Ngôn Tình
1305 Truyện
Sắp xếp theo
4.1
Lãnh Nham gặp Mộ Gia Niên lần đầu tiên là lúc cô mặc trên mình bộ trang phục nữ phi công, ngay lập tức anh đã biết, đời này anh chạy không thoát khỏi cô.
Vậy nên, khi người con gái vừa ngầu vừa lạnh lùng ấy dắt tay anh vào khách sạn, anh thậm chí còn đã tính kỹ bọn họ sẽ sinh mấy đứa con trong tương lai rồi.
Thế nhưng vào sáng sớm ngày hôm sau tỉnh lại, cô chợt biến mất tăm mà không một lời từ biệt.
Tổng tài bá đạo ngốc bạch ngọt x Nữ phi công lạnh lùng cool ngầu.
Vậy nên, khi người con gái vừa ngầu vừa lạnh lùng ấy dắt tay anh vào khách sạn, anh thậm chí còn đã tính kỹ bọn họ sẽ sinh mấy đứa con trong tương lai rồi.
Thế nhưng vào sáng sớm ngày hôm sau tỉnh lại, cô chợt biến mất tăm mà không một lời từ biệt.
Tổng tài bá đạo ngốc bạch ngọt x Nữ phi công lạnh lùng cool ngầu.
2.7
Một căn biệt thự nhỏ được xây dựng tại thành phố Hải, bởi vì trong khuôn viên được trồng rất nhiều hoa hồng, cho nên nó có tên là Hoa Hồng viên.
Trên sân vườn rộng lớn là một dãy hoa hồng tầng tầng lớp lớp xen lẫn hàng cây xanh được chăm sóc chu đáo.
Điều đặc biệt là ở giữa có một bức tượng nhân ngư đang cầm một cái bình to, dòng nước trong vắt phun ra từ miệng bình.
Không gian bên trong biệt thự vô cùng tinh xảo, lộ ra một cổ khí chất trang nghiêm và lãng mạn, tường trắng kết hợp cùng gạch ngói, cổng vòm và hành lang gấp khúc, cửa phòng cao lớn làm người ta không khỏi nhộn nhạo.
Trên sân vườn rộng lớn là một dãy hoa hồng tầng tầng lớp lớp xen lẫn hàng cây xanh được chăm sóc chu đáo.
Điều đặc biệt là ở giữa có một bức tượng nhân ngư đang cầm một cái bình to, dòng nước trong vắt phun ra từ miệng bình.
Không gian bên trong biệt thự vô cùng tinh xảo, lộ ra một cổ khí chất trang nghiêm và lãng mạn, tường trắng kết hợp cùng gạch ngói, cổng vòm và hành lang gấp khúc, cửa phòng cao lớn làm người ta không khỏi nhộn nhạo.
3.8
Tác giả: Yuying
Editor: Hoằng Vũ
Truyện cải biên dựa theo căn cứ lịch sử về công chúa Văn Khương thời xuân thu - 1 công chúa nổi tiếng d*m loạn.
Không tiết tháo, không hạn cuối, NP.
Editor: Hoằng Vũ
Truyện cải biên dựa theo căn cứ lịch sử về công chúa Văn Khương thời xuân thu - 1 công chúa nổi tiếng d*m loạn.
Không tiết tháo, không hạn cuối, NP.
3.9
Nhân vật Lương Sở Uyên bị câm nhưng không bẩm sinh. Tuy nhiên, Tô Yểu lại có khả năng nghe được anh ấy nói chuyện chỉ bằng cách nhìn vào ánh mắt.
Câu chuyện xoay quanh một cuộc tranh chấp chức vụ giám đốc tài chính và sự liên quan đến Điền Lệ Quân. Tình huống áp đảo khiến cô trợ lý Tô Yểu của nàng công tử này phải đối mặt với sự giận dữ của Điền Lệ Quân vì bị xui xẻo tham gia vào tội danh này.
Câu chuyện xoay quanh một cuộc tranh chấp chức vụ giám đốc tài chính và sự liên quan đến Điền Lệ Quân. Tình huống áp đảo khiến cô trợ lý Tô Yểu của nàng công tử này phải đối mặt với sự giận dữ của Điền Lệ Quân vì bị xui xẻo tham gia vào tội danh này.
3.9
Ngày cưới gần kề, Diệp Mạt Sơ bị từ hôn.
Vị hôn phu vừa thi đậu Trạng nguyên nói nàng ngoài dung mạo ra chẳng có gì tốt đẹp, đối với con đường làm quan của hắn không có chút ích lợi nào, đã tìm được chỗ dựa vững chắc hơn.
Phụ thân và kế mẫu cảm thấy mất mặt, mắng nàng một trận, nói nàng xui xẻo.
Mẫu thân mất sớm, huynh trưởng tử trận, tỷ tỷ gả xa, Diệp Mạt Sơ không ai chăm sóc, bị đưa đến trang tử để tự kiểm điểm.
Nhìn bốn phía hoang vắng, Diệp Mạt Sơ cảm thấy cuộc đời này coi như xong rồi, một mình trốn dưới gốc cây khóc lóc tuyệt vọng.
Úc Thừa Uyên - Thân vương đột nhiên xuất hiện, lật người xuống ngựa, đỡ nàng dậy, hỏi nàng khóc vì sao.
Nhìn người bạn thanh mai trúc mã, Diệp Mạt Sơ nắm chặt tay áo hắn: "Thừa Uyên ca ca, huynh cưới ta được không?"
Người đàn ông cao lớn tuấn mỹ ánh mắt sâu thẳm: "Được."
Thấy hắn thật sự đồng ý, Diệp Mạt Sơ vốn không ôm hi vọng gì, ngẩn người: "...?"
---
Ngay hôm đó, dưới ánh mắt kinh hãi của cả phủ Thành An Hầu, hắn mang theo thân binh hộ tống nàng về phủ.
Ngày hôm sau, hắn mang theo thánh chỉ ban hôn, đích thân đến cửa cầu hôn.
Sau đó, lại dùng kiệu tám người khiêng, rước nàng vào phủ Thân vương - nơi mà tất cả các quý nữ kinh thành đều mơ ước.
---
Sau khi thành thân, Diệp Mạt Sơ mới biết, Úc Thừa Uyên có người trong lòng, và vì nữ tử đó mà nhiều lần từ chối thánh chỉ ban hôn của Hoàng thượng.
Một người si tình như vậy, lại vì tình nghĩa thuở nhỏ mà đồng ý cưới nàng, Diệp Mạt Sơ vừa cảm kích vừa áy náy.
Nàng cúi người thật sâu trước hắn: "Thừa Uyên ca ca, đa tạ huynh cứu ta thoát khỏi cảnh khốn cùng, đợi đến khi cô nương trong lòng huynh trở về, chúng ta sẽ hòa ly."
Úc Thừa Uyên: "Nàng ấy đã xuất giá rồi."
