Sủng
948 Truyện
Sắp xếp theo
4.7
Thể loại: Hiện đại, song A mỹ cường, niên hạ, sản nhũ, nhạy cảm thiếu nữ dễ khóc công x rộng lượng đầu gỗ cool ngầu thụ
- -----------------------------
Tôi sẽ không bao giờ chấp nhận việc mỗi ngày chứa một bụng đầy t/inh d/ịch của tên khốn lúc nào cũng khóc sướt mướt kia đi ngủ đâu.
Tân Tranh người cũng như tên, một Alpha thuần với thân hình mạnh mẽ khỏe khoắn, chỉ cần không cẩn thận quên khống chế pheromone là toàn bộ Omega gần đó sẽ đỏ mặt, chân mềm.
Kinh Miểu là một Alpha trắng nõn mềm yếu mới phân hóa chưa lâu, mỗi lần cùng Tân Tranh lên giường sẽ bị phản ứng với pheromone mãnh liệt của đồng loại hun cho nước mắt nước mũi chảy ròng ròng, vừa nước mắt ngắn nước mắt dài, vừa tàn nhẫn đâm sâu vào khoang sinh sản yếu mềm của đối phương, nhịn xuống cơn đau đầu đau khoang mũi mà cố chấp cắn lên gáy đối phương khiến cho máu thịt lẫn lộn, cùng là Alpha mà còn bá đạo yêu cầu đối phương giữ nguyên t/inh d/ịch của mình đi ngủ.
Tân Tranh không có cách nào ứng phó với cậu, đành phải mỗi sáng che chiếc cổ đầy máu đi rửa sạch t/inh d/ịch, quay lại khuyên bạn trai nhỏ vừa rời giường đã lại rơi nước mắt:
"Cố chấp như vậy làm gì? Anh đã nói là hai ta không thể sinh con được, em đánh dấu hay bắn vào trong cũng vậy, anh là Alpha sao có thể mang thai được chứ?"
Kinh Miểu không nghe, đêm nào cũng vừa khóc vừa cày cấy.
Là một Alpha luôn tin tưởng nguyên tắc sinh lý khoa học, Tân Tranh cũng mở chân mặc kệ cậu, mỗi ngày bị nhét cự vật chặn không cho t/inh d/ịch chảy ra khi ngủ anh cũng không thèm để ý, còn dư sức trêu chọc đối phương "nếu em có thể làm anh mang thai, anh dám sinh con ra cho em."
Mãi cho đến một ngày, Kinh Miểu vuốt vuốt cái bụng hơi phồng lên của anh vui vẻ nói "em không còn bị pheromone của anh hun sặc nữa rồi", khi đó sự tin tưởng vào nguyên tắc sinh lý khoa học của Tân Tranh mới bắt đầu phát hiện điều không đúng......
- -----------------------------
Tôi sẽ không bao giờ chấp nhận việc mỗi ngày chứa một bụng đầy t/inh d/ịch của tên khốn lúc nào cũng khóc sướt mướt kia đi ngủ đâu.
Tân Tranh người cũng như tên, một Alpha thuần với thân hình mạnh mẽ khỏe khoắn, chỉ cần không cẩn thận quên khống chế pheromone là toàn bộ Omega gần đó sẽ đỏ mặt, chân mềm.
Kinh Miểu là một Alpha trắng nõn mềm yếu mới phân hóa chưa lâu, mỗi lần cùng Tân Tranh lên giường sẽ bị phản ứng với pheromone mãnh liệt của đồng loại hun cho nước mắt nước mũi chảy ròng ròng, vừa nước mắt ngắn nước mắt dài, vừa tàn nhẫn đâm sâu vào khoang sinh sản yếu mềm của đối phương, nhịn xuống cơn đau đầu đau khoang mũi mà cố chấp cắn lên gáy đối phương khiến cho máu thịt lẫn lộn, cùng là Alpha mà còn bá đạo yêu cầu đối phương giữ nguyên t/inh d/ịch của mình đi ngủ.
Tân Tranh không có cách nào ứng phó với cậu, đành phải mỗi sáng che chiếc cổ đầy máu đi rửa sạch t/inh d/ịch, quay lại khuyên bạn trai nhỏ vừa rời giường đã lại rơi nước mắt:
"Cố chấp như vậy làm gì? Anh đã nói là hai ta không thể sinh con được, em đánh dấu hay bắn vào trong cũng vậy, anh là Alpha sao có thể mang thai được chứ?"
Kinh Miểu không nghe, đêm nào cũng vừa khóc vừa cày cấy.
Là một Alpha luôn tin tưởng nguyên tắc sinh lý khoa học, Tân Tranh cũng mở chân mặc kệ cậu, mỗi ngày bị nhét cự vật chặn không cho t/inh d/ịch chảy ra khi ngủ anh cũng không thèm để ý, còn dư sức trêu chọc đối phương "nếu em có thể làm anh mang thai, anh dám sinh con ra cho em."
Mãi cho đến một ngày, Kinh Miểu vuốt vuốt cái bụng hơi phồng lên của anh vui vẻ nói "em không còn bị pheromone của anh hun sặc nữa rồi", khi đó sự tin tưởng vào nguyên tắc sinh lý khoa học của Tân Tranh mới bắt đầu phát hiện điều không đúng......
4.6
Bạn đang đọc truyện Nhật Ký Giam Cầm của tác giả Phụng Phụng. Tôi bị giam giữ, bị cầm tù
Nhưng người bắt tôi cũng thật quái lạ, không phải bắt tôi vì để thỏa mãn thú tính dục vọng nào đó sao?
Tôi cho rằng khi mình bị giam ở đây, tình cảnh của mình chính là bị giày vò, thống khổ khi mỗi ngày đều không thấy ánh sáng, chân tay bị trói, bị người làm nhục.
Kết quả hiện thực lại là: ăn ngon uống ngon, mỗi ngày rảnh rỗi viết truyện cười, trước khi đi ngủ còn được đọc truyện cho nghe.
Nhưng người bắt tôi cũng thật quái lạ, không phải bắt tôi vì để thỏa mãn thú tính dục vọng nào đó sao?
Tôi cho rằng khi mình bị giam ở đây, tình cảnh của mình chính là bị giày vò, thống khổ khi mỗi ngày đều không thấy ánh sáng, chân tay bị trói, bị người làm nhục.
Kết quả hiện thực lại là: ăn ngon uống ngon, mỗi ngày rảnh rỗi viết truyện cười, trước khi đi ngủ còn được đọc truyện cho nghe.
4
Tác phẩm: Đều thời đại nào rồi (都什么年代了啊)
Tác giả: Thất Tiểu Hoàng Thúc (七小皇叔)
Nhân vật chính: Kỷ Minh Tranh (纪鸣橙), Bành Hướng Chi (彭姠之)
Thể loại: hỗ công, ngọt sủng, HE
Edit: phuong_bchii
—————————————————
"Nàng ở vũ trường tối tăm, nhớ mùa xuân."
—————————————————
Bành Hướng Chi là loài bướm hoa nổi tiếng trong giới, các loại "lãng".
Kỷ Minh Tranh chướng mắt nàng.
Kỷ Minh Tranh là lão cán bộ có tiếng trong giới, các loại "quê mùa".
*Lão cán bộ: là người không chạy theo trào lưu, không hiểu ngôn ngữ thịnh hành trên mạng, thậm chí không chơi mạng xã hội, phong cách cũ kỹ, nghiêm cẩn đặt mình trong làng giải trí hiện nay. Hơn nữa làm người cương trực công chính, đối với chuyện gì cũng có kiến giải và chừng mực nhất định. Nhưng những năm gần đây cùng với sự hiểu biến đổi của cư dân mạng đối với từ ngữ, lão cán bộ lại tổng kết thành hình tượng tư tưởng có chút tuân thủ quy tắc, bảo chất nghiêm túc.
Bành Hướng Chi rất chướng mắt cô.
Có một ngày, thẳng nữ Bành Hướng Chi uống say, hôn thẳng nữ Kỷ Minh Tranh.
Hỗ công.
Chống sét:
Cảnh báo bẻ cong thẳng nữ/có bạn trai cũ.
Cảnh báo giai đoạn đầu có hiểu lầm.
Cảnh báo nhân vật không hoàn hảo.
Cảnh báo phi "song*".
—————————————————
Một tác phẩm quá nhiều ngôn ngữ mạng lại còn chơi chữ nữa, cứu tui cứu tui.
Ai đọc chỗ nào không hiểu thì tui cũng chịu luôn, tui đã cố hết sức rồi 😭😭
Tác giả: Thất Tiểu Hoàng Thúc (七小皇叔)
Nhân vật chính: Kỷ Minh Tranh (纪鸣橙), Bành Hướng Chi (彭姠之)
Thể loại: hỗ công, ngọt sủng, HE
Edit: phuong_bchii
—————————————————
"Nàng ở vũ trường tối tăm, nhớ mùa xuân."
—————————————————
Bành Hướng Chi là loài bướm hoa nổi tiếng trong giới, các loại "lãng".
Kỷ Minh Tranh chướng mắt nàng.
Kỷ Minh Tranh là lão cán bộ có tiếng trong giới, các loại "quê mùa".
*Lão cán bộ: là người không chạy theo trào lưu, không hiểu ngôn ngữ thịnh hành trên mạng, thậm chí không chơi mạng xã hội, phong cách cũ kỹ, nghiêm cẩn đặt mình trong làng giải trí hiện nay. Hơn nữa làm người cương trực công chính, đối với chuyện gì cũng có kiến giải và chừng mực nhất định. Nhưng những năm gần đây cùng với sự hiểu biến đổi của cư dân mạng đối với từ ngữ, lão cán bộ lại tổng kết thành hình tượng tư tưởng có chút tuân thủ quy tắc, bảo chất nghiêm túc.
Bành Hướng Chi rất chướng mắt cô.
Có một ngày, thẳng nữ Bành Hướng Chi uống say, hôn thẳng nữ Kỷ Minh Tranh.
Hỗ công.
Chống sét:
Cảnh báo bẻ cong thẳng nữ/có bạn trai cũ.
Cảnh báo giai đoạn đầu có hiểu lầm.
Cảnh báo nhân vật không hoàn hảo.
Cảnh báo phi "song*".
—————————————————
Một tác phẩm quá nhiều ngôn ngữ mạng lại còn chơi chữ nữa, cứu tui cứu tui.
