Đô Thị
1065 Truyện
Sắp xếp theo
3.5
1.
A Cửu được anh học khóa trên tỏ tình, đến tối về nhà cô ăn thêm tận một chén cơm nữa.
Tống Việt lạnh lùng liếc cô một cái: “Cậu vui như vậy à?”
A Cửu phấn khích gắp thêm hai miếng thịt vào chén của anh, lúc nhìn anh mặt mày cũng đượm sự vui vẻ: “Ừ ừ, mình vui lắm luôn!”
Bởi vì hôm nay cô mới nhận ra là mình thích Tống Việt.
2.
Móc khóa trên cặp của Tống Việt là hình mặt trăng màu hồng phấn, bìa sách cũng là màu hồng phấn, ngay cả dây buộc tóc trên cổ tay cũng là màu hồng phấn.
Sau đó anh mua một chiếc xe mới.
Bạn anh: “Xe mới của cậu màu gì đấy?”
Tống Việt: “Hồng phấn.”
Bạn anh: “…” Má ơ ghê thiệt chứ!
3.
Lúc học cấp 2, A Cửu và Tống Việt bị phân chia lớp, Tống Việt nói: “Không được hẹn hò.”
Lúc học cấp 3, A Cửu và Tống Việt bị phân chia lớp tiếp, Tống Việt vẫn nói: “Không được hẹn hò.”
Sau này khi A Cửu và Tống Việt hò hẹn với nhau, A Cửu lo sợ bất an hỏi anh: “Chẳng phải anh bảo không được hẹn hò yêu nhau à?”
Tống Việt sờ đầu cô, không bận tâm đáp: “Không được hò hẹn yêu nhau với người khác, nhưng anh có phải người khác đâu.”
“…”
A Cửu được anh học khóa trên tỏ tình, đến tối về nhà cô ăn thêm tận một chén cơm nữa.
Tống Việt lạnh lùng liếc cô một cái: “Cậu vui như vậy à?”
A Cửu phấn khích gắp thêm hai miếng thịt vào chén của anh, lúc nhìn anh mặt mày cũng đượm sự vui vẻ: “Ừ ừ, mình vui lắm luôn!”
Bởi vì hôm nay cô mới nhận ra là mình thích Tống Việt.
2.
Móc khóa trên cặp của Tống Việt là hình mặt trăng màu hồng phấn, bìa sách cũng là màu hồng phấn, ngay cả dây buộc tóc trên cổ tay cũng là màu hồng phấn.
Sau đó anh mua một chiếc xe mới.
Bạn anh: “Xe mới của cậu màu gì đấy?”
Tống Việt: “Hồng phấn.”
Bạn anh: “…” Má ơ ghê thiệt chứ!
3.
Lúc học cấp 2, A Cửu và Tống Việt bị phân chia lớp, Tống Việt nói: “Không được hẹn hò.”
Lúc học cấp 3, A Cửu và Tống Việt bị phân chia lớp tiếp, Tống Việt vẫn nói: “Không được hẹn hò.”
Sau này khi A Cửu và Tống Việt hò hẹn với nhau, A Cửu lo sợ bất an hỏi anh: “Chẳng phải anh bảo không được hẹn hò yêu nhau à?”
Tống Việt sờ đầu cô, không bận tâm đáp: “Không được hò hẹn yêu nhau với người khác, nhưng anh có phải người khác đâu.”
“…”
3.6
Bạch Minh Châu là một cô gái trẻ xinh đẹp và thông minh, được người khác ngưỡng mộ. Tuy nhiên, cuộc đời cô bị đảo lộn khi cô phát hiện mình đã xuyên vào cuốn tiểu thuyết mà đường muội của mình viết, trở thành một nữ phụ với cuộc sống đầy bi kịch.
Câu chuyện bắt đầu khi Bạch Minh Châu vì muốn thoát khỏi sự sắp đặt của cha mẹ mình mà quyết định gả cho Chu Lâm, một thanh niên lưu manh trong thôn. Dù Chu Lâm yêu cô và luôn cố gắng đáp ứng mọi yêu cầu của cô, nhưng cuộc sống hôn nhân của họ lại không hạnh phúc. Sau một đêm động phòng, Bạch Minh Châu mang thai, nhưng vì không muốn giữ lại đứa trẻ, cô quyết định phá thai. Trong lúc hai người tranh cãi, Bạch Minh Châu vô tình sảy thai, khiến Chu Lâm mất hết hy vọng vào cô.
Cốt truyện không dừng lại ở đó. Vì sự sắp đặt của đường muội, Bạch Minh Châu sau này bị vô sinh và ly hôn với Chu Lâm. Trong khi Chu Lâm trở thành nhà giàu số một cả nước sau nhiều năm lập nghiệp, Bạch Minh Châu lại rơi vào cảnh bi đát, không thể kéo lại được trái tim của bất kỳ ai.
Cuộc sống của Bạch Minh Châu là một chuỗi bi kịch và thất vọng, từ việc bị gia đình ruồng bỏ cho đến tình yêu không thành. Tuy nhiên, cô không ngừng cố gắng vượt qua số phận, tìm kiếm hạnh phúc và ý nghĩa thực sự của cuộc sống...
Câu chuyện bắt đầu khi Bạch Minh Châu vì muốn thoát khỏi sự sắp đặt của cha mẹ mình mà quyết định gả cho Chu Lâm, một thanh niên lưu manh trong thôn. Dù Chu Lâm yêu cô và luôn cố gắng đáp ứng mọi yêu cầu của cô, nhưng cuộc sống hôn nhân của họ lại không hạnh phúc. Sau một đêm động phòng, Bạch Minh Châu mang thai, nhưng vì không muốn giữ lại đứa trẻ, cô quyết định phá thai. Trong lúc hai người tranh cãi, Bạch Minh Châu vô tình sảy thai, khiến Chu Lâm mất hết hy vọng vào cô.
Cốt truyện không dừng lại ở đó. Vì sự sắp đặt của đường muội, Bạch Minh Châu sau này bị vô sinh và ly hôn với Chu Lâm. Trong khi Chu Lâm trở thành nhà giàu số một cả nước sau nhiều năm lập nghiệp, Bạch Minh Châu lại rơi vào cảnh bi đát, không thể kéo lại được trái tim của bất kỳ ai.
Cuộc sống của Bạch Minh Châu là một chuỗi bi kịch và thất vọng, từ việc bị gia đình ruồng bỏ cho đến tình yêu không thành. Tuy nhiên, cô không ngừng cố gắng vượt qua số phận, tìm kiếm hạnh phúc và ý nghĩa thực sự của cuộc sống...
4.2
Tác giả: Bọ Hoa
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, H văn, Ngọt sủng, Vườn trường, SP, Đô thị tình duyên, Cận thủy lâu đài, Duyên trời tác hợp, 1v1.
Số chương: 43 chương
Nhân vật chính: Chu Quyền, Phong Nhã Tụng.
Editor: tieucute (Hạ Cẩm Vân)
Văn án:
Đối mặt với xấu hổ, linh hồn phát ra một tia sáng yếu ớt.
Một câu chuyện về dạy dỗ SP. (1)
Cuộc đời là những vũ điệu nhẹ nhàng và điên cuồng. Người đã dạy tôi những bước nhảy đầu tiên, tôi sẽ đợi người ấy, để người ấy cùng tôi đi đến cuối.
Từ thi đại học đến thi cao học.
Có một phần là thật, nhưng hãy coi đây là một câu chuyện.
Nói một cách thích hợp hơn, đây là một câu chuyện về SP và DDLG (2).
Chú thích:
(1) SP là viết tắt của từ Spank (Đánh đòn), đây là một hình thức trong SM. Khi quan hệ nhiều người sẽ tét vào mông bạn tình, điều này có thể khiến đôi bên đều cảm thấy hưng phấn.
(2) DDLG là viết tắt của từ Daddy dom little girl. Tự hiểu nha quý zị =)))
Warning:
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, H văn, Ngọt sủng, Vườn trường, SP, Đô thị tình duyên, Cận thủy lâu đài, Duyên trời tác hợp, 1v1.
Số chương: 43 chương
Nhân vật chính: Chu Quyền, Phong Nhã Tụng.
Editor: tieucute (Hạ Cẩm Vân)
Văn án:
Đối mặt với xấu hổ, linh hồn phát ra một tia sáng yếu ớt.
Một câu chuyện về dạy dỗ SP. (1)
Cuộc đời là những vũ điệu nhẹ nhàng và điên cuồng. Người đã dạy tôi những bước nhảy đầu tiên, tôi sẽ đợi người ấy, để người ấy cùng tôi đi đến cuối.
Từ thi đại học đến thi cao học.
Có một phần là thật, nhưng hãy coi đây là một câu chuyện.
Nói một cách thích hợp hơn, đây là một câu chuyện về SP và DDLG (2).
Chú thích:
(1) SP là viết tắt của từ Spank (Đánh đòn), đây là một hình thức trong SM. Khi quan hệ nhiều người sẽ tét vào mông bạn tình, điều này có thể khiến đôi bên đều cảm thấy hưng phấn.
(2) DDLG là viết tắt của từ Daddy dom little girl. Tự hiểu nha quý zị =)))
Warning:
- Truyện có yếu tố SP nhẹ, nên tìm hiểu trước khi đọc.
- Nam là một người đàn ông trưởng thành, lõi đời, từng trải, ngày nào cũng tắm rửa thơm tho, vui lòng không hỏi nam sạch hay không.
4.3
Trần Hương vốn dĩ chỉ tới đây thăm em trai, tiện thể giặt giũ quần áo và quét dọn nhà cửa, nhưng cô không nghĩ rằng mình sẽ đi nhầm phòng tắm, càng không nghĩ tới việc mình sẽ gặp được huấn luyện viên của em trai trong căn phòng tắm ấy.
Cô sợ hãi đến phát khóc, nhưng ngay sau đó lại nghe giọng nói khàn đục của người đàn ông: “Bỏ tay ra”.
“Tôi muốn xem v*.”
Đây là câu chuyện của chàng huấn luyện viên thô lỗ và cô gái nông thôn mềm mại.
Cô sợ hãi đến phát khóc, nhưng ngay sau đó lại nghe giọng nói khàn đục của người đàn ông: “Bỏ tay ra”.
“Tôi muốn xem v*.”
Đây là câu chuyện của chàng huấn luyện viên thô lỗ và cô gái nông thôn mềm mại.
3.6
Ánh mắt đầu tiên Lý Cẩn Du nhìn thấy thầy giáo dạy Ngữ văn mới tới này đã biết anh hợp khẩu vị của mình.
Khi Sở Bỉnh Văn giảng bài bộ dạng khí thế hăng hái cực kỳ ngon miệng, khiến cô không nhịn được muốn dụ dỗ anh.
Cô nhẹ nhàng uốn éo cơ thể, lập kế hoạch quyến rũ thầy giáo như vậy khiến cô hưng phấn kinh khủng, quần lót đã sớm thấm ướt.
Ánh mắt đầu tiên Sở Bỉnh Văn nhìn thấy bạn học Lý Cẩn Du cũng lập tức biết nhìn qua cô cũng không đơn giản như vậy.
