Ngôn Tình
1384 Truyện
Sắp xếp theo
4
Mười năm vinh sủng, một ngày kia khi hoàng cung đổ nát, quý phi Thẩm Nghê phụng thánh dụ chạy ra khỏi thâm cung, ẩn cư ở Trường Sinh quán trên núi Vân Xuất, từ đây trên người khoác thêm đạo bào, cách xa hồng trần thế tục.
Không ngờ ngày vui ngắn ngủi, một hôm nàng đang giặt sa y bên bờ suối trên núi ở phía sau đạo quán, trên đường đi bắt gặp Chiêu võ hầu đang vào trong núi luyện binh.
Thẩm Chiếu Độ, Tả đô đốc đương triều, địa vị đứng đầu trong các quần thần. Ban đầu chính hắn là đại công thần, người dẫn binh công phá cửa cung, giúp đương kim Thánh thượng mưu triều soán vị.
Nam nhân búi tóc đội kim quan, tay cầm trọng đao, lúc hắn nhìn nàng ánh mắt đó tựa như con sói tham lam: "Nương nương, người khiến cho thần phải tìm kiếm rất lâu."
Buổi tối hôm đó, ngọn đèn dầu trong điện Ba Thanh lay động, đạo bào xộc xệch bên dưới người Thẩm Nghê bị xuân thủy hòa với chất dịch trắng đục thấm ướt, móng tay sắc nhọn cắm sâu vào bờ vai đầy vết sẹo chồng chất của nam nhân: "Bây giờ Thẩm đô đốc đã nguyện ý bỏ qua cho toàn bộ trên dưới của Trường Sinh quán?"
"Tất nhiên là có thể." Thẩm Chiếu Độ nắm chặt hai chân đang quấn bên hông hắn, lại đẩy người đi vào, "Từ đầu đến cuối, người thần không muốn buông tay chỉ có một mình nương nương."
Không ngờ ngày vui ngắn ngủi, một hôm nàng đang giặt sa y bên bờ suối trên núi ở phía sau đạo quán, trên đường đi bắt gặp Chiêu võ hầu đang vào trong núi luyện binh.
Thẩm Chiếu Độ, Tả đô đốc đương triều, địa vị đứng đầu trong các quần thần. Ban đầu chính hắn là đại công thần, người dẫn binh công phá cửa cung, giúp đương kim Thánh thượng mưu triều soán vị.
Nam nhân búi tóc đội kim quan, tay cầm trọng đao, lúc hắn nhìn nàng ánh mắt đó tựa như con sói tham lam: "Nương nương, người khiến cho thần phải tìm kiếm rất lâu."
Buổi tối hôm đó, ngọn đèn dầu trong điện Ba Thanh lay động, đạo bào xộc xệch bên dưới người Thẩm Nghê bị xuân thủy hòa với chất dịch trắng đục thấm ướt, móng tay sắc nhọn cắm sâu vào bờ vai đầy vết sẹo chồng chất của nam nhân: "Bây giờ Thẩm đô đốc đã nguyện ý bỏ qua cho toàn bộ trên dưới của Trường Sinh quán?"
"Tất nhiên là có thể." Thẩm Chiếu Độ nắm chặt hai chân đang quấn bên hông hắn, lại đẩy người đi vào, "Từ đầu đến cuối, người thần không muốn buông tay chỉ có một mình nương nương."
3.8
Trước khi gặp Mạch Mang Mang, anh luôn nghĩ rằng mình sẽ chỉ lấy kịch bản cho diễn viên, nhưng chả sao cả. Dù sao ai cũng đều sai. Mọi người đều sai
4.5
Cô giống như vai chính thiếu nữ trong truyện hoạt hình cũ rích, từ cuộc sống không có ba mẹ bỗng biến thành đại tiểu thư con nhà giàu có, hơn nữa còn có một vị quản gia.
Nhưng cô hoàn toàn không cần những thứ này nha! Đặc biệt là tên quản gia âm hiểm kia.
Không dễ gì mới có người thèm muốn tên quản gia âm hiểm của cô, cô đương nhiên phải dâng bằng cả hai tay!
Ai ngờ rằng thế mà anh lại trói cô lên giường, uy hiếp cô không cho phép cô vứt bỏ anh!?
Nhưng cô hoàn toàn không cần những thứ này nha! Đặc biệt là tên quản gia âm hiểm kia.
Không dễ gì mới có người thèm muốn tên quản gia âm hiểm của cô, cô đương nhiên phải dâng bằng cả hai tay!
Ai ngờ rằng thế mà anh lại trói cô lên giường, uy hiếp cô không cho phép cô vứt bỏ anh!?
4
Tên gốc: 六十章蜜方 (Sáu mươi chương mật phương)
Tác giả: Linh Độ Tịch Mịch
Thể loại: Sạch, sủng, sắc, ngọt, hiện đại, ấm áp, nam là tổng tài, nữ là bác sĩ tâm lý, chữa bệnh, HE
Editor: Y Phi, Tư Nguyệt
Couple: Chung Ngải x Quý Phàm Trạch
ʕ´•ᴥ•`ʔ Văn án ʕ´•ᴥ•`ʔ
Quý Phàm Trạch tự nhận mình có tiền mà không tùy tiện, cao lãnh mà không hời hợt, là một người đàn ông hoàn mỹ. Cho đến một ngày nọ khi vào nhầm phòng của nữ bác sĩ tâm lý Chung Ngả, anh mới phát hiện cả tâm lý lẫn sinh lý của mình đều bắt đầu không bình thường.
Chung Ngả tự nhận tay nghề bác sĩ của mình gà mờ nhưng rất có đạo đức của người làm nghề y, bệnh nhân nào theo đuổi cô cũng đều nhận được một câu: “Tôi không nói chuyện yêu đương với người có bệnh tâm thần” rồi phải chạy mất dép. Cho đến một ngày kia cô phát hiện mình bị một tên mắc bệnh mặt người dạ thú quyến rũ.
Nữ bác sĩ tâm lý vs. Tổng tài cao phú soái
————
Trên đời này nhất định sẽ có một người khiến cho em hiểu, thì ra thứ gọi là tình yêu tốt đẹp như vậy.
==================
Lưu ý nhỏ: Nữ chính là bác sĩ tâm lý, chuyên chữa trị cho những chứng bệnh tâm thần như trầm cảm, hoang tưởng, rối loạn lưỡng cực,… Trong khi đó bệnh thần kinh là những chứng bệnh liên quan đến tổn thương của hệ thần kinh như đau nửa đầu, động kinh, thoát vị đĩa đệm, đột quỵ,… Hai khái niệm này vẫn hay bị nhầm lẫn với nhau, cho nên trong truyện mình đều để hết là bệnh tâm thần mặc dù nghe không thuận tai.
Tác giả: Linh Độ Tịch Mịch
Thể loại: Sạch, sủng, sắc, ngọt, hiện đại, ấm áp, nam là tổng tài, nữ là bác sĩ tâm lý, chữa bệnh, HE
Editor: Y Phi, Tư Nguyệt
Couple: Chung Ngải x Quý Phàm Trạch
ʕ´•ᴥ•`ʔ Văn án ʕ´•ᴥ•`ʔ
Quý Phàm Trạch tự nhận mình có tiền mà không tùy tiện, cao lãnh mà không hời hợt, là một người đàn ông hoàn mỹ. Cho đến một ngày nọ khi vào nhầm phòng của nữ bác sĩ tâm lý Chung Ngả, anh mới phát hiện cả tâm lý lẫn sinh lý của mình đều bắt đầu không bình thường.
