Ngôn Tình
1306 Truyện
Sắp xếp theo
4.3
Kỳ nghỉ hè năm ba đại học, Lộ Giai, sinh viên ngành địa lý, đã lên kế hoạch đi du lịch Mỹ cùng bạn học.
Nhưng vào phút chót, cô bị bạn cho "leo cây", nên đành một mình xách hành lý lên đường cho chuyến đi kéo dài mười bốn ngày.
Sau khi đến Mỹ, Lộ Giai gặp khó khăn vì không quen biết ai và chẳng thông thạo nơi đây. Trên con đường dài vắng vẻ, chiếc xe của cô đột nhiên chết máy.
Tuyệt vọng ngồi bên xe chờ cứu hộ, không ngờ thay vì cứu viện, cô lại gặp một người đàn ông Mỹ cao lớn và đẹp trai nhưng trông vô cùng bẩn thỉu đang chật vật chạy ra từ lề đường.
Người đàn ông ấy có mái tóc vàng, mắt xanh, cơ bắp vạm vỡ, nhưng trông đầy cảnh giác, ít nói, động tác khẩn trương và gọn gàng. Chỉ trong vài thao tác nhanh nhẹn, anh ta đã giúp Lộ Giai sửa xe. Vì thế, cô quyết định tốt bụng cho anh ta đi nhờ một đoạn.
Tuy nhiên, khi đang cố gắng bắt chuyện với anh ta trong lúc đang lái xe, Lộ Giai qua gương chiếu hậu phát hiện anh ta lặng lẽ rút thẻ sim của điện thoại Mỹ mà cô mới mua ra, giữa chừng cô còn nhìn thấy một vật hình cán màu đen được giấu trong áo khoác của anh.
Dù có ngây thơ đến đâu, Lộ Giai cũng không khỏi giật mình lo lắng.
— Chuyện này có vẻ như đã đột ngột trở nên không ổn chút nào.
*
[Chú ý]
1. Đây là tiểu thuyết hành trình, nam chính bị oan, truy thê sẽ xuất hiện ở phần sau.
2. Chênh lệch tuổi tác 8 tuổi, nam chính từng mắc chứng ám ảnh sạch sẽ nặng, vì vậy sc.
3. Nam chính thâm sâu khó lường, thái độ với nữ chính thay đổi lớn giữa các phần.
4. Nữ chính có quá trình trưởng thành, ban đầu ngây thơ trong sáng, về sau trở nên mạnh mẽ.
5. Các nhân vật không hoàn hảo, xin đừng chỉ trích tác giả vô tội.
6. Câu chuyện hoàn toàn là hư cấu, dòng thời gian hỗn loạn, xin đừng liên hệ với thực tế hay tạo lăng kính lãng mạn về các quốc gia khác, và đừng học theo việc nhặt người đàn ông ven đường như nữ chính.
Tag: Đô thị, Con cưng của trời, Lãng mạn phương Tây, Chính kịch, Sinh tồn hoang dã.
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Lộ Giai, Caspar Volvitz Phoenix ┃ Vai phụ: ┃ Cái khác: Quốc lộ văn
Nhưng vào phút chót, cô bị bạn cho "leo cây", nên đành một mình xách hành lý lên đường cho chuyến đi kéo dài mười bốn ngày.
Sau khi đến Mỹ, Lộ Giai gặp khó khăn vì không quen biết ai và chẳng thông thạo nơi đây. Trên con đường dài vắng vẻ, chiếc xe của cô đột nhiên chết máy.
Tuyệt vọng ngồi bên xe chờ cứu hộ, không ngờ thay vì cứu viện, cô lại gặp một người đàn ông Mỹ cao lớn và đẹp trai nhưng trông vô cùng bẩn thỉu đang chật vật chạy ra từ lề đường.
Người đàn ông ấy có mái tóc vàng, mắt xanh, cơ bắp vạm vỡ, nhưng trông đầy cảnh giác, ít nói, động tác khẩn trương và gọn gàng. Chỉ trong vài thao tác nhanh nhẹn, anh ta đã giúp Lộ Giai sửa xe. Vì thế, cô quyết định tốt bụng cho anh ta đi nhờ một đoạn.
Tuy nhiên, khi đang cố gắng bắt chuyện với anh ta trong lúc đang lái xe, Lộ Giai qua gương chiếu hậu phát hiện anh ta lặng lẽ rút thẻ sim của điện thoại Mỹ mà cô mới mua ra, giữa chừng cô còn nhìn thấy một vật hình cán màu đen được giấu trong áo khoác của anh.
Dù có ngây thơ đến đâu, Lộ Giai cũng không khỏi giật mình lo lắng.
— Chuyện này có vẻ như đã đột ngột trở nên không ổn chút nào.
*
[Chú ý]
1. Đây là tiểu thuyết hành trình, nam chính bị oan, truy thê sẽ xuất hiện ở phần sau.
2. Chênh lệch tuổi tác 8 tuổi, nam chính từng mắc chứng ám ảnh sạch sẽ nặng, vì vậy sc.
3. Nam chính thâm sâu khó lường, thái độ với nữ chính thay đổi lớn giữa các phần.
4. Nữ chính có quá trình trưởng thành, ban đầu ngây thơ trong sáng, về sau trở nên mạnh mẽ.
5. Các nhân vật không hoàn hảo, xin đừng chỉ trích tác giả vô tội.
6. Câu chuyện hoàn toàn là hư cấu, dòng thời gian hỗn loạn, xin đừng liên hệ với thực tế hay tạo lăng kính lãng mạn về các quốc gia khác, và đừng học theo việc nhặt người đàn ông ven đường như nữ chính.
Tag: Đô thị, Con cưng của trời, Lãng mạn phương Tây, Chính kịch, Sinh tồn hoang dã.
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Lộ Giai, Caspar Volvitz Phoenix ┃ Vai phụ: ┃ Cái khác: Quốc lộ văn
8.3
Giới thiệu:
[Nhà văn nữ thiên tài x Em trai là fan chồng]
[Nữ chính: nhà văn nữ thiên tài + lập dị + lạnh lùng + mù mặt]
[Nam chính: giả ngoan + boy tâm cơ + “trà” nghệ bậc thầy + vừa đơn thuần vừa độc chiếm]
Lần đầu tiên Cổ Kì nhìn thấy Lạc Thiên Dịch, cậu bé này rất ngoan ngoãn.
Cậu bé mặc đồng phục học sinh xanh trắng, quần áo giày dép sạch sẽ, dáng hấp hào hoa phong nhã.
Có lần, cậu “lỡ tay” làm rơi điểm thi lên tay Cổ Kì, ngại ngùng cười nói: “Lần này thi không tốt lắm, chỉ đạt giải nhì thành phố thôi, bị thụt lùi mất rồi, thua chị quá nhiều, chị xuất sắc như vậy, có phải càng thích con trai xuất sắc hơn không?”
Có lần thang máy bị hỏng dừng lại giữa không trung, cậu nói: “Chị ơi, em sợ không gian kín, em có thể ôm chị được không?”
Có lần Cổ Kì bị bệnh, cậu chăm sóc cô cả một đêm, khi Cổ Kì tỉnh lại, cậu ngồi bên giường, hai mắt ươn ướt đỏ hoe, cậu nói: “Sau này em không cho phép chị bị bệnh nữa.” “
Cậu bắt đầu vào đại học, đến thành phố cô ở, Cổ Kì thử yêu đương cùng cậu.
Dần dà Cổ Kì phát hiện có gì đó không đúng.
Đứa em trai ngoan ngoãn này không ngốc bạch ngọt* như cô nghĩ…
Cậu mang lòng thù địch với tất cả những người khác phái quanh cô, cậu sẽ vả mặt đối phương, gây khó dễ cho đối phương, “chua ngoa” khiến người ta ghét.
Có lần Cổ Kì hơi thân thiết với một nhà văn nam, bạn học Lạc buồn bực vài ngày, cuối cùng ở trong phòng cả ngày không ra.
Cổ Kì tò mò đẩy cửa vào, ngạc nhiên khi thấy cậu đang chơi ném phi tiêu, động tác nhanh nhẹn chuẩn xác, vẻ mặt u ám lạnh lùng, mà trên bảng phi tiêu kia là ảnh chụp đầu của nhà văn nam ấy, mà ảnh chụp kia đã bị phi tiêu đâm thủng hàng trăm lỗ…
——
Kịch trường nhỏ:
Có lần ở ngày hội sách.
Rất nhiều người mê sách đã mang theo sách mới của Cổ Kì, xếp hàng dài chờ Cổ Kì kí tên cho họ, nam vương đại học A Lạc Thiên Dịch cũng xếp hàng.
Vào cuối buổi ký tên, các sinh viên đại học A tụ tập ăn tối, mọi người nhịn không được khoe chữ kí của Cổ Kì, khen ngợi tài năng và sắc đẹp nghịch thiên của Cổ Kì.
Vì thế mọi người đều phát hiện trong sách của nam vương Lạc không có chữ kí.
Có người hỏi: “Anh Lạc, anh không cho Cổ Kì kí à?”
Lạc Thiên Dịch vén áo lên, để lộ chữ kí trên cơ bụng, khẽ cười: “Vợ của anh đây ký trên người anh đây.”
Mọi người: Đờ mờ!
[Nếu chị yêu em thì em sẽ ngoan]
[Tình chị em, truyện ngọt, song xử, nữ chính chỉ cưng nam chính]
______
Một câu tóm tắt: Nhà văn nữ thiên tài x Em trai là fan chồng
Lập ý: Nếu yêu hãy dũng cảm tiến lên.
——
*Ngốc bạch ngọt được biết đến là một kiểu hình tượng nhân vật quen thuộc, thường gặp trong truyện ngôn tình. Đây là những người có suy nghĩ đơn giản, thuần khiết, không quá nhiều tâm cơ.
[Nhà văn nữ thiên tài x Em trai là fan chồng]
[Nữ chính: nhà văn nữ thiên tài + lập dị + lạnh lùng + mù mặt]
[Nam chính: giả ngoan + boy tâm cơ + “trà” nghệ bậc thầy + vừa đơn thuần vừa độc chiếm]
Lần đầu tiên Cổ Kì nhìn thấy Lạc Thiên Dịch, cậu bé này rất ngoan ngoãn.