Diệp Mạt Sơ đau lòng cho hắn, mạnh dạn ôm lấy hắn an ủi: "Huynh đừng buồn, ta sẽ đối xử tốt với huynh."
Nàng không nhìn thấy, trên đỉnh đầu, khóe miệng Úc Thừa Uyên cong lên thật cao.
Vị hôn phu vừa thi đậu Trạng nguyên nói nàng ngoài dung mạo ra chẳng có gì tốt đẹp, đối với con đường làm quan của hắn không có chút ích lợi nào, đã tìm được chỗ dựa vững chắc hơn.
Phụ thân và kế mẫu cảm thấy mất mặt, mắng nàng một trận, nói nàng xui xẻo.
Mẫu thân mất sớm, huynh trưởng tử trận, tỷ tỷ gả xa, Diệp Mạt Sơ không ai chăm sóc, bị đưa đến trang tử để tự kiểm điểm.
Nhìn bốn phía hoang vắng, Diệp Mạt Sơ cảm thấy cuộc đời này coi như xong rồi, một mình trốn dưới gốc cây khóc lóc tuyệt vọng.
Úc Thừa Uyên - Thân vương đột nhiên xuất hiện, lật người xuống ngựa, đỡ nàng dậy, hỏi nàng khóc vì sao.
Nhìn người bạn thanh mai trúc mã, Diệp Mạt Sơ nắm chặt tay áo hắn: "Thừa Uyên ca ca, huynh cưới ta được không?"
Người đàn ông cao lớn tuấn mỹ ánh mắt sâu thẳm: "Được."
Thấy hắn thật sự đồng ý, Diệp Mạt Sơ vốn không ôm hi vọng gì, ngẩn người: "...?"
---
Ngay hôm đó, dưới ánh mắt kinh hãi của cả phủ Thành An Hầu, hắn mang theo thân binh hộ tống nàng về phủ.
Ngày hôm sau, hắn mang theo thánh chỉ ban hôn, đích thân đến cửa cầu hôn.
Sau đó, lại dùng kiệu tám người khiêng, rước nàng vào phủ Thân vương - nơi mà tất cả các quý nữ kinh thành đều mơ ước.
---
Sau khi thành thân, Diệp Mạt Sơ mới biết, Úc Thừa Uyên có người trong lòng, và vì nữ tử đó mà nhiều lần từ chối thánh chỉ ban hôn của Hoàng thượng.
Một người si tình như vậy, lại vì tình nghĩa thuở nhỏ mà đồng ý cưới nàng, Diệp Mạt Sơ vừa cảm kích vừa áy náy.
Nàng cúi người thật sâu trước hắn: "Thừa Uyên ca ca, đa tạ huynh cứu ta thoát khỏi cảnh khốn cùng, đợi đến khi cô nương trong lòng huynh trở về, chúng ta sẽ hòa ly."
Úc Thừa Uyên: "Nàng ấy đã xuất giá rồi."
Diệp Mạt Sơ đau lòng cho hắn, mạnh dạn ôm lấy hắn an ủi: "Huynh đừng buồn, ta sẽ đối xử tốt với huynh."
Nàng không nhìn thấy, trên đỉnh đầu, khóe miệng Úc Thừa Uyên cong lên thật cao.
3.4
Tác giả: Hoàng Đào Nãi Du Băng Kích Lăng
Chuyển ngữ: Myung Wol
Designer: Narciso
Tag: Cao H, Cưỡng ép - chiếm đoạt, H văn - Thịt văn, HE, Hiện đại, 💣Mìn, NTR, Gangbang, NP,
Tổng số chương: 46
Giới thiệu:
Học sinh trong ký túc xá ăn chơi đua đòi, dụ dỗ Trương Tuyết Cơ đi lên con đường bán thân.
Sau khi tốt nghiệp, Trương Tuyết Cơ dựa vào bằng cấp của khoa chính quy và gương mặt đẹp, dáng người nóng bỏng, thành công nhận được lời mời làm thư ký.
Cuộc sống hằng ngày của thư ký: bị sếp ch*i, bị đối tác của sếp ch*i, sau đó còn bị chụp ảnh b**m non chảy đầy t*nh cho chồng xem, chồng cô bị đội nón xanh còn vui vẻ xem, cam tâm tình nguyện trở thành người đại diện để vợ yêu đi bán thân...
Chuyển ngữ: Myung Wol
Designer: Narciso
Tag: Cao H, Cưỡng ép - chiếm đoạt, H văn - Thịt văn, HE, Hiện đại, 💣Mìn, NTR, Gangbang, NP,
Tổng số chương: 46
Giới thiệu:
Học sinh trong ký túc xá ăn chơi đua đòi, dụ dỗ Trương Tuyết Cơ đi lên con đường bán thân.
Sau khi tốt nghiệp, Trương Tuyết Cơ dựa vào bằng cấp của khoa chính quy và gương mặt đẹp, dáng người nóng bỏng, thành công nhận được lời mời làm thư ký.
Cuộc sống hằng ngày của thư ký: bị sếp ch*i, bị đối tác của sếp ch*i, sau đó còn bị chụp ảnh b**m non chảy đầy t*nh cho chồng xem, chồng cô bị đội nón xanh còn vui vẻ xem, cam tâm tình nguyện trở thành người đại diện để vợ yêu đi bán thân...
4.3
Truyện kể về em gái nào đó trốn đi chơi net gặp phải một anh đẹp trai rồi nhất kiến chung tình, sau đó …
Cái gọi là nhất kiến chung tình, nhị kiến chung giường chính là dùng để chỉ Đoạn Trường An.
Cái gọi là theo đuổi nam thần đuổi đến tận giường chính là để chỉ Tô Dục.
Chuyện xưa kể rằng em gái nào đó trốn đi chơi net gặp phải một anh đẹp trai rồi nhất kiến chung tình, sau đó …. lăn giường.
Sai! Chuyện xưa kể rằng em gái chơi game dở bị anh trai kia đả kích, vì ôm hận em gái đã quyết định trở thành gamer chuyên nghiệp chờ ngày gặp lại anh trai kia đại chiến ba trăm hiệp.
Còn đại chiến cái gì thì chỉ có người trong cuộc mới biết được.
Cái gọi là nhất kiến chung tình, nhị kiến chung giường chính là dùng để chỉ Đoạn Trường An.
Cái gọi là theo đuổi nam thần đuổi đến tận giường chính là để chỉ Tô Dục.
Chuyện xưa kể rằng em gái nào đó trốn đi chơi net gặp phải một anh đẹp trai rồi nhất kiến chung tình, sau đó …. lăn giường.
Sai! Chuyện xưa kể rằng em gái chơi game dở bị anh trai kia đả kích, vì ôm hận em gái đã quyết định trở thành gamer chuyên nghiệp chờ ngày gặp lại anh trai kia đại chiến ba trăm hiệp.
Còn đại chiến cái gì thì chỉ có người trong cuộc mới biết được.
