Trọng Sinh
296 Truyện
Sắp xếp theo
3.3
Tác giả: Tri Nam
Thể loại: Tiểu Thuyết, Trọng Sinh, Cổ Đại, Nữ Cường, Ngược Luyến Tàn Tâm, Trả Thù
Team dịch: Nốt Chu Sa
Giới thiệu
Kiếp trước, ta bị sư tôn chính tay moi linh cốt, đem toàn bộ tu vi truyền cho Tiểu sư muội.
Chỉ vì Tiểu sư muội trời sinh linh cốt không thuần, không thể tu luyện.
Sau đó, khi thanh trường kiếm của ta áp sát cổ sư tôn, ông ta mới hoảng sợ thốt lên: "A Ninh, sao con có thể giết ta?"
"Thật nực cười! Sao người giết ta được, mà ta lại không thể giết người?"
Mở mắt ra, ta đã trở về ngày Tiểu sư muội được sư tôn mang về.
Thể loại: Tiểu Thuyết, Trọng Sinh, Cổ Đại, Nữ Cường, Ngược Luyến Tàn Tâm, Trả Thù
Team dịch: Nốt Chu Sa
Giới thiệu
Kiếp trước, ta bị sư tôn chính tay moi linh cốt, đem toàn bộ tu vi truyền cho Tiểu sư muội.
Chỉ vì Tiểu sư muội trời sinh linh cốt không thuần, không thể tu luyện.
Sau đó, khi thanh trường kiếm của ta áp sát cổ sư tôn, ông ta mới hoảng sợ thốt lên: "A Ninh, sao con có thể giết ta?"
"Thật nực cười! Sao người giết ta được, mà ta lại không thể giết người?"
Mở mắt ra, ta đã trở về ngày Tiểu sư muội được sư tôn mang về.
4
Tên truyện: Thê có thuật của thê: Đóng cửa, thả Vương gia!
Tác giả: Ảm Hương
Editor: L.N.H.T
Thể loại: Cổ đại, sống lại, đổi thân xác
Giới thiệu:
Khi còn sống Minh Yên thật sự như một con ngựa chiến đấu đầy đau xót!
Kiếp trước người khác cướp tình lang của nàng hại nàng chết không nhắm mắt, kiếp này sống lại vẫn có vô số nữ nhân nhìn chằm chằm vào trượng phu của nàng!
Cho dù là hoa khôi trong thanh lâu, hay là di nương, nha hoàn trong vương phủ đều lấy mục tiêu chung là bò lên giường của trượng phu nàng, đều cùng nhau nỗ lực ra sức phấn đấu!
Đáng thương cho Úc Minh Yên nàng, đã hao tổn tâm sức trả thù cho cái chết thảm ở kiếp trước của mình, còn phải đề phòng vô số nữ nhân bò lên giường.
Đấu đích mẫu, đấu tỷ muội, đấu tiểu thiếp, đấu đại bá tiểu thúc, đấu trục lý tiểu cô, nhịn, nhịn nữa, nhịn mãi, cuối cùng không nhịn được nữa, Minh Yên nổi giận quát: Đóng cửa, thả Vương gia!
—
Chú thích: Vì là truyện cổ đại gia đấu trạch đấu, bà con họ hàng chắc nhiều nên mấy danh từ thế này ta sẽ để nguyên từ Hán, từ nào mới hay khó hiểu ta sẽ chú thích bên dưới
– Đích mẫu: mẹ cả
– Đại bá: anh trai của chồng
– Tiểu thúc: em trai của chồng
– Trục lý: chị em dâu
– Tiểu cô: em gái của chồng
Tác giả: Ảm Hương
Editor: L.N.H.T
Thể loại: Cổ đại, sống lại, đổi thân xác
Giới thiệu:
Khi còn sống Minh Yên thật sự như một con ngựa chiến đấu đầy đau xót!
Kiếp trước người khác cướp tình lang của nàng hại nàng chết không nhắm mắt, kiếp này sống lại vẫn có vô số nữ nhân nhìn chằm chằm vào trượng phu của nàng!
Cho dù là hoa khôi trong thanh lâu, hay là di nương, nha hoàn trong vương phủ đều lấy mục tiêu chung là bò lên giường của trượng phu nàng, đều cùng nhau nỗ lực ra sức phấn đấu!
Đáng thương cho Úc Minh Yên nàng, đã hao tổn tâm sức trả thù cho cái chết thảm ở kiếp trước của mình, còn phải đề phòng vô số nữ nhân bò lên giường.
Đấu đích mẫu, đấu tỷ muội, đấu tiểu thiếp, đấu đại bá tiểu thúc, đấu trục lý tiểu cô, nhịn, nhịn nữa, nhịn mãi, cuối cùng không nhịn được nữa, Minh Yên nổi giận quát: Đóng cửa, thả Vương gia!
—
Chú thích: Vì là truyện cổ đại gia đấu trạch đấu, bà con họ hàng chắc nhiều nên mấy danh từ thế này ta sẽ để nguyên từ Hán, từ nào mới hay khó hiểu ta sẽ chú thích bên dưới
– Đích mẫu: mẹ cả
– Đại bá: anh trai của chồng
– Tiểu thúc: em trai của chồng
– Trục lý: chị em dâu
– Tiểu cô: em gái của chồng
3.3
Sở Sở là con gái của gian thần. Trên đường lưu đày cả nhà thiếu chút nữa bị ăn hiếp, là Thành Vương thế tử cứu cô, đồng thời giữ cô ở bên mình. Quyền thế tranh đấu, vì bảo vệ con trai út của Tiên đế, thế tử đứng ra cản trúng kỳ độc. Trong lễ tang, Sở Sở đâm đầu vào trên quan tài gồ. Nhưng không ngờ lúc mở mắt ra, cô lại đi tới thập niên 70 của nước Hoa.
Triệu Văn Thao: Cọp cái nhà tôi biến thành con mèo dịu dàng, ông nói đông cô ấy không dám nói tây, ông nói tây cô ấy không dám nói đông!
Sở Sở: Cha đứa bé, đi thay tã và tắm cho con. Tối nay em làm đồ ngon cho anh!
Triệu Văn Thao vui mừng như đi điên đi nấu nước: Được thôi!
Mọi người:... Hai vợ chồng nhà này thật là khiến người ta cảm thấy ngọt ngào, ngọt muốn chết người!!!
Triệu Văn Thao: Cọp cái nhà tôi biến thành con mèo dịu dàng, ông nói đông cô ấy không dám nói tây, ông nói tây cô ấy không dám nói đông!
Sở Sở: Cha đứa bé, đi thay tã và tắm cho con. Tối nay em làm đồ ngon cho anh!
Triệu Văn Thao vui mừng như đi điên đi nấu nước: Được thôi!
Mọi người:... Hai vợ chồng nhà này thật là khiến người ta cảm thấy ngọt ngào, ngọt muốn chết người!!!
3.8
Đột nhiên xuyên không một cách khó hiểu đến cuối những năm 1970, đồng thời còn bị ném vào núi.
May mắn thay, được một anh lính đẹp trai cứu thoát.
Mãi về sau cô mới biết được, anh lính kia hóa ra là nam xứng xui xẻo trong niên đại văn, bị nữ chính lợi dụng và lừa gạt bằng nhiều cách khác nhau, cuối cùng bị bỏ rơi với lý do thời đại mới không thích ép hôn.
Mẹ kiếp, anh lính tốt như vậy, sau này còn có phát triển như thế nữa, cô không lấy tôi lấy đấy nha.
Chỉ là, thời đại thiếu ăn thiếu mặc phải sống như thế nào chứ? Chậc, thì ra đồ đạc mang đến có tác dụng khác, lần này có thể dẫn cả nhà nam xứng sống cuộc sống ấm no đủ đầy, làm tức chết nữ chính.
May mắn thay, được một anh lính đẹp trai cứu thoát.
Mãi về sau cô mới biết được, anh lính kia hóa ra là nam xứng xui xẻo trong niên đại văn, bị nữ chính lợi dụng và lừa gạt bằng nhiều cách khác nhau, cuối cùng bị bỏ rơi với lý do thời đại mới không thích ép hôn.
Mẹ kiếp, anh lính tốt như vậy, sau này còn có phát triển như thế nữa, cô không lấy tôi lấy đấy nha.
Chỉ là, thời đại thiếu ăn thiếu mặc phải sống như thế nào chứ? Chậc, thì ra đồ đạc mang đến có tác dụng khác, lần này có thể dẫn cả nhà nam xứng sống cuộc sống ấm no đủ đầy, làm tức chết nữ chính.
4
Ta đã làm hoàng hậu ba năm, thái hậu hai mươi năm.
Sau khi chết, con cháu vây quanh, quần thần ai nấy đều khóc thương.
Lẽ ra một cuộc đời như vậy, ta chẳng có gì phải hối tiếc.
Nhưng sống lại một đời, khi tổ mẫu hỏi ta muốn chọn ai làm phu quân, ta không chọn Thái tử nữa, mà chọn An Vương, người đang đóng quân nơi biên ải xa xôi.
Từ nay trời Nam đất Bắc, chỉ mong cùng hắn, vĩnh viễn không gặp lại người kia nữa.
Sau khi chết, con cháu vây quanh, quần thần ai nấy đều khóc thương.
Lẽ ra một cuộc đời như vậy, ta chẳng có gì phải hối tiếc.
Nhưng sống lại một đời, khi tổ mẫu hỏi ta muốn chọn ai làm phu quân, ta không chọn Thái tử nữa, mà chọn An Vương, người đang đóng quân nơi biên ải xa xôi.
Từ nay trời Nam đất Bắc, chỉ mong cùng hắn, vĩnh viễn không gặp lại người kia nữa.
4.1
Tác giả: Thuần Khiết Tích Tiểu Long
Thể loại: Dị Giới, Truyện Khác, Xuyên Không, Phương Tây, Huyền huyễn
Giới thiệu:
Trọng sinh vào thế giới mới, tưởng rằng nơi này chỉ là một thế giới bình thường, nhưng hóa ra đây lại là nơi có sự tồn tại của Thần.
Thần là sự tồn tại mà người người tín ngưỡng, nhưng Thần có thật sự xứng đáng với niềm tin của tín đồ?
Karen vốn là người theo chủ nghĩa duy tâm, hắn không tin vào "Thần", hắn chỉ tin vào chân lý, và Karen đã lựa chọn đi trên con đường để chứng mình rằng, Thần không phải là sự tồn tại chí cao vô thượng, Thần là vị trí có thể thay thế được.
