Sủng
948 Truyện
Sắp xếp theo
3.8
Thể loại: Sảng văn, Vả Mặt, Làm Ruộng, Ngôn Tình
Phương Thanh Nghiên vừa mở mắt, đã trở về năm 1992.
Năm đó cha cô bị người ta mắng chửi thậm tệ, còn mẹ con cô thì bị dồn vào đường cùng.
Kiếp trước, cô cố gắng điều tra chân tướng thân thế, mới biết được mình được nhận nuôi.
Nhưng sau khi tìm về cha mẹ ruột, cha đẻ xa lánh, thậm chí mẹ đẻ còn không biết sự tồn tại của cô.
Còn chị em sinh đôi vì may mắn hơn cô, được cả nhà yêu thương.
Cô cảm thấy không cam lòng, liều mạng đi tranh đoạt, cuối cùng tự mình đưa bản thân vào ngục giam.
Làm lại lần nữa, Phương Thanh Nghiên chỉ muốn bảo vệ tốt người thật sự yêu cô, toàn tâm toàn ý phát triển sự nghiệp!
Vì thế......
Khi đối thủ một mất một còn kiếp trước muốn làm quen với cô. Thì Phương Thanh Nghiên lại nhanh chóng bỏ chạy, ném cả bạn nối khố lại sau lưng: “Xin lỗi, tôi không rảnh làm quen.”
Khi họ hàng cực phẩm đỏ mặt bịa chuyện sinh sự sau lưng thì Phương Thanh Nghiên đã đậu vào trường đại học tốt nhất, cao chạy xa bay rồi lạnh nhạt nói: “Mọi người cứ từ từ nói chuyện, tôi bận đi phát biểu trong hội sinh viên.”
Thẩm Khả Di trợn tròn mắt, nhìn những việc xảy ra càng ngày càng xa rời cốt truyện.
Ở trong sách, Phương Thanh Nghiên là nhân vật phản diện nữ phụ, còn chị em sinh đôi của cô mới là nữ chính.
Thẩm Khả Di vốn định làm bạn với Phương Thanh Nghiên trước, đợi khi nào gặp được nữ chính thì đá Phương Thanh Nghiên đi.
Ai ngờ Phương Thanh Nghiên lại một lòng tập trung vào học tập và sự nghiệp!
Thẩm Khả Di đành phải hao hết tâm tư để cho cha mẹ ruột của Phương Thanh Nghiên tìm tới cửa, kết quả, Phương Thanh Nghiên và nữ chính trở thành chị em tốt chân chính, cuối cùng còn kết hôn với người đàn ông ưu tú mà cô ta ưa mắt.
Thẩm Khả Di hoài nghi mình đọc phải một quyển sách giả.
…
Trong đám công tử con nhà giàu, Lục Khiên là kẻ có gia thế lẫn bộ dạng đẹp trai, xuất sắc nhất. Tiếc rằng hắn chỉ là một công tử bột vô dụng.
Sau khi con gái nhỏ nhà họ Phương trở về, Lục Khiên mang theo một đám người chặn cô ở góc đường: “Con nhỏ thối, lần này xem tôi xử lý cô như thế nào.”
Nào ngờ cô gái nhỏ kia đã đánh hắn ngã xuống đất.
Lần thứ hai Lục Khiên nằm dưới đất liền nghĩ: “Đời này, không thể tha cho cô được.”
Giới thiệu vắn tắt: Nữ phụ hy sinh gì đó, tôi mặc kệ, chỉ cần sự nghiệp ưu tú, mau chóng làm giàu.
Phương Thanh Nghiên vừa mở mắt, đã trở về năm 1992.
Năm đó cha cô bị người ta mắng chửi thậm tệ, còn mẹ con cô thì bị dồn vào đường cùng.
Kiếp trước, cô cố gắng điều tra chân tướng thân thế, mới biết được mình được nhận nuôi.
Nhưng sau khi tìm về cha mẹ ruột, cha đẻ xa lánh, thậm chí mẹ đẻ còn không biết sự tồn tại của cô.
Còn chị em sinh đôi vì may mắn hơn cô, được cả nhà yêu thương.
Cô cảm thấy không cam lòng, liều mạng đi tranh đoạt, cuối cùng tự mình đưa bản thân vào ngục giam.
Làm lại lần nữa, Phương Thanh Nghiên chỉ muốn bảo vệ tốt người thật sự yêu cô, toàn tâm toàn ý phát triển sự nghiệp!
Vì thế......
Khi đối thủ một mất một còn kiếp trước muốn làm quen với cô. Thì Phương Thanh Nghiên lại nhanh chóng bỏ chạy, ném cả bạn nối khố lại sau lưng: “Xin lỗi, tôi không rảnh làm quen.”
Khi họ hàng cực phẩm đỏ mặt bịa chuyện sinh sự sau lưng thì Phương Thanh Nghiên đã đậu vào trường đại học tốt nhất, cao chạy xa bay rồi lạnh nhạt nói: “Mọi người cứ từ từ nói chuyện, tôi bận đi phát biểu trong hội sinh viên.”
Thẩm Khả Di trợn tròn mắt, nhìn những việc xảy ra càng ngày càng xa rời cốt truyện.
Ở trong sách, Phương Thanh Nghiên là nhân vật phản diện nữ phụ, còn chị em sinh đôi của cô mới là nữ chính.
Thẩm Khả Di vốn định làm bạn với Phương Thanh Nghiên trước, đợi khi nào gặp được nữ chính thì đá Phương Thanh Nghiên đi.
Ai ngờ Phương Thanh Nghiên lại một lòng tập trung vào học tập và sự nghiệp!
Thẩm Khả Di đành phải hao hết tâm tư để cho cha mẹ ruột của Phương Thanh Nghiên tìm tới cửa, kết quả, Phương Thanh Nghiên và nữ chính trở thành chị em tốt chân chính, cuối cùng còn kết hôn với người đàn ông ưu tú mà cô ta ưa mắt.
Thẩm Khả Di hoài nghi mình đọc phải một quyển sách giả.
…
Trong đám công tử con nhà giàu, Lục Khiên là kẻ có gia thế lẫn bộ dạng đẹp trai, xuất sắc nhất. Tiếc rằng hắn chỉ là một công tử bột vô dụng.
Sau khi con gái nhỏ nhà họ Phương trở về, Lục Khiên mang theo một đám người chặn cô ở góc đường: “Con nhỏ thối, lần này xem tôi xử lý cô như thế nào.”
Nào ngờ cô gái nhỏ kia đã đánh hắn ngã xuống đất.
Lần thứ hai Lục Khiên nằm dưới đất liền nghĩ: “Đời này, không thể tha cho cô được.”
Giới thiệu vắn tắt: Nữ phụ hy sinh gì đó, tôi mặc kệ, chỉ cần sự nghiệp ưu tú, mau chóng làm giàu.
3.5
Hứa Bối Đóa vất vả lắm mới mua được một căn nhà, trước khi vào ở cô lại xuyên vào một quyển niên đại văn cẩu huyết, trở thành nữ phụ pháo hôi.
Gia cảnh của nguyên thân giàu có nhưng cha mẹ đều mất, bị một tên nghèo quấn quýt theo đuổi rồi kết hôn.
Về sau nguyên thân đập nồi bán sắt cùng nam chính gây dựng sự nghiệp thế mà lại bị phản bội, trở thành một oán phụ, chán nản mà ch.ết thảm, còn nam chính và nữ chính thì sống hạnh phúc.
Hứa Bối Đóa tức giận nghiến răng nghiến lợi, có tiền dùng để mua nhà không tốt hơn sao!
Đây là thập niên 90!
Giá bất động sản còn chưa sốt, khắp nơi đều là nhà là đất......
Có trời mới biết cô mua nhà không dễ dàng gì!
Hứa Bối Đóa bắt đầu tích lũy nhà cửa.
Trước tiên cho thuê nhà cũ, sau đó không ngừng mua nhà, mua đất.
Tiền sinh nhà và đất, nhà và đất sinh tiền...... chà chà, liên tục không dứt nha.
Cô đây muốn làm một phú bà, cặn bã nam gì đó không liên quan đến cô!
Ngay từ đầu, đồng hương trong thôn vây quanh giới thiệu đàn ông cho cô, đều muốn tiểu tử nghèo nhà mình được một người vợ có tiền.
Về sau đồng nghiệp trên thị trấn cũng thường xuyên khuyên:
"Đóa Đóa, thấy nam nhân tốt thì mau gả đi."
"Con gái để cần nhiều tiền như vậy làm gì, lấy chồng tốt mới thật sự tốt."
"Con gái mua nhà làm gì, trên lưng vay tiền làm sao gả ra ngoài được!"
……
Hứa Bối Đóa từ chối hết, điên cuồng mua nhà rồi than thở:
"Tôi thiếu nợ thật nhiều, có người đàn ông tốt nào nguyện ý giúp tôi trả tiền thế chấp không!"
Sau đó Hứa Bối Đóa không chỉ có rất nhiều nhà, mà loại nào cũng có.
Nhà Tây, nhà cao tầng nhỏ, tứ hợp viện, văn phòng, cửa hàng.......
....
Một câu tóm tắt: Phú bà lại lại lại mua nhà!
Lập ý: Nỗ lực sinh hoạt, đền bù tiếc nuối
Gia cảnh của nguyên thân giàu có nhưng cha mẹ đều mất, bị một tên nghèo quấn quýt theo đuổi rồi kết hôn.
