Ngôn Tình
1306 Truyện
Sắp xếp theo
3.7
Ta là tai tinh, muội muội là phúc tinh.
Muội ấy gả vào vương phủ làm phi tử, còn ta chỉ có thể gả cho phú thương giàu có vô sỉ làm vợ kế.
Vì sao à?
Vì muội muội ta cần bạc may xiêm y, thưởng cho nô tài, còn nhà chồng ta thì lại có tiền.
Ai ngờ Vương gia mưu phản bất thành, muội muội bị liên lụy chém đầu.
Trước khi hành hình, muội muội không muốn thấy ta bình an phú quý nên đã vu oan cho nhà ta tham gia mưu phản.
Đúng như ý muốn của muội ấy, cả nhà chồng nhà đẻ ta đều bị tịch thu hết tài sản, tất thảy 140 người bị lôi ra ch/é/m đầu.
Sau đó cả nhà ta cùng trùng sinh.
Muội muội khóc lóc nói không muốn gả vào vương phủ nữa, tỷ phu tốt hơn, muốn gả cho tỷ phu.
Nương ta ôm muội muội: “Cũng đúng, đời trước tỷ phu con là thương gia giàu có, sau khi đón dâu liền hồi tâm chuyển ý, chỉ yêu mình tỷ tỷ con. Vẻ ngoài hắn cũng đẹp, tính tình tốt, con gả cho hắn sẽ được hưởng phúc.”
Cha lạnh lùng nhìn ta: “Con là trưởng tỷ, nhường muội muội đi.”
Ta mỉm cười gật đầu: “Đương nhiên là phải nhường rồi.”
Chỉ là muội muội à… Muội có chắc đó là nơi tốt không?
Muội ấy gả vào vương phủ làm phi tử, còn ta chỉ có thể gả cho phú thương giàu có vô sỉ làm vợ kế.
Vì sao à?
Vì muội muội ta cần bạc may xiêm y, thưởng cho nô tài, còn nhà chồng ta thì lại có tiền.
Ai ngờ Vương gia mưu phản bất thành, muội muội bị liên lụy chém đầu.
Trước khi hành hình, muội muội không muốn thấy ta bình an phú quý nên đã vu oan cho nhà ta tham gia mưu phản.
Đúng như ý muốn của muội ấy, cả nhà chồng nhà đẻ ta đều bị tịch thu hết tài sản, tất thảy 140 người bị lôi ra ch/é/m đầu.
Sau đó cả nhà ta cùng trùng sinh.
Muội muội khóc lóc nói không muốn gả vào vương phủ nữa, tỷ phu tốt hơn, muốn gả cho tỷ phu.
Nương ta ôm muội muội: “Cũng đúng, đời trước tỷ phu con là thương gia giàu có, sau khi đón dâu liền hồi tâm chuyển ý, chỉ yêu mình tỷ tỷ con. Vẻ ngoài hắn cũng đẹp, tính tình tốt, con gả cho hắn sẽ được hưởng phúc.”
Cha lạnh lùng nhìn ta: “Con là trưởng tỷ, nhường muội muội đi.”
Ta mỉm cười gật đầu: “Đương nhiên là phải nhường rồi.”
Chỉ là muội muội à… Muội có chắc đó là nơi tốt không?
8.7
TÂM NGUYỆN CỦA ANH LÀ GẶP ĐƯỢC EM
Tác giả: 修长腿
Editor: Zangg
———
GIỚI THIỆU
Tôi vô tình bước vào một quán cà phê và tìm thấy cả một bức tường ghi tâm nguyện có tên tôi trên đó.
Tôi xé tờ giấy note đó xuống để nhìn kỹ hơn, và rồi tôi bị cuốn trở về thời trung học cách đây mười năm.
Thì ra ở ngôi trường cấp 3 ô nhục của tôi, thuở còn niên thiếu, khi mà tôi đang mải ngước nhìn về phía người khác thì cũng có một chàng kỵ sĩ thầm lặng thích tôi.
Tác giả: 修长腿
Editor: Zangg
———
GIỚI THIỆU
Tôi vô tình bước vào một quán cà phê và tìm thấy cả một bức tường ghi tâm nguyện có tên tôi trên đó.
Tôi xé tờ giấy note đó xuống để nhìn kỹ hơn, và rồi tôi bị cuốn trở về thời trung học cách đây mười năm.
Thì ra ở ngôi trường cấp 3 ô nhục của tôi, thuở còn niên thiếu, khi mà tôi đang mải ngước nhìn về phía người khác thì cũng có một chàng kỵ sĩ thầm lặng thích tôi.
4.2
Tên gốc: 肖想你许久
Tác giả: 九兜星 (Cửu Đâu Tinh)
Edit by Shmily
Số chương: 87 chương (68 chương chính văn + 19 chương ngoại truyện)
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Ngọt sủng, Thanh mai trúc mã, Thanh xuân vườn trường, Song xử, Song hướng yêu thầm
Nhân vật chính: Đường Kỳ Thâm, Thời Lạc
VĂN ÁN
【Trúc mã văn nhã bại hoại có dục vọng chiếm hữu mạnh mẽ Vs Tiểu thanh mai được nuông chiều đến mềm mại】
#Song hướng yêu thầm
Mọi người ở Tam Trung đều biết, hội trưởng hội học sinh Đường Kỳ Thâm thanh lãnh cao ngạo, tự phụ không ai bằng, lạnh lùng không dễ tiếp cận.
Cho tới khi một tin tức trên diễn đàn trường nổ ra.
Bên cạnh chỗ ngồi của hội trưởng với biệt danh người sống chớ tới gần có thêm một em gái nhỏ xinh đẹp nũng nịu.
Em gái nhỏ cứ líu ríu suốt ngày, bài tập không biết làm thì đều sẽ đẩy tới trước mặt anh, sau đó lại không coi ai ra gì nằm ra bàn ngủ mất.
Bạn học không nhịn được trào phúng: “Em gái ngu ngốc này ở đâu ra vậy, quả thực là chán sống rồi mà!”
Bạn tốt của hai người lại cảm khái: “Ôi, ai chán sống cơ? Đường Kỳ Thâm chăm em ấy như chăm con gái đó nhé!”
“Không không không, rõ ràng chính là con dâu nuôi từ bé mới đúng!”
Thời Lạc bề ngoài thì xấu hổ giận dữ, nhưng bên trong lại lén lút to gan bày tỏ tâm ý của mình với anh, cuối cùng lại chỉ nhận được một câu từ chối nhàn nhạt.
Cô gái đỏ mắt tủi thân bỏ lại một câu: “Có phải trưởng thành rồi là em không được ăn vạ anh nữa đúng không?”
Sau đó liền thu lại tâm tính, trở nên xa cách với anh.
Thời gian đó, bạn học phát hiện, hội trưởng luôn luôn chuyên tâm giải đề nay lại thất thần, hồn vía như ở trên mây, sắc mặt cũng nặng nề hơn.
Đêm đó tan học, ở chỗ ngoặt ngoài cổng trường, đám côn đồ chặn đường Thời Lạc: “Đi với anh trai đi nào, đừng nghĩ tới tên Đường Kỳ Thâm đó nữa, không có kết quả đâu.”
“Hoa khôi thì làm sao chứ? Còn không phải là bị chơi chán rồi thì tùy tiện ném đi sao.”
Thiếu niên trước giờ luôn bình tĩnh ổn trọng trong nháy mắt mất đi lý trí, điên lên, cánh tay cũng nổi đầy gân xanh: “Không muốn chết thì cút mau!”
Sau đó lại dùng một tay ôm Thời Lạc vào lòng, thanh âm khàn khàn cầu xin: “Đừng sợ, về nhà với anh có được không…”
Không có ai biết rằng, đêm đó anh hôn lên đôi mắt ướt đẫm nước mắt của cô, nặng nề nói: “Trưởng thành rồi, cũng chỉ có thể ăn vạ anh.”
Đoạn kịch nhỏ:
Kỳ nghỉ, trong phòng khách biệt thự nhà họ Đường.
Thời Lạc mặc áo ngủ phấn hồng mềm mại, tay nhỏ nũng nịu ôm lấy cổ anh, “Muốn ăn!”
Người đàn ông cong môi cười, thay cô cài lại cúc áo bị lỏng, từng chút từng chút đút đồ ăn cho cô, cô ăn tới mức miệng dính đầy bơ, giống như con mèo hoa nhỏ.