Thể loại: Dị Giới, Truyện Khác, Xuyên Không, Phương Tây, Huyền huyễn
Giới thiệu:
Trọng sinh vào thế giới mới, tưởng rằng nơi này chỉ là một thế giới bình thường, nhưng hóa ra đây lại là nơi có sự tồn tại của Thần.
Thần là sự tồn tại mà người người tín ngưỡng, nhưng Thần có thật sự xứng đáng với niềm tin của tín đồ?
Karen vốn là người theo chủ nghĩa duy tâm, hắn không tin vào "Thần", hắn chỉ tin vào chân lý, và Karen đã lựa chọn đi trên con đường để chứng mình rằng, Thần không phải là sự tồn tại chí cao vô thượng, Thần là vị trí có thể thay thế được.
3.5
Tác giả: Sương Nhạc
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Cổ Đại, Vả Mặt, HE, Sủng, Trả Thù, Ngọt, Sảng Văn
Team dịch: Lộn Xộn page
Giới thiệu:
“Thái tử ca ca, huynh đi xem tỷ tỷ trước đi, muội không sao mà.”
Ta ngồi dưới đất, bộ y phục ướt sũng, cẩn thận xoa bóp cổ chân của mình. Ngẩng đầu lên, đôi mắt hơi đỏ, ánh lệ long lanh, khuôn mặt nhợt nhạt, đôi môi đỏ khẽ chu lên, trông thật đáng thương.
Thái tử Tô Triệt mặt lạnh bế ta lên, giọng trách mắng nhưng lại ẩn chứa vài phần dịu dàng:
“Muội luôn nghĩ cho nàng ta, nhưng nếu nàng ta hiểu được lòng muội, đã chẳng hại muội thành ra thế này!”
Nói rồi, chàng ôm ta rời đi, chẳng buồn liếc nhìn An Ngữ Như yếu đuối vô tội đang ngồi đó.
Nói ta trong lòng không vui ư? Thì đó là giả đấy!
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Cổ Đại, Vả Mặt, HE, Sủng, Trả Thù, Ngọt, Sảng Văn
Team dịch: Lộn Xộn page
Giới thiệu:
“Thái tử ca ca, huynh đi xem tỷ tỷ trước đi, muội không sao mà.”
Ta ngồi dưới đất, bộ y phục ướt sũng, cẩn thận xoa bóp cổ chân của mình. Ngẩng đầu lên, đôi mắt hơi đỏ, ánh lệ long lanh, khuôn mặt nhợt nhạt, đôi môi đỏ khẽ chu lên, trông thật đáng thương.
Thái tử Tô Triệt mặt lạnh bế ta lên, giọng trách mắng nhưng lại ẩn chứa vài phần dịu dàng:
“Muội luôn nghĩ cho nàng ta, nhưng nếu nàng ta hiểu được lòng muội, đã chẳng hại muội thành ra thế này!”
Nói rồi, chàng ôm ta rời đi, chẳng buồn liếc nhìn An Ngữ Như yếu đuối vô tội đang ngồi đó.
Nói ta trong lòng không vui ư? Thì đó là giả đấy!
4.2
Đời trước, Cố Diên bị chồng chưa cưới vứt bỏ trong chính hôn lễ, nhìn tra nam và em kế chiếm đoạt gia sản nhà họ Cố, lại còn bị tai nạn xe cộ đánh mất khả năng làm mẹ, mà thanh mai trúc mã xưa kia bị tự tay cô đẩy ra xa đã trở thành người cầm lái tập đoàn tài chính lớn nhất nước A, Phong Hi Niên vẫn không rời không bỏ cô như cũ.
Cô đã là bụi bặm trên mặt đất, còn anh là con cưng của trời, biết rõ cô không thể làm mẹ nữa nhưng vẫn kiên quyết cưới cô làm vợ.
Nhưng Cố Diên biết, mình không xứng đứng bên cạnh anh, dưới ảnh hưởng của bệnh trầm cảm, cô gieo mình xuống từ trên lầu cao.
Không ngờ điều này lại khiến bản thân trở lại năm 16 tuổi vô lo vô nghĩ, năm đó Phong Hi Niên vẫn còn là nam thần ở trường học, cô biết một đời này, mình phải quý trọng anh.
Nhưng lúc cô chủ động bước tới gần, muốn cho anh một mối tình đầu hoàn mỹ lại phát hiện, người đàn ông đời trước khắc chế ít ham muốn lại nhiều lần ăn mình sạch sẽ.
*
Phong Hi Niên biết mình thích Cố Diên, hai người đã lớn lên bên nhau từ nhỏ, chút tình bạn đối với Cố Diên đã sớm biến thành tình yêu trong lòng anh rồi.
Anh muốn chờ cô lớn lên rồi bày tỏ cõi lòng, sau đó sẽ luôn che chở cô.
Lại chưa từng nghĩ tới, không đợi anh nói ra tâm ý của mình, người con gái anh thích lại nói với anh rằng, cô ấy thích người khác rồi…
Mãi cho tới khi anh mơ thấy một giấc mộng hoang đường đáng sợ, cô gái của anh không còn nữa, anh thấy cô tuyệt vọng nhảy từ trên cao xuống.
Vì thế, anh không thể để mặc cho cô tuỳ hứng được nữa, cho dù cô hận anh cũng được. Bây giờ, anh phải cầm tù cô bên mình, ngày ngày đêm đêm chơi cô phát khóc...
Cô đã là bụi bặm trên mặt đất, còn anh là con cưng của trời, biết rõ cô không thể làm mẹ nữa nhưng vẫn kiên quyết cưới cô làm vợ.
Nhưng Cố Diên biết, mình không xứng đứng bên cạnh anh, dưới ảnh hưởng của bệnh trầm cảm, cô gieo mình xuống từ trên lầu cao.
Không ngờ điều này lại khiến bản thân trở lại năm 16 tuổi vô lo vô nghĩ, năm đó Phong Hi Niên vẫn còn là nam thần ở trường học, cô biết một đời này, mình phải quý trọng anh.
Nhưng lúc cô chủ động bước tới gần, muốn cho anh một mối tình đầu hoàn mỹ lại phát hiện, người đàn ông đời trước khắc chế ít ham muốn lại nhiều lần ăn mình sạch sẽ.
*
Phong Hi Niên biết mình thích Cố Diên, hai người đã lớn lên bên nhau từ nhỏ, chút tình bạn đối với Cố Diên đã sớm biến thành tình yêu trong lòng anh rồi.
Anh muốn chờ cô lớn lên rồi bày tỏ cõi lòng, sau đó sẽ luôn che chở cô.
Lại chưa từng nghĩ tới, không đợi anh nói ra tâm ý của mình, người con gái anh thích lại nói với anh rằng, cô ấy thích người khác rồi…
Mãi cho tới khi anh mơ thấy một giấc mộng hoang đường đáng sợ, cô gái của anh không còn nữa, anh thấy cô tuyệt vọng nhảy từ trên cao xuống.
Vì thế, anh không thể để mặc cho cô tuỳ hứng được nữa, cho dù cô hận anh cũng được. Bây giờ, anh phải cầm tù cô bên mình, ngày ngày đêm đêm chơi cô phát khóc...
4.4
Tác giả: Mộ Như Sơ
Chuyển ngữ: Vãn Tình
Designer: Montblanc
Tag: 1Vs1, Cổ đại, Cưng chiều, Cung đình hầu tước, Dưỡng thành, HE, Nam trọng sinh, Ngọt, Song xử, Thanh mai trúc mã, Kiếp trước kiếp này, Sắc,
Tổng số chương: 106
Giới thiệu:
Muội muội ngọt ngào mềm mại x Cha hệ phu quân.
A Lê vừa ra đời đã được Duệ Vương phủ xin nhận làm tiểu tức phụ, đồng nghĩa với việc định thân từ bé. Nghe nói là do Thế tử Duệ Vương phủ tới dự thôi nôi, thấy nàng trắng trẻo đáng yêu nên đã xin mẫu thân tới hỏi cưới nàng.
Sau khi các trưởng bối cười xong thì quả thực đã ra quyết định.
A Lê cảm thấy không có gì là không tốt cả.
Dáng dấp Dung Từ ca ca đẹp đẽ, bản lĩnh cũng lợi hại. Dạy nàng đọc sách viết chữ, tặng hoa quà quần áo đẹp, có lúc còn lén lút cho nàng đồ ăn vặt.
Sau đó Hoàng đế băng hà, dưới gối không có con nối dõi nên Duệ Vương đã đăng ngôi báu, Dung Từ ca ca trở thành Thái tử ca ca. Người người đều nói A Lê tốt số, tay không nhặt được chức vị Thái tử phi.
A Lê vô cùng bất mãn, sao lại tay không nhặt được? Hôm qua nàng còn bị bắt nạt khóc trong xe ngựa của Thái tử ca ca đó.
Người đời đều nói Thái tử điện hạ Dung Từ phong thái trác tuyệt, ôn nhuận như ngọc. Nhưng chỉ có một mình Dung Từ hiểu rõ, hắn là ác quỷ bò ra từ trong đống xác chết.
Dung Từ và A Lê làm phu thê hai đời, đáng tiếc kiếp trước cả đời hắn say mê quyền thế, để A Lê cô đơn ở hậu viện. A Lê của hắn không oán không hận, lặng lẽ lo liệu việc nhà vì hắn, sau này hắn bị người ta hãm hại, A Lê cũng theo đó mà chết thảm tha hương.
Kiếp trước hắn chuyên tâm đấu đá, từng bước tự tay giết chết kẻ thù, cuối cùng cũng đã lên nắm quyền. Khi ngoảnh lại muốn đối xử tốt với A Lê thì đã muộn, A Lê bị bệnh nguy kịch mà hương tiêu ngọc vẫn.
Đời này, hắn sống lại lần nữa, sớm định hôn sự với A Lê. Quyền thế hắn muốn, A Lê hắn cũng muốn!
Hắn muốn cưng chiều nàng, cho nàng một đời vinh hoa!
*Hướng dẫn đọc truyện*
Ngọt văn hệ dưỡng thành.
A Lê tên Tống Cận Ninh.
Nam chính trọng sinh, có ký ức ba kiếp.
Nam chính bề ngoài dịu dàng nhã nhặn, thực tế thủ đoạn tàn nhẫn nhưng lại sủng thê như mạng.
Nữ chính ngoan ngoãn đáng yêu, dịu dàng như tiểu bạch hoa.
Nam nữ chính chênh nhau tám tuổi, đầu truyện là thanh mai trúc mã, sau khi lớn lên mới có thể yêu đương và thành hôn.