3.5
Xuyên qua năm thứ mười tám, cuối cùng ta cũng trở thành một nô tỳ đủ tiêu chuẩn.
Lão phu nhân và Nhị gia cãi nhau, ta ra mặt làm dịu bầu không khí. Ta quỳ trên mặt đất ôm chân Nhị gia, khuyên hắn đừng vì tức giận mà nói những lời không nên.
Nhị gia nhéo cằm ta, cười lạnh:
“Ta biết Tam đệ nhớ thương ngươi, nhưng ta nhất định phải để ngươi làm thiếp của ta, cho dù hắn biết được thì cũng có thể làm gì.”
Đương nhiên Tam gia sẽ không làm gì được Nhị gia. Hắn sẽ chỉ âm thầm giở trò chỉnh chớt ta. Ta là đồ vật của Tam gia, cho dù có chớt cũng không thể bị vấy bẩn.
Ở trong mắt những người này, ta là một nô tỳ, là món đồ chơi mặc cho người ta tranh giành.
Lão phu nhân và Nhị gia cãi nhau, ta ra mặt làm dịu bầu không khí. Ta quỳ trên mặt đất ôm chân Nhị gia, khuyên hắn đừng vì tức giận mà nói những lời không nên.
Nhị gia nhéo cằm ta, cười lạnh:
“Ta biết Tam đệ nhớ thương ngươi, nhưng ta nhất định phải để ngươi làm thiếp của ta, cho dù hắn biết được thì cũng có thể làm gì.”
Đương nhiên Tam gia sẽ không làm gì được Nhị gia. Hắn sẽ chỉ âm thầm giở trò chỉnh chớt ta. Ta là đồ vật của Tam gia, cho dù có chớt cũng không thể bị vấy bẩn.
Ở trong mắt những người này, ta là một nô tỳ, là món đồ chơi mặc cho người ta tranh giành.
2.5
Tác giả: Cam Tử
Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị, Gia Đấu, Nữ Cường, Vả Mặt, Vô Tri, Ngược, Tổng Tài, Ngọt
Team dịch: Ngọc Tỉnh Liên - Ancoco
Giới thiệu
Mẫn Mẫn và Sương Sương là chị em cùng cha khác mẹ, tranh giành với nhau từ bé cho đến lớn.
Tới khi kết hôn, cả hai cũng vẫn cạnh tranh với nhau không ngừng.
Sau khi kết hôn, những tưởng đã không còn gì cạnh tranh nữa, hai chị em lại cùng nhau phát hiện hóa ra họ chỉ là tấm bình phong cho cuộc tình cấm kỵ trong gia đình chồng mà thôi.
Thế là, chị chị em em cùng nhau bỏ chồng.
Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị, Gia Đấu, Nữ Cường, Vả Mặt, Vô Tri, Ngược, Tổng Tài, Ngọt
Team dịch: Ngọc Tỉnh Liên - Ancoco
Giới thiệu
Mẫn Mẫn và Sương Sương là chị em cùng cha khác mẹ, tranh giành với nhau từ bé cho đến lớn.
Tới khi kết hôn, cả hai cũng vẫn cạnh tranh với nhau không ngừng.
Sau khi kết hôn, những tưởng đã không còn gì cạnh tranh nữa, hai chị em lại cùng nhau phát hiện hóa ra họ chỉ là tấm bình phong cho cuộc tình cấm kỵ trong gia đình chồng mà thôi.
Thế là, chị chị em em cùng nhau bỏ chồng.
4.5
Văn án:
Ta xuyên không trở thành một nha hoàn, không kiêu ngạo không tự ti, được công tử thầm mến.
Khi phu nhân muốn nâng ta lên làm thông phòng, ta đã từ chối.
[...]
Ma ma tiếp tục nói, "Con ở ngoài không còn ai nương tựa, ở Lục phủ này, dù là người hầu, cũng không lo thiếu ăn thiếu mặc. Với tài năng của con, muốn sống tốt không phải là chuyện khó. Nói cho ma ma biết, tại sao nhất định phải rời đi?"
Ta ngẩng đầu từ lòng ma ma, ngồi thẳng dậy, nhìn vào ma ma hỏi:
"Ma ma, người còn nhớ Bích Đào không?"
"Bích Đào? Tất nhiên là nhớ rồi!"
"Người còn nhớ vì sao cô ấy bị bán ra khỏi phủ không?"
"Tất nhiên là nhớ, cô ấy tự tiện tặng công tử chiếc túi thêu đôi uyên ương, bị phu nhân bắt gặp, nên bị đánh hai mươi roi rồi bán đi."
"Ma ma, người nghĩ việc Bích Đào bị phạt như vậy có hợp lý không?"
Ma ma ngập ngừng nói, "Bích Đào có lỗi, nhưng phạt nặng như vậy thì quả là quá đáng. Nhưng chuyện đó liên quan gì đến con?"
"Ma ma, người cũng biết lỗi của Bích Đào không lớn, chỉ đánh và chuyển khỏi Bác Nhã Viện là đủ. Nhưng phu nhân lại cố ý phạt nặng, bán cô ấy đi, để làm gương cho toàn bộ nha hoàn trong phủ.
Nếu có ai dám có ý nghĩ vượt quá giới hạn, Bích Đào chính là ví dụ."
Ta tiếp tục, "Chỉ vì làm phiền công tử học, đụng chạm đến lợi ích của chủ nhân, mà không cho cơ hội, không nể chút tình cảm nào mà bán đi. Nếu một ngày nào đó con phạm lỗi, đụng chạm đến lợi ích của chủ nhân, làm chủ nhân không vui, thì con sẽ là Bích Đào tiếp theo. Và con có thể phản kháng không? Có thể nói không không? Không thể! Vì con là người hầu, là nô tỳ, con không phải là con, con chỉ là tài sản của chủ nhân, không khác gì một cái chén, cái bát trong tay họ."
Ta nắm c.h.ặ.t t.a.y ma ma, "Ma ma, con không muốn làm một cái chén, cái bát. Con muốn làm một người, một người có thể làm chủ vận mệnh của mình, một người có thể tự quyết định cuộc đời mình!"
[...]
Ta xuyên không trở thành một nha hoàn, không kiêu ngạo không tự ti, được công tử thầm mến.
Khi phu nhân muốn nâng ta lên làm thông phòng, ta đã từ chối.
[...]
Ma ma tiếp tục nói, "Con ở ngoài không còn ai nương tựa, ở Lục phủ này, dù là người hầu, cũng không lo thiếu ăn thiếu mặc. Với tài năng của con, muốn sống tốt không phải là chuyện khó. Nói cho ma ma biết, tại sao nhất định phải rời đi?"
Ta ngẩng đầu từ lòng ma ma, ngồi thẳng dậy, nhìn vào ma ma hỏi:
"Ma ma, người còn nhớ Bích Đào không?"
"Bích Đào? Tất nhiên là nhớ rồi!"
"Người còn nhớ vì sao cô ấy bị bán ra khỏi phủ không?"
