Đô Thị
141 Truyện
Sắp xếp theo
3.1
Editor: Nghiên Tịnh Giai
Nguồn QT: Tự QT
Cuộc sống vốn không tốt đẹp gì, thế thì viết câu chuyện tình yêu ngọt ngào vậy.
Công dịu dàng × thụ liên giới tính tự ti.
Báo động trước!! Liên giới tính thật, kiểu có kinh nguyệt ấy (cuối cùng có mang thai)!! Không có cốt truyện, nội dung thì lung tung phèo không ăn khớp, chỉ muốn viết về chuyện tình ngọt ngào để vui vẻ thôi, nếu làm mọi người cay mắt thì xin lỗi trước! (cúi đầu.jpg)
Giới thiệu thật:
Phân phân hồng tử dĩ thành trần, bố cốc thanh trung hạ lệnh tân(*). Trần Tịch sau lại đọc được câu thơ này, nghĩ, khi mình gặp gỡ Hạ Lệnh Tân không phải hồng tử dĩ thành trần, rõ ràng là vạn tử thiên hồng tổng thị xuân(**). Người đó là mùa xuân của mình, là đầu xuân chẳng hề có chút gió lạnh, chỉ có làn gió khẽ vuốt ve gương mặt đầy ắp sức sống và hy vọng.
(*Tạm dịch: Hoa xuân đã phai tàn, đỗ quyên gáy hạ sang)
(**Tạm dịch: Muôn tía nghìn hồng xuân khắp chốn)
Nguồn QT: Tự QT
Cuộc sống vốn không tốt đẹp gì, thế thì viết câu chuyện tình yêu ngọt ngào vậy.
Công dịu dàng × thụ liên giới tính tự ti.
Báo động trước!! Liên giới tính thật, kiểu có kinh nguyệt ấy (cuối cùng có mang thai)!! Không có cốt truyện, nội dung thì lung tung phèo không ăn khớp, chỉ muốn viết về chuyện tình ngọt ngào để vui vẻ thôi, nếu làm mọi người cay mắt thì xin lỗi trước! (cúi đầu.jpg)
Giới thiệu thật:
Phân phân hồng tử dĩ thành trần, bố cốc thanh trung hạ lệnh tân(*). Trần Tịch sau lại đọc được câu thơ này, nghĩ, khi mình gặp gỡ Hạ Lệnh Tân không phải hồng tử dĩ thành trần, rõ ràng là vạn tử thiên hồng tổng thị xuân(**). Người đó là mùa xuân của mình, là đầu xuân chẳng hề có chút gió lạnh, chỉ có làn gió khẽ vuốt ve gương mặt đầy ắp sức sống và hy vọng.
(*Tạm dịch: Hoa xuân đã phai tàn, đỗ quyên gáy hạ sang)
(**Tạm dịch: Muôn tía nghìn hồng xuân khắp chốn)
3.2
Tô Ngọc Kiều có một giấc mơ, trong mơ gia đình cô bị kẻ xấu gài bẫy, ông bà tuổi già qua đời thê lương, ba cô, người cả đời chính trực bị vu oan sợ tội tự sát, mẹ cô, người luôn yêu thương và nâng niu cô không chịu nổi nhục nhã mà lao mình xuống sông, còn anh trai và chị dâu thì bị đày.
Gia đình chịu kết cục bi thảm, còn bản thân cô thì bị kẻ xấu đẩy vào đường cùng, đứa con trai ba tuổi sốt cao không được trị biến thành kẻ ngốc.
Vào thời điểm cuối cùng, chồng cũ mà cô đã ly hôn không màng gì cả trở về bảo vệ cô, gia đình chồng mà cô từng chê bai nhà quê cũng bỏ qua mọi chuyện đưa tay giúp đỡ.
Sau khi tỉnh dậy, Tô Ngọc Kiều toát mồ hôi lạnh, cô như nghe tiếng vận mệnh đang nói với mình, tất cả đều là sự thật....
...
Lục Hiểu đã kết hôn hơn bốn năm, cứ mỗi tháng đều nhận được một lá thư đòi ly hôn của vợ, ban đầu anh sẽ tức giận nghiến răng nghiến lợi, nhưng dần dần quen thuộc, thậm chí không thèm mở ra đọc.
Ly hôn là chuyện tuyệt đối không thể xảy ra, Tô Ngọc Kiều cả đời chỉ có thể ở trong vòng tay anh.
...
Tô Ngọc Kiều chán ghét người chồng kia, từ khi còn là thiếu nữ cô đã bị anh dùng ánh mắt lang sói nhìn chằm chằm, như thể muốn ăn thịt cô vậy. Cô từng nghĩ rằng anh muốn đánh cô, nhưng sau đó cưới nhau rồi cô mới nhận ra người ta thật sự muốn “ăn thịt” mình...
Gia đình chịu kết cục bi thảm, còn bản thân cô thì bị kẻ xấu đẩy vào đường cùng, đứa con trai ba tuổi sốt cao không được trị biến thành kẻ ngốc.
Vào thời điểm cuối cùng, chồng cũ mà cô đã ly hôn không màng gì cả trở về bảo vệ cô, gia đình chồng mà cô từng chê bai nhà quê cũng bỏ qua mọi chuyện đưa tay giúp đỡ.
Sau khi tỉnh dậy, Tô Ngọc Kiều toát mồ hôi lạnh, cô như nghe tiếng vận mệnh đang nói với mình, tất cả đều là sự thật....
...
Lục Hiểu đã kết hôn hơn bốn năm, cứ mỗi tháng đều nhận được một lá thư đòi ly hôn của vợ, ban đầu anh sẽ tức giận nghiến răng nghiến lợi, nhưng dần dần quen thuộc, thậm chí không thèm mở ra đọc.
Ly hôn là chuyện tuyệt đối không thể xảy ra, Tô Ngọc Kiều cả đời chỉ có thể ở trong vòng tay anh.
...
Tô Ngọc Kiều chán ghét người chồng kia, từ khi còn là thiếu nữ cô đã bị anh dùng ánh mắt lang sói nhìn chằm chằm, như thể muốn ăn thịt cô vậy. Cô từng nghĩ rằng anh muốn đánh cô, nhưng sau đó cưới nhau rồi cô mới nhận ra người ta thật sự muốn “ăn thịt” mình...
4.1
Nơi mà Khương Chi, một người giàu có và giỏi nấu ăn, bất ngờ xuyên sách trở thành Khương Sơn Chi - một nhân vật nữ phụ nghèo hèn. Tuy nhiên, Khương Chi không vì thế mà thất cô quyết tâm sử dụng tài năng vào việc kinh doanh để làm giàu và thay đổi số mệnh. Nhưng trên con đường đó, cô phải đối mặt với nhiều trở ngại và thử thách, bao gồm cả việc sinh bốn đứa con và bán con để đổi lương thực.
Liệu Khương Chi có vượt qua được những thử thách để trở thành một người khác biệt, trở thành người phụ nữ Alpha trong thế giới xuyên sách của mình? Hãy đón đọc để biết thêm chi tiết!
Liệu Khương Chi có vượt qua được những thử thách để trở thành một người khác biệt, trở thành người phụ nữ Alpha trong thế giới xuyên sách của mình? Hãy đón đọc để biết thêm chi tiết!
4.1
Tác giả: Mộ Nghĩa
Chuyển ngữ: Cửu cô nương
Designer: Delina La Rosée
Tag: Cưng chiều, Hào môn thế gia, HE, Ngôn Tình, Ngọt, Thanh xuân vườn trường, Từ thanh xuân đến trưởng thành, Lâu ngày gặp lại, Hiện đại,
Tổng số chương: 176
Giới thiệu:
1. Tính cách Tang Lê ngoan ngoãn hướng nội, năm 17 tuổi, mẹ cô qua đời, cô được gửi nuôi đến nhà họ Quảng giàu có để đi học, sau đó mới gặp được Quảng Dã.
Thiếu niên ngang tàng phản nghịch, bướng bỉnh lạnh nhạt, được vô số người chú ý ở trong trường học, nhưng không có một cô gái nào có thể đến gần anh.
Mẹ anh bảo anh hãy chăm sóc cho Tang Lê nhiều hơn, chàng trai ngẩng đầu nhìn vào cô gái yên tĩnh trước mặt, cười nhạt: “Con lười quan tâm cậu ta.”
Anh cảnh cáo cô hai người nước sông không phạm nước giếng, Tang Lê cũng tự biết anh không dễ chọc, cho nên cũng cố gắng tránh xa anh, tập trung học hành.
Ai ngờ một khoảng thời gian sau, lúc cô bị gây sự ở cổng trường, đại thiếu gia lại che chở ở trước
Ai ngờ một khoảng thời gian sau, lúc cô bị gây sự ở cổng trường, đại thiếu gia lại che chở ở trước mặt cô, khí chất lạnh lẽo nhìn vào đối phương: “Nếu hôm nay không muốn chết ở đây thì cút ngay cho tôi.”
Nhiều cách nói xôn xao ở trong trường học.
Rất nhiều người đều nói, Quảng Dã đối xử tốt với Tang Lê chỉ là vì bị người nhà gửi gắm.
Chỉ có Tang Lê biết anh xấu xa đến cỡ nào.
Cô đã từng nhìn thấy dáng vẻ phản nghịch của anh, cũng từng nhìn thấy trên sân thượng không người vào một đêm mưa, anh cúi người nhìn chăm chú vào cô, đôi mắt sâu thẳm: “Tang Lê, tôi thích
cậu, vô cùng nghiêm túc và chắc chắn.”
Vào lễ tốt nghiệp ngày hôm đó, anh phô trương giới thiệu Tang Lê với mọi người: “Bạn gái của tôi.”
Toàn trường đều chấn động, cô đỏ mặt muốn tránh đi nhưng lại bị Quảng Dã giữ chặt, anh nói vào bên tai cô: “Đã theo đuổi được rồi mà còn muốn chối sao?”
2. Năm ấy, ai trong trường Trung học phổ thông Giang Vọng cũng biết mối tình rầm rộ của hai người, ai ngờ không bao lâu sau, Tang Lê dứt khoát kiên quyết lựa chọn ra nước ngoài, Quảng Dã không giữ cô lại được, mọi người đều kinh ngạc vì chuyện này.
Mấy năm sau, Quảng Dã trở thành người có thể hô mưa gọi gió trong giới kinh doanh, còn Tang Lê về nước trở thành đội trưởng trong vũ đoàn, hai người đều chói sáng theo cách riêng của mình, nhưng lại không hề tiếp xúc với nhau.
Khi gặp lại, anh nhìn cô một cách lạnh lùng như băng, không còn sự cưng chiều của lúc trước nữa, rất nhiều người đều nói Tang Lê chỉ còn là quá khứ.
Sau đó, vào đêm diễn ra buổi họp lớp, Tang Lê uống say ngồi ở bên ngoài, Quảng Dã đi tới chỗ cô, cô ngẩng đầu nhìn anh, vành mắt ửng đỏ lẩm bẩm: “Quảng Dã...”
Chỉ một tiếng nhẹ nhàng như vậy, mọi người nhìn thấy người đàn ông tức giận đến mức liếm hàm răng sau, mấy giây sau đã xách cô lên kéo vào trong lòng ngực mình: “Tang Lê, đời này đúng là tôi nợ cô.”
Đêm mùa đông lạnh thấu xương, mưa to như trút nước.