Chuyển ngữ: Vãn Tình
Designer: Montblanc
Tag: 1Vs1, Cổ đại, Cưng chiều, Cung đình hầu tước, Dưỡng thành, HE, Nam trọng sinh, Ngọt, Song xử, Thanh mai trúc mã, Kiếp trước kiếp này, Sắc,
Tổng số chương: 106
Giới thiệu:
Muội muội ngọt ngào mềm mại x Cha hệ phu quân.
A Lê vừa ra đời đã được Duệ Vương phủ xin nhận làm tiểu tức phụ, đồng nghĩa với việc định thân từ bé. Nghe nói là do Thế tử Duệ Vương phủ tới dự thôi nôi, thấy nàng trắng trẻo đáng yêu nên đã xin mẫu thân tới hỏi cưới nàng.
Sau khi các trưởng bối cười xong thì quả thực đã ra quyết định.
A Lê cảm thấy không có gì là không tốt cả.
Dáng dấp Dung Từ ca ca đẹp đẽ, bản lĩnh cũng lợi hại. Dạy nàng đọc sách viết chữ, tặng hoa quà quần áo đẹp, có lúc còn lén lút cho nàng đồ ăn vặt.
Sau đó Hoàng đế băng hà, dưới gối không có con nối dõi nên Duệ Vương đã đăng ngôi báu, Dung Từ ca ca trở thành Thái tử ca ca. Người người đều nói A Lê tốt số, tay không nhặt được chức vị Thái tử phi.
A Lê vô cùng bất mãn, sao lại tay không nhặt được? Hôm qua nàng còn bị bắt nạt khóc trong xe ngựa của Thái tử ca ca đó.
Người đời đều nói Thái tử điện hạ Dung Từ phong thái trác tuyệt, ôn nhuận như ngọc. Nhưng chỉ có một mình Dung Từ hiểu rõ, hắn là ác quỷ bò ra từ trong đống xác chết.
Dung Từ và A Lê làm phu thê hai đời, đáng tiếc kiếp trước cả đời hắn say mê quyền thế, để A Lê cô đơn ở hậu viện. A Lê của hắn không oán không hận, lặng lẽ lo liệu việc nhà vì hắn, sau này hắn bị người ta hãm hại, A Lê cũng theo đó mà chết thảm tha hương.
Kiếp trước hắn chuyên tâm đấu đá, từng bước tự tay giết chết kẻ thù, cuối cùng cũng đã lên nắm quyền. Khi ngoảnh lại muốn đối xử tốt với A Lê thì đã muộn, A Lê bị bệnh nguy kịch mà hương tiêu ngọc vẫn.
Đời này, hắn sống lại lần nữa, sớm định hôn sự với A Lê. Quyền thế hắn muốn, A Lê hắn cũng muốn!
Hắn muốn cưng chiều nàng, cho nàng một đời vinh hoa!
*Hướng dẫn đọc truyện*
Ngọt văn hệ dưỡng thành.
A Lê tên Tống Cận Ninh.
Nam chính trọng sinh, có ký ức ba kiếp.
Nam chính bề ngoài dịu dàng nhã nhặn, thực tế thủ đoạn tàn nhẫn nhưng lại sủng thê như mạng.
Nữ chính ngoan ngoãn đáng yêu, dịu dàng như tiểu bạch hoa.
Nam nữ chính chênh nhau tám tuổi, đầu truyện là thanh mai trúc mã, sau khi lớn lên mới có thể yêu đương và thành hôn.
3.5
Trong sự mong chờ của Vương gia, cuối cùng nhà lão Tam cũng sinh được một cô con gái lớn! Dân làng đều cười nhà họ, bảo rằng sinh ra một “đứa con gái không sinh lợi”, vậy mà lại xem nó như bảo bối mà cưng chiều!
Nhà họ Vương: “Các người hiểu cái gì, nhà ai có bé gái mới sinh mà trắng trẻo, hồng hào như vậy chứ”,
Nhìn thôi đã thấy đáng yêu rồi. Cả nhà họ Vương đều vây quanh bé gái nhỏ xíu ấy, thật sự quá dễ thương.
Dân làng đợi xem trò cười, nhưng không ngờ từ khi nhà họ Vương có bé gái, gia đình này bắt đầu gặp nhiều may mắn. Lên núi hái nấm mà lại hái được nhân sâm? Ông cụ Vương bị đá lớn đè chỉ còn một hơi thở cuối cùng mà cũng sống lại?
Cả nhà họ Vương càng sống càng trẻ ra? Cái gì? Cả ba cậu con trai đều được đi học?
Cùng là người trong làng, tại sao ruộng nhà họ Vương lại bội thu đến thế? Đây nào phải sinh con gái, mà là sinh một tiểu phúc bảo đó chứ!!
Nhà họ Vương: “Các người hiểu cái gì, nhà ai có bé gái mới sinh mà trắng trẻo, hồng hào như vậy chứ”,
Nhìn thôi đã thấy đáng yêu rồi. Cả nhà họ Vương đều vây quanh bé gái nhỏ xíu ấy, thật sự quá dễ thương.
Dân làng đợi xem trò cười, nhưng không ngờ từ khi nhà họ Vương có bé gái, gia đình này bắt đầu gặp nhiều may mắn. Lên núi hái nấm mà lại hái được nhân sâm? Ông cụ Vương bị đá lớn đè chỉ còn một hơi thở cuối cùng mà cũng sống lại?
Cả nhà họ Vương càng sống càng trẻ ra? Cái gì? Cả ba cậu con trai đều được đi học?
Cùng là người trong làng, tại sao ruộng nhà họ Vương lại bội thu đến thế? Đây nào phải sinh con gái, mà là sinh một tiểu phúc bảo đó chứ!!
3.2
Tô Ngọc Kiều có một giấc mơ, trong mơ gia đình cô bị kẻ xấu gài bẫy, ông bà tuổi già qua đời thê lương, ba cô, người cả đời chính trực bị vu oan sợ tội tự sát, mẹ cô, người luôn yêu thương và nâng niu cô không chịu nổi nhục nhã mà lao mình xuống sông, còn anh trai và chị dâu thì bị đày.
Gia đình chịu kết cục bi thảm, còn bản thân cô thì bị kẻ xấu đẩy vào đường cùng, đứa con trai ba tuổi sốt cao không được trị biến thành kẻ ngốc.
Vào thời điểm cuối cùng, chồng cũ mà cô đã ly hôn không màng gì cả trở về bảo vệ cô, gia đình chồng mà cô từng chê bai nhà quê cũng bỏ qua mọi chuyện đưa tay giúp đỡ.
Sau khi tỉnh dậy, Tô Ngọc Kiều toát mồ hôi lạnh, cô như nghe tiếng vận mệnh đang nói với mình, tất cả đều là sự thật....
...
Lục Hiểu đã kết hôn hơn bốn năm, cứ mỗi tháng đều nhận được một lá thư đòi ly hôn của vợ, ban đầu anh sẽ tức giận nghiến răng nghiến lợi, nhưng dần dần quen thuộc, thậm chí không thèm mở ra đọc.
Ly hôn là chuyện tuyệt đối không thể xảy ra, Tô Ngọc Kiều cả đời chỉ có thể ở trong vòng tay anh.
...
Tô Ngọc Kiều chán ghét người chồng kia, từ khi còn là thiếu nữ cô đã bị anh dùng ánh mắt lang sói nhìn chằm chằm, như thể muốn ăn thịt cô vậy. Cô từng nghĩ rằng anh muốn đánh cô, nhưng sau đó cưới nhau rồi cô mới nhận ra người ta thật sự muốn “ăn thịt” mình...
Gia đình chịu kết cục bi thảm, còn bản thân cô thì bị kẻ xấu đẩy vào đường cùng, đứa con trai ba tuổi sốt cao không được trị biến thành kẻ ngốc.
Vào thời điểm cuối cùng, chồng cũ mà cô đã ly hôn không màng gì cả trở về bảo vệ cô, gia đình chồng mà cô từng chê bai nhà quê cũng bỏ qua mọi chuyện đưa tay giúp đỡ.
Sau khi tỉnh dậy, Tô Ngọc Kiều toát mồ hôi lạnh, cô như nghe tiếng vận mệnh đang nói với mình, tất cả đều là sự thật....
...
Lục Hiểu đã kết hôn hơn bốn năm, cứ mỗi tháng đều nhận được một lá thư đòi ly hôn của vợ, ban đầu anh sẽ tức giận nghiến răng nghiến lợi, nhưng dần dần quen thuộc, thậm chí không thèm mở ra đọc.
Ly hôn là chuyện tuyệt đối không thể xảy ra, Tô Ngọc Kiều cả đời chỉ có thể ở trong vòng tay anh.
...
Tô Ngọc Kiều chán ghét người chồng kia, từ khi còn là thiếu nữ cô đã bị anh dùng ánh mắt lang sói nhìn chằm chằm, như thể muốn ăn thịt cô vậy. Cô từng nghĩ rằng anh muốn đánh cô, nhưng sau đó cưới nhau rồi cô mới nhận ra người ta thật sự muốn “ăn thịt” mình...
3.5
Bạn đang đọc truyện Trọng Sinh Trở Lại, Cướp Lại Gia Tài của tác giả Điềm Bồ Đào. Con ngươi của Hà Loan Loan ướt át ửng đỏ, trên gương mặt trắng nõn yêu kiều đều là thương tâm, cô ngước mắt nhìn người đàn ông xa lạ tuấn lãng kiên cường trước mắt, lúc này không nghĩ được gì cả, môi anh đào nóng hổi chủ động đụng sáp tới hôn một cái.
Cố Dục Hàn vốn đã uống rượu, tiếng nói trầm thấp: "Cô Hà, cô..." Hầu kết lại bị hôn một cái, toàn thân anh tê rần, ánh mắt càng thêm u ám. Giờ này khắc này, nếu anh muốn cô, sẽ là, không muốn cô cũng sẽ là tên khốn, đã như vậy... Cố Dục Hàn bóp chặt vòng eo nhỏ nhắn của người phụ nữ, trầm thấp nói một câu: "Tôi muốn! Một trận hỗn loạn, chim chóc trong núi đều bị cả kinh tung cánh bay xa...
Cố Dục Hàn vốn đã uống rượu, tiếng nói trầm thấp: "Cô Hà, cô..." Hầu kết lại bị hôn một cái, toàn thân anh tê rần, ánh mắt càng thêm u ám. Giờ này khắc này, nếu anh muốn cô, sẽ là, không muốn cô cũng sẽ là tên khốn, đã như vậy... Cố Dục Hàn bóp chặt vòng eo nhỏ nhắn của người phụ nữ, trầm thấp nói một câu: "Tôi muốn! Một trận hỗn loạn, chim chóc trong núi đều bị cả kinh tung cánh bay xa...
