Ngôn Tình
Nàng tìm đến thế gia đại tộc Đàm thị, cũng chính là hôn ước ngày xưa định ra rồi tự mình vào cửa Đàm gia.
Việc này vừa xảy ra, không ai không trào phúng nữ nhi Hạng gia tính kế bám lấy Đàm gia, ngay cả thể diện cũng không cần.
Đến đệ đệ muội muội đều khuyên ngăn nàng bởi khi gả vào Đàm gia, chắc chắn sẽ không có ai thiệt tình đối đãi với Hạng Nghi.
Hạng Nghi cười cười, nàng chỉ an tĩnh đứng ở trước cửa Đàm gia để chờ xem thái độ của vị hôn phu.
︎ ‘◡’ ⚝ ๑҉ ᯤ ︎
Đàm Đình chưa từng thấy qua vị hôn thê xuất thân từ tham quan môn đình này, lần đầu tiên biết nàng, chính là nàng cầm hôn thư tìm đến trước cửa nhà mình.
Đàm Đình không thích nàng lắm, nhưng cũng thoải mái tiếp nhận hôn sự này.
Hắn không thích nàng, không thích tâm kế, lại càng không thích nữ nhân tính toán. Nhưng nàng dám gả, hắn cũng không có gì mà không dám cưới.
Sau khi thành hôn, hắn cùng nàng không có lời nào để nói, chỉ mắt lạnh nhìn nàng thực hiện những quy củ khắc nghiệt của tức phụ Đàm gia, sớm tối thưa hầu, xử lý nội trạch, chăm sóc tộc nhân, cùng việc kéo dài huyết mạch với hắn…
Hắn sẽ không vì nàng mà ra mặt, cũng sẽ không giúp nàng chống lưng, xong việc cũng chưa từng ôn tồn mềm giọng.
Nhưng nàng cũng chưa bao giờ oán giận quá nửa câu, không bao giờ lộ ra một tia cảm xúc.
Đàm Đình cho rằng, chỉ cần nàng không tham lam vô độ giống cha thì chính mình cũng không phải không thể hoà hợp với nàng.
Cho đến một ngày, hắn nhìn thấy Hạng Nghi nói giỡn với người khác.
Nàng mặc xiêm y mộc mạc, cả người không có mấy món trang sức, nhưng trong đôi mắt sáng ngời lóe lên ánh sáng ôn hòa dịu dàng, nàng yên lặng đứng trong đám người nhưng nổi bật vô cùng chói mắt.
Đàm Đình sửng sốt một lúc.
Nhưng trong nháy mắt nàng nhìn thấy hắn, nụ cười nhu hòa trên mặt chợt biến mất.
Lục Lâm Thiên ngẫm lại, mình vừa mới tốt nghiệp đại học hạng ba, cũng tìm được công việc vặt vãnh ở trong một văn phòng nhỏ. Trong khi đang giúp cấp trên photo tài liệu thì không ngờ máy photocopy bị rò điện, hắn bị chết bất đắc kỳ tử mà xuyên qua.
Lục Lâm Thiên ngẫm lại, mình vừa mới tốt nghiệp đại học hạng ba, cũng tìm được công việc vặt vãnh ở trong một văn phòng nhỏ. Trong khi đang giúp cấp trên photo tài liệu thì không ngờ máy photocopy bị rò điện, hắn bị chết bất đắc kỳ tử mà xuyên qua.
Tưởng là vô tình chạm mặt thôi, không ngờ anh ấy lại thành hàng xóm của cô???
Có người ánh mắt tựa gió, có người cười lên tựa phong cảnh.
Vậy còn anh?
Tôi có em.
Editor: Edelweiss
Nhân vật chính: Vân Dao, Mộ Hàn Uyên.
Văn án
1.
Toàn bộ Tu chân giới đều xem Mộ Hàn Uyên là “ánh trăng sáng”, là nghĩa đen lẫn nghĩa bóng,Hắn khí chất tươi mát, trong trẻo, xuất trần, tựa như ánh trăng trên cao, không vương khói lửa nhân gian, cũng tựa như tuyết trên đỉnh Thiên Sơn, sạch sẽ, thuần khiết,
Thế nên cũng là ánh trăng sáng trong lòng của vô số người tu chân cả nam lẫn nữ.