"Tất nhiên là nhớ, cô ấy tự tiện tặng công tử chiếc túi thêu đôi uyên ương, bị phu nhân bắt gặp, nên bị đánh hai mươi roi rồi bán đi."
"Ma ma, người nghĩ việc Bích Đào bị phạt như vậy có hợp lý không?"
Ma ma ngập ngừng nói, "Bích Đào có lỗi, nhưng phạt nặng như vậy thì quả là quá đáng. Nhưng chuyện đó liên quan gì đến con?"
"Ma ma, người cũng biết lỗi của Bích Đào không lớn, chỉ đánh và chuyển khỏi Bác Nhã Viện là đủ. Nhưng phu nhân lại cố ý phạt nặng, bán cô ấy đi, để làm gương cho toàn bộ nha hoàn trong phủ.
Nếu có ai dám có ý nghĩ vượt quá giới hạn, Bích Đào chính là ví dụ."
Ta tiếp tục, "Chỉ vì làm phiền công tử học, đụng chạm đến lợi ích của chủ nhân, mà không cho cơ hội, không nể chút tình cảm nào mà bán đi. Nếu một ngày nào đó con phạm lỗi, đụng chạm đến lợi ích của chủ nhân, làm chủ nhân không vui, thì con sẽ là Bích Đào tiếp theo. Và con có thể phản kháng không? Có thể nói không không? Không thể! Vì con là người hầu, là nô tỳ, con không phải là con, con chỉ là tài sản của chủ nhân, không khác gì một cái chén, cái bát trong tay họ."
Ta nắm c.h.ặ.t t.a.y ma ma, "Ma ma, con không muốn làm một cái chén, cái bát. Con muốn làm một người, một người có thể làm chủ vận mệnh của mình, một người có thể tự quyết định cuộc đời mình!"
[...]
4.1
Mùa hè được tạo thành từ những gì? Cánh đồng hoang, pháo hoa và tàu ngầm. Và Trình Trục có một bí mật liên quan đến một đồng tiền xu.
***
Tiếng còi truyền đến từ trạm canh gác phía xa giống như một con dao cắt ngang bầu trời.
“Nhìn đằng kia, em thấy gì?”
Trình Trục nhìn qua, cô không thấy gì.
Chỉ có vùng biển yên tĩnh và thuyền bè.
“Có người trở về với chiếc thuyền trống rỗng.”
Lần này Trình Trục nhìn thấy một chiếc thuyền nhỏ, chủ thuyền chán nản lên bờ.
Cô hỏi: “Vậy phải làm sao bây giờ?”
“Còn có thể làm gì được nữa? Ăn rau trộn thôi.” Tư thế của Tôn Minh Trì nhàn nhã, anh tuỳ ý giơ tay lên, chỉ về phía xa: “Thuyền chạy trên nước, gió êm sóng lặng là chuyện bình thường, gió nổi mây phun cũng là chuyện bình thường. Không có ai làm việc trên thuyền mà lại bỏ thuyền vì sóng lớn, cũng không có ai sẽ không bao giờ ra khơi nữa chỉ vì một lần trống lưới.”
Tôn Minh Trì dựa vào rào chắn, hơi nghiêng người nhìn ra xa: “Muốn thành công thì phải chịu rủi ro tương ứng, không có ai vì sợ rủi ro mà tránh thử tất cả mọi thứ.”
Trình Trục im lặng.
***
Có vẻ như Trình Trục đã mất hứng thú với việc hỏi Tôn Minh Trì yêu cô từ khi nào. Cô lười biếng dựa vào Tôn Minh Trì và nói: “Không tiếp tục nữa à? Sao lại kiềm chế thế? Không phải là anh không được đấy chứ?”
Tôn Minh Trì đã hoàn toàn miễn dịch với những câu khiêu khích kiểu này. Anh nhìn vẻ mặt không hài lòng của cô, khẽ mỉa mai: “Em không mệt à?”
“Sắp tới muốn mệt cũng không được.”
“Em nói hợp tình hợp lý thật đấy.”
***
Tiếng còi truyền đến từ trạm canh gác phía xa giống như một con dao cắt ngang bầu trời.
“Nhìn đằng kia, em thấy gì?”
Trình Trục nhìn qua, cô không thấy gì.
Chỉ có vùng biển yên tĩnh và thuyền bè.
“Có người trở về với chiếc thuyền trống rỗng.”
Lần này Trình Trục nhìn thấy một chiếc thuyền nhỏ, chủ thuyền chán nản lên bờ.
Cô hỏi: “Vậy phải làm sao bây giờ?”
“Còn có thể làm gì được nữa? Ăn rau trộn thôi.” Tư thế của Tôn Minh Trì nhàn nhã, anh tuỳ ý giơ tay lên, chỉ về phía xa: “Thuyền chạy trên nước, gió êm sóng lặng là chuyện bình thường, gió nổi mây phun cũng là chuyện bình thường. Không có ai làm việc trên thuyền mà lại bỏ thuyền vì sóng lớn, cũng không có ai sẽ không bao giờ ra khơi nữa chỉ vì một lần trống lưới.”
Tôn Minh Trì dựa vào rào chắn, hơi nghiêng người nhìn ra xa: “Muốn thành công thì phải chịu rủi ro tương ứng, không có ai vì sợ rủi ro mà tránh thử tất cả mọi thứ.”
Trình Trục im lặng.
***
Có vẻ như Trình Trục đã mất hứng thú với việc hỏi Tôn Minh Trì yêu cô từ khi nào. Cô lười biếng dựa vào Tôn Minh Trì và nói: “Không tiếp tục nữa à? Sao lại kiềm chế thế? Không phải là anh không được đấy chứ?”
Tôn Minh Trì đã hoàn toàn miễn dịch với những câu khiêu khích kiểu này. Anh nhìn vẻ mặt không hài lòng của cô, khẽ mỉa mai: “Em không mệt à?”
“Sắp tới muốn mệt cũng không được.”
“Em nói hợp tình hợp lý thật đấy.”
4.1
Ta đã làm một chuyện cực kỳ to gan.
Thuê sát thủ số một giang hồ, ám sát kẻ thù không đội trời chung của ta.
Dưới màn đêm u ám, thiếu niên sát thủ tuấn mỹ cười đến mức mắt cong cong: "Quận chúa yên tâm, việc giết Từ Yến Xuyên cứ giao cho ta."
Ta tin tưởng hắn, ngày ngày chờ đợi tin tức cái chết của kẻ thù.
Nhưng không ngờ, nhiệm vụ ám sát lần nào cũng thất bại, kẻ thù không những không chết, ngược lại còn càng thêm tinh thần phấn chấn.
Ta hoàn toàn mất hết kiên nhẫn, tức giận đuổi thiếu niên sát thủ đi: "Ngươi đi đi! Ta muốn đổi sát thủ khác."
Thiếu niên sát thủ lại sa sầm mặt, không nói không rằng bò lên giường ta, cắn vào tai ta, giọng nói đầy tủi thân: "Hắn thích người, có thể không giết hắn được không?"