Ai đọc chỗ nào không hiểu thì tui cũng chịu luôn, tui đã cố hết sức rồi 😭😭
4.5
Khi tôi mặt dày bước vào quán trà, Diệp Thanh Hữu nói sẽ mời tôi uống trà. Tôi uống một hơi hết sạch, chỉ cảm thấy vị ngọt thanh lan tỏa khắp miệng răng môi thơm nồng nàn.
Diệp Thanh Hữu hỏi tôi cảm giác thế nào, tôi đáp tốt, trà ngon tuyệt đỉnh. Nước trà mát lạnh trong suốt, hương vị ngọt ngào như mật, mùi thơm ngào ngạt có mùi hoa quả, hoàn toàn khác với mấy loại trà đắng nhạt nhẽo mà tôi từng uống!
Diệp Thanh Hữu nói, em đánh giá rất chuẩn. Nhưng thứ vừa nãy anh đưa em uống không phải trà, mà là nước mía.
Tôi: “…”
Tôi thật lòng muốn theo đuổi anh, vậy mà anh lại mời tôi uống trà giả?!?!
Truyện cùng Series “Có lẽ tôi đã trồng một bông hoa giả”, câu chuyện của cậu bạn cùng phòng Văn (Văn) Bạch (Thọ) Hoa.
Diệp Thanh Hữu x Tạ Gia.
Đàn anh thanh cao nghệ nhân trà x Đàn em giả vờ am hiểu nghệ thuật, hài hước. Hai bên yêu thầm.
Người Phúc Kiến x Người Quảng Đông.
Diệp Thanh Hữu hỏi tôi cảm giác thế nào, tôi đáp tốt, trà ngon tuyệt đỉnh. Nước trà mát lạnh trong suốt, hương vị ngọt ngào như mật, mùi thơm ngào ngạt có mùi hoa quả, hoàn toàn khác với mấy loại trà đắng nhạt nhẽo mà tôi từng uống!
Diệp Thanh Hữu nói, em đánh giá rất chuẩn. Nhưng thứ vừa nãy anh đưa em uống không phải trà, mà là nước mía.
Tôi: “…”
Tôi thật lòng muốn theo đuổi anh, vậy mà anh lại mời tôi uống trà giả?!?!
Truyện cùng Series “Có lẽ tôi đã trồng một bông hoa giả”, câu chuyện của cậu bạn cùng phòng Văn (Văn) Bạch (Thọ) Hoa.
Diệp Thanh Hữu x Tạ Gia.
Đàn anh thanh cao nghệ nhân trà x Đàn em giả vờ am hiểu nghệ thuật, hài hước. Hai bên yêu thầm.
Người Phúc Kiến x Người Quảng Đông.
2.8
Khi Vương gia khải hoàn trở về, lại mang theo một nữ tử đang mang thai.
Nghe được tin ấy, ngay trong ngày hôm đấy ta liền gấp rút giả chết bỏ trốn.
Chẳng ngờ, Vương gia chẳng những khai quật mộ cũ của ta, còn đích thân dựng một ngôi mộ mới: “Chúng ta là phu thê, sống cùng chăn, chết cùng huyệt. Hôm nay nàng muốn cùng ta đồng giường hay đồng huyệt, chọn đi.”
Nghe được tin ấy, ngay trong ngày hôm đấy ta liền gấp rút giả chết bỏ trốn.
Chẳng ngờ, Vương gia chẳng những khai quật mộ cũ của ta, còn đích thân dựng một ngôi mộ mới: “Chúng ta là phu thê, sống cùng chăn, chết cùng huyệt. Hôm nay nàng muốn cùng ta đồng giường hay đồng huyệt, chọn đi.”
3.8
[Tác giả Mộ Kiến Xuân Thâm]
Nhóm dịch: Tiểu Mộc
Văn án
Dư Tương không cẩn thận xuyên thành thanh niên trí thức nữ phụ niên đại văn cùng tên với cô.
Nguyên chủ vì về thành phố mà bỏ chồng vứt con, sau khi về thành phố cho rằng mình thay thế em gái Lộ xuống nông thôn, do đó điên cuồng cướp đoạt tất cả những gì thuộc về em gái, tìm đường chết nhất là thiết kế chà đạp bạch nguyệt quang của em gái --- nam chính Ninh Miễn, cũng nhờ vào đó mà ép buộc Ninh Miễn kết hôn với cô ta.
Bây giờ Dư Tương còn chưa làm ra chuyện ác, nhưng em gái mang bàn tay vàng trùng sinh, đại lão Ninh Miễn tựa hồ cũng có trí nhớ kiếp trước, đều hận Dư Tương thấu xương.
Không sao cả, Dư Tương cũng có hệ thống gian lận.
Hệ thống: "Mời ký chủ duy trì hình tượng nữ phụ xấu xa, hoàn thành nhiệm vụ có thưởng tiền, bỏ nhiệm vụ sấm sét đánh lên người đến chết."
Dư Tương: "..."
Vì tính mạng và tiền, Dư Tương vén tay áo lên, cẩn trọng diễn vai nữ phụ xấu xa, chọc em gái tức giận đến giơ chân, kiếm được rất nhiều tiền.
Ngay khi Dư Tương cho rằng có thể công thành lui thân, cùng Ninh Miễn đề nghị li hôn.
Ninh Miễn rầu rĩ không vui ôm lấy cô: "Tương Tương, em mau chóng muốn làm gì với anh thì cứ làm, bỏ dở giữa chừng là không đúng."
Dư Tương sửng sốt: "Cái kịch bản này không đúng thì phải?".
Hệ thống oa oa khóc lớn: Từng thấy qua một cái hệ thống kỹ thuật kém phát triển chưa? Nó bị người phụ nữ xấu xa này lừa!
Nữ chính miệng ngọt tâm đen vs nam chính truy thê hỏa tá tràng
Nhóm dịch: Tiểu Mộc
Văn án
Dư Tương không cẩn thận xuyên thành thanh niên trí thức nữ phụ niên đại văn cùng tên với cô.
Nguyên chủ vì về thành phố mà bỏ chồng vứt con, sau khi về thành phố cho rằng mình thay thế em gái Lộ xuống nông thôn, do đó điên cuồng cướp đoạt tất cả những gì thuộc về em gái, tìm đường chết nhất là thiết kế chà đạp bạch nguyệt quang của em gái --- nam chính Ninh Miễn, cũng nhờ vào đó mà ép buộc Ninh Miễn kết hôn với cô ta.
Bây giờ Dư Tương còn chưa làm ra chuyện ác, nhưng em gái mang bàn tay vàng trùng sinh, đại lão Ninh Miễn tựa hồ cũng có trí nhớ kiếp trước, đều hận Dư Tương thấu xương.
Không sao cả, Dư Tương cũng có hệ thống gian lận.
Hệ thống: "Mời ký chủ duy trì hình tượng nữ phụ xấu xa, hoàn thành nhiệm vụ có thưởng tiền, bỏ nhiệm vụ sấm sét đánh lên người đến chết."
Dư Tương: "..."
Vì tính mạng và tiền, Dư Tương vén tay áo lên, cẩn trọng diễn vai nữ phụ xấu xa, chọc em gái tức giận đến giơ chân, kiếm được rất nhiều tiền.
Ngay khi Dư Tương cho rằng có thể công thành lui thân, cùng Ninh Miễn đề nghị li hôn.
Ninh Miễn rầu rĩ không vui ôm lấy cô: "Tương Tương, em mau chóng muốn làm gì với anh thì cứ làm, bỏ dở giữa chừng là không đúng."
Dư Tương sửng sốt: "Cái kịch bản này không đúng thì phải?".
Hệ thống oa oa khóc lớn: Từng thấy qua một cái hệ thống kỹ thuật kém phát triển chưa? Nó bị người phụ nữ xấu xa này lừa!
Nữ chính miệng ngọt tâm đen vs nam chính truy thê hỏa tá tràng
3.4
[1] Năm gặp được Chu Thừa Quyết, thiếu niên xuất thân danh giá, đẹp trai nhưng lười biếng, luôn đứng đầu môn tự nhiên, thu hút vô số nữ sinh trong trường, nói là con cưng của trời cũng không ngoa, chỉ có môn ngữ văn là không thể khoe ra.
Mà Sầm Tây lúc đó, thành tích ưu tú nhưng gia cảnh nghèo khó, ngay cả học phí cũng phải tự mình kiếm.
Mùa hè năm ấy, Chu Thừa Quyết bị ép xuống lầu mở cửa cho giáo viên dạy kèm mới: “Em đi thi học sinh giỏi, cô ra khỏi cửa rẽ phải không tiễn, môn ngữ văn không biết là không biết, ai đến cũng vô dụng-”
Giây tiếp theo, cô bạn cùng bàn Sầm Tây bất ngờ nhận công việc gia sư đã gõ cửa nhà họ Chu.
Từ đó về sau trong một thời gian dài, hai người cùng học tập, cùng sinh hoạt.
Cô được biết đến một thế giới chưa từng đặt chân và một Chu Thừa Quyết mà cô chỉ dám lặng lẽ lén nhìn trộm.
Sau này trước cửa thư phong, cô tình cờ nghe thấy thiếu niên lạnh lùng nói: “Ghét nhất cái kiểu văn vẻ màu mè đó.”
Cũng chính ngày hôm đó, Sầm Tây từ bỏ công việc gia sư, từ đó thu lại mọi ánh mắt dè dặt khi nhìn anh.
[2] Gặp lại ở đại học, chàng trai vẫn tràn đầy nhiệt huyết, cao ngạo không thể với tới.
Sầm Tây cố tình xa cách, nhưng vì chương trình công ích có nguy cơ bị hủy bỏ, cô buộc phải cắn răng mời anh tham gia.
Sau khi phỏng vấn kết thúc, con cưng của trời hèn mọn đỏ hoe mắt, trước mặt mọi người nắm chặt cổ tay cô: “Anh tìm em vất vả lắm.”
Chu Thừa Quyết tự giễu nói: “Thư tình học viết được một nửa rồi, cô giáo nhỏ đã chạy mất rồi.”
Sầm Tây cay cay nơi sống mũi: “Tôi chỉ biết văn vẻ màu mè, không dạy anh được.”
Anh từng bước ép sát: “Anh chỉ thích văn vẻ màu vè.”
