Ngôn Tình
1306 Truyện
Sắp xếp theo
5
Đại tiểu thư ương ngạnh, quyến rũ, kiêu ngạo x thư sinh nghèo “khoai to” bề ngoài lạnh lùng bên trong dâm đãng.
Ngụy Vân La để mắt đến một thư sinh nghèo, nàng năn nỉ cha mẹ xin Hoàng đế ban hôn. Thư sinh trắng trẻo “ngon ngọt” vừa nhìn đã biết dễ dàng sai bảo, đợi cho nàng “chơi” chán rồi sẽ dưỡng thêm ít nam sủng, hắn cũng không dám nói gì.
Chỉ là, thư sinh này có một thứ đồ rất đáng sợ, mỗi lần “hành sự” nàng đều lú lẫn không biết hôm nay là ngày nào.
Lục Thừa là cô nhi, ăn nhờ ở đậu nhà Bạch gia cùng thôn, biểu tỷ là nữ nhân hắn thầm mến, hắn lên kinh thi là muốn giành công danh, áo gấm về làng nghênh cưới giai nhân.
Không ngờ, bị gia đình thừa tướng áp bức, ép mình cưới Ngụy thiên kim học thức thấp kém, còn ngang ngược ngạo mạn.
Khắp cả kinh thành, có ai lại không biết Ngụy thiên kim phong lưu lả lơi, suốt ngày chui rúc vào mấy con hẻm liễu hoa, rượu ca đàn đúm.
Lục Thừa hận nữ nhân này ỷ thế hiếp người, song lại càng hận bản thân mình vô dụng, chỉ đành tàn nhẫn “giẫm đạp” thê tử trên danh nghĩa này ở trên giường. Hắn cắn v.ú nàng, đánh mông nàng, khiến nàng phun d.â.m dịch khắp nơi, dùng mấy từ th.ô t.ục học được ở quê để mắng nàng…
Cuối cùng, Ngụy Vân La bị “làm” đến mức hoảng hồn, sau đó, phát hiện trong lòng hắn đã có người khác, vội vàng thu dọn hành lý bỏ của chạy lấy người.
Lục Thừa lại càng tức giận hơn.
Ngụy Vân La để mắt đến một thư sinh nghèo, nàng năn nỉ cha mẹ xin Hoàng đế ban hôn. Thư sinh trắng trẻo “ngon ngọt” vừa nhìn đã biết dễ dàng sai bảo, đợi cho nàng “chơi” chán rồi sẽ dưỡng thêm ít nam sủng, hắn cũng không dám nói gì.
Chỉ là, thư sinh này có một thứ đồ rất đáng sợ, mỗi lần “hành sự” nàng đều lú lẫn không biết hôm nay là ngày nào.
Lục Thừa là cô nhi, ăn nhờ ở đậu nhà Bạch gia cùng thôn, biểu tỷ là nữ nhân hắn thầm mến, hắn lên kinh thi là muốn giành công danh, áo gấm về làng nghênh cưới giai nhân.
Không ngờ, bị gia đình thừa tướng áp bức, ép mình cưới Ngụy thiên kim học thức thấp kém, còn ngang ngược ngạo mạn.
Khắp cả kinh thành, có ai lại không biết Ngụy thiên kim phong lưu lả lơi, suốt ngày chui rúc vào mấy con hẻm liễu hoa, rượu ca đàn đúm.
Lục Thừa hận nữ nhân này ỷ thế hiếp người, song lại càng hận bản thân mình vô dụng, chỉ đành tàn nhẫn “giẫm đạp” thê tử trên danh nghĩa này ở trên giường. Hắn cắn v.ú nàng, đánh mông nàng, khiến nàng phun d.â.m dịch khắp nơi, dùng mấy từ th.ô t.ục học được ở quê để mắng nàng…
Cuối cùng, Ngụy Vân La bị “làm” đến mức hoảng hồn, sau đó, phát hiện trong lòng hắn đã có người khác, vội vàng thu dọn hành lý bỏ của chạy lấy người.
Lục Thừa lại càng tức giận hơn.
4.5
Văn án: Sự lãng mạn của anh, dành cho riêng em.
Sau khi Chu Túy Túy và Thẩm Nam kết hôn, một người trở về cổ trấn hẻo lánh mở quán rượu, một người đi bộ đội.
Gặp lại là hai năm sau, hai người ở trong căn phòng nhỏ cũ kỹ, không hề cố kỵ ôm hôn, anh tới em lui, hôn đến khó bề phân cách.
**
Nghe đồn nhà Thẩm đội có hiền thê, chị dâu là thần long thấy đầu không thấy đuôi, mỗi lần tụ tập Thẩm đội đều cô đơn lẻ bóng làm cho mọi người âm thầm chọc cho rằng Thẩm đội kết hôn giả.
Nhưng cũng có người hoài nghi anh tính tình lãnh đạm, chị dâu không muốn cùng anh ân ái.
Mãi cho đến một ngày nọ mọi người bắt gặp hai người đang thân thiết ở sườn núi nhỏ, lời đồn Thẩm đội tính tình lãnh đạm cùng với kết hôn giả sụp đổ.
Các đồng đội sôi nổi tỏ vẻ: Này cmn chỗ nào là tính tình lãnh đạm, này cmn sắp tự bốc cháy luôn rồi. Về sau ai nói đội trưởng kết hôn giả, cuộc sống sinh hoạt với chị dâu sau kết hôn không hài hòa, bọn họ liền vặt đầu tên đó xuống làm bóng đá.
Tiểu kịch trường:
Thời khắc thân thiết nào đó, Chu Túy Túy giãy giụa đẩy Thẩm Nam cách mấy phần, vừa xấu hổ lại tức giận: “Anh đi ra ngoài cho em!”
Ánh mắt Thẩm Nam lười biếng, cười như không cười: “Đi ra ngoài nào?” Tiếp theo không đợi cô nói chuyện, lại kề sát bên tai cô thổi khí, âm thanh ái muội, “Vừa nãy em không nói như vậy.”
Chu Túy Túy, “......”
**
Đây là tình yêu và hôn nhân không phân cao thấp, ai động tâm trước người ấy thua.
Thẩm Nam: Tôi thua.
Bà chủ người đẹp tính tình nóng nảy vs quân nhân hormone bùng nổ.
Nam lớn hơn nữ 5 tuổi, kết hôn trước yêu sau. Ngọt vô cùng.
Tag: Yêu sâu sắc dốc lòng nhân sinh ngọt ngào,
Vai chính: Chu Túy Túy.
Vai phụ: Thẩm Nam và nhiều nhân vật khác.
Sau khi Chu Túy Túy và Thẩm Nam kết hôn, một người trở về cổ trấn hẻo lánh mở quán rượu, một người đi bộ đội.
Gặp lại là hai năm sau, hai người ở trong căn phòng nhỏ cũ kỹ, không hề cố kỵ ôm hôn, anh tới em lui, hôn đến khó bề phân cách.
**
Nghe đồn nhà Thẩm đội có hiền thê, chị dâu là thần long thấy đầu không thấy đuôi, mỗi lần tụ tập Thẩm đội đều cô đơn lẻ bóng làm cho mọi người âm thầm chọc cho rằng Thẩm đội kết hôn giả.
Nhưng cũng có người hoài nghi anh tính tình lãnh đạm, chị dâu không muốn cùng anh ân ái.
Mãi cho đến một ngày nọ mọi người bắt gặp hai người đang thân thiết ở sườn núi nhỏ, lời đồn Thẩm đội tính tình lãnh đạm cùng với kết hôn giả sụp đổ.
Các đồng đội sôi nổi tỏ vẻ: Này cmn chỗ nào là tính tình lãnh đạm, này cmn sắp tự bốc cháy luôn rồi. Về sau ai nói đội trưởng kết hôn giả, cuộc sống sinh hoạt với chị dâu sau kết hôn không hài hòa, bọn họ liền vặt đầu tên đó xuống làm bóng đá.
Tiểu kịch trường:
Thời khắc thân thiết nào đó, Chu Túy Túy giãy giụa đẩy Thẩm Nam cách mấy phần, vừa xấu hổ lại tức giận: “Anh đi ra ngoài cho em!”
Ánh mắt Thẩm Nam lười biếng, cười như không cười: “Đi ra ngoài nào?” Tiếp theo không đợi cô nói chuyện, lại kề sát bên tai cô thổi khí, âm thanh ái muội, “Vừa nãy em không nói như vậy.”
Chu Túy Túy, “......”
**
Đây là tình yêu và hôn nhân không phân cao thấp, ai động tâm trước người ấy thua.
Thẩm Nam: Tôi thua.
Bà chủ người đẹp tính tình nóng nảy vs quân nhân hormone bùng nổ.
Nam lớn hơn nữ 5 tuổi, kết hôn trước yêu sau. Ngọt vô cùng.
Tag: Yêu sâu sắc dốc lòng nhân sinh ngọt ngào,
Vai chính: Chu Túy Túy.
Vai phụ: Thẩm Nam và nhiều nhân vật khác.
2.9
Los Angeles, nước Mỹ.
Trong một công ty truyền thông lớn nằm tại vùng phồn hoa của thành phố, một nhóm nhân viên đang bận rộn làm công tác chuẩn bị đón một nhân vật ở cấp độ thiên vương. Một trợ lý mới đến mang theo thắc mắc đi hỏi một vị tiền bối như đang lâm đại địch: “Không phải lần trước cũng có một vị siêu sao đến ghi hình mà chúng ta chỉ chuẩn bị nhẹ nhàng thôi sao? Tại sao lần này phải cẩn thận như vậy ạ?”
“Cầu God tha thứ cho sự vô tri của cậu, so với vị sắp đến thì người lần trước cũng chỉ đơn giản là một nhân vật nhỏ mà thôi. Giới giải trí là chỗ nào hả? Là nơi mà mị lực của một người có thể được khuếch đại lên cả trăm lần! Nhưng mà vị kia, chỉ cần vừa đứng trước mặt cậu thôi là cậu sẽ lập tức có loại xúc động muốn thờ phụng liền, càng không cần nhắc tới giọng nói cực kỳ quyến rũ kia, quả thật là lĩnh vực của thần!” nhìn bộ dáng càng nói càng kích động như fan hâm mộ khi nhắc đến “vị kia” của tiền bối.