Ta đang định tức giận trả lời "Không thể", nhưng khóe mắt lại liếc thấy trên cánh tay thiếu niên sát thủ có một vết bớt.
Vết bớt này... trên người kẻ thù cũng có một vết bớt giống hệt như vậy.
Thuê sát thủ số một giang hồ, ám sát kẻ thù không đội trời chung của ta.
Dưới màn đêm u ám, thiếu niên sát thủ tuấn mỹ cười đến mức mắt cong cong: "Quận chúa yên tâm, việc giết Từ Yến Xuyên cứ giao cho ta."
Ta tin tưởng hắn, ngày ngày chờ đợi tin tức cái chết của kẻ thù.
Nhưng không ngờ, nhiệm vụ ám sát lần nào cũng thất bại, kẻ thù không những không chết, ngược lại còn càng thêm tinh thần phấn chấn.
Ta hoàn toàn mất hết kiên nhẫn, tức giận đuổi thiếu niên sát thủ đi: "Ngươi đi đi! Ta muốn đổi sát thủ khác."
Thiếu niên sát thủ lại sa sầm mặt, không nói không rằng bò lên giường ta, cắn vào tai ta, giọng nói đầy tủi thân: "Hắn thích người, có thể không giết hắn được không?"
Ta đang định tức giận trả lời "Không thể", nhưng khóe mắt lại liếc thấy trên cánh tay thiếu niên sát thủ có một vết bớt.
Vết bớt này... trên người kẻ thù cũng có một vết bớt giống hệt như vậy.
4.2
Kiếp trước, ta gả cho Bùi Tri Lăng, chàng trai xuất thân từ gia đình sa sút.
Hắn là một công tử thi đỗ cử nhân, dung mạo thanh tú, học vấn uyên bác, cư xử đoan trang lễ độ.
Còn ta, sinh ra từ một gia đình bình thường, không biết chữ cũng chẳng biết thêu thùa nữ công, chỉ có sức mạnh trời ban và vài chiêu quyền cước học được.
Sau khi đỗ đạt vị trí Thám Hoa, hắn nghênh đón ta vào kinh, vì ta mà tranh đấu để được thăng tiến, vì dân chúng mà cầu phúc, là dòng chính trực trong chốn quan trường.
Nhưng sau này hắn bị vu cáo mưu phản, trở thành vật hy sinh cho gian thần.
Vì không muốn liên lụy đến ta, hắn ngậm ngùi viết hưu thư, đoạn tuyệt tình nghĩa, cuối cùng chếc thảm nơi ngục tù.
Ta tán gia bại sản cầu xin các đồng liêu cũ của hắn giúp đỡ, nhưng đến chếc vẫn không được nhìn hắn lần cuối.
Chỉ vì ta suýt bị Vương gia Nhữ Dương bán đứng mà phải chịu ô nhục, nên đã tự vẫn mà chếc.
Sống lại một đời, ta không cầu hắn nhập sĩ, chỉ mong hắn được sống bình an.
Nhưng lần gặp lại này, cớ sao hắn lại trở thành kẻ phóng túng, không học vấn, không nghề ngỗng gì thế này?
Trước mặt ta, hắn ngậm cọng cỏ đuôi chó, nhoẻn miệng thổi mấy tiếng huýt sáo đầy vẻ lấc cấc, cợt nhả như một kẻ lãng tử: “Tiểu nương tử, tính tình nàng như vậy, coi chừng sau này không ai dám rước nàng về đâu.”
Hắn là một công tử thi đỗ cử nhân, dung mạo thanh tú, học vấn uyên bác, cư xử đoan trang lễ độ.
Còn ta, sinh ra từ một gia đình bình thường, không biết chữ cũng chẳng biết thêu thùa nữ công, chỉ có sức mạnh trời ban và vài chiêu quyền cước học được.
Sau khi đỗ đạt vị trí Thám Hoa, hắn nghênh đón ta vào kinh, vì ta mà tranh đấu để được thăng tiến, vì dân chúng mà cầu phúc, là dòng chính trực trong chốn quan trường.
Nhưng sau này hắn bị vu cáo mưu phản, trở thành vật hy sinh cho gian thần.
Vì không muốn liên lụy đến ta, hắn ngậm ngùi viết hưu thư, đoạn tuyệt tình nghĩa, cuối cùng chếc thảm nơi ngục tù.
Ta tán gia bại sản cầu xin các đồng liêu cũ của hắn giúp đỡ, nhưng đến chếc vẫn không được nhìn hắn lần cuối.
Chỉ vì ta suýt bị Vương gia Nhữ Dương bán đứng mà phải chịu ô nhục, nên đã tự vẫn mà chếc.
Sống lại một đời, ta không cầu hắn nhập sĩ, chỉ mong hắn được sống bình an.
Nhưng lần gặp lại này, cớ sao hắn lại trở thành kẻ phóng túng, không học vấn, không nghề ngỗng gì thế này?
Trước mặt ta, hắn ngậm cọng cỏ đuôi chó, nhoẻn miệng thổi mấy tiếng huýt sáo đầy vẻ lấc cấc, cợt nhả như một kẻ lãng tử: “Tiểu nương tử, tính tình nàng như vậy, coi chừng sau này không ai dám rước nàng về đâu.”
3.9
🌽 Hán Việt: Dụ hoan (Dụ dỗ hoan ái)
🌽 Tác giả: Điềm Điềm
🌽 Editor: Bắp
🌽 Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, H văn, Ngọt sủng, Song khiết, Vườn trường, Thanh mai trúc mã, Song hướng yêu thầm, Nhẹ nhàng, Đô thị tình duyên, Ấm áp, Duyên trời tác hợp, 1v1
🌽 Độ dài: 17c dài
Văn án
- --oOo---
#0
Đối với Hứa Hâm, Bùi Tây là nỗi nhớ thương từ rất lâu về trước, là chấp niệm mãi mãi không thể nào quên của cô.
Đối với Bùi Tây, Hứa Hâm không chỉ là liều thuốc kịch độc mà còn là phương thuốc giải duy nhất mà cậu có.
***
Thân thể Hứa Hâm vừa dẻo dai vừa mềm mại, vậy nên khi tập múa rất có ưu thế riêng.
Sau đó Hứa Hâm phát hiện, ưu thế này, hoá ra không phải là chỉ phát huy tác dụng với mỗi mình việc luyện múa.
