Ngôn Tình
1385 Truyện
Sắp xếp theo
8.8
Ngày đó trên đường đến trường, Ôn Lê đã gặp Hạ Si Lễ.
Hạ Si Lễ chuyển từ Kinh Bắc đến thị trấn Nam Đàn bé nhỏ này, anh lái một con mô tô siêu ngầu, gương mặt anh điển trai, dáng người cao ráo, xuất thân từ gia đình gia giáo, hiển nhiên Hạ Si Lễ sẽ trở thành cái tên được nhắc đến nhiều nhất trong miệng các nữ sinh trường Trung học số 1 Nam Đàn.
Cho đến khi Ôn Lê bị bắt nạt, cô mặc áo hoodie của Hạ Si Lễ, được anh cẩn thận kéo ra sau lưng che chở, trên mặt anh là dáng vẻ kiêu ngạo, phản nghịch:
“Sau này còn ai dám đụng đến cô ấy thì liệu hồn.”
Từ đó trở đi, Ôn Lê nắm một góc áo của Hạ Si Lễ, đi theo anh như một cái đuôi nhỏ. Không một ai biết được, trái tim thiếu nữ của cô đã rung động vì anh từ 2 năm trước.
—
Khi lên đại học, vào một đêm mưa, thiếu niên mang cơ thể đầy sẹo, chạy một đường từ bệnh viện đến cầu xin cô.
Ôn Lê chỉ nhìn anh một cái, trong mắt cô ánh lên sự kiên quyết.
Hốc mắt Hạ Si Lễ đỏ lên: “Bỏ lỡ tôi, đời này em sẽ không gặp được ai yêu em hơn tôi.”
Vậy mà, Ôn Lê vẫn không quay đầu lại.
—
Lần nữa gặp lại là lúc Ôn Lê được mời đến để phỏng vấn chủ tịch tập đoàn Thời Lan. Nhiều năm trôi qua, Hạ Si Lễ giờ đây như mây trên trời cao, nét ngây ngô ngày đó cũng không còn nữa nhưng khí thế bức người năm xưa thì lại đậm thêm vài phần.
Vài ngày sau, Ôn Lê cùng người đang theo đuổi cô đụng phải Hạ Si Lễ ở một nhà hàng. Ngoại hình người đàn ông đang theo đuổi Ôn Lê lại giống với ai đó 8 phần.
Khi họ đi ngang qua nhau, ánh mắt Hạ Si Lễ lướt qua cô như một người xa lạ, trên mặt anh chỉ có lạnh lùng và thờ ơ.
Vậy mà đêm đó có người gõ cửa nhà Ôn Lê.
Hạ Si Lễ dựa vào khung cửa, đáy mắt anh tối mịt như màn đêm không sao:
“Muốn phỏng vấn tôi sao?”.
Cô chưa kịp trả lời đã nghe thấy giọng nói khàn khàn của anh: “Được thôi…”
“Nếu em kết hôn với tôi.”
—
Công việc phát sinh ngoài ý muốn, một đoàn người đang tập trung ghi ghi chép chép.
Đồng nghiệp lại ôm tay Ôn Lê hào hứng: “Hạ Si Lễ từ hồi còn đi học cho tới bây giờ đều vì cậu mà đánh nhau với người khác đó nha!”.
Người đàn ông từ xa bước về phía Ôn Lê, trong mắt anh chỉ có hình bóng một mình cô, anh không chút do dự nắm tay cô trước mặt mọi người, một nụ hôn nhẹ rơi trên trán:
“Về nhà thôi vợ ơi.”
Hạ Si Lễ chuyển từ Kinh Bắc đến thị trấn Nam Đàn bé nhỏ này, anh lái một con mô tô siêu ngầu, gương mặt anh điển trai, dáng người cao ráo, xuất thân từ gia đình gia giáo, hiển nhiên Hạ Si Lễ sẽ trở thành cái tên được nhắc đến nhiều nhất trong miệng các nữ sinh trường Trung học số 1 Nam Đàn.
Cho đến khi Ôn Lê bị bắt nạt, cô mặc áo hoodie của Hạ Si Lễ, được anh cẩn thận kéo ra sau lưng che chở, trên mặt anh là dáng vẻ kiêu ngạo, phản nghịch:
“Sau này còn ai dám đụng đến cô ấy thì liệu hồn.”
Từ đó trở đi, Ôn Lê nắm một góc áo của Hạ Si Lễ, đi theo anh như một cái đuôi nhỏ. Không một ai biết được, trái tim thiếu nữ của cô đã rung động vì anh từ 2 năm trước.
—
Khi lên đại học, vào một đêm mưa, thiếu niên mang cơ thể đầy sẹo, chạy một đường từ bệnh viện đến cầu xin cô.
Ôn Lê chỉ nhìn anh một cái, trong mắt cô ánh lên sự kiên quyết.
Hốc mắt Hạ Si Lễ đỏ lên: “Bỏ lỡ tôi, đời này em sẽ không gặp được ai yêu em hơn tôi.”
Vậy mà, Ôn Lê vẫn không quay đầu lại.
—
Lần nữa gặp lại là lúc Ôn Lê được mời đến để phỏng vấn chủ tịch tập đoàn Thời Lan. Nhiều năm trôi qua, Hạ Si Lễ giờ đây như mây trên trời cao, nét ngây ngô ngày đó cũng không còn nữa nhưng khí thế bức người năm xưa thì lại đậm thêm vài phần.
Vài ngày sau, Ôn Lê cùng người đang theo đuổi cô đụng phải Hạ Si Lễ ở một nhà hàng. Ngoại hình người đàn ông đang theo đuổi Ôn Lê lại giống với ai đó 8 phần.
Khi họ đi ngang qua nhau, ánh mắt Hạ Si Lễ lướt qua cô như một người xa lạ, trên mặt anh chỉ có lạnh lùng và thờ ơ.
Vậy mà đêm đó có người gõ cửa nhà Ôn Lê.
Hạ Si Lễ dựa vào khung cửa, đáy mắt anh tối mịt như màn đêm không sao:
“Muốn phỏng vấn tôi sao?”.
Cô chưa kịp trả lời đã nghe thấy giọng nói khàn khàn của anh: “Được thôi…”
“Nếu em kết hôn với tôi.”
—
Công việc phát sinh ngoài ý muốn, một đoàn người đang tập trung ghi ghi chép chép.
Đồng nghiệp lại ôm tay Ôn Lê hào hứng: “Hạ Si Lễ từ hồi còn đi học cho tới bây giờ đều vì cậu mà đánh nhau với người khác đó nha!”.
Người đàn ông từ xa bước về phía Ôn Lê, trong mắt anh chỉ có hình bóng một mình cô, anh không chút do dự nắm tay cô trước mặt mọi người, một nụ hôn nhẹ rơi trên trán:
“Về nhà thôi vợ ơi.”
8.9
Thiếu gia không biết gì về chuyện nam nữ.
Ta đã đích thân dạy hắn.
Từ đó hắn biết mùi vị, bảo ta hầu hạ mỗi đêm.
Nhưng sau khi ta có thai, hắn lại khoe với người khác: “Chẳng qua là người hầu, chơi mà thôi, sau này gia sẽ có nhiều nữ nhân để chơi.”
Lòng ta tràn ngập tuyệt vọng, hoàn toàn biến mất khỏi phủ.
Ba năm sau, gặp nhau nơi phố xá sầm uất.
Hắn nhìn tiểu cô nương có mặt mày tương tự bảy phần.
Giọng run rẩy: “Cha ngươi là ai?”.
Tiểu cô nương ngây thơ nói: “Mẹ ta nói, cha ta bị bệnh lậu, chết từ lâu rồi.”
Ta đã đích thân dạy hắn.
Từ đó hắn biết mùi vị, bảo ta hầu hạ mỗi đêm.
Nhưng sau khi ta có thai, hắn lại khoe với người khác: “Chẳng qua là người hầu, chơi mà thôi, sau này gia sẽ có nhiều nữ nhân để chơi.”
Lòng ta tràn ngập tuyệt vọng, hoàn toàn biến mất khỏi phủ.
Ba năm sau, gặp nhau nơi phố xá sầm uất.
Hắn nhìn tiểu cô nương có mặt mày tương tự bảy phần.
Giọng run rẩy: “Cha ngươi là ai?”.
Tiểu cô nương ngây thơ nói: “Mẹ ta nói, cha ta bị bệnh lậu, chết từ lâu rồi.”
9.4
Văn Án
Hứa Quân Dao kiếp trước vượt mọi chông gai chỉ vì hậu vị, nhưng dưới sự trấn áp của một đám cận thần đứng đầu là Đường Tùng Niên đại sự của nàng sắp thành lại bại khiến nàng ôm hận mà chết, ngoài dự liệu khi mở mắt tỉnh lại Hứa Quân Dao phát hiện mình xuyên thành nữ nhi chết yểu của Đường Tùng Niên.
Hứa Quân Dao: Đánh ngươi ta đánh ngươi này, ai bảo ngươi đối đầu với bản cung!
Đường Tùng Niên (vui vẻ cười): Ai nha, Bảo Nha của ta chân tay nhỏ bé mà có sức phết.
Hứa Quân Dao: Cắn ngươi ta cắn ngươi này, ai bảo ngươi ở trên triều chống đối bản cung!
Đường Tùng Niên (vui mừng cười): Ta biết ngay mà, người nha đầu bảo bối này thích nhất vẫn là phụ thân của nàng.
Hứa Quân Dao:... Hừuuu.
Hứa Quân Dao kiếp trước vượt mọi chông gai chỉ vì hậu vị, nhưng dưới sự trấn áp của một đám cận thần đứng đầu là Đường Tùng Niên đại sự của nàng sắp thành lại bại khiến nàng ôm hận mà chết, ngoài dự liệu khi mở mắt tỉnh lại Hứa Quân Dao phát hiện mình xuyên thành nữ nhi chết yểu của Đường Tùng Niên.
Hứa Quân Dao: Đánh ngươi ta đánh ngươi này, ai bảo ngươi đối đầu với bản cung!
Đường Tùng Niên (vui vẻ cười): Ai nha, Bảo Nha của ta chân tay nhỏ bé mà có sức phết.
Hứa Quân Dao: Cắn ngươi ta cắn ngươi này, ai bảo ngươi ở trên triều chống đối bản cung!
Đường Tùng Niên (vui mừng cười): Ta biết ngay mà, người nha đầu bảo bối này thích nhất vẫn là phụ thân của nàng.
Hứa Quân Dao:... Hừuuu.
9
Mọi người nghĩ như thế nào về một con người đáng sợ? Lưu manh? Bình thường quá!
Lưu manh có văn hóa? Chưa đủ sợ.
Lưu manh có văn hóa, tâm cơ sâu không thấy đáy? Có vẻ hơi đáng sợ rồi đó.
Lưu manh có văn hóa, tâm cơ sâu không thấy đáy mà còn ngang ngược? Cực phẩm của cực phẩm là đây!!!
Lưu manh có văn hóa? Chưa đủ sợ.
Lưu manh có văn hóa, tâm cơ sâu không thấy đáy? Có vẻ hơi đáng sợ rồi đó.
Lưu manh có văn hóa, tâm cơ sâu không thấy đáy mà còn ngang ngược? Cực phẩm của cực phẩm là đây!!!
8.7
Nàng nguyên lai là cái nữ phối, mỗi lần kết cục đều rất thảm. Về sau mới tỉnh ngộ, khóa lại nàng hoang dại hệ thống là cái thiểu năng, không cho tân thủ lễ bao, không cho lão thủ gói quà, hoàn thành nhiệm vụ còn không có ban thưởng, nàng quyết định mặc kệ.
Hệ thống: Cảnh cáo! Mời siêng năng làm việc, bằng không thì sẽ bị xoá bỏ.
Đường Quả: Nằm mơ.
Hệ thống: Túc chủ, van cầu ngươi, không muốn lại khi dễ nam nữ chính.
Đường Quả: Không có khả năng.
Hệ thống: Đại đại dự định làm sao tai họa cái này thế giới, cầu mang bay a.
Đường Quả: Mang bay có thể, ngươi đem nam nhân kia tin tức điều tra ra cho ta.
Hệ thống: Anh anh anh... Tốt á! Đại đại, xin chờ một chút nha.
【 nữ cường, 1v1 】 ✯ Sủng văn, phúc hắc, hệ thống lưu, lâu ngày sinh tình.
Hệ thống: Cảnh cáo! Mời siêng năng làm việc, bằng không thì sẽ bị xoá bỏ.
Đường Quả: Nằm mơ.