Về sau nguyên thân đập nồi bán sắt cùng nam chính gây dựng sự nghiệp thế mà lại bị phản bội, trở thành một oán phụ, chán nản mà ch.ết thảm, còn nam chính và nữ chính thì sống hạnh phúc.
Hứa Bối Đóa tức giận nghiến răng nghiến lợi, có tiền dùng để mua nhà không tốt hơn sao!
Đây là thập niên 90!
Giá bất động sản còn chưa sốt, khắp nơi đều là nhà là đất......
Có trời mới biết cô mua nhà không dễ dàng gì!
Hứa Bối Đóa bắt đầu tích lũy nhà cửa.
Trước tiên cho thuê nhà cũ, sau đó không ngừng mua nhà, mua đất.
Tiền sinh nhà và đất, nhà và đất sinh tiền...... chà chà, liên tục không dứt nha.
Cô đây muốn làm một phú bà, cặn bã nam gì đó không liên quan đến cô!
Ngay từ đầu, đồng hương trong thôn vây quanh giới thiệu đàn ông cho cô, đều muốn tiểu tử nghèo nhà mình được một người vợ có tiền.
Về sau đồng nghiệp trên thị trấn cũng thường xuyên khuyên:
"Đóa Đóa, thấy nam nhân tốt thì mau gả đi."
"Con gái để cần nhiều tiền như vậy làm gì, lấy chồng tốt mới thật sự tốt."
"Con gái mua nhà làm gì, trên lưng vay tiền làm sao gả ra ngoài được!"
……
Hứa Bối Đóa từ chối hết, điên cuồng mua nhà rồi than thở:
"Tôi thiếu nợ thật nhiều, có người đàn ông tốt nào nguyện ý giúp tôi trả tiền thế chấp không!"
Sau đó Hứa Bối Đóa không chỉ có rất nhiều nhà, mà loại nào cũng có.
Nhà Tây, nhà cao tầng nhỏ, tứ hợp viện, văn phòng, cửa hàng.......
....
Một câu tóm tắt: Phú bà lại lại lại mua nhà!
Lập ý: Nỗ lực sinh hoạt, đền bù tiếc nuối
3.6
Tên Khác: Mỹ Nhân Thích Được Nuông Chiều
Truyện kể về Lâm Khê xuyên qua ba mươi năm trước, tiểu viện lụp xụp, vách tường rách nát ố vàng, còn có cái quạt gió vang lên "Kẽo kẹt kẽo kẹt" như muốn rớt tới nơi.
Cũng may đây là đặc khu ba mươi năm trước, hai tòa nhà có chút cũ nát trong đại tạp viện ở huyện thành này tương lai cũng có thể trị giá hơn trăm triệu.
Chỉ là ngoại trừ hai tòa nhà, còn có thêm một người đàn ông nhiều tháng trước nghe nói là bị bà nội cô trước khi lâm chung lấy ơn ra ép buộc đi đăng kí kết hôn cùng cô.
Người đàn ông thân mặc quân trang, vẻ mặt lạnh lùng, khí thế trang nghiêm, ánh mắt nhìn cô lãnh đạm không gợn sóng, thậm chí mang theo ghét bỏ.
Truyện kể về Lâm Khê xuyên qua ba mươi năm trước, tiểu viện lụp xụp, vách tường rách nát ố vàng, còn có cái quạt gió vang lên "Kẽo kẹt kẽo kẹt" như muốn rớt tới nơi.
Cũng may đây là đặc khu ba mươi năm trước, hai tòa nhà có chút cũ nát trong đại tạp viện ở huyện thành này tương lai cũng có thể trị giá hơn trăm triệu.
Chỉ là ngoại trừ hai tòa nhà, còn có thêm một người đàn ông nhiều tháng trước nghe nói là bị bà nội cô trước khi lâm chung lấy ơn ra ép buộc đi đăng kí kết hôn cùng cô.
Người đàn ông thân mặc quân trang, vẻ mặt lạnh lùng, khí thế trang nghiêm, ánh mắt nhìn cô lãnh đạm không gợn sóng, thậm chí mang theo ghét bỏ.
4.1
Dịch Diễn đã sống đến hơn 30 tuổi nhưng trước nay chưa từng lưu luyến nơi nào chứ đừng nói là người.
Nhưng tình cờ đi đến một thành phố nhỏ, lại ở chỗ này gặp được một tiểu mỹ nhân nhìn như cao ngạo lạnh lùng. Tiểu mỹ nhân xinh đẹp muốn chết, khi nói chuyện cũng rất dịu dàng. Một người đàn ông phóng đãng không thích bị trói buộc như hắn cũng phải bại dưới chân cô.
Lần đầu tiên tiếp xúc đã muốn đưa cô về nhà, lần thứ hai gặp mặt đã muốn hôn cô…
Thật sự quá ngọt!
———————
An Điềm sống ở thành phố nhỏ nửa năm, cuộc sống mỗi ngày đều trôi qua rất yên bình. Nhưng gần đây xuất hiện người đàn ông kia khiến cuộc sống của cô bị đảo lộn long trời lở đất.
Cô không thích sự cường thế của hắn, sau nhiều lần từ chối lại đột nhiên phát hiện…có một người đàn ông cường tráng làm bạn trai thì cảm giác an toàn rất mãnh liệt.
Cách mấy tháng sau, cô gặp người đàn ông đó ở một thành phố khác, đêm ấy bị “ăn” sạch sẽ, hoá ra người này đã sớm chủ mưu với cô.
Sau đó mỗi ngày ở chung với nhau khiến cô cảm thấy bản thân không thể rời khỏi hắn.
———————
Huấn luyện viên X giáo viên hội hoạ.
Couple tháo hán X mềm muội này thật là…chảy nước miếng.
Ngọt văn siêu ngắn, cốt truyện là chính thịt là phụ.
Nhưng tình cờ đi đến một thành phố nhỏ, lại ở chỗ này gặp được một tiểu mỹ nhân nhìn như cao ngạo lạnh lùng. Tiểu mỹ nhân xinh đẹp muốn chết, khi nói chuyện cũng rất dịu dàng. Một người đàn ông phóng đãng không thích bị trói buộc như hắn cũng phải bại dưới chân cô.
Lần đầu tiên tiếp xúc đã muốn đưa cô về nhà, lần thứ hai gặp mặt đã muốn hôn cô…
Thật sự quá ngọt!
———————
An Điềm sống ở thành phố nhỏ nửa năm, cuộc sống mỗi ngày đều trôi qua rất yên bình. Nhưng gần đây xuất hiện người đàn ông kia khiến cuộc sống của cô bị đảo lộn long trời lở đất.
Cô không thích sự cường thế của hắn, sau nhiều lần từ chối lại đột nhiên phát hiện…có một người đàn ông cường tráng làm bạn trai thì cảm giác an toàn rất mãnh liệt.
Cách mấy tháng sau, cô gặp người đàn ông đó ở một thành phố khác, đêm ấy bị “ăn” sạch sẽ, hoá ra người này đã sớm chủ mưu với cô.
Sau đó mỗi ngày ở chung với nhau khiến cô cảm thấy bản thân không thể rời khỏi hắn.
———————
Huấn luyện viên X giáo viên hội hoạ.
Couple tháo hán X mềm muội này thật là…chảy nước miếng.
Ngọt văn siêu ngắn, cốt truyện là chính thịt là phụ.
7.6
Giang Kinh Tá là diễn viên nổi tiếng ở trong giới giải trí, thiếu niên thành danh, là người rất có chí tiến thủ, về vấn đề tình cảm cũng ít có scandal, lạnh lùng, không gần nữ sắc.
Trường hợp ngoại lệ duy nhất, đó là nữ chính Nam Âm trong phim Ngự Dụng đóng với anh thời niên thiếu, có một ít lời đồn ái muội kiều diễm với anh.
Điểm khác biệt này, đủ để làm cho vô số fan phải gào khóc.
Nhưng fan cũng biết, cặp đôi này, dù sao đi nữa cũng không thể ở bên nhau được, trong phim ăn ý mười phần, ngoài đời lại vô cùng xa lạ, khi chạm mặt ngay cả một ánh mắt cũng không thèm nhìn nhau, đạm mạc, vô cùng xa cách.
Ngày nọ, trong một buổi ra mắt phim mới, khi bị hỏi đến nụ hôn đầu tiên trên màn ảnh có phải đã hiến dâng cho bộ phim này rồi không, Giang Kinh Tá nhớ đến trong lúc quay phim đã dùng đến tá vị (🞺), ngoài ý muốn nở nụ cười, cũng không nói gì.
[(🞺) tá vị: 借位: là thuật ngữ chụp ảnh chuyên nghiệp, lợi dụng góc độ quay chụp đối với thực tế quay chụp để tăng thêm hiệu quả sửa đổi, trau chuốt một loại phương pháp. Vì ở bất đồng góc độ quay chụp cùng cái cảnh tượng mà đem diễn viên, đạo cụ cùng bố cảnh tương đối vị trí tăng thêm biến đổi. VD: "tá vị" hôn môi: Không có đụng phải, chỉ là bởi vì góc độ mà nhìn qua tưởng thật đang hôn một dạng]
Đêm đó thời điểm hai người lén gặp mặt, Nam Âm hôn anh, cắn lên khóe môi anh, như cười như không hỏi: “Nụ hôn đầu tiên trên màn ảnh có phải đã cho XXX rồi không?”.
