Trọng Sinh
296 Truyện
Sắp xếp theo
4
Câu truyện kể về quá trình cô nàng Triệu An Chi theo đuổi Hà Trạch Sinh.
Triệu An Chi có cơ hội trọng sinh nhiều lần và mỗi một lần cô lại thay đổi một chút quá khứ của mình.
Với hiệu ứng cánh bướm, mỗi một thay đổi nhỏ trong quá khứ của bọn họ lại tạo ra một hiện tại khác biệt. Cứ như vậy, cuối cùng cô nàng cũng chinh phục được nam thần của mình.
Triệu An Chi có cơ hội trọng sinh nhiều lần và mỗi một lần cô lại thay đổi một chút quá khứ của mình.
Với hiệu ứng cánh bướm, mỗi một thay đổi nhỏ trong quá khứ của bọn họ lại tạo ra một hiện tại khác biệt. Cứ như vậy, cuối cùng cô nàng cũng chinh phục được nam thần của mình.
4
TÊN KHÁC: KIẾP NÀY CÓ NHAU (Phần sau của Ly Nhân Tâm Thượng Ngọc)
Tạ Trọng Tự là công chúa, nhưng sau đó lại có thêm cụm từ "tiền triều" trước địa vị của mình
Bởi vì phò mà của nàng là Tuyên Giác lãnh binh mưu phản, sau đó nàng thành Quý Phi, nhưng không còn tự do nữa, suốt hai năm chỉ quanh quẩn trong Ngọc Cẩm cung.
Người đời phỉ báng nàng, nói nàng là yêu cơ, nói nàng họa thủy, nói vì nàng mà quốc gia không yên.
Nàng bị xem là dư nghiệt, là một mối họa còn tồn tại, thế nhưng vẫn được vinh sủng, đêm đêm còn được thừa hoan sủng ái
Cuối cùng, Tạ Trọng Tự đồng quy vô tận cùng với Tuyên Giác.
Vốn nghĩ cứ thế trở về với cát bụi, thù hận tan biến, nào ngờ nàng sống lại vào năm mười lăm tuổi.
Lúc này, Tuyên giác là quân tử đoan chính, tuấn tú thanh nhã, là kiểu người mà nàng thích nhất.
Nhưng Tạ Trọng Tự chỉ nghĩ trốn được càng xa càng tốt.
Phò mã cái gì chứ!?
Đấu hậu cung, ổn triều đình, dưỡng phủ viện, chẳng mỹ mãn sao?
Tạ Trọng Tự là công chúa, nhưng sau đó lại có thêm cụm từ "tiền triều" trước địa vị của mình
Bởi vì phò mà của nàng là Tuyên Giác lãnh binh mưu phản, sau đó nàng thành Quý Phi, nhưng không còn tự do nữa, suốt hai năm chỉ quanh quẩn trong Ngọc Cẩm cung.
Người đời phỉ báng nàng, nói nàng là yêu cơ, nói nàng họa thủy, nói vì nàng mà quốc gia không yên.
Nàng bị xem là dư nghiệt, là một mối họa còn tồn tại, thế nhưng vẫn được vinh sủng, đêm đêm còn được thừa hoan sủng ái
Cuối cùng, Tạ Trọng Tự đồng quy vô tận cùng với Tuyên Giác.
Vốn nghĩ cứ thế trở về với cát bụi, thù hận tan biến, nào ngờ nàng sống lại vào năm mười lăm tuổi.
Lúc này, Tuyên giác là quân tử đoan chính, tuấn tú thanh nhã, là kiểu người mà nàng thích nhất.
Nhưng Tạ Trọng Tự chỉ nghĩ trốn được càng xa càng tốt.
Phò mã cái gì chứ!?
Đấu hậu cung, ổn triều đình, dưỡng phủ viện, chẳng mỹ mãn sao?
4.2
Ta và Thẩm Trường Dao là phu thê từ thời niên thiếu, ân ái mặn nồng khiến người ngoài phải ghen tị.
Cho đến đêm đó, hắn dụ ta uống một bát canh ngọt, ngày hôm sau ta đã tỉnh dậy trên giường của một người nam nhân xa lạ.
Còn phu quân của ta, khoác áo đỏ, được phong quan cao hiển hách, cưỡi ngựa trắng cưới tiểu thư khuê các.
Lần nữa mở mắt, ta nhìn người nam nhân xa lạ vừa ân ái cùng mình, quấn lấy hắn một cách mập mờ.
Kiếp trước, hắn bất quá chỉ ham muốn thân xác ta, kiếp này trong ánh mắt hắn đều nhuốm dục vọng.
Hắn hỏi ta muốn gì.
Ta nói: "Ta muốn Thẩm Trường Dao ngã từ trên cao xuống, ta muốn hắn tan xương nát thịt"...
Cho đến đêm đó, hắn dụ ta uống một bát canh ngọt, ngày hôm sau ta đã tỉnh dậy trên giường của một người nam nhân xa lạ.
Còn phu quân của ta, khoác áo đỏ, được phong quan cao hiển hách, cưỡi ngựa trắng cưới tiểu thư khuê các.
Lần nữa mở mắt, ta nhìn người nam nhân xa lạ vừa ân ái cùng mình, quấn lấy hắn một cách mập mờ.
Kiếp trước, hắn bất quá chỉ ham muốn thân xác ta, kiếp này trong ánh mắt hắn đều nhuốm dục vọng.
Hắn hỏi ta muốn gì.
Ta nói: "Ta muốn Thẩm Trường Dao ngã từ trên cao xuống, ta muốn hắn tan xương nát thịt"...
4.3
Vừa mới thành thân được một năm, phu quân của ta đã dẫn Linh Mạn Như đến trước mặt ta, nói muốn nạp nàng ta làm thiếp.
Dĩ nhiên ta không đồng ý.
Linh Mạn Như kiêu ngạo, ỷ vào sự sủng ái của phu quân ta mà đấu đá với ta. Cả Hầu phủ trở nên hỗn loạn, u ám. Ta mất đứa con của mình và mất cả khả năng sinh sản, còn Linh Mạn Như thì mất đi mạng sống.
Danh tiếng của ta vì thế mà bị hủy hoại hoàn toàn.
Cả Thịnh Kinh đều đồn đại rằng, phu nhân Hầu phủ An Nam ngu ngốc ghen tuông, độc ác như rắn rết. Phụ mẫu ta vì danh tiếng của Quốc công phủ mà chủ động đồng ý cho phu quân ta tái hôn với một người phụ nữ ngang hàng. Người được cưới chính là biểu muội của hắn.
Sau này ta mới biết, người phu quân ta yêu, từ đầu đến cuối chỉ là biểu muội của hắn, còn ta và Linh Mạn Như, chỉ là bậc thang mà thôi.
Ta bị nhốt trong trang viên, sống cô độc suốt ba mươi năm. Và rồi ta được sống lại.
Dĩ nhiên ta không đồng ý.
Linh Mạn Như kiêu ngạo, ỷ vào sự sủng ái của phu quân ta mà đấu đá với ta. Cả Hầu phủ trở nên hỗn loạn, u ám. Ta mất đứa con của mình và mất cả khả năng sinh sản, còn Linh Mạn Như thì mất đi mạng sống.
Danh tiếng của ta vì thế mà bị hủy hoại hoàn toàn.
Cả Thịnh Kinh đều đồn đại rằng, phu nhân Hầu phủ An Nam ngu ngốc ghen tuông, độc ác như rắn rết. Phụ mẫu ta vì danh tiếng của Quốc công phủ mà chủ động đồng ý cho phu quân ta tái hôn với một người phụ nữ ngang hàng. Người được cưới chính là biểu muội của hắn.
Sau này ta mới biết, người phu quân ta yêu, từ đầu đến cuối chỉ là biểu muội của hắn, còn ta và Linh Mạn Như, chỉ là bậc thang mà thôi.
Ta bị nhốt trong trang viên, sống cô độc suốt ba mươi năm. Và rồi ta được sống lại.
3.3
Tên gốc: 我在现代高玄学
Tên Hán Việt: Ngã tại hiện đại cảo huyền học
Tên Việt: Ta ở hiện đại làm huyền học
Tác giả: Bạch Bàn La Bặc
Tình trạng: 47 chương
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Huyền huyễn, Trọng sinh, Sảng văn, Đô thị tình duyên, Nữ cường, Thị giác nữ chủ
Editor: Nguyệt Nguyệt
Giới thiệu
(1)
Sự nhường nhịn hai mươi năm trước làm cho Thẩm Thanh chết trong quan tài minh hôn, nhưng kỳ ngộ lớn lao đã làm cô có thể trọng sinh đến một khắc trước khi chết, lúc này cô trừng trị người nhà ác độc, dưới sự chứng kiến của trời đất đoạn tuyệt quan hệ huyết thống, từ đó trở thành đại sư huyền học ngàn vạn người tín ngưỡng.
