Ngôn Tình
1305 Truyện
Sắp xếp theo
4.4
Tác giả: Hành Chi
Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, HE, Gia Đình, Điền Văn
Team dịch: Xoăn dịch truyện
Giới thiệu:
(Dành cho ai ưng bộ "Nàng ấy là Văn Thanh" ^^)
Vào mùa xuân, gió xuân mang theo cái lạnh rét buốt của núi non.
Hoàng đế còn nhỏ, Đại tư mã Yến Ôn nắm giữ toàn bộ quyền lực triều đình.
Nghe đồn rằng Đại tư mã chính là khách trong màn của Hoàng thái hậu.
Ta mỉm cười, vậy người đang nằm trên giường ta lúc này là ai?
Khi ta gả cho hắn, người ngoài đều nói ta không xứng với hắn. Đến lúc hòa ly, họ lại nói ta không chịu nổi tịch mịch mà hồng hạnh xuất tường*.
(*) Hồng hạnh xuất tường: ám chỉ người ngoại tình
Ta chỉ cười mà không nói gì. Dưỡng một con chó còn biết phải chọn con ưa nhìn, huống chi là chọn tình lang?
[...]
Cha thường ngày rất ít khi nghiêm túc với ta, nhưng đêm đó ông uống một trận, ngồi trên giường, ngắm nghía cây trâm bạc đơn giản trong tay, ngắm xong lại lấy khăn lau đi lau lại.
Ông đi đâu cũng mang theo cây trâm bạc này.
Cây trâm có kiểu dáng rất đơn giản, đầu trâm là một đám mây, trong tên của mẹ ta có chữ "Vân".
Cây trâm này là của mẹ ta, bà không để lại gì cho ta, nhưng lại để lại cây trâm này cho cha.
Ta không biết đó là lòng từ bi hay tàn nhẫn, đã đi rồi thì không nên để lại chút kỷ niệm nào cho cha mới phải.
"A Thời, Tử Kỳ là một đứa trẻ tốt, mẹ con ở dưới suối vàng biết được cũng sẽ yên tâm. Con đi ngủ đi! Cha muốn nói chuyện với mẹ con một lúc."
Đêm đó đèn trong phòng cha không tắt suốt đêm, sáng hôm sau ta thấy cha, tuy có vẻ mệt mỏi nhưng tinh thần rất tốt.
Ta muốn biết, ông đã nói gì với một người đã khuất, có thể nói gì với một người đã khuất?
Sao cha có thể yêu một người không chút oán hận như vậy?
Lúc đó ta còn nhỏ, tự cho rằng tình yêu chẳng phải là mỗi ngày ngọt ngào bên nhau, cùng nhau trải qua những ngày tháng dầu muối gạo mắm, cùng nhau đến già sao.
Sau này khi ta lớn lên, ta mới hiểu cha, hiểu mẹ.
Hóa ra tình yêu là một cuộc tu hành chỉ có một người, có người mệt mỏi sẽ bỏ dở giữa chừng, có người lại cố gắng đi đến cuối cùng.
Đến khi cuối cùng, người ta yêu hoặc vẫn còn đó, hoặc đã rẽ sang đường khác, hoặc chỉ còn lại một mình.
Nhưng đã gọi là tu hành, thì không tính toán được mất thành bại.
Tóm lại, yêu là đủ.
Không cần nói không oán không hận, nếu có thật, thời gian cũng sẽ làm phai mờ mọi thứ.
Ta hỏi cha tình yêu là gì?
Cha nói con yêu thế nào thì tình yêu là thế đó, của người khác không giống của con.
Đúng là không giống, nhưng có một điểm luôn giống nhau.
Người ta đã yêu, hoặc đang yêu, là không thể thay thế, không thể thiếu, người đó khiến ta nếm trải đủ vị ngọt đắng của đời người, chỉ để ký ức không nhạt nhòa.
Những năm không có Yến Ôn, ta dùng những ký ức đó để bao bọc chính mình.
Ta biết, hắn yêu ta như ta yêu hắn.
Chúng ta không phải không yêu, chỉ là yêu quá nhiều.
[...]
Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, HE, Gia Đình, Điền Văn
Team dịch: Xoăn dịch truyện
Giới thiệu:
(Dành cho ai ưng bộ "Nàng ấy là Văn Thanh" ^^)
Vào mùa xuân, gió xuân mang theo cái lạnh rét buốt của núi non.
Hoàng đế còn nhỏ, Đại tư mã Yến Ôn nắm giữ toàn bộ quyền lực triều đình.
Nghe đồn rằng Đại tư mã chính là khách trong màn của Hoàng thái hậu.
Ta mỉm cười, vậy người đang nằm trên giường ta lúc này là ai?
Khi ta gả cho hắn, người ngoài đều nói ta không xứng với hắn. Đến lúc hòa ly, họ lại nói ta không chịu nổi tịch mịch mà hồng hạnh xuất tường*.
(*) Hồng hạnh xuất tường: ám chỉ người ngoại tình
Ta chỉ cười mà không nói gì. Dưỡng một con chó còn biết phải chọn con ưa nhìn, huống chi là chọn tình lang?
[...]
Cha thường ngày rất ít khi nghiêm túc với ta, nhưng đêm đó ông uống một trận, ngồi trên giường, ngắm nghía cây trâm bạc đơn giản trong tay, ngắm xong lại lấy khăn lau đi lau lại.
Ông đi đâu cũng mang theo cây trâm bạc này.
Cây trâm có kiểu dáng rất đơn giản, đầu trâm là một đám mây, trong tên của mẹ ta có chữ "Vân".
Cây trâm này là của mẹ ta, bà không để lại gì cho ta, nhưng lại để lại cây trâm này cho cha.
Ta không biết đó là lòng từ bi hay tàn nhẫn, đã đi rồi thì không nên để lại chút kỷ niệm nào cho cha mới phải.
"A Thời, Tử Kỳ là một đứa trẻ tốt, mẹ con ở dưới suối vàng biết được cũng sẽ yên tâm. Con đi ngủ đi! Cha muốn nói chuyện với mẹ con một lúc."
Đêm đó đèn trong phòng cha không tắt suốt đêm, sáng hôm sau ta thấy cha, tuy có vẻ mệt mỏi nhưng tinh thần rất tốt.
Ta muốn biết, ông đã nói gì với một người đã khuất, có thể nói gì với một người đã khuất?
Sao cha có thể yêu một người không chút oán hận như vậy?
Lúc đó ta còn nhỏ, tự cho rằng tình yêu chẳng phải là mỗi ngày ngọt ngào bên nhau, cùng nhau trải qua những ngày tháng dầu muối gạo mắm, cùng nhau đến già sao.
Sau này khi ta lớn lên, ta mới hiểu cha, hiểu mẹ.
Hóa ra tình yêu là một cuộc tu hành chỉ có một người, có người mệt mỏi sẽ bỏ dở giữa chừng, có người lại cố gắng đi đến cuối cùng.
Đến khi cuối cùng, người ta yêu hoặc vẫn còn đó, hoặc đã rẽ sang đường khác, hoặc chỉ còn lại một mình.
Nhưng đã gọi là tu hành, thì không tính toán được mất thành bại.
Tóm lại, yêu là đủ.
Không cần nói không oán không hận, nếu có thật, thời gian cũng sẽ làm phai mờ mọi thứ.
Ta hỏi cha tình yêu là gì?
Cha nói con yêu thế nào thì tình yêu là thế đó, của người khác không giống của con.
Đúng là không giống, nhưng có một điểm luôn giống nhau.
Người ta đã yêu, hoặc đang yêu, là không thể thay thế, không thể thiếu, người đó khiến ta nếm trải đủ vị ngọt đắng của đời người, chỉ để ký ức không nhạt nhòa.
Những năm không có Yến Ôn, ta dùng những ký ức đó để bao bọc chính mình.
Ta biết, hắn yêu ta như ta yêu hắn.
Chúng ta không phải không yêu, chỉ là yêu quá nhiều.
[...]