Cô nhớ rất rõ, là ai lúc trước mượn tá vị mà thật sự hôn cô, còn cố ý NG nhiều lần đó!
Tay người đàn ông giữ lấy cằm cô, cúi đầu hôn lên, trong lúc quấn quýt, tiếng nói khàn khàn mơ hồ. “Cho em cho em, đều cho cả em rồi”.
Yêu em cả đời này,
Nụ hôn là của em, tim là của em, ngay cả tính mạng cũng đều là của em,
Mà em là của anh.
Trường hợp ngoại lệ duy nhất, đó là nữ chính Nam Âm trong phim Ngự Dụng đóng với anh thời niên thiếu, có một ít lời đồn ái muội kiều diễm với anh.
Điểm khác biệt này, đủ để làm cho vô số fan phải gào khóc.
Nhưng fan cũng biết, cặp đôi này, dù sao đi nữa cũng không thể ở bên nhau được, trong phim ăn ý mười phần, ngoài đời lại vô cùng xa lạ, khi chạm mặt ngay cả một ánh mắt cũng không thèm nhìn nhau, đạm mạc, vô cùng xa cách.
Ngày nọ, trong một buổi ra mắt phim mới, khi bị hỏi đến nụ hôn đầu tiên trên màn ảnh có phải đã hiến dâng cho bộ phim này rồi không, Giang Kinh Tá nhớ đến trong lúc quay phim đã dùng đến tá vị (🞺), ngoài ý muốn nở nụ cười, cũng không nói gì.
[(🞺) tá vị: 借位: là thuật ngữ chụp ảnh chuyên nghiệp, lợi dụng góc độ quay chụp đối với thực tế quay chụp để tăng thêm hiệu quả sửa đổi, trau chuốt một loại phương pháp. Vì ở bất đồng góc độ quay chụp cùng cái cảnh tượng mà đem diễn viên, đạo cụ cùng bố cảnh tương đối vị trí tăng thêm biến đổi. VD: "tá vị" hôn môi: Không có đụng phải, chỉ là bởi vì góc độ mà nhìn qua tưởng thật đang hôn một dạng]
Đêm đó thời điểm hai người lén gặp mặt, Nam Âm hôn anh, cắn lên khóe môi anh, như cười như không hỏi: “Nụ hôn đầu tiên trên màn ảnh có phải đã cho XXX rồi không?”.
Cô nhớ rất rõ, là ai lúc trước mượn tá vị mà thật sự hôn cô, còn cố ý NG nhiều lần đó!
Tay người đàn ông giữ lấy cằm cô, cúi đầu hôn lên, trong lúc quấn quýt, tiếng nói khàn khàn mơ hồ. “Cho em cho em, đều cho cả em rồi”.
Yêu em cả đời này,
Nụ hôn là của em, tim là của em, ngay cả tính mạng cũng đều là của em,
Mà em là của anh.
8
Ca sĩ đỉnh lưu Hạ Vân Nghi thường xuyên đứng đầu các bảng xếp hạng, doanh số album đã bán được hơn mười triệu bản có dáng vẻ hào sảng bất cần, hời hợt, không quan tâm đến bất cứ chuyện gì, được muôn vàn người hâm mộ khen là huyền thoại của giới âm nhạc Trung Quốc.
Trong vòng fan có một câu “Chỉ cần anh liếc mắt một cái, thần tình yêu sẽ rơi xuống thế gian” hot ở mọi nơi mọi nẻo đường, sau đó nhà phê bình hàng đầu giới giải trí trêu đùa nói, “Ai có thể kéo được người như vậy xuống khỏi thần đàn thì người ấy có được cả thế giới.”
Sau đó một video ngắn bị tung ra…
Hạ Vân Nghi chặn ngang khiêng một cô gái lên xe. Sau đó hai người đi vào khách sạn, phía truyền thông chỉ tới kịp chụp một bức hình chụp phía sau.
Trong ảnh, cô gái nhỏ như liễu, thon thả trắng nõn, nhỏ đến mức chỉ một tay là có thể ôm hết.
Trong bức ảnh mờ ảo, mơ hồ có thể thấy tay Hạ Vân Nghi đặt ở bên hông cô gái.
Hotsearch bùng nổ, fans nhất thời loạn lên.
【2】
Sau scandal này, Hạ Vân Nghi đã thành công giành được giải thưởng Nam ca sĩ xuất sắc nhất lần thứ ba liên tiếp tại lễ trao giải Hoa Đỉnh.
Trong sự chúc mừng của cư dân mạng, anh được mời tham gia phỏng vấn chương trình hot nhất. Trong buổi phỏng vấn, để thu hút lượng truy cập, nhà sản xuất đã cho nối máy trực tiếp với Hạ Vân Nghi ngay tại chỗ.
Chỉ đơn giản thăm hỏi được nửa chừng, anh chỉ lười biếng trả lời vài câu, một giọng nói ngọt ngào khác đột nhiên truyền tới: “Hạ Vân Nghi, anh đừng có quá đáng…!”
Người xem tại trường quay: “Cái gì quá đáng…?”
Từ từ, giọng nói này, con mẹ nó thật quen tai làm sao!
“Thật quen tai.”
“Đúng vậy không sai, tuy rằng tôi không muốn nghĩ nhưng quả thực là tôi (·Д·≡·д·)!”.
“Thật xin lỗi, dường như tôi đã trở thành cái người có được cả thế giới.”
Trong vòng fan có một câu “Chỉ cần anh liếc mắt một cái, thần tình yêu sẽ rơi xuống thế gian” hot ở mọi nơi mọi nẻo đường, sau đó nhà phê bình hàng đầu giới giải trí trêu đùa nói, “Ai có thể kéo được người như vậy xuống khỏi thần đàn thì người ấy có được cả thế giới.”
Sau đó một video ngắn bị tung ra…
Hạ Vân Nghi chặn ngang khiêng một cô gái lên xe. Sau đó hai người đi vào khách sạn, phía truyền thông chỉ tới kịp chụp một bức hình chụp phía sau.
Trong ảnh, cô gái nhỏ như liễu, thon thả trắng nõn, nhỏ đến mức chỉ một tay là có thể ôm hết.
Trong bức ảnh mờ ảo, mơ hồ có thể thấy tay Hạ Vân Nghi đặt ở bên hông cô gái.
Hotsearch bùng nổ, fans nhất thời loạn lên.
【2】
Sau scandal này, Hạ Vân Nghi đã thành công giành được giải thưởng Nam ca sĩ xuất sắc nhất lần thứ ba liên tiếp tại lễ trao giải Hoa Đỉnh.
Trong sự chúc mừng của cư dân mạng, anh được mời tham gia phỏng vấn chương trình hot nhất. Trong buổi phỏng vấn, để thu hút lượng truy cập, nhà sản xuất đã cho nối máy trực tiếp với Hạ Vân Nghi ngay tại chỗ.
Chỉ đơn giản thăm hỏi được nửa chừng, anh chỉ lười biếng trả lời vài câu, một giọng nói ngọt ngào khác đột nhiên truyền tới: “Hạ Vân Nghi, anh đừng có quá đáng…!”
Người xem tại trường quay: “Cái gì quá đáng…?”
Từ từ, giọng nói này, con mẹ nó thật quen tai làm sao!
“Thật quen tai.”
“Đúng vậy không sai, tuy rằng tôi không muốn nghĩ nhưng quả thực là tôi (·Д·≡·д·)!”.
“Thật xin lỗi, dường như tôi đã trở thành cái người có được cả thế giới.”
4.4
Thể loại: Hiện đại, Chủ công, Lính gác dẫn đường, H văn, Tình cảm, Ngọt, Thụ sủng công, Cường cường, HE
Giới thiệu
Cuộc sống thường ngày của cặp đôi (nhỏ) mèo và hạc.
Câu chuyện xen kẽ giữa quá khứ và hiện tại của hai bạn.
Lính gác công x Dẫn đường thụ
Giang Hành là công, Giang Hành là công, Giang Hành là công!
Cố Vân Xuyên là thụ.
Thụ cưng chiều công, thụ đối với công không có nguyên tắc.
Không có cốt truyện chính, chỉ có nhật ký hằng ngày nhàm chán.
Giới thiệu
Cuộc sống thường ngày của cặp đôi (nhỏ) mèo và hạc.
Câu chuyện xen kẽ giữa quá khứ và hiện tại của hai bạn.
Lính gác công x Dẫn đường thụ
Giang Hành là công, Giang Hành là công, Giang Hành là công!
Cố Vân Xuyên là thụ.
Thụ cưng chiều công, thụ đối với công không có nguyên tắc.
Không có cốt truyện chính, chỉ có nhật ký hằng ngày nhàm chán.
3.3
TÁC GIẢ: Thanh đào khí phao thủy
Số chương: 36
Thể loại: 1x1, Hiện đại, Đô thị tình duyên, H văn, Tâm lý, HE (Happy Ending), Ngọt Sủng, Niên thượng (nam9 > nữ 9 khá nhiều)
Edit: dao_bach_phung
Vài lời giới thiệu:
Tiểu Ngải là gái quê, không học thức, không thông minh, không tiền bạc, còn là đứa nhỏ được người ta lượm về nuôi lớn. Ước mơ lớn nhất của cô là thoát nghèo.
Ninh Gia Tề là giám đốc xí nghiệp, giàu có, đủ quyết đoán, đủ tình yêu thương, khuyết điểm lớn nhất là hắn đã năm mươi tám tuổi!
