Ngôn Tình
1306 Truyện
Sắp xếp theo
3.7
Kỷ Lưu Thành vẫn luôn cho rằng anh và thanh mai Thích Âm chỉ có tình anh em, không có chút tình cảm nam nữ nào cả.
Cho đến khi Thích Âm ngồi lên bàn học của anh, bình thản để lộ hoa huy*t phấn nộn, nở nụ cười phong tình vạn chủng: “Muốn chơi tớ không?”
…
Sau khi ngủ cùng Thích Âm, Kỷ Lưu Thành mới biết, hóa ra tiểu thanh mai của anh không chỉ có vóc dáng quyến rũ động lòng người mà cái huyệt nhỏ cũng rất biết cắn.
Cho đến khi Thích Âm ngồi lên bàn học của anh, bình thản để lộ hoa huy*t phấn nộn, nở nụ cười phong tình vạn chủng: “Muốn chơi tớ không?”
…
Sau khi ngủ cùng Thích Âm, Kỷ Lưu Thành mới biết, hóa ra tiểu thanh mai của anh không chỉ có vóc dáng quyến rũ động lòng người mà cái huyệt nhỏ cũng rất biết cắn.
3.8
Người Tần Tranh muốn trói là thiên kim tiểu thư khác, nào biết lại bắt cóc tôn đại thần Tang Nhược này tới.
Khó khăn lắm mới đưa người trở lại, Tần Tranh mềm lòng đi ngang qua, nhìn thấy cô gái nhỏ ngốc nghếch đang đứng đó, không có một ai quan tâm đến cô.
Tần Tranh cắn răng, lại phải đưa cô gái nhỏ về nhà.
* Kẻ bắt cóc x cô gái nhỏ đáng thương bị bắt nhầm
* Niên thượng/ Độ tuổi cách nhau mười tuổi
* Hướng cứu rỗi.
Khó khăn lắm mới đưa người trở lại, Tần Tranh mềm lòng đi ngang qua, nhìn thấy cô gái nhỏ ngốc nghếch đang đứng đó, không có một ai quan tâm đến cô.
Tần Tranh cắn răng, lại phải đưa cô gái nhỏ về nhà.
* Kẻ bắt cóc x cô gái nhỏ đáng thương bị bắt nhầm
* Niên thượng/ Độ tuổi cách nhau mười tuổi
* Hướng cứu rỗi.
3.7
Anh hứa với người bạn đã khuất sẽ chăm sóc con gái của anh ấy, nhưng kết quả là anh lại vô tình chăm sóc cô ấy trên giường!
Ngay cả khi sau này biết rằng đó là một âm mưu của cô, anh vẫn bị cơ thể nhạy cảm và căng tràn của cô ấy quyến rũ không thể cưỡng lại, chỉ muốn giam cầm cô gái này mãi mãi.
1v1, đôi bên trong sạch, chú cháu giả, chênh lệch 12 tuổi
Ngay cả khi sau này biết rằng đó là một âm mưu của cô, anh vẫn bị cơ thể nhạy cảm và căng tràn của cô ấy quyến rũ không thể cưỡng lại, chỉ muốn giam cầm cô gái này mãi mãi.
1v1, đôi bên trong sạch, chú cháu giả, chênh lệch 12 tuổi
4
Tỷ tỷ cùng một mẫu thân không muốn gả cho Hạ Cẩn, nhi tử của Trưởng công chúa vì ghét hắn là tên ăn chơi trác táng, không học hành, không nghề ngỗng. Do vậy, nàng ta đã hợp tác với mẫu thân tính kế nàng, ép nàng phải gả cho Hạ Cẩn.
Gặp tình huống như vậy thì phải làm sao?
Trình Tuyết Nhàn: Cảm ơn vì đã hỏi, thân bất do kỷ, cảm giác duy nhất chính là, có lẽ mình không phải con ruột…
Ai ngờ sau khi gặp mặt mới biết, diện mạo của Hạ Cẩn đặc biệt, đặc biệt, đặc biệt tuấn tú!
Trình Tuyết Nhàn: Trận sóng gió này không lỗ, thậm chí còn có lời!
Hạ Cẩn:???
Gặp tình huống như vậy thì phải làm sao?
Trình Tuyết Nhàn: Cảm ơn vì đã hỏi, thân bất do kỷ, cảm giác duy nhất chính là, có lẽ mình không phải con ruột…
Ai ngờ sau khi gặp mặt mới biết, diện mạo của Hạ Cẩn đặc biệt, đặc biệt, đặc biệt tuấn tú!
Trình Tuyết Nhàn: Trận sóng gió này không lỗ, thậm chí còn có lời!
Hạ Cẩn:???
3.1
Bốn năm trôi qua.
Trong một buổi họp lớp.
Lạc Tinh Tinh gặp lại nam thần học giỏi Quý Xuyên mà cô từng yêu thầm hồi cấp ba.
Cô dằn lòng, giả vờ bình tĩnh chào hỏi anh.
Dù sao sau tối nay, bọn họ vẫn sẽ không có thêm sự tiếp xúc nào khác.
Nhưng nội dung sau đó ——
Sao lại khác hoàn toàn với những gì cô nghĩ?
Không hiểu sao Quý Xuyên lại bất ngờ xuất hiện, trở thành gia sư cho em họ của Lạc Tinh Tinh.
Đêm khuya mất điện cũng là anh tới sửa điều hòa cho cô.
Còn tặng một ngày dọn phòng miễn phí?
Xong rồi…
Lần này miệng quạ đen của chú cô đã thành sự thật: Cô đã dính vào tình yêu “kiểu ăn cướp trong nhà”(*).
(*)Tình yêu kiểu ăn cướp trong nhà chỉ một người thường xuyên ru rú trong nhà, không thích đi chơi và giao du, nói chuyện với mọi người nhưng lại muốn hẹn hò yêu đương. Hoặc là người luôn ru rú trong nhà, chẳng giao du với ai nhưng vẫn có người yêu.
Nhưng chỉ có Quý Xuyên biết rõ những mong muốn mà anh đạt được, chẳng qua đều là do tự anh tạo ra.
Trong một buổi họp lớp.
Lạc Tinh Tinh gặp lại nam thần học giỏi Quý Xuyên mà cô từng yêu thầm hồi cấp ba.
Cô dằn lòng, giả vờ bình tĩnh chào hỏi anh.
Dù sao sau tối nay, bọn họ vẫn sẽ không có thêm sự tiếp xúc nào khác.
Nhưng nội dung sau đó ——
Sao lại khác hoàn toàn với những gì cô nghĩ?
Không hiểu sao Quý Xuyên lại bất ngờ xuất hiện, trở thành gia sư cho em họ của Lạc Tinh Tinh.
Đêm khuya mất điện cũng là anh tới sửa điều hòa cho cô.
Còn tặng một ngày dọn phòng miễn phí?
Xong rồi…
Lần này miệng quạ đen của chú cô đã thành sự thật: Cô đã dính vào tình yêu “kiểu ăn cướp trong nhà”(*).
(*)Tình yêu kiểu ăn cướp trong nhà chỉ một người thường xuyên ru rú trong nhà, không thích đi chơi và giao du, nói chuyện với mọi người nhưng lại muốn hẹn hò yêu đương. Hoặc là người luôn ru rú trong nhà, chẳng giao du với ai nhưng vẫn có người yêu.