Nhưng con mèo nhỏ này lại vô cùng dính người, làm nũng: “Hôn hôn em…”
Vừa vặn bị đàn em khóa dưới tới nhà tìm anh trả tài liệu kinh hãi nhìn thấy, chạy trối chết.
Thời Lạc xấu hổ, mặt mũi đỏ bừng che mặt lại.
Anh khàn giọng nói: “Còn muốn hôn nữa không?”.
Mèo sữa nhỏ trong ngực điên cuồng lắc đầu.
Thanh âm anh nặng nề: “Không thể.”
Bàn tay to rộng của người đàn ông không nhịn được nhéo lấy cằm cô, cúi đầu hôn thật sâu.
Đêm đó, diễn đàn trường học lại nổ tung rồi.
#Xin thưa, là bạn cùng lớp, tôi đính chính rằng mình tận mắt nhìn thấy hội trưởng đại nhân ăn đồ ăn thừa của em ấy đó#
#Hôm giao lưu, hội trưởng gọi cô ấy là tổ tông nhỏ, nghe lời một chút#
#Tôi có một đứa bạn nói nó có ảnh chụp hôn môi của hội trưởng nha!!#
1. Cao lãnh nhất thời, theo đuổi vợ tới hết đời
2. Song mối tình đầu, song hướng yêu thầm, ngọt sủng không ngược
Tag: Hào môn thế gia, thiên chi kiêu tử, ngọt văn.
Tác giả: 九兜星 (Cửu Đâu Tinh)
Edit by Shmily
Số chương: 87 chương (68 chương chính văn + 19 chương ngoại truyện)
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Ngọt sủng, Thanh mai trúc mã, Thanh xuân vườn trường, Song xử, Song hướng yêu thầm
Nhân vật chính: Đường Kỳ Thâm, Thời Lạc
VĂN ÁN
【Trúc mã văn nhã bại hoại có dục vọng chiếm hữu mạnh mẽ Vs Tiểu thanh mai được nuông chiều đến mềm mại】
#Song hướng yêu thầm
Mọi người ở Tam Trung đều biết, hội trưởng hội học sinh Đường Kỳ Thâm thanh lãnh cao ngạo, tự phụ không ai bằng, lạnh lùng không dễ tiếp cận.
Cho tới khi một tin tức trên diễn đàn trường nổ ra.
Bên cạnh chỗ ngồi của hội trưởng với biệt danh người sống chớ tới gần có thêm một em gái nhỏ xinh đẹp nũng nịu.
Em gái nhỏ cứ líu ríu suốt ngày, bài tập không biết làm thì đều sẽ đẩy tới trước mặt anh, sau đó lại không coi ai ra gì nằm ra bàn ngủ mất.
Bạn học không nhịn được trào phúng: “Em gái ngu ngốc này ở đâu ra vậy, quả thực là chán sống rồi mà!”
Bạn tốt của hai người lại cảm khái: “Ôi, ai chán sống cơ? Đường Kỳ Thâm chăm em ấy như chăm con gái đó nhé!”
“Không không không, rõ ràng chính là con dâu nuôi từ bé mới đúng!”
Thời Lạc bề ngoài thì xấu hổ giận dữ, nhưng bên trong lại lén lút to gan bày tỏ tâm ý của mình với anh, cuối cùng lại chỉ nhận được một câu từ chối nhàn nhạt.
Cô gái đỏ mắt tủi thân bỏ lại một câu: “Có phải trưởng thành rồi là em không được ăn vạ anh nữa đúng không?”
Sau đó liền thu lại tâm tính, trở nên xa cách với anh.
Thời gian đó, bạn học phát hiện, hội trưởng luôn luôn chuyên tâm giải đề nay lại thất thần, hồn vía như ở trên mây, sắc mặt cũng nặng nề hơn.
Đêm đó tan học, ở chỗ ngoặt ngoài cổng trường, đám côn đồ chặn đường Thời Lạc: “Đi với anh trai đi nào, đừng nghĩ tới tên Đường Kỳ Thâm đó nữa, không có kết quả đâu.”
“Hoa khôi thì làm sao chứ? Còn không phải là bị chơi chán rồi thì tùy tiện ném đi sao.”
Thiếu niên trước giờ luôn bình tĩnh ổn trọng trong nháy mắt mất đi lý trí, điên lên, cánh tay cũng nổi đầy gân xanh: “Không muốn chết thì cút mau!”
Sau đó lại dùng một tay ôm Thời Lạc vào lòng, thanh âm khàn khàn cầu xin: “Đừng sợ, về nhà với anh có được không…”
Không có ai biết rằng, đêm đó anh hôn lên đôi mắt ướt đẫm nước mắt của cô, nặng nề nói: “Trưởng thành rồi, cũng chỉ có thể ăn vạ anh.”
Đoạn kịch nhỏ:
Kỳ nghỉ, trong phòng khách biệt thự nhà họ Đường.
Thời Lạc mặc áo ngủ phấn hồng mềm mại, tay nhỏ nũng nịu ôm lấy cổ anh, “Muốn ăn!”
Người đàn ông cong môi cười, thay cô cài lại cúc áo bị lỏng, từng chút từng chút đút đồ ăn cho cô, cô ăn tới mức miệng dính đầy bơ, giống như con mèo hoa nhỏ.
Nhưng con mèo nhỏ này lại vô cùng dính người, làm nũng: “Hôn hôn em…”
Vừa vặn bị đàn em khóa dưới tới nhà tìm anh trả tài liệu kinh hãi nhìn thấy, chạy trối chết.
Thời Lạc xấu hổ, mặt mũi đỏ bừng che mặt lại.
Anh khàn giọng nói: “Còn muốn hôn nữa không?”.
Mèo sữa nhỏ trong ngực điên cuồng lắc đầu.
Thanh âm anh nặng nề: “Không thể.”
Bàn tay to rộng của người đàn ông không nhịn được nhéo lấy cằm cô, cúi đầu hôn thật sâu.
Đêm đó, diễn đàn trường học lại nổ tung rồi.
#Xin thưa, là bạn cùng lớp, tôi đính chính rằng mình tận mắt nhìn thấy hội trưởng đại nhân ăn đồ ăn thừa của em ấy đó#
#Hôm giao lưu, hội trưởng gọi cô ấy là tổ tông nhỏ, nghe lời một chút#
#Tôi có một đứa bạn nói nó có ảnh chụp hôn môi của hội trưởng nha!!#
1. Cao lãnh nhất thời, theo đuổi vợ tới hết đời
2. Song mối tình đầu, song hướng yêu thầm, ngọt sủng không ngược
Tag: Hào môn thế gia, thiên chi kiêu tử, ngọt văn.
5
Năm Cảnh Đức thứ ba, ta vô tình nhặt được một vị binh sĩ lớn tuổi bị thương nằm bên vệ đường.
Đến năm Cảnh Đức thứ mười lăm, phụ mẫu lần lượt qua đời, trong nhà chỉ còn lại ta cùng muội muội yếu ớt, thường xuyên bệnh tật.
Họ hàng như lũ hổ đói, rình rập bên ngoài, bảo rằng nữ nhi thì làm sao gánh vác nổi cơ nghiệp gia tộc, bọn họ ép chúng ta phải giao nộp sản nghiệp của tổ tiên.
Chính vị binh sĩ già ấy đã đứng trước cửa nhà, dũng mãnh đánh đuổi lũ lang sói kia đi.
Đến năm Cảnh Đức thứ mười lăm, phụ mẫu lần lượt qua đời, trong nhà chỉ còn lại ta cùng muội muội yếu ớt, thường xuyên bệnh tật.
Họ hàng như lũ hổ đói, rình rập bên ngoài, bảo rằng nữ nhi thì làm sao gánh vác nổi cơ nghiệp gia tộc, bọn họ ép chúng ta phải giao nộp sản nghiệp của tổ tiên.
Chính vị binh sĩ già ấy đã đứng trước cửa nhà, dũng mãnh đánh đuổi lũ lang sói kia đi.
3.8
Trước khi gặp Mạch Mang Mang, anh luôn nghĩ rằng mình sẽ chỉ lấy kịch bản cho diễn viên, nhưng chả sao cả. Dù sao ai cũng đều sai. Mọi người đều sai
4.1
Thể loại: Lãng mạn ấm áp, Ngược luyến, H văn, Kiếp trước kiếp này, Linh dị thần quái, gương vỡ lại lành, Ngọt sủng, HE, OE
Edit: Ngọc Diện Hồ
Văn án
Hồ ly đỏ đang nằm trong lòng cô gái mang bạch y, nhưng mà trong lòng trong tâm trí chỉ nghĩ mãi về chàng trai mới nãy, cùng với mùi hương thoang thoảng dường như còn vấn vương quanh mũi.