Đêm đó, trong ánh sáng mờ ảo của căn hộ, cô chủ động hôn anh, đôi mắt đen của anh nóng bỏng đến mức dường như muốn hòa tan cô vào tận xương tủy, giọng nói trầm khàn của anh vang lên bên tai cô:
“Nói cho anh biết, em có yêu anh hay không.”
“Nói cho anh biết, em chưa từng quên anh, những gì lúc trước em hứa với anh đều là sự thật.”
Cuối cùng anh vẫn lựa chọn đầu hàng.
Cho dù lại như vậy một lần nữa, cho dù có thất bại thảm hại, anh vẫn không muốn thả cô đi.
Cho dù lại như vậy một lần nữa, cho dù có thất bại thảm hại, anh vẫn không muốn thả cô đi.
“Trong thế giới của anh đã từng không tồn tại một giọt nước, cũng không có một ngọn cỏ, không có bất cứ thứ gì có thể sinh trưởng.
Mãi cho đến khi em xuất hiện, băng tuyết tan chảy, vạn vật sống lại, mọi thứ mới dần tràn ngập màu sắc.”
[Vở kịch nhỏ]
Sau đó, tình yêu của hai người được đưa ra ánh sáng, Tang Lê từ trước đến nay luôn kín tiếng đã đăng một bài Weibo: [Hy vọng xa vời duy nhất của tôi, bây giờ cuối cùng đã có thể có được một cách công khai @Quảng Dã.]
Toàn mạng sôi trào, cô bỏ điện thoại xuống, sau đó đã bị anh dùng một tay bế qua, anh hôn lên những giọt nước mắt của cô, khàn giọng nói: “Có được rồi thì sau này không được phép vứt bỏ nữa.”
Chuyển ngữ: Cửu cô nương
Designer: Delina La Rosée
Tag: Cưng chiều, Hào môn thế gia, HE, Ngôn Tình, Ngọt, Thanh xuân vườn trường, Từ thanh xuân đến trưởng thành, Lâu ngày gặp lại, Hiện đại,
Tổng số chương: 176
Giới thiệu:
1. Tính cách Tang Lê ngoan ngoãn hướng nội, năm 17 tuổi, mẹ cô qua đời, cô được gửi nuôi đến nhà họ Quảng giàu có để đi học, sau đó mới gặp được Quảng Dã.
Thiếu niên ngang tàng phản nghịch, bướng bỉnh lạnh nhạt, được vô số người chú ý ở trong trường học, nhưng không có một cô gái nào có thể đến gần anh.
Mẹ anh bảo anh hãy chăm sóc cho Tang Lê nhiều hơn, chàng trai ngẩng đầu nhìn vào cô gái yên tĩnh trước mặt, cười nhạt: “Con lười quan tâm cậu ta.”
Anh cảnh cáo cô hai người nước sông không phạm nước giếng, Tang Lê cũng tự biết anh không dễ chọc, cho nên cũng cố gắng tránh xa anh, tập trung học hành.
Ai ngờ một khoảng thời gian sau, lúc cô bị gây sự ở cổng trường, đại thiếu gia lại che chở ở trước
Ai ngờ một khoảng thời gian sau, lúc cô bị gây sự ở cổng trường, đại thiếu gia lại che chở ở trước mặt cô, khí chất lạnh lẽo nhìn vào đối phương: “Nếu hôm nay không muốn chết ở đây thì cút ngay cho tôi.”
Nhiều cách nói xôn xao ở trong trường học.
Rất nhiều người đều nói, Quảng Dã đối xử tốt với Tang Lê chỉ là vì bị người nhà gửi gắm.
Chỉ có Tang Lê biết anh xấu xa đến cỡ nào.
Cô đã từng nhìn thấy dáng vẻ phản nghịch của anh, cũng từng nhìn thấy trên sân thượng không người vào một đêm mưa, anh cúi người nhìn chăm chú vào cô, đôi mắt sâu thẳm: “Tang Lê, tôi thích
cậu, vô cùng nghiêm túc và chắc chắn.”
Vào lễ tốt nghiệp ngày hôm đó, anh phô trương giới thiệu Tang Lê với mọi người: “Bạn gái của tôi.”
Toàn trường đều chấn động, cô đỏ mặt muốn tránh đi nhưng lại bị Quảng Dã giữ chặt, anh nói vào bên tai cô: “Đã theo đuổi được rồi mà còn muốn chối sao?”
2. Năm ấy, ai trong trường Trung học phổ thông Giang Vọng cũng biết mối tình rầm rộ của hai người, ai ngờ không bao lâu sau, Tang Lê dứt khoát kiên quyết lựa chọn ra nước ngoài, Quảng Dã không giữ cô lại được, mọi người đều kinh ngạc vì chuyện này.
Mấy năm sau, Quảng Dã trở thành người có thể hô mưa gọi gió trong giới kinh doanh, còn Tang Lê về nước trở thành đội trưởng trong vũ đoàn, hai người đều chói sáng theo cách riêng của mình, nhưng lại không hề tiếp xúc với nhau.
Khi gặp lại, anh nhìn cô một cách lạnh lùng như băng, không còn sự cưng chiều của lúc trước nữa, rất nhiều người đều nói Tang Lê chỉ còn là quá khứ.
Sau đó, vào đêm diễn ra buổi họp lớp, Tang Lê uống say ngồi ở bên ngoài, Quảng Dã đi tới chỗ cô, cô ngẩng đầu nhìn anh, vành mắt ửng đỏ lẩm bẩm: “Quảng Dã...”
Chỉ một tiếng nhẹ nhàng như vậy, mọi người nhìn thấy người đàn ông tức giận đến mức liếm hàm răng sau, mấy giây sau đã xách cô lên kéo vào trong lòng ngực mình: “Tang Lê, đời này đúng là tôi nợ cô.”
Đêm mùa đông lạnh thấu xương, mưa to như trút nước.
Đêm đó, trong ánh sáng mờ ảo của căn hộ, cô chủ động hôn anh, đôi mắt đen của anh nóng bỏng đến mức dường như muốn hòa tan cô vào tận xương tủy, giọng nói trầm khàn của anh vang lên bên tai cô:
“Nói cho anh biết, em có yêu anh hay không.”
“Nói cho anh biết, em chưa từng quên anh, những gì lúc trước em hứa với anh đều là sự thật.”
Cuối cùng anh vẫn lựa chọn đầu hàng.
Cho dù lại như vậy một lần nữa, cho dù có thất bại thảm hại, anh vẫn không muốn thả cô đi.
Cho dù lại như vậy một lần nữa, cho dù có thất bại thảm hại, anh vẫn không muốn thả cô đi.
“Trong thế giới của anh đã từng không tồn tại một giọt nước, cũng không có một ngọn cỏ, không có bất cứ thứ gì có thể sinh trưởng.
Mãi cho đến khi em xuất hiện, băng tuyết tan chảy, vạn vật sống lại, mọi thứ mới dần tràn ngập màu sắc.”
[Vở kịch nhỏ]
Sau đó, tình yêu của hai người được đưa ra ánh sáng, Tang Lê từ trước đến nay luôn kín tiếng đã đăng một bài Weibo: [Hy vọng xa vời duy nhất của tôi, bây giờ cuối cùng đã có thể có được một cách công khai @Quảng Dã.]
Toàn mạng sôi trào, cô bỏ điện thoại xuống, sau đó đã bị anh dùng một tay bế qua, anh hôn lên những giọt nước mắt của cô, khàn giọng nói: “Có được rồi thì sau này không được phép vứt bỏ nữa.”
4.6
Vạn Thu chết vào mùa đông, nhưng hiện tại lại tỉnh dậy trong một ổ chăn ấm áp.
Ở trong đầu cậu hiện lên đoạn ký ức kỳ quái, nói cậu đã xuyên sách rồi.
Trong sách cậu là một đứa con nuôi bị ngược đãi, tương lai sẽ được hào môn nhận về, bắt nạt ai đó, rồi bị bắt nạt ngược lại, cuối cùng bị trả thù đến chết.
Kiếp trước vẫn luôn bị ba mẹ nhốt trong phòng nhỏ, không được học quá nhiều, Vạn Thu thật sự nghi hoặc,
Xuyên sách là gì? Con nuôi là gì? Hào môn lại là gì?
Ở nhà ba mẹ nuôi:
Ba mẹ nuôi cho cậu ăn, cho cậu mặc, còn cho cậu một gian phòng và một chiếc giường.
Đánh cậu cũng sẽ không xuống tay quá tàn nhẫn, thậm chí cũng không lưu lại sẹo.
Chỉ cần che khuất vết thương là có thể đi học rồi!
Nơi này đúng là thiên đường.
Khi gia đình giàu có kia xuất hiện, mẹ nuôi vẫn luôn không thích đứa ngốc như cậu, nên thẳng tay đổi cậu lấy một số tiền lớn.
Vạn Thu khóc lóc giữ chặt mẹ nuôi: "Tại sao mẹ không cần con nữa? Là do con ăn quá nhiều sao? Là con thành tích quá kém sao?"
Chưa từng được tiếp xúc với một thế giới thiện ý, Vạn Thu cứ ngỡ đây là nơi hạnh phúc nhất mà bản thân từng sống.
Người nhà chân chính nhìn thấy ống tay áo của Vạn Thu lộ ra vết thương.
Đau lòng ôm lấy cậu.
Quyết tâm sẽ bồi thường cho đứa nhỏ này những điều ấm áp và tốt đẹp nhất, để đứa nhỏ lớn lên thật khỏe mạnh, vô ưu vô lo.
Không cho bất luận kẻ nào dám khi dễ đứa nhỏ này.
______________
Sở gia đã tìm được đứa con mất tích nhiều năm.
Rất nhiều người lo lắng cho cuộc sống sau này của người con nuôi Sở Ức Quy.
Sở Ức Quy được Sở gia nhận nuôi, thay thế cho Vạn Thu thất lạc nhiều năm. Hắn ưu tú, giỏi giang, tướng mạo xuất chúng, lại được kì vọng cao.
Vạn Thu đã trở về, Sở Ức Quy cho rằng người như hắn không cần lưu lại làm vật thay thế.
Chỉ là Sở gia không bỏ rơi hắn.
Sở Ức Quy cũng cho rằng Vạn Thu sẽ bài xích mình.
Nhưng khi hắn bị sốt, nửa đêm ho khan, phát hiện cậu chủ nhỏ chân chính của Sở gia sớm đã canh giữ ở cửa, mơ màng chờ hắn tỉnh lại.
"Uống chút canh, rồi uống thuốc, phải mau khỏi bệnh, không thì sẽ bị ba mẹ đánh."
Lúc này Sở Ức Quy mới biết, nếu Vạn Thu vì bệnh mà không làm việc, ba mẹ nuôi sẽ đánh cậu cho hả giận.
Phải làm thật tốt hết thảy việc trong nhà thì cậu mới có thể bình an.
Sở Ức Quy lại nói: "Anh có thể đánh em, mắng em hoặc bắt nạt em."
"Tại sao?" Vạn Thu vỗ vỗ sau lưng hắn, "Ba mẹ ở rất xa, anh nhìn trộm giúp em, bọn họ không nghe thấy, sẽ không bị đánh đâu!"
Sở Ức Quy nguyện ý trả ơn Sở gia, cho dù có bị Vạn Thu khinh thường, nhục mạ hay thậm chí bị đánh đập, hắn cũng đã chuẩn bị tốt tâm lý.
Chứ không phải như thế này.
Vạn Thu khiến hắn đau lòng, áy náy, không có cách nào đối mặt.