4.6
Tên gốc: 阿禅
Truyện: A Thiền
Tác giả: Đinh Mặc
Dịch: Asari
Thể loại: hiện đại, xuyên không thay đổi số phận, hoán đổi nam nữ, vòng lặp, thương trường, hơi hướng phá án, hài hước, ngọt ngào
Raw: QQ阅读
Số chương: 156
Nhân vật chính: Trương Tĩnh Thiền x Lý Vi Ý
GIỚI THIỆU:
Gia cảnh Trương Tĩnh Thiền sa sút, với tuổi trẻ đầy hứa hẹn, vừa đẹp trai lại vừa độc thân, anh là gương mặt mới nổi mạnh lên trong giới kinh doanh. Nhiều năm trước, bố anh phá sản nợ 1 tỷ tệ, anh khăng khăng thay bố trả nợ, hệt như con thuồng luồng vùng vẫy trong đống bùn.
Một ngày nọ, nô lệ tư bản * Lý Ý Vi vừa thất tình vừa thất nghiệp, bỗng tỉnh dậy trở thành cậu ấm nhà giàu Trương Tĩnh Thiền của 8 năm trước. Trương Tĩnh Thiền nói: “Nếu cô có thể giúp tôi giữ lại được 1 tỷ tệ đó, tôi đồng ý…”
Lý Vi Ý nhìn khuôn mặt và dáng người anh, cô nuốt nước miếng. Trương Tĩnh Thiền: “Chia cho cô 100 triệu tệ”. Lý Vi Ý: “!!!!”
—
Ban đầu, tôi tưởng là lần xuyên không đó giống như mọi khi, chỉ trong khoảnh khắc thoáng qua. Sau này mới biết, anh ấy đã chờ đợi suốt 8 năm.
(*(1) 社畜 (Shachiku) 会社+家畜=社畜: Nô lệ của công ty, làm việc như trâu như bò. Đây là một thuật ngữ được dùng cho các nhân viên văn phòng tại Nhật Bản.)
Truyện: A Thiền
Tác giả: Đinh Mặc
Dịch: Asari
Thể loại: hiện đại, xuyên không thay đổi số phận, hoán đổi nam nữ, vòng lặp, thương trường, hơi hướng phá án, hài hước, ngọt ngào
Raw: QQ阅读
Số chương: 156
Nhân vật chính: Trương Tĩnh Thiền x Lý Vi Ý
GIỚI THIỆU:
Gia cảnh Trương Tĩnh Thiền sa sút, với tuổi trẻ đầy hứa hẹn, vừa đẹp trai lại vừa độc thân, anh là gương mặt mới nổi mạnh lên trong giới kinh doanh. Nhiều năm trước, bố anh phá sản nợ 1 tỷ tệ, anh khăng khăng thay bố trả nợ, hệt như con thuồng luồng vùng vẫy trong đống bùn.
Một ngày nọ, nô lệ tư bản * Lý Ý Vi vừa thất tình vừa thất nghiệp, bỗng tỉnh dậy trở thành cậu ấm nhà giàu Trương Tĩnh Thiền của 8 năm trước. Trương Tĩnh Thiền nói: “Nếu cô có thể giúp tôi giữ lại được 1 tỷ tệ đó, tôi đồng ý…”
Lý Vi Ý nhìn khuôn mặt và dáng người anh, cô nuốt nước miếng. Trương Tĩnh Thiền: “Chia cho cô 100 triệu tệ”. Lý Vi Ý: “!!!!”
—
Ban đầu, tôi tưởng là lần xuyên không đó giống như mọi khi, chỉ trong khoảnh khắc thoáng qua. Sau này mới biết, anh ấy đã chờ đợi suốt 8 năm.
(*(1) 社畜 (Shachiku) 会社+家畜=社畜: Nô lệ của công ty, làm việc như trâu như bò. Đây là một thuật ngữ được dùng cho các nhân viên văn phòng tại Nhật Bản.)
3.6
Mười bảy tuổi, Trình Bắc Mạt chỉ có một ước mơ duy nhất, đó là giành giải nhất toàn trường trong kỳ thi đại học, để nhận được học bổng hai vạn tệ.
Tuy nhiên, giữa đường bất ngờ xuất hiện một Trình Giảo Kim, học sinh chuyển trường Bùi Tụng đã dễ dàng cướp mất vị trí dẫn đầu của cô từ bảng xếp hạng.
Học sinh giỏi của trường điểm tỉnh chuyển đến "ngôi trường ba không", trở thành tin tức lớn nhất toàn trường.
Trình Bắc Mạt lườm nguýt bảng xếp hạng, lẩm bẩm: "Tên này muốn làm gì vậy?".
Bùi Tụng với khuôn mặt ngạo nghễ xuất hiện: "Thiếu tiền."
Trình Bắc Mạt nhìn chằm chằm đôi giày thể thao hàng hiệu đắt tiền của cậu, im lặng.
Lần lượt thất bại trong những kỳ thi sau đó, Trình Bắc Mạt nằm dài trên sân trường trống trải, ôm lấy cánh tay thở dài: "Hóa ra trên đời thực sự có những thứ dù cố gắng thế nào cũng không thể đạt được."
Bùi Tụng đi ngang qua, nghe thấy những lời này của cô, cậu lạnh lùng nói: "Trình Bắc Mạt, cậu chưa từng cố gắng thực sự, làm sao biết được là không thể đạt được?"
Trình Bắc Mạt nhíu mày: "Tôi nói đến giải nhất toàn trường, cậu nói đến cái gì?".
Thiếu niên thờ ơ: "Tôi cũng nói đến giải nhất toàn trường đấy."
Thế giới bỗng chốc mất đi âm thanh, chỉ còn lại hai trái tim đập loạn nhịp.
Tuy nhiên, giữa đường bất ngờ xuất hiện một Trình Giảo Kim, học sinh chuyển trường Bùi Tụng đã dễ dàng cướp mất vị trí dẫn đầu của cô từ bảng xếp hạng.
Học sinh giỏi của trường điểm tỉnh chuyển đến "ngôi trường ba không", trở thành tin tức lớn nhất toàn trường.
Trình Bắc Mạt lườm nguýt bảng xếp hạng, lẩm bẩm: "Tên này muốn làm gì vậy?".
Bùi Tụng với khuôn mặt ngạo nghễ xuất hiện: "Thiếu tiền."
Trình Bắc Mạt nhìn chằm chằm đôi giày thể thao hàng hiệu đắt tiền của cậu, im lặng.
Lần lượt thất bại trong những kỳ thi sau đó, Trình Bắc Mạt nằm dài trên sân trường trống trải, ôm lấy cánh tay thở dài: "Hóa ra trên đời thực sự có những thứ dù cố gắng thế nào cũng không thể đạt được."
Bùi Tụng đi ngang qua, nghe thấy những lời này của cô, cậu lạnh lùng nói: "Trình Bắc Mạt, cậu chưa từng cố gắng thực sự, làm sao biết được là không thể đạt được?"
Trình Bắc Mạt nhíu mày: "Tôi nói đến giải nhất toàn trường, cậu nói đến cái gì?".
Thiếu niên thờ ơ: "Tôi cũng nói đến giải nhất toàn trường đấy."
Thế giới bỗng chốc mất đi âm thanh, chỉ còn lại hai trái tim đập loạn nhịp.
5.4
Tống Đại mở mắt, không thể tin nhìn một màn trước mắt.
Trong phòng làm việc, ánh đèn sáng ngời dừng lại trên quần áo sạch sẽ của cô, máy làm ẩm bên cạnh không ngừng bốc hơi nước như mây mù, mùi thơm nhàn nhạt quanh quẩn ở chóp mũi cô.
Bên ngoài văn phòng, nhân viên mặc đồ lao động đang bận rộn.
Tất cả quen thuộc này, làm suy nghĩ Tống Đại lâm vào hoảng hốt.
Rõ ràng một giây trước, cô còn ở trong tận thế nhiệt độ cao giấy giụa cầu sinh, thế nào mà một giây sau đã về tới văn phòng mình làm việc trước kia...
Đến tột cùng là xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ là đang nằm mơ? Tống Đại nhéo mình một cái, cảm giác đau đớn truyền đến.
Có cảm giác đau, chứng tỏ đây không phải là mộng??
Trong phòng làm việc, ánh đèn sáng ngời dừng lại trên quần áo sạch sẽ của cô, máy làm ẩm bên cạnh không ngừng bốc hơi nước như mây mù, mùi thơm nhàn nhạt quanh quẩn ở chóp mũi cô.
Bên ngoài văn phòng, nhân viên mặc đồ lao động đang bận rộn.
Tất cả quen thuộc này, làm suy nghĩ Tống Đại lâm vào hoảng hốt.
Rõ ràng một giây trước, cô còn ở trong tận thế nhiệt độ cao giấy giụa cầu sinh, thế nào mà một giây sau đã về tới văn phòng mình làm việc trước kia...