Bởi vì ham chơi, nàng thường hay chạy đến thành phố sát đó, quan sát nhân loại, thế nên cũng không xa lạ mấy với con người.
Nhưng mùi hương trên người chàng trai kia thơm như nắng, khiến nàng cảm thấy ấm áp, đồng thời lại khiến tim nàng đập nhanh hơn, đầu óc sục sôi.
Đây là lần đầu tiên nàng có cảm giác như vậy. Nàng không biết tại sao bản thân lại thế. Có lẽ là do rượu của tổ mẫu quá mạnh, men rượu vẫn chưa tan. Nàng nhắm mắt lại, quyết định ngủ một lát. Khi tỉnh rượu, vết thương lành lặn, nàng sẽ đi tìm chàng trai trẻ đã cứu mạng mình để cảm ơn thật nhiều. Ừ, làm như vậy đi.
Edit: Ngọc Diện Hồ
Văn án
Hồ ly đỏ đang nằm trong lòng cô gái mang bạch y, nhưng mà trong lòng trong tâm trí chỉ nghĩ mãi về chàng trai mới nãy, cùng với mùi hương thoang thoảng dường như còn vấn vương quanh mũi.
Bởi vì ham chơi, nàng thường hay chạy đến thành phố sát đó, quan sát nhân loại, thế nên cũng không xa lạ mấy với con người.
Nhưng mùi hương trên người chàng trai kia thơm như nắng, khiến nàng cảm thấy ấm áp, đồng thời lại khiến tim nàng đập nhanh hơn, đầu óc sục sôi.
Đây là lần đầu tiên nàng có cảm giác như vậy. Nàng không biết tại sao bản thân lại thế. Có lẽ là do rượu của tổ mẫu quá mạnh, men rượu vẫn chưa tan. Nàng nhắm mắt lại, quyết định ngủ một lát. Khi tỉnh rượu, vết thương lành lặn, nàng sẽ đi tìm chàng trai trẻ đã cứu mạng mình để cảm ơn thật nhiều. Ừ, làm như vậy đi.
4.6
Tác giả: 梦瑶
Thể loại: Ngôn tình, ngược, SE
Số chương: 6 chương
Editor: Chăn bông nhỏ của chị gái
Giới thiệu:
Sau khi kỵ binh Bắc Yến san bằng Trung Nguyên, ta bị dâng cho Thái tử Gia Luật Tranh.
Ta đã làm mọi thứ có thể để làm hài lòng hắn.
Người đời mắng ta vô liêm sỉ, phóng đãng thấp hèn, không xứng đáng là công chúa Đại Chu.
Ngay cả Gia Luật Tranh cũng nói với người khác rằng: “Nàng ta chỉ là một món đồ chơi thôi, không là cái thá gì cả”.
Nhưng sau này, và đêm khuya, hắn lại quấy rầy ta và nói:”Sinh cho ta một đứa con, ta hứa, ta sẽ đối xử tốt với nó”.
Ta im lặng và hôn lên môi hắn một cách ngoan ngoãn.
Gia Luật Tranh, ngay cả ngươi cũng nghĩ rằng ta yêu ngươi sao?
Thể loại: Ngôn tình, ngược, SE
Số chương: 6 chương
Editor: Chăn bông nhỏ của chị gái
Giới thiệu:
Sau khi kỵ binh Bắc Yến san bằng Trung Nguyên, ta bị dâng cho Thái tử Gia Luật Tranh.
Ta đã làm mọi thứ có thể để làm hài lòng hắn.
Người đời mắng ta vô liêm sỉ, phóng đãng thấp hèn, không xứng đáng là công chúa Đại Chu.
Ngay cả Gia Luật Tranh cũng nói với người khác rằng: “Nàng ta chỉ là một món đồ chơi thôi, không là cái thá gì cả”.
Nhưng sau này, và đêm khuya, hắn lại quấy rầy ta và nói:”Sinh cho ta một đứa con, ta hứa, ta sẽ đối xử tốt với nó”.
Ta im lặng và hôn lên môi hắn một cách ngoan ngoãn.
Gia Luật Tranh, ngay cả ngươi cũng nghĩ rằng ta yêu ngươi sao?
8.6
TÂM TIÊM Ý
Tác giả: Thiên Như Ngọc
心尖意 – 天如玉
Editor: Qin Zồ
Thể loại: Cổ đại, cưới trước yêu sau, HE
GIỚI THIỆU
Từ thuở bé, Thuấn Âm đã không thể hòa thuận với Mục Trường Châu, nàng kiêu ngạo, chàng kiệm lời. Gặp nhau đôi ba bữa, nàng toàn chủng chẳng học người khác chào: “Mục Nhị ca.”
Năm ấy tuổi tròn mười bảy, chàng đậu Tiến sĩ, danh vang Nhị Đô. Trong dạ tiệc Khúc Giang mừng Tiến sĩ tân khoa, biết bao hào môn thế gia muốn kén chàng làm rể, ngay đến phụ thân cũng nhen nhóm ý định ấy.
Đứng đằng xa, trông bóng người trắng trẻo nho nhã giữa đám đông, Thuấn Âm lắc đầu: “Con và anh ta không phải người chung lối.”
Kể từ đó cách biệt nam bắc, không còn qua lại, cứ ngỡ đôi bên sẽ có khoảng trời tươi sáng riêng…
Chưa từng nghĩ rằng nhiều năm sau khi gặp lại nhau, cả hai đã không còn như xưa. Càng chưa từng ngờ rằng lại có một ngày, chàng sẽ để nàng dịu dàng gọi mình một tiếng “Nhị lang”~
“Liệu giờ hai ta đã là người chung lối?”
oOo
Chốn nhân gian trăm cay nghìn đắng, riêng mình nàng là giọt mật trong tim.
Tác giả: Thiên Như Ngọc
心尖意 – 天如玉
Editor: Qin Zồ
Thể loại: Cổ đại, cưới trước yêu sau, HE
GIỚI THIỆU
Từ thuở bé, Thuấn Âm đã không thể hòa thuận với Mục Trường Châu, nàng kiêu ngạo, chàng kiệm lời. Gặp nhau đôi ba bữa, nàng toàn chủng chẳng học người khác chào: “Mục Nhị ca.”
Năm ấy tuổi tròn mười bảy, chàng đậu Tiến sĩ, danh vang Nhị Đô. Trong dạ tiệc Khúc Giang mừng Tiến sĩ tân khoa, biết bao hào môn thế gia muốn kén chàng làm rể, ngay đến phụ thân cũng nhen nhóm ý định ấy.
Đứng đằng xa, trông bóng người trắng trẻo nho nhã giữa đám đông, Thuấn Âm lắc đầu: “Con và anh ta không phải người chung lối.”
Kể từ đó cách biệt nam bắc, không còn qua lại, cứ ngỡ đôi bên sẽ có khoảng trời tươi sáng riêng…
Chưa từng nghĩ rằng nhiều năm sau khi gặp lại nhau, cả hai đã không còn như xưa. Càng chưa từng ngờ rằng lại có một ngày, chàng sẽ để nàng dịu dàng gọi mình một tiếng “Nhị lang”~
“Liệu giờ hai ta đã là người chung lối?”
oOo
Chốn nhân gian trăm cay nghìn đắng, riêng mình nàng là giọt mật trong tim.
4.1
Văn án:
Trần Y là đối tượng liên hôn do đích thân Văn Trạch Tân lựa chọn, anh chọn trúng cô từ trong rất nhiều gia tộc là do hai nguyên nhân.
Thứ nhất: Dòng họ của cô không giỏi giang gì, còn đang lụi bại.
Thứ hai: Cô hiền lành.
Không có uy hiếp, không ràng buộc anh, anh vẫn có thể tiếp tục tung phốt đầy trời.
Ăn chơi trác táng, vô phép vô tắc.
Trần Y gả cho Văn Trạch Tân, là trèo cao, là một cú bay cao trở thành phượng hoàng.
Cô chưa bao giờ đòi hỏi Văn Trạch Tân phải yêu mình.
Cô an phận thủ thường, sống thành thành thật thật, lặng lẽ nhìn anh đứng trước mặt mình cúi đầu mà nhắn tin với người con gái khác.