Ánh mắt cô nhìn mình, giống như dã thú nhìn thấy con mồi.
Nhưng thật không khéo, Sở Bỉnh Văn là một gã thợ săn chính hiệu, am hiểu nhất là lạt mềm buộc chặt.
Nói ngắn gọn chính là chuyện xưa bạn học Lý Cẩn Du nghịch lửa không thành bị “làm” ngược lại...
Khi Sở Bỉnh Văn giảng bài bộ dạng khí thế hăng hái cực kỳ ngon miệng, khiến cô không nhịn được muốn dụ dỗ anh.
Cô nhẹ nhàng uốn éo cơ thể, lập kế hoạch quyến rũ thầy giáo như vậy khiến cô hưng phấn kinh khủng, quần lót đã sớm thấm ướt.
Ánh mắt đầu tiên Sở Bỉnh Văn nhìn thấy bạn học Lý Cẩn Du cũng lập tức biết nhìn qua cô cũng không đơn giản như vậy.
Ánh mắt cô nhìn mình, giống như dã thú nhìn thấy con mồi.
Nhưng thật không khéo, Sở Bỉnh Văn là một gã thợ săn chính hiệu, am hiểu nhất là lạt mềm buộc chặt.
Nói ngắn gọn chính là chuyện xưa bạn học Lý Cẩn Du nghịch lửa không thành bị “làm” ngược lại...
4.5
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Hài hước, 1v1.
CP: Cựu đầu gấu nóng tính đã cải tà quy chính thành học sinh giỏi Phật hệ công Lộ Chấp x Vua mạnh miệng với sức chiến đấu kém hơn năm người yêu tinh nhỏ Phương Nghiên Duy.
Tóm tắt:
Sau khi chuyển trường, Phương Nghiên Duy chuyển đến sống tại nhà của Lộ Chấp.
Các bậc phụ huynh hy vọng rằng học sinh giỏi Lộ Chấp có thể cứu vớt điểm số trệt dưới mương của Phương Nghiên Duy.
Lộ Chấp đẹp trai nhưng lại khô khan nghiêm túc, hắn chỉ quan tâm đến việc học, còn rất hà khắc là đằng khác.
Từ rung động đến đau tim chỉ cần một giây ngắn ngủi.
Vì vậy, khi Lộ Chấp dạy kèm cho Phương Nghiên Duy, cậu bắt đầu thử thách sự kiên nhẫn của Lộ Chấp:
"Cậu đã chơi game bao giờ chưa? Biết dùng điện thoại thông minh không vậy?"
"Cậu đã từng trốn học chưa? Tôi trèo tường cúp học siêu đỉnh luôn."
"Biết đánh nhau không? Gà quá."
Sau đó...
Cậu nắm cổ áo Lộ Chấp, hỏi: "Học sinh giỏi, cậu đã từng yêu ai chưa? Có hôn bao giờ chưa? Thế là không được rồi, cuộc sống cấp ba của cậu nhạt nhẽo quá."
Lộ Chấp để mặc cậu khiêu khích, không hề bị lay động mà chỉ ra lỗi sai trong bài tập của cậu, yêu cầu sửa lại, dáng vẻ đúng chuẩn mọt sách học sinh giỏi.
Có một ngày, cả hai cùng ra ngoài thì bị chặn đường, Phương Nghiên Duy đẩy Lộ Chấp ra: "Không liên quan đến cậu ấy, nhắm vào tôi này."
Lộ Chấp bị đẩy ra thì bình thản xắn tay áo, một mình đánh gục năm người.
Phương Nghiên Duy run rẩy sợ hãi, từ đó không dám khiêu khích hắn nữa, ngày càng tránh xa Lộ Chấp
Một ngày nọ, cậu bị Lộ Chấp kéo lại hôn một cái.
Lộ Chấp: "Cậu nói đúng, cuộc sống của tôi có phần nhạt nhẽo thật. Cậu đến yêu đương với tôi đi, thêm chút gia vị cho cuộc sống."
Phương Nghiên Duy:...?
Ban đầu, Phương Nghiên Duy cực kỳ bực bội vì bị Lộ Chấp bắt bẻ sai lầm.
Cậu đi khắp nơi rêu rao: "Trường mình có 99 nội quy, trừ chuyện yêu sớm ra thì tôi không tin cậu ấy không phạm một lỗi nào."
Sau đó, Lộ Chấp mạnh mẽ bịt miệng cậu, không cho cậu nói nữa: "Cậu muốn tôi hư hỏng đến vậy à, thế để tôi phạm một lỗi yêu sớm thử xem."
CP: Cựu đầu gấu nóng tính đã cải tà quy chính thành học sinh giỏi Phật hệ công Lộ Chấp x Vua mạnh miệng với sức chiến đấu kém hơn năm người yêu tinh nhỏ Phương Nghiên Duy.
Tóm tắt:
Sau khi chuyển trường, Phương Nghiên Duy chuyển đến sống tại nhà của Lộ Chấp.
Các bậc phụ huynh hy vọng rằng học sinh giỏi Lộ Chấp có thể cứu vớt điểm số trệt dưới mương của Phương Nghiên Duy.
Lộ Chấp đẹp trai nhưng lại khô khan nghiêm túc, hắn chỉ quan tâm đến việc học, còn rất hà khắc là đằng khác.
Từ rung động đến đau tim chỉ cần một giây ngắn ngủi.
Vì vậy, khi Lộ Chấp dạy kèm cho Phương Nghiên Duy, cậu bắt đầu thử thách sự kiên nhẫn của Lộ Chấp:
"Cậu đã chơi game bao giờ chưa? Biết dùng điện thoại thông minh không vậy?"
"Cậu đã từng trốn học chưa? Tôi trèo tường cúp học siêu đỉnh luôn."
"Biết đánh nhau không? Gà quá."
Sau đó...
Cậu nắm cổ áo Lộ Chấp, hỏi: "Học sinh giỏi, cậu đã từng yêu ai chưa? Có hôn bao giờ chưa? Thế là không được rồi, cuộc sống cấp ba của cậu nhạt nhẽo quá."
Lộ Chấp để mặc cậu khiêu khích, không hề bị lay động mà chỉ ra lỗi sai trong bài tập của cậu, yêu cầu sửa lại, dáng vẻ đúng chuẩn mọt sách học sinh giỏi.
Có một ngày, cả hai cùng ra ngoài thì bị chặn đường, Phương Nghiên Duy đẩy Lộ Chấp ra: "Không liên quan đến cậu ấy, nhắm vào tôi này."
Lộ Chấp bị đẩy ra thì bình thản xắn tay áo, một mình đánh gục năm người.
Phương Nghiên Duy run rẩy sợ hãi, từ đó không dám khiêu khích hắn nữa, ngày càng tránh xa Lộ Chấp
Một ngày nọ, cậu bị Lộ Chấp kéo lại hôn một cái.
Lộ Chấp: "Cậu nói đúng, cuộc sống của tôi có phần nhạt nhẽo thật. Cậu đến yêu đương với tôi đi, thêm chút gia vị cho cuộc sống."
Phương Nghiên Duy:...?
Ban đầu, Phương Nghiên Duy cực kỳ bực bội vì bị Lộ Chấp bắt bẻ sai lầm.
Cậu đi khắp nơi rêu rao: "Trường mình có 99 nội quy, trừ chuyện yêu sớm ra thì tôi không tin cậu ấy không phạm một lỗi nào."
Sau đó, Lộ Chấp mạnh mẽ bịt miệng cậu, không cho cậu nói nữa: "Cậu muốn tôi hư hỏng đến vậy à, thế để tôi phạm một lỗi yêu sớm thử xem."
3.6
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Ngược luyến, Đô thị tình duyên, 1v1, Chữa lành, Chức nghiệp tinh anh
Ngày phát hiện vị hôn phu Thiệu Xuyên ngoại tình, Tư Cẩn đã cởi bỏ chiếc áo cuối cùng trước mặt Lục Phóng Tranh.
“Chúa của anh luôn đưa em đến bên anh vào lúc em thảm hại nhất.”
Anh và cô cùng chia sẻ một điếu thuốc, trong đêm dài, mỗi người tận hưởng khoảnh khắc trống rỗng của mình, “Anh đối với em là gì?”.
Là Adam đã cùng cô ăn trái cấm, đi qua hành lang lâu đài trong đêm khuya, cô không muốn anh xuất hiện dưới ánh sáng.
“Lover.” Đó là câu trả lời thích hợp nhất.
Từ đó trở đi, giám đốc Lục Phóng Tranh của tập đoàn Hillsborough băng qua Đại Tây Dương, vượt qua sự chênh lệch múi giờ 8 tiếng qua lại giữa Trung Quốc và Anh để gặp người tình bí mật của mình.
Tư Cẩn lại một lần nữa chạy trốn khỏi lâu đài của anh ở Anh, còn anh đuổi theo đến văn phòng của cô.
Giám đốc lạnh lùng kiềm chế trong mắt người ngoài, khi không có ai đã tháo cà vạt của mình để nhét vào đôi môi đỏ mọng của cô.
“Em chỉ làm những việc em cho là thú vị với anh, Lục Phóng Tranh.” Cô quyến rũ như một bông hồng Anh tháng Năm, quấn đuôi chiếc cà vạt quanh cổ tay để lau mồ hôi cho anh, “Có những việc không thể ép buộc được.”
Ngay cả khi vô tình, cô vẫn say đắm lòng người, “Nếu anh càng muốn ép buộc thì sao?”
Bông hoa lạnh lùng x Quý ông Anh quốc (gốc Hoa)
Ngày phát hiện vị hôn phu Thiệu Xuyên ngoại tình, Tư Cẩn đã cởi bỏ chiếc áo cuối cùng trước mặt Lục Phóng Tranh.
“Chúa của anh luôn đưa em đến bên anh vào lúc em thảm hại nhất.”
Anh và cô cùng chia sẻ một điếu thuốc, trong đêm dài, mỗi người tận hưởng khoảnh khắc trống rỗng của mình, “Anh đối với em là gì?”.
Là Adam đã cùng cô ăn trái cấm, đi qua hành lang lâu đài trong đêm khuya, cô không muốn anh xuất hiện dưới ánh sáng.
“Lover.” Đó là câu trả lời thích hợp nhất.
Từ đó trở đi, giám đốc Lục Phóng Tranh của tập đoàn Hillsborough băng qua Đại Tây Dương, vượt qua sự chênh lệch múi giờ 8 tiếng qua lại giữa Trung Quốc và Anh để gặp người tình bí mật của mình.
Tư Cẩn lại một lần nữa chạy trốn khỏi lâu đài của anh ở Anh, còn anh đuổi theo đến văn phòng của cô.
Giám đốc lạnh lùng kiềm chế trong mắt người ngoài, khi không có ai đã tháo cà vạt của mình để nhét vào đôi môi đỏ mọng của cô.
“Em chỉ làm những việc em cho là thú vị với anh, Lục Phóng Tranh.” Cô quyến rũ như một bông hồng Anh tháng Năm, quấn đuôi chiếc cà vạt quanh cổ tay để lau mồ hôi cho anh, “Có những việc không thể ép buộc được.”