Ninh Gia Tề thích Tiểu Ngải. Đây là một câu chuyện chồng già vợ trẻ, nói chính xác là trâu già gặm cỏ non, sinh hoạt hàng ngày.
Số chương: 36
Thể loại: 1x1, Hiện đại, Đô thị tình duyên, H văn, Tâm lý, HE (Happy Ending), Ngọt Sủng, Niên thượng (nam9 > nữ 9 khá nhiều)
Edit: dao_bach_phung
Vài lời giới thiệu:
Tiểu Ngải là gái quê, không học thức, không thông minh, không tiền bạc, còn là đứa nhỏ được người ta lượm về nuôi lớn. Ước mơ lớn nhất của cô là thoát nghèo.
Ninh Gia Tề là giám đốc xí nghiệp, giàu có, đủ quyết đoán, đủ tình yêu thương, khuyết điểm lớn nhất là hắn đã năm mươi tám tuổi!
Ninh Gia Tề thích Tiểu Ngải. Đây là một câu chuyện chồng già vợ trẻ, nói chính xác là trâu già gặm cỏ non, sinh hoạt hàng ngày.
3.8
Thể loại: 18+, cao H sạch, sủng tận trời, ngọt, hài hước, ngược, Tổng Giám Đốc, NGÔN
Đêm động phòng, cô dâu của hắn thế mà lại đào hôn cùng người đàn ông khác. Hắm không còn sự lựa chọn nào khác, đành phải hoàn thành buổi lễ cùng một cô gái xa lạ. Từ đó hắn và cô cứ dây dưa không dứt.
Mối quan hệ không biết gọi tên của nàng và hắn, cuối cùng cũng kết thúc. Nàng đau lòng buông tay để hắn trở về bên người vợ hắn yêu. Nhìn theo bóng lưng nàng quay đi, hắn mới biết "hắn sai rồi".
Một câu chuyện tình yêu không quá dài nhưng có đủ hồi hộp nín thở, phiêu lưu chết người, rung động sâu sắc, lẫn ngọt ngào thắt tim. Hy vọng các bạn sẽ thích và ủng hộ!
(Lưu ý: truyện có H khá cao nên bạn nào không thích bỏ qua dùm mình ạ)
Các tình yêu của Hạc giấy ơi!
Đêm động phòng, cô dâu của hắn thế mà lại đào hôn cùng người đàn ông khác. Hắm không còn sự lựa chọn nào khác, đành phải hoàn thành buổi lễ cùng một cô gái xa lạ. Từ đó hắn và cô cứ dây dưa không dứt.
Mối quan hệ không biết gọi tên của nàng và hắn, cuối cùng cũng kết thúc. Nàng đau lòng buông tay để hắn trở về bên người vợ hắn yêu. Nhìn theo bóng lưng nàng quay đi, hắn mới biết "hắn sai rồi".
Một câu chuyện tình yêu không quá dài nhưng có đủ hồi hộp nín thở, phiêu lưu chết người, rung động sâu sắc, lẫn ngọt ngào thắt tim. Hy vọng các bạn sẽ thích và ủng hộ!
(Lưu ý: truyện có H khá cao nên bạn nào không thích bỏ qua dùm mình ạ)
Các tình yêu của Hạc giấy ơi!
4.2
Giản Ánh An là thiên kim thật bị bảo mẫu hoán đổi thân phận.
Thiên kim thật trở về, lại bị người xung quanh lạnh nhạt.
Cha mẹ Tần: "Miên Miên là con gái chúng ta nuôi từ nhỏ đến lớn, để không làm tổn thương Miên Miên, không thể thông báo thân phận của con với mọi người được!"
Vị hôn phu đã đính ước từ nhỏ: "Người tôi thích là Miên Miên, không phải người nhà quê đến từ nông thôn như cô!"
Em trai vốn nên gọi cô là chị: "Đừng nghĩ đến chuyện bắt tôi gọi chị một tiếng chị gái!"
Nhìn Tần Miên Miên hưởng thụ tất cả những thứ vốn nên thuộc về cô, hỏi cô làm sao không hận?
Cô và Tần Miên Miên đối chọi vô cùng gay gắt, tranh đấu đến độ ngươi sống ta chết, cuối cùng cũng khiến Tần Miên Miên thân bại danh liệt, người Tần gia không thể không thừa nhận thân phận của cô!
Nhưng sau khi cô bị bắt cóc, lại chỉ có Tần Miên Miên liều mạng cứu cô ra.
Tần Miên Miên tủi thân: "Vốn dĩ em cũng muốn rời khỏi Tần gia, nhưng mà sau khi chị trở về, em lại không muốn như thế nữa."
Tần Miên Miên: "Em thích chị lắm."
Tần Miên Miên: "Em muốn cùng chị ở bên nhau."
Khi Tần Miên Miên nằm trên giường phẫu thuật vĩnh viễn không thể mở mắt ra được nữa, trong lòng Giản Ánh An cũng trở nên trống rỗng, cũng may trời cao cho cô một cơ hội, để cô trọng sinh trở về ngày bị nhận lại đó.
***
Tất cả mọi người đều cho rằng Giản Ánh An sẽ cùng Tần Miên Miên trở mặt thành thù.
Trước mặt cha mẹ Tần, Giản Ánh An: "Em thích cái này sao? Tặng cho em."
Cha mẹ Tần trợn mắt há hốc mồm khi thấy Giản Ánh An dâng tặng mọi thứ cho Tần Miên Miên.
Đối với em trai biệt nữu: "Không cần gọi tôi là chị gái, gọi chị dâu cũng được."
Tần Hành:???
Còn vị hôn phu thì sao? Tần Miên Miên mặt đỏ bừng: "Nhưng em thích An An, chị ấy là tốt nhất!"
Tóm tắt: Chỉ được dán dán chị gái xinh đẹp! Không cho phép trở mặt thành thù.
Lập ý: Cho dù lâm vào hoàn cảnh khốn cùng, cũng muốn dũng cảm tiến tới.
Thiên kim thật trở về, lại bị người xung quanh lạnh nhạt.
Cha mẹ Tần: "Miên Miên là con gái chúng ta nuôi từ nhỏ đến lớn, để không làm tổn thương Miên Miên, không thể thông báo thân phận của con với mọi người được!"
Vị hôn phu đã đính ước từ nhỏ: "Người tôi thích là Miên Miên, không phải người nhà quê đến từ nông thôn như cô!"
Em trai vốn nên gọi cô là chị: "Đừng nghĩ đến chuyện bắt tôi gọi chị một tiếng chị gái!"
Nhìn Tần Miên Miên hưởng thụ tất cả những thứ vốn nên thuộc về cô, hỏi cô làm sao không hận?
Cô và Tần Miên Miên đối chọi vô cùng gay gắt, tranh đấu đến độ ngươi sống ta chết, cuối cùng cũng khiến Tần Miên Miên thân bại danh liệt, người Tần gia không thể không thừa nhận thân phận của cô!
Nhưng sau khi cô bị bắt cóc, lại chỉ có Tần Miên Miên liều mạng cứu cô ra.
Tần Miên Miên tủi thân: "Vốn dĩ em cũng muốn rời khỏi Tần gia, nhưng mà sau khi chị trở về, em lại không muốn như thế nữa."
Tần Miên Miên: "Em thích chị lắm."
Tần Miên Miên: "Em muốn cùng chị ở bên nhau."
Khi Tần Miên Miên nằm trên giường phẫu thuật vĩnh viễn không thể mở mắt ra được nữa, trong lòng Giản Ánh An cũng trở nên trống rỗng, cũng may trời cao cho cô một cơ hội, để cô trọng sinh trở về ngày bị nhận lại đó.
***
Tất cả mọi người đều cho rằng Giản Ánh An sẽ cùng Tần Miên Miên trở mặt thành thù.
Trước mặt cha mẹ Tần, Giản Ánh An: "Em thích cái này sao? Tặng cho em."
Cha mẹ Tần trợn mắt há hốc mồm khi thấy Giản Ánh An dâng tặng mọi thứ cho Tần Miên Miên.
Đối với em trai biệt nữu: "Không cần gọi tôi là chị gái, gọi chị dâu cũng được."
Tần Hành:???
Còn vị hôn phu thì sao? Tần Miên Miên mặt đỏ bừng: "Nhưng em thích An An, chị ấy là tốt nhất!"
Tóm tắt: Chỉ được dán dán chị gái xinh đẹp! Không cho phép trở mặt thành thù.
Lập ý: Cho dù lâm vào hoàn cảnh khốn cùng, cũng muốn dũng cảm tiến tới.
6.7
Tên gốc: Thiên Sinh Lệ Chất
Tác giả: Cát Hề
Thể loại: Hiện đại, trọng sinh, sủng, showbiz.
Số chương: 116 (bao gồm ngoại truyện)
VĂN ÁN:
Năm Diệp Noãn mười tám tuổi, lần đầu tiên nhìn thấy Hạ Xuyên, cô lập tức vừa gặp đã yêu anh ta.
Tình cảm trong suốt mười năm cứ dây dưa không rõ, chia tay, rồi tái hợp.
Trong lúc sự nghiệp đang ở đinh cao huy hoàng nhất cô lại chấp nhận bỏ nghiệp diễn không chút do dự.
Trong mười năm tình cảm khúc mắc không rõ, liên tục chia tay lại tái hợp rồi gả cho Hạ Xuyên.