Hệ thống: Túc chủ, van cầu ngươi, không muốn lại khi dễ nam nữ chính.
Đường Quả: Không có khả năng.
Hệ thống: Đại đại dự định làm sao tai họa cái này thế giới, cầu mang bay a.
Đường Quả: Mang bay có thể, ngươi đem nam nhân kia tin tức điều tra ra cho ta.
Hệ thống: Anh anh anh... Tốt á! Đại đại, xin chờ một chút nha.
【 nữ cường, 1v1 】 ✯ Sủng văn, phúc hắc, hệ thống lưu, lâu ngày sinh tình.
8.5
Tên truyện: Đoan Ngọ
Tác giả: Phẩm Phong
Editor: Linh Đang
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Đô thị, Thanh xuân, Tâm lý xã hội, HE
Độ dài: 32 chương + 1 ngoại truyện
Tóm tắt: Một câu chuyện thoạt nhìn có vẻ buồn nhưng thực ra lại ấm áp. Nữ chính thoạt nhìn có vẻ nhút nhát nhưng thực ra rất kiên cường.
Tag: Đô thị, thanh xuân, tâm lý xã hội, HE
Nhân vật chính: Đoan Ngọ, Chu Hành
Nhân vật phụ: Đoan Mạn Mạn, Nhiếp Minh Kính, Lý Nhất Nặc, Lê Vi Vi, Lý Ngộ Hằng
Khác: Không có
Tóm tắt bằng một câu: Đôi khi cỏ xanh chim hót, đôi khi xuân lạnh thấu xương.
Ý nghĩa: Chờ bổ sung
Đôi lời gửi đến các độc giả từ Linh Đang:
Tác giả: Phẩm Phong
Editor: Linh Đang
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Đô thị, Thanh xuân, Tâm lý xã hội, HE
Độ dài: 32 chương + 1 ngoại truyện
Tóm tắt: Một câu chuyện thoạt nhìn có vẻ buồn nhưng thực ra lại ấm áp. Nữ chính thoạt nhìn có vẻ nhút nhát nhưng thực ra rất kiên cường.
Tag: Đô thị, thanh xuân, tâm lý xã hội, HE
Nhân vật chính: Đoan Ngọ, Chu Hành
Nhân vật phụ: Đoan Mạn Mạn, Nhiếp Minh Kính, Lý Nhất Nặc, Lê Vi Vi, Lý Ngộ Hằng
Khác: Không có
Tóm tắt bằng một câu: Đôi khi cỏ xanh chim hót, đôi khi xuân lạnh thấu xương.
Ý nghĩa: Chờ bổ sung
Đôi lời gửi đến các độc giả từ Linh Đang:
- Nhà trai từng có bạn gái cũ và không phải trai tơ
- Nhà trai hơn nhà gái 7 tuổi
- Nhà gái yêu sớm và rất yêu nhà trai
- Nhà gái rung động và yêu nhà trai trước, nhà trai lúc ban đầu chỉ xem nhà gái là em gái và chắc chắn không có tình cảm vượt quá giới hạn với cô nhưng dần dần đã bị cô thu hút và yêu cô
- Nhà trai đồng ý yêu nhà gái trong tình huống đặc biệt, đọc truyện sẽ rõ hơn nhé
- Nhà trai sẽ không bị nhà gái cho ăn ‘hành’
- Không có chuyện nhà gái muốn chia tay, sau đó nhà trai theo đuổi lại nhà gái ‘sấp mặt’
- Trong lúc yêu nhau, nhà trai không ngoại tình tư tưởng hay có ý định làm chuyện sai trái với nhà gái. Nếu như muốn chê trách hay phê phán anh thì hãy đọc thật kỹ truyện
- Đừng lấy góc nhìn của người trưởng thành và góc nhìn của Thượng đế để đánh giá nhà gái, bởi lúc này cô chỉ là một cô bé 17, 18 tuổi
- Các nhân vật không hoàn mỹ, đều có khuyết điểm nhưng cũng có ưu điểm
8.4
Khi còn bé, Lục U từng có hôn ước với trúc mã, do ông bà hai bên gia đình định ra. Nhưng sau khi lên đại học, cô thích một người, cho nên mối hôn sự này cứ thế bị bỏ dở.
Lục U và bạn trai Hứa Trầm Chu cùng nhau phấn đấu, rốt cuộc công ty cũng lên được sàn.
Trên tiệc mừng công, bạch nguyệt quang của Hứa Trầm Chu đột nhiên xuất hiện, mỉm cười nói: “Chúc mừng tổng giám đốc Hứa.”
Lục U có dự cảm không tốt, quả nhiên ba ngày sau, Hứa Trầm Chu nói lời chia tay với Lục U.
“Anh nghĩ, cô ấy càng xứng đáng để đứng bên cạnh anh hơn.”
...
Sau khi trở lại kiếp độc thân, chuyện liên hôn của hai nhà Tưởng Lục lại được đưa lên trên bản tin hàng ngày.
Lần này, Lục U không cự tuyệt nữa.
Vào ngày kết hôn, Lục U nhìn thấy một người đàn ông trong bộ suit đen, vẻ bề ngoài đẹp trai không có bút viết nào tả được cùng với đôi chân dài, anh đứng dưới bức tường hoa hồng trắng, gương mặt giống như được “thiên sứ hôn lên” nở nụ cười phóng khoáng:
“Lần này, không trốn nữa sao?”.
-
Tưởng Đạc, đời thứ hai phóng đãng nhất thủ đô, cũng là chuyên gia tâm lý tội phạm trẻ tuổi nhất thủ đô, giúp đỡ đội hình sự phá được vô số vụ án.
Thuở thiếu thời anh phong lưu phóng khoáng, buông thả lại kiêu ngạo, dưới mắt có một nốt ruồi bạc tình, không biết đã làm tổn thương bao nhiêu trái tim của các cô gái trẻ.
Nghe nói anh không chút do dự đồng ý cuộc liên hôn này, đính hôn cùng một người phụ nữ chưa chia tay người yêu được mấy ngày, bạn bè lập tức gửi tin nhắn cho anh:
“Đệt! Anh Đạc, chuyện này thì liên quan gì đến anh chứ? Anh có bị điên không?”
Tưởng Đạc thay bộ đồ được đặt may ra, mặc tây trang vào, sửa sang lại cà-vạt, từ trong ngăn kéo lấy ra quyển sổ hộ khẩu đã chuẩn bị từ lâu: “Ừ.”
Anh đã điên vì cô năm năm rồi.....
#Đi qua núi đao biển lửa, bụi gai phủ kín thân, quỳ dưới chân em, chờ em cúi đầu hôn anh#
Nam chính bụng dạ đen tối cố chấp, không từ thủ đoạn, không phải hạng người lương thiện.
Nam thần bụng dạ đen tối u mê VS Cô gái lạc quan ngoan ngoãn.
Song xử.
Lục U và bạn trai Hứa Trầm Chu cùng nhau phấn đấu, rốt cuộc công ty cũng lên được sàn.
Trên tiệc mừng công, bạch nguyệt quang của Hứa Trầm Chu đột nhiên xuất hiện, mỉm cười nói: “Chúc mừng tổng giám đốc Hứa.”
Lục U có dự cảm không tốt, quả nhiên ba ngày sau, Hứa Trầm Chu nói lời chia tay với Lục U.
“Anh nghĩ, cô ấy càng xứng đáng để đứng bên cạnh anh hơn.”
...
Sau khi trở lại kiếp độc thân, chuyện liên hôn của hai nhà Tưởng Lục lại được đưa lên trên bản tin hàng ngày.
Lần này, Lục U không cự tuyệt nữa.
Vào ngày kết hôn, Lục U nhìn thấy một người đàn ông trong bộ suit đen, vẻ bề ngoài đẹp trai không có bút viết nào tả được cùng với đôi chân dài, anh đứng dưới bức tường hoa hồng trắng, gương mặt giống như được “thiên sứ hôn lên” nở nụ cười phóng khoáng:
“Lần này, không trốn nữa sao?”.
-
Tưởng Đạc, đời thứ hai phóng đãng nhất thủ đô, cũng là chuyên gia tâm lý tội phạm trẻ tuổi nhất thủ đô, giúp đỡ đội hình sự phá được vô số vụ án.
Thuở thiếu thời anh phong lưu phóng khoáng, buông thả lại kiêu ngạo, dưới mắt có một nốt ruồi bạc tình, không biết đã làm tổn thương bao nhiêu trái tim của các cô gái trẻ.
Nghe nói anh không chút do dự đồng ý cuộc liên hôn này, đính hôn cùng một người phụ nữ chưa chia tay người yêu được mấy ngày, bạn bè lập tức gửi tin nhắn cho anh:
“Đệt! Anh Đạc, chuyện này thì liên quan gì đến anh chứ? Anh có bị điên không?”
Tưởng Đạc thay bộ đồ được đặt may ra, mặc tây trang vào, sửa sang lại cà-vạt, từ trong ngăn kéo lấy ra quyển sổ hộ khẩu đã chuẩn bị từ lâu: “Ừ.”
Anh đã điên vì cô năm năm rồi.....
#Đi qua núi đao biển lửa, bụi gai phủ kín thân, quỳ dưới chân em, chờ em cúi đầu hôn anh#
Nam chính bụng dạ đen tối cố chấp, không từ thủ đoạn, không phải hạng người lương thiện.
Nam thần bụng dạ đen tối u mê VS Cô gái lạc quan ngoan ngoãn.
Song xử.
6.3
Giang Hạ Vân là một cô gái ngây thơ, hiền lành và tốt bụng. Cô có vẻ ngoài ưa nhìn, trẻ trung. Cô là sinh viên năm ba của trường sân khấu điện ảnh hàng đầu trong nước. Để trang trải cho cuộc sống của mình, từ nhỏ cô đã làm đủ các công việc để nuôi sống bản thân. Hiện tại cô vừa đi học vừa làm một mẫu ảnh.
“Tốt! Tốt! Cứ như vậy! Giữ nguyên tư thế đó! Đẹp lắm!”
Hạ Vân liên tục tạo dáng cho những tấm hình quảng cáo. Cô rất chuyên nghiệp, những ai làm việc chung với cô đều rất hài lòng.
“Buổi chụp hình hôm nay kết thúc! Hạ Vân, ngày mai chụp nốt 5 bộ cuối nhé!”
Hạ Vân lấy chai nước suối uống một hơi cho đỡ khát, cô cười nói:”Vâng ạ! Ngày mai em đến! Chiều nay có tiết học, em về trước đây!”
“Được! Em về trước đi!”
Giang Hạ Vân chạy ra bàn rồi lấy cái túi nhỏ đeo lên vai. Cô vội vàng đi ra ngoài cửa.
“Tít! Tít!”_Đó là tiếng xe ô tô của cô kêu.
Cô mở cửa xe rồi ngồi vào bên trong.
“Rầm!”
Một tiếng va chạm lớn phát ra ở phía sau xe cô. Đúng thật là xui xẻo, cô phải “cày cuốc” bao nhiêu năm mới mua được chiếc xe này, bây giờ là ai đã tông vào nó chứ!
Cô tức giận, nhanh chóng chạy ra phía sau xe để xem. Trời ạ, là một chiếc ô tô khác tông vào xe cô.
“Cô ơi! Cô có sao không?”
Một người con trai xuống hỏi cô. Anh ta chính là người gây ra tai nạn hôm nay.
“Tôi không sao nhưng xe của tôi có sao đấy!”
Giang Hạ Vân ngước mặt lên nhìn người con trai đó. Anh ta rất tuấn tú, đẹp trai.
Anh ta nói:”Tôi xin lỗi! Tôi sẽ đền! Tôi tên Lý Nam Phong! Cô gọi cho số điện thoại này, tôi chuyển khoản cho cô!”
“Được! Tôi sẽ nhắn số tài khoản của tôi cho anh! Hy vọng anh đi đường để ý trước sau!”
Giang Hạ Vân nói rồi nhìn đồng hồ. Chết rồi! Trễ tiết học rồi! Cô chạy một mạch đến trường và để chiếc xe ở lại luôn.
“Tốt! Tốt! Cứ như vậy! Giữ nguyên tư thế đó! Đẹp lắm!”
Hạ Vân liên tục tạo dáng cho những tấm hình quảng cáo. Cô rất chuyên nghiệp, những ai làm việc chung với cô đều rất hài lòng.
“Buổi chụp hình hôm nay kết thúc! Hạ Vân, ngày mai chụp nốt 5 bộ cuối nhé!”
Hạ Vân lấy chai nước suối uống một hơi cho đỡ khát, cô cười nói:”Vâng ạ! Ngày mai em đến! Chiều nay có tiết học, em về trước đây!”