Nhưng chỉ có Quý Xuyên biết rõ những mong muốn mà anh đạt được, chẳng qua đều là do tự anh tạo ra.
4.2
Đường Tâm là người có tính cách tươi sáng và ngoại hình đẹp xuất sắc, còn Thương Yến Thời là người ít nói, kiêu ngạo, đoan chính, nhã nhặn.
Hai người kết hôn với nhau hơn nửa năm nhưng rất hiếm khi gặp nhau.
Vốn dĩ mọi người tưởng rằng đây là một cuộc hôn nhân thương mại, khi đến kỳ hạn thì sẽ đường ai nấy đi, mỗi người tự tìm niềm vui cho riêng mình.
Mãi đến khi Đường Tâm gặp tai nạn giao thông. Sau khi tỉnh lại cô còn tưởng rằng mình đã xuyên vào một nhân vật làm bia đỡ đạn trong sách và gả cho nam chính Thương Yến Thời. Cô phải có được 100 nụ hôn của Thương Yến Thời thì mới có thể tiếp tục sống.
Nhưng Thương Yến Thời lại làm việc rất quyết đoán, lòng dạ sâu thăm thẳm, còn rất chán ghét mối quan hệ liên hôn với người vợ là cô đây.
Kết luận: Hôn ông chủ lớn này là một giấc mơ xa vời.
Vì thế sau khi thử nghiệm thất bại một loạt kỹ xảo hôn, thì tối hôm đó trong một bữa tiệc từ thiện, Đường Tâm không ngừng chuốc rượu cho Thương Yến Thời, cuối cùng để bản thân mình uống đến hai má đỏ rực, còn chưa hết hy vọng ôm lấy người đàn ông của cô rồi đẩy anh đến chân tường.
Cô kiễng chân ôm lấy cổ người ta, ngước khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại của mình, chớp chớp hàng mi cong cong, rưng rưng nước mắt: “Thương Yến Thời, sao anh lại không hôn em? Anh hôn nhẹ em một cái thôi, có được không?”
Giọng của cô gái mềm mại ngọt ngào, toàn thân lộ ra hơi thở mê người, yết hầu của người đàn ông từ trước đến nay lạnh lùng, hờ hững nay lại trượt lên trượt xuống, đôi mắt đen như mực ấy chứa đầy sự ham muốn, giọng nói cực kỳ nguy hiểm: “Đường Tâm, một khi mà anh hôn em thì em sẽ không có cơ hội buông tay đâu.”
“Vậy, còn muốn hôn không?”
Đêm đó, Đường Tâm cảm thấy mình đã thu hoạch một nụ hôn thật mỹ mãn.
- -
Một khoảng thời gian sau, cuối cùng Đường Tâm cũng cực khổ mà nhận được 99 cái hôn, còn thiếu một cái cuối cùng nữa là đủ.
Dưới ánh trăng mờ, Đường Tâm làm đổ ly rượu xuống áo sơ mi của người đàn ông, ngón tay mềm mại từng chút một ôm lấy lồng ngực ướt sũng của người đàn ông, nhắm mắt lại cong môi.
Thời khắc mấu chốt, Đường Tâm lấy lại trí nhớ, thì ra cô không xuyên sách.
Khi nhìn thấy mình sắp hôn người đàn ông kia, trái tim Đường Tâm nhảy lên liên hồi, mặt cũng đỏ lên, dịu dàng giải thích: “Cái kia, có thể không… không hôn không?”
Cô vừa ngước mắt lên nhìn thì đối diện với đôi mắt đen láy của Thương Yến Thời.
Người đàn ông lạnh lùng, đưa tay tháo chiếc mắt kính gọng vàng xuống, từ từ ôm cô vào trong lòng, nghiêng người cúi đầu.
Giọng nói ấm áp đầy từ tính còn rất lưu luyến, cảm giác cực kỳ có tính chiếm hữu: “Không thể.”
Một tuần tiếp theo, Đường Tâm không thể nào thoát khỏi phòng của Thương Yến Thời.
Hai người kết hôn với nhau hơn nửa năm nhưng rất hiếm khi gặp nhau.
Vốn dĩ mọi người tưởng rằng đây là một cuộc hôn nhân thương mại, khi đến kỳ hạn thì sẽ đường ai nấy đi, mỗi người tự tìm niềm vui cho riêng mình.
Mãi đến khi Đường Tâm gặp tai nạn giao thông. Sau khi tỉnh lại cô còn tưởng rằng mình đã xuyên vào một nhân vật làm bia đỡ đạn trong sách và gả cho nam chính Thương Yến Thời. Cô phải có được 100 nụ hôn của Thương Yến Thời thì mới có thể tiếp tục sống.
Nhưng Thương Yến Thời lại làm việc rất quyết đoán, lòng dạ sâu thăm thẳm, còn rất chán ghét mối quan hệ liên hôn với người vợ là cô đây.
Kết luận: Hôn ông chủ lớn này là một giấc mơ xa vời.
Vì thế sau khi thử nghiệm thất bại một loạt kỹ xảo hôn, thì tối hôm đó trong một bữa tiệc từ thiện, Đường Tâm không ngừng chuốc rượu cho Thương Yến Thời, cuối cùng để bản thân mình uống đến hai má đỏ rực, còn chưa hết hy vọng ôm lấy người đàn ông của cô rồi đẩy anh đến chân tường.
Cô kiễng chân ôm lấy cổ người ta, ngước khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại của mình, chớp chớp hàng mi cong cong, rưng rưng nước mắt: “Thương Yến Thời, sao anh lại không hôn em? Anh hôn nhẹ em một cái thôi, có được không?”
Giọng của cô gái mềm mại ngọt ngào, toàn thân lộ ra hơi thở mê người, yết hầu của người đàn ông từ trước đến nay lạnh lùng, hờ hững nay lại trượt lên trượt xuống, đôi mắt đen như mực ấy chứa đầy sự ham muốn, giọng nói cực kỳ nguy hiểm: “Đường Tâm, một khi mà anh hôn em thì em sẽ không có cơ hội buông tay đâu.”
“Vậy, còn muốn hôn không?”
Đêm đó, Đường Tâm cảm thấy mình đã thu hoạch một nụ hôn thật mỹ mãn.
- -
Một khoảng thời gian sau, cuối cùng Đường Tâm cũng cực khổ mà nhận được 99 cái hôn, còn thiếu một cái cuối cùng nữa là đủ.
Dưới ánh trăng mờ, Đường Tâm làm đổ ly rượu xuống áo sơ mi của người đàn ông, ngón tay mềm mại từng chút một ôm lấy lồng ngực ướt sũng của người đàn ông, nhắm mắt lại cong môi.
Thời khắc mấu chốt, Đường Tâm lấy lại trí nhớ, thì ra cô không xuyên sách.
Khi nhìn thấy mình sắp hôn người đàn ông kia, trái tim Đường Tâm nhảy lên liên hồi, mặt cũng đỏ lên, dịu dàng giải thích: “Cái kia, có thể không… không hôn không?”
Cô vừa ngước mắt lên nhìn thì đối diện với đôi mắt đen láy của Thương Yến Thời.
Người đàn ông lạnh lùng, đưa tay tháo chiếc mắt kính gọng vàng xuống, từ từ ôm cô vào trong lòng, nghiêng người cúi đầu.