Cô bỏ mười năm để yêu hắn, kết quả cuối cùng lại là hai người ly hôn, cô trơ mắt nhìn hắn trở về bên cạnh bạn gái cũ của hắn.
Diệp Noãn yếu đuối kết thúc sinh mệnh của mình. Khi tỉnh lại lần nữa cô phát hiện mình đã quay về năm cô mới mười tám tuổi.
Mười tám tuổi, là năm đầu tiên cô bước vào giới giải trí.
Nếu có thể sống lại một lần nữa cô tuyệt không giẫm lại vào vết xe đổ, quan tâm sự nghiệp, cách xa loại đàn ông cặn bã.
Hãy xem ảnh hậu đẹp nhất trong lịch sử xoay chuyển giới giải trí một lần nữa như thế nào.
Tác giả: Cát Hề
Thể loại: Hiện đại, trọng sinh, sủng, showbiz.
Số chương: 116 (bao gồm ngoại truyện)
VĂN ÁN:
Năm Diệp Noãn mười tám tuổi, lần đầu tiên nhìn thấy Hạ Xuyên, cô lập tức vừa gặp đã yêu anh ta.
Tình cảm trong suốt mười năm cứ dây dưa không rõ, chia tay, rồi tái hợp.
Trong lúc sự nghiệp đang ở đinh cao huy hoàng nhất cô lại chấp nhận bỏ nghiệp diễn không chút do dự.
Trong mười năm tình cảm khúc mắc không rõ, liên tục chia tay lại tái hợp rồi gả cho Hạ Xuyên.
Cô bỏ mười năm để yêu hắn, kết quả cuối cùng lại là hai người ly hôn, cô trơ mắt nhìn hắn trở về bên cạnh bạn gái cũ của hắn.
Diệp Noãn yếu đuối kết thúc sinh mệnh của mình. Khi tỉnh lại lần nữa cô phát hiện mình đã quay về năm cô mới mười tám tuổi.
Mười tám tuổi, là năm đầu tiên cô bước vào giới giải trí.
Nếu có thể sống lại một lần nữa cô tuyệt không giẫm lại vào vết xe đổ, quan tâm sự nghiệp, cách xa loại đàn ông cặn bã.
Hãy xem ảnh hậu đẹp nhất trong lịch sử xoay chuyển giới giải trí một lần nữa như thế nào.
3.7
Từ nhỏ Quý Tinh Nhiên đã nhận ra cha mẹ cậu không hề thích cậu.
Có lẽ cậu cảm thấy cậu chưa đủ tốt, chưa đủ giỏi. Cho nên từ khi còn nhỏ Quý Tinh Nhiên dốc hết sức lực để trở thành người giỏi toàn vẹn, chỉ để đổi lấy ánh nhìn và nụ cười của cha mẹ.
Đến khi sinh nhật 18 tuổi của cậu, Quý gia liền mở tiệc linh đình mời khắp thành phố, cậu nhìn bữa tiệc tổ chức với quy mô lớn, cậu định nói cho cha mẹ rằng cậu không thích kiểu sinh nhật như này nhưng nhìn khuôn mặt rạng rỡ tươi cười mà cậu dặn lòng không đậu, cố gắng thích nghi, để những dòng suy nghĩ trong lòng mà thuận theo.
Khi cậu 19 tuổi, Quý Tinh Nhiên đã chuẩn bị sẵn sàng, ở bữa tiệc sinh nhật mình mà tiếp đãi khách khứa, làm quen để cho cha mẹ vui lòng.
Nhưng thẳng đến sinh nhật tiếp theo, cậu mới biết được tối nay vai chính cũng không phải là mình nữa.
Ở một nhà ba người chân chính đoàn viên, tụ họp với nhau như một gia đình thực thụ, Quý Tinh Nhiên lặng lẽ rời khỏi ngôi nhà trong cơn mưa.
- -----------------------------
Lộ Quy Chu từ công ty trở về, ở ven đường nhặt được thiếu niên xinh đẹp trong cơn mưa tầm tã.
Mỹ thiếu niên mất trí nhớ, không nhà để về, khóe mắt rưng rưng đáng thương vô cùng, Lộ Quy Chu nhất thời mềm lòng thu lưu cậu.
Vốn định tạm thời đem biệt thự, tìm được người nhà thiếu niên liền đưa cậu về nhà.
Chỉ là những ngày ở chung, mỹ thiếu niên từ lúc dè dặt, cẩn trọng với mọi thứ xung quanh cho đến khi càng ngày càng dính người như mèo con vậy. Lộ Quy Chu cảm thấy mình đang nuôi dưỡng một bé mèo ngoan ngoãn xinh đẹp, làm người lúc nào cũng lộ vẻ thương tiếc hận không thể sủng tận trời.
Lộ Quy Chu thay đổi chủ ý, coi như nuôi một đứa trẻ.
Thẳng đến một ngày, Lộ Quy Chu bị đứa trẻ cắn một phát vào má, Lộ Quy Chu kinh ngạc không thôi, bất đắc dĩ đẩy Quý Tinh Nhiên. Là một đứa trẻ không nghe lời, tốt nhất là nên tìm người nhận thân.
Đến khi, Quý Tinh Nhiên cậu thật sự đi rồi, lần đầu tiên Lộ Quy Chu nếm được tư vị gọi là hối hận.
Cả thương giới đều biết, người cầm quyền Lộ gia Lộ Quy Chu cao cao tại thượng, tuổi trẻ với tương lai mở rộng, hỡ hững với đời. Đến một hôm, có người nhìn thấy Lộ Quy Chu đang đi đến chỗ của một thanh niên với khuôn mặt xinh đẹp, giọng nói nhỏ nhẹ, tay chân luống cuống, thất thố mà đuổi theo bước chân của thiếu niên.
Người trong giới chưa lập gia đình hay đã kết hôn đếu rất sốc, đúng là còn sống còn có thể chứng kiến Lộ Quy Chu nổi tiếng tính tình như Diêm La sống cũng phải rơi vào lưới tình.
- ---------------------------------
Niên thượng, chua chua ngọt ngọt đan xen. Sau này có tình tiết giới giải trí
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Quý Tinh Nhiên, Lộ Quy Chu ┃ vai phụ: ┃ cái khác:
Một câu tóm tắt: Vì người mà bắt đầu lại từ đầu.
Lập ý: Mặc dù thân rời vào cảnh cùng đường, nhưng sự lạc quan ấy vẫn sẽ mãi duy trì.
Có lẽ cậu cảm thấy cậu chưa đủ tốt, chưa đủ giỏi. Cho nên từ khi còn nhỏ Quý Tinh Nhiên dốc hết sức lực để trở thành người giỏi toàn vẹn, chỉ để đổi lấy ánh nhìn và nụ cười của cha mẹ.
Đến khi sinh nhật 18 tuổi của cậu, Quý gia liền mở tiệc linh đình mời khắp thành phố, cậu nhìn bữa tiệc tổ chức với quy mô lớn, cậu định nói cho cha mẹ rằng cậu không thích kiểu sinh nhật như này nhưng nhìn khuôn mặt rạng rỡ tươi cười mà cậu dặn lòng không đậu, cố gắng thích nghi, để những dòng suy nghĩ trong lòng mà thuận theo.
Khi cậu 19 tuổi, Quý Tinh Nhiên đã chuẩn bị sẵn sàng, ở bữa tiệc sinh nhật mình mà tiếp đãi khách khứa, làm quen để cho cha mẹ vui lòng.
Nhưng thẳng đến sinh nhật tiếp theo, cậu mới biết được tối nay vai chính cũng không phải là mình nữa.
Ở một nhà ba người chân chính đoàn viên, tụ họp với nhau như một gia đình thực thụ, Quý Tinh Nhiên lặng lẽ rời khỏi ngôi nhà trong cơn mưa.
- -----------------------------
Lộ Quy Chu từ công ty trở về, ở ven đường nhặt được thiếu niên xinh đẹp trong cơn mưa tầm tã.
Mỹ thiếu niên mất trí nhớ, không nhà để về, khóe mắt rưng rưng đáng thương vô cùng, Lộ Quy Chu nhất thời mềm lòng thu lưu cậu.
Vốn định tạm thời đem biệt thự, tìm được người nhà thiếu niên liền đưa cậu về nhà.
Chỉ là những ngày ở chung, mỹ thiếu niên từ lúc dè dặt, cẩn trọng với mọi thứ xung quanh cho đến khi càng ngày càng dính người như mèo con vậy. Lộ Quy Chu cảm thấy mình đang nuôi dưỡng một bé mèo ngoan ngoãn xinh đẹp, làm người lúc nào cũng lộ vẻ thương tiếc hận không thể sủng tận trời.
Lộ Quy Chu thay đổi chủ ý, coi như nuôi một đứa trẻ.
Thẳng đến một ngày, Lộ Quy Chu bị đứa trẻ cắn một phát vào má, Lộ Quy Chu kinh ngạc không thôi, bất đắc dĩ đẩy Quý Tinh Nhiên. Là một đứa trẻ không nghe lời, tốt nhất là nên tìm người nhận thân.
Đến khi, Quý Tinh Nhiên cậu thật sự đi rồi, lần đầu tiên Lộ Quy Chu nếm được tư vị gọi là hối hận.