(2)
Lúc ban đầu Thẩm Thanh tham gia chương trình "Thám hiểm nhà ma" này, khi giải quyết ác quỷ trước mặt mọi người, không ai tin đó là thật, chỉ một mực chắc chắn đang tạo hiệu quả cho show.
Cho đến sau này…
Cư dân mạng 1: Mẹ tôi ơi!! Tôi xin vận may của Thẩm Thanh, vậy mà hôm nay nam thần lại tỏ tình với tôi!!!
Cư dân mạng 2: Tôi thật khờ, thật đấy, còn tưởng người phụ nữ này là kẻ lừa đảo. Sau này được cứu một mạng mới phản ứng lại, đây là đại sư đó!!! Đại sư có thu nhận đồ đệ không!!!
Cư dân mạng 3: Đại sư!! Tôi đến tạ thần đây!!
Chú ý trước khi đọc:
1.Đã định CP, xin đừng chân tình thật cảm đứng nhầm đội.
2.Thế giới trong truyện có trình độ tiếp thu cao với thần quái, không quá giống hiện thực.
3.Nữ chính rất mạnh, không ngược.
Tag: Sảng văn, Huyền học
Lập ý: Ở hiền gặp lành ở ác gặp dữ.
Tên Hán Việt: Ngã tại hiện đại cảo huyền học
Tên Việt: Ta ở hiện đại làm huyền học
Tác giả: Bạch Bàn La Bặc
Tình trạng: 47 chương
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Huyền huyễn, Trọng sinh, Sảng văn, Đô thị tình duyên, Nữ cường, Thị giác nữ chủ
Editor: Nguyệt Nguyệt
Giới thiệu
(1)
Sự nhường nhịn hai mươi năm trước làm cho Thẩm Thanh chết trong quan tài minh hôn, nhưng kỳ ngộ lớn lao đã làm cô có thể trọng sinh đến một khắc trước khi chết, lúc này cô trừng trị người nhà ác độc, dưới sự chứng kiến của trời đất đoạn tuyệt quan hệ huyết thống, từ đó trở thành đại sư huyền học ngàn vạn người tín ngưỡng.
(2)
Lúc ban đầu Thẩm Thanh tham gia chương trình "Thám hiểm nhà ma" này, khi giải quyết ác quỷ trước mặt mọi người, không ai tin đó là thật, chỉ một mực chắc chắn đang tạo hiệu quả cho show.
Cho đến sau này…
Cư dân mạng 1: Mẹ tôi ơi!! Tôi xin vận may của Thẩm Thanh, vậy mà hôm nay nam thần lại tỏ tình với tôi!!!
Cư dân mạng 2: Tôi thật khờ, thật đấy, còn tưởng người phụ nữ này là kẻ lừa đảo. Sau này được cứu một mạng mới phản ứng lại, đây là đại sư đó!!! Đại sư có thu nhận đồ đệ không!!!
Cư dân mạng 3: Đại sư!! Tôi đến tạ thần đây!!
Chú ý trước khi đọc:
1.Đã định CP, xin đừng chân tình thật cảm đứng nhầm đội.
2.Thế giới trong truyện có trình độ tiếp thu cao với thần quái, không quá giống hiện thực.
3.Nữ chính rất mạnh, không ngược.
Tag: Sảng văn, Huyền học
Lập ý: Ở hiền gặp lành ở ác gặp dữ.
4.2
Tên gốc: Xuyên thư sau ta cùng nữ chủ đều thật thơm
Tác giả: Bát Phương Lai Điện
Nhân vật chính: Thẩm Kỳ Khi x Liễu Sương
* Tên nhân vật trước khi xuyên là Thẩm Kỳ. Tên nhân vật trong tiểu thuyết thì có thêm chữ Khi, chữ này có nghĩa: dối lừa, bắt nạt, ức hiếp, đầu gấu =))) nhiêu đây cũng hiểu về nguyên chủ rồi.
** Phật hệ lạc quan nhan khống cá mặn x đối ngoại lạnh lùng đối nội ôn nhu mỹ cường thảm đại ma vương 😂
*** Hãy tin tưởng sư tỷ vĩnh viễn là người mạnh nhất trong truyện 🙂
Nhãn: 1v1, HE, ung dung cưng chiều, ngọt ngào, nàng hoà tan băng sơn.
Văn án:
——
Thẩm Kỳ Khi, một tác giả chuyên viết sảng văn đại nữ chủ.
Mỗi tác phẩm nàng đều thích ngược nữ chủ điên cuồng, làm nữ chủ bị xa lánh cô lập, thống khổ; sau đó mất hết hy vọng, hắc hoá nhập ma, cuối cùng khổ diệt giải thoát.
Hoàn toàn không nghĩ tới một ngày nàng đột nhiên xuyên vào tác phẩm của chính mình, biến thành một nhân vật pháo hôi tiểu sư muội chẳng có tài cán gì, lại còn ác độc - thích bắt nạt nữ chủ; cuối cùng bị nữ chủ treo trên tường thành, chém đầu thị chúng.
Để sống sót, nàng quyết định làm một nhân vật Phật hệ năm tháng tịnh hảo, gì cũng không biết, gì cũng không dám hỏi.
Không nghĩ tới lần đầu tiên mắt thấy nữ chủ, nàng bỗng nhiên tự vả mặt rồi... (ý là đi ngược với dự định ban đầu)
Vì để cho nữ chủ cảm thụ được yêu thương ấm áp, Thẩm Kỳ Khi khắp nơi ra tay bảo vệ giữ gìn...
Nữ chủ bị pháo hôi ác độc ức hiếp, nàng trước tiên hỗ trợ phản kích... (bằng miệng)
Nữ chủ bị oan ức, nàng đau lòng tột độ.
Nữ chủ bị tra nam truy cầu, nàng...phẫn nộ triệt phá cp!
——
Liễu Sương trọng sinh một đời, mọi ý niệm nguội lạnh, may mắn ma lực kiếp trước vẫn còn tồn tại. Nàng nhìn những người xung quanh đều như nhìn kiến hôi giun dế, cười nhạt coi thường.
Đời này vẫn không có gì thay đổi, chỉ có duy nhất tiểu sư muội ngang ngược ỷ thế hiếp người kia...đột nhiên xoay quanh vây lấy nàng, mọi cách lấy lòng, làm nũng bám dính.
Nàng vận dụng thuật độc tâm, có thể nghe được tiếng lòng người khác.
"A ta chết mất, nữ chủ thật là đẹp mắt! Thích quá đi!"
"Sư tỷ của ta ôn nhu khả ái hiểu lòng người, ai cũng đừng mơ động tới nàng!"
"Sư tỷ, ngươi đừng quá thánh mẫu, sẽ bị kẻ xấu ức hiếp!"
Đại ma vương Liễu Sương:???
Ta có nhảy lầu cũng sẽ không lại tin lời nói của Thẩm Kỳ Khi!
....
Tiểu sư muội thật là đáng yêu, thật là thơm. *thêm một người tự vả mặt =)
Tác giả: Bát Phương Lai Điện
Nhân vật chính: Thẩm Kỳ Khi x Liễu Sương
* Tên nhân vật trước khi xuyên là Thẩm Kỳ. Tên nhân vật trong tiểu thuyết thì có thêm chữ Khi, chữ này có nghĩa: dối lừa, bắt nạt, ức hiếp, đầu gấu =))) nhiêu đây cũng hiểu về nguyên chủ rồi.
** Phật hệ lạc quan nhan khống cá mặn x đối ngoại lạnh lùng đối nội ôn nhu mỹ cường thảm đại ma vương 😂
*** Hãy tin tưởng sư tỷ vĩnh viễn là người mạnh nhất trong truyện 🙂
Nhãn: 1v1, HE, ung dung cưng chiều, ngọt ngào, nàng hoà tan băng sơn.
Văn án:
——
Thẩm Kỳ Khi, một tác giả chuyên viết sảng văn đại nữ chủ.
Mỗi tác phẩm nàng đều thích ngược nữ chủ điên cuồng, làm nữ chủ bị xa lánh cô lập, thống khổ; sau đó mất hết hy vọng, hắc hoá nhập ma, cuối cùng khổ diệt giải thoát.