- --
Tác giả có lời muốn nói:
1. Nữ chủ tâm cơ quyến rũ X Nam chủ cao lãnh ít lời
2. Ngọt văn, 1V1, song xử, song hướng yêu thầm
3. Lâu lâu đổi gió một chút, tôi vẫn còn là tay mới, mong mọi người thông cảm nhiều hơn trách cứ.
- --
Bắp: Dạo này mình cứ bị u mê mấy truyện thanh xuân yêu thầm ấy các cậu ạ:))))) Nên là... lại tiếp tục đào hố đây, mong được mọi người ủng hộ.:vvv
🌽 Tác giả: Điềm Điềm
🌽 Editor: Bắp
🌽 Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, H văn, Ngọt sủng, Song khiết, Vườn trường, Thanh mai trúc mã, Song hướng yêu thầm, Nhẹ nhàng, Đô thị tình duyên, Ấm áp, Duyên trời tác hợp, 1v1
🌽 Độ dài: 17c dài
Văn án
- --oOo---
#0
Đối với Hứa Hâm, Bùi Tây là nỗi nhớ thương từ rất lâu về trước, là chấp niệm mãi mãi không thể nào quên của cô.
Đối với Bùi Tây, Hứa Hâm không chỉ là liều thuốc kịch độc mà còn là phương thuốc giải duy nhất mà cậu có.
***
Thân thể Hứa Hâm vừa dẻo dai vừa mềm mại, vậy nên khi tập múa rất có ưu thế riêng.
Sau đó Hứa Hâm phát hiện, ưu thế này, hoá ra không phải là chỉ phát huy tác dụng với mỗi mình việc luyện múa.
- --
Tác giả có lời muốn nói:
1. Nữ chủ tâm cơ quyến rũ X Nam chủ cao lãnh ít lời
2. Ngọt văn, 1V1, song xử, song hướng yêu thầm
3. Lâu lâu đổi gió một chút, tôi vẫn còn là tay mới, mong mọi người thông cảm nhiều hơn trách cứ.
- --
Bắp: Dạo này mình cứ bị u mê mấy truyện thanh xuân yêu thầm ấy các cậu ạ:))))) Nên là... lại tiếp tục đào hố đây, mong được mọi người ủng hộ.:vvv
4.5
Hán Việt: Tại thâm thu
TÁC GIẢ: Tam Quý Miêu
Số chương: 24
Thể loại: 1x1, Hiện đại, Lãng mạn ấm áp, H văn, HE (Happy Ending), Thanh xuân vườn trường, Ngọt Sủng, Trâu già gặm cỏ non
Vài lời giới thiệu:
Hắn kéo tôi vào một phòng hát trống bên cạnh, khẽ cau mày dạy dỗ: "Đồng Hoạ, em có biết KTV rất hỗn loạn không, tâm trạng không tốt ra ngoài thư giãn tôi có thể hiểu, nhưng khi không chắc chắn an toàn, uống nhiều rượu như vậy là không có trách nhiệm với bản thân."
Tôi dựa lưng vào ghế sofa mềm mại, nhìn chằm chằm vào môi hắn rồi cười rộ lên: "Thầy lo cho em như vậy sao?" "
"Sáng thứ hai nộp cho tôi một bản kiểm điểm 500 chữ." Hắn cứng rắn nói.
Tôi ngoéo ngón tay bảo hắn cúi xuống, nhưng hắn không nhúc nhích chút nào, tôi tiếp tục ngoắc ngoắc ngón tay của mình, nhìn hắn như một tên vô lại.
Thẩm Yến đành phải cúi đầu đưa tai lại gần miệng tôi.
"Thầy, em nóng quá, thầy có thể giúp em sờ sờ nó một chút không?"
TÁC GIẢ: Tam Quý Miêu
Số chương: 24
Thể loại: 1x1, Hiện đại, Lãng mạn ấm áp, H văn, HE (Happy Ending), Thanh xuân vườn trường, Ngọt Sủng, Trâu già gặm cỏ non
Vài lời giới thiệu:
Hắn kéo tôi vào một phòng hát trống bên cạnh, khẽ cau mày dạy dỗ: "Đồng Hoạ, em có biết KTV rất hỗn loạn không, tâm trạng không tốt ra ngoài thư giãn tôi có thể hiểu, nhưng khi không chắc chắn an toàn, uống nhiều rượu như vậy là không có trách nhiệm với bản thân."
Tôi dựa lưng vào ghế sofa mềm mại, nhìn chằm chằm vào môi hắn rồi cười rộ lên: "Thầy lo cho em như vậy sao?" "
"Sáng thứ hai nộp cho tôi một bản kiểm điểm 500 chữ." Hắn cứng rắn nói.
Tôi ngoéo ngón tay bảo hắn cúi xuống, nhưng hắn không nhúc nhích chút nào, tôi tiếp tục ngoắc ngoắc ngón tay của mình, nhìn hắn như một tên vô lại.
Thẩm Yến đành phải cúi đầu đưa tai lại gần miệng tôi.
"Thầy, em nóng quá, thầy có thể giúp em sờ sờ nó một chút không?"
5
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tây huyễn, Đô thị tình duyên
Số chương: 6
Hành trình tám ngày bảy đêm cuối cùng của một con tàu khổng lồ vượt thời đại cập bến Alaska.
Lời nguyền của một người phụ nữ Gypsy và những bóng ma lảng vảng trên con tàu chưa bao giờ tan biến.
Một con mòng biển, một chú chó đen, một người đầy tớ trung thành và một quý ngài hóm hỉnh.
Mòng biển mang đến tin xấu; chó đen mang đến lời mời; người đầy tớ truyền đi thông điệp; quý ngài trao tặng chiếc đinh tán.
Còn có một chàng trai anh tuấn, số phận của anh đã được định sẵn trong ánh bình minh.
Cùng một cô gái dũng cảm và nhiệt huyết đã trải qua một cuộc phiêu lưu kỳ ảo và huy hoàng.
Số chương: 6
Hành trình tám ngày bảy đêm cuối cùng của một con tàu khổng lồ vượt thời đại cập bến Alaska.
Lời nguyền của một người phụ nữ Gypsy và những bóng ma lảng vảng trên con tàu chưa bao giờ tan biến.
Một con mòng biển, một chú chó đen, một người đầy tớ trung thành và một quý ngài hóm hỉnh.
Mòng biển mang đến tin xấu; chó đen mang đến lời mời; người đầy tớ truyền đi thông điệp; quý ngài trao tặng chiếc đinh tán.
Còn có một chàng trai anh tuấn, số phận của anh đã được định sẵn trong ánh bình minh.
Cùng một cô gái dũng cảm và nhiệt huyết đã trải qua một cuộc phiêu lưu kỳ ảo và huy hoàng.
3.6
Tôi tình cờ gặp chồng cũ khi đến Haidilao ăn lẩu.
Lục Thần liếc nhìn bụng tôi, hai mắt lập tức đỏ bừng.
Anh dùng giọng điệu nhẹ nhàng dỗ dành tôi: “Trần Tinh, đừng cãi nhau nữa, làm hòa đi.”
Một tháng sau, Lục Thần cầm lấy phiếu siêu âm B, ngh iến răng ngh iến lợi: “Bụng của em thật sự toàn là Coca, gà rán với hamburger sao?
"Giả vờ mang thai có vui không?"
Sáu tháng sau khi chúng tôi lại chia tay, Lục Thần lại gọi cho tôi.
