Ngôn Tình
1305 Truyện
Sắp xếp theo
4.2
Liên tục đánh đập ba vị hôn phu đến mức bị từ hôn, cha ta cho rằng tinh thần của ta có chút vấn đề.
Ông sốt sắng tiến cung yết kiến bệ hạ, khóc lóc cầu xin bệ hạ ném ta vào Quốc Tử Giám để "tái tạo" lại.
Nhưng không ngờ... ta lại vừa gặp đã yêu ngay mã phu của thư viện.
Vì để dụ dỗ mã phu cưới ta, ta cứ cách vài ngày lại giả đáng thương mà chạy đến chuồng ngựa.
Hôm nay thì ngã vào lòng hắn bị thương, ngày mai thì giả bệnh nặng để hắn phải chăm sóc suốt đêm, ngày kia thì cùng hắn đàm đạo thâu đêm về nhân sinh và lý tưởng...
Khó khăn lắm mới thuyết phục được mã phu gật đầu đồng ý, ta nửa đêm leo tường về nhà báo tin vui.
Cha ta, sau khi xác nhận nhiều lần rằng người đến cầu hôn chính là mã phu, liền vớ lấy cái cuốc đuổi theo ta đòi chặt đứt huyết thống...
Sáng sớm hôm sau, mã phu đến cửa cầu hôn.
Hắn mặc Mãng Long cửu phục, cưỡi trên lưng ngựa dáng vẻ oai phong lẫm liệt, phía sau dẫn theo vài trăm cấm vệ quân.
Lão cha ta, đang cầm cuốc đứng chắn trước cửa, chuẩn bị lấy mạng mã phu, nhìn thấy cảnh tượng đó thì bị dọa quỳ sụp xuống ngay tại chỗ.
Ông vừa lau mồ hôi, vừa lẩm bẩm:
"Chắc dạo này quên đốt giấy tiền cho nương ngươi rồi, không ngờ lại mời được Thừa tướng – Diêm Vương này tới đây, nhìn trận thế này, chắc tên trời đánh ấy đến để tịch thu tài sản rồi..."
Ta: …
*蟒龍袞服 (mãng long cửu phục): Đây là loại trang phục đặc biệt dành cho quan lại cấp cao hoặc người có chức vị lớn trong triều đình, thường thêu hình mãng xà (rồng mãng) hoặc rồng, biểu tượng cho quyền lực.
Ông sốt sắng tiến cung yết kiến bệ hạ, khóc lóc cầu xin bệ hạ ném ta vào Quốc Tử Giám để "tái tạo" lại.
Nhưng không ngờ... ta lại vừa gặp đã yêu ngay mã phu của thư viện.
Vì để dụ dỗ mã phu cưới ta, ta cứ cách vài ngày lại giả đáng thương mà chạy đến chuồng ngựa.
Hôm nay thì ngã vào lòng hắn bị thương, ngày mai thì giả bệnh nặng để hắn phải chăm sóc suốt đêm, ngày kia thì cùng hắn đàm đạo thâu đêm về nhân sinh và lý tưởng...
Khó khăn lắm mới thuyết phục được mã phu gật đầu đồng ý, ta nửa đêm leo tường về nhà báo tin vui.
Cha ta, sau khi xác nhận nhiều lần rằng người đến cầu hôn chính là mã phu, liền vớ lấy cái cuốc đuổi theo ta đòi chặt đứt huyết thống...
Sáng sớm hôm sau, mã phu đến cửa cầu hôn.
Hắn mặc Mãng Long cửu phục, cưỡi trên lưng ngựa dáng vẻ oai phong lẫm liệt, phía sau dẫn theo vài trăm cấm vệ quân.
Lão cha ta, đang cầm cuốc đứng chắn trước cửa, chuẩn bị lấy mạng mã phu, nhìn thấy cảnh tượng đó thì bị dọa quỳ sụp xuống ngay tại chỗ.
Ông vừa lau mồ hôi, vừa lẩm bẩm:
"Chắc dạo này quên đốt giấy tiền cho nương ngươi rồi, không ngờ lại mời được Thừa tướng – Diêm Vương này tới đây, nhìn trận thế này, chắc tên trời đánh ấy đến để tịch thu tài sản rồi..."
Ta: …
*蟒龍袞服 (mãng long cửu phục): Đây là loại trang phục đặc biệt dành cho quan lại cấp cao hoặc người có chức vị lớn trong triều đình, thường thêu hình mãng xà (rồng mãng) hoặc rồng, biểu tượng cho quyền lực.
3.8
Trước khi gặp Mạch Mang Mang, anh luôn nghĩ rằng mình sẽ chỉ lấy kịch bản cho diễn viên, nhưng chả sao cả. Dù sao ai cũng đều sai. Mọi người đều sai
3.2
Thể loại: H văn, hiện đại, trước ngược sau sủng, song xử, nữ truy, 1v1, HE
Văn án
Thầm yêu Chu Quân Ngôn suốt bảy năm trời, Cố Nhan lại chưa dám nỏi ra, trong khi điều kiện của cô cũng không kém, một tiểu thư nhà giàu đáng yêu và xinh xắn.Bạn thân của cô thấy thế, đùa với cô rằng, đã yêu người ta lâu vậy thì phải hành động, không tỏ tình thì trực tiếp cưỡng gian, bỏ thuốc đi thôi.
Thế mà cô không hiểu sao lại nghe vào lời của bạn thân, thật sự tìm người bắt cóc anh ta, bỏ thuốc anh ta, ép anh ta phát sinh quan hệ với mình, đồng thời sau khi hắn tỉnh lại còn lợi dụng video uy hiếp hắn phải yêu đương nửa năm với cô, thật sự là làm y theo những lời đùa giỡn của bạn thân, không khác mảy may.
—————-
Nữ truy nam, nam chính vô cùng tinh tế và thâm tình.
Bỏ qua lời văn thì thịt thà lẫn cốt truyện đều được chú trọng, mô tả các loại tư thế ở nhiều nơi khác nhau.
Văn án
Thầm yêu Chu Quân Ngôn suốt bảy năm trời, Cố Nhan lại chưa dám nỏi ra, trong khi điều kiện của cô cũng không kém, một tiểu thư nhà giàu đáng yêu và xinh xắn.Bạn thân của cô thấy thế, đùa với cô rằng, đã yêu người ta lâu vậy thì phải hành động, không tỏ tình thì trực tiếp cưỡng gian, bỏ thuốc đi thôi.
Thế mà cô không hiểu sao lại nghe vào lời của bạn thân, thật sự tìm người bắt cóc anh ta, bỏ thuốc anh ta, ép anh ta phát sinh quan hệ với mình, đồng thời sau khi hắn tỉnh lại còn lợi dụng video uy hiếp hắn phải yêu đương nửa năm với cô, thật sự là làm y theo những lời đùa giỡn của bạn thân, không khác mảy may.
—————-
Nữ truy nam, nam chính vô cùng tinh tế và thâm tình.
Bỏ qua lời văn thì thịt thà lẫn cốt truyện đều được chú trọng, mô tả các loại tư thế ở nhiều nơi khác nhau.
4.1
Một hôm Từ Nhược Ngưng độ tngoojt hỏi anh, hỏi trước đây anh có đi tìm cô không.
Không thấy anh đáp lại, cô khoe mẽ cười rồi hỏi:
”Vậy sao khi đó anh lại tìm em?”
Câu trả lời của người đàn ông hơi bất ngờ, "Anh quên mất không nói với em một câu."
Cô nhướng mày: "Câu gì vậy?"
Anh ôm lấy cô, giọng nói trầm thấp như thì thầm. "Sinh nhật vui vẻ."
Không thấy anh đáp lại, cô khoe mẽ cười rồi hỏi:
”Vậy sao khi đó anh lại tìm em?”
Câu trả lời của người đàn ông hơi bất ngờ, "Anh quên mất không nói với em một câu."
Cô nhướng mày: "Câu gì vậy?"
Anh ôm lấy cô, giọng nói trầm thấp như thì thầm. "Sinh nhật vui vẻ."
4.1
17 tuổi, trong căn nhà nhỏ đổ nát, anh hốc mắt đỏ bừng, giữ lấy cô không chịu buông tay, hèn mọn đến tận xương tủy.
Tiểu yêu nữ cười nhẹ, Cố Dực, chúng ta mỗi người tự bảo trọng.
Một đêm đó, người thiếu niên đã đánh mất đi sự ngông cuồng tuổi trẻ của chính mình.
Tám năm sau, cơn ác mộng tràn về, anh cuối cùng cũng trở thành bộ dạng như cô mong muốn, lại lạnh lùng nói không còn yêu.
Sau đó…
Hạ Tửu Thất tay chân mềm nhũn từ trên người anh trượt xuống, chưa đã thèm liếm liếm môi.
Ha, con mẹ nó chứ cô thiếu chút nữa đã tin.
Tiểu yêu nữ cười nhẹ, Cố Dực, chúng ta mỗi người tự bảo trọng.
Một đêm đó, người thiếu niên đã đánh mất đi sự ngông cuồng tuổi trẻ của chính mình.
Tám năm sau, cơn ác mộng tràn về, anh cuối cùng cũng trở thành bộ dạng như cô mong muốn, lại lạnh lùng nói không còn yêu.
Sau đó…
Hạ Tửu Thất tay chân mềm nhũn từ trên người anh trượt xuống, chưa đã thèm liếm liếm môi.
Ha, con mẹ nó chứ cô thiếu chút nữa đã tin.
4.3
➻ Thể loại: Nguyên sang, ngôn tình, hiện đại, HE, tình cảm, báo thù, trọng sinh, xuyên thành nữ phụ, sảng văn, lôi, ngược tra, 1v1.
Văn án
《Một cô nữ phụ may mắn cấp độ E, xấu xa lại hay thích gây rối, trong văn nam chủ từ máu muỗi trộn lẫn thành đầu quả tim của mấy nam chủ chuyện xưa.》
Như chúng ta đã biết, hầu hết các nam chính của văn nam chủ, phần lớn đều đi theo con đường thăng cấp, mặc kệ giỏi đến đâu thì ban đầu ai cũng hèn mọn như nhau.
Chỉ đợi một cơn bão liền hóa thành rồng.
Nữ phụ xui xẻo Đại Ninh trong sách trọng sinh trở lại, mang theo hai chiếc xe tải chứa vật tư, đi thẳng đến vùng quê nghèo sâu trong núi.
Bây giờ là tháng bảy, Triệu Tự- một trong những nam chủ oai phong một cõi trong tương lai, hiện tại đang cắt lúa nước trên cánh đồng.