Giọng nói ấm áp đầy từ tính còn rất lưu luyến, cảm giác cực kỳ có tính chiếm hữu: “Không thể.”
Một tuần tiếp theo, Đường Tâm không thể nào thoát khỏi phòng của Thương Yến Thời.
4.9
Trần Kỳ thích Triệu Hiểu Thanh, không phải là chuyện gì to tát cả.
Giới thiệu của Rver:
Chuyện kể về đôi bạn cấp hai học cùng lớp, Triệu Hiểu Thanh luôn gò bó tự ép mình vào khuôn khổ, kỷ luật chăm chỉ học hành, còn Trần Kỳ thì lại vô tư tự do.
Hai người vốn xung đột về cách nghĩ và cách sống cuối cùng lại là người giúp đối phương vượt qua những nỗi buồn, định hướng rõ hơn cho tương lai bản thân.
Giới thiệu của Rver:
Chuyện kể về đôi bạn cấp hai học cùng lớp, Triệu Hiểu Thanh luôn gò bó tự ép mình vào khuôn khổ, kỷ luật chăm chỉ học hành, còn Trần Kỳ thì lại vô tư tự do.
Hai người vốn xung đột về cách nghĩ và cách sống cuối cùng lại là người giúp đối phương vượt qua những nỗi buồn, định hướng rõ hơn cho tương lai bản thân.
3
Tác giả: 一等少女
Thể loại: Ngôn TìnhCổ ĐạiChữa Lành
Team dịch: Tiểu Lạc Lạc
Giới thiệu
Hoàng hậu hỏi ta: "Trân Trân, con có nguyện ý giúp ta chăm sóc Thái tử không?"
Ta gật đầu: "Con nguyện ý ạ."
Thế là, ta gả vào Đông cung, trở thành Thái tử phi.
Thể loại: Ngôn TìnhCổ ĐạiChữa Lành
Team dịch: Tiểu Lạc Lạc
Giới thiệu
Hoàng hậu hỏi ta: "Trân Trân, con có nguyện ý giúp ta chăm sóc Thái tử không?"
Ta gật đầu: "Con nguyện ý ạ."
Thế là, ta gả vào Đông cung, trở thành Thái tử phi.
3.8
Ta mười tám tuổi xuân xanh, nhưng chưa có nổi một mống trượng phu.
Mẫu thân lo lắng vô cùng, mời biết bao bà mối, vất vả lắm mới định được hôn ước với vị thiếu gia nhỏ hơn ta hai tuổi của phủ Tướng quân. Ai ngờ đâu, ngày thành thân, vị thiếu gia kia lại mang theo thanh mai trúc mã bỏ trốn mất dạng.
Mọi người đều thở dài, tiếc cho tiểu thư phủ Thừa tướng lận đận đường tình duyên, e là cả đời phải làm lão cô nương rồi.
Ta chỉ cười, ánh mắt xuyên qua lớp khăn voan đỏ thắm, hướng về phía nam nhân đang ngồi uy nghiêm trên cao đường phủ Tướng quân.
Mục tiêu của ta, từ trước đến nay chỉ có một.
Mẫu thân lo lắng vô cùng, mời biết bao bà mối, vất vả lắm mới định được hôn ước với vị thiếu gia nhỏ hơn ta hai tuổi của phủ Tướng quân. Ai ngờ đâu, ngày thành thân, vị thiếu gia kia lại mang theo thanh mai trúc mã bỏ trốn mất dạng.
Mọi người đều thở dài, tiếc cho tiểu thư phủ Thừa tướng lận đận đường tình duyên, e là cả đời phải làm lão cô nương rồi.
Ta chỉ cười, ánh mắt xuyên qua lớp khăn voan đỏ thắm, hướng về phía nam nhân đang ngồi uy nghiêm trên cao đường phủ Tướng quân.
Mục tiêu của ta, từ trước đến nay chỉ có một.
3.5
Lôi Kiệt Bân là một tác giả tiểu thuyết online cực kì nổi tiếng, chuyên về mảng ngôn tình,
Một hôm, anh và cô bạn gái thanh mai của mình đang thảo luận nên viết những cảnh tình cảm cao trào như thế nào, không ngờ cả hai vô tình thực hiện cảnh đó luôn.
Không lâu sau, anh lên chức cha.
Đoạn kịch nhỏ:
Một hôm, đại thần ngôn tình "Mộc Tuyết" đăng ảnh chụp hai tờ giấy chứng nhận kết hôn đỏ chót.
Mấy tháng sau, lại đăng một tấm ảnh chụp chân em bé, cap ghi: "Nhà có bé cún..."
Khi "Mộc Tuyết" nhận phỏng vấn bằng chữ trên weibo, có bạn trên mạng đặt câu hỏi: Làm thế nào mà có thể viết hơn một vạn chữ ngược văn trong thời gian mang thai, không sợ ảnh hưởng đến tâm trạng sao?
"Mộc Tuyết" trả lời: Bà xã tôi không xem ngược văn!
Nhóm bạn trên mạng:?????????
Tin tức đầu đề ngày thứ hai, "Thiên hậu ngôn tình" Mộc Tuyết đại thần cư nhiên là một người đàn ông!
Căn cứ theo sự tìm hiểu của hội người thèm thịt, nghe nói dung mạo còn đẹp đến nghịch thiên?
Nhân vật chính: Lôi Kiệt Bân, Trình Dĩnh Doanh
Một hôm, anh và cô bạn gái thanh mai của mình đang thảo luận nên viết những cảnh tình cảm cao trào như thế nào, không ngờ cả hai vô tình thực hiện cảnh đó luôn.
Không lâu sau, anh lên chức cha.
Đoạn kịch nhỏ:
Một hôm, đại thần ngôn tình "Mộc Tuyết" đăng ảnh chụp hai tờ giấy chứng nhận kết hôn đỏ chót.
Mấy tháng sau, lại đăng một tấm ảnh chụp chân em bé, cap ghi: "Nhà có bé cún..."
Khi "Mộc Tuyết" nhận phỏng vấn bằng chữ trên weibo, có bạn trên mạng đặt câu hỏi: Làm thế nào mà có thể viết hơn một vạn chữ ngược văn trong thời gian mang thai, không sợ ảnh hưởng đến tâm trạng sao?
"Mộc Tuyết" trả lời: Bà xã tôi không xem ngược văn!
Nhóm bạn trên mạng:?????????
Tin tức đầu đề ngày thứ hai, "Thiên hậu ngôn tình" Mộc Tuyết đại thần cư nhiên là một người đàn ông!
Căn cứ theo sự tìm hiểu của hội người thèm thịt, nghe nói dung mạo còn đẹp đến nghịch thiên?
Nhân vật chính: Lôi Kiệt Bân, Trình Dĩnh Doanh
4
Tác giả: 闲得无聊的仙女/Nàng Tiên Nhàn Rỗi Đến Buồn Chán
Thể loại: truyện ngắn zhihu
Số chương: 24
Editor: The_Mooniesss
Giới thiệu:
Sáu năm sau khi chia tay, tôi ngồi trong phòng cấp cứu của anh ta.
“Tôi có bầu rồi, là con của anh.”
Mặt anh ta tái mét: “Mang bầu gì mà tận 6 năm?”
Trong chốc lát bầu không khí bỗng lúng túng vô cùng.