Cậu bé mặc đồng phục học sinh xanh trắng, quần áo giày dép sạch sẽ, dáng hấp hào hoa phong nhã.
Có lần, cậu “lỡ tay” làm rơi điểm thi lên tay Cổ Kì, ngại ngùng cười nói: “Lần này thi không tốt lắm, chỉ đạt giải nhì thành phố thôi, bị thụt lùi mất rồi, thua chị quá nhiều, chị xuất sắc như vậy, có phải càng thích con trai xuất sắc hơn không?”
Có lần thang máy bị hỏng dừng lại giữa không trung, cậu nói: “Chị ơi, em sợ không gian kín, em có thể ôm chị được không?”
Có lần Cổ Kì bị bệnh, cậu chăm sóc cô cả một đêm, khi Cổ Kì tỉnh lại, cậu ngồi bên giường, hai mắt ươn ướt đỏ hoe, cậu nói: “Sau này em không cho phép chị bị bệnh nữa.” “
Cậu bắt đầu vào đại học, đến thành phố cô ở, Cổ Kì thử yêu đương cùng cậu.
Dần dà Cổ Kì phát hiện có gì đó không đúng.
Đứa em trai ngoan ngoãn này không ngốc bạch ngọt* như cô nghĩ…
Cậu mang lòng thù địch với tất cả những người khác phái quanh cô, cậu sẽ vả mặt đối phương, gây khó dễ cho đối phương, “chua ngoa” khiến người ta ghét.
Có lần Cổ Kì hơi thân thiết với một nhà văn nam, bạn học Lạc buồn bực vài ngày, cuối cùng ở trong phòng cả ngày không ra.
Cổ Kì tò mò đẩy cửa vào, ngạc nhiên khi thấy cậu đang chơi ném phi tiêu, động tác nhanh nhẹn chuẩn xác, vẻ mặt u ám lạnh lùng, mà trên bảng phi tiêu kia là ảnh chụp đầu của nhà văn nam ấy, mà ảnh chụp kia đã bị phi tiêu đâm thủng hàng trăm lỗ…
——
Kịch trường nhỏ:
Có lần ở ngày hội sách.
Rất nhiều người mê sách đã mang theo sách mới của Cổ Kì, xếp hàng dài chờ Cổ Kì kí tên cho họ, nam vương đại học A Lạc Thiên Dịch cũng xếp hàng.
Vào cuối buổi ký tên, các sinh viên đại học A tụ tập ăn tối, mọi người nhịn không được khoe chữ kí của Cổ Kì, khen ngợi tài năng và sắc đẹp nghịch thiên của Cổ Kì.
Vì thế mọi người đều phát hiện trong sách của nam vương Lạc không có chữ kí.
Có người hỏi: “Anh Lạc, anh không cho Cổ Kì kí à?”
Lạc Thiên Dịch vén áo lên, để lộ chữ kí trên cơ bụng, khẽ cười: “Vợ của anh đây ký trên người anh đây.”
Mọi người: Đờ mờ!
[Nếu chị yêu em thì em sẽ ngoan]
[Tình chị em, truyện ngọt, song xử, nữ chính chỉ cưng nam chính]
______
Một câu tóm tắt: Nhà văn nữ thiên tài x Em trai là fan chồng
Lập ý: Nếu yêu hãy dũng cảm tiến lên.
——
*Ngốc bạch ngọt được biết đến là một kiểu hình tượng nhân vật quen thuộc, thường gặp trong truyện ngôn tình. Đây là những người có suy nghĩ đơn giản, thuần khiết, không quá nhiều tâm cơ.
4.7
Tiểu Xuân vốn là một cây đại thụ tu luyện ngàn năm trong núi sâu, mỗi ngày nàng hút linh khí của trời đất cùng tinh hoa của nhật nguyệt, vất vả lắm mới hóa hình người.
Ai ngờ trời có mưa gió thất thường, cây cũng có họa phúc sớm tối. Hai con yêu quái đánh nhau cũng rước lấy thiên lôi, nháy mắt chém nàng thành tro bụi.
Lang yêu kia thắng cuộc thì đắc ý cực kỳ, may mà hắn còn có lương tâm và hứa hẹn sẽ tìm cách trị liệu cho nàng.
Hắn tìm một chậu hoa vùi Tiểu Xuân bị sét đánh thành một cây giống con con vào đó rồi mang nàng ra khỏi núi sâu.
Ai biết con lang yêu 300 tuổi này lại là tạp chủng giữa sói và chó, ngày thường tính tình thối tha thì cũng thôi đi, hắn còn thường xuyên dằn dỗi như trẻ con.
Tiểu Xuân rúc trong chậu hoa thỏ thẻ: “Ngươi tưới nước cho ta đi, ta sắp khát chết rồi.”
Tiểu Xuân: “…… A a a, không cần tưới nhiều thế đâu!”
Tiểu Xuân: “Thời tiết tốt như vậy.” Nàng thò cái lá ra hỏi, “Mang ta đi phơi nắng đi.”
Tiểu Xuân: “Từ từ, không phải nơi này…… Doanh Chu, Doanh Chu, có sâu lông bò vào kìaaaaaa! Ngươi xem mau aaaaaaaaaaaa!”
Ai ngờ trời có mưa gió thất thường, cây cũng có họa phúc sớm tối. Hai con yêu quái đánh nhau cũng rước lấy thiên lôi, nháy mắt chém nàng thành tro bụi.
Lang yêu kia thắng cuộc thì đắc ý cực kỳ, may mà hắn còn có lương tâm và hứa hẹn sẽ tìm cách trị liệu cho nàng.
Hắn tìm một chậu hoa vùi Tiểu Xuân bị sét đánh thành một cây giống con con vào đó rồi mang nàng ra khỏi núi sâu.
Ai biết con lang yêu 300 tuổi này lại là tạp chủng giữa sói và chó, ngày thường tính tình thối tha thì cũng thôi đi, hắn còn thường xuyên dằn dỗi như trẻ con.
Tiểu Xuân rúc trong chậu hoa thỏ thẻ: “Ngươi tưới nước cho ta đi, ta sắp khát chết rồi.”
Tiểu Xuân: “…… A a a, không cần tưới nhiều thế đâu!”
Tiểu Xuân: “Thời tiết tốt như vậy.” Nàng thò cái lá ra hỏi, “Mang ta đi phơi nắng đi.”
Tiểu Xuân: “Từ từ, không phải nơi này…… Doanh Chu, Doanh Chu, có sâu lông bò vào kìaaaaaa! Ngươi xem mau aaaaaaaaaaaa!”
7.2
Tác giả: Đường Kỳ Vy
Thể loại: Đô Thị, Trọng Sinh, Truyện Teen, Ngôn Tình
Giới thiệu:
Một đời của Bạch Sênh bị cặn bã hủy hoại, lần này sống lại, cô quyết tâm phải bỏ đi ngây thơ không cần thiết kia, trưởng thành hơn, yêu thương cha mẹ mình, tránh xa tiện nhân, trả thù những kẻ đã đẩy cô đến đường cùng ở kiếp trước.
Tiết Vũ Khiêm - Thiếu gia Tiết gia, Tiết tổng lạnh lùng của Tiết thị, hai đời chung tình với Bạch Sênh.
Đây là câu chuyện vị tiểu thư phế vật nổi tiếng tìm đường quay về, thành công lập nghiệp, nghịch thiên cải mệnh cho cuộc đời của mình.
Thể loại: Đô Thị, Trọng Sinh, Truyện Teen, Ngôn Tình
Giới thiệu:
Một đời của Bạch Sênh bị cặn bã hủy hoại, lần này sống lại, cô quyết tâm phải bỏ đi ngây thơ không cần thiết kia, trưởng thành hơn, yêu thương cha mẹ mình, tránh xa tiện nhân, trả thù những kẻ đã đẩy cô đến đường cùng ở kiếp trước.
Tiết Vũ Khiêm - Thiếu gia Tiết gia, Tiết tổng lạnh lùng của Tiết thị, hai đời chung tình với Bạch Sênh.
Đây là câu chuyện vị tiểu thư phế vật nổi tiếng tìm đường quay về, thành công lập nghiệp, nghịch thiên cải mệnh cho cuộc đời của mình.
4.2
Sai lầm đã làm trong quá khứ, liệu có thể thay đổi?
Chuyện xưa đau lòng, quá khứ tuổi trẻ bồng bột, chứng kiến vợ và hai cô con gái sinh đôi đáng yêu ngủ say trên giường, nhưng không bao giờ có thể thay đổi được nữa.
Ngày sau tuy giàu sang, nhưng ba bóng hình đó vẫn ám ảnh mãi trong tâm trí.
Ta không cần giàu sang, chỉ cần một lần được ôm lấy vợ con, vậy là đủ rồi!
Một câu chuyện kể về tình cảm gia đình. Tình thân mới là quan trọng nhất, đừng để lúc mất đi mới thấy hối hận!
- -----
Đôi khi thức giấc lúc giữa đêm, hắn không phân biệt được đây là hiện tại hay tương lai, đây là thực hay mơ?
Cơn ác mộng về chuyện vợ con đã mất lại hiện lên khiến hắn sợ hãi, tuyệt vọng. Hắn sợ mình lại mất đi tất cả, trở thành kẻ có tất cả nhưng cũng là kẻ cô đơn nhất thế gian.
Hắn đưa tay như muốn tìm thấy bóng dáng người thân, hắn chỉ sợ tất cả những điều mình đã làm chỉ là giấc mơ, giấc mơ của một kẻ đầy tội lỗi...
- -----
Mở mắt ra, là thời điểm trước một ngày mà vợ và con hắn tự sát...
Chuyện xưa đau lòng, quá khứ tuổi trẻ bồng bột, chứng kiến vợ và hai cô con gái sinh đôi đáng yêu ngủ say trên giường, nhưng không bao giờ có thể thay đổi được nữa.