Chung Ngả tự nhận tay nghề bác sĩ của mình gà mờ nhưng rất có đạo đức của người làm nghề y, bệnh nhân nào theo đuổi cô cũng đều nhận được một câu: “Tôi không nói chuyện yêu đương với người có bệnh tâm thần” rồi phải chạy mất dép. Cho đến một ngày kia cô phát hiện mình bị một tên mắc bệnh mặt người dạ thú quyến rũ.
Nữ bác sĩ tâm lý vs. Tổng tài cao phú soái
————
Trên đời này nhất định sẽ có một người khiến cho em hiểu, thì ra thứ gọi là tình yêu tốt đẹp như vậy.
==================
Lưu ý nhỏ: Nữ chính là bác sĩ tâm lý, chuyên chữa trị cho những chứng bệnh tâm thần như trầm cảm, hoang tưởng, rối loạn lưỡng cực,… Trong khi đó bệnh thần kinh là những chứng bệnh liên quan đến tổn thương của hệ thần kinh như đau nửa đầu, động kinh, thoát vị đĩa đệm, đột quỵ,… Hai khái niệm này vẫn hay bị nhầm lẫn với nhau, cho nên trong truyện mình đều để hết là bệnh tâm thần mặc dù nghe không thuận tai.
4.1
Người đàn ông rất cao, ước chừng bằng mắt thường phải gần 1m9, vai rộng eo hẹp, để đầu tóc húi cua khá hiếm thấy. Phát hiện thấy ánh mắt xung quanh, cô gái mới cảm thấy xấu hổ, cúi đầu bước nhanh rời đi. Người đàn ông mặc âu phục màu đen mặt không biến sắc đuổi theo cô ta.
Anh Hiền nhịn không được nhìn theo lâu một chút, tuy nói rằng ngũ quan rất xuất sắc, nhưng cũng không phải bởi vì cái này mà cô mới nhìn, mà là anh hoàn toàn không hợp với nơi này: Eo lưng quá thẳng, biểu cảm quá lạnh, so với việc xã giao thì càng giống như tới bắt khách boom hàng hơn.
Anh Hiền nhịn không được nhìn theo lâu một chút, tuy nói rằng ngũ quan rất xuất sắc, nhưng cũng không phải bởi vì cái này mà cô mới nhìn, mà là anh hoàn toàn không hợp với nơi này: Eo lưng quá thẳng, biểu cảm quá lạnh, so với việc xã giao thì càng giống như tới bắt khách boom hàng hơn.
7.3
Nhiếp Tu Tề phải lòng cô giáo dạy múa của con gái.
Người phụ nữ ấy mới chỉ xoay eo nhảy một điệu múa trước mặt anh, anh đã quyết định lên kế hoạch chiếm đoạt cô.
(Bí thư Thị uỷ x Giáo viên dạy múa ballet)
Người phụ nữ ấy mới chỉ xoay eo nhảy một điệu múa trước mặt anh, anh đã quyết định lên kế hoạch chiếm đoạt cô.
(Bí thư Thị uỷ x Giáo viên dạy múa ballet)
8.6
TÂM TIÊM Ý
Tác giả: Thiên Như Ngọc
心尖意 – 天如玉
Editor: Qin Zồ
Thể loại: Cổ đại, cưới trước yêu sau, HE
GIỚI THIỆU
Từ thuở bé, Thuấn Âm đã không thể hòa thuận với Mục Trường Châu, nàng kiêu ngạo, chàng kiệm lời. Gặp nhau đôi ba bữa, nàng toàn chủng chẳng học người khác chào: “Mục Nhị ca.”
Năm ấy tuổi tròn mười bảy, chàng đậu Tiến sĩ, danh vang Nhị Đô. Trong dạ tiệc Khúc Giang mừng Tiến sĩ tân khoa, biết bao hào môn thế gia muốn kén chàng làm rể, ngay đến phụ thân cũng nhen nhóm ý định ấy.
Đứng đằng xa, trông bóng người trắng trẻo nho nhã giữa đám đông, Thuấn Âm lắc đầu: “Con và anh ta không phải người chung lối.”
Kể từ đó cách biệt nam bắc, không còn qua lại, cứ ngỡ đôi bên sẽ có khoảng trời tươi sáng riêng…
Chưa từng nghĩ rằng nhiều năm sau khi gặp lại nhau, cả hai đã không còn như xưa. Càng chưa từng ngờ rằng lại có một ngày, chàng sẽ để nàng dịu dàng gọi mình một tiếng “Nhị lang”~
“Liệu giờ hai ta đã là người chung lối?”
oOo
Chốn nhân gian trăm cay nghìn đắng, riêng mình nàng là giọt mật trong tim.
Tác giả: Thiên Như Ngọc
心尖意 – 天如玉
Editor: Qin Zồ
Thể loại: Cổ đại, cưới trước yêu sau, HE
GIỚI THIỆU
Từ thuở bé, Thuấn Âm đã không thể hòa thuận với Mục Trường Châu, nàng kiêu ngạo, chàng kiệm lời. Gặp nhau đôi ba bữa, nàng toàn chủng chẳng học người khác chào: “Mục Nhị ca.”
Năm ấy tuổi tròn mười bảy, chàng đậu Tiến sĩ, danh vang Nhị Đô. Trong dạ tiệc Khúc Giang mừng Tiến sĩ tân khoa, biết bao hào môn thế gia muốn kén chàng làm rể, ngay đến phụ thân cũng nhen nhóm ý định ấy.
Đứng đằng xa, trông bóng người trắng trẻo nho nhã giữa đám đông, Thuấn Âm lắc đầu: “Con và anh ta không phải người chung lối.”
Kể từ đó cách biệt nam bắc, không còn qua lại, cứ ngỡ đôi bên sẽ có khoảng trời tươi sáng riêng…
Chưa từng nghĩ rằng nhiều năm sau khi gặp lại nhau, cả hai đã không còn như xưa. Càng chưa từng ngờ rằng lại có một ngày, chàng sẽ để nàng dịu dàng gọi mình một tiếng “Nhị lang”~
“Liệu giờ hai ta đã là người chung lối?”
oOo
Chốn nhân gian trăm cay nghìn đắng, riêng mình nàng là giọt mật trong tim.
8.4
Vừa tỉnh dậy, đại lão Doanh Tử Khâm trở thành cô con gái thất lạc mười lăm năm trời của nhà họ Doanh nhưng gia đình của cô đã nhận nuôi một đứa bé để thay thế cô.
Đứa bé ấy dùng tên của cô, ngày sinh tháng đẻ của cô, hưởng thụ cả vật chất và tình yêu thương đáng lẽ thuộc về cô.
Còn thứ Doanh Tử Khâm nhận được lại là sự cười nhạo, ghẻ lạnh vì cô không thông minh, giỏi giang và ngoan ngoãn như thiên kim giả. Thậm chí, cô còn trở thành kho máu di động của cô mình.