“Không thừa nhận chứ gì?”
“Cô nghĩ tôi sẽ nhận?” Anh ta hỏi lại tôi.
Tôi im lặng vài giây, “Được thôi, tôi sẽ đi kiếm cho nó một người cha.”
Chín tháng sau.
Anh ta hung dữ tóm lấy bác sĩ m.ổ chính: “Người anh em, coi như tôi cầu xin cậu, thao tác cho cô ấy đẹp chút, cô ấy yêu cái đẹp.”
Thể loại: truyện ngắn zhihu
Số chương: 24
Editor: The_Mooniesss
Giới thiệu:
Sáu năm sau khi chia tay, tôi ngồi trong phòng cấp cứu của anh ta.
“Tôi có bầu rồi, là con của anh.”
Mặt anh ta tái mét: “Mang bầu gì mà tận 6 năm?”
Trong chốc lát bầu không khí bỗng lúng túng vô cùng.
“Không thừa nhận chứ gì?”
“Cô nghĩ tôi sẽ nhận?” Anh ta hỏi lại tôi.
Tôi im lặng vài giây, “Được thôi, tôi sẽ đi kiếm cho nó một người cha.”
Chín tháng sau.
Anh ta hung dữ tóm lấy bác sĩ m.ổ chính: “Người anh em, coi như tôi cầu xin cậu, thao tác cho cô ấy đẹp chút, cô ấy yêu cái đẹp.”
4.8
Từ ngày đại hôn, phu quân vẫn không ngủ lại trong phòng của ta.
Sáng sớm ngày hôm sau, người trong lòng của hắn đến trước mặt ta khiêu khích.
"Chính thất phu nhân thì thế nào? Cũng chỉ có thể phòng không gối chiếc?"
Ta mỉm cười, cũng không giải thích, chỉ vuốt ve đầu chú chó vượng tài rồi cười nhạt.
Chăm sóc nam nhân còn không bằng nuôi chó còn hơn.
Có trời mới biết, một ngày không cần phải giải quyết chuyện gì, cũng không cần hầu hạ nam nhân thì có bao nhiêu thoải mái.
Nhưng có một hôm, sau khi hắn tiến cung trở về thì đột nhiên thay đổi.
Sáng sớm ngày hôm sau, người trong lòng của hắn đến trước mặt ta khiêu khích.
"Chính thất phu nhân thì thế nào? Cũng chỉ có thể phòng không gối chiếc?"
Ta mỉm cười, cũng không giải thích, chỉ vuốt ve đầu chú chó vượng tài rồi cười nhạt.
Chăm sóc nam nhân còn không bằng nuôi chó còn hơn.
Có trời mới biết, một ngày không cần phải giải quyết chuyện gì, cũng không cần hầu hạ nam nhân thì có bao nhiêu thoải mái.
Nhưng có một hôm, sau khi hắn tiến cung trở về thì đột nhiên thay đổi.
4.1
Thể loại: Lãng mạn ấm áp, Ngược luyến, H văn, Kiếp trước kiếp này, Linh dị thần quái, gương vỡ lại lành, Ngọt sủng, HE, OE
Edit: Ngọc Diện Hồ
Văn án
Hồ ly đỏ đang nằm trong lòng cô gái mang bạch y, nhưng mà trong lòng trong tâm trí chỉ nghĩ mãi về chàng trai mới nãy, cùng với mùi hương thoang thoảng dường như còn vấn vương quanh mũi.
Bởi vì ham chơi, nàng thường hay chạy đến thành phố sát đó, quan sát nhân loại, thế nên cũng không xa lạ mấy với con người.
Nhưng mùi hương trên người chàng trai kia thơm như nắng, khiến nàng cảm thấy ấm áp, đồng thời lại khiến tim nàng đập nhanh hơn, đầu óc sục sôi.
Đây là lần đầu tiên nàng có cảm giác như vậy. Nàng không biết tại sao bản thân lại thế. Có lẽ là do rượu của tổ mẫu quá mạnh, men rượu vẫn chưa tan. Nàng nhắm mắt lại, quyết định ngủ một lát. Khi tỉnh rượu, vết thương lành lặn, nàng sẽ đi tìm chàng trai trẻ đã cứu mạng mình để cảm ơn thật nhiều. Ừ, làm như vậy đi.
Edit: Ngọc Diện Hồ
Văn án
Hồ ly đỏ đang nằm trong lòng cô gái mang bạch y, nhưng mà trong lòng trong tâm trí chỉ nghĩ mãi về chàng trai mới nãy, cùng với mùi hương thoang thoảng dường như còn vấn vương quanh mũi.
Bởi vì ham chơi, nàng thường hay chạy đến thành phố sát đó, quan sát nhân loại, thế nên cũng không xa lạ mấy với con người.
Nhưng mùi hương trên người chàng trai kia thơm như nắng, khiến nàng cảm thấy ấm áp, đồng thời lại khiến tim nàng đập nhanh hơn, đầu óc sục sôi.
Đây là lần đầu tiên nàng có cảm giác như vậy. Nàng không biết tại sao bản thân lại thế. Có lẽ là do rượu của tổ mẫu quá mạnh, men rượu vẫn chưa tan. Nàng nhắm mắt lại, quyết định ngủ một lát. Khi tỉnh rượu, vết thương lành lặn, nàng sẽ đi tìm chàng trai trẻ đã cứu mạng mình để cảm ơn thật nhiều. Ừ, làm như vậy đi.
4.2
Trong giới thượng lưu khu vực thứ ba của Liên bang Đế quốc, ai cũng biết thiên kim nhà họ Tô, Tô Vãn, đã yêu Hách Dịch Thường nhiều năm. Hai nhà môn đăng hộ đối, hai người thanh mai trúc mã, nhưng đến hôm nay, trong ngày đại hôn, chú rể lại chạy mất!
Mọi người có người đồng cảm, có người chờ xem trò cười, nhưng cô dâu Tô Vãn lại vô cùng phấn khích! Chỉ cần hoàn thành hôn lễ này, cô sẽ không phải bị ép hôn nữa, cũng có lời giải thích với ông nội. Còn về việc chú rể không có? Thì đổi người khác thôi!
Sau đó, Tô Vãn tình cờ đụng vào một người đàn ông ở góc hành lang. Người đàn ông đó vô cùng anh tuấn, có đôi tai lông xù, chiếc đuôi lớn mềm mại, và đôi mắt to ướt át đang mong chờ nhìn cô. Tô Vãn lập tức quyết định: Chính là anh ta!
Kéo người đàn ông chạy, hệ thống trí não chính đăng ký kết hôn, hoàn thành mọi thủ tục hôn lễ trong một hơi! Tô Vãn nghĩ rằng đêm động phòng có thể bỏ qua, nhưng lại đúng lúc gặp phải sự bùng phát của anh ta.
Sau khi tỉnh dậy, cô phát hiện người đàn ông đêm qua vừa khóc nức nở vừa ôm cô hôn, chính là Chỉ huy số một của Đế quốc?
Tô Vãn: Chạy thôi, chạy thôi!
Nhưng một tháng sau, trong buổi lễ khai giảng của Đại học Đế quốc, Tô Vãn nhìn thấy vị Chỉ huy đại nhân cao quý, lạnh lùng trong bộ quân phục xanh đậm được đặt may riêng, và cô lập tức im bặt.