Ngày sau tuy giàu sang, nhưng ba bóng hình đó vẫn ám ảnh mãi trong tâm trí.
Ta không cần giàu sang, chỉ cần một lần được ôm lấy vợ con, vậy là đủ rồi!
Một câu chuyện kể về tình cảm gia đình. Tình thân mới là quan trọng nhất, đừng để lúc mất đi mới thấy hối hận!
- -----
Đôi khi thức giấc lúc giữa đêm, hắn không phân biệt được đây là hiện tại hay tương lai, đây là thực hay mơ?
Cơn ác mộng về chuyện vợ con đã mất lại hiện lên khiến hắn sợ hãi, tuyệt vọng. Hắn sợ mình lại mất đi tất cả, trở thành kẻ có tất cả nhưng cũng là kẻ cô đơn nhất thế gian.
Hắn đưa tay như muốn tìm thấy bóng dáng người thân, hắn chỉ sợ tất cả những điều mình đã làm chỉ là giấc mơ, giấc mơ của một kẻ đầy tội lỗi...
- -----
Mở mắt ra, là thời điểm trước một ngày mà vợ và con hắn tự sát...
3.5
Bạn đang đọc truyện Trọng Sinh Trở Lại, Cướp Lại Gia Tài của tác giả Điềm Bồ Đào. Con ngươi của Hà Loan Loan ướt át ửng đỏ, trên gương mặt trắng nõn yêu kiều đều là thương tâm, cô ngước mắt nhìn người đàn ông xa lạ tuấn lãng kiên cường trước mắt, lúc này không nghĩ được gì cả, môi anh đào nóng hổi chủ động đụng sáp tới hôn một cái.
Cố Dục Hàn vốn đã uống rượu, tiếng nói trầm thấp: "Cô Hà, cô..." Hầu kết lại bị hôn một cái, toàn thân anh tê rần, ánh mắt càng thêm u ám. Giờ này khắc này, nếu anh muốn cô, sẽ là, không muốn cô cũng sẽ là tên khốn, đã như vậy... Cố Dục Hàn bóp chặt vòng eo nhỏ nhắn của người phụ nữ, trầm thấp nói một câu: "Tôi muốn! Một trận hỗn loạn, chim chóc trong núi đều bị cả kinh tung cánh bay xa...
Cố Dục Hàn vốn đã uống rượu, tiếng nói trầm thấp: "Cô Hà, cô..." Hầu kết lại bị hôn một cái, toàn thân anh tê rần, ánh mắt càng thêm u ám. Giờ này khắc này, nếu anh muốn cô, sẽ là, không muốn cô cũng sẽ là tên khốn, đã như vậy... Cố Dục Hàn bóp chặt vòng eo nhỏ nhắn của người phụ nữ, trầm thấp nói một câu: "Tôi muốn! Một trận hỗn loạn, chim chóc trong núi đều bị cả kinh tung cánh bay xa...
4.1
Kỷ gia có mỹ nhân, Tứ cô nương kinh diễm thiên hạ.
Tính tình kiêu ngạo nhưng lại là hồng nhan bạc mệnh. Vắt óc trăn trở cưới gả ba lần lại thân vùi hậu trạch, dẫn đến dung nhan bị huỷ, mất hết danh tiếng bị gia tộc đuổi khỏi kinh.
Trên đường lánh nạn bị phu xe tham lam giết người chiếm đoạt tài sản. Hồn lìa khỏi xác, nhìn dung mạo đã từng mỹ lệ dần dần thối rữa. Cuối cùng nàng cũng hiểu ra, dung nhan chỉ là phù du như hoa trong gương, trăng trong nước.
Lần nữa tỉnh lại, nàng lại quay trở về lúc mười tuổi, hết thảy vẫn chưa phát sinh. Đời này, nàng chỉ mong sống an bình, hồi đáp ân tình của nam nhân đã nhặt xác cho nàng. Nhưng ngờ đâu, nàng lại phát hiện mình có một thân phận khác...
Tính tình kiêu ngạo nhưng lại là hồng nhan bạc mệnh. Vắt óc trăn trở cưới gả ba lần lại thân vùi hậu trạch, dẫn đến dung nhan bị huỷ, mất hết danh tiếng bị gia tộc đuổi khỏi kinh.
Trên đường lánh nạn bị phu xe tham lam giết người chiếm đoạt tài sản. Hồn lìa khỏi xác, nhìn dung mạo đã từng mỹ lệ dần dần thối rữa. Cuối cùng nàng cũng hiểu ra, dung nhan chỉ là phù du như hoa trong gương, trăng trong nước.
Lần nữa tỉnh lại, nàng lại quay trở về lúc mười tuổi, hết thảy vẫn chưa phát sinh. Đời này, nàng chỉ mong sống an bình, hồi đáp ân tình của nam nhân đã nhặt xác cho nàng. Nhưng ngờ đâu, nàng lại phát hiện mình có một thân phận khác...
3.2
Bạch Tú Tú chỉ đến khi chết mới biết rằng cuộc đời mình lại chỉ là một cuốn tiểu thuyết niên đại!
Trong cuốn sách đó, cô là chị dâu cả của nữ chính, một người chanh chua, chỉ biết ăn và nằm, làm đủ trò xấu xa.
Kể từ khi nữ chính gả vào, cô luôn tìm cách gây khó dễ cho nàng, vì ức hiếp nữ chính mà cuối cùng "ngoài ý muốn" cô rơi xuống nước và chết đuối.
Sau khi chết, linh hồn cô bị giam trong chiếc hồ lô. Người đàn ông trong mắt cô, ngoại trừ nghe lời ra thì chẳng có tác dụng gì. Thế nhưng, sau khi cô chết, hắn đột nhiên nổi điên, cho rằng cả nhà đó là những kẻ hại cô.
Hắn trả thù họ như thể bị điên, quyết tâm kéo họ xuống Địa Ngục. Hắn trở thành một trùm phản diện bị mọi người căm ghét!
Còn nữ chính, giữa vô số kẻ phá hoại và nhân vật phản diện độc ác, cùng với sự đồng tâm hiệp lực của gia đình, từng bước trở nên giàu có. Chồng cô ta trở thành một phú thương nổi tiếng, còn cô ta cũng sống một cuộc đời hạnh phúc, thoải mái như một phu nhân.
Còn người chồng xui xẻo của cô, vì đối đầu với nữ chính mà "ngoài ý muốn" bỏ mạng. Hai đứa con của cô phải sống trong cảnh mồ côi, lẻ loi, không ai quan tâm.
Bạch Tú Tú không hiểu vì sao mình không thể đầu thai, mà lại bị ép phải trở thành linh hồn theo chồng mình suốt mấy chục năm. Cô tức giận đến mức muốn biến thành thực thể, lao ra để trả thù tất cả bọn họ!
Nhưng chỉ một khắc sau, cô trọng sinh, trở lại ngày hôm sau khi nữ chính mới gả vào nhà!!
Trong cuốn sách đó, cô là chị dâu cả của nữ chính, một người chanh chua, chỉ biết ăn và nằm, làm đủ trò xấu xa.
Kể từ khi nữ chính gả vào, cô luôn tìm cách gây khó dễ cho nàng, vì ức hiếp nữ chính mà cuối cùng "ngoài ý muốn" cô rơi xuống nước và chết đuối.
Sau khi chết, linh hồn cô bị giam trong chiếc hồ lô. Người đàn ông trong mắt cô, ngoại trừ nghe lời ra thì chẳng có tác dụng gì. Thế nhưng, sau khi cô chết, hắn đột nhiên nổi điên, cho rằng cả nhà đó là những kẻ hại cô.
Hắn trả thù họ như thể bị điên, quyết tâm kéo họ xuống Địa Ngục. Hắn trở thành một trùm phản diện bị mọi người căm ghét!
Còn nữ chính, giữa vô số kẻ phá hoại và nhân vật phản diện độc ác, cùng với sự đồng tâm hiệp lực của gia đình, từng bước trở nên giàu có. Chồng cô ta trở thành một phú thương nổi tiếng, còn cô ta cũng sống một cuộc đời hạnh phúc, thoải mái như một phu nhân.
Còn người chồng xui xẻo của cô, vì đối đầu với nữ chính mà "ngoài ý muốn" bỏ mạng. Hai đứa con của cô phải sống trong cảnh mồ côi, lẻ loi, không ai quan tâm.
Bạch Tú Tú không hiểu vì sao mình không thể đầu thai, mà lại bị ép phải trở thành linh hồn theo chồng mình suốt mấy chục năm. Cô tức giận đến mức muốn biến thành thực thể, lao ra để trả thù tất cả bọn họ!
Nhưng chỉ một khắc sau, cô trọng sinh, trở lại ngày hôm sau khi nữ chính mới gả vào nhà!!
4.3
Tác giả: Thị Chúc Chúc A
Giới thiệu
"A a...... Đạo trưởng, sao thứ này của người lại lớn như vậy, chẳng khác gì của con lừa, cắm phía dưới của người ta đau muốn chết, ô......" A Lê không ngừng run rẩy.
"Câm miệng!" Lục Trường Uyên cũng không chịu nổi, huyệt Thái Dương giật giật, trên trán nổi đầy gân xanh, hô hấp so với vừa rồi càng thêm dồn dập.
A Lê khó thở, đạo sĩ thúi này phá nguyên âm của nàng, giết nàng, đoạt nguyên thân của nàng, vừa đến đêm là liền đè nàng xuống tận lực song tu, lại còn không cho phép nàng nói thật.
Nhưng nàng càng muốn nói: "Hàng của ngươi giống y như của lừa, lại bự đến dọa người, xấu chết đi được...... aa...... ư."
Lục Trường Uyên cúi người hôn nàng, ngăn cái miệng nhỏ đang lải nhải.
A Lê kinh ngạc, ngơ ngẩn nhìn hắn. Đây là lần đầu tiên Lục Trường Uyên hôn nàng......
Mà đêm hôm nay, Lục Trường Uyên tiết sạch nguyên dương mình trân quý hơn hai mươi năm cho A Lê......