Cha mẹ coi cô như vết nhơ của gia tộc, cảnh cáo cô đừng hòng mơ tưởng đến vị trí đại tiểu thư, có được danh nghĩa con gái nuôi thì nên biết điều rồi, nếu không bọn họ sẽ đuổi cô về chỗ cũ.
Tuy nhiên, tất cả bọn họ đều không biết, nữ vương thần toán Doanh Tử Khâm đã thức tỉnh, cô chỉ muốn sống cuộc đời dưỡng lão, ăn ngon, xem phim máu chó mỗi ngày nhưng lại luôn có kẻ muốn đưa mặt tới cho cô vả.
Còn người đàn ông nào đó thì đã nhanh chân chiếm một vị trí bên cạnh Doanh Tử Khâm lúc nào không hay biết.
Đứa bé ấy dùng tên của cô, ngày sinh tháng đẻ của cô, hưởng thụ cả vật chất và tình yêu thương đáng lẽ thuộc về cô.
Còn thứ Doanh Tử Khâm nhận được lại là sự cười nhạo, ghẻ lạnh vì cô không thông minh, giỏi giang và ngoan ngoãn như thiên kim giả. Thậm chí, cô còn trở thành kho máu di động của cô mình.
Cha mẹ coi cô như vết nhơ của gia tộc, cảnh cáo cô đừng hòng mơ tưởng đến vị trí đại tiểu thư, có được danh nghĩa con gái nuôi thì nên biết điều rồi, nếu không bọn họ sẽ đuổi cô về chỗ cũ.
Tuy nhiên, tất cả bọn họ đều không biết, nữ vương thần toán Doanh Tử Khâm đã thức tỉnh, cô chỉ muốn sống cuộc đời dưỡng lão, ăn ngon, xem phim máu chó mỗi ngày nhưng lại luôn có kẻ muốn đưa mặt tới cho cô vả.
Còn người đàn ông nào đó thì đã nhanh chân chiếm một vị trí bên cạnh Doanh Tử Khâm lúc nào không hay biết.
4.3
“Dã hỏa thiêu bất tận – Xuân phong xuy hựu sinh.” [1]
Đây là câu chuyện xưa về quá trình vờn nhau giữa một ông trùm tài chính và cô vợ nhỏ của mình.
Couple: Đường Đường x Dương Niệm Sâm
Ông trùm tài chính x Người giám định đồ cổ.
Nam chính hơn vợ mười tuổi.
Đây là câu chuyện xưa về quá trình vờn nhau giữa một ông trùm tài chính và cô vợ nhỏ của mình.
Couple: Đường Đường x Dương Niệm Sâm
Ông trùm tài chính x Người giám định đồ cổ.
Nam chính hơn vợ mười tuổi.
3.4
Mạnh Vũ yêu Tiêu Tề mười năm, anh là nam thần của cô, là ánh sáng của cô, cô đuổi theo anh, hèn mọn như cát bụi.
Nhưng cuối cùng, tình cảm mười năm cũng không bằng một tiếng cười của tình đầu dịu dàng trong lòng anh.
Dù cô ấy đã ly hôn, đã có một cô con gái, sau khi cô ấy quay lại, thì vẫn khiến anh rối loạn.
Yêu càng nhiều tổn thương càng sâu, Mạnh Vũ đã hoàn toàn tỉnh ngộ, tên chó nam thần này, cô từ bỏ.
Về sau…Mạnh Vũ bị buộc thay chị kế gả cho một người đàn ông quyền thế nhưng lại vừa xấu vừa già, ngày kết hôn, một người đàn ông cao lớn, anh tuấn đến trước mặt cô, nói: “Về sau chúng ta sẽ là vợ chồng, quãng đời còn lại xin được chỉ giáo nhiều hơn.”
Mạnh Vũ: “???”.
Hả? Sao nói là vừa già vừa xấu mà?
Người khác nói anh lạnh lùng hà khắc lại có lòng dạ độc ác, bảo cô phải cư xử cẩn thận, nhưng sau khi Mạnh Vũ gả cho anh, lại được anh cực kỳ quan tâm, yêu chiều cô đến tận xương tủy…
Nhưng cuối cùng, tình cảm mười năm cũng không bằng một tiếng cười của tình đầu dịu dàng trong lòng anh.
Dù cô ấy đã ly hôn, đã có một cô con gái, sau khi cô ấy quay lại, thì vẫn khiến anh rối loạn.
Yêu càng nhiều tổn thương càng sâu, Mạnh Vũ đã hoàn toàn tỉnh ngộ, tên chó nam thần này, cô từ bỏ.
Về sau…Mạnh Vũ bị buộc thay chị kế gả cho một người đàn ông quyền thế nhưng lại vừa xấu vừa già, ngày kết hôn, một người đàn ông cao lớn, anh tuấn đến trước mặt cô, nói: “Về sau chúng ta sẽ là vợ chồng, quãng đời còn lại xin được chỉ giáo nhiều hơn.”
Mạnh Vũ: “???”.
Hả? Sao nói là vừa già vừa xấu mà?
Người khác nói anh lạnh lùng hà khắc lại có lòng dạ độc ác, bảo cô phải cư xử cẩn thận, nhưng sau khi Mạnh Vũ gả cho anh, lại được anh cực kỳ quan tâm, yêu chiều cô đến tận xương tủy…
3.7
Diệp Mạn Lâm, với tư cách là nữ cảnh sát trưởng tài năng nhất Thượng Hải, mang phong cách bá đạo, quý phái và lạnh lùng.
Ai ngờ một ngày khi sét đánh xuống, cô lại biến thành một cô gái dễ xúc động và hay khóc. Mỗi lần rơi nước mắt, ngoài vẻ đáng thương tự nhiên, cô còn phát ra điện...
**Đám cảnh viên: Cảnh trưởng xinh đẹp, eo thon, dáng đẹp, khóc lên trông thật đáng thương, chúng tôi sẽ cố gắng làm việc!
Nạn nhân vừa trải qua hoạn nạn: Sao cảnh trưởng lại dễ khóc như vậy? Chuyện của tôi thực ra không đến nỗi tệ, hay để tôi an ủi cô đi!
Một kẻ sát nhân: Ôi, đây là trò gì vậy? Tôi khai báo cũng không được sao!
Ai ngờ một ngày khi sét đánh xuống, cô lại biến thành một cô gái dễ xúc động và hay khóc. Mỗi lần rơi nước mắt, ngoài vẻ đáng thương tự nhiên, cô còn phát ra điện...
**Đám cảnh viên: Cảnh trưởng xinh đẹp, eo thon, dáng đẹp, khóc lên trông thật đáng thương, chúng tôi sẽ cố gắng làm việc!
Nạn nhân vừa trải qua hoạn nạn: Sao cảnh trưởng lại dễ khóc như vậy? Chuyện của tôi thực ra không đến nỗi tệ, hay để tôi an ủi cô đi!
Một kẻ sát nhân: Ôi, đây là trò gì vậy? Tôi khai báo cũng không được sao!