Cố Tước: Nghe nói có ai đó lợi dụng lúc tôi yếu đuối đã kéo tôi đi kết hôn, còn an ủi tôi?
Tô Vãn: Chưa nghe thấy, có lẽ là tin đồn!
Một ‘Cố Tước’ phiên bản thu nhỏ bên cạnh nhảy ra: Mẹ ơi, mẹ thực sự chưa nghe thấy sao?
Tô Vãn: ……
Mọi người có người đồng cảm, có người chờ xem trò cười, nhưng cô dâu Tô Vãn lại vô cùng phấn khích! Chỉ cần hoàn thành hôn lễ này, cô sẽ không phải bị ép hôn nữa, cũng có lời giải thích với ông nội. Còn về việc chú rể không có? Thì đổi người khác thôi!
Sau đó, Tô Vãn tình cờ đụng vào một người đàn ông ở góc hành lang. Người đàn ông đó vô cùng anh tuấn, có đôi tai lông xù, chiếc đuôi lớn mềm mại, và đôi mắt to ướt át đang mong chờ nhìn cô. Tô Vãn lập tức quyết định: Chính là anh ta!
Kéo người đàn ông chạy, hệ thống trí não chính đăng ký kết hôn, hoàn thành mọi thủ tục hôn lễ trong một hơi! Tô Vãn nghĩ rằng đêm động phòng có thể bỏ qua, nhưng lại đúng lúc gặp phải sự bùng phát của anh ta.
Sau khi tỉnh dậy, cô phát hiện người đàn ông đêm qua vừa khóc nức nở vừa ôm cô hôn, chính là Chỉ huy số một của Đế quốc?
Tô Vãn: Chạy thôi, chạy thôi!
Nhưng một tháng sau, trong buổi lễ khai giảng của Đại học Đế quốc, Tô Vãn nhìn thấy vị Chỉ huy đại nhân cao quý, lạnh lùng trong bộ quân phục xanh đậm được đặt may riêng, và cô lập tức im bặt.
Cố Tước: Nghe nói có ai đó lợi dụng lúc tôi yếu đuối đã kéo tôi đi kết hôn, còn an ủi tôi?
Tô Vãn: Chưa nghe thấy, có lẽ là tin đồn!
Một ‘Cố Tước’ phiên bản thu nhỏ bên cạnh nhảy ra: Mẹ ơi, mẹ thực sự chưa nghe thấy sao?
Tô Vãn: ……
3.5
Hứa Phong là một người xuyên không, thế nhưng lại là thai xuyên.
Kết quả là từ khi được sinh ra cho tới khi trưởng thành, Hứa Phong quên mất bản thân chỉ là người xuyên không.
Chỉ đến khi tấm lòng chân thành của mình bị chà đạp đến không còn một chút gì, Hứa Phong mới muộn màng biết được mình không phải là người của thế giới này mà chỉ là một kẻ xuyên không.
Nhiệm vụ thất bại, không sao hết. Tình yêu bị phụ bạc, không sao hết. Ân nghĩa bị ruồng bỏ, không sao hết.
Hứa Phong chỉ muốn về nhà.
Kết quả là từ khi được sinh ra cho tới khi trưởng thành, Hứa Phong quên mất bản thân chỉ là người xuyên không.
Chỉ đến khi tấm lòng chân thành của mình bị chà đạp đến không còn một chút gì, Hứa Phong mới muộn màng biết được mình không phải là người của thế giới này mà chỉ là một kẻ xuyên không.
Nhiệm vụ thất bại, không sao hết. Tình yêu bị phụ bạc, không sao hết. Ân nghĩa bị ruồng bỏ, không sao hết.
Hứa Phong chỉ muốn về nhà.
3.7
Đại mạc khói lửa mịt mùng, người ngựa nhốn nháo.
Lúc tay ăn chơi nhất Tây Chiếu gặp phải thám tử ngốc nhất thiên hạ thì trời đã định họ sẽ viết nên bản anh hùng ca oanh liệt nhất.
***
"Đại thụ sống ngàn năm trên đời, chết ngàn năm vẫn không đổ, đổ rồi mà một ngàn năm vẫn không mục rữa."
Mạc Hàn Yên nhẹ nâng tấm vải trùm dính nước mưa ướt nhẹp trên mũ lên và nhìn về hồ Dương Lâm ở phương xa.
Môi nàng mấp máy thốt ra một câu này.
Phía sau vang lên tiếng vỗ tay tán thưởng.
Kỳ Tam Lang thong thả lắc lắc đầu, mặt mũi say mê "Òa" một tiếng cực kỳ khoa trương.
Thoạt nhìn đã biết tên này là bậc thầy trong việc nịnh hót, "Hàn Yên nhà chúng ta đúng là giỏi, vừa mở lời đã thành thơ."
Mạc Hàn Yên chẳng thèm tỏ thái độ, đến con ngươi cũng không động đậy, "Đây không phải lời của ta, là lời ta đọc được trong sách."
Kỳ Tam Lang thể phải thực hiện sự nghiệp nịnh hót tới cùng, "Sách viết về hồ Dương Lâm như thế à? Từ nhỏ ta đã đọc sách chung một chô với muội mà sao ta chẳng nhớ gì sất. Vẫn là muội thông minh, là thiên phú dị bẩm chứ gì nữa!"
Vừa dứt lời bên cạnh đã có cơn gió lướt qua, tiếu sư muội của hai người là Tống Mê Điệt ôm bụng nhăn nhó vọt về phía hồ Dương Lâm.
Nàng mặc một thân màu đỏ, cả người linh hoạt giống con cáo nhỏ trên sa mạc
Lúc tay ăn chơi nhất Tây Chiếu gặp phải thám tử ngốc nhất thiên hạ thì trời đã định họ sẽ viết nên bản anh hùng ca oanh liệt nhất.
***
"Đại thụ sống ngàn năm trên đời, chết ngàn năm vẫn không đổ, đổ rồi mà một ngàn năm vẫn không mục rữa."
Mạc Hàn Yên nhẹ nâng tấm vải trùm dính nước mưa ướt nhẹp trên mũ lên và nhìn về hồ Dương Lâm ở phương xa.
Môi nàng mấp máy thốt ra một câu này.
Phía sau vang lên tiếng vỗ tay tán thưởng.
Kỳ Tam Lang thong thả lắc lắc đầu, mặt mũi say mê "Òa" một tiếng cực kỳ khoa trương.
Thoạt nhìn đã biết tên này là bậc thầy trong việc nịnh hót, "Hàn Yên nhà chúng ta đúng là giỏi, vừa mở lời đã thành thơ."
Mạc Hàn Yên chẳng thèm tỏ thái độ, đến con ngươi cũng không động đậy, "Đây không phải lời của ta, là lời ta đọc được trong sách."
Kỳ Tam Lang thể phải thực hiện sự nghiệp nịnh hót tới cùng, "Sách viết về hồ Dương Lâm như thế à? Từ nhỏ ta đã đọc sách chung một chô với muội mà sao ta chẳng nhớ gì sất. Vẫn là muội thông minh, là thiên phú dị bẩm chứ gì nữa!"
Vừa dứt lời bên cạnh đã có cơn gió lướt qua, tiếu sư muội của hai người là Tống Mê Điệt ôm bụng nhăn nhó vọt về phía hồ Dương Lâm.