“Tiền bối, chẳng lẽ……chẳng lẽ là……?” là thiên tài kia sao? Cậu tân binh nghe qua tiền bối miêu tả cũng bắt đầu trở nên kích động, thậm chí tay còn bắt đầu run lên.
“Đợi người ta tới rồi thì cậu liền biết.” Tiền bối nháy mắt với cậu tân binh một cái, anh liếc mắt nhìn đồng hồ rồi bảo “Bây giờ chắc cũng tới nơi……”
Còn chưa nói hết câu thì một người con trai tóc nâu đã xông vào phòng thu âm, lớn giọng hô lên: “Cậu ấy mất tích rồi!”
Trong một công ty truyền thông lớn nằm tại vùng phồn hoa của thành phố, một nhóm nhân viên đang bận rộn làm công tác chuẩn bị đón một nhân vật ở cấp độ thiên vương. Một trợ lý mới đến mang theo thắc mắc đi hỏi một vị tiền bối như đang lâm đại địch: “Không phải lần trước cũng có một vị siêu sao đến ghi hình mà chúng ta chỉ chuẩn bị nhẹ nhàng thôi sao? Tại sao lần này phải cẩn thận như vậy ạ?”
“Cầu God tha thứ cho sự vô tri của cậu, so với vị sắp đến thì người lần trước cũng chỉ đơn giản là một nhân vật nhỏ mà thôi. Giới giải trí là chỗ nào hả? Là nơi mà mị lực của một người có thể được khuếch đại lên cả trăm lần! Nhưng mà vị kia, chỉ cần vừa đứng trước mặt cậu thôi là cậu sẽ lập tức có loại xúc động muốn thờ phụng liền, càng không cần nhắc tới giọng nói cực kỳ quyến rũ kia, quả thật là lĩnh vực của thần!” nhìn bộ dáng càng nói càng kích động như fan hâm mộ khi nhắc đến “vị kia” của tiền bối.
“Tiền bối, chẳng lẽ……chẳng lẽ là……?” là thiên tài kia sao? Cậu tân binh nghe qua tiền bối miêu tả cũng bắt đầu trở nên kích động, thậm chí tay còn bắt đầu run lên.
“Đợi người ta tới rồi thì cậu liền biết.” Tiền bối nháy mắt với cậu tân binh một cái, anh liếc mắt nhìn đồng hồ rồi bảo “Bây giờ chắc cũng tới nơi……”
Còn chưa nói hết câu thì một người con trai tóc nâu đã xông vào phòng thu âm, lớn giọng hô lên: “Cậu ấy mất tích rồi!”
4.6
Đây không phải lần đầu tiên Trường Ngọc gặp mộng xuân, thực tế từ một tháng trước, sau đợt nghỉ hè ở nơi mình học năm xưa cô liền bắt đầu nằm mơ.
Vừa mới bắt đầu chỉ là một tuần một lần, đến bây giờ, cơ bản là hai ba ngày một lần.
Cô còn nhớ rõ ngày gặp mộng xuân, mẹ của đại trúc mã thuở ấu thơ bỗng nhiên tìm cô, nói muốn cho cô một thứ. Thật ra lúc ấy cô nắm di động trong tay, chần chừ không muốn đi, vì cái tên đã biến mất khỏi sinh mệnh cô thật lâu kia nay bỗng xuất hiện.
Nhưng trong điện thoại, giọng nói của dì ẩn ẩn mang theo cầu xin cùng đau thương, cô nói không nên lời cự tuyệt.
Vừa mới bắt đầu chỉ là một tuần một lần, đến bây giờ, cơ bản là hai ba ngày một lần.
Cô còn nhớ rõ ngày gặp mộng xuân, mẹ của đại trúc mã thuở ấu thơ bỗng nhiên tìm cô, nói muốn cho cô một thứ. Thật ra lúc ấy cô nắm di động trong tay, chần chừ không muốn đi, vì cái tên đã biến mất khỏi sinh mệnh cô thật lâu kia nay bỗng xuất hiện.
Nhưng trong điện thoại, giọng nói của dì ẩn ẩn mang theo cầu xin cùng đau thương, cô nói không nên lời cự tuyệt.
3.5
Lần đầu tiên Tống Phi Vũ nhìn thấy anh rể thì đã lập tức muốn dụ dỗ anh.
Nam chính là hành tẩu hormone*. *hành tẩu hormone: là một từ thông dụng trên Internet ở Trung Quốc, ẩn dụ chỉ một kiểu nam tính rất có mị lực.
Những người này thường có hình tượng đại thúc, thân hình rắn rỏi, tràn đầy hương vị nam tính.
Nghĩa rộng hơn, cụm này chỉ những người đàn ông quyến rũ khiến cho phụ nữ mặt đỏ tim đập nhanh
Nam chính là hành tẩu hormone*. *hành tẩu hormone: là một từ thông dụng trên Internet ở Trung Quốc, ẩn dụ chỉ một kiểu nam tính rất có mị lực.
Những người này thường có hình tượng đại thúc, thân hình rắn rỏi, tràn đầy hương vị nam tính.
Nghĩa rộng hơn, cụm này chỉ những người đàn ông quyến rũ khiến cho phụ nữ mặt đỏ tim đập nhanh
3.9
Editor: Châu
Beta: Manh
Số chương: 123
Thể loại: Cổ đại, trọng sinh, thanh mai trúc mã, hào môn thế gia, cung đình hầu tước, tranh đấu hoàng quyền, 3S, 1x1, HE.
Đời người con gái như một canh bạc, lấy đúng người thì hạnh phúc còn lấy sai người mất cả mạng sống. Ví dụ như Mộc Gia Nhu vốn được sinh ra tại Vân Nam vương phủ giàu sang phú quý, cuộc đời của Mộc Gia Nhu vốn là suôn sẻ, chỉ vì đem lòng yêu sai người mà mất mạng khi còn trẻ tuổi.
Ông trời thương xót cho nàng cơ hội trọng sinh, nàng lấy một vị phu quân khác, quyết cùng chàng cử án tề mi, sống một đời không tranh không đoạt. Nào ngờ, người bên gối kỳ thực thâm tàng bất lộ, mưu đồ chuyện lớn.
Vì thế, cuộc sống yên ổn của nàng bị phá vỡ, biến hóa long trời lở đất.
# Chống chỉ định:
1. Người dị ứng với nữ chính không sạch cả hai kiếp, kiếp trước chị đã có quan hệ vợ chồng với nam phụ. Kiếp này chị sạch bong kin kít.
2. Người dị ứng với nữ chính thỉnh thoảng nhớ lại quá khứ với nam phụ: Thực ra mình thấy nữ chính như vậy cũng dễ hiểu thôi, tuy đã quyết tâm không liên quan gì tới nam phụ nhưng dù sao cũng đã có 9 năm tình yêu, sao có thể nói hết là hết? Có chăng chỉ đoạn được phần tình cảm, dứt khoát không dây dưa với nam phụ, và chị đã làm được điều đó, sau này dưới sự kiên nhẫn của nam chính cũng toàn tâm toàn ý yêu anh.
Thỉnh thoảng vô tình nhớ lại ký ức kiếp trước cũng chẳng có gì đáng trách, chị không phải thần mà chỉ là một người bình thường, không thể bổ đầu ra rồi ngăn cho bản thân thôi không nhớ về chuyện cũ được.
Beta: Manh
Số chương: 123
Thể loại: Cổ đại, trọng sinh, thanh mai trúc mã, hào môn thế gia, cung đình hầu tước, tranh đấu hoàng quyền, 3S, 1x1, HE.
Đời người con gái như một canh bạc, lấy đúng người thì hạnh phúc còn lấy sai người mất cả mạng sống. Ví dụ như Mộc Gia Nhu vốn được sinh ra tại Vân Nam vương phủ giàu sang phú quý, cuộc đời của Mộc Gia Nhu vốn là suôn sẻ, chỉ vì đem lòng yêu sai người mà mất mạng khi còn trẻ tuổi.
Ông trời thương xót cho nàng cơ hội trọng sinh, nàng lấy một vị phu quân khác, quyết cùng chàng cử án tề mi, sống một đời không tranh không đoạt. Nào ngờ, người bên gối kỳ thực thâm tàng bất lộ, mưu đồ chuyện lớn.
Vì thế, cuộc sống yên ổn của nàng bị phá vỡ, biến hóa long trời lở đất.
# Chống chỉ định:
1. Người dị ứng với nữ chính không sạch cả hai kiếp, kiếp trước chị đã có quan hệ vợ chồng với nam phụ. Kiếp này chị sạch bong kin kít.
2. Người dị ứng với nữ chính thỉnh thoảng nhớ lại quá khứ với nam phụ: Thực ra mình thấy nữ chính như vậy cũng dễ hiểu thôi, tuy đã quyết tâm không liên quan gì tới nam phụ nhưng dù sao cũng đã có 9 năm tình yêu, sao có thể nói hết là hết? Có chăng chỉ đoạn được phần tình cảm, dứt khoát không dây dưa với nam phụ, và chị đã làm được điều đó, sau này dưới sự kiên nhẫn của nam chính cũng toàn tâm toàn ý yêu anh.
Thỉnh thoảng vô tình nhớ lại ký ức kiếp trước cũng chẳng có gì đáng trách, chị không phải thần mà chỉ là một người bình thường, không thể bổ đầu ra rồi ngăn cho bản thân thôi không nhớ về chuyện cũ được.
4.1
TRUYỆN: MỘT NẮNG HAI SƯƠNG ĐẾN NGỦ CÙNG ANH
🐰Tác giả: Tiểu Quyển Miêu
🐰 Thể loại: Haha văn, tình yêu đô thị, hiện đại
🐰Edit: Mướp + Táo
🐰 Giới thiệu edit bởi Min:
Khúc Úy là một trong số đông những người thuê trọ của Thẩm Dung Dữ.