Nhưng đã không thể kết nối với điện thoại của tôi được nữa.
Lục Thần liếc nhìn bụng tôi, hai mắt lập tức đỏ bừng.
Anh dùng giọng điệu nhẹ nhàng dỗ dành tôi: “Trần Tinh, đừng cãi nhau nữa, làm hòa đi.”
Một tháng sau, Lục Thần cầm lấy phiếu siêu âm B, ngh iến răng ngh iến lợi: “Bụng của em thật sự toàn là Coca, gà rán với hamburger sao?
"Giả vờ mang thai có vui không?"
Sáu tháng sau khi chúng tôi lại chia tay, Lục Thần lại gọi cho tôi.
Nhưng đã không thể kết nối với điện thoại của tôi được nữa.
4.8
Tác giả: 天山茶賓館
Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Hài Hước, Sủng
Team dịch: Tạ Huyên
Giới thiệu
Trong kinh thành, nữ quan hàng mai nổi tiếng vì tài năng mai mối khéo léo, giúp bao nhiêu cặp đôi nên duyên. Dây tơ hồng của nàng luôn nối đúng chuẩn, mang lại hạnh phúc cho mọi người. Nhưng sau nhiều năm làm việc, nàng gặp phải một thử thách lớn: Thái tử, người nổi tiếng với tính cách lưu manh và bát tự cứng rắn.
Câu chuyện bắt đầu khi Thái tử cần tìm một người bạn đời phù hợp để củng cố địa vị của mình, nhưng lại không hề muốn bị ràng buộc bởi bất kỳ ai. Hắn ta nổi tiếng là kẻ lăn xả vào các cuộc vui chơi, không mấy quan tâm đến trách nhiệm. Trong khi đó, nữ quan mặt than, với vẻ ngoài lạnh lùng và tinh tế, lại cực kỳ nghiêm túc trong công việc của mình.
Sự chạm trán giữa hai con người này thật trớ trêu.Cuộc chiến giữa lý trí và cảm xúc ngày càng gay gắt, khi mối quan hệ giữa họ không chỉ đơn thuần là một cuộc mai mối. Liệu rằng sự kiên trì của nữ quan có đủ để khiến Thái tử thay đổi, hay chính nàng sẽ bị cuốn vào vòng xoáy tình cảm không thể tưởng tượng này?
Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Hài Hước, Sủng
Team dịch: Tạ Huyên
Giới thiệu
Trong kinh thành, nữ quan hàng mai nổi tiếng vì tài năng mai mối khéo léo, giúp bao nhiêu cặp đôi nên duyên. Dây tơ hồng của nàng luôn nối đúng chuẩn, mang lại hạnh phúc cho mọi người. Nhưng sau nhiều năm làm việc, nàng gặp phải một thử thách lớn: Thái tử, người nổi tiếng với tính cách lưu manh và bát tự cứng rắn.
Câu chuyện bắt đầu khi Thái tử cần tìm một người bạn đời phù hợp để củng cố địa vị của mình, nhưng lại không hề muốn bị ràng buộc bởi bất kỳ ai. Hắn ta nổi tiếng là kẻ lăn xả vào các cuộc vui chơi, không mấy quan tâm đến trách nhiệm. Trong khi đó, nữ quan mặt than, với vẻ ngoài lạnh lùng và tinh tế, lại cực kỳ nghiêm túc trong công việc của mình.
Sự chạm trán giữa hai con người này thật trớ trêu.Cuộc chiến giữa lý trí và cảm xúc ngày càng gay gắt, khi mối quan hệ giữa họ không chỉ đơn thuần là một cuộc mai mối. Liệu rằng sự kiên trì của nữ quan có đủ để khiến Thái tử thay đổi, hay chính nàng sẽ bị cuốn vào vòng xoáy tình cảm không thể tưởng tượng này?
3.4
Di nương vốn là người có cốt cách thanh cao, trầm lặng như hoa cúc. Khi phụ thân muốn cưới bà làm chính thê, bà bảo giữa hai người chỉ có tình huynh muội. Thế nhưng, vào ngày đại hôn của phụ thân, bà lại lén lút tư tình cùng ông.
Khi có kẻ vu oan bà tư thông với thị vệ, bà không phản kháng, cũng chẳng tự biện minh, chỉ thốt một câu nhạt nhẽo: “Thiếp thân có trăm cái miệng cũng không thể phân trần.”
Bị giam trong trang viên, bà cũng không thèm mang theo một xu dính túi, vẫn thanh cao đến mức chỉ cần giữ được thể diện.
Về sau, khi ta ở trang viên giành ăn với c.h.ó, tranh áo mặc với người, thậm chí phải cúi mình trước đứa con ngốc nghếch của một gia nhân để xin thuốc cho bà, bà lại nhìn ta khinh khỉnh: “Ngươi toan tính, hám lợi như vậy, thật chẳng có chút thanh nhã nào, không xứng làm con gái của ta.”
Cuối cùng, bà trở về Hầu phủ một mình, để mặc ta bơ vơ trong trang viên, còn sai người đến giec ta.
Mở mắt ra lần nữa, ta trở về đúng vào ngày bà bị vu oan.
Ta chạy đến trước mặt phụ thân, hỏi lớn: “Thế nào là tư thông? Làm giày cho người khác có tính là tư thông không?”
Khi có kẻ vu oan bà tư thông với thị vệ, bà không phản kháng, cũng chẳng tự biện minh, chỉ thốt một câu nhạt nhẽo: “Thiếp thân có trăm cái miệng cũng không thể phân trần.”
Bị giam trong trang viên, bà cũng không thèm mang theo một xu dính túi, vẫn thanh cao đến mức chỉ cần giữ được thể diện.
Về sau, khi ta ở trang viên giành ăn với c.h.ó, tranh áo mặc với người, thậm chí phải cúi mình trước đứa con ngốc nghếch của một gia nhân để xin thuốc cho bà, bà lại nhìn ta khinh khỉnh: “Ngươi toan tính, hám lợi như vậy, thật chẳng có chút thanh nhã nào, không xứng làm con gái của ta.”
Cuối cùng, bà trở về Hầu phủ một mình, để mặc ta bơ vơ trong trang viên, còn sai người đến giec ta.
Mở mắt ra lần nữa, ta trở về đúng vào ngày bà bị vu oan.
Ta chạy đến trước mặt phụ thân, hỏi lớn: “Thế nào là tư thông? Làm giày cho người khác có tính là tư thông không?”
4
Bạn yêu thầm cậu ấy đã lâu.
Cậu ấy đẹp trai, khuôn mặt tuấn tú, cậu ấy làm việc ôn nhu.
Bạn bị bệnh, bệnh rất nguy kịch.
Bạn muốn… Giam cầm cậu ấy!
___
Giọng nói của thiếu niên khàn khàn, trên mặt là biểu cảm lạnh lẽo, cậu nhướng mày: “Dục vọng không được thỏa mãn sẽ thống khổ, thỏa mãn rồi sẽ nhàm chán.”