Hoàn toàn không nghĩ tới một ngày nàng đột nhiên xuyên vào tác phẩm của chính mình, biến thành một nhân vật pháo hôi tiểu sư muội chẳng có tài cán gì, lại còn ác độc - thích bắt nạt nữ chủ; cuối cùng bị nữ chủ treo trên tường thành, chém đầu thị chúng.
Để sống sót, nàng quyết định làm một nhân vật Phật hệ năm tháng tịnh hảo, gì cũng không biết, gì cũng không dám hỏi.
Không nghĩ tới lần đầu tiên mắt thấy nữ chủ, nàng bỗng nhiên tự vả mặt rồi... (ý là đi ngược với dự định ban đầu)
Vì để cho nữ chủ cảm thụ được yêu thương ấm áp, Thẩm Kỳ Khi khắp nơi ra tay bảo vệ giữ gìn...
Nữ chủ bị pháo hôi ác độc ức hiếp, nàng trước tiên hỗ trợ phản kích... (bằng miệng)
Nữ chủ bị oan ức, nàng đau lòng tột độ.
Nữ chủ bị tra nam truy cầu, nàng...phẫn nộ triệt phá cp!
——
Liễu Sương trọng sinh một đời, mọi ý niệm nguội lạnh, may mắn ma lực kiếp trước vẫn còn tồn tại. Nàng nhìn những người xung quanh đều như nhìn kiến hôi giun dế, cười nhạt coi thường.
Đời này vẫn không có gì thay đổi, chỉ có duy nhất tiểu sư muội ngang ngược ỷ thế hiếp người kia...đột nhiên xoay quanh vây lấy nàng, mọi cách lấy lòng, làm nũng bám dính.
Nàng vận dụng thuật độc tâm, có thể nghe được tiếng lòng người khác.
"A ta chết mất, nữ chủ thật là đẹp mắt! Thích quá đi!"
"Sư tỷ của ta ôn nhu khả ái hiểu lòng người, ai cũng đừng mơ động tới nàng!"
"Sư tỷ, ngươi đừng quá thánh mẫu, sẽ bị kẻ xấu ức hiếp!"
Đại ma vương Liễu Sương:???
Ta có nhảy lầu cũng sẽ không lại tin lời nói của Thẩm Kỳ Khi!
....
Tiểu sư muội thật là đáng yêu, thật là thơm. *thêm một người tự vả mặt =)
2.7
Mảnh Ghép Ngày Tận Thế
Tác giả: Mẹ Kế
Thể loại: Sống lại, mạt thế, dị năng, nữ cường, sủng, ngược nam
Độ dài truyện: 91 chương
Giới thiệu truyện:
Tận thế ập đến một cách bất ngờ, vì đi công tác nên Vân Điệp không thể ở bên cạnh cha và bảo vệ ông.
Vào giây phút cô trút hơi thở cuối cùng, Vân Điệp không hề cam tâm, cô vô cùng uất hận với cái chết tức tưởi của bản thân. Đồng thời cảm thấy có lỗi sâu sắc với người cha đã luôn yêu thương mình.
Nào ngờ Vân Điệp có cơ hội sống lại, cô thề, đời này phải bảo vệ cho cha, xây dựng thế lực riêng, báo thù rửa hận.
Ấy vậy mà giữa đường lại nhảy ra một Ma Vương muốn dây dưa không ngừng với cô. Thế giới này thật khiến cô cảm thấy hoang mang!
🎶Lưu ý: Tất cả những tình tiết trong truyện đều là hư cấu. Trong truyện sẽ có một số yếu tố bạo lực và kinh dị!
Tác giả: Mẹ Kế
Thể loại: Sống lại, mạt thế, dị năng, nữ cường, sủng, ngược nam
Độ dài truyện: 91 chương
Giới thiệu truyện:
Tận thế ập đến một cách bất ngờ, vì đi công tác nên Vân Điệp không thể ở bên cạnh cha và bảo vệ ông.
Vào giây phút cô trút hơi thở cuối cùng, Vân Điệp không hề cam tâm, cô vô cùng uất hận với cái chết tức tưởi của bản thân. Đồng thời cảm thấy có lỗi sâu sắc với người cha đã luôn yêu thương mình.
Nào ngờ Vân Điệp có cơ hội sống lại, cô thề, đời này phải bảo vệ cho cha, xây dựng thế lực riêng, báo thù rửa hận.
Ấy vậy mà giữa đường lại nhảy ra một Ma Vương muốn dây dưa không ngừng với cô. Thế giới này thật khiến cô cảm thấy hoang mang!
🎶Lưu ý: Tất cả những tình tiết trong truyện đều là hư cấu. Trong truyện sẽ có một số yếu tố bạo lực và kinh dị!
4.7
Tác giả: 小尘
Thể loại: TÁI SINH
Số chương: 9 CHƯƠNG
Editor: THANH XUÂN RỰC RỠ
Văn án:
Tôi là thủ khoa kỳ thi trung học, được ca ngợi là "nữ trạng nguyên tài sắc vẹn toàn" nhờ vào ngoại hình trong sáng và tương lai đầy hứa hẹn.
Năm 18 tuổi, khi đang học lớp 12, giáo viên yêu cầu tôi kèm cặp một nam sinh cá biệt. Tôi đã tận tâm giúp đỡ cậu ta, nhưng không ngờ cậu ta lại đi rêu rao khắp nơi rằng tôi thích cậu ta. Sau đó, cậu ta giả vờ xin lỗi, lừa tôi đến một nhà nghỉ nhỏ và quay video thân mật rồi đăng lên mạng.
"Cô ta á, nhìn ngoài thì trong sáng thôi, chứ sau lưng thì…" người ta bàn tán.
Điều tồi tệ hơn là tôi đã mang thai. Cha tôi vì đòi lại công bằng cho tôi mà bị đánh chết. Không còn nơi nào để kêu cứu, mẹ tôi ôm tôi nhảy xuống biển tự tử.
Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay trở lại ngày giáo viên yêu cầu tôi kèm cặp nam sinh cá biệt ấy.
Thể loại: TÁI SINH
Số chương: 9 CHƯƠNG
Editor: THANH XUÂN RỰC RỠ
Văn án:
Tôi là thủ khoa kỳ thi trung học, được ca ngợi là "nữ trạng nguyên tài sắc vẹn toàn" nhờ vào ngoại hình trong sáng và tương lai đầy hứa hẹn.
Năm 18 tuổi, khi đang học lớp 12, giáo viên yêu cầu tôi kèm cặp một nam sinh cá biệt. Tôi đã tận tâm giúp đỡ cậu ta, nhưng không ngờ cậu ta lại đi rêu rao khắp nơi rằng tôi thích cậu ta. Sau đó, cậu ta giả vờ xin lỗi, lừa tôi đến một nhà nghỉ nhỏ và quay video thân mật rồi đăng lên mạng.
"Cô ta á, nhìn ngoài thì trong sáng thôi, chứ sau lưng thì…" người ta bàn tán.
Điều tồi tệ hơn là tôi đã mang thai. Cha tôi vì đòi lại công bằng cho tôi mà bị đánh chết. Không còn nơi nào để kêu cứu, mẹ tôi ôm tôi nhảy xuống biển tự tử.
Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay trở lại ngày giáo viên yêu cầu tôi kèm cặp nam sinh cá biệt ấy.
3.5
Tác giả: HẠ VY
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Đô Thị
Team dịch: CỐ DIỆP PHI
Giới thiệu
Sau khi qua đời, Cổ Ninh Du mới phát hiện hóa ra mình chỉ là nữ phản diện trong một cuốn tiểu thuyết.
Sau khi sống lại, cô không muốn bị cốt truyện chi phối nữa.
Lần này, cô mặc kệ, không làm nữa.
"Phần diễn nữ phụ ác độc này, ai thích diễn thì diễn, dù sao tôi không làm."
Nhưng khi cô dốc hết sức thay đổi hướng đi của cốt truyện, người khác dường như đã biến hóa từ lúc nào chẳng hay...
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Đô Thị
Team dịch: CỐ DIỆP PHI
Giới thiệu
Sau khi qua đời, Cổ Ninh Du mới phát hiện hóa ra mình chỉ là nữ phản diện trong một cuốn tiểu thuyết.
Sau khi sống lại, cô không muốn bị cốt truyện chi phối nữa.
Lần này, cô mặc kệ, không làm nữa.
"Phần diễn nữ phụ ác độc này, ai thích diễn thì diễn, dù sao tôi không làm."
Nhưng khi cô dốc hết sức thay đổi hướng đi của cốt truyện, người khác dường như đã biến hóa từ lúc nào chẳng hay...