“Được! Em về trước đi!”
Giang Hạ Vân chạy ra bàn rồi lấy cái túi nhỏ đeo lên vai. Cô vội vàng đi ra ngoài cửa.
“Tít! Tít!”_Đó là tiếng xe ô tô của cô kêu.
Cô mở cửa xe rồi ngồi vào bên trong.
“Rầm!”
Một tiếng va chạm lớn phát ra ở phía sau xe cô. Đúng thật là xui xẻo, cô phải “cày cuốc” bao nhiêu năm mới mua được chiếc xe này, bây giờ là ai đã tông vào nó chứ!
Cô tức giận, nhanh chóng chạy ra phía sau xe để xem. Trời ạ, là một chiếc ô tô khác tông vào xe cô.
“Cô ơi! Cô có sao không?”
Một người con trai xuống hỏi cô. Anh ta chính là người gây ra tai nạn hôm nay.
“Tôi không sao nhưng xe của tôi có sao đấy!”
Giang Hạ Vân ngước mặt lên nhìn người con trai đó. Anh ta rất tuấn tú, đẹp trai.
Anh ta nói:”Tôi xin lỗi! Tôi sẽ đền! Tôi tên Lý Nam Phong! Cô gọi cho số điện thoại này, tôi chuyển khoản cho cô!”
“Được! Tôi sẽ nhắn số tài khoản của tôi cho anh! Hy vọng anh đi đường để ý trước sau!”
Giang Hạ Vân nói rồi nhìn đồng hồ. Chết rồi! Trễ tiết học rồi! Cô chạy một mạch đến trường và để chiếc xe ở lại luôn.
8.5
Văn án:
1. Sau khi bạn trai của Lâm Ôn biến mất, bạn thân của bạn trai nóng lòng muốn chạy đến nhà cô.
Thật sự không muốn mở cửa…
Người đàn ông chuẩn bị xông vào.
2. Chu Lễ là người có chính nghĩa, đặc biệt đối với bạn thân.
Bạn thân chơi trò mất tích, bạn gái của bạn thân trở thành bạn gái cũ, anh vẫn chăm sóc người bạn gái cũ này như một người bạn.
Bạn muốn đi coi mắt, anh làm người giới thiệu, chân của bạn bị thương, anh đi theo làm người sai vặt.
Anh chỉ hận không thể ngã xuống đất trước giường của bạn.
3. Tam quan của Lâm Ôn không cho phép cô đón nhận bạn thân của bạn trai cũ.
Cô đã chống cự quá nhiều. Tối hôm đó Chu Lễ kéo cô đến một con đường có quán bar, chỉ vào một đám đàn ông và nói với cô:
“Nào, em chọn một người, tối nay tôi giúp em gác cổng!!!”
4. Sau này Chu Lễ nói với cô thế này:
“Nó quay lại thì sao, tôi không cho em đi, xem thử em có đi được hay không!”
5. Lâm Ôn tuân thủ nghiêm ngặt định luật Dunbar, số người cô xã giao vĩnh viễn được kiểm soát trong vòng 150 người.
Trên thực tế, cô càng hy vọng cô đang ở nơi miền hoang vu.
Chu Lễ có một danh sách N nhóm bạn bè, tổng số gấp 10 lần số Dunbar, từ giới chính trị, kinh doanh cho tới xăm mình, anh thoải mái kết bạn.
Anh phân Lâm Ôn vào một nhóm riêng chỉ có mình cô, anh muốn làm bến đỗ của cô.
Tác giả nhắn nhủ:
1. Bạn trai cũ là công cụ cho nên không Tu La tràng
2. Đây là một câu chuyện nhỏ, nhẹ nhàng bình thường, nhưng nếu bạn muốn đọc thuần ngọt, thứ lỗi vì tôi bất tài
Một câu tóm tắt: Người đẹp và quái vật
Ý tưởng: Hãy để thế giới tràn ngập tình yêu!
—
Định luật Dunbar: Dunbar hiện nay là giáo sư danh dự ngành tâm lý học tiến hóa tại đại học Oxford, Anh Quốc. Ông đã thực hiện một số nghiên cứu và kết luận: một người bình thường chỉ đủ khả năng duy trì vòng tròn quan hệ với tối đa 150 người. (Wikipedia)
Tu La tràng: là thuật ngữ có nguồn gốc từ Phật giáo, dùng để chỉ chiến trường thật sự và những dịp đòi hỏi sự cạnh tranh và chiến đấu. (Baidu)
1. Sau khi bạn trai của Lâm Ôn biến mất, bạn thân của bạn trai nóng lòng muốn chạy đến nhà cô.
Thật sự không muốn mở cửa…
Người đàn ông chuẩn bị xông vào.
2. Chu Lễ là người có chính nghĩa, đặc biệt đối với bạn thân.
Bạn thân chơi trò mất tích, bạn gái của bạn thân trở thành bạn gái cũ, anh vẫn chăm sóc người bạn gái cũ này như một người bạn.
Bạn muốn đi coi mắt, anh làm người giới thiệu, chân của bạn bị thương, anh đi theo làm người sai vặt.
Anh chỉ hận không thể ngã xuống đất trước giường của bạn.
3. Tam quan của Lâm Ôn không cho phép cô đón nhận bạn thân của bạn trai cũ.
Cô đã chống cự quá nhiều. Tối hôm đó Chu Lễ kéo cô đến một con đường có quán bar, chỉ vào một đám đàn ông và nói với cô:
“Nào, em chọn một người, tối nay tôi giúp em gác cổng!!!”
4. Sau này Chu Lễ nói với cô thế này:
“Nó quay lại thì sao, tôi không cho em đi, xem thử em có đi được hay không!”
5. Lâm Ôn tuân thủ nghiêm ngặt định luật Dunbar, số người cô xã giao vĩnh viễn được kiểm soát trong vòng 150 người.
Trên thực tế, cô càng hy vọng cô đang ở nơi miền hoang vu.
Chu Lễ có một danh sách N nhóm bạn bè, tổng số gấp 10 lần số Dunbar, từ giới chính trị, kinh doanh cho tới xăm mình, anh thoải mái kết bạn.
Anh phân Lâm Ôn vào một nhóm riêng chỉ có mình cô, anh muốn làm bến đỗ của cô.
Tác giả nhắn nhủ:
1. Bạn trai cũ là công cụ cho nên không Tu La tràng
2. Đây là một câu chuyện nhỏ, nhẹ nhàng bình thường, nhưng nếu bạn muốn đọc thuần ngọt, thứ lỗi vì tôi bất tài
Một câu tóm tắt: Người đẹp và quái vật
Ý tưởng: Hãy để thế giới tràn ngập tình yêu!
—
Định luật Dunbar: Dunbar hiện nay là giáo sư danh dự ngành tâm lý học tiến hóa tại đại học Oxford, Anh Quốc. Ông đã thực hiện một số nghiên cứu và kết luận: một người bình thường chỉ đủ khả năng duy trì vòng tròn quan hệ với tối đa 150 người. (Wikipedia)
Tu La tràng: là thuật ngữ có nguồn gốc từ Phật giáo, dùng để chỉ chiến trường thật sự và những dịp đòi hỏi sự cạnh tranh và chiến đấu. (Baidu)
8.1
Tác giả: Xa Li Tửu
Tran / Editor: Al_Đơm Hoa Kết Trái
Beta: AI_Thủy Tiên
Thể loại: Hiện đại, Sủng Ngọt, Thanh mai trúc mã, Thanh xuân vườn trường, Thầm mến, HE
Giới thiệu:
Người ngoài đánh giá Giang Dịch là một chàng trai có giá trị nhan sắc cực cao, giỏi đánh nhau, ít nói, đã yêu thầm một cô gái trong suốt năm năm.
Cô gái đó chính là cô bé thanh mai lớn lên cùng anh từ thuở bé, xinh đẹp đến mức chẳng thể bàn cãi được gì, luôn nhìn anh với đôi mắt hạnh long lanh ngập ánh nước, thích đi theo sau anh mà gọi anh là “anh Giang Dịch”, vừa ngọt ngào mà cũng vừa mềm mại.
Anh chưa từng nói với bất kỳ ai về chuyện đó, cho đến khi bí mật bị lộ ra, anh em bắt đầu nghe ngóng thông tin giúp cho anh.
Mấy anh em nói, cô bé thanh mai Thư Điềm thấy con trai mặc đồng phục rất đẹp.
Từ sau khi đi học, người đã coi đồng phục là giẻ lau – Giang – nổi loạn – Dịch: …
Ngày hôm sau, cả trường chẳng ai dám tin vào mắt mình, không ngờ cái người mặc đồng phục màu trắng xanh, dây khóa kéo được kéo ngay ngắn đến tận cổ, trông rất chỉnh tề, nề nếp kia lại chính là đại ca của họ, là Giang đại ca đó!
Mấy anh em lại nghe ngóng được rằng, Thư Điềm thích con trai học giỏi.
Lúc nào cũng xếp chót lớp – Giang – học sinh yếu kém – Dịch: …
Hôm sau, bọn con trai trong lớp dùng tốc độ ánh sáng mà truyền tai nhau rằng: Anh Dịch đang làm “Ngũ tam” [*] kia kìa! “Ngũ tam” đó trời ạ! Đã vậy anh Dịch còn không thèm tham khảo sách giải nữa chứ!
…
Sau này.
Mấy anh em: Anh Dịch, thật lòng mà nói, em thấy anh không có cơ hội đâu.
Giang Dịch lo lắng: Cô ấy đã thích ai rồi sao?
Mấy anh em lắc đầu: Không phải…
Mấy anh em cau mày: Thư Điềm nói… cô ấy thích đại ca mặc đồ con gái.
Giang Dịch: …?
Giang Dịch: …???
Thôi, cứ giết tôi luôn đi.
…
Thư Điềm: Đương nhiên là cô không thích anh mặc đồ con gái rồi.
… Chỉ là, cô muốn xem thử xem Giang Dịch sẽ chịu đựng được đến bao giờ:)
…
Sau khi đã theo đuổi cô bé thanh mai thành công…
Giang đại ca: Thích cảm giác hôn em ấy quá, càng hôn thì lại càng thích.
——————
Một câu giới thiệu ngắn gọn: Đại ca trúc mã yêu thầm tôi.
[Nữ chính ngọt ngào x Nam chính ngang tàng trước mặt mọi người nhưng lại nhút nhát khi đối mặt với nữ chính]
[Tiểu tiên nữ có vẻ ngoài ngoan hiền nhưng bên trong nghịch ngợm x Đại ca bị sụp đổ hình tượng qua từng ngày]
Tên khác của truyện: “Tôi dạy trúc mã cách làm sao để theo đuổi tôi”, “Hình tượng ư? Là cái gì thế? Ăn nó cũng được à?”, “Dù có vì em mà mất hết hình tượng thì anh cũng sẵn lòng”, “Ngoại trừ việc mặc đồ con gái ra:)”
* Nam chính không mặc đồ con gái! Em gái mặc!
* Tình yêu đến từ hai phía, thanh mai trúc mã, ngọt ngào.
——————
Chú thích:
[*] “Ngũ tam” – 五三, cụm từ hoàn chỉnh là “5年高考3年模拟”, là tập đề thi tham khảo cần thiết dành cho những ai sắp thi đại học, bao gồm đề thi chính thức và đề thi mô phỏng.
Tran / Editor: Al_Đơm Hoa Kết Trái
Beta: AI_Thủy Tiên
Thể loại: Hiện đại, Sủng Ngọt, Thanh mai trúc mã, Thanh xuân vườn trường, Thầm mến, HE
Giới thiệu:
Người ngoài đánh giá Giang Dịch là một chàng trai có giá trị nhan sắc cực cao, giỏi đánh nhau, ít nói, đã yêu thầm một cô gái trong suốt năm năm.
Cô gái đó chính là cô bé thanh mai lớn lên cùng anh từ thuở bé, xinh đẹp đến mức chẳng thể bàn cãi được gì, luôn nhìn anh với đôi mắt hạnh long lanh ngập ánh nước, thích đi theo sau anh mà gọi anh là “anh Giang Dịch”, vừa ngọt ngào mà cũng vừa mềm mại.
Anh chưa từng nói với bất kỳ ai về chuyện đó, cho đến khi bí mật bị lộ ra, anh em bắt đầu nghe ngóng thông tin giúp cho anh.
Mấy anh em nói, cô bé thanh mai Thư Điềm thấy con trai mặc đồng phục rất đẹp.