Đáng tiếc, ánh trăng này, vốc tuyết này lại bị một bàn chân ngọc ngà giẫm đạp, tùy ý lăng nhục, giẫm thành bùn lầy nhơ nhuốc.
Người nọ chính là sư phụ của Mộ Hàn Uyên, Vân Dao.
2.
Sau cái chết bất ngờ của Vân Dao, Mộ Hàn Uyên dần trở thành đại ma đầu mà giới tu chân vừa nghe tên đã sợ mất mật, hắn là bậc kỳ tài ngút trời, chỉ mới tu hành ngàn năm mà đã sắp sửa phi thăng.
Nhưng, trước khi phi thăng, Mộ Hàn Uyên tình cờ phát hiện, trong thần hồn của hắn cất giấu một tâm ma ——
Không ai khác chính là sư phụ Vân Dao, kẻ xưa kia ép hắn làm lô đỉnh mua vui cho nàng.
Muốn loại bỏ tâm ma, chỉ có thể tự tay giết chết.
Mộ Hàn Uyên xoay chuyển thời không, thần hồn trở về mấy trăm năm trước.
Hắn muốn đoạt xá “bản thân” vào thời điểm thích hợp, sau đó tự tay giết chết Vân Dao, như thế mới có thể thành tiên.
Một tia nắng mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ khắc hoa chiếu vào nửa bên mặt người đàn ông cao lớn tranh tối tranh sáng.
Phùng Chi nhón chân ngắt đóa dành dành vừa trắng vừa đẹp, cài lên tóc mai, vô tình thoáng liếc nhìn thấy anh bên cửa sổ.
Năm ấy, cô mười bảy, anh đã ba mươi.
….
“Miệng ngọt đuôi độc, eo đầy phấn, tìm hoa vấn liễu, ăn hương ăn hoa, khối nhung nhỏ gắng vác nặng, đôi cánh mỏng manh bay theo gió, là gì?”
“Ong vàng?” Phùng Chi hơi thở hỗn loạn, ôm vòng eo tinh tráng của hắn.
Hắn cúi đầu hôn lên vết nốt ruồi son: “Là em!”
Ghi chú:
Cốt truyện có thịt! Nhập hố cần cẩn thận.
Tác giả: Đại cô nương Sói.
Thể loại: Đại thúc x loli, H+
Tác giả: Phẩm Phong
Editor: Linh Đang
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Đô thị, Thanh xuân, Tâm lý xã hội, HE
Độ dài: 32 chương + 1 ngoại truyện
Tóm tắt: Một câu chuyện thoạt nhìn có vẻ buồn nhưng thực ra lại ấm áp. Nữ chính thoạt nhìn có vẻ nhút nhát nhưng thực ra rất kiên cường.
Tag: Đô thị, thanh xuân, tâm lý xã hội, HE
Nhân vật chính: Đoan Ngọ, Chu Hành
Nhân vật phụ: Đoan Mạn Mạn, Nhiếp Minh Kính, Lý Nhất Nặc, Lê Vi Vi, Lý Ngộ Hằng
Khác: Không có
Tóm tắt bằng một câu: Đôi khi cỏ xanh chim hót, đôi khi xuân lạnh thấu xương.
Ý nghĩa: Chờ bổ sung
Đôi lời gửi đến các độc giả từ Linh Đang:
- Nhà trai từng có bạn gái cũ và không phải trai tơ
- Nhà trai hơn nhà gái 7 tuổi
- Nhà gái yêu sớm và rất yêu nhà trai
- Nhà gái rung động và yêu nhà trai trước, nhà trai lúc ban đầu chỉ xem nhà gái là em gái và chắc chắn không có tình cảm vượt quá giới hạn với cô nhưng dần dần đã bị cô thu hút và yêu cô
- Nhà trai đồng ý yêu nhà gái trong tình huống đặc biệt, đọc truyện sẽ rõ hơn nhé
- Nhà trai sẽ không bị nhà gái cho ăn ‘hành’
- Không có chuyện nhà gái muốn chia tay, sau đó nhà trai theo đuổi lại nhà gái ‘sấp mặt’
- Trong lúc yêu nhau, nhà trai không ngoại tình tư tưởng hay có ý định làm chuyện sai trái với nhà gái. Nếu như muốn chê trách hay phê phán anh thì hãy đọc thật kỹ truyện
- Đừng lấy góc nhìn của người trưởng thành và góc nhìn của Thượng đế để đánh giá nhà gái, bởi lúc này cô chỉ là một cô bé 17, 18 tuổi
- Các nhân vật không hoàn mỹ, đều có khuyết điểm nhưng cũng có ưu điểm
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Góc nhìn nữ chính, Song hướng chữa lành, Yêu thầm, Nhân duyên tình cờ gặp gỡ, Ấm áp, HE.