Nàng mặc một thân màu đỏ, cả người linh hoạt giống con cáo nhỏ trên sa mạc
4.4
Ta là nữ phụ độc ác trong truyện bi thương.
Đêm tân hôn, nam chính bắt ta, thân là công chúa cao quý, phải quỳ trước linh vị của nữ chính để hành lễ thiếp thất.
"Hoàn Hoàn mới là thê tử mà ta nhận định. Nếu ngươi không hành lễ, thì cả đời này ngươi cũng đừng mong chiếm được trái tim ta."
Nam chính đứng đó, dáng vẻ tiêu điều, lạnh lùng, cao quý, toát lên khí chất uy nghiêm không thể xâm phạm.
Thế là, ta lấy ‘kim chất’ đổ vào miệng hắn.
Theo ‘Y Sự Biệt Lục’ ghi chép, ‘kim chất’ còn có tên là nước p.h.â.n, p.h.â.n trong. Vị đắng, tính hàn, không độc, có thể giải thất tâm phong*.
(*) Có thể hiểu là một loại bệnh lý hoặc trạng thái tinh thần không ổn định (mất trí), mà "Kim Chất" được cho là có tác dụng chữa trị hoặc làm giảm triệu chứng.
Đêm tân hôn, nam chính bắt ta, thân là công chúa cao quý, phải quỳ trước linh vị của nữ chính để hành lễ thiếp thất.
"Hoàn Hoàn mới là thê tử mà ta nhận định. Nếu ngươi không hành lễ, thì cả đời này ngươi cũng đừng mong chiếm được trái tim ta."
Nam chính đứng đó, dáng vẻ tiêu điều, lạnh lùng, cao quý, toát lên khí chất uy nghiêm không thể xâm phạm.
Thế là, ta lấy ‘kim chất’ đổ vào miệng hắn.
Theo ‘Y Sự Biệt Lục’ ghi chép, ‘kim chất’ còn có tên là nước p.h.â.n, p.h.â.n trong. Vị đắng, tính hàn, không độc, có thể giải thất tâm phong*.
(*) Có thể hiểu là một loại bệnh lý hoặc trạng thái tinh thần không ổn định (mất trí), mà "Kim Chất" được cho là có tác dụng chữa trị hoặc làm giảm triệu chứng.
3.1
Triệu Mộng Điềm có một bí mật nhỏ khó nói:
Cô yêu thầm bạn trai của bạn thân.
Bắt đầu từ cấp ba cho đến tận hiện tại.
Lúc biết bạn trai của bạn thân biến thành bạn trai cũ, bạn thân cũng tìm được hạnh phúc mới, cô vẫn không dám nhìn thẳng vào “tình cảm” này.
Cô chỉ yên lặng nhớ thương anh, giống như khi nhìn ngắm những ngôi sao trên bầu trời, thích nhưng không thể với tới.
Yêu thầm tựa như thưởng thức một tách trà, mùi hương thì thơm ngát nhưng uống vào lại đắng chát. Cuối cùng chỉ có thể lựa chọn nuốt xuống rồi chờ thời gian làm cho phai mờ đi …
Mãi đến một ngày, có một ông lão thần bí đưa cho cô một sợi dây tơ hồng, giúp cô gỡ bỏ mối tương tư nhiều năm.
° ° °
Tần Dạ nổi tiếng khó ở trong đám bạn bè thân thiết.
Tính tình nóng lạnh bất thường, đối với phụ nữ không chút mềm lòng, lúc nào cũng giữ vẻ mặt lạnh nhạt vô tình đúng với hình tượng tổng tài bá đạo.
Anh từng nói hùng hồn rằng vợ tương lai của mình phải thoả mãn đồng thời ba điều kiện thông minh, xinh đẹp, giàu có... Thiếu một thứ cũng không được.
Nếu không anh sẽ tình nguyện sống độc thân cả đời.
Sau này chính Tần Dạ đã bị vả mặt.
Anh gặp một cô gái mềm mại thích khóc, cô gái ấy ám ảnh anh giống như ma quỷ, khiến anh cưng chiều cô đến nỗi không ngừng được.
Thậm chí sau này cô gái nhỏ biến mất… anh còn điên cuồng đi tìm cô.
° ° °
Yêu – chính là chỉ cần có một tia hy vọng thì sẽ nguyện ý đi yêu người ấy.
Yêu – chính là không tiếc đánh vỡ nguyên tắc và liều mạng bảo vệ người trong lòng.
Nếu một ngày bạn gặp được người như thế, vậy đừng chần chờ, hãy mạnh mẽ mà yêu đi!!
Cô yêu thầm bạn trai của bạn thân.
Bắt đầu từ cấp ba cho đến tận hiện tại.
Lúc biết bạn trai của bạn thân biến thành bạn trai cũ, bạn thân cũng tìm được hạnh phúc mới, cô vẫn không dám nhìn thẳng vào “tình cảm” này.
Cô chỉ yên lặng nhớ thương anh, giống như khi nhìn ngắm những ngôi sao trên bầu trời, thích nhưng không thể với tới.
Yêu thầm tựa như thưởng thức một tách trà, mùi hương thì thơm ngát nhưng uống vào lại đắng chát. Cuối cùng chỉ có thể lựa chọn nuốt xuống rồi chờ thời gian làm cho phai mờ đi …
Mãi đến một ngày, có một ông lão thần bí đưa cho cô một sợi dây tơ hồng, giúp cô gỡ bỏ mối tương tư nhiều năm.
° ° °
Tần Dạ nổi tiếng khó ở trong đám bạn bè thân thiết.
Tính tình nóng lạnh bất thường, đối với phụ nữ không chút mềm lòng, lúc nào cũng giữ vẻ mặt lạnh nhạt vô tình đúng với hình tượng tổng tài bá đạo.
Anh từng nói hùng hồn rằng vợ tương lai của mình phải thoả mãn đồng thời ba điều kiện thông minh, xinh đẹp, giàu có... Thiếu một thứ cũng không được.
Nếu không anh sẽ tình nguyện sống độc thân cả đời.
Sau này chính Tần Dạ đã bị vả mặt.
Anh gặp một cô gái mềm mại thích khóc, cô gái ấy ám ảnh anh giống như ma quỷ, khiến anh cưng chiều cô đến nỗi không ngừng được.
Thậm chí sau này cô gái nhỏ biến mất… anh còn điên cuồng đi tìm cô.
° ° °
Yêu – chính là chỉ cần có một tia hy vọng thì sẽ nguyện ý đi yêu người ấy.
Yêu – chính là không tiếc đánh vỡ nguyên tắc và liều mạng bảo vệ người trong lòng.
Nếu một ngày bạn gặp được người như thế, vậy đừng chần chờ, hãy mạnh mẽ mà yêu đi!!
2.8
Yêu mà không được thích, phóng túng qua đi sẽ hối hận...
Thời Gia Nhiên hối hận một việc, lúc yêu Lâm Thanh mà không được, ngủ với em trai anh.
Lâm Thích hối hận một việc, sau khi Thời Gia Nhiên ngủ với mình, lại không tìm cô bắt chịu trách nhiệm.
***
Lâu ngày gặp lại & lâu ngày sinh tình & 1V1 & sạch sủng & Cảnh sát x Bác sĩ
***
Thời Gia Nhiên hối hận một việc, lúc yêu Lâm Thanh mà không được, ngủ với em trai anh.