Từ sau khi đi học, người đã coi đồng phục là giẻ lau – Giang – nổi loạn – Dịch: …
Ngày hôm sau, cả trường chẳng ai dám tin vào mắt mình, không ngờ cái người mặc đồng phục màu trắng xanh, dây khóa kéo được kéo ngay ngắn đến tận cổ, trông rất chỉnh tề, nề nếp kia lại chính là đại ca của họ, là Giang đại ca đó!
Mấy anh em lại nghe ngóng được rằng, Thư Điềm thích con trai học giỏi.
Lúc nào cũng xếp chót lớp – Giang – học sinh yếu kém – Dịch: …
Hôm sau, bọn con trai trong lớp dùng tốc độ ánh sáng mà truyền tai nhau rằng: Anh Dịch đang làm “Ngũ tam” [*] kia kìa! “Ngũ tam” đó trời ạ! Đã vậy anh Dịch còn không thèm tham khảo sách giải nữa chứ!
…
Sau này.
Mấy anh em: Anh Dịch, thật lòng mà nói, em thấy anh không có cơ hội đâu.
Giang Dịch lo lắng: Cô ấy đã thích ai rồi sao?
Mấy anh em lắc đầu: Không phải…
Mấy anh em cau mày: Thư Điềm nói… cô ấy thích đại ca mặc đồ con gái.
Giang Dịch: …?
Giang Dịch: …???
Thôi, cứ giết tôi luôn đi.
…
Thư Điềm: Đương nhiên là cô không thích anh mặc đồ con gái rồi.
… Chỉ là, cô muốn xem thử xem Giang Dịch sẽ chịu đựng được đến bao giờ:)
…
Sau khi đã theo đuổi cô bé thanh mai thành công…
Giang đại ca: Thích cảm giác hôn em ấy quá, càng hôn thì lại càng thích.
——————
Một câu giới thiệu ngắn gọn: Đại ca trúc mã yêu thầm tôi.
[Nữ chính ngọt ngào x Nam chính ngang tàng trước mặt mọi người nhưng lại nhút nhát khi đối mặt với nữ chính]
[Tiểu tiên nữ có vẻ ngoài ngoan hiền nhưng bên trong nghịch ngợm x Đại ca bị sụp đổ hình tượng qua từng ngày]
Tên khác của truyện: “Tôi dạy trúc mã cách làm sao để theo đuổi tôi”, “Hình tượng ư? Là cái gì thế? Ăn nó cũng được à?”, “Dù có vì em mà mất hết hình tượng thì anh cũng sẵn lòng”, “Ngoại trừ việc mặc đồ con gái ra:)”
* Nam chính không mặc đồ con gái! Em gái mặc!
* Tình yêu đến từ hai phía, thanh mai trúc mã, ngọt ngào.
——————
Chú thích:
[*] “Ngũ tam” – 五三, cụm từ hoàn chỉnh là “5年高考3年模拟”, là tập đề thi tham khảo cần thiết dành cho những ai sắp thi đại học, bao gồm đề thi chính thức và đề thi mô phỏng.
8.4
Minh Chúc năm 18 tuổi đã có người trong lòng, liền theo bà ngoại học thêu cho mình một bộ đồ cưới làm của hồi môn.
Năm 25 tuổi, cô đem đồ cưới của chính mình rao bán trên Taobao, bởi vì lúc trước tay nghề vụng về, bộ đồ gấm Tô Châu mãi vẫn không bán được. Nửa năm sau, đột nhiên có người tới tận cửa tìm mua.
Vài ngày sau, có một người đàn ông khiêng bộ đồ cưới của cô đến cửa nhà, một thân soái khí quân trang, bình tĩnh nhìn cô.
Anh trực tiếp đi vào nhà cô, tìm dụng cụ, giẫm lên giường của cô, đem đồ cưới của cô đóng đinh ngay phía trên đầu giường.
Toàn bộ quá trình đều không thèm đếm xỉa đến cô.
Cuối cùng, anh ném đi dụng cụ nhìn về phía cô: “Dám đem đồ cưới đi bán, em coi anh chết rồi à?”
Cho dù anh lòng dạ sắt đá đến mấy cũng không chịu nổi sự dịu dàng ôn nhu của cô.
Đội trưởng đặc chủng tính tình nóng nảy, ương ngạnh vs. Biên kịch xinh đẹp cuồng sườn xám chuyên trị đàn ông cứng rắn.
Note: Đây là truyện đầu tiên mình edit, có gì sai sót mong các bạn chỉ giáo:). Enjoy!!!!!!!!!!!!!
Editor: Bội Bội
Thể loại: Hiện đại, Quân nhân, Gương vỡ lại lành, 1v1
Nhân vật chính: Minh Chúc, Lục Trác Phong
Des bìa: Hi Hi (cám ơn bạn rất nhiều vì đã tài trợ bìa đẹp đẽ nên thơ như vầy)
Năm 25 tuổi, cô đem đồ cưới của chính mình rao bán trên Taobao, bởi vì lúc trước tay nghề vụng về, bộ đồ gấm Tô Châu mãi vẫn không bán được. Nửa năm sau, đột nhiên có người tới tận cửa tìm mua.
Vài ngày sau, có một người đàn ông khiêng bộ đồ cưới của cô đến cửa nhà, một thân soái khí quân trang, bình tĩnh nhìn cô.
Anh trực tiếp đi vào nhà cô, tìm dụng cụ, giẫm lên giường của cô, đem đồ cưới của cô đóng đinh ngay phía trên đầu giường.
Toàn bộ quá trình đều không thèm đếm xỉa đến cô.
Cuối cùng, anh ném đi dụng cụ nhìn về phía cô: “Dám đem đồ cưới đi bán, em coi anh chết rồi à?”
Cho dù anh lòng dạ sắt đá đến mấy cũng không chịu nổi sự dịu dàng ôn nhu của cô.
Đội trưởng đặc chủng tính tình nóng nảy, ương ngạnh vs. Biên kịch xinh đẹp cuồng sườn xám chuyên trị đàn ông cứng rắn.
Note: Đây là truyện đầu tiên mình edit, có gì sai sót mong các bạn chỉ giáo:). Enjoy!!!!!!!!!!!!!
Editor: Bội Bội
Thể loại: Hiện đại, Quân nhân, Gương vỡ lại lành, 1v1
Nhân vật chính: Minh Chúc, Lục Trác Phong
Des bìa: Hi Hi (cám ơn bạn rất nhiều vì đã tài trợ bìa đẹp đẽ nên thơ như vầy)
8.1
Tác giả: Thỉnh Khiếu Ngã Sơn Đại Vương
Chuyển ngữ: Windy
Designer: Penhaligon"s
Tag: Cưng chiều, Duyên trời tác hợp, HE, Hiện đại, Ngọt, Nhẹ nhàng, Song xử,
Tổng số chương: 88
Giới thiệu
Lần đầu tiên Ôn Kiều gặp Tống Thời Ngộ, thiếu niên có tóc đen và mắt đen đang ngồi bên cạnh cửa sổ làm bài kiểm tra, nước da trắng bóc, gương mặt nghiêng nghiêng vừa lạnh lùng lại vừa cổ điển, ngay cả ngón tay đang xoay bút máy cũng thon dài, đẹp đẽ và tinh tế. Cô lập tức chấn động, cho rằng chỉ có thần tiên mới đẹp đến vậy.
Nào ai biết rằng bên dưới vẻ bề ngoài lạnh lùng, cổ điển và tao nhã của anh lại là một người thờ ơ, độc mồm độc miệng.
Mỗi ngày, anh đều đối đãi với cô theo kiểu gọi là tới, đuổi cái là đi.
Thuở niên thiếu, Ôn Kiều đã bị mê hoặc bởi nhan sắc của Tống Thời Ngộ nên cam tâm tình nguyện làm chân chạy vặt cho anh, dẫu bị anh sai sử vẫn cảm thấy vui sướng.
Cho đến khi anh nói với cô trong điện thoại một cách lạnh lùng: “Ôn Kiều, em khiến tôi quá thất vọng.”
Cuối cùng cô cũng hoàn toàn sáng mắt ra, để rồi thẳng thừng chặt đứt niềm thương nỗi nhớ.
Trong cuộc hội ngộ nhiều năm sau.
Tống Thời Ngộ đứng trước mặt Ôn Kiều, vừa cúi đầu cụp mắt vừa cố sức nắm lấy cổ tay cô, sau đó thỉnh cầu với vẻ hèn mọn: “Ôn Kiều, chúng ta làm hòa nhé, được không?”
Ôn Kiều: “Không.”
Nữ chính có thể làm được tất cả mọi thứ trừ việc học VS Nam chính hết thảy đều được nhưng mất cô thì không
Bạn trai cũ vừa tuấn tú vừa giàu có luôn đến tìm tôi nhưng tôi chỉ muốn gầy dựng sự nghiệp mà thôi.
Tóm tắt:
Đây là câu chuyện về một người phụ nữ thuận theo dòng chảy tự nhiên, muốn trải qua một cuộc sống bình thường và ổn định cùng với câu chuyện cũ về những người đàn ông luôn muốn hô gió gọi mưa, tạo nên mối quan hệ đan xen phức tạp trong cuộc sống bình đạm của người phụ nữ này.
Tiểu thuyết này long trọng hứa hẹn:
Một Mary Sue thực sự, đến mức khiến da đầu của bạn tê dại.
Một Mary Sue nói có sách mách có chứng, đến mức làm trái tim bạn loạn nhịp.
Nhân vật chính: Ôn Kiều và Tống Thời Ngộ.
Một câu giới thiệu vắn tắt: Bạn trai cũ giàu có luôn tới tìm tôi.
Dàn ý: Phấn đấu mà sống để có thể có được một cuộc sống tốt đẹp hơn.
Chuyển ngữ: Windy
Designer: Penhaligon"s
Tag: Cưng chiều, Duyên trời tác hợp, HE, Hiện đại, Ngọt, Nhẹ nhàng, Song xử,
Tổng số chương: 88
Giới thiệu
Lần đầu tiên Ôn Kiều gặp Tống Thời Ngộ, thiếu niên có tóc đen và mắt đen đang ngồi bên cạnh cửa sổ làm bài kiểm tra, nước da trắng bóc, gương mặt nghiêng nghiêng vừa lạnh lùng lại vừa cổ điển, ngay cả ngón tay đang xoay bút máy cũng thon dài, đẹp đẽ và tinh tế. Cô lập tức chấn động, cho rằng chỉ có thần tiên mới đẹp đến vậy.
Nào ai biết rằng bên dưới vẻ bề ngoài lạnh lùng, cổ điển và tao nhã của anh lại là một người thờ ơ, độc mồm độc miệng.
Mỗi ngày, anh đều đối đãi với cô theo kiểu gọi là tới, đuổi cái là đi.
Thuở niên thiếu, Ôn Kiều đã bị mê hoặc bởi nhan sắc của Tống Thời Ngộ nên cam tâm tình nguyện làm chân chạy vặt cho anh, dẫu bị anh sai sử vẫn cảm thấy vui sướng.
Cho đến khi anh nói với cô trong điện thoại một cách lạnh lùng: “Ôn Kiều, em khiến tôi quá thất vọng.”
Cuối cùng cô cũng hoàn toàn sáng mắt ra, để rồi thẳng thừng chặt đứt niềm thương nỗi nhớ.
Trong cuộc hội ngộ nhiều năm sau.
Tống Thời Ngộ đứng trước mặt Ôn Kiều, vừa cúi đầu cụp mắt vừa cố sức nắm lấy cổ tay cô, sau đó thỉnh cầu với vẻ hèn mọn: “Ôn Kiều, chúng ta làm hòa nhé, được không?”
Ôn Kiều: “Không.”
Nữ chính có thể làm được tất cả mọi thứ trừ việc học VS Nam chính hết thảy đều được nhưng mất cô thì không
Bạn trai cũ vừa tuấn tú vừa giàu có luôn đến tìm tôi nhưng tôi chỉ muốn gầy dựng sự nghiệp mà thôi.
Tóm tắt:
Đây là câu chuyện về một người phụ nữ thuận theo dòng chảy tự nhiên, muốn trải qua một cuộc sống bình thường và ổn định cùng với câu chuyện cũ về những người đàn ông luôn muốn hô gió gọi mưa, tạo nên mối quan hệ đan xen phức tạp trong cuộc sống bình đạm của người phụ nữ này.
Tiểu thuyết này long trọng hứa hẹn:
Một Mary Sue thực sự, đến mức khiến da đầu của bạn tê dại.
Một Mary Sue nói có sách mách có chứng, đến mức làm trái tim bạn loạn nhịp.
Nhân vật chính: Ôn Kiều và Tống Thời Ngộ.