- 「Trải qua bao thăng trầm, may mắn em vẫn ở đây, chưa từng đi xa.」
(Nam nữ chính cùng lớp, nam chính hơn nữ chính một tuổi)
Yêu thầm x Giả vờ
Cô gái nhỏ kiên cường x Chàng trai trưởng thành si tình
Giả vờ lúc đầu:
Ngoài mặt: Bạn cùng bàn bình thường, chúng ta thân lắm sao?
Sau lưng: Tôi chỉ có mỗi một bạn cùng bàn này thôi, động vào thử xem?
Giả vờ sau này:
Trước mặt anh em: Vết thương nhỏ này mà cũng gọi là vết thương?
Trước mặt Sầm Tây: Vết thương này… Nếu không có bạn gái anh đau lòng, có thể sẽ chết đấy...
Mà Sầm Tây lúc đó, thành tích ưu tú nhưng gia cảnh nghèo khó, ngay cả học phí cũng phải tự mình kiếm.
Mùa hè năm ấy, Chu Thừa Quyết bị ép xuống lầu mở cửa cho giáo viên dạy kèm mới: “Em đi thi học sinh giỏi, cô ra khỏi cửa rẽ phải không tiễn, môn ngữ văn không biết là không biết, ai đến cũng vô dụng-”
Giây tiếp theo, cô bạn cùng bàn Sầm Tây bất ngờ nhận công việc gia sư đã gõ cửa nhà họ Chu.
Từ đó về sau trong một thời gian dài, hai người cùng học tập, cùng sinh hoạt.
Cô được biết đến một thế giới chưa từng đặt chân và một Chu Thừa Quyết mà cô chỉ dám lặng lẽ lén nhìn trộm.
Sau này trước cửa thư phong, cô tình cờ nghe thấy thiếu niên lạnh lùng nói: “Ghét nhất cái kiểu văn vẻ màu mè đó.”
Cũng chính ngày hôm đó, Sầm Tây từ bỏ công việc gia sư, từ đó thu lại mọi ánh mắt dè dặt khi nhìn anh.
[2] Gặp lại ở đại học, chàng trai vẫn tràn đầy nhiệt huyết, cao ngạo không thể với tới.
Sầm Tây cố tình xa cách, nhưng vì chương trình công ích có nguy cơ bị hủy bỏ, cô buộc phải cắn răng mời anh tham gia.
Sau khi phỏng vấn kết thúc, con cưng của trời hèn mọn đỏ hoe mắt, trước mặt mọi người nắm chặt cổ tay cô: “Anh tìm em vất vả lắm.”
Chu Thừa Quyết tự giễu nói: “Thư tình học viết được một nửa rồi, cô giáo nhỏ đã chạy mất rồi.”
Sầm Tây cay cay nơi sống mũi: “Tôi chỉ biết văn vẻ màu mè, không dạy anh được.”
Anh từng bước ép sát: “Anh chỉ thích văn vẻ màu vè.”
- 「Trải qua bao thăng trầm, may mắn em vẫn ở đây, chưa từng đi xa.」
(Nam nữ chính cùng lớp, nam chính hơn nữ chính một tuổi)
Yêu thầm x Giả vờ
Cô gái nhỏ kiên cường x Chàng trai trưởng thành si tình
Giả vờ lúc đầu:
Ngoài mặt: Bạn cùng bàn bình thường, chúng ta thân lắm sao?
Sau lưng: Tôi chỉ có mỗi một bạn cùng bàn này thôi, động vào thử xem?
Giả vờ sau này:
Trước mặt anh em: Vết thương nhỏ này mà cũng gọi là vết thương?
Trước mặt Sầm Tây: Vết thương này… Nếu không có bạn gái anh đau lòng, có thể sẽ chết đấy...
3.4
Bạn đang đọc truyện Công Chúa Của Ta Trọng Sinh của tác giả Hoặc Hứa Hữu Nhất Thiên.
Lục Khải Phái dù đã chết cũng không thể nào tin được người mà nàng gần gũi và tin tưởng nhất lại sát hại mình.
Nàng hối hận.
Hối hận vì đã gặp Kỳ Dương công chúa.
Càng hối hận vì đã cùng nàng ấy bên nhau.
Sau khi chết lại khiến nàng rơi vào vực sâu không lối thoát.
Vì thế, Lục khải Phát sau khi biết mình được trong sinh, nàng quyết tâm phái cắt đứt hết thảy ràng buộc, càng không bao giờ xuất hiện hay muốn gặp lại công chúa điện hạ.
Tuy nhiên, Kỳ Dương công chúa cũng được trọng sinh, vừa vặn vào ngày thứ nhất sống lại, nàng thành công bắt được lưu vong hoang dại phò mã.
Kỳ Dương (mỉm cười híp mắt): "Ngươi còn muốn chạy nữa không? Người đến, đem phò mã mang về cho bản cung."
Lục Khải Phái (che gấp vạt áo): "Không không không, ngươi là ai? Ngươi không phải là tiểu công chúa đáng yêu của ta lúc trước."
Lục Khải Phái dù đã chết cũng không thể nào tin được người mà nàng gần gũi và tin tưởng nhất lại sát hại mình.
Nàng hối hận.
Hối hận vì đã gặp Kỳ Dương công chúa.
Càng hối hận vì đã cùng nàng ấy bên nhau.
Sau khi chết lại khiến nàng rơi vào vực sâu không lối thoát.
Vì thế, Lục khải Phát sau khi biết mình được trong sinh, nàng quyết tâm phái cắt đứt hết thảy ràng buộc, càng không bao giờ xuất hiện hay muốn gặp lại công chúa điện hạ.
Tuy nhiên, Kỳ Dương công chúa cũng được trọng sinh, vừa vặn vào ngày thứ nhất sống lại, nàng thành công bắt được lưu vong hoang dại phò mã.
Kỳ Dương (mỉm cười híp mắt): "Ngươi còn muốn chạy nữa không? Người đến, đem phò mã mang về cho bản cung."
Lục Khải Phái (che gấp vạt áo): "Không không không, ngươi là ai? Ngươi không phải là tiểu công chúa đáng yêu của ta lúc trước."
3.9
Tác giả: Sơn Khẩu
Tran / Editor: AI_CamCam18
Beta: AI_Nguyệt Quý
Thể loại: Hiện đại, HE, Hài hước, Nhẹ nhàng, Sủng Ngọt, Thanh xuân vườn trường, 18+
Độ dài: 12
Giới thiệu
Cô nhào qua cắn anh, anh cười cười ôm người vào lòng để mặc cho cô cắn.
Thanh xuân vườn trường, ngọt ngào, đáng yêu.
Tran / Editor: AI_CamCam18
Beta: AI_Nguyệt Quý
Thể loại: Hiện đại, HE, Hài hước, Nhẹ nhàng, Sủng Ngọt, Thanh xuân vườn trường, 18+
Độ dài: 12
Giới thiệu
Cô nhào qua cắn anh, anh cười cười ôm người vào lòng để mặc cho cô cắn.
Thanh xuân vườn trường, ngọt ngào, đáng yêu.
3.4
Đường Viễn xuyên thành một dân chạy nạn, trở thành người có hai bàn tay trắng, một nghèo hai trắng.
Cũng may, quan phủ giúp bọn hắn phân đến ở một thôn nhỏ, may mà hắn không trở thành một người không hộ khẩu.
Người trong thôn vì đề phòng bọn họ, nên phân bọn họ ở rất xa.
Sau đó, Đường Viễn mở quán nhỏ, mở tiệm cơm, mở tửu lầu, đem cuộc sống tốt đến rực rỡ, chọc cho nhiều người đỏ mắt, làm cho những ai trong thôn xem thường hắn phải mở rộng tầm mắt.
Hắn còn gặp được một ca nhi xinh đẹp, ngoan ngoãn. Khi ánh mắt hắn lần đầu nhìn thấy tâm liền sinh hảo cảm, sau lại thông suốt và càng ngày càng nồng nhiệt. Liền đem người cưới về nhà, còn sinh hai cái tiểu tể mập mạp.
Nhắc nhỏ đọc:
1/ Đây là truyện hư cấu không nên tìm hiểu sâu, thế giới có ca nhi sinh con, không hợp cực đoan công, khống thụ, sủng.
2/ Tình tiết tương đối chậm, chuyện nhà, làm giàu.
3/ Đọc trên đường nếu có gì không khoẻ, thỉnh kịp thời điểm xoa ~
Vai chính: Đường Viễn| Vai phụ: Tô Nặc
Cái khác: Bố y sinh hoạt, làm ruộng văn, mỹ thực.
Một câu tóm tắt: Kiếm tiền, dưỡng gia, phu lang.
Cũng may, quan phủ giúp bọn hắn phân đến ở một thôn nhỏ, may mà hắn không trở thành một người không hộ khẩu.
Người trong thôn vì đề phòng bọn họ, nên phân bọn họ ở rất xa.
Sau đó, Đường Viễn mở quán nhỏ, mở tiệm cơm, mở tửu lầu, đem cuộc sống tốt đến rực rỡ, chọc cho nhiều người đỏ mắt, làm cho những ai trong thôn xem thường hắn phải mở rộng tầm mắt.
Hắn còn gặp được một ca nhi xinh đẹp, ngoan ngoãn. Khi ánh mắt hắn lần đầu nhìn thấy tâm liền sinh hảo cảm, sau lại thông suốt và càng ngày càng nồng nhiệt. Liền đem người cưới về nhà, còn sinh hai cái tiểu tể mập mạp.
Nhắc nhỏ đọc:
1/ Đây là truyện hư cấu không nên tìm hiểu sâu, thế giới có ca nhi sinh con, không hợp cực đoan công, khống thụ, sủng.
2/ Tình tiết tương đối chậm, chuyện nhà, làm giàu.
3/ Đọc trên đường nếu có gì không khoẻ, thỉnh kịp thời điểm xoa ~
Vai chính: Đường Viễn| Vai phụ: Tô Nặc
Cái khác: Bố y sinh hoạt, làm ruộng văn, mỹ thực.
Một câu tóm tắt: Kiếm tiền, dưỡng gia, phu lang.
3.5
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Niên hạ, Chủ công, Đô thị tình duyên, 1v1.
CP: Ôn Linh x Kha Diệc Từ
Công mỹ nhân câm x Thụ MC mặt dày
20 tuổi x 25 tuổi
Giới thiệu:
Sáng nay tiếng chim đỗ quyên ngoài cửa kêu vang hơn hẳn mọi ngày.
Ôn Linh cẩn thận sắp xếp các cây cọ đã rửa sạch thành một hàng, sau đó cắt tỉa nhẹ nhàng mấy nhánh cây trầu bà rủ xuống.