Gia đình anh có bố bị liệt, mẹ ốm nặng, em trai nhỏ học lớp hai và một cô em gái nhỏ sáu tuổi.
Cả nhà xanh xao vàng vọt, ăn bữa hôm, lo bữa mai.
Bên cạnh còn có một cô nàng xuyên sách nhìn anh ta như hổ rình mồi.
Ngồi trên hai chiếc xe tải vật tư chở đồ xa xỉ, tiến vào nhà của Triệu Tự, lấy đồ ăn ra cho Triệu Tự... nhìn một chút, cô bắt đầu dùng bữa một mình.
Thuận tiện thưởng thức sự nghèo túng của nam chủ.
Thỉnh thoảng còn dậm chân nói muốn phá bỏ đi căn nhà nát của anh ta.
→Vì vậy, nói nữ phụ thì chỉ là nữ phụ, đều không làm chuyện của người.
*
Mùa hè một năm này, Triệu Tự chán ghét cô đại tiểu thư đó.
Vào mùa thu, Triệu Tự cảm thấy thật đau đầu khi nhìn thấy cô đại tiểu thư đó.
Cho đến khi năm ấy cô rời đi, trên ngọn núi được bao phủ tuyết lớn, trong hàng ngàn dặm quạnh quẽ, Triệu Tự đã yêu cô gái ấy.
➸ Hướng dẫn đọc và gỡ mìn ➸
1. 1V1, chuyện xưa chia làm ba cuốn, văn án chỉ là cái thứ nhất.
2. Nữ chính trọng sinh, nguyên nữ chủ xuyên sách. Tất cả mọi người đang ở trong một bộ văn nam chủ có ba nhân vật nam chính.
3. Nữ phụ treo nguyên nữ chủ lên đánh, sảng văn. Hiện tại nữ chủ có mỹ mạo nghịch thiên, mỹ lệ Mary Sue sẽ liền biến thành nguyên nữ chủ hắc hóa.
4. Đại Ninh thật sự rất xấu xa, rất độc ác, rất biết diễn! Đánh dấu bằng tay. Tam quan của nhân vật không phải là tam quan của tác giả, tôi cũng cảm thấy thứ này hơi xấu. Lập lôi, đừng mắng hành động của nữ chính xấu, nếu không sẽ có một loại hiệu quả khôi hài.
5. Đọc truyện mà thôi, tâm bình khí hòa. Đừng gây chiến, hãy nhớ văn minh đọc truyện, tôn trọng lẫn nhau! Chúc cuộc sống vui vẻ ~
6. Nam chính được quyết định sẽ là...
Tác giả Weibo: Đằng La Vi Chi (Cành Cây Tử Đằng).
Hoan nghênh tìm tôi chơi.
Tag: trọng sinh, sảng văn, báo thù, ngược tra.
Vai chính: Kỷ Đại Ninh (đại tiểu thư).
Vai phụ: Triệu Tự, Ngôn Cảnh, Thời Mộ Dương.
➢ Một câu giới thiệu vắn tắt: bản đẹp các nam chủ thời niên thiếu vừa mạnh vừa thảm bị tôi ức hiếp hằng ngày. ➢
19/8/2020.
Văn án
《Một cô nữ phụ may mắn cấp độ E, xấu xa lại hay thích gây rối, trong văn nam chủ từ máu muỗi trộn lẫn thành đầu quả tim của mấy nam chủ chuyện xưa.》
Như chúng ta đã biết, hầu hết các nam chính của văn nam chủ, phần lớn đều đi theo con đường thăng cấp, mặc kệ giỏi đến đâu thì ban đầu ai cũng hèn mọn như nhau.
Chỉ đợi một cơn bão liền hóa thành rồng.
Nữ phụ xui xẻo Đại Ninh trong sách trọng sinh trở lại, mang theo hai chiếc xe tải chứa vật tư, đi thẳng đến vùng quê nghèo sâu trong núi.
Bây giờ là tháng bảy, Triệu Tự- một trong những nam chủ oai phong một cõi trong tương lai, hiện tại đang cắt lúa nước trên cánh đồng.
Gia đình anh có bố bị liệt, mẹ ốm nặng, em trai nhỏ học lớp hai và một cô em gái nhỏ sáu tuổi.
Cả nhà xanh xao vàng vọt, ăn bữa hôm, lo bữa mai.
Bên cạnh còn có một cô nàng xuyên sách nhìn anh ta như hổ rình mồi.
Ngồi trên hai chiếc xe tải vật tư chở đồ xa xỉ, tiến vào nhà của Triệu Tự, lấy đồ ăn ra cho Triệu Tự... nhìn một chút, cô bắt đầu dùng bữa một mình.
Thuận tiện thưởng thức sự nghèo túng của nam chủ.
Thỉnh thoảng còn dậm chân nói muốn phá bỏ đi căn nhà nát của anh ta.
→Vì vậy, nói nữ phụ thì chỉ là nữ phụ, đều không làm chuyện của người.
*
Mùa hè một năm này, Triệu Tự chán ghét cô đại tiểu thư đó.
Vào mùa thu, Triệu Tự cảm thấy thật đau đầu khi nhìn thấy cô đại tiểu thư đó.
Cho đến khi năm ấy cô rời đi, trên ngọn núi được bao phủ tuyết lớn, trong hàng ngàn dặm quạnh quẽ, Triệu Tự đã yêu cô gái ấy.
➸ Hướng dẫn đọc và gỡ mìn ➸
1. 1V1, chuyện xưa chia làm ba cuốn, văn án chỉ là cái thứ nhất.
2. Nữ chính trọng sinh, nguyên nữ chủ xuyên sách. Tất cả mọi người đang ở trong một bộ văn nam chủ có ba nhân vật nam chính.
3. Nữ phụ treo nguyên nữ chủ lên đánh, sảng văn. Hiện tại nữ chủ có mỹ mạo nghịch thiên, mỹ lệ Mary Sue sẽ liền biến thành nguyên nữ chủ hắc hóa.
4. Đại Ninh thật sự rất xấu xa, rất độc ác, rất biết diễn! Đánh dấu bằng tay. Tam quan của nhân vật không phải là tam quan của tác giả, tôi cũng cảm thấy thứ này hơi xấu. Lập lôi, đừng mắng hành động của nữ chính xấu, nếu không sẽ có một loại hiệu quả khôi hài.
5. Đọc truyện mà thôi, tâm bình khí hòa. Đừng gây chiến, hãy nhớ văn minh đọc truyện, tôn trọng lẫn nhau! Chúc cuộc sống vui vẻ ~
6. Nam chính được quyết định sẽ là...
Tác giả Weibo: Đằng La Vi Chi (Cành Cây Tử Đằng).
Hoan nghênh tìm tôi chơi.
Tag: trọng sinh, sảng văn, báo thù, ngược tra.
Vai chính: Kỷ Đại Ninh (đại tiểu thư).
Vai phụ: Triệu Tự, Ngôn Cảnh, Thời Mộ Dương.
➢ Một câu giới thiệu vắn tắt: bản đẹp các nam chủ thời niên thiếu vừa mạnh vừa thảm bị tôi ức hiếp hằng ngày. ➢
19/8/2020.
4
Lúc Tạ Tinh Diêu tạm thời mất đi võ công, bị mẹ mìn bán cho Tần Xước, người có gương mặt ngả ngớn kia nói: “Ngủ với ta, nửa năm sau sẽ thả ngươi, chịu không?”
Nàng không còn lựa chọn nào khác, gật đầu.
Sau đó, nàng lại đến, hắn cười hỏi: “Tiểu trưởng lão của Tuần Kiếm Tông tới giết ta để rửa nhục hay sao?”
Nàng đỏ mặt, ôm hộp tiền tài trân bảo nói lắp bắp: “Cầu…… Cầu hôn.”
Tần Xước đã chết một lần, thân tan hồn nát, vạn người mắng nhiếc.
Hắn coi như cũng có tai tiếng, ít người thân cận, cho đến khi nữ tử như ánh mặt trời lướt qua kia liều lĩnh nắm bàn tay chồng chất vết thương của hắn, chóp mũi kề nhau, đỏ mắt nói: “Đừng trốn tránh ta.”
Giang hồ rối ren, bàng hoàng giữa thiện và ác, cho đến khi ánh sao chiếu vào lòng.
Nàng không còn lựa chọn nào khác, gật đầu.
Sau đó, nàng lại đến, hắn cười hỏi: “Tiểu trưởng lão của Tuần Kiếm Tông tới giết ta để rửa nhục hay sao?”
Nàng đỏ mặt, ôm hộp tiền tài trân bảo nói lắp bắp: “Cầu…… Cầu hôn.”
Tần Xước đã chết một lần, thân tan hồn nát, vạn người mắng nhiếc.
Hắn coi như cũng có tai tiếng, ít người thân cận, cho đến khi nữ tử như ánh mặt trời lướt qua kia liều lĩnh nắm bàn tay chồng chất vết thương của hắn, chóp mũi kề nhau, đỏ mắt nói: “Đừng trốn tránh ta.”
Giang hồ rối ren, bàng hoàng giữa thiện và ác, cho đến khi ánh sao chiếu vào lòng.
4.6
Bánh Bao Ngào Đường
Tác giả: 驯龙勇士
Edit: Bế Nguyệt Tu Hoa - 閉月 羞花
Tôi xuyên thành nữ chính trong truyện ngược, còn anh trai tôi lại xuyên thành nam chính.
Vào đêm tân hôn của chúng tôi, tôi hoang mang không biết làm gì, bèn quay sang hỏi anh tôi: “Làm sao bây giờ?” (怎么整 /Zěnme zhěng/)
Có lẽ anh tôi bị s/ốc quá lên đã nghe nhầm thành “Làm hay không?” (整不整 /Zhěng bùzhěng/) (*)
(*)đọc nhanh nghe sẽ giống nhau
Sắc mặt anh trai tôi ngay lập tức thay đổi, quay sang m/ắng tôi một tràng:
“Anh không thể ngờ em lại là người như vậy. Nói đi, em bắt đầu ngấp nghé anh từ khi nào? Chúng ta như vậy là không đúng, blah blah blah…..”
Đợi đến khi anh ấy không dễ dàng blah blah xong, sắc mặt cũng hoàn toàn thay đổi, cả mặt đỏ bừng, ngại ngùng nói:
“Làm!”
Tác giả: 驯龙勇士
Edit: Bế Nguyệt Tu Hoa - 閉月 羞花
Tôi xuyên thành nữ chính trong truyện ngược, còn anh trai tôi lại xuyên thành nam chính.