Cả thương giới đều biết, người cầm quyền Lộ gia Lộ Quy Chu cao cao tại thượng, tuổi trẻ với tương lai mở rộng, hỡ hững với đời. Đến một hôm, có người nhìn thấy Lộ Quy Chu đang đi đến chỗ của một thanh niên với khuôn mặt xinh đẹp, giọng nói nhỏ nhẹ, tay chân luống cuống, thất thố mà đuổi theo bước chân của thiếu niên.
Người trong giới chưa lập gia đình hay đã kết hôn đếu rất sốc, đúng là còn sống còn có thể chứng kiến Lộ Quy Chu nổi tiếng tính tình như Diêm La sống cũng phải rơi vào lưới tình.
- ---------------------------------
Niên thượng, chua chua ngọt ngọt đan xen. Sau này có tình tiết giới giải trí
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Quý Tinh Nhiên, Lộ Quy Chu ┃ vai phụ: ┃ cái khác:
Một câu tóm tắt: Vì người mà bắt đầu lại từ đầu.
Lập ý: Mặc dù thân rời vào cảnh cùng đường, nhưng sự lạc quan ấy vẫn sẽ mãi duy trì.
3.9
Tô Tịch Nhan nhìn qua ngây thơ, hiền hậu, không khác gì bé thỏ trắng dễ bắt nạt nhưng thực ra cô gan lớn vô cùng, còn dám nghĩ cách làm sao để đá bay vị hôn phu Lục Sính của mình.
Nhưng mà từ nhỏ cô đã sợ Lục Sính, bởi vì ở trong mắt cô, vị hôn phu này không phải người.
Đội nón xanh không xong làm sao bây giờ? Chỉ có thể rưng rưng gả vào phủ thiếu soái!
Thiếu soái phu nhân không dễ làm, Tô Tịch Nhan mỗi ngày đều không thể thẳng eo dậy nổi.
Nhưng mà từ nhỏ cô đã sợ Lục Sính, bởi vì ở trong mắt cô, vị hôn phu này không phải người.
Đội nón xanh không xong làm sao bây giờ? Chỉ có thể rưng rưng gả vào phủ thiếu soái!
Thiếu soái phu nhân không dễ làm, Tô Tịch Nhan mỗi ngày đều không thể thẳng eo dậy nổi.
9.5
Tác giả: Lãnh Sơn Tựu Mộc
Lâm Hạc x Thẩm An
Lạnh lùng ít nói phúc hắc nhà nghèo học bá công x tiểu thiếu gia sa sút dương quang thụ (my tag, not author"s)
Song phương chữa lành, ngọt, nguỵ dưỡng thành, thanh xuân vườn trường.
Câu chuyện bánh ngọt nhỏ về hai chú cún không nơi nương tựa tự liếm vết thương cho nhau.
Lâm Hạc x Thẩm An
Lạnh lùng ít nói phúc hắc nhà nghèo học bá công x tiểu thiếu gia sa sút dương quang thụ (my tag, not author"s)
Song phương chữa lành, ngọt, nguỵ dưỡng thành, thanh xuân vườn trường.
Câu chuyện bánh ngọt nhỏ về hai chú cún không nơi nương tựa tự liếm vết thương cho nhau.
6.6
Phượng hoàng bất tử tái sinh từ đống tro tàn, nhưng cô đã bị nhai đến tận xương.
Sẽ thế nào khi nạn nhân của một vụ bắt cóc, tra tấn và sát hại sống lại?
Trở lại năm năm trước, cô chỉ có một nhiệm vụ duy nhất: cứu lấy bản thân. Nhưng khao khát ấy dần trở nên vô vọng khi cô nhận ra rằng mình chẳng thể nào đơn độc chống lại những kẻ nắm trong tay tiền tài, quyền lực và dư luận.
Mặc kệ cô cố gắng tới đâu, mọi sự kiện của kiếp trước đều lặp lại. Hệt như một vòng lặp nghiệt ngã bất tận.
Chỉ có một điểm khác biệt duy nhất. Đó là sự xuất hiện của anh – thái tử tập đoàn CCorp.
Vậy thì anh sẽ là điểm đột phá của cô. Cô không cảm thấy tội lỗi đâu, vì cô biết anh chẳng phải người tốt.
Phượng hoàng là loài chim bất tử. Cứ sau 5 thế kỷ, phượng hoàng sẽ ôm theo tất cả bất hạnh, cừu hận ân oán dấn thân vào lửa để kết thúc sinh mệnh để đổi lấy sự bình an và hạnh phúc cho thế gian.
Sau khi trải qua vạn nỗi thống khổ và luân hồi, phượng hoàng có được năng lượng niết bàn trỗi dậy. Dù chỉ còn là nắm tro bụi, phượng hoàng vẫn hồi sinh một cách mỹ lệ và hoàn mỹ hơn, truyền kỳ hơn bao giờ hết.
Phượng hoàng bất tử chính là ý nghĩa cái tên của cô - Phượng.
Và cô, không bao giờ khuất phục.
Sẽ thế nào khi nạn nhân của một vụ bắt cóc, tra tấn và sát hại sống lại?
Trở lại năm năm trước, cô chỉ có một nhiệm vụ duy nhất: cứu lấy bản thân. Nhưng khao khát ấy dần trở nên vô vọng khi cô nhận ra rằng mình chẳng thể nào đơn độc chống lại những kẻ nắm trong tay tiền tài, quyền lực và dư luận.
Mặc kệ cô cố gắng tới đâu, mọi sự kiện của kiếp trước đều lặp lại. Hệt như một vòng lặp nghiệt ngã bất tận.
Chỉ có một điểm khác biệt duy nhất. Đó là sự xuất hiện của anh – thái tử tập đoàn CCorp.
Vậy thì anh sẽ là điểm đột phá của cô. Cô không cảm thấy tội lỗi đâu, vì cô biết anh chẳng phải người tốt.
Phượng hoàng là loài chim bất tử. Cứ sau 5 thế kỷ, phượng hoàng sẽ ôm theo tất cả bất hạnh, cừu hận ân oán dấn thân vào lửa để kết thúc sinh mệnh để đổi lấy sự bình an và hạnh phúc cho thế gian.
Sau khi trải qua vạn nỗi thống khổ và luân hồi, phượng hoàng có được năng lượng niết bàn trỗi dậy. Dù chỉ còn là nắm tro bụi, phượng hoàng vẫn hồi sinh một cách mỹ lệ và hoàn mỹ hơn, truyền kỳ hơn bao giờ hết.
Phượng hoàng bất tử chính là ý nghĩa cái tên của cô - Phượng.
Và cô, không bao giờ khuất phục.
4.2
Thể loại: Nguyên bản, không cp, cận đại & hiện đại, giả tưởng, tình cảm, ngọt ngào, niên đại văn, trưởng thành, chữa lành.
- ------
Khi Hạ Nhạc còn nhỏ, cô từng nghe ông nội kể lại vô vàn câu chuyện xưa của ông, những câu chuyện thời của ông khác hoàn toàn với thời nay, cô chỉ thích nghe những chuyện vui, thỉnh thoảng cô cũng thấy hơi nhàm chán đấy nhưng chưa bao giờ cô để ý nhiều đến những câu chuyện đó.
Cho đến một ngày ông nội đột ngột qua đời.
Kể từ lúc ấy, ánh sáng trong cuộc đời Hạ Nhạc không còn nữa.
Sau khi ông nội mất, hết người này đến người khác đổ lỗi cho cô bằng nhiều hình thức khác nhau.
Bởi vậy, cái chết của ông nội đã trở thành vết thương đau đớn không thể nào chữa lành nổi trong cuộc đời của cô.
25 tuổi, Hạ Nhạc đã trưởng thành nhưng cô vẫn cố chấp không bao giờ tha thứ cho chính mình và luôn luôn giữ khoảng cách với mọi người.
Bỗng một ngày, cô mở mắt ra thì thấy bản thân được trở về ngôi làng nhỏ nơi cô sống khi còn thơ ấu và chứng kiến tang lễ của ông nội.
Tất cả giống như một giấc mơ, cô được quay trở về quá khứ, thời gian lúc đó là năm 1949, một thời đại mà không ai có thể quên được…
Đó là thời thanh niên của ông nội.
–
Ở thời đại này, cô cố gắng hết sức để có thể được ở với ông và cô cũng muốn thay đổi cái chết của ông.
Song, cô không bao giờ nghĩ rằng ông nội hiền lành và tốt bụng của mình khi còn trẻ lại là một chàng trai lạnh lùng và đẹp trai đến thế.
Mọi thứ dường như khác hoàn toàn với những gì cô tưởng tượng.
“Ngoại hình của ông nội đỉnh đến mức ngang hàng với sao hạng A thời hiện đại luôn ấy.”
“Gì cơ? Ông chú luôn phóng túng kia thực sự có tham gia thế vận hội á?!”
“Bà dì lúc đó không phải là bạn thân nhất của bà nội mà là tình địch của bà?”
…
Sau khi trải qua tất cả, cuối cùng Hạ Nhạc cũng hiểu được ông, hiểu được họ và thời đại ấy của ông.
Nhiều năm sau, Hạ Nhạc ngồi một mình trên chiếc ghế mây trong ngôi nhà cũ, bầu không khí tràn ngập mùi mốc từ năm nảo năm nao không hề tiêu tan, ánh sáng lọt qua khe cửa, phản chiếu hình ảnh cô không ngừng lau chùi bức ảnh chụp sáu người.
“Ông nội của con…ông ơi, ông thực sự đã phải chịu khổ cả đời rồi…”
Trong ảnh, ông nội chỉ mỉm cười dịu dàng, nhìn cô bằng ánh mắt ấm áp nhất trên đời.