Nếu nói cô có gì đặc biệt, thì chắc hẳn là cô xinh đẹp vừa đủ, đã thế...còn không xem anh ra gì.
Thôi thôi anh không muốn so đo với phụ nữ.
Vào một hôm, vị khách thuê trọ ngày ngày cao quý lạnh lùng này đột nhiên bỗng mặc váy ngủ đến gõ cửa phòng anh, hỏi anh: Một đêm có thể trả được tiền trọ một tháng không?
Cô trúc trắc lại to gan, chiếc mặt nạ lạnh lùng và hung hãn bị đập vỡ, Thẩm Dung Dữ ăn quen bén mùi.
Vào ngày thu tiền tháng sau, Thẩm Dung Dữ chặn ngay cửa nhà Khúc Úy, hỏi cô: "Tháng này em còn thiếu tiền chứ?"
Hướng dẫn dẫm mìn:
1. 1v1, nữ chính không phải là lần đầu của nam chính.
🐰Tác giả: Tiểu Quyển Miêu
🐰 Thể loại: Haha văn, tình yêu đô thị, hiện đại
🐰Edit: Mướp + Táo
🐰 Giới thiệu edit bởi Min:
Khúc Úy là một trong số đông những người thuê trọ của Thẩm Dung Dữ.
Nếu nói cô có gì đặc biệt, thì chắc hẳn là cô xinh đẹp vừa đủ, đã thế...còn không xem anh ra gì.
Thôi thôi anh không muốn so đo với phụ nữ.
Vào một hôm, vị khách thuê trọ ngày ngày cao quý lạnh lùng này đột nhiên bỗng mặc váy ngủ đến gõ cửa phòng anh, hỏi anh: Một đêm có thể trả được tiền trọ một tháng không?
Cô trúc trắc lại to gan, chiếc mặt nạ lạnh lùng và hung hãn bị đập vỡ, Thẩm Dung Dữ ăn quen bén mùi.
Vào ngày thu tiền tháng sau, Thẩm Dung Dữ chặn ngay cửa nhà Khúc Úy, hỏi cô: "Tháng này em còn thiếu tiền chứ?"
Hướng dẫn dẫm mìn:
1. 1v1, nữ chính không phải là lần đầu của nam chính.
3.2
Thể loại: H văn, hiện đại, trước ngược sau sủng, song xử, nữ truy, 1v1, HE
Văn án
Thầm yêu Chu Quân Ngôn suốt bảy năm trời, Cố Nhan lại chưa dám nỏi ra, trong khi điều kiện của cô cũng không kém, một tiểu thư nhà giàu đáng yêu và xinh xắn.Bạn thân của cô thấy thế, đùa với cô rằng, đã yêu người ta lâu vậy thì phải hành động, không tỏ tình thì trực tiếp cưỡng gian, bỏ thuốc đi thôi.
Thế mà cô không hiểu sao lại nghe vào lời của bạn thân, thật sự tìm người bắt cóc anh ta, bỏ thuốc anh ta, ép anh ta phát sinh quan hệ với mình, đồng thời sau khi hắn tỉnh lại còn lợi dụng video uy hiếp hắn phải yêu đương nửa năm với cô, thật sự là làm y theo những lời đùa giỡn của bạn thân, không khác mảy may.
—————-
Nữ truy nam, nam chính vô cùng tinh tế và thâm tình.
Bỏ qua lời văn thì thịt thà lẫn cốt truyện đều được chú trọng, mô tả các loại tư thế ở nhiều nơi khác nhau.
Văn án
Thầm yêu Chu Quân Ngôn suốt bảy năm trời, Cố Nhan lại chưa dám nỏi ra, trong khi điều kiện của cô cũng không kém, một tiểu thư nhà giàu đáng yêu và xinh xắn.Bạn thân của cô thấy thế, đùa với cô rằng, đã yêu người ta lâu vậy thì phải hành động, không tỏ tình thì trực tiếp cưỡng gian, bỏ thuốc đi thôi.
Thế mà cô không hiểu sao lại nghe vào lời của bạn thân, thật sự tìm người bắt cóc anh ta, bỏ thuốc anh ta, ép anh ta phát sinh quan hệ với mình, đồng thời sau khi hắn tỉnh lại còn lợi dụng video uy hiếp hắn phải yêu đương nửa năm với cô, thật sự là làm y theo những lời đùa giỡn của bạn thân, không khác mảy may.
—————-
Nữ truy nam, nam chính vô cùng tinh tế và thâm tình.
Bỏ qua lời văn thì thịt thà lẫn cốt truyện đều được chú trọng, mô tả các loại tư thế ở nhiều nơi khác nhau.
3.8
“Cô đã từng nói dối bao giờ chưa?”
“Rồi.”
“Dối gì?”
“Chu Yên chưa từng yêu Tư Văn.”
Tôi xứng đáng có được tình yêu, dẫu các người chẳng cho là thế.
- ---
Chu Yên, một cô gái trẻ với số phận hẩm hiu, đã gắn bó với hộp đêm Kẹo tại Đông Nam Kỳ Châu suốt bốn năm qua. Nơi đây, ánh đèn lấp lánh và tiếng nhạc sôi động che giấu những góc khuất u buồn, nơi những "bông hoa" như Chu Yên nở muộn trong chốn ăn chơi. Năm đầu tiên, Chu Yên còn non nớt, e dè. Hễ nghe tiếng cười tục tĩu hay lời trêu chọc khiếm nhã, cô lại đỏ mặt tía tai.
Dần dần, môi trường khắc nghiệt nơi đây đã tôi luyện Chu Yên trở nên mạnh mẽ hơn. Cô học cách mỉm cười, rót rượu, và trò chuyện với khách hàng, che giấu đi những tổn thương và bất an trong lòng. Sang năm thứ ba, Chu Yên đã trở thành một "đào" một đêm sáu ngàn được yêu thích tại Kẹo. Nụ cười rạng rỡ, giọng nói ngọt ngào và khả năng chiều chuộng khách hàng đã giúp cô ghi điểm trong mắt nhiều người.
Tuy nhiên, so với những "đào" cao cấp, Chu Yên vẫn còn thiếu sót nhiều thứ. Vẻ ngoài của cô chưa đủ xinh đẹp, quyến rũ, và khả năng đa nghệ đa tài cũng chưa thực sự nổi bật.
“Rồi.”
“Dối gì?”
“Chu Yên chưa từng yêu Tư Văn.”
Tôi xứng đáng có được tình yêu, dẫu các người chẳng cho là thế.
- ---
Chu Yên, một cô gái trẻ với số phận hẩm hiu, đã gắn bó với hộp đêm Kẹo tại Đông Nam Kỳ Châu suốt bốn năm qua. Nơi đây, ánh đèn lấp lánh và tiếng nhạc sôi động che giấu những góc khuất u buồn, nơi những "bông hoa" như Chu Yên nở muộn trong chốn ăn chơi. Năm đầu tiên, Chu Yên còn non nớt, e dè. Hễ nghe tiếng cười tục tĩu hay lời trêu chọc khiếm nhã, cô lại đỏ mặt tía tai.
Dần dần, môi trường khắc nghiệt nơi đây đã tôi luyện Chu Yên trở nên mạnh mẽ hơn. Cô học cách mỉm cười, rót rượu, và trò chuyện với khách hàng, che giấu đi những tổn thương và bất an trong lòng. Sang năm thứ ba, Chu Yên đã trở thành một "đào" một đêm sáu ngàn được yêu thích tại Kẹo. Nụ cười rạng rỡ, giọng nói ngọt ngào và khả năng chiều chuộng khách hàng đã giúp cô ghi điểm trong mắt nhiều người.
Tuy nhiên, so với những "đào" cao cấp, Chu Yên vẫn còn thiếu sót nhiều thứ. Vẻ ngoài của cô chưa đủ xinh đẹp, quyến rũ, và khả năng đa nghệ đa tài cũng chưa thực sự nổi bật.
4.4
Thuở nhỏ đã thiếu thốn tình cảm, thế nên Phó Tẫn vẫn luôn tự hạn chế bản thân trong thế giới của chính mình, mà thế giới riêng của anh thuần một không khí nặng nề, u ám, dường như không có bất kì sắc thái nào, nhưng mà Chung Viễn Huỳnh lại vô tình tiến vào, thành một tồn tại đặc biệt.
Trong mắt người khác, anh là Phó Tẫn ngoan ngoãn bình tĩnh, một lòng một dạ đi theo phía sau Chung Viễn Huỳnh, làm cái đuôi nhỏ cho cô.
Chỉ có Chung Viễn Huỳnh biết, anh là người ương bướng cố chấp cỡ nào.
Anh không cho cô chơi chung với người khác, không cho cô làm lơ anh, thậm chí còn không cho cô chơi chung với búp bê.
Chung Viễn Huỳnh giận dỗi, quyết tâm tuyệt giao với anh, Phó Tẫn mặc một chiếc váy, đi theo phía sau cô, nhỏ giọng cầu xin: "A Huỳnh, đừng không quan tâm đến em, em làm búp bê cho chị, chị nhìn em một chút đi..."
Các bậc cha chú để ý đến chuyện đó, muốn trách móc Chung Viễn Huỳnh, Phó Tẫn đưa cô ra phía sau bảo vệ, nói với bọn họ: "Con thích làm đồ chơi cho chị ấy."
Nhiều năm sau hai người gặp lại.
Chung Viễn Huỳnh: "Rốt cuộc em muốn như nào mới buông tha cho chị?"
Phó Tẫn chậm rãi cởi áo sơ mi ra, cong khóe môi cười: "Chị, có muốn chơi với em không?"
/Chị là phương xa em không thể chạm tới, chị cũng là điều mòn mỏi trong tim em./
Tình chị em không huyết thống, cũng không có quan hệ pháp luật nào, liên quan đến nội dung của truyện, sau này sẽ giải thích.
Nam chính có bệnh, nhân cách thiếu hụt, đảng nam chính đừng nhấp vào.
