Thụ của bộ này cứ phải gọi là best tâm cơ luôn nha, đọc đi quý zị ngọt rụng răng. 🤣
Tác giả: ướp lạnh nước sôi
Thể loại: Ngọt sủng, sinh tử văn, HE, đoản
CP: Mặt than ngạo kiều nhiếp chính vương côngx Phúc hắc tâm cơ thị vệ thụ, Ly Khải x Dạ Nhất
Thụ của bộ này cứ phải gọi là best tâm cơ luôn nha, đọc đi quý zị ngọt rụng răng. 🤣