Chỉ có điều, cô với anh từng là bạn cùng bàn ba năm.
Cô cũng vô tình mà yêu phải người đàn ông này.
Vì thế, tình yêu cũng dần dần tan biến, sự nhẫn nại cũng ngày một ít đi, đến khi đã đủ thất vọng, cô muốn rời đi.
Văn Trạch Tân nói: Được.
Một tháng sau, Văn Trạch Tân lại chặn cô lại: Em mà đi, anh đánh gãy chân em.
Hai phút sau, Văn Trạch Tân lại gào khóc: Anh đánh gãy chân của anh được không?
Em đừng đi mà.
Trần Y là đối tượng liên hôn do đích thân Văn Trạch Tân lựa chọn, anh chọn trúng cô từ trong rất nhiều gia tộc là do hai nguyên nhân.
Thứ nhất: Dòng họ của cô không giỏi giang gì, còn đang lụi bại.
Thứ hai: Cô hiền lành.
Không có uy hiếp, không ràng buộc anh, anh vẫn có thể tiếp tục tung phốt đầy trời.
Ăn chơi trác táng, vô phép vô tắc.
Trần Y gả cho Văn Trạch Tân, là trèo cao, là một cú bay cao trở thành phượng hoàng.
Cô chưa bao giờ đòi hỏi Văn Trạch Tân phải yêu mình.
Cô an phận thủ thường, sống thành thành thật thật, lặng lẽ nhìn anh đứng trước mặt mình cúi đầu mà nhắn tin với người con gái khác.
Chỉ có điều, cô với anh từng là bạn cùng bàn ba năm.
Cô cũng vô tình mà yêu phải người đàn ông này.
Vì thế, tình yêu cũng dần dần tan biến, sự nhẫn nại cũng ngày một ít đi, đến khi đã đủ thất vọng, cô muốn rời đi.
Văn Trạch Tân nói: Được.
Một tháng sau, Văn Trạch Tân lại chặn cô lại: Em mà đi, anh đánh gãy chân em.
Hai phút sau, Văn Trạch Tân lại gào khóc: Anh đánh gãy chân của anh được không?
Em đừng đi mà.
4.3
Tác giả: Mễ Hoa
Thể loại: Ngôn Tình, Hiện Đại
Team dịch: Cá Mặn Mộng Mơ
Giới thiệu
Lúc lên đại học tôi phải vừa học vừa làm, mới tìm được một công việc làm thêm ổn định thì cả trường đã đồn ầm lên rằng tôi sa ngã dấn thân vào "ngành". Như mong muốn của bọn họ, nhiều năm sau tôi trở thành quản lý tiếp thị phòng riêng ở hộp đêm.
Vào buổi tụ họp lớp đại học hôm ấy, mấy cô nàng kia khiêu khích chê cười tôi không ra thể thống gì. Lúc vô tình gặp được vị luật sư Diệp ít nói ít cười trong truyền thuyết ở nhà hàng, trước bao nhiêu con mắt ngạc nhiên và phẫn nộ, anh lại khụy gối xuống trước mặt tôi trong bộ tây trang và giày da đắt tiền, anh nói:
"Yên Yên, đêm nay làm ơn để cho anh một phòng...."
Thể loại: Ngôn Tình, Hiện Đại
Team dịch: Cá Mặn Mộng Mơ
Giới thiệu
Lúc lên đại học tôi phải vừa học vừa làm, mới tìm được một công việc làm thêm ổn định thì cả trường đã đồn ầm lên rằng tôi sa ngã dấn thân vào "ngành". Như mong muốn của bọn họ, nhiều năm sau tôi trở thành quản lý tiếp thị phòng riêng ở hộp đêm.
Vào buổi tụ họp lớp đại học hôm ấy, mấy cô nàng kia khiêu khích chê cười tôi không ra thể thống gì. Lúc vô tình gặp được vị luật sư Diệp ít nói ít cười trong truyền thuyết ở nhà hàng, trước bao nhiêu con mắt ngạc nhiên và phẫn nộ, anh lại khụy gối xuống trước mặt tôi trong bộ tây trang và giày da đắt tiền, anh nói:
"Yên Yên, đêm nay làm ơn để cho anh một phòng...."
8.3
Tân Thám Hoa lang dịu dàng tao nhã, công tử như ngọc.
Không ai biết ba tuổi hắn đã giết người mổ bụng, năm tuổi lột da mặt người để làm đèn, là một kẻ xấu trời sinh.
Ta cùng Tạ Chi Hành sống nương tựa lẫn nhau mà lớn lên, đã tốn rất nhiều công sức mới khiến hắn thu liễm trở thành một người bình thường.
Trên đường dạo phố, quận chúa vừa gặp hắn đã yêu, nhưng tỏ tình lại bị từ chối một cách nhã nhặn.
Mấy ngày sau, ở nơi đầu đường, ta được người ta phát hiện bị bọn giặc cỏ làm nhục đến chết.
Cuối cùng quận chúa cũng được như ý, thay thế vị trí của ta, Tạ Chi Hành dịu dàng tươi cười cưới ả làm Tạ phu nhân.
Về sau, má/u nhuộm đỏ kinh đô, điều này trở thành chuyện hối hận nhất mà ả từng làm.
Không có ta kiềm chế, Tạ Chi Hành giết đến điên rồi.
Không ai biết ba tuổi hắn đã giết người mổ bụng, năm tuổi lột da mặt người để làm đèn, là một kẻ xấu trời sinh.
Ta cùng Tạ Chi Hành sống nương tựa lẫn nhau mà lớn lên, đã tốn rất nhiều công sức mới khiến hắn thu liễm trở thành một người bình thường.
Trên đường dạo phố, quận chúa vừa gặp hắn đã yêu, nhưng tỏ tình lại bị từ chối một cách nhã nhặn.
Mấy ngày sau, ở nơi đầu đường, ta được người ta phát hiện bị bọn giặc cỏ làm nhục đến chết.
Cuối cùng quận chúa cũng được như ý, thay thế vị trí của ta, Tạ Chi Hành dịu dàng tươi cười cưới ả làm Tạ phu nhân.
Về sau, má/u nhuộm đỏ kinh đô, điều này trở thành chuyện hối hận nhất mà ả từng làm.
Không có ta kiềm chế, Tạ Chi Hành giết đến điên rồi.
3.5
A Thư tựa như nhân vật huyền bí trong Liêu Trai chí dị, cô xuất hiện trong thị trấn này, dáng vẻ xinh đẹp, khí chất ưu nhã, khiến cho vô số lời đồn nổi lên.
Chung Ly vô tình chạm mặt cô, gặp gỡ cô, qua lại cùng cô.
Sau đó, chính là cam tâm tình nguyện giao cả thân thể và trái tim của mình cho cô…
Chung Ly nhìn cô gái trần trụi nửa người dưới thân mình. A Thư không chỉ có khuôn mặt xinh đẹp, mà mỗi một tấc da thịt trên người đều khiến hắn yêu thích đến mức không thể buông tay được.
“Tên… tên ranh này! Sắp… sắp… hỏng rồi! Chậm lại…”
Khi con mồi là động vật họ mèo không dễ trêu chọc, thì người đi săn thỉnh thoảng lại trở thành thức ăn của kẻ khác.
Chung Ly vô tình chạm mặt cô, gặp gỡ cô, qua lại cùng cô.
Sau đó, chính là cam tâm tình nguyện giao cả thân thể và trái tim của mình cho cô…
Chung Ly nhìn cô gái trần trụi nửa người dưới thân mình. A Thư không chỉ có khuôn mặt xinh đẹp, mà mỗi một tấc da thịt trên người đều khiến hắn yêu thích đến mức không thể buông tay được.
“Tên… tên ranh này! Sắp… sắp… hỏng rồi! Chậm lại…”
Khi con mồi là động vật họ mèo không dễ trêu chọc, thì người đi săn thỉnh thoảng lại trở thành thức ăn của kẻ khác.
3.9
Editor: Châu
Beta: Manh
Số chương: 123
Thể loại: Cổ đại, trọng sinh, thanh mai trúc mã, hào môn thế gia, cung đình hầu tước, tranh đấu hoàng quyền, 3S, 1x1, HE.
Đời người con gái như một canh bạc, lấy đúng người thì hạnh phúc còn lấy sai người mất cả mạng sống. Ví dụ như Mộc Gia Nhu vốn được sinh ra tại Vân Nam vương phủ giàu sang phú quý, cuộc đời của Mộc Gia Nhu vốn là suôn sẻ, chỉ vì đem lòng yêu sai người mà mất mạng khi còn trẻ tuổi.