Biên tập: Blue Avenue.
Số chương: 43 chương chính truyện + 1 chương ngoại truyện.
GIỚI THIỆU:
“Năm 2017, một cô gái đi du lịch một mình bị phát hiện mất tích bên bờ hồ. Thi thể được tìm thấy một tháng sau đó, nguyên nhân tử vong được xác nhận là tự tử. Cô gái để lại lời trăn trối: Sống 27 năm rồi, không thể tiếp tục cố gắng được nữa.”
Văn Tuyết lưu mẩu tin này trong điện thoại.
Hai năm sau, cô lên một chuyến tàu quốc tế sáu ngày năm đêm từ Bắc Kinh đến Moscow (*).
Đây lẽ ra phải là cuộc hành trình cuối cùng của cuộc đời cô.
(*) Moskva (tiếng Nga: Москва, chuyển tự. Moskva, IPA [mɐˈskva]; phiên âm: “Mát-xcơ-va”, đôi khi viết theo tiếng Anh thành “Moscow”), là thủ đô và là thành phố lớn nhất của Nga. Thành phố nằm bên sông Moskva, ở trong Khu vực kinh tế trung tâm nước Nga.
Chú ý:
Câu chuyện này không ngược, song hướng chữa lành, có thể an tâm mà đọc.
Đoạn đầu tiên được trích từ nguồn tin thực tế.
Tag: Đô thị tình duyên, Nhân duyên tình cờ gặp gỡ.
Vai chính: Văn Tuyết; Phương Hàn Tẫn | Vai phụ: Phương Xuân Sinh; Diệp Tử Hàng; Trịnh Khải Nhiên và rất nhiều người nước ngoài khác.
Một câu tóm tắt: Nếu con đường phía trước không có ánh sáng, anh nguyện làm ngọn đèn dẫn lối em.
Nào biết phu quân của nàng một sớm bay cao, chỉ đón phụ mẫu hắn lên kinh hưởng phúc, còn nàng cùng đứa bé coi như chẳng có gì. Lại có tin tức truyền đến, kẻ phụ lòng kia lên làm Thám Hoa, còn được công chúa để mắt chiêu làm phò mã, vài ngày nữa muốn thành thân.
Tính tình Nhậm Khanh Khanh dịu dàng hiền hậu, nghe thấy tin này cũng đã hạ quyết tâm, trèo đèo lội suối mấy ngàn dặm, bôn ba mấy tháng, muốn lên kinh cáo trạng.
Nàng nghĩ, đương kim thánh thượng chính trực, sao lại cho phép chuyện gièm pha này phát sinh ở triều đại của mình.
Vậy mà nàng không nghĩ đến, bệ hạ chính trực, lại làm chuyện gièm pha quan quân đoạt thần thê như vậy.
Giữa Kim Loan Điện, nữ tử nhỏ xinh giữ đầu nam tử, khẽ nhếch miệng nhỏ phát ra tiếng kêu rên: “Nhẹ thôi.. a…” Đế vương trẻ tuổi ngẩng đầu, lau lau giọt sữa tươi còn sót lại trên khoé môi, mắt ưng híp lại: “Hương vị Khanh Khanh thơm ngon, trẫm không nhẹ được.”
Nam nữ không sạch.
Nguyên Sắt Sắt vừa gặp biểu huynh Dư Tu Bách đã đem lòng yêu thầm, nhưng nàng biết có lẽ hắn đã thích thanh mai của mình.
Làm một thợ săn có đức tính cực kì nhẫn nại, Nguyên Sắt Sắt trước án binh bất động, mãi đến sau khi hồi kinh, Nguyên Sắt Sắt bắt lấy thời cơ, chính thức tấn công.