Vào đêm tân hôn của chúng tôi, tôi hoang mang không biết làm gì, bèn quay sang hỏi anh tôi: “Làm sao bây giờ?” (怎么整 /Zěnme zhěng/)
Có lẽ anh tôi bị s/ốc quá lên đã nghe nhầm thành “Làm hay không?” (整不整 /Zhěng bùzhěng/) (*)
(*)đọc nhanh nghe sẽ giống nhau
Sắc mặt anh trai tôi ngay lập tức thay đổi, quay sang m/ắng tôi một tràng:
“Anh không thể ngờ em lại là người như vậy. Nói đi, em bắt đầu ngấp nghé anh từ khi nào? Chúng ta như vậy là không đúng, blah blah blah…..”
Đợi đến khi anh ấy không dễ dàng blah blah xong, sắc mặt cũng hoàn toàn thay đổi, cả mặt đỏ bừng, ngại ngùng nói:
“Làm!”
3.9
Ngày bạn thơ ấu đón tôi về nước, hắn quên tắt âm thanh nền trong ảnh live đăng trên vòng bạn bè.
[Ánh trăng sáng của anh đã quay lại, em sẽ nhường chỗ.]
Mọi người đều nói tôi là ánh trăng sáng của thái tử gia Giang Dã giới Kinh Khuyên.
Nhưng tôi đã không phải ánh trăng sáng của hắn rất nhiều năm rồi, hiện tại tôi là ánh trăng xanh của hắn, xanh đến mức khiến hắn phát sáng.
Sau khi xuống máy bay, tôi nhận hoa Giang Dã tặng, cũng chụp ảnh đăng lên vòng bạn bè.
Tôi nhấn thích bài Giang Dã đăng trên vòng bạn bè, mới phát hiện mình cũng quên tắt âm thanh nền trong ảnh live.
Trong tấm ảnh bó hoa hồng phấn vang lên tiếng cười khanh khách của tôi.
[Em rất luyến tiếc cơ bụng của anh, nhưng giờ em phải về nước kết hôn rồi.]
Đêm đó Giang Dã không ngừng gọi điện cho tôi, phát điên hỏi tôi người đàn ông kia là ai.
[Ánh trăng sáng của anh đã quay lại, em sẽ nhường chỗ.]
Mọi người đều nói tôi là ánh trăng sáng của thái tử gia Giang Dã giới Kinh Khuyên.
Nhưng tôi đã không phải ánh trăng sáng của hắn rất nhiều năm rồi, hiện tại tôi là ánh trăng xanh của hắn, xanh đến mức khiến hắn phát sáng.
Sau khi xuống máy bay, tôi nhận hoa Giang Dã tặng, cũng chụp ảnh đăng lên vòng bạn bè.
Tôi nhấn thích bài Giang Dã đăng trên vòng bạn bè, mới phát hiện mình cũng quên tắt âm thanh nền trong ảnh live.
Trong tấm ảnh bó hoa hồng phấn vang lên tiếng cười khanh khách của tôi.
[Em rất luyến tiếc cơ bụng của anh, nhưng giờ em phải về nước kết hôn rồi.]
Đêm đó Giang Dã không ngừng gọi điện cho tôi, phát điên hỏi tôi người đàn ông kia là ai.
3
Thể loại: Hiện đại, có ngược chút xíu, H văn, HE
Lục Vãn ủng hộ Giản Tinh Mạn theo đuổi Lâm Hoa nhiều năm liền, cuối cùng anh thành công nhìn Lâm Hoa cưới cô gái mà hắn ta yêu nhất, tên là Sở Sở.
Trái tim Tinh Tinh của anh đang đau đớn khôn cùng, Lục Vãn không kìm lòng được nữa, nhân cơ hội cô nàng kia say mèm do quá chén. Lục Vãn tự cầm bình hoa đập bể đầu mình, hòng lấp liếm việc anh lên cơn thèm thuồng không nhịn được đã “ăn sạch sẽ” Tinh Tinh.
Diệu kế!
Lúc anh lạc trong đêm đen tối tăm mù mịt, em đến tựa ánh sao rực rỡ soi sáng đời anh.
Tinh Tinh của anh…
Lúc người anh đầy vết thương, em cho anh viên kẹo. Vì có em nên viên kẹo thêm ngọt ngào, xoa dịu đi những đớn đau của đời anh.
Xin hãy để anh, trái tim anh và cả linh hồn anh… chìm sâu vào giấc mộng ngọt ngào kia và mãi mãi không tỉnh giấc...
Lục Vãn ủng hộ Giản Tinh Mạn theo đuổi Lâm Hoa nhiều năm liền, cuối cùng anh thành công nhìn Lâm Hoa cưới cô gái mà hắn ta yêu nhất, tên là Sở Sở.
Trái tim Tinh Tinh của anh đang đau đớn khôn cùng, Lục Vãn không kìm lòng được nữa, nhân cơ hội cô nàng kia say mèm do quá chén. Lục Vãn tự cầm bình hoa đập bể đầu mình, hòng lấp liếm việc anh lên cơn thèm thuồng không nhịn được đã “ăn sạch sẽ” Tinh Tinh.
Diệu kế!
Lúc anh lạc trong đêm đen tối tăm mù mịt, em đến tựa ánh sao rực rỡ soi sáng đời anh.
Tinh Tinh của anh…
Lúc người anh đầy vết thương, em cho anh viên kẹo. Vì có em nên viên kẹo thêm ngọt ngào, xoa dịu đi những đớn đau của đời anh.
Xin hãy để anh, trái tim anh và cả linh hồn anh… chìm sâu vào giấc mộng ngọt ngào kia và mãi mãi không tỉnh giấc...
3.3
"Chúng ta vốn vô duyên, là do anh giả bộ"
——
Phòng vẽ tranh có một tổ hợp "thích ứng trong mọi hoàn cảnh"
Trần Ngộ: Giới tính nữ, đã trưởng thành, độc thân.
Giang Tùy: Giới tính nam, đã trưởng thành, độc thân +1.
Đối với những lời trêu ghẹo mập mờ xung quanh, Giang Tùy chỉ cười lạnh nói: "Không thích hợp, không có cảm giác, chỉ là bạn thân."
Sau khi thi tốt nghiệp, phòng vẽ tranh tổ chức tiệc chia tay.
Trước mặt đám bạn thân, Giang Tùy buồn bực uống hết một ly bia lạnh, hai mắt đỏ hoe nắm lấy tay Trần Ngộ, cúi đầu áp trán mình lên rồi cọ xát như một con chó lớn, giọng nói khàn khàn như cầu xin ——
"Làm bạn gái anh được không?"
Trần Ngộ đứng hình.
Lúc này, đám bạn xấu xa trêu chọc: "Anh Tùy, không phải anh từng nói chỉ là bạn thân thôi sao?"
Giang Tùy đá một cước: "Cút mẹ cậu đi, lúc đó anh cậu còn nhỏ không hiểu biết."
——
[Tôi muốn học vẽ thật giỏi.]
[Chờ tôi tạo được đột phá tôi sẽ dạy cậu.]
[Sau khi tốt nghiệp, tôi muốn nói chuyện yêu đương.]
[Được, tôi hiểu rồi.]
Tag: Tình yêu đô thị, truyền cảm hứng cuộc sống, bài văn ngọt ngào.
Nhân vật chính: Trần Ngộ, Giang Tùy
——
Phòng vẽ tranh có một tổ hợp "thích ứng trong mọi hoàn cảnh"
Trần Ngộ: Giới tính nữ, đã trưởng thành, độc thân.
Giang Tùy: Giới tính nam, đã trưởng thành, độc thân +1.
Đối với những lời trêu ghẹo mập mờ xung quanh, Giang Tùy chỉ cười lạnh nói: "Không thích hợp, không có cảm giác, chỉ là bạn thân."
Sau khi thi tốt nghiệp, phòng vẽ tranh tổ chức tiệc chia tay.
Trước mặt đám bạn thân, Giang Tùy buồn bực uống hết một ly bia lạnh, hai mắt đỏ hoe nắm lấy tay Trần Ngộ, cúi đầu áp trán mình lên rồi cọ xát như một con chó lớn, giọng nói khàn khàn như cầu xin ——
"Làm bạn gái anh được không?"
Trần Ngộ đứng hình.
Lúc này, đám bạn xấu xa trêu chọc: "Anh Tùy, không phải anh từng nói chỉ là bạn thân thôi sao?"
Giang Tùy đá một cước: "Cút mẹ cậu đi, lúc đó anh cậu còn nhỏ không hiểu biết."
——
[Tôi muốn học vẽ thật giỏi.]
[Chờ tôi tạo được đột phá tôi sẽ dạy cậu.]
[Sau khi tốt nghiệp, tôi muốn nói chuyện yêu đương.]
[Được, tôi hiểu rồi.]
Tag: Tình yêu đô thị, truyền cảm hứng cuộc sống, bài văn ngọt ngào.
Nhân vật chính: Trần Ngộ, Giang Tùy
4.1
Nữ chính ôn nhu kiên cường & Nam chính bạch thiết hắc (ngoài sáng ngây thơ vô hại, bên trong mưu mô thâm sâu).
Năm Định An thứ mười tám, Tạ vương phủ gặp nạn, hai phụ tử Tạ vương tử trận sa trường, cả nhà trung liệt chỉ còn lại tiểu thư Tạ Dao may mắn sống sót. Hoàng đế thương xót cho nữ nhi của Tạ vương, hạ chỉ ban hôn gả Tạ Dao cho Thái tử Đông cung.
Tạ vương phủ sụp đổ, Tạ Dao như cánh bèo trôi nổi giữa dòng đời, sau khi chịu tang trăm ngày liền gả vào Đông cung.
Người người đều thương xót, kẻ kẻ đều cười nhạo.
Thương cho Tạ Dao mồ côi phụ mẫu, không nơi nương tựa, lại cười nhạo Thái tử ốm yếu b ệ nh t ậ t, Đông cung sớm muộn gì cũng đổi chủ, e là nàng gả cho kẻ ốm đau, rồi lại trở thành quả phụ đáng thương, cả đời độc sống bên cạnh bài vị phu quân.
Lúc mới vào Đông cung, Tạ Dao luôn khiêm nhường, muốn trở thành người mờ nhạt, chỉ mong cùng vị Thái tử ốm yếu kia giữ lễ với nhau, sau này đợi hắn qua đời hoặc đăng cơ, nàng cũng có thể sống yên ổn nửa đời còn lại.