Trong mắt người khác, anh là Phó Tẫn ngoan ngoãn bình tĩnh, một lòng một dạ đi theo phía sau Chung Viễn Huỳnh, làm cái đuôi nhỏ cho cô.
Chỉ có Chung Viễn Huỳnh biết, anh là người ương bướng cố chấp cỡ nào.
Anh không cho cô chơi chung với người khác, không cho cô làm lơ anh, thậm chí còn không cho cô chơi chung với búp bê.
Chung Viễn Huỳnh giận dỗi, quyết tâm tuyệt giao với anh, Phó Tẫn mặc một chiếc váy, đi theo phía sau cô, nhỏ giọng cầu xin: "A Huỳnh, đừng không quan tâm đến em, em làm búp bê cho chị, chị nhìn em một chút đi..."
Các bậc cha chú để ý đến chuyện đó, muốn trách móc Chung Viễn Huỳnh, Phó Tẫn đưa cô ra phía sau bảo vệ, nói với bọn họ: "Con thích làm đồ chơi cho chị ấy."
Nhiều năm sau hai người gặp lại.
Chung Viễn Huỳnh: "Rốt cuộc em muốn như nào mới buông tha cho chị?"
Phó Tẫn chậm rãi cởi áo sơ mi ra, cong khóe môi cười: "Chị, có muốn chơi với em không?"
/Chị là phương xa em không thể chạm tới, chị cũng là điều mòn mỏi trong tim em./
Tình chị em không huyết thống, cũng không có quan hệ pháp luật nào, liên quan đến nội dung của truyện, sau này sẽ giải thích.
Nam chính có bệnh, nhân cách thiếu hụt, đảng nam chính đừng nhấp vào.
3.8
Khương Diệp, với gương mặt ửng hồng vì rượu, chống cằm lên bàn, say đắm nhìn Bùi Chinh đang thu dọn bàn ăn. Rượu vang đỏ len lỏi trong cơ thể khiến cô mềm mại, lả lơi, không muốn cử động. Bùi Chinh lau khô tay, cúi đầu nhìn cô, thấy ánh mắt long lanh như nước mùa xuân của người say, khẽ khom người ôm cô lên.
Khương Diệp cố gắng tập trung, muốn nói ra điều gì đó quan trọng, nhưng lời nói lại nghẹn ngào trong cổ họng. Bùi Chinh cảm nhận được sự do dự của cô, ôm cô chặt hơn và kiên nhẫn chờ đợi. Ánh mắt Khương Diệp lấp lánh, phản chiếu hình ảnh Bùi Chinh dịu dàng. Cảm nhận sự ấm áp từ vòng tay anh, cô dần lấy lại bình tĩnh và sắp xếp lại lời nói.
Khương Diệp cố gắng tập trung, muốn nói ra điều gì đó quan trọng, nhưng lời nói lại nghẹn ngào trong cổ họng. Bùi Chinh cảm nhận được sự do dự của cô, ôm cô chặt hơn và kiên nhẫn chờ đợi. Ánh mắt Khương Diệp lấp lánh, phản chiếu hình ảnh Bùi Chinh dịu dàng. Cảm nhận sự ấm áp từ vòng tay anh, cô dần lấy lại bình tĩnh và sắp xếp lại lời nói.
4
Ba năm sau khi chia tay với hoàng tử của giới thượng lưu Bắc Kinh, tôi gặp lại anh ở chợ.
Gia tộc anh đã phá sản, trông anh như một con chó lang thang ngoài đường.
Tôi liếc nhìn anh một cái, rồi lập tức chuyển khoản:
"Ba triệu trước đây trả lại cho anh, đừng theo tôi nữa."
Anh ngồi xổm xuống đất, trông tủi thân và đáng thương.
Tôi bực bội nói:
"Thôi được rồi, tôi sẽ nuôi anh.
"Nhưng nói trước, theo tôi thì không có cuộc sống giàu sang đâu."
Đôi mắt của anh sáng lên, gật đầu lia lịa.
Sau đó tôi mới phát hiện ra.
Trên đường đi mua món lẩu cay cho tôi, anh lén lút chui vào một chiếc Bentley màu đen.
Gia tộc anh đã phá sản, trông anh như một con chó lang thang ngoài đường.
Tôi liếc nhìn anh một cái, rồi lập tức chuyển khoản:
"Ba triệu trước đây trả lại cho anh, đừng theo tôi nữa."
Anh ngồi xổm xuống đất, trông tủi thân và đáng thương.
Tôi bực bội nói:
"Thôi được rồi, tôi sẽ nuôi anh.
"Nhưng nói trước, theo tôi thì không có cuộc sống giàu sang đâu."
Đôi mắt của anh sáng lên, gật đầu lia lịa.
Sau đó tôi mới phát hiện ra.
Trên đường đi mua món lẩu cay cho tôi, anh lén lút chui vào một chiếc Bentley màu đen.
3.9
Tô Tịch Nhan nhìn qua ngây thơ, hiền hậu, không khác gì bé thỏ trắng dễ bắt nạt nhưng thực ra cô gan lớn vô cùng, còn dám nghĩ cách làm sao để đá bay vị hôn phu Lục Sính của mình.
Nhưng mà từ nhỏ cô đã sợ Lục Sính, bởi vì ở trong mắt cô, vị hôn phu này không phải người.
Đội nón xanh không xong làm sao bây giờ? Chỉ có thể rưng rưng gả vào phủ thiếu soái!
Thiếu soái phu nhân không dễ làm, Tô Tịch Nhan mỗi ngày đều không thể thẳng eo dậy nổi.
Nhưng mà từ nhỏ cô đã sợ Lục Sính, bởi vì ở trong mắt cô, vị hôn phu này không phải người.
Đội nón xanh không xong làm sao bây giờ? Chỉ có thể rưng rưng gả vào phủ thiếu soái!
Thiếu soái phu nhân không dễ làm, Tô Tịch Nhan mỗi ngày đều không thể thẳng eo dậy nổi.
4.1
Người đàn ông rất cao, ước chừng bằng mắt thường phải gần 1m9, vai rộng eo hẹp, để đầu tóc húi cua khá hiếm thấy. Phát hiện thấy ánh mắt xung quanh, cô gái mới cảm thấy xấu hổ, cúi đầu bước nhanh rời đi. Người đàn ông mặc âu phục màu đen mặt không biến sắc đuổi theo cô ta.
Anh Hiền nhịn không được nhìn theo lâu một chút, tuy nói rằng ngũ quan rất xuất sắc, nhưng cũng không phải bởi vì cái này mà cô mới nhìn, mà là anh hoàn toàn không hợp với nơi này: Eo lưng quá thẳng, biểu cảm quá lạnh, so với việc xã giao thì càng giống như tới bắt khách boom hàng hơn.
Anh Hiền nhịn không được nhìn theo lâu một chút, tuy nói rằng ngũ quan rất xuất sắc, nhưng cũng không phải bởi vì cái này mà cô mới nhìn, mà là anh hoàn toàn không hợp với nơi này: Eo lưng quá thẳng, biểu cảm quá lạnh, so với việc xã giao thì càng giống như tới bắt khách boom hàng hơn.
3.8
Thể loại: Sảng văn, Vả Mặt, Làm Ruộng, Ngôn Tình
Phương Thanh Nghiên vừa mở mắt, đã trở về năm 1992.
Năm đó cha cô bị người ta mắng chửi thậm tệ, còn mẹ con cô thì bị dồn vào đường cùng.
Kiếp trước, cô cố gắng điều tra chân tướng thân thế, mới biết được mình được nhận nuôi.
Nhưng sau khi tìm về cha mẹ ruột, cha đẻ xa lánh, thậm chí mẹ đẻ còn không biết sự tồn tại của cô.
Còn chị em sinh đôi vì may mắn hơn cô, được cả nhà yêu thương.
Cô cảm thấy không cam lòng, liều mạng đi tranh đoạt, cuối cùng tự mình đưa bản thân vào ngục giam.
Làm lại lần nữa, Phương Thanh Nghiên chỉ muốn bảo vệ tốt người thật sự yêu cô, toàn tâm toàn ý phát triển sự nghiệp!
Vì thế......
Khi đối thủ một mất một còn kiếp trước muốn làm quen với cô. Thì Phương Thanh Nghiên lại nhanh chóng bỏ chạy, ném cả bạn nối khố lại sau lưng: “Xin lỗi, tôi không rảnh làm quen.”
Khi họ hàng cực phẩm đỏ mặt bịa chuyện sinh sự sau lưng thì Phương Thanh Nghiên đã đậu vào trường đại học tốt nhất, cao chạy xa bay rồi lạnh nhạt nói: “Mọi người cứ từ từ nói chuyện, tôi bận đi phát biểu trong hội sinh viên.”
Thẩm Khả Di trợn tròn mắt, nhìn những việc xảy ra càng ngày càng xa rời cốt truyện.
Ở trong sách, Phương Thanh Nghiên là nhân vật phản diện nữ phụ, còn chị em sinh đôi của cô mới là nữ chính.
Thẩm Khả Di vốn định làm bạn với Phương Thanh Nghiên trước, đợi khi nào gặp được nữ chính thì đá Phương Thanh Nghiên đi.
Ai ngờ Phương Thanh Nghiên lại một lòng tập trung vào học tập và sự nghiệp!
Thẩm Khả Di đành phải hao hết tâm tư để cho cha mẹ ruột của Phương Thanh Nghiên tìm tới cửa, kết quả, Phương Thanh Nghiên và nữ chính trở thành chị em tốt chân chính, cuối cùng còn kết hôn với người đàn ông ưu tú mà cô ta ưa mắt.
Thẩm Khả Di hoài nghi mình đọc phải một quyển sách giả.
…
Trong đám công tử con nhà giàu, Lục Khiên là kẻ có gia thế lẫn bộ dạng đẹp trai, xuất sắc nhất. Tiếc rằng hắn chỉ là một công tử bột vô dụng.
Sau khi con gái nhỏ nhà họ Phương trở về, Lục Khiên mang theo một đám người chặn cô ở góc đường: “Con nhỏ thối, lần này xem tôi xử lý cô như thế nào.”