Ông trời thương xót cho nàng cơ hội trọng sinh, nàng lấy một vị phu quân khác, quyết cùng chàng cử án tề mi, sống một đời không tranh không đoạt. Nào ngờ, người bên gối kỳ thực thâm tàng bất lộ, mưu đồ chuyện lớn.
Vì thế, cuộc sống yên ổn của nàng bị phá vỡ, biến hóa long trời lở đất.
# Chống chỉ định:
1. Người dị ứng với nữ chính không sạch cả hai kiếp, kiếp trước chị đã có quan hệ vợ chồng với nam phụ. Kiếp này chị sạch bong kin kít.
2. Người dị ứng với nữ chính thỉnh thoảng nhớ lại quá khứ với nam phụ: Thực ra mình thấy nữ chính như vậy cũng dễ hiểu thôi, tuy đã quyết tâm không liên quan gì tới nam phụ nhưng dù sao cũng đã có 9 năm tình yêu, sao có thể nói hết là hết? Có chăng chỉ đoạn được phần tình cảm, dứt khoát không dây dưa với nam phụ, và chị đã làm được điều đó, sau này dưới sự kiên nhẫn của nam chính cũng toàn tâm toàn ý yêu anh.
Thỉnh thoảng vô tình nhớ lại ký ức kiếp trước cũng chẳng có gì đáng trách, chị không phải thần mà chỉ là một người bình thường, không thể bổ đầu ra rồi ngăn cho bản thân thôi không nhớ về chuyện cũ được.
Beta: Manh
Số chương: 123
Thể loại: Cổ đại, trọng sinh, thanh mai trúc mã, hào môn thế gia, cung đình hầu tước, tranh đấu hoàng quyền, 3S, 1x1, HE.
Đời người con gái như một canh bạc, lấy đúng người thì hạnh phúc còn lấy sai người mất cả mạng sống. Ví dụ như Mộc Gia Nhu vốn được sinh ra tại Vân Nam vương phủ giàu sang phú quý, cuộc đời của Mộc Gia Nhu vốn là suôn sẻ, chỉ vì đem lòng yêu sai người mà mất mạng khi còn trẻ tuổi.
Ông trời thương xót cho nàng cơ hội trọng sinh, nàng lấy một vị phu quân khác, quyết cùng chàng cử án tề mi, sống một đời không tranh không đoạt. Nào ngờ, người bên gối kỳ thực thâm tàng bất lộ, mưu đồ chuyện lớn.
Vì thế, cuộc sống yên ổn của nàng bị phá vỡ, biến hóa long trời lở đất.
# Chống chỉ định:
1. Người dị ứng với nữ chính không sạch cả hai kiếp, kiếp trước chị đã có quan hệ vợ chồng với nam phụ. Kiếp này chị sạch bong kin kít.
2. Người dị ứng với nữ chính thỉnh thoảng nhớ lại quá khứ với nam phụ: Thực ra mình thấy nữ chính như vậy cũng dễ hiểu thôi, tuy đã quyết tâm không liên quan gì tới nam phụ nhưng dù sao cũng đã có 9 năm tình yêu, sao có thể nói hết là hết? Có chăng chỉ đoạn được phần tình cảm, dứt khoát không dây dưa với nam phụ, và chị đã làm được điều đó, sau này dưới sự kiên nhẫn của nam chính cũng toàn tâm toàn ý yêu anh.
Thỉnh thoảng vô tình nhớ lại ký ức kiếp trước cũng chẳng có gì đáng trách, chị không phải thần mà chỉ là một người bình thường, không thể bổ đầu ra rồi ngăn cho bản thân thôi không nhớ về chuyện cũ được.
4.1
Năm ta mười sáu tuổi, Thẩm Triệt nắm lấy tay ta, thề với trời:
"Nếu đời này phản bội nàng, ta sẽ vạn kiếp bất phục."
Năm năm sau, hắn kiệu tám người khiêng, trang sức đỏ trải dài mười dặm.
Thú đích tỷ của ta.
Đích tỷ yếu ớt, khi dâng trà làm rơi tách trà trong tay.
Tay bị đỏ một mảng, nước mắt chực rơi, khiến ai nhìn vào cũng thương xót.
Thẩm Triệt nhíu mày không vui, lời nói ra càng làm ta khó xử:
"Nàng đã là đương gia chủ mẫu rồi, cần gì phải làm khó Kiều Kiều."
"Đã là đương gia chủ mẫu, nhưng lại không có phẩm chất rộng lượng."
Khách khứa xì xào, tất cả đều chờ xem ta mất mặt.
Bọn họ cá rằng, ta sẽ không bao giờ rời khỏi Thẩm Triệt.
Ta bỗng nhiên cảm thấy chán nản.
Đêm đích tỷ vào cửa, trước viện phủ đầy lụa đỏ, tiếng cười nói, tiếng chén tách va chạm vang khắp nơi.
Ta để lại chìa khóa quản gia, cùng một bức thư hòa ly.
Đang định rời đi, lại bị Thủ phụ đương triều - người đến dự tiệc đè lên giường.
"Nàng thả lỏng đi, hắn sẽ không đến đâu."
"Nếu đời này phản bội nàng, ta sẽ vạn kiếp bất phục."
Năm năm sau, hắn kiệu tám người khiêng, trang sức đỏ trải dài mười dặm.
Thú đích tỷ của ta.
Đích tỷ yếu ớt, khi dâng trà làm rơi tách trà trong tay.
Tay bị đỏ một mảng, nước mắt chực rơi, khiến ai nhìn vào cũng thương xót.
Thẩm Triệt nhíu mày không vui, lời nói ra càng làm ta khó xử:
"Nàng đã là đương gia chủ mẫu rồi, cần gì phải làm khó Kiều Kiều."
"Đã là đương gia chủ mẫu, nhưng lại không có phẩm chất rộng lượng."
Khách khứa xì xào, tất cả đều chờ xem ta mất mặt.
Bọn họ cá rằng, ta sẽ không bao giờ rời khỏi Thẩm Triệt.
Ta bỗng nhiên cảm thấy chán nản.
Đêm đích tỷ vào cửa, trước viện phủ đầy lụa đỏ, tiếng cười nói, tiếng chén tách va chạm vang khắp nơi.
Ta để lại chìa khóa quản gia, cùng một bức thư hòa ly.
Đang định rời đi, lại bị Thủ phụ đương triều - người đến dự tiệc đè lên giường.
"Nàng thả lỏng đi, hắn sẽ không đến đâu."
3.8
🌱Hán Việt: Nữ chủ thị nhuyễn muội nha ( đoản thiên tập)
🌱Tác giả: Sơn Hải Thực Mộng
🌱Edit: Vũ Quân
Giới thiệu:
🍑[Cổ đại: Công chúa hòa thân nhát gan xui xẻo X Hoàng đế tâm tư thâm trầm]🍑
Một câu tóm tắt: Nàng thật sự chỉ muốn yên tĩnh làm một chiếc bình hoa không có tình cảm, nhưng sao phân vị lại càng lên càng cao thế này?
🍒[Hiện đại vườn trường cấp ba] 🍒
Hai couple:
Bạn nhỏ ngoan ngoãn X đại ca trường học
Nữ học bá X thầy giáo
🍓[Dân quốc: Thiếu soái xấu xa X Thập Nhất thiếu thanh lãnh nữ giả nam trang]🍓
Cái gì? Thập Nhất thiếu gia được hoan nghênh nhất Dịch Bang là nữ? Lại còn muốn kết hôn với thiếu soái Sầm Thành?!!
🌱Tác giả: Sơn Hải Thực Mộng
🌱Edit: Vũ Quân
Giới thiệu:
🍑[Cổ đại: Công chúa hòa thân nhát gan xui xẻo X Hoàng đế tâm tư thâm trầm]🍑
Một câu tóm tắt: Nàng thật sự chỉ muốn yên tĩnh làm một chiếc bình hoa không có tình cảm, nhưng sao phân vị lại càng lên càng cao thế này?
🍒[Hiện đại vườn trường cấp ba] 🍒
Hai couple:
Bạn nhỏ ngoan ngoãn X đại ca trường học
Nữ học bá X thầy giáo
🍓[Dân quốc: Thiếu soái xấu xa X Thập Nhất thiếu thanh lãnh nữ giả nam trang]🍓
Cái gì? Thập Nhất thiếu gia được hoan nghênh nhất Dịch Bang là nữ? Lại còn muốn kết hôn với thiếu soái Sầm Thành?!!