Nguyên Sắt Sắt vờ hiến kế giúp Dư Tu Bách, rằng hắn sẽ thân mật với biểu muội là nàng, làm cho Chu Thấm Nhiên ghen tỵ, làm nàng ta nhận ra tâm ý của mình, thúc đẩy chuyện tốt của hắn và Chu Thấm Nhiên.
Nhưng càng về sau, mọi chuyện lại lệch khỏi dự đoán của Dư Tu Bách, tiểu biểu muội nhu nhược từng bước thâm nhập vào lòng hắn, vầng dương tiểu tướng quân Dư Tu Bách từng bước từng bước rơi vào bẫy rập của tiểu biểu muội……
Trước đây nam chính là thiếu gia ăn chơi lêu lỏng, sau này bị phụ thân ném đến biên cương, rèn dũa trong quân đội vài năm, ngày quay về trở thành thiếu niên ổn trọng, tiểu tướng quân tài ba...
Thời Gia Nhiên hối hận một việc, lúc yêu Lâm Thanh mà không được, ngủ với em trai anh.
Lâm Thích hối hận một việc, sau khi Thời Gia Nhiên ngủ với mình, lại không tìm cô bắt chịu trách nhiệm.
***
Lâu ngày gặp lại & lâu ngày sinh tình & 1V1 & sạch sủng & Cảnh sát x Bác sĩ
***
Nhiều năm sau, Tống Huỳnh vô tình biết được Lục Thiệu Tu đang sở hữu bộ loa HIFI giá trên trời mà cô luôn khao khát. Để có được bộ loa mơ ước, Tống Huỳnh đã liều lĩnh chặn xe Lục Thiệu Tu và đề nghị mua lại. Lục Thiệu Tu, lúc này đã trở thành một CEO thành đạt, ban đầu tỏ ra lạnh nhạt trước lời đề nghị của Tống Huỳnh. Tuy nhiên, sau khi nhìn thấy sự quyết tâm và niềm đam mê âm nhạc của cô gái, anh đã đồng ý bán loa cho cô với một điều kiện bất ngờ.
Tống Huỳnh phải giúp anh nuôi chó trong ba tháng.
Câu chuyện xoay quanh một cuộc tranh chấp chức vụ giám đốc tài chính và sự liên quan đến Điền Lệ Quân. Tình huống áp đảo khiến cô trợ lý Tô Yểu của nàng công tử này phải đối mặt với sự giận dữ của Điền Lệ Quân vì bị xui xẻo tham gia vào tội danh này.
Kết quả, đêm tân hôn ta lại bước nhầm vào hỷ phòng của người khác.
Sau đêm đó, nàng ta ngang nhiên nói:
"Gạo đã nấu thành cơm rồi, ngươi có thể làm gì chứ?"
"Chi bằng ta nhường phu quân cho ngươi, coi như chúng ta huề nhau…"
Nhưng chẳng bao lâu sau, nàng lại hối hận, làm ầm lên đòi đổi lại.
Ta mỉm cười đáp:
"Gạo đã nấu thành cơm rồi, không đổi."
Khi hắn tự mình xưng Vương, ta cùng hắn an hưởng vinh hoa phú quý.
Tới khi hắn bại binh như núi đổ, ta lại xách tay nải bỏ chạy.
Sau này, nhờ có sự hỗ trợ của Công chúa mà hắn đã vực dậy sau thất bại, danh tiếng không gì bằng. Mà ta lại bị thủ hạ của hắn bắt được, trở thành tù nhân.
Ai nấy đều cười chê ta là kẻ bạc nghĩa phụ tình, trừng trị đúng người đúng tội.
Nói rằng, cho dù Trần Bình có l-ộ-t da r-ú-t gân ta cũng khó mà giải tỏa được nỗi hận trong lòng.
Nào ngờ, vẻ mặt Trần Bình không chút cảm xúc, đổ ra một bàn toàn vàng bạc châu báu.
Hắn chỉ vào mình, nói: “Nào, chọn thêm một lần nữa.”
“Ta và nó, nàng chọn ai?”
💫Tác giả: 十二杯可可
💫Edit: Dâu Tây, Chuha - Beta: Vũ.
✃ ┈┈┈┈ ⋆ ˚。𖦹 ⋆。°
Để đến gần nam thần, tôi nói với anh:
"Cậu, giày, giả."
Nam thần nhìn tôi với ánh mắt không thể tin nổi, nắm tay kéo tôi vào rừng.