Ngay cả khi vô tình, cô vẫn say đắm lòng người, “Nếu anh càng muốn ép buộc thì sao?”
Bông hoa lạnh lùng x Quý ông Anh quốc (gốc Hoa)
4.7
Hạ Tuyên hơn ba mươi tuổi, vào tù hai năm, quãng đời còn lại đưa mắt vọng đến cuối, tiêu sái lại tự tại. Hắn luôn cho rằng bản thân sẽ không để tâm điều gì, mãi đến khi gặp gỡ cậu thiếu niên tuấn tú sống phía đối diện.
Thời trẻ, Hạ Tuyên luôn là thích gì làm đó, thêm tuổi rồi cũng chẳng tiết chế bao nhiêu, cũng như chuyện hắn thích Hướng Biên Đình vậy.
Hạ Tuyên – Thợ xăm mình, vừa soái vừa dục, lai Trung Nga
x
Hướng Biên Đình – Lịch sự dịu dàng quý công tử
Chú ý:
Niên thượng, công hơn thụ 14 tuổi
Là nhân vật phụ từng xuất hiện trong bộ ‘Đồng Học Hôn Ước’ cùng tác giả.
Một câu tóm tắt: Vừa gặp đã yêu
Ý chính: Yêu những gì ta yêu, theo đuổi những gì ta muốn.
Thời trẻ, Hạ Tuyên luôn là thích gì làm đó, thêm tuổi rồi cũng chẳng tiết chế bao nhiêu, cũng như chuyện hắn thích Hướng Biên Đình vậy.
Hạ Tuyên – Thợ xăm mình, vừa soái vừa dục, lai Trung Nga
x
Hướng Biên Đình – Lịch sự dịu dàng quý công tử
Chú ý:
Niên thượng, công hơn thụ 14 tuổi
Là nhân vật phụ từng xuất hiện trong bộ ‘Đồng Học Hôn Ước’ cùng tác giả.
Một câu tóm tắt: Vừa gặp đã yêu
Ý chính: Yêu những gì ta yêu, theo đuổi những gì ta muốn.
4.5
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Huyền huyễn, Thanh mai trúc mã, Thị giác nữ chủ, Ngụy huynh muội
Bà Khương đã kết hôn 5 năm mà vẫn không thể sinh con, ông Cận thay bạn bè ở quê chăm sóc con trai trong thời gian người này đi vắng, nhưng không ngờ người bạn này qua đời ngoài ý muốn, cậu bé trở thành cô nhi, hai vợ chồng Cận Cường cảm thấy thương xót cậu bé này nên đã nhân nuôi cậu bé và đổi tên thành Cận Triêu.
Ba năm sau, bà Khương mang thai và sinh hạ một cô con gái đặt tên là Cận Mộ, áp lực cuộc sống cực lớn khiến mâu thuẫn giữa hai vợ chồng nhà họ Cận càng ngày càng trở nên sâu sắc.
Năm Cận Mộ lên 9 tuổi, ba mẹ cô thỏa thuận ly hôn, cô theo mẹ sống ở phía nam, còn Cận Triêu theo Cận Cường đi đến một thành phố nhỏ ở phía bắc, từ đó về sau nam bắc cách biệt, cả đời không qua lại với nhau.
Cho đến năm Mộ Mộ 18 tuổi, bà Khương phải ra nước ngoài để làm thủ tục định cư với người chồng thứ hai, bà ấy tạm thời đưa Mộ Mộ đến nhà Cận Cường nhờ ông ấy chăm sóc và coi chừng cô, và cũng từ đây Mộ Mộ đã gặp lại người anh trai 9 năm không gặp của mình...
Bà Khương đã kết hôn 5 năm mà vẫn không thể sinh con, ông Cận thay bạn bè ở quê chăm sóc con trai trong thời gian người này đi vắng, nhưng không ngờ người bạn này qua đời ngoài ý muốn, cậu bé trở thành cô nhi, hai vợ chồng Cận Cường cảm thấy thương xót cậu bé này nên đã nhân nuôi cậu bé và đổi tên thành Cận Triêu.
Ba năm sau, bà Khương mang thai và sinh hạ một cô con gái đặt tên là Cận Mộ, áp lực cuộc sống cực lớn khiến mâu thuẫn giữa hai vợ chồng nhà họ Cận càng ngày càng trở nên sâu sắc.
Năm Cận Mộ lên 9 tuổi, ba mẹ cô thỏa thuận ly hôn, cô theo mẹ sống ở phía nam, còn Cận Triêu theo Cận Cường đi đến một thành phố nhỏ ở phía bắc, từ đó về sau nam bắc cách biệt, cả đời không qua lại với nhau.
Cho đến năm Mộ Mộ 18 tuổi, bà Khương phải ra nước ngoài để làm thủ tục định cư với người chồng thứ hai, bà ấy tạm thời đưa Mộ Mộ đến nhà Cận Cường nhờ ông ấy chăm sóc và coi chừng cô, và cũng từ đây Mộ Mộ đã gặp lại người anh trai 9 năm không gặp của mình...
2.5
Nghe đồn rằng những tay đua xe không ai là người tốt, đặc biệt là Lộ Tinh Lâm, người có khuôn mặt điển trai nhưng lại là một tai họa, sống phóng túng, đào hoa và thay bạn gái như thay áo.
Dư Lạc nghe người ta nói về anh như vậy, bỗng nhiên nhớ lại nhiều năm trước...
Khi cô cùng Lộ Tinh Lâm yêu đương, anh thật sự rất chiều chuộng cô, cho cô mọi thứ mà cô muốn.
Thậm chí anh còn sớm lấy sổ hộ khẩu ra, nói rằng ngay khi cô vừa qua sinh nhật, hai người liền đi đăng ký kết hôn.
Nhưng cuối cùng cô lại bỏ rơi Lộ Tinh Lâm.
Cho nên cũng không ngạc nhiên khi bây giờ anh tỏ ra lạnh lùng với cô, như thể đã hoàn toàn quên cô.
Dư Lạc nghe người ta nói về anh như vậy, bỗng nhiên nhớ lại nhiều năm trước...
Khi cô cùng Lộ Tinh Lâm yêu đương, anh thật sự rất chiều chuộng cô, cho cô mọi thứ mà cô muốn.
Thậm chí anh còn sớm lấy sổ hộ khẩu ra, nói rằng ngay khi cô vừa qua sinh nhật, hai người liền đi đăng ký kết hôn.
Nhưng cuối cùng cô lại bỏ rơi Lộ Tinh Lâm.
Cho nên cũng không ngạc nhiên khi bây giờ anh tỏ ra lạnh lùng với cô, như thể đã hoàn toàn quên cô.
4.1
Tác giả: Mộ Nghĩa
Chuyển ngữ: Cửu cô nương
Designer: Delina La Rosée
Tag: Cưng chiều, Hào môn thế gia, HE, Ngôn Tình, Ngọt, Thanh xuân vườn trường, Từ thanh xuân đến trưởng thành, Lâu ngày gặp lại, Hiện đại,
Tổng số chương: 176
Giới thiệu:
1. Tính cách Tang Lê ngoan ngoãn hướng nội, năm 17 tuổi, mẹ cô qua đời, cô được gửi nuôi đến nhà họ Quảng giàu có để đi học, sau đó mới gặp được Quảng Dã.
Thiếu niên ngang tàng phản nghịch, bướng bỉnh lạnh nhạt, được vô số người chú ý ở trong trường học, nhưng không có một cô gái nào có thể đến gần anh.
Mẹ anh bảo anh hãy chăm sóc cho Tang Lê nhiều hơn, chàng trai ngẩng đầu nhìn vào cô gái yên tĩnh trước mặt, cười nhạt: “Con lười quan tâm cậu ta.”
Anh cảnh cáo cô hai người nước sông không phạm nước giếng, Tang Lê cũng tự biết anh không dễ chọc, cho nên cũng cố gắng tránh xa anh, tập trung học hành.
Ai ngờ một khoảng thời gian sau, lúc cô bị gây sự ở cổng trường, đại thiếu gia lại che chở ở trước
Ai ngờ một khoảng thời gian sau, lúc cô bị gây sự ở cổng trường, đại thiếu gia lại che chở ở trước mặt cô, khí chất lạnh lẽo nhìn vào đối phương: “Nếu hôm nay không muốn chết ở đây thì cút ngay cho tôi.”
Nhiều cách nói xôn xao ở trong trường học.
Rất nhiều người đều nói, Quảng Dã đối xử tốt với Tang Lê chỉ là vì bị người nhà gửi gắm.
Chỉ có Tang Lê biết anh xấu xa đến cỡ nào.
Cô đã từng nhìn thấy dáng vẻ phản nghịch của anh, cũng từng nhìn thấy trên sân thượng không người vào một đêm mưa, anh cúi người nhìn chăm chú vào cô, đôi mắt sâu thẳm: “Tang Lê, tôi thích
cậu, vô cùng nghiêm túc và chắc chắn.”
Vào lễ tốt nghiệp ngày hôm đó, anh phô trương giới thiệu Tang Lê với mọi người: “Bạn gái của tôi.”
Toàn trường đều chấn động, cô đỏ mặt muốn tránh đi nhưng lại bị Quảng Dã giữ chặt, anh nói vào bên tai cô: “Đã theo đuổi được rồi mà còn muốn chối sao?”
2. Năm ấy, ai trong trường Trung học phổ thông Giang Vọng cũng biết mối tình rầm rộ của hai người, ai ngờ không bao lâu sau, Tang Lê dứt khoát kiên quyết lựa chọn ra nước ngoài, Quảng Dã không giữ cô lại được, mọi người đều kinh ngạc vì chuyện này.
Mấy năm sau, Quảng Dã trở thành người có thể hô mưa gọi gió trong giới kinh doanh, còn Tang Lê về nước trở thành đội trưởng trong vũ đoàn, hai người đều chói sáng theo cách riêng của mình, nhưng lại không hề tiếp xúc với nhau.
Khi gặp lại, anh nhìn cô một cách lạnh lùng như băng, không còn sự cưng chiều của lúc trước nữa, rất nhiều người đều nói Tang Lê chỉ còn là quá khứ.
Sau đó, vào đêm diễn ra buổi họp lớp, Tang Lê uống say ngồi ở bên ngoài, Quảng Dã đi tới chỗ cô, cô ngẩng đầu nhìn anh, vành mắt ửng đỏ lẩm bẩm: “Quảng Dã...”
Chỉ một tiếng nhẹ nhàng như vậy, mọi người nhìn thấy người đàn ông tức giận đến mức liếm hàm răng sau, mấy giây sau đã xách cô lên kéo vào trong lòng ngực mình: “Tang Lê, đời này đúng là tôi nợ cô.”
Đêm mùa đông lạnh thấu xương, mưa to như trút nước.
Đêm đó, trong ánh sáng mờ ảo của căn hộ, cô chủ động hôn anh, đôi mắt đen của anh nóng bỏng đến mức dường như muốn hòa tan cô vào tận xương tủy, giọng nói trầm khàn của anh vang lên bên tai cô:
“Nói cho anh biết, em có yêu anh hay không.”