3.9
Ngày tôi cập kê, tuyết rơi nặng hạt, hắn nói muốn hủy hôn.
May mắn thay, khi ấy khách khứa đã tản đi hết, phụ thân không gọi hắn là "hiền điệt" nữa, chỉ lạnh lùng nhìn hắn.
Vệ Đạc hành lễ trước phụ thân, “Chi Nghi muội muội phúc dày, Vệ mỗ tự biết phúc mỏng, không dám làm lỡ duyên lành.”
Tôi ngồi bất động bên cạnh, luôn có cảm giác cảnh tượng trước mắt giống như một giấc mộng.
Người hầu nhà họ Vệ mang thư hủy hôn lên, tôi tiến tới cướp lấy, đầu ngón tay chạm vào từng nét khắc quen thuộc.
Lòng tôi như bị thiêu đốt, vội vàng đuổi theo, “Vệ Đạc!”
Người trong tuyết quay lại, chiếc cằm trắng ngần, vẫn dáng dấp của thiếu niên năm xưa.
Nhìn Vệ Đạc của sáu năm trước, đôi chân tôi nặng như chì, không thể bước thêm một bước nào nữa.
Giữ im lặng thật lâu, hắn mở miệng trước, “Chi Nghi, là ta có lỗi với muội.”
Câu nói này kéo tôi trở về một đêm giữa mùa hè kiếp trước, hắn mặc cho tôi c ào x é, đ ánh m ắng, nhưng chỉ để lại câu nói ấy.
“Chi Nghi, là ta có lỗi với muội.”
Tôi bước xuống bậc thềm, từng bước tiến đến trước mặt Vệ Đạc, tháo viên ngọc trước ngực đưa cho hắn.
Đây là tín vật định tình mà chúng tôi trao cho nhau vào ngày đính ước, tôi trân trọng đến mức dùng dây đỏ buộc chặt, luôn mang bên mình.
Hắn đưa tay định nhận, tôi dùng sức, bẻ viên ngọc thành hai mảnh.
Mảnh ngọc vỡ rơi xuống tuyết, tựa như tình cảm giữa tôi và hắn, một đ ao c ắt đứt.
Vệ Đà cúi mắt, nốt ruồi son nơi khóe mắt hắn như vệt mực đỏ tươi.
Hắn nhìn cái hố nhỏ trong tuyết rất lâu, thở dài nói, “Cũng tốt, chi bằng vỡ tan.”
Đợi hắn đi rồi, nước mắt tôi mới rơi xuống, thế gian chìm trong một màn sương mờ mịt.
Xuân Hoa ôm áo khoác chạy đến, vòng qua buộc dây, khuyên nhủ, “Tiểu thư, tuyết lớn quá, chúng ta về thôi.”
Tôi bước một bước, chân mềm nhũn, ngã khuỵu xuống đất.
Tuyết bay khắp trời, nỗi đau trên chân, tất cả ủy khuất trong lòng trào dâng, tôi ôm Xuân Hoa khóc lớn.
May mắn thay, khi ấy khách khứa đã tản đi hết, phụ thân không gọi hắn là "hiền điệt" nữa, chỉ lạnh lùng nhìn hắn.
Vệ Đạc hành lễ trước phụ thân, “Chi Nghi muội muội phúc dày, Vệ mỗ tự biết phúc mỏng, không dám làm lỡ duyên lành.”
Tôi ngồi bất động bên cạnh, luôn có cảm giác cảnh tượng trước mắt giống như một giấc mộng.
Người hầu nhà họ Vệ mang thư hủy hôn lên, tôi tiến tới cướp lấy, đầu ngón tay chạm vào từng nét khắc quen thuộc.
Lòng tôi như bị thiêu đốt, vội vàng đuổi theo, “Vệ Đạc!”
Người trong tuyết quay lại, chiếc cằm trắng ngần, vẫn dáng dấp của thiếu niên năm xưa.
Nhìn Vệ Đạc của sáu năm trước, đôi chân tôi nặng như chì, không thể bước thêm một bước nào nữa.
Giữ im lặng thật lâu, hắn mở miệng trước, “Chi Nghi, là ta có lỗi với muội.”
Câu nói này kéo tôi trở về một đêm giữa mùa hè kiếp trước, hắn mặc cho tôi c ào x é, đ ánh m ắng, nhưng chỉ để lại câu nói ấy.
“Chi Nghi, là ta có lỗi với muội.”
Tôi bước xuống bậc thềm, từng bước tiến đến trước mặt Vệ Đạc, tháo viên ngọc trước ngực đưa cho hắn.
Đây là tín vật định tình mà chúng tôi trao cho nhau vào ngày đính ước, tôi trân trọng đến mức dùng dây đỏ buộc chặt, luôn mang bên mình.
Hắn đưa tay định nhận, tôi dùng sức, bẻ viên ngọc thành hai mảnh.
Mảnh ngọc vỡ rơi xuống tuyết, tựa như tình cảm giữa tôi và hắn, một đ ao c ắt đứt.
Vệ Đà cúi mắt, nốt ruồi son nơi khóe mắt hắn như vệt mực đỏ tươi.
Hắn nhìn cái hố nhỏ trong tuyết rất lâu, thở dài nói, “Cũng tốt, chi bằng vỡ tan.”
Đợi hắn đi rồi, nước mắt tôi mới rơi xuống, thế gian chìm trong một màn sương mờ mịt.
Xuân Hoa ôm áo khoác chạy đến, vòng qua buộc dây, khuyên nhủ, “Tiểu thư, tuyết lớn quá, chúng ta về thôi.”
Tôi bước một bước, chân mềm nhũn, ngã khuỵu xuống đất.
Tuyết bay khắp trời, nỗi đau trên chân, tất cả ủy khuất trong lòng trào dâng, tôi ôm Xuân Hoa khóc lớn.
4.1
Trước lúc từ giã cõi đời, ta đã thiêu chết phu quân.
Nhưng không ngờ, chúng ta cùng tái sinh.
Gặp lại nhau, hắn liền đối xử lạnh nhạt với ta, lập tức bám lấy người khác.
Hắn nói: “Không có ngươi, đời này ta sẽ sống tốt hơn, leo cao hơn.”
Nhưng sau đó, hắn lại quay về van xin ta, nói rằng không thể thiếu ta.
Nhưng không ngờ, chúng ta cùng tái sinh.
Gặp lại nhau, hắn liền đối xử lạnh nhạt với ta, lập tức bám lấy người khác.
Hắn nói: “Không có ngươi, đời này ta sẽ sống tốt hơn, leo cao hơn.”
Nhưng sau đó, hắn lại quay về van xin ta, nói rằng không thể thiếu ta.
3.9
Kiều Trân mơ thấy một phần ký ức từ kiếp trước: "Cô theo đuổi cậu học sinh lạnh lùng Kỷ Hiến suốt bảy năm, ngoan ngoãn nghe lời, dâng trọn trái tim chân thành, nhưng cuối cùng bị bỏ rơi một cách vô tình."
Một sáng tỉnh giấc, Kiều Trân mất hết hy vọng, quay lưng bỏ đi mà không hề ngoái đầu.
Ban đầu, Kỷ Hiến hoàn toàn không quan tâm, giọng điệu lạnh lùng và quả quyết: "Cô ấy nhất định sẽ quay lại."
Cho đến ngày thứ N, khi thấy Kiều Trân cười nói vui vẻ với một chàng trai khác, sự lạnh lùng của Kỷ Hiến hoàn toàn tan vỡ, mắt đỏ lên chất vấn: "Chẳng phải em chỉ thích mỗi anh sao?".
Kiều Trân còn mơ thấy vô số lần rằng, kiếp trước cô đã kết hôn với thanh mai trúc mã Tần Dực Trì sau khi nhận giấy chứng nhận kết hôn...
Một sáng tỉnh giấc, Kiều Trân mất hết hy vọng, quay lưng bỏ đi mà không hề ngoái đầu.
Ban đầu, Kỷ Hiến hoàn toàn không quan tâm, giọng điệu lạnh lùng và quả quyết: "Cô ấy nhất định sẽ quay lại."
Cho đến ngày thứ N, khi thấy Kiều Trân cười nói vui vẻ với một chàng trai khác, sự lạnh lùng của Kỷ Hiến hoàn toàn tan vỡ, mắt đỏ lên chất vấn: "Chẳng phải em chỉ thích mỗi anh sao?".
Kiều Trân còn mơ thấy vô số lần rằng, kiếp trước cô đã kết hôn với thanh mai trúc mã Tần Dực Trì sau khi nhận giấy chứng nhận kết hôn...
4.6
Tên: May Mắn Gả Cho Người
Hán Việt: Phó y sinh, hữu hạnh giá cấp nhĩ
Tác giả: Tiểu Bất Điểm Ái Cật Nhục
Số chương: 106
Edit: Sherry
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Huyền huyễn, H văn, Ngọt sủng, Trọng sinh, Song khiết, Hào môn thế gia, Gương vỡ lại lành, Giới giải trí, Tiền hôn hậu ái, Kiếp trước kiếp này, Đô thị tình duyên, Cận thủy lâu đài, Duyên trời tác hợp, Cường thủ hào đoạt, 1v1
Trọng sinh ngọt sủng văn.
Yêu diễm vô sỉ nữ minh tinh × Cố chấp cuồng bác sĩ.
Chế phục dụ hoặc 1v1. Thịt nhiều thơm ngọt, hầm thịt là chủ yếu cốt truyện chỉ là phụ.
Cân nhắc trước khi xem
Văn án:
Trước khi trọng sinh:
Cố Miên sợ nhất chính là Phó Dư - người biến thái cuồng ma trên tay cầm dao phẫu thuật. Hắn chế tạo một chiếc lồng đem cô giam cầm, không cho phép bước ra ngoài dù chỉ nửa bước, con người biến thái cố chấp tới cực điểm.
Sau, Cố Miên bị người bạn khuê mật duy nhất của mình lừa gạt phản bội Phó Dư, khi vừa chạy trốn ra nước ngoài thì lập tức bị lừa hết tài sản mà bản thân còn bị bán vào một kĩ viện ngầm. Ngay tại thời điểm cô sắp táng thân trong biển lửa lại là Phó Dư không màng sống chết xong tới cứu cô, cuối cùng vì cô mà chết.