Đây là truyện về một hồ ly tham lam, vọng tưởng hút được dương khí của đạo sĩ nọ, lại bị đạo sĩ phản công, một kiếm lấy mạng. Sau khi chết, ban ngày hồn phách nàng tự do ở bên đạo sĩ, ban đêm liền biến thành người thật ngủ cùng giường đạo sĩ, cùng đạo sĩ song tu. Họ cùng nhau trừ yêu hàng ma ở núi Ô Kỳ, cứu vớt chúng sinh.
Chỉ là bọn họ cũng không biết, yêu ma lớn nhất lại là...
Giới thiệu
"A a...... Đạo trưởng, sao thứ này của người lại lớn như vậy, chẳng khác gì của con lừa, cắm phía dưới của người ta đau muốn chết, ô......" A Lê không ngừng run rẩy.
"Câm miệng!" Lục Trường Uyên cũng không chịu nổi, huyệt Thái Dương giật giật, trên trán nổi đầy gân xanh, hô hấp so với vừa rồi càng thêm dồn dập.
A Lê khó thở, đạo sĩ thúi này phá nguyên âm của nàng, giết nàng, đoạt nguyên thân của nàng, vừa đến đêm là liền đè nàng xuống tận lực song tu, lại còn không cho phép nàng nói thật.
Nhưng nàng càng muốn nói: "Hàng của ngươi giống y như của lừa, lại bự đến dọa người, xấu chết đi được...... aa...... ư."
Lục Trường Uyên cúi người hôn nàng, ngăn cái miệng nhỏ đang lải nhải.
A Lê kinh ngạc, ngơ ngẩn nhìn hắn. Đây là lần đầu tiên Lục Trường Uyên hôn nàng......
Mà đêm hôm nay, Lục Trường Uyên tiết sạch nguyên dương mình trân quý hơn hai mươi năm cho A Lê......
Đây là truyện về một hồ ly tham lam, vọng tưởng hút được dương khí của đạo sĩ nọ, lại bị đạo sĩ phản công, một kiếm lấy mạng. Sau khi chết, ban ngày hồn phách nàng tự do ở bên đạo sĩ, ban đêm liền biến thành người thật ngủ cùng giường đạo sĩ, cùng đạo sĩ song tu. Họ cùng nhau trừ yêu hàng ma ở núi Ô Kỳ, cứu vớt chúng sinh.
Chỉ là bọn họ cũng không biết, yêu ma lớn nhất lại là...
3.4
Trúc mã quá dính người thì phải làm sao??
Gấp... Đang chờ trực tuyến.
A: [Trúc mã mà không dính người thì còn gọi gì là trúc mã nữa?]
B: [Trúc mã của bạn dính người lắm à? Tại sao trúc mã của tôi luôn xa cách tôi? Huhu.]
C: [Bây giờ làm gì có ai thích kiểu thanh mai trúc mã nữa? Chắc bạn đang đọc truyện cổ tích phải không?]
D: [Tại sao tôi không có trúc mã? Ừ thì, có một người xấu xí... tôi không xuống tay được.]
E: [Ôm trúc mã nhà cậu đi đi...]
Gấp... Đang chờ trực tuyến.
A: [Trúc mã mà không dính người thì còn gọi gì là trúc mã nữa?]
B: [Trúc mã của bạn dính người lắm à? Tại sao trúc mã của tôi luôn xa cách tôi? Huhu.]
C: [Bây giờ làm gì có ai thích kiểu thanh mai trúc mã nữa? Chắc bạn đang đọc truyện cổ tích phải không?]
D: [Tại sao tôi không có trúc mã? Ừ thì, có một người xấu xí... tôi không xuống tay được.]
E: [Ôm trúc mã nhà cậu đi đi...]
8.6
Tác giả: 沐栖啊
Thể loại: Ngôn Tình, HE, Hiện Đại, Học Đường
Team dịch: Bao đồng một mối lương duyên?
Giới thiệu:
Tôi thích trúc mã 5 năm, sau khi phát hiện ra anh ta thích hoa khôi, tôi đã quyết định từ bỏ.
Tôi xin đổi chỗ ngồi, không cùng bọn họ ăn cơm, cùng nhau học tập, cùng nhau về nhà.
Trước khi tôi và mẹ dọn đến nơi khác, tôi đem khăn quàng cổ chính tay tôi tự đan mà trước giờ tôi vẫn không dám đưa cho anh ta, nhét vào bàn học anh ta.
"Tôi thấy con người cậu cũng không tệ, nên tặng cậu đó!"
Tôi không nghĩ tới sẽ gặp lại Lục Hứa.
Nhưng lúc gặp lại, chiếc khăn vốn dĩ nằm ở bàn học trước đây lại nằm trên cổ của anh ta.
Khi nhìn thấy người đàn ông đi bên cạnh tôi, mắt anh ta đỏ lên: "Cậu không cần tôi nữa sao?"
Thể loại: Ngôn Tình, HE, Hiện Đại, Học Đường
Team dịch: Bao đồng một mối lương duyên?
Giới thiệu:
Tôi thích trúc mã 5 năm, sau khi phát hiện ra anh ta thích hoa khôi, tôi đã quyết định từ bỏ.
Tôi xin đổi chỗ ngồi, không cùng bọn họ ăn cơm, cùng nhau học tập, cùng nhau về nhà.
Trước khi tôi và mẹ dọn đến nơi khác, tôi đem khăn quàng cổ chính tay tôi tự đan mà trước giờ tôi vẫn không dám đưa cho anh ta, nhét vào bàn học anh ta.
"Tôi thấy con người cậu cũng không tệ, nên tặng cậu đó!"
Tôi không nghĩ tới sẽ gặp lại Lục Hứa.
Nhưng lúc gặp lại, chiếc khăn vốn dĩ nằm ở bàn học trước đây lại nằm trên cổ của anh ta.
Khi nhìn thấy người đàn ông đi bên cạnh tôi, mắt anh ta đỏ lên: "Cậu không cần tôi nữa sao?"
3.4
Hứa Lê đang suy nghĩ sao mọi chuyện sao lại biến thành thế này.
Vất vả mười năm ở mạt thế, cuối cùng cũng trở thành một trong những cường giả hàng đầu, hệ thống cũng đã đạt cấp độ tối đa, cô chỉ cần chờ đếm ngược mười hai giờ kết thúc là có thể nhận được phần quà lớn cuối cùng, kết quả là cô nhắm mắt mở mắt, từ trên giường lớn của mình đã đổi sang một phòng thử đồ chật hẹp...
Vất vả mười năm ở mạt thế, cuối cùng cũng trở thành một trong những cường giả hàng đầu, hệ thống cũng đã đạt cấp độ tối đa, cô chỉ cần chờ đếm ngược mười hai giờ kết thúc là có thể nhận được phần quà lớn cuối cùng, kết quả là cô nhắm mắt mở mắt, từ trên giường lớn của mình đã đổi sang một phòng thử đồ chật hẹp...
8.6
Tác giả: Cô nương đừng khóc
Người dịch: Cece
Thể loại: Ngôn tình hiện đại, gương vỡ lại lành, HE
Độ dài: 118 + 13 ngoại truyện
Giới thiệu:
Lận Vũ Lạc giãy giụa trong chuyện ăn no mặc ấm, không hề bận tâm về những thứ ngoài tầm với, bao gồm Cố Tuấn Xuyên.
Cố Tuấn Xuyên cậy tài khinh người dạo chơi nhân gian, phàm là chuyện có thể dùng tiền giải quyết trước nay chưa từng bận lòng, bao gồm Lận Vũ Lạc.
Trong mắt người ngoài, cuộc hôn nhân này sớm muộn gì cũng sẽ kết thúc.
Gỡ mìn:
Cả hai đều tài giỏi trong sự nghiệp, trước cưới sau ly hôn rồi lại yêu nhau.
Nam, nữ trưởng thành, không sạch, nữ chính có quá trình trưởng thành và tình cảm khác.
Người dịch: Cece
Thể loại: Ngôn tình hiện đại, gương vỡ lại lành, HE
Độ dài: 118 + 13 ngoại truyện
Giới thiệu:
Lận Vũ Lạc giãy giụa trong chuyện ăn no mặc ấm, không hề bận tâm về những thứ ngoài tầm với, bao gồm Cố Tuấn Xuyên.
Cố Tuấn Xuyên cậy tài khinh người dạo chơi nhân gian, phàm là chuyện có thể dùng tiền giải quyết trước nay chưa từng bận lòng, bao gồm Lận Vũ Lạc.
Trong mắt người ngoài, cuộc hôn nhân này sớm muộn gì cũng sẽ kết thúc.
Gỡ mìn:
Cả hai đều tài giỏi trong sự nghiệp, trước cưới sau ly hôn rồi lại yêu nhau.
Nam, nữ trưởng thành, không sạch, nữ chính có quá trình trưởng thành và tình cảm khác.
8.5
TRUYỆN GỐC CỦA PHIM "ĐỘ HOA NIÊN" - TRIỆU KIM MẠCH, TRƯƠNG LĂNG HÁCH ĐÓNG CHÍNH
🌺Giải thích sơ lược:
[Đặc biệt những ai thuộc trường phái thích sạch sẽ, cực đoan đối với việc nam chính hoặc nữ chính luôn chiếm spotlight, xin cân nhắc trước khi lọt hố]
1. Nữ chính kiếp trước có người yêu, bởi vì một vài yếu tố khách quan không thể phát triển đến bước cuối cùng, nhưng không phải hoàn toàn không có gì xảy ra.
2. Nam chính cũng có crush (chưa cưa đổ thành công)
3. Mặt xấu nhất của hai người đều trưng ra cho đối phương xem và luôn đấu đá lẫn nhau. Xin đừng mong chờ quá cao ở câu chuyện về hai đối tượng xấu xa này.
→Một câu giản lược: oan gia trọng sinh thành người yêu
Văn án:
Lý Dung và Bùi Văn Tuyên mười tám tuổi thành thân
Lý Dung dùng gia thế của Bùi Văn Tuyên để trốn họa, Bùi Văn Tuyên lợi dụng thân phận Công chúa của Lý Dung để trở mình.