Đến tột cùng là xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ là đang nằm mơ? Tống Đại nhéo mình một cái, cảm giác đau đớn truyền đến.
Có cảm giác đau, chứng tỏ đây không phải là mộng??
8.8
Tác giả: Hạnh Dao Vị Vãn
Chuyển ngữ: SAC
Designer: Delina La Rosée
Tag: Chữa lành - cứu rỗi, Cổ đại, Cưng chiều, HE, Huyền Huyễn, Linh dị thần quái, Ngôn Tình, Ngọt, Nhân thú, Tiên hiệp/ Tu tiên, Yêu thầm, Mỹ nhân ngư (Nam/Nữ),
Tổng số chương: 51
Giới thiệu
Phiền não lớn nhất của Cố Nhàn Ảnh chính là... Người cá nhỏ bé nhà nàng quá thẹn thùng.
Mỗi lần hôn một cái cũng bị dọa sợ đến mức mọc ra đuôi cá thì phải làm sao đây?
CP: Cố Nhàn Ảnh x Hoa Ly (Lưu manh giả dạng nghiêm trang x Người cá mềm mại xinh đẹp)
Chuyển ngữ: SAC
Designer: Delina La Rosée
Tag: Chữa lành - cứu rỗi, Cổ đại, Cưng chiều, HE, Huyền Huyễn, Linh dị thần quái, Ngôn Tình, Ngọt, Nhân thú, Tiên hiệp/ Tu tiên, Yêu thầm, Mỹ nhân ngư (Nam/Nữ),
Tổng số chương: 51
Giới thiệu
Phiền não lớn nhất của Cố Nhàn Ảnh chính là... Người cá nhỏ bé nhà nàng quá thẹn thùng.
Mỗi lần hôn một cái cũng bị dọa sợ đến mức mọc ra đuôi cá thì phải làm sao đây?
CP: Cố Nhàn Ảnh x Hoa Ly (Lưu manh giả dạng nghiêm trang x Người cá mềm mại xinh đẹp)
8.3
Sau khi bị bạn trai "tra nam" cắm sừng, Tân Ninh quay đầu tìm đến đối tượng kết hôn thương mại để cứu vãn sự nghiệp gia đình.
Ai ngờ đâu tai nghe nhầm nhọt, nghe "nhị thiếu gia" nhà họ Thương thành "nhị gia".
Đến khi Tân Ninh dùng hết mọi thủ đoạn để cưa đổ nhị gia nhà họ Thương, cô mới phát hiện ra mình đã chọc giận nhầm người.
Vì vậy, cô quyết định "đường ai nấy đi", thu dọn hành lý chuồn êm trong đêm.
Nào ngờ ông trùm lại là một kẻ si tình, nhất quyết không bỏ qua cho cô.
Thế là cô chạy, anh đuổi, cô bị tóm, mấy ngày liền không xuống giường nổi.
Ai ngờ đâu tai nghe nhầm nhọt, nghe "nhị thiếu gia" nhà họ Thương thành "nhị gia".
Đến khi Tân Ninh dùng hết mọi thủ đoạn để cưa đổ nhị gia nhà họ Thương, cô mới phát hiện ra mình đã chọc giận nhầm người.
Vì vậy, cô quyết định "đường ai nấy đi", thu dọn hành lý chuồn êm trong đêm.
Nào ngờ ông trùm lại là một kẻ si tình, nhất quyết không bỏ qua cho cô.
Thế là cô chạy, anh đuổi, cô bị tóm, mấy ngày liền không xuống giường nổi.
6.5
Bạn đang đọc truyện Thuyền Đêm Bến Vắng của tác giả Tát Nhĩ Bố Từ Bảo.
Nhậm Vãn Chu vẫn luôn cho rằng cái kết dành cho cô và Giang Độ sẽ là mỗi người có một bến phà riêng, có một chiếc thuyền đêm riêng, (*)
Nhưng bỗng một ngày, Giang Độ nói với cô: Thuyền tuy muộn nhưng cuối cùng rồi sẽ đón anh sang sông.
Thượng Đế ơi, con đã bị anh ấy vây hãm, thế nhưng anh ấy lại chẳng hề hay biết.
Một câu chuyện ngắn rất đơn giản từ yêu thầm trở thành hiện thực, mọi người xem cho vui nhé, cảm ơn vì đã đọc. (cúi người chào)
Tránh lôi: Giai đoạn đầu nam chính hơi cặn bã, đối xử với nữ chính chỉ như bạn tình, sau đó mới dần dần yêu cô ấy.
H hơi tục, những ai không thích nhớ cân nhắc trước khi nhảy hố nhé.
(*) Chú thích: Tên nam chính 江渡 (Giang Độ) 渡 (Độ) có nghĩa là phà hoặc vận chuyển, đi qua sông (ở đây tác giả dùng 渡口 có nghĩa là bến phà), nữ chính 任晚舟 (Nhậm Vãn Chu) 晚舟 (Vãn Chu) có nghĩa là (chuyến) thuyền đêm.
Nhậm Vãn Chu vẫn luôn cho rằng cái kết dành cho cô và Giang Độ sẽ là mỗi người có một bến phà riêng, có một chiếc thuyền đêm riêng, (*)
Nhưng bỗng một ngày, Giang Độ nói với cô: Thuyền tuy muộn nhưng cuối cùng rồi sẽ đón anh sang sông.
Thượng Đế ơi, con đã bị anh ấy vây hãm, thế nhưng anh ấy lại chẳng hề hay biết.
Một câu chuyện ngắn rất đơn giản từ yêu thầm trở thành hiện thực, mọi người xem cho vui nhé, cảm ơn vì đã đọc. (cúi người chào)
Tránh lôi: Giai đoạn đầu nam chính hơi cặn bã, đối xử với nữ chính chỉ như bạn tình, sau đó mới dần dần yêu cô ấy.
H hơi tục, những ai không thích nhớ cân nhắc trước khi nhảy hố nhé.
(*) Chú thích: Tên nam chính 江渡 (Giang Độ) 渡 (Độ) có nghĩa là phà hoặc vận chuyển, đi qua sông (ở đây tác giả dùng 渡口 có nghĩa là bến phà), nữ chính 任晚舟 (Nhậm Vãn Chu) 晚舟 (Vãn Chu) có nghĩa là (chuyến) thuyền đêm.
8
Tất cả mọi người đều nghĩ rằng ta yêu hắn, nhưng thật ra ta chỉ đang tìm kiếm bóng hình của một người khác trên thân thể hắn.
Khi đèn hoa vừa chớm sáng, Giang Nghiệt đưa tay ra, lòng bàn tay ấm áp chạm vào gò má ta.
“Nàng thích Hứa Ninh Chu đến như vậy, cớ sao vẫn còn ở bên ta?”
Ta mở to đôi mắt, nở nụ cười nhàn nhạt không chút vướng bận.
“Vì ngươi có tiền.”
Khi đèn hoa vừa chớm sáng, Giang Nghiệt đưa tay ra, lòng bàn tay ấm áp chạm vào gò má ta.
“Nàng thích Hứa Ninh Chu đến như vậy, cớ sao vẫn còn ở bên ta?”
Ta mở to đôi mắt, nở nụ cười nhàn nhạt không chút vướng bận.
“Vì ngươi có tiền.”
6.1
Sau khi từ biệt phu quân, ta quay về Tây Nhai, tiếp tục bán hoành thánh.
Ngày đầu tiên, ta gặp một đứa bé ăn mày đói lả, không nơi nương tựa, ta mang về chăm sóc cẩn thận.
Ngày thứ mười, trước cửa có thêm một bé gái mặt mũi tím tái vì lạnh, ta mang về, lại nuôi thêm một đứa.
Tháng đầu tiên, trước quán xuất hiện một tiểu công tử phong thái đường hoàng, lễ phép, ta lại suy tính, làm thế nào để mang người ta về nuôi.
Bỗng dưng một chàng trai tuấn tú như từ trên trời rơi xuống, mặt mày sa sầm, nghiến răng nghiến lợi nói với ta: “Kẻnày không thể nuôi."
Ta rụt rè nói: "Thiếp nấu ăn rất ngon, có thể nuôi cả chàng không..."
Ngày đầu tiên, ta gặp một đứa bé ăn mày đói lả, không nơi nương tựa, ta mang về chăm sóc cẩn thận.
