Sủng
948 Truyện
Sắp xếp theo
4.5
Chính vì không thể nhìn được, càng không biết phương hướng thế nào, nên chỉ kém một chút nữa, cô đã bị một chiếc xe tông phải.
Thiếu niên từ trên xe chạy xuống, dáng vẻ không mấy đường hoàng, còn xông tới ôm cô, mắng to:
"Cậu mù à! Sao lại chạy trên đường kiểu vậy???!"
Đúng vậy, cô là người mù.
Cô bé mù nước mắt giàn giụa khóc khụt khịt, tấm vải mềm trên đôi mắt rơi xuống.
Ánh mắt cậu thiếu niên bất lương nhìn thẳng "Chết tiệt"
"Cậu buông ra...đi." Cô giãy giụa.
Thiếu niên nhìn gương mặt xinh đẹp của cô nuốt nước miếng "Cậu tên gì? Nói cho tôi biết, tôi liền tha cho cậu!"
"...Tô, Tô Nhuyễn." Cô khóc lóc nói.
Thiếu niên từ trên xe chạy xuống, dáng vẻ không mấy đường hoàng, còn xông tới ôm cô, mắng to:
"Cậu mù à! Sao lại chạy trên đường kiểu vậy???!"
Đúng vậy, cô là người mù.
Cô bé mù nước mắt giàn giụa khóc khụt khịt, tấm vải mềm trên đôi mắt rơi xuống.
Ánh mắt cậu thiếu niên bất lương nhìn thẳng "Chết tiệt"
"Cậu buông ra...đi." Cô giãy giụa.
Thiếu niên nhìn gương mặt xinh đẹp của cô nuốt nước miếng "Cậu tên gì? Nói cho tôi biết, tôi liền tha cho cậu!"
"...Tô, Tô Nhuyễn." Cô khóc lóc nói.
5
Mỹ nữ thẳng thắn yandere, chiếm hữu mạnh mẽ, thiếu thốn tình thương lại chủ động đeo bám X Bạn trai ngây ngô chung tình, vẻ ngoài hung dữ nhưng thực tế lại ngây thơ, kiệm lời và dịu dàng.
Cô là mỹ nhân được mọi người ngưỡng mộ, cũng là người theo đuổi cuồng nhiệt bí ẩn của anh.
Cố Quyết có nghĩ thế nào cũng không thể ngờ được cô gái xa lạ gửi tin nhắn khiêu dâm quấy rối anh trong ba tháng nay lại chính là học sinh xuất sắc toàn khối cao cao tại thượng kia.
“Anh là nguồn gốc của tất cả mọi ham muốn từ sâu trong trái tim em”
Học sinh giỏi vs Vận động viên Tennis
Cô là mỹ nhân được mọi người ngưỡng mộ, cũng là người theo đuổi cuồng nhiệt bí ẩn của anh.
Cố Quyết có nghĩ thế nào cũng không thể ngờ được cô gái xa lạ gửi tin nhắn khiêu dâm quấy rối anh trong ba tháng nay lại chính là học sinh xuất sắc toàn khối cao cao tại thượng kia.
“Anh là nguồn gốc của tất cả mọi ham muốn từ sâu trong trái tim em”
Học sinh giỏi vs Vận động viên Tennis
5
Tác giả: CÔ CHI TÀN DIỆP
Tran / Editor: AI_Gấc
Beta: AI_Tử Đinh Hương
Thể loại: HE, Sủng Ngọt, Thanh xuân vườn trường, Sạch, Góc nhìn nữ chính, Duyên trời tác hợp
Giới thiệu
Thanh xuân rất dài, thanh xuân của một số người là tình yêu thầm kín, Trình Phù cũng vậy.
Sau một lần va chạm ngoài ý muốn, Trình Phù lập tức tiến hành tấn công.
Mọi người đồn rằng, hotboy trường yêu đất nước chứ không yêu người đẹp.
Nhưng có một hôm, Trình Phù đi bên cạnh một cô gái, trong tay anh ôm đồ ăn vặt, ánh mắt vừa dịu dàng lại vừa cưng chiều, đây là vẻ mặt mà họ chưa từng thấy.
Sau này họ mới biết được, cô gái ấy là bảo bối được anh nhớ thương từ lâu.
Em gái mềm mại sành ăn x Chó săn nhỏ trung thành.
Tran / Editor: AI_Gấc
Beta: AI_Tử Đinh Hương
Thể loại: HE, Sủng Ngọt, Thanh xuân vườn trường, Sạch, Góc nhìn nữ chính, Duyên trời tác hợp
Giới thiệu
Thanh xuân rất dài, thanh xuân của một số người là tình yêu thầm kín, Trình Phù cũng vậy.
Sau một lần va chạm ngoài ý muốn, Trình Phù lập tức tiến hành tấn công.
Mọi người đồn rằng, hotboy trường yêu đất nước chứ không yêu người đẹp.
Nhưng có một hôm, Trình Phù đi bên cạnh một cô gái, trong tay anh ôm đồ ăn vặt, ánh mắt vừa dịu dàng lại vừa cưng chiều, đây là vẻ mặt mà họ chưa từng thấy.
Sau này họ mới biết được, cô gái ấy là bảo bối được anh nhớ thương từ lâu.
Em gái mềm mại sành ăn x Chó săn nhỏ trung thành.
4.9
Thể loại: Nhân thú, song tính, cao H, các kiểu play (ngoại truyện), song xử, niên thượng (hơn kém 2 tuổi), 1v1, HE
Couple: Tổng giám đốc mèo tinh miệng chê nhưng thân thể rất thành thật nữ vương ngạo kiều thụ X nhân viên bảo an ngoài lạnh trong nóng cu khủng công
Văn án
Cố Lạc nghe nói có một bảo vệ mới tới, mà "hàng họ" siêu to.
Cố Lạc có chút tò mò, muốn thử nhìn xem có phải như tin đồn không, ai ngờ bị người kia đè xuống "làm" đến khóc
Couple: Tổng giám đốc mèo tinh miệng chê nhưng thân thể rất thành thật nữ vương ngạo kiều thụ X nhân viên bảo an ngoài lạnh trong nóng cu khủng công
Văn án
Cố Lạc nghe nói có một bảo vệ mới tới, mà "hàng họ" siêu to.
Cố Lạc có chút tò mò, muốn thử nhìn xem có phải như tin đồn không, ai ngờ bị người kia đè xuống "làm" đến khóc
4.6
Editor: Chanh
Giới thiệu:
Kết hôn thương mại với Quý Kỳ An được hai năm, tôi bắt đầu ngửi thấy mùi nước hoa phụ nữ lạ trên người anh. Tôi tỉnh táo đề nghị ly hôn, quay đầu lại nghe thấy anh đang khóc lóc thảm thiết với một người nào đó:
"Anh Hành Tri, chiêu này anh dạy em không hiệu quả gì cả!
Cô ấy hoàn toàn không ghen tí nào!
Cô ấy còn đòi ly hôn với em rồi phải làm sao bây giờ hu hu hu!"
Tôi nhìn người đàn ông đứng đối diện Quý Kỳ An - người yêu cũ của mình, rơi vào trầm tư...
Giới thiệu:
Kết hôn thương mại với Quý Kỳ An được hai năm, tôi bắt đầu ngửi thấy mùi nước hoa phụ nữ lạ trên người anh. Tôi tỉnh táo đề nghị ly hôn, quay đầu lại nghe thấy anh đang khóc lóc thảm thiết với một người nào đó:
"Anh Hành Tri, chiêu này anh dạy em không hiệu quả gì cả!
Cô ấy hoàn toàn không ghen tí nào!
Cô ấy còn đòi ly hôn với em rồi phải làm sao bây giờ hu hu hu!"
Tôi nhìn người đàn ông đứng đối diện Quý Kỳ An - người yêu cũ của mình, rơi vào trầm tư...
4.3
Cửa sổ sát đất trong chung cư anh không phải là pha lê một chiều, nếu tầng đối diện có người thì khẳng định có thể nhìn đến hai người bọn họ đang đứng ở phía trước cửa sổ không kiêng nể gì mà giao hợp.
Cũng may là giờ này, nhân viên đi làm sớm nhất vẫn chưa tới công ty, theo như bình thường, tòa nhà office building phía đối diện hẳn là không có ai.
Chỉ có điều, cho dù là có người, thì tính sao?
Triệu Ngu cười khẽ.
Hiện giờ cả người trần trụi chính là cô, cho dù bị nhìn thấy hay là bị chụp được, mất mặt cũng chỉ có cô, người đàn ông áo quần chỉnh tề ở phía sau sẽ không để ý đến chuyện này.
Cũng may là giờ này, nhân viên đi làm sớm nhất vẫn chưa tới công ty, theo như bình thường, tòa nhà office building phía đối diện hẳn là không có ai.
Chỉ có điều, cho dù là có người, thì tính sao?
Triệu Ngu cười khẽ.
Hiện giờ cả người trần trụi chính là cô, cho dù bị nhìn thấy hay là bị chụp được, mất mặt cũng chỉ có cô, người đàn ông áo quần chỉnh tề ở phía sau sẽ không để ý đến chuyện này.