3.8
[Tác giả Mộ Kiến Xuân Thâm]
Nhóm dịch: Tiểu Mộc
Văn án
Dư Tương không cẩn thận xuyên thành thanh niên trí thức nữ phụ niên đại văn cùng tên với cô.
Nguyên chủ vì về thành phố mà bỏ chồng vứt con, sau khi về thành phố cho rằng mình thay thế em gái Lộ xuống nông thôn, do đó điên cuồng cướp đoạt tất cả những gì thuộc về em gái, tìm đường chết nhất là thiết kế chà đạp bạch nguyệt quang của em gái --- nam chính Ninh Miễn, cũng nhờ vào đó mà ép buộc Ninh Miễn kết hôn với cô ta.
Bây giờ Dư Tương còn chưa làm ra chuyện ác, nhưng em gái mang bàn tay vàng trùng sinh, đại lão Ninh Miễn tựa hồ cũng có trí nhớ kiếp trước, đều hận Dư Tương thấu xương.
Không sao cả, Dư Tương cũng có hệ thống gian lận.
Hệ thống: "Mời ký chủ duy trì hình tượng nữ phụ xấu xa, hoàn thành nhiệm vụ có thưởng tiền, bỏ nhiệm vụ sấm sét đánh lên người đến chết."
Dư Tương: "..."
Vì tính mạng và tiền, Dư Tương vén tay áo lên, cẩn trọng diễn vai nữ phụ xấu xa, chọc em gái tức giận đến giơ chân, kiếm được rất nhiều tiền.
Ngay khi Dư Tương cho rằng có thể công thành lui thân, cùng Ninh Miễn đề nghị li hôn.
Ninh Miễn rầu rĩ không vui ôm lấy cô: "Tương Tương, em mau chóng muốn làm gì với anh thì cứ làm, bỏ dở giữa chừng là không đúng."
Dư Tương sửng sốt: "Cái kịch bản này không đúng thì phải?".
Hệ thống oa oa khóc lớn: Từng thấy qua một cái hệ thống kỹ thuật kém phát triển chưa? Nó bị người phụ nữ xấu xa này lừa!
Nữ chính miệng ngọt tâm đen vs nam chính truy thê hỏa tá tràng
Nhóm dịch: Tiểu Mộc
Văn án
Dư Tương không cẩn thận xuyên thành thanh niên trí thức nữ phụ niên đại văn cùng tên với cô.
Nguyên chủ vì về thành phố mà bỏ chồng vứt con, sau khi về thành phố cho rằng mình thay thế em gái Lộ xuống nông thôn, do đó điên cuồng cướp đoạt tất cả những gì thuộc về em gái, tìm đường chết nhất là thiết kế chà đạp bạch nguyệt quang của em gái --- nam chính Ninh Miễn, cũng nhờ vào đó mà ép buộc Ninh Miễn kết hôn với cô ta.
Bây giờ Dư Tương còn chưa làm ra chuyện ác, nhưng em gái mang bàn tay vàng trùng sinh, đại lão Ninh Miễn tựa hồ cũng có trí nhớ kiếp trước, đều hận Dư Tương thấu xương.
Không sao cả, Dư Tương cũng có hệ thống gian lận.
Hệ thống: "Mời ký chủ duy trì hình tượng nữ phụ xấu xa, hoàn thành nhiệm vụ có thưởng tiền, bỏ nhiệm vụ sấm sét đánh lên người đến chết."
Dư Tương: "..."
Vì tính mạng và tiền, Dư Tương vén tay áo lên, cẩn trọng diễn vai nữ phụ xấu xa, chọc em gái tức giận đến giơ chân, kiếm được rất nhiều tiền.
Ngay khi Dư Tương cho rằng có thể công thành lui thân, cùng Ninh Miễn đề nghị li hôn.
Ninh Miễn rầu rĩ không vui ôm lấy cô: "Tương Tương, em mau chóng muốn làm gì với anh thì cứ làm, bỏ dở giữa chừng là không đúng."
Dư Tương sửng sốt: "Cái kịch bản này không đúng thì phải?".
Hệ thống oa oa khóc lớn: Từng thấy qua một cái hệ thống kỹ thuật kém phát triển chưa? Nó bị người phụ nữ xấu xa này lừa!
Nữ chính miệng ngọt tâm đen vs nam chính truy thê hỏa tá tràng
4.1
Tác giả: Thập Tứ Lang
Thể loại: Ngôn tình, Cổ đại, Huyền huyễn, Tu chân, Tiên hiệp, Cận thủy lâu dài, 1v1, HE.
Độ dài: 156 Chương + 6 Chương Ngoại Truyện
Chuyển ngữ + Chỉnh sửa: Jenny
Văn Án:
Đối với Lệnh Hồ Trăn Trăn, “Ân oán rõ ràng, hai bên không ai mắc nợ ai” luôn là quy tắc của nàng khi đi ra ngoài.
Cái gì bản thân nhận được thì phải cho đi, và ngược lại.
Cho đến một ngày, nàng gặp được một vị thiếu niên lang mồm mép xảo quyệt, đen trắng rõ ràng như thế lại bị hắn làm cho rối tung rối mù đến mức không thể phân biệt được.
*******************************************************
Lệnh Hồ Trăn Trăn: “Ta cảm thấy chúng ta không ai nợ ai nữa.”
Tần Hi: “Không đúng. Ta còn thiếu nàng một thứ.”
Lệnh Hồ Trăn Trăn: “Cái gì thế?”
Tần Hi: “Một câu: Ta thích nàng.”
Thể loại: Ngôn tình, Cổ đại, Huyền huyễn, Tu chân, Tiên hiệp, Cận thủy lâu dài, 1v1, HE.
Độ dài: 156 Chương + 6 Chương Ngoại Truyện
Chuyển ngữ + Chỉnh sửa: Jenny
Văn Án:
Đối với Lệnh Hồ Trăn Trăn, “Ân oán rõ ràng, hai bên không ai mắc nợ ai” luôn là quy tắc của nàng khi đi ra ngoài.
Cái gì bản thân nhận được thì phải cho đi, và ngược lại.
Cho đến một ngày, nàng gặp được một vị thiếu niên lang mồm mép xảo quyệt, đen trắng rõ ràng như thế lại bị hắn làm cho rối tung rối mù đến mức không thể phân biệt được.
*******************************************************
Lệnh Hồ Trăn Trăn: “Ta cảm thấy chúng ta không ai nợ ai nữa.”
Tần Hi: “Không đúng. Ta còn thiếu nàng một thứ.”
Lệnh Hồ Trăn Trăn: “Cái gì thế?”
Tần Hi: “Một câu: Ta thích nàng.”
3.6
Nhân vật chính: Hàn Ỷ Mộng - Giang Tế Xuyên
Lúc mới gặp, anh là một người anh trai với nụ cười ấm áp, là ánh trăng sáng trong lòng cô.
Khi gặp lại, anh là anh trai cùng cha khác mẹ với cô, là chỗ dựa cho cuộc sống hạnh phúc của cô.
Nhưng khi cô phát hiện, người anh trai dịu dàng chăm sóc mình, thế nhưng lại bỏ thuốc mê cưỡng đoạt mình, cuộc sống của cô tan vỡ.