Nào ngờ đâu, hôm nay Cố Trường Trạch lại lấy cớ đau đầu cho gọi nàng đến hầu hạ, lúc thì sốt cao, lúc lại ho ra m á u, nàng bất đắc dĩ phải ở lại chăm sóc hắn cả đêm, hai người đêm nào cũng ngủ chung giường.
Hôm sau, hắn lại khéo léo từ chối ý tốt của Hoàng đế muốn ban thêm thê thiếp cho hắn, nói rằng hắn bệnh nặng khó qua khỏi, không muốn liên lụy đến người khác, Đông cung chỉ cần có một mình Thái tử phi là đủ rồi.
Vì vậy, dân gian vừa than thở vị Thái tử bệnh tật này e là khó sống quá ba mươi, vừa đồn đại Thái tử sủng ái Thái tử phi, hai người như hình với bóng, thật là một đôi phu thê ân ái.
Tin đồn ngày càng lan xa, Tạ Dao lo lắng Thái tử sẽ mang tiếng xấu là “sợ thê tử”, bèn nhẹ nhàng nhắc nhở hắn.
Cố Trường Trạch dịu dàng cười với nàng:
“Ta bệnh nặng, không muốn liên lụy đến nàng, nếu sau này ta có mệnh hệ gì, nàng cứ tâu với phụ hoàng xin cho nàng được tự do. Chuyện đồn thổi bên ngoài chỉ là lời thêu dệt, nàng cứ yên tâm, ta sẽ cho người xử lý”.
Năm Định An thứ mười tám, Tạ vương phủ gặp nạn, hai phụ tử Tạ vương tử trận sa trường, cả nhà trung liệt chỉ còn lại tiểu thư Tạ Dao may mắn sống sót. Hoàng đế thương xót cho nữ nhi của Tạ vương, hạ chỉ ban hôn gả Tạ Dao cho Thái tử Đông cung.
Tạ vương phủ sụp đổ, Tạ Dao như cánh bèo trôi nổi giữa dòng đời, sau khi chịu tang trăm ngày liền gả vào Đông cung.
Người người đều thương xót, kẻ kẻ đều cười nhạo.
Thương cho Tạ Dao mồ côi phụ mẫu, không nơi nương tựa, lại cười nhạo Thái tử ốm yếu b ệ nh t ậ t, Đông cung sớm muộn gì cũng đổi chủ, e là nàng gả cho kẻ ốm đau, rồi lại trở thành quả phụ đáng thương, cả đời độc sống bên cạnh bài vị phu quân.
Lúc mới vào Đông cung, Tạ Dao luôn khiêm nhường, muốn trở thành người mờ nhạt, chỉ mong cùng vị Thái tử ốm yếu kia giữ lễ với nhau, sau này đợi hắn qua đời hoặc đăng cơ, nàng cũng có thể sống yên ổn nửa đời còn lại.
Nào ngờ đâu, hôm nay Cố Trường Trạch lại lấy cớ đau đầu cho gọi nàng đến hầu hạ, lúc thì sốt cao, lúc lại ho ra m á u, nàng bất đắc dĩ phải ở lại chăm sóc hắn cả đêm, hai người đêm nào cũng ngủ chung giường.
Hôm sau, hắn lại khéo léo từ chối ý tốt của Hoàng đế muốn ban thêm thê thiếp cho hắn, nói rằng hắn bệnh nặng khó qua khỏi, không muốn liên lụy đến người khác, Đông cung chỉ cần có một mình Thái tử phi là đủ rồi.
Vì vậy, dân gian vừa than thở vị Thái tử bệnh tật này e là khó sống quá ba mươi, vừa đồn đại Thái tử sủng ái Thái tử phi, hai người như hình với bóng, thật là một đôi phu thê ân ái.
Tin đồn ngày càng lan xa, Tạ Dao lo lắng Thái tử sẽ mang tiếng xấu là “sợ thê tử”, bèn nhẹ nhàng nhắc nhở hắn.
Cố Trường Trạch dịu dàng cười với nàng:
“Ta bệnh nặng, không muốn liên lụy đến nàng, nếu sau này ta có mệnh hệ gì, nàng cứ tâu với phụ hoàng xin cho nàng được tự do. Chuyện đồn thổi bên ngoài chỉ là lời thêu dệt, nàng cứ yên tâm, ta sẽ cho người xử lý”.
3.7
🌽Tên khác: Yêu đơn phương là điều tốt đẹp
🌽Tên Hán Việt: Đan luyến thị mỹ hảo đích
🌽Tác giả: Đại Bính
🌽Editor: Bắp
🌽Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, HE, tình cảm, H văn, ngọt sủng, song xử, vườn trường, nhẹ nhàng, đô thị tình duyên, 1v1
🌽Độ dài: 27 chương
Trích đoạn:
Ở trong mắt Hàn An, Thẩm Mặc chính là chàng trai đẹp đẽ nhất trần đời. Cảnh tượng lần đầu tiên hai người gặp nhau, cho tới giờ cô vẫn còn nhớ rất rõ.
Đó là ngày đầu tiên mà Thẩm Mặc chuyển đến trường trung học Tĩnh An, thiếu niên mặc đồng phục, cả người cao ráo thẳng tắp, khuôn mặt trắng nõn, thần sắc có chút lạnh lùng.
Cậu đứng trên bục giảng, nhàn nhạt mở miệng. "Thẩm Mặc."
Trong khoảnh khắc ấy, Hàn An nhìn chằm chằm lên bục, thời gian xung quanh như ngừng trôi, hai chữ kia không ngừng vang vọng bên tai cô. Trái tim không biết vì sao lại mãnh liệt đập thình thịch, cô thầm nghĩ, có lẽ đây chính là nhất kiến chung tình chăng!
Kể từ lúc đó, niềm vui lớn nhất mỗi ngày của Hàn An chính là được nhìn trộm Thẩm Mặc.
🌽Tên Hán Việt: Đan luyến thị mỹ hảo đích
🌽Tác giả: Đại Bính
🌽Editor: Bắp
🌽Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, HE, tình cảm, H văn, ngọt sủng, song xử, vườn trường, nhẹ nhàng, đô thị tình duyên, 1v1
🌽Độ dài: 27 chương
Trích đoạn:
Ở trong mắt Hàn An, Thẩm Mặc chính là chàng trai đẹp đẽ nhất trần đời. Cảnh tượng lần đầu tiên hai người gặp nhau, cho tới giờ cô vẫn còn nhớ rất rõ.
Đó là ngày đầu tiên mà Thẩm Mặc chuyển đến trường trung học Tĩnh An, thiếu niên mặc đồng phục, cả người cao ráo thẳng tắp, khuôn mặt trắng nõn, thần sắc có chút lạnh lùng.
Cậu đứng trên bục giảng, nhàn nhạt mở miệng. "Thẩm Mặc."
Trong khoảnh khắc ấy, Hàn An nhìn chằm chằm lên bục, thời gian xung quanh như ngừng trôi, hai chữ kia không ngừng vang vọng bên tai cô. Trái tim không biết vì sao lại mãnh liệt đập thình thịch, cô thầm nghĩ, có lẽ đây chính là nhất kiến chung tình chăng!
Kể từ lúc đó, niềm vui lớn nhất mỗi ngày của Hàn An chính là được nhìn trộm Thẩm Mặc.
4.5
[Tác giả Di Sinh Sinh -- Thể loại: Ngôn Tình, Hệ thống, Dị Năng, Trọng Sinh, Truyện Sủng, Nữ Cường, Hài Hước, Điền Văn, Hiện Đại ]
Văn án:
Đời Phó Lê bị em gái Phó Đào đẩy ngã xuống sông, được Trần Viễn cứu lên. Cô buộc phải gả cho hắn ta, làm mẹ kế của hai đứa nhỏ.
Nhà họ Trần nghèo khó, ăn bữa nay lo bữa mai. Mẹ chồng lại độc ác, động một tí là chửi rủa quát mắng. Trần Viễn thì suốt ngày say xỉn rồi bạo hành gia đình.
Phó Lê ở nhà họ Trần làm trâu làm ngựa khổ cực vất vả, chưa tới nửa năm đã sinh bệnh nặng mà chết.
Trước khi chết, tiếc nuối duy nhất của cô chính là không biết ai đã lặng lẽ hộ tống mình về nhà mỗi khi phải làm việc đến đêm khuya, ai đã đặt thuốc trị thương lên bệ cửa sổ mỗi lần mình bị đánh đập, ai đã tặng nho cho mình những lúc bị đói.
Không có cách nào để nói với người đã chiếu sáng cuộc đời ảm đạm của mình một tiếng: Cảm ơn!
………
Sống lại một lần nữa, chuyện đầu tiên Phó Lê làm chính là dồn hết sức lực vào cẳng chân để đá văng Trần Viễn ra thật xa, tự mình leo lên bờ, tuyệt đối không gả cho hắn ta, sau đó chạy đến nơi khác để tìm một cuộc sống mới đủ ăn đủ mặc.
Chuyện thứ hai là tìm ra con người thầm lặng kia, báo đáp cho người ta gấp bội lần những điều tốt mà anh ấy đã làm cho mình.
Sau khi sống lại, Phó Lê có cơ hội được rút thăm trúng thưởng từ hệ thống. Định mệnh ép cô trở thành người làm nhiệm vụ, vì thế mà Phó Lê có thể nhận được rất nhiều ‘bảo bối’.
Ví dụ như: phương pháp nhân giống hạt dưa, thuốc mỡ vạn năng, tài nghệ nấu nướng, nước linh tuyền…
Thế nhưng định mệnh cũng trêu đùa cô, hoá ra người kiếp trước đã bảo vệ cô lại chính là Lăng Nghị ở Thôn Bá – một người vô cùng hung dữ và khó gần.
Có điều, những ‘bảo bối’ của hệ thống lại khiến Phó Lê phải thèm thuồng, vậy nên cô đã mang theo tâm trạng nơm nớp lo sợ mà đi làm nhiệm vụ.
Lần đầu tiên, cô lặng lẽ chạm vào tay anh ta, tứ chi tiếp xúc.
Nhưng người đàn ông đó lại hung hăng quay đầu lại, trừng mắt nhìn cô: “Chạm vào tôi một lần nữa thì đừng trách tôi không khách khí.”
Phó Lê sợ tới mức ngã nhào xuống mặt đất, hai mông ê ẩm, nghĩ thầm: Hung dữ như vậy, sao có thể là lương duyên trời định chứ?!
Tuy nhiên, về sau Phó Lê phát hiện ra, người đàn ông này… hình như chính là người đã thầm mến cô ở kiếp trước, là ánh sáng của cuộc đời cô.