3.8
“Hạ Hạ, trước khi cậu đồng ý làm bạn gái tớ, tớ sẽ không đi vào.”
“Hạ Hạ…”
“Câm miệng!!! Cậu có thể vừa nói vừa động tay động chân với tớ không!!!
Tôi xem cậu là em trai, còn cậu lại muốn trèo lên người tôi!!!
“Hạ Hạ…”
“Câm miệng!!! Cậu có thể vừa nói vừa động tay động chân với tớ không!!!
Tôi xem cậu là em trai, còn cậu lại muốn trèo lên người tôi!!!
4.6
“A...Chồng...thật lớn… A… Thật thoải mái… A… Muốn tới…”
Trong chuồng ngựa truyền đến tiếng nữ nhân kiều mị rên rỉ.Tất cả con ngựa cách một khoảng phun cái mũi,thấy người phụ nữ bị nam nhân đè ở dưới thân thao làm.
Không bao lâu, người đàn ông kéo quần đứng lên,mặc quần áo vào, cài lại chiếc thắt lưng đắt tiền.Vừa nghiêng đầu liền thấy người quản lí chuồng nuôi ngựa đứng ở bên cạnh đang vỗ vào cổ con ngựa.
Không biết nhìn bao lâu.
Trong chuồng ngựa truyền đến tiếng nữ nhân kiều mị rên rỉ.Tất cả con ngựa cách một khoảng phun cái mũi,thấy người phụ nữ bị nam nhân đè ở dưới thân thao làm.
Không bao lâu, người đàn ông kéo quần đứng lên,mặc quần áo vào, cài lại chiếc thắt lưng đắt tiền.Vừa nghiêng đầu liền thấy người quản lí chuồng nuôi ngựa đứng ở bên cạnh đang vỗ vào cổ con ngựa.
Không biết nhìn bao lâu.
4.2
Bạn đang đọc truyện Đức Dương Quận Chúa của tác giả Thâm Hải Lý Đích Vân Đóa. Nàng tên Ân Trường Hoan, là quận chúa Đức Dương, sinh ra là một cái mỹ nhân, quyến rũ động lòng người, nhận được ngàn vạn sủng ái.
Mặc dù chỉ là quận chúa nhưng vẫn có thể sống thoải mái tiêu dao, lại còn muốn gì được dó, chính là vì có Thái Hậu ngoại tổ mẫu làm chỗ dựa, hết mực cưng chiều nàng.
Nhưng biến cố bỗng nhiên dồn dập tới, Thái Hậu hoăng, mà sau đó chính là vị hôn phu bội ước.
Nàng cũng thất vọng buồn lòng, nghĩ cách giải trừ hôn ước, nhưng chưa kịp làm gì đã trúng kịch độc, tử vong.
Nàng mở mắt ra lần nữa, mơ mơ màng màng, nhận ra mình được trời cao thương xót, cho trọng sinh trở về.
Nàng trước tiên dĩ nhiên chính là cứu ngoại tổ mẫu của mình, sau đó.....Cáo trạng!!Sau khi từ hôn.
Lời nói của Thái Hậu thấm thía: Trường Hoan à, cháu muốn quận mã thế nào?
Ân Trường Hoan nhớ tới việc đời trước, ngữ khí trầm trọng: Xấu chút đi, quá xinh đẹp dễ dàng sinh ý xấu.
Mỗ nam nhân nào đó sờ gương mặt tuấn mỹ vô song của mình, nếu không thì vẽ thêm một vết sẹo?
Nhiều năm sau, khi trở thành Hoàng Hậu Đức Dương, nàng mới nhận thấy thì ra kết cục bi thảm đời trước là bởi vì nàng không chọn nam nhân đẹp nhất.
Mặc dù chỉ là quận chúa nhưng vẫn có thể sống thoải mái tiêu dao, lại còn muốn gì được dó, chính là vì có Thái Hậu ngoại tổ mẫu làm chỗ dựa, hết mực cưng chiều nàng.
Nhưng biến cố bỗng nhiên dồn dập tới, Thái Hậu hoăng, mà sau đó chính là vị hôn phu bội ước.
Nàng cũng thất vọng buồn lòng, nghĩ cách giải trừ hôn ước, nhưng chưa kịp làm gì đã trúng kịch độc, tử vong.
Nàng mở mắt ra lần nữa, mơ mơ màng màng, nhận ra mình được trời cao thương xót, cho trọng sinh trở về.
Nàng trước tiên dĩ nhiên chính là cứu ngoại tổ mẫu của mình, sau đó.....Cáo trạng!!Sau khi từ hôn.
Lời nói của Thái Hậu thấm thía: Trường Hoan à, cháu muốn quận mã thế nào?
Ân Trường Hoan nhớ tới việc đời trước, ngữ khí trầm trọng: Xấu chút đi, quá xinh đẹp dễ dàng sinh ý xấu.
Mỗ nam nhân nào đó sờ gương mặt tuấn mỹ vô song của mình, nếu không thì vẽ thêm một vết sẹo?
Nhiều năm sau, khi trở thành Hoàng Hậu Đức Dương, nàng mới nhận thấy thì ra kết cục bi thảm đời trước là bởi vì nàng không chọn nam nhân đẹp nhất.
4.2
Cơ hội được trao một lần nữa, làm lại cuộc đời, thu hoạch tân sinh. Sát thủ hàng đầu lại trở thành tân binh?? Tình huống hình như hơi sai sai...
Rõ ràng kiếp trước cô là sát thủ tinh nhuệ nhất của đội lính đánh thuê. Kiếp này thế mà lại trở thành nữ ân binh yếu ớt, nhát gan???? Không được, cô nhất định sống lại một đời phải sống cho ra dáng, phải bước lên đỉnh cao như đời trước.
Nghe đồn, cô là kẻ ngang ngược trong doanh trại, không coi quân luật ra gì… Ha ha ha, ỷ mạnh hiếp yếu là quy tắc của chị.
Nghe đồn, cô không hề có ý thức tập thể, nên không ai dám hợp tác với cô… Ha ha ha, hành động một mình là bản lĩnh của chị.
Nghe đồn, cô là vợ của vị thiếu gia ốm yếu tàn tật của nhà nhọ Hoắc… Ha ha ha, kẻ nào nói lăn ra đây cho chị, chị phải giết kẻ đó!
Anh là Nhị thiếu tàn tật của nhà họ Hoắc mà cả thành phố A đều biết. Nhưng, mọi người lại không biết, anh chính là con rồng trong thế giới ngầm. Lần đầu gặp cô, anh nở nụ cười hứng thú, lần thứ hai gặp mặt, cô khiến anh phải nhướng mày. Lần thứ ba cứu cô, anh vừa giận vừa thương. Ừ thì… thật ra hương vị cũng được, chỉ là hơi “cay”.
Nghe nói, nước Z có một đội quân thần bí, không biết người đứng đầu là ai. Nghe nói, người đó, hành tung bí ẩn, quỷ không biết, thần không hay, vô cùng ngông cuồng, tác phong làm việc kỳ quái. Nghe nói, người này là đối tượng truy bắt của nhiều nước, khiến các nước này vô cùng đau đầu, chỉ muốn giết càng sớm càng tốt.
Rõ ràng kiếp trước cô là sát thủ tinh nhuệ nhất của đội lính đánh thuê. Kiếp này thế mà lại trở thành nữ ân binh yếu ớt, nhát gan???? Không được, cô nhất định sống lại một đời phải sống cho ra dáng, phải bước lên đỉnh cao như đời trước.
Nghe đồn, cô là kẻ ngang ngược trong doanh trại, không coi quân luật ra gì… Ha ha ha, ỷ mạnh hiếp yếu là quy tắc của chị.
Nghe đồn, cô không hề có ý thức tập thể, nên không ai dám hợp tác với cô… Ha ha ha, hành động một mình là bản lĩnh của chị.
Nghe đồn, cô là vợ của vị thiếu gia ốm yếu tàn tật của nhà nhọ Hoắc… Ha ha ha, kẻ nào nói lăn ra đây cho chị, chị phải giết kẻ đó!
Anh là Nhị thiếu tàn tật của nhà họ Hoắc mà cả thành phố A đều biết. Nhưng, mọi người lại không biết, anh chính là con rồng trong thế giới ngầm. Lần đầu gặp cô, anh nở nụ cười hứng thú, lần thứ hai gặp mặt, cô khiến anh phải nhướng mày. Lần thứ ba cứu cô, anh vừa giận vừa thương. Ừ thì… thật ra hương vị cũng được, chỉ là hơi “cay”.
Nghe nói, nước Z có một đội quân thần bí, không biết người đứng đầu là ai. Nghe nói, người đó, hành tung bí ẩn, quỷ không biết, thần không hay, vô cùng ngông cuồng, tác phong làm việc kỳ quái. Nghe nói, người này là đối tượng truy bắt của nhiều nước, khiến các nước này vô cùng đau đầu, chỉ muốn giết càng sớm càng tốt.