3.6
Tôi tình cờ gặp chồng cũ khi đến Haidilao ăn lẩu.
Lục Thần liếc nhìn bụng tôi, hai mắt lập tức đỏ bừng.
Anh dùng giọng điệu nhẹ nhàng dỗ dành tôi: “Trần Tinh, đừng cãi nhau nữa, làm hòa đi.”
Một tháng sau, Lục Thần cầm lấy phiếu siêu âm B, ngh iến răng ngh iến lợi: “Bụng của em thật sự toàn là Coca, gà rán với hamburger sao?
"Giả vờ mang thai có vui không?"
Sáu tháng sau khi chúng tôi lại chia tay, Lục Thần lại gọi cho tôi.
Nhưng đã không thể kết nối với điện thoại của tôi được nữa.
Lục Thần liếc nhìn bụng tôi, hai mắt lập tức đỏ bừng.
Anh dùng giọng điệu nhẹ nhàng dỗ dành tôi: “Trần Tinh, đừng cãi nhau nữa, làm hòa đi.”
Một tháng sau, Lục Thần cầm lấy phiếu siêu âm B, ngh iến răng ngh iến lợi: “Bụng của em thật sự toàn là Coca, gà rán với hamburger sao?
"Giả vờ mang thai có vui không?"
Sáu tháng sau khi chúng tôi lại chia tay, Lục Thần lại gọi cho tôi.
Nhưng đã không thể kết nối với điện thoại của tôi được nữa.
4.2
Tầm Mạch Mạch khi còn bé vì cứu một nhà nghĩa phụ mà triệu hồi ám ma, trở thành tế phẩm của ám ma tại nhân gian.
"Khế ước đã thành, thân là tế phẩm, nếu nghĩ đổi ý, sẽ vạn kiếp bất phục."
Tầm Mạch Mạch cầm linh lung thạch ám ma lưu lại chờ suốt ba trăm năm. Trong ba trăm năm này nàng cự tuyệt vô số thanh niên tài tuấn, bao gồm cả đại đệ tử của phụ thân mình.
Mọi người đều nói nàng là do cha mẹ tình cảm bất hòa nên không tin tưởng vào tình yêu lại không nghĩ cuối cùng nàng gả cho một tên xấu xí.
"Chẳng lẽ do chúng ta lớn lên quá đẹp nên mới bị ghét bỏ?" Chúng thanh niên tài tuấn.
* * *
Ám ma là di tộc, thọ mệnh lâu dài, phải tìm được người cùng phá tình quan mới có thể thoát ma thành tiên, vì thế bọn họ tìm kiếm tế phẩm ở nhân gian. Tầm Mạch Mạch là tế phẩm thứ mười hai của Đồ Thanh, cũng là tế phẩm sống lâu nhất sau khi gặp hắn.
Mà lúc này Đồ Thanh đã bị mười một tế phẩm trước đó phản bội, không còn muốn thành tiên, chỉ chờ nàng phản bội để sửa tu vô tình đạo.
"Thanh Việt Chân Nhân phong hoa vô song, tâm duyệt nàng."
"Không được, ta có phu quân, chờ hắn tới tìm ta."
"..."
Đồ Thanh.
"Môn chủ Chu Tước Môn lấy pháp khí cửu phẩm làm sính lễ, cầu hôn nàng."
"Không được, ta có phu quân, chờ hắn tới tìm ta."
"..."
Nữ nhân này, như thế nào còn không phản bội?
* * *
Mặc kệ là người, ma, linh, quái, chỉ cần sinh ra ý thức thì sẽ có tình yêu.
Truyền thuyết nói thế gian có một cục đá thần kỳ có thể hấp thu tình cảm nhân loại tu luyện thành người, gọi là ám thạch.
Ám thạch sinh ra từ hắc ám, tướng mạo xấu xí lại mong tới nhân gian chí tình chí ái. Bọn họ nếu muốn thành tiên nhất định phải tìm được người yêu tâm ý tương thông, song tu phi thăng.
Nếu bị tình đả thương sẽ quay về hỗn độn cho đến khi lại hóa hình người.
Cho nên mỗi một ám thạch trên thế gian đều từng tổn thương lại vẫn kiên trì tìm kiếm chân ái.
Vì thế trước khi tìm được người yêu, họ cần có = tế phẩm.
Một câu tóm tắt: Nàng là tế phẩm của ta, chỉ thuộc về ta.
Nữ chủ không tin tình yêu, hết lòng tuân thủ hứa hẹn, giàu có hào phóng x Nam chủ tâm tình bất định, bộ mặt xấu xí sau biến đẹp.
"Khế ước đã thành, thân là tế phẩm, nếu nghĩ đổi ý, sẽ vạn kiếp bất phục."
Tầm Mạch Mạch cầm linh lung thạch ám ma lưu lại chờ suốt ba trăm năm. Trong ba trăm năm này nàng cự tuyệt vô số thanh niên tài tuấn, bao gồm cả đại đệ tử của phụ thân mình.
Mọi người đều nói nàng là do cha mẹ tình cảm bất hòa nên không tin tưởng vào tình yêu lại không nghĩ cuối cùng nàng gả cho một tên xấu xí.
"Chẳng lẽ do chúng ta lớn lên quá đẹp nên mới bị ghét bỏ?" Chúng thanh niên tài tuấn.
* * *
Ám ma là di tộc, thọ mệnh lâu dài, phải tìm được người cùng phá tình quan mới có thể thoát ma thành tiên, vì thế bọn họ tìm kiếm tế phẩm ở nhân gian. Tầm Mạch Mạch là tế phẩm thứ mười hai của Đồ Thanh, cũng là tế phẩm sống lâu nhất sau khi gặp hắn.
Mà lúc này Đồ Thanh đã bị mười một tế phẩm trước đó phản bội, không còn muốn thành tiên, chỉ chờ nàng phản bội để sửa tu vô tình đạo.
"Thanh Việt Chân Nhân phong hoa vô song, tâm duyệt nàng."
"Không được, ta có phu quân, chờ hắn tới tìm ta."
"..."
Đồ Thanh.
"Môn chủ Chu Tước Môn lấy pháp khí cửu phẩm làm sính lễ, cầu hôn nàng."
"Không được, ta có phu quân, chờ hắn tới tìm ta."
"..."
Nữ nhân này, như thế nào còn không phản bội?
* * *
Mặc kệ là người, ma, linh, quái, chỉ cần sinh ra ý thức thì sẽ có tình yêu.
Truyền thuyết nói thế gian có một cục đá thần kỳ có thể hấp thu tình cảm nhân loại tu luyện thành người, gọi là ám thạch.
Ám thạch sinh ra từ hắc ám, tướng mạo xấu xí lại mong tới nhân gian chí tình chí ái. Bọn họ nếu muốn thành tiên nhất định phải tìm được người yêu tâm ý tương thông, song tu phi thăng.
Nếu bị tình đả thương sẽ quay về hỗn độn cho đến khi lại hóa hình người.
Cho nên mỗi một ám thạch trên thế gian đều từng tổn thương lại vẫn kiên trì tìm kiếm chân ái.
Vì thế trước khi tìm được người yêu, họ cần có = tế phẩm.
Một câu tóm tắt: Nàng là tế phẩm của ta, chỉ thuộc về ta.
Nữ chủ không tin tình yêu, hết lòng tuân thủ hứa hẹn, giàu có hào phóng x Nam chủ tâm tình bất định, bộ mặt xấu xí sau biến đẹp.
4.1
Ta là con dâu nuôi từ bé của Hàn gia, lớn lên bên cạnh Hàn Sơn Quân.
Hàn Sơn Quân phong lưu phóng khoáng, cưng chiều ta như trẻ nhỏ.
Ta mong mỏi được gả cho chàng, nhưng sau này chàng lại muốn chọn phu quân cho ta để ta đi lấy người khác.
Ta không cam lòng, tức giận chạy đến phòng chàng, trốn dưới gầm giường.
Rồi ta kinh hoàng phát hiện ra, nam nhân ta thầm thương trộm nhớ từ thuở nhỏ, không chỉ là nữ nhân, mà còn có thể là một người chết.
Hàn Sơn Quân phong lưu phóng khoáng, cưng chiều ta như trẻ nhỏ.