Ngày thứ mười, trước cửa có thêm một bé gái mặt mũi tím tái vì lạnh, ta mang về, lại nuôi thêm một đứa.
Tháng đầu tiên, trước quán xuất hiện một tiểu công tử phong thái đường hoàng, lễ phép, ta lại suy tính, làm thế nào để mang người ta về nuôi.
Bỗng dưng một chàng trai tuấn tú như từ trên trời rơi xuống, mặt mày sa sầm, nghiến răng nghiến lợi nói với ta: “Kẻnày không thể nuôi."
Ta rụt rè nói: "Thiếp nấu ăn rất ngon, có thể nuôi cả chàng không..."
6.1
Tác phẩm của Vụ Thỉ Dực là một câu chuyện nguyên sang với nhiều thể loại đa dạng như ngôn tình, cổ đại, cận đại, hiện đại, tiên hiệp, huyền huyễn, tu chân, xuyên việt, ngọt sủng, song khiết, xuyên nhanh, cường cường, phản xuyên, sảng văn, duyên trời tác hợp, bài đề cử, nữ cường và linh dị thần quái. Cử chỉ HE trong tình cảm 1v1.
Trong truyện, Trì Am có một người bạn trai làm tổng tài và có dục vọng mạnh mẽ. Mỗi ngày, cô phải chiến đấu để chia tay anh ta. Nhưng trước khi cô có thể làm điều đó, cô đã xuyên không đến một thế giới khác. Khi xuyên nhanh từ thế giới này sang thế giới khác, cô bị người đàn ông kia nhốt vào phòng tối.
Cuộc sống thường ngày của họ trong thế giới xuyên nhanh là nam chính phụ trách phát bệnh và nhốt cô vào phòng tối, trong khi nữ chính phụ trách vuốt lông và cố gắng để không bị nhốt vào phòng tối. Trì Am cảm thấy vô cùng chán nản và lo lắng khi nghe tin nam chính mà cô từng công lược cũng đang muốn công lược cô.
Tác phẩm này có lưu ý cho độc giả rằng bốn chương đầu không được hay lắm, nhưng đằng sau đó là cảnh đẹp. Ngoài ra, nó cũng được ghi rõ rằng truyện là dạng Mary Sue sảng ngọt, hữu cơ, vui là chính. Đọc truyện này, bạn cũng có thể thả trôi bản thân, thô bạo và làm dâu trăm họ là chuyện bình thường. Và cuối cùng, đôi mắt của nam chính là màu tím do anh ta là người ma tộc trong "Nghịch Chuyển Tiên Đồ".
Trong truyện, Trì Am có một người bạn trai làm tổng tài và có dục vọng mạnh mẽ. Mỗi ngày, cô phải chiến đấu để chia tay anh ta. Nhưng trước khi cô có thể làm điều đó, cô đã xuyên không đến một thế giới khác. Khi xuyên nhanh từ thế giới này sang thế giới khác, cô bị người đàn ông kia nhốt vào phòng tối.
Cuộc sống thường ngày của họ trong thế giới xuyên nhanh là nam chính phụ trách phát bệnh và nhốt cô vào phòng tối, trong khi nữ chính phụ trách vuốt lông và cố gắng để không bị nhốt vào phòng tối. Trì Am cảm thấy vô cùng chán nản và lo lắng khi nghe tin nam chính mà cô từng công lược cũng đang muốn công lược cô.
Tác phẩm này có lưu ý cho độc giả rằng bốn chương đầu không được hay lắm, nhưng đằng sau đó là cảnh đẹp. Ngoài ra, nó cũng được ghi rõ rằng truyện là dạng Mary Sue sảng ngọt, hữu cơ, vui là chính. Đọc truyện này, bạn cũng có thể thả trôi bản thân, thô bạo và làm dâu trăm họ là chuyện bình thường. Và cuối cùng, đôi mắt của nam chính là màu tím do anh ta là người ma tộc trong "Nghịch Chuyển Tiên Đồ".
6.5
Yêu đương với Cố Dịch Niên đã tròn mười năm.
Tôi vô tình nghe được cuộc điện thoại của anh.
"Anh Niên à, con mèo của chúng ta đã sinh ra một ổ mèo con rồi."
Giọng nói dịu dàng của một người phụ nữ vang lên, người gọi được lưu tên là: [Tiểu Hoa Miêu].
"Anh ấy đang tắm, chị gọi lại sau đi." Tôi lạnh lùng cúp máy.
Tối hôm đó, Cố Dịch Niên như điên cuồng nhặt quần áo rơi vãi dưới đất, mặc vội lên người rồi lao ra ngoài.
Còn tôi thì phá tan "ngôi nhà" của chúng tôi, xóa sạch mọi thứ thuộc về mình.
Tôi bước lên máy bay sang nước ngoài.
Ba năm sau, Cố Dịch Niên chặn tôi lại trên một hòn đảo nghỉ mát.
Anh ấy chăm chú nhìn đứa bé đứng bên cạnh tôi, đứa bé có vài nét giống anh, đôi mắt đỏ hoe hỏi:
"Con của anh phải không?"
Tôi vô tình nghe được cuộc điện thoại của anh.
"Anh Niên à, con mèo của chúng ta đã sinh ra một ổ mèo con rồi."
Giọng nói dịu dàng của một người phụ nữ vang lên, người gọi được lưu tên là: [Tiểu Hoa Miêu].
"Anh ấy đang tắm, chị gọi lại sau đi." Tôi lạnh lùng cúp máy.
Tối hôm đó, Cố Dịch Niên như điên cuồng nhặt quần áo rơi vãi dưới đất, mặc vội lên người rồi lao ra ngoài.
Còn tôi thì phá tan "ngôi nhà" của chúng tôi, xóa sạch mọi thứ thuộc về mình.
Tôi bước lên máy bay sang nước ngoài.
Ba năm sau, Cố Dịch Niên chặn tôi lại trên một hòn đảo nghỉ mát.
Anh ấy chăm chú nhìn đứa bé đứng bên cạnh tôi, đứa bé có vài nét giống anh, đôi mắt đỏ hoe hỏi:
"Con của anh phải không?"
8.5
Tác giả: Bắc Li Nam Độn
Editor: Ấy lại quên rồi | Beta: À nhớ ra rồi
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Ngôi thứ nhất, Truyện ngắn, 1v1, HE
Độ dài: 10c + 1PN (Hoàn)
Giới thiệu
Theo lời người chứng kiến kể lại, Vô Thường trong sự việc đó lúc bị bắt đã kêu khóc bằng giọng nghẹn ngào: “Làm Vô Thường hơn 500 năm, tôi thực sự không ngờ có ngày mình lại vướng vào một mớ rắc rối chỉ vì nhiều chuyện! Tôi bị oan thật mà!”.
Editor: Ấy lại quên rồi | Beta: À nhớ ra rồi
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Ngôi thứ nhất, Truyện ngắn, 1v1, HE
Độ dài: 10c + 1PN (Hoàn)
Giới thiệu
Theo lời người chứng kiến kể lại, Vô Thường trong sự việc đó lúc bị bắt đã kêu khóc bằng giọng nghẹn ngào: “Làm Vô Thường hơn 500 năm, tôi thực sự không ngờ có ngày mình lại vướng vào một mớ rắc rối chỉ vì nhiều chuyện! Tôi bị oan thật mà!”.
10
Câu chuyện cũ có nguyên mẫu, cải biên từ câu chuyện có thật.
Nhân vật chính là bạn thân tôi.
Thư tình 5 năm, 5 năm tình cảm lâu dài.
Nhát gan không dám yêu.
Mỗi một lần bỏ lỡ, đều phải dùng tiếc nuối quãng đời còn lại để sửa chữa.
Từ khóa nội dung: mùa hoa, mùa mưa, bi kịch.
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Nguỵ Thi┃ Vai phụ: Trình Văn Huyên ┃ Khác:
Một câu giới thiệu: Xin đừng ngại ngùng nói ra tình yêu.
Lập ý: Dũng cảm.
Nhân vật chính là bạn thân tôi.
Thư tình 5 năm, 5 năm tình cảm lâu dài.
Nhát gan không dám yêu.
Mỗi một lần bỏ lỡ, đều phải dùng tiếc nuối quãng đời còn lại để sửa chữa.
Từ khóa nội dung: mùa hoa, mùa mưa, bi kịch.