4.4
Giới thiệu:
[1]
Gia đình xảy ra biến cố, khiến Tình Dã như ngôi sao băng chói lọi rớt từ thành phố lớn xuống một thị trấn nhỏ thuộc cấp mười tám, cũng kể từ đó cô đã thắp sáng cái nơi tối tăm cùng cực mang tên đình Trát Trát ấy và gặp được bất ngờ lớn nhất của cuộc đời mình
“Chẳng phải anh nói sẽ không ăn cỏ gần hang sao? Bây giờ có thấy mặt đau không hả Ông nhỏ Võ?”
“Em không phải cỏ gần hang, em là hoa Mẫu Đơn đến từ Bắc Kinh rộng lớn.”
“…Tại sao lại là hoa Mẫu Đơn?”
“Bởi vì nó tươi tắn, đẹp đẽ nhất trong muôn vàn các loài hoa.”
“…”
—
Khi em bơ vơ không nơi nương tựa, thì nhà anh chính là nhà em.
Khi em tung đôi cánh, anh sẽ đích thân đưa em bay cao.
- Hình Võ.
[2]
Một cô gái xinh đẹp, giàu có không hề “hợp đàn” mới chuyển đến trường An Trung. Thông minh, kén ăn, tính tình kiêu ngạo, thường xuyên khiến người khác phải ghen ghét.
Vừa mới khai giảng cô đã bị vây quanh, Tình Dã nhìn chằm chằm vào tên cầm đầu: “Còn dám lại gần tôi thêm nửa bước nữa, thì đệ của tôi sẽ khiến cậu không xuất hiện nổi tại con phố này nữa đấy.”
Tên đầu gấu quay đầu, nhìn thấy Hình Võ đang nheo mắt, ngậm điếu thuốc ngồi xổm trong đám người, cậu ta lập tức sợ đến mức gập người xuống chín mươi độ: “Anh Võ.”
Từ sau hôm đó, Tình Dã đã có một biệt danh mới, đó là chị đại của trường An Trung. Là một chị đại, đương nhiên cô không thể chịu được cảnh suốt ngày bị một đám thanh niên tóc xanh tóc đỏ ngốc nghếch vây quanh, đang yên đang lành hạ thấp đẳng cấp của mình.
Vì vậy, Tình Dã quyết định dẫn dắt đám côn đồ làm giàu, vừa kiếm tiền vừa học tập. Chị đại này hoàn toàn không tầm thường, chẳng những lập được shop bán hàng online nổi tiếng, mà còn mở cả lớp dạy học bổ túc nữa.
Lão đại thực sự – Hình Võ nghênh ngang bước vào lớp bổ túc, nhướng mày nhìn dòng chữ “Xông đến Đại học Bắc Kinh, chiếm đóng Đại học Thanh Hoa” được viết trên bảng đen.
Tất cả mọi người đều như sắp lâm đại trận, lấy hết can đảm, yếu ớt hỏi: “Anh Võ, anh đến thu phí bảo kê sao?”
Hình Võ chậm rãi lấy trong túi ra một quyển vở đã nát, đặt lên bàn: “Tôi đến để học.”
… Học cái mẹ gì thế?
—
[1]
Gia đình xảy ra biến cố, khiến Tình Dã như ngôi sao băng chói lọi rớt từ thành phố lớn xuống một thị trấn nhỏ thuộc cấp mười tám, cũng kể từ đó cô đã thắp sáng cái nơi tối tăm cùng cực mang tên đình Trát Trát ấy và gặp được bất ngờ lớn nhất của cuộc đời mình
“Chẳng phải anh nói sẽ không ăn cỏ gần hang sao? Bây giờ có thấy mặt đau không hả Ông nhỏ Võ?”
“Em không phải cỏ gần hang, em là hoa Mẫu Đơn đến từ Bắc Kinh rộng lớn.”
“…Tại sao lại là hoa Mẫu Đơn?”
“Bởi vì nó tươi tắn, đẹp đẽ nhất trong muôn vàn các loài hoa.”
“…”
—
Khi em bơ vơ không nơi nương tựa, thì nhà anh chính là nhà em.
Khi em tung đôi cánh, anh sẽ đích thân đưa em bay cao.
- Hình Võ.
[2]
Một cô gái xinh đẹp, giàu có không hề “hợp đàn” mới chuyển đến trường An Trung. Thông minh, kén ăn, tính tình kiêu ngạo, thường xuyên khiến người khác phải ghen ghét.
Vừa mới khai giảng cô đã bị vây quanh, Tình Dã nhìn chằm chằm vào tên cầm đầu: “Còn dám lại gần tôi thêm nửa bước nữa, thì đệ của tôi sẽ khiến cậu không xuất hiện nổi tại con phố này nữa đấy.”
Tên đầu gấu quay đầu, nhìn thấy Hình Võ đang nheo mắt, ngậm điếu thuốc ngồi xổm trong đám người, cậu ta lập tức sợ đến mức gập người xuống chín mươi độ: “Anh Võ.”
Từ sau hôm đó, Tình Dã đã có một biệt danh mới, đó là chị đại của trường An Trung. Là một chị đại, đương nhiên cô không thể chịu được cảnh suốt ngày bị một đám thanh niên tóc xanh tóc đỏ ngốc nghếch vây quanh, đang yên đang lành hạ thấp đẳng cấp của mình.
Vì vậy, Tình Dã quyết định dẫn dắt đám côn đồ làm giàu, vừa kiếm tiền vừa học tập. Chị đại này hoàn toàn không tầm thường, chẳng những lập được shop bán hàng online nổi tiếng, mà còn mở cả lớp dạy học bổ túc nữa.
Lão đại thực sự – Hình Võ nghênh ngang bước vào lớp bổ túc, nhướng mày nhìn dòng chữ “Xông đến Đại học Bắc Kinh, chiếm đóng Đại học Thanh Hoa” được viết trên bảng đen.
Tất cả mọi người đều như sắp lâm đại trận, lấy hết can đảm, yếu ớt hỏi: “Anh Võ, anh đến thu phí bảo kê sao?”
Hình Võ chậm rãi lấy trong túi ra một quyển vở đã nát, đặt lên bàn: “Tôi đến để học.”
… Học cái mẹ gì thế?
—
4.1
Văn án:
Trần Y là đối tượng liên hôn do đích thân Văn Trạch Tân lựa chọn, anh chọn trúng cô từ trong rất nhiều gia tộc là do hai nguyên nhân.
Thứ nhất: Dòng họ của cô không giỏi giang gì, còn đang lụi bại.
Thứ hai: Cô hiền lành.
Không có uy hiếp, không ràng buộc anh, anh vẫn có thể tiếp tục tung phốt đầy trời.
Ăn chơi trác táng, vô phép vô tắc.
Trần Y gả cho Văn Trạch Tân, là trèo cao, là một cú bay cao trở thành phượng hoàng.
Cô chưa bao giờ đòi hỏi Văn Trạch Tân phải yêu mình.
Cô an phận thủ thường, sống thành thành thật thật, lặng lẽ nhìn anh đứng trước mặt mình cúi đầu mà nhắn tin với người con gái khác.
Chỉ có điều, cô với anh từng là bạn cùng bàn ba năm.
Cô cũng vô tình mà yêu phải người đàn ông này.
Vì thế, tình yêu cũng dần dần tan biến, sự nhẫn nại cũng ngày một ít đi, đến khi đã đủ thất vọng, cô muốn rời đi.
Văn Trạch Tân nói: Được.
Một tháng sau, Văn Trạch Tân lại chặn cô lại: Em mà đi, anh đánh gãy chân em.
Hai phút sau, Văn Trạch Tân lại gào khóc: Anh đánh gãy chân của anh được không?
Em đừng đi mà.
Trần Y là đối tượng liên hôn do đích thân Văn Trạch Tân lựa chọn, anh chọn trúng cô từ trong rất nhiều gia tộc là do hai nguyên nhân.
Thứ nhất: Dòng họ của cô không giỏi giang gì, còn đang lụi bại.
Thứ hai: Cô hiền lành.
Không có uy hiếp, không ràng buộc anh, anh vẫn có thể tiếp tục tung phốt đầy trời.
Ăn chơi trác táng, vô phép vô tắc.
Trần Y gả cho Văn Trạch Tân, là trèo cao, là một cú bay cao trở thành phượng hoàng.
Cô chưa bao giờ đòi hỏi Văn Trạch Tân phải yêu mình.
Cô an phận thủ thường, sống thành thành thật thật, lặng lẽ nhìn anh đứng trước mặt mình cúi đầu mà nhắn tin với người con gái khác.
Chỉ có điều, cô với anh từng là bạn cùng bàn ba năm.
Cô cũng vô tình mà yêu phải người đàn ông này.
Vì thế, tình yêu cũng dần dần tan biến, sự nhẫn nại cũng ngày một ít đi, đến khi đã đủ thất vọng, cô muốn rời đi.
Văn Trạch Tân nói: Được.
Một tháng sau, Văn Trạch Tân lại chặn cô lại: Em mà đi, anh đánh gãy chân em.
Hai phút sau, Văn Trạch Tân lại gào khóc: Anh đánh gãy chân của anh được không?
Em đừng đi mà.