Người đứng chờ bên cửa sổ từ lâu ôm trong tay một bó hoa nhỏ màu xanh tím, cười híp mắt tặng cho Ôn Linh.
Ôn Linh nhận lấy hoa, tốt tính chỉ về phía một mảnh vườn hoa baby dưới cửa sổ đã bị nhổ gần trụi, giơ tay làm dấu số năm, ý muốn nói rằng: Đây là chỗ tôi trồng hoa, đã trồng được năm tháng rồi.
1. Đây là truyện chủ công, Ôn Linh là công, bánh ngọt nhỏ, cổ tích đô thị, đại sói xám dụ dỗ tiểu mỹ nhân.
2. Công có bạn trai cũ, thụ có bạn gái cũ, ai thích sự thuần khiết xin đừng đọc.
3. Nhà cung cấp bìa cho tác giả: Thuận Tống Thương Kỳ
🔺Gỡ mìn của editor:
- Công không phải là câm hoàn toàn, vẫn nói được nhưng vì có chứng mất ngôn ngữ.
- Như tác giả đã warning, công có quan hệ 1 lần với người cũ, thụ thì không thấy có nhắc trong truyện.
- Ở phần hội thoại mình có review bộ truyện này dưới góc nhìn của độc giả, vì mình cảm nhận từ góc độ của bản thân nên tất nhiên là có chứa những tiêu chuẩn riêng của mình. Mọi người cân nhắc xem review nha.
CP: Ôn Linh x Kha Diệc Từ
Công mỹ nhân câm x Thụ MC mặt dày
20 tuổi x 25 tuổi
Giới thiệu:
Sáng nay tiếng chim đỗ quyên ngoài cửa kêu vang hơn hẳn mọi ngày.
Ôn Linh cẩn thận sắp xếp các cây cọ đã rửa sạch thành một hàng, sau đó cắt tỉa nhẹ nhàng mấy nhánh cây trầu bà rủ xuống.
Người đứng chờ bên cửa sổ từ lâu ôm trong tay một bó hoa nhỏ màu xanh tím, cười híp mắt tặng cho Ôn Linh.
Ôn Linh nhận lấy hoa, tốt tính chỉ về phía một mảnh vườn hoa baby dưới cửa sổ đã bị nhổ gần trụi, giơ tay làm dấu số năm, ý muốn nói rằng: Đây là chỗ tôi trồng hoa, đã trồng được năm tháng rồi.
1. Đây là truyện chủ công, Ôn Linh là công, bánh ngọt nhỏ, cổ tích đô thị, đại sói xám dụ dỗ tiểu mỹ nhân.
2. Công có bạn trai cũ, thụ có bạn gái cũ, ai thích sự thuần khiết xin đừng đọc.
3. Nhà cung cấp bìa cho tác giả: Thuận Tống Thương Kỳ
🔺Gỡ mìn của editor:
- Công không phải là câm hoàn toàn, vẫn nói được nhưng vì có chứng mất ngôn ngữ.
- Như tác giả đã warning, công có quan hệ 1 lần với người cũ, thụ thì không thấy có nhắc trong truyện.
- Ở phần hội thoại mình có review bộ truyện này dưới góc nhìn của độc giả, vì mình cảm nhận từ góc độ của bản thân nên tất nhiên là có chứa những tiêu chuẩn riêng của mình. Mọi người cân nhắc xem review nha.
4.6
1.
Bạn cùng phòng bị người ta trêu đùa tình cảm đến độ đau lòng vật vã, chẳng thiết cơm nước, tinh thần xuống dốc không phanh.
Cố Kỳ không thể tiếp tục trơ mắt nhìn bạn mình như vậy nữa, quyết tâm phải đòi lại công bằng cho bạn hiền.
“Tôi cũng muốn xem thử cô ta ghê gớm đến mức nào mà có thể khiến cậu mê đắm đến thế.”
Sau này, có một ngày Cố Kỳ dồn Lục Phán Phán vào góc tường, mặt dày nỉ non: “Chị à, chị cũng hôn tôi một cái đi.”
Sau đó nữa….
“Thật ra tôi biết rõ, khi ấy cậu đưa dù cho tôi không phải là vì muốn bắt chuyện với tôi.” Lục Phán Phán nói: “Cậu chỉ là đang muốn giành lại củ khoai nướng cuối cùng đó mà thôi.”
Cố Kỳ: “KHÔNG! KHÔNG PHẢI! KHÔNG PHẢI VẬY ĐÂU!”
Nghĩ tới đây Lục Phán Phán tự thấy buồn cười.
Cô đứng dậy, đưa củ khoai lang nướng đến trước mặt Cố Kỳ.
“Bây giờ tôi trao cho cậu thêm một cơ hội lựa chọn nữa, giữa tôi và khoai lang nướng, cậu chọn bên nào?”
2.
Lục Phán Phán không biết tin đồn từ đâu xuất hiện, bảo cô trăng hoa thành thói, chỉ cần là đàn ông hợp gu thì cô nhất định sẽ không buông tha.
Vậy nên mỗi lần Cố Kỳ nhìn thấy cô, bất kể là cô đang làm gì, anh cũng đều cảm thấy thực ra cô đang ủ mưu để trèo lên giường mình.
Mất điện, ánh đèn vụt tắt, Lục Phán Phán hoảng loạn ôm lấy cánh tay Cố Kỳ.
Anh lạnh lùng đẩy tay cô ra: “Tôi không phải kiểu người tùy tiện.”
Sau này, cũng là Cố Kỳ: “Thực ra tôi không phải người.”
- ----
- Thi đấu bóng chuyền, nhiệt huyết thể thao.
- Tình chị em
- Quản lý dẫn đội VS Chủ công
- Nữ chính không hề trêu đùa tình cảm của bất kỳ ai.
- Nam chính vừa quyến rũ vừa mạnh mẽ.
Nhân vật chính: Lục Phán Phán – Cố Kỳ
Nhân vật phụ: Hứa Mạn Nghiên – Hoắc Tu Viễn
Bạn cùng phòng bị người ta trêu đùa tình cảm đến độ đau lòng vật vã, chẳng thiết cơm nước, tinh thần xuống dốc không phanh.
Cố Kỳ không thể tiếp tục trơ mắt nhìn bạn mình như vậy nữa, quyết tâm phải đòi lại công bằng cho bạn hiền.
“Tôi cũng muốn xem thử cô ta ghê gớm đến mức nào mà có thể khiến cậu mê đắm đến thế.”
Sau này, có một ngày Cố Kỳ dồn Lục Phán Phán vào góc tường, mặt dày nỉ non: “Chị à, chị cũng hôn tôi một cái đi.”
Sau đó nữa….
“Thật ra tôi biết rõ, khi ấy cậu đưa dù cho tôi không phải là vì muốn bắt chuyện với tôi.” Lục Phán Phán nói: “Cậu chỉ là đang muốn giành lại củ khoai nướng cuối cùng đó mà thôi.”
Cố Kỳ: “KHÔNG! KHÔNG PHẢI! KHÔNG PHẢI VẬY ĐÂU!”
Nghĩ tới đây Lục Phán Phán tự thấy buồn cười.
Cô đứng dậy, đưa củ khoai lang nướng đến trước mặt Cố Kỳ.
“Bây giờ tôi trao cho cậu thêm một cơ hội lựa chọn nữa, giữa tôi và khoai lang nướng, cậu chọn bên nào?”
2.
Lục Phán Phán không biết tin đồn từ đâu xuất hiện, bảo cô trăng hoa thành thói, chỉ cần là đàn ông hợp gu thì cô nhất định sẽ không buông tha.
Vậy nên mỗi lần Cố Kỳ nhìn thấy cô, bất kể là cô đang làm gì, anh cũng đều cảm thấy thực ra cô đang ủ mưu để trèo lên giường mình.
Mất điện, ánh đèn vụt tắt, Lục Phán Phán hoảng loạn ôm lấy cánh tay Cố Kỳ.
Anh lạnh lùng đẩy tay cô ra: “Tôi không phải kiểu người tùy tiện.”
Sau này, cũng là Cố Kỳ: “Thực ra tôi không phải người.”
- ----
- Thi đấu bóng chuyền, nhiệt huyết thể thao.
- Tình chị em
- Quản lý dẫn đội VS Chủ công
- Nữ chính không hề trêu đùa tình cảm của bất kỳ ai.
- Nam chính vừa quyến rũ vừa mạnh mẽ.
Nhân vật chính: Lục Phán Phán – Cố Kỳ
Nhân vật phụ: Hứa Mạn Nghiên – Hoắc Tu Viễn
4.2
Hôm người nhà họ Lục đến là tiết Mang chủng, lúc chiều đổ xuống một trận mưa rào nên mặt đất lầy lội, hơi nóng bốc lên sau cơn mưa làm cả người nực nội. Giang Vu Thanh cúi đầu xách một thùng nước, đôi chân trần bước thấp bước cao trên đất bùn lẹp nhẹp, đột nhiên y nghe thấy tiếng chuông leng keng từ xa đến gần, có người hỏi: "Tiểu ca, đây là thôn Giang Gia đúng không?"
Giang Vu Thanh sửng sốt, vừa ngẩng đầu lên thì thấy một chiếc xe ngựa to lớn đẹp đẽ dừng trước mặt, y giật nảy mình, vô thức lùi lại hai bước, thùng gỗ trong tay cũng lắc lư làm nước văng ra ngoài.
- ----
Nhân vật chính: Lục Vân Đình x Giang Vu Thanh (Mỹ công ốm yếu kiêu ngạo x Thụ ngốc bạch ngọt)
Tag: Cổ đại, niên thượng, hỗ sủng, có H, 1v1, HE
Giang Vu Thanh sửng sốt, vừa ngẩng đầu lên thì thấy một chiếc xe ngựa to lớn đẹp đẽ dừng trước mặt, y giật nảy mình, vô thức lùi lại hai bước, thùng gỗ trong tay cũng lắc lư làm nước văng ra ngoài.
- ----
Nhân vật chính: Lục Vân Đình x Giang Vu Thanh (Mỹ công ốm yếu kiêu ngạo x Thụ ngốc bạch ngọt)
Tag: Cổ đại, niên thượng, hỗ sủng, có H, 1v1, HE
2.9
Việc khiến Bạch Nhiễm hối hận nhất trong cuộc đời này là cô đã tin nhầm người, yêu nhầm người. Kết hôn ba năm, cô mắc bệnh hiểm nghèo sắp chết, Quý lại nói muốn cô hiến giác mạc cho bạn của hắn sớm một chút, dù gì cũng sẽ chết mà. Bạn? Hay tình nhân?