“Nói cho anh biết, em chưa từng quên anh, những gì lúc trước em hứa với anh đều là sự thật.”
Cuối cùng anh vẫn lựa chọn đầu hàng.
Cho dù lại như vậy một lần nữa, cho dù có thất bại thảm hại, anh vẫn không muốn thả cô đi.
Cho dù lại như vậy một lần nữa, cho dù có thất bại thảm hại, anh vẫn không muốn thả cô đi.
“Trong thế giới của anh đã từng không tồn tại một giọt nước, cũng không có một ngọn cỏ, không có bất cứ thứ gì có thể sinh trưởng.
Mãi cho đến khi em xuất hiện, băng tuyết tan chảy, vạn vật sống lại, mọi thứ mới dần tràn ngập màu sắc.”
[Vở kịch nhỏ]
Sau đó, tình yêu của hai người được đưa ra ánh sáng, Tang Lê từ trước đến nay luôn kín tiếng đã đăng một bài Weibo: [Hy vọng xa vời duy nhất của tôi, bây giờ cuối cùng đã có thể có được một cách công khai @Quảng Dã.]
Toàn mạng sôi trào, cô bỏ điện thoại xuống, sau đó đã bị anh dùng một tay bế qua, anh hôn lên những giọt nước mắt của cô, khàn giọng nói: “Có được rồi thì sau này không được phép vứt bỏ nữa.”
Chuyển ngữ: Cửu cô nương
Designer: Delina La Rosée
Tag: Cưng chiều, Hào môn thế gia, HE, Ngôn Tình, Ngọt, Thanh xuân vườn trường, Từ thanh xuân đến trưởng thành, Lâu ngày gặp lại, Hiện đại,
Tổng số chương: 176
Giới thiệu:
1. Tính cách Tang Lê ngoan ngoãn hướng nội, năm 17 tuổi, mẹ cô qua đời, cô được gửi nuôi đến nhà họ Quảng giàu có để đi học, sau đó mới gặp được Quảng Dã.
Thiếu niên ngang tàng phản nghịch, bướng bỉnh lạnh nhạt, được vô số người chú ý ở trong trường học, nhưng không có một cô gái nào có thể đến gần anh.
Mẹ anh bảo anh hãy chăm sóc cho Tang Lê nhiều hơn, chàng trai ngẩng đầu nhìn vào cô gái yên tĩnh trước mặt, cười nhạt: “Con lười quan tâm cậu ta.”
Anh cảnh cáo cô hai người nước sông không phạm nước giếng, Tang Lê cũng tự biết anh không dễ chọc, cho nên cũng cố gắng tránh xa anh, tập trung học hành.
Ai ngờ một khoảng thời gian sau, lúc cô bị gây sự ở cổng trường, đại thiếu gia lại che chở ở trước
Ai ngờ một khoảng thời gian sau, lúc cô bị gây sự ở cổng trường, đại thiếu gia lại che chở ở trước mặt cô, khí chất lạnh lẽo nhìn vào đối phương: “Nếu hôm nay không muốn chết ở đây thì cút ngay cho tôi.”
Nhiều cách nói xôn xao ở trong trường học.
Rất nhiều người đều nói, Quảng Dã đối xử tốt với Tang Lê chỉ là vì bị người nhà gửi gắm.
Chỉ có Tang Lê biết anh xấu xa đến cỡ nào.
Cô đã từng nhìn thấy dáng vẻ phản nghịch của anh, cũng từng nhìn thấy trên sân thượng không người vào một đêm mưa, anh cúi người nhìn chăm chú vào cô, đôi mắt sâu thẳm: “Tang Lê, tôi thích
cậu, vô cùng nghiêm túc và chắc chắn.”
Vào lễ tốt nghiệp ngày hôm đó, anh phô trương giới thiệu Tang Lê với mọi người: “Bạn gái của tôi.”
Toàn trường đều chấn động, cô đỏ mặt muốn tránh đi nhưng lại bị Quảng Dã giữ chặt, anh nói vào bên tai cô: “Đã theo đuổi được rồi mà còn muốn chối sao?”
2. Năm ấy, ai trong trường Trung học phổ thông Giang Vọng cũng biết mối tình rầm rộ của hai người, ai ngờ không bao lâu sau, Tang Lê dứt khoát kiên quyết lựa chọn ra nước ngoài, Quảng Dã không giữ cô lại được, mọi người đều kinh ngạc vì chuyện này.
Mấy năm sau, Quảng Dã trở thành người có thể hô mưa gọi gió trong giới kinh doanh, còn Tang Lê về nước trở thành đội trưởng trong vũ đoàn, hai người đều chói sáng theo cách riêng của mình, nhưng lại không hề tiếp xúc với nhau.
Khi gặp lại, anh nhìn cô một cách lạnh lùng như băng, không còn sự cưng chiều của lúc trước nữa, rất nhiều người đều nói Tang Lê chỉ còn là quá khứ.
Sau đó, vào đêm diễn ra buổi họp lớp, Tang Lê uống say ngồi ở bên ngoài, Quảng Dã đi tới chỗ cô, cô ngẩng đầu nhìn anh, vành mắt ửng đỏ lẩm bẩm: “Quảng Dã...”
Chỉ một tiếng nhẹ nhàng như vậy, mọi người nhìn thấy người đàn ông tức giận đến mức liếm hàm răng sau, mấy giây sau đã xách cô lên kéo vào trong lòng ngực mình: “Tang Lê, đời này đúng là tôi nợ cô.”
Đêm mùa đông lạnh thấu xương, mưa to như trút nước.
Đêm đó, trong ánh sáng mờ ảo của căn hộ, cô chủ động hôn anh, đôi mắt đen của anh nóng bỏng đến mức dường như muốn hòa tan cô vào tận xương tủy, giọng nói trầm khàn của anh vang lên bên tai cô:
“Nói cho anh biết, em có yêu anh hay không.”
“Nói cho anh biết, em chưa từng quên anh, những gì lúc trước em hứa với anh đều là sự thật.”
Cuối cùng anh vẫn lựa chọn đầu hàng.
Cho dù lại như vậy một lần nữa, cho dù có thất bại thảm hại, anh vẫn không muốn thả cô đi.
Cho dù lại như vậy một lần nữa, cho dù có thất bại thảm hại, anh vẫn không muốn thả cô đi.
“Trong thế giới của anh đã từng không tồn tại một giọt nước, cũng không có một ngọn cỏ, không có bất cứ thứ gì có thể sinh trưởng.
Mãi cho đến khi em xuất hiện, băng tuyết tan chảy, vạn vật sống lại, mọi thứ mới dần tràn ngập màu sắc.”
[Vở kịch nhỏ]
Sau đó, tình yêu của hai người được đưa ra ánh sáng, Tang Lê từ trước đến nay luôn kín tiếng đã đăng một bài Weibo: [Hy vọng xa vời duy nhất của tôi, bây giờ cuối cùng đã có thể có được một cách công khai @Quảng Dã.]
Toàn mạng sôi trào, cô bỏ điện thoại xuống, sau đó đã bị anh dùng một tay bế qua, anh hôn lên những giọt nước mắt của cô, khàn giọng nói: “Có được rồi thì sau này không được phép vứt bỏ nữa.”
3.2
Tô Ngọc Kiều có một giấc mơ, trong mơ gia đình cô bị kẻ xấu gài bẫy, ông bà tuổi già qua đời thê lương, ba cô, người cả đời chính trực bị vu oan sợ tội tự sát, mẹ cô, người luôn yêu thương và nâng niu cô không chịu nổi nhục nhã mà lao mình xuống sông, còn anh trai và chị dâu thì bị đày.
Gia đình chịu kết cục bi thảm, còn bản thân cô thì bị kẻ xấu đẩy vào đường cùng, đứa con trai ba tuổi sốt cao không được trị biến thành kẻ ngốc.
Vào thời điểm cuối cùng, chồng cũ mà cô đã ly hôn không màng gì cả trở về bảo vệ cô, gia đình chồng mà cô từng chê bai nhà quê cũng bỏ qua mọi chuyện đưa tay giúp đỡ.
Sau khi tỉnh dậy, Tô Ngọc Kiều toát mồ hôi lạnh, cô như nghe tiếng vận mệnh đang nói với mình, tất cả đều là sự thật....
...
Lục Hiểu đã kết hôn hơn bốn năm, cứ mỗi tháng đều nhận được một lá thư đòi ly hôn của vợ, ban đầu anh sẽ tức giận nghiến răng nghiến lợi, nhưng dần dần quen thuộc, thậm chí không thèm mở ra đọc.
Ly hôn là chuyện tuyệt đối không thể xảy ra, Tô Ngọc Kiều cả đời chỉ có thể ở trong vòng tay anh.
...
Tô Ngọc Kiều chán ghét người chồng kia, từ khi còn là thiếu nữ cô đã bị anh dùng ánh mắt lang sói nhìn chằm chằm, như thể muốn ăn thịt cô vậy. Cô từng nghĩ rằng anh muốn đánh cô, nhưng sau đó cưới nhau rồi cô mới nhận ra người ta thật sự muốn “ăn thịt” mình...
Gia đình chịu kết cục bi thảm, còn bản thân cô thì bị kẻ xấu đẩy vào đường cùng, đứa con trai ba tuổi sốt cao không được trị biến thành kẻ ngốc.
Vào thời điểm cuối cùng, chồng cũ mà cô đã ly hôn không màng gì cả trở về bảo vệ cô, gia đình chồng mà cô từng chê bai nhà quê cũng bỏ qua mọi chuyện đưa tay giúp đỡ.
Sau khi tỉnh dậy, Tô Ngọc Kiều toát mồ hôi lạnh, cô như nghe tiếng vận mệnh đang nói với mình, tất cả đều là sự thật....
...
Lục Hiểu đã kết hôn hơn bốn năm, cứ mỗi tháng đều nhận được một lá thư đòi ly hôn của vợ, ban đầu anh sẽ tức giận nghiến răng nghiến lợi, nhưng dần dần quen thuộc, thậm chí không thèm mở ra đọc.
Ly hôn là chuyện tuyệt đối không thể xảy ra, Tô Ngọc Kiều cả đời chỉ có thể ở trong vòng tay anh.
...
Tô Ngọc Kiều chán ghét người chồng kia, từ khi còn là thiếu nữ cô đã bị anh dùng ánh mắt lang sói nhìn chằm chằm, như thể muốn ăn thịt cô vậy. Cô từng nghĩ rằng anh muốn đánh cô, nhưng sau đó cưới nhau rồi cô mới nhận ra người ta thật sự muốn “ăn thịt” mình...
4.4
“Tần Thanh Dư, anh có thể tỉnh táo một chút được không?”
“Lấy anh đi.”
“Tôi không hiểu ý anh.”
“Lấy anh, marry me, heirate mich, sposami, Épouse-moi… Nếu vẫn không hiểu thì anh phải nghi ngờ năng lực chuyên môn của em rồi đấy.”
“Lấy anh đi.”
“Tôi không hiểu ý anh.”
“Lấy anh, marry me, heirate mich, sposami, Épouse-moi… Nếu vẫn không hiểu thì anh phải nghi ngờ năng lực chuyên môn của em rồi đấy.”