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Nguỵ Thi┃ Vai phụ: Trình Văn Huyên ┃ Khác:
Một câu giới thiệu: Xin đừng ngại ngùng nói ra tình yêu.
Lập ý: Dũng cảm.
4.8
Ta trở thành Hoàng Hậu, còn nàng trở thành Hiền vương phi.
Khi biết tin, ta không khỏi cười thầm trong bụng: Suốt mười tám năm qua, họ Tô kia, lần này ta chính là người thắng đấy.
Khi biết tin, ta không khỏi cười thầm trong bụng: Suốt mười tám năm qua, họ Tô kia, lần này ta chính là người thắng đấy.
7.3
Khắp kinh thành không ai là không biết, Thái tử Thái phó - Thẩm Hoài An có một nữ tử được hắn trân quý như ngọc.
Nàng tên là Tô Mạn Thù.
Chỉ cần một ánh mắt, một nụ cười của nàng cũng đủ khiến hắn say mê đến mức nguyện hiến dâng cả sinh mệnh.
Nhưng Hoàng thượng đã ban hôn, và ta lại trở thành thê tử của hắn.
Ngày thành thân, nàng khoác trên mình bộ hồng y lộng lẫy, tự tin bước vào đại sảnh.
"Thẩm lang thương ta nhất!"
"Chàng từng nói rằng không thể cưới ta là điều tiếc nuối lớn nhất đời của chàng, giờ ta cũng xem như đã gả cho chàng rồi."
Nét mặt nàng ngập tràn kiêu hãnh.
Ta chỉ bình thản vén khăn voan, khẽ gật đầu về phía người đứng dưới sảnh.
Trong thoáng chốc, hai nhóm thị vệ lập tức xông vào, chia làm hai đội.
Chúng nhanh chóng bắt giữ cả hai người, khóa chặt tay. Kéo hai người lại gần nhau, ấn đầu xuống.
Cử hành nghi lễ bái đường.
Nếu đã tiếc nuối đến vậy thì ta sẽ giúp các ngươi viên mãn.
Nàng tên là Tô Mạn Thù.
Chỉ cần một ánh mắt, một nụ cười của nàng cũng đủ khiến hắn say mê đến mức nguyện hiến dâng cả sinh mệnh.
Nhưng Hoàng thượng đã ban hôn, và ta lại trở thành thê tử của hắn.
Ngày thành thân, nàng khoác trên mình bộ hồng y lộng lẫy, tự tin bước vào đại sảnh.
"Thẩm lang thương ta nhất!"
"Chàng từng nói rằng không thể cưới ta là điều tiếc nuối lớn nhất đời của chàng, giờ ta cũng xem như đã gả cho chàng rồi."
Nét mặt nàng ngập tràn kiêu hãnh.
Ta chỉ bình thản vén khăn voan, khẽ gật đầu về phía người đứng dưới sảnh.
Trong thoáng chốc, hai nhóm thị vệ lập tức xông vào, chia làm hai đội.
Chúng nhanh chóng bắt giữ cả hai người, khóa chặt tay. Kéo hai người lại gần nhau, ấn đầu xuống.
Cử hành nghi lễ bái đường.
Nếu đã tiếc nuối đến vậy thì ta sẽ giúp các ngươi viên mãn.
9.4
Sau ba năm kết hôn, cô bồ nhí mà Bùi Cảnh bao nuôi đã tìm đến trước mặt tôi.
Cô ta lớn tiếng chất vấn, nói rằng một bà vợ "già nua" như tôi, thì lấy lý do gì để mặt dày bám lấy Bùi Cảnh mãi mà không chịu rời đi.
Tôi bình thản ngước mắt lên nhìn.
"Dựa vào những năm tháng khó khăn nhất của anh ta, tôi đã luôn ở bên và cùng anh ta vượt qua."
Cô gái trẻ ngẩng cao đầu, ánh mắt đầy khinh thường.
"Chỉ là gặp anh Cảnh sớm hơn tôi vài năm, vậy mà cũng có thể lấy ra làm lý do sao?"
Cô ta lớn tiếng chất vấn, nói rằng một bà vợ "già nua" như tôi, thì lấy lý do gì để mặt dày bám lấy Bùi Cảnh mãi mà không chịu rời đi.
Tôi bình thản ngước mắt lên nhìn.
"Dựa vào những năm tháng khó khăn nhất của anh ta, tôi đã luôn ở bên và cùng anh ta vượt qua."
Cô gái trẻ ngẩng cao đầu, ánh mắt đầy khinh thường.
"Chỉ là gặp anh Cảnh sớm hơn tôi vài năm, vậy mà cũng có thể lấy ra làm lý do sao?"
6.1
- Nội dung gốc: Sau khi qua đời, Cố Chi Nghiên nhận ra mình đang sống trong một tiểu thuyết cổ đại. Trong tiểu thuyết đó, cô là nhân vật phản diện, làm việc ác độc và được chồng sử dụng như một thế thân cho người phụ nữ mà anh thực sự yêu. Cô quyết tâm thay đổi số phận.
Trở lại ngày cưới, Cố Chi Nghiên vẫn ăn mặc như mơ ước, nhưng đêm đó chồng của cô lại bỏ rơi cô để chăm sóc người phụ nữ khác. Cô quyết định tự từ hôn và tìm kiếm tình yêu thực sự.
- Phiên bản sáng tạo: Sau khi qua đời, Cố Chi Nghiên nhận ra mình đang sống trong một tiểu thuyết cổ đại và trở thành nữ phụ độc ác trong đó. Cô quyết tâm thay đổi số phận và trở lại ngày kết hôn. Nhưng khi chồng cô lại bỏ rơi cô để chăm sóc người phụ nữ khác, cô quyết định tự từ hôn và đưa ra lời thách thức với một tên côn đồ nếu anh ta đồng ý cưới cô. Tuy nhiên, đêm đó trở thành bước ngoặt của cuộc đời Cố Chi Nghiên, khi cô gặp được một người đàn ông đáng tin cậy và bắt đầu hành trình tìm kiếm tình yêu thực sự của mình, trong khi người côn đồ kia thăng tiến nhanh chóng từ một kẻ nghèo đến làm giàu.
Trở lại ngày cưới, Cố Chi Nghiên vẫn ăn mặc như mơ ước, nhưng đêm đó chồng của cô lại bỏ rơi cô để chăm sóc người phụ nữ khác. Cô quyết định tự từ hôn và tìm kiếm tình yêu thực sự.
- Phiên bản sáng tạo: Sau khi qua đời, Cố Chi Nghiên nhận ra mình đang sống trong một tiểu thuyết cổ đại và trở thành nữ phụ độc ác trong đó. Cô quyết tâm thay đổi số phận và trở lại ngày kết hôn. Nhưng khi chồng cô lại bỏ rơi cô để chăm sóc người phụ nữ khác, cô quyết định tự từ hôn và đưa ra lời thách thức với một tên côn đồ nếu anh ta đồng ý cưới cô. Tuy nhiên, đêm đó trở thành bước ngoặt của cuộc đời Cố Chi Nghiên, khi cô gặp được một người đàn ông đáng tin cậy và bắt đầu hành trình tìm kiếm tình yêu thực sự của mình, trong khi người côn đồ kia thăng tiến nhanh chóng từ một kẻ nghèo đến làm giàu.
9.8
Bạch ngọc thân Phật ngự trên mây, ưa gió ưa trăng ưa nhã nhuần, chớ mà dây dưa.
Tinh tú điểm mắt khuôn trăng đầy, ham tiền ham quyền ham sắc xuân, hồng trần đón đưa.
Một ngày kia gió trăng lung lay, ngã nhào.
Đường đi không nổi nữa ca ca, cai sắc.
Xuỵt, đừng khuyên.
*
Giải thích tên truyện: “Hành bất đắc dã ca ca” là một thành ngữ cổ của Trung Quốc, chỉ đường đi gian nan, lấy ý từ bài thơ “Cầm ngôn” của Khưu Tuấn thời Minh. Trong nguyên gốc, “ca ca” là từ tượng thanh mô phỏng tiếng chim đa đa kêu, được người xưa trữ tình hóa thành một hình ảnh thơ thay cho tiếng lòng than thở vì đường khó đi, đồng thời biểu đạt nỗi buồn ly biệt với người thân. Nhưng đặt vào bối cảnh truyện thì “ca ca” trong tên truyện có nghĩa là “anh trai”.