4.1
========
Thể loại: hiện đại, showbiz, hài, 3S, HE
Trong giới giải trí đều biết được rằng cặp vợ chồng Lục Lâm Thành và Lương Yên tuy đã kết hôn nhưng Lục Lâm Thành đối xử với vợ mình rất thờ ơ không quan tâm,. Tên của cô chỉ được nhắc tới chỉ một lần tuyên bố kết hôn thì chưa bao giờ công khai nhắc tới, tương tác trên Weibo của hai vợ chồng này cũng bằng không, lễ trao giải duy nhất hai người đứng cùng một sân khấu, Lục Lâm Thành cũng không liếc nhìn Lương Yên lấy một lần.
Vì thế toàn giới giải trí bắt đầu chờ Lục Lâm Thành và Lương Yên ly hôn, xin nữ diễn viên tuyến ba hãy trả lại người đàn ông độc thân hoàng kim cho các cô gái.
Cho đến một lần nọ sau hậu trường của buổi lễ, có phóng viên chụp được ảnh Lục Lâm Thành cởi áo của mình, che kín bộ trang phục mát mẻ mà Lương Yên đang mặc, sau đó bóp eo, đè người vào tường để hôn.
Thể loại: hiện đại, showbiz, hài, 3S, HE
Trong giới giải trí đều biết được rằng cặp vợ chồng Lục Lâm Thành và Lương Yên tuy đã kết hôn nhưng Lục Lâm Thành đối xử với vợ mình rất thờ ơ không quan tâm,. Tên của cô chỉ được nhắc tới chỉ một lần tuyên bố kết hôn thì chưa bao giờ công khai nhắc tới, tương tác trên Weibo của hai vợ chồng này cũng bằng không, lễ trao giải duy nhất hai người đứng cùng một sân khấu, Lục Lâm Thành cũng không liếc nhìn Lương Yên lấy một lần.
Vì thế toàn giới giải trí bắt đầu chờ Lục Lâm Thành và Lương Yên ly hôn, xin nữ diễn viên tuyến ba hãy trả lại người đàn ông độc thân hoàng kim cho các cô gái.
Cho đến một lần nọ sau hậu trường của buổi lễ, có phóng viên chụp được ảnh Lục Lâm Thành cởi áo của mình, che kín bộ trang phục mát mẻ mà Lương Yên đang mặc, sau đó bóp eo, đè người vào tường để hôn.
4
Tên gốc: 六十章蜜方 (Sáu mươi chương mật phương)
Tác giả: Linh Độ Tịch Mịch
Thể loại: Sạch, sủng, sắc, ngọt, hiện đại, ấm áp, nam là tổng tài, nữ là bác sĩ tâm lý, chữa bệnh, HE
Editor: Y Phi, Tư Nguyệt
Couple: Chung Ngải x Quý Phàm Trạch
ʕ´•ᴥ•`ʔ Văn án ʕ´•ᴥ•`ʔ
Quý Phàm Trạch tự nhận mình có tiền mà không tùy tiện, cao lãnh mà không hời hợt, là một người đàn ông hoàn mỹ. Cho đến một ngày nọ khi vào nhầm phòng của nữ bác sĩ tâm lý Chung Ngả, anh mới phát hiện cả tâm lý lẫn sinh lý của mình đều bắt đầu không bình thường.
Chung Ngả tự nhận tay nghề bác sĩ của mình gà mờ nhưng rất có đạo đức của người làm nghề y, bệnh nhân nào theo đuổi cô cũng đều nhận được một câu: “Tôi không nói chuyện yêu đương với người có bệnh tâm thần” rồi phải chạy mất dép. Cho đến một ngày kia cô phát hiện mình bị một tên mắc bệnh mặt người dạ thú quyến rũ.
Nữ bác sĩ tâm lý vs. Tổng tài cao phú soái
————
Trên đời này nhất định sẽ có một người khiến cho em hiểu, thì ra thứ gọi là tình yêu tốt đẹp như vậy.
==================
Lưu ý nhỏ: Nữ chính là bác sĩ tâm lý, chuyên chữa trị cho những chứng bệnh tâm thần như trầm cảm, hoang tưởng, rối loạn lưỡng cực,… Trong khi đó bệnh thần kinh là những chứng bệnh liên quan đến tổn thương của hệ thần kinh như đau nửa đầu, động kinh, thoát vị đĩa đệm, đột quỵ,… Hai khái niệm này vẫn hay bị nhầm lẫn với nhau, cho nên trong truyện mình đều để hết là bệnh tâm thần mặc dù nghe không thuận tai.
Tác giả: Linh Độ Tịch Mịch
Thể loại: Sạch, sủng, sắc, ngọt, hiện đại, ấm áp, nam là tổng tài, nữ là bác sĩ tâm lý, chữa bệnh, HE
Editor: Y Phi, Tư Nguyệt
Couple: Chung Ngải x Quý Phàm Trạch
ʕ´•ᴥ•`ʔ Văn án ʕ´•ᴥ•`ʔ
Quý Phàm Trạch tự nhận mình có tiền mà không tùy tiện, cao lãnh mà không hời hợt, là một người đàn ông hoàn mỹ. Cho đến một ngày nọ khi vào nhầm phòng của nữ bác sĩ tâm lý Chung Ngả, anh mới phát hiện cả tâm lý lẫn sinh lý của mình đều bắt đầu không bình thường.
Chung Ngả tự nhận tay nghề bác sĩ của mình gà mờ nhưng rất có đạo đức của người làm nghề y, bệnh nhân nào theo đuổi cô cũng đều nhận được một câu: “Tôi không nói chuyện yêu đương với người có bệnh tâm thần” rồi phải chạy mất dép. Cho đến một ngày kia cô phát hiện mình bị một tên mắc bệnh mặt người dạ thú quyến rũ.
Nữ bác sĩ tâm lý vs. Tổng tài cao phú soái
————
Trên đời này nhất định sẽ có một người khiến cho em hiểu, thì ra thứ gọi là tình yêu tốt đẹp như vậy.
==================
Lưu ý nhỏ: Nữ chính là bác sĩ tâm lý, chuyên chữa trị cho những chứng bệnh tâm thần như trầm cảm, hoang tưởng, rối loạn lưỡng cực,… Trong khi đó bệnh thần kinh là những chứng bệnh liên quan đến tổn thương của hệ thần kinh như đau nửa đầu, động kinh, thoát vị đĩa đệm, đột quỵ,… Hai khái niệm này vẫn hay bị nhầm lẫn với nhau, cho nên trong truyện mình đều để hết là bệnh tâm thần mặc dù nghe không thuận tai.
4.2
Tiêu Lâm vốn cũng không quá ham thích việc này, không mấy tình nguyện, nhưng cái tên Trần Chí Thanh lão luyện này, mưu kế thâm sâu, kịch bản phong phú...
Thế là chàng thẳng nam không có mấy kinh nghiệm vào đời, thật mau đã bị lão nam nhân thu phục. Mãi cho đến một ngày, cậu ngoài ý muốn phát hiện nguyên nhân thực sự mà Trần Chí Thanh bao nuôi mình, là bởi vì bản thân giống với tình nhân bạch nguyệt quang của Trần Chí Thanh.
Cậu mệt mỏi nói chia tay với Trần Chí Thanh, nhưng kim chủ ba ba luôn lạnh nhạt vô tình lại đột nhiên không đồng ý.
Muốn chia tay ư, đừng có mơ!
Thế là chàng thẳng nam không có mấy kinh nghiệm vào đời, thật mau đã bị lão nam nhân thu phục. Mãi cho đến một ngày, cậu ngoài ý muốn phát hiện nguyên nhân thực sự mà Trần Chí Thanh bao nuôi mình, là bởi vì bản thân giống với tình nhân bạch nguyệt quang của Trần Chí Thanh.
Cậu mệt mỏi nói chia tay với Trần Chí Thanh, nhưng kim chủ ba ba luôn lạnh nhạt vô tình lại đột nhiên không đồng ý.
Muốn chia tay ư, đừng có mơ!
4.5
Sau khi làm nha hoàn thông phòng của Nhị gia,
Dư An mới tin tưởng tính tình của Nhị gia không phải xấu xa mức bình thường.
Sau, nàng lại phát hiện có đôi lúc Nhị gia cũng rất tốt,
Chịu dạy nàng đọc sách viết chữ, mua điểm tâm, đồ ăn ngon cho nàng, mang nàng ra phủ dạo chơi.
Điều kiện là,
Ngoan ngoãn cho hắn ‘làm’, nói câu dễ nghe làm nũng với hắn.
Dư An mới tin tưởng tính tình của Nhị gia không phải xấu xa mức bình thường.
Sau, nàng lại phát hiện có đôi lúc Nhị gia cũng rất tốt,
Chịu dạy nàng đọc sách viết chữ, mua điểm tâm, đồ ăn ngon cho nàng, mang nàng ra phủ dạo chơi.
Điều kiện là,
Ngoan ngoãn cho hắn ‘làm’, nói câu dễ nghe làm nũng với hắn.