………
Sau khi gả cho Lăng Nghị, một đám người luôn chờ đợi khoảnh khắc Phó Lê trở thành trò cười.
Thiên hạ: “Nhà họ Lăng nghèo đến nỗi một lạng thịt cũng không có mà ăn, Lê Tử gả đến đó chắc chắn sẽ phải chịu khổ.”
Kết quả, hai vợ chồng Phó Lê bắt đầu kinh doanh buôn bán, TV, tủ lạnh, máy may, từ một túp lều lụp xụp biến thành những căn phòng rộng lớn, nhà lầu khang trang.
Thiên hạ: "Em trai Lăng Nghị có bệnh, em gái lại bị thọt chân, đúng là đồ của nợ!”
Kết quả, em trai và em gái Lăng Nghị, một người trở thành kỹ sư chế tạo máy móc, một người trở thành chuyên gia thiết kế thời trang.
Thiên hạ: "Có tiền thì làm được gì chứ, không cha không mẹ cũng chẳng có ai giúp đỡ.”
Kết quả, cha mẹ ruột của tên lưu manh Lăng Nghị đã tìm tới tận cửa, thế mà lại là quan lớn trên tỉnh.
Thiên hạ: "Có tiền có quyền thì sao chứ, Lăng Nghị hung hăng cục cằn như thế, chắc chắn là không biết thương yêu bà xã.”
Phó Lê yên lặng quay đầu, cắn quả nho mà Lăng Nghị đã lột sẵn vỏ, thầm nghĩ: Thương yêu bà xã ư, anh ấy đã bắt đầu từ đời trước rồi!
Văn án:
Đời Phó Lê bị em gái Phó Đào đẩy ngã xuống sông, được Trần Viễn cứu lên. Cô buộc phải gả cho hắn ta, làm mẹ kế của hai đứa nhỏ.
Nhà họ Trần nghèo khó, ăn bữa nay lo bữa mai. Mẹ chồng lại độc ác, động một tí là chửi rủa quát mắng. Trần Viễn thì suốt ngày say xỉn rồi bạo hành gia đình.
Phó Lê ở nhà họ Trần làm trâu làm ngựa khổ cực vất vả, chưa tới nửa năm đã sinh bệnh nặng mà chết.
Trước khi chết, tiếc nuối duy nhất của cô chính là không biết ai đã lặng lẽ hộ tống mình về nhà mỗi khi phải làm việc đến đêm khuya, ai đã đặt thuốc trị thương lên bệ cửa sổ mỗi lần mình bị đánh đập, ai đã tặng nho cho mình những lúc bị đói.
Không có cách nào để nói với người đã chiếu sáng cuộc đời ảm đạm của mình một tiếng: Cảm ơn!
………
Sống lại một lần nữa, chuyện đầu tiên Phó Lê làm chính là dồn hết sức lực vào cẳng chân để đá văng Trần Viễn ra thật xa, tự mình leo lên bờ, tuyệt đối không gả cho hắn ta, sau đó chạy đến nơi khác để tìm một cuộc sống mới đủ ăn đủ mặc.
Chuyện thứ hai là tìm ra con người thầm lặng kia, báo đáp cho người ta gấp bội lần những điều tốt mà anh ấy đã làm cho mình.
Sau khi sống lại, Phó Lê có cơ hội được rút thăm trúng thưởng từ hệ thống. Định mệnh ép cô trở thành người làm nhiệm vụ, vì thế mà Phó Lê có thể nhận được rất nhiều ‘bảo bối’.
Ví dụ như: phương pháp nhân giống hạt dưa, thuốc mỡ vạn năng, tài nghệ nấu nướng, nước linh tuyền…
Thế nhưng định mệnh cũng trêu đùa cô, hoá ra người kiếp trước đã bảo vệ cô lại chính là Lăng Nghị ở Thôn Bá – một người vô cùng hung dữ và khó gần.
Có điều, những ‘bảo bối’ của hệ thống lại khiến Phó Lê phải thèm thuồng, vậy nên cô đã mang theo tâm trạng nơm nớp lo sợ mà đi làm nhiệm vụ.
Lần đầu tiên, cô lặng lẽ chạm vào tay anh ta, tứ chi tiếp xúc.
Nhưng người đàn ông đó lại hung hăng quay đầu lại, trừng mắt nhìn cô: “Chạm vào tôi một lần nữa thì đừng trách tôi không khách khí.”
Phó Lê sợ tới mức ngã nhào xuống mặt đất, hai mông ê ẩm, nghĩ thầm: Hung dữ như vậy, sao có thể là lương duyên trời định chứ?!
Tuy nhiên, về sau Phó Lê phát hiện ra, người đàn ông này… hình như chính là người đã thầm mến cô ở kiếp trước, là ánh sáng của cuộc đời cô.
………
Sau khi gả cho Lăng Nghị, một đám người luôn chờ đợi khoảnh khắc Phó Lê trở thành trò cười.
Thiên hạ: “Nhà họ Lăng nghèo đến nỗi một lạng thịt cũng không có mà ăn, Lê Tử gả đến đó chắc chắn sẽ phải chịu khổ.”
Kết quả, hai vợ chồng Phó Lê bắt đầu kinh doanh buôn bán, TV, tủ lạnh, máy may, từ một túp lều lụp xụp biến thành những căn phòng rộng lớn, nhà lầu khang trang.
Thiên hạ: "Em trai Lăng Nghị có bệnh, em gái lại bị thọt chân, đúng là đồ của nợ!”
Kết quả, em trai và em gái Lăng Nghị, một người trở thành kỹ sư chế tạo máy móc, một người trở thành chuyên gia thiết kế thời trang.
Thiên hạ: "Có tiền thì làm được gì chứ, không cha không mẹ cũng chẳng có ai giúp đỡ.”
Kết quả, cha mẹ ruột của tên lưu manh Lăng Nghị đã tìm tới tận cửa, thế mà lại là quan lớn trên tỉnh.
Thiên hạ: "Có tiền có quyền thì sao chứ, Lăng Nghị hung hăng cục cằn như thế, chắc chắn là không biết thương yêu bà xã.”
Phó Lê yên lặng quay đầu, cắn quả nho mà Lăng Nghị đã lột sẵn vỏ, thầm nghĩ: Thương yêu bà xã ư, anh ấy đã bắt đầu từ đời trước rồi!
4.1
Dịch Diễn đã sống đến hơn 30 tuổi nhưng trước nay chưa từng lưu luyến nơi nào chứ đừng nói là người.
Nhưng tình cờ đi đến một thành phố nhỏ, lại ở chỗ này gặp được một tiểu mỹ nhân nhìn như cao ngạo lạnh lùng. Tiểu mỹ nhân xinh đẹp muốn chết, khi nói chuyện cũng rất dịu dàng. Một người đàn ông phóng đãng không thích bị trói buộc như hắn cũng phải bại dưới chân cô.
Lần đầu tiên tiếp xúc đã muốn đưa cô về nhà, lần thứ hai gặp mặt đã muốn hôn cô…
Thật sự quá ngọt!
———————
An Điềm sống ở thành phố nhỏ nửa năm, cuộc sống mỗi ngày đều trôi qua rất yên bình. Nhưng gần đây xuất hiện người đàn ông kia khiến cuộc sống của cô bị đảo lộn long trời lở đất.
Cô không thích sự cường thế của hắn, sau nhiều lần từ chối lại đột nhiên phát hiện…có một người đàn ông cường tráng làm bạn trai thì cảm giác an toàn rất mãnh liệt.
Cách mấy tháng sau, cô gặp người đàn ông đó ở một thành phố khác, đêm ấy bị “ăn” sạch sẽ, hoá ra người này đã sớm chủ mưu với cô.
Sau đó mỗi ngày ở chung với nhau khiến cô cảm thấy bản thân không thể rời khỏi hắn.
———————
Huấn luyện viên X giáo viên hội hoạ.
Couple tháo hán X mềm muội này thật là…chảy nước miếng.
Ngọt văn siêu ngắn, cốt truyện là chính thịt là phụ.
Nhưng tình cờ đi đến một thành phố nhỏ, lại ở chỗ này gặp được một tiểu mỹ nhân nhìn như cao ngạo lạnh lùng. Tiểu mỹ nhân xinh đẹp muốn chết, khi nói chuyện cũng rất dịu dàng. Một người đàn ông phóng đãng không thích bị trói buộc như hắn cũng phải bại dưới chân cô.
Lần đầu tiên tiếp xúc đã muốn đưa cô về nhà, lần thứ hai gặp mặt đã muốn hôn cô…
Thật sự quá ngọt!
———————
An Điềm sống ở thành phố nhỏ nửa năm, cuộc sống mỗi ngày đều trôi qua rất yên bình. Nhưng gần đây xuất hiện người đàn ông kia khiến cuộc sống của cô bị đảo lộn long trời lở đất.
Cô không thích sự cường thế của hắn, sau nhiều lần từ chối lại đột nhiên phát hiện…có một người đàn ông cường tráng làm bạn trai thì cảm giác an toàn rất mãnh liệt.
Cách mấy tháng sau, cô gặp người đàn ông đó ở một thành phố khác, đêm ấy bị “ăn” sạch sẽ, hoá ra người này đã sớm chủ mưu với cô.
Sau đó mỗi ngày ở chung với nhau khiến cô cảm thấy bản thân không thể rời khỏi hắn.
———————
Huấn luyện viên X giáo viên hội hoạ.
Couple tháo hán X mềm muội này thật là…chảy nước miếng.
Ngọt văn siêu ngắn, cốt truyện là chính thịt là phụ.
3.5
Lần đầu tiên Tôn Hoài Đường nhìn thấy Tôn Điềm Điềm đã nghĩ rằng cô bé này xinh đẹp hơn những người anh từng gặp trong cô nhi viện, giống như một con búp bê sứ.
Anh dằn lòng lấy ra cây kẹo mà mình đang để dành trong túi đưa cho cô, gọi cô là em gái nhỏ.
Lúc ấy, Tôn Điềm Điềm cũng ngọt ngào kêu: “Anh Đường”.
Sau này, ai cũng nói Tôn Hoài Đường là một người đẹp trai trầm tính, chững chạc và dịu dàng. Anh trở thành đối tượng trong mộng của vô số nữ sinh.
Từ nhỏ, Tôn Điềm Điềm biết anh Đường vốn dĩ rất đẹp trai, đối xử với cô vô cùng tốt, nhưng cô không thích những ánh nhìn thèm thuồng của các nữ sinh kia cứ chằm chằm vào anh Đường.