"Sao cậu biết?"
Tôi:???
Để tìm Lý Cẩn Thành, Trần Phổ – người anh em thân thiết nhất của anh không yêu đương, không hưởng lạc, không thăng chức, đóng đô ở làng đô thị suốt bảy năm trời.
Về sau, có một thành viên mới đến đội cảnh sát hình sự mà Trần Phổ làm việc, cô là em gái Lý Cẩn Thành.
Một ngày nọ, khi chứng kiến chú ve xanh rụng khỏi cành, tiến về phía sau những con bọ ngựa.
Tôi quyết định trở thành kẻ săn mồi.
Khương Diệp cố gắng tập trung, muốn nói ra điều gì đó quan trọng, nhưng lời nói lại nghẹn ngào trong cổ họng. Bùi Chinh cảm nhận được sự do dự của cô, ôm cô chặt hơn và kiên nhẫn chờ đợi. Ánh mắt Khương Diệp lấp lánh, phản chiếu hình ảnh Bùi Chinh dịu dàng. Cảm nhận sự ấm áp từ vòng tay anh, cô dần lấy lại bình tĩnh và sắp xếp lại lời nói.
Sau khi ly hôn Hạ Tây Chấp đang cố gắng theo đuổi vợ yêu sấp mặt, nhưng Khương Dạng cho rằng bọn họ chỉ là quan hệ bạn giường mà thôi…
Còn được gọi là ”Sắc Màu Hôn Nhân 2”.
Ly hôn thật rồi.
Quý ông hàng to xài ngon X Cô tiểu thư bạch phú mỹ vừa xinh vừa trắng ( 1v1, SC)
TAG: Cán bộ cao cấp, Gương vỡ lại lành, Mặt dày mày dạn theo đuổi vợ lần nữa, Đi chim lẫn đi tim
Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Nữ Cường, Ngọt
Giới thiệu
Năm tám tuổi, ta đã bán mình để đổi lấy mười lượng bạc.
Bốc thuốc cho mẹ, may quần áo mới cho đệ đệ, còn cắt một đầu thịt heo cho cả nhà.
Cha ôm đầu ngồi xổm dưới đất, phiền muộn không nói nên lời.
Ta nói với cha:
“Chỉ cần còn sống thì vẫn còn hy vọng!”
Tên gốc: 然后心动
Tác giả: Lệ Vụ
Độ dài: 70 chương + 15 Ngoại truyện (Hoàn)
Edit: Vô Ưu Sơn Trang
GIỚI THIỆU NỘI DUNG
Đêm đó uống say, Khương Gia Di đã trải qua một đêm hoàn hảo với một người đàn ông anh tuấn lịch lãm, vóc dáng cực kỳ lý tưởng. Hai người dễ gặp cũng dễ rời, cứ ngỡ xong việc sẽ không bao giờ gặp lại nữa.
Nào ngờ có một ngày cô xuống nhà gặp một người bạn của bố, sao người đàn ông trong phòng khách kia lại quen mắt vậy nhỉ?
Người đàn ông kia nhìn ngoài mặt thì áo mũ chỉnh tề, lịch lãm lễ độ; ấy vậy mà sau lưng lại chẳng hề nhã nhặn chút nào.
“Gia Di, đây là bạn của bố”.
Bố cô cười giới thiệu: “Cũng là nhà đầu tư cho học bổng của trường con”.
“Chu Tự Thâm”.
Người đàn ông đưa bàn tay đến trước mặt cô, mỉm cười nhưng ánh mắt lại ẩn chứa hàm ý sâu xa.
“Gia Di, chào em”.
Cô kiên trì nắm lấy bàn tay đó, nhiệt độ nóng bỏng trong bàn tay anh truyền đến khiến đầu óc cô trở nên mụ mị.
Khương Gia Di cho rằng cô và Chu Tự Tâm sẽ dừng lại như hai người xa lạ sau đêm đó, nhưng ngờ đâu cô lại một lần nữa bị anh mê hoặc, giấu giếm phụ huynh để rồi sa vào lòng anh một lần nữa.
Trong một cuộc tọa đàm, Chu Tự Thâm phát biểu với tư cách khách mời đặc biệt. Đến giờ nghỉ, một đám sinh viên xúm lại nhìn anh.