Nào ngờ cô gái nhỏ kia đã đánh hắn ngã xuống đất.
Lần thứ hai Lục Khiên nằm dưới đất liền nghĩ: “Đời này, không thể tha cho cô được.”
Giới thiệu vắn tắt: Nữ phụ hy sinh gì đó, tôi mặc kệ, chỉ cần sự nghiệp ưu tú, mau chóng làm giàu.
Phương Thanh Nghiên vừa mở mắt, đã trở về năm 1992.
Năm đó cha cô bị người ta mắng chửi thậm tệ, còn mẹ con cô thì bị dồn vào đường cùng.
Kiếp trước, cô cố gắng điều tra chân tướng thân thế, mới biết được mình được nhận nuôi.
Nhưng sau khi tìm về cha mẹ ruột, cha đẻ xa lánh, thậm chí mẹ đẻ còn không biết sự tồn tại của cô.
Còn chị em sinh đôi vì may mắn hơn cô, được cả nhà yêu thương.
Cô cảm thấy không cam lòng, liều mạng đi tranh đoạt, cuối cùng tự mình đưa bản thân vào ngục giam.
Làm lại lần nữa, Phương Thanh Nghiên chỉ muốn bảo vệ tốt người thật sự yêu cô, toàn tâm toàn ý phát triển sự nghiệp!
Vì thế......
Khi đối thủ một mất một còn kiếp trước muốn làm quen với cô. Thì Phương Thanh Nghiên lại nhanh chóng bỏ chạy, ném cả bạn nối khố lại sau lưng: “Xin lỗi, tôi không rảnh làm quen.”
Khi họ hàng cực phẩm đỏ mặt bịa chuyện sinh sự sau lưng thì Phương Thanh Nghiên đã đậu vào trường đại học tốt nhất, cao chạy xa bay rồi lạnh nhạt nói: “Mọi người cứ từ từ nói chuyện, tôi bận đi phát biểu trong hội sinh viên.”
Thẩm Khả Di trợn tròn mắt, nhìn những việc xảy ra càng ngày càng xa rời cốt truyện.
Ở trong sách, Phương Thanh Nghiên là nhân vật phản diện nữ phụ, còn chị em sinh đôi của cô mới là nữ chính.
Thẩm Khả Di vốn định làm bạn với Phương Thanh Nghiên trước, đợi khi nào gặp được nữ chính thì đá Phương Thanh Nghiên đi.
Ai ngờ Phương Thanh Nghiên lại một lòng tập trung vào học tập và sự nghiệp!
Thẩm Khả Di đành phải hao hết tâm tư để cho cha mẹ ruột của Phương Thanh Nghiên tìm tới cửa, kết quả, Phương Thanh Nghiên và nữ chính trở thành chị em tốt chân chính, cuối cùng còn kết hôn với người đàn ông ưu tú mà cô ta ưa mắt.
Thẩm Khả Di hoài nghi mình đọc phải một quyển sách giả.
…
Trong đám công tử con nhà giàu, Lục Khiên là kẻ có gia thế lẫn bộ dạng đẹp trai, xuất sắc nhất. Tiếc rằng hắn chỉ là một công tử bột vô dụng.
Sau khi con gái nhỏ nhà họ Phương trở về, Lục Khiên mang theo một đám người chặn cô ở góc đường: “Con nhỏ thối, lần này xem tôi xử lý cô như thế nào.”
Nào ngờ cô gái nhỏ kia đã đánh hắn ngã xuống đất.
Lần thứ hai Lục Khiên nằm dưới đất liền nghĩ: “Đời này, không thể tha cho cô được.”
Giới thiệu vắn tắt: Nữ phụ hy sinh gì đó, tôi mặc kệ, chỉ cần sự nghiệp ưu tú, mau chóng làm giàu.
3.4
Mẹ cô nhất quyết không ly hôn, dù tình cảm giữa hai người chẳng còn, nhưng vẫn kiên trì nói vì yêu, koong thể rời xa.
Cô hận!
Hận ba ngoại tình, hận mẹ ngu muội, cũng hận tiểu tam kia không biết xấu hổ.
Cô muốn trả thù bọn họ, vì thế cô bắt đầu đi câu dẫn con trai tiểu tam.
Cô muốn tất cả mọi người trải nghiệm một chút cảm giác thế giới sụp đổ là như thế nào, dù sao cuộc sống cũng đã loạn, vậy loạn luôn thêm một chút đi.
Cô hận!
Hận ba ngoại tình, hận mẹ ngu muội, cũng hận tiểu tam kia không biết xấu hổ.
Cô muốn trả thù bọn họ, vì thế cô bắt đầu đi câu dẫn con trai tiểu tam.
Cô muốn tất cả mọi người trải nghiệm một chút cảm giác thế giới sụp đổ là như thế nào, dù sao cuộc sống cũng đã loạn, vậy loạn luôn thêm một chút đi.
4.8
Chàng tổng tài Triệu Vĩnh Thành cũng đã tới hàng 3, thế mà hiện tại vẫn cứ là một xử nam, chưa biết làm sao với cậu nhỏ nhà mình.
Mỗi lần nhắc đến điều này, anh chỉ muốn lật bàn
Cũng may, ông trời để anh gặp được định mệnh của mình, cô gái có thể giúp “cậu nhỏ” của anh cứng lên, một bước phá thân.
Vì vậy, chuyện đầu tiên làm sau khi phá thân là anh phải trả lời vấn đề này: Cảm giác này vô cùng sung sướng!
Ngọt văn đáng yêu, ngốc nghếch, đoản văn, luyện viết văn, tận lực hoàn trước Tết.
Tiểu khả ái ngọt ngào lại ngây thơ x tổng tài vừa lẳng lơ vừa ngu ngốc.
Mỗi lần nhắc đến điều này, anh chỉ muốn lật bàn
Cũng may, ông trời để anh gặp được định mệnh của mình, cô gái có thể giúp “cậu nhỏ” của anh cứng lên, một bước phá thân.
Vì vậy, chuyện đầu tiên làm sau khi phá thân là anh phải trả lời vấn đề này: Cảm giác này vô cùng sung sướng!
Ngọt văn đáng yêu, ngốc nghếch, đoản văn, luyện viết văn, tận lực hoàn trước Tết.
Tiểu khả ái ngọt ngào lại ngây thơ x tổng tài vừa lẳng lơ vừa ngu ngốc.
4.1
Bệnh viện vừa tiếp nhận một anh chàng đội trưởng đội cảnh sát hình sự tên Lâm Yến Thù. Con người này không những anh tuấn đẹp trai mà tất cả các phương diện khác đều cực kỳ ưu tú.
Có một ý tá vẫn còn FA tiên phong tiến hành do thám ‘Tình trạng hôn nhân’ của đội trưởng Lâm thì nhận được kết quả: Sau mối tình đầu tan vỡ Lâm Yến Thù vẫn luôn cô đơn lẻ bóng, không yêu thêm người nào khác.
Trong lúc trực ban, đám y tá túm năm tụm ba bàn tán về mối tình đầu bí ẩn của đội trưởng Lâm, rốt cuộc là thần thánh phương nào có thể sẵn sàng vứt bỏ một người ưu tú như Lâm Yến Thù, lại thuận miệng hỏi về mối tình đầu của bác sĩ Giang – người vẫn im lặng nãy giờ.
Giang Ninh trầm mặc hồi lâu, nhàn nhạt đáp: “Tuổi trẻ bồng bột.”
Sau đó không bao lâu, có người nhìn thấy Lâm Yến Thù nhốt bác sĩ Giang trong văn phòng: Lại bồng bột thêm lần nữa.
———-
Giang Ninh 16 tuổi viết thư tình bày tỏ với Lâm Yến Thù, 29 tuổi rơi vào tình yêu cuồng nhiệt, hoang đường với anh.
“Bác sĩ Giang, yêu nhau không? Là kiểu một đời một kiếp ấy.”
—-
Gặp nhau vội vàng không kịp chuẩn bị, bất ngờ rơi vào tình yêu nồng cháy như lửa.
Có một ý tá vẫn còn FA tiên phong tiến hành do thám ‘Tình trạng hôn nhân’ của đội trưởng Lâm thì nhận được kết quả: Sau mối tình đầu tan vỡ Lâm Yến Thù vẫn luôn cô đơn lẻ bóng, không yêu thêm người nào khác.
Trong lúc trực ban, đám y tá túm năm tụm ba bàn tán về mối tình đầu bí ẩn của đội trưởng Lâm, rốt cuộc là thần thánh phương nào có thể sẵn sàng vứt bỏ một người ưu tú như Lâm Yến Thù, lại thuận miệng hỏi về mối tình đầu của bác sĩ Giang – người vẫn im lặng nãy giờ.
Giang Ninh trầm mặc hồi lâu, nhàn nhạt đáp: “Tuổi trẻ bồng bột.”
Sau đó không bao lâu, có người nhìn thấy Lâm Yến Thù nhốt bác sĩ Giang trong văn phòng: Lại bồng bột thêm lần nữa.
———-
Giang Ninh 16 tuổi viết thư tình bày tỏ với Lâm Yến Thù, 29 tuổi rơi vào tình yêu cuồng nhiệt, hoang đường với anh.
“Bác sĩ Giang, yêu nhau không? Là kiểu một đời một kiếp ấy.”
—-
Gặp nhau vội vàng không kịp chuẩn bị, bất ngờ rơi vào tình yêu nồng cháy như lửa.
4.7
1.
Lần đầu nhìn thấy Tống Đĩnh Ngôn, Tô Anh đã rạo rực khắp người: “Lên giường, lên giường với anh ấy…”
Về sau, cô được người nọ đè dưới thân, vào sâu ra cạn như mong muốn, run rẩy đón nhận kích thích, lên đến đỉnh cao dục vọng.
Cô nức nở: “Thầy… Thầy ơi…”
Người đàn ông ngừng chuyển động, cái lưỡi nóng bỏng liếm lên tai cô: “Em vừa gọi tôi là gì, hửm?”