Bạn cười nhạo một tiếng, cắn môi ngồi trên phần hông đang nhô lên của cậu, mềm mại cọ xát với cứng rắn, ghé sát bên tai cậu, nói: “Tôi tình nguyện vĩnh viễn không thỏa mãn.”
___
Nữ tù nam, kể theo ngôi thứ hai. Nữ chính bệnh kiều cố chấp x nam thần vườn trường.
Cậu ấy đẹp trai, khuôn mặt tuấn tú, cậu ấy làm việc ôn nhu.
Bạn bị bệnh, bệnh rất nguy kịch.
Bạn muốn… Giam cầm cậu ấy!
___
Giọng nói của thiếu niên khàn khàn, trên mặt là biểu cảm lạnh lẽo, cậu nhướng mày: “Dục vọng không được thỏa mãn sẽ thống khổ, thỏa mãn rồi sẽ nhàm chán.”
Bạn cười nhạo một tiếng, cắn môi ngồi trên phần hông đang nhô lên của cậu, mềm mại cọ xát với cứng rắn, ghé sát bên tai cậu, nói: “Tôi tình nguyện vĩnh viễn không thỏa mãn.”
___
Nữ tù nam, kể theo ngôi thứ hai. Nữ chính bệnh kiều cố chấp x nam thần vườn trường.
3.1
Vân Nãi vì để trả nợ thay cha mà bán thân vào Lục gia. Chính tại đây cô đã tìm thấy nửa kia của đời mình - Lục Dương.
"Giam em lại mãi bên tôi"
*Cốt truyện và nhân vật không đả kích đến bất cứ tôn giáo chính trị nà
"Giam em lại mãi bên tôi"
*Cốt truyện và nhân vật không đả kích đến bất cứ tôn giáo chính trị nà
4.5
Sau khi đã kiếm đủ tiền, Hạ Diệp muốn có một chuyến du lịch đi tới đâu hay tới đó.
Ai ngờ cô lại chọn đúng cao điểm, kết quả là không thể tránh khỏi việc phải ở ghép phòng với một người đàn ông lạ mặt có tên Kiều Triết.
Ma xui quỷ khiến thế nào cuối cùng lại bị cuốn vào nhiệm vụ của anh.
Nhưng anh cũng không thể ngờ rằng cô chính là một nhân vật giao dịch trung gian bất hợp pháp.
*
Đó là một câu chuyện tình yêu bắt nguồn từ tình một đêm.
Nếu bánh mì và tình yêu chỉ có thể chọn một…
“Tôi đều muốn.”
Nếu nguyên tắc và tình yêu chỉ có thể chọn một…
“Chọn cô ấy.”
Ai ngờ cô lại chọn đúng cao điểm, kết quả là không thể tránh khỏi việc phải ở ghép phòng với một người đàn ông lạ mặt có tên Kiều Triết.
Ma xui quỷ khiến thế nào cuối cùng lại bị cuốn vào nhiệm vụ của anh.
Nhưng anh cũng không thể ngờ rằng cô chính là một nhân vật giao dịch trung gian bất hợp pháp.
*
Đó là một câu chuyện tình yêu bắt nguồn từ tình một đêm.
Nếu bánh mì và tình yêu chỉ có thể chọn một…
“Tôi đều muốn.”
Nếu nguyên tắc và tình yêu chỉ có thể chọn một…
“Chọn cô ấy.”
3.4
Đỗ Hạ không ngờ rằng chỉ vì mệt mỏi mà cô quyết định thu thập tổ trạch ở quê. Thế nhưng, khi cô thức dậy từ giấc ngủ trên giường gỗ ở gác mái, cô lại phát hiện ra mình đang nằm bên cạnh một người đàn ông xa lạ.
Khi cô hoảng hỏi anh ta là ai, Tống Gia Ngôn cũng như cô, cũng bị sốc khi thấy cô nằm trong giường của anh ta. Tuy nhiên, anh ta nhanh chóng nhắc nhở cô rằng, việc như vậy không phải là điều đúng đắn của một thục nữ.
Đỗ Hạ cảm thấy bối rối vì cô không ngờ mình lại nằm trong giường của người khác. Nhưng khi cô nhìn lại, cô nhận ra rằng đó không phải là giường của Tống Gia Ngôn mà là giường của chính cô.
Nhưng Tống Gia Ngôn lại không tin vào lời cô và từ chối ngay lập tức. Vậy liệu Đỗ Hạ có thể giải thích được cho anh ta nguyên nhân tại sao cô lại xuất hiện trong giường của anh ta? Với sự xuyên suốt của truyện, câu chuyện sẽ dẫn người đọc đến hành trình đầy thú vị của nữ chủ trong hai thế giới khác nhau.
Khi cô hoảng hỏi anh ta là ai, Tống Gia Ngôn cũng như cô, cũng bị sốc khi thấy cô nằm trong giường của anh ta. Tuy nhiên, anh ta nhanh chóng nhắc nhở cô rằng, việc như vậy không phải là điều đúng đắn của một thục nữ.
Đỗ Hạ cảm thấy bối rối vì cô không ngờ mình lại nằm trong giường của người khác. Nhưng khi cô nhìn lại, cô nhận ra rằng đó không phải là giường của Tống Gia Ngôn mà là giường của chính cô.
Nhưng Tống Gia Ngôn lại không tin vào lời cô và từ chối ngay lập tức. Vậy liệu Đỗ Hạ có thể giải thích được cho anh ta nguyên nhân tại sao cô lại xuất hiện trong giường của anh ta? Với sự xuyên suốt của truyện, câu chuyện sẽ dẫn người đọc đến hành trình đầy thú vị của nữ chủ trong hai thế giới khác nhau.
4.4
Đích mẫu muốn ta gả cho một thư sinh gia thế trong sạch làm chính thê.
Ta chẳng bằng lòng, ta thà làm thiếp trong phủ Thừa tướng mà được cưng chiều, còn hơn phải sống trong cảnh nghèo hèn.
Bao lần giả vờ ngã vào lòng đích tử của Thừa tướng, khéo léo múa chuông, vạt áo tay dài tung bay, mọi thứ đều là thủ đoạn ta dày công sắp đặt để tiến thân.
Hắn chỉ khẽ lắc đầu, nhìn ta mà hỏi: “Nàng thực sự có chút tình cảm nào với ta không?”
Ta chẳng bằng lòng, ta thà làm thiếp trong phủ Thừa tướng mà được cưng chiều, còn hơn phải sống trong cảnh nghèo hèn.
Bao lần giả vờ ngã vào lòng đích tử của Thừa tướng, khéo léo múa chuông, vạt áo tay dài tung bay, mọi thứ đều là thủ đoạn ta dày công sắp đặt để tiến thân.
Hắn chỉ khẽ lắc đầu, nhìn ta mà hỏi: “Nàng thực sự có chút tình cảm nào với ta không?”