Ta mong mỏi được gả cho chàng, nhưng sau này chàng lại muốn chọn phu quân cho ta để ta đi lấy người khác.
Ta không cam lòng, tức giận chạy đến phòng chàng, trốn dưới gầm giường.
Rồi ta kinh hoàng phát hiện ra, nam nhân ta thầm thương trộm nhớ từ thuở nhỏ, không chỉ là nữ nhân, mà còn có thể là một người chết.
2.5
Tác giả: Liêu Ninh
Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị, Hiện Đại, Ngược, Hào Môn Thế Gia, Ngược Nữ
Team dịch: Zephyr
Giới thiệu
Bạn trai tôi bị ung thư dạ dày. Để chữa bệnh cho anh ta, tôi đã bán di vật mẹ để lại, một mình làm ba công việc cùng lúc.
Một lần đang làm thêm ở quán bar, tôi vô tình nghe thấy anh ta nói chuyện với người khác về mình: “Thẩm Uyển đó chỉ là một món đồ chơi lúc rảnh rỗi thôi, tôi cho cô ta hy vọng rồi đẩy cô ta xuống vực sâu, chuyện này không phải rất thú vị sao?”
Tôi không khóc không nháo, không xông vào chất vấn anh ta, chỉ lặng lẽ thu dọn đồ về quê.
Nghe nói sau đó, thái tử gia Chu Kinh Trì của Hồng Kông đỏ hốc mắt, lật tung cả thành phố cũng không tìm được cô gái nhỏ của mình.
Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị, Hiện Đại, Ngược, Hào Môn Thế Gia, Ngược Nữ
Team dịch: Zephyr
Giới thiệu
Bạn trai tôi bị ung thư dạ dày. Để chữa bệnh cho anh ta, tôi đã bán di vật mẹ để lại, một mình làm ba công việc cùng lúc.
Một lần đang làm thêm ở quán bar, tôi vô tình nghe thấy anh ta nói chuyện với người khác về mình: “Thẩm Uyển đó chỉ là một món đồ chơi lúc rảnh rỗi thôi, tôi cho cô ta hy vọng rồi đẩy cô ta xuống vực sâu, chuyện này không phải rất thú vị sao?”
Tôi không khóc không nháo, không xông vào chất vấn anh ta, chỉ lặng lẽ thu dọn đồ về quê.
Nghe nói sau đó, thái tử gia Chu Kinh Trì của Hồng Kông đỏ hốc mắt, lật tung cả thành phố cũng không tìm được cô gái nhỏ của mình.
4.1
Nữ chính ôn nhu kiên cường & Nam chính bạch thiết hắc (ngoài sáng ngây thơ vô hại, bên trong mưu mô thâm sâu).
Năm Định An thứ mười tám, Tạ vương phủ gặp nạn, hai phụ tử Tạ vương tử trận sa trường, cả nhà trung liệt chỉ còn lại tiểu thư Tạ Dao may mắn sống sót. Hoàng đế thương xót cho nữ nhi của Tạ vương, hạ chỉ ban hôn gả Tạ Dao cho Thái tử Đông cung.
Tạ vương phủ sụp đổ, Tạ Dao như cánh bèo trôi nổi giữa dòng đời, sau khi chịu tang trăm ngày liền gả vào Đông cung.
Người người đều thương xót, kẻ kẻ đều cười nhạo.
Thương cho Tạ Dao mồ côi phụ mẫu, không nơi nương tựa, lại cười nhạo Thái tử ốm yếu b ệ nh t ậ t, Đông cung sớm muộn gì cũng đổi chủ, e là nàng gả cho kẻ ốm đau, rồi lại trở thành quả phụ đáng thương, cả đời độc sống bên cạnh bài vị phu quân.
Lúc mới vào Đông cung, Tạ Dao luôn khiêm nhường, muốn trở thành người mờ nhạt, chỉ mong cùng vị Thái tử ốm yếu kia giữ lễ với nhau, sau này đợi hắn qua đời hoặc đăng cơ, nàng cũng có thể sống yên ổn nửa đời còn lại.
Nào ngờ đâu, hôm nay Cố Trường Trạch lại lấy cớ đau đầu cho gọi nàng đến hầu hạ, lúc thì sốt cao, lúc lại ho ra m á u, nàng bất đắc dĩ phải ở lại chăm sóc hắn cả đêm, hai người đêm nào cũng ngủ chung giường.
Hôm sau, hắn lại khéo léo từ chối ý tốt của Hoàng đế muốn ban thêm thê thiếp cho hắn, nói rằng hắn bệnh nặng khó qua khỏi, không muốn liên lụy đến người khác, Đông cung chỉ cần có một mình Thái tử phi là đủ rồi.
Vì vậy, dân gian vừa than thở vị Thái tử bệnh tật này e là khó sống quá ba mươi, vừa đồn đại Thái tử sủng ái Thái tử phi, hai người như hình với bóng, thật là một đôi phu thê ân ái.
Tin đồn ngày càng lan xa, Tạ Dao lo lắng Thái tử sẽ mang tiếng xấu là “sợ thê tử”, bèn nhẹ nhàng nhắc nhở hắn.
Cố Trường Trạch dịu dàng cười với nàng:
“Ta bệnh nặng, không muốn liên lụy đến nàng, nếu sau này ta có mệnh hệ gì, nàng cứ tâu với phụ hoàng xin cho nàng được tự do. Chuyện đồn thổi bên ngoài chỉ là lời thêu dệt, nàng cứ yên tâm, ta sẽ cho người xử lý”.
Năm Định An thứ mười tám, Tạ vương phủ gặp nạn, hai phụ tử Tạ vương tử trận sa trường, cả nhà trung liệt chỉ còn lại tiểu thư Tạ Dao may mắn sống sót. Hoàng đế thương xót cho nữ nhi của Tạ vương, hạ chỉ ban hôn gả Tạ Dao cho Thái tử Đông cung.
Tạ vương phủ sụp đổ, Tạ Dao như cánh bèo trôi nổi giữa dòng đời, sau khi chịu tang trăm ngày liền gả vào Đông cung.
Người người đều thương xót, kẻ kẻ đều cười nhạo.
Thương cho Tạ Dao mồ côi phụ mẫu, không nơi nương tựa, lại cười nhạo Thái tử ốm yếu b ệ nh t ậ t, Đông cung sớm muộn gì cũng đổi chủ, e là nàng gả cho kẻ ốm đau, rồi lại trở thành quả phụ đáng thương, cả đời độc sống bên cạnh bài vị phu quân.
Lúc mới vào Đông cung, Tạ Dao luôn khiêm nhường, muốn trở thành người mờ nhạt, chỉ mong cùng vị Thái tử ốm yếu kia giữ lễ với nhau, sau này đợi hắn qua đời hoặc đăng cơ, nàng cũng có thể sống yên ổn nửa đời còn lại.
Nào ngờ đâu, hôm nay Cố Trường Trạch lại lấy cớ đau đầu cho gọi nàng đến hầu hạ, lúc thì sốt cao, lúc lại ho ra m á u, nàng bất đắc dĩ phải ở lại chăm sóc hắn cả đêm, hai người đêm nào cũng ngủ chung giường.
Hôm sau, hắn lại khéo léo từ chối ý tốt của Hoàng đế muốn ban thêm thê thiếp cho hắn, nói rằng hắn bệnh nặng khó qua khỏi, không muốn liên lụy đến người khác, Đông cung chỉ cần có một mình Thái tử phi là đủ rồi.
Vì vậy, dân gian vừa than thở vị Thái tử bệnh tật này e là khó sống quá ba mươi, vừa đồn đại Thái tử sủng ái Thái tử phi, hai người như hình với bóng, thật là một đôi phu thê ân ái.
Tin đồn ngày càng lan xa, Tạ Dao lo lắng Thái tử sẽ mang tiếng xấu là “sợ thê tử”, bèn nhẹ nhàng nhắc nhở hắn.
Cố Trường Trạch dịu dàng cười với nàng:
“Ta bệnh nặng, không muốn liên lụy đến nàng, nếu sau này ta có mệnh hệ gì, nàng cứ tâu với phụ hoàng xin cho nàng được tự do. Chuyện đồn thổi bên ngoài chỉ là lời thêu dệt, nàng cứ yên tâm, ta sẽ cho người xử lý”.
8.9
Ta là Thái tử phi, gả vào Đông Cung ba năm mà vẫn chưa có thai.