(Sẽ không có văn án, tổng kết một chút chính là: Câu chuyện về cặp anh trai em gái tâm khẩu bất nhất (*), sau cùng trở thành người yêu của nhau. Kết cục happy, rất ngọt.)
(*)Ngoài miệng và trong lòng không giống nhau.
Lúc mới gặp, anh là một người anh trai với nụ cười ấm áp, là ánh trăng sáng trong lòng cô.
Khi gặp lại, anh là anh trai cùng cha khác mẹ với cô, là chỗ dựa cho cuộc sống hạnh phúc của cô.
Nhưng khi cô phát hiện, người anh trai dịu dàng chăm sóc mình, thế nhưng lại bỏ thuốc mê cưỡng đoạt mình, cuộc sống của cô tan vỡ.
(Sẽ không có văn án, tổng kết một chút chính là: Câu chuyện về cặp anh trai em gái tâm khẩu bất nhất (*), sau cùng trở thành người yêu của nhau. Kết cục happy, rất ngọt.)
(*)Ngoài miệng và trong lòng không giống nhau.
3.9
Tô Tịch Nhan nhìn qua ngây thơ, hiền hậu, không khác gì bé thỏ trắng dễ bắt nạt nhưng thực ra cô gan lớn vô cùng, còn dám nghĩ cách làm sao để đá bay vị hôn phu Lục Sính của mình.
Nhưng mà từ nhỏ cô đã sợ Lục Sính, bởi vì ở trong mắt cô, vị hôn phu này không phải người.
Đội nón xanh không xong làm sao bây giờ? Chỉ có thể rưng rưng gả vào phủ thiếu soái!
Thiếu soái phu nhân không dễ làm, Tô Tịch Nhan mỗi ngày đều không thể thẳng eo dậy nổi.
Nhưng mà từ nhỏ cô đã sợ Lục Sính, bởi vì ở trong mắt cô, vị hôn phu này không phải người.
Đội nón xanh không xong làm sao bây giờ? Chỉ có thể rưng rưng gả vào phủ thiếu soái!
Thiếu soái phu nhân không dễ làm, Tô Tịch Nhan mỗi ngày đều không thể thẳng eo dậy nổi.
4.3
Trong truyện "Ta Không Làm Thiếp" của tác giả Bất Ngữ Nhẫn Đông, chúng ta đón nhận câu chuyện về Thẩm Lan, một cô gái rơi vào thời cổ đại và trở thành một thiếu nữ vô danh, không được công nhận. Với vẻ đẹp nổi trội của mình, cô bị phải làm thiếp hầu cho quan Ngự sử Tuần Bùi Thận. Tuy nhiên, cô không muốn trở thành thiếp và quyết định chạy trốn.
Thế nhưng, vận đen lại đeo đuổi cô khi cô lại trở thành nha hoàn của Bùi Thận, một công việc dù không được tôn trọng nhưng lại bổ sung cho cô thu nhập lớn. Thật sự vui vẻ hơn khi Bùi Thận sắp lên xe hoa. Cô tin rằng khi Bùi Thận kết hôn, cô sẽ được giải thoát khỏi nô tịch và sống cuộc sống của mình.
Tuy nhiên, cuộc đời luôn đầy bất ngờ, Bùi Thận lại muốn nạp cô làm thiếp. Tuy cô từ chối nhưng cuối cùng, cô phải chấp nhận số phận của mình trong khi hy vọng của cô đổ vỡ. Cùng đọc truyện để khám phá cuộc đời của Thẩm Lan và những tình huống đầy kịch tính, cảm động.
Thế nhưng, vận đen lại đeo đuổi cô khi cô lại trở thành nha hoàn của Bùi Thận, một công việc dù không được tôn trọng nhưng lại bổ sung cho cô thu nhập lớn. Thật sự vui vẻ hơn khi Bùi Thận sắp lên xe hoa. Cô tin rằng khi Bùi Thận kết hôn, cô sẽ được giải thoát khỏi nô tịch và sống cuộc sống của mình.
Tuy nhiên, cuộc đời luôn đầy bất ngờ, Bùi Thận lại muốn nạp cô làm thiếp. Tuy cô từ chối nhưng cuối cùng, cô phải chấp nhận số phận của mình trong khi hy vọng của cô đổ vỡ. Cùng đọc truyện để khám phá cuộc đời của Thẩm Lan và những tình huống đầy kịch tính, cảm động.
4.3
Tháng tư, thiếu gia của Tông thị ở Kinh Bắc, người chưa bao giờ xuất đầu lộ diện đột nhiên đến Giang Nam.
Giới kinh doanh phía nam và phía bắc của Giang Nam nghe được tin tức này lập tức hành động, mỗi người đều tìm đủ mọi cách để lôi kéo, lấy lòng—— ai mà không muốn cùng tập đoàn giàu có thiết lập quan hệ chứ?
Có người nói rằng vị tiểu thiếu gia Tông thị này tính tình thật sự rất kiêu ngạo, bất kể là món ngon Giang Nam, hay là cảnh xuân trong hoa viên, cũng đều không có hứng thú, chỉ nhàn nhạt nói một câu: “ Thật nhàm chán”.
Có người nói, vị thiếu gia này rõ ràng chính là một dáng vẻ trêu hoa ghẹo nguyệt, nhưng lại không ai có thể chạm đến. Có rất nhiều cô gái lớn mật thử liếc mắt đưa tình, nhưng anh chỉ liếc mắt cười trừ rồi nhàn nhạt nói: “ Làm ra vẻ”.
Cho đến một ngày,Tông Duệ bước vào Bình Đàn Quán nổi tiếng nhất Ngô Tô.
Tiếng đàn tỳ bà ba dây chậm rãi vang lên, thiếu niên lười biếng ngước mắt nhìn lên sân khấu.
Ánh mắt liền không thể rời khỏi.
Một cô gái trẻ thanh tú mặc trên người bộ sườn xám xinh đẹp, ôm đàn tỳ bà ngồi trước tấm bình phong, khuôn mặt trái xoan đào hoa, đôi mày thanh tú phong tình. Một thân tao nhã, kiêu hãnh không thể khinh thường.
Điều tuyệt vời nhất chính là giọng nói của cô ấy——
Khi cô mở miệng, Tông Duệ như nghe được toàn bộ cảnh sắc Giang Nam.
* Chàng trai kiêu ngạo đến từ Bắc Kinh × Nghệ sĩ đàn tỳ bà dịu dàng tao nhã.
Một câu tóm tắt: Tình yêu đột nhiên rơi xuống.
Lập ý: Tình yêu luôn đến một cách bất chợt.
Giới kinh doanh phía nam và phía bắc của Giang Nam nghe được tin tức này lập tức hành động, mỗi người đều tìm đủ mọi cách để lôi kéo, lấy lòng—— ai mà không muốn cùng tập đoàn giàu có thiết lập quan hệ chứ?
Có người nói rằng vị tiểu thiếu gia Tông thị này tính tình thật sự rất kiêu ngạo, bất kể là món ngon Giang Nam, hay là cảnh xuân trong hoa viên, cũng đều không có hứng thú, chỉ nhàn nhạt nói một câu: “ Thật nhàm chán”.