Sau khi trọng sinh:
Cố Miên lập tức thay đổi thái độ với Phó Dư. Quyết tâm câu dẫn cho bằng được người đàn ông biến thái này. Vì thế trong nhà, bệnh viện, rạp chiếu phim,... tất cả đều trở thành nơi cô quyến rũ hắn. Cuối cùng khi bị Phó Dư thao tới nằm liệt trên giường, cô mới sâu sắc ý thức được người đàn ông này chính là khắc tinh trời sinh của mình.
Tiểu kịch trường 1.
Bệnh viện
Cố Miên mở hai chân dùng ngón tay moi hoa huy*t, rên rỉ nói: "Bác sĩ Phó, mấy ngày nay hoa huy*t của em thực ngứa, phải làm sao bây giờ? Anh giúp em kiểm tra một chút có được không?
Bác sĩ Phó đeo mắt kính gọng vàng nho nhã lễ nghĩa móc côn th*t lớn ra trực tiếp cắm vào tao huyệt nhỏ xinh, thọc đến Cố Miên không dám giả bệnh chạy đến bệnh viện nữa.
Note: cả kiếp trước và kiếp này nữ chính và nam chính đều sạch nhé, mọi người cứ yên tâm.
Hán Việt: Phó y sinh, hữu hạnh giá cấp nhĩ
Tác giả: Tiểu Bất Điểm Ái Cật Nhục
Số chương: 106
Edit: Sherry
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Huyền huyễn, H văn, Ngọt sủng, Trọng sinh, Song khiết, Hào môn thế gia, Gương vỡ lại lành, Giới giải trí, Tiền hôn hậu ái, Kiếp trước kiếp này, Đô thị tình duyên, Cận thủy lâu đài, Duyên trời tác hợp, Cường thủ hào đoạt, 1v1
Trọng sinh ngọt sủng văn.
Yêu diễm vô sỉ nữ minh tinh × Cố chấp cuồng bác sĩ.
Chế phục dụ hoặc 1v1. Thịt nhiều thơm ngọt, hầm thịt là chủ yếu cốt truyện chỉ là phụ.
Cân nhắc trước khi xem
Văn án:
Trước khi trọng sinh:
Cố Miên sợ nhất chính là Phó Dư - người biến thái cuồng ma trên tay cầm dao phẫu thuật. Hắn chế tạo một chiếc lồng đem cô giam cầm, không cho phép bước ra ngoài dù chỉ nửa bước, con người biến thái cố chấp tới cực điểm.
Sau, Cố Miên bị người bạn khuê mật duy nhất của mình lừa gạt phản bội Phó Dư, khi vừa chạy trốn ra nước ngoài thì lập tức bị lừa hết tài sản mà bản thân còn bị bán vào một kĩ viện ngầm. Ngay tại thời điểm cô sắp táng thân trong biển lửa lại là Phó Dư không màng sống chết xong tới cứu cô, cuối cùng vì cô mà chết.
Sau khi trọng sinh:
Cố Miên lập tức thay đổi thái độ với Phó Dư. Quyết tâm câu dẫn cho bằng được người đàn ông biến thái này. Vì thế trong nhà, bệnh viện, rạp chiếu phim,... tất cả đều trở thành nơi cô quyến rũ hắn. Cuối cùng khi bị Phó Dư thao tới nằm liệt trên giường, cô mới sâu sắc ý thức được người đàn ông này chính là khắc tinh trời sinh của mình.
Tiểu kịch trường 1.
Bệnh viện
Cố Miên mở hai chân dùng ngón tay moi hoa huy*t, rên rỉ nói: "Bác sĩ Phó, mấy ngày nay hoa huy*t của em thực ngứa, phải làm sao bây giờ? Anh giúp em kiểm tra một chút có được không?
Bác sĩ Phó đeo mắt kính gọng vàng nho nhã lễ nghĩa móc côn th*t lớn ra trực tiếp cắm vào tao huyệt nhỏ xinh, thọc đến Cố Miên không dám giả bệnh chạy đến bệnh viện nữa.
Note: cả kiếp trước và kiếp này nữ chính và nam chính đều sạch nhé, mọi người cứ yên tâm.
4.3
4
Tác giả: Hạ Vũ Mãn Thiên
Biên tập: Lạc Tử Du
Thể loại: Giả tưởng, trùng tộc, trọng sinh, cơ giáp, chủ công, mỹ cường.
CP: Dịu dàng điềm tĩnh lý trí công x si mê công hung hãn thụ.
Giới thiệu
Mười lăm năm trước, lễ cưới giữa đại hoàng tử cao quý nhất đế quốc, Ren D. Himmel và thượng tướng Xavier, quân thư cấp SSR mạnh nhất lịch sử trùng tộc diễn ra trước sự chứng kiến của toàn bộ đế quốc, một hoàng tử cưới quân thư mạnh nhất để củng cố quyền lực, một quân thư gả cho trùng đực mà hắn đã yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên. Xavier dâng lên trái tim nhiệt thành của mình, mất thật nhiều năm cuối cùng cũng lay động được trái tim của đại điện hạ.
Những tưởng tình yêu sẽ kết trái ngọt nhưng biến cố ập đến. Đế quốc do hoàng tộc Himmel cai trị, trùng đực thâu tóm quyền lực nhưng bên trong mục ruỗng đến tận xương, thù trong giặc ngoài, cuối cùng cũng sụp đổ. Khi thư quân của hắn, Xavier, đang ở ngoài không gian chiến đấu bảo vệ đế quốc thì đại hoàng tử cứ như vậy mà bị phản quân hành quyết, chết trong sự nhục nhã và đau đớn nhất.
Xavier chỉ về muộn một chút, nhận lại là một cái xác không hồn. Cả bầu trời trong lòng hắn sụp đổ, đến ý nghĩa để sống tiếp cũng không còn.
Được trùng thần ban cho cơ hội sống lại một lần nữa, Ren quyết định sẽ tìm lại Xavier, lôi đám phản quân ra ánh sáng, nhưng theo hiệu ứng cánh bướm, mọi chuyện bắt đầu trở nên ngoài tầm kiểm soát.
Công và thụ đều là trùng bản địa.
Công và thụ có chiều cao tương đương nhau, trùng đực cơ thể thiên gầy, quân thư cường tráng hơn.
Quân thư có thể trùng hóa, quân thư cấp S trở lên có siêu kỹ năng (siêu năng lực).
Bối cảnh: Trùng tộc có ngoại hình giống con người, không có giới tính nữ, trùng tộc chia ra trùng đực và trùng cái. Trùng đực và trùng cái chiều cao xấp xỉ nhau, nhưng trùng đực thường mảnh khảnh và yếu hơn. Trùng cái thể hình cường tráng, chia ra hai loại: quân thư và á thư. Có sức mạnh vượt trội và có thể trùng hóa để chiến đấu gọi là quân thư, quân thư từ cấp S trở lên có năng lực đặc biệt. Á thư không thể trùng hóa, vẻ ngoài mảnh mai nhỏ nhắn, tỉ lệ mang thai cao hơn quân thư. Trùng cái mang thai 2 tháng sẽ sinh trứng, sau khi sinh trứng trùng đực sẽ ấp trứng cho đến khi trứng nở ra trùng con.
Ở trùng tộc, trùng đực thì ít mà trùng cái thì nhiều, tỉ lệ 1:100. Bởi vậy trùng đực sẽ được bảo vệ và nhận được nhiều ưu đãi trong xã hội trùng tộc. Sau khi kết hôn, trùng cái sẽ gọi trùng đực là hùng chủ, một trùng đực sẽ cưới một thư quân (vợ cả) và nhiều thư hầu (thiếp). Một số có thể có thư nô (nô lệ).
Trùng đực có thể sử dụng tinh thần lực để kiểm soát lãnh hải tinh thần của trùng cái, bắt trùng cái làm theo ý mình.
Biên tập: Lạc Tử Du
Thể loại: Giả tưởng, trùng tộc, trọng sinh, cơ giáp, chủ công, mỹ cường.
CP: Dịu dàng điềm tĩnh lý trí công x si mê công hung hãn thụ.
Giới thiệu
Mười lăm năm trước, lễ cưới giữa đại hoàng tử cao quý nhất đế quốc, Ren D. Himmel và thượng tướng Xavier, quân thư cấp SSR mạnh nhất lịch sử trùng tộc diễn ra trước sự chứng kiến của toàn bộ đế quốc, một hoàng tử cưới quân thư mạnh nhất để củng cố quyền lực, một quân thư gả cho trùng đực mà hắn đã yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên. Xavier dâng lên trái tim nhiệt thành của mình, mất thật nhiều năm cuối cùng cũng lay động được trái tim của đại điện hạ.
Những tưởng tình yêu sẽ kết trái ngọt nhưng biến cố ập đến. Đế quốc do hoàng tộc Himmel cai trị, trùng đực thâu tóm quyền lực nhưng bên trong mục ruỗng đến tận xương, thù trong giặc ngoài, cuối cùng cũng sụp đổ. Khi thư quân của hắn, Xavier, đang ở ngoài không gian chiến đấu bảo vệ đế quốc thì đại hoàng tử cứ như vậy mà bị phản quân hành quyết, chết trong sự nhục nhã và đau đớn nhất.
Xavier chỉ về muộn một chút, nhận lại là một cái xác không hồn. Cả bầu trời trong lòng hắn sụp đổ, đến ý nghĩa để sống tiếp cũng không còn.
Được trùng thần ban cho cơ hội sống lại một lần nữa, Ren quyết định sẽ tìm lại Xavier, lôi đám phản quân ra ánh sáng, nhưng theo hiệu ứng cánh bướm, mọi chuyện bắt đầu trở nên ngoài tầm kiểm soát.
Công và thụ đều là trùng bản địa.
Công và thụ có chiều cao tương đương nhau, trùng đực cơ thể thiên gầy, quân thư cường tráng hơn.
Quân thư có thể trùng hóa, quân thư cấp S trở lên có siêu kỹ năng (siêu năng lực).
Bối cảnh: Trùng tộc có ngoại hình giống con người, không có giới tính nữ, trùng tộc chia ra trùng đực và trùng cái. Trùng đực và trùng cái chiều cao xấp xỉ nhau, nhưng trùng đực thường mảnh khảnh và yếu hơn. Trùng cái thể hình cường tráng, chia ra hai loại: quân thư và á thư. Có sức mạnh vượt trội và có thể trùng hóa để chiến đấu gọi là quân thư, quân thư từ cấp S trở lên có năng lực đặc biệt. Á thư không thể trùng hóa, vẻ ngoài mảnh mai nhỏ nhắn, tỉ lệ mang thai cao hơn quân thư. Trùng cái mang thai 2 tháng sẽ sinh trứng, sau khi sinh trứng trùng đực sẽ ấp trứng cho đến khi trứng nở ra trùng con.