3.8
Tác giả: CUOU
Editor: mienkhonghanh
Giới thiệu tác phẩm
Đào Nhiên có một kẻ thù không đội trời chung.
Giang Vũ Hành: Thành tích học tập xuất sắc, ngoại hình điển trai, tính cách ôn hòa, lại còn là chủ tịch hội học sinh, là kiểu con nhà người ta điển hình trong miệng phụ huynh.
Tất cả mọi người đều yêu thích cậu ta, ngoại trừ Đào Nhiên.
Một đêm nọ, Đào Nhiên như thường lệ cãi nhau với kẻ thù kiêm bạn cùng phòng của mình.
Giây trước bầu không khí còn căng thẳng, Đào Nhiên tức giận đến mức nhảy dựng lên.
Giây sau, đối phương: "Dễ thương quá, giận dỗi cũng dễ thương."
Đào Nhiên: "?"
Giang Vũ Hành vẻ mặt bình thường, nghiêng đầu nhìn cậu: "Sao vậy?"
Đào Nhiên tưởng mình nghe nhầm.
Nhưng sau đó tình huống này xảy ra liên tục, Đào Nhiên cuối cùng cũng nhận ra hiện thực - bản thân có thể đọc được suy nghĩ, lại chỉ hiệu quả với Giang Vũ Hành.
Cậu dần phát hiện ra mối quan hệ giữa hai người có lẽ không phải như cậu nghĩ là "ghét cay ghét đắng", cậu ghét là ghét thật, nhưng Giang Vũ Hành thì có vẻ không.
Điều tồi tệ hơn là: do lệnh phong tỏa, giờ đây thẳng nam Đào Nhiên buộc phải ở chung phòng với biến thái Giang Vũ Hành trong thời gian dài.
Bề ngoài lạnh lùng, trái tim ấm áp x Lời nói trái ngược với lòng
Giang Vũ Hành x Đào Nhiên
Truyện ngắn/Bối cảnh dịch bệnh/Không não, không logic
Bánh ngọt nhỏ/Ngọt ngào/Thẳng biến cong/Kẻ thù không đội trời chung/Đọc suy nghĩ/Truyện ngắn/HE/Đọc trước khi ngủ/Truyện học đường
Editor: mienkhonghanh
Giới thiệu tác phẩm
Đào Nhiên có một kẻ thù không đội trời chung.
Giang Vũ Hành: Thành tích học tập xuất sắc, ngoại hình điển trai, tính cách ôn hòa, lại còn là chủ tịch hội học sinh, là kiểu con nhà người ta điển hình trong miệng phụ huynh.
Tất cả mọi người đều yêu thích cậu ta, ngoại trừ Đào Nhiên.
Một đêm nọ, Đào Nhiên như thường lệ cãi nhau với kẻ thù kiêm bạn cùng phòng của mình.
Giây trước bầu không khí còn căng thẳng, Đào Nhiên tức giận đến mức nhảy dựng lên.
Giây sau, đối phương: "Dễ thương quá, giận dỗi cũng dễ thương."
Đào Nhiên: "?"
Giang Vũ Hành vẻ mặt bình thường, nghiêng đầu nhìn cậu: "Sao vậy?"
Đào Nhiên tưởng mình nghe nhầm.
Nhưng sau đó tình huống này xảy ra liên tục, Đào Nhiên cuối cùng cũng nhận ra hiện thực - bản thân có thể đọc được suy nghĩ, lại chỉ hiệu quả với Giang Vũ Hành.
Cậu dần phát hiện ra mối quan hệ giữa hai người có lẽ không phải như cậu nghĩ là "ghét cay ghét đắng", cậu ghét là ghét thật, nhưng Giang Vũ Hành thì có vẻ không.
Điều tồi tệ hơn là: do lệnh phong tỏa, giờ đây thẳng nam Đào Nhiên buộc phải ở chung phòng với biến thái Giang Vũ Hành trong thời gian dài.
Bề ngoài lạnh lùng, trái tim ấm áp x Lời nói trái ngược với lòng
Giang Vũ Hành x Đào Nhiên
Truyện ngắn/Bối cảnh dịch bệnh/Không não, không logic
Bánh ngọt nhỏ/Ngọt ngào/Thẳng biến cong/Kẻ thù không đội trời chung/Đọc suy nghĩ/Truyện ngắn/HE/Đọc trước khi ngủ/Truyện học đường
4.3
Tác giả: Mễ Hoa
Thể loại: Ngôn Tình, Hiện Đại
Team dịch: Cá Mặn Mộng Mơ
Giới thiệu
Lúc lên đại học tôi phải vừa học vừa làm, mới tìm được một công việc làm thêm ổn định thì cả trường đã đồn ầm lên rằng tôi sa ngã dấn thân vào "ngành". Như mong muốn của bọn họ, nhiều năm sau tôi trở thành quản lý tiếp thị phòng riêng ở hộp đêm.
Vào buổi tụ họp lớp đại học hôm ấy, mấy cô nàng kia khiêu khích chê cười tôi không ra thể thống gì. Lúc vô tình gặp được vị luật sư Diệp ít nói ít cười trong truyền thuyết ở nhà hàng, trước bao nhiêu con mắt ngạc nhiên và phẫn nộ, anh lại khụy gối xuống trước mặt tôi trong bộ tây trang và giày da đắt tiền, anh nói:
"Yên Yên, đêm nay làm ơn để cho anh một phòng...."
Thể loại: Ngôn Tình, Hiện Đại
Team dịch: Cá Mặn Mộng Mơ
Giới thiệu
Lúc lên đại học tôi phải vừa học vừa làm, mới tìm được một công việc làm thêm ổn định thì cả trường đã đồn ầm lên rằng tôi sa ngã dấn thân vào "ngành". Như mong muốn của bọn họ, nhiều năm sau tôi trở thành quản lý tiếp thị phòng riêng ở hộp đêm.
Vào buổi tụ họp lớp đại học hôm ấy, mấy cô nàng kia khiêu khích chê cười tôi không ra thể thống gì. Lúc vô tình gặp được vị luật sư Diệp ít nói ít cười trong truyền thuyết ở nhà hàng, trước bao nhiêu con mắt ngạc nhiên và phẫn nộ, anh lại khụy gối xuống trước mặt tôi trong bộ tây trang và giày da đắt tiền, anh nói:
"Yên Yên, đêm nay làm ơn để cho anh một phòng...."
1.1
Tên truyện: Triết học ngoại tình
Tác giả: Đình Vãn
Thể loại: hiện đại, HE, H văn, sinh tử văn, chủ công, NP, NTR.
Editor: Nguyễn Anh
Văn án
20 năm sống như một anh nông dân chân đất mắt toét, Tề Nguyên không ngờ có ngày được thiên tử chi kiêu Lâu Duẫn nhìn trúng. Vẻ ngoài anh tuấn, tương lai xán lạn, cậu ấy là ước mơ của biết bao nam thanh nữ tú. Lẽ ra, Tề Nguyên nên trân trọng mối lương duyên trời ban này, thực tế, chính anh cũng nhận thức điều đó... Nhưng không ngờ, đời đẩy đưa anh vào hoàn cảnh ố dề.
Tề Nguyên trở thành nhân vật chính của một nồi drama máu chó, nơi cuộc sống chân chất của anh va chạm với thế giới hào nhoáng, xa hoa của một đám sói xảo quyệt.
Bản tính bình dị, Tề Nguyên lại đụng phải những tình huống dị hợm, khiến cuộc sống của anh bị đảo lộn hoàn toàn.
Tác giả: Đình Vãn
Thể loại: hiện đại, HE, H văn, sinh tử văn, chủ công, NP, NTR.
Editor: Nguyễn Anh
Văn án
20 năm sống như một anh nông dân chân đất mắt toét, Tề Nguyên không ngờ có ngày được thiên tử chi kiêu Lâu Duẫn nhìn trúng. Vẻ ngoài anh tuấn, tương lai xán lạn, cậu ấy là ước mơ của biết bao nam thanh nữ tú. Lẽ ra, Tề Nguyên nên trân trọng mối lương duyên trời ban này, thực tế, chính anh cũng nhận thức điều đó... Nhưng không ngờ, đời đẩy đưa anh vào hoàn cảnh ố dề.
Tề Nguyên trở thành nhân vật chính của một nồi drama máu chó, nơi cuộc sống chân chất của anh va chạm với thế giới hào nhoáng, xa hoa của một đám sói xảo quyệt.
Bản tính bình dị, Tề Nguyên lại đụng phải những tình huống dị hợm, khiến cuộc sống của anh bị đảo lộn hoàn toàn.
4.2
Sau khi tuyên bố kết hôn, đôi vợ chồng này chưa từng công khai tham dự bất kỳ sự kiện nào, thậm chí trên Weibo cũng không hề có động thái tương tác nào hết.
Ngoài việc có một lượng lớn fan CP ngoài kia, tất cả mọi người đều cho rằng chuyện ly hôn của Lâm Vãn và Cố Tây Trầm chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.
Ngay cả Lâm Vãn cũng cảm thấy Cố Tây Trầm lấy mình chỉ là do say rượu loạn tính mới phụ trách với cô.
Cho đến một ngày, Lâm Vãn đang xem kịch bản Mary Sue mới nhận được thì xảy ra tai nạn.
Phần đầu của Lâm Vãn bị chấn thương khiến ký ức của cô hỗn độn, lầm tưởng kịch bản Mary Sue là ký ức của chính mình.
Lúc Cố Tây Trầm tới bệnh viện đón cô.
Lâm Vãn vươn đôi tay về phía Cố Tây Trầm: “Chồng ơi, ôm em một cái nào!”
Ông chồng Cố Tây Trầm ngoài mặt plastic kỳ thật đã yêu thầm Lâm Vãn mười mấy năm trực tiếp sững sờ tại chỗ.
Lâm Vãn thấy Cố Tây Trầm không chịu ôm cô thì nhảy từ trên giường bệnh xuống, chủ động ôm lấy eo anh.
Kết hôn ba năm, lần đầu tiên Cố Tây Trầm và Lâm Vãn ngủ cùng một giường.
Kết quả nửa đêm tỉnh lại, Cố Tây Trầm thấy Lâm Vãn đang cưỡi trên côn th*t của anh, bởi vì không nhét quy đầu vào được nên tức giận đến mức khóc rấm rứt.
Đoạn kịch nhỏ:
Mọi người cho rằng, ảnh đế Cố Tây Trầm có dáng người đẹp vậy, chắc hẳn công phu trên giường cũng rất tuyệt.
Nhưng có một ngày Lâm Vãn ảo não chia sẻ trên Weibo: Chồng bị bệnh liệt dương, làm sao bây giờ?
Nháy mắt mọi người khiếp sợ, không thể tin được ảnh đế thân cao 188cm, cơ bụng tám múi thế nhưng lại bị bệnh liệt dương!
Sau lại có một ngày, Lâm Vãn livestream mà quên tắt.
Tuy màn hình tắt nhưng vẫn có thể nghe được âm thanh trong phòng.
Cố Tây Trầm về nhà lôi Lâm Vãn vào phòng làm suốt 2 tiếng đồng hồ.