Khương Gia Di bị bạn cùng lớp kéo đến, người đàn ông lơ đãng quay đầu lại. Cách một đám đông, ánh mắt chan chứa ý cười của anh vẫn có thể tìm thấy cô.
Người lúc trước vừa áo mũ chỉnh tề mà lúc sau đã kéo cô đến hậu trường tối tăm, nhiệt tình hôn cô sau cánh cửa ngăn cách với những tiếng hoan hô bên ngoài.
Một ngày, bố Khương cảm thán: “Hình như Tự Thâm có phụ nữ bên cạnh thì phải? Đúng là hiếm thấy, hôm nào phải gặp em dâu mới được”.
“Em dâu?”
Khương Gia Di cười gượng: “Bố, không ổn lắm đâu…”
“Bố và Tự Thâm là bạn vong niên, gọi một tiếng em dâu thì làm sao nào”.
Nhưng mà ông vừa quay đầu lại, Chu Tự Thâm mặt tỉnh bơ, mỉm cười gọi: “Bố”.
Bố Khương: “……………”
Bố Khương: “??????”
Tôi coi cậu là em trai, thế quái nào cậu lại đòi làm con rể?!
Lưu ý: Nam nữ chính đều là người trưởng thành, hoàn cảnh trưởng thành khác nhau nên tam quan cũng khác biệt. Mọi chuyện hai người làm đều là đôi bên tình nguyện, sẽ dùng biện pháp an toàn, không mang thai ngoài ý muốn.
❤️ Ông chú vẻ ngoài văn nhã lịch sự nhưng suy nghĩ bại hoại x Em gái ngọt ngào.
❤️ Chênh lệch 10 tuổi, đôi bên đều không có người cũ (cả về thể xác lẫn tinh thần).
Tag: Hào môn thế gia, con cưng của trời, chức nghiệp tinh anh, ngọt văn.
Nhân vật chính: Khương Gia Di, Chu Tự Thâm
Tóm gọn trong một câu: Tôi coi cậu là em trai, thế quái nào cậu lại muốn làm con rể.
Ý nghĩa: Tuổi tác không thành vấn đề.
Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Gia Đấu, Nữ Cường, Vả Mặt, HE, Trả Thù, Cung Đấu, Chữa Lành
Team dịch: Xoăn dịch truyện
Giới thiệu
Ta là một đứa trẻ ngốc nghếch.
Vào ngày cập kê, kế mẫu lừa ta rút thăm chọn chồng.
Ta chọn trúng thế tử của Hầu tước Ích Dương, một thiếu niên quang minh lỗi lạc và đầy ý chí.
Thế tử ôm hoài bão, tất nhiên không chịu phó mặc cả đời mình cho ta.
Ngày đại hôn.
Thế tử bỏ trốn.
Phụ thân giận lây sang ta, muốn kéo ta ra ngoài cho chó ăn.
Ta thản nhiên ngồi trong hỷ phòng lạnh lẽo, mút ngón tay.
Khi đó, vị Hàn Thành Vương nổi danh là Diêm La, lắc lư trên xe lăn đến trước mặt ta.
Hắn cúi người, đưa cho ta một viên kẹo.
Mỉm cười nói:
“Ăn kẹo của ta rồi, thì phải đi theo ta nhé—”
Sau này hắn bị người ta sỉ nhục và chà đạp vì khuyết tật.
Y phục trắng tinh của hắn bị bùn bẩn làm vấy bẩn, mất đi vẻ tiên tử.
Đúng lúc đó, ta cầm thương chắn trước mặt hắn:
“Vân Tế Thương, đã ăn kẹo của chàng, ta phải trả lại thôi.”
ĐỐT CHÁY
TÁC GIẢ: BÁN TIỆT BẠCH THÁI
EDITOR: PHONG TÂM
COUPLE: QUÝ THÍNH X ĐÀM VŨ TRÌNH
THỂ LOẠI: NGÔN TÌNH HIỆN ĐẠI, HE, YÊU THẦM, THIÊN CHI KIÊU TỬ
VĂN ÁN
Quý Thính và Đàm Vũ Trình từng ngồi cùng bàn hai năm, cô thích anh, tình cảm dành cho anh giống như đóa phù dung.
Nhưng anh lại chưa bao giờ để ý đến cô, và cô biết cô và anh không có khả năng.