Ở trùng tộc, trùng đực thì ít mà trùng cái thì nhiều, tỉ lệ 1:100. Bởi vậy trùng đực sẽ được bảo vệ và nhận được nhiều ưu đãi trong xã hội trùng tộc. Sau khi kết hôn, trùng cái sẽ gọi trùng đực là hùng chủ, một trùng đực sẽ cưới một thư quân (vợ cả) và nhiều thư hầu (thiếp). Một số có thể có thư nô (nô lệ).
Trùng đực có thể sử dụng tinh thần lực để kiểm soát lãnh hải tinh thần của trùng cái, bắt trùng cái làm theo ý mình.
4.1
Tác giả: TỐ UYÊN
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Hệ Thống, Hiện Đại, Hài Hước, Dị Năng
Team dịch: CỐ DIỆP PHI
Giới thiệu:
Đời Phó Lê bị em gái Phó Đào đẩy ngã xuống sông, được Trần Viễn cứu lên. Cô buộc phải gả cho hắn ta, làm mẹ kế của hai đứa nhỏ.
Nhà họ Trần nghèo khó, ăn bữa nay lo bữa mai. Mẹ chồng lại độc ác, động một tí là chửi rủa quát mắng. Trần Viễn thì suốt ngày say xỉn rồi bạo hành gia đình.
Phó Lê ở nhà họ Trần làm trâu làm ngựa khổ cực vất vả, chưa tới nửa năm đã sinh bệnh nặng mà chết.
Trước khi chết, tiếc nuối duy nhất của cô chính là không biết ai đã lặng lẽ hộ tống mình về nhà mỗi khi phải làm việc đến đêm khuya, ai đã đặt thuốc trị thương lên bệ cửa sổ mỗi lần mình bị đánh đập, ai đã tặng nho cho mình những lúc bị đói.
Không có cách nào để nói với người đã chiếu sáng cuộc đời ảm đạm của mình một tiếng: Cảm ơn!
………
Sống lại một lần nữa, chuyện đầu tiên Phó Lê làm chính là dồn hết sức lực vào cẳng chân để đá văng Trần Viễn ra thật xa, tự mình leo lên bờ, tuyệt đối không gả cho hắn ta, sau đó chạy đến nơi khác để tìm một cuộc sống mới đủ ăn đủ mặc.
Chuyện thứ hai là tìm ra con người thầm lặng kia, báo đáp cho người ta gấp bội lần những điều tốt mà anh ấy đã làm cho mình.
Sau khi sống lại, Phó Lê có cơ hội được rút thăm trúng thưởng từ hệ thống. Định mệnh ép cô trở thành người làm nhiệm vụ, vì thế mà Phó Lê có thể nhận được rất nhiều ‘bảo bối’.
Ví dụ như: phương pháp nhân giống hạt dưa, thuốc mỡ vạn năng, tài nghệ nấu nướng, nước linh tuyền…
Thế nhưng định mệnh cũng trêu đùa cô, hoá ra người kiếp trước đã bảo vệ cô lại chính là Lăng Nghị ở Thôn Bá – một người vô cùng hung dữ và khó gần.
Có điều, những ‘bảo bối’ của hệ thống lại khiến Phó Lê phải thèm thuồng, vậy nên cô đã mang theo tâm trạng nơm nớp lo sợ mà đi làm nhiệm vụ.
Lần đầu tiên, cô lặng lẽ chạm vào tay anh ta, tứ chi tiếp xúc.
Nhưng người đàn ông đó lại hung hăng quay đầu lại, trừng mắt nhìn cô: “Chạm vào tôi một lần nữa thì đừng trách tôi không khách khí.”
Phó Lê sợ tới mức ngã nhào xuống mặt đất, hai mông ê ẩm, nghĩ thầm: Hung dữ như vậy, sao có thể là lương duyên trời định chứ?!
Tuy nhiên, về sau Phó Lê phát hiện ra, người đàn ông này… hình như chính là người đã thầm mến cô ở kiếp trước, là ánh sáng của cuộc đời cô.
………
Sau khi gả cho Lăng Nghị, một đám người luôn chờ đợi khoảnh khắc Phó Lê trở thành trò cười.
Thiên hạ: “Nhà họ Lăng nghèo đến nỗi một lạng thịt cũng không có mà ăn, Lê Tử gả đến đó chắc chắn sẽ phải chịu khổ.”
Kết quả, hai vợ chồng Phó Lê bắt đầu kinh doanh buôn bán, TV, tủ lạnh, máy may, từ một túp lều lụp xụp biến thành những căn phòng rộng lớn, nhà lầu khang trang.
Thiên hạ: "Em trai Lăng Nghị có bệnh, em gái lại bị thọt chân, đúng là đồ của nợ!”
Kết quả, em trai và em gái Lăng Nghị, một người trở thành kỹ sư chế tạo máy móc, một người trở thành chuyên gia thiết kế thời trang.
Thiên hạ: "Có tiền thì làm được gì chứ, không cha không mẹ cũng chẳng có ai giúp đỡ.”
Kết quả, cha mẹ ruột của tên lưu manh Lăng Nghị đã tìm tới tận cửa, thế mà lại là quan lớn trên tỉnh.
Thiên hạ: "Có tiền có quyền thì sao chứ, Lăng Nghị hung hăng cục cằn như thế, chắc chắn là không biết thương yêu bà xã.”
Phó Lê yên lặng quay đầu, cắn quả nho mà Lăng Nghị đã lột sẵn vỏ, thầm nghĩ: Thương yêu bà xã ư, anh ấy đã bắt đầu từ đời trước rồi!
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Hệ Thống, Hiện Đại, Hài Hước, Dị Năng
Team dịch: CỐ DIỆP PHI
Giới thiệu:
Đời Phó Lê bị em gái Phó Đào đẩy ngã xuống sông, được Trần Viễn cứu lên. Cô buộc phải gả cho hắn ta, làm mẹ kế của hai đứa nhỏ.
Nhà họ Trần nghèo khó, ăn bữa nay lo bữa mai. Mẹ chồng lại độc ác, động một tí là chửi rủa quát mắng. Trần Viễn thì suốt ngày say xỉn rồi bạo hành gia đình.
Phó Lê ở nhà họ Trần làm trâu làm ngựa khổ cực vất vả, chưa tới nửa năm đã sinh bệnh nặng mà chết.
Trước khi chết, tiếc nuối duy nhất của cô chính là không biết ai đã lặng lẽ hộ tống mình về nhà mỗi khi phải làm việc đến đêm khuya, ai đã đặt thuốc trị thương lên bệ cửa sổ mỗi lần mình bị đánh đập, ai đã tặng nho cho mình những lúc bị đói.
Không có cách nào để nói với người đã chiếu sáng cuộc đời ảm đạm của mình một tiếng: Cảm ơn!
………
Sống lại một lần nữa, chuyện đầu tiên Phó Lê làm chính là dồn hết sức lực vào cẳng chân để đá văng Trần Viễn ra thật xa, tự mình leo lên bờ, tuyệt đối không gả cho hắn ta, sau đó chạy đến nơi khác để tìm một cuộc sống mới đủ ăn đủ mặc.
Chuyện thứ hai là tìm ra con người thầm lặng kia, báo đáp cho người ta gấp bội lần những điều tốt mà anh ấy đã làm cho mình.
Sau khi sống lại, Phó Lê có cơ hội được rút thăm trúng thưởng từ hệ thống. Định mệnh ép cô trở thành người làm nhiệm vụ, vì thế mà Phó Lê có thể nhận được rất nhiều ‘bảo bối’.
Ví dụ như: phương pháp nhân giống hạt dưa, thuốc mỡ vạn năng, tài nghệ nấu nướng, nước linh tuyền…
Thế nhưng định mệnh cũng trêu đùa cô, hoá ra người kiếp trước đã bảo vệ cô lại chính là Lăng Nghị ở Thôn Bá – một người vô cùng hung dữ và khó gần.
Có điều, những ‘bảo bối’ của hệ thống lại khiến Phó Lê phải thèm thuồng, vậy nên cô đã mang theo tâm trạng nơm nớp lo sợ mà đi làm nhiệm vụ.
Lần đầu tiên, cô lặng lẽ chạm vào tay anh ta, tứ chi tiếp xúc.
Nhưng người đàn ông đó lại hung hăng quay đầu lại, trừng mắt nhìn cô: “Chạm vào tôi một lần nữa thì đừng trách tôi không khách khí.”
Phó Lê sợ tới mức ngã nhào xuống mặt đất, hai mông ê ẩm, nghĩ thầm: Hung dữ như vậy, sao có thể là lương duyên trời định chứ?!
Tuy nhiên, về sau Phó Lê phát hiện ra, người đàn ông này… hình như chính là người đã thầm mến cô ở kiếp trước, là ánh sáng của cuộc đời cô.
………
Sau khi gả cho Lăng Nghị, một đám người luôn chờ đợi khoảnh khắc Phó Lê trở thành trò cười.
Thiên hạ: “Nhà họ Lăng nghèo đến nỗi một lạng thịt cũng không có mà ăn, Lê Tử gả đến đó chắc chắn sẽ phải chịu khổ.”
Kết quả, hai vợ chồng Phó Lê bắt đầu kinh doanh buôn bán, TV, tủ lạnh, máy may, từ một túp lều lụp xụp biến thành những căn phòng rộng lớn, nhà lầu khang trang.
Thiên hạ: "Em trai Lăng Nghị có bệnh, em gái lại bị thọt chân, đúng là đồ của nợ!”
Kết quả, em trai và em gái Lăng Nghị, một người trở thành kỹ sư chế tạo máy móc, một người trở thành chuyên gia thiết kế thời trang.
Thiên hạ: "Có tiền thì làm được gì chứ, không cha không mẹ cũng chẳng có ai giúp đỡ.”
Kết quả, cha mẹ ruột của tên lưu manh Lăng Nghị đã tìm tới tận cửa, thế mà lại là quan lớn trên tỉnh.
Thiên hạ: "Có tiền có quyền thì sao chứ, Lăng Nghị hung hăng cục cằn như thế, chắc chắn là không biết thương yêu bà xã.”
Phó Lê yên lặng quay đầu, cắn quả nho mà Lăng Nghị đã lột sẵn vỏ, thầm nghĩ: Thương yêu bà xã ư, anh ấy đã bắt đầu từ đời trước rồi!
3.9
Yên Kiều vì cứu người nên gặp tai nạn xe, trước khi chết, cô nghe thấy một giọng nói bí ẩn hứa hẹn sẽ cho cô trọng sinh và ban tặng một hệ thống giúp cô "đổi đời". Thế rồi Yên Kiều xuyên không về cổ đại, trở thành con gái của một vị quan nhỏ.