Một câu giới thiệu vắn tắt: Bạn trai cũ giàu có luôn tới tìm tôi.
Dàn ý: Phấn đấu mà sống để có thể có được một cuộc sống tốt đẹp hơn.
5.9
Tên truyện: Sau khi mỹ nhân yếu ớt bị bắt đi
Tác giả: Cơ Xuân Dạ
Độ dài: 73 chương
Thể loại: Ngôn tình, trọng sinh, huyền huyễn, HE
Editor: Mộng Phạn Di Giai
- --
Văn án:
Mọi người đều nói rằng Tiêu thất nương sống trong hầu phủ nghèo túng có làn da trắng như tuyết, thanh tú ôn nhu, có trái tim lưu ly thông tuệ nhanh nhạy.
Chỉ tiếc là một con ma bệnh không được yêu thương, hình như còn từng bị kẻ cướp bắt cóc, không còn trong sạch.
Tiêu Tịch Nhan đúng là từng bị bắt đến sơn tặc, nhưng người nọ lại đối xử với nàng rất tốt. Nam nhân thoạt nhìn lạnh nhạt nhưng lại ôm nàng ngắm hoa mai và mặt trời mọc, hầm canh gà, khắc trâm gỗ cho nàng.
Đó là quá khứ sống động nhất trong cuộc đời nhàm chán của nàng.
Đáng tiếc là nàng đã quên đi tất cả.
Sau khi Tiêu Tịch Nhan mất trí nhớ, trúc mã Tạ Đình Lan Ngọc bảo nàng chờ hắn, hứa sẽ cưới nàng. Vì thế Tiêu Tịch Nhan đợi mấy mùa xuân thu, lại chỉ chờ được bóng dáng trúc mã ôm đích công chúa trong đêm hoa đăng sau khi giành được giải nhất trên bảng vàng.
Mà sau khi nàng qua đời, Nhiếp chính vương Thẩm Ước đẹp trai thanh lãnh, được mệnh danh là thần chết kia lại đoạt lấy linh bài của nàng cưới làm vợ, giết hết những người đã phụ nàng.
Tác giả: Cơ Xuân Dạ
Độ dài: 73 chương
Thể loại: Ngôn tình, trọng sinh, huyền huyễn, HE
Editor: Mộng Phạn Di Giai
- --
Văn án:
Mọi người đều nói rằng Tiêu thất nương sống trong hầu phủ nghèo túng có làn da trắng như tuyết, thanh tú ôn nhu, có trái tim lưu ly thông tuệ nhanh nhạy.
Chỉ tiếc là một con ma bệnh không được yêu thương, hình như còn từng bị kẻ cướp bắt cóc, không còn trong sạch.
Tiêu Tịch Nhan đúng là từng bị bắt đến sơn tặc, nhưng người nọ lại đối xử với nàng rất tốt. Nam nhân thoạt nhìn lạnh nhạt nhưng lại ôm nàng ngắm hoa mai và mặt trời mọc, hầm canh gà, khắc trâm gỗ cho nàng.
Đó là quá khứ sống động nhất trong cuộc đời nhàm chán của nàng.
Đáng tiếc là nàng đã quên đi tất cả.
Sau khi Tiêu Tịch Nhan mất trí nhớ, trúc mã Tạ Đình Lan Ngọc bảo nàng chờ hắn, hứa sẽ cưới nàng. Vì thế Tiêu Tịch Nhan đợi mấy mùa xuân thu, lại chỉ chờ được bóng dáng trúc mã ôm đích công chúa trong đêm hoa đăng sau khi giành được giải nhất trên bảng vàng.
Mà sau khi nàng qua đời, Nhiếp chính vương Thẩm Ước đẹp trai thanh lãnh, được mệnh danh là thần chết kia lại đoạt lấy linh bài của nàng cưới làm vợ, giết hết những người đã phụ nàng.
9
TRUYỆN GỐC CỦA PHIM "TRƯỜNG NGUYỆT TẪN MINH"
Văn án:
Trên thành lâu, ngay khi đã cùng đường bí lối, quân phản loạn đặt thanh kiếm lên cổ tôi.
Hắn cười sằng sặc hỏi Đàm Đài Tẫn:
– Giữa phu nhân ngươi và Diệp tiểu thư, chỉ có thể chọn một người, ngươi chọn ai?
Hệ thống nhìn Diệp Băng Thường đang khóc lóc thảm thương, khẩn trương nói:
– Ký chủ, gã chắc chắn sẽ chọn cô đấy.
Đàm Đài Tẫn không chút do dự:
– Thả Băng Thường.
Hệ thống: – Ờ, dứt khoát quá.
Tôi: – Ờ, quá dứt khoát.
Hệ thống an ủi:
– Chắc chắn Đàm Đài Tẫn biết cô gia lớn nghiệp lớn, sẽ có ám vệ cứu được cô.
Quả thực Đàm Đài Tẫn có ý nghĩ như vậy, nhưng mà ngày hôm đó, tôi đã cười với gã, dưới ánh mắt vỡ vụn của gã, ngay trước mặt 30 vạn đại quân, tôi nhảy từ trên thành lâu xuống.
Thậm chí một cơ thể toàn vẹn cũng không để lại cho anh ta.
Đây là kết cục BE mà tôi đã chọn cho Đàm Đài Tẫn.
Nguyên niên Cảnh Hòa, tân đế Đàm Đài Tẫn một đêm tóc bạc trắng, điên cuồng tàn sát dân trong thành, giết chết nữ chính Diệp Băng Thường.
Mà tôi nhìn thấu tình yêu vô vọng trong mấy năm qua, sau khi niết bàn, cuối cùng cũng trở lại giới Tu tiên, quay trở về làm một tiểu tiên tử vô tư tự tại.
# Nghe nói rất nhiều năm sau, tôi là ánh trăng sáng đọa thần của toàn bộ giới Tu tiên, nhắc tới là ai nấy cũng đều tái mặt.
Nam chính Đại ma vương, tà vật trời sinh x Nữ chính ánh rạng đông chính đạo.
Ngay từ khi mới ra đời Đàm Đài Tẫn chưa bao giờ khóc.
Bị khoét mắt, bị cắt đứt gân mạch, nhưng chưa một ai nhìn thấy được vẻ yếu ớt của gã.
Tận cho đến một ngày của sau này, mọi người mãi mãi không thể nào quên được, gã vừa van xin, huyết lệ như hạt châu từng giọt từng giọt rơi xuống.
Gỡ mìn:
1. Viết văn ngôi thứ ba, nữ chính nhảy xuống thành lâu là để hoàn toàn rời khỏi nam chính chứ không phải đi chịu chết. Cô ấy rất yêu thương mạng sống của mình.
2. Bối cảnh tiên hiệp, giai đoạn trước là thế giới nhân gian, giai đoạn sau là thế giới tu chân. Nam chính Đại ma vương xinh đẹp mạnh mẽ có bệnh, lúc phát bệnh trở thành một kẻ khó đoán khó nắm bắt.
3. Nam chính họ kép Đàm Đài.
4. Giai đoạn đầu nam chính từng thích nữ phụ, giai đoạn sau yêu nữ chính.
5. Giai đoạn đầu tình cảm của nữ chính đối với nam chính là thương hại, áy náy.
Nhân vật chính: Lê Tô Tô, Đàm Đài Tẫn. Nhân vật phụ: Tiêu Lẫm (Công Dã Tịch Vô), Diệp Băng Thường, Nguyệt Phù Nhai, Dao Quang…
Văn án:
Trên thành lâu, ngay khi đã cùng đường bí lối, quân phản loạn đặt thanh kiếm lên cổ tôi.
Hắn cười sằng sặc hỏi Đàm Đài Tẫn:
– Giữa phu nhân ngươi và Diệp tiểu thư, chỉ có thể chọn một người, ngươi chọn ai?
Hệ thống nhìn Diệp Băng Thường đang khóc lóc thảm thương, khẩn trương nói:
– Ký chủ, gã chắc chắn sẽ chọn cô đấy.
Đàm Đài Tẫn không chút do dự:
– Thả Băng Thường.
Hệ thống: – Ờ, dứt khoát quá.
Tôi: – Ờ, quá dứt khoát.
Hệ thống an ủi:
– Chắc chắn Đàm Đài Tẫn biết cô gia lớn nghiệp lớn, sẽ có ám vệ cứu được cô.
Quả thực Đàm Đài Tẫn có ý nghĩ như vậy, nhưng mà ngày hôm đó, tôi đã cười với gã, dưới ánh mắt vỡ vụn của gã, ngay trước mặt 30 vạn đại quân, tôi nhảy từ trên thành lâu xuống.
Thậm chí một cơ thể toàn vẹn cũng không để lại cho anh ta.
Đây là kết cục BE mà tôi đã chọn cho Đàm Đài Tẫn.
Nguyên niên Cảnh Hòa, tân đế Đàm Đài Tẫn một đêm tóc bạc trắng, điên cuồng tàn sát dân trong thành, giết chết nữ chính Diệp Băng Thường.
Mà tôi nhìn thấu tình yêu vô vọng trong mấy năm qua, sau khi niết bàn, cuối cùng cũng trở lại giới Tu tiên, quay trở về làm một tiểu tiên tử vô tư tự tại.
# Nghe nói rất nhiều năm sau, tôi là ánh trăng sáng đọa thần của toàn bộ giới Tu tiên, nhắc tới là ai nấy cũng đều tái mặt.
Nam chính Đại ma vương, tà vật trời sinh x Nữ chính ánh rạng đông chính đạo.
Ngay từ khi mới ra đời Đàm Đài Tẫn chưa bao giờ khóc.
Bị khoét mắt, bị cắt đứt gân mạch, nhưng chưa một ai nhìn thấy được vẻ yếu ớt của gã.
Tận cho đến một ngày của sau này, mọi người mãi mãi không thể nào quên được, gã vừa van xin, huyết lệ như hạt châu từng giọt từng giọt rơi xuống.
Gỡ mìn:
1. Viết văn ngôi thứ ba, nữ chính nhảy xuống thành lâu là để hoàn toàn rời khỏi nam chính chứ không phải đi chịu chết. Cô ấy rất yêu thương mạng sống của mình.
2. Bối cảnh tiên hiệp, giai đoạn trước là thế giới nhân gian, giai đoạn sau là thế giới tu chân. Nam chính Đại ma vương xinh đẹp mạnh mẽ có bệnh, lúc phát bệnh trở thành một kẻ khó đoán khó nắm bắt.
3. Nam chính họ kép Đàm Đài.
4. Giai đoạn đầu nam chính từng thích nữ phụ, giai đoạn sau yêu nữ chính.
5. Giai đoạn đầu tình cảm của nữ chính đối với nam chính là thương hại, áy náy.
Nhân vật chính: Lê Tô Tô, Đàm Đài Tẫn. Nhân vật phụ: Tiêu Lẫm (Công Dã Tịch Vô), Diệp Băng Thường, Nguyệt Phù Nhai, Dao Quang…
7.7
Tên truyện: Đêm Xuân
Tác giả: Y Nhân Khuê Khuê
Thể loại: Cổ đại, thiên kim thật giả, HE
Số chương: 80
Editor: Team Trích Tinh Lâu
Giới thiệu:
Nữ chính Thích Ánh Trúc, là một mỹ nhân ốm yếu bệnh tật. Thích Ánh Trúc sống mười bảy năm trong Hầu phủ hóa ra là bị người ốm nhầm. Sau khi thiên kim thật trở về, Thích Ánh Trúc né tránh vào trong núi dưỡng bệnh, đoạn tuyệt chuyện cũ trên đời.
Vào một đêm mùa xuân, hoa rơi thành bùn, một người thiếu niên tên Thời Vũ bỗng ngã trước cửa nhà của Thích Ánh Trúc.
Nàng dạy hắn viết chữ đọc sách đút hắn uống thuốc ăn cơm, mưu tính gả cho người rời xa quê hương đến đây dưỡng già, còn không biết hắn là sát thủ nổi danh trên giang hồ.
—
Mưa xào xạc ngoài mái hiên.
Thích Ánh Trúc uể oải ngồi dưới cửa sổ viết chữ, nghe ma ma lải nhải: “…… Này cũng không tốt, kia cũng không thấy hứng thú, ngươi rốt cuộc thích cái gì?”
Ma ma đi rồi, Thích Ánh Trúc ngồi thêm một chút rồi hướng ngoài cửa sổ gọi một tiếng: “Thời Vũ.”
Nàng thử kiểm tra xem hắn có ở đó không, nhưng không ngờ thiếu niên kia tránh ở trên cây lộ ra nửa khuôn mặt, đôi mắt tựa núi xa: “Ngươi thích ta sao?”