Sau đó họ thân hơn, thường xuyên tiếp xúc, gặp gỡ.
Cô biết rõ, anh vẫn luôn không quên được bạn gái cũ.
Rồi sẽ có một ngày, họ quay lại với nhau.
Nhưng cô lại chưa từng nghĩ, mình lại dây dưa với anh một đoạn thời gian, mà khoảng thời gian đó, cũng chỉ như phù dung sớm nở tối tàn.
Cô đã thỏa thuận với anh, hai người có thể dừng lại bất cứ lúc nào, có lẽ là vào mùa đông.
Trước sinh nhật cô một ngày.
Bạn gái cũ của anh đã quay trở lại.
Quý Thính đứng ở đối diện, cách anh một con đường, nói với anh: “Tạm biệt.”
Sau đó, xoay người rời đi.
—Điều cấm kỵ giữa bạn bè/crush
- HE
- Yêu thầm
—Couple: Bà chủ xinh đẹp dịu dàng vs ông chủ đào hoa (thiếu gia nhà giàu là nghề phụ)
Nội dung: Chức nghiệp tinh anh, Thiên chi kiêu tử, Yêu thầm
Nhân vật chính: Quý Thính x Đàm Vũ Trình | vai phụ: Thư Tiêu, Vu Hi, Mộng Gia, Lục Hải, Phó Diên, Ôn Nam Tịch
Mục đích: Trên con đường tình yêu, tìm lại chính mình.
Cô là mỹ nhân được mọi người ngưỡng mộ, cũng là người theo đuổi cuồng nhiệt bí ẩn của anh.
Cố Quyết có nghĩ thế nào cũng không thể ngờ được cô gái xa lạ gửi tin nhắn khiêu dâm quấy rối anh trong ba tháng nay lại chính là học sinh xuất sắc toàn khối cao cao tại thượng kia.
“Anh là nguồn gốc của tất cả mọi ham muốn từ sâu trong trái tim em”
Học sinh giỏi vs Vận động viên Tennis
Thuê sát thủ số một giang hồ, ám sát kẻ thù không đội trời chung của ta.
Dưới màn đêm u ám, thiếu niên sát thủ tuấn mỹ cười đến mức mắt cong cong: "Quận chúa yên tâm, việc giết Từ Yến Xuyên cứ giao cho ta."
Ta tin tưởng hắn, ngày ngày chờ đợi tin tức cái chết của kẻ thù.
Nhưng không ngờ, nhiệm vụ ám sát lần nào cũng thất bại, kẻ thù không những không chết, ngược lại còn càng thêm tinh thần phấn chấn.
Ta hoàn toàn mất hết kiên nhẫn, tức giận đuổi thiếu niên sát thủ đi: "Ngươi đi đi! Ta muốn đổi sát thủ khác."
Thiếu niên sát thủ lại sa sầm mặt, không nói không rằng bò lên giường ta, cắn vào tai ta, giọng nói đầy tủi thân: "Hắn thích người, có thể không giết hắn được không?"
Ta đang định tức giận trả lời "Không thể", nhưng khóe mắt lại liếc thấy trên cánh tay thiếu niên sát thủ có một vết bớt.
Vết bớt này... trên người kẻ thù cũng có một vết bớt giống hệt như vậy.
Tác giả: Long Môn Thuyết Thư Nhân
Editor: Frenalis
Tổng số chương: 39 chương rất ngắn (tính ra chỉ khoảng 17 chương bình thường thôi)
Thể loại: Tản văn, ngôn tình hiện đại, cuộc sống bình dị nơi thị trấn nhỏ, thanh mai trúc mã, nhẹ nhàng, tình yêu duy nhất, song khiết, HE, thị giác nữ chủ.
Văn án:
Tùng Tâm nói: “Đàn ông có tiền thì sẽ thay đổi…”
Gia Mộc đáp: “Thay đổi để kiếm thêm tiền cho cô dâu nhỏ tiêu xài.”
Nhân vật chính: Gia Mộc - Tùng Tâm
Giới thiệu ngắn: Tương tư dài, mãi hoài nhớ.
Ý nghĩa: “Người cho ta quả đu đủ, ta báo đáp bằng ngọc quý. Không phải vì trả lễ, mà là để luôn giữ điều tốt đẹp.”