Bản thân trộm của Vạn Thu non nửa cuộc đời, cho nên hắn phải trả nợ mãi mãi.
*Ghi chú:
1, Thụ kiếp trước tàn tật, trí lực rất thấp, sau khi xuyên sách cơ thể đã khỏe mạnh.
2, Trước khi vấn đề tâm lý của thụ được chữa khỏi, sẽ không có diễn biến tình cảm.
3, Sở Ức Quy công X Vạn Thu thụ, 1V1, HE, tình cảm phát triển khi hai bên đã thành niên, không có quan hệ pháp luật. (quan hệ anh em)
4, Gia đình thụ không hoàn mỹ, vai chính thụ và gia đình cùng trợ giúp lẫn nhau, bạn thụ sẽ được đón về nhà ở chương 33.
Tag: Hào môn thế gia, Thiên chi kiêu tử, Ngọt văn, Xuyên thư.
Một câu tóm tắt: Cậu bé ngốc cũng có thể ở gia đình giàu có mà gặp được chân ái sao?
Lập ý: Thế gian thay đổi luân hồi, sẽ không mãi mãi chỉ có vận đen.
*Đôi lời của nhà dịch:
1. Đây là bộ đầu tiên mình edit vì thấy văn án hợp gu, mình không biết tiếng Trung nên độ chính xác không cao.
2. Mình vừa đọc vừa dịch nên không biết cốt truyện về sau sẽ diễn biến ra sao.
3. Truyện dài 143 chương chứ không phải 134 nha mấy bồ, nhầm xíu 🤧🤧
4. Cuối cùng chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.
Ở trong đầu cậu hiện lên đoạn ký ức kỳ quái, nói cậu đã xuyên sách rồi.
Trong sách cậu là một đứa con nuôi bị ngược đãi, tương lai sẽ được hào môn nhận về, bắt nạt ai đó, rồi bị bắt nạt ngược lại, cuối cùng bị trả thù đến chết.
Kiếp trước vẫn luôn bị ba mẹ nhốt trong phòng nhỏ, không được học quá nhiều, Vạn Thu thật sự nghi hoặc,
Xuyên sách là gì? Con nuôi là gì? Hào môn lại là gì?
Ở nhà ba mẹ nuôi:
Ba mẹ nuôi cho cậu ăn, cho cậu mặc, còn cho cậu một gian phòng và một chiếc giường.
Đánh cậu cũng sẽ không xuống tay quá tàn nhẫn, thậm chí cũng không lưu lại sẹo.
Chỉ cần che khuất vết thương là có thể đi học rồi!
Nơi này đúng là thiên đường.
Khi gia đình giàu có kia xuất hiện, mẹ nuôi vẫn luôn không thích đứa ngốc như cậu, nên thẳng tay đổi cậu lấy một số tiền lớn.
Vạn Thu khóc lóc giữ chặt mẹ nuôi: "Tại sao mẹ không cần con nữa? Là do con ăn quá nhiều sao? Là con thành tích quá kém sao?"
Chưa từng được tiếp xúc với một thế giới thiện ý, Vạn Thu cứ ngỡ đây là nơi hạnh phúc nhất mà bản thân từng sống.
Người nhà chân chính nhìn thấy ống tay áo của Vạn Thu lộ ra vết thương.
Đau lòng ôm lấy cậu.
Quyết tâm sẽ bồi thường cho đứa nhỏ này những điều ấm áp và tốt đẹp nhất, để đứa nhỏ lớn lên thật khỏe mạnh, vô ưu vô lo.
Không cho bất luận kẻ nào dám khi dễ đứa nhỏ này.
______________
Sở gia đã tìm được đứa con mất tích nhiều năm.
Rất nhiều người lo lắng cho cuộc sống sau này của người con nuôi Sở Ức Quy.
Sở Ức Quy được Sở gia nhận nuôi, thay thế cho Vạn Thu thất lạc nhiều năm. Hắn ưu tú, giỏi giang, tướng mạo xuất chúng, lại được kì vọng cao.
Vạn Thu đã trở về, Sở Ức Quy cho rằng người như hắn không cần lưu lại làm vật thay thế.
Chỉ là Sở gia không bỏ rơi hắn.
Sở Ức Quy cũng cho rằng Vạn Thu sẽ bài xích mình.
Nhưng khi hắn bị sốt, nửa đêm ho khan, phát hiện cậu chủ nhỏ chân chính của Sở gia sớm đã canh giữ ở cửa, mơ màng chờ hắn tỉnh lại.
"Uống chút canh, rồi uống thuốc, phải mau khỏi bệnh, không thì sẽ bị ba mẹ đánh."
Lúc này Sở Ức Quy mới biết, nếu Vạn Thu vì bệnh mà không làm việc, ba mẹ nuôi sẽ đánh cậu cho hả giận.
Phải làm thật tốt hết thảy việc trong nhà thì cậu mới có thể bình an.
Sở Ức Quy lại nói: "Anh có thể đánh em, mắng em hoặc bắt nạt em."
"Tại sao?" Vạn Thu vỗ vỗ sau lưng hắn, "Ba mẹ ở rất xa, anh nhìn trộm giúp em, bọn họ không nghe thấy, sẽ không bị đánh đâu!"
Sở Ức Quy nguyện ý trả ơn Sở gia, cho dù có bị Vạn Thu khinh thường, nhục mạ hay thậm chí bị đánh đập, hắn cũng đã chuẩn bị tốt tâm lý.
Chứ không phải như thế này.
Vạn Thu khiến hắn đau lòng, áy náy, không có cách nào đối mặt.
Bản thân trộm của Vạn Thu non nửa cuộc đời, cho nên hắn phải trả nợ mãi mãi.
*Ghi chú:
1, Thụ kiếp trước tàn tật, trí lực rất thấp, sau khi xuyên sách cơ thể đã khỏe mạnh.
2, Trước khi vấn đề tâm lý của thụ được chữa khỏi, sẽ không có diễn biến tình cảm.
3, Sở Ức Quy công X Vạn Thu thụ, 1V1, HE, tình cảm phát triển khi hai bên đã thành niên, không có quan hệ pháp luật. (quan hệ anh em)
4, Gia đình thụ không hoàn mỹ, vai chính thụ và gia đình cùng trợ giúp lẫn nhau, bạn thụ sẽ được đón về nhà ở chương 33.
Tag: Hào môn thế gia, Thiên chi kiêu tử, Ngọt văn, Xuyên thư.
Một câu tóm tắt: Cậu bé ngốc cũng có thể ở gia đình giàu có mà gặp được chân ái sao?
Lập ý: Thế gian thay đổi luân hồi, sẽ không mãi mãi chỉ có vận đen.
*Đôi lời của nhà dịch:
1. Đây là bộ đầu tiên mình edit vì thấy văn án hợp gu, mình không biết tiếng Trung nên độ chính xác không cao.
2. Mình vừa đọc vừa dịch nên không biết cốt truyện về sau sẽ diễn biến ra sao.
3. Truyện dài 143 chương chứ không phải 134 nha mấy bồ, nhầm xíu 🤧🤧
4. Cuối cùng chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.
4.6
Thể loại: Ngôn tình, 1v1, ABO, Tương lai, Nguyên sang
Lần đầu tiên Caesar nhìn rõ mặt Laura là trong phòng thẩm vấn.
Laura bị buộc tội phản quốc, sắp bị đưa ra tòa. Cô chỉ mặc một lớp quần áo mỏng manh, ướt sũng nước lạnh, bị trói chặt trong gông cùm nặng nề. Cô lạnh đến mức run rẩy, ngồi thụp trên sàn, xiềng xích ở cổ chân phát ra những tiếng động. Caesar trong bộ quân phục đen là người phụ trách thẩm vấn cô.
Sau này, khi tin tức đưa tin về lễ cưới hoành tráng của Caesar và Laura, mọi người đều ngầm hiểu rằng đó là lúc tình yêu của họ chớm nở—
"Khi đó, ngài Caesar – vị Thượng Tướng nổi tiếng – lần đầu tiên nhìn thấy cô Laura đáng thương trong ngục tù, trái tim ngài lập tức tràn đầy thương cảm."
"Ngài đã tháo đôi găng tay đen và đưa bàn tay yêu thương ra với cô Laura."
Nhưng thực tế, Caesar chưa bao giờ tháo găng tay. Anh chỉ lạnh lùng ngồi ngoài song sắt, chăm chú nhìn Laura yếu đuối và tái nhợt. Chỉ hôm qua thôi, Caesar vừa ôm cô.
_
Nam A nữ O
Thiết lập giả tưởng, tất cả các chế độ và quy tắc trong truyện đều là hư cấu
Lưu ý tránh đọc:
1. Nam chính giai đoạn đầu thực sự rất lạnh lùng, chênh lệch địa vị giữa hai người rất lớn, không khuyến khích người thích nam chính hoàn hảo đọc.
2. Thiết lập bối cảnh tương lai giả tưởng.
3. Đây là một câu chuyện tình cảm, không có ý định truyền tải tư tưởng sâu sắc.
Nội dung chính:
Không gian giả tưởng, vũ trụ, nhẹ nhàng
Tóm tắt trong một câu:
Nam A nữ O
Lần đầu tiên Caesar nhìn rõ mặt Laura là trong phòng thẩm vấn.
Laura bị buộc tội phản quốc, sắp bị đưa ra tòa. Cô chỉ mặc một lớp quần áo mỏng manh, ướt sũng nước lạnh, bị trói chặt trong gông cùm nặng nề. Cô lạnh đến mức run rẩy, ngồi thụp trên sàn, xiềng xích ở cổ chân phát ra những tiếng động. Caesar trong bộ quân phục đen là người phụ trách thẩm vấn cô.
Sau này, khi tin tức đưa tin về lễ cưới hoành tráng của Caesar và Laura, mọi người đều ngầm hiểu rằng đó là lúc tình yêu của họ chớm nở—
"Khi đó, ngài Caesar – vị Thượng Tướng nổi tiếng – lần đầu tiên nhìn thấy cô Laura đáng thương trong ngục tù, trái tim ngài lập tức tràn đầy thương cảm."
"Ngài đã tháo đôi găng tay đen và đưa bàn tay yêu thương ra với cô Laura."
Nhưng thực tế, Caesar chưa bao giờ tháo găng tay. Anh chỉ lạnh lùng ngồi ngoài song sắt, chăm chú nhìn Laura yếu đuối và tái nhợt. Chỉ hôm qua thôi, Caesar vừa ôm cô.
_
Nam A nữ O
Thiết lập giả tưởng, tất cả các chế độ và quy tắc trong truyện đều là hư cấu
Lưu ý tránh đọc:
1. Nam chính giai đoạn đầu thực sự rất lạnh lùng, chênh lệch địa vị giữa hai người rất lớn, không khuyến khích người thích nam chính hoàn hảo đọc.
2. Thiết lập bối cảnh tương lai giả tưởng.
3. Đây là một câu chuyện tình cảm, không có ý định truyền tải tư tưởng sâu sắc.
Nội dung chính:
Không gian giả tưởng, vũ trụ, nhẹ nhàng
Tóm tắt trong một câu:
Nam A nữ O
4.1
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Khế ước tình nhân, Thị giác nữ chủ, Phương Tây
Văn Án
Cảnh Ngọc vì kiếm sống mà chăm chỉ làm thêm, vô tình lọt vào mắt của Klaus khi anh đi ngang qua.