3.4
Tác giả: HẠ VY
Thể loại: Trọng Sinh, Bách Hợp, Mạt Thế
Team dịch: CỐ DIỆP PHI
Giới thiệu
Khúc Du Nhiên cho rằng đời này cứ như vậy. Cùng bạn trai yêu nhau nhiều năm kết hôn sinh con, như thế nào ngay ngày hôn lễ tân lang mang theo tiểu tam chạy mất, để lại một mình Khúc Du Nhiên đối mặt với cười nhạo cùng châm chọc, tình trường thất ý thì sinh hoạt vẫn là phải tiếp tục, tiếc rằng một hồi hồng nhật.
Tang thi hoành hành, ở tận thế tràn ngập dị năng giả cùng suy đồi đạo đức, Khúc Du Nhiên chết, không phải chết tại tang thi, mà là do bạn trai tính kế, bị tang thi cắn xé đến chết, thì ra từ lúc bắt đầu tất cả đều là tính kế, chỉ hận chính mình nhận ra quá muộn, còn mang theo Tiêu Minh Hi cùng nhau đi xuống hoàng tuyền. Trời xanh rủ lòng thương, sống lại một đời, Dương Lạc, ta nhất định phải để ngươi không được chết tử tế.
Thể loại: Trọng Sinh, Bách Hợp, Mạt Thế
Team dịch: CỐ DIỆP PHI
Giới thiệu
Khúc Du Nhiên cho rằng đời này cứ như vậy. Cùng bạn trai yêu nhau nhiều năm kết hôn sinh con, như thế nào ngay ngày hôn lễ tân lang mang theo tiểu tam chạy mất, để lại một mình Khúc Du Nhiên đối mặt với cười nhạo cùng châm chọc, tình trường thất ý thì sinh hoạt vẫn là phải tiếp tục, tiếc rằng một hồi hồng nhật.
Tang thi hoành hành, ở tận thế tràn ngập dị năng giả cùng suy đồi đạo đức, Khúc Du Nhiên chết, không phải chết tại tang thi, mà là do bạn trai tính kế, bị tang thi cắn xé đến chết, thì ra từ lúc bắt đầu tất cả đều là tính kế, chỉ hận chính mình nhận ra quá muộn, còn mang theo Tiêu Minh Hi cùng nhau đi xuống hoàng tuyền. Trời xanh rủ lòng thương, sống lại một đời, Dương Lạc, ta nhất định phải để ngươi không được chết tử tế.
3.4
Tác giả: 天山茶賓館
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Sủng
Team dịch: Tạ Huyên
Giới thiệu
Kiếp trước, vì tình yêu mù quáng mà cô đã kết hôn cùng với mối tình đã quen 3 năm từ thời đại học. Cùng Giang Thành tay trắng lập nghiệp cho đến khi công ty phát triển vững mạnh như ngày hôm nay.
Cô vốn dĩ là thiên kim đại tiểu thư của gia đình giàu có bậc nhất thành phố Bắc Hải này. Nhưng vì người cô yêu lại rất ghét những người giàu có, cuộc sống xa hoa nên bản thân đã giấu đi thân phận thật sự, còn trực tiếp cắt đứt quan hệ với gia đình khi bị họ phản đối tình yêu này.
Để rồi khi Giang Thành có tất cả mọi thứ trong tay thì bắt đầu chán ghét và có thói ong bướm bên ngoài. Cũng một tay anh đẩy cô và đứa con trong bụng còn chưa kịp thành hình người kia chết yểu trong đám cháy.
Lúc ấy, lại có một người không màng nguy hiểm xông vào biển lửa để cứu cô. Nhất quyết sẽ trả thù những người đã rấp tâm muốn hãm hại cô. Để cho họ biết cái cảnh sống không bằng chết là như thế nào.
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Sủng
Team dịch: Tạ Huyên
Giới thiệu
Kiếp trước, vì tình yêu mù quáng mà cô đã kết hôn cùng với mối tình đã quen 3 năm từ thời đại học. Cùng Giang Thành tay trắng lập nghiệp cho đến khi công ty phát triển vững mạnh như ngày hôm nay.
Cô vốn dĩ là thiên kim đại tiểu thư của gia đình giàu có bậc nhất thành phố Bắc Hải này. Nhưng vì người cô yêu lại rất ghét những người giàu có, cuộc sống xa hoa nên bản thân đã giấu đi thân phận thật sự, còn trực tiếp cắt đứt quan hệ với gia đình khi bị họ phản đối tình yêu này.
Để rồi khi Giang Thành có tất cả mọi thứ trong tay thì bắt đầu chán ghét và có thói ong bướm bên ngoài. Cũng một tay anh đẩy cô và đứa con trong bụng còn chưa kịp thành hình người kia chết yểu trong đám cháy.
Lúc ấy, lại có một người không màng nguy hiểm xông vào biển lửa để cứu cô. Nhất quyết sẽ trả thù những người đã rấp tâm muốn hãm hại cô. Để cho họ biết cái cảnh sống không bằng chết là như thế nào.
3.3
Nam Khê vất vả mãi mới thoát khỏi sa mạc giam cầm ba đời nhà mình, đang định đến Trung Nguyên dựa vào công thức ủ rượu gia truyền thể hiện tài năng, lại bị rắn độc cắn chết khi đang leo núi, xuyên qua cơ thể một tiểu cô nương.
Đứa nhỏ này số khổ, mất nương từ nhỏ, lớn lên mất cha, vất vả nuôi nấng đệ đệ duy nhất đến năm tám tuổi, đệ đệ lại rơi từ trên núi xuống thành tàn phế.
Dược phí giá trên trời, chỉ có thể bán vườn trái cây trong nhà đi.
Đợi đã!!
Vườn trái cây!!
Lúc này Nam Khê mới nhận ra nàng đã đến đảo Quỳnh Hoa bốn mùa như xuân!
Nơi này có vô số loại trái cây, nước ngọt vô tận, bờ biển mênh mông cùng các loại hải sản phong phú mỹ vị!
Đối với một người sống ở sa mạc từ nhỏ, há miệng là ăn cát mà nói thì nơi này quả thực chính là thiên đường!
Nam Khê không hào, đắc ý ở lại.
Về phần bán vườn lấy dược phí? Không không không, trái cây của nàng có tác dụng tốt hơn, có thể bán giá cao hơn!!
Đứa nhỏ này số khổ, mất nương từ nhỏ, lớn lên mất cha, vất vả nuôi nấng đệ đệ duy nhất đến năm tám tuổi, đệ đệ lại rơi từ trên núi xuống thành tàn phế.
Dược phí giá trên trời, chỉ có thể bán vườn trái cây trong nhà đi.
Đợi đã!!
Vườn trái cây!!
Lúc này Nam Khê mới nhận ra nàng đã đến đảo Quỳnh Hoa bốn mùa như xuân!
Nơi này có vô số loại trái cây, nước ngọt vô tận, bờ biển mênh mông cùng các loại hải sản phong phú mỹ vị!
Đối với một người sống ở sa mạc từ nhỏ, há miệng là ăn cát mà nói thì nơi này quả thực chính là thiên đường!
Nam Khê không hào, đắc ý ở lại.
Về phần bán vườn lấy dược phí? Không không không, trái cây của nàng có tác dụng tốt hơn, có thể bán giá cao hơn!!
3.7
Trương Thiên là một nhân viên văn phòng bị tư bản bóc lột. Vô tình trúng số, cô quyết định nghỉ việc và trở về quê mở siêu thị. Tuy nhiên, cô gặp tai nạn đầu và bất ngờ xuyên không thành nữ phụ bia đỡ đạn trong một cuốn tiểu thập niên 60.
May mắn thay, siêu thị cô làm cũng xuyên không cùng và giúp cô tìm được niềm vui sự sống giữa một thế giới khắc nghiệt đó. Nhờ vào nguồn lương thực thực phẩm của siêu thị, Trương Thiên đã xây dựng thêm các sản phẩm từ sữa và phát triển đế chế sữa tươi. Nhiều năm sau, Trương Thiên đã trở thành một doanh nhân nổi tiếng.
Tuy nhiên, khi phóng viên hỏi cô vì sao lại quyết định mở công xưởng bán sữa bò, cô thú nhận rằng bị ép buộc và đẩy vào một lối đi khó khăn. Tuy vậy, bằng sự cố gắng và nỗ lực, cô đã tạo ra một cuộc thành công gây ngạc nhiên.
Vậy nên, câu chuyện của một người phụ nữ bị xuyên không và xây dựng một đế chế sữa tươi ngày càng lớn mạnh làm say đắm trái tim độc giả...