Chú thích tên các hồi: Tên 4 hồi đầu là những câu thơ tác giả nhặt từ bài Trường Can hành kỳ 1 của Lý Bạch, tên hồi cuối do tác giả tự đặt, tất cả đều do người dịch tự dịch.
*
Cảnh báo của người dịch:
– Truyện RẤT nhiều mìn, nhưng không phải incest gì đâu nha.
– Đừng đọc truyện với tâm thế đọc ngôn tình, sảng văn, giải trí, ngọt sủng, nam thanh nữ tú sạch tâm sạch thân đẹp đẽ nên thơ, bla bla… sốc văn hóa đấy.
Tinh tú điểm mắt khuôn trăng đầy, ham tiền ham quyền ham sắc xuân, hồng trần đón đưa.
Một ngày kia gió trăng lung lay, ngã nhào.
Đường đi không nổi nữa ca ca, cai sắc.
Xuỵt, đừng khuyên.
*
Giải thích tên truyện: “Hành bất đắc dã ca ca” là một thành ngữ cổ của Trung Quốc, chỉ đường đi gian nan, lấy ý từ bài thơ “Cầm ngôn” của Khưu Tuấn thời Minh. Trong nguyên gốc, “ca ca” là từ tượng thanh mô phỏng tiếng chim đa đa kêu, được người xưa trữ tình hóa thành một hình ảnh thơ thay cho tiếng lòng than thở vì đường khó đi, đồng thời biểu đạt nỗi buồn ly biệt với người thân. Nhưng đặt vào bối cảnh truyện thì “ca ca” trong tên truyện có nghĩa là “anh trai”.
Chú thích tên các hồi: Tên 4 hồi đầu là những câu thơ tác giả nhặt từ bài Trường Can hành kỳ 1 của Lý Bạch, tên hồi cuối do tác giả tự đặt, tất cả đều do người dịch tự dịch.
*
Cảnh báo của người dịch:
– Truyện RẤT nhiều mìn, nhưng không phải incest gì đâu nha.
– Đừng đọc truyện với tâm thế đọc ngôn tình, sảng văn, giải trí, ngọt sủng, nam thanh nữ tú sạch tâm sạch thân đẹp đẽ nên thơ, bla bla… sốc văn hóa đấy.
6.2
Xuyên thành kế mẫu của hai huynh muội là nhân vật phụ độc ác, ta đã tận tâm tận lực suốt bảy năm ròng rã.
Cuối cùng, huynh trưởng đã trưởng thành, phong thái tựa trời quang sau mưa, đỗ đạt trạng nguyên vinh hiển.
Muội muội cũng lớn lên với dung nhan đoan trang, nho nhã lễ độ, khí chất rạng ngời.
Ta vốn tưởng rằng có thể an tâm dựa vào hai đứa con này để làm một quả phụ trẻ đẹp, vô lo vô nghĩ.
Cho đến đêm ấy, khi đứng bên ngoài phòng huynh trưởng, ta bất ngờ nghe thấy tiếng thở dồn dập đầy kiềm chế vọng ra.
"Tiểu nương..."
Quá kinh hoàng, ta vội vàng trốn sang chỗ muội muội.
Thiếu nữ ấy tựa như còn đắm chìm trong giấc mộng, dung nhan phảng phất vẻ uể oải, tà áo khẽ tuột xuống, lộ vẻ quyến rũ như sương mờ lúc bình minh.
Nàng kéo ta vào lòng, nhẹ nhàng trấn an, mà ta lại chẳng để ý đến bức họa mỹ nhân yêu kiều, quyến rũ đến mức rực rỡ treo ở góc giường kia.
Cuối cùng, huynh trưởng đã trưởng thành, phong thái tựa trời quang sau mưa, đỗ đạt trạng nguyên vinh hiển.
Muội muội cũng lớn lên với dung nhan đoan trang, nho nhã lễ độ, khí chất rạng ngời.
Ta vốn tưởng rằng có thể an tâm dựa vào hai đứa con này để làm một quả phụ trẻ đẹp, vô lo vô nghĩ.
Cho đến đêm ấy, khi đứng bên ngoài phòng huynh trưởng, ta bất ngờ nghe thấy tiếng thở dồn dập đầy kiềm chế vọng ra.
"Tiểu nương..."
Quá kinh hoàng, ta vội vàng trốn sang chỗ muội muội.
Thiếu nữ ấy tựa như còn đắm chìm trong giấc mộng, dung nhan phảng phất vẻ uể oải, tà áo khẽ tuột xuống, lộ vẻ quyến rũ như sương mờ lúc bình minh.
Nàng kéo ta vào lòng, nhẹ nhàng trấn an, mà ta lại chẳng để ý đến bức họa mỹ nhân yêu kiều, quyến rũ đến mức rực rỡ treo ở góc giường kia.
7.3
Tên truyện: Cánh Bướm Ngoài Tầm Tay
Tác giả: Tiểu Nguyệt
Raw: Zhihu
Biên soạn + soát lỗi: Tròn
Giới thiệu:
Tôi và thái tử nhà họ Tạ từng có một mối tình thời học sinh.
Anh ấy kiêu căng, khó bảo, nóng tính nhưng lại chịu thua phục tùng mỗi mình tôi.
Đến khi tôi đá anh ấy, ôm tiền chạy mất, anh ấy hận tôi thấu xương, đau lòng như muốn mất đi nửa cái mạng.
Sáu năm sau gặp lại, anh ấy đã là tay đua nổi tiếng. Tôi bị kéo đến phỏng vấn anh ấy thay đồng nghiệp.
Tôi cúi đầu cứng nhắc đọc kịch bản: “Nguyên nhân anh và mối tình đầu chia tay là gì?”
Vành mắt anh ấy đỏ ửng, lạnh lùng nhìn tôi: “Không biết.”
“Tôi cũng rất muốn hỏi cô ấy vì sao lại đột nhiên ngó lơ tôi.”
Tác giả: Tiểu Nguyệt
Raw: Zhihu
Biên soạn + soát lỗi: Tròn
Giới thiệu:
Tôi và thái tử nhà họ Tạ từng có một mối tình thời học sinh.
Anh ấy kiêu căng, khó bảo, nóng tính nhưng lại chịu thua phục tùng mỗi mình tôi.
Đến khi tôi đá anh ấy, ôm tiền chạy mất, anh ấy hận tôi thấu xương, đau lòng như muốn mất đi nửa cái mạng.
Sáu năm sau gặp lại, anh ấy đã là tay đua nổi tiếng. Tôi bị kéo đến phỏng vấn anh ấy thay đồng nghiệp.
Tôi cúi đầu cứng nhắc đọc kịch bản: “Nguyên nhân anh và mối tình đầu chia tay là gì?”
Vành mắt anh ấy đỏ ửng, lạnh lùng nhìn tôi: “Không biết.”
“Tôi cũng rất muốn hỏi cô ấy vì sao lại đột nhiên ngó lơ tôi.”
8.3
MINH BẢO PHỈ NHIÊN
Tác Giả: Tam Tam Nương
Thể Loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Song khiết 🕊️, Hào môn thế gia, Vườn trường, Niên thượng, Thiên chi kiêu tử, Kim bài đề cử 🥇, Kim Bảng 🏆, 1v1, Thị giác nữ chủ, Chức nghiệp tinh anh
Editor: Bông Hồng Có Gai
Nhà thực vật học x Cô chủ nhà giàu Hồng Kông
- Tái ngộ sau thời gian dài xa cách / Tình yêu đơn phương từ hai phía / Nam chính lớn hơn nữ chính 5 tuổi
Vào mùa hè năm đó, Thương Minh Bảo ở lại nhà của một người bạn cùng nhóm trong một trại hè.
Ngày đầu tiên khi đến, cô biết được rằng bạn mình có một người cậu hư hỏng, đạo đức kém.
Tối hôm đó, Thương Minh Bảo bị mất ngủ ra vườn ngắm hoa, tình cờ gặp một người đàn ông đang làm thí nghiệm thụ phấn.
Người đàn ông mặc một chiếc áo khoác đen, dưới ánh trăng đôi mắt của anh rất sắc bén.
Thấy cô mặc ít, anh ta đưa cho cô áo khoác nói: "Buổi tối lạnh đấy."
Thương Minh Bảo vừa chửi rủa trong lòng vừa nhận áo và ngoan ngoãn nói: "...Cảm ơn cậu ạ."
Sau khi gọi "cậu" một cách quen miệng, cô mới biết rằng người đó chính là anh trai của người bạn đã bảo vệ cô trong suốt thời gian qua.