Thích Ánh Trúc ngẩn ra, mặt đỏ lên, nhỏ giọng: “…… Không có.”
Thời Vũ chẳng hề để ý mà: “Ồ.”
Một lúc sau, trên cây truyền đến giọng nói ướt át của hắn bị mưa che mất: “Ta lại rất thích ngươi.”
Một câu tóm tắt: Thiếu nữ khuê tú VS thiếu niên sát thủ
Tác giả: Y Nhân Khuê Khuê
Thể loại: Cổ đại, thiên kim thật giả, HE
Số chương: 80
Editor: Team Trích Tinh Lâu
Giới thiệu:
Nữ chính Thích Ánh Trúc, là một mỹ nhân ốm yếu bệnh tật. Thích Ánh Trúc sống mười bảy năm trong Hầu phủ hóa ra là bị người ốm nhầm. Sau khi thiên kim thật trở về, Thích Ánh Trúc né tránh vào trong núi dưỡng bệnh, đoạn tuyệt chuyện cũ trên đời.
Vào một đêm mùa xuân, hoa rơi thành bùn, một người thiếu niên tên Thời Vũ bỗng ngã trước cửa nhà của Thích Ánh Trúc.
Nàng dạy hắn viết chữ đọc sách đút hắn uống thuốc ăn cơm, mưu tính gả cho người rời xa quê hương đến đây dưỡng già, còn không biết hắn là sát thủ nổi danh trên giang hồ.
—
Mưa xào xạc ngoài mái hiên.
Thích Ánh Trúc uể oải ngồi dưới cửa sổ viết chữ, nghe ma ma lải nhải: “…… Này cũng không tốt, kia cũng không thấy hứng thú, ngươi rốt cuộc thích cái gì?”
Ma ma đi rồi, Thích Ánh Trúc ngồi thêm một chút rồi hướng ngoài cửa sổ gọi một tiếng: “Thời Vũ.”
Nàng thử kiểm tra xem hắn có ở đó không, nhưng không ngờ thiếu niên kia tránh ở trên cây lộ ra nửa khuôn mặt, đôi mắt tựa núi xa: “Ngươi thích ta sao?”
Thích Ánh Trúc ngẩn ra, mặt đỏ lên, nhỏ giọng: “…… Không có.”
Thời Vũ chẳng hề để ý mà: “Ồ.”
Một lúc sau, trên cây truyền đến giọng nói ướt át của hắn bị mưa che mất: “Ta lại rất thích ngươi.”
Một câu tóm tắt: Thiếu nữ khuê tú VS thiếu niên sát thủ
8.7
Ở Tiên Đài có một cái cây. Năm trăm năm trên cùng một cuống sinh ra hai quả, đều là những kẻ tu chân không thể luân hồi, mang chấp niệm sâu mà chờ sang kiếp khác.
Kẻ phá vỏ chui ra sau là đại tỷ Mộc Thanh Ca có linh căn khó gặp. Nghe nói kiếp trước nàng là một nữ ma đầu tu ma, tiếc là nhận sai đồ đệ, đường đường là một ma tu lại dạy ra kỳ tài tiên tu ngàn năm khó gặp như Tô Dịch Thủy. Kết quả nàng bị đánh đến hồn phi phách tán, chỉ có thể bám vào cây tiên hai mươi năm mới đợi được ngày quả chín rơi xuống.
Một kiếp này Mộc Thanh Ca cải tà quy chính, chuyển sang tu tiên đạo, tương lai sáng rỡ.
Một quả bị chen rơi xuống trước là phế vật tu tiên, không có chút linh khí, cũng không nhớ được kiếp trước mình chấp niệm cái gì mà có thể sống lại trên tiên đài. Ai cũng nói nàng là em gái cùng mẹ bị ma đầu hại chết, vì cùng dòng máu nên cũng được sống lại, sau được làm đệ tử của Tô Dịch Thủy tiên quân.
Tỷ tỷ sớm chiều khổ luyện, tỏa sáng rực rỡ để cùng sư phụ nối lại tiền duyên, kết thành tiên lữ.
Nhiễm Nhiễm học hành lười biếng, làm người địa vị có thể thấp nhưng phải ăn thật nhiều cơm, sống lại đã không dễ thì còn ham trường sinh làm gì? Sư môn nhiều thiếu niên anh tuấn như vậy phải từ từ mà ngắm, mỗi sư huynh đệ nàng đều yêu!
Chỉ là sư phụ tuy có phong phạm của tiên giáng trần nhưng nội tâm lại đen tối, nàng nhìn hơi sợ bèn muốn trốn khỏi sư môn.
Bị sư phụ khóa chặt trên tường, nàng cố lấy hết dũng khí, nói:
"Sư phụ tự trọng, người phải một lòng một dạ, không nên lại phụ lòng tiên lữ của người."
Tô Dịch Thủy lại như ma nhập, đau đớn nói với nàng:
"Thanh Ca, nàng còn muốn gạt ta đến khi nào nữa!".
Kẻ phá vỏ chui ra sau là đại tỷ Mộc Thanh Ca có linh căn khó gặp. Nghe nói kiếp trước nàng là một nữ ma đầu tu ma, tiếc là nhận sai đồ đệ, đường đường là một ma tu lại dạy ra kỳ tài tiên tu ngàn năm khó gặp như Tô Dịch Thủy. Kết quả nàng bị đánh đến hồn phi phách tán, chỉ có thể bám vào cây tiên hai mươi năm mới đợi được ngày quả chín rơi xuống.
Một kiếp này Mộc Thanh Ca cải tà quy chính, chuyển sang tu tiên đạo, tương lai sáng rỡ.
Một quả bị chen rơi xuống trước là phế vật tu tiên, không có chút linh khí, cũng không nhớ được kiếp trước mình chấp niệm cái gì mà có thể sống lại trên tiên đài. Ai cũng nói nàng là em gái cùng mẹ bị ma đầu hại chết, vì cùng dòng máu nên cũng được sống lại, sau được làm đệ tử của Tô Dịch Thủy tiên quân.
Tỷ tỷ sớm chiều khổ luyện, tỏa sáng rực rỡ để cùng sư phụ nối lại tiền duyên, kết thành tiên lữ.
Nhiễm Nhiễm học hành lười biếng, làm người địa vị có thể thấp nhưng phải ăn thật nhiều cơm, sống lại đã không dễ thì còn ham trường sinh làm gì? Sư môn nhiều thiếu niên anh tuấn như vậy phải từ từ mà ngắm, mỗi sư huynh đệ nàng đều yêu!
Chỉ là sư phụ tuy có phong phạm của tiên giáng trần nhưng nội tâm lại đen tối, nàng nhìn hơi sợ bèn muốn trốn khỏi sư môn.
Bị sư phụ khóa chặt trên tường, nàng cố lấy hết dũng khí, nói:
"Sư phụ tự trọng, người phải một lòng một dạ, không nên lại phụ lòng tiên lữ của người."
Tô Dịch Thủy lại như ma nhập, đau đớn nói với nàng:
"Thanh Ca, nàng còn muốn gạt ta đến khi nào nữa!".
7.1
Này anh, hôm nay anh gặp họa đó
Tác giả: Duy Duy Bất Hát Đậu Nãi
Đề cử: Khoảng Không
Edit: Mướp
Độ dài: 55 chương + ngoại truyện
Thể loại: hiện đại, oan gia, huyền học
Giới thiệu:
Khúc Yêu Yêu, một tiểu đạo sĩ vừa “nhập đạo”, dựa vào tài năng lừa gạt, miệng lưỡi khôn khéo của mình mà ra xã hội làm ăn, nhưng cũng được một khoảng thời gian rồi mà vẫn không có thu nhập đáng kể, túi tiền vẫn cứ trống không.
Không được! Phải tìm một phiếu cơm dài hạn ôm đùi!
Cho đến hôm ấy Lê Thiệu ốm yếu lọt vào tầm mắt, Khúc Yêu Yêu liếc mắt một cái liền nhận định: chính là anh.
"Khụ khụ, này anh, tôi bấm ngón tay tính toán, hôm nay anh gặp họa đó."
Nhưng anh chàng phiếu cơm này lại không theo quy trình, cầm lấy di động gọi điện thoại: "A lô đồng chí cảnh sát, ở đây có một kẻ lừa đảo."
"Hiểu lầm! Hiểu lầm!".
Tuy rằng quá trình hơi quanh co, nhưng cuối cùng Khúc Yêu Yêu vẫn thành công đi theo Lê Thiệu về nhà.
Vốn tưởng rằng ở trong nhà phiếu cơm bày ra mấy trận phong thủy là có thể nằm ngửa đếm tiền, nhưng thực tế hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Khúc Yêu Yêu, anh chàng phiếu cơm này lại là người mang thể chất gọi quỷ!
Khúc Yêu Yêu thu dọn đồ đạc: "Cáo từ!"
Lê Thiệu dùng một tay túm cô lại: "Bé tai họa, là tự em tìm tới cửa, muốn chạy không dễ đâu."
Nữ quỷ đang thông bồn cầu ở phòng vệ sinh và hồ ly làm tổ trên cái giá đều gật đầu: "Ông chủ nói rất đúng!".
Khúc Yêu Yêu ngửa mặt lên trời thở dài: ôi, ai bảo mình nợ anh ấy chứ...
Tác giả: Duy Duy Bất Hát Đậu Nãi
Đề cử: Khoảng Không
Edit: Mướp
Độ dài: 55 chương + ngoại truyện
Thể loại: hiện đại, oan gia, huyền học
Giới thiệu:
Khúc Yêu Yêu, một tiểu đạo sĩ vừa “nhập đạo”, dựa vào tài năng lừa gạt, miệng lưỡi khôn khéo của mình mà ra xã hội làm ăn, nhưng cũng được một khoảng thời gian rồi mà vẫn không có thu nhập đáng kể, túi tiền vẫn cứ trống không.
Không được! Phải tìm một phiếu cơm dài hạn ôm đùi!
Cho đến hôm ấy Lê Thiệu ốm yếu lọt vào tầm mắt, Khúc Yêu Yêu liếc mắt một cái liền nhận định: chính là anh.
"Khụ khụ, này anh, tôi bấm ngón tay tính toán, hôm nay anh gặp họa đó."
Nhưng anh chàng phiếu cơm này lại không theo quy trình, cầm lấy di động gọi điện thoại: "A lô đồng chí cảnh sát, ở đây có một kẻ lừa đảo."
"Hiểu lầm! Hiểu lầm!".
Tuy rằng quá trình hơi quanh co, nhưng cuối cùng Khúc Yêu Yêu vẫn thành công đi theo Lê Thiệu về nhà.
Vốn tưởng rằng ở trong nhà phiếu cơm bày ra mấy trận phong thủy là có thể nằm ngửa đếm tiền, nhưng thực tế hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Khúc Yêu Yêu, anh chàng phiếu cơm này lại là người mang thể chất gọi quỷ!
Khúc Yêu Yêu thu dọn đồ đạc: "Cáo từ!"
Lê Thiệu dùng một tay túm cô lại: "Bé tai họa, là tự em tìm tới cửa, muốn chạy không dễ đâu."
Nữ quỷ đang thông bồn cầu ở phòng vệ sinh và hồ ly làm tổ trên cái giá đều gật đầu: "Ông chủ nói rất đúng!".
Khúc Yêu Yêu ngửa mặt lên trời thở dài: ôi, ai bảo mình nợ anh ấy chứ...
8.4
Edit: Hoài Cát & Ciel ( đến chương 5)
Beta: Cá muối ( từ chương 14)
Tên truyện: Nguyệt Lạc ( Ánh Trăng Rơi Xuống)
Tựa gốc: 月亮坠落 ( Ánh trăng rơi xuống)
Tác giả: Điềm Anh
Số chương: 72 chương + 6 ngoại truyện
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Nhẹ nhàng, Thị giác nữ chủ, yêu thầm.
Văn án:
Cuối mùa hè năm 2013, Thịnh Ý lần cuối nhìn thấy Giang Vọng ở Nam Thành.
Anh mặc chiếc áo thun trắng, trên tai còn đeo tai nghe, ngẩng đầu rẽ vào cửa tiệm băng đĩa ở đường Thanh Niên.
Cô đứng trong đám đông tấp nập người qua lại, ngẩn người... Cô bạn thân chọc nhẹ vào người hỏi cô đang nhìn gì thế?
Thịnh Ý ngước nhìn bầu trời quang đãng, nhẹ trả lời: "Mặt trăng".