3.4
Truyện Hiệu Ứng Cầu Treo của tác giả Pháp Lạp Lật kể về Chung Hi thừa nhận rằng thời kỳ còn u mê phim thần tượng như điếu đổ, cô đã từng mơ tưởng đến việc bị mắc kẹt trên đảo hoang cùng với người mình yêu, sau đó thỏa thích làm chuyện mây mưa.
Nhưng người đó tuyệt đối không nên là kình địch trong công việc của cô, cũng là cái người mà cô ghét nhất trong cuộc đời này – Giang Khác Chi.
***
Vài ngày sau, Chung Hi nhìn hai con cua đang giao phối cạnh bờ biển, bị ma xui quỷ khiến mà quay đầu lại định mở miệng: “…”
Một giọng nói lạnh băng vội vàng giành trước vang lên từ sau lưng:
“Không thể nào!”
Nhưng người đó tuyệt đối không nên là kình địch trong công việc của cô, cũng là cái người mà cô ghét nhất trong cuộc đời này – Giang Khác Chi.
***
Vài ngày sau, Chung Hi nhìn hai con cua đang giao phối cạnh bờ biển, bị ma xui quỷ khiến mà quay đầu lại định mở miệng: “…”
Một giọng nói lạnh băng vội vàng giành trước vang lên từ sau lưng:
“Không thể nào!”
4.6
Ta là người vợ tào khang nhỏ bé tầm thường của Trần Bình.
Khi hắn tự mình xưng Vương, ta cùng hắn an hưởng vinh hoa phú quý.
Tới khi hắn bại binh như núi đổ, ta lại xách tay nải bỏ chạy.
Sau này, nhờ có sự hỗ trợ của Công chúa mà hắn đã vực dậy sau thất bại, danh tiếng không gì bằng. Mà ta lại bị thủ hạ của hắn bắt được, trở thành tù nhân.
Ai nấy đều cười chê ta là kẻ bạc nghĩa phụ tình, trừng trị đúng người đúng tội.
Nói rằng, cho dù Trần Bình có l-ộ-t da r-ú-t gân ta cũng khó mà giải tỏa được nỗi hận trong lòng.
Nào ngờ, vẻ mặt Trần Bình không chút cảm xúc, đổ ra một bàn toàn vàng bạc châu báu.
Hắn chỉ vào mình, nói: “Nào, chọn thêm một lần nữa.”
“Ta và nó, nàng chọn ai?”
Khi hắn tự mình xưng Vương, ta cùng hắn an hưởng vinh hoa phú quý.
Tới khi hắn bại binh như núi đổ, ta lại xách tay nải bỏ chạy.
Sau này, nhờ có sự hỗ trợ của Công chúa mà hắn đã vực dậy sau thất bại, danh tiếng không gì bằng. Mà ta lại bị thủ hạ của hắn bắt được, trở thành tù nhân.
Ai nấy đều cười chê ta là kẻ bạc nghĩa phụ tình, trừng trị đúng người đúng tội.
Nói rằng, cho dù Trần Bình có l-ộ-t da r-ú-t gân ta cũng khó mà giải tỏa được nỗi hận trong lòng.
Nào ngờ, vẻ mặt Trần Bình không chút cảm xúc, đổ ra một bàn toàn vàng bạc châu báu.
Hắn chỉ vào mình, nói: “Nào, chọn thêm một lần nữa.”
“Ta và nó, nàng chọn ai?”
4
Minh Hoa Thường là muội muội trong cặp thai long phượng, bởi vì tượng trưng cho điềm lành lại mất mẹ khi còn nhỏ tuổi nên Trấn Quốc Công vô cùng yêu chiều nàng, nuông chiều nàng tới nỗi bất tài, không có chí tiến thủ, khác biệt hoàn toàn với huynh trưởng song thai nổi danh Trường An.
Minh Hoa Thường vốn an tâm sống những ngày vô lo vô nghĩ, mãi tới một ngày, nàng có một giấc mơ, biết được thật ra nàng là thiên kim giả.rn
Hai đứa trẻ bị ôm nhầm, thiên kim thật lưu lạc dân gian, tuy xuất thân bần hàn nhưng cố gắng vươn lên, còn nhỏ đã trở thành tài nữ nổi danh, tạo nên trái ngược rõ ràng với hàng giả nàng đây. Về sau chân tướng phơi bày, thiên kim thật được đón về công phủ, địa vị của thiên kim giả nàng rơi xuống vực sâu rồi lặng lẽ bị hạ độc chết vào một đêm khuya.rn
Minh Hoa Thường có mơ ước lớn nhất là sống tới già sợ tới mức giật mình, thấy chỉ còn một năm nữa là thiên kim thật trở về, Minh Hoa Thường làm người khiêm tốn, nỗ lực lấy lòng huynh trưởng thai long phượng trên danh nghĩa của nàng - Minh Hoa Chương.rn
Nhưng huynh trưởng ưu tú lạnh lùng chẳng để ý tới kẻ vô dụng nàng, Minh Hoa Thường nịnh nọt vô ích, quyết định bỏ cuộc và dõi theo huynh trưởng thật của mình - Trạng nguyên lang Tô Hành Chỉ, Tể Tướng hàn môn ngày sau.
Sau lần thứ ba Minh Hoa Thường lặng lẽ chuồn ra ngoài gặp tân khoa Trạng nguyên, vào đêm khuya Minh Hoa Chương xuất hiện trong phòng nàng, thất vọng nói: "Muội muội, không ngờ lòng kiên nhẫn của muội kém như vậy."rn
Minh Hoa Thường vốn an tâm sống những ngày vô lo vô nghĩ, mãi tới một ngày, nàng có một giấc mơ, biết được thật ra nàng là thiên kim giả.rn
Hai đứa trẻ bị ôm nhầm, thiên kim thật lưu lạc dân gian, tuy xuất thân bần hàn nhưng cố gắng vươn lên, còn nhỏ đã trở thành tài nữ nổi danh, tạo nên trái ngược rõ ràng với hàng giả nàng đây. Về sau chân tướng phơi bày, thiên kim thật được đón về công phủ, địa vị của thiên kim giả nàng rơi xuống vực sâu rồi lặng lẽ bị hạ độc chết vào một đêm khuya.rn
Minh Hoa Thường có mơ ước lớn nhất là sống tới già sợ tới mức giật mình, thấy chỉ còn một năm nữa là thiên kim thật trở về, Minh Hoa Thường làm người khiêm tốn, nỗ lực lấy lòng huynh trưởng thai long phượng trên danh nghĩa của nàng - Minh Hoa Chương.rn
Nhưng huynh trưởng ưu tú lạnh lùng chẳng để ý tới kẻ vô dụng nàng, Minh Hoa Thường nịnh nọt vô ích, quyết định bỏ cuộc và dõi theo huynh trưởng thật của mình - Trạng nguyên lang Tô Hành Chỉ, Tể Tướng hàn môn ngày sau.
Sau lần thứ ba Minh Hoa Thường lặng lẽ chuồn ra ngoài gặp tân khoa Trạng nguyên, vào đêm khuya Minh Hoa Chương xuất hiện trong phòng nàng, thất vọng nói: "Muội muội, không ngờ lòng kiên nhẫn của muội kém như vậy."rn
4.9
Cô gái nhỏ Hứa Nguyện tình cờ gặp học trưởng Kiều Ninh ba lần một ngày. Từ đây, cuộc sống của cô không còn ngày bình yên.
4.1
Một cậu bé nhặt được anh lính đặc chủng trong rừng mưa
Trong một lần chấp hành nhiệm vụ bí mật, Sói Đầu Đàn thuộc đội đặc chủng Tây Nam bị người ta truy sát, lạc vào rừng nguyên sinh phía Bắc Myanmar.
Khoảnh khắc cận kề cái chết, anh gặp được một cậu bé bí ẩn. Trước những hành động mập mờ nối tiếp nhau của cậu bé, anh cũng dần đắm chìm…
Từ rừng nguyên sinh Bắc Myanmar đến chuyện tình ngọt ngào nơi thủ đô hoa lệ.
Phải chăng bạn thiếu áo dùng, cùng nhau ta sẽ vui tươi lên đường(*).
…
(*) Trích bài thơ Vô y 3 của Khổng Tử, mượn bản dịch của Nguyễn Văn Thọ.
Trong một lần chấp hành nhiệm vụ bí mật, Sói Đầu Đàn thuộc đội đặc chủng Tây Nam bị người ta truy sát, lạc vào rừng nguyên sinh phía Bắc Myanmar.
Khoảnh khắc cận kề cái chết, anh gặp được một cậu bé bí ẩn. Trước những hành động mập mờ nối tiếp nhau của cậu bé, anh cũng dần đắm chìm…
Từ rừng nguyên sinh Bắc Myanmar đến chuyện tình ngọt ngào nơi thủ đô hoa lệ.
Phải chăng bạn thiếu áo dùng, cùng nhau ta sẽ vui tươi lên đường(*).
…
(*) Trích bài thơ Vô y 3 của Khổng Tử, mượn bản dịch của Nguyễn Văn Thọ.
4.1
01
Ở Nam Thành, Mộ Sương được hình dung là một người xinh đẹp sắc sảo, sang chảnh và lạnh lùng, là một trong những người phụ nữ nổi tiếng nhất trong giới nhà giàu.