Bọn họ liên hôn vì chính trị, không có lấy một chút tình cảm.
Sau này, nàng thì trầm mê trong rượu chè sênh ca, còn hắn vì trong lòng đã có người thương có nhà không thèm về...
Làm phu thê ba mươi năm, trừ quyền thế ra không còn thứ gì khác.
Sau này bị kẻ khác chia rẽ, chết dưới chính mưu kế của đối phương, cũng không hề cảm thấy kì lạ.
Song, khi ngủ một giấc tỉnh lại, họ thế nhưng quay về năm 18 tuổi, về chính thời khắc cuộc đời cả hai khốn khó nhất.
Vì thế Bùi Văn Tuyên đến tìm Lý Dung.
"Điện hạ cảm thấy, cuộc hôn nhân này có nên tái diễn?"
"Nên chứ"
"Vậy tại hạ trước tiên phải thanh trừ vị "Khách khanh" của người"
("Khách khanh" là một chức quan cao cấp trong triều đình. Thời nhà Tần, khi có người từ các nước chư hầu đến làm quan được phong làm "khanh", và được dùng lễ tiếp khách để đối đãi nên mới có tên gọi như thế)
"Ngươi cho rằng ta sẽ bỏ qua cho người trong lòng ngươi ư?"
Sau một khoảng im lặng, Bùi Văn Tuyên lại nói, "Chi bằng, mỗi người nhường một bước, đợi hai năm sau, khi trong tay cả hai đều nắm đại quyền, chúng ta lại hòa ly (ly hôn). Lúc đó có oán báo oán, có thù báo thù, Công chúa thấy sao?"
Lý Dung trầm ngâm hồi lâu rồi nói, "Được thôi, trước cứ thế mà làm..."
Sau đó, Bùi Văn Tuyên và Lý Dung quyền khuynh triều dã, nhìn Lý Dung đang viết đơn hòa ly trong nhà, Bùi Văn Tuyên hết nhìn trái lại nhìn phải, cuối cùng bước vào thư phòng, "Hài tử đã lớn nhường này rồi, chi bằng cứ sống tiếp thế này một thời gian nữa?"
🌺Giải thích sơ lược:
[Đặc biệt những ai thuộc trường phái thích sạch sẽ, cực đoan đối với việc nam chính hoặc nữ chính luôn chiếm spotlight, xin cân nhắc trước khi lọt hố]
1. Nữ chính kiếp trước có người yêu, bởi vì một vài yếu tố khách quan không thể phát triển đến bước cuối cùng, nhưng không phải hoàn toàn không có gì xảy ra.
2. Nam chính cũng có crush (chưa cưa đổ thành công)
3. Mặt xấu nhất của hai người đều trưng ra cho đối phương xem và luôn đấu đá lẫn nhau. Xin đừng mong chờ quá cao ở câu chuyện về hai đối tượng xấu xa này.
→Một câu giản lược: oan gia trọng sinh thành người yêu
Văn án:
Lý Dung và Bùi Văn Tuyên mười tám tuổi thành thân
Lý Dung dùng gia thế của Bùi Văn Tuyên để trốn họa, Bùi Văn Tuyên lợi dụng thân phận Công chúa của Lý Dung để trở mình.
Bọn họ liên hôn vì chính trị, không có lấy một chút tình cảm.
Sau này, nàng thì trầm mê trong rượu chè sênh ca, còn hắn vì trong lòng đã có người thương có nhà không thèm về...
Làm phu thê ba mươi năm, trừ quyền thế ra không còn thứ gì khác.
Sau này bị kẻ khác chia rẽ, chết dưới chính mưu kế của đối phương, cũng không hề cảm thấy kì lạ.
Song, khi ngủ một giấc tỉnh lại, họ thế nhưng quay về năm 18 tuổi, về chính thời khắc cuộc đời cả hai khốn khó nhất.
Vì thế Bùi Văn Tuyên đến tìm Lý Dung.
"Điện hạ cảm thấy, cuộc hôn nhân này có nên tái diễn?"
"Nên chứ"
"Vậy tại hạ trước tiên phải thanh trừ vị "Khách khanh" của người"
("Khách khanh" là một chức quan cao cấp trong triều đình. Thời nhà Tần, khi có người từ các nước chư hầu đến làm quan được phong làm "khanh", và được dùng lễ tiếp khách để đối đãi nên mới có tên gọi như thế)
"Ngươi cho rằng ta sẽ bỏ qua cho người trong lòng ngươi ư?"
Sau một khoảng im lặng, Bùi Văn Tuyên lại nói, "Chi bằng, mỗi người nhường một bước, đợi hai năm sau, khi trong tay cả hai đều nắm đại quyền, chúng ta lại hòa ly (ly hôn). Lúc đó có oán báo oán, có thù báo thù, Công chúa thấy sao?"
Lý Dung trầm ngâm hồi lâu rồi nói, "Được thôi, trước cứ thế mà làm..."
Sau đó, Bùi Văn Tuyên và Lý Dung quyền khuynh triều dã, nhìn Lý Dung đang viết đơn hòa ly trong nhà, Bùi Văn Tuyên hết nhìn trái lại nhìn phải, cuối cùng bước vào thư phòng, "Hài tử đã lớn nhường này rồi, chi bằng cứ sống tiếp thế này một thời gian nữa?"
4.8
Một người làm thế thân, nhưng còn là thế thân của một thế thân khác…
Cuối cùng thì ai mới thật sự là người thế thân????
Hoàng đế đã sắp đặt hết thảy, chỉ mong nàng ấy một đời bình an…
Trường Ninh, mãi mãi yên bình.
Cuối cùng thì ai mới thật sự là người thế thân????
Hoàng đế đã sắp đặt hết thảy, chỉ mong nàng ấy một đời bình an…
Trường Ninh, mãi mãi yên bình.
8.4
Chàng là gió thoảng mặt hồ,
Thiếp là sen nở bên bờ, gió lay
Gặp nhau tuy chỉ thoáng mây
Nhưng lòng thương mến kiếp này đã trao
Chàng là mây trắng trên cao
Thiếp là trăng tỏ nép vào mây kia
Yêu nhau thề chẳng xa lìa
Sắt son gắn bó, sẻ chia ngọt bùi
Chàng là cây lớn ngất trời
Dây leo là thiếp, trọn đời quấn quanh
Sánh đôi như lá với cành
Tựa nương như thể môi răng cận kề
Nhân gian vui lắm, buồn ghê
Đời người tan hợp, chốn về nơi đâu?
Nguyện cùng chàng mãi bên nhau
Không rời xa, mãi bên nhau, không rời…
Cuộc sống là những lần gặp gỡ và biệt ly, là những lần lãng quên và bắt đầu, nhưng luôn có những chuyện, một khi đã xảy ra, sẽ để lại dấu vết; và luôn có người, một khi đã tới, sẽ không thể nào quên. Cuộc gặp gỡ ở trấn Thanh Thủy đã thay đổi vận mệnh của mọi người, thậm chí thay đổi cả vận mệnh của Đại Hoang.
Chỉ vì ham muốn một chút ấm áp, một chút bồi bạn, một lúc nào đó quyết một lòng tiêu tan. Tương tư là một ly rượu ngon có độc, vào cổ họng thì thơm ngọt, hồn nát xương tan, cho đến khi vào tim vào phổi, sẽ không thuốc nào giải được,độc phát tác là lúc tê liệt tim phổi, chỉ có nụ cười của người yêu mới giải trừ được, cùng nhau giải trừ, nếu không được, thì chỉ còn lại tương tư khắc cốt, đến chết không ngừng.
Thiếp là sen nở bên bờ, gió lay
Gặp nhau tuy chỉ thoáng mây
Nhưng lòng thương mến kiếp này đã trao
Chàng là mây trắng trên cao
Thiếp là trăng tỏ nép vào mây kia
Yêu nhau thề chẳng xa lìa
Sắt son gắn bó, sẻ chia ngọt bùi
Chàng là cây lớn ngất trời
Dây leo là thiếp, trọn đời quấn quanh
Sánh đôi như lá với cành
Tựa nương như thể môi răng cận kề
Nhân gian vui lắm, buồn ghê
Đời người tan hợp, chốn về nơi đâu?
Nguyện cùng chàng mãi bên nhau
Không rời xa, mãi bên nhau, không rời…
Cuộc sống là những lần gặp gỡ và biệt ly, là những lần lãng quên và bắt đầu, nhưng luôn có những chuyện, một khi đã xảy ra, sẽ để lại dấu vết; và luôn có người, một khi đã tới, sẽ không thể nào quên. Cuộc gặp gỡ ở trấn Thanh Thủy đã thay đổi vận mệnh của mọi người, thậm chí thay đổi cả vận mệnh của Đại Hoang.
Chỉ vì ham muốn một chút ấm áp, một chút bồi bạn, một lúc nào đó quyết một lòng tiêu tan. Tương tư là một ly rượu ngon có độc, vào cổ họng thì thơm ngọt, hồn nát xương tan, cho đến khi vào tim vào phổi, sẽ không thuốc nào giải được,độc phát tác là lúc tê liệt tim phổi, chỉ có nụ cười của người yêu mới giải trừ được, cùng nhau giải trừ, nếu không được, thì chỉ còn lại tương tư khắc cốt, đến chết không ngừng.
2.6
Muội muội ta đã bỏ trốn cùng một thư sinh nghèo khổ. Vị hôn phu lạnh lùng của nàng phá cửa xông vào, hắn yêu cầu ta phải thay thế vị trí của muội ấy.
Ta sợ đến mức nắm chặt đai lưng, liên tục cầu xin: "Muội phu, sao có thể đổ chuyện này lên đầu ta được chứ?"
Đôi mắt của hắn như hai giọt chu sa đỏ thắm, tựa như m.á.u, giọng điệu không chút cảm xúc: "Trưởng tỷ như mẹ, oan có đầu, nợ có chủ."
"Ngươi muốn tự mình đi, hay để ta phải lôi ngươi đi?"