Ông bảo, ông chỉ cần Nhạc Nhạc hạnh phúc.
- ------
Khi Hạ Nhạc còn nhỏ, cô từng nghe ông nội kể lại vô vàn câu chuyện xưa của ông, những câu chuyện thời của ông khác hoàn toàn với thời nay, cô chỉ thích nghe những chuyện vui, thỉnh thoảng cô cũng thấy hơi nhàm chán đấy nhưng chưa bao giờ cô để ý nhiều đến những câu chuyện đó.
Cho đến một ngày ông nội đột ngột qua đời.
Kể từ lúc ấy, ánh sáng trong cuộc đời Hạ Nhạc không còn nữa.
Sau khi ông nội mất, hết người này đến người khác đổ lỗi cho cô bằng nhiều hình thức khác nhau.
Bởi vậy, cái chết của ông nội đã trở thành vết thương đau đớn không thể nào chữa lành nổi trong cuộc đời của cô.
25 tuổi, Hạ Nhạc đã trưởng thành nhưng cô vẫn cố chấp không bao giờ tha thứ cho chính mình và luôn luôn giữ khoảng cách với mọi người.
Bỗng một ngày, cô mở mắt ra thì thấy bản thân được trở về ngôi làng nhỏ nơi cô sống khi còn thơ ấu và chứng kiến tang lễ của ông nội.
Tất cả giống như một giấc mơ, cô được quay trở về quá khứ, thời gian lúc đó là năm 1949, một thời đại mà không ai có thể quên được…
Đó là thời thanh niên của ông nội.
–
Ở thời đại này, cô cố gắng hết sức để có thể được ở với ông và cô cũng muốn thay đổi cái chết của ông.
Song, cô không bao giờ nghĩ rằng ông nội hiền lành và tốt bụng của mình khi còn trẻ lại là một chàng trai lạnh lùng và đẹp trai đến thế.
Mọi thứ dường như khác hoàn toàn với những gì cô tưởng tượng.
“Ngoại hình của ông nội đỉnh đến mức ngang hàng với sao hạng A thời hiện đại luôn ấy.”
“Gì cơ? Ông chú luôn phóng túng kia thực sự có tham gia thế vận hội á?!”
“Bà dì lúc đó không phải là bạn thân nhất của bà nội mà là tình địch của bà?”
…
Sau khi trải qua tất cả, cuối cùng Hạ Nhạc cũng hiểu được ông, hiểu được họ và thời đại ấy của ông.
Nhiều năm sau, Hạ Nhạc ngồi một mình trên chiếc ghế mây trong ngôi nhà cũ, bầu không khí tràn ngập mùi mốc từ năm nảo năm nao không hề tiêu tan, ánh sáng lọt qua khe cửa, phản chiếu hình ảnh cô không ngừng lau chùi bức ảnh chụp sáu người.
“Ông nội của con…ông ơi, ông thực sự đã phải chịu khổ cả đời rồi…”
Trong ảnh, ông nội chỉ mỉm cười dịu dàng, nhìn cô bằng ánh mắt ấm áp nhất trên đời.
Ông bảo, ông chỉ cần Nhạc Nhạc hạnh phúc.
4.4
Trác Khiêm ngủ một giấc tỉnh dậy, không chỉ xuyên thành thụ lót đường làm trời làm đất trong một bộ đam mỹ mà còn bị ràng buộc với một hệ thống nhiệm vụ.
Quả hệ thống này suốt ngày âm mưu xúi giục Trác Khiêm chia rẽ công thụ chính.
Tiếc thay trái tim công chính chỉ có thụ chính, trong mắt hắn những người khác tương đương với không khí, mà thụ chính lại là vỏ ngoài bạch liên hoa, thực tế là kiểu nhân vật sống sót qua 300 tập trong truyện cung đấu.
Trác Khiêm vô cùng rối rắm, chọc không nổi trốn không xong, chỉ đành phải giấu đầu hở đuôi mà sống.
Một buổi chiều nọ, Trác Khiêm đi học về, bắt gặp một đám người đang bị một người đánh.
Ráng đỏ bao lấy bầu trời, bóng người cao lớn đứng lặng giữa đám người đang lê lết gào khóc trên mặt đất.
Người kia mặc áo đen quần đen, tay cầm một cây gậy gỗ, nghe tiếng xoay người, mắt phượng híp lại: “Lại thêm một tên đến chịu chết.”
Trác Khiêm: “……”
Gương, gương mặt quen thuộc này không phải bạch liên hoa thì ai vào đây nữa…
Không phải nói mảnh mai yếu đuối à? Đang yên đang lành tự dưng OOC!
Trác Khiêm vừa tuyệt vọng vừa sợ hãi, nhanh trí nảy ra ý tưởng, nhấc chân đá vào tên đang nằm gần nhất, tức giận gầm lên: “Ngay cả người tao thích mày cũng dám động đến? Đi chết đi!”
Lại một ngày nọ——
Trác Khiêm bị bạch liên hoa chặn ở góc nào đó.
Ánh mắt bạch liên hoa mang theo cáu giận nhìn cậu: “Không phải cậu nói cậu thích tôi sao?”
Trác Khiêm: “Nhưng, nhưng chúng ta không thể ở bên nhau.”
Bạch liên hoa: “Tại sao?”
Trác Khiêm rớt nước mắt: “Tôi không muốn vì yêu làm 1!”
Bạch liên hoa: “……”
Thụ xuyên sách × Thụ chính chuyển công
Nhân vật chính: Trác Khiêm, Thẩm Gia Lan
Quả hệ thống này suốt ngày âm mưu xúi giục Trác Khiêm chia rẽ công thụ chính.
Tiếc thay trái tim công chính chỉ có thụ chính, trong mắt hắn những người khác tương đương với không khí, mà thụ chính lại là vỏ ngoài bạch liên hoa, thực tế là kiểu nhân vật sống sót qua 300 tập trong truyện cung đấu.
Trác Khiêm vô cùng rối rắm, chọc không nổi trốn không xong, chỉ đành phải giấu đầu hở đuôi mà sống.
Một buổi chiều nọ, Trác Khiêm đi học về, bắt gặp một đám người đang bị một người đánh.
Ráng đỏ bao lấy bầu trời, bóng người cao lớn đứng lặng giữa đám người đang lê lết gào khóc trên mặt đất.
Người kia mặc áo đen quần đen, tay cầm một cây gậy gỗ, nghe tiếng xoay người, mắt phượng híp lại: “Lại thêm một tên đến chịu chết.”
Trác Khiêm: “……”
Gương, gương mặt quen thuộc này không phải bạch liên hoa thì ai vào đây nữa…
Không phải nói mảnh mai yếu đuối à? Đang yên đang lành tự dưng OOC!
Trác Khiêm vừa tuyệt vọng vừa sợ hãi, nhanh trí nảy ra ý tưởng, nhấc chân đá vào tên đang nằm gần nhất, tức giận gầm lên: “Ngay cả người tao thích mày cũng dám động đến? Đi chết đi!”
Lại một ngày nọ——
Trác Khiêm bị bạch liên hoa chặn ở góc nào đó.
Ánh mắt bạch liên hoa mang theo cáu giận nhìn cậu: “Không phải cậu nói cậu thích tôi sao?”
Trác Khiêm: “Nhưng, nhưng chúng ta không thể ở bên nhau.”
Bạch liên hoa: “Tại sao?”
Trác Khiêm rớt nước mắt: “Tôi không muốn vì yêu làm 1!”
Bạch liên hoa: “……”
Thụ xuyên sách × Thụ chính chuyển công
Nhân vật chính: Trác Khiêm, Thẩm Gia Lan
3.6
Tag: Đam mỹ, HE, Hiện đại, Mạt thế, Mỹ Thực, Ngọt, Nhẹ nhàng
Dung Ngọc thức tỉnh song hệ dị năng, dị năng đầu tiên là dị năng hệ thủy, thứ hai là một dị năng rất đặc biệt.
Chỉ cần cho cậu 1 thực đơn, có tỉ lệ phối liệu thì dị năng thứ hai của Dung Ngọc sẽ có thể biến thực đơn đó thành đồ ăn thật.
Chính vì vậy, Dung Ngọc trở thành chiếc bánh ngọt thơm ngon…..
“Dung Ngọc, cho cậu cái thực đơn này, mau hiện thực hóa thành chân gà rút xương trộn lá chanh đi!”
“Dung Ngọc, mau biến thực đơn lẩu này thành nồi lẩu đi!! Tôi sắp thèm muốn chết rồi!!!”
“Dung Ngọc, em tìm được thực đơn ếch đồng ngâm ớt rồi, mau cứu đứa bé đáng thương này đi, thèm chết người!!”
“…….”
PS: Tuy rằng có tang thi nhưng đây không phải văn sinh tồn mạt thế đứng đắn, không có cứu vớt thế giới hay nghiên cứu vắc-xin phòng bệnh, chỉ là một thôn trang nhỏ thế ngoại đào viên do những người dân đơn thuần nỗ lực thành lập, sau đó hạnh phúc trầm mê trong mỹ thực Trung Hoa.
Tag: Làm ruộng, mạt thế, mỹ thực, ngọt sủng.
Dung Ngọc thức tỉnh song hệ dị năng, dị năng đầu tiên là dị năng hệ thủy, thứ hai là một dị năng rất đặc biệt.