Cô còn có một người chồng sắp cưới môn đăng hộ đối, nghe đồn tình cảm của cả hai rất mặn nồng.
Phải nói là cô hoàn hảo kể từ khi được sinh ra.
Sau khi tốt nghiệp, Mộ Sương về nước và có một vệ sĩ bên cạnh.
Người đàn ông đó rất giỏi giang, toàn diện, vẻ ngoài không chê vào đâu được, nhưng bản tính thì hơi lạnh lùng.
Sau này, hợp đồng kết thúc.
Để bồi thường cho anh, Mộ Sương hỏi: “Anh có thể đưa ra một yêu cầu, anh muốn cái gì tôi đều có thể đáp ứng anh.”
Người đàn ông cao lớn đứng im tại chỗ, nhìn vào mắt cô, cảm xúc trong mắt anh dần đong đầy.
“Tôi muốn em.”
02
Ngày Mộ Sương đi dự lễ kỉ niệm thành lập công ty của nhà họ Tạ, gia đình giàu nhất Bắc Thành, trong buổi tiệc linh đình, người đàn ông nổi bật nhất trong đám đông chậm rãi đi về phía cô.
Anh không còn mặc đồ màu đen như những ngày trước đây cô từng thấy, tóc anh nhuộm màu xám bạc, mặc bộ đồ vest.
Thật khéo là nó cùng màu với chiếc váy của Mộ Sương, giống như cả hai đang mặc đồ đôi vậy.
Những lời từ chối mà cô từng nói với anh ngày trước vẫn còn in rõ trong tâm trí cô.
“Tôi không thích những người đàn ông cổ hủ vô vị, ví dụ như người lúc nào cũng mặc đồ màu đen.”
Cho dù không nêu tên nhưng chắc chắn là nói anh.
Anh hỏi: “Vậy em thích kiểu người như thế nào?”
“Hừm, ví dụ như những người có tóc màu xám bạc, nhìn khá ngầu.”
“Biết sửa soạn, không phải lúc nào cũng mặc áo phông đen, đàn ông đẹp trai nhất là khi mặc vest.”
Mà bây giờ gặp lại nhau, anh đã thay đổi, anh mặc đồ giống hệt như những lời cô nói đêm đó.
Tạ Dịch Thần kéo người phụ nữ đang đứng chết lặng trước mặt mình vào lòng, ánh mắt anh dịu dàng, cúi xuống thì thầm bên tai cô.
“Có thích anh như thế này không, vợ sắp cưới của anh.”
[Cô chủ thích cậy sủng mà kiêu x Anh vệ sĩ đẹp trai cứng rắn]
Mẹo đọc:
Ở Nam Thành, Mộ Sương được hình dung là một người xinh đẹp sắc sảo, sang chảnh và lạnh lùng, là một trong những người phụ nữ nổi tiếng nhất trong giới nhà giàu.
Cô còn có một người chồng sắp cưới môn đăng hộ đối, nghe đồn tình cảm của cả hai rất mặn nồng.
Phải nói là cô hoàn hảo kể từ khi được sinh ra.
Sau khi tốt nghiệp, Mộ Sương về nước và có một vệ sĩ bên cạnh.
Người đàn ông đó rất giỏi giang, toàn diện, vẻ ngoài không chê vào đâu được, nhưng bản tính thì hơi lạnh lùng.
Sau này, hợp đồng kết thúc.
Để bồi thường cho anh, Mộ Sương hỏi: “Anh có thể đưa ra một yêu cầu, anh muốn cái gì tôi đều có thể đáp ứng anh.”
Người đàn ông cao lớn đứng im tại chỗ, nhìn vào mắt cô, cảm xúc trong mắt anh dần đong đầy.
“Tôi muốn em.”
02
Ngày Mộ Sương đi dự lễ kỉ niệm thành lập công ty của nhà họ Tạ, gia đình giàu nhất Bắc Thành, trong buổi tiệc linh đình, người đàn ông nổi bật nhất trong đám đông chậm rãi đi về phía cô.
Anh không còn mặc đồ màu đen như những ngày trước đây cô từng thấy, tóc anh nhuộm màu xám bạc, mặc bộ đồ vest.
Thật khéo là nó cùng màu với chiếc váy của Mộ Sương, giống như cả hai đang mặc đồ đôi vậy.
Những lời từ chối mà cô từng nói với anh ngày trước vẫn còn in rõ trong tâm trí cô.
“Tôi không thích những người đàn ông cổ hủ vô vị, ví dụ như người lúc nào cũng mặc đồ màu đen.”
Cho dù không nêu tên nhưng chắc chắn là nói anh.
Anh hỏi: “Vậy em thích kiểu người như thế nào?”
“Hừm, ví dụ như những người có tóc màu xám bạc, nhìn khá ngầu.”
“Biết sửa soạn, không phải lúc nào cũng mặc áo phông đen, đàn ông đẹp trai nhất là khi mặc vest.”
Mà bây giờ gặp lại nhau, anh đã thay đổi, anh mặc đồ giống hệt như những lời cô nói đêm đó.
Tạ Dịch Thần kéo người phụ nữ đang đứng chết lặng trước mặt mình vào lòng, ánh mắt anh dịu dàng, cúi xuống thì thầm bên tai cô.
“Có thích anh như thế này không, vợ sắp cưới của anh.”
[Cô chủ thích cậy sủng mà kiêu x Anh vệ sĩ đẹp trai cứng rắn]
Mẹo đọc:
- Song xử, song mối tình đầu, truyện ngọt.
- Chồng sắp cưới ban đầu của nữ chính không phải là nam chính, cả hai đều không có tình cảm gì với đối phương.
- Chắc là truyện về nam nữ chính đổi kịch bản cho nhau
4
Thẩm Gia là mỹ nhân vô dụng nổi tiếng ở kinh thành, vẻ ngoài kiều diễm, trong bụng toàn cỏ dại, thường bị xấu mặt trong các loại yến tịch, bởi vậy bị chê cười khắp nơi.
Hoài Ngọc là con trai độc nhất của Phù Phong vương, từ nhỏ đã quậy phá náo loạn, quậy đến gà bay chó chạy, tai họa xóm giềng, được xưng tụng là “Tiểu sát tinh”.
Một ngày nọ, hai người vốn chẳng liên quan gì lại vì một mục tiêu không thể cho ai biết mà cấu kết với nhau.
Hoài Ngọc: “Ta coi trọng tỷ tỷ ngươi nhưng cha ngươi hứa gả nàng cho Trạng Nguyên, ngươi giúp ta, ngày sau sẽ đền đáp ngươi xứng đáng.”
Thẩm Gia: “Trùng hợp vậy! Ta thích Trạng Nguyên! Đang lo không biết làm thế nào để chia rẽ hai người bọn họ!”
Bốn mắt nhìn nhau, đôi bên vừa lòng gật đầu.
Xác nhận qua ánh mắt, là người có thể liên thủ.
*
Vì nhiệm vụ thành công, Thẩm Gia quyết định hạ dược Trạng Nguyên, muốn gạo nấu thành cơm.
Sau khi bỏ thuốc vào ly xong, Hoài Ngọc trùng hợp đi tới bàn bạc mưu sâu kế hiểm với nàng.
Thẩm Gia hứng thú bừng bừng trần thuật kế hoạch của mình với hắn, Hoài Ngọc ngồi bên cạnh bổ sung, hai người càng nói càng hăng say, phảng phất như đã thấy ánh rạng đông thắng lợi.
Nói nhiều quá, Hoài Ngọc miệng khô lưỡi khô, thuận tay cầm lấy chén trà trên bàn uống.
Một nén nhang sau, hắn cảm giác bụng nhỏ có ngọn lửa dâng lên.
*
Sau khi Hoài Ngọc cùng Thẩm Gia đính thân, bá tánh khắp kinh thành mừng vui khắp nơi, bao cỏ và phế vật, tuyệt phối!
Mọi người sôi nổi ủng hộ mối hôn sự này, chỉ đính thân thôi thì chưa đủ.
Hoài Ngọc: “Đùa cái gì thế! Ta mà lấy nữ nhân đanh đá kia á?”
Thẩm Gia: “Ta thích người tài hoa, tiểu sát tinh hắn tính là thứ gì chứ!”
Nhưng mà Thánh Thượng tự mình chỉ hôn, mối hôn sự này không thành cũng phải thành.
Sau khi thành hôn ngày thứ nhất, Hoài Ngọc hùng hổ vọt vào hoàng cung, tuyên cáo với Thái Hậu: “Ta nhất định phải bỏ nữ nhân đanh đá kia!”
Hoài Ngọc là con trai độc nhất của Phù Phong vương, từ nhỏ đã quậy phá náo loạn, quậy đến gà bay chó chạy, tai họa xóm giềng, được xưng tụng là “Tiểu sát tinh”.
Một ngày nọ, hai người vốn chẳng liên quan gì lại vì một mục tiêu không thể cho ai biết mà cấu kết với nhau.
Hoài Ngọc: “Ta coi trọng tỷ tỷ ngươi nhưng cha ngươi hứa gả nàng cho Trạng Nguyên, ngươi giúp ta, ngày sau sẽ đền đáp ngươi xứng đáng.”