Lúc đầu, Tiến sĩ Hướng nghĩ rằng cô gái này không nhìn rõ.
Sau đó anh thấy cô thật đáng thương.
Rồi sau nữa, anh không thể ngừng nghĩ: "Dễ thương quá. Sao lại là bạn gái của người khác?"
"Gặp cô ấy, là khởi đầu của sự thất bại trong cuộc đời anh."
Người cao lãnh vì yêu mà hạ thấp mình.
2:
Cho đến khi gặp lại ở New York.
Trên sân thượng của buổi tiệc, pháo hóa chiếu sáng trong đêm gió tuyết ở Manhattan.
"Nghe nói cháu trai của Đại sứ Hướng cũng ở đây." - Có người nhỏ giọng nhắc tới tên của vị quan ngoại đã về hưu.
Thương Minh Bảo không chú ý đến, uống say không còn biết gì. Cô hút thuốc trên sân thượng, bị người khác nháy mắt trêu chọc, nghe rõ tiếng "Bang" ——
Người đàn ông bước ra từ phía kệ sách bên cạnh, khép lại bức thư thông tin thực vật học quý hiểm, ánh mắt anh dừng lại trên người cô, giọng nhàn nhạt hỏi.
"Em trưởng thành rồi đúng không?"
Thương Minh Bảo kinh hoảng ngã xuống, mặt còn đỏ hơn cả ánh đỏ của tàn thuốc.
3:
Sau khi về nước nhận chức, việc tiến sĩ Hướng là tay trống trong ban nhạc ở New York bị lộ, hình ảnh năm xưa cũng bị tuồn ra. Trong ngỏ hẹp âm u, người đàn ông mang đồ đen, đoán chừng là tiến sĩ Hướng đang hôn con gái nhà người ta.
Nghiên cứu sinh bàng hoàng, toàn bộ sở thực vật nghi hoặc, chắc như đinh đống cột không phải là tiến sĩ Hướng. Cho đến khi một người làm việc ở Liên Hợp Quốc chụp được một bức ảnh bên ngoài quán bar.
Trong màn tuyết dày đặc, dưới ánh đường vàng, tiến sĩ Hướng mang áo khoác đen đang ôm chặt lấy thiếu nữ mang lễ phục, một tay đặt trên tường, thanh âm khàn khàn: "Đừng đi cùng hắn mà."
Ngày anh đứng báo cáo trước mặt đại hội bảo hộ sinh vật ở Liên Hợp Quốc cũng là ngày cô đính hôn với người khác.
——
"Vậy vì cô mà nổi điên."
**Lưu ý khi đọc:**
- Cả hai đều là người mới, kết thúc có hậu.
- Chi tiết "bạn gái của người khác" trong văn án là một sự hiểu lầm.
- Có yếu tố drama, cả nam và nữ chính đều không hoàn hảo.
**Từ khóa tìm kiếm:** Nhân vật chính: Thương Minh Bảo, Hướng Phỉ Nhiên ┃ Nhân vật phụ:┃ Khác:
**Tóm tắt một câu:** Bạn trai công chức của tôi ổn định về cảm xúc
**Ý tưởng chính:** Yêu thương và trân trọng từng chi tiết nhỏ trong cuộc sống.
Tác Giả: Tam Tam Nương
Thể Loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Song khiết 🕊️, Hào môn thế gia, Vườn trường, Niên thượng, Thiên chi kiêu tử, Kim bài đề cử 🥇, Kim Bảng 🏆, 1v1, Thị giác nữ chủ, Chức nghiệp tinh anh
Editor: Bông Hồng Có Gai
Nhà thực vật học x Cô chủ nhà giàu Hồng Kông
- Tái ngộ sau thời gian dài xa cách / Tình yêu đơn phương từ hai phía / Nam chính lớn hơn nữ chính 5 tuổi
Vào mùa hè năm đó, Thương Minh Bảo ở lại nhà của một người bạn cùng nhóm trong một trại hè.
Ngày đầu tiên khi đến, cô biết được rằng bạn mình có một người cậu hư hỏng, đạo đức kém.
Tối hôm đó, Thương Minh Bảo bị mất ngủ ra vườn ngắm hoa, tình cờ gặp một người đàn ông đang làm thí nghiệm thụ phấn.
Người đàn ông mặc một chiếc áo khoác đen, dưới ánh trăng đôi mắt của anh rất sắc bén.
Thấy cô mặc ít, anh ta đưa cho cô áo khoác nói: "Buổi tối lạnh đấy."
Thương Minh Bảo vừa chửi rủa trong lòng vừa nhận áo và ngoan ngoãn nói: "...Cảm ơn cậu ạ."
Sau khi gọi "cậu" một cách quen miệng, cô mới biết rằng người đó chính là anh trai của người bạn đã bảo vệ cô trong suốt thời gian qua.
Lúc đầu, Tiến sĩ Hướng nghĩ rằng cô gái này không nhìn rõ.
Sau đó anh thấy cô thật đáng thương.
Rồi sau nữa, anh không thể ngừng nghĩ: "Dễ thương quá. Sao lại là bạn gái của người khác?"
"Gặp cô ấy, là khởi đầu của sự thất bại trong cuộc đời anh."
Người cao lãnh vì yêu mà hạ thấp mình.
2:
Cho đến khi gặp lại ở New York.
Trên sân thượng của buổi tiệc, pháo hóa chiếu sáng trong đêm gió tuyết ở Manhattan.
"Nghe nói cháu trai của Đại sứ Hướng cũng ở đây." - Có người nhỏ giọng nhắc tới tên của vị quan ngoại đã về hưu.
Thương Minh Bảo không chú ý đến, uống say không còn biết gì. Cô hút thuốc trên sân thượng, bị người khác nháy mắt trêu chọc, nghe rõ tiếng "Bang" ——
Người đàn ông bước ra từ phía kệ sách bên cạnh, khép lại bức thư thông tin thực vật học quý hiểm, ánh mắt anh dừng lại trên người cô, giọng nhàn nhạt hỏi.
"Em trưởng thành rồi đúng không?"
Thương Minh Bảo kinh hoảng ngã xuống, mặt còn đỏ hơn cả ánh đỏ của tàn thuốc.
3:
Sau khi về nước nhận chức, việc tiến sĩ Hướng là tay trống trong ban nhạc ở New York bị lộ, hình ảnh năm xưa cũng bị tuồn ra. Trong ngỏ hẹp âm u, người đàn ông mang đồ đen, đoán chừng là tiến sĩ Hướng đang hôn con gái nhà người ta.
Nghiên cứu sinh bàng hoàng, toàn bộ sở thực vật nghi hoặc, chắc như đinh đống cột không phải là tiến sĩ Hướng. Cho đến khi một người làm việc ở Liên Hợp Quốc chụp được một bức ảnh bên ngoài quán bar.
Trong màn tuyết dày đặc, dưới ánh đường vàng, tiến sĩ Hướng mang áo khoác đen đang ôm chặt lấy thiếu nữ mang lễ phục, một tay đặt trên tường, thanh âm khàn khàn: "Đừng đi cùng hắn mà."
Ngày anh đứng báo cáo trước mặt đại hội bảo hộ sinh vật ở Liên Hợp Quốc cũng là ngày cô đính hôn với người khác.
——
"Vậy vì cô mà nổi điên."
**Lưu ý khi đọc:**
- Cả hai đều là người mới, kết thúc có hậu.
- Chi tiết "bạn gái của người khác" trong văn án là một sự hiểu lầm.
- Có yếu tố drama, cả nam và nữ chính đều không hoàn hảo.
**Từ khóa tìm kiếm:** Nhân vật chính: Thương Minh Bảo, Hướng Phỉ Nhiên ┃ Nhân vật phụ:┃ Khác:
**Tóm tắt một câu:** Bạn trai công chức của tôi ổn định về cảm xúc
**Ý tưởng chính:** Yêu thương và trân trọng từng chi tiết nhỏ trong cuộc sống.
8.5
Năm Tô Bối 14 tuổi thì bị sốt cao thiếu chút nửa đã chết rồi, trong cơn sốt mê man ý thức của cô bé bị mơ hồ dẫn dắt đi đến một nơi khác, sau đó tỉnh lại mới biết được một chuyện.
Thì ra thế giới mà cô đang sống chỉ là thế giới trong một cuốn tiểu thuyết.