Thật kích thích, chẳng phải đây chính là loại tình tiết cưỡng đoạt trong truyện kể hay sao?
Đấu với hắn như trứng chọi đá, ta định bước xuống giường thì phát hiện chiếc quần bông duy nhất trong nhà đã bị muội muội mặc đi mất, chỉ đành nằm lại trên giường, thở dài: “Thôi, trời lạnh thế này, chi bằng khỏi phải động đậy nữa.”
"Ngươi muốn đoạt thì cứ đoạt đi, nhanh lên, tranh thủ chăn vẫn còn ấm..."
Ta sợ đến mức nắm chặt đai lưng, liên tục cầu xin: "Muội phu, sao có thể đổ chuyện này lên đầu ta được chứ?"
Đôi mắt của hắn như hai giọt chu sa đỏ thắm, tựa như m.á.u, giọng điệu không chút cảm xúc: "Trưởng tỷ như mẹ, oan có đầu, nợ có chủ."
"Ngươi muốn tự mình đi, hay để ta phải lôi ngươi đi?"
Thật kích thích, chẳng phải đây chính là loại tình tiết cưỡng đoạt trong truyện kể hay sao?
Đấu với hắn như trứng chọi đá, ta định bước xuống giường thì phát hiện chiếc quần bông duy nhất trong nhà đã bị muội muội mặc đi mất, chỉ đành nằm lại trên giường, thở dài: “Thôi, trời lạnh thế này, chi bằng khỏi phải động đậy nữa.”
"Ngươi muốn đoạt thì cứ đoạt đi, nhanh lên, tranh thủ chăn vẫn còn ấm..."
4.4
Văn án:
Chu Vãn x Lục Tây Kiêu
Mọi người ở trường trung học Dương Minh đều biết, Chu Vãn hướng nội yên lặng, Lục Tây Kiêu đường hoàng khó thuần.
Hai người khác nhau một trời một vực, đánh tám cái gậy tre đến cũng không ở cạnh nhau.
Ai cũng không nghĩ tới, có một ngày, hai người họ lại ở bên nhau.
Tiếp đó, lời đồn lại thay đổi một loạt.
Người như Lục Tây Kiêu, thay bạn gái như thay áo, Chu Vãn kia chỉ có tí khuôn mặt của mối tình đầu, chẳng qua nhất thời mới lạ, không được bao lâu sẽ làm Lục Tây Kiêu chán ghét.
Quả nhiên sau này, Chu Vãn chuyển trường, Lục Tây Kiêu vẫn chơi đùa bình thường như trước.
Tất cả giống như chưa từng xảy ra.
Mãi đến tận đêm say rượu đó, anh điên rồi mới gọi điện thoại cho Chu Vãn, cứ hết cúp máy lại gọi lại, cuối cùng Chu Vãn cũng nghe.
Cô không nói chuyện, Lục Tây Kiêu cũng im lặng.
Hai người phân cao thấp.
Đến tận khi Lục Tây Kiêu cúi đầu xuống, cố chấp bảo vệ chút tôn nghiêm cuối cùng: “Chu Vãn, chỉ cần em nói một câu yêu anh, anh sẽ tha thứ cho em.”
Giọng nói của người con gái trong trẻo nhưng lạnh lùng, gọi tên anh: “Lục Tây Kiêu.”
Chỉ cần ba chữ kia, hốc mắt Lục Tây Kiêu đỏ lên.
Cô cực kỳ bình tĩnh nói: “Em không yêu anh, là em vẫn luôn lừa anh.”
Trong đoạn tình cảm này, Lục Tây Kiêu chưa bao giờ chiếm thế chủ động.
Anh chính là người bị chơi đùa.
—
Cú điện thoại cuối cùng kia, hai người ầm ĩ rất lớn.
Lục Tây Kiêu nói, Chu Vãn, đừng để cho anh gặp lại em, nếu không, anh nhất định khiến em phải khóc lóc cầu xin.
Sau này, lần nữa gặp lại là ở trên đường quán bar xa hoa truỵ lạc.
Lục Tây Kiêu lại trở nên bất cần đời, nổi loạn, đứng bên cạnh là một cô gái xinh đẹp đang hút thuốc.
Trong nháy mắt, anh nhìn sang Chu Vãn, vẻ mặt bình tĩnh, dời ánh mắt đi, tiếp tục nói chuyện trên trời dưới đất với người bên cạnh.
Như là sớm đã quên.
Chu Vãn chỉ nói ba chữ, liền làm cho tất cả vẻ ngụy trang sụp đổ.
“Lục Tây Kiêu.” Cô vẫn như cũ, là giọng nói bình tĩnh đến lạnh lùng.
Lục Tây Kiêu ném điếu thuốc, bước nhanh đến phía trước, tóm lấy cổ áo Chu Vãn, đẩy người con gái dịu dàng điềm đạm lên tường, anh nổi giận đến nỗi trán nổi đầy gân xanh.
“Chu Vãn, em còn dám trở về, em còn dám trở về.”
Trên người anh pha lẫn mùi rượu cồn cùng mùi thuốc lá, nghiến răng từng chữ một, hỏi: “Có phải em muốn chết không?”
—
Luôn có người muốn em sắc màu rực rỡ, cũng muốn em nước bùn đầy mình.
Mặt ngoài: Người con gái ngoan ngoãn x Lãng tử
Thực tế: Người con gái phụ lòng x Lãng tử quay đầu
Tag: Yêu sâu sắc, Thiên chi kiêu tử
Chu Vãn x Lục Tây Kiêu
Mọi người ở trường trung học Dương Minh đều biết, Chu Vãn hướng nội yên lặng, Lục Tây Kiêu đường hoàng khó thuần.
Hai người khác nhau một trời một vực, đánh tám cái gậy tre đến cũng không ở cạnh nhau.
Ai cũng không nghĩ tới, có một ngày, hai người họ lại ở bên nhau.
Tiếp đó, lời đồn lại thay đổi một loạt.
Người như Lục Tây Kiêu, thay bạn gái như thay áo, Chu Vãn kia chỉ có tí khuôn mặt của mối tình đầu, chẳng qua nhất thời mới lạ, không được bao lâu sẽ làm Lục Tây Kiêu chán ghét.
Quả nhiên sau này, Chu Vãn chuyển trường, Lục Tây Kiêu vẫn chơi đùa bình thường như trước.
Tất cả giống như chưa từng xảy ra.
Mãi đến tận đêm say rượu đó, anh điên rồi mới gọi điện thoại cho Chu Vãn, cứ hết cúp máy lại gọi lại, cuối cùng Chu Vãn cũng nghe.
Cô không nói chuyện, Lục Tây Kiêu cũng im lặng.
Hai người phân cao thấp.
Đến tận khi Lục Tây Kiêu cúi đầu xuống, cố chấp bảo vệ chút tôn nghiêm cuối cùng: “Chu Vãn, chỉ cần em nói một câu yêu anh, anh sẽ tha thứ cho em.”
Giọng nói của người con gái trong trẻo nhưng lạnh lùng, gọi tên anh: “Lục Tây Kiêu.”
Chỉ cần ba chữ kia, hốc mắt Lục Tây Kiêu đỏ lên.
Cô cực kỳ bình tĩnh nói: “Em không yêu anh, là em vẫn luôn lừa anh.”
Trong đoạn tình cảm này, Lục Tây Kiêu chưa bao giờ chiếm thế chủ động.
Anh chính là người bị chơi đùa.
—
Cú điện thoại cuối cùng kia, hai người ầm ĩ rất lớn.
Lục Tây Kiêu nói, Chu Vãn, đừng để cho anh gặp lại em, nếu không, anh nhất định khiến em phải khóc lóc cầu xin.
Sau này, lần nữa gặp lại là ở trên đường quán bar xa hoa truỵ lạc.
Lục Tây Kiêu lại trở nên bất cần đời, nổi loạn, đứng bên cạnh là một cô gái xinh đẹp đang hút thuốc.
Trong nháy mắt, anh nhìn sang Chu Vãn, vẻ mặt bình tĩnh, dời ánh mắt đi, tiếp tục nói chuyện trên trời dưới đất với người bên cạnh.
Như là sớm đã quên.
Chu Vãn chỉ nói ba chữ, liền làm cho tất cả vẻ ngụy trang sụp đổ.
“Lục Tây Kiêu.” Cô vẫn như cũ, là giọng nói bình tĩnh đến lạnh lùng.
Lục Tây Kiêu ném điếu thuốc, bước nhanh đến phía trước, tóm lấy cổ áo Chu Vãn, đẩy người con gái dịu dàng điềm đạm lên tường, anh nổi giận đến nỗi trán nổi đầy gân xanh.
“Chu Vãn, em còn dám trở về, em còn dám trở về.”
Trên người anh pha lẫn mùi rượu cồn cùng mùi thuốc lá, nghiến răng từng chữ một, hỏi: “Có phải em muốn chết không?”
—
Luôn có người muốn em sắc màu rực rỡ, cũng muốn em nước bùn đầy mình.
Mặt ngoài: Người con gái ngoan ngoãn x Lãng tử
Thực tế: Người con gái phụ lòng x Lãng tử quay đầu
Tag: Yêu sâu sắc, Thiên chi kiêu tử
4.6
Tác giả: Thẩm Mộc - 沈沐
Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Nữ Cường, HE, Sủng, Trả Thù, Chữa Lành, Hư Cấu Kỳ Ảo, Ngọt
Team dịch: Cá Chép Ngắm Mưa
Giới thiệu
Ta là người vợ tào khang nhỏ bé tầm thường của Trần Bình.
Khi hắn tự mình xưng Vương, ta cùng hắn an hưởng vinh hoa phú quý.
Tới khi hắn bại binh như núi đổ, ta lại xách tay nải bỏ chạy.
Sau này, nhờ có sự hỗ trợ của Công chúa mà hắn đã vực dậy sau thất bại, danh tiếng không gì bằng. Mà ta lại bị thủ hạ của hắn bắt được, trở thành tù nhân.