Nếu được làm lại một lần nữa, cô tuyệt đối không lựa chọn người đàn ông lòng dạ hiểm độc kia, không phản đối lời dạy của cha mẹ…
…
Nam Cung Tử Thiêm mặt dày nói: “Gia đình hối thúc, không thể không cưới.”
Bạch Nhiễm bất lực: “Cha mẹ yêu cầu, không thể không gả."
Thật ra là cô bị người đàn ông kia dụ dỗ đưa vào tròng thì đúng hơn!
Nếu được làm lại một lần nữa, cô tuyệt đối không lựa chọn người đàn ông lòng dạ hiểm độc kia, không phản đối lời dạy của cha mẹ…
…
Nam Cung Tử Thiêm mặt dày nói: “Gia đình hối thúc, không thể không cưới.”
Bạch Nhiễm bất lực: “Cha mẹ yêu cầu, không thể không gả."
Thật ra là cô bị người đàn ông kia dụ dỗ đưa vào tròng thì đúng hơn!
4.9
Sau khi đỗ Trạng Nguyên, việc đầu tiên Lục Tướng làm chính là hưu thê.
"Họ Thẩm vốn là người hiền đức, nhưng quá mức tẻ nhạt."
Hắn cưới một nữ nhân chốn phong trần, còn ta tái giá với một công tử ăn chơi.
Lục Tướng cho rằng ta vì giận dỗi nên mới lấy một kẻ vừa không có học vấn, vừa không có nghề nghiệp.
Hắn nghĩ rằng, con gái nhà họ Thẩm vốn coi trọng nữ đức như ta, chắc chắn sẽ bị kẻ phóng túng đó chán ghét, nhanh chóng bị bỏ rơi.
Nửa năm trôi qua, vẫn không thấy chuyện ta bị phu quân ruồng bỏ.
Lục Tướng không kìm được mà đích thân đến gặp. Lúc ấy, ta đang cầm thước gõ lên đầu phu quân, giọng điệu vừa bất lực vừa trách móc:
"Phu tử đã giảng ba lần rồi, chàng vẫn chưa hiểu sao?"
Tên phu quân kia lại chẳng hề bận tâm, kéo ta vào lòng, cười đùa vô lại:
"Không hiểu, chỉ muốn hôn nàng thôi."
"Họ Thẩm vốn là người hiền đức, nhưng quá mức tẻ nhạt."
Hắn cưới một nữ nhân chốn phong trần, còn ta tái giá với một công tử ăn chơi.
Lục Tướng cho rằng ta vì giận dỗi nên mới lấy một kẻ vừa không có học vấn, vừa không có nghề nghiệp.
Hắn nghĩ rằng, con gái nhà họ Thẩm vốn coi trọng nữ đức như ta, chắc chắn sẽ bị kẻ phóng túng đó chán ghét, nhanh chóng bị bỏ rơi.
Nửa năm trôi qua, vẫn không thấy chuyện ta bị phu quân ruồng bỏ.
Lục Tướng không kìm được mà đích thân đến gặp. Lúc ấy, ta đang cầm thước gõ lên đầu phu quân, giọng điệu vừa bất lực vừa trách móc:
"Phu tử đã giảng ba lần rồi, chàng vẫn chưa hiểu sao?"
Tên phu quân kia lại chẳng hề bận tâm, kéo ta vào lòng, cười đùa vô lại:
"Không hiểu, chỉ muốn hôn nàng thôi."
5
Ta tên Hoàng Liên, vốn là một nữ nhân có tính cách bạo lực.
Phụ thân đã gả ta cho một người câm.
Các ngươi đều hiểu rõ, ‘người câm ăn hoàng liên’ thì có khổ cũng chẳng thể nói ra.
Phụ thân đã gả ta cho một người câm.
Các ngươi đều hiểu rõ, ‘người câm ăn hoàng liên’ thì có khổ cũng chẳng thể nói ra.
3.1
Sau ba năm làm kẻ nhút nhát thầm yêu Chung Duật, Tống Thư Hoạ quyết định can đảm một lần.
Nhân dịp các chị khóa trên tổ chức buổi họp mặt, Chung Duật cũng sẽ tham dự,
Tống Thư Hoạ đã chuẩn bị kỹ lưỡng bài "diễn văn" trong đầu, định bày tỏ với Chung Duật sau buổi gặp mặt.
Vì có tâm sự, suốt buổi họp mặt cô tâm trí bồn chồn, chỉ cười xã giao với những người trò chuyện cùng, thậm chí còn phá lệ kết bạn Wechat với ba chàng trai.
Kết thúc buổi gặp mặt, hai người cùng đi về trường.
Tống Thư Hoạ đang phân vân không biết nên tỏ tình thế nào thì Chung Duật đã lên tiếng trước: "Tống Thư Hoạ, tôi thấy cô hơi chậm hiểu đấy."
Tống Thư Hoạ: "?"
Chung Duật: "Cô không nhận ra họ xin Wechat là muốn theo đuổi cô sao?"
Tống Thư Hoạ nửa tin nửa ngờ: "Đâu có. Bạn bè cùng trường kết bạn Wechat là chuyện bình thường mà. Chúng ta không phải cũng thế sao?"
Buổi chiều trời quang, tai Chung Duật bỗng đỏ lên một cách không tự nhiên.
"Nên tôi mới bảo cô chậm hiểu."
"Tôi rõ ràng thế này rồi, sao cô vẫn không nhận ra là tôi thích cô vậy?"
Yêu thầm từ hai phía, trong môi trường đại học, câu chuyện ngắn thuộc thể loại văn học nhẹ nhàng, không có nội dung bạo lực.
Tag: Mùa hoa mùa mưa, Yêu sâu sắc, Ngọt ngào, Học đường, Nhẹ nhàng, Yêu thầm
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Tống Thư Họa, Chung Duật ┃ vai phụ: ┃ cái khác:
Tóm tắt một câu: Làm sao để nói "Tôi thích cậu"
Ý nghĩa: Những gì ta nhớ mãi sẽ có tiếng vọng
Nhân dịp các chị khóa trên tổ chức buổi họp mặt, Chung Duật cũng sẽ tham dự,
Tống Thư Hoạ đã chuẩn bị kỹ lưỡng bài "diễn văn" trong đầu, định bày tỏ với Chung Duật sau buổi gặp mặt.
Vì có tâm sự, suốt buổi họp mặt cô tâm trí bồn chồn, chỉ cười xã giao với những người trò chuyện cùng, thậm chí còn phá lệ kết bạn Wechat với ba chàng trai.
Kết thúc buổi gặp mặt, hai người cùng đi về trường.
Tống Thư Hoạ đang phân vân không biết nên tỏ tình thế nào thì Chung Duật đã lên tiếng trước: "Tống Thư Hoạ, tôi thấy cô hơi chậm hiểu đấy."
Tống Thư Hoạ: "?"
Chung Duật: "Cô không nhận ra họ xin Wechat là muốn theo đuổi cô sao?"
Tống Thư Hoạ nửa tin nửa ngờ: "Đâu có. Bạn bè cùng trường kết bạn Wechat là chuyện bình thường mà. Chúng ta không phải cũng thế sao?"
Buổi chiều trời quang, tai Chung Duật bỗng đỏ lên một cách không tự nhiên.
"Nên tôi mới bảo cô chậm hiểu."
"Tôi rõ ràng thế này rồi, sao cô vẫn không nhận ra là tôi thích cô vậy?"
Yêu thầm từ hai phía, trong môi trường đại học, câu chuyện ngắn thuộc thể loại văn học nhẹ nhàng, không có nội dung bạo lực.
Tag: Mùa hoa mùa mưa, Yêu sâu sắc, Ngọt ngào, Học đường, Nhẹ nhàng, Yêu thầm
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Tống Thư Họa, Chung Duật ┃ vai phụ: ┃ cái khác:
Tóm tắt một câu: Làm sao để nói "Tôi thích cậu"
Ý nghĩa: Những gì ta nhớ mãi sẽ có tiếng vọng
4.1
Cường thủ hào đoạt + Truy thê hỏa táng tràng + Song khiết + Nam chính bạch thiết hắc】
Thái tử Tạ Lâm Hành nổi tiếng là người không gần nữ sắc.
Nhiều năm qua chưa từng thân cận với bất kỳ nữ tử nào.
Năm Kiến An thứ hai, Hoàng đế bệnh nặng, Thái tử nắm quyền.
Vì muốn gặp mẫu thân, Du Thính Vãn bất đắc dĩ phải cầu xin Tạ Lâm Hành.
Thiên hạ đều nói, Thái tử điện hạ phong thái như hạc, dáng vẻ như tùng, cao quý độc nhất, lại vô cùng ôn hòa bao dung.
Từng có lúc, Du Thính Vãn cũng nghĩ như vậy.
Cho đến một đêm nọ, hắn xé bỏ lớp vỏ bọc ôn hòa giả tạo, ép nàng vào góc tường, thô bạo ghì chặt gáy nàng, hung hăng hôn sâu.
Du Thính Vãn theo bản năng phản kháng, lại càng khiến hắn phát điên, eo nhỏ bị siết đến bầm tím.
—
Năm Kiến An thứ ba, Hoàng đế đại bệnh khỏi hẳn, tiếp tục chấp chính.
Du Thính Vãn quỳ giữa điện, trước mặt Tạ Lâm Hành, xin được tứ hôn.
"Trạng nguyên lang tài hoa kinh người, phong thái thanh tao, Thính Vãn và chàng hai lòng yêu mến nhau, xin Bệ hạ thành toàn."
Hoàng đế ở phía trên còn chưa lên tiếng, Tạ Lâm Hành đã trầm giọng ngẩng đầu nhìn sang, ánh mắt lạnh lẽo nhìn thẳng vào nữ tử đang quỳ.
Năm ngón tay siết chặt, chiếc nhẫn trên ngón cái vỡ tan.
Giọng nói lạnh lẽo băng giá, ẩn chứa cơn thịnh nộ.
Từng chữ từng chữ, khiến người nghe phải run sợ.
"Vừa rồi nàng nói..."
"Tâm duyệt ai?".
Thái tử Tạ Lâm Hành nổi tiếng là người không gần nữ sắc.