Vị quý ông tóc vàng mắt xanh ấy không thể quên được khoảnh khắc thoáng qua ấy, lễ độ đưa ra một lời đề nghị với Cảnh Ngọc, một sinh viên vừa học vừa làm:
Anh sẽ giúp cô giải quyết khó khăn hiện tại, cung cấp nơi ở ổn định, chi trả mức lương hậu hĩnh.
Yêu cầu duy nhất là cô cần hợp tác với anh trong quá trình điều trị tâm lý.
Nghe anh liệt kê xong tất cả các điều kiện, Cảnh Ngọc không chút biểu cảm, tu ừng ực một hơi cạn sạch cốc nước.
Klaus nhẹ nhàng hỏi, "Xin lỗi, tôi có mạo phạm đến cô không?"
"Không phải," Cảnh Ngọc đáp, "Đến mơ tôi cũng không dám mơ lớn thế này."
*
Bốn năm sau, khi thời hạn hợp đồng sắp hết.
Klaus ẩn ý gợi ý, liệu có nên cân nhắc đến chuyện kết hôn không.
Cảnh Ngọc kinh hãi thốt lên, "Xin anh đừng dùng tình cảm làm vấy bẩn mối quan hệ tiền bạc trong sáng của chúng ta!!!"
- --
【Tác giả cẩn thận liệt kê để tránh gây hiểu lầm, mong mọi người đọc kỹ. Nếu không thích, hãy rời đi kịp thời, đừng tự biến mình thành "thí nghiệm" QAQ】:
1. Nam chính mang dòng máu lai Đức - Trung (bà ngoại là người Trung Quốc), cả hai không có người yêu cũ, chênh nhau 8 tuổi.
2. Nữ chính có miệng lưỡi sắc bén, coi trọng lợi ích, thích kiếm tiền, 【không phải tiểu thuyết nữ cường】.
3. Nam chính mắc một số vấn đề tâm lý, nhưng không vi phạm pháp luật. Việc thuê nữ chính là để hỗ trợ điều trị tâm lý, mối quan hệ mang tính giúp đỡ lẫn nhau.
Giải thích thêm: Nam chính mắc hội chứng "Hiệp sĩ trắng" (White Knight Syndrome), có xu hướng mạnh mẽ trong việc bảo vệ, giúp đỡ và kiểm soát đối phương. Tuy nhiên, được xây dựng cân bằng, không gây tổn hại cho nữ chính.
4. Giai đoạn đầu, nữ chính đặt lợi ích lên trên tình cảm; về sau, có thể lợi ích sẽ ngang bằng tình cảm. Nếu không thích chi tiết này, xin cân nhắc trước khi đọc.
5. Giá trị quan của nhân vật không phải giá trị quan của tác giả. Tác giả khuyến khích mọi người chăm chỉ học tập, làm việc. Chỉ có kiến thức học được, kinh nghiệm làm việc và tiền bạc là không bao giờ phản bội bạn.
6. Vui lòng không nhắc đến bất kỳ ngôi sao hoặc nhân vật có thật nào ngoài đời, tuyệt đối không liên quan đến thực tế.
Tags nội dung: Tình yêu định mệnh | Trời sinh một cặp | Nhẹ nhàng
Tình yêu không biên giới, vượt qua sự khác biệt văn hóa.
Tóm tắt trong một câu: Kiếm tiền!
Văn Án
Cảnh Ngọc vì kiếm sống mà chăm chỉ làm thêm, vô tình lọt vào mắt của Klaus khi anh đi ngang qua.
Vị quý ông tóc vàng mắt xanh ấy không thể quên được khoảnh khắc thoáng qua ấy, lễ độ đưa ra một lời đề nghị với Cảnh Ngọc, một sinh viên vừa học vừa làm:
Anh sẽ giúp cô giải quyết khó khăn hiện tại, cung cấp nơi ở ổn định, chi trả mức lương hậu hĩnh.
Yêu cầu duy nhất là cô cần hợp tác với anh trong quá trình điều trị tâm lý.
Nghe anh liệt kê xong tất cả các điều kiện, Cảnh Ngọc không chút biểu cảm, tu ừng ực một hơi cạn sạch cốc nước.
Klaus nhẹ nhàng hỏi, "Xin lỗi, tôi có mạo phạm đến cô không?"
"Không phải," Cảnh Ngọc đáp, "Đến mơ tôi cũng không dám mơ lớn thế này."
*
Bốn năm sau, khi thời hạn hợp đồng sắp hết.
Klaus ẩn ý gợi ý, liệu có nên cân nhắc đến chuyện kết hôn không.
Cảnh Ngọc kinh hãi thốt lên, "Xin anh đừng dùng tình cảm làm vấy bẩn mối quan hệ tiền bạc trong sáng của chúng ta!!!"
- --
【Tác giả cẩn thận liệt kê để tránh gây hiểu lầm, mong mọi người đọc kỹ. Nếu không thích, hãy rời đi kịp thời, đừng tự biến mình thành "thí nghiệm" QAQ】:
1. Nam chính mang dòng máu lai Đức - Trung (bà ngoại là người Trung Quốc), cả hai không có người yêu cũ, chênh nhau 8 tuổi.
2. Nữ chính có miệng lưỡi sắc bén, coi trọng lợi ích, thích kiếm tiền, 【không phải tiểu thuyết nữ cường】.
3. Nam chính mắc một số vấn đề tâm lý, nhưng không vi phạm pháp luật. Việc thuê nữ chính là để hỗ trợ điều trị tâm lý, mối quan hệ mang tính giúp đỡ lẫn nhau.
Giải thích thêm: Nam chính mắc hội chứng "Hiệp sĩ trắng" (White Knight Syndrome), có xu hướng mạnh mẽ trong việc bảo vệ, giúp đỡ và kiểm soát đối phương. Tuy nhiên, được xây dựng cân bằng, không gây tổn hại cho nữ chính.
4. Giai đoạn đầu, nữ chính đặt lợi ích lên trên tình cảm; về sau, có thể lợi ích sẽ ngang bằng tình cảm. Nếu không thích chi tiết này, xin cân nhắc trước khi đọc.
5. Giá trị quan của nhân vật không phải giá trị quan của tác giả. Tác giả khuyến khích mọi người chăm chỉ học tập, làm việc. Chỉ có kiến thức học được, kinh nghiệm làm việc và tiền bạc là không bao giờ phản bội bạn.
6. Vui lòng không nhắc đến bất kỳ ngôi sao hoặc nhân vật có thật nào ngoài đời, tuyệt đối không liên quan đến thực tế.
Tags nội dung: Tình yêu định mệnh | Trời sinh một cặp | Nhẹ nhàng
Tình yêu không biên giới, vượt qua sự khác biệt văn hóa.
Tóm tắt trong một câu: Kiếm tiền!
4.4
Tác giả: Tại Đào Bạch Đào
Tran / Editor: AI_Dưa Gang
Beta: AI_Bán Nguyệt Diệp
Thể loại: Công sở, Cưới trước yêu sau, HE, Hào môn thế gia, Góc nhìn nữ chính, Nghiệp giới tinh anh
Độ dài: 102
Giới thiệu
[1]
Vào ngày gặp mặt đối tượng kết hôn, Ninh Hảo đã kết hôn chớp nhoáng rồi.
Trong giới thượng lưu, những người biết chuyện này đều vô cùng ngạc nhiên. Không phải Ninh Hảo có hôn ước với anh của cậu ta ư? Sao lại đổi người rồi?
Đối diện với cách nói “cưới thay”, tròng mắt kính của Văn Tư Hoàn sáng lên:
“Người cô ấy chọn là tôi, có ý kiến à?”
[2]
Sau này, Văn Tư Hoàn bị bại lộ rồi. Cuối cùng Ninh Hảo đã biết anh chính là tên đàn ông tồi lừa gạt tình cảm của cô thời học sinh, còn rời đi không một lời chào.
Cô trở mặt, đuổi Văn Tư Hoàn ra khỏi nhà.
Anh trở nên luống cuống, cầm một con cá vàng đến xin cô tha thứ, anh nói là tìm chồng cho cá nhỏ nhà mình.
Ninh Hảo cười khẩy: “Không cần chồng, ném đi.”
Văn Tư Hoàn im lặng, anh có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch tội.
Anh nào có rời đi mà không nói lời chào, bạn thân của cô nhớ được anh, chó của cô nhớ được anh, đèn trước cửa sổ của cô, cây cối bên ngoài cửa, đến cả cá nhỏ có trí nhớ bảy giây cũng nhớ được anh, chỉ mỗi cô là ngoại lệ.
Bọn họ từng gặp nhau, hết lần này đến lần khác, nhưng cô chưa từng nhận ra anh.
[3]
Thời trẻ, Ninh Hảo là cô gái trong mộng của học sinh nam toàn trường, cô có vẻ đẹp và tài năng vẹn toàn, dịu dàng ngọt ngào. Nhưng chỉ một câu nói của cô đã khiến mọi người chùn bước, ý thức được tình yêu như cách núi cách biển, núi non biển cả này lại chẳng thể lấp dời.
Văn Tư Hoàn tự biết mình và Ninh Hảo khác nhau như trời và đất, nên anh chỉ dám đứng từ xa nhìn cô, cam lòng làm một ngọn đèn phía sau lưng cô, bảo vệ cô.
Cho đến khi kết hôn, giấc mơ đẹp đã trở thành sự thật.
Lần này anh không muốn lùi về sau nữa, dù cho trời đất có đóng băng anh cũng sẽ đợi, đợi đến khi trong mắt cô có anh rồi anh sẽ nói với cô.
“Hảo Hảo, anh đồng ý bất cứ chuyện gì cũng trả lời “được” với em. Chúng ta về nhà thôi.”
[Vở kịch nhỏ]
Ninh Hảo: “Ly hôn, được không?”
Văn Tư Hoàn: “Không được.”
Tran / Editor: AI_Dưa Gang
Beta: AI_Bán Nguyệt Diệp
Thể loại: Công sở, Cưới trước yêu sau, HE, Hào môn thế gia, Góc nhìn nữ chính, Nghiệp giới tinh anh
Độ dài: 102
Giới thiệu
[1]
Vào ngày gặp mặt đối tượng kết hôn, Ninh Hảo đã kết hôn chớp nhoáng rồi.
Trong giới thượng lưu, những người biết chuyện này đều vô cùng ngạc nhiên. Không phải Ninh Hảo có hôn ước với anh của cậu ta ư? Sao lại đổi người rồi?
Đối diện với cách nói “cưới thay”, tròng mắt kính của Văn Tư Hoàn sáng lên:
“Người cô ấy chọn là tôi, có ý kiến à?”
[2]
Sau này, Văn Tư Hoàn bị bại lộ rồi. Cuối cùng Ninh Hảo đã biết anh chính là tên đàn ông tồi lừa gạt tình cảm của cô thời học sinh, còn rời đi không một lời chào.
Cô trở mặt, đuổi Văn Tư Hoàn ra khỏi nhà.
Anh trở nên luống cuống, cầm một con cá vàng đến xin cô tha thứ, anh nói là tìm chồng cho cá nhỏ nhà mình.
Ninh Hảo cười khẩy: “Không cần chồng, ném đi.”
Văn Tư Hoàn im lặng, anh có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch tội.
Anh nào có rời đi mà không nói lời chào, bạn thân của cô nhớ được anh, chó của cô nhớ được anh, đèn trước cửa sổ của cô, cây cối bên ngoài cửa, đến cả cá nhỏ có trí nhớ bảy giây cũng nhớ được anh, chỉ mỗi cô là ngoại lệ.