Có người nói, vị thiếu gia này rõ ràng chính là một dáng vẻ trêu hoa ghẹo nguyệt, nhưng lại không ai có thể chạm đến. Có rất nhiều cô gái lớn mật thử liếc mắt đưa tình, nhưng anh chỉ liếc mắt cười trừ rồi nhàn nhạt nói: “ Làm ra vẻ”.
Cho đến một ngày,Tông Duệ bước vào Bình Đàn Quán nổi tiếng nhất Ngô Tô.
Tiếng đàn tỳ bà ba dây chậm rãi vang lên, thiếu niên lười biếng ngước mắt nhìn lên sân khấu.
Ánh mắt liền không thể rời khỏi.
Một cô gái trẻ thanh tú mặc trên người bộ sườn xám xinh đẹp, ôm đàn tỳ bà ngồi trước tấm bình phong, khuôn mặt trái xoan đào hoa, đôi mày thanh tú phong tình. Một thân tao nhã, kiêu hãnh không thể khinh thường.
Điều tuyệt vời nhất chính là giọng nói của cô ấy——
Khi cô mở miệng, Tông Duệ như nghe được toàn bộ cảnh sắc Giang Nam.
* Chàng trai kiêu ngạo đến từ Bắc Kinh × Nghệ sĩ đàn tỳ bà dịu dàng tao nhã.
Một câu tóm tắt: Tình yêu đột nhiên rơi xuống.
Lập ý: Tình yêu luôn đến một cách bất chợt.
4.4
Trải qua tám năm, vượt qua tám ngàn dặm, tình yêu thầm kín sâu nặng của một chàng trai dành cho cô gái.
Giới thiệu 1: Mạnh Quân hơi giận, cô cảm thấy Trần Việt không thích cô nhiều như cô thích anh. Cô không biết, Trần Việt đã thầm yêu cô suốt tám năm.
Giới thiệu 2: Anh và cô cách nhau hơn nửa vòng Trung Quốc, từ Thượng Hải đến Vân Nam, một lần đi về cách tám ngàn dặm đường.
Bạn học gặp lại, đại tiểu thư & chàng trai nghèo
Ba ngày không cãi nhau là cáu kỉnh, xù lông VS phái hành động, trầm tĩnh kiệm lời.
Truyện viết dưới góc nhìn của cả nam chính và nữ chính
Tám ngàn dặm đường, Quân và Việt.
Giới thiệu 1: Mạnh Quân hơi giận, cô cảm thấy Trần Việt không thích cô nhiều như cô thích anh. Cô không biết, Trần Việt đã thầm yêu cô suốt tám năm.
Giới thiệu 2: Anh và cô cách nhau hơn nửa vòng Trung Quốc, từ Thượng Hải đến Vân Nam, một lần đi về cách tám ngàn dặm đường.
Bạn học gặp lại, đại tiểu thư & chàng trai nghèo
Ba ngày không cãi nhau là cáu kỉnh, xù lông VS phái hành động, trầm tĩnh kiệm lời.
Truyện viết dưới góc nhìn của cả nam chính và nữ chính
Tám ngàn dặm đường, Quân và Việt.
7.8
Tác giả: Thị Lý Vụ
Tran / Editor: AI_Nho
Beta: AI_Gerbera
Thể loại: Hiện đại, Sắc, 18+, HE, Sạch, Hắc bang
Giới thiệu:
“Em nhất định phải xuống địa ngục.” Diệp Lang Đình gằn từng từ từng chữ.
“Dựa vào cái gì?”
“Bởi vì tôi ở đây.”
Đây chính là tình yêu của họ, có người cứu rỗi lẫn nhau nhưng Diệp Lang Đình lại muốn kéo Yến Nhụy Tiêu rơi xuống. Anh không lên được thì phải kéo cô xuống, không đợi được trời sáng anh sợ mình không có ngày mai.
Sau này khi có người hỏi Yến Nhụy Tiêu, người đã tàn phai hết sự sắc sảo của tuổi trẻ, về tình yêu của họ, cô thản nhiên đặt tách trà trong tay xuống, di chuyển từ bàn tới trước khung cửa sổ đã đóng. Tiết đầu xuân, mưa xuân quý như dầu, cô cứ nhìn như thế sau đó chỉ đáp: “Trời xa đất cách, muôn núi ngàn sông, nào biết cố cung ở đâu, dẫu biết đêm xuân vẫn chưa lụi tàn, mà bầu bạn với nhau.”
Yến Nhụy Tiêu x Diệp Lang Đình, nữ cường nam cường, thịt phục vụ cho cốt truyện.
Tran / Editor: AI_Nho
Beta: AI_Gerbera
Thể loại: Hiện đại, Sắc, 18+, HE, Sạch, Hắc bang
Giới thiệu:
“Em nhất định phải xuống địa ngục.” Diệp Lang Đình gằn từng từ từng chữ.
“Dựa vào cái gì?”
“Bởi vì tôi ở đây.”
Đây chính là tình yêu của họ, có người cứu rỗi lẫn nhau nhưng Diệp Lang Đình lại muốn kéo Yến Nhụy Tiêu rơi xuống. Anh không lên được thì phải kéo cô xuống, không đợi được trời sáng anh sợ mình không có ngày mai.
Sau này khi có người hỏi Yến Nhụy Tiêu, người đã tàn phai hết sự sắc sảo của tuổi trẻ, về tình yêu của họ, cô thản nhiên đặt tách trà trong tay xuống, di chuyển từ bàn tới trước khung cửa sổ đã đóng. Tiết đầu xuân, mưa xuân quý như dầu, cô cứ nhìn như thế sau đó chỉ đáp: “Trời xa đất cách, muôn núi ngàn sông, nào biết cố cung ở đâu, dẫu biết đêm xuân vẫn chưa lụi tàn, mà bầu bạn với nhau.”
Yến Nhụy Tiêu x Diệp Lang Đình, nữ cường nam cường, thịt phục vụ cho cốt truyện.
8
Tác giả: Mạnh Ngũ Nguyệt
Thể loại: Đô Thị, Ngôn Tình
Giới thiệu:
Tình yêu và hôn nhân, kém nhau 10 tuổi, đề cao "nam đức", song khiết, ngọt ngào như đường mỗi ngày sau kết hôn.
Nguyễn Niệm và Lương Tây Văn cũng chỉ gặp nhau qua ba lần, thế mà cũng đã kết hôn với nhau.
Thật ra hôn sự của Nguyễn Niệm vốn xuất phát từ giao tình sâu đậm của hai nhà, chuyện đính hôn với chàng trai út Lương gia phong lưu kia cũng là vấn đề thời gian mà thôi!
Đáng tiếc vị hôn phu tương lai này phóng đãng thành tính khiến vị hôn thê là cô không hề có cảm giác tồn tại.
Hôm nọ phóng viên chụp được ảnh cậu út nhà họ Lương ra vào khách sạn cùng người mẫu, Nguyễn Niệm bất lực ở ngoài thanh minh, đột nhiên có một chiếc Bentley màu đen ngừng trước cửa khách sạn, một người đàn ông nho nhã lịch sự mặc áo sơ mi quần tây bước xuống, đó là anh trai của vị hôn phu - Lương Tây Văn.