Lâm Thích hối hận một việc, sau khi Thời Gia Nhiên ngủ với mình, lại không tìm cô bắt chịu trách nhiệm.
***
Lâu ngày gặp lại & lâu ngày sinh tình & 1V1 & sạch sủng & Cảnh sát x Bác sĩ
***
3.5
Nhan Như Tinh xuyên qua sách, nhập vào thế thân (trùng tên cô) trong một tác phẩm cẩu huyết ngược luyến tàn tâm nhưng cuối truyện HE. Trong truyện, nam nữ chính cưới trước yêu sau, trong quá trình đó trải qua đủ thứ drama cẩu huyết như hiểu lầm, giải thích, bị đâm xe, thế thân, truyền máu cho bạch nguyệt quang, v.v cuối cùng nữ chính bại liệt nằm liệt giường thành người thực vật, nam chính sau khi tỉnh ngộ thì toàn tâm toàn ý chăm sóc cho nữ chính. Và nhân vật chính của chúng ta xuyên đúng vào thời khắc này, chuyện gì sẽ diễn ra tiếp theo?
Thật khéo, nữ chủ tên là Nhan Như Tinh.
Nhan như tinh:…… Nà Ní?
Càng quá đáng hơn là, cốt truyện đã đại kết cục, nữ chủ bị bại liệt trên giường.
Nhan Như Tinh: WTF??? ╭∩╮(︶ε︶*)
[ Đinh, hệ thống đã online, muốn báo thù sao? Muốn vả mặt sao? Muốn đứng lên sao? Chỉ cần ngươi muốn, sảng văn nữ chủ tiếp theo chính là ngươi. ]
Nhan Như Tinh: Ta Không muốn?
[ Nhiệm vụ một: Chửi tên nam nhân trước mặt một cách sảng khoái đi, tốt nhất làm thật một chút. ]
Nhưng mà Nhan Như Tinh nhìn anh bưng chén, vẻ mặt ôn nhu kêu cô ăn cơm.
Sao ta lại phải mắng anh chứ?
Anh làm cô bại liệt như này? Hầu hạ cô không phải là đúng sao?
Vì thế Nhan Như Tinh nằm yên, thưởng thức một chút, hôm nay muốn ăn hải sản, ngày mai muốn ăn anh đào nhập khẩu nước ngoài, cuối cùng chỉ huy anh ôm cô đi ra ngoài phơi nắng.
Thật khéo, nữ chủ tên là Nhan Như Tinh.
Nhan như tinh:…… Nà Ní?
Càng quá đáng hơn là, cốt truyện đã đại kết cục, nữ chủ bị bại liệt trên giường.
Nhan Như Tinh: WTF??? ╭∩╮(︶ε︶*)
[ Đinh, hệ thống đã online, muốn báo thù sao? Muốn vả mặt sao? Muốn đứng lên sao? Chỉ cần ngươi muốn, sảng văn nữ chủ tiếp theo chính là ngươi. ]
Nhan Như Tinh: Ta Không muốn?
[ Nhiệm vụ một: Chửi tên nam nhân trước mặt một cách sảng khoái đi, tốt nhất làm thật một chút. ]
Nhưng mà Nhan Như Tinh nhìn anh bưng chén, vẻ mặt ôn nhu kêu cô ăn cơm.
Sao ta lại phải mắng anh chứ?
Anh làm cô bại liệt như này? Hầu hạ cô không phải là đúng sao?
Vì thế Nhan Như Tinh nằm yên, thưởng thức một chút, hôm nay muốn ăn hải sản, ngày mai muốn ăn anh đào nhập khẩu nước ngoài, cuối cùng chỉ huy anh ôm cô đi ra ngoài phơi nắng.
4.5
Tần Nhất trọng sinh, cô trở về nửa tháng trước trước khi tận thế buông xuống.
Đời này nhìn rõ mặt mũi thật của em gái và người cha cặn bã, cô thề phải để cho bọn họ nợ máu thì trả bằng máu.
Cô giả nam, một đường không ngừng thăng cấp bản thân để trở nên mạnh mẽ, thế nhân tôn xưng cô là "Công tử đại nhân", có vô số người nguyện ý khom lưng.
Chỉ là...người đàn ông quấn quít lấy cô không buông này là ai hả?
Cô không phải đồng tính!
Đối mặt với một đám nam nữ muốn cùng mình cướp người, người nào đó vẻ mặt đầy sát khí: "Thất Thất là của tôi."
Sau đó da mặt dày bước đến trước mặt Tần Nhất: "Thất Thất, anh không để ý giới tính của em đâu..."
Mọi người:...
Đời này nhìn rõ mặt mũi thật của em gái và người cha cặn bã, cô thề phải để cho bọn họ nợ máu thì trả bằng máu.
Cô giả nam, một đường không ngừng thăng cấp bản thân để trở nên mạnh mẽ, thế nhân tôn xưng cô là "Công tử đại nhân", có vô số người nguyện ý khom lưng.
Chỉ là...người đàn ông quấn quít lấy cô không buông này là ai hả?
Cô không phải đồng tính!
Đối mặt với một đám nam nữ muốn cùng mình cướp người, người nào đó vẻ mặt đầy sát khí: "Thất Thất là của tôi."
Sau đó da mặt dày bước đến trước mặt Tần Nhất: "Thất Thất, anh không để ý giới tính của em đâu..."
Mọi người:...
4
Người mình yêu thầm thế mà đụng mặt nhau cô còn chưa định thần, chưa kịp nhận ra anh.
Tưởng là vô tình chạm mặt thôi, không ngờ anh ấy lại thành hàng xóm của cô???
Có người ánh mắt tựa gió, có người cười lên tựa phong cảnh.
Vậy còn anh?
Tôi có em.
Tưởng là vô tình chạm mặt thôi, không ngờ anh ấy lại thành hàng xóm của cô???
Có người ánh mắt tựa gió, có người cười lên tựa phong cảnh.
Vậy còn anh?
Tôi có em.
4
Tác giả: Khai Dương
Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Gia Đấu, Nữ Cường, Vả Mặt, HE, Trả Thù, Cung Đấu, Chữa Lành
Team dịch: Xoăn dịch truyện
Giới thiệu
Ta là một đứa trẻ ngốc nghếch.
Vào ngày cập kê, kế mẫu lừa ta rút thăm chọn chồng.
Ta chọn trúng thế tử của Hầu tước Ích Dương, một thiếu niên quang minh lỗi lạc và đầy ý chí.
Thế tử ôm hoài bão, tất nhiên không chịu phó mặc cả đời mình cho ta.
Ngày đại hôn.
Thế tử bỏ trốn.
Phụ thân giận lây sang ta, muốn kéo ta ra ngoài cho chó ăn.
Ta thản nhiên ngồi trong hỷ phòng lạnh lẽo, mút ngón tay.
Khi đó, vị Hàn Thành Vương nổi danh là Diêm La, lắc lư trên xe lăn đến trước mặt ta.
Hắn cúi người, đưa cho ta một viên kẹo.
Mỉm cười nói:
“Ăn kẹo của ta rồi, thì phải đi theo ta nhé—”
Sau này hắn bị người ta sỉ nhục và chà đạp vì khuyết tật.
Y phục trắng tinh của hắn bị bùn bẩn làm vấy bẩn, mất đi vẻ tiên tử.