Bọn họ từng gặp nhau, hết lần này đến lần khác, nhưng cô chưa từng nhận ra anh.
[3]
Thời trẻ, Ninh Hảo là cô gái trong mộng của học sinh nam toàn trường, cô có vẻ đẹp và tài năng vẹn toàn, dịu dàng ngọt ngào. Nhưng chỉ một câu nói của cô đã khiến mọi người chùn bước, ý thức được tình yêu như cách núi cách biển, núi non biển cả này lại chẳng thể lấp dời.
Văn Tư Hoàn tự biết mình và Ninh Hảo khác nhau như trời và đất, nên anh chỉ dám đứng từ xa nhìn cô, cam lòng làm một ngọn đèn phía sau lưng cô, bảo vệ cô.
Cho đến khi kết hôn, giấc mơ đẹp đã trở thành sự thật.
Lần này anh không muốn lùi về sau nữa, dù cho trời đất có đóng băng anh cũng sẽ đợi, đợi đến khi trong mắt cô có anh rồi anh sẽ nói với cô.
“Hảo Hảo, anh đồng ý bất cứ chuyện gì cũng trả lời “được” với em. Chúng ta về nhà thôi.”
[Vở kịch nhỏ]
Ninh Hảo: “Ly hôn, được không?”
Văn Tư Hoàn: “Không được.”
4
Thường gia tiểu thư đứng trước cửa sổ, cười nói: “Nhị ca lại xem con gái của bảo mẫu Tô Châu, khuôn mặt như vải tươi lột vỏ, mọng nước.”
Một tia nắng mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ khắc hoa chiếu vào nửa bên mặt người đàn ông cao lớn tranh tối tranh sáng.
Phùng Chi nhón chân ngắt đóa dành dành vừa trắng vừa đẹp, cài lên tóc mai, vô tình thoáng liếc nhìn thấy anh bên cửa sổ.
Năm ấy, cô mười bảy, anh đã ba mươi.
….
“Miệng ngọt đuôi độc, eo đầy phấn, tìm hoa vấn liễu, ăn hương ăn hoa, khối nhung nhỏ gắng vác nặng, đôi cánh mỏng manh bay theo gió, là gì?”
“Ong vàng?” Phùng Chi hơi thở hỗn loạn, ôm vòng eo tinh tráng của hắn.
Hắn cúi đầu hôn lên vết nốt ruồi son: “Là em!”
Ghi chú:
Cốt truyện có thịt! Nhập hố cần cẩn thận.
Tác giả: Đại cô nương Sói.
Thể loại: Đại thúc x loli, H+
Một tia nắng mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ khắc hoa chiếu vào nửa bên mặt người đàn ông cao lớn tranh tối tranh sáng.
Phùng Chi nhón chân ngắt đóa dành dành vừa trắng vừa đẹp, cài lên tóc mai, vô tình thoáng liếc nhìn thấy anh bên cửa sổ.
Năm ấy, cô mười bảy, anh đã ba mươi.
….
“Miệng ngọt đuôi độc, eo đầy phấn, tìm hoa vấn liễu, ăn hương ăn hoa, khối nhung nhỏ gắng vác nặng, đôi cánh mỏng manh bay theo gió, là gì?”
“Ong vàng?” Phùng Chi hơi thở hỗn loạn, ôm vòng eo tinh tráng của hắn.
Hắn cúi đầu hôn lên vết nốt ruồi son: “Là em!”
Ghi chú:
Cốt truyện có thịt! Nhập hố cần cẩn thận.
Tác giả: Đại cô nương Sói.
Thể loại: Đại thúc x loli, H+
4.1
Tác giả: reinhard.
Độ dài: 84 Chương + 35 Chương phiên ngoại
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, H văn, Cẩu huyết, ABO.
Editor: Escanor
Beta: Ngự và Eli
Giới thiệu:
Cậu là một vũng nước đọng, cậu là ngọn lửa đơn độc, cậu là một hòn đá cứng đầu.
Nếu như cậu có thể cảm nhận được tin tức tố, thì cậu đã có thể sớm hơn một chút nhận ra rằng có một người yêu cậu ấy nhiều đến thế.
Trong ngoài không đồng nhất alpha công X Một người bình thường, thành thật beta thụ
Tam quan không bình thường - máu chó - cưỡng chế yêu
Độ dài: 84 Chương + 35 Chương phiên ngoại
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, H văn, Cẩu huyết, ABO.
Editor: Escanor
Beta: Ngự và Eli
Giới thiệu:
Cậu là một vũng nước đọng, cậu là ngọn lửa đơn độc, cậu là một hòn đá cứng đầu.
Nếu như cậu có thể cảm nhận được tin tức tố, thì cậu đã có thể sớm hơn một chút nhận ra rằng có một người yêu cậu ấy nhiều đến thế.
Trong ngoài không đồng nhất alpha công X Một người bình thường, thành thật beta thụ
Tam quan không bình thường - máu chó - cưỡng chế yêu
4.5
Ai Nói Wibu Không Thể Kết Hôn
– 谁说老二次元不能结婚 –
Tác giả: Ngạn Nhân Hành Sơn- 鳄人行山
Thể loại: Đam mỹ, hiện đại đô thị, cưới trước yêu sau, ngọt, học đường, chính kịch, 1×1, HE.
Độ dài: 86 chương + phiên ngoại.
Thời Chương x Tống Phất Chi
Giáo sư thực vật học x Giáo viên toán học
※ Weeaboo: từ dùng để chỉ những người nước ngoài yêu thích văn hóa 2D tại Nhật Bản như Anime, Manga, Game…
Weeaboo được fan Việt gọi là Wibu.
Văn án
Tống Phất Chi là một giáo viên.
Đàn ông tuổi ngoài 30, điềm tĩnh giỏi giang, mặt đẹp dáng đẹp, thế nhưng học sinh cứ nhìn thấy y là chạy trốn.
Không ai đoán được thầy Tống nghiêm khắc thật ra là một wibu, y yêu thích Anime Manga và lắp ghép mô hình Figure, thích nhất là một coser lão làng tên Bạch Tuộc.
Vì khí chất cường công phát ra trên người mà Bạch Tuộc được khen là Tổng công đại nhân của giới cos.
*Tổng công: ghép với ai cũng là công.
Tống Phất Chi yêu nhất điểm này ở hắn.
Điều khiến thầy Tống thương cảm chính là gần đây Bạch Tuộc tuyên bố sẽ rút lui khỏi cộng đồng cosplay, trở về cuộc sống 3D.
Tống Phất Chi nhìn chiếc nhẫn trên tay mình, im lặng rũ mắt.
Kết hôn khiến y phải đi giấu đi những sở thích kia và chuyện Bạch Tuộc lui giới càng làm cho cuộc sống tinh thần cằn cỗi của y trở nên tồi tệ hơn.
𓂂 ◌𓆡 ◌ 𓂂
Thời Chương và Tống Phất Chi là cuộc hôn nhân xem mắt, gia đình và đồng nghiệp đều nói họ xứng đôi.
Một giáo sư thực vật học tao nhã lịch sự và giáo viên toán ngọc thụ lâm phong, đặt cùng một chỗ lại xứng đôi vừa lứa như thế.
Nhưng chỉ có bản thân Thời Chương rõ ràng, thời niên thiếu hắn đã từng có ham muốn chiếm hữu Tống Phất Chi như thế nào.
Trong cuộc hôn nhân bình đạm như nước này, hắn không thể không ép buộc bản thân khắc chế những bản năng đen tối đó.
𓂂 ◌𓆡 ◌ 𓂂
Sau đó, cuộc sống hôn nhân “coi nhau như khách” bị phá vỡ nghiêm trọng.
Thời Chương phát hiện trong ngăn tủ luôn khóa ở nhà lại chứa đầy ảnh cosplay của mình từ lúc bắt đầu đến khi lui giới.
Tống Phất Chi phát hiện người chồng vốn nhã nhặn như cỏ cây của mình, vào một đêm nào đó đột nhiên thay đổi tính tình, động tác hung hãn trước nay chưa từng có, xxx y mềm nhũn cả chân, đưa y trở lại vô số giấc mộng về Bạch Tuộc.
𓂂 ◌𓆡 ◌ 𓂂
Sau đó Bạch Tuộc trở lại, mang theo một người đàn ông trưởng thành lãnh đạm.
Fan: Đây là bạn cặp mới của anh Bạch Tuộc sao? Đẹp trai quá a a!
Thời Chương: Tiên sinh nhà tôi. (Vẻ mặt kiêu hãnh)
===
Một câu giới thiệu vắn tắt: Câu chuyện cưới trước yêu sau của hai người đàn ông trưởng thành.
Ý nghĩa câu chuyện: Đừng để tuổi tác giới hạn bạn, hãy luôn dũng cảm sống.
1D: Tiểu thuyết
2D: Anime, manga
3D: Thế giới thực
– 谁说老二次元不能结婚 –
Tác giả: Ngạn Nhân Hành Sơn- 鳄人行山
Thể loại: Đam mỹ, hiện đại đô thị, cưới trước yêu sau, ngọt, học đường, chính kịch, 1×1, HE.
Độ dài: 86 chương + phiên ngoại.
Thời Chương x Tống Phất Chi
Giáo sư thực vật học x Giáo viên toán học
※ Weeaboo: từ dùng để chỉ những người nước ngoài yêu thích văn hóa 2D tại Nhật Bản như Anime, Manga, Game…
Weeaboo được fan Việt gọi là Wibu.
Văn án
Tống Phất Chi là một giáo viên.
Đàn ông tuổi ngoài 30, điềm tĩnh giỏi giang, mặt đẹp dáng đẹp, thế nhưng học sinh cứ nhìn thấy y là chạy trốn.
Không ai đoán được thầy Tống nghiêm khắc thật ra là một wibu, y yêu thích Anime Manga và lắp ghép mô hình Figure, thích nhất là một coser lão làng tên Bạch Tuộc.
Vì khí chất cường công phát ra trên người mà Bạch Tuộc được khen là Tổng công đại nhân của giới cos.
*Tổng công: ghép với ai cũng là công.
Tống Phất Chi yêu nhất điểm này ở hắn.
Điều khiến thầy Tống thương cảm chính là gần đây Bạch Tuộc tuyên bố sẽ rút lui khỏi cộng đồng cosplay, trở về cuộc sống 3D.
Tống Phất Chi nhìn chiếc nhẫn trên tay mình, im lặng rũ mắt.
Kết hôn khiến y phải đi giấu đi những sở thích kia và chuyện Bạch Tuộc lui giới càng làm cho cuộc sống tinh thần cằn cỗi của y trở nên tồi tệ hơn.
𓂂 ◌𓆡 ◌ 𓂂
Thời Chương và Tống Phất Chi là cuộc hôn nhân xem mắt, gia đình và đồng nghiệp đều nói họ xứng đôi.
Một giáo sư thực vật học tao nhã lịch sự và giáo viên toán ngọc thụ lâm phong, đặt cùng một chỗ lại xứng đôi vừa lứa như thế.
Nhưng chỉ có bản thân Thời Chương rõ ràng, thời niên thiếu hắn đã từng có ham muốn chiếm hữu Tống Phất Chi như thế nào.
Trong cuộc hôn nhân bình đạm như nước này, hắn không thể không ép buộc bản thân khắc chế những bản năng đen tối đó.