Thể loại: Đô Thị, Ngôn Tình
Giới thiệu:
Tình yêu và hôn nhân, kém nhau 10 tuổi, đề cao "nam đức", song khiết, ngọt ngào như đường mỗi ngày sau kết hôn.
Nguyễn Niệm và Lương Tây Văn cũng chỉ gặp nhau qua ba lần, thế mà cũng đã kết hôn với nhau.
Thật ra hôn sự của Nguyễn Niệm vốn xuất phát từ giao tình sâu đậm của hai nhà, chuyện đính hôn với chàng trai út Lương gia phong lưu kia cũng là vấn đề thời gian mà thôi!
Đáng tiếc vị hôn phu tương lai này phóng đãng thành tính khiến vị hôn thê là cô không hề có cảm giác tồn tại.
Hôm nọ phóng viên chụp được ảnh cậu út nhà họ Lương ra vào khách sạn cùng người mẫu, Nguyễn Niệm bất lực ở ngoài thanh minh, đột nhiên có một chiếc Bentley màu đen ngừng trước cửa khách sạn, một người đàn ông nho nhã lịch sự mặc áo sơ mi quần tây bước xuống, đó là anh trai của vị hôn phu - Lương Tây Văn.
4.5
[Tác giả Di Sinh Sinh -- Thể loại: Ngôn Tình, Hệ thống, Dị Năng, Trọng Sinh, Truyện Sủng, Nữ Cường, Hài Hước, Điền Văn, Hiện Đại ]
Văn án:
Đời Phó Lê bị em gái Phó Đào đẩy ngã xuống sông, được Trần Viễn cứu lên. Cô buộc phải gả cho hắn ta, làm mẹ kế của hai đứa nhỏ.
Nhà họ Trần nghèo khó, ăn bữa nay lo bữa mai. Mẹ chồng lại độc ác, động một tí là chửi rủa quát mắng. Trần Viễn thì suốt ngày say xỉn rồi bạo hành gia đình.
Phó Lê ở nhà họ Trần làm trâu làm ngựa khổ cực vất vả, chưa tới nửa năm đã sinh bệnh nặng mà chết.
Trước khi chết, tiếc nuối duy nhất của cô chính là không biết ai đã lặng lẽ hộ tống mình về nhà mỗi khi phải làm việc đến đêm khuya, ai đã đặt thuốc trị thương lên bệ cửa sổ mỗi lần mình bị đánh đập, ai đã tặng nho cho mình những lúc bị đói.
Không có cách nào để nói với người đã chiếu sáng cuộc đời ảm đạm của mình một tiếng: Cảm ơn!
………
Sống lại một lần nữa, chuyện đầu tiên Phó Lê làm chính là dồn hết sức lực vào cẳng chân để đá văng Trần Viễn ra thật xa, tự mình leo lên bờ, tuyệt đối không gả cho hắn ta, sau đó chạy đến nơi khác để tìm một cuộc sống mới đủ ăn đủ mặc.
Chuyện thứ hai là tìm ra con người thầm lặng kia, báo đáp cho người ta gấp bội lần những điều tốt mà anh ấy đã làm cho mình.
Sau khi sống lại, Phó Lê có cơ hội được rút thăm trúng thưởng từ hệ thống. Định mệnh ép cô trở thành người làm nhiệm vụ, vì thế mà Phó Lê có thể nhận được rất nhiều ‘bảo bối’.
Ví dụ như: phương pháp nhân giống hạt dưa, thuốc mỡ vạn năng, tài nghệ nấu nướng, nước linh tuyền…
Thế nhưng định mệnh cũng trêu đùa cô, hoá ra người kiếp trước đã bảo vệ cô lại chính là Lăng Nghị ở Thôn Bá – một người vô cùng hung dữ và khó gần.
Có điều, những ‘bảo bối’ của hệ thống lại khiến Phó Lê phải thèm thuồng, vậy nên cô đã mang theo tâm trạng nơm nớp lo sợ mà đi làm nhiệm vụ.
Lần đầu tiên, cô lặng lẽ chạm vào tay anh ta, tứ chi tiếp xúc.
Nhưng người đàn ông đó lại hung hăng quay đầu lại, trừng mắt nhìn cô: “Chạm vào tôi một lần nữa thì đừng trách tôi không khách khí.”
Phó Lê sợ tới mức ngã nhào xuống mặt đất, hai mông ê ẩm, nghĩ thầm: Hung dữ như vậy, sao có thể là lương duyên trời định chứ?!
Tuy nhiên, về sau Phó Lê phát hiện ra, người đàn ông này… hình như chính là người đã thầm mến cô ở kiếp trước, là ánh sáng của cuộc đời cô.
………
Sau khi gả cho Lăng Nghị, một đám người luôn chờ đợi khoảnh khắc Phó Lê trở thành trò cười.
Thiên hạ: “Nhà họ Lăng nghèo đến nỗi một lạng thịt cũng không có mà ăn, Lê Tử gả đến đó chắc chắn sẽ phải chịu khổ.”
Kết quả, hai vợ chồng Phó Lê bắt đầu kinh doanh buôn bán, TV, tủ lạnh, máy may, từ một túp lều lụp xụp biến thành những căn phòng rộng lớn, nhà lầu khang trang.
Thiên hạ: "Em trai Lăng Nghị có bệnh, em gái lại bị thọt chân, đúng là đồ của nợ!”
Kết quả, em trai và em gái Lăng Nghị, một người trở thành kỹ sư chế tạo máy móc, một người trở thành chuyên gia thiết kế thời trang.
Thiên hạ: "Có tiền thì làm được gì chứ, không cha không mẹ cũng chẳng có ai giúp đỡ.”
Kết quả, cha mẹ ruột của tên lưu manh Lăng Nghị đã tìm tới tận cửa, thế mà lại là quan lớn trên tỉnh.
Thiên hạ: "Có tiền có quyền thì sao chứ, Lăng Nghị hung hăng cục cằn như thế, chắc chắn là không biết thương yêu bà xã.”
Phó Lê yên lặng quay đầu, cắn quả nho mà Lăng Nghị đã lột sẵn vỏ, thầm nghĩ: Thương yêu bà xã ư, anh ấy đã bắt đầu từ đời trước rồi!
Văn án:
Đời Phó Lê bị em gái Phó Đào đẩy ngã xuống sông, được Trần Viễn cứu lên. Cô buộc phải gả cho hắn ta, làm mẹ kế của hai đứa nhỏ.
Nhà họ Trần nghèo khó, ăn bữa nay lo bữa mai. Mẹ chồng lại độc ác, động một tí là chửi rủa quát mắng. Trần Viễn thì suốt ngày say xỉn rồi bạo hành gia đình.
Phó Lê ở nhà họ Trần làm trâu làm ngựa khổ cực vất vả, chưa tới nửa năm đã sinh bệnh nặng mà chết.
Trước khi chết, tiếc nuối duy nhất của cô chính là không biết ai đã lặng lẽ hộ tống mình về nhà mỗi khi phải làm việc đến đêm khuya, ai đã đặt thuốc trị thương lên bệ cửa sổ mỗi lần mình bị đánh đập, ai đã tặng nho cho mình những lúc bị đói.