Chỉ cần cho cậu 1 thực đơn, có tỉ lệ phối liệu thì dị năng thứ hai của Dung Ngọc sẽ có thể biến thực đơn đó thành đồ ăn thật.
Chính vì vậy, Dung Ngọc trở thành chiếc bánh ngọt thơm ngon…..
“Dung Ngọc, cho cậu cái thực đơn này, mau hiện thực hóa thành chân gà rút xương trộn lá chanh đi!”
“Dung Ngọc, mau biến thực đơn lẩu này thành nồi lẩu đi!! Tôi sắp thèm muốn chết rồi!!!”
“Dung Ngọc, em tìm được thực đơn ếch đồng ngâm ớt rồi, mau cứu đứa bé đáng thương này đi, thèm chết người!!”
“…….”
PS: Tuy rằng có tang thi nhưng đây không phải văn sinh tồn mạt thế đứng đắn, không có cứu vớt thế giới hay nghiên cứu vắc-xin phòng bệnh, chỉ là một thôn trang nhỏ thế ngoại đào viên do những người dân đơn thuần nỗ lực thành lập, sau đó hạnh phúc trầm mê trong mỹ thực Trung Hoa.
Tag: Làm ruộng, mạt thế, mỹ thực, ngọt sủng.
9.2
Tên truyện: Thương nhân đá quý cùng tiểu thư kim cương
Tác giả: Nhập Nhập Nha
Editor: Faust
Thể loại: Bách hợp, Hiện đại, Ngọt sủng, Tình cảm, Nhẹ nhàng, Cường cường, Vô tình gặp gỡ, HE
Nhân vật chính: Lục Kiều Vi, Văn Cẩn Ngôn
Nhân vật phụ: Khúc Thanh Trúc, Thích Nhất Hoan
Văn án:
Vị hôn phu của Lục Kiều Vi ngoại tình, đối tượng ngoại tình là một người ôn nhu xinh đẹp.
Là con lai người nước nhoài, một nhà thẩm định đá quý có tiếng ở trong nước, nghe nói trong nhà còn có quặng kim cương, cùng nàng kết hôn con cháu đời sau không cần phải vất vả hơn trăm năm.
Sau khi đọc xong thông tin này, các ngón tay của Lục Kiều Vi đều run lên.
Một người phụ nữ tốt như vậy, dựa vào cái gì mà hắn ta lấy được trước?
Vào ngày chia tay, Lục Kiều Vi dùng một chân đạp tra nam sang một bên, hai chân đứng đối diện với người phụ nữ kia, phía sau là một bức tường. Nàng nhìn người phụ nữ với đôi mắt sáng như đá quý, mỉm cười nói: "Một tên tra nam thấp kém như vậy thì có gì tốt, nhìn tôi này."
"Tôi có eo thon, chân dài, miệng lại ngọt ngào."
Người phụ nữ ngước mắt nhìn nàng, không nhanh không chậm đem chiếc nhẫn kim cương hướng lên ngón tay nàng: " Đã nhìn thấy, có thể hôn một cái không? "
Một khắc kia, đôi môi của người phụ nữ kia rất lộng lẫy, có một chút tia máu: "Cô có biết tôi đợi ngày này đã bao lâu rồi không?"
Tra nam bị đạp ngã sang một bên: "????"
- -
"Bao lâu?"
"Ước chừng thời gian viên kim cương này được hình thành."
- ------------------------
Một câu tóm tắt: Ngươi tra ta, ta khiến cho tiểu tam ngươi yêu ta.
Tác giả: Nhập Nhập Nha
Editor: Faust
Thể loại: Bách hợp, Hiện đại, Ngọt sủng, Tình cảm, Nhẹ nhàng, Cường cường, Vô tình gặp gỡ, HE
Nhân vật chính: Lục Kiều Vi, Văn Cẩn Ngôn
Nhân vật phụ: Khúc Thanh Trúc, Thích Nhất Hoan
Văn án:
Vị hôn phu của Lục Kiều Vi ngoại tình, đối tượng ngoại tình là một người ôn nhu xinh đẹp.
Là con lai người nước nhoài, một nhà thẩm định đá quý có tiếng ở trong nước, nghe nói trong nhà còn có quặng kim cương, cùng nàng kết hôn con cháu đời sau không cần phải vất vả hơn trăm năm.
Sau khi đọc xong thông tin này, các ngón tay của Lục Kiều Vi đều run lên.
Một người phụ nữ tốt như vậy, dựa vào cái gì mà hắn ta lấy được trước?
Vào ngày chia tay, Lục Kiều Vi dùng một chân đạp tra nam sang một bên, hai chân đứng đối diện với người phụ nữ kia, phía sau là một bức tường. Nàng nhìn người phụ nữ với đôi mắt sáng như đá quý, mỉm cười nói: "Một tên tra nam thấp kém như vậy thì có gì tốt, nhìn tôi này."
"Tôi có eo thon, chân dài, miệng lại ngọt ngào."
Người phụ nữ ngước mắt nhìn nàng, không nhanh không chậm đem chiếc nhẫn kim cương hướng lên ngón tay nàng: " Đã nhìn thấy, có thể hôn một cái không? "
Một khắc kia, đôi môi của người phụ nữ kia rất lộng lẫy, có một chút tia máu: "Cô có biết tôi đợi ngày này đã bao lâu rồi không?"
Tra nam bị đạp ngã sang một bên: "????"
- -
"Bao lâu?"
"Ước chừng thời gian viên kim cương này được hình thành."
- ------------------------
Một câu tóm tắt: Ngươi tra ta, ta khiến cho tiểu tam ngươi yêu ta.
4.3
Chung Linh không cẩn thận va vào anh, khiến điện thoại của anh rơi xuống đất rồi vỡ màn hình, nhưng nề hà điện thoại của anh quá đắt, cô chẳng có đủ tiền để đền.
Mà anh chỉ đạm nhiên nói: “Ồ, vậy lấy cái khác đền lại đi.”
Cơn chua xót ở hốc mắt còn chưa tan đi, Chung Linh nhìn dáng người thẳng tắp trước mặt, gương mặt thiếu niên xuất chúng không thể bắt bẻ, vì vậy cô đồng ý với yêu cầu sẽ xuất hiện mọi lúc mọi nơi mỗi khi anh cần.
Nhưng ở trước mặt mọi người mà lấy quần áo, mang nước rồi cùng anh ăn cơm…
Như vậy có ổn không?
Có người đồn hai người đang quen nhau, Chung Linh lập tức xua tay làm sáng tỏ, cô sợ người khác sẽ hiểu lầm.
Trì Thanh Chước tìm được người, ép đến góc khu dạy học, môi lưỡi cường thế vói vào khoang miệng cô, nước miếng không chịu khống chế mà chảy xuống tay anh.
Hôn xong, anh vén sợi tóc của thiếu nữ đang hổn hển thở dốc ra sau tai, thấp giọng hỏi: “Giữa hai chúng ta là quan hệ gì? Hửm?”.
Chung Linh cắn chặt môi dưới, sắc mặt ửng hồng không dám nhìn anh, càng chẳng dám trả lời.
Mà anh chỉ đạm nhiên nói: “Ồ, vậy lấy cái khác đền lại đi.”
Cơn chua xót ở hốc mắt còn chưa tan đi, Chung Linh nhìn dáng người thẳng tắp trước mặt, gương mặt thiếu niên xuất chúng không thể bắt bẻ, vì vậy cô đồng ý với yêu cầu sẽ xuất hiện mọi lúc mọi nơi mỗi khi anh cần.
Nhưng ở trước mặt mọi người mà lấy quần áo, mang nước rồi cùng anh ăn cơm…
Như vậy có ổn không?
Có người đồn hai người đang quen nhau, Chung Linh lập tức xua tay làm sáng tỏ, cô sợ người khác sẽ hiểu lầm.
Trì Thanh Chước tìm được người, ép đến góc khu dạy học, môi lưỡi cường thế vói vào khoang miệng cô, nước miếng không chịu khống chế mà chảy xuống tay anh.
Hôn xong, anh vén sợi tóc của thiếu nữ đang hổn hển thở dốc ra sau tai, thấp giọng hỏi: “Giữa hai chúng ta là quan hệ gì? Hửm?”.
Chung Linh cắn chặt môi dưới, sắc mặt ửng hồng không dám nhìn anh, càng chẳng dám trả lời.
4.2
Tác giả: HOA BỈ NGẠN
Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Sủng, Điền Văn
Team dịch: CỐ DIỆP PHI
Giới thiệu
Hạ thị cũng xem như là dưỡng mẫu của nàng, thương nàng còn trẻ đã tang phu, cũng không nhẫn tâm để nàng cả đời cô độc, thêm cả lo lắng có người mơ ước mĩ mạo của nàng, hai người thân cô thế cô không thể chống lại được, nên quyết định từ con dâu nuôi từ bé nhận thành nữ nhi, tuyển con rể tới nhà mình.
Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Sủng, Điền Văn
Team dịch: CỐ DIỆP PHI
Giới thiệu
Hạ thị cũng xem như là dưỡng mẫu của nàng, thương nàng còn trẻ đã tang phu, cũng không nhẫn tâm để nàng cả đời cô độc, thêm cả lo lắng có người mơ ước mĩ mạo của nàng, hai người thân cô thế cô không thể chống lại được, nên quyết định từ con dâu nuôi từ bé nhận thành nữ nhi, tuyển con rể tới nhà mình.