𓂂 ◌𓆡 ◌ 𓂂
Sau đó, cuộc sống hôn nhân “coi nhau như khách” bị phá vỡ nghiêm trọng.
Thời Chương phát hiện trong ngăn tủ luôn khóa ở nhà lại chứa đầy ảnh cosplay của mình từ lúc bắt đầu đến khi lui giới.
Tống Phất Chi phát hiện người chồng vốn nhã nhặn như cỏ cây của mình, vào một đêm nào đó đột nhiên thay đổi tính tình, động tác hung hãn trước nay chưa từng có, xxx y mềm nhũn cả chân, đưa y trở lại vô số giấc mộng về Bạch Tuộc.
𓂂 ◌𓆡 ◌ 𓂂
Sau đó Bạch Tuộc trở lại, mang theo một người đàn ông trưởng thành lãnh đạm.
Fan: Đây là bạn cặp mới của anh Bạch Tuộc sao? Đẹp trai quá a a!
Thời Chương: Tiên sinh nhà tôi. (Vẻ mặt kiêu hãnh)
===
Một câu giới thiệu vắn tắt: Câu chuyện cưới trước yêu sau của hai người đàn ông trưởng thành.
Ý nghĩa câu chuyện: Đừng để tuổi tác giới hạn bạn, hãy luôn dũng cảm sống.
1D: Tiểu thuyết
2D: Anime, manga
3D: Thế giới thực
4.7
Hạ Tuyên hơn ba mươi tuổi, vào tù hai năm, quãng đời còn lại đưa mắt vọng đến cuối, tiêu sái lại tự tại. Hắn luôn cho rằng bản thân sẽ không để tâm điều gì, mãi đến khi gặp gỡ cậu thiếu niên tuấn tú sống phía đối diện.
Thời trẻ, Hạ Tuyên luôn là thích gì làm đó, thêm tuổi rồi cũng chẳng tiết chế bao nhiêu, cũng như chuyện hắn thích Hướng Biên Đình vậy.
Hạ Tuyên – Thợ xăm mình, vừa soái vừa dục, lai Trung Nga
x
Hướng Biên Đình – Lịch sự dịu dàng quý công tử
Chú ý:
Niên thượng, công hơn thụ 14 tuổi
Là nhân vật phụ từng xuất hiện trong bộ ‘Đồng Học Hôn Ước’ cùng tác giả.
Một câu tóm tắt: Vừa gặp đã yêu
Ý chính: Yêu những gì ta yêu, theo đuổi những gì ta muốn.
Thời trẻ, Hạ Tuyên luôn là thích gì làm đó, thêm tuổi rồi cũng chẳng tiết chế bao nhiêu, cũng như chuyện hắn thích Hướng Biên Đình vậy.
Hạ Tuyên – Thợ xăm mình, vừa soái vừa dục, lai Trung Nga
x
Hướng Biên Đình – Lịch sự dịu dàng quý công tử
Chú ý:
Niên thượng, công hơn thụ 14 tuổi
Là nhân vật phụ từng xuất hiện trong bộ ‘Đồng Học Hôn Ước’ cùng tác giả.
Một câu tóm tắt: Vừa gặp đã yêu
Ý chính: Yêu những gì ta yêu, theo đuổi những gì ta muốn.
4.5
Tác giả: Nhược Thủy Thiên Lưu.
Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, giới giải trí, 1v1, cưới trước yêu sau, HE.
Độ dài: 74 chương + 32 ngoại truyện
Nhân vật chính: Ân Tô Tô & Phí Nghi Chu.
Editor: LQNN203.
Văn án cũ:
Ân Tô Tô yêu thích biểu diễn từ khi còn nhỏ, tình cờ có một nhà tài trợ bí ẩn đã giúp cô hoàn thành việc học.
Sau đó, Ân Tô Tô trở thành một diễn viên như cô mong muốn, nhưng vài năm sau khi gia nhập giới giải trí, cô vẫn không mấy nổi tiếng.
Trong một bữa tiệc tối tụ tập những người nổi tiếng. Ân Tô Tô bị mọi người phớt lờ, đang ngồi trong góc, cô nhìn thấy một người ngồi ở đầu bàn chính, mắt cụp xuống, đầu nghiêng, ngón tay kẹp điếu thuốc, môi nhếch lên một cách uể oải, lông mày và ánh mắt tràn ngập sự hứng thú và lạnh lùng của một người trên cao đang quan sát.
Trong bữa tiệc người người chạm ly, tầng lớp thượng lưu lần lượt đến nâng ly chúc mừng, anh thậm chí không cần ngước mắt lên, tay cầm điếu thuốc gõ lên bàn hai lần, đây cũng được xem như là vô cùng nể mặt.
Sau bữa tiệc đã là đêm khuya, Ân Tô Tô bước ra khỏi địa điểm trong cơn mưa phùn và tình cờ nhìn thấy một chiếc Rolls-Royce đậu bên đường. Cửa sổ ghế sau hạ xuống một nửa, khuôn mặt đẹp như tranh vẽ của người đàn ông bị bóng tối bao phủ, anh đẹp trai, lạnh lùng, đoan chính và cao quý.
Ân Tô Tô nghĩ đến tất cả những bất công mà cô đã phải gánh chịu trong nhiều năm qua, trong lòng cảm thấy khó chịu, rượu xộc thẳng vào đầu, cô bước tới chặn cửa kính ô tô đang nâng lên.
Cô lấy hết can đảm để hỏi: "Thưa ngài, tôi tên là Ân Tô Tô, có thể kết bạn được không?"
Người đàn ông nhẹ nhàng nói: "Phí Nghi Chu."
*
Sau đó, Ân Tô Tô trở thành nữ diễn viên chính xuất sắc nhất trẻ nhất trong lịch sử giải thưởng Kim Kê.
Tại lễ trao giải, một số nữ diễn viên kỳ cựu thì thầm nói rằng Ân Tô Tô trẻ như vậy đã có hậu đài lớn, sức mạnh của tư bản thật đáng xấu hổ.
Trên sân khấu, Ân Tô Tô phớt lờ mọi lời chỉ trích, nhận giải, quay người và mỉm cười bước ra khỏi sân khấu.
Trong đêm tiệc mừng, người nắm quyền Phí gia xuất hiện giữa trăng sao khiến toàn bộ khán giả chấn động, ban tổ chức và những người nổi tiếng đều vội vàng đến chào đón. Nhìn quanh Bắc Kinh, không có ai không biết Phí Nghi Chu trước nay chưa từng tham dự những dịp như vậy.
Ngay khi mọi người đang bối rối, sắc mặt Ân Tô Tô hơi cứng lại, cô lén xoa lưng rồi quay người, vươn tay lục túi đồ ăn tối của mình.
Người tổ chức vừa háo hức vừa hồi hộp nói: "Hoan nghênh Phí tiên sinh, chúng tôi sẽ lập tức gửi thiệp mời đến nhà ngài ngay. Xin mời ngài ngồi."
Người trợ lý mỉm cười nhẹ nhàng và xa cách: "Không cần. Tiên sinh vừa về nước, ngài ấy chỉ ghé qua đón vợ."
Vừa dứt lời, một giọng nói bất cẩn vang lên, gọi: "Tô Tô, về nhà thôi em." Phòng tiệc đột nhiên im lặng.
Bên kia, ngay khi Ân Tô Tô đeo chiếc nhẫn cưới vào ngón áp út, cô đã bị ôm eo trìu mến, vô tình ôm vào một lồng ngực lạnh lẽo.
Cô lặng lẽ thở ra, lòng bàn tay cũng lấm tấm những giọt mồ hôi.
Một bàn tay thon dài như ngọc nâng khuôn mặt xinh đẹp của cô lên.
Đôi mắt đen của Phí Nghi Chu hơi nheo lại, anh dành thời gian nhìn chằm chằm vào cô, "Em đang căng thẳng à?"
Ân Tô Tô lắc đầu khó khăn.
"Hôm nay em lại không nghe lời, không đeo nhẫn?"
"..." Trong lòng Ân Tô Tô trầm xuống.
Bên tai cô vang lên tiếng cười khẽ, sau đó là một nụ hôn mạnh mẽ nhưng nhẹ nhàng rơi xuống môi cô.
Phí Nghi Chu nhếch lên khóe miệng, nhỏ giọng nói: "Sợ cái gì. Đây không phải là nơi để trừng phạt em."
*
Khi lần đầu gặp Phí Nghi Chu, Ân Tô Tô chỉ nghĩ rằng anh lạnh lùng, trang nghiêm và không thể với tới được.
Mãi đến một ngày sau đám cưới, cô mới dọn dẹp phòng làm việc của anh và tìm thấy một chiếc hộp đựng hồ sơ màu đen.
Mở ra, bên trong đầy những bức thư.
Bề mặt phong bì là những họa tiết hoa nhỏ đa dạng mà cô yêu thích nhất,
Người nhận mỗi bức thư là: Tiên sinh tài trợ.
Người gửi mỗi bức thư là: Ân Tô Tô.
Ân Tô Tô: "...???"
#Sốc! Chồng tôi là đại gia, đã yêu thầm tôi nhiều năm#
#Tiểu nhân vững vàng bình thản#
#Sau khi lột bỏ lớp tuyết trên núi cao, hóa ra là một con poodle điên cuồng#
Văn án mới:
Ngành công nghiệp giải trí rực rỡ và hào nhoáng đến mức dường như có vinh quang vô tận.
Chỉ người trong ngành mới biết, có hàng triệu fan cũng không là gì, họ chỉ là đồ chơi vui nhộn trước mặt một gia tộc giàu có thực sự mà thôi.
Ân Tô Tô, một ngôi sao hạng 18, biết rất rõ sự thật này, sau vài năm hoạt động trong ngành, cô đã hành động ổn định và luôn ở trong giới hạn của chính mình, không bao giờ cố gắng đạt đến một tầm cao hơn.
Đột nhiên một ngày nọ, một kim chủ từ trên trời giáng xuống.
Làn gió đêm hè ở Florence nhẹ nhàng và ẩm ướt, người đàn ông đang ngồi ở ghế sau của chiếc Rolls-Royce, khuôn mặt tuấn tú bị bóng đêm bao phủ, dáng vẻ đoan trang, cao quý, khó có thể đạt tới.
Một bàn tay với những ngón tay như ngọc đưa cho cô một tấm danh thiếp, cuộc sống của cô từ đó bị đảo lộn.
Phí gia ở thủ đô cực kỳ nổi tiếng, người phát ngôn hiện tại là người tàn nhẫn và quyết đoán. Đây chính là Phí Nghi Chu mà Ân Tô Tô biết qua tin đồn.
Người con trưởng tâm tình ổn định, cho dù Thái Sơn trước mặt có sụp đổ, sắc mặt anh cũng không thay đổi, vẫn luôn điềm đạm bình tĩnh, nhàn nhã ngắm hoa rơi trong vườn. Đây là những gì Ân Tô Tô biết được về Phí Nghi Chu từ người quản gia Phí gia.
Nhưng không ngờ vào ngày cô bị gài bẫy và một vụ bê bối chấn động nổ ra.
Anh, người đang ở xa bên kia đại dương, đã gác lại công việc và bắt máy bay riêng trở về Bắc Kinh trong đêm, hoàn toàn bất chấp sấm sét trên trời, một sơ suất nhỏ cũng có thể giết chết một ai đó.