Sau này khi lớn lên, đứng trước mặt anh Đường… Cô dần phát hiện cảm xúc kì lạ trong lòng mình.
Cô quyết định, phải quyến rũ anh...
Vì thế, một ngày nọ—
Tôn Hoài Đường kinh ngạc nhìn cô gái nhỏ trước mặt đang cưỡng hôn mình, “..Điềm Điềm?”.
“Anh Đường, em thích anh.”
Trong lòng anh hạnh phúc như ở trên mây, dục vọng bùng cháy mãnh liệt...
1V1, Song xử, HE, thanh mai trúc mã, anh em nuôi.
Câu chuyện ngọt ngào, đơn thuần.
Có chút tình tiết vườn trường.
Anh dằn lòng lấy ra cây kẹo mà mình đang để dành trong túi đưa cho cô, gọi cô là em gái nhỏ.
Lúc ấy, Tôn Điềm Điềm cũng ngọt ngào kêu: “Anh Đường”.
Sau này, ai cũng nói Tôn Hoài Đường là một người đẹp trai trầm tính, chững chạc và dịu dàng. Anh trở thành đối tượng trong mộng của vô số nữ sinh.
Từ nhỏ, Tôn Điềm Điềm biết anh Đường vốn dĩ rất đẹp trai, đối xử với cô vô cùng tốt, nhưng cô không thích những ánh nhìn thèm thuồng của các nữ sinh kia cứ chằm chằm vào anh Đường.
Sau này khi lớn lên, đứng trước mặt anh Đường… Cô dần phát hiện cảm xúc kì lạ trong lòng mình.
Cô quyết định, phải quyến rũ anh...
Vì thế, một ngày nọ—
Tôn Hoài Đường kinh ngạc nhìn cô gái nhỏ trước mặt đang cưỡng hôn mình, “..Điềm Điềm?”.
“Anh Đường, em thích anh.”
Trong lòng anh hạnh phúc như ở trên mây, dục vọng bùng cháy mãnh liệt...
1V1, Song xử, HE, thanh mai trúc mã, anh em nuôi.
Câu chuyện ngọt ngào, đơn thuần.
Có chút tình tiết vườn trường.
4
VẪN CHƯA BẮT ĐẦU
Tác giả: Tần Phương Hảo
Số chương: 55 chương
Thể loại: Hiện đại, đô thị tình duyên, con cưng của trời
Editor: Kites
***
Giới Thiệu:
Dưới ánh đèn mờ ảo, đêm buông lãng mạn, Chung Kỳ nhẹ tựa vào vai Lý Dật Sinh. Giọng cô ngây thơ, pha chút thăm dò: "Em... giống chị ấy lắm sao?".
Lý Dật Sinh khựng lại một lát, rồi mới chậm rãi đáp, giọng trầm thấp: "Em là em."
Kẻ dối trá. Chung Kỳ cười nhạt trong lòng, nét mặt thoáng vẻ thờ ơ.
Thân phận thế thân ánh trăng sáng, nghĩ kỹ cũng chẳng tệ. Dù tình yêu chẳng được bao nhiêu, ít ra túi xách cũng đầy tay.
Hai người chênh nhau 7 tuổi
[Nàng - cô sinh viên thực dụng và chàng - gã đàn ông bạc tình.]
Tác giả: Tần Phương Hảo
Số chương: 55 chương
Thể loại: Hiện đại, đô thị tình duyên, con cưng của trời
Editor: Kites
***
Giới Thiệu:
Dưới ánh đèn mờ ảo, đêm buông lãng mạn, Chung Kỳ nhẹ tựa vào vai Lý Dật Sinh. Giọng cô ngây thơ, pha chút thăm dò: "Em... giống chị ấy lắm sao?".
Lý Dật Sinh khựng lại một lát, rồi mới chậm rãi đáp, giọng trầm thấp: "Em là em."
Kẻ dối trá. Chung Kỳ cười nhạt trong lòng, nét mặt thoáng vẻ thờ ơ.
Thân phận thế thân ánh trăng sáng, nghĩ kỹ cũng chẳng tệ. Dù tình yêu chẳng được bao nhiêu, ít ra túi xách cũng đầy tay.
Hai người chênh nhau 7 tuổi
[Nàng - cô sinh viên thực dụng và chàng - gã đàn ông bạc tình.]
4.7
“Trước khi gặp em, cuộc sống của anh rất vô vị nhàm chán; sau khi gặp em, anh mới nhận ra rằng cuộc sống lại đáng yêu và đầy màu sắc như vậy.”
Tính tình của Cố Khinh Thiển lạnh lùng, sở hữu khuôn mặt quyến rũ và dáng người lả lướt thu hút vô số đàn ông, nhưng, cô chán ghét giao lưu với mọi người, thế nên đã bỏ việc và tự mở một studio độc lập của riêng mình.
Ngay ngày đầu khai trương cô đã nhận được một cuộc gọi quấy rối, người đó thấy cô cho mình vào danh sách đen thì bắt đầu gửi tin nhắn vào tài khoản công khai của cô. Cô không thèm để ý đến, anh ta lại tới tận nhà để nhét thư vào cửa….
Cô không nhịn được nữa, tức giận gọi cho cảnh sát.
Viên cảnh sát đề nghị cô nên chuyển chỗ ở khác, vừa lúc chị Giang đang cho thuê nhà. Sau khi mừng rỡ ký hợp đồng xong, ở trong nhà chị Giang cô tình cờ gặp được đội trưởng Tống, là người đang thụ lý vụ án của cô.
Đội trưởng Tống như bị điểm huyệt trước nhan sắc của cô, cô không hề hay biết cứ thế yên tâm ở lại, không ngờ trong lúc bất cẩn lại bị ‘ăn sạch sành sanh’…
Một câu tóm tắt: Người đàn ông đó nói nhan sắc của cô bình thường đến không thể bình thường hơn, nhưng căn bản anh ta chỉ đang giả heo ăn thịt hổ!
Ngọt văn, 1v1, SongC.
Đội trưởng cảnh sát thô lỗ, vẻ mặt nghiêm nghị nhưng nội tâm tà răm X Nhà thiết kế sườn xám có vẻ ngoài lạnh lùng nhưng trái tim mềm yếu.
Tác giả thích có ‘màn dạo đầu’, tốc độ lái xe hơi chậm, không phải vừa bắt đầu đã vào chủ đề chính. Thịt thà chỉ là dệt hoa trên gấm, không viết quá dài, không đào quá sâu.
Tính tình của Cố Khinh Thiển lạnh lùng, sở hữu khuôn mặt quyến rũ và dáng người lả lướt thu hút vô số đàn ông, nhưng, cô chán ghét giao lưu với mọi người, thế nên đã bỏ việc và tự mở một studio độc lập của riêng mình.
Ngay ngày đầu khai trương cô đã nhận được một cuộc gọi quấy rối, người đó thấy cô cho mình vào danh sách đen thì bắt đầu gửi tin nhắn vào tài khoản công khai của cô. Cô không thèm để ý đến, anh ta lại tới tận nhà để nhét thư vào cửa….
Cô không nhịn được nữa, tức giận gọi cho cảnh sát.
Viên cảnh sát đề nghị cô nên chuyển chỗ ở khác, vừa lúc chị Giang đang cho thuê nhà. Sau khi mừng rỡ ký hợp đồng xong, ở trong nhà chị Giang cô tình cờ gặp được đội trưởng Tống, là người đang thụ lý vụ án của cô.
Đội trưởng Tống như bị điểm huyệt trước nhan sắc của cô, cô không hề hay biết cứ thế yên tâm ở lại, không ngờ trong lúc bất cẩn lại bị ‘ăn sạch sành sanh’…
Một câu tóm tắt: Người đàn ông đó nói nhan sắc của cô bình thường đến không thể bình thường hơn, nhưng căn bản anh ta chỉ đang giả heo ăn thịt hổ!
Ngọt văn, 1v1, SongC.
Đội trưởng cảnh sát thô lỗ, vẻ mặt nghiêm nghị nhưng nội tâm tà răm X Nhà thiết kế sườn xám có vẻ ngoài lạnh lùng nhưng trái tim mềm yếu.
Tác giả thích có ‘màn dạo đầu’, tốc độ lái xe hơi chậm, không phải vừa bắt đầu đã vào chủ đề chính. Thịt thà chỉ là dệt hoa trên gấm, không viết quá dài, không đào quá sâu.
3.9
Tên truyện: DU VÃN MỘ THỪA NGÔN
Tác giả: Khai Tân
Thể loại: Cổ đại, ngôn tình, cưới trước yêu sau, ngọt sủng
Giới thiệu:
Năm tôi bốn tuổi, đi coi bói người ta nói tôi khắc cha mẹ. Cha mẹ gửi tôi đến thôn trang, mười năm trời không một lần gặp mặt, cũng mặc kệ sự sống chết của tôi.
Năm tôi mười bốn tuổi, bọn họ đón tôi về, để tôi gả chồng.
Chị cả cười nhạo: "Kẻ ngốc gả cho ma bệnh, quả là một đôi trời sinh."
Cha mẹ bảo: "Nếu không phải vì hôn ước này không thể hủy, chị cả của mày sắp sửa gả cao thì ngay cả việc xách dép cho người ta mày cũng không xứng đâu."
"Con gái gả đi như nước đã đổ ra ngoài, từ nay về sau dù có chuyện hay không thì cũng đừng trở về."
Chỉ có mình chàng, nắm tay tôi, dạy tôi viết tên mình.
Viết rằng: "Phụ nữ cũng xứng đáng có lòng tự tôn tự ái, không ngừng vươn lên, hăng hái tiến tới."
Tác giả: Khai Tân
Thể loại: Cổ đại, ngôn tình, cưới trước yêu sau, ngọt sủng
Giới thiệu:
Năm tôi bốn tuổi, đi coi bói người ta nói tôi khắc cha mẹ. Cha mẹ gửi tôi đến thôn trang, mười năm trời không một lần gặp mặt, cũng mặc kệ sự sống chết của tôi.
Năm tôi mười bốn tuổi, bọn họ đón tôi về, để tôi gả chồng.
Chị cả cười nhạo: "Kẻ ngốc gả cho ma bệnh, quả là một đôi trời sinh."
Cha mẹ bảo: "Nếu không phải vì hôn ước này không thể hủy, chị cả của mày sắp sửa gả cao thì ngay cả việc xách dép cho người ta mày cũng không xứng đâu."
"Con gái gả đi như nước đã đổ ra ngoài, từ nay về sau dù có chuyện hay không thì cũng đừng trở về."
Chỉ có mình chàng, nắm tay tôi, dạy tôi viết tên mình.