May mắn thay, siêu thị cô làm cũng xuyên không cùng và giúp cô tìm được niềm vui sự sống giữa một thế giới khắc nghiệt đó. Nhờ vào nguồn lương thực thực phẩm của siêu thị, Trương Thiên đã xây dựng thêm các sản phẩm từ sữa và phát triển đế chế sữa tươi. Nhiều năm sau, Trương Thiên đã trở thành một doanh nhân nổi tiếng.
Tuy nhiên, khi phóng viên hỏi cô vì sao lại quyết định mở công xưởng bán sữa bò, cô thú nhận rằng bị ép buộc và đẩy vào một lối đi khó khăn. Tuy vậy, bằng sự cố gắng và nỗ lực, cô đã tạo ra một cuộc thành công gây ngạc nhiên.
Vậy nên, câu chuyện của một người phụ nữ bị xuyên không và xây dựng một đế chế sữa tươi ngày càng lớn mạnh làm say đắm trái tim độc giả...
3.7
Tạ Tiểu Ngọc là cháu gái trưởng thôn, dáng vẻ xinh đẹp, tính cách tốt bụng, đôi mắt long lanh giống như biết nói chuyện.
Tạ Tiểu Ngọc thích một thanh niên trí thức xuống quê, lấy phần lương thực không nhiều nấu thành cơm, dùng lá sen gói kỹ len lét nhét vào túi của Nghiêm Dặc.
Chăm sóc người nhà của anh, yêu quý em gái nhỏ của anh.
Nhưng Tạ Tiểu Ngọc không biết Nghiêm Dặc có thích cô hay không...
Nghiêm gia bình phản, hỏi Tạ Tiểu Ngọc muốn điều gì?
Tạ Tiểu Ngọc nhìn thấy tình huống ở thế giới song song, một người đầy ân huệ, cô gả cho Nghiêm Dặc, hai người sống một cuộc đời đầy oán hận.
Tạ Tiểu Ngọc thấy trước tình huống, liền đổi câu nói muốn làm vợ của Nghiêm Dặc, kịp thời đổi thành: Cháu muốn làm em gái Nghiêm Dặc.
Nghiêm gia sau khi đến Bắc Kinh, Tạ Tiểu Ngọc có công việc, vui vẻ kiếm tiền, phiền não duy nhất chính là Nghiêm Dặc, không có gì lại chạy đến bên cạnh cô, còn không có nói có thích cô hay không.
Tạ Tiểu Ngọc hận nên thề, nhất định phải tìm một người đàn ông tốt gấp một trăm lần Nghiêm Dặc.
Có người giới thiệu đối tượng cho Tạ Tiểu Ngọc, lúc coi mắt Nghiêm Dặc cũng ở đây.
Tạ Tiểu Ngọc giới thiệu Nghiêm Dặc với người đàn ông đối diện: "Đây là anh tôi..."
Nghiêm Dặc lạnh lùng cười một tiếng: "Thường những người đàn ông trả lời lại, đều bị tôi chặt đứt chân, lại thích đi chợ coi mắt, chê cười"
Tạ Tiểu Ngọc thích một thanh niên trí thức xuống quê, lấy phần lương thực không nhiều nấu thành cơm, dùng lá sen gói kỹ len lét nhét vào túi của Nghiêm Dặc.
Chăm sóc người nhà của anh, yêu quý em gái nhỏ của anh.
Nhưng Tạ Tiểu Ngọc không biết Nghiêm Dặc có thích cô hay không...
Nghiêm gia bình phản, hỏi Tạ Tiểu Ngọc muốn điều gì?
Tạ Tiểu Ngọc nhìn thấy tình huống ở thế giới song song, một người đầy ân huệ, cô gả cho Nghiêm Dặc, hai người sống một cuộc đời đầy oán hận.
Tạ Tiểu Ngọc thấy trước tình huống, liền đổi câu nói muốn làm vợ của Nghiêm Dặc, kịp thời đổi thành: Cháu muốn làm em gái Nghiêm Dặc.
Nghiêm gia sau khi đến Bắc Kinh, Tạ Tiểu Ngọc có công việc, vui vẻ kiếm tiền, phiền não duy nhất chính là Nghiêm Dặc, không có gì lại chạy đến bên cạnh cô, còn không có nói có thích cô hay không.
Tạ Tiểu Ngọc hận nên thề, nhất định phải tìm một người đàn ông tốt gấp một trăm lần Nghiêm Dặc.
Có người giới thiệu đối tượng cho Tạ Tiểu Ngọc, lúc coi mắt Nghiêm Dặc cũng ở đây.
Tạ Tiểu Ngọc giới thiệu Nghiêm Dặc với người đàn ông đối diện: "Đây là anh tôi..."
Nghiêm Dặc lạnh lùng cười một tiếng: "Thường những người đàn ông trả lời lại, đều bị tôi chặt đứt chân, lại thích đi chợ coi mắt, chê cười"
3.4
Di nương vốn là người có cốt cách thanh cao, trầm lặng như hoa cúc. Khi phụ thân muốn cưới bà làm chính thê, bà bảo giữa hai người chỉ có tình huynh muội. Thế nhưng, vào ngày đại hôn của phụ thân, bà lại lén lút tư tình cùng ông.
Khi có kẻ vu oan bà tư thông với thị vệ, bà không phản kháng, cũng chẳng tự biện minh, chỉ thốt một câu nhạt nhẽo: “Thiếp thân có trăm cái miệng cũng không thể phân trần.”
Bị giam trong trang viên, bà cũng không thèm mang theo một xu dính túi, vẫn thanh cao đến mức chỉ cần giữ được thể diện.
Về sau, khi ta ở trang viên giành ăn với c.h.ó, tranh áo mặc với người, thậm chí phải cúi mình trước đứa con ngốc nghếch của một gia nhân để xin thuốc cho bà, bà lại nhìn ta khinh khỉnh: “Ngươi toan tính, hám lợi như vậy, thật chẳng có chút thanh nhã nào, không xứng làm con gái của ta.”
Cuối cùng, bà trở về Hầu phủ một mình, để mặc ta bơ vơ trong trang viên, còn sai người đến giec ta.
Mở mắt ra lần nữa, ta trở về đúng vào ngày bà bị vu oan.
Ta chạy đến trước mặt phụ thân, hỏi lớn: “Thế nào là tư thông? Làm giày cho người khác có tính là tư thông không?”
Khi có kẻ vu oan bà tư thông với thị vệ, bà không phản kháng, cũng chẳng tự biện minh, chỉ thốt một câu nhạt nhẽo: “Thiếp thân có trăm cái miệng cũng không thể phân trần.”
Bị giam trong trang viên, bà cũng không thèm mang theo một xu dính túi, vẫn thanh cao đến mức chỉ cần giữ được thể diện.
Về sau, khi ta ở trang viên giành ăn với c.h.ó, tranh áo mặc với người, thậm chí phải cúi mình trước đứa con ngốc nghếch của một gia nhân để xin thuốc cho bà, bà lại nhìn ta khinh khỉnh: “Ngươi toan tính, hám lợi như vậy, thật chẳng có chút thanh nhã nào, không xứng làm con gái của ta.”
Cuối cùng, bà trở về Hầu phủ một mình, để mặc ta bơ vơ trong trang viên, còn sai người đến giec ta.
Mở mắt ra lần nữa, ta trở về đúng vào ngày bà bị vu oan.
Ta chạy đến trước mặt phụ thân, hỏi lớn: “Thế nào là tư thông? Làm giày cho người khác có tính là tư thông không?”
3.4
TÊN KHÁC: Tình Yêu Của Tra Công
Cố An Thành sống lại một lần, quay về thời cấp hai, nói với đứa trẻ từng bị mình bắt nạt đến mất tất cả: "Sau này để tớ bảo vệ cậu."
Trần Viễn cứ như không thể hiểu được mấy lời đơn giản đó, vừa lắc đầu vừa khóc: "Không, không cần..."
Tóm tắt: Tra công trọng sinh, thụ hay khóc, kiếp trước bá đạo kiếp này nhân thê công.
Dò mìn: (Đều là tác giả viết)
Truyện vô cùng cẩu huyết.
NHƯỢC THỤ, NHƯỢC THỤ, NHƯỢC THỤ (Xin đừng nhào vô đọc rồi chê thụ như con gái).
Tóm lại đây là 1 câu chuyện tra công sống lại chăm sóc bé thụ đáng yêu nhà mình, hai người mỗi ngày yêu đương hường phấn.
Cố An Thành sống lại một lần, quay về thời cấp hai, nói với đứa trẻ từng bị mình bắt nạt đến mất tất cả: "Sau này để tớ bảo vệ cậu."