Kế mẫu cay nghiệt, anh em bất hòa, suốt ngày đấu đá lẫn nhau khiến Yên Kiều cảm thấy mệt mỏi. Kiếp trước đã sống quá vất vả, kiếp này cô chỉ muốn an nhàn hưởng thụ, nên quyết định làm một "con cá mặn". Còn hệ thống ư? Chắc là "hỏng" rồi!
Hoàng đế Sở Úc lên ngôi từ năm 13 tuổi, đến năm 19 tuổi đã tự mình cai quản đất nước. Ngài là một vị vua anh minh, chăm lo việc nước, giúp đất nước ngày càng phồn vinh, thịnh vượng. Thế nhưng một ngày nọ, khi đang phê duyệt tấu chương, ngài gặp phải một "rắc rối" lớn.
"Ting - Hệ thống cung đấu số hiệu 818 xin được phục vụ! Phương châm của chúng tôi là giúp đỡ kí chủ nhanh chóng, an toàn và thoải mái bước lên đỉnh cao của cuộc sống."
"Ngài sắp tham gia tuyển tú, để tang khả năng cạnh tranh, 818 đã chọn ra những khóa học sau: đàn, múa, đọc sách. Xin hỏi hôm nay ngài muốn học gì ạ?".
Sở Úc: "Không..."
"Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, hệ thống sẽ tang ngài phần thưởng sau: Công thức chế tao thủy tinh."
Sở Úc lập tức đổi giọng: "Đọc sách."
"Tuyệt vời! Kí chủ đã chọn đọc sách. Xin mời bắt đầu ngay bây giờ."
Sau khi Sở Úc đọc sách suốt 6 canh giờ, hệ thống thông báo: "Hôm nay ngài đã lười biếng, nhiệm vụ thất bại, không có phần thưởng."
Sở Úc im lặng một lúc, rồi hỏi: "Chủ nhân của ngươi tên gì?"
Yên Kiều ở nhà ăn ngon mặc đẹp, thỉnh thoảng xem kịch "cung đấu", cho đến một ngày, có người từ trong cung đến, mang theo một xe sách và một thánh chỉ, yêu cầu Yên Kiều chăm chỉ đọc sách, mỗi ngày phải đọc đủ 6 canh giờ.
Yên Kiều bật dậy giữa đêm: "Không phải chứ, hắn bị điên à? Hoàng đế này sao lại lắm chuyện thế nhỉ?"
Sau này, Yên Kiều vào cung, Sở Úc đích thân dẫn cô làm nhiệm vụ, vô cùng tích cực.
"Hoàn thành nhiệm vụ vả mặt Thục phi, phần thưởng là kỹ thuật tưới tiêu ruộng lúa."
"Hoàn thành nhiệm vụ biểu diễn trong tiệc Trung thu, phần thưởng là..."
...
"Nhiệm vụ phụ được kích hoạt, Liễu Yên Thư hẹn gặp ngươi ở Xuân Vũ Lâu. Hoàn thành nhiệm vụ sẽ nhận được phần thưởng: Kỹ thuật sản xuất muối."
Sở Úc sa sầm mặt mày: "Nhiệm vụ này chúng ta không làm."
Yên Kiều khó hiểu: "Tại sao? Đó là kỹ thuật sản xuất muối đấy!"
Sở Úc kiên quyết: "Không được làm, bỏ nhiệm vụ này!".
Kế mẫu cay nghiệt, anh em bất hòa, suốt ngày đấu đá lẫn nhau khiến Yên Kiều cảm thấy mệt mỏi. Kiếp trước đã sống quá vất vả, kiếp này cô chỉ muốn an nhàn hưởng thụ, nên quyết định làm một "con cá mặn". Còn hệ thống ư? Chắc là "hỏng" rồi!
Hoàng đế Sở Úc lên ngôi từ năm 13 tuổi, đến năm 19 tuổi đã tự mình cai quản đất nước. Ngài là một vị vua anh minh, chăm lo việc nước, giúp đất nước ngày càng phồn vinh, thịnh vượng. Thế nhưng một ngày nọ, khi đang phê duyệt tấu chương, ngài gặp phải một "rắc rối" lớn.
"Ting - Hệ thống cung đấu số hiệu 818 xin được phục vụ! Phương châm của chúng tôi là giúp đỡ kí chủ nhanh chóng, an toàn và thoải mái bước lên đỉnh cao của cuộc sống."
"Ngài sắp tham gia tuyển tú, để tang khả năng cạnh tranh, 818 đã chọn ra những khóa học sau: đàn, múa, đọc sách. Xin hỏi hôm nay ngài muốn học gì ạ?".
Sở Úc: "Không..."
"Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, hệ thống sẽ tang ngài phần thưởng sau: Công thức chế tao thủy tinh."
Sở Úc lập tức đổi giọng: "Đọc sách."
"Tuyệt vời! Kí chủ đã chọn đọc sách. Xin mời bắt đầu ngay bây giờ."
Sau khi Sở Úc đọc sách suốt 6 canh giờ, hệ thống thông báo: "Hôm nay ngài đã lười biếng, nhiệm vụ thất bại, không có phần thưởng."
Sở Úc im lặng một lúc, rồi hỏi: "Chủ nhân của ngươi tên gì?"
Yên Kiều ở nhà ăn ngon mặc đẹp, thỉnh thoảng xem kịch "cung đấu", cho đến một ngày, có người từ trong cung đến, mang theo một xe sách và một thánh chỉ, yêu cầu Yên Kiều chăm chỉ đọc sách, mỗi ngày phải đọc đủ 6 canh giờ.
Yên Kiều bật dậy giữa đêm: "Không phải chứ, hắn bị điên à? Hoàng đế này sao lại lắm chuyện thế nhỉ?"
Sau này, Yên Kiều vào cung, Sở Úc đích thân dẫn cô làm nhiệm vụ, vô cùng tích cực.
"Hoàn thành nhiệm vụ vả mặt Thục phi, phần thưởng là kỹ thuật tưới tiêu ruộng lúa."
"Hoàn thành nhiệm vụ biểu diễn trong tiệc Trung thu, phần thưởng là..."
...
"Nhiệm vụ phụ được kích hoạt, Liễu Yên Thư hẹn gặp ngươi ở Xuân Vũ Lâu. Hoàn thành nhiệm vụ sẽ nhận được phần thưởng: Kỹ thuật sản xuất muối."
Sở Úc sa sầm mặt mày: "Nhiệm vụ này chúng ta không làm."
Yên Kiều khó hiểu: "Tại sao? Đó là kỹ thuật sản xuất muối đấy!"
Sở Úc kiên quyết: "Không được làm, bỏ nhiệm vụ này!".
4.4
Tên khác: Cô Vợ Bất Lương Có Chút Ngọt Ngào
"Khẩu vị của người này rốt cuộc ra sao a! Cái này cũng bỏ được vào miệng à?"
Sau khi cô tỉnh dậy, nhìn vào trong gương thấy chính mình đầu xăm mặt giống như quỷ, cảm giác chỉ nhìn thêm một giây cũng hỏng đôi mắt.
Trước khi trọng sinh, Cố Việt Trạch chính là người mà cô dùng cả tấm lòng để yêu nhưng sau đó cũng là người mà cô hận thấu xương.
Đời trước cô chính là kiểu phụ nữ não tàn nên mới không muốn lây một ông xã tuyệt sắc, lại bị đôi tiện nam nữ hãm hại, bị người bạn thân nhất tẩy não, kết cục cuối cùng chính là không còn người nào muốn ở gần cô.
Đời này mặc cho các ngươi trâu bò rắn rết trăm phương nghìn kế, muốn cô ly dị, nhường đi ngôi vị phu nhân. Ngượng ngùng quá ~~, chỉ số thông minh của bản tiểu thư đã lên dây rồi nhé!
"Khẩu vị của người này rốt cuộc ra sao a! Cái này cũng bỏ được vào miệng à?"
Sau khi cô tỉnh dậy, nhìn vào trong gương thấy chính mình đầu xăm mặt giống như quỷ, cảm giác chỉ nhìn thêm một giây cũng hỏng đôi mắt.
Trước khi trọng sinh, Cố Việt Trạch chính là người mà cô dùng cả tấm lòng để yêu nhưng sau đó cũng là người mà cô hận thấu xương.
Đời trước cô chính là kiểu phụ nữ não tàn nên mới không muốn lây một ông xã tuyệt sắc, lại bị đôi tiện nam nữ hãm hại, bị người bạn thân nhất tẩy não, kết cục cuối cùng chính là không còn người nào muốn ở gần cô.
Đời này mặc cho các ngươi trâu bò rắn rết trăm phương nghìn kế, muốn cô ly dị, nhường đi ngôi vị phu nhân. Ngượng ngùng quá ~~, chỉ số thông minh của bản tiểu thư đã lên dây rồi nhé!
5
Tác giả: Hoa Hồng Dại
Thể loại: Trọng Sinh, Hiện Đại, Trả Thù, Sảng Văn
Team dịch: Tiểu Lạc Lạc
Giới thiệu
Cô con gái nuôi rất thích cạnh tranh với tôi bằng những trò trẻ con.
Cô ta cố tình mua váy không đúng cỡ để tôi mặc thử trước ống kính rồi chế nhạo tôi trông như những hình ảnh mua hàng xấu xí mà người bán phải bỏ tiền ra để xóa đi.
Còn cô ta thì diện chiếc váy bó sát được may đo riêng, khoe dáng trước mặt chồng và con trai tôi, rồi còn bắt họ nhận xét.
Chồng tôi nhìn với vẻ lạnh lùng nói: "Gầy như que củi, chẳng có chút thẩm mỹ nào."
Con trai tôi thì cau mày tỏ vẻ chán ghét: "Bình thường thôi, không đẹp bằng mẹ."
Vẻ mặt đắc ý của cô con gái nuôi lập tức sụp đổ.
Cô ta nào biết, hai người đàn ông này đã được sống lại một kiếp.
Thể loại: Trọng Sinh, Hiện Đại, Trả Thù, Sảng Văn
Team dịch: Tiểu Lạc Lạc
Giới thiệu
Cô con gái nuôi rất thích cạnh tranh với tôi bằng những trò trẻ con.
Cô ta cố tình mua váy không đúng cỡ để tôi mặc thử trước ống kính rồi chế nhạo tôi trông như những hình ảnh mua hàng xấu xí mà người bán phải bỏ tiền ra để xóa đi.
Còn cô ta thì diện chiếc váy bó sát được may đo riêng, khoe dáng trước mặt chồng và con trai tôi, rồi còn bắt họ nhận xét.