Nhiều năm qua chưa từng thân cận với bất kỳ nữ tử nào.
Năm Kiến An thứ hai, Hoàng đế bệnh nặng, Thái tử nắm quyền.
Vì muốn gặp mẫu thân, Du Thính Vãn bất đắc dĩ phải cầu xin Tạ Lâm Hành.
Thiên hạ đều nói, Thái tử điện hạ phong thái như hạc, dáng vẻ như tùng, cao quý độc nhất, lại vô cùng ôn hòa bao dung.
Từng có lúc, Du Thính Vãn cũng nghĩ như vậy.
Cho đến một đêm nọ, hắn xé bỏ lớp vỏ bọc ôn hòa giả tạo, ép nàng vào góc tường, thô bạo ghì chặt gáy nàng, hung hăng hôn sâu.
Du Thính Vãn theo bản năng phản kháng, lại càng khiến hắn phát điên, eo nhỏ bị siết đến bầm tím.
—
Năm Kiến An thứ ba, Hoàng đế đại bệnh khỏi hẳn, tiếp tục chấp chính.
Du Thính Vãn quỳ giữa điện, trước mặt Tạ Lâm Hành, xin được tứ hôn.
"Trạng nguyên lang tài hoa kinh người, phong thái thanh tao, Thính Vãn và chàng hai lòng yêu mến nhau, xin Bệ hạ thành toàn."
Hoàng đế ở phía trên còn chưa lên tiếng, Tạ Lâm Hành đã trầm giọng ngẩng đầu nhìn sang, ánh mắt lạnh lẽo nhìn thẳng vào nữ tử đang quỳ.
Năm ngón tay siết chặt, chiếc nhẫn trên ngón cái vỡ tan.
Giọng nói lạnh lẽo băng giá, ẩn chứa cơn thịnh nộ.
Từng chữ từng chữ, khiến người nghe phải run sợ.
"Vừa rồi nàng nói..."
"Tâm duyệt ai?".
4.2
Giản Thời Ngọ trọng sinh, kiếp trước dựa vào gia thế để ép Thẩm Thành đính hôn với mình, làm mọi chuyện rối tung lên, cuối cùng chết thảm.
Sau khi chết, cậu mới nhận ra Thẩm Thành thật sự đáng sợ.
Nam nhân ấy có quyền lực che trời, thủ đoạn tàn nhẫn, trả thù mọi người, và xây dựng đế chế thương mại. Trong mắt mọi người, Thẩm Thành vốn ít nói và lạnh lùng, không phải là kẻ dễ bắt nạt mà là con sói độc ác ẩn mình.
Trọng sinh lần này, Giản Thời Ngọ quyết định tránh xa Thẩm Thành để bảo toàn sự bình an.
Ban đầu:
Cha mẹ: "Nghe nói con thích Thẩm Thành, có muốn chúng ta giúp con đính hôn với cậu ấy không?".
Giản Thời Ngọ: "Cha mẹ muốn con chết sao?".
Bạn bè: "Nghe nói cậu vẫn thích Thẩm Thành?".
Giản Thời Ngọ kinh hãi: "Không, hoàn toàn không có chuyện đó."
Sau này:
Khi trở thành một ngôi sao trẻ, Giản Thời Ngọ được hỏi liệu có đang hẹn hò không, anh nửa đùa nửa thật: "Tôi còn độc thân nha, tôi cũng muốn thử yêu đương, mong mọi người giới thiệu đối tượng."
Đám đông hò reo vui mừng.
Không ai để ý dưới khán đài, Thẩm Thành - người được cho là lạnh lùng và không dễ gần, sắc mặt dần đen lại.
Đêm đó:
Thẩm Thành ôm chặt Giản Thời Ngọ, giọng khàn khàn: "Em vẫn còn độc thân sao?".
Giản Thời Ngọ rơi lệ: "Không, em không."
——————
Thuộc tính:
Thể loại: Hào môn thế gia, Giới giải trí, Ngọt văn, Vườn trường
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Thẩm Thành, Giản Thời Ngọ ┃ Nhân vật phụ: ┃ Khác:
Một câu tóm tắt: Làm lại cuộc đời mới
Cùng nhau vượt qua đêm tối, thắp sáng cho nhau, càng đi càng rực rỡ.
Sau khi chết, cậu mới nhận ra Thẩm Thành thật sự đáng sợ.
Nam nhân ấy có quyền lực che trời, thủ đoạn tàn nhẫn, trả thù mọi người, và xây dựng đế chế thương mại. Trong mắt mọi người, Thẩm Thành vốn ít nói và lạnh lùng, không phải là kẻ dễ bắt nạt mà là con sói độc ác ẩn mình.
Trọng sinh lần này, Giản Thời Ngọ quyết định tránh xa Thẩm Thành để bảo toàn sự bình an.
Ban đầu:
Cha mẹ: "Nghe nói con thích Thẩm Thành, có muốn chúng ta giúp con đính hôn với cậu ấy không?".
Giản Thời Ngọ: "Cha mẹ muốn con chết sao?".
Bạn bè: "Nghe nói cậu vẫn thích Thẩm Thành?".
Giản Thời Ngọ kinh hãi: "Không, hoàn toàn không có chuyện đó."
Sau này:
Khi trở thành một ngôi sao trẻ, Giản Thời Ngọ được hỏi liệu có đang hẹn hò không, anh nửa đùa nửa thật: "Tôi còn độc thân nha, tôi cũng muốn thử yêu đương, mong mọi người giới thiệu đối tượng."
Đám đông hò reo vui mừng.
Không ai để ý dưới khán đài, Thẩm Thành - người được cho là lạnh lùng và không dễ gần, sắc mặt dần đen lại.
Đêm đó:
Thẩm Thành ôm chặt Giản Thời Ngọ, giọng khàn khàn: "Em vẫn còn độc thân sao?".
Giản Thời Ngọ rơi lệ: "Không, em không."
——————
Thuộc tính:
Thể loại: Hào môn thế gia, Giới giải trí, Ngọt văn, Vườn trường
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Thẩm Thành, Giản Thời Ngọ ┃ Nhân vật phụ: ┃ Khác:
Một câu tóm tắt: Làm lại cuộc đời mới
Cùng nhau vượt qua đêm tối, thắp sáng cho nhau, càng đi càng rực rỡ.
4.3
Một đêm triền miên, Ninh Uyển bị xem như một món quà, đưa cho một người đàn ông vui vẻ. Bán thân cho người ta, cô chỉ có thể cam chịu, chỉ là vẫn có chút không cam chịu.
Ninh Uyển không đam mê chuyện tình ái, nhưng người kia ăn một lần đã nghiện, chỉ muốn ngày đêm triền miên ân ái, khiến cô mệt không chịu nổi. May mà kỳ hạn chỉ có một năm, sau đó cô sẽ được tự do, nhưng không ngờ rằng, một năm sau, cô lại không bỏ được người đàn ông ấy...
Ninh Uyển không đam mê chuyện tình ái, nhưng người kia ăn một lần đã nghiện, chỉ muốn ngày đêm triền miên ân ái, khiến cô mệt không chịu nổi. May mà kỳ hạn chỉ có một năm, sau đó cô sẽ được tự do, nhưng không ngờ rằng, một năm sau, cô lại không bỏ được người đàn ông ấy...
4.3
Thể loại: H văn, Thanh mai trúc mã, Ngọt Sủng, 1v1, HE
Văn án
Nhà Thừa tướng có nhi tử nhỏ nhất tên Hạ Thịnh, Đại Lý Tự Khanh có trưởng nữ tên Châu Nhiên.
Hai người từ nhỏ thân thiết, cùng nhau trưởng thành, là thanh mai trúc mã,
Hắn vốn tưởng rằng người thanh mai này không có ý với hắn, cho đến một ngày hắn chuẩn bị xe ngựa trong phủ để đi dự hội thơ, lại bị Chu Nhiên chặn đường, nàng lên xe ngựa của mình, cởi áo xanh của hắn, quyến rũ hắn, cùng hắn vui vầy ngọc thể.
Nàng gọi tên tự của hắn, gọi hắn là Nho Thừa, dưới thân hắn lộ ra dáng vẻ nữ nhân của mình, Hạ Thịnh cảm thấy mình bị yêu tinh mê hoặc, hội thơ hôm đó hắn cũng không đi, cùng Chu Nhiên quấn quýt trên xe ngựa trong sân cả buổi chiều.
Nhưng chuyện có thật đơn giản như hắn nghĩ không?
Văn án
Nhà Thừa tướng có nhi tử nhỏ nhất tên Hạ Thịnh, Đại Lý Tự Khanh có trưởng nữ tên Châu Nhiên.
Hai người từ nhỏ thân thiết, cùng nhau trưởng thành, là thanh mai trúc mã,
Hắn vốn tưởng rằng người thanh mai này không có ý với hắn, cho đến một ngày hắn chuẩn bị xe ngựa trong phủ để đi dự hội thơ, lại bị Chu Nhiên chặn đường, nàng lên xe ngựa của mình, cởi áo xanh của hắn, quyến rũ hắn, cùng hắn vui vầy ngọc thể.
Nàng gọi tên tự của hắn, gọi hắn là Nho Thừa, dưới thân hắn lộ ra dáng vẻ nữ nhân của mình, Hạ Thịnh cảm thấy mình bị yêu tinh mê hoặc, hội thơ hôm đó hắn cũng không đi, cùng Chu Nhiên quấn quýt trên xe ngựa trong sân cả buổi chiều.
Nhưng chuyện có thật đơn giản như hắn nghĩ không?
4.1
Tác giả: Xuyên Lan
Chuyển ngữ: Minh Tiểu Lan
Designer: Narciso
Tag: Con cưng của trời, Cưng chiều, Hào môn thế gia, HE, Hiện đại, Ngọt, Ngược, Yêu thầm, Ngược nam,
Tổng số chương: 163
Giới thiệu
Trong vòng tròn giới hào môn Bắc Thành không ngừng bàn tán chuyện nhà họ Khương đã tìm lại được đứa con gái thất lạc nhiều năm, chỉ trong một đêm cô con gái nuôi Khương Thời Niệm đã ngay lập tức trở thành sự tồn tại đáng xấu hổ nhất.