Ai nấy đều cười chê ta là kẻ bạc nghĩa phụ tình, trừng trị đúng người đúng tội.
Nói rằng, cho dù Trần Bình có l-ộ-t da r-ú-t gân ta cũng khó mà giải tỏa được nỗi hận trong lòng.
Nào ngờ, vẻ mặt Trần Bình không chút cảm xúc, đổ ra một bàn toàn vàng bạc châu báu.
Hắn chỉ vào mình, nói: “Nào, chọn thêm một lần nữa.”
“Ta và nó, nàng chọn ai?”
Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Nữ Cường, HE, Sủng, Trả Thù, Chữa Lành, Hư Cấu Kỳ Ảo, Ngọt
Team dịch: Cá Chép Ngắm Mưa
Giới thiệu
Ta là người vợ tào khang nhỏ bé tầm thường của Trần Bình.
Khi hắn tự mình xưng Vương, ta cùng hắn an hưởng vinh hoa phú quý.
Tới khi hắn bại binh như núi đổ, ta lại xách tay nải bỏ chạy.
Sau này, nhờ có sự hỗ trợ của Công chúa mà hắn đã vực dậy sau thất bại, danh tiếng không gì bằng. Mà ta lại bị thủ hạ của hắn bắt được, trở thành tù nhân.
Ai nấy đều cười chê ta là kẻ bạc nghĩa phụ tình, trừng trị đúng người đúng tội.
Nói rằng, cho dù Trần Bình có l-ộ-t da r-ú-t gân ta cũng khó mà giải tỏa được nỗi hận trong lòng.
Nào ngờ, vẻ mặt Trần Bình không chút cảm xúc, đổ ra một bàn toàn vàng bạc châu báu.
Hắn chỉ vào mình, nói: “Nào, chọn thêm một lần nữa.”
“Ta và nó, nàng chọn ai?”
3.5
Tác giả: Tê Chẩm Do Miên
Thể loại: Hiện đại, ngôn tình, góc nhìn thứ nhất, tình yêu duy nhất, truyện ma đô thị
Số chương: 4 chương
Dịch: Bé Đẹp – Đóa hoa cộc cằn
Giới thiệu
Cả câu chuyện phải bắt đầu từ tháng 3 năm nay.
Lúc đó người yêu tôi vướng phải một khó khăn rất lớn.
Vì giúp anh ấy, tôi đã cắt ngang công việc cực kỳ quan trọng của mình để về quê.
Dù lúc đó tình yêu của chúng tôi vẫn chưa chính thức bắt đầu nhưng tôi biết, chỉ cần mình cố gắng, chúng tôi chắc chắn sẽ có kết thúc viên mãn.
Vì dẫu sao những nỗ lực chân thành sẽ luôn nhận được hồi báo.
Vì tình yêu sẽ khiến người ta sinh sôi da thịt.
Vì tôi từng được anh ấy kéo ra khỏi vực sâu khi chìm trong bóng tối.
Và giờ đây, bộ phim tình yêu này cũng phải tới tập của tôi rồi.
Lời khuyên trước khi đọc:
1. Truyện ngôi thứ nhất nhưng sẽ triển khai dưới dạng câu chuyện.
2. Ai cũng biết nói dối. Những gì nói với người khác đều có thể là nói dối.
3. Trong truyện sẽ không nói dối người đọc.
4. Có thể hơi dark, sẽ cố gắng bình thường một chút ORZ.
Giới thiệu vắn tắt: Sống sót đi người yêu của em
Thể loại: Hiện đại, ngôn tình, góc nhìn thứ nhất, tình yêu duy nhất, truyện ma đô thị
Số chương: 4 chương
Dịch: Bé Đẹp – Đóa hoa cộc cằn
Giới thiệu
Cả câu chuyện phải bắt đầu từ tháng 3 năm nay.
Lúc đó người yêu tôi vướng phải một khó khăn rất lớn.
Vì giúp anh ấy, tôi đã cắt ngang công việc cực kỳ quan trọng của mình để về quê.
Dù lúc đó tình yêu của chúng tôi vẫn chưa chính thức bắt đầu nhưng tôi biết, chỉ cần mình cố gắng, chúng tôi chắc chắn sẽ có kết thúc viên mãn.
Vì dẫu sao những nỗ lực chân thành sẽ luôn nhận được hồi báo.
Vì tình yêu sẽ khiến người ta sinh sôi da thịt.
Vì tôi từng được anh ấy kéo ra khỏi vực sâu khi chìm trong bóng tối.
Và giờ đây, bộ phim tình yêu này cũng phải tới tập của tôi rồi.
Lời khuyên trước khi đọc:
1. Truyện ngôi thứ nhất nhưng sẽ triển khai dưới dạng câu chuyện.
2. Ai cũng biết nói dối. Những gì nói với người khác đều có thể là nói dối.
3. Trong truyện sẽ không nói dối người đọc.
4. Có thể hơi dark, sẽ cố gắng bình thường một chút ORZ.
Giới thiệu vắn tắt: Sống sót đi người yêu của em
4.3
Tác giả: Kỷ Anh
Người dịch: Cece
Thể loại: Nguyên sang, ngôn tình, cổ đại
Trong cuốn tiểu thuyết linh dị "Thương Sinh Lục", thuở thiếu thời Giang Bạch Nghiễn cô độc vất vả, vì dòng máu đặc biệt mà được nhà họ Thi ở thành Trường An thu nhận.
Chàng thiếu niên trong sáng với đôi mắt hoa đào ngập nước, nội tâm lại là một kẻ điên cố chấp nham hiểm, định sẵn sẽ dần dần trở nên đen tối trong những khổ đau và tủi nhục.
Thi Đại xuyên vào, trở thành tiểu thư nhà họ Thi, người gây khó dễ trăm bề cho chàng, cuối cùng chết không chỗ chôn.
Bất hạnh thay, nàng vẫn chưa đọc hết cuốn tiểu thuyết.
Trong phần kịch bản mà Thi Đại đã biết, Giang Bạch Nghiễn chẳng qua là một chàng trai đáng thương ít nói ngại ngùng, hay bị ức hiếp.
Giang Bạch Nghiễn chưa từng gặp ai như Thi Đại.
Sau khi chàng tàn sát tất cả yêu tà.
Thiếu niên nhuốm máu, sát khí đầy người, ánh mắt như ác quỷ Tu La, từng bước đến gần nàng, nở nụ cười xấu xa: "Sợ rồi à?"
Thi Đại: "Tuyệt vời! Ta vỗ tay đến mức xoắn ốc bay lên trời, điên cuồng xoay tròn rồi lại đảo quanh mặt trăng ba trăm vòng...Hơn nữa lúc chàng cười hóa ra lại có lúm đồng tiền kìa."
Giang Bạch Nghiễn: "?"
Người dịch: Cece
Thể loại: Nguyên sang, ngôn tình, cổ đại
Trong cuốn tiểu thuyết linh dị "Thương Sinh Lục", thuở thiếu thời Giang Bạch Nghiễn cô độc vất vả, vì dòng máu đặc biệt mà được nhà họ Thi ở thành Trường An thu nhận.
Chàng thiếu niên trong sáng với đôi mắt hoa đào ngập nước, nội tâm lại là một kẻ điên cố chấp nham hiểm, định sẵn sẽ dần dần trở nên đen tối trong những khổ đau và tủi nhục.
Thi Đại xuyên vào, trở thành tiểu thư nhà họ Thi, người gây khó dễ trăm bề cho chàng, cuối cùng chết không chỗ chôn.
Bất hạnh thay, nàng vẫn chưa đọc hết cuốn tiểu thuyết.
Trong phần kịch bản mà Thi Đại đã biết, Giang Bạch Nghiễn chẳng qua là một chàng trai đáng thương ít nói ngại ngùng, hay bị ức hiếp.
Giang Bạch Nghiễn chưa từng gặp ai như Thi Đại.
Sau khi chàng tàn sát tất cả yêu tà.
Thiếu niên nhuốm máu, sát khí đầy người, ánh mắt như ác quỷ Tu La, từng bước đến gần nàng, nở nụ cười xấu xa: "Sợ rồi à?"
Thi Đại: "Tuyệt vời! Ta vỗ tay đến mức xoắn ốc bay lên trời, điên cuồng xoay tròn rồi lại đảo quanh mặt trăng ba trăm vòng...Hơn nữa lúc chàng cười hóa ra lại có lúm đồng tiền kìa."
Giang Bạch Nghiễn: "?"
8.2
Từ khi được sinh ra, Trì Tiêu vẫn luôn cho rằng mình và trúc mã Từ Thư Thừa kết hôn là do lệnh của ba mẹ, lời của mai mối.
Người đàn ông Từ Thư Thừa này cái gì cũng tốt, đã đẹp trai mà vóc người cũng không thể chê được, hơn nữa còn là người biết kiếm tiền, đối xử với cô cũng rất tốt. Ngoại trừ tính tình lạnh nhạt ra thì gần như chẳng có chút khuyết điểm nào.
Mãi đến tận một ngày, đàn anh nam thần từng theo đuổi cô về nước sau khi xuất ngoại, anh ta đã dùng vẻ mặt nham hiểm nói với cô rằng: “Cái tên Từ Thư Thừa kia vốn không hiền lành và đơn thuần như em luôn nghĩ đâu! Chuyện tôi phải ra nước ngoài là do cậu ta ban tặng đấy!”.
Trì Tiêu đánh giá bộ quần áo đắt tiền mà đàn anh đang mặc trên người, giọng điệu của cô vô cùng chân thành: “Vậy anh nên cảm ơn cậu ấy.”
“…”
Người trong nghề đều biết, Thái tử gia của tập đoàn Trung Thành là Từ Thư Thừa có tâm tư khó dò và cả những thủ đoạn phi phàm, nhưng sau khi anh đeo nhẫn cưới lên tay thì chưa bao giờ anh tháo xuống dù chỉ một giây. Các phương tiện truyền thông của giới giải trí chẳng có chút tin tức nào liên quan đến chuyện này, chẳng qua đó chỉ là do anh nghiêm cẩn tự giữ mình mà thôi.