Thẩm Gia: “Trùng hợp vậy! Ta thích Trạng Nguyên! Đang lo không biết làm thế nào để chia rẽ hai người bọn họ!”
Bốn mắt nhìn nhau, đôi bên vừa lòng gật đầu.
Xác nhận qua ánh mắt, là người có thể liên thủ.
*
Vì nhiệm vụ thành công, Thẩm Gia quyết định hạ dược Trạng Nguyên, muốn gạo nấu thành cơm.
Sau khi bỏ thuốc vào ly xong, Hoài Ngọc trùng hợp đi tới bàn bạc mưu sâu kế hiểm với nàng.
Thẩm Gia hứng thú bừng bừng trần thuật kế hoạch của mình với hắn, Hoài Ngọc ngồi bên cạnh bổ sung, hai người càng nói càng hăng say, phảng phất như đã thấy ánh rạng đông thắng lợi.
Nói nhiều quá, Hoài Ngọc miệng khô lưỡi khô, thuận tay cầm lấy chén trà trên bàn uống.
Một nén nhang sau, hắn cảm giác bụng nhỏ có ngọn lửa dâng lên.
*
Sau khi Hoài Ngọc cùng Thẩm Gia đính thân, bá tánh khắp kinh thành mừng vui khắp nơi, bao cỏ và phế vật, tuyệt phối!
Mọi người sôi nổi ủng hộ mối hôn sự này, chỉ đính thân thôi thì chưa đủ.
Hoài Ngọc: “Đùa cái gì thế! Ta mà lấy nữ nhân đanh đá kia á?”
Thẩm Gia: “Ta thích người tài hoa, tiểu sát tinh hắn tính là thứ gì chứ!”
Nhưng mà Thánh Thượng tự mình chỉ hôn, mối hôn sự này không thành cũng phải thành.
Sau khi thành hôn ngày thứ nhất, Hoài Ngọc hùng hổ vọt vào hoàng cung, tuyên cáo với Thái Hậu: “Ta nhất định phải bỏ nữ nhân đanh đá kia!”
3.9
Tôi mắc chứng "khát da". Sau kỳ thi đại học, tôi đã thuê một bạn trai để giải tỏa căng thẳng. Anh ta có cơ bụng 8 múi, vai rộng eo thon, còn thích mặc quần màu xám, trực tiếp khiến tôi mê mẩn.
Sau kỳ nghỉ hè không biết xấu hổ, tôi đã đề nghị chia tay, lý do có chút tệ bạc:
"Thầy bói nói em khắc chồng.”
Giang Dã đỏ cả vành mắt: "Anh mang giày Nike, đừng chia tay có được không?"
Cứ như vậy, tôi vẫn kiên quyết không mềm lòng.
Ngày khai giảng đại học, Giang Dã bước xuống từ một chiếc siêu xe, toàn thân đồ hiệu:
"Bệnh khỏi rồi? Đến lượt anh chữa bệnh rồi đấy."
Tôi choáng váng.
Tôi đây là vô tình bao nuôi cậu ấm nhà giàu rồi sao?
Sau kỳ nghỉ hè không biết xấu hổ, tôi đã đề nghị chia tay, lý do có chút tệ bạc:
"Thầy bói nói em khắc chồng.”
Giang Dã đỏ cả vành mắt: "Anh mang giày Nike, đừng chia tay có được không?"
Cứ như vậy, tôi vẫn kiên quyết không mềm lòng.
Ngày khai giảng đại học, Giang Dã bước xuống từ một chiếc siêu xe, toàn thân đồ hiệu:
"Bệnh khỏi rồi? Đến lượt anh chữa bệnh rồi đấy."
Tôi choáng váng.
Tôi đây là vô tình bao nuôi cậu ấm nhà giàu rồi sao?
4
Tác giả: Noãn Dương Tây Tây
Edit: Đậu Xanh
Số chương: 63 chương + 2 PN
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cận đại, HE, Tình cảm, 21+, Ngọt sủng, Làm ruộng, Nhẹ nhàng, Cận thủy lâu đài, Ấm áp, Duyên trời tác hợp, 1v1, Thị giác nữ chủ, Bình dân sinh hoạt
——————————————————-
VĂN ÁN
Anh là một người đàn ông như thế, chưa từng đến những phố xá sầm uất, cũng chưa từng gặp người mình yêu trong biển người rộng lớn, nửa đời chỉ trú ngụ bên ngọn núi này, nhưng trong tim luôn đặt tình yêu và trách nhiệm ngang nhau, một trái tim không phù phiếm, một chấp niệm không từ bỏ.
Tình cờ gặp gỡ, chờ đợi cô, yêu cô, ngủ với cô, đó chính là trách nhiệm nắm tay nhau cả một đời.
Văn án sơ lược: Đây là nhật ký viết về cuộc sống ung dung ngày qua ngày của một người đàn ông sống trong núi.
Một chàng trai dịu dàng, trầm tĩnh, tài “giỏi” và một cô gái có thân phận trước mắt chưa được quyết định, cùng nhau giải mã câu chuyện mới nhé?
Anh nói: “Em đã đến rồi thì đừng hòng đi.”
Nhưng, cô vẫn đi mất…
[Một câu chuyện ngày thường đơn giản, thuận tiện khiến bọn họ yêu nhau đến sống dở chết dở, không xa không rời, sống chết có nhau, kiếp trước kiếp này đều thuộc kiểu cuồng yêu não tàn máu chó…]
- Nhân vật chính: Từ Tư Nhan x Trần Chiêu
Edit: Đậu Xanh
Số chương: 63 chương + 2 PN
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cận đại, HE, Tình cảm, 21+, Ngọt sủng, Làm ruộng, Nhẹ nhàng, Cận thủy lâu đài, Ấm áp, Duyên trời tác hợp, 1v1, Thị giác nữ chủ, Bình dân sinh hoạt
——————————————————-
VĂN ÁN
Anh là một người đàn ông như thế, chưa từng đến những phố xá sầm uất, cũng chưa từng gặp người mình yêu trong biển người rộng lớn, nửa đời chỉ trú ngụ bên ngọn núi này, nhưng trong tim luôn đặt tình yêu và trách nhiệm ngang nhau, một trái tim không phù phiếm, một chấp niệm không từ bỏ.
Tình cờ gặp gỡ, chờ đợi cô, yêu cô, ngủ với cô, đó chính là trách nhiệm nắm tay nhau cả một đời.
Văn án sơ lược: Đây là nhật ký viết về cuộc sống ung dung ngày qua ngày của một người đàn ông sống trong núi.
Một chàng trai dịu dàng, trầm tĩnh, tài “giỏi” và một cô gái có thân phận trước mắt chưa được quyết định, cùng nhau giải mã câu chuyện mới nhé?
Anh nói: “Em đã đến rồi thì đừng hòng đi.”
Nhưng, cô vẫn đi mất…
[Một câu chuyện ngày thường đơn giản, thuận tiện khiến bọn họ yêu nhau đến sống dở chết dở, không xa không rời, sống chết có nhau, kiếp trước kiếp này đều thuộc kiểu cuồng yêu não tàn máu chó…]
- Nhân vật chính: Từ Tư Nhan x Trần Chiêu
4.4
Ngồi trên sô pha dọc dãy hành lang là mấy nữ diễn viên xinh đẹp trẻ trung, ngay cả cạnh tường cũng có một vài cô người mẫu dáng người phập phồng, quyến rũ. Điều đó đủ để thấy, lần thử vai này yêu cầu không khoa trương chút nào - muốn dáng tốt có dáng tốt, muốn xinh đẹp có xinh đẹp. Diệp Phù đến muộn, vừa mới nhận chủ đề vai diễn đã bị gọi tên, cô theo sau một nhóm nữ diễn viên xinh đẹp, xếp hàng đi vào.
Phía bên trong, ngoài đạo diễn ra còn có một người đàn ông đeo kính râm đang ngồi, cách một khoảng cách, cô không dám nhìn nhiều, chỉ vội vàng lướt qua rồi tập trung vào chủ đề trên tay. Khóc. Nội dung về khóc thì rất nhiều, bi thương, tức giận, xấu hổ buồn bực, rồi cả đau khổ, mỗi loại hoàn cảnh khóc lại không giống nhau nên cô không biết làm thế nào để diễn đạt từ "khóc" này.
Phía bên trong, ngoài đạo diễn ra còn có một người đàn ông đeo kính râm đang ngồi, cách một khoảng cách, cô không dám nhìn nhiều, chỉ vội vàng lướt qua rồi tập trung vào chủ đề trên tay. Khóc. Nội dung về khóc thì rất nhiều, bi thương, tức giận, xấu hổ buồn bực, rồi cả đau khổ, mỗi loại hoàn cảnh khóc lại không giống nhau nên cô không biết làm thế nào để diễn đạt từ "khóc" này.
4.7
1.
Lần đầu nhìn thấy Tống Đĩnh Ngôn, Tô Anh đã rạo rực khắp người: “Lên giường, lên giường với anh ấy…”
Về sau, cô được người nọ đè dưới thân, vào sâu ra cạn như mong muốn, run rẩy đón nhận kích thích, lên đến đỉnh cao dục vọng.