Ngay cả vị hôn phu đã định hôn với cô cũng vì có chỗ dựa mà chẳng có chút sợ hãi nào, đi xe sang, du thuyền với vị thiên kim thật, không thèm để ý mà đánh cuộc với bạn bè: "Nhanh thôi, Khương Thời Niệm sẽ ngay lập tức biến thành kẻ trắng tay, cô ta không dám tức giận đâu, chỉ biết khom lưng, uốn gối, cầu xin tôi đừng chia tay với cô ta thôi!"
Cũng ngay tại nơi đó, cô phân định rạch ròi với anh ta trước mặt tất cả mọi người, vừa quay đầu đã đi ngoắt.
Cô mang theo hành lý, toàn thân toả ra khí lạnh, một mình ôm lấy cơ thể đứng bên vệ đường. Chợt có một chiếc xe băng qua màn tuyết, dừng lại bên người cô hệt như một người thợ săn kiên nhẫn.
Cửa sổ ghế sau xe trượt xuống, một người đàn ông mặc tây trang mang giày da, khuôn mặt sắc sảo đầy tự phụ, ôn tồn lễ độ mà cong môi cười với cô: "Em không có chỗ đi à? Vừa vặn tôi đang cần gấp một người vợ có bối cảnh gia đình sạch sẽ, sau khi kết hôn có thể tôn trọng nhau như khách, không làm phiền đến nhau, cô Khương có đồng ý hỗ trợ không?"
Hạt tuyết lớn bay đầy trời, vị giám đốc đứng đầu đỉnh kim tự tháp ở Bắc Thành này hệt như một vị thần cứu rỗi, ôn hoà mà nho nhã, không hề có chút tính nguy hiểm nào.
Trong thời khắc bất lực nhất này, Khương Thời Niệm bị bánh nướng lớn từ trên trời rớt xuống này đập trúng. Cô đứng thẳng người, nhìn chằm chằm anh rồi hỏi thẳng: "Lúc nào đi đăng ký?"
Anh mỉm cười: "Bây giờ."
Khương Thời Niệm cho rằng kết hôn chỉ là hình thức, vì thế lấy sổ hộ khẩu ra, đưa đến quyết định điên cuồng nhất đời này, rồi như bị ma xuôi quỷ khiến mà lên xe anh. Cô hoàn toàn không nhìn thấu được những ham muốn chiếm đoạt, sở hữu cô được anh che giấu biết bao nhiêu năm dưới lớp vỏ nguỵ trang dịu dàng kia.
Cũng mãi đến sau này Khương Thời Niệm mới biết được, vào buổi tối mà cô đính hôn với người khác, cái tên giả bộ đứng đắn nhưng sau khi kết hôn lại ham muốn vô độ với cô này, đã từng nứt tim nứt phổi, đau đớn đến cùng cực vì cô.
Chuyển ngữ: Minh Tiểu Lan
Designer: Narciso
Tag: Con cưng của trời, Cưng chiều, Hào môn thế gia, HE, Hiện đại, Ngọt, Ngược, Yêu thầm, Ngược nam,
Tổng số chương: 163
Giới thiệu
Trong vòng tròn giới hào môn Bắc Thành không ngừng bàn tán chuyện nhà họ Khương đã tìm lại được đứa con gái thất lạc nhiều năm, chỉ trong một đêm cô con gái nuôi Khương Thời Niệm đã ngay lập tức trở thành sự tồn tại đáng xấu hổ nhất.
Ngay cả vị hôn phu đã định hôn với cô cũng vì có chỗ dựa mà chẳng có chút sợ hãi nào, đi xe sang, du thuyền với vị thiên kim thật, không thèm để ý mà đánh cuộc với bạn bè: "Nhanh thôi, Khương Thời Niệm sẽ ngay lập tức biến thành kẻ trắng tay, cô ta không dám tức giận đâu, chỉ biết khom lưng, uốn gối, cầu xin tôi đừng chia tay với cô ta thôi!"
Cũng ngay tại nơi đó, cô phân định rạch ròi với anh ta trước mặt tất cả mọi người, vừa quay đầu đã đi ngoắt.
Cô mang theo hành lý, toàn thân toả ra khí lạnh, một mình ôm lấy cơ thể đứng bên vệ đường. Chợt có một chiếc xe băng qua màn tuyết, dừng lại bên người cô hệt như một người thợ săn kiên nhẫn.
Cửa sổ ghế sau xe trượt xuống, một người đàn ông mặc tây trang mang giày da, khuôn mặt sắc sảo đầy tự phụ, ôn tồn lễ độ mà cong môi cười với cô: "Em không có chỗ đi à? Vừa vặn tôi đang cần gấp một người vợ có bối cảnh gia đình sạch sẽ, sau khi kết hôn có thể tôn trọng nhau như khách, không làm phiền đến nhau, cô Khương có đồng ý hỗ trợ không?"
Hạt tuyết lớn bay đầy trời, vị giám đốc đứng đầu đỉnh kim tự tháp ở Bắc Thành này hệt như một vị thần cứu rỗi, ôn hoà mà nho nhã, không hề có chút tính nguy hiểm nào.
Trong thời khắc bất lực nhất này, Khương Thời Niệm bị bánh nướng lớn từ trên trời rớt xuống này đập trúng. Cô đứng thẳng người, nhìn chằm chằm anh rồi hỏi thẳng: "Lúc nào đi đăng ký?"
Anh mỉm cười: "Bây giờ."
Khương Thời Niệm cho rằng kết hôn chỉ là hình thức, vì thế lấy sổ hộ khẩu ra, đưa đến quyết định điên cuồng nhất đời này, rồi như bị ma xuôi quỷ khiến mà lên xe anh. Cô hoàn toàn không nhìn thấu được những ham muốn chiếm đoạt, sở hữu cô được anh che giấu biết bao nhiêu năm dưới lớp vỏ nguỵ trang dịu dàng kia.
Cũng mãi đến sau này Khương Thời Niệm mới biết được, vào buổi tối mà cô đính hôn với người khác, cái tên giả bộ đứng đắn nhưng sau khi kết hôn lại ham muốn vô độ với cô này, đã từng nứt tim nứt phổi, đau đớn đến cùng cực vì cô.
4.2
TRUYỆN GỐC CỦA PHIM "CẨM TÚ AN NINH" - TRƯƠNG VÃN Ý, NHẬM MẪN ĐÓNG CHÍNH
Thể loại: Thanh mai trúc mã, sủng, ngọt, cung đình hầu tước, trùng sinh.
Nhân vật chính: La Nghi Ninh
Phối hợp diễn: La Thận Viễn
Thừa tướng tương lai quyền khuynh thiên hạ, thủ đoạn lạnh lùng, tàn nhẫn, hiện giờ còn đang là con thứ không được sủng ái. La Nghi Ninh sống lại, nhìn thấy cảnh này có chút chột dạ. Cảm giác mình đang ngược đãi vị Thừa tướng tương lai này.
Cho dù hắn có thấp kém đê tiện đi nữa, rồi có một ngày hắn đứng trên cao, trở thành người mà bất kỳ kẻ nào cũng phải ngưỡng mộ.
Chính vì La Nghi Ninh biết điều này, cho nên nàng càng muốn khóc...
Thể loại: Thanh mai trúc mã, sủng, ngọt, cung đình hầu tước, trùng sinh.
Nhân vật chính: La Nghi Ninh
Phối hợp diễn: La Thận Viễn
Thừa tướng tương lai quyền khuynh thiên hạ, thủ đoạn lạnh lùng, tàn nhẫn, hiện giờ còn đang là con thứ không được sủng ái. La Nghi Ninh sống lại, nhìn thấy cảnh này có chút chột dạ. Cảm giác mình đang ngược đãi vị Thừa tướng tương lai này.
Cho dù hắn có thấp kém đê tiện đi nữa, rồi có một ngày hắn đứng trên cao, trở thành người mà bất kỳ kẻ nào cũng phải ngưỡng mộ.
Chính vì La Nghi Ninh biết điều này, cho nên nàng càng muốn khóc...
4.9
Tác giả: Thập Cửu Thúc
Tran / Editor: Al_Thanh Long
Beta: AI_Hải Quỳ
Thể loại: Sủng Ngọt, Sắc, Sạch, Hài hước, HE, Hiện đại
Độ dài: 61
Giới thiệu:
Lâm Tất Tất là nữ bác sĩ khoa tiết niệu, độc thân suốt ba mươi năm, tỷ lệ xem mắt thất bại là 100%, sau khi gặp Triệu Thanh Nhượng, tỷ lệ cô bị xấu mặt là 100%.
Tran / Editor: Al_Thanh Long
Beta: AI_Hải Quỳ
Thể loại: Sủng Ngọt, Sắc, Sạch, Hài hước, HE, Hiện đại
Độ dài: 61
Giới thiệu:
Lâm Tất Tất là nữ bác sĩ khoa tiết niệu, độc thân suốt ba mươi năm, tỷ lệ xem mắt thất bại là 100%, sau khi gặp Triệu Thanh Nhượng, tỷ lệ cô bị xấu mặt là 100%.
4.2
Hoàng thượng thấy chúng ta hộ giá có công, bèn hỏi muốn thưởng gì.
Chàng: “Thần, muốn cưới thê tử.”
Ta: “Thần nữ, muốn xuất giá.”
Đêm ấy, thánh chỉ được ban ra.
Vào dịp trung thu, thiên tử ban hôn, việc gả cưới giữa hai nhà Tần - Tô được định, chọn ngày tốt thành hôn.
Chàng: “Thần, muốn cưới thê tử.”
Ta: “Thần nữ, muốn xuất giá.”
Đêm ấy, thánh chỉ được ban ra.
Vào dịp trung thu, thiên tử ban hôn, việc gả cưới giữa hai nhà Tần - Tô được định, chọn ngày tốt thành hôn.
3.9
Ai cũng biết ảnh đế Tô Hi có một chiếc vòng lưu ly, lúc nào cũng đeo trên tay.
Mọi người đồn đoán đó là vật kỷ niệm của một cô gái anh yêu quý, hoặc là quà tặng từ một bậc trưởng lão đáng kính.
Tôi nghe xong suýt cười sặc.
Nhìn vào thùng hàng đầy vòng lưu ly mua sỉ từ Nghĩa Ô,
Loại vòng cùng kiểu dáng trên tay Tô Hi.
Tôi chợt nhận ra con đường làm giàu đang rộng mở.
Mọi người đồn đoán đó là vật kỷ niệm của một cô gái anh yêu quý, hoặc là quà tặng từ một bậc trưởng lão đáng kính.
Tôi nghe xong suýt cười sặc.