Trần Viễn cứ như không thể hiểu được mấy lời đơn giản đó, vừa lắc đầu vừa khóc: "Không, không cần..."
Tóm tắt: Tra công trọng sinh, thụ hay khóc, kiếp trước bá đạo kiếp này nhân thê công.
Dò mìn: (Đều là tác giả viết)
Truyện vô cùng cẩu huyết.
NHƯỢC THỤ, NHƯỢC THỤ, NHƯỢC THỤ (Xin đừng nhào vô đọc rồi chê thụ như con gái).
Tóm lại đây là 1 câu chuyện tra công sống lại chăm sóc bé thụ đáng yêu nhà mình, hai người mỗi ngày yêu đương hường phấn.
4.6
Tỷ tỷ cùng cha khác mẹ của ta được gả vào vương phủ đã ba năm, nhưng vẫn chưa có lấy một mụn con.
Nhìn thấy thiếp thất ngày càng lộng hành ngang ngược, phụ thân liền có ý đưa ta vào phủ làm thiếp, giúp tỷ tỷ củng cố ân sủng.
Nào ngờ, tỷ không bằng lòng, còn ép phụ thân định thân cho ta với một thư sinh nghèo, ba đời làm ruộng.
Thế nhưng, khi đến ngày khoa cử, thư sinh ấy bất ngờ đỗ trạng nguyên, còn đứng trước mặt phụ thân mà hứa hẹn một đời không phụ ta.
Các tiểu thư trong kinh thành ai nấy đều bảo ta may mắn, chỉ là thứ nữ mà lại chiếm được chân tình của một vị trạng nguyên.
Tỷ tỷ nhân cớ chúc mừng, mời ta đến vương phủ lưu lại một thời gian. Ta vâng mệnh, nào ngờ nàng ta lại cấu kết cùng kế mẫu bày mưu, vu khống ta tư thông với thị vệ trong phủ.
Lấy danh nghĩa giữ gìn thanh danh gia tộc, nàng ép ta uống một chén rượu độc.
Trước khi hạ thủ, tỷ tỷ mới tiết lộ chân tướng: "Thân là thứ nữ, ngươi chỉ xứng với thư sinh nghèo mà thôi! Trạng nguyên, tất nhiên chỉ có thể sánh đôi với tỷ muội cùng mẹ với ta."
Khi ta mở mắt ra lần nữa, ta đã quay lại đêm đầu tiên bước vào vương phủ.
Trong cơ thể, xuân dược đã phát tác, ta ra sức chạy thoát khỏi hậu viện, nhưng tỷ tỷ đuổi theo không buông.
Ta không cam lòng chếc dễ dàng như thế…
Vậy nên, ta liều mình xông thẳng vào thư phòng của Vương gia.
Nhìn thấy thiếp thất ngày càng lộng hành ngang ngược, phụ thân liền có ý đưa ta vào phủ làm thiếp, giúp tỷ tỷ củng cố ân sủng.
Nào ngờ, tỷ không bằng lòng, còn ép phụ thân định thân cho ta với một thư sinh nghèo, ba đời làm ruộng.
Thế nhưng, khi đến ngày khoa cử, thư sinh ấy bất ngờ đỗ trạng nguyên, còn đứng trước mặt phụ thân mà hứa hẹn một đời không phụ ta.
Các tiểu thư trong kinh thành ai nấy đều bảo ta may mắn, chỉ là thứ nữ mà lại chiếm được chân tình của một vị trạng nguyên.
Tỷ tỷ nhân cớ chúc mừng, mời ta đến vương phủ lưu lại một thời gian. Ta vâng mệnh, nào ngờ nàng ta lại cấu kết cùng kế mẫu bày mưu, vu khống ta tư thông với thị vệ trong phủ.
Lấy danh nghĩa giữ gìn thanh danh gia tộc, nàng ép ta uống một chén rượu độc.
Trước khi hạ thủ, tỷ tỷ mới tiết lộ chân tướng: "Thân là thứ nữ, ngươi chỉ xứng với thư sinh nghèo mà thôi! Trạng nguyên, tất nhiên chỉ có thể sánh đôi với tỷ muội cùng mẹ với ta."
Khi ta mở mắt ra lần nữa, ta đã quay lại đêm đầu tiên bước vào vương phủ.
Trong cơ thể, xuân dược đã phát tác, ta ra sức chạy thoát khỏi hậu viện, nhưng tỷ tỷ đuổi theo không buông.
Ta không cam lòng chếc dễ dàng như thế…
Vậy nên, ta liều mình xông thẳng vào thư phòng của Vương gia.
4.2
Kiếp trước, ta gả cho Bùi Tri Lăng, chàng trai xuất thân từ gia đình sa sút.
Hắn là một công tử thi đỗ cử nhân, dung mạo thanh tú, học vấn uyên bác, cư xử đoan trang lễ độ.
Còn ta, sinh ra từ một gia đình bình thường, không biết chữ cũng chẳng biết thêu thùa nữ công, chỉ có sức mạnh trời ban và vài chiêu quyền cước học được.
Sau khi đỗ đạt vị trí Thám Hoa, hắn nghênh đón ta vào kinh, vì ta mà tranh đấu để được thăng tiến, vì dân chúng mà cầu phúc, là dòng chính trực trong chốn quan trường.
Nhưng sau này hắn bị vu cáo mưu phản, trở thành vật hy sinh cho gian thần.
Vì không muốn liên lụy đến ta, hắn ngậm ngùi viết hưu thư, đoạn tuyệt tình nghĩa, cuối cùng chếc thảm nơi ngục tù.
Ta tán gia bại sản cầu xin các đồng liêu cũ của hắn giúp đỡ, nhưng đến chếc vẫn không được nhìn hắn lần cuối.
Chỉ vì ta suýt bị Vương gia Nhữ Dương bán đứng mà phải chịu ô nhục, nên đã tự vẫn mà chếc.
Sống lại một đời, ta không cầu hắn nhập sĩ, chỉ mong hắn được sống bình an.
Nhưng lần gặp lại này, cớ sao hắn lại trở thành kẻ phóng túng, không học vấn, không nghề ngỗng gì thế này?
Trước mặt ta, hắn ngậm cọng cỏ đuôi chó, nhoẻn miệng thổi mấy tiếng huýt sáo đầy vẻ lấc cấc, cợt nhả như một kẻ lãng tử: “Tiểu nương tử, tính tình nàng như vậy, coi chừng sau này không ai dám rước nàng về đâu.”
Hắn là một công tử thi đỗ cử nhân, dung mạo thanh tú, học vấn uyên bác, cư xử đoan trang lễ độ.
Còn ta, sinh ra từ một gia đình bình thường, không biết chữ cũng chẳng biết thêu thùa nữ công, chỉ có sức mạnh trời ban và vài chiêu quyền cước học được.
Sau khi đỗ đạt vị trí Thám Hoa, hắn nghênh đón ta vào kinh, vì ta mà tranh đấu để được thăng tiến, vì dân chúng mà cầu phúc, là dòng chính trực trong chốn quan trường.
Nhưng sau này hắn bị vu cáo mưu phản, trở thành vật hy sinh cho gian thần.
Vì không muốn liên lụy đến ta, hắn ngậm ngùi viết hưu thư, đoạn tuyệt tình nghĩa, cuối cùng chếc thảm nơi ngục tù.
Ta tán gia bại sản cầu xin các đồng liêu cũ của hắn giúp đỡ, nhưng đến chếc vẫn không được nhìn hắn lần cuối.
Chỉ vì ta suýt bị Vương gia Nhữ Dương bán đứng mà phải chịu ô nhục, nên đã tự vẫn mà chếc.
Sống lại một đời, ta không cầu hắn nhập sĩ, chỉ mong hắn được sống bình an.
Nhưng lần gặp lại này, cớ sao hắn lại trở thành kẻ phóng túng, không học vấn, không nghề ngỗng gì thế này?
Trước mặt ta, hắn ngậm cọng cỏ đuôi chó, nhoẻn miệng thổi mấy tiếng huýt sáo đầy vẻ lấc cấc, cợt nhả như một kẻ lãng tử: “Tiểu nương tử, tính tình nàng như vậy, coi chừng sau này không ai dám rước nàng về đâu.”
3.9
Sau khi tình cảm bị phản bội, Tô Tư Doanh uống say khướt, sau đó ngã nhào vùi mình trong tuyết... Tới khi tỉnh lại, thấy mình đang ở trong lớp học, đối diện với ba giám thị coi thi và một tờ đề thi đại học môn Ngữ văn.
Tô Tư Doanh:... Excuse me?