Cô nức nở: “Thầy… Thầy ơi…”
Người đàn ông ngừng chuyển động, cái lưỡi nóng bỏng liếm lên tai cô: “Em vừa gọi tôi là gì, hửm?”
Giọng cô yếu dần đi: “A… anh họ…”
Trán tựa trán, anh vùi sâu vào nơi ướt át mềm mại, nhẹ cười: “Ngoan quá…”
2.
Tống Đĩnh Ngôn dồn Tô Anh vào góc tường, khuôn mặt ôn hòa lộ vẻ giận dữ hiếm thấy.
“Tán cho đã đời rồi chạy mất hút, là thế này đây phải không?”
Tô Anh cúi đầu không đáp.
Ngón tay thon dài quấn lấy lọn tóc mềm trên bờ vai người con gái, giọng anh thoảng qua tai cô.
“Tiểu Anh Đào, anh nói rồi, đã leo lên giường của anh thì em đừng hòng bước xuống…”
Lần đầu nhìn thấy Tống Đĩnh Ngôn, Tô Anh đã rạo rực khắp người: “Lên giường, lên giường với anh ấy…”
Về sau, cô được người nọ đè dưới thân, vào sâu ra cạn như mong muốn, run rẩy đón nhận kích thích, lên đến đỉnh cao dục vọng.
Cô nức nở: “Thầy… Thầy ơi…”
Người đàn ông ngừng chuyển động, cái lưỡi nóng bỏng liếm lên tai cô: “Em vừa gọi tôi là gì, hửm?”
Giọng cô yếu dần đi: “A… anh họ…”
Trán tựa trán, anh vùi sâu vào nơi ướt át mềm mại, nhẹ cười: “Ngoan quá…”
2.
Tống Đĩnh Ngôn dồn Tô Anh vào góc tường, khuôn mặt ôn hòa lộ vẻ giận dữ hiếm thấy.
“Tán cho đã đời rồi chạy mất hút, là thế này đây phải không?”
Tô Anh cúi đầu không đáp.
Ngón tay thon dài quấn lấy lọn tóc mềm trên bờ vai người con gái, giọng anh thoảng qua tai cô.
“Tiểu Anh Đào, anh nói rồi, đã leo lên giường của anh thì em đừng hòng bước xuống…”
3.8
Thể loại: Sảng văn, Vả Mặt, Làm Ruộng, Ngôn Tình
Phương Thanh Nghiên vừa mở mắt, đã trở về năm 1992.
Năm đó cha cô bị người ta mắng chửi thậm tệ, còn mẹ con cô thì bị dồn vào đường cùng.
Kiếp trước, cô cố gắng điều tra chân tướng thân thế, mới biết được mình được nhận nuôi.
Nhưng sau khi tìm về cha mẹ ruột, cha đẻ xa lánh, thậm chí mẹ đẻ còn không biết sự tồn tại của cô.
Còn chị em sinh đôi vì may mắn hơn cô, được cả nhà yêu thương.
Cô cảm thấy không cam lòng, liều mạng đi tranh đoạt, cuối cùng tự mình đưa bản thân vào ngục giam.
Làm lại lần nữa, Phương Thanh Nghiên chỉ muốn bảo vệ tốt người thật sự yêu cô, toàn tâm toàn ý phát triển sự nghiệp!
Vì thế......
Khi đối thủ một mất một còn kiếp trước muốn làm quen với cô. Thì Phương Thanh Nghiên lại nhanh chóng bỏ chạy, ném cả bạn nối khố lại sau lưng: “Xin lỗi, tôi không rảnh làm quen.”
Khi họ hàng cực phẩm đỏ mặt bịa chuyện sinh sự sau lưng thì Phương Thanh Nghiên đã đậu vào trường đại học tốt nhất, cao chạy xa bay rồi lạnh nhạt nói: “Mọi người cứ từ từ nói chuyện, tôi bận đi phát biểu trong hội sinh viên.”
Thẩm Khả Di trợn tròn mắt, nhìn những việc xảy ra càng ngày càng xa rời cốt truyện.
Ở trong sách, Phương Thanh Nghiên là nhân vật phản diện nữ phụ, còn chị em sinh đôi của cô mới là nữ chính.
Thẩm Khả Di vốn định làm bạn với Phương Thanh Nghiên trước, đợi khi nào gặp được nữ chính thì đá Phương Thanh Nghiên đi.
Ai ngờ Phương Thanh Nghiên lại một lòng tập trung vào học tập và sự nghiệp!
Thẩm Khả Di đành phải hao hết tâm tư để cho cha mẹ ruột của Phương Thanh Nghiên tìm tới cửa, kết quả, Phương Thanh Nghiên và nữ chính trở thành chị em tốt chân chính, cuối cùng còn kết hôn với người đàn ông ưu tú mà cô ta ưa mắt.
Thẩm Khả Di hoài nghi mình đọc phải một quyển sách giả.
…
Trong đám công tử con nhà giàu, Lục Khiên là kẻ có gia thế lẫn bộ dạng đẹp trai, xuất sắc nhất. Tiếc rằng hắn chỉ là một công tử bột vô dụng.
Sau khi con gái nhỏ nhà họ Phương trở về, Lục Khiên mang theo một đám người chặn cô ở góc đường: “Con nhỏ thối, lần này xem tôi xử lý cô như thế nào.”
Nào ngờ cô gái nhỏ kia đã đánh hắn ngã xuống đất.
Lần thứ hai Lục Khiên nằm dưới đất liền nghĩ: “Đời này, không thể tha cho cô được.”
Giới thiệu vắn tắt: Nữ phụ hy sinh gì đó, tôi mặc kệ, chỉ cần sự nghiệp ưu tú, mau chóng làm giàu.
Phương Thanh Nghiên vừa mở mắt, đã trở về năm 1992.
Năm đó cha cô bị người ta mắng chửi thậm tệ, còn mẹ con cô thì bị dồn vào đường cùng.
Kiếp trước, cô cố gắng điều tra chân tướng thân thế, mới biết được mình được nhận nuôi.
Nhưng sau khi tìm về cha mẹ ruột, cha đẻ xa lánh, thậm chí mẹ đẻ còn không biết sự tồn tại của cô.
Còn chị em sinh đôi vì may mắn hơn cô, được cả nhà yêu thương.
Cô cảm thấy không cam lòng, liều mạng đi tranh đoạt, cuối cùng tự mình đưa bản thân vào ngục giam.
Làm lại lần nữa, Phương Thanh Nghiên chỉ muốn bảo vệ tốt người thật sự yêu cô, toàn tâm toàn ý phát triển sự nghiệp!
Vì thế......
Khi đối thủ một mất một còn kiếp trước muốn làm quen với cô. Thì Phương Thanh Nghiên lại nhanh chóng bỏ chạy, ném cả bạn nối khố lại sau lưng: “Xin lỗi, tôi không rảnh làm quen.”
Khi họ hàng cực phẩm đỏ mặt bịa chuyện sinh sự sau lưng thì Phương Thanh Nghiên đã đậu vào trường đại học tốt nhất, cao chạy xa bay rồi lạnh nhạt nói: “Mọi người cứ từ từ nói chuyện, tôi bận đi phát biểu trong hội sinh viên.”
Thẩm Khả Di trợn tròn mắt, nhìn những việc xảy ra càng ngày càng xa rời cốt truyện.
Ở trong sách, Phương Thanh Nghiên là nhân vật phản diện nữ phụ, còn chị em sinh đôi của cô mới là nữ chính.
Thẩm Khả Di vốn định làm bạn với Phương Thanh Nghiên trước, đợi khi nào gặp được nữ chính thì đá Phương Thanh Nghiên đi.
Ai ngờ Phương Thanh Nghiên lại một lòng tập trung vào học tập và sự nghiệp!
Thẩm Khả Di đành phải hao hết tâm tư để cho cha mẹ ruột của Phương Thanh Nghiên tìm tới cửa, kết quả, Phương Thanh Nghiên và nữ chính trở thành chị em tốt chân chính, cuối cùng còn kết hôn với người đàn ông ưu tú mà cô ta ưa mắt.
Thẩm Khả Di hoài nghi mình đọc phải một quyển sách giả.
…
Trong đám công tử con nhà giàu, Lục Khiên là kẻ có gia thế lẫn bộ dạng đẹp trai, xuất sắc nhất. Tiếc rằng hắn chỉ là một công tử bột vô dụng.
Sau khi con gái nhỏ nhà họ Phương trở về, Lục Khiên mang theo một đám người chặn cô ở góc đường: “Con nhỏ thối, lần này xem tôi xử lý cô như thế nào.”
Nào ngờ cô gái nhỏ kia đã đánh hắn ngã xuống đất.
Lần thứ hai Lục Khiên nằm dưới đất liền nghĩ: “Đời này, không thể tha cho cô được.”
Giới thiệu vắn tắt: Nữ phụ hy sinh gì đó, tôi mặc kệ, chỉ cần sự nghiệp ưu tú, mau chóng làm giàu.