Có đại thần dâng tấu, nói rằng Đông Cung không có người nối dõi sẽ làm lung lay nền tảng quốc gia, nên xin cho Thái tử nạp thêm lương đệ.
Đế hậu vui vẻ chấp thuận.
Sau đó,
—— lại quay sang tặng cho ta mười mỹ nam.
Ta hoảng loạn.
"Tặng cho ta làm gì? Nạp cho Thái tử áaaa!"
Có đại thần dâng tấu, nói rằng Đông Cung không có người nối dõi sẽ làm lung lay nền tảng quốc gia, nên xin cho Thái tử nạp thêm lương đệ.
Đế hậu vui vẻ chấp thuận.
Sau đó,
—— lại quay sang tặng cho ta mười mỹ nam.
Ta hoảng loạn.
"Tặng cho ta làm gì? Nạp cho Thái tử áaaa!"
6.9
Hoàng đế hỏi: "Cặp song sinh nhà ngươi đã đặt tên chưa?"
Phụ thân ta đáp: "Bẩm Hoàng thượng, vẫn chưa"
Hoàng đế nói: "Vậy để Trẫm thay ngươi đặt tên cho chúng"
Phụ thân ta: "Đó là vinh hạnh của con thần."
Hoàng đế nói: "Một đứa đặt tên là Thẩm Đường Chu, một đứa là Thẩm Duy Nhất, ý ngươi thế nào?"
Phụ thân ta thưa: "Chữ "Chu" là quốc tính, con thần e rằng không dám đảm đương."
Hoàng đế nói: "Tương lai là Hoàng hậu, đủ sức gánh vác."
Phụ thân ta: "Thần vô cùng hoảng hốt!"
Phụ thân ta đáp: "Bẩm Hoàng thượng, vẫn chưa"
Hoàng đế nói: "Vậy để Trẫm thay ngươi đặt tên cho chúng"
Phụ thân ta: "Đó là vinh hạnh của con thần."
Hoàng đế nói: "Một đứa đặt tên là Thẩm Đường Chu, một đứa là Thẩm Duy Nhất, ý ngươi thế nào?"
Phụ thân ta thưa: "Chữ "Chu" là quốc tính, con thần e rằng không dám đảm đương."
Hoàng đế nói: "Tương lai là Hoàng hậu, đủ sức gánh vác."
Phụ thân ta: "Thần vô cùng hoảng hốt!"
8.7
Thể loại: Ngôn Tình, Hiện Đại, Hài Hước, Sủng, Showbiz, Gia Đình, Chữa Lành, Tổng Tài, Ngọt
Team dịch: Hạt Đậu Xanh
Giới thiệu:
Buổi phát sóng trực tiếp của show giải trí trực tiếp bùng nổ nhân khí, toàn mạng đều đang đoán xem ông xã thần bí của cô gái lớn tuổi rốt cuộc là ai?
Cho đến có một ngày, tổ chương trình quay được một người đàn ông dáng người cao lớn đi vào phòng ngủ của cô.
Lập tức toàn mạng náo động ——
Chỉ thấy đại boss Giang Trầm - người đàn ông trẻ tuổi, đẹp trai và giàu có trong truyền thuyết, đang bưng hai chậu gỗ một lớn một nhỏ cẩn thận bà xã và con gái ngâm chân tránh bị lạnh...
Dân mạng: Cái này là mệnh, hâm mộ cũng bằng không!
Team dịch: Hạt Đậu Xanh
Giới thiệu:
Buổi phát sóng trực tiếp của show giải trí trực tiếp bùng nổ nhân khí, toàn mạng đều đang đoán xem ông xã thần bí của cô gái lớn tuổi rốt cuộc là ai?
Cho đến có một ngày, tổ chương trình quay được một người đàn ông dáng người cao lớn đi vào phòng ngủ của cô.
Lập tức toàn mạng náo động ——
Chỉ thấy đại boss Giang Trầm - người đàn ông trẻ tuổi, đẹp trai và giàu có trong truyền thuyết, đang bưng hai chậu gỗ một lớn một nhỏ cẩn thận bà xã và con gái ngâm chân tránh bị lạnh...
Dân mạng: Cái này là mệnh, hâm mộ cũng bằng không!
8.7
Thể loại: Ngôn Tình, Hiện Đại, Hài Hước, Sủng, Showbiz, Gia Đình, Chữa Lành, Tổng Tài, Ngọt
Team dịch: Hạt Đậu Xanh
Giới thiệu:
Buổi phát sóng trực tiếp của show giải trí trực tiếp bùng nổ nhân khí, toàn mạng đều đang đoán xem ông xã thần bí của cô gái lớn tuổi rốt cuộc là ai?
Cho đến có một ngày, tổ chương trình quay được một người đàn ông dáng người cao lớn đi vào phòng ngủ của cô.
Lập tức toàn mạng náo động ——
Chỉ thấy đại boss Giang Trầm - người đàn ông trẻ tuổi, đẹp trai và giàu có trong truyền thuyết, đang bưng hai chậu gỗ một lớn một nhỏ cẩn thận bà xã và con gái ngâm chân tránh bị lạnh...
Dân mạng: Cái này là mệnh, hâm mộ cũng bằng không!
Team dịch: Hạt Đậu Xanh
Giới thiệu:
Buổi phát sóng trực tiếp của show giải trí trực tiếp bùng nổ nhân khí, toàn mạng đều đang đoán xem ông xã thần bí của cô gái lớn tuổi rốt cuộc là ai?
Cho đến có một ngày, tổ chương trình quay được một người đàn ông dáng người cao lớn đi vào phòng ngủ của cô.
Lập tức toàn mạng náo động ——
Chỉ thấy đại boss Giang Trầm - người đàn ông trẻ tuổi, đẹp trai và giàu có trong truyền thuyết, đang bưng hai chậu gỗ một lớn một nhỏ cẩn thận bà xã và con gái ngâm chân tránh bị lạnh...
Dân mạng: Cái này là mệnh, hâm mộ cũng bằng không!
8.3
4.1
Tôi và kẻ thù không đội trời chung của tôi có khả năng cảm nhận lẫn nhau.
Anh ấy chọc tôi, tôi sẽ tự tát mình.
Tôi chọc anh ấy, anh ấy sẽ ngâm mình vào nước lạnh.
Tóm lại, cả hai đều tìm cách hành hạ đối phương một cách “tàn nhẫn” nhất có thể.
Cho đến một ngày, khi tôi đi làm và ngủ gật, đầu tôi nghiêng qua, miệng vô tình đập vào bàn và bị sưng lên.
Chỉ vài phút sau, kẻ thù không đội trời chung của tôi vội vã chạy đến.
Anh ấy nâng mặt tôi lên, nhìn trái nhìn phải, rồi lớn tiếng quát trước mặt mọi người: “Tên khốn nào vừa dám hôn người của ông đây vậy!”
Anh ấy chọc tôi, tôi sẽ tự tát mình.
Tôi chọc anh ấy, anh ấy sẽ ngâm mình vào nước lạnh.
Tóm lại, cả hai đều tìm cách hành hạ đối phương một cách “tàn nhẫn” nhất có thể.
Cho đến một ngày, khi tôi đi làm và ngủ gật, đầu tôi nghiêng qua, miệng vô tình đập vào bàn và bị sưng lên.
Chỉ vài phút sau, kẻ thù không đội trời chung của tôi vội vã chạy đến.
Anh ấy nâng mặt tôi lên, nhìn trái nhìn phải, rồi lớn tiếng quát trước mặt mọi người: “Tên khốn nào vừa dám hôn người của ông đây vậy!”
4.2
Từ lúc xảy ra chuyện không may đến nay, Chu Tuệ thường hay cầu nguyện với thần linh.
Sau đó, vị thần của cô đã xuất hiện.
CP: Nằm vùng lưu manh X Sinh viên gặp nạn
- Trích đoạn-
Có giọng nói vang lên, vừa trầm ấm vừa mang theo chút sức mạnh an ủi lòng người.
“Yên tâm, thần linh không bảo vệ được em.”
“Tôi bảo vệ em.”
Sau đó, vị thần của cô đã xuất hiện.
CP: Nằm vùng lưu manh X Sinh viên gặp nạn
- Trích đoạn-
Có giọng nói vang lên, vừa trầm ấm vừa mang theo chút sức mạnh an ủi lòng người.
“Yên tâm, thần linh không bảo vệ được em.”
“Tôi bảo vệ em.”