Giọng cô yếu dần đi: “A… anh họ…”
Trán tựa trán, anh vùi sâu vào nơi ướt át mềm mại, nhẹ cười: “Ngoan quá…”
2.
Tống Đĩnh Ngôn dồn Tô Anh vào góc tường, khuôn mặt ôn hòa lộ vẻ giận dữ hiếm thấy.
“Tán cho đã đời rồi chạy mất hút, là thế này đây phải không?”
Tô Anh cúi đầu không đáp.
Ngón tay thon dài quấn lấy lọn tóc mềm trên bờ vai người con gái, giọng anh thoảng qua tai cô.
“Tiểu Anh Đào, anh nói rồi, đã leo lên giường của anh thì em đừng hòng bước xuống…”
Lần đầu nhìn thấy Tống Đĩnh Ngôn, Tô Anh đã rạo rực khắp người: “Lên giường, lên giường với anh ấy…”
Về sau, cô được người nọ đè dưới thân, vào sâu ra cạn như mong muốn, run rẩy đón nhận kích thích, lên đến đỉnh cao dục vọng.
Cô nức nở: “Thầy… Thầy ơi…”
Người đàn ông ngừng chuyển động, cái lưỡi nóng bỏng liếm lên tai cô: “Em vừa gọi tôi là gì, hửm?”
Giọng cô yếu dần đi: “A… anh họ…”
Trán tựa trán, anh vùi sâu vào nơi ướt át mềm mại, nhẹ cười: “Ngoan quá…”
2.
Tống Đĩnh Ngôn dồn Tô Anh vào góc tường, khuôn mặt ôn hòa lộ vẻ giận dữ hiếm thấy.
“Tán cho đã đời rồi chạy mất hút, là thế này đây phải không?”
Tô Anh cúi đầu không đáp.
Ngón tay thon dài quấn lấy lọn tóc mềm trên bờ vai người con gái, giọng anh thoảng qua tai cô.
“Tiểu Anh Đào, anh nói rồi, đã leo lên giường của anh thì em đừng hòng bước xuống…”
4
GIỚI THIỆU
Một:
Mối quan hệ của Lam Diệu Dương và Nghê Lam có chút vi diệu. Nói thế nào nhỉ? Lam Diệu Dương cho rằng Nghê Lam là một bình hoa, không có tài năng, còn không biết xấu hổ quấn lấy anh.
Lam Diệu Dương: “Quên rồi phải không?”
Nghê Lam: “Ừ.”
Lam Diệu Dương: “Cô không biết xấu hổ bò vào phòng tôi tính giở trò để kiếm một vai chính, bị tôi dứt khoát ném ra ngoài, còn nhớ rõ không?”
Nghê Lam: “…..”
Lam Diệu Dương: “Không nhớ rõ thì tìm kiếm tin tức giải trí, tìm tên cô và tôi.”
Nghê Lam: “…………..”
Lam Diệu Dương: “Muốn diễn xuất cũng không có diễn xuất, muốn chăm chỉ cũng không chăm chỉ, làm cái bình hoa di động cũng không an phận một chút, cô cho là bước vào giới diễn viên nghệ sĩ dễ như vậy sao? Nói đi, lần này bò vào đây là muốn làm gì?”
Nghê Lam: “Tôi là đi vào.”
Lam Diệu Dương: “Trọng điểm là muốn làm gì?”
Nghê Lam: “Mượn máy tính của anh dùng một chút.”
Lam Diệu Dương: “Để làm gì?”
Nghê Lam: “Tìm tên anh cùng tên tôi, sau đó hack đi.”
Lam Diệu Dương: “……..”
Hai:
Lam Diệu Dương: “Cộng đồng mạng thân mến, mong mọi người đừng đề cập tới chuyện lúc trước Lam Lam bị đuổi ra ngoài nữa, tôi theo đuổi cô ấy cũng cực kỳ vất vả.”
Cộng đồng mạng: “Đừng đùa nữa.”
Lam Diệu Dương: “Các anh chị phóng viên thân mến, sự thật lúc trước là như vầy, tôi và Lam Lam là cãi yêu mà thôi.”
Đám chó săn: “Đừng đùa chứ.”
Lam Diệu Dương: “Lam Lam, bảo bối, em yêu, nếu không như vậy đi, anh bò lên giường của em, em quăng anh ra ngoài, anh mời phóng viên tới chụp lấy lại mặt mũi cho em được không?”
Nghê Lam: “…”
Lam Diệu Dương: “Nhưng mà lúc ra ngoài nội trong vài giây, em phải lập tức lao tới ôm lấy anh, dỗ dành anh trở về, cho anh chút mặt mũi có được không?
Nghê Lam: “Đừng đùa.”
Ba:
Lam Diệu Dương: “Anh có nhiều bạn thân có thể giúp đỡ, tất cả mọi người đều thích xem phim trinh thám.”
Nghê Lam: “Im miệng.”
Lam Diệu Dương: “Chúng ta có tiền. Muốn tiền có tiền, muốn người có người.”
Nghê Lam: “Im miệng là được rồi, cám ơn.”
Một:
Mối quan hệ của Lam Diệu Dương và Nghê Lam có chút vi diệu. Nói thế nào nhỉ? Lam Diệu Dương cho rằng Nghê Lam là một bình hoa, không có tài năng, còn không biết xấu hổ quấn lấy anh.
Lam Diệu Dương: “Quên rồi phải không?”
Nghê Lam: “Ừ.”
Lam Diệu Dương: “Cô không biết xấu hổ bò vào phòng tôi tính giở trò để kiếm một vai chính, bị tôi dứt khoát ném ra ngoài, còn nhớ rõ không?”
Nghê Lam: “…..”
Lam Diệu Dương: “Không nhớ rõ thì tìm kiếm tin tức giải trí, tìm tên cô và tôi.”
Nghê Lam: “…………..”
Lam Diệu Dương: “Muốn diễn xuất cũng không có diễn xuất, muốn chăm chỉ cũng không chăm chỉ, làm cái bình hoa di động cũng không an phận một chút, cô cho là bước vào giới diễn viên nghệ sĩ dễ như vậy sao? Nói đi, lần này bò vào đây là muốn làm gì?”
Nghê Lam: “Tôi là đi vào.”
Lam Diệu Dương: “Trọng điểm là muốn làm gì?”
Nghê Lam: “Mượn máy tính của anh dùng một chút.”
Lam Diệu Dương: “Để làm gì?”
Nghê Lam: “Tìm tên anh cùng tên tôi, sau đó hack đi.”
Lam Diệu Dương: “……..”
Hai:
Lam Diệu Dương: “Cộng đồng mạng thân mến, mong mọi người đừng đề cập tới chuyện lúc trước Lam Lam bị đuổi ra ngoài nữa, tôi theo đuổi cô ấy cũng cực kỳ vất vả.”
Cộng đồng mạng: “Đừng đùa nữa.”
Lam Diệu Dương: “Các anh chị phóng viên thân mến, sự thật lúc trước là như vầy, tôi và Lam Lam là cãi yêu mà thôi.”
Đám chó săn: “Đừng đùa chứ.”
Lam Diệu Dương: “Lam Lam, bảo bối, em yêu, nếu không như vậy đi, anh bò lên giường của em, em quăng anh ra ngoài, anh mời phóng viên tới chụp lấy lại mặt mũi cho em được không?”
Nghê Lam: “…”
Lam Diệu Dương: “Nhưng mà lúc ra ngoài nội trong vài giây, em phải lập tức lao tới ôm lấy anh, dỗ dành anh trở về, cho anh chút mặt mũi có được không?
Nghê Lam: “Đừng đùa.”
Ba:
Lam Diệu Dương: “Anh có nhiều bạn thân có thể giúp đỡ, tất cả mọi người đều thích xem phim trinh thám.”
Nghê Lam: “Im miệng.”
Lam Diệu Dương: “Chúng ta có tiền. Muốn tiền có tiền, muốn người có người.”
Nghê Lam: “Im miệng là được rồi, cám ơn.”
4.4
Ngồi trên sô pha dọc dãy hành lang là mấy nữ diễn viên xinh đẹp trẻ trung, ngay cả cạnh tường cũng có một vài cô người mẫu dáng người phập phồng, quyến rũ. Điều đó đủ để thấy, lần thử vai này yêu cầu không khoa trương chút nào - muốn dáng tốt có dáng tốt, muốn xinh đẹp có xinh đẹp. Diệp Phù đến muộn, vừa mới nhận chủ đề vai diễn đã bị gọi tên, cô theo sau một nhóm nữ diễn viên xinh đẹp, xếp hàng đi vào.
Phía bên trong, ngoài đạo diễn ra còn có một người đàn ông đeo kính râm đang ngồi, cách một khoảng cách, cô không dám nhìn nhiều, chỉ vội vàng lướt qua rồi tập trung vào chủ đề trên tay. Khóc. Nội dung về khóc thì rất nhiều, bi thương, tức giận, xấu hổ buồn bực, rồi cả đau khổ, mỗi loại hoàn cảnh khóc lại không giống nhau nên cô không biết làm thế nào để diễn đạt từ "khóc" này.
Phía bên trong, ngoài đạo diễn ra còn có một người đàn ông đeo kính râm đang ngồi, cách một khoảng cách, cô không dám nhìn nhiều, chỉ vội vàng lướt qua rồi tập trung vào chủ đề trên tay. Khóc. Nội dung về khóc thì rất nhiều, bi thương, tức giận, xấu hổ buồn bực, rồi cả đau khổ, mỗi loại hoàn cảnh khóc lại không giống nhau nên cô không biết làm thế nào để diễn đạt từ "khóc" này.
4
Tác giả: Noãn Dương Tây Tây
Edit: Đậu Xanh
Số chương: 63 chương + 2 PN
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cận đại, HE, Tình cảm, 21+, Ngọt sủng, Làm ruộng, Nhẹ nhàng, Cận thủy lâu đài, Ấm áp, Duyên trời tác hợp, 1v1, Thị giác nữ chủ, Bình dân sinh hoạt
——————————————————-
VĂN ÁN
Anh là một người đàn ông như thế, chưa từng đến những phố xá sầm uất, cũng chưa từng gặp người mình yêu trong biển người rộng lớn, nửa đời chỉ trú ngụ bên ngọn núi này, nhưng trong tim luôn đặt tình yêu và trách nhiệm ngang nhau, một trái tim không phù phiếm, một chấp niệm không từ bỏ.