Không có cách nào để nói với người đã chiếu sáng cuộc đời ảm đạm của mình một tiếng: Cảm ơn!
………
Sống lại một lần nữa, chuyện đầu tiên Phó Lê làm chính là dồn hết sức lực vào cẳng chân để đá văng Trần Viễn ra thật xa, tự mình leo lên bờ, tuyệt đối không gả cho hắn ta, sau đó chạy đến nơi khác để tìm một cuộc sống mới đủ ăn đủ mặc.
Chuyện thứ hai là tìm ra con người thầm lặng kia, báo đáp cho người ta gấp bội lần những điều tốt mà anh ấy đã làm cho mình.
Sau khi sống lại, Phó Lê có cơ hội được rút thăm trúng thưởng từ hệ thống. Định mệnh ép cô trở thành người làm nhiệm vụ, vì thế mà Phó Lê có thể nhận được rất nhiều ‘bảo bối’.
Ví dụ như: phương pháp nhân giống hạt dưa, thuốc mỡ vạn năng, tài nghệ nấu nướng, nước linh tuyền…
Thế nhưng định mệnh cũng trêu đùa cô, hoá ra người kiếp trước đã bảo vệ cô lại chính là Lăng Nghị ở Thôn Bá – một người vô cùng hung dữ và khó gần.
Có điều, những ‘bảo bối’ của hệ thống lại khiến Phó Lê phải thèm thuồng, vậy nên cô đã mang theo tâm trạng nơm nớp lo sợ mà đi làm nhiệm vụ.
Lần đầu tiên, cô lặng lẽ chạm vào tay anh ta, tứ chi tiếp xúc.
Nhưng người đàn ông đó lại hung hăng quay đầu lại, trừng mắt nhìn cô: “Chạm vào tôi một lần nữa thì đừng trách tôi không khách khí.”
Phó Lê sợ tới mức ngã nhào xuống mặt đất, hai mông ê ẩm, nghĩ thầm: Hung dữ như vậy, sao có thể là lương duyên trời định chứ?!
Tuy nhiên, về sau Phó Lê phát hiện ra, người đàn ông này… hình như chính là người đã thầm mến cô ở kiếp trước, là ánh sáng của cuộc đời cô.
………
Sau khi gả cho Lăng Nghị, một đám người luôn chờ đợi khoảnh khắc Phó Lê trở thành trò cười.
Thiên hạ: “Nhà họ Lăng nghèo đến nỗi một lạng thịt cũng không có mà ăn, Lê Tử gả đến đó chắc chắn sẽ phải chịu khổ.”
Kết quả, hai vợ chồng Phó Lê bắt đầu kinh doanh buôn bán, TV, tủ lạnh, máy may, từ một túp lều lụp xụp biến thành những căn phòng rộng lớn, nhà lầu khang trang.
Thiên hạ: "Em trai Lăng Nghị có bệnh, em gái lại bị thọt chân, đúng là đồ của nợ!”
Kết quả, em trai và em gái Lăng Nghị, một người trở thành kỹ sư chế tạo máy móc, một người trở thành chuyên gia thiết kế thời trang.
Thiên hạ: "Có tiền thì làm được gì chứ, không cha không mẹ cũng chẳng có ai giúp đỡ.”
Kết quả, cha mẹ ruột của tên lưu manh Lăng Nghị đã tìm tới tận cửa, thế mà lại là quan lớn trên tỉnh.
Thiên hạ: "Có tiền có quyền thì sao chứ, Lăng Nghị hung hăng cục cằn như thế, chắc chắn là không biết thương yêu bà xã.”
Phó Lê yên lặng quay đầu, cắn quả nho mà Lăng Nghị đã lột sẵn vỏ, thầm nghĩ: Thương yêu bà xã ư, anh ấy đã bắt đầu từ đời trước rồi!
3.5
Hứa Duy yêu thầm một người rất nhiều năm, thế nhưng trúc mã của cô lại phải lòng rồi kết hôn với một người phụ nữ thật sự chẳng hơn cô bất kể một điểm nào. Tình đầu tan vỡ, trong lúc cảm xúc che mờ lý trí, Hứa Duy vội vàng kết hôn với trúc mã của người giờ đã là vợ của người cô đã yêu suốt bao năm – Vu Thế Châu.
Cô luôn cho rằng cuộc hôn nhân của bọn họ vốn chỉ tồn tại trên hình thức, bởi vì cô và anh đến với nhau chẳng qua là để trả thù cái tứ giác luyến đầy khổ sở này mà thôi. Thế nhưng, Hứa Duy không biết rằng, ngay từ lúc bắt đầu, chưa một giây phút nào Vu Thế Châu đứng trong tứ giác luyến này cả.
Bởi vì người anh yêu, từ đầu đến cuối, chỉ có một, là cô.
Anh luôn lặng lẽ ở bên cô, âm thầm chăm sóc cô, dùng hành động để khiến cho cô hiểu được tình cảm của mình. Thế nhưng cô lúc bình thường thì thông minh vậy mà trong tất cả những việc liên quan đến Vạn Lệ Tước cùng Tô Tĩnh đều trở nên bướng bỉnh đến mức ngốc nghếch.
Cô luôn cho rằng cuộc hôn nhân của bọn họ vốn chỉ tồn tại trên hình thức, bởi vì cô và anh đến với nhau chẳng qua là để trả thù cái tứ giác luyến đầy khổ sở này mà thôi. Thế nhưng, Hứa Duy không biết rằng, ngay từ lúc bắt đầu, chưa một giây phút nào Vu Thế Châu đứng trong tứ giác luyến này cả.
Bởi vì người anh yêu, từ đầu đến cuối, chỉ có một, là cô.
Anh luôn lặng lẽ ở bên cô, âm thầm chăm sóc cô, dùng hành động để khiến cho cô hiểu được tình cảm của mình. Thế nhưng cô lúc bình thường thì thông minh vậy mà trong tất cả những việc liên quan đến Vạn Lệ Tước cùng Tô Tĩnh đều trở nên bướng bỉnh đến mức ngốc nghếch.
3.1
Sau ba năm, tôi gặp lại Lục Tuân. Đó là do mẹ tôi đưa tôi đến ở nhờ nhà anh. Mẹ tôi nói, Lục Tuân là học sinh giỏi, tính tình hiền lành, bảo tôi học tập anh cho tốt. Ấn tượng của tôi về Lục Tuân cũng quả thực là như vậy.
Vậy mà ba tháng sau, tôi lại bị anh ghì chặt vào tường, không thể động đậy.
"Bé cưng lại không ngoan rồi..." Đôi mắt anh lóe lên ánh sáng nồng nhiệt và nguy hiểm, hình xăm màu đen ở xương quai xanh ẩn hiện.
"Lần này..."
"Phải phạt em thế nào đây?"
Vậy mà ba tháng sau, tôi lại bị anh ghì chặt vào tường, không thể động đậy.
"Bé cưng lại không ngoan rồi..." Đôi mắt anh lóe lên ánh sáng nồng nhiệt và nguy hiểm, hình xăm màu đen ở xương quai xanh ẩn hiện.
"Lần này..."
"Phải phạt em thế nào đây?"