Giang Vọng là ánh trăng của Thịnh Ý, là ánh trăng cô thầm giấu kín trong lòng không ai hay biết, bao gồm cả Giang Vọng.
Giang Vọng cả đời kiêu ngạo lại từng có một khoảng thời gian sa sút tinh thần trầm trọng, sống ẩn dật ở một thị trấn nhỏ.
Bạn bè cũ lần lượt cắt đứt liên lạc với anh, sợ rằng sẽ liên luỵ đến bản thân. Chỉ có cô gái mới đến phòng kế hoạch vẫn luôn bận tới bận lui quan tâm đến anh, đến nỗi khi anh bị làm khó dễ, cô đã dũng cảm đứng ra thay anh tiếp rượu.
Sau đó Giang Vọng đưa cô về nhà, trong xe chật chội anh ấn người đang say rượu khóc lóc om sòm vào trong ngực, nhẹ nhàng hỏi có thích anh không? Cô gái chớp chớp đôi mắt say khướt, nghe anh khẽ thở dài: "Em không thích anh cũng không sao. Còn anh thì đã thích em mất rồi."
Cô cắn chặt môi, nước mắt chợt tuôn hoài không dứt...
Beta: Cá muối ( từ chương 14)
Tên truyện: Nguyệt Lạc ( Ánh Trăng Rơi Xuống)
Tựa gốc: 月亮坠落 ( Ánh trăng rơi xuống)
Tác giả: Điềm Anh
Số chương: 72 chương + 6 ngoại truyện
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Nhẹ nhàng, Thị giác nữ chủ, yêu thầm.
Văn án:
Cuối mùa hè năm 2013, Thịnh Ý lần cuối nhìn thấy Giang Vọng ở Nam Thành.
Anh mặc chiếc áo thun trắng, trên tai còn đeo tai nghe, ngẩng đầu rẽ vào cửa tiệm băng đĩa ở đường Thanh Niên.
Cô đứng trong đám đông tấp nập người qua lại, ngẩn người... Cô bạn thân chọc nhẹ vào người hỏi cô đang nhìn gì thế?
Thịnh Ý ngước nhìn bầu trời quang đãng, nhẹ trả lời: "Mặt trăng".
Giang Vọng là ánh trăng của Thịnh Ý, là ánh trăng cô thầm giấu kín trong lòng không ai hay biết, bao gồm cả Giang Vọng.
Giang Vọng cả đời kiêu ngạo lại từng có một khoảng thời gian sa sút tinh thần trầm trọng, sống ẩn dật ở một thị trấn nhỏ.
Bạn bè cũ lần lượt cắt đứt liên lạc với anh, sợ rằng sẽ liên luỵ đến bản thân. Chỉ có cô gái mới đến phòng kế hoạch vẫn luôn bận tới bận lui quan tâm đến anh, đến nỗi khi anh bị làm khó dễ, cô đã dũng cảm đứng ra thay anh tiếp rượu.
Sau đó Giang Vọng đưa cô về nhà, trong xe chật chội anh ấn người đang say rượu khóc lóc om sòm vào trong ngực, nhẹ nhàng hỏi có thích anh không? Cô gái chớp chớp đôi mắt say khướt, nghe anh khẽ thở dài: "Em không thích anh cũng không sao. Còn anh thì đã thích em mất rồi."
Cô cắn chặt môi, nước mắt chợt tuôn hoài không dứt...
6.9
Công chúa Xương Hoa là đóa hoa quý hiếm duy nhất của triều Đại Diễn vừa đẹp lại vừa mềm mại, khiến người ta yêu thương tận đáy lòng.
Đại tướng quân là người đàn ông cọc cằn chân đất mà vua và dân đều biết, mặt đen tâm lạnh đầy thủ đoạn, có thể khiến trẻ nhỏ thôi khóc đêm.
Một ngày, Hoàng Thượng hạ chỉ hứa gả công chúa cho người đàn ông cọc cằn này, khiến trên dưới triều đình thương tiếc không thôi.
Ghi chú: Thế giới không tưởng, xem để vui vẻ, xin đừng khảo chứng.
Nội dung nhãn: Cung đình hầu tước, ngọt văn.
Nhân vật chính: Chử Thanh Huy, Diêm Mặc.
Chú thích tác phẩm:
Tiểu công chúa muôn vàn sủng ái đến tuổi nên thành thân, người được chọn làm phò mã lại làm vỡ lòng đế hậu. Tiểu công tử trẻ tuổi làm quan không đáng tin cậy, giữa lúc đau đầu nhất rốt cuộc tiểu công chúa tự chọn vị Đại tướng quân mặt đen lạnh lùng có thể dừng tiếng khóc đêm của trẻ nhỏ. Một người là cục bột tiểu công chúa mềm mại yểu điệu, một người là đại tướng quân ác danh lạnh lùng cứng rắn, hai người tám gậy tre đụng không đến, sau lại gặp gỡ và quen biết, cuối cùng cũng có thể nảy sinh ra mối tình ấm áp bất ngờ. Tác giả dùng ngôn ngữ ngắn gọn, đem từng chút chuyện giữa hai người rủ rỉ nói ra.
Đại tướng quân là người đàn ông cọc cằn chân đất mà vua và dân đều biết, mặt đen tâm lạnh đầy thủ đoạn, có thể khiến trẻ nhỏ thôi khóc đêm.
Một ngày, Hoàng Thượng hạ chỉ hứa gả công chúa cho người đàn ông cọc cằn này, khiến trên dưới triều đình thương tiếc không thôi.
Ghi chú: Thế giới không tưởng, xem để vui vẻ, xin đừng khảo chứng.
Nội dung nhãn: Cung đình hầu tước, ngọt văn.
Nhân vật chính: Chử Thanh Huy, Diêm Mặc.
Chú thích tác phẩm:
Tiểu công chúa muôn vàn sủng ái đến tuổi nên thành thân, người được chọn làm phò mã lại làm vỡ lòng đế hậu. Tiểu công tử trẻ tuổi làm quan không đáng tin cậy, giữa lúc đau đầu nhất rốt cuộc tiểu công chúa tự chọn vị Đại tướng quân mặt đen lạnh lùng có thể dừng tiếng khóc đêm của trẻ nhỏ. Một người là cục bột tiểu công chúa mềm mại yểu điệu, một người là đại tướng quân ác danh lạnh lùng cứng rắn, hai người tám gậy tre đụng không đến, sau lại gặp gỡ và quen biết, cuối cùng cũng có thể nảy sinh ra mối tình ấm áp bất ngờ. Tác giả dùng ngôn ngữ ngắn gọn, đem từng chút chuyện giữa hai người rủ rỉ nói ra.
8.6
Văn án:
“Tô Mộ là ai?”
“Là người tớ cả đời tương tư.”
“Tô Mộ là ai?”
“Là người tớ cả đời tương tư.”
6.8
Tên truyện: Bạn trai cũ
Tác giả: Điêu Điêu Tử
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Đoản văn
Số chương: 10
Editor: Mee
Beta: Mây
VĂN ÁN
Sửa lại câu chuyện xưa.
Bạn trai cũ cố chấp.
Tag: Xuyên qua không gian.
Lập ý: …
Tác giả: Điêu Điêu Tử
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Đoản văn
Số chương: 10
Editor: Mee
Beta: Mây
VĂN ÁN
Sửa lại câu chuyện xưa.
Bạn trai cũ cố chấp.
Tag: Xuyên qua không gian.
Lập ý: …
6.6
Hán việt: Thúc thúc, đối bất khởi
Tác giả: Mộc Kiều
Tình trạng: Hoàn thành
Số chương: 1
Editor: Cẩm Hi
Bìa: Cẩm Hi
Thể loại: Hiện đại, Đoản, Ngọt sủng, Cán bộ cao cấp, Thanh xuân vườn trường, Sạch, HE
VĂN ÁN
Tình yêu được kích hoạt bởi một chậu nước rửa chân.
Tác giả: Mộc Kiều
Tình trạng: Hoàn thành
Số chương: 1
Editor: Cẩm Hi
Bìa: Cẩm Hi
Thể loại: Hiện đại, Đoản, Ngọt sủng, Cán bộ cao cấp, Thanh xuân vườn trường, Sạch, HE
VĂN ÁN
Tình yêu được kích hoạt bởi một chậu nước rửa chân.
8.6
Văn án:
Nhiễm Dao vì tướng Lý Bạch trong game, mà tải Vương Giả Vinh Diệu.
Sửa lại ID có liên quan đến vị tướng này, ôm ấp tất cả các khát khao tốt đẹp về nó, lần đầu tiên sau khi tạo tài khoản, số mệnh của cô vừa vào trận đầu đã gặp được Lý Bạch.
Sau đó liền bị hắn đè xuống đất giết liên tục 12 lần:))
Để đền bù, sau này người này đã từ từ biến thành người nằm bên gối cô, giúp cô từ đồng thau lên cấp đến vương giả.
*Thứ tự leo rank là: Đồng, bạc, vàng, bạch kim, kim cương, tinh diệu, và vương giả là cao nhất.
# Lang quân giỏi quá, đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi (?) #
*Bối cảnh game Vương giả vinh diệu, chủ yếu nói đến chuyện yêu đương của đôi trẻ, chưa từng chơi game cũng có thể đọc hiểu.
Tag: Ngọt văn
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Nhiễm Dao, Cố Tân Bạch ┃Vai phụ: Nhan Kiều, Thẩm Cảnh Trạch ┃ Cái khác:
Một câu tóm tắt: Tất cả là bạn trai.
Nhiễm Dao vì tướng Lý Bạch trong game, mà tải Vương Giả Vinh Diệu.
Sửa lại ID có liên quan đến vị tướng này, ôm ấp tất cả các khát khao tốt đẹp về nó, lần đầu tiên sau khi tạo tài khoản, số mệnh của cô vừa vào trận đầu đã gặp được Lý Bạch.
Sau đó liền bị hắn đè xuống đất giết liên tục 12 lần:))
Để đền bù, sau này người này đã từ từ biến thành người nằm bên gối cô, giúp cô từ đồng thau lên cấp đến vương giả.
*Thứ tự leo rank là: Đồng, bạc, vàng, bạch kim, kim cương, tinh diệu, và vương giả là cao nhất.
# Lang quân giỏi quá, đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi (?) #
*Bối cảnh game Vương giả vinh diệu, chủ yếu nói đến chuyện yêu đương của đôi trẻ, chưa từng chơi game cũng có thể đọc hiểu.
Tag: Ngọt văn
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Nhiễm Dao, Cố Tân Bạch ┃Vai phụ: Nhan Kiều, Thẩm Cảnh Trạch ┃ Cái khác:
Một câu tóm tắt: Tất cả là bạn trai.
9.2
Những nữ tử thế gia đại tộc, dung mạo muôn hình muôn vẻ, dáng vẻ uyển chuyển yêu kiều. Các nàng, người thì tôn quý ưu nhã, người thì đọc đủ loại thi thư, cũng có người tinh thông vũ kỹ.
Nhưng trong mắt trưởng bối gia tộc, các nàng chẳng qua cũng chỉ là quân cờ có thể khiến cho gia tộc càng thêm phồn vinh mà thôi.
Trong những quý nữ này, cháu gái trưởng dòng chính của phủ Hộ Quốc Công - Sở Ngọc Lang càng nổi bật hơn cả. Nàng có dung mạo tuyệt sắc nhất, khiến người nhìn thấy mà quên phàm tục.
Sở Ngọc Lang đẹp bao nhiêu thì tâm cơ cũng thâm trầm bấy nhiêu.
Trong buổi gia yến tông tộc Sở gia, tam đường muội và biểu muội dòng bên có ý đồ hãm hại Sở Ngọc Lang.
Nàng chỉ cười một cái ôn tồn châm ngòi hai câu, sau khi về nhà, tổ mẫu lập tức đưa đường muội vào đạo quán.
Trong buổi cung yến, có người mưu đồ thả sâu độc cắn nàng. Nàng chỉ hơi nhíu mày, lấy tay đè ngực. Không cần lên tiếng thản nhiên liếc mắt đã dẫn đường cho người vây xem khiển trách cô nương có ý đồ làm nàng bị thương, huỷ danh dự của người ta.
Chỉ có một người, không bị mê hoặc, còn vạch trần kỹ xảo của nàng ngay tại chỗ, sỉ nhục nàng.
Nhi tử thứ sáu của bệ hạ, kiêu căng tôn quý, từ thời thiếu niên đã được sắc phong làm Thái Tử.
“Làm càn.” Hắn nhíu mày, “Cô(*) không ngờ Sở gia là nhà có truyền thống gia học truyền từ đời qua đời khác, vậy mà đến cả nữ nhi cũng có lòng dạ thâm trầm hai mặt giống phụ thân.”