Chồng tôi nhìn với vẻ lạnh lùng nói: "Gầy như que củi, chẳng có chút thẩm mỹ nào."
Con trai tôi thì cau mày tỏ vẻ chán ghét: "Bình thường thôi, không đẹp bằng mẹ."
Vẻ mặt đắc ý của cô con gái nuôi lập tức sụp đổ.
Cô ta nào biết, hai người đàn ông này đã được sống lại một kiếp.
3.2
Bạch Tú Tú chỉ đến khi chết mới biết rằng cuộc đời mình lại chỉ là một cuốn tiểu thuyết niên đại!
Trong cuốn sách đó, cô là chị dâu cả của nữ chính, một người chanh chua, chỉ biết ăn và nằm, làm đủ trò xấu xa.
Kể từ khi nữ chính gả vào, cô luôn tìm cách gây khó dễ cho nàng, vì ức hiếp nữ chính mà cuối cùng "ngoài ý muốn" cô rơi xuống nước và chết đuối.
Sau khi chết, linh hồn cô bị giam trong chiếc hồ lô. Người đàn ông trong mắt cô, ngoại trừ nghe lời ra thì chẳng có tác dụng gì. Thế nhưng, sau khi cô chết, hắn đột nhiên nổi điên, cho rằng cả nhà đó là những kẻ hại cô.
Hắn trả thù họ như thể bị điên, quyết tâm kéo họ xuống Địa Ngục. Hắn trở thành một trùm phản diện bị mọi người căm ghét!
Còn nữ chính, giữa vô số kẻ phá hoại và nhân vật phản diện độc ác, cùng với sự đồng tâm hiệp lực của gia đình, từng bước trở nên giàu có. Chồng cô ta trở thành một phú thương nổi tiếng, còn cô ta cũng sống một cuộc đời hạnh phúc, thoải mái như một phu nhân.
Còn người chồng xui xẻo của cô, vì đối đầu với nữ chính mà "ngoài ý muốn" bỏ mạng. Hai đứa con của cô phải sống trong cảnh mồ côi, lẻ loi, không ai quan tâm.
Bạch Tú Tú không hiểu vì sao mình không thể đầu thai, mà lại bị ép phải trở thành linh hồn theo chồng mình suốt mấy chục năm. Cô tức giận đến mức muốn biến thành thực thể, lao ra để trả thù tất cả bọn họ!
Nhưng chỉ một khắc sau, cô trọng sinh, trở lại ngày hôm sau khi nữ chính mới gả vào nhà!!
Trong cuốn sách đó, cô là chị dâu cả của nữ chính, một người chanh chua, chỉ biết ăn và nằm, làm đủ trò xấu xa.
Kể từ khi nữ chính gả vào, cô luôn tìm cách gây khó dễ cho nàng, vì ức hiếp nữ chính mà cuối cùng "ngoài ý muốn" cô rơi xuống nước và chết đuối.
Sau khi chết, linh hồn cô bị giam trong chiếc hồ lô. Người đàn ông trong mắt cô, ngoại trừ nghe lời ra thì chẳng có tác dụng gì. Thế nhưng, sau khi cô chết, hắn đột nhiên nổi điên, cho rằng cả nhà đó là những kẻ hại cô.
Hắn trả thù họ như thể bị điên, quyết tâm kéo họ xuống Địa Ngục. Hắn trở thành một trùm phản diện bị mọi người căm ghét!
Còn nữ chính, giữa vô số kẻ phá hoại và nhân vật phản diện độc ác, cùng với sự đồng tâm hiệp lực của gia đình, từng bước trở nên giàu có. Chồng cô ta trở thành một phú thương nổi tiếng, còn cô ta cũng sống một cuộc đời hạnh phúc, thoải mái như một phu nhân.
Còn người chồng xui xẻo của cô, vì đối đầu với nữ chính mà "ngoài ý muốn" bỏ mạng. Hai đứa con của cô phải sống trong cảnh mồ côi, lẻ loi, không ai quan tâm.
Bạch Tú Tú không hiểu vì sao mình không thể đầu thai, mà lại bị ép phải trở thành linh hồn theo chồng mình suốt mấy chục năm. Cô tức giận đến mức muốn biến thành thực thể, lao ra để trả thù tất cả bọn họ!
Nhưng chỉ một khắc sau, cô trọng sinh, trở lại ngày hôm sau khi nữ chính mới gả vào nhà!!
3.6
🍡Tên Hán Việt: Vô pháp khống chế cấm kỵ khoái cảm (hợp tập)
🍡Tác giả: Nhất Chỉ Tiểu Hồ Li Nha
🍡Editor: Anh Tử - @milvo164
🍡Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, HE, Ngọt sủng, H văn, Trọng sinh, Cung đình hầu tước, Loạn luân, 1v1, Thị giác nữ chủ, Huynh muội
Couple: Triệu Viêm x Triệu Uyển Như
Số chương: 25 chương chính văn + 3 phiên ngoại (Đã hoàn edit)
🍡Giới thiệu:
Quý phi trọng sinh trở về, nhìn thấy ca ca vẫn còn sống liền xúc động đến bật khóc. Thế nhưng thật trùng hợp, vừa đúng lúc này ca ca nàng bị người hạ xuân dược.
"A....không được...nơi đó không được. Ca ca...chúng ta là huynh muội ruột thịt....nơi đó...ca ca chơi muội thoải mái quá!"
🍡Tác giả: Nhất Chỉ Tiểu Hồ Li Nha
🍡Editor: Anh Tử - @milvo164
🍡Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, HE, Ngọt sủng, H văn, Trọng sinh, Cung đình hầu tước, Loạn luân, 1v1, Thị giác nữ chủ, Huynh muội
Couple: Triệu Viêm x Triệu Uyển Như
Số chương: 25 chương chính văn + 3 phiên ngoại (Đã hoàn edit)
🍡Giới thiệu:
Quý phi trọng sinh trở về, nhìn thấy ca ca vẫn còn sống liền xúc động đến bật khóc. Thế nhưng thật trùng hợp, vừa đúng lúc này ca ca nàng bị người hạ xuân dược.
"A....không được...nơi đó không được. Ca ca...chúng ta là huynh muội ruột thịt....nơi đó...ca ca chơi muội thoải mái quá!"
3.7
Thể loại: Trọng Sinh, Cổ Đại, Gia Đấu, Nữ Cường, Vả Mặt, HE, Hào Môn Thế Gia, Cung Đấu
Team dịch: Ổ truyện của MeoMeoz
Văn án
Trọng sinh đến ngày Lương Văn Chi từ chối hôn ước trước Kim Điện, nhìn thấy hắn chặt chẽ nắm lấy tay tỳ nữ của ta, thái độ kiên quyết.
"Hoàng thượng, Tiểu Thiến là người trong lòng của thần, ngoài nàng ra, thần tuyệt đối không lấy bất kỳ nữ nhân nào khác."
Là công chúa bị từ chối hôn ước, ta tự mình cầu xin cho hắn ân điển.
"Phụ hoàng, nếu Thế tử đã có ân tình sâu nặng như thế, vậy thì không cần miễn cưỡng nữa.
Tiểu Thiến tuy là tỳ nữ, nhưng nàng ấy cũng là người hầu thân cận của con, chi bằng phụ hoàng viết một đạo thánh chỉ ban hôn, cũng xem như thành toàn cho mối lương duyên này."
Lương Văn Chi đột ngột ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn ta, ta mỉm cười nhè nhẹ.
Ta thật sự cũng rất tò mò, kiếp này không có sự trợ giúp của ta, không biết Lương Văn Chi có thể leo lên vị trí nào.
Team dịch: Ổ truyện của MeoMeoz
Văn án
Trọng sinh đến ngày Lương Văn Chi từ chối hôn ước trước Kim Điện, nhìn thấy hắn chặt chẽ nắm lấy tay tỳ nữ của ta, thái độ kiên quyết.
"Hoàng thượng, Tiểu Thiến là người trong lòng của thần, ngoài nàng ra, thần tuyệt đối không lấy bất kỳ nữ nhân nào khác."
Là công chúa bị từ chối hôn ước, ta tự mình cầu xin cho hắn ân điển.
"Phụ hoàng, nếu Thế tử đã có ân tình sâu nặng như thế, vậy thì không cần miễn cưỡng nữa.
Tiểu Thiến tuy là tỳ nữ, nhưng nàng ấy cũng là người hầu thân cận của con, chi bằng phụ hoàng viết một đạo thánh chỉ ban hôn, cũng xem như thành toàn cho mối lương duyên này."
Lương Văn Chi đột ngột ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn ta, ta mỉm cười nhè nhẹ.
Ta thật sự cũng rất tò mò, kiếp này không có sự trợ giúp của ta, không biết Lương Văn Chi có thể leo lên vị trí nào.
4.1
Diệp Tịch Nhan không thích Hứa Vong Xuyên.
Hắn ta là một tên học sinh cặn bã, ngoại trừ việc không hút thuốc lá, ẩu đả đánh nhau tận bốn lần một ngày, nghĩa là nhiều hơn một bữa so với số bữa cơm cô ăn.
Thế nhưng giờ là tận thế.
Sau khi sống lại Diệp Tịch Nhan cảm thấy đàn ông ngu xuẩn một chút cũng không sao, chỉ cần nắm đấm đủ cứng chính là bắp đùi và tấm khiên của cô.
Hứa Vong Xuyên có bạn gái, cực bitch, no problem, cô bitch hơn là được.
Kế hoạch của Diệp Tịch Nhan gần như hoàn mỹ.
Chỉ tính sai một điều, Hứa Vong Xuyên ngu ngốc hết thuốc chữa, dù biến thành Zombie cũng theo sát cô một tấc không rời.....
Hắn ta là một tên học sinh cặn bã, ngoại trừ việc không hút thuốc lá, ẩu đả đánh nhau tận bốn lần một ngày, nghĩa là nhiều hơn một bữa so với số bữa cơm cô ăn.
Thế nhưng giờ là tận thế.
Sau khi sống lại Diệp Tịch Nhan cảm thấy đàn ông ngu xuẩn một chút cũng không sao, chỉ cần nắm đấm đủ cứng chính là bắp đùi và tấm khiên của cô.
Hứa Vong Xuyên có bạn gái, cực bitch, no problem, cô bitch hơn là được.
Kế hoạch của Diệp Tịch Nhan gần như hoàn mỹ.
Chỉ tính sai một điều, Hứa Vong Xuyên ngu ngốc hết thuốc chữa, dù biến thành Zombie cũng theo sát cô một tấc không rời.....