Vốn tưởng rằng sau khi sống lại phải trực tiếp tham gia chương trình học lại đã là bi kịch trong bi kịch, mãi tới ngày đầu tiên khai giảng...
Tô Tư Doanh:... Tại sao bạn cùng bàn mềm mại này lại là tiểu tam thối tha năm năm sau không biết xấu hổ cướp bạn trai của tôi? [Không còn gì lưu luyến] [Động đậy tay tạm biệt]
***
Một câu tóm lược: Nhưng tôi chỉ thích cậu ấy.
Đại ý: Chăm chỉ học hành, tiến về phía trước.
Tô Tư Doanh:... Excuse me?
Vốn tưởng rằng sau khi sống lại phải trực tiếp tham gia chương trình học lại đã là bi kịch trong bi kịch, mãi tới ngày đầu tiên khai giảng...
Tô Tư Doanh:... Tại sao bạn cùng bàn mềm mại này lại là tiểu tam thối tha năm năm sau không biết xấu hổ cướp bạn trai của tôi? [Không còn gì lưu luyến] [Động đậy tay tạm biệt]
***
Một câu tóm lược: Nhưng tôi chỉ thích cậu ấy.
Đại ý: Chăm chỉ học hành, tiến về phía trước.
4.1
Tác giả: Mộc Đan (Tiểu Yêu Nữ)
Thể loại: Trọng Sinh, Mạt Thế, Xuyên Sách, Điền Văn
Team dịch: Phương Thường Hy
Giới thiệu
Đây là một bộ truyện làm ruộng dựa trên nhân vật hư cấu và bối cảnh lịch sử không có thật. Chu Bắc Sơn và Tô Mãn cùng tang thi vương đồng quy vu tận, mở mắt ra đã trở thành thập niên 50 một đôi vừa mất đi người thân vị hôn phu vị hôn thê. Cũng may, dị năng cũng theo, thả xem hai vợ chồng như thế nào truân lương, vượt qua nạn đói, tại đây thiếu ăn thiếu mặc niên đại, lăng là làm cho cả gia đình ấm no hạnh phúc, nhân sinh xuất sắc rực rỡ.
Chú ý: Đây là câu truyện mà bối cảnh và nhân vật hư cấu, là tác phẩm đầu tay, tác giả lại là dân ghiền truyện Trung, nên đôi khi sẽ có một số từ ngữ Hán Việt, mong đọc giả thông cảm.
Thể loại: Trọng Sinh, Mạt Thế, Xuyên Sách, Điền Văn
Team dịch: Phương Thường Hy
Giới thiệu
Đây là một bộ truyện làm ruộng dựa trên nhân vật hư cấu và bối cảnh lịch sử không có thật. Chu Bắc Sơn và Tô Mãn cùng tang thi vương đồng quy vu tận, mở mắt ra đã trở thành thập niên 50 một đôi vừa mất đi người thân vị hôn phu vị hôn thê. Cũng may, dị năng cũng theo, thả xem hai vợ chồng như thế nào truân lương, vượt qua nạn đói, tại đây thiếu ăn thiếu mặc niên đại, lăng là làm cho cả gia đình ấm no hạnh phúc, nhân sinh xuất sắc rực rỡ.
Chú ý: Đây là câu truyện mà bối cảnh và nhân vật hư cấu, là tác phẩm đầu tay, tác giả lại là dân ghiền truyện Trung, nên đôi khi sẽ có một số từ ngữ Hán Việt, mong đọc giả thông cảm.
3.9
Tống Thức Chu đã chết.
Khi còn sống, cô là con gái duy nhất của nhà hào môn họ Tống. Đáng tiếc là ngay từ khi mới sinh, cô đã bị trao nhầm cho người khác. Cha mẹ nuôi thì đánh đập, mắng nhiếc cô, trong khi cha mẹ ruột lại chê cô không xứng đáng, không thể so sánh với thiên kim giả kia.
Nhưng tất cả những điều này không quan trọng.
Sau khi trở về nhà họ Tống, cô tham gia một buổi tiệc. Tại buổi tiệc, cô tình cờ gặp một người trông giống hệt "chị gái dịu dàng" mà cô đã từng thầm mến khi còn nhỏ. Dưới men rượu, Tống Thức Chu đã mạnh dạn bước lên tỏ tình. Cô nghĩ mình sẽ bị từ chối, nhưng không ngờ người đó lại đồng ý.
Cô nhớ rất rõ biểu cảm của người đó, một nụ cười đầy dịu dàng khi lắng nghe lời tỏ tình của cô.
Nhưng sáng hôm sau, Tống Thức Chu mới nhận ra mình đã nhầm. Omega trước mặt cô tuy có vài nét giống chị gái dịu dàng của mình, nhưng rõ ràng không phải là cùng một người.
Thế giới này thật bất công với cô, nhưng nhìn vào khuôn mặt của Omega khi đang say ngủ, Tống Thức Chu quyết định sẽ chăm sóc và bảo vệ cô ấy như thứ trân quý nhất của đời mình.
Tuy nhiên, Omega ngoan ngoãn ban đầu dường như đã thay đổi sau khi tỉnh dậy. Người đó cười nhạo cô, bắt nạt cô, yêu cầu cô dùng mọi cách để chứng minh tình yêu. Chỉ cần không vừa lòng, Omega sẽ lạnh nhạt, bạo lực tinh thần với cô.
Ban đầu, Tống Thức Chu nghĩ rằng đây chỉ là một Omega được nuông chiều quá mức, nên cô nhẫn nhịn. Nhưng sau đó cô mới phát hiện ra, người mà cô yêu thương hết mực, không phải là một Omega yếu đuối cần bảo vệ, mà là Giám sát trưởng quyền lực của thành phố, Bạch Nhược Vi.
Trong một khoảnh khắc tuyệt vọng, Tống Thức Chu không biết tự lượng sức mà cầu hôn cô ấy. Bạch tiểu thư chỉ mỉm cười, nhìn cô với ánh mắt chế nhạo.
Không có gì bất ngờ, cô bị từ chối.
Lúc này, Tống Thức Chu mới thực sự nhận ra, tất cả những tình yêu, những lời thề non hẹn biển, những lời tình cảm nhẫn nhịn mà cô dành cho cô ấy...
Chỉ là một trò tiêu khiển của Bạch tiểu thư trong những lúc buồn chán.
Nhìn khuôn mặt chế nhạo đầy vui thích của nữ nhân xinh đẹp, lần đầu tiên Tống Thức Chu cảm nhận được cảm giác trái tim tan vỡ là như thế nào.
...
Có lẽ ông trời thương xót cuộc đời bi thương của cô, nên đã cho cô một cơ hội sống lại.
Lần này, Tống Thức Chu không còn muốn bất cứ điều gì nữa.
Cô không muốn ở lại nhà họ Tống, càng không muốn có bất kỳ dính dáng nào với Bạch Nhược Vi.
Cô may mắn trở về đúng đêm buổi tiệc, ngay khoảnh khắc cô đang đè Bạch Nhược Vi xuống giường...
Bạch tiểu thư vốn là một người lạnh lùng đến mức đáng sợ, nhưng lúc này lại nhìn cô bằng ánh mắt chứa đầy tình cảm.
Thậm chí còn dịu dàng hơn nhiều so với lần đầu tiên trong ký ức của cô.
Tống Thức Chu xin lỗi cô ấy, sau đó tiễn cô ấy về.
Hai tháng sau, tại phòng tranh nhỏ mà chị gái dịu dàng vừa mở, Tống Thức Chu lại gặp Bạch Nhược Vi.
Bạch tiểu thư luôn là người khiến mọi người phải khiếp sợ, lúc này lại nắm chặt tay cô.
"Không phải em nói... sẽ yêu tôi cả đời sao?"
"Tại sao lại lừa tôi?"
...
Mọi người đều nói rằng Bạch Nhược Vi có tính cách cô độc, lạnh lùng khó tiếp cận.
Cho đến một ngày, một kẻ ngốc đã nhặt được cô ấy.
Kẻ ngốc đó rất ngốc, nhưng lại rất chân thành, chân thành đến mức thì thầm bên tai cô ấy cả nghìn lần câu "Em yêu chị."
Bạch Nhược Vi đã tin điều đó.
Nếu kẻ ngốc ấy yêu cô đến vậy, thì cô có thể tạm hạ mình, miễn cưỡng cùng kẻ đó chơi một chút.
Nhưng kẻ ngốc ấy đã thất hứa, em ấy đã chết.
Bạch Nhược Vi nhớ rõ bài học kiếp trước, quyết định ở kiếp này đối xử tốt hơn với Tống Thức Chu, cho cô ấy nhiều niềm vui hơn, để cô ấy ngoan ngoãn làm "chó nhỏ" của mình.