Viết rằng: "Phụ nữ cũng xứng đáng có lòng tự tôn tự ái, không ngừng vươn lên, hăng hái tiến tới."
4.3
Sau này, Thẩm Phong quay về trấn Bạch Thuật mở một cửa hàng bán đồ ăn vặt.
Mỗi một thanh mentos vị nho trong tiệm của anh, đều là hàng không bán.
Vì nó là vị mà Ân Thư Thu thích nhất.
Mãi mãi về sau.
– Em là mùa thu hạnh phúc của anh.
【Gỡ mìn】
Học đường, cứu rỗi, BE.
Từ khoá tìm kiếm: Vai chính: Ân Thư Thu | Vai phụ: | Vai khác:
Giới thiệu tóm tắt: Truyện yêu thầm/ đã hoàn thành.
Dàn ý: Chăm chỉ học tập.
Mỗi một thanh mentos vị nho trong tiệm của anh, đều là hàng không bán.
Vì nó là vị mà Ân Thư Thu thích nhất.
Mãi mãi về sau.
– Em là mùa thu hạnh phúc của anh.
【Gỡ mìn】
Học đường, cứu rỗi, BE.
Từ khoá tìm kiếm: Vai chính: Ân Thư Thu | Vai phụ: | Vai khác:
Giới thiệu tóm tắt: Truyện yêu thầm/ đã hoàn thành.
Dàn ý: Chăm chỉ học tập.
4.3
1.
Sau khi cô từ chối nam sinh thể thao đã theo đuổi cô trong một tháng, bạn tốt hỏi Nghê Thanh Gia: "Rốt cuộc cậu thích kiểu người gì?"
Nghê Thanh Gia tiện tay chỉ vào Trần Kính đang đi ngang qua. Một học sinh ba tốt nghiêm túc và trung thực.
Bạn tốt lắc đầu: "Cậu không trị được cậu ta." Nghê Thanh Gia không tin.
2.
Về sau, khi bị đụng vào chỗ không thoải mái.
Nghê Thanh Gia nắm tóc Trần Kính, giận dữ mắng mỏ: "Dám làm điều đó ở chỗ này, cậu không phải con người."
"Đúng." Giọng nói mơ hồ của Trần Kính phát ra từ dưới váy cô: "Tôi là con chó của cậu."
Sau khi cô từ chối nam sinh thể thao đã theo đuổi cô trong một tháng, bạn tốt hỏi Nghê Thanh Gia: "Rốt cuộc cậu thích kiểu người gì?"
Nghê Thanh Gia tiện tay chỉ vào Trần Kính đang đi ngang qua. Một học sinh ba tốt nghiêm túc và trung thực.
Bạn tốt lắc đầu: "Cậu không trị được cậu ta." Nghê Thanh Gia không tin.
2.
Về sau, khi bị đụng vào chỗ không thoải mái.
Nghê Thanh Gia nắm tóc Trần Kính, giận dữ mắng mỏ: "Dám làm điều đó ở chỗ này, cậu không phải con người."
"Đúng." Giọng nói mơ hồ của Trần Kính phát ra từ dưới váy cô: "Tôi là con chó của cậu."
4
- Trích từ tập "Ngươi đã rung động"
- Tác giả: Lộc Thời An
- Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, HE, H văn, nhẹ nhàng
- Độ dài: 20 chương
- Editor: Voi Con
- Tên mỗi chương là do editor đặt. ❤
[Văn Án]
Lần đầu tiên Chu Đường nhìn thấy Trần Kính, cô đang đau bụng, anh mang cô đi bệnh viện. Anh chẳng qua là giúp người tạo niềm vui, không cần nói đến.
Chu Đường lại cảm thấy người nam nhân này cả người tràn đầy hormone nam tính, cô muốn theo đuổi anh.
Chu Đường giống thuốc cao bôi trên da chó, mềm mại quá mức, cưa cẩm anh, cường hôn anh, thậm chí còn bá vương ngạnh thượng cung. Làm vô số việc nhưng nam nhân đều thờ ơ.
Chu Đường tức giận: "Trần Kính, có phải anh không được hay không?"
Trần Kính: "Buổi tối sẽ làm em không xuống được giường."
*Giáo viên ngữ văn tiểu học lì lợm la liếm vs công nhân sửa xe đẹp trai.
- Tác giả: Lộc Thời An
- Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, HE, H văn, nhẹ nhàng
- Độ dài: 20 chương
- Editor: Voi Con
- Tên mỗi chương là do editor đặt. ❤
[Văn Án]
Lần đầu tiên Chu Đường nhìn thấy Trần Kính, cô đang đau bụng, anh mang cô đi bệnh viện. Anh chẳng qua là giúp người tạo niềm vui, không cần nói đến.
Chu Đường lại cảm thấy người nam nhân này cả người tràn đầy hormone nam tính, cô muốn theo đuổi anh.
Chu Đường giống thuốc cao bôi trên da chó, mềm mại quá mức, cưa cẩm anh, cường hôn anh, thậm chí còn bá vương ngạnh thượng cung. Làm vô số việc nhưng nam nhân đều thờ ơ.
Chu Đường tức giận: "Trần Kính, có phải anh không được hay không?"
Trần Kính: "Buổi tối sẽ làm em không xuống được giường."
*Giáo viên ngữ văn tiểu học lì lợm la liếm vs công nhân sửa xe đẹp trai.
3.7
GIÓ THỔI QUA NGÀY MƯA
Tác giả: Hiện Hiện
Số chương: 51
Edit: Kites
Thể loại: Ngôn tình, hợp đồng hôn nhân.
***
Giới thiệu:
[Nữ chính ngọt ngào, kiên cường nhưng siêu chậm tiêu x Nam chính lạnh lùng, nội tâm lại có chút kiêu ngạo, là tổng tài bá đạo】
Thương Vũ bị hôn phu ruồng bỏ ngay trước thềm hôn lễ, trở thành trò cười cho thiên hạ.
Nhưng đám cưới vẫn diễn ra, chú rể lại là Yến Quy, nhị thiếu gia lạnh lùng, cao ngạo của nhà họ Yến, người mà bao nhiêu tiểu thư khuê các khao khát cũng không với tới. Hôn lễ chớp nhoáng này khiến cả giới thượng lưu xôn xao bàn tán. Khi bạn bè dò hỏi, Yến Quy chỉ thờ ơ đáp: "Hôn nhân đều là lợi ích, tình cảm nào có đáng giá gì." Ai cũng nghĩ cuộc hôn nhân này chẳng bền lâu.
Không bao lâu sau, người cũ của Thương Vũ hối hận tìm đến, nhưng đầu dây bên kia lại là giọng nói trầm thấp, đầy vẻ chiếm hữu của Yến Quy: "Vợ tôi bận lắm, sau này cũng vậy." Dứt lời, anh cúi xuống hôn lên môi mềm mại của Thương Vũ. Đêm xuống, con người lạnh lùng, tự chủ thường ngày của Yến Quy hoàn toàn biến mất, giọng anh khàn đặc, gần như van xin: "Đừng nghĩ đến hắn ta nữa. Em phải nhìn tôi, trong mắt em, trong lòng em, chỉ được phép có mình tôi."
Sự thật là, Yến Quy đã thầm yêu Thương Vũ từ rất lâu. Mùa hè năm ấy, dưới cơn mưa tầm tã ngày tốt nghiệp, anh đợi cô đến tận khuya, ngỡ rằng cuộc chia ly này sẽ là mãi mãi. Nào ngờ năm tháng xoay vần, cô gái nhỏ bé bỏng, lạc lõng lại xuất hiện trước mặt anh.
"Cưới em là miễn cưỡng, hay là mỗi người đều có mục đích riêng?".
"Không, là thừa nước đục thả câu, là ước nguyện của lòng anh."
[Những ngày mưa anh đi qua cũng là những vòng xoay nhẹ nhàng]
[Đừng nhắc đến nữa, có người sắp phát điên vì nhớ nhung rồi]
[Chỉ muốn gặp lại em một lần nữa]
Tác giả: Hiện Hiện
Số chương: 51
Edit: Kites
Thể loại: Ngôn tình, hợp đồng hôn nhân.
***
Giới thiệu:
[Nữ chính ngọt ngào, kiên cường nhưng siêu chậm tiêu x Nam chính lạnh lùng, nội tâm lại có chút kiêu ngạo, là tổng tài bá đạo】
Thương Vũ bị hôn phu ruồng bỏ ngay trước thềm hôn lễ, trở thành trò cười cho thiên hạ.
Nhưng đám cưới vẫn diễn ra, chú rể lại là Yến Quy, nhị thiếu gia lạnh lùng, cao ngạo của nhà họ Yến, người mà bao nhiêu tiểu thư khuê các khao khát cũng không với tới. Hôn lễ chớp nhoáng này khiến cả giới thượng lưu xôn xao bàn tán. Khi bạn bè dò hỏi, Yến Quy chỉ thờ ơ đáp: "Hôn nhân đều là lợi ích, tình cảm nào có đáng giá gì." Ai cũng nghĩ cuộc hôn nhân này chẳng bền lâu.
Không bao lâu sau, người cũ của Thương Vũ hối hận tìm đến, nhưng đầu dây bên kia lại là giọng nói trầm thấp, đầy vẻ chiếm hữu của Yến Quy: "Vợ tôi bận lắm, sau này cũng vậy." Dứt lời, anh cúi xuống hôn lên môi mềm mại của Thương Vũ. Đêm xuống, con người lạnh lùng, tự chủ thường ngày của Yến Quy hoàn toàn biến mất, giọng anh khàn đặc, gần như van xin: "Đừng nghĩ đến hắn ta nữa. Em phải nhìn tôi, trong mắt em, trong lòng em, chỉ được phép có mình tôi."
Sự thật là, Yến Quy đã thầm yêu Thương Vũ từ rất lâu. Mùa hè năm ấy, dưới cơn mưa tầm tã ngày tốt nghiệp, anh đợi cô đến tận khuya, ngỡ rằng cuộc chia ly này sẽ là mãi mãi. Nào ngờ năm tháng xoay vần, cô gái nhỏ bé bỏng, lạc lõng lại xuất hiện trước mặt anh.
"Cưới em là miễn cưỡng, hay là mỗi người đều có mục đích riêng?".
"Không, là thừa nước đục thả câu, là ước nguyện của lòng anh."