Lúc đó cô căng thẳng đến mức sắc mặt tái nhợt, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi, cô giả vờ bình tĩnh nói với anh lời đầu tiên: "Nếu anh khó nói thì em sẽ nói thẳng. Em đồng ý ly hôn."
Nhiều năm sau đó Ân Tô Tô nhớ lại, cô sẽ không bao giờ quên đôi mắt như sương mù của chồng cô sau khi nghe những lời của cô, trên lông mày anh thoáng chút tự giễu.
Anh lặp lại từng chữ: "Ly hôn?"
Ân Tô Tô xấu hổ không nói nên lời.
Anh lại nhẹ nhàng thở dài, tiến tới ôm cô vào lòng, cười khổ thì thầm vào tai cô: "Kể từ khi em đến Phí gia, anh đã cố gắng hết sức cho em mọi thứ em muốn, cho em những gì anh cho rằng tốt nhất."
"Nhưng anh vẫn thường xuyên cảm thấy mình nợ em một điều gì đó, sợ mình làm chưa đủ."
"Anh cho rằng bằng cách làm việc chăm chỉ và lên kế hoạch từng bước để cưới em, anh sẽ có thể xóa tan những lo lắng của em, khiến em yêu anh. Nhưng em vẫn có thể dứt ra dễ dàng."
"Tô Tô của anh, hãy nói cho anh biết, anh nên làm gì với em đây?"
*
① Một ông chủ siêu cấp có vẻ ngoài như một quý ông lịch thiệp nhưng trong lòng lại đen tối và chiếm hữu VS Một nữ minh tinh dịu dàng, quyến rũ, tỏa nắng và đáng yêu.
② Chênh lệch tuổi tác, 1V1, song xử, cưới trước yêu sau.
③ Ngọt ngào ôm em.
Tag: Hào môn thế gia, giới giải trí, tinh hoa trong ngành, ngọt văn.
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Ân Tô Tô, Phí Nghi Chu ┃ Vai phụ: Quân hóng hớt ┃ Vai khác: Nhược Thủy Thiên Lưu.
Tóm tắt một câu: Đại lão kiêu ngạo cố chấp nhất quyết chống lưng cho tôi.
Mục đích: Tình yêu là tín ngưỡng vĩnh hằng.
Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, giới giải trí, 1v1, cưới trước yêu sau, HE.
Độ dài: 74 chương + 32 ngoại truyện
Nhân vật chính: Ân Tô Tô & Phí Nghi Chu.
Editor: LQNN203.
Văn án cũ:
Ân Tô Tô yêu thích biểu diễn từ khi còn nhỏ, tình cờ có một nhà tài trợ bí ẩn đã giúp cô hoàn thành việc học.
Sau đó, Ân Tô Tô trở thành một diễn viên như cô mong muốn, nhưng vài năm sau khi gia nhập giới giải trí, cô vẫn không mấy nổi tiếng.
Trong một bữa tiệc tối tụ tập những người nổi tiếng. Ân Tô Tô bị mọi người phớt lờ, đang ngồi trong góc, cô nhìn thấy một người ngồi ở đầu bàn chính, mắt cụp xuống, đầu nghiêng, ngón tay kẹp điếu thuốc, môi nhếch lên một cách uể oải, lông mày và ánh mắt tràn ngập sự hứng thú và lạnh lùng của một người trên cao đang quan sát.
Trong bữa tiệc người người chạm ly, tầng lớp thượng lưu lần lượt đến nâng ly chúc mừng, anh thậm chí không cần ngước mắt lên, tay cầm điếu thuốc gõ lên bàn hai lần, đây cũng được xem như là vô cùng nể mặt.
Sau bữa tiệc đã là đêm khuya, Ân Tô Tô bước ra khỏi địa điểm trong cơn mưa phùn và tình cờ nhìn thấy một chiếc Rolls-Royce đậu bên đường. Cửa sổ ghế sau hạ xuống một nửa, khuôn mặt đẹp như tranh vẽ của người đàn ông bị bóng tối bao phủ, anh đẹp trai, lạnh lùng, đoan chính và cao quý.
Ân Tô Tô nghĩ đến tất cả những bất công mà cô đã phải gánh chịu trong nhiều năm qua, trong lòng cảm thấy khó chịu, rượu xộc thẳng vào đầu, cô bước tới chặn cửa kính ô tô đang nâng lên.
Cô lấy hết can đảm để hỏi: "Thưa ngài, tôi tên là Ân Tô Tô, có thể kết bạn được không?"
Người đàn ông nhẹ nhàng nói: "Phí Nghi Chu."
*
Sau đó, Ân Tô Tô trở thành nữ diễn viên chính xuất sắc nhất trẻ nhất trong lịch sử giải thưởng Kim Kê.
Tại lễ trao giải, một số nữ diễn viên kỳ cựu thì thầm nói rằng Ân Tô Tô trẻ như vậy đã có hậu đài lớn, sức mạnh của tư bản thật đáng xấu hổ.
Trên sân khấu, Ân Tô Tô phớt lờ mọi lời chỉ trích, nhận giải, quay người và mỉm cười bước ra khỏi sân khấu.
Trong đêm tiệc mừng, người nắm quyền Phí gia xuất hiện giữa trăng sao khiến toàn bộ khán giả chấn động, ban tổ chức và những người nổi tiếng đều vội vàng đến chào đón. Nhìn quanh Bắc Kinh, không có ai không biết Phí Nghi Chu trước nay chưa từng tham dự những dịp như vậy.
Ngay khi mọi người đang bối rối, sắc mặt Ân Tô Tô hơi cứng lại, cô lén xoa lưng rồi quay người, vươn tay lục túi đồ ăn tối của mình.
Người tổ chức vừa háo hức vừa hồi hộp nói: "Hoan nghênh Phí tiên sinh, chúng tôi sẽ lập tức gửi thiệp mời đến nhà ngài ngay. Xin mời ngài ngồi."
Người trợ lý mỉm cười nhẹ nhàng và xa cách: "Không cần. Tiên sinh vừa về nước, ngài ấy chỉ ghé qua đón vợ."
Vừa dứt lời, một giọng nói bất cẩn vang lên, gọi: "Tô Tô, về nhà thôi em." Phòng tiệc đột nhiên im lặng.
Bên kia, ngay khi Ân Tô Tô đeo chiếc nhẫn cưới vào ngón áp út, cô đã bị ôm eo trìu mến, vô tình ôm vào một lồng ngực lạnh lẽo.
Cô lặng lẽ thở ra, lòng bàn tay cũng lấm tấm những giọt mồ hôi.
Một bàn tay thon dài như ngọc nâng khuôn mặt xinh đẹp của cô lên.
Đôi mắt đen của Phí Nghi Chu hơi nheo lại, anh dành thời gian nhìn chằm chằm vào cô, "Em đang căng thẳng à?"
Ân Tô Tô lắc đầu khó khăn.
"Hôm nay em lại không nghe lời, không đeo nhẫn?"
"..." Trong lòng Ân Tô Tô trầm xuống.
Bên tai cô vang lên tiếng cười khẽ, sau đó là một nụ hôn mạnh mẽ nhưng nhẹ nhàng rơi xuống môi cô.
Phí Nghi Chu nhếch lên khóe miệng, nhỏ giọng nói: "Sợ cái gì. Đây không phải là nơi để trừng phạt em."
*
Khi lần đầu gặp Phí Nghi Chu, Ân Tô Tô chỉ nghĩ rằng anh lạnh lùng, trang nghiêm và không thể với tới được.
Mãi đến một ngày sau đám cưới, cô mới dọn dẹp phòng làm việc của anh và tìm thấy một chiếc hộp đựng hồ sơ màu đen.
Mở ra, bên trong đầy những bức thư.
Bề mặt phong bì là những họa tiết hoa nhỏ đa dạng mà cô yêu thích nhất,
Người nhận mỗi bức thư là: Tiên sinh tài trợ.
Người gửi mỗi bức thư là: Ân Tô Tô.
Ân Tô Tô: "...???"
#Sốc! Chồng tôi là đại gia, đã yêu thầm tôi nhiều năm#
#Tiểu nhân vững vàng bình thản#
#Sau khi lột bỏ lớp tuyết trên núi cao, hóa ra là một con poodle điên cuồng#
Văn án mới:
Ngành công nghiệp giải trí rực rỡ và hào nhoáng đến mức dường như có vinh quang vô tận.
Chỉ người trong ngành mới biết, có hàng triệu fan cũng không là gì, họ chỉ là đồ chơi vui nhộn trước mặt một gia tộc giàu có thực sự mà thôi.
Ân Tô Tô, một ngôi sao hạng 18, biết rất rõ sự thật này, sau vài năm hoạt động trong ngành, cô đã hành động ổn định và luôn ở trong giới hạn của chính mình, không bao giờ cố gắng đạt đến một tầm cao hơn.
Đột nhiên một ngày nọ, một kim chủ từ trên trời giáng xuống.
Làn gió đêm hè ở Florence nhẹ nhàng và ẩm ướt, người đàn ông đang ngồi ở ghế sau của chiếc Rolls-Royce, khuôn mặt tuấn tú bị bóng đêm bao phủ, dáng vẻ đoan trang, cao quý, khó có thể đạt tới.
Một bàn tay với những ngón tay như ngọc đưa cho cô một tấm danh thiếp, cuộc sống của cô từ đó bị đảo lộn.
Phí gia ở thủ đô cực kỳ nổi tiếng, người phát ngôn hiện tại là người tàn nhẫn và quyết đoán. Đây chính là Phí Nghi Chu mà Ân Tô Tô biết qua tin đồn.
Người con trưởng tâm tình ổn định, cho dù Thái Sơn trước mặt có sụp đổ, sắc mặt anh cũng không thay đổi, vẫn luôn điềm đạm bình tĩnh, nhàn nhã ngắm hoa rơi trong vườn. Đây là những gì Ân Tô Tô biết được về Phí Nghi Chu từ người quản gia Phí gia.
Nhưng không ngờ vào ngày cô bị gài bẫy và một vụ bê bối chấn động nổ ra.
Anh, người đang ở xa bên kia đại dương, đã gác lại công việc và bắt máy bay riêng trở về Bắc Kinh trong đêm, hoàn toàn bất chấp sấm sét trên trời, một sơ suất nhỏ cũng có thể giết chết một ai đó.
Lúc đó cô căng thẳng đến mức sắc mặt tái nhợt, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi, cô giả vờ bình tĩnh nói với anh lời đầu tiên: "Nếu anh khó nói thì em sẽ nói thẳng. Em đồng ý ly hôn."
Nhiều năm sau đó Ân Tô Tô nhớ lại, cô sẽ không bao giờ quên đôi mắt như sương mù của chồng cô sau khi nghe những lời của cô, trên lông mày anh thoáng chút tự giễu.
Anh lặp lại từng chữ: "Ly hôn?"
Ân Tô Tô xấu hổ không nói nên lời.
Anh lại nhẹ nhàng thở dài, tiến tới ôm cô vào lòng, cười khổ thì thầm vào tai cô: "Kể từ khi em đến Phí gia, anh đã cố gắng hết sức cho em mọi thứ em muốn, cho em những gì anh cho rằng tốt nhất."
"Nhưng anh vẫn thường xuyên cảm thấy mình nợ em một điều gì đó, sợ mình làm chưa đủ."
"Anh cho rằng bằng cách làm việc chăm chỉ và lên kế hoạch từng bước để cưới em, anh sẽ có thể xóa tan những lo lắng của em, khiến em yêu anh. Nhưng em vẫn có thể dứt ra dễ dàng."