Mọi người: Đây thật sự là bằng chứng để bác bỏ tin đồn số 1 trong giới giải trí mà!
Ngoài việc có một lượng lớn fan CP ngoài kia, tất cả mọi người đều cho rằng chuyện ly hôn của Lâm Vãn và Cố Tây Trầm chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.
Ngay cả Lâm Vãn cũng cảm thấy Cố Tây Trầm lấy mình chỉ là do say rượu loạn tính mới phụ trách với cô.
Cho đến một ngày, Lâm Vãn đang xem kịch bản Mary Sue mới nhận được thì xảy ra tai nạn.
Phần đầu của Lâm Vãn bị chấn thương khiến ký ức của cô hỗn độn, lầm tưởng kịch bản Mary Sue là ký ức của chính mình.
Lúc Cố Tây Trầm tới bệnh viện đón cô.
Lâm Vãn vươn đôi tay về phía Cố Tây Trầm: “Chồng ơi, ôm em một cái nào!”
Ông chồng Cố Tây Trầm ngoài mặt plastic kỳ thật đã yêu thầm Lâm Vãn mười mấy năm trực tiếp sững sờ tại chỗ.
Lâm Vãn thấy Cố Tây Trầm không chịu ôm cô thì nhảy từ trên giường bệnh xuống, chủ động ôm lấy eo anh.
Kết hôn ba năm, lần đầu tiên Cố Tây Trầm và Lâm Vãn ngủ cùng một giường.
Kết quả nửa đêm tỉnh lại, Cố Tây Trầm thấy Lâm Vãn đang cưỡi trên côn th*t của anh, bởi vì không nhét quy đầu vào được nên tức giận đến mức khóc rấm rứt.
Đoạn kịch nhỏ:
Mọi người cho rằng, ảnh đế Cố Tây Trầm có dáng người đẹp vậy, chắc hẳn công phu trên giường cũng rất tuyệt.
Nhưng có một ngày Lâm Vãn ảo não chia sẻ trên Weibo: Chồng bị bệnh liệt dương, làm sao bây giờ?
Nháy mắt mọi người khiếp sợ, không thể tin được ảnh đế thân cao 188cm, cơ bụng tám múi thế nhưng lại bị bệnh liệt dương!
Sau lại có một ngày, Lâm Vãn livestream mà quên tắt.
Tuy màn hình tắt nhưng vẫn có thể nghe được âm thanh trong phòng.
Cố Tây Trầm về nhà lôi Lâm Vãn vào phòng làm suốt 2 tiếng đồng hồ.
Mọi người: Đây thật sự là bằng chứng để bác bỏ tin đồn số 1 trong giới giải trí mà!
3.7
Mạnh Kiều bị đối thủ lừa, ký một bộ điện ảnh có cảnh nhạy cảm.
Chỉ sợ sau khi quay xong, cô từ Ngọc nữ biến thành dục nữ.
Sau khi gia nhập đoàn làm phim khá lâu, lâu tới nỗi nam chính Trần Thâm đã trở thành bạn trai cô rồi. Cô mới biết được Trần Thâm là người đầu tư.
...
Nửa đêm tới gõ cửa phòng của anh: “Tiền bối, diễn thử chút không?”
Chỉ sợ sau khi quay xong, cô từ Ngọc nữ biến thành dục nữ.
Sau khi gia nhập đoàn làm phim khá lâu, lâu tới nỗi nam chính Trần Thâm đã trở thành bạn trai cô rồi. Cô mới biết được Trần Thâm là người đầu tư.
...
Nửa đêm tới gõ cửa phòng của anh: “Tiền bối, diễn thử chút không?”
4.6
Tên: May Mắn Gả Cho Người
Hán Việt: Phó y sinh, hữu hạnh giá cấp nhĩ
Tác giả: Tiểu Bất Điểm Ái Cật Nhục
Số chương: 106
Edit: Sherry
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Huyền huyễn, H văn, Ngọt sủng, Trọng sinh, Song khiết, Hào môn thế gia, Gương vỡ lại lành, Giới giải trí, Tiền hôn hậu ái, Kiếp trước kiếp này, Đô thị tình duyên, Cận thủy lâu đài, Duyên trời tác hợp, Cường thủ hào đoạt, 1v1
Trọng sinh ngọt sủng văn.
Yêu diễm vô sỉ nữ minh tinh × Cố chấp cuồng bác sĩ.
Chế phục dụ hoặc 1v1. Thịt nhiều thơm ngọt, hầm thịt là chủ yếu cốt truyện chỉ là phụ.
Cân nhắc trước khi xem
Văn án:
Trước khi trọng sinh:
Cố Miên sợ nhất chính là Phó Dư - người biến thái cuồng ma trên tay cầm dao phẫu thuật. Hắn chế tạo một chiếc lồng đem cô giam cầm, không cho phép bước ra ngoài dù chỉ nửa bước, con người biến thái cố chấp tới cực điểm.
Sau, Cố Miên bị người bạn khuê mật duy nhất của mình lừa gạt phản bội Phó Dư, khi vừa chạy trốn ra nước ngoài thì lập tức bị lừa hết tài sản mà bản thân còn bị bán vào một kĩ viện ngầm. Ngay tại thời điểm cô sắp táng thân trong biển lửa lại là Phó Dư không màng sống chết xong tới cứu cô, cuối cùng vì cô mà chết.
Sau khi trọng sinh:
Cố Miên lập tức thay đổi thái độ với Phó Dư. Quyết tâm câu dẫn cho bằng được người đàn ông biến thái này. Vì thế trong nhà, bệnh viện, rạp chiếu phim,... tất cả đều trở thành nơi cô quyến rũ hắn. Cuối cùng khi bị Phó Dư thao tới nằm liệt trên giường, cô mới sâu sắc ý thức được người đàn ông này chính là khắc tinh trời sinh của mình.
Tiểu kịch trường 1.
Bệnh viện
Cố Miên mở hai chân dùng ngón tay moi hoa huy*t, rên rỉ nói: "Bác sĩ Phó, mấy ngày nay hoa huy*t của em thực ngứa, phải làm sao bây giờ? Anh giúp em kiểm tra một chút có được không?
Bác sĩ Phó đeo mắt kính gọng vàng nho nhã lễ nghĩa móc côn th*t lớn ra trực tiếp cắm vào tao huyệt nhỏ xinh, thọc đến Cố Miên không dám giả bệnh chạy đến bệnh viện nữa.
Note: cả kiếp trước và kiếp này nữ chính và nam chính đều sạch nhé, mọi người cứ yên tâm.
Hán Việt: Phó y sinh, hữu hạnh giá cấp nhĩ
Tác giả: Tiểu Bất Điểm Ái Cật Nhục
Số chương: 106
Edit: Sherry
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Huyền huyễn, H văn, Ngọt sủng, Trọng sinh, Song khiết, Hào môn thế gia, Gương vỡ lại lành, Giới giải trí, Tiền hôn hậu ái, Kiếp trước kiếp này, Đô thị tình duyên, Cận thủy lâu đài, Duyên trời tác hợp, Cường thủ hào đoạt, 1v1
Trọng sinh ngọt sủng văn.
Yêu diễm vô sỉ nữ minh tinh × Cố chấp cuồng bác sĩ.
Chế phục dụ hoặc 1v1. Thịt nhiều thơm ngọt, hầm thịt là chủ yếu cốt truyện chỉ là phụ.
Cân nhắc trước khi xem
Văn án:
Trước khi trọng sinh:
Cố Miên sợ nhất chính là Phó Dư - người biến thái cuồng ma trên tay cầm dao phẫu thuật. Hắn chế tạo một chiếc lồng đem cô giam cầm, không cho phép bước ra ngoài dù chỉ nửa bước, con người biến thái cố chấp tới cực điểm.
Sau, Cố Miên bị người bạn khuê mật duy nhất của mình lừa gạt phản bội Phó Dư, khi vừa chạy trốn ra nước ngoài thì lập tức bị lừa hết tài sản mà bản thân còn bị bán vào một kĩ viện ngầm. Ngay tại thời điểm cô sắp táng thân trong biển lửa lại là Phó Dư không màng sống chết xong tới cứu cô, cuối cùng vì cô mà chết.
Sau khi trọng sinh:
Cố Miên lập tức thay đổi thái độ với Phó Dư. Quyết tâm câu dẫn cho bằng được người đàn ông biến thái này. Vì thế trong nhà, bệnh viện, rạp chiếu phim,... tất cả đều trở thành nơi cô quyến rũ hắn. Cuối cùng khi bị Phó Dư thao tới nằm liệt trên giường, cô mới sâu sắc ý thức được người đàn ông này chính là khắc tinh trời sinh của mình.
Tiểu kịch trường 1.
Bệnh viện
Cố Miên mở hai chân dùng ngón tay moi hoa huy*t, rên rỉ nói: "Bác sĩ Phó, mấy ngày nay hoa huy*t của em thực ngứa, phải làm sao bây giờ? Anh giúp em kiểm tra một chút có được không?
Bác sĩ Phó đeo mắt kính gọng vàng nho nhã lễ nghĩa móc côn th*t lớn ra trực tiếp cắm vào tao huyệt nhỏ xinh, thọc đến Cố Miên không dám giả bệnh chạy đến bệnh viện nữa.
Note: cả kiếp trước và kiếp này nữ chính và nam chính đều sạch nhé, mọi người cứ yên tâm.
3.4
Tên Khác: Tôi Có Một Chiếc Váy Tiên Nữ
Giữa cuộc sống bộn bề của thực tập sinh Triệu Hựu Cẩm, một món quà bí ẩn bất ngờ xuất hiện: chiếc váy lấp lánh tưởng như được dệt từ ánh trăng.
Cô không ngờ rằng, chỉ cần khoác lên mình chiếc váy, bản thân lập tức trở nên vô hình trước mọi ánh nhìn.
Đời sống công sở căng thẳng, những âm mưu ngấm ngầm và những khao khát thầm kín giờ đây hiện lên rõ ràng hơn bao giờ hết.
Cô sẽ làm gì khi bỗng chốc có thể biến mất giữa dòng đời tấp nập? Và rồi, điều gì đang chờ đợi cô trong thế giới phép màu đầy cạm bẫy ấy?
Giữa cuộc sống bộn bề của thực tập sinh Triệu Hựu Cẩm, một món quà bí ẩn bất ngờ xuất hiện: chiếc váy lấp lánh tưởng như được dệt từ ánh trăng.
Cô không ngờ rằng, chỉ cần khoác lên mình chiếc váy, bản thân lập tức trở nên vô hình trước mọi ánh nhìn.
Đời sống công sở căng thẳng, những âm mưu ngấm ngầm và những khao khát thầm kín giờ đây hiện lên rõ ràng hơn bao giờ hết.
Cô sẽ làm gì khi bỗng chốc có thể biến mất giữa dòng đời tấp nập? Và rồi, điều gì đang chờ đợi cô trong thế giới phép màu đầy cạm bẫy ấy?