[Những ngày mưa anh đi qua cũng là những vòng xoay nhẹ nhàng]
[Đừng nhắc đến nữa, có người sắp phát điên vì nhớ nhung rồi]
[Chỉ muốn gặp lại em một lần nữa]
3.6
Ác độc biểu muội Hắc Tâm Liên, gia đình tan nát, người thân qua đời, cùng với đệ muội còn nhỏ đến Hầu phủ nhờ cậy biểu cô, không từ thủ đoạn để trèo cao, rất không được lòng người.
Khi Ninh Hoàn xuyên không đến, ác độc biểu muội đang tự nguyện dâng hiến cho Tuyên Bình Hầu.
Cô ngơ ngác nhìn người đàn ông lạnh lùng trước mặt, chưa kịp phản ứng đã bị đuổi ra khỏi phủ Hầu.
Không còn gì cả, tay trắng, chỉ có thể tạm trú tại căn nhà ma ở ngoại thành, kẻ thù và đối thủ còn thường xuyên đến chế giễu cô.
Ninh Hoàn: Không sợ, không hoảng, cô có kỹ năng đặc biệt trong việc giả thần giả quỷ, hoàn toàn có thể làm giàu và đạt đến đỉnh cao.
Cho đến một ngày, cô giả mạo quá đà, Hoàng đế muốn cô làm Quốc Sư...
Ninh Hoàn: "…??!!" Đáng thương, yếu đuối, hoảng loạn và bất lực o(╥﹏╥)o
...
Sở Dĩnh đã mơ ước về chức vị Quốc Sư kia cả đời, dù sau này quyền lực lớn, nhưng chỉ có thể nhìn qua tường cung mà không thể đạt được.
Một kiếp trọng sinh, ám ảnh càng sâu.
Tuy nhiên, trước khi trọng sinh, hắn là người ra lệnh đuổi cô ra khỏi phủ Hầu.
...
Nội Dung Nhãn: Cung Đình Hầu Tước, Xuyên Không Thời Gian
Từ Khóa Tìm Kiếm: Nhân Vật Chính: Ninh Hoàn, Sở Dĩnh
Đánh giá truyện:
Ninh Hoàn xuyên không trở thành cô gái mồ côi bị đuổi ra khỏi phủ Hầu, để tránh chết đói trên đường phố, cô phải dựa vào "ngón tay vàng" để đi qua lại giữa các không gian thời gian, học hỏi không ngừng, ngày càng tiến lên, với hy vọng làm giàu.
Tuy nhiên, không ngờ rằng cô đã quá chú trọng vào việc này, và không may mắn trở thành Quốc Sư. Giai đoạn đầu tập trung vào cốt truyện chính còn tình cảm ở giai đoạn sau, với phong cách viết mượt mà, tinh tế, giản dị, như dòng nước chảy êm đềm...
Khi Ninh Hoàn xuyên không đến, ác độc biểu muội đang tự nguyện dâng hiến cho Tuyên Bình Hầu.
Cô ngơ ngác nhìn người đàn ông lạnh lùng trước mặt, chưa kịp phản ứng đã bị đuổi ra khỏi phủ Hầu.
Không còn gì cả, tay trắng, chỉ có thể tạm trú tại căn nhà ma ở ngoại thành, kẻ thù và đối thủ còn thường xuyên đến chế giễu cô.
Ninh Hoàn: Không sợ, không hoảng, cô có kỹ năng đặc biệt trong việc giả thần giả quỷ, hoàn toàn có thể làm giàu và đạt đến đỉnh cao.
Cho đến một ngày, cô giả mạo quá đà, Hoàng đế muốn cô làm Quốc Sư...
Ninh Hoàn: "…??!!" Đáng thương, yếu đuối, hoảng loạn và bất lực o(╥﹏╥)o
...
Sở Dĩnh đã mơ ước về chức vị Quốc Sư kia cả đời, dù sau này quyền lực lớn, nhưng chỉ có thể nhìn qua tường cung mà không thể đạt được.
Một kiếp trọng sinh, ám ảnh càng sâu.
Tuy nhiên, trước khi trọng sinh, hắn là người ra lệnh đuổi cô ra khỏi phủ Hầu.
...
Nội Dung Nhãn: Cung Đình Hầu Tước, Xuyên Không Thời Gian
Từ Khóa Tìm Kiếm: Nhân Vật Chính: Ninh Hoàn, Sở Dĩnh
Đánh giá truyện:
Ninh Hoàn xuyên không trở thành cô gái mồ côi bị đuổi ra khỏi phủ Hầu, để tránh chết đói trên đường phố, cô phải dựa vào "ngón tay vàng" để đi qua lại giữa các không gian thời gian, học hỏi không ngừng, ngày càng tiến lên, với hy vọng làm giàu.
Tuy nhiên, không ngờ rằng cô đã quá chú trọng vào việc này, và không may mắn trở thành Quốc Sư. Giai đoạn đầu tập trung vào cốt truyện chính còn tình cảm ở giai đoạn sau, với phong cách viết mượt mà, tinh tế, giản dị, như dòng nước chảy êm đềm...
2.2
Tên Hán Việt: Ngã Thị Na Khỏa Tinh
Tác giả: Cư Ni Nhĩ Tư
Thể loại: Giới giải trí, HE, Hiện đại, Ngôn tình, Ngọt ngào, Nhẹ nhàng, Tình yêu
Số chương: 11
Giới thiệu
Một câu chuyện ngắn vừa đọc vừa tủm tỉm cười, cảm giác rất thoải mái, thích hợp để đọc trước khi đi ngủ.
Nam minh tinh nổi tiếng giàu cảm xúc x Nữ học Vật lý lý trí
Họ quen nhau khi nữ chính đến đoàn phim của nam chính làm cố vấn. Anh thấy cô giảng bài đáng yêu, khi thì hiểu khi thì không, còn cô thì thấy anh đẹp trai.
Anh nhập tâm vào vai diễn quá mức không thoát ra được, cô được mời đến để giúp anh, kết quả là anh cứ ngắm cô pha cà phê lúc nửa đêm trong nhà mình, rồi không nhịn được mà tỏ tình. Tất nhiên là cô không nỡ từ chối rồi ~
Sau đó anh cầu hôn, họ bắt đầu cuộc sống “Kết hôn bí mật” không đăng ký kết hôn. Cô “nằm vùng” trong các nhóm fan, diễn đàn của anh để hóng tin tức, anh cũng thường xuyên đưa cô đi làm cùng với đủ các danh nghĩa như vệ sĩ, cố vấn,… Người thiếu cảm giác an toàn lại chính là anh, anh nói “Là anh sợ em chạy mất”.
Khi cô chuẩn bị đi du học, anh có chút giận dỗi trẻ con vì chỉ được thông báo chứ không được bàn bạc, nhưng rồi lại quyết đoán liên lạc với cô để đăng ký kết hôn. Cả hai cùng nhau hướng đến một tương lai chưa biết trước…
🌟 Nữ chính cũng rất đáng yêu, điểm thú vị là mỗi khi nam chính hỏi một câu, nữ chính sẽ trả lời bằng một tràng phân tích lý trí.
Ngoài ra, ID của cô là “猪鼻特” (Zhūbíte), phiên âm của Jupiter, còn anh lấy tên là “猪糯” (Zhūnùo), phiên âm của Juno. Trong thần thoại La Mã, Juno là vợ của Jupiter, và chỉ có bà mới có thể nhìn thấu được chân tướng của các vị thần.
Phần giới thiệu từ ID Tiểu Hồng Thư: 不加香菜! | 3199519734.
*** Lưu ý: Vì Cỏ có đu giới giải trí Trung Quốc, nên các từ lóng, từ ngữ trong giới giải trí cbiz được sử dụng trong bản edit Cỏ đều hiểu. V thế phần giải thích trong bản edit có thể sẽ có thiếu sót. Nếu bạn không hiểu từ ngữ nào, có thể bình luận bên dưới chương truyện, Cỏ sẽ giải đáp thêm.
Tác giả: Cư Ni Nhĩ Tư
Thể loại: Giới giải trí, HE, Hiện đại, Ngôn tình, Ngọt ngào, Nhẹ nhàng, Tình yêu
Số chương: 11
Giới thiệu
Một câu chuyện ngắn vừa đọc vừa tủm tỉm cười, cảm giác rất thoải mái, thích hợp để đọc trước khi đi ngủ.
Nam minh tinh nổi tiếng giàu cảm xúc x Nữ học Vật lý lý trí
Họ quen nhau khi nữ chính đến đoàn phim của nam chính làm cố vấn. Anh thấy cô giảng bài đáng yêu, khi thì hiểu khi thì không, còn cô thì thấy anh đẹp trai.
Anh nhập tâm vào vai diễn quá mức không thoát ra được, cô được mời đến để giúp anh, kết quả là anh cứ ngắm cô pha cà phê lúc nửa đêm trong nhà mình, rồi không nhịn được mà tỏ tình. Tất nhiên là cô không nỡ từ chối rồi ~
Sau đó anh cầu hôn, họ bắt đầu cuộc sống “Kết hôn bí mật” không đăng ký kết hôn. Cô “nằm vùng” trong các nhóm fan, diễn đàn của anh để hóng tin tức, anh cũng thường xuyên đưa cô đi làm cùng với đủ các danh nghĩa như vệ sĩ, cố vấn,… Người thiếu cảm giác an toàn lại chính là anh, anh nói “Là anh sợ em chạy mất”.
Khi cô chuẩn bị đi du học, anh có chút giận dỗi trẻ con vì chỉ được thông báo chứ không được bàn bạc, nhưng rồi lại quyết đoán liên lạc với cô để đăng ký kết hôn. Cả hai cùng nhau hướng đến một tương lai chưa biết trước…
🌟 Nữ chính cũng rất đáng yêu, điểm thú vị là mỗi khi nam chính hỏi một câu, nữ chính sẽ trả lời bằng một tràng phân tích lý trí.
Ngoài ra, ID của cô là “猪鼻特” (Zhūbíte), phiên âm của Jupiter, còn anh lấy tên là “猪糯” (Zhūnùo), phiên âm của Juno. Trong thần thoại La Mã, Juno là vợ của Jupiter, và chỉ có bà mới có thể nhìn thấu được chân tướng của các vị thần.
Phần giới thiệu từ ID Tiểu Hồng Thư: 不加香菜! | 3199519734.
*** Lưu ý: Vì Cỏ có đu giới giải trí Trung Quốc, nên các từ lóng, từ ngữ trong giới giải trí cbiz được sử dụng trong bản edit Cỏ đều hiểu. V thế phần giải thích trong bản edit có thể sẽ có thiếu sót. Nếu bạn không hiểu từ ngữ nào, có thể bình luận bên dưới chương truyện, Cỏ sẽ giải đáp thêm.