Đúng lúc đó, ta cầm thương chắn trước mặt hắn:
“Vân Tế Thương, đã ăn kẹo của chàng, ta phải trả lại thôi.”
Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Gia Đấu, Nữ Cường, Vả Mặt, HE, Trả Thù, Cung Đấu, Chữa Lành
Team dịch: Xoăn dịch truyện
Giới thiệu
Ta là một đứa trẻ ngốc nghếch.
Vào ngày cập kê, kế mẫu lừa ta rút thăm chọn chồng.
Ta chọn trúng thế tử của Hầu tước Ích Dương, một thiếu niên quang minh lỗi lạc và đầy ý chí.
Thế tử ôm hoài bão, tất nhiên không chịu phó mặc cả đời mình cho ta.
Ngày đại hôn.
Thế tử bỏ trốn.
Phụ thân giận lây sang ta, muốn kéo ta ra ngoài cho chó ăn.
Ta thản nhiên ngồi trong hỷ phòng lạnh lẽo, mút ngón tay.
Khi đó, vị Hàn Thành Vương nổi danh là Diêm La, lắc lư trên xe lăn đến trước mặt ta.
Hắn cúi người, đưa cho ta một viên kẹo.
Mỉm cười nói:
“Ăn kẹo của ta rồi, thì phải đi theo ta nhé—”
Sau này hắn bị người ta sỉ nhục và chà đạp vì khuyết tật.
Y phục trắng tinh của hắn bị bùn bẩn làm vấy bẩn, mất đi vẻ tiên tử.
Đúng lúc đó, ta cầm thương chắn trước mặt hắn:
“Vân Tế Thương, đã ăn kẹo của chàng, ta phải trả lại thôi.”
3.7
Diệp Mạn Lâm, với tư cách là nữ cảnh sát trưởng tài năng nhất Thượng Hải, mang phong cách bá đạo, quý phái và lạnh lùng.
Ai ngờ một ngày khi sét đánh xuống, cô lại biến thành một cô gái dễ xúc động và hay khóc. Mỗi lần rơi nước mắt, ngoài vẻ đáng thương tự nhiên, cô còn phát ra điện...
**Đám cảnh viên: Cảnh trưởng xinh đẹp, eo thon, dáng đẹp, khóc lên trông thật đáng thương, chúng tôi sẽ cố gắng làm việc!
Nạn nhân vừa trải qua hoạn nạn: Sao cảnh trưởng lại dễ khóc như vậy? Chuyện của tôi thực ra không đến nỗi tệ, hay để tôi an ủi cô đi!
Một kẻ sát nhân: Ôi, đây là trò gì vậy? Tôi khai báo cũng không được sao!
Ai ngờ một ngày khi sét đánh xuống, cô lại biến thành một cô gái dễ xúc động và hay khóc. Mỗi lần rơi nước mắt, ngoài vẻ đáng thương tự nhiên, cô còn phát ra điện...
**Đám cảnh viên: Cảnh trưởng xinh đẹp, eo thon, dáng đẹp, khóc lên trông thật đáng thương, chúng tôi sẽ cố gắng làm việc!
Nạn nhân vừa trải qua hoạn nạn: Sao cảnh trưởng lại dễ khóc như vậy? Chuyện của tôi thực ra không đến nỗi tệ, hay để tôi an ủi cô đi!
Một kẻ sát nhân: Ôi, đây là trò gì vậy? Tôi khai báo cũng không được sao!
4.7
Tiểu Xuân vốn là một cây đại thụ tu luyện ngàn năm trong núi sâu, mỗi ngày nàng hút linh khí của trời đất cùng tinh hoa của nhật nguyệt, vất vả lắm mới hóa hình người.
Ai ngờ trời có mưa gió thất thường, cây cũng có họa phúc sớm tối. Hai con yêu quái đánh nhau cũng rước lấy thiên lôi, nháy mắt chém nàng thành tro bụi.
Lang yêu kia thắng cuộc thì đắc ý cực kỳ, may mà hắn còn có lương tâm và hứa hẹn sẽ tìm cách trị liệu cho nàng.
Hắn tìm một chậu hoa vùi Tiểu Xuân bị sét đánh thành một cây giống con con vào đó rồi mang nàng ra khỏi núi sâu.
Ai biết con lang yêu 300 tuổi này lại là tạp chủng giữa sói và chó, ngày thường tính tình thối tha thì cũng thôi đi, hắn còn thường xuyên dằn dỗi như trẻ con.
Tiểu Xuân rúc trong chậu hoa thỏ thẻ: “Ngươi tưới nước cho ta đi, ta sắp khát chết rồi.”
Tiểu Xuân: “…… A a a, không cần tưới nhiều thế đâu!”
Tiểu Xuân: “Thời tiết tốt như vậy.” Nàng thò cái lá ra hỏi, “Mang ta đi phơi nắng đi.”
Tiểu Xuân: “Từ từ, không phải nơi này…… Doanh Chu, Doanh Chu, có sâu lông bò vào kìaaaaaa! Ngươi xem mau aaaaaaaaaaaa!”
Ai ngờ trời có mưa gió thất thường, cây cũng có họa phúc sớm tối. Hai con yêu quái đánh nhau cũng rước lấy thiên lôi, nháy mắt chém nàng thành tro bụi.
Lang yêu kia thắng cuộc thì đắc ý cực kỳ, may mà hắn còn có lương tâm và hứa hẹn sẽ tìm cách trị liệu cho nàng.
Hắn tìm một chậu hoa vùi Tiểu Xuân bị sét đánh thành một cây giống con con vào đó rồi mang nàng ra khỏi núi sâu.
Ai biết con lang yêu 300 tuổi này lại là tạp chủng giữa sói và chó, ngày thường tính tình thối tha thì cũng thôi đi, hắn còn thường xuyên dằn dỗi như trẻ con.
Tiểu Xuân rúc trong chậu hoa thỏ thẻ: “Ngươi tưới nước cho ta đi, ta sắp khát chết rồi.”
Tiểu Xuân: “…… A a a, không cần tưới nhiều thế đâu!”
Tiểu Xuân: “Thời tiết tốt như vậy.” Nàng thò cái lá ra hỏi, “Mang ta đi phơi nắng đi.”
Tiểu Xuân: “Từ từ, không phải nơi này…… Doanh Chu, Doanh Chu, có sâu lông bò vào kìaaaaaa! Ngươi xem mau aaaaaaaaaaaa!”
4
Câu truyện kể về quá trình cô nàng Triệu An Chi theo đuổi Hà Trạch Sinh.
Triệu An Chi có cơ hội trọng sinh nhiều lần và mỗi một lần cô lại thay đổi một chút quá khứ của mình.
Với hiệu ứng cánh bướm, mỗi một thay đổi nhỏ trong quá khứ của bọn họ lại tạo ra một hiện tại khác biệt. Cứ như vậy, cuối cùng cô nàng cũng chinh phục được nam thần của mình.
Triệu An Chi có cơ hội trọng sinh nhiều lần và mỗi một lần cô lại thay đổi một chút quá khứ của mình.
Với hiệu ứng cánh bướm, mỗi một thay đổi nhỏ trong quá khứ của bọn họ lại tạo ra một hiện tại khác biệt. Cứ như vậy, cuối cùng cô nàng cũng chinh phục được nam thần của mình.