*孤 cô (tiếng tự xưng của vương hầu thời phong kiến)。
Sở Ngọc Lang từ nhỏ mất mẹ, phụ thân thiên vị mẹ kế. Nàng và đệ đệ duy nhất sống nương tựa lẫn nhau, giống như một con nhím am hiểu ngụy trang, chỗ mềm mại sâu trong lòng chỉ để cho một người kia.
Một ngày nọ, bởi vì ngoài ý muốn, Thái Tử và đệ đệ tráo đổi linh hồn…
Một câu tóm tắt: Ta mang một thân ngông nghênh, tất cả đều bị nàng phá hỏng. (ngược nam chính)
P/s:
(1) Bông sen mưu mô tâm cơ cưng chiều đệ đệ vs Thái Tử gia kiêu căng tôn quý
(2) 1vs1 ngọt, nam chính trong truyện này cực thảm.
(3) Đệ đệ bảy tuổi vẫn còn là đứa nhóc! Chú ý, trong lúc tráo đổi thân thể không có tuyến tình cảm, cũng không có hành vi vượt quy củ! Sau khi đổi về lại mới bắt đầu theo đuổi!
(4) Nam nữ chính đều có khuyết điểm, nam chính nói kháy người khác rất lợi hại, nữ chính không phải người tốt, xin đừng có hiểu lầm. [Gỡ mìn!]
(5) Trước giai đoạn theo đuổi, nam chính rất chó, có thể mắng!
Nhưng trong mắt trưởng bối gia tộc, các nàng chẳng qua cũng chỉ là quân cờ có thể khiến cho gia tộc càng thêm phồn vinh mà thôi.
Trong những quý nữ này, cháu gái trưởng dòng chính của phủ Hộ Quốc Công - Sở Ngọc Lang càng nổi bật hơn cả. Nàng có dung mạo tuyệt sắc nhất, khiến người nhìn thấy mà quên phàm tục.
Sở Ngọc Lang đẹp bao nhiêu thì tâm cơ cũng thâm trầm bấy nhiêu.
Trong buổi gia yến tông tộc Sở gia, tam đường muội và biểu muội dòng bên có ý đồ hãm hại Sở Ngọc Lang.
Nàng chỉ cười một cái ôn tồn châm ngòi hai câu, sau khi về nhà, tổ mẫu lập tức đưa đường muội vào đạo quán.
Trong buổi cung yến, có người mưu đồ thả sâu độc cắn nàng. Nàng chỉ hơi nhíu mày, lấy tay đè ngực. Không cần lên tiếng thản nhiên liếc mắt đã dẫn đường cho người vây xem khiển trách cô nương có ý đồ làm nàng bị thương, huỷ danh dự của người ta.
Chỉ có một người, không bị mê hoặc, còn vạch trần kỹ xảo của nàng ngay tại chỗ, sỉ nhục nàng.
Nhi tử thứ sáu của bệ hạ, kiêu căng tôn quý, từ thời thiếu niên đã được sắc phong làm Thái Tử.
“Làm càn.” Hắn nhíu mày, “Cô(*) không ngờ Sở gia là nhà có truyền thống gia học truyền từ đời qua đời khác, vậy mà đến cả nữ nhi cũng có lòng dạ thâm trầm hai mặt giống phụ thân.”
*孤 cô (tiếng tự xưng của vương hầu thời phong kiến)。
Sở Ngọc Lang từ nhỏ mất mẹ, phụ thân thiên vị mẹ kế. Nàng và đệ đệ duy nhất sống nương tựa lẫn nhau, giống như một con nhím am hiểu ngụy trang, chỗ mềm mại sâu trong lòng chỉ để cho một người kia.
Một ngày nọ, bởi vì ngoài ý muốn, Thái Tử và đệ đệ tráo đổi linh hồn…
Một câu tóm tắt: Ta mang một thân ngông nghênh, tất cả đều bị nàng phá hỏng. (ngược nam chính)
P/s:
(1) Bông sen mưu mô tâm cơ cưng chiều đệ đệ vs Thái Tử gia kiêu căng tôn quý
(2) 1vs1 ngọt, nam chính trong truyện này cực thảm.
(3) Đệ đệ bảy tuổi vẫn còn là đứa nhóc! Chú ý, trong lúc tráo đổi thân thể không có tuyến tình cảm, cũng không có hành vi vượt quy củ! Sau khi đổi về lại mới bắt đầu theo đuổi!
(4) Nam nữ chính đều có khuyết điểm, nam chính nói kháy người khác rất lợi hại, nữ chính không phải người tốt, xin đừng có hiểu lầm. [Gỡ mìn!]
(5) Trước giai đoạn theo đuổi, nam chính rất chó, có thể mắng!
4.8
Thời điểm thanh niên trí thức rời quê, Trương Hiểu cùng Văn Bân đều không muốn rời đi.
Thế nhưng đợi đến lúc thanh niên trí thức quay trở về, họ đều không thấy quay lại…
—————-
Hạnh phúc rốt cục là gì?
Căn phòng rách nát dột mưa, nửa bát cơm ăn không no, manh áo rách vá đi vá lại, trong mắt cậu vẫn mang một nụ cười, dùng bàn tay thô ráp nắm lấy bàn tay cũng thô ráp của tôi, như vậy là đủ rồi.
Thế nhưng đợi đến lúc thanh niên trí thức quay trở về, họ đều không thấy quay lại…
—————-
Hạnh phúc rốt cục là gì?
Căn phòng rách nát dột mưa, nửa bát cơm ăn không no, manh áo rách vá đi vá lại, trong mắt cậu vẫn mang một nụ cười, dùng bàn tay thô ráp nắm lấy bàn tay cũng thô ráp của tôi, như vậy là đủ rồi.
8.1
Một năm trước, Thư Quân hứa hôn với Thế tử Hoài Dương Vương, ai nấy đều vô cùng hâm mộ. Nàng cẩn thận từng li từng tí vun vén cho mối hôn sự này, thận trọng lấy lòng vị hôn phu, chỉ mong giữ được hôn sự, kiếm chút vinh quang cho tam phòng.
Các cô nương trong Thư gia không ai cam lòng để phú quý ngập trời ấy rơi vào tay nàng. Trong bữa tiệc ngắm hoa mỗi năm một lần, đường tỷ tính kế cấu kết với Thế tử Hoài Dương Vương ép Thư Quân từ hôn. Nhìn vị hôn phu ngang nhiên ôm đường tỷ, vành mắt Thư Quân đỏ hoe, xoay người ném tín vật đính hôn vào tay hắn ta.
Nàng buồn bã trốn đến Trích Tinh các uống rượu, say đến nỗi đầu óc lú lẫn, gặp được một nam nhân cao lớn. Trong bóng đêm, nam nhân cao lớn như ngọn núi, thâm sâu như biển rộng, tao nhã và cuốn hút, nàng nhìn mà ngẩn người, ma xui quỷ khiến thế nào lại kéo hắn hôn một cái.
…
Đương kim Thánh thượng Bùi Việt là con trai út của Thái Thượng Hoàng, đồng thời cũng là Đích Hoàng tử duy nhất. Sau khi Thái Thượng Hoàng nhường ngôi, Bùi Việt mở mang bờ cõi, cách tân chính sách, đạt được thành tựu cả về chính trị lẫn quân sự, không hề thua kém bất cứ ai. Thái Thượng Hoàng dẫn theo mấy nhi tử lớn sung sướng ăn chơi, chuyện phiền não duy nhất là năm nay Hoàng đế đã hơn hai mươi bảy mà đến giờ vẫn chưa có người bên gối.
Cả triều văn võ lẫn Thái Thượng Hoàng hao hết tâm tư dỗ dành Hoàng đế tham dự tiệc ngắm hoa, Bùi Việt đến dự nhưng lại bị một cô nương sàm sỡ trong Trích Tinh các. Hắn cầm khăn tay mà nữ nhân kia để lại, kìm nén ký ức kiều diễm ấy dưới đáy mắt, coi như chưa từng xảy ra.
Cuối cùng, trong một bữa tiệc cung đình nọ, Bùi Việt thấy tiểu cô nương ấy vui vẻ nói cười với người khác, ánh mắt vẫn trầm lặng hiện lên gợn sóng hiếm hoi.
Đối tượng xem mắt Thế tử Lâm Xuyên Vương dẫn Thư Quân đến trước mặt Bùi Việt: “Quân Quân, đây là Hoàng thúc của ta.”
Thư Quân mỉm cười hành lễ: “Xin thỉnh an Hoàng thúc…”
Bùi Việt cầm thánh chỉ chuẩn bị tứ hôn, híp mắt lại.
(Những ngày theo đuổi vợ của đóa hoa trên đỉnh núi cao, tuổi tác chênh lệch lớn, hình thể chênh lệch lớn, ngọt sủng, cả hai đều là lần đầu của nhau.)
PS: Nữ chính 16 tuổi, nam chính 27 tuổi, chiều chuộng vô vàn.
Tag: Cung đình hầu tước, tình hữu độc chung, duyên trời tác hợp, sảng văn vả mặt, đóa hoa trên núi cao.
Giới thiệu vắn tắt bằng một câu: Sự thiên vị của nam nhân lớn tuổi.
Lập ý: Gặp phải khó khăn cứ kiên trì, đừng bỏ cuộc.
Các cô nương trong Thư gia không ai cam lòng để phú quý ngập trời ấy rơi vào tay nàng. Trong bữa tiệc ngắm hoa mỗi năm một lần, đường tỷ tính kế cấu kết với Thế tử Hoài Dương Vương ép Thư Quân từ hôn. Nhìn vị hôn phu ngang nhiên ôm đường tỷ, vành mắt Thư Quân đỏ hoe, xoay người ném tín vật đính hôn vào tay hắn ta.
Nàng buồn bã trốn đến Trích Tinh các uống rượu, say đến nỗi đầu óc lú lẫn, gặp được một nam nhân cao lớn. Trong bóng đêm, nam nhân cao lớn như ngọn núi, thâm sâu như biển rộng, tao nhã và cuốn hút, nàng nhìn mà ngẩn người, ma xui quỷ khiến thế nào lại kéo hắn hôn một cái.
…
Đương kim Thánh thượng Bùi Việt là con trai út của Thái Thượng Hoàng, đồng thời cũng là Đích Hoàng tử duy nhất. Sau khi Thái Thượng Hoàng nhường ngôi, Bùi Việt mở mang bờ cõi, cách tân chính sách, đạt được thành tựu cả về chính trị lẫn quân sự, không hề thua kém bất cứ ai. Thái Thượng Hoàng dẫn theo mấy nhi tử lớn sung sướng ăn chơi, chuyện phiền não duy nhất là năm nay Hoàng đế đã hơn hai mươi bảy mà đến giờ vẫn chưa có người bên gối.
Cả triều văn võ lẫn Thái Thượng Hoàng hao hết tâm tư dỗ dành Hoàng đế tham dự tiệc ngắm hoa, Bùi Việt đến dự nhưng lại bị một cô nương sàm sỡ trong Trích Tinh các. Hắn cầm khăn tay mà nữ nhân kia để lại, kìm nén ký ức kiều diễm ấy dưới đáy mắt, coi như chưa từng xảy ra.
Cuối cùng, trong một bữa tiệc cung đình nọ, Bùi Việt thấy tiểu cô nương ấy vui vẻ nói cười với người khác, ánh mắt vẫn trầm lặng hiện lên gợn sóng hiếm hoi.
Đối tượng xem mắt Thế tử Lâm Xuyên Vương dẫn Thư Quân đến trước mặt Bùi Việt: “Quân Quân, đây là Hoàng thúc của ta.”
Thư Quân mỉm cười hành lễ: “Xin thỉnh an Hoàng thúc…”
Bùi Việt cầm thánh chỉ chuẩn bị tứ hôn, híp mắt lại.
(Những ngày theo đuổi vợ của đóa hoa trên đỉnh núi cao, tuổi tác chênh lệch lớn, hình thể chênh lệch lớn, ngọt sủng, cả hai đều là lần đầu của nhau.)
PS: Nữ chính 16 tuổi, nam chính 27 tuổi, chiều chuộng vô vàn.
Tag: Cung đình hầu tước, tình hữu độc chung, duyên trời tác hợp, sảng văn vả mặt, đóa hoa trên núi cao.
Giới thiệu vắn tắt bằng một câu: Sự thiên vị của nam nhân lớn tuổi.
Lập ý: Gặp phải khó khăn cứ kiên trì, đừng bỏ cuộc.