Nhìn vào thùng hàng đầy vòng lưu ly mua sỉ từ Nghĩa Ô,
Loại vòng cùng kiểu dáng trên tay Tô Hi.
Tôi chợt nhận ra con đường làm giàu đang rộng mở.
3.3
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, 1v1, Nữ trang đại lão.
CP: Phúc hắc có chút trà xanh mỏng manh mềm mại nữ trang công (Khương Duy/ Khương Vi) x Đơn thuần đã bị bán còn giúp đếm tiền thẳng nam thụ (Quý Tinh)
Giới thiệu:
"Thợ săn lão luyện thường xuất hiện như con mồi."
Quý Tinh vô tình "ngủ" với một nữ thần tóc đen dài thẳng.
Nữ thần bám lấy cậu, ngày nào cũng theo cậu về nhà.
Quý Tinh cảm thấy vô cùng mâu thuẫn, nửa vui nửa buồn.
Một ngày nọ, cậu chợt nhận ra có sự hiểu lầm.
Nữ thần không hề theo cậu về nhà.
Cô ấy là bạn gái của người bạn cùng phòng thuê đối diện.
Quý Tinh với đạo đức liêm khiết, nghĩ: "Không được, không được, chuyện này không đúng! Bạn gái của bạn không thể đụng vào! Bạn cùng phòng cũng là bạn! Dù tôi chưa từng gặp anh ta bao giờ!"
Không ngờ nữ thần lại rút ra thứ còn to hơn của cậu: "Hả?"
"Ai nói tôi có bạn trai?"
CP: Phúc hắc có chút trà xanh mỏng manh mềm mại nữ trang công (Khương Duy/ Khương Vi) x Đơn thuần đã bị bán còn giúp đếm tiền thẳng nam thụ (Quý Tinh)
Giới thiệu:
"Thợ săn lão luyện thường xuất hiện như con mồi."
Quý Tinh vô tình "ngủ" với một nữ thần tóc đen dài thẳng.
Nữ thần bám lấy cậu, ngày nào cũng theo cậu về nhà.
Quý Tinh cảm thấy vô cùng mâu thuẫn, nửa vui nửa buồn.
Một ngày nọ, cậu chợt nhận ra có sự hiểu lầm.
Nữ thần không hề theo cậu về nhà.
Cô ấy là bạn gái của người bạn cùng phòng thuê đối diện.
Quý Tinh với đạo đức liêm khiết, nghĩ: "Không được, không được, chuyện này không đúng! Bạn gái của bạn không thể đụng vào! Bạn cùng phòng cũng là bạn! Dù tôi chưa từng gặp anh ta bao giờ!"
Không ngờ nữ thần lại rút ra thứ còn to hơn của cậu: "Hả?"
"Ai nói tôi có bạn trai?"
4.6
Tần Triêu Ý, một nhà văn thiên tài nổi tiếng trong ngành, nhưng vì cả đời độc thân nên những tình tiết tình cảm trong tác phẩm của cô luôn bị chê là khô khan. Biên tập viên đã phải tìm đến tận nhà để cầu xin cô thêm vào chút tình cảm trong tác phẩm mới. Sau nhiều nỗ lực, Tần Triêu Ý quyết định rời thành phố để tạm lánh.
Vào ngày cô rời đi, nhận được một tin nhắn: "Muốn gặp ta thì đến Đảo Mặt Trăng."
Người gửi là người bà đã lâu không gặp.
_
Đảo Mặt Trăng bốn bề là biển, là một chốn "đào hoa nguyên" thuần khiết với người dân hiền hòa.
Một tấm vé tàu đã đưa Tần Triêu Ý đến nơi đây, ngay đêm đầu tiên đặt chân lên đảo, cô đã hôn một cô gái bên bờ biển.
Nhà của bà nội Tần Triêu Ý nằm gần nhà cô gái ấy. Cô thường đêm khuya ném đá vào sân nhà người ta, sáng sớm dậy sớm nửa tiếng để dắt chó giúp người ta, lái xe nửa tiếng để mua hoa hồng tươi nhất, nhưng nghe nói cô gái ấy đã đính hôn từ lâu.
Tần Triêu Ý cảm thấy thất vọng, tối đó ngồi trên mỏm đá ngắm trăng.
Khi đêm về khuya, có người từ phía sau ôm lấy cô, nhẹ giọng thì thầm bên tai: "Hôn xong rồi không định chịu trách nhiệm à?"
_
Lạc Nguyệt lớn lên trên Đảo Mặt Trăng, dịu dàng ngoan ngoãn, được dân đảo yêu mến.
Tần Triêu Ý tùy ý phóng khoáng, phong tình xinh đẹp, ngày đầu tiên đến đảo đã khiến dân đảo cảnh báo nhau tránh xa "người lạ" này.
Nhưng không ai biết rằng, đêm Tần Triêu Ý hôn nàng, Lạc Nguyệt đã mơ một giấc mộng đẹp suốt đêm.
Đó là một bí mật: Nàng thích con gái.
Trên Đảo Mặt Trăng, họ đã cùng nhau trải qua những giấc mộng lãng mạn nhất.
Nhà văn mỹ nhân kiêu ngạo "hổ dữ" x Cô giáo tiếng Anh trưởng thành, ôn nhu, chín chắn "giả nai ăn thịt hổ"
Một đoạn nhỏ:
Nhà văn nổi tiếng Tần Triêu Ý tham gia một buổi phỏng vấn truyền thông, phóng viên hỏi: "Còn nhớ một năm trước cô vẫn là người vụng về trong chuyện tình cảm, nhưng sau khi sách mới phát hành đã gây cơn sốt, ngọt ngào đến mức độc giả muốn kết hôn ngay tại chỗ. Cô có nghĩ rằng kỹ năng viết của mình đã tiến bộ không?"
Tần Triêu Ý không ngần ngại đáp: "Không có kỹ năng gì cả, toàn là cảm hứng từ vợ tôi mà ra."
Ngay hôm đó, từ khóa "Tần Triêu Ý + vợ" bùng nổ khắp mạng xã hội.
Tần Triêu Ý đăng ảnh cưới của mình, ngầm tuyên bố chính thức.
Đêm ấy, Lạc Nguyệt thổi hơi bên tai Tần Triêu Ý, giọng điệu ấm ức: "Vợ ơi, sao chị không biết em đã chụp ảnh cưới?"
Tần Triêu Ý: "..."
"Em có mặc thử không?" Lạc Nguyệt nói: "Chị muốn xem."
Thế là tối hôm đó, chiếc váy cưới mới mua của Tần Triêu Ý... bị xé rách.
Một câu tóm tắt: Người tình trung thành x Dịu dàng câu dẫn.
Thông điệp: Hãy đến những nơi tươi đẹp và gặp gỡ những người tốt bụng, đối mặt với tình yêu và cuộc sống bằng thái độ lạc quan tích cực.
Vào ngày cô rời đi, nhận được một tin nhắn: "Muốn gặp ta thì đến Đảo Mặt Trăng."
Người gửi là người bà đã lâu không gặp.
_
Đảo Mặt Trăng bốn bề là biển, là một chốn "đào hoa nguyên" thuần khiết với người dân hiền hòa.
Một tấm vé tàu đã đưa Tần Triêu Ý đến nơi đây, ngay đêm đầu tiên đặt chân lên đảo, cô đã hôn một cô gái bên bờ biển.
Nhà của bà nội Tần Triêu Ý nằm gần nhà cô gái ấy. Cô thường đêm khuya ném đá vào sân nhà người ta, sáng sớm dậy sớm nửa tiếng để dắt chó giúp người ta, lái xe nửa tiếng để mua hoa hồng tươi nhất, nhưng nghe nói cô gái ấy đã đính hôn từ lâu.
Tần Triêu Ý cảm thấy thất vọng, tối đó ngồi trên mỏm đá ngắm trăng.
Khi đêm về khuya, có người từ phía sau ôm lấy cô, nhẹ giọng thì thầm bên tai: "Hôn xong rồi không định chịu trách nhiệm à?"
_
Lạc Nguyệt lớn lên trên Đảo Mặt Trăng, dịu dàng ngoan ngoãn, được dân đảo yêu mến.
Tần Triêu Ý tùy ý phóng khoáng, phong tình xinh đẹp, ngày đầu tiên đến đảo đã khiến dân đảo cảnh báo nhau tránh xa "người lạ" này.
Nhưng không ai biết rằng, đêm Tần Triêu Ý hôn nàng, Lạc Nguyệt đã mơ một giấc mộng đẹp suốt đêm.
Đó là một bí mật: Nàng thích con gái.
Trên Đảo Mặt Trăng, họ đã cùng nhau trải qua những giấc mộng lãng mạn nhất.
Nhà văn mỹ nhân kiêu ngạo "hổ dữ" x Cô giáo tiếng Anh trưởng thành, ôn nhu, chín chắn "giả nai ăn thịt hổ"
Một đoạn nhỏ:
Nhà văn nổi tiếng Tần Triêu Ý tham gia một buổi phỏng vấn truyền thông, phóng viên hỏi: "Còn nhớ một năm trước cô vẫn là người vụng về trong chuyện tình cảm, nhưng sau khi sách mới phát hành đã gây cơn sốt, ngọt ngào đến mức độc giả muốn kết hôn ngay tại chỗ. Cô có nghĩ rằng kỹ năng viết của mình đã tiến bộ không?"
Tần Triêu Ý không ngần ngại đáp: "Không có kỹ năng gì cả, toàn là cảm hứng từ vợ tôi mà ra."
Ngay hôm đó, từ khóa "Tần Triêu Ý + vợ" bùng nổ khắp mạng xã hội.
Tần Triêu Ý đăng ảnh cưới của mình, ngầm tuyên bố chính thức.
Đêm ấy, Lạc Nguyệt thổi hơi bên tai Tần Triêu Ý, giọng điệu ấm ức: "Vợ ơi, sao chị không biết em đã chụp ảnh cưới?"
Tần Triêu Ý: "..."
"Em có mặc thử không?" Lạc Nguyệt nói: "Chị muốn xem."
Thế là tối hôm đó, chiếc váy cưới mới mua của Tần Triêu Ý... bị xé rách.
Một câu tóm tắt: Người tình trung thành x Dịu dàng câu dẫn.
Thông điệp: Hãy đến những nơi tươi đẹp và gặp gỡ những người tốt bụng, đối mặt với tình yêu và cuộc sống bằng thái độ lạc quan tích cực.