Có người cười nói: “Thái độ của cậu Từ cũng giống hệt với ông Từ, chắc chắn chuyện thông gia của hai nhà Từ và Trì sẽ vô cùng vững chắc!”
Nhưng chuyện này cũng không thể cản được những người đẹp mềm mại muốn đến bên cạnh anh.
Trong một lần nào đó khi đang tham gia bữa tiệc trong vòng truyền thông, các ông lớn đang nói chuyện trên trời dưới đất, Từ Thư Thừa nhận một cuộc điện thoại rồi rời khỏi chỗ. Một người đẹp biên kịch mới vào nghề lấy hết dũng khí bưng ly rượu Champagne đến phía sau anh, trong lòng thầm tập trước lời nói cũng như vẻ mặt để lát nữa anh đến gần sẽ nói, không ngờ lại nghe được người đàn ông luôn được đồn là tự phụ lạnh lùng, lại “ra lệnh” cho người bên đầu dây điện thoại với giọng điệu dịu dàng nhất: “Đừng thức khuya quá, ngủ sớm một chút đi, trước khi đi ngủ nhớ uống một ly sữa bò… Em nghe lời được không hửm?”.
Tính tình của anh lạnh nhạt, chỉ kéo mình cô vào lòng và che chở cho cô như báu vật, trân trọng cô, sẽ mặc cho cô từ áo yếm đến áo cưới.
Người đàn ông Từ Thư Thừa này cái gì cũng tốt, đã đẹp trai mà vóc người cũng không thể chê được, hơn nữa còn là người biết kiếm tiền, đối xử với cô cũng rất tốt. Ngoại trừ tính tình lạnh nhạt ra thì gần như chẳng có chút khuyết điểm nào.
Mãi đến tận một ngày, đàn anh nam thần từng theo đuổi cô về nước sau khi xuất ngoại, anh ta đã dùng vẻ mặt nham hiểm nói với cô rằng: “Cái tên Từ Thư Thừa kia vốn không hiền lành và đơn thuần như em luôn nghĩ đâu! Chuyện tôi phải ra nước ngoài là do cậu ta ban tặng đấy!”.
Trì Tiêu đánh giá bộ quần áo đắt tiền mà đàn anh đang mặc trên người, giọng điệu của cô vô cùng chân thành: “Vậy anh nên cảm ơn cậu ấy.”
“…”
Người trong nghề đều biết, Thái tử gia của tập đoàn Trung Thành là Từ Thư Thừa có tâm tư khó dò và cả những thủ đoạn phi phàm, nhưng sau khi anh đeo nhẫn cưới lên tay thì chưa bao giờ anh tháo xuống dù chỉ một giây. Các phương tiện truyền thông của giới giải trí chẳng có chút tin tức nào liên quan đến chuyện này, chẳng qua đó chỉ là do anh nghiêm cẩn tự giữ mình mà thôi.
Có người cười nói: “Thái độ của cậu Từ cũng giống hệt với ông Từ, chắc chắn chuyện thông gia của hai nhà Từ và Trì sẽ vô cùng vững chắc!”
Nhưng chuyện này cũng không thể cản được những người đẹp mềm mại muốn đến bên cạnh anh.
Trong một lần nào đó khi đang tham gia bữa tiệc trong vòng truyền thông, các ông lớn đang nói chuyện trên trời dưới đất, Từ Thư Thừa nhận một cuộc điện thoại rồi rời khỏi chỗ. Một người đẹp biên kịch mới vào nghề lấy hết dũng khí bưng ly rượu Champagne đến phía sau anh, trong lòng thầm tập trước lời nói cũng như vẻ mặt để lát nữa anh đến gần sẽ nói, không ngờ lại nghe được người đàn ông luôn được đồn là tự phụ lạnh lùng, lại “ra lệnh” cho người bên đầu dây điện thoại với giọng điệu dịu dàng nhất: “Đừng thức khuya quá, ngủ sớm một chút đi, trước khi đi ngủ nhớ uống một ly sữa bò… Em nghe lời được không hửm?”.
Tính tình của anh lạnh nhạt, chỉ kéo mình cô vào lòng và che chở cho cô như báu vật, trân trọng cô, sẽ mặc cho cô từ áo yếm đến áo cưới.
3.8
Chúc Tân Nguyệt xuyên không vào một tiểu thuyết ngôn tình cẩu huyết, trở thành nữ phụ phản diện luôn theo đuổi nam chính.
Là bạn thanh mai trúc mã của nam chính, cô như một món gia vị trong kịch bản của cặp đôi chính, làm đủ chuyện ngu xuẩn như: Từ bỏ thừa kế tài sản vì nam chính, từ chối theo đuổi của nam phụ xuất sắc, bỏ nhà đi gia nhập giới giải trí từ vị trí thấp nhất, liên tục gây khó dễ cho nữ chính.
Hiện tại cốt truyện đã phát triển đến đoạn nguyên chủ chuẩn bị tỏ tình với nam chính tại buổi tiệc, sau khi bị từ chối sẽ xấu hổ giận dữ, trở thành trò cười của giới giải trí.
Chúc Tân Nguyệt đã đọc nguyên tác: Chỉ cần hoàn thành cốt truyện này, nam chính sẽ cảm thấy có lỗi mà đập vài trăm triệu đền bù cho cô!
Mở mắt ra, tầm nhìn của Chúc Tân Nguyệt mờ mịt.
Mười mấy năm đèn sách + cuộc sống công sở = cận thị nặng
Chúc Tân Nguyệt: Cách 5m, người và thú không phân biệt được; trong vòng 3m, tất cả đều là hình khối mờ ảo.
Chúc Tân Nguyệt nheo mắt, quét một vòng, tìm thấy người đàn ông mặc vest cao nhất, thân hình đẹp nhất, dáng đứng thẳng nhất trong phòng.
Nam chính trong tiểu thuyết ngôn tình chắc chắn là người đẹp trai nhất. - Chúc Tân Nguyệt nghĩ kế hoạch đã thành công.
Chúc Tân Nguyệt nắm lấy tay người đàn ông mặc vest, mắt đỏ lên vì khô, vừa khóc vừa tỏ tình: "Từ lần đầu gặp anh, em đã thích anh rồi. Anh rất đặc biệt, chỉ cần đứng đó đã khiến người ta tan chảy, em cùng anh xây dựng một mái ấm..."
Lời chưa dứt, một người đàn ông bước ra từ hồ bơi, mọi người đùa cợt: "Kỷ Thanh Nguyên, bạn thanh mai trúc mã của cậu sắp chạy theo anh trai cậu rồi!"
Kỷ Thanh Nguyên là nam chính, anh trai cùng cha khác mẹ bề ngoài là hậu thuẫn vững chắc bảo vệ anh ta, nhưng thực chất là một con hổ nham hiểm, từng có độc giả viết bài phân tích dài hàng vạn chữ rằng anh trai mới là BOSS phản diện lớn nhất của cả truyện.
Chúc Tân Nguyệt:...
Người đàn ông đẹp trai nhất phòng · Kỳ Lâm Dục: "Cô Chúc, lần đầu gặp mặt đã bàn chuyện cưới xin có phải hơi nhanh không?"
Chúc Tân Nguyệt: Bây giờ đổi người còn kịp không?
Là bạn thanh mai trúc mã của nam chính, cô như một món gia vị trong kịch bản của cặp đôi chính, làm đủ chuyện ngu xuẩn như: Từ bỏ thừa kế tài sản vì nam chính, từ chối theo đuổi của nam phụ xuất sắc, bỏ nhà đi gia nhập giới giải trí từ vị trí thấp nhất, liên tục gây khó dễ cho nữ chính.
Hiện tại cốt truyện đã phát triển đến đoạn nguyên chủ chuẩn bị tỏ tình với nam chính tại buổi tiệc, sau khi bị từ chối sẽ xấu hổ giận dữ, trở thành trò cười của giới giải trí.
Chúc Tân Nguyệt đã đọc nguyên tác: Chỉ cần hoàn thành cốt truyện này, nam chính sẽ cảm thấy có lỗi mà đập vài trăm triệu đền bù cho cô!
Mở mắt ra, tầm nhìn của Chúc Tân Nguyệt mờ mịt.
Mười mấy năm đèn sách + cuộc sống công sở = cận thị nặng
Chúc Tân Nguyệt: Cách 5m, người và thú không phân biệt được; trong vòng 3m, tất cả đều là hình khối mờ ảo.
Chúc Tân Nguyệt nheo mắt, quét một vòng, tìm thấy người đàn ông mặc vest cao nhất, thân hình đẹp nhất, dáng đứng thẳng nhất trong phòng.
Nam chính trong tiểu thuyết ngôn tình chắc chắn là người đẹp trai nhất. - Chúc Tân Nguyệt nghĩ kế hoạch đã thành công.
Chúc Tân Nguyệt nắm lấy tay người đàn ông mặc vest, mắt đỏ lên vì khô, vừa khóc vừa tỏ tình: "Từ lần đầu gặp anh, em đã thích anh rồi. Anh rất đặc biệt, chỉ cần đứng đó đã khiến người ta tan chảy, em cùng anh xây dựng một mái ấm..."
Lời chưa dứt, một người đàn ông bước ra từ hồ bơi, mọi người đùa cợt: "Kỷ Thanh Nguyên, bạn thanh mai trúc mã của cậu sắp chạy theo anh trai cậu rồi!"
Kỷ Thanh Nguyên là nam chính, anh trai cùng cha khác mẹ bề ngoài là hậu thuẫn vững chắc bảo vệ anh ta, nhưng thực chất là một con hổ nham hiểm, từng có độc giả viết bài phân tích dài hàng vạn chữ rằng anh trai mới là BOSS phản diện lớn nhất của cả truyện.
Chúc Tân Nguyệt:...
Người đàn ông đẹp trai nhất phòng · Kỳ Lâm Dục: "Cô Chúc, lần đầu gặp mặt đã bàn chuyện cưới xin có phải hơi nhanh không?"
Chúc Tân Nguyệt: Bây giờ đổi người còn kịp không?