4.5
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, ABO, Gương vỡ lại lành, Cưới trước yêu sau, 1v1
Giới thiệu:
Từ nhỏ, Sầm Chân Bạch đã có tính cách lạnh nhạt, thông minh và nghiêm túc. Điều bất hạnh duy nhất nằm ở người cha nghiện cờ bạc, vì tiền mà nỡ bán một omega như cậu đi làm vợ của con trai cả nhà họ Hoắc.
Lần đầu tiên gặp mặt, Sầm Chân Bạch đã bị khiếp sợ bởi sự cao lớn của Hoắc Ngưỡng. Khuôn mặt anh tuấn của alpha vô cùng lạnh lùng, đeo túi đựng mũi tên sau lưng, áo thun trên người hơi thấm mồ hôi, để lộ ra đường nét thon dài mạnh mẽ.
Hoắc Ngưỡng cực kỳ bất mãn với cậu, nhìn cậu từ trên xuống như nhìn một đống rác: "Ai cho mày chạm vào giường tao, cút xuống đất."
Sầm Chân Bạch bị buộc phải chuyển từ trường cấp 3 tốt nhất khu hai đến một ngôi trường mới, nơi cậu bị cô lập. Lúc cúi xuống nhặt những cuốn sách bị quăng xuống đất, cậu nhìn thấy Hoắc Ngưỡng đang đứng bên ngoài trịch thượng nhìn xuống.
Hơn nữa trong suốt bốn năm, cậu trở thành túi trút giận của riêng Hoắc Ngưỡng, gánh tội thay cho những trận ẩu đả đánh nhau, cơm bưng nước rót như giúp việc, chịu phạt chép sách chung không sót lần nào.
Ngoài ra còn bị cắn vào cổ bất cứ khi nào vì căn bệnh "thiếu hụt pheromone" chết tiệt của alpha.
Nhưng sau này, sở thích trêu chọc người khác của Hoắc Ngưỡng lại rơi lên đầu cậu.
Ném quần áo của cậu đi nhân lúc cậu tắm, vô tình bứt nút áo của cậu trong phòng thay đồ, lúc cậu ngủ thì đổ nước trái cây lên gối của cậu.
Còn dùng đánh dấu để đàn áp cậu, nhìn cậu bị pheromone mạnh mẽ làm cho không thể ngẩng đầu lên nổi.
*
Một ngày nọ, Hoắc Ngưỡng nhìn thấy tờ thư tình viết cho hắn được kẹp trong sách giáo khoa của Sầm Chân Bạch thì xấu xa nói: "Đỗ nghèo khỉ, muốn kết hôn với tôi thật à?".
Từ đó, Sầm Chân Bạch càng nỗ lực kiếm tiền hơn.
Hoắc Ngưỡng: Để xứng với mình à, cậu ta yêu mình thật.
Cuối cùng, Sầm Chân Bạch trịnh trọng đến nhà họ Hoắc, đặt một tấm thẻ ngân hàng lên bàn trong vẻ mặt nhăn nhó và ánh mắt chờ đợi của alpha ———
"Tôi đến để huỷ hôn." Sầm Chân Bạch nói.
⚠️: Trong truyện sẽ có yếu tố "Bạo Lực Học Đường", ai không thích mời out ạ.
Giới thiệu:
Từ nhỏ, Sầm Chân Bạch đã có tính cách lạnh nhạt, thông minh và nghiêm túc. Điều bất hạnh duy nhất nằm ở người cha nghiện cờ bạc, vì tiền mà nỡ bán một omega như cậu đi làm vợ của con trai cả nhà họ Hoắc.
Lần đầu tiên gặp mặt, Sầm Chân Bạch đã bị khiếp sợ bởi sự cao lớn của Hoắc Ngưỡng. Khuôn mặt anh tuấn của alpha vô cùng lạnh lùng, đeo túi đựng mũi tên sau lưng, áo thun trên người hơi thấm mồ hôi, để lộ ra đường nét thon dài mạnh mẽ.
Hoắc Ngưỡng cực kỳ bất mãn với cậu, nhìn cậu từ trên xuống như nhìn một đống rác: "Ai cho mày chạm vào giường tao, cút xuống đất."
Sầm Chân Bạch bị buộc phải chuyển từ trường cấp 3 tốt nhất khu hai đến một ngôi trường mới, nơi cậu bị cô lập. Lúc cúi xuống nhặt những cuốn sách bị quăng xuống đất, cậu nhìn thấy Hoắc Ngưỡng đang đứng bên ngoài trịch thượng nhìn xuống.
Hơn nữa trong suốt bốn năm, cậu trở thành túi trút giận của riêng Hoắc Ngưỡng, gánh tội thay cho những trận ẩu đả đánh nhau, cơm bưng nước rót như giúp việc, chịu phạt chép sách chung không sót lần nào.
Ngoài ra còn bị cắn vào cổ bất cứ khi nào vì căn bệnh "thiếu hụt pheromone" chết tiệt của alpha.
Nhưng sau này, sở thích trêu chọc người khác của Hoắc Ngưỡng lại rơi lên đầu cậu.
Ném quần áo của cậu đi nhân lúc cậu tắm, vô tình bứt nút áo của cậu trong phòng thay đồ, lúc cậu ngủ thì đổ nước trái cây lên gối của cậu.
Còn dùng đánh dấu để đàn áp cậu, nhìn cậu bị pheromone mạnh mẽ làm cho không thể ngẩng đầu lên nổi.
*
Một ngày nọ, Hoắc Ngưỡng nhìn thấy tờ thư tình viết cho hắn được kẹp trong sách giáo khoa của Sầm Chân Bạch thì xấu xa nói: "Đỗ nghèo khỉ, muốn kết hôn với tôi thật à?".
Từ đó, Sầm Chân Bạch càng nỗ lực kiếm tiền hơn.
Hoắc Ngưỡng: Để xứng với mình à, cậu ta yêu mình thật.
Cuối cùng, Sầm Chân Bạch trịnh trọng đến nhà họ Hoắc, đặt một tấm thẻ ngân hàng lên bàn trong vẻ mặt nhăn nhó và ánh mắt chờ đợi của alpha ———
"Tôi đến để huỷ hôn." Sầm Chân Bạch nói.
⚠️: Trong truyện sẽ có yếu tố "Bạo Lực Học Đường", ai không thích mời out ạ.
4.8
Kiều Lộc và người yêu cũ của mình vừa mới đăng kí kết hôn xong, điều đáng nói là từ khi gặp lại nhau cho tới thời điểm này, cùng lắm cũng chỉ mới nửa tháng mà thôi.
Bạn bè hai người biết chuyện, mắt chữ A mồm chữ O, hỏi họ có phải là lâu ngày gặp lại, tình cảm bốc lửa chăng.
Hai người bọn họ đều trả lời giống nhau – liên hôn thương mại.
Bạn bè của bọn họ đều khóc sụt sịt, dù sao thì bọn họ cũng được công nhận là cặp đôi ngọt ngào nhất thời đại học, ai ngờ lại thành ra thế này.
Ừm ừm ừm? Đợi đã? Hôm nhân thương mại kiểu gì mà trả lời tin nhắn của vợ 24/7? Hôn nhân thương mại kiểu gì mà cứ đúng giờ gọi điện thoại cho vợ hỏi han ân cần thế kia? Hôn nhân thương mại kiểu gì mà phải đi loanh quanh ba tiếng đồng hồ chỉ để mua một con búp bê nhỏ màu hồng?
Đám bạn: Hôn nhân thương mại cái quái gì! Đều là thủ đoạn của Giang Kỳ! Đều là thủ đoạn của đôi vợ chồng thối này!
Mà bản thân Giang Kỳ lại cười cười, thủ đoạn sao? Vậy thì là thủ đoạn vậy.
Nếu anh không lên kế hoạch cẩn thận thì sao bọn họ có thể cửu biệt trùng phùng.
《Vở kịch nhỏ》
Trưởng khoa Ngoại của bệnh viện Bắc Thành họ Giang tên Kỳ, đảm đương chức danh “Cao Phú Soái” của bệnh viện thành phố.
Cao: Kỹ thuật siêu cao, tỷ lệ phẫu thuật thất bại gần như bằng không.
Phú: Con trai út của nhà họ Giang giàu có ở Bắc Thành.
Soái: Giá trị nhan sắc có thể đè bẹp được rất nhiều tiểu thịt tươi trong giới giải trí.
Không chỉ có bệnh viện thành phố, các bệnh viện khác cũng muốn đào người.
Cũng có người muốn làm bạn gái của anh, nhưng Giang Kỳ lại không chút động lòng.
Một ngày nọ, y tá trưởng của khoa cùng các em gái trong khoa hỏi về hình mẫu lý tưởng của bác sĩ Giang.
Giang Kỳ suy nghĩ hai giây: “Bánh bèo nhõng nhẽo một chút.”
Y tá trưởng:?
Lúc này, điện thoại đang treo của Giang Kỳ truyền đến giọng nói tức giận của Kiều Lộc: “Tên họ Giang kia, anh ngoại tình rồi đấy à? Anh nói đi, bánh bèo nhõng nhẽo là ai?”
Giang Kỳ cười nói: “Em nói xem.”
Kiều Lộc xì một tiếng rồi cúp điện thoại.
Tối hôm đó, Kiều Lộc đến đón người tan làm, bên ngoài trời mưa lác đác, lúc xuống xe, đôi giày trắng của Kiều Lộc lấm lem bùn đất, cô rất không vui vươn tay về phía người đàn ông đang đi về phía cô: “Giày em vừa mới mua, phiền quá đi.”
Giang Kỳ lấy ra một đôi giày cao gót xinh đẹp từ hộp giày dự phòng ra như thường lệ, anh ngồi xổm xuống rồi thay đôi giày lấm lem trên chân Kiều Lộc ra. Sau đó, anh xoay người lại rồi vỗ lên vai mình: “Lên nào.”
Anh cõng người phụ nữ đến bãi đậu xe, anh cười nói: “Bây giờ đã biết là ai bánh bèo nhõng nhẽo chưa?”
Thứ trả lời anh là vết răng mà Kiều Lộc đã cắn lên cổ anh.
Ngày hôm sau, bệnh viện thành phố lại rộ lên tin đồn: Bác sĩ Giang của khoa Ngoại sau khi tan làm đã cõng một người phụ nữ lên xe, vậy là bông hoa của núi cao bị hái rồi đúng không.
Về chuyện này, Giang Kỳ đã chính miệng trả lời: Đó là bà xã tôi.
Bạn bè hai người biết chuyện, mắt chữ A mồm chữ O, hỏi họ có phải là lâu ngày gặp lại, tình cảm bốc lửa chăng.
Hai người bọn họ đều trả lời giống nhau – liên hôn thương mại.
Bạn bè của bọn họ đều khóc sụt sịt, dù sao thì bọn họ cũng được công nhận là cặp đôi ngọt ngào nhất thời đại học, ai ngờ lại thành ra thế này.
Ừm ừm ừm? Đợi đã? Hôm nhân thương mại kiểu gì mà trả lời tin nhắn của vợ 24/7? Hôn nhân thương mại kiểu gì mà cứ đúng giờ gọi điện thoại cho vợ hỏi han ân cần thế kia? Hôn nhân thương mại kiểu gì mà phải đi loanh quanh ba tiếng đồng hồ chỉ để mua một con búp bê nhỏ màu hồng?