Mà một nhà của cô đều là vai phản diện.
Người mẹ đã sinh ra cô chỉ là một nhân vật phụ trong truyện không có chút điểm nhấn nào.
Ở bên ngoài thông qua cuốn tiểu thuyết mà Tô Bối biết được tương lại của mình cùng với đệ đệ song sinh Tô Tiểu Bảo:
Một người thì sẽ làm ra chuyện cưỡng gian nữ sinh chưa đến tuổi vị thành niên, hơn nửa còn là con gái của nam chính, sau đó thì bị bắt lại rồi ngồi tù mọt gông. Một cái khác thì cũng là chưa đến 18 tuổi đã đi làm gái, rồi sau đó đi câu dẫn nam chính, kết cục cuối cùng lại bị một tên đạo diễn biến thái hành hạ tới chết.
Về phần ba ba của hai người thì lại chính là ông trùm phản diện trong bộ truyện này, kết cục của ông ta cũng rất thảm, nhưng vẫn không thảm bằng hai đứa trẻ.
Sau khi linh hồn quay trở lại, Tô Bối có được cơ hội trở về trước khi bi kịch của gia đình cô xảy ra, do đó chuyện đầu tiên cô bé muốn làm chính là mang theo Tô Tiểu Bảo đi tìm ba ba của bọn hắn.
Tô Bối: Mau lên tiếng gọi người trước mặt đi.
Tô Tiểu Bảo: Đệ phải gọi hắn là gì?
Tô Bối: Gọi là ba ba.
Tô Tiểu Bảo: Đệ mới không nhận hắn là ba ba, muốn gọi tỷ tự mình gọi đi.
Tô Bối: Ba ba!
Nhìn hai đứa nhóc dơ bẩn, khuôn mặt nhem nhuốc đang đứng trước mặt, Tần tiên sinh có chút chán ngán, ánh mắt mang theo sự ghét bỏ.
- -----------------
1. Tô Bối cùng Tô Tiểu Bảo là chị em sinh đôi.
2. Về phần Tần tiên sinh chính là cha ruột.
3. Nữ chính cũng có chuyện tình cảm của mình, xin độc giả đừng vội vàng.
Thì ra thế giới mà cô đang sống chỉ là thế giới trong một cuốn tiểu thuyết.
Mà một nhà của cô đều là vai phản diện.
Người mẹ đã sinh ra cô chỉ là một nhân vật phụ trong truyện không có chút điểm nhấn nào.
Ở bên ngoài thông qua cuốn tiểu thuyết mà Tô Bối biết được tương lại của mình cùng với đệ đệ song sinh Tô Tiểu Bảo:
Một người thì sẽ làm ra chuyện cưỡng gian nữ sinh chưa đến tuổi vị thành niên, hơn nửa còn là con gái của nam chính, sau đó thì bị bắt lại rồi ngồi tù mọt gông. Một cái khác thì cũng là chưa đến 18 tuổi đã đi làm gái, rồi sau đó đi câu dẫn nam chính, kết cục cuối cùng lại bị một tên đạo diễn biến thái hành hạ tới chết.
Về phần ba ba của hai người thì lại chính là ông trùm phản diện trong bộ truyện này, kết cục của ông ta cũng rất thảm, nhưng vẫn không thảm bằng hai đứa trẻ.
Sau khi linh hồn quay trở lại, Tô Bối có được cơ hội trở về trước khi bi kịch của gia đình cô xảy ra, do đó chuyện đầu tiên cô bé muốn làm chính là mang theo Tô Tiểu Bảo đi tìm ba ba của bọn hắn.
Tô Bối: Mau lên tiếng gọi người trước mặt đi.
Tô Tiểu Bảo: Đệ phải gọi hắn là gì?
Tô Bối: Gọi là ba ba.
Tô Tiểu Bảo: Đệ mới không nhận hắn là ba ba, muốn gọi tỷ tự mình gọi đi.
Tô Bối: Ba ba!
Nhìn hai đứa nhóc dơ bẩn, khuôn mặt nhem nhuốc đang đứng trước mặt, Tần tiên sinh có chút chán ngán, ánh mắt mang theo sự ghét bỏ.
- -----------------
1. Tô Bối cùng Tô Tiểu Bảo là chị em sinh đôi.
2. Về phần Tần tiên sinh chính là cha ruột.
3. Nữ chính cũng có chuyện tình cảm của mình, xin độc giả đừng vội vàng.
7.1
Bạn đang đọc truyện Xuyên Thành Mẹ Kế Ác Độc, Trả Thù Nam Chính full (đã hoàn thành) của tác giả Mộc Trà Quân. Phong Ánh Nguyệt, sau khi chết, xuyên không trở về quá khứ và trở thành chính mình. Tuy nhiên, cô lại là mẹ kế của nhân vật chính trong một câu chuyện mà cô không hề muốn. Phong Ánh Nguyệt, một người phụ nữ đã trải qua nhiều khó khăn, tin rằng cuộc sống sẽ dần tốt đẹp hơn. Tuy nhiên, số phận trớ trêu lại đưa cô đến một cái kết bất ngờ.
Sau khi qua đời, cô bất ngờ xuyên không trở về quá khứ, vào chính cơ thể của mình ở một thời điểm trước đó. Thú vị hơn, cô nhận ra mình đang ở đêm tân hôn và sắp trở thành vợ của một người đàn ông tốt bụng. Tuy nhiên, số phận đã sắp đặt sẵn, cô chính là mẹ kế của nhân vật nam chính trong một câu chuyện mà cô chưa từng biết đến. Với vai trò mới này, Phong Ánh Nguyệt buộc phải đối mặt với một tương lai đầy bất định và những thử thách mới.
Sau khi qua đời, cô bất ngờ xuyên không trở về quá khứ, vào chính cơ thể của mình ở một thời điểm trước đó. Thú vị hơn, cô nhận ra mình đang ở đêm tân hôn và sắp trở thành vợ của một người đàn ông tốt bụng. Tuy nhiên, số phận đã sắp đặt sẵn, cô chính là mẹ kế của nhân vật nam chính trong một câu chuyện mà cô chưa từng biết đến. Với vai trò mới này, Phong Ánh Nguyệt buộc phải đối mặt với một tương lai đầy bất định và những thử thách mới.
8.7
Ta là đích trưởng nữ trong gia đình, nhưng lại là người chưa bao giờ nhận được sự yêu thương từ mọi người.
Từ nhỏ, ta đã được dạy dỗ phải điềm đạm, đoan chính, để trở thành tấm gương cho các đệ muội noi theo.
Thế nhưng, vị hôn phu của ta lại bị đích muội cướp mất, muội ấy là người luôn tỏ ra ngây thơ và đáng yêu.
Các đệ đệ chẳng hề nhớ đến công lao của ta, chỉ biết trách ta quá nghiêm khắc.
Ngay cả phụ mẫu cũng chỉ coi ta như công cụ làm đẹp gia môn, một lòng thiên vị đích muội.
Trước cảnh tượng ấy, ta quyết định buông tay, không còn can dự vào bất kỳ việc gì trong phủ nữa.
Mặc cho họ xoay vần trong những chuyện vụn vặt, dần dần tan rã, không còn chút tình cảm ấm áp nào như trước.
Ngay cả đích muội vừa ngây thơ vừa đáng yêu ấy, khi mất đi sự hỗ trợ của ta, cũng chẳng còn là bảo bối trong mắt họ nữa.
Từ nhỏ, ta đã được dạy dỗ phải điềm đạm, đoan chính, để trở thành tấm gương cho các đệ muội noi theo.
Thế nhưng, vị hôn phu của ta lại bị đích muội cướp mất, muội ấy là người luôn tỏ ra ngây thơ và đáng yêu.
Các đệ đệ chẳng hề nhớ đến công lao của ta, chỉ biết trách ta quá nghiêm khắc.
Ngay cả phụ mẫu cũng chỉ coi ta như công cụ làm đẹp gia môn, một lòng thiên vị đích muội.
Trước cảnh tượng ấy, ta quyết định buông tay, không còn can dự vào bất kỳ việc gì trong phủ nữa.
Mặc cho họ xoay vần trong những chuyện vụn vặt, dần dần tan rã, không còn chút tình cảm ấm áp nào như trước.
Ngay cả đích muội vừa ngây thơ vừa đáng yêu ấy, khi mất đi sự hỗ trợ của ta, cũng chẳng còn là bảo bối trong mắt họ nữa.