Tình cờ gặp gỡ, chờ đợi cô, yêu cô, ngủ với cô, đó chính là trách nhiệm nắm tay nhau cả một đời.
Văn án sơ lược: Đây là nhật ký viết về cuộc sống ung dung ngày qua ngày của một người đàn ông sống trong núi.
Một chàng trai dịu dàng, trầm tĩnh, tài “giỏi” và một cô gái có thân phận trước mắt chưa được quyết định, cùng nhau giải mã câu chuyện mới nhé?
Anh nói: “Em đã đến rồi thì đừng hòng đi.”
Nhưng, cô vẫn đi mất…
[Một câu chuyện ngày thường đơn giản, thuận tiện khiến bọn họ yêu nhau đến sống dở chết dở, không xa không rời, sống chết có nhau, kiếp trước kiếp này đều thuộc kiểu cuồng yêu não tàn máu chó…]
- Nhân vật chính: Từ Tư Nhan x Trần Chiêu
Edit: Đậu Xanh
Số chương: 63 chương + 2 PN
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cận đại, HE, Tình cảm, 21+, Ngọt sủng, Làm ruộng, Nhẹ nhàng, Cận thủy lâu đài, Ấm áp, Duyên trời tác hợp, 1v1, Thị giác nữ chủ, Bình dân sinh hoạt
——————————————————-
VĂN ÁN
Anh là một người đàn ông như thế, chưa từng đến những phố xá sầm uất, cũng chưa từng gặp người mình yêu trong biển người rộng lớn, nửa đời chỉ trú ngụ bên ngọn núi này, nhưng trong tim luôn đặt tình yêu và trách nhiệm ngang nhau, một trái tim không phù phiếm, một chấp niệm không từ bỏ.
Tình cờ gặp gỡ, chờ đợi cô, yêu cô, ngủ với cô, đó chính là trách nhiệm nắm tay nhau cả một đời.
Văn án sơ lược: Đây là nhật ký viết về cuộc sống ung dung ngày qua ngày của một người đàn ông sống trong núi.
Một chàng trai dịu dàng, trầm tĩnh, tài “giỏi” và một cô gái có thân phận trước mắt chưa được quyết định, cùng nhau giải mã câu chuyện mới nhé?
Anh nói: “Em đã đến rồi thì đừng hòng đi.”
Nhưng, cô vẫn đi mất…
[Một câu chuyện ngày thường đơn giản, thuận tiện khiến bọn họ yêu nhau đến sống dở chết dở, không xa không rời, sống chết có nhau, kiếp trước kiếp này đều thuộc kiểu cuồng yêu não tàn máu chó…]
- Nhân vật chính: Từ Tư Nhan x Trần Chiêu
3.9
Tôi mắc chứng "khát da". Sau kỳ thi đại học, tôi đã thuê một bạn trai để giải tỏa căng thẳng. Anh ta có cơ bụng 8 múi, vai rộng eo thon, còn thích mặc quần màu xám, trực tiếp khiến tôi mê mẩn.
Sau kỳ nghỉ hè không biết xấu hổ, tôi đã đề nghị chia tay, lý do có chút tệ bạc:
"Thầy bói nói em khắc chồng.”
Giang Dã đỏ cả vành mắt: "Anh mang giày Nike, đừng chia tay có được không?"
Cứ như vậy, tôi vẫn kiên quyết không mềm lòng.
Ngày khai giảng đại học, Giang Dã bước xuống từ một chiếc siêu xe, toàn thân đồ hiệu:
"Bệnh khỏi rồi? Đến lượt anh chữa bệnh rồi đấy."
Tôi choáng váng.
Tôi đây là vô tình bao nuôi cậu ấm nhà giàu rồi sao?
Sau kỳ nghỉ hè không biết xấu hổ, tôi đã đề nghị chia tay, lý do có chút tệ bạc:
"Thầy bói nói em khắc chồng.”
Giang Dã đỏ cả vành mắt: "Anh mang giày Nike, đừng chia tay có được không?"
Cứ như vậy, tôi vẫn kiên quyết không mềm lòng.
Ngày khai giảng đại học, Giang Dã bước xuống từ một chiếc siêu xe, toàn thân đồ hiệu:
"Bệnh khỏi rồi? Đến lượt anh chữa bệnh rồi đấy."
Tôi choáng váng.
Tôi đây là vô tình bao nuôi cậu ấm nhà giàu rồi sao?
4
Thẩm Gia là mỹ nhân vô dụng nổi tiếng ở kinh thành, vẻ ngoài kiều diễm, trong bụng toàn cỏ dại, thường bị xấu mặt trong các loại yến tịch, bởi vậy bị chê cười khắp nơi.
Hoài Ngọc là con trai độc nhất của Phù Phong vương, từ nhỏ đã quậy phá náo loạn, quậy đến gà bay chó chạy, tai họa xóm giềng, được xưng tụng là “Tiểu sát tinh”.
Một ngày nọ, hai người vốn chẳng liên quan gì lại vì một mục tiêu không thể cho ai biết mà cấu kết với nhau.
Hoài Ngọc: “Ta coi trọng tỷ tỷ ngươi nhưng cha ngươi hứa gả nàng cho Trạng Nguyên, ngươi giúp ta, ngày sau sẽ đền đáp ngươi xứng đáng.”
Thẩm Gia: “Trùng hợp vậy! Ta thích Trạng Nguyên! Đang lo không biết làm thế nào để chia rẽ hai người bọn họ!”
Bốn mắt nhìn nhau, đôi bên vừa lòng gật đầu.
Xác nhận qua ánh mắt, là người có thể liên thủ.
*
Vì nhiệm vụ thành công, Thẩm Gia quyết định hạ dược Trạng Nguyên, muốn gạo nấu thành cơm.
Sau khi bỏ thuốc vào ly xong, Hoài Ngọc trùng hợp đi tới bàn bạc mưu sâu kế hiểm với nàng.
Thẩm Gia hứng thú bừng bừng trần thuật kế hoạch của mình với hắn, Hoài Ngọc ngồi bên cạnh bổ sung, hai người càng nói càng hăng say, phảng phất như đã thấy ánh rạng đông thắng lợi.
Nói nhiều quá, Hoài Ngọc miệng khô lưỡi khô, thuận tay cầm lấy chén trà trên bàn uống.
Một nén nhang sau, hắn cảm giác bụng nhỏ có ngọn lửa dâng lên.
*
Sau khi Hoài Ngọc cùng Thẩm Gia đính thân, bá tánh khắp kinh thành mừng vui khắp nơi, bao cỏ và phế vật, tuyệt phối!
Mọi người sôi nổi ủng hộ mối hôn sự này, chỉ đính thân thôi thì chưa đủ.
Hoài Ngọc: “Đùa cái gì thế! Ta mà lấy nữ nhân đanh đá kia á?”
Thẩm Gia: “Ta thích người tài hoa, tiểu sát tinh hắn tính là thứ gì chứ!”
Nhưng mà Thánh Thượng tự mình chỉ hôn, mối hôn sự này không thành cũng phải thành.
Sau khi thành hôn ngày thứ nhất, Hoài Ngọc hùng hổ vọt vào hoàng cung, tuyên cáo với Thái Hậu: “Ta nhất định phải bỏ nữ nhân đanh đá kia!”
Hoài Ngọc là con trai độc nhất của Phù Phong vương, từ nhỏ đã quậy phá náo loạn, quậy đến gà bay chó chạy, tai họa xóm giềng, được xưng tụng là “Tiểu sát tinh”.
Một ngày nọ, hai người vốn chẳng liên quan gì lại vì một mục tiêu không thể cho ai biết mà cấu kết với nhau.
Hoài Ngọc: “Ta coi trọng tỷ tỷ ngươi nhưng cha ngươi hứa gả nàng cho Trạng Nguyên, ngươi giúp ta, ngày sau sẽ đền đáp ngươi xứng đáng.”
Thẩm Gia: “Trùng hợp vậy! Ta thích Trạng Nguyên! Đang lo không biết làm thế nào để chia rẽ hai người bọn họ!”
Bốn mắt nhìn nhau, đôi bên vừa lòng gật đầu.
Xác nhận qua ánh mắt, là người có thể liên thủ.
*
Vì nhiệm vụ thành công, Thẩm Gia quyết định hạ dược Trạng Nguyên, muốn gạo nấu thành cơm.
Sau khi bỏ thuốc vào ly xong, Hoài Ngọc trùng hợp đi tới bàn bạc mưu sâu kế hiểm với nàng.
Thẩm Gia hứng thú bừng bừng trần thuật kế hoạch của mình với hắn, Hoài Ngọc ngồi bên cạnh bổ sung, hai người càng nói càng hăng say, phảng phất như đã thấy ánh rạng đông thắng lợi.
Nói nhiều quá, Hoài Ngọc miệng khô lưỡi khô, thuận tay cầm lấy chén trà trên bàn uống.
Một nén nhang sau, hắn cảm giác bụng nhỏ có ngọn lửa dâng lên.
*
Sau khi Hoài Ngọc cùng Thẩm Gia đính thân, bá tánh khắp kinh thành mừng vui khắp nơi, bao cỏ và phế vật, tuyệt phối!
Mọi người sôi nổi ủng hộ mối hôn sự này, chỉ đính thân thôi thì chưa đủ.
Hoài Ngọc: “Đùa cái gì thế! Ta mà lấy nữ nhân đanh đá kia á?”
Thẩm Gia: “Ta thích người tài hoa, tiểu sát tinh hắn tính là thứ gì chứ!”
Nhưng mà Thánh Thượng tự mình chỉ hôn, mối hôn sự này không thành cũng phải thành.