Đám bạn: Hôn nhân thương mại cái quái gì! Đều là thủ đoạn của Giang Kỳ! Đều là thủ đoạn của đôi vợ chồng thối này!
Mà bản thân Giang Kỳ lại cười cười, thủ đoạn sao? Vậy thì là thủ đoạn vậy.
Nếu anh không lên kế hoạch cẩn thận thì sao bọn họ có thể cửu biệt trùng phùng.
《Vở kịch nhỏ》
Trưởng khoa Ngoại của bệnh viện Bắc Thành họ Giang tên Kỳ, đảm đương chức danh “Cao Phú Soái” của bệnh viện thành phố.
Cao: Kỹ thuật siêu cao, tỷ lệ phẫu thuật thất bại gần như bằng không.
Phú: Con trai út của nhà họ Giang giàu có ở Bắc Thành.
Soái: Giá trị nhan sắc có thể đè bẹp được rất nhiều tiểu thịt tươi trong giới giải trí.
Không chỉ có bệnh viện thành phố, các bệnh viện khác cũng muốn đào người.
Cũng có người muốn làm bạn gái của anh, nhưng Giang Kỳ lại không chút động lòng.
Một ngày nọ, y tá trưởng của khoa cùng các em gái trong khoa hỏi về hình mẫu lý tưởng của bác sĩ Giang.
Giang Kỳ suy nghĩ hai giây: “Bánh bèo nhõng nhẽo một chút.”
Y tá trưởng:?
Lúc này, điện thoại đang treo của Giang Kỳ truyền đến giọng nói tức giận của Kiều Lộc: “Tên họ Giang kia, anh ngoại tình rồi đấy à? Anh nói đi, bánh bèo nhõng nhẽo là ai?”
Giang Kỳ cười nói: “Em nói xem.”
Kiều Lộc xì một tiếng rồi cúp điện thoại.
Tối hôm đó, Kiều Lộc đến đón người tan làm, bên ngoài trời mưa lác đác, lúc xuống xe, đôi giày trắng của Kiều Lộc lấm lem bùn đất, cô rất không vui vươn tay về phía người đàn ông đang đi về phía cô: “Giày em vừa mới mua, phiền quá đi.”
Giang Kỳ lấy ra một đôi giày cao gót xinh đẹp từ hộp giày dự phòng ra như thường lệ, anh ngồi xổm xuống rồi thay đôi giày lấm lem trên chân Kiều Lộc ra. Sau đó, anh xoay người lại rồi vỗ lên vai mình: “Lên nào.”
Anh cõng người phụ nữ đến bãi đậu xe, anh cười nói: “Bây giờ đã biết là ai bánh bèo nhõng nhẽo chưa?”
Thứ trả lời anh là vết răng mà Kiều Lộc đã cắn lên cổ anh.
Ngày hôm sau, bệnh viện thành phố lại rộ lên tin đồn: Bác sĩ Giang của khoa Ngoại sau khi tan làm đã cõng một người phụ nữ lên xe, vậy là bông hoa của núi cao bị hái rồi đúng không.
Về chuyện này, Giang Kỳ đã chính miệng trả lời: Đó là bà xã tôi.
4
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, Tình cảm, Niên thượng (kém 10 tuổi), Chủ thụ, Đô thị tình duyên, 1x1, Ngôi thứ nhất, HE
Giới thiệu vắn tắt:
Công là nhà văn sống một mình, thụ là biên tập thực tập có việc cầu công.
Công thụ hơn kém nhau 10 tuổi.
Một câu tóm tắt: Cuối đông bình dị rực rỡ
Lập ý: Yêu đương thật tốt.
Giới thiệu vắn tắt:
Công là nhà văn sống một mình, thụ là biên tập thực tập có việc cầu công.
Công thụ hơn kém nhau 10 tuổi.
Một câu tóm tắt: Cuối đông bình dị rực rỡ
Lập ý: Yêu đương thật tốt.
4.2
Trước khi mất trí nhớ, Vân Kiều si mê say đắm vị hôn phu liên hôn của mình, nhưng cô đã bị phản bội đầy đau đớn.
Sau khi mất trí nhớ, Vân Kiều chỉ nhớ mình thích vị ân nhân cứu mạng - Thẩm Trạm.
Thẩm Trạm là ai?
Đối thủ một mất một còn của vị hôn phu cũ!
[1]
Thuở nhỏ, Vân Kiều bị bắt nạt, chỉ mỗi vị hôn phu trong miệng người lớn đứng ra bảo vệ cô.
Năm mười chín tuổi, Vân Kiều ôm bao kỳ vọng muốn thổ lộ tình cảm với anh ta, lại chứng kiến anh ta ôm người con gái khác, thân mật hôn môi.
“Tôi không ưng mấy cô nhóc nhạt nhẽo vô vị.” Người đàn ông lạnh lùng nhìn cô, trong ánh mắt xa cách không hề có tình cảm.
Vân Kiều nản lòng thoái chí.
Cô mở mắt thêm lần nữa, nào ngờ bị đập đầu mất trí nhớ, bám chặt lấy người đầu tiên mà mình nhìn thấy khi tỉnh lại.
-
Kể từ khi nhặt được vị hôn thê của đối thủ không đội trời chung, Thẩm Trạm kiêu ngạo, nóng tính buộc phải sinh hoạt theo nếp sống chăm con nhỏ, về nhà vào đúng tám giờ tối mỗi ngày.
Bạn bè thảo luận sôi nổi: “Anh Thẩm, sao gần đây anh ngày càng ngoan ngoãn vậy?”
“Con mắt nào của cậu thấy tôi ngoan?” Thẩm Trạm nâng ly rượu lên, cười nhạt.
Giây tiếp theo, tiếng chuông quan tâm đặc biệt vang lên, anh nhanh chân chạy về dỗ người.
[2]
Người cũ mất đi mới biết quý trọng, ân hận về việc trước đây, lao đến nhà họ Thẩm đòi người.
Bà Thẩm mới lên chức không hiểu gì hết: “Ông xã, anh ta là ai thế?”
Thẩm Trạm sầm mặt: “Kẻ thù không đội trời chung của nhà ta.”
Kiều Kiều bừng tỉnh, chỉ thẳng vào người cũ không chút nương tay: “Đóng cửa, thả chó, đánh đuổi tên đó ra ngoài!”
-
Ban đầu, khi nhặt được vị hôn thê của đối thủ một mất một còn, Thẩm Trạm chỉ muốn ra oai phủ đầu!
Về sau, Vân Kiều vừa rơi một giọt nước mắt, Thẩm Trạm đã quỳ xuống ngay!
Sau khi mất trí nhớ, Vân Kiều chỉ nhớ mình thích vị ân nhân cứu mạng - Thẩm Trạm.
Thẩm Trạm là ai?
Đối thủ một mất một còn của vị hôn phu cũ!
[1]
Thuở nhỏ, Vân Kiều bị bắt nạt, chỉ mỗi vị hôn phu trong miệng người lớn đứng ra bảo vệ cô.
Năm mười chín tuổi, Vân Kiều ôm bao kỳ vọng muốn thổ lộ tình cảm với anh ta, lại chứng kiến anh ta ôm người con gái khác, thân mật hôn môi.
“Tôi không ưng mấy cô nhóc nhạt nhẽo vô vị.” Người đàn ông lạnh lùng nhìn cô, trong ánh mắt xa cách không hề có tình cảm.
Vân Kiều nản lòng thoái chí.
Cô mở mắt thêm lần nữa, nào ngờ bị đập đầu mất trí nhớ, bám chặt lấy người đầu tiên mà mình nhìn thấy khi tỉnh lại.
-
Kể từ khi nhặt được vị hôn thê của đối thủ không đội trời chung, Thẩm Trạm kiêu ngạo, nóng tính buộc phải sinh hoạt theo nếp sống chăm con nhỏ, về nhà vào đúng tám giờ tối mỗi ngày.
Bạn bè thảo luận sôi nổi: “Anh Thẩm, sao gần đây anh ngày càng ngoan ngoãn vậy?”
“Con mắt nào của cậu thấy tôi ngoan?” Thẩm Trạm nâng ly rượu lên, cười nhạt.
Giây tiếp theo, tiếng chuông quan tâm đặc biệt vang lên, anh nhanh chân chạy về dỗ người.
[2]
Người cũ mất đi mới biết quý trọng, ân hận về việc trước đây, lao đến nhà họ Thẩm đòi người.
Bà Thẩm mới lên chức không hiểu gì hết: “Ông xã, anh ta là ai thế?”
Thẩm Trạm sầm mặt: “Kẻ thù không đội trời chung của nhà ta.”
Kiều Kiều bừng tỉnh, chỉ thẳng vào người cũ không chút nương tay: “Đóng cửa, thả chó, đánh đuổi tên đó ra ngoài!”
-
Ban đầu, khi nhặt được vị hôn thê của đối thủ một mất một còn, Thẩm Trạm chỉ muốn ra oai phủ đầu!
Về sau, Vân Kiều vừa rơi một giọt nước mắt, Thẩm Trạm đã quỳ xuống ngay!
5
Tác giả: Lan Đạo Tiên Sinh.
Thể loại: Đam mỹ, tuyển tập truyện ngắn, cận đại, hiện đại, ngược, phương Tây, 18+...
Edit: Aminta.
GIỚI THIỆU
Một viện điều dưỡng tọa lạc trên núi và những câu chuyện của bệnh nhân trong đó.
Mỗi câu chuyện độc lập nhau, có nhân vật chính riêng, trình tự đọc có thể không theo thứ tự.
Giới thiệu vắn tắt: Trong lòng mỗi người đều có một viện điều dưỡng.
LƯU Ý:
Ban đầu truyện gồm 5 câu chuyện và 1 câu chuyện khác, nhưng vào 14/5/21 tác giả đã xóa câu chuyện khác. Và trong bản chính thức xuất bản bên Đài chỉ bao gồm 3 câu chuyện đầu nên mình sẽ xếp 3 câu chuyện đầu vào mục chính văn, 2 câu chuyện còn lại sẽ coi như ngoại truyện.
Thể loại: Đam mỹ, tuyển tập truyện ngắn, cận đại, hiện đại, ngược, phương Tây, 18+...
Edit: Aminta.
GIỚI THIỆU
Một viện điều dưỡng tọa lạc trên núi và những câu chuyện của bệnh nhân trong đó.
Mỗi câu chuyện độc lập nhau, có nhân vật chính riêng, trình tự đọc có thể không theo thứ tự.
Giới thiệu vắn tắt: Trong lòng mỗi người đều có một viện điều dưỡng.
LƯU Ý:
Ban đầu truyện gồm 5 câu chuyện và 1 câu chuyện khác, nhưng vào 14/5/21 tác giả đã xóa câu chuyện khác. Và trong bản chính thức xuất bản bên Đài chỉ bao gồm 3 câu chuyện đầu nên mình sẽ xếp 3 câu chuyện đầu vào mục chính văn, 2 câu chuyện còn lại sẽ coi như ngoại truyện.