Nhưng điều khiến cô bất ngờ là...
Tống Thức Chu không cần cô nữa.
Bạch Nhược Vi tìm ra dấu vết của Tống Thức Chu, bám theo đến một phòng tranh nhỏ. Từ ngoài cửa kính, cô thấy Tống Thức Chu đang cười với một người phụ nữ giống hệt mình, nụ cười mà trước đây chỉ dành cho cô.
Khoảnh khắc đó, Bạch Nhược Vi hoàn toàn phát điên.
- --
Tóm tắt một câu: Họ đều yêu tôi, nhưng không nói ra.
Ý tưởng: Nỗ lực sẽ luôn có được thành quả.
Khi còn sống, cô là con gái duy nhất của nhà hào môn họ Tống. Đáng tiếc là ngay từ khi mới sinh, cô đã bị trao nhầm cho người khác. Cha mẹ nuôi thì đánh đập, mắng nhiếc cô, trong khi cha mẹ ruột lại chê cô không xứng đáng, không thể so sánh với thiên kim giả kia.
Nhưng tất cả những điều này không quan trọng.
Sau khi trở về nhà họ Tống, cô tham gia một buổi tiệc. Tại buổi tiệc, cô tình cờ gặp một người trông giống hệt "chị gái dịu dàng" mà cô đã từng thầm mến khi còn nhỏ. Dưới men rượu, Tống Thức Chu đã mạnh dạn bước lên tỏ tình. Cô nghĩ mình sẽ bị từ chối, nhưng không ngờ người đó lại đồng ý.
Cô nhớ rất rõ biểu cảm của người đó, một nụ cười đầy dịu dàng khi lắng nghe lời tỏ tình của cô.
Nhưng sáng hôm sau, Tống Thức Chu mới nhận ra mình đã nhầm. Omega trước mặt cô tuy có vài nét giống chị gái dịu dàng của mình, nhưng rõ ràng không phải là cùng một người.
Thế giới này thật bất công với cô, nhưng nhìn vào khuôn mặt của Omega khi đang say ngủ, Tống Thức Chu quyết định sẽ chăm sóc và bảo vệ cô ấy như thứ trân quý nhất của đời mình.
Tuy nhiên, Omega ngoan ngoãn ban đầu dường như đã thay đổi sau khi tỉnh dậy. Người đó cười nhạo cô, bắt nạt cô, yêu cầu cô dùng mọi cách để chứng minh tình yêu. Chỉ cần không vừa lòng, Omega sẽ lạnh nhạt, bạo lực tinh thần với cô.
Ban đầu, Tống Thức Chu nghĩ rằng đây chỉ là một Omega được nuông chiều quá mức, nên cô nhẫn nhịn. Nhưng sau đó cô mới phát hiện ra, người mà cô yêu thương hết mực, không phải là một Omega yếu đuối cần bảo vệ, mà là Giám sát trưởng quyền lực của thành phố, Bạch Nhược Vi.
Trong một khoảnh khắc tuyệt vọng, Tống Thức Chu không biết tự lượng sức mà cầu hôn cô ấy. Bạch tiểu thư chỉ mỉm cười, nhìn cô với ánh mắt chế nhạo.
Không có gì bất ngờ, cô bị từ chối.
Lúc này, Tống Thức Chu mới thực sự nhận ra, tất cả những tình yêu, những lời thề non hẹn biển, những lời tình cảm nhẫn nhịn mà cô dành cho cô ấy...
Chỉ là một trò tiêu khiển của Bạch tiểu thư trong những lúc buồn chán.
Nhìn khuôn mặt chế nhạo đầy vui thích của nữ nhân xinh đẹp, lần đầu tiên Tống Thức Chu cảm nhận được cảm giác trái tim tan vỡ là như thế nào.
...
Có lẽ ông trời thương xót cuộc đời bi thương của cô, nên đã cho cô một cơ hội sống lại.
Lần này, Tống Thức Chu không còn muốn bất cứ điều gì nữa.
Cô không muốn ở lại nhà họ Tống, càng không muốn có bất kỳ dính dáng nào với Bạch Nhược Vi.
Cô may mắn trở về đúng đêm buổi tiệc, ngay khoảnh khắc cô đang đè Bạch Nhược Vi xuống giường...
Bạch tiểu thư vốn là một người lạnh lùng đến mức đáng sợ, nhưng lúc này lại nhìn cô bằng ánh mắt chứa đầy tình cảm.
Thậm chí còn dịu dàng hơn nhiều so với lần đầu tiên trong ký ức của cô.
Tống Thức Chu xin lỗi cô ấy, sau đó tiễn cô ấy về.
Hai tháng sau, tại phòng tranh nhỏ mà chị gái dịu dàng vừa mở, Tống Thức Chu lại gặp Bạch Nhược Vi.
Bạch tiểu thư luôn là người khiến mọi người phải khiếp sợ, lúc này lại nắm chặt tay cô.
"Không phải em nói... sẽ yêu tôi cả đời sao?"
"Tại sao lại lừa tôi?"
...
Mọi người đều nói rằng Bạch Nhược Vi có tính cách cô độc, lạnh lùng khó tiếp cận.
Cho đến một ngày, một kẻ ngốc đã nhặt được cô ấy.
Kẻ ngốc đó rất ngốc, nhưng lại rất chân thành, chân thành đến mức thì thầm bên tai cô ấy cả nghìn lần câu "Em yêu chị."
Bạch Nhược Vi đã tin điều đó.
Nếu kẻ ngốc ấy yêu cô đến vậy, thì cô có thể tạm hạ mình, miễn cưỡng cùng kẻ đó chơi một chút.
Nhưng kẻ ngốc ấy đã thất hứa, em ấy đã chết.
Bạch Nhược Vi nhớ rõ bài học kiếp trước, quyết định ở kiếp này đối xử tốt hơn với Tống Thức Chu, cho cô ấy nhiều niềm vui hơn, để cô ấy ngoan ngoãn làm "chó nhỏ" của mình.
Nhưng điều khiến cô bất ngờ là...
Tống Thức Chu không cần cô nữa.
Bạch Nhược Vi tìm ra dấu vết của Tống Thức Chu, bám theo đến một phòng tranh nhỏ. Từ ngoài cửa kính, cô thấy Tống Thức Chu đang cười với một người phụ nữ giống hệt mình, nụ cười mà trước đây chỉ dành cho cô.
Khoảnh khắc đó, Bạch Nhược Vi hoàn toàn phát điên.
- --
Tóm tắt một câu: Họ đều yêu tôi, nhưng không nói ra.
Ý tưởng: Nỗ lực sẽ luôn có được thành quả.
4.6
Bạn thân của tôi bị hồn ma của bạn trai mình đeo bám sau khi anh ta chết một cách bí ẩn.
Tôi đã khuyên cô ta tìm một đại sư cao tay để tiêu diệt hồn ma đó, nhưng cô ta không nỡ.
Trái lại, cô ta đã kể hết kế hoạch của chúng tôi cho hồn ma kia nghe.
Hậu quả là hồn ma đã xông vào nhà tôi và hại ch/ết tôi.
Nhưng khi tôi mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay trở lại đúng ngày cô ta phát hiện ra hồn ma đó.
“Ngữ Mộng, tớ bị hồn ma của Phong Trạch đeo bám rồi!”
Nhìn khuôn mặt đầy sợ hãi của cô ta, tôi lạnh lùng cười. “Đó chẳng phải là người đàn ông mà cậu yêu nhất sao? Cậu nỡ để anh ta tan biến vào hư vô à? Hay là trải nghiệm một chuyện tình người-ma, chẳng phải rất lãng mạn sao?”
Tôi đã khuyên cô ta tìm một đại sư cao tay để tiêu diệt hồn ma đó, nhưng cô ta không nỡ.
Trái lại, cô ta đã kể hết kế hoạch của chúng tôi cho hồn ma kia nghe.
Hậu quả là hồn ma đã xông vào nhà tôi và hại ch/ết tôi.
Nhưng khi tôi mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay trở lại đúng ngày cô ta phát hiện ra hồn ma đó.
“Ngữ Mộng, tớ bị hồn ma của Phong Trạch đeo bám rồi!”
Nhìn khuôn mặt đầy sợ hãi của cô ta, tôi lạnh lùng cười. “Đó chẳng phải là người đàn ông mà cậu yêu nhất sao? Cậu nỡ để anh ta tan biến vào hư vô à? Hay là trải nghiệm một chuyện tình người-ma, chẳng phải rất lãng mạn sao?”