Sau khi thành hôn ngày thứ nhất, Hoài Ngọc hùng hổ vọt vào hoàng cung, tuyên cáo với Thái Hậu: “Ta nhất định phải bỏ nữ nhân đanh đá kia!”
4.5
Trong yến tiệc mùa xuân, đích tỷ đã thả con vẹt của Thái hậu bay mất.
Nàng ta rưng rưng quỳ xuống.
"Cầu xin Thái hậu hãy tha mạng cho muội muội của thần nữ, muội ấy không cố ý dìm chết con vẹt đâu, muội ấy chỉ quá ham chơi thôi ạ."
Con vẹt kia biết đọc kinh Phật, là thú nuôi Thái hậu yêu thích, bà ấy tức giận đến mức ngất xỉu, Hoàng đế hạ lệnh.
Dìm ta chết đuối trong hồ sen.
Bởi vì lòng trung thực và nhân hậu, đích tỷ được đưa vào cung và trở thành phi tần.
Khi mở mắt ra lần nữa, đích tỷ đang cau mày cầm thiệp mời yến tiệc mùa xuân.
"Nhiều tiểu thư quyền quý như vậy, làm sao Hoàng thượng có thể nhớ rõ ta đây?"
Nàng ta rưng rưng quỳ xuống.
"Cầu xin Thái hậu hãy tha mạng cho muội muội của thần nữ, muội ấy không cố ý dìm chết con vẹt đâu, muội ấy chỉ quá ham chơi thôi ạ."
Con vẹt kia biết đọc kinh Phật, là thú nuôi Thái hậu yêu thích, bà ấy tức giận đến mức ngất xỉu, Hoàng đế hạ lệnh.
Dìm ta chết đuối trong hồ sen.
Bởi vì lòng trung thực và nhân hậu, đích tỷ được đưa vào cung và trở thành phi tần.
Khi mở mắt ra lần nữa, đích tỷ đang cau mày cầm thiệp mời yến tiệc mùa xuân.
"Nhiều tiểu thư quyền quý như vậy, làm sao Hoàng thượng có thể nhớ rõ ta đây?"
4.6
Tác giả: 冰红茶白月光
Nhóm dịch: Vịt Trắng Lội Cỏ
Văn Án:
Giang Dao là thú nhân báo xinh đẹp nhất trong các thú nhân, nhưng hắn không còn cách nào khác ngoài việc lập khế ước với tôi.
Hắn thường cười tinh nghịch với tôi và nói:
“Hợp đồng sẽ chấm dứt khi con người chết, vậy khi nào em mới chết”
Giang Dao đã cứu Bạch nguyệt quang – người mà hắn hằng mong ước, và để tôi bị lũ cuốn trôi.
Khế ước cuối cùng đã bị chấm dứt.
Khi chúng tôi gặp lại nhau, hắn nhìn chằm chằm vào người đàn ông lịch lãm phía sau tôi và hỏi với ánh mắt nham hiểm:
“Em bỏ rơi tôi vì hắn ư? Hắn tốt hơn tôi chỗ nào?”
Hmm…
Có lẽ vì rắn có nhiều… hơn mấy thú nhân khác…
Nhóm dịch: Vịt Trắng Lội Cỏ
Văn Án:
Giang Dao là thú nhân báo xinh đẹp nhất trong các thú nhân, nhưng hắn không còn cách nào khác ngoài việc lập khế ước với tôi.
Hắn thường cười tinh nghịch với tôi và nói:
“Hợp đồng sẽ chấm dứt khi con người chết, vậy khi nào em mới chết”
Giang Dao đã cứu Bạch nguyệt quang – người mà hắn hằng mong ước, và để tôi bị lũ cuốn trôi.
Khế ước cuối cùng đã bị chấm dứt.
Khi chúng tôi gặp lại nhau, hắn nhìn chằm chằm vào người đàn ông lịch lãm phía sau tôi và hỏi với ánh mắt nham hiểm:
“Em bỏ rơi tôi vì hắn ư? Hắn tốt hơn tôi chỗ nào?”
Hmm…
Có lẽ vì rắn có nhiều… hơn mấy thú nhân khác…
4.1
01
Ở Nam Thành, Mộ Sương được hình dung là một người xinh đẹp sắc sảo, sang chảnh và lạnh lùng, là một trong những người phụ nữ nổi tiếng nhất trong giới nhà giàu.
Cô còn có một người chồng sắp cưới môn đăng hộ đối, nghe đồn tình cảm của cả hai rất mặn nồng.
Phải nói là cô hoàn hảo kể từ khi được sinh ra.
Sau khi tốt nghiệp, Mộ Sương về nước và có một vệ sĩ bên cạnh.
Người đàn ông đó rất giỏi giang, toàn diện, vẻ ngoài không chê vào đâu được, nhưng bản tính thì hơi lạnh lùng.
Sau này, hợp đồng kết thúc.
Để bồi thường cho anh, Mộ Sương hỏi: “Anh có thể đưa ra một yêu cầu, anh muốn cái gì tôi đều có thể đáp ứng anh.”
Người đàn ông cao lớn đứng im tại chỗ, nhìn vào mắt cô, cảm xúc trong mắt anh dần đong đầy.
“Tôi muốn em.”
02
Ngày Mộ Sương đi dự lễ kỉ niệm thành lập công ty của nhà họ Tạ, gia đình giàu nhất Bắc Thành, trong buổi tiệc linh đình, người đàn ông nổi bật nhất trong đám đông chậm rãi đi về phía cô.
Anh không còn mặc đồ màu đen như những ngày trước đây cô từng thấy, tóc anh nhuộm màu xám bạc, mặc bộ đồ vest.
Thật khéo là nó cùng màu với chiếc váy của Mộ Sương, giống như cả hai đang mặc đồ đôi vậy.
Những lời từ chối mà cô từng nói với anh ngày trước vẫn còn in rõ trong tâm trí cô.
“Tôi không thích những người đàn ông cổ hủ vô vị, ví dụ như người lúc nào cũng mặc đồ màu đen.”
Cho dù không nêu tên nhưng chắc chắn là nói anh.
Anh hỏi: “Vậy em thích kiểu người như thế nào?”
“Hừm, ví dụ như những người có tóc màu xám bạc, nhìn khá ngầu.”
“Biết sửa soạn, không phải lúc nào cũng mặc áo phông đen, đàn ông đẹp trai nhất là khi mặc vest.”
Mà bây giờ gặp lại nhau, anh đã thay đổi, anh mặc đồ giống hệt như những lời cô nói đêm đó.
Tạ Dịch Thần kéo người phụ nữ đang đứng chết lặng trước mặt mình vào lòng, ánh mắt anh dịu dàng, cúi xuống thì thầm bên tai cô.
“Có thích anh như thế này không, vợ sắp cưới của anh.”
[Cô chủ thích cậy sủng mà kiêu x Anh vệ sĩ đẹp trai cứng rắn]
Mẹo đọc:
Ở Nam Thành, Mộ Sương được hình dung là một người xinh đẹp sắc sảo, sang chảnh và lạnh lùng, là một trong những người phụ nữ nổi tiếng nhất trong giới nhà giàu.
Cô còn có một người chồng sắp cưới môn đăng hộ đối, nghe đồn tình cảm của cả hai rất mặn nồng.
Phải nói là cô hoàn hảo kể từ khi được sinh ra.
Sau khi tốt nghiệp, Mộ Sương về nước và có một vệ sĩ bên cạnh.
Người đàn ông đó rất giỏi giang, toàn diện, vẻ ngoài không chê vào đâu được, nhưng bản tính thì hơi lạnh lùng.
Sau này, hợp đồng kết thúc.
Để bồi thường cho anh, Mộ Sương hỏi: “Anh có thể đưa ra một yêu cầu, anh muốn cái gì tôi đều có thể đáp ứng anh.”
Người đàn ông cao lớn đứng im tại chỗ, nhìn vào mắt cô, cảm xúc trong mắt anh dần đong đầy.
“Tôi muốn em.”
02
Ngày Mộ Sương đi dự lễ kỉ niệm thành lập công ty của nhà họ Tạ, gia đình giàu nhất Bắc Thành, trong buổi tiệc linh đình, người đàn ông nổi bật nhất trong đám đông chậm rãi đi về phía cô.
Anh không còn mặc đồ màu đen như những ngày trước đây cô từng thấy, tóc anh nhuộm màu xám bạc, mặc bộ đồ vest.
Thật khéo là nó cùng màu với chiếc váy của Mộ Sương, giống như cả hai đang mặc đồ đôi vậy.
Những lời từ chối mà cô từng nói với anh ngày trước vẫn còn in rõ trong tâm trí cô.
“Tôi không thích những người đàn ông cổ hủ vô vị, ví dụ như người lúc nào cũng mặc đồ màu đen.”
Cho dù không nêu tên nhưng chắc chắn là nói anh.
Anh hỏi: “Vậy em thích kiểu người như thế nào?”
“Hừm, ví dụ như những người có tóc màu xám bạc, nhìn khá ngầu.”
“Biết sửa soạn, không phải lúc nào cũng mặc áo phông đen, đàn ông đẹp trai nhất là khi mặc vest.”
Mà bây giờ gặp lại nhau, anh đã thay đổi, anh mặc đồ giống hệt như những lời cô nói đêm đó.
Tạ Dịch Thần kéo người phụ nữ đang đứng chết lặng trước mặt mình vào lòng, ánh mắt anh dịu dàng, cúi xuống thì thầm bên tai cô.
“Có thích anh như thế này không, vợ sắp cưới của anh.”
[Cô chủ thích cậy sủng mà kiêu x Anh vệ sĩ đẹp trai cứng rắn]
Mẹo đọc:
- Song xử, song mối tình đầu, truyện ngọt.
- Chồng sắp cưới ban đầu của nữ chính không phải là nam chính, cả hai đều không có tình cảm gì với đối phương.
- Chắc là truyện về nam nữ chính đổi kịch bản cho nhau
4.9
Cô gái nhỏ Hứa Nguyện tình cờ gặp học trưởng Kiều Ninh ba lần một ngày. Từ đây, cuộc sống của cô không còn ngày bình yên.