"Tô Tô của anh, hãy nói cho anh biết, anh nên làm gì với em đây?"
*
① Một ông chủ siêu cấp có vẻ ngoài như một quý ông lịch thiệp nhưng trong lòng lại đen tối và chiếm hữu VS Một nữ minh tinh dịu dàng, quyến rũ, tỏa nắng và đáng yêu.
② Chênh lệch tuổi tác, 1V1, song xử, cưới trước yêu sau.
③ Ngọt ngào ôm em.
Tag: Hào môn thế gia, giới giải trí, tinh hoa trong ngành, ngọt văn.
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Ân Tô Tô, Phí Nghi Chu ┃ Vai phụ: Quân hóng hớt ┃ Vai khác: Nhược Thủy Thiên Lưu.
Tóm tắt một câu: Đại lão kiêu ngạo cố chấp nhất quyết chống lưng cho tôi.
Mục đích: Tình yêu là tín ngưỡng vĩnh hằng.
3.6
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Ngược luyến, Đô thị tình duyên, 1v1, Chữa lành, Chức nghiệp tinh anh
Ngày phát hiện vị hôn phu Thiệu Xuyên ngoại tình, Tư Cẩn đã cởi bỏ chiếc áo cuối cùng trước mặt Lục Phóng Tranh.
“Chúa của anh luôn đưa em đến bên anh vào lúc em thảm hại nhất.”
Anh và cô cùng chia sẻ một điếu thuốc, trong đêm dài, mỗi người tận hưởng khoảnh khắc trống rỗng của mình, “Anh đối với em là gì?”.
Là Adam đã cùng cô ăn trái cấm, đi qua hành lang lâu đài trong đêm khuya, cô không muốn anh xuất hiện dưới ánh sáng.
“Lover.” Đó là câu trả lời thích hợp nhất.
Từ đó trở đi, giám đốc Lục Phóng Tranh của tập đoàn Hillsborough băng qua Đại Tây Dương, vượt qua sự chênh lệch múi giờ 8 tiếng qua lại giữa Trung Quốc và Anh để gặp người tình bí mật của mình.
Tư Cẩn lại một lần nữa chạy trốn khỏi lâu đài của anh ở Anh, còn anh đuổi theo đến văn phòng của cô.
Giám đốc lạnh lùng kiềm chế trong mắt người ngoài, khi không có ai đã tháo cà vạt của mình để nhét vào đôi môi đỏ mọng của cô.
“Em chỉ làm những việc em cho là thú vị với anh, Lục Phóng Tranh.” Cô quyến rũ như một bông hồng Anh tháng Năm, quấn đuôi chiếc cà vạt quanh cổ tay để lau mồ hôi cho anh, “Có những việc không thể ép buộc được.”
Ngay cả khi vô tình, cô vẫn say đắm lòng người, “Nếu anh càng muốn ép buộc thì sao?”
Bông hoa lạnh lùng x Quý ông Anh quốc (gốc Hoa)
Ngày phát hiện vị hôn phu Thiệu Xuyên ngoại tình, Tư Cẩn đã cởi bỏ chiếc áo cuối cùng trước mặt Lục Phóng Tranh.
“Chúa của anh luôn đưa em đến bên anh vào lúc em thảm hại nhất.”
Anh và cô cùng chia sẻ một điếu thuốc, trong đêm dài, mỗi người tận hưởng khoảnh khắc trống rỗng của mình, “Anh đối với em là gì?”.
Là Adam đã cùng cô ăn trái cấm, đi qua hành lang lâu đài trong đêm khuya, cô không muốn anh xuất hiện dưới ánh sáng.
“Lover.” Đó là câu trả lời thích hợp nhất.
Từ đó trở đi, giám đốc Lục Phóng Tranh của tập đoàn Hillsborough băng qua Đại Tây Dương, vượt qua sự chênh lệch múi giờ 8 tiếng qua lại giữa Trung Quốc và Anh để gặp người tình bí mật của mình.
Tư Cẩn lại một lần nữa chạy trốn khỏi lâu đài của anh ở Anh, còn anh đuổi theo đến văn phòng của cô.
Giám đốc lạnh lùng kiềm chế trong mắt người ngoài, khi không có ai đã tháo cà vạt của mình để nhét vào đôi môi đỏ mọng của cô.
“Em chỉ làm những việc em cho là thú vị với anh, Lục Phóng Tranh.” Cô quyến rũ như một bông hồng Anh tháng Năm, quấn đuôi chiếc cà vạt quanh cổ tay để lau mồ hôi cho anh, “Có những việc không thể ép buộc được.”
Ngay cả khi vô tình, cô vẫn say đắm lòng người, “Nếu anh càng muốn ép buộc thì sao?”
Bông hoa lạnh lùng x Quý ông Anh quốc (gốc Hoa)
5
Tên khác: QUÝ CÔ HOẠT NGÔN
- ----
Tôi lớn lên trong một con hẻm
Ngồi trong vòng tay người
Tôi ấp ủ giấc mơ về một nữ hiệp
Lạc vào chốn giang hồ tĩnh lặng của người.
–
“Người đời chỉ trích em, phỉ báng em, bài xích em, xem em là kẻ khác người. Nhưng em vẫn luôn là em, xin em hãy sống theo cách mà em muốn, em không cần phải thay đổi vì ai cả. Anh mãi mãi tin tưởng em, bảo vệ em, chiến đấu cùng em. Anh yêu em.” — Will
*
Lưu manh ngõ hẻm & Phần tử trí thức
Nữ Po18 x Nam Tấn Giang
Gỡ mìn (nhất định phải gỡ mìn):
– Cả hai đều mất zin
– Nam chính từng ly hôn
– Nội dung không phù hợp với độc giả dưới 18 tuổi
Tóm tắt bằng một câu: Tạm biệt thành kiến!
Dàn ý: Cùng nhau xây dựng một cuộc sống tốt đẹp.
- ----
Tôi lớn lên trong một con hẻm
Ngồi trong vòng tay người
Tôi ấp ủ giấc mơ về một nữ hiệp
Lạc vào chốn giang hồ tĩnh lặng của người.
–
“Người đời chỉ trích em, phỉ báng em, bài xích em, xem em là kẻ khác người. Nhưng em vẫn luôn là em, xin em hãy sống theo cách mà em muốn, em không cần phải thay đổi vì ai cả. Anh mãi mãi tin tưởng em, bảo vệ em, chiến đấu cùng em. Anh yêu em.” — Will
*
Lưu manh ngõ hẻm & Phần tử trí thức
Nữ Po18 x Nam Tấn Giang
Gỡ mìn (nhất định phải gỡ mìn):
– Cả hai đều mất zin
– Nam chính từng ly hôn
– Nội dung không phù hợp với độc giả dưới 18 tuổi
Tóm tắt bằng một câu: Tạm biệt thành kiến!
Dàn ý: Cùng nhau xây dựng một cuộc sống tốt đẹp.
2.5
Nghe đồn rằng những tay đua xe không ai là người tốt, đặc biệt là Lộ Tinh Lâm, người có khuôn mặt điển trai nhưng lại là một tai họa, sống phóng túng, đào hoa và thay bạn gái như thay áo.
Dư Lạc nghe người ta nói về anh như vậy, bỗng nhiên nhớ lại nhiều năm trước...
Khi cô cùng Lộ Tinh Lâm yêu đương, anh thật sự rất chiều chuộng cô, cho cô mọi thứ mà cô muốn.
Thậm chí anh còn sớm lấy sổ hộ khẩu ra, nói rằng ngay khi cô vừa qua sinh nhật, hai người liền đi đăng ký kết hôn.
Nhưng cuối cùng cô lại bỏ rơi Lộ Tinh Lâm.
Cho nên cũng không ngạc nhiên khi bây giờ anh tỏ ra lạnh lùng với cô, như thể đã hoàn toàn quên cô.
Dư Lạc nghe người ta nói về anh như vậy, bỗng nhiên nhớ lại nhiều năm trước...
Khi cô cùng Lộ Tinh Lâm yêu đương, anh thật sự rất chiều chuộng cô, cho cô mọi thứ mà cô muốn.
Thậm chí anh còn sớm lấy sổ hộ khẩu ra, nói rằng ngay khi cô vừa qua sinh nhật, hai người liền đi đăng ký kết hôn.
Nhưng cuối cùng cô lại bỏ rơi Lộ Tinh Lâm.
Cho nên cũng không ngạc nhiên khi bây giờ anh tỏ ra lạnh lùng với cô, như thể đã hoàn toàn quên cô.
4.5
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Huyền huyễn, Thanh mai trúc mã, Thị giác nữ chủ, Ngụy huynh muội
Bà Khương đã kết hôn 5 năm mà vẫn không thể sinh con, ông Cận thay bạn bè ở quê chăm sóc con trai trong thời gian người này đi vắng, nhưng không ngờ người bạn này qua đời ngoài ý muốn, cậu bé trở thành cô nhi, hai vợ chồng Cận Cường cảm thấy thương xót cậu bé này nên đã nhân nuôi cậu bé và đổi tên thành Cận Triêu.
Ba năm sau, bà Khương mang thai và sinh hạ một cô con gái đặt tên là Cận Mộ, áp lực cuộc sống cực lớn khiến mâu thuẫn giữa hai vợ chồng nhà họ Cận càng ngày càng trở nên sâu sắc.
Năm Cận Mộ lên 9 tuổi, ba mẹ cô thỏa thuận ly hôn, cô theo mẹ sống ở phía nam, còn Cận Triêu theo Cận Cường đi đến một thành phố nhỏ ở phía bắc, từ đó về sau nam bắc cách biệt, cả đời không qua lại với nhau.
Cho đến năm Mộ Mộ 18 tuổi, bà Khương phải ra nước ngoài để làm thủ tục định cư với người chồng thứ hai, bà ấy tạm thời đưa Mộ Mộ đến nhà Cận Cường nhờ ông ấy chăm sóc và coi chừng cô, và cũng từ đây Mộ Mộ đã gặp lại người anh trai 9 năm không gặp của mình...
Bà Khương đã kết hôn 5 năm mà vẫn không thể sinh con, ông Cận thay bạn bè ở quê chăm sóc con trai trong thời gian người này đi vắng, nhưng không ngờ người bạn này qua đời ngoài ý muốn, cậu bé trở thành cô nhi, hai vợ chồng Cận Cường cảm thấy thương xót cậu bé này nên đã nhân nuôi cậu bé và đổi tên thành Cận Triêu.
Ba năm sau, bà Khương mang thai và sinh hạ một cô con gái đặt tên là Cận Mộ, áp lực cuộc sống cực lớn khiến mâu thuẫn giữa hai vợ chồng nhà họ Cận càng ngày càng trở nên sâu sắc.
Năm Cận Mộ lên 9 tuổi, ba mẹ cô thỏa thuận ly hôn, cô theo mẹ sống ở phía nam, còn Cận Triêu theo Cận Cường đi đến một thành phố nhỏ ở phía bắc, từ đó về sau nam bắc cách biệt, cả đời không qua lại với nhau.
Cho đến năm Mộ Mộ 18 tuổi, bà Khương phải ra nước ngoài để làm thủ tục định cư với người chồng thứ hai, bà ấy tạm thời đưa Mộ Mộ đến nhà Cận Cường nhờ ông ấy chăm sóc và coi chừng cô, và cũng từ đây Mộ Mộ đã gặp lại người